05-04-2012, 09:35 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 11: Tình tố dưới trăng.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Vương Thá»§ Thà nh có chút men rượu nên nói chuyện rất hưng phấn, khiến cho Hòa Thân vô cùng nháºp tâm, khâm phục, lúc cảm thán mình tuổi Ãt vô tri, lúc lại ngạc nhiên vá»›i chi thuáºt ngá»± nhân cao thâm khó dò.
Vương Thá»§ Thà nh lúc nà y đã say liêng phiêng rồi, thấy Hòa Thân có hứng vá»›i chuyện trong quan trưá»ng như thế, lại muốn ra ngoà i rèn luyện má»™t chuyến, nên bắt đầu lấy tư cách tiá»n bối, cÅ©ng quên mất bá»™ dạng mình ban đầu nguy cấp như kiến trên chảo nóng mà không có đối sách gì, nói vá»›i Hòa Thân: “ Má»™t khi… má»™t khi Hòa công tá» quyết định ra ngoà i rèn luyện, thì ta có ngưá»i tin cáºy bên Hà Nam, ta sẽ viết cho công tá» má»™t lá thư tiến cá», công tá» có thể đến Hà Nam nương nhỠông ta, hãy rèn luyện mình má»™t thá»i gian ở chá»— ông ta, sẽ rất có Ãch cho công tá» sau nà y là m quan… nói đến Triệu Nhân NghÄ©a, ta còn là ân nhân cứu mạng cá»§a ông ta. Năm đó Lạc Tôn SÆ¡n bệnh nặng ngã trên đưá»ng, ta thấy ông ta đáng thương má»›i kéo vá» nhà , sau khi khá»i bệnh còn cho ông ta ở lại nhà ta Ä‘á»c sách, sau đó trúng nhị giáp tiến sÄ©, hai hôm trước gá»i thư cho ta nói Ä‘ang thiếu má»™t chân ở huyện nha Huỳnh Dương..â€
Vương Thá»§ Thà nh vừa nói vừa để cho Hòa Thân tá»± tiện, còn ông ta Ä‘i và o thư phòng viết thư tiến cá», Hòa Thân cứ nghÄ© Vương Thá»§ Thà nh Ãt ra cÅ©ng sẽ tiến cá» hắn vá»›i tri phá»§, không ngá» chỉ là huyện lệnh, đúng lúc Ä‘ang cụt hết hứng thì thấy Lưu Toà n đứng bên cạnh dùng khuá»·u tay huých hắn, định thần lại má»›i phát hiện thấy Vương VÅ© Châu đã rá»i khá»i chá»— ngồi, Ä‘ang đứng thất thần bên ngá»n núi giả trong sân, má»™t cÆ¡n gió thổi qua, váy áo cá»§a Vương VÅ© Châu thoáng tung bay, toát ra vẻ mông lung thần bÃ, đúng là lay động lòng ngưá»i.
Hòa Thân nghÄ© dù sao Vương Thá»§ Thà nh cÅ©ng mất má»™t lúc má»›i viết xong thư tiến cá» cho nên vá»™i đứng dáºy Ä‘i theo.
Vương VÅ© Châu Ä‘ang đứng bên gốc cây mai bên hòn núi giả, nhìn đỠđẫn và o bầu trá»i chi chit sao, dưới ánh trăng, bên cây mai, nà ng dưá»ng như Ä‘ang có mấy phần ưu sầu, mấy phần chỠđợi, trong mắt hình như có mấy phần tâm tư , hình như Ä‘ang nghÄ© vá» Ä‘iá»u gì đó, toát ra vẻ đẹp buồn bã. Vương VÅ© Châu thấy Hòa Thân Ä‘i tá»›i, quay đầu lại miá»…n cưỡng cưá»i: “ Hòa công tá» hôm nay tá»u lượng khá quáâ€
Hòa Thân đột nhiên bị câu nói nà y cá»§a Vương VÅ© Châu là m cho mÆ¡ hồ, hắn không biết hôm nay hắn đã uống nhiá»u rồi nói gì quá đáng hay là m gì quá thất thố, mặt đỠlên giải thÃch: “ Hòa Thân không giá»i uống rượu, đêm nay có chút lá»— mãng xin tiểu thư đừng tráchâ€
Không ngá» Vương VÅ© Châu lại báºt cưá»i, nÅ©ng nịu nói: “ Ta sao dám trách ân nhân cứu mạng ta chứ? Hòa công tá», nay ta xin được nói câu cảm Æ¡n trước mặt Hòa công tá»â€
Hòa Thân nghe xong khẽ cưá»i nói: “ VÅ© Châu tiểu thư không cần khách khÃ, Hòa Thân cÅ©ng thấy Vương Tam Nhi quá giảo hoạt, chuyện nà y không chấp nháºn đượcâ€
Vương VÅ© Châu lấy tay vuốt ve má»™t đóa hoa mai bên cạnh, nói nhẹ: “ Hòa công tá», chúng ta đừng nhắc đến hắn ta được không? Hòa công tá», không lẽ nam nhi các vị khi ngồi vá»›i nhau chỉ có thể nói đến những chuyện thăng quan phát tà i hay sao?â€
Hòa Thân Ä‘ang suy Ä‘oán tâm trạng cá»§a Vương VÅ© Châu đột nhiên nghe cô há»i thế, láºp tức thấy hoảng loạn, sững ra không biết nên trả lá»i như thế nà o.
Vương VÅ© Châu phì cưá»i, vẻ mặt u uất đột nhiên biến mất hết, ánh mắt còn sáng hÆ¡n những vì sao trên trá»i, nói: “ Lần đầu gặp Hòa công tá», đã thấy Hòa công tá» rất cởi mở, nhất định là ngưá»i tiếu ngạo thiên hạ, không ngá» lại hứng thú vá»›i con đưá»ng cầu quan, đúng là khiến ngưá»i ta cảm thánâ€
Hòa Thân muốn nói tâm tư vá»›i cô, nhưng lúc nà y sao có thể nói được, nên sững ngưá»i ra đáp: “ Vương tiểu thư không thÃch ngưá»i là m quan?â€
“Không chỉ là không thÃch, mà rất ghét, những chuyện hiếm thấy nhất trên Ä‘á»i nà y chÃnh là những chuyện do bá»n là m quan là m†Vương VÅ© Châu cưá»i nhạt nói.
Hòa Thân thấy Vương VÅ© Châu ghét quan thế, nghÄ© lại ánh mắt ban nãy trên bà n rượu cá»§a cô, nên muốn nói chá»§ đỠgì đó nhẹ nhà ng chút để phá vỡ không khà ngại ngùng lúc nà y, cho nên cưá»i: “ Thế Vương tiểu thư thÃch ngưá»i thế nà o? Thương nhân, ngưá»i Ä‘á»c sách, hay là nông dân trồng ruá»™ng, hay là tiá»u phu đốn cá»§i?â€
Hòa Thân vừa nói xong thì thấy hình như lá»i cá»§a mình có chút quá đáng, lại há»i trá»±c diện má»™t cô gái thÃch ngưá»i thế nà o, ở thế kỉ 21 thì được, nhưng ở thá»i đại nà y không biết có phù hợp hay không. Nhưng Vương VÅ© Châu không nổi giáºn, ngẩng đầu ngắm trăng, cháºm rãi nói: “ Tôi không ngá» tên Vương Tam Nhi kia lại biến thà nh kẻ vô lại thế, cho dù hắn có là m quan, tôi cÅ©ng không thể lấy hắnâ€
Hòa Thân thấy Vương VÅ© Châu không tức giáºn, còn nhân cÆ¡ nà y nói vá» quan niệm yêu đương cá»§a cô, đột nhiên thấy gan to hÆ¡n hẳn, bèn thăm dò: “ Thế Vương cô nương muốn gả cho ngưá»i như thế nà o?â€
Vương VÅ© Châu không thẹn thùng như Hòa Thân tưởng tượng, mà đáp rất nhẹ nhà ng: “ Sau khi tôi có Ä‘á»c Ãt sách gặp Ãt chuyện, đã thá» là sẽ không gả cho ngưá»i là m quan, quan triá»u Äại Thanh không phải là quan, mà toà n là nô tà i, đại quan là đại nô tà i, tiểu quan là tiểu nô tà i, má»™t khi là m đến phong cương đại lai, quan lá»›n thì sao, không phải là ngoắt Ä‘uôi trước mặt chá»§ mua vui hay sao, tôi cÅ©ng không gả cho thương nhân, thương nhân trá»ng lợi, vợ con bằng hữu trong mắt thương nhân chỉ là thương phẩm hà ng hóa, lúc có giá trị cao nhất hắn cÅ©ng sẽ không do dá»± bán Ä‘i, ngưá»i Ä‘á»c sách cà ng không, Ä‘á»c sách là vì gì, chẳng phải là muốn Ä‘i hầu hạ chá»§ hay saoâ€
Hòa Thân không ngá» cô gái có dụng mạo như tiên thế nà y, ná»™i tâm lại tá»± tin và cao ngạo thế, hắn nghe thấy những lá»i nà y rất có cá tÃnh, ngạc nhiên phụ há»a nói: “ Vương tiểu thư đúng là kiến thức hÆ¡n ngưá»i, tôi vô cùng đồng cảm, vừa rồi những lá»i nói trên bà n rượu tháºt không phải là lá»i nói thá»±c tâmâ€
“Tôi biết Hòa công tá» không phải là ngưá»i trục lợi, Hòa công tá», công tỠđã nháºn được cái túi nhá» cá»§a tôi chưa?†Vưỡng VÅ© Châu chuyển chá»§ đỠhá»i.
Hòa Thân thấy Vương VÅ© Châu rất cởi mở, vừa rồi còn nói ngưá»i là m quan đáng ghét như thế nà o, lại nói đến ba loại ngưá»i không gả, sao tá»± dưng lại Ä‘i há»i chuyện nà y, Ä‘iá»u nà y tháºt khiến hắn vốn cho mình là tư duy nhanh nhạy cÅ©ng phải có chút không đỡ nổi.
NghÄ© đến váºt báu đẹp đẽ thưá»ng Ä‘eo bên ngưá»i Vương VÅ© Châu, Hòa Thân trong lòng thấy mấy phần hoang mang, chưa kịp mở lá»i, đã thấy nóng hết mặt, hắn thầm mắng bản thân: “ Hòa Thân Æ¡i Hòa Thân, ngươi yêu đương trong trưá»ng đại há»c ở thế kỉ 21, vô cùng hoà ng tráng, ngươi biến thà nh da mặt má»ng hÆ¡n má»™t cô nương từ khi nà o thế?†Hắn định thần lại rồi lấy lại sắc mặt đáp: “À, cái túi mà u hồng, ta nháºn được rồi, tuy nhiên Hòa Thân sao dám nháºn lá»… váºt mà Vương tiểu thư quý trá»ng đến thế, món đồ nà y nên trả lại cho tiểu thư†Nói xong móc ra từ trong ngá»±c cái túi mà u hồng, bước lên trước nhét và o tay Vương VÅ© Châu.
Vương VÅ© Châu thấy Hòa Thân nhét cái túi và o tay mình, lá»™ vẻ thất vá»ng, sững sá» há»i: “ Hòa công tá» không lẽ không thÃch hay sao?â€
“Không…không, ta chỉ là m được chút chuyện nhá», không nên nháºn trá»ng lá»… cá»§a tiểu thư như thếâ€
“Chuyện Hòa công tá» là m mặc dù nhá», nhưng lại cứu Vương VÅ© Châu ra khá»i biển lá»a, ta tặng công tá» món đồ nà y không phải để cảm Æ¡n mà là tháºt lòng tương tặng†Vương VÅ© Châu đáp nhẹ
Hòa Thân thầm rung lên, tháºt lòng tương tặng?
Lúc nà y Vương Thá»§ Thà nh đã viết xong lá thư, ra khá»i thư phòng thấy con gái và Hòa Thân đã rá»i khá»i chá»— ngồi, Ä‘ang đứng má»™t góc trong sân, nhìn nhau lặng lẽ, nhất thá»i không biết là m thế nà o má»›i tốt, Ä‘ang lúc do dá»± thì Lưu Toà n nói: “ Thiếu gia, thư tiến cá» Vương đại nhân viết xong rồiâ€
Äúng lúc Hòa Thân quay lưng lại, thì Vương VÅ© Châu thuáºn thế nhét túi và o trong tay hắn, cô cưá»i rồi quay vá» phòng mình. Hòa Thân sững ra, vá»™i nhét cái túi và o trong ngá»±c, quay đầu lại thấy đôi mắt đầy tình ý cá»§a Vương VÅ© Châu đột nhiên hiểu ra tấm thâm tình cá»§a Vương VÅ© Châu vá»›i mình.
Trở vá» bà n rượu, Hòa Thân đã tỉnh khá»i cÆ¡n má»™ng tình, nói vá»›i Vương VÅ© Thà nh: “ Vương đại nhân, vừa rồi có mấy câu muốn nói vá»›i tiểu thư, nên tìm chá»— yên tÄ©nh, khiến Vương đại nhân phải chá» lâu rồiâ€
“Không có, không có†Vương Thá»§ Thà nh thuáºn tay đưa lá thư cho Hòa Thân, nói: “ Äây là thư tá»± tay ta viết gá»i huyện lệnh Huỳnh Dương, nếu có Ãch cho Hòa công tá», thì coi như lão già nà y cÅ©ng đã báo đáp được chút đại ân cá»§a Hòa công tá» rồiâ€
Hòa Thân nháºn lá thư, liên mồm cảm Æ¡n, bá» và o gấu áo nói: “ Vừa rồi tại hạ có nói vá»›i Vương tiểu thư, mấy ngà y nay hạn chế ra ngoà i, cần dùng thứ gì, có thể cho tiểu Viện ra ngoà i mua, qua má»™t thá»i gian, sẽ không có chuyện gì nữa. Vương đại nhân, ngà i cÅ©ng nên chú ý, vì tại hạ thấy tên Vương Tam Nhi cÅ©ng không phải là cây đèn thiếu dầu, khi hắn hiểu ra, có thể lại gây sá»±, tên Vương Tam Nhi nghiện thuốc thà nh táºt, đã đến bước khó mà quay lại, lúc nà y hắn không dám báo quan, là vì triá»u đình Ä‘ang tra xét nghiêm cấm nha phiến, má»™t khi biết hắn hút nha phiến, đương nhiên sẽ trị tá»™i, cho nên hắn đà nh ngáºm miệng, đợi qua ngà y hôn ước đã định, nếu hắn lại Ä‘i nói báºy, đương nhiên cÅ©ng không ai tin hắn nữaâ€
Vương Thá»§ Thà nh liên mồm nói “phải†hắn còn muốn má»i Hòa Thân uống mấy ly nhưng đêm đã khuya, Hòa Thân liá»n đứng dáºy cáo từ.
Nhìn theo Hòa Thân đã Ä‘i xa, lại nghÄ© đến con rể nháºn trước đây là Vương Tam Nhi, khuôn mặt Vương Thá»§ Thà nh xuất hiện nụ cưá»i nhạt khiến ngưá»i khác khó mà nháºn ra…
Lưu Toà n Ä‘ang Ä‘i đột nhiên chạy vá»™i lên hai bước đến trước mặt Hòa Thân nói: “ Thiếu gia, nô tà i thấy lá»i thiếu gia vừa nhắc nhở Vương đại nhân là rất đúng, cần phải đỠphòng tên Vương Tam Nhiâ€
Hòa Thân thấy lá»i nà y có chút huyá»n hoặc, khó nắm bắt, láºp tức dừng bước há»i: “ Là thế nà o, Vương Tam Nhi là m sao?â€
“Kì thực không có gì, tuy nhiên sau khi tiểu nhân đoạt đươc tỠhôn ước, Vươn Tam Nhi vừa hút thuốc vừa nói với tiểu nhân một câu†Lưu Toà n chớp mắt nói.
“Nô tà i chó chết nhà ngươi, hắn nói gì?†Hòa Thân trợn mắt há»i.
  
Hắn nói: “ Hình như các ngươi đến đây vì tá» hôn ước cá»§a ra†Lưu Toà n há»i.
“ Hình như các ngươi đến đây vì tá» hôn ước cá»§a ra†Hòa Thân nhắc lại lá»i Lưu Toà n, thấy không an tâm, khiến hắn tá»± dưng rùng mình á»›n lạnh.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
05-04-2012, 09:36 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 12: Dẫn lá»a lên ngưá»i.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Món đồ thiếp thân kia cá»§a Vương VÅ© Châu khiến cho Hòa Thân cứ ngồi nhà ngắm liá»n trong mấy ngà y. Tối hôm đầu tiên xem chán dưới ánh đèn rồi, nắm mÄ© ngá»c trong tay Ä‘i ngá»§, ngà y thứ hai lại và o thư phòng giở ra xem cả ngà y, tối đến phải đặt cạnh tim má»›i ngá»§ được, đến trưa hôm thứ ba Hòa Thân dưá»ng như má»›i tỉnh dáºy, có gì đẹp hÆ¡n mÄ© ngá»c cá»§a Vương VÅ© Châu chứ. Cứ nghÄ© thế, Hòa Thân đứng ngồi không yên, bắt đầu thấp thá»m là m sao gặp được Vương VÅ© Châu, có mấy cÆ¡ há»™i lại gần nà ng, nhưng nói có dá»… đâu, Hòa Thân nằm trên giưá»ng vắt óc suy nghÄ© hồi lâu, cÅ©ng không nghÄ© được cách gì thá»a đáng hợp lý.
Ä‚n xong cÆ¡m trưa, Hòa Thân và Lưu Toà n cùng luyện chưởng quyá»n, hắn biết Lưu Toà n lắm mưu Ä‘ang định há»i Lưu Toà n xem chuyện nà y nên là m như thế nà o, còn chưa dám mở mồm, thì thấy lão Lưu chạy vá»™i lại, vừa chạy vừa la: “Thiếu gia, thiếu giaâ€.
Hòa Thân thấy lão Lưu hấp ta hấp tấp, nên trừng mắt, há»i: “Lão Lưu, không phải ta bảo ông rồi sao, ông bao nhiêu tuổi rồi mà còn hấp ta hấp tấp thếâ€
Lão Lưu hai hôm trước được Hòa Thân thưởng cho 50 lạng bạc Ä‘ang muốn láºp công, là m vui lòng thiếu gia, cho nên hấp tấp đến, nói: “ Thiếu gia, ngoà i cá»a, có má»™t cô nương nói muốn gặp thiếu giaâ€
  
“Cô nương†Hòa Thân đơ ngưá»i, không lẽ là VÅ© Châu, hắn không còn muốn mắng Lão Lưu nữa mà láºt Ä‘áºt Ä‘i ra cá»a, nhìn Ä‘i, thì ra là a hoà n Tiểu Viện cá»§a Vương VÅ© Châu, nhìn thấy cô tiểu mÄ© nữ, Hòa Thân thấy hưng phấn: hay là VÅ© Châu cô nương bảo a hoà n truyá»n đạt Ä‘iá»u gì?
Tiểu Viện Ä‘ang đứng trên báºc thầm đợi Hòa Thân, thấy hắn Ä‘i ra, vá»™i vã nói lá»›n: “ Hòa công tá», ngà i mau qua đây, nô tì có chuyện gấpâ€
Hòa Thân sững ngưá»i, nhìn Ä‘iệu bá»™ Tiểu Viện dưá»ng như không phải là truyá»n lá»i Vương VÅ© Châu, mà là gặp chuyện gì cấp thiết, khuôn mặt đỠbừng, đôi mắt mở to, hắn vá»™i vã chạy đến há»i: “ Tiểu Viện, có chuyện gì và o nhà nóiâ€
“Hòa công tá», không kịp nữa rồi, tiểu thư nhà chúng tôi sáng hôm nay đã Ä‘i thắp hương ở núi Thà nh Hoà ng rồi…†Tiểu viện lo lắng đến mức toà n thân run lên, xem ra không biết nên nói từ đâu.
Hòa Thân khi nghe Vương VÅ© Châu lên miếu thắp hương, trong lòng khấp khởi, sao Vương VÅ© Châu lại Ä‘i thắp hương, lần trước là cầu pháºt đừng gả cô cho Vương Tam Nhi, nay không lẽ Ä‘i thắp hương xin pháºt phù há»™ cho cô lấy được mình? Nhưng Tiểu Viện coi bá»™ lo lắng sắp khóc rồi.
Hòa Thân thấy thế không biết rốt cuá»™c ra sao, hay là gặp cưá»ng đạo rồi, hắn bá»—ng sợ hãi há»i: “ Tiểu viện, cô đừng căng thẳng, nói từ từ thôi, rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì?â€
“… Nô tì không thể không lo được, khi chúng tôi Ä‘i thắp hương quay vỠđến nhà thì ngưá»i nhà chết rồi, lão gia chúng tôi cÅ©ng bị ngưá»i ta giết chết rồi†Tiểu Viện khóc.
“A!†Hòa Thân ngay láºp tức hiểu ra đã có chuyện, láºp tức dẫn Tiểu Viện và o thư phòng, cho cô uống nước rồi bắt đầu há»i đã có chuyện gì.
Tiểu Viện nghÄ© tá»›i nghÄ© lui cÅ©ng không biết nên nói thế nà o cho hắn hiểu, đây là chuyện lá»›n nhất mà cô từng gặp trong Ä‘á»i, đã vượt qua khả năng chịu đựng cá»§a cô, cho nên chỉ có thế nói những gì cô thấy: “ Lão gia nhà chúng tôi nghe nói bị ngưá»i cá»§a Vương Tam Nhi dùng Ä‘ao chém chết, bá»n chúng còn nói muốn giết tiểu thư nhà chúng tôi, tiểu thư chúng tôi Ä‘ang trốn ngoà i thà nh, bảo tôi đưa thư đến cho Hòa công tá», nói Hòa công tá» cần phải đỠphòngâ€
Vương Tam Nhi? Hòa Thân rùng mình, hắn ý thức được chuyện nà y không đơn giản như VÅ© Châu nói, nên vẫy tay gá»i Lưu Toà n đến dặn dò mấy câu, chỉ thấy Lưu Toà n quay lưng Ä‘i như chạy.
“…tiểu thư nói, Hòa công tá» cÅ©ng Ä‘i trốn Ä‘i, nói ngưá»i cá»§a Vương Tam Nhi nói không chừng còn gây chuyện vá»›i ngà i†Tiểu Viện nói không đầu không cuối.
“Tiểu Viện, rốt cuá»™c là ngưá»i nà o cá»§a Vương Tam Nhi? Tiểu thư nhà cô đã trốn ở đâu rồi?†Hòa Thân đứng ngồi không yên nhưng hắn cÅ©ng biết, tiểu cô nương 14 tuổi qua biến cố lá»›n thế nà y, căn bản không cách nà o bình tÄ©nh lại được.
“Tôi cÅ©ng không rõ, khi tôi và tiểu thư vừa và o nhà , thì thấy toà n bá»™ ngưá»i nhà bị giết chết, đầu lão gia còn lăn đến má»™t góc sân, lúc đó tôi sợ đỠmặt ra, tôi được tiểu thư dìu ra khá»i nhà â€
Trong thá»i gian Hòa Thân là m cho Tiểu Viện dần nhá»› lại những chuyện đã xảy ra, thì Lưu Toà n thở phì phò quay vá», nhìn thấy Hòa Thân không còn để ý gì đến quy tắc, nắm lấy tay Hòa Thân nói: “ Thiếu gia, không xong rồi, chúng ta mau chạy Ä‘i, xảy ra chuyện lá»›n rồiâ€
Lưu Toà n mặc dù còn trẻ, bình thưá»ng hay nói khoác, nhưng không phải là đứa gặp chuyện là run rẩy, nay lại sợ đến thế Hòa Thân biết lần nà y chắc chắn rắc rối to rồi.
Lúc nà y Tiểu Viện đã rót má»™t chén trà mát cho Lưu Toà n, Lưu Toà n tu má»™t hÆ¡i nói: “ …,Thiếu gia, Vương đại nhân… Vương đại nhân bị hai ca ca cá»§a Vương Tam Nhi giết chết rồi…:â€
“Ca ca của Vương Tam Nhi, hai tên tiểu tỠtừ sau khi cha chúng bị chém đầu đã bị giải và o quân Tây Nam phục vụ rồi sao? Sao lại ra được†Hòa Thân cà ng ngà y cà ng thấy hồ đồ.
“Thiếu gia, chúng ta nhanh chạy Ä‘i, cụ thể trên đưá»ng tiểu nhân sẽ nói†Lưu Toà n chạy lại nắm lấy tay Hòa Thân, định lôi hắn Ä‘i.
Hòa Thân giãy tay khá»i tay Lưu Toà n, trừng mắt, mắng: “ Lưu Toà n, ta vốn hi vá»ng ngươi ra ngoà i nghe ngóng xem có chuyện gì, không ngá» ngươi quay vá» còn chưa đặt mông xuống, đã lôi ta chạy, chạy gì mà chạy, có chuyện gì ghê gá»›m, không lẽ chỉ má»—i chúng ta chạy còn lá»›n bé trong nhà không quan tâm hay sao? Tiểu tá» ngươi mau đứng lại cho ta, ngồi xuống ghế kể rõ rà ng cho ta những chuyện ngươi nghe ngóng được, Ä‘i hay ở, không phải ngươi nói mà đượcâ€
Lưu Toà n bình tÄ©nh lại, liá»n kể lại đầu Ä‘uôi sá»± tình.
Thì ra Hòa Thân Ä‘oạt được tá» hôn ước, Vương Thá»§ Thà nh còn sợ Vương Tam Nhi đến gây sá»± nên còn dồn Vương Tam Nhi và o chá»— chết cho nên hôm sau đã đến phá»§ Thuáºn Thiên cáo trạng, nói Vương Tam Nhi gây chuyện, hãm hại con gái mình từng có hôn ước vá»›i hắn, là m bại hoại thanh danh cá»§a con gái mình, xin trị tá»™i Vương Tam Nhi.
  
Phá»§ Thuáºn Thiên Doãn Nhất thấy cáo trạng là má»™t viên quan, nên hồ đồ sai ngưá»i lôi Vương Tam Nhi lên đại đưá»ng, Vương Tam Nhi đương nhiên khó nói biện minh, nên sau má»™t tráºn đòn đã tróc da lồi thụt, Doãn Nhất phá»§ Thuáºn Thiên thấy hắn chẳng qua là tên lưu manh đưá»ng phố, sau khi đánh xong cho hắn quay vá» nhà đóng cá»a suy nghÄ©, nếu lại dám gây ra chuyện, tuyệt đối không tha.
Hai ca ca cá»§a Vương Tam Nhi từng bị triá»u đình tống và o quân trung Tây Na, là m nô dịch, nhưng chưa đến Tây Nam trên đưá»ng Ä‘i đã đầu quân và o Bạch liên giáo, mấy năm lăn lá»™n trong Bạch liên giáo đã trở thà nh tay anh chị, lần nà y quay vỠđể kéo Vương Tam Nhi nháºp bá»n. Hai ca ca hắn là bá»n liá»u mạng, thấy huynh đệ bị ức hiếp bị ngưá»i ta há»§y hôn còn bị đánh má»™t tráºn nên tức giáºn lôi đình, ná»™ khà đằng đằng đến tìm nhà há» Vương tÃnh sổ, đến nhà há» Vương chưa nói năng gì, đã chém tan tà nh cả nhà . Vương VÅ© Châu và Tiểu Viện may mà đi thắp hương nên tránh được. Nay chuyện nà y đã kinh động toà n thà nh Bắc Kinh, phá»§ Thuáºn Thiên và binh lÃnh nha môn thống lÄ©nh quân bá»™ đã lục soát truy tìm anh em nhà Vương Tam Nhi.
Hòa Thân vừa nghe Lưu Toà n tưá»ng thuáºt vừa thầm rá»§a Vương Thá»§ Thà nh, ông già rồi không chết, há»§y hôn chưa đủ, còn muốn dồn ngươi ta và o chá»— chết, ta đã sá»›m nhắc ông, Tam Nhi không phải cây đèn thiếu dầu, nay thì hay rồi, đã tìm há»a đến thân, sau nà y nghe nói hai anh Vương Tam Nhi là ngưá»i Bạch liên giáo, hắn biết mình đã đâm đầu và o tổ ong lá»a rồi, đừng nói nay ,mà chuyện liên quan đến Bạch liên giáo mấy chục năm sau, Hòa Thân cÅ©ng nắm rõ .
Bạch liên giáo dáºy cá» tạo phản đầu tiên ở dải biên cương Xuyên, Sở, Thiểm , sau nà y vì triá»u Thanh tham ô bại hoại không đắc lá»±c, trong mấy năm ngắn ngá»§i, hoạt động cá»§a chúng đã lan ra 5, 6 tỉnh Tây Nam, thanh thế cà ng ngà y cà ng lá»›n, trá»±c tiếp uy hiếp giang sÆ¡n xã tắc triá»u Thanh. Sau nà y năm 56 Cà n Long, triá»u đình hạ quyết tâm, má»™t mặt cho dẫn binh Ä‘i tiêu diệt, má»™t mặt hạ nghiêm chỉ các vùng toà n lá»±c vây quét. Lại bá»™ còn lấy việc tiêu diệt Bạch Liên giáo là căn cứ sát hạch chá»§ yếu để thăng quan cho quan viên địa phương, cứ thế, bá»n quan viên địa phương bắt đầu hà nh động. Chỉ cần vi phạm pháp luáºt loạn kỉ cương, không kể ngươi là m gì, bắt lấy Ä‘á»u đổ cho thân pháºn Bạch liên giáo rồi báo cáo lên sau đó chặt đầu thị chúng, như thế sẽ được trá»ng thưởng cá»§a triá»u đình, tháºm chà có thể thăng quan phát tà i.
Cho dù như thế cÅ©ng không thể khống chế được thế lá»±c cá»§a Bạch liên giáo, năm 12 triá»u Gia Khánh, Bạch liên giáo cấu kết vá»›i thái giám trong hoà ng cung, tấn công tá» cấm thà nh, thế lá»±c có thể nói là đã xâm nháºp và o từng tấc thịt cá»§a triá»u Äại Thanh, nay nói không chừng quan lá»›n nà o trong Kinh thà nh cÅ©ng có thể là ngưá»i cá»§a Bạch Liên giáo, hai ca ca cá»§a Vương Tam Nhi tìm chá»— nà o đó là có thể trốn thân, đến Phá»§ Thuáºn Thiên và đỠđốc Cá»u Môn có đà o 3 tấc đất cÅ©ng không chắc tìm được.
Hòa Thân nghÄ© mình đã động và o ngưá»i cá»§a Bạch liên giáo, xem ra hắn không thể ở lại Kinh thà nh được nữa, nói không chừng ngà y nà o đó chúng tìm được nhà , vung dao lấy mạng hắn, hắn nghÄ© mình hãy Ä‘i trốn là tốt hÆ¡n cả.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
05-04-2012, 09:36 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 13: Cuộc sống bên nhau.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Hòa Thân và Vương VÅ© Châu tránh né Bạch Liên giáo truy giết, rá»i khá»i kinh thà nh đã hÆ¡n mưá»i ngà y. Lúc đầu, bá»n há» muốn Ä‘i lòng vòng xung quanh, chá» lá»i đồn đại lắng xuống sẽ láºp tức quay vá» kinh. ChÃnh là bá»n há» vừa má»›i tá»›i Bảo Äịnh chợt nghe được tin Vương Tam Nhi và hai ngưá»i anh cá»§a hắn bị bắt vá» quy án.
Triá»u đình còn lấy việc nà y là m gương, rêu rao ngưá»i cá»§a Bạch Liên giáo cá»±c kỳ tà n ác như thế nà o, giết ngưá»i không chá»›p mắt như thế nà o, cuối cùng ngay cả ngưá»i cá»§a Bạch Liên giáo cÅ©ng lá»™ ra tin tức, nói hai ngưá»i anh Vương SÄ© Cống và Vương SÄ© Phá»§ cá»§a Vương Tam Nhi ở kinh thà nh có hà nh vi lạm sát kẻ vô tá»™i, hÆ¡n nữa những việc bá»n há» là m đã xâm phạm nghiêm trá»ng giáo quy cá»§a Bạch Liên giáo. Tổng đưá»ng cá»§a Bạch Liên giáo ở kinh thà nh quyết định, trục xuất hai ngưá»i bá»n há» ra khá»i Bạch Liên giáo, cÅ©ng truyá»n ra khẩu lệnh, sau nà y giáo đồ Bạch Liên giáo nếu còn dám có hà nh vi tương tá»±, má»—i ngưá»i thấy đó mà là m gương!
Hòa Thân và Vương VÅ© Châu bây giá», còn có Lưu Toà n và Tiểu Viện trong và i ngà y ngắn ngá»§n đã thà nh hai đôi hoà ng kim tổ hợp. Trên đưá»ng, Hòa Thân Ä‘i theo là m tùy tùng chăm sóc cho Vương VÅ© Châu , cẩn tháºn quan tâm và săn sóc, tuy rằng hắn sá»›m thèm nhá» dãi Vương VÅ© Châu, chÃnh là quyết không được lùi bước, Hòa Thân muốn để cho mỹ nhân tá»± chá»§ động yêu thương, hắn cÅ©ng muốn từ từ thể nghiệm quá trình chiếm được tâm hồn cá»§a mỹ nữ tuyệt vá»i nà y. Vì thế trên đưá»ng , Hòa Thân nói chuyện trá»i đất, chuyện xưa chuyện nay, khiến cho Vương VÅ© Châu bá»™i phục sát đất, nhất là Hòa Thân nói chuyện ba trăm năm sau nữ nhân cÅ©ng có thể Ä‘á»c sách là m quan, cà ng là m cho Vương VÅ© Châu cảm thấy được kỳ lạ lại má»›i mẻ độc đáo, còn có má»™t chút kÃch thÃch trái vá»›i luân thưá»ng đạo lý, cho nên không quá và i ngà y nà ng liá»n giải thoát ná»—i bi thống cá»§a đám tang cha .
Trải qua má»™t tráºn biến cố nà y, tấm mạng che mặt thần bà cá»§a Vương VÅ© Châu bắt đầu dần dần cởi ra trước mặt Hòa Thân, nà ng khâm phục và tôn kÃnh vá»›i Hòa Thân, hÆ¡n nữa Hòa Thân thưá»ng thưá»ng giáo huấn cho nà ng má»™t số nhân sinh quan cá»§a xã há»™i văn minh thế ká»· hai mươi mốt, Ä‘iá»u nà y cà ng là m Vương VÅ© Châu và Hòa Thân gần nhau hÆ¡n, giữa hai ngưá»i cÅ©ng bắt đầu dần dần dâng lên má»™t tình cảm ấm áp dịu dà ng .
Vương VÅ© Châu trước khi rá»i khá»i kinh thà nh đã lo liệu tang sá»± cá»§a phụ thân, nhà đất trong nhà cÅ©ng phó thác cho má»™t ngưá»i em thúc bá , lần nà y Ä‘i theo Hòa Thân tÃnh là muốn phiêu bạt chân trá»i góc biển, dạo chÆ¡i tứ phương, căn bản không nghÄ© sẽ trở vá», hiện tại vừa nghe bá»n Vương Tam Nhi đã bị triá»u đình chém đầu, đã nghÄ© đến Hòa Thân nhất định sẽ láºp tức vá» nhà , trong lòng nhất thá»i cảm thấy mất mác, vì thế có má»™t chút thương cảm nói vá»›i Hòa Thân : "Hòa công tá» , hiện tại bá»n há» cÅ©ng sẽ không tìm ngươi nữa, hay là ngươi vá» nhà đá»c sách, thi công danh cá»§a ngươi Ä‘i thôi!"
Hòa Thân vừa nghe Vương VÅ© Châu nói mình phải vá» nhà , má»›i đầu không rõ là chuyện gì xảy ra, sau suy nghÄ© lại liá»n hiểu ra đây là bệnh Ä‘iển hình cá»§a nữ nhân, suy nghÄ© và lá»i nói không giống nhau, vì thế ở trên ngá»±a cưá»i cưá»i nói: "Ta tháºt vất vả má»›i ra khá»i cá»a, Ä‘ang nghÄ© ngợi,là m như thế nà o má»›i có thể là m má»™t ngưá»i tiếu ngạo trong thiên hạ như nà ng nói, sao có thể vá» nhà được? -- chẳng lẽ Vương tiểu thư phải vá» nhà sao?"
Vương VÅ© Châu nói lá»i nà y vốn là muốn thá» xem suy nghÄ© cá»§a Hòa Thân, vừa nghe Hòa Thân nói không muốn vá» nhà , trên mặt nhất thá»i lá»™ ra vẻ tươi cưá»i, trong lòng đã vô cùng vui mừng, nhưng ngoà i miệng cá»§a nà ng không có nói ra, tuy rằng nà ng vốn là má»™t ngưá»i có cá tÃnh, nhưng phân rụt rè trá»i sinh cá»§a con gái kia là m cho nà ng vẫn giữ vẻ ngượng ngùng: "Hòa công tỠđầy hăng hái, đương nhiên là nên Ä‘i dạo chÆ¡i khắp nÆ¡i, nhưng VÅ© Châu thân là nữ nhi, đương nhiên nên vá» nhà ..." Nói xong, trong mắt trà n ngáºp chá» mong nhìn Hòa Thân .
Hòa Thân nhìn hai mắt hà m chứa đưa tình cá»§a Vương VÅ© Châu , nhất thá»i nghẹn lá»i.
PhÃa sau bá»n há» là Tiểu Viện ngồi kiệu nhá» và Lưu Toà n chạy cháºm Ä‘i theo kiệu nhá», bá»n há» bây giá» cÅ©ng Ä‘ang vui đùa cùng nhau , Ä‘ang muốn vui chÆ¡i và i ngà y thoải mái và i ngà y , vừa nghe hai chá»§ nhân phÃa trước nói phải vá» nhà , nhất thá»i liá»n cau chân mà y lại.
Lưu Toà n đương nhiên là không dám ở trước mặt Hòa Thân lắm chuyện, nhưng Tiểu Viện từ nhỠở cùng má»™t chá»— vá»›i Vương VÅ© Châu , tuy là chá»§ tá»› lại hÆ¡n cả tá»· muá»™i, nà ng xuống kiệu nhá» hai ngưá»i khênh kia chạy đến trước ngá»±a cá»§a Vương VÅ© Châu , nhá» miệng nói: "Tiểu thư... Tiểu thư không phải nói sau khi Ä‘i theo Hòa công tá» Ä‘i ra sẽ không vá» nhà sao? – Bây giá» sao lại đổi ý, chẳng lẽ Hòa công tá» trên đưá»ng Ä‘i đối vá»›i tiểu thư không tốt sao? Nhà bây giá» không phải là nhà lúc trước rồi, -- má»™t cá» má»™t cây trong nhà , nhìn lại sẽ là m tiểu thư Ä‘au lòng!"
Vương VÅ© Châu căn bản là không muốn vá» nhà , nà ng đã sá»›m muốn Ä‘i theo ở bên ngoà i Hòa Thân ngắm nhìn thế giá»›i nhiá»u mà u sắc bên ngoà i, nhưng đây là bà máºt trong lòng nà ng, không muốn nói ra trước mặt Tiểu Viện và má»i ngưá»i, nà ng còn chưa kịp mắng Tiểu Viện và i câu, nhất thá»i đã xấu hổ đến ná»—i mặt mÅ©i đỠdừ, tư thái ở trên ngá»±a cÅ©ng bắt đầu trở nên không được tá»± nhiên.
Hòa Thân thấy lá»i nói cá»§a Tiểu Viện đúng lúc như váºy, lại vô cùng vui mừng, ở trong lòng Ä‘ang âm thầm khen Tiểu Viện thông minh lanh lợi, trong thá»i Ä‘iểm mấu chốt có thể ăn ý đứng trên cùng chiến tuyến vá»›i mình, Vương VÅ© Châu sá»›m giục ngá»±a giÆ¡ roi, dá»c theo đưá»ng núi rá»™ng rãi phi nhanh mà đi. Hòa Thân thấy mỹ nữ là m bá»™ tức giáºn, hắn là m sao có thể bá» qua cÆ¡ há»™i tốt nà y, vì thế ở phÃa sau giục ngá»±a Ä‘uổi theo, để lại hai đứa nhá» thông minh bướng bỉnh nhìn nhau.
Lúc nà y thá»i tiết đã đến đầu hạ, đúng là mùa hoà ng kim cá»§a cây cá» mÆ¡n mởn xanh tươi, bởi vì có nhạc đệm nho nhá» vừa rồi, sá»± ngượng ngùng đã cà ng ngà y cà ng má» nhạt, và i ngà y sau bá»n hỠđã tùy ý mà đi, trên đưá»ng Ä‘i Ä‘i dừng dừng thưởng thức cảnh đẹp ven đưá»ng.
Trên đưá»ng , Hòa Thân và Vương VÅ© Châu cưỡi ngá»±a Ä‘i trước, Tiểu Viện vẫn ngồi trên kiệu nhá» hai ngưá»i khiêng, Lưu Toà n còn lại là đi bá»™, hắn Ä‘i theo bên ngưá»i Tiểu Viện , má»™t lát thì nói phét má»™t lát thì nói chuyện cưá»i , là m cho mỹ nhân nhá» Tiểu Viện chưa từng bước và o Ä‘á»i cưá»i ngặt nghẽo từng tráºn, trên đưá»ng bá»n há» cÅ©ng không cảm thấy buồn bã.
Hòa Thân và Vương VÅ© Châu Ä‘ang nói chuyện phiếm, bởi vì Hòa Thân Ä‘ang muốn thể hiện bản thân mình trước mặt Vương VÅ© Châu, trên đưá»ng cháºm rãi nói chuyện, nhất cá» nhất động cá»§a hắn so vá»›i lúc trước cÅ©ng thả lá»ng hÆ¡n rất nhiá»u, lối tư duy cÅ©ng vô cùng sinh động. Vương VÅ© Châu cÅ©ng cà ng ngà y cà ng không hiểu rõ Hòa công tá» nà y, má»—i má»™t đỠtà i cá»§a Hòa Thân nói Ä‘á»u là m cho nà ng cảm thấy hứng thú, má»—i má»™t cái quan Ä‘iểm Ä‘á»u má»›i mẻ độc đáo kỳ lạ như váºy, tuy rằng những cái nà y Ä‘á»u là những lá»i trái vá»›i luân thưá»ng đạo lý, nhưng lại là m cho nà ng vô cùng thÃch thú.
Hòa Thân mượn cÆ¡ há»™i nà y nói ra lý tưởng cá»§a mình, nói mình muốn đến huyện Huỳnh Dương Hà Nam, nhá» huyện lệnh Triệu Nhân NghÄ©a ở đó tìm cho má»™t việc gì đó là m, sau đó má»›i từng bước là m việc đại sá»± cá»§a mình, sau khi nói xong, trong lòng hắn vô cùng bất an, dùng ánh mắt phức tạp nhìn Vương VÅ© Châu , bởi vì hắn biết tÃnh cách Vương VÅ© Châu, cÅ©ng nhá»› kỹ lá»i cá»§a Vương VÅ© Châu nói trong đêm đó.
Không ngá» Vương VÅ© Châu sau khi nghe xong, đầu tiên là thẹn thùng, sau lại quay mạnh ngưá»i lại, nói vá»›i Hòa Thân: "Ngươi tá»›i đó, VÅ© Châu liá»n Ä‘i theo ngươi tá»›i đó!"
Hòa Thân vừa nghe, trong lòng cảm thấy mừng rỡ, nhất thá»i liá»n cảm thấy được vui vẻ thoải mái, thần thanh khà sảng, vì thế hướng vá» phÃa Vương VÅ© Châu hô to má»™t tiếng: "Ta muốn đến chân trá»i góc biển -- "
Vương VÅ© Châu nhìn lại Lưu Toà n và Tiểu Viện Ä‘ang khà thế ngất trá»i, trong lòng nóng lên cÅ©ng hô to má»™t tiếng: "Ta cÅ©ng Ä‘i theo ngươi -- "
Khang Hi có lá»i viết: Ba tỉnh Thịnh Kinh là nhÅ© mẫu cá»§a triá»u Äại Thanh, Trá»±c Lệ là tã lót cá»§a Äại Thanh , mà SÆ¡n Äông SÆ¡n Tây Hà Nam lại là má»™t bá»™ áo giáp cá»§a Äại Thanh. Cổ thà nh Hà m Äan, chá»— nằm vá» phÃa nam nhất cá»§a tỉnh Trá»±c Lệ, trái thông SÆ¡n Tây, phải gần SÆ¡n Äông, không thể nghi ngá» là tấm há»™ tâm trá»ng yếu nhất cá»§a tấm áo giáp nà y. Ở trong trà nhá»› cá»§a Hòa Thân, Hà m Äan chÃnh là má»™t tòa thà nh nhá» có lịch sá» lâu Ä‘á»i, sau ba trăm năm, Hà m Äan cÅ©ng là má»™t thà nh phố trá»±c thuá»™c quáºn nho nhá» cá»§a tỉnh Hà Bắc, căn bản không thể coi là thà nh phố lá»›n.
Nhưng mà đến Hà m Äan má»›i phát hiện, quy mô cá»§a Hà m Äan nhà Thanh đã vượt xa phạm vi cá»§a Hòa Thân tưởng tượng, nÆ¡i nà y là yết hầu giao thông cá»§a kinh sư và các tỉnh phÃa nam, ở ngoà i thà nh trong vòng mấy dặm liá»n đóng mấy nhánh binh lục doanh, lúc nà o cÅ©ng thá»§ há»™ tòa thà nh nhá» mà từ xưa đến nay là vùng đất mà nhà quân sá»± phải chiếm bằng được. Bên trong thà nh phòng ốc san sát nối tiếp nhau cao thấp chằng chịt, đưá»ng bốn phÃa thông suốt, hai bên là cá»a hà ng bạc, trà tứ tá»u lâu, hiệu cầm đồ thanh lâu cái gì cần có Ä‘á»u có, má»™t dãy náo nhiệt phồn vinh thịnh thế.
Chá»§ tá»› bá»n há» bốn ngưá»i ở Hà m Äan nghỉ ngÆ¡i và hồi phục lại tinh thần, lại mua má»™t Ãt đồ váºt nà y ná», sau khi thêm và i bá»™ quần áo tùy thân, tìm má»™t khách Ä‘iếm thượng đẳng sá»›m nghỉ ngÆ¡i.
Ngà y mai ra khá»i thà nh Hà m Äan sẽ tiến và o địa giá»›i Hà Nam, Hòa Thân muốn dá»±a và o trà nhá»› dung hợp hai thá»i đại cá»§a mình, ở tại thế giá»›i mà Cà n long thịnh thế nà y, là m má»™t sá»± nghiệp thuá»™c vá» chÃnh mình.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
05-04-2012, 09:37 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 14: Äại náo công đưá»ng.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Lại nói Triệu Nhân NghÄ©a được bổ là m huyện lệnh Huỳnh Dương , vừa đến nháºm chức đã có má»™t vụ án, vốn là hai công tá» bản địa vì má»™t cô gái thanh lâu, hai bên Ä‘á»u không nhưá»ng, đến ná»—i gây ra án mạng.
Triệu Nhân NghÄ©a vừa má»›i và o con đưá»ng là m quan, Ä‘ang muốn Ä‘á»n đáp hoà ng ân, thi triển tà i hoa, thá»i Ä‘iểm triển khai kế hoạch lá»›n, trên ngưá»i khó tránh khá»i có chứa mưá»i phần khà phách thư sinh, cÅ©ng không há»i xanh đỠđen trắng, lúc nà y bèn gá»i nha dịch cá»§a huyện nha Ä‘em nguyên bị cáo đồng thá»i đưa ra đại đưá»ng thẩm vấn. Không lâu sau, nha dịch má»i đến đây hai thân sÄ© khoảng năm mươi tuổi. Má»™t tên da mặt trắng nõn, mặt béo tròn, hai hà ng lông mà y chữ bát Ä‘en như má»±c, trên đỉnh đầu đội má»™t cái mÅ© lục hợp, cách ăn mặc có vẻ tháo vát nhanh nhẹn, ngưá»i nà y gá»i là Lâm Khang , nguyên cáo cá»§a bản án nà y.
Bị cáo cá»§a bản án là Nguyá»…n Thà nh Äạt , ngưá»i nà y vóc dáng hÆ¡i lùn má»™t chút, cÅ©ng béo hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Lâm Khang , mặt vuông mắt nhá», da mặt cÅ©ng trắng nõn. Má»™t bÃm tóc lá»›n vừa thô lại dà i, buá»™c gá»n không má»™t sợi tung ra, tùy tiện vắt trên vai. Trá»i nóng như váºy còn mặc má»™t áo bà o mà u chà m, bên hông Ä‘eo má»™t cái dây lưng mà u Ä‘en, cÅ©ng có vẻ nhanh nhẹn lưu loát, không chút nà o ướt át bẩn thỉu, Chỉ có trên má trái má»™t nốt ruồi Ä‘en to như đồng tiá»n má»c lên má»™t cái lông dà i như lông lợn, là m cho ngưá»i ta nhìn và o cảm thấy không thoải mái. Hai ngưá»i kia vừa lên công đưá»ng, Ä‘á»u nói chÃnh mình là ngưá»i có công danh, đừng nói quỳ xuống, còn đòi Triệu Nhân NghÄ©a cho hai ngưá»i bá»n hắn ngồi trên bà n trà .
Triệu Nhân NghÄ©a vừa thấy hai ngưá»i kia thần thái ngạo mạn như thế bèn trong lòng thấy đáng ghét , nhưng đây cÅ©ng là quy cá»§ cá»§a triá»u đình, cÅ©ng chỉ sai nha dịch mang cho bá»n hắn hai cái ghế dá»±a đến. Ai ngá» hai ngưá»i kia má»›i vừa ngồi xuống bèn vứt bá» sá»± nhã nhặn vừa rồi, láºp tức ở trên chá»— ngồi bắt đầu quát mắng lên.
"-- Nguyá»…n Thà nh Äạt , hiện giá» tân nháºm tri huyện Triệu đại nhân Ä‘ang ở đây, ngươi mau nói ra chuyện con trai Nguyá»…n Äại Quân cá»§a ngươi mưu hại chết con ta Lâm Hạo Nam như thế nà o! ... Nếu không Triệu đại nhân sẽ không dá»… dãi như thế đâu!" Lâm Khang mặt đỠbừng bừng, hướng vá» phÃa Nguyá»…n Thà nh Äạt rÃt lên.
"-- Lâm Khang , ngươi đừng ngáºm máu phun ngưá»i như váºy được không? Rõ rà ng là đứa con ngươi đột phát bạo bệnh mà chết, sao lại trút trên đầu con ta! Con ta bình thưá»ng ngay cả con kiến cÅ©ng không nỡ dẫm chết, sao có thể xuống tay hại chết con cá»§a ngươi?" Nguyá»…n Thà nh Äạt ngồi ở ghế trên trả lá»i lại má»™t cách mỉa mai.
"Äứa con ngươi ngay cả con kiến cÅ©ng không nỡ dẫm chết? Ngươi cÅ©ng đừng ở chá»— nà y nói hươu nói vượn, ai chẳng biết đứa con ngươi là má»™t ác bá ở huyện Huỳnh Dương , lừa nam gạt nữ, muốn là m gì thì là m, chuyện xấu Ä‘á»u là m..." Lâm Khang tức đến độ nhảy dá»±ng lên trên ghế, lấy tay chỉ và o mÅ©i Nguyá»…n Thà nh Äạt mà bắt đầu quát mắng.
Nguyá»…n Thà nh Äạt cÅ©ng không ngồi yên, từ trên ghế nhảy dá»±ng lên, cÅ©ng chỉ và o mÅ©i Lâm Khang mắng to: "Con mẹ ngươi đừng ở chá»— nà y ăn nói bừa bãi, ngươi nếu còn dám Ä‘em những cái đứa con ngươi là m đổ lên đầu con ta, ta... ta... *** đánh chết ngươi!" Nói xong Nguyá»…n Thà nh Äạt từ trên bà n án cá»§a Triệu Nhân NghÄ©a cầm má»™t cái nghiên má»±c, ném vá» phÃa Lâm Khang .
Lâm Khang vừa thấy Nguyá»…n Thà nh Äạt tháºt sá»± động thá»§, cúi đầu thoát khá»i nghiên má»±c kia, thuáºn tay sá» trên bà n cá»§a Huyện thái gia, thấy kinh đưá»ng má»™c cá»§a Huyện thái gia, không má»™t chút do dá»±, giÆ¡ kinh đưá»ng má»™c lên ném và o đầu Nguyá»…n Thà nh Äạt. Nguyá»…n Thà nh Äạt vốn vừa lùn lại béo, thầm nghÄ© dùng nghiên má»±c Ä‘áºp Lâm Khang , không ngá» Lâm Khang đón đầu cho hắn má»™t cái kinh đưá»ng má»™c, lần nà y vừa lúc nện đúng ở nốt ruồi Ä‘en trên mặt Nguyá»…n Thà nh Äạt. Kinh đưá»ng má»™c vừa vuông vừa cứng, láºp tức liá»n nhìn thấy máu, trên đại đưá»ng cá»§a huyện nha nà y nhất thá»i biến thà nh má»™t tráºn đại loạn!
Triệu Nhân NghÄ©a chưa từng gặp qua chuyện nà y, hắn nghÄ© đến Huyện thái gia thăng đưá»ng thẩm vấn, đại đưá»ng phải là má»™t nÆ¡i yên lặng, nguyên bị cáo quy cá»§ quỳ gối phÃa dưới có há»i má»›i đáp, không ngá» hiện giá» sẽ xuất hiện tình huống nà y. Sá»± việc đến nhanh quá, Triệu Nhân NghÄ©a cÅ©ng choáng váng, hắn không biết nếu ở đại đưá»ng gây ra án mạng, có hay không trách nhiệm cá»§a Huyện lệnh hắn, gấp đến độ hắn muốn phát uy trấn an cục diện nà y, nhưng vừa dùng tay sá» kinh đưá»ng má»™c, đâu rồi? Nhìn kỹ, khối vừa cứng vừa vuông nện ở trên mặt Nguyá»…n Thà nh Äạt kia chÃnh là kinh đưá»ng má»™c cá»§a hắn, hắn nhá»›n nhác lên nhưng không biết là m thế nà o, đà nh phải cầm lấy cây quạt, bắt đầu gõ trên bà n "rầm rầm rầm", miệng kêu to: "Yên lặng! Yên lặng! -- Các ngươi yên lặng cho ta!"
Nhưng trên đại đưá»ng ước chừng có năm sáu mươi ngưá»i, đợi hắn gõ rách cây quạt, cÅ©ng không ai nghe hắn, hai bên trợ tá ngồi vững như núi Thái SÆ¡n, không động Ä‘áºy, có mấy ngưá»i nha dịch ném cây gáºy trong tay chạy đến hò hét lôi kéo Lâm Khang ra, nhìn thấy hai ngưá»i bá»n hỠđã ôm nhau quần trên mặt đất, véo mÅ©i túm tóc, đánh tháºt kinh khá»§ng.
Triệu Nhân NghÄ©a cÅ©ng là nam nhi bảy thước sức lá»±c dồi dà o , thấy ở trên đại đưá»ng cá»§a mình trở thà nh như váºy, nhất thá»i giáºn tÃm mặt, hắn từ trên chá»— ngồi cá»§a mình, hướng vá» phÃa hai bên nha dịch Ä‘ang đứng xem náo nhiệt hô lá»›n: "Äồ vô liêm sỉ, mắt chó các ngươi! -- còn không mau kéo bá»n há» ra, mất mạng ngưá»i ai đảm đương được đây!"
Äám nha dịch kia vừa thấy Huyện thái gia má»›i tá»›i rất tức giáºn, nhất thá»i má»™t tráºn há»—n loạn, còn có và i tên chạy tá»›i, liá»u chết hợp lại túm Nguyá»…n Thà nh Äạt và Lâm Khang ra. Lúc nà y hai cái răng cá»a cá»§a Nguyá»…n Thà nh Äạt cÅ©ng bị Lâm Khang là m gẫy, tóc cá»§a Lâm Khang bị Nguyá»…n Thà nh Äạt thu lại thà nh má»™t bó, nhìn trên ngưá»i hai ngưá»i, trên mặt chá»— nà o cÅ©ng Ä‘á»u là vết thâm tÃm, quần áo cÅ©ng bẩn thỉu không chịu nổi, miệng thở hổn hển, nhưng miệng vẫn còn thô tục hết bà i nà y đến bà i khác lá»›n tiếng quát mắng.
Triệu Nhân NghÄ©a thấy hai ngưá»i kia dừng tay, nghÄ© thầm, vụ án hôm nay bất luáºn như thế nà o cÅ©ng không thể thẩm vấn được, bèn muốn hù dá»a Nguyá»…n Thà nh Äạt và Lâm Khang , sau đó bèn lui đưá»ng, chá» hắn khi nà o là m rõ sá»± tình, sau đó sẽ thẩm vấn tiếp. Vì thế, hắn dùng kinh đưá»ng má»™c vừa từ trên mặt đất nhặt vá» nhẹ nhà ng vá»— má»™t cái, quát há»i: "Nguyá»…n Thà nh Äạt , Lâm Khang , hai ngưá»i các ngươi là m loạn giữa công đưá»ng, không có pháp luáºt kỉ cương, còn không biết tá»™i sao?"
Lúc nà y trên đại đưá»ng im ắng, giá»ng nói cá»§a Triệu Nhân NghÄ©a như mang theo va chạm cá»§a kim loại vang lên ở phÃa trên đại đưá»ng, vô luáºn ở phương diện nà o mà nói, lúc nà y cÅ©ng sẽ không phát sinh chuyện ngoà i ý muốn nữa. Nhưng ai cÅ©ng không ngá» tá»›i, Nguyá»…n Thà nh Äạt và Lâm Khang lấy tay phẩy ở trên ngưá»i mình và i cái, sá»a sang lại quần áo bẩn loạn, hướng vá» phÃa Triệu Nhân NghÄ©a "Hừ" má»™t tiếng, sau đó nghênh ngang mà đi. Triệu Nhân NghÄ©a tức giáºn, định bảo nha dịch bắt hai tên cuồng vá»ng nà y đánh cho má»™t tráºn trước rồi nói sau, nhưng nghÄ© lại vừa rồi bá»n há» dám đại náo công đưá»ng, đương nhiên cÅ©ng không coi Huyện thái gia hắn và o đâu, huống chi... nha dịch nho nhá» nà y, chÃnh mình má»›i đến vẫn nên tìm hiểu sá»± tình cho rõ rà ng rồi nói sau, vì thế lại vá»— kinh đưá»ng má»™c tá»± tìm báºc Ä‘i xuống, cÅ©ng liá»n thuáºn thế lui đưá»ng.
Sau khi lui đưá»ng, Triệu Nhân NghÄ©a rất muốn giải quyết chuyện nà y sá»›m má»™t chút, nhưng chuyện trong huyện cÅ©ng quá nhiá»u, hÆ¡n nữa má»i chuyện Ä‘á»u phải do hắn gáºt đầu lên tiếng quyết định, cho nên hÆ¡n hai mươi ngà y nà y, hắn ngoà i việc Ä‘iá»u tra chuyện nà y ra, tất cả Ä‘á»u táºp trung và o chuyện thu thuế tà i chÃnh, giáo dục công thương, vệ sinh văn hóa cá»§a toà n bá»™ huyện. Trước kia, Triệu Nhân NghÄ©a nhìn thấy Huyện thái gia rất thanh nhà n, cÅ©ng là bình thưá»ng ngồi ở công đưá»ng xỠán thẩm vấn, thá»i Ä‘iểm không có việc gì thì chÆ¡i cá» rồi cải trang vi hà nh má»™t chút, chỉ là gặp chuyện trước mắt hắn má»›i biết được, vốn dÄ© việc nà y không đơn giản như váºy. Việc nà y ước chừng qua khoảng hÆ¡n hai mươi ngà y, Triệu Nhân NghÄ©a má»›i là m rõ rà ng chân tướng chuyện nà y.
Tháng năm ở dân gian gá»i là "Äá»™c nguyệt", trăm sá»± cấm kỵ. Triệu Nhân NghÄ©a lúc nà y đã là m rõ manh mối chuyện trong huyện, đã nghÄ© ngưá»i lúc bây giá» không báºn quá, nên chấm dứt vụ án nà y. Vì thế hôm nay ăn xong Ä‘iểm tâm, hắn gá»i các sư gia trong huyện nha đến nÆ¡i, trước hết muốn nghe ý kiến cá»§a những ngưá»i nà y. Nà o ngá», hắn vừa má»›i nói lá»i dạo đầu, nhóm sư gia phÃa dưới đã bắt đầu má»—i ngưá»i phát biểu ý kiến cá»§a riêng mình, má»—i ngưá»i thổi râu trừng mắt, nước miếng phun loạn, có mấy ngưá»i còn khuỳnh chân ngồi xổm trên ghế, khoa tay múa chân bắt đầu nói ẩu.
Triệu Nhân NghÄ©a vừa thấy bá»™ dáng nà y cá»§a bá»n há», trong lòng lá»a giáºn phừng phừng, vừa định Ä‘i lên mắng cho bá»n há» má»™t tráºn, lúc nà y có má»™t tên giữ cá»a tiến đến nhẹ nhà ng nói vá»›i hắn: "Lão gia, ở cá»a có ngưá»i muốn gặp!"
"Ai?" Triệu Nhân NghÄ©a Ä‘ang bốc há»a, há»i vá»›i giá»ng tức giáºn.
"Có má»™t nam má»™t nữ, ngưá»i nữ kia nói là từ Bắc Kinh tá»›i, nói là con gái cá»§a há»™ bá»™ chá»§ sá»± Vương Thá»§ Thà nh đại nhân !" Tên kia nói.
"A! – hóa ra là con gái cá»§a nghÄ©a phụ ta, tiểu muá»™i cá»§a ta tá»›i rồi! Ngươi mau má»i nà ng và o đây, ta sẽ Ä‘i ra ngoà i nghênh đón!" Triệu Nhân NghÄ©a quay đầu đám sư gia trong phòng hét lá»›n : "Các ngươi đừng là m ồn à o, chạy mau ra ngoà i xem nên là m gì thì là m gì Ä‘i!"
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
05-04-2012, 09:37 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 15: Ghen tuông thái quá.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Chuyện Nguyá»…n Thà nh Äạt và Lâm Khang đại náo công đưá»ng Huyện thái gia, trong lịch sá» không phải là chưa từng xảy ra, nhưng hiện giá» là thá»i kì Cà n long thịnh thế, việc nà y khẳng định là hiếm có, vá»›i huyện Huỳnh Dương nho nhá» nà y mà nói, tuyệt đối là má»™t chuyện má»›i mẻ. Việc nà y mặc dù đã qua gần má»™t tháng, nhưng Hòa Thân bá»n há» bốn ngưá»i vừa má»›i bước và o địa giá»›i Huỳnh Dương đã nghe thấy, hÆ¡n nữa cách thị trấn cà ng gần, má»i ngưá»i truyá»n miệng cà ng mÆ¡ hồ, có ngưá»i nói Nguyá»…n Thà nh Äạt móc má»™t tròng mắt cá»§a Lâm Khang, còn có ngưá»i nói, Lâm Khang tại chá»— đã nhổ má»™t nhúm râu cá»§a Nguyá»…n Thà nh Äạt vá» nhà dÃnh trên Ä‘uôi lợn, tháºm chà cÅ©ng có ngưá»i nói, là m cho Huyện thái gia Triệu Nhân NghÄ©a sinh bệnh, bây giá» còn nằm ở trên giưá»ng không xuống được đất.
Hòa Thân nghe má»i ngưá»i nghị luáºn bèn quay đầu lại cưá»i vá»›i Vương VÅ© Châu: "Không thể tưởng được huyện Huỳnh Dương nho nhá» nà y tháºt là có ngưá»i tà i ba!"
Vương VÅ© Châu cÅ©ng xấu hổ cưá»i nói: "-- Không thể tưởng được Triệu đại ca vừa má»›i tân nhiệm liá»n gặp chuyện như váºy!" Nói xong hai hà ng mi thanh tú hÆ¡i hÆ¡i nhướng lên, trên khuôn mặt phù dung mang theo vẻ không vui.
Hòa Thân vừa nghe Vương VÅ© Châu kêu Triệu Nhân NghÄ©a là đại ca, trong lòng nhất thá»i cảm thấy bất mãn, trong lòng nghÄ© rằng Triệu Nhân NghÄ©a ở nhà há» Vương Ä‘á»c sách gần má»™t năm, hay là giữa Vương VÅ© Châu và Triệu Nhân NghÄ©a kia có má»™t chút tình cảm? -- Hòa Thân ta chỉ là ngà n dáºm đưa lông ngá»—ng, tác hợp chuyện tốt cho ngưá»i ta, nếu tháºt sá»± là như váºy, Hòa Thân ta chẳng phải là chưa xuất binh ra tráºn đã là m thằng ngốc, hiện giá» chỉ có thể nhìn mỹ nhân mà nuốt lệ tá»§i háºn mà thôi!
Vương VÅ© Châu căn bản không nhìn ra tâm tư cá»§a Hòa Thân, quay đầu lại nhìn Tiểu Viện và Lưu Toà n tÃu ta tÃu tÃt, lại nói vá»›i Hòa Thân: "Triệu đại ca nhân phẩm tốt nhất, chuyện lừa ngưá»i gạt ta cá»§a những kẻ không hiểu quan trưá»ng nà y, Hòa công tá» ngươi cần phải giúp ca ca!"
Hòa Thân vừa nghe lá»i nà y, trong lòng cà ng thêm tức: Triệu Nhân NghÄ©a nhân phẩm tốt nhất, ta đây ở trước mặt hắn cÅ©ng không thua kém, Triệu Nhân NghÄ©a không hiểu lừa ngưá»i gạt ta cá»§a quan trưá»ng , chẳng lẽ Hòa Thân ta chÃnh là chuyên gia cá»§a phương diện nà y? NghÄ© đến đây, Hòa Thân rốt cuá»™c không có lòng dạ nà o xem phong cảnh ngoà i thà nh Huỳnh Dương , hướng vá» phÃa Lưu Toà n hô má»™t tiếng, túm lấy con ngá»±a cao to mà u đỠthẫm cá»§a hắn Ä‘i vá» phÃa trong thà nh .
Vương VÅ© Châu lúc nà y má»›i cảm thấy Hòa Thân có chút khác lạ, chÃnh là nà ng là m sao có thể dá»± Ä‘oán được suy nghÄ© trong lòng Hòa Thân, còn tưởng rằng Hòa Thân nghe xong chuyện cá»§a Triệu Nhân NghÄ©a cảm thấy tức giáºn , nhất thá»i lại bị tinh thần trá»ng nghÄ©a trên ngưá»i Hòa Thân là m cho cảm phục, quay đầu lại cÅ©ng gá»i Tiểu Viện , Ä‘i theo phÃa sau Hòa Thân và o thà nh.
Lúc nà y sắc trá»i đã tối muá»™n, bá»n há» tìm má»™t khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i, tÃnh toán sáng mai phải Ä‘i huyện nha tiếp kiến Triệu Nhân NghÄ©a . Ông chá»§ khách Ä‘iếm thấy bá»n há» chá»§ tá»› bốn ngưá»i có chút không giống ngưá»i thưá»ng, rất giống ngưá»i có tiá»n, hiện tại khách trá» cÅ©ng không nhiá»u, liá»n bố trà bá»n há» trong má»™t khu độc láºp, trong sân nhá» có bốn gian nhà , bá»n há» vừa vặn má»—i ngưá»i má»™t gian, bên cạnh còn có hai gian nhà ngang thấp bé vừa vặn cho ngá»±a. Giữa sân nhá» còn có cái đình nghỉ chân tinh xảo, bên trong bà y má»™t cái bà n trà , phục vụ khách dùng lúc ăn cÆ¡m.
Vương VÅ© Châu rất vừa lòng vá»›i thái độ phục vụ và phòng ốc cá»§a khách Ä‘iếm nà y, nhất là cái đình nghỉ ở trong sân, cho nên cÆ¡m chiá»u cá»§a bá»n há» bèn ăn ở đình. Trên bà n cÆ¡m Lưu Toà n và Tiểu Viện rÃu ra rÃu rÃt ăn rất ngon, Vương VÅ© Châu cÅ©ng là tâm trạng thoải mái, chỉ có Hòa Thân còn nhá»› rõ ban ngà y lá»i nói cá»§a Vương VÅ© Châu khen ngợi Triệu Nhân NghÄ©a, cho nên vẫn rầu rÄ© không vui, đối vá»›i thức ăn phong phú trên bà n cÅ©ng có chút thá» Æ¡, chỉ ăn mấy miếng cÆ¡m, liá»n bảo Lưu Toà n bưng trà súc miệng.
Hắn vốn muốn quên chuyện nà y, nhưng cà ng muốn quên trong lòng lại cà ng dâng lên, muốn há»i Vương VÅ© Châu , nhưng lại không biết mở miệng như thế nà o. Vì thế liá»n có chút khiêu khÃch nói: " Triệu Nhân NghÄ©a đại ca nà y rốt cuá»™c có đáng tin không? -- Ta nghe nói tên cà ng đưá»ng hoà ng, ngưá»i lại cà ng đáng khinh!"
Vương VÅ© Châu lúc nà y cÅ©ng ăn xong rồi Ä‘ang dùng nước trà súc miệng, nghe thấy Hòa Thân nói như váºy, chỉ là "á»" má»™t tiếng. Trong lòng Hòa Thân lại không thoải mái, bèn nói tiếp: "Ta trước kia có má»™t bằng hữu tên là Tương Thà nh Long , nghe ý tứ mặt chữ hắn sẽ trở thà nh má»™t con rồng, cÅ©ng không ngá» hắn đến nay còn là m tạp vụ cho quán vỉa hè ở xưởng ngá»c lưu ly; ta trước kia khi còn há»c ở cung Hà m An Tây Hoa Môn còn có má»™t bạn đồng môn gá»i là Trương Äăng Khoa , lẽ ra phải là bảng và ng đỠtên, không được Trạng Nguyên thì cÅ©ng phải được Thám Hoa, nhưng đến hiện tại ngay cả cá» nhân cÅ©ng chưa được, nà ng nói có đáng thương không…..." Hòa Thân nói má»™t hÆ¡i bảy tám ngưá»i hữu danh vô thá»±c, giống như "Kỉ Thà nh Tà i, Là Bảo Trụ, Thái Tiến Bảo, Cổ Mãn Ngân" tất cả Ä‘á»u nói không đúng vá»›i tên má»™t tý nà o.
Vương VÅ© Châu sá»›m đã có cảm tình vá»›i Hòa Thân, cÅ©ng thừa nháºn là Hòa Thân cÅ©ng có má»™t tấm chân tình vá»›i nà ng, nghe Hòa Thân nói như váºy, nà ng vẫn là không nghÄ© tá»›i Hòa Thân Ä‘ang nói bóng nói gió, liá»n cưá»i cưá»i nói: "Ngưá»i hữu danh vô thá»±c đương nhiên rất nhiá»u, nhưng cÅ©ng có danh xứng vá»›i thá»±c? -- giống Trịnh Thà nh Công cá»§a triá»u Minh , Bao Chá»ng cá»§a triá»u Tống, Äịch Nhân Kiệt và Tiết Nhân Quý cá»§a triá»u ÄÆ°á»ng, còn có..."
Hòa Thân tháºt không biết Vương VÅ© Châu từ đâu nghe được nhiá»u tiên hiá»n cổ đại như váºy, sốt ruá»™t nói: "Còn có Dương Quốc Trung cá»§a nhÃ ÄÆ°á»ng , tháºt đúng là trung thần cá»§a Äại ÄÆ°á»ng!"
"Sao váºy, Hòa công tá» ? Hôm nay công tá» có Ä‘iểm tháºt khác lạ, có phải thân thể không thoải mái, có phải tìm lang trung đến xem không?" Vương VÅ© Châu vừa thấy Hòa Thân quả nhiên chau mà y xanh mặt, láºp tức bảo Tiểu Viện trở vá» phòng lấy thuốc cho Hòa Thân uống, vừa phân phó Lưu Toà n Ä‘i ra ngoà i tìm lang trung xem bệnh cho Hòa Thân.
Hòa Thân không ngá» mình hÆ¡i thay đổi sắc mặt, đã là m cho Vương VÅ© Châu lo sợ như váºy, trong lòng nhất thá»i vui mừng, liá»n vá»™i và ng gá»i Lưu Toà n và Tiểu Viện lại , nói mình không có việc gì. Nhưng ở trong lòng hắn đã có má»™t chú ý: Äối vá»›i việc nà y ngà n vạn lần không thể sÆ¡ suất, nói không chừng không cẩn tháºn còn là m cho tình địch đến!
Ngà y hôm sau ăn qua Ä‘iểm tâm, Hòa Thân và Vương VÅ© Châu sắp xếp sạch sẽ, để cho Lưu Toà n và Tiểu Viện ở khách Ä‘iếm ngắm nhìn đồ váºt nà y ná», bá»n há» liá»n đến thẳng huyện nha bái kiến Triệu Nhân NghÄ©a .
Tá»›i cá»a huyện nha, Vương VÅ© Châu tiến lên báo tÃnh danh. Tên giữ cá»a Ä‘i và o không lâu liá»n thấy Triệu Nhân NghÄ©a Ä‘i ra từ bên trong, Triệu Nhân NghÄ©a mặc quan phục má»›i tinh, phÃa dưới má»™t đôi già y đã cÅ©, rìa đế trắng giống như đánh phấn, phÃa trên khuôn mặt anh tuấn khắc hai con ngươi như hai viên đá quý , dáng vẻ, thần thái sáng lạn. Hòa Thân vừa thấy bá» ngoà i Triệu Nhân NghÄ©a không tầm thưá»ng, trong lòng cÅ©ng buồn bá»±c: Sao má»™t dáng vẻ phi phà m như váºy lại không trấn được má»™t cái huyện Huỳnh Dương nho nhá» ?
Triệu Nhân NghÄ©a và Vương VÅ© Châu đã quen thuá»™c , sau khi hai ngưá»i gặp nhau, Vương VÅ© Châu liá»n giá»›i thiệu Hòa Thân cho Triệu Nhân NghÄ©a . Triệu Nhân NghÄ©a cÅ©ng tinh tế quan sát má»™t chút Hòa Thân , trong lòng hắn cÅ©ng tán thưởng dáng vẻ thoát tục và tư thái tá»± nhiên phóng khoáng cá»§a Hòa Thân , thấy hắn và con gái yêu cá»§a nghÄ©a phụ cùng đến, trong lòng đã hiểu được và i phần, vì thế khách khà má»i bá»n há» và o trong háºu viện.
Vương VÅ© Châu trong lòng không coi mình là thân gái, vừa Ä‘i vừa nói chuyện trong nhà cho Triệu Nhân NghÄ©a , Triệu Nhân NghÄ©a vừa nghe nghÄ©a phụ đã bị ngưá»i sát hại, nhất thá»i khóc không thà nh tiếng, Vương VÅ© Châu khuyên bảo hồi lâu hắn má»›i bá»›t Ä‘au xót. Hòa Thân tuy rằng cảm thấy được Triệu Nhân NghÄ©a hÆ¡i quá đà , nhưng thấy bá»™ dáng cá»±c kỳ bi thương cá»§a hắn quả tháºt phát ra từ trong táºn đáy lòng, trong lòng cÅ©ng bắt đầu thấy khâm phục phấm chất con ngưá»i cá»§a Triệu Nhân NghÄ©a.
Tá»›i phòng khách sau khi phân chá»§ khách ngồi xuống, Triệu Nhân NghÄ©a lại há»i lại má»™t lần tỉ mỉ câu chuyện trước sau, Vương VÅ© Châu đương nhiên là không muốn nói chuyện cá»§a mình và Hòa Thân, chỉ nói chuyện Vương Tam Nhi hút thuốc phiện là m cho cá»a nát nhà tan, cả ngà y đến nhà nà ng đòi ăn đòi uống, phụ thân giáºn dữ bèn báo Vương Tam Nhi vá»›i Thuáºn Thiên phá»§, Vương Tam Nhi ở trong Thuáºn Thiên phá»§ chịu khổ, vá» nhà gặp hai ngưá»i anh cá»§a hắn gia nháºp Bạch Liên giáo, má»›i dẫn đến bi kịch phÃa.
Triệu Nhân NghÄ©a rất tin tưởng lá»i nói cá»§a Vương VÅ© Châu , thấy nước mắt cá»§a Vương VÅ© Châu tuôn rÆ¡i rất là đáng thương, bèn an á»§i nói: "VÅ© Châu muá»™i muá»™i không cần thương tâm, nghÄ©a phụ đã qua Ä‘á»i, thì nÆ¡i nà y chÃnh là nhà cá»§a em, sau nà y ca ca sẽ chăm sóc cho muá»™i muá»™i!"
Hòa Thân nghe Triệu Nhân NghÄ©a thân thiết vá»›i Vương VÅ© Châu như váºy, trong lòng rất là không vui, lúc nà y VÅ© Châu liá»n nói vá»›i Triệu Nhân NghÄ©a : "Triệu đại ca, cha em khi chưa qua Ä‘á»i cÅ©ng đã kết bạn vị Hòa công tá» nà y , hÆ¡n nữa muốn hắn tá»›i đây trợ giúp Triệu đại ca!"
Hòa Thân vừa nghe Vương VÅ© Châu nói ra ý đồ cá»§a bá»n há», liá»n vá»™i và ng lấy từ trong tay áo tiến thư cá»§a Vương Thá»§ Thà nh viết khi còn sống đưa cho Triệu Nhân NghÄ©a .
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 94364 taj ma nay` , aáîðò , anh hoa than nhin ro bim , Äoc truyen-sat thân , cau chyện hòa thân , câu chuyện hoà thân , chuyện hòa thân , doc truyen du do ac ma , doc truyen hoa than , doc truyen hoa than tân , êàìàñóòðà , êíèæíûé , ha than truyen 4vn , hòa thân , hòa thân tan truyện , hòa thân tân , hòa thân tân truyênj , hòa thân tân truyện , hòa thân truyện , hÃ’a thÂn tÂn truyỆn , hia than tan truyen , hoa tan tan truen , hoa than tan , hoa than tan 4vn , hoa than tan chuyen , hoa than tan truyeb , hoa than tan truyem , hoa than tan truyen , hoa than tan truyen 4vn , hoa than tan tuyen , hoa than truyen , hoa thân tân truyệ , hoa thân tân truyện , hoaÌ€ thân tân truyên , hoaÌ€ thân tân truyen , hoathantantruyen , hoathantantruyen.upr , hoà thân , hoà thân tân truyệ , hoà thân tân truyện , hoÌ€a thân truyện , ïîçäðàâëåíèå , ìîñêîâñêèé , ïñîðèàç , ïðîìñâÿçüáàíê , lưu thống huân , õèðóðãèÿ , tai truyen hoa than , tan hoa than truyen , tân hoà thân , thân tâ hâ , thien duong-lsqs , truyện hòa thân , truyện ls - qs , truyện vá» hòa thân , truyen hoa than , truyen hoan than 4vn , truyen the loai ls- qs , ùéÿéíáþðíï