23-03-2012, 01:03 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
[LSQS] Hoà ng Tộc - TG: Cao Nguyệt - New: Chương 107
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Lá»i Dẫn.
Dịch Giả: Park Jiyeon
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Giới Thiệu:
Hắn - má»™t kẻ lÆ°á»i biếng.
Hắn - con của vợ lẻ, thân pháºn hèn má»n.
Che giấu lai lịch, tung hoà nh thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng 10 năm bất khả chiến bại.
Äến cuối cùng hắn chỉ là má»™t kẻ lÆ°á»i biếng cô Ä‘á»™c, không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a, mang theo truyá»n kỳ của mình chết Ä‘i.
-----o0o-----
Kiếp nà y, hắn là danh môn hoà ng tá»™c, kiá»u thê viên mãn.
Thiên hạ phong vân, triá»u đình tranh đấu, khắp nÆ¡i tranh Ä‘oạt.
Trong thá»i khắc dầu sôi lá»a bá»ng, má»™t kẻ lÆ°á»i biếng, đạm mạc danh lợi nhÆ° hắn phải là m sao, nên Ä‘i bÆ°á»›c nà o?
Äến cuối cùng, ai má»›i là rồng trong loà i ngÆ°á»i?
-----o0o-----
Xin má»i các bạn Ä‘á»c truyện Hoà ng Tá»™c, chia sẻ những vui buồn của nhân váºt chÃnh, quên Ä‘i những âu lo thÆ°á»ng ngà y.
Tháng Giêng đầu năm Trinh Nghiệp hai mÆ°Æ¡i chÃn, tuyết rÆ¡i khắp kinh thà nh, trong thà nh Ung Kinh đầy ná»—i lo lắng cùng bất an, hoà ng háºu vÆ°Æ¡ng triá»u Äại Ninh bệnh nặng ba tháng, đã tá»›i thá»i kỳ cuối.
Äêm dần khuya, má»™t ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a chạy vá»™i tá»›i, hối hả chạy trong gió tuyết, tiếng vó ngá»±a phá tan bầu trá»i đêm yên tÄ©nh, ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a mang nón tre và nh rá»™ng, mình mặc áo Ä‘en, dÆ°á»›i nón tre là má»™t đôi mắt đầy sá»± kÃch Ä‘á»™ng cùng lo lắng, hắn chạy tá»›i trÆ°á»›c má»™t tòa phủ đệ, ngã mình xuống ngá»±a, phóng lên báºc thang phÃa trÆ°á»›c.
'Bùm! Bùm!' Tiếng Ä‘áºp cá»a vang lên.
"Ai đó!"
Tên canh cá»a rất không kiên nhẫn, mở cá»a ra má»™t khe nhá», nhìn ngÆ°á»i gõ cá»a, hắn kìm không được ngáp má»™t cái: "Äã trá»… nhÆ° thế nà y, có chuyện gì không?"
"Mau đi bẩm báo Thân quốc cữu, nói có cấp báo từ nội cung..."
Giá»ng nói của ngÆ°á»i vừa tá»›i rất chói tai, trong đêm khuya khoắt nhÆ° thế nà y thì cà ng chói tai hÆ¡n.
"Ã!"
Tên canh cá»a sợ hãi kêu lên má»™t tiếng, vá»™i và ng mở cá»a, hắc y nhân nhÃch thân Ä‘i và o, thấp giá»ng há»i tên canh cá»a:
"Thân quốc cữu đã ngủ hay chưa?"
"Vừa mới nằm ngủ, nhưng ông từng phân phó, nếu như trong nội cung xảy ra chuyện thì phải đánh thức ông ngay."
"Quả thực trong nội cung xảy ra chuyện lớn!"
"Thì ra là tháºt... Mau Ä‘i theo tôi."
...
Äèn trong căn phòng được thắp sáng, Thân quốc cữu dáng ngÆ°á»i cao béo, hai mắt sÆ°ng vù lên nhÆ° con cá và ng ngồi xuống ghế thái sÆ°. Mặc dù vừa chìm và o giấc ngủ không lâu, nhÆ°ng sá»± sá»± mong đợi trong lòng khiến cÆ¡n ngủ biến mất, giây phút kÃch Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i mà hắn hằng mong đợi đã tá»›i.
Thân quốc cữu gần buốn mÆ°Æ¡i tuổi, quan phẩm há»™ bá»™ thượng thÆ°, ông là anh ruá»™t của Thân quý phi, là má»™t trong những ngoại thÃch rất có quyá»n thế trong triá»u. Mấy hôm nay ông luôn mong má»i tin tức của DÆ°Æ¡ng hoà ng háºu, nếu nhÆ° DÆ°Æ¡ng hoà ng háºu vá» chầu trá»i thì muá»™i muá»™i của ông sẽ kế vị hoà ng háºu, mẫu nghi thiên hạ.
Quản gia dắt hắc y nhân hối hả và o phòng, hắc y nhân tháo nón xuống, dÆ°á»›i ánh sáng chiếu rá»i, tên nà y dÆ°á»›i miệng không rầu, hầu kết thoái hóa, rõ rà ng là má»™t gã hoạn quan. Lúc nà y hắn rất kÃch Ä‘á»™ng, Ä‘i tá»›i hai bÆ°á»›c thì quỳ gối xuống: "Quốc cữu đại nhân, ná»a canh giá» trÆ°á»›c DÆ°Æ¡ng hoà ng háºu đã vá» cõi tiên rồi ạ!"
Mặc dù đã Ä‘oán trÆ°á»›c, thế nhÆ°ng Thân quốc cữu vẫn thở dà i má»™t hÆ¡i, ngã mạnh lên ghế dá»±a, trong ánh mắt lá»™ ra vẻ vui sÆ°á»›ng, DÆ°Æ¡ng hoà ng háºu chết rồi, váºy thì thá»i đại của Thân gia cuối cùng đã tá»›i rồi sao?
Hắn chợt nhá»› tá»›i má»™t chuyên, chân mà y nhÃu lại thà nh hình chữ xuyên (å·):
"VÆ°Æ¡ng công công, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng có dặn dò Ä‘iá»u gì không?"
Hoạn quan gáºt đầu:
"Thưa có! Nương nương có hai chuyện muốn quốc cữu phải là m."
"Ngươi cứ nói, có chuyện gì?"
"Chuyện thứ nhất là Sở VÆ°Æ¡ng Ä‘iện hạ phải mau mở phủ, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nói chuyện nà y rất quan trá»ng, chỉ có mở phủ thì Sở VÆ°Æ¡ng Ä‘iện hạ má»›i có cÆ¡ há»™i thay thế Äông Cung."
Sở VÆ°Æ¡ng là con trai của Thân quý phi, ná»a tháng trÆ°á»›c vừa tròn mÆ°á»i hai tuổi, lúc nà y vẫn ở cùng mẫu thân, dá»±a theo lá»… chế của Äại Ninh vÆ°Æ¡ng triá»u, lúc mÆ°á»i bốn tuổi thì thân vÆ°Æ¡ng má»›i có quyá»n xây phủ ra riêng, nhÆ°ng Thân quý phi đã đợi không nổi.
Chuyện Sở VÆ°Æ¡ng xây phủ ra riêng, mặc dù hÆ¡i khó là m nhÆ°ng Thân quốc cữu vẫn gáºt đầu đồng ý.
"Chuyện nà y ta sẽ má»i tá»± vụ tông chÃnh là m thá»a đáng, chuyện thứ hai là gì?"
"Chuyện thứ hai là thứ sá» tân nhiệm quáºn Äông Hải, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nói chuyện nà y liên quan tá»›i tà i lá»±c của chúng ta, xin quốc cữu nhất định phải già nh được cái vị thứ sá» Äông Hải nà y."
Thân quốc cữu không lên tiếng, già nh lấy cái địa vị thứ sá» Äông Hải không dá»…. Quáºn Äông Hải là trá»ng địa tà i chÃnh của Äại Ninh vÆ°Æ¡ng triá»u, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm thứ sá» bị Ä‘iá»u tá»›i quáºn Dá»± ChÆ°Æ¡ng, cái ghế thứ sá» sắp để trống, lúc nà y các phÆ°Æ¡ng thế lá»±c Ä‘á»u tranh Ä‘oạt kịch liệt, tiếng hô của Tô Hà n Trinh được đại phu ở Äông Cung khen do thái tá» Ä‘á» cá» là lá»›n nhất, còn Quan Tịch lang trung lá»… bá»™ do ông Ä‘á» cá» thì có vẻ chÆ°a đủ tÆ° lịch.
Ngoà i ra còn có ngÆ°á»i mà TrÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quốc Ä‘á» cá», còn có Tá» vÆ°Æ¡ng cùng Triệu vÆ°Æ¡ng âm thầm ra sức, nếu muốn già nh được vị trà mấu chốt nà y, e rằng chỉ dá»±a và o cố gắng của hắn thôi thì chÆ°a đủ, phải mượn hÆ¡i của quý phi nữa thì má»›i xong.
"Chuyện thứ hai ta sẽ là m hết sức, nhưng phải thỉnh nương nương ở tại bên gối của hoà ng thượng giúp ta một tay."
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
23-03-2012, 01:04 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 1: Äông Hải Thiếu niên lang.
Dịch Giả: Park Jiyeon
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Sáng sá»›m, bầu trá»i trong xanh, má»™t và i khóm mây trắng mỠảo bay đằng xa chân trá»i, nÆ°á»›c biển xanh thẳm nhÆ° mà u trá»i, trong vắt, má»™t dải ánh sáng mà u bạc sáng lấp lánh, từ xa có má»™t con thuyá»n nÆ°Æ¡ng gió lÆ°á»›t đến trên mặt biển Ä‘ang yên tÄ©nh ngủ say.
Äây là má»™t con thuyá»n ba ngà n thạch(1), dà i hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i trượng, là hải thuyá»n chở khách vượt biển, hải thuyá»n rất rá»™ng, khoang thuyá»n chia là m ba tầng, tầng hai cùng tầng ba Ä‘á»u được khách bao, đỉnh thuyá»n cắm má»™t lá cá» quan hình tam giác mà u tÃm, khách trên thuyá»n là thứ sá» tân nhiệm tá»›i quáºn Äông Hải nháºm chức.
Gió biển thổi mạnh, khiến lá cá» bị thổi bay phấp phá»›i, lúc nà y, ở trÆ°á»›c lầu ba thuyá»n có má»™t nam tá» trung niên đầu Ä‘á»™i mÅ© sa(2), má»™t thân trắng thuần đứng khoanh tay, ba sợi râu dà i bay trÆ°á»›c ngá»±c, phong thái nho nhã. NgÆ°á»i nà y là thứ sá» tân nhiệm của quáºn Äông Hải - Tô Hà n Trinh. Nhìn thấy sắp tá»›i đất nháºm chức, hắn có má»™t cảm giác thấp thá»m không yên.
Tô Hà n Trình là ngÆ°á»i quáºn Äông Lai - Tá» Châu, con nhà danh môn, mÆ°á»i lăm năm trÆ°á»›c hắn thi Ä‘áºu tiến sÄ© và được phái tá»›i Äông Cung Ä‘á»c sách vá»›i thái tá», từng được ngÅ© phẩm đại phu Tả Tán Thiện ở Äông Cung khen ngợi. Lần nà y hắn nháºn lệnh tá»›i quáºn Äông Hải là m thứ sá» là lần đầu ra ngoà i là m quan.
Hắn xuất phát từ Ung Kinh, trÆ°á»›c thì vá» từ Ä‘Æ°á»ng ở quáºn Äông Lai bái tổ tiên rồi má»›i ngồi thuyá»n Ä‘i nháºm chức, Ä‘i được ná»a tháng thì chỉ còn má»™t ngà y nữa là tá»›i quáºn Äông Hải.
Tô Hà n Trình nhìn biển cả mênh mông phÃa trÆ°á»›c, trong mắt của hắn không có sá»± kÃch Ä‘á»™ng khi nháºm chức, trái lại có má»™t chút lo lắn, lá»i của thái tá» nói vá»›i hắn lúc trÆ°á»›c vẫn còn phảng phất bên tai.
"Lần nà y ông Ä‘i quáºn Äông Hải phải là m hết sức để Ä‘oạt tà i quyá»n của quáºn Äông Hải cho cô(3), việc nà y liên quan tá»›i việc ngà y sau cô có thể đăng cÆ¡ đại thống hay không..."
Tô Hà n Trinh rất hiểu gánh nặng của mình khi Ä‘i tá»›i quáºn Äông Lâm nháºm chức thứ sá», từ sau khi mẹ đẻ của thái tá» là DÆ°Æ¡ng hoà ng háºu do bệnh mà chết và o ba tháng trÆ°á»›c, địa vị của thái tá» bắt đầu trở nên lung lay.
Nhất là khi Thân quý phi được phong là m hoà ng háºu, ý kiến đổi thái tá» trong triá»u ngà y cà ng tăng nhiá»u, thánh thượng cÅ©ng rất yêu thÃch Sở VÆ°Æ¡ng do Thân hoà ng háºu sở sinh, hắn không ngừng công khai nói: Sở VÆ°Æ¡ng rất giống trẫm, là lá»±a chá»n tốt nhất để kế thừa đại thống.
Mấy thân vÆ°Æ¡ng dã tâm bừng bừng bắt đầu rục rịch, ý đồ nhúng chà m Äông Cung, từ đó có thể hiểu được áp lá»±c mà thái tá» phải chịu.
Lần nà y vì muốn Tô Hà n Trinh ra ngoà i nháºm chức quáºn Äông Hải, thái tỠđã không tiếc má»i KÃnh An hoà ng háºu vốn không mà ng thế tục đến má»›i chiến thắng được ngÆ°á»i mà Thân quốc cữu Ä‘á» cá» và o phút cuối cùng, già nh được quyá»n tiến cá» thứ sá» quáºn Äông Hải.
Quáºn Äông Hải, nhất là quáºn trị Hoà i DÆ°Æ¡ng Huyện, hai trăm năm nay vẫn luôn là thà nh phố thÆ°Æ¡ng nghiệp phồn hoa nhất Äại Ninh vÆ°Æ¡ng triá»u, nếu chia tà i phú trong thiên hạ ra mÆ°á»i thì Duy DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c chiếm ba phần.
CÅ©ng bởi miếng thịt béo kếch sù nà y nên các thế lá»±c trong triá»u Ä‘á»u nhìn chằm chằm và o quáºn Äông Hải. Vì để tranh Ä‘oạt chức vị thứ sá» quáºn Äông Hải, các thế lá»±c Ä‘á» sức vá»›i nhau ba tháng, cuối cùng chấm dứt vá»›i kết quả thái tá» già nh lấy thắng lợi.
Sẽ không ai dá»… dà ng từ bá», Tô Hà n Trinh hiểu rõ trong lòng rằng lần nà y hắn Ä‘i Äông Hải nháºm chức chỉ là điểm bắt đầu má»›i cho cuá»™c tranh đấu nà y.
Gió biển rất mạnh, Tô Hà n Trinh cảm thấy chút lạnh, liá»n nhanh chóng quay vá» phòng nhá» trong khoang tà u, đúng lúc nà y, hắn Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i mảnh khảnh, lén lút Ä‘i ra sau thuyá»n, trong tay còn cầm má»™t cái túi nhá».
"Nha đầu chết tiệt nà y, bây giỠlà lúc nà o rồi, còn muốn đi nghe kể chuyện."
Tô Hà n Trinh lắc đầu mỉm cÆ°á»i, Ä‘i theo cầu thang xuống lầu.
.........
Nhìn thấy sắp tá»›i quáºn Äông Lâm, ngÆ°á»i trên thuyá»n trở nên rất hÆ°ng phấn, cả đám thuyá»n viên ngồi ở Ä‘uôi thuyá»n thảo luáºn sau khi thuyá»n cáºp và o bá» sẽ Ä‘i đâu, má»™t tên thuyá»n viên để râu dà i xanh xao nhÆ° chuông đồng, má»i thuyá»n viên Ä‘á»u nghe thấy tiếng cÆ°á»i to của hắn.
"Mụ nội nó, cuối cùng thì sắp tới bỠrồi, chuyện đầu tiên phải là m sau khi lên bỠđó là đi quán rượu Bách Hối no say một bữa, sau đó tới Bách Hoa lâu đánh một giấc ngon là nh, Bách Hoa lâu ơi! Lão tỠnằm mơ cũng chưa thấy."
"Hồng lão đại, chá»› nói lung tung, trên thuyá»n có quan quyến đấy!" Má»™t tên thuyá»n viên khác vá»™i và ng thấp giá»ng ngăn lại.
Thuyá»n viên để râu dà i sợ tá»›i mức lÃu lưỡi, không dám lên tiếng nữa. Lúc nà y thì má»™t giá»ng nói lanh lảnh từ bên cạnh truyá»n tá»›i, "Hồng đại thúc, Bách Hoa lâu là chổ nà o?"
Má»i ngÆ°á»i quay đầu lại, chỉ thấy má»™t bé gái đứng đó, mặc má»™t thân váy liá»n xanh thúy, trên biển gió lá»›n, nên nà ng khoác thêm má»™t chiếc áo ngắn, tuổi của nà ng không quá mÆ°á»i, vóc ngÆ°á»i nhá» nhắn, có hÆ¡i yếu á»›t.
Má»™t cây trâm ngá»c đắt tiá»n xuyên qua mái tóc Ä‘en nhánh, là n da của nà ng trắng hồng, đôi mắt to Ä‘en láy, cái mÅ©i lém lỉnh, bá» môi căng má»ng hồng nhuáºn, mặc dù tuổi còn nhá» nhÆ°ng cÅ©ng xinh đẹp mÆ°á»i phần. Nà ng cầm má»™t chiếc túi nhá» mà u xanh trong tay, mỉm cÆ°á»i nhìn các thuyá»n viên.
Mấy thuyá»n viên thấy nà ng Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện, Ä‘á»u sợ tá»›i mức báºt dáºy, tên thuyá»n viên để râu dà i gãi gãi sau ót, xấu hổ giải thÃch: "Bách Hoa lâu là má»™t khách Ä‘iếm, má»—i lần cáºp bến Huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng, tôi Ä‘á»u tá»›i đó nghỉ chân."
Bé gái hé miệng cÆ°á»i, trên khuôn mặt xuất hiện hai lúm đồng tiá»n ngá»t ngà o: "A! Thì ra là khách Ä‘iếm, khách Ä‘iếm có gì hay chứ, vừa dÆ¡ vừa bẩn, xem ra đại thúc ở trên thuyá»n hoà i nên trở thà nh kẻ khá» rồi."
"Äúng! Äúng! Tháºt sá»± khá» rồi."
Má»i thuyá»n viên nhao nhao ùa theo, thuyá»n viên để râu dà i nhìn nà ng, gãi đầu cÆ°á»i nói: "Tiểu thÆ° tá»›i tìm Vô Tấn sao!"
"Äúng váºy! Tam Lang ca ca ở đâu?"
"Tên nhóc đó đang ngủ trên cột buồm!"
Thuyá»n viên để râu dà i xé rách cuống há»ng kêu lên trên cá»™t buồm: "Vô Tấn, tiểu thÆ° Tô gia tìm ngÆ°Æ¡i nghe kể chuyện xÆ°a nè, mau xuống đây Ä‘i!"
Chỉ nghe trên cá»™t buồm truyá»n tá»›i má»™t tiếng nói lÆ°á»i biếng: "Sắp lên bá» rồi, còn muốn nghe chuyện gì nữa?"
Thuyá»n viên để râu dà i bất đắc dÄ© phải nhún vai vá»›i bé gái, tá» vẻ hắn cÅ©ng không có cách nà o khác. Bé gái Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»™t buồm, ngÆ°á»›c khuôn mặt nhá» nhắn trắng nhÆ° ngá»c lên, hô lên giòn rụm: "Tam Lang ca ca, không phải ta tá»›i nghe kể chuyện, ta mang theo quà tặng cho ngÆ°Æ¡i."
Nà ng vừa nói xong, chỉ thấy má»™t ngÆ°á»i linh hoạt nhảy xuống cá»™t buồm, mặc dù dáng ngÆ°á»i rất cao, nhÆ°ng diện mạo vẫn là má»™t thiếu niên.
Hắn mặc má»™t bá»™ áo ngắn, hai vai trần trụi, cánh tay phÆ¡i nắng thà nh mà u cổ đồng, cÆ¡ thể rất cÆ°á»ng tráng khá»e mạnh, nhìn chừng mÆ°á»i sáu mÆ°á»i bảy tuổi.
Hắn lá»›n lên rất có nét riêng, con mắt nhá» dà i, lông mi xinh đẹp tuyệt trần, lông mà y dà i mảnh, hai lá»n tóc mai để dà i, rất giống cách trang Ä‘iểm của kinh kịch Ä‘á»i sau, nhÆ°ng khiến cho ngÆ°á»i khác nhá»› mãi vẫn là vẻ lÆ°á»i nhác trong ánh mắt của hắn.
Nói đúng ra hắn là hai ngÆ°á»i hòa là m má»™t thể, má»™t ngÆ°á»i đến từ Ä‘á»i sau, tên là Triệu Äà o, là má»™t nhân viên quảng cáo tá»± do, trên Ä‘Æ°á»ng hắn Ä‘i ra nÆ°á»›c ngoà i nghỉ mát thì máy bay bị bão táºp kÃch, máy bay rÆ¡i xuống biển cả mênh mông, chỉ còn linh hồn của hắn không biến mất, sau đó thì Ä‘i tá»›i triá»u đại xa lạ trong lịch sá» nà y.
Còn ngÆ°á»i còn lại chÃnh là chủ thân của thân hình nà y, là con cháu Äông Hải Hoà ng Phủ, tên là Hoà ng Phủ Vô Tấn, nhủ danh Tam Lang, năm nay chỉ má»›i mÆ°á»i bảy tuổi. Lúc mÆ°á»i tuổi hắn gây há»a, trong cÆ¡n thịnh ná»™ tổ phụ hắn đã Ä‘Æ°a hắn Ä‘i tá»›i nhà má»™t ngÆ°á»i bạn cÅ© ở Tá» Châu quản giáo nghiêm lại, phạt hắn bảy năm không được vá» nhà .
Ná»a năm trÆ°á»›c, Hoà ng Phủ Vô Tấn gặp phải bão táp trên biển, trong cÆ¡n bão táp sấm sét vang dá»™i, má»™t váºt thể cá»±c lá»›n giáng xuống từ trên trá»i, tất cả thuyá»n viên Ä‘á»u chết, linh hồn của Triệu Äà o nháºp và o xác của Hoà ng Phủ Vô Tấn, khiến hắn sống lại.
Kỳ diệu hÆ¡n là , Triệu Äà o cÅ©ng giữ lại má»™t phần trà nhá»› của Hoà ng Phủ Vô Tấn, để hắn biết mình là ai, nhà ở chổ nà o?
Hắn khẽ vÆ°Æ¡n tay, cÆ°á»i hì hì nói: "Quà gì? ÄÆ°a cho ta coi trÆ°á»›c!"
Bé gái tên là Tô Y, phụ thân của nà ng là thứ sá» tân nhiệm của quáºn Äông Hải, Tô Hà n Trinh. Mặc dù Tô Hà n Trinh là thứ sá» má»™t quân, nhÆ°ng tÃnh tình của hắn hiá»n hòa, bình dị gần gÅ©i, ngà y thÆ°á»ng không có việc gì là m cÅ©ng tìm mấy thuyá»n viên nói chuyện tục lệ khắp nÆ¡i, cô con gái nhá» Tô Y Ä‘i theo phụ thân khi nói chuyện vá»›i thuyá»n viên má»›i quen biết Vô Tấn.
Lần đầu Ä‘i thuyá»n nên nhà m chán, Vô Tấn kể má»™t Ä‘oạn của câu chuyện Thiên Long Bát Bá»™ cho thuyá»n viên nghe, không ngá» rằng cô gái nhá» nà y bị thu hút, kể từ đó má»—i ngà y Ä‘á»u bám lấy hắn đòi kể chuyện xÆ°a.
Tô Y duỗi cánh tay trắng nõn ra, trách hắn: "Nghe thấy có quà thì đi xuống ngay, Tam Lang ca ca không biết xấu hổ à ?"
"Ngươi đưa quà cho ta, ta sẽ kể cho ngươi biết cuối cùng Tiểu Long Nữ có ở cùng với Dương Quá hay không."
"Hay quá!"
Tô Y vui mừng vá»— tay, nà ng Ä‘Æ°a cái túi mà u xanh cho hắn: "Không phải Tam Lang ca ca luôn muốn có má»™t cái túi hay sao? Äây là do ta lén may đấy."
Tay của nà ng Ä‘á»™t ngá»™t rụt lại, khuôn mặt nhá» xÃu Ä‘á» bừng, ánh mắt hiện ra vẻ ngượng nghịu: "May không đẹp, ngÆ°Æ¡i đừng chê ta."
Vô Tân nghe nói là thủ nghệ của nà ng, Ä‘Æ°a tay nháºn lấy, trong lòng lại không nhịn cÆ°á»i được, chỉ thấy Ä‘Æ°á»ng may của chiếc túi nhá» xiêu xiêu vẹo vẹo, bên cạnh còn có má»™t đóa hoa nhá».
"NgÆ°Æ¡i... có thÃch không?" Tô Y rụt rè nhìn hắn, mắt to chá»›p chá»›p, hiển nhiên có vẻ chá» mong.
"May rất chắc! Không tệ, ta rất thÃch."
"Tháºt không?"
Vô Tấn biết, đối vá»›i con gái thì phải lừa gạt nhiá»u má»™t chút, nói mấy lá»i dá»… nghe, có là m váºy cÅ©ng chẳng bị đánh thuế.
Hắn chỉ và o đóa hoa nhá» trên túi cÆ°á»i nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, đóa hoa nà y thêu rất đẹp, giống nhÆ° vẽ rồng thêm mắt váºy đó."
Tô Y vui vẻ cÆ°á»i rạng rỡ, đôi mắt to cÆ°á»i thà nh hình vòng bán nguyệt.
"Ừ!"
Nà ng chắp tay ra sau lÆ°ng Ä‘ung Ä‘a Ä‘ung Ä‘Æ°a, có chút tá»± đắc: "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i thÃch thì sau nà y ta sẽ thêu cho ngÆ°Æ¡i thêm má»™t cái! Thế nhÆ°ng ta có Ä‘iá»u kiện, lần sau phải kể chuyện xÆ°a cho ta nghe."
"Nhất định, nhất định!"
Vô Tấn ngáp một cái, không biết lần sau là lúc nà o!
"Ta không muốn chỠtới lần sau nữa, phải kể ngay lúc nà y, phải kể!"
Tô Y chu cái miệng, liên tục lay cánh tay là m nÅ©ng: "Tam lang ca ca, lá»… váºt tặng cho ngÆ°Æ¡i rồi, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không kể cho ta má»™t chút à ! Cuối cùng Dung nhi có gả cho TÄ©nh ca ca hay không. TrÆ°Æ¡ng Vô Kỵ có cÆ°á»›i Triệu Mẫn. Chu Chỉ Nhược ra sao? Con mắt của A Tá» bị mù, Kiá»u Phong sẽ chăm sóc nà ng ấy cả Ä‘á»i hay sao? Mấy chuyện nà y ngÆ°Æ¡i không há» nói cho ta biết, ngÆ°Æ¡i kể cho ta nghe má»™t chút Ä‘i!"
"Y Nhi! Lại hồ đồ rồi."
Sau lÆ°ng bá»—ng nhiên truyá»n tá»›i tiếng của thứ sá» Tô Hà n Trinh, thuyá»n viên nhao nhao đứng dáºy, Tô Y sợ hãi lè lưỡi, cÅ©ng thả cánh tay Vô Tấn ngay.
"Phụ thân, sao ngà i lại tới đây?"
"Sắp cáºp bá» rồi, mẹ con Ä‘ang thu dá»n đồ đạc, nhanh Ä‘i xem chút Ä‘i! Mấy thứ linh tinh con mua trên Ä‘Æ°á»ng, coi chừng bị mẹ con ném mất."
Tô Y sợ hãi kêu lên má»™t tiếng, mấy thứ đó chÃnh là bảo bối của nà ng, nà ng chẳng buồn nghe kể chuyện nữa mà hối hả chạy vá» buồng của mình...
Thuyá»n viên cÅ©ng không dám lên tiếng nhiá»u mà đá»u tản Ä‘i là m việc, Tô Hà n Trinh Ä‘i tá»›i mỉm cÆ°á»i vá»›i Vô Tấn: "Nghe chủ thuyá»n nói, sau khi tá»›i huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng thì cáºu cÅ©ng rá»i thuyá»n, có đúng không?"
Mặc dù Vô Tấn còn 17 tuổi, nhÆ°ng Ä‘á»i trÆ°á»›c của hắn cÅ©ng 30 tuổi, lại lăn lá»™n trong thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng gần mÆ°á»i năm, sá»›m luyện thà nh tinh. Tô Hà n Trinh nà y là thứ sá» quáºn Äông Hải, mặc dù thái Ä‘á»™ hòa ái, không ra vẻ quan lá»›n, nhÆ°ng không đại biểu mình có thể xÆ°ng huynh gá»i đệ vá»›i hắn ta.
Không cần quỳ xuống chà o, nhÆ°ng thái Ä‘á»™ phải luôn cung kÃnh, Vô Tấn khom ngÆ°á»i thi lá»…: "Hồi bẩm Tô thứ sá», tiểu dân là ngÆ°á»i huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng, rá»i nhà bảy năm, cÅ©ng tá»›i lúc vá» nhà ."
"Ừm!"
Tô Hà n Trinh gáºt đầu, hắn rất hà i lòng vá»›i thái Ä‘á»™ khiêm tốn của Vô Tấn. Thá»i gian nà y hắn kể cho con gái của mình không Ãt chuyện, xua tan sá»± nhà m chán trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của nà ng, vá»›i tÆ° cách là má»™t ngÆ°á»i cha, vá»›i thân pháºn là quan phụ mẫu má»™t quáºn, hắn không thể cÆ°á»i cho qua chuyện.
Tô Hà n Trinh lấy ra má»™t tấm thiếp Ä‘Æ°a cho hắn, cÆ°á»i nói: "Nếu nhÆ° gặp chuyện khó khăn thì đừng ngại tá»›i tìm ta."
Vô Tấn nháºn lấy tấm thiệp, chỉ thấy tấm thiệp gá»n gà ng tao nhã, trên đó có dòng chữ bằng bút má»±c: "Thứ sá» Tô Hà n Trinh quáºn Äông Hải". Nét chữ xinh đẹp tá»± nhiên, đây hẳn là danh thiếp của ngÆ°á»i Ä‘á»i sau, tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i má»™t thị trưởng tân nhiệm Ä‘Æ°a danh thiếp cho mình.
Vô Tấn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết rõ ý của thứ nà y, nói nó hữu dụng thì nó có lẽ chẳng đáng má»™t xu, nói nó vô dụng thì nói không chừng giúp mình và o lúc mấu chốt. Chuyện đó phải xem ngÆ°á»i Ä‘Æ°a danh thiếp là ai, tục ngữ nói: "Nhìn con gái nhÆ° thấy cha", chỉ cần nhìn nha đầu Tô Y là biết quan phẩm của Tô Hà n Trinh không há» thấp kém.
Hắn nháºn lấy danh thiếp, vá»™i và ng ôm quyá»n đáp lẽ: "Äa tạ đại nhân Æ°u ái!"
Tô Hà n Trinh mỉm cÆ°á»i, chắp tay ra sau lÆ°ng rá»i khá»i.
......
Sáng sá»›m, trên bến tà u huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng ồn áo náo nhiệt, kẻ qua ngÆ°á»i lại, trong đình đón khách phÃa đông có hai mÆ°Æ¡i mấy quan viên địa phÆ°Æ¡ng ở quáºn Äông Hải, Ä‘i tá»›i tiếp đón thứ sá» tân nhiệm quáºn Äông Hải Tô Hà n Trinh.
Sau lÆ°ng quan viên cùng bá»n nha dịch còn có hÆ¡n trăm nhân váºt nổi tiếng ở địa phÆ°Æ¡ng, cùng vá»›i những ngÆ°á»i biểu diá»…n thuá»™c các Ä‘á»™i múa sÆ° tá», vÅ© nhạc ca kịch đến trợ hứng, lá»… váºt đã bà y biện sẵn, cái gì cần phô trÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã là m đủ, giá» chỉ chá» Tô Thứ sỠđến nữa thôi.
"Các ngÆ°Æ¡i mau nhìn kìa! Thuyá»n của Tô Thứ sỠđến rồi." Má»™t gã quan viên chỉ và o má»™t chiếc thuyá»n lá»›n ở phÃa xa xa quát lá»›n.
Chỉ thấy trên chiếc thuyá»n lá»›n có cắm má»™t cây cá» quan Ä‘ang tung bay theo gió, cho thấy trên thuyá»n có má»™t vị quan lá»›n hà m tứ phẩm trở lên, lÅ© quan viên tá»›i bến tà u nghênh đón nhất thá»i trở nên kÃch Ä‘á»™ng, đồng thá»i Ä‘i vá» phÃa cầu tà u, âm thanh cổ nhạc bắt đầu vang lên trên bến tà u, má»™t Ä‘á»™i múa sÆ° tá» múa may quay cuồng, không khà cá»±c kỳ náo nhiệt.
Con thuyá»n lá»›n Ä‘ang cháºm rãi cáºp bá» chÃn là thuyá»n mà Tân nhiệm thứ sá» của quáºn Äông Hải Tô Hà n Trinh ngồi, sau hà nh trình dà i mấy ngà n dặm, trải qua ná»a tháng ngồi thuyá»n cuối cùng đã đến Ä‘Ãch.
Trên mÅ©i thuyá»n đầy ắp ngÆ°á»i Ä‘ang chuẩn bị xuống thuyá»n, Tô Hà n Trinh chắp tay đứng ở hà ng đầu, tiếp theo đó là gia quyến của hắn cùng vá»›i và i phụ tá, còn có cả nha hoà n, ngÆ°á»i hầu và và i tên kiệu phu, tổng cá»™ng khoảng chừng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i.
Cô nhóc Tô Y ngồi trong kiệu cùng vá»›i mẫu thân của nà ng, ánh mắt nà ng nhìn xuyên qua tấm mà n kiệu tìm kiếm khắp nÆ¡i, bá»—ng nhiên, nà ng tìm thấy rồi, đó là Tam Lang ca ca Ä‘ang khuân má»™t cái rÆ°Æ¡ng gá»— lên, cÅ©ng chuẩn bị xuống thuyá»n.
Tá»›i huyện Duy DÆ°Æ¡ng, Hoà ng Phủ Vô Tấn cÅ©ng đồng thá»i kết thúc kiếp sống thuyá»n viên của hắn, hắn Ä‘ang chuẩn bị lên bá» Ä‘i tìm đại ca của hắn, ở thế giá»›i nà y hắn vô thân vô cố, cÅ©ng may tên nhà tên Hoà ng Phủ Vô Tấn mà hắn nháºp thể nà y hiện ở huyện Duy DÆ°Æ¡ng, hắn có má»™t ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i ruá»™t, đó cÅ©ng chÃnh là nhà , là thân nhân của hắn váºy.
Ãnh mắt Vô Tấn ngừng lại trên má»™t cây Ä‘a lá»›n ở cách bến tà u không xa, cây Ä‘a cao chừng trăm trượng, trải qua ngà n vạn năm tang thÆ°Æ¡ng vẫn um tùm tÆ°Æ¡i tốt nhÆ° má»™t cái ô khổng lồ che trá»i, cái cây nà y hẳn là thụ vÆ°Æ¡ng ở phÃa ngoà i huyện Duy DÆ°Æ¡ng rồi, ngÆ°á»i ta bảo nó đã má»™t ngà n hai trăm tuổi.
Lòng bà n tay hắn bá»—ng nhiên nóng lên, má»™t bà n tay nhá» nhắn trắng mịn đã lặng lẽ chui và o trong đó, hóa ra là Tô Y đã len lén chui tá»›i đây, nà ng lắc lắc bà n tay Vô Tấn, cong cái đôi môi hồng nhá» nhắn, "Tam Lang ca ca, ngÆ°Æ¡i đáp ứng ta rồi đó, phải đến kể tiếp chuyện xÆ°a cho ta nghe, ngÆ°Æ¡i má»›i chỉ kể hết cho ta nghe truyện Tây Du Ký, những chuyện khác Ä‘á»u vẫn chÆ°a kể hết, chuyện của Tiểu Long Nữ và DÆ°Æ¡ng Quá, còn cả A Tá» nữa, rốt cuá»™c cuối cùng nà ng ra sao, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u má»›i chỉ kể có má»™t ná»a, tháºt khiến ngÆ°á»i ta tò mò, ngÆ°Æ¡i đừng có quên đó nha!"
Mặc dù kể chuyện cho tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y nghe suốt Ä‘Æ°á»ng Ä‘i khiến Vô Tấn nhức cả đầu, nhÆ°ng hiện giá» khi phải chia tay hắn cÅ©ng cảm thấy có hÆ¡i không nỡ, tiểu cô nÆ°Æ¡ng thông minh khả ái nhÆ° thế nà y, hắn rất thÃch.
Bà n tay Vô Tấn bị bà n tay nhá» nhắn trắng mịn má»m mại của nà ng nắm lấy, trong lòng không khá»i nảy sinh và i phần yêu quý đối vá»›i nà ng, hắn liá»n cÆ°á»i nói: "Tam Lang ca ca nói lá»i sẽ giữ lá»i, chá» khi nà o có thá»i gian ta nhất định tá»›i kể chuyện cho ngÆ°Æ¡i nghe, Tam Lang ca ca có rất nhiá»u chuyện xÆ°a tháºt là hay, đảm bảo sẽ cho ngÆ°Æ¡i nghe thá»a thÃch."
Tô Y vui mừng cÆ°á»i nhÆ° hoa nở, nà ng chìa ngón tay út trắng nón nhá» nhắn ra, nghịch ngợm nghiêng đầu trừng mắt nhìn Vô Tấn, "Váºy thì tốt quá, chúng ta móc tay bảo đảm Ä‘i!"
Vô Tân cÅ©ng chìa ngón tay út ra quắp lấy ngón tay út nhÆ° ngá»n thông non của nà ng, cÆ°á»i nói: "Vâng, thì móc tay, treo ngược, trăm năm cÅ©ng không lá»—i hẹn, được chÆ°a?"
Ãnh mắt Tô Y sáng ngá»i, loại bảo đảm má»›i mẻ nà y nà ng chÆ°a từng nghe thấy bao giá»? Nà ng mÃm đôi môi nhá» nhắn, thản nhiên cÆ°á»i, "Äược rồi! Chúng ta móc tay, treo ngược, trăm năm không được lá»—i hẹn nha!"
"Nhị tiểu thư!"
Nha hoà n Bạn Nguyệt há»›t hải chạy tá»›i, kéo lấy Tô Y oán trách nà ng, "Ta tìm ngÆ°á»i ở khắp nÆ¡i, phu nhân cÅ©ng tức giáºn, bảo ngÆ°á»i mau trở vá»."
"Các ngÆ°Æ¡i tháºt là phiá»n chết Ä‘i được, cho ta má»™t chút thá»i gian cÅ©ng không được, ta chỉ muốn nói lá»i từ biệt vá»›i bằng hữu má»™t chút thôi mà !"
"Má»i ngÆ°á»i đã xuống thuyá»n rồi, ai cÅ©ng Ä‘ang đợi ngÆ°á»i, Ä‘i mau!"
Nha hoà n Bạn Nguyệt không buồn nhìn Vô Tấn liá»n lôi Tô Y Ä‘i, Tô Y vừa Ä‘i vừa ngoái lại, trong đôi mắt nà ng trà n đầy lÆ°u luyến không rá»i.
Thuyá»n bắt đầu từ từ cáºp bến, chỉ thấy ở trên bá» tiếng khua chiêng gõ trống vô cùng náo nhiệt, có ngÆ°á»i cao giá»ng há»i: "Äây là thuyá»n của Tô Thứ sá» có phải không?"
"Ta chÃnh là Tô Hà n Trinh, xin há»i những ngÆ°á»i tá»›i đây là ai váºy?"
"Hồi bẩm Tô đại nhân, các vị chủ quan của quáºn Äông Hải đặc biệt tá»›i đón tiếp đại nhân đó ạ."
"Ha hả! Các vị đại nhân đã cực khổ rồi."
Tô Hà n Trinh xuống thuyá»n bÆ°á»›c Ä‘i, cá»— kiệu thứ hai chÃnh là Tô Y cùng mẫu thân của nà ng.
Vô Tấn nhìn thấy Tô Y vén má»™t góc mà n kiệu vẫy tay từ biệt vá»›i mình liá»n ngoắc ngoắc ngón út vá»›i nà ng, cặp mắt xinh đẹp to tròn của Tô Y láºp tức sáng ngá»i, cÅ©ng ngoắc ngoắc ngón út vá»›i hắn, vẻ mặt má»›i vừa rồi còn nhÆ° Ä‘Æ°a đám giá» nà y cÅ©ng tÆ°Æ¡i tỉnh hẳn lên...
(1) thạch [石] Ä‘Æ¡n vị dung tÃch, tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i 120 cân.
(2) mÅ© sa [纱帽] là má»™t loại nón của quan văn thá»i xÆ°a
(3) cô [å¤] là cách xÆ°ng hô của vÆ°Æ¡ng hầu thá»i phong kiến.
Tà i sản của Lôi Äế
23-03-2012, 01:04 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 2: Trong mộng không biết thân là khách.
Dịch Giả: Park Jiyeon
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Quáºn Äông Hải thuá»™c Sở Châu, bao gồm 5 huyện: Duy DÆ°Æ¡ng, Bình Giang, Kỵ DÆ°Æ¡ng, Hoa Äình, Bình Hồ. Trong đó huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng là lá»›n nhất, nó đứng thứ 5 trong số 10 huyện lá»›n nhất thiên hạ, do quáºn Äông Hải quản lý, thà nh trì dà i 60 dặm, có hÆ¡n 20 vạn há»™ tịch, hÆ¡n trăm vạn nhân khẩu thÆ°á»ng trú, còn có gần 50 vạn thÆ°Æ¡ng nhân và dân lÆ°u lạc từ các nÆ°á»›c đế quốc đến mÆ°u sinh.
Vô Tấn xách theo hà nh lý bÆ°á»›c và o huyện thà nh, vừa và o tá»›i cổng thà nh, má»™t bầu không khà huyên náo đã áºp đến, Ä‘Æ°á»ng phố ngÆ°á»i qua kẻ lại, rất náo nhiệt.
Có ngÆ°á»i dáng ngÆ°á»i thấp bé, đầu Ä‘á»™i mÅ©, trên ngÆ°á»i mặc trang phục của ngÆ°á»i Phù Tang; có ngÆ°á»i đầu Ä‘á»™i mÅ© cao, khuôn mặt tròn, rõ rà ng ngÆ°á»i nÆ°á»›c Cao Ly tuy rằng nhá» bé nhÆ° cục kẹo nhÆ°ng lại tá»± cho mình là nÆ°á»›c lá»›n.
; còn có những kẻ bất phân nam nữ, mặc quần đùi, áo da, nÆ°á»›c da ngăm Ä‘en là ngÆ°á»i Tây Vá»±c hoặc Quý XÆ°Æ¡ng, tháºm chà còn có các thÆ°Æ¡ng nhân đế quốc La Hà n đến từ phÃa tây đại lục, há» mắt xanh mÅ©i lõ, rất dá»… nháºn ra.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhiá»u nhất vẫn là thÆ°Æ¡ng nhân của nÆ°á»›c nà y, nam nhân thì thÃch mặc cẩm bà o mà u trắng hoặc mà u xanh, Ä‘eo thắt lÆ°ng, chân Ä‘i ủng da, đầu Ä‘á»™i mÅ© vải hoặc dùng khăn quấn đầu, còn nữ nhân thì thÃch trang phục sặc sỡ, áo ngắn tay, choà ng khăn lụa, váy dà i mà u Ä‘á», tÃm, và ng, xanh lá, váy dà i đến gót, thể hiện thân hình đẹp, thanh tú.
VÆ°Æ¡ng triá»u Äại Ninh láºp quốc đã hÆ¡n 300 năm, cho dù đã đến hồi suy yếu, nhÆ°ng dân tá»™c Hán trà tuệ hÆ¡n ngÆ°á»i, kể từ khi láºp thiên hạ, đã được các nÆ°á»›c trong thiên hạ ngưỡng má»™.
Trên Ä‘Æ°á»ng Vô Tấn thăm dò, Ä‘i đến má»™t ngã ba, Hắn nhìn khắp bốn phÃa, ngÆ°á»i ta nói vá»›i hắn phủ Hoà ng Phủ ở gần đây, nhÆ°ng ở đây hà ng loạt các nhà lá»›n, lại không biết phủ Hoà ng Phủ ở đâu? Hắn nhìn khắp bốn phÃa, bá»—ng thấy má»™t lão phu nhân Ä‘ang ngồi thêu thùa ở trÆ°á»›c cá»a, bèn tiến vá» phÃa trÆ°á»›c cúi mình cÆ°á»i há»i, “Äại nÆ°Æ¡ng, xin cho há»i phủ đệ của nhà Hoà ng Phủ ở đâu?â€
Lão phu nhân thấy hắn lá»… phép, trong lòng rất thÃch, bèn cÆ°á»i hÃp mắt, dùng kim chỉ má»™t tòa nhà lá»›n ở đằng xa nói, “cáºu xem, chẳng phải chá»— đó sao?â€
“Äa tạ đại nÆ°Æ¡ng!â€
Vô Tấn hà nh lá»…, quay ngÆ°á»i Ä‘i, lúc nà y, đằng sau Ä‘á»™t nhiên có vá»ng lại tiếng kinh ngạc, “Cáºu...cáºu là Vô Tấn đúng không?â€
Vô Tấn quay đầu lại, chỉ nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên đứng ở phÃa sau hắn ta, khuôn mặt máºp tròn, bụng phệ, đôi mắt ti hÃ, trong đôi mắt ti hà ấy trà n ngáºp niá»m vui, ông ta bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, nhìn Vô Tấn từ trên xuống dÆ°á»›i, “Tháºt sá»± là Vô Tấn sao! Cáºu không nháºn ra ta sao?â€
Vô Tấn gãi gãi đầu, dÆ°á»ng nhÆ° có chút ấn tượng, nhÆ°ng không nhá»› ra, hắn ta là m sao mà nhá»› được cái thằng ngốc mà hắn nháºp thể và o nà y có bao nhiêu há» hà ng? Hắn chỉ nhá»› cha mẹ mất từ sá»›m, là anh trai nuôi lá»›n hắn, 7 năm trÆ°á»›c bị ông ná»™i giao cho má»™t gã ma men, Ä‘Æ°a đến nÆ°á»›c Tá» há»c võ, ngoà i ra hắn chỉ hÆ¡i có chút ấn tượng, nhÆ°ng không nhá»› ra, mÆ¡ hồ giống nhÆ° hoa trong sÆ°Æ¡ng váºy.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên âm thầm thở dà i, quả nhiên vẫn là nhị ngốc, ngần ấy năm rồi, vẫn không thay đổi chút nà o, “Con quên rồi sao? Ta là ngÅ© thúc của con đây!â€
“Ông là ...ngÅ© thúc?â€
“Là ta! Là ta đây!â€
NgÅ© thúc nhìn thấy hắn đã nháºn ra mình, láºp tức thân thiện choà ng vai hắn, “Haha! Äã khôn lá»›n váºy rồi, 7 năm trÆ°á»›c con 10 tuổi, cái đầu má»›i xấp xỉ chân mà y của ta, bây giỠđã cao hÆ¡n ta má»™t cái đầu rồi, khá»e mạnh nhÆ° váºy, đứa anh há» Trá»ng DÅ©ng của con ốm nhÆ° khúc cây váºy đó.â€
NgÅ© thúc tên là Hoà ng Phủ Quý, là chú của Vô Tấn, hắn thầm cảm thấy ấm áp trong lòng, sá»± nhiệt tình của ngÅ© thúc khiến hắn cảm nháºn được má»™t thứ tình thân, hắn cÅ©ng hÆ¡i nhá»› lại má»™t chút rằng hắn có ngÆ°á»i ngÅ© thúc nà y.
“NgÅ© thúc, thúc còn Ä‘ang quản lý nhà trá» chứ?â€
“Không, từ lâu đã chuyển sang quản lý tiệm cầm đồ rồi, tiệm cầm đồ của Hoà ng Phủ ăn nên là m ra, là m ta báºn chết Ä‘i được.†Hoà ng Phủ Quý đắc ý liếc vá» phÃa tiệm cầm đồ ở đối diện, tiệm cầm đồ rất lá»›n, ngÆ°á»i ra kẻ và o tấp náºp, treo tấm biển trên đó có 3 chữ “Hoà ng Phủ Kýâ€
“Haha! Má»™t tên trông tiệm nhá» nhoi, không đáng kể gì đâu.â€
Lúc nà y, ông ta ngoắc tay gá»i lá»›n má»™t chiếc xe ngá»±a ở bên Ä‘Æ°á»ng: “Xe ngá»±a!â€
Xe ngá»±a “cha!†má»™t tiếng rồi dừng lại, ông ta kéo tay Vô Tấn cÆ°á»i nói, “Äi! Theo ta lên xe vá» phủ.â€
Vô Tấn có hÆ¡i kinh ngạc, nhìn má»™t phủ Hoà ng Phủ rá»™ng lá»›n ở bên ngoà i, “ngÅ© thúc, gần nhÆ° váºy còn phải ngồi xe ngá»±a sao?â€
“Con không hiểu, đây là vấn Ä‘á» sÄ© diện, chúng ta là đÃch thứ hệ của gia tá»™c, Ä‘i bá»™ là thứ chỉ có lÅ© ngÆ°á»i thuá»™c thứ thứ hệ má»›i là m, lúc nà o con cÅ©ng phải ghi nhá»› thân pháºn của mình.â€
Ông ta mở cá»a xe ngá»±a, lại cÆ°á»i nói: “HÆ¡n nữa trong phủ cho phép chúng ta báo tiá»n xe, không dùng thì uổng lắm.â€
Vô Tấn bị ông ta kéo lên xe, thong dong ngồi trên xe khiến hắn nhá»› đến chiếc sofa Ä‘á»i sau, sau khi hắn gặp nạn được cứu thì ngủ trên thuyá»n, chÆ°a từng ngồi chiếc ghế thoải mái nhÆ° váºy, lÆ°ng hắn bất giác vặn và i cái.
“NgÅ© thúc, cái gì gá»i là hệ Ä‘Ãch thứ? Cái gì thì gá»i là hệ thứ thứ?†Hắn nhá»› lại lá»i vừa nói.
“Haiz! Lúc con còn nhá» ta chẳng phải đã nói vá»›i con rồi sao? Ta và cha con là thứ xuất, nhÆ°ng ông ná»™i con lại là chÃnh phòng Ä‘Ãch xuất, cho nên chúng ta gá»i là hệ Ä‘Ãch thứ, địa vị trong gia tá»™c chỉ thua hệ Ä‘Ãch Ä‘Ãch, hệ thứ thứ là không có địa vị nhất, tổ tiên là thứ tá», thì coi nhÆ° xong.†(Ä‘Ãch xuất là con vợ cả, thứ xuất là con vợ lẽ, Vô Tấn thuá»™c hệ ÄÃch Thứ là ghép từ hai hệ của ông ná»™i và bố hắn)
Nói đến đây, Hoà ng Phủ quý nhìn quần áo vải tro của Vô Tấn, bất giác thẳng lÆ°ng, kéo lại áo, ho má»™t tiếng há»i hắn: “Vô Tấn, mấy năm nay con ở Tá» Châu sống không tệ chứ?â€
Vô Tấn cÆ°á»i đáp: “NgÅ© thúc, mấy năm nay con luôn ở trên thuyá»n.â€
Thá» dà i má»™t tiếng “Haizâ€, Hoà ng Phủ Quý có hÆ¡i đắc ý, “thế thì con không bằng Trá»ng DÅ©ng nhà thúc rồi, tháng trÆ°á»›c Trá»ng DÅ©ng đã và o huyện nha là m ty tà o thuế vụ, đó cÅ©ng là cái bát và ng, ngà y nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i tôn kÃnh, ăn ngon mặc đẹp, cuá»™c sống rất dá»… chịu! Vô Tấn à ! Là m thuê cho ngÆ°á»i khác thì không nở mặt được đâu, con phải há»c theo anh con đó.â€
Vô Tấn cÆ°á»i, liá»n há»i ông ta, “Anh con sống tốt chứ?â€
“Anh con Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là sống rất tốt rồi, nhÆ°ng mà gần đây có hÆ¡i phiá»n phức.â€
Vô Tấn ngẩn ngÆ°á»i, vừa định há»i thêm thì xe ngá»±a lại đã dừng lại, đã đến phủ Hoà ng Phủ rồi, ngÅ© thúc lấy ra 10 đồng, Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i đánh xe nói: “Cảm Æ¡n, Ä‘Æ°a vé xe 30 đồng nhé!â€
“Ông chủ nà y, ông cÅ©ng tháºt là quá đáng, vé 30 đồng, thế tôi còn phải đóng thêm 2 đồng tiá»n thuế, vé 20 đồng đó!â€
“2 đồng tiá»n thuế tôi Ä‘Æ°a cho cáºu, Ä‘Æ°a vé 30 đồngâ€
Hoà ng Phủ Quý lại lấy ra 2 đồng Ä‘Æ°a cho gã, giáºt lấy tấm vé trên tay ngÆ°á»i phu xe, nháy mắt vá»›i Vô Tấn, cÆ°á»i đắc ý, “Trong phủ nhiá»u nhất có thể báo 30 đồng tiá»n xe, không lấy thì uổng lắmâ€
Vô Tấn cảm thấy có hÆ¡i ngại, thì ra thế giá»›i nà y cÅ©ng có hóa Ä‘Æ¡n, cÅ©ng có ngÆ°á»i luồn lách từ lá»— hổng của hóa Ä‘Æ¡n, cÅ©ng giống nhÆ° háºu thế váºy! Hắn cà ng cảm thấy thú vị vá»›i thế giá»›i nà y.
Hắn nhảy xuống khá»i xe ngá»±a, chỉ thấy xuất hiện trÆ°á»›c mặt là má»™t phủ trạch rá»™ng lá»›n, đến hÆ¡n trăm mẫu, từ phÃa tÆ°á»ng cao lá»™ ra mÆ°á»i mấy mái hiên rá»™ng lá»›n, đây chÃnh là phủ trạch của gia tá»™c Hoà ng Phủ ở Hoà i DÆ°Æ¡ng.
Gia tá»™c Hoà ng Phủ là má»™t trong các chi của hoà ng tá»™c hoà ng đế Äại Ninh, Hoà ng đế đầu tiên của đế quốc Äại Ninh là Hoà ng Phủ Thiết Lệ 300 năm trÆ°á»›c mặc hoà ng bà o, láºt đổ được vÆ°Æ¡ng triá»u Äại Chu, sáng láºp ra đế quốc Äại Ninh, trải qua hÆ¡n 300 năm, con cháu của há» Hoà ng Phủ đã sinh sôi đến hÆ¡n mấy chục vạn ngÆ°á»i, phân chi phân nhánh phức tạp, chỉ có quan viên của Tông ChÃnh Tá»± thì má»›i có thể tra ra.
Ở quáºn Äông Hải, Hoà ng Phủ chỉ có chi nà y, cho nên cÅ©ng được gá»i là há» Hoà ng Phủ ở Äông Hải, há» Hoà ng Phủ ở Äông Hải là háºu nhân của Hoà ng Phủ Thác quáºn Äan DÆ°Æ¡ng 200 năm trÆ°á»›c, đã cách trá»±c hệ hoà ng tá»™c đế quốc rất xa, thuá»™c chi thứ, nhÆ°ng há» Hoà ng Phủ ở Äông Hải lại phát tà i nhá» buôn bán vá»›i nÆ°á»›c ngoà i, thêm và o đó là ngÆ°á»i đông nên cÅ©ng len chân và o thà nh má»™t trong các đại tá»™c ở huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng.
Các há»™ lá»›n ở Hoà i DÆ°Æ¡ng thịnh hà nh bảo thà nh, tức là xây dá»±ng phủ trạch theo kiểu cung Ä‘iện, bên ngoà i có sông ngòi rất sâu, phủ Hoà ng Phủ cÅ©ng váºy, cả gia tá»™c mấy trăm ngÆ°á»i sống cùng nhau, có tÆ°á»ng cao bao quanh, bên ngoà i Ä‘Ã o má»™t con sông lá»›n, chỉ có má»™t chiếc cầu nhá» liên kết vá»›i thế giá»i bên ngoà i.
Lúc Vô Tấn đến cÅ©ng sắp đến giá» cÆ¡m tối, khoảng đất trống bên ngoà i chiếc cầu nhá» la liệt các hà ng quán, bán rau, thức ăn chÃn, các trò chÆ¡i nhá» thú vị, ngÆ°á»i qua kẻ lại, rất là huyên náo.
“Duy Minh!â€
Hoà ng Phủ Quý Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t thanh niên áo xanh ở trÆ°á»›c gian hà ng bán diá»u liá»n vẫy tay gá»i lá»›n.
Vô Tấn hÆ¡i giáºt mình, Duy Minh là tên anh trai của hắn, chỉ nhìn thấy ngÆ°á»i thanh niên đó quay ngÆ°á»i lại, đúng là anh trai Hoà ng Phủ Minh của hắn, ngÆ°á»i mà hắn còn nhá»› rất rõ.
Anh trai của Vô Tấn là Hoà ng Phủ Minh, lá»›n hÆ¡n hắn 10 tuổi, là thứ tôn của nhà Hoà ng Phủ, vì cha là thứ xuất, vì váºy địa vị của hắn trong nhà cÅ©ng không cao, hiện Ä‘ang dạy há»c ở há»c Ä‘Æ°á»ng của gia tá»™c, hắn Ä‘ang mua diá»u cho hai đứa con, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy có ngÆ°á»i gá»i, vừa quay đầu lại thì thấy ngÅ© thúc, liá»n cÆ°á»i vá»›i ông ấy, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i của hắn dần biến mất khi hắn nhìn thấy Vô Tấn ở bên cạnh ngÅ© thúc.
“Vô Tấn!â€
Hắn khẽ gá»i má»™t tiếng, thá»±c sá»± không dám tin và o mắt mình, là Vô Tấn em ruá»™t của hắn, tuy đã xa cách 10 năm, Vô Tấn đã thà nh ngÆ°á»i lá»›n, nhÆ°ng hắn chỉ nhìn qua là có thể nháºn ra.
Hắn vứt con diá»u xuống, bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, “Anh!†máu Ä‘Ã o không nhÆ° nÆ°á»›c lã, trong xÆ°Æ¡ng cốt Vô Tấn Ä‘á»™t nhiên trá»—i dáºy má»™t thứ tình thân, hắn cÅ©ng bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, hai huynh đệ ôm chặt lấy nhau, những ngÆ°á»i xung quanh không ngừng bà n luáºn, tranh nhau há»i thăm Hoà ng Phủ Quý, Hoà ng Phủ Quý vẫy tay nói: “Cháu của ta trở vá» rồi, nó đã ở bên ngoà i rất lâu, ha ha! Giá»i hÆ¡n Trá»ng DÅ©ng nhà ta.â€
Hoà ng Phủ Minh nhìn em trai mình má»™t lượt từ đầu đến chân, thấy hắn còn cao hÆ¡n mình ná»a cái đầu, khá»e mạnh nhÆ° má»™t con trâu, lại nhá»› lại lúc hắn 10 tuổi vì gây rắc rối nên bị Ä‘Æ°a đến Tá» Châu quản giáo, bây giá» huynh đệ trùng phùng, trong lòng hắn rất Ä‘á»—i vui mừng, mắt cÅ©ng hoen Ä‘á», giá»ng nói ngáºp ngừng: “Vô Tấn, em đã khôn lá»›n nên ngÆ°á»i rồi.â€
Lúc nà y Vô Tấn tuy đã không còn là Vô Tấn của trÆ°á»›c kia, nhÆ°ng tình thân khiến trong lòng hắn cÅ©ng xúc Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng, hắn gáºt đầu: “Anh, 7 năm không gặp, anh không há» thay đổi gì hết.â€
Hoà ng Phủ Quý đứng bên cạnh cÆ°á»i và tiếp lá»i, “Äược rồi, Ä‘Æ°a Vô Tấn vá» nhà đi, những chuyện còn lại ta không quản nữa, ta vá» trÆ°á»›c đây.â€
“Cảm Æ¡n ngÅ© thúc!†Hai huynh đệ không ngừng nói cảm Æ¡n. Hoà ng Phủ Quý vẫy tay chà o, quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i, lúc nà y, ngÆ°á»i bán diá»u la lên, “Nà y! Diá»u của anh còn lấy nữa không?â€
Hoà ng Phủ Minh vá»™i và ng nói vá»›i em: “Em đợi anh má»™t lát, anh Ä‘i mua con diá»u, đã hứa vá»›i con gái từ lâu, hôm nay đúng lúc có bán.â€
Vô Tấn có hÆ¡i ngại, ‘Thì ra anh đã có hai con rồi, em còn tưởng anh chÆ°a thà nh hôn nữa chứ!â€
“Lúc em Ä‘i, anh chẳng phải đã Ä‘Ãnh hôn rồi sao?â€
Hoà ng Phủ Duy Minh biết em trai mình từ bé có hÆ¡i ngốc nghếch, trà nhá»› không được tốt, hắn cÅ©ng không để bụng, bèn cÆ°á»i và giải thÃch, “Bụng của chị dâu em tháºt là giá»i, sinh liá»n má»™t lúc hai đứa, anh lá»›n là Lạc Lạc, em gái là Äóa Äóa, cả huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng quáºn Äông Hải cÅ©ng chỉ có má»™t cặp song sinh nà y.â€
Nhắc đến mấy đứa nhá», Vô Tấn má»›i nghÄ© đến nên phải có quà gặp mặt, trên ngÆ°á»i hắn vừa khéo Ä‘ang có hai hạt châu, váºy nên má»›i yên tâm.
Và o lúc nà y, Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i hét lá»›n, “Kim Nhãn Tỳ HÆ°u tá»›i rồi!â€
Tất cả má»i ngÆ°á»i hoảng hốt đứng dáºy, cuối đầu, chỉ nhìn thấy từ xa có và i ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a đến, dẫn đầu là má»™t công tá» trẻ khoảng 26 tuổi mặc áo trắng, đầu ngẩng cao, dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, mặt trắng nhÆ° ngá»c, trông cÅ©ng khôi ngô tuấn tú, chỉ là mắt rất to, ánh mắt có vẻ không đứng đắn.
NgÆ°á»i nà y tên là Hoà ng Phủ Trác Ngá»c, là đÃch thứ tôn của gia tá»™c Hoà ng Phủ, hắn nhá» hÆ¡n Hoà ng Phủ Duy Minh 1 tuổi, nhÆ°ng vì hắn là đÃch xuất, cho nên thứ tôn của gia tá»™c Hoà ng Phủ là hắn chứ không phải là Hoà ng Phủ Duy Minh, theo nhÆ° quy tắc của gia tá»™c Hoà ng Phủ, nhìn thấy Ä‘Ãch tá» Ä‘Ãch tôn phải cúi đầu hà nh lá»…, biểu thị sá»± kÃnh trá»ng.
Hoà ng Phủ Duy Minh kéo em trai ra phÃa sau mình, nhÆ°ng hắn không cúi đầu, Hoà ng Phủ Trác Ngá»c dừng ngá»±a trÆ°á»›c mặt hắn, bÄ©u môi nói, “Thi Ä‘á»— cÆ° sÄ© thì giá»i lắm sao? Cả quy tắc gia tá»™c cÅ©ng không biết nữa hả.â€
Hoà ng Phủ Duy Minh cÆ°á»i nhạt: “Cáºu nhá»› lầm rồi! Quy tắc của gia tá»™c là , ngÆ°á»i có công danh miá»…n hà nh lá»…, khoản thứ 3 Ä‘iá»u thứ 14 của quy tắc, cáºu Ä‘i xem thá» Ä‘i!â€
“Ta tá»± nhiên sẽ Ä‘i xem.â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c “huh†má»™t tiếng, hắn Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy Vô Tấn, khá»e mạnh nhÆ° váºy, hắn buá»™c miệng nói ra má»™t câu châm biếm, “Äây chẳng phải là nhị ngốc sao? Sao hả, ngồi tù trở vá» rồi hả?â€
Vô Tấn cÆ°á»i, không đếm xỉa đến hắn, trong ký ức của Vô Tấn, năm đó là ngÆ°á»i nà y đã nghịch lá»a đốt cháy từ Ä‘Æ°á»ng, lại đổ tá»™i cho hắn, khiến hắn bị đánh má»™t tráºn, bị phạt đến Tá» Châu 7 năm, nhÆ°ng mà lúc nà y Vô Tấn đã không còn là nhị ngốc nữa, loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy cứ mặc kệ hắn.
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c thấy Vô Tấn không Ä‘oái hoà i đến hắn, trên mặt lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i hiểm ác, cúi ngÆ°á»i nói khẽ vá»›i hắn: “Tiểu tá» ngốc, có muốn chúng ta lại chÆ¡i trò lá»a thiêu Äằng Giáp quân không hả?â€
Sau lÆ°ng Vô Tấn có má»™t vết sẹo lá»›n do bị đốt, hắn mãi không biết là từ đâu, thì ra là tên khốn nà y đã hãm hại, bất giác hắn cÆ°á»i nhạt, “Äược thôi! Tôi chÆ¡i vá»›i anh.â€
“Tháºt là má»™t tên ngốc! Các ngÆ°Æ¡i xem, hắn vẫn là má»™t tên ngốc!†Hoà ng Phủ Trác Ngá»c cÆ°á»i lá»›n, hắn cÆ°á»i ná»a buổi trá»i, ngoà i hắn và mấy tên tùy tùng cÆ°á»i ra, thì không ai hùa theo, hắn có hÆ¡i xấu hổ, liá»n không cÆ°á»i nữa, lại nói vá»›i Hoà ng Phủ Duy Minh: “Vị trà đó ta khuyên anh nên từ bá» Ä‘i, nếu không thì sẽ có quả ngon cho mà nếm đấy.â€
Hoà ng Phủ Duy Minh không nói má»™t lá»i, Hoà ng Phủ Trác Ngá»c bị từ chối khéo thì xì má»™t tiếng khinh miệt rồi thúc ngá»±a và o phủ.
Äợi hắn Ä‘i xa, đầu cầu lại náo nhiệt trở lại, Hoà ng Phủ Duy minh trả xong tiá»n diá»u, bèn kéo em trai, cÆ°á»i nói: “Äi! Theo anh vá» nhà , hôm nay chúng ta phải uống vá»›i nhau cho đã.â€
Và o phủ rồi, Vô Tấn liá»n há»i anh: “Lúc nãy ngÆ°á»i đó là ai, em có hÆ¡i không nhá»› tên của hắn ta rồi.â€
“Hắn là con thứ của nhị thúc, tên là Trác Ngá»c, 7 năm trÆ°á»›c đến Kinh Thà nh, nói là đi há»c, năm ngoái má»›i vá», là má»™t tên phá gia chi tá».â€
“Thế hắn ta nói vị trà là có ý gì? DÆ°á»ng nhÆ° là đang uy hiếp anh.â€
Hoà ng Phủ Duy Minh nhìn hai bên, thấy có ngÆ°á»i Ä‘i đến, bèn nói khẽ: “Vá» nhà anh nói cho nghe, ở đây không tiện.â€
Tà i sản của Lôi Äế
23-03-2012, 01:05 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 3: ÄÃch Thứ Tranh Tuyển.
Dịch Giả: Park Jiyeon
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Gia tá»™c Äông Hải Hoà ng Phủ Thị có đến và i trăm nhân khẩu, đẳng cấp giữa trưởng và thứ thì rất là nghiêm ngặt, từ nÆ¡i ở của há» là có thể nhìn ra được Ä‘iá»u đó, ngoại hình phủ đệ nhìn từ trên cao xuống, là má»™t hình tròn bất qui tắc, từng tầng từng vòng Ä‘á»u là phòng ốc, nhìn giống nhÆ° má»™t củ cải trắng lá»›n, con cháu thứ xuất thì ở vòng bên ngoà i của lá cải và cùi cải, còn con cháu Ä‘Ãch xuất thì được ở bên trong tâm của củ cải.
Hoà ng Phủ Duy Minh thì tÆ°Æ¡ng đối tốt hÆ¡n, theo sá»± phân loại của ngÅ© thúc, hắn thuá»™c dòng Ä‘Ãch thứ, cho nên được ở sát bên ngoà i tâm củ cải, là má»™t căn viện Ä‘á»™c láºp nho nhá», có ba căn phòng rưỡi, ná»a còn lại là nhà bếp, má»™t gian nhà khách, má»™t gian phòng ngủ, và còn có cả má»™t thÆ° phòng nhá», má»™t nhà bốn ngÆ°á»i ở tại đây, sống qua ngà y dá»±a và o hai lượng bạc tiá»n lÆ°Æ¡ng dạy há»c má»—i tháng của Hoà ng Phủ Duy Minh, ngoà i ra gia tá»™c còn chu cấp thêm năm trăm quan tiá»n và năm đấu gạo, cuá»™c sống tuy rằng thanh bần, nhÆ°ng miá»…n cưỡng vẫn có thể sống qua ngà y.
Hoà ng Phủ Duy Minh trong lòng đặc biệt cảm thấy vui mừng, trÆ°á»›c đây có ngÆ°á»i anh em cứ nhÆ° thằng ngốc, nay hình nhÆ° Ä‘á»™t nhiên được đả thông, vừa và o đến viện, hắn liá»n hét lên:
“Hinh Lan! Nà ng xem ai đến nà y.â€
Chỉ nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i phụ nữ trẻ từ trong bếp Ä‘i ra, tuy là ăn báºn má»™c mạc, áo vải đầm gai, nhÆ°ng trông rất là thanh tú, và có khà chất của con nhà khuê cát, nà ng chÃnh là đại tẩu của Vô Tấn, tên gá»i là ThÃch Hinh Lan, xuất thân là thÆ° hÆ°Æ¡ng môn đệ, cha của nà ng là sÆ° tôn của Duy Minh, là má»™t nhà nho nổi tiếng của huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng.
ThÃch Hinh Lan bảy năm trÆ°á»›c đã từng gặp qua Vô Tấn má»™t lần, nà ng nghÄ© hồi lâu rồi cÆ°á»i nói:
“Äây hình nhÆ° là Vô Tấn!â€
“Äúng là huynh đệ của ta!â€
Hoà ng Phủ Duy Minh vá»— đầu má»™t cái liá»n cÆ°á»i:
“Phải rồi, ta quên mất, lúc đó nà ng còn chÆ°a xuất giá!â€
Hắn lại giới thiệu cho Vô Tấn:
“Äây là đại tẩu của đệ!â€
Vô Tấn liá»n lên phÃa trÆ°á»›c cúi mình hà nh lá»…,
“Vô Tấn tham kiến đại tẩu!â€
ThÃch Hinh Lan trông Vô Tấn đầy vẻ anh tà i, tri thÆ° hữu lá»…, không há» ngốc nhÆ° ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói, trong lòng nà ng rất thÃch, liá»n cÆ°á»i đáp lá»…,
“Mau và o trong nhà ngồi, thiếp sẽ nấu thêm và i món, hâm má»™t hủ rượu cho hai huynh đệ chà ng.â€
“Äại tẩu à , không cần phiá»n váºy đâu.â€
Hoà ng Phủ Duy Minh huơ huơ tay,
“Ài ! Không phiá»n, nên lắm chứ, mau và o nhà ngồi.â€
Hắn Ä‘Æ°a con diá»u cho vợ, há»i nà ng:
“Lạc Lạc và Äóa Äóa đâu? Theo lẽ là đã tan há»c rồi chứ!â€
“Nghe nói Lạc Lạc không nghe lá»i, bị thầy phạt viết ba trăm chữ, chắc Äóa Äóa Ä‘ang phụ nó viết đấy!â€
Vô Tấn đứng bên cạnh nghe có vẻ hơi lạ,
“Chúng nó không phải Ä‘ang ở há»c Ä‘Æ°á»ng của đại ca sao?â€
“Chúng Ä‘ang há»c tại trÆ°á»ng tiểu há»c tÆ° của gia tá»™c, những đứa huynh dạy Ä‘á»u đã mÆ°á»i mấy tuổi rồi, không há»c chung vá»›i nhau, và o nhà trÆ°á»›c đã!â€
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o nhà , Vô Tấn thấy bà n ghế bà y biện trong nhà tuy đã có hÆ¡i cÅ©, nhÆ°ng lại rất là sạch sẽ, không dÃnh má»™t hạt bụi nà o, Hoà ng Phủ Duy Minh má»i Vô Tấn ngồi xuống, rồi lại rót trà , vừa ngồi xuống đã cÆ°á»i ha ha há»i cáºu ta:
“Nói huynh nghe xem, mấy năm nay đệ Ä‘ang là m gì váºy?â€
Vô Tấn đã sá»›m nghÄ© ra câu trả lá»i, bèn cÆ°á»i cÆ°á»i,
“Äại ca chắc cÅ©ng biết, đệ từ trÆ°á»›c giá» vẫn ở bên ngoà i bái sÆ° há»c nghá», sau khi sÆ° phụ mất, đệ bèn ở lại trên núi há»c võ, sau đó lại Ä‘i biển.â€
Hoà ng Phủ Duy Minh nghe nói huynh đệ Ä‘i biển, bất chợt liá»n chau mà y, lại há»i hắn: “Chuyến nà y vỠđệ có dá»± định gì không, huynh có thể nói vá»›i tổ phụ, để ngÆ°á»i giao việc cho đệ, đệ hãy cứ ở lại gia tá»™c nà y.â€
Vô Tấn vừa má»›i đến Äế quốc nà y được ná»a năm, đối vá»›i má»i thứ Ä‘á»u trà n đầy sá»± hiếu kì, cáºu ta không ngá» lại sắp trói chặt bản thân nhanh đến váºy, liá»n lắc đầu,
“Lại rồi! bao nhiêu năm nay không vá» lại quê nhà , nhiá»u con ngÆ°á»i cÅ©ng nhÆ° nhiá»u nÆ¡i đã quên mất từ lâu rồi, để đệ hồi tưởng lại những gì trÆ°á»›c đây đã rồi hãy bà n sau.â€
Nói đến đây, Vô Tấn há»i nhá» Duy Minh:
“NgÅ© thúc nói là đại ca sẽ gặp phiá»n phức, con cháu Hoà n Khố đó lại uy hiếp đại ca à , huynh nói đệ biết, chuyện nà y rốt cuá»™c là nhÆ° thế nà o?â€
Hoà ng Phủ Duy Minh uống một ngụm trà , vừa muốn mở miệng, bỗng trong sân vang lên tiếng hai đứa trẻ con, chỉ nghe thấy tiếng cáo trạng của một đứa bé gái,
“Mẹ Æ¡i, là ca ca bị thầy phạt viết chữ, con giúp huynh ấy viết đấy.â€
Một bé trai khác nhanh chóng biện minh cho mình,
“Mẹ, là do thầy lấy vở con Ä‘i chùi bánh, nhÆ°ng lại cứ nói là con không là m bà i, phạt con viết lại ba lần, là thầy không đúngâ€
“Lạc Lạc!â€
Trong nhà , Hoà ng Phủ Duy Minh vỗ bà n một cái, mặt biến sắc,
“Sao con dám nói thầy giáo không đúng!â€
Trong vÆ°á»n bá»—ng trở nên im lặng, Vô Tấn muốn thấy mặt hai đứa cháu trai cháu gái, liá»n cÆ°á»i và nói:
“Äại ca, để hai chúng nó và o đây Ä‘i, đệ muốn được nhìn thấy chúng.â€
“Thôi! Hôm nay tạm tha cho nó, nếu không huynh phải dạy tên tiểu tá» thối không biết tôn sÆ° trá»ng đạo nà y má»™t bà i há»c.â€
“Hôm nay tha cho hai con, mau và o đây, thúc của các con đến đấy.â€
Nghe nói được cha tha cho, hai đứa trẻ liá»n hoan hô, chạy và o trong nhà , thấy thúc thúc của mình vừa cao vừa lá»›n, bất chợt có hÆ¡i sợ, nên liá»n lùi lại hai bÆ°á»›c.
Vô Tấn thấy hai đứa trẻ xinh xắn đáng yêu, trong lòng tháºt sá»± rất vui, liá»n móc ra hai viên hải châu, để trong lòng bà n tay, cÆ°á»i và đưa cho hai huynh muá»™i,
“Äây là quà gặp mặt thúc thúc cho tụi con, có đẹp không?â€
Hai đứa trẻ thấy hải châu lấp lánh căng tròn, rất đẹp, Ä‘á»u Ä‘á»™ng lòng,liá»n khép nép tiến lên trÆ°á»›c muốn nháºn lấy, Hoà ng Phủ Duy Minh đằng hắng má»™t tiếng:
“Hai con quên mất gì nà o?â€
Hai huynh muá»™i lúc nà y má»›i sá»±c nhá»›, cùng nhau quỳ xuống, khấu đầu Vô Tấn ba cái, “Lạc Lac , Äóa Äóa xin chà o thúc thúc ạ!â€
“Ha ha! Quả là những đứa trẻ ngoan!â€
Vô Tấn liá»n đỡ hai đứa cháu dáºy, ôm và o trong lòng, nhét hai viên hải châu và o tay chúng, cÆ°á»›i và nói:
“Có thÃch không nà o?â€
“Dạ, thÃch ạ.â€
Hai đứa trẻ gáºt gáºt đầu.
Lúc bấy giá», ThÃch Hinh Lan bÆ°ng hai mâm cÆ¡m và o, cÆ°á»i và nói vá»›i hai huynh muá»™i chúng: “Cha mua diá»u vá» cho các con rồi đó, để trong bếp đấy.â€
Huynh muá»™i chúng liá»n hoan hô, cùng chạy vá» phÃa nhà bếp, rất nhanh đã tìm thấy con diá»u, hai huynh đệ số ruá»™t không đợi được bèn la lên:
“Cha, tụi con muốn Ä‘i thả diá»u!â€
“Không được!â€
ThÃch Hinh Lan liá»n ngăn chúng lại:
“Không được, mau và o ăn cÆ¡m nà o, mai hãy chÆ¡i nhé!â€
“Chúng con Ä‘i chÆ¡i má»™t chút rồi sẽ vá» ngay, mẹ Æ¡i, xin mẹ đấy.â€
Hoà ng Phủ Duy Minh bèn cÆ°á»i nói:
“Thôi Ä‘i Ä‘i! ChÆ¡i má»™t tà rồi vá» ngay nhé !â€
Hai huynh muá»™i liá»n hoan hô, thoáng cái đã cầm con diá»u chạy ra ngoà i vÆ°á»n, ThÃch Hinh Lan tá» vẻ trách chồng,
“Xem chà ng kìa, cái gì cÅ©ng chiá»u tụi nhá».â€
Hoà ng Phủ Duy Minh liá»n cÆ°á»i và huÆ¡ tay,
“Nà ng Ä‘i hâm rượu Ä‘i, ta và Vô Tấn còn có chuyện muốn nói.â€
Äợi khi vợ Ä‘i rồi, Hoà ng Phủ Duy Minh liá»n nói tiếp Ä‘á» tà i lúc nãy Ä‘ang nói dỡ, chà ng cháºm rãi:
“Huynh vốn sống rất yên bình, nhÆ°ng tháng trÆ°á»›c huynh thi Ä‘á»— Cống cá» sÄ©, Cả quáºn hÆ¡n tám trăm cá» nhân đến Giang Ninh Phủ tham gia thi châu, Huynh được hạng nhất, cả má»™t quáºn Äông hải chỉ có bảy ngÆ°á»i thi Ä‘á»—, huynh đã mang vá» cho gia tá»™c má»™t vinh dá»± vô cùng lá»›n, mà thi Ä‘á»— cống cá» sÄ© cÅ©ng có nghÄ©a là được quyá»n và o kinh tham dá»± thi tỉnh khoa tiến sÄ© rồi, huynh vốn định chuẩn bị và o kinh tham gia thi tỉnh, nhÆ°ng mấy tháng trÆ°á»›c quan trÆ°á»ng quáºn Äông Hải xảy ra má»™t số biến cố, là m ảnh hưởng đến kế hoạch của huynh.â€
“Biến cố gì?â€
Vô Tấn liá»n nghÄ© đến việc Tô ThÃch Sá» lên nháºm chức, chẳng lẽ có liên quan đến ông ta?â€
Hoà ng Phủ Duy Minh uống một ngụm trà rồi nói tiếp:
“ThÃch Sá» tiá»n nhiệm bị Ä‘iá»u Ä‘i rồi, Ä‘em theo cả hai chủ sá»± tâm phúc, nghe nói thá»i gian gần đây quan trÆ°á»ng quáºn Äông Hải luôn cứ vì chuyện lá»±a chá»n hai ngÆ°á»i chủ sá»± nà y mà tranh già nh đấu đá, trong đó Hình Tà o chủ sá»± là đã thuá»™c vá» Triệu TÆ° Mã, không có ai dám tranh vá»›i ông ta, còn riêng má»™t chức há»™ tà o chủ sá»± thì lại khác, Tá» Trưởng Sá», Hoà ng Phủ Biệt Giá, TrÆ°Æ¡ng huyện lệnh Ä‘á»u Ä‘ang ầm thầm cân nhắc, cuối cùng cả ba ngÆ°á»i bá»n hỠđã Ä‘i đến thá»a thuáºn, há»™ tà o chủ sá»± sẽ được chá»n ra từ trong sáu đại gia tá»™c của quáºn Äông Hải, do sáu đại gia tá»™c tá»± chá»n ra má»™t ngÆ°á»i để tham tuyển, Hoà ng Phủ gia của chúng ta cÅ©ng có thể tiến cá» má»™t ngÆ°á»i, tổ phụ muốn để huynh Ä‘i, nhÆ°ng nhị thúc lại muốn con trai của ông ta Ä‘i, chÃnh là cái tên Hoà n Khố tỠđệ lúc nãy, nhị thúc là ngÆ°á»i kế thừa tá»™c trưởng, không thể đắc tá»™i vá»›i ông, cho nên huynh Ä‘Ã nh bá» cuá»™c, huynh vẫn sẽ và o kinh tham gia thi tỉnh.â€
“Vô Tấn, đệ phải khuyên đại ca của đệ!â€
ThÃch Hinh Lan bÆ°ng má»™t hủ rượu và o, nói vá»›i Vô Tấn:
“Tẩu đã từng bà n tÃnh qua cho đại ca đệ, lÆ°Æ¡ng má»™t tháng của Há»™ Tà o Chủ Sá»± là mÆ°á»i lạng bạc, là gấp năm lần bây giá», và những mặt tốt cà ng không cần nói, mà địa vị còn cao gấp bao nhiêu lần cái chức thầy giáo nghèo nà y, huynh ấy và o kinh thi cá», chÆ°a chắc đã thi Ä‘áºu, lúc đó chẳng phải cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° váºy sẽ vụt mất hay sao, đệ nói thá» xem, huynh ấy không biết Ä‘ang nghÄ© gì?â€
“ Äà n bà con gái thì biết gì?â€
Hoà ng Phủ Duy Minh tá» vẻ không vui mà trách vợ má»™t câu, Vô Tấn liá»n cÆ°á»i gỡ hòa,
“Äệ biết thá»±c sá»± thì đại ca không muốn đắc tôi vá»›i nhị thúc, nhÆ°ng mà đây chẳng qua cÅ©ng chỉ là danh sách dá»± tuyển, cÅ©ng không phải là chÃnh thức nháºn mệnh, cái tên Hoà n Khố TỠđệ ấy dù có Ä‘i nhÆ°ng chÆ°a chắc là sẽ được chá»n, thôi thì hãy cứ để đại ca Ä‘i Ä‘i.â€
“Äúng váºy! Duy Minh, huynh xem đệ đệ huynh nói chà phải, vốn thì là nhÆ° váºy, cÆ¡ há»™i thì chỉ có má»™t, huynh là cống cá» sÄ©, và o là m quan ở quáºn nha là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, hắn thì đáng là gì, ngay cả tú tà i còn thi không Ä‘á»—, ngÆ°á»i ta dá»±a và o đâu mà hắn chứ.â€
“Ai da! Huynh thì là m sao mà lại không muốn chứ? Thôi Ä‘i, chuyện nà y tạm gác qua má»™t bên, sau nà y hãy bà n!â€
Hoà ng Phủ Duy Minh thở dà i, hắn biết đây kì thá»±c thá»±c là các quan đại chức cao bên trên muốn mượn cÆ¡ há»™i nà y để vÆ¡ tiá»n từ sáu đại gia tá»™c, nhị thúc là m sao có thể vì anh ta mà chi ra số tiá»n nà y chứ?
…………………………
Nhị thúc mà huynh đệ Vô Tấn nhắc đến là Hoà ng Phủ Húc, là ngÆ°á»i nắm quyá»n thá»±c sá»± của gia tá»™c Äông Hải Hoà ng Phủ Thị, ông ta là chÃnh phòng Ä‘Ãch tá», theo quy tắc của gia tá»™c, ông ta sau nà y sẽ kế vị chức tá»™c trưởng, trên thá»±c tế thì ba năm trÆ°á»›c cha của ông, cÅ©ng chÃnh là tá»™c trưởng hiện tại trúng gió và bệnh nằm liệt giÆ°á»ng, ngoại trừ việc không giao chức tá»™c trưởng cho ông ra, thì những quyá»n lá»±c khác cÆ¡ bản thì Ä‘á»u giao hết cho ông.
NhÆ°ng bắt đầu từ đầu năm nay, khi sức khá»e của ngÆ°á»i cha dần dần có chuyển biến tốt, đã dần dần lấy vá» phần lá»›n quyá»n lá»±c của gia tá»™c, việc nà y là m cho Hoà ng Phủ Húc trong lòng bất mãn, nhÆ°ng cÅ©ng bất lá»±c, mấy ngà y trÆ°á»›c, chá»— dá»±a của nhà há» là Hoà ng Phổ Cừ phái ngÆ°á»i Ä‘em thÆ° đến, nói là ông đã giúp Hoà ng Phủ gia già nh được má»™t vị trà tranh tuyển chức Há»™ tà o chủ sá»±, Lục tà o chủ sá»± có thể được Ä‘Æ°a và o danh sách quan dá»± bị, thÆ°á»ng thì sau má»™t hai năm thì sẽ được thăng lên chức chủ bạc cữu phẩm, và đó cÅ©ng là má»™t chức quan chÃnh thức, nếu nhÆ° con trai của ông ta được chá»n trúng, nói không chừng từ nay sẽ được bÆ°á»›c và o con Ä‘Æ°á»ng quan lại rồi.
Hoà ng Phủ Húc là biệt giá của quáºn Äông hải, biệt giá thì không có thá»±c quyá»n gì cả, chỉ là má»™t chức quan mang tÃnh tượng trÆ°ng, tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i chủ tịch ChÃnh hiệp sau nà y mà thôi, mà tÆ°á»›c vị của ngÆ°á»i nà y lại là huyện công Sở DÆ°Æ¡ng, cho nên ngÆ°á»i quáºn Äông Hải Ä‘á»u gá»i ông là Hoà ng Phủ Huyện công, và ông cÅ©ng là chá»— dá»±a háºu Ä‘Ã i của gia tá»™c Hoà ng Phủ Thị.
Hoà ng Phủ Húc Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết là sáu đại gia tá»™c sẽ tranh lấy chức Há»™ Tà o Chủ sá»± nà y, thá»±c sá»± thì nếu dá»±a và o tà i lá»±c của má»—i gia đình, thì Hoà ng Phổ Gia vừa có tà i lá»±c, lại vừa có Hoà ng Phổ Cừ là m chá»— dá»±a, chÆ°a chắc là không được chá»n, nhÆ°ng cha ông lại muốn con trai của đại ca là Duy Minh Ä‘i tham tuyển chức nà y, mà không phải là con trai của ông, và đây là điá»u là m cho ông vô cùng bất mãn.
Hoà ng Phủ Húc tuổi chÆ°a đến năm mÆ°Æ¡i, thân hình cao gầy, trông rất tinh anh tà i giá»i, ông có hai đứa con trai, con trai lá»›n là Trác Khà là m quan đất ngoà i, con trai thứ Trác Ngá»c ở cùng vá»›i ông, hai đứa con trai Ä‘á»u là con của ngÆ°á»i vợ trÆ°á»›c, và đá»u đã láºp gia đình, vợ trÆ°á»›c của Hoà ng Phủ húc sau khi lâm bệnh qua Ä‘á»i, ông lại lấy thêm má»™t ngÆ°á»i phụ nữ trẻ đẹp vá» là m vợ kế.
Cả nhà của hỠở chung vá»›i nhau trong má»™t căn viện lá»›n Ä‘á»™c láºp rá»™ng gần năm mẩu đất, trong viện có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i gian phòng, còn có cả má»™t háºu hoa viên, ngoà i trừ ngÆ°á»i trong nhà , còn có cả mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i nô bá»™c và nô tì phục vụ cho há».
Lúc nà y Hoà ng Phủ Húc Ä‘Æ°Æ¡ng ngồi tại đại sảnh, Ä‘ang cố chịu ngồi nghe con dâu thứ khóc lóc kể lể, con dâu thứ của ông há» Giả, cÅ©ng là trưởng nữ của má»™t há»™ đại gia đình ở huyện Hoà i DÆ°Æ¡ng, được xem là môn đăng há»™ đối vá»›i gia đình ông, vừa má»›i thà nh hôn vá»›i con thứ Trác Ngá»c cách đây má»™t năm, nhÆ°ng cuá»™c sống chÆ°a có má»™t ngà y nà o được bình yên, nguyên nhân là do Trác Ngá»c có thói trêu hoa ghẹo nguyệt, trong thanh kÄ© viện tiêu tiá»n nhÆ° nÆ°á»›c, tiá»n bạc trong nhà đối vá»›i hắn mà nói chỉ có Ä‘á»™i nón ra Ä‘i, cho nên ngÆ°á»i trong phủ đã đặt cho hắn má»™t biệt hiệu là “ tỳ hÆ°u mắt và ng†để chỉ trÃch hắn.
NhÆ°ng bắt đầu từ năm nay, sau khi phụ thân ông nắm giữ lại quyá»n lá»±c gia tá»™c, Hoà ng Phủ Húc vì để quản thúc con mình, bèn cắt tiá»n tiêu xà i của hắn , nhÆ°ng nhằm tháng nà y hắn lại say mê má»™t kÄ© nữ hà ng đầu của NhÆ° à lầu là Sở Ngá»c Liên, tiá»n mua vui, tiá»n chiêu đãi cà ng vung tay vô Ä‘á»™, hắn không có tiá»n, bèn bắt đầu ăn trá»™m các món trang sức cá nhân của vợ, cuối cùng hôm qua cÅ©ng bị vợ phát hiện, khuyên giải chồng vô Ãch, ngÆ°á»i vợ bèn chạy đến than khóc vá»›i cha chồng.
“Các món và ng bạc trang sức hồi môn của con Ãt nhất cÅ©ng đáng giá năm ngà n lượng bạc, nhÆ°ng chỉ trong vòng má»™t tháng, lại bị chà ng trá»™m sạch cả, bản thân huynh ấy còn thừa nháºn là đã Ä‘em hết cho con ca kÄ© ấy, tá»™i nghiệp con tưởng có thể để dà nh cho con của con, nhÆ°ng bây giá» bị chà ng trá»™m sạch cả rồi, con phải ăn nói sao vá»›i cha mẹ con đây! Xin cha hãy là m chủ cho con!â€
Nà ng dâu quỳ trên đất, hai mắt khóc đến sÆ°ng húp cả lên, Hoà ng Phủ Húc lòng rối tâm phiá»n, vô cùng tức giáºn, chỉ biết dá»— dà nh đứa con dâu,
“Con đừng khóc nữa, hôm nay cha nhất định sẽ là m chủ cho con, cha sẽ cho thằng súc sinh ấy má»™t tráºn.â€
Vừa má»›i dứt lá»i, táºn mắt ông trông thấy con trai Trác Ngá»c vừa đúng lúc Ä‘i ngang qua trÆ°á»›c cá»a.
Tà i sản của Lôi Äế
23-03-2012, 01:06 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 4: Lòng Dạ Rắn Äá»™c.
Dịch Giả: bachtue_cungvuong
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Hoà ng Phủ Húc giáºn sùng sục, ông bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa cá»a chÃnh, quát lá»›n:
“Nghiệp chÆ°á»›ng! Chuyện tốt mà ngÆ°Æ¡i đã là m!â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c Ä‘ang chuẩn bị vá» viện của mình, bị phụ thân lá»›n tiếng gá»i lại, là m cho hắn sợ run ngÆ°á»i, quay đầu ngạc nhiên nhìn phụ thân.
“NgÆ°Æ¡i theo ta và o đây!â€
Hoà ng Phủ Húc nhìn thấy trong vÆ°á»n kẻ dÆ°á»›i khá đông. Chuyện mất mặt thì không thể để cho ngÆ°á»i bên ngoà i biết, bèn nén cÆ¡n giáºn gá»i con và o trong đại sảnh. Hoà ng Phủ Trác ngá»c vừa bÆ°á»›c và o nhà trong liá»n thấy nÆ°Æ¡ng tá» Ä‘ang lau nÆ°á»›c mắt và há»™p trang sức trống rá»—ng trên bà n. Hắn giáºt mình, láºp tức nháºn ra, nhất định là việc hắn ăn trá»™m đồ trang sức bị bại lá»™ rồi.
Trong lòng hắn nhất thá»i vừa háºn vừa sợ. Háºn nÆ°Æ¡ng tá» Ä‘em chuyện kể cho phụ thân hay, lại sợ phụ thân cắt bá»›t tiá»n tiêu xà i, là m cho hắn không còn tiá»n Ä‘i ăn chÆ¡i trác táng, Hoà ng Phủ Trác Ngá»c Ä‘Ã nh cúi đầu, không dám lên tiếng.
Hoà ng Phủ Húc mở há»™p trang sức rá»—ng không ra, Ä‘áºp bà n quát lá»›n:
“Äây là chuyện tốt ngÆ°Æ¡i đã là m sao?â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c không dám nói là bản thân hắn Ä‘i ká»· viện, chỉ còn biết tìm cái cá»›,
“Hà i nhi thiếu tiá»n đánh bạc, bị chủ nợ đòi quá, nhÆ°ng lại không dám nói vá»›i phụ thân. Nhất thá»i hồ đồ, gây ra lá»—i lầm lá»›n. Hà i nhi biết tá»™i, sau nà y không dám tái phạm nữa.â€
Thá»±c sá»± Hoà ng Phủ Trác Ngá»c sở dÄ© trở thà nh nhÆ° hôm nay, nguyên nhân Ä‘á»u là do Hoà ng Phủ Húc quá mức nuông chiá»u hắn. Lúc còn nhỠđã bá» ra má»™t số tiá»n lá»›n Ä‘Æ°a hắn lên kinh thà nh há»c táºp. Không có ai quản giáo, rốt cuá»™c há»c đòi thà nh má»™t kẻ ăn chÆ¡i lêu lổng.
Hoà ng Phủ Húc cÅ©ng chẳng muốn truy cứu chuyện của Hoà ng Phủ Trác Ngá»c. NhÆ°ng chỉ là muốn có má»™t sá»± giao phó vá»›i con dâu, ông ta má»›i Ä‘Ã nh phải là m dáng là m vẻ, ông quát lá»›n:
“Nghiệp chÆ°á»›ng, mà y lại dám Ä‘i đánh bạc. NgÆ°á»i đâu! Lôi hắn xuống, đánh gãy chân cho ta.â€
NÆ°Æ¡ng tá» của Hoà ng Phủ Trác Ngá»c nghe váºy thì sợ hoảng hồn. Mắng và i câu là đủ rồi, đánh gãy chân thì không được, nà ng liá»n quỳ xuống cầu xin,
“Nếu nhÆ° phu quân đã biết sai, xin cha cho huynh ấy má»™t cÆ¡ há»™i sữa đổi! Trang sức mất thì đã mất rồi, nhÆ°ng ngÆ°á»i đánh bị thÆ°Æ¡ng rồi thì khó có thể trị là nh được. Xin cha tha cho huynh ấy má»™t lần.â€
“NgÆ°Æ¡i nghe mà xem! Nghe mà xem!â€
Hoà ng Phủ Húc chỉ và o mặt con trai mà mắng:
“Nhìn nÆ°Æ¡ng tá» của ngÆ°Æ¡i mà xem! NgÆ°á»i ta thÆ°Æ¡ng lo cho ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy. NgÆ°Æ¡i lại đối xá» vá»›i ngÆ°á»i ta nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i còn có phải là ngÆ°á»i nữa không?â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c chá»i thầm trong lòng, nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt cha, hắn không dám không giả vá», cố gắng ép ra hai giá»t nÆ°á»›c mắt,
“NÆ°Æ¡ng tá», ta đây biết sai rồi, sẽ không ăn trá»™m đồ của nà ng nữa, ta thá» vá»›i nà ng.â€
“Äược được! Thiếp sẽ tha thứ cho chà ng. NhÆ°ng thiếp sẽ nhá»› lấy lá»i chà ng nói. Nếu nhÆ° vẫn có lần sau, thiếp sẽ Ä‘áºp đầu tá»± vẫn.â€
NÆ°Æ¡ng tá» Hoà ng Phủ Trác Ngá»c không còn cách nà o. Ai bảo cha mẹ nà ng mù mắt, gả nà ng cho má»™t tên hoa hoa công tá» nhÆ° váºy, nà ng đối vá»›i hắn đã cạn tình rồi.
NÆ°Æ¡ng tá» Ä‘i rồi, trên đại sảnh chỉ còn lại hai cha con há», Hoà ng Phủ Trác Ngá»c nhìn bóng vợ tức giáºn mắng lên má»™t tiếng,
“Phi! Con Ä‘Ã n bà thối nà y, chẳng qua chÄ© là những món trang sức há»ng, váºy mà dám cáo trạng ta à !â€
“Câm miệng cho ta!â€
Hoà ng Phủ Húc vốn không há» thá»±c sá»± giáºn con. Äà n ông mà , Ä‘á»u có chút máu háo sắc. Bản thân ông ta cÅ©ng nhÆ° váºy. NhÆ°ng thấy đứa con trai ngay trÆ°á»›c mặt mình mà vẫn nghênh ngang nhÆ° váºy, ông bổng chốc nóng giáºn, chỉ và o mặt hắn mà mắng lá»›n:
“Thằng khốn nhà ngÆ°Æ¡i! Cha con chúng ta sắp bị ngÆ°á»i ta đạp ở dÆ°á»›i chân rồi. NgÆ°Æ¡i còn không biết tu tỉnh, suốt ngà y chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt, ngÆ°Æ¡i muốn ta phải lo cho ngÆ°Æ¡i suốt cả cuá»™c Ä‘á»i hay sao?â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c tuy là má»™t tên chÆ¡i bá»i, nhÆ° lại không há» ngốc, hắn biết phụ thân Ä‘ang nói vá» việc gì, có chút gì đó ngạc nhiên,
“Phụ thân quá lo lắng rồi. Duy Minh tên kia tuy là được tổ phụ chỉ định Ä‘i dá»± tuyển. NhÆ°ng hà i nhi được biết, quốc cữu gia ở kinh thà nh đã nhúng tay và o việc nà y rồi. Chức vị nà y nhất định là thuá»™c vá» gia tá»™c mình rồi. Các gia tá»™c khác chẳng qua chỉ là đi góp vui mà thôi. HÆ¡n nữa, phụ thân là đÃch trưởng tá», chức vị tá»™c trưởng sau nà y sẽ do phụ thân kế nhiệm. Con thấy tổ phụ cÅ©ng chẳng còn sống được bao lâu nữa đâu, phụ thân đừng có quá lo lắng.â€
“Còn lâu!â€
Hoà ng Phủ Húc tức đến nổi lá»a bốc tam trượng, căng gân cổ ra mắng con:
“Thằng khốn nhà ngÆ°Æ¡i thì biết gì chứ? Quốc cữu gia nhúng tay và o là có thể quyết định được sao? Ai mà không có chá»— dá»±a? Ai nói là Hoà ng Phủ Gia chúng ta không có cÆ¡ há»™i? Cái đồ ăn hại nhà ngÆ°Æ¡i, sao ta lại có má»™t đứa con không ra gì nhÆ° ngÆ°Æ¡i chứ?â€
Phụ thân cứ hết khốn nạn, rồi đến ăn hại, mắng đến Hoà ng Phủ Trác Ngá»c phiá»n đến phát bá»±c, hắn Ä‘á» mặt cãi lại,
“Hắn được chá»n dá»± tuyển chức vị thì có liên quan gì đến con? ChÃnh phụ thân không thuyết phục được tổ phụ, thì Ä‘em toà n bá»™ trách nhiệm đổ hết lên đầu con sao? Con không phục!â€
“Thằng nghịch tá» nhà ngÆ°Æ¡i, ta vốn dÄ© muốn tiến cá» ngÆ°Æ¡i Ä‘i ứng tuyển. NhÆ°ng chÃnh vì nhà ngÆ°Æ¡i bất tà i, bá» má»™t số tiá»n lá»›n lên kinh há»c hà nh, nhÆ°ng đến cả tú tà i cÅ©ng không Ä‘á»— được, má»›i khiến lá»i tiến cá» của ta từ chối. Äây không phải là vấn Ä‘á» của ngÆ°Æ¡i thì là vấn Ä‘á» của ai? Tên vô dụng nhà ngÆ°Æ¡i còn dám trả treo sao? Cút! Cút Ä‘i!â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c bị mắng đến mặt mà y tái tÃm, hắn giáºm chân má»™t cái, quay ngÆ°á»i tức giáºn bá» Ä‘i, Hoà ng Phủ Húc ảm đạm ngồi xuống, Ä‘Æ¡ ngÆ°á»i nhìn ra ngoà i phòng khách, ông bị chuyện chức vị là m cho tâm can rối bá»i, cÅ©ng chẳng biết phải là m nhÆ° thế nà o.
Lúc nà y, sau lÆ°ng ông vá»ng đến má»™t giá»ng phụ nữ lạnh nhạt, “Lão gia, hình nhÆ° ông Ä‘ang gặp chuyện gì đó phiá»n phức phải không?â€
Nghe thấy giá»ng nói nà y, Hoà ng Phủ Húc giáºt mình, cÆ¡ bắp trên ngÆ°á»i láºp tức trở nên căng cứng, ông từ từ đứng dáºy, trên mặt cố nở ra má»™t nụ cÆ°á»i, sau lÆ°ng là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ trẻ khoác trên ngÆ°á»i má»™t chiếc áo bông Ä‘en, mắt hạnh cằm Ä‘Ã o, cÆ¡ thể đẩy Ä‘Ã , trông đầy quyến rÅ©, nhÆ°ng là n da phÆ¡i ra trên cổ và cánh tay lại trắng đến kinh ngÆ°á»i, không phải là má»™t vẻ đẹp trắng trẻo, mà là vẻ trắng bệt của ngÆ°á»i chết.
NgÆ°á»i phụ nữ nà y tên là Tiểu CÆ¡, vốn là tì thiếp của biệt giá Hoà ng Phủ Cừ. Ba năm trÆ°á»›c hắn đã tặng nà ng cho Hoà ng Phủ Húc, trở thà nh vợ sau của ông. Tổ tiên hai ngÆ°á»i từ ba trăm năm trÆ°á»›c cÅ©ng cùng má»™t tá»™c, giỠđã qua mấy trăm năm, huyết thống giỠđã phai nhạt, nhÆ°ng Hoà ng Phủ Cừ lại ngắm và o tà i lá»±c của Äông Hải Hoà ng Phủ Thị, cứ kiên quyết nháºn Hoà ng Phủ Húc là tá»™c đệ của mình, gia tá»™c Hoà ng Phủ Thị cÅ©ng xem ông nhÆ° là chá»— dá»±a.
Tiểu CÆ¡ nà y danh nghÄ©a là vợ của Hoà ng Phủ Húc, nhÆ°ng thá»±c tế lại là tay trong của Hoà ng Phủ Cừ phái đến. Hoà ng Phủ Húc tuy là nhân váºt số hai trong gia tá»™c, nhÆ°ng sợ bà ta nhÆ° sợ hổ, không những không dám đụng đến ngÆ°á»i bà ta, mà còn phải luôn lấy lòng bà ta.
“Lão gia, sao ông không nói gì hết váºy?â€
Tiểu CÆ¡ mỉm cÆ°á»i. CÆ°á»i đến tháºt đáng yêu, nhÆ°ng sâu trong ánh mắt bà ta lóe lên má»™t sá»± khinh miệt đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy, và sá»± khinh miệt nà y giống nhÆ° là kim châm, đâm thẳng và o Hoà ng Phủ Húc.
Hoà ng Phủ Húc thầm háºn trong lòng, nhÆ°ng lại không dám đắc tá»™i vá»›i bà ta, liá»n nói:
“Không có chuyện gì lá»›n lao cả. Phụ thân ta muốn cho má»™t đứa cháu trai Ä‘i ứng tuyển chức Há»™ Tà o Chủ Sá»±, ta Ä‘ang nghÄ© cách là m sao thay đổi được cách nghÄ© của phụ thân đây.â€
“Có cần thiếp Ä‘i nói chuyện vá»›i Huyện Công không?â€
Khóe thu ba của Tiểu CÆ¡ vừa chá»›p, cÆ°á»i trông đầy vẻ quyến rÅ©. Lòng của Hoà ng Phủ Húc cảm thấy có chút rung Ä‘á»™ng. Tuy là má»—i lần nhá» Hoà ng Phủ Cừ là m chuyện gì cÅ©ng phải trả má»™t cái giá rất cao. NhÆ°ng lá»i nói của Hoà ng Phủ Cừ rất hữu dụng, phụ thân nhất định sẽ nghe, để ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y Ä‘i nói thá» xem, có lẽ phụ thân sẽ thay đổi chủ ý.
NghÄ© đến đây, ông ta liá»n cÆ°á»i hùa theo: “Váºy việc nà y phải là m phiá»n đến phu nhân rồi.â€
“Äược để thiếp Ä‘i nói.â€
Nụ cÆ°á»i của Tiểu CÆ¡ trở nên kiêu sa hÆ¡n,
“Lão gia, hôm qua Bách Bảo Trai có Ä‘Æ°a đến và i món châu báu, thiếp rất thÃch, lão gia nhìn xem……â€
“Mua! Mua!â€
Hoà ng Phủ Húc huơ huơ tay,
“Không vấn Ä‘á» gì, chỉ cần phu nhân thÃch, ta sẽ mua bằng được.â€
“ Äa tạ lão gia, váºy thiếp sẽ Ä‘i là m việc cho ngà i đây.â€
Nói xong, bà ta uốn eo má»™t cái, quay Ä‘i vá»›i vẻ đầy phong tình, Hoà ng Phủ Húc nhìn theo từ phÃa sau, bất chợt nghiến răng mắng thầm:
“Chỉ là má»™t con Ä‘Ã o hát, váºy mà còn dám trả giá vá»›i ta sao!â€
..........................................
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c ná»™ khà xung thiên Ä‘i ngang qua vÆ°á»n. Hôm nay hắn ta vô duyên vô cá»› bị phụ thân mắng chá»i tháºm tệ má»™t tráºn. Mắng đến hắn ão não tức giáºn, lòng đầy ná»™ khà nhÆ°ng không biết trút và o ai, hắn muốn Ä‘i kiếm nÆ°Æ¡ng tá» của mình. "Không! Con tiện nhân ấy, phải dạy dá»— nó má»™t bà i há»c, lại dám sau lÆ°ng cáo trạng tá»™i lá»—i của ta, mà y phản rồi.â€
Vừa Ä‘i ngang qua Phiến Nguyệt môn, phÃa trÆ°á»›c là căn viện nhá» của hắn, đúng và o lúc nà y,
“Soạt!â€
Có cái gì đó rÆ¡i trúng đầu, là m cho trán hắn cảm thấy Ä‘au nhức. Hắn má»™t tay ôm lấy trán nhìn xung quanh, lúc nà y má»›i phát hiện ra dÆ°á»›i chân là má»™t con diá»u hình chim én bị dứt dây, chÃnh là con diá»u nà y đã rÆ¡i trúng hắn, đây là diá»u của ai thả váºy?
Lúc nà y, hắn đột nhiên ngay thấy bên ngoà i viện có tiếng thở hồng hộc của trẻ con,
"Bên nà y! Bên nà y! anh thấy nó rÆ¡i xuống đây.â€
“Ca ca! Anh không nhìn lầm chứ?â€
“Không lầm. Nhất định là ở đây.â€
Hai đứa trẻ má»™t trai má»™t gái, lúc nà y, chỉ nhìn thấy bên cạnh nguyệt môn ló ra hai cái đầu nhá», đây chÃnh là Lạc Lạc và Äóa Äóa, Lạc Lạc nháºn ra Trác ngá»c, chỉ chỉ con diá»u, gãi gãi đầu cÆ°á»i hi hi:
“Nhị thúc, trả con diá»u cho chúng con!â€
“Mấy đứa bây là con cái nhà ai? Sao lại nghịch ngợm váºy!â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c mặt xám lại, nói vá»›i vẻ không vui.
Và i gia nhân bên cạnh nhắc nhá»:
“Thiếu gia, chúng là hai anh em sinh đôi đấy ạ.â€
Hoà ng Phủ Trác ngá»c nhắm mắt lại, lạnh lùng nói:
“Chúng mà y là con cái của Cống Cữ sÄ© kia phải không?â€
Äóa Äóa láºp tức chỉnh lại câu nói của hắn,
“Cha của con không phải tên là Cống cữ SÄ©, cha con tên là Hoà ng Phủ Duy Minh, là huynh trưởng của thúc.â€
“Hừ! Huynh trưởng! Hắn xứng đáng sao?â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c lại chỉ và o con diá»u,
“Chúng bây muốn lấy lại cái nà y chứ gì?â€
Lạc Lạc chấp tay van xin:
“Cầu xin nhị thúc đấy, trả diá»u lại cho chúng con! Chúng con hứa sẽ không nghịch ngợm nữa.â€
“Äược! Tao trả cho chúng mà y.â€
Hoà ng Phủ Trác Ngá»c lấy chân đạp lên con diá»u, vừa giẫm nát con diá»u, vừa mắng lá»›n:
“LÅ© nhãi nhép chúng bây. Tụi lá»›n ăn hiếp tao, lÅ© nhá» chúng mà y lại dám Ä‘em diá»u đến đụng tao, thì tao trả cho chúng mà y đây!â€
Lạc Lạc vừa sợ vừa oán, nó chạy lên ôm lấy chân của Hoà ng Phủ Trác Ngá»c,
“Äồ xấu xa, ông Ä‘á»n con diá»u cho tôi! Äá»n con diá»u cho tôi!â€
Hoà ng Phủ trác Ngá»c vung chân hai cái, nhÆ°ng vung không ra. Hắn bèn nắm lấy tóc thằng bé, tát mạnh và o mặt nó, đánh đến nữa bên mặt của thằng bé Ä‘á» tấy lên. Äóa Äóa thấy anh bị đánh, cô bé bèn từ phÃa sau chồm tá»›i, ôm lấy chân còn lại cua Hoà ng Phủ Trác Ngá»c cắn má»™t cái, là m cho Hoà ng Phủ Trác ngá»c vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n. Lúc nà y hắn Ä‘ang nắm lấy bà n tay của Lạc Lạc, tay vừa dùng sức, liá»n bẻ gãy ngón trá» bên tay phải của Lạc Lạc.
Lạc Lạc gà o lên, bá»—ng chốc khóc thét lên, gia nhân bên cạnh thấy chuyện không hay, lo lắng chạy đến khuyên can, Hoà ng Phủ Trác Ngá»c hừ má»™t tiếng, quay ngÆ°á»i trở vá» tiểu viện của mình.
Lạc Lạc vừa khóc vừa chạy vá» nhà , Äóa Äóa cÅ©ng sợ đến phát khóc chạy theo anh mình từ phÃa sau.
Tà i sản của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äæîëè , cao nguyệt , cao nguyet , cao nguyet hoang toc , doc truyen hoang toc , êàìèí , hổ hay sÆ° rmanh hÆ¡n , hoang toc , hoang toc 4vn , hoang toc bachngocsach , hoang toc c cao nguyệt , hoang toc cao nguyệt , hoang toc cao nguyet , hoang toc cao nguyet 4vn , hoang toc cao nguyet prc , hoang ton cao nguyet , hoà ng tá»™c prc , ls qs hoang toc , lsqs hoang toc , lsqs hoà ng tá»™c , phạm lãi tây thi 4vn , sat than , thien ha cao nguyet full , truyen cua cao nguyệt , truyen hoang toc , truyen hoang toc 4vn , truyen lsqs , truyen lsqs hay , truyen lsqs hoang toc , æàëþçè