Quyển 8: Phương hướng cường hóa của Triệu Anh Không
Tại ác ma đội, Minh Yên Vi lúc này đang ngồi ở bàn trà nhẫm nháp những ly trà. Thức uống mà nàng ưa thích có lẽ là sữa và kem dâu tây nhưng lúc này nàng lại uống một ly trà. Có lẽ đối vói nàng mà nói dùng một ly trà sẽ đảm bảo cho nàng tỉnh táo hơn cả. Lúc này đứng đối mặt với nàng là ba thanh niên một người thanh niên tóc dài tuấn lãng nhưng có phần âm lãnh, một là thanh niên đeo kính liên tục cắn một miếng táo lớn, một thanh niên khác trên mặt còn một vết sẹo ngang mặt trông có phần dữ tợn và đáng sợ, một thanh niên khác khá trẻ nhưng khuôn mặt của hắn lại lạnh như băng cùng với đó là sự già dặn trước tuổi.
Thiếu nữ Niệm Sơn đang đưa từng chén trà xuống đặt mời khách. Thiếu nữ nhìn chăm chú ba nam nhân này có chút cảnh giác. Minh Yên Vi nhàn nhạt mỉm cười một cách nhẹ nhàng. Có lẽ thời gian dài đã luyện tập cho nàng tính nhẫn lại, thiếu nứ nhỏ giọng nói: “Cảm ơn em, Niệm Sơn!” Thấy thế thiếu nữ tên Niệm Sơn khẽ gật đầu một cái. Minh Yên Vi hướng về phía thiếu nữ khẽ gật đầu một cái. Thiếu nữ hiểu ý rời khỏi, lúc này chỉ còn một mình nàng và ba nam nhân kia.
Minh Yên Vi ngay lập tức vào thẳng vấn đề: “Các anh tìm tôi không phải chỉ là muốn uống một chén trà đấy chứ?”
Thanh niên đeo kính chắm chú nhìn vào thiếu nữ trước mặt này, hắn nhẹ nhàng nâng lên chiếc kính của mình nói: “Chúng tôi muốn mời cô gia nhập đoàn đội của chúng tôi!”
Nghe thấy thế Minh Yên Vi hơi nhíu mày. Nàng nhẹ nhàng đặt chén trà xuống. Thiếu nữ nhàn nhạt lên tiếng nói: “Vậy các vị nói xem khi tôi tham gia đoàn đội nhóm của các vị tôi sẽ được lợi ích gì?”
Thanh niên đeo mắt kính nâng lên nói: “Tất nhiên chúng tôi sẽ đưa đến cho cô đầy đủ lợi ích. Chính xác là chúng tôi và cô sẽ cùng có lợi!”
Minh Yên Vi cau mày hướng về phía thanh niên lên tiếng: “Vậy mời các vị nói ra!”
Thanh niên đeo mắt kính nhìn ba tên thanh niên còn lại. Ba thanh niên còn lại khẽ gật đầu một cái. Thanh niên đeo kính lên tiếng nói: “Kế hoạch của tôi là…”
Tại Trung Châu đôi…
Lý Sơn liên tục gõ gõ cái chán của mình, hắn nhìn về phía Tề Đằng Nhất lên tiếng hỏi: “Anh rất thích nghiên cứu cổ vật và các ngôn ngữ cổ đại…?”
Tề Đằng Nhất gật đầu một cái, hắn lại một lần nữa khẳng định: “Đúng vậy!”
Lý Sơn khoanh tay nhìn về phía Tề Đằng Nhất lên tiếng hỏi: “Vậy tôi chỉ muốn hỏi anh một điều là anh có ý định cường hóa theo phương hướng nào?”
Tề Đằng Nhất trầm ngâm một chút, hắn cười khổ một tiếng rồi hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “Thực sự tôi rất hôm mộ người tu chân của Trung Hoa chúng ta có thể cưỡi mây đạp gió nhưng đáng tiếc là điểm tưởng thưởng của tôi không đủ…” nói đến đây Tề Đằng Nhất lắc đầu một cái.
Lý Sơn phẩy phẩy tay: “Xin lỗi về việc đó tôi không thẻ giúp đỡ anh được! Anh phải rõ công pháp tu chân chứ!”
Minh Yên Vi thấy nhắc đến công pháp tu chân thì kéo Chiêm Lam bên cạnh hỏi: “Chiêm Lam muội muội công pháp tu chân đắt lắm sao?”
Chiêm Lam đang định trả lời thì Trương Kiệt lên tiếng cắt ngang: “Cô em nghĩ xem một công pháp tu chân thực sự giá cả rẻ nhất là một chi tiết cấp S và 50000 điểm tưởng thưởng. Cô em nghĩ nó có đắt hay không?”
Nghe thấy điều này Minh Yên Vi nhìn chăm chú về phía Lý Sơn. Khuôn mặt nàng có chút động dụng thay đổi. nàng nhìn chăm chú vè phía hắn không biết đang suy nghĩ gì. Chiêm Lam cũng phát hiện được điều này nhưng hiện tại trong lòng nàng cũng rất rối bời, mặc dù có thể nàng biết quan hệ giữa Lý Sơn và Minh Yên Vi một hai nhưng không phải quá rõ ràng. Chiêm Lam ánh mắt có chút thất vọng nhìn về phía Lý Sơn.
Lý Sơn khoanh tay cúi đầu nhìn về phía Tề Đằng Nhất hắn thở dài ra một hơi. Hắn lên tiếng nói: “Tôi có thể đảm bảo anh sẽ trở lên rất mạnh nhưng để anh muốn trở thành một tu chân giả phải xem duyên phận của anh!” Lý Sơn phẩy tay.
Tề Đằng Nhật hướng về phía Lý Sơn khom ngươi nói: “Cảm ơn cậu!”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Đừng cảm ơn, chúng ta chẳng qua là giao dịch, thông thường giao dịch mà thôi!”
Lý Sơn bước về phía phòng mình thì bất chợt một âm thanh cắt đứt hành động của hắn. Người này không ai khác là Triệu Anh Không. Khuôn mặt nàng nhìn chăm chú về phía Lý Sơn. Nàng không hiểu sau khuôn mặt đẹp trai và tính cách có chút ngổ ngảo của hắn lại được nhiều người tin tưởng như vậy. Triệu Anh Không lên tiếng nói: “Chờ đã!”
Lý Sơn xoay người lại, hắn nhếch miệng cười nói: “Này cô bé có chuyện gì không vậy!?”
Hiển nhiên là Triệu Anh Không bị gọi là cô bé thì nàng không thích chút nào. Nhưng mà lúc này nàng cũng không quản đến việc này. Thiếu nữ lạnh lùng lên tiếng: “Ta nghe nói Bá Vương, Zero và Sở Hiên đèu làm thuê cho ngươi?”
Lý Sơn nghe thấy câu nói này hắn nhướng mày một chút. Bất chợt hắn dảo bước về phía Triệu Anh Không, Lý Sơn khoanh tay lại lên tiếng hỏi: “Cô muốn…”
Triệu Anh Không khẽ gật đầu lạnh lùng nói: “Không sai ta muốn giống như Bá Vương và Zero vậy cũng làm thuê cho ngươi!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay hỏi: “Vì sao vậy? Cô đã có rất nhiều điểm tưởng thưởng mà, có thể tự cường hóa cho bản thân cô đâu cần thiết phải nhờ ta đâu?”
Triệu Anh Không lạnh lùng đáp lời: “Vì ta biết ngươi có thể làm cho ta trở nên mạnh mẽ!”
“Ha, là vậy sao?” Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Nhưng tôi không có hứng thú. Ngoài ra tôi rất ghét người họ Triệu!” Lý Sơn nhếch miệng nhìn nàng một cái: “Cô cũng hiểu so với khả năng của cô với Bá Vương, Zero và Sở Hiên khả năng của họ kiếm được điểm tưởng thưởng nhiều hơn cô nhiều. Một thích khách có thẻ kiếm được bao nhiêu điểm tưởng thưởng trong một bộ phim kinh dị đây!”
Trịnh Xá phản đối nói: “Lý đại ca sao anh có thể nói như vậy! Anh giúp cô ấy cường hóa như vậy tất cả chúng ta đều sống sót như vậy không tốt sao!?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Cậu quá ngây thơ rồi Trịnh Xá!” Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Vậy nói xem cô có thể cho ta được thứ gì đáng để ta giúp cô cường hóa đây?”
Triệu Anh Không lâm vào trầm tư suy nghĩ. La Lệ khó chịu lên tiếng nói: “Tại sao vậy Lý đại ca?” thiếu nữ chỉ vào Tề Đằng Nhất lên tiếng nói: “So với Tề Đằng Nhất không phải Anh Không tỷ tỷ lợi hại hơn sao?”. Mặc dù La Lệ ở lại luân hồi không gian tuổi so với Anh Không rõ ràng là hơn khá khá nhưng mà nàng vẫn thích gọi như vậy.
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Có lẽ là bây giờ thôi nhưng ai dám đảm bảo sau đó nàng sẽ mạnh hơn Tề Đằng Nhất nào. Ta dám đảm bảo sau khi ta giúp Tề Đằng Nhất sẽ dễ dàng đả bại Triệu Anh Không, em có tin không?”
La Lệ cắn răng lên tiếng nói: “Anh…” La Lệ hừ lạnh một tiếng sau đó nàng cũng không quên lấy Trịnh Xá ra chút giận làm hắn cười khổ một tiếng.
Chiêm Lam lúc này cố gắng đánh vỡ không khí: “Lý đại ca anh muốn cường hóa cho Tề Đằng Nhất đại ca huyết thống gì vậy?”
Lý Sơn nhếch miệng nhìn về phía nàng nở ra một nụ cười nhẹ nhàng: “Bí mật!”
Sở Hiên lúc này không có rảnh rối hắn cú chăm chú liên lạc với chủ thần. Zero thì không biết từ lúc nào đã bế tiểu đệ đệ về nhà. Bấ Vương cũng chuồn biến ôm mấy bà vợ về nhà. Lý Sơn bước về phía Triệu Anh Không lên tiếng: “Cô lên hiểu rằng muốn có được thứ này thì cô phải đổi bằng một thứ tương đương…”
Triệu Anh Không nhàn nhạt nói: “Ngươi muốn ta làm gì cho ngươi!?”
Trịnh Xá cười khổ lên tiếng: “Không phải Lý đại ca định sai cô ấy đi giết người hay gì đó chư?”
Trương Kiệt lúc này nở ra một ụ cười dâm đãng: “Biết đâu Lý đại ca nhìn thấy cô bé kia thì cảm thấy vừa mắt…” Trương Kiệt đang muốn nói thì cảm thấy có mấy ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía hắn, mấy người này không ai khác là Triệu Anh không, Minh Yên Vi và Chiêm Lam.
Lý Sơn khoanh tay cúi đầu nhìn về phía Triệu Anh Không lên tiếng nói: “Tôi muốn có thân thể cùng trái tim của cô, cô thấy thế nào?”
Khuôn mặt của Triệu Anh Không đỏ bừng vì tức giận: “Ngươi…”
Chiêm Lam cũng nghẹn lời, nàng chân chối nhìn về phía Lý Sơn: “Lý đại ca…” nói đến đây khuôn mặt của Chiêm Lam trở nên cực kỳ khó coi. Thiếu nữ cúi đầu xuống tỏ rõ thất vọng.
La Lệ kinh bỉ lên tiếng: “Lý đại ca coi như tôi nhìn nhầm con người anh rồi?”
Trịnh Xá phản đối nói: “Lý đại ca sao anh có thể làm như vậy?”
Lý Sơn chờ một chút không thấy Triệu Anh Khôn trả lời. hắn phất tay một cái nói: “Nếu như cô không chấp nhận điều kiện này cũng tốt. Vậy chỉ cần cô đánh bại một trong những người tôi đã từng cường hóa giúp gồm có Chiêm Lam, Hàn Nguyệt, Dạ Nguyệt, Trịnh Xá, La Lệ, Zero, Bá Vương và Sở Hiên. Cô có thể chọn bất kỳ một trnng số họ chỉ cần cô có thể đánh bại người mà cô chọn, ta sẽ giúp cô cường hóa thế nào? “
Triệu Anh Không nghe thế thì nhìn về phía Lý Sơn. Sau đó thiếu nữ quay sang về ohía mấy người nhìn một chút. Lý Sơn nheo mắt nhìn về phía La Lệ rõ ràng cô bé này đang dùng tinh thần lực liên lạc với Triệu Anh Không. Triệu Anh Không chỉ vào Trịnh Xá nói: “Ta chọn hắn!”
Lý Sơn nhếch miệng, hắn phẩy tay cười nói: “Như cô muốn!”
Trịnh Xá cười khổ lên tiếng: “Lý đại ca ta không quen ra tay với nữ nhân a!”
La Lệ lúc này đủn đủn Trịnh Xá đi lên. Thiếu nữ không những thế nàng còn nháy mắt cho Trịnh Xá. Trịnh Xá cười khổ bước lên một bước. Hắn bước về phía Triệu Anh Không. Triệu Anh Không nhanh như chớp bước lên, nàng vung trong tay hai thanh đoản đao phong hỏa mà Lý Sơn đã đưa cho nàng thẳng hướng Trịnh Xá vung lên.
“Xoẹt”
Một đao phong hỏa nhận bắn về phía Trịnh Xá. Trịnh Xá hốt hoảng hắn nhanh chóng vận khởi khinh công tránh thoát. Nhưng Triệu Anh Không nhanh chóng tăng tốc đuổi theo. Phải nói mặc dù Triệu Anh Không có lợi thế về vũ khí cùng với kinh nghiệm đã từng là thích khách nhưng so với việc Trịnh Xá được Lý Sơn đã từng giúp cường hóa đâu có dễ dàng mà đánh bại hắn.
Lý Sơn nhìn rõ ràng là hai người dây dưa không giứt. Rõ ràng là Trịnh Xá đang cố ý nhường cho Triệu Anh Không. Trịnh Xá có vẻ như đang tìm một cơ hội thua. Triệu Anh Không lúc này lại dừng lại, nàng lạnh lùng lên tiếng: “Ta thua!”
La Lệ thấy vậy lên tiếng nói: “Anh Không tỷ tỷ quyết đấu còn chưa có chấm dứt mà!”
Triệu Anh Không lắc lắc đầu nói: “Ta thua!”
La Lệ thấy vậy tức giận nhìn Trịnh Xá quát: “Trịnh Xá không phải em đã nói với anh là phải nhường Anh không tỷ rồi sao?”
Trịnh Xá cười khổ ngấp ngứng: “Anh…”
“Bộp, bộp…” Lý Sơn liên tục vỗ tay nói: “Không tệ ít ra cũng biết nhận thất bại . Được rồi!” Lý Sơn hắn bắt đầu nhắm mắt lại và tiếp tục thói xấu của mình: “loli thích khách ngực bự, loli thích khách ngực bự…”
Triệu Anh Không nghe thấy những lời này thì khuôn mặt trở lên đỏ bừng. Mấy nữ nhân thấy vậy lên tiếng thầm mắng Lý Sơn là dâm tặc, xấu xa, háo sắc…
Lý Sơn mở ra đôi mắt. Hắn chỉ một cú di động nhẹ nhàng đã áp sát được Triệu Anh Không. Triệu Anh Không rõ ràng không cảm nhận được bất cứ thứ gì lúc này Lý Sơn đã nắm chặt bàn tay của nàng. Thấy vậy Triệu Anh Không có phần tức giận, khuôn mặt đỏ lên. Thiếu nữ muốn kéo tay lại nhưng bị Lý Sơn nắm chặt, hắn nhẹ nhàng nhếch miệng nói: “Chỉ là kiếm tra một chút tư chất thân thể cô mà thôi, không phải cô bé thích tôi rồi đấy chứ, huh?”
Mấy nữ nghe thấy thế thầm mắng: “Có quỷ mới thích ngươi. Ai cũng tán tỉnh huh!”
Hương thơm từ người Lý Sơn tỏa ra làm cho Triệu Anh Không có chút tâm ý phiền loạn. cái này cũng không thể trách Lý Sơn. Lý Sơn hắn tu luyện chính là tu ma cùng với huyết thống quỷ Sparda, mấy loại trên đều là những loại thu hút chí mạng với nữ nhân. Thân thể của hắn lúc nào cũng tỏa ra một mùi đặc biệt nói chuẩn xác là một loại hoocmon kích thích thì đúng hơn.
Lý Sơn liên tục vân vê xoa tay của Triệu Anh Không quả thực hắn cũng không muốn xa rời. Triệu Anh Không không hiểu tại sao nàng lúc nà cũng cúi đầu xuống, hai bên gò má trắng hồng lúc này hiện lên đỏ ửng. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Thân thể tư chất không tệ!”
Triệu Anh Không lúc nàygiật mình tỉnh lại. Mấy nữ bắt đầu tiến về phía Triệu Anh Không như muốn bảo vệ nàng cách lý khỏi nàng với Lý Sơn vậy. Lý Sơn trầm ngâm một chút: “Một thích khách tư chật không tệ đáng tiếc…” Lý Sơn đưa tay lên ngửi trong lòng bàn tay của mình nói: “Quả là rất thơm a!”
Một nữ nhân trong nhóm không nhịn được lên tiếng nói: “Sắc lang!”
“Hey” Lý Sơn phản bác: “Anh nhưng mà là người tốt a!” Thực ra hắn chỉ muốn trêu chọc Triệu Anh không một chút. Thứ hai là hắn muốn cho Anh không hiểu muốn đạt được cái gì đều phải đưa ra một thứ đáng giá để đổi.
“Hài” Lý Sơn thở ra một hơi, hắn hướng về phía Tề Đằng Nhất lên tiếng: “Được rồi Tề Đằng Nhất đại ca lại đây đi. Bất quá anh lên có chuẩn bị tâm lý!”
Tề Đằng Nhất khẽ gật đầu một cái. Thấy vậy Trịnh Xá lại rùng mình một cái.
Chỉ khoảng mười năm phút sau Lý Sơn bước ra khỏi căn phòng. Lúc này trong phòng Lý Sơn phát ra tiếng thống khổ vô cùng của Tề Đằng Nhất. Lý Sơn chán nản lắc đầu nói: “Thế này mà cũng đôi tu chân huh!?”
Lý Sơn hướng về phía Triệu Anh Không lên tiếng: “Cô đã sẵn sàng chưa?”
Nghe thấy thế Anh Không khẽ gật đầu. Lý Sơn lắc lắc đầu. Hắn từ trong chữ vật giới chỉ lấy ra hai chiếc ống một màu hồng và một màu đỏ như máu. Chiêm Lam lkhông nhịn được nghi hoặc lên tiếng hỏi: “Lý đại ca anh định cho Anh không muội muội cường hóa huyết thống gì vậy?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Ha, muốn biết sao?” Nghe thấy vậy Chiêm Lam gật đầu một cái, Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Chốc nữa em khác biết!”
Sau khi lần cường hóa thứ hai, Anh không rơi xuống đất. nàng nìn ngắm cơ thể mình lại một chút nhưng không thấy có biến hóa gf cả. Nhưng nàng lại cảm nhận được trong mình có nguồn năng lượng khá kỳ lạ. Mấy nữ lên tiếng hỏi: “Anh không muội muội em có cảm giác gì không?”
Lý Sơn đang hướng chủ thần mua một thứ đồ, trong tay hắn là một quyển yếu quyết với tên Băng Tâm quyết. Lý Sơn tại sao cho Anh Không tu luyên loại thuộc tính hàn băng. Phải nói thuộc tính nội công hàn băng tương khác với hỏa đao a. Lý Sơn cũng không hối hận vì lựa chọn cho Triêu Anh Không loại này. Thể chất Anh Không thích hợp với tu luyện loại nội công âm hàn. Thứ hai là Băng Tâm quyết có thể che dấu hơi thở cùng với sát khí rất tốt. Quyển thư hai mà Lý Sơn cầm trong tay là “Tiểu Lý Phi Đao”.
Tiểu Lý Phi Đao một môn công pháp tu luyện phi đao của một người tên là Lý Tầm Hoan. Người này nổi tiếng với khả năng phi đao đặc biệt được người đời mệnh danh “Lý tàng đao bách phát bách trúng!”
Triệu Anh Không nghi hoặc lạnh lùng lên tiếng hỏi: “Nguoi muốn ta tu luyện nội công và kỹ năng phi đao?”
Lý Sơn khẽ gật đầu. Hắn hướng chủ thàn lên tiếng: “Chủ thàn giúp Triệu Anh Không cường hóa trực tử ma nhãn điểm tưởng thưởng từ ta nhìn trừ”
“Trực tử ma nhãn đánh giá 85 điểm thích hợp với hầu hết các bộ phim. Người sử dụng sẽ nhìn thấy các đường chết và điểm chết trên cơ thể của mọi vật. Cường hóa cần hai chi tiết cấp C 4000 điểm tưởng thưởng.”
“Quét xem không thấy bị bức bách, thôi miên… bắt đầu tiến hành cường hóa!”
Cả người Triệu Anh Không lơ lửng trong không trung. Các hạt sáng bắt đầu chiếu sáng lên cơ thể của Triệu Anh Không đậc biệt chúng rơi vào mắt của Triệu Anh Không là nhiều nhất. Chiêm Lam vỗ trán nói: “Băng Tâm quyết, Tiểu Lý Phi đao, trực tử mà nhãn… Vậy huyết thống là gì?”
Lý Sơn hai tay chống eo, hắn ngước đầu lên nhìn Triệu Anh Không lên tiếng nói: “Teleporter”.
Dị năng giả hay siêu năng lực teleporter có khả năng đặc biệt là dịch chuyển tức thừi trong không gian. Tuy vậy nó khá là khó điều khiển thứ hai nếu như ngươi bị tấn công dùng năng lực phòng hộ hoặc dùng ma lực chân nguyên lực thì kỹ năng teleporter sẽ không thể dịch chuyển đồ vật vào trong cơ thể đối thủ. Tuy vậy năng lực này cũng khá hữu dụng khi dịch chuyển đặc biệt là dành cho thích khách. Nếu như thích khách kết hợp với tinh thần lự giả thì…
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Chiêm Lam liên tục vỗ vỗ chán của mình, thếu nữ mở miệng nói: “Như vậy chẳng phải khả năng này rất manh sao?” Mấy ngừoi nghi hoặc nhìn về phía Chiêm Lam. Chiêm Lam vỗ vỗ chán mỉm cười nói: “Nếu như sư dụng khả năng này trực tiếp dịch chuyển bom hay vật phẩm sắc bén vào trong cơ rhể của đối thủ như vậy không phải có thể dễ dàng giết chết đối thủ sao!”
Nghe thấy thế mấy người đứng xem bắt đầu lạnh ngắt cả người. Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Làm gì có dễ dàng như vậy!” Hắn nhếch miệng lên tiếng nói: “Với những người mang thuộc tính nối lực hoặc là ma lực nếu như sử dụng năng lượng bao toàn thân thì việc dịch chuyển mấy loại này vào cơ thể đối thủ là không thể nào!” Lý Sơn khoanh tay lại nói: “Nếu như mọi người thử nghĩ một chút nếu Triệu Anh Không kết hợp với một tinh thần lực giả cùng với đó thân thể mang theo khả năng Teleporter, phi đao và trực tử ma nhãn thì sao nhỉ?”
Nghe thấy thế mấy người khuôn mặt trở lên trắng bệch. Nghĩ đến khả năng của Triệu Anh Không mấy người đều hít lấy một hơi lạnh. Cái này cũng quá ngưu bực đi. Cái này đúng là dành cho sát thủ trời sinh. Lý Sơn phẩy phẩy tay: “Mặc dù là như thế!” Lý Sơn bóp mũi của mình một cái hít lấy một hơi. Hắn nhếch miệng nhìn về phía Triệu Anh Không nở ra mộ nụ cười:
“Thật là thơm a!”
Triệu Anh Không khá là tức giận khuôn mặt đỏ bừng nhưng với thực lực chênh lệch nàng cũng không có ý kiến. Lý Sơn khoanh tay nhìn về phía nàng mở miệng nói: “Mùi hương trên cơ thể cô ấy quá thơm…thật là kích thích…” Lý Sơn xách quần lên tiếp tục câu chuyện: “Với một số người cường hóa một số huyết thống như Vampire cùng với người sói thì việc thân thể có mùi thơm là cả một vấn đề!”
Chiêm Lam lúc này khuôn mặt trở lên khá ảm đạm. Minh Yên Vi ngước mắt nhìn về phía Lý Sơn. Lúc này trong lòng nàng đầy mùi vịc của sự chua cay, khó chịu. Tất cả cam xúc này làm nàng thống khổ vô cùng. Minh Yên Vi biết rõ chính mình lựa chọn rời đi Lý Sơn chứ không phải là hắn bỏ rơi nàng. Với việc như vậy thì hiện tại Lý Sơn có trêu chọc bất kỳ cô gái khác thì điều này có liên quan gì đến nàng. Minh Yên Vi bất chi bất giác cảm nhận được trên sống mũi cay cay, nước mắt nàng không tự chủ nhỏ ra một giọt, giọt nước lăn tăn trên mà của Minh Yên Vi.
“Cạch” lúc này Tề Đằng Nhất lệt bệt từ trong phòng của Lý Sơn bước ra ngoài. Hiển nhiên lần này giúp hắn kích thích kinh mạch quả là đau đớn không nhỏ. Lý Sơn từ trong trữ vật không gian lấy ra một ống thuốc. Hắn tiến thẳng Tề Đằng Nhất yêu cầu hắn tiêm thuốc này vào cơ thể. Tề Đằng Nhất không ngần ngại mà tiêm vào cơ thể.
Tề Đằng Nhất tất cả tiêm vào trong cơ thể ba ông dịch thuốc. Chiêm Lam cố gắng dánh đi không khí quỷ dị tại đây. Nàng hướng Lý Sơn mìm cười một cái: “Lý đại ca anh cường hóa cho Tề Đằng Nhất anh ấy huyết thống gì vậy?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Phù thủy huyết thống!”
Chiêm Lam vỗ vỗ trán nói: “Phù thủy huyết thống nhưng loại huyết thống đó em đâu có thấy nó phù hợp với Tề Đằng Nhất đại ca?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Sau này em khác biết. Em có dám đánh ca không?”
La Lệ lúc này rõ ràng khó chịu với Lý Sơn nàng quay về phía Chiêm Lam lên tiếng: “Chiêm Lam tỷ tỷ, tr cá cược với anh ấy đi. Em không tin loại nghề nghiệp này thích hợp với Tề Đằng Nhất đại thúc!” Tề Đằng Nhất nhìn về phía La Lệ nghe thấy nàng nói mình là đại thúc thì cười khổ một tiếng.
Chiêm Lam lúc này mở miệng nói: “Nếu đã vậy thì em sẽ đánh cuộc với Lý đại ca chuyện này. Hì, hì, nhưng không biết các cược thứ gì đây!”
Trương Kiệt này giờ im lặng nói: “Lý đại ca anh không phải là muốn…”. Trương Kiệt lộ ra một nụ cười tà ác. Chiêm Lam tức giận lườm hắn một cái.
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Nếu anh thua, anh sẽ hứa với em một việc, bất cứ việc gì trong khả năng của anh, anh đều sẽ thực hiện tốt nếu như em thua thì cũng là như vậy thế nào huh!?”
Chiêm Lam nghe thấy thế cười hì hì: “Được! Coi như mọi việc đã được quyết định như vậy!”
Lý Sơn trong tay lúc này xuất hiện mấy quyển sách. Hắn nhanh trong đưa mấy thứ này vào trữ vật không gian. Sau đó hắn dặn dò Tề Đằng Nhất mua một cái nhẫn trữ vật không gian. Lần này Tề Đằng Nhất được kích thích đả thông kinh mạch cùng với đó là một quyển nội công tu luyện với cái tên “Cửu dương thần công!”. Lý Sơn biết rõ tên này là xử nam nên mới cho hắn tu luyện loại này. Lúc này hai người biến mất trên quảng trường.
Hai người lúc này xuất hiện tại một gian phòng theo kiểu phương Tây khá là trang trọng. Phòng là một phòng ngủ khá rộng rãi hơn nữa còn được bố trí một cách cẩn thận.
“A, a, a, ư, ư, ư…” mấy tiếng rên rỉ của nữ nhân ngay lập tức đập vào tại họ. Lý Sơn đang đeo trên mặt một chiếc mặt nạ, hắn cau mày nhìn về phía đó. Bản năng của Tề Đằng Nhất cũng bắt đầu nhìn sang phía đó. Tề Đằng Nhất khuôn mặt đỏ bừng, hắn muốn lên tiếng nhưng ngay sau đó bị Lý Sơn chặn lại.
“A, a, a…” một thiếu nữ tóc bạch kim vô cùng xinh đẹp đang ở trên người một thanh niên tóc bạch kim liên tục nhún nhảy để cho đại bổng của hắn đâm sâu vào trong người của nàng. Thiếu nữ nước da trắng nón, có con mắt màu đỏ, khuôn mựt hồng hào, cả người đầm đìa là mồ hôi đang trên người thanh niên kia đứng lên ngồi xuống với tốc độ vô cùng nhanh.
Phía xa giường nằm hai thiếu nữ cùng vô cùng xinh đẹp, một người tóc lam một người tóc tím, khuôn mặt nộ ra vẻ thỏa mãn. Thanh niên trong tay cầm một chiếc thánh giá, hắn cười giễu cợt nói: “Bà xã nếu như không chịu được em có thể chịu thua mà!”
Nữ nhân thở ra hồng hộc tiếp tục phát ra tiếng rên. Hiển nhiên nàng không muốn chịu thua nhưng ngay sau đó thiếu nữ thét dài một tiếng gục lên ngự của người thanh niên kia. Hắn nhếch miệng giễu cợt: “Thế nào mấy bà xã còn muốn chién tiếp không?”
Thiếu nữ tóc lam có bộ ngực lên tiếng nói: “Hừ em còn không tin Succubus như em không trị được anh” Thiếu nữ lóp ngóp bò dậy tiến về phía thiếu niên.
Thiếu niên phấy phẩy tay nói: “Thôi đi, nhà chúng ta có khách để khi khác!”
Nghe thấy thế ba nữ nhân bắt đầu nhíu mày. Thanh niên tóc bạch kim lên tiếng nói: “Ngươi có biết trở vào nhà của người khác trong tình cảnh này là bất lịch sự lắm sao huh?”
Từ gần đó không gian có chút vặn vẹo hiện ra ngay hai thân ảnh. Lý Sơn nhếch miệng nói: “Ta cũng không có cách nào a!”
…
Lúc này ngồi đối diện với Lý Sơn là một thanh niên tóc bạc so với hắn giống như đúc. Tề Đằng Nhất thoàng kinh ngạc nhưng cũng khá là im lặng. Mấy nữ đều khó chịu nhìn về phía Lý Sơn. Theo sau đó là mấy đứa trẻ chạy đến một thằng bé nam tóc màu bạc có con mắt màu đỏ, một đứa bé gái có mái tóc màu tím cả người tản mát ra khí lnhf lạnh, còn một đứa khác tóc màu lam sau lưng có một đôi cánh và cái đuôi nhọn.
Thắng bé trai hoan hô lên tiếng: “Chú Lee chú tới chơi nhà chúng cháu sao, chú có mang theo quà cho bọn cháu không thế?”
Lý Sơn gãi gãi đầu, hắn từ trong ay xuất hiện một chiếc áo choàng nhỏ màu đen, với mấy thứ kẹo mút lặt vặt linh tinh. Thấy thế mấy đứa trẻ bắt đầu hoan hô mà chia nhau mấy thứ đồ. Thanh niên tóc bạc lên tiếng: “Moka. Kuruma, Shirayuki các em hãy để anh nói chuyện riêng với khách được chứ!”
(Moka. Kuruma, Shirayuki là những nhân vật chính trong chuyện Rosario and Vampire. Một nữ vampire, một succubus, một băng nữ khá là xinh đẹp.)
Nghe thấy thế mấy nữ nhân bắt đầu di chuyển khỏi căn phòng khách. Thanh niên tóc bạc lúc này vỗ mạnh bàn sau đó gác chân lên đó hướng về phía Lý Sơn lên tiếng nói: “Thế nào đừng nói với tôi giờ cậu lại đổi ham muốn trở thanh gay đấy nhé!”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Vậy đây là cách nói chuyện cậu nói với bản tôn sao huh!?”
Thanh niên dơ hai tay lên: “Thôi được nói đi mục đích chính của cậu đến đây là gì đừng nói với tôi chỉ là thăm bọn nhỏ thôi đấy nhé!”
Lý Sơn thẳng thắn trả lời: “Anh ấy là Tề Đằng Nhất một tân nhân, cường hóa là huyết thống phù thủy!” Lý Sơn chỉ vào Tề Đằng Nhất nói.
Tề Đằng Nhất đưa tay ra nói: “Chào cậu tôi là Tề Đằng Nhất, hân hạnh được biét cậu!”
Thanh niên tóc bạc lẳng lặng nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Vậy anh muốn tôi dẫn anh ta đi gặp lão ấy sao?” Nghe thấy thế Lý Sơn gật đầu, thanh niên tóc bạch kim thở dài một tiếng nói: “Được rồi ít việc này hãy để tôi lo vậy huh!”
Tề Đằng Nhất không nhịn được tò mò lên tiếng hỏi: “Anh định dẫn tôi đi đâu vậy!?”
Thanh niên tóc bạch kim lên tiếng: “Một trong tam đại ma vương, hiệu trưởng của học viên yêu quái!”
Hiệu trưởng học viên Yêu Quái, một trong tam đại ma vương. Hắn vốn là một ma pháp sư cực kỳ tinh thông trận pháp và phong ấn. Lý Sơn muốn là Tề Đằng Nhất rất thích nghiên cứu chữ cổ đại vậy thì cho hắn nghiên cứu cổ chữ và ma pháp trận đi. Với khả năng thích tìm hiểu, nghiên cứu về chữ cổ đại có lẽ phươpng hướng cừng hóa này dành cho Tề Đằng Nhất là thích hợp hơn cả. Ngoài ra Lý Sơn cũng có vài người bạn khác ở đây là phù thủy tinh thông ma pháp trận. Phương hướng phát triển của Tề Đằng Nhất là ma trận pháp sư.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Hai người lúc này xuất hiện trước mắt mọi người. Lý Sơn xuất hiện trước Tề Đằng Nhất một giây so với trước khi đi Lý Sơn không khác gì với lúc trước hắn đi cả. Bất quá Tề Đằng Nhất lại mặc một trang phục cổ trang tu sĩ hơn nữa trong tay cầm một cây gậy. Hắn chùm cả mũ lên đâu nhìn vô cùng thần bí. Thấy thế mấy người mới nhìn về phía Tề Đằng Nhất ngẩn người một chút.
Tề Đằng Nhất tháo xuống khăn đội đầu lúc này mọi người mới tỉnh lại. Tề Đằng Nhất với bộ mặt bất đắc dĩ nghi hoặc lên tiếng hỏi: “Mọi người không nhận ra ta sao?”
“Phụt!” Trịnh Xá lúc này không khỏi nhịn được phì một tiếng. Hắn lúc này có chút tức cười: “Ta nói này Tề Đằng Nhất đại ca, không phải anh định đi tu đấy chứ?”
Mấy nữ thấy thế cũng lén cười trộm, Minh Yên Vi vẻ mặt cười có chút khó coi. Tề Đằng Nhất cười khổ gãi gãi đầu nói: “Lần này đi học tập ma pháp lên tất nhiên đây là bộ y phục của sư môn rồi!”
La Lệ nghi hoặc hỏi: “Tề Đằng Nhất đại thúc, không biết đại thúc lần này học của ai a! Chẳng qua là Chiêm Lam tỷ và Lý đại ca đánh ca về phương hướng cường hóa của đại thúc có hợp với đại thúc không?”
Tề Đằng Nhất thấy vấy nở ra nụ cười: “Phương hướng cường hóa cảu ta là ma pháp trận pháp sư chuyên nghiên cứu về ngôn ngữ ma pháp trận cùng với trận pháp và chữ cổ đại. Lần này đi ta học được vô cùng nhiều thứ!”
La Lệ cười nói: “A, a, a, vậy không phải là Chiêm Lam tỷ tỷ đã thua cho Lý đại ca a!” Thiếu nữu ngước nhìn về phía Chiêm Lam cười trộm sau đó lên tiếng hướng về phía Lý Sơn: “Lý đại ca nếu em là anh em sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu nga!?” Nói sau đó La Lệ rõ ràng dùng ngón tay ra biểu hiện hai tư thế một lá hai ngón tay liên tục chập vào với nhau vân vê, sau đó lại đưa tay thành hình tròn rồi dùng ngón tay liên tục xở xiên qua.
Chiêm Lam đỏ mặt nói: “Tiểu Lệ rõ ràng em còn ăn đòn chưa đủ mà!” Nhưng nàng cũng ngước mắt nhìn về phía Lý Sơn.
Lý Sơn nhếch miệng cười, hắn hất ngược tóc mình lại: “Hahaha, La Lẹ muội muội tốt nhất em không dụ dỗ anh vào con đường phạm tội a. Em biết rõ huyết thống anh có vấn đề nga! Nếu như em cứ dụ dỗ như vậy anh sơm không chịu được a!”
La Lệ cười hì hì nói: “Không sai1 Chính như vậy a! Em muốn Lý đại ca không chịu nổi mà cùng với Chiêm Lam tỷ tỷ…” ngón tay La Lệ lại tiếp tục biểu hiện ra hành động XXX. Nàng nở ra nụ cười hì hì.
Chiêm Lam khuôn mặt đỏ như gấc lên tiếng: “Tiểu Lệ em muốn ăn đòn phải không!?”. La Lệ lại lấy Trịnh Xá làm bình phong trốn sau người hắn lè lưỡi ra trước Chiêm Lam. Thực sự Chiêm Lam lúc này vô cùng tức giận nhưng không biết phải làm gì nữa.
La Lệ cười hì hì nói: “A, a, a, rõ ràng Chiêm Lam tỷ tỷ bị nói trúng tim đen giận rồi nga!”
Lý Sơn thầm nói trong lòng: “Sắp bị liệt đến nơi rồi”
Trịnh Xá ho khan một tiếng, lược bớt chút xấu hổ nói: "Ta nghĩ ... khụ khụ, mọi người chúng ta không ngại đi đến bãi biển Hawaii tại bộ phim The Gurdge nghỉ ngơi một đoạn thời gian chứ? Mười ngày đi, khụ khụ, không phải tới bãi biển Hawaii trong hiện thực đâu, như vậy không cần tiêu hao chi tiết kịch tình, cũng không cần dùng số điểm thưởng gấp năm lần, chỉ cần mười điểm thưởng là có thể hoán đổi thời gian một ngày đêm, mọi người cảm thấy thế nào? Chỉ đi có mười ngày mà thôi."
“Ta cự tuyệt! "
"Hay lắm ... "
Hai cô gái ngực lớn đồng thanh kêu lên, tiếp theo các nàng sửng sốt nhìn nhau, trả lời một thuận một nghịch như vậy, trái lại làm cho người khởi xướng là Trịnh Xá cảm thấy càng xấu hổ.
" Vì sao cự tuyệt?"
" Vì sao đồng ý?"
Hai cô gái cũng không khách khí, liền lớn tiếng trực tiếp chất vấn nhau.
Triệu Anh Không thản nhiên nói: "Chẳng sao cả, bởi vì điểm thưởng của ta phải giữ lại để cường hóa tố chất thân thể và hoán đổi thời gian để luyện tập. Ta sẽ không ngu ngốc đem điểm thưởng đi phung phí xa xỉ...."
Chiêm Lam hừ một tiếng nói: "Cái gì kêu là phung phí xa xỉ? Không phải Lý đại ca đã giúp ngươi cường hóa rồi sao? Ta mấy ngày nay tới giờ vẫn luôn cảm thấy ưu phiền, sau khi trở về lại chỉ nhìn thấy cái không gian "Chủ thần" nhất thành bất biến này, cứ như vậy ta muốn phát điên cả người lên mất. Dùng một trăm điểm thưởng đổi lấy mười ngày an tĩnh nghỉ ngơi, ta cảm thấy điều này rất hữu ích! Nếu không, ngươi cho rằng "Chủ thần" vì sao lại tuyển chọn nhiều phim kinh dị như vậy?"
"Ta không biết, ý chí của ngươi yếu đuối quá, đừng nói còn có thời gian mười ngày nghỉ ngơi trong không gian "Chủ thần", mặc kệ là không có thời gian mười ngày nghỉ ngơi này, liên tục không ngừng một tháng thậm chí càng lâu hơn, cả người liên tục không ngừng vật lộn để sinh tồn, vẻn vẹn chỉ vì sống sót, ngay sau khi ngươi mở ra toàn bộ tiềm năng, di chứng đau đớn đó .... ngươi căn bản chẳng biết dek gì!"
Chiêm Lam đỏ bừng mặt lên, nàng bỗng nhiên quay đầu lại nổi giận đùng đùng nói với Lý Sơn: “Vậy để Lý đại ca nói đi!”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Nên đi!”
Triệu Anh Không không hiểu nói: “Tại sao?”
Lý Sơn hai tay chống eo đưa tay ra lạnh lùng lên tiếng: “Căn bản cô không hiểu gì hết về cơ nhân tỏa. Mấy tên Triệu gia của cô tiến hành huẩn luyện giúp cho nhiều người tại độ tuổi rất nhỏ mở ra cơ nhân tỏa là một chuyện cực kỳ ngu ngốc!” Lý Sơn phẩy phẩy tay tiếp tục lên tiếng: “Hầu như mấy tên ngốc mở ra cơ nhân tỏa sớm đều không có khả năng vượt qua tâm ma. Mà…” Lý Sơn ngước nhìn về phía mấy người lạnh lùng lên tiếng: “Mấy tên ngốc đó không biết cách nuôi dưỡng đó sẽ để lại lỗ hổng sau khi mở ra cơ nhân tỏa tầng bốn!” Lý Sơn giang hai tay ra với giọng có chút châm chọc: “Vượt qua tâm ma thế quái nào được! Nếu có vượt qua cũng gặp vấn đề tâm linh ánh sáng thiếu sót!”
Chiêm Lam lúc này nghe đến từ tâm linh ánh sáng thì nàng vỗ vỗ chán lên tiếng hỏi: “Lý đại ca tâm linh ánh sáng là gì hình như anh còn chưa nói với bọn em a?”
Lý Sơn hơi cúi đầu nhìn Chiêm Lam nói: “Tâm linh ánh sáng là ở sâu trong tâm trí mỗi người. Khi thức tỉnh nó có năng lực như At lực tràng vậy. Một số người có năng lực sau khi thức tỉnh tâm linh ánh sáng như là có sức phá hoại cực lớn, có khả năng chữa thương mạnh mẽ…” Lý Sơn nhìn về phía Chiêm Lam, hắn mở miệng có chút quan tâm nói: “Thế nên trong lúc em còn ở trạng thái cơ nhân tỏa tầng ba anh chỉ yêu cầu em làm những gì thật vui vẻ, sống không hối hận, có việc gì cần làm thì làm như vậy đảm bảo sau khi mơ ra cơ nhân tỏa tầng bốn sẽ dễ dàng hơn tiến về phía trước…”
Nghe giọng điệu quan tâm của Lý Sơn, Chiêm Lam cảm giác trong lòng có chút ngọt ngào, nàng nhẹ giọng nói: “Cảm ơn Lý đại ca!” Minh Yên Vi nhìn chăm chú về hướng hai người, trong con mắt nàng không khỏi hiện lên sự ảm đạm.
Hàn Nguyệt cùng Dạ Nguyệt nãy giờ im lặng bên cạnh đột nhiên lên tiếng nói với nhau: “Theo ta thấy thì Chiêm Lam tỷ cảm thấy một việc còn thiếu chưa làm đó là…” hai thiếu nữu cười hì hì nói: “Cởi hết quần áo ra rồi chui vào giường Lý đại ca mặc cho Lý đại ca muốn làm gì thì làm!”
Chiêm Lam khuôn mặt đỏ bừng tức giận quát mắng: “Hai em muốn chết phải không?”
Trịnh Xá cười khổ nói: “Lý đại ca để ta cùng đi gọi mọi người thông báo việc này!”
Lý Sơn nhìn về phía Minh Yên Vi thấy nàng cũng không có phản đối gì hắn cũng trả buồn bắt chuyện. Trịnh Xá bắt đầu đi liên lạc với mọi người. Zero không nói thêm cái gì, hắn chỉ là thản nhiên gật đầu, điều này trái lại khiến cho mọi người xung quanh vô cùng kinh ngạc. Còn Trương Kiệt ha ha cười vui vẻ, nói khẳng định sẽ đi. Sở Hiên thì nghe thấy về vấn đề này hắn cũng đáp ứng, có vẻ hắn muốn quay lại nơi đó để kiểm tra một số thứ. (Thực ra thì hắn bị hai nữ bắt ép làm phiền đi đúng hơn). Tề Đằng Nhất thì sau khi suy nghĩ rất lâu rốt cuộc cự tuyệt cùng mọi người đi Hawaii, hắn muốn ở nhà nghiên cứu thêm vài trận pháp. Bá Vương thì cười hả hả dẫn theo ba nữ nhân của mình. Hiển nhiên Lý Sơn biết tên khốn này muốn gì mà. Rõ ràng là ra oai với mọi người bằng việc ngồi vắt vẻo giữa đó sẽ có ngươi massage, có người đút cho hắn hoa quả ăn. Đây rõ ràng là thị uy với mọi người.
Chiêm Lam vỗ vỗ đầu lên tiếng hỏi: “Lý đại ca chúng ta trở lại The Gurdge đi Hawaii liệu có bị Kayako tấn công không?”
Lý Sơn nhún nhún vài cúi đầu nhìn Chiêm Lam, hắn nở ra mộ nụ cười: “Không đâu trừ khi muội trêu chọc dến họ!”
Trịnh Xá vừa nghe bọn họ đối thoại, trong lòng vừa nghĩ nên mang theo những thứ gì tới đó, sau khi suy nghĩ một lát hắn mới nói với Lý Sơn: “Lý đại ca anh chắc là an toàn chứ!”
Lý Sơn giã gãi mũi của mình nhìn về phía Trịnh Xá nó: “Tôi chắc chắn dấy như vậy đã đủ chưa?”
Nếu như chỉ là vì đi khuây khỏa thư giãn mà nói, thì thời gian mười ngày xác thực cũng đã đủ rồi. Cho nên mọi người còn lại không nói thêm gì nữa. Chỉ là khi mọi người quyết định bắt đầu hoán đổi, Zero lại từ trong phòng hắn dẫn ra một tuấn mỹ thiếu niên khoảng mười một mười hai tuổi. Đó thật đúng là tuấn mỹ không gì sánh được a, từ dung mạo xinh đẹp đó mà xem, thiếu niên này lại là so với mấy nữ hài ở đây còn muốn xinh đẹp hơn, gần như chỉ kém cổ điển mỹ nhân của Trương Kiệt một chút mà thôi. Cho nên trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Zero đều mang theo chút quỷ dị.
Zero thản nhiên nói: "Đây ... là đệ đệ ta."
Nói xong, hắn đã nắm tay thiếu niên đi về phía "chủ thần".
Là mô phỏng theo đệ đệ trong hiện thực mà chế tạo ra sao? Mọi người yên lặng nhìn bóng lưng có chút cô tịch của Zero. Tiếp theo bọn họ đều lục tục đi tới, trong lòng mọi người đều biết, Zero là một người trong nội tâm có cố sự. Kỳ thực mỗi người tới cái không gian này, hẳn là người đối với hiện thực rất thất vọng thậm chí là tuyệt vọng. Trong lòng ai mà chẳng có cố sự chứ? Chỉ là tất cả mọi người không muốn nói ra mà thôi ... Sinh tồn cùng tử vong trong cái cấm địa này, mỗi người đều chỉ có thể chôn giấu cố sự trong nội tâm, sau đó nỗ lực sống sót mà thôi!
Lại một lần trải qua quá trình nửa tỉnh nửa mê, ngay khi mọi người từ trong trạng thái đó khôi phục lại, bọn họ đã đứng ở một chỗ bãi biển trống vắng, trên mặt đất tràn đầy cát biển màu trắng, trên bầu trời ánh dương quang rực rỡ, trời xanh, mây trắng, biển xanh, một đường chân trời thẳng tắp... Đây chính là bãi biển du lịch phồn thịnh nổi danh trên thế giới - bãi biển Hawaii.
Mọi người cũng đều từ trong trạng thái mơ hồ khôi phục lại, sau khi bọn họ rõ ràng hết tin tức mà "chủ thần"Lưu lại, ba nữ tử: La Lệ, Chiêm Lam, Hàn Nguyệt, Dạ Nguyệt, Minh Yên Vi và cổ điển mỹ nữ cùng với toàn bộ nữ nhân khác đều là khẽ hô lên một tiếng. Ba nữ nhân này nhất thời đều là hai mắt lấp lánh, xem dáng dấp đó tựa hồ đối với hoàn cảnh mỹ lệ ở đây thập phần yêu thích. Mà Triệu Anh Không thoạt nhìn tựa hồ rất bình thản, thế nhưng từ trong đôi mắt nàng lại cũng mang theo một tia kích động.
Cậu bé mà Zero mang theo rất xấu hổ, hắn vẫn gắt gao trốn ở phía sau lưng Zero. Khi trông thấy đám người Lý Sơn nhìn về phía mình, cậu bé này lập tức đỏ mặt lên vội nấp đi. Trông bộ dạng vừa thẹn thùng vừa đáng yêu, cộng thêm dung mạo hắn thật sự là quá tuấn mỹ, bộ dạng đó tuyệt đối có đủ mười phần lực sát thương đối với nữ giới.
"Như vậy ... Hì hì, mọi người trước tiên đi dạo một lúc đi, còn khách sạn thì đợi sẽ quay lại sau hãy tìm, nếu như khách sạn không còn phòng mà nói, chúng ta cứ ngủ ngoài trời trên bãi biển thì có làm sao? Hì hì, sớm đã muốn tự do thoải mái một trận như vậy lâu rồi, mọi người cảm thấy thế nào?" Chiêm Lam đứng ở rìa bãi biển, nàng quay đầu lại hì hì cười nói.
Lúc này nàng đủng đỉnh bắt đầu cởi quần áo, cô gái này hiên tại lại là mặc một bộ váy liền áo màu đen, còn có tất chân màu đen. Nàng cứ đủng đỉnh như vậy cởi quần áo ra. Tuy rằng mọi người đã đoán được nàng mặc áo tắm bên trong, thế nhưng thực sự khi nàng để lộ ra áo tắm và tất chân thì mấy nam nhân vẫn đều là nhịn không được phải liếc mắt nhìn qua. Tiếp theo chỉ thấy Chiêm Lam đem quần áo và tất chân xếp gọn vào, nàng cất tiếng hoan hô rồi nhào ra ngoài khơi. Mà vừa rồi một màn mỹ nhân thoát y lại là làm cho chúng nam nhân thấy hồn xiêu phách lạc.
Thấy Lý Sơn không có chú ý đến mình Chiêm Lam khó chịu đi đến kéo tay Lý Sơn nói: “Lý đại ca chúng ta cùng đi tắm đi!”
Hàn Nguyệt nở ra nụ cười: “Lý đại ca phía dưới đó của anh hình như không ổn định lắm thì phải!” Nàng chỉ vào phần phía dưới quần của Lý Sơn. Hiển nhiên Lý Sơn đã bị kích thích mà rung động phía dưới của hắn lồi lên cục thịt.
Chiêm Lam khuôn mặt đỏ bừng hiển nhiên không dám lên tiếng. Hắn nhanh chóng sử dụng cơ nhân tỏa tầng thứ ba mắt đầu điều chỉnh. Lý Sơn nhìn thấy mấy nam nhân cười khúc khích về ohía hắn, Lý Sơn phẩy tay một cái: “Hey, cái gì đây ít ra ta cũng là một nam nhân chân chính a!”
Minh Yên Vi lúc này hiển nhiên cũng cởi ra quần áo. Thiếu nữu rõ ràng mặc một bộ độ màu đen, nàng nhanh chóng lướt qua người Lý Sơn. Hắn cũng không hiểu thiếu nữ cố tình hay là vô tình đang câu dẫn hắn nữa. Thấy mấy nam nhân mắt bắt đầu bị Minh Yên Vi cuốn hút Lý Sơn có chút khó chịu hắn hừ lạnh một tiếng. Sát khí không tự chủ được bắt đầu khếch tán ra ngoài. Mấy nam nhân thấy vậy hít lại một hơi khí lạnh không dám lên tiếng.
Trong con mắt Minh Yên Vi lại thoáng qua nét mừng rỡ không thể dấu được nhưng Chiêm Lam thì khuôn mặt lại thoáng trở lên ảm đạm vô cùng.
Hàn Nguyệt đang mở miệng mìm cười đứng bên cạnh một thanh niên dáng dấp hết sức bình thường, thiếu nữ rõ ràng cũng mặc một bộ đồ màu đen vô cùng khêu gợi, lúc này Dạ Nguyệt cũng là như thế khó mà phân biệt được hai người này. Hàn Nguyệt mỉm cười hướng thanh niên đeo kính hỏi: “Lý đại ca anh đang tìm gì vậy? Có muốn ra tắm biển với em không?”
Dạ Nguyệt khó chịu lên tiếng: “Rõ ràng cô dám mặc bộ đồ giống chị của cô quả là không biết xấu hổ?”
Hàn Nguyệt cười hả hả nói: “A, a, a, vậy sao? Ở đây quy định ta không được mặc bộ đồ này sao. Hơn nữa ai cho cô cái quyền lên làm chị thế hả?”
Nghe thấy hai thiếu nữ bắt dầu sau bộ phim kinh dị The Gurdge bám lấy mình. Sở Hiên có chút khó chịu, hắn cầm trong tay quả tảo vừa gặm vừa nhìn vào màn hình máy tính. Mặc dù hắn cảm thấy rất phiền nhưng mà Lý Sơn để cho hắn một câu bất đắc dĩ nói: “Cái này sẽ giúp ích cho ngươi sau này khi ngừoi đến cấp bốn cơ nhân tỏa”. Cài này thực rõ ràng hai người làm hắn cảm giác vô cùng phiền. Mấy nam nhân đều khinh bỉ nhìn về phía Sở Hiên rõ là tên vô cảm nhưng sao lại được nữ nhân ưa thích như vậy!
Triệu Anh Không cũng bắt đầu cởi quần áo đi về phía bờ biển, trong đầu chúng nam nhân mới thực sự hiện lên mấy chữ "thân hình ma quỷ". Bộ ngực nở nang cao vút, so với Chiêm Lam càng có vẻ to lớn tròn trịa hơn, vòng eo cực nhỏ như có thể dùng tay nắm lấy, thân thể rắn chắc nhưng không hiện lên cơ nhục, da dẻ thoạt nhìn cũng cực kì trắng trẻo mịn màng. Trong cổ họng mấy nam nhân đều nghe rõ tiếng nuốt nước bọt.
Lý Sơn không nhịn được huýt sao một cái: “Huýt hiu, baby yeah!”
Khuôn mặt Triệu Anh Không bắt đầu trở lên đỏ bừng. Minh yên Vi lúc này cùng với Chiêm Lam tự nhiên dồng nhất phát ra một âm thanh: “Hừ!”. nhưng hai nàng lại quỷ dị nhìn nhau một cái.
La Lệ hì hì cười đi tới bên người Trịnh Xá, nàng hung hăng nhéo bên hông Trịnh Xá một chút, khẽ nói: "Được nha, bộ ngực to nha, nguyên lai đại sắc lang nhà chúng ta là thích bộ ngực to nha ... Hì hì, ta còn cho rằng đại sắc lang là vì giải sầu mà mang ta theo, nguyên lai lại là để tới nơi này ngắm nhìn đám mỹ nữ ngực to nha, nghe nói đám mỹ nữ tóc vàng, bộ ngực mỗi người đều là cỡ D hoặc cỡ E nha." Nói xong La Lệ cười hì hì dùng bộ ngực sữa trà sát vào tay Trịnh Xá. Trịnh Xá cười khổ một tiếng còn mấy nam nhân không khỏi nổ mắt vì chuyện này.
Zero lúc này chợt khom lưng xuống, cậu bé tuấn mỹ nhẹ nhàng ghé vào lỗ tai hắn nói chút gì đó, Zero lộ ra biểu tình lưỡng lự, mà cậu bé chỉ ngượng ngùng lắc đầu, sau một lát Zero bỗng nhiên mỉm cười, hắn mang theo cậu bé đi tới gốc cây phía xa xa.
Không bao lâu sau, Zero dắt theo một cậu bé ...... một cậu bé tuấn mỹ ăn mặc áo tắm của nữ giới từ sau gốc cây kia đi ra. Hắn cũng không cũng không để ý tới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Trương Kiệt và Trịnh Xá, chỉ là mang theo cậu bé tuấn mỹ đi tới cạnh biển, đưa hắn giao cho Chiêm Lam.
"Nó .... tính cách hiện tại là nữ tính ... nhưng cũng là đệ đệ là của ta."
"Ta sinh ra trong hắc đạo thế gia Hoa kiều tại nước Mỹ, năm ấy khi ta mười lăm tuổi, trong nhà gặp phải thảm biến lớn, cha ta bị giết , bang phái bị chiếm đoạt, mẫu thân lại nương nhờ vào lão đại bang phái đó, cũng là một người Hoa kiều khác ở nước Mỹ ... "
“Ta không cách nào tha thứ cho bà ấy! Phản bội ta! Phản bội cha! Người phụ nữ đó đã phản bội chúng ta! Cho nên ta muốn báo thù! Ta mai danh ẩn tích mười năm, trui rèn thành tài nghệ như bây giờ, không ngừng quanh quẩn tại nơi giữa sống và chết. Sau đó ... ta đã trở về ."
"Vô cùng đáng mỉa mai là người phụ nữ kia đã chết tám năm về trước, nhưng đã sinh cho nam nhân kia một đứa con trai, càng thêm mỉa mai chính là nam nhân kia để tưởng niệm bà ta .... Hắn đã nuôi nấng con trai hắn như một đứa con gái từ lúc còn nhỏ, tết tóc dài mặc váy dài, quả thật giống như một cô bé tuyệt sắc. Nhưng đáng mỉa mai nhất chính là ... không ngờ từ ánh mắt đầu tiên trông thấy đệ đệ, ta đã yêu thích nó sâu sắc."
"Trên phương diện khoa học gen gọi đó là tính hấp dẫn di truyền, nghe nói là hai người có cùng huyết thống di truyền mà chưa bao giờ thấy qua mặt nhau, trong nháy mắt gặp mặt sẽ hấp dẫn lẫn nhau. Trên thế giới đã có rất nhiều tiền lệ, thế nhưng ta không nghĩ tới điều này lại phát sinh trên người ta ... Ta vô pháp tha thứ bọn họ, cũng vô pháp tha thứ bản thân ta ... Cho nên ta quyết định sau khi giết chết hết bọn họ, ta cũng sẽ tự sát!"
".... Quá trình giết người rất thuận lợi, bang phái không phải là sát thủ, chỉ là một đám xã hội hắc bang hỗn tạp chuyên ức hiếp dân chúng bình thường. Chỉ cần cho ta súng ngắm và cự ly, ta sẽ không sợ bất luận kẻ nào... Nhưng mà sau khi giết chết đệ đệ và hắn, ta mới tìm được một quyển nhật ký từ trong di vật của người phụ nữ kia. Bọn họ trước đây gồm cha ta, mẫu thân còn có hắn vừa bị ta giết, ba người bọn họ có một đoạn chuyện cũ dây dưa với nhau ... Đệ đệ ta lại là hài tử của cha ta mà bà ấy năm đó đã mang thai, sau khi sanh nó không lâu bà ấy mới buồn bực sầu não mà chết ... Tất cả đều đã vô pháp vãn hồi rồi, tất cả đều đã triệt để kết thúc.... "
"Lúc ta ấn nút trên máy tính xách tay khởi động bom tự hủy thì đồng thời hiện lên lựa chọn "yes or no", mới vừa kích "yes" đã bị truyền tống đến đây, cho tới bây giờ...."
Bá Vương thông cảm bên cạnh hắn vỗ vỗ bả vai lên tiếng nói: “Ngưoi không phải bây giờ có chúng ta sao. Chúng ta không phải là một đại gia đình sao.” Zero nhìn về phía Bá Vương khẽ gật đầu một cái. Bá Vương cười một cách hào sảng chỉ về phía Lý Sơn lên tiếng nói: “Không phải chúng ta cũng có cùng chung một ông chủ sao, Hahaha!?”
Zero thửo ra một hơi nhẹ nhàng cười nói: “Đúng vậy chúng ta có chung một ông chủ a!”
"Ta sẽ nỗ lực sống sót .... để nàng cũng được tốt, ta mong muốn có thể thủ vệ bên nàng, nhìn nàng lớn lên, đến lúc đó ... Tất cả thuận theo tự nhiên được rồi, có thể nàng cũng không phải là đệ đệ trong trí nhớ của ta, nhưng lại là chỗ dựa hiện tại để ta có thể tiếp tục sống, như vậy mà thôi!" Zero thản nhiên nói ra.
Lý Sơn lúc này hướng về phía mấy người lên tiếng: “Ước mơ không tệ! Vậy ngươi có muốn giao sau lưng cho một ông chủ gian thương như ta không? Mãi cho đến chết!”
Zero và Bá Vương cười hào sảng một tiếng nói: “Mãi cho đến chết, ông chủ nhỏ của chúng ta!” Hai người vỗ vỗ vai Lý Sơn. Lý Sơn cũng nhếch miệng cười nói: “Vậy ta cũng sẽ tin tưởng các ngươi mãi cho đến chết!”
Trịnh Xá lên tiếng nói: “Còn ta và Trương Kiệt nữa mà Lý đại ca!”
Thấy thế mấy ngừoi Bá Vương và Zero tiến về phía hai tên này vỗ vỗ bả vài. Bất ngờ một âm thanh cắt đứt mấy ngừoi nam nhân: "Này, mấy tên đầu gỗ các ngươi đừng có đứng đực ra như thế, cùng nhau xuống bơi đi, nước biển thật mát mẻ ........ Tiểu Lệ nhi đừng lôi kéo trên ngực ta nữa, bi-ki-ni sắp rách ra bây giờ ... "
Mấy nam nhân liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều không chút nghĩ ngợi mà bắt đầu cởi quần. Quả nhiên đều là gia hỏa trong lòng có quỷ , tất cả đều mặc quần bơi bên trong, gần như sau khi cởi quần áo bên ngoài ba nam nhân đều bơi ra ngoài khơi. Lý Sơn nhẹ nhàng đưa tay lên mũi gãi gãi nở một nụ cừoi nhìn mấy nữ hắn cũng nhanh chóng tham gia.
Lý Sơn vừa xuống nước thì Chiêm Lam ngay lập tức bơi về phía hắn, nàng hất nước vào mặt cảu Lý Sơn. Lý Sơn ngay lập tức nở ra một nụ cười, hắn ngay lập tức đáp trả. Hắn cũng có chút không hiểu tại sao lúc này nữ nhân nhiều người lại thích màu đen đến như vậy a!
Bất chợt một âm thanh kêu cứu bên cạnh. Có mấy nữ liên tục lo lắng lên tiếng hét: “Có ai không, cứu với có ngừoi chết đuối!”
Lý Sơn nghe thấy tiếng này rõ ràng là mấy tiếng Nhật. Hắn nhanh chóng dùng tinh thần lực quét xem thì thấy một người đang bị khá xa bờ. Hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Chiêm Lam muội muội em ở đây anh đi cứu người!”
Chiêm Lam khẽ gật đầu một cái. Lý Sơn nahnh chong tăng tốc. Mặc dù dưới nước nhưng với Lý Sơn hắn sự dụng phi hành thuật trong nước không quá khó khăn. Xuất hiện trước mắt Lý Sơn lcú này là một nữ nhân đang bị sắc nước, hắn có chút giật mình người này là ai không phải là Hana sao. Thiếu nữ mà hắn đã đụng độ lần trước.
Lý Sơn nhanh chóng ôm lấy thiếu nữ hắn nhanh chóng cập bờ. Lúc này mấy người đều chạy đến có cả đám người Trịnh Xá cùng với một đám người khác. Lý Sơn lạnh lùng nhìn mấy người nữ nhân và nam nhân liên tục hỏ Hana có làm sao không?
Lý Sơn cảm giác có chút khó chịu, hắn nhanh chóng đặt môi lên đôi môi cảu thiếu nữ thực hiện hà hơi thổi ngạt liên tục sử dụng các biện pháp cấp cứu một cách chuyên nghiệp. Cái này cũng không trách hắn được dù sao hắn tu chân tất nhiên phải hiểu cơ cấu cơ thể con người rồi.
“Ộc!” thiếu nữ ốc ra một ngụm nước, nàng liên tục ho khan.
“Hana, cậu khồng sao chứ?... Ơn trời cậu không sao!” một thiếu nữ trong đoàn khác lên tiếng. Thiếu nữ này không ngờ cũng là người Nhật trông vô cùng xinh đẹp so với Hana phải hơn chứ không kém.
“Haruka, minhg không sao!” Thiếu nữ từ từ mở ra mắt nói.
Thiếu nữu ôm lấy Hana thở phào một hơi, nàng nở ra một nụ cười: “Hì hì lần này cậu phải câm ơn anh ấy rồi a!” thiếu nữ chỉ vào phía Lý Sơn.
“Là ngươi!” thiếu nữ Hana kinh ngạc lên tiếng.
“Không thể là tôi sao?” Lý Sơn lạnh lùng vuốt ngược mái tóc của mình. Lúc này kết hợp với mái tóc bạc của hắn làm cho mấy nữ nhân ở gần dó không phải cảm giác có chút ngây ngất.
Haruka nghi hoặc lên tiếng hỏi: “hai ngừoi quen biết không sao?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Hì đâu chỉ là quen biết! Chúng ta thế này có phải là duyên phận không nhỉ!”
Một thiếu nữ trong đoàn không nhịn được lên tiếng hỏi: “Onii-chan anh có phải là bạn trai của Hana không vậy!?”
Lý Sơn nhún nhún vai nhếch miệng cười nói: “Ai biết!”. Lý Sơn giang hai tay rời đi. Hắn cũng không muốn rắc rối với mấy ngừoi này!
“Wow,wow…” mấy thiếu nữ rõ ràng còn hét lớn: “Thật là đẹp trai a…”
Lý Sơn gõ gõ chán nói nhẩm trong lòng: “Thiếu nữ mới lớn huh!?”
“Chờ đã!” bất chợt một âm thanh cắt đứt Lý Sơn. Lúc này hắn ngoảnh mặt lại thì thấy Hana khuôn mặt có chút đỏ. Thiếu nữ lắp bắp lên tiếng nói: “ta chỉ muốn nói một tiếng cảm ơn với ngươi!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Thôi đi! Dù sao không phải là cô mà là bất kỳ ai khác tôi vẫn ra tay cứu giúp mà thôi!”
Hắn nhanh chóng cùng đám trịnh Xá rời đi. Bá Vương và Trương Kiệt đều dành cho Lý Sơn ngón tay cái. Bất quá hắn cảm giác eo đau sót, thì ra lúc này không ai khác lf Chiêm Lam. Rõ ràng Chiêm Lam hừ lạnh một tiếng không biết thiếu nữ khai thông cái gì rồi àm có vẻ lần này nàng bạo dạn hơn hắn rõ ràng là cố tình tiếp cận Lý Sơn. Minh Yên Vi cũng đi bên cạnh hắn rõ ràng thể hiện bộ mặt không vui.
Hắn gõ gõ chán lúc này sự tình cờ này đúng là đẩy hắn vào thế khó. Hắn lắc lắc đầu bỏ qua mấy cái ý nghĩ trong đầu.
…
Thời gian sung sướng luôn luôn trôi qua nhanh, rất nhanh thời điểm hoàng hôn đã đến. Mọi người bất đắc dĩ chỉ có thể rời khỏi bờ biển bắt đầu đi tìm khách sạn. Lúc ban đầu tất cả mọi người còn có chút thấp thỏm bất an, bởi vì bọn họ không có thị thực nhập cảnh thì ở chỗ này căn bản vô pháp vào trọ trong bất cứ khách sạn nào. Nhưng mà vấn đề này rất nhanh đã được Triệu Anh Không giải quyết, nàng hướng phía nhân viên quầy hàng mượn dùng máy vi tính một chút, rất nhanh từ công ty quốc tế nào đó ở nước Mỹ đã phát tới thị thực công vụ cho mọi người và hơn trăm vạn đô-la Mỹ. Kết quả mọi người ngang nhiên vào trọ ở một khách sạn cao cấp năm sao, điều này cũng làm cho mọi người lại một lần nữa phải dụi mắt mà nhìn đối với Triệu Anh Không.
Mọi người nữ nhân lúc này mới tổ chức đi tắm chung a. Lúc này cả đám người đều đang ngâm mình trong một bồn tắm khá lớn. Mấy nữ bắt đầu nói chuyện phiếm. Chiêm Lam không nhịn được lên tiếng hỏi: “Minh Yên Vi tỷ tỷ, tỷ có thể nói cho muội biết quan hệ trước đây của tỷ và Lý đại ca được không?” Nghe thấy câu hỏi này mấy nữ đều nhìn về phía Chiêm Lam. Chiêm Lam khuôn mặt đỏ bừng ngay lập tức nói: “không, chỉ là sự tò mò của em thôi mà! Hì, hì…”
La Lệ cũng gật đầu lên tiếng nói: “Đúng vậy Minh Yên Vi tỷ mau nói cho bọn muội biết chuyện của tỷ với Lý đại ca là sao a!?”
Minh Yên Vi khuôn mặt thoáng buồn bã. Nằng bắt đầu nói: “Chuyện này…”. Sau khi kể ra chuyện này nàng không khỏi thở dài một tiếng.
La Lệ nghi hoặc hỏi: “Minh Yên Vi ta hiểu a. Lúc đó trong trường hợp cảu tỷ ta nhất định sẽ lựa chọn như tỷ nhưng ta cũng thật không ngờ tên bạn trai cảu tỷ lại như vậy!” Nói đến đây La Lệ tỏ rõ sự bất bình.
Dạ Nguyệt nở ra nụ cười nói: “A, a, a, vậy từ nay Chiêm Lam tỷ tỷ không cần phải lo gì a. Minh Yên Vi tỷ tỷ rõ ràng với Lý đại ca cũng không có bất kỳ quan hệ gì như vậy Lý đại ca hện nay hoàn toàn độc thân a. Chiêm Lam tỷ tỷ hoàn toàn có thể theo đuổi anh ấy. Một người như Lý đại ca mà không biết chân trọng thì thật là đáng tiếc a!”
Hàn Nguyệt bổ sung thêm câu nói: “Không cho bất kỳ ai ở đây được đánh chủ ý với Lý đại ca a! Mặc dù em biết Lý đại ca ngoài trừ ăn nói có chút linh tinh ra tất cả thứ khác đều rất cuốn hút thế nên em cahr báo trước Lý đại ca là thuộc về Chiêm Lam tỷ tỷ…” Hàn Nguyệt lúc này cũng đột nhiên lên tiếng nói: “À đúng rồi Sở đại ca là thuộc vè em khôg cho ai đánh chủ ý với anh ấy!”
Nghe thấy thế Dạ Nguyệt khó chịu phản bác: “Tại sao chứ Sở đại ca vẫn còn độc thân, tại sao anh ấy lại thuộc về ngươi!”
Hàn Nguyệt lạnh lùng lên tiếng nói: “Ta thích Sở đại ca trước rồi. Cô muốn tranh dành với chị của cô sao?”
Dạ Nguyệt khó chịu lên tiếng nói: “Tranh ành thì trành dành hơn nữa ai cho cô đòi làm chị chứ!?”
Chiêm Lam lúc này không có tâm tư mà quản hai người. nàng lúc này đang nhìn vè ohía Minh Yên Vi, hkông khí vô cùng quỷ dị diễn ra giữa hai người.
Sau cuộc đi nghỉ kết thúc mọi người toàn bộ đổi thời gian luyện tập. Do triệu Anh Không chưa biết gì về tu luyện nội lực lên đành đổi toàn bộ thời gian trong phòng Chiêm Lam để tu luyện nội lực, khả năng dịch chuyển đồ vật cùng với tiểu lý phi đao.
Ngày thứ mười mọi người lúc này đều tập trung đông đủ. Quang trụ từ trên Chủ Thần" hạ xuống, thanh âm uy nghiêm mà trầm thấp đó lại một lần nữa vang lên: “Trong vòng ba mươi giây tiến vào cột sáng, mục tiêu di chuyển tập trung, The Mummy bắt đầu truyền tống ....”
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
"The Mummy... câu truyện bắt đầu vào năm 1290 trước công nguyên, Đại tế tự Ai cập Imhotep và vợ Pharaoh Ank-su-namun ngọai tình, trong khi hẹn hò bị Pharaoh bắt gặp, Imhotep và Ank-su-namun cùng nhau giết hại Pharaoh, sau đó Anck bị vệ binh của Pharaoh giết chết. Vì cứu người yêu, Imhotep mạo hiểm trộm xác Anck đưa đến Thành phố của người chết Hamunaptra, dùng Cuốn sách của cái chết triệu hồi linh hồn nàng từ địa ngục, khi nghi thức đang tiến hành thì vệ binh của Pharaoh xông vào cắt ngang, đẩy linh hồn của Anck về địa ngục. Còn Imhotep và các tế tự bị trừng phạt thảm khốc, các tế tự bị biến thành xác ướp khi còn sống, Imhotep dó sát hại Pharaoh và đả nhiễu linh hồn của người chết, bị tuyên phạt hình phạt khủng khiếp nhất: Trùng phệ. Hắn bị cắt lưỡi, bó thành Mummy khi còn sống, nhốt trong quan tài sắt và bị đổ đầy bọ ăn thịt người lên, bị bỏ mặc cho chết từ từ, cảm nhận cơ thể bị ăn dần từng mẩu. Do hình phạt quá ác độc nên có truyền thuyết rằng khi kẻ chịu hình phạt sống lại sẽ có pháp lực vô biên, biến thành quái vật tiêu diệt Ai cập.
Đó là nội dung cơ bản của The Mummy, cho đến ba năm trước, tức là năm 1923, một nhóm lính Lê dương phát hiện Hamunaptra, do nơi này chôn dấu kho tàng của các đời Đại tế tự Ai cập nên nhóm Lê dương tìm cách mở Hamunaptra, họ bị hậu duệ của các vệ binh Pharaoh tấn công, theo trên phim thì có hai người sống sót, nhân vật chính O'Conneil và Beni, người sau này bị bọ ăn thịt."
Lý Sơn nhìn thấy thân thể mình từng mảnh từng mảnh được lắp ghép ;lại hắn vô cùng khó chịu. Hắn nhìn quanh thấy được lần này nhưng có thêm bốn tân nhân trong dó hai nam hai nữ. Một trong người hắn có chút quen mặt nhưng không nhớ rõ ở đâu. Bất quá hắn cũng không quá để ý. Từ người hắn xuất hiện một người khác. Một Lý Sơn khác bốc ra khói đen. Lý Sơn đưa cho hắn một chiếc nhẫn. Hắn nhếch miệng cười một cái rồi rời đi.
Chiêm Lam cùng La Lệ là những người tỉnh lại đầu tiên. Mọi người cũng bắt đầu tỉnh theo. Chiêm Lam lẩm bẩm nói: “Vậy thì chúng ta đang ở đâu đây?”
Mọi người ngước nhìn lúc này ở đây là một căn ngục giam. Một loại căn ngục khá là cổ đại. Zero nhìn quanh rồi lẩm bẩm nói: “Đây có lẽ là nhà tù, Chiêm Lam, trong phim có đoạn nào liên quan đến nhà tù không?”
Chiêm Lam vuốt vuốt trán rồi nói: “Ừm...tất nhiên là có, O'Connel, một trong hai người sống sót của đội Lê dươngtroons thoát khỏi Hamunaptra, mang theo chìa khóa lăng mộ, chiếc chìa khóa đó còn có thể mở Cuốn sách của người chết lẫn Cuốn sách Amun-Ra, nói chung là một vật kiện quan trọng của bộ phim, sau đó anh ta đánh nhau trong quán rượu, bị anh trai của nữ nhân vật chính Evelyn ăn trộm mất chìa khóa, còn Evelyn vì tìm kiếm Hamunaptra đến nhà tù cứu O'Conneil, chúng ta có lẽ đang ở trong nhà tù trước lúc Evelyn cứu O'Conneil, người thanh niên tóc vàng kia có lẽ là O'Conneil. ( Chiêm Lam lắm mồm khủng khiếp, cách nói chuyện trong nguyên bản rất khó chịu, đành phải giản lược lại)”
Sở Hiên lẳng lặng đang gặm trái táo. Lần này hắn mang thêm một người nhân tạo nữa. Người nay cao ngang bằng Sở Hiên nhìn giống Sở Hiên ý như đúc. Mọi người cũng không có quá lạ lẫm vì hành động này.
Trịnh Xá lo lắng nói: “Hiện nay chúng ta có tất cả là mười bốn người độ khó không tính người nhân tạo. độ khó cũng không cao lắm, nhưng The Mummy tôi cũng xem rồi, hình như không phải phim kinh dị mà?”
Chiêm Lam cười hi hi nói: “Đúng là không phải phim kinh dị, nhưng chỉ cần hệ số nguy hiểm lớn, tỉ lệ tử vong cao là Chủ thần đều chọn, xem ra suy luận lúc trước của bọn mình là đúng, chỉ cần phim có hệ số nguy hiểm lớn là nằm trong danh sách của Chủ thần.”
Tề Đằng Nhất lại cao hứng nói: “Kho tàng Ai cập cổ đại nha, còn có Cuốn sách của cái chết và Cuốn sách Amun-Ra trong truyền thuyết nữa, tôi biết chữ tượng hình Ai cập, tuy không giỏi lắm nhưng rất muốn đọc nội dung mấy quyển đó, trời ạ! Thật là tuyệt.”
Trong lúc mọi người nói chuyện thì Triệu Anh Không im lặng nhìn vào đồng hồ, hồi lâu nói: “Trên này nói cái gì, chữ chi chít, đọc không rõ lắm?”
Lý Sơn cũng bắt đầu nhìn vào đồng hồ: “Tiêu diệt sinh vật bất tử Imhotep, thưởng 1 D...bên dưới còn có khoảng cách 5000 m, O'Conneil... Sau khi Imhotep sống lại, Đội Ấn châu sẽ tiến vào thế giới The Mummy 1, giết chết một thành viên đội đối phương chưa mở cơ nhân tỏa thưởng 2000 điểm và 1C, giết chết thành viên đã mở cơ nhân tỏa thưởng 7000 điểm và 1 B. Đội viên bị giết một người âm 1 điểm, giết đối phương 1 người được cộng 1 điểm, điểm số cuối cùng nhân 2000 sẽ là điểm thưởng cho những người còn sống sót.”
Lý Sơn cũng tương đối hiểu vì sao thực lực của Trung Châu đội tăng khá mạnh mà Ấn Châu đội vẫn được đánh giá so với mọi người cao hơn. Trịnh Xá nói tiếp: “Nếu thật lực của đối phương cao hơn chúng ta một chút, nhất định họ sẽ muốn giết chúng ta, chỉ cần chúng ta bị giết một người là phải liều mạng giết lại, nếu không sau phim toàn bộ sẽ bị delete, làm gì còn ai dư 2000 điểm chứ...bất kỳ bên nào nổ súng trước cũng dẫn đến tử chiến...”
Khi bọn Trịnh Xá còn đang nói chuyện thì năm người mới đã tỉnh, trong đó có một cô gái thét ầm lên, sờ soạng khắp người rồi ra sức nép vào góc phòng, một cô gái khác khá là xinh đẹp thì tỉnh dậy lẳng lặng nhìn mọi người , một người đàn ông có vẻ nhã nhặn trạc 30, một thanh niên khoảng 20 trông nho nhã lịch sự, khuôn mặt như trẻ con và một chú nhóc chừng 11-12 tuổi.Còn người phụ nữ là một đại mỹ nhân, tóc đen dài óng mượt điểm vài sợi vàng, mặc một bộ váy dài tha thướt, thân hình khoảng 1m7, nếu không sợ hãi nhăn nhúm thì là một vưu vật hiếm có.
Minh Yên Vi lẳng lặng nhìn Lý Sơn một cái. Lý Sơn chẳng them quan tâm. Hắn lẳng lặng nhìn một chút, hắn lạnh lùng từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một cốc kem socola bỏ vào miệng. Minh Yên Vi thở dài một tiếng, khuôn mặt hiển nhiên không vui. Minh Yên Vi bắt đầu nhìn chăm chú về người thanh niên phía trước. Khuôn mặt không biết suy nghĩ gì lúc trắng lúc xanh rồi quay sang nhìn Lý Sơn, Lý Sơn chẳng thèm nói gì vẫn im lặng.
Bất chợt thanh niên 2 tuổi kia hướng về Minh Yên Vi lên tiếng: “Vi, Vi… quả thực là người sao? Tại sao người lại xuất hiện tại đây?”
Minh Yên Vi quay đầu đi. Nàng chẳng muốn đáp lời hắn một lần nào. Lúc này nàng đang đứng giữa tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Không khí quá thực có chút quỷ dị. Thanh niên kia liên tục gọi tên Minh Yên Vi: “Vi, Vi, tại sao ngươi lại ở đây. Còn nữa đây là đâu?”
La Lệ lúc này nghi hoặc nhìn về phía Minh Yên Vi lên tiếng: “Minh Yên Vi tỷ tỷ, chị quen biết hắn sao?”
Minh Yên Vi cắn cắn môi nhìn về phía Lý Sơn. Khuôn mặt của nàng thay đổi thất thường. Thiếu nữ lên tiếng nói: “Hắn là bạn trai cũ của chị!”
Lý Sơn lạnh nhạt lên tiếng nói: “La Lệ muội muội, em mau giải thích tình huống cho tân nhân đi!”
La Lệ mỉm cười gật đầu một cái, hướng về đám người mới giảng giải các quy tắc của Chủ thần, điểm số, cường hóa..v.v cho đến khi nhận được thông báo điểm thưởng mới ngừng lại, gật đầu với Lý Sơn.
Cả năm người đều có vẻ hoảng hốt mê mang, Trịnh Xá nhìn họ nói giọng đều đều: “Như vừa nói, chúng ta đang luân hồi trong phim kinh dị, có thể bị thương, có thể chết những cái chết quái dị như bị virus cảm nhiểm, bị Alien xé xác hay bị hồn mà hút khô...thậm chí bị bọ gặm nát.”
Cả năm người đều run rẩy. La Lệ lúc này này mới véo một cái vào eo của Trịnh Xá. Trịnh Xá cười khổ một cái.
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Trịnh Xá ngươi có thể ít dọa nạt tân nhân một chút đi!” Lý Sơn nhìn về phía mấy người lên tiếng nói: “Các ngươi nghề nghiệp nói rõ ràng một chút. Ta sẽ phân công mọi người dù sao đây cũng là đoàn chiến. Tuy nhiên các ngươi phải hiểu các ngươi phải tuyệt đối nghe lệnh chúng ta. Nếu các ngươi muốn hoạt động riêng cũng không sao. Chúng ta sẽ phát cho các ngươi một khối vàng lớn và một khẩu súng vô hạn đạn dược. Tuy vậy các ngươi nhớ không được rời khỏi hắn 5000m” Lý Sơn chỉ vào tên trong ngục.
Người đàn ông ăn mặc lịch sự lập tức nói: “Tôi tên là Cao Hồng Lượng, biên trình viên vi tính, đối với phần mềm máy tính rất có tự tin..e hèm...tôi hy vọng được gia nhập vào quý đội...không...chỉ cần đội viên dự bị cũng được, không cần phát vũ khí cũng được...”
Lý Sơn ngoáy ngoày tai. Hắn thở ra một hơi lạnh lùng nói: “Người tiếp theo!”
Người thanh niên có khuôn mặt trẻ con gãi gãi đầu nói: “Tôi tên là Trương Hằng, hiện học đại học năm thứ ba, đồng thời là tuyển thủ dự bị Olimpic môn bắn cung, rất thông thạo sử dụng cung phục hợp( loại cung do nhiều lớp dán vào nhau), thể lực cũng không tệ..a a..có thể trở thành đội viên không ạ?”
Kỳ dị nhất là chú nhóc, nó ngồi dựa vào tường, không ngừng vẽ vẽ trên đất, chờ Trương hằng dứt lời mới nói: “Họ tên Tiêu Hoành Luật, mười hai tuổi, hiện thường trú trong Bệnh viện thần kinh cho người ta nghiên cứu, khả năng linh cảm rất mạnh... tôi tin mấy người.”
Khi ba người tự giới thiệu xong, mọi người đều hướng nhìn đại mỹ nữ, cô nàng còn đang kinh khủng nhìn gã trọc oằn oại trên mặt đất, khi nhận ra mọi người đang chờ thì rú lên lanh lảnh: “Đừng...đừng bỏ rơi tôi...tôi là ngôi sao điện ảnh Tần Chuế Ngọc, mấy người chưa xem phim của tôi sao? Tôi...tôi..giỏi nhất là...đúng rồi, biểu diễn..còn ca hát nữa cũng rất giỏi...hu hu hu, xin mọi người đừng bỏ rơi tôi.”
Người phụ nữ nói nói rồi òa lên khóc, Chiêm Lam tiến đến, dịu dàng ôm hai vai cô nàng, mọi người nhìn nhau cười khổ một cái. Lúc này một mỹ nữ lên tiếng nói: “Tôi là Chu Văn một coi bói sư. Năng lực của tôi có thể nhìn thấy được trước tử vong.”
Lý Sơn nhíu mày một cái, hắn lẩm bẩm trong đầu: “Không phải chứ!?”.
Đứa bé mời nhìn về phía Chu Văn, Chu Văn cũng có chút ngạc nhiên nhìn về phía đứa bé này. Chu Văn lạnh lùng lên tiếng nói: “Tôi có thể nhìn thấy mọi người đều mang màu xám tro nhàn nhạt nhưng hắn là người có màu xám tro nhiều nhất!” Nói đến đây Chu Văn chỉ về phía O'Conneil sau đó chỉ về phía Lý Sơn nói: “Anh ta nhưng lại không có chút màu xám tro nào cả!”
Trịnh Xá lên tiếng hỏi Lý Sơn: “Bàn bạc chút đi, xử lý họ ra sao đây, Lý đại ca?”
Trịnh Anh Không lạnh lùng: “Biện pháp tốt nhất là...chém cụt tay chân, bỏ lại đây, khi đối mặt với đội khác chúng ta không thể chăm sóc cho những kẻ không có sức chiến đấu, cách này lý trí nhất.”
Nghe thấy vậy Trương Hằng nhìn về phía Minh Yên Vi với ánh mắt cầu khẩn. Minh Yên Vi lúc này lên tiếng nói: “Hãy để hắn bên cạnh tôi, hắn sẽ không làm vướng chân mọi người đâu!”
Lý Sơn nhếch miệng nhìn về phía Triệu Anh Không lạnh lùng nói: “Hài, vậy mới nói sao tôi ghét người Triệu gia so với Trịnh Xá a…?” Lý Sơn chỉ vào đầu mình xoáy xoáy biểu hiện. Hắn hướng về phía Chiêm Lam lên tiếng nói: “Chiêm Lam muội thử một chút được không mở ra cơ nhân tỏa tầng ba bắt đầu mô phỏng suy nghĩ của Sở Hiên một chút!” Lý Sơn nhìn về phía Sở Hiên lên tiếng nói: “Ngươi không phiền chứ?”
Sở Hiên cũng không nói gì. Hắn lẳng lặng cắn mấy miếng táo. Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt lúc này thì đang sử dụng dao gọt giúp tên này gọt táo. Mấy người nam nhân thấy vậy đều tỏ ra mặt ghen tức. Chiêm Lam cười hì hì, bắt đầu sử dụng khả năng cấp ba cơ nhân tỏa mô phỏng Sở Hiên suy nghĩ. Nàng theo bản năng tiến về phía Hàn Nguyệt lấy một miếng táo ra đưa vào miệng cắn một cái. Chiêm Lam lên tiếng nói: “Theo như chủ thần đề kỳ hạn chúng ta vào trước Ấn Châu đội điều này nói rõ cái gì?”
Đứa bé Tiêu Hành Luật dùng tay liên tục giựt tóc lên tiếng: “Điều này chứng tỏ đội của chúng ta được chủ thần đánh giá yếu hơn Ấn Châu đội!”
Chiêm Lam gật đầu một cái. Trịnh Xá nghi hoặc lên tiếng nói: “Tại sao ta vào trước Ấn châu đội, chủ thần lại đề kỳ chúng ta yếu hơn Ấn Châu đội đây!”
Hai người Tiêu Hoành Luật cùng Chiêm Lam lúc này lên tiếng nói: “Thế!” Chiêm Lam lúc này không biết lấy từ đâu một chiếc mắt kính, nàng đeo vào mắt bắt dầu nâng lên chiếc kính lên tiếng: “Vì thực lực chúng ta so với Ấn châu đội yếu hơn đối phương nên chủ thần cho chúng ta vào trước để mượn thế. Chúng ta có thể sử dụng thời gian này để quen thuộc hoàn cảnh hoặc mượn lực lượng ở bên ngoài…”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “không tệ! Muội nói tiếp đi!”
Chiêm Lam cắn một miếng táo bắt đầu lên tiếng: “Mặc dù chủ thần đã đề kỳ chúng ta phải theo sát O’Conneil 5000m nhưng không có nghĩa chúng ta phải theo sát hắn. Chúng ta có thể trực tiếp bắt ép hắn đi cùng chúng ta…” Nói đến đây Chiêm Lam nâng lên mắt kính tiếp tục câu chuyện: “Ở Ai Cập thời gian này thường có rất nhiều lính đánh thuê chúng ta có thể dùng vàng để mua chuộc họ…”
Trịnh Xá mở miệng nói: “Kế này rất được a!”
Chiêm Lam phẩy phẩy tay khó chịu tiếp tục nói: “Người phàm trí không a! Ngươi nghĩ như vậy là đủ sao. Hiện giờ ta có hai phương án đưa ra. Mọi người suy nghĩ một chút. Một là đảm bảo cho phần lớn toàn bộ mọi người sống sót hai là đảm bảo kiếm được nhiều điểm tưởng thưởng nhưng sẽ phải dùng tân nhân làm mồi nhử!?”
Trịnh Xá cười khổ lên tiếng nói: “Vậy Chiêm Lam muội mau nói đến phương án toàn bộ để chúng ta sống sót đi!”
Chiêm Lam nâng lên mắt kính nói: “Chúng ta sẽ bắt cóc hai nhân vật chính là O’conneil và Evelyn. Sau đó bắt ép họ đi tìm quyển sách của Amun-Ra. Chúng ta sẽ dùng khả năng của Tề Đằng Nhất dịch đoạn Amun-ra, sau khi Evelyn dùng cuốn sách giải thoát cho Imhotep, chúng ta sẽ sử dụng lực lượng lính đánh thuê kìm chân mấy người Ấn Châu đội sau đó lợi dụng thời gian này kết thúc Imhotep trở về chủ thần không gian?”
Trịnh Xá nghe thấy thế mừng rỡ lên tiếng: “Vậy chúng ta sẽ lựa chọn phương án này thôi còn chờ gì nữa!”
Lý Sơn nheo mắt lên tiếng hỏi: “Chiêm Lam vậy theo suy đoán của Sở Hiên hắn sẽ lựa chọn phương án nào!?”
Chiêm Lam lấy ra mắt kính, nàng dùng hai tay day day chán lên tiếng: “Theo như Sở Hiên lựa chọn thì là phương án hai quyết một trận tử chiến với Ấn Châu đội!”
Nữ nhân tên Tần Chuế Ngọc nghe thấy thế thì hét lớn phản bác: “Tại sao các ngươi có thể đưa chúng ta ra làm mồi cơ chứ?”
Lý Sơn không thèm để ý hướng về phía Sở Hiên lên tiếng hỏi: “Tại sao vậy?”
Sở Hiên nhàn nhạt gặm miếng táo lên tiếng nói: “Các ngươi người phàm trí khôn a! Mặc dù Chiêm Lam mô phỏng suy nghĩ của ta không có sai nhưng là có mấy vấn đề như sau. Thứ nhất chủ thần không có đề kỳ là sau khi tiêu diệt Imhotep chúng ta sẽ trở về chủ thần không gian rất có thể đây là một cái bẫy.”
Lý Sơn cau mày lên tiếng hỏi: “ngươi muốn nói hẳn chủ thần nhận thấy chúng ta cố ý lạch luật mà ban bố thêm nhiệm vụ mới khi đó chúng ta sẽ vô cùng căng thẳng với Ấn Châu đội”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nhàn nhạt trả lời: “Không sai ý ta cũng chính là như vậy! Hơn nữa kế hoạch một tuy là tốt nhưng nó đầy sơ hở. Nếu như lúc đó chúng ta chưa kịp giết chết Imhotep lại để cho một người trong đội chúng ta bị giết chết đến lúc đó chúng ta âm điểm tưởng thưởng nhưng là toàn đội sẽ bị mạt sát a. Các ngươi có nghĩ đến trường hợp này không?”
Trịnh Xá cười khổ nói: “Vậy chúng ta phải làm sao?”
Sở Hiên phẩy tay nói: “Nhất quyết tử chiến. Ấn châu đội vừa hạ xuống chúng ta sẽ toàn lực công kích. Nếu như trong trường hợp cần thiết chúng ta sẽ dùng tân nhân làm mồi”. Nói đến đấy Sở Hiên chỉ vào đám tân nhân. Cả đám tân nhân có chút run rẩy nhưng là kỳ lạ là haingười thằng bé trai và mỹ nữ lại khá là chấn tĩnh.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Đứa bé lúc này gãi gãi đầu nói: “Ta đồng ý chúng ta sẽ làm mồi nhử!” Đứa bé lẳng lặng nhìn về phía mấy người tân nhân nói: “Các ngươi cũng hiểu chúng ta sẽ đối mặt với một đoàn đội khác mà đường sống duy nhất chúng ta có thể sống sót là giựa vào họ…”
Tần Chuế Ngọc phản bác nói: “Vậy tại sao chúng ta phải đi làm mồi nhủ như vậy không phải chúng ta sẽ chết sao. Ô, ô… ta không muốn đi làm mồi nhử đâu!”
Tiêu Hoành Luật lúc này ứt lấy một cọng tóc xuống, hắn lạnh lùng nói: “Chọn giữa việc bị giam trong này không có tí hy vọng nào thì tôi thà chọn 1 phần vạn cơ hội đi ra ngoài làm mồi nhử.Tôi nghĩ mấy người cũng thế, chọn làm mồi như hay bị giết tại chỗ? Hơn nữa các ngươi cũng quá rõ bất kỳ tư thâm nhân nào bị nguy hiểm cũng liên quan đến an toàn của chúng ta. Nếu như chúng ta không bị đội viên của đội khác giết chết thì cũng bị chủ thần mạt sát. Chắc hẳn các người cũng không thích việc này!”
Bốn người nghe thấy thế gật đầu một cái. Thiếu nữ Chu Văn lúc này mở miệng nói: “Các vị có kiếm không có thể cho tôi một thanh không?”
Trịnh Xá nhíu mày lên tiếng nói: “Cô cần kiếm làm gì?”
Chu Văn không lạnh không không nóng nhẹ nhàng lên tiếng nói: “Tôi cũng tập qua một chút võ công có thể sử dụng một thanh kiếm!”
La Lệ nghi hoạc hỏi: “Chu Văn tỷ tỷ chị biết võ công sao?”
Zero mặt cũng có chút nghi ngờ lên tiếng: “Cô ấy chẳng lẽ là một cổ võ thế gia nào?”
Chu Văn nghe thấy thế lắc lắc đầu: “không phải? Vì trước đây gia đình nói tôi bị mất tích trong một thời gian ngắn. Sau khi tôi trở về thì nhận được một bộ võ công, cùng với một lượng tiền lớn. Nhưng kỳ lạ là trí nhớ tôi cũng không nhớ rõ số tiến cùng võ công mà tôi học được là từ đâu. Tôi chỉ nhớ là trong đầu rôi có một bí kíp võ công mà thôi!”
Chiêm Lam nhìu mày lên tiếng hỏi: “Chu Văn tỷ tỷ, không biết chị luyện võ công là gì vậy?”
Chu văn lạnh nhạt nói: “Tôi cũng không biết nữa nhưng quyển kiếm pháp của tôi hình như có tên là Vạn Kiếm Quy Tông!”
Nghe thấy thế mấy người hít lấy một hơi lạnh. Minh Yên Vi thì cau mày một cái nhìn về phía Lý Sơn. Mấy nữ nhân cũng là giác quan vô cùng linh mẫn bắt đầu nhìn về Lý Sơn. Lý Sơn nhìn không khí quỷ dị này hắn tự chỉ vào chính bản thân mình lên tiếng nói: “Hey đừng nhìn anh với cách àm mấy bà vợ bắt được quả tang ông xa mình đi ngoại tình vậy. Anh nhưng vẫn chưa làm gì có lỗi với bất kỳ người nữ nhân nào a!”
Mấy nam nhân nghe thấy thế bĩu môi nhìn về ohía Lý Sơn. Mấy người có chút khing thường Lý Sơn. Ngươi tuy không làm hại nữ nhân nhưng ngươi lại đem trái tim của các nư nhân trộm đi còn đáng khinh bỉ hơn mấy người đó gấp trăm lần.
Chu Văn lúc này đột ngột lên tiếng nói: “Tôi cảm thấy O’Conneil trên người anh ta… màu xám tro càng ngày càng dày đặc!”
Tiêu Hoành Luật lại nhổ một sợi tóc, thổi bay rồi nói: “Tôi cũng có năng lực giống tỷ tỷ đây! Nếu tôi đoán không nhầm thì tình tiết phim đang thay đổi, không hiểu sao tôi cảm thấy O'Conneil sẽ chết trên giá treo cổ, tôi không biết trong phim làm sao được cứu, nhưng nếu mấy người không muốn tình tiết thay đổi do nam nhân vật chính chết thì ra tay cứu anh ta đi.”
Lý Sơn lên tiếng nói: “Thế nào Zero khoảng cách này không làm khó anh chứ?”
Zero mỉm cười nói: “Yên tâm đi ông chủ nhỏ việc này cứ để tôi!”
Lý Sơn nhìn về phía La Lệ lên tiếng: “La Lệ muội muội dùng tinh thần lực không chế họ đi chúng ta chuẩn bị rời khỏi đây!”
La Lệ gật đầu một cái. Thiếu nữ bắt đầu dùng tinh thần lực không chế tất cả các ngục giam. O’conneil lúc này đang dãy dụa trên cái giá treo cổ thì một phát súng rất nhỏ vang lên làm cho cái dây thừng đứt tung. Anh chàng mới rơi bịch xuống đất. Anh chàng thở ra phì phò mấy tiếng, liên tục ôm lấy cổ mà ho khan. Lý Sơn chẳng thèm để ý lên tiếng nói: “La Lệ muội mau dùng tinh thần lực sai khiến ngục tốt giúp chúng ta ra khỏi đây!”
La Lệ gật đầu một cái nói: “Không có vấn đề gì!”
Tiêu Hoành Luật hứng thù nhìn về phía La Lệ lên tiếng nói: “Đây có phải là một năng lực không chế ktâm thần của người khác!”
Chiêm Lam nghe thấy vậy cười hì hì nói: “Đúng vậy tiểu đệ đệ, La Lệ muội thuộc loại hình không chế nhưng là tỷ thuộc loại công kích nga!”
Theo như cai ngục toàn bộ bị La Lệ không chế tinh thần. Hơn nữa cả đám người Lý Sơn ăn mặc đều là vô cùng sạch sẽ. Mấy người đi ra đều không nghĩ đến đám người Lý Sơn là tội phạm. Thế là cả đám thoải mái ngồi chờ ở trước cửa ngục tốt chờ O’conneil đi ra.
Chu Văn lúc này nghi hoặc lên tiếng hỏi Lý Sơn nói: “Chúng ta đã từng gặp qua nhau chưa. Tôi cảm giác anh rất quen thuộc nhưng không nhớ được đã gặp ở đâu!”
Lý Sơn thấy ba nữ nhân trong đó có Chiêm Lam, Minh Yên Vi, Triệu Anh Không nhìn về phía hắn với con mắt săm soi. Lý Sơn chẳng quản việc này, hắn nở ra một nụ cười đầy dụ dỗ nói: “Cũng có thể là duyên phận chăng?”
Nghe thấy thế Chu Văn mặt mũi đỏ bừng. Chiêm Lam khó chịu ngước mắt nhìn Lý Sơn một cái. Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt lúc này ném cho Lý Sơn một cái nhìn khinh bỉ. Minh Yên Vi thì lẳng lặng thở dài một cái. Triệu Anh Không lạnh lùng lên tiếng nói: “Theo trong sách nói không sai, đàn ông tất cả đều là đồ háo sắc, không sai vào đâu?”
Lý Sơn khoanh tay nhún nhún vài bật ra một câu: “Ta ghét họ Triệu, huh!”
Lý Sơn ngay về phía Chu Văn cùng Tiêu Hoành Luật lên tiếng hỏi: “Vậy các người có cảm nhận được tử khí từ người chúng ta?”
Chu Văn gật đầu nhìn về phía đám người lên tiếng: “Mọi người tử khí không nhiều lắm đặc biệt là anh cũng không có chút tử khí nào!” Chu Văn chỉ vào phía Lý Sơn. Lý Sơn nhún nhún vai cũng không phản ứng gì nhiều. Tiêu Hoành Luật cũng gật đầu đồng ý
Nữ minh tinh Tàn Chuế Ngọc cười hi hi, ngồi xổm xuống cạnh Tiêu Hoành Luật, vừa hỏi vừa đưa tay vuốt tóc chú nhóc: “Em xem cho chị xem chị có khí tức chết chóc không nào?”
Tiêu Hoành Luật lãnh đạm gạt tay Tần Chuế Ngọc ra, trả lời: “Tuy trên người chị, màu tử vong không đậm như anh ta, nhưng nếu tôi là chị thì đã viết di chúc rồi, trong số chúng ta, người dễ chết nhất là chị.”
Mặt mũi Tần Chuế Ngọc lập tức trắng bệch, tay giơ ra ngừng trong không khí, không biết nên làm sao. Tiêu Hoành Luật không thèm liếc nhìn, ngồi xuống đất, chơi trò quấn tóc nói: “Hiện thông tin quá ít, họ tên, năng lực của mấy người tôi còn chưa biết, không thể suy luận phân tích gì, chờ O'Conneil ra rồi tính vậy.”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Trí khôn không tệ bất quá chỉ đến mức ấy!” Lý Sơn nhìn chăm chú về phía Sở Hiên lên tiếng hỏi: “Sở Hiên sao ta cảm giác ngươi như đang âm mưu cái gì hay sao ấy nhỉ?”
Sở Hiên cắn trái táo một cái, hắn lẳng lặng lên tiếng: “Không có!”
Lý Sơn cău mày cúi xuống nhìn nói: “Thật không?”
Sỏ Hiên gật đầu nói: “Không có!”
Lý Sơn bắt đầu nhìn về phía mấy người lên tiếng nói: “Lần này tôi sẽ không tham gia chiến đấu với mấy người. Mấy người hiện tại tự lo đến thân!”
Mấy người nghe thấy thế hốt hoảng. Trịnh Xá nghi hoặc lên tiếng hỏi: “Tại sao đây Lý đại ca, thực lực anh mạnh nhất ở đây nếu anh không tham gia nhất định đoàn đội chúng ta thực lực sẽ giảm một nửa!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói “Với thực lực của tôi cộng với trí tuệ Sở Hiên đủ áp đảo Ấn Châu đôi nhưng hiện tại tình trạng của tôi thực sự không thể…”
Trịnh Xá nhíu mày lên tiếng hỏi: “Lý đại ca chuyện này là sao?”
Lý Sơn khoanh tay lắc đầu lên tiếng: “Hiện nay tôi đang ở cấp độ ba cơ nhân tỏa đỉnh phong rất có thể là lên cấp bốn…”
Trịnh Xá lúc này mừng rỡ lên tiếng nói: “Như vậy chúng ta không phải tăng phần thắng hơn sao?”
Chiêm Lam vỗ vỗ chán lên tiếng nói: “Phải là tâm ma đi, đúng không Lý dại ca!”
Lý Sơn gật đầu nói: “Đúng vậy là tâm ma. Trận chiến trước suýt làm tôi mở ra cơ nhân tỏa. Hiện tại thực sự không tốt cho việc tôi mở ra cơ nhân tỏa. Mặc dù tôi mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ bốn sẽ áp đảo hoàn toàn thực lực của Ấn Chấu đội nhưng các ngươi phải hiểu đến lúc đó tôi rất có thể sẽ bị tâm ma không chế mà giết chết toàn bộ mọi người ở đây!”
Trịnh Xá nghi hoặc lên tiếng nói: “Vậy phải làm sao đây!”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Mặc dù là như thế nhưng thực chất thực lực chúng ta thông qua chủ thần đánh giá chưa hắn đã đúng. Nếu tôi đoán không nhầm thì thực lực của chúng ta so với Ấn châu đội là ngang nhau!”
Chiêm Lam vỗ vỗ chán: “Chắc chắn là do chúng ta kiếm được nhiều điểm tưởng thưởng nhưng không có cường hóa quá nhiều, hầu như chúng ta đổi thời gian là luyện tập!”
Lý Sơn nghe thấy vậy đật đầu một cái, hắn lạnh lùng nói: “Lần này tôi sẽ giao chiến dịch cho Chiêm Lam làm tạm thời thay mặt đội trưởng đi!”
Chiêm Lam nghe thấy vậy giật mình lên tiếng nói: “Không được đâu, Lý đại ca em không thể đảm nhiệm chức vụ đội trưởng!”
Lý Sơn dùng tâm linh ống khóa liên lạc với Chiêm Lam nói: “Chiêm Lam, em hãy nghe anh nói đây. Yên tâm đi trận này anh sẽ làm toàn bộ nhưng anh muốn em làm đội trưởng thay mặt tạm thời có lý do của nó. Mong em hãy hiểu cho anh được chứ! Yên tâm đi anh sẽ hướng dẫn em toàn bộ!”
Chiêm Lam nghe thấy thế gật đầu một cái. Lý Sơn lênt iếng hỏi: “không ai phản đối gì chứ!”
Trịnh Xá cười khổ nói: “Ta không có phản đối tùy theo ý của Lý đại ca!”
Zero và Bá Vương mỉm cười nói: “Tất cả nghe theo ông chủ của chúng ta!”
Triệu Anh Không lên tiếng nói: “Ta không phản bối!”
Minh Yên Vi thâm ý nhìn về phía Lý Sơn rồi gật đầu một cái: “TA cũng không có phản đối!”
La Lệ hì hì keo tay của La Lệ nói: “A, a, a, cũng đến ngày phụ nữ trong đội của chúng ta quật khởi a. Hì hì hì!”
Lý Sơn nhìn về phía Sở Hiên nói: “Sở Hiên giúp ta lo thật tốt vụ này!” Nghe thấy thế Sở Hiên cũng lặng lẽ gật đầu một cái.
Tiêu Hoành Luật lúc này liên tục dùng tay vân vê ngọn tóc rồi dựt lấy một cọng. Cậu bé lên tiếng nói: “Nghe các ngươi nhắc đến cơ nhân tỏa, có vẻ thứ ấy liên quan đến việc chúng ta đoàn chiến!”
Chiêm Lam gật đầu mỉm cười nói: “Hì hì không sai tiểu đệ đệ, chuyện này nếu em muốn nghe thì để chị kể cho a…”
Tiêu Hoành Luật dứt một sơi tóc, để trên tay quan sát hồi lâu rồi mới thổi bay đi, lẩm bẩm nói: “Ra là thế, như vậy là đúng với các suy nghĩ của tôi, nếu mục đích của Chủ thần không phải là để chúng ta sống sót mà thông qua nguy hiểm tiến hóa thì suy đoán chính xác... Lúc trước tôi tự hỏi tại sao các đội không trao đổi người mới, đôi bên giết cùng một số lượng, không những có thể lừa được Chủ thần mà còn có dư điểm để cường hóa, giờ thì đã hiểu”.
Tiêu Hoàng Luật nhíu mày nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Vì sao tôi nghe ra giống như Trung Châu đội mạnh hơn so với Ấn Châu đội mạnh hơn vậy! Chẳng lẽ chủ thần đánh giá cũng có sai sót?”
“Ha” Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn về phia Tiêu Hoành Luật lên tiếng: “Chủ thần là một cái máy tính với toàn bug là bug nếu cậu có đủ chỉ số thông minh hoàn toàn có thể lách luật một cách dễ dàng. Nhắc đến đánh giá của chủ thần thì phải nói đến cách tính độ khó của chủ thần…” Nói đến đây Lý Sơn bắt đầu cặn kẽ giải thích cho mấy người về cách tính độ khó của chủ thần.
Tiêu Hoành Luật vân vê một sơi tóc lên tiếng hỏi: “Vậy theo như anh nói thì mọi người cường hóa rất ỉt nhưng rõ ràng anh lại nhận định Trung Châu đội so với Ấn châu đội có thể là mạnh hơn!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “sau này nếu cậu sống sót trở vè chủ thần không gian cậu sẽ rõ!”
Tiêu Hoành Luật tiếp tục sự nghiệp nhổ tóc thì Chiêm Lam ngăn lại nói: “Đừng nhổ tóc nữa, nếu không thì bị hói đấy.”
Tiêu Hoành Luật gạt tay nàng nói: “Không sao đâu, da đầu của em cũng bị biến dị, tóc mọc rất nhanh, dù nhổ sạch thì không bao lâu lại mọc ra như cũ, trong khi suy nghĩ thì da đầu rất ngứa, lại không thể gãi, chỉ có nhổ tóc cho đỡ khó chịu thôi... đừng lo cho em.”
Trịnh Xá nghi hoặc lúc này chợt nhớ đến cái gì lên tiếng hỏi Lý Sơn nói: “Lý đại ca như vậy thực lực hai bên cân bằng vì cái gì mà chúng ta không chúng sống một cachs hòa bình!”
Lý Sơn cảm giác rất bực bội với Trịnh Xá, hắn quay về phía Sở Hiên lên tiếng nói: “Sở Hiên người giải thích cho hắn hộ ta cái!”
Trịnh Xá lúc này nhìn về phía Sở Hiên. Sở Hiên cắn một miếng táo do Dạ Nguyệt đưa cho. Hắn nâng lên mắt kính nhìn về phía Trịnh Xá nói: “Đúng là người phàm trí khôn, ngươi sao không nghĩ tới chủ thần đã có ý định cho chúng ta giết nhau. Ngươi nghĩ thử xem nó muốn chúng ta sống hòa bình sao.”
Chiêm Lam vỗ vỗ chán mình nói: “Chắc chắn là không. Chủ thần ném chúng ta vào nơi này hẳn là muốn chúng ta chiến đấu với đối phương!”
Sở Hiên phẩy phẩy tay nói: “Thế nên đừng hy vọng sẽ chung sống hòa bình với đối phương mặc dù rất có thể trường hợp ấy sẽ xảy ra. Nhưng các ngươi thử nghĩ xem liệu các ngươi nhìn một đống điểm tưởng thưởng đang nhởn nhơ trước mắt các ngươi các ngươi sẽ không động tâm sao. Người có câu nói người chết vì tiền, chim chết vì mồi các ngưoi hẳn nghĩ đến việc này. Hơn nữa chủ thần rõ ràng đánh giá chúng ta yếu hơn so với đội của họ. Các ngươi nghĩ họ sẽ thực sự để yên cho các ngươi sao?”
Lý Sơn thở dài một cái: “Ta biết Trịnh Xá ngươi rất hy vọng tất cả mọi người đều an toàn trở về mà không tổn thương ai nhưng ngươi hiểu nơi đây là luật rừng nếu như ngươi muốn thay đổi nó hãy mạnh lên đi đến lúc đó ngươi sẽ có thể làm được mọi thứ theo ý thích của ngươi!”
Lúc bấy giờ, ba người đằng trước bỗng dừng lại, bàn bạc gì đó, tiếp theo Evelyn và anh trai bỏ đi, còn O’Conneil thì đi vào ngõ hẻm, mọi người nhìn nhau rồi do Lý Sơn dẫn đầu đi theo. Không ngờ vừa qua chỗ rẽ đã thấy O’Conneil mặt mũi đầy cảnh giác đứng chờ.
“Các bạn tù, tớ không nghĩ là các cậu cố ý đi theo tớ đâu nhỉ?”
Trịnh Xá hơi ngẩn ra, hắn nhớ lại trong Resident Evil cũng có tình huống tương tự xảy ra, khi đó Chủ thần quy định than phận của họ là nhân viên bảo vệ Hive, lần này là bạn tù của O’Conneil. Hắn cười cười nói: “Lúc trước vừa nghe cậu nhắc đến Thành phố của người chết Hamunaptra phải không?”
O’Conneil phản ứng rất nhanh, đưa tay xuống thắt lưng, có điều anh chàng quên béng mất rằng mình vừa từ trong ngục ra, làm gì có súng, lại thấy trên tay Trịnh Xá cầm một khẩu súng hình dạng kỳ lạ ( súng tiểu liên mini), chàng ta bèn giơ tay lên nói: “Ha ha, chắc là cậu nghe nhầm rồi, làm gì mà có Hamunaptra chứ…”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Vậy sao! Ta cũng không nói nhiều với ngươi. Hiện giừo ngươi đi theo ta hoặc ta sẽ dùng vũ lực!” Lý Sơn nhìn về phía Zero nói: “Giúp hắn khai nhãn mắt một chút!”
Zero nhếch miệng cười. Hắn đưa súng lên hướng thẳng một cột sắt cách đó trăm mét. Một phát súng nổ ra cả thanh cột sắt bị lổ ra một cái lỗ lớn. Cột sắt bắt đầu ầm ầm đổ xuống. O’Conneil kinh ngạc quay lại, vừa lúc thấy Zero đang thu một khẩu súng ngắn hình dạng kỳ dị vào áo. Lúc bấy giờ còn chưa có súng trường tự động nữa là súng ngắn bắn gẫy sắt ở cự ly 1000 m, khẩu súng của Zero là vũ khí còn hiện đại hơn cả thế kỷ 21, thêm vào kỹ năng bắn tỉa đủ để O’Conneil há mồm cứng đờ người, hồi lâu mới lắp bắp: “Đừng có chĩa khẩu đó vào ta..đừng nha! Ta đi với các người là được!”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Được rồi chúng ta đi thôi!” hắn nhìn về phía O’Conneil lạnh lùng lên tiếng nói: “Ngươi nghĩ có thể trốn cũng không sao nhưng ta dám đảm bảo ngươi sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai!” Lý Sơn bắt đâì tỏa ra chút sát khí lúc này cả người O’Conneil run lẩy bẩy.
Chiêm Lam lúc này lên tiếng mắng: “Lý đại ca anh thôi đi, anh hông biết rằng anh đã dọa anh ta sợ đến thế nào đâu!”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Được rồi!” Lý Sơn từ trong tay hất vào người O’Conneil ba khôi vàng. Hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Yên tâm đi. Chỉ cần anh giúp chúng tôi lần này chúng tôi sẽ đảm bảo trả anh gấp mười lần thế này sau khi xong việc!”
O’Conneil hit lấy một hơi lạnh. Hắn cầm chút vàng kinh ngạc phát hiện ra đây là vàng thật không có giả. O’Conneil lên tiếng nói: “Tôi thật không hiểu rõ ràng các người rất giàu a, cần gì phải mạo hiểm đi đến Hamunaptra!?”
Trịnh Xá lúc này cười khổ lên tiếng: “Nếu tôi nói với cậu rằng nếu chúng tôi không đi đến đó chúng tôi sẽ chết cậu tin sao?”
O’Conneil nghe thấy vậy lên tiếng hỏi: “Các cậu là bị nguyền rủa sao. Cái này thì tôi đã nghe nhiều nhưng chưa thấy bao giờ!”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Vậy được rồi chúng ta mau khởi hành thôi chứ!”
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger