Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 538 : Ngũ Hành Tỏa Tinh Đại Trận
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Trên đường phi hành, Thiên Âm nhắc nhở:
- Người kia sau khi chạy thoát, khẳng định còn có thể tụ tập càng nhiều cao thủ trả thù chúng ta.
- Ta biết!
Tô Triệt gật đầu nói:
- Binh đến tướng ngăn, chuyện này cũng không thể nào tránh được, chúng ta đã tận lực, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước mà thôi.
Khoảng cách cho đến Vu Hoàng Tinh còn có ba nghìn vạn dặm, phỏng chừng phải phi hành mười ngày nữa.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc đang nghiên cứu kiện cực phẩm linh bảo Bạch Ngọc Cốt Trảo vừa mới thu được của Viêm Cốt, một lát sau nó liền xác định:
- Chủ nhân, pháp bảo này quả thực có thể dung hợp, thế nhưng, thần thông lúc thi triển ra khẳng định không mạnh bằng bản thể của nó.
- Không quan trọng.
Tô Triệt trả lời:
- Đối với một kiện pháp bảo như vậy, ta chỉ muốn thần thông của nó mà thôi.
Lần đầu tiên dung hợp chính là dung hợp với Thái Võ Thần Nhận, có thể khiến cho Tô Triệt sở hữu bảy loại thần thông, chính là tương lai xác xuất ngưng Anh của hắn có bảy thành thành công, hôm nay, nếu như có thể lần thứ hai dung hợp Bạch Ngọc cốt trảo này, lại có thể đạt được một thần thông nữa, xác xuất ngưng Anh cũng đạt được tám phần.
- Dung hợp!
Lão Hắc ném Bạch Ngọc Cốt Trảo lên không trung, kiện cực phẩm linh bảo trong nháy mắt bị biến thành bột phấn, hóa thành những chấm nhỏ dung nhập vào tầng một Tiên Ngục.
Sau đó trên cửa lớn Tiên Ngục có điêu khắc hai đầu sư tử kia, đầu bên phải chân trước dựa theo hình dạng của Thái Võ thần nhận, chân sau dựa theo Bạch Ngọc cốt trảo vừa mới dung hợp, đầu bên trái thì trống không.
Tô Triệt không khỏi phỏng đoán:
- Lẽ nào phía bên phải Tiên Ngục chủ công, bên trái chủ phòng? Phân biệt hai thuộc tính khác nhau? Tiếp theo hẳn là nên dung hợp một kiện linh bảo phòng ngự một chút.
Tiên Ngục sau khi dung hợp Bạch Ngọc cốt trảo, Tô Triệt tự nhiên cũng lĩnh ngộ một môn thần thông "Tê liệt ma trảo" cũng là một loại thần thông công kích.
Kỳ thực, Tô Triệt cũng không thích "Khai Thiên Trảm" của Thái Võ Thần nhẫn cùng với "Tê Liệt Ma Trảo" quá mức bình thường vừa mới lĩnh ngộ này, luận về tính đặc thù thì bọn chúng còn không bằng Nhiếp Hồn, Giam Cầm và Cướp Đoạt, luận về tính công kích cũng không bằng Phá Diệt và Lạc Lôi.
Khai Thiên Trảm và Tê Liệt Ma Trảo trong mắt Tô Triệt chỉ có thể đại biểu cho xác xuất thành công khi ngưng Anh mà thôi.
Trừ những thứ đó ra, không có gì đáng trọng dụng.
Nói tới đó cũng đúng, Phá Diệt thần thông truyền thừa từ thời Viễn Cổ Ma Thần, Đại Lạc Lôi Thuật lại là đại đạo thuật Tiên Giới, khẳng định so với thần thông của thế gian mạnh mẽ hơn rất nhiều, trách không được Tô Triệt đối với bọn nó vô cùng chướng mắt.
Tầm mắt rất cao, người khác nếu như coi nó là trân bảo thì trong mắt Tô Triệt căn bản không được coi trọng, về phần tên phạm nhân Viêm Lâm kia, hiện tại đang bị ngất đi, bằng vào thủ đoạn bình thường không thể tỉnh lại, chỉ có lão Hắc truyền cho hắn một ít sinh mệnh lực mới có thể tỉnh lại.
Tiếng chuông của Thiên Âm đã làm cho Nguyên Thần của Viêm Lâm bị thương nặng, nếu không truyền sinh mệnh lực cho hắn thì hôn mê một hai tháng cũng là chuyện rất bình thường.
Ba ngày sau, Viêm Lâm cuối cùng cũng tỉnh lại trong lo lắng, Nguyên Anh trong cơ thể bị phong ấn, sau khi tỉnh lại đầu đau như muốn nứt ra, toàn thân vô lực.
Trải qua nửa giờ thẩm vấn, lão Hắc báo lại với Tô Triệt:
- Chủ nhân, xem ra một hồi Thiên Chiến cảnh báo kia, thực sự đã dẫn tới động tác lớn của Linh Giới và Thiên Giới, bọn họ quả thực đã bắt đầu đối phó với Vu Tộc.
Tô Triệt im lặng, nghe hắn nói.
Lão Hắc tiếp tục nói:
- Toàn bộ Vu Hoàng Tinh bị Ngũ Hành Tỏa Tinh đại trận triệt để phong ấn, không thể vào cũng không thể ra ngoài, dùng truyền tống trận cũng không có tác dụng. Vì vậy khi người và Thiên Âm thông qua truyền tống trận tới đây mới gặp phải chuyện như vậy.
- Ngũ hành tỏa tinh đại trận sao?
Tô Triệt kin ngạc:
- Không ngờ lại có trận pháp lợi hại như vậy? Có thể phong bế cả một tinh cầu?
- Ngũ Hành tỏa tinh đại trận, nói đúng hơn chín là từ bên trong tinh không phân biệt dời đến một kim linh tinh, mộc linh tinh, thủy linh tinh, hỏa linh tinh, thổ linh tinh, lấy năm khỏa tinh cầu có thuộc tính khác nhau, hình thành Ngũ Hành tỏa tinh đại trận.
Lão Hắc giảng qua một phen.
- Từ trong tinh không dời đến năm khỏa tinh cầu, đây là dạng lực lượng bậc nào a?
Trong lòng Tô Triệt khiếp sợ, đồng thời cũng vô cùng nghi hoặc:
- Giả dụ nếu như đã có loại lực lượng này, còn cần gì phiền phức như vậy, trực tiếp đem tất cả Vu tộc trên Vu Hoàng Tinh giết chết, không phải đỡ mệt hơn sao?
- Điều nghi vấn này, ta cũng đã từng hỏi qua Viêm Lâm.
Lão Hắc trả lời:
- Thế nhưng đáp án này bằng vào đẳng cấp của hắn còn chưa đủ lý giải chuyện tình của Linh Giới và Tiên Giới. Thiên Âm nếu như là tu sĩ đại năng chuyển thế sống lại, loại sự tình này nàng hẳn là biết đáp án đi a?
Vì vậy, Tô Triệt liền đem sự tình Ngũ Hành tỏa tinh đại trận hỏi Thiên Âm.
- Đầu tiên có thể xác định, loại lực lượng có thể di chuyển tinh cầu, khẳng định là đến từ Tiên Giới. Loại chuyện như thế này Linh Giới có muốn làm cũng vô lực.
Sau đó nàng còn nói thêm:
- Chúng tiên Tiên Giới liên hợp này, có thể khiến cho Tu Chân Giới nguyên thủy một phân thành hai, phân chia làm Linh Giới và Tu Chân Giới hiện này, chỉ là muốn điều động mấy khỏa tinh cầu, không dễ như vậy. Ta phỏng đoán, chúng tiên Tiên Giới không chỉ là nhằm vào Vu Hoàng Tinh mà những tinh cầu khác có Vu Tộc sinh sống cũng
bị phong tỏa.
Tô Triệt gật đầu:
- Như vậy vì sao lại chỉ phong tỏa mà không trực tiếp giết Vu Tộc? Nếu chúng tiên Tiên Giới có năng lực di chuyển tinh cầu, sao không trực tiếp đem Vu Hoàng Tinh ném tới mặt trời, chẳng phải là xong hết mọi chuyện sao?
- Ngươi quá coi thường Vu Tộc rồi.
Thiên Âm lạnh nhạt nói:
- Mặc dù hủy diệt Vu Hoàng Tinh rồi, Vu Tộc cũng không chết lấy một người. Nói đơn giản là, những Vu Tộc dũng sĩ thành niên cho dù bị ném tới mặt trời cũng không bị mất một sợi tóc. Tu Chân Giới mặc dù có thể vây khốn Vu Tộc nhưng cũng không có lực lượng có thể giết chết bọn họ.
- Vu Tộc lợi hại như vậy sao?
Tô Triệt cảm giác khó có thể tin.
- Huống hồ quy tắc thiên địa có hạn, chúng tiên Tiên Giới không thể tùy ý hạ phàm, cho dù có một số ít Đại Tiên có thần chức, có quyền lực chưởng quản các tinh cầu trong tam giới, cũng chỉ có thể tiến hành làm lệch vị trí của một tinh cầu mà thôi, cũng không có thể tùy ý hủy diệt nghìn vạn sinh linh của một tinh cầu.
Thiên Âm tiếp tục nói:
- Phải biết rằng, trên Vu Hoàng Tinh không chỉ có Vu Tộc mà còn có vô số sinh linh vô tội. Hủy diệt vô số sinh linh trên một khỏa tinh cầu, nhân quả lớn như vậy, không ai có thể kham nổi, mặc dù là người nắm quyền tối cao trong Tiên Giới cũng không dám thử. Vì vậy, chỉ có thể phong tỏa, không thể hủy diệt.
- Nhân quả sao?
1/6 chúc ae vui vẻ bên thiếu nhi lớn
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 539 : Linh Hồn gia tỏa (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tô triệt nghe được cái hiểu cái không.
- Nhân quả thế gian, chính là chuyện tình do thiên đạo nắm trong tay, cực kỳ thâm ảo, cực kỳ phức tạp, ta cũng không rõ cho lắm.
Thiên Âm thấp giọng than thở:
- Ta chỉ biết, dưới thiên đạo, tất cả giai vị chỉ là con kiến hôi. Vu Tộc cũng tốt, Tiên nhân cũng tốt, dưới mắt thiên đạo chỉ là con kiến hôi, bất quá những con kiến hôi này cũng phân ra cao thấp, thực lực mạnh yếu mà thôi.
- Cái gì gọi là nhân quả, thiên đạo, chúng ta đều không hiểu, cự ly cách chúng ta quá xa, tạm thời không nên quản nó...
Tô Triệt lắc đầu, cố gắng để cho đầu mình thanh tỉnh một chút:
- Như vậy, Vu Hoàng Tinh đã bị Ngũ Hành tỏa tinh đại trận triệt để phong tỏa, nếu như chúng ta chạy tới, chẳng phải là tự chui đầu vào lưới, tự mình sa vào vũng bùn sao?
- Không đi không được a.
Thiên Âm cười khổ:
- Nếu như ngươi còn muốn trở về Thiên Huyền Tông Khải Nguyên Tinh, nhất định phải đi Vu Hoàng Tinh trước, sau đó tìm một tinh cầu an toàn, một lần nữa dùng thông đạo truyền tống, chúng ta mới có thể trở về được. Bằng không, mấy ức vạn dặm này, không biết chúng ta phải bay mấy nghìn năm a.
Phi hành trong tinh không vô tận mấy nghìn năm sao? Đây chính là một loại lý thuyết không cách nào thực hiện được.
Tô Triệt nở nụ cười sầu khổ, ánh mắt nhìn về phía Thiên Âm có chút quái dị.
Thiên Âm thấy hắn nhìn mình thì có chút chột dạ, cúi đầu nhỏ giọng nói:
- Chuyện này cũng không thể trách ta, ta làm vậy cũng chỉ giúp ngươi được sự bảo hộ của Vu Tộc mà thôi, đợi đến tương lai, ngươi làm sao có thể ứng phó với sự truy sát không ngừng của Linh Giới và Tiên Giới đây? Giấy không bọc được lửa, chuyện của ngươi, sớm muộn cũng có ngày bại lộ.
Tô Triệt gật đầu, trầm giọng nói:
- Nếu như thế, dù đầm rồng hang hổ chúng ta đều phải xông vào a.
Quả thực, trong tinh không vũ trụ mênh mông này gần một tháng, hiện tại cũng bay được rồi.
Ngoài miệng tuy rằng nói như thế, thế nhưng trong lòng, Tô Triệt cũng không có oán trách Thiên Âm.
- Không sai, nàng hoàn toàn xuất phát từ hảo tâm, mới có thể tương trợ ta. Nếu như nàng là một người ích kỷ, hoàn toàn có thể để cho ta đối mặt với nguy hiểm trong tương lai. Dù sao đi nữa, ta có nguy hiểm cũng không quan hệ tới nàng...
Tô Triệt hiểu những đạo lý trong đó.
Trong Tiên ngục, lão Hắc cười nói:
- Hay là không nên quay về Khải Nguyên Tinh, y theo lời trước khi xuất phát chủ nhân nói vậy, để nàng bồi thường cả đời mình cho người. Kỳ thực đó cũng là một ý kiến không tồi.
Quan điểm của lão Hắc chính là, chỉ cần có Tiên Ngục trong người, bất luận là sinh tồn ở trên tinh cầu nào, đối với Tô Triệt mà nói, đều như nhau mà thôi.
Thế giới bên trong Tiên Ngục mới chính là gia viên chân chính của Tô Triệt.
Tô Triệt và Thiên Âm tiếp tục chạy đi, trong Tiên Ngục, lão Hắc lại tiếp tục thẩm vấn Viêm Lâm. Đương nhiên cũng muốn đoạt một ít tài vật cá nhân của hắn.
Pháp bảo chủ lực của Viêm Lâm mặc dù không phải là cực phẩm linh bảo, thế nhưng hắn lại sở hữu hai kiện thượng phẩm linh bảo một công một thủ. Thượng phẩm linh bảo có tính công kích chính là một trường đao vô cùng sắc bén, trong đó có ẩn chứa một thần thông cắt ngang kim loại cực mạnh, được Viêm Lâm mệnh danh là "Ma Diệt Thiết Cát", thượng phẩm linh bảo phòng ngự là một hộ tâm kính, tên là "Vạn Thọ Trường Mệnh Tỏa", trong đó ẩn chứa thần thông "Trường Mệnh Thiên Cương Khí".
Lão Hắc hỏi:
- Chủ nhân, hai kiện pháp bảo này có dung hợp hay không?
Nếu như dung hợp hai kiện pháp bảo này, tất nhiên có thể thu được hai loại thần thông trong đó, Tô Triệt cũng thu đủ mười loại thần thông, có nghĩa là xác xuất ngưng Anh thành công là một trăm phần trăm.
Chỉ là, Tô Triệt lại nói:
- Chờ một chút nữa đi a, dù sao hai kiện pháp bảo này ở trong Tiên Ngục cũng chạy không thoát, đợi đến khi Ngưng Anh, nếu không còn lựa chọn nào tốt hơn, vậy thì dung hợp chúng nó một lần luôn a.
Theo cách nghĩ của Tô Triệt, hiện tại nói đến Ngưng Anh còn rất sớm, nói không chừng trong quá trình chờ đợi còn gặp phải thần thông tốt hơn, hắn không muốn tất cả các loại thần thông hỗn tạp đều thu nạp vào trên người mình, ngược lại sẽ lãng phí nhiều linh bảo cao cấp như vậy. Cho nên, tạm thời không...
Bắt được một tu sĩ Nguyên Anh tuyệt đối là một đại thủ bút, tài phú cá nhân của Viêm Lâm cũng tương đối khả quan, chỉ là linh thạch thượng phẩm chí có hai nghìn sáu trăm khỏa mà thôi.
Căn cứ vào những ký ức trong đầu Viêm Lâm mà phán đoán thì, Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh này linh thạch thượng phẩm so với Khải Nguyên Tinh nhiều hơn một chút, mỗi một Nguyên Anh lão tổ muốn xuất ra ba nghìn linh thạch thượng phẩm cũng không phải là quá khó khăn.
Xuất phát từ thói quen, lão Hắc vẻ mặt hầm hầm đem pho tượng bằng ngọc thạch tới trước mặt Viêm Lâm, để cho hắn nói rõ bảo vật này rốt cuộc là cái gì.
Pho tượng bằng tử ngọc này, chính là năm đó Tô Triệt ở Tiểu Di Tiên Cảnh thu hoạch được, trong năm năm qua hắn cũng không biết nó là loại bảo vật gì. Trước đó hắn cũng từng đưa qua cho Thái Võ dám định, đáng tiếc, Thái Võ cũng không nhìn thấu lai lịch của nó.
Hôm nay, trong Tiên Ngục lại có thêm một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Mạc Lam Tinh cho nên lão Hắc mới ôm ý niệm này trong đầu, lại đem pho tượng này ra.
Thật không nghĩ tới, lần này đã gặp đúng người...
Viêm Lâm vừa nhìn thấy pho tượng này liền biến sắc, thế nhưng hắn vẫn cố sức lắc đầu, ngoài miệng không ngừng nói:
- Không biết, không nhận ra!
- Ha ha!
Lão Hắc cuồng ngạo cười, lại hung hăng đánh ra một quyền vào mặt hắn:
- Dám nói dối trước mặt ta, ngươi không biết từ bị đánh viết như thế nào sao?
Thông qua độc tâm thuật lão Hắc tùy thời đều có thể cảm nhận được suy nghĩ trong đầu hắn, cho nên, hắn xác định Viêm Lâm nhận biết bảo vật này cũng có nguyên nhân.
Thình thich, thình thịch...
Không ngừng thông qua tra tấn, thẩm vấn, không mất quá nhiều thời gian, lão Hắc thông qua độc tâm thuật đã làm rõ vấn đề.
- Chủ nhân, thật tốt quá, ta đã biết được công năng và lai lịch của pho tượng này.
Lão Hắc hưng phấn báo lại.
- Ồ?
Thấy lão Hắc hưng phấn như vậy, Tô Triệt lại càng thêm chờ mong, vội vàng hỏi:
- Có công năng gì? Mau nói nhanh lên.
- Đây chính là một đại bảo bối siêu cấp khó có được a.
Lão Hắc cực kỳ khoa trương hô:
- Mặc dù không phải đạo khí, thế nhưng cũng là dị bảo thượng cổ, công năng của nó so với những đạo khí khác còn tốt hơn rất nhiều.
Tô Triệt đầy kích động, kiên trì nghe hết.
- Nói đơn giản một chút, thứ này chính là một thần khí, có thể dùng nó để khống chế một người tu tiên, trở thành nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, cũng chính là công năng tẩy não mà chúng ta vẫn hằng chờ mong...
Nói tới đây, lão Hắc lại than thở:
- Tên của nó là "Linh hồn gia tỏa" a, đáng tiếc, một lần chỉ có thể nô dịch một gã nô bộc.
Tô Triệt lập tức hỏi:
- Nó là pháp bảo chỉ sử dụng một lần sao?
1/6 chúc ae vui vẻ bên thiếu nhi lớn
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 540 : Linh Hồn gia tỏa (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Sở dĩ hỏi như vậy là bởi vì Tô Triệt có cảm giác, nếu như nó là pháp bảo sử dụng một lần, hiện tại nếu như nô dịch một gã tu sĩ Nguyên Anh kỳ không bằng tương lai dùng nó nô dịch một tu sĩ Hóa Thần kỳ a, đem linh hồn gia tỏa này thực hiện trên người tu sĩ Hóa Thần kỳ, vậy thì tiện nghi hơn nhiều a.
Tin tức tốt chính là, lão Hắc lại trả lời:
- Không, nó có thể sử dụng nhiều lần, hiện tại chỉ có thể nô dịch một phạm nhân Nguyên Anh kỳ, tương lai nếu như bắt được một phạm nhân Hóa Thần kỳ, nó sẽ đem toàn bộ Linh Hồn gia tỏa này áp dụng trên người Hóa Thần kỳ kia.
- Tốt như vậy sao?
Tô Triệt không khống chế được mình mà cười ha hả, thậm chí trực tiếp cười ra tiếng. Thiên Âm ngồi bên cạnh hắn, hiếu kỳ hỏi:
- Có chuyện gì vui vẻ như vậy?
- Vừa rồi mới có một chút thu hoạch phi thường không tồi, một lát nữa, sau khi nghiên cứu rõ ràng ta sẽ nói cho nàng.
Tô Triệt trả lời.
Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc tiếp tục nói rằng:
- Viêm Lâm sở dĩ nhận thức được Linh Hồn gia tỏa này là bởi vì bên trong một cuốn sách cổ trong U Minh Tông của hắn có ghi chép về nó. Hắn lo lắng bởi vì thứ này mà sẽ bị nô dịch, mất đi ý thức của chính mình, cho nên mới dấu giếm sự thực, không nói ra.
- Làm sao có thể sử dụng loại bảo vật này? Ngươi đã tra rõ ràng chưa?
Tô Triệt lại hỏi.
- Đã tra hỏi rõ ràng!
Lão Hắc đáp:
- Trong ký ức của Viêm Lâm có nhớ rất rõ, trong cuốn sách cổ kia có giới thiệu qua cách sử dụng.
- Tốt.
Tô Triệt gật đầu:
- Nếu như ngươi đã xác định nó không phải là vật phẩm dùng một lần, vậy thì trước tiên thử với Thái Võ một chút.
- Yên tâm đi chủ nhân, khẳng định không có sai sót.
Lão Hắc trả lời vô cùng chắc chắn.
- Chờ một chút!
Tô Triệt lại nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:
- Nếu như Linh Hồn gia tỏa này chính là công năng tẩy não mà chúng ta vẫn luôn chờ đợi, Tiên Ngục vì sao lại không thể dung hợp, biến thành một loại thần thông của riêng ta, hoặc là công năng hạng nhất của Tiên Ngục. Cứ như vậy, chẳng phải là có thể đồng thời nô dịch càng nhiều phạm nhân hay sao?
- Không biết a.
Lão Hắc nhún vai nói:
- Vừa rồi ta cũng đã thử qua, Tiên Ngục không hề có phản ứng, khẳng định là không thể tiến hành dung hợp với nó. Hoặc giả, tạm thời còn chưa thể dung hợp....
- Được rồi...
Tô Triệt cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thực này.
Đối với chuyện này, Tô Triệt đoán rằng, công năng dung hợp của Tiên Ngục cũng cần một quá trình không ngừng tăng cường. Hiện tại, hẳn đối với những kiện pháp bảo cao cấp Tiên Ngục còn chưa thể nào dung hợp được.
Tỷ như: lúc Tiên Ngục mở ra tầng thứ hai, chỉ có thể tiến hành dung hợp với linh bảo thích hợp, thế nhưng khi tầng thứ ba mở ra thì tất cả các linh bảo nó đều có thể dung hợp.
Bởi vậy có thể suy đoán, giai đoạn hiện tại nếu đưa vào trong nó một kiện đạo khí, rất có khả năng vì năng lực không đủ mà không thể nào tiến hành dung hợp được. Có thể, khi Tiên Ngục mở ra tầng thứ tư hoặc là tầng thứ năm, có thể dung hợp được Linh Hồn gia tỏa, đến lúc đó bản thân mình cũng có năng lực đồng thời nô dịch nhiều phạm nhân.
- Hi vọng ngày đó đến nhanh một chút, bằng không, nuôi không một đám phạm nhân như vậy cũng là một việc đáng ghét.
Tô Triệt âm thầm chờ mong.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc đã triệu hồi Nguyên Anh sơ kỳ Thái Võ tới trước mặt. Hai năm trôi qua, Thái Võ đã sớm bị lão Hắc thu thập.
Lão Hắc đầu tiên là lấy một giọt tiên huyết của Thái Võ, nhỏ vào pho tượng bằng tử ngọc, máu bám trên bề mặt, cũng không có thẩm thấu vào bên trong.
Sau đó, lão Hắc lợi dụng sự hiểu biết về Trừu hồn thuật của ngoại vực thiên ma, rút ba hồn bảy vía của Thái Võ ra, lấy thủ pháp đặc thù đánh vào bên trong pho tượng tử ngọc, lúc này liền thấy, giọt tiên huyết kia lập tức rót vào khu vực bộ mặt của pho tượng...
Hơn mười tức qua đi, vốn pho tượng tử ngọc không có mặt không ngờ lại sinh ra bộ mặt, cũng chính là hình dạng của Thái Võ.
Ánh mắt của Thái Võ vô cùng hoảng hốt, dường như bị lâm vào bên trong ảo giác, một lát sau mới dần dần khôi phục lại vẻ trong sáng, thế nhưng, lúc này cảm giác đối mặt với lão Hắc đã từ sợ hãi biến thành thần phục tự nhiên.
Mạng của hắn đã rót vào bên trong Linh Hồn gia tỏa, lão Hắc thông qua pho tượng này tùy thời đều có thể cướp đi tính mệnh của hắn, cho nên không chút lo lắng hắn sẽ phản bội chính mình.
Đây chẳng khác nào là việc Tô Triệt có một tên tay chân Nguyên Anh kỳ. Tương lai, nếu như bắt được một tên tu sĩ Hóa Thần kỳ, thậm chí là phạm nhân Luyện Hư kỳ, còn có thể trả lại mệnh hồn cho Thái Võ, pho tượng sẽ trở về trạng thái không mặt, có thể dùng để nô dịch phạm nhân có thực lực càng mạnh hơn nữa.
Sưu!
Tô Triệt đem Thái Võ từ bên trong Tiên Ngục ra, đột nhiên xuất hiện trước mặt Thiên Âm.
- Thái Võ!
Bất thình lình xuất hiện, Thiên Âm bị dọa cho hoảng sợ, lại kinh ngạc khi nhìn thấy Thái Võ hướng về phía Tô Triệt cung kính hành lễ, ngữ khí vô cùng cung kính hỏi thăm:
- Thái Võ ra mắt chủ nhân.
Đối với trạng thái hiện tại của Thái Võ, Tô Triệt cũng có chút hiếu kỳ, liền hỏi:
- Thái Võ, những chuyện trải qua trước đây ngươi còn nhớ rõ không?
- Tất cả đều nhớ rõ.
Thái Võ gật đầu nói:
- Những ký ức trước đây của thuộc hạ đều hoàn hảo không chút tổn hao, trạng thái tư duy cũng cực kỳ bình thường.
- Những chuyện trải qua ở Thái Ất môn cũng đều nhớ kỹ?
Tô Triệt thử hỏi.
- Hồi bẩm, thuộc hạ đều nhớ rất rõ ràng, ký ức còn rất mới mẻ.
Thái Võ gật đầu trả lời.
- Như vậy, nếu như ta lệnh ngươi cùng với Thái Ất Môn là địch, ngươi sẽ lựa chọn ra sao?
Tô Triệt lại hỏi.
- Thuộc hạ chính là nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, mặc dù đối mặt với Thái Hư, Thái Hoa, thậm chí lịch đại tổ sư của Thái Ất Môn cũng không chút do dự mà xuất thủ.
Thái Võ cung kính trả lời.
- Tốt, tốt!
Tô Triệt mỉm cười gật đầu, trong lòng không thể nào kiềm chế được mà la lớn:
- Lão Hắc, Linh Hồn gia tỏa này thật là thần kỳ, tư tưởng ý thức của Thái Võ không ngờ vẫn còn bình thường!
Tô Triệt vốn tưởng rằng, lúc Thái Võ bị nô dịch, toàn thân sẽ trở nên si ngốc, cảm giác như đầu bị vô nước. Thế nhưng sự thực thật không ngờ, hắn so với người bình thường không khác gì nhau, tuy duy linh hoạt, ý nghĩ tỉnh táo, hoàn toàn có năng lực phán đoán.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc huy vũ pho tượng tử ngọc trong tay, đồng thời cũng mừng rỡ nói:
- Đây chính là chỗ thần kỳ của thượng cổ dị bảo, thứ nó nô dịch chính là linh hồn của một người, cũng không chỉ đơn giản là khống chế tư tưởng. Bảo bối này, quả thực là cao cấp, trách không được, Tiên Ngục lại không thể thôn phệ dung hợp nó.
Lúc này, Thiên Âm lại càng khiếp sợ, nàng đương nhiên có thể nhìn ra, Tô Triệt lúc này đã triệt để nắm Thái Võ trong tay, không chỉ là đơn giản thuần phục bên ngoài. Nàng liền hỏi Tô Triệt:
1/6 chúc ae vui vẻ bên thiếu nhi lớn
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 541 : Dọa ngươi thì làm sao? (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Tô Triệt, tại sao ngươi lại làm như vậy?
Tô Triệt đắc ý cười cười, đồng thời trong mắt lộ ra hung quang, uy hiếp:
- Thiên Âm cô nương, từ nay về sau, khi nói chuyện với ta nên ôn nhu một chút, bằng không, ta cũng sẽ biến ngươi thành như vậy.
Dưới sự vui mừng, Tô Triệt quả thực có chút lơ đãng, không tự chủ mà vui đùa một chút.
Hai hàng lông mày Thiên Âm nhăn lại, cổ tay vừa động xuất ra chiếc chuông, lạnh giọng nói:
- Có cần ta giúp ngươi tỉnh lại hay không?
Vốn là một Thiên Âm ôn nhu như nước, lúc này lại vô cùng lạnh lùng, không hề có một chút ôn nhu nào.
Thái Võ ở bên cạnh cũng âm thầm đề phòng, chỉ cần chủ nhân ra lệnh một tiếng, hắn sẽ chủ động công kích Thiên Âm trong gang tấc.
Lại thấy, đôi nam nữ kia trừng mắt nhìn nhau, không ngờ đồng thời lại nở nụ cười.
Thái Võ dù sao cũng trải qua hơn trăm tuổi, sức phán đoán vô cùng tốt, sao hắn lại không nhìn ra, chủ nhân và Thiên Âm Vô Cực Môn này có quan hệ vô cùng thân mật.
Kế tiếp, Thái Võ điều khiển một thanh phi kiếm bảo khí, phi hành rất nhanh trong tinh không, tốc độ so với Tô Triệt khống chế Tinh Đế la bàn còn nhanh hơn một ít.
Cự Phú biến thành trạng thái nhỏ như hạt cát, bám vào đầu vai Thái Võ. Từ đó, Tô Triệt và Thiên Âm biến mất, cố gắng thoát khỏi đám sự truy kích của đám người Viêm Cốt sau này.
Trong cung điện của Cự Phú, Tô Triệt và Thiên Âm đều lựa chọn căn phòng mình thích, nghỉ ngơi vài ngày. Trong tinh không mênh mông bay một tháng, trên phương diện tinh thần cũng tương đối uể oải.
Trong căn phòng, Tô Triệt từ Tiên Ngục lấy ra chăn đệm bằng tơ lụa, sắp xếp giường chiếu, hiện tại hắn còn đang mơ mộng đến lúc Tiên Ngục có công năng nô dịch linh hồn, có thể chỉ huy ngàn Nguyên Anh tu sĩ, thậm chí Hóa Thần Kỳ, đại năng Luyện Hư kỳ, thay mình chiến đấu anh dũng, dẹp yên địch...
Thế nhưng, chưa ngủ tới bốn canh giờ đã bị Cự Phú chi linh gọi tỉnh lại:
- Chủ nhân, có người cản Thái Võ lại...
A?
Tô Triệt vội vàng rời giường, dùng công năng thấu thị của Cự Phú, trực tiếp nhìn thấy tất cả sự việc phát sinh bên ngoài.
Lúc này, Thái Võ đã đình chỉ phi hành, phía trước mấy trăm trượng, có năm đạo thân ảnh đang huyền phù trên không trung, đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, ba người là Nguyên Anh trung kỳ, hai kẻ còn lại là Nguyên Anh hậu kỳ. Viêm Cốt vài ngày trước nếm mùi đau khổ cũng ở trong số đó.
Hiển nhiên, Viêm Cốt tụ tập bốn vị cường giả, đang không ngừng truy tìm tung tích của Tô Triệt và Thiên Âm, lúc này lại gặp phải Thái Võ, chức trách của bọn họ tất nhiên không thể nào bỏ qua, khẳng định phải ngăn cản Thái Võ lại rồi tra khảo một phen.
- Mấy vị đạo hữu, sao lại ngăn cản lão phu?
Thái Võ mở miệng nói chuyện.
- Xin hỏi đạo hữu không biết xưng hô ra sao, đến từ phương nào?
Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cười hỏi.
Thái Võ dù sao cũng có tu vi Nguyên Anh, bởi vậy thái độ của đối phương tự nhiên cũng khách khí rất nhiều. Nếu đối lại là tu vi Kim Đan, khẳng định sẽ dùng phương thức như Viêm Cốt: “Người tới là người phương nào, mau xưng tên!”
- Lão phu là Thái Võ, đến từ Gia La Tinh xa xôi, muốn đi Sâm Dụ Tinh...
Thái Võ đã sớm chuẩn bị lý do thoái thác, hỏi ngược lại:
- Xin hỏi mấy vị đạo hữu, mấy vị đạo hữu là người đến từ Tu Chân Giới của mấy tinh vực phụ cận sao?
Gia La Tinh và Sâm Dụ Tinh đều là hai khỏa tinh cầu trên tinh đồ đã lựa chọn trước, lộ tuyến vừa vặn đi qua Vu Hoàng Tinh, giải thích như vậy cũng là hợp tình hợp lý.
Thông qua thẩm vấn Viêm Lâm, Tô Triệt và Thái Võ đều biết được, phụ cận phiến tinh vực này có mấy Tu Chân tinh, khoảng cách đều tương đối gần, vì vậy những tu sĩ Nguyên Anh của các đại tinh cầu cũng sẽ thường xuyên xuất môn, hỗ trợ giao lưu, bù đắp khiếm khuyết.
Ngược lại, Khải Nguyên Tinh dường như có vẻ cực kỳ cô đơn, trong vòng phạm vi mấy nghìn ức dặm chỉ có một tu chân tinh đó là Khải Nguyên Tinh.
- Gia La Tinh...
Đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ vừa mới hỏi kia, thoạt nhìn tuổi còn trẻ, có một đôi mắt xếch, khí chất nho nhã lại toát lên cảm giác uy vũ. Hắn tinh tế quan sát Thái Võ, dường như đang suy nghĩ cái gì..
Tô Triệt đem hình dạng mấy người ghi lại rồi đem vào Tiên Ngục để Viêm Lâm nhận rõ, sau đó liền biết được, người này chính là chưởng môn nhân của U Minh Tông, Nguyên Anh hậu kỳ còn lại chính là đại giáo chủ của siêu cấp môn phái ma đạo của Mạc Lam Tinh "Bất Diệt Thánh Ngôn Giáo".
Chưởng môn U Minh Tông và Bất Diệt giáo chủ truyền âm thương lượng vài câu, không cảm giác được Thái Võ có gì khả nghi, hẳn là một người bình thường qua đường mà thôi.
Vì vậy U Minh chưởng môn trầm giọng nói rằng:
- Thái Võ đạo hữu, sắp tới bên trong Vu Hoàng Tinh kia xảy ra chút chuyện, phụng lệnh tổ sư Linh Giới, đang phải canh giữ phiến tinh vực này. Chuyện bất đắc dĩ, thỉnh đạo hữu rời xa Vu Hoàng Tinh, đi đường vòng dùm ta.
- Đi đường vòng?
Thái Võ cố ý nhíu mày, thoáng suy nghĩ chốc lát, lúc này mới gật đầu đáp ứng:
- Được rồi, chỉ tiêu tốn thêm chút thời gian, cũng không đáng lo ngại.
Lẽ ra, Thái Võ đã đáp ứng đi đường vòng, song phương phải hữu hảo nói lời từ biệt, mỗi người đi một ngả mới đúng. Không nghĩ tới Viêm Cốt kia lại bắt đầu muốn tra hỏi.
- Thái Võ đạo hữu, vì sao lại phải lấy kình khí bao phủ toàn thân?
Viêm Cốt tính tình táo bạo, tâm tình khó chịu cho nên mở miệng ra ngữ khí không hề dễ chịu chút nào:
- Chứ không phải là trên người ngươi dấu bảo vật gì đó chứ?
Hóa ra, Thái Võ vì không muốn bọn họ nhận thấy Cự Phú giấu ở trên vai đã lợi dụng chân nguyên tạo thành một tầng kết giới bao phủ toàn thân, có thể ngăn chặn thần thức Viêm Cốt không thể tiến đến, chỉ bằng mắt thường khẳng định không thể nhìn thấy Cự Phú bằng hạt cát đang ở trên vai hắn.
Phải biết rằng, Cự Phú trở nên nhỏ hơn nữa, thân là thượng phẩm đạo khí, linh lực đặc thù của nó cũng không gạt được thần thức cường đại của Nguyên Anh tu sĩ. Hơn nữa, không gian bên trong Cự Phú quá lớn, thế gian không có một kiện giới chỉ nào có thể chịu được thể tích của nó, vì vậy chỉ có thể lấy phương thức này bám vào trên người Thái Võ.
Đối mặt với nghi vấn của Viêm Cốt, Thái Võ bình tĩnh nói:
- Đạo hữu, thuyết phải của ngươi quả thực có chút quá phận, chỉ là, ta tất nhiên là có bí mật của riêng mình, cho nên mới lấy kình khí bao phủ quanh thân. Người trên thế gian, ai mà không có bí mật đây?
Viêm Cốt hừ lạnh một tiếng, xoay người nói với U Minh chưởng môn:
- Chưởng môn sư huynh, ta vâng mệnh giám sát phiến tinh vực này, gặp phải người khả nghi hẳn nên đưa ra nghi vấn. Huống chi, Viêm Lâm sư đệ thân lâm vào hiểm cảnh, phải nghĩ biện pháp cứu hắn ra, không thể có bất luận một sơ hở nào a!
U Minh chưởng môn nhẹ nhàng gật đầu, quay về phía Thái Võ nói:
- Thái Võ đạo hữu, ta đối với bí mật của cá nhân ngươi không hề có hứng thú, thế nhưng tình huống hôm nay có chút đặc thù, mời đạo hữu cắt đứt kình khí, cho chúng ta kiểm tra một chút, yêu cầu này cũng không quá phận đó chứ?
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 542 : Dọa ngươi thì làm sao? (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Thái Võ cau mày, tạm thời không nói gì. Nói thật, yêu cầu của đối phương quả thực không quá phận. Thế nhưng, nếu như cắt đứt kình khí, sự tồn tại của Cự Phú không thoát khỏi sự tra xét thần thức của bọn họ. Linh lực cường đại của một kiện thượng phẩm đạo khí, không giống như một cây trâm, có thể tùy tiện che giấu một chút là được.
- Thái Võ đạo hữu, nếu ngươi không chịu phối hợp, rất xin lỗi, chớ trách chúng ta cố ý gây khó dễ, quả thực là trọng trách trong người, không thể không quản.
U Minh chưởng môn tiếp tục giục.
Tô Triệt lập tức truyền âm cho Thái Võ:
- Cố gắng kéo dài thời gian hơn mười tức, sau đó mở kình khí ra.
Sau đó, Tô Triệt lập tức chạy tới gian phòng của Thiên Âm kêu nàng dậy.
Tất cả đã sắp xếp xong, Thái Võ nói với U Minh chưởng môn:
- Nếu đã như thế, ta liền triệt tiêu kình khí, xin mời chư vị làm chức trách của mình.
- Đa tạ.
U Minh chưởng môn gật đầu.
Kết giới bằng kình khí lập tức bị cắt đứt, thần thức của Viêm Cốt tức thì kéo tới, vừa mới rơi xuống người Thái Võ, sắc mặt của hắn liền đại biến, hắn chỉ vào vai trái của Thái Võ la lớn:
- Cung điện kia chính là đạo khí, ngay trên vai hắn.
Quả nhiên là trong nháy mắt đã bị xuyên qua, không hề có chuyện may mắn ở đây.
Bá!
Thiên Âm và Tô Triệt từ bên trong Cự Phú hiện ra đứng song song cùng Thái Võ, ba người đồng thời đứng trên Tinh Đế la bàn, đồng thời, Cự Phú biến lớn lên một chút, huyền phù trên đỉnh đầu, phóng ra kết giới kim quang, bao phủ ba người Tô Triệt ở bên trong.
- Là bọn hắn, chính là bọn họ!
Viêm Cốt chỉ vào Tô Triệt, vẻ mặt vô cùng kích động:
- Chính là hai tên tiểu bối này, đều có một kiện thượng phẩm đạo khí, thủ đoạn siêu cấp quỷ dị, cũng chính là bọn chúng ám toán Viêm Lâm sư đệ.
- Vì sao ngươi lại không nói, chính ngươi cong đuôi chạy trốn, hoàn toàn không để ý tới tình đồng môn, đem sư đệ ngươi làm tấm chắn đây a?
Tô Triệt vừa mới lộ diện, lập tức âm hiểm vu hãm Viêm Cốt, chụp lên đầu hắn một chậu phân thật lớn.
Đương nhiên, vị U Minh chưởng môn kia tin tưởng hay không cũng không cần quan tâm.
- Thối lắm!
Viêm Cốt đột nhiên biến sắc, chỉ về phía Tô Triệt nổi giận hô lên:
- Tên tiểu bối nhà ngươi, chết đến nơi rồi mà còn dám vu hãm cho ta?
- Viêm Cốt sư đệ, không nên kích động.
U Minh chưởng môn là hạng người ra sao, sao lại tin lời từ một phía cơ chứ, huống hồ nếu như Viêm Cốt thực sự là hạng người tiểu nhân đê tiện này, cũng không nóng lòng tìm cứu binh, cứu lấy Viêm Lâm.
Tô Triệt thản nhiên cười, rõ ràng biểu thị là: vu hãm ngươi đó thì làm sao? Ngươi có thể làm gì được ta?
- Thái Võ đạo hữu, chuyện này giải thích như thế nào?
U Minh chưởng môn nhìn về phía Thái Võ hỏi. Điều này đã nói rõ, hắn cho rằng Thái Võ có tu vi Nguyên Anh, hẳn là trưởng bối hoặc là sư tôn của hai người Tô Triệt, thế nhưng hắn không nghĩ tới...
Thái Võ đầu tiên là hướng về phía Tô Triệt cung kính thi lễ, lại nói với U Minh chưởng môn:
- Không cần giải thích gì cả, ta chỉ có thể nhắc nhở các ngươi, nếu như trêu chọc phải chủ nhân nhà ta, các ngươi sẽ gặp phải kết cục vô cùng thê thảm, mặc dù có người Linh Giới làm chỗ dựa cho các ngươi, vậy cũng không giữ được tính mệnh các ngươi.
- Cái gì?
Năm người đối diện đều vô cùng sửng sốt, thật không ngờ, Thái Võ có tu vi Nguyên Anh kỳ không ngờ lại gọi Tô Triệt là chủ nhân!
Tu vi Nguyên Anh kỳ là chuyện đáng kiêu ngạo ra sao, sao có thể quỳ gối xưng người khác là chủ nhân? Loại tình huống này ở Mạc Lam Tinh tuyệt đối không tồn tại.
Sau đó bọn họ lại nghĩ tới, hai người trẻ tuổi kia đều có một kiện thượng phẩm đạo khí.
Vì vậy, U Minh chưởng môn cũng triệt để lầm tưởng hai người Tô Triệt thuộc về một gia tộc tu chân cường hãn không gì sánh được, cho nên tu sĩ Nguyên Anh mới cam chịu làm người hầu, lại thưởng hai kiện thượng phẩm đạo khí cho vãn bối.
Thực sự nếu như tồn tại một thế lực to lớn như vậy, nếu như đắc tội với bọn họ, mặc dù có Linh Giới làm hậu trường quả thực cũng vô pháp bảo đảm an toàn tuyệt đối. Dù sao, tổ sư Linh Giới cũng chỉ qua một chút thủ đoạn đặc thù mà ra mệnh lệnh, nhưng không có cách nào trực tiếp hạ giới giao chiến cùng với đối phương...
Vẻ mặt Thái Võ khinh thường, tiếp tục nói:
- Chủ nhân nhà ta đi du lịch tới đây, gặp phải hai tên không có mắt của U Minh Tông, nhìn thấy bảo vật tâm sinh dục niệm, muốn giết người đoạt bảo. Chủ nhân nhà ta phản kích, chỉ là bắt sống một người trong đó nghiêm phạt đã là nhân từ. Ngươi lại không biết hối cải, còn muốn tiếp tục dây dưa, ngươi cứ chờ tới ngày môn phái bị diệt vong đi.
Khẩu khí vô cùng lớn lối, nhưng cũng chính là hù người.
Thiên hạ to lớn, không có gì là không thể. U Minh chưởng môn cũng không dám phủ nhận, trong tinh không rộng lớn này thực sự không có môn phái hoặc gia tộc nào không có thực lực như vậy.
Ví dụ như, trên một Tu Chân Tinh đã sớm bị một gia tộc nào đó thống nhất triệt để, mấy trăm gã tu sĩ Nguyên Anh tập trung lại, cùng cống hiến cho một gia tộc...
Tình huống như vậy, ai dám nói không tồn tại?
Nếu như trêu chọc phải một thế lực như vậy, đối phương đem đại quân giết tới, cho dù là lão tổ tông Linh Giới cũng chỉ có thể ngượng mặt mà làm ngơ...
Liên tưởng tới tình huống này, đừng nói tới U Minh chưởng môn, cho dù là Bất Diệt giáo chủ chỉ mang tâm lý xem náo nhiệt cũng âm thầm cố kỵ, không dám hành sự qua loa...
Nhìn thấy chưởng môn sư huynh trầm mặc không nói, dường như là có chút cố kỵ, Viêm Cốt không khỏi lo lắng, vội vàng nhắc nhở nói:
- Chưởng môn sư huynh, Viêm Lâm sư đệ còn đang ở trên tay bọn họ, việc này không thể không truy cứu, dù sao cũng phải cứu sư đệ về a!
U Minh chưởng môn mơ hồ gật đầu, nói với Thái Võ:
- Thái Võ đạo hữu, oan gia nên giải không nên kết, thỉnh xin ba vị thả Viêm Lâm sư đệ của ta ra. Từ nay về sau, U Minh Tông của chúng ta chân thành mời ba vị tới Mạc Lam Tinh làm khách.
Mặc dù biết Tô Triệt mới là người đứng đầu của đối phương, thế nhưng, nếu như để cho U Minh chưởng môn ăn nói hòa nhã như vậy với một tiểu bối Kim Đan kỳ, quả thực là mất mặt.
Thái Võ không có lên tiếng, mà là đang chờ Tô Triệt truyền âm trả lời:
- Thả Viêm Lâm ra cũng được, nhưng phải chờ chúng ta rời khỏi phiến tinh vực này, cảm giác không có nguy hiểm nữa mới có thể phóng thích hắn. Trước tiên, Viêm Lâm phải là con tin của chúng ta.
Tất nhiên, đây chỉ là những lời nói dối mà thôi, người nào đã bị bắt vào Tiên Ngục, sao có thể thả hắn ra nữa.
- Ngươi nói láo.
Viêm cốt gần như là rít gào, rống lớn lên nói:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai mà có thể bắt một tu sĩ Nguyên Anh kỳ làm con tin?
- Ta có bổn sự này, đồng thời, đã tự tay bắt được hắn.