Chương 8 cựu tình trọng tụ
Dịch : HNTD
Biên Tập : khuyết DAnh
Hiệu Đính: N/A
ĐẢ tự: Quyền Vương
ĐẢ tự nguồn : 4vn
Vương Ngọc Phân cùng với vợ chồng Hoa Sơ Khai quay về phong nhân viện, sau khi Đỗ Thanh Phong và Hoàng Dương phân khai liền đi tìm Độc Cô Tuyết. Đi cùng trừ Hoàng Đại Hải và huynh đệ Triệu thị, còn có Minh Nguyệt Phong Mộng Hương và Bảo Nguyệt. Tuy nhiên đáng kể nhất là Mộng Tình sư phụ của hai nàng.
Mộng Tình xuất hiện tại Đại Địa Minh, không những làm Đại Địa Minh kinh động, mà gần như làm cả võ lâm đô kinh động. Đại danh của võ lâm đệ nhất mĩ nữ trong quá khứ xưng là nguyệt nữ, gần 20 năm không đi lại trên giang hồ, nay xuất hiện tại Đại Địa Minh, làm nhiều người ngạc nhiên và suy đoán, cũng làm cho Đại Minh thanh quang tăng không nhỏ.
Trở về phong nhân viện, chúng nữ có phần nhận ra Mộng Tình, liền chạy tới hỏi han.
Xuân Yến nhìn Mộng Tình, không kìm được thần tình xúc động, chạy tới trước mặt Mộng Tình, nhìn vào cô rất lâu, thì thầm nói" Tiểu, tiểu - nãi cũng nhận ra ta? Ta là Tiểu yến tử đây !"
Chúng nhân kì quái nhìn vào họ, kín đáo nói: Họ biết nhau ư?
Khuôn mặt đẹp như vẽ của Mộng Tình cũng đang kích động, hai mắt đẫm lệ, nói: "Năm đó cô thật khổ, ta cứ tưởng cả đời này không thể gặp cô được nữa! Ai, nháy mắt, 20 năm đã trôi qua, nó vẫn tốt chứ?"
Xuân yến gật đầu, cúi đầu nói. "Muội đã không quản tốt được nó theo những lời dặn của tỷ, nhưng nó vẫn tốt, thật ra, chúng ta rất hãnh diện về nó."
Mộng Hương và Bão Nguyệt lưỡng nữ bốn ánh mắt, nhìn Mộng Tình, rồi lại nhìn qua Xuân Yến, không dám tin rằng giữa sư phụ bọn họ và người phụ nữ trung niên mĩ lệ này lại có mối quan hệ, nữ nhân đáo để này là ai mà lại được gọi là Tiểu Yến Tử nhỉ? Bọn họ sao trước đây lại chưa từng nghe sư phụ nhắc đến con người này một lần nào?
Hoa Sơ Khai cười nói: "Bà đừng khiến những người khác phải hồ đồ chứ, có chuyện gì, sau này 2 người hãy nói riêng với nhau, đừng ở đây nói chuyện, e rằng sẽ làm hỏng mất phong cảnh! Mộng Tình, ta dám khẳng định rằng nó vẫn rất tốt, bà đừng nghe những lời Xuân Yến nói, chẳng lẽ bà không cảm thấy căng thẳng hay sao?"
Mộng Tình lau nước mắt cùng các người ngồi xuống, mọi người lần lượt giới thiệu.
Mộng tình đặc biệt cẩn thận nhìn kỷ Dã Mân Côi, Vưu Túy, Thi Nhu Vân, Đỗ Quyên, Tiểu Nguyệt ngũ nữ,sau đó mĩm cười và gật đầu chầm chậm rồi hướng về phía Tiểu Nguyệt nói: “ Nguyệt hãy lại đây cho dì ôm một cái.”
Tiểu Nguyệt tại Trường Xuân Đường có quen biết Mộng Tình,lúc này nàng nghe như thế liền tiến tới trước mặt bà.
Mộng tình ôm lấy nàng nói nhỏ nhẹ: “đại ca người đâu?”
Tiểu Nguyệt đáp:”huynh ấy đi Đại Địa Minh chưa về.A di làm thế nào người biết mẩu thân?”
Mộng Tình cười nói: “chuyện này ta sẽ nói cho biết sao,được không?”
Tiểu nguyệt lém lỉnh,khéo léo nói: “ừ”
Mộng Tình thả nàng ra,Tiểu Nguyệt trở về chổ của mình.Mộng Tình hướng về Hoa Sơ Khai nói: “ Sơ Khai không phải ngươi nói tiểu Lôi cũng có đến? sao ta không thấy nàng ta?”
Vương Ngọc phân nói:”nàng hành động bất tiện,hiện giờ nàng đang nằm ở trên giường.”
Mộng Tình cả kinh hỏi : “ nàng ta bị thương?”
Vương Ngọc Phân nói:”việc này không biết nói như thế nào?thị bị thương,mà cũng không phải bình thường,-ah,ở chổ này nói ra thì không được lắm,đại nương tự mình đi xem sẽ hiểu”
kỳ thật có nhiều người hiểu được,chỉ là thương thế này nói ra không tốt lắm,giống như một người đánh rấm,biết là không có y’ tứ nhưng rất ngại nhận mình phóng độc khí,nguyên ly’ giống nhau như vậy.
Xuân Yến đứng dậy nói:”ta đưa đại nương đến xem,thế nào?”
Mộng Tình lập tức vui mừng đứng lên nói: “Yến tử,tốt lắm,chúng ta đến xem,có lẽ ta có thể trị thương.”
Vương Ngọc Phân than: "Thương thế của cô ta đã không còn đáng ngại nữa, đã ổn rồi, huống hồ chính bản thân cô ta cũng là một đại phu. Chỉ có điều, ai, vấn đề của cô ta quả thực là khó xử lý - tiểu tử đó, nữ nhân nào cũng dám làm, đúng là loạn!"
Hoa Sơ Khai cùng Âu Dương Chân cùng biểu lộ một ánh mắt, sắc mặt hai vợ chồng bỗng đỏ dựng lên.
Mộng Tình cùng Xuân Yến rời khỏi đại sảnh, Xuân Yến nói: "Tiểu thư, cuối cùng cũng được gặp người, Xuân Yến rất nhớ người!"
Bà ta nhìn qua thấy Mộng Tình ngực đang run lên thổn thức, Mộng Tình ôm lấy bà ta rồi chầm chậm đi tiếp.
Xuân Yến cũng nói:" Tiểu thư, muội đã để nó đi lại trong giang hồ, tỷ k0 nổi nóng với muội chứ?"
Mộng Tình vuốt mái tóc cô ta, nói:" Mấy năm nay, thật cực khổ cho muội phải k0 Yến Tử?"
Xuân Yến nói: "Tiểu thư, em sống rất tốt, chỉ có tiểu tỳ mới hiểu được quyết định của tiểu thư nhưng kết quả cuối cùng lại không được như ý. Tiểu thư, người không trách em chứ?"
Mộng Tình than: "Có lẽ đây là số mệnh, nó nguyên lai đã thuộc về giang hồ, cho dù a cả ngàn lần không muốn, thì nó vẫn khiến cho giang hồ phải thất bát náo loạn. Trước đây dặt tên cho nó là Hi Bình, là hi vọng nó vĩnh viễn bình an và bình tĩnh an phận sống đến hết đời, đến hiện tại mới biết đặt cái tên đó thực là một sai. Có lẽ hiện tại, nó vẫn bình an, nhưng ta làm sao có thể bình tĩnh được chứ, bất quá là chỉ trong vòng có nửa năm ngắn ngủi, nó đã khiến giang hồ nháo nhào cả lên. Ai, nếu để người trong giang hồ biết được nó thực sự là con của ai, thì có lẽ nó sẽ không được may mắn như vậy nữa."
Xuân Yến nói:" Tiểu thư, mấy năm, người có tin tức gì về Lâm công tử không?"
Mộng Tình trả lời:" Từ sau trận chiến đó, ta k0 còn biết một tin tức nào của Lâm công tử, và cũng k0 biết rằng hắn còn sống hay đã chết, và ta thật sự hận hắn vì đã không ngó ngàng gì đến hai mẹ con ta, nhưng nếu khi gặp hắn thì ta cũng không biết phải làm sao. Hiện tại ta cũng không còn trẻ nữa, đại cuộc võ lâm đối với ta đã không còn quan trọng nữa, ôi!"
Xuân Yến than: "Kỳ thực em luôn tin rằng Lâm Công tử là người đã dám làm thì dám chịu. Chàng đã từng nói là không giết chưởng môn nhân của Võ lâm tứ đại thế gia. Nếu như quả thực là chàng giết, thì với tính cách của chàng, sẽ tuyệt đối không phủ nhận đâu."
Mộng Tình nói lại:" Có lẽ mọi người đã sai lầm?"
Xuân Yến lại hỏi:" Dường như Lạc Câu tỷ không tin tưởng Lâm công tử trong quá khứ?"
" Yến tử, chúng ta không nói về vấn đề này nữa", Mộng Tình từ chối tiếp tục về vấn đề này, bà đổi sang chủ một đề khác:" Thằng Hi Bình trong giống ai?"
Xuân Yến trả lời:" Về thân thể hình dáng thì Hi Bình trông giống Lâm công tử nhiều, nhưng về khuôn mặt thì nó giống tiểu thư hơn! Chỉ có điều là cặp mắt của nó với Lâm công tử gần như giống nhau, nhưng mà có điểm rất kỳ quái là, thường mọi khi thì nó trông rất giống tiểu thư, chỉ trong khi giao đâu thì nó trở nên như rất giống Lâm công tử. Nói về tính tình thì, nó bị ảnh hưởng của lão đầu tử của muội, không có một tí quan hệ gì với của hai người. Phản chánh tha thị na chủng nhượng nhân đầu thống đích hỗn tiểu tử."
Mộng Tình nói: “Ta sợ rằng nó cũng sẽ giống như phụ thân hắn trước đây, vì thế mới không cho phép nó bước chân vào giới võ lâm, có vẻ như nó cũng được di truyền từ phụ thân nó sự lãnh khốc và tàn nhẫn, ta thực sự lo rằng nó có thể trở thành một huyết ma khác sau cha nó. Kỳ thật từ tổ phụ cho đến phụ thân của nó, đều vấy máu của giới võ lâm, nó có thể là ngoại lệ chăng?”
Xuân Yến nói: “Hi Bình mặc dù thích đánh nhau, nhưng nó chẳng bao giờ giết người, em nhìn nó lớn lên, nên em hiểu nó. Tiểu thư, mặc dù nó rất xấu (phôi – trong ý “phôi đản”), nhưng nó không thích giết người. Có lẽ điều này là do trong người nó còn có một nửa dòng máu của tiểu thư. Bình nhi rất thiện lương, thật vậy, Yến tử không nói dối tiểu thư chứ nếu tiểu thư mà nhìn thấy nó, nhất định sẽ rất vui. Tất nhiên, bởi nó vẫn còn là cốt nhục của tiểu thư nữa mà.
Mộng Tình buồn buồn đáp: "Đúng thế, nó vốn là do ta sinh ra, trước đây khi ta đành phải cầm lòng bỏ nó lại, thực sự bao năm qua đều tưởng nhớ đến nó. Nếu quả thực mọi thứ đều có thể quay trở lại, ta nguyện dù có phải chịu muôn ngàn sự trừng phạt, cũng không để nó rời khỏi ta."
Xuân Yến nói:" Tiểu thư, có nên nói với nó sự thật không?"
Mộng Tình trả lời:" Để sau hẳn tính, ta sợ nó k0 có đủ can đảm để đối mặt, hơn nữa, ta cũng như nó có nỗi khổ tâm khi đối mặt với nó, trước sau gì thì ta cũng nợ nó quá nhiều, không biết nó có tha thứ cho người mẹ nhẫn tâm này hay k0? Vừa nói, hai dòng lệ từ từ chảy xuống khuôn mặt đẹp của bà.
Xuân Yến thanh minh:" Tiểu thư, nhất định nó sẽ hiểu nỗi khổ tâm của tiểu thư"
Mộng Tình gượng cười nói:" Yến tử, nó có bao nhiêu vợ vậy?"
Xuân Yến suy nghĩ một lát, nói:" Muội cũng k0 biết rõ, chắc đã nhiều lắm thì phải?"
Mộng Tình lại nói:" Ta cũng muốn nhận Mộng Hương và Bảo Nguyện hai đứa chúng nó là con dâu, bây giờ chỉ còn chờ định tình ý của hai đứa nó thôi"
Xuân Yến nói thêm:" Tiểu thư, Tiểu Nguyệt cũng là nữ nhân của nó!"
"Thật không?" Mộng Tình ngạc nhiên nói lớn, " Chúng không phải là huynh muội sao? Sao lại xảy ra cố sự như thế này? "
Xuân Yến đã nghe nói về sự tình éo le của Tiểu Nguyệt và Hi Bình, bèn nói : “Hi Bình và Tiểu Nguyệt vốn hai huynh muội nhưng bị phân ly từ thưở nhỏ, cho nên khi gặp nhau chúng lại chẳng thể nhận ra nhìn ra, mà thật sự đã ăn ở chung. Đến khi hiểu chuyện thì Nguyệt Nhi đã có cảm tình sâu đậm với Hi Bình, bọn ta cũng đành mắt nhắm mắt mở thôi”
Mộng Tình nói : “Những người khác có biết không ?”
Xuân Yến nói : “ Chuyện của chúng, chỉ có hai vợ chồng ta biết mà thôi. Vả lại, ta nghĩ thê tử của Hi Bình chắc cũng biết rõ. Bất quá bọn chúng không nói, cứ để mặc cho huynh muội chúng duy trì mối quan hệ đặc biệt này, cũng không biết bọn chúng đang nghĩ thế nào”
MỘng Tình thở dài : “May thật”
Hai nàng vừa đi vừa bàn luận, vừa hết chuyện thì đã đến trước cửa phòng của Hoa Lôi.
Vừa gõ cửa phòng, bên trong vọng ra một giọng nói : “Ai đấy ?”
Xuân Yến nói : “Lôi Lôi, là ta”
Hoa Lôi im lặng một lúc, rồi nói : “Mời vào, cửa không khóa”
Hai nàng đẩy cửa bước vào, Hoa Lôi vừa thấy Mộng Tình, hai mắt đờ ra như một lão đà, ngạc nhiên nói “Mộng Tình tỷ tỷ ?”
Mộng Tình vừa nói vừa mỉm cưởi:" Muội tự thật xảo hợp, tiểu tinh linh của ta sao rồi?"
Hoa Lôi đỏ mặt nói : “ Muội vẫn khỏe, tỷ đến khi nào ?
Mộng Tình và Xuân Yên ngồi xuống giường bên cạnh Hoa Lôi, Mộng Tình trả lời:" Vừa được một lúc, đến xem muội có những gì đặc biệt không. Nhưng mà như thế nào ấy, nghĩ cũng không tưởng muội lại không sẵn sàng xuất giá ? Mà muội lại không còn là tiểu tinh linh năm nữa rồi!"
Hoa Lôi mặt càng đỏ hơn, giận dỗi nói : “tỷ tỷ, tỷ đừng chọc ghẹo người ta”
Mộng Tình nói : “Ta nghe tin có cái tên tiểu tử hư hỏng đó luôn quấy rầy khiến muội phải tức giận”
Hoa Lôi nhất thời không kịp phản ứng, hỏi :“ Tên tiểu tử nào ?”
Mộng Tình vừa mỉm cười vừa nói:" Muội đã có lần nói rằng, những cái mê người của nó đánh đổ k0 biết bao nhiêu phụ nữ, muội k0 nhớ sao?"
Hoa Lôi nói gấp : “Cái tên hỗn đản đó, khụ (ho) ! Nàng đột nhiên đổi giọng : “ Tỷ tỷ, tỷ nói Hi Bình à, hắn không dám quấy rầy muội đâu, muội là trưởng bối của hắn mà !
“Thật sao ?” Xuân Yến cười : “Ta nghe nói hắn đã giúp muội tắm, phải hay không, lôi lôi ?
Hoa Lôi sợ hãi nói : “ Làm sao tỷ biết ? Ô, không phải, không có chuyện ấy, nhất định là người khác đặt điều
Xuân Yến nói : “ Muội không cần giấu diếm, ta đã biết Hi Bình ở đây với muội cả đêm qua, hôm nay muội lại không thể ra khỏi giường, sau này muội phải cùng Hi Bình gọi bọn ta là nhạc nương (mẹ), được hay không ?
Hoa Lôi nhẹ giọng : “Không được, chuyện này vô cùng hổ thẹn, Lôi Lôi không gọi đâu, chỉ gọi là tỷ tỷ thôi.
Nàng cuối cùng cũng thừa nhận giữa nàng và Hi Bình có quan hệ,cách duy nhất. Có nghĩa là cả giang hồ điều biết, không thừa nhận cũng không được.
Xuân Yến vừa mỉm cười vừa nói:" Lại cảm thấy xấu hổ về những việc muội đã làm sao, cũng như lo sợ điểm này à
Hoa Lôi mặt hồng tai đỏ cãi lại : “ Nhưng, nhưng, cái tên tàn nhẫn, khốn khiếp ấy, hắn có trở về không ? Muội không tha thứ cho hắn, hôm qua hắn cưỡng ép muội, món nợ này không thanh toán không được, hừm !
Mộng Tình nói:" Có thật là nó đã cưỡng ép muội k0? Ồ, trước đó muội đã từng bồng nó, và hôn liên tục vào cái miệng bé xíu của nó, ta cũng từng nói với muội là, có vẻ muội rất thích nó, chờ nó lớn lên, rồi lấy nó thật là tốt. Mà cũng k0 tưởng rằng, khi nó lớn lên, lại đến với muội một cách bất ngờ ( chổ này huynh nào dịch lại), trong như là muội không lấy nó thì không được tốt. Ta nghĩ, muội đã nhận thấy nó có cái gì đó giống giống với đứa bé mà muội thường hôn nó, ha ha!"
Xuân Yến cũng cười theo.
Hoa Lôi e thẹn : “Tỷ tỷ, tỷ đừng nói cho hắn biết muội từng hôn hắn nhé, nếu không thì hắn sẽ lại đắc ý
MỘng Tình nói : “Được, bất quá muội phải gọi bọn ta là “mẹ” trước, bọn ta nghe xong cảm thấy vui vẻ, tất sẽ không nói, sao nào ?
hoa Lôi thẹn thùng, bọn họ bất quá chỉ cách nhau vài năm tuổi, một tiếng “mẹ”, làm sao nàng có thể lên tiếng ? Nhưng tiểu tướng công của nàng là con trai bọn họ, điều này chẳng phải khiến nàng thêm bối rối ?
Hoa Lôi đột nhiên phóng đến cái chăn , Xuân Yến tức thì không bỏ qua cho nàng, nhấc cái chăn lên, nói: “Cái chăn này chưa được thay, muội muốn úp mặt vào đó, chẳng lẽ là muốn hoài niệm tư vị đêm qua à?”
Hoa Lôi giận dữ nói: "Bà vốn là thối nát như vậy, không ngạc nhiên tại sao lại dạy dỗ ra một tên phôi đản như thế."
Xuân Yến nói: “Lôi Lôi, muội nói đúng, là ta dạy hắn lừa bịp muội! Nếu hắn không làm vậy, muội cũng không cần đến cùng ta tranh giành lão quỷ chết tiệt đó? Nói thật lòng, sư huynh của muội không thể có đại bản lĩnh khiến muội nằm trên giường suốt mấy ngày liền, hắn ta hiện tại ngay cả ta cũng ứng phó không lại, làm sao có thể khiến cho muội theo ta chịu khổ, bởi vậy ta gọi nhi tử xuất thủ hỗ trợ phụ thân của hắn, khiến cho hắn vô luận thế nào cũng cùng muội đùa bỡn trên giường, hắn quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của ta.”
Hoa Lôi nghe vậy liền tối tăm mặt mũi, nói:" Hắn đã lấy đi sự trinh trắng của muội, về sau này muội phải làm thế nào?"
Hai người chợt hiểu ra ý nghĩ của Hoa Lội. Xuân Yến mỉm cười nói:" Trông như là muội bị mất mát gì đó,và ta gạt muội àh! Muội không nghĩ rằng, cái lần đầu mà nó vào phòng lúc muội đang tắm , ngay cả ta cũng không biết nó lại tới Trường Xuân Đường,. Cá nhân nó nói riêng cũng thích một người phụ nữ xinh đẹp như muội, và nói chung nó cũng thực hiện yêu cầu của ta, phải không?" Hoa Lôi mỉm cười sáng lạng, nói :" Tỷ tỷ đã biết hắn là tên háo sắc. Muội đã từng nói hắn cũng đã từng cưỡng ép nhiều người khác, khi đó tỷ tỷ lại tin "
Xuân Yến nói: “Tin, làm sao không tin? Bất quá, hình ảnh đẹp đẽ của hắn không hề cường bức muội khờ khạo quấn lấy hắn sao?”
" Là ai đã nói cho hai tỷ tỷ biết? Đại ca muội? - Thật sự xấu hổ qua!" Hoa Lôi chợt bật khóc thành tiếng, pha lẫn trong đó là tiếng cười của Mộng Tình và Xuân Yến, mặc dù k0 cố ý tạo ra âm thanh đó.
|