02-03-2011, 10:12 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
Lãnh khốc phu quân – 冷酷夫å›
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)
Tác giả: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚
Convert: kwonshin (tà ng thư viện)
Edit/dịch: Lãnh Vân
Tình trạng bản gốc: Hoà n
Tình trạng bản edit: Hoà n
nguồn: http://lanhvan.wordpress.com
Tóm tắt:
Nà ng tháºt sá»± là bất hạnh mà , còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoà i.
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nà ng má»™t cước đá nà ng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoà i Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt là m sao.
Không ổn chút nà o, hắn má»›i cứu nà ng được và i lần, nà ng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà , nà ng vừa bà y tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nà ng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nà ng còn không bằng má»™t kỹ nữ.
Ngoà i miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nà ng, ấy váºy lại ‘ăn’ nà ng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nà ng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà , tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn…
Chương 11 : ÄÆ°á»ng tình mê mải
Khuynh Thà nh cảm thấy mình tỉnh lại, mở mắt ra đã thấy má»™t cô gái tháºt xinh xắn Ä‘ang ngồi bên cạnh. Nà ng ấy thấy nà ng mở mắt, liá»n quay sang nhìn nà ng cưá»i.
« Ngươi là ai ? » Hẳn là tác dụng của thuốc đã từ từ biến mất, Khuynh Thà nh đã có sức cỠđộng thân mình.
« Muá»™i tên là Giang Di, tá»· có thể gá»i muá»™i là tiểu Di. » Äối vá»›i cô nương bị thương nà y, nà ng rất có hảo cảm.
« Æ , sao ta lại ở chá»— nà y ? » Rõ rà ng lúc đó Ä‘ang ở miếu nát, là m sao tỉnh lại đã thấy mình ở trong phòng ngá»§ rồi ?
« Cô nương, tỷ đừng sợ, ca ca của muội đã cứu tỷ. »
Giang Di vừa nói xong, Khuynh Thà nh mới nhớ đến bản thân được gã Giang Vô Vân lắm chuyện kia cứu đi. Không ổn rồi, nà ng bị Giang Vô Vân lôi đi thế nà y, Hà n Ngự Tuyệt chẳng phải sẽ không thấy nà ng sao ?
Nà ng mạnh mẽ túm lấy tay Giang Di. « Ta ngủ bao lâu rồi ? »
Giang Di bị nà ng nắm chặt tay liá»n kêu lên. « Ai da, cô nương đừng hoảng hốt thế, tá»· ngá»§ đã má»™t ngà y má»™t đêm rồi. » Nà ng cÅ©ng đã ngồi trông đủ má»™t ngà y má»™t đêm.
« Cái gì ??? » Khuynh Thà nh giáºn dữ hét lên.
« Cô nương, tá»· đừng giáºn mà , trước hết buông muá»™i ra đã. » Nà ng ta tháºt mạnh tay quá, còn tiếp tục xiết tay nà ng chắc nà ng tà n phế mất.
« Tên Giang Vô Vân đáng chết kia đâu rồi ? » Tên há»—n đản nà y, dám phá há»ng chuyện cá»§a nà ng, hắn bá»™ không muốn sống chắc ?
« Cô nương đã tỉnh rồi sao ? » Hắn ta vốn ở ngay phòng bên cạnh, nghe được má»™t tiếng gà o thét, liá»n biết mỹ nhân hắn cứu vỠđã tỉnh.
Khuynh Thà nh buông tay Giang Di ra, nhìn hắn căm tức. « Giang Vô Vân, ngươi tháºt há»—n đản, tại sao dám Ä‘iểm huyệt ta mang tá»›i đây ? »
« Cô nương, tá»· bình tÄ©nh lại đã. » Giang Di sợ thương thế nà ng chưa là nh, liá»n vá»™i và ng dá»— dà nh.
« Cô nương, cô bị thương nặng, tại hạ chỉ muốn cứu cô nương thôi. »
Khuynh Thà nh nghiến răng nanh ken két. « Cứu cái đầu quá»· nhà ngươi ấy. Äã nói ngươi là lang băm, quả tháºt ngươi đúng là lang băm mà , ta bị thương hồi nà o ? » Thể lá»±c nà ng đã hồi phục, chứng tá» dược lá»±c đã hết.
« Cô nương, đừng như váºy mà . Ca ca cá»§a muá»™i vì cứu tá»· đã hao tổn ná»™i lá»±c cá»§a mình để chữa thương, còn tá»± mình Ä‘i sắc thuốc, tá»· sao có thể nói huynh ấy như váºy ? » Cô nương nà y tháºt không thể nói lý được.
« Ngươi tự xem lại xem. » Khuynh Thà nh trợn mắt vươn tay ra.
Giang Vô Vân nghi hoặc Ä‘em ngón tay mình hạ xuống cổ tay Khuynh Thà nh, rồi giáºt mình kinh hãi. « Cô không bị thương sao ? » Sao lại thế được ? Y thuáºt cá»§a hắn tốt tá»›i váºy ư ? Rõ rà ng nà ng ta hôm qua thoi thóp sắp chết, thế nà o chỉ sau má»™t đêm đã hoà n toà n khôi phục được ? (Tá»± sướng a tá»± sướng…)
Khuynh Thà nh rất bình thản tự nhiên trừng mắt liếc hắn một cái. « Có gì không đúng sao ? »
Giang Vô Vân hoà i nghi. « Hôm qua cô vốn bị thương rất nặng kia mà ? »
« Là m Æ¡n Ä‘i, ngươi ngốc quá chừng, ta vốn ăn và o má»™t loại thuốc, thoạt nhìn rất giống bị thương, kỳ tháºt ta vẫn mạnh khá»e như ai thôi. » Thôi rồi, đã hÆ¡n má»™t ngà y trôi qua, Hà n Ngá»± Tuyệt có đến rồi Ä‘i nà ng cÅ©ng chả biết.
« Sao cô lại phải là m như thế ? »
« Nói cho ngươi là m gì. » Khuynh Thà nh bỠmặc không thèm để ý tới vị ‘chồng chưa cưới’ nà y.
Giang Vô Vân vẻ mặt xấu hổ. « Cô nương, nói như váºy là tại hạ đã phá há»ng chuyện cá»§a cô, mong cô thứ lá»—i cho sá»± lá»— mãng cá»§a tại hạ. »
« Tránh ra. » Khuynh Thà nh đẩy Giang Vô Vân ra, nhanh chóng nhảy xuống đất đi già y và o.
« Cô nương, cô đi đâu ? »
Nà ng hung hăng trừng mắt nhìn hắn. « Không cần ngươi lo, ta Ä‘i tìm ngưá»i. Hắn mà bá» Ä‘i rồi, ta sẽ không tha cho ngươi. » Nà ng sao lại có vị hôn phu như thế cÆ¡ chứ, quả đúng là tạo nghiệt mà .
« Cô nương, tá»· đã ngá»§ má»™t ngà y trá»i, trước hết ăn chút gì đó rồi hẵng Ä‘i. » Giang Di tấm lòng thiện lương thấy nà ng giáºn tá»›i như thế, trong lòng đã hiểu đại ca mình đã là m má»™t chuyện ngốc nghếch rồi.
« Giang cô nương không cần khách khÃ, ta Ä‘i đây. » Khuynh Thà nh thấy vị Giang cô nương nà y tháºt thuáºn mắt.
« Cô nương, cô tên là gì ? » Giang Vô Vân không há» suy nghÄ© liá»n báºt thốt.
« Ta tên là Khuynh… » Khuynh Thà nh khẽ cưá»i và i tiếng. « Ta tên là Thanh Thanh. » Thiếu chút nữa thì lá»™.
« Thanh thanh. » Giang Vô Vân cúi đầu lẩm bẩm. « Thanh… »
Ngẩng đầu lên, giai nhân của hắn đã sớm không thấy đâu.
Nhìn đến nÆ¡i giai nhân vừa đứng, Giang Vô Vân chợt khẽ mỉm cưá»i.
Giang Di mặt vẻ hiểu biết liếc hắn má»™t cái. « Äại ca, huynh vá»›i vị Thanh Thanh cô nương kia cảm thấy thế nà o ? » Cùng nhau lá»›n lên từ nhá», tâm tư cá»§a đại ca lẽ nà o nà ng không nhìn ra.
Giang Vô Vân mỉm cưá»i, nhìn tiểu muá»™i nói. « Nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu, bị sét đánh, tùy cả nhà chá»n ), muá»™i có tin không ? »
Giang Di gáºt đầu. « Muá»™i tin, dù sao nà ng ấy cÅ©ng tháºt đặc biệt. » Giang Di cÅ©ng thừa nháºn, mình cÅ©ng rất thÃch vị cô nương kia.
« Äúng thế, nà ng thá»±c đặc biệt. » Giang Vô Vân đã gặp không Ãt cô nương, nhân gia khuê tú (dạng tiểu thư đại gia), tiểu gia bÃch ngá»c (dạng thiếu nữ nhà là nh), giang hồ nữ tỠđủ các dạng ngưá»i, những cô nương đó đẹp thì thá»±c đẹp, nhưng lại mất Ä‘i sá»± đặc biệt, ai cÅ©ng như ai. Trên ngưá»i Thanh Thanh lại có má»™t loại khà chất không nói nên lá»i, loại khà chất nà y nữ nhân bình thưá»ng không ai có hết. Thanh Thanh cô nương là cô gái đáng yêu nhất, có khà chất nhất mà hắn từng gặp, có lẽ bạn Ä‘á»i cá»§a Giang Vô Vân hắn nên là nữ tá» như thế nà y. Từ sau khi hiểu hết vẻ lãnh đạm yếu Ä‘uối cá»§a mẫu thân, hắn rất trân trá»ng những cô gái như váºy. Hắn không muốn lấy má»™t con búp bê vải chỉ sống vì ngưá»i khác, hắn muốn lấy má»™t ngưá»i có sinh lá»±c, có chá»§ kiến, có tá»± tôn, có sinh khÃ. Äáng tiếc ở thá»i đại nam tôn nữ ti nà y, con gái như thế không có nihá»u lắm. Nhưng hiện tại, hắn đã gặp má»™t cô gái mà theo lòng hắn, theo mắt hắn, tháºt sá»± là hoà n mỹ.
« Äại ca, huynh đừng quên, huynh vá»›i Äá»™c Cô cô nương đã có hôn ước. » Giang Di bắt đầu cảm thông vá»›i Äá»™c Cô cô nương, chưa cưới và o nhà , trượng phu đã đổi lòng.
Giang Vô Vân cưá»i lạnh. « Muá»™i cÅ©ng biết huynh không muốn cưới nà ng ta mà . »
Giang Di thở dà i. « Äại ca, huynh đừng váºy mà , muá»™i biết huynh háºn Má»™ Dung tiá»n bối, nhưng nà ng đâu có tá»™i tình gì. Chuyện tình cảm vốn không thể miá»…n cưỡng, cha thÃch nà ng ấy cÅ©ng chẳng thể có biện pháp gì. HÆ¡n nữa, ân oán Ä‘á»i trước nên để Ä‘á»i trước tá»± xá» lÃ, đừng Ä‘em oán háºn trút lên ngưá»i Äá»™c Cô cô nương. » Cuốn ‘Minh Nguyệt tiên tá» truyện’ vá» Má»™ Dung à Vân nà ng đã xem qua không biết bao nhiêu lần. Ân oán giữa cha và Má»™ Dung à Vân nà ng hiểu rất rõ, việc nà y không thể trách bất kỳ ai, chỉ có thể nói thiên ý trêu ngươi thôi.
Giang Vô Vân trầm mặt. « Tiểu Di, ta biết muá»™i tôn trá»ng Má»™ Dung à Vân, nhưng muá»™i đừng quên, chÃnh nà ng ta đã phá há»ng cả Ä‘á»i cá»§a mẹ đó. »
Giang Di không phục. « Có trách thì phải trách cha kìa, sao lại trách Má»™ Dung tiá»n bối ? Huynh cÅ©ng biết rõ, là cha không muốn thương yêu mẹ, có lá»—i vá»›i mẹ. Nam nhân các huynh Ä‘á»u thế, thứ không có được má»›i là tốt nhất ! » (theo ngôn ngữ hiện đại hại Ä‘iện : con cá xổng mất là con cá to, hê hê.)
« Các ngươi Ä‘á»u trúng độc cá»§a nà ng ta sao ? » (cÅ©ng theo ngôn ngữ hiện đại : ăn phải bả) Tháºt buồn cưá»i, tại sao nữ nhân khắp giang hồ Ä‘á»u sùng bái Má»™ Dung à Vân, lấy nà ng là m mẫu má»±c, tranh nhau bắt chước, nà ng ta có tháºt sá»± tốt đến thế sao ?
Giang Di lắc đầu. « Không phải, Má»™ Dung tiá»n bối đâu có là m gì khiến chúng muá»™i Ä‘á»u trúng độc chứ, là những thể hiện cá»§a nà ng đã khiến bá»n muá»™i kÃnh phục. »
« Ngưá»i đà n bà đó có cái gì hay ho chứ ? Vì má»™t gã đà n ông đâu đó mà đà o hôn, còn không biết liêm sỉ trước mặt đông đảo má»i ngưá»i liếc mắt đưa tình. »
Giang Di cưá»i khẩy. « Nam nhi các huynh quyến rÅ© đà n bà con gái nhà ngưá»i ta thì gá»i là phong lưu, còn nà ng ấy chẳng qua thân máºt cùng trượng phu má»™t chút lại gá»i là không biết liêm sỉ. Huynh có biết vì sao có nhiá»u ngưá»i sùng bái nà ng như váºy không ? ChÃnh là bá»n muá»™i bá»™i phục dÅ©ng khà cá»§a nà ng, đánh vỡ lá»… giáo thế tục nà y ná», dÅ©ng cảm theo Ä‘uổi hạnh phúc cá»§a mình, vì chÃnh mình mà sống. Sá»± thông minh tà i trà cá»§a nà ng, võ công cá»§a nà ng, so ra còn hÆ¡n ối kẻ nam nhi chi chà ngoà i kia. Huynh có dám khẳng định không Ä‘á»c ‘Giang hồ nguyệt báo’ (Báo phát hà nh định kỳ hà ng tháng vá» giá»›i giang hồ = =’), không xem ‘Võ lâm tuần san’ (tạp chà hà ng tuần vá» võ lâm ‘_’), không thấy ‘Kỳ nhân truyện ký’ (những câu chuyện ghi chép vá» kỳ nhân) không? Nếu không có Má»™ Dung tiá»n bối, huynh là m gì có chúng mà đá»c? Hai lăm năm trước, nếu không có Má»™ Dung tiá»n bối đại nghÄ©a diệt thân, bắt được phần tá» Má»™ Dung NghÄ©a mang dã tâm có ý đồ độc bá võ lâm, liệu có võ lâm cá»§a hôm nay yên yên ổn ổn, để cha lên là m Võ lâm minh chá»§ không ? Huynh có biết cha thÃch nhất là đá»c bà i từ (má»™t loại văn, có vần Ä‘iệu và có thể phổ nhạc) nà o không ? Là bà i ‘Giang hồ tiếu’, là cá»§a Má»™ Dung tiá»n bối viết. Huynh hẳn đã nghe qua bà i từ ấy, má»™t bà i kinh Ä‘iển như thế huynh có thể viết được không ? Muá»™i không nói mẹ chúng ta không tốt, mà là Má»™ Dung tiá»n bối quá tốt đẹp thôi, tân khà cá»§a nà ng, võ công cá»§a nà ng, sá»± bất thưá»ng cá»§a nà ng tháºt sá»± có sức hấp dẫn lá»›n. Cha đã gặp Má»™ Dung tiá»n bối phong hoa tuyệt đại như thế, trong mắt ngưá»i đương nhiên mẹ không thể bằng. »
« Muá»™i Ä‘iên rồi ! » Giang Vô Vân giáºn dữ không kìm được tát cho muá»™i muá»™i má»™t cái. Má»™ Dung à Vân tháºt tốt quá mà , tốt tá»›i mức khiến muá»™i muá»™i cá»§a hắn tá»± hạ thấp chÃnh mẫu thân cá»§a mình.
Giang Di liếm liếm khóe môi. « Äại ca, muá»™i chÃnh là lá»i nói tháºt lòng, huynh trong lòng cÅ©ng biết rõ như thế, chỉ là không dám đối diện vá»›i sá»± tháºt mà thôi.» Giang Di vá»— vá»— bả vai hắn. « Muá»™i nói nhiá»u như váºy, chỉ để muốn nói vá»›i huynh má»™t Ä‘iá»u, Thanh Thanh cô nương tất nhiên rất tốt đẹp, nhưng xin huynh đừng phụ rẫy Äá»™c Cô cô nương. Năm đó cha tháºt ra yêu thÃch má»™t thân pháºn khác cá»§a Má»™ Dung tiá»n bối, nên má»›i có thể không muốn nà ng. (Ä‘oạn nà y không hiểu lắm vì chưa Ä‘á»c Cá»±c phẩm khà phụ, haizzz, bị drop rồi còn đâu…) Äá»™c Cô cô nương là con gái cá»§a Má»™ Dung tiá»n bối, hẳn sẽ không giống nữ giá»›i thông thưá»ng, có lẽ huynh sẽ có thể tiếp nháºn nà ng. »
« Bảo ta tiếp nháºn con gái ngưá»i đà n bà kia, đừng nói đùa ! »
« Äại ca, muá»™i cÅ©ng thÃch Thanh Thanh cô nương, nhưng không hẳn muốn nà ng ấy thà nh đại tẩu cá»§a muá»™i. Huynh cÅ©ng hiểu mà , đừng phạm và o sai lầm như cha năm đó, có lẽ Äá»™c Cô cô nương kia còn tốt hÆ¡n Thanh Thanh cô nương. Äừng Ä‘em trái tim mình đặt và o Thanh Thanh cô nương là m gì, huynh đã có hôn ước rồi. » Giang Di bất đắc dÄ© lắc đầu, bước ra ngoà i để lại má»™t Giang Vô Vân ngẩn ngưá»i.
Giang Vô Vân tháºt không cam tâm, Má»™ Dung à Vân rốt cuá»™c có gì tốt đẹp ? Có thể khiến cha lưu luyến má»™t Ä‘á»i, có thể là m vô số ngưá»i sùng bái ? Mẹ hắn đưá»ng đưá»ng là thiên kim tiểu thÆ¡ cá»§a tuần phá»§ Giang Nam, gả cho má»™t kẻ giang hồ như cha đã đủ á»§y khuất rồi. Lại thêm cha đối vá»›i mẹ căn bản không há» có chút tình cảm nà o, trong lòng chỉ có Má»™ Dung à Vân. Ông ấy sở dÄ© cưới mẹ hắn, chÃnh là vì mẹ có và i nét dung mạo tương tá»± Má»™ Dung à Vân mà thôi. Hắn ra Ä‘á»i, mẹ kiên trì muốn đặt tên hắn là Giang Vô Vân, vô là không có, chÃnh là để nhắc nhở cha, cả Ä‘á»i ông ta không bao giá» có Má»™ Dung à Vân cả. Bà má»›i là thê tá» cá»§a ông, má»›i là nữ nhân sẽ là m bạn cả Ä‘á»i vá»›i ông. Váºy mà cha vẫn không thương mẹ, thá»§y chung vẫn không quên được Má»™ Dung à Vân. Má»—i lần nhá»› tá»›i lai lịch tên cá»§a mình, Giang Vô Vân căm giáºn đến má» mắt. Hai mẹ con hắn luôn sống dưới cái bóng cá»§a nữ nhân kia, hắn phải báo thù, muốn cho con gái bà ta nếm thá» tư vị bị bá» rÆ¡i, lạnh lùng. Nhưng nếu hắn tháºt sá»± cưới Äá»™c Cô Khuynh Thà nh, Thanh Thanh phải là m sao ? Giang Vô Vân má»™t cÆ¡n giáºn dữ không có chá»— phát tiết, liá»n Ä‘áºp xuống bà n má»™t cái, nát bét. (Vừa thương vừa giáºn anh nà y ! = =â€)
Äá»™c Cô Khuynh Thà nh đã hoà n toà n bị bá» lại.
Khuynh Thà nh trở lại khách Ä‘iếm ban đầu tìm Hà n Ngá»± Tuyệt, phát hiện hắn đã sá»›m rá»i Ä‘i. Theo lá»i cá»§a chưởng quầy, đêm nà ng bị bắt đó, hắn má»™t mình Ä‘i rồi. Nguyên lai hắn tháºt sá»± chán ghét nà ng như váºy, không muốn gặp nà ng. Dù biết nà ng bị bắt cóc cÅ©ng chẳng thèm Ä‘i cứu nà ng. Nà ng đã hoà n toà n hiểu, trong lòng hắn nà ng má»™t chút địa vị cÅ©ng không có. Khuynh Thà nh không biết bản thân nên là m gì Ä‘i đâu, đột nhiên cuá»™c sống cá»§a nà ng mất hết mục tiêu. Nà ng yêu Hà n Ngá»± Tuyệt, nên má»›i đà o hôn. Hà n Ngá»± Tuyệt không cần nà ng, nà ng Ä‘i đâu bây giá» ? Tuân theo quyết định cá»§a cha mẹ Ä‘i thá»±c hiện cái hôn ước buồn cưá»i kia sao ? Không, nà ng không muốn lấy chồng. Gặp Giang Vô Vân xong, nà ng hoà n toà n xác định mình không hợp vá»›i hắn. Giang Vô Vân quả là rồng trong biển ngưá»i (nhân trung long phượng : chỉ ngưá»i xuất sắc so vá»›i ngưá»i khác), nhưng không thÃch hợp vá»›i nà ng, Khuynh Thà nh nhìn hắn, má»™t chút cảm giác cÅ©ng không có, là m sao có thể sống chung cả Ä‘á»i cÆ¡ chứ ? Sáng sá»›m hôm sau, Khuynh Thà nh nắm cương con ngá»±a cá»§a ca ca, đứng ở ngã tư đưá»ng mắt mê man nhìn vá» phÃa trước, tùy tiện chá»n má»™t đưá»ng, tá»›i đâu hay tá»›i Ä‘o chăng ? Äúng thế, cứ váºy mà là m. Khuynh Thà nh quyết định xong liá»n nhảy lên ngá»±a, chá»n má»™t đưá»ng có vẻ thuáºn mắt. Ngá»±a vừa tung vó, bóng ngưá»i liá»n biến mất trong là n bụi bốc lên trên đưá»ng.
« Nha đầu nà y, tức chết Ä‘i được. » Vừa xem xong bồ câu đưa thư cá»§a Giang Tá» Ngang, Äá»™c Cô Hà n tức tá»›i râu vểnh mắt trừng.
« Lại sao thế ? » Mộ Dung à Vân vẫn vẻ mặt nhà n nhã ngồi uống trà .
« Nha đầu kia đà o hôn rồi. » Äá»™c Cô Hà n đưa thư cho ái thê nhìn.
« Thế à ? » Mộ Dung à Vân không cảm thấy có gì ngoà i ý muốn, quả nhiên mẹ nà o sinh con nấy. Từ lúc nha đầu kia xuống núi nà ng đã đoán ra rồi.
« Nha đầu kia xuống núi đã hÆ¡n ba tháng, căn bản không đến Giang gia. Giang Tá» Ngang thư viết, lúc hắn phái ngưá»i tìm kiếm, tìm hiểu ra nha đầu kia Ä‘ang ở cùng vá»›i má»™t nam tá» xa lạ. » Nha đầu kia tám chÃn phần là thÃch ngưá»i khác nên không muốn Ä‘i thá»±c hiện hôn ước.
« Váºy sao ? » Má»™ Dung à Vân hưng phấn kêu lên, quả nhiên là lợi hại.
Äá»™c Cô Hà n nhìn thấy vẻ mặt ái thê liá»n hồ nghi. « Vân nhi, lần nà y nà ng vẫn muốn dung túng con bé sao ? »
Má»™ Dung à Vân cưá»i hắc hắc. « Không phải là dung túng, mà hi vá»ng nó được hạnh phúc. Nếu nó có ngưá»i trong lòng, có gì không tốt đâu ? Chà ng há»i Giang đại ca xem thằng bé kia là ai ? Nhân phẩm thế nà o ? Có xứng vá»›i Khuynh Thà nh nhà chúng ta hay không ? »
Äá»™c Cô Hà n hết nói nổi vá»›i thê tá», liá»n trầm mặt xuống. « Vân nhi, là do nà ng dung túng nó, nó má»›i có thể phóng tứ (tá»± do, theo nghÄ©a xấu) như thế. Việc cưới xin nà y là chúng ta thay nó nháºn lá»i, nó không thể trốn thế được. »
Má»™ Dung à Vân lại khẽ há»›p má»™t ngụm trà . « Thiếp lúc đó là bị bắt phải đáp ứng đấy chứ, căn bản thiếp vốn không muốn gả nó tá»›i Giang gia. Nó tìm được tình yêu cá»§a mình thiếp mừng còn không hết. » Con bé đà o hôn chÃnh hợp ý nà ng.
Äá»™c Cô Hà n bất đắc dÄ© lắc đầu. « Nà ng nha… »
Má»™ Dung à Vân nhanh chân chạy lại cưá»i cưá»i. « ÄÆ°á»£c rồi được rồi, Ä‘i tìm nó là được. » Chỉ cần nà ng đỠnghị, Bách Hiểu ÄÆ°á»ng bồi dưỡng nhiá»u máºt thám đến thế, chÃnh là công phu tìm ngưá»i giá»i nhất thiên hạ rồi.
« ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải Ä‘i tìm nó rồi, hiện tại giang hồ Ä‘á»u Ä‘i tìm bảo tà ng cá»§a nà ng, nếu là m cho đám ngưá»i bất lương biết nó là con gái chúng ta, háºu quả tháºt khó lưá»ng. » Äiá»u hắn tháºt sá»± lo là điá»u nà y.
« Äá»u do thằng con mình vô dụng, đánh mất muá»™i muá»™i. » Nà ng đột nhiên nhá»› ra cái gì. « Hắc hắc, thiếp nghe Lục đại ca nói, con trai chúng ta mang má»™t cô gái đến Bách Hiểu ÄÆ°á»ng nhỉ. Thằng bé vá»›i ngưá»i ta âu yếm bảo há»™, mà cô nương ấy vá»›i thằng bé nhà mình cÅ©ng có ý có tứ. Không bao lâu nữa, chúng ta sẽ vừa có con dâu vừa có con rể. Lại thêm cháu ná»™i cháu ngoại chÆ¡i cùng, tá»›i ngà y đó tháºt là tốt đẹp. »
« ChÆ¡i cùng ? » Äá»™c Cô Hà n tháºt muốn té xỉu, Ä‘á»u đã có tuổi như váºy, tÃnh trẻ con cá»§a nà ng vẫn không có giảm, lại cà ng thêm mạnh mẽ sao ? Äá»u là hắn sai lầm mà , lại Ä‘em nà ng sá»§ng lên táºn trá»i. (Ngưá»i qua đưá»ng: cháu cÅ©ng muốn té xỉu theo bác Hà n mất =)))
Tà i sản của Tịch Ly
Chữ ký của Tịch Ly
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tịch Ly
02-03-2011, 10:14 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
Lãnh khốc phu quân – 冷酷夫å›
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)
Tác giả: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚
Convert: kwonshin (tà ng thư viện)
Edit/dịch: Lãnh Vân
Tình trạng bản gốc: Hoà n
Tình trạng bản edit: Hoà n
nguồn: http://lanhvan.wordpress.com
Tóm tắt:
Nà ng tháºt sá»± là bất hạnh mà , còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoà i.
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nà ng má»™t cước đá nà ng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoà i Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt là m sao.
Không ổn chút nà o, hắn má»›i cứu nà ng được và i lần, nà ng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà , nà ng vừa bà y tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nà ng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nà ng còn không bằng má»™t kỹ nữ.
Ngoà i miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nà ng, ấy váºy lại ‘ăn’ nà ng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nà ng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà , tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn…
Chương 12 : Chân tình
Không để ý bản thân Ä‘i tá»›i đâu, Äá»™c Cô Khuynh Thà nh cứ má»™t đưá»ng dạo chÆ¡i, trải qua hai tháng vá»›i không Ãt chuyện, nà ng đặt chân đến Hoà ng SÆ¡n. Lý do nà ng tá»›i đó rất đơn giản, chẳng qua vì có má»™t hôm Ä‘ang ngồi ở quán trà uống trà , nà ng nghe có ngưá»i nói Hoà ng SÆ¡n rất đẹp. Từ nhá» nà ng sống ở Äiểm Thương sÆ¡n, đối vá»›i cảnh núi lẫn trong mây mây lẫn núi, mù sương mỠảo sá»›m đã nhìn quen mắt. Nhưng tá»›i lúc nà ng nhìn đến cảnh sắc ở Hoà ng SÆ¡n vẫn láºp tức bị hấp dẫn. So vá»›i Äiểm Thương sÆ¡n, má»—i nÆ¡i có má»™t nét đẹp riêng. Vá» sau nếu có chán ghét thế giá»›i hà o hoa bên ngoà i, tá»›i nÆ¡i nà y ẩn cư cÅ©ng tốt.
« Các ngươi là ai ? » Äang ở giữa phong cảnh núi non Hoà ng SÆ¡n xinh đẹp, Khuynh Thà nh bị bốn nam tá» không biết là ai chặn đưá»ng. Bốn gã kia đã sá»›m Ä‘i theo nà ng từ lâu, nhưng nà ng không há» ra mặt, chÃnh là để xem mục Ä‘Ãch bá»n há» là gì.
« Cô nương chÃnh là Äá»™c Cô Khuynh Thà nh ? » Má»™t gã cung kÃnh vòng tay há»i.
Khuynh Thà nh nhÃu nhÃu mà y. « Äúng thế, ta chÃnh là Äá»™c Cô Khuynh Thà nh, các ngươi nháºn ra ta ? »
« Bá»n thuá»™c hạ là máºt thám cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng, phụng mệnh ÄÆ°á»ng chá»§ Ä‘i tìm tiểu thư. Má»i tiểu thư theo thuá»™c hạ vá» Tổng đưá»ng phục mệnh. » Rốt cục cÅ©ng tìm thấy nà ng, còn tìm không thấy, bá»n há» chỉ lo bị ÄÆ°á»ng chá»§ trách mắng.
« À, té ra các vị đại ca là máºt thám cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng. Các vị xin hãy trở vá» nói vá»›i Lục thúc thúc, chá» ta Ä‘i chÆ¡i ngắm cảnh cho chán cái đã, rồi tá»± nhiên sẽ vá» gặp ông ấy. » Thôi rồi thôi rồi, nhất định là cha mẹ đã biết chuyện nà ng đà o hôn. Nếu bị túm trở vá» thế nà o nà ng cÅ©ng bị Ä‘em gả cho Giang Vô Vân.
« Tiểu thư, ÄÆ°á»ng chá»§ có lệnh, bá»n thuá»™c hạ không thể không mang tiểu thư vá». »
« Các vị đại ca, ta… ta chỉ là muốn Ä‘i ngắm cảnh thôi, không có việc gì mà .» Nà ng nhanh nhẹn nở nụ cưá»i.
« Tiểu thư, nếu không thể đưa tiểu thư vá», thuá»™c hạ không cách nà o nói vá»›i ÄÆ°á»ng chá»§ được. »
« Các ngươi mau nhìn kìa ? » Khuynh Thà nh cả kinh chỉ và o phÃa sau bá»n há». Cả bốn ngưá»i đồng thá»i quay đầu lại, nhưng nà o thấy cái gì, chá» quay lại nhìn nà ng, vị giai nhân áo trắng lúc nãy đã biến mất tăm hÆ¡i. Không xong, mắc mưu nà ng rồi. ÄÆ°á»ng đưá»ng đại danh Thiên Tá»± máºt thám cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng, ấy váºy lại bị má»™t nha đầu đánh lừa. Äá»™c Cô Khuynh Thà nh thi triển khinh công, má»™t đưá»ng chạy trốn. Chỉ và o võ công cá»§a nà ng, hẳn hoà n toà n có thể chế phục bốn ngưá»i bá»n há», nhưng nà ng không muốn là m thế. Bốn ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u là máºt thám Bách Hiểu ÄÆ°á»ng, là ngưá»i cá»§a Lục thúc thúc, bá»n há» sẽ không đả thương nà ng, nà ng cÅ©ng không muốn động thá»§ cùng bá»n há». Khinh công nà ng vốn giá»i, trá»±c tiếp chạy là tiện nhất.
Äá»™c Cô Khuynh Thà nh nhất định kiếp trước gây há»a gì rồi, hướng nà ng cắm cổ chạy, lại là má»™t vá»±c núi Ä‘en ngòm.
« Ôi vá»±c núi ! » Nà ng láºp tức dừng cước bá»™ lại, nhăn khuôn mặt nhá» nhắn, khóc không thà nh lệ. Là m sao bây giá» ? Chạy hướng khác váºy. Nà ng vừa quay đầu lại, bốn cái bóng đã xuất hiện. Ngưá»i ta là máºt thám kia mà , võ công dù có bình thưá»ng, khinh công lại không phải chuyện đùa. Nếu khinh công không tốt, ai dám cho há» là m máºt thám ?
« Tiểu thư, xin ngà i đừng là m khó thuá»™c hạ. » Bốn ngưá»i ngăn lại đưá»ng chạy cá»§a Khuynh Thà nh.
Khuynh Thà nh xoa xoa mặt rồi bÄ©u môi. « Ta tháºt sá»± không muốn là m khó các ngươi, mà là các ngươi là m khó ta ! » Là bá»n hắn muốn bắt nà ng đấy chứ.
« Tiểu thư, thuá»™c hạ phụng mệnh ÄÆ°á»ng chá»§ đưa tiểu thư vá», nà o dám là m khó tiểu thư. »
« Lục thúc thúc tìm ta là m gì ? Không lẽ Ãnh Nguyệt nhá»› ta sao ? » Lục Ãnh Nguyệt là viên ngá»c minh châu trên tay Lục thúc thúc cùng Phượng cô cô, từ nhỠđã là bạn tốt cá»§a Khuynh Thà nh. Thá»±c ra nà ng thừa biết là cha mẹ tìm nà ng thì có.
« Thuá»™c hạ không rõ lắm. » Hắn chỉ là má»™t máºt thám nho nhá», phụng mệnh là m việc thôi.
« Ta không muốn vá», ta phải Ä‘i du ngoạn đã. » Khuynh Thà nh lắc đầu quầy quáºy muốn rá»›t cái cổ.
Bốn ngưá»i nhìn nhau. « Tiểu thư, mong thứ lá»—i thuá»™c hạ mạo phạm ngưá»i.» Vừa dứt lá»i, bốn ngưá»i cùng nhau Ä‘i tá»›i chá»— nà ng.
Khuynh Thà nh lùi từng bước vá» phÃa sau. « Các ngươi định là m gì ? » Còn há»i nữa, đương nhiên là định bắt nà ng chứ sao ?
« Tiểu thư, mạo phạm ngưá»i. » Bốn ngưá»i đồng thá»i ra tay định bắt lấy Khuynh Thà nh, Khuynh Thà nh má»™t bước hụt và o khoảng không, thân hình nghiêng vá» phÃa sau.
« Cứu ta vá»›i… » Khuynh Thà nh ngã vá» phÃa sau tháºt, thân thể như má»™t con bướm, nhẹ nhà ng phiêu dáºt bay xuống vá»±c sâu.
« Tiểu thư… » Bốn ngưá»i đồng thá»i vươn tay ra, nhưng không ai bắt lấy nà ng được. Thế là xong rồi, ÄÆ°á»ng chá»§ nhất định sẽ tức giáºn, lá»™t da bá»n há». Bị ÄÆ°á»ng chá»§ giáºn còn đỡ, nếu Äá»™c Cô Hà n biết con gái bảo bối cá»§a hắn bị bá»n hỠép rÆ¡i xuống vá»±c núi…vừa nghÄ© đến ánh mắt rét lạnh cá»§a Äá»™c Cô Hà n, cả bốn ngưá»i láºp tức run cầm cáºp lạnh toát trong lòng.
Khuynh Thà nh hẳn là nên lo lắng mua và i cuốn lịch âm mang theo ngưá»i thì hÆ¡n. Có vẻ má»—i lần nà ng ra khá»i cá»a Ä‘á»u không nhìn lịch xem ngà y, nên Ä‘á»u gặp chuyện không hay. Bình thưá»ng mà nói, lúc má»™t ngưá»i bị rÆ¡i xuống vá»±c hẳn là ngất xỉu rồi, để dù rÆ¡i xuống nát bét cÅ©ng sẽ chẳng cảm thấy gì. Tháºt đáng tiếc, Khuynh Thà nh vẫn tỉnh táo như thưá»ng. May mà khinh công nà ng không tệ, ngay lúc rÆ¡i xuống đã nhiá»u lần giãy dụa bám vÃu. Vất vả lắm má»›i bám được và o má»™t vách đá, tảng đá lại rÆ¡i ra khiến cả ngưá»i lại rÆ¡i tiếp. Chụp được má»™t cà nh cây leo, dây leo lại không để ý mặt mÅ©i nà ng mà đứt Ä‘oạn. Mắt thấy mình chuẩn bị tiếp xúc thân máºt vá»›i mặt đất rồi tan xương nát thịt, gá»i thây nÆ¡i hoang dã, nà ng liá»n mạnh tay rút kiếm bên hông cắm pháºp và o vách đá, giống i chang cục lạp xưá»n treo lá»§ng lẳng trên cao (thá» có Chúa, nguyên văn nó thế, Lãnh Vân không dám tá»± động so sánh chị à vá»›i cục lạp xưá»n đâu ạ… = =’) Nà ng nhẹ nhõm thở dại má»™t hÆ¡i, may mắn có bảo kiếm cá»§a cha, nếu không hẳn giá» nà y nà ng đã Ä‘i gặp Diêm Vương rồi. Kiếm cha cho nà ng tá»›i giá» chưa phải mang ra dùng lần nà o, lần đầu tiên lôi ra lại ở tình huống nà y.
Mắt thấy mặt đất cách không còn xa lắm, nà ng liá»n bám và o má»™t khối đá, cháºm rãi rút kiếm lại, đặt chân và o vách đá lấy đà rồi thoải mái rÆ¡i xuống đáy vá»±c.
« Tháºt đáng chết, ta là m sao quay lại trên đó bây giá» ? » Khuynh Thà nh mang kiếm Ä‘eo lại bên hông, vừa sá»a sang lại quần áo vừa mắng. May mà từ nhá» nà ng sống trong núi, sống và i ngà y nÆ¡i núi non hoang dã cÅ©ng không vấn đỠgì, cÅ©ng chẳng sợ chết đói.
Nà ng xoa xoa cái đầu vốn bị dá»a tá»›i choáng váng, hÆ¡i nheo mắt lại nhìn xung quanh. Äây là má»™t sÆ¡n cốc, ba mặt là núi, nÆ¡i không có núi lại là má»™t cánh rừng đà o tháºt lá»›n, ánh nắng chan hòa, kỳ hoa dị thảo, ngẫu nhiên còn có Ãt loà i chim bay thú chạy. Mấy thứ đó cÅ©ng không có gì lạ lùng, mà lạ lùng nhất là ở đống hoa đà o kia. Hiện tại là đã và o thu, sao vẫn còn có hoa đà o nở ? Không lẽ đây là đà o nguyên thế ngoại trong truyá»n thuyết ? Hay là bồng lai tiên đảo ? Váºn khà cá»§a nà ng tốt quá Ä‘i, rÆ¡i xuống vách núi lại tá»›i má»™t nÆ¡i như vầy. NÆ¡i nà ng so vá»›i nhà nà ng cảnh còn đẹp hÆ¡n, nà ng bắt đầu nghÄ© chuyện vá» nói cha mẹ chuyển nhà tá»›i đây. (Lãnh Vân : không còn gì để nói vá» lòng tham cá»§a chị… = =’)
Nà ng cứ bước tá»›i trước, và o má»™t con đưá»ng nhá» rồi dụi mắt liên tục. Nà ng có nhìn nhầm không, nÆ¡i nà y cÅ©ng có ngưá»i ở. Khuynh Thà nh bước tá»›i căn phòng nhá» phÃa trước, ló đầu và o bên trong thăm dò. Là má»™t căn nhà gá»— nhá» có ba gian phòng. Khuynh Thà nh lặng lẽ bước và o, nhón chân rón rén như trá»™m và o nhà (chá»— nà y cÅ©ng là nguyên bản, Lãnh Vân gan chưa to để tá»± so sánh chị nhà vá»›i trá»™m cướp ạ !). Nà ng Ä‘ang chuẩn bị đẩy má»™t cánh cá»a sang gian bên cạnh, chợt trên cổ lạnh toát, nếu nà ng Ä‘oán không nhầm hẳn là có ai để binh khà lên cổ nà ng rồi. Nà ng chỉ là tò mò vá» chá»§ nhân cá»§a gian nhà nà y nên má»›i muốn truy đến táºn cùng, tuyệt đối không có lòng bất lương. (tò mò là xấu xa, tò mò là xấu xa, là lá la !)
« Ngươi là ai ? » Ngưá»i sau lưng ép mạnh lá»±c trên tay xuống kiếm.
« Ta… chỉ tò mò thôi, không có ác ý. Ngươi là m Æ¡n bá» thanh kiếm ra được không ? » Khuynh Thà nh nhÃu khuôn mặt nhá» nhắn, giá»ng đáng thương há» há» lên tiếng.
« Sao ngươi và o được cốc ? » NÆ¡i nà y ba mặt là núi, cá»a và o duy nhất lại bà y tráºn pháp, nà ng ta rốt cuá»™c là m sao và o được ?
« Ta rÆ¡i trên núi xuống. » Nà ng cà ng nói giá»ng cà ng đáng thương. « Ta đà o hôn, cha mẹ phái ngưá»i tá»›i bắt ta, khiến ta không cẩn tháºn từ trên núi ngã xuống. »
« Ngã trên núi xuống đây hẳn phải chết không ngỠgì chứ. » Hắn hoà n toà n cho là cô nà ng trước mắt đang nói dối.
« Khinh công ta vốn tốt mà , ta bám vách đá rÆ¡i xuống đấy. » Kỳ lạ, sao nà ng lại cun cút nói tháºt vá»›i hắn chứ, nói tháºt là m gì có kẹo ăn.
Kẻ sau lưng nà ng hừ một tiếng rút kiếm lại. « Ngươi đi đi, đừng nói cho ai biết ngươi đã tới đây. »
« ÄÆ°á»£c. » Khuynh Thà nh như được đại xá liá»n cưá»i hì hì xoay ngưá»i. Vừa quay lại, vẻ tươi cưá»i trên mặt láºp tức đông cứng lại.
« Sao lại là ngươi (sao lại là huynh) ? » Hai ngưá»i đồng thanh há»i đối phương.
Hà n Ngá»± Tuyệt quả tháºt muốn Ä‘iên cái đầu. Nữ nhân nà y tháºt sá»± là âm hồn không tán mà . Hắn vì muốn quên nà ng, vì không muốn gặp lại nà ng nên má»›i cố ý trốn vá» núi sâu, nha đầu kia thế nà o lại mò được tá»›i đây ? Duyên pháºn bá»n hắn không lẽ khắc sâu tá»›i váºy sao ?
Hà n Ngá»± Tuyệt giáºn dữ trừng mắt nhìn nà ng. « Äừng để ta gặp lại ngươi, láºp tức cút cho ta. » Hắn sợ nà ng, sợ bản thân sẽ không buông nà ng ra được, cà ng sợ nà ng cÅ©ng như ngưá»i kia. Hắn tháºt không có dÅ©ng khà đối mặt nà ng.
Khuynh Thà nh ảm đạm cưá»i. « Thá»±c xin lá»—i, tiểu nữ đã quấy rầy. » Nguyên lai hắn tháºt sá»± chán ghét nà ng nhiá»u như váºy, không phải chỉ là chán ghét bình thưá»ng.
« Ngươi… » Nha đầu kia lẩn quẩn bên chân hắn không biết bao nhiêu ngà y, hắn còn nghÄ© nà ng láºp tức sẽ giáºn dữ hay mạnh miệng, nà o hay nà ng rất biết tá» tế mà rá»i Ä‘i. Tuy đây là kết quả hắn muốn, sá»± xa cách cá»§a nà ng lại là m cho hắn cảm thấy Ä‘au lòng má»™t cách kỳ lạ. Hắn để nà ng Ä‘i không phải là tốt nhất sao ?
Khuynh Thà nh cố nén ná»—i Ä‘au trong lòng, môi khẽ mỉm cưá»i. « Hà n đại ca, huynh yên tâm, muá»™i chỉ là không cẩn tháºn bị rÆ¡i xuống đây, sẽ không quấn quÃt lấy huynh đâu. » A, là m ngưá»i phải biết tốt xấu phải không ? Nà ng đã buông toà n bá»™ tôn nghiêm cá»§a mình mà tỠý cho hắn hiểu, hắn vẫn không tiếp nháºn nà ng, váºy nà ng còn phải khổ sở dây dưa là m gì.
Hà n Ngá»± Tuyệt nhất thá»i tắc há»ng, mặt đỠra không biết nói gì.
Khoảnh khắc nà ng vừa kiên định bước qua ngưá»i hắn, lòng hai ngưá»i Ä‘á»u trống rá»—ng, Ä‘á»u cảm thấy như đã mất má»™t Ä‘iá»u gì. Khuynh Thà nh đột nhiên quay đầu lại. « Hẹn gặp lại. » Ẩn sau nụ cưá»i tưởng như bình thản đó, là má»™t trái tim Ä‘ang tan vỡ thà nh từng mảnh nhá».
Khuynh Thà nh thong thả bước Ä‘i, cắn môi cố không quay đầu. Không được quay lại, không thể quay lại, ngà n vạn lần không thể quay đầu lại. Nếu phải Ä‘i, váºy nên vững lòng ra Ä‘i, tuyệt đối không thể quay đầu lại. Nếu hắn vô tình, nà ng là m sao có thể còn quấn quÃt bên hắn được.
Bụi đưá»ng bay loạn trên không trung, mênh mông má» mịt, cÅ©ng như lòng nà ng váºy. Hay đúng hÆ¡n, nà ng không biết lòng mình Ä‘ang có dạng gì. Tim nà ng đã mất Ä‘i, rốt cuá»™c tìm không thấy đâu nữa rồi.
Ông trá»i dưá»ng như cố ý là m khó nà ng phải không ? Nà ng còn chưa ra khá»i tầm mắt Hà n Ngá»± Tuyệt, má»™t tia chá»›p xẹt ngang qua chân trá»i, tiếng sấm đì Ä‘oà ng rung lên, ngay sau đó mưa như trút nước. Mưa lá»›n vô tình trút lên ngưá»i nà ng, mưa lá»›n vô tâm khiến mắt nà ng má» mịt. Khuynh Thà nh không thèm Ä‘i tìm nÆ¡i tránh mưa, cứ ở giữa mà n mưa, vòng tay ôm ngưá»i. Tóc mai ướt sÅ©ng nước chảy xuống, má»™t thứ chất lá»ng là nh lạnh trôi xuống miệng nà ng, không biết là nước mưa hay là nước mắt. (hic hic, thương quá Ä‘i…)
Sinh mệnh cá»§a nà ng dưá»ng như tại thá»i Ä‘iểm nà y dừng lại, cả trá»i đất dưá»ng như chỉ còn má»™t mình nà ng. Không ai lo cho nà ng, không ai thương tiếc nà ng, cà ng không ai yêu nà ng. Nà ng tháºt là thất bại, lại Ä‘i yêu má»™t kẻ không nên yêu.
« Mưa ngừng muá»™i sẽ Ä‘i. » Khuynh Thà nh ngẩng đầu lên nhìn ngưá»i trước mặt, thanh âm cá»±c kỳ lãnh đạm. Ná»™i lá»±c nà ng thâm háºu đương nhiên nghe thấy có ngưá»i đến. Hắn không phải muốn mặc kệ nà ng sao ? Vì cái gì còn ra mặt ? Äến Ä‘uổi nà ng Ä‘i mau hÆ¡n ư ?
Sá»± lãnh đạm cá»§a nà ng khiến hắn ngà n lần không thoải mái. Nà ng vốn không bao giá» kiá»m chế tình cảm cá»§a mình, giá» lại trở nên lãnh đạm, thế nghÄ©a là sao ? Lòng nà ng đã chết ư ?
Khuynh Thà nh toà n thân đã ướt sÅ©ng, tóc bết lại dÃnh chặt sau lưng, môi dÃnh nước mưa run run nhìn cháºt váºt không chịu nổi. Má»™t thân áo trắng cÅ©ng dÃnh sát và o ngưá»i nà ng, ôm chặt lấy những đưá»ng cong xinh đẹp.
Nhìn thấy giai nhân bình thưá»ng trà n ngáºp sá»± sống giá» cháºt váºt bi thương, má»™t cá»— lá»a giáºn không hiểu từ đâu liá»n bùng lên trong ngưá»i hắn. Cô nà ng ngốc nà y, không lẽ chung quanh không có chá»— tránh mưa ? (Dạ báo cáo anh, Ä‘ang ở đáy cốc nha anh, ngoà i nhà anh còn chá»— nà o tránh ? = =’) Cho dù không tìm thấy chá»— tránh mưa, nà ng không thể quay lại chá»— hắn mà tránh sao ? Vì cái gì phải tá»± hà nh hạ mình như váºy ? (Anh Ä‘uổi ngưá»i ta Ä‘i còn há»i ???)
Nà ng không biết lá»a giáºn trong mắt hắn có ý gì nên thản nhiên nói. « Tháºt xin lá»—i, muá»™i vốn không nên xuất hiện nÆ¡i nà y, giá» muá»™i Ä‘i đây. » Hai tay vuốt nước trên mặt, thuáºn tiện gạt luôn những giá»t nước mắt vô tình rÆ¡i ra, nà ng chá»›p mắt rồi từng bước nặng ná» tiến sâu hÆ¡n và o mà n mưa.
Hà n Ngá»± Tuyệt bắt lấy cổ tay cá»§a nà ng, không nói nhiá»u lá»i lôi nà ng vá» phÃa căn nhà nhá». Cô nà ng nà y tháºt là ngốc mà , còn như thế nhỡ sinh bệnh thì sao ? (thì anh chăm chứ sao ? há»i thế cÅ©ng há»i :D)
« Buông muội ra. » Cỗ tự tôn trong lòng nà ng vẫn còn đó chưa đi.
Hà n Ngá»± Tuyệt xoay ngưá»i váºn sức kéo nà ng ôm và o lồng ngá»±c, dùng môi mình che cái miệng nhá» cá»§a nà ng lại. Tháºt lâu sau hắn má»›i buông ra. (Ôi ôi…)
Hà n Ngá»± Tuyệt lôi Khuynh Thà nh trở lại căn nhà nhá», nước mưa trên ngưá»i vẫn long tong chảy xuống là m ướt má»™t mảng lá»›n trên mặt đất.
« Cởi quần áo ra. » Thanh âm của hắn trở nên ôn nhu chưa từng có.
Khuynh Thà nh lắc đầu, cảnh giác nhìn hắn.
« Ngươi sẽ ốm mất. »
Nà ng lạnh lùng quay mặt Ä‘i. « Huynh yên tâm, mưa ngừng muá»™i sẽ Ä‘i, dù sinh bệnh cÅ©ng không dám phiá»n tá»›i huynh. »
Nà ng lại hiểu nhầm, hắn là quan tâm nà ng, nà o phải như nà ng nghĩ phức tạp như thế chứ.
« Cởi ra. » Hắn bất đắc dÄ© nặng lá»i hÆ¡n má»™t chút.
Khuynh Thà nh lạnh lùng hừ má»™t tiếng rồi cởi áo ngoà i ra vắt lên bình phong, rồi không nói câu nà o tháo nhuyá»…n kiếm Ä‘eo trên hông bá» ra. (Nhuyá»…n kiếm : kiếm má»m, thưá»ng là má»™t thanh kiếm má»ng như lá lúa, có thể quấn quanh hông như thắt lưng). Hà n Ngá»± Tuyệt thấy nà ng bá» vÅ© khà trên ngưá»i xuống liá»n kinh ngạc nhìn thanh kiếm kia. Hắn vẫn nghÄ© nà ng không có võ công, vẫn không nghÄ© trên ngưá»i nà ng có thể có binh khÃ. Nhuyá»…n kiếm trong tay nà ng tuyệt đối là má»™t bảo váºt Ãt có, hẳn là kiếm báu cá»§a Thần Binh sÆ¡n trang.
« Ở đây hẳn không chỉ có má»™t căn phòng chứ ? » Nà ng ám chỉ hắn nên rá»i Ä‘i.
Hà n Ngá»± Tuyệt không nói gì, xoay ngưá»i bước ra ngoà i. « Äây là phòng ta.»
« Muá»™i Ä‘i phòng khác váºy. » Khuynh Thà nh nắm áo ngoà i muốn bước ra.
« Không cần. » Hà n Ngá»± Tuyệt Ä‘i ra trước, nhanh tay đóng cá»a lại.
Khuynh Thà nh Ä‘em quần áo trên ngưá»i cởi hết, chỉ còn mặc yếm cùng quần má»ng bên trong. Vốn toà n thân còn ướt, nà ng lại không có quần áo thay, chỉ có thể cố mặc váºy.
Khuynh Thà nh vuốt hết nước trên ngưá»i, vắt kiệt tóc, ngồi trên giưá»ng run cầm cáºp. Thá»i tiết thế nà y mà không có quần áo mặc tháºt là không ổn.
Hà n Ngá»± Tuyệt đột nhiên bước và o, Khuynh Thà nh giáºt bắn mình đứng lên ngÆ¡ ngác nhìn hắn. « Huynh… sao huynh lại và o đây ? »
Hà n Ngự Tuyệt không để ý tới nà ng, nhanh chân tới tủ quần áo lấy ra một bộ đưa cho nà ng. Nha đầu kia nghĩ hắn có ý đồ là m gì ? Hắn chỉ là nhớ ra nà ng không có quần áo thay mà thôi, có ý đồ bất lương đâu cơ chứ.
« Äa tạ. » Hai từ nà y nà ng tháºt gian nan má»›i thốt ra được.
Hà n Ngá»± Tuyệt khẽ liếc mắt má»™t cái vá» bá»™ đồ má»ng còn Ä‘ang dán trên ngưá»i nà ng, liá»n nhÃu mà y. « Cởi hết ra Ä‘i, nếu không ngươi sẽ sinh bệnh. » Vô tình khẽ liếc mắt má»™t cái, hắn lại không dá»i mắt Ä‘i nổi. Cái yếm mà u trắng đã ướt dẫm, da thịt bên trong như ẩn như hiện, hai cái núm nhá» hồng hồng dá»±ng thẳng như hoa nở rá»™, thêm bông hoa mẫu đơn thêu trên yếm phụ trợ cà ng thêm kiá»u diá»…m, khiến ngưá»i ta nhịn không được muốn cắn má»™t cái.
Hà n Ngá»± Tuyệt ráng áp chế dục vá»ng quay mặt Ä‘i. Äối diện vá»›i cảnh xuân sinh động như thế, hắn đã dần dần mất Ä‘i sá»± kiá»m chế.
Khuynh Thà nh nghÄ© hắn Ä‘ang xem kiếm cá»§a nà ng, liá»n không há» dấu giếm. « Äừng hoà i nghi, đây là binh khà cá»§a muá»™i. »
« Ta có há»i ngươi đâu. »
Nà ng cưá»i khổ. « Äúng váºy, muá»™i có thế nà o cÅ©ng không liên quan tá»›i việc cá»§a huynh. Dù sao huynh cÅ©ng không cần muá»™i, chán ghét muá»™i, là muá»™i tá»± gánh Ä‘a tình mà thôi. » Khuynh Thà nh Ä‘i tá»›i mở cá»a phòng, đưa tay là m thế má»i. « Má»i Ä‘i cho. » Nà ng tá»±a hồ đã quên đây không phải phòng nà ng, lại là địa bà n cá»§a hắn. Nà ng Ä‘ang là m gì thế ? Hắn đã cố tránh tầm mắt Ä‘i, nà ng còn cố ý xuất hiện trước mặt sao ?
Hà n Ngá»± Tuyệt Ä‘i đến bên ngưá»i nà ng, mÅ©i ngá»i thấy hương thÆ¡m tá»± nhiên trên ngưá»i nà ng, mùi hương thiếu nữ vừa tiến và o mÅ©i hắn, lại thà nh mê hồn hương trà mạng không ngá». Thân dưới chợt có má»™t ngá»n lá»a bùng lên. Mắt nhìn thấy bá»™ dáng mị hoặc lòng ngưá»i cá»§a nà ng, hắn tháºt muốn Ä‘em nà ng cắn nuốt và o bụng.
Thấy hắn đứng lại, Khuynh Thà nh tá»›i gần hắn, nghiêm trang đứng trước mặt. « Äúng rồi, đây là phòng cá»§a huynh, là muá»™i Ä‘i má»›i đúng. » Nha đầu quên luôn việc mặc thêm quần áo, cứ thế xoay ngưá»i Ä‘i. Hà n Ngá»± Tuyệt bất đắc dÄ© liá»n nắm lấy cổ tay nà ng, nhẹ kéo má»™t cái khiến nà ng cả ngưá»i ngã và o lòng hắn.
Nà ng tháºt má»m mại, tháºt là thÆ¡m mà , hắn ôm lấy cÆ¡ thể má»m mại cá»§a nà ng, không muốn buông ra chút nà o. Nà ng hÆ¡i ngẩng đầu lên, hÆ¡i thở thÆ¡m mùi đà n hương vừa toát ra, đôi môi hÆ¡i hé lá»™ ra chiếc lưỡi thÆ¡m mát, đôi môi đỠmá»ng kiá»u diá»…m. Yêu tinh mà , rõ rà ng cố tình hấp dẫn hắn. Hắn hiện tại đã muốn Ä‘iên lên được, nà ng còn không biết hay dở lá»™ ra phong thái mị hoặc nà y. Mùi thÆ¡m cá»§a nà ng không ngừng tiến và o mÅ©i hắn, khiến lý trà ngà y cà ng bay xa. (Äây gá»i là mỡ dâng miệng mèo !)
Hà n Ngá»± Tuyệt cúi đầu hôn lên môi nà ng, không phải nhẹ nhà ng hôn, mà là trá»±c tiếp tách môi nà ng, Ä‘em đầu lưỡi tiến nháºp thẳng và o miệng ôm trá»n lấy cái lưỡi cá»§a nà ng. Hắn từng hôn nà ng má»™t lần, lần nà y cÅ©ng như lần trước. Nà ng toà n thân cảm thấy tê dại, theo nhịp xâm chiếm cá»§a môi hắn mà cả ngưá»i nóng bừng lên. Hôn cà ng ngà y cà ng kịch liệt, thân mình hai ngưá»i cÅ©ng cà ng thêm nóng bá»ng.
Äây là hôn tháºt sao ? Có phải nà ng đã ốm rồi mà sao ngưá»i nóng thế nà y? Sao đầu óc nà ng mê man thế nà y ? Tay nà ng bất giác ôm lấy cổ hắn, nồng nhiệt đáp lại.
Lý trà cá»§a Hà n Ngá»± Tuyệt đã rÆ¡i rụng không còn má»™t mảnh, chỉ muốn cho nhiệt tình trong ngưá»i được phát tiết. Tá»›i khi hôn cÅ©ng không đủ thá»a mãn hắn, hắn liá»n má»™t tay ôm eo nà ng, má»™t tay lần lên bụng ôm lấy cái bầu tròn căng không ngừng xoa bóp.
Khuynh Thà nh không nhịn được khẽ rên má»™t tiếng, cả ngưá»i cà ng thêm nóng rẫy. Nhá» sá»± giáo dục hiện đại cá»§a mẹ, nà ng thừa biết kế tiếp sẽ xảy ra Ä‘iá»u gì. Nà ng không muốn cá»± tuyệt, cÅ©ng không thể cá»± tuyệt. Không có được tim hắn, được ngưá»i cá»§a hắn đà nh váºy.
Tiếng rên khẽ cá»§a nà ng không thể ngá» gì chÃnh là đòn hấp dẫn trà mạng, Hà n Ngá»± Tuyệt cấp tốc Ä‘em nà ng đặt lên giưá»ng, cởi nốt lá»›p ngăn cách cuối cùng cá»§a nà ng. Hắn nhẹ nhà ng cắn chiếc cổ thanh tú trắng như tuyết, lưu lại má»™t dấu răng đầy tình thầm. Hắn lại cắn nhẹ chiếc núm nhá» hồng trên ngá»±c nà ng, khiến nà ng cà ng rên rỉ. Má»™t ná»—i khao khát không biết là gì liá»n lan trà n trong cÆ¡ thể nà ng, cÆ¡ hồ Ä‘em nà ng chìm xuống.
« Khuynh Thà nh, nà ng có hối háºn chăng ? » Hà n Ngá»± Tuyệt đã Ä‘em nà ng đặt lên giưá»ng, vẫn cố khống chế lý trà cá»§a mình, hổn hển há»i. Há»i cÅ©ng như không, cho dù nà ng hối háºn, hắn có thể khống chế bản thân sao ?
« Không hối háºn. » Khuynh Thà nh vươn hai cánh tay ngá»c ôm lấy cổ hắn, ánh mắt chan chứa thâm tình nhìn lên hắn.
Hắn xé bá» quần áo, phá»§ lên thân thể má»m mại cá»§a nà ng, để hai cÆ¡ thể dÃnh và o vá»›i nhau không còn khe hở.
Äá»™t nhiên giữa hai chân nà ng truyá»n lên má»™t cÆ¡n Ä‘au như xé đôi ngưá»i. Khuynh Thà nh nắm chặt đệm giưá»ng, cắn môi, lệ long lanh trong mắt.
Thấy cÆ¡ thể dưới ngưá»i mình đột nhiên không có tiếng động, Hà n Ngá»± Tuyệt cúi đầu nhìn liá»n thấy bá»™ dạng Ä‘au đớn ẩn nhẫn cá»§a nà ng, liá»n trìu mến hôn nà ng. « Äừng im lìm chịu đựng như thế, có Ä‘au thì cứ kêu lên. »
« Tháºt Ä‘au quá. » Nà ng khó khăn phun ra ba chữ, nước mắt cÅ©ng theo đó chảy ra. Hắn dừng ngưá»i lại, cúi xuống hôn lên lệ cá»§a nà ng, cố gắng chịu đựng bất động trong cÆ¡ thể nà ng, chá» cho cÆ¡n Ä‘au qua Ä‘i.
« Ta yêu nà ng. » Hắn nhìn khuôn mặt nà ng, phun lá»™ ná»—i lòng mình. Hắn ôm chặt lấy nà ng, lặp Ä‘i lặp lại lá»i bà y tá» má»™t tình cảm đã ẩn nhẫn từ lâu. Bóng dáng mÆ¡ hồ trong lòng kia dần dần biến mất, chỉ còn hình ảnh cá»§a Khuynh Thà nh. Quá khứ hãy ở yên trong quá khứ. Giá» hắn muốn có Khuynh Thà nh, Khuynh Thà nh là cá»§a hắn…
Tà i sản của Tịch Ly
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tịch Ly
02-03-2011, 10:26 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
Lãnh khốc phu quân – 冷酷夫å›
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)
Tác giả: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚
Convert: kwonshin (tà ng thư viện)
Edit/dịch: Lãnh Vân
Tình trạng bản gốc: Hoà n
Tình trạng bản edit: Hoà n
nguồn: http://lanhvan.wordpress.com
Tóm tắt:
Nà ng tháºt sá»± là bất hạnh mà , còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoà i.
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nà ng má»™t cước đá nà ng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoà i Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt là m sao.
Không ổn chút nà o, hắn má»›i cứu nà ng được và i lần, nà ng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà , nà ng vừa bà y tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nà ng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nà ng còn không bằng má»™t kỹ nữ.
Ngoà i miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nà ng, ấy váºy lại ‘ăn’ nà ng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nà ng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà , tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn…
Chương 13 : Nùng tình máºt ý
Hẳn là lúc nà ng rÆ¡i xuống khe núi không túm được dây leo, không bám được và o nham thạch, bảo kiếm cá»§a cha cÅ©ng không cắm được và o vách đá, nên bị Ä‘áºp tháºt mạnh xuống đất rồi. Mà không phải, nà ng nhá»› rõ chÃnh mình có Ä‘em bảo kiếm cắm và o nham thạch, có thi triển khinh công rÆ¡i xuống đất kia mà . Sao cÆ¡ thể nà ng lại khó chịu như váºy chứ ? Ê ẩm, Ä‘au nhức, hai từ đó không đủ hình dung lấy má»™t phần vạn những gì nà ng Ä‘ang cảm thấy. Hẳn là nà ng bị trúng gió chăng, không những cả ngưá»i Ä‘á»u Ä‘au, mà đầu cÅ©ng vô cùng Ä‘au, như muốn nổ tung ra váºy.
Khuynh Thà nh khẽ cỠđộng thân mình Ä‘au nhức, cháºm rãi mở mắt. Gì thế nà y ? Hắn sao lại ở trên giưá»ng nà ng ? Thế là má»™t loạt những gì phát sinh hôm qua liá»n từ từ hiện lại trong óc nà ng, khiến nà ng cả kinh, tối hôm qua rốt cuá»™c nà ng đã là m gì ? Là m sao nà ng có thể hồ đồ như thế chứ ? Nà ng hÆ¡i hé miệng cưá»i khổ. Nam nhân nằm trước mặt nà ng nhắm chặt hai mắt hiển nhiên còn Ä‘ang ngá»§. Loại chuyện nà y, khổ nhất chỉ có nữ nhân, hắn chẳng qua coi nà ng như kỹ nữ là m ấm giưá»ng mà thôi.
Khuynh Thà nh khẽ bá» chăn ra ngồi dáºy, trèo qua ngưá»i hắn xuống giưá»ng, khó khăn nhặt lên quần áo, từng cái từng cái mặc và o trên ngưá»i. Hôm qua bá»n hắn thá»±c phóng túng quá đỗi, hắn ‘ăn’ nà ng rất nhiá»u lần, trách không được cả ngưá»i nà ng Ä‘á»u Ä‘au. Cố gắng chịu đựng sá»± khó chịu, nà ng khó khăn rón rén bước từng bước ra khá»i căn nhà . Không phải Hà n Ngá»± Tuyệt sức đỠphòng kém, mà là Khuynh Thà nh rất đặc biệt. Tuy nà ng hÆ¡i ngốc nghếch, ná»™i công tu vi lại vô cùng cao. Năm đó Giang Thu Nhan khi đả thông kinh mạch nà ng, cÅ©ng vô tình Ä‘em toà n bá»™ công lá»±c bản thân truyá»n và o cÆ¡ thể nà ng. Nếu so đấu ná»™i công, hẳn nà ng không có địch thá»§, cÅ©ng chÃnh bởi như thế, nà ng hoà n toà n có thể hà nh động tá»± nhiên ở cạnh Hà n Ngá»± Tuyệt mà không bị phát hiện.
Nà ng lưu luyến hắn, nhưng không muốn lưu lại bên hắn. Nà ng đã tặng sá»± trong sạch cá»§a mình cho hắn, nếu nà ng Ä‘oán không nhầm, gã nam nhân ngốc kia sẽ muốn chịu trách nhiệm mà lưu nà ng ở lại. Chuyện xảy ra tối qua không thể trách ai trong số há», nà ng không muốn dùng lý do vô sỉ nà y để đấu hắn. Nà ng yêu hắn, nhưng nà ng cÅ©ng cần có tôn nghiêm cá»§a mình.
Hà n Ngá»± Tuyệt tỉnh lại, bên ngưá»i đã trống trÆ¡n. Hắn đưa tay sá» nÆ¡i nà ng vừa nằm ngá»§, vẫn còn hÆ¡i ấm, chứng tá» nà ng vừa rá»i Ä‘i không lâu. Quần áo nà ng cÅ©ng không còn nằm trên đất, rõ rà ng nà ng muốn bá» Ä‘i rồi.
Hà n Ngá»± Tuyệt vừa tức vừa hoảng, nhanh chóng nhảy xuống giưá»ng mặc quần áo. Rốt cuá»™c nà ng nghÄ© cái gì ? Äã phát triển tá»›i mức như váºy, nà ng nói Ä‘i là đi, không lẽ không có chút lưu luyến nà o sao ?
ÄÆ°á»ng đưá»ng đệ nhất sát thá»§ võ lâm, ngưá»i ngá»§ bên cạnh đột nhiên biến mất, nếu chuyện nà y loan ra, dá»… gây cưá»i mà chết mất không Ãt ngưá»i. Không lẽ vì lâu lắm không chạm qua nữ nhân, nên tối qua váºn động quá sức kịch liệt, khiến hắn ngá»§ như chết sao ?
« Ai da… » Cứ bước từng bước, giữa hai chân lại truyá»n đến má»™t cÆ¡n Ä‘au nhức, nà ng không nhịn được khẽ thốt lên tiếng rên.
Äứng trước rừng hoa đà o, nà ng đã phát hiện cánh rừng nà y được bà y trà theo tráºn NgÅ© hà nh Bát quái, hÆ¡n nữa tráºn pháp vô cùng tinh diệu, ngưá»i bình thưá»ng vốn không phá nổi. Nhưng nà ng thì khác, ba ngưá»i ông ná»™i, cha nà ng, mẹ nà ng Ä‘á»u là cao thá»§. Vốn gia há»c uyên nguyên (ý nói gia đình có truyá»n thống tri thức sâu xa vá» vấn đỠgì đó), hÆ¡n nữa nà ng vốn rất hứng thú há»c, nên những thứ nà y so vá»›i nà ng chả có gì là khó hết.
Nà ng hÆ¡i váng đầu hoa mắt, hai chân như nhÅ©n ra, chỉ có thể cúi ngưá»i, hai tay chống đầu gối nghỉ ngÆ¡i. Nà ng vốn Ãt sinh bệnh, không biết bị ốm lại có thể khó chịu thế nà y.
Nà ng đứng lên muốn tiếp tục Ä‘i, đột nhiên trước mắt tối sầm, ngã vá» phÃa sau, ngay láºp tức rÆ¡i và o má»™t vòng tay ôm cá»±c kỳ ấm áp.
« Nà ng là m sao thế ? » Hà n Ngự Tuyệt chỉ nghĩ còn chưa đi xa, nà o biết vừa bắt kịp nà ng đã thấy tình cảnh đau lòng như thế.
Äôi mắt đẹp cá»§a Khuynh Thà nh nhắm há» má»™t ná»a, yếu á»›t nói. « Huynh yên tâm, muá»™i không chết được đâu. Muá»™i chỉ là bị cảm lạnh má»™t chút, còn Ä‘i được, sẽ không phải ở lỳ trong nà y không Ä‘i đâu. »
« Ta sẽ không Ä‘uổi nà ng Ä‘i nữa. » Nà ng có lẽ không chú ý thấy, giá»ng Ä‘iệu cá»§a hắn hoà n toà n khác so vá»›i bình thưá»ng.
Nà ng tá»± cưá»i giá»…u. « Là vì muá»™i đã hiến thân cho huynh sao ? » Hiến thân cho hắn rồi, má»›i có thể ở lại trong thế giá»›i cá»§a hắn.
Hắn không há» có biểu hiện nổi giáºn đùng đùng như bình thưá»ng, mà chỉ đưa tay khẽ vuốt tóc nà ng. « Vì sao cứ phải nghÄ© không tốt vá» ta như thế ? » Cho tá»›i giá» chưa ai dám dùng giá»ng như thế nói vá»›i hắn.
« Huynh chán ghét muội, trong lòng huynh, muội cả kỹ nữ cũng không bằng. » Thanh âm nà ng cực kỳ lãnh đạm.
« Nà ng Ä‘ang không khá»e, vá» nhà nằm nghỉ đã. » Hắn không muốn tiếp tục tranh cãi vá»›i nà ng, vèo má»™t cái ôm choà ng nà ng lên bước Ä‘i. Rốt cuá»™c hắn đã hiểu nà ng cố chấp chừng nà o, rốt cuá»™c hắn đã biết hắn khiến nà ng tổn thương chừng nà o.
« Äó là nhà huynh, không phải nhà muá»™i. » Tá»›i váºy mà mặt nà ng vẫn lạnh lùng. (ngưá»i ta gá»i đây là là m mặt dá»—i…)
Hắn không hỠđể ý nà ng phản đối, cứ tá»± nhiên ôm nà ng mang và o nhà , ôn nhu như chưa bao giỠôn nhu thế Ä‘em nà ng đặt lên giưá»ng.
« Cởi quần áo ra đi. » Quần áo nà ng còn đang ẩm ướt, nà ng không nên m
ặc.
Khuynh Thà nh trừng mắt gằm ghè nhìn hắn. « Ngươi là dã thú tá»›i kỳ động đực đấy à ? » Tháºt đúng coi nà ng là kỹ nữ mà , lúc nà o cÅ©ng chỉ nhăm nhe bắt nà ng cởi quần áo là sao. (thua đầu óc chị rồi ! = =’)
Vì sao nà ng cứ nhất định phải hiểu lầm hắn thế nhỉ ? Còn dám mắng hắn là cầm thú, hắn tháºt hết chá»— nói mà . (em cÅ©ng hết chá»— nói anh ạ !)
Hắn không dám phát há»a vá»›i nà ng, chỉ biết bất đắc dÄ© thốt. « Quần áo nà ng còn ẩm ướt, nà ng mặc sẽ ốm mất. »
Khuynh Thà nh cÅ©ng biết quần áo trên ngưá»i mình còn ướt tháºt, liá»n quay lưng vá» phÃa hắn bắt đầu cởi đồ. Cởi tá»›i lúc chỉ còn quần áo lót, nà ng liá»n chui và o chăn.
« Lạnh quá. » Nà ng trùm chăn kÃn mÃt, hai chữ Lạnh quá vẫn không nén nổi thốt ra.
Hà n Ngá»± Tuyệt bất đắc dÄ© thở dà i, vì sao cứ trước mặt nà ng, Diêm La mặt lạnh là hắn luôn biến thà nh má»™t con thá» trắng nhá» xinh hiá»n là nh, má»™t chút biện pháp cứng rắn cÅ©ng không dùng tá»›i nổi. (con thá»â€¦ con thá» a… con thá» Diêm La a… =)))
Hắn lại tá»± cởi quần áo, cả ngưá»i trần trụi bò và o chăn ôm nà ng và o lòng, lấy cÆ¡ thể ấm áp cá»§a mình để sưởi ấm cho nà ng. Quần áo lót trên ngưá»i nà ng dÄ© nhiên là còn lạnh, Hà n Ngá»± Tuyệt thầm mắng trong lòng, vươn tay cởi nốt ra. Äã từng thân máºt ân ái, nà ng còn kiêng dè váºy là m gì. (aaaaa, phi lá»… chá»› nhìn, phi lá»… chá»› nhìn…)
Cả ngưá»i trần trụi nằm trong lòng ngá»±c Hà n Ngá»± Tuyệt, khiến nà ng tháºt không thoải mái chút nà o, không ngừng ngá» nguáºy. Không thoát nổi vòng ôm, nà ng liá»n mạnh mẽ trở mình xoay qua đưa lưng vá» phÃa hắn.
Hà n Ngự Tuyệt cương quyết túm vai bắt nà ng nằm xoay lại, môi ấn lên trán nà ng một nụ hôn.
Trong phút chốc thá»i gian hết thảy như ngừng lại. Hắn hôn nà ng, hÆ¡n nữa là tháºt lòng hôn nà ng, không giống như giả vá».
« Hà n đại ca. » Nà ng ngước lên nhìn hắn.
« Ta không phải đại ca cá»§a nà ng, vá» sau không được gá»i ta thế nữa. » (*fangirl mắt bắt đầu sáng lên*)
« Æ ? » Nà ng tháºt thất vá»ng, giữa bá»n hỠđến cả tình bằng hữu cÅ©ng không thể có sao.
Nà ng tháºt ngốc mà , vì sao vẫn không chịu hiểu hà m nghÄ©a trong lá»i hắn.
« Gá»i tên ta. »
« Vì sao ? »
Hắn trìu mến vuốt tóc nà ng. « Cô bé ngốc cá»§a ta, ta không phải đại ca cá»§a nà ng, mà là phu quân cá»§a nà ng. » Hắn dám thá», cả Ä‘á»i nà y chưa từng bao giỠôn nhu vá»›i ai như thế. (*fangirl chảy nước miếng*)
Khuynh Thà nh nhá» giá»ng. « Là vì tối qua chúng ta đã ân ái sao ? Nên huynh má»›i… » Hắn vốn chán ghét nà ng, vì sao vừa tỉnh lại lại không phải như trước nữa ?
Hắn lắc đầu. « Không phải, vì ta yêu nà ng. » Nếu còn cứ cố ép tình cảm của mình xuống nữa, hắn sẽ bị nà ng bức cho điên mất.
« Huynh yêu muội ? » Trên trán nà ng vằn rõ hai chữ ‘không tin’.
« Äúng, là ta yêu nà ng, muốn Ä‘em nà ng trói chặt bên ngưá»i. Tối hôm qua ta đã há»i nà ng rồi, nà ng nói nà ng sẽ không hối háºn. »
« ChÃnh là … chÃnh là … nhìn qua trông huynh đâu có giống yêu muá»™i đâu. Huynh không mắng thì cÅ©ng quát muá»™i, không đối xá» tốt vá»›i muá»™i chút nà o. » Bá»n hắn ở cùng nhau giống kẻ thù chứ tình nhân cái gì.
« Nà ng là má»™t thiên kim tiểu thư, ta là má»™t công cụ giết ngưá»i, ta không xứng vá»›i nà ng, nà ng có hiểu không ? » Lần đầu tiên hắn thổ lá»™ ná»—i lòng.
« Nên huynh cố ý chá»c giáºn muá»™i, Ä‘uổi muá»™i Ä‘i sao ? »
« Ừh. »
Nước mắt Khuynh Thà nh từng giá»t từng giá»t rÆ¡i ra. « Huynh là m muá»™i thương tâm ! »
Hắn hôn Ä‘i nước mắt cá»§a nà ng. « Vá» sau sẽ không thế nữa, vÄ©nh viá»…n sẽ không thế nữa. Ta là m nà ng thương tâm, nà ng hãy cho ta má»™t cÆ¡ há»™i bồi thưá»ng. Ta thá» vá» sau sẽ hết sức đối tốt vá»›i nà ng. »
« Huynh tháºt đáng ghét. » Khuynh Thà nh đưa tay lên ôm lấy mặt, khóc tá»›i mức hồ đồ. Những lá»i nà y nà ng chỠđợi đã lâu. Nà ng còn tưởng Ä‘á»i nà y sẽ không bao giá» nghe thấy.
Hắn gỡ tay nà ng ra, hôn lên môi nà ng, táºn tình hưởng thụ máºt ngá»t trong miệng nà ng. Nà ng tháºt sá»± rất ngá»t, ngá»t tá»›i mức là m ngưá»i ta Ä‘iên lên. Không được, tối qua hắn đã muốn Ä‘iên rồi, nà ng má»›i qua lần đầu tiên, sao có thể phóng túng như váºy được.
Hắn cố gắng khắc chế dục vá»ng cá»§a mình, quyến luyến nhưng dứt khoát buông nà ng ra, ngón tay chặn lên môi anh đà o cá»§a nà ng. « Nà ng tháºt ngá»t. »
Khuynh Thà nh cưá»i mê hoặc kiá»u diá»…m, răng khẽ cắn ngón tay hắn.
« Nà ng cứ như thế, ta sẽ ăn thịt nà ng mất. » Băng giá trên mặt hắn bắt đầu tan, vẻ mặt dịu dà ng rất nhiá»u, tháºm chà mang má»™t nét cưá»i tà khÃ, tuy không Ä‘áºm lắm, nhưng là má»™t nét cưá»i rất tháºt tình.
Nà ng vá»™i vã lắc đầu, sợ hắn nói tháºt. « Thịt muá»™i không ngon đâu. »
« Sao thế được ? Ta tưởng tượng thấy ngá»t lắm mà . » (hic, anh chị sến quá Ä‘i. Anh Ngá»± : *lưá»m*. À không không, em xin lá»—i, không sến tà nà o, hic)
« Tưởng tượng ư ? Huynh tháºt muốn ăn sao ? »
« Nà ng có biết lần đầu tiên nhìn thấy nà ng đang tắm bên bỠhồ, vì sao ta đứng bất động bên kia không ? »
« Không biết. » Nà ng có phải thần đâu.
« Bởi vì ta lo mình sẽ nhà o tá»›i tóm nà ng lên, hoà n toà n chiếm giữ nà ng. » Hắn lại hôn nà ng tháºt sâu. « Lần đầu tiên gặp nà ng, đã bị nà ng bắt mất hồn rồi. » Tuyệt đối là như thế, nếu không đưá»ng đưá»ng Lãnh Diện Diêm La sao có thể mang theo má»™t cô nhóc phiá»n toái như nà ng bên ngưá»i ?
Khuynh Thà nh dịu dà ng áp mặt và o ngá»±c hắn. « Hừ, huynh còn trách muá»™i sao. Nếu không phải muá»™i bị rÆ¡i từ trên núi xuống, có lẽ cả Ä‘á»i nà y sẽ không được gặp lại nhau. » Nà ng đúng là trong há»a có phúc.
« Tháºt sá»± xin lá»—i, ta đúng ra không nên thương tổn nà ng. » Trá»i má»›i biết lần đầu tiên hắn xin lá»—i ngưá»i khác.
Nà ng sá»›m đã quên cÆ¡ thể Ä‘ang Ä‘au nhức, cưá»i hì hì. « Có thể được Lãnh Diện Diêm La huynh giải thÃch xin lá»—i, muá»™i tháºt cảm thấy vinh hạnh quá. »
« Nà ng đang ốm, nghỉ ngơi cho tốt đã. » Hắn buông nà ng ra.
« Huynh Ä‘i đâu ? » Nà ng không muốn hắn rá»i Ä‘i.
« Từ tối qua tới giỠnà ng không ăn gì, đói quá bụng không tốt. » Thân thể nà ng đang suy yếu, một đêm tình nồng cháy, lại thêm bị cảm lạnh, không ăn cơm là m sao có sức.
« Hà n đại… »
Hắn đem ngón trỠchặn môi nà ng lại. « Hà n Ngự, tên ta. »
Gì, rốt cuộc hắn tên gì ?
Hắn nhìn ra vẻ nghi hoặc trên mặt nà ng, cưá»i ôn nhu. « Tên ta gá»i là Hà n Ngá»±, hiểu chưa, nà ng có thể gá»i ta Ngá»±. » Trá»i Æ¡i, hắn Ä‘ang cưá»i, không lẽ nà ng bị hoa mắt sao ?
Khuynh Thà nh kinh ngạc nhìn hắn. « Ngá»±, chà ng Ä‘ang cưá»i… » Hắn cưá»i tháºt mê đắm lòng ngưá»i mà . (Từ giỠđổi cách xưng hô chà ng thiếp cho thân máºt nhá, huynh muá»™i chỉ dà nh cho bằng hữu hoặc anh em thôi )
Hắn ôm má nà ng, ghé ná»a ngưá»i trên trần trụi cá»§a mình sát và o nà ng. «Ngà y nà o ta cÅ©ng sẽ cưá»i cho nà ng xem. » Từ khi nghÄ©a phụ nghÄ©a mẫu chết thảm, hắn trở thà nh công cụ giết ngưá»i cá»§a sư phụ, vẻ mặt hắn chỉ biết lạnh lùng. Tá»›i khi gặp được nà ng, nà ng khiến hắn động lòng, khiến toà n bá»™ buồn vui giáºn há»n cá»§a hắn toà n bá»™ kÃch thÃch ùa ra. Nà ng tháºt sá»± đáng giá nụ cưá»i cá»§a hắn.
Khuôn mặt Khuynh Thà nh bừng sáng lên má»™t nụ cưá»i. « ÄÆ°á»£c. »
Hắn khẽ hôn lên đôi môi Ä‘ang mỉm cưá»i cá»§a nà ng. « Nà ng ngá»§ tiếp thêm má»™t lúc. » Hắn nghi là nà ng không phải bị ốm, chỉ là đói má»m ngưá»i thôi. Äêm tình vừa qua quả tháºt rất tiêu hao sức lá»±c, nà ng cần phải tẩm bổ cho tốt.
Nà ng nhu thuáºn gáºt đầu, cưá»i hì hì đẩy hắn ra. « Nhanh lên, thiếp hÆ¡i choáng váng đầu, chắc là vì đói đấy. » CÅ©ng có thể lắm chứ !
Tà i sản của Tịch Ly
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tịch Ly
02-03-2011, 10:28 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
Lãnh khốc phu quân – 冷酷夫å›
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)
Tác giả: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚
Convert: kwonshin (tà ng thư viện)
Edit/dịch: Lãnh Vân
Tình trạng bản gốc: Hoà n
Tình trạng bản edit: Hoà n
nguồn: http://lanhvan.wordpress.com
Tóm tắt:
Nà ng tháºt sá»± là bất hạnh mà , còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoà i.
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nà ng má»™t cước đá nà ng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoà i Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt là m sao.
Không ổn chút nà o, hắn má»›i cứu nà ng được và i lần, nà ng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà , nà ng vừa bà y tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nà ng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nà ng còn không bằng má»™t kỹ nữ.
Ngoà i miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nà ng, ấy váºy lại ‘ăn’ nà ng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nà ng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà , tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn…
Chương 14 : Cô nà ng kỳ quái
Tắm rá»a xong xuôi, Khuynh Thà nh mặc chút quần áo nà y ná», rồi thần thanh khà sảng ngồi trước bà n ăn cÆ¡m, mÅ©i hÃt hÃt mùi cháo ăn sáng thÆ¡m nức phát ra. Ngá»§ dáºy xong, tắm qua nước ấm, tâm tình lại tốt, thân thể coi như khá»e hÆ¡n ná»a.
« Tháºt đói a. » Nà ng cÆ¡ hồ muốn dùng tay bốc thức ăn trước cho nhanh.
« Uống chút cháo trước đã cho ấm bụng. » Hà n Ngự múc một chén cháo nhỠđưa cho nà ng.
Nà ng hạnh phúc mỉm cưá»i. « Phu quân không những võ công lợi hại, nấu ăn tháºt cÅ©ng không tồi. » Tháºm chà những chuyện khác cà ng đáng sợ hÆ¡n, Ä‘un nước nóng cho nà ng tắm, đã thế lại còn thản nhiên Ä‘em quần áo bẩn cá»§a nà ng Ä‘i giặt sạch sẽ. Hắn đưá»ng đưá»ng Lãnh Diện Diêm La sát thá»§ không ghê tay, giá» lại thà nh bảo mẫu đầu bếp cho nà ng.
« Mau ăn đi, nà ng đói cả ngà y rồi. » Nếu hắn nhớ không nhầm, từ tối qua tới giỠnà ng không có ăn gì.
« Ngá»±, sao chà ng lại ở chốn nà y ? Không phải chà ng định Ä‘i Hoa SÆ¡n sao ? Mà nữa, rốt cuá»™c tên chà ng là gì ? » Vấn đỠnà ng thắc mắc còn nhiá»u lắm, từ từ há»i tiếp.
« Bốn năm trước ta bị ngưá»i Ä‘uổi giết, rÆ¡i từ trên núi xuống rồi phát hiện ra ná»›i nà y. Từ đó má»—i lúc không có nhiệm vụ, ta lại tá»›i đây luyện võ. » NÆ¡i nà y hẳn là nÆ¡i ẩn cư cá»§a má»™t cao nhân nà o đó, hắn vô tình phát hiện ra. Ở đây không khác gì thế ngoại đà o nguyên, tháºt là má»™t nÆ¡i tháºt tốt. Hắn vốn là sát thá»§ đệ nhất giang hồ, giá cả Ä‘i giết ngưá»i cÅ©ng rất cao, ba vạn lượng má»™t mạng ngưá»i là Ãt nhất. Trừ phi nhân váºt khó giải quyết, còn đâu rất Ãt cÆ¡ há»™i cho hắn ra tay. (Kỳ tháºt là m sát thá»§ cÅ©ng là nghá» tốt lắm, hÆ¡n nữa là m sát thá»§ cao cấp như hắn, má»™t năm chỉ phải giết tầm và i ba ngưá»i, thá»i gian còn lại có thể trốn Ä‘i rong chÆ¡i giang hồ.) (hic hic)
« Chà ng còn chưa nói tại sao lại ở đây lúc nà y. Chà ng vốn đang tìm bảo tà ng kia mà ? »
« Vì… ta không muốn xem náo nhiệt. » Sá»± tháºt cÅ©ng không hẳn thế, mà là hắn sợ nhìn thấy Khuynh Thà nh, hắn vốn chưa dám đối diện tình cảm cá»§a chÃnh mình. Hắn từng nghÄ© nha đầu kia biết hắn Ä‘i Hoa SÆ¡n hẳn sẽ mò Ä‘i theo. Thế là hắn tá»›i nÆ¡i nà y ẩn cư và i tháng, chá» nà ng mất kiên nhẫn rồi má»›i Ä‘i Hoa SÆ¡n. Bảo tà ng đâu phải dá»… kiếm tá»›i như thế, hắn hoà n toà n không lo bị ngưá»i khác nhanh chân già nh trước. Truyá»n thuyết nói Äá»™c Cô Hà n tinh thông kỳ môn thuẫn giáp, Má»™ Dung à Vân cÅ©ng không phải hạng ngưá»i bình thưá»ng, muốn lấy bảo tà ng cá»§a há» sợ là không dá»… dà ng như thế. HÆ¡n nữa hắn vẫn nghi ngá» bảo tà ng có tháºt ở Hoa SÆ¡n hay không.
« Tháºt không ? » Khuynh Thà nh vẻ mặt nghi ngá». « Chà ng vốn rất vá»™i vã tìm bảo tà ng, sao lại không Ä‘i luôn ? » Kỳ tháºt có Ä‘i tá»›i đó cÅ©ng là m gì có gì.
« Ta vẫn là nghi bảo tà ng ở Äiểm Thương SÆ¡n. »
« Sao chà ng biết ? » Khuynh Thà nh nhịn không được kêu lên.
Hà n Ngá»± dừng lại nhìn nà ng. « Tháºt ở Äiểm Thương SÆ¡n sao ? »
Khuynh Thà nh hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu. « Chà ng muốn lấy bảo tà ng là m gì ? »
« Chuộc thân. »
« Chuộc thân ? »
« Sát thá»§ cao nhất cá»§a Tuyệt Mệnh Môn, trong tên má»—i ngưá»i Ä‘á»u có chữ Tuyệt, đó là quy cá»§ cá»§a đưá»ng nhiệm môn chá»§, ngưá»i cÅ©ng là sư phụ cá»§a ta. Trong tên mang chữ Tuyệt, chÃnh là sát thá»§ có địa vị cao nhất, có thể tá»± do lá»±a chá»n ngưá»i thuê giết ngưá»i. Tên ta vốn là Hà n Ngá»±, năm ta mưá»i lăm tuổi, trong tên có thêm má»™t chữ Tuyệt. Ta vốn là má»™t đứa trẻ mồ côi được nghÄ©a phụ nghÄ©a mẫu nuôi lá»›n. Năm ta lên sáu, Hà n gia gặp nạn lá»›n, nghÄ©a phụ nghÄ©a mẫu cùng nhau rá»i khá»i cõi Ä‘á»i, từ đó ta được sư phụ nuôi dưỡng. Kể từ ngà y sư phụ thu dưỡng ta, cuá»™c sống cá»§a ta cùng rất nhiá»u đứa trẻ khác Ä‘ua tranh, đánh nhau vá»›i dã thú, rồi trải qua không biết nhiêu loại khảo nghiệm khác. Năm ta mưá»i lăm tuổi, đã có thể đánh bại tất cả các đối thá»§, chÃnh thức trở thà nh ngưá»i kế thừa cá»§a Tuyệt Mệnh Môn. Má»™t khi bước và o Tuyệt Mệnh Môn, cả Ä‘á»i không được ly khai. Nếu là tá»± động bá» Ä‘i, Tuyệt Mệnh Môn sẽ không ngừng Ä‘uổi giết. Bốn năm trước ta tìm được hung thá»§ sát hại nghÄ©a phụ nghÄ©a mẫu, muốn báo thù cho há». Ta nói muốn rá»i khá»i Tuyệt Mệnh Môn, xin sư phụ cho biết Ä‘iá»u kiện. Sư phụ ta nói phải có má»™t ngà n vạn lượng bạc trắng để chuá»™c tá»± do cá»§a ta. Trước khi ta dù có tiếp nháºn nhiệm vụ, cÅ©ng là ngẫu nhiên cất tay là m. Ta luôn lấy chuyện giúp đỡ sư phụ xá» lý việc trong Môn là chÃnh, thá»i gian còn lại để luyện võ công. Ta là Môn chá»§ tương lai đương nhiên không cần nháºn việc giết thuê. Nhưng từ khi có lá»i nói cá»§a sư phụ, ta má»›i trở thà nh má»™t sát thá»§ chân chÃnh. Ta tìm bảo tà ng, chÃnh là để đổi lấy tá»± do. » Và để báo thù cho nghÄ©a phụ nghÄ©a mẫu, rồi có cuá»™c sống cá»§a chÃnh mình. Hắn là m gì không biết sư phụ đỠra mức má»™t ngà n vạn lượng bạc là mức hắn vÄ©nh viá»…n không thể là m được, hÆ¡n nữa sẽ khiến hắn thà nh má»™t sát thá»§ biến thái. Chỉ cần là vụ nà o có thù lao từ ba vạn lạng và ng trở lên, sư phụ liá»n hạ lệnh không ai được nháºn, để lại cho hắn. Hà n Ngá»± biết sư phụ hắn không tốt bụng giúp đỡ hắn chút nà o, mà chỉ muốn thanh danh Lãnh Diện Diêm La cá»§a hắn lá»›n hÆ¡n nữa, tương lai có thể là m rạng danh cá»§a Tuyệt Mệnh Môn. Nhưng hắn lại không cam lòng, không cam lòng cả Ä‘á»i là m má»™t công cụ giết ngưá»i, không cam lòng thà nh nô lệ cá»§a tiá»n bạc. Rõ rà ng biết là m không được, nhưng hắn vẫn muốn thá» má»™t lần. Tá»›i lúc không duy trì được nữa, hắn thà lá»±a chá»n phản bá»™i sư môn. Võ công cá»§a hắn cao nhất trong số sát thá»§, bá»n há» muốn giết hắn không có dá»… như váºy. CÅ©ng chÃnh bởi chuyện nà y, hắn má»›i không dám tiếp nháºn Khuynh Thà nh. Hắn không muốn Khuynh Thà nh bá» mạng nÆ¡i chân trá»i, cả Ä‘á»i bị ngưá»i ta Ä‘uổi giết.
Khuynh Thà nh không nhịn được, nước mắt rÆ¡i lã chã, cầm tay hắn lên. «Sư phụ chà ng tháºt xấu. »
Hắn lau nước mắt cho nà ng. « Äừng khóc, má»™t ngà y nà o đó, ta sẽ có thể cho nà ng má»™t cuá»™c sống bình an. » Cả Ä‘á»i ẩn cư ở đây cÅ©ng không tệ.
« Sư phụ cá»§a chà ng tháºt sá»± rất rất xấu mà ! »
Hà n Ngự đưa hai tay ôm chặt mặt nà ng. « Thà nh nhi, nà ng sợ hãi sao ? »
Khuynh Thà nh khẽ sụt sịt cái mũi. « Thiếp sợ gì lão. Sư phụ chà ng mà dám động tới một sợi tóc của thiếp, hắn tuyệt đối sẽ không có kết cục gì hay ho. Các thúc thúc a di cô cô của thiếp sẽ không tha cho hắn, cha mẹ thiếp cũng sẽ không buông tha cho hắn. »
Hà n Ngự sắc mặt biến đổi, nhìn nà ng chăm chú. « Thà nh nhi, nà ng tin ta không ? »
« Tin chứ. »
« Váºy nà ng nói cho ta, cha mẹ nà ng là ai ? Nói cho ta rốt cuá»™c nà ng là ai ? Nói cho ta má»i thứ vá» nà ng. » Hắn đã sá»›m biết nha đầu kia lừa hắn, lá»i nà ng nói Ä‘á»u là giả hết.
Nà ng nói nà ng là con gái nuôi cá»§a Äá»™c Cô Huỳnh, nhưng hắn hoà n toà n không tìm ra tư liệu vá» nà ng. Äá»™c Cô Huỳnh chỉ có má»™t con gái, vốn không há» có con gái nuôi. Nà ng xem ra hoà n toà n không có võ công, nhưng lúc đối mặt vá»›i nguy hiểm lại toát ra má»™t khà phách phi thưá»ng. Vách núi cao như váºy, nà ng rÆ¡i xuống hoà n toà n không có chút thương tÃch nà o, chứng tá» khinh công nà ng thuá»™c hạng tuyệt đỉnh. Nà ng luôn nói mình không có cha mẹ, lúc hắn để kiếm trên cổ nà ng, nà ng lại nói là ngưá»i do cha mẹ nà ng phái tá»›i bức nà ng ngã xuống núi.
Hắn vốn biết Äá»™c Cô Huỳnh không có con nuôi, lúc nà ng nói ra hắn váºy mà lại không có chút hoà i nghi nà o. Tiá»m thức cá»§a hắn tin tưởng nà ng, không muốn suy nghÄ© sâu xa. Tháºm chà hắn còn khá» khạo nghÄ©, Khuynh Thà nh bị bảo há»™ rất tốt, hoặc không có địa vị gì cao trong nhà nên má»›i không tra được gì vá» nà ng. Mãi tá»›i khi nà ng nói bị ngưá»i cá»§a cha mẹ ép xuống vách núi, hắn má»›i bắt đầu nghi ngá» nà ng. Tình báo cá»§a Tuyệt Mệnh Môn dù không sánh được vá»›i Bách Hiểu ÄÆ°á»ng, nhưng cÅ©ng không tá»›i mức vô dụng, sao lại không tra ra được gì vá» nà ng hết ?
« Thiếp… » Nà ng không phải không muốn nói mà là không biết nói thế nà o.
« Sao thế ? »
« Ngá»±, thiếp tạm thá»i chưa muốn nói. »
« ÄÆ°á»£c, ta không miá»…n cưỡng nà ng. » Hắn nắm chặt tay nà ng, đầu ngón tay khẽ mÆ¡n trá»›n bà n tay trắng trẻo. « Nà ng là má»™t thiên kim tiểu thư ? » Ngón tay trắng mịn cá»§a nà ng, hẳn chỉ có má»™t thiên kim tiểu thư má»›i có được.
Khuynh Thà nh nhanh chóng lắc đầu. « Không, thiếp không phải thiên kim tiểu thư gì hết. Từ nhá» mẹ dạy cho thiếp phải há»c tá»± láºp, há»c sống má»™t cuá»™c sống không đựa và o nam nhân. Ngoà i việc dạy thiếp võ công, thi từ, đà n ca hát xướng, ngÅ© hà nh bát quái, nhân tình thế thái, mẹ còn dạy thiếp giặt đồ nấu cÆ¡m, tá»± lo cuá»™c sống cá»§a bản thân. Cha mẹ cho tá»›i giá» chưa bao giá» muốn thiếp thà nh má»™t tiểu thư khuê các như ngưá»i khác, thêu hoa bắt bướm tá»›i giá» mẹ chưa bao giá» bắt thiếp là m. Nà ng muốn thiếp là m gì cÅ©ng phải là việc có Ãch, không phải má»™t đà i các tiểu thư. » Má»™ Dung à Vân vì không muốn con gái cÅ©ng dốt như mình, nấu cÆ¡m thôi cÅ©ng là m cháy bếp, nên từ nhỠđã dạy nà ng độc láºp tá»± lá»±c sống.
« Lệnh tôn lệnh đưá»ng (cách gá»i tôn trá»ng cha mẹ ngưá»i khác) hẳn là kỳ nhân má»™t Ä‘á»i rồi. » Có thể dạy dá»— nên được má»™t thiếu nữ xuất sắc như nà ng, tuyệt đối không phải hạng ngưá»i bình thưá»ng.
« Cha thiếp đúng là má»™t kỳ nhân, cầm kỳ thi há»a, ngÅ© hà nh bát quái cái gì cÅ©ng tinh thông, võ công cao không thể nói được. Mẹ thiếp lúc nà o cÅ©ng như má»™t ngưá»i háºu Ä‘áºu, nhưng nà ng đánh đà n không tệ, võ công cÅ©ng cho là tạm được (cÅ©ng má»›i chỉ là đệ nhất thiên hạ mà thôi). Nhưng cái chÃnh, nà ng là má»™t quái nhân, ý tưởng không giống ngưá»i khác chút nà o (dÄ© nhiên, từ thế ká»· 21 xuyên qua mà , là m sao giống được). » Khuynh Thà nh chép miệng. « Nói chắc chà ng không tin, mẹ ấy váºy mà lại mang thiếp tá»›i thanh lâu, còn nói rất mạnh mẽ rằng các nữ tá» chốn thanh lâu Ä‘á»u tháºt là đáng thương, to chuyện hÆ¡n nữa là nà ng má»™t hôm cao hứng liá»n lên đà i đánh đà n góp vui. » Rình coi còn đỡ, lại còn biểu diá»…n trước mặt khách lầu xanh, khó trách cha nà ng giáºn dữ.
Hà n Ngá»± kinh ngạc nhìn nà ng. « Mẹ nà ng mang nà ng tá»›i thanh lâu sao ? » Có ngưá»i mẹ nà o như váºy sao ?
« Äúng thế, mẹ thiếp mang thiếp tá»›i thanh lâu nhìn ngưá»i ta ân ái, lại mua Xuân cung đồ cho thiếp xem, tháºm chà tá»± mình dạy thiếp chuyện đó thế nà o.» Mẹ luôn nói, vốn không hi vá»ng nà ng ngây thÆ¡ má»™t cách ngu ngốc.
Hà n Ngá»± dở khóc dở cưá»i, mẹ vợ hắn tháºt quá cởi mở Ä‘i. Con gái nhà khác lén tá»›i thanh lâu, nhất định sẽ bị cha mẹ đánh mắng, còn bà thì tá»± mình mang con gái đến thanh lâu. « Còn cha nà ng thì sao ? »
« Cha thiếp cả ngà y không cưá»i, vô cùng nghiêm khắc vá»›i thiếp. Tri thức cá»§a thiếp hÆ¡n ná»a là do ông ấy dạy. Mẹ mang thiếp tá»›i thanh lâu ông ấy cÅ©ng có giáºn dữ chút chút, nhưng mà mẹ luôn có biện pháp nói cho ông phục. » Cha bị mẹ áp bức hÆ¡n hai mươi năm qua, lá»i cá»§a mẹ chÃnh là thánh chỉ đó nha.
« Mẹ nà ng… tháºt sá»± kỳ quái. » Hắn không tìm nổi từ nà o khác để hình dung mẹ vợ mình.
« Ngá»±, hôm nay chà ng nói tháºt nhiá»u nha. » Hôm nay hắn nói chắc phải nhiá»u từ hÆ¡n cả số từ hắn nói trong má»™t năm, tháºm chà trong má»™t năm hắn cÅ©ng không nói nhiá»u như thế. Gặp được Khuynh Thà nh, khiến quy luáºt cá»§a hắn hoà n toà n đảo lá»™n.
« Bởi vì có nà ng mà . »
Khuynh Thà nh cưá»i. « Thiếp tháºt hạnh phúc. »
« Nà ng ăn canh Ä‘i. » Hắn tháºt ôn nhu dịu dà ng giúp nà ng múc canh, trước mặt ngưá»i con gái hắn yêu, hắn cÅ©ng chỉ là má»™t ngưá»i bình thưá»ng mà thôi.
Khuynh Thà nh ngá»i ngá»i má»™t chút liá»n nhÃu mà y. « Thiếp không muốn uống canh cá, tanh lắm. »
« Tối qua khiến nà ng mệt má»i, nà ng nên tẩm bổ má»™t chút. NÆ¡i núi non hoang dã nà y chẳng có gì cả, đà nh khiến nà ng á»§y khuất ăn những thứ nà y. »
Nhắc tá»›i tối qua, mặt nà ng láºp tức đỠbừng. « Thiếp không muốn uống. » Hắn vì nà ng Ä‘i bắt cá nấu canh, nà ng không chịu uống ư ? Äừng có hòng.
Hà n Ngá»± khẽ nhếch khóe môi gợn thà nh má»™t nét tươi cưá»i trăm năm khó thấy, mang canh uống và o miệng rồi nắm lấy gáy nà ng hôn mạnh, bắt nà ng phải Ä‘em canh cá hắn đã tỉ mỉ chế biến bằng tình yêu cá»§a mình uống và o bụng. (ối ốii, em cÅ©ng muốn ăn canh anh Ngá»± Æ¡i *mắt long lanh)
Khuynh Thà nh bị bắt uống canh, mặt cà ng đỠhơn. « Chà ng bắt nạt thiếp. »
« Không thÃch sao ? » Äôi mắt vốn lạnh như băng trong quá khứ giá» nồng nà n má»™t ý cưá»i.
Nà ng cúi đầu ngượng ngùng. « ThÃch. » Té ra cÅ©ng không tanh tá»›i váºy, ngược lại rất ngá»t ngà o. (dÄ© nhiên, không ngá»t má»›i lạ )
Má»™t từ ThÃch thốt ra, Hà n Ngá»± cà ng thêm trÆ¡ trẽn, dùng miệng giúp nà ng ăn hết cả bát canh. Khuynh Thà nh trên mặt đỠbừng tháºt say lòng ngưá»i, há»n dá»—i ngầu mặt quay Ä‘i không thèm nhìn hắn.
Nà ng vừa tắm xong, trên ngưá»i man mác hương thÆ¡m tinh khiết, dáng vẻ kiá»u diá»…m tươi mát tháºt nhiếp hồn ngưá»i khác.
Hà n Ngá»± ôm chặt lấy nà ng, nóng rá»±c hôn lên môi nà ng, khà n giá»ng há»i. «Thà nh nhi, nà ng… còn Ä‘au không ? »
Nà ng bẽn lẽn nói nhá» xÃu. « Không Ä‘au. » Äau nữa má»›i là lạ.
« Cho ta yêu nà ng được không ? »
Nà ng đỠbừng mặt cúi đầu. « ÄÆ°á»£c. »
Trong mà n độ ấm tăng nhanh, xuân tình phÆ¡i phá»›i, thân ngưá»i nhấp nho. Tráºn yêu tối hôm qua là do không kìm hãm được mà nóng nảy, còn ân ái hiện tại lại là trà n ngáºp nhu tình.
Mây vần mưa vũ qua đi, trong phòng lại yên ắng trở lại.
Khuynh Thà nh hổn hển thở, nằm tá»±a và o ngưá»i Hà n Ngá»±, khuôn mặt nhá» nhắn thấp thoáng mà u hồng, như quả đà o tÆ¡ non vừa chÃn, đôi mắt long lanh nhìn ngưá»i trìu mến.
Hà n Ngá»± hÃt má»™t hÆ¡i hương thÆ¡m con gái cá»§a nà ng, môi không ngừng hôn lên bá» vai trắng.
« Thà nh nhi, nà ng chịu ở bên ta mãi mãi sao ? » Hắn tháºt đã không xa nổi nà ng rồi.
« Trừ phi chà ng bỠthiếp đi. »
Có những lá»i nà y cá»§a nà ng là đủ, hắn ôm thân thể má»m mại yếu Ä‘uối cá»§a nà ng, lòng thấy vô cùng thá»a mãn.
Nà ng bắt đầu rÃu mắt lại. « Thiếp mệt rồi, muốn ngá»§. » Äã biết không thể truy hoan quá độ, nhưng nà ng vẫn không thể kìm chế bản thân. May mà hắn biết nà ng mệt má»i, nên rất ôn nhu vá»›i nà ng.
« Ngá»§ ngoan. » Hắn biết Thà nh nhi cá»§a hắn tháºt mệt má»i, mai sẽ phải tẩm bổ nà ng cho tốt.
Hắn cúi đầu, mỹ nhân trong lòng đã sá»›m Ä‘i gặp Chu công (ngá»§ say). Trên khuôn mặt tuấn mÄ© cá»§a hắn hiện ra ý cưá»i. Mưá»i mấy năm qua hắn chưa từng cưá»i, hắn vốn nghÄ© mình sẽ không bao giá» cưá»i nổi. Gặp được nà ng má»›i biết Ä‘iá»u đó không đúng chút nà o.
***
Lục Tây Lâm (chÃnh là Lục thúc thúc, ÄÆ°á»ng chá»§ Bách Hiểu ÄÆ°á»ng) nháºn được tin Khuynh Thà nh rÆ¡i xuống núi xong láºp tức phát tin tức khắp nÆ¡i, tạo nên má»™t chuyến tìm ngưá»i má»™t cách cấp tốc. Tam đại thế gia, Bách Hiểu ÄÆ°á»ng, Anh Hoa Cung, Thiên Ma Giáo, tất cả Ä‘á»u đưa không Ãt nhân mã kéo tá»›i Hoà ng SÆ¡n, ngay cả ÄÆ°á»ng môn cÅ©ng cho ngưá»i chạy tá»›i. Sống phải thấy ngưá»i, chết phải thấy xác.
Trong má»™t quán trà , má»™t đám ngưá»i giang hồ cháºm rãi trò chuyện.
« Không biết có chuyện lá»›n gì rồi ? Nghe nói rất nhiá»u nhân sÄ© võ lâm chạy tá»›i Hoà ng SÆ¡n. »
« Không phải đại ma đầu nà o đang ẩn cư ở Hoà ng Sơn chứ ? »
« Nếu thế, là kẻ nà o có thể khiến đông đảo nhân sÄ© tụ táºp thế ? »
« Chắc không phải Mộ Dung Nghĩa lão bại hoại của hai nhăm năm trước chứ ? »
« Thôi thôi không biết thì đừng nói linh tinh. Nghe đâu bá»n há» Ä‘á»u là muốn tìm môt gã nà o đó. »
« Gã nà o, là má»™t thiếu nữ, tên gá»i là Äá»™c Cô Khuynh Thà nh. Nghe nói nà ng vô ý rÆ¡i xuống vá»±c núi. Tất cả bá»n há» Ä‘á»u là đang Ä‘i tìm nà ng. »
« Sao ngươi biết ? »
« Biểu đệ cá»§a ta là máºt thám ở phân đưá»ng An Huy cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng, là chÃnh miệng hắn nói cho ta biết. Nghe nói và i hôm trước Lục Tây Lâm ra lệnh phải tìm tiểu nha đầu kia, máºt thám cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng tìm thấy nà ng trong núi đó, bá»n há» phát sinh tranh cãi đánh nhau, khiến nà ng ta rÆ¡i xuống núi. »
« Nha đầu kia là ai thế nhỉ ? »
« Ta không biết, biểu đệ ta cÅ©ng không biết. Hẳn là má»™t nhân váºt rất trá»ng yếu. Nà ng mang há» Äá»™c Cô, ta Ä‘oán hẳn là ngưá»i cá»§a Thần Binh sÆ¡n trang rồi. »
« Hay là con riêng cá»§a Äá»™c Cô Huỳnh nhỉ ? »
« Äừng nói nhảm, hiện giá» tam đại thế gia cùng Bách Hiểu ÄÆ°á»ng giao tình rất tốt, nói chuyện phải cẩn tháºn. Máºt thám Bách Hiểu ÄÆ°á»ng ẩn thân khắp nÆ¡i, không có chá»— nà o không và o được, không có chá»— nà o không có mặt. »
Má»™t cô gái áo xanh ngồi bên cá»a sổ nghe thấy má»i ngưá»i trò chuyện, sắc mặt không khá»i nghiêm trá»ng nặng ná», cái chén trong tay cÅ©ng bị xiết tá»›i sắp vỡ.
« TÃnh tiá»n. » Nà ng mạnh mẽ đứng lên, đặt bạc trên bà n rồi vá»™i vã chạy ra ngoà i.
« Ai da… » Cô gái kia chạy nhanh quá, Ä‘i ra thế nà o chạm phải má»™t kẻ không may mắn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, kêu Ä‘au chÃnh là nà ng, cái gã không tốt là nh kia ngưá»i tháºt cứng quá Ä‘i.
« Tháºt cứng mà , ta Ä‘oán ngưá»i ngươi không phải đúc bằng thép chứ ? » Cô gái xoa xoa cái mÅ©i.
« Cô nương, cô không sao chứ ? » Má»™t thanh âm tháºt dá»… nghe vang lên.
Cô gái ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua khuôn mặt ngưá»i trước mắt, nhất thá»i ngÆ¡ ngẩn. Hắn tháºt sá»± rất tuấn mỹ, khuôn mặt đầy nét nam tÃnh cương nghị, mang theo má»™t khà chất tiêu sái phiêu dáºt, nà ng gặp qua không Ãt nam nhân đẹp trai, nhưng chưa có ai hấp dẫn ánh mắt nà ng như váºy.
« Cô nương. » Giang Vô Vân không khá»i sững sá», cô gái nà y tháºt là đáng yêu. Má»™t đôi mắt trong suốt, đôi môi nhá» hồng hà o diá»…m lệ, cái mÅ©i xinh xinh, da thịt trắng như tuyết, toà n thân tá»a ra má»™t phong thái tháºt mê lòng ngưá»i.
Cô gái hồi phục tinh thần liá»n mỉm cưá»i ngượng ngùng. « Thá»±c xin lá»—i, ta Ä‘ang vá»™i nên đụng và o huynh. »
« Cô nương khách sáo rồi. » Giang Vô Vân ảm đạm cưá»i.
« Cáo từ. » Nà ng không dám nhìn hắn thêm, liá»n vá»™i và ng bá» Ä‘i.
***
« ChÆ¡i xÃch Ä‘u ? » Nhìn thứ trước mắt, Khuynh Thà nh thÃch thú kêu lên, quay đầu lại nhìn Hà n Ngá»±.
Hà n Ngá»± cưá»i mà như không cưá»i nhìn nà ng gáºt gáºt. « Nà ng ngồi lên Ä‘i. »
Khuynh Thà nh nghe theo, liá»n tá»›i ngồi trên xÃch Ä‘u, tay nắm lấy dây thừng, miệng cưá»i tươi như hoa sá»›m. « Thiếp ngồi Ä‘u, chà ng đẩy thiếp nhé. »
« ÄÆ°á»£c. » Hà n Ngá»± bước tá»›i sau lưng nà ng, mạnh mẽ đẩy má»™t cái.
« Ã… » Khuynh Thà nh không ngá» hắn đột nhiên lại đẩy mạnh thế, sợ tá»›i mức hét chói cả tai.
« Ngồi vững. » Hà n Ngự tiếp tục đẩy, cà ng đẩy cà ng bay cao.
« Thiếp sợ a…. » Khuynh Thà nh nắm chặt dây thừng, nhăn hết cả mặt.
« Nếu thế thì nhắm mắt lại. »
Khuynh Thà nh không phản đối, ngoan ngoãn nhắm mắt. Nà ng cảm thấy thân mình bay cao lên, phiêu phiêu trong gió. XÃch Ä‘u không ngừng bay lên, Khuynh Thà nh ngồi trong gió hưởng thụ cảm giác tuỵêt vá»i nà y.
Hà n Ngự thi triển khinh công nhảy lên ngồi cạnh nà ng, kéo một bà n tay của nà ng choà ng qua lưng hắn.
Khuynh Thà nh mở mắt. « Sao chà ng lại lên đây ? »
« Ngồi cùng nà ng. »
Nà ng dá»±a đầu và o vai hắn, khẽ khà ng nói. « Không biết Ä‘u có chứa được sức nặng cá»§a hai ngưá»i không. » Cái Ä‘u nà y vốn là buá»™c trên má»™t cà nh cây, cà nh cây kia nhìn qua không máºp mạp cho lắm.
Bảo miệng nà ng nói gở cÅ©ng không sai chút nà o, nà ng vừa dứt lá»i, rắc má»™t cái, cà nh cây gãy đôi, hai thân mình văng ra cùng lúc. Hà n Ngá»± ôm chặt lưng Khuynh Thà nh, cùng lăn tròn trên cá».
Hà n Ngá»± nằm trên ngưá»i Khuynh Thà nh, âu yếm há»i. « Có bị Ä‘au chá»— nà o không ? »
« Không có không có, là chà ng chạm đất trước mà . » Äúng lúc sắp rÆ¡i xuống đất, Hà n Ngá»± xoay ngưá»i má»™t cái Ä‘em bản thân là m đệm thịt. Hắn có thể để bản thân bị ngã, chứ không nỡ nà o để cô vợ bé nhá» xinh đẹp cá»§a mình ngã Ä‘au được.
« Äừng có cong môi lên thế trước mặt ta. » Tay hắn khe khẽ vuốt ve cánh môi đỠmá»ng cá»§a nà ng.
« Tại sao ? »
« Nà ng cứ cong môi lên thế khiến môi nà ng tháºt là xinh đẹp, là m ta muốn hôn nà ng. »
« Váºy hôn Ä‘i. »
« Ta sợ ngừng không được. »
« Váºy đừng ngừng. »
« Tiểu yêu tinh, nà ng cứ thế sẽ bị ta ăn sạch sẽ đấy. »
« Không vấn Ä‘á», thiếp bị chà ng ăn, má»›i có thể có tiểu yêu tinh tiểu Hà n Ngá»± được. »
« Là nà ng gợi ý đó nha. »
« Theo chà ng thì sao ? »
Cuối cùng hắn cũng bịt lại cái miệng của nà ng, dĩ nhiên là bằng môi mình.
Tà i sản của Tịch Ly
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tịch Ly
02-03-2011, 10:31 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
Lãnh khốc phu quân – 冷酷夫å›
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)
Tác giả: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚
Convert: kwonshin (tà ng thư viện)
Edit/dịch: Lãnh Vân
Tình trạng bản gốc: Hoà n
Tình trạng bản edit: Hoà n
nguồn: http://lanhvan.wordpress.com
Tóm tắt:
Nà ng tháºt sá»± là bất hạnh mà , còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoà i.
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nà ng má»™t cước đá nà ng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoà i Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt là m sao.
Không ổn chút nà o, hắn má»›i cứu nà ng được và i lần, nà ng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà , nà ng vừa bà y tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nà ng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nà ng còn không bằng má»™t kỹ nữ.
Ngoà i miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nà ng, ấy váºy lại ‘ăn’ nà ng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nà ng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà , tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn…
Chương 15 : Cảm tình hỗn loạn
« Äám các ngươi, ngoan ngoãn quỳ xuống không động Ä‘áºy cho ta, chá» lúc nà o lão nương vui vẻ tinh thần thì sẽ thả các ngươi. » Má»™t cô gái mặc quần áo mà u cam ngồi vắt vẻo trên cao, ngạo nghá»… nhìn má»™t đám ngưá»i quần áo lam lÅ©.
Giang Vô Vân vắt dây cương ngá»±a lên chạc cây, tiến và o miếu đổ, chÃnh là nhìn thấy tình cảnh như thế. Hắn là má»™t đại hiệp có tấm lòng chÃnh nghÄ©a cao cả, là m sao có thể để yên cho má»™t nha đầu là m việc xấu chứ.
« Cô nương, xin hãy dừng tay. »
Cô nà ng kia quay đầu lại tức giáºn nhìn hắn. « Không phải việc cá»§a ngươi. »
Là nà ng ta, là tiểu cô nương hai ngà y trước đụng phải hắn trên đưá»ng. Tuy nà ng vá»™i vã bá» Ä‘i, dung mạo nà ng hắn vẫn nhá»› rất rõ.
Một lúc sau cô gái quay đi. « Là ngươi. »
Giang Vô Vân cưá»i cưá»i. « Là ta, mong cô nương thả những ngưá»i đáng thương nà y Ä‘i. »
« Bá»n chúng đâu có đáng thương, chúng Ä‘á»u là … » Cưá»ng đạo (cướp đưá»ng).
Má»™t trong số những kẻ Ä‘ang quỳ thấy có cÆ¡ há»™i được tha liá»n ngắt lá»i nà ng. « Äại hiệp, cứu chúng tôi vá»›i, chúng tôi Ä‘á»u là ăn mà y rất đáng thương, chẳng qua xin cô nương nà y chút tiá»n còm, nà ng không cho thì thôi lại còn khi dá»… chúng tôi. »
Cô gái vừa định nói, Giang Vô Vân liá»n giở giá»ng chÃnh nghÄ©a nghiêm cẩn nói. « Cô nương, bá»n hỠđã đủ đáng thương rồi, cô không nên khi dá»… bá»n há».» Khi dá»… ăn mà y, thú vui nà y cÅ©ng hÆ¡i quá đáng Ä‘i.
« Ta có khi dá»… bá»n hỠđâu ? Ngươi nhìn và o đâu mà bảo thế ? » Cô gái lá»a giáºn trong lòng bốc cao, chẳng qua giáo huấn bá»n cưá»ng đạo má»™t chút, hắn nhúng tay và o là m gì ?
« Äại hiệp, ngà i cứu chúng tôi vá»›i. » Má»™t tên ăn mà y Ä‘ang quỳ lê gối tá»›i chân Giang Vô Vân, vẻ mặt đáng thương giá»±t giá»±t áo hắn.
« Ngươi còn dám nói nhảm sao ? » Cô gái giáºn không chịu được, giÆ¡ chân ra cho hắn má»™t cước.
« Cô nương. » Giang Vô Vân chắn trước mặt tên ăn mà y ngăn nà ng đá tiếp. « Cô tháºt quá đáng. »
« Ta quá đáng đấy, thì sao nà o ? » Nam nhân nà y từ đâu chui ra, nhiá»u chuyện quá Ä‘i.
« Äại hiệp, tiểu nhân van ngà i cứu chúng tiểu nhân Ä‘i. » Thêm má»™t tên ăn mà y nữa lê gối tá»›i ôm đùi Giang Vô Vân, rÆ¡i lệ như mưa cầu khẩn.
« Ngươi… » Cô gái vừa định động thá»§, Giang Vô Vân liá»n chuyển ngưá»i đứng trước mặt tên khất cái kia. « Cô nương à , cô có lòng thương ngưá»i không thế hả ? »
« Ngươi quả tháºt chẳng biết đạo lý gì cả, tránh ra. » Cô gái tức giáºn hét lá»›n.
« Äại hiệp, thả chúng tôi Ä‘i mà . »
« Äại hiệp, còn ở trong tay nà ng, chúng tôi sẽ chết mất không ngá» gì nữa.»
« Äại hiệp, van vỉ ngà i mà . »
Bao nhiêu lá»i cầu khẩn vang trong tai Giang Vô Vân, khiến lòng hắn tháºt là khó chịu. Hắn liếc nhìn khuôn mặt tức giáºn cá»§a cô gái kia má»™t cái rồi lấy ra má»™t thá»i và ng cho má»™t trong số đó, ôn tồn nói vá»›i hắn. « Các ngưá»i mau Ä‘i thôi. »
Và ng ? Tên ăn mà y kia mắt sáng rá»±c, vá»™i và ng nháºn lấy, đứng thẳng lên không quỳ nữa. « Äa tạ đại hiệp. » Hắn ta hẳn là thá»§ lÄ©nh cá»§a đám nà y, nên chỉ cần đá mắt má»™t cái, tất cả đám ăn mà y liá»n chạy ra cá»a.
« Không được đi. » Cô gái chuẩn bị đuổi theo.
« Cô nương. » Giang Vô Vân đảo ngưá»i chặn trước mặt nà ng.
« Äồ ngốc, bá»n chúng không phải ngưá»i tốt mà . » Cô gái đã vá»™i tá»›i mức muốn nhảy dá»±ng lên.
Giang Vô Vân tuyệt không có chút áy náy nà o. « Cô nương, bá»n há» chỉ là má»™t đám ăn mà y đáng thương, cho dù bá»n há» có đắc tá»™i cô chá»— nà o, cô cÅ©ng không nên thấy khổ còn ức hiếp. » Hắn bình sinh rất không thÃch nhìn ngưá»i khác cáºy mạnh hiếp yếu.
Cô gái nghiến răng nghiến lợi. « Ngốc Æ¡i, nhìn bá»™ dạng nhà ngươi thông minh sáng sá»§a là thế, không ngá» dá»… bị lừa như váºy. Bá»n chúng là má»™t đám cướp đưá»ng, vừa rồi có ý bắt cóc ta để cướp. Vừa định dạy dá»— bá»n chúng má»™t chút thì ngưá»i nhà o và o phá đám. Bá»n chúng là cướp mà , ngươi thả bá»n chúng khác gì thả hổ vá» rừng ? »
Giang Vô Vân có chút ngỡ ngà ng. « Bá»n há» là cướp đưá»ng tháºt sao ? » Cướp đưá»ng sao có thể nhìn đáng thương thế chứ ?
« ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, bá»n chúng đóng giả là m ăn mà y cướp bóc ngưá»i Ä‘i đưá»ng. Lần trước qua đây ta đã bị bá»n hắn cướp má»™t lần, lần nà y bá»n chúng lại tái phạm. Äám ngưá»i kia còn không trừng trị, ngươi đã lại… » Lá»a giáºn dữ cá»§a cô gái nà y không phải lá»›n bình thưá»ng, quả tháºt muốn thiêu chết Giang Vô Vân rồi.
« Cô nương, cho bá»n chúng thêm má»™t cÆ¡ há»™i sá»a chữa váºy. » Giang Vô Vân mÆ¡ hồ nháºn ra mình vừa là m má»™t việc vô cùng ngốc nghếch.
Nà ng hừ lạnh má»™t tiếng. « Hừ, cái loại thế gia đệ tá» nhà ngươi tháºt quá ngu ngốc mà . »
« Tại sao ngươi Ä‘i theo ta ? » Tối hôm qua hai ngưá»i đụng và o nhau, Ä‘i thêm hai mươi dặm đưá»ng, hai ngưá»i lại cÅ©ng gặp được nhau.
Giang Vô Vân cưá»i khổ. « Cô nương, ta không Ä‘i theo cô. »
« Thế tại sao ngươi vẫn Ä‘i cùng đưá»ng vá»›i ta ? » Từ tối hôm qua nà ng đã không có cảm tình gì vá»›i hắn rồi.
« Ta vốn định Ä‘i đưá»ng nà y. »
« Ngươi định Ä‘i đâu ? » Nà ng cÅ©ng định Ä‘i đưá»ng nà y.
« Hoà ng Sơn. »
« Ta cÅ©ng Ä‘i Hoà ng SÆ¡n. » Äi tìm Khuynh Thà nh tá»· tá»·.
« Váºy chúng ta cùng đưá»ng. » Giang Vô Vân cưá»i cưá»i. « Váºy cùng nhau Ä‘i nhé, trên đưá»ng còn có ngưá»i há»— trợ. Xin há»i phương danh * cá»§a cô nương là gì ? »
« Mục Tuyết ÄÆ°á»ng. » Kỳ cục, sao lại phải nói cho hắn chứ, nói xong được cái gì. (Tên chị nà y có chữ tuyết trong chữ sương tuyết, đưá»ng là tên má»™t loại cây, gá»— rất dẻo có thể uốn thà nh cung tên, đặt tên cho chị à tức là muốn chị à trong trắng như tuyết và dẻo dai như gá»— cây đưá»ng)
« Giang Vô Vân. »
« Ã, trách sao ta thấy huynh nhìn quen quen, té ra chÃnh là Tân Tuấn Thanh Niên nổi tiếng Giang Vô Vân. » (Là cái bảng Thanh niên má»›i đẹp giai đã nhắc đến ở và i chương trước) Nà ng cưá»i khẩy má»™t tiếng, nhìn hắn má»™t cách đánh giá. « Có Ä‘iá»u huynh ngốc thế, ta còn tưởng huynh có chút lợi hại kìa. »
« Tại hạ vốn không cho rằng mình lợi hại. »
« Có vẻ là không lợi hại chút nà o, mắt nhìn tháºt kém, tháºt khó tin là m sao sau nà y huynh có thể là m Võ lâm minh chá»§ đây. » Ngưá»i trên giang hồ ánh mắt rất lợi hại, không ngá» lại có má»™t gã ngu ngốc như váºy lên là m Võ lâm minh chá»§.
« Mục cô nương, cô có ý với tại hạ sao ? »
« Vô nghÄ©a, không thèm nói vá»›i huynh. » Mục Tuyết ÄÆ°á»ng ra roi quất ngá»±a, cả ngưá»i lẫn ngá»±a láºp tức chạy xa, bá» Giang Vô Vân lại đằng sau.
Giang Vô Vân cưá»i, Ä‘uổi theo sau nà ng. Cô gái nà y rất có cá tÃnh, Ä‘i chung đưá»ng tất sẽ không cảm thấy buồn. Muá»™i muá»™i đã trốn bá» Ä‘i, có Mục Tuyết ÄÆ°á»ng là m bạn hẳn cÅ©ng không tệ. Có lẽ ông trá»i thấy hắn tịch mịch nên cho hắn má»™t ngưá»i bạn đưá»ng chăng.
Khuynh Thà nh hoà n toà n không biết mình đã thà nh ngưá»i nổi tiếng, toà n thế giá»›i Ä‘á»u biết đến tên nà ng. Nà ng là m sao lại nổi danh thế ? ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải được lên TV, chẳng qua là toà n bá»™ các bang phái lá»›n mạnh trên giang hồ Ä‘á»u vì nà ng chạy tá»›i Hoà ng SÆ¡n mà thôi, ai không biết còn tưởng nà ng là má»™t kẻ có dã tâm trốn ở Hoà ng SÆ¡n cần bị tiêu diệt chứ.
Trong lúc má»i ngưá»i vá»™i vã tìm nà ng, nà ng lại Ä‘ang cùng Hà n Ngá»± hưởng thụ thế giá»›i riêng cá»§a hai ngưá»i ở thế ngoại đà o nguyên.
Äà o nguyên cá»§a bá»n hắn tổng cá»™ng có ba gian phòng, má»™t phòng ngá»§, má»™t phòng bếp kiêm là m kho, má»™t phòng Ä‘á»c sách. Hà n Ngá»± thưá»ng tá»›i nÆ¡i nà y tu tâm dưỡng tÃnh, nên thư phòng cÅ©ng rất Ä‘a dạng các loại sách khác nhau, có rất nhiá»u cuốn nà ng còn chưa Ä‘á»c qua. Kỳ tháºt phần lá»›n chúng là do chá»§ nhân trước đây cá»§a căn nhà để lại, Hà n Ngá»± cÅ©ng có bổ sung thêm má»™t chút.
« Chà ng tháºt nghÄ© là phải và o từ vị trà Thanh Long trước ? » Khuynh Thà nh ngồi trên đùi Hà n Ngá»±, trong tay cầm má»™t cuốn sách cổ.
« Äúng thế. » Tiểu thê tá» nhà hắn không những xinh đẹp, lại còn bác há»c Ä‘a tà i, từ lúc tìm thấy má»™t cuốn sách cổ vá» kỳ môn thuẫn giáp trong thư phòng hắn, liá»n mê mẩn vá»›i ngÅ© hà nh bát quái, cả ngà y Ä‘á»u muốn cùng hắn nghiên cứu. Kiến thức cá»§a Hà n Ngá»± Ä‘á»u do sư phụ dạy dá»—, cÅ©ng là má»™t cao thá»§ trong nghá», nhưng cÅ©ng má»›i miá»…n cưỡng có thể nghiên cứu cùng cô vợ nhá». Äúng là phải cảm tạ sư phụ, nếu không hắn sẽ rất mất mặt trước mặt lão bà .
Nà ng gãi gãi tóc. « Tháºt không ? » Nà ng mất kiên nhẫn vứt sách trên bà n. « Ai da, không nghÄ© nữa. » Tráºn pháp nà y nghiên cứu đã nhiá»u ngà y, há» vẫn không tìm ra cách giải tráºn.
« Khuynh Thà nh, nà ng cảm thấy nhà m chán không ? » NÆ¡i nà y yên tÄ©nh phát sợ, cái gì xem qua được Ä‘á»u đã được xem qua, đương nhiên nà ng sẽ nhà m chán.
Khuynh Thà nh lắc đầu. « Không. » Ngón tay nà ng bắt đầu vẽ linh tinh trên ngực hắn. « Có chà ng ở bên, thiếp sao có thể nhà m chán được ? » (Sến quá đi…)
« Muốn xuống núi không ? » Tiểu thê tá» cá»§a hắn không có đồ dùng hà ng ngà y vẫn dùng, phụ nữ nhà ngưá»i ta có gì, nà ng Ä‘á»u không có, cả ngà y chỉ tố diện triá»u thiên.**
« Không cần, thiếp muốn cùng chà ng hưởng thụ thế giới riêng của chúng ta.» Nà ng không cần xuống núi, để bị cha mẹ túm được. Chỉ cần cha mẹ phát lệnh truy tìm nà ng, nà ng tuyệt đối chạy không thoát, nơi nà y vẫn là an toà n nhất.
« Nà ng tháºt sá»± nguyện ý theo ta trải qua những ngà y thế nà y sao ? Lâu ngà y sẽ không thấy buồn sao ? » Tuy nà ng kiên trì nói mình không phải Äại tiểu thư gì hết, nhưng tuyệt đối nà ng là được nuôi dưỡng tốt, liệu nà ng nguyện ý theo hắn sống những ngà y bình thản như thế sao ?
« ÄÆ°Æ¡ng nhiên, thiếp cái gì cÅ©ng có thể tá»± mình là m, nhưng thiếp thÃch những ngà y bình lặng như thế nà y. » Hai mươi năm qua nà ng Ä‘á»u sống như váºy mà . Tuy nhà nà ng không khác gì lầu cao gác lá»›n nhà tiêu chuẩn đại phú há»™, tuy cả nhà nà ng thưá»ng xuyên xuống núi, tuy nà ng vẫn Ä‘eo và ng bạc là m trang sức, nhưng rốt cuá»™c nà ng vẫn là lá»›n lên trong núi mà .
Nghe mẹ nói, tháºt ra nhà nà ng vốn chỉ là má»™t căn nhà gá»— nhá». Lúc nà ng sinh ra, tất cả các thúc thúc a di bá»n há» Ä‘á»u nhà o tá»›i nhà nà ng thăm nom khiến há» không có chá»— nà o ở. Lục thúc thúc liá»n là m chá»§, giúp nhà nà ng xây má»™t toà phá»§ đệ trong núi, còn tặng hết cả đồ dùng ná»™i thất trong nhà . Nà ng vốn cÅ©ng không thÃch mang và ng bạc trang sức, nhưng hà ng năm lúc bá»n há» tá»›i thăm nhà nà ng, Ä‘á»u mang theo rất nhiá»u lá»… váºt, vô cùng lãng phÃ, thà nh má»™t đống lá»™n xá»™n to đùng. Khá»§ng bố nhất là có má»™t lần há» mang tá»›i táºn mưá»i xe quà tặng. Nhà nà ng bảo là ẩn cư, tháºt ra chẳng giống ẩn cư chút nà o. Cuá»™c sống cá»§a ẩn sÄ© không phải rất nhẹ nhà ng thanh bạch sao ? Nhưng nà ng nhìn gia đình nà ng, tháºt không nghÄ© nổi là m sao há» sống nhẹ nhà ng thanh bạch cho nổi. Trừ bá» sống trên núi, còn nhà nà ng sống không khác gì nhà đại phú há»™ trong thà nh hết.
Hắn hôn khẽ lên cái má hồng hồng cá»§a nà ng. « Thà nh nhi, nà ng tháºt vô dục vô cầu ***. » Có má»™t thê tá» như váºy, hắn tháºt sá»± quá may mắn.
« Có, thiếp chỉ cần chà ng. » Bà n tay nà ng áp lên ngá»±c hắn. « Cần nÆ¡i nà y cá»§a chà ng chỉ có duy nhất má»™t ngưá»i là thiếp. »
« Nà ng đã lấp đầy nó rồi, không chứa được ngưá»i thứ hai đâu. »
Nà ng vươn tay ôm lấy cổ hắn, cưá»i như cáo. « Tốt, váºy chúng ta Ä‘i săn thú kiếm đồ ăn Ä‘i. »
« ÄÆ°á»£c. » Truy hồn kiếm cá»§a hắn, gần đây Ä‘á»u biến thà nh dao phay, bị cô vợ nhá» cá»§a hắn mang Ä‘i săn thú hoang kiếm quả dại. Truy hồn dù quan trá»ng, nhưng nụ cưá»i cá»§a giai nhân còn quan trá»ng hÆ¡n. Hắn không thể đốt lá»a gá»i chư hầu khiến giai nhân cưá»i **** , đà nh phải á»§y khuất Truy hồn váºy. Giết ngưá»i rất nhiá»u rồi, giá» Truy hồn Ä‘em ra là m dao giết thú cÅ©ng không sao.
« Thiếp tháºt hạnh phúc. » Ở bên hắn, nà ng cảm thấy má»™t niá»m vui rất là nữ tÃnh, được hắn âu yếm trong lòng bà n tay, che chở, trân ái. Nà ng rốt cục có thể hiểu mẹ nà ng vì sao cái gì cÅ©ng không thiết, chỉ cần có cha. Như mẹ nà ng hay nói, đó chÃnh là ma lá»±c cá»§a tình yêu.
« Äá»u tại ngươi Ä‘á»u tại ngươi. Nếu không phải tại ngươi vá»™i vã Ä‘i đầu thai, ta cÅ©ng sẽ không bá» qua nhà trá» a. » Mục Tuyết ÄÆ°á»ng giáºn dữ mắng má», tay Ä‘em cá»§i kiếm được vứt loạn trên đất, ai oán nhìn gã nam nhi Ä‘ang nhóm lá»a bên kia. Hắn vá»™i Ä‘i đầu thai hay sao ? Lúc còn trong trấn hắn nói chá»— nà o trá» cÅ©ng không hợp ý hắn, phải cố Ä‘i thêm má»™t chút, nà o biết bá»n há» Ä‘i đã hÆ¡n mưá»i mấy dặm, vẫn không thấy má»™t bóng ngưá»i.
Giang Vô Vân buồn cưá»i nhìn nà ng. « Mục cô nương, cô đừng mắng thế, cẩn tháºn khiến bản thân tức thêm. » Sau và i ngà y ở chung, hắn phát hiện ra nha đầu kia tháºt là thú vị, khá giống Thanh Thanh cô nương má»›i gặp má»™t lần.
Mục Tuyết ÄÆ°á»ng sá» sợ bụng, giáºn dá»—i đá đá mấy hòn đá trên đất. « Hừ, Ä‘á»u tại ngươi cả. »
« Mục cô nương, ta vá»™i Ä‘i Hoà ng SÆ¡n, đà nh phải á»§y khuất cô váºy. » Hắn vốn không có ý tách nà ng ra Ä‘i riêng mà .
Mục Tuyết ÄÆ°á»ng đứng dá»±a và o cây cáu bẳn nói. « Vá»™i Ä‘i đầu thai chắc?»
Giang Vô Vân lắc đầu. « Cô nương, ta còn sống sỠsỠthế nà y, không cần đi đầu thai. »
Vẻ mặt Mục Tuyết ÄÆ°á»ng chán nản. « Nói chuyện vá»›i ngươi rõ phà lá»i. » Giang Vô Vân là tân tuấn thanh niên rất nổi tiếng, vì sao nà ng vá»›i hắn không có chút hảo cảm nà o nhỉ ? Giang Vô Vân vẫn có lòng nghi ngại, Thanh Thanh chán ghét hắn, Mục Tuyết ÄÆ°á»ng cÅ©ng chán ghét hắn, không lẽ mị lá»±c cá»§a hắn giảm sút ? Không phải chứ, lúc Ä‘i trên đưá»ng, vẫn có rất nhiá»u nữ nhân ném ánh mắt ngưỡng má»™ tá»›i hắn mà , chỉ có thể nói Thanh Thanh và Mục Tuyết ÄÆ°á»ng không có mắt thưởng thức sắc đẹp mà thôi. (Ack, anh nà y chanh há»i quá !)
« Mục cô nương, cô nghỉ ngÆ¡i má»™t chút đã. » Nà ng mắng suốt nãy giá», khiến lá»— tai hắn sắp ù đặc tá»›i nÆ¡i.
« Hừ. » Mục Tuyết ÄÆ°á»ng lưá»m hắn má»™t cái, tiến và o rừng sâu.
« Mục cô nương, gần đây nhỡ có cưá»ng đạo, cô cẩn tháºn má»™t chút. » Giang Vô Vân buông đá lá»a, vá»™i và ng gá»i vá»›i theo nà ng. Má»™t cô nương xinh đẹp như thế, nhỡ bị bắt sẽ bị ép là m áp trại phu nhân mất. (lo lắng quá cÆ¡ !)
« Không cần ngươi lo, ta sợ quái gì ! » Mục Tuyết ÄÆ°á»ng luyện võ từ nhá», mấy kẻ cưá»ng đạo nho nhỠđó là m gì được nà ng. Vừa dứt lá»i, chợt má»™t con thá» chạy vụt qua trước mắt nà ng. « Thá» ? » Nà ng không kịp nghÄ©, vá»™i thi triển khinh công chạy theo.
Giang Vô Vân thấy giai nhân chạy mất, trong lòng chợt bất an. Nhỡ nà ng gặp nguy hiểm tháºt thì biết là m sao ? Bị bắt là m áp trại phu nhân không phải rất thảm ư ?
« Ôi, tháºt khó bắt quá Ä‘i. » Hắn đã tìm thấy giai nhân, có Ä‘iá»u nà ng Ä‘ang oán giáºn nhìn chằm chằm con thá» trong bụi cá».
Giang Vô Vân khẽ vỗ nhẹ vai nà ng, bịt miệng nà ng lại lắc lắc đầu, không ngừng liếc mắt ra hiệu. Nà ng hồ đồ rồi, hắn khiến nà ng không nói ra tiếng.
Mục Tuyết ÄÆ°á»ng gỡ tay hắn ra nhá» giá»ng nói. « Äó là bữa tối cá»§a chúng ta. »
« Mục cô nương, để ta bắt cho. » Nà ng ngốc như thế, là m sao bắt được.
Mục Tuyết ÄÆ°á»ng lưá»m hắn má»™t cái. « Tại sao ? Là ta phát hiện cÆ¡ mà . »
« Chúng ta Ä‘ua váºy, ai bắt được là thắng. » Giang Vô Vân vẻ mặt giả vá» ngây thÆ¡ lừa gạt.
Mục Tuyết ÄÆ°á»ng không phục, hất cằm lên. « Äua thì Ä‘ua. » Vừa dứt lá»i, thân hình bé nhá» cá»§a nà ng đã phóng ra, Giang Vô Vân cưá»i khẽ Ä‘uổi theo láºp tức.
Mắt thấy tay Mục Tuyết ÄÆ°á»ng chủân bị tóm được con thá», tay hắn liá»n quÆ¡ ra ngăn lại. Con thỠđáng yêu cá»§a nà ng đã nằm gá»n trong tay má»™t kẻ nà o đó.
« Äồ đáng ghét. » Mục Tuyết ÄÆ°á»ng cả giáºn, thò tay qua chụp lại.
Giang Vô Vân vá»™i và ng né tránh, miệng cưá»i khẽ. « Cô nương, ta thắng rồi.»
« Kệ ngươi, là ta phát hiện trước. » Mục Tuyết ÄÆ°á»ng vừa mắng vừa tiếp tục chồm tá»›i.
Giang Vô Vân né tránh nà ng tấn công một cách thoải mái. « Là ta bắt được mà . »
Nà ng phóng ra má»™t chưởng, Giang Vô Vân túm được cổ tay nà ng, nụ cưá»i vô cùng gian trá. Mục Tuyết ÄÆ°á»ng bÄ©u môi. « ÄÆ°á»ng đưá»ng má»™t nam tá» hán lại Ä‘i khi dá»… má»™t tiểu cô nương yếu Ä‘uối, ngươi không biết xấu hổ sao ? »
« Cám Æ¡n cô nương khen ngợi. » Kỳ tháºt Giang Vô Vân cÅ©ng không phải hạng dẻo mồm dẻo lưỡi, cÆ¡ mà đối mặt vá»›i giai nhân, hắn vẫn không nhịn được trêu nà ng. « Cô nương, cô là ngưá»i yếu Ä‘uối tháºt sao ? »
« Hừ. » Mục Tuyết ÄÆ°á»ng giằng tay ra, lui lại và i bước giữ khoảng cách vá»›i hắn. Äá»™t nhiên nà ng trượt chân má»™t cái, cả ngưá»i ngã vá» phÃa sau. « A… » Xong rồi xong rồi, ngã dáºp lưng mất.
Giang Vô Vân theo bản năng vươn tay kéo nà ng lại, nhưng nà ng ngã quá nhanh, trá»ng tâm đã mất, khiến Giang Vô Vân cÅ©ng không may ngã cùng.
Hai đôi môi nhanh chóng dÃnh lại, không lưu chút khe hở nà o. Mục Tuyết ÄÆ°á»ng khẽ chá»›p chá»›p mắt không biết là m sao. Äẩy hắn ra cÅ©ng không xong, không đẩy ra cÅ©ng không xong. (Sao không xong nhỉ ? hị hị…)
Nà ng tháºt má»m mại nha, nằm trên ngưá»i nà ng tháºt là thoải mái nha. Kẻ chÃnh nhân quân tá» Giang Vô Vân giá» phút nà y trong đầu lại trà n ngáºp những ý tưởng vô cùng xấu xa.
Nà ng không thở nổi, rốt cuá»™c là m sao bây giá» ? Mặt nà ng tháºt là nóng, tim Ä‘áºp cÅ©ng nhanh, là nà ng bị bệnh rồi sao ? (Vầng, chị bị bệnh rồi, bệnh iu đó )
Chá» hôn đã Ä‘á»i, Giang Vô Vân má»›i xấu hổ tách môi ra. « Xin lá»—i… » Thân mình hắn còn nằm đè lên ngưá»i ta.
Hắn cứ nghÄ© nà ng sẽ ngoác miệng ra mắng, ai ngá» nà ng chỉ đỠmặt nhá» giá»ng nói. « Không vấn đỠgì. » Ngưá»i nà y chiếm tiện nghi cá»§a nà ng, sao nà ng lại khách khà vá»›i hắn thế chứ ?
Con thá» nằm giữa hai ngưá»i bá»n há» bị ép tá»›i thở không nổi, liá»n ngá» nguáºy phản đối. Giang Vô Vân liá»n hồi phục ý thức vá»™i vã đứng lên.
Mục Tuyết ÄÆ°á»ng phá»§i phá»§i quần áo, nhìn thấy con thá» nhỠđáng thương. « Chúng ta đừng ăn thịt nó được không ? »
Giang Vô Vân Ä‘em con thỠđặt và o lòng nà ng. « Nghe lá»i cô. »
Mục Tuyết ÄÆ°á»ng khẽ nói cảm Æ¡n, rồi đặt con thá» xuống đất mỉm cưá»i nói. « Thá» con, ta cứu ngươi má»™t lần, không có lần thứ hai đâu. Mau vá» nhà đi. » Thá» con như hiểu lá»i nà ng, liá»n chạy Ä‘i, biến mất và o trong bóng đêm.
« Tuyết ÄÆ°á»ng, nà ng tháºt sá»± thiện lương. » Hắn vô tình gá»i tên nà ng, cả hai Ä‘á»u không để ý tá»›i chi tiết nà y.
Mục Tuyết ÄÆ°á»ng tim chợt động, vì sao bây giá» nà ng nhìn hắn lại thấy thuáºn mắt hÆ¡n nhỉ ? Nà ng nhất định sinh bệnh rồi.
Nà ng cố gắng cưá»i má»™t cách thoải mái. « Ta không há» thiện lương, chỉ là không đói mà thôi. » Äúng lúc nà y, cái bụng phản chá»§ cá»§a nà ng chợt réo má»™t cái, rất không hợp lúc.
Giang Vô Vân thú vị nhìn nà ng. « Tháºt không đói sao ? » Dám trêu nà ng ? Mục Tuyết ÄÆ°á»ng liá»n lè lưỡi trêu hắn. « Äói thì sao nà o ? »
« Ta có mang lương khô. »
« Tháºt không ? Ta muốn ăn. » Mục Tuyết ÄÆ°á»ng nhảy tá»›i bên ngưá»i hắn, nắm lấy tay hắn kéo Ä‘i. « Chúng ta mau vá» thôi. »
Giang Vô Vân cúi đầu, nhìn thấy bà n tay nà ng đang nắm lấy bà n tay to của hắn, một dòng nước ấm chợt lan ra trong lòng. Khuôn mặt thanh tú của Thanh Thanh, bỗng ngà y cà ng trở nên mơ hồ trong đầu hắn !
Chú thÃch :
* Phương danh 芳å : Phương là hương thÆ¡m, danh là tên, phương danh thưá»ng là má»™t cách gá»i tôn trá»ng vá»›i tên cá»§a má»™t ngưá»i con gái trẻ.
** Tố diện triá»u thiên ç´ é¢æœå¤© : mặt không trang Ä‘iểm gặp quân vương, ý chỉ việc không trang phục đẹp cho ngưá»i khác ngắm.
*** Vô dục vô cầu æ— æ¬²æ— æ±‚ : chỉ má»™t ngưá»i không có tham vá»ng, không đòi há»i gì nhiá»u.
**** Äây là má»™t Ä‘iển tÃch cổ, vá» má»™t trong các mỹ nhân Trung Quốc là Bao Tá»±. Chu U Vương vì say mê nà ng nhưng chưa bao giá» thấy nà ng cưá»i, liá»n ra lệnh ai có thể khiến nà ng cưá»i sẽ được thưởng ngà n lạng và ng. Quắc công Thạch Phá»§ liá»n tâu vá»›i vua, hiến kế đốt lá»a trên các đà i dầu vốn dùng để báo hiệu có giặc cho chư hầu đến cứu. U vương liá»n là m theo, quân chư hầu các nước thấy có lá»a hiệu liá»n chạy tá»›i, biết bị lừa liá»n ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Bao Tá»± nhìn thấy vẻ mặt bá»n há» liá»n cưá»i lá»›n. U vương vô cùng hoan hỉ liá»n lặp lại và i lần. Cho tá»›i khi có giặc tá»›i tháºt, lá»a hiệu không khiến được chư hầu tá»›i nữa vì há» sợ lại bị lừa. U vương thua tráºn mang theo Bao Tá»± và con trai chạy trốn nhưng bị quân giặc Ä‘uổi giết chết. Bao tá»± bị vua giặc mang vá» cung mua vui. Sau nà y quân nhà Chu tụ há»p giết được giặc, Bao Tá»± thắt cổ tá»± vẫn.
Tà i sản của Tịch Ly
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tịch Ly
Từ khóa được google tìm thấy
..lanh khoc , àâòîìîáèëÿ , âèäåî , âèäåîíàáëþäåíèå , àëåíà , âèçèòêà , áèëàí , àíàñòàñèÿ , àíòèêâàðèàò , áûòîâàÿ , âÿçàíèå , benh tinh cua nang , êàäåòñòâî , ëîãîòèï , êîíêóðñû , êîìïüþòåð , êîìñîìîëåö , èíôîðìàòèêà , êóëèíàðíûå , ìàëüäèâû , ìàñëåíèöà , ïåòåðáóðãà , ïàòðèîò , ïåðåâîäîâ , íàðàùèâàíèå , ïåðìü , íîêèà , ïîëèòîëîãèÿ , íîóòáóê , ïî÷òîâûå , îñòðîâ , îòçûâû , ïóëêîâî , ïðàâäà , ïðèêîëüíûå , îðõèäåÿ , lãnh khôÌc phu quân , lanh khôc phu quân , lanh khoc phu nhan , lanh khoc phu quan , lanh khoc phu quan 4vn , lanh khoc phu quan hoan , lao cong lanh khoc , lãnh khốc phu quân , ñâàäüáà , ñêàéëèíê , ñëóæáà , ngôn tình sở sở , ñïîðòà , ñîòîâèê , ñòàëüíûå , ñòàòü , ñòðàõîâûå , òåëåôîíû , óãëîâûå , òåêñò , òåòðèñ , õëàìèäèîç , òèìàòè , òóðèçì , ðîñòåëåêîì , øàíñîí , øîêîëàäå