Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 51: Lực lượng thần bí.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Quần Tiên Các là đỉnh cấp bảo khí. Linh trận không ít hơn Ngũ Ngục Thần Đỉnh. Trận tâm là Đại Diễn Thần Lôi trận. Lúc này, Thiên Thanh Mãng Ngưu bị vây ở tâm trận đang rống giận, cuồng nộ. Từng đợt lực lượng cuồng bạo từ thân thể nó oanh kích ra ngoài. Không chỉ đánh cho Đại Diễn Thần Lôi trận không ngừng lay động, mà cả Quần Tiên Các cũng bị chấn vang, phát ra tiếng kêu ong ong.
Thời gian trôi qua, Thiên Thanh Mãng Ngưu dần vượt qua thời kỳ suy yếu, bắt đầu thích ứng với lực lượng của bản thân. Phát ra hung uy ngập trời. Làm cho Hoàng Long có chút giật mình, uy thế của đầu ngưu này không kém hơn Ma thú Thánh Vực Trung Giai Kim Tình Tử Viên bao nhiêu.
Nhìn thấy uy thế của Thiên Thanh Mãng Ngưu, Hoàng Long cảm thấy rất cao hứng, không uổng công lúc trước cùng Công chúa Ma tộc kịch chiến một hồi. Có điều, nếu chỉ nhìn được mà không ăn được đầu ngưu này, vậy thì được không bù nổi mất.
Bác Cách theo mệnh lệnh của Hoàng Long, khoanh chân ngồi phía sau, lần nữa đem ma lực chuyển sang người Hoàng Long.
Hai tay Hoàng Long vung lên, Quần Tiên Các bay lên, lơ lửng giữa không trung. Sau đó, từ trong miệng Hoàng Long, một luồng Tiên Thiên Chân Hỏa được phun ra. Nhận được trợ giúp từ ma lực của Bác Cách, Tiên Thiên Chân Hỏa không ngừng rót vào Quần Tiên Các.
Sau khi Tiên Thiên Chân Hỏa bao trùm Quần Tiên Các, Đại Diễn Thần Lôi trận bên trong Quần Tiên Các liên tục bắn ra các tia tử lôi to bằng ngón tay cái, cuồng bạo nhằm hướng Thiên Thanh Mãng Ngưu mà đánh xuống. Xích Luyện Hỏa Tinh trận, Phi Yên trận, cùng tất cả các đại trận đều lần lượt khởi động.
Tử Lôi cuồng bạo. Chân Hỏa tràn ngập. Yên vụ (khói) đầy trời.
Thiên Thanh Mãng Ngưu vốn đang cuồng bạo, cảm thấy bất an, nhất thời liên tục kêu lên thảm thiết.
Rống! Rống! Thiên Thanh Mãng Ngưu nộ khí trùng thiên! Nó chưa từng trải qua đại nạn như thế này.
“Đứa trẻ loài người, mau thả lão ngưu ta ra!”
"Thả ta ra ngoài! Nếu không, chờ khi ta ra được, ta nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!"
Nghe Thiên Thanh Mãng Ngưu trong Quần Tiên Các phát lời "đe dọa", Hoàng Long cười nhạt một tiếng, ngược lại, gia tăng pháp lực.
Ma lực của Bác Cách trong cơ thể Hoàng Long không ngừng được chuyển hóa thành Tiên Thiên chân nguyên. Do đó, Hoàng Long cũng không lo lắng pháp lực trong người cạn kiệt.
Ban đầu, Hoàng Long thu phục hai thú Bì Nhĩ và Ân Đệ, có thể nói là do cơ duyên. Hai thú vừa trải qua chém giết, sinh mệnh bị đe dọa. Sau khi nghe Hoàng Long nói có thể chữa trị cho chúng nên chúng mới bất đắc dĩ đồng ý làm ma sủng cho Hoàng Long. Mà đầu Thiên Thanh Mãng Ngưu này không có được thời cơ tốt như vậy. Hoàng Long muốn thu phục nó, cũng chỉ có một biện pháp, chính là đem thú tính của Thiên Thanh Mãng Ngưu mài dũa, để cho nó tâm phục khẩu phục mình mới được.
Mười mấy phút trước, Thiên Thanh Mãng Ngưu nộ uy, cuồng bạo, tức giận, không ngừng mắng mỏ, đe dọa, hận không thể đem cái đứa trẻ nhân loại này ra gặm xương (trâu mà gặm xương, nó nghĩ nó là khuyển chắc ^_^), hút máu. Nhưng nửa giờ sau, trải qua sự hành hạ của lôi, hỏa, yên vụ trong Quần Tiên Các, trên thân thể khổng lồ của Thiên Thanh Mãng Ngưu, vết thương chồng chất, máu thịt lẫn lộn, tiếng mắng dần dần nhỏ đi, thanh âm lộ ra vẻ cầu khẩn.
Có điều, lúc này nó vẫn chưa chịu khuất phục.
Một canh giờ qua đi. Thiên Thanh Mãng Ngưu lần nữa nổi giận. Có điều, sau một giờ bị tra tấn, uy áp đã giảm, tiếng rống giận nhỏ đi rất nhiều. Hơn nữa, sau mỗi lần rống giận là một trận thở dốc.
Bị vây trong trận, nhìn xung quanh, tử lôi, chân hỏa đầy trời. Hai mắt Thiên Thanh Mãng Ngưu dần dần sợ hãi, những thứ này mặc dù không làm nó trọng thương, nhưng mỗi lần bị đánh trúng, toàn thân đều tê dại. Đặc biệt là những chân hỏa kia, bám dai như đỉa. Một khi dính vào, toàn thân đau rát, linh hồn cũng bị thiêu đốt.
Những màn yên vụ màu đen kia cũng không chịu được. Làm cho nhãn ngưu cay xè, nước mắt tuôn ra. Cơ thể khó chịu vô cùng.
Thế này quả thực là Tu La Thâm Uyên trong truyền thuyết. (giống 18 tầng địa ngục của nhân loại).
Chẳng lẽ, đành làm ma sủng cho đứa trẻ nhân loại kia? Nhìn bộ dáng của cái tên Địa Long với Kim Tình Tử Viên kia hình như cũng là ma sủng của đứa trẻ này sao? Nói vậy, có vẻ như làm ma sủng cho đứa trẻ nhân loại này cũng không phải là chuyện khuất nhục gì.Thiên Thanh Mãng Ngưu cuối cùng cũng không chịu được, trong đầu xuất hiện ý nghĩ này.
Nhưng mà hắn lại chần chờ, vẫn chưa quyết định.
Lúc này, lôi hỏa lại đánh tới, mãnh liệt hơn.
Cuối cùng, Thiên Thanh Mãng Ngưu bị tra tấn đến cực hạn, dưới tình huống muốn phát điên, hướng Hoàng Long khuất phục.
Thiên Thanh Mãng Ngưu khuất phục. Sau khi lấy danh nghĩa Thú Thần phát lời thề, Hoàng Long tinh thần nhất niệm, đem đầu ngưu thả ra.
Lúc này đã hơn hai giờ đồng hồ.
Bì Nhĩ cùng Ân Đệ nhìn thấy Thiên Thanh Mãng Ngưu kia thê thảm như vậy, toàn thân không nhịn được run lên. May hai đứa mình lúc đấy không giống với đầu ngưu này, nếu không, kết quả có khi còn thảm hơn.
Đây đúng là tìm khổ mà! Sớm biết thế này, cần gì phải chịu khổ.
Bì Nhĩ và Ân Đệ trong lòng thầm nói.
Thiên Thanh Mãng Ngưu từ Quần Tiên Các đi ra ngoài, nhãn thần nhìn thấy đứa trẻ nhân loại này, bất đắc dĩ, vừa tức giận vừa sợ hãi, chậm rãi đi tới trước Hoàng Long, nằm úp sấp xuống.
Trước khi được thả ra, nó đã lấy danh nghĩa Thú Thần phát lời thề, đã không thể đổi ý. Một khi đã như vậy, chỉ có thể khuất phục mà thôi.
Sau này, đứa trẻ nhân loại này chính là chủ nhân của nó.
Nhìn Thiên Thanh Mãng Ngưu cuối cùng cũng chịu khuất phục, Hoàng Long thầm thở ra một tiếng. Sau đó lấy ra vòng linh thú, hướng Thiên Thanh Mãng Ngưu ném tới. Thiên Thanh Mãng Ngưu ánh mắt kinh ngạc kèm nghi hoặc. Vòng linh thú từ trán nó đi vào, sau đó tiến vào không gian trong đầu nó.
Thiên Thanh Mãng Ngưu không nhịn được, sờ sờ đầu. Thế nhưng không hề có vết thương. Lại cảm nhận được mình cùng với linh hồn chủ nhân ở trước mặt có thể liên hệ được với nhau. Nó định mở mồm hỏi, nhưng cuối cùng đành nhịn xuống.
Thiên Thanh Mãng Ngưu cũng giống với Bì Nhĩ và Ân Đệ lúc đầu, hiển nhiên là nghi hoặc lai lịch cái vòng vàng này.
"Đó là linh thú vòng. Chỉ cần ta có một ý niệm trong đầu, có thể làm cho ngươi hồn phi phách tán!" Hoàng Long lạnh lùng nói.
Linh Thú vòng, hồn phi phách tán! Thiên Thanh Mãng Ngưu thân thể run lên. Sau đó nhìn một chút Bì Nhĩ cùng Ân Đệ, chẳng lẽ bọn họ cũng có?
Bì Nhĩ cùng Ân Đệ biết Thiên Thanh Mãng Ngưu trong lòng nghi hoặc, liền gật đầu.
Nhận được khẳng định, ánh mắt Thiên Thanh Mãng Ngưu nhìn Hoàng Long đã có sự thay đổi. Lúc này, Hoàng Long vận chuyển chân khí trong cơ thể, há mồm phun ra một luồng Tiên Thiên chân nguyên, đem Thiên Thanh Mãng Ngưu bao lại. Thiên Thanh Mãng Ngưu khiếp sợ phát hiện, thương thế bên ngoài của hắn dần được chữa trị với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Trong chốc lát, so với lúc bị giam trong trận đã có sự khác biệt.
Tiếp theo, Hoàng Long bắn vào trong miệng nó một viên đan dược. Ma lực và thể lực vốn đã tiêu hao hết nhanh chóng khôi phục.
Điều này chẳng lẽ là thật? Khuôn mặt Thiên Thanh Mãng Ngưu tràn đầy khiếp sợ. Chăm chú nhìn vào vị chủ nhân mình mới thuần phục.
Bì Nhĩ cùng Ân Đệ, còn có Bác Cách nhìn thấy đầu ngưu này lộ ra vẻ khiếp sợ thì trong lòng cười thầm, sau này, điều làm người khiếp sợ còn nhiều.
Sau khi thu phục thành công Thiên Thanh Mãng Ngưu, Hoàng Long rời mắt đánh giá vị trí trên hoang đảo mà mình đang đứng. Lúc trước, do vội vã muốn thu phục Thiên Thanh Mãng Ngưu nên không có tâm tư đi dò xét hoang đảo này. Nhưng hiện tại, Hoàng Long cảm thấy trên hòn đảo này dường như có một lực lượng thần bí nào đó.
Cỗ lực lượng này, có một hấp lực cực kì mạnh, thậm chí có thể cắn nuốt hết thảy lực lượng khủng bố. Thế nhưng, Hoàng Long vừa mô hồ cảm thấy, bên trong cỗ hấp lực này, có một sinh mệnh có khí tức mênh mông kinh người.
Bác Cách vốn thận trọng, thấy thần sắc kinh nghi (kinh ngạc, nghi ngờ) của Hoàng Long, liền mở miệng nói: “Thiếu chủ.”
Hoàng Long tập trung nhìn về phía đỉnh núi cao nhất trên hoang đảo, nói: “Trên đảo này có gì đó không đúng. Mọi người cẩn thận, chúng ta đi xem qua một chút.” Nói xong, liền nhảy lên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, hướng đỉnh núi đó bay đến.
Bác Cách cùng hai thú thấy vậy vội vàng bay theo.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 52: Ma Vương Thần Điện.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Những ngọn núi ở trung tâm hòn đảo này cao tận chân mây. Nhìn như gần, thật ra rất xa. Hoàng Long cưỡi Thiên Thanh Mãng Ngưu mà cũng mất gần nửa giờ mới đến nơi.
Ở giữa không trung, Hoàng Long dùng thần thức đánh giá, đối với diện tích của đảo hoang này đại khái cũng đoán được. Vừa nãy đứng dưới đất không cảm thấy đảo hoang này rộng lắm, nhưng bây giờ lại phát hiện diện tích của nó cũng đến ngàn dặm vuông.
Lơ lửng trên mặt biển mới thấy, quả thực chính là một tiểu lục địa trên Hải vực. Diện tích so với một tiểu công quốc trên Đại lục Hằng Nguyên cũng không nhỏ hơn bao nhiêu
Ngọn núi này rất cao lớn. Làm cho Bác Cách cùng hai thú càng tiếp cận càng thấy thán phục. Cho dù là trên Đại lục Hằng Nguyên cũng ít có ngọn núi nào cao đến mức này.
Đi tới đỉnh núi, Thiên Thanh Mãng Ngưu bay chậm lại, đợi lệnh của Hoàng Long.
Mặc dù thời gian chung đụng không lâu, nhưng nó có thể cảm giác được, Bác Cách cùng hai thú, ba đại Cường giả Thánh Vực đối với chủ nhân trên lưng luôn tỏ vẻ kính sợ. Như bị Bác Cách cùng hai thú ảnh hưởng, trong lúc bất tri bất giác, nó cũng sinh ra cảm giác kính sợ với vị chủ nhân mới này. Có điều là trong lòng nó còn nghi ngờ, không biết vị chủ nhân này làm cách nào để cho ba đại Cường giả Thánh Vực cam tâm tình nguyện đi theo như vậy.
Nhứng đám mây ở Địa ngục có màu xám nhạt, mang theo từng đợt hắc vụ (sương đen) nhợt nhạt.
Bác Cách cùng hai thú đứng ở phía sau Hoàng Long, khí tức cường đại tỏa ra xung quanh nhưng lại không cảm giác được chỗ này có điều gì bất thường. Hoàng Long thấy mấy người tỏ vẻ nghi ngờ, cũng không nói gì. Thần thức mở rộng cực độ, thăm dò bên trong ngọn núi, xuyên xuống dưới đất đến cả ngàn trượng. Đột nhiên, thần thức như gặp phải một lực lượng nào đó, bị bắn ngược trở lại.
Trong lòng đất! Hoàng Long cảm nhận được nơi phát ra cỗ lực lượng kia. Có điều, khi Hoàng Long dò xét xem ngọn núi này có thông đạo đi xuống dưới hay không thì phát hiện ra, không có đường xuống.
“Xem ra chỉ có thể thi triển Ngũ Hành Độn Thổ đi xuống thôi.” Hoàng Long nghĩ thầm.
Nghĩ vậy, Hoàng Long đem Bác Cách cùng ba thú thu vào trong Quần Tiên Các ở mi tâm. Sau đó dùng thuật độn thổ, tiến vào vùng đất trong lòng ngọn núi.
Càng tiến xuống sâu, vẻ mặt Hoàng Long càng thêm ngưng trọng.
Sau khi xuống đến cả ngàn trượng, Hoàng Long khẽ mỉm cười, thân thể tiến vào trong một cái không gian.
Bốn vách của không gian, hàn khí dày đặc, mặt đất phảng phất một mùi hôi thối. Thỉnh thoảng có thể thấy được một vài ao nước nhỏ. Nước trong ao đen như mực, có nhiều bong bong nổi lên.
Nhìn thoáng qua không phát hiện ra có dấu hiệu của sự sống. Tất cả đều mang một vẻ tĩnh mịch, hoang vu.
"Chẳng lẽ nơi này chính là dị không gian?" Hoàng Long đi đến không gian này, trong lòng thầm đoán.
Ở Đồ Thư Quán của Học viện Thần Phong, Hoàng Long có từng đọc qua truyền thuyết về dị không gian. Trên Đại lục Hằng Nguyên, những cường giả sau khi đột phá Thánh Vực, đạt tới đẳng cấp Thần Vực sẽ cảm ngộ được không gian pháp tắc, từ đó tự sáng chế ra một không gian độc lập.
Cái không gian này, vừa nằm trong thế giới này lại vừa độc lập với nó. Do đó được gọi là dị không gian.
"Đây là dị không gian!" Thiên Thanh Mãng Ngưu ở bên trong Quần Tiên Các kinh hỉ hô lên.
Ở trong Quần Tiên Các, bọn họ có thể nhìn thấy được hình ảnh bên ngoài.
Hoàng Long chậm rãi hạ xuống, cách mặt đất chừng một thước thì ngừng lại. Mi tâm lóe lên, Bác Cách cùng ba thú hiện ra.
Ra tới bên ngoài, Bác Cách, Bì Nhĩ, Ân Đệ đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, chăm chú quan sát không gian này.
Mặc dù bọn họ đã sống đến mấy trăm, mấy ngàn năm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy dị không gian trong truyền thuyết.
"Đi, chúng ta đi tới xem một chút." Hoàng Long nhảy lên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, chỉ về phía trước nói.
Cái dị không gian này có vẻ không nhỏ. Lấy thần thức của Hoàng Long mà cũng không có cách nào thăm dò hết được. Như vậy, ít ra không gian này lớn hơn hoang đảo rất nhiều.
Từ một bộ sách cổ ở Đồ Thư Quán, Hoàng Long biết được, Cường giả Thần Vực Sơ giai sáng tạo ra không gian tối đa cũng chỉ có mấy dặm vuông. Như vậy, người sáng chế ra cái dị không gian này ít nhất cũng phải là Thần Vực Trung giai, thậm chí Cao giai hoặc hơn thế nữa.
Một đường tiến vào, trên đường đi, chỉ thấy một mặt đất hoang tàn, xơ xác. Tựa hồ là do các loại thực vật bị hủ thực (ăn mòn) tạo thành.
Phi hành được trăm dặm, dần dần, phía trước xuất hiện một tòa kiến trúc.
Từ lúc tiến vào, xung quanh chỉ toàn bọt nước và đất đen. Thấy tòa kiến trúc này, ánh mắt mọi người đều sáng ngời. Chỉ chốc lát sau, mọi người đã tiến đến gần tòa kiến trúc. Bác Cách cùng ba thú không khỏi hít vào một ngụm không khí.
Đây là một tế đàn cao chót vót, vô cùng rộng lớn.
Trong lòng Hoàng Long thầm đoán, tế đàn này phải rộng đến vài chục dặm vuông.
Trừ tế đàn này, xung quanh hai hướng đông tây đều không có bất kì thứ gì. Hoặc có thể nói, cả không gian này chỉ có duy nhất cái tế đàn này thôi.
Mọi người đi tới trước tế đàn, ngửa mặt nhìn lên. Trong lòng không nén được nỗi khiếp sợ.
Trong ba thú, Thiên Thanh Mãng Ngưu có kích thước lớn nhất, cao đến hai mươi mấy trượng. Nhưng đứng trước tế đàn này thì chỉ như một điểm nhỏ.
Bốn mặt tế đàn cũng không có bậc thang. Bóng loáng như gương. Ngay cả Hoàng Long cũng không nhìn ra được là do vật gì kiến tạo lên. Nếu muốn đi lên, chỉ có một cách là bay lên.
"Chúng ta lên trên." Hoàng Long chậm rãi nói.
Mọi người bay lên trên, hạ xuống bề mặt của tế đàn. Phát hiện trên bề mặt tế đàn có vô số quan tài bằng đá. Chừng mười thước đặt một cái, chi chít trên bề mặt tế đàn.
Mấy vạn? Hay là mấy chục vạn?
Hoàng Long ngưng thần nhìn về phía trung tâm của tế đàn thì thấy, ở giữa tế đàn là một cái cổng bằng đá cao mấy trăm trượng, trên xà ngang của cổng, có bốn văn tự cổ quái.
"Ma Vương Thần Điện!" Thiên Thanh Mãng Ngưu nhận ra bốn chữ này là văn tự của Thượng Cổ Ma tộc.
"Ma Vương Thần Điện?" Bác Cách, Bì Nhĩ cùng Ân Đệ nghi ngờ nhắc lại, bọn họ chưa từng được nghe nói về địa phương này.
Hoàng Long cũng không có ấn tượng gì. Thần Phong Đồ Thư Quán lưu giữ lịch sử mấy vạn năm của Đại lục Hằng Nguyên cũng không thấy nhắc đến Ma Vương Thần Điện này.
Nhưng khiến Hoàng Long chú ý nhất, chính là trung tâm tế đàn, cái cây ở giữa kia.
Chỉ thấy một đoàn sương mù, bên trong chứa đầy linh khí, mang một màu xanh lục. Cây cao mấy thước, dáng như Bạch Ngọc. Cây khô, không lớn lắm, chỉ cỡ một người ôm. Cả cây tràn đầy khí tức thánh khiết. So với hắc khí hủ thực xung quanh thì thật là đối lập.
Lúc trước, Hoàng Long cảm ứng được cỗ hấp lực kinh khủng có thể cắn nuốt mọi lực lượng, chính là từ ngọn cây này phát ra. Hơn nữa, sinh mệnh lực của cây này phát ra mênh mông như nước thủy triều. Càng đến gần, Hoàng Long càng cảm giác được sinh khí mênh mông như đại dương.
“Đây là cây gì? Sinh khí thật mạnh!” Trong lòng Hoàng Long cả kinh. Kiếp trước sống cả trăm triệu năm, hắn cũng chỉ thấy qua nhân sâm, linh chi, đào tiên, cây bồ đề, hồ lô, kim lý quả (mận vàng) có tiên thiên linh khí mới có sinh mệnh lực mạnh như vậy
Cây này phát ra sinh khí mạnh mẽ vô cùng, làm cho Hoàng Long thất kinh. Nhưng điều làm Hoàng Long cảm thấy vô cùng quái dị, chính là cỗ hấp lực kia.
Hoàng Long đi tới gần Thần Thụ, đang muốn thu lấy Thần Thụ thì đột nhiên, không gian giao động kịch liệt. Tế đàn chấn động. Hoàng Long quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một con Cự Bằng đang chậm rãi hướng mọi người đi tới.
Tất nhiên là một con siêu cấp Vong Linh Sinh Vật!
“Đây là Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu!” Bác Cách kinh hô, vẻ mặt hiện ra nét khó tin. Không ngờ ở chỗ này có thể thấy được hung vật địa ngục trong truyền thuyết.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu, dáng cao trăm trượng, toàn thân bao phủ một đoàn U Lục Hỏa Diễm. Hai cánh mở ra, ít nhất cũng dài trăm thước. Khí tức cường đại, ép cho Bác Cách cùng ba thú đều khó thở.
Thánh Vực Đỉnh Phong! Bác Cách cùng ba thú kinh hãi nhìn nhau.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 53: Phù bảo.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Ở Đại lục Hằng Nguyên, Thần Vực thuộc về đẳng cấp trong truyền thuyết. Cho nên, Thánh Vực Đỉnh Phong ở Đại lục Hằng Nguyên chính là tuyệt thế cường giả. Đạt tới Thánh Vực Đỉnh Phong, đều là nhân vật có một không hai, uy chấn cổ kim.
Có điều, cường giả đạt tới Thánh Vực Đỉnh Phong thật sự quá ít. Một trăm cường giả Cửu cấp mới có một người thành công tiến vào Thánh Vực. Mà một trăm cường giả Thánh Vực cũng chưa chắc có một người đạt tới Thánh Vực Đỉnh Phong.
Trên Đại Lục Hằng Nguyên, theo như Hoàng Long được biết chỉ có mấy người đạt tới Thánh Vực Đỉnh Phong: Quang Minh Giáo Đình – Giáo Hoàng Hải Đức Tư, Địa Ngục Ma Tộc - Ma Vương Uy Phất, Long Tộc - Long Hoàng Phí Lợi, Hải Tộc – Nữ Hoàng Vưu Mạn, Đế quốc Ám Sâm – Nữ Tế Ti của Thần Điện vô cùng thần bí nằm giữa rừng rậm. Tất cả chỉ có năm người đó mà thôi.
Tất nhiên, nếu có một vài cường giả không màng thế sự, ẩn cư tu hành thì mọi người trên Đại lục Hằng Nguyên không thể biết đến.
Hoàn Long không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được một Ma thú Địa Ngục Thánh Vực Đỉnh Phong U Linh Cự Bằng điểu.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu. Hoàng Long từ Đồ Thư Quán đọc được trong một quyển sách có một chút tin tức về các loại Ám ma thú cường đại trên Đại lục Hằng Nguyên. Trong đó có nói đến Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu này tuyệt đối là một siêu cấp thần thú trong hệ Vong Linh Ám Ma Thú. Có thiên phú rất cao, so với Thiên Thanh Mãng Ngưu tuyệt đối cao hơn chứ không kém.
Theo truyền thuyết, mấy vạn năm trước ở Địa Ngục, một vị Ma Vương có tọa kỵ chính là một đầu Thánh Vực Đỉnh Phong Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu.
Thấy Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu xuất hiện, Hoàng Long liền đem Thanh Liên Kỳ xuất ra ngoài. Đồng thời cấp cho đám người Bác Cách vài loại linh phù, thần lực phù và vài cái bùa chú để kịp thời đối phó với nguy hiểm có thể xảy ra.
Đừng xem đám người Bác Cách là bốn Đại Thánh Vực, nhưng đối mặt với Thánh Vực Đỉnh Phong Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu này cũng chỉ có thể trốn tránh mà thôi.
Thánh Vực Trung Giai, sau đó đến Thánh Vực Cao Giai rồi mới đến Đỉnh Phong.
Đạt đến Thánh Vực, mỗi lần lên một cấp bậc, thực lực khác biệt lại càng lớn. Đặc biệt là chênh lệch của Thánh Vực Đỉnh Phong với Thánh Vực Cao Giai. Giống như chênh lệch giữa Cửu cấp và Thánh Vực vậy.
Thánh Vực Đỉnh Phong, trên Đại lục Hằng Nguyên còn có một cách gọi khác, đó là Bán Thần.
Có nghĩa là đạt đến Thánh Vực Đỉnh Phong là đã bước một chân vào Thần Vực.
Lúc mọi người chăm chú cảnh giới, Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu từng bước từng bước đi tới. Mỗi một bước chân, tế đàn giống như bị Thiên Chùy nặng nề đập xuống, chấn động cả tế đàn.
Đột nhiên, Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu còn cách mọi người hơn ngàn mét thì ngừng lại, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu khổ sở. Không gian chấn động. Giống như Long, lại giống như Phượng, tựa hồ lại giống như Cổ Ma Thần gào rú. Mấy người Bác Cách bị âm thanh này làm cho đầu óc choáng váng, vô thức mà lùi lại mấy bước, sắc mặt tái mét.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu ngừng lại. Từ trên cao nhìn xuống mấy người Hoàng Long, đôi mắt được bao phủ bởi khí vụ lục sắc tử vong. Ánh mắt lộ rõ vẻ hưng phấn: “Hơn năm nghìn năm! Thật lâu lắm rồi không có được nghe thấy hơi thở của sinh vật sống."
“Sách sách! Lại còn có hai nhân loại. Ma thần ở trên cao, cảm tạ người đã đem những thức ăn này đến Ma Vương Thần Điện.”
Ở trong mắt Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu, đám người Hoàng Long chính là thức ăn của nó.
Mặc dù khí tức của Bác Cách và ba thú không yếu, nhưng đối với nó mà nói, không hề có chút uy hiếp nào.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu mở rộng hai cánh, một cơn gió lốc được tạo thành, vốn định nhào vào hảo hảo ăn chán chê một bữa. Đột nhiên, một trận quang mang hiện lên trước mắt, một đoàn kim quang chụp xuống, đem nó vây khốn ở bên trong.
Lúc nãy, Hoàng Long nhìn thấy Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu tiến về phía mình, sớm đã đem phù bảo Linh Lung Kim tháp cầm trong tay. Hiện tại, thấy Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu lao tới, nhân cơ hội ném phù bảo ra. Tạm thời vây khốn Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu này.
Phù bảo thật ra cũng là một loại phù triện của Đạo gia. Khác với bùa chú. Phù bảo là đem bùa chú cùng với pháp bảo dung hợp lại một chỗ. Uy lực so với bùa chú còn lớn hơn nhiều.
Phù bảo Linh Lung Kim tháp được Hoàng Long phỏng chế lại theo Linh Lung Kim tháp của Thiên Vương Lý Tịnh ở thế giới Bàn Cổ. Phù bảo ném ra, chỉ thấy một ngọn núi giống tháp vàng, cao vài chục trượng xuất hiện trên đỉnh đầu Địa Ngục U Linh Cự Bằng. Kim quang liên tục phủ xuống.
Lúc Hoàng Long đem phù bảo Linh Lung Kim tháp ném ra, Bác Cách cùng ba thú sớm được Hoàng Long ra lệnh, trong nháy mắt đồng loạt xuất thủ. Bốn Đại Thánh Vực, bốn đại cấm chú ầm ầm hướng Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu bay đến.
Đá bay đầy trời, biển lửa dân trào, gió như lưỡi dao sắc bén cùng kéo tới.
Bốn Đại Thánh Vực. Một kích toàn lực. Không gian rung chuyển, khí lưu gào thét đầy bất an.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu ỷ vào thực lực, không kịp phản ứng, hứng chịu một kích toàn lực của bốn Đại Thánh Vực.
Một tiếng gào thét kinh thiên. Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu hét lên thảm thiết.
Một kích toàn lực của bốn Đại Thánh Vực, mặc dù không thể giết được nó nhưng cũng đủ làm nó trọng thương.
Chỉ thấy lớp lông vũ màu xám trong bao phủ toàn thân nay bị thương tổn nhiều chỗ, lộ ra mặc lục huyết dịch (máu màu xám xanh). U Lục Hỏa diễm bao phủ toàn thân mờ đi không ít.
Hoàn Long không chần chờ nữa. Quay đầu lại, hai tay hướng về phía Thần Thụ chụp lấy. Hiện tại cần gấp rút đem Thần Thụ mang đi.
Loại Thần Thụ này, có thể so sánh với năm đại tiên thiên linh căn ở thế giới Bàn Cổ. Mặc dù hơi kém một chút nhưng cũng xem là cực phẩm bảo bối. Sau nay đem luyện hóa thành linh bảo, thực lực của mình sẽ tăng lên rất nhiều.
Có điều, ngoài ý muốn của Hoàng Long. Hấp lực khủng khiếp trên đỉnh Thần Thụ đột nhiên xuất hiện, đem toàn bộ pháp lực của Hoàng Long hút sạch sẽ.
Thần Thụ vẫn vững vàng, bất động.
Lúc này, Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu chịu một kích toàn lực của bốn Đại Thánh Vực, bị đánh lùi về phía sau mấy trăm trượng. Thân hình khổng lồ vừa dừng lại, liền ngửa mặt lên trời kêu gào, thanh âm vô cùng tức giận.
Mấy ngàn năm chưa từng bị thương, vậy mà hôm nay lại bị mấy tên yếu nhược đả thương.
Lại nhìn thấy Hoàng Long muốn chiếm đoạt Thần Thụ, Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu quát lên: “Đáng giận! Các ngươi đều phải chết!”
"Ta muốn cho các ngươi nếm thử một chút mùi vị Địa Ngục hỏa của ta!"
“Cho linh hồn các ngươi vĩnh viễn bị Địa Ngục hỏa thiêu đốt!”
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu mở rộng hai cánh, nhằm hướng Linh Lung Kim tháp vỗ mạnh. Linh Lung Kim tháp không ngừng lay động, kim quang dao động không ngừng, sắp bị phá đi. Sau đó, Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu há to miệng, một ngọn lửa khổng lồ rộng vài trăm thước bay ra, phá tan màn kim quang của Linh Lung Kim tháp. Kim quang vừa vỡ, Linh Lung Kim tháp cũng theo đó bốc cháy.
Đám người Bác Cách kinh hãi. Tâm linh tương thông, xuất thủ thêm lần nữa.
Hoàng Long thấy thế, biết không thể tiếp tục duy trì. Có điều, Bảo bối Thần Thụ này, bỏ qua thật đang tiếc. Nhưng mà phải làm cách nào mới có thể đem đi được đây?
Lúc này, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, Hoàng Long liền vung tay, trích ra một giọt máu, bắn về phía Thần Thụ.
Giọt máu vừa tới gần, hấp lực khủng khiếp từ Thần Thụ lại xuất hiện. Trong nháy mắt đã hút lấy giọt máu của Hoàng Long.
Sau khi hút giọt máu của Hoàng Long vào trong, cuối cùng, Thần Thụ cũng phát sinh biến hóa.
Một đạo tia sáng màu ngọc thạch phóng lên cao. Sương mù màu trắng liên tục quay cuồng. Một cỗ khí tức cường đại tản ra. Cả tế đàn khí lưu bạo loạn. Sau đó, bầu trời bên trên tế đàn, Lôi Vân xuất hiện, từng đạo Hắc Lôi không ngừng sinh ra.
Trong lòng Hoàng Long vui mừng, cách này thế mà lại có hiệu quả.
Thần Thụ phát sinh biến hóa, khiến cho Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu kinh hãi. Nó không thèm để ý đến đám người Bác Cách, trực tiếp há miệng, nhằm hướng Hoàng Long phóng đến.
Trong mắt nó hiện rõ vẻ tức giận và lo lắng.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 54: Luyện Thần Phản Hư.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Một ngọn lửa khổng lồ rộng vài trăm thước, màu lục nhạt vô cùng quỷ dị, lộ ra một cỗ khí tức tử vong. Ngọn lửa còn chưa đến gần, Hoàng Long đã cảm thấy sóng nhiệt đập vào mặt. Đám người Bác Cách đứng một bên cũng cảm thấy linh hồn mình như bị thiêu đốt.
Mặc dù nóng lòng thu lấy Thần Thụ nhưng Hoàng Long vẫn chú ý nhất cử nhất động của Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu. Vong Linh Địa Ngục hỏa còn chưa đến, thân hình Hoàng Long lóe lên, nhanh như chớp tiến tới gần Thần Thụ, tránh được một kích của Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu.
Lúc này, Hoàng Long tâm thần nhất niệm, Thần Thụ cao hơn chục thước chầm chậm bay lên, thoát khỏi tế đàn bay đến trước mặt Hoàng Long.
Lúc này, máu huyết của Hoàng Long cùng Thần Thụ hoàn toàn dung hợp. Mặc dù chưa thể hoàn toàn tế luyện nhưng đã có thể điều khiển Thần Thụ.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu thấy một kích không đạt hiệu quả, để Hoàng Long tránh được, lại còn đem Thần Thụ kéo lên không trung, trong lòng càng thêm lo lắng, quát lên: “Nhân loại xấu xa, đem U Minh Thần Thụ đặt xuống cho ta!” Nói xong, nó mở rộng đôi cánh, lăng không bay lên. Hai móng vuốt như hai ngọn núi nhỏ nhằm hướng Hoàng Long chụp tới.
Nó muốn đem đứa trẻ trước mặt trực tiếp phân thây.
Bác Cách cùng ba thú thấy vậy, trầm giọng quát lên. Sau đó vội vàng bay lên chặn phía trước, lần nữa liên thủ nhằm Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu tung ra một kích toàn lực.
Bốn Đại Thánh Vực Trung Giai, mặc dù không thể uy hiếp được Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu. Nhưng dưới một kích liên thủ, không gian rung chuyển. Dù Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu là Thánh Vực Đỉnh Phong cũng không dám trực tiếp dùng thân thể đón đỡ một kích này. Nó đành buông tha cho Hoàng Long, há miệng phun ra một đoàn Vong Linh Địa Ngục hỏa, đón đỡ công kích của mấy người Bác Cách.
Một tiếng nổ vang lên. Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu bị buộc phải thối lui, hướng lên trời rống lên đầy phẫn nộ: “Các ngươi cút ngay cho ta!” Sau đó hai cánh hợp lại. Một cỗ lực lượng kinh khủng nhanh chóng tụ tập lại.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu mấy lần đều bị mấy tên yếu nhược hơn mình ngăn cản, trong cơn giận dữ, nó muốn xuất ra kỹ năng thiên phú, đem nhưng tên đáng gét này đánh chết toàn bộ.
Cho dù là những thức ăn này sẽ hóa thành tro bụi, nó cũng bất chấp.
Hoàng Long thấy thế, tiếp tục bức ra một giọt máu huyết, đem dung nhập vào trong Thần Thụ. Sau đó tâm thần nhất niệm, Thần Thụ trực tiếp biến thành một đạo kim quang, được Hoàng Long thu vào trong Quần Tiên Các ở mi tâm.
Thần Thụ vừa tiến vào Quần Tiên Các, những cái rễ Bạch Ngọc kia không ngừng kéo dài, cắm sâu vào Quần Tiên Các. Hoàng Long cảm ứng được nó đang hợp thành một thể với Quần Tiên Các.
Trong lòng Hoàng Long cả kinh. Chuyện này là thế nào?
Tình huống này đã nằm ngoài ý nghĩ của Hoàng Long. Lúc đầu Hoàng Long chỉ muốn đem U Minh Thần Thụ này thu vào trong Quần Tiên Các, sau này sẽ tế luyện thành một pháp bảo.
Hiện tại, nó lại muốn dung hợp thành một thể với Quần Tiên Các
Ông! Ông! Ông! Sau khi dung hợp Thần Thụ, Quần Tiên Các đột nhiên chấn vang, sau đó kịch liệt biến hóa. Đồng thời, sinh mệnh lực từ Thần Thụ trào ra, bao phủ Quần Tiên Các. Sau đó không ngừng gột rửa toàn thân Hoàng Long, rồi theo gân mạch của Hoàng Long, như thủy triều tiến về Đan điền.
Đây là? Trong lòng Hoàng Long vô cùng vui mừng.
Ngay lập tức, Hoàng Long toàn lực vận chuyển Thủy Hỏa Nguyên Long quyết, điên cuồng thu nạp sinh mệnh lực mênh mông này, sau đó chuyển hóa thành Tiên Thiên chân nguyên.
Bên trong đan điền của Hoàng Long, khí hải sôi trào, không ngừng mở rộng. Vốn chỉ như cái ao, chẳng mấy chốc đã trở thành hồ lớn. Chân nguyên không ngừng hóa thành khí vụ, tiến thẳng vào trong đầu. Trong đầu Hoàng Long, thần tủy giống như một dòng nước chảy, không ngừng tích tụ.
Trước kia, mỗi lần tu luyện, thần tủy đều là từng giọt, từng giọt tích lại mà thành. Còn hiện tại, như nước chảy, không ngừng tích tụ.
Thần tủy tràn đầy. Nguyên thần của Hoàng Long nhanh chóng tăng trưởng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn được.
Rống! Cuối cùng Nguyên thần của Hoàng Long cũng đã lớn như lúc đầu. Đầu óc Hoàng Long chấn động kịch liệt. Khí thế toàn thân tăng vọt. Từ trong cổ họng trào ra một tiếng rống.
Thanh âm rung trời. Giống như âm thanh của Thần Long ngâm vang chín tầng trời, tiến vào không gian.
Mượn sinh mệnh lực của U Minh Thần Thụ. Giờ khắc này, Hoàng Long đã đột phá Luyện Khí Hóa Thần, đạt tới cảnh giới Luyện Thần Phản Hư.
Tiếp đó, toàn thân Hoàng Long bao trùm bởi một tầng Long lân màu vàng lợt. Từng cây gai ngọn hoắt chui ra từ các khớp xương, lóe ra hàn quang lạnh người.
Sau mấy năm khổ tu Thủy Hỏa Nguyên Long quyết, cuối cùng, Hoàng Long cũng tiến vào cảnh giới Ứng Long.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người Bác Cách, phía sau Hoàng Long xuất hiện một cái đuôi rồng dài mấy mét.
Long nhân! Trong đầu Bác Cách cùng ba thú hiện lên suy nghĩ này.
Long nhân. Tương truyền là do Viễn cổ Long Tộc cùng Nhân tộc giao phối mà sinh ra. Mang đặc thù của cả Long tộc và Nhân tộc. Có điều, trong lịch sử, Long nhân ở Đại lục Hằng Nguyên rất lâu rồi không xuất hiện. Có lẽ đã tuyệt chủng. Chẳng lẽ chủ nhân là Long nhân?
Nhưng ngay sau đó, Bác Cách thầm lắc đầu. Hắn biết rõ thiếu chủ đích thị là Nhân tộc. Thân phận Nhị thiếu gia của Hoàng gia Vương Quốc Lục Thông tuyệt đối là thật.
Nhưng mà, hình dáng hiện tại thì giải thích thế nào đây?
Đột phá đến cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, sinh mệnh lực của Thần Thụ vẫn không ngừng tràn vào đan điền của Hoàng Long. Trong đầu Hoàng Long, Thức Hải sôi trào. Hỗn Độn Chung và Trảm Tiên Kiếm cùng tỏa ra quang mang chói mắt.
Tu vi Hoàng Long vẫn không ngừng tăng lên. Cuối cùng ngừng lại ở cảnh giới Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong.
Hết thảy mọi việc, cũng chỉ trong vài cái nháy mắt. Hoàng Long vặn người, cảm giác toàn thân tràn ngập một lực lượng cường đại, hết sức vui mừng. Ánh mắt màu vàng lợt đảo qua Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu đang rống giận. Hai tay vung lên, miệng đọc pháp quyết, Ngũ Hành thần lôi không ngừng đánh xuống.
Quý Thủy thần lôi, Bính Hỏa thần lôi, Ất Mộc thần lôi , Mậu Thổ thần lôi, Canh Kim thần lôi. Mỗi tia thần lôi đều to như cánh tay trẻ con. Uy lực so với lúc trước lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Thiên lôi đầy trời. Đem Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu bao phủ.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu đau đớn, kêu gào thảm thiết.
"Chúng ta đi!" Lúc này, Hoàng Long quát lên. Sau khi cấp cho mỗi người một cái Tật phong thuật, lập tức phi thân bay đi, nhằm hướng lúc trước lúc trước bay đến.
Hiện tại, mặc dù Hoàng Long đốt phá tới cảnh giới Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong. Nhưng dưới tình huống biến ra Long thân cũng mới chỉ có thể so sánh với Thánh Vực Sơ giai. Cộng thêm đám người Bác Cách cũng không có cách nào giết được Thành Vực Đỉnh Phong Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu. Do đó chỉ có thể rời đi, đợi sau này đột phá tới cảnh giới Nguyên Thần Xuất Khiếu sẽ quay lại tìm hiểu Ma Vương Thần Điện này.
Bác Cách cùng ba thú nghe lệnh, phi thân theo sát phía sau Hoàng Long.
Lúc Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu kịp phản ứng, mắt thấy mấy người Hoàng Long đã đi được mấy dặm liền rống lên một tiếng giận dữ. Hai cánh mở ra, một trận gió lốc màu xám xanh dập tức đuổi theo.
Hoàng Long dùng tâm thần cảm ứng, thấy Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu đuổi theo, khoảng cách ngày một rút ngắn không khỏi nhướng mày. Quần Tiên Các ở mi tâm bắn ra một đạo kim quang, trực tiếp đem đám người Bác Cách thu vào trong. Sau đó, Hoàng Long lập tức thi triển Ẩn thân thuật và Liễm tức thuật, hoàn toàn biến mất trong không gian Thần Điện.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu theo sát đám người Hoàng Long, mắt thấy sắp đuổi kịp, đang nghĩ xem sẽ hành hạ đám người Hoàng Long thế nào mới hả được cơn tức giận trong lòng, vậy mà lại thấy đối phương vô thanh vô tức biến mất.
Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu ngẩn ra, quay đầu nhìn xung quanh.
Biến mất!
"Đáng giận. Chuyện gì xảy ra!" Toàn thân Địa Ngục U Linh Cự Bằng điểu tản mát ra U Lục Hỏa diễm, tràn ra bốn phía, điên cuồng gào thét.
"Nhân loại! Các ngươi đi ra cho ta!"
"Đi ra cho ta!"
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 55: Ma pháp kiếm xuất hiện.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Sau khi Hoàng Long thoát khỏi dị không gian của Ma Vương Thần Điện cũng không rời khỏi hoang đảo.
Hiện tại, hắn nhờ sinh mệnh lực của U Minh Thần Thụ đột phá Luyện Thần Phản Hư, cần phải ổn định lại một chút biến hóa của pháp lực trong cơ thể. Đồng thời còn muốn đem các pháp bảo còn lại tế luyện một lần nữa.
Hành trình kế tiếp ở Địa Ngục có lẽ sẽ càng thêm nguy hiểm. Nếu đem các pháp bảo tế luyện một lần nữa. Ngũ Ngục Thần Đỉnh, Tụ Lôi Bình, Thanh Liên Kỳ, Bát Quái Tử Thọ tiên toàn bộ tăng lên tới bảo khí đỉnh cấp, thêm vào bản thân mình đã đạt tới cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, cùng với thực lực mấy người Bác Cách, nếu không đụng phải cường giả Thánh Vực Đỉnh Phong, vậy thì không có gì phải lo lắng.
Thánh Vực Đỉnh Phong. Ở trong Ma tộc chỉ có Ma Vương Uy Phất. Hắn đến đây? Không có khả năng.
Hoàng Long đem đám người Bác Cách trong Quần Tiên Các thả ra. Sau khi bố trí bọn họ làm hộ pháp, Hoàng Long khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Thủy Hỏa Nguyên Long quyết, trước tiên vận chuyển một vòng chu thiên, đem toàn bộ lực lượng của Thần Thụ còn dư thừa trong cơ thể thu lại.
Một lần, lại một lần. Hoàng Long đem khí lực trong ngũ tạng ngưng tụ lại ở đan điền. Không ngừng ân cần chăm sóc nguyên tinh, nguyên khí, nguyên thần. Nội tâm trống trải, dần hướng tới hư vô, phảng phất cùng với thiên địa hòa làm một thể.
Tất cả cảnh vật ở trăm dặm xung quanh đều hiện lên một cách rõ ràng trong đầu Hoàng Long.
Sau khi đạt tới Luyện Thần Phản Hư, thần thông của Hoàng Long hiện tại đã tiến tới trình độ Thiên Nhãn thông (mắt tinh), Thiên Nhĩ thông (tai thính), Thần Cảnh thông (hiểu địa lý), Túc Mệnh thông (hiểu số mệnh), Tha Tâm thông (ko hỉu), Lậu Tâm thông (đoán được suy nghĩ).
Mặc dù uy lực không lớn lắm, nhưng dù sao cũng có thể thi triển một chút tiểu thần thông.
Thiên Cang tam thập lục pháp, Địa Sát thất thập nhị thuật, thực ra đều là nói đến thần thông của Đạo Tổ.
Như Thiên Cương tam thập lục pháp là các pháp thuật về tự nhiên như điên đảo âm dương, di tinh hoán đẩu, hồi thiên phản thuật, hô phong hóa vũ, chấn sơn hám địa, giá vụ đằng vân, hóa giang thành lục… Dĩ nhiên, Hoàng Long bây giờ cũng chưa có lợi hại như vậy.
Thần thức cường đại, có thể cảm ứng được vạn vật xung quanh, nhưng cũng không thể chân thật nhìn được, nghe được. Nhưng Thiên Nhãn thông và Thiên Nhĩ thông thì có thể.
Sau khi Hoàng Long vận chuyển Thủy Hỏa Nguyên Long quyết đi hết mấy đại chu thiên, lực lượng trong cơ thể dần dần dịu xuống.
Có điều, làm cho Hoàng Long có chút giật mình chính là biến hóa của Quần Tiên Các. Ban đầu, phía sau đại điện của Quần Tiên Các là mấy trăm cung điện trôi nổi, xung quanh là một mảnh chân không. Nhưng hiện tại, ở giữa các cung điện này, U Minh Thần Thụ đang vững vàng đứng ở đó. Xung quanh Thần Thụ tỏa ra từng đoàn linh khí màu trắng, tràn ngập không gian của mấy trăm tòa cung điện. Từng đoàn, từng đoàn linh khí không ngừng ngưng tụ thành mây trắng.
Nhìn thoáng qua, nhưng cung điện này phảng phất giống với cung điện trong mây của chư tiên ở Tiên Cung. Giống với Thiên Đình ở Thế giới Bàn Cổ.
Mấy thước xung quanh U Minh Thần Thụ, tỏa một vầng sáng màu bích lục, sinh khí dạt dào.
Quả thực là đệ nhất tiên cảnh.
Sau khi Bạch Ngọc căn tu của U Minh Thần Thụ cắm rễ vào trong Quần Tiên Các, cùng Quần Tiên Các hòa làm một thể. Vạn dặm bên trong Quần Tiên Các càng thêm tĩnh mịch, chắc chắn. Mặc dù còn chưa tiến hóa tới cấp độ tiên khí, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.
Hoàng Long tin tưởng, dưới tác dụng của U Minh Thần Thụ, không lâu nữa, Quần Tiên Các sẽ tiến hóa thành tiên khí.
Không gian của Quần Tiên Các lại to ra thêm mấy mươi lần, gần trăm dặm vuông. Ở trung tâm Quần Tiên Các, Đại Diễn Thần Lôi trận và các đại trận khác uy lực tăng lên không ít. Hoàng Long tâm thần nhất niệm, chỉ thấy một mảnh lôi quang lóe lên, khói lửa cuồn cuộn, gió bão mãnh liệt.
Hoàng Long tin tưởng, nếu là hiện tại, nếu Thiên Thanh Mãng Ngưu bị vây khốn ở bên trong, cho dù không có Bác Cách trợ giúp, nó cũng tuyệt đối không thể thoát ra được.
Chỉ cần Hoàng Long dùng toàn lực, chỉ bằng thực lực bản thân cũng có thể thu phục Thiên Thanh Mãng Ngưu.
Sau khi đứng dậy, trong lòng Hoàng Long thở ra một hơi. Không nghĩ tới hành trình đến Địa Ngục lần này, lại mang đến nhiều điều tốt như vậy.
Cảnh giới Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong, chỉ còn các cảnh giới Nguyên Thần Xuất Khiếu một đường chỉ mà thôi.
Hẳn là không lâu nữa có thể đột phá đến cảnh giới Nguyên Thần Xuất Khiếu. Có lẽ chỉ cần hai năm là đủ.
Tâm thần Hoàng Long nhất động. Ngón tay vung lên, một đạo kiếm khí bén nhọn xuất hiện, hướng về một ngọn núi cách chừng hai dặm bắn đến. Ầm! Trên đỉnh ngọn núi mở ra một cái động nhỏ, xuyên từ bên này qua bên kia.
Nhìn xuyên qua cửa động, có thể thấy một ngọn núi khác.
Huyền Thanh Đại Tự kiếm khí!
Một trong Kiếm khí thần thông.
Hoàng Long không có cảm thấy gì bất ngờ. Nhưng đứng ở bên cạnh, Bác Cách cùng ba thú hít vào một hơi, trong lòng phỏng đoán xem nếu một kích vừa rồi đánh lên trên người mình thì kết quả sẽ như thế nào?
Đặc biệt là Thiên Thanh Mãng Ngưu, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Long càng thêm phần kính sợ.
Hoàng Long cũng không để ý tới thần sắc của Bác Cách cùng ba thú. Đem Ngũ Ngục Thần Đỉnh, Tụ Lôi Bình, Thanh Liên Kỳ, Bát Quái Tử Thọ tiên y xuất ra. Hiện tại là muốn đem những pháp bảo này tăng lên thành bảo khí đỉnh cấp.
Lúc trước, trên đường đến biển Tử Vong, Hoàng Long thu được không ít đồ tốt, cũng không lo lắng đến việc không đủ tài liệu để dùng.
Sau khi xuất ra pháp bảo Ngũ Ngục Thần Đỉnh, Hoàng Long tâm thần nhất niệm, đem Kim thủy tinh, Tử khí linh thạch, Hàn dương âm thổ, Nguyệt Quang thạch, Hỏa Tâm thạch, Cửu Hàn Bí thiết tinh, Địa Ngục Ma Tinh thạch cùng mấy tài liệu khác ném ra.
Những tài liệu này chất đống ở một chỗ, tạo thành một ngọn núi nhỏ.
Bác Cách, Bì Nhĩ và Ân Đệ thì không thấy gì, dù sao trên đường cũng tận mắt thấy Hoàng Long thu thập những thiên tài địa bảo này. Nhưng mà Thiên Thanh Mãng Ngưu nhình thấy cảnh này, trước mặt có một núi bảo bối, nhãn ngưu hoa hoa, còn có cảm giác choáng váng.
Nó sống ở biển Tử Vong đã mấy ngàn năm, tất nhiên là biết độ trân quý của mấy thứ này.
Những thứ này cũng là của chủ nhân?
Vị chủ nhân này rốt cuộc có thân phận gì?
Dưới ánh mắt nghi ngờ và khiếp sợ của Thanh Thiên Mãng Ngưu, hai tay Hoàng Long vung lên, đem những tài liệu chất đầy mặt đất thu vào trong Ngũ Ngục Thần Đỉnh. Tiếp đó há to miệng phun ra một đoàn Tam Muội Chân Hỏa bao lấy Thần Đỉnh.
Cảnh giới Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong, Tiên Thiên chân hỏa đã thăng cấp thành Tam Muội chân hỏa. Dù là uy lực hay cường độ cũng có biến hóa. Tài liệu ở bên trong Thần Đỉnh được Tam Muội chân hỏa rèn luyện, tạp chất được loại bỏ, hóa thành chất lỏng.
Cuối cùng, Hoàng Long đem Ngũ Ngục Thần Đỉnh, Tụ Lôi Bình, Thanh Liên Kỳ, Bát Quái Tử Thọ tiên y một đường luyên hóa, tăng lên thành bảo khí đỉnh cấp. Khổn Tiên Thằng cũng được luyện chế lại lần nữa.
Toàn bộ quá trình luyện hóa, Thiên Thanh Mãng Ngưu đều trợ mắt há mồm mà nhìn Hoàng Long liên tục thay đổi ma pháp cũng như pháp quyết. Các pháp bảo tùy ý biến ảo, lúc lớn lúc nhỏ.
Hoàng Long đã kết thúc luyện bảo mà vẫn không có phản ứng trở lại.
Nghe mấy người Bác Cách nói, những thứ này trên tay chủ nhân đều là những vũ khí cổ quái, gọi là pháp bảo.Thiên Thanh Mãng Ngưu hai mắt mở to, nhìn không chớp mắt. Từ những pháp bảo trên, nó cảm thấy một tia áp lực.
"Chúc mừng chủ nhân, tu vi thăng tiến!"
"Thần công cái thế, pháp lực vô biên!" (nghe giống Tinh Túc lão quái quá)
Lúc này, Bì Nhĩ cùng Ân Đệ hấp tấp chạy đến bên cạnh Hoàng Long, vẻ mặt nịnh nọt.
Đặc biệt là cái tên Địa Long Bì Nhĩ kia, cái đuôi rung một cái, mặt đất xung quanh được quét dọn sạch sẽ.
Bác Cách thấy thế, mí mắt nhướng lên, nhưng cũng không thể trách chúng. Thiên Thanh Mãng Ngưu ở một bên, ánh mắt vô cùng buồn bực.
Hoàng Long thấy vậy, cười cười, vỗ về hai thú: “Tốt lắm! Hai người các ngươi, khí phách ma thú cái rắm, trở về sẽ không thiếu chỗ tốt của các ngươi. Đi! Chúng ta rời khỏi chỗ này thôi.” Nói xong liền nhảy lên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu. Kỵ ngưu bay lên.
Hiện tại, Thiên Thanh Mãng Ngưu được Hoàng Long xem như là tọa kỵ.
Nói như thế nào, kỵ ngưu so với Địa Long kia rõ ràng thoải mái hơn nhiều.
Huống chi, Thiên Thanh Mãng Ngưu này rất là uy mãnh.
Không bao lâu sau, nhóm người Hoàng Long hạ xuống một hải đảo khác ở biển Tử Vong.
Hoàng Long dùng thần thức cảm ứng, thanh Ma pháp kiếm kia đang ở trên hòn đảo này. Đây cũng là nguyên nhân mà Hoàng Long vừa tiến vào Địa Ngục đã đi thẳng đến biển Tử Vong.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina