Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 02-06-2008, 01:42 PM
aspirin's Avatar
aspirin aspirin is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 188
Thá»i gian online: 14 giá» 53 phút 34 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 21

Mã Bình sơn

Thủy Bạc cốc theo sá»± mÆ°á»ng tượng của Mạnh Äạt Nhân thì đó phải là nÆ¡i có nguồn nÆ°á»›c. Và ở Mã Bình sÆ¡n này nếu muốn tìm nÆ¡i có nguồn nÆ°á»›c Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Mạnh Äạt Nhân phải để tâm đến những con suối bất luận là lá»›n hay nhá».
Vá»›i ý niệm này ngay khi đặt chân đến Mã Bình sÆ¡n, do Trầm Bá»™i Uyển vẫn trong tình trạng hôn mê nên Ä‘iá»u đầu tiên Mạnh Äạt Nhân phải thá»±c hiện là dùng bí thuật Äịa Thính để nghe ngóng hy vá»ng sẽ phát hiện nÆ¡i có tiếng nÆ°á»›c chảy.
NhÆ°ng khi vừa vận dụng bí thuật Äịa Thính sắc mặt Mạnh Äạt Nhân chợt biến đổi.
Cẩn tắc vô Æ°u, Mạnh Äạt Nhân lập tức Ä‘Æ°a mắt nhìn khắp lượt.
Ở bên tả có má»™t Ä‘á»™ng thất tÆ°Æ¡ng đối kín đáo. NhÆ°ng do ngay bên ngoài Ä‘á»™ng khẩu có bụi cây lá»›n che kín, không để cho Mạnh Äạt Nhân có cÆ¡ há»™i nhìn rõ bên trong, Ä‘á»™ng thất này, theo nhận định của Mạnh Äạt Nhân dù có là nÆ¡i an toàn nhÆ°ng nhỡ bên trong Ä‘á»™ng không còn bất kỳ lối thông nào khác thì chui vào trong đó khác gì chui vào tuyệt lá»™? Mạnh Äạt Nhân đành bá» qua Ä‘iểm này.
Chếch vá» hÆ°á»›ng bên hữu má»™t ít thì có má»™t sÆ¡n đạo ngoằn ngoèo. Là má»™t sÆ¡n đạo do có quá nhiá»u ngÆ°á»i thÆ°á»ng lui tá»›i khiến bao nhiêu cá» dại má»c ở hai bên rìa cứ má»—i lần má»c lấn hẳn vào trong Ä‘á»u bị những bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i giẫm đạp hủy diệt. NhÆ° vậy, nếu thật sá»± có ngÆ°á»i Ä‘ang nấp quanh đây để chá» sẵn Mạnh Äạt Nhân chắc chắn sÆ¡n đạo này sẽ là vị trí đầu tiên được kẻ đó quan tâm phong tá»a. BÆ°á»›c vào đó là bÆ°á»›c vào tá»­ địa, lành ít dữ nhiá»u.
Chỉ ở bên hữu, hÆ¡i chếch vá» phía hậu, nhÆ° Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang nhìn, địa hình tÆ°Æ¡ng đối phù hợp vá»›i hoàn cảnh hiện tại Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang cần.
Äó là nÆ¡i có nhiá»u khối đá chông chênh nằm chồng lên nhau tạo thành nhiá»u khe hở, nhiá»u lối Ä‘i, mà khi cần Mạnh Äạt Nhân có thể lợi dụng địa hình để vòng tránh bất kỳ sá»± truy Ä‘uổi nào. Tuy nhiên vá»›i địa hình này vẫn có má»™t nhược Ä‘iểm mà Mạnh Äạt Nhân vừa nhìn thấy đã nghÄ© đến ngay. Là nếu địch nhân có đông nhân số, nếu địch nhân vì lý do nào đó đã phục sẵn và không để Mạnh Äạt Nhân phát hiện, giả nhÆ° Mạnh Äạt Nhân chui vào và giả nhÆ° địch nhân muốn hủy diệt Mạnh Äạt Nhân thì chỉ cần má»™t ít há»a dược là đủ cho địch nhân thá»±c hiện ý đồ. Các khối đá nằm chồng lên nhau khi bị chấn Ä‘á»™ng sẽ phải đổ ụp xuống và Mạnh Äạt Nhân lúc đó dù có chấp cánh cÅ©ng không thể nào thoát chết dÆ°á»›i thiên la địa võng tá»± nhiên này.
Lợi và hại, Æ°u Ä‘iểm và khuyết Ä‘iểm luôn luôn song song tồn tại là hai mặt của bất kỳ giải pháp nào. Và đã là ngÆ°á»i, bất luận là ai cÅ©ng vậy, đâu thể cầu toàn và nuôi hy vá»ng sẽ tìm thấy má»™t giải pháp nào đó chỉ toàn là Æ°u Ä‘iểm không có bất kỳ nhược Ä‘iểm nào dù nhá»? Lợi bất cập hại, đừng thấy lợi mà nghÄ© là vô hại. Há»a vô Ä‘Æ¡n chí, khi liên tiếp gặp phải nhiá»u phen hoạn há»a đừng vá»™i nghÄ© là sẽ không còn gặp há»a nữa.
Mạnh Äạt Nhân ngấm ngầm thở dài và hy vá»ng những gì Ä‘ang xảy ra cho bản thân Ä‘ang lo toan chỉ là do quá Ä‘a nghi mà ra. Vì kỳ thá»±c, đâu phải ai ai cÅ©ng thông minh biết rõ Mạnh Äạt Nhân tìm đến Mã Bình sÆ¡n này mà chá» sẵn vá»›i bao mÆ°u đồ bất lợi?
Mạnh Äạt Nhân lại ngÆ°ng thần nghe ngóng.
Và lần này do tin chắc bản thân đã nắm vững địa hình, Mạnh Äạt Nhân chợt nghiêm mặt, hÆ°á»›ng vá» khối đá nằm cao trên triá»n núi, chỉ cách Mạnh Äạt Nhân không đến mÆ°á»i lăm trượng. Mạnh Äạt Nhân lên tiếng bằng giá»ng hoàn toàn trấn tÄ©nh :
- Trong tay tại hạ là Trầm Bá»™i Uyển cô nÆ°Æ¡ng, má»™t ngÆ°á»i hiện trúng Ä‘á»™c Ä‘ang được tại hạ Ä‘Æ°a đến đây cầu y. Nếu tôn giá có quan tâm đến Ä‘iá»u này, lá»i tại hạ giải thích vậy là đủ, mong tôn giá hiện thân cho.
Hoàn toàn ngoài dá»± Ä‘oán của Mạnh Äạt Nhân, ở phía sau tảng đá khác không phải là khối đá Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang nhìn má»™t thanh âm vang lên cùng vá»›i bóng ngÆ°á»i từ đó lách ra :
- Mạnh Äạt Nhân! Là lão phu đây.
Mạnh Äạt Nhân thoáng sững sá» ngây ngÆ°á»i nhìn nhân vật đó.
Nhân vật đó bÆ°á»›c đến miệng tủm tỉm cÆ°á»i :
- DÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i không nhận ra lão phu? Là do ngÆ°Æ¡i kém trí nhá»› hay do lão phu đã có dáng vẻ bên ngoài thay đổi?
Mạnh Äạt Nhân vụt chợp mắt vài lượt :
- Lão...! Hóa ra lần đó từ Tiá»m Thủy Ä‘á»™ng rÆ¡i xuống sông Hoàng Hà tôn giá đã may mắn sống sót?
Lão nhân ná» cÆ°á»i tÆ°Æ¡i :
- Äến lão phu còn không ngá» huống hồ là ngÆ°Æ¡i? Nào, sau gần má»™t năm không gặp mặt xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không ít lần gặp kỳ tích? Có lẽ sở há»c của ngÆ°Æ¡i hiện nay không chỉ có Bát Quái môn nhÆ° lão phu từng biết? Hãy tạm ngồi xuống đây, nói cho lão phu nghe nào.
Lão nhân quả nhiên đã có nhiá»u biến đổi. Không kể nhân dạng lão đã bị thay đổi nhá» không còn bị mụ Cổ Mỹ Kỳ cầm sanh và bỠđói nhiá»u ngày trên Hắc Thạch đảo nhÆ° lúc Mạnh Äạt Nhân gặp. Mà đến tính khí của lão cÅ©ng thay đổi. Lão không còn dá»… nổi giận nhÆ° thuở nào.
Mạnh Äạt Nhân có thể hiểu Ä‘iá»u này vì bất kỳ ai má»™t khi bị kẻ khác sanh cầm lại không sinh ra cáu gắt và phẫn ná»™?
NhÆ°ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i hòa nhã nhÆ° lão nhân hiện giỠđó là Ä‘iá»u Mạnh Äạt Nhân không há» nghÄ© là có nên bất giác lÆ°u tâm.
Mạnh Äạt Nhân vá» cÆ°á»i gượng :
- Sở há»c của tại hạ dù thăng tiến tá»›i đâu cÅ©ng không thể so vá»›i tôn giá.
Lão nhân xua tay :
- NgÆ°Æ¡i chá»› quá tá»± khiêm. Äối vá»›i lão phu, thá»i gian bắt buá»™c phải lÆ°u ngụ tại Hắc Thạch đảo là khoảang thá»i gian lão phu không bao giá» quên. Do vậy, từ khi nhá» may mắn thoát hiểm lão phu vẫn luôn lÆ°u tâm ghi nhận từng Ä‘á»™ng tÄ©nh có liên quan đến ngÆ°Æ¡i. Và lão phu được biết thá»i gian gần đây ngÆ°Æ¡i nhá» bí kíp Vạn LÆ°u Quy Tông mà vang danh thiên hạ. Chẳng phải....
Mạnh Äạt Nhân chợt ngắt lá»i :
- Chậm đã nào tôn giá! Tại hạ thật sự muốn biết tôn giá một mình đi đến đây hay còn đi chung với ai khác?
Lão nhân nheo mắt nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Äã nhiá»u năm rồi lão phu luôn Ä‘á»™c lai Ä‘á»™c vãng. Cá»› chi ngÆ°Æ¡i nghi lão phu Ä‘i đến đây vá»›i má»™t nhân vật nào đó?
- Vậy không hiểu tại sao tôn giá lại biết tại hạ đến đây để bây giỠtình cỠgặp mặt?
- À! Thì ngươi cứ xem lão phu tình cỠgặp ngươi nên lập tức bám theo.
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạt :
- Tôn giá bảo thá»i gian ở Hắc Thạch đảo là thá»i gian đáng nhá»› nhất? Vậy thì theo lẽ thÆ°á»ng vừa nhìn thấy tại hạ tôn giá phải hiện thân và gá»i ngay. Äâu lý do gì để tôn giá đủ nhẫn nại chỠđến lúc tại hạ dừng chân tại Mã Bình sÆ¡n này và hiện thân đúng lúc?
Lão nhân hết cả tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
- Tóm lại ngươi nghi ngỠcả lão phu?
Mạnh Äạt Nhân không đáp, lại hÆ°á»›ng mặt vá» khối đá lúc nãy đã nhìn và lần này lên tiếng Ä‘á» quyết hÆ¡n :
- NgÆ°á»i ẩn sau khối đá kia không lẽ còn Mạnh Äạt Nhân này lên tiếng má»i má»›i chịu xuất đầu lá»™ diện?
Khó thể biết phản ứng của lão nhân này là giả hay là thật, Mạnh Äạt Nhân chỉ nhìn thấy lão nhân lá»™ vẻ sá»­ng sốt nhìn vào khối đá Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang nhìn :
- Không phải ngÆ°Æ¡i đến đây cầu y và ngÆ°á»i ẩn đó là ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i cần gặp?
Từ sau khối đá có má»™t bóng ngÆ°á»i xuất hiện :
- Lôi lão huynh! Không ngỠLôi lão huynh lúc nào cũng nhanh chân hơn Khổng mỗ.
NgÆ°á»i nấp sau khối đá là đệ Tam trưởng lão Thần môn, là Khổng Gia Lập?
Mạnh Äạt Nhân có cảm nhận khắp ngÆ°á»i Ä‘á»u nổi gai.
GÆ°Æ¡ng mặt tuy biến sắc dần nhÆ°ng Mạnh Äạt Nhân vẫn xạ ánh mắt phẫn ná»™ nhìn lão nhân há» Lôi, nhÆ° Khổng Gia Lập vừa gá»i.
Mạnh Äạt Nhân quát lá»›n :
- Hay lắm! NgÆ°á»i của Thần môn quả nhiên luôn có những hành tung kỳ bí khó lÆ°á»ng, khiến tại hạ không thể không khâm phục. NhÆ°ng nếu muốn dồn Mạnh Äạt Nhân này vào tuyệt địa, hừ, Thần môn các ngÆ°Æ¡i đắc ý quá sá»›m đấy.
Dứt lá»i Mạnh Äạt Nhân lập tức dịch ngÆ°á»i vá» phía Ä‘á»™ng khẩu đã bị lá»›p cây dại che kín mà trÆ°á»›c đó Mạnh Äạt Nhân đã có dịp quan sát.
Vút!
Khổng Gia Lập từ trên cao bung ngÆ°á»i lao xuống :
- Giết chết Vũ Văn Kỉnh Nhượng một hung thù như ngươi đâu đễ được bổn môn buông tha. Hãy mau nộp mạng!
Vù...
Riêng lão nhân há» Lôi không biết là thật hay giả vá» lão có phần bàng hoàng nhìn sững vào Mạnh Äạt Nhân :
- Ngươi đã giết Vũ Văn Kinh Nhượng thật sao? Lão phu.....
Lão Lôi không có cÆ¡ há»™i nói hết những gì định nói, Khổng Gia Lập bất ngá» gầm lên hô hoán gá»i lão Lôi :
- Lá»i của Khổng má»— Lôi lão huynh hà tất phải nghi ngá». Nếu muốn ngÆ°á»i đã chết yên tâm nhắm mắt, Lôi lão huynh hãy mau giúp Khổng má»— lấy mạng tiểu tá»­. Nhanh nào!
Lôi lão vẫn có ý chần chừ, vậy là đủ cho Mạnh Äạt Nhân thá»±c hiện ý định.
Vừa chạy đến bụi cây che khuất Ä‘á»™ng khẩu, thay vì chui tá»t vào, Mạnh Äạt Nhân bất ngá» quay ngÆ°á»i dịch bá»™, vận dụng Bát Quái Du Hình Bá»™ để lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i lão Lôi và nhanh chóng tiến vào lối Ä‘i được tạo ra từ những khối đá chồng chất.
Vút!
Lão Lôi có phản ứng hÆ¡i muá»™n. Vừa Ä‘uổi theo Mạnh Äạt Nhân lão Lôi vừa quát bảo :
- Ngừng lại nào tiểu tử! Lão phu cần biết rõ sự thật quanh cái chết của Vũ Văn Kỉnh Nhượng tiểu huynh đệ của lão phu.
Äể thá»±c hiện ý đồ nhÆ° đã dá»± định trÆ°á»›c, Mạnh Äạt Nhân vừa chạy vào chá»— có địa hình phức tạp hiểm trở lập tức đảo ngÆ°á»i ngoặt qua ngoặt lại vào bất kỳ ngách đá nào chợt thấy.
Äúng lúc này Trầm Bá»™i Uyển chợt tỉnh lại và cả nàng cÅ©ng phải nghe tiếng quát giận dữ của Khổng Gia Lập gào Ä‘uổi theo sau :
- Hãy nhanh lên, đừng để tiểu tử chạy thoát.
Thanh âm lào thào của Trầm Bá»™i Uyển vang lên làm Mạnh Äạt Nhân cảm thấy nhẹ cả ngÆ°á»i. Nàng há»i :
- Mạnh thiếu hiệp vẫn chÆ°a thoát khá»i sá»± truy Ä‘uổi của Thần môn?
Mạnh Äạt Nhân lên tiếng khi đôi chân vẫn thoăn thoắt :
- Vá»›i Bạch Quan Nhật thì tại hạ đã thoát từ lâu. Hiện chúng ta Ä‘ang ở Mã Bình sÆ¡n. Äiá»u làm tại hạ ngạc nhiên là không hiểu sao ngÆ°á»i của Thần môn lại sá»›m có mặt ở nÆ¡i đây.
Diện mạo của Trầm Bội Uyển vốn đã nhợt nhạt giỠlại càng nhợt nhạt hơn :
- HỠcũng đến Mã Bình sơn ư? Vậy thì nguy mất, Mạnh thiếu hiệp hãy...
Äịa hình Mạnh Äạt Nhân chá»n quả nhiên có nhiá»u Ä‘iá»u lợi. Tuy nhiên, nếu Khổng Gia Lập và lão Lôi hai ngÆ°á»i thật khó nhìn thấy hoặc Ä‘oán biết trÆ°á»›c phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Mạnh Äạt Nhân sắp chạy vào thì ngược lại Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng khó phát hiện nÆ¡i nào có và nÆ¡i nào không có ngÆ°á»i ẩn nấp chá» sẵn.
Äang khi lắng nghe Trầm Bá»™i Uyển nói có vẻ nhÆ° nàng sắp chỉ Ä‘iểm cách di chuyển và phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng giúp Mạnh Äạt Nhân dá»… thoát thân, chợt từ má»™t khe đá kín đáo ngay trÆ°á»›c mặt Mạnh Äạt Nhân bá»—ng có ngÆ°á»i chập chá»n ẩn hiện.
Không dám chần chừ, hữu thủ của Mạnh Äạt Nhân lập tức phát kình :
- Khá lắm! Äỡ!
Chợt bóng ngÆ°á»i phía trÆ°á»›c lên tiếng :
- Äừng hồ đồ! Ta đây! Mau theo ta!
Và bóng ngÆ°á»i đó lùi mất hút vào khe đá.
Mạnh Äạt Nhân có má»™t thoáng ngẩn ngÆ°á»i :
- “Là Äại trưởng lão Hoàng Kim Hoán? Liệu đây là mÆ°u kế của lão hay lão thật sá»± muốn giúp ta?â€
Tiếng quát tháo của Khổng Gia Lập ở phía sau vẫn vang lên không ngừng :
- Sao Lôi huynh còn đứng đó? Mau đuổi bắt tiểu tử!
Mạnh Äạt Nhân lập tức có quyết định Ä‘Æ°a Trầm Bá»™i Uyển chạy theo Äại trưởng lão của Thần môn.
Vút!
Vị Äại trưởng lão quả thông thuá»™c địa hình, lão tuy di chuyển ngoắc ngoéo khó lÆ°á»ng nhÆ°ng hầu nhÆ° có chủ đích hẳn hoi, khiến Mạnh Äạt Nhân dù phải bám theo vẫn để dạ kinh nghi.
Và sá»± thông thuá»™c địa hình của vị Äại trưởng lão ngay sau đó đã được chứng minh, lão dừng lại trÆ°á»›c má»™t cốc núi hoàn toàn hoang vắng, đồng thá»i hai nhân vật Ä‘ang truy Ä‘uổi Mạnh Äạt Nhân đã bị bá» mất đàng sau.
Lão quay lại xạ mắt nhìn Trầm Bội Uyển lúc này vẫn còn hồi tỉnh :
- Vị cô nương đây hỠTrầm?
Äó là câu há»i dành cho Mạnh Äạt Nhân, chân bÆ°á»›c lùi, Mạnh Äạt Nhân Ä‘á»™ng dung nhìn lão :
- Tại hạ hiểu rồi! Chính Bạch Quan Nhật ngay khi không thể Ä‘uổi kịp tại hạ đã cho tiá»n bối biết rõ nÆ¡i tại hạ sẽ đến. Vì không ai ngoài y biết rõ nàng ở há» Trầm?
Trẩm Bá»™i Uyển chợt nắm tay Mạnh Äạt Nhân :
- Không thể để bất kỳ ai biết rõ nơi gia gia tiểu nữ ẩn thân. Mạnh thiếu hiệp...
Hoàng Kim Hoán nghe rõ câu này chợt cau mày :
- Cô nÆ°Æ¡ng gá»i ai là gia gia? Có phải là Trầm Quân...
Bàn tay của Trầm Bá»™i Uyển Ä‘ang nắm vào tay Mạnh Äạt Nhân vụt trắng bệch :
- Ở bên tả có lối đi! Mạnh thiếu hiệp hãy mau mau...
Hoàng Kim Hoán bước lên hai bước :
- Trầm cô nương, xin chớ ngộ nhận! Giữa Trầm Quân và lão phu...
Toàn thân Trầm Bội Uyên chợt run bắn lên :
- Chạy mau!
Mạnh Äạt Nhân hít vào má»™t hÆ¡i thật dài, nhìn lão Hoàng :
- Tại hạ đành thất lễ!
Vút!
Mạnh Äạt Nhân vừa má»›i chạy vá» phía tả chÆ°a được má»™t trượng, Hoàng Kim Hoán vá»›i thân pháp vô thượng vụt xuất hiện chận lối :
- Äược rồi! Ta sẽ không há»i gì vá» Trầm Quân nữa. GiỠđến lượt Mạnh Äạt Nhân ngÆ°Æ¡i hãy cho ta há»i vá»...
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạnh :
- Lại nói vá» bí kíp Vạn LÆ°u Quy Tông? Xin lượng thứ, Trầm cô nÆ°Æ¡ng đã bị trúng Ä‘á»™c, đây chÆ°a là lúc tại hạ giải thích Ä‘iá»u không cần giải thích. Thất lá»…!
Mạnh Äạt Nhân vận dụng Bát Quái Du Hình Bá»™ lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i lão Hoàng.
Lão cÆ°á»i khẩy :
- NgÆ°Æ¡i đừng quên dù sao ta cÅ©ng là ngÆ°á»i truyá»n thụ công phu Bát Quái môn cho ngÆ°Æ¡i. Nếu muốn Ä‘i hãy giải thích đã.
Rồi lão cÅ©ng dịch ngÆ°á»i dùng chính Bát Quái Du Hình Bá»™ ngăn cản Mạnh Äạt Nhân.
Vút!
Mạnh Äạt Nhân Ä‘anh giá»ng :
- Tiếp nhận công phu là có Ä‘iá»u kiện. Tiá»n bối nghÄ© sao nếu sá»± thật cho thấy Bát Quái Du Hình Bá»™ của tại hạ thi triển đã đạt mức cao minh hÆ¡n? Xem đây!
Vút!
BÆ°á»›c dịch chuyển của Mạnh Äạt Nhân có phần cao minh hÆ¡n lão Hoàng dù chính lão là ngÆ°á»i truyá»n thụ và Ä‘ang thi triển bá»™ pháp đó. Lão đã bị Mạnh đạt Nhân vượt qua.
Lão động nộ đuổi theo.
Vút!
Vá»›i loại khinh thân pháp khác thượng thừa hÆ¡n, có lẽ khinh thân pháp của Thần môn công phu, lão Hoàng lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt Mạnh Äạt Nhân :
- Sao ngÆ°Æ¡i dám dùng khẩu quyết Vạn LÆ°u làm cho Bát Quái Du Hình Bá»™ biến đổi? NgÆ°Æ¡i có biết đó là Ä‘iá»u làm ta căm phẫn nhất không? Ta không trừng trị ngÆ°Æ¡i không được! Äỡ!
Vù...
Vá»›i nét mặt nhÆ° băng Mạnh Äạt Nhân lại dùng Bát Quái Du Hình Bá»™ để tránh chiêu đồng thá»i xô mạnh hữu kình :
- Tiá»n bối thật sá»± không biết lý lẽ? Thá»­ há»i bí kíp Vạn LÆ°u có gì xấu khiến tiá»n bối nhÆ° luôn có ác cảm?
Vù...
Ầm!
Hoàng Kim Hoán lạnh giá»ng :
- Khá lắm! Ná»™i lá»±c ngÆ°Æ¡i tăng lên bá»™i phần có lẽ cÅ©ng nhá» bí kíp Vạn LÆ°u? Nghe đây phàm kẻ nào luyện bí kíp Vạn LÆ°u Ä‘á»u là kẻ thù của bổn môn. NgÆ°Æ¡i chá»› trách ta sao lại trở mặt. Äỡ!
Vù...
Giận dữ Mạnh Äạt Nhân quát tháo :
- Bí kíp Vạn LÆ°u có gì không tốt? Và Thần môn liệu tốt cả sao? Nghe đây bao nhiêu tin tưởng trÆ°á»›c đây tại hạ dành cho quý môn giá» không còn nữa rồi. Tại hạ đã thức ngá»™, rốt cuá»™c Thần môn cÅ©ng có những hành vi không khác gì Äịa Khuyết cung. Nếu tiá»n bối còn ngăn cản đừng trách tại hạ phải đắc tá»™i.
Và má»™t lần nữa Mạnh Äạt Nhân nhá» Bát Quái Du Hình Bá»™ để tránh khá»i chiêu công của lão Hoàng.
Vút!
Lão Hoàng thêm thịnh nộ :
- Äiá»u tốt không muốn, lại muốn Ä‘iá»u xấu. NgÆ°Æ¡i có tÆ° cách gì để phê phán bổn môn, đòi đắc tá»™i vá»›i ta? Äỡ!
Ào...
Nhận ra chiêu chưởng lần này của lão Hoàng chính là công phu Cá»­u Trùng của Thần môn từng được Bạch Quan Nhật vận dụng, Mạnh Äạt Nhân đắc ý, y theo cách đã được Trầm Bá»™i Uyên chỉ Ä‘iểm để vừa tránh chiêu vừa tiếp tục bá» Ä‘i.
Vút!
Lão Hoàng giật mình :
- Không lẽ Bạch Quan Nhật nói đúng? Ngươi cố tình luyện bộ pháp khắc chế công phu bổn môn? Ta...
Mạnh Äạt Nhân tiếp tục lao Ä‘i và có phần kinh ngạc khi nghe ở phía sau lão Hoàng chợt đổi giá»ng vừa quát vừa bá» Ä‘i :
- Lôi Äồng! Äừng để tên Khổng Gia Lập dối lừa. Y chính là thủ hạ thân tín của ác phụ Thượng Quan. Mau quay lại đây!
Qua khẩu ngữ này của Hoàng Kim Hoán, Mạnh Äạt Nhân kể nhÆ° biết thêm hai Ä‘iá»u. Thứ nhất lão nhân há» Lôi từng bị giam cầm ở Hắc Thạch đảo thật sá»± có tính danh Lôi Äồng, thứ hai Lôi Äồng Ä‘ang bị Khổng Gia Lập dối lừa Ä‘iá»u gì đó, chứng tá» Lôi Äồng chÆ°a há» biết ná»™i tình của Thần môn Ä‘ang bị phân hóa nghiêm trá»ng vá»›i má»™t phe là mụ Môn chủ và má»™t phe là do lão Hoàng làm ngÆ°á»i chủ xÆ°á»›ng.
Từ hiểu biết này Mạnh Äạt Nhân chợt có thêm nghi vấn :
- “Lôi Äồng là ngÆ°á»i của Thần môn nếu không ở phe này thì phải ở phe kia cá»› sao lão không há» biết Khổng Gia Lập là hạng ngÆ°á»i thế nào, phải cần Hoàng Kim Hoán nhắc nhở? NhÆ° vậy, Lôi Äồng từng là ngÆ°á»i thuá»™c phe mụ Môn chủ và do Khổng Gia Lập khéo che đậy những hành vi tàn ác của mình nhÆ° việc thảm sát Nhị trưởng lão chẳng hạn, nên Lôi Äồng lúc này dù đã ngã theo vá» phía lão Hoàng nhÆ°ng vẫn chÆ°a biết rõ thá»±c hÆ° vá» con ngÆ°á»i Khổng Gia Lập?â€
Äang miên man suy nghÄ© chợt Mạnh Äạt Nhân nghe Trầm Bá»™i Uyên thì thào há»i :
- Không còn ai đuổi theo chứ?
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Có thể nói chúng ta may mắn! Äể Ä‘á» phòng vẫn còn ngÆ°á»i lén bám theo, Mạnh thiếu hiệp có cách nào bất ngá» chuyển vá» hÆ°á»›ng Tây nhÆ°ng không lÆ°u lại bất kỳ dấu vết nào?
Mạnh Äạt Nhân Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh :
- Lại ngoặc vá» phía phải má»™t lần nữa? Rá»i khá»i Mã Bình sÆ¡n chạy vào khu rừng đó Æ°?
- Mạnh thiếu hiệp làm được không?
Mạnh Äạt Nhân thầm hiểu, đó là Ä‘iá»u không thật sá»± cần thiết thì Trầm Bá»™i Uyên không có lá»i khẩn cầu nhÆ° thế này.
Nhận thấy khoảng cách giữa chân núi và khu rừng có đến năm mÆ°Æ¡i trượng hÆ¡n nếu cứ ngang nhiên chạy băng vào khu rừng, giả nhÆ° có ngÆ°á»i ẩn nấp đâu đó ở chân núi dò xét, ngÆ°á»i dù có sÆ¡ suất đến đâu vẫn dá»… dàng nhìn thấy.
Mạnh Äạt Nhân cau mày :
- Trừ phi có tài thăng thiên hay Ä‘á»™n thổ, tại hạ thật không có cách nào chuyển hÆ°á»›ng chạy vào khu rừng mà không bị ngÆ°á»i phát hiện.
Nàng vẫn khăng khăng :
- Phải nghĩ được cách. Tiểu nữ không muốn hỠsớm phát hiện chúng ta chạy vào khu rừng.
Mạnh Äạt Nhân ngẩn ngÆ°á»i :
- Nếu là vậy Thủy Bạc cốc là ở trong khu rừng kia?
Nàng gật đầu :
- Trong lúc đó lối xuất nhập dẫn vào Thủy Bạc cốc.
Mạnh Äạt Nhân thở ra nhè nhẹ :
- Là cô nương sợ ai đó phát hiện lối xuất nhập này?
- Phải!
Mạnh Äạt Nhân chợt mỉm cÆ°á»i :
- Muốn vậy sao ta không làm ngược lại?
- Ngược lại?
- Không sai! Thá»±c hÆ°, hÆ° thá»±c. Hãy giả vá» nhÆ° Thủy Bạc cốc là ở chân núi phìa trÆ°á»›c chúng ta cứ ung dung chạy vào khu rừng nhÆ°ng đồng thá»i vẫn có thái Ä‘á»™ làm ra vẻ muốn chạy vòng qua chân núi...
- Cách này có được không? Nhỡ có ngÆ°á»i nhìn thấy hỠđâu thể tin chúng ta Ä‘ang muốn chạy vòng qua chân núi trong khi chúng ta Ä‘á»™t nhiên bá» Ä‘Æ°á»ng núi chạy vào rừng?
Mạnh Äạt Nhân lại cÆ°á»i :
- Thói thÆ°á»ng vẫn thế! Kẻ quá Ä‘a nghi sẽ có cách nghÄ© phức tạp trong khi sá»± thật lại quá Ä‘Æ¡n giản nhÆ° há» nhìn thấy. Khổng Gia Lập hoắc bất kỳ ai thuá»™c phe y Ä‘á»u là ngÆ°á»i nhÆ° thế. Tại hạ tá»± tin đây là kế sách khả thi.
Trầm Bội Uyển nửa tin nửa ngỠ:
- Thật khó tin những gì Mạnh thiếu hiệp nhận định là đúng! NhÆ°ng biết làm sao bây giá» khi tiểu nữ Ä‘ang là má»™t ngÆ°á»i bất lá»±c chỉ trông cậy vào thiếu hiệp.
Mạnh Äạt Nhân trấn an :
- Tại hạ chÆ°a phải đối thủ của bá»n há» nhÆ°ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tại hạ càng không muốn phải chạm trán vá»›i há». Yên tâm Ä‘i! Rồi chúng ta sẽ đến Thủy Bạc cốc an toàn.
Dứt lá»i Mạnh Äạt Nhân Ä‘á»™t nhiên tung ngÆ°á»i lên má»™t tảng đá thật cao.
Sau khi vá» Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh Mạnh Äạt Nhân liá»n hối hả ly khai chân núi chạy thật nhanh vào khu rừng ở mãi vá» phía tả.
Äể thá»±c hiện mÆ°u đồ, vừa chạy đến khu rừng thay vì chui mất hút vào trong, Mạnh Äạt Nhân lại lợi dụng nhiá»u thân cây má»c ven bìa rừng để vừa nấp vừa bá» chạy dá»c theo khu rừng.
Cứ nhÆ° thế khi đến chá»— có thể nhìn thấy ná»›i chân núi bất ngá» ngoặc vòng qua phía bên kia, Mạnh Äạt Nhân má»™t lần nữa nép vào thân cây to và vá» Ä‘Æ°a mắt nhìn đến chá»— vòng của chân núi.
Không thật sá»± tin vào biện pháp của Mạnh Äạt Nhân, Trầm Bá»™i Uyển lên tiếng :
- Liệu Mạnh thiếu hiệp...
Äặt má»™t ngón tay lên môi, Mạnh Äạt Nhân thì thào :
- Suỵt! Từ đây đến đó tuy ngoài ba mÆ°Æ¡i trượng nhÆ°ng vá»›i thuật Äịa Thính thượng thừa của bá»n ngÆ°á»i há» Khổng, há» vẫn dá»… dàng nghe tiếng chúng ta đối thoại.
Äoạn, Mạnh Äạt Nhân cố tình căn dặn nàng :
- Thật may, tại hạ cÅ©ng được luyện qua thuật Äịa Thính này. Hãy chá» thêm má»™t lúc nữa nếu tại hạ không phát hiện Ä‘iá»u gì khả nghi, chúng ta có thể ung dung đến nÆ¡i cô nÆ°Æ¡ng cần đến.
Nói dứt lá»i, Mạnh Äạt Nhân cúi đầu nhìn xuống cố ý cho Trầm Bá»™i Uyển thấy hai mắt chàng Ä‘ang nhấp nháy cho nàng biết đó chỉ là kế nghi binh mà thôi.
Nàng nhìn thấy và cÆ°á»i gượng, hàm ý vẫn không tin rằng kế của Mạnh Äạt Nhân sẽ đắc dụng.
Không má»™t lá»i giải thích Mạnh Äạt Nhân lại lợi dụng những thân cây rừng len lén lùi mãi vào trong sâu.
Năm trượng - mÆ°á»i trượng... rồi mÆ°á»i lăm trựơng.
Khi đã bị lá»›p cây dày ở bên ngoài che khuất Mạnh Äạt Nhân thì thào vào tai nàng :
- Äây là lúc có thể biết mÆ°u kế thành hay bại. Cô nÆ°Æ¡ng mau chỉ tại hạ rõ chá»— xuất nhập Thủy Bạc cốc. Nhanh lên!
Thái Ä‘á»™ của Mạnh Äạt Nhân không hiểu sao làm Trầm Bá»™i Uyên tin tưởng.
Nàng bảo :
- Ở giữa rừng có ba thân cây vừa to vừa cao má»c theo hình chữ phẩm. Äó là... Äủ rồi! Äi!
Mạnh Äạt Nhân quay mặt vào giữa khu rừng vừa chạy vừa tìm kiếm vị trí của ba thân cây nhÆ° Trầm Bá»™i Uyển vừa nói.
CÅ©ng lúc này Mạnh Äạt Nhân mÆ¡ hồ nghe ở mãi phía chân núi có tiếng ngÆ°á»i hô hoán :
- Tiểu tử! Bổn Môn chủ đã đến đây! Cho dù ngươi có ẩn mãi trong rừng phen này vẫn không thoát thiên la địa võng của bổn môn.
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i thầm. Mụ Môn chủ có đến cÅ©ng vô dụng. Mụ sẽ phải chá» lâu lắm má»›i có thể biết rằng Mạnh Äạt Nhân đã không chấp cánh vẫn mất dạng khá»i khu rừng. Äến chá»— có ba thân cây, Trầm Bá»™i Uyển thở ra nhè nhẹ :
- Ở cây cao nhất có chỗ rỗng. Hãy lên đó chui vào.
Vút!
Mạnh Äạt Nhân tung ngÆ°á»i lên cao và chỉ trong chá»›p mắt đã chui mất hút vào trong chá»— rá»—ng, nÆ¡i dẫn đến má»™t chá»— có địa hình hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của bất kỳ ai lần đầu lá»t vào....
Tài sản của aspirin

  #22  
Old 02-06-2008, 01:47 PM
aspirin's Avatar
aspirin aspirin is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 188
Thá»i gian online: 14 giá» 53 phút 34 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 22

Thủy Bạch cốc


Má»™t thân cây rá»—ng ruá»™t, bị mục ở giữa từ bên trong nhÆ°ng má»i dáng vẻ và bên ngoài cho thấy cây vẫn sống, vẫn sinh sôi phát triển, quả là Ä‘iá»u kỳ lạ hiếm thấy. NhÆ°ng kỳ lạ hÆ¡n là phần rá»—ng thân cây sau khi thông tận đất thì tại đó lại xuất hiện địa đạo.
Vì là địa đạo ngầm dÆ°á»›i ná»n đất và chạy xuyên qua cánh rừng dẫn đến tận chân núi, nên từ bên trên và từ tứ phía có những rá»… cây xuất hiện lô nhô, ngoằn ngoèo và chằng chịt ngay trong địa đạo là Ä‘iá»u không tránh khá»i.
NhÆ° vậy, chính những rá»… cây này vô tình gia cố, làm vững cho địa đạo, không để địa đạo bị đổ ụp xuống, chứng tá» ai là chủ nhân của địa đạo đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c được má»i việc, biết lợi dụng địa hình tá»± nhiên và am hiểu khá nhiá»u vá» thuật kiến tạo má»›i dám lập địa đạo ngay dÆ°á»›i khu rừng. Má»™t ngÆ°á»i có tâm cÆ¡ đáng phục! Và do biết chắc địa đạo sẽ tồn tại lâu dài hầu, nhÆ° là vÄ©nh viá»…n, chủ nhân nÆ¡i này đã tá» ra hào phóng khi thi thoáng đính má»™t viên dạ minh châu vào phần vòm bằng rá»… cây, đôi ba trượng má»™t viên, đủ để tạo ánh sáng huyá»n ảo giúp việc Ä‘i lại được dá»… dàng.
Äây chính là Ä‘iá»u mà Mạnh Äạt Nhân dù có giàu sá»± mÆ°á»ng tượng đến đâu cÅ©ng không thể nào ngỠđến.
Ãnh sáng phát ra từ những viên dạ minh châu đã là huyá»n ảo, thế mà khi lá»›p ánh sáng má» má» tá» tá» này hoặc rá»i trá»±c tiếp hoặc hắt bóng của những rá»… cây này vào những tầng rá»… cây kế cận, hình dạng do mức Ä‘á»™ tÆ°Æ¡ng phản của ánh sáng tạo thành đã khiến lá»›p rá»… cây ngoằn ngoèo chằng chịt thành những hình ảnh thiên hình vạn trạng. Và những hình ảnh này sẽ tùy theo mục quang của má»—i ngÆ°á»i mà có dáng vẻ khác nhau.
Chính Trầm Bá»™i Uyển Ä‘ang thì thào nhÆ° là để trấn an Mạnh Äạt Nhân :
- NgÆ°á»i nào lần đầu tiên Ä‘i vào địa đạo này cÅ©ng vậy, hình ảnh của những rá»… cây rất dá»… tạo cảm giác ngÆ°á»i đó Ä‘ang Ä‘á»™t nhập vào nÆ¡i lÆ°u ngụ của đủ loại quái xà. Mạnh thiếu hiệp có đởm lược hÆ¡n ngÆ°á»i ắt không phải vì thế mà sợ?
Mạnh Äạt Nhân lắc đầu, mỉm cÆ°á»i :
- Cô nương đã không sợ, cớ chi tại hạ sợ? Mà này lệnh tôn có ý gì khi kiến tạo ra địa đạo này?
Nàng bảo :
- Gia gia không há» kiến tạo ra địa đạo này. Nó đã có sẵn, gia gia chỉ là ngÆ°á»i phát hiện.
- Là địa đạo dẫn từ Thủy Bạc cốc, nơi lệnh tổ lưu ngụ đến tận khu rừng ư?
Nàng ngập ngừng giải thích :
- Chá»n Thủy Bạc cốc nÆ¡i ẩn thân, gia gia tiểu nữ có ẩn tình khó thổ lô. Äể rồi sau đó, lo sợ sẽ có ngày địch nhân phát hiện và truy sát, gia gia đã bá» công nghiên cứu địa hình quyết tìm má»™t nÆ¡i để đào thoát nếu ngày mà gia gia lo sợ sẽ xảy ra thật sá»± sẽ đến, và ngÆ°á»i đã tìm thấy địa đạo này. Äối vá»›i gia gia, cả địa đạo lẫn ngÆ°á»i đã tạo ra địa đạo Ä‘á»u kỳ bí nhÆ° nhau. Äến ná»—i có lần gia gia nhận định những rá»… cây xuất hiện trong địa đạo cÅ©ng có thể là pho võ há»c thượng thừa, được chủ nhân cố tình lÆ°u lại.
Mạnh Äạt Nhân chợt hít vào má»™t hÆ¡i :
- Lệnh tổ là cao nhân ẩn thế, nếu lệnh tổ nhận định nhÆ° vậy nhất định đó phải là pho võ há»c thượng thừa. Chỉ tiếc, có Ä‘iá»u lệnh tổ vẫn chÆ°a biết pho võ há»c ấy là gì và chủ nhân, ngÆ°á»i đã lÆ°u lại là ai.
Trầm Bá»™i Uyển bất giác nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Gia gia là ngÆ°á»i rất kỳ lạ, bản thân không biết võ công, nhÆ°ng lại am hiểu rất nhiá»u vá» những đạo lý võ công. Và chÆ°a bao giá» tiểu nữ tán đồng vá»›i nhận định này của gia gia. Không lẽ Mạnh thiếu hiệp cÅ©ng nhận ra những hình dạng thiên hình vạn trạng của những nhánh rá»… kỳ quặc này là chiêu thức võ há»c?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i gượng :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói thế nào cÅ©ng được, cho tại hạ là ngÆ°á»i có tâm thần bất ổn cÅ©ng không sao. Kỳ thá»±c không hiểu sao vừa nhìn thấy những hình dạng kỳ quái này, má»™t là tại hạ cảm thấy quen quen, hai là tại hạ nghÄ© có lẽ chúng có hình dạng giống những chiêu thức võ há»c.
- Quen? à của Mạnh thiếu hiệp là gì?
Mạnh Äạt Nhân chợt há»i thay vì giải thích nhÆ° Trầm Bá»™i Uyển Ä‘ang chỠđợi :
- Cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã đến Tam Äiệp cốc, vậy cô nÆ°Æ¡ng có nhìn thấy những dấu vết võ há»c có lÆ°u lại ở đó?
Lúc gặp Mạnh thiếu hiệp ở đáy vá»±c, tiểu nữ có nghe thiếu hiệp Ä‘á» cập đến chuyện này. Và đó là nguyên nhân khiến Äịa Khuyết cung Ä‘á» quyết ngÆ°á»i của các phái trăm năm trÆ°á»›c bị thất tung là do Thần môn hạ thủ. Còn nhìn thấy Æ°? Vậy thì chÆ°a. Sao?
Mạnh Äạt Nhân lại cÆ°á»i gượng :
- à tại hạ muốn nói, nếu những dấu vết đó đối vá»›i má»i ngÆ°á»i chỉ là dấu vết còn lÆ°u lại sau má»™t trận loạn chiến thì không hiểu sao đối vá»›i tại hạ đó là những tuyệt thức võ há»c.
Nàng kinh ngạc :
- Những chiêu thức của các phái đã thất truyá»n? Mạnh thiếu hiệp muốn ám chỉ những chiêu thức gần đây thiếu hiệp vận dụng, lần lượt bị nhiá»u ngÆ°á»i cho đó là công phu từ bí kíp Vạn LÆ°u, kỳ thá»±c là do thiếu hiệp thức ngá»™ từ những dấu vết đó?
Tuy gật đầu nhÆ°ng Mạnh Äạt Nhân lại há»i :
- Cô nương còn nhớ những thi thể không đầu mà chúng ta phát hiện dưới vũng bùn hay không?
Nàng rùng mình :
- Nhá»›. Sao?
- Má»—i thi thể có má»—i tÆ° thế chết khác nhau, Ä‘iá»u này không là khác thÆ°á»ng Æ°?
Nàng tỠra kinh ngạc :
- Những tư thế khác nhau ư? Lần đó, do không dám nhìn nên tiểu nữ không hỠbiết.
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Äúng là những tÆ° thế khác nhau. Và những tÆ° thế này sẽ là ngẫu nhiên hoặc hoàn toàn bình thÆ°á»ng đối vá»›i má»i ngÆ°á»i, cÅ©ng nhÆ° những dấu vết có lÆ°u ở Tam Äiệp cốc. NhÆ°ng đối vá»›i tại hạ...
- Lại là những chiêu thức võ há»c? Mạnh thiếu hiệp ắt phải là ngÆ°á»i rất Ä‘am mê võ há»c nên má»›i có thể nhìn vào đâu cÅ©ng cho đó là chiêu thức võ há»c?
Mạnh Äạt Nhân lắc đầu và thở dài :
- Tại hạ tuy không Ä‘am mê võ há»c nhÆ°ng do cần phải có võ há»c hÆ¡n ngÆ°á»i nên tại hạ phải chú trá»ng. Còn vá» việc nhìn vào đâu cÅ©ng nghÄ© là chiêu thức, nói thật, chuyện này là có nguyên nhân.
- Nguyên nhân gì?
- Cô nương còn nhớ, khi chỉ phát hiện những thi thể không đầu tại hạ có nói thiếu mất hai?
- Có!
- Vì Cung chủ Äịa Khuyết cung có bảo, tôn trưởng của lão cÅ©ng đã mất tích ở đó, vậy là chí ít thiếu Ä‘i thi thể của ngÆ°á»i này.
- Äúng vậy!
- Kế nữa, Cung chủ Äịa Khuyết cung còn khăng khăng bảo đó là hành vi của Thần môn, là do Thần môn hạ thủ hãm hại các phái...
- Hung thủ sau khi hãm hại ắt phải bỠđi, đương nhiên không thể có thi thể lưu lại.
- NhÆ°ng rất tiếc cÅ©ng nhÆ° số thi thể bị vùi dÆ°á»›i bùn, những dấu vết được tại hạ xem là dấu vết võ há»c cÅ©ng chỉ có tám loại.
- à thiếu hiệp nói là ngÆ°á»i của Thần môn lần ấy không có ngÆ°á»i xuất hiện? Và nhân vật há» Từ, tôn trưởng Cung chủ Äịa Khuyết cung cÅ©ng không hiện diện?
- Không phải nhÆ° vậy! Cô nÆ°Æ¡ng hãy nghe và phân biệt cho rõ. Dấu vết tuy lÆ°u lại nhiá»u nhÆ°ng chỉ có tám loại là được tại hạ nhìn ra nhÆ° chiêu thức võ há»c lÆ°u lại. Và đến đây, tại hạ chợt có ý nghÄ© ngÆ°á»i của thất đại môn phái và Cái bang phải chăng đến Tam Äiệp Côc là để hợp lá»±c sáng lập ra má»™t loại công phu chung cho các phái, sau được hiểu đó là Vạn LÆ°u Quy Tông?
- Äã có bí kíp Van LÆ°u xuất hiện Ä‘iá»u này hãy cứ cho là chắc chắn. Sao nữa?
Mạnh Äạt Nhân nghiêm giá»ng :
- Há» làm nhÆ° thế ắt phải có ý đồ. Là ý đồ gì? Äá»™c bá võ lâm hay để đối phó chung vá»›i má»™t kẻ thù?
- Há» là tám ngÆ°á»i thuá»™c tám môn bang phái khác nhau, bảo há» có ý đồ Ä‘á»™c bá là không thể chấp nhận được.
- Không sai! Vậy là há» muốn chống đối vá»›i ai đó! Là ai? Thần môn hay ngÆ°á»i há» Từ?
- Äiá»u này thì...! Thiếu hiệp nghÄ© sao?
Mạnh Äạt Nhân mỉm cÆ°á»i :
- Tại hạ thật không dám Ä‘oán bừa nếu ngÆ°á»i của các phái đó trÆ°á»›c khi chết vẫn không cố lÆ°u lại những tuyệt kỹ của há».
Ngừng má»™t lúc Mạnh Äạt Nhân chợt tiết lá»™ :
- Há» bị thảm sát nên không thể lÆ°u khẩu quyết. Trong tình thế cấp bách hỠđành vận dụng tuyệt kỹ, cố ý lÆ°u lại dấu vết võ há»c vào vách đá. Bởi đó, tÆ° thế của há» lúc bị hạ sát chính là những tÆ° thế có liên quan đến những chiêu thức tuyệt kỹ. Và đối phÆ°Æ¡ng do không nhận ra Ä‘iá»u này nên sau khi Ä‘oạt mất thủ cấp của hỠđã ném tất cả những thi thể không đầu vào bùn. Thật may, nhá» có lá»›p bùn bao bá»c và gìn giữ, những thi thể này sau má»™t trăm năm vẫn tồn tại.
- Và Mạnh thiếu hiệp do đã nhìn thấy những tÆ° thế chết của từng ngÆ°á»i, liên tưởng đến vá»›i từng cụm dấu vết có lÆ°u ở Tam Äịệp Cốc, thấu triệt ra những chiêu thức tuyệt kỹ?
Mạnh Äạt Nhân thừa nhận :
- Äúng vậy! Và từ đó tại hạ có thá»­ suy diá»…n thế này. NgÆ°á»i của các phái vì muốn đối phó vá»›i kẻ thù chung đã hiệp lá»±c tạo ra bí kíp Vạn LÆ°u. Kẻ thù được tin đã xuất hiện thảm sát há» và Ä‘oạt luôn bí kíp. NgÆ°á»i của Thần môn sau đó tuy có đến nhÆ°ng là đến để đối phó vá»›i tên ác nhân này. Có thể do cuốc chiến diá»…n ra rất khốc liệt, kéo dài thá»i gian, đủ cho cả hai vừa đánh vừa chạy Ä‘uổi nhau khắp nÆ¡i. Kết quả, cả hai dù đã chết hay sau đó má»—i ngÆ°á»i bá» má»™t nẻo, thi thể của hai nhân vật này không há» có ở Tam Äiệp cốc.
Do vừa di chuyển vừa đối đáp nên ngay khi Mạnh Äạt Nhân dứt lá»i liá»n có thanh âm vang lên tán dÆ°Æ¡ng :
- Dám suy diá»…n nhÆ° ngÆ°Æ¡i tuy có hÆ¡i liá»u lÄ©nh nhÆ°ng lại có sức thuyết phục, ngÆ°á»i có trí thông tuệ nhÆ° ngÆ°Æ¡i bình sinh lão phu đây chÆ°a há» gặp.
Mạnh Äạt Nhân má»›i vỡ lẽ khi nghe Trầm Bá»™i Uyển bật kêu :
- Gia gia! Gia gia lại đến đây để nghiá»n ngẫm võ há»c, vô tình đã nghe cả rồi sao?
Äịa đạo vẫn còn kéo dài và ngay khi Trầm Bá»™i Uyển dứt lá»i thì từ sau má»™t chùm rá»… cây chằng chịt có má»™t lão nhân xuất hiện.
Lão nhân nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Nếu lão phu nghe không lầm, ngươi nhỠngẫu nhiên am hiểu tuyệt kỹ các phái, như ở bí kíp Vạn Lưu Quy Tông cũng đã ghi?
Mạnh Äạt Nhân chÆ°a kịp đáp lá»i, Trầm Bá»™i Uyển bá»—ng tá»± thoát ra khá»i tay Mạnh Äạt Nhân và chạy đến chá»— lão nhân :
- Gia gia có vẻ không hài lòng khi thấy Uyển Nhi tá»± Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a Mạnh thiếu hiệp đến đây? Gia gia nên hiểu cho, do bất cẩn Uyển nhi đã vÆ°á»›ng Ä‘á»™c khí của Viện chủ Cá»­u U Quá»· viện, đành phải nhá» Mạnh thiếu hiệp Ä‘Æ°a vá».
Lão nhân tỠvẻ kinh ngạc :
- Hài tá»­ đã vÆ°á»›ng phải Ä‘á»™c khí Cá»­u U Quá»· Vô ThÆ°á»ng? Bao lâu rồi?
Mạnh Äạt Nhân có dịp lên tiếng :
- Tiá»n bối! Dù vãn bối đã vất vả kiêm trình nhÆ°ng vẫn để lệnh Ä‘iệt tôn chi trì tình trạng nay đến ba ngày.
- Ba ngày? Thật sao?
Trầm Bội Uyển kêu lên :
- DÆ°á»ng nhÆ° gia gia không tin? Gia gia vốn tinh thông y lý, không thể không tá»± xem ra Ä‘iá»u đó?
Phát hiện ra lão nhân chợt có nụ cÆ°á»i ná»­a miệng, Mạnh Äạt Nhân trong má»™t thoáng mÆ¡ hồ chợt nhận ra má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ. Mạnh Äạt Nhân vá»™i nhìn Trầm Bá»™i Uyển :
- Trầm cô nÆ°Æ¡ng! Có Ä‘iá»u này tại hạ không thể không há»i, chẳng phải cô nÆ°Æ¡ng đã biết trÆ°á»›c trong chưởng Cá»­u U Quá»· Vô ThÆ°á»ng của mụ Cổ Mỹ Kỳ là có khí Ä‘á»™c sao? Cá»› sao cô nÆ°Æ¡ng...
Nàng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i giải thích :
- Tiểu nữ đã biết và đã đỠphòng. Nhưng do phát hiện Mạnh thiếu hiệp đang cơn nguy cấp, tiểu nữ lại vội phát chiêu giải nguy lúc nguyên khí chưa đủ phục hồi, vậy là độc khí có cơ hội xâm nhập.
Mạnh Äạt Nhân lại há»i :
- Vậy thì lạ quá! Äã trúng Ä‘á»™c lại luôn bị hôn mê nhÆ°ng sao từ lúc chui vào địa đạo cho đến giá» tại hạ có cảm nhận cô nÆ°Æ¡ng càng lúc càng nhÆ° được phục hồi?
Chợt nhận ra Ä‘iá»u kỳ lạ này, Trầm Bá»™i Uyển cÅ©ng tá» ra kinh ngạc :
- Äúng là nhÆ° vậy! Mãi lo chuyện trò cùng thiếu hiệp, tiểu nữ cÅ©ng không nhận ra bản thân càng lúc càng tỉnh táo dần. Sao lạ vậy gia gia?
Câu cuối cùng vì muốn há»i lão nhân nên nàng Ä‘Æ°a mắt nhìn lão nhân. Và khi nàng thấy lão nhân không hiểu sao cứ mãi nhìn Mạnh Äạt Nhận vá»›i ánh mắt ngá» vá»±c thật khó lầm lẫn, để lão nhân tạm khuây khá»a và chá» lúc được nghe nàng giải thích tÆ°á»ng tận, nàng chợt kêu lên và chuyển đổi Ä‘á» tài :
- Gia gia vẫn thích ngắm nhìn hình thù của bá»™ rá»… kỳ lạ này? Vậy là từ đây gia gia sẽ không phải ngắm nhìn má»™t mình rồi. Mạnh thiếu hiệp đây, có thể nói là tri âm tri ká»· vá»›i gia gia. Vì thoạt nhìn qua đủ loại hình thù của các nhánh rể Mạnh thiếu hiệp cÅ©ng có cảm nhận đó là những chiêu thức võ há»c nhÆ° gia gia vậy.
Äoạn nàng quay nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Ở khắp địa đạo chỉ có bá»™ rá»… cây gia gia Ä‘ang ngắm là có hình thù kỳ lạ nhất, được gia gia của tiểu nữ quan tâm nhiá»u nhất. Thiếu hiệp hãy mau lại đây và thá»­ nhìn coi. Biết đâu có thêm thiếu hiệp, gia gia sẽ nhận ra đây có phải là chiêu thức võ há»c hay không và là chiêu thức gì?
Mạnh Äạt Nhân do nhận ra thái Ä‘á»™ thiếu thiện cảm của lão nhân nên không dám đáp ứng lá»i gá»i niá»m nở của nàng :
- Äã có lệnh tổ ở đây, tại hạ nào dám...
Nhưng lão nhân bỗng gật đầu :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng cho chúng có hình thù võ há»c? Vậy thì thá»­ xem ngÆ°Æ¡i nhận thấy gì ở bá»™ rá»… cây kỳ lạ nhất này?
Sau má»™t thoáng phân vân Mạnh Äạt Nhân miá»…n cưỡng tiến lại gần chá»— lão nhân Ä‘ang đứng.
Vậy mà khi quan sát bá»™ rá»… cây khắp lượt, thái Ä‘á»™ miá»…n cưỡng của Mạnh Äạt Nhân biến Ä‘i.
Thay vào đó Mạnh Äạt Nhân vừa chú mục vừa Ä‘i vòng vòng quanh chùm rá»….
Chùm rễ ăn thông từ trên xuống xoắn lấy nhau và len lõi đan xen vào nhau, tạo thành một chùm rễ hầu như thống nhất, vừa to vừa kỳ lạ.
Thái độ của lão nhân chợt thay đổi :
- NgÆ°Æ¡i phát hiện Ä‘iá»u gì?
Mạnh Äạt Nhân nói qua hÆ¡i thở có phần nào hụt hẫng :
- Nếu ở những nhánh rễ cây khác được mang ý nghĩa là những chiêu thức võ công thì cụm rễ to lớn này phải được xem là tâm pháp luyện công.
Giá»ng lão nhân chùng lại :
- Ngươi có thể nhận ra đó là tâm pháp, tại sao?
Mạnh Äạt Nhân ngập ngừng :
- Thật là khó lý giải trong vài lá»i ngắn gá»n, chỉ biết rằng vãn bối cảm thấy quen, cứ nhÆ° đã từng nhìn thấy ở đâu rồi thì phải.
- Ở đâu?
Mạnh Äạt Nhân do cÅ©ng muốn giải thích rõ hÆ¡n nên định trầm tÆ° suy nghÄ©. Nào ngá», Trầm Bá»™i Uyển bá»—ng bật cÆ°á»i :
- Thật không khác nào tri âm phùng tri kỹ. Xem gia gia kìa, dù có quan tâm đến đâu cÅ©ng đừng quên thái Ä‘á»™ đối vá»›i khách, huống chi khách đây còn là ân nhân của Uyển Nhi. Gia gia không định má»i Mạnh thiếu hiệp vào thăm Thủy Bạc cốc của chúng ta sao?
Nghe thế lão nhân thoáng nhăn mặt. NhÆ°ng sau đó lão nhân chợt mỉm cÆ°á»i bảo Trầm Bá»™i Uyển :
- Hài tử nói cũng phải. Nào! Hài tử mau quay vỠchuẩn bị đầy đủ các thứ nội tổ và thiếu hiệp đây sẽ từ từ vỠsau, sau khi đi thăm thú khắp nơi.
TÆ°Æ¡i cÆ°á»i nàng nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Äã có gia gia Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng nhất định thiếu hiệp sẽ có dịp nhìn ngắm khắp nÆ¡i, quanh Thủy Bạc cốc này. Thay vì làm phiá»n nhị vị, tiểu nữ xin được vá» trÆ°á»›c, chuẩn bị sẵn bữa tiệc tẩy trần, mừng thiếu hiệp đến Thủy Bạc cốc. Hẹn gặp lại!
Nàng nhanh nhẹn đi cứ như chưa hỠtrúng độc.
Nhìn theo lão nhân chợt lẩm bẩm :
- Äá»™c khí của Cá»­u U Quá»· viện thật không thể giải trừ. Tiểu liá»…u đầu có vẻ nhÆ° không có hiện tượng trúng Ä‘á»™c. Thiếu hiệp giải thích thế nào?
Dứt lá»i lão nhân vừa thả chân bÆ°á»›c Ä‘i vừa cố ý chá» nghe Mạnh Äạt Nhân giải thích.
Mạnh Äạt Nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải theo bÆ°á»›c lão nhân :
- NgÆ°á»i tinh thông y lý nhÆ° tiá»n bối ắt phải có Ä‘iểm nào đó nghi ngá»?
Hoặc giả lệnh điệt tôn chỉ bị vương độc nhẹ, sau đó chân lực bản thân tự vận hành khu trục?
- Ngươi có nói Uyển nhi từng hôn mê và có thể đã kéo dài đến tận lúc mới đây?
Mạnh Äạt Nhân nhá»› lại :
- Tuy vậy thỉnh thá»ang lệnh Ä‘iệt tôn được hồi tỉnh.
- ThÆ°á»ng vào lúc nào?
- Nếu vãn bối nhá»› không lầm thì thÆ°á»ng vào những lúc vãn bối bắt buá»™c phải đối địch.
- Có kẻ địch truy đuổi ư?
- Có! Äá»u là ngÆ°á»i của Thần môn.
Lão nhân biến sắc :
- Và chúng cũng đến đây?
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Äúng vậy! Và là do đích thân Môn chủ Thần môn lãnh xuất.
- Môn chủ Thần môn? Là ai?
- Một mỹ phụ, vãn bối chưa hân hạnh được biết tên.
- Gá»i là mỹ phụ ả phải đẹp lắm phải không?
- Äẹp! Và có phần ma mỵ.
- Thế nào là ma mỵ?
- Mụ có cái cÆ°á»i mê hồn và có cái nhìn nhÆ° thu hồn nhiếp phách.
Lão nhân chợt trầm giá»ng :
- Ngươi gặp ả rồi?
- Äã gặp và suýt bị hại bằng má»™t công phu gá»i là Hóa Nguyên chỉ lá»±c.
Lão nhân bỗng rúng động :
- Hóa Nguyên chỉ lực? Lẽ nào... chính là ả?
Mạnh Äạt Nhân Ä‘á»™ng tâm :
- Là ai tiến bối? Lão nhân không hồi đáp, chỉ di chuyển nhanh hơn :
- Mau theo lão phu!
Lão nhân di chuyển tuy nhanh nhÆ°ng dÆ°á»›i mắt Mạnh Äạt Nhân thì lão nhân rõ ràng là ngÆ°á»i không biết võ công nhÆ° Trầm Bá»™i Uyển từng nói.
“NgÆ°á»i không biết võ công nhÆ°ng lại am hiểu võ há»c và say mê nghiên cứu võ há»c kể cÅ©ng lạ? Vậy thì ai đã chỉ Ä‘iểm võ há»c cho Trầm Bá»™i Uyển mà còn là thứ võ há»c khắc chế võ công của Thần môn? Là má»™t ngÆ°á»i không biết võ công nhÆ° gia gia nàng Æ°?â€
Quan tâm đến lão nhân Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng quan tâm đến địa hình nÆ¡i Ä‘ang được lão nhân Ä‘Æ°a đến.
Äịa đạo tuy Ä‘á»™t ngá»™t chấm dứt nhÆ°ng do quang cảnh vẫn âm u nên nếu không để ý có lẽ Mạnh Äạt Nhân không nhận ra.
Cả hai Ä‘ang xuyên qua xuyên lại giữa nhiá»u khe đá, chứng tá» há» Ä‘ang ở ngay chân núi Mã Bình.
Thay cho những rễ cây xù xì luôn xuất hiện ở trong địa đạo thì vào lúc này đây những loại dây leo hoang dại đã thi nhau buông xuống từ trần đá bên trên.
Không khí ẩm Æ°á»›t dần vô tình nhắc Mạnh Äạt Nhân nhá»› đến địa danh Thủy Bạc cốc.
Mạnh Äạt Nhân phá vỡ sá»± im lặng :
- Sao gá»i là Thủy Bạc cốc, tiá»n bối?
Lão nhân Ä‘Æ°a mắt liếc xéo Mạnh Äạt Nhân :
- NÆ¡i lão phu ẩn là dÆ°á»›i chân má»™t ngá»n thác ngầm. Bụi nÆ°á»›c bay tung tóe và không có chá»— thoát nên cảnh quang nhÆ° được phủ má»™t lá»›p bạc. Thủy Bạc cốc là do lão phu tá»± đặt. Còn tên thật của nó là Nại Hà Cốc, ý muốn nói ai đặt chân đến cÅ©ng nhÆ° ngÆ°á»i sắp bÆ°á»›c qua cầu Nại Hà, chuẩn bị vào Quá»· Môn Quan.
Mạnh Äạt Nhân lẩm bẩm :
- Nại Hà Cốc? Một địa danh xưng mang hơi hướng cõi u minh.
Äoạn Mạnh Äạt Nhân Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh :
- Chừng nào chúng ta sẽ đến? Tiếng thác đổ nghe vẫn còn xa, chừng nhÆ° tiá»n bối Ä‘ang Ä‘Æ°a vãn bối vòng vá» phía hậu?
Lão nhân có phần miễn cưỡng khi đưa tay chỉ bâng quơ :
- Vượt qua chỗ khuất kia đi thêm một đoạn ngắn nữa là đến.
Nghe vậy, biết vậy, Mạnh Äạt Nhân chân bÆ°á»›c Ä‘i lòng háo hức chá» mong nhìn thấy má»™t khung cảnh được phủ lá»›p hÆ¡i nÆ°á»›c má» trắng.
NhÆ°ng thay vì nhìn thấy khung cảnh Ä‘ang tưởng tượng đó thì Mạnh Äạt Nhân chợt nghe lão nhân bảo :
- Thiếu hiệp nhận định không sai! Äây là lối Ä‘i vòng dẫn đến phía sau nÆ¡i lão phu lÆ°u ngụ. Thiếu hiệp chỉ cần Ä‘i xuyên qua Ä‘á»™ng khẩu đó là đến.
Mạnh Äạt Nhân hoài nghi :
- Tiá»n bối sẽ không Ä‘i cùng?
Lão nhân lắc đầu :
- Không! Ngay khi biết bá»n Thần môn tìm đến, lão phu hiện là gia chủ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải nghÄ© tìm cách đối phó. Sẽ bất tiện nếu để thiếu hiệp biết lão phu định đối phó bằng cách nào. Tốt hÆ¡n hết thiếu hiệp cứ đến Thủy Bạc cốc trÆ°á»›c, Uyển Nhi có há»i, thiếu hiệp chỉ cần đáp vậy là đủ.
Äã từng thấy lão nhân có ý nghi ngá», Mạnh Äạt Nhân dù là ngÆ°á»i Ä‘a nghi đến đâu cÅ©ng đâu dám để lá»™ cho lão nhân biết.
Mạnh Äạt Nhân đành Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c vào Ä‘á»™ng khẩu lão nhân vừa chỉ.
Sắp bÆ°á»›c lá»t vào Ä‘á»™ng khẩu, Mạnh Äạt Nhân bá»—ng quay lại vá»›i má»™t câu há»i chợt bật ra :
- Vãn bối chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u có phải tiá»n bối là Trầm Quân?
Không hiểu do câu Mạnh Äạt Nhân há»i hay do chân sắp bÆ°á»›c vào Ä‘á»™t nhiên quay lại, Mạnh Äạt Nhân thấy lão nhân biến sắc.
Và để che giấu, lão nhân cÆ°á»i gượng :
- Những nghi vấn của thiếu hiệp rồi sẽ được lão phu giải thích. Hẹn gặp lại.
Không chút nghi ngá» Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng cáo từ và bÆ°á»›c vào Ä‘á»™ng khẩu.
Má»™t bÆ°á»›c, hai bÆ°á»›c...
Một trượng, hai trượng...
Cảnh quang xung quanh Mạnh Äạt Nhân chợt biến đổi.
Và Mạnh Äạt Nhân nhìn đâu cÅ©ng thấy những hình trạng kỳ quái...
Há miệng ra định kêu, hy vá»ng sẽ được lão nhân giải thích sao lại có hiện tượng này. Mạnh Äạt Nhân chợt giật mình khi nghe rõ thanh âm của lão nhân vang lên vá»›i tràng cÆ°á»i đắc ý :
- Không phải ta sẽ giải thích những nghi vấn cũa ngươi mà chính ngươi sẽ phải đáp lại những nghi vấn của Trầm Quân lão phu. Ha...ha....
Mạnh Äạt Nhân hoang mang.
Tài sản của aspirin

  #23  
Old 02-06-2008, 01:49 PM
aspirin's Avatar
aspirin aspirin is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 188
Thá»i gian online: 14 giá» 53 phút 34 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 23

Quỷ công


- TrÆ°á»›c tiên, hãy cho lão phu biết, sao ngÆ°Æ¡i có thể là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện lại còn là thuá»™c hạ của Thần môn?
Mạnh Äạt Nhân chÆ°a kịp đáp lá»i thì thanh âm của Trầm Quân lão nhân lại từ nÆ¡i nào đó mÆ¡ hồ vá»ng đến :
- NgÆ°Æ¡i đừng mong bày Ä‘iá»u dối gạt lão phu, cÅ©ng đừng mong thoát khá»i quái trận đã mấy mÆ°Æ¡i năm qua đến lão phu cÅ©ng phải bó tay. Hay ngÆ°Æ¡i nghÄ©, vì là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện nên ngÆ°Æ¡i có thể hiểu thông suốt quái trận có lẽ do Cá»­u U Bà Bà má»™t thá»i kiến tạo?
Mạnh Äạt Nhân càng nghe càng hoang mang :
- Cá»­u U Bà Bà nào? Sao tiá»n bối bá»—ng dÆ°ng Ä‘á» quyết tại hạ là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện?
- Vậy ngươi giải thích làm sao hiện tượng trúng độc của Uyển nhi bỗng dưng như không trúng độc?
- Chẳng phải tại hạ đã giải thích rồi sao? Äó là...
- Là Uyển nhi có công lá»±c bản thân tá»± khá»­ trục chất Ä‘á»™c? Hừ! NgÆ°Æ¡i đừng tưởng lão phu không biết gì vê Ä‘á»™c khí của Cá»­u U Quá»· Vô ThÆ°á»ng. Ba ngày ủ Ä‘á»™c, nếu không phải ngÆ°Æ¡i lén cho Uyển nhi dùng giải dược, ba ngày là đủ cho Uyển nhi hóa thành ngÆ°á»i thiên cổ rồi.
- Là nguyên nhân thế nào, tại hạ không cần biết. Tại hạ chỉ biết tại hạ không là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện.
- Vẫn chối Æ°? Vậy tại sao vừa nhìn thấy những công phu võ há»c có xuất xứ liên quan đến sở há»c của Cá»­u U Ma Bà Ä‘á»™ nào, ngÆ°Æ¡i liá»n bảo là nhìn thấy quen?
Mạnh Äạt Nhân kinh nghi khôn xiết :
- Là những công phu võ há»c nào?
Trầm Quân lão nhân lại một phen giải thích :
- Chính là những công phu hàm chứa dÆ°á»›i hình dạng những nhánh rá»… ở địa đạo. Có lẽ ngÆ°Æ¡i chÆ°a biết, sau thá»i gian dài nghiá»n ngẫm, lão phu đã từ ngá» ngợđi đến chá»— minh định rằng, đó chính là sở há»c từng tạo nên danh Cá»­u U Quá»· viện trăm năm trÆ°á»›c.
Mạnh Äạt Nhân vỡ lẽ :
- Không lẽ vì tại hạ thoạt nhìn bảo thấy quen, tiá»n bối liá»n cho tại hạ là ngÆ°á»i của...
- Không sai! NhÆ° lão phu vừa bảo, lão phu chỉ cảm thấy ngá» ngợ và chÆ°a tin chắc. NhÆ°ng khi biết ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện và do ngÆ°Æ¡i bảo ngÆ°Æ¡i cảm thấy quen, lão phu lập tá»±c nhận chân sá»± thật. Giá» thì đã rõ, chính đó là công phu từng được Cá»­u U Ma Bà lá»™ng hành thuở nào và cÅ©ng là công phu lão phu đã từng nghe nói đến.
- Không thể suy diá»…n nhÆ° vậy! Tiá»n bối đâu có thể thoạt đầu vì nghÄ© tại hạ là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện để nhận ra đây là sở há»c của Cá»­u U, cho tại hạ nhìn thấy quen nên Ä‘á» quyết ngược lại Ä‘iá»u trÆ°á»›c đó chính tiá»n bối đã tin? Äây là lập luận phi lý, ngụy biện, mâu thuẫn và cưỡng từ Ä‘oạt lý!
- Hừ! NgÆ°Æ¡i muốn nói thế nào cÅ©ng được nhÆ°ng đừng mong chối cãi ngÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện. Tốt hÆ¡n hết, ngÆ°Æ¡i hãy tá»± giải thích, tại sao ngÆ°Æ¡i bảo thứ công phu lÆ°u ở đây đối ngÆ°Æ¡i là quen thuá»™c? Và sẽ không có lá»i giải thích nào đúng hÆ¡n ngoài việc ngÆ°Æ¡i chỉ là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện má»›i có cảm nhận quen thuá»™c vá»›i loại công phu này. Ha... ha...
Lập luận của lão nhân vô tình gợi nhá»› cho Mạnh Äạt Nhân má»™t Ä‘iá»u.
Vì chÆ°a tin lắm vào Ä‘iá»u vừa nhá»›, Mạnh Äạt Nhân cố gắng suy nghÄ© thêm.
Suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u vừa nhá»›, kết hợp vá»›i đủ hình dạng các nhánh rá»… xù xì, nhất là liên tưởng đến chùm rá»… kỳ lạ mà Mạnh Äạt Nhân từng cho đó là tâm pháp luyện công, Mạnh Äạt Nhân suy nghÄ© thật lao lung.
Mãi má»™t lúc thật lâu sau đó, do đã thức ngá»™, đã hiểu và đã vỡ lẽ, Mạnh Äạt Nhân mừng rỡ kêu lên thật to :
- Tại hạ hiểu rồi, tại hạ có thể giải thích được rồi. Có má»™t lần tại hạ tình cá» tìm thấy mảnh hoa tiên ghi kinh văn võ há»c được ẩn giấu bên trong má»™t thanh trủy thủ, tại hạ có luyện qua. Nhá» vậy, những hình dạng của những nhánh rá»… vì có liên quan Ä‘oạn kinh văn này, chắc chắc đó là vật của mụ Cổ Mỹ Kỳ, hiện là Viện chủ Cá»­u U Quá»· viện. Tiá»n bối...
Thông thÆ°á»ng, chỉ cần Mạnh Äạt Nhân kêu lên là đã hiểu, là có thể giải thích, thì lão nhân Trầm Quân nguyên là ngÆ°á»i Ä‘ang chỠđợi Ä‘iá»u đó ắt phải lên tiếng há»i dồn.
Äàng này, Mạnh Äạt Nhân lại được dịp nói luôn má»™t thôi dài và toàn là những lá»i chỉ có Mạnh Äạt Nhân hiểu, không nghe lão nhân ngắt lá»i, dù chỉ má»™t lần, Mạnh Äạt Nhân do kinh nghi nên tá»± ý dừng lại.
Quả nhiên, Mạnh Äạt Nhân ngá» không sai, sau má»™t lúc lâu dừng lá»i, thật lạ, Mạnh Äạt Nhân vẫn không nghe lão nhân lên tiếng.
“Lão bá» Ä‘i rồi Æ°? Là do Trầm Bá»™i Uyển vì chá» mãi không thấy ta, buá»™c lão phải bá» Ä‘i để tránh sá»± nghi ngá» cho nàng?â€
Có phần hy vá»ng, Mạnh Äạt Nhân cố gá»i :
- Trầm cô nÆ°Æ¡ng! Trầm tiá»n bối! Trầm cô nÆ°Æ¡ng có nghe tại hạ gá»i không? Trầm cô nÆ°Æ¡ng?
Không thanh âm nào hồi đáp và quanh Mạnh Äạt Nhân chỉ còn là lá»›p sáng má» má», dá»… tạo cho Mạnh Äạt Nhân nhiá»u ảo giác, rằng nÆ¡i này là má»™t quái trận thật sá»± do nhân vật nào đó trÆ°á»›c đây đã lâu, từng là chủ nhân của địa đạo lập ra, cÅ©ng là ngÆ°á»i lÆ°u lại sở há»c Cá»­u U qua hình dạng của các nhánh rá»….
Không dám manh Ä‘á»™ng, cÅ©ng không dám nghÄ© là bản thân có thể phá trận xông ra, Mạnh Äạt Nhân đành cam tâm vá»›i số phận bị quái trận sanh cầm.
Äể tránh sá»± phiá»n não tất yếu sẽ phát sinh, Mạnh Äạt Nhân chợt cho tay vào bá»c áo, lấy thanh trủy thủ ra.
Chạm phần chốt, tách phần thân khá»i phần chuôi, Mạnh Äạt Nhân lại có trong tay mảnh hoa tiên có ghi kinh văn võ há»c Ä‘Æ°á»c ẩn giấu trong thanh trủy thủ.
Äá»c lại kinh văn duá»›i ánh sáng má» má» trong quái trận, Mạnh Äạt Nhân càng Ä‘á»c càng dá»… nhá»› lại những hình dạng của những nhánh rá»… kỳ quái, nhất là đến cụm rá»… từng được lão nhân Trầm Quân quan tâm.
Ãnh sáng tắt dần.
Màn đêm của ngày đầu tiên tại Thủy Bạc cốc đối vá»›i Mạnh Äạt Nhân đã buông xuống.
Lợi dụng đêm Ä‘en thanh vắng, Mạnh Äạt Nhân vận lá»±c gá»i to :
- Trầm cô nÆ°Æ¡ng! Trầm Quân tiá»n bối...
....
Ãnh sáng má» má» lại xuất hiện.
Ngày thứ hai của Mạnh Äạt Nhân tại Thủy Bạc cốc bắt đầu vá»›i sá»± xuất hiện của cÆ¡n đói khát.
Không có vật thá»±c, Mạnh Äạt Nhân đành tìm quên ở công phu Cá»­u U...
* * * * *
Cứ thế cho đến lúc ánh sáng của ngày thứ ba tàn dần, Mạnh Äạt Nhân chợt nghe ở bên ngoài quái trận có tiếng ngÆ°á»i rên rỉ :
- Ư... ư...! Mạnh... Mạnh... thiếu hiệp...
Mạnh Äạt Nhân giật mình kinh hãi :
- Trầm cô nương? Ở bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?
Ngay khi dứt lá»i, chợt nhá»› đến quái trận, Mạnh Äạt Nhân có phần khẩn trÆ°Æ¡ng :
- Tại hạ đang bị một quái trận giam giử, trừ phi cô nương am hiểu, bằng không chớ vào đây.
Tiếng Trầm Bội Uyển rên rỉ càng lúc càng gần :
- Mạnh thiếu hiệp! Tiểu nữ... tiểu nữ...
Trầm Bá»™i Uyển vẩn tiến vào quái trận, Mạnh Äạt Nhân lo sợ nhiá»u hÆ¡n là mừng vui. Vì nếu Mạnh Äạt Nhân nhá»› không lầm thì chính Trầm Quân lão nhân từng thố lá»™, đến lão cÅ©ng không đủ am hiểu để phá trận, vậy Trầm Bá»™i Uyển càng không thể.
Tuy nhiên, nếu vẫn không thể giải phá quái trận mà nàng vẫn liá»u lÄ©nh tiến vào, đủ chứng tỠđã có chuyện xảy ra cho Thủy Bạc cốc.
Cuối cùng, vá»›i chút ánh sáng lá» má» của ngày thứ ba sắp tan biến, Mạnh Äạt Nhân nhìn thấy bóng dáng lảo đảo của Trầm Bá»™i Uyển xuất hiện.
Thoạt nhìn thấy dáng Ä‘i xiêu vẹo của nàng, biết ngay nàng Ä‘ang lâm thÆ°Æ¡ng thế nghiêm trá»ng, Mạnh Äạt Nhân dù muốn hay không cụng Ä‘Æ°a tay đón đỡ.
Không sá»›m cÅ©ng không muá»™n, đúng lúc này Trầm Bá»™i Uyển lại hôn mê, miệng vẫn tiếp tục lảm nhảm gá»i :
- Mạnh... thiếu... hiệp...
ChÆ°a bao giá» Mạnh Äạt Nhân cảm thấy bất lá»±c nhÆ° lúc này. Không thể phá trận xông ra, muốn có chút ánh sáng để xem qua thÆ°Æ¡ng tích cho Trầm Bá»™i Uyển cÅ©ng không có, đến việc đón đỡ Trầm Bá»™i Uyển, Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng thá»±c hiện má»™t cách khó khăn. Sau ba ngày nhịn đói, nhịn khát, kết quả, bản thân Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng khuỵu ngã dÆ°á»›i sức nặng má»i khi chỉ bình thÆ°á»ng của nàng.
Gắng gượng lám Mạnh Äạt Nhân chỉ có thể ngồi dậy, đặt nàng tá»±a đầu vào vai, và Mạnh Äạt Nhân tá»a công chi trì cục diện đến lúc trá»i hừng sáng.
...
Trầm Bội Uyển chợt cụa mình lai tỉnh :
- Mạnh thiếu hiệp? Vậy là Mạnh thiếu hiệp đã cứu mạng tiểu nữ?
Mạnh Äạt Nhân kinh nghi nhìn nàng :
- Äã xảy ra chuyện gì? Sắc diện của cô nÆ°Æ¡ng tuy còn nhợt nhạt nhÆ°ng thanh âm nghe đã đỡ hÆ¡n, thÆ°Æ¡ng thế của cô nÆ°Æ¡ng hiện nhÆ° thế nào?
Nàng đưa mắt ngơ ngác nhìn quanh :
- Äây là đâu? Khẩu ngữ của Mạnh thiếu hiệp nhÆ° muốn nói chúng ta vẫn Ä‘ang ở Thủy Bạc cốc?
Mạnh Äạt Nhân giữ ý, đỡ nàng ngồi xa ra :
- Äêm qua, trÆ°á»›c lúc cô nÆ°Æ¡ng tiến vào đây, tại hạ có lá»›n tiếng Ä‘á» tỉnh, bảo cô nÆ°Æ¡ng đừng mạo hiểm tiến vào quái trận...
Nàng giật mình :
- Quái trận? Tiểu nữ nhá»› rồi. Äâu nhÆ° hôm trÆ°á»›c, tiểu nữ có tình cá» nghe tiếng Mạnh thiếu hiệp gá»i, khác vá»›i lá»i gia gia bảo là thuá»™c hạ đã bá» Ä‘i. Tiểu nữ định tâm Ä‘i tìm thì gia gia giải thích, rằng thiếu hiệp do tá»± ý di loạn nên chẳng may lá»t vào quái trận hóa ra là chá»— này.
Mạnh Äạt Nhân có phần ngá» vá»±c :
- Sau đó cô nương không còn bận tâm, không muốn giúp tại hạ thoát trận?
Nàng lắc đầu, vẫn cứ đỠmặt mỗi khi bất ý :
- Mạnh thiếu hiệp xin chá»› ngá»™ nhận. Tiểu nữ đã chẳng thay đổi ý định nếu lúc đó không có ngÆ°á»i của Thần môn xuất hiện.
- HỠđến bằng cách nào? Giữa hỠvà lệnh tổ có oán thù gì?
- Cách hỠđến không liên quan đến lối xuất nhập bí ẩn chúng ta đã vào. Có lẽ giữa hỠvà gia gia có cừu thù sâu nặng, hỠlùng kiếm khắp nơi, cuối cùng vẫn phát hiện Thủy Bạc cốc.
- Là nhân vật nào chủ xướng? Lão hỠHoàng tên Kim Hoán hay Khổng Gia Lập?
- Có mặt lão há» Khổng. NhÆ°ng nhân vật được gia gia quan tâm lại là má»™t mỹ phụ, rất giống ngÆ°á»i lần đó đã xô Mạnh thiếu hiệp xuống vá»±c ở sau Tam Äiệp cốc.
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Là Môn chủ Thần môn! Hiện tình lệnh tổ như thế nào?
Nàng lắc đầu :
- Ngay hôm Mạnh thiếu hiệp không từ mà biệt, đó là theo lá»i gia gia giải thích, do phát hiện có bá»n Thần môn xâm nhập, tiểu nữ cùng gia gia liá»n tìm chá»— ẩn thân. Sau đó không lâu, Ä‘á»™c chất lại tái phát, tiểu nữ cứ ná»­a tỉnh ná»­a mê, phó mặc cho gia gia xá»­ trí.
NgÆ°ng lá»i má»™t chút, nàng nói tiếp :
- Trong đôi ba lần hồi tỉnh lại, có má»™t lần tiểu nữ nghe tiếng thiếu hiệp gá»i nhÆ° đã kể, tiểu nữ định tâm Ä‘i tìm và nghe gia gia giải thích khác Ä‘i. Äến lần tỉnh lại gần đây nhất, tiểu nữ phát hiện chỉ còn lại má»™t mình. Không thấy gia gia đâu. Vi lo lắng cho gia gia nên tiểu nữ có Ä‘i tìm. Kết quả tiểu nữ tình cá» lạc bÆ°á»›c đến đây.
Mạnh Äạt Nhân cau mày :
- NgÆ°á»i của Thần môn không phát hiện ra cô nÆ°Æ¡ng?
Nàng bảo :
- Chính tiểu nữ không phát hiện há» thì có. DÆ°á»ng nhÆ° hỠđã bá» Ä‘i trong lúc tiểu nữ vẫn hôn mê.
- Nói nhÆ° vậy, không lẽ lệnh tổ đã lá»t vào tay há»?
Nàng thở dài :
- Tiểu nữ cÅ©ng lo ngại Ä‘iá»u này. Chỉ tiếc, vẫn không hiểu giữa há» và gia gia có oán thù gì?
Mạnh Äạt Nhân chợt há»i :
- VỠphần thương thế của cô nương, chỉ là do độc chất phác tác thôi sao?
Nàng tỠra kinh ngạc :
- Bản thân tiểu nữ hiện đang cảm thấy hồi phục, có phải Mạnh thiếu hiệp đã cho tiểu nữ dùng giải dược?
Mạnh Äạt Nhân mỉm cÆ°á»i :
- Cô nương đang nghĩ gì, tại hạ thừa biết. Có phải lệnh tổ đã khuyên bảo cô nương, cho rằng chỉ có tại hạ mới có giải dược, giúp cô nương hóa giải độc chất?
Nàng đỠmặt :
- Mânh thiếu hiệp chá»› quá Ä‘a nghi, gia gia không há»...
Mạnh Äạt Nhân xua tay :
- Câu chuyện cô nương kể tuy rất khéo, nhưng tiếc thay sắc diện của cô nương đã phản lại cô nương.
Nàng ngá»› ngÆ°á»i :
- Mạnh thiếu hiệp muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì?
- Cô nÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng hay Ä‘á» mặt, cô nÆ°Æ¡ng có nhận biết Ä‘iá»u đó?
Nàng ngắc ngứ :
- Nhưng đâu phải đỠmặt là nói dối?
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Không sai! Äối vá»›i ngÆ°á»i khác, há» lần đầu nói dối thÆ°á»ng Ä‘á» mặt. Riêng cô nÆ°Æ¡ng vẫn hay Ä‘á» mặt nên khi nói dối sắc diện lại nhợt nhạt Ä‘i.
Dứt lá»i, Mạnh Äạt Nhân lại xua tay khi thấty nàng định biện bạch.
- Chậm đã! Tại hạ không định nói những gì cô nÆ°Æ¡ng vừa thuật lại là nói dối. Tại hạ tin cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang thật sá»± bị Ä‘á»™c chất công phạt. Suốt đêm qua cô nÆ°Æ¡ng vẫn hôn mê, đó là bằng chứng khó thể phủ nhận. Và nhÆ° tại hạ từng biết, cô nÆ°Æ¡ng cứ hôn mê rồi lại tỉnh, tỉnh xong rồi lại hôn mê, việc gì đã xảy ra cho lệnh tổ cô nÆ°Æ¡ng bảo không biết cÅ©ng là sá»± thật. NhÆ°ng khi cô nÆ°Æ¡ng có ý nghi ngá» tại hạ đã cho cô nÆ°Æ¡ng dùng giải dược, sau lại bảo là do lệnh tổ Ä‘á» xuất, đây là lá»i nói dối.
Nàng càng thêm đỠmặt :
- Tiểu nữ biết nói thế nào bây giá», khi...
Mạnh Äạt Nhân ngắt lá»i :
- Vậy là cô nÆ°Æ¡ng và lệnh tổ từng Ä‘á» cập đến tại hạ? Cô nÆ°Æ¡ng khá»i phải chối quanh, để tại hạ Ä‘oán thá»­ xem. Này nhé, khi thấy cô nÆ°Æ¡ng lại bị Ä‘á»™c chất công phạt, lại nhằm lúc lệnh tổ phải đối phó vá»›i Thần môn, lệnh tổ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không còn thá»i gian tìm cách giải Ä‘á»™c cho cô nÆ°Æ¡ng.
Nàng bảo :
- Gia gia phải đối phó với Thần môn, đó là một sự thật.
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i nhẹ :
- Tại hạ cÅ©ng đâu nói khác? Chỉ có Ä‘iá»u, vì lệnh tổ đã nghÄ© tại hạ là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện, do không thể phân thân, vừa lo đối phó vá»›i Thần môn, vừa giúp cô nÆ°Æ¡ng giải Ä‘á»™c, chính lệnh tổ đã bảo cô nÆ°Æ¡ng đến đây và tìm tại hạ. Äúng không?
Nàng thở dài :
- Vậy thiếu hiệp nói Ä‘i, thiếu hiệp phải hay không phải là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện?
Mạnh Äạt Nhân cân nhắc :
- Tại hạ sẽ thật tâm nếu sau đó cô nương cũng thật tâm với tại hạ.
- VỠchuyện gì?
- VỠlệnh tổ, vỠnguyên nhân khiến Thần môn có oán cừu với lệnh tổ.
Nàng ngập ngừng :
- Äiá»u này, có lẽ... tiểu nữ chỉ đáp ứng phần nào.
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Chỉ má»™t phần nhá» thôi là đủ. Còn bây giá»,, cô nÆ°Æ¡ng hãy xem đây.
Nàng nhìn thanh trủy thủ Ä‘ang được Mạnh Äạt Nhân trao cho :
- Chỉ là thanh trủy thủ. Sao?
- Ở phần tiếp giáp giữa chuôi và thân có một chỗ như bị nứt, cô nương có nhìn thấy?
Nàng gật đầu :
- Thấy rồi!
- Äây là vật tại hạ tình cá» nhặt được ở Hắc Thạch đảo, nÆ¡i mụ Cổ Mỹ Kỳ dùng để giam ngÆ°á»i. Cô nÆ°Æ¡ng hãy bấm mạnh vào vết nứt.
Nàng làm theo.
Cạch!
Và nàng kêu :
- Có cÆ¡ quan Ä‘iá»u Ä‘á»™ng?
Mạnh Äạt Nhân lại bảo :
- Từ đó có thể tách rá»i phần thân ra khá»i chuôi. Cô nÆ°Æ¡ng thá»­ xem.
- Rồi! Tách được rồi!
- Vậy hãy nhìn lòng rỗng của phần chuôi.
Nàng lại kêu :
- Có một mảnh hoa tiên được cuộn lại.
Mạnh Äạt Nhân gật đầu, khích lệ :
- Hãy mở ra xem!
Nàng mở mảnh hoa tiên ra :
- Là kinh văn võ há»c?
Mạnh Äạt Nhân thở dài :
- Tại hạ cÅ©ng từng kinh ngạc nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng. Và vì lúc đó trong tình trạng bị mụ Cổ Mỹ Kỳ giam giữ, tại hạ có thừa thá»i gian nên đã thá»­ luyện theo kinh văn này.
- Kết quả thế nào?
- Quả là thứ tâm pháp thượng thừa hiếm có. Và nếu cô nÆ°Æ¡ng có thá»i gian thá»­ luyện nhÆ° tại hạ, cô nÆ°Æ¡ng sẽ thấy lạ vì phát hiện từ kinh văn này có thể dá»… dàng nhận ra hình dạng của những nhánh rá»… ở địa đạo chính là chiêu thức võ há»c.
Nàng lập tức buông rơi mảnh hoa tiên :
- Mạnh thiếu hiệp muốn ám chỉ đây là kinh văn sỡ há»c của Cá»­u U Quá»· viện?
- Không sai! Và nếu ngay lúc đầu tại hạ nhận ra có lẽ đã có cách giải thích cho lệnh tổ hiểu. Äâu đến nổi bị lệnh tổ nghi ngá», lừa tại hạ đến đây và bị giam vào quái trận thập phần nguy hiểm này?
Nàng giật mình :
- Là do gia gia cố ý lừa Mạnh thiếu hiệp sao?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạt :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên lệnh tổ không thể nói hết sá»± thật vá»›i cô nÆ°Æ¡ng. Theo tại hạ suy Ä‘oán, trong lẩn cô nÆ°Æ¡ng tỉnh lại và tình cá» nghe tiếng tại hạ gá»i, có lẽ khi cô nÆ°Æ¡ng đặt nghi vấn lệnh tổ thay vì nghe theo lá»i giải thích của cô nÆ°Æ¡ng, vẫn khăng khăng xem tại hạ là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện?
Nàng đành thú nhận :
- Gia gia luôn Ä‘á» quyết nhÆ° vậy. Còn bảo trÆ°á»›c sau gì thiếu hiệp cÅ©ng có cách thoát trận, đó là bằng chứng thuyết phục nhất cho thấy thiếu hiệp chính là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện.
- Do đó, khi không thể lo lắng cho cô nÆ°Æ¡ng, trÆ°á»›c lúc lệnh tổ bá» Ä‘i, cô nÆ°Æ¡ng từng được lệnh tổ khuyên phải đến đây tìm tại hạ? Vừa tạo cÆ¡ há»™i cho cô nÆ°Æ¡ng được giải Ä‘á»™c vừa là kế hay nhất giúp cô nÆ°Æ¡ng thoát khá»i tay Thần môn?
Nàng lắc đầu :
- Lần này thiếu hiệp Ä‘oán sai rồi. Gia gia tuy có nói dối rằng thiếu hiệp tá»± ý Ä‘i vào đây, nhÆ°ng ngÆ°á»i không há» có ý khuyên tiểu nữ Ä‘i tìm thiếu hiệp.
- Thật ư?
- Hoàn toàn sự thật. Như tiểu nữ đã nói, lúc tỉnh lại đã thấy gia gia thất tung, tiểu nữ sau khi tìm khắp nơi không thấy bèn nảy ý đi tìm thiếu hiệp.
- Cô nÆ°Æ¡ng hồ nghi tại hạ là ngÆ°á»i đã gây bất lợi cho lệnh tổ?
Nàng đỠmặt :
- DÆ°á»ng nhÆ° tiểu nữ đã ngá» sai?
Mạnh Äạt Nhân thở dài :
- Quá sai là đằng khác. Rồi cô nương sẽ rõ, khi chính cô nương phải chịu chung cảnh ngộ như tại hạ, không thức ăn, không nước uống. Quái trận này là nơi hai ta táng thân.
Nàng thất kinh :
- à thiếu hiệp muốn nói, đã ba ngày qua...
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i buồn :
- Äến việc tá»± đứng lên Ä‘i lại vào lúc này đối vá»›i tại hạ cÅ©ng là Ä‘iá»u khó khăn.
Nàng hoang mang :
- Nếu vậy, dù tiểu nữ có được giải độc cũng vô ích?
Mạnh Äạt Nhân nghiêm giá»ng :
- Má»™t lần nữa tại hạ minh định tại hạ không há» có giải dược, cÅ©ng chÆ°a có bất kỳ hành Ä‘á»™ng nào gá»i là để giúp cô nÆ°Æ¡ng giải Ä‘á»™c.
Nàng cau mày :
- Nếu là vậy, phải giải thích làm sao mỗi khi tiểu nữ ở gần thiếu hiệp lại cảm thấy chất độc như không còn phát tác?
Chàng hoài nghi :
- Có chuyện ày ư?
Nàng gật đầu :
- Theo gia gia kể lại, ngÆ°á»i từng há»i và từng nghe thiếu hiệp đáp rằng, tiểu nữ hay tỉnh lại và tỉnh lại lâu má»—i khi thiếu hiệp cùng ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ. Và lần này cÅ©ng vậy, suốt ba ngày qua đâu có lần nào tiểu nữ tỉnh lại lâu nhÆ° lần này?
Mạnh Äạt Nhân hoang mang :
- Nhưng tại hạ đâu có hành động gì khác, cũng đâu có giải dược cho cô nương dùng?
Nàng trầm ngâm :
- Gia gia cÅ©ng thá»­ nghÄ© đến chuyện này. Và ngÆ°á»i bảo, trừ phi trong ngÆ°á»i thiếu hiệp có mang theo loại dược vật quý hiếm. Bằng không, nhất định thiếu hiệp phải mà ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện, và đã lẻn cho tiểu nữ dùng má»™t ít giải dược, đủ để cứu tỉnh nhÆ°ng không đủ để hóa giải hoàn toàn.
Mạnh Äạt Nhân chợt nhìn nàng :
- Cô nương dám cùng tại hạ thực hiện một cuộc thử nghiệm?
- Thử nghiệm gì?
Mạnh Äạt Nhân bảo :
- Nhân nói vá» dược vật quý hiếm, quả nhiên gần đây tại hạ có dùng má»™t nhánh Thiên Niên Hà Thủ Ô. Chỉ cần má»™t giá»t máu của tại hạ nếu có thể giúp cô nÆ°Æ¡ng giải trừ Ä‘á»™c chất, má»i nghi ngá» giữa chúng ta vậy là giải tá»a.
- Sao?
Nàng hồ nghi :
- Liệu có được không?
- Cần phải thá»­ má»›i biết. Chỉ mong cô nÆ°Æ¡ng hãy má»™t lần tin lá»i tại hạ.
Nàng ưng thuận :
- Không như gia gia, tiểu nữ vẫn luôn tin ở thiếu hiệp.
Mạnh Äạt Nhân vá»™i nhét lại mảnh hoa tiên vào phần chuôi, lắp trở lại thanh trủy thủ, sau đó dùng thanh trủy thủ trích ra vài giá»t máu từ cổ tay.
Trầm Bá»™i Uyển sau khi nhìn kỹ từng Ä‘á»™ng tác của Mạnh Äạt Nhân, thấy không có gì khác lạ bèn ngữa cổ đón nhận những giá»t huyết được Mạnh Äạt Nhân nhiểu vào.
Chá» má»™t lúc đủ lâu, Mạnh Äạt Nhân thận trá»ng há»i :
- Thế nào?
Thay vì đáp, nàng bảo :
- Gia gia đã quá Ä‘a nghi, nghÄ© thiếu hiệp chỉ muốn hại ngÆ°á»i.
Mạnh Äạt Nhân thở phào :
- Lệnh tổ có nghi cũng đúng. Chỉ trách tại hạ thiếu may mắn nên không có dịp giải thích.
Äoạn Mạnh Äạt Nhân nhìn nàng :
- Không phải ngẫu nhiên lệnh tổ kết oán cừu vá»›i Thần môn, trong khi lệnh tổ từng am hiểu võ há»c của Thần môn. Huống chi vừa nghe đến tính danh của cô nÆ°Æ¡ng, lão Hoàng Kim Hoán liá»n nghÄ© ngay lệnh tổ là Trầm Quân. Cô nÆ°Æ¡ng liệu có lá»i nào giải thích?
Nàng có phần lưỡng lự :
- Vá» việc này, tiểu nữ chỉ có thể nói rõ má»™t Ä‘iá»u, xấp xỉ năm mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, gia gia từng là ngÆ°á»i của Thần môn.
Mạnh Äạt Nhân sững sá» má»™t lúc lâu, khiến Trầm Bá»™i Uyển sinh nghi :
- Sao thiếu hiệp bàng hoàng?
Mạnh Äạt Nhân sá»±c tỉnh hạ thấp giá»ng và há»i nàng :
- Vậy Ä‘iá»u gì khiến lệnh tổ mất hết võ công?
- Bị ngÆ°á»i ám toán lúc Ä‘ang luyện công, gia gia giải thích nhÆ° thế.
- Sau đó thì sao?
- Äể lẩn tránh bị truy sát trong lúc vô phÆ°Æ¡ng hoàn thủ, gia gia tìm đến đây.
- Còn lệnh song thân thì sao?
- Do gia gia vô phÆ°Æ¡ng báo phục, nên khi lập gia thất ngÆ°á»i Ä‘á» dồn má»i kỳ vá»ng vào gia phụ. Chuyện không thể cưỡng cầu, gia phụ mãi luyện công, quên câu dục tốc bất đạt, dẫn tá»›i yểu mạng. Sá»± phiá»n muá»™n sau đó cÅ©ng đã khiến gia mẫu mệnh chung. Từ đó đến nay dù rất muốn, gia gia vẫn không dám thúc ép tiểu nữ luyện công. Trái lại, ngÆ°á»i chá»n con Ä‘Æ°á»ng khác, là...
- Là tá»± nghÄ© ra công phu khắc chế, hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng sẽ thay lệnh tổ báo thù?
Nàng gật đầu :
- Äúng vậy! Thiếu hiệp vẫn chÆ°a nói tại sao lúc nảy thiếu hiệp có vẻ bàng hoàng?
Mạnh Äạt Nhân chợt xua tay :
- Tại hạ tuy chÆ°a dám chắc nhÆ°ng ít ra cÅ©ng đã thức ngá»™ nhiá»u Ä‘iá»u. Tuy vậy, nếu nói ra lúc này e quá sá»›m, hãy đợi đến lúc chúng ta tìm được cách phá trận đã.
Nàng kinh nghi :
- Mạnh thiếu hiệp có thể phá trận sao?
Mạnh Äạt Nhân lá»™ vẻ quả quyết :
- GiỠđã rõ, đây là nÆ¡i có lÆ°u lại võ há»c của Cá»­u U Quá»· viện, tại hạ tá»± tin quái trận này sẽ dược giải phá nếu tại hạ biết tận dụng má»i hiểu biết có liên quan đến sở há»c Cá»­u U.
Nàng động tâm :
- à thiếu hiệp muốn nói, má»i võ há»c được lÆ°u lại ở đây đã được thiếu hiệp hiểu thấu triệt?
Mạnh Äạt Nhân mỉm cÆ°á»i :
- Có chịu đói chịu khát ít ra cÅ©ng có phÆ°Æ¡ng diện nào dó hữu ích. Qua ba ngày chiêm niệm, tại hạ có thể tá»± phụ thấu hiểu được bảy tám thành. Và nhÆ° vậy, nếu tại hạ suy Ä‘oán không lầm, quái trận này cÅ©ng phần nào đó có liên quan đến sở há»c Cá»­u U, nghÄ©a là tại hạ sẽ có cách thoát thân.
Äoạn Mạnh Äạt Nhân đứng lên :
- Äể tránh những bất lá»i không cần thiết, ngay từ lúc này có lẽ cô nÆ°Æ¡ng nên Ä‘i sát theo tại hạ.
Nàng cũng đứng lên :
- Có vẻ độc chất đã được giải trừ hoàn toàn. Sẽ tốt hơn nếu thiếu hiệp để tiểu nữ đi trước. Còn đi như thế nào thì tùy theo sự chỉ điểm của thiếu hiệp.
Mạnh Äạt Nhân miá»…n cưỡng chấp nhận :
- Có lẽ phải như thế thôi. Tại hạ thật đi không muốn nổi.
Không chút tỵ hiá»m, Trầm Bá»™i Uyển Ä‘Æ°a tay dìu đỡ Mạnh Äạt Nhân :
- Äi nhÆ° thế nào?
Mạnh Äạt Nhân cố che giấu tâm trạng ngại ngùng, bảo :
- Äầu tiên hãy cứ Ä‘i bừa. Chá» xem trận thế phát Ä‘á»™ng nhÆ° thế nào đã.
Nàng nghi ngại :
- Liệu có ổn không?
- Ổn hay bất ổn, vẫn hơn là chúng ta cứ bị giam giữ mãi mãi.
Nàng tán thành :
- Äược! Vậy thì Ä‘i! Má»™t bÆ°á»›c! Hai bÆ°á»›c! Äủ chÆ°a?
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Trận thế quả nhiên có phát động. Hãy bước thêm một bước nữa.
Nàng vừa nhích chân, chÆ°a đầy má»™t bÆ°á»›c, liá»n nghe Mạnh Äạt Nhân kêu :
- Dừng lại! Cô nương thử nhìn xung quanh xem.
Nàng biến sắc :
- Äá»u là những ảo giác vá»›i đủ hình dáng kỳ quái. Là những hồn ma Æ°?
Mạnh Äạt Nhân đáp khẽ :
- Là bóng quỷ thì dúng hơn. Nhưng đây là những bóng cố tình được biến hóa theo một phương thức nhất định.
- Là phương thức gì?
- Khó có thể nói ngay lúc này. Nào, tại hạ đã ghi nhá»› cả rồi, hãy thá»­ bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c nữa. Má»™t bÆ°á»›c dịch chuyển là má»™t lần quái trận biến hóa ảo giác, tạo nên thật nhiá»u hình bóng thâm u chập chá»n được Mạnh Äạt Nhân gá»i là bóng quá»·.
Tiếp theo đó, Mạnh Äạt Nhân bảo :
- Rất có thể tại hạ suy Ä‘oán không sai. Lại là những chiêu thức võ há»c?
Bước tiếp nào!
Nàng vừa nhích động :
- Chậm đã! Tại hạ nhận ra rồi. Äây là hình thức để lÆ°u lại má»™t bá»™ pháp biến ảo. Chỉ cần hiểu bá»™ pháp tất có cách thoát trận.
Nghe Mạnh Äạt Nhân hô hoán nhÆ° thế, nàng bán tín bán nghi :
- Dùng bộ pháp có thể thoát trận được sao?
Mạnh Äạt Nhân sau đó tuy tiếp tục cùng nàng bÆ°á»›c Ä‘i nhÆ°ng vừa Ä‘i để nhận định những phÆ°Æ¡ng vị gá»i là bá»™ pháp, Mạnh Äạt Nhân vẫn có thá»i gian để giải thích cho nàng hiểu sá»± việc.
Mạnh Äạt Nhân bảo :
- Cổ Mỹ Kỳ tuy Ä‘ang là Viện chủ Cá»­u U Quá»· viện nhÆ°ng đó là do mụ tình cá» tìm thấy di há»c Cá»­u U. Mụ chÆ°a từng đến đây, cÅ©ng không há» biết lại có má»™t nÆ¡i nhÆ° thế này, là nÆ¡i có thể gá»i là thánh địa của Cá»­u U Quá»· viện.
Trầm Bội Uyển nghi hoặc :
- Sao Mạnh thiếu hiệp biết chắc Ä‘iá»u này?
- Rất dá»…! Vì nếu mụ đã biết có má»™t nÆ¡i thế này, thá»­ há»i lệnh tổ làm gì có cÆ¡ há»™i lÆ°u ngụ ở đây thá»i gian lâu mà không bị mụ bất ngá» tìm đến quấy rầy? Huống chi, tại hạ đã mấy lần cùng mụ giao đấu hoặc mục kích cảnh mụ giao đấu vá»›i ngÆ°á»i khác, chÆ°a bao giá» tại hạ nhìn thấy mụ thi triển bá»™ pháp tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° bá»™ pháp tại hạ Ä‘ang nhìn thấy ở dây.
- Từ đó, Mạnh thiếu hiệp nhận định đây là phương cách duy nhất để thoát trận?
Mạnh Äạt Nhân gật đầu tá»± tin :
- Tại hạ nghÄ© thế này, võ há»c Cá»­u U được lÆ°u tại thánh địa này má»›i chính thật là toàn bá»™ sở há»c Cá»­u U. CÅ©ng nhÆ° nhân vật Cá»­u U Bà Bà trăm năm trÆ°á»›c đã xuất hiện, công phu của mụ Cổ Mỹ Kỳ hiện giá» cÅ©ng chỉ là phần nào sở há»c Cá»­u U không hiểu vì sao bá»—ng lÆ°u lạc giang hồ. Nếu ý nghÄ© này là đúng, tại hạ tin rằng có lẽ tại hạ là ngÆ°á»i đầu tiên được tiếp nhận toàn bá»™ di há»c Cá»­u U. Và sẽ không có gì ngạc nhiên nếu má»™t lúc nữa đây, tại hạ nhá» bá»™ pháp thoát khá»i nÆ¡i này, quái trận sẽ tá»± tan biến, do nhiệm vụ lÆ°u truyá»n bá»™ pháp đã có ngÆ°á»i tiếp nhận.
Nói đến đây, cÅ©ng là lúc Mạnh Äạt Nhân nhá» những kiến thức sẵn có vá» sở há»c Cá»­u U đã nhận định rõ toàn bá»™ những phÆ°Æ¡ng vị do muôn ngàn bóng quá»· ảnh luân phiên xuất hiện khi quái trận biến Ä‘á»™ng, Mạnh Äạt Nhân chợt trầm giá»ng bảo Trầm Bá»™i Uyển :
- Äây là lúc chúng ta có thể biết sá»± thể đúng sai thế nào. Cô nÆ°Æ¡ng hãy cẩn trá»ng và di chuyển phải nhanh. Nào, tả tứ hữu ngÅ©, thoái tam tiến lục, sau đó tả thất hữu nhị và thoái nhất tiến bát. Thoát!
Vẫn không quên Mạnh Äạt Nhân vì Ä‘uối sức không thể Ä‘i nhanh, Trầm Bá»™i Uyển ná»­a dìu ná»­a nâng Mạnh Äạt Nhân lên và di chuyển nhanh theo phÆ°Æ¡ng vị được chỉ Ä‘iểm.
Ầm!
Rào... rào...
Cùng vá»›i ánh dÆ°Æ¡ng quang chợt vỡ òa tràn ngập, Ä‘á»™ng thất mà cả hai vừa nhanh chân thoát ra bá»—ng bật phát lên tiếng chấn Ä‘á»™ng kinh hoàng. Cả hai vá»™i quay đầu nhìn lại và không thể không rúng Ä‘á»™ng khi tận mắt nhìn thấy toàn bá»™ Ä‘á»™ng thất Ä‘ang từ từ đổ xuống phá hủy tất cả những gì từng được biết đến nhÆ° má»™t quái trận suốt thá»i gian dài chÆ°a có ngÆ°á»i giải phá.
Trầm Bá»™i Uyển lên tiếng vá»›i thần thái nghiêm trá»ng khác thÆ°á»ng :
- Quái trận đã tá»± phá hủy. Lẽ nào Mạnh thiếu hiệp chính là nhân vật đầu tiên tiếp nhận toàn bá»™ di há»c Cá»­u U?
Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng lên tiếng vá»›i giá»ng khàn Ä‘i vì xúc cảm chợt dâng lên tràn ngập :
- Vẫn chưa phải là tất cả đâu. Cô nương hãy nhìn sang bên hữu thì rõ.
Trầm Bội Uyển vừa đưa mắt nhìn đã cảm khái kêu lên :
- Äây là nÆ¡i nào? Không còn là Thủy Bạc cốc nhÆ° tiểu nữ từng biết? Hai chữ Quá»· cung kia hàm ý gì?
- Ha... ha...! Muốn biết rõ Quá»· cung là gì, sao hai ngÆ°Æ¡i không há»i bản nhân? Ha... ha...
Tràng cÆ°á»i vang lên quá bất ngá». Và càng bất ngá» hÆ¡n khi chủ nhân của tràng cÆ°á»i xuất hiện vá»›i khá đông nhân thủ theo chân...
Tài sản của aspirin

  #24  
Old 02-06-2008, 01:51 PM
aspirin's Avatar
aspirin aspirin is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 188
Thá»i gian online: 14 giá» 53 phút 34 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 24

Ẩn tình Thần môn


Mạnh Äạt Nhân biến sắc kêu khẽ :
- Cung chủ Äịa Khuyết cung và thất đại phái? HỠđến đây làm gì?
Gá»i là thất đại phái vì bảy nhân vật cùng xuất hiện vá»›i Cung chủ Äịa Khuyết cung - Nhân vật vẫn luôn che kín chân diện Ä‘á»u là những nhân vật thuá»™c đủ hạng ngÆ°á»i và há» xuất hiện vá»›i diện mạo thật vốn có. Kỳ thá»±c Mạnh Äạt Nhân thừa biết nhị phái trong thất đại phái Ä‘ang có cùng má»™t lúc đến hai đại danh xÆ°ng. Thứ nhất đạo trưởng Nhất Trần vừa là Chưởng môn Võ Äang vừa là Viện chủ Bách Nhân viện. Kế đến Chưởng môn Côn Luân có má»™t vị sÆ° bá tuy được má»i ngÆ°á»i biết đến qua danh xÆ°ng Vô Cá»±c lão nhân nhÆ°ng thân phận thật sá»± lại là Cung chủ Thiên Tàn cung.
Sá»± xuất hiện cùng lúc vá»›i từng ấy ngÆ°á»i khiến Mạnh Äạt Nhân vừa kinh nghi vừa lo sợ. Và Mạnh Äạt Nhân sợ nhất vẫn là mÆ°u đồ cùng dã tâm khôn lÆ°á»ng của Cung chủ Äịa Khuyết cung má»™t nhân vật Ä‘ang có bối phận tÆ°Æ¡ng tá»± Minh chủ võ lâm.
Và ngay câu đầu tiên Cung chủ Äịa Khuyết cung đã để lá»™ ý đồ :
- Võ lâm thất phái từng có những công phu thất truyá»n. Hãy há»i tiểu tá»­ kia phải chăng y là ngÆ°á»i của Thần môn và hiện giá» y chính là ngÆ°á»i duy nhất am hiểu võ há»c thất truyá»n của các phái?
Äã có ngÆ°á»i xÆ°á»›ng ắt phải có ngÆ°á»i phụ há»a má»™t kiếm khách vá»›i Ä‘á»™ tuổi trung niên ngay lập tức tiến ra chỉ ngay vào mặt Mạnh Äạt Nhân :
- Tệ sÆ° bá từng mục kích tiểu tá»­ thi triển sở há»c từng thất truyá»n của tệ phái chính là Hồi Phong tuyệt thức. Nay thất đại phái Ä‘á»u hiện diện đông đủ, hãy để Thượng Quan má»— làm chủ việc này thá»±c hÆ° ắt rõ.
Kinh tâm và lo sợ cho Mạnh Äạt Nhân không đủ sức đối địch vào lúc này Trầm Bá»™i Uyển vá»™i hô hoán :
- Chư vị chậm đã!
Vị Thượng Quan kiếm khách kinh nghi nhìn nàng :
- Cô nÆ°Æ¡ng là ai? Nếu là bằng hữu của tiểu tá»­ hẳn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là ngÆ°á»i Thần môn?
Trầm Bội Uyển thở ra nhè nhẹ, nàng vẫn còn cơ hội giải thích. Nàng đáp :
- Tiểu nữ hỠTrầm, tên Bội Uyển vô môn vô phái dĩ nhiên không liên quan đến Thần môn.
Cung chủ Äịa Khuyết cung hắng giá»ng :
- Khẩu quyết vô bằng. Nếu cô nÆ°Æ¡ng không phải là ngÆ°á»i cÅ©a Thần môn, hà cá»› gì cô nÆ°Æ¡ng ngăn cản quần hùng tra há»i tiểu tá»­ kia vá» sở há»c của các phái đã bị thất truyá»n?
Nàng nghiêm giá»ng :
- Chính vì việc này tiểu nữ phải lên tiếng. Công phu của các phái đâu phải hoàn toàn thất truyá»n? Kỳ thá»±c chính những nhân vật trÆ°á»›c khi thất tung có lÆ°u lại...
Mạnh Äạt Nhân thoáng biến sắc :
- Äâu phải lúc cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á» cập đến chuyện này? Không khéo giang hồ sinh biến loạn.
Thượng Quan kiếm khách cau mặt :
- Cô nương sao không nói tiếp? Còn tiểu tử ngươi có ý gì khi bảo giang hồ sẽ sinh biến loạn? Biến loạn đã có rồi và có từ lúc sư bá ta phát hiện công phu Côn Luân xuất hiện ở ngươi.
Trầm Bá»™i Uyển quay qua trách Mạnh Äạt Nhân :
- Thiếu hiệp phải để tiểu nữ nói. Có nhiá»u ngÆ°á»i hợp lá»±c vẫn hÆ¡n má»™t mình thiếu hiệp tá»± tìm cái chết bất minh của bao nhiêu thi thể không đầu ở Tam Äiệp cốc.
Cung chủ Äịa Khuyết cung chợt rúng Ä‘á»™ng :
- Hoang Ä‘Æ°á»ng! Ở Tam Äiệp cốc làm gì có những thi thể không đầu? Nếu cô nÆ°Æ¡ng định Ä‘em má»™t câu chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng hầu chạy tá»™i cho Mạnh tiểu tá»­ thì đừng trách bổn Cung chủ phải xem cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° đồng bá»n của y.
Trầm Bá»™i Uyển nhÆ°ng không màng đến lá»i Ä‘e dá»a của Cung chủ Äịa Khuyết cung nàng vẫn tiếp tục thuyết phục Mạnh Äạt Nhân :
- Äã có nhiá»u ngÆ°á»i hiện giá» vẫn cho rằng thiếu hiệp cất giữ bí kíp Vạn LÆ°u. Thiếu hiệp phải cho há» biết sá»± thật. Từ đó sẽ minh bạch kẻ nào má»›i thật sá»± là ngÆ°á»i đắc thủ chân kinh, còn cố tình dùng thiếu hiệp làm bình phong che đậy mÆ°u đồ bất lợi đối vá»›i võ lâm của y.
Mạnh Äạt Nhân thở dài :
- Nhưng làm thế sẽ lợi bất cập hại. Ai dám cam đoan thất phái sẽ không vì chuyện này gây ra tranh giành hỗn loạn?
Äạo trưởng Nhất Trần vụt tiến ra :
- Vô lượng thá» Phật! Bí kíp Vạn LÆ°u chỉ có má»™t, ngÆ°á»i nào giữ ắt có Ä‘iá»u kiện am hiểu võ há»c của các phái thất truyá»n. Cô nÆ°Æ¡ng hàm ý gì khi bảo Ä‘ang cố tình dùng tiểu tá»­ làm bình phong che đậy?
Vốn có ác cảm nhất vá»›i Nhất Trần, Mạnh Äạt Nhân chợt bÄ©u môi :
- NgÆ°á»i của các phái nếu ai ai cÅ©ng quan tam muốn thu hồi công phu đã thất truyá»n có lẽ riêng đạo trưởng là không muốn?
Nhất Trần xẵng giá»ng :
- Lưỡng Nghi Nhị Nguyên của tệ phái vẫn luôn cần có đủ cương nhu nhị công. Sao bần đạo lại không muốn thu hồi?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạt :
- Thôi nào, Viện chủ Bách Nhân viện, chẳng phải Nhị viện Nhị cung đã chiếm hữu Ä‘a phần võ há»c từ bí kíp Vạn LÆ°u rồi sao?
NgÆ°á»i của các phái nghe nói thế Ä‘á»u Ä‘á»™ng tâm :
- Nói thế là ý gì? Chưởng môn Võ Äang phái sao lại là Viện chủ Bách Nhân viện?
Nhất Trần biến sắc quát to :
- Nhảm nhí! Tiểu tử ngươi sao dám bảo bần đạo là....
Vá»›i tính khí trầm tÄ©nh và tâm cÆ¡ hÆ¡n ngÆ°á»i Cung chủ Äịa Khuyết cung bá»—ng bật cÆ°á»i :
- Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i đừng hòng dùng kế ly gián thất đại phái. Lá»i đạo trưởng Nhất Trần nói không sai. NgÆ°á»i giá»­ bí kíp Vạn LÆ°u chính là ngÆ°á»i am hiểu sở há»c của thất truyá»n của các phái. Hôm nay bổn cung sẽ có cách buá»™c ngÆ°Æ¡i phải cung xÆ°ng tất cả nhất là vá» hung thủ đã gây ra nghi án trăm năm trÆ°á»›c. Ha...ha....
Äoán biết thế nào Cung chủ Äịa Khuyết cung sắp ra tay, Mạnh Äạt Nhân mãi nghÄ© cách đối phó nên không kịp ngăn cản Trầm Bá»™i Uyển Ä‘ang oang oang nói rõ sá»± tình.
Nàng nhìn má»i ngÆ°á»i :
- Má»i dấu vết lÆ°u lại Tam Äiệp cốc chính là đồ hình võ há»c. ChÆ° vị nghÄ© sao không thá»­ tìm đến phía sau Tam Äiệp cốc má»™t địa Ä‘iểm hoàn toàn là bùn ở dÆ°á»›i đáy vá»±c? Chính nÆ¡i đó Ä‘ang là nÆ¡i lÆ°u giữ tám thi thể không đầu Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Cái bang và thất đại phái.
Mạnh Äạt Nhân càng thêm lo ngại khi nhìn thấy Trầm Bá»™i Uyển Ä‘ang Ä‘Æ°a cao má»™t vật và giải thích vá»›i má»i ngÆ°á»i :
- Từ một thi thể như vậy tiểu nữ có phát hiện vật này. Chẳng phải là Thiết Chỉ Hoàn tín vật của Chưởng môn Nga My hay sao?
Vút! Vút! Vút!
Ngay khi Trầm Bá»™i Uyển dứt lá»i từ trên cao bá»—ng có ba nhân vật đồng loạt lao xuống. Lo sợ tín vật Thiết Chỉ Hoàn sắp bị ba nhân vật ná» cÆ°á»›o Ä‘oạt Trầm Bá»™i Uyển liá»n ném Thiết Chỉ Hoàn vá» phía tả nÆ¡i có má»™t vị sÆ° thái cứ nhìn chú mục vào Thiết Chỉ Hoàn.
Nàng còn hô hoán :
- Có lẽ sư thái đang là Chưởng môn phái Nga My? Hãy tiếp lấy tín vật.
Vụt...
Cung chủ Äịa Khuyết cung nhanh tay hÆ¡n bá»—ng thi triển má»™t luồng hấp kình tác Ä‘á»™ng vào Thiết Chỉ Hoàn, làm Thiết Chỉ Hoàn đổi hÆ°á»›ng bay vá» phía lão...
Vù...
Hoàn toàn ngoài ý nghÄ© của Trầm Bá»™i Uyển má»™t trong ba nhân vật má»›i xuất hiện bá»—ng chá»›p Ä‘á»™ng thân hình vừa lao vá» phía Cung chủ Äịa Khuyết cung vừa quát tháo ầm Ä© :
- Cung chủ có ý gì khi cố tình không cho Äịnh Tâm sÆ° thái được tận mắt nhìn thấy di vật tổ truyá»n của phái Nga My? Hành vi của Cung chủ khiến Tiêu má»— không thể không can thiệp! Äỡ!
Ầm!
Cùng vá»›i hành vi phát xạ hấp kình để thu Ä‘oạt Thiết Chỉ Hoàn Cung chủ Äịa Khuyết cung vẫn có phản ứng nhanh nhạy trong khi tung tả kình Vô Minh hóa giải chiêu công của nhân vật vừa tá»± xÆ°ng há» Tiêu.
Mạnh Äạt Nhân lúc này má»›i có phản ứng dù đã muá»™n màng. Thoạt tiên Mạnh Äạt Nhân hô hoán :
- Tiêu bang chủ xin đừng để Thiết Chỉ Hoàn rơi vào tay mụ sư thái giả dạng, cũng chớ để lão Cung chủ đắc thủ.
Äoạn Mạnh Äạt Nhân quay qua trách cứ Trầm Bá»™i Uyển :
- Sao cô nương cứ tùy tiện hành động? Cô nương thử nhớ lại xem, chẳng phải nhân dạng cũa mụ Cổ Mỹ Kỳ hoàn toàn giống nhân dạng của mụ sư thái kia sao?
Câu nói của Mạnh Äạt Nhân làm vị sÆ° thái tức giận :
- Nam mô A di đà Phật! Tiểu thí chủ bảo nhân dạng của bần ni giống nhân dạng một kẻ khác?
Rốt cuá»™c Cung chủ Äịa Khuyết cung vẫn lấy được Thiết Chỉ Hoàn. Lão bật cÆ°á»i khanh khách :
- Äịnh Tâm sÆ° thái. Chẳng phải bổn Cung chủ đã nói rồi sao, tiểu tá»­ chỉ định dùng kế ly gián thất đại phái mà thôi. Còn vật này sÆ° thái yên tâm lẽ nào bổn Cung chủ không giao lại cho sÆ° thái? Ha...ha...
Vừa cÆ°á»i lão vừa ném trả Thiết Chỉ Hoàn lại cho Äịnh Tâm sÆ° thái.
Vụt...
Có cảm nhận lão Cung chủ Äịa Khuyết cung vừa có thủ Ä‘oạn mỠám, không nói không rằng Mạnh Äạt Nhân bất ngá» dịch chuyển thân hình.
Vút!
Vá»›i bá»™ pháp vừa thi triển Mạnh Äạt Nhân đã làm cho toàn thể những ai Ä‘Æ°Æ¡ng hiện diện đầu phải sá»­ng sốt khi nghiá»…m nhiên thu lại tín vật ngay trÆ°á»›c mặt Äịnh Tâm sÆ° thái.
Vút!
Và thật lẹ mắt Mạnh Äạt Nhân nhìn ngay vào bá» mặt của Thiết Chỉ Hoàn để rồi lêu lên thất thanh :
- Sao không còn chữ Thiên vốn có trên Thiết Chỉ Hoàn?
Mạnh Äạt Nhân quắc mắt nhìn lão Cung chủ :
- Phải chăng lão vừa dùng nội lực để kịp xóa đi...
Cung chủ Äịa Khuyết cung không hiểu sao chợt để lá»™ ra tia mắt nhìn khiếp hãi. Và bất chấp Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang nói gì, lão bật kêu lên :
- Vạn Quá»· Ảnh? Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i chính là hậu nhân của Cá»­u U Quá»·? NgÆ°á»i vừa thi triển Vạn Quá»· Ảnh công phu?
Vừa kêu lên lão vừa dịch chân bước lùi.
Cùng lúc đó nhân vật hỠTiêu chính là Tiêu bang chủ của Cái bang cũng dịch chân thoái bộ :
- Quả nhiên là Vạn Quá»· Ảnh! Công phu từ lâu nay đã thất truyá»n của Vạn Biến Cá»­u U Quá»·?
Quần hùng Ä‘á»u tái mặt kể cả Nhất Trần cÅ©ng chung tâm trạng. Há» nhốn nháo kêu lên :
- Vạn Biến Cửu U Quỷ tái sinh?
Cạnh đấy có hai chữ Quỷ cung không lẽ đó là nơi Vạn Biến Cửu U Quỷ tạ thế và di lưu quỷ công tà độc?
Tình thế vụt biến đổi càng bất lợi hÆ¡n khi nghe có tiếng ngÆ°á»i hô hoán gá»i Trầm Bá»™i Uyển :
- Uyển nhi mau lại đây với nội tổ.
Mạnh Äạt Nhân giật mình Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phía vừa phát tiếng gá»i. Và Mạnh Äạt Nhân kinh ngạc kêu lên :
- Là tiá»n bối Æ°?
Trầm Bá»™i Uyển lập tức bật tung ngÆ°á»i vá» phía nhân vật đó :
- Gia gia! Hóa ra gia gia vẫn còn ở quanh đây.
Vút!
Trầm Bội Uyển vừa lao đến thì cạnh gia gia nàng, chính là Trầm Quân lão nhân chợt có thêm nhân vật thứ hai xuất hiện.
Nhân vật này cÆ°á»i lạnh vá»›i Mạnh Äạt Nhân :
- Tiểu tử ngươi vậy là hết phen này đến phen khác lừa dối lão phu. Việc ngươi là hậu nhân của Vạn Biến Cửu U Quỷ bổn môn nhất định sẽ không bỠqua.
Sá»± xuất hiện của nhân vật này làm cho không ít ngÆ°á»i căm phẫn. Há» gầm thét vang dá»™i :
- NgÆ°á»i của Thần môn đến rồi.
- Lão kia chính là ngÆ°á»i của Thần môn. Chúng ta đừng quên ai là kẻ thù đã làm ngÆ°á»i các phái chúng ta trăm năm trÆ°á»›c bị thất tung.
Thái Ä‘á»™ của lão Cung chủ Äịa Khuyết cung thay đổi hoàn toàn. Lão cÆ°á»i đắc ý :
- ChÆ° vị đã sai rồi! Hoàng Kim Hoán vừa tỠý địch vá»›i tiêu tá»­ đủ thấy Thần môn không há» xem tiểu tá»­ là ngÆ°á»i của há». Ha...ha.... Bổn Cung chủ giỠđã rõ kẻ chủ mÆ°u gây ra nghi án trăm năm trÆ°á»›c có liên quan đến tiểu tá»­.
Huống chi tiểu tá»­ này là hậu nhân của Vạn Biến Cá»­u U Quá»·. Bao nhiêu tai há»a Ä‘á»u xuất phát từ tiểu tá»­. Chính tiểu tá»­ má»›i là công địch võ lâm.
Äịnh Tâm sÆ° thái là ngÆ°á»i đầu tiên hưởng ứng. SÆ° thái khoa nhẹ trÆ°á»ng kiếm :
- Tiểu thí chủ nếu không mau giao hoàn toàn võ công bổn phái thất truyá»n chá»› trách bần ni buá»™c phải xuống tay hạ thủ.
Nhất Trần đạo trưởng lao đến :
- Tiểu tá»­ đã là công địch võ lâm, sÆ° thái cần gì phải phí lá»i vá»›i tiểu tá»­? Tiá»u tá»­ mau tiếp chưởng.
Vù...
Cùng má»™t lúc vị Thượng Quan kiếm khách cÅ©ng vẫy xạ trÆ°á»ng kiếm :
- NgÆ°Æ¡i còn không mau giao hoàn võ há»c Hồi Phong cho tệ phái? Äỡ kiếm!
Véo...
Hai nhân vật này cùng xuất hiện vá»›i Bang chủ Cái bang, má»™t ngÆ°á»i là Äoàn TrÆ°á»ng Thắng trưởng lão Cái bang từng được Mạnh Äạt Nhân biết đến trong thân phận má»™t nhân vật thuá»™c Bách Nhân viện.
Äoàn TrÆ°á»ng Thắng cÅ©ng xuất thủ :
- Có lẽ công phu của bổn bang cÅ©ng lá»t vào tay ngÆ°Æ¡i? Xem chiêu...
Vù...
Mạnh Äạt Nhân sau má»™t lúc Ä‘i từ ngỡ ngàng này đến ngỡ ngàng khác giá» lại bị nhiá»u ngÆ°á»i liên thủ vây công. Mạnh Äạt Nhân Ä‘á»™ng ná»™ :
- Má»™t Côn Luân vá»›i thân phận thứ hai là Thiên Tàn, má»™t Nga My có liên quan đến Cá»­u U thêm má»™t Võ Äang và má»™t Cái bang nguyên là ngÆ°á»i Bách Nhân viện. Tất cả chuyện này xảy ra Ä‘á»u do bá»n Nhị cung Nhị viện các ngÆ°Æ¡i sắp đặt. Äã đến lúc Mạnh Äạt Nhân ta phải báo phục gia thù. Xem chiêu!
Mạnh Äạt Nhân vừa ra tay phát kình liá»n nhận ra bản thân nhÆ° vô lá»±c sau ba đêm ngày đói khát.
Có nhận ra thì đã muá»™n nếu Mạnh Äạt Nhân chỉ có thể phát ra má»™t kình yếu Ä‘uối thì trái lại, chưởng và kiếm của bốn nhân vật ná» cứ hung hăng cuá»™n đến.
Ào...
Vù...
Mãi đến lúc tối hậu Mạnh Äạt Nhân má»›i nghe Trầm Bá»™i Uyển đứng ở xa hô hoán :
- Chạy Ä‘i! Mạnh thiếu hiệp Ä‘ang kiệt lá»±c đâu có là đối thủ của bá»n há»? Hãy mau mau....
Tiếng hô hoán của nàng bị tiếng quát nạt của Trầm Quân lão nhân cắt ngang :
- Uyển nhi! Ai cho ngÆ°Æ¡i lắm lá»i?
Tuy vậy tiếng hô hoán của nàng vẫn kịp thá»i nhắc nhở Mạnh Äạt Nhân.
Không thể chậm hÆ¡n Mạnh Äạt Nhân đành vận dụng bá»™ pháp vừa thấu triệt ngay bên trong quái trận.
Vút!
Những chiêu thức cuồn cuá»™n Ä‘á»u trượt vào khoảng không, khiến chủ nhân của những chiêu thức Ä‘á»u kêu lên kinh hoảng :
- Quả nhiên là Vạn Quỷ Ảnh?
Chợt há» nghe Cung chủ Äịa Khuyết cung gầm thét :
- Chạy đâu tiểu tử? Hãy đỡ một chưởng Vô Minh của bổn Cung chủ.
Viu...
Há» Ä‘Æ°a mắt nhìn và chỉ thấy má»™t luồng kình nhu lá»±c của Cung chủ Äịa Khuyết cung rốt cuá»™c chỉ quật vào má»™t trong vô vàn bóng quá»· mỠảo do Mạnh Äạt Nhân tạo ra.
Vút!
Tất cả cùng Ä‘á»™ng tâm khi nghe Cung chủ Äịa Khuyết cung lại quát tháo :
- Tất cả hãy mau Ä‘uổi theo! Äể tiểu tá»­ thoát hôm nay, võ lâm tất sẽ mang há»a sau này. Äuổi!
Vút!
Vút!
Há» lần lượt Ä‘uổi theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Mạnh Äạt Nhân vừa bá» chạy.
Tuy nhiên ngay lúc này hành vi tưởng chừng là nhất quán của há» có vẫn để lá»™ ra mối hiá»m nghi ngấm ngầm. Vì ngá»ai trừ Äoàn TrÆ°á»ng Thắng Ä‘ang cùng Nhất Trần đạo trưởng sóng vai lao Ä‘i, bao nhiêu nhân vật còn lại Ä‘á»u cố tình lánh xa vị Thượng Quan kiếm khách và Äịnh Tâm sÆ° thái. Chính lá»i tố cáo của Mạnh Äạt Nhân vừa rồi đã gây ra mối hiá»m nghi này.
Kể cả Thượng Quan kiếm khách dù Ä‘ang Ä‘uổi theo Mạnh Äạt Nhân vẫn tìm cách không Ä‘i gần Äịnh Tâm sÆ° thái.
Từ má»™t nÆ¡i ẩn nấp thật kín đáo Mạnh Äạt Nhân ná»­a đắc ý ná»­a hoang mang khi mục kích cảnh tượng này.
Bá»n ngÆ°á»i Ä‘uổi theo Mạnh Äạt Nhân vì cảm thấy vô vá»ng nên Ä‘ang từ từ bá» cuá»™c. Äầu tiên là Äịnh Tâm sÆ° thái.
Äịnh Tâm sÆ° thái thở dài nhìn theo Cung chủ Äịa Khuyết cung Ä‘ang cùng Äoàn TrÆ°á»ng Thắng và Nhất Trần đạo trưởng tiếp tục Ä‘uổi theo Mạnh Äạt Nhân :
- Nam mô A di đà Phật! Không biết chuyện tiểu tá»­ nói vá» những thi thể không đầu ở phía sau Tam Äiệp cốc thá»±c hÆ° thế nào? Bần ni...
Äịnh Tâm sÆ° thái phải dừng lá»i khi nhận ra những nhân vật còn lại tuy cÅ©ng đã bá» cuá»™c nhÆ°ng vẫn cố tình đứng cách xa sÆ° thái.
Sư thái biến sắc :
- Không lẽ chÆ° vị tin vào lá»i tiểu tá»­ nghÄ© bần ni là ngÆ°á»i của Cá»­u U Quá»· viện? Bần ni...
Lần thứ hai Äịnh Tâm sÆ° thái phải dừng lá»i. Lần này do hành Ä‘á»™ng của vị kiếm khách Thượng Quan.
Thượng Quan kiếm khách sa sầm nét mặt bực bội lên tiếng :
- Bá»—ng dÆ°ng lại bảo Thượng Quan Chiêu này là ngÆ°á»i của Thiên Tàn cung, hạng ngÆ°á»i nhÆ° tiểu tá»­ thật đáng hận! Hừ!
Dứt lá»i Thượng Quan Chiêu lầm lÅ©i bá» Ä‘i không để ý đến ánh mắt nhìn dò xét của những nhân vật còn lại.
Äịnh Tâm sÆ° thái cÅ©ng cảm thấy phải lên tiếng :
- Nam mô A di đà Phật! NÆ°á»›c chảy càng ngày càng tá»›i. Rồi sẽ có lúc bần ni buá»™c tiểu tá»­ phải có lá»i giao phó rõ ràng. HÆ° thá»±c thế nào rồi sẽ phân minh. Cáo biệt!
Há» Ä‘i rồi Mạnh Äạt Nhân má»›i cảm thấy kinh nghi vá» hành vi bá» Ä‘i không má»™t lần quay lại của Cung chủ Äịa Khuyết cung và hai nhân vật Äoàn TrÆ°á»ng Thắng, Nhất Trần.
Càng nghÄ© càng thêm lo ngại, Mạnh Äạt Nhân vá»™i từ chá»— ẩn thân lao ra.
Äúng lúc này má»™t chuá»—i thanh âm quen tai chợt vang lên từ ngay phía sau Mạnh Äạt Nhân :
- Ngươi vẫn muốn quay lại tìm Trầm Bội Uyển?
Mạnh Äạt Nhân định quay ngÆ°á»i lại thì thanh âm đó lập tức buông lá»i cảnh cáo :
- Chá»› làm Ä‘iá»u ngu xuẩn! Hãy đứng yên thế sẽ tốt hÆ¡n. Nên nhá»› vào tình thế này cho dù ngÆ°Æ¡i vận dụng Vạn Quá»· Ảnh hay Bát Quái Du Hình Bá»™ vẫn không thoát khá»i má»™t kình Ä‘ang được ta chá»±c chá» sẵn để lấy mạng ngÆ°Æ¡i.
Mạnh Äạt Nhân rúng Ä‘á»™ng toàn thân và thừa hiểu lá»i này của Hoàng Kim Hoán hoàn toàn là sá»± thật.
Khẽ hít má»™t hÆ¡i dài, Mạnh Äạt Nhân lên tiếng :
- Tiá»n bối vẫn có thái Ä‘á»™ đối phó vá»›i tại hạ nhÆ° kẻ thù sao?
Hoàng Kim Hoán nhân vật phía sau Ä‘ang uy hiếp Mạnh Äạt Nhân lên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i đâu cần ta đáp lá»i phải không? NgÆ°Æ¡i thừa hiểu tại sao mà đúng chứ?
Mạnh Äạt Nhân hắng giá»ng :
- VỠchuyện bí kíp Vạn Lưu ư?
- Cứ tạm nói vỠbí kíp Vạn Lưu trước cũng được. Sao? Ngươi định giải thích như thế nào?
Sẽ không còn cÆ¡ há»™i nếu Mạnh Äạt Nhân bá» lỡ dịp này.
Mạnh Äạt Nhân há»i :
- Chuyện xảy ra vừa rồi tiá»n bối đã xuất hiện ngay từ đầu hay là vá» sau tiá»n bối má»›i xuất hiện?
- NgÆ°Æ¡i tưởng ta sẽ tin vào những lá»i nhảm nhí của ngÆ°Æ¡i, rằng ở Tam Äiệp cốc hiện vẫn còn lÆ°u giữ những thi thể của những nhân vật trăm năm trÆ°á»›c đã thất tung?
Mạnh Äạt Nhân há miệng định nói thì ở phía sau Hoàng Kim Hoán buông tiếng cÆ°á»i khẩy :
- Muốn bịa chuyện chí ít ngÆ°á»i cÅ©ng phải bịa má»™t chuyện nào đó dá»… nghe hÆ¡n. Äừng nghÄ© lão phu đã ngoài bảy mÆ°Æ¡i nhÆ°ng Ä‘á»… bị gạt nhÆ° trẻ lên bảy.
Mạnh Äạt Nhân tức giận :
- Äâu phải má»™t mình tại hạ nhìn thấy những thi thể đó? Sao lão không thá»­ há»i Trầm cô nÆ°Æ¡ng?
- Trầm Bội Uyển cũng nhìn thấy ư?
Sau má»™t thoáng yên lặng có lẽ để ngẫm nghÄ©, Hoàng Kim Hoán chợt có lá»i lẽ hòa hoản hÆ¡n :
- Äược rồi! Ta tạm tin Ä‘iá»u này là có thật. NhÆ°ng liệu có liên quan gì đến bí kíp Vạn LÆ°u?
Mạnh Äạt Nhân thở ra nhè nhẹ :
- Ở vách Ä‘á»™ng tại Tam Äiệp cốc có những dấu vết võ há»c, lão biết chÆ°a?
- Sao?
Mạnh Äạt Nhân tá»± giận thân khi phải giải thích cặn kẽ Ä‘iá»u minh không muốn giải thích :
- Nếu là lão giả nhÆ° lão nhìn thấy tÆ° thế luyện công của ai đó sau đó lại phát hiện vị thế phát chiêu của há», có lÆ°u lại rành rành trên vách đá ngÆ°á»i có bản lãnh cao minh nhÆ° lão liệu lão có thể từ đó tá»± luyện lại hoàn toàn chiêu thức đó?
- Sẽ được nếu ta tình cỠbiết được vỠkhẩu quyết của chiêu thức đó.
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạt :
- Lão không thể tự ngộ ra khẩu quyết hay sao? Giả như lão tình cỠbiết thêm bảy tư thế khác kèm với bảy vị thế phát chiêu của bảy nhân vật khác?
Hoàng Kim Hoán hừ lạnh :
- Dù có bao nhiêu tư thế có bao nhiêu vị thế phát chiêu cũng vô ích. Vì rõ ràng ngươi vẫn phải cần có khẩu quyết.
Mạnh Äạt Nhân càng thêm tức giận buá»™c phải bật lá»i mai mỉa :
- Theo lá»i lão nói má»i nhân vật được chá»n vào Thần môn Ä‘á»u thông tuệ hÆ¡n ngÆ°á»i. Vậy sao má»™t chuyện dá»… hiểu nhÆ° thế này lão cÅ©ng không thể hiểu? Có phải lão đã quá già nên thần trí bá»—ng kém minh mẫn?
Hoàng Kim Hoán động nộ :
- Ngươi đừng nghĩ ta không dám thả kình giết ngươi. Nếu còn một lần như thế nữa chớ trách ta tuyệt tình.
Mạnh Äạt Nhân trong tÆ° thế bị uy hiếp thở ra ngán ngẩm :
- Lão nghĩ gì vỠbốn chữ Vạn Lưu Quy Tông?
- Ngươi hãy nói xem.
- Có phải bốn chữ này hàm ý sở há»c muôn nhà vẫn có thể quy vá» má»™t nÆ¡i, má»™t cá»™i nguồn và chí ít có má»™t Ä‘iểm chung?
- Rồi sao?
Mạnh Äạt Nhân nhún vai :
- Không sao cả, trừ việc tại hạ đã dá»±a vào đó tá»± nghiá»n ngẫm cả tám tÆ° thế lẫn tám vị thế phát chiêu của tám thi thể không đầu để sau cùng nghiệm ra má»™t khẩu quyết có thể dùng chung cho tám chiêu thức tuyệt há»c.
Hoàng Kim Hoán có vẻ thảng thốt :
- Ngươi làm được?
- Tiá»n bối tin hay không là tùy, nhÆ°ng đừng bảo tại hạ phải nói ra khẩu quyết đó. Vì tại hạ thà chết quyết không thể nói.
- Ngươi không quên sinh mạng ngươi đang do ai uy hiếp chứ?
- Tiá»n bối hà tất phải Ä‘e dá»a. Cứ thá»­ xem, Mạnh Äạt Nhân này vì cô thân cô thích nên từ lâu đã định sẵn cho bản thân má»™t quan niệm có gá»i là má»™t chủ trÆ°Æ¡ng cÅ©ng được.
- Chủ trương thế nào?
- Là ngoài chuyện xử sự ân oán phân minh thì bất kỳ kẻ nào chỉ một lần làm tại hạ mất đi lòng tin kẻ đó sẽ mãi mãi bị tại hạ xem như bất tín nhiệm.
- Ngươi muốn ám chỉ ta?
- Không sai! Kể cả Thần môn cÅ©ng vậy. Từ nay vá» sau ngoài Khổng Gia Lập sẽ bị tại hạ xem nhÆ° kẻ thù, vị đó là để thá»±c hiện lá»i tại hạ đã hứa vá»›i VÅ© Văn Kỉnh Nhượng, thì bất kỳ ai có liên quan đến Thần môn cÅ©ng sẽ được tại hạ đối xá»­ nhÆ° Nhị viện Nhị cung.
- Nghĩa là...
- Tại hạ không xúc phạm ngÆ°á»i thì ngÆ°á»i cÅ©ng đừng xúc phạm tại hạ. Bằng nhÆ° ngược lại, má»™t phải trả má»™t, ai gây tổn hại cho tại hạ ắt phải đón nhận Ä‘iá»u mà kẻ đó gây ra.
Thanh âm của lão Hoàng có một thoáng ngập ngừng :
- Vũ Văn Kỉnh Nhượng có ân với ngươi?
- CÅ©ng có ân và cÅ©ng có oán. NhÆ°ng ân nhiá»u hÆ¡n oán. Dầu sao VÅ© Văn Kỉnh Nhượng nhắm mắt tại hạ đã có hứa lá»i báo thù, vậy là tại hạ tá»± minh định phải liệt Khổng Gia Lập và Äào Vi Hải vào hàng thù nhân không Ä‘á»™i trá»i chung.
Mạnh Äạt Nhân trong tình thể suy kiệt sau ba ngày chÆ°a có ăn gì, đó là lý do để giải thích tại sao Mạnh Äạt Nhân không còn đủ thính lá»±c chí ít để nhận biết ở phía sao không chỉ có má»™t mình Hoàng Kim Hoán.
Và thanh âm của lão Lôi Äồng vang lên :
- NgÆ°Æ¡i muốn nói là VÅ© Văn đệ là do Khổng Gia Lập sát hại? Vậy còn Äào Vi Hải nào nữa?
Mạnh Äạt Nhân kịp trấn tÄ©nh sau má»™t thoáng giật mình :
- Qua khẩu ngữ này dÆ°á»ng nhÆ° giữa lão và VÅ© Văn Kỉnh NhÆ°Æ¡ng có tình bằng hữu sâu đậm?
Lôi Äồng lên tiếng :
- Là ta Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i chứ đâu phải ngược lại?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạt :
- à tại hạ muốn há»i tÆ° sá»± của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng nhÆ° thế nào lão có biết chÆ°a? Kể cả mối thù của VÅ© văn gia nếu lão biết thì biết được bao nhiêu phần?
- NgÆ°Æ¡i có nhắc ta má»›i nhá»›. Äào Vi Hải chính là kẻ thù đã hãm hại toàn bá»™ VÅ© Văn gia?
- Không sai! Và Äào Vi Hải chẳng phải ai khác ngoài Khổng Gia Lập.
- Không thể được!
Thanh âm của lão Hoàng Kim Hoán vang lên :
- Thất vị chuyên sứ của bổn môn trÆ°á»›c khi cùng chá»n má»™t ngÆ°á»i đã dò xét kỹ thân phận và lai lịch của ngÆ°á»i đó. Không thể nào có chuyện há» không phát hiện Khổng Gia Lập thay đổi há» tên?
Mạnh Äạt Nhân hừ nhẹ :
- Khổng Gia Lập đã tá»± miệng thú nhận, Còn tại sao lại xảy ra chuyện thay đổi tên há» này, có lẽ nhị vị nên xem xét lại cách thức chá»n ngÆ°á»i của Thần môn.
Lôi Äồng vụt lên tiếng :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên bá»n ta không bá» qua chuyện này. Phần VÅ© Văn Kinh Nhượng y đã chết nhÆ° thế nào?
Trong tình thế chẳng đặng dừng Mạnh Äạt Nhân đành thuật lại tất cả kể cả việc được VÅ© Văn Kỉnh Nhượng di tặng cho má»™t nhánh Thiên Niên Hà Thủ Ô.
Câu chuyện của Mạnh Äạt Nhân lần lượt làm cho Hoàng Kim Hoán và Lôi Äồng vỡ lẽ nhiá»u Ä‘iá»u khác.
Thoạt tiên Lôi Äồng kêu lên :
- Nếu Khổng Gia Lập đích thá»±c là Äào Vi Hải lẽ nào ngÆ°á»i từng chá»n y vào Thần môn là ngÆ°á»i đã từng quen biết y?
Mạnh Äạt Nhân buá»™t miệng há»i :
- Là nhân vật nào đã chá»n há» Khổng?
Lôi Äồng đáp má»™t cách dè dặt :
- Là Môn chủ hiện giỠcủa bổn môn.
Mạnh Äạt Nhân Ä‘á»™ng tâm :
- Vào thá»i Ä‘iểm đó Môn chủ hiện nay Ä‘ang giữ cÆ°Æ¡ng vị gì?
- Äại chuyên sứ!
Mạnh Äạt Nhân vụt kêu :
- Không lẽ đó chính là Thanh Thanh Tiên Tá»­ ngÆ°á»i từng được tổ phụ của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng tặng cho ná»­a nhánh Thiên Niên Hà Thủ Ô?
- Sao ngươi nghĩ vậy?
- Thuật trụ nhan! Thiên Niên Hà Thủ Ô do dược tánh hợp vá»›i âm chất của nữ nhân ngoài việc giúp Thanh Thanh Tiên Tá»­ có thêm ná»™i công thâm hậu còn gìn giữ nhan sắc không bị phai tàn. Vậy là rõ rồi vì Thanh Thanh Tiên Tá»­ muốn tạo lập vây cánh dù biết khổng Gia Lập là Äào Vi Hải mạo danh vẫn tìm cách thu nhận.
Äến lượt Hoàng Kim Hoán lên tiếng biểu lá»™ sá»± kinh ngạc :
- Trở lại nhánh Thiên Niên Hà Thủ Ô có phải đó là nguyên nhân khiến cho ngÆ°á»i không bị Ä‘á»™c khí của Cổ Mỹ Kỳ gây hại và sau này còn nhỠđó để giúp Trầm Bá»™i Uyển hóa giải chất Ä‘á»™c?
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Không sai! Và nhân đây tại hạ cÅ©ng hiểu thêm má»™t Ä‘iá»u. Chính dược lá»±c của Thiên Niên Hà Thủ Ô đã phát tán má»—i lần tại hạ vận dụng công phu đối địch. Äó là lý do cứ má»—i lần nhÆ° vậy Trầm cô nÆ°Æ¡ng dù không có giải dược cÅ©ng hồi tỉnh sau thá»i gian dài hôn mê. Nếu nhÆ° tại hạ không nâng giữ Trầm cô nÆ°Æ¡ng trên tay có lẽ không xảy ra nhiá»u lần kỳ tích này.
Hoàng Kim Hoán vụt chép miệng :
- Thôi được! Giá» này nói vá» công phu sở há»c của Cá»­u U, nguyên là kẻ thù từng gây há»a cho bổn môn từ Ä‘á»i Môn chủ thứ nhất.
Mạnh Äạt Nhân nghe lạnh khắp mình :
- Nói sao? Vạn Biến Cá»­u U Quá»· gì đó từng là kẻ thù của quý môn? Ở Ä‘á»i Môn chủ thứ nhất có nghÄ© là cách đây xấp xỉ hai trăm năm?
- Chính xác là ba lần hoa giáp, má»™t trăm tám mÆ°Æ¡i năm. Äó là lý do khiến bổn môn luôn luôn cùng Cá»­u U Quá»· viện đối đầu. Sau vì Nhị viện Nhị cung cùng liên thủ bổn môn phải má»™t mình chống chá»i bá»n há».
Mạnh Äạt Nhân vá»™i kêu lên :
- NhÆ°ng việc tại hạ luyện được di há»c Cá»­u U chỉ là tình cỠđâu thể trách tại hạ?
- Bá»n ta cần biết rõ sá»± việc xảy ra nhÆ° thế nào.
- Lão Lôi! Lão từng bị Cổ Mỹ Kỳ giam tại Hắc Thạch đảo...
Lôi Äồng lá»›n tiếng nạt :
- NgÆ°Æ¡i từng biết ta có quan hệ vá»›i mụ ác phụ, giá» biết ta chính là ngÆ°á»i của Thần môn có phải ngÆ°Æ¡i định tố cáo ta có âm mÆ°u phản lại bổn môn?
Mạnh Äạt Nhân ngắc ngứ :
- Tại hạ...
Hoàng Kim Hoán lên tiếng :
- Há» từng là phu thê bổn môn đã biết ngay từ đầu. Việc Lôi Äồng sau này nhân lúc bôn tẩu giang hồ có gặp lại thê tá»­ cÅ©ng không có gì đáng trách. Chỉ trách là Lôi Äồng quá tin ngÆ°á»i, không ngá» trong thá»i gian Lôi Äồng tham gia luyện công phu ở bổn môn thì ở bên ngoài, thê tá»­ của y đã hóa thành Viện chủ Cá»­u U Quá»· viện. Do không biết nên Lôi Äồng bị thê tá»­ khống chế. Äó là lý do khiến Lôi Äồng bị thất tung má»™t thá»i gian dài. Bù lại Lôi Äồng cÅ©ng gây không ít khó khăn cho Cổ Mỹ Kỳ đó là lẻn lấy Ä‘i má»™t phần kinh văn võ há»c Cá»­u U khiến Cổ Mỹ Kỳ cho đến giá» vẫn chÆ°a đủ lợi hại nhÆ° Cá»­u U Ma Bà trăm năm trÆ°á»›c.
Mạnh Äạt Nhân nghe thế giật mình :
- Phần kinh văn bị lấy đi phải chăng được lão cất giữ trong một thanh trủy thủ?
Lôi Äồng chợt từ phía sau chuyển đến nhanh trÆ°á»›c mặt Mạnh Äạt Nhân :
- Nói vậy thanh trủy thủ đó là do ngươi cất giữ? Nó đâu?
Mạnh Äạt Nhân bảo :
- Trong ngÆ°á»i tại hạ.
Lôi Äồng nôn nóng lấy ra và tách thanh trủy thủ ra thành hai phần nhÆ° Mạnh Äạt Nhân từng làm.
Nhìn vào chuôi Lôi Äồng nghi ngại :
- Ngươi đã xem và luyện qua kinh văn này?
Mạnh Äạt Nhân thản nhiên :
- Còn lại má»™t mình trên Hắc Thạch đảo nếu không luyện để báo phục gia thù thì ít ra cÅ©ng để thoát thân. Tại hạ đâu phải hạng ngÆ°á»i cam tâm chịu chết?
Có tiếng của Hoàng Kim Hoán vang lên từ phía sau :
- Ta hiểu rồi. Do ngÆ°Æ¡i đã luyện qua kinh văn đó, là kinh văn võ há»c Cá»­u U nên vá»›i trí thông tuệ của ngÆ°Æ¡i, nhÆ° đối vá»›i công phu thất truyá»n của các phái, tá»± ngÆ°Æ¡i đã nghiá»n ngẫm và thấu hiểu toàn bá»™ di há»c của Vạn Biến Cá»­u U Quá»· có lÆ°u tại Nại Hà Cốc này?
Mạnhh Äạt Nhân chợt cau mày. Và do không thể biểu lá»™ phản ứng vá»›i Hoàng Kim Hoán ngÆ°á»i vẫn cứ đứng phía sau nên Mạnh Äạt Nhân đành tá» lá»™ phản ứng vá»›i Lôi Äồng.
Mạnh Äạt Nhân chú mục nhìn lão Lôi :
- Nếu tại hạ Ä‘oán không lầm Trầm cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘ang ở đây? Và cùng hiện diện vá»›i Trầm cô nÆ°Æ¡ng hẳn phải có Trầm Quân lão Môn chủ của quý môn Ä‘á»i thứ bảy?
Ngay sau câu há»i của Mạnh Äạt Nhân phản ứng của Lôi Äồng và Hoàng Kim Hoán hoàn toàn trái ngược.
Ở phía sau thanh âm của Hoàng Kim Hoán vang lên nghi hoặc :
- Với thân thủ hiện giỠcủa ngươi, đâu lý nào ngươi nhận biết sự hiện diện của Bội Uyển? Hay là ngươi...
Ở trÆ°á»›c mặt Mạnh Äạt Nhân Lôi Äồng cả tiếng kêu át mất câu nghi vấn dở chừng của lão Hoàng :
- Vì sao ngươi biết Trầm lão chính là...
Mạnh Äạt Nhân bật cÆ°á»i :
- Vì sao tại hạ biết phiá»n nhị vị tá»± nghÄ© lại coi sẽ rõ. Còn riêng chuyện tại hạ những gì có liên quan đến Thần môn, đến đây là quá đủ rồi. Nếu trÆ°á»›c kia tại hạ đã lầm xem Thần môn là cứu cánh để có thể đặt hết hy vá»ng vào thì kể từ nay việc của Thần môn là của Thần môn, còn việc của tại hạ là của tại hạ, miá»…n phải xen vào. Ha...ha...
Thanh âm Trầm Quân lão nhân chợt lên tiếng :
- Hoàng lão hữu! Y cÆ°á»i nhÆ° vậy phải chăng ná»™i lá»±c thật sá»± đã cạn kiệt?
Trầm Bá»™i Uyển nhÆ° cố nén bất nhẫn khi lên tiếng ná»­a há»n ná»­a trách :
- Má»i sá»± việc nhÆ° thế nào Uyển nhi đã nói cả cho gia gia nghe rồi cá»› sao gia gia vẫn còn hồ nghi lại còn nhẫn tâm để y nhịn đói nhịn khát những ba ngày? Nếu chẳng phải nhá» y thông tuệ, tá»± thấu triệt bá»™ pháp Vạn Quá»· Ảnh, suốt Ä‘á»i này gia gia còn mong gặp mặt Uyển nhi sao?
Trầm Quân từ từ lá»™ diện trÆ°á»›c mặt Mạnh Äạt Nhân sắc mặt phiá»n não vì lá»i trách cứ của Bá»™i Uyển :
- Äã bao lâu rồi gia gia lúc nào cÅ©ng nÆ¡m ná»›p lo sợ má»i bất trắc. Hài tá»­ đâu thể trách gia gia má»™t khi gia gia chÆ°a thể hiểu tiểu tá»­ là hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế nào. Huống chi giỠđã hiểu rõ tiểu tá»­ là ngÆ°á»i quá thông tuệ, gia gia thật sá»± không ngỠđấy.
Äoạn Trầm Quân nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Dá»±a vào đâu ngÆ°Æ¡i Ä‘oán biết lão phu là Môn chủ Thần môn, còn biết đích xác là Môn chủ Ä‘á»i thứ bảy?
Mạnh Äạt Nhân nhìn lại lão :
- Tiá»n bối phải hứa ngay khi tại hạ giải thích xong và lá»i giải thích hợp lý tiá»n bối phải trả lại tá»± do cho tại hạ?
Trầm Quân nhếch môi cÆ°á»i lạt :
- Äể ngÆ°Æ¡i sống hay không lão phu còn chÆ°a quyết định, vá»™i gì ngÆ°á»i lại nghÄ© đến chuyện được thả tá»± do trÆ°á»›c?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i nhẹ :
- Äược thôi! Tại hạ cÅ©ng phán Ä‘oán biết chÆ° vị vì hiểu biết nông cạn thế nào cÅ©ng có thái Ä‘á»™ này. Không sao! Tại hạ sẽ chống mắt chá» coi rồi đây chÆ° vị làm thế nào đối phó nổi má»™t nhân vật thật sá»± sẽ là Vạn Biến Cá»­u U Quá»· tái sinh. Trong khi đó chÆ° vị lại phải còn chật vật đối phó Nhị viện Nhị cung những kẻ đã đắc thủ toàn bá»™ bí kíp Vạn LÆ°u.
Trầm Quân phẫn nộ nói với nét mặt sa sầm :
- Thật là ngông cuồng. Má»™t tiểu tá»­ nhÆ° ngÆ°Æ¡i máu đầu còn chÆ°a ráo, có tÆ° cách gì phê phán bá»n lão phu, Ä‘á»u có niên ká»· hÆ¡n ngÆ°Æ¡i bá»™i phần, là những ngÆ°á»i hiểu biết nông cạn?
Lôi Äồng cÅ©ng có thái Ä‘á»™ giận dữ :
- Vạn Biến Cá»­u U Quá»· có tái sinh hay không chỉ có ngÆ°Æ¡i là kẻ duy nhất tiếp nhận di há»c của lão quá»·. Bá»n ta giết ngÆ°Æ¡i rồi còn lo gì chuyện sau này phải đối phó?
Mạnh Äạt Nhân quay mặt nhìn nÆ¡i khác và nói má»™t câu bâng quÆ¡ :
- Có giải thích đến mấy chư vị cũng không tin. Tại hạ mong gì ngay lúc này chư vị được nhìn thấy những gì đang xảy ra ngay bên ngoài Quỷ cung.
Trầm Quân nghi ngại :
- NgÆ°Æ¡i nói nhÆ° thế muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì?
Mạnh Äạt Nhân không đáp.
Vút!
Thật nhanh, Trầm Bá»™i Uyển xuất hiện ngay trÆ°á»›c mặt Mạnh Äạt Nhân :
- Mạnh thiếu hiệp! Tiểu nữ đã bằng đủ cách cố làm gia gia và má»i ngÆ°á»i tin Mạnh thiếu hiệp, nhÆ°ng cho đến lúc này kết quả vẫn vô ích, vẫn chỉ có má»™t mình tiểu nữ tin thiếu hiệp. Mong thiếu hiệp hãy nhẫn nại hÆ¡n, tiểu nữ khẩn thiết cầu xin thiếu hiệp.
Trầm Quân lão nhân hắng giá»ng :
- Uyển nhi! Äâu việc gì khiến hài tá»­ phải hạ mình cầu xin y? Những ẩn tình trÆ°á»›c đây của bổn môn do môn quy nghiêm ngặt nên gia gia không tiện cho hài tá»­ tá» tÆ°á»ng, bổn môn đâu thể chấp nhận tồn tại cùng vá»›i hậu nhân của kẻ thù?
Trầm Bội Uyển lập tức có phản ứng quyết liệt :
- Gia gia! Hài nhi không phải là ngÆ°á»i của Thần môn càng không thể để hai chữ Thần môn làm sai lệch nhận định. Huống chi gia gia rồi đến lượt song thân hài nhi lâm cảnh khốn cùng Ä‘á»u do hai chữ Thần môn ban cho. Hài nhi chỉ biết trÆ°á»›c sau hài nhi đã được Mạnh huynh cứu tá»­ hai lần. Má»™t lần là nhá» máu huyết của Mạnh huynh đã trả lại cho gia gia sinh mạng bé bá»ng của hài nhi đây. Lần thừ hai cÅ©ng nhá» có Mạnh huynh hài nhi may mắn được sống sót không bị táng thân trong quái trận. Hài nhi phải tá»± có chủ kiến của hài nhi và chủ kiến đó không vì bốn chữ Vạn Biến Lão Quá»· làm thay đổi.
Dứt lá»i Trầm Bá»™i Uyển còn cố tình kéo dịch Mạnh Äạt Quân qua má»™t bên và dùng thân mình che chắn cho Mạnh Äạt Nhân tránh khá»i những ánh mắt nhìn kinh ngạc, sững sá» của gia gia Trầm Quân và hai lão Lôi, Hoàng.
Nàng cao giá»ng minh định :
- Hài nhi nợMạnh huynh hai lần sinh mạng này bất luận là ai nếu muốn gây tổn hại cho Mạnh huynh trước hết hãy chế ngự hài nhi.
Trầm lão nhân biến sắc :
- Hài tử, ngươi sao lại dễ để cho tên tiểu tử lung lạc? Gia gia...
Trầm Bá»™i Uyển nói bằng giá»ng chợt nghẹn lại :
- Gia gia muốn nói thế nào cÅ©ng được. Muốn nghÄ© hài nhi bị Mạnh huynh lung lạc hay nghÄ© máu huyết của Mạnh huynh Ä‘ang lÆ°u thông trong huyết quản hài nhi khiến hài nhi thần trí đâm ra mê muá»™i cÅ©ng không sao. Hài nhi chỉ biết làm theo lá»i giáo huần của gia gia thôi, thỠân phải báo đáp huống chi đây lại là ân cứu tá»­. Gia gia! Hài nhi cam... bất hiếu. Mạnh huynh sẽ gặp nguy nếu vá»›i sức lá»±c hiện giá» lại gặp phải đại địch. Mong gia gia lượng thứ hài nhi phải Ä‘Æ°a Mạnh huynh cùng Ä‘i. Gia gia bảo trá»ng. Cáo biệt!
- Chậm đã...
Cùng má»™t lúc có hai ngÆ°á»i đồng loạt gá»i nhÆ° thế khiến Trầm Bá»™i Uyển đình lại việc thá»±c hiện ý định.
Nàng Ä‘Æ°a mắt nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Mạnh huynh vừa bảo tiểu nữ chậm lại?
Mạnh Äạt Nhân gật đầu và Ä‘Æ°a mắt nhìn Hoàng Kim Hoán :
- Tại hạ sẽ giải thích lý do nhÆ°ng trÆ°á»›c hết hãy nghe Hoàng tiá»n bối có cao kiến gì?
Lão thở dài :
- TrÆ°á»›c diá»…n biến này ta và Lôi lão đệ cùng vá»›i Trầm môn chủ đã có má»™t chủ ý. Nếu ngÆ°Æ¡i lập thệ không tiếp tục luyện và vận dụng công phu Cá»­u U, chỉ còn vài ngày nữa là đến tiết Äoan Ngá» bá»n ta nhất loạt đồng cá»­ ngÆ°Æ¡i nhÆ° ngÆ°á»i được chá»n. Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i nghÄ© lại không để bá»n ta thất vá»ng?
Trầm Bội Uyển nghi hoặc :
- Tuyển chá»n để làm gì? NgÆ°á»i được tuyển chá»n là sao?
Hoàng Kim Hoán chép miệng :
- Bội Uyển! Ngươi chớ lo! Tiểu tử hiểu rõ ta nói gì.
Nàng quay nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Giữa Mạnh huynh và Hoàng lão bá dÆ°á»ng nhÆ° đã có bàn chuyện gì từ trÆ°á»›c? Vá» chuyện gì?
Mạnh Äạt Nhân chợt cho tay vào bá»c áo lấy ra má»™t ngá»n há»a tập.
Sau khi xoay má»™t vòng và rút bá» những chất dẫn há»a bên trong, Mạnh Äạt Nhân lấy từ chá»— tận cùng bên trong ngá»n há»a tập ra má»™t vật nhá» bằng đầu ngón tay.
Mạnh Äạt Nhân trao vật đó cho Trầm Bá»™i Uyển miệng thì nói vá»›i Hoàng Kim Hoán :
- Tín vật tuyển chá»n này là do của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng thúc thúc giao cho tại hạ. Lần này tại hạ xin được hoàn trả cho quý môn.
Trầm Bội Uyển xăm soi vật nhỠbé trên tay :
- Tín vật tuyển chá»n? NghÄ©a là gì?
Hoàng Kim Hoán thì thất sắc :
- Ngươi không chấp nhận?
Lôi Äồng cÅ©ng lấy ra từ trong ngÆ°á»i những năm vật nho nhá», tÆ°Æ¡ng tá»± vật được Trầm Bá»™i Uyển cầm giữ.
Lão nói bằng giá»ng có phần lạc Ä‘i :
- Ta đã có ý định giao năm tín vật này cho ngÆ°Æ¡i, là tín vật của Äá»— Nhị trưởng lão, của Hoàng lão đại, của Bạch Quan Nhật và hai nhân vật nữa có lẽ ngÆ°Æ¡i chÆ°a từng được biết. à ta muốn nói rằng tất cả chúng ta Ä‘á»u tán thành đồng ý Ä‘á» cá»­ ngÆ°Æ¡i là nhân vật được tuyển chá»n. Lẽ nào...
Mạnh Äạt Nhân xua tay :
- Äối vá»›i tại hạ Thần môn không còn làm tại hạ hứng thú. Huống chi...
Bị Mạnh Äạt Nhân ngắt lá»i và còn nói lá»i không chút nể nang, Lôi Äồng Ä‘á»™ng ná»™ định quát tác.
Thật kịp đúng lúc Hoàng Kim Hoán dùng tay ra hiệu :
- Chớ nóng vội, Lôi lão đệ. Lão huynh vẫn muốn nghe tiểu tử nói tiếp.
Mạnh Äạt Nhân mỉm cÆ°á»i :
- Tại hạ cÅ©ng không có gì nhiá»u để nói ngá»ai trừ việc cho rằng chÆ° vị có chá»n tại hạ cÅ©ng không Ä‘i đến kết quả gì.
Hoàng Kim Hoán nhướng mày :
- Sao lại không có kết quả?
Mạnh Äạt Nhân Ä‘Æ°a mắt nhìn qua Trầm lão nhân :
- ChÆ° vị thá»­ há»i Trầm tiá»n bối thì biết. Phải chăng tại hạ có vượt qua đệ thất quan có lá»t vào đến đệ bát Ä‘á»™ng và đệ cá»­u Ä‘á»™ng thì tình thế vẫn không thay đổi?
Trầm Bội Uyển thâm hoang mang :
- Äệ thất quan? Äệ bát Ä‘á»™ng? Äệ cá»­u...
Hoàng Kim Hoán chợt nhìn Trầm Quân :
- Tiểu tá»­ muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì?
Trầm Quân thật sá»± bất Ä‘á»™ng. Sau đó má»™t lúc lâu lão vừa nhìn Mạnh Äạt Nhân vừa thở dài :
- NgÆ°á»i từng duy nhất vượt qua đệ bát, đệ cá»­u quan đến nay vẫn còn sống chỉ có má»™t mình lão phu. Qua sá»± việc này ta thật sá»± ngưỡng má»™ ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i hết sức thông tuệ. Duy ta không hiểu vì sau ngÆ°Æ¡i lại Ä‘oán ra ở nhị quan cuối cùng tổ sÆ° bổn môn không lÆ°u lại kinh văn võ há»c của công phu Cá»­u Trùng?
Hoàng Kim Hoán giật nẩy mình :
- Có chuyện này Æ°? Tại sao ở hai quan ải cuối cùng lại không có để lại kinh văn võ há»c?
Riêng Lôi Äồng vì mất tá»± chủ phải lùi bÆ°á»›c :
- Nếu đây là sá»± thật thì tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i... tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i bằng cách nào tá»± Ä‘oán ra? Phải chăng cÅ©ng nhÆ° Trầm lão môn chủ ngÆ°Æ¡i ngẫu nhiên phát hiện tung tích của Môn chủ Ä‘á»i kế tiếp của bổn môn và đã được...
Hoàng Kim Hoán chợt có đôi mắt vụt lóe sáng :
- Lôi lão đệ nói không sai! Mạnh Äạt Nhân! Phải chăng ngÆ°Æ¡i đã có cÆ¡ duyên há»™i ngá»™ tệ Môn chủ TÆ° Äồ Bình?
Mạnh Äạt Nhân lắc đầu và giá»ng nói có phần tá»± phụ :
- Tại hạ không cần gặp cÅ©ng có thể Ä‘oán biết. Vả chăng theo tại hạ nghÄ© có lẽ Trầm tiá»n bối cÅ©ng biết phần nào nguyên nhân.
Trầm Quân ngạc nhiên :
- NgÆ°Æ¡i muốn nói ngÆ°Æ¡i đã Ä‘oán ra sá»± thể vì có lần đã nghe ta lỡ lá»i Ä‘á» cập đến ả Thanh Thanh Tiên Tá»­?
Mạnh Äạt Nhân gật đầu :
- Không sai! Công thêm vào đó là tâm trạng thấp thá»m lo sợ của tiá»n bối má»—i khi nghe nói đến tên Thần môn. Từ đó tại hạ có thể suy ra từ lâu tiá»n bối đã Ä‘oán biết Thần môn Ä‘ang có thế lá»±c ngấm ngầm hình thành. Và thế lá»±c này chính là nguyên nhân khiến tiến bối dù vẫn còn tại thế vẫn cam tâm chịu má»i ngÆ°á»i cho là thất tung. Thân là Môn chủ nhÆ°ng vẫn không đủ bản lãnh tiêu trừ thế lá»±c này, Ä‘iá»u đó chứng tá» má»™t Môn chủ nhÆ° tiá»n bối chỉ có hÆ° danh không há» có thá»±c lá»±c. Vì sao? Vì ở hai quan ải cuối cùng không há» có võ há»c di lÆ°u. Và tiá»n bối mấy mÆ°Æ¡i năm qua cam tâm ẩn thân chỉ vì muốn minh bạch Ä‘iá»u bí ẩn này tại sao tổ sÆ° quý môn không lÆ°u lại phần di há»c Cá»­u Trùng cuối cùng?
Vá»›i dáng tuyệt vá»ng toàn thân lão nhân há» Trầm chợt còng xuống, già nua và mệt má»i :
- NgÆ°Æ¡i nói không sai má»™t mảy may. Tuy ta phát hiện ra thế lá»±c kia là do ả Thanh Thanh Tiên Tá»­ chủ xÆ°á»›ng nhÆ°ng vẫn vô phÆ°Æ¡ng thế xá»­ trị ả. Äã thế ả còn nhanh tay hÆ¡n ta suýt lấy mạng ta nhân lúc ta Ä‘ang luyện công. Ta không cam tâm nhìn ả hủy há»ai dần thanh danh hai trăm năm được tổ sÆ° bổn môn gầy dá»±ng. Ta phải khám phá Ä‘iá»u bí ẩn đó. Thật đáng tiếc tâm lá»±c đã thiếu, cho đến giá» ta vẫn lá»±c bất tòng tầm.
Hoàng Kim Hoán nghe mà bàng hoàng :
- Chúng ta phải làm gì bây gi�
Há» nhìn nhau và đồng kinh ngạc khi nghe Mạnh Äạt Nhân lên tiếng :
- TrÆ°á»›c hết chÆ° vị hãy tìm hiểu thá»­ xem Thanh Thanh Tiên Tá»­ làm Ä‘iá»u đó để làm gì. Và muốn nhÆ° vậy tại hạ mạo muá»™i có má»™t lá»i khuyên chÆ° vị hãy đến ngay Quá»· cung, đừng bá» lỡ cÆ¡ há»™i.
Hoàng Kim Hoán giật mình :
- Äến đó để làm gì?
Riêng Trầm Bội Uyển là có phần quyết đoán hơn :
- Mạnh huynh đã nói nhÆ° vậy tất phải có lý do. Äược! Tiểu nữ xin Ä‘Æ°a Mạnh huynh Ä‘i.
Thấy vậy tất cả cùng lao đi...
Tài sản của aspirin

  #25  
Old 02-06-2008, 01:53 PM
aspirin's Avatar
aspirin aspirin is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 188
Thá»i gian online: 14 giá» 53 phút 34 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 25

Thù nhân lộ diện


Quá kinh ngạc trước cảnh đang nhìn thấy Trầm Bội Uyển định lên tiếng thì ngay ở phía sau, thanh âm Hoàng Kim Hoán lào thào vang lên :
- Công phu của Cung chủ Äịa Khuyết cung không thể xem thÆ°á»ng. Tốt hÆ¡n hết chúng ta đừng gây bất kỳ tiếng Ä‘á»™ng nào.
Không có cách này thì có cách khác Trầm Bá»™i Uyển lập tức nghiêng đầu phụ nhÄ© thì thào vào tai Mạnh Äạt Nhân :
- Như hỠđang đợi ai quay ra từ Quỷ cung?
Mạnh Äạt Nhân dù Ä‘ang muốn được yên tÄ©nh để ngẫm nghÄ© nhÆ°ng vẫn phải giải thích vào tai nàng :
- Nhị viện Nhị cung, bốn nhân vật đứng đầu vẫn còn ở bên ngoài đủ hiểu há» không dám tùy tiện xông vào. Nguyên nhân tại sao, có thể là hai. Thứ nhất Quá»· cung không phải là nÆ¡i ai muốn vào thì vào muốn ra thì ra. Từ đó dẫn đến Ä‘iá»u thứ hai, trong lúc há» chần chừ thì có ngÆ°á»i nào đó lá»t luôn vào trong. Há» chá» kết quả bi thảm sẽ xảy ra cho ngÆ°á»i đó, vừa hy vá»ng kẻ đó quay lại an toàn để hỠđồng loạt hạ thủ.
- Hạ thủ? Äể làm gì?
- Ai cÅ©ng phải nghÄ© bên trong Quá»· cung tất phải tàng ẩn nhiá»u kinh thÆ° võ há»c. Nhị viện Nhị cung nào muốn có ngÆ°á»i phá»—ng tay trên?
- Mạnh huynh đoán thử xem kẻ đó là ai?
Mạnh Äạt Nhân lắc đầu :
- Chúng ta đến quá muộn, không mục kích ngay từ đầu muốn đoán cũng khó.
Trầm Bội Uyển cứ nằng nặc :
- Nhưng tiểu nữ lại muốn nghe huynh đoán. Còn sai đúng thế nào cứ để hạ hồi phân giải.
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i gượng :
- Tại hạ Ä‘ang mất tá»± tin đây. Äã má»™t lần Ä‘oán sai, khiến tại hạ sau này phải dè dặt hÆ¡n.
- Huynh Ä‘oán sai Ä‘iá»u gì?
- Cô nÆ°Æ¡ng cứ nhìn thá»­ xem mụ Cổ Mỹ Kỳ. Quả nhiên nhân dạng của mụ có phần giống Äịnh Tâm sÆ° thái, nhÆ°ng mụ cao hÆ¡n và nhất là có đôi mắt tinh quái hÆ¡n. Tại hạ đã lầm khi Ä‘á» quyết mụ chính là Äịnh Tâm sÆ° thái giả dạng.
Trầm Bội Uyển trấn an :
- Ai chẳng phải một lần lầm lẫn. Mạnh huynh đừng vì việc này để mất đi dũng khí.
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i buồn :
- Không muốn mất cũng phải mất. Cảnh ngộ hiện giỠcủa tại hạ quả thê thảm.
Nàng xịu mặt :
- Chỉ tại gia gia quá Ä‘a nghi khiến Mạnh huynh chịu đủ Ä‘iá»u cÆ¡ cá»±c.
Mạnh Äạt Nhân lắc đầu :
- Lệnh tổ không đáng trách. Chim đã bị tên đương nhiên lần sau thấy cành cong là sợ.
Và Mạnh Äạt Nhân thở dài.
Nao lòng khi nghe tiếng thở dài của Mạnh Äạt Nhân, Trầm Bá»™i Uyển chợt thầm thì :
- Nếu Mạnh huynh thật sự không trách gia gia muội... muội thật là cảm kích.
Nàng thay đổi lối xÆ°ng hô khiến Mạnh Äạt Nhân ngỡ ngàng :
- Cô nương... Cô nương sao lại xưng hô như vậy?
Nàng đỠmặt :
- Không kể ân cứu tá»­ hai lần của Mạnh huynh trong ngÆ°á»i muá»™i giá» có chung má»™t giòng máu nhÆ° Mạnh huynh, muá»™i không xứng đáng là muá»™i muá»™i của huynh sao?
Mạnh Äạt Nhân thẫn thá» :
- Toàn bá»™ thân nhân của tại hạ Ä‘á»u bị sát hại, nếu có được má»™t hảo muá»™i nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng đây tại hạ còn Æ°á»›c mong gì hÆ¡n?
- Äã vậy sao huynh không gá»i má»™t tiếng muá»™i muá»™i cho ấm lòng?
- Muá»™i... Ta...
Trần Bá»™i Uyển vẫn ká» sát miệng vào tai Mạnh Äạt Nhân :
- Muá»™i sẽ là hảo muá»™i muá»™i của huynh. Và từ lâu rồi muá»™i nghÄ© muá»™i đã là ngÆ°á»i của huynh rồi.
Mạnh Äạt Nhân Ä‘á» mặt :
- Muá»™i...
Nàng thì thào :
- Không là ngÆ°á»i của huynh sao muá»™i được huynh nâng trên tay cho tá»±a vào ngÆ°á»i, lại còn vì muá»™i chịu nhẫn nhục và tha thứ cho gia gia? Hay huynh không muốn muá»™i trở thành ngÆ°á»i của huynh?
- Muá»™i muá»™i... Ta...
Nữ nhân nào cũng vậy hể được dịp là lấn tới. Huống chi đã thố lộ tâm can đến mức độ này, Trầm Bội Uyển đâu còn ngần ngại gì không thổ lộ thêm.
Nàng thì thầm :
- Suốt kiếp này muá»™i đâu còn dám nghÄ© tá»›i ai khác ngoài huynh. Nam cô nữ quả, đâu phải chỉ có má»™t lần muá»™i cùng huynh thân cận ở nÆ¡i không ngÆ°á»i nhìn thấy? Huống chi suốt ba ngày ba đêm muá»™i luôn được huynh nâng trên tay, câu nam nữ hữu biệt đâu còn nghÄ©a gì đối vá»›i muá»™i? Huynh là ngÆ°á»i đầu tiên và mãi mãi sẽ là ngÆ°á»i duy nhất thân cận vá»›i muá»™i.
- Ta...! Ta thật sự có lỗi. Ta....ta....
- Huynh yên tâm! Huynh không phải là ngÆ°á»i có lá»—i. Lá»—i là ở trá»i cao khéo chi bày ra chuyện cho muá»™i và huynh tÆ°Æ¡ng há»™i? Huynh bảo đúng hay sai nào?
Mạnh Äạt Nhân chậm rãi hít vào má»™t hÆ¡i thật dài :
- Cao xanh không có lá»—i. Trái lại muá»™i và huynh hai ta còn phải cảm kích sá»± sắp đặt của trá»i xanh nữa là khác.
Nàng đỠbừng mặt :
- Mạnh huynh....
Chàng thì thào :
- Trầm muội...
Äúng lúc này chợt có tiếng Trầm Quân hắng giá»ng :
- Có ngÆ°á»i quay ra từ Quá»· cung kia.
Và Hoàng Kim Hoán thảng thốt :
- Lại là Vạn Quá»· Ảnh công phu. Lá»i Ä‘á» tỉnh của tiểu tá»­ quả là không sai.
Thêm má»™t nhân vật nữa am hiểu sở há»c của Vạn Biến lão quá»·.
Mạnh Äạt Nhân nhÆ° ngÆ°á»i từ tiên cảnh trở vá» thá»±c tại.
Chàng nhìn lên và thấy chỉ có bốn nhân vật đứng đầu Nhị viện Nhị cung đang nhốn nháo, nào có ai thi triển công phu Vạn Quỷ Ảnh như Hoàng Kim Hoán vừa thì thào kêu lên.
CÅ©ng may thanh âm của Cung chủ Äịa Khuyết cung vang lên đủ giải thích cho chàng hiểu.
- Lúc vào thì không có lúc quay ra thi lại có bộ pháp thượng thừa? Cổ tỷ tỷ nói gì đi chứ? Sao Cổ tỷ tỷ cứ chần chừ không chịu xông vào Quỷ cung?
Mụ Cổ Mỹ Kỳ bối rối với nét mặt ngượng ngùng :
- Không phải ta đã giải thích rồi sao? Kinh văn Cửu U của ta đã đánh mất một phần. Thiếu phần đó ta có vào Quỷ cung chỉ để nạp mạng.
Vô Cá»±c lão nhân hắng giá»ng :
- Từ lão đệ đừng vá»™i oán trách nhị tá»·. Ta cÅ©ng nghÄ© rất nhiá»u vá» Ä‘iá»u này. Có trách là trách lúc chúng ta tiếp nhận di há»c cÅ©a bốn vị tiên sÆ°, hỠđâu có lá»i nào Ä‘á» cập tá»›i nÆ¡i tá»a lạc của Quá»· cung. Thiển nghÄ©, có lẽ Cá»­u U Ma Bà trăm năm trÆ°á»›c cÅ©ng không thể biết Quá»· cung ở đâu.
Nhất Trần đạo trưởng cÅ©ng tiếp lá»i khuyên giải lão Cung chủ Äịa Khuyết cung há» Từ :
- Äồng thá»i tiếp nhận di há»c của bốn vị tiên sÆ° rõ ràng bốn chúng ta chỉ tiếp nhận di lệnh là thu hồi bí kíp Vạn LÆ°u trăm năm trÆ°á»›c đã bị Môn chủ Thần môn vô tình làm cho thất lạc. Việc có phát hiện Quá»· cung hay không có đắc thủ thêm võ há»c nào nữa của Vạn Biến Cá»­u U Quá»· đâu phải trách nhiệm của chúng ta?
Cung chủ Äịa Khuyết cung bật cao giá»ng vì bá»±c tức :
- Trong bốn ngÆ°á»i chúng ta tuy Từ má»— là ngÆ°á»i có bối phận nhá» nhất nhÆ°ng trong chúng ta có ai chịu vất vả lo toan đủ Ä‘iá»u nhÆ° Từ má»— không?
Cổ Mỹ Kỳ cÆ°á»i lạt :
- Lại thế nữa rồi. Phải ta biết Từ cung chủ là ngÆ°á»i có công phát hiện ra bí kíp Vạn LÆ°u cÅ©ng là ngÆ°á»i dầy công sắp đặt bầy mÆ°u tính kế để có thể đắc thủ chân kinh đến quá»· không hay thần không biết.
Cung chủ Äịa Khuyết cung quắc mắt :
- Cổ tá»· tá»· muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì?
Nhất Trần đạo trưởng vội lên tiếng khuyên ngăn :
- Äủ rồi! Chuyện bí kíp Vạn LÆ°u hãy tạm gác lại. Äiá»u chúng ta cần phải lo cách đối phó ngay bây giá» là phải lo đối phó vá»›i nhân vật vừa chiếm Ä‘oạt di há»c Cá»­u U.
Cung chủ Äịa Khuyết cung chợt tá» ra gay gắt :
- Nếu muốn đối phó, Từ má»— vẫn giữ nguyên ý định ban đầu. Và muốn vậy Cổ tá»· tá»· phải Ä‘Æ°a bốn ngÆ°á»i chúng ta má»™t lần vào Quá»· cung.
Cổ Mỹ Kỳ cau mặt :
- Ta đã bảo ta không đủ bản lãnh để xâm nhập Quỷ cung
Vô Cực lão nhân xen vào :
- Thôi đừng gay gắt nhau nữa. Hay là Cổ muội thử một lần nữa xem sao? Chưa thử vào sao không biết là không được?
Cổ Mỹ Kỳ tái mặt :
- Không lẽ nào huynh cũng không tin Cổ Mỹ Kỳ này? Phải chăng lão huynh cũng suy nghĩ tuy ngay lúc này ta không thể vào nhưng sau đó khi chẳng còn ai ta sẽ lẻn đi một mình?
Cung chủ Äịa Khuyết cung hừ lạnh :
- Việc chÆ°a đến thật khó nói trÆ°á»›c. Phải chi lần đó Từ má»— có may mắn chá»n đúng phần di há»c của Cá»­u U Ma Bà thì bây giá» má»— sẽ ung dung Ä‘Æ°a tất cả vào Quá»· cung.
Cổ Mỹ Kỳ bật lá»i :
- Từ Nhất Äông ngÆ°Æ¡i khá»i phải nói khích ta. Äược ta sẽ Ä‘Æ°a tất cả vào. NhÆ°ng ta vẫn nói trÆ°á»›c là nếu có gì bất ổn xảy ra đó là tại ngÆ°Æ¡i miá»…n cưỡng ta. Äi!
Mạnh Äạt Nhân Ä‘Æ°a mắt nhìn bá»n há» lần lượt biến mất sau Ä‘á»™ng khẩu dẫn vào Quá»· cung, ngÆ°á»i dẫn đầu chính là mụ Cổ Mỹ Kỳ Viện chủ Cá»­u U Quá»· viện.
Trầm Bá»™i Uyển cảm thấy có cÆ¡ há»™i lên tiếng, vá»™i há»i má»i ngÆ°á»i :
- Gia gia! Bá»n há» vừa Ä‘á» cập đến chuyện gì liên quan đến Thần môn trăn năm trÆ°á»›c?
Trầm Quân hắng giá»ng :
- Sá»± thật cÅ©ng không khác gì mấy so vá»›i lá»i suy Ä‘oán của tên tiểu tá»­ mấy hôm trÆ°á»›c. Võ lâm thất đại phái vì muốn đối phó vá»›i Cá»­u U Ma Bà, cạnh mụ này còn có Nhị cung Nhị viện nên cố tình đến Tam Äiệp cốc bàn kế. Rồi đúng lúc há» nghÄ© ra bí kíp Vạn LÆ°u, bá»n Nhị viện Nhị cung bá»—ng xuất hiện định chiếm Ä‘oạt. Môn chủ bổn môn lần đó đã xuất hiện kiệp thá»i giải nguy cho thất đại phái. Mãi sau này theo lá»i Môn chủ thá»i đó di ngôn trong lúc giao tranh chẳng hiểu ai trong bá»n ác ma đã lẻn giấu Ä‘i chân kinh khiến cho cả bá»n nghi kỵ lẫn nhau. Phần ngÆ°á»i của các phái trong khi Môn chủ bổn môn nghÄ© hỠđã an toàn thì sau này vỡ lẽ tất cả đã má»™t Ä‘i không trở vá».
Mạnh Äạt Nhân buá»™t miệng há»i :
- Nếu không phải là ngÆ°á»i của Nhị viện Nhị cung thảm sát há» không lẽ còn có thêm nhân vật khác?
Trầm lão nhân thở dài :
- Vào thá»i Ä‘iểm đó thật khó nghÄ© còn có ai có bản lãnh xuất quá»· nhập thần để cùng má»™t lúc có thể thảm sát tất cả.
Bội Uyển cau mặt :
- Ngoài bản lãnh xuất thần ra có lẽ ngÆ°á»i đó còn có má»™t mối thâm thù vá»›i toàn thể võ lâm má»›i thản nhiên vùi từng thi thể xuống bùn sau khi tiện bá» thủ cấp của từng nhân vật.
Hoàng Kim Hoán bảo :
- Äiểm lại sá»± biến xảy ra trên giang hồ vài trăm năm nay trở lại đây, có lẽ chỉ có Vạn Biến lão quá»· là đại ma đầu duy nhất bị các quần hùng võ lâm đại phái phải liên hiệp thủ vây hãm. Có khi nào hung thủ đã gây ra trận thảm sát ở Tam Äiệp cốc là ngÆ°á»i có liên quan đến Vạn Biến lão quá»·?
Trầm lão nhân lắc đầu bác bỠ:
- Hãy nhìn Quá»· cung phía trÆ°á»›c thì biết, Vạn Biến đại ác ma đầu nếu thật sá»± còn hậu nhân thì Quá»· cung đầy bí ẩn thế kia đâu thể tồn tại đến tận bây giá»? Hậu nhân của lão quá»· ắt đã tìm đến từ lâu và võ lâm đâu được hưởng thái bình suốt thá»i gian dài vậy?
Mạnh Äạt Nhân chợt quay đầu nhìn hoàng Kim Hoán :
- Có phải vì nghÄ© bí kíp Vạn LÆ°u lần đó là do má»™t trong Nhị viện Nhị cung bày trò vá»›i mÆ°u đồ Ä‘á»™c bá võ lâm nên quý môn luôn có định kiến vá»›i ai đó vô tình có thân thủ sở há»c liên quan đến võ há»c Vạn LÆ°u?
Hoàng Kim Hoán chÆ°a kịp trả lá»i thì Trầm lão nhân đã nhanh miệng giải thích :
- Cẩn tắc vô Æ°u. Sau khi xảy ra câu chuyện ở Tam Äiệp cốc những Môn chủ Ä‘á»i sau của Thần môn phải tuân thủ nghiêm theo má»™t nghiêm lệnh: hoặc tìm và hủy bá» bí kíp Vạn LÆ°u tránh việc ác nhân dùng sở há»c đó đối phó lại bổn môn, hoặc tìm cách trao trả cho cách phái nếu ngÆ°á»i các phái không hỠđối địch vá»›i bổn môn.
Hoàng Kim hoán gật đầu nói thêm vá»›i Mạnh Äạt Nhân :
- Nghiêm lệnh của bổn môn là nhÆ° vậy ngÆ°Æ¡i đừng trách ta sao ta bá»—ng thay đổi thái Ä‘á»™ từ khi biết ngÆ°Æ¡i am hiểu võ há»c thất truyá»n của các phái.
Mạnh Äạt Nhân thoáng lặng ngÆ°á»i trầm ngâm :
- Qua những gì bá»n há» vừa cay cú nói vá»›i nhau dÆ°á»ng nhÆ° bá»n ngÆ°á»i Cá»­u U Ma Bà sau đó lần lượt Ä‘á»u bị thiệt mạng và di há»c của há» gần đây má»›i lá»t vào tay bồn ngÆ°á»i Cổ Mỹ Kỳ. Cụ thể lúc Cổ Mỹ Kỳ còn là nguyên phối của Lôi lão, mụ vẫn chÆ°a có được di há»c này.
Lôi Äồng miá»…n cưỡng đáp lá»i :
- Kỳ thá»±c cho đến tận bây giá» ta vẫn chÆ°a thể hiểu vì sao mụ lại thay đổi tâm tánh. TrÆ°á»›c kia mụ đâu có nhÆ° vậy? Và ta nghÄ© có lẽ là do võ há»c Cá»­u U gây ra. Vì khi ta tình cá» gặp lại mụ chí ít mụ đã luyện võ công Cá»­u U hÆ¡n mÆ°á»i năm.
Mạnh Äạt Nhân buá»™t miệng há»i :
- Tính đến nay thì được bao nhiêu năm?
Lôi Äồng đáp :
- Xấp xỉ hai mươi năm!
Mạnh Äạt Nhân nhíu mày :
- Vậy là khoảng thá»i gian mụ có giao tình vá»›i Tôn Bằng.
Lôi Äồng giật mình :
- Tôn Bằng? Ngươi muốn nói đại cửu của ngươi?
Chàng thở ra :
- Không sai! Câu chuyện đã được tại hạ thuật cho lão nghe khi còn ở Hắc Thạch đảo, vẫn còn thiếu má»™t phần mãi sau này tại hạ tình cá» má»›i biết. Äó là giữa mụ há» Cổ và Tôn Bằng cÅ©ng có má»™t thá»i ân ái mặn nồng, mà theo lá»i chì chiết của mụ thì đó là để Tôn Bằng tạm quên Ä‘i mối tình tuyệt vá»ng giữa y và gia mẫu.
Hoàng Kim Hoán trố mắt :
- Tôn Bằng là đại cửu của ngươi, sao y lại có mối tình vụng trộm với mẫu thân của ngươi được?
Mạnh Äạt Nhân gượng cÆ°á»i :
- Tại hạ nghÄ© rằng chỉ có má»™t cách lý giải là giữa gia mẫu và Tôn Bằng không thật sá»± có tình huynh muá»™i. Má»™t trong hai ngÆ°á»i có ngÆ°á»i từng được Tôn gia nhận làm dưỡng tá»­ có thể là gia mẫu cÅ©ng nên.
Lôi Äồng bá»—ng có phần dè dặt :
- Nếu thật sự có chuyện này ta nghĩ ta có thể giúp ngươi một manh mối.
Mạnh Äạt Nhân Ä‘á»™ng tâm :
- VỠchuyện gì?
Lão đáp :
- Có liên quan đến cái chết của song thân ngươi.
Mạnh Äạt Nhân giật mình :
- Mụ Cổ Mỹ Kỳ để lá»™ Ä‘iá»u gì?
Lôi Äồng tá» vẻ khó khăn :
- Sau khi gặp lại và cố khuyên bảo mụ tình cá» ta biết được mụ có má»™t thá»i gian díu vá»›i má»™t gã tên là Tôn Bằng. Có thể nói ta đã ghen tuông nên tìm cách dò xét. Và ta vô tình bắt gặp cả hai Ä‘ang lén lút bày tá»...
Mạnh Äạt Nhân vá»™i há»i lảng sang chuyện khác, tránh cho việc Lôi Äồng khó xá»­ :
- HỠbàn định mưu mô gì?
- Chúng nhắc đến quyển cổ thư Vạn Vật Quy Nguyên kinh.
- Äó là quyển Vạn LÆ°u do gia phụ tình cá» mua vá».
Lôi Äồng giật mình :
- Thảo nào...! Vì lúc đó ta chÆ°a biết quyển cổ thÆ° lại có tầm quan trá»ng nhÆ° vậy nên chẳng để tâm. Còn mụ ác phụ có lẽ mụ cÅ©ng chỉ má»›i nghi ngá» nên có bảo Tôn Bằng phải cố gắng tìm hiểu. Bây giá» nghÄ© lại ta Ä‘oan chắc Tôn Bằng có liên quan đến cái chết của song thân ngÆ°Æ¡i.
Mạnh Äạt Nhân thở dài :
- Vá» chuyện này tại hạ đã rõ rồi. NhÆ°ng hung thủ không chỉ có má»™t ngÆ°á»i. NhÆ° má»i ngÆ°á»i vừa nghe, phát hiện bí kíp và lập mÆ°u là lão Từ Nhất Äông, thi hành kế mÆ°u và làm gia mẫu mất mạng là mụ Cổ Mỹ Kỳ và Tôn Bằng. Riêng gia phụ thì bị má»™t ngÆ°á»i che kín mặt hạ thủ, mụ Cổ Mỹ Kỳ tuy có mục kích nhÆ°ng vẫn không biết đó là ai.
Nghe thế, Trầm Bội Uyển cảm thấy mủi lòng :
- Muá»™i thật không ngá» tình cảnh của huynh lại bi thÆ°Æ¡ng đến vậy. Và muá»™i hoàn toàn thông cảm hiểu rõ vì sao huynh chợt có ná»—i Ä‘am mê võ há»c kỳ lạ dù là lá»ai võ há»c nào. Kẻ thù của huynh quả nhiên không phải hạng dá»… đối phó.
Lần đầu tiên Trầm Bá»™i Uyển có cách xÆ°ng hô quá thân mật vá»›i Mạnh Äạt Nhân, ba lão nhân Trầm Quân, Hoàng Kim Hoán và Lôi Äồng nhìn nhau đầy e ngại.
Há» chỉ tạm quên khi nghe Mạnh Äạt Nhân vụt kêu lên :
- Có biến rồi!
DÄ© nhiên ai cÅ©ng hiểu là Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang Ä‘á» cập đến Quá»· cung. Há» Ä‘Æ°a mắt nhìn và chỉ thấy ba nhân vật Ä‘ang hoảng hốt lao ra từ Quá»· cung.
Không thấy mụ Cổ Mỹ Kỳ xuất hiện, Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang kinh nghi thì nghe Nhất Trần đạo trưởng vừa bá» chạy thục mạng vừa hô hoán :
- Có lẽ chúng ta đã nghi cho Cổ nhị tỷ. Phen này Cổ nhị tỷ e rằng khó toàn mạng...
Vút!
Nghe tiếng Ä‘á»™ng Mạnh Äạt Nhân quay lại thì chỉ kịp nghe Hoàng Kim Hoán cố gá»i theo Lôi Äồng :
- Lôi lão đệ mau quay lại! Äừng hành Ä‘á»™ng hồ đồ vậy!
Mạnh Äạt Nhân thá» dài, vậy là Lôi Äồng vẫn lo cho Cổ Mỹ Kỳ Ä‘ang cố Ä‘uổi theo Nhất Trần đạo trưởng để há»i cho minh bạch Ä‘iá»u gì đã xảy ra cho mụ.
Vô Cá»±c lão nhân và Cung chủ Äịa Khuyết cung cÅ©ng phân khai ai nấy chạy có vẻ nhÆ° Ä‘iá»u gì trong Quá»· cung vẫn còn làm cho cả hai kinh tâm bạt vía.
Cung chủ Äịa Khuyết cung chạy đâu không chạy lại chạy vá» phía bá»n ngÆ°á»i Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang ẩn thân.
Vì ngỡ không có ngÆ°á»i dò xét lão bá»—ng mở khăn che mặt ra để lau qua khuôn mặt vẫn còn Æ°á»›t đẫm mồ hôi lạnh.
Mạnh Äạt Nhân đứng bật dậy và bất ngá» lao ra khiến Hoàng Kim Hoán và Bá»™i Uyển dù có thấy cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng phản ứng.
Phát hiện Mạnh Äạt Nhân lão Cung chủ giật nảy ngÆ°á»i :
- Hóa ra là ngươi...
Mạnh Äạt Nhân phẫn ná»™ gầm vang :
- Hà Tá»­ Giang! Thì ra Cung chủ Äịa Khuyết cung là lão. CÅ©ng chính lão đã sát hại phụ thân ta. Từ Nhất Äông! Hà Tá»­ Giang! Dù lão có tính danh nhÆ° thế nào cÅ©ng phải Ä‘á»n mạng cho gia phụ. Äỡ!
Vù...
Nhìn chưởng kình do Mạnh Äạt Nhân quật ra trong cÆ¡n giận dữ không khác nào công phu của ngÆ°Æ¡i lần đầu tiên tập võ, Trầm Bá»™i Uyển đứng phắt dậy và định lao ra tiếp trợ.
NhÆ°ng Hoàng Kim Hoán nhanh tay ngăn nàng lại kèm theo cái lắc đầu tuyệt vá»ng :
- Quá muộn rồi!
Cùng má»™t lúc vá»›i câu nói này của lão Hoàng lão Cung chủ Äịa Khuyết cung được Mạnh Äạt Nhân nhận diện là Hà Tá»­ Giang cÅ©ng bật lên tiếng gầm ná»™ khí xung thiên :
- Là ngươi tự tìm chết!
Và lão tung má»™t lá»±c đạo nhu hòa vá» phía Mạnh Äạt Nhân.
Viu....
Äả quá muá»™n cho Mạnh Äạt Nhân nhận ra ná»™i lá»±c cÅ©a bản thân lúc này chỉ nhÆ° con thiêu thân tá»± lao đầu vào lá»­a Ä‘á» khi phải đối phó vá»›i chưởng lá»±c Vô Minh của thù nhân.
Hai mắt Mạnh Äạt Nhân vụt tối sấm vá»›i cảm nhận Ä‘Æ°á»ng vào Quá»· Môn Quan Ä‘ang rá»™ng mở.
Và đúng vào lúc này chí cầu sinh bá»—ng giúp Mạnh Äạt Nhân kịp có má»™t phản ứng vi diệu. Mạnh Äạt Nhân vụt chuyển dịch thân hình.
Vút!
Bùng! Tuy thoát chết nhÆ°ng dÆ° kình vẫn làm Mạnh Äạt Nhân lảo đảo.
Hà Tử Giang bỗng lướt đến :
- GiỠđây Vạn Quỷ Ảnh cũng không giúp gì được cho ngươi. Hãy mau nạp mạng!
Viu...
Má»™t ngá»n kình Vô Minh nhu hòa liá»n bao trùm toàn thân Mạnh Äạt Nhân Mạnh Äạt Nhân biến sắc và rúng Ä‘á»™ng tâm can.
Chợt hoàng Kim Hoán xuất hiện vá»›i tiếng gầm long trá»i lở đất :
- Chá»› vá»™i đắc ý! Äỡ!
Ào... Ào...
Sự xuất hiện của Hoàng Kim Hoán làm cho Hà Tử Giang phải một phen nao núng.
Tuy nhiên đôi mắt của lão vụt lóe lên tia nhìn ác Ä‘á»™c. Và lão ngoài việc giữ nguyên chiêu chưởng Vô Minh quyết hạ thủ Mạnh Äạt Nhân thì tả kình của lão còn bật ra má»™t chiêu công đặc dị tận lá»±c ngăn đở chưởng kình vừa xen vào của lão Hoàng :
- Lại là Thần môn? Äỡ!
Ào... Ào...
Mạnh Äạt Nhân dù Ä‘ang bối rối cố tránh thoát phạm vi uy lá»±c của chiêu chưởng Vô Minh nhÆ°ng vẫn bật lên tiếng kêu thảng thốt khi nhìn thấy chiêu công đặc dị do Hà Tá»­ Giang vừa vận dụng để đối phó lão Hoàng :
- Quả nhiên lão đã đắc thủ bí kíp Vạn Lưu. Công phu Thần Long Bái Vỹ của Cái bang này...
Lá»›p nhu kình Vô Minh đã đến hồi trói buá»™c bóp nghẹn toàn bá»™ những gì Mạnh Äạt Nhân định nói và sinh mạng của Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng đã đến lúc bị hít chặt vào trong vòng tay tá»­ thần.
Trầm Bội Uyển xuất hiện thật đúng lúc với tiếng thét đầy khẩn trương :
- Mạnh huynh mau cố lùi lại! Muội đến đây.
Nàng lập tức hiện thân đứng án ngữ trÆ°á»›c mặt Mạnh Äạt Nhân vá»›i má»™t chiêu công hoàn toàn liá»u lÄ©nh.
Vù...
Má»™t tia linh cảm chợt đến vá»›i Mạnh Äạt Nhân, Trầm Bá»™i Uyển tuy không là đối thủ nhÆ°ng vẫn quyết Ä‘em sinh mạng bản thân hầu chi trì sinh mạng cho chàng.
Và ná»—i niá»m ân hận cÅ©ng chợt đến vá»›i Mạnh Äạt Nhân. Chỉ má»™t lúc hồ đồ Mạnh Äạt Nhân thiếu bản lãnh kiá»m chế sắp Ä‘em đến hệ lụy thảm khốc cho Trầm Bá»™i Uyển.
Không thể để cho nàng uổng mạng. Mạnh Äạt Nhân nghÄ© nhÆ° thế và lập tức dùng chút thân lá»±c còn sót lại đẩy Trầm Bá»™i Uyển ra phía ngoài :
- Trầm muội, ta...
Äó là hành Ä‘á»™ng quá Æ° muá»™n màng của Mạnh Äạt Nhân.
Ầm!
Toàn thân kinh mạch nhÆ° bị vỡ vụn và Mạnh Äạt Nhân thật sá»± kinh tâm khi nhìn thấy Trầm Bá»™i Uyển cÅ©ng Ä‘ang nhÆ° thuyá»n say sóng, vừa thổ huyết vừa lảo đảo không ngừng.
Trầm Quân lão nhân tất bật chạy đến vừa đón đỡ Bội Uyển vừa gào :
- Uyển nhi! Uyển nhi!
Äúng lúc này chưởng kình giá»­a Hoàng Kim Hoán và Hà Tá»­ Giang cÅ©ng chạm nhau tạo thành tiếng chấn kình kinh thiên Ä‘á»™ng địa.
Ầm!
NhÆ° hổ dữ quyết không để xổng con mồi Hà Tá»­ Giang nhân đà chấn kình Ä‘Æ°a đẩy chợt nhÆ° cÆ¡n lốc lao vá» phía Mạnh Äạt Nhân :
Nạp mạng!
Ào...
Thù nhân xuất hiện trong bá»™ dạng hung thần ác sát Mạnh Äạt Nhân kể nhÆ° bị du vào tá»­ lá»™.
Má»™t ý nghÄ© chợt đến Mạnh Äạt Nhân vá»™i phục ngÆ°á»i xuống và lăn dài theo ná»n đất nghiêng.
Ào...
Chưởng đoạt mạng của Hà Tử Giang vậy chỉ quật vào nên đất.
Ào..
DÆ° kính tác Ä‘á»™ng khiến cho Mạnh Äạt Nhân lăn nhanh thêm.
Äang lăn nhanh Mạnh Äạt Nhân bá»—ng nghe Hoàng Kim Hoán bật lên tiếng hô hoán kinh hoàng :
- Khổng Gia Lập? Ngươi cũng đến nữa sao?
Tâm trí Mạnh Äạt Nhân chợt quay cuồng khi nghe tràng cÆ°á»i ngạo mạn của Khổng Gia lập ngang nhiên vang lên :
- Hoàng Kim Hoán! Chưa bắt được ngươi vỠxử trị Môn chủ nào có lệnh triệt thoái. Phen này đến sinh mạng Hoàng lão nhi ngươi cũng khó bảo toàn, còn mong gì bảo vệ cho Trầm lão tặc. Hãy mau theo Khổng mỗ hồi sơn... Ha... ha...
Trong khi đó nếu ở phía Hoàng Kim Hoán và Trầm lão nhân Ä‘ang lâm vào thế hiểm nghèo thì ở phía này Hà Tá»­ Giang vẫn hùng hổ quật kình liên tục vào Mạnh Äạt Nhân :
- Tiểu tá»­ chạy đâu cho thoát! Äỡ! Äỡ!
Ào... Ầm!
Vù... Ầm!
Lúc sinh mạng Ä‘ang nhÆ° chỉ mành treo chuông Mạnh Äạt Nhân chợt có cảm nhận toàn thân nhÆ° vừa bị ai đó chá»™p vào và nhấc bổng lên cao.
Sá»± thật đã minh chứng Ä‘iá»u này Mạnh Äạt Nhân bá»—ng nghe Hà Tá»­ Giang bật rống phẫn ná»™ :
- Môn chủ Thần môn? Tiện nhân ngÆ°á»i còn dám Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng xuất hiện đối địch cùng bổn Cung chủ Æ°?
Và nhân vật vừa bất kỳ xuất hiện liá»n bật cÆ°á»i lanh lảnh :
- Hà Tá»­ Giang! NgÆ°Æ¡i tưởng đến bây giá» bản nhân má»›i biết ngÆ°Æ¡i là Hà Tá»­ Giang từng Ä‘á»™i lốt Từ Nhất Äông sao? NgÆ°Æ¡i còn quá ngạo mạn, tưởng bản nhân khiếp sợ bí kíp Vạn LÆ°u giả mạo? Ha... ha... tất cả Ä‘á»u không ngoài sá»± sắp xếp của bản nhân. Äâu phải ngẫu nhiên gã đồ gàn há» Mạnh lÆ°u ngụ ngay bên cạnh ngÆ°Æ¡i tình cá» có được quyển cổ thÆ° kỳ bí? Nào ngÆ°Æ¡i hãy mau tỉnh ngá»™ lại Ä‘i nào. Và bản nhân Ä‘ang cần những ngÆ°á»i ná»™i thủ nhÆ° ngÆ°Æ¡i để...
Mạnh Äạt Nhân càng nghe càng lạnh khắp ngÆ°á»i.
Và câu nói của mụ Môn chủ Thần môn đột ngột chấm dứt bởi một tiếng quát như sấm động chợt vang lên từ phía sau mụ :
- Xú phụ yêu ma đáng chết! Lôi mỗ quyết trừ diệt ngươi.
Ào...
Mụ Môn chủ quay phắt lại :
- Lôi Äồng! NgÆ°Æ¡i là kẻ thứ hai sau Äá»— lão nhị phải trả lại công bằng cho bản nhân. Xem đây!
Mụ bất ngá» ném Mạnh Äạt Nhân vào ngá»n kình đầy uy lá»±c được Lôi Äồng quật đến.
Vụt...
Vậy là hết. Mạnh Äạt Nhân vừa có ý nghÄ© này bá»—ng thấy Lôi Äồng chợt có phản ứng vi diệu.
Là lão Ä‘ang lanh lẹ quật kình ra khi thấy mụ Môn chủ dùng Mạnh Äạt Nhân nhÆ° vật thế mạng lão chợt uốn cong cổ tay biến kình đó thành lá»±c đạo đủ để hất bổng Mạnh Äạt Nhân lên cao và còn chênh chếch bay ngược vá» phía sau lão.
Bung!
Mạnh Äạt Nhân nhỠđó mà thoát thân tuy toàn mạng nhÆ°ng toàn thân bị chấn Ä‘á»™ng khiến thần trí lập tức chìm vào cõi vô thức.
Trong cÆ¡n mÆ¡ hồ cuối cùng Mạnh Äạt Nhân chỉ còn nghe má»—i má»™t tiếng quát ác Ä‘á»™c của mụ Môn chủ Thần môn :
- Lão Lôi ngÆ°á»i trúng kế của bản nhân rồi. Nạp mạng! Ha... ha...
Tài sản của aspirin

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèàëîã, ìàìáà, ìàðàôîí, truyen van luu quy tong, vaÌ£n lÆ°u qut tông, van luu quy mon, van luu quy tong



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™