Long Tiêu Diêu ở trong đan phương chọn lựa một số phối phương đan dược vô thuộc tính hắn không có. Công khai tiêu thụ đều là đan phương bình thường nhất, nhưng bởi vì dược thảo của Trường Sinh Giới phần nhiều đều là ở nhân giới không có, cho nên đan phương cũng khác biệt rất lớn với nhân giới.
Công pháp của nhân tộc trường Sinh Giới coi như truyền lưu xuống dưới tương đối đầy đủ, trong đó cũng có công pháp vô thuộc tính, có công pháp kế thừa của tiên nhân, còn có công pháp đặc biệt có huyết mạch thế gia, cũng có công pháp song tu pháp thể, thậm chí còn có công pháp cải tiến từ công pháp thu được của các chủng tộc khác, bởi vậy, chủng loại đan dược cũng đủ loại cái gì cần có đều có.
Mặc dù Long Tiêu Diêu thân thể cường hãn, nhưng đó cũng không phải là công pháp của người tu luyện Thể tu, mà là tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh hấp thu tinh huyết yêu thú cải tạo thể chất mang đến biến hóa về bản chất, không cần dùng các loại dược phẩm tăng cường luyện thể. Hơn nữa, với thể chất của hắn hiện giờ, dược phẩm luyện thể bình thường đối với hắn cũng không có hiệu quả gì lắm.
Bởi vì cấp bậc đan dược càng cao, đan phương cũng càng quý hiếm, dược thảo cũng càng khó thu thập, Long Tiêu Diêu mua đan phương đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là một loại dùng cho Tọa Chiếu Cảnh bậc thấp. Hơn nữa từ Thái Sơ Cảnh trở lên dược thảo của đan dược cũng không đồng đều. Hắn đều mua tất cả dược thảo còn sống để về sau có thể dùng luyện chế đan dược, cũng yêu cầu đan điếm tiếp tục thu thập các dược thảo còn thiếu khác.
Tổng kim ngạch của lần mua bán này đạt tới gần một ức linh thạch, làm cho lão bản đan điếm kiếm lời không ít linh thạch, tự nhiên mặt mày hớn hở, luôn miệng đáp ứng, đồng thời hứa hẹn sau này tất cả mua bán đều giảm chiết khấu chín phần trăm cho Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu ra khỏi đan điếm, liền rời phường thị đi ra bên ngoài Thiên Nguyên Thành. Trong nội thành Thiên Nguyên Thành cấm tu sĩ ngự khí phi hành, chỉ có thể dùng xe ngựa vận chuyển hành khách của phàm nhân. Tuy nhiên Thể tu bình thường đều dựa vào sức mình đi bộ. Dù lúc này hắn đã mất đi thần thông đi nhanh, nhưng hắn hấp thu thú hồn thân thể được cải thiện, hiệu quả vẫn còn như trước, nếu đi bộ với tốc độ cao nhất, tốc độ có thể so với sáu con ma thú.
Long Tiêu Diêu không muốn gây chuyện chấn động thế tục, bản thân cũng không có việc gì gấp, hắn chỉ tùy tiện lướt đi như đi dạo trong Thiên Nguyên Thành. Chẳng qua là Thiên Nguyên Thành chiếm diện tích thật rộng lớn, trong nội thành mà phạm vi đã có tới ba trăm dặm, cũng không phải trong lúc nhất thời có thể di chuyển ra ngoài được.
Hai canh giờ sau, Long Tiêu Diêu đi tới cửa thành của nội thành Thiên Nguyên Thành, tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ vừa rồi gặp ở trong đan điếm không ngờ còn đang chờ ở cửa thành. Vừa nhìn thấy hắn đi ra cửa thành lập tức tiến lên cản đường đi của hắn, cười lạnh nói:
- Tiểu tử! Ngươi chỉ là một Thể tu mà dám làm mất mặt mũi của ta, mau thành thật hai tay dâng ra đan dược, bồi thường thêm cho ta mười vạn linh thạch, ta tạm tha cho ngươi một mạng!
Người kia chỉ là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đương nhiên nhìn không ra tu vi của Long Tiêu Diêu. Hắn vốn là đệ tử trực hệ của gia tộc tu tiên Cam gia, hôm nay cùng hậu nhân của một vị phó Thành chủ đi Thiên Nguyên Thành để mua đan dược, vốn hắn định nhân cơ hội này tiếp cận, ai ngờ đan dược đều bị Long Tiêu Diêu mua sạch, cuối cùng cô gái kia chỉ có thể thất vọng mà về, bởi vậy hắn giận chó đánh mèo với Long Tiêu Diêu, lúc này định cướp bóc một phen.
Ở nội thành Thiên Nguyên Thành tuyệt đối không cho phép động thủ đánh nhau, một khi phát sinh tất nhiên sẽ bị Quản Lý Điện vấn tội. Còn ở ngoại thành thì quản lý tương đối lơi lỏng, chỉ cần khi động thủ không làm ra động tĩnh gì quá lớn, không đánh chết người, thì người quản lý Thiên Nguyên Thành sẽ không hỏi đến. Đương nhiên, nếu như giữa tu sĩ có sinh tử đại cừu quyết đấu hoặc luận bàn, nhất định phải đến lôi đài xây dựng bên trong thành, do người quản lý Thiên Nguyên Thành làm trọng tài chiến đấu công bình. Đương nhiên cũng có thể ra bên ngoài phạm vi Thiên Nguyên Thành tự mình giải quyết.
Đây đều là nguyên lão Thiên Nguyên Giới vì để tận lực tránh cho tranh đấu nội bộ mà quy định hạn chế. Nhân tộc ở Trường Sinh Giới vốn đã không phải là chủng tộc cường đại, nếu cứ tiếp tục hao tổn căn bản không thể sống yên ở Trường Sinh Giới, bởi vậy các loại tranh chấp, bất hòa thường đều là dùng võ lực giải quyết trên lôi đài, có trọng tài ở đây, chỉ cần nhận thua là có thể tránh khỏi thương vong, sau đó song phương không được tiếp tục lén lút trả thù.
Nhưng mà, loại chế độ này cũng không phải vạn năng, bản tính tham lam của nhân loại là khó có thể ngăn cản, vì mâu thuẫn ích lợi của cá nhân muôn hình muôn dạng. Hơn nữa cho dù lôi đài quyết đấu phân ra thắng bại, ích lợi phân phối tuy rằng có thể xác định từ đó, nhưng mâu thuẫn cũng không có khả năng nhờ vậy mà hóa giải. Chuyện lục đục cùng với tư đấu với nhau kỳ thật vẫn xảy ra như cơm bữa, hơn nữa giữa các gia tộc tu tiên lại xung đột không ngừng.
Thanh niên kia từ nhỏ đã sinh sống ở gia tộc tu tiên, đối với phương thức tư đấu ở Thiên Nguyên Giới đương nhiên rõ như lòng bàn tay. Nhưng thực tâm mà nói, hắn cũng không có ý định giết chết Long Tiêu Diêu, chỉ là tính dạy cho hắn một bài học sau đó đoạt lấy tài vật, bởi vậy hắn đã trước thời hạn chạy tới đại môn của nội thành chờ sẵn.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu đã sớm nhìn thấy người kia, chỉ là hắn thấy đối phương có một mình, nên cũng không quan tâm lắm. Ở nội thành tuyệt đối không thể tự đánh nhau, ngoại thành không được tùy tiện động thủ, quyết không cho phép giết người, đây là Thái Minh Quân lúc giới thiệu quy củ của Thiên Nguyên Thành đã cố ý nhắc nhở, cũng ám chỉ với hắn nếu đắc tội với cường địch có thể vào nội thành Thiên Nguyên Thành để tránh né.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy người kia đang ở ngoài cửa lớn nội thành chặn mình lại, biết đối phương vẫn chưa động sát tâm, chỉ là định cướp bóc và đả thương hắn. Đối phương không biết hắn, thậm chí không biết tu vi cùng nội tình của hắn, không ngờ lại dám tùy tiện chặn lại, điều đó cũng nói rõ đối phương tất nhiên có được bối cảnh thâm hậu, cũng chứng tỏ Thể tu ở Thiên Nguyên Giới căn bản không được coi trọng.
Người kia cũng thực giảo hoạt, biết Long Tiêu Diêu là Thể tu, cũng không chặn lại phía trước hắn, mà là ngự khí dừng lại ở trước hắn cách mặt đất hơn một trượng, trên mặt lộ vẻ cười lạnh khinh thường.
Thể tu trừ phi dạt tới Thiên Nhân Cảnh, đạt tới bản thân có thể dung hợp thành một thể cùng thiên địa, mới có thể tự chủ phi hành. Nếu không, chỉ có trước trang bị yêu đan và linh thạch kích hoạt Linh cụ mới có thể khống chế khí cụ phi hành để phi hành, phiền toái rất nhiều so với người tu tiên phi hành. Nếu muốn bay đến giữa không trung gần người tác chiến, cần thời gian dài chuẩn bị, thì lúc đó người tu tiên đã có dư thời gian ngự khí triển khai công kích rồi.
Long Tiêu Diêu vốn không hề quan tâm tới một gã tiểu bối Trúc Cơ Kỳ, rời nội thành là có thể điều khiển khí cụ phi hành, lúc này hắn lấy ra khí cụ phi hành bắt đầu trang bị yêu đan và linh thạch.
Người kia thấy bộ dáng Long Tiêu Diêu hờ hững như thế, không khỏi giận tím mặt, lập tức tế ra một thanh phi kiếm cấp linh khí trung phẩm đâm thẳng tới hướng đầu vai Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu thấy đối phương động thủ cũng không khách sáo chút nào, tay phải trực tiếp bắt lấy thanh phi kiếm gặt một cái. Thanh phi kiếm ngưng lại lập tức vặn vẹo thật giống như cái bánh quai chèo. Tiếp theo, hắn nhún mình nhảy lên, tung quyền đánh về phía bả vai người kia.
Người kia nhìn thấy phi kiếm lại bị Long Tiêu Diêu dùng tay không phá hủy, trong lòng kinh hãi có thể nghĩ mà biết. Lúc này hắn biết rằng mình trêu chọc phải đối thủ lợi hại, hắn định bay trở về nội thành.
Nhưng mà, Long Tiêu Diêu nhảy lên tốc độ nhanh như tia chớp, người kia không kịp bay trở về nội thành, chỉ có thể cấp tốc gọi ra một tấm thuẫn linh khí trung phẩm chống đỡ.
Hiện giờ lực công kích của nắm tay Long Tiêu Diêu đã có thể so với Pháp bảo, tấm thuẫn kia dưới nắm tay hắn giống như một tấm giấy mỏng, lập tức bị một quyền của hắn xuyên thủng, mà nắm tay hắn không có dừng lại chút nào, một quyền đánh trúng vai phải người kia.
Long Tiêu Diêu tung một quyền liền đánh nát bả vai, đánh cho người kia bay ra hơn hai mươi trượng rơi xuống trên mặt đất. Hắn đắn đo đúng mực, cánh tay phải của đối thủ cơ bản coi như bị phế đi, nhưng tuyệt đối không có nguy hiểm tới tính mạng.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Dựa theo bản tính của Long Tiêu Diêu, đương nhiên đối với địch nhân không chút lưu tình, để tránh tương lai lưu lại hậu hoạn. Nhưng vì tránh vi phạm quy định của quản lý Thiên Nguyên Thành, hắn cũng chỉ phải lưu lại tánh mạng của đối thủ. Sau đó, hắn không có dừng lại, túi trữ vật của một tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ hắn cũng lười cướp lấy, lập tức kích hoạt khí cụ phi hành, bay đi về hướng động phủ của mình.
Long Tiêu Diêu tuy là lần đầu tiên điều khiển khí cụ phi hành của Linh giới, phát hiện khí cụ phi hành này lại có thể tùy tâm tự nhiên phi hành, hiệu quả CŨNG không kém bao nhiêu so với người tu tiên ngự khí phi hành, thậm chí có thể phát động một cái vòng bảo hộ trên khí cụ phi hành. Vòng bảo hộ này cùng loại với Pháp kỹ phù lục, đều không phải là tồn tại thực thể, chỉ cần có năng lượng là hình thành cái lồng phòng hộ. Tác dụng lớn nhất là ngăn cản ảnh hưởng của lực cản không khí khi phi hành, đương nhiên cũng có tác dụng phòng ngự, chỉ có điều là cần phải tiêu hao năng lượng, hơn nữa sẽ làm giảm chậm tốc độ phi hành.
Với thân thể của Long Tiêu Diêu đương nhiên không sợ hãi ảnh hưởng của những lực cản dòng khí kia, nên cũng không cần lãng phí năng lượng phát động vòng bảo hộ làm gì, mà khống chế khí cụ phi hành dùng tốc độ cao rất nhanh bay về hướng động phủ. Tốc độ của khí cụ phi hành có thể so với người tu tiên Nguyên Anh Kỳ, có thể dễ dàng khống chế tốc độ, bình thường Thể tu bậc thấp đều chiếu theo năng lực chịu đựng của thân thể mình để điều khiển tốc độ của khí cụ phi hành, mà hắn thì không cần lo lắng về tình trạng thân thể.
Không tốn bao nhiêu thời gian Long Tiêu Diêu liền bay về đến ngọn núi nhỏ hắn chọn lựa cho mình. Ngọn núi nhỏ chỉ cao có ba trăm thước, chiếm diện tích không tới ba dặm VUÔNG. Theo lý thì tu sĩ Thái Sơ Cảnh có thể chọn địa bàn lớn hơn để thành lập động phủ. Tuy nhiên, tòa núi nhỏ này cách tương đối gần Thiên Nguyên Thành, linh khí rõ ràng dư thừa hơn một ít so với những động phủ chiếm diện tích rộng lớn mà còn ở xa hơn.
Người tu tiên bậc cao vì để gieo trồng nhiều dược thảo hoặc là chiêu mộ môn đồ người hầu nên mới lựa chọn vị trí chiếm diện tích rộng lớn. Nhưng với Long Tiêu Diêu có được không gian Vạn Thú Lệnh, không cần không gian Dược Viên, hơn nữa hắn CŨNG không định tuyển nhận môn nhân đệ tử gì, lại càng sẽ không thành lập thế lực gia tộc riêng tư gì, với hắn mà nói đương nhiên trọng yếu nhất vẫn là địa điểm có linh khí dư thừa.
Ngọn núi nhỏ này vốn cũng từng có người tu tiên khác cư ngụ, chính là chủ nhân thế hệ trước không biết vì nguyên nhân gì không có tiếp tục cho thuê, lúc này mới để Long Tiêu Diêu có thể lựa chọn. Trên đỉnh chóp núi có sẵn một động phủ, đương nhiên trong động phủ đã trống rỗng. Trong động phủ tổng cộng có tất cả mười gian phòng lớn có nhỏ có, bên cạnh động phủ còn có một Dược Viên hoang phế rộng tới mấy mẫu.
Hiện nay Long Tiêu Diêu đã tán công không thể tự mình bố trí Pháp trận, nhưng trên người hắn mang theo trận bàn, có thể trực tiếp bố trí Pháp trận. Sau đó, hắn lập tức gọi ra Vạn Thú Lệnh, đưa thần thức thâm nhập trong đó, xem xét biến hóa của Vạn Thú Lệnh. Hắn cảm nhận được Vạn Thú Lệnh sau khi tiếp nhận kế thừa của thần tượng Thú Thần đã xảy ra biến hóa, Vạn Thú Lệnh là căn bản của hắn, lúc này đương nhiên trước hết phải hiểu biết rốt cuộc đã xảy ra cái gì trong Vạn Thú Lệnh.
Thần thức của Long Tiêu Diêu tiến vào không gian Vạn Thú Lệnh, hắn cũng không khỏi cảm thán tiên nhân thần thông quảng đại, chỉ là thần tượng phóng ra hai đạo hào quang, nhưng lại làm cho không gian Vạn Thú Lệnh đã xảy ra biến đổi lớn, chẳng những diện tích mở rộng gấp đôi, linh khí càng thêm dư thừa, địa hình địa mạo càng thêm phong phú, dãy núi, khe suối, bình nguyên, sa mạc, thung lũng, sông băng, biển rộng cái gì cần có đều có, hơn nữa, trong không gian lại xuất hiện một vầng mặt trời đỏ ngầu.
Không gian Vạn Thú Lệnh hiện giờ hoàn toàn là một tiểu thế giới độc lập, là không gian tự nhiên thích hợp cho vạn vật sinh trưởng, vạn thú sinh tồn, đã hoàn toàn thích hợp cho yêu thú sinh sống, thậm chí so với ngoại giới càng thích hợp cho yêu thú lớn lên trưởng thành. Long Tiêu Diêu cần phải làm là quy hoạch không gian này, cũng dẫn vào các loại yêu thú làm khách cư trú trong không gian này.
Để cho Long Tiêu Diêu không tưởng được chính là Kim Long cùng Cửu Vĩ Thiên Hồ không ngờ cũng đều biến thành yêu thú cấp một, hắn cũng không biết là Thần thú tiên cấp khi tấn chức lên giới diện đều sẽ phát sinh hiện tượng tán công; hay là vì hai linh sủng có quan hệ huyết khế với hắn mà đã bị ảnh hưởng; hoặc là đã bị ảnh hưởng bởi vì không gian nhận kế thừa của Thú Thần.
Long Tiêu Diêu lập tức với tâm thần cảm thụ tình trạng của hai linh sủng, lập tức trong lòng bình phục. Hai linh sủng chẳng những không có gì không khoẻ, linh trí CŨNG không có hiện tượng suy yếu, chỉ là không thể nói chuyện, chỉ có thể thông qua tâm thần tiến hành trao đổi cùng hắn.
Long Tiêu Diêu từ hai linh sủng nơi đó biết rằng, hiện giờ tuy tu vi của hai linh sủng tụt xuống đến cấp một, lực lượng cùng thần thông bản thân giảm xuống trên diện rộng, nhưng huyết thống của chúng lại được tiến hóa.
Yêu thú phát triển cùng thực lực cuối cùng chủ yếu là từ huyết thống quyết định, hai linh sủng vốn chính là Thần thú thuần khiết, hiện giờ lại tiến hóa thành Thần thú huyết mạch hoàng tộc. Đồng dạng là chủng tộc Thần thú, nhưng Thần thú bình thường cùng Thần thú huyết mạch hoàng tộc có cách biệt một trời một vực.
Ở Trường Sinh Giới có không ít tộc đàn Thần thú, nhưng chân chính có thể tấn chức đến Tiên giới gần như chỉ có kẻ nổi bật trong huyết mạch hoàng tộc, Thần thú bình thường gần như suốt đời dừng lại ở Trường Sinh Giới. Hơn nữa, thực lực của Thần thú bình thường cùng Thần thú hoàng tộc cũng khác biệt một trời một vực. Chỉ nói riêng về Long tộc, cấp hoàng tộc thi triển long uy, uy lực mạnh hơn gấp mấy lần so với Long tộc cùng đẳng cấp bình thường. Hơn nữa, Thần thú huyết mạch hoàng tộc sau khi thức tỉnh, còn có thể thừa kế thần thông mà Thần thú bình thường không thể có được.
Xem ra tu vi của hai linh sủng tụt xuống lại yêu thú cấp một là bởi vì để tiến hóa huyết mạch mà tạo thành, đó cũng chính là phúc không phải họa, đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng yên tâm. Duy nhất không có gì thay đổi chính là ba mươi sáu con Phệ Linh Trùng kia, bất kể là cấp bậc hay là cái đầu, vẻ ngoài dường như cũng không có biến hóa gì khác. Dù hắn cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng hiện tại thực lực của hắn giảm xuống, Phệ Linh Trùng vừa lúc có thể làm chỗ dựa vào.
Long Tiêu Diêu trước tiên tham khảo sách tranh ảnh về dược thảo của Trường Sinh Giới, nói là sách tranh vì đối với mỗi loại dược thảo đều có hình vẻ phân rõ, sinh trưởng tập tính, dược tính các thứ cái gì cần có đều có. Nguyên thần tam sắc của hắn cũng không tổn hại chút nào, như trước có công hiệu có thể đọc nhanh như gió, đã đọc qua là không quên được.
Chỉ có điều là dược thảo của Trường Sinh Giới phong phú biết bao, Long Tiêu Diêu phải phí thời gian ba ngày mới đọc xong toàn bộ sách tranh dược thảo. Hắn dựa theo môi trường sinh trưởng bất đồng của mỗi loại dược thảo, phân biệt nhổ trồng linh thảo mua từ đan điếm vào trong không gian Vạn Thú Lệnh. Sau đó, hắn bố trí Tụ Linh Trận, lấy ra đan dược mới mua, bắt đầu tu luyện công pháp Vạn Thú Tiên Kinh kỳ thứ hai.
Đan dược cực phẩm của Trường Sinh Giới quả thật ẩn chứa linh lực dư thừa hơn xa so với đan dược Long Tiêu Diêu dùng ở nhân giới, luyện chế đan dược cũng cao minh hơn rất nhiều so với nhân giới. Linh lực đan dược phóng thích ra thập phần vững vàng hòa hoãn, tấn công với kinh mạch cũng không lớn. Mà kinh mạch của hắn hiện giờ rộng lớn đến mức nào, hấp thu luyện hóa một viên đan dược cực phẩm linh lực cũng chỉ cần thời gian một canh giờ là xong, so với người tu tiên Luyện Khí Kỳ cấp một bình thường cao hơn gấp trăm lần.
Mà cùng lúc đó, Tụ Linh Trận cũng tụ tập rất nhiều linh khí, Trường Sinh Giới vốn linh khí đã rất dư thừa, linh khí chỗ núi nhỏ này so với nhân giới dồi dào hơn gấp mười trở lên, linh khí hội tụ cũng cung cấp cho hắn rất nhiều năng lượng.
Nhưng đan điền của Long Tiêu Diêu hiện giờ vô cùng rộng lớn, thăng cấp cần chân khí so với trước kia cũng khổng lồ gấp hai mươi lần trở lên. Dù rằng hắn từng có kinh nghiệm một lần tu luyện, hơn nữa trọng tu cũng sẽ không gặp phải bình cảnh gì, nhưng nếu muốn thăng cấp cũng không phải một sớm một chiều là có thể làm được.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Last edited by baongoc; 17-01-2013 at 08:56 PM.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tuy nhiên, hiện giờ Long Tiêu Diêu dùng đan dược cực phẩm linh lực cung cấp so với đan dược năm đó hắn dùng ở nhân giới dồi dào đâu chỉ gấp mười, cộng thêm linh khí tụ tập phong phú hơn mấy chục lần so với ở nhân giới, nên tốc độ hắn tu luyện chuyển hóa chân khí so với lúc đầu lại tăng lên gấp trăm lần trở lên, dù rằng không có khả năng cấp tốc tấn chức, nhưng tiến cảnh tu luyện cũng tăng lên mấy lần so với trước kia.
Kim Long cùng Thiên Hồ hiện giờ lại biến thành Kim Xà cùng Tiểu Hồ, tuy rằng không có thịt yêu thú làm thực vật, nhưng Thần thú hoàng tộc có năng lực hấp thu linh khí vốn mạnh hơn Thần thú bình thường, đồng thời, Long Tiêu Diêu trước kia còn lưu lại không hề ít yêu đan, hơn nữa, Thần thú hoàng tộc cũng có thể ăn hấp thu đan dược của nhân tộc, chúng nó tu luyện thật ra không thành vấn đề.
Không lâu sau Long Tiêu Diêu liền phát hiện biến hóa của không gian Vạn Thú Lệnh còn phức tạp hơn xa so với hắn nhìn thấy, chẳng những không gian có mặt trời, buổi tối còn có ánh trăng và sao trời lấp lánh, tự nhiên cũng có thay đổi ngày và đêm. Đồng thời, không gian Vạn Thú Lệnh cũng không còn là bốn mùa như xuân, mà đã giống như ngoại giới có xuân hạ thu đông bốn mùa thay đổi.
Long Tiêu Diêu dưới phụ trợ của nhiều đan dược cực phẩm và linh khí phong phú, chỉ tốn thời gian ba năm, liền đạt tới tu vi Trúc Cơ Kỳ. Đạt tới Trúc Cơ Kỳ, hắn tự mình luyện chế đan dược, trong Vạn Thú Lệnh có vô số dược thảo cần thiết luyện chế đan dược cho Trúc Cơ Kỳ, mặc dù chỉ là dược thảo, đan phương của nhân giới, nhưng số năm dược thảo lại cao tới mấy ngàn năm, dược lực cũng không kém gì đan dược thượng phẩm của Trường Sinh Giới.
Long Tiêu Diêu cũng không biết năm đó hắn gây thương tích cho tu sĩ Trúc Cơ Kỳ chính là hậu bối dòng chính của Cam gia là gia tộc tu tiên cỡ trung của Thiên Nguyên Giới. Dù sau khi tu sĩ kia chạy về Cam gia liền được cứu chữa, nhưng vai đã hoàn toàn dập nát, lại cứu trị không kịp lúc, cuối cùng tuy giữ lại được cánh tay, nhưng bởi vậy bị mất đi tính linh hoạt.
Thanh niên đó ở Cam gia cũng coi như đệ tử có thiên tư, xếp năm hạng phía trên, không đến ba mươi tuổi đã Trúc Cơ thành công, hiện giờ chẳng những cánh tay tàn phế, kinh mạch cũng liên quan bị tổn thương, cả đời này không có khả năng trở thành tu sĩ bậc cao.
Quan trọng nhất là, Long Tiêu Diêu đánh tu sĩ kia bị thương ở ngay ngoài cửa lớn nội thành, điều này làm cho Cam gia cảm thấy rất mất mặt. Mặc dù Cam gia không tính là gia tộc tu tiên lớn, nhưng cũng kế thừa mấy ngàn năm ở Thiên Nguyên Giới, đồng thời chiếm cứ một mạch khoáng loại nhỏ, là vị trí không ít gia tộc tu tiên khác dòm ngó. Hiện giờ con cháu dòng chính bị một gã Pháp tu Thể tu khinh thường đánh cho bị thương, coi như mất hết mặt mũi.
Với tính cách của Cam gia, đương nhiên không chịu tùy tiện vứt bỏ loại mặt mũi này, nếu bị các gia tộc tu tiên khác nghĩ rằng Cam gia yếu đuối, chỉ sợ cũng sẽ xúm nhau tấn công. Vì thế, Cam gia cũng không cam chịu từ bỏ ý đồ.
Nhưng mà, Long Tiêu Diêu mới vừa phi thăng đến Trường Sinh Giới, đương nhiên không có bao nhiêu người nhận biết hắn. Cam gia căn cứ theo hình vẽ của thanh niên kia miêu tả vẽ ra, kết quả không thu được manh mối gì. Cam gia cũng đã tới nhà đan điếm kia hỏi thăm, nhưng đan điếm này là của một đại gia tộc mở ra, thế lực của Cam gia còn xa không bằng gia tộc sau lưng đối phương, cũng không dám dùng sức mạnh. Mà điếm chủ đan điếm đương nhiên lấy ích lợi làm đầu, dĩ nhiên không chịu tùy tiện đắc tội với một khách hàng sộp, tự nhiên cũng không có nói cho Cam gia tin tức gì.
Bởi vậy Cam gia cho rằng Long Tiêu Diêu thực có thể không phải là tu sĩ Thiên Nguyên Thành, vì thế, dùng mười vạn linh thạch trưng cầu manh mối của hắn, biểu hiện ra một thái độ cường ngạnh một lòng phải báo mối cừu này. Tuy rằng tu sĩ của Quản Lý Điện Thiên Nguyên Thành có biết tin tức về hắn là người đó, nhưng hành động của Cam gia có tổn hại tới đoàn kết của nhân tộc, không dám công khai treo giải thưởng, chỉ là lén lút hành động, nên thân phận của hắn vẫn chưa bại lộ.
Trong thời gian này Long Tiêu Diêu luôn luôn ở trên núi nhỏ bế quan tu luyện. Hắn vì đan điền rộng lớn, thời điểm trọng tu mỗi cấp tích lũy chân nguyên hùng hậu gần gấp hai mươi lần so với trước kia. Hơn nữa, thần thức cùng thân thể như trước theo tu vi tăng lên không ngừng tăng trưởng, điều này làm cho thực lực của hắn so với cùng cấp trước kia lại có tăng lên trên diện rộng.
Cũng chính vì thế, tu vi của Long Tiêu Diêu tăng trưởng tất nhiên có điều chậm lại, huống chi hắn còn không thể dựa vào hấp thu năng lượng thú hồn để tăng lên tu vi. Tuy nhiên, trong Vạn Thú Lệnh có được rất nhiều dược thảo nhổ trồng từ Thần Nông Di Tích, cùng với đan phương của Thần Nông Tiên đế lưu lại, dựa vào đó hắn luyện chế ra rất nhiều đan dược cực phẩm, cùng với linh khí dồi dào, ở năm thứ mười hắn cũng đạt tới Trúc Cơ bậc cao.
Vì đạt tới cảnh giới như thế, Long Tiêu Diêu tiêu thụ tiêu hao đan dược thật là kinh người, vì kinh mạch rộng lớn, vốn đan dược cực phẩm có thể cung cấp linh lực hai ba ngày, hắn chỉ dùng hai ba canh giờ là có thể luyện hóa hấp thu sạch sẽ. Đây còn là hắn tự mình luyện chế đan dược, và vốn đan dược bình thường phần lớn không thiếu. Có thể nói trong quá trình trọng tu, tốc độ hắn tu luyện chuyển hóa chân khí so với trước kia phải tăng lên gấp trăm lần.
Sau mười năm Long Tiêu Diêu rời động phủ đi về Thiên Nguyên Thành một chuyến. Chủ yếu bởi vì hắn tiến vào giai đoạn cuối của Trúc Cơ bậc cao, cảm giác dược lực của đan dược có vẻ không đủ, hắn định đến đan điếm tìm kiếm một ít đan dược tốt hơn. Đồng thời tới đan điếm hắn ủy thác mua dược thảo xem thử đan điếm thu thập được bao nhiêu.
Dù rằng thời gian đã qua đi mười năm nhưng đối với người tu tiên mà nói, mười năm chính là thời gian ngắn ngủi bé nhỏ không đáng kể. Lúc trước khi Long Tiêu Diêu ủy thác đan điếm thu thập dược thảo để lại một ngàn vạn linh thạch làm tiền đặt cọc, đồng thời ước định trong thời gian mười năm. Thứ nhất có thể cho đan điếm có đủ thời gian thu thập càng nhiều dược thảo, vả lại, hắn tính toán sau Trúc Cơ mới quay lại, như vậy hắn có thể ngự kiếm phi hành, người bình thường chỉ nghĩ rằng hắn là Pháp tu.
Hiện giờ thần thông kế thừa biến ảo ẩn nấp của Long Tiêu Diêu đã mất đi hiệu lực, chỉ có thể với tướng mạo sẵn có và tu vi thật xuất hiện, điều này làm cho hắn càng cảm thấy thần thông kế thừa là đáng quý biết bao. Nhưng tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh kỳ thứ hai lại chỉ có thể đợi đến sau Thái Sơ Cảnh, hấp thu thú hồn rồi một lần nữa kích hoạt.
Long Tiêu Diêu mặc dù chỉ là Trúc Cơ bậc cao, nhưng trình độ chân nguyên của hắn thâm hậu CŨNG không kém gì tu sĩ Kim Đan bậc cao. Hơn nữa, hắn trước đây hấp thu yêu thú loài chim bay mang đến cải thiện về thể chất, giúp tốc độ phi hành của hắn tăng nhiều. Hắn xuất ra Thần khí phi kiếm trước đây sử dụng ngự kiếm phi hành, bay đến nội thành Thiên Nguyên cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Điếm chủ đan điếm nhìn thấy vị đại tài thần Long Tiêu Diêu này tự nhiên vô cùng mừng rỡ. Điếm chủ đã thu thập được rất nhiều dược thảo theo hắn chỉ định, còn có hai tấm đan phương Thiên Nhân Cảnh. Hắn lại mua thêm một ít đan dược cực phẩm cho Trúc Cơ bậc cao. Một lần giao dịch đem lại cho điếm chủ thu nhập hơn một ức linh thạch, lập tức mặt mày điếm chủ hớn hở tươi cười rạng rỡ.
Long Tiêu Diêu lại cảm thấy có chút đau lòng xót dạ. Tuy rằng ở nhân giới hắn tích góp từng tí một được mười mấy ức linh thạch, nhưng mà Trường Sinh Giới giá hàng cao tới mức khiến hắn CŨNG cảm giác có chút khó có thể chịu đựng. Hiện nay hắn đã không còn thần thông Giám Bảo, lại một lòng bế quan tăng lên tu vi, chẳng khác nào là miệng ăn lở núi. Nhưng, vì nhu cầu cho tương lai, dược thảo lại không thể không chuẩn bị trước thời hạn, nếu không, đến lúc đó mới tìm mua dược thảo đủ năm tuổi, tất nhiên phải tiêu phí thêm nhiều linh thạch. Vả lại, còn không nhất định có thể mua được.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu mua dược thảo đều là để luyện chế đan dược dùng cho Thái Sơ Cảnh trở lên, những dược thảo này chỉ cần sinh trưởng mấy trăm năm ở không gian Vạn Thú Lệnh loại linh khí dư thừa này, thì đến lúc đó cũng có thể miễn cưỡng đủ dùng. Trong không gian mới mở rộng của Vạn Thú Lệnh có được hải dương, sa mạc, sông băng rộng lớn như vậy, nhưng cũng không có xuất hiện bao nhiêu dược thảo cao cấp mới.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Long Tiêu Diêu mua dược thảo đều là trong khoảng ba trăm năm tuổi, năm ngắn nhất chỉ không tới mười năm. Làm nguyên liệu luyện chế đan dược số năm rõ ràng còn thiếu hụt, cơ bản đều là mua ở vườn ươm của người tu tiên. Tu sĩ Thái Sơ Cảnh ở Trường Sinh Giới thọ nguyên là được sống lâu đến vạn năm, tự mình gieo trồng dược thảo cần thiết là nhận thức chung của rất nhiều đại tu sĩ và gia tộc tu tiên, tạo thành giá cả dược thảo cây non cũng nước lên thì thuyền lên.
Hơn nữa, giá cả đan dược cực phẩm các loại cấp bậc của Trường Sinh Giới cũng đều xa xỉ. Đan dược cực phẩm chẳng những có thể cung cấp nhiều linh lực hơn, hơn nữa bởi vì độ tinh thuần cực cao, dùng đan dược tác dụng phụ gần như không có. Còn đan dược bình thường nếu dùng quá nhiều sẽ làm cho chân nguyên của tu sĩ sinh ra tạp chất, gia tăng độ khó tăng lên tu vi, thậm chí cả đời tu sĩ còn mất đi khả năng thăng cấp bậc cao.
Cho nên, gần như phần lớn người tu tiên đều hy vọng có thể mua được đan dược cực phẩm, thậm chí bởi vậy mà giảm bớt lượng đan dược dùng cũng sẽ không tiếc. Nhưng nguyên liệu của đan dược cực phẩm yêu cầu dược thảo phải đạt tới số năm tuổi nhất định. Hơn nữa, đối với trình độ của Luyện Đan Sư cũng yêu cầu rất cao, điều này làm cho đan dược cực phẩm thập phần hiếm hoi, giá cả đạt tới gấp mười đan dược cao cấp trở lên.
Mặc dù Trường Sinh Giới luyện chế đan dược cực phẩm ức chế được phóng thích linh lực cuồng bạo, nhưng chung quy linh lực ẩn chứa quá mức dư thừa, nếu người tu tiên tu luyện công pháp chưa đạt tới Địa giai cấp cao, căn bản không thể chịu đựng được linh lực khổng lồ như vậy. Thậm chí cho dù tu sĩ tu luyện công pháp Địa giai đỉnh cấp, phục dùng đan dược cực phẩm cũng sẽ có hơn ba phần linh lực không kịp hấp thu mà tiết ra ngoài, rõ ràng còn rất lãng phí.
Cũng chính vì thế, đan dược cực phẩm mới có thể mua được ở đan điếm. Tuy rằng Trường Sinh Giới rất nhiều kế thừa đều bảo trì đầy đủ, thậm chí công pháp Thiên giai cũng có truyền lưu nhưng tu sĩ chân chính có thể tu luyện công pháp Địa giai cấp cao trở lên trong một vạn người không được một; còn tu sĩ có thể tu luyện công pháp Địa giai đỉnh cấp trở lên lại hiếm thấy như lông phượng sừng lân, gần như không có người nào không phải là tinh anh của siêu cấp gia tộc tu tiên.
Long Tiêu Diêu dù may mắn có thể mua được đan dược cực phẩm, nhưng đối với giá cả đan dược cũng không khỏi chắt lưỡi hít hà. Đan dược cực phẩm dùng cho Trúc Cơ bậc cao không ngờ một viên bán ra tới hai ngàn linh thạch; đan dược cực phẩm cho Kim Đan bậc cao một viên lại cao tới ba vạn linh thạch. Cho dù con người hắn tư sản không nhỏ, cũng cảm thấy có chút khó có thể chịu đựng.
Trên người Long Tiêu Diêu thật ra còn có đại lượng vật phẩm có thể bán ra, bao gồm tài liệu yêu thú, tài liệu luyện khí các loại... Những thứ đó ở nhân giới không có loại nào không phải thuộc loại tồn tại đỉnh cao, nhưng sau khi hắn đọc tài liệu bách khoa của Trường Sinh Giới thì biết rằng, những thứ đó chỉ có thể tính là tài liệu bình thường. Tuy nhiên, Trường Sinh Giới giá cả đắt đỏ, tài liệu của một con yêu thú cấp mười bình thường, cũng có thể bán ra mấy chục vạn linh thạch.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu thật ra còn không thiếu linh thạch, cho nên, hắn cũng không muốn quá mức hấp dẫn chú ý của người khác, nên tạm thời cũng không có ý định bán đi những tài liệu kia. Mua được vật phẩm cần thiết cho mình, và ủy thác cho điếm chủ đan điếm tiếp tục giúp hắn thu thập đan phương và dược thảo, như trước ước định với thời hạn mười năm. Sau đó, hắn cũng không có trì hoãn nhiều thêm nữa, lập tức quay trở về động phủ của mình.
Đan dược cực phẩm của Trường Sinh Giới quả thật linh lực dồi dào, dưới phụ trợ của số đan dược đó, tu vi của Long Tiêu Diêu lại rất nhanh tăng trưởng. Bởi vì không có bình cảnh tu luyện, mấy năm sau hắn liền thăng cấp Kim Đan Kỳ. Tiếp theo, hắn tiêu phí thời gian gần hai mươi năm, đạt tới giai đoạn cuối của Kim Đan bậc cao. Trừ mỗi mười năm một lần hắn ra ngoài tới đan điếm ở Thiên Nguyên Thành, còn toàn bộ thời gian chính là một lòng tu luyện quyết chí tăng lên tu vi.
Kim Xà cùng Tiểu Hồ nhờ vì huyết mạch tăng lên, năng lực hấp thu linh khí tăng lên trên diện rộng, nhưng độ khó thăng cấp cũng đồng dạng gia tăng thêm, vì thế tiến cảnh tu vi của hai con linh sủng dường như còn chậm hơn một ít so với trước kia, trải qua hơn mười năm, mới trước sau thăng cấp lên cấp hai, tiến cảnh so sánh với Long Tiêu Diêu có thể nói là chậm như rùa bò.
Dược thảo của đan dược dùng cho Kim Đan Kỳ ở Trường Sinh Giới cũng có một phần giống như nhân giới, trong Vạn Thú Lệnh đương nhiên cũng có, hơn nữa, số năm đều đạt tới một vạn năm trở lên. Long Tiêu Diêu cũng vì giá cả đan dược cực phẩm ở Trường Sinh Giới quá mức đắt đỏ, vì thế hắn ủy thác cho điếm chủ đan điếm giúp hắn thu mua dược thảo còn thiếu. Chỉ có điều lần này dược thảo hắn thu mua đều là dược linh ít nhất một ngàn năm trở lên, cuối cùng chia đều ra giá cả mỗi viên đan dược cũng vẫn chưa tiện nghi gì, chẳng qua là dược lực của đan dược tăng lên trên diện rộng mà thôi.
Thời gian một giáp đối với người tu tiên mà nói cũng chỉ là lướt qua trong giây lát, Long Tiêu Diêu trải qua sáu mươi năm trọng tu, tu vi CŨNG đã khôi phục tới Nguyên Anh bậc cao. Tốc độ tu luyện này chỉ có thể dùng từ “khiến cho người ta sợ hãi” để hình dung. Tuy nhiên, hắn vốn chính là trọng tu, không có bình cảnh tu luyện gì, chỉ cần dùng các loại đan dược cực phẩm và linh khí dư thừa nhanh chóng bổ sung chân nguyên. Vả lại có kinh mạch rộng lớn duy trì, mỗi ngày hắn dùng luyện hóa mười viên đan dược cực phẩm, mới có thể dạt được thành tích hiện giờ.
Kim Xà và Tiểu Hồ hiện giờ CŨNG chỉ là cấp ba, đây còn là dưới phụ trợ của yêu đan và Long Tiêu Diêu luyện chế đan dược cho chúng mới đạt tới. Điều này chủ yếu bởi vì hai con linh sủng là tiến hóa huyết thống, không thể coi như tu luyện bản thể từ đầu, giống như năm đó cá chép vàng nhảy vượt Long Môn hóa rồng, phải bắt đầu tu luyện lại từ đầu, hơn nữa là tu luyện về Long tộc hoàn toàn mới, cùng thể chất của cá chép vàng trải qua trước đó không hề có liên quan với nhau.
Mà Long Tiêu Diêu thì lại khác, là trọng tu lại bản thể trước kia, bởi vậy, kinh mạch, đan điền và nguyên thần các thứ đều thừa kế tiếp tục, vì thế hắn mới có thể dựa vào những ưu thế này nhanh chóng tăng lên tu vi. Nếu không phải vì đan điền rộng lớn, thăng cấp cần chân nguyên gấp mười trở lên so với trước kia, chỉ sợ hiện tại hắn đã sớm khôi phục tu vi Phi Thăng Kỳ rồi.
Sau khi Long Tiêu Diêu thăng cấp Nguyên Anh Kỳ, liền dùng tài liệu có sẵn luyện chế hai kiện pháp khí phòng ngự: Lôi Linh Thuẫn và Lôi Linh Tráo. Hắn đọc điển tịch tương quan của Trường Sinh Giới mới biết được, ở nhân giới gọi là Tiên bảo, ở Trường Sinh Giới cũng không phải là đỉnh cấp, trên nó còn có Linh bảo, Huyền bảo, Tôn bảo và Thiên bảo.
Dựa theo điển tịch ghi lại, Tôn bảo chính là pháp khí đỉnh cao Tông sư luyện khí có thể luyện chế ra; còn Thiên bảo là từ pháp tắc thiên địa dựng dục mà thành, không ai có thể làm ra được. Từ cấp bậc phân chia về pháp khí của Trường Sinh Giới, hắn có cảm giác A Di Đà Phật Châu hẳn là đạt tới cấp Huyền bảo, còn Luyện Hồn Bình rất có thể là cảnh giới Tôn bảo.
Pháp khí là có thể tăng lên cấp bậc, lấy Chu Thiên Kiếm Trận mà nói, nó có thể kết nối với tinh tú trên trời, không ngừng hấp thu năng lượng pháp tắc của tinh tú, dần dần tăng lên phẩm chất của bản thân. Đây cũng chính là pháp khí loại hình tăng trưởng đỉnh đỉnh đại danh ở Trường Sinh Giới. Chỉ cần phi kiếm hấp thu đủ năng lượng tinh tú, sẽ tìm tài liệu đẳng cấp cao gia nhập trong nó một lần nữa bồi dưỡng luyện chế lại, cấp bậc phi kiếm dĩ nhiên có thể tiếp tục tăng lên.
Tu vi của Long Tiêu Diêu hiện tại mặc dù chỉ là Nguyên Anh bậc cao, nhưng thực lực thật của hắn cũng không kém gì tu sĩ Phi Thăng Kỳ bậc trung bình thường; đã có thể điều khiển Chu Thiên Kiếm Trận. Hắn càng ngày càng tín nhiệm Chu Thiên Kiếm Trận, hơn nữa, hiện giờ với thực lực của hắn nhiều nhất cũng chỉ luyện chế được pháp khí cấp Tiên bảo, vì thế hắn cũng không cần luyện chế pháp khí CÔNG kích gì thêm.
Nhưng pháp khí phòng ngự của Long Tiêu Diêu trong lúc bùng nổ khe nứt không gian ở thông đạo phi thăng đã bị phá hủy toàn bộ, chỉ còn lại có Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu, cho nên, hắn luyện chế hai kiện pháp khí phòng ngự cấp Tiên bảo thuộc tính lôi.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Bởi vì lúc trước Long Tiêu Diêu nói cho Thái Minh Quân mình tu luyện chính là công pháp lôi hệ, cho nên, hắn luyện chế hai kiện pháp khí phòng ngự đều là thuộc tính lôi. Sau đó, hắn lại luyện chế một kiện nội giáp giao lân cấp Tiên bảo, cộng thêm Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu gồm nhiều mặt công thủ, cùng với kiện tấm thuẫn Linh giới kia, nhưng thật ra tạm thời có thể thỏa mãn yêu cầu phòng ngự.
Long Tiêu Diêu mặc dù thân thể cường hãn, nhưng hiện giờ hắn đã mất đi thần thông tự lành, cũng không dám giống như trước kia không hề quan tâm tới những thương tổn bình thường. Dựa theo cách nói của Thái chấp sự, nhiệm vụ của Thiên Nguyên Giới cũng tương đối nguy hiểm, bởi vậy hắn không dám xem thường chút nào, lại luyện chế một số đan dược Liệu Thương cao cấp. Chuẩn bị xong xuôi Long Tiêu Diêu mới rời động phủ, bay đi Thiên Nguyên Thành.
Trong đó để cho Long Tiêu Diêu cảm thấy khó có thể nắm chắc chính là hắn cần nhận nhiệm vụ của Thái Sơ Cảnh. Tuy rằng cường độ thân thể hắn đạt tới cảnh giới của Thể tu Thái Sơ Cảnh, nhưng hắn không phải chân chính là Thể tu, lại càng không biết một chút chiến kỹ gì của Thể tu.
Giống như Pháp tu có thể vận dụng Pháp kỹ, thần thông, Thể tu tác chiến cũng có chiến kỹ riêng biệt của họ, cũng cùng một hình thức như võ công của võ giả thế tục, là kỳ xảo tác chiến của Thể tu. Còn Long Tiêu Diêu chỉ là nhờ có tính đặc thù của Vạn Thú Tiên Kinh mà thân thể cường hãn đạt tới trình độ Thái Sơ Cảnh, nhưng không biết gì về chiến kỹ. Giống như một đại hán vạm vỡ không biết chút võ công gì, nếu giao đấu với võ giả chân chính tất nhiên phải chịu thiệt.
Đương nhiên, Long Tiêu Diêu cũng sẽ không vì vậy mà hao phí thời gian học tập chiến kỹ gì thêm. Trong mắt hắn, những chiến kỹ đó so với các thần thông kế thừa hắn từng có, hoàn toàn không đáng giá nhắc tới, bất kể là thần thông Ngư Hành Bách Biến, hay là Mê Tung Bộ, Thiên Quân Lực các thứ, đều thần kỳ hơn xa chiến kỹ của Thể tu. Hiện nay mặc dù hắn không thể phát huy tinh túy của những thần thông cũ, nhưng đã vận dụng nhiều năm, cũng có thể trông mèo vẽ hổ phát huy ra một hai thành hiệu quả của một số thần thông, đương nhiên Thiên Quân Lực thì không thể sử dụng dù chỉ là một chút xíu.
Phương thức Thể tu giao chiến cơ bản đều là gần người tác chiến, sử dụng vũ khí đại đa số là loại cầm trong tay. Long Tiêu Diêu tuy rằng cũng không sợ gần người tác chiến, nhưng chiến thuật của Thể tu tính nguy hiểm lớn hơn xa so với Pháp tu, nhưng vì chỉ có thể sử dụng một hai kiện vũ khí, lực công kích cùng tính linh hoạt cũng có vẻ hơi kém, hơn nữa không thể khống chế đối thủ bỏ chạy, tự nhiên khó có thể khiến hắn vừa lòng.
Từ khi biết được Tiên bảo Chu Thiên Kiếm có thể hấp thu năng lượng tinh tú thăng cấp, Long Tiêu Diêu đã xem Chu Thiên Kiếm Trận chính là pháp khí bồi dưỡng chủ yếu của mình, đương nhiên lại càng cảm thấy không hứng thú với phương thức tác chiến của Thể tu. Mặc dù hiện giờ hắn còn không đủ năng lực để luyện chế lại thăng cấp Chu Thiên Kiếm, nhưng Chu Thiên Kiếm đã mơ hồ có thể theo hắn tu luyện chậm rãi hấp thu một chút năng lượng tinh tú, nên hắn càng thêm tin tưởng Chu Thiên Kiếm Trận.
Long Tiêu Diêu bay đến Thiên Nguyên Giới cũng chưa vội đi Quản Lý Điện, mà trước đi tới gặp điếm chủ đan điếm mua dược thảo cùng đan phương cho mình. Mấy năm nay hắn cùng điếm chủ tổng cộng giao dịch sáu lần, trước sau tiêu phí gần năm ức linh thạch, nhưng góp nhặt được mười mấy loại đan phương, cùng với một lượng lớn dược thảo của Trường Sinh Giới, có thể nói cho tới nay song phương đều rất vừa lòng với sự hợp tác này.
Điếm chủ nhìn thấy Long Tiêu Diêu đến vội vàng mời hắn vào phòng khách quý. Những năm gần đây điếm chủ đã dần dần thích ứng với tốc độ tăng lên tu vi của hắn. Thời gian 60 năm, từ Luyện Khí Kỳ cấp một lúc trước đến hiện tại Nguyên Anh Kỳ bậc cao, chuyện này chỉ có thể dùng yêu nghiệt để hình dung. Tuy nhiên, người tu tiên đều có bí mật của riêng mình, sau khi biết được hắn là trọng tu tán công, cũng không hề hỏi nhiều.
Điếm chủ lại góp nhặt một lượng lớn dược thảo cho Long Tiêu Diêu, tuy nhiên, lần này không có thu thập được đan phương hắn sử dụng, nhưng thu gom được mấy loại Đan phương thú đan dùng cho linh thú, trong đó còn có đan phương Thú Linh Đan có thể phụ trợ linh thú đột phá bình cảnh cảnh giới.
Dù rằng Kim Xà cùng Tiểu Hồ nhờ tiến hóa huyết mạch cũng có thể hấp thu đan dược của nhân loại, nhưng so ra, thú đan ẩn chứa linh lực đương nhiên càng thêm dư thừa, càng thêm hữu ích đối với tăng lên tu vi của linh thú.
Long Tiêu Diêu CŨNG là trong lúc điếm chủ vô ý nói đến mới biết được ở Trường Sinh Giới, linh sủng của người tu tiên cơ bản đều là dùng các loại thú đan nuôi dưỡng, hiệu quả rất rõ rệt, có thể làm cho thời ki sinh trưởng của linh sủng ngắn lại trên diện rộng. Linh thú trưởng thành mặc dù không giống như tu sĩ nhân loại thường xuyên gặp phải bình cảnh tu luyện, nhưng một khi gặp phải bình cảnh thì rất phiền toái, thậm chí vĩnh viễn không thể đột phá, lúc đó Thú Linh Đan là diệu dụng thần kỳ nhất để phá vỡ bình cảnh này.
Phệ Linh Trùng của Long Tiêu Diêu ở nhân giới đã đạt tới cấp mười đỉnh phong, nhưng tới Trường Sinh Giới sáu mươi năm nay, những con linh trùng này mặc dù đã cắn nuốt một lượng lớn linh thạch, linh thảo, nhưng vẫn như trước không có dấu hiệu thăng cấp, dường như gặp phải một cái bình cảnh gì đó, mà Thú Linh Đan của tất cả đan điếm ở Thiên Nguyên Thành đều đã cắt đứt nguồn hàng rất lâu rồi. Bởi vậy, hắn cố ý ủy thác điếm chủ đan điếm giúp hắn thu thập đan phương cùng dược thảo liên quan.
Nhưng mà, khiến Long Tiêu Diêu thất vọng là, luyện chế thú đan cho linh thú cấp bốn dùng và Thú Linh Đan phụ trợ linh thú đột phá đại bình cảnh giới diện cấp mười, lại đều thiếu một loại tài liệu không thể thu gom được. Điếm chủ đáp ứng trong vòng ba năm sẽ thu thập được tài liệu còn thiếu của thú đan cấp bôn, nhưng loại dược thảo còn thiếu của Thú Linh Đan này, bởi vì sinh trưởng ở khu vực Xích Giác tộc có xung đột với nhân tộc, nên không có nắm chắc thu được.
Long Tiêu Diêu tuy có chút tiếc nuối, nhưng cũng không làm sao được, chỉ yêu cầu điếm chủ tiếp tục thu thập các dược thảo và đan phương khác cho hắn. Sau khi hoàn thành giao dịch, hắn liền rời đan điếm đi thẳng tới Quản Lý Điện.
Bởi vì Long Tiêu Diêu là lần đầu tiên lĩnh nhiệm vụ, đệ tử chấp sự tiếp đãi hắn lập tức dẫn hắn tới chỗ chấp sự phụ trách quản lý phân phối nhiệm vụ. Người phụ trách Quản Lý Điện phân phối nhiệm vụ lại chính là Thái Minh Quân ngày trước tiếp dẫn hắn. Thái chấp sự nhìn thấy hắn không ngờ chỉ ngắn ngủn trong sáu mươi năm đã đạt tới Nguyên Anh bậc cao cũng thập phần khiếp sợ, nhưng Thái chấp sự đối với tình huống tán công trọng tu cũng không hiểu biết lắm, không khỏi tò mò hỏi hắn.
Long Tiêu Diêu giải thích nói chủ yếu là vì kinh mạch rộng lớn hơn nhiều, hắn vẫn luôn vượt cấp dùng đan dược cực phẩm, trọng tu lại không có bình cảnh, tu luyện một đường thông thuận, cho nên cũng rất nhanh đạt tới tu vi hiện giờ.
Thái chấp sự quả thật không biết tình huống trọng tu. Xưa nay tu sĩ tán công bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, bình thường đều sẽ theo kinh mạch, đan điền bị tổn hại, cũng cơ bản đánh mất khả năng trọng tu. Cũng chính vì thế, hắn đối với hiện tượng tán công quỷ dị của Long Tiêu Diêu ngày đó vẫn không sao hiểu được nguyên nhân. Lúc này hắn lại càng cảm thấy trên người Long Tiêu Diêu có bí mật gì đó không muốn người khác biết.
Thái chấp sự biết rằng không thể hỏi ra được gì, hắn cũng không có hỏi nhiều, mà chỉ giải thích kỹ càng tỉ mỉ cho Long Tiêu Diêu về nhiệm vụ của tu sĩ Thiên Nguyên Giới.
Nhiệm vụ chế định đương nhiên đầu tiên xem xét chính là tu vi của tu sĩ, nhằm vào tu sĩ có tu vi bất đồng, mà phân phối nhiệm vụ của cấp bậc khác nhau. Bất cứ tu sĩ nào đều phải tiếp nhận nhiệm vụ không thấp hơn tu vi của bản thân. Tỷ như, tu sĩ Kim Đan Kỳ ít nhất cũng phải nhận lấy nhiệm vụ dành cho Kim Đan Kỳ, nhưng cũng không trở ngại nếu muốn nhận nhiệm vụ dành cho Nguyên Anh Kỳ.
Cùng một nhiệm vụ căn cứ theo tu luyện kỳ, nhưng độ khó và tính nguy hiểm lại phân chia thành Thiên, Địa. Huyền, Hoàng bốn cấp. Nhiệm vụ Thiên cấp là khó khăn nhất, nhiệm vụ Hoàng cấp đơn giản nhất, thậm chí có thể chỉ là nhiệm vụ hàng ngày tuần tra bên trong thành. Mỗi tu sĩ hoàn thành xong một nhiệm vụ đều sẽ nhận được một số điểm tích phân Thiên Nguyên tương ứng.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc