Chương 126 : Kêu gọi đến Long thần nơi phương xa. (Hạ)
“Nhưng hiên tại dù ta có trách tội các ngươi thì có tác dụng gì? Không lẽ các ngươi không biết bên trong Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình phong ấn cái gì sao? Hiện tại tất cả đều đã mất hết, các ngươi nói ta làm sao giải thích với đám chủ thần trên Thần chi đại lục đây? Một khi phong ấn bị mở ra, đại chiến vạn năm trước tái hiện lần nữa. Tới lúc đó không chỉ có Ngưỡng quang đại lục gặp nạn mà Thần chi đại lục cũng phải chịu liên quan rất lớn. Một khi di thất quốc độ trở về thì việc đầu tiên của bọn họ muốn làm chính là báo thù Thần chi đại lục. Vạn năm thời gian trôi qua, ai mà biết bọn họ đã thay đổi như thế nào. Hơn nữa, thân là long tộc cao quý mà các ngươi lại để cho một nhân loại bảo vệ mới qua được nguy hiểm. Mặt mũi của long tộc thật bị các ngươi làm mất hết cả rồi”
Thất long vương tất cả đều quỳ xuống, không ai dám nói câu nào. Bọn họ sớm đã tiên liệu trước được tình huống này nên ai nấy cũng đều cúi đầu lắng nghe Long thần la mắng.
“Tạp Tiệp Áo Tây Tư, Địch Mạn Đặc Đế, hai ngươi đứng dậy trước đi.”
Thanh âm Long thần chợt trở nên nhu hòa đi. Hắc ám, Quang minh long vương đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không dám trái lệnh Long thần, cả hai đều lập tức đứng dậy.
Long thần thở dài một tiếng nói:
“Khi xưa ta lựa chọn đưa bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình cho bảy người các ngươi bảo hộ tuyệt không phải bởi vì các ngươi là long vương mà nguyên nhân quan trọng nhất là bởi vì hai người các ngươi. Năm người bọn họ ai nấy cũng đều có khuyết điểm. Gia Lạp Mạn Địch Tư nguyên bổn thiên phú rất tốt nhưng hắn lại quá ham nhàn nhã. Khuyết điểm của Tạp Ngạo Địch Lý Tư chính là nói nhiều mà lại lười. Có lẽ thực lực của hắn không bằng các ngươi nhưng về mặt tri thức thì hắn là tốt nhất. Nhưng cũng bởi vì cái nguyên nhân kia mà hắn thật khó có thể thành một long tộc cường giả. Tạp La Địch Lý Tư vốn không kém, các phương diện cũng đều khá ưu tú, lại biết nỗ lực, tâm tính bình đạm, theo đúng lý là nhân tuyển tốt nhất. Chỉ đáng tiếc hắn thiên phú có hạn, muốn thành tựu cao hơn thì so với các ngươi phải nỗ lực hơn rất nhiều. Khuyết điểm của Tát Tát Lý Tư chính là quá cao ngạo. Bản thân long tộc chúng ta vốn đã là cao ngạo nhưng chữ ngạo đó của chúng ta là ở trong lòng chứ không có biểu hiện ra bên ngoài mặt. Chính cái kiêu ngạo đó đã hạn chế sự phát triển của nàng ta rất nhiều. Còn Mạt Mạt Lư Tạp Tư (Bàn tử), khuyết điểm của hắn thì ta không cần phải nói. Tất cả các ngươi ai cũng biết, ham ăn lười làm, khó thành đại sự. Nếu chỉ có năm người bọn họ thì ta tuyệt đối không ở trước mặt đám chủ thần đưa ra đề nghị để bọn ngươi trấn giữ Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình. Cuối cùng lựa chọn các ngươi, nguyên nhân chủ yếu là vì có Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế. Hai người các ngươi cũng đều có vấn đề nhưng hai ngươi lại bổ sung cho nhau rất hoàn hảo. Đúng ra trong long tộc chúng ta không cho phép Quang minh cùng Hắc ám kết hôn. Bởi vì ta biết hai ngươi không phải là Quang minh và Hắc ám bình thường. Các ngươi có thể loại bỏ được sự tương khắc mà kết hợp chúng lại một chỗ. Chính vì lý do đó, Gia Lạp Mạn Địch Tư có lẽ rất hận ta nhưng ta biết hai ngươi thật sự mới là một đôi hoàn hảo. Ta thân lãnh trách nhiệm Long thần nên nhất định phải điều chỉnh quan hệ trong long tộc. Từ ý nghĩa đó mà nói thì dù ta có lẽ không phải là một phụ thân tốt, ta không để cho con của mình đạt được cái mà nó mong muốn nhất nhưng từ trước tới giờ ta chưa bao giờ hối hận.”
Ánh mắt của chúng long vương đều nhìn về Gia Lạp Mạn Địch Tư. Gia Lạp Mạn Địch Tư cúi đầu, trong ánh mắt biểu lộ những tâm tình phức tạp. Không sai, Long thần hiện tại chính là phụ thân hắn, cũng chính là tối cường giả trong long tộc. Khi xưa hắn thật không hiểu vì sao phụ thân hắn lại kết hợp Tạp Tiệp Áo Tây Tư với Địch Mạn Đặc Đế mà không thành toàn cho mình. Gia Lạp Mạn Địch Tư có thể trở thành một Hỏa long vương như hiện này không hề có chút dựa dẫm gì vào phụ thân. Hắn kế thừa từ Long thần một thân thể cực tốt nhưng từ nhỏ đã rất lười biếng, không hề muốn tu luyện. Chỉ có điều Long thần từ trước tới giờ vẫn không hề ép hắn mà cứ để cho hắn phát triển. Cho đến khi Địch Mạn Đặc Đế được gả cho Tạp Tiệp Áo Tây Tư, chấp niệm trong lòng Gia Lạp Mạn Địch Tư mới giác tỉnh. Bắt đầu từ đó hắn không ngừng nỗ lực tu luyện, bằng vào thực lực bản thân đánh bại tất cả các đối thủ, kế nhiệm vị trí Hỏa long vương. Nhưng cũng bắt đầu từ đó hắn không hề gọi Long thần một tiếng phụ thân. Từ trước tới giờ hắn không hề trách vì sao Long thần không giúp hắn đề thăng lực lượng nhưng khi Địch Mạn Đặc Đế vĩnh viễn trở thành một giấc mộng thì hắn đã nỗ lực không ngừng. Mục đích quan trọng nhất là hắn muốn chứng minh mình mạnh hơn Tạp Tiệp Áo Tây Tư. Hắn luôn luôn nghĩ nếu thực lực mình khi xưa mạnh hơn Tạp Tiệp Áo Tây Tư thì có lẽ Địch Mạn Đặc Đế đã không chọn Hắc ám long vương mà là hắn. Trong nỗi hối hận đó, thực lực của Gia Lạp Mạn Địch Tư tăng tiến thần tốc để rồi trong cuộc chiến vạn năm trước cuối cùng cũng trở thành cường giả trong thất long vương. Cho tới hiện tại hắn tin thực lực của mình cũng không hơn kém gì Tạp Tiệp Áo Tây Tư bao nhiêu. Nhưng hắn cũng đồng thời phát hiện Địch Mạn Đặc Đế vĩnh viễn cũng sẽ không thuộc về hắn.
Giọng nói của Long thần vẫn rất bình đạm, phảng phất như không pải đang nói chuyện trong nhà, tiếp tục lên tiếng:
“Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi biết cái sai của ngươi ở đâu không? Ngươi sai chính là khi Địch Mạn Đặc Đế mang thai, ngươi lại không hề thông báo cho ta biết. Thân là hắc ám long vương, là tối cường giả trong thất long vương, không lẽ ngươi không biết thể chất hắc ám của ngươi cùng thể chất quang minh của Địch Mạn Đặc Đế là tương khắc nhau sao? Dù cho thân thể các ngươi có mạnh mẽ đến đâu chăng nữa nhưng các ngươi đừng quên, sinh mệnh các ngươi sinh ra cũng sẽ kế thừa sức mạnh đó từ các ngươi. Nếu như trước đó ngươi chịu thông báo cho ta biết việc Địch Mạn Đặc Đế có con thì ta nhất định sẽ cố hết sức xử lý việc này, mang Địch Mạn Đặc Đế về Thần chi đại lục sanh nở. Khi đó những việc sau này đều sẽ không xảy ra. Có lẽ ngươi nghĩ là không muốn làm phiền bọn họ vì muốn gọi ta nhất định phải có sự hợp lực của mọi người. Nhưng ngươi sai rồi, một bước sai đã dẫn tới sai lầm cực lớn như thế này. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, bây giờ ngươi đã hiểu chưa? Đáng tiếc, thật đáng tiếc, nếu như đứa con của ngươi và Địch Mạn Đặc Đế có thể bình an sinh ra thì có lẽ nó sẽ trở thành hy vọng của cả long tộc, có thể sẽ trở thành một cự long rất mạnh, có lẽ vị trí của ta tương lai sẽ do nó kế thừa.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư ảm đạm nói:
“Long thần đại nhân, ta sai rồi, ta đã khiến cho ngài thất vọng. Thật ra ta lúc nào cũng muốn thông báo cho ngài biết việc của Địch Mạn Đặc Đế. Nhưng ta......”
Địch Mạn Đặc Đế đứng bên cạnh ngắt lời hắn:
“Long thần đại nhân, ngài đừng trách Tạp Tiệp Áo Tây Tư, là ta không cho hắn nói với ngài. Ta không muốn mang thêm phiền toái tới cho ngài nữa”
Long thần thở dài nói:
“Hài tử ngốc, hai người các ngươi là hai đứa ngốc, lại dám đem hạnh phúc tương lai của mình ra đánh cuộc! Gia Lạp Mạn địch Tư, ngươi hiểu chưa? Bọn họ làm tất cả đều vì ngươi đó!”
Cả người Gia Lạp Mạn Địch Tư chợt run lên, như tỉnh hẳn lại ngẩng đầu nhìn Địch Mạn Đặc Đế. Một người có cả vạn năm trí tuệ như hắn tức khắc hiểu ngay được ý của Long thần. Không sai, Hắc ám long vương cùng Quang minh long vương có hài tử không hề thông báo cho Long thần là bởi vì hắn. Khi xưa, cũng bởi vì sự kết hợp của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế mà đã dẫn tới bất hòa giữa cha con Long thần. Nếu như khi Địch Mạn Đặc Đế mang thai lập tức báo cho Long thần thì dương nhiên Gia Lạp Mạn Địch Tư cũng sẽ biết việc này. Long thần công chánh vô tư nhưng cái công chánh đó sẽ phải trả giá bằng khoảng cách ngày càng xa với con của mình.
Khuôn mặt hiện nụ cười khổ, Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói:
“Các ngươi sao phải khổ như vậy? Thật ra ta từ ba ngàn năm trước đã thấu hiểu mọi chuyện rồi. Là ta không nên xen vào tình cảm hai ngươi, làm ảnh hưởng tới hai ngươi. Sự kết hợp giữa các ngươi không sai, việc giữa ta cùng Long thần đại nhân không liên quan tới các ngươi. Ta cũng không còn là một tiểu hài tử nữa, có nhiều việc ta đã hiểu ra rồi”
Địch Mạn Đặc Đế đưa mắt nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư:
“Ngươi thật có thể hiểu sao? Nếu nói như vậy thì ngươi đúng ra không nên trách Long thần đại nhân nữa mới đúng. Đối với công chánh của Long thần đại nhân mà nói thì quyền lợi và trách nhiệm phải tương đương nhau. Mọi thứ mà ông ấy làm đều là suy nghĩ cho cả long tộc. Gia Lạp Mạn Địch Tư, nếu như ngươi hiểu rõ thì ngươi nên biết mình phải làm cái gì”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nhíu mày, ánh mắt lộ ra vẻ cố chấp:
“Hiện tại không phải là lúc bàn tới việc này. Long thần đại nhân không thể ở lại đây lâu, chúng ta cần phải giải quyết việc ở trước mắt. Long thần đại nhân, chúng ta đã nói hai việc, ngài đều đã biết rõ. Đó là việc về Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình cùng việc Niệm Băng và tiểu long vương dung hợp thân thể, nay phải giải quyết như thế nào? Đầu tiên địch nhân so với chúng ta tưởng tượng mạnh hơn rất nhiều. Nếu như bọn chúng lựa chọn lẩn trốn thì dù bảy người bọn ta tận lực tìm kiếm cũng không có cách nào tìm ra bọn chúng. Thứ nữa là tình huống của Niệm Băng hiện tại thật rất quái dị. Khi xưa cũng bởi do ta nên hắn mới liên quan tới việc này. Hắn vì bọn ta mà hy sinh bản thân, dù như thế nào ta cũng phải giúp hắn khội phục lại. Hắn có thể tỉnh lại được không? Chỉ cần hắn có thể sống lại thì dù ta có phải mất mạng cũng không sao cả”
Long thần lạnh nhạt nói:
“Việ này ta cũng đã sớm biết. Gia Lạp Mạn Địch Tư, có việc ta muốn nhắc nhở ngươi. Thân là long vương, sinh mệnh của ngươi sớm đã không còn thuộc về chính bản thân ngươi nữa rồi mà thuộc về long tộc. Vì vậy ngươi không có quyền nói hy sinh gì cả. Sự việc Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình, ta đã dùng tốc độ nhanh nhất để xử lý, các ngươi cũng không cần ra ngoài tìm làm gì. Đúng như ngươi nói, nếu bọn chúng lựa chọn lẩn trốn thì với thực lực của vu yêu, các ngươi căn bản không thể tìm ra bọn chúng. Các ngươi cần phải đợi. Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình mặc dù đã mất nhưng trên bảy cái bình đó đều có thần cấm rất lợi hại. Muốn mở nó thì phải cần có đủ loại yếu tố về thiên thời, địa lợi, nhân hòa, lại còn cần có phương pháp giải trừ cấm chú thì mới có thể mở được phong ấn. Hiện tại các ngươi cần làm chính là mau chóng tính ra thời gian gần nhất của ngày chí âm chí nhật rồi sau đó tìm ra phương hướng của nơi chí âm trên đại lục. Chỉ có ở đó vào ngày chí âm chí nhật thì thần cấm trên Mặc Áo đạt Tư phong ấn chi bình mới có thể bị giải phá. Vào thời điểm đó thì nó sẽ tỏa ra một năng lượng cực lớn. Với thực lực của các ngươi hoàn toàn có thể cảm ứng được. Còn làm cái gì thì ta có lẽ không cần phải dạy các ngươi. Còn tình huống tên nhân loại trước mắt thì ta cũng lần đầu thấy qua. Các ngươi đỡ hắn lại đây, ta muốn dùng thần thức kiểm tra thân thể hắn thì mới có thể phán đoán được tình huống cụ thể như thế nào”
Gia Lạp Mạn Địch Tư vội tiến lên, cẩn thận dùng năng lượng đỡ thân thể Niệm Băng rồi mang vào luồng bạch quang. Thần thức của Long thần ngưng kết thành quang mang bao trùm lấy toàn bộ thân thể Niệm Băng.
Ánh sắc của bạch quang càng lúc càng mãnh liệt. Thất long vương ai nấy cũng đều khẩn trương ngưng thần nhìn bạch quang. Đó không chỉ liên quan tới việc Niệm Băng có thể sống lại hay không mà nó còn liên quan tới việc hài tử của Tạp Tiệp Áo Tây Tư và Địch Mạn Đặc Đế có thể trọng sanh hay không. Như vậy thì hỏi sao bọn họ không khẩn trương cho được?
Bạch sắc quang mang từ từ tan đi. Long thần thở dài nói:
“Quái, thật là quái lạ, không lẽ với thực lực các ngươi cũng nhìn không ra tình huống hiện tại sao?”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nôn nóng hỏi:
“Tình huống hiện tại của hắn thế nào? Theo như tình huống bây giờ thì hắn có thể hồi sinh hay không?”
Long thần im lặng một chút rồi nói:
“Khó nói lắm, chỉ có khoảng năm mươi phần trăm mà thôi. Theo như tình huống mà khi nãy các ngươi nói thì khi hắn đỡ lấy đòn tấn công của vu yêu không hề dùng tới một phương pháp bảo vệ nào. Chính vì vậy, một chút sanh khí kia đã bị khí tức tà ác xuyên qua. Với người bình thường mà nói thì thì ý thức của hắn lúc này giống như người bình thường đã chết, hoàn toàn ngưng tụ tại đại não. Thành ra dưới tình huống này dù cho hắn còn một hơi thở nhưng hắn cũng đã chết rồi. Nhưng tình huống con của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế thì lại hoàn toàn trái ngược với hắn. Các ngươi đều biết long tộc chúng ta là một chủng tộc cường đại, nhục thể của chúng ta mạnh mẽ hơn các sinh vật khác rất nhiều. Tinh thần của chúng ta hoàn toàn không bị ảnh hưởng của tinh thần ma pháp. Vì vậy dưới tình huống này, quang mang tà ác bị suy yếu kia chỉ có thể đem thân thể hài tử các ngươi hủy diệt nhưng năng lượng cường đại quỷ dị cùng long phách của nó vẫn còn tồn tại. Có thể nói mặc dù thân thể của nó bị hủy đi nhưng tinh thần cùng long phách của nó vẫn còn. Dưới mối quan hệ kỳ diệu đó, giữa bọn họ nảy sinh ra tình huống dung hợp nhau. Cái tên nhân loại tên Niệm Băng kia đã từng dùng năng lượng của hắn giúp Địch Mạn Đặc Đế sinh nở. Vì vậy trong quá trình dung hợp, đứacon của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế không hề bài xích thân thể của hắn. Thành ra mới tạo ra tình huống kỳ lạ này. Từ bên ngoài thì chúng ta có thể nói tên nhân loại tên Niệm Băng này tinh thần đã chết rồi. Nhưng thân thể của hắn dưới tác dụng của long phách nên đã có được khả năng khôi phục siêu cấp của long tộc chúng ta. Hơn nữa, đứa con của các ngươi sinh ra năng lượng rất nhanh. Vì vậy long phách của nó mang theo năng lực khôi phục so với các ngươi còn mạnh hơn rất nhiều. Có thể nói thân thể của tên nhân loại này không cần nhiều thời gian thì có thể hoàn toàn khôi phục. Bằng vào sinh mệnh lực siêu cường của long tộc chúng ta thì sinh mệnh lực của hắn vốn đã bị trớ chú lấy hết đi sẽ được sinh mệnh lực của long tộc bổ sung lại. Vì vậy có thể nói thân thể sau khi dung hợp này không còn là người nữa. Từ một mặt nào đó thì có thể cho rằng hắn đã có được thể xác của một cự long. Chỉ là bề ngoài thì vẫn là nhân loại. Khi thân thể này khôi phục hoàn toàn, cùng với long phách hoàn toàn dung hợp thì con của hai ngươi sẽ tỉnh lại, hơn nữa còn khống chế lấy thân thể này. Ta nói hắn quái dị là bởi vì người này bây giờ là nửa người nửa rồng. Bề ngoài là con người nhưng linh hồn là rồng cùng dung hợp một chỗ. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, Địch Mạn Đặc Đế, các ngươi hoàn toàn có thể coi nó là con của mình.”
Chương 127 : Lựa chọn của Hắc ám Long vương (thượng)
Lời nói của Long thần khiến cho thất long vương nhất thời trầm mặc. Ánh mắt bi thương của Địch Mạn Đặc Đế chợt rạng rỡ:
“Không chết, con của ta thật không chết. Như vậy là quá tốt, quá tốt rồi”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư so với thê tử thì bình tĩnh hơn, hỏi tiếp:
“Long thần đại nhân, vậy bây giờ chúng tôi phải làm gì? Niệm Băng vì chúng tôi mà đã trả giá rất nhiều. Con của ta lại chiếm lấy thân thể của hắn, việc này có lẽ không đúng. Không lẽ tinh thần lực của Niệm Băng ngưng tụ tại đại não không có khả năng khôi phục sao?”
Long thần im lặng một chút nói:
“Nếu đổi lại là một phổ thông nhân loại thì đúng là như vậy. Tinh thần lực cùng ý thức ngưng kết sẽ dẫn tới thất khứ linh hồn, đó chính là tử vong thật sự, ít nhất cũng là tử vong về ý thức. Nhưng tình huống của tên nhân loại này thì lại đặc biệt. Hắn đã khai thông được thiên nhãn huyệt trong thất khiếu huyệt. Khi tinh thần lực và ý thức của hắn ngưng kết, linh hồn đúng ra là phải tán đi thì lại tụ lại trong thiên nhãn huyệt khiến cho ý thức có thể lần nữa sống lại. Huống chi thiên nhãn huyệt của hắn đã sớm được mở hoàn toàn, tạo thành một thiên nhãn đặc biệt từ trước tới giờ chưa bao giờ có. Các ngươi nên hiểu rằng khai thông được thiên nhãn huyệt đừng nói là ở Ngưỡng Quang đại lục mà dù cho ở Thần chi đại lục cũng cực kỳ ít gặp. Có thể nói hầu như bất kỳ thần nhân nào khai thông được thiên nhãn huyệt đều có thể trở thành chủ thần, trở thành đối tượng đặc biệt được Thần chi đại lục bồi dưỡng. Nhưng thiên nhãn huyệt mặc dù tốt lại nảy sinh một vấn đề khác. Đó chính là yếu điểm của thiên nhãn huyệt đối với tinh thần lực. Người có thiên nhãn huyệt mặc dù có thể thông qua thiên nhãn khống chế lấy tinh thần lực nhưng về mặt nào đó sẽ ảnh hưởng tới việc phát triển cân bằng giữa tinh thần lực và việc khống chế tinh thần lực đó. Nhưng tình huống của Niệm Băng thì lại không như vậy. Tinh thần lực của hắn đã hoàn toàn dung hợp với thiên nhãn huyệt . Một khi lần nữa khai mở thiên nhãn huyệt, bởi vì thiên nhãn huyệt và tinh thần lực đã dung hợp sẽ khiến cho yếu điểm đó không còn mà chỉ còn có ưu điểm. Trong tương lai không xa, chỉ cần hắn khai mở thêm một, hai khiếu huyệt thì thực lực sẽ tăng tiến cực mạnh, tiền đồ lúc đó khó mà đoán trước được. Hắn so với thần nhân tu luyện trên Thần chi đại lục có ưu thế hơn rất nhiều.”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nhíu mày:
“Long thần đại nhân, ngài nói nhiều như vậy rốt cuộc là muốn nói cái gì? Ngài cứ nói rõ ra đi”
Long thần nói:
“Ta muốn giải thích rõ cho các ngươi chính là muốn các ngươi phải có sự lựa chọn. Thân thể nửa người nửa long này chỉ có hai đường phát triển, các ngươi phải lựa chọn mới được. Thứ nhất chính là cứ để hắn phát triển như thế này. Mặc dù thân thể hắn là nhân loại nhưng cũng có thể nói chính là thành viên của long tộc chúng ta, theo sự phát triển khôn lớn của hài tử của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế. Hắn sẽ chính là hài tử chân chánh của các ngươi, có tư tưởng cùng năng lực của hài tử các ngươi, thậm chí còn có những đặc tính của nhân loại. Đợi khi thực lực của hắn đạt tới một trình độ nhất định thì khi đó lấy thân thể con người làm cơ sở, long lực xảy ra biến hóa chính thức trở thành hình dáng long tộc của chúng ta. Nói một cách khác thì lúc đó chính là lúc hài tử các ngươi quay về. Hơn nữa lúc đó tiền đồ của nó sẽ rất rạng rỡ. Nhưng nếu lựa chọn theo cách đó thì tên nhân loại gọi là Niệm Băng kia có thể nói chính thức là tử vong. Bởi vì khi tinh thần lực cùng thiên nhãn huyệt dung hợp thì cái phong ấn đó sẽ càng thêm kiên cố và chính thức hoàn toàn phong bế lại. Sự lựa chọn thứ hai chính là dựa vào lực lượng bảy người các ngươi, mang long thức tiến nhập vào cơ thể hắn, giống như các ngươi đang ấp hắn vậy, giúp cho hài tử các ngươi mau chóng phát triển. Độ khoảng bảy ngày thời gian, khi thần trí hài tử các ngươi trưởng thành thì nó sẽ dựa vào lực lượng của nó mở ra thiên nhãn huyệt, mang linh hồn, tinh thần lực cùng ý thức của Niệm Băng phóng xuất ra. Tới lúc đó thì Niệm Băng mới là chủ nhân chân chánh của thân thể này, khôi phục là vị trí chủ đạo. Khi đó năng lực của hắn cũng bởi vì sinh mệnh lực đã khôi phục cũng sẽ khôi phục trở lại, cộng thêm sự dung hợp của long phách sẽ khiến cho thực lực của hắn tăng tiến rất nhanh. Tuy nhiên nếu lựa chọn theo cách này thì thân thể sẽ có hai linh hồn, một người một long, lấy linh hồn nhân loại làm chủ đạo. Trừ phi Niệm Băng nguyện ý, bằng không thì các ngươi cũng không có cách nào tiếp xúc với linh hồn của con các ngươi. Vì vậy có thể nói hai phương pháp này, một là long tử trọng sanh, một là long nhân kết hợp. Còn lựa chọn như thế nào thì các ngươi là phụ mẫu, các ngươi tự mình quyết định đi”
Thất long vương cùng đưa mắt nhìn nhau. Long thần đã nói rất rõ ràng. Nếu như lựa cách một thì tiểu long vương sẽ lấy thân thể Niệm Băng làm cơ sở để từ đó thật sự phát triển sinh mệnh. Nếu lựa chọn đường hai thì có thể cứu sống lại Niệm Băng nhưng tiểu long vương chỉ có thể sống nhờ thân thể hắn. Cái này thật sự rất khó lựa chọn. Dù sao đó cũng chính là đứa con đã được dưỡng dục cả ngàn năm nay, Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế sẽ lựa chọn sao đây? Từ góc độ nội tâm mà nghĩ thì ai lại không hy vọng con của mình có thể ở bên cạnh mà không phải sống nhờ vào thân thể người khác chứ?
Gia Lạp Mạn Địch Tư không hề lên tiếng. Trong thâm tâm hắn đương nhiên hy vọng dùng cách thứ hai, nhưng đồng thời hắn cũng hy vọng con của Địch Mạn Đặc Đế có thể sống lại. Sự đấu tranh phức tạp của tâm lý khiến cho hắn không thể có ý kiến gì mà chỉ kích động đứng nhìn Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế đợi phu thê bọn họ tuyển chọn. Suy nghĩ của mấy vị long vương khác cũng bất đồng như Gia Lạp Mạn Địch Tư nhưng bọn họ cũng không nói ra ý kiến của mình. Ai cũng biết lựa chọn khó khăn như thế nào. Một bên là hài tử của mình, một bên là huynh đệ, bằng hữu dùng tính mạng để bảo vệ bọn họ. Vì vậy bọn họ không nói gì là tốt nhất.
Nước mặt chảy dài theo khuôn mặt tuyệt đẹp của Địch Mạn Đặc Đế, cả người nàng không ngừng run rẩy. Tạp Tiệp Áo Tây Tư thở dài một tiếng vòng tay ôm lấy thê tử vào lòng. Thật ra, khi long thần nói ra hai trường hợp thì bọn họ sớm đã có quyết định. Chỉ có điều đối diện với quyết định này thật quá đau khổ. Khi Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư mở mắt ra, hắn cố gắng nén tâm tình của mình vào lòng, hít sâu một hơi nói:
“Long thần đại nhân, không cần phải lựa chọn nữa, chúng ta chọn phương án thứ hai”
Thanh âm của hắn nói ra thập phần kiên định, không có chút do dự. Địch Mạn Đặc Đế chỉ dựa đầu vào vai hắn mà bật khóc chứ không hề lên tiếng ngăn trở. Trong hang động lúc này cực kỳ yên tĩnh, chỉ có thanh âm của Tạp Tiệp Áo Tây Tư vang lên. Đám người Gia Lạp Mạn Địch Tư cũng đang ngồi dưới đất đều đứng dậy.
“Bắt đầu từ hôm nay, ta, Hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư xin thề, tôn Tạp Tiệp Áo Tây Tư làm huynh trưởng, làm lãnh tụ. Sau này Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư chính là lão đại của ta”
Gia Lạp Mạn Địch Tư kích động lên tiếng, thanh âm của hắn có chút run rẩy. Hắn hiểu rất rõ nếu đổi lại là hắn phải lựa chọn thì tuyệt đối không thể kiên quyết như Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này.
Thanh âm của Long thần trở nên nhu hòa:
“Tạp Tiệp Áo Tây Tư, Địch Mạn Đặc Đế, hai người các ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa? Nếu như các ngươi quyết định như vậy thì sau này tuyệt đối không dược hối hận. Long tộc chúng ta là một dân tộc luôn tuân thủ lời hứa. Ta cho các ngươi thêm một cơ hội nữa, hiện tại hối lại vẫn còn kịp. Có lẽ cả đời hai ngươi chỉ có duy nhất một đứa con này thôi”.
“Đây chính là một khảo nghiệm, một khảo nghiệm với một Long thần. Có thể vì cứu ân nhân mà bỏ qua cơ hội cứu sống hài tử của mình. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi phù hợp với yêu cầu của khảo nghiệm. Ta tuyên bố ngươi chính là Long thần tiếp theo. Từ hôm nay, ta sẽ đem Long thần Tâm quyết chỉ truyền nhất mạch của bổn tộc truyền lại cho ngươi. Ngươi nhất định phải tu luyện cho tốt. Khi ngươi đạt tới cảnh giới đệ thất tầng của Long thần Tâm quyết thì ngươi sẽ thay thế vị trí của ta.”
Toàn thân Hắc ám long vương chấn động, quỳ xuống đất:
“Long thần đại nhân, như vậy sao có thể được. Ngài, ngài sao lại có thể đem chức vị Long thần truyền lại cho ta. Thuộc tính của ta là hắc ám a!”
“Cái gì là hắc ám? Hắc ám chính là lúc ánh sáng chuẩn bị chiếu khắp nơi. Trên thế gian không có tuyệt đối quang minh cũng như không có gì tuyệt đối hắc ám. Ngươi không cần phải nghĩ nhiều, ý ta đã quyết. Thần thức của ta không thể chịu được bao lâu nữa. Ngươi hãy ngưng tụ tinh thần nghe ta truyền thụ.”
Kim sắc quang điểm giữa hai luồng hồng sắc quang mang bỗng dài thành một đường quang tuyến chiếu vào long nhãn của hắc ám long vương. Toàn thân Tạp Tiệp Áo Tây Tư chấn động nhưng rất nhanh khôi phục lại ổn định. Toàn thân hắn vốn tán phát ra hắc ám khí tức thì dần dần được bao phủ bởi một lớp kim sắc quang mang.
Long thần, chính là tộc trưởng của long tộc. Lịch đại long tộc tộc trưởng đều là do thất hệ cự long sinh ra. Trong lịch sử Long thần thì rất hiếm khi có việc cha truyền con nói mà chủ yếu là thông qua thực lực, tâm trí cùng cống hiến cho long tộc mà quyết định. Long thần hiện tại chính là tộc trưởng của hỏa long tộc, cũng chính là một vị hỏa long vương. Long thần Tâm quyết chính là phương pháp tu luyện tối cao trong long tộc. Tâm quyết này vô cùng bá đạo, không có thực lực siêu cường thì căn bản không thể tu luyện. Vì bảo hộ tôn nghiêm của tộc trưởng mà Long thần Tâm quyết chỉ có thể truyền cho một người và đó cũng chính là người kế thừa. Trong lịch sử của long tộc chưa từng xuất hiện qua một vị hắc ám Long thần. Tạp Tiệp Áo Tây Tư vạn vạn lần cũng không thể ngờ Long thần lại vì quyết định không chọn nhi tử mà tuyển chọn lấy mình, hơn nữa lại tuyển chọn khi mình vừa mới làm mất đi Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình. Khác biệt giữa Long thần với phổ thông cự long chính là nhìn vào quang mang phóng xuất long lực. Bất kỳ một cự long nào sau khi trở thành Long thần thì ngoài năng lượng thuộc tính vốn có còn có thêm một tầng kim sắc quang mang đại biểu cho Long thần chi lực. Lúc này long thần quyết định mang tâm quyêt tối cao truyền cho Tạp Tiệp Áo Tây Tư, cũng chính là đại biểu cho vị trí kế thừa Long thần. Bây giờ, trừ phi Tạp Tiệp Áo Tây Tư chết đi ra còn bằng không đây chính là sự thật không thể thay đổi.
Nếu đổi lại lúc trước thì có lẽ bất mãn của Gia Lạp Mạn Địch Tư đối với phụ thân có thể sẽ tăng thêm mãnh liệt. Nhưng giờ đây tâm tính của hắn lại rất bình tĩnh, thậm chí còn có cảm giác được giải thoát. Mấy năm gần đây hắn khắc khổ tu luyện, mục đích tối cao của hắn chính là được kế thừa chức vị Long thần. Lúc này hắn mặc dù không quên nhưng thấy Niệm Băng có khả năng sống lại, Gia Lạp Mạn Địch Tư đột nhiên phát hiện mình thật sự thích kết quả như thế này.
Sau một khoảng thời gian, tầng kim sắc quang mang dần biến mất, thanh âm của Long thần lúc này cũng không còn rõ ràng như trước:
“Tốt lắm, Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi hãy ráng cố gắng tu luyện. Ta đã mang Long thần Tâm quyết cùng toàn bộ quyền lợi và nghĩa vụ của tộc trưởng long tộc chúng ta nói cho ngươi nghe. Ta tin khi ngươi kế thừa của ta thì sẽ trở thành một vị Long thần còn xuất sắc hơn cả ta. À, đúng rồi, còn có một việc nữa. Cái tên nhân loại tên Niệm Băng này đã vì long tộc chúng ta hy sinh nhiều như vậy, ân tình như thế này chúng ta nhất định phải báo đáp. Khi nãy truyền cho ngươi Long thần Tâm quyết ta đã có suy nghĩ qua. Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình bị cướp đi hoặc giả có lẽ là thiên ý. Ta tặng cho tên nhân loại này một lời hứa. Nếu như trong tương lai hắn có thể tới Thần chi đại lục thì ta sẽ tận hết sức mình giúp hắn khai mở huyệt đạo mạnh nhất trong nhân loại là Hoàng cực huyệt coi như là để báo ân. Bắt đầu từ bây giờ, con cháu của hắn sẽ được long tộc chúng ta bảo hộ liên tục trong ba đời. Được rồi, ta phải đi đây. Các ngươi hãy nhớ kỹ lời ta nói, bất kỳ lúc nào cũng phải chú ý tới thời điểm ngày chí âm chí nhật hàng lâm. Đó là một ngày nhân loại đón mặt trời xuất hiện từ mặt nước. Nếu như ta nhớ không lầm thì có lẽ vào tháng mười một hai năm sau thì phải.”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của thuyuy12
Bạch sắc quang mang biến mất, Long thần mang theo long uy cường đại cũng theo đo tan biến đi. Thân thể Niệm Băng yên bình nằm trên mặt đất, cả người vẫn không ngừng phát ra khí tức hôi sắc.
Khuôn mặt của Gia Lạp Mạn Địch Tư thoáng cười, nhìn Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói:
“Lão đại, chúc mừng ngươi. Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là lão đại của ta”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ:
“Thật ra mà nói thực lực giữa ta và ngươi không hơn kém bao nhiêu. Chức vị này đúng ra thuộc về người. Một vị Long thần thuộc hắc ám long tộc có lẽ ảnh hưởng đối với long tộc chúng ta sau này không được tốt lắm”
Gia Lạp Mạn Địch Tư cười ha ha nói:
“Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi sao lại trở nên đàn bà như thế, có gì là không tốt chứ? Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, long tộc trên dưới đoàn kết thì không lẽ còn e ngại đám thần nhân phổ thông kia nói lời ra tiếng vào sao? Đám chủ thần kia đều đã đang chìm trong giấc ngủ say. Còn nữa, trở thành Long thần, ngươi chính là một vị chủ thần. Long tộc chúng ta chính là một dân tộc tại Thần chi đại lục, sơ bọn chúng làm cái gì? Muốn cho long tộc phất triển tốt thì ngươi phải nỗ lực tu luyện Long thần Tâm quyết đi. Theo như phụ thân ta nói thì Long thần Tâm quyết có mười ba tầng. Ngay cả Long thần xuất sắc nhất của chúng ta cũng chỉ mới luyện được tới tầng thứ mười một. Nếu ngươi luyện được tới tầng thứ mười ba, nói không chừng cái đám gia hỏa tự xưng là thần vương kia cũng không phải là đối thủ của ngươi.”
Nghe thấy hắn gọi Long thần là phụ thân, đám long vương bất giác đều mỉm cười. Bọn họ đều biết khúc mắc trong lòng của Gia Lạp Mạn Địch Tư đã được tháo gỡ.
“Oh, Gia Lạp Mạn Địch Tư, tâm tính của ngươi từ khi nào trở nên tốt thế này vậy? Nếu bị người khác cướp mất thì đổi lại là ta, ta không thể chịu được đâu”
Cái bệnh lắm mồm của Tạp Ngạo Địch Lý Tư lại tái phát. Sắc mặt mới giãn ra của Tạp Tiệp Áo Tây Tư lại trầm lại:
“Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lý Tư, vừa rồi ta dùng ý niệm trao đổi với Long thần đại nhân. Long thần đại nhân có nói qua, thật ra thiên phú của ngươi rất tốt, chỉ là biết và học quá nhiều nên mới trở thành người yếu nhất trong bảy long vương. Long thần đại nhân có dặn ta nhất định phải chăm sóc ngươi cho tốt”
Nói tới đây, khoé miệng của hắn lộ ra nụ cười tà dị. Đây mới chân chánh là khí tức của Hắc ám long vương.
Tạp Ngạo Địch Lý Tư giật mình đưa tay che miệng nói:
“Lão đại, không thể nào a, Long thần đại nhân sao lại có chỉ ý như vậy? Đều do cái miệng ta không tốt. Ta, ta ra ngoài tiểu tiện một chút. Các người cứ trò chuyện nhé.”
Bàn tử đưa tay giữ Tạp Ngạo Địch Lý tư lại, cười hắc hắc:
“Thế nào? Muốn mượn cớ để trốn a! Ngươi phải ráng chịu đi. Bọn ta ai nấy cũng đều tán thành lão đại chỉ bảo ngươi thật tốt đó.”
Địch Mạn Đặc Đế nói:
“Được rồi, đừng làm ồn nữa. Trước khi Niệm Băng khôi phục lại thì mọi người ai cũng không được đi. Chúng ta nhất định không để bất cứ nguy hiểm nào xảy ra trên người hắn nên phải ở đây bảo vệ hắn. Từ tốc độ vết thương lành lại cùng tốc độ thân thể cải tạo mà nói thì có lẽ khoảng trên dưới ba ngày là hắn sẽ khôi phục. Tới lúc đó chúng ta phải hợp lực để giúp cho hài tử tiến hóa”
Nói tới đây, khuôn mặt nàng không khỏi ảm đạm. Tạp Tiệp Áo Tây Tư ôm lấy thê tử nói:
“Đừng đau buồn quá, hài tử của chúng ta không chết, đúng không? Nếu đã như vậy thì chúng ta còn có hy vọng. Huống chi trước khi Niệm Băng sống lại thì chúng ta còn có thời gian bảy ngày. Trong bảy ngày đó thì hắn chính là con của chúng ta! Chúng ta nhất định phải quý trọng lấy thời gian này, phải không?”
Gia Lạp Mạn Địch Tư đột nhiên lên tiếng:
“Ta có một đề nghị”
Ánh mắt của các long vương đều dồn về phía người Gia Lạp Mạn Địch Tư. Gia Lạp Mạn Địch Tư trầm ngâm một chút nói:
“Hiện tại linh hồn của Niệm Băng đang bị phong tỏa trong thiên nhãn huyệt. Đó vừa là chuyện xấu nhưng cũng là chuyện tốt. Nếu như thời gian quá ngắn thì chỉ sợ linh hồn hắn không có cách nào chân chánh dung hợp với thiên nhãn huyệt. Nếu thời gian quá dài thì mọi việc sẽ xấu như lời phụ thân ta nói. Hơn nữa nếu để tiểu long trưởng thành quá nhanh thì đối với tương lại phát triển của hắn cũng sẽ bất lợi. Ta đề nghị kéo thời gian bảy ngày thành bốn mươi chín ngày. Như vậy chúng ta không chỉ có thể giúp tiểu long trưởng thành tốt hơn mà còn khiến cho linh hồn của Niệm Băng chân chánh dung hợp với thiên nhãn huyệt. Bốn mươi chín ngày thời gian không tính là dài lắm, xem ra cũng không ảnh hưởng nhiều tới hắn.”
Nghe Gia Lạp Mạn Địch Tư nói, người đầu tiên tỏ thái độ lại chính là Băng long vương Tát Tát Lý Tư cao ngạo, nàng gật đầu nói:
“Ta đồng ý với ý kiến của Gia Lạp Mạn Địch Tư. Đó là sự lựa chọn tốt nhất, và càng tăng thêm phần an toàn. Dù sao ta cũng không có việc gì. Trải qua sự việc lần này ta thấy thất long vương chúng ta sau này hạn chế hành động một mình là tốt hơn. Chúng ta ở cùng một chỗ sẽ đề phòng được địch nhân công kích.”
Bàn Tử gật đầu nói tiếp:
“Ta cũng đồng ý. Nhiều năm qua chúng ta ai nấy phân tán khắp nơi. Lần này cùng ở chung một chỗ, trước khi sự việc chưa giải quyết thì không nên chia ra. Vạn nhất có việc gì biến hóa thì chúng ta có thể hợp lực mời Long thần đại nhân chỉ điểm. Dù sao đối với ta mà nói thì chỉ cần có chỗ ngủ là được rồi”
Tạp La Địch Lý Tư nói:
“Cũng được, cứ quyết định như vậy đi”
Tạp Ngạo Địch Lý Tư thấy mọi người cuối cùng ai cũng nhìn mình vội nói:
“Được, được, ta càng không có vấn đề. Có thể ở cùng với mọi người thật ra cũng là chuyện tốt.”
Địch Mạn Đặc Đế cúi đầu xuống nói:
“Đa tạ, đa tạ mọi người!”
Nàng đương nhiên biết rõ cái đề nghị của Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn bề ngoài thì không có vấn đề gì nhưng bên trong chính là để cho nàng có thể ở thêm với hài tử của mình một thời gian. Chúng long vương ai nấy cũng đều đã sống trên cả vạn năm, ai mà lại không hiểu chứ? Chỉ là bọn họ cũng không phản đối mà ngược lại còn tán thành ý kiến của Gia Lạp Mạn Địch Tư.
Đối với sinh mạng cả vạn năm như chúng long vương mà nói thì ba ngày thời gian trôi qua giống như trong nháy mắt. Bọn họ lúc nào cũng thủ hộ bên người của Niệm Băng. Lúc này, ma pháp nguyên tố cũng đã biến mất tại Hàn Lĩnh qua một thời gian nhưng năng lượng cuồng phong kia vẫn đang điên cuồng quấn lấy cả Hàn Lĩnh. Không khí ấm áp trong sơn cốc lúc này y như phía bên ngoài, tràn ngập giá lạnh khiến nước hồ như đóng cả thành băng. Dưới hoàn cảnh như vậy thì người thích nhất chính là Hỏa long vương cùng Băng long vương. Băng long vương thì đương nhiên thích không khí như vậy. Còn Hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư lúc này như lò sưởi của cả mọi người. Phía ngoài mặc dù rất lạnh nhưng trong hang động dưới khí tức của Gia Lạp Mạn Địch Tư thì lại rất ấm áp dễ chịu.
Ma pháp nguyên tố hỗn loạn kia không hề có chút ảnh hưởng gì tới chúng long vương mà ngược lại từ trong năng lượng phong bạo đó, bọn họ lại còn có thể đề thăng ma pháp bản thân. Tất cả đều đang chờ đợi ngày Niệm Băng tỉnh lại.
Thân thể của Niệm Băng chỉ cần hơn một ngày thời gian là đã hoàn toàn bình phục. Chỉ là lúc này hắn vẫn còn đang hôn mê. Trong cơn hôn mê đó, cứ mỗi ngày từ trong miệng lại phát ra mấy âm thanh lảnh lót. Địch Mạn Đặc Đế lúc nào cũng ở bên cạnh người của Niệm Băng. Cũng do năng lượng của tiểu long vương quá đặc biệt nên không ai dám dùng năng lượng bản thân để giúp đỡ mà chỉ biết chờ đợi chính năng lực của tiểu long vương mà thôi.
“Krét, Krét…. ”
Khóe miệng của Niệm Băng lại nhúc nhích phát ra mấy tiếng dẫn đến sự chú ý của Địch Mạn Đặc Đế. Mặc dù việc này đã xảy ra suốt mấy ngày qua rất nhiều lần nhưng lần nào cũng khiến cho nàng trở nên quan tâm đặc biệt. Tình mẹ vĩnh viễn là tình cảm vĩ đại nhất trên thế giới này.
Tạp Ngạo Địch Lý Tư đứng bên cạnh khẽ nói:
“Hôm nay cũng lại kêu. Tiếng kêu này hình như trong ngôn ngữ long tộc chúng ta không hề có thì phải.”
Tát Tát Lý Tư khinh bỉ nói:
“Không lẽ ngươi nhớ lúc nhỏ ngươi kêu thế nào sao?”
Địch Mạn Đặc Đế liếc mắt nhìn Tạp Ngạo Địch Lý Tư:
“Coi chừng cái miệng của ngươi. Bằng không ta thấy ngươi ra ngoài năng lượng phong bạo kia tập luyện thì có vẻ tốt cho ngươi hơn.”
Tạp Ngạo Địch Lý Tư cười khổ nói:
“Được rồi, được rồi, dù sao ta cũng một thân một mình, các ngươi ai nấy cũng đều khi phụ ta.”
Bàn Tử đưa cái người to đùng tới gần hắn, lấy tay vỗ vào vai nói:
“Muốn không bị khi dễ thì trước tiên phải mạnh mẽ mới được.”
“Krét, Krét…. ”
Thanh âm trong trẻo lần nữa lại thu hút chú ý của chúng long vương. Thân thể Niệm Băng khẽ run rẩy như đang tránh né cái gì đó.
Địch Mạn Đặc Đế kinh hãi vội nắm lấy tay Niệm Băng khẽ nói:
“Hài từ, hài tử, con sao rồi? Đừng dọa cho mụ mụ sợ a!”
“Krét, Krét…. ”
Thanh âm lại vang lên, khoe miệng Niệm Băng khẽ động đậy, da mặt lúc này có sự biến hóa. Thân thể hắn lúc này đã sớm khôi phục hoàn toàn. Chỉ là trớ chú sinh mệnh kia đã khiến cho mái tóc trắng vẫn còn y như cũ.
“Krét, Krét…. ”
Mí mắt Niệm Băng khẽ động rồi từ từ mở mắt ra. Đôi mắt lam sắc kia như sáng hơn trước rất nhiều, tròng mắt đảo qua lại y như ánh mắt của một đứa trẻ.
“Krét, Krét…. ”
Thanh âm của hắn như rất hưng phấn, đầu cứ dụi vào trong ngực Địch Mạn Đặc Đế.
“Krét, Krét…. ”
Đám long vương trừ Tát Tát Lý Tư ra thì ai nấy cũng ngớ người. Dù gì Niệm Băng cũng là một nam tử thành niên, còn hình thái Địch Mạn Đặc Đế bây giờ lại là một mỹ nữ nhân loại. Loại động tác như vậy thật khiến người ta khó mà nghĩ ra được.
Gia Lạp Mạn Địch Tư khẽ ho một tiếng rồi quay người ra ngoài. Hình ảnh này hắn thật khó mà tiếp nhận được. Bàn Tử, Tạp Ngạo, Tạp La hai huynh đệ cũng vội đi theo sau. Tát Tát Lý Tư nhìn Niệm Băng rồi cũng quay người đi ra.
Địch Mạn Đặc Đế thì không cảm thấy gì mà cứ để cho Niệm Băng dựa vào ngực mình, trong ánh mắt nàng toát lên nét nhu hòa của người mẹ. Khe khẽ vuốt mái tóc trắng xóa của Niệm Băng nói:
“Hài tử ngoan, không sao đâu. Có mụ mụ ở bên cạnh, mụ mụ sẽ bảo vệ con, không để cho ai làm thương hại tới con nữa.”
Trong mắt nàng lúc này, Niệm Băng chính là hài tử của nàng. Đặc biệt lúc này trên người Niệm Băng tỏa ra long tức rất quen thuộc. Mang thai tiểu long cả ngàn năm, nàng chịu không biết bao nhiêu khổ cực. Vì vậy khi cảm thấy khí tức tiểu long có chút sợ hãi, nàng liền nhận ra rất rõ ràng.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư vẫn còn đứng đó. Mặc dù Niệm Băng ở trong lòng thê tử khiến hắn rất khó chịu nhưng dù sao hiện tại nhi tử hắn cũng đang kiểm soát lấy thân thể Niệm Băng. Hoàn cảnh như vậy miễn cưỡng hắn cũng chấp nhận được.
“Niệm Băng” thân thân thiết thiết dụi dụi vào người Địch mạn Đặc Đế y như một đứa trẻ thơ. Ánh mắt Địch Mạn Đặc Đế lúc này càng lúc càng trở nên ôn nhu.
“Krét, Krét…. ”
Niệm Băng lại kêu lên, trong thanh âm như đang khẩn cầu gì đó. Dưới tình cảm người mẹ, Địch Mạn Đặc Đế tức thì hiểu ý của hắn, sắc mặt ửng hồng quay đầu về Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói:
“Lão công, ngươi có thể ra ngoài trước một chút không. Ta nghĩ, ta nghĩ hài tử muốn uống sữa. Nó vừa mới tỉnh lại, thân thể còn yếu lắm.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư há miệng nhìn thê tử:
“Nàng không phải thật muốn cho nó uống sữa chứ? Thân thể của hắn dưới tác dụng của long lực đã khôi phục rất nhanh rồi. Ta nghĩ nó không cần nữa mới đúng. Đợi lát nữa chúng ta dùng năng lượng giúp nó tiến hóa, có năng lượng bổ sung thì ăn hay không ăn cũng vậy mà thôi.”
Địch Mạn Đặc Đế kiên quyết nói:
“Không, sữa mẹ với hài tử mà nói rất quan trọng, chúng ta cần phải nuôi dưỡng con của chúng ta! Lão công, nó hiện tại không phải là Niệm Băng mà là con của chúng ta mà!”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
“Nhưng thân thể của hắn là của Niệm Băng. Ta, ta....”
Địch Mạn Đặc Đế nhíu mày nói:
“Ngươi sao vậy, nó là con của ta, cũng là con của ngươi. Không lẽ hài tử không được uống sữa của mẫu thân sao? Lão công, nếu ngươi cảm thấy không thoải mái thì ra ngoài trước đi. Chúng ta không dễ gì mới có hài tử, ta không hy vọng là sẽ có sự hối hận nào. Sau này dù cho có muốn cho nó uống sữa thì cũng không còn cơ hội nữa.”
Nói tới đây, ánh mắt của nàng lộ ra nét chua xót, cúi đầu nhìn Niệm Băng, ánh mắt trở nên nhu mì. “Niệm Băng” yên lặng đứng nhìn Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ánh mắt đầy vẻ thân cận.
“Krét, Krét…. ”
“Được, được rồi”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư bất lực thở dài một tiếng. Đúng a! Hắn hiện tại là con của minh, là con của mình đang chiếm tiện nghi của Niệm Băng. Đối với hắn mà nói trên thế giới này không có một người nào quan trọng hơn Địch Mạn Đặc Đế. Đừng nói là để một nam nhân khác chạm tới, dù cho người khác nếu nhìn Địch Mạn Đặc Đế cũng đủ khiến hắn nổi giận. Nhưng hiện tại thì.....hắn bất lực. Lắc lắc đầu, Tạp Tiệp Áo Tây Tư quay người đi ra ngoài.
“Tạp Ngạo Địch Lý Tư, đi, ta và ngươi ra ngoài rèn luyện một chút. Năng lượng phong bạo không dễ gì mà gặp được. Đây chính là thời cơ rèn luyện tốt nhất của ngươi.”
“Lão đại, không cần a.....”
Trong mắt Địch Mạn Đặc Đế lộ ra nét nhu hòa, nhẹ nhàng nâng y phục do năng lượng ngưng kết lên, để lộ ra hai gò ngọc phong cao vút.
“Niệm Băng” chẳng chút khách khí, vừa nhìn thấy bảo bối của mình tức thì hai tay nâng bầu ngực căng tròn đưa miệng tới từ từ hút lấy dòng sữa ngọt ngào từ hai đầu vú đỏ hồng.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của thuyuy12
Chương 128 : Tiến hóa của Tiểu long vương. (thượng)
Một cảm giác kỳ lạ truyền khắp người Địch Mạn Đặc Đế. Mặc dù nàng biết trước mặt mình là một nam tử thành niên nhưng trong lòng nàng lúc này không có suy nghĩ nhiều. Niệm Băng như đã hóa thành con của nàng. Cái cảm giác kỳ lạ trước ngực khiến trong thâm tâm nàng trỗi lên một cảm giác kiêu hãnh của một người mẹ. Nàng khẽ vuốt lấy mái tóc trắng xóa của Niệm Băng mà như đang vuốt ve lấy đứa con của mình.
Mười ngày sau
"Krét krét….."
“Được rồi, đừng kêu nữa. Tên tiểu gia hỏa ngươi rõ ràng đã tiến hóa có thể nói được tiếng người rồi mà sao vẫn không chịu sửa chứ.”
Tạp Ngạo Địch Lý Tư tức giận nói. Mấy ngày qua hắn chịu khổ không ít vì mỗi ngày lúc sáng sớm thì đều là lúc Địch Mạn Đặc Đế cho Niệm Băng “ăn”.
Lúc đó cũng chính là thời gian ác mộng của hắn. Hầu như cứ tới thời điểm đó, Tạp Tiệp Áo Tây tư đều đưa hắn ra ngoài để tu luyện. Cái này đối với một Không gian long vương không hề có hứng thú tu luyện thì chẳng khác nào là ngược đãi. Hắn rõ ràng biết rõ Tạp Tiệp Áo Tây Tư mang cảm giác khó chịu đem phát tiết trên người hắn nhưng hắn lại không thể nói ra. Bằng không thì bão táp còn lớn hơn rất nhiều.
Tới chiều thì thất long vương lại hợp lực đế giúp tiểu long vương tiến hóa. Liên tục trong hai canh giờ, tiểu long vương hấp thụ rất nhiều thất hệ năng lượng. Quá trình tiến hóa của hắn từ đó nhanh hơn so với suy tính rất nhiều. Khi thất long vương bồi dưỡng tới ngày thứ tám thì tiểu long vương đã có thể mở miệng ra nói chuyện. Chỉ có điều tới giờ thất long vương cũng không hiểu cái năng lượng quái dị kia thuộc hệ nào. Bọn họ không thể cảm giác được năng lượng quái dị đó mạnh tới mức nào nhưng lại có thể cảm giác được nó rất kỳ dị. Năng lượng của tiểu long vương hiển thị rõ đặc tính thôn phệ của nó, đặc biệt khi thất long vương toàn tâm đưa năng lượng của họ vào trong cơ thể tiểu long vương thì đặc tính này càng biểu lộ rõ. Hơn nữa năng lực học tập của tiểu long vương lại rất mạnh. Khi thất long vương mang ký ức truyền thừa của long tộc truyền lại thì hắn lý giải rất nhanh. Tám ngày thời gian đó....
Mặc dù thất long vương đã chủ động làm giảm tiến độ tiến hóa nhưng trí tuệ của tiểu long vương lúc này đã đạt tới mức như một nhân loại độ mười sáu tuổi.
“Ta muốn nói, mụ mụ, mụ mụ, Tạp Ngạo Địch Lý Tư khi phụ ta”
“Cái gì? Tên Tạp Ngạo hỗn đản ngươi lại dám ngang nhiên khi phụ con ta”
Bạch quang lóe lên, Địch Mạn Đặc Đế nộ khí xung thiên từ trong động lao ra, không cần hỏi nguyên do, một câu cũng không nói cứ nhắm Tạp Ngạo Địch Lý Tư đánh một quyền.
Tạp Ngạo Địch Lý Tư không thể không thừa nhận mặc dù mấy ngày nay trong cơn lốc năng lượng tu luyện tuy chịu khổ không ít nhưng thực lực của hắn lại tăng tiến thấy rõ. Ngân quang lóe lên, thân thể của Không gian long vương tỏa ra quang mang chói mắt rồi trong nháy mắt đã ở bên ngoài mười trượng
“Đủ rồi, đủ rồi nhe, ta nói Địch Mạn Đặc Đế ngươi quá độc tài đó. Chính tên tiểu gia hỏa đó đã làm ngươi ra như vậy.”
Nói xong hắn không dám đứng lại quay người chạy ra bên ngoài. Dưới tình huống mẫu long nổi giận thì tạm thời né đi là tốt nhất. Huống chi đằng sau mẫu long còn có một thế lực chống đỡ.
“Niệm Băng” cười hi hi ha ha tới bên cạnh người Địch Mạn Đặc Đế, níu lấy tay nàng nói:
“Mụ mụ thật tốt. Mụ mụ, con muốn uống sữa.”
Sắc mặt Địch Mạn Đặc Đế ửng hồng nói:
“Bảo bối, hôm nay ngươi đã uống rồi mà.”
Hơn nữa với tình trạng của ngươi như vậy không cần phải uống nữa. Thân thể cường hãn của Niệm Băng đừng nói là so với người mà so với những rồng phổ thông khác còn mạnh hơn nhiều. Khi hắn vận hành năng lượng trong cơ thể thì toàn thân hiện ra một lớp hôi sắc lân phiến. Tạp Tiệp Áo Tây Tư từng thử qua. Sức cường hãn của lớp hôi sắc lân phiến này so với thất long vương thì chỉ thua có hoàng sắc lân phiến của một Bàn Tử có sức phòng ngự mạnh nhất kia một chút thôi.
“Không, ta muốn ăn. Mụ mụ, ta đói”
Niệm Băng dụng lực lắc lắc tay Địch Mạn Đặc Đế.
Địch Mạn Đặc Đế biết mình cùng với hài tử chỉ có thời gian bốn mươi chín ngày. Vì vậy đối với “Niệm Băng” trước mặt cực kỳ sủng ái, căn bản không nỡ làm ngược ý của hắn, bất đắc dĩ đành cười nói:
“Được rồi, ngươi và ta vào trong động đi.”
Nói xong liền dẫn Niệm Băng vào trong động
Mấy vị long vương khác đều ở trong con lốc năng lượng ngoài hang động tu luyện. Ở trong cơn lốc cộng thêm được sự kiểm nghiệm của Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư thì so với tình huống bình thường mạnh hơn rất nhiều. Bọn họ đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này đang ở bên trong động, nhìn thấy Địch Mạn Đặc Đế dẫn Niệm Băng tiến vào không kìm được nói:
“Nàng đừng có sủng ái đứa nhỏ này quá. Sủng ái quá không dạy được nó đâu.”
Địch Mạn Đặc Đế nói:
“Ta có sủng ái nó sao?”
“Không có, đương nhiên là không có. Krét, krét ba ba người muốn làm gì thế?” Niệm Băng tiếp lời mẫu thân hỏi.
Một tiếng ba ba khiến cho toàn bộ tức giận của Tạp Tiệp Áo Tây Tư biến mất. Hắn không ngừng thầm nhắc mình là đây chính là con mình, không phải là nhân loại. Cuối cùng đành tức giận nói:
“Tên tiểu tử ngươi, vừa mới sinh mấy ngày đã như vậy, sau này lớn lên thì như thế nào? Ngươi quậy phá thế nào ta mặc kệ nhưng ngươi phải nhớ kỹ mấy quy tắc của long tộc chúng ta. Chỉ cần làm ngược một điều thì dù là ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi.”
Niệm Băng lè lưỡi nói:
“Biết rồi, biết rồi. Ba ba, con muốn uống sữa, người còn không ra ngoài sao?”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư sững người nói:
“Còn ăn? Không phải hôm nay ngươi đã ăn rồi sao?!!”
Hắn còn muốn nói nữa thì nhìn thấy vẻ mặt van cầu của Địch Mạn Đặc Đế, bất lực than một tiếng nói:
“Được rồi, bất quá ngươi phải nhẹ nhàng một chút, không được làm thương hại tới mụ mụ đó.”
“Đương nhiên. Mụ mụ là người thương ta nhất, ta sao lại có thể làm thương hại tới người chứ.”
Uống sữa là việc niệm Băng khoái nhất. Mỗi lần hắn đều ra sức kéo dài thời gian để hưởng thụ lấy hương vị ngọt ngào từ dòng sữa. Như lần này hắn ăn tới hơn nửa canh giờ mới quyến luyến không nỡ rời miệng.
“Cảm giác thật thoải mái a! Mụ mụ, không biết vì sao ta mặc dù không thể tiếp nhận năng lượng bên ngoài nhưng lại có thể thông qua thực vật để bổ sung.”
Địch Mạn Đặc Đế chỉnh lại y phục nói:
“Có lẽ vì hiện tại ngươi đang có một thân thể nhân loại. Bảo bối, năng lượng trong cơ thể ngươi rốt cuộc là loại gì? Chúng ta mặc dù có thể giúp đỡ ngươi tiến hóa nhưng lại không có cách nào cảm thụ được năng lượng của ngươi.”
Niệm Băng suy nghĩ một hồi rồi nói:
“ Ta cũng không rõ. Khi hấp thụ năng lượng mọi người thì ta cảm thấy rất thoải mái. Hôm qua khi mọi người giúp ta tiến hóa thì năng lượng hôi sắc kia như nhỏ hơn trước nhiều và nằm ngay trước ngực. Chú ngữ long ngữ ma pháp mặc dù ta đã thuộc nhưng lại không thể sử dụng. Ngược lại dùng đấu khí thì lại rất dễ dàng.”
Dứt lời hắn vung tay lên. Một đạo đấu khí ngân sắc hiện ra quanh người, chính là thánh đấu khí cấp biệt vũ thánh.
Địch Mạn Đặc Đế nói:
“ Thân thể ngươi lúc này rất tốt. Tại phương diện miễn dịch ma pháp, vật lý công kích và vật lý phòng ngự thì so với bọn ta còn mạnh hơn một chút, chỉ thua có Bàn Tử.”
“ Ta đã cùng với ba ba ngươi suy nghĩ kỹ, không ngừng đoán xem ngươi thuộc loại nào trong long tộc. Chỉ là dựa vào đặc điểm năng lượng của ngươi hiện tại thì từ trước tới nay long tộc chúng ta chưa bao giờ có tình trạng này. Vì vậy ta cũng không có cách nào chỉ dạy cho ngươi, mọi thứ chỉ còn chờ ngươi tự mình tìm hiểu. Bảo bối, đợi khi ngươi hoàn toàn tiến hóa thì thân thể hiện tại của ngươi sẽ do Niệm Băng quay trở về khống chế. Tới lúc đó ngươi sẽ có thể tiến nhập vào trạng thái ngủ và sẽ có thời gian tìm hiểu kỹ biến hóa năng lượng của mình. Long tộc chúng ta cả đời chỉ có ba lần tiến hóa. Chúng ta giúp ngươi chính là hoàn thành lần tiến hóa thứ nhất. Còn hai lần sau thì phải dựa vào ngươi. Đương nhiên nếu ngươi được long thần chỉ định làm người kế thừa thì ngươi sẽ giống ba ba ngươi có thể có cơ duyên tu luyện lấy Long thần Tâm quyết. Khi tu luyện tới tầng thứ bảy thì sẽ tiến hóa lần thứ tư, đó chính là siêu cấp tiến hoá trong long tộc chúng ta. ”
“ Mụ mụ, con sao lại phải rời xa mọi người a! Tại sao cái thân thể này lại phải giao trả lại cho một tên nhân loại đang bị phong ấn khống chế chứ? ”
Địch Mạn Đặc Đế cố dồn nén bi thương trong lòng ôn nhu nói:
“ Bởi vì tình huống Niệm Băng bây giờ chính là do ngươi mà ra. Nếu như không có hắn thì ngươi có lẽ sớm đã chết rồi. Hắn vì long tộc chúng ta mà đã phải trả giá quá nhiều, đồng thời đã mang lại hy vọng cho ngươi. Vì vậy đứng từ bất kỳ góc độ nào mà nói thì chúng ta cũng đều phải giúp hắn sống lại. Hơn nữa sau này cũng không phải ngươi không còn trông thấy mụ mụ mà! Khi linh hồn Niệm Băng được thoát ra và khống chế được tinh thần lực cùng ý thức thì hai người các ngươi sẽ cùng tồn tại trên một cơ thể, do hắn làm chủ đạo. Các ngươi có thể giao tiếp thông qua linh hồn. Lúc nào ngươi muốn thấy mụ mụ thì cứ nói với Niệm Băng. Ta nghĩ với nhân phẩm của hắn sẽ không ngăn cản ngươi đâu. ”
“Niệm Băng” bĩu môi nói:
“ Thật phiền phức quá! Không có thân thể không tốt chút nào. Sau này ta gặp phải cái tên tà chủ mà mọi người nói nhất định sẽ giết chết hắn. Mụ mụ, vừa rồi người nói cái gì mà Long thần Tâm quyết, ba ba có thể dạy ta không? Người chẳng phải nói ba ba là một Long thần sao? Để ba ba cho ta làm người kế thừa không được sao? ”
“Suỵt”
Địch Mạn Đặc Đế đưa tay lên miệng nói:
“ Ngươi nói nhỏ một chút. Nếu để cho ba ba của ngươi nghe được thì chỉ sợ ông ấy sẽ lại dạy bảo ngươi đó. Ngươi nên biết long tộc chúng ta tuyệt không vì thân tình mà để ảnh hưởng tới quyết định chọn Long thần. Trừ phi tại mọi phương diện ngươi có thể áp đảo được các tộc nhân khác thì khi ba ba ngươi biết không thể tiếp tục lãnh đạo tộc nhân chúng ta mới có thể đem Long thần Tâm quyết truyền thụ cho ngươi. Đó là bí quyết tối cao của long tộc chúng ta, không thể dễ dàng truyền thụ được. Hiện tại Long thần đại nhân chính là phụ thân của Gia Lạp Mạn Địch Tư thúc thúc. Nhưng bởi vì ba ba ngươi thích hợp trở thành Long thần hơn nên ông ấy không tuyển chọn lấy Gia Lạp Mạn Địch Tư thúc thúc. Muốn thành Long thần thì nhất định phải giữ được phương diện công bằng. Ba ba ngươi là hắc ám long vương. Nguyên bổn vốn không dễ mà có được tín nhiệm của tộc nhân. Vì vậy ngươi đừng có gây phiền phức cho ông ấy. Chuyện này sau này không cần nói nữa, đặc biệt không được để cho ba ba ngươi nghe thấy, biết không. ”
Nàng mặc dù rất sủng ái “Niệm Băng” nhưng can thiệp vào chuyện đại sự trong tộc thì không dám làm càn, vội giải thích rõ ràng cho “Niệm Băng” nghe.
Niệm Băng ngẩn người một chút, trong lòng thầm kêu may mắn. hắn vẫn còn chưa nói rõ cho thất long vương biết là năng lượng hôi sắc quái dị của hắn ngoài đặc tính thôn phệ ra thì còn có một năng lượng đặc thù khác, đó chính là độc tâm (đọc suy nghĩ-monsoon).
Với thực lực hiện tại của hắn đương nhiên không có cách nào dựa vào năng lực để xâm nhập vào tâm thần của thất long vương. Nhưng khi thất long vương hỗ trợ hắn tiến hóa, cấp cho hắn năng lượng cùng các tri thức của long tộc thì tâm thần lúc đó hoàn toàn khai mở. Chính lúc đó, năng lực của hắn hoàn toàn phát huy tác dụng. Hắn sở dĩ không nói bởi vì hắn phát hiện ra quá nhiều bí mật của thất long vương. Thí dụ như Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lý Tư lén yêu thích Băng long vương Tát Tát Lý Tư, còn nhìn lén nội y của Tát Tát Lý Tư nữa. Thí dụ như Thổ long vương Bàn Tử cũng thích Tát Tát Lý Tư, thậm chí còn huyễn tưởng thành nàng ta. Đối với hắn lúc này mà nói thì thất long vương sớm đã chẳng còn bí mật gì. Đương nhiên trong đó bao gồm cả Long thần Tâm quyết. Mặc dù “Niệm Băng” hiện tại chỉ có trí tuệ tương đương nhân loại khoảng mười sáu tuổi nhưng hắn cũng hiểu rất rõ tùy tiện tiết lộ bí mật người khác là một đại kỵ. Vì vậy hắn mới đem giấu năng lực mình có đi. Hai ngày qua, khi thất long vương hoàn tất việc giúp hắn tiến hóa thì hắn thường tìm hiểu những bí mật mà mình có được. Nghĩ tới những bí mật của thất long vương, hắn thường lén cười thầm. Lúc này nghe thấy Địch Mạn Đặc Đế nói mình không thể tu luyện Long thần Tâm quyết khiến hắn càng thêm kiên quyết không nói ra năng lực này. Nếu đã sớm biết bí quyết thì tự mình lén tu luyện đã làm sao.
Tuy trong lòng nghĩ thấy nhiều cái không đúng nhưng Niệm Băng cũng đành phải chôn dấu nó đi.
“Mụ mụ, người yên tâm, sau này ta không nhắc lại nữa. Dù sao thân thể sau này cũng không phải do ta không chế thì ta làm sao mà nói chứ?”
Nghe “Niệm Băng” nói câu này, trong lòng Địch Mạn Đặc Đế nhói đau, cảm thấy những lời mình nói khi nãy có vẻ quá nặng vội ôm lấy Niệm Băng vào lòng, tĩnh lặng hưởng thụ cảm giác mẫu tử.
Tốc độ tiến hóa của tiểu long vương thật sự quá nhanh. Cuối cùng không cần tới bốn mươi chín ngày, khi hắn sinh ra được ba mươi sáu ngày thì long lực cùng các kỹ năng khác đã đạt tới mục tiêu mà các long vương mong muốn.
Địch Mạn Đặc Đế biết thời điểm hài tử trước mặt phải hoàn đổi linh hồn nhân loại đã đến, trong lòng nàng thật sự đau đớn nhưng không biết phải làm sao.
Thất long vương lại tụ tập trong động, giống như những lần giúp đỡ Niệm Băng tiến hóa vây hắn lại ở giữa. Sắc mặt của Tạp Tiệp Áo Tây Tư không chút biểu tình. Hắn đang cố làm mình bình tĩnh trở lại nhưng trước mặt chính là con hắn, hắn có thể bình tĩnh sao? Thật khó, thật quá khó.
“ Hài tử, tiến hóa của ngươi căn bản đã hoàn thành. Hiện tại là lúc ngươi hoàn tỉnh linh hồn của Niệm Băng trong thiên nhãn huyệt. Năng lượng của ngươi mặc dù rất quái dị nhưng ta có thể cảm giác được nó rất mạnh. Chỉ cần ngươi cố gắng trùng phá phong ấn tại thiên nhãn huyệt, là có thể mang linh hồn Niệm Băng thoát ra. Sau này, các ngươi cùng sở hữu một thân thể. Dù cho thế nào thì ngươi cũng phải nhớ kỹ, hắn là ân nhân cứu mệnh của ngươi, là người đã mang lại cơ hội cho ngươi sinh ra trên thế gian này. Dưới bất kỳ tình huống nào thì ngươi cũng phải vô tư giúp đỡ hắn, không chỉ vì hắn mà còn vì bản thân ngươi. Chỉ cần khi Niệm Băng trở thành tối cường giả chân chánh thì hắn sẽ có thể giúp ngươi tạo ra một cơ thể mới, khiến ngươi thực sự trở thành chính mình. Ngươi có hiểu không? ”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của thuyuy12
Đối với một người cha nghiêm khắc như Tạp Tiệp Áo Tây Tư, “Niệm Băng” thủy chung vẫn có chút sợ hãi, liền thu lại bộ dạng tinh nghịch của mình mà hiền lành gật đầu nói:
“Ba ba, con nhất định sẽ làm được. Việc này mụ mụ cũng đã có nói qua cho ta biết. Bất quá con có thể đưa ra một số yêu cầu không?”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư ôn hòa nói:
“Ngươi cứ nói, chỉ cần ta có thể làm được thì nhất định sẽ toại nguyện cho ngươi.”
Yêu cầu cuối cùng của nhi tử, hắn sao lại có thể không đồng ý chứ?
“Niệm Băng” lén nhìn mụ mụ của mình khẽ nói:
“Đợi khi con hoán tỉnh cái tên Niệm Băng gì đó thì sau này có thể còn được uống sữa của mụ mụ không?”
“Hắc”
Tạp Ngạo Địch Lý Tư nhịn không được bật cười. Nhưng khi hắn nhìn thấy bộ mặt như phủ sương lạnh của Tạp Tiệp Áo Tây Tư thì vội đưa tay bịt miệng lại. Trải qua mấy ngày qua, hắn thật không dám trêu vào vị lão đại này.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư nghiêm mặt nói:
“Không được, tuyệt đối không được. Địch Mạn Đặc Đế là mẫu thân ngươi chứ không phải Niệm Băng. Hơn nữa lúc này ngươi đã hoàn thành được tiến hóa đầu tiên, đã qua khỏi thời ấu kỳ, không thể tiếp tục uống sữa nữa.”
Nhi tử dùng thân thể Niệm Băng để uống sữa, hắn còn có thể nhẫn nhịn. Đòi khi Niệm Băng tỉnh lại rồi tiếp tục uống thì hắn sao mà chịu được. Mặc dù Niệm Băng là ân nhân cả nhà hắn nhưng cái cảm giác bị cắm sừng này không hề thoải mái chút nào.
Địch Mạn Đặc Đế nén giận nói:
“Ngươi nhỏ giọng một chút, đừng dọa cho hài tử sợ!”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư bất đắc dĩ lắc đầu nói:
“Nàng đã quá sủng ái nó rồi. Đợi lát nữa bảy người chúng ta sẽ dùng năng lượng hộ pháp cho ngươi, ngươi thử trùng phá phong ấn của thiên nhãn huyệt. Ta đã kiểm tra qua thân thể của Niệm Băng. Thiên nhãn huyệt mặc dù phong tỏa linh hồn hắn nhưng phong ấn không quá mạnh. Khi ngươi phá phong ấn thì chỉ cần chú ý đừng làm thương hại tới linh căn của hắn là đủ rồi. Chuyện này cũng chỉ có ngươi mới có thể làm được. Bởi vì hiện tại ngươi có thể coi như là một bộ phận của thân thể Niệm Băng, vì vậy thiên nhãn huyệt có thể sẽ nhận ra khí tức của ngươi. Nếu đổi lại là năng lượng của chúng ta thì cũng chỉ có thể đem thiên nhãn huyệt hủy đi chứ cũng không thể nào khai mở nó ra được. Ngươi có hiểu không?”
“Niệm Băng” gật đầu nói:
“Ta hiểu rồi. ba ba, mụ mụ, các người hãy bảo trọng. Các vị thúc thúc hãy bảo trọng. Lúc trước ta có làm gì khiến cho các người bất mãn thì xin hãy lượng thứ, Đặc biệt là Tạp Ngạo Địch Lý Tư thúc thúc. Đương nhiên là các người có thể không tha thứ cho ta cũng không sao. Dù sao sau này các người có muốn gặp ta cũng không dễ dàng gì.”
Nói xong hắn cúi người về bảy hướng thi lễ. Hiện tại thì tâm tính của hắn cũng đã dần trưởng thành. Dưới sự truyền thừa của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế thì hắn đã sớm trưởng thành không còn quậy phá như một tháng trước. Sắp biệt ly, hắn thu lại tính nghịch ngợm, hai mắt có chút ửng hồng.
“ Đợi một chút! ”
Địch Mạn Đặc Đế nghẹn lời, ánh mắt ửng hồng ngăn cản các long vương tập trung năng lượng.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư khẽ thở dài nói:
“Nó sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi chúng ta. Ta hiểu lòng của nàng, ta cũng không nỡ, nhưng.....”
Địch Mạn Đặc Đế bật khóc:
“ Ta không phải muốn ngăn trở. Chỉ là không lẽ ngươi đã quên là hài tử của chúng ta tới hiện tại vẫn chưa có tên hay sao! Ta nghĩ trước khi để nó đi thì hãy đặt cho nó một cái tên, được không? ”
Nói tới đây nàng không kìm được bật khóc lớn.
Hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư không đành lòng lên tiếng:
“Hay là đợi vài ngày nữa hãy đánh thức Niệm Băng. Ít ra cũng nên để Địch Mạn Đặc Đế bình tĩnh lại đã.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư lắc đầu nói:
“Đau lâu không bằng đau một lần. Thời gian càng dài thì chúng ta càng không nỡ. Được rồi, lão bà, vậy hãy do nàng đặt cho nó một cái tên đi. Bất kể là tên gì ta cũng đồng ý.”
“Niệm Băng” nhìn thất long vương rồi đột nhiên nói:
“Ba ba, mụ mụ, tên của ta sẽ do chính ta quyết định. Lấy chữ thứ nhất, thứ ba, thứ năm tên của phụ thân, đưa chữ thứ nhất xuống dưới, gọi là Áo Tư Tạp, mọi người cũng có thể gọi ta là Tạp Tạp. Oh, một cái tên nghe cũng hay đó chứ.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư toàn thân rung động. Hắn thật không thể ngờ nhi tử lại chọn lấy cái tên như vậy. Dù cho lấy tên từ phụ mẫu thì từ mức độ thân mật giữa mình với Địch Mạn Đặc Đế thì đúng ra phải lấy tên của Địch Mạn Đặc Đế làm chủ, nhưng không ngờ nó lại lấy tên mình. Trong lòng Tạp Tiệp Áo Tây Tư thật sự không hiểu. Chỉ biết lúc này trong sâu thẳm lòng hắn có một cảm giác ấm áp. Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lý Tư thay thế Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói tiếp do sự nghi hoặc:
“Sao lại gọi là như vậy. Ta nhớ Tạp Tiệp Áo Tây Tư bình thường dạy bảo ngươi không ít a!”
Áo Tư Tạp lãnh đạm nói:
“Dù như thế nào thì ông ấy cũng là ba ba của ta. Theo như tập quán của nhân loại thì nhi tử nhất định phải lấy họ của phụ thân. Long tộc của chúng ta không có họ nên ta mới dùng tên của ba ba.”
Hắn nói rất bình tĩnh nhưng trong lòng Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này như nổi sóng. Ban đầu hắn luôn nghĩ nhi tử dùng thân thể của Niệm Băng suốt ngày quấn lấy địch Mạn Đặc Đế khiến hắn thật sự không thoải mái. Không chỉ vì thân thể của Niệm Băng mà sự xuất hiện của nhi tử còn mang đi rất nhiều tình thương của thê tử hắn. Nhưng lúc này khi nghe nhi tử hắn giải thích, đôi mắt của hắn ửng hồng. Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này thật sự hối hận, hối hận sao mấy ngày qua mình không đối xử tốt với nhi tử một chút. Trong lòng hắn bỗng dưng cảm thấy xấu hổ.
Áo Tư Tạp lau nước mắt của mình nói:
“Được rồi, mọi người làm sao thế? Ba ba, mụ mụ, con có phải không trở về luôn đâu. Các người chẳng phải nói tên Niệm Băng gì đó rất tốt sao?Hắn nhất định sẽ thường để cho ta ra gặp mặt mọi người mà. Được rồi, bắt đầu đi. Hãy nhớ sau này gọi ta là Tạp Tạp, Áo Tư Tạp.”
Dứt lời, hắn nhắm mắt bắt đầu ngưng tụ lấy năng lượng của mình. Thất long vương đưa mắt nhìn nhau, Tạp Tiệp Áo tây Tư hít sâu một hơi nói:
“ Tốt, nhi tử của ta rốt cuộc cũng đã trưởng thành. Bắt đầu thôi! ”
Băng, hỏa, phong, thổ, không gian, quang minh, hắc ám bảy loại năng lượng đồng thời xuất hiện. Trên người thất long vương bừng lên lam, hồng, thanh, hoàng, ngân, bạch, hắc thất sắc quang diễm. Bọn họ đem năng lượng của mình đề thăng tới cực hạn, đồng thời cùng đưa tây phải của mình lên, cẩn thận từ từ đưa năng lượng vào trong người của Niệm Băng.
Được sự giúp đỡ của thất long vương, toàn thân Áo Tư Tạp chấn động, trên người từ từ xuất hiện một lớp lân phiến hôi sắc. Hình dạng lân phiến của hắn không hề giống với phụ thân hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư, cũng không giống với mẫu thân quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế mà rất quái dị. Giữa lân phiến xuất hiện hai đường cong rất đẹp nhưng hai bên giao nhau tạo ra hình tam giác. Lân phiến cực nhỏ nhưng lại rất nhiều bao trùm hết toàn bộ cơ thể của hắn.
Một tầng hôi sắc khí tức tỏa ra bức lui năng lượng thất long vương lại độ khoảng một thốn. Nhìn bề ngoài thì gọi là bức lui nhưng thật ra Áo Tư Tạp vẫn đang không ngừng hấp thu năng lượng của thất long vương. Được sự hỗ trợ của năng lượng thất long vương, hắn ổn định long phách, khống chế lấy hôi sắc năng lượng từ từ xâm nhập vào đại não của mình.
Đại não là nơi phức tạp nhất trong cơ thể con ngươi. Nếu như bản thân có tinh thần lực thì chỉ cần ý niệm thoáng động là năng lượng sẽ theo một quỹ đạo nhất định tiến vào đại não để rồi từ đó có thể không chế bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể. Nhưng lúc này khi Áo Tư Tạp tiến vào đại não thì hắn mới biết nơi đây chính là nơi yếu nhất của nhân loại. Vì vậy mặc dù vẫn đi theo lộ tuyến đã định trước nhưng hắn vẫn rất cẩn thận. Hắn không hề muốn khi linh hồn Niệm Băng quay về thì sẽ trở thành một người ngu ngốc. Nếu mà như vậy thì chỉ sợ hắn không còn cách nào dùng cái thân thể này để đối mặt với phụ mẫu của hắn.
Từ từ, theo như lộ tuyến định sẵn, hôi sắc năng lượng của Áo Tư Tạp càng lúc càng tiến gần tới mi tâm của Niệm Băng. Bỗng nhiên hắn cảm thấy một khí tức rất quen thuộc. Từ khi sở hữu thân thể này, năng lượng của hắn chưa bao giờ thăm dò tới nơi sâu thẳm trong đại não của Niệm Băng. Lúc này tại nơi đây bỗng nhiên cảm thấy khí tức quen thuộc khiến cho hắn bất giác sững người lại.
Áo Tư Tạp dừng lại một hút. Mặc dù tinh thần lực của long rất cường đại nhưng dưới sự phức tạp của đại não mà tiến thì dù không có tổn hại nhưng cũng làm hao phí rất nhiều tinh lực. Sau khi nghỉ ngơi một chút, hắn tiếp tục nhắm theo hướng khí tức quen thuộc kia tiến lên. Bản thân Áo Tư Tạp không hề lo lắng linh hồn cùng long phách của mình mất liên hệ với nhau. Có thất long vương cường đại bảo hộ thì dù cho có gì ngoài ý muốn thì bọn họ cũng có thể mang linh phách của hắn quay trở về.
Khi Áo Tư Tạp vượt qua bao nhiêu ngăn trở, nhìn thấy mục đích của mình thì không khỏi ngây ngưới. Trước măt hắn là một cánh cổng thật lớn, cánh cổng của thiên nhãn huyệt. Nhưng lúc này đứng ngay tại cánh cổng đó có bảy ngươi. Bề ngoài của bảy người này giống hệt như hắn nhưng mang màu sắc khác nhau phân biệt là băng, hỏa, phong, thổ, không gian, quang minh, hắc ám. Bảy loại năng lượng khac nhau này tạo thành một kết giới đặc biệt phong tỏa lấy toàn bộ cánh cửa của thiên nhãn huyệt.
Trong lòng Áo Tư Tạp nhớ lại những lời mà thất long vương nói về thực lực của Niệm Băng. Cái này chính là cái gì toàn hệ ảnh khôi lỗi sao?Thất sắc năng lượng kia rõ ràng là thiên nhãn lĩnh vực của hắn, vì sao lại xuất hiện ở đây chứ?
Không đợi cho hắn suy nghĩ nhiếu, bảy ảnh khôi lỗi trước cửa thiên nhãn huyệt đã tiến lên. Bởi vì tốc độ quá nhanh, bảy ảnh khôi lỗi tạo thành bảy đạo tàn ảnh mang theo bảy năng lượng khác nhau cùng công kích về hôi sắc năng lượng của Áo Tư Tạp.
“ Ta xxx…, cái tên nhân loại này cũng thật biến thái quá đi. Toàn hệ năng lượng mà lại có thể sử dụng xảo diệu như vậy ,hắn không phải đã chết rồi sao? Tại sao năng lượng của hắn lại còn tồn tại, mà lại thủ hộ cánh cửa này chứ? Cái này là sao nhỉ? ”
Hôi sắc năng lượng quái dị của Áo Tư Tạp không hề vì hắn do dự mà chậm trễ, tức thì ngưng kết thành một đoàn năng lượng bảo vệ lấy linh hồn hắn. Cũng may mắn năng lượng của hắn không hề thuộc về bất kỳ hệ nào. Nếu như ngươi khác mang linh hồn có năng lượng thuộc bất kỳ một hệ nào trong số đó thì nếu gặp phải công kích của thất ảnh khôi lỗi chỉ sợ sớm đã bị hủy diệt rồi.
“ Đau quá! ”
Đau đớn từ linh hồn khiến cho Áo Tư Tạp không khỏi kêu lên một tiếng.
“Ta tới là có ý tốt, sao các ngươi lại đánh ta?”
Năng lượng của hắn mặc dù rất cường đại nhưng trước giờ hắn lại chưa bao giờ tu luyện về linh hồn. Nay đối diện với đám khôi lỗi không biết do năng lượng gì tạo thành, linh hồn của Áo Tư Tạp chỉ còn biết bị động chống đỡ, không hề có chút lực phản kích.
Đau, thật sự rất đau. Nỗi đau đớn của linh hồn vượt xa so với nhục thể. Đặc biệt hai đạo lam hồng lưỡng sắc quang mang, lực công kích của nó là mạnh nhất. Mỗi lần chém xuống đều khiến cho từ sâu thẳm nội tâm của Áo Tư Tạp truyền lên một cơn đâu kịch liệt.
Thất long vương ở phía ngoài giật nảy mình, bởi vì thân thể Niệm Băng lúc này đang không ngừng run rẩy, sắc mặt lộ ra thần sắc thống khổ. Địch Mạn Đặc Đế đưa ánh mắt hỏi dò về Tạp Tiệp Áo Tây Tư như muốn hỏi có nên đem linh hồn nhi tử trở về hay không. Tạp Tiệp Áo Tây Tư do dự một chút rồi lắc đầu. Bởi vì hắn biết nếu lần này mà thất bại thì lần sau muốn thành công còn khó hơn rất nhiều.
Ngay trước thiên nhãn huyệt của Niệm Băng, Áo Tư Tạp rất nhanh đã chịu không nổi. Linh hồn của hắn muốn rời đi nhưng lại bị bảy ảnh khôi lỗi vây vào giữa, muốn chạy cũng chạy không nỗi. Lúc linh hồn của Áo Tư Tạp như muốn tan biến thì đột nhiên bảy ảnh khôi lỗi cùng dừng lại. Áo Tư Tạp lúc này phát hiện ra trên người các khôi lỗi lúc này đều bị nhiễm lấy hôi sắc khí tức của mình.
Bạch sắc quang mang lóe lên, cánh cửa của thiên nhãn huyệt tự động mở ra. Áo Tư Tạp còn chưa kịp reo lên vui mừng thì linh hồn nháy mắt đã bị hút vào bên trong. Bảy ảnh khôi lỗi lúc này hóa thành bảy viên quang châu màu sắc khác nhau cùng từ từ bay về phía dưới ngực của Niệm Băng.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Pvdongvcb®