Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 210: Không chết không ngớt
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Trần Thanh Đế cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi lên lầu, đi đến phòng ngủ của mình.
Con mẹ nó, ngươi cho lão tử nhìn cái gì? Lữ gia mới là địch nhân của ngươi, cùng lão tử có quan hệ gì? Các ngươi phải làm cho Lữ gia kinh ngạc, cái kia mới có thể thể hiện ra thực lực Sơn Khẩu Tổ các ngươi.
Cho lão tử xem? Có cái rắm dùng?
Mặc dù nói, người nhục nhã ngươi, đoạt nữ nhân của ngươi, ở trước mặt mọi người đánh ngươi kia, là ca ca ta dịch dung giả mạo Lữ Đông, cùng Lữ gia nửa xu quan hệ cũng không có.
Nhìn Trần Thanh Đế biến mất ở trên lầu hai, Tá Đằng Trung Càn nghiến răng nghiến lợi không thôi.
Vết sẹo, lần nữa bị vạch trần.
- Tá Đằng Thiếu tổ trưởng đúng không? Hiện tại Trần đại thiếu chúng ta bề bộn nhiều việc, mời ngươi ly khai.
Lúc này, Liễu Nhất Thôn mặt không biểu tình nhìn Tá Đằng Trung Càn nói.
Người Nhật Bản, Liễu Nhất Thôn là phi thường thống hận.
Trước kia, thành viên Huyết Nhận ở Linh Vụ Sơn bị giết, là Ninja Nhật Bản làm. Ai biết rõ, có phải là người của Sơn Khẩu Tổ hay không?
Cho dù là không phải, Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu là thành viên Huyết Nhận, đều không chào đón Tá Đằng Trung Càn, cũng bởi vì hắn là người Nhật Bản.
Không chỉ có Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu, những quân nhân bên ngoài cũng là như thế.
Tá Đằng Trung Càn tới nơi này, là dẫn theo không ít người tới, cuối cùng, cũng chỉ để cho một mình hắn tiến vào biệt thự, Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu còn tự mình giám thị.
Như nhìn phạm nhân vậy.
Có ý kiến?
Có ý kiến ngươi cút ngay cho thoáng, Trần gia chúng ta không chào đón ngươi.
Sau khi trở lại phòng ngủ, Trần Thanh Đế mở TV, mở ra kênh tin tức, nhìn xem nội dung đưa tin, trên mặt Trần Thanh Đế lóe ra hàn mang.
- Cha đã động thủ, Quân Thần quả nhiên là Quân Thần, đủ sắc bén, đủ khí phách, đủ uy vũ.
Trần Thanh Đế xem tivi, trong nội tâm tán thưởng không thôi:
- Bất quá, đúng như ta sở liệu, dưới sự bảo vệ cực lực của Lữ Văn, Lữ Bất Phàm chỉ là có chút vết bẩn trên người mà thôi.
Cháu trai Trần lão gia tử, con trai của Quân Thần Trần Chấn Hoa bị giết, mà người hạ lệnh chính là thiên tài Lữ gia Lữ Bất Phàm. Động thủ lại là hoàn khố Lữ gia Lữ Hậu Tích.
Lữ Hậu Tích, bị phán án tử hình.
Những chuyện này, cũng không phải chỗ truyền thông chú ý, tất cả ánh mắt của bọn hắn đều tập trung ở trên người Lữ gia thiên tài Lữ Bất Phàm.
Một tiểu hoàn khố, bị phán án tử hình, có cái gì quá không được hay sao? Ở bình thường, bởi vì Lữ Hậu Tích là người Lữ gia, còn có thể bị chú ý, nhưng bây giờ bất đồng.
Đây không phải còn có một Lữ gia thiên tài Lữ Bất Phàm sao?
Về phần Lữ Hậu Tích, chỉ là một kẻ chết thay mà thôi, người sáng suốt liếc mắt liền có thể nhìn ra.
- Trần gia cùng Lữ gia, đây là hai siêu cấp gia tộc. Một phương là đại lão quân đội, một phương có lực ảnh hưởng cực lớn trên chính trị.
Trên TV, một phóng viên dáng người cao gầy, tướng mạo không tệ, đưa tin nói:
- Lữ gia Lữ Hậu Tích bị phán án tử hình, Lữ gia thiên tài Lữ Bất Phàm để lại vết bẩn không thể xóa nhòa.
- Lữ gia chỉ là chết một thiếu gia ăn chơi, mà Trần gia lại chết một nhân tài, Trần gia sẽ bỏ qua như vậy sao?
Người phóng viên này nói nhanh:
- Lữ gia thiên tài Lữ Bất Phàm để lại chỗ bẩn trên đường nhân sinh, nhất định cả đời không có thành tựu cao, ít nhất không đạt được Lữ gia kỳ vọng, Lữ gia sẽ bỏ qua sao?
- Ngay cả phóng viên cũng có thể nhìn sâu như vậy, kế tiếp tất nhiên là một hồi gió tanh mưa máu.
- Lữ gia phẫn nộ, có lẽ đã ra chiêu rồi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Không biết, bọn hắn sẽ từ phương diện nào ra tay.
Dùng lực ảnh hưởng của Lữ gia trong quân đội, muốn động đến Trần gia, cái kia không thể nghi ngờ là nói chuyện hoang đường viển vông. Cùng như Trần gia muốn ở chính trị động đến Lữ gia, cũng là như thế.
- Lữ gia ở chính trị có lực ảnh hưởng cực lớn, những người Trần gia theo chính trị kia, chỉ sợ sẽ không dễ chịu.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thực sự không quan tâm.
- Phanh! Phanh...
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa liên tiếp vang lên.
- Tiểu muội, sao em đột nhiên trở lại rồi?
Trần Thanh Đế mở cửa, thình lình phát hiện là Trần Hương Hương gõ cửa, Lâm Tĩnh Nhu cũng ở bên cạnh.
Trần Hương Hương là hẹn cùng Lâm Tĩnh Nhu, cùng đi dạo phố. Lúc này mới bao lâu, Trần Hương Hương đã trở lại rồi, ngay cả Lâm Tĩnh Nhu cũng cùng đi qua.
- Đại ca, anh ở nhà thật sự là quá tốt, cha gọi điện thoại tới tìm anh có việc gấp.
Trần Hương Hương thở dốc nói:
- Điện thoại di động của anh, em gọi không được, nên cùng chị Tĩnh Nhu trở về.
- Điện thoại di động của ngươi gọi không thông, ngươi còn cầm điện thoại làm gì?
Lâm Tĩnh Nhu trừng mắt, rất là khó chịu nói:
- Viên mập mạp mua cho ngươi mười bộ điện thoại, một cái hết pin, chẳng lẽ tất cả đều hết pin rồi?
Mười chiếc điện thoại, cùng một số, coi như là một bộ trong đó hết pin, chín cái khác luôn luôn một cái có thể nối thông. Điện thoại gọi không thông, cái kia chỉ có thể nói, mười cái đều hết pin.
- Ách... Cái kia, mười cái điện thoại đều không có pin rồi.
Trần Thanh Đế ngượng ngùng cười cười. Trong lòng của hắn lại phi thường tinh tường, không phải điện thoại không có pin, mà là mười cái điện thoại đều bị ném vào bên trong Càn Khôn Đỉnh.
Bên trong Càn Khôn Đỉnh, là che đậy hết thảy, điện thoại căn bản là không có tín hiệu, có thể đả thông mới là lạ.
Nếu thật có thể đả thông, chuông điện thoại di động vang lên trong đan điền của Trần đại thiếu, đây chính là phi thường dọa người.
- Cha ở địa phương nào?
Trần Thanh Đế nhíu mày, đây mới là chuyện hắn quan tâm. Hắn biết rõ, Lữ gia đã ra tay, Trần gia gặp phiền toái.
- Tại quân khu đại viện.
Trần Hương Hương hít sâu một cái, hô hấp bình ổn lại:
- Cha tìm anh rất gấp, anh vẫn là nhanh đi đi. Cha lại gọi điện thoại đến.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 211: Thân thích của nàng đã đến?
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Lúc này điện thoại của Trần Hương Hương vang lên, lấy ra xem xét, quả nhiên là Trần Chấn Hoa gọi tới.
- Cha, con đã về đến nhà rồi. Anh đang ở nhà, đang ở trước mặt con.
Nói xong, Trần Hương Hương đưa điện thoại di động cho Trần Thanh Đế, nói ra:
- Cha bảo anh nghe máy.
Tiếp nhận điện thoại, Trần Thanh Đế bình thản nói:
- Cha, tìm con có chuyện gì không?
- Ít nói nhảm thôi, hiện tại, lập tức, cút ngay tới đây cho ta, nếu không xem lão tử thu thập ngươi như thế nào.
Chỉ nghe đầu điện thoại bên kia, Trần Chấn Hoa một hồi gào thét:
- Bảo Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu đi cùng ngươi.
Cũng không đợi Trần Thanh Đế trả lời, Trần Chấn Hoa trực tiếp cúp điện thoại.
Khiến cho Trần Thanh Đế như lọt vào trong sương mù.
Choáng nha, trong lòng ngươi khó chịu, tìm ta trút giận làm cái gì? Nhi tử là nơi lão tử trút giận sao?
Khục khục... Xem ra là đúng rồi.
- Hương Hương, anh đi quân khu đại viện.
Trả điện thoại di động lại cho Trần Hương Hương, Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Em cùng Lâm Tĩnh Nhu tiếp tục chơi đi.
Lữ gia giao chiến cùng Trần gia, cho dù cho Lữ gia một trăm cái lá gan, cũng không dám đối phó Trần Hương Hương. Huống chi, bên cạnh còn có Lâm Tĩnh Nhu.
Đã đắc tội Trần gia, rất có tư thế không chết không ngớt, hiện tại Lữ gia cũng không dám đắc tội Lâm gia.
Bằng không thì Lữ gia sẽ xong đời.
Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu là thành viên Huyết Nhận, sức chiến đấu tuyệt đối là hai cái mạnh nhất trong những quân nhân bên ngoài kia. Trần Chấn Hoa lại để cho hai người bọn họ theo tới, rất hiển nhiên là lo lắng cho an nguy của Trần đại thiếu.
Trần Chấn Hoa phẫn nộ, cũng không có mất đi lý trí.
- Đại ca, hình như cha rất tức giận, em cũng muốn đi cùng với anh.
Trần Hương Hương nhịn không được nói. Hôm nay Lữ gia cùng Trần gia khai chiến, với tư cách một phần tử của Trần gia, Trần Hương Hương ở đâu còn có tâm tư đi dạo phố.
Hiện tại Trần Chấn Hoa đang nổi nóng, nếu như muốn lấy Trần Thanh Đế trút giận, Trần Hương Hương vẫn có thể đi ra che chở.
- Xin lỗi, ta đi nghe điện thoại.
Lúc này, điện thoại Lâm Tĩnh Nhu vang lên, vẻ mặt áy náy đi tới một bên nghe điện thoại.
- Gia gia, có chuyện gì không? Nha. . . cháu đã biết, hiện tại cháu sẽ trở về.
Sau khi Lâm Tĩnh Nhu cúp điện thoại, nhíu mày, vẻ mặt áy náy nhìn Trần Hương Hương nói:
- Hương Hương, ông nội gọi chị trở về, chị. . .
- Chị Tĩnh Nhu, chị có việc thì đi đi. Em cùng đại ca về quân khu đại viện, chị không cần áy náy.
Trần Hương Hương rất thông minh, đương nhiên minh bạch đạo ý trong đó.
Trần gia cùng Lữ gia khai chiến, tuy Lâm gia cùng Trần gia giao hảo, nhưng mà dưới loại tình huống này, Lâm gia bọn hắn sẽ không thể tham dự vào trong đó.
Nếu không, sự tình sẽ càng náo càng lớn.
Lực ảnh hưởng của Lâm gia trong quân đội, tuy không bằng Trần gia, nhưng mà không sai biệt nhiều, đồng dạng cũng là đại lão.
Cho dù quan hệ giữa Lâm gia cùng Trần gia rất tốt, nhưng ở ngoài mặt cũng không thể tham dự việc này, bảo Lâm Tĩnh Nhu về nhà, chính là vì tránh hiềm nghi.
Đương nhiên, Lâm gia vụng trộm muốn làm như thế nào, cái kia chính là chuyện của Lâm gia rồi.
- Trần Thanh Đế, ngươi cẩn thận một chút cho bổn tiểu thư, hừ hừ.
Gia gia của nàng gọi điện thoại đến, nói thẳng rồi, Trần Thanh Đế kia thanh danh không tốt, ở chung với hắn thời gian dài, sẽ ảnh hưởng Lâm Tĩnh Nhu nàng. Mặc dù Lâm Tĩnh Nhu biết, đây chỉ là lí do thoái thác, nhưng mà nàng đối với Trần đại thiếu vẫn là rất oán niệm.
Choáng nha, nếu như không phải hắn lấn nam bá nữ, tên xấu rõ ràng, ông nội của ta như thế nào lại dùng lý do này bảo ta trở về?
Lý do khác, ta đều có biện pháp phản bác, có thể không quay về. Chỉ có cái này, ta là một chút biện pháp cũng không có.
- Hương Hương, gần đây Lâm Tĩnh Nhu là làm sao vậy? Chẳng lẽ có bệnh à?
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 212: Tới quân khu đại viện
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Một gã quân nhân chính khí nghiêm nghị khác, rốt cục nhịn không được cười ha hả.
Hai chiến hữu còn trẻ này, thật sự là quá khôi hài rồi, ngay cả loại 'thân thích' này cũng có thể nói thật tình như thế.
- Ha ha. . .
Có một cái dẫn đầu, những người khác đều bị kéo theo, cười như điên.
Càng làm cho mọi người ôm bụng cười to chính là, hai gã lính mới kia đều vẻ mặt khó hiểu, lộ ra vẻ rất vô tội.
Hình như là đang nói: chẳng lẽ chúng ta nói sai rồi? Tại sao các ngươi cười? Không phải Trần đại thiếu nói, thân thích của Lâm đại tiểu thư tới rồi sao?
Ách? Ách? Ách. . .
Hai lính mới này càng là như thế, mọi người cười càng thêm lớn, có người ngay cả nước mắt cũng chảy ra.
Mà Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu, đều ngay ngắn hướng Trần Thanh Đế nhếch lên ngón tay cái, vô cùng bội phục.
Đương nhiên, hai người bọn họ đều không có cười, lộ ra rất trấn định, rất lợi hại.
Với tư cách thành viên Huyết Nhận, đều có đủ năng lực nén nhịn cần thiết.
Bất quá, xem bọn hắn diện mục biểu lộ, bề ngoài giống như nhẫn vô cùng vất vả.
Không thấy được hai người bọn hắn, đều nghẹn đỏ lên hay sao.
Lâm Tĩnh Nhu vừa đi vào xe, cửa xe còn không có đóng, nghe được đám quân nhân nghị luận, cùng với mọi người cuồng tiếu, mặt ngọc của nàng càng đỏ hơn, đối với Trần Thanh Đế càng thêm thống hận.
- Trần Thanh Đế, Trần Thanh Đế, ngươi lại làm ta xấu mặt, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhất định.
Lâm Tĩnh Nhu cắn răng mở miệng, hung hăng đóng cửa xe lại, không ngừng đấm vào ghế dựa phía sau, để phát tiết phẫn nộ trong lòng mình.
- Đại ca, chị Tĩnh Nhu đi rồi, không có ai đi chơi với em nữa, em với anh cùng đi gặp cha.
Nhìn thấy Lâm Tĩnh Nhu ly khai, Trần Hương Hương mở miệng nói.
- Cũng tốt.
Lần này, Trần Thanh Đế không hề nghĩ ngợi đáp ứng.
Có Lâm Tĩnh Nhu ở đây, Lữ gia không dám làm cái gì với Trần Hương Hương. Bất quá, hiện tại Lâm Tĩnh Nhu đi rồi, ai cũng không dám cam đoan Lữ gia có thể giở trò quỷ hay không.
Lữ gia cùng Trần gia đã làm thành như vậy, cũng không quan tâm lại cương một ít.
Tùy ý nó cương, còn có thể cương đi nơi nào?
Giết một cái cũng là giết, giết hai cái cũng là như vậy.
Trần Thanh Đế biết rõ, Quân Thần Trần Chấn Hoa cũng nghĩ đến chuyện này, cho nên mới để cho Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu đưa hắn về quân khu đại viện.
Chính là để phòng ngừa Lữ gia hại Trần đại thiếu.
- Liễu Nhất Thôn, Lý Vưu, Quân Thần bảo các ngươi theo ta về quân khu đại viện.
Đi ra cửa, Trần Thanh Đế lớn tiếng nói:
- Các ngươi theo ta.
Rất hiển nhiên, Trần Thanh Đế vẫn là giả bộ như không biết Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu.
- Vâng, Trần đại thiếu!
Lúc này, Lý Vưu cùng Liễu Nhất Thôn nghẹn đỏ bừng mặt chấn động toàn thân, khôi phục bình thường, từ chỗ tối đi ra.
Quân nhân khác cũng đều trong nháy mắt này đình chỉ cười to, mỗi người biểu lộ nghiêm túc, trong ánh mắt nhìn về phía Lý Vưu cùng Liễu Nhất Thôn, đều tràn đầy hâm mộ.
Lý Vưu cùng Liễu Nhất Thôn là thành viên Huyết Nhận a, mục tiêu quân nhân khác phấn đấu, không phải là vì tiến vào Huyết Nhận sao?
Vô luận ngươi ưu tú cỡ nào, lợi hại cỡ nào, đỉnh tiêm cỡ nào, không tiến vào được Huyết Nhận, ngươi thủy chung đều là một binh lính bình thường.
Với tư cách một gã quân nhân, vô luận điều kiện của hắn chênh lệch bao nhiêu, kế cuối cỡ nào, nhưng bọn hắn đều có cùng một mơ ước, cái kia chính là hi vọng có một ngày, mình có thể tiến vào Huyết Nhận.
Vì tiến vào Huyết Nhận, mỗi một giây bọn hắn cũng không dám thư giãn, thời khắc liều mạng, không ngừng tăng lên chính mình, cố gắng dựa sát vào Huyết Nhận!
Ở trong quân, có một câu nói như vậy: binh không muốn tiến vào Huyết Nhận, vĩnh viễn không phải hảo binh, không phải hợp cách binh!
Do đó có thể thấy được, Huyết Nhận là một tồn tại cường đại bao nhiêu.
Huyết Nhận, đây chính là kiêu ngạo của Quân Thần, Trần Chấn Hoa.
Quân Thần a.
Xã hội hiện tại, chỉ có Trần Chấn Hoa được thừa nhận là Quân Thần.
- Cúi chào!
Nhìn xem Trần Thanh Đế cùng Trần Hương Hương lên xe, tất cả mọi người đều ngay ngắn cúi chào, trên mặt tràn đầy cung kính.
Đương nhiên, đối tượng bọn hắn kính trọng không phải hoàn khố Trần Thanh Đế, mà là Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu.
- Liễu Nhất Thôn, Lý Vưu, lực ảnh hưởng của các ngươi rất lớn a.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói. Hắn đương nhiên minh bạch, những quân nhân kia kính trọng là ai.
- Hắc hắc, cho Trần đại thiếu ngươi chê cười rồi.
Lý Vưu đang lái xe, cười hắc hắc, vẻ mặt kiêu ngạo. Hắn vì mình thân là một thành viên Huyết Nhận, mà cảm thấy kiêu ngạo tự hào.
Bất luận là một thành viên nào trong Huyết Nhận, cho dù là người làm bếp, cũng là tinh anh bên trong tinh anh.
- Xem ngươi đắc chí kia, ít nói nhảm đi, tập trung tinh lực lái xe.
Liễu Nhất Thôn ngồi ở ghế phụ trừng mắt nhìn Lý Vưu, lập tức quay đầu nhìn về phía Trần Thanh Đế, trên mặt chất đầy dáng tươi cười:
- Trần đại thiếu, lúc nào có rảnh dạy cho chúng ta mấy chiêu a?
- Có cơ hội ta sẽ dạy.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, thản nhiên nói.
- Ngao rống. . .
Lý Vưu đột nhiên phát ra một tiếng hưng phấn gầm rú, bọn hắn trông mong ngày hôm nay, đã rất lâu rồi.
- Con mẹ nó, lão tử nói ngươi không nghe thấy sao? Bảo ngươi hảo hảo lái xe, ngươi gọi cái rắm?
Liễu Nhất Thôn vỗ trên đầu Lý Vưu một cái, lập tức, chính mình lại cười như điên:
- Oa ha ha. . . Trần đại thiếu, chúng ta chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi.
- Liễu Nhất Thôn, ngươi đừng cho mình là đội trưởng, có thể hưng phấn, mà không cho lão tử cười.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 213: Toàn diện chèn ép
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Vẻ mặt Lý Vưu không phục nói:
- Đợi ngày nào đó lão tử vượt qua ngươi, xem lão tử giáo huấn ngươi như thế nào, hừ hừ!
- Ai, thật sự là hoài niệm tư vị bị giáo huấn, Lý Vưu a, ta rất là chờ mong đấy.
Trên mặt Liễu Nhất Thôn, lộ ra một bộ rất hung hăng càn quấy, rất cần ăn đòn.
- Trần đại thiếu, tiểu đệ ta có thể báo thù rửa hận, đánh nát mặt Liễu Nhất Thôn này hay không, toàn bộ trông cậy vào Trần đại thiếu ngươi rồi.
Lý Vưu bắt đầu chăm chú, nói ra:
- Trần đại thiếu, đến lúc đó đừng lưu tình, càng đừng cho ta mặt mũi gì, cứ huấn luyện chết ta cũng được.
- Ngươi cũng có mặt mũi? Luyện chết ngươi?
Liễu Nhất Thôn liếc mắt, cười hắc hắc, nói ra:
- Trần đại thiếu, ta không sợ chết, tùy ngươi luyện như thế nào đều được, kêu khổ chính là bọn hèn nhát.
. . .
Lữ gia, trong thư phòng Lữ Văn, mặt sắc Lữ Văn vô cùng âm trầm, nhìn Lữ Duẫn Cứu ở đối diện nói ra:
- Hiện tại Phàm nhi thế nào?
- Ba không cần lo lắng, thương thế của Phàm nhi đã triệt để ổn định, tu dưỡng một thời gian ngắn sẽ không có sự tình gì rồi.
Lữ Duẫn Cứu liên tục hồi đáp, sợ Lữ Văn phát hỏa.
Phải biết rằng, Lữ Văn là coi Lữ Bất Phàm trở thành hi vọng cho Lữ gia lớn mạnh. Mà bây giờ, Lữ Bất Phàm lại có vết bẩn không thể xóa nhòa.
Điều này cũng đã chú định, thành tựu tương lai của Lữ Bất Phàm tuyệt đối sẽ không quá cao.
Trừ khi. . . Có thể phá tan Trần gia, hoặc là Trần gia không hề so đo, tùy ý để Lữ gia xóa chỗ bẩn của Lữ Bất Phàm đi, mà không ra mặt ngăn cản.
Bất quá, có khả năng sao?
Muốn cho Trần gia không ra mặt ngăn cản, so với trực tiếp đánh Trần gia còn muốn khó hơn.
- Ân, con đi ra ngoài đi.
Lữ Văn phất phất tay, nhìn thấy Lữ Duẫn Cứu ly khai, nhìn bình phong trước mặt nói:
- Sự tình xử lý thế nào?
- Tiến triển độ coi như không tệ.
Lúc này, một gã trung niên nam tử tuổi hơn bốn mươi, từ sau tấm bình phong đi ra:
- Dùng năng lượng chính trị cùng tài lực khổng lồ của Lữ gia, toàn lực chèn ép con đường làm quan của người Trần gia, công ty phía dưới, đã làm ra một hiệu quả rất tốt.
- Trần gia, ở phương diện chính đàn căn bản là xa xa không bằng chúng ta, tài lực cũng không được.
Trung niên nam tử nhàn nhạt nói ra:
- Cục diện bây giờ, đủ để Trần Chấn Hoa đau đầu.
- Ân, nhớ kỹ, tập đoàn của Cổ Thiên Cầm là đối tượng trọng điểm chèn ép.
Lữ Văn nhẹ gật đầu, nói ra:
- Thu nhập kinh tế của Trần gia, chủ yếu là tập đoàn Cổ Thiên Cầm.
Trần gia, phương diện tài chính thật sự là không bằng Lữ gia. Dù sao, Trần lão gia tử là xuất thân quân nhân, Trần Chấn Hoa thì trở thành Quân Thần.
Nếu như không phải Trần Chấn Hoa cưới Cổ Thiên Cầm là nữ cường nhân kinh tế, kinh tế Trần gia đã có thể nguy cơ rồi.
Hiện tại nơi phát ra tài chính của Trần gia, trong đó có chín thành chín, đều là tới từ tập đoàn của Cổ Thiên Cầm.
Mặc dù nói, ba đứa con gái của Trần lão gia tử, có hai cái theo thương nghiệp, nhưng mà các nàng đều đã kết hôn rồi, đều có gia đình cùng sự nghiệp của mình.
Con gái đã gả đi ra ngoài, cũng không thể chiếu cố quá nhiều trong nhà a?
Cho dù hai con gái của Trần lão gia tử không có ý kiến gì, ủng hộ tài chính cho Trần lão gia tử, thì Trần lão gia tử cũng sẽ không tiếp nhận.
Lại nói tiếp, công ty của hai đứa con gái Trần lão gia tử, căn bản là không cách nào so sánh với tập đoàn của Cổ Thiên Cầm, cũng không phải là cùng một cấp độ.
Mà Lữ gia chỉ cần đánh tập đoàn Cổ Thiên Cầm, cũng chính là đánh vào yết hầu kinh tế của Trần gia.
Có thể đánh bại tập đoàn Cổ Thiên Cầm, Lữ gia muốn để cho hai đứa con gái của Trần lão gia tử suy sụp, đây còn không phải là chuyện đùa sao?
Căn bản chính là chuyện phất tay mà thôi.
- Tập đoàn Cổ Thiên Cầm, rất nhanh sẽ xảy ra vấn đề, đã bắt đầu hành động.
Trung niên nam tử, tự tin nói:
- Yết hầu kinh tế của Trần gia, kể cả công ty của hai đứa con gái Trần lão gia tử, đều sẽ xảy ra vấn đề.
- Ba huynh đệ của Trần Chấn Hoa, cùng cháu trai hiện tại thế nào?
Lữ Văn nhàn nhạt hỏi.
- Lão Đại cùng lão Tứ đều ở vào giai đoạn lên chức mấu chốt, bất quá, tất cả đều bị đè xuống. Lão nhị cũng là minh tranh ám đấu, rất nhanh sẽ có kết quả.
Trung niên nam tử thản nhiên nói:
- Về phần những cháu trai kia của Trần Chấn Hoa, không có một cái nào sẽ sống khá giả.
Trong quân đội, Lữ gia không làm gì được Trần gia, nhưng ở phương diện chính trị, còn không bị Lữ gia nắm mũi dẫn đi sao?
Thế lực của Trần gia trong quân đội, tuy Trần gia cũng có người theo chính trị, nhưng lực ảnh hưởng, coi như là tư cách xách giày cho Lữ gia cũng không đủ.
Đồng dạng, địa vị của Lữ gia ở quân đội, cũng là như thế.
- Hiện tại Trần gia, chỉ sợ đã loạn thành một đoàn rồi.
Trung niên nam tử mỉm cười, nói ra:
- Trần Thanh Đế ngài định xử trí như thế nào?
- Tạm thời không động cái phế vật kia, về sau còn nhiều cơ hội.
Lữ Văn trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Phải toàn diện chèn ép Trần gia, nhưng mà, ngươi cũng phải nắm giữ tốt hỏa hầu.
- Tôi minh bạch!
Trung niên nam tử nhẹ gật đầu.
- Ân, ngươi đi ra ngoài tiếp tục làm việc đi.
Lữ Văn khoát tay áo, nhìn xem trung niên nam tử ly khai, đứng lên thầm nghĩ:
- Đi nhìn Phàm nhi một chút, đây là một cơ hội rèn luyện nó tuyệt hảo.
Tuy Lữ Bất Phàm để lại chỗ bẩn, nhưng vẫn là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của Lữ Văn. Ở Lữ gia, cho dù là Lữ Bất Phàm để lại chỗ bẩn, nhưng thành tựu tương lai cũng là không ai bằng.
Mà Lữ Văn, cũng bởi vì xóa đi vết bẩn trên người Lữ Bất Phàm, nên mới khai chiến với Trần gia.
Bằng không thì Lữ Văn há có thể đem sự tình làm lớn như vậy?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 214: Trong nhà đã loạn
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Sự tình náo đến một bước này, đối với Lữ gia mà nói, tuyệt đối không phải chuyện tốt gì. Dù sao, hết thảy sai lầm đều ở Lữ gia, Trần gia là người bị hại.
Người Lữ gia các ngươi, giết người Trần gia, còn là con trai của Quân Thần. Trần gia công khai hành vi phạm tội của Lữ gia các ngươi, để cho hung thủ bị trừng phạt xứng đáng, chẳng lẽ đây là sai hay sao?
Đổi lại là Lữ gia Lữ Bất Phàm các ngươi bị người Trần gia giết, các ngươi sẽ làm như thế nào?
Đây hết thảy, vốn chính là Lữ gia các ngươi sai.
Nhưng mà, Lữ gia các ngươi vậy mà không phục, còn muốn trả thù Trần gia, rất có một tư thế bức Trần gia vào tử lộ.
Hơn nữa, Lữ gia các ngươi chỉ là chết một ăn chơi thiếu gia như Lữ Hậu Tích. Lữ gia thiên tài, Lữ Bất Phàm tuy để lại chỗ bẩn trong nhân sinh, nhưng không phải vẫn là sống hảo hảo hay sao?
Mà Trần gia thì sao?
Trần Phong Nhiên là Trần gia tiểu thiên tài, đã chết rồi.
Những chuyện này, Lữ Văn đương nhiên biết rõ, nhưng mà vì gia tộc của mình, hắn không thể không làm như vậy. Nếu như Lữ gia không chỉ có Lữ Bất Phàm là một thiên tài duy nhất, có thể làm cho Lữ gia càng trở nên mạnh hơn nữa.
Thì Lữ gia nhất định sẽ duy trì hiện trạng, Lữ Văn cũng sẽ không gấp gáp như vậy, cũng không phải làm như vậy.
Đáng tiếc không có.
Không có Lữ Bất Phàm, một ngày nào đó Lữ Văn qua đời, Lữ gia nhất định sẽ sa sút, cho dù không bị bài trừ ra khỏi chính đàn, cũng sẽ không còn có lực ảnh hưởng gì.
Lữ Văn vừa chết, Lữ Bất Phàm bởi vì lưu lại chỗ bẩn trong nhân sinh mà không cách nào thượng vị, Lữ gia nắm quyền ở chính đàn cũng sẽ triệt để mất đi.
Đã đến lúc kia, Lữ gia còn có thể sống sót hay không, cái kia đều là một vấn đề khó đoán.
Địch nhân của Lữ gia trên chính đàn, là có rất nhiều.
Lữ Văn có thể có được địa vị hôm nay, ngoại trừ thủ đoạn của hắn ra, dưới chân của hắn là bạch cốt như núi, không biết bao nhiêu người đã trở thành đá kê chân của hắn.
Nhất tướng công thành vạn cốt khô!
Tranh đấu trong Chính trị, thậm chí còn hơn cả trên chiến trường, khắp nơi đều tràn đầy nguy cơ. Chỉ cần hơi không cẩn thận, sẽ lâm vào vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không có ngày thoát thân.
Địch nhân của ngươi, sẽ không cho ngươi cơ hội xoay người.
Cừu gia có, đồng dạng, mạng lưới quan hệ của Lữ Văn cũng rất khổng lồ, môn sinh cũng có khắp nơi trên cả nước, quan hệ cực kỳ phức tạp.
Nhưng Trần gia cũng không phải là bùn nặn ra.
Trên chính đàn, Trần gia hoàn toàn không bằng Lữ gia, nhưng mà trong quân đội, Lữ gia so sánh với Trần gia, vậy thì ngay cả cái rắm cũng không tính một cái.
Trần gia cùng Lữ gia, mỗi người mỗi vẻ, thế lực có chỗ bất đồng, trận chiến này chỉ sợ sẽ đánh cho long trời lỡ đất.
...
- Tam ca, vấn đề này náo lớn hơn, anh em chúng ta đều bị anh làm phiền hà.
Quân đội đại viện, Trần gia, Tứ nhi tử Trần Chấn Hùng của Trần lão gia tử, vẻ mặt bất mãn nói:
- Báo cáo thăng chức của em đã viết xong rồi, cái này tốt rồi, tất cả đều là toi công bận rộn không nói, mặt cũng ném đi rồi.
Trần Chấn Hùng tuổi nhỏ nhất, đã gần bốn mươi, mượn nhờ năng lượng trong nhà, hơn nữa thủ đoạn của hắn cũng không tệ. Trần Chấn Hùng ở bên trong Lữ gia chèn ép, chỉ là đảm nhiệm chức thị ủy của một thành phố.
Bởi vì Lữ gia chèn ép, Trần Chấn Hùng làm chức thị ủy này đến hơn sáu năm. Trải qua không ngừng chạy quan hệ, thật vất vả sắp lên chức rồi, lại đột nhiên xuất hiện việc này.
Lên chức, lập tức vô vọng.
- Đúng vậy a, lão Tam, việc này em thật sự làm quá lớn.
- Lão Tam, nhị ca anh năm nay đã gần 50 rồi, cũng chỉ là một phó tỉnh trưởng. Hiện tại ngược lại tốt, ta còn có khả năng giáng chức.
- Tam ca, không phải làm em muốn nói cái gì.
Trần Gia Bích cũng mở miệng nói:
- Anh cũng biết, em và chồng kinh doanh một công ty rất không dễ dàng. Hiện tại ngược lại tốt, các công ty hợp tác trước kia, đồng thời rút vốn, anh nói chúng em tiếp tục kinh doanh như thế nào nữa chứ?
- Chị năm, chị coi như còn tốt, công ty của em cùng chồng, tùy thời gặp phải nguy hiểm đóng cửa.
Trần Gia Uẩn vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
- Tam ca, Phong Nhiên chết rồi, chúng ta đều rất khổ sở. Nhưng mà, anh cũng không thể vì vậy, lại để cho chúng em xui xẻo đi theo chứ?
Bình thường, huynh đệ tỷ muội bọn họ rất hòa thuận, nhưng mà, một khi uy hiếp đến ích lợi của bọn hắn, cũng sẽ biến thành như hiện tại.
Lợi ích, đối với người ở xã hội hiện tại mà nói, vĩnh viễn đều là đứng ở vị trí đầu tiên.
Cái gì chó má thân tình, đều là giả dối.
Không có ảnh hưởng đến ích lợi của bọn hắn, cái kia chính là huynh đệ tỷ muội, là một sữa đồng bào. Một khi đã có xung đột lợi ích, cái gì cũng không phải, thậm chí sẽ biến thành cừu nhân.
- Chú ba, cháu chỉ là vừa cất bước, liền gặp loại chuyện này. Chú ba, chú cũng phải vì những đồng lứa nhỏ tuổi chúng cháu mà suy nghĩ thoáng một phát chứ?
- Chú ba, công văn lên chức của cháu đang trên đường đi, thủ tục giao tiếp cũng làm tốt rồi, nhưng bây giờ đột nhiên như vậy. Chú ba, chú nói, hiện tại cháu nên làm cái gì bây giờ?
...
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người cũng bắt đầu công kích Trần Chấn Hoa, đều cho rằng đây hết thảy, tất cả đều là bị Trần Chấn Hoa làm liên lụy.
Ngươi muốn báo thù, chúng ta ủng hộ ngươi, nhưng mà, ngươi không thể bởi vì báo thù, ngay cả con đường làm quan, công ty của chúng ta đều bị ảnh hưởng đến a? Bị Lữ gia đả kích a?
- Tất cả im miệng cho ta.
Trần Chấn Hoa vỗ bàn, tức giận quát:
- Những tiểu tử các ngươi, cũng dám đối với lão tử la lối om sòm hay sao? Có phải sống không kiên nhẫn được nữa hay không?
Trần Chấn Hoa không dám mắng huynh đệ của mình, nhưng có thể giáo huấn đám cháu của mình.
- Lão Tam, bây giờ không phải là thời điểm em đùa nghịch uy phong.
Lão nhị Trần Chấn Trung cau mày, tiến lên một bước nói:
- Em ngẫm lại xem, như thế nào giải quyết chuyện này mới là chính sự, ở trước mặt tiểu bối phát sinh uy phong có được gì chứ?
- Giải quyết? Trần lão nhị, anh nói xem, giải quyết như thế nào? Làm sao có thể giải quyết?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius