Một đôi mắt bạc quỷ dị trí tuệ hiểu thấu vạn vật thế giới, mơ hồ phát ra tinh thần uy áp xông thẳng linh hồn Huyền U Thiên Ma.
Vào giờ khắc này Huyền U Thiên Ma thậm chí có một loại ảo giác hô hấp khó khăn, giống như tất cả bí mật trong lòng mình đều hiện ra trước mặt đối phương không chút che giấu.
Hắn rốt cục hiểu được Trương Hằng trước mắt đã không phải là Trương Hằng của mười tám năm về trước, đối phương đã trưởng thành đến trình độ không kém gì Hắc Ma Hoàng. Tuy rằng thực lực của Huyền U Thiên Ma trong thời gian mười tám năm này cũng tăng vọt nhưng so sánh với Trương Hằng vẫn có vẻ không đủ.
Một khi tiến vào ý cảnh đặc thù của Thần Linh Nhãn, tâm thần Trương Hằng sẽ cứng rắn như thép, các loại cảm tình cũng bị loại bỏ. Hắn ở trong trạng thái này là tuyệt đối lý trí, cho dù đối mặt khó khăn lớn cỡ nào đều áp dụng thủ đoạn có lợi nhất mà không chịu ảnh hưởng bởi cảm xúc.
Đôi mắt không ngừng lóe lên nhìn xuyên vào trong cơ thể Huyền U Thiên Ma. Bất ngờ chính là Trương Hằng cảm giác mình lại gặp phải một lực cản không nhỏ.
Tầng quang lưu màu đen bên ngoài cơ thể Huyền U Thiên Ma mơ hồ có một loại lực cản đối với Thần Linh Nhãn của Trương Hằng. Điều này ra ngoài dự đoán của Trương Hằng.
Khẽ hừ một tiếng, ngân quang trong mắt Trương Hằng càng mạnh, hiệu quả của Thần Linh Nhãn lập tức tăng cường gấp đôi!
Lập tức tinh thần uy áp tràn ra từ trong đôi mắt màu bạc của Trương Hằng cũng theo đó tăng lên gấp đôi khiến cho Huyền U Thiên Ma khó chịu hơn.
Dưới tình huống bình thường Trương Hằng sẽ không thi triển toàn bộ hiệu quả của Thần Linh Nhãn, hắn chỉ cần một hai thành công lực là có thể thoải mái ứng phó. Như ảo thuật của Mị Ảnh Hoàng lúc trước chính là bị phá như vậy.
Ông ông~
Quang lưu màu đen mặt ngoài thân thể Huyền U Thiên Ma run rẩy một hồi cuối cùng vẫn bị Thần Linh Nhãn của Trương Hằng xuyên thấu.
Xuyên qua tầng ngăn cách này, mọi thứ trong cơ thể Huyền U Thiên Ma đều lọt vào mắt Trương Hằng.
- Ha ha. không tệ nha... Ba kiện Thông linh Pháp bảo.
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên nụ cười sáng lạn. dựa vào Thần Linh Nhãn hắn thấy được ba kiện Thông linh Pháp bảo trong cơ thể Huyền U Thiên Ma.
- Ngươi... Làm sao có thể?
Sắc mặt Huyền U Thiên Ma biến đổi, hiện ra vẻ mặt khủng hoảng không yên, cảm thấy một trận run rẩy đến từ linh hồn đối với thần thông nghịch thiên quỷ thần khó lường của Trương Hằng.
-Ồ?
Trương Hằng đột nhiên kêu khẽ một tiếng, hiển nhiên có phát hiện bất ngờ gì đó.
Ở sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma. hắn phát hiện một dấu ấn đặc thù như trăng lưỡi liềm.
Chính là dấu ấy kỳ lạ này phát ra từng cỗ quang lưu màu đen hình thành một tầng phòng hộ linh hồn ở bên ngoài thân thể Huyền U Thiên Ma khiến cho Hư Không Hỏa Diễm của Trương Hằng mất hiệu quả.
- Đây là thứ gì?
Trong lòng Trương Hằng cực kỳ tò mò.
Sau khi nhìn thấy công hiệu của dấu ấn, trong lòng Trương Hằng đã có suy đoán bước đầu: Sở dĩ Huyền U Thiên Ma không thể bị tiêu diệt hoàn toàn có thể là có liên quan với vật ấy.
Sau khi hiểu được nguyên do chân chính của chuyện này, Trương Hằng rời khỏi ý cảnh đặc thù của Thần Linh Nhãn, thần sắc lãnh đạm liếc nhìn Huyền U Thiên Ma một cái, đưa tay khẽ điểm trên hư không.
Hào quang màu bạc nhoáng lên một cái, trên không trung xuất hiện một dấu ấn hình trăng cong, giống như đúc với dấu ấn ở sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma.
- Bất Tử Ấn...
Huyền U Thiên Ma tự chủ phun ra ba chữ, sau đó hai mắt nhìn chằm chằm vào TrươngHằng:
- Làm sao ngươi có thể biết được sự tồn tại của nó? Đây chính là chủ nhân ban cho ta giữ mạng...
Huyền U Thiên Ma đột nhiên ngừng bặt, hít một hơi thật sâu, sắc mặt phức tạp nhìn Trương Hằng.
Không biết vì sao, Trương Hằng giờ phút này lại mang đến cho hắn một loại ảo giác vĩnh viễn không thể chiến thắng. Không nói đến tốc độ tu luyện khủng bố của đối phương, chỉ bằng vào những thần thông nghịch thiên kỳ dị đều là hắn khó thể bằng được.
- Bất Tử Ấn?
Trương Hằng khẽ cười vung tay lên, dấu ấn trăng cong do ngân quang tạo thành trên không trung hóa thành một đám quang điểm màu bạc tiến vào cơ thể hắn, trong nháy mắt bị Linh hạch hấp thu.
Sau khi tiến vào tầng ba đại viên mãn, không gian Linh hạch của Trương Hằng đã từ thùng nước ban đầu biến thành lớn như lu nước hiện tại, sự tăng trưởng thực lực có thể nghĩ là biết.
- Hừ. Ngươi đừng mơ chiếm được tin tức gì từ trong miệng bản quân. Có dấu ấn này thủ hộ linh hồn ta, trong giới này gần như không mấy người có thể hoàn toàn tiêu diệt ta, nhiều nhất chỉ có thể khiến ta chìm vào ngủ say dài lâu.
Huyền U Thiên Ma rốt cục khôi phục vẻ bình thường, trên mặt có vài tia châm chọc.
Vừa nghe lời ấy, Trương Hằng cũng không cảm thấy bất ngờ. Hắn trầm ngâm một lát mới hời hợt nói:
- Nếu ta đoán không sai, Bất Tử Ấn này hẳn là một kiện... Tiên bảo!
Huyền U Thiên Ma cảm thấy ngạc nhiên nói:
- Chẳng lẽ tiểu tử ngươi từng gặp tiên bảo chân chính hay sao? Đáng tiếc dấu ấn này không đơn giản là một kiện tiên bảo như vậy... Nếu muốn biết bí mật trong này, trừ khi có một ngày ngươi có thể chân chính giết chết ta.
Đối với phòng đoán của Trương Hằng, Huyền U Thiên Ma phi thường giật mình, mơ hồ lại gia tăng vài phần cố kỵ.
- Hừ. Trên thế giới này cũng không có tấm thân bất tử chân chính. Chỉ cần lực lượng đủ cường đại, không có sự vật gì là không thể phá hủy.
Trương Hằng không cho là đúng cười cười, Hư Không Hỏa Diễm trên tay bất động, Cửu U Lam Tinh Băng Diễm trên tay kia đang chuẩn bị xuất kích, đóng băng Huyền U Thiên Ma một đoạn thời gian.
- Chờ một chút... Bản quân còn có lời muốn nói với ngươi!
Huyền U Thiên Ma cả kinh kêu lên.
- Ngươi còn có lời gì muốn nói? Thời gian của ta rất quý báu.
Ánh mắt Trương Hằng xẹt qua Ma đầu này, bộ dạng như có chút không kiên nhẫn.
- Nếu ngươi chung quy không thể phá vỡ gông cùm xiềng xích của Tử Vực, có thể xin bản quân giúp đỡ. Đến lúc đó Chỉ cần ngươi chịu lập linh hồn huyết thệ, đáp ứng thả ta ra ngoài, bản quân có thể giúp ngươi thành công rời Tam Tinh Vực.
Phừng-
Cửu U Lam Tinh Băng Diễm trên tay Trương Hằng lóe ra một vùng hào quang sáng bóng, đóng băng cả Huyền U Thiên Ma cùng chiếc hộp màu vàng đã hư hỏng.
Ánh mắt thoáng lạnh, Trương Hằng đạm mạc nói:
- Ngươi có thể yên tâm. Đến lúc đó ta sẽ đưa ngươi bình yên đến Chu Vương Triều.
Nói xong Trương Hằng đưa chiếc hộp băng tinh màu lam thu vào nhẫn không gian. trên mặt lộ vẻ suy tư.
- Bất Tử Ấn? Chưa từng nghe nói qua! Chẳng lẽ trong vòng giới này, thật đúng là không thể hoàn toàn giết chết Ma đầu này?
Trong lòng Trương Hằng sinh ra vô số nghi vấn, càng ngày càng cảm giác Ma đầu này không đơn giản.
Theo tin tức vừa rồi Huyền U Thiên Ma bất cẩn để lộ ra. sau lưng Ma đầu này dường như còn có một vị “Chủ nhân” càng thêm cường đại.
Trải qua phân tích nghiêm túc kỳ lường, Trương Hằng cảm giác Ma đầu này ở trong tay mình hoàn toàn là một củ khoai lang bỏng tay, Chỉ hơi sơ suất sẽ có khả năng gây ra nguy cơ không hiểu.
- Xem ra việc này còn phải tìm Lạc đại ca thương nghị một chút. Đáng tiếc phân thân thứ hai đã rời khỏi Tu Chân Giới Sở Quốc. Thôi, đến lúc đó đem Ma đầu này ném tới đại tông hoặc Thánh địa Phật môn nào có của Chu Vương Triều, còn lo hắn sinh ra uy hiếp gì đối với mình hay sao?
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm. trong lòng rất nhanh làm ra quyết định.
Không đến một tháng, phân thân thứ hai của Trương Hằng về tới Cực Diễm Môn. cùng bản tôn nhìn nhau cười.
- Một ngàn năm...
Bản tôn Trương Hằng khẽ phun ra ba chữ.
- Được rồi, ta lập tức đi đây.
Phân thân thứ hai của Trương Hằng cùng bản tôn tâm thần tương liên, không cần bản tôn nói rõ cùng biết nên làm như thế nào.
Vút-
Một đường cong màu bạc xẹt qua. phân thân thứ hai của Trương Hằng rời Cực Diễm Môn bay về một hướng nào đó.
Nếu có người có thể nắm bắt được quỹ tích phi hành của phân thân Trương Hằng sẽ phát hiện mục đích của hắn dĩ nhiên là Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn.
Một ngàn năm!
Trừ chính Trương Hằng ra Chỉ sợ không ai biết nguyên do Trong đó.
Sau khi hạ quyết định này, trong lòng Trương Hằng rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt dần trở nên trong suốt, xuyên qua núi sông trùng trùng, dường
như thấy được một cảnh tượng khác.
Lại quá hai tháng, hai dải sáng một xanh một lam xẹt qua trên không Cực Diễm Môn sau đó nhoáng một cái biến mất.
- Từ đạo hữu tới rồi.
Trong động phủ tông chủ, Trương Hằng cũng không quay đầu, khóe miệng hiện ra mấy tia ý cười nói với Từ Huyền ở bên cạnh.
Bên cạnh Từ Huyền có một nữ nhân áo lam, chừng hai mươi mấy tuổi. Nàng này dung mạo thanh lệ tuyệt thế, trong mắt phát ra lam quang nhạt, toát ra một loại khí chất điềm tĩnh xuất trần.
Xem tư thế đứng sóng vai với Từ Huyền của nàng hiển nhiên là một vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ.
- Ha ha. Mười mấy năm không gặp, linh giác của Trương đạo hữu hơn xa trước kia. Từ mỗ còn chưa xuất hiện đã bị ngươi phát hiện.
Từ Huyền cùng không khách sáo, ngồi ở một bên đánh giá Trương Hằng vài lần. Hắn phát hiện khí tức đối phương cực kỳ mịt mờ, bằng vào tu vi Hóa Thần trung kỳ của hắn mà lại không nhìn ra sâu cạn, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Trương Hằng đứng dậy ánh mắt xẹt qua trên người nữ nhân áo lam, vừa định hỏi thân phận đối phương thì nghe Từ Huyền cười giới thiệu:
- Trương đạo hữu. Đây là một vị bằng hữu của ta ở Tam Tinh Vực, chính là Thánh Lam Thủy Tiên tiếng tăm lừng lẫy của Tu Chân Giới Tề Quốc - Trầm Ngọc Khiết, Trầm đạo hữu.
- Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu. Trầm đạo hữu có thể quang lâm động phủ chính là vinh hạnh của Cực Diễm Môn.
Trương Hằng cười, khách sáo vài câu với Thánh Lam Thủy Tiên.
Tu sĩ Hóa Thần Kỳ của Tu Chân Giới Tam Tinh Vực cũng chỉ mười mấy người, trong đó nữ tu đã ít lại càng ít. Từ Huyền nhắc tới tên nàng này thì trong lòng Trương Hằng liền đoán ra.
- Tông chủ khách khí. Tiểu nữ tử thân tại Tề Quốc mà uy danh của Bất Tử Tà Đế lại như sấm bên tai. Hôm nay gặp mặt quả thật danh bất hư truyền.
Trầm Ngọc Khiết cười tủm tỉm, đôi mắt sáng yên tĩnh như nước đánh giá Trương Hằng vài lần, lóe lên một tia sáng kỳ dị, dường như có chút tò mò.
- Trầm đạo hữu. mời ngồi.
Sau khi Trương Hằng mời Thánh Lam Thủy Tiên ngồi, hắn cũng cùng Từ Huyền ngồi đối diện nhau.
Tiếp đó ba người nói chuyện phiếm vài câu với nhau.
- Từ đạo hữu cùng Trầm đạo hữu tới đây có phải là vì chuyện đi Chu Vương Triều không?
Một lát sau Trương Hằng mới dẫn vào chính đề, không chút gợn sóng nhìn hai người trước mắt.
Từ Huyền cùng Trầm Ngọc Khiết đều là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, hai người liên thủ thực lực cùng không thể coi thường.
Vừa nghe Trương Hằng nói đến ba từ Chu Vương Triều, ánh mắt Từ Huyền cùng Trầm Ngọc Khiết đều sáng ngời.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Không giấu Trương đạo hữu. Mục đích chuyến này của chúng ta chính là vì liên thủ đi Chu Vương Triều. Mấy năm trước Từ mỗ từng tới Cực Diễm Môn gặp đạo hữu, lúc đó phân thân của ngươi nói cho ta biết trong vòng ba bốn năm gần đây sẽ thực thi kế hoạch rời Tam Tinh Vực, đồng thời nắm chắc vài phần. Hiện giờ đã sắp đến cuối kỳ hạn đó, không biết khi nào thì kế hoạch của Trương đạo hữu có thể bắt đầu thực hành?
Từ Huyền cũng không quanh co, trực tiếp nói rõ mục đích chuyến này. Thánh Lam Thủy Tiên ở bên cạnh cùng lộ vẻ chờ mong nhìn Trương Hằng.
- Nhị vị yên tâm. Chuyện rời Tam Tinh Vực, ta cùng Lạc Hà đại ca đã có quyết định. Nếu không có Hắc Ma Hoàng gia nhập Chỉ nắm chắc bốn năm phần. Có Từ đạo hữu cùng Trầm đạo hữu gia nhập, tỷ lệ thành công có lẽ sẽ cao hơn một chút.
Trương Hằng thoáng trầm ngâm liền uyển chuyển đáp lời.
Từ Huyền cả kinh:
- Cái gì? Các ngươi lại muốn đề xuất liên thủ với Hắc Ma Hoàng?
Vừa nghe ba chữ Hắc Ma Hoàng, Thánh Lam Thủy Tiên cũng hơi biến sắc, trong mắt chợt lóe dị sắc.
- Thế gian này không có địch nhân vĩnh viễn. Thực lực của Hắc Ma Hoàng ở Tu Chân Giới Tam Tinh Vực cũng là số một số hai, nếu có hắn gia nhập, cơ hội chúng ta thành công rời Tam Tinh Vực sẽ tăng lên tới sáu bảy phần.
Trương Hằng bình thản nói, giống như chuyện hợp tác với Hắc Ma Hoàng cũng chẳng có gì đáng kể.
Từ Huyền khẽ thở dài một hơi:
- Không nghĩ tới Trương đạo hữu lại có quyết đoán như vậy, không ngờ có dũng khí đề xuất liên thủ với Hắc Ma Hoàng, Từ mỗ không thể không bội phục. Tuy nhiên, ba vương giả khác của Yêu tộc đều đã chết khẳng định trong lòng Hắc Ma Hoàng đã gieo mầm Cừu hận. Trương đạo hữu có nắm chắc làm hắn gia nhập hàng ngũ chúng ta không?
- Đi Chu Vương Triều đối với bất kỳ tu sĩ Hóa Thần Kỳ nào của Tam Tinh Vực mà nói đều là hấp dẫn trí mạng. Bản tôn Hắc Ma Hoàng kia tuy là Thần thú, có thể phát huy thực lực vượt qua Hóa Thần Kỳ nhưng cảnh giới bản thân cũng khó thể thay đổi. Ta nghĩ, đối mặt với cơ hội ngàn năm một thuở như vậy, rất có khả năng Hắc Ma Hoàng sẽ đặt ân oán ra phía sau.
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên nụ cười tự tin.
Nhìn nam nhân ung dung bình tĩnh trước mắt, trong lòng Từ Huyền không khỏi sinh ra một loại cảm giác quái dị. Hắn cảm thấy Trương Hằng giờ phút này và trước kia khác hẳn nhau.
Trương Hằng hiện giờ ở Tam Tinh Vực đã không có lo lắng ở sau cùng gánh nặng gì cả.
“Quyết định một ngàn năm” khiến Trương Hằng loại bỏ tất cả khúc mắc trong lòng.
Nếu không có gì bất ngờ, phân thân thứ hai của Trương Hằng sẽ lưu lại Tam Tinh Vực một ngàn năm, vì Trương Hằng giải quyết hết mọi mối lo phía sau.
Đồng thời, thực lực tăng mạnh cũng là một trong những bắt nguồn tự tin của Trương Hằng. Hắn tự nhận là, Tam Tinh Vực giờ phút này Chỉ có Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà có thể cùng mình tranh hơn thua, còn lại hạng Hóa Thần rất khó tạo thành uy hiếp gì đối với mình.
- Nhưng vạn nhất Hắc Ma Hoàng kia không đáp ứng thì sao? Sự tồn tại của hắn có khả năng sẽ phá hỏng kế hoạch rời Tam Tinh Vực của chúng ta!
Thánh Lam Thủy Tiên ở cạnh Từ Huyền trước tiên đưa ra nghi vấn, cũng nói ra nỗi lo trong lòng Từ Huyền.
- Không đáp ứng?
Trương Hằng lạnh lùng cười, vươn tay làm ra một tư thế “cắt cổ”, sát khí trong mắt chợt lóe mà qua.
- Cái gì? Các ngươi muốn xuống tay với hắn? Tuyệt đối không được! Thực lực của Hắc Ma Hoàng đã là vô địch trong Tam Tinh Vực, muốn giết hắn so với phong ấn Huyền U Thiên Ma còn gian nan hơn vài lần.
Hai người Từ Huyền đầy vẻ khủng hoảng, hiển nhiên đối với kế hoạch kinh người của Trương Hằng, trong lòng có chút chịu không nổi.
- Có gì không thể. Hắn là chúa tể Tử Vực, nếu như không đáp ứng kế hoạch của chúng ta, đến lúc đó rất có khả năng sẽ phá hỏng kế hoạch chuyến này của chúng ta. Hơn nữa, cho dù không thể chân chính tiêu diệt hắn thì phong ấn một đoạn thời gian cũng là rất dễ dàng.
Trương Hằng không cho là đúng nói:
- Hai vị không cần lo lắng nhiều. Hắc Ma Hoàng tám chín phần mười sẽ không cự tuyệt yêu cầu của chúng ta, nhiều nhất là giờ trò trong lúc hợp tác. Nếu không lúc trước Lạc đại ca đưa ra yêu cầu liên thủ, đối phương hẳn là cự tuyệt rồi. Không ở vào tình thế vạn bất đắc dĩ, chúng ta cũng sẽ không đi trêu chọc hắn.
Từ Huyền khẽ thở ra một hơi:
- Trương đạo hữu nói có đạo lý. Hắc Ma Hoàng hẳn là sẽ không cự tuyệt cơ hội như vậy. Tuy nhiên có điểm Từ mỗ nghĩ không thông là bốn năm năm trước ở Tam Tinh Vực chúng ta từng có ba vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ đại viên mãn liên thủ rời Tam Tinh Vực, mà Hắc Ma Hoàng vốn là nhân vật thực lực vượt qua Hóa Thần Kỳ đại viên mãn, nếu liên hợp yêu thú Hóa Thần Kỳ thực lực cường đại hẳn là có thực lực đi Tam Tinh Vực mới đúng.
- Việc này ta cũng có chút không rõ. Nhưng ta từng hỏi Huyền U Thiên Ma, Ma đầu này nói việc này nhất định là không có khả năng. Nghĩ đến ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ đại viên mãn năm đó có thành công vượt qua Tử Vực hay không đều khó mà xác định.
Trương Hằng đối với nghi vấn Từ Huyền đưa ra cũng có chút nghĩ không thông. Có lẽ có thể từ nơi Huyền U Thiên Ma biết được đáp án nhưng giờ phút này Trương Hằng cũng không muốn nhìn bản mặt Ma đầu kia. Hơn nữa không lâu trước hắn vừa đóng băng ma đầu này, cũng tiêu hao một ít hàn băng tinh túy trong cơ thể.
Ánh mắt hơi chuyển, Trương Hằng ngạc nhiên nói:
- Không biết làm sao Từ đạo hữu xác định ba vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ kia rời khỏi Tam Tinh Vực?
Từ Huyền đáp:
- Bởi vì tu sĩ Hóa Thần Kỳ trong dĩ vàng, sau khi tới Tử Vực tuy rằng không thể thành công rời đi nhưng hầu như đều có thể bình yên trở về, mà chỉ có ba vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ bốn năm ngàn năm trước có đi mà không về. Càng trọng yếu hơn là đội hình ba vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ đại viên mãn là cường đại mấy vạn năm chưa từng có, cho nên Tu Chân Giới đều cho rằng ba vị đó đã tới Chu Vương Triều trong truyền thuyết.
- Nếu như thế, đó cũng chỉ vẻn vẹn là dự đoán của các tu sĩ đỉnh cấp Tam Tinh Vực, cũng không tận mắt nhìn thấy?
Trương Hằng khẽ cười, rốt cục hiểu được đầu đuôi câu chuyện.
- Điều này... Quả thật như thế.
Từ Huyền hơi chút xấu hổ.
Trương Hằng khẽ thở dài:
- Như vậy xem ra. ba vị tiền bối kia hoặc là vận khí không tồi rời Tam Tinh Vực, hoặc là đã chết trong Tử Vực.
Từ Huyền cũng thở dài:
- Ngươi nói không sai. Với tình hình hiện giờ xem ra bọn họ nắm chắc thành công rời Tam Tinh Vực cũng không phải rất lớn.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Không phải nắm chắc không lớn mà là cơ hội nhỏ bé... Xem ra các ngươi vẫn không quá hiểu Hắc Ma Hoàng cùng với thực lực của hắn cùng Lạc đại ca. Ở trước mặt bọn họ, một tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn căn bản không thấm vào đâu.
Hai người Từ Huyền hơi sửng sốt, không nghĩ tới thực lực đám người Hắc Ma Hoàng đã mạnh mẽ như vậy.
Con mắt Thánh Lam Thủy Tiên khẽ chuyển, cười tủm tỉm hỏi:
- Vậy không biết thực lực của Trương đạo hữu kém bọn họ bao nhiêu?
Trương Hằng nao nao, không nghĩ tới đối phương lại đưa ra câu hỏi như vậy. Hắn vừa chuẩn bị lên tiếng thì cảm thấy được một luồng dao động thần thức mịt mờ truyền đến.
Thần sắc hơi biến, thần thức Trương Hằng mạnh mẽ quét ngang phạm vi mấy ngàn dặm. rất nhanh nấm bắt được ngọn nguồn của dao động thần thức đó.
- Là hắn...
Trương Hằng hơi giật mình nhưng rất nhanh khôi phục thái độ bình thường.
- Trương đạo hữu. đã xảy ra chuyện gì? Hẳn là sẽ không có người tới Cực Diễm Môn gây sự chứ? Tam Tinh Vực hiện giờ trừ Hắc Ma Hoàng phòng chừng không có người nào dám có ý đồ với nơi này.
Từ Huyền cùng Trầm Ngọc Khiết cũng không cảm nhận được dao động thần thức mịt mờ kia càng không nói đến điều tra chủ nhân của thần thức.
Trương Hằng đưa tay phủ lên má. không mặn không nhạt nói:
- Người tới chính là Hắc Ma Hoàng.
Từ Huyền hơi sửng sốt, sau đó cười ha hả:
- Trương đạo hữu quá biết nói đùa rồi...
Tâm tư của Thánh Lam Thủy Tiên tinh tế hơn chút, đánh giá Trương Hằng vài lần cảm giác đối phương không giống như nói đùa, không khỏi hỏi:
- Vì sao Hắc Ma Hoàng lại đột nhiên tới nơi này chứ? Chẳng lẽ hắn tới Cực Diễm Môn là muốn...
Trầm Ngọc Khiết đem nửa câu sau nuốt xuống, nguyên ý của nàng là “Chẳnglẽ hắn tới Cực Diễm Môn là muốn gây bất lợi với ngươi.”
Trương Hằng phát hiện Hắc Ma Hoàng từ ngoài mấy trăm dặm chẳng qua chỉ dùng thần thức đảo qua bên này sau đó bay thẳng về phía mình.
- Trương đạo hữu. Chẳng lẽ vừa rồi ngươi nói đều không phải là giả?
Từ Huyền thật cận thận dùng thần thức đảo qua phạm vi ngàn dặm, kết quả ở ngoài mấy trăm dặm phát hiện Hắc Ma Hoàng như âm hồn địa vực đang bay về phía này.
- Hắn... Hắn thật sự tới rồi!
Trong giọng nói của Từ Huyền có vài tia run run.
Bởi vì trong quá trình Hắc Ma Hoàng phi hành cũng không cố ý che giấu cho nên thần thức của Từ Huyền có thể nhận thấy sự tồn tại của đối phương.
Thánh Lam Thủy Tiên vừa nghe xong cùng dùng thần thức đảo qua. kết quả trên mặt lộ ra một tia khác thường. Ở trong mắt của nàng Hắc Ma Hoàng giống như là một người bình thường, cho dù đang phi hành lại không cảm thụ được khí tức chân chính trên người hắn.
Sau khi xác định Hắc Ma Hoàng bay về phía Cực Diễm Môn, hai vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ Từ Huyền cùng Trầm Ngọc Khiết lập tức có chút hoảng hốt.
Hắc Ma Hoàng là nhân vật cỡ nào?
Trong sách cổ có ghi lại, hắn chính là cường giả mạnh nhất Yêu tộc Tam Tinh Vực, cũng là Yêu thú sống lâu đời nhất, chúa tể Tử Vực.
Tuy nhiên khi ánh mắt hai người Từ Huyền rơi xuống trên người Trương Hằng, lại phát hiện đối phương thủy chung là bộ dạng bình thản ung dung.
Thấy vậy, trong lòng hai người yên tâm một chút. Từ Huyền hơi suy tư, trong mắt đột nhiên hiện ra một tia vui mừng:
- Chẳng lẽ Lạc Hà đạo hữu đã sớm có đoán trước, giờ phút này chính đang ở trong Cực Diễm Môn. Ha ha, Trương đạo hữu ngươi dọa sợ chúng ta rồi.
Vừa nghe lời phòng đoán của Từ Huyền, trong mắt Thánh Lam Thủy Tiên cũng toát ra vài tia vui mừng.
Nếu có Lạc Hà ở đây quả thật không cần sợ hãi Hắc Ma Hoàng.
Trương Hằng lắc đầu:
- Lạc đại ca hiện tại hẳn còn ở Tiên Nho Trai Sở Quốc...
Từ Huyền: !!!
Thánh Lam Thủy Tiên:!!!
- Ha ha. Hắc Ma Hoàng các hạ có thể quang lâm hàn xá, thật là vạn hạnh.
Đúng lúc Từ Huyền không nói gì cùng cực kỳ khủng hoảng, Trương Hằng đột nhiên lên tiếng, giống như đang nói chuyện với không khí.
Thần kỳ chính là hắn vừa dứt lời thì bóng người khô gầy đầu đội nón tre xuất hiện trong động phủ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trương Hằng vừa dứt lời. thân ảnh khô gầy đầu đội nón tre liền như quỷ mị hiện ra trong động phủ tông chủ Cực Diễm Sơn giữa hai người gần sát vào nhau không một kẻ hở, giống như đã phối hợp trăm ngàn lần rồi.
Không cần phải nói, thân ảnh nhìn như nhỏ yếu trước mắt chính là Hắc Ma Hoàng, chí cường giả của Yêu tộc Tam Tinh Vực!
Khi Hắc Ma Hoàng hiện thân trong động Phủ. trong lòng Từ Huyền hơi căng thẳng, sắc mặt rất khó xem. Thánh Lam Thủy Tiên bên cạnh hắn tuy rằng không có tận mắt nhìn thấy uy lực chân chính của Hắc Ma Hoàng, nhưng cũng không thoải mái hơn chút nào.
Kỳ quái là sau khi Hắc Ma Hoàng bước vào động phủ này. ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào Trương Hằng. sau một lúc lâu cũng không nói một câu gì. Mấy người tại đây cũng không nhìn rõ mặt mũi hắn.
- Thế nào... Hắc Ma Hoàng các hạ không biết một tên vô đanh tiểu tốt như ta à?
Trương Hằng ung dung bình thản ngồi trên bồ đoàn trong đôi mắt lộ ra mấy tia ý cười, chìa tay ý bảo mời Hắc Ma Hoàng ngồi xuống.
Hắc Ma Hoàng cũng không nói gì, thực tùy ý ngồi xuống trên mặt đất. một đôi con ngươi xanh mượt xuyên thấu qua nón tre trên đầu. hiển hiện ra trước mắt Trương Hằng vô cùng rõ ràng.
Đổi mặt với giọng điệu hàm xúc ý tứ chất vấn của Trương Hằng. Hắc Ma Hoàng trầm mặc thật lâu sau. rốt cục mở miệng, giọng nói vẫn hơi khàn khàn:
- Đúng vậy! Mười tám năm trước, ngươi ở trong mắt ta so với một tên vô danh tiểu tốt cũng không mạnh hơn bao nhiêu...
Vừa nghe giọng điệu như vậy, trong lòng hai người Từ Huyền đều phát lạnh, đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ mà ở trong mắt đối phương lại Chỉ mạnh hơn một chút so với tên vô đanh tiểu tốt.
Trong lòng hai người mơ hồ nảy sinh một chút tức giận, hiển nhiên tức giận vì bị đối phương khinh thị và sỉ nhục.
Tuy nhiên, trong câu nói kế tiếp của Hắc Ma Hoàng, lại làm cho bọn họ vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ:
- Mười tám năm... vẻn vẹn Chỉ mười tám năm... thực lực của ngươi lại tăng lên tới trình độ như thế, trở Thành người thứ hai trong giới tu chân Tam Tinh Vực có thể đổi kháng cùng ta. Sớm biết như thế, lúc trước ta nên diệt sát ngươi cho xong.
Hắc Ma Hoàng không mảy may che giấu sát khí trong mắt chút nào. nhưng giờ phút này hắn vẫn ngồi dưới đất, không có chút ý tứ muốn ra tay.
Trương Hằng hơi trào phúng nói:
- Địch nhân của ta đều đã từng nói như vậy...
Ánh mắt hơi hơi tối sầm lại, Trương Hằng cảm giác thế giới này có quá nhiều người thích bóp chết thiên tài và Kỳ tích. Một khi phát hiện một đối thủ nào đó có được tiềm lực nghịch thiên, đều sẽ không chút do dự diệt sát.
Nhưng trong đầu hắn đột nhiên hiện ra một thân ảnh cao ngạo.
Trong lòng đột nhiên phát run lên. thần quang trong mắt lấp lánh. Trương Hằng hít sâu một hơi, kìm lòng không được nói:
- Trên thế gian này duy nhất Chỉ có một đối thủ. hắn có một tấm lòng bao dung thiên địa. hắn có thể không hề sợ hãi để mặc cho ta trưởng thành, cũng không lo lắng ta sẽ vượt qua hắn. Hắn có thể ung dung bình thản nhìn thực lực của ta tăng lên với tốc độ khủng bố. Mặc dù hắn mang đi người yêu dấu trong lòng ta, nhưng tận đáy lòng, ta vẫn kính nể hắn có thêm không bớt...
Ba người trong động phủ tông chủ đều vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới một câu nói của Hắc Ma Hoàng, liền câu ra một bí mật trong lòng Trương Hằng.
Nhưng mà kế tiếp một câu nói của Trương Hằng, lại khiến hai người Từ Huyền run sợ trong lòng:
- Cho nên đối thủ chân chính của Trương mỗ. phải là cường giả không sợ ta trưởng thành lên, mà một cường giả nếu không thể dễ dàng khoan nhượng cho những người khác trưởng thành, thì chẳng qua Chỉ là một kẻ yếu đuối về mặt tâm lý mà thôi...
Trương Hằng nhẹ nhàng nói xong câu cuối cùng, ánh mắt nhìn thẳng vào Hắc Ma Hoàng, vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên.
Từ Huyền không khỏi thầm kêu khổ trong lòng, không rõ vì cái gì Trương Hằng đột nhiên trở nên cuồng ngạo như thế mặc dù Hắc Ma Hoàng người ta vừa rồi cất nhắc ngươi một câu. ví dụ ngươi là người thứ hai trong giới tu chân Tam Tinh Vực có thể đối kháng cùng hắn. nhưng ngươi cũng không nên được một tấc lại muốn tiến tới một thước chứ!
Quả nhiên, sau khi Hắc Ma Hoàng nghe câu nói sau cùng của Trương Hằng. thân thể hơi nhích động, trong đôi con ngươi xanh mượt lại bắn ra một luồng điện quang, trong động phủ bỗng dưng sinh ra một cỗ khí tức áp lực.
- Ý của ngươi là nói Hắc Ma Hoàng ta hoàn toàn không xứng làm đối thủ của ngươi?
Trong giọng nói của Hắc Ma Hoàng mang theo vài tia nghi ngờ cùng đùa bỡn một cổ khí tức ngút trời bức thẳng tới Trương Hằng, giống như ngọn núi cao vạn trượng, lại giống như ức vạn tấn nước biển phủ chụp xuống.
ở trước mặt uy lực như thế. hai người Từ Huyền mặc dù Chỉ chịu đựng một chút dư uy thừa lại nhưng cũng bị áp bức đến hít thở không thông.
Trương Hằng thoáng hơi kinh hãi trong lòng, không nghĩ tới uy áp tinh thần của Hắc Ma Hoàng lại có thể cường đại đến trình độ như vậy.
Tuy nhiên, thực lực của Trương Hằng đã liên tiếp tăng lên hai tiểu giai, giờ phút này hắn đã vượt qua cực hạn của Tam Tinh Vực. căn bản là không cần úy kỵ Hắc Ma Hoàng.
Hơn nữa, ở Cực Diễm Môn còn có phân thân thứ nhất của Trương Hằng. cùng lúc với thực lực của Trương Hằng tăng lên. thực lực của phân thân cũng theo đó tăng mạnh. Đồng thời, phân thân Trương Hằng lưu lại ở Tán Tu Minh, thực lực cũng không kém bao nhiêu so với bản tôn.
Đây cũng là một trong nguyên nhân Trương Hằng đám đối xử với Hắc Ma Hoàng như thế. Sở dĩ nói là “một trong", đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, cũng là nguyên nhân chính yếu. Nếu không Trương Hằng cũng không tội gì đắc tội với Hắc Ma Hoàng, tuy rằng bản thân hắn cũng không sợ đối phương.
- Hắc Ma Hoàng các hạ lần này tới Cực Diễm Môn ta. vốn ôm ý đồ gì chính ngươi hẳn là rõ ràng chứ?
Đối mặt với uy áp tinh thần cường đại của Hắc Ma Hoàng như vậy. ngân quang trong mắt Trương Hằng lưu chuyến làm cho người ta một loại ảo giác tất cả bí mật của mình không có chỗ nào che giấu.
Khi hai người Từ Huyền chạm đến con ngươi màu bạc của Trương Hằng, lập tức cảm giác cả người phát lạnh, giống như bị cởi hết quần áo hiện lồ lộ ra trước mặt đối phương. Gương mặt xinh đẹp của Thánh Lam Thủy Tiên lại đỏ bừng đến tận mang tai. thân hình mềm mại của nàng theo bản năng khép kín lại.
“Ông...”
Trên người Hắc Ma Hoàng ngưng tụ thành một màn hào quang xám mờ bán trong suốt. mông lung mờ ảo. làm cho người ta không thấy rõ hư thật bên trong.
- Ngươi đây là thần thông gì?
Trong thanh âm Hắc Ma Hoàng lộ ra một tia kinh dị.
Trương Hằng rời khỏi trạng thái Thần LinhNhãn lạnh lùng cười:
- Ngươi còn chưa trả lời vấn đề của Trương mỗ.
Hắc Ma Hoàng cũng thu hồi uy áp tinh thần trên người, Giờ khắc này, hắn không thừa nhận cũng không được. Trương Hằng đích xác có bản lãnh đối kháng cùng chính mình.
- Từ bốn năm năm trước, lúc Lạc Hà đạo hữu đi tới Tử Vực đưa ra ý đồ liên thủ với ta. đồng thời còn đề cập thực lực của ngươi với bổn hoàng. Lúc ấy bổn hoàng rất do dự cũng có chút nghi hoặc nên không có lập tức nhận lời. Trải qua bốn năm năm suy nghĩ, bổn hoàng hiện tại dự định hợp tác cùng các ngươi. Trước đó. đương nhiên phải khảo cứu một chút thực lực của ngươi...
Hắc Ma Hoàng thản nhiên nói.
Trương Hằng cười lạnh trong lòng, ngoài mặt bình thản nói:
- Nếu thực lực của Trương mỗ không đủ. hiện tại Chỉ sợ ngươi đã thuận tay gạt bỏ ta rồi phái không?
Hắc Ma Hoàng lơ đểnh nói:
- Nếu thực lực không đủ cho dù chết ở trong tay bất luận kẻ nào đều không đáng để nêu lý do.
- Được rồi. thực lực của ta ngươi đã khảo cứu qua. chuyện liên thủ ngươi đã quyết định chưa?
Trương Hằng không thể không thừa nhận, trong lời nói của Hắc Ma Hoàng rất có đạo lý. liền dứt khoát đi thẳng vào chính đề.
- Thực lực của ngươi xem như đủ tư cách, nếu ngươi, ta. Lạc đạo hữu ba người liên thủ. vẫn là có nắm chắc rất lớn rời khỏi Tam Tinh Vực.
Hắc Ma Hoàng không hề nghĩ ngợi đáp lời.
- Như thế rất tốt! Như vậy chúng ta khi nào thì xuất phát?
Trương Hằng vui vẻ trong lòng, càng thêm cảm nhận được sự mê hoặc của thực lực cường đại.
Hắc Ma Hoàng lướt ánh mắt xẹt qua hai người Từ Huyền, thản nhiên nói:
- Ngươi muốn dẫn theo hai người bọn hắn rời Tam Tinh Vực?
Trương Hằng gật đầu nói:
- Không sai!
Hắc Ma Hoàng hơi trầm ngâm một chút:
- Mang thêm vài tu sĩ cấp bậc Hóa Thần Kỳ. dù sao cũng có chút hữu dụng. Tuy nhiên, ngươi đã xuất động bốn vị đại tu sĩ Hóa Thần kỳ nhân loại, như vậy ta quay về Yêu tộc sẽ đi triệu tập bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ. hẳn là ngươi sẽ không phản đối chứ?
Vừa nghe lời ấy, Trương Hằng cảm giác có chút là lạ. cái gì gọi là “mang thêm vài tu sĩ cấp bậc Hóa Thần kỳ. dù sao cũng có chút hữu dụng'?
- Bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ? À! Không thành vấn đề.
Trong lòng Trương Hằng đầu tiên là cả kinh, Bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ. đây là đội ngũ hùng mạnh đến mức nào? Tuy nhiên trong lòng hắn lại là buồn cười khổng nín được: với thực lực của mình hiện nay. bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ bình thường, cũng không uy hiếp bao nhiêu đối với mình.
Từ khi đám ba đại Yêu Hoàng Giao Long Hoàng chết đi. thực lực của yêu thú dưới Hóa Thần Kỳ trong Yêu tộc, cũng không quá mức cường đại như trước.
- Tốt lắm, chúng ta cứ định thời gian là nửa năm sau đi, địa điểm tụ hội ngay tại cung điện Tử Vực của ta. Có thể bảo Lạc Hà đạo hữu dẫn đường, hắn đã từng tới một lần.
Hắc Ma Hoàng lưu lại những lời này, đứng dậy liền chuẩn bị rời đi.
- Xin hỏi Hắc Ma Hoàng tiền bối... Ngài là chúa tể Tử Vực. có biết trong vòng gần vạn năm nay Ở Tam Tinh Vực, có tu sĩ nhân loại nào thành công rời khỏi Tam Tinh Vực hay không?
Từ Huyền đột nhiên nghĩ tới một chuyện cố lấy dũng khí hỏi Hắc Ma Hoàng.
Hắc Ma Hoàng khẽ liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
- Nếu là tu sĩ đã ngoài Hóa Thần kỳ. hoàn toàn có thể tự nhiên rời khỏi Tam Tinh Vực. còn có người nào khác rời đi hay không bổn hoàng không thể hiểu hết. Tuy nhiên, nếu là tu sĩ trong Hóa Thần kỳ. ha ha, đừng nói là gần một vạn năm, chính là trong vòng mười vạn năm cũng không thấy ai thành công vượt qua được.
Thực lực hơi thấp một chút còn may mắn còn có thể biết khó mà lui. Còn thực lực hơi mạnh một chút, như năm nghìn năm trước ba vị tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn chết không sót một người!
Chết không sót một người!
Khi biết được kết quả này, Từ Huyền cùng Thánh Lam Thủy Tiên sắc mặt trắng bệch.
Trước đây, bọn họ còn tưởng rằng, ba vị tu sĩ Hóa Thần KỲ cường đại nhất giới tu chân Tam Tinh Vực. liên thủ cùng nhau đã rời khỏi Tam Tinh Vực. Nhưng giờ phút này nhận được đáp án lại khiến cho trong lòng bọn họ cực kỳ không yên tâm.
Địa phương Tử Vực khủng bố này vượt ra ngoài tưởng tượng của họ.
May mà có Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà, Trương Hằng ba đại đầu sỏ dẫn đắt, nếu không hai người bọn họ hiện tại gần như không có dũng khí đi xuyên qua Tử Vực.
Biết rõ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, còn ai đại dột đi tìm cái chết vô nghĩa?
- Tuy nhiên, có chúng ta dẫn dắt hai người các ngươi thật ra có một hai thành hy vọng rời khỏi Tam Tinh Vực...
Hắc Ma Hoàng đảo ánh mắt xẹt qua hai người Từ Huyền, phát ra một tràng tiếng cười quỷ dị. thân hình nhoáng lên một cái biến mất trong động phủ tông chủ.
“Phù!”
Chờ hắn rời đi, hai người Từ Huyền thở phào nhẹ nhõm. Hiển nhiên nhân vật Hắc Ma Hoàng này mang đến cho bọn hắn áp lực không nhỏ.
- Nhị vị yên tâm. đến lúc đó ta cùng Lạc Hà đại ca sẽ hết sức chiếu cố các người...
Trương Hằng thấy bộ dáng hai người có chút suy sút tinh thần liền lên tiếng khuyên giải.
Tận đáy lòng Trương Hằng cũng thầm than: “Cũng Chỉ có thể hết sức chiếu cố mà thôi, Chỉ mong có thể thuận lợi tới Chu Vương Triều...”
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trên bầu trời Cực Diễm Sơn. mấy đám mây đen nặng trịch lặng yên kéo tới làm cho trên mặt đất hơi có vẻ U ám và trầm xuống.
Giờ này, ở trong Cực Diễm Điện của Cực Diễm Môn đang tụ tập đông đủ các cao tầng. Quách Phong toàn thân mặc cẩm bào hoa lệ ngồi trên bảo tọa tông chủ, đầu đội Thanh Ngọc Quan, ánh mắt uy nghiêm lạnh lùng khẽ lướt qua mấy chục tu sĩ bậc cao trong đại điện.
ở bên cạnh hắn, nằm một con Hắc Báo cả người tản ra khí tức khủng bố. bộ lông màu đen trên người lấp lánh hàn quang, hai mắt màu đỏ sậm sắc bén như đao cũng nhìn chằm chằm các tu sĩ phía dưới. Nếu nghĩ rằng nó Chỉ là một con báo hoặc là yêu thú bình thường, như vậy ngươi sai lầm mười phần rồi! Nghe nói trong hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ. gần như không có bao nhiêu tu sĩ nhân loại có thể địch nổi nó.
Gần sát bảo tọa của tông chủ ở phía dưới chính là mười mấy chỗ ngồi riêng biệt của các Đại trưởng lão Cực Diễm Môn, mỗi vị dựa theo thực lực cao thấp ngồi theo thứ tự.
Ngồi ở trên cùng chính là Tử Cực tán nhân, một thân tu vi nghiễm nhiên đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn thực lực có thể nói là cường đại nhất trong các tu sĩ tại đây.
Ngồi đối diện với lão chính là Bách Luyện đại sư. Bách Luyện đại sư mặc dù thực lực không tính là siêu quần, nhưng có được một thân tài nghệ luyện khí khiến cho người ta kính phục, cho nên địa vị trong Cực Diễm Môn cũng tương đối cao.
Với hai người cầm đầu, tiếp theo phía dưới còn có Lam Hỏa, Thiên Lai thượng nhân, Bích U tiên tử và một vài trưởng lão Nguyên Anh Kỳ khác mới gia nhập, cũng không ít gương mặt xa lạ.
Xuống chút nữa chính là ba bốn mươi vị tu sĩ Kết Đan Kỳ. Bọn họ đều không có tư cách ngồi ghế. toàn bộ đứng ở phía dưới đại điện, thậm chí ánh mắt không dám nhìn thẳng vào các đại nhân vật phía trên.
Cũng giống như ngày xưa, đông đúc giới cao tầng Cực Diễm Môn hội tụ ở Cực Diễm Điện, nhưng Chỉ khác là trên bào tọa của tông chủ không phải cùng một người.
Nguyên tông chủ Bất Tử Tà Đế đã không biết tung tích, lại biến thành Quách Phong là đệ tử của hắn!
- Bắt đầu từ hôm nay. Quách Phong ta kế thừa sư mệnh, trở thành tân nhiệm tông chủ của Cực Diễm Môn. trong các ngươi có người nào không phục không?
Quách Phong vẫn ngồi trên bảo tọa tông chủ không nhúc nhích, trong cơ thể mơ hồ có thể nhìn thấy một vầng mặt trời màu tím đen. ánh mắt lấp lóe làm cho toàn bộ bầu không khí trong đại điện như ngưng đọng lại.
Khi ánh mắt của hắn lướt qua trên mặt các tu sĩ. lập tức khiến cho những tu sĩ lòng mang ý xấu kia cảm thấy một trận kinh hoàng lo sợ không yên.
Cực Diễm Môn hùng mạnh như vậy. là tông môn đệ nhất của Tam Tinh Vực, sắp nhường chủ vị kế thừa tông chủ cho thiếu niên trước mắt này sao?
Phía dưới một số tu sĩ mới gia nhập tâm lý nhiều ít có điều không phục.
Có vài vị trưởng lão Nguyên Anh Kỳ chuyển ánh mắt dời tới trên người Tử Cực tán nhân.
Thực lực của Tử Cực tán nhân, có thể nói là cường hãn nhất trong đại điện, nếu có lão dẫn đâu như vậy rất có khả năng hạ bệ thiếu niên mới vừa thượng vị tông chủ trước mắt này.
Đối mặt với ánh mắt chờ mong của mọi người, Tử Cực tán nhân vẫn giữ thần sắc lạnh lùng, dưới ánh nhìn chăm chú của các tu sĩ. lão đứng dậy:
- Bái kiến tông chủ!
Tử Cực tán nhân vô cùng cung kính thi lễ với Quách Phong.
- Bái kiến tông chủ!
- Bái kiến tông chủ!
Có hắn dẫn đầu. chúng tu sĩ sao còn đám chậm trễ. một đám đều cung kính hướng về phía thiếu niên tông chủ trên bào tọa hành lễ.
- Xin hỏi tông chủ đại nhân! Không biết tông chủ tiền nhiệm ở đâu?
Một trưởng lão Nguyên Anh KỲ tò mò hỏi. các tu sĩ còn lại đều chăm chú theo dõi, hiển nhiên cũng rất quan tâm vấn đề này.
Có thể nói, vị thế đại tông đệ nhất Tam Tinh Vực hiện nay. là từ một tay của tông chủ tiền nhiệm Bất Tử Tà Đế tạo ra, hắn chính là linh hồn của Cực Diễm Môn!
Ánh mắt của Quách Phong trở nên xa xăm. ngóng nhìn phía bầu trời phương xa. ánh mắt phức tạp khó tả. thật lâu sau, hắn mới chậm rãi nói:
- Sư tôn bất cứ lúc nào cũng đều Ở Tam Tinh Vực, người thủ hộ nơi này một ngàn năm...
Sáng sớm, trên đường lộ Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn sau cơn mưa còn chưa khô.
Băng Vi cùng Yến Vũ Tình giống như mọi ngày, hô hấp không khí trong lành, bắt đầu ở trong sân tu luyện.
Nhưng có điều khác biệt với trước đây là, ở bên cạnh họ đứng một gã thanh niên diện mạo cực kỳ tầm thường, hai tay hắn xoa thắt lưng, bộ dáng thật cả lơ phất phơ, miệng ngậm một cọng cỏ dại, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua trên người hai nàng nhưng trong lòng không một chút tạp niệm.
- Ta nói Trương Bình này! Ngươi phải vướng víu làm phiền chúng ta đến khi nào?
Băng Vi hơi có vẻ bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nam nhân thanh niên bên cạnh một cái hỏi.
Thanh niên được gọi là Trương Bình cười ha hả:
- Chỉ cần một ngàn năm...
Đồng thời vừa nói chuyện. Trương Bình vừa dùng thần thức quét ngang phạm vi vạn dặm. chú ý tất cả nhất cử nhất động ở vùng phụ cận, trên mặt vẫn luôn là một bộ dáng nhàn nhã thành thơi.
Cuối cùng, hắn đơn giản đặt mông ngồi dưới đất, nói thầm trong lòng: “Cũng không biết các ngươi có sống tới một ngàn năm hay không...”
- Đừng nói một ngàn năm, không cần tới mấy trăm năm, chúng ta đều biến thành lão thái bà, đến lúc đó ngươi còn ở lại chỗ này sao?
Yến Vũ Tình tò mò ngắm nhìn thanh niên trước mắt, trong mơ hồ nàng có một loại cảm giác nhìn như quen mặt.
- Các ngươi có thể trở nên già lão. ta cũng có thể...
Chỉ thấy Trương Bình lấy tay xoa trên mặt một cái. Lập tức, vốn gương trẻ trung lập tức biến Thành gương mặt đầy nếp nhăn, giống như một lão nhân già cả bảy mươi tuổi, khiến cho hai nàng trước mắt mặt hoa thất sắc.
-Hà hà...
Trương Bình cười một tràng xấu xa, lại lấy tay xoa trên mặt lần nữa, lập tức biến trở về hình đáng cũ.
- Làm ta sợ muốn chết... Không nghĩ tới Trương Bình ngươi còn biết làm ảo thuật.
Băng Vi lấy tay vỗ vỗ bộ ngực, le lưỡi, quay đầu lườm hắn một cái trắng con mắt.
- Ngươi thật sự phải quấy rầy chúng ta một ngàn năm sao?
Yến Vũ Tình khẽ chớp chớp đôi mắt sáng, dường như không tin hỏi.
- Đúng vậy... một ngàn năm... sinh lão bệnh tử... vui buồn yêu hận...
Trương Bình xoay người nhìn về hướng Tử Vực xa xôi trong mắt thi thoáng lóe sáng, cố tránh ánh mắt của Yến Vũ Tình cùng Băng Vi.
Tại mật địa Tử Vực. trong đại điện Huy Hoàng Tuyên cổ.
Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà, Trương Hằng phân ra ngồi ba góc trên một thạch dài trong đại điện U ám. dưới ánh sáng màu vàng lợt của mấy chục viên Dạ Minh Châu chiếu rọi. mang đến một loại ý cảnh buổi hoàng hôn mặt trời lặn phương Tây.
Trừ ba đại đầu sỏ trước mắt, trong đại điện còn có hai vị đại tu sĩ Hóa Thần KỲ nhân loại: Từ Huyền cùng Thánh Lam Thủy Tiên.
Mà phía sau Hắc Ma Hoàng thì đứng Bốn năm yêu thú Hóa Thần KỲ tướng mạo dữ tợn. ánh mắt hung dữ ác độc, lộ ra một cỗ khí tức giết chóc.
- Chúng ta đã chờ ở đây nửa tháng rồi. chẳng lẽ còn chưa tới thời cơ tốt nhất sao?
Trương Hằng nhìn chăm chú vào Hắc Ma Hoàng ở đối diện, thủy chung không sợ hãi, thản nhiên hỏi.
- Thời gian không sai biệt lắm tới rồi...
Hắc Ma Hoàng khẽ nhìn lướt qua Trương Hằng. rồi ánh mắt dừng lại trên mặt Lạc Hà:
- Nghe ý tứ của Lạc Hà đạo hữu, mục đích chuyến này của đạo hữu Chỉ là trợ giúp ba người Trương đạo hữu rời Tử Vực, mà chính mình cũng không đi Chu Vương Triều, có việc này sao?
Lạc Hà lạnh nhạt nói:
- Đi Chu Vương Triều đối với Lạc mỗ mà nói không có nhiều ý nghĩa, chờ sau khi đưa Trương huynh đệ đi. ta sẽ tiềm ẩn ở Tiên Nho Trai Sở quốc, không nhúng tay vào chuyện của giới tu chân. Hắc Ma Hoàng các hạ không cần lo lắng vì tồn tại của ta, mà sẽ ảnh hưởng tới cân bằng thực lực giữa Yêu tộc và nhân loại.
Hắc Ma Hoàng khẽ cười nói:
- Con dân Yêu tộc ta cả ức vạn. phân bổ ở các góc Tam Tinh Vực. mỗi phương siêu cấp cường giả tiềm ẩn cũng không ở số ít. năng lực sinh tồn lại cực kỳ cường hãn, đâu có dễ dàng hủy diệt như vậy. Ta Chỉ là lấy làm lạ, chẳng lẽ Lạc đạo hữu không động tâm một chút nào với Chu Vương Triều nơi điều kiện tu luyện tuyệt hảo kia, hay là bản tôn của đạo hữu ở ngay tại Chu Vương Triều?
- Ngươi yên tâm, bản tôn của ta trước mắt không ở Chu Vương Triều. Theo phạm vi địa vực Chu Vương Triều rộng lớn gấp mấy ngàn lần Tam Tinh Vực. các ngươi cụ thể sẽ tiến vào vị trí nào ở Chu Vương Triều, đều khó có thể biết trước được. Hơn nữa với thực lực Thần thú Hóa Thần đỉnh phong của ngươi, ở Chu Vương Triều Chỉ cần hết sức cận thận một chút, cũng không sợ bị ai tính kế.
Lạc Hà cười bình thản nói.
Hắc Ma Hoàng gật gật đầu:
- Đi tới Chu Vương Triều chính là tâm nguyện của bổn hoàng mấy vạn năm qua. nếu chuyến đi này có thể Thành công, ân oán giữa chúng ta liền xóa bỏ.
- Như thế rất tốt.
Trương Hằng gật đầu khen ngợi.
- Tốt lắm, giờ chúng ta xuất phát đi! Để ta dẫn đường cho các ngươi tới khu vực cấm chế yếu nhất của Tử Vực.
Sau khi đạt thành cộng đồng hiệp nghị, Hắc Ma Hoàng mang theo đám người Trương Hằng. bay đi về hướng bên trong Tử Vực càng ngày càng U ám.
Nói đến địa phương Tử Vực, Trương Hằng vẫn là lần đầu tiên tới nơi này.
Dọc theo đường đi, dưới chân là rừng rậm hiu quanh âm u, bầu trời là một mảnh U ám. ánh mặt trời khó có thể chiếu xuống bên dưới.
Càng bay vào trung tâm Tử Vực. mùi máu tanh trong không khí càng nồng nặc. một cảm giác áp lực trầm trọng nảy sinh, tận đáy lòng mọi người.
Trong quá trình phi hành, Hắc Ma Hoàng tán phát ra một thân khí tức Thần thú kinh thế hãi tục. khiến cho các loại yêu thú cường đại ở bốn phía cũng không dám tùy tiện tới gần.
Trương Hằng tùy ý phóng thần thức lướt qua bốn phía, phát hiện nơi này vô số kể yêu thú bậc cao. yêu thú Biến Hóa Kỳ cũng không ít. Trong mắt chúng ẩn ẩn lộ ra một tia huyết quang, toàn thân tản mát ra khí tức giết chóc.
Có thể nghĩ mà biết, nếu không có khí tức Thần thú cường đại của Hắc Ma Hoàng, ngàn vạn yêu thú bậc cao ở khắp chung quanh đủ để cho đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ thấy mà khiếp sợ.
- Yêu thú bậc cao Nơi này. phần lớn có thần trí nhất định, tu sĩ Nguyên Anh KỲ bình thường đi vào đây một bước, liền có hai phần ba người lòng sinh ý thối lui...
Hắc Ma Hoàng thản nhiên giải thích.
Trương Hằng thầm cảm thán trong lòng, đối mặt với nhiều yêu thú cao cấp như vậy. tu sĩ Nguyên Anh KỲ bình thường căn bản là không có dũng khí vượt qua.
- Đây Chỉ là bên ngoài Tử Vực mà thôi...
Hắc Ma Hoàng nhẹ nhàng chêm thêm một câu, là chúa tể Tử Vực. hắn biết rõ nơi này như lòng bàn tay.
Một đường không nói chuyện, lại phi hành về phía trước ước chừng mười vạn dặm. mùi máu tanh đột nhiên càng nồng nặc hơn rõ ràng tăng cao một cấp bậc.
Đập vào mắt có thể nhìn thấy một vùng đất đai màu đỏ sậm. Dường như là bị máu tươi nhuộm hồng, trong không khí lại bao phủ một màn huyết vụ quỷ dị.
Sau khi tiến vào bên trong màn huyết vụ. thần thức của tu sĩ lập tức chịu trói buộc lớn. thần thức của Từ Huyền, Thánh Lam Thủy Tiên Chỉ có thể kéo dài không đến trăm dặm. Hơn nữa càng bay sâu vào bên trong, hạn chế của thần thức lại càng lớn.
- Chúng ta đã tiến vào bên trong Tử Vực. các ngươi phải cận thận một chút, ở trong màn huyết vụ này thực quỷ dị. có thể ảnh hưởng tới tâm trí. nếu không cận thận liền có thể bị lạc hồn ở Trong đó, trở Thành Sát Lục Khôi Lỗi trong quỷ vụ.
- Sát Lục Khôi Lỗi?
Trương Hằng hơi sửng sốt.
Mà Đúng lúc này, mơ hồ bên trong màn huyết vụ truyền đến hàng ngàn hàng vạn tiếng hồn phách kêu gào thảm thiết, làm cho tâm thần người ta chao đảo mất tinh thần.
Hai mắt Trương Hằng lóe sáng, xuyên thấu qua bên trong màn huyết vụ, lập tức hắn phát hiện vô số oan hồn lệ quỷ. chúng nó trôi nổi trong thiên địa, đông nghìn nghịt như châu chấu khiến cho da đầu người ta run lên.
- Nơi này như thế nào có nhiều quỷ vật như vậy...
Trương Hằng kinh ngạc nói...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Nơi này U hồn lệ quỷ nhiều vô số kể. chúng nó khi còn sống phần lớn là người tu chân thực lực không tầm thường, giờ phút này đã đánh mất thân trí. Khi đi vào huyết vụ chúng sẽ công kích tâm thần chúng ta. người tâm trí không kiên định rất dễ bị lạc hồn trong đó hoặc là bị tâm ma xâm lấn.
Hắc Ma Hoàng giải thích xong, khẽ liếc mắt nhìn mấy người Trương Hằng một cái, rồi dẫn đâu đi thẳng vào khu vực huyết vụ vô tận kia, năm con yêu thú Hóa Thần KỲ đi sát theo phía sau hắn.
- Chúng ta cũng đi đi...
Trương Hằng phất tay nói với Từ Huyền, rồi cùng Lạc Hà đi trước một bước vào bên trong màn huyết vụ.
Một hàng mười người, vừa mới đi vào khu vực huyết vụ. liền nghe vô số tiếng gào rú thê lương nhộn nhạo sát bên tai. trong vô hình có vô số oan hồn lệ quỷ quơ tay níu chân mồm mở to như chậu máu. di chuyên sát bên khiến cho người ta sởn tóc gáy!
Mọi người tại đây đều là người tu chân tự nhiên có thể trông thấy rõ ràng bộ mặt những quỷ vật này.
Dưới tình huống bình thường, một hai quỷ vật ở trước mặt tu sĩ bậc cao căn bản là không thấm vào đâu. nhưng nhiều quỷ vật như vậy hoành hành ở trước mặt mình thì cho dù là đại tu sĩ Hóa Thần KỲ mà thân ở trong cảnh như thế đều phái tâm thần dao động.
Quỷ vật bình thường thì không nói, mà trong huyết vụ này còn sinh tồn một số lệ quỷ cường đại, công kích của chúng không chỗ nào không chui lọt. không Chỉ nhằm vào tâm thần của tu sĩ. thậm chí còn có thể xúc phạm tới thân thể họ.
- Khặc khặc khặc...
Từ phía trước bay tới một con lệ quỷ như thực chất cao tới hai ba trượng, hai mắt lộ ra huyết quang đọa người, trong miệng phun ra đoàn đoàn quang ảnh màu xanh biếc vô hình vô chất, phóng tới hướng mấy người Trương Hằng.
Lạc Hà vươn tay điểm một cái. thanh mang lóe sáng, quang ảnh màu xanh biếc bị đánh tan. hóa Thành một mảng điểm sáng, nhưng Chỉ trong khoảnh khắc liền một lần nữa ngưng đọng lại. hóa Thành một đoàn hư ảnh màu xanh biếc tiếp tục bay tới hướng bên này.
- ổ! Không nghĩ tới bốn phía không gian này lại có pháp tắc mỏng manh đang vận chuyển...
Lạc Hà thấp giọng lẩm bẩm một câu. lại nhẹ nhàng vươn tay điểm một cái. một luồng ngọn lửa màu xanh từ trong ngón tay bắn ra. vừa lúc bắn trúng hư ảnh màu xanh biếc kia. “phốc” một tiếng, Chỉ trong khoảnh khắc hư ảnh bị đốt cháy biến Thành hư vô.
“Phù!”
Con lệ quỷ này không cam lòng, huyết quang trong ánh mắt càng tăng lên. hóa thành một mảng hư ảnh đánh tới hướng Lạc Hà, miệng mở to như chậu máu cắn xé mà đến.
Thế nhưng nó còn chưa tới gần Lạc Hà, Chỉ thấy Trương Hằng há miệng phun ra một luồng ngân diễm, vừa lúc đánh trúng trên thân quỷ vật kia.
- A...
Con lệ quỷ kêu gào thảm Thiết liên tục. nhưng không thoát khỏi kết cục bị ngân diễm cắn nuốt, trong khoảnh khắc liền tiêu tán trong thiên địa.
“Đáng tiếc lệ quỷ này cấp bậc không đủ cao. mặc dù cắn nuốt nó công lực cũng không thấy tăng lên bao nhiêu..Trương Hằng thầm than trong lòng, thu hồi ngân diễm.
- Khặc khặc khặc...
Đúng lúc này, bốn phía dập dềnh bay đến đây càng nhiều lệ quỷ. từng cặp mắt đỏ như máu lóe ra sát khí giết chóc, cảm xúc Cừu hận đủ loại phản diện. Từng đạo hư ảnh màu xanh biếc từ trong miệng to như chậu máu của chúng phun ra. Đồng thời cũng có mấy chục con lệ quỷ phóng thẳng tới phía mọi người.
- u hồn Nơi đây vô cùng vô tận. chúng ta phải đánh nhanh rút mau không thể ở chỗ này giằng co. nếu dẫn tới tồn tại cấp bậc Quỷ Hoàng, vậy thì rất phiền toái...
Hắc Ma Hoàng khẽ kêu lên một câu. mở ra một bàn tay của mình, bốn phía lập tức hình thành một luồng cuồng phong đen kịt, xé nát mười mấy con lệ quỷ bên cạnh thành mảnh nhỏ.
Mấy người Trương Hằng cũng cùng lúc thi triển thần thông, bằng tốc độ nhanh nhất diệt trừ lệ quỷ ở bốn phía, đồng thời còn đi theo Hắc Ma Hoàng xông vào sâu trong huyết vụ.
Theo không ngừng vào sâu. số lượng lệ quỷ giảm bớt. nhưng ngược lại cấp bậc càng ngày càng cao. Các loại quỷ vật trôi nổi trong thiên địa không ngừng gào rống, phát ra từng có công kích tinh thần vô hình. ý đồ nhiễu loạn tâm thần mọi người.
Trương Hằng đơn giản hình thành một lớp hộ giáp ngân diễm ở chung quanh thân thể.
ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía hai người Từ Huyền bên kia. ngẫu nhiên vươn tay đánh ra một mảng ngân diễm giảm bớt một ít áp lực cho họ.
Cho tới bây giờ, trừ ba người Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà, Trương Hằng, mặt khác bảy người và yêu ứng phó với quỷ vật vô cùng vô tận này cũng là thực cố hết sức.
Thời điểm mọi người ở đây dùng toàn lực mở đường đi tới phía trước, quỷ vật ở chung quanh đột nhiên như sóng thủy triều, cả một đám hoảng sợ hỗn loạn bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng, trước mắt lập tức hiện ra một mảnh đất trống rỗng.
- Không xong... có lẽ có quỷ vật cường đại hiện thân!
Hắc Ma Hoàng khẽ kêu lên. mấy người Trương Hằng cũng đều chuẩn bị đề phòng, phóng thần thức ra bốn phía.
- Các ngài nói chính là tiểu nữ ta sao?
Một thanh âm cực kỳ ngọt ngào, đột nhiên vang lên ở khắp bốn phía, hào quang mầu trắng đục ở phía trước run lên. ngưng tụ thành một nữ nhân mặc cung trang màu trắng dung mạo xinh đẹp. nàng nhẹ nhàng múa dải lụa dài. một đôi mắt trong sáng mê người lấp lánh, theo thanh âm yêu dị sáng lên.
Trong môi trường quỷ dị như thế lại xuất hiện một mỹ nữ tuyệt thế yêu kiều, bất cứ người nào ở đây đều nhìn chằm chằm nữ nhân áo trắng đột nhiên xuất hiện kia với ánh mắt cảnh giác.
- Không cần nhìn ta như vậy được không?
Nữ nhân cung trang màu trắng làm ra một bộ dáng thật đáng thương, kiều diễm động lòng người, đôi mắt câu hồn đoạt phách người ta lướt qua trên người mọi người tại đây. trong ánh mắt hiện lên một tia dị sắc không thể cảm thấy.
- Quỷ Hoàng nhân gian mà thôi...
Lạc Hà bình thản cười, nhưng thật ra bộ dáng thật lạnh nhạt.
- Một con Quỷ Hoàng mà thôi, nói thật hay!
Hắc Ma Hoàng thở một hơi dài nhẹ nhõm, lại dùng thần thức truyền âm nói:
- Chúng ta phải mau một chút bắt giết nó. để tránh dẫn tới các Quỷ Hoàng khác vây công...
Trương Hằng không khỏi kinh hãi. Quỷ Hoàng vốn chính là quỷ vật cường đại cấp bậc Hóa Thần kỳ. cộng thêm môi trường cùng pháp tắc thiên địa nơi đây đặc thù. nên càng thêm khó đối phó. khó trách Hắc Ma Hoàng lại nảy sinh lòng cố kỵ chúng nó như thế.
“Vù!”
Hắc Ma Hoàng duỗi tay về phía nữ nhân màu trắng cung trang, lập tức từ trong hư không một bàn tay màu đen thật lớn từ trên trời giáng xuống, chộp về phía nàng này.
Trương Hằng, Lạc Hà gần như cũng đồng thời ra tay. cách không đánh tới nàng kia, một nắm tay màu bạc cùng một bàn tay sáng xanh rực rỡ, theo hai hướng khác nhau đánh bọc tới nữ nhân.
“Vù...”
Khu vực chỗ nữ nhân cung trang màu trắng kia. trong không gian rung động một trận, bày biện ra một loại trạng thái rung chuyển bất an.
Một kích liên thủ từ ba đại tu sĩ mạnh nhất Tam Tinh Vực. há có thể coi thường, ẩn chứa uy lực cực lớn không nói. ngay cả không gian tại đây trong khoảnh khắc đó cũng bị cố định.
Nữ nhân mặc cung trang mặt hoa thất sắc, không nghĩ tới ba người trước mắt lại cường hãn như vậy. dù xuất ra bất cứ một vị nào trong đó cũng có thể dễ dàng đánh thắng nàng.
Hối hận đã vô dụng, nữ nhân cung trang màu trắng cắn răng một cái. thân thể mềm mại hoàn mỹ trong nháy mắt tan rã. hóa thành một đoàn quang vụ màu trắng ngà. bên ngoài nó bùng cháy một tầng Hỏa Diễm màu trắng ngà khủng bố.
Âm diễm này mấy người Trương Hằng còn có ấn tượng sâu sắc. chính là Bạch cốt Cực Âm Diễm mà Huyền U Thiên Ma từng sử dụng.
“Ầm!”
Uy lực cường đại trong nháy mắt bùng nổ. Bạch cốt Cực Âm Diễm bị đánh tan, nàng kia biến thành quang vụ mâu trắng ngà cũng vô tình bị nổ tung thành mảnh nhỏ. một tràng tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng bên trong huyết vụ. lộ ra ý tuyệt vọng không cam lòng, rồi rất nhanh tiêu biến mất.
Sau khi liên thủ diệt sát nữ nhân cấp Quỷ Hoàng này, ba người Trương Hằng cũng không cảm thấy kỳ quái, đưa mắt ra hiệu rồi tiếp tục bay vào sâu bên trong huyết vụ, dọc theo đường đi các loại quỷ vật đều như sườn non, xương mục đều bị tiêu diệt.
Ngay tại ba người rời đi không lâu, bên trong huyết vụ hiện ra ba thân ảnh. phân biệt là một đôi vợ chồng trung niên cùng một nam nhân thanh niên.
- Phụ thân! Những người đó giết chết tỷ tỷ. chúng ta cứ như vậy để mặc cho bọn hắn đi sao...
Trong ánh mắt nam nhân thanh niên bắn ra tia lửa Cừu hận theo thanh âm của hắn phát ra, quỷ vật trong cả khu vực lập tức chấn động bất an một trận.
Người trung niên trôi nổi giữa không trung, trong đôi mắt lóe ra đầy Hỏa Diễm màu trắng ngà, thân thể thoáng hơi rung động, trên mặt hiện ra vẻ bi thương cực độ. nhưng rất nhanh lại bị một loại lý trí thay thế.
- Đoàn người này cường đại hơn xa những người trước kia. đặc biệt ba người cầm đầu kia mỗi một người đều có được thực lực vượt qua Hóa Thần Kỳ. Trong đó người đội nón tre chính là Hắc Ma Hoàng chúa tể Tử Vực. bản thể chính là Thần thú Phệ Thiên Mãng, trước kia đã rừng tới nơi này mấy lần. Nếu thật sự động thủ ba người chúng ta hợp lại cũng không chắc là đối thủ của hắn. Hơn nữa xem tình hình, hai người kia ngang hàng với hắn có lẽ cũng là nhân vật đồng cấp nào đó. Cho dù ba người chúng ta cùng tiến lên, cũng Chỉ có kết quá bị toi mạng.
- Chúng ta phải làm gì bây giờ? Mối thù của tỷ tỷ không báo sao?
Quỷ Hoàng Thanh niên cực kỳ không cam lòng rít gào.
- Chúng ta Chỉ cần đi theo phía sau là được, yêu vật cường đại bên trong Tử Vực cũng không phải dễ dàng ứng phó như vậy. một khi bọn họ gặp phải nguy cơ. chúng ta có thể...
Thanh âm của Quỷ Hoàng trung niên dần dần hạ thấp xuống, nói ra kế hoạch của mình.
- Phụ thân nói không sai. nơi này là địa bàn của chúng ta. khẳng định bọn chúng rất khó phát hiện chúng ta truy đuổi theo...
Quỷ Hoàng thanh niên dần dần tỉnh táo lại.
Vì thế, ba tên Quỷ Hoàng bắt đầu theo đuổi đám người Trương Hằng.
- Kỳ quái, dọc theo đường đi như thế nào quỷ vật càng ngày càng ít?
Trương Hằng nghi hoặc khó hiểu nói.
Từ lúc liên hợp với Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà chém giết nữ Quỷ Hoàng kia. Trương Hằng phát hiện dọc theo đường đi số lượng quỷ vật dần dần giảm bớt. thậm chí khó nhìn thấy được mấy con.
- Việc này đích xác có điều khác thường, tuy nhiên chúng ta cũng không cần lo lắng, mau mau tiến vào bên trong, còn có yêu vật càng cường đại hơn chờ chúng ta... một hai Quỷ Hoàng đối với chúng ta mà nói cũng không có gì uy hiếp, nhưng loại quỷ vật này rất khó đối phó. ở trong địa phương này chúng có lực duy trì rất mạnh, dễ dàng tiêu hao pháp lực của chúng ta.
Hắc Ma Hoàng giọng điệu hơi có chút cấp bách, dẫn đầu đoàn người tiếp tục phi hành vào bên trong.
Bay đi một hồi lâu, quỷ khí ở bốn phía rõ ràng tiêu tán hơn phân nửa, phía trước truyền đến mùi máu tanh càng nồng đậm. từng tiếng thú rống liên hồi. theo huyết vụ bốc lên truyền đi khắp khu vực.
“Vù!”
Đám người Trương Hằng mới vừa đi vào. một con yêu thú hình đáng lợn rừng dài đến cả trượng. “Cọ” một tiếng, phóng vọt tới bên này, cặp mắt đỏ tươi, không có một tia dao động tình cảm. trong đó Chỉ còn là bản năng giết chóc vô tận.
- Hãy cận thận! Đây là Sát Lục Khôi Lỗi, bên trong có vô số yêu thú và người như vậy...
Hắc Ma Hoàng nhắc nhở.
“Phốc!”
Từ Huyền vung tay đánh ra một đạo đao phong màu xanh, chém con yêu thú Chỉ còn bản năng giết chóc này thành hai đoan, máu chảy ra đầy đất.
“Chi chi...”
Sau khi máu chảy ra liền thấm xuống mặt đất rất nhanh, sau đó nổi lên một mảng huyết vụ. dung nhập toàn bộ vào khu vực huyết vụ rộng lớn này.
Lập tức, từ bốn phương tám hướng truyền đến vô số tiếng thú gào rống, đủ loại yêu thú, như trâu đực phát dục phóng như bay tới đám người Trương Hằng, bao gồm phi ưng quái điểu trên bầu trời, sát trên mặt đất ngô công (con rết) dài hai ba thước, tích dịch (thằn lằn) miệng phun Hỏa Diễm trắng xóa, đàn kiến càng cứng như sắt thép...
“Vo vo vo...”
Cùng lúc đó độc phong (ong độc) đông nghìn nghịt, lóng lánh màu đỏ yêu dị, như đàn châu chấu bay tới...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào