 |
|

21-12-2008, 12:21 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 2 ngà y 6 giá» 4 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
|
|
[Cổ đại trinh thám] Nạp Thiếp Ký I - Full txt
Nạp Thiếp Ký
Tác giả : Má»™c Dáºt
Lá»i tá»±a
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : **********
Truyện kể vá» má»™t vị bác sÄ© pháp y tá thi hoà n hồn trở vá» thá»i đại nhà Minh, trở thà nh má»™t vị ngá»— tác há»c đồ (ngưá»i há»c việc trong khám nghiệm xác chết), có má»™t gia đình bần hà n, má»™t bà mẹ già và má»™t cô vợ giữ nghiêm tam tòng tứ đức nhưng không thể sinh con. Hắn ngoại trừ ứng đối vá»›i các loại gian sát, hung ác, còn bị áp lá»±c nối dõi tông đưá»ng. Äể hoà n thà nh trách nhiệm truyá»n tông trá»ng đại đó, hắn đã tiến bước mạnh trên con đưá»ng là m quan, kiếm tiá»n nạp thiếp. Có Ä‘iá»u, chuyện kỳ quái cứ liên tiếp phát sinh, khiến hắn từng bước thâm nháºp và o má»™t thế giá»›i vô cùng bao la và phức tạp.
Bằng kiến thức pháp y cá»§a mình, hắn là m được gì? Vợ và thiếp khác nhau như thế nà o? Truyện viết theo lá» lối "Má»™t vấn đỠtrung tâm, hai loại đại sá»± cùng lúc xảy ra, ba loại biện pháp được áp dụng để giải quyết." Vấn đỠ"trung tâm" là phá án, hai đại sá»± Ä‘i song song là "nạp thiếp" và "sống qua ngà y", ba biện pháp giải quyết là "quyá»n lá»±c", "danh khÃ" và "sảng khoái".
Truyện được Má»™c Dáºt, má»™t tác giả má»›i nổi viết. Lúc đầu, tác phẩm nà y không được quan tâm mấy, do loại truyện thuá»™c loại "sắc tình" xuất hiện quá nhiá»u trên mạng. Có Ä‘iá»u, khi độc giả cà ng Ä‘á»c và o ná»™i dung cá»§a nó, thì phát hiện quả tháºt đây là má»™t chuá»—i sá»± kiện có đầu có Ä‘uôi gắn kết chặt vá»›i nhau. Cái gá»i là "nạp thiếp" khiến ngưá»i Ä‘á»c liên tưởng đến tÃnh không nghiêm túc cá»§a tác phẩm, nhưng dần dần, há» chợt nháºn ra, đây là má»™t tác phẩm xứng đáng bảo vệ cho nữ quyá»n: nó nói lên những tình cảm âm thầm, éo le cá»§a ngưá»i trong cuá»™c. Có thể ngưá»i Ä‘á»c đã từng há»c hay nghe nói ở đâu đó "xã há»™i phong kiến là thối nát". Nghe đơn thuần như váºy hÆ¡i khiên cưỡng và nhà m tai. Thá»±c tế trong tác phẩm cá»§a Má»™c Dáºt, "sá»± thối nát" đó được khắc há»a ở rất nhiá»u mặt, không những là thối nát không, mà có sướng có khổ, có lý có do, và tất cả Ä‘á»u rất con ngưá»i.
Truyện nà y đã được hoà n thà nh, được liệt và o loại tác phẩm VIP. Văn Äà n (**********) hân hạnh dịch và giá»›i thiệu vá»›i bạn Ä‘á»c. Do có nhiá»u từ ngữ vá» pháp y, ngưá»i dịch dù cố gắng chuyển tải hết ná»™i dung nguyên tác nhưng cÅ©ng không tránh khá»i thiếu sót. Rất mong sá»± góp ý cá»§a quý độc giả.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by [Relax]; 01-09-2010 at 07:54 AM.
|

21-12-2008, 12:23 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 2 ngà y 6 giá» 4 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
|
|
Nạp Thiếp Ký
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Tác giả : Má»™c Dáºt
Chương I. Tuyết Ma Hắc Äá»™ng
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
A Lý Tây Tạng nằm trong dãy Hy Mã Lạp SÆ¡n hiểm trở, quanh năm tuyết đóng dà y như tÆ¡ tằm, từng đám từng đám bay loạn đất trá»i. Trên sÆ¡n lá»™ đóng đầy tuyết trắng, má»™t chiếc xe Ä‘a dụng di chuyển cháºm chạm như con trâu già , đơn độc nhúc nhÃch trong trá»i đất gian nan đầy tuyết trắng.
Trong tạp xa, Dương Thu Trì ngồi ở ghế phụ lái, má»™t tay bám chặt tay vịnh, đưa mắt nhìn sÆ¡n lá»™ đầy tuyết trắng hiểm trở. Lòng hắn có chút khẩn trương, nhìn hai bên vá»±c núi cho đến trá»i cao, thiên không âm trầm phiêu phất hoa tuyết, ầm ì đổ xuống công lá»™ ở rìa vá»±c núi. Gã miá»…n cưỡng cưá»i nói: “Hôm nay có dá»± báo thá»i tiết không nhỉ? Sao trá»i Ä‘ang êm Ä‘á»m chợt đỗ tuyết lá»›n thế kia, má»›i đó đã ná»a ngà y.â€
Lái xe là má»™t thanh niên ngưá»i Tạng nói tiếng Hán rất lưu loát: “Cái nà y mà anh không biết sao? Trá»i đất trên thảo nguyên giống như gương mặt cá»§a má»™t đứa bé váºy, nói biến là biến, nói đổi là đổi. Lá»i cô nà ng dá»± báo thá»i tiết trên tivi đó là m sao mà đúng được?†Y quay sang, vẻ mặt đầy hưng phấn bảo: “À! Giá» anh kể lại mấy chuyện cưá»i lúc trước còn hay hÆ¡n.â€
Dương Thu Trì chÃnh là má»™t chuyên viên pháp y trong đội hình cảnh cá»§a công an, vừa tốt nghiệp và công tác được má»™t năm. Là m pháp y thì suốt ngà y phải sống cùng và mổ xẻ đủ loại thi thể kỳ hình quái trạng. Thá»±c tại khiến Dương Thu Trì chán ngấy đến táºn cổ. Äiá»u phiá»n muá»™n nhất là khi nói chuyện vá»›i bạn gái, ngưá»i ta vừa nghe nghá» nghiệp cá»§a gã, hầu hết Ä‘á»u ra vẻ giống như gặp phải quái váºt, miá»…n cưỡng cưá»i nói mấy câu đại loại như: “Anh dÅ©ng cảm quá, em kÃnh phục anh lắm…. bất quá, em nghÄ© rằng chúng ta không là m bạn vá»›i nhau được!†Do đó, đến táºn bây giá», gã vẫn còn là gã trai trinh trắng chưa biết mùi yêu đương. Nhiá»u lần gã đã xin lãnh đạo cho chuyển sang công tác khác, nhưng vẫn chưa hỠđược phê chuẩn.
Ngà y trước, khi sÆ¡ khảo chá»n chuyên khoa, có trá»i má»›i biết lúc đó đầu óc gã suy tÃnh thế nà o mà chá»n ngay ngà nh pháp y. Nhìn lại các bạn đồng há»c cùng thi và o y khoa má»™t đợt vá»›i gã, hiện tại hầu hết đã là những bác sÄ© lâm sang Ãt nhiá»u có chút danh tiếng. Chỉ có mình gã, tay trắng vẫn hoà n trắng tay, ngà y ngà y cầm dao cầm kéo miệt mà i vá»›i những xác chết. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại thấy mà hối háºn quá!
Lần nà y đơn vị có má»™t nhiệm vụ tăng viện, trợ giúp cho Công an cá»§a Äịa khu A Lý ở Tây Tạng thiết láºp má»™t phòng pháp y đúng tiêu chuẩn nhằm bồi dưỡng nâng cao tay nghá» cho đội ngÅ© pháp y cá»§a địa phương. Những ngưá»i khác Ä‘á»u sợ lên vùng cao nên trù trừ thoái thoát, Dương Thu Trì thì lại muốn Ä‘i đâu đó thay đổi không khÃ, lại thấy Tây Tạng thần bà suốt ngà y trá»i xanh mây trắng, bèn chá»§ động xin Ä‘i, láºp tức được phê duyệt. Thế rồi gã áp tải toà n bá»™ trang bị pháp y tăng viện đến phi trưá»ng Lạp Tát Cống ở Tây Tạng. Công an cá»§a địa khu A Lý phái ra má»™t chiếc xe chuyên dụng cá»±c lá»›n sá»›m đã ở phi trưá»ng Lạp Tát đợi sẳn. Sau khi sắp xếp gá»n gà ng má»i trang bị lên xe, chiếc tạp xa cứ má»™t má»±c tiến vá» phÃa Tây, Ä‘i và o thảo nguyên A Lý mênh mông.
Xe đã Ä‘i trên thảo nguyên hÆ¡n hai ngà y, trên đưá»ng dưá»ng như không gặp chiếc xe nhá» xe to nà o khác. Thá»±c tại buồn chán khiến cho vị tà i xế ngưá»i Tạng được công an A Lý phái đến ấy buá»™t miệng kể và i chuyện tiếu lâm mặn. Dương Thu Trì cÅ©ng theo đó kể và i chuyện vui, khiến cho bác tà i cưá»i ha hả không ngá»›t, cứ má»™t má»±c đòi gã kể thêm. Những truyện cưá»i như thế nà y Dương Thu Trì có hà ng đống. Hà ng ngà y gã thưá»ng lên các trang web dà nh cho ngưá»i lá»›n, không biết là đã xem qua bao nhiêu chuyện tiếu lăm mặn ngá»t, dần dần kết hợp lại thà nh má»™t kho chứa vô số thứ không thể nà o kể hết được. Chẳng những mấy thứ lẻ tẻ đó, hà ng ngà y Dương Thu Trì còn chui lên mạng tải vá» không biết cÆ¡ man nà o là phim ảnh, tiểu thuyết…. Nếu như bác tà i nà y có thể nhìn sÆ¡ qua má»™t lượt cái bá»™ sưu táºp cá»§a gã, không chừng con mắt y nhìn đứng cả tròng luôn.
Chẳng qua là hiện tại Dương Thu Trì không có chút tâm tư nà o để kể mấy chuyện tiếu lâm mặn đại loại như thế, con lá»™ phức tạp như thế nà y, trá»i cà ng lúc cà ng âm trầm, tuyết cà ng lúc cà ng lá»›n, thì là m sao có lòng kể mấy chuyện đó chứ!?
Thấy vẻ mặt cá»§a Dương Thu Trì khẩn trương như thế, viên tà i xế tuy cưá»i cợt chá»c quê, nhưng cÅ©ng không dám khinh thưá»ng, táºp trung tinh thần Ä‘i tiếp má»™t Ä‘oạn đưá»ng, sau đó cảm thấy trong bụng khó chịu, bèn vá»›i tay lấy cái la bà n, sau đó má»™t tay xoa bụng, hà m hồ lầm bầm mấy tiếng không rõ nghÄ©a, rồi từ từ cho xe dừng lại ven lá»™, nhăn mặt nhÃu mà y cưá»i khổ nói: “Äau bụng quá, con mẹ nó, nhất định là ăn phải thịt nấu không kỹ ở cái lữ quán nhá» xÃu ấy rồi.†Nói rồi bèn đưa tay cởi thắt lưng vÅ© trang có gắn súng để lên ghế ngồi, xé lấy mấy tấm giấy vệ sinh, mở cá»a bước ra ngoà i, Ä‘i ra phÃa sau xe.
Dương Thu Trì nhìn khẩu sung ngắn trong thắt lưng vÅ© trang ở cạnh bên, trên ấy lá»™ ra mấy bá»™ pháºn gã nháºn biết được. Cái nà y chÃnh là súng ngắn 77 do Trung Quốc đại lục chế tạo. Thứ súng lục nà y chỉ cần sá» dụng má»™t tay, khi muốn dùng chỉ cần bấm ngón tay như bấm bút bi là được. Nó rất hữu Ãch cho tình huống Ä‘ang bị thương. Trên Ä‘ai vÅ© trang còn có má»™t con dao quân dụng rất đẹp, xem ra thì nó được vị sư phụ ngưá»i Tạng nà y thưá»ng dùng để ăn thịt trâu thịt dê hà ng ngà y đây.
Tuy trong xe có máy Ä‘iá»u hòa, nhưng Dương Thu Trì vẫn cảm thấy lạnh. Gã lấy từ trong túi đạn ra má»™t băng đạn nhá», nạp và o súng, chuẩn bị bắn và o đống tuyết cản đưá»ng. Tuy nhiên, trá»i đất âm trầm cùng vá»›i gió tuyết cuồng loạn khiến gã không nói ra được vẻ đẹp như thế nà o.
Äá»™t nhiên, Dương Thu Trì nghe được má»™t tiếng kêu rÃt tê liệt rất chói tai, bèn nhìn ra ngoà i, thấy thế gió bên ngoà i đột nhiên gia tăng gấp bá»™i, kéo theo tuyết đục ngầu, hình thà nh má»™t thứ di chuyển dà i ngoắc như mãng xà quái dị xuyên qua miệng núi phÃa xa, gầm rú cuốn vá» phÃa tạp xa.
Toà n bá»™ tạp xa rung rinh lúc lắc như má»™t con thuyá»n nhá» Ä‘ang lạc giữa trùng dương.
Dương Thu Trì bá» băng đạn xuống, khẩn trương nhoà i ra ngoà i cá»a xe, cố đẩy cá»a thò đầu ra nói: “Ê! Mau lên xe, nguy hiểm!â€
Thanh niên ngưá»i Tạng vốn đã đứng lên, má»™t tay kéo quần, tay còn lại giÆ¡ ra phÃa trước, vô cùng khó nhá»c cố lần bước vá» chiếc tạp xa. Khi y sắp chạm và o Ä‘uôi cá»§a tạp xa, cÆ¡n cuồng phong đột nhiên tăng cưá»ng, kéo đầu tạp xa nhá»ng lên giống như chiến mã, rồi kéo lùi vá» phÃa sau. Cuồng phong mãnh liệt như thể khiến cá»a xe giống như có má»™t bà n tay vô hình Ä‘áºp mạnh và o, đóng ầm má»™t cái, thiếu chút nữa Ä‘áºp mạnh và o đầu Dương Thu Trì.
Trong lúc Dương Thu Trì rụt đầu và o trong, thì thanh niên ngưá»i Tạng đã bị cuốn bay lên không, giống như tro tà n trên mặt bà n bị gió thổi lên, hai tay khua loạn, nhanh chóng biến thà nh má»™t chấm Ä‘em nhá» xÃu, rá»›t xuống vá»±c thẩm ở phÃa dưới xa.
Y bị cuồng phong thổi bay mất rồi! Vá»±c sâu như váºy, y nhất định sẽ biến thà nh đám thịt rồi! Dươg Thu Trì cuồng loạn nghÄ©, vừa rồi má»›i còn nói nói cưá»i cưá»i, hiện giỠđã trở thà nh thây ma nÆ¡i đáy vá»±c! Ta sẽ chết hay không chết? Cuồng phong rú rÃt, tạp xa rung lắc liên tục, từ từ nhÃch gần đến bá» vá»±c, vá»±c sâu Ä‘en thẫm giỠđã hiện ra trước mắt. Dương Thu Trì chưa bao giá» cảm thấy sợ hãi như lúc nà y, tay nắm chặt lại, nhìn quanh: “Tiêu rồi, xui thiệt, lão tá» còn chưa lấy vợ thế mà phải chết rồi!â€
Äá»™t nhiên, tạp xa ngừng trượt xuống, cuồng phong đột nhiên biến mất, khung cảnh bên ngoà i chợt yên tÄ©nh hẳn Ä‘i. Thứ yên tÄ©nh nà y khiến Dương Thu Trì khá»§ng khiếp, gã tốt nghiệp đại há»c y khoa, chuyên khoa lâm sà ng, lúc thá»±c táºp tốt nghiệp đã chứng kiến rất nhiá»u trưá»ng hợp “hồi quang phản chiếu†cá»§a bệnh nhân trước khi chết. Lúc ấy, thần trà cá»§a há» chợt thanh tÄ©nh, nhưng đó cÅ©ng chÃnh là lúc tá» thần Ä‘ang đến gần.
Má»™t đạo hà o quang lóe lên, chiếu sáng cả bảy dặm quanh đó. NÆ¡i xa xa, trên miệng núi trắng xám, má»™t lốc xoáy ngÅ© sắc chợt xuất hiện. Trong chá»›p mặt, nó chợt biến thà nh má»™t vòng xoáy, giống như vòm miệng Ä‘en thui cá»§a má»™t ngưá»i khổng lồ, mãnh liệt hút sạch má»i thứ trên mặt đất.
Cuồn phong lại nổi lên, chiếc tạp xa to lá»›n chợt như váºt không trá»ng lượng, bốc thẳng lên trá»i, xoay mấy cái trên không trung, rồi cuốn thẳng và o cái miệng to lá»›n đó.
Má»™t cá»™t xoáy mà u Ä‘en, xám, trắng quay quanh thân Dương Thu Trì, bông tuyết, đất đá Ä‘á»u xoay. Dương Thu Trì cảm giác được không biết từ lúc nà o mình đã rá»i khá»i tạp xa, phiêu đãng xung quang nó. Gã kỳ quái nhân ra trong đó có má»™t ngưá»i, đầu bị Ä‘áºp loạn khắp khung xe, máu huyết văng đầy.
Äầu ngưá»i đó xoay vá» phÃa nà y, Dương Thu Trì nhá» thế nhìn rõ hÆ¡n, phát hiện ngưá»i trong cái xe đó chÃnh là mình!
Chẳng phải là linh hồn mình ly khai thân thể rồi sao? Chẳng phải mình đã chết rồi sao? Thì ra, cái chết đến lại giản đơn như váºy, không có thống khổ gì. Nếu biết tá» vong lại đến nhẹ nhà ng như váºy, gã sẽ không cần phải sợ nữa.
Lốc xoáy cà ng lúc cà ng nha, Dương Thu Trì thấy mình trong xe chợt Ä‘áºp và o kÃnh, phá vỡ bay ra ngoà i, rồi nhanh chóng bay lên, tiêu biết trong xoáy sâu vần vÅ©.
Dương Thu Trì vẫn còn phiêu Ä‘ang ở gần tạp xa, giống như má»™t cái lông chim hồng . Lúc nà y, vòi rồng chợt xoay đầu chuyển hướng, Ä‘em những thứ trong bụng nó phun ra. Dương Thu Trì và tạp xa vốn Ä‘ang bay thẳng lên trá»i, giỠđổi lại bị dáºp xuống đất. Hai tay gã múa loạn, ý thức từ từ tiêu táng.
Trong khi ý thức cá»§a Dương Thu Trì từ từ tiêu biến, gã chợt thấy má»™t ngưá»i nằm trong má»™t ngá»c đái sáng trưng, toà n thân đầy máu tươi. Dương Thu Trì cảm giác mình nhẹ rÆ¡i vá» phÃa ngưá»i ấy, sau đó, má»i thứ Ä‘á»u rÆ¡i và o trong hắc ám.…
(Hết chương 1)
é´» hồng [Giản thể: 鸿] Chim hồng. Má»™t loà i chim ở ven nước, to hÆ¡n con mòng, lưng và cổ mà u tro, cánh Ä‘en bụng trắng, má» dẹp, chân ngắn, khi bay sắp thà nh hà ng. Hồng là con nhạn lá»›n. Tô Äông Pha 蘇æ±å¡ : Nhân sinh đáo xứ tri hà tá»±, Ưng tá»± phi hồng đạp tuyết nê 人生到處知何似, 應似飛鴻è¸é›ªæ³¥ (Hoà i cá»±u 懷舊) Cuá»™c nhân sinh, rồi đây biết nó sẽ như thế nà o? (Có lẽ) hãy nên coi như má»™t cánh chim hồng dẫm chân lên bãi tuyết.
|

21-12-2008, 12:24 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 2 ngà y 6 giá» 4 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
|
|
Nạp Thiếp Ký - Chương 2
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Tác giả : Má»™c Dáºt
Chương 2 : Tá thi hoà n hồn
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
Chim chóc lÃu lo, rúc ra rúc rÃt, quả tháºt là dá»… nghe. Cái gì mát lạnh thế nà y, chẳng phải là nước suối sao? Dương Thu Trì cảm giác ý thức cá»§a mình từ từ khôi phục, mở mắt ra, cảm thấy ánh dương quang quá gay gắt, nên vá»™i nhắm kÃn lại.
Ta chưa chết sao? Ta đang ở nơi nà o thế nà y? Dương Thu Trì ráng sức nhìn ngó chung quanh, cảm giác đầu như muốn vỡ ra, chỉ biết nằm yên một chỗ.
Má»™t ngá»n gió mát thổi tá»›i, quả là sảng khoái. Má»™t là n nước mát chảy vá»n nhẹ qua đầu. Dương Thu Trì mở miệng, má»™t dòng nước suối là nh lạnh len lá»i và o đôi môi khô khốc.
Uống và i ngụm nước suối, Dương Thu Trì cảm thấy lấy lại chút tinh thần, đầu cÅ©ng không còn Ä‘au lắm. Mở mắt ra, Ä‘áºp và o mắt hắn chÃnh là triá»n núi xanh thẫm, rừng cây xanh tươi ráºp rạp. Quả là má»™t phong cảnh tuyệt vá»i!
Dương Thu Trì cố gắng gượng ngồi dáºy, nhìn ngó khắp bốn phÃa. Bên trái là vách núi cao hÆ¡n mưá»i trượng, núi non trùng Ä‘iệp, má»™t dòng suối nhá» từ đó chảy ra. Bản thân hắn Ä‘ang ngồi trong lòng con suối đó, nước suối lạnh tanh đã là m ướt hết quần áo. Gió núi thổi qua, lạnh đến nổi hắn chợt nổi da gà .
Chá»— nà y là chá»— nà o hắn chưa há» biết, nhưng, rừng cây xum xuê ráºm rạp trên dãy núi kia tố cáo cho hắn rõ, đây tuyệt đối không phải là ở trong cái lốc xoáy không đáy ấy, cÅ©ng không phải là trên thảo nguyên đầy tuyết ở Tây Tạng A Lý nữa rồi.
Cách đó không xa, chiếc tạp xa giá» giống như má»™t ông lão tuổi vá» chiá»u, nằm dúm dó đáng thương trong đám loạn thạch. Má»™t bánh xe không biết đã văng Ä‘i chá»— nà o.
Dương Thu Trì gian nan đứng dáºy. Hắn cảm thấy không ổn chút nà o, liá»n cúi đầu nhìn, giáºt phắt cả mình. Bá»™ y phục ướt nhẹp trên ngưá»i không phải cá»§a hắn, lại có hình thức vô cùng cổ quái, dưá»ng như chưa từng thấy qua. Äúng rồi, các phim Ä‘iện ảnh cổ trang thưá»ng xuất hiện những lão bá tánh thưá»ng mặc loại quần áo như thế nà y: quần nâu áo ngắn, khố dà i vừa to vừa rá»™ng, má»™t đôi già y vải đế bằng. Äầu cÅ©ng có vẻ không ổn, hắn đưa tay rá», cảm thấy đầu mình sao lại có tóc dà i cá»™t thà nh búi thế nà y, lại còn có hai cái khăn trên đầu Ä‘ang bay bay theo gió.
Thế nà y là sao thế? Sao ta lại mặc má»™t bá»™ y phục cổ trang? Kỳ quái thì kỳ quái, Dương Thu Kỳ chỉ lầm bầm nói má»™t mình, nhưng vẫn lảo đảo Ä‘i lại gần bên chiếc xe. Hắn mở cá»a xe ra, bên trong đó loạn tung cả lên, cÆ¡ số đạn và cây súng K49 lên sẵn má»™t viên đạn không thấy đâu. Dương Thụ Trì tìm kiếm khắp nÆ¡i, cuối cùng thấy chúng Ä‘ang nằm dưới chá»— ngồi cá»§a hắn.
Dương Thu Trì lấy súng và bao Ä‘ang lên để trên ghế, cảm giác cá»±c kỳ mệt nhá»c, buông mình ngồi xuống, dá»±a và o lưng ghế trên xe thở dốc. Äá»™t nhiên, hắn sững ngưá»i, bỡi vì từ chá»— kÃnh chiếu háºu gắn nÆ¡i đầu xe, hắn chợt thấy má»™t gương mặt đầy máu. Trước đây hắn đã từng nhìn thấy những gương mặt khá»§ng khiếp chết ở trên xa lá»™ do tai nạn, có lẽ bây giá» chúng chợt kéo vá» trong não hắn, giống như tia chá»›p váºy. Có quá»·!
Hắn vội quay đầu, ở sau lưng không có gì, nhìn phải nhìn trái, cũng không có! Hắn lại ngẩng đầu, gương mặt đầy máu đó đang lạnh lùng nhìn hắn.
Trong đầu Dương Thu Trì như chợt nổ đánh oà nh má»™t tiếng, cảm thấy toà n thân lông tóc Ä‘á»u dá»±ng đứng hẳn lên. Quá»· nhát dù sao thì cÅ©ng chỉ thế mà thôi! Nhưng hiện giá» Ä‘ang là ban ngà y, ánh mặt trá»i Ä‘ang chiếu sáng chói lá»i, sao hắn lại gặp quá»· được chứ? Do kinh khá»§ng quá, cổ cá»§a Dương Thu Trì như cứng lại. Tuy nhiên, vốn là má»™t viên pháp y, hắn đã giải phẫu qua không biết bao nhiêu thi thể, xem ra không nên sợ quá»· má»›i đúng. Nhưng vì vừa rồi bản thân hắn vừa kinh qua tá» vong, hiện giá» gặp chuyện quái dị thế nà y, hắn đã biến thà nh con chim sợ tên.
Không động Ä‘áºy được, hắn chỉ biết nhìn trừng trừng và o con ngưá»i dá»… sợ trong kÃnh đó. Ngưá»i đó cÅ©ng nhìn hắn. Cứ thế mà dằn co má»™t hồi. CÆ¡ thịt trên gương mặt cá»§a Dương Thu Trì tá»± động giáºt giáºt, gương mặt đầy máu cá»§a con ngưá»i xa lạ trong kÃnh đó cÅ©ng giáºt giáºt theo. Má»™t ý niệm như chá»›p lóe lên trong đầu hắn, con ngưá»i xa lạ kia có phải là mình?
Hắn chá»›p chá»›p mắt, ngưá»i trong kÃnh cÅ©ng chá»›p theo. Hắn nhe răng cưá»i, lá»™ ra hà m răng trắng muốt vô cùng tá» chỉnh. Ngưá»i trong kÃnh cÅ©ng đồng dạng như thế, cÅ©ng chìa hà m răng trắng nhởn ra. Dương Thu Trì thở dà i má»™t tiếng, ngưá»i trong kÃnh không phải là quá»·, mà chÃnh là mình.
Là chÃnh mình? à nghÄ© nà y khiến Dương Thu Trì vừa nhẹ nhõm ngưá»i, chợt tim quặn lên, Ä‘áºp thình thịch. Con ngưá»i xa lạ đó sao lại là mình chứ? Gương mặt cá»§a mình sao lại biến thà nh dạng như thế? Lại còn đầy máu tươi, a....!
Dương Thu Trì chá»™p lấy kÃnh chiếu háºu, soi phải trái trên dưới, dùng tay áo lau máu trên mặt, lá»™ ra bản sắc chân tháºt. Gương mặt nà y hoà n toà n xa lạ, má»™t gương mặt mà hắn chưa từng thấy bao giá»! Äây là ai?
Ta là m sao lại biến thà nh dạng như thế nà y? Huyết trên mặt là từ đâu đến váºy? Dương Thu Trì ngÆ¡ ngẩn nhìn chÃnh mình trong gương, má»™t lúc lâu mà chưa phản ứng được gì. Hắn hồi ức lại tình cảnh đã trải qua trước lúc bị hút và o xoáy trốt, cảm thấy dưá»ng như hồn mình đã lìa khá»i xác rồi. Nếu thế thì hắn đã chết nhăn răng rồi, là m sao lại sống lại như thế được? Nhá»› lại rồi, dưá»ng như thấy có má»™t ngưá»i nằm thẳng trong má»™t cái ngá»c đái mà u trắng, bản thân hắn phóng vá» phÃa y, sau đó không biết gì nữa. Cái ngá»c đái (thắt lưng) mà u trắng kia không biết có phải là dòng suối nhá» nà y không? Ngưá»i đó khắp ngưá»i toà n máu, nằm bất động, nhất định là má»™t cái thi thể. Nói không chừng y đã từ trên vách núi trên suối đó té ngã xuống đây chết, chẳng lẽ... NghÄ© đến đây, má»™t ý nghÄ©a quá»· quái thưá»ng có khi Ä‘á»c tiểu thuyết kinh dị lóe lên trong đầu gã: tá thi hoà n hồn!
Chẳng lẻ hắn đã dùng thân thể cá»§a ngưá»i nà y để sống lại? Có khả năng ngưá»i nà y sau khi rá»›t xuống vách núi chết, cÅ©ng vừa lúc mình bị cÆ¡n trốt khổng lồ đó hút xuyên qua không gian và thá»i gian Ä‘i đến nÆ¡i nà y, mượn nhá» cái xác cá»§a y mà hoà n hồn sống dáºy. Tuy nhiên, chuyện tá thi hoà n hồn trá»ng đại như thế nà y nhất định phải thông qua Diêm La vương phê chuẩn a. Sao bản thân hắn chẳng gặp tên ngưu đầu mã diện nà o thế nà y? Chẳng lẽ hắn đã uống phải Mạnh Bà thang, cái gì cÅ©ng quên hết rồi sao? Không đúng, bản thân hắn còn nhá»› như in má»i chuyện trước đây, thế chuyện nà y là cái quái gì thế?
Cúi đầu đánh giá lại bá»™ y phục cổ đại trên cÆ¡ thể mình, hắn tá»± há»i chẳng lẽ mình đã xuyên qua thá»i gian, tá thi hoà n hồn trở vá» thế giá»›i cổ đại? Chợt nghÄ© đến trong tiểu thuyết và điện ảnh thưá»ng xuất hiện những chuyện đại loại như thế nà y, đầu óc Dương Thu Trì lại oà nh má»™t tiếng, vừa kinh vừa mừng, chẳng lẽ bản thân hắn lại gặp may như thế sao? Bay má»™t mạch thẳng đến thá»i cổ đại luôn sao? Váºy hắn đã đến triá»u đại nà o thế nà y? Nếu như hắn đến má»™t thá»i đại chiến loạn liên miên, chưa gì hết đã bị chém đứt đầu chết nghẻo, hoặc là đến thá»i đại hoang tà ng đầy thiên tai, bị chết đói thì quả tháºt là xui xẻo. Cần phải tìm má»™t ngưá»i há»i cho ra lẻ là mình đã đến được triá»u đại nà o má»›i được!
Bản thân mình mượn thi thể cá»§a ai đây? Nhìn bá»™ đồ Ä‘ang mặc, rõ rà ng không phải là má»™t vị quan. Trong phim, quan lại thưá»ng mặc quan phục, đội mÅ© ô sa. Hắn hiện giá» cÅ©ng không giống ngưá»i Ä‘á»c sách có công danh, vì trà thức cổ đại thưá»ng mặc trưá»ng bà o, đó là kiến thức từ việc Ä‘á»c tiểu thuyết cá»§a Lá»— Tấn mà ra. CÅ©ng từ tiểu thuyết đó, hắn còn biết tên Toan tú tà i Khổng Ất Ká»· gì đó là ngưá»i vừa mặc trưá»ng sam vừa đứng uống rượu. Äúng rồi, trong phim tú tà i Ä‘i thi thưá»ng đội mÅ©, hai bên lất phất hai cái cánh chuồng. Bản thân hắn tá thi hoà n hồn và o má»™t thi thể trên đầu có quấn khăn. Tiêu rồi, nhất định là má»™t vị bá tánh bình thưá»ng!
Là ngưá»i là m ruá»™ng cÅ©ng tốt, tìm được đất rồi có thể là m ruá»™ng. Nếu như là má»™t đầy tá»› hoặc thằng chăn trâu thì lại thảm... CÅ©ng có thể là ngưá»i buôn bán. Nhưng, nhìn toà n thân bố y thô kệch thế nà y là biết, không thể nà o là má»™t đại phú thương rồi. Hay là kẻ bán rau bên đưá»ng? Hay là má»™t kẻ má»›i khai trương tiệm tạp hóa?
Nhưng, cho dù ngưá»i nà y có hai mẫu ruá»™ng vưá»n, hoặc có má»™t tiệm tạp hóa, nhưng y là ai hắn nà o hay biết? Má»™t chút gì để Ä‘oán cÅ©ng không có, thì là m sao mà lần mò vá» ruá»™ng vưá»n hay tiệm tạp hóa cá»§a y chứ? à nghÄ© cứ xoay vòng vòng trong đầu hắn: "Nếu tìm được thì sẽ ra sao, vạn nhất ngưá»i nà y thiếu má»™t món nợ kếch xù, hoặc là có má»™t bà vợ vừa xấu vừa ác, cùng mấy đứa nhóc đầu to đói meo khóc loạn thì mình có thế y sống tiếp Ä‘á»i còn lại hay không? Nếu thế thì chẳng phải là thảm lắm sao?â€
(Hết chương 2)
|

21-12-2008, 08:24 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 4
Thá»i gian online: 4 ngà y 4 giá» 7 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Tác giả : Má»™c Dáºt
Chương 3
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
Thôi rồi, phải dá»±a hết và o chÃnh bản thân hắn thôi. Hắn đến từ xã há»™i hiện đại có xe hÆ¡i, có mạng internet, có cả bom nguyên tá», chẳng lẽ còn không sống nổi trong xã há»™i lạc háºu nà y? Nếu thế thì đáng tức cưá»i là m sao ấy. Cho dù trong xã há»™i hiện đại hắn không phải là cái thá gì hết, ngay cả mối tình vác vai cÅ©ng không có, nhưng trong xã há»™i phong kiến ngưá»i ăn thịt ngưá»i nà y biết đâu lại oai phong sảng khoái?
Váºy thì bản thân hắn phải dá»±a và o bản lÄ©nh gì để sinh tồn trong xã há»™i vạn ác nà y đây? Dương Thu Trì cẩn tháºn nhá»› lại những chuyện mà hắn có thể là m, Ä‘iá»u đầu tiên có thể nghÄ© đến đương nhiên chÃnh là y thuáºt. Äã tốt nghiệp đại há»c y khoa, tuy là chuyên ngà nh pháp y, nhưng đại bá»™ pháºn thá»i gian há»c lại táºp trung và o y há»c lâm sà ng. Má»™t vị bác sÄ© pháp y muốn chuyển sang là m bác sÄ© lâm sà ng thá»±c ra khá dá»…. Äến lúc nà o đó hắn nhất định sẽ mở cá»a khám bệnh, thu tiá»n, chẳng phải là sẽ sống khá»e hay sao?
NghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, Dương Thu Trì có Ä‘iểm dương dương đắc ý. Xem ra bản thân hắn đã chá»n không sai nghá». Khai Ä‘ao trị bệnh, những tuyệt chứng trong xã há»™i cÅ© và dụ như bệnh lao chẳng hạn, nhất định hắn sẽ giải quyết tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn, không chừng bản thân hắn còn vì thế mà cải danh thà nh Hoa Äà thần y, cả nước Ä‘á»u biết lắm a! Ha Ha Ha!
Dương Thu Trì co duá»—i thân hình má»™t chút, bắt đầu mÆ¡ má»™ng trở thà nh danh y trong xã há»™i cổ đại nà y. Mà muốn thế thì trước hết phải mua dược phẩm, mua y liệu khà giá»›i. Dược phẩm? Khà giá»›i? Äi đâu mà mua bây giá»? Khi nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, hắn phảng phất như bị má»™t bồn nước lạnh tạt và o ngưá»i. Bản thân hắn há»c tây y, muốn trị bệnh đương nhiên phải dùng thuốc, nhưng thá»i cổ đại là m gì có tây dược mà mua? Äừng nói gì đến những dược liệu đặc hiệu, ngay thứ phổ thông nhất là A Tư Thất Lâm (Aspirin) cÅ©ng không có, mở sao được phòng khám bệnh đây?! Dùng phẫu thuáºt? Dao má»— không có, trong thùng inox trong xe có đủ thuốc giảm Ä‘au bằng ma túy và thuốc trị viêm, nhưng lại không nhiá»u, dùng được và i lần là hết, không có thuốc là m sao động dao phẫu thuáºt cái quá»· gì?
Hết rồi! Sôi bá»ng há»ng sôi hết rồi! Con mẹ nó, nếu biết sá»›m sẽ xuyên việt thá»i gian, sao lại không Ä‘i há»c Trung y chứ? Thảo dược chá»— nà o chẳng có. À, mà nếu biết trước sẽ xuyên việt, thì còn Ä‘i há»c gì cái thứ Trung y rắc rối đó. Trong Ä‘iện ảnh có chiếu nhiá»u thứ ká»· thuáºt khác nhau, nà o là súng ống, đạn pháo, xe tăng, nà o là lúa cao sản, tà u há»a, đèn Ä‘iện, Ä‘iện thoại vâng vâng, mang theo đến thá»i cổ đại khiến cho Trung Quốc chinh phục toà n thế giá»›i cÅ©ng không phải là bốc phét gì. Ngoà i ra còn có má»› Ä‘iện ảnh đồi trụy chó chết đó nữa! Khá»§ng!
Dương Thu Trì giÆ¡ tay vá»— vá»— mặt, quả là hối háºn. Nhưng mà , dù sao thì bản thân hắn nhất định cÅ©ng có tri trức hÆ¡n ngưá»i cổ đại nhiá»u, muốn sống khá»e chung vá»›i há» xem ra cÅ©ng không khó khăn gì. Hiện giá» cần phải Ä‘i xem những trang bị pháp y và thiết bị Ä‘iá»u tra còn hay mất.
Dương Thu Trì rá»i khá»i ca bin, quay ra sau xe, mở dây buá»™c thùng hà ng ra, dỡ lá»›p vải che lên nhìn ngó. Những trang bị bá» trong những thùng kim loại bằng hợp kim tuy rất lá»™n xá»™n, những vẫn còn nguyên không tổn hại gì, nên hắn cÅ©ng yên tâm.
Vừa rồi trải ra chuyện xuyên qua không gian và thá»i gian, cá»u tá» nhất sinh má»›i tá thi hoà n hồn được, khiến thân thể hắn yếu á»›t vô cùng. Dương Thu Trì lắc lư Ä‘i đến bên bá» suối, cúi ngưá»i xuống uống và i ngụm nước, sau đó đưa hai tay khoát nước lên rá»a sạch vết máu bê bết trên mặt. Hắn nằm phịch xuống bãi cá» bên bá» suối, nghỉ ngÆ¡i cho đến lúc khôi phục lại bình thưá»ng, má»›i bắt đầu đứng lên.
Mấy giá» rồi? Dương Thu Trì đưa tay lên nhìn đồng hồ coi giá», má»›i phát hiện đồng hồ không còn nữa. Ngẩng đầu nhìn mặt trá»i, hắn Ä‘oán giá» nà y khoảng giữa trưa. Bốn phÃa không có má»™t con lá»™ nhá» nà o, xem ra đây là chá»— không có ngưá»i, váºy thì buá»™c phải men theo dòng suối nhá» nà y, may ra tìm đến chá»— có thôn có xóm nà o đó.
Sau xe có mấy cái rương lá»›n, má»™t mình hắn nhất định không khiêng nổi. Xem tình hình nà y, chắc hắn phải Ä‘i ra khá»i dãy núi nà y trước, rồi tìm ngưá»i đến váºn chuyển những thiết bị nà y Ä‘i sau.
Dương Thu Trì cá»i chiếc áo bố nâu Ä‘en trên ngưá»i xuống, Ä‘eo thắt lưng vÅ© trang có thanh Ä‘ao quân dụng lên, rồi mặc lại áo, Ä‘eo cây súng nhá» xÃu và o trong ngưá»i. Hắn men theo bãi đá to như trứng ngá»—ng, dá»c theo con suối nhá» từ từ Ä‘i xuống hạ lưu.
Äi được khoảng má»™t tiếng đồng hồ, hắn thấy có má»™t động váºt Ä‘ang cúi mình uống nước suối từ phÃa xa xa. Không nhìn rõ lắm, nên hắn tiếp tục tiến lại gần. Thì ra đây là má»™t con sÆ¡n dương. Dương Thu Trì cảm thấy đói bụng, khẽ sá» cây súng K49 trong bụng, có cần săn bắn không? Cổ đại nhất định là không có luáºt bảo há»™ động váºt rồi! NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, dù sao thì sÆ¡n dương cÅ©ng là động váºt bảo há»™ cá»§a quốc gia, tuy không rõ là nó thuá»™c cấp bảo há»™ nà o, nhưng dù sao vẫn là bảo há»™. Trong ấn tượng cá»§a Dương Thu Trì, sinh váºt hoang dã chỉ cần di động, ngoại trừ chuá»™t, thì những loại khác Ä‘á»u cần đất nước bảo há»™.
Dừng chân lại, hắn nhìn con sÆ¡n dương Ä‘ang đứng phÃa xa xa, hình dáng cá»§a nó trông tháºt đẹp. Má»™t thứ ôn nhu hà i hòa giữa con ngưá»i và động váºt chìm ngáºp cả đầu óc Dương Thu Trì.
Äá»™t nhiên, con sÆ¡n dương ngẩng đầu, hai lá»— tai nhá»ng lên, rõ rà ng là vô cùng cảnh giác. Chẳng lẽ nó phát hiện ra mình rồi? Không đúng. ChÃnh ngay lúc đó, má»™t tráºn lách tách lạo xạo cá»§a cà nh gãy cây đổ vang lên. Trong chốn yên tÄ©nh tịch mịch nà y, những tiếng động thuá»™c loại như thế vang lên rất rõ rà ng. Liá»n ngay sau đó, và i con gà rừng phóng từ những bụi cá» vụt bay lên không trung, vượt qua đầu cá»§a Dương Thu Trì, nhắm vá» ngá»n núi đối diện.
Con sÆ¡n dương kia cÅ©ng hoảng hốt vượt qua con suối nhá», ngưá»i giống như má»™t mÅ©i tên vừa rá»i khá»i cung, thoáng chốc đã phóng vụt lên sưá»n núi phÃa bên kia, nhấp nhô và i cái đã khuất ngưá»i trong lá»›p cây bụi dà y đặc.
Có nguy hiểm! Giống như những động váºt đó, Dương Thu Trì chợt dáºy lên trong lòng má»™t cảm giác kinh khá»§ng không tên. Hắn vá»™i vã quay đầu vá» phÃa tiếng xá»™t xoạt đó nhìn trừng trừng.
Cái liếc nhìn nà y đã khiến cho Dương Thu Trì sợ cứng toà n thân, không tá»± chá»§ lùi vá» sau má»™t bước. PhÃa trước mặt hắn, trên bãi cá» cách đó mấy chục mét, má»™t đôi mắt rá»±c lá»a Ä‘ang nhìn hắn lom lom, miệng há ra phun từng luồng khà nóng phì phì. Dưới ánh dương quang chói lá»i, hai hà m răng bén nhá»n lóe lên hà n quang lạnh ngắt. Trên đầu cá»§a nó, má»™t dãy lông và ng lốm đốm dá»c ngang, má»™t chữ Vương (王) ẩn hiện thấp thoáng. Äây rõ rà ng là má»™t con Ban lan mãnh hổ! (hổ vằn)
Dương Thu Trì bất giác sá» lấy súng, ngón tay vừa định động Ä‘áºy, ngay láºp tức hắn đã buá»™c mình dừng lại. Cây súng nà y Ä‘ang Ä‘eo bên trong cái áo ngắn mà u nâu xưa cổ, hÆ¡n nữa lại chưa há» lên đạn. Con hổ kia Ä‘ang cách hắn hÆ¡n mưá»i mét, rất có khả nang là hắn chưa kịp rút súng ra, con hổ đã cắn đứt cổ há»ng cá»§a hắn rồi!
Là m thế nà o bây gi� Dương Thu Trì nhìn thẳng con hổ, con hổ cũng nhìn chằm chằm Dương Thu Trì.
Dương Thu Trì rõ rà ng là không lạ gì loại hổ nà y. Lúc nhá» hắn đã và o sở thú tham quan rất nhiá»u, chúng thưá»ng nằm thông thả trên bá» suối cạnh hòn giả sÆ¡n phÆ¡i nắng, Dương Thu Trì tháºm chà còn lấy đá ném chúng. Tuy chưa từng kinh qua sá»± lợi hại cá»§a lão hổ là như thế nà o, nên cÅ©ng không lấy gì là m sợ, nhưng hắn hoà n toà n minh bạch, con hổ to lá»›n nà y không phải là hổ trong sở thú, nó có thể ăn thịt ngưá»i.
Dương Thu Trì không dám động Ä‘áºy, quét ánh mắt nhìn xung quanh, phát hiện bỠđối diện cá»§a con suối nhá» nà y có má»™t cái cây lá»›n.
Leo lên cây! Cho dù lão hổ có thể leo cây, nhưng vá»›i thể trá»ng to lá»›n nặng ná» như thế, nó cÅ©ng không thể nà o leo nhanh hÆ¡n được hắn. Chá» cho nó tá»›i gần leo lên, bản thân hắn đã rút súng ra khai há»a rồi.
Lão hổ nhìn trừng trừng Dương Thu Trì, bắt đầu từng bước từng bước một, tiến lại gần.
Chạy! Dương Thu Trì chuyển thân phóng qua dòng suối. Cùng lúc đó, bên tai hắn nghe tiếng lão hổ gầm dữ dá»™i, toà n bá»™ triá»n núi rung rẫy, cà nh lá trên cây kêu rắc rắc tê liệt, má»™t luồng gió lạnh Ä‘ang Ä‘uổi gấp sau lưng.
Dương Thu Trì chỉ cần mất hai bước nhảy là phóng qua suối, nhảy phốc lên cây, vươn ngưá»i chá»™p lấy cà nh cây bên dưới, Ä‘u ngưá»i leo lên.
Lão hổ phóng vụt một cái đã nhảy lên một khối đá lớn bên cạnh suối. Nó phóng thêm cái nữa, đã vượt qua suối, nhắm móc hai chân tòng ten dưới cà nh cây của Dương Thu Trì.
Mẹ nó! Dương Thu Trì vội thu hai chân lại, hổ trảo vụt qua dưới hai chân, chỉ cách có và i cen ti mét (cm).
Dương Thu Trì vá»™i vã đạp chân trưá»n lên phÃa trên như má»™t con rắn, hai tay nắm chắc cà nh cây. Con hổ đó sau khi vồ hụt, chuyển ngưá»i lại, nhìn Dương Thu Trì chằm chằm, rống trầm má»™t tiếng, rồi xoạt má»™t cái lại phóng lên. Hắn lại tránh được trong gang tấc! Hai hà ng vuốt bén nhá»n láºp lòe ánh sáng xanh biếc cá»§a lão hổ chỉ cách Dương Thu Trì và i xÃch, mùi hôi thối phát ra từ miệng nó có thể ngá»i thấy rõ rà ng.
Dương Thu Trì ôm chặt cà nh cây, cúi mặt nhìn xuống, khẩn trương nhìn lão hổ Ä‘ang phóng vụt ngang qua. Vừa rồi con hổ đó khẩn cấp nên không quan sát địa thế chung quanh, do đó phóng từ phÃa dưới lên phÃa trên nên không thể nà o chụp được hắn. Nếu như nó phóng từ phÃa sưá»n dốc trên kia xuống, xem ra đại hạn cá»§a hắn đã lâm đầu!
Lấy súng ra không kịp nữa rồi, trước hết phải leo lên trên thôi. Dương Thu Trì hoảng loạn bị ngã bò ra nhánh cây, mông Ä‘Ãt dán sát cà nh cây, không cách nà o nhá»m lên chá»™p lấy cà nh bên trên. Hắn cÅ©ng muốn móc chân cất đầu lên cà nh cây to bằng cánh tay đó, nhưng lại không có kỹ xảo nà y. HÆ¡n nữa, phÃa dưới còn có má»™t con hổ ăn thịt ngưá»i Ä‘ang nhăm nhăm bắt cho được hắn. Xem ra chỉ còn men theo nhánh cây nà y leo lên phÃa trên má»™t chút, sau đó lấy súng ra xá» gá»n con hổ chó chết nà y.
Rất tiếc là sau khi gắng sức má»™t hồi, Dương Thu Trì cảm thấy ý định nà y không thể thá»±c thi được. Äó là vì cái cây nà y tuy không cao lắm, nhưng vị trà cá»§a hắn đã gần đến đầu nhánh rồi. Hiện giá» toà n bá»™ nhánh cây Ä‘ang rung động dữ dá»™i, nếu như tiếp tục leo ra, chỉ sợ cà nh cây nà y sẽ gãy mất!
|

23-12-2008, 10:36 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 33
Thanked 7 Times in 7 Posts
|
|
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Tác giả : Má»™c Dáºt
Chương 4: ÄÆ°Æ¡ng kim hoà ng thượng là ai?
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
Không chá» Dương Thu Trì ra quyết định, lão hổ ở dưới đất đã phóng lên lần nữa. Dương Thu Trì cảm thấy cánh tay Ä‘ang ôm nhánh cây cá»§a mình chợt Ä‘au nhói lên, móng vuốt phÃa trước cá»§a lão hổ đã xé toạt ống tay áo cá»§a hắn, tạo lên mấy vết máu dà i ngoằn. Dương Thu Trì Ä‘au muốn thụt lưỡi, tay thá»ng ra, suýt chút nữa rÆ¡i xuống đất, rất may là đã vá»™i vã ôm chầm được thân cây.
Con mẹ nó, lão tá» phải liá»u mạng vá»›i ngươi thôi!
Dương Thu Trì thò tay rút súng, nhưng do thân thể dán chặt và o nhánh cây, súng lại nằm trong đai lưng vũ trang bị ép dưới thân, không dễ dà ng gì mà thò tay và o rút súng được.
Trong khi hắn vừa ná»— lá»±c giữ thăng bằng, vừa nhấc mông để có không gian thò tay và o rút súng, thì lão hổ đã Ä‘i hết má»™t vòng quanh cây, phát hiện nếu như lợi dụng ưu thế cao độ cá»§a sưá»n dốc, thì có thể bắt được con mồi trên cây nà y, và nó đã thá»±c hiện Ä‘iá»u đó, di chuyển đến sưá»n dốc phÃa trên.
Trong lúc tối háºu quan đầu nà y, Dương Thu Trì không còn cố tÃnh toán thiệt hÆ¡n gì nữa, uốn cong ngưá»i, rá»i ngá»±c khá»i nhánh cây, cánh tay phải nhanh chóng thò và o lòng rút cây súng ra. Do động tác đó vượt quá sá»± chịu đựng cá»§a nhánh cây, thân thể cá»§a hắn gần như mất Ä‘i sá»± thăng bằng.
Lão hổ đã chuyển đầu quay lại, tìm kiếm giác độ!
Dương Thu Trì liá»u lÄ©nh chá»™p lấy nhánh cây duy trì thăng bằng, cánh tay thụ thương do dùng lá»±c quá mạnh nên Ä‘au nhói lên. Nhưng và o thá»i khắc nà y, hắn không còn để ý gì nữa. do không có biện pháp và không có thá»i gian dùng tay trái lên đạn, hắn đã dùng ngón trá» cá»§a tay phải bóp trượt băng đạn, giằng mạnh má»™t cái nghe cái rắc, láºp tức đẩy đạn lên nòng.
Lão hổ Ä‘iá»u chỉnh giác độ, rùn ngưá»i vá» phÃa sau phục xuống, gầm lên má»™t tiếng, phóng vá» phÃa Dương Thu Trì má»™t lần nữa.
Äoà ng! Dương Thu Trì căn bản không còn đủ thá»i gian để nhắm cho kỹ, giương súng ra bắn đại má»™t phát. Lão hổ Ä‘ang bay vụt tá»›i giữa không trung dưá»ng như bị Ä‘áºp mạnh má»™t côn, thân thể mất Ä‘i lá»±c rướn, phi vụt qua dưới thân Dương Thu Trì, rá»›t xuống dòng suối.
Lão hổ lăn lá»™n trên đất và i vòng, sau đó nhá»m ngưá»i lên, phát ra má»™t tiếng gầm rung động cả sÆ¡n cốc. Nó chuyển đầu lại, nhìn chằm chằm Dương Thu Trì Ä‘ang ở trên cây, phóng má»™t cái đã tiến lại gần, máu tươi từ trên đầu vai tứa ra ồ ạt.
Không kịp nghiên cứu xem viên đạn vừa rồi đã bắn trúng vị trà nà o trên thân thể lão hổ, hắn giương súng nhắm chuẩn đầu cá»§a nó, bóp cò liên tục. "Äoà nh! Äoà nh!" hai phát đạn chát chúa vang lên. Dương Thu Trì cách con hổ khoảng 5 mét, hai phát súng nà y có độ chuẩn xác khá cao, trúng cả và o đầu lão hổ. Äầu cá»§a nó gần như bị đấm mạnh bằng hai quyá»n sắc thép, sá» não ngưỡng vá» phÃa sau, lắc lư mấy cái rồi gục luôn xuống đất. Máu tươi đỠlòm cá»§a nó xì ra cùng não tương trắng xóa. Bốn chân cá»§a con cá»p cà o cấu xuống đất và i cái, rồi cuối cùng bất động.
Dương Thu Trì thở kéo hÆ¡i lên, súng trên tay vẫn chỉa thẳng và o lão hổ, sợ nó tiếp tục đứng dáºy nữa.
Qua má»™t lát sau, lão hổ vẫn không hỠđộng Ä‘áºy, Dương Thu Trì không dám chắc là nó chết tháºt hay chưa. Äể cho an toà n, hắn nhắm kỹ đầu con cá»p bắn thêm má»™t phát nữa. Äầu cá»§a con hổ chợt bắn ra má»™t là n mưa máu, không còn động tÄ©nh gì. Äến lúc nà y, Dương Thu Trì má»›i dám xác định là nó đã chết hẳn.
Tháºt đúng là cá»u tá» nhất sinh! Dương Thu Trì tá»›i lúc nà y má»›i thở ra má»™t hÆ¡i, cảm thấy trên trán đầy mồ hôi lạnh, toà n thân má»m nhÅ©n ra, vá»™i ôm chặt thân cây nghỉ ngÆ¡i má»™t chút rồi má»›i từ từ tuá»™t xuống đất.
Dương Thu Trì dùng súng chỉa và o lão hổ, từ từ tiến lại gần. Hắn cẩn tháºn dùng chân đá và o ngưá»i nó, thấy nó không há» có động tÄ©nh gì, phân ná»a há»™p sỠđã bị bốn phát súng vừa rồi bắn tan tà nh, chất não tương mà u trắng chảy ra thắm đầy cả hoa văn mang hình chữ "Vương" đầy uy mãnh.
Cho đến lúc nà y, Dương Thu Trì má»›i cảm giác cánh tay trái cá»§a mình Ä‘au nhức trầm trá»ng. Hắn vén ống tay áo lên nhìn, thấy có ba vết thương dà i tứa đầy máu tươi, nên vá»™i đến bên bá» suối rá»a cho tháºt sạch. Nhìn lại vết thương cho tá» tế, thấy chúng không quá sâu, không cần phải may lại. Hắn đưa tay lên trên đầu, hòng giúp thương khẩu mau khép miệng do máu bá»›t chảy ra. Dần dần, vết thương không còn ra máu nữa, nÆ¡i nà y không có bông băng sát trùng, nên hắn thà để cho nó lá»™ ra ngoà i như thế, còn hÆ¡n là bó lại dá»… bị nhiá»…m trùng.
Ngồi trên bãi cá» gần con hổ, hắn nhìn cái miệng lá»›n như cháºu máu cá»§a nó, nghÄ© tá»›i chuyện suýt trở thà nh món mồi ngon trong cái miệng nà y. Cà ng nghÄ©, hắn cà ng cảm thấy sợ, ngẩng đầu nhìn vầng thái dương lấp lánh trên đầu và phong cảnh vừa khôi phục lại nét thi tình há»a ý. Cái cảm giác chạy trốn khá»i nanh vuốt cá»§a tá» thần tháºt là đáng sợ.
Nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, thể lá»±c cá»§a hắn khôi phục lại dần. Hắn đứng lên đá mạnh má»™t cái và o thân con hổ, chá»i: "Mẹ mà y, đúng là đồ khùng không biết Thái SÆ¡n! Năm xưa Võ Tòng đánh hổ trên núi Cảnh Dương chẳng qua là như thế nà y mà thôi, ha ha!" Dương Thu Trì chợt cảm thấy có chút dương dương đắc ý.
Hắn rút băng đạn ra xem, thấy chỉ còn lại hai viên. Sau khi lấy Ä‘ai lưng võ trang ra xem xét lại chá»— chứa đạn dược, thấy còn sáu phát đạn nữa, cá»™ng vá»›i hai phát chưa sá» dụng, hắn còn tổng cá»™ng tám viên đạn. Như váºy, hắn cần phải hạn chế sá» dụng súng thôi. Trong thế giá»›i cổ đại, không có chá»— nà o có thể tìm ra đạn. Má»™t khi đạn hết, cây súng nà y kể như vô dụng.
Không biết còn có con hổ hay mãnh thú nà o không? Cẩn tháºn là trên hết, Dương Thu Trì nạp đầy lại băng đạn, sau đó cất súng và o bao trên Ä‘ai lưng.
Con hổ nà y có bá»™ da cá»±c tốt, bán chắc được không Ãt tiá»n! Hắn rút cây tiểu tà ng Ä‘ao tinh chế chuyên dùng trong quân đội ra, bắt đầu lá»™t da hổ. Tuy chưa bao giá» lá»™t da hổ, cÅ©ng chẳng há»c thú y, nhưng dù sao hắn vẫn là ngưá»i tốt nghiệp đại há»c y khoa, dÄ© nhiên là có trang bị chút Ãt kiến thức thông thưá»ng vá» giải phẫu sinh váºt.
Chẳng mấy chốc, da hổ đã được lá»™t xong, toà n những máu. Hắn trải da hổ ra bãi cá» phÆ¡i nắng, hong cho khô máu. Nếu như không tìm được nhà dân nà o, thì chá»— thịt nà y cÅ©ng là thứ là m hắn đỡ đói lòng. Có Ä‘iá»u con hổ nà y nặng mấy trăm ký lô, má»™t mình hắn không thể nà o vác nổi. Thá»±c sá»± thì cÅ©ng không cần mang theo nhiá»u như váºy, hắn quyết định chặt hai chân sau cá»§a nó là quá đủ rồi. Rất tiếc là không có lá»a, nếu không thì hắn đã nổi lá»a là m món thịt hổ sấy rồi, nếu được thế thì quả là "bá chấy"!
Sau khi cắt rá»i hai chân sau cá»§a con hổ ra, Dương Thu Trì tìm dây buá»™c chặt chúng lại, vác lên lưng. Tấm da hổ vừa khô máu cÅ©ng được hắn xếp lại kẹp dưới nách, rồi tiếp tục men theo dòng suối mà đi.
Sau khi Ä‘i thêm khoảng má»™t giỠđồng hồ nữa, hắn đã thấy xa xa có khoảng mưá»i mái nhà . Có ngưá»i rồi! Dương Thu Trì vô cùng hưng phấn, Ä‘iá»u nà y có thể hiểu được. Bản thân hắn cho dù là có vượt qua thá»i gian trở vá» cổ đại, nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, đó là lỡ lại gặp ổ thổ phỉ hay sÆ¡n trại cá»§a sÆ¡n tặc, như váºy là cà ng thêm phiá»n. Dương Thu Trì móc súng ra, lên đạn sẵn sà ng...
Bước gần đến thôn, ngay từ xa xa hắn đã thấy có má»™t mục đồng ngồi trên bá» ruá»™ng chăn con trâu Ä‘ang nhẩn nha nhai cá» trên mảnh ruá»™ng cạnh thôn. Cáºu bé đó Ä‘ang cầm trên tay má»™t cây cá» Ä‘uôi chồn, bá»™ dạng vô cùng nhà n nhã, vui tươi.
Dương Thu Trì đến gần bên nó, cúi ngưá»i xuống há»i: "Tiểu ca, xin há»i đây là địa phương nà o?"
Mục đồng quay đầu lại nhìn Dương Thu Trì, đôi mắt to Ä‘en chá»›p chá»›p: "NÆ¡i đây là NgÅ© Lý Loan, ông từ đâu tá»›i váºy?"
Từ nÆ¡i đâu tá»›i à ? Vấn đỠnà y không dá»… trả lá»i đây! Dương Thu Trì hà m hồ đáp: "Ta từ bên núi kia qua, gần đây có thà nh thị nà o lá»›n không?"
"Thà nh thị? Thà nh thị là cái gì?" Chú nhóc nghiêng nghiêng đầu, không hiểu rõ từ ngữ vừa rồi là nghĩa gì.
"Thà nh thị là má»™t chá»— có rất nhiá»u ngưá»i đó."
"A...!" Mục đầu chợt hiểu ra, gáºt đầu cưá»i nói: "Cái ông nói là Quảng Äức huyện thà nh a." Nó kéo tay áo cá»§a Dương Thu Trì, chỉ vá» má»™t phÃa: "Theo cá»a thôn nà y, Ä‘i thẳng theo con đưá»ng nhá» chừng năm dặm là tá»›i." Ngừng má»™t chút, nó giải thÃch thêm: "Sở dÄ© chá»— cá»§a chúng tôi đây gá»i là NgÅ© Lý loan, chÃnh là vì cách huyện thà nh Quảng Äức năm dặm lá»™ trình." Chú nhóc nhoẻn miệng cưá»i tươi, lay động cây cá» Ä‘uôi chồn trong tay, khiến cho ngưá»i ta có cảm giác vô cùng sảng khoái.
"Äa tạ tiểu ca nghe!" Dương Thu Trì há»c theo ngưá»i xưa, ôm quyá»n xá xá, vừa định Ä‘i, chợt nhá»› ra má»™t chuyện, há»i: "Xin há»i thêm má»™t chút, hôm nay là ngà y mấy tháng mấy?"
Mục đồng hÆ¡i ngẩn ngưá»i, đáp: "Ngà y mấy tháng mấy à ? Ngà y 3 tháng 9 a." Nó lại nhóm nhép miệng, không nhịn được liếc Dương Thu Trì há»i: "Ông lá»›n ngưá»i như váºy mà ngay cả ngà y tháng cÅ©ng không rõ nữa sao?"
Dương Thu Trì không thèm để ý, há»i tiếp: "Váºy đương kim hoà ng thượng là ai?"
"Hoà ng thượng? Hoà ng thượng thì là hoạng thượng chứ là ai, hoà ng thượng là vạn tuế gia đó."
Xỉu mất! Hoà ng thượng thì ai chẳng biết là vạn tuế gia, đâu có cần ngươi Ä‘i nhắc? Äầu Dương Thu Trì to như cái đấu, tiếp tục há»i: "Vạn tuế gia Ä‘á»u có danh tÃnh a, giống như cáºu váºy đó, dù sao thì cÅ©ng có tÃnh danh mà ?"
"TÃnh danh? TÃnh danh là cái gì?"
TÃnh danh là cái gì mà cÅ©ng không biết, Ä‘em đầu Ä‘i Ä‘áºp đá Ä‘i! NghÄ© váºy, nhưng hắn vẫn nhẫn nại giải thÃch: "TÃnh danh chÃnh là tên cá»§a tiểu ca đó, váºy ba ba (cha) mụ mụ (mẹ) cá»§a cáºu gá»i cáºu là chi?"
"Gá»i ta là Cẩu Thặng a!"
“Cẩu thặng*? Ha ha ha!" Dương Thu Trì ngẩn ngưá»i, ngay sau đó báºt cưá»i ha hả. Hắn nghe nói ở nông thôn thưá»ng lưu hà nh táºp tục là đặt tên cá»±c kỳ xấu cho trẻ em, chÃnh là mong nuôi chúng cho dá»…, nhưng không ngá» cáºu bé nà y lại có cái tên khó nghe như váºy.
"Ông cưá»i ta, ta không lý gì đến ông nữa!" Cáºu bé tức giáºn trừng mắt, vứt nhánh cá» Ä‘uôi chồn xuống đất, Ä‘i đến cạnh con trâu nước phóng ngưá»i lên lưng trâu, rồi không cần biết Dương Thu Trì kêu gá»i gì, nhất nhất không thèm để ý đến, cưỡi trâu men theo dòng suối nhá» mà bá» Ä‘i.
(*): Äây là má»™t từ chá»i tục, ý chỉ đồ chó thừa thãi, đồ cặn bã cá»§a chó - “phân chóâ€
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
baychimchit choe thang, chuyen nap thiep ky, co dai trinh tham, co dai trinh tham i, doc nap thiep ki 4vn, doc nap thiep ky, doc truyen nap thiep ky1, down nap thiep ky, ëèòåðàòóðà, ëîãè÷åñêèå, êîòòåäæ, êîðáèíà, ìàãàçèíû, ïàðàãðàô, ïåðâûé, ìàøèíû, íèêîëü, kim ki242 lauxanh, lauxanh.us nap thiep ky, llg.lauxanh.us, nao thiep ky i, nap kiem ky txt, nap kiep ky txt, nap thiêp ky 1, nap thiep download full, nap thiep ki, nap thiep ki 1, nap thiep ki 1 2 3 full, nap thiep ki 242, nap thiep ki 4eu, nap thiep ki chuong 250, nap thiep ki online, nap thiep ky, nap thiep ky 1, nap thiep ky 1 4vn, nap thiep ky 1 full, nap thiep ky 1.txt, nap thiep ky 3, nap thiep ky 307, nap thiep ky 4vn, nap thiep ky c413, nap thiep ky chuong 242, nap thiep ky chuong 243, nap thiep ky chuong 275, nap thiep ky chuong 285, nap thiep ky ful, nap thiep ky full, nap thiep ky full txt, nap thiep ky hoan thanh, nap thiep ky i full text, nap thiep ky iii txt, nap thiep ky moc dat, nap thiep ky moc dat 4vn, nap thiep ky txt, nạp thiêp ký, nạp thiêp ký 1 2, nạp thiếp ký, nạp thiếp ký 1, nạp thiếp ký 242, nạp thiếp ký online, nạp thiếp lý 1, nhap thiep ky, òåíäåð, ôèíñêàÿ, ôèòíåñ, phim nap thieu ky, tieu thiep thu 101, tong hop truyen txt, trinh tham txt, truyen nap thiep ki, truyen nap thiep ky, truyen nap thiep ky 1, truyen napthiepky, truyen txt trinh tham, ðàñïðîäàæà  |
| |