Ngạo Thị Thiên Địa
Tác giả: Cao Thiết -----oo0oo-----
Chương 515: Chấn động nhân tâm.
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm by MTQ 4vn
Hàn Phong đứng từ trên cao, cảnh tượng diễn ra trước mắt khiến hắn không khỏi rùng mình.
Lúc này, sau một thời gian hồi phục, Tử Nhược đã có thể tự mình đi lại, không còn cần Hàn Phong cõng nữa.
So với Hàn Phong, sắc mặt Tử Nhược tái nhợt như tuyết, thậm chí còn tái hơn cả so với lúc bị thương.
Cảnh tượng trước mắt chẳng khác gì địa ngục trần gian.
Khắp nơi ngổn ngang những thi thể không toàn vẹn, mặt đất chi chít lỗ, chẳng đâu có lấy một tia hoàn chỉnh.
Giữa chiến trường là một con quái vật xấu xí đang dang rộng cánh, cao ngạo ngẩng đầu, trên lưng có một bóng người đang đứng.
Xung quanh con quái vật cũng có mấy người, Hàn Phong nhanh chóng nhận ra họ, là người của thiên khởi giả nhất tộc.
Tử Nhược lo lắng nhìn khắp một lượt, nhanh chóng nhận ra một bóng hình thân quen.
- Phụ thân!
Lúc Tử Nhược nhìn thấy phụ thân mình, không khỏi hét lên một tiếng.
Hàn Phong nhìn theo mắt Tử Nhược, cũng phát hiện ra bọn Tử Y.
Chỉ có điều, Tử Y lúc này có chút thê thảm, đầu tóc rũ rượi, toàn thân bê bết máu, xung quanh là các vị trưởng lão đang bảo vệ cho ông.
Hàn Phong nhìn đến đây, không chần chừ thêm nữa mà quay sang nói với Tử Nhược:
- Đứng im ở đây, ta đi hỗ trợ họ
- Không! Ta cũng đi, ta phải ở bên cạnh phụ thân ta.
Tử Nhược lắc đầu nói.
Hàn Phong khuyên nhủ:
- Bây giờ sức khỏe cô vẫn chưa hồi phục, không giúp được gì ông ấy đâu!
- Không được, ta là con gái cha ta, cũng là một thành viên của thiên khởi giả nhất tộc. Trước tình thế này, sao ta có thể yên tâm đứng đây chờ chết chứ, ta cũng muốn cùng sống chết với người của tộc ta!
Tử Nhược ngữ khí kiên định nói.
Thấy Tử Nhược bướng bỉnh như vậy, Hàn Phong ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng chỉ biết thở dài, không nói gì thêm nữa.
Nắm lấy tay Tử Nhược, Hàn Phong động thân hình, một giây sau đã xuất hiện bên cạnh bọn Tử Y.
Hàn Phong tốc độ cực nhanh, nhanh đến nỗi khi hắn và Tử Nhược xuất hiện bọn Tử Y vẫn chưa kịp phản ứng.
- Phụ thân, không sao chứ!
Tử Nhược mặc dù bị tốc độ của Hàn Phong làm cho giật mình, nhưng phản ứng đầu tiên vẫn là chạy đến bên Tử Y, lo lắng hỏi.
Tử Y nghe thấy giọng nói thân thuộc, ngẩng đầu kinh ngạc, đợi đến khi nhìn thấy khuôn mặt thân thương của Tử Nhược và khuôn mặt nghiêm nghị của Hàn Phong, trong lòng mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Mấy ngày nay, chuyện khiến Tử Y lo lắng nhất cuối cùng cũng có kết quả, biết con gái mình bình yên vô sự, Tử Y vui sướng vô cùng.
Nhưng, thần kinh nhanh chóng kịp phản ứng, Tử Y nhíu mày nói:
- Sao lại đến đây?
Hàn Phong nhận ra ngữ khí bất mãn của Tử Y, đương nhiên biết ông đang lo lắng cho mình và con gái, nên không cảm thấy khó chịu, chỉ khổ tiếu nói:
- Nha đầu này cứ đòi đi nên ta cũng không biết làm thế nào.
- Phụ thân, đừng trách Hàn Phong, là con ép hắn đưa con theo, con là con gái cha, cũng là một thành viên của thiên khởi giả, sao có thể núp sau lưng đứng nhìn mọi người huyết chiến được?
Tử Nhược vội vàng nói.
Tử Y nghe vậy, chỉ thở dài:
- Tình hình bây giờ thay đổi nhiều rồi, hôm nay, chỉ e thiên khởi giả nhất tộc không qua nổi kiếp nạn này.
Lúc nói câu này, ánh mắt Tử Y khóa chặt vào con quái vật xấu xí đang đứng ở xa.
Rõ ràng, tất cả đều do con quái vật đó tạo thành.
- Tử Y tộc trưởng, con quái vật này là gì vậy?
Hàn Phong quan sát một lúc, xác nhận khí tức tán phát từ người quái vật chính là nguyên nhân mang lại cho hắn cảm giác bất an lúc trước.
Tử Y nghe thấy Hàn Phong hỏi, đơn giản kể lại một lượt câu chuyện.
Hàn Phong nghe thấy con quái vật này được tạo nên bởi đá hiền giả, trong lòng thoáng giật mình, ánh mắt trở nên hết sức nghiêm trọng.
Hôm nay nếu như không tiêu diệt được nó thì sẽ không thể lấy được đá hiền giả. Như vậy Trầm Ngọc không gian khác sẽ không thể tỉnh lại được.
Nghĩ đến đây, Hàn Phong không khỏi siết chặt nắm tay, ánh mắt hướng về phía con quái vật càng thêm kiên định.
- Tộc trưởng, để ta thử đối phó với nó.
Hàn Phong trầm giọng nói.
Mọi người nghe xong, hết thảy ngây ra, mấy vị trưởng lão thấy Hàn Phong nói vậy đều nghĩ hắn là kẻ không biết trời cao đất dày.
Mấy ngày hôm nay, thiên khởi giả nhất tộc gần như dùng hết sức lực của mình mà vẫn không thể làm gì được nó. Bây giờ nhân số hắc ám thuật sĩ chỉ còn lại một phần tư, nhưng vẫn không thể tạo nên dù chỉ một vết thương ngoài da cho nó.
Hắc ma viêm có năng lực miễn dịch với mọi loại thuật pháp, thực sự là khắc tinh của hắc ám thuật sĩ.
Tử Y nghe xong, phản ứng đầu tiên cũng giống như mọi người, nhưng ngay sau đó, trong lòng lại nổi lên một tia hi vọng.
Mặc dù tiếp xúc với Hàn Phong chưa lâu, nhưng ông rất hiểu tính cách hắn, biết Hàn Phong không phải là một kẻ hồ đồ.
Cộng thêm Tử Y vẫn nghĩ Hàn Phong là ẩn tu giả, trong lòng không khỏi sản sinh một tia hi vọng, biết đâu người thanh niên này lại hạ được con hắc ma viêm.
Tử Nhược biết thân phận thực của Hàn Phong nên khi nghe Hàn Phong nói sẽ một mình đối diện với con quái vật đáng sợ, môi hơi mấp máy, hình như định nói gì đó nhưng cuối cùng lại không thốt nổi nên lời.
Hàn Phong không đợi Tử Y trả lời, vận đấu khí, loáng một cái đã thấy xuất hiện trước mặt hắc ma viêm, tình thế hiện tại đã rất nguy cấp nên Hàn Phong cũng không quan tâm đến chuyện thân phận nữa.
Nếu như không đánh bại được hắc ma viêm, vậy thì vĩnh viễn không bao giờ có được đá hiền giả.
Để cứu sống Trầm Ngọc, Hàn Phong có thể đánh đổi tất cả.
Hắc Trạch đứng sau lưng hắc ma viêm, đang hưởng thụ niềm vui của kẻ chiến thắng, đám người ô hợp này trong mắt hắn chẳng khác gì một đám sâu bọ, thực ra hắn có thể giết chết họ bất cứ lúc nào, nhưng Hắc Trạch không làm thế.
Mà như đang chơi trò mèo vờn chuột, đối với hắn, những con người này căn bản không thể tạo ra sóng gió gì nên không cần phải để ý quá.
Đúng lúc này, đột nhiên một thanh niên xuất hiện trước mặt hắn, khiến Hắc Trạch có chút hiếu kì.
Nhưng, nghĩ lại, Hắc Trạch lại bật cười.
- Tiểu tử, ngươi tên gì? Không ngờ dám đơn phương độc mã khiêu chiến với hắc ma viêm, xem ra thiên khởi giả nhất tộc cũng không phải toàn một lũ vô dụng!
Lúc Hắc Trạch nói những lời này, mặt lộ rõ sự khinh bỉ.
Hàn Phong chỉ lạnh lùng nhìn hắc ma viêm, căn bản không quan tâm đến Hắc Trạch.
Hắc Trạch thấy Hàn Phong lờ mình đi, đang cười thành giận, lạnh giọng nói:
- Hừ! Xem ra lại là một tên không biết tự lượng sức mình. Vậy thì cho ngươi thử nếm mùi lợi hại của hắc ma viêm!
Nói đoạn, hắc ma viêm dưới chân Hắc Trạch quay người, thò cái đầu lớn về phía Hàn Phong.
Cái miệng máu mở to, một luồng khí nóng xuất hiện.
Cảm nhận sức mạnh đáng sợ của luồng khí nóng, Hàn Phong không dám liều lĩnh, di hình hoán ảnh khởi động thân hình, tránh khỏi luồng khí nóng.
- Con quái vật này quả nhiên lợi hại, nếu như không cẩn thận, e rằng bản thân sẽ gặp nguy hiểm.
Hàn Phong thầm nghĩ.
Sau đó, Hàn Phong trở nên cẩn thận hơn, không vội xuất thủ mà vừa tránh né công kích của hắc ma viêm, vừa thăm dò năng lực thực hư của nó.
Vài lần giao thủ, Hắc Trạch cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, không ngờ Hàn Phong lại có thể chèo chống được lâu như vậy.
Trước đây, không một ai trong thiên khởi giả nhất tộc mà không bị hắc ma viêm trực tiếp biến thành thịt nát, nếu như bị trúng luồng khí nóng mà hắc ma viêm thổi ra sẽ bị bốc hơi sạch sẽ.
Nên, thấy Hàn Phong chống đỡ lâu như vậy, Hắc Trạch cũng thấy bất ngờ.
Hàn Phong sau một hồi giao thủ, cũng am hiểu phần nào năng lực của hắc ma viêm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Ngạo Thị Thiên Địa
Tác giả: Cao Thiết -----oo0oo-----
Chương 516: Nguy hiểm vạn phần.
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm by MTQ 4vn
Sức mạnh của hắc ma viêm đúng là đáng sợ, nhưng vẫn có khuyết điểm bên trong, không biết có phải vì bị giam giữ lâu ngày không mà động tác của nó có chút chậm chạp.
Cũng chính vì lý do này, Hàn Phong có thể dựa vào ưu thế thân pháp để không bị con quái vật đánh trúng.
Cách đó không xa, bọn Tử Y nhìn thấy Hàn Phong cầm chân con quái vật được lâu như vậy cũng cảm thấy vô cùng chấn động.
Nhưng, sự chấn động ấy chỉ duy trì được mấy giây ngắn ngủi, sau đó chuyển sang nuối tiếc.
Một vị trưởng lão không khỏi thở dài nói:
- Thân pháp của người thanh niên này thật kì quái, bọn ta chưa từng thấy bao giờ, cũng không nhìn thấy bất khí tức thuật pháp nào trên người hắn, mà lại mang đến một cảm giác rất kì lạ.
Tử Y nghe vậy, nhíu mày, hình như đang suy nghĩ điều gì, sau khi nghe lời vị trưởng lão kia, cũng nói:
- Đáng tiếc mặc dù Hàn Phong có thể tránh được công kích của hắc ma viêm nhưng lại không thể tạo ra bất cứ thương tổn nào cho nó, xét cho cùng chẳng có tác dụng gì.
Trong lúc bọn Tử Y còn đang thở dài thì Hàn Phong hình như đã nhìn ra điều gì, bắt đầu thử triển khai công kích với con ma thú.
Hàn Phong lợi dụng ưu thế thân pháp bản thân, tránh một đập của hắc ma viêm, đồng thời chân phải nhún mạnh, dẫm lên mu bàn chân khổng lồ, thân hình lao như tên bắn về phía trước.
Trong nháy mắt, thân hình Hàn Phong đã xuất hiện sau lưng hắc ma viêm, dồn sức, hai tay đồng loạt xuất quyền.
Đấu khí cuồn cuộn hội tụ trên hai nắm đấm của Hàn Phong!
Binh! Một tiếng trầm đục.
Grào! Liền sau đó là một tiếng rống đau đớn.
Bọn Tử Y và những thiên khởi giả sau lưng tròn mắt nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.
Một số thiên khởi giả thậm chí còn dụi dụi mắt, tưởng mình đang mơ.
Hàn Phong thực sự đã làm được!
Con quái đáng sợ nổi tiếng trong mắt mọi người, bị Hàn Phong đánh bại chỉ bởi một chưởng.
Mặc dù, không biết đòn công kích có thể làm nó bị thương bao nhiêu.
Nhưng một đòn này của Hàn Phong khiến mọi người vô cùng hưng phấn.
Hắc Trạch cũng không ngờ, người thanh niên này lại có thể đả thương hắc ma viêm.
Hắn chưa bao giờ nghĩ, lúc nãy bao nhiêu thiên khởi giả tấn công cũng không đả thương được hắc ma viêm vậy mà Hàn Phong trước mắt lại có thể làm được.
Hắc Trạch nheo mắt, lạnh lùng nhìn Hàn Phong, hình như đang cố tìm ra điểm bất hợp lý nào đó.
Hàn Phong chẳng quan tâm đến ánh mắt Hắc Trạch, đối với hắn, Hắc Trạch trên lưng hắc ma viêm không phải quá mạnh.
Chỉ cần có cơ hội, Hàn Phong hoàn toàn có thể giết chết được hắn. Nhưng Hắc Trạch vô cùng giảo hoạt, luôn nấp sau lưng hắc ma viêm, Hàn Phong nhất thời rất khó tìm được cơ hội.
Nhưng, Hàn Phong cũng không buồn phiền vì điều đó. Mặc dù thử nghiệm vừa rồi chứng minh đấu khí của hắn có thể làm bị thương hắc ma viêm, nhưng Hàn Phong vẫn không dám coi thường đối thủ.
Lúc nãy từ miệng Tử Y, Hàn Phong biết hắc ma viêm chính là con ma vật năm ngàn năm trước mang đại họa đến cho đại lục.
Có thể vì vấn đề kĩ thuật mà năng lực của con quái vật này yếu hơn ma vật của năm ngàn năm trước rất nhiều.
Nhưng, Hàn Phong không vì thế mà bớt thận trọng.
Lúc nãy, sở dĩ hắn đề nghị một mình chống lại hắc ma viêm là vì nhận được một tia gợi ý từ phía Tử Y.
Có thể thấy, trong không gian thuộc về thuật sĩ đen này, mỗi người đều tu luyện thuật pháp đen, căn bản không tồn tại sức mạnh nào khác như đấu khí.
Như vậy, có thể trong lúc sáng tạo ra con ma vật, Hắc Trạch căn bản không nghĩ sẽ dùng nó đối phó với võ giả.
Hàn Phong mang theo suy nghĩ đó, nên mới thử ra tay.
Kết quả đúng như Hàn Phong dự đoán, trên thế giới này không có gì là không thể hóa giải.
Dù hắc ma viêm có thể miễn nhiễm với các loại thuật pháp đen, nhưng nếu đổi thành đấu khí, phương diện phòng ngự của nó sẽ trở nên tương đối yếu.
Đây là thông tin Hàn Phòng nhận được từ chỗ Mộ Tuyết.
Năm ngàn năm trước, sở dĩ con ma vật có thể mang lại phiền phức được cho đại lục là vì thuật sĩ đen muốn chống lại võ giả nên mới tạo ra một con ma vật chống được mọi loại đấu khí để đối phó với họ.
Bởi vì tình huống lúc đó tương đối đặc thù nên các thuật sĩ đen cũng bỏ rất nhiều công sức trên phương diện phòng ngự thuật pháp đen.
Nên khả năng phòng ngự của con ma vật lúc đó không cực đoan như con hắc ma viên trước mắt, có thể miễn dịch với các loại thuật pháp.
Cũng chỉnh bởi lý do này, sau khi ma vật thoát khỏi sự khống chế của thuật pháp đen, mới vấp phải đòn công kích liên thủ của tất cả thuật sĩ đen.
Mặc dù cuối cùng thành công đánh lùi những thuật sĩ đen đó, nhưng vản thân cũng bị thương không nhẹ.
Bởi vậy, năm đó võ giả mới có cơ hội chiếm ưu thế.
Hàn Phong có được sự nhắc nhở này, nên mới ra tay thử.
Nhưng, xem ra, những gì Hàn Phong đoán ứng nghiệm.
Đấu khí của hắn đúng là có thể khắc chế được con hắc ma viêm trước mắt.
Nhưng đồng thời, bản thân Hàn Phong cũng có chút kinh ngạc vì sự cường đại của nó.
Đòn tấn công vừa rồi, Hàn Phong đã dùng hết bảy phần đấu khí của mình, vậy mà chỉ có thể đả thương nó, có thể thấy, năng lực của con quái vật này đáng sợ thế nào.
Hàn Phong thực sự không dám nghĩ tưởng tượng con ma vật tàn phá đại lục năm xưa sẽ có sức mạnh thế nào.
Diệp Võ Hoàng điên cuồng tìm cách giải phong ấn, thật chẳng khác gì tự tìm đường chết.
Nhưng, trước mắt Hàn Phong không có thời gian suy nghĩ về sự điên khùng của Diệp Võ Hoàng.
Nhiệm vụ bây giờ là phải đánh hạ được nó và giành lấy đá hiền giả.
Hắc ma viêm sau khi trúng đòn công kích của Hàn Phong, lập tức nổi giận lôi đình, bay người lên cao, từ hai con ngươi bắn ra hai luồng nộ hỏa hung tàn.
Từ lúc nó sinh ra đến giờ, Hàn Phong là người đầu tiên làm nó bị thương, tư duy đơn giản bảo với nó, phải xé nát sinh vật này.
Grao!
Rống lên một tiếng giận dữ, hắc ma viêm điều khiển thân thể khổng lồ của mình, điên cuồng dùng cánh tấn công Hàn Phong.
Thân ảnh Hàn Phong lúc này đã bị bụi đất và sóng khí che phủ hoàn toàn.
Bọn Tử Y đứng xem ở xa mà cũng phải giật mình thon thót.
Tử Nhược hai tay đan chặt vào nhau, lo lắng nhìn về phía Hàn Phong.
- Phụ thân, chúng ta mau đi giúp Hàn Phong đi!
Tử Nhược lo lắng nói.
Tử Y nhìn khuôn mặt lo âu của con gái, trong lòng hình như hiểu ra điều gì.
Nhưng Tử Y không nói rõ ra, trước mắt họ vẫn chưa hết nguy hiểm, Tử Y đương nhiên không có thời gian nghĩ ngợi chuyện đó.
Nhưng, nghe Tử Nhược nói, Tử Y vẫn có phản ứng, nhanh chóng cùng những thiên khởi giả còn sót lại bàn bạc kế sách tấn công hắc ma viêm.
Mặc dù biết thuật pháp đen không thể làm hại được hắc ma viêm.
Nhưng từng ấy người công kích một lúc, có thể cầm chân được nó, đồng thời giúp đỡ Hàn Phong được phần nào.
Lúc này Hàn Phong đang vị hắc ma viêm bao vây bởi những đòn tấn công quy mô, nhưng dựa vào di hình hoán ảnh, hắn vẫn có thể tránh được một cách khéo léo.
Vừa hay lúc đó, đòn tấn công của bọn Tử Y cũng vừa đánh trúng vào người hắc ma viêm, phần nào ngăn cản hành động của nó.
Hàn Phong sao có thể bỏ lỡ cơ hội hiếm có này, động thân hình, thoát khỏi quy mô công kích của hắc ma viêm.
Đồng thời, thân hình vụt chuyển, lao thẳng vào đầu hắc ma viêm bằng tốc độ khiến người ta không thể tưởng tượng.
- Thiểm quang chi thỉ!
Những mũi tên tràn đầy phong nguyên tố, như mưa dội xuống đầu hắc ma viêm. Cảm nhận được uy lực ẩn chứa trong đòn công kích, hắc ma viêm ngẩng đầu, một tấm màn chắn màu đen đột nhiên xuất hiện phía trước hắc ma viêm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Ngạo Thị Thiên Địa
Tác giả: Cao Thiết -----oo0oo-----
Chương 517: Sức mạnh cuối cùng của thiên khởi giả.
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm by MTQ 4vn
Tấm màn đen nhanh chóng chuyển hóa thành một tấm khiên hình tròn.
Cơn mưa tên ập đến như hồng thủy, điên cuồng đập vào tấm khiên tròn.
Tên và khiên chạm nhau, phát ra những âm thanh leng keng như tiếng kim loại va đập, chỉ có điều, âm thanh này lớn hơn rất nhiều.
Những đường thanh sắc mang theo khí kình màu đen theo đó tán phát.
Hàn Phong thấy con quái vật vẫn còn bản lĩnh này, cũng có chút kinh ngạc.
Hắn không hi vọng có thể hạ gục được nó chỉ bởi một đòn, thiểm quang chi thỉ vừa rồi chỉ là để cầm chân nó mà thôi.
Cước bộ hơi động, phối hợp với di hình hoán ảnh, trong nháy mắt Hàn Phong đã xuất hiện ngay trước trán nó, cánh tay giấu trong tay áo chuyển động nhanh như chớp.
Chỉ thấy, vô số thanh phong với tốc độ mắt thường không thể phán đoán được nhanh chóng tụ tập bên trên nắm đấm.
Trong nháy mắt, ngưng thành một cơn lốc cuồng bạo.
- Bôn lôi!
Nàn Phong đã từng rất thích vận dụng chiêu võ kĩ này, nhưng bôn lôi bây giờ không còn giống bôn lôi ngày xưa nữa.
Mà có thêm nguyên tố gió.
Bôn lôi cũ đáng lẽ phải có những đường lôi điện màu tím, nhưng bây giờ lại được bao phủ bởi những cơn lốc màu xanh.
Lôi điện mày tím và gió lốc màu xanh kết hợp với nhau, hình thành nên một luồng năng lượng cuồn cuộn khiến người ta nghẹt thở.
Bôn lôi chú trọng tốc độ, dưới sự hỗ trợ của nguyên tố gió, cánh tay Hàn Phong lúc này gần như biến mất.
Hoặc là, không phải biến mất, mà vì tốc độ quá nhanh, nên mới khiến mọi người nảy sinh ảo giác.
Một giây sau, nắm đấm đã biến mất của Hàn Phong xuất hiện trước mặt hắc ma viêm, lôi điện màu tím và gió lốc màu xanh đập mạnh vào tấm khiên trước mặt hắc ma viêm.
Gần như không gặp một chút trở ngại, đòn tấn công bất ngờ của Hàn Phong trực tiếp đập tan tấm khiên tròn.
Mất đi vật căn cản, với khí thế lôi đình, chớp mắt đã thấy một quyền đánh trúng mắt trái hắc ma viêm.
Hàn Phong luôn tin, đôi mắt là phần yếu nhất trên người ma thú, và cũng là điểm yếu hại chí mạng.
Ngọn nguồn năng lượng của bất cứ sinh vật nào đều xuất phát từ trung tâm đầu.
Mặc dù con hắc ma viêm trước mắt không thuộc loại ma thú nào, nhưng Hàn Phong biết, lúc Hắc Trạch chế tạo ra nó, nhất định phải dựa vào đặc điểm trên người ma thú.
Đúng như hàn Phong nghĩ, năng lượng đấu khí mang theo thanh sắc và tử sắc cùng nắm đấm Hàn Phong, không hề do dự đập thẳng vào mắt hắc ma viêm.
Mặc dù mắt hắc ma viêm mạnh hơn ma thú bình thường rất nhiều, nhưng với một đòn vừa rồi của Hàn Phong, vẫn không thể chống đỡ nổi.
Nắm đấm của Hàn Phong chỉ hơi dừng lại một chút, rồi cả cánh tay hoàn toàn ngập trong đó.
Sức mạnh sục sôi từ cánh tay Hàn Phong truyền vào bên trong hắc ma viêm, điên cuồng phá hoại thân thể nó.
Thân thể Hàn Phong cũng theo nó mà lắc lư điên cuồng, chẳng khác gì một chiếc thuyền lá trong cơn bão táp.
Tử Nhược đứng nhìn cảnh tượng này mà không khỏi rùng mình.
Bọn Tử Y lúc nhìn thấy Hàn Phong giáng cho con quái vật một đòn chí mạng, trong lòng không khỏi khấp khởi hi vọng.
Đương nhiên, rất nhiều người không biết Hàn Phong, nên cũng không quan tâm lắm đến sự an nguy của hắn.
Họ chỉ quan tâm Hàn Phong có thể đánh bại hắc ma viêm hay, cứu vớt thiên khởi giả nhất tộc hay không.
Nên, thấy Hàn Phong gặp nguy hiểm, họ không đợi Tử Y ra lệnh mà tự động tổ chức tấn công, hi vọng cứu được Hàn Phong.
Dù sao họ vẫn phải dựa vào Hàn Phong để đối phó với hắc ma viêm, đương nhiên không thể trơ mắt đứng nhìn Hàn Phong chết được.
Hàn Phong lúc này trong lòng cũng có chút kinh ngạc, hắn cứ tưởng đánh xong một đòn là có thể dễ dàng rút lui.
Nhưng có lẽ hắn đã quá xem nhẹ sức mạnh của đá hiền giả.
Khoảnh khắc cánh tay Hàn Phong ngập trong mắt hắc ma viêm, gần như đồng thời, vết thương tạo bởi đấu khí nhanh chóng khép miệng.
Cũng chính bởi lý do này, cánh tay Hàn Phong bị kẹt ở trong, không sao rút ra được.
Nhưng, Hàn Phong không vì thế mà hoảng loạn, đấu khí trong người bạo phát lần nữa, lần này Hàn Phong để đấu khí chạy khắp toàn thân, bổ sung thêm một đòn nữa vào vết thương vừa mới khép miệng của hắc ma viêm.
Hàn Phong muốn mượn cơ hội này để rút lui.
Kéo giãn khoảng cách với hắc ma viêm, Hàn Phong cẩn thận phòng ngự không để cho con sức sinh trước mặt phản đòn.
Chỉ có điều, sau rất nhiều lần thử, Hàn Phong phát hiện hắc ma viêm có tốc độ hồi phục rất nhanh.
Tử Y đương nhiên biết chuyện gì đang diễn ra.
Mặc kệ vết thương trên người, Tử Y vội vàng hét lớn:
- Hàn Phong, đừng để cho con quái vật đó có cơ hội lại sức, đá hiền giả nằm trên trán nó, cố nghĩ cách chém vỡ đầu nó, lấy đá hiền giả.
Hàn Phong không quay đầu, nhưng nghe không lọt một chữ nào.
Những lời Tử Y nói, Hàn Phong đương nhiên hiểu, chỉ cần lấy được đá hiền giả trong trán nó, vậy thì con sức sinh sẽ bị mất đi toàn bộ sức mạnh.
Điều chỉnh lại hơi thở, không đợi cho vết thương trên mắt hắc ma viêm hoàn toàn hồi phục, Hàn Phong chuẩn bị tấn công thêm lần nữa.
Hắc Trạch đứng trên lưng hắc ma viêm vừa giật mình vừa giận.
Lúc nãy Hàn Phong đột nhiên xuất thủ khiến Hắc Trạch sợ hãi vô cùng.
Hắn chưa bao giờ nghĩ, mình mai danh ẩn tích, cam tâm tình nguyện sống cùng đám di khí giả ô hợp, bỏ ra tâm huyết nửa đời người để tạo ra hắc ma viêm, lại phải lép vế trước một thiếu niên vô danh.
Hắc Trạch tuyệt đối không thể đón nhận điều này, hắc ma viêm có vẻ cũng rất khó chịu, bởi vì bị thương nên thân thể khổng lồ không ngừng lắc lư qua lại.
Hắc Trạch cảm thấy trong lòng mình đau không kém, mặc dù hắn là một kẻ điên, là tên súc sinh lừa thầy phản bạn nhưng con hắc ma viêm mà hắn phải tốn biết bao nhiêu tâm huyết để tạo ra này, luôn được Hắc Trạch coi như con mình.
Bây giờ nhìn thấy con mình bị thương, bảo Hắc Trạch bình tĩnh sao được.
Thấy Hàn Phong lại định xông lên, trong lòng vừa giận vừa sợ, nhìn Hàn Phong giận sữ quát:
- Tiểu tử, ngươi làm ta giận rồi đấy, ta nhất định phải phanh thây xẻ thịt ngươi.
Dừng lại một lúc, Hắc Trạch giận dữ chỉ huy hắc ma viêm, nói:
- Lên! Giết chết tên sâu bọ đáng thương này!
Grao!
Hắc ma viêm nghe lệnh, rống lên một tiếng giận dữ, mặc kệ thân thể đang đau đớn của mình, lao lên phía trước.
Đối diện với một con hắc ma viêm đang nổi giận lôi đình, Hàn Phong không hề có ý muốn rút lui mà lại có chút mừng thầm.
Vì quá giận nên động tác của hắc ma viêm càng thêm trì độn, Hàn Phong đối phó càng dễ dàng hơn.
Nhưng một Hàn Phong cẩn trọng không lập tức ra tay mà giống như lúc nãy, cẩn thận ứng phó với con quái vật đang nổi giận, đồng thời tìm kiếm cơ hội có lợi, tiến hành ra tay.
Được Tử Y nhắc nhở, Hàn Phong nhắm chắt mục tiêu, hắn nhất định phải đập nát đầu con quái vật này.
Bởi vì trong dó, có thứ Hàn Phong cần, đá hiền giả.
- Phụ thân! Chúng ta giúp đỡ Hàn Phong đi, một mình hắn liệu có nguy hiểm không?
Tử Nhược bên cạnh lo lắng hỏi.
Nhìn bộ dạng con gái, Tử Y khẽ thở dài, nhưng ông hiểu, sinh tử của cả thiên khởi giả nhất tộc lúc này đều nằm trên vai người thanh niên kia.
Cho nên, sau một hồi suy tính, Tử Y thở dài nói:
- Được rồi! Gọi tất cả thuật sĩ hệ điều trị còn may mắn sống sót đến đây.
Tử Nhược cũng là thuật sĩ hệ điều trị nên vừa nghe Tử Y nói, liền đoán ra ý đồ của ông, không khỏi thốt lên kinh ngạc:
- Phụ thân, cha định...?
Tử Y dịu dàng xoa đầu Tử Nhược, mỉm cười nói:
- Hàn Phong là hi vọng duy nhất của chúng ta, giúp đỡ hắn là chuyện chúng ta nên làm.
Tử Y nghe vậy, không khỏi ngấn lệ nói:
- Đa tạ, phụ thân!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Ngạo Thị Thiên Địa
Tác giả: Cao Thiết -----oo0oo-----
Chương 518: Sát chủ.
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm by MTQ 4vn
- Ha ha! Ta giúp hắn, chứ có giúp con đâu mà con đa tạ?
Thấy Tử Y trêu mình, Tử Nhược hai má đỏ bừng, ngượng ngùng nhìn phụ thân, nũng nịu nói:
- Phụ thân....
Trong lúc hai cha con còn đang trò chuyện thì hơn hai mươi thuật sĩ hệ điều trị đã tập trung bên cạnh Tử Y.
Thuật sĩ hệ điều trị vốn dĩ chiếm tỷ lệ thấp nhất trong cả thiên khởi giả nhất tộc, bây giờ lại bị tổn thất một bộ phận trong trận đại chiến, nên số lượng còn lại còn thấp hơn, có thể coi đều là những đệ tử tinh anh trong mạch điều trị.
Tử Y nhìn lướt một lượt, trong lòng không khỏi nổi lên một chút bi ai.
Nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, Tử Y vẫy vẫy tay, nói với những người này:
- Bây giờ đang là thời khắc sinh tử của thiên khởi giả nhất tộc, ta cần đến sức mạnh của các ngươi, các ngươi có muốn giúp ta không!
Tử Y vừa dứt lời, hơn hai mươi thuật sĩ hệ điều trị nhất loạt lên tiếng ứng đáp.
Nhìn thần sắc kích động của các đệ tử, Tử Y vui mừng gật đầu, chậm rãi nói:
- Như các ngươi đã thấy, bây giờ tất cả hi vọng của chúng ta đều tập trung trên người người thanh niên kia, bất luận cuối cùng hắn thành công hay thất bại, đều là ân nhân của thiên khởi giả nhất tộc ta.
Dừng lại một lúc, Tử Y chuyển chủ đề, trầm giọng nói:
- Có thể chúng ta không thể đối phó được con quái vật đó, thậm chí không thể làm nó bị thương, nhưng chúng ta có thể giúp đỡ ân nhân của mình. Nên, ta hi vọng mọi người hãy cho ta mượn một phần sức mạnh của mình!
- Tộc trưởng, ngài nói đi, chỉ cần cứu được thiên khởi giả nhất tộc, dù có muốn mạng sống của chúng tôi, chúng tôi cũng không từ chối.
- Đúng đó! Tộc trưởng, ngài nói đi, muốn chúng tôi làm gì, chỉ cần chúng tôi làm được, tuyệt đối không chau mày nhăn mặt!
Tử Y nghe vậy, nở nụ cười, nói tiếp:
- Ta biết tâm ý của các ngươi, nhưng không cần lo lắng, ta chỉ muốn mượn sức mạnh của các ngươi một lúc, có thể một lát nữa các ngươi sẽ cảm thấy không ổn, nhưng đó chỉ là biển hiện của việc tiêu hao sức mạnh, không ảnh hưởng gì đến danh tính hay tu vi sau này của các ngươi.
Mọi người nghe xong, cũng hơi yên tâm, mặc dù lúc nãy nói cứng như vậy nhưng trong lòng thì sớm đã mang quyết tâm tất chết. Nhưng bây giờ nghe Tử Y nói không cần chết, những người này đương nhiên cảm thấy mừng rỡ vô cùng.
Dù sao, cũng đâu có ai thích chết.
Tiếp sau đó, Tử Y nhanh chóng nói cho mọi người những việc phải làm.
Trong lúc họ bận trao đổi thì tình thế bên Hàn Phong một lần nữa xuất hiện biến hóa.
Hàn Phong một lần nữa nắm chắc cơ hội, tranh thủ lúc con hắc ma viêm xuất hiện sơ hở, áp sát phần đầu nó, ra đòn tấn công.
Năng lượng xanh tím dưới sự điều khiển của Hàn Phong, không hề do dự nhắm thẳng vào con mắt vẫn chưa hồi phục của hắc ma viêm.
Lần này, vết thương mà Hàn Phong gây ra còn khiến hắc ma viêm cảm thấy đau đớn hơn trước.
Tiếng gào thét rung động đất trời thể hiện lúc này nó đang rất phẫn nộ.
Hàn Phong căn bản chẳng buồn quan tâm, tình thế tốt như vậy, đương nhiên hắn không thể bỏ qua.
Đấu khí toàn thân nhanh chóng hội tụ, thân hình triệt để triển khai, không ngừng tìm kiếm cơ hội, không ngừng phát động công kích với hắc ma viêm.
Trong số những đòn Hàn Phong đánh ra, chỉ có một đòn là đánh trúng vào con mắt trái đang bị thương của hắc ma viêm.
Chỉ trong nháy mắt, năng lượng của Hàn Phong khiến cho con mắt đó triệt để biến thành thịt máu mơ hồ.
Hơn nữa, những đòn công kích liên tiếp khiến vết thương của hắc ma viêm căn bản không kịp hồi phục, mà ngược lại mở rộng nhanh hơn.
Mặc dù, Hàn Phong liên tiếp đánh trúng nhưng trong lòng không hề cảm thấy vui mừng.
Nguyên nhân rất đơn giản, sau một hồi giao thủ, Hàn Phong phát hiện sức mạnh của con quái vật này còn cường đại hơn cả mình tưởng tượng.
Một loạt những đòn tấn công dồn dập vừa rồi, Hàn Phong phải dốc toàn lực mới có thể tạo thành, những cũng chỉ làm được đến đó, rõ ràng sinh mệnh lực của hắc ma viêm vẫn rất cường thịnh.
Hàn Phong mặc dù tự tin dựa vào tiên thiên cửu chuyển đấu khí, chí ít có thể cầm cự được một thời gian, nhưng năng lực hồi phục dị thường của hắc ma viêm thực sự khiến hắn rất đau đầu.
Hàn Phong tâm tư bách chuyển, nhanh chóng nghĩ cách giải quyết tình thế trước mắt.
Chỉ có điều nghĩ đi nghĩ lại mà vẫn không tìm ra được cách nào, Hàn Phong không khỏi có chút phiền muộn.
Hắc Trạch trên lưng hắc ma viêm tâm trạng lúc này còn tồi tệ hơn, tên Hàn Phong này thực sự rất khó đối phó, hắn căn bản không đoán ra được bước tiếp theo Hàn Phong sẽ làm gì.
Trong nhận thức của hắn, những chuyện như thế này không thể xảy ra.
Chỉ có điều, mọi chuyện lại diễn ra như vậy, khiến Hắc Trạch nhất thời có chút hoảng hốt.
Hắc ma viêm nộ hỏa tràn ngập trong người, con mắt phải còn nguyên vẹn giận dữ nhìn vào mắt Hàn Phong.
Nếu như có thể, nó rất muốn được nuốt con sâu bé xíu đáng ghét này vào trong bụng.
Chỉ có điều, nó không làm được.
Lúc vừa sinh ra, tất cả đều phải dựa vào bản năng và chỉ huy của Hắc Trạch, đối diện với một Hàn Phong kinh nghiệm phong phú, những thủ đoạn tấn công của nó ngây ngô chẳng khác gì một đứa trẻ vừa mới sinh ra.
Nếu như không phải tự thân cường đại, Hàn Phong căn bản chỉ cần một ngón tay là đã có thể giải quyết được nó.
Nhưng, chính vì có sức mạnh cường đại nên nó mới có thể một tay tiêu diệt hết di khí giả, nếu như không phải thiên khởi giả nhất tộc xuất hiện một Hàn Phong chỉ e rằng lúc này chỉ có kết cục diệt vong.
Đúng lúc đó, ở phía xa, Tử Y đã phát hiện ta tình hình trong hiện trường.
Mặc dù Hàn Phong đáng chiếm thế thượng phong, nhưng một người hiểu rất rõ năng lực của hắc ma viêm như ông, đương nhiên biết tình thế trước mắt.
Có điều, Tử Y không vội vàng, vì ông đã chuẩn bị xong, biện pháp tốt nhất có thể giúp đỡ Hàn Phong.
Lúc này, nếu như Hàn Phong quay đầu sẽ nhìn thấy một năng lượng trắng tinh thuần khiết đang không ngừng hội tụ trên người Tử Y.
Sau lưng ông, hơn hai mươi thuật sĩ hệ điều trị đang không ngừng truyền năng lượng trên người mình vào người Tử Y, trong đó cũng bao hàm một phần sức lực vừa mới hồi phục của Tử Nhược.
Sức mạnh trên người Tử Y mỗi lúc một lớn, cách đó không xa, Hàn Phong cũng đã chú ý đến những biến hóa sau lưng.
Nhưng hắn không quay đầu vì đúng lúc này, Tử Y đột nhiên lên tiếng nói:
- Hàn Phong, ta giao vận mệnh của thiên khởi giả nhất tộc cho ngươi, bây giờ, ta sẽ dùng bí thuật của tộc mình, kí thác sức mạnh của chúng ta cho ngươi, hi vọng nó sẽ giúp ngươi đánh bại kẻ thù trước mắt.
- Tử Y nói với Hàn Phong, liền sau đó, quang mang trên người Tử Y đột nhiên mở rộng, sức mạnh của hơn hai mươi thuật sĩ đen sau lưng đều đã truyền vào người ông.
Khoảnh khắc sức mạnh rời khỏi cơ thể, hai mươi mấy thân thể như rũ ra như bị nhúng nước, ngã gục xuống đất.
Tử Nhược còn thê thảm hơn, bởi vì vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, bây giờ lại bị mất sức bên sắc mặt chuyển sang trắng bệch như tuyết.
Lúc này, Tử Y chẳng còn tâm trạng để quan tâm đến con gái mình nữa, y bào trên người không có gió mà tự động phồng lên, năng lượng bàng đại trong nháy mắt truyền vào trong cơ thể khiến cơ bắp trên người Tử Y bất ngờ tăng lên gấp đôi.
Mấy vị trưởng lão làm nhiệm vụ bảo vệ bên cạnh Tử Y, gân xanh cũng nổi chằng chịt trên trán.
Tử Y nghiến răng, cố nén cơn đâu là luồng sức mạnh ấy mang lại, mắt lóe lên, hai tay múa như bay.
Một giây sau, Tử Y đột nhiên ngẩng đầu rống lớn, dồn luồng sức mạnh thuần túy mà bàng đại trong cơ thể lại lại, đồng thời đẩy nó ra khỏi cơ thể.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Ngạo Thị Thiên Địa
Tác giả: Cao Thiết -----oo0oo-----
Chương 519: Thiên giai bát phẩm ngoài ý muốn.
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm by MTQ 4vn
Khoảnh khắc đó, sắc mặt Tử Y tái vô cùng, biểu tình trên mặt vặn vẹo, nhưng Tử Y vẫn chỉ nghiến chặt răng, hai mắt nhìn thẳng vào bóng người cách đó không xa.
Khóa chặt mục tiêu, Tử Y dùng chút sức lực cuối cùng còn lại trong người, đẩy năng lượng ra ngoài cơ thể.
Sau đó, Tử Y cũng ngã gục ra sau, may mà được mấy vị trưởng lão bên cạnh nhanh tay đỡ lấy nên mới không ngã xuống đất.
Chỉ có điều, Tử Y căn bản không quan tấm đến tình hình bản thân, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào những biến hóa ngoài chiến trường.
Hàn Phong lúc này, cảm nhận được một luồng sức mạnh bàng đại thuần túy đang tiếp cận bản thân mình.
Nếu như không phải nghe thấy những gì Tử Y vừa nói, có lẽ Hàn Phong sớm đã bỏ chạy rồi.
Nhưng hắn hiểu, Tử Y sẽ không hại hắn, chí ít không phải lúc này, bởi vì như Tử Y nói, sinh tử của cả thiên khởi giả nhất tộc đang nằm trong tay Hàn Phong.
Nên Tử Y chắc chắn sẽ không để hắn xảy ra chuyện.
Cố nén cảm giác muốn bỏ chạy, Hàn Phong đánh thêm một quyền vào mắt trái con hắc ma viêm.
Đau quá, cuối cùng hắc ma viêm cũng không chịu được và phải lùi lại phía sau. Hàn Phong mượn thế lùi theo nó, vừa hay vào đúng vị trí mà luồng năng lượng bàng đạo thuần túy đi qua.
Hàn Phong nghiến răng, rút hết đấu khí trên người, đồng thời nhủ thầm:
- Liều!
Gần như trong cùng khoảnh khắc Hàn Phong đưa ra quyết định, luồng năng lượng thuần túy đó trực tiếp ập vào người hắn.
Bầu trời như bừng sáng, sáng đến nỗi đám đông thiên khởi giả bên dưới phải lấy tay che mắt lại.
Giây phút luồng năng lượng thuần túy truyền nhập vào cơ thể, Hàn Phong chỉ cảm thấy tứ chi của mình như muốn đứt lìa.
Cố nén cơn đau, nhưng Hàn Phong vẫn phải rống lên một tiếng khe khẽ.
Một giây đó, Hàn Phong thậm chí còn nghĩ, hay là Tử Y phát hiện ra điều gì nên muốn hại mình.
Chỉ có điều ý nghĩ ấy vừa xuất hiện lập tức biến mất không chút dấu vết.s
Bởi vì cảm giác đau đớn lúc này đã chiếm lĩnh toàn bộ tư duy hắn.
Một giây, hai giây....
Đối với Hàn Phong mà nói, có lẽ vô số giây đã trôi qua, cuối cùng cơn đau dần lắng xuống, Hàn Phong phát hiện những kinh mạch gần như đã đứt lìa trong người mình, dường như đang có sự thay đổi.
Trong lúc Hàn Phong còn đang nghi hoặc, từng luồng năng lượng thuần túy nhanh chóng truyền nhập vào tứ chi bách cốt. Năng lượng vốn đã tiêu hao gần hết khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
Một giây sau, Hàn Phong phát hiện đấu khí trong người đang vận chuyển nhanh chóng, luồng năng lượng thuần túy bàng đại ấy dưới sự vận chuyển của đấu khí, trực tiếp bị cơ thể hấp thu, dung hòa, cuối cùng hoàn toàn chuyển hóa thành sức mạnh bản thân.
Năng lượng không ngừng tăng lên, Hàn Phong nhất thời cảm thấy dễ chịu vô cùng, cảm giác đau đơn ban đầu cũng hoàn toàn biến mất.
Hơn nữa, khoảnh khắc này, sâu trong nội tâm hắn hình như đang phát sinh một tia biến hóa, chỉ là Hàn Phong nhất thời không nói rõ được.
Cách đó không xa, Hắc Trạch nhìn thấy động tác của Tử Y, biết rõ Tử Y định làm gì, nhưng vì bị Hàn Phong cầm chân căn bản không kịp làm gì, đành phải trơ mắt đứng nhìn thân thể Hàn Phong biến hóa.
Lúc này, sắc mặt Hắc Trạch lúc trắng lúc xanh, mắt ánh lên một tia tàn nhẫn, nghiến răng chỉ huy nói:
- Lên! Giết chết tên đó, không để cho hắn hoàn thành tẩy lễ!
Mặc dù hắc ma viêm không biết Hàn Phong đang làm gì, nhưng bản năng nói với nó, nếu như không tiêu diệt Hàn Phong thì khí tức đáng sợ truyền đến từ người hắn sẽ uy hiếp nó.
Bởi vậy, sau một tiếng rống lớn, hắc ma viêm xòe rộng hai cánh, mặc kệ vết thương trên người, chớp mắt đã thấy xuất hiện trước mặt Hàn Phong.
Cái miệng máu mở to, một luồng nhiệt khí đột nhiên xuất hiện, trực tiếp xuyên qua không trung, ập thẳng vào người Hàn Phong.
Chỉ có duy nhất Tử Y là phát hiện ra tình hình trước mắt.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt Tử Y không hề rời khỏi Hàn Phong.
Ngay từ lúc Hàn Phong một đòn đả thương hắc ma viêm, Tử Y đã phát hiện ra một số vấn đề, bây giờ ông cũng đáng cược, cược cho ông không nhìn nhầm.
Những biến hóa trên người Hàn Phong mặc dù chỉ kéo dài khoảng mười giây, nhưng trong mắt người ngoài thì chỉ như một cái chớp mắt.
Nhưng, lúc hắc ma viêm liều lĩnh lao đến chỗ Hàn Phong, trái tim Tử Y cũng gần như ngừng đập.
Ông muốn giúp đỡ nhưng trên người lại chẳng còn chút sức lực nào.
Hàn Phong là niềm hi vọng duy nhất của tộc ông, nếu như bây giờ Hàn Phong thất bại, cũng có nghĩa thiên khởi giả nhất tộc bại vong.
Tử Y khó có thể chấp nhận điều này.
Luồng khí nóng mang theo sức mạnh hủy diệt gần như nuốt chửng thân thể Hàn Phong trong nháy mắt.
Hắc Trạch xem đến đây, không khỏi cười điên cuồng, những áp lực và phẫn nộ mà Hàn Phong mang lại cho hắn cũng cùng Hàn Phong theo gió biến mất.
Hắc Trạch lạnh lùng nhìn bộ dạng chật vật của Tử Y, cười như điên như dại, nói:
- Tử Y, tia hi vọng cuối cùng của ngươi mất rồi, nhưng ngươi vẫn chọc giận ta thành công, hôm nay ta nhất định nhổ tận gốc thien khởi giả nhất tộc, không tha một ai!
Tử Y nghe vậy, mi mắt hơi động, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Hắc Trạch thấy vậy, lạnh giọng nói:
- Ta cũng không ngờ, ngươi dám liều mạng tìm một tên võ giả đến giúp, nếu như không phải ngươi cùng những người khác liên hợp thi triển thánh ngôn thuật thì ta cũng không nghĩ ra tên tiểu tử đó là một võ giả tu luyện đấu khí.
Những lời Hắc Trạch nói nhất thời tạo nên một cơn chấn động mới, tất cả mọi ánh mắt đều dồn về phía Tử Y, trong đó ẩn chứa sự hoài nghi cường liệt.
Tử Y không để ý đến những ánh mắt xung quanh, chỉ khẽ thở dài, nhìn Hắc Trạch đang đứng ngạo nghễ giữa không trung, trầm giọng nói:
- Tất cả những gì ta làm hôm này đều là để cứu thiên khởi giả nhất tộc, ta tự cảm thấy không hổ thẹn với lòng mình, bây giờ Hàn Phong đã chết, ta cũng không thể ngăn cản được ngươi, muốn chết muốn giết thế nào, tùy ngươi.
Hắc Trạch nghe vậy, trong lòng vui lắm, mất mấy chục hôm nay cuối cùng cũng hoàn thành tâm nguyện, còn gì có thể khiến Hắc Trạch vui được như hơn thế.
- Ha ha! Từ hôm nay, thiên khởi giả nhất tộc sẽ hoàn toàn biến mất, hắc ma viêm, lên! Giết chết bọn chúng, từ nay về sau, chúng ta sẽ là chủ nhân mới của không gian này!
Hắc Trạch hưng phấn nói.
Con hắc ma viêm dưới chân phát ra một tiếng rống nho nhỏ, giết được tên sâu bọ đáng ghét mang đến cho nó bao nhiêu nhục nhã khó chịu, hắc ma viêm cũng rất hưng phấn.
Nghe Hắc Trạch nói, con mắt phải còn lại của nó ánh lên một tia dị sắc, hai cánh đột nhiên rung mạnh, dùng tốc độ nhanh đến dị thường hất Hắc Trạch từ trên lưng xuống.
Hắc Trạch không ngờ có biến hóa này, căn bản không kịp phòng bị đã bị hắc ma viêm ném xuống đất.
- Hắc ma viêm, ngươi làm gì vậy!
Hắc Trạch bị hành động bất ngờ này làm cho giật mình, lạnh giọng quát.
Chỉ có điều, hắc ma viêm vẫn tỏ ra không hề quan tâm, thậm chí còn đột nhiên cúi người, lao về phía Hắc Trạch.
Nhìn thấy động tác này của hắc ma viêm, Tử Y ngây người, sau đó bật cười điên cuồng:
- Ha ha! Hắc Trạch, không ngờ chứ! Con súc sinh này không phải là thứ ngươi có thể điều khiển đâu, không ngờ hôm nay ngươi còn chết trước ta! Hay! Hay quá!
- Khốn kiếp! Hắc ma viêm, ngươi dám phản bội ta, ngươi...
Hắc Trạch còn chưa nói hết câu, đã bị một quyền của hắc ma viêm trực tiếp biến thành thịt nát.
Kì thực với thực lực của Hắc Trạch không đến nỗi bị hắc ma viêm tiêu diệt nhanh như thế, nhưng bởi vì biến cố diễn ra quá nhanh, nhanh đến nỗi hắn không kịp phản ứng.
Hắc Trạch lúc nãy còn đắc ý, bây giờ đã biến thành một đống thịt nát.
Hắc ma viêm sau khi giết chết Hắc Trạch, phát ra một một tiếng kêu vô cùng hưng phấn.
Bọn Tử Y nhìn thấy kết cục của Hắc Trạch, trong lòng vừa vui lại vừa buồn.
Bởi vì Hắc Trạch chết rồi, không còn ai điều khiển con súc sinh này nữa, cũng chính là nói, bây giờ thiên khởi giả nhất tộc đã cầm chắc cái chết.
Đột nhiên, trong lòng tất cả mọi người nổi lên một cảm giác bi ai.
Hắc ma viêm không quan tâm xem những con người nhỏ bé này đang nghĩ gì, bây giờ nó chỉ muốn phát tiết cho đã.
Hai cánh lại xòe rộng, thân hình cự đại của hắc ma viêm tiếp tục lao về phía bọn Tử Y, hình như định một hơi giết chết tất cả.
Tất cả thiên khởi giả trong lòng không khỏi rùng mình, nhưng bản năng muốn sống bắt họ phải nghĩ cách đối kháng, cho dù họ biết co làm thế nào cũng là vô ích.
Nhưng, trong lúc mọi người nghĩ mình sẽ chết chắc, đang định liều mạng thì thân thể khổng lồ của hắc ma viêm đột nhiên khừng lại, sau đó co giật diên cuồng.
Không ai biết đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ có Tử Y mặt lộ ra một tia mừng rỡ.
Liền sau đó, những người khác cũng đã phát hiện ra dị trạng, một khối bạch quang chói mắt bất ngờ xuất hiện sau lưng hắc ma viêm.
Bạch quang vừa tan, bóng người bên trong cuối cùng cũng hiện ra.
Là Hàn Phong!
Lúc mọi người nhìn rõ diện mạo hắn, không khỏi đồng thanh hoan hô.
Cho dù khí tức mạnh mẽ của con hắc ma viêm trước mặt vẫn khiến họ sợ đến nghẹt thở, nhưng vẫn không ảnh hưởng đế tâm trạng của họ lúc này.
Nguyên nhân rất đơn giản, chỉ trong một thời gian ngắn, Hàn Phong đã dùng thực lực của mình chinh phục sự cao ngạo trong họ.
Đúng vậy, trong lúc tất cả đều không biết làm gì, không nhìn thấy một tia hi vọng thì Hàn Phong đột nhiên xuất hiện, dùng thân thể của mình chặn đứng đòn tấn công của hắc ma viêm.
Trong lúc mọi người không biết làm gì với con quái vật đáng sợ này thì Hàn Phong lại cho họ hi vọng.
Cũng chính vì lý do này, lúc nãy hơn hai mươi thuật sĩ hệ điều trị dưới sự hiệu triệu của Tử Ym chịu giao phó tính mạng của mình cho hắn.
Tất cả đều là Hàn Phong dùng thực lực của mình mang đến.
Lúc nãy, khi Hàn Phong biến mất trong luồng khí nóng, mọi người tưởng hi vọng của mình đã bị đập tan, cho dù Hắc Trạch - kẻ một tay chế tạo ra con quái vậ bị hắc ma viêm dẫm chết, cũng không khiến họ cảm thấy vui mừng.
Nhìn Hắc Trạch, họ dường như cũng thấy kết cục sắp tới của mình.
Thử hỏi trong hoàn cảnh đó, ai có thể vui mừng được.
Nhưng, khoảng khắc Hàn Phong xuất hiện, mọi buồn lo phiền muộn trong lòng như biến thành hư không, thay vào đó là một sự hưng phấn cực độ.
Luận theo logic bình thường, sự xuất hiện của Hàn Phong chưa đủ để chứng minh họ đã được cứu.
Nhưng trong hoàn cảnh tuyệt vọng này, chỉ cần có một tia hi vọng, những con người đã gần kề cận cái chết cũng sẽ điên cuồng nắm lấy.
Họ gửi gắm tất cả hi vọng của mình lên người Hàn Phong, cho dù tia hi vọng đó vô cùng mong manh.
Hàn Phong đương nhiên không thể hiểu nổi tâm trạng của họ lúc này.
Lúc này, trong lòng hắn cũng đang ngập tràn vui sướng, cảm nhận sức mạnh căng tràn trong cơ thể Hàn Phong thậm chí còn cảm thấy có chút không chân thực.
Vừa lúc nãy thôi, trải qua tẩy lễ đau đớn, Hàn Phong phát hiện, tu vi của mình đã có đột phá.
Đấu khí bao nhiêu năm không tiến triển, chỉ trong một thời gian ngắn lại thành công tấn cấp lên thiên giai bát phẩm!
Thiên giai bát phẩm!
Bốn chữ này đối với Hàn Phong vô cùng cần thiết.
Có lẽ rất nhiều người nghĩ Hàn Phong chưa tròn ba mươi, đã là một thiên giai thất phẩm tuyệt thế cường giả, vốn liếng đó đủ để coi thường cả đại lục.
Nhưng, đối với Hàn Phong mà nói, vẫn chưa đủ.
Bởi vì hắn là người được tái sinh, có hơn người khác bốn trăm năm kinh nghiệm nên biết những chuyện mà người khác không biết.
Có cơ sở phong phú đó, Hàn Phong cảm thấy những gì hắn đạt được hôm nay là điều tất yếu, cho dù nỗ lực hắn bỏ ra người thường không sao tưởng tượng nổi.
Nhưng cũng chính bởi vậy, với điều kiện đó, thiên giai thất phẩm có phải là thực lực mà hắn phải có không?
Nhưng, hôm nay tiến nhập thiên giai bát phẩm, trong lòng Hàn Phong lại có một cảm giác hoàn toàn khác.
Dù sao đại lục này cũng không có thiên giai cửu phẩm tồn tại, cho dù là thiên giai cửu phẩm từng xuất hiện trong những tin đồn đại mấy ngàn năm trước thì cũng là truyền thuyết.
Chí ít Hàn Phong chưa từng gặp một thiên giai cửu phẩm cường giả nào trên đại lục.
Hay nói cách khác, thiên giai bát phẩm chính là đỉnh phong của giới võ giả.
Trước đây Hàn Phong chỉ cách đỉnh phong một bước, theo như tính toán thì hắn sẽ tiến được thêm bước nữa trong vòng mười năm.
Mười năm sau, Hàn Phong chỉ mới hơn ba mươi, thiên giai bát phẩm ba mươi tuooit mặc dù không thể nói sau này không có ai, nhưng trước đó thì đúng là không cổ nhân nào làm được như vậy.
Hơn nữa, theo như trí nhớ của Hàn Phong thì bốn trăm năm sau không còn thiên tài như hắn xuất hiện.
Nhưng, Hàn Phong cũng không ngờ điều này lại diễn ra trong không gian của thuật sĩ đen. Dựa vào sự giúp đỡ của những người đã từng là kẻ thù của võ giả, bất ngờ một bước tiến vào cảnh giới mà vô số cường giả mơ ước.
Hàn Phong nhất thời cũng không biết phải cảm khái thế nào.
Kì thực, lúc hắc ma viêm phun khí nóng vào hắn, Hàn Phong đã hồi phục triệt để. Trước khi khí nóng ập đến một tích tắc, hắn dùng sức mạnh vừa mới tấn cấp của mình, tránh khỏi đòn công kích của hắc ma viêm.
Sở dĩ bây giờ Hàn Phong mới xuất hiện không phải là để chứng minh với những người khác là hắn còn tồn tại, mà vì vừa tấn cấp lên thiên giai bát phẩm, Hàn Phong cần có thời gian thích ứng với sức mạnh của mình.
Lúc nãy hắn không xuất hiện, không phải là hắn không quan tâm đến chuyện sinh tử của những con người này.
Việc hắc ma viêm làm phản giết chết Hắc Trạch, Hàn Phong đều nhìn thấy hết, đó cũng là một cơ hội tốt để hắn tranh thủ thời gian.
Khi hắc ma viêm chuẩn bị tấn công mọi người, cũng là lúc Hàn Phong có thể động thủ.
Hắn đương nhiên không thể trơ mắt đứng nhìn những người vừa giúp đỡ mình phải chết.
Lúc trước dựa vào thực lực thiên giai thất phẩm, hắn có thể một mình chống đỡ công thế của hắc ma viêm, đừng nói gì bây giờ đã là thiên giai bát phẩm.
Có thực lực của một thiên giai bát phẩm, Hàn Phong của lúc này tự tin đạt đến đỉnh điểm.
Trước đây Hàn Phong phải tuyệt đối thận trọng với nó, nhưng lúc này trong mắt hắn, nó chỉ là một con bọ có thực lực cường đại và biết tự hồi phục mà thôi.
Đúng vậy, trong mắt Hàn Phong lúc này, hắc ma viêm chỉ là một con bọ.
Không phải Hàn Phong tự tin quá mức, mà là hắn hiểu rõ sức mạnh bản thân.
Đến mức độ này của Hàn Phong, tư tưởng đương nhiên cũng sẽ phát sinh chuyển biến, nhưng không phải loại chuyển biến có thể ảnh hưởn đến tính cách của hắn.
Chỉ đơn thuần là có những lý giải khác trên phương diện sức mạnh.
Nếu như nói, đã đạt đến cảnh giới thiên giai bát phẩm, giấc mơ không thể chạm đến của vô số cường giả mà Hàn Phong vẫn phải duy trì tâm thái phòng bị như trước đây, đó không phải là một chuyện đáng buồn hay sao.
Mặc dù Hàn Phong biết, kẻ thù lớn nhất trong lòng hắn là Võ Hoàng Điện, nhưng với thực lực mới này, hắn vẫn có thể tự tin.
Nếu như nói, con sâu trước mắt là con ma vật năm ngàn năm trước mang lại cho đại lục không biết bao nhiêu kiếp nạn nói không chừng Hàn Phong còn phải thận trọng một chút.
Nhưng hắc ma viêm trước mắt rõ ràng không phải, dù nó có là đồng loại của con ma thú kia, thù vẫn có một sự cách biệt rất lớn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào