Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1448: Nói chuyện a.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Ta không phải là có lẽ cảm thấy thương tâm đâu này?
Thiên Âm than khẽ:
- Đã nhiều năm như vậy, ngươi đối với ta, chưa bao giờ xuất hiện phản ứng quá cứng như thế này.
- Phản ứng gì?
Tô Triệt biết rõ, loại sự tình này đánh chết cũng không có thể thừa nhận, đành phải kiên trì mặt mũi tràn đầy vô tội trả lời:
- Vừa rồi chẳng qua là xuất hiện vài điểm rẽ, một điểm nhỏ ngoài ý muốn. . Đây cũng không phải là cái gì tình huống bình thường, tự chính mình cũng không hi vọng nó sẽ xuất hiện.
Thế nhưng là, Thiên Âm tâm tư vô cùng tinh tế tỉ mỉ, sao dễ dàng bị hồ lộng được, nàng nhẹ nhàng nói:
- Ta chỉ là hi vọng hết thảy cũng có thể tự nhiên như vậy phát sinh, cho nên cho tới bây giờ đều không có tận lực hấp dẫn qua ngươi, nhưng hi vọng ngươi có thể minh bạch. Ta cũng không phải một cái không hiểu phong tình nữ nhân.
- Sự tình giống như so trong tưởng tượng nghiêm trọng a....
Lão Hắc tại Tiên Ngục ở bên trong nhỏ giọng cô một câu.
Giờ phút này, Tô Triệt gãi gãi đầu giống hệt động tác của Lão Hắc, xác thực không biết giải thích như thế nào mới tốt. Chỉ có thể giống như hài tử làm sai chuyện ừ ừ nói ra:
- Thật sự chẳng qua là điểm một cái ngoài ý muốn, ta không có ý tưởng không tốt gì. . .
- Ta biết rõ.
Thiên Âm ôn nhu cười cười:
- Cho nên, chẳng qua là tới đây nhắc nhở ngươi. Ta cũng sẽ ghen ghét, cũng sẽ ghen đấy.
Nói xong câu đó, Thiên Âm chính là quay người mà đi, quay trở về động phủ của nàng tu luyện.
Rất hiển nhiên, Thiên Âm vừa mới phát giác được Tô Triệt sinh lý trạng thái có chút không đối đầu, lúc này mới đi qua nhắc nhở hắn, ngăn cản hắn, miễn cho hắn thật sự cùng Xà Nữ làm xảy ra chuyện gì.
Tại của ta không coi vào đâu, tốt nhất thành thật một chút, không nên bị ta phát hiện ra!
Nói trắng ra là. Bất chính là cái ý tứ này nha.
Đương nhiên, thân là phu nhân chính quy của Tô Triệt, nàng có đầy đủ lý do và quyền lợi đấy, nghiêm khắc quản lý lưng quần nam nhân của mình. Điểm này, không tồn tại bất luận cái gì tranh luận.
Một chậu nước lạnh này đến vô cùng kịp thời, dục hỏa của Tô Triệt toàn bộ tiêu tán, sau khi tâm tình bình phục, buồn bực tiếp tục cải tạo càng nhiều ma thú...
Mười mấy ngày sau, Xà Nữ mới xem hết tất cả các câu chuyện tình yêu kia một lần, coi như đã trải qua một nhân sinh ngắn ngủi, quả thật đã làm cho nàng minh bạch rất nhiều chuyện.
- Cái này là tình yêu?
Bên trong Tiên Ngục. Nàng đối với Tô Triệt nói ra:
- Nữ nhân có lẽ là như vậy sao?
Tô Triệt lắc đầu trả lời:
- Nữ nhân có thể là đủ loại đấy, chỉ có điều, đây là quan niệm của ta cho rằng đấy là một cô gái tốt.
- Ngươi thật xấu a.
Xà Nữ vũ mị mà cười, giống như đã minh bạch cái gì:
- Như vậy yêu cầu ta, chỉ có thể chứng minh, ngươi không phải một cái nam nhân tốt.
- Vốn cũng không phải.
Tô Triệt buông hai tay:
- Ta chỉ hi vọng, nàng phải làm một cô gái tốt.
- Quỷ ích kỷ!
Xà Nữ đi lên phía trước, trên người vẫn không một mảnh quần áo, lần nữa ôm lấy cổ Tô Triệt, toàn thân tản ra khí tức ngọt ngào:
- Như vậy, ngươi ý định lúc nào để cho ta nhận thấy một nữ nhân như những nữ nhân trong chuyện kia?
Tô Triệt không lực lượng nói:
- Lão bà quản được nghiêm, bây giờ còn không dám.
- Ah. . .
Xà Nữ coi như bừng tỉnh đại ngộ, nhẹ nhàng gật đầu:
- Chẳng những là một quỷ ích kỷ, vẫn là một người nhát gan.
- Ừ.
Tô Triệt gật đầu thừa nhận.
Xà Nữ buông hắn ra, trên người huyễn hóa ra một bộ quần áo nguyên vẹn, một chiếc váy trắng kiểu dáng cực kỳ đơn giản, che kín thân thể nàng, đem vũ mị vô hạn ẩn dấu đi, khí chất cả người đại biến, như một thần thánh cao thượng được bao phủ bên trong quầng sáng.
- Là thế này phải không?
Nàng nhẹ giọng hỏi.
- Sáng tạo sinh linh thánh mẫu chi thần, có lẽ là như vậy.
Tô Triệt trả lời, ẩn hàm một chút thở dài cảm giác. Lời nói thật sự, vẫn là càng ưa thích nàng không mặc quần
áo a....
Xà Nữ không có để lại ‘khó xử’ cho Tô Triệt, mà là quay đầu trở lại, nhìn xem Tạo Hóa Thần Thụ đang tiếp nhận cải tạo hơn mười đầu ma thú hỏi:
- Còn cần bao lâu?
Tô Triệt trả lời:
- Tiếp qua hai ba mươi ngày, cũng không sai biệt lắm.
Đã thành công cải tạo tiếp cận hai nghìn đầu ma thú, mỗi một lần đồng thời tiến hành hơn mười đầu, tiếp qua hơn hai mươi ngày, tất cả ma thú trên ma ly đảo đều cắt được cái đuôi đại biểu cho tính mạng tỏa liên. Chính thức đạt được tự do rồi.
Đương nhiên, chúng đối với mẫu thần Hỗn Ly thần thụ vẫn là trung thành như trước, không có khả năng rời khỏi trong giai đoạn mấu chốt này. Trước kia, phải dựa vào Hỗn Ly Thần Thụ cung cấp nuôi dưỡng, chúng mới có thể còn sống, mà hiện tại, mới xem như chính thức gánh vác chức trách trọng trách bảo hộ Mẫu thần.
Ba mươi ngày sau, Ma Ly đảo không còn bay nữa, Tô Triệt một mình bay ra ngoài, xuất hiện ở trước mặt hai người theo dõi.
- Hai vị, ý định theo tới khi nào?
Tô Triệt truyền âm hỏi.
- Ngươi cái đồ hèn hạ này, dám xuất hiện tại trước mặt chúng ta?
Một người trong đó theo dõi giọng căm hận trả lời.
Hai người này đúng là cùng Vạn Cổ một chỗ sáng tạo ra Vô Tận đảo, đương nhiên sẽ không quên, cũng bởi vì hành vi vô sỉ của nội gian này, dẫn đến toàn quân bị diệt. Một đám bằng hữu cũ chết gần hết, trốn ra được có năm người.
Lúc này người nói chuyện, ngoại hình như là ác ma, sau lưng có một đôi cánh biên bức bằng thịt, thoạt nhìn cùng ma tộc có vài phần tương tự, khắc nhau ở chỗ hắn có đôi cánh bằng thịt cũng chỉ đơn thuần màu xám thẫm, không có như Ma tộc chỉ có mỗi đường vân phức tạp.
Tên còn lại thì là thân hình hùng tráng, toàn thân có màu vàng xanh nhạt. Cả người giống như phủ lên một tầng kim loại, cầm trong tay một đại bổng tử có hình thù kỳ dị vừa thô vừa ngắn, giống như nộ mục kim cương.
Hai người này đều là đỉnh cấp cường giả trong Hỗn Độn, đương nhiên sẽ không sợ một tiểu bối mới vào hỗn độn như Tô Triệt, mặc dù biết hắn có thời gian lĩnh vực cường hãn, nhưng cũng không thèm để ý chút nào.
Trên thực tế, nếu là quyết đầu một với một, bọn hắn đều có mười phần nắm chắc, có thể đánh bại Tô Triệt rồi đem giết chết, tối đa cũng chỉ hao phí một ít thời gian để phá giải thời gian lĩnh vực của hắn mà thôi.
Cho nên, nhìn thấy Tô Triệt lại dám một thân một mình chạy ra, bọn hắn chẳng qua là cảm thấy có chút kỳ quái, cũng không lo lắng gì. Có thể làm cho bọn hắn
sinh ra sợ hãi đấy. Cũng chỉ là Xà Nữ trên Ma Ly đảo kia cùng với ma thú đại quân do nàng lĩnh xuất.
Nhưng cũng may, ai cũng biết, các ma thú không cách nào thoát ly Ma Ly đảo, chỉ cần thân ở tại Hỗn Độn bên trong. Cái kia chính là 100% an toàn.
- Tiểu tử này là ý định đại biểu Hỗn Ly thần thụ, cùng chúng ta đàm phán đấy sao?
Cánh dơi cường giả đối với nộ mục Kim Cương truyền âm nói ra.
- Hẳn là.
Nộ mục kim cương truyền âm trả lời:
- Ngoại trừ khả năng này, ta nghĩ không ra hắn còn có thể làm mấy thứ gì đó.
- Đàm phán?
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1449: Đính ước tín vật. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Cánh dơi cường giả mơ hồ cười lạnh:
- Điều này có thể sao? Chúng ta muốn là khỏa Hỗn Ly Thần Thụ kia, bất luận cái điều kiện gì cũng khó có khả năng tiếp nhận.
- Không có sao.
Nộ Mục kim cương bình tĩnh trả lời:
- Nói một chút cũng không sao, trước ổn định bọn hắn cũng là không sai.
Hắn hai người bí mật trao đổi đồng thời, Tô Triệt vẫn còn chậm rãi tiếp cận. Ba vạn dặm, một vạn dặm, năm nghìn dặm, một nghìn dặm...
Theo khoảng cách dần dần tiếp cận, sát cơ trong nội tâm cường giả cánh dơi càng ngày càng đậm, rồi hướng Nộ Mục Kim Cương nói ra:
- Ta suy nghĩ, nhân cơ hội này vừa vặn đem hắn bắt, thỏa thích tra tấn mấy cái kỷ niên hỗn độn, sau đó mới giết chết thành tro, lúc này mới giải mỗi hận trong lòng của ta.
Mục Nộ Kim Cương im ắng cười nói:
- Nếu như ngươi muốn làm như vậy, vậy cũng có thể, dù sao, ta và ngươi hai người chỉ cần theo sát Ma Ly đảo, vậy không có cái vấn đề lớn gì.
Lúc này, Tô Triệt đã đi tới phụ cận, cách xa nhau bất quá chỉ vạn trượng, tùy tiện thi triển một cái pháp thuật là có thể thấy được đối phương rồi.
- Hai vị tiền bối, ta đại biểu Hỗn Ly Thần Thụ cũng muốn hỏi mấy vấn đề, không biết, có thể chứ?
Tô Triệt rất là khách khí nói.
- Nói đi.
Nộ mục kim cương nhẹ nhàng vung đại bổng trong tay.
Tô Triệt hỏi:
- Vấn đề thứ nhất là, Hỗn Ly Thần Thụ nếu đưa hết tất cả Tử Tinh quả, có thể đổi lấy các vị một hứa hẹn, như vậy rời đi, không hề bức bách đau khổ?
- Tất cả Tử Tinh quả?
Nộ Mục Kim Cương hỏi:
- Cụ thể có bao nhiêu?
Cường giả Bức dực đang định xuất thủ với Tô Triệt nghe thấy đề nghị ‘đưa lên Tử Tinh quả’, năng lượng trong thân thể âm thầm ngưng tụ cũng giải hạ xuống.
Thứ tốt như Tử Tinh quả đương nhiên sẽ không ngại nhiều, chỉ cần một đôi lời hứa hẹn mà thôi, nếu có thể đem bảo vật gạt tới tay, cũng là coi như không tệ đấy.
- Tổng cộng chín mươi sáu hạt, ta đã mang đến.
Đang khi nói chuyện, Tô Triệt sử dụng mánh khóe, lòng bàn tay nổi lên một đoàn Tử Quang.
- Thực có nhiều như vậy Tử Tinh quả?
Hai người đang tập trung tư tưởng suy nghĩ xem đoàn tử quang trong tay Tô triệt kia có phải là Hỗn Ly Tử Tinh quả không, đột nhiên...
Oanh!
Một đạo sóng xung kích màu đỏ thắm từ trong thân thể Tô Triệt khuếch tán ra, lập tức tạo thành thời gian lĩnh vực bao phủ mấy Vạn trượng, cường giả bức dực và Nộ mục kim cương ngay lập tức bị bảo phủ bên trong, các động tác bị kéo chậm vô số lần.
Cường giả Bức Dực khinh miệt cười:
- Đã sớm đoán được tiểu tử ngươi hèn hạ vô sỉ, rất không trung thực, ngươi thật sự cho rằng, loại trình độ thời gian lĩnh vực này vây được ở chúng ta sao?
Nộ Mục kim cương thần thái cũng nhẹ nhõm, thời gian lĩnh vực chỉ có uy lực như vậy, hai người hắn liên thủ phá giải có thể dễ dàng hoàn thành, nếu là tu vi ngang nhau thi triển một chiêu này, có lẽ còn tạo ra độ phiền toái nhất định.
- Không có ý định vây khốn các ngươi quá lâu.
Tô Triệt thì là cười nói:
- Có thể làm cho ta nháy mắt mấy cái, cũng liền đã đủ rồi.
Nói chuyện đồng thời, quả thật trừng mắt nhìn, sau đó, ở trong thời gian lĩnh vực, phần phật thoáng một phát, xuất hiện hơn hai ngàn cự đại thân ảnh hình thù kỳ quái.
Xà Nữ, cùng với đại quân ma thú nàng xuất lĩnh, từ bên trong Tiên Ngục phóng ra, phân tán toàn bộ ở trong lĩnh vực, bao vây hai người Nộ Mục kim cương lại, cam đoan không để cho bọn họ tìm thấy một khe hở nào thoát ra ngoài.
Khả dĩ, Tô Triệt lợi dụng thời gian lĩnh vực là muốn đạt tới mục đích này, khiến cho hai người bọn họ không kịp thoát đi, bị bao vây lại rồi thì cũng dễ làm thôi. Kế tiếp, không cần tự mình ra tay, Xà Nữ cũng đủ để đối phó hết thảy.
- Như thế nào như vậy?
- Điều đó không có khả năng!
Bức dực cường giả và Nộ Mục Kim Cương quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, hơn hai ngàn đầu ma thú xuất hiện ở trước mắt, đây là hoàn toàn không tưởng tượng nổi, hoàn toàn là sự tình không đoán được. Những ma thú không có cách nào rời khỏi Ma Ly đảo, từ vô số kỷ niên hỗn độn đến nay, đây đã là định luật không thể thay đổi, trước đó vài ngày, nhóm người bọn hắn sau khi lên đảo, tuy toàn quân bị diệt, những vẫn một lần nữa tự mình nghiệm chứng cái này nhất định luật, nhưng này mới qua vài ngày nữa, sao có thể có thể tất cả ma thú tất cả đều có thể đi ra?
Cho dù khó có thể tin, hai người hắn vẫn là có thể lập tức đoán được, giờ phút này chứng kiến đến cũng không phải hư ảo giả tưởng, trước mắt ma thú đại quân tuyệt đối là thật sự một đoàn cường hãn sinh linh.
Không có gì có thể nói, thực lực có mạnh hơn nữa cũng không có khả năng đấu qua được chúng, duy nhất có thể làm một chuyện chính là lao ra, trốn xa được bao nhiêu thì trốn.
Trong lúc vội vàng, hai người bọn họ cũng không nhận ra bạch y nữ tử trong đám ma thú kia chính là Nữ yêu kinh khủng nhất trên Ma Ly đảo, tùy tiện tìm một cái phương hướng, liền định khỏi xướng công kích.
- Muốn chạy trốn?
Xà Nữ nhẹ giọng cười lạnh, lúc này nàng thể hiện ra mặt lãnh huyết vô tình. Hoàn toàn bất đồng với cái chủng loại vũ mị mềm mại, mị hoặc vô biên khi ở trước mặt Tô Triệt.
Vù vù vù hô. . .
Theo tay Xà Nữ vung lên, liền có hơn mười đạo xà hình đuổi theo hướng hai cường giả hỗn độn, như là thi triển phân thân thuật, mười mấy cái xà hình đều là do nàng biến hóa ra.
Hai người Nộ mục kim cương lúc này mới ý thức tới, bạch y nữ tử này cũng không phải lữ hành giả giống như Tô Triệt, mà là nữ yêu đáng sợ kia.
Ngày đó, hai người hắn đều tận mắt nhìn thấy hơn mười đầu ảo ảnh xà hình đem vây khốn mấy người Vạn Cổ đấy, sau đó mới bị đám ma thú lao tới xé thành mảnh nhỏ, mất mạng tại chỗ.
Đã biết được lợi hại, bọn hắn sao chịu để những thứ ảo ảnh này quấn lên người, vội vàng tránh né đồng thời thi triển pháp thuật của riêng mình muốn đánh nát những ảo ảnh này.
Nhưng vấn đề là, thân đang bị bao vây bởi hai nghìn đầu ma thú, không gian tránh né quả thực có hạn, hơn nữa, trong chốc lát lại bị thu nhỏ phạm vi, muốn tránh né những ảo ảnh xà hình, này nói dễ vậy sao.
Vù vù vù hô. . .
Xà Nữ tạo ra những ảo ảnh xà hình này. Thuộc tính cực kỳ kỳ lạ, mặc dù trên đường phi hành, đụng trúng rất nhiều ma thú, nhưng không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với chúng nó, mà là xuyên thấu mà đi qua. Tốc độ không giảm chút nào lao về phía hai người Nộ Mục kim cương.
Ầm ầm. . .
Hai người Nộ mục kim cương bộc phát ra pháp thuật công kích, đánh bay hơn mười đầu ma thú, nhưng không có phá hủy được bất kỳ một đạo ảo ảnh xà hình nào, chúng căn bản không có thân thể, có thể miễn dịch hết thảy công kích.
Hai người trái né phải tránh. Cho đến khi không gian hoạt động bị áp súc đến mức tận cùng, rốt cuộc đến thời điểm không thể tránh né, mấy chục đạo ảo ảnh như là cự mãng săn mồi bỗng nhiên không ngừng cùng một chỗ quấn lên.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1450: Đính ước tín vật. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- A...!
Hai người bọn hắn hét lớn một tiếng, có thể nghe ra rõ ràng sự sợ hãi và tuyệt vọng, một khi bị những ảo ảnh này quấn lên, kết cục còn phải nói gì nữa sao.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt. . .
Mấy chục đạo ảo ảnh nhào lên người bọn họ, không cần thi triển bất luận pháp thuật gì, chỉ dùng trảo xé miệng cắn, như bầy sư tử tranh giành ăn.
Tạch tạch tạch. . . Xoẹt xoẹt xoẹt. . .
Âm thanh chói tai vô cùng trong hỗn độn vang lên, lực lượng phòng ngự của hai người Nộ mục kim cương bị phá vỡ một chút, hai người bọn họ liên tục gầm rú, giọng còn muốn vang hơn cả ma thú, nhưng lại là tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng đến cực điểm.
Còn chưa bị cắn tới thân thể, nhưng giờ phút này, cái loại cảm giác bị xé nát từng tý một đã khiến tâm lý bị tàn phá, càng làm cho người ta hoảng sợ đến cực điểm. Những hàm răng sắc bén của bọn ma thú, mà ngay cả Lão Hắc có khôi lỗi chi thân nhưng cũng không chịu được mấy ngụm, lực lượng phòng ngự cường đại đứng trước mặt chúng cũng phải tan rã, khác nhau chẳng qua chỉ là thời gian ngắn hay chậm mà thôi.
Răng rắc!
Khi phòng ngự bản thân bọn hắn bị tan rã, thời điểm thân thể sắp rơi vào miệng thú, hai người Nộ Mục kim cương vậy mà phát hiện, lực lượng trói buộc bên trong thân thể biến mất không thấy, tựa hồ, lại có thể triển khai.
A.... . .
Hai người đồng thời bộc phát ra một tiếng cuồng khiếu, tại trong một chớp mắt, hầu như đem tất cả năng lượng trong thân thể đều phát ra.
Đây là một loại bản năng, sâu vô cùng trong tuyệt vọng chứng kiến một tia hi vọng sinh tồn, căn bản chẳng quan tâm suy nghĩ nhiều cái gì, hoàn toàn không để ý tới trí tư duy.
Chỉ có Tô Triệt loại thần thanh khí sạch này ở ngoài đứng xem mới có thể đoán được, bọn hắn hẳn là bị lừa rồi. . .
Bành!
Cường hãn khí kình bộc phát ra, đem hơn mười đầu ma thú vây ở bên cạnh đánh bay, hai người Nộ Mục kim cương coi như là tạm thời thoát khỏi hiểm cảnh, nhưng loại cực hạn bạo phát hết sức mang đến hậu quả to lớn, đó là một đoạn suy yếu, cho dù chỉ có ngắn ngủi trong thời gian một hơi thở.
Mà Xà Nữ muốn, cũng chính là thời gian một lượng hơi thở này, đối với nàng mà nói, đã đủ dùng.
Bá!
Một bộ quần trắng thần thánh cao thượng như là nữ thần, bỗng nhiên thuấn di xuất hiện trước mặt Bức dực cường giả, bàn tay trắng như ngọc đập xuống đỉnh đầu hắn.
Bức dực cường giả vô ý thức nâng cánh tay lên ý muốn ngăn cản lại hoàn toàn không theo kịp tiết tấu của Xà Nữ, tốc độ rõ ràng chậm hơn một nhịp, cái này chính là hiện tượng do trạng thái suy yếu dẫn đến.
Bành một tiếng trầm đục, một vị đỉnh cấp cường giả bị Xà Nữ tát một cái chóng mặt, cứ như vậy mà bất tỉnh nhân sự.
Bá!
Xà Nữ lại thuấn di, đến sau lưng Nộ Mục Kim Cương, không đợi hắn quay người lại, một chưởng vỗ trúng sau đầu, lại choáng luôn một cái.
Mà những ma thú kia, đã sớm thu được chỉ thị của Xà Nữ, cũng không thừa cơ nhào vào ăn bọn hắn.
Làm xong chuyện này, Xà Nữ phong khinh vân đạm xoay người đối với Tô Triệt nói ra:
- Ngươi hy vọng có thể bắt sống bọn hắn, ta đoán đúng sao?
- Đúng thế.
Tô Triệt gật đầu:
- Đa tạ hai kiện lễ vật này của ngươi.
- Nói cảm tạ với ta, ta sẽ không vui đấy.
Xà Nữ nhẹ nhàng liếc mắt, khí chất thần thánh cao thượng tựa hồ lộ ra một tia sơ hở, loại cảm giác này, cũng là rất làm cho người khác tim đập thình thịch đấy.
Tô Triệt gật gật đầu, tung bay đi qua, đem kia hai người bất tỉnh thu vào Tiên Ngục làm tù binh, nhưng trong lòng nói: Giả bộ cái gì, không hổ là tương lai lão tổ tông của tất cả yêu tinh trong cái vũ trụ kia...
Bắt hai tù binh tiến vào Tiên Ngục, nhất định trước tiên tiến hành linh hồn nô dịch với bọn hắn, bất quá, nô dịch đỉnh cấp cường giả như vậy, cũng phải cần mấy tháng, thậm chí còn dài hơn.
Lần trước tiến hành linh hồn nô dịch với Ngao Tổ, sở dĩ thất bại là bởi vì Mạn Chi tu vi quá thấp, đối với linh hồn Ngao Tổ không phong ấn triệt để, còn hôm nay, tu vi Xà Nữ so với đám cường giả này còn cường hãn hơn, bị nàng đánh ngất xỉu, đó mới là chân chính đánh mất ý thức, đánh mất hết thảy bản năng phản ứng.
- Có lẽ không có vấn đề, nhất định có thể nô dịch thành công.
Lão Hắc hưng phấn nói ra:
- Lúc này đây, thoáng cái nhiều hơn hai cái tay chân đỉnh cấp như Ngao Tổ, trong hỗn độn cơ bản là có thể thông suốt rồi. Chủ Nhân, Xà Nữ đưa cho ngươi tín vật đính ước thật là đặc biệt a...
Ở bên trong Hỗn Độn, Ma Ly Đảo lại bắt đầu lung lay cực mạnh thêm lần nữa, vẫn là dựa vào hơn hai ngàn đầu ma thú để tạo nên lực đẩy cường đại.
Không có người theo dõi, sự an toàn của Ma Ly Đảo cũng sẽ không có vấn đề gì, cho dù có người đến quấy rầy đi chăng nữa, Xà Nữ cùng ma thú đại quân của nàng cũng có thể đuổi bọn họ vào Hỗn Độn rồi đánh chết.
Sau một năm rưỡi, hai người Bức Dực Cường Giả cùng Nộ Mục Kim Cương là lữ hành giả có uy tín lâu năm lại hiện ra trước mặt đám người Tô Triệt một lần nữa, nhưng thân phận của bọn họ đã đổi thành linh hồn nô bộc, vô cùng trung thành với Tô Triệt, cho dù Tô Triệt có đưa ra bất kỳ mệnh lệnh nào họ cũng sẽ phục tùng vô điều kiện.
Có được hai tay chân mạnh mẽ như vậy, hành trình tới Hỗn Độn có lẽ sẽ không có chút nguy hiểm nào, nói cách khác, Tô Triệt lúc nào cũng có thể rời khỏi Ma Ly Đảo.
Một ngày kia, dọc theo một nơi nào đó ở hòn đảo, Tô Triệt cùng Xà Nữ mặt đối mặt đứng chung một chỗ.
Lại nói, Thiên Âm vẫn rất là khoan dung, cùng với đám người Mạn Chi, Lão Hắc bay vào Hỗn Độn trước, ở bên ngoài chờ Tô Triệt, chính là vì muốn cho hai người bọn họ có một chút không gian riêng tư, có thể thân thiết nói lời từ biệt.
Tất cả những gì muốn nói, đến thời khắc này, Tô Triệt cũng không biết nên nói cái gì cho phải với Xà Nữ.
Xà Nữ vẫn là hào phóng chủ động, trước sau như một, rúc vào trong ngực Tô Triệt, ghé vào lỗ tai của hắn khẽ nói một câu:
- Ta sẽ chờ chàng một vạn kỷ niên Hỗn Độn, chàng nếu không tới, ta liền sẽ . . .
Tiếp tục như thế nào nàng cũng không nói rõ, để cho Tô Triệt tự mình suy nghĩ đi.
Một vạn kỷ niên Hỗn Độn, tương đương với hơn ba tỷ năm ở chỗ của Tô Triệt, tới lúc đó, đoán chừng Hỗn Ly Thần Thụ đã sáng tạo ra thế giới vũ trụ của nó a.
- Nhất định ta sẽ tới tìm nàng a, nhưng cũng không cần lâu như vậy.
Xà Nữ cười khanh khách, lòng bàn tay khẽ xuất ra kình khí, đem Tô Triệt đẩy ra phía sau, bay dọc theo hòn đảo, đưa hắn vào trong Hỗn Độn, cực kỳ chính xác rơi xuống bên cạnh đám người Thiên Âm.
Nhìn Ma Ly Đảo chậm rãi bay xa, Tô Triệt âm thầm thở dài, cảm giác buồn bã mất mác không cách nào tự kiềm chế phát ra ở ngực. Khó có thể hóa giải được.
Mặc dù trong lòng rất rõ ràng, tình cảm của chính mình đối với Xà Nữ không phải là tình yêu, cũng không có quá nhiều tình cảm.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1451 : Đã tới
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Chẳng qua là bị nàng kích phát ra dục vọng nguyên thủy nhất, nhưng lại chính là một loại bản năng đơn giản trực tiếp như thế, đã làm cho mình dâng lên dục vọng tham muốn giữ lấy, không có khả năng khống chế đối với nàng. Cái gì lý trí hoặc tỉnh táo, hoàn toàn không áp chế nổi . . .
Cảm nhận được ánh mắt ân cần của Thiên Âm, Tô Triệt quay đầu lại truyền âm nói với nàng:
- Thật xin lỗi, ta . . .
Thiên Âm bay tới gần bên cạnh Tô Triệt, cầm lấy tay của hắn, ôn nhu nói:
- Ta biết, chuyện này cũng không trách được chàng.
Những lời này cũng không phải là lời dối trá, cách đây hơn một năm, Thiên Âm đã từng có ý định muốn tăng thêm sự câu thông trao đổi cùng Xà Nữ mấy lần, muốn tìm thứ gì đó để có thể so sánh với nàng ta. Tìm hiểu xem trên người mình rốt cuộc thiếu hụt cái gì.
Rất nhanh liền có thể phát hiện, năng lực mị hoặc của Xà Nữ, đừng nói là nam nhân, ngay cả chính mình thân là một nữ nhân, cũng sẽ có một loại cảm giác quái dị không cách nào kháng cự. Càng về sau, Thiên Âm lo sợ bản thân mình sẽ 'Trúng độc' quá sâu, nên cũng không dám tiếp tục tiếp xúc với nàng ta thêm nữa.
Đã như vậy, chuyện kia còn có cái gì có thể nói a.
Tô Triệt nhẹ nhàng gõ đầu, vung tay một cái liền xuất ra Vụ Hải Thần Chu. Không tiếp tục nói chuyện này nữa, bắt đầu khởi hành.
Hành trình con đường dài trong Hỗn Độn lại bắt đầu lần nữa, cũng không cần Tô Triệt tự mình lái Thần Chu. Chuyện như vậy đương nhiên sẽ có hai đại nô bộc dốc sức phục vụ.
Hai người này là lữ hành giả có uy tín lâu năm, nhất định là đều có danh tự đặc biệt, nhưng Tô Triệt ngại tên của bọn họ quá quái dị, quá dài, lúc gọi bọn họ lại cực kỳ không được tự nhiên, liền nghĩ ra cho bọn họ hai ngoại hiệu vô cùng chính trực: Bức Dực, Kim Cương.
Vụ Hải Thần Chu dưới sự điều khiển của bọn họ, tốc độ phi hành rõ ràng đã nhanh hơn một chút, theo dự tính, nhiều nhất chỉ cần mất năm ngàn năm là có thể đi tới một vũ trụ thế giới xưa nhất đánh dấu trên bản đồ.
Một trăm năm, hai trăm năm . . . Một ngàn năm, hai nghìn năm . . .
Trên đường đi, bọn người Tô Triệt cũng không nhàn rỗi, đều nắm chắc thời gian để tăng tu vi của bản thân lên, tăng cường thực lực của mình.
Tô Triệt chẳng qua là tu luyện như bình thường, còn Thiên Âm cùng Mạn Chi đã từng phục dụng Hỗn Ly Tử Tinh Quả, cho nên cũng cần một thời gian nhất định để chuyển hóa năng lượng, mới có thể từng bước trở thành cường giả đỉnh cấp giống như Ngao Tổ vậy.
Phương thức trưởng thành của Tiểu Hắc là đơn giản nhất, hiệu quả cũng rõ ràng nhất, chỉ cần nuốt chửng hàng loạt các loại Hỗn Độn tài nguyên có được từ Ngao Tổ, Bức Dực cùng Kim Cương mà thôi. Đoán chừng, lúc tới được một vài vũ trụ cổ xưa, thực lực của hắn ít nhất có thể tăng lên gấp đôi.
Chỉ có Lão Hắc với thân thể là khôi lỗi kia, lại tìm ra được biện pháp gì để có thể cường hóa không nó, chỉ có thể giống như trước vậy, ở bên trong vũ trụ tiên ngục thu thập nguyện lực của chúng sanh, tiếp tục đề thăng thực lực bản thể của hắn.
Ở Khải Nguyên Tinh trong thế giới Tiên Ngục, được Tô Triệt chú tâm giúp đỡ, trải qua hơn ngàn năm phát triển, sự chênh lệch cùng những tinh cầu khác ở Tu Chân Giới đã không hề rõ ràng nữa, cho đến ngày nay, chỉ tính những tu sĩ nguyên bản đã ở Khải Nguyên Tinh thăng cấp lên Đại Thừa Kỳ, đã có hơn hai mươi người.
Trong chuyện này, Thiên Huyền Tông cũng là chiếm hơn một nửa, Phong Dật chưởng giáo, Thanh Huyền Đại trưởng lão, nhóm chín vị Thái thượng lão tổ Tử Tiêu, Huyền Chung, tất cả đều đạt đến Đại Thừa kỳ, nếu có thể trở về nguyên bản là vũ trụ Tiên Giới kia, lúc nào bọn họ cũng có thể phi thăng thành tiên.
Sở dĩ nhanh như vậy bọn họ đã có thể tu luyện tới Đại Thừa kỳ, đương nhiên tác dụng của Thời Quang Thiên Luân là cực kỳ trọng yếu. Hiện nay, tốc độ di chuyển của thời gian trong Thời Quang Thiên Luân đã đạt đến một mức tương đương với ba ngàn năm trăm năm. Ngoại giới là một năm, thì bên trong Thiên Luân đã là ba ngàn năm trăm năm.
Ngay cả Linh Lung luôn luôn không nắm chắc việc tu luyện, cũng đã đạt tới tu vi Đại Thừa kỳ, Tô Triệt đứng thứ 947.
Có sống thì sẽ có chết, sinh linh ở thế giới vũ trụ cùng với sinh linh bình thường đều giống nhau, cũng tồn tại theo một quá trình, đó là: ra đời, trưởng thành, suy bại cùng diệt vong.
- Vũ trụ kia của chúng ta, đã đi tới thời điểm suy bại hết sức, sắp gặp phải sự diệt vong, có thật sự cần thiết làm trái với định luật của Hỗn Độn hay không, có lẽ cũng không thể cứu vãn được nó đâu?
Tô Triệt nghĩ.
Tô Triệt không chỉ loáng thoáng sinh ra ý niệm này trong đầu một lần. Giống như vị thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần kia đã từng nói như vậy, căn nguyên Ma tộc cũng không phải là tà ác. Chẳng qua là trên lưng bọn họ mang theo chức trách của “Quái Tử Thủ”, đặc biệt đảm nhiệm việc quét dọn những thứ sắp diệt vong kia, cũng có thể diệt vong vũ trụ, để cho những vũ trụ mới kia có được cơ hội ra đời.
Chẳng lẽ là, trong Hỗn Độn có thể dung nạp vũ trụ thế giới, số lượng cũng là có hạn.
Nói thí dụ như, chỉ có thể dung nạp chín ngàn chín trăm chín mươi chín cái, nhiều hơn cũng không được?
Cũ là bất tử, thì mới sẽ không sinh?
Vốn là cái vũ trụ kia bất diệt, thế giới tiên ngục của ta cũng là không cách nào trở thành đại vũ trụ thế giới chân chính?
Là thế này phải không?
Trên đường đi, Tô Triệt đã nghĩ tới rất nhiều rất nhiều chuyện, tựa hồ, khoảng cách tới vũ trụ xưa nhất càng gần, vấn đề có thể nghĩ đến cũng xuất hiện càng nhiều, ý nghĩ càng nảy sinh rõ ràng hơn.
- Đúng vậy, vô luận kết quả có như thế nào, chuyến đi này, ta cũng sẽ phải tìm kiếm được đáp án.
Tô Triệt quyết định.
Trên đường đi, đã từng gặp phải một vài sinh linh ở Hỗn Độn, hoặc là bị một vài lữ hành giả rắp tâm bất lương ở Hỗn Độn chặn lại, nhưng có võ lực cường đại của Bức Dực cùng Kim Cương, cùng với lĩnh vực thời gian của Tô Triệt phối hợp với nhau, không ai có thể ngăn cản tốc độ đi về phía trước của Vụ Hải Thần Chu.
Tốn mất hơn bốn ngàn bảy trăm năm thời gian, bằng vào tốc độ bất khả tư nghị của Vụ Hải Thần Chu, cuối cùng cũng đã tới địa phương được đánh dấu trên bản đồ.
- Xa hơn trước vài tỷ dặm, là có thể đi vào bên trong lĩnh vực của vũ trụ ở thế giới Hỗn Độn kia.
Tô Triệt thu hồi Vụ Hải Thần Chu, truyền âm hỏi:
- Mạn Chi huynh, ngươi là muốn cùng vào xem với ta một chút, hay là . . .
- Ta sẽ không đi.
Mấy ngàn năm chung đụng, Mạn Chi đã sớm biết được mục đích đến nơi đây của Tô Triệt, nhưng hắn đối với việc cứu vớt vũ trụ thế giới nào đó không có chút hứng thú nào, cho dù là, cái vũ trụ mà hắn sinh ra ở đó gặp phải diệt vong, Mạn Chi cũng sẽ không để ý.
Thân làm một người lữ hành giả Hỗn Độn, Mạn Chi đã sớm thoát khỏi sự phong tỏa cùng hạn chế của không gian vũ trụ nào đó, hiện tại còn lấy đại Hỗn Độn làm lam đồ, tìm ra phương pháp sáng tạo ra vũ trụ thuộc về mình, đó mới là lý tưởng cùng nguyện vọng căn bản nhất.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1452: Vũ trụ Thánh Huy. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Cho nên nói, đối với cách làm Tô Triệt, Mạn Chi có chút không hiểu nổi, chỉ bất quá, mỗi người đều có chí riêng, nên cũng không nói thêm cái gì nữa.
Thiên hạ không có bữa tiệc nào là không tàn, một câu 'Ta sẽ không đi' này của Mạn Chi, có ý nghĩa là, từ nay anh đi đường anh tôi đường tôi, mỗi người sẽ chọn một đường, trong Hỗn Độn có thể gặp nhau lần nữa hay không, khả năng sẽ là cực kỳ xa vời.
- Được rồi.
Tô Triệt cảm thấy tiếc hận liền thở dài nói:
- Ta chỉ có thể tặng cho huynh một câu chúc phúc, Mạn Chi huynh, chúc huynh gặp nhiều may mắn.
- Ngươi cũng như vậy.
Ánh mắt của Mạn Chi nhìn xuyên qua màn sương mù trùng trùng điệp điệp kia, nhìn về chỗ sâu trong Hỗn Độn, nói:
- Nơi này, coi như là một điểm xuất phát khác của ta.
Không tiếp tục dài dòng, phất tay nói lời từ biệt, thân ảnh nho nhỏ của Mạn Chi tan biến trong Hỗn Độn, sẽ tiếp tục bắt đầu cuộc truy tìm các loại cơ duyên không ngừng nghỉ thuộc về hắn.
- Một người bạn nữa lại rời khỏi đây.
Tô Triệt nhẹ giọng thở dài.
- Chủ nhân, chuyện này ở trong Hỗn Độn, là chuyện tình cực kỳ bình thường.
Kim Cương thấp giọng trấn an:
- Thân làm một người lữ hành giả ở Hỗn Độn, bọn họ đã sớm học được cách hưởng thụ sự cô độc.
Tô Triệt khẽ gật đầu, ánh mắt quay lại nhìn về bên kia, nhìn về phương vị của vũ trụ cổ xưa kia:
- Tất cả mọi người đều tiến vào Tiên Ngục đi, ta tự mình đi.
Lữ hành giả ở bên ngoài Hỗn Độn muốn tiến vào một vũ trụ thế giới nào đó, rất có thể sẽ bị coi là người xâm lăng có mưu mô, nếu nhân số quá nhiều thì tất nhiên sẽ khiến cho quy tắc thế giới thiên địa ở cái vũ trụ này đặt vào trạng thái cảnh giác ở mức độ cao.
Nếu Tô Triệt không thi triển tăng thêm nghìn lần lực lượng thì ngoài mặt chỉ có vẻn vẹn là tu vi Tiên Tôn, so với đại đa số lữ hành giả ở Hỗn Độn đều lộ ra vẻ yếu hơn một bậc, nếu là một mình tiến vào vũ trụ thế giới, có thể, tình huống sẽ tốt hơn nhiều. . .
Những người khác tất cả đều vào Tiên Ngục, Tô Triệt một thân một mình bay tới vũ trụ thế giới kia. Lúc cách vũ trụ thế giới đó vài tỷ dặm nữa, Tô Triệt liền chậm rãi từ từ bay đến trong nửa khắc đồng hồ.
Tô Triệt cảm giác được thần trí của mình tiếp xúc với vị trí phía trước cách mình hơn mười trượng, sinh ra một loại cảm giác vặn vẹo rất nhỏ, thật giống như hiện tượng khúc xạ khi ánh sáng soi vào trong nước vậy, điều này liền chứng minh, Tô Triệt chỉ cần đi tới phía trước một bước nhỏ nữa là có thể đi vào cái vũ trụ bên trong Hỗn Độn lĩnh vực kia, cũng sẽ gặp phải hạn chế cùng ước thúc của thiên địa quy tắc.
Nói trắng ra là, tiến vào địa bàn của người khác, nhất định phải tuân thủ chế định cùng các loại quy củ mà người ta tạo ra, không thể vô pháp vô thiên giống như trong Hỗn Độn nữa, có thể tùy ý làm bậy.
Cái vũ trụ thế giới này nghe nói là vũ trụ xưa nhất trong Hỗn Độn, ở trên địa đồ được thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần kia đặt tên là “Thánh Huy”, bằng vào tồn tại lịch sử vô cùng dài của nó mà nói, hẳn là đã từng diệt vong vài chục lần, nhưng nó vẫn vô cùng kiên quyết tồn tại ở trong Hỗn Độn, cho tới bây giờ cũng không bị Khởi Nguyên Ma Tộc chú ý tới.
Không nghi ngờ chút nào, trong chuyện này nhất định là có nguyên nhân.
Tô Triệt cực kỳ cẩn thận vượt qua tầng giới hạn vô hình kia, sau khi đi vào, Tô Triệt lập tức đứng lại, không nhúc nhích, hơn nữa đã chuẩn bị sẵn trong lòng bất cứ lúc nào cũng có thể lập tức lui ra ngoài . . .
Thân là một người ngoại lai, rất khó nói, sau khi đi vào sẽ không bị quy tắc thế giới thiên địa của cái vũ trụ này bài xích, chống lại, thậm chí có thể sẽ giống như việc thanh trừ bệnh độc vậy, sẽ bị giết chết ngay lập tức, dĩ nhiên phải cẩn thận một chút mới được.
Yên lặng chờ trong chốc lát, mặc dù trên thân thể không có chút dị dạng nào, nhưng ở mặt tâm linh, Tô Triệt loáng thoáng cảm nhận thấy được, mình quả thật bị lực lượng nào đó theo dõi. Cho nên, vội vàng thả một loại tâm linh ba động ra, tỏ rõ của mình ý đồ tới đây của mình:
- Ta không có ác ý. Ta tới đây, chỉ vì tìm kiếm nguyên nhân tạo thành của vũ trụ, tìm kiếm một vài đáp án.
Cùng một lời nói như vậy, Tô Triệt liên tục lập lại rất nhiều lần, rốt cục, tâm tình của Tô Triệt cũng thanh tĩnh lại, bởi vì vừa rồi dường như đã không cảm nhận được cảm giác bị theo dõi kia nữa. Có lẽ, đối phương đã chấp nhận thân phận 'Khách nhân' của hắn a . . .
Đứng đợi trong chốc lát, cảm nhận không có dị trạng gì nữa. lúc này Tô Triệt mới dám tiếp tục xâm nhập, tốc độ phi hành không thể quá nhanh. Dựa vào một tốc độ mà mình cho là tương đối hợp lý, Tô Triệt chậm rãi bay tới trung tâm vũ trụ.
Lấy thời gian bên trong Tiên Ngục để so sánh thì hơn mười ngày sau, Tô Triệt bay vào bên trong lĩnh vực Hỗn Độn, tiến vào trong một mảnh tinh không thâm thúy đen thui.
Tạm thời lại không xác định được, đây là duy độ không gian của người nào trong vũ trụ Thánh Huy, Phàm Gian? Thần Giới? Hoặc cũng có thể là Thiên Giới?
Vị thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần kia thực lực quá mạnh mẽ, đều có thể tạo thành uy hiếp khổng lồ đối với quy tắc thế giới thiên địa của bất kỳ một vũ trụ nào, bởi vì, hắn cũng chưa từng tiến vào vũ trụ Thánh Huy. Bất quá, thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần đã từng làm giao dịch cùng mấy lữ hành giả ở Hỗn Độn xuất thân từ vũ trụ Thánh Huy. Cũng biết được một chút tình huống căn bản.
Vũ trụ Thánh Huy tạo thành từ ba bộ phận: Phàm Gian, Thần Giới, Thiên Giới, có chút tương tự với cấp bậc phân chia không gian là: Phàm Gian, Linh giới cùng Tiên Giới ở cái vũ trụ kia của chúng ta.
Giờ phút này, ở bên trong vùng tinh không này, Tô Triệt tạm thời cũng không nhìn thấy bất kỳ vật thể có thực chất nào, tất cả đều là khoảng không, mênh mông vô bờ.
- Đây cũng là chuyện bình thường, nói như vậy. Sinh linh ở các vũ trụ đối với Hỗn Độn đều có một lòng kính sợ, bên trong khu vực có khoảng cách quá gần Hỗn Độn, sẽ không tồn tại vật thể có thực chất. Tỷ như lãnh thổ Vân Tiên của chúng ta, cho dù là các Đại Tiên Tôn cũng không nguyện ý sáng chế tiên phủ của mình ở dọc theo Hỗn Độn.
Tô Triệt ở trong lòng nói với Lão Hắc:
- Đoán chừng, đi vào bên trong thêm một chút nữa là có thể nhìn thấy một thứ gì đó.
Lão Hắc ở bên Tiên Ngục gật đầu, nói:
- Lần đầu tiên tiến vào vũ trụ thế giới của người khác, thật đúng là có chút khẩn trương a.
Tô Triệt trong lòng cười một tiếng, nói thật, tâm tình của bản thân hắn cũng giống như vậy.
Thuận theo cảm giác, tiếp tục bay vào bên trong, mười mấy ngày sau, cuối cùng cũng thấy được một chút đồ vật kỳ quái ở trong tinh không mịt mờ.
Trong tinh không, từng đồ vật với thể tích khổng lồ lơ lửng san sát nhau, có đủ mọi màu sắc, hình dáng khác nhau, nhưng Tô Triệt xác định, những thứ này tuyệt đối không phải là cự thạch lơ lửng do thiên nhiên tạo thành, bởi vì, hình dáng của nó lại có quy tắc vô cùng, có khi là hình lập phương, có khi là hình tam giác, lại một hình bán nguyệt, hình bầu dục, hình dĩa dẹt . . .
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden