Hồng Tiên Nhi tay âm thầm đặt lên chuôi kiếm , nàng thân là đại tiểu thư của Thất Thập Nhị Liên Hoàn Trại , chưa từng thấy qua loại người nào vô lại như vậy , trong lòng nóng giận vô cùng,thân hình lay động như muốn xông tới .
Bàn tay như hoa như ngọc hướng thẳng vào Tô Tái Sơn ngọc chưởng định cho hắn một tát .
Tô Tái Sơn lại như không thấy gì , ngẩn ngơ nhìn vào ngọc thủ của Hồng Tiên Nhi trong lòng say sưa như đã uống ngàn chén rượu vậy .
Hắn đương nhiên không phải lo nghĩ nhiều , có một người cha là đại tông sư , lại có Phúc Long Hội làm chổ dựa , chỉ cần tùy tiện nói ra tên một nơi đều có thể làm rung động Vân triều, chẳng lẻ còn sợ gì đám sơn tặc quê mùa này hay sao ?
Chỉ cần Thất Thập Nhị Liên Hoàn Trại không muốn bị nhổ tận gốc , Tô Tái Sơn tuyệt đối không nguy hiểm gì tới tánh mạng .
“Tô công tử , thật không hổ là một trong Phúc Long Hội Tam Giang Côn , Trịnh mổ bội phục .” .Trịnh Diệc ngăn chặn khí nóng của Hồng Tiên Nhi lại , hướng tới Tô Tái Sơn chắp tay nói .
Tô Tái Sơn nhếch miệng cười khinh miệt , ngay cả một trong chín đại tông sư, cũng bị hắn một kẻ không có vũ kỹ đùa giởn trong lòng bàn tay .
“ Tam Đại Giang Côn lòng dạ thật độc ác .” .Hồng Tiên Nhi cắn răng nói .
“ Không phải như vậy .” Tô Tái Sơn đối với Hồng Tiên Nhi lại sắc mặt lại rất hòa hõan,” Trong Phúc Long Hội, hai nhân vật còn lại mới lòng dạ độc ác , mà ta Tô công tử lại là người thương hương tiếc ngọc .”
Nói xong , ma trảo Tô Tái Sơn nắm ngay lấy bàn tay ngọc của Hồng Tiên Nhi . Mặc dù Hồng Tiên Nhi hay cầm đao kiếm , nhưng da tay không hề bị thương tổn chút nào , mềm mại động lòng người , mát lạnh như nước , lại trắng xinh như lòng trắng trứng .
Hồng Tiên Nhi trong mắt tinh quang lóe lên , cả giận nói : “ Buông bàn tay chó của ngươi ra , bằng không ngươi sẻ giống như ba gã dâm đồ ngoài cửa thành .”
Lời này nói ra rất kiêu ngạo , Tô Tái Sơn chấn động ngượng ngùng buông ra, mà hai gả hộ vệ phía sau hắn đều rút bội đao hung hãn đứng lên .
Bất quá hai gả chỉ được bề ngoài cường mãnh mà thực lực chẳng có bao nhiêu , Trịnh Diệc kiếm cũng chẳng cần bạt , chỉ cần liếc mắt một cái cả hai đã như hai con rùa rụt cổ không dám ho he gì nửa .
Tô Tái Sơn tại Bắc Cương chính là tiểu hoàng đế , căn bản không ai dám động đến hắn , cho nên mang đến đây không phải cao thủ gì , bất quá chỉ là hai hộ vệ có nhị phẩm thực lực ,hai gả nay khi nào dám trước mặt Trịnh đại tông sư làm càn .
Tô Tái Sơn trong mắt hung quang chợt lóe lên , cười dâm nói :” Trong giới hiệp nghĩa của Vân Triều , thực lực mạnh nhất tất nhiên là đại tông sư Trịnh Diệc đây , nhưng xinh đẹp nhất lại là Hồng Tiên Nhi tiểu thư , nếu tiểu thư nguyện ý se duyên kết tóc cùng Tô Tái Sơn ta sau này thành người một nhà , vậy cái chuyện phân phối ngân lượng kia tất nhiên sẻ được thương lượng tốt đẹp , đừng nói hai thành mà có nhiều hơn một chút thì Tô Tái Sơn ta cũng cho qua . “
Sát khí trên người Trịnh Diệc đột nhiên lộ ra , trên mặt xuất hiện một luồng hắc khí âm trầm .
Tô Tái Sơn lấy làm kinh haĩ , họ Trịnh cũng là nhân vật mà cha con hắn kiêng kỵ , nếu gả này muốn phong vân nổi lên , mạn Bắc Cương này cũng ít kẻ dám đối địch .
Trịnh Diệc sao có thể không tức giận . Trong Vân triều, triều đình và giới lục lâm hiệp đạo đều có qua lại , có không ít các quan lớn cao cao tại thượng đều cầu viện tới giới hiệp đạo.
Mà trong giới lục lâm hiệp đạo , Hồng Vân Sơn cũng rất có danh tiếng , trong đó có tam tuyệt , đệ nhất tuyệt là trại chủ Hồng phu nhân mặc dù là hạng nữ lưu lại có thể thống lãnh quần hùng . Đệ nhị tuyệt là Kiếm Hào Trịnh Diệc , là người duy nhất trong Cửu kiếm xuất thân từ lục lâm , có thân phận là một đại tông sư hành sự hào hiệp trượng nghĩa là thần tượng của lớp hậu bối trong giang hồ. Đệ tam tuyệt chính là hạt minh chấu trong tay trại chủ là Hồng Tiên Nhi , bởi vì nàng từ nhỏ thích mặc y phục màu đỏ lại xinh đẹp như tiên tử , cho nên được mọi người gọi là Hồng Tiên Nhi .
Mấy năm nay , Hồng trại chủ ít xuất đầu lộ diện , Trịnh Diệc lại toàn tâm toàn lực dạy dổ Hồng Tiên Nhi , cho nên trong tam tuyệt Hồng Tiên Nhi lại có phần nổi tiếng nhất , sắc đẹp của nàng cùng tính cách quả cảm được giới lục lâm hiệp đạo truyền tụng , mặc dù mới mười bảy tuổi nhưng cơ hồ đã là nhân vật đứng đầu trong lớp cùng trang lứa .
Hồng Tiên Nhi là tình nhân trong mộng của lớp thnh niên trong giới lục lâm . Từng có người nói giởn , nếu Hồng Tiên Nhi mở lôi đài tỷ võ chiêu thân , thì đại khái lớp cao thủ trẻ của Vân triều sẻ chết sớm hết .
Chết vì tàn sát lẫn nhau .
Bởi vậy có thể thấy được Hồng Tiên Nhi trong giới lục lâm hiệp đạo được sủng ái đến như thế nào .
Gả Tô Tái Sơn này mới há mồm ra là đòi cưới Hồng Tiên Nhi , như vậy khác gì vũ nhục cả giới lục lâm , Trịnh Diệc thế nào lại không phát hỏa .
Nhưng tức thì có tức , Trịnh Diệc kiếm vẫn không rút ra , bởi vì hậu thuẩn cho Tô Tái Sơn có lực lượng thật đáng sợ. Chỉ một người đại tông sư Tô Khởi đủ để địa vị Tô gia tại Vân triều là bất khả xâm phạm.
Càng huống chi còn có chủ tử của Phúc Long Hội , Trịnh Diệc tuyệt không có khả năng đắc tội . Trịnh Diệc có thể cùng Tô Khởi quyết một trận tử chiến nhưng vạn lần không thể xâm phạm đến ích lợi của Phúc Long Hội , nếu không bị hại chính là Hồng Vân sơn , cả giới lục lâm hiệp đạo đều có thể bị thanh tẩy .
Ánh mắt của Trịnh Diệc âm lãnh làm cho tửu lầu nổi lên một trận sát khí rợn người , hai gả hộ vệ sợ hãi răng đập vào nhau run cầm cập, ngược lại Tô Tái Sơn tuy không có vũ kỹ nhưng thái độ vẫn thản nhiên bình tỉnh .
" hàm kiều hàm tiếu, túc thúy tàn hồng yểu điệu. tấn như thiền. hàn ngọc trâm thu thủy, khinh sa quyển bích yên......"
Dịch nghĩa ( nếu có anh em nào thấy có chổ nào sai xin pm )
"Miệng xinh xinh nở nụ cười hàm tiếu ,lưu lại một chút nét hồng yểu điệu , tóc mai như cánh ve sầu , trâm cài bằng hàn ngọc lóng lánh nuớc mùa thu, khăn lụa cuộn như khói màu xanh ngọc bích...."
Ngay lúc mọi người còn đang đấu khẩu , Lăng Ngọc ở trên lầu hai lớn tiếng ngâm lên một tràng thi từ . Cử động này làm mọi ánh mắt trong tửu lầu đều nhìn vào hắn .
Trình Diệc nhân cơ hội này liền xuống đài , sát khí nhanh chóng dập tắt không còn một chút .
Hồng Tiên Nhi nghe thanh âm của Lăng Ngọc ngẩng đầu lên nhìn thấy bất quá chỉ là một anh chàng thư sinh yếu nhược , nhưng những lời trên quả thật không phải hạng tầm thường mà nói ra được ,
Hồng Tiên Nhi cũng không nén được thần sắc tò mò .
Càng huống chi Lăng Ngọc tuấn tú bất phàm trông như một pho tượng ngọc , cùng bộ dáng như tiên nữ của Hồng Tiên Nhi quả thật rất vừa vặn xứng đôi .
Bất quá người đẹp cũng không vui vẻ được bao lâu , Lăng Ngọc uống cạn một chén rượu lại tiếp tục ngâm :
" tuyết hung loan kính lý, kỳ thụ phượng lâu tiền. ký ngữ thanh nga bạn, tảo cầu tiên."
Dịch nghĩa ( vì trình độ còn nông cạn , có anh em nào chỉ giáo xin pm)
“ Chim phượng soi gương lộ ra gò bồng đảo trắng như tuyết ,đứng dưới cây cổ thụ kỳ lạ trước tòa lầu phượng ,nghe lời phó thác ngon ngọt của người bạn , đang cầu tiên tử ban cho trái táo tiên .”
Hông Tiên Nhi vẻ mặt tức giận , má đỏ ửng lên .
Lăng Ngọc nửa câu trên tuy có chút khinh bạc , nhưng khen nàng xinh đẹp thì còn có thể dung tha , nhưng nửa câu dưới thì đúng là càn rở quá đáng . Tuyết hung “ bộ ngực trắng như tuyết “ hai chữ rõ ràng là nói về Hồng Tiên Nhi .
Cặp tuyết lê của Hồng Tiên Nhi quả thật so với nữ tử đồng tuổi thì đầy đặn hơn nhiều , nhưng việc này chỉ có thể để ở trong lòng , ai lại đi nói oang oang ra như thế …
Trong một quảng thời gian ngắn ánh mắt tò mò của giai nhân đã hóa thành ngọn lửa phẩn nộ , nhìn Lăng Ngọc không khác gì một tên đại sắc lang đáng ghét . Tự nhiên thân hình Lăng Ngọc cũng có chút nhột nhạt , nhưng những câu vừa rồi nói ra để nàng hiểu lầm thì cũng thật sự oan uổng cho hắn .
Nguyên lai Lăng Ngọc phát giác , Tô Tái Sơn vẫn lén lút nhìn vào bộ ngực của Hồng Tiên Nhi , lúc này mới xuất ngôn trêu chọc hắn . Bởi vì Lăng Ngọc đã sớm xem Hồng Tiên Nhi như một bảo vật tuyệt mỹ , chỉ có mình mới có quyền được chiêm ngưỡng , không thể để cho kẻ khác làm nhiễm chút bụi trần, cho dù là liếc mắt cũng không được .