Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Kiến thức > Thế Giá»›i Muôn Mầu > Sách - Tài liệu > Thể Loại Khác > Võ Thuật
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 04-04-2008, 06:17 AM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Khí Công Äại Toàn (tg Bác Sỹ Trần Äại Sỹ)

Vài nét Ä‘an thanh vá»
Thiá»n-công, Khí-công

Giáo-sư Pape Vareilla,
Trưởng khoa Việt-há»c
Kiêm Viện trưởng viện Pháp-á
Chuyển-ngữ: Tăng Hồng-Minh
Tiến-sĩ văn-chương

Khí công vừa là má»™t bá»™ môn y-há»c, vừa là má»™t bá»™ môn võ-há»c mà nguồn gốc phát xuất từ các nước Ã-châu như Việt-Nam, Trung-quốc, Ấn-độ, và Tây-tạng. Nguyên thá»§y, khí-công rất đơn sÆ¡, nhưng càng vá» sau, khoa này càng trở lên tinh diệu vì các khí-công gia đã triết há»c hóa, khoa há»c hóa và y há»c hóa.

Khí-công Trung-quốc phát xuất từ các Äạo-gia, tương truyá»n tổ-sư là Lão-tá»­. Không rõ Lão-tá»­ sinh và mất năm nào. Chỉ biết ông sống đồng thá»i vá»›i Khổng-tá»­ (551-479 trước Tây-lịch). Nhưng không có chứng cá»› rõ ràng rằng Lão-tá»­ là ngưá»i sáng tạo ra khoa khí-công Äạo-gia. Ta chỉ có thể kết luận rằng khí-công đã có ít nhất vào thá»i Lão-tá»­. Vá» thư tịch chính thức, mãi sau này, má»›i thấy chép đôi giòng trong Ná»™i-kinh. Khí-công thá»±c sá»± có căn bản vững chắc vào thá»i NgÅ©-đại (1). Từ sau thá»i Lục-triá»u thì khoa khí-công Trung-quốc lại ảnh hưởng cá»§a khoa thiá»n, do sá»± du nhập cá»§a Phật-giáo. Thiá»n truyá»n vào Trung-quốc từ trước, sá»­ không ghi rõ. Ngày nay ta chỉ có thể quyết rằng từ ngài Bồ-đỠÄạt-ma.

Khoa khí-công cá»§a Việt-Nam thì bắt đầu có từ khoảng hai thế ká»· trước Tây-lịch, mà ông tổ sáng lập ra là SÆ¡n Tinh và Lý Thân. SÆ¡n Tinh, Lý Thân Ä‘á»u là nhân vật huyá»n sá»­ lẫn tín ngưỡng. Theo sá»­ thì SÆ¡n Tinh là phò mã cá»§a vua Hùng thứ mưá»i tám. Còn Lý Thân thì là tướng cá»§a vua An-Dương. Khi vua An-Dương đánh Ä‘uổi vua Hùng, vua Hùng bại; phò mã SÆ¡n-Tinh Ä‘em vợ là công chúa Mỵ-Nương chạy lên vùng núi Ba-vì. Lý Thân Ä‘uổi theo, hai ngưá»i đánh nhau đến hai ngày trên bá» sông Hắc-long-giang. Cuối cùng Lý Thân, SÆ¡n Tinh rút quân, bãi chiến. Sau này dân chúng thá» SÆ¡n Tinh, tôn làm thánh Tản. Còn Lý Thân sau làm tướng cho Tần Thá»§y-Hoàng Trung-quốc, đánh Hung-nô. Ngài cÅ©ng được thá» cúng và tôn là thánh Chèm.

Khoa khí công Việt truyá»n đến thế đầu thế ká»· thứ nhất, thì lại ảnh hưởng cá»§a khoa Thiá»n, do ngài Tôn-giả Nan-Äà (2) truyá»n vào, rồi tá»›i thế ká»· thứ sáu ngài Tỳ-ni Äa-lưu-chi (3) lại truyá»n má»™t lần nữa. Từ đấy khoa khí công Việt coi như má»™t thứ thiá»n khí-công.

Còn khí-công cổ nhất ở Ấn-độ là môn Yoga, nhưng không thấy thư tịch chép ai là ngưá»i tìm ra, và tìm ra từ bao giá». Chỉ biết Yoga có trước khi Phật Thích-ca Mâu-ni sinh ra (563-479 trước Tây-lịch). Có lẽ Phật Thích-ca cÅ©ng ảnh hưởng má»™t phần cá»§a khoa Yoga, nhưng không có gì làm bằng chứng.

Khoa khí công nổi danh nhất là môn thiá»n, phát xuất từ Phật-giáo, lịch sá»­ ghi chép rõ ràng, ngưá»i tìm ra là đức Thích-Ca Mâu-ni. Thiá»n-sá»­ chép rằng khi ngài ngồi dưới gốc cây Bồ-đỠđể tìm lẽ giải thoát, thì có không biết bao nhiêu ma-vương, quá»· dữ mà ngài mắc nghiệp vá»›i chúng từ muôn vàn kiếp trước. Chúng hiện lên đòi nợ. Ngài đã dùng thiá»n để chiến thắng, cuối cùng Ä‘i đến giác ngá»™, đắc pháp. Tất cả tinh yếu vá» thiá»n, Ä‘á»u chép trong các bá»™ kinh Lăng-già, Kim-cương, Tượng-đầu tinh-xá. Cả ba bá»™ kinh tuy có lối hành văn khác nhau, nhưng yếu chỉ lại giống nhau. Yếu chỉ đó thu tóm trong bài kinh chưa qúa má»™t trang giấy mang tên Bát-nhã ba-la-mật Ä‘a tâm kinh. Ngài truyá»n cho ông Ma-ha Ca-diếp. Từ ông Ma-ha Ca-diếp do thầy truyá»n trò, đến Ä‘á»i thứ chín là ngài Tăng-giả Nan-đà thì truyá»n vào đất Việt vào thá»i LÄ©nh-Nam. Thiá»n cá»§a ngài đã hợp vá»›i khí-công cá»§a tá»™c Việt, thành má»™t loại Thiá»n-Việt, hay nói khác Ä‘i là khí-công Việt.

CÅ©ng tại Ấn-độ, truyá»n đến Ä‘á»i thứ hai mươi tám là ngài Bồ-đỠÄạt-ma (4). Ngài Bồ-đỠÄạt-ma dùng thuyá»n đến đất Việt rồi sang Trung-quốc. Thiá»n đã ảnh hưởng sâu sa vào khí công Trung-quốc, đến độ hiện nay không còn má»™t gia, má»™t phái nào còn giữ được khí công nguyên thá»§y.

Vì Trung-quốc và Việt-Nam là hai quốc gia anh em, văn hóa, tôn giáo tương đồng, nên khí-công Việt truyá»n sang Hoa; khí công Hoa truyá»n sang Việt, riết rồi đến đầu thế ká»· thứ mưá»i lăm thì khó mà biện biệt khí-công Việt-Hoa được nữa.

Các bác sÄ© thuá»™c hệ thống ARMA, và viện Pháp-á Paris bắt đầu giảng dạy khoa khí-công vào năm 1977 và ngưá»i giảng dạy đầu tiên là bác-sÄ© Trần-đại-Sỹ. Tại Úc, võ-sư Trần Huy-Quyá»n bắt đầu dạy cho đệ tá»­ cá»§a ông từ năm 1985, và giá»›i hạn trong các võ sinh. Còn trưá»ng ARMA, và viện Pháp-á lại chỉ dạy cho các bác sÄ© đã tốt nghiệp đại há»c y khoa, rồi những vị này tùy theo tình trạng bệnh nhân, mà dạy cho há», để há» luyện tập. Hóa cho nên khí-công không truyá»n rá»™ng.

Cho đến năm 1988, khoa khí-công được truyá»n rá»™ng, nhưng truyá»n há»—n độn, truyá»n không có má»™t căn bản nào. Thậm chí những ngưá»i dạy chỉ má»›i há»c má»™t vài bài, rồi cho đó là toàn bá»™ khí công. May mắn thay, từ năm 1994, má»™t trong những đệ tá»­ đắc ý nhất cá»§a giáo sư Trần Äại-Sỹ là Bác-sỹ Trần Huỳnh-Huệ, ngưá»i có tâm đạo, đã chịu Ä‘em khoa khí-công giảng dạy cho quần chúng. Song rất tiếc, bà vừa là má»™t bác sÄ©, vừa là má»™t chuyên gia nghiên cứu cá»§a trưá»ng ARMA, nên thá»i giá» rất giá»›i hạn. Tuy vậy, sá»± dấn thân cá»§a bà cÅ©ng làm cho những ông bà thầy khí công thiếu căn bản không dám múa bậy nữa.

Vì vậy viện Pháp-á quyết định cho xuất bản bộ Khí công đại toàn này, để làm tại liệu căn bản cho việc giảng dạy.

Chúng tôi cÅ©ng chân thành cảm tạ bác-sÄ© chá»§-tịch cùng các vị giáo sư ARMA, các vị giáo sư viện Pháp-á, nhất là bác-sÄ© Trần-đại-Sỹ, võ-sư Trần-huy-Quyá»n, đã đồng ý cho chúng tôi xuất bản tất cả những bài giảng dạy thành bá»™ sách này.

Paris ngày 10 tháng 12 năm 1998
Giáo-sư Pape Vareilla
Viện trưởng viện Pháp-á


Chú giải.

(1) NGŨ ÄẠI, gồm năm triá»u đại ngắn bên Trung-quốc đó là :

Äông Tấn (317-420),
Tống (420-479),
Tá» (479-502),
Lương (502-557),
Trần (557-589).

Vì trong sá»­ Trung-quốc đã có các triá»u Tấn, Tống, Tá», Lương, Trần nên má»›i gá»i năm triá»u này là NgÅ©-đại để phân biệt.

(2) TÄ‚NG GIẢ NAN ÄÀ (Samvananda), không rõ sinh, mất năm nào. Chỉ biết rằng ngài thuá»™c giòng thiá»n, đến LÄ©nh-Nam đúng vào lúc vua Trưng khởi nghÄ©a. Tương truyá»n các vị tướng cá»§a vua Trưng như Nghiêm-tá»­-Lăng, Hoàng Thiá»u-Hoa, Trần-thị Phương-Chi, Lê Chân, Trần Năng, được ngài truyá»n thiá»n công. Nhưng trong thiá»n sá»­ Việt-Nam lại không chép gì vá» hành trạng cá»§a ngài. Xin xem Äá»™ng-đình hồ ngoại sá»­ và Cẩm-khê di hận cá»§a Trần Äại-Sỹ do Nam-á Paris xuất bản.

(3) TỲ-NI ÄA-LƯU-CHI (Vinitaruci), gốc ngưá»i Bà-la-môn Ấn-độ. Năm 574 đến Trung-quốc truyá»n bá Phật-giáo. Năm 580 sang Việt-Nam, trụ trì ở chùa Pháp-vân. Ngài là tổ cá»§a giòng thiá»n Nam-phương. Xin xem Anh-hùng Tiêu-sÆ¡n cá»§a Trần-đại-Sỹ do viện Pháp-á xuất bản,

(4) Bá»’-ÄỀ ÄẠT-MA (Bodhidharma), còn được tôn là Äạt-ma tổ sư. Tên thá»±c là Bồ-đỠđa-la, con thứ ba cá»§a vua Thiên-trước miá»n Nam Ấn-độ. Ngài là tổ thứ 28 giòng thiá»n Ấn-Äá»™. Ngài qua đất Nam-hải thuá»™c LÄ©nh-Nam (nay là Quảng-Äông) vào ngày 21 tháng 9 năm Canh-Tý (520). Ngài có thuyết pháp cho vua Lương VÅ©-đế, rồi đến Tung-sÆ¡n diện bích 9 năm, truyá»n tâm ấn cho ngài Huệ-Khả. Ngài là tổ sư thiá»n Trung-quốc.
PHẦN THỨ NHẤT

DẪN NHẬP VỀ KHOA KHà CÔNG

Ai cÅ©ng có thể luyện khí công. Nhá» nhất là 6 tuổi, lá»›n nhất thì không giá»›i hạn. Khí-công có trăm nghìn hình dạng, trình độ. Ngưá»i ngá»™ tính cao, thì luyện thành công nhiá»u. Ngưá»i ngá»™ tính thấp thì luyện thành công ít. Ãt thì đưa ngưá»i tập đến đỗ kiện khang, tâm an, thần tÄ©nh. Còn ngá»™ tính nhiá»u thì trị được bệnh, tăng tuổi thá», và nhất là khá»e mạnh, tâm thần thư thái.

Trong phần thứ nhất này, chia làm hai chương rõ rệt:

Chương thứ nhất

Dẫn nhập vào khoa khí công
biện biệt rõ khí công vá»›i các khoa anh em cá»§a nó như thiá»n, yoga, thể dục, võ nghệ, cùng đưa ra định nghiã.

Chương thứ nhì

Há»c thuyết vá» khí
ấn định rõ phạm vi khí công, làm cương mục cho bộ sách này.
CHƯƠNG THỨ NHẤT

DẪN NHẬP VÀO KHOA KHà CÔNG

Mục lục

1. Hô hấp
2. Nhập thiá»n
3. Luyện công, nội lực
4. Luyện võ công.
5. Yoga.
6. Kết luận.

------------------

CHƯƠNG THỨ NHẤT

DẪN NHẬP VÀO KHOA KHà CÔNG

Trước khi Ä‘i đến má»™t định nghÄ©a chân xác rõ ràng cho khoa khí-công, cần phải nói qua vá» những khoa há»c anh em vá»›i nó, để tránh khá»i sá»± ngá»™ nhận. Nguyên thá»§y, trong tất cả thư tịch cổ Ä‘iển, không có định nghÄ©a rõ ràng vá» khoa này. Ngay đối tượng cÅ©ng không đặt hẳn thành đưá»ng lối, cùng giá»›i hạn. Dưới đây, chúng tôi thá»­ đưa ra má»™t định nghÄ©a giản lược, để định rõ phương hướng cho tập sách này.

Äầu tiên hãy tìm hiểu má»™t vài vấn đỠliên quan đến khí-công.

1. Hô hấp

NghÄ©a là thở hít. Hô là thở ra, hấp là hít vào. Hô hấp là sá»± thở hít. Nhiá»u ngưá»i thưá»ng lầm lẫn hô hấp vá»›i khí-công. Trong khí-công, trong võ há»c thì hô hấp để chỉ sá»± thở hít thông thưá»ng. Còn khi tập võ, tập khí-công mà thở hít được gá»i là thổ nạp thì có nghÄ©a thổ cố nạp tân tức thở cái cÅ©, nạp cái má»›i. Phàm thở hít không chá»§ định, cứ để cho tá»± nhiên làm việc, gá»i là hô hấp.

2. Nhập Thiá»n

Thiá»n là má»™t pháp môn cá»§a nhà Phật, tiếng Phạn là thiá»n-na, để chỉ sá»± yên tÄ©nh, nhập tÄ©nh. Luyện thiá»n là má»™t hình thức tu niệm tinh thần bằng các thức rất gần vá»›i khí-công. Chính khoa khí-công đã thu thái từ thiá»n-công rất nhiá»u. Các khí-công gia Việt-Hoa đã thái dụng phương pháp cá»§a thiá»n-công nhà Phật, hợp vá»›i khoa khí-công có sẵn, thành hệ thống má»›i, rồi biến hoá Ä‘i, thành ra khoa khí-công siêu việt mà chúng ta khảo cứu trong sách này. Thiá»n có nhiá»u ý nghÄ©a đạo đức, bản chất khoa thiá»n cÅ©ng mang đầy Phật tính:

"Ngồi tÄ©nh tá»a, minh tâm, giải bá» hết ngoại vật sắc giá»›i, để Ä‘i vào cõi vô thượng bồ Ä‘á». Thiá»n là khoa há»c rất gần vá»›i khí-công, nó chính là bản thể đạo đức cá»§a khí-công. Thiá»n để Ä‘uổi dục vá»ng, sắc giá»›i, xua Ä‘uổi ma-nghiệp trong ngưá»i."

Ghi chú,

Gần đây, má»™t vài Thiá»n-sư, những vị này là ngưá»i dạy Thiá»n, cÅ©ng có vợ, có nhiá»u con, lại ăn mặn, làm chính trị, trang phục như tăng sÄ©, Ä‘i diá»…n giảng vá» Thiá»n. Thính chúng tưởng các vị ấy là những tu sÄ© Phật-giáo, các vị này dạy những phương pháp:

– Thiá»n sao cho Sex khá»e,
– Thiá»n sao cho Sex lâu,
– Khi Sex cảm giác tăng cao.

Äó là Khí-công, chứ không phải Thiá»n.

Thiá»n có lẽ ra Ä‘á»i trước Phật Thích-Ca, nhưng đến ngài thì má»›i đặt thành hệ thống. Khoa thiá»n phổ biến rất rá»™ng khắp thế giá»›i, nhưng chỉ giá»›i hạn trong việc luyện thần, chứ ít Ä‘i vào tinh và khí. Khí công thì luyện cả tinh, thần, khí, sao cho thăng bằng.

Bản thể cá»§a thiá»n, lấy yếu chỉ trong kinh Bát-nhã, Kim-cương, Lăng-già, mục đích gạt bá» ra ngoài “nhân ngã tứ tướngâ€, để Ä‘i đến minh trí, giác ngá»™, đắc pháp. Trong các khoa tu cá»§a nhà Phật thì thiá»n là lối tu tối cao. Kết quả vá» phương diện luyện lá»±c, trị bệnh cá»§a thiá»n tuy không được như khí-công, song vỠđạo đức thì vượt xa khí-công. Có lẽ bậc nhất thế gian.

Nếu cụ thể so sánh vá» phương diện trị-bệnh, luyện lá»±c, thiá»n cÅ©ng như má»™t chiếc xe ngá»±a má»™c mạc. Còn khí-công cÅ©ng như má»™t chiếc xe hÆ¡i tối tân. Từ chiếc xe ngá»±a, đã biến thể bao lần để Ä‘i tá»›i chiếc xe tối tân, bởi thiá»n được y-há»c, võ há»c hoá thành khí-công.

3. Luyện công, nội lực

Trong võ há»c còn nói đến luyện ná»™i-công, bản chất khoa này là gì? Có những tương đồng nào vá»›i khí-công. Khoa luyện ná»™i-công trái vá»›i ngoại-công. Ngoại-công là các kỹ thuật đánh, đấm, sao cho tinh vi, khắc chế địch. Nhưng ngoại-công xá»­ dụng có mạnh hay không, phải nhá» ná»™i-công. Như cùng má»™t đòn đấm thẳng. Ngưá»i nào cÅ©ng làm được cả. Ngưá»i có ná»™i-công cao, thì đấm có tiếng gió, có sức mạnh. Ngưá»i ná»™i-công thấp thì đấm không có lá»±c.

Ná»™i-công còn để chỉ sá»± má»m dẻo, uyển chuyển cá»§a cÆ¡ thể. Như bảo má»™t ngưá»i dùng cước đá thẳng vào mặt đối thá»§. Ngưá»i ná»™i-công thấp, thì chỉ đá cao tá»›i ngá»±c đối thá»§. Trong khi ngưá»i có ná»™i-công cao, thì đá tá»›i đầu đối thá»§ dá»… dàng.
Ná»™i-công hay ná»™i lá»±c cÅ©ng gần tương đương vá»›i sức khá»e. Luyện ná»™i-công, nếu có khí-công phụ trợ, thì không sợ những sai lạc làm bệnh hoạn, cÅ©ng không sợ luyện quá sức đến Ä‘au đớn, và làm cho ná»™i-công tăng tiến hÆ¡n.

4. Luyện võ công

Võ-công là danh xưng để chỉ sá»± phối hợp giữa ná»™i-công và ngoại-công. Võ-công không phải là khí-công. Tuy nhiên võ-công có tính tiến, có thể phát triển, khi giao đấu sức có bá»n vững hay không, Ä‘á»u nhá» khí-công cả.

5. Yoga

Khoa há»c này cÅ©ng gần vá»›i khí-công và thiá»n-công cá»§a Phật-gia. Má»™t giả thuyết cho rằng Yoga ra Ä‘á»i trước thiá»n-công. Thiá»n-công đã mô phá»ng theo Yoga rồi phát triển Ä‘i vào triết há»c vô thưá»ng Bồ-đỠthành ra thiá»n-công. CÅ©ng có thuyết nói rằng Yoga mô phá»ng từ thiá»n-công, có sau thiá»n-công. Do những ngưá»i tập thiá»n giản lược hoá Ä‘i. Dù thuyết nào chăng nữa thì cÅ©ng Ä‘i đến kết luận rằng Yoga là má»™t thứ thiá»n giản dị. Hoặc thiá»n là má»™t thứ Yoga Ä‘i vào vô thượng Bồ-Äá».



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của ngoctulaa

Chữ ký của ngoctulaa
[SIZE="6"][COLOR="Blue"] nhớ nhà[/COLOR][/SIZE]
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #2  
Old 04-04-2008, 06:20 AM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
CHƯƠNG THỨ NHÌ

HỌC THUYẾT VỀ KHÃ

Mục-lục

1. Khí vá» phương diện y-há»c

2. Phân loại sinh thành của khí

2.1. Nguyên khí
2.2. Tông khí
2.3. Lao khí
2.4. Vệ khí

3. Công năng của khí

3.1. Tác dụng thúc đẩy
3.2. Tác dụng làm nóng
3.3. Tác dụng phòng ngự
3.4. Tác dụng giữ chắc cơ thể
3.5. Tác dụng khí hóa

4. Sự vận hành của khí

5. Một định nghĩa khí công

5.1. Sự xử dụng vô thức
5.2. Sự xử dụng tri thức
5.3. Ma nghiệp, ma tính
5.4. Chính đạo, chính khí
5.5. Âm-kình, dương kình, kình lực
5.6. Äịnh nghÄ©a khí công

6. Kết Luận
CHƯƠNG THỨ NHÌ

HỌC THUYẾT VỀ KHÃ

1. Khí vỠphương diện y khoa

Khí là danh từ để chỉ hiện tượng cổ đại vá» má»™t thể tố cá»§a vÅ© trụ. Khí là cÆ¡ sở vật chất tối cÆ¡ bản cấu thành thế giá»›i, vÅ© trụ, má»i sá»± trong vÅ© trụ do khí vận hoá sản sinh. Trong lÄ©nh vá»±c y há»c, võ há»c, khí là nguyên tố cÆ¡ bản cấu thành cÆ¡ thể, khí vận động biến hoá má»i hoạt động cá»§a sinh mệnh. Bá»™ y thư tối cổ, Hoàng-Äế Ná»™i-kinh Tố-Vấn nói:

"Nhân dĩ thiên địa chi sinh khí,
Thiên địa hợp khí, mệnh chi viết nhânâ€
(Tố-Vấn, thiên Bảo-mệnh toàn bình luận).

NghÄ©a là: Con ngưá»i do khí cá»§a trá»i đất mà sống. Khí thiên địa hợp lại gá»i là con ngưá»i.

Tức là chỉ vật chất cá»§a nhân-thể, do khí cá»§a trá»i đất nuôi sống.

Lại nói:

"Khí hoá nhi sinh, tân dịch tương thành, thân nãi tá»± sinhâ€.
(Tố-Vấn, thiên Lục-tiết tạng tượng luận).

Nghĩa là: Khí hoá thì sống, tân dịch được sinh ra, thân cũng từ đó mà sống.

Tức là để chỉ cÆ¡ cấu vật chất, hoạt động sinh mệnh do khí mà có. Theo những dẫn chứng trên, thì trong võ há»c, y há»c dùng danh xưng khí để chỉ hai loại:

Má»™t là để chỉ: sá»± cấu thành nhân thể, duy trì tinh vi vật chất cá»§a má»i hoạt động sinh mệnh. Như thá»§y cốc khí, hô hấp khí.

Hai là chỉ công năng sinh lý của tạng phủ. Như khí của tạng phủ, khí của kinh mạch.

Hai loại khí Ä‘á»u há»— tương quan hệ, loại thứ nhất do loại thứ nhì trợ giúp và loại thứ nhì do loại thứ nhất trợ giúp. Loại thứ nhì là cÆ¡ cấu cá»§a vật chất. Loại thứ thứ nhất là biểu hiệu công năng. Tóm lại, sá»± phân loại, sinh thành, công năng cá»§a khí như sau.

2. Phân loại, sinh thành khí

Do ở khí cá»§a cÆ¡ thể phân phối ra những bá»™ phận không giống nhau, nguyên lai công năng bất đồng, cho nên có nhiá»u danh xưng khác nhau như: nguyên-khí, tông khí, lao-khí, vệ-khí v.v.

2.1. Nguyên khí

Nguyên-khí còn gá»i là chân khí. Äây là má»™t loại tối trá»ng yếu cá»§a nhân thể, tối cÆ¡ bản cá»§a sinh mệnh. Nguyên-khí do tinh cá»§a tiên thiên hoá sinh. Sau khi ra Ä‘á»i, lại được tinh vi thá»§y cốc tư-dưỡng, bổ xung. ÄÆ°á»£c thông qua tam-tiêu, phân phối toàn thân, trong thì tạng phá»§, ngoài thì ở da thịt. Cổ y há»c đã nói:

â€... Chân khí giả, sở thá» vu thiên, vi cốc khí tinh nhi sung thân giả dãâ€.
(Linh-khu-kinh, thiên Chế tiết trấn tà luận)

NghÄ©a là: Chân khí được thá» lÄ©nh ở trá»i, hợp vá»›i khí cá»§a thá»§y cốc nuôi thân.

Tạng phủ của nhân thể nhỠcó nguyên khí mà hoạt động, tự phát huy công năng mỗi loại khác nhau. Như vậy nguyên-khí là sự hoạt động của sinh mệnh. Nhân vậy, nguyên-khí sung dưỡng tổ chức công năng tạng phủ kiên vượng, thân thể kiện khang không có bệnh. Ngược lại, nếu như tiên thiên, hậu thiên bất túc hoặc bệnh lâu thương tổn, xuất hiện nguyên-khí suy yếu mà thành bệnh.

Tóm lại định nghĩa vỠnguyên-khí, chân-khí sau này được phân rõ như sau:

"...Khởi Ä‘iểm con ngưá»i là tinh khí cá»§a cha, gieo vào mẹ. ÄÆ°á»£c bào cung bà mẹ nuôi dưỡng, thành thai nhi. Những gì mà bào cung nuôi dưỡng được gá»i là nguyên- khí. Tinh-khí hợp vá»›i nguyên-khí thành tiên-thiên-khí. Sau khi ra Ä‘á»i, thai nhi thở hít khí trá»i gá»i là thiên khí hay đại-khí. Ä‚n uống vật chất là địa-khí. Khi tiên-khí, địa-khí hợp lại là hậu-thiên-khí. Tiên-thiên-khí, hậu-thiên-khí lại hợp vá»›i nhau thành chân-khí."
2.2. Tông khí

Tông-khí tức là thanh-khí do phế hút vào, cùng vá»›i khí cá»§a thá»§y cốc do tỳ vị vận hoá mà thành, tụ tập trong ngá»±c. Cổ y há»c nói:

â€...Tông khí tích vu hung trung, xuất vu hầu lung, dÄ© quán tâm mạch, nhi hành hô hấp yênâ€.
(Linh-khu-kinh, thiên tà khách).

NghÄ©a là: Tông-khí tích tụ ở lồng ngá»±c, xuất ở hầu, để Ä‘iá»u khiển tâm mạch, mà Ä‘iá»u khiển hô hấp.

Äó là nói vá» tông-khí thịnh hay suy. Tông-khí không hẳn tác dụng vào hô hấp, mà còn biểu hiện ra ở các loại cÆ¡ năng khác. Cho nên tông-khí còn gá»i là động khí.

2.3. Lao khí

Tông-khí do tinh vi của thủy cốc được tỳ vị hoá sinh, chính là sự lao dưỡng vật chất thủy cốc. Lao-khí phân phối vào huyết mạch, tố thành huyết dịch, lao vận toàn thân, phát huy sự lao dưỡng. Tố-Vấn nói:

â€...Lao giả, thá»§y cốc chi tinh khí dã,
Hoà Ä‘iá»u vu ngÅ© tạng, sái trấn lục phá»§,
Nãi năng nhập vu mạch dã,
Cố tuần mạch thượng hạ, quán ngÅ© tạng, lạc phá»§ dã...â€

NghÄ©a là: Lao-khí là tinh-khí cá»§a thá»§y cốc, hoà Ä‘iá»u ngÅ© tạng, tẩy rá»­a lục phá»§ có thể nhập vào mạch, cho nên theo mạch mà lên mà xuống, bao trùm ngÅ© tạng, chuyển qua lục phá»§.

Do ở lao-khí và huyết cùng chạy trong mạch, cho nên lao-khí và huyết cùng quan hệ vá»›i nhau, cÆ¡ thể phân biệt công năng để gá»i, nhưng không thể ly khai hai thứ cho nên thưá»ng gá»i lao huyết vậy.

2.4. Vệ khí

Vệ-khí là do khí cá»§a thá»§y cốc hoá sinh, là má»™t bá»™ phận dương khí cá»§a cÆ¡ thể. Cho nên còn gá»i là vệ dương. Tính chất cá»§a nó là lật tật hoạt lợi tức là năng lá»±c hoạt động rất mạnh. Cho nên Tố-Vấn, thiên Lý-luận há»c nói:

"Vệ giả thá»§y cốc chi hãn khí giãâ€

Nghĩa là: Vệ-khí không bị ước thúc trong mạch, vận hành phía ngoài kinh mạch, ngoại là bì phu, cơ nhục, nội là ngực, bụng, tạng phủ, khắp thân.

Công năng chính của vệ-khí là:

– Bảo vệ cơ biểu, kháng cự ngoại tà xâm nhập.
– Khống chế sá»± mở đóng cá»§a các lá»— mồ hôi, làm Ä‘iá»u hoà sá»± nóng cÆ¡ thể.
– Làm ấm tạng phủ, làm tưới ướt da lông.

Linh-khu kinh nói:

â€...Vệ khí giả, sở dÄ© ôn thân nhục, sung bì phu.
Ba thấu lý, tư khai hợp giả dãâ€.
(Linh-khu-kinh, thiên bản tạng luận).

Nghĩa là: Vệ-khí, để làm nóng thịt, bồi dưỡng da, bảo vệ thấu lý, coi việc mở đóng.

Äá»u là nói khai quát công năng vệ-khí.
Trên đây đã nói vỠnhững loaị khí chung của cơ thể, nguyên do sinh thành, cũng
như công năng khác nhau. Nhưng sá»± thá»±c Ä‘á»u không ngoài:

– Tinh khí của thân.
– Khí của thủy cốc.
– Khí cá»§a trá»i hít vào.

Tinh-khí cá»§a thân do phụ mẫu, chứa ở trong thận, đó là tiên-thiên-khí. Khí cá»§a thá»§y cốc thì do tỳ vị tiêu hoá, hấp thụ thá»±c vật, đó là khí hậu-thiên. Thanh-khí, tồn tại ở thiên nhiên, do phế nhập cÆ¡ thể. Tóm lại sá»± sinh thành cá»§a khí ít nhiá»u do tiên thiên sung túc, ẩm thá»±c lao dưỡng phong phú, phế tỳ thận có công năng chính thưá»ng, mật thiết quan hệ. Trong đó tỳ vị thổ nạp vận hoá trá»ng yếu. Cho nên Linh-khu kinh, thiên NgÅ© vị nói: Khi cốc khí không nhập ná»­a ngày, thì khí thiếu ngay.

3. Công năng của khí

Khí có rất nhiá»u tác dụng đối vá»›i cÆ¡ thể. Như Nạn-kinh nói:

â€...Khí giả, nhân chi căn bản dãâ€.
(Nạn kinh, thiên Bát-nạn).

Nghĩa là: Khí là phần căn bản của thân.

Khí phân phối vào nhiá»u bá»™ vị cá»§a cÆ¡ thể, má»—i cÆ¡ má»™t công năng riêng, khái quát có năm công năng chính sau:

3.1. Tác dụng thúc đẩy (Suy động)

Các hoạt động của cơ thể như:

– Sinh dục, tăng trưởng.
– Sinh lý hoạt động kinh lạc, tạng phủ.
– Huyết lưu thông.
– Tân dịch phân phối trên cơ thể.

Khi khí hư, thì tác dụng thúc đẩy giảm, phát dục sinh trưởng chậm, công năng kinh lạc, tạng phủ giảm thoái, hoặc huyết đình lưu, thủy dịch đình lưu.

3.2. Tác dụng làm nóng

CÆ¡ thể duy trì được sức nóng bình thưá»ng, là do nhiệm vụ làm ẩm cá»§a khí. Nạn-kinh, chương 22 nạn nói khí chá»§ làm nóng cÆ¡ thể Ä‘á»u để chỉ công năng khí làm nóng cÆ¡ thể bá»™, phận trên ngưá»i. Khi nhiệm vụ làm nóng cÆ¡ thể không bình hoà, mất Ä‘iá»u tiết, Ä‘a số xuất hiện sợ lạnh, chân tay không nóng.

3.3. Tác dụng phòng

Khí có khả năng bao phủ ngoài cơ-biểu để phòng ngự ngoại tà xâm nhập. Tố-Vấn nói:

â€...Tà chi sở tấu, kỳ khí tất hư...â€
(Tố-Vấn, thiên Bình nhiệt bệnh luận).

Nghĩa là khi tà khí hội lại được, thì khí phải hư.

Äó là chỉ sá»± phòng ngá»± cá»§a khí. Ngoại tà theo kinh, sau khi phạm vào cÆ¡ biểu, khí cùng vá»›i tà đấu tranh, Ä‘uổi tà xuất ra ngoài, giữ cho cÆ¡ thể kiện khang. Linh-khu-kinh nói:

â€...Hư tà nhập chi vu thận dã thâm,...hữu sÆ¡ kết,
Khí qui chi,...hữu sơ kết,
Thâm trung cốt, khí nhân vu cốtâ€.

Nghĩa là: Khi hư tà nhập sâu vào thận, khí tích tụ, khi nhập sâu vào cốt, khí cũng tụ tập vào.

Äó Ä‘á»u để chỉ khí tích tụ, chống lại tà khí từ ngoài vào.

3.4. Tác dụng giữ chắc cơ thể

Cố nhiếp tức là giữ chắc, Ä‘iá»u khiển, và cai quản. Khí cố-nhiếp:

– Huyết dịch không cho chảy ra ngoài mạch, không cho xuất ra bất thưá»ng.
– Huyết dịch không cho xuất ra bất thưá»ng ngoài cÆ¡ thể.
– Nước tiểu, không xuất ra hỗn loạn.
– Tinh khí không xuất ra sớm, hay trễ.

Cố là giữ chắc, nhiếp là làm cho xuất Ä‘iá»u hoà, bình thưá»ng.

Tác dụng thúc đẩy và cố nhiếp là hai tác dụng tương phản nhau, giữ sao cho Ä‘iá»u hoà. CÅ©ng như tác dụng cá»§a khí đối vá»›i huyết, má»™t bên thì thúc đẩy huyết lưu hành, má»™t bên thì cai quản không cho huyết lưu hành há»—n loạn. Khi khí hư, nhiệm vụ suy động giảm thoái, đưa đến huyết lưu hành bất lợi, sinh ra huyết ô. Khí hư thì nhiệm vụ cố nhiếp giảm Ä‘i, đưa đến xuất huyết.

3.5. Nhiệm vụ khí hóa

Khí hoá có hai ý nghĩa: Một là để chỉ tinh, khí, tân, huyết hỗ tương biến hoá sinh ra nhau. Tố-Vấn nói:

â€...Tinh hoá vi khíâ€.
(Tố-Vấn, Âm-dương ứng tượng đại luận).

Nghĩa là tinh hóa ra khí.

Äó chỉ là hiện tượng tinh và khí há»— tương sinh ra nhau. Hai là công năng hoạt động cá»§a má»—i loại tạng phá»§, như bàng quang “khí hoá†có nghÄ©a là bài xuất nước tiểu.

Trên đây trình bày 5 nhiệm vụ cá»§a khí, há»— tương mật thiết phối hợp khiến cho cÆ¡ thể Ä‘iá»u hoà, hoạt động, chống bệnh tật.

4. Sự vận hành của khí

Khí cá»§a cÆ¡ thể là má»™t động cÆ¡ thúc đẩy rất mạnh cá»§a tinh vi vật chất, hoạt động không ngừng, lưu hành toàn thân, không chá»— nào mà không tá»›i. Những loại khí có tên khác nhau, là do những tác dụng bất đồng cá»§a khí, hình thức cÆ¡ bản cá»§a khí là “thăng, giáng, xuất, nhậpâ€. Sách Tố-Vấn thiên Lục-vị chí đại, luận nói “Lên xuống, ra vào, không chá»— nào mà không có†là để dẫn vá» các loại khí quản trên cÆ¡ thể không chá»— nào mà không có khí ra vào, lên xuống. Sá»± xuất nhập thăng giáng cá»§a khí chính là hoạt động cá»§a cÆ¡ thể con ngưá»i. Khi sá»± thăng giáng xuất nhập cá»§a khí đình chỉ, tức là sinh mệnh hoạt động đình chỉ. Cho nên Tố-vấn đã nói:

â€...Phi xuất nhập, tắc vô dÄ© sinh trưởng tráng lão nhÄ©.
Phi thăng giáng, tắc vô dÄ© sinh trưởng hoá thu tàngâ€.
(Tố-Vấn, thiên Lục-vị chí đại luận).

Sá»± thăng giáng xuất nhập, tức là cÆ¡ thể hiện ở công năng tạng phá»§ hoạt động, cho đến sá»± hiệp Ä‘iá»u giữa tạng phá»§. Như phế chá»§ hô hấp, có tuyên, có giáng, thở cÅ©, hít má»›i. Phế chá»§ thổ khí, thận chá»§ nạp khí. Tâm há»a giáng xuống, thận khí bốc lên, cho đến tỳ thăng lên, vị giáng xuống.

Như vậy khí vận hành để chỉ chung sự:

– Phối hợp, hiệp Ä‘iá»u công năng tạng phá»§ toàn thân.
– Sự thăng giáng xuất nhập khí, cơ tạng phủ.
– Duy trì công năng sinh hoạt chính thưá»ng cÆ¡ thể.

Nếu như sá»± vận hành khí cá»§a cÆ¡ thể bị ngăn trở, ứ Ä‘á»ng hoặc vận hành nghịch loạn hoặc thăng giáng thất Ä‘iệu, xuất nhập bất lợi, Ä‘á»u ảnh hưởng đến ngÅ© tạng lục phá»§, ná»™i ngoại thượng hạ hiệp Ä‘iá»u thống nhất, phát sinh các loại bệnh tật như: can khí đô kết, can khí hoành nghịch, vị khí thượng nghịch, tỳ khí hạ hãm, phế mất tuyên giáng, thận bất nạp khí, tâm thận bất giao.
5. Thử định nghĩa khí công

Khí công nghĩa là sự xử dụng khí.

5.1. Sự xử dụng vô thức

Khi nằm, lúc ngồi, hoặc khi nhập tÄ©nh, tư tưởng con ngưá»i thưá»ng tưởng nhá»›, suy nghÄ© nhiá»u sá»± vật trạng huống. NghÄ© gì thì khí tuần lưu theo huyết mạch. NghÄ© đến nguy hiểm, thì tâm đập chậm. NghÄ© đến những Ä‘iá»u tức giận thì tim đập mau. NghÄ© đến trá»i nắng thì cảm thấy ấm, nghÄ© đến trá»i mưa tuyết thì cảm thấy lạnh. NghÄ© đến trượt ngã thì phản ứng tá»± nhiên nhảy lên cao. Tư tưởng lúc ấy đâu có chá»§ ý sai bảo chân tay, taị sao giật lên như vậy? Äó chẳng qua là tư tưởng nghÄ© tá»›i, khí tuần lưu theo tư tưởng. Tức ý dẫn khí. Chân khí được Ä‘iá»u khiển bá»›i tư tưởng.

5.2. Sự xử dụng ý thức

Khi sá»­ dụng ngoại công như quyá»n, cước. Những chiêu đầu tiên thưá»ng thấy nặng ná», chậm chạp, phát ra không có lá»±c. Nhưng tập tá»›i lần thứ 500 trở Ä‘i, thì chiêu thức trầm mãnh khác thưá»ng, tại sao lại có sá»± kiện đó? Giải thích theo lẽ thưá»ng thì đó là tập nhiá»u nên quen. Nhưng nếu dùng phương pháp Ä‘o ná»™i lá»±c thì vẫn thấy không thay đổi. Sá»± thá»±c giải thích như thế này: Äó là chân khí đã tuần lưu, kinh mạch thông, thành ra khi phát lá»±c, khí tòng tâm tá»± phát, tòng tâm xá»­ dụng, tòng tâm phản ứng.

Vì vậy biết xá»­ dụng chân khí, thì lúc nào cÅ©ng có thể phát ra tá»± phản ứng, vệ. Như khi nằm mÆ¡ màng thấy ngã, phản ứng chân tay giật lên. Nói theo danh từ khí công là “tá»± phát, tá»± chá»§â€. Khi thu phát khí tá»± chá»§, thì chân khí, vệ khí dồn ra hết, sức mạnh tăng lên. Cho nên những Khí-công gia tập lâu, Khí-công cao, có thể dùng khí dẫn ra ngoài cÆ¡ thể để chịu đòn, để chống ngoại vật làm hại cÆ¡ thể, để chống vá»›i những ma-nghiệp làm hại tinh thần, lại có thể trị bệnh cho ngưá»i khác.

5.3. Ma nghiệp, ma tính

Ma để chỉ những gì ngược vá»›i chính-pháp cá»§a Phật-giáo. Sau này trở thành từ ngữ để chỉ những gì trái vá»›i đạo lý, trái vá»›i luật pháp, Ä‘i ngược vá»›i qui cá»§ tôn giáo. Sau này, ma tính dần dần thành danh từ được dùng để chỉ những gì ngược vá»›i luân lý, đạo lý được công nhận. Mà luân lý, đạo lý cá»§a má»—i môn phái Ä‘á»u khác nhau. Như phái Äông-a khi xá»­ dụng võ không cần phải xét đến những chiêu thức có đưá»ng đưá»ng chính chính hay không, miá»…n là tiêu diệt được kẻ địch, kể cả cắn, bóp vào những bá»™ phận sinh dục. Quan niệm này cho rằng: võ công khí công dùng để bảo vệ dân tá»™c. Nếu cần bảo vệ dân tá»™c trước kẻ ác, thì hy sinh luôn danh dá»± cÅ©ng được. Phái Thiếu-lâm, Tiêu-sÆ¡n thì ngược lại cho rằng dù đối vá»›i kẻ địch cÅ©ng phải tá» ra khoan hoà, nhân hậu, dẫn dụ kẻ địch theo mình Ä‘i vào chính pháp. Phái Mê-linh, Nga-mi, thung dung hÆ¡n “tiêu diệt ma vương quỉ dữ là có đạo lýâ€.

Vậy ma-nghiệp, ma-tính để chỉ con ngưá»i u mê trong vòng ám tối, hành sá»± trái vá»›i chính đạo, hay trái vá»›i luân lý được công nhận. Tá»· như thế ká»· thứ mưá»i chín, đạo Thiên-chúa ở Tây-phương được công nhận là chính đạo, nhưng khi truyá»n sang Äông-phương thì bị các nho gia miệt thị là ma-giáo. Ma-tính thì nhẹ hÆ¡n, để chỉ má»™t phần hành động do ma-nghiệp xúi dục. Ma-nghiệp, ma-tính thưá»ng làm cho tâm hồn há»—n loạn, Ä‘i xa đạo lý. Muốn trừ ma-nghiệp, phải lấy chính đạo giáo dục, hay tu niệm, mượn chính đạo Ä‘uổi ma-nghiệp, thì dùng khí-công. Má»—i môn phái có má»™t phương pháp chuyển ma-nghiệp thành chính pháp khác nhau.

5.4. Chính đạo, chính khí

Từ ngữ dùng rất nhiá»u trong Nho-giáo, Phật-giáo, sau biến thành danh từ chung cá»§a tá»™c Hoa, tá»™c Việt, tá»™c Hàn và tá»™c Thái-dương (Nhật).

Trong Nho-giáo, lưu truyá»n bài “Chính khí ca†cá»§a Văn-thiên-Tưá»ng, má»™t vị tể tướng cuối Ä‘á»i Tống, đã định nghÄ©a chính khí như sau:

Thiên địa hữu chính khí,
Tạp nhiên phú lưu hình.
Hạ tắc vi hà lạc,
Thượng tắc vi nhật tinh.
Ư nhân viết hạo nhiên...

NghÄ©a là: trong trá»i đất vốn có chính khí, tá»± nhiên ơết thành hình. Dưới đất là sông núi. Trên kết thành trăng sao. Ở trong ngưá»i là hạo nhiên.

Nguyễn-công-Trứ (1778-1858) trong bài Kẻ-sĩ đã bàn rõ như sau:

Khí hạo nhiên chí đại chí cương,
So chính khí đã đầy trong trá»i đất.
Lúc vị ngộ hối tàng nơi bồng tất,
Hiêu hiêu nhiên điếu Vị, canh Sằn.
Xe Bồ-luân dù chưa gặp Thang, Văn,
Phù thế giáo một vài câu thanh nghị.
Cầm chính đạo, để tịch tà cự bí,
Hồi cuồng lan chi chướng bách xuyên.

Chính khí đây là kết quả tất yếu cá»§a ngưá»i há»c Nho, lấy cái chá»§ đạo Nho làm căn bản.

Phật tính để chỉ hành sá»±, tư duy theo pháp chỉ cá»§a nhà Phật. Chính đạo má»—i tông, má»—i phái cÅ©ng có sá»± khác biệt, nhưng Ä‘á»u do môn phái đặt ra. Chính pháp cá»§a Thiá»n-tông lấy “Tứ đại giai không†làm căn bản. Lấy bá» ngÅ© uẩn, lục tặc, tứ đại giai không để đắc pháp. Tịnh-độ tông lấy bá» tham, sân, si, giữ ngÅ©-giá»›i là chính pháp. Chính-đạo cá»§a ngưá»i Việt, thưá»ng gá»i là “Chá»§ đạoâ€. Như chá»§ đạo Ä‘á»i Trần (1225-1400) thì đặt “Ãi quốc trước, trung quân sauâ€, đặt “ngÅ© thưá»ng†làm cương yếu. Chá»§ đạo thá»i Nguyá»…n (1802-1945) lại đặt "trung quân trước, ái quốc sau."

Luyện Khí-công để có thể Ä‘i vào đưá»ng chính đạo, má»—i phái theo cương yếu mà có cÆ¡ thức luyện tập riêng biệt.

5.5. Âm kình, dương kình, kình lực

Khi vận khí ra toàn cÆ¡ thể để chống vá»›i ngoại tà, chống vá»›i sá»± tác dụng cá»§a ngoại giá»›i thì gá»i là kình lá»±c. Kình lá»±c cÅ©ng để chỉ vận khí ra tấn công đối thá»§. Còn như vận kình lá»±c ra các kinh âm để tấn công, đỡ đòn, truyá»n khí thì gá»i là âm kình. Khi cÅ©ng vận khí ra các kinh dương tấn công, phòng vệ, truyá»n khí, thì gá»i là dương kình. Trong võ há»c, y há»c vận âm kình hay dương kình rất quan hệ, bởi tác dụng má»—i loại kình lá»±c khác nhau rất xa.

5.6. Äịnh nghÄ©a khí công
Vậy Khí-công là gì?

Khí-công là khoa há»c đứng giữa ngoại công và y há»c dể:
– Bổ khuyết cho tiên-thiên và hậu-thiên khí đưa thăng bằng cho cơ thể vỠtinh, thần, khí.
– Loại bộ hủy diệt những tạp khí, độc khí thành phần cơ thể làm cho tâm, thể bất an.
– ÄÆ°a chân khí từ yếu vá» mạnh, tạo thần lá»±c cho tinh, thần, khí, làm cho tinh thần minh mẫn, phán Ä‘oán chính trá»±c theo đạo.
– Phát động, chuyá»n dẫn chân khí vào các chiêu thức ngoại công, vào các cá»­ động, sao cho những chiêu thức, cá»­ động tạo thần-lá»±c.
– Phát động chân khí để chống đối vá»›i những ngoại lá»±c làm cho thể bị Ä‘au. Äiá»u giải những chá»— Ä‘au trong cÆ¡ thể. Dẫn độc chất ra ngoài cÆ¡ thể.

6. Kết luận

Trên đây là định nghÄ©a tạm vá» khí-công. Äịnh nghÄ©a có thể không hợp vá»›i những khí-công gia khác. Có thể các khí-công gia khác chỉ biết xá»­ dụng khí-công chống bệnh nên sẽ định nghÄ©a là “dùng để trị bệnhâ€. Nhưng nếu có những khí-công gia khác, áp dụng khí-công rá»™ng rãi hÆ¡n, thì há» sẽ định nghÄ©a rá»™ng hÆ¡n. Äịnh nghÄ©a cá»§a chúng tôi sẽ được dùng trong toàn thể các phần nghiên cứu cá»§a tập sách mà quý vị Ä‘ang Ä‘á»c.
5. Thử định nghĩa khí công

Khí công nghĩa là sự xử dụng khí.

5.1. Sự xử dụng vô thức

Khi nằm, lúc ngồi, hoặc khi nhập tÄ©nh, tư tưởng con ngưá»i thưá»ng tưởng nhá»›, suy nghÄ© nhiá»u sá»± vật trạng huống. NghÄ© gì thì khí tuần lưu theo huyết mạch. NghÄ© đến nguy hiểm, thì tâm đập chậm. NghÄ© đến những Ä‘iá»u tức giận thì tim đập mau. NghÄ© đến trá»i nắng thì cảm thấy ấm, nghÄ© đến trá»i mưa tuyết thì cảm thấy lạnh. NghÄ© đến trượt ngã thì phản ứng tá»± nhiên nhảy lên cao. Tư tưởng lúc ấy đâu có chá»§ ý sai bảo chân tay, taị sao giật lên như vậy? Äó chẳng qua là tư tưởng nghÄ© tá»›i, khí tuần lưu theo tư tưởng. Tức ý dẫn khí. Chân khí được Ä‘iá»u khiển bá»›i tư tưởng.

5.2. Sự xử dụng ý thức

Khi sá»­ dụng ngoại công như quyá»n, cước. Những chiêu đầu tiên thưá»ng thấy nặng ná», chậm chạp, phát ra không có lá»±c. Nhưng tập tá»›i lần thứ 500 trở Ä‘i, thì chiêu thức trầm mãnh khác thưá»ng, tại sao lại có sá»± kiện đó? Giải thích theo lẽ thưá»ng thì đó là tập nhiá»u nên quen. Nhưng nếu dùng phương pháp Ä‘o ná»™i lá»±c thì vẫn thấy không thay đổi. Sá»± thá»±c giải thích như thế này: Äó là chân khí đã tuần lưu, kinh mạch thông, thành ra khi phát lá»±c, khí tòng tâm tá»± phát, tòng tâm xá»­ dụng, tòng tâm phản ứng.

Vì vậy biết xá»­ dụng chân khí, thì lúc nào cÅ©ng có thể phát ra tá»± phản ứng, vệ. Như khi nằm mÆ¡ màng thấy ngã, phản ứng chân tay giật lên. Nói theo danh từ khí công là “tá»± phát, tá»± chá»§â€. Khi thu phát khí tá»± chá»§, thì chân khí, vệ khí dồn ra hết, sức mạnh tăng lên. Cho nên những Khí-công gia tập lâu, Khí-công cao, có thể dùng khí dẫn ra ngoài cÆ¡ thể để chịu đòn, để chống ngoại vật làm hại cÆ¡ thể, để chống vá»›i những ma-nghiệp làm hại tinh thần, lại có thể trị bệnh cho ngưá»i khác.

5.3. Ma nghiệp, ma tính

Ma để chỉ những gì ngược vá»›i chính-pháp cá»§a Phật-giáo. Sau này trở thành từ ngữ để chỉ những gì trái vá»›i đạo lý, trái vá»›i luật pháp, Ä‘i ngược vá»›i qui cá»§ tôn giáo. Sau này, ma tính dần dần thành danh từ được dùng để chỉ những gì ngược vá»›i luân lý, đạo lý được công nhận. Mà luân lý, đạo lý cá»§a má»—i môn phái Ä‘á»u khác nhau. Như phái Äông-a khi xá»­ dụng võ không cần phải xét đến những chiêu thức có đưá»ng đưá»ng chính chính hay không, miá»…n là tiêu diệt được kẻ địch, kể cả cắn, bóp vào những bá»™ phận sinh dục. Quan niệm này cho rằng: võ công khí công dùng để bảo vệ dân tá»™c. Nếu cần bảo vệ dân tá»™c trước kẻ ác, thì hy sinh luôn danh dá»± cÅ©ng được. Phái Thiếu-lâm, Tiêu-sÆ¡n thì ngược lại cho rằng dù đối vá»›i kẻ địch cÅ©ng phải tá» ra khoan hoà, nhân hậu, dẫn dụ kẻ địch theo mình Ä‘i vào chính pháp. Phái Mê-linh, Nga-mi, thung dung hÆ¡n “tiêu diệt ma vương quỉ dữ là có đạo lýâ€.

Vậy ma-nghiệp, ma-tính để chỉ con ngưá»i u mê trong vòng ám tối, hành sá»± trái vá»›i chính đạo, hay trái vá»›i luân lý được công nhận. Tá»· như thế ká»· thứ mưá»i chín, đạo Thiên-chúa ở Tây-phương được công nhận là chính đạo, nhưng khi truyá»n sang Äông-phương thì bị các nho gia miệt thị là ma-giáo. Ma-tính thì nhẹ hÆ¡n, để chỉ má»™t phần hành động do ma-nghiệp xúi dục. Ma-nghiệp, ma-tính thưá»ng làm cho tâm hồn há»—n loạn, Ä‘i xa đạo lý. Muốn trừ ma-nghiệp, phải lấy chính đạo giáo dục, hay tu niệm, mượn chính đạo Ä‘uổi ma-nghiệp, thì dùng khí-công. Má»—i môn phái có má»™t phương pháp chuyển ma-nghiệp thành chính pháp khác nhau.

5.4. Chính đạo, chính khí

Từ ngữ dùng rất nhiá»u trong Nho-giáo, Phật-giáo, sau biến thành danh từ chung cá»§a tá»™c Hoa, tá»™c Việt, tá»™c Hàn và tá»™c Thái-dương (Nhật).

Trong Nho-giáo, lưu truyá»n bài “Chính khí ca†cá»§a Văn-thiên-Tưá»ng, má»™t vị tể tướng cuối Ä‘á»i Tống, đã định nghÄ©a chính khí như sau:

Thiên địa hữu chính khí,
Tạp nhiên phú lưu hình.
Hạ tắc vi hà lạc,
Thượng tắc vi nhật tinh.
Ư nhân viết hạo nhiên...

NghÄ©a là: trong trá»i đất vốn có chính khí, tá»± nhiên ơết thành hình. Dưới đất là sông núi. Trên kết thành trăng sao. Ở trong ngưá»i là hạo nhiên.

Nguyễn-công-Trứ (1778-1858) trong bài Kẻ-sĩ đã bàn rõ như sau:

Khí hạo nhiên chí đại chí cương,
So chính khí đã đầy trong trá»i đất.
Lúc vị ngộ hối tàng nơi bồng tất,
Hiêu hiêu nhiên điếu Vị, canh Sằn.
Xe Bồ-luân dù chưa gặp Thang, Văn,
Phù thế giáo một vài câu thanh nghị.
Cầm chính đạo, để tịch tà cự bí,
Hồi cuồng lan chi chướng bách xuyên.

Chính khí đây là kết quả tất yếu cá»§a ngưá»i há»c Nho, lấy cái chá»§ đạo Nho làm căn bản.

Phật tính để chỉ hành sá»±, tư duy theo pháp chỉ cá»§a nhà Phật. Chính đạo má»—i tông, má»—i phái cÅ©ng có sá»± khác biệt, nhưng Ä‘á»u do môn phái đặt ra. Chính pháp cá»§a Thiá»n-tông lấy “Tứ đại giai không†làm căn bản. Lấy bá» ngÅ© uẩn, lục tặc, tứ đại giai không để đắc pháp. Tịnh-độ tông lấy bá» tham, sân, si, giữ ngÅ©-giá»›i là chính pháp. Chính-đạo cá»§a ngưá»i Việt, thưá»ng gá»i là “Chá»§ đạoâ€. Như chá»§ đạo Ä‘á»i Trần (1225-1400) thì đặt “Ãi quốc trước, trung quân sauâ€, đặt “ngÅ© thưá»ng†làm cương yếu. Chá»§ đạo thá»i Nguyá»…n (1802-1945) lại đặt "trung quân trước, ái quốc sau."

Luyện Khí-công để có thể Ä‘i vào đưá»ng chính đạo, má»—i phái theo cương yếu mà có cÆ¡ thức luyện tập riêng biệt.

5.5. Âm kình, dương kình, kình lực

Khi vận khí ra toàn cÆ¡ thể để chống vá»›i ngoại tà, chống vá»›i sá»± tác dụng cá»§a ngoại giá»›i thì gá»i là kình lá»±c. Kình lá»±c cÅ©ng để chỉ vận khí ra tấn công đối thá»§. Còn như vận kình lá»±c ra các kinh âm để tấn công, đỡ đòn, truyá»n khí thì gá»i là âm kình. Khi cÅ©ng vận khí ra các kinh dương tấn công, phòng vệ, truyá»n khí, thì gá»i là dương kình. Trong võ há»c, y há»c vận âm kình hay dương kình rất quan hệ, bởi tác dụng má»—i loại kình lá»±c khác nhau rất xa.

5.6. Äịnh nghÄ©a khí công
Vậy Khí-công là gì?

Khí-công là khoa há»c đứng giữa ngoại công và y há»c dể:
– Bổ khuyết cho tiên-thiên và hậu-thiên khí đưa thăng bằng cho cơ thể vỠtinh, thần, khí.
– Loại bộ hủy diệt những tạp khí, độc khí thành phần cơ thể làm cho tâm, thể bất an.
– ÄÆ°a chân khí từ yếu vá» mạnh, tạo thần lá»±c cho tinh, thần, khí, làm cho tinh thần minh mẫn, phán Ä‘oán chính trá»±c theo đạo.
– Phát động, chuyá»n dẫn chân khí vào các chiêu thức ngoại công, vào các cá»­ động, sao cho những chiêu thức, cá»­ động tạo thần-lá»±c.
– Phát động chân khí để chống đối vá»›i những ngoại lá»±c làm cho thể bị Ä‘au. Äiá»u giải những chá»— Ä‘au trong cÆ¡ thể. Dẫn độc chất ra ngoài cÆ¡ thể.

6. Kết luận

Trên đây là định nghÄ©a tạm vá» khí-công. Äịnh nghÄ©a có thể không hợp vá»›i những khí-công gia khác. Có thể các khí-công gia khác chỉ biết xá»­ dụng khí-công chống bệnh nên sẽ định nghÄ©a là “dùng để trị bệnhâ€. Nhưng nếu có những khí-công gia khác, áp dụng khí-công rá»™ng rãi hÆ¡n, thì há» sẽ định nghÄ©a rá»™ng hÆ¡n. Äịnh nghÄ©a cá»§a chúng tôi sẽ được dùng trong toàn thể các phần nghiên cứu cá»§a tập sách mà quý vị Ä‘ang Ä‘á»c.
Tài sản của ngoctulaa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #3  
Old 04-04-2008, 10:16 AM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
CHƯƠNG THỨ BA

Äá»I TƯỢNG CỦA KHà CÔNG

Mục-lục

1. Phụ trợ trong võ há»c.
2. Dùng khí-công trị bệnh.
2.1. Giúp thân thể kiện khang.
2.2. Dùng trị bệnh.
3. Dùng khí-công phù chính.
4. Kết luận.

Äá»I TƯỢNG KHOA KHà CÔNG

Qua định nghÄ©a trên, thì đối tượng cá»§a khoa khí-công rất rá»™ng. Nó bao gồm cả võ há»c y há»c, lẫn tôn giáo và đạo lý. Nhưng trong má»—i lÄ©nh vá»±c, nó chỉ làm má»™t số nhiệm vụ mà thôi, chứ không bao trùm toàn bá»™ các lÄ©nh vá»±c đó.

Khí-công có hai loại là tĩnh-công và động-công. Chương sau sẽ trình bày chi tiết vỠhai loại này. Dưới đây là những đối tượng của khoa khí-công.

1. Phụ trợ trong võ há»c

Nguyên thá»§y cá»§a khí-công là để luyện tập cho cÆ¡ thể khang kiện. Sau được dùng trợ giúp Ä‘iá»u hoà hÆ¡i thở khi tập võ cho khá»i mệt, rồi tiến tá»›i Ä‘iá»u hoà hÆ¡i thở trong khi xá»­ dụng võ. Từ khi có sá»± du nhập cá»§a Thiá»n-công, việc phụ trợ cho võ-há»c tiến thêm má»™t bước nữa: Dẫn khí tập trung tại Ä‘iểm này để chịu đòn, vào chá»— kia để Ä‘iá»u giải những chá»— bị đánh Ä‘au, dẫn khí tích tụ lại chá»— Ä‘au Ä‘i nÆ¡i khác để chống Ä‘au.

Sau khi có sá»± tổng hợp y-há»c vào khí-công, thì khí-công trở thành khoa há»c để kiểm chứng lại những chá»— sai lạc trong võ há»c. HÆ¡n nữa biết vận khí tùy theo kinh mạch để Ä‘iá»u hoà hÆ¡i thở.

Tá»· dụ như khi xá»­ dùng quyá»n cước. Nếu đánh hư chiêu thì không cần vận khí ra, khi thá»±c chiêu má»›i cần vận khí cho có sức mạnh. Khi tập võ, thì tạp khí sinh ra , khí-công dùng để tập trung Ä‘iá»u giải tạp khí ra ngoài.

Vậy khí-công dùng trong võ-há»c là:

- Giữ cho tinh thần thăng bằng, không rối loạn, không sợ hãi.
- Äiá»u hoà hÆ¡i thở cho cÆ¡ thể thăng bằng.
- Tập trung chân khí, phát lực, chuyển chân khí để tấn công cho có thần lực.
- Dùng chân khí để chống đỡ đòn khi bị đánh, cho khá»i Ä‘au.
- Dùng để dẫn những chá»— Ä‘au, cho khí khá»i tụ lại, “Thông tắc bất thống†nghÄ©a là thông thì không Ä‘au.
- Chuyển, dẫn giải trừ những tạp khí do tập võ sinh ra.
- Luyện cho nội-công mạnh hơn lên.

Khí-công là khoa tối cần thiết cho võ-há»c. Không có khí-công thì võ-há»c cÅ©mg giống như má»™t chiếc phi cÆ¡ bị tháo hết máy móc, nó trở thành má»™t đống sắt rất tầm thưá»ng. Khí-công giúp cho võ-há»c tiến triển, bởi không có Khí-công thì võ-há»c chỉ xá»­ dụng được má»™t số đòn đẳng tầm thưá»ng, không có những chiêu thức mãnh liệt, thần tốc và nhất là làm cho cÆ¡ thể nhẹ nhàng lâu mệt.

Äối vá»›i cổ-nhân, khí-công có má»™t tầm mức tối quan trá»ng trong võ-há»c. Võ-há»c là má»™t thứ vÅ©-khí quốc-phòng. Cho nên ngưá»i ta bắt đầu dậy võ, kí-công cho trẻ nhá» từ lúc 6 tuổi, “văn ôn vÅ© luyện†đến khoảng 20 tuổi thì “tiểu thànhâ€, sau 30 tuổi thì “khả thành†sau đến 40 tuổi thì “đại thànhâ€. Ngày nay võ-há»c không quá cần thiết tá»›i trình độ đó, nên ít ngưá»i ai để cả cuá»™c Ä‘á»i luyện võ như vậy. Những thức để phụ trợ võ-há»c tuy thư tịch còn đầy đủ, mà không được dùng tá»›i. Võ-há»c ngày nay chỉ là môn thể thao, tuy đôi khi cÅ©ng có ngưá»i coi đó là má»™t thứ chuyên nghiệp, nhưng không cần tá»›i trình độ quá cao như ngày xưa.

2. Dùng khí công trị bệnh

Vấn đỠthá»±c dụng trước mắt là khí-công phục vụ sức khoẻ con ngưá»i.

Trong các lãnh vá»±c thá»±c dụng cá»§a khí-công thì vấn đỠdùng trị bệnh được má»—i thá»i coi như là cần thiết. Äối vá»›i y-há»c hiện tại, thì khoa khí-công trở thành má»™t nghành trị bệnh quan trá»ng. Bởi phạm vi trị bệnh cá»§a khí-công gần như phụ trợ hẳn cho y-há»c Tây-phương: Những gì y-há»c Tây-phương không trị được, thì khoa khí-công trở thành má»™t loại đắc dụng. Như trị bệnh thần kinh, áp huyết cao, có thể suy nhược, tiêu hoá bất lương, tý chứng (phong thấp), và tối quan trá»ng trong khoa trị liệu thần kinh.

Dùng khí-công trị bệnh, có hai phần được phân ra rõ rệt:

– Má»™t là bệnh nhân tập để tá»± trị bệnh, trị “vị bệnh†và trị “dÄ© bệnhâ€. Phần trị vị bệnh tức tập cho cÆ¡ thể khá»e mạnh, phòng bệnh. Äiá»u này y há»c nước nào cÅ©ng nói tá»›i ích lợi cá»§a nó. Trị dÄ© bệnh là trị bệnh đã xẩy ra rồi, Ä‘iá»u này thì y há»c Tây-phương tá» vẻ nghi ngá».

– Hai là dùng khí-công tối cao, truyá»n sang trị bệnh cho ngưá»i khác. Khoa này còn quá má»›i lạ đối vá»›i Tây-phương. Hiện trên thế giá»›i, đôi khi có những ngưá»i không há» tập khí-công, mà tá»± nhiên có chân khí vào tràn đầy, chỉ cần mó vào ngưá»i khác là truyá»n khí sang chữa bệnh cho bệnh nhân. Những ngưá»i này hoặc do thể tố chân khí mạnh hoặc do có cÆ¡ duyên ăn những thức ăn kỳ lạ hoặc ở trong vùng khí hậu đặc biệt cấu thành. Há» trở thành những thầy lang đặc biệt. Do những cÆ¡ duyên mà há» không giải thích được, nên bị xếp vào loại huyá»n hoặc, huyá»n bí, gần như hoang đưá»ng. Nhưng khoa khí-công thì có biện chứng luyện tập rõ rệt, dùng hình nào, khí nào chữa bệnh nào.

Äối vá»›i những châm cứu gia, dù chưa luyện khí công, dù cÆ¡ thể không có chân khí mạnh, nhưng sau má»™t thá»i gian hành nghá», chân khí lưu thông trong kinh mạch nhiá»u lần, khiến kinh mạch đã thông, tá»± nhiên có chân khí; má»—i khi trị bệnh, chân khí từ cÆ¡ thể qua kim, truyá»n vào cÆ¡ thể bệnh nhân. Chính vì vậy, những châm cứu gia luyện khí-công, chân khí mạnh, khi trị bệnh, mau có kết quả hÆ¡n.

Dùng khí-công cao truyá»n trị bệnh cho ngưá»i khác, có thể trị “dÄ© bệnh†mà thôi . Vậy bệnh nhân tá»± luyện tập thì trị được dÄ© bệnh và vị bệnh . Còn khí-công gia dùng khí-công trị dÄ© bệnh.

Lịch-đại y-há»c Ã-châu rất chú trá»ng phương tiện bảo kiện dá»± phòng bệnh tức trị vị bệnh. Khí-công được dùng để trị cả vị bệnh lẫn dÄ© bệnh. Những y thư tối cổ đã từng đỠcập tá»›i. Danh y Ä‘á»i nào cÅ©ng có ngưá»i nghiên cứu vá» khoa khí-công trị bệnh. Äầu tiên trong bá»™ Hoàng-Äế Ná»™i-kinh Tố-Vấn các chương:

- Thượng cổ thông thiên luận.
- Tứ khí Ä‘iá»u thân đại luận.
- Sinh khí thông thiên luận.
- Kim quĩ trấn ngôn luận.

Qua các chương trên, đủ thấy sá»± chú trá»ng vào vấn đỠdùng khí-công trị bệnh cá»§a cổ nhân đến như thế nào.

â€...Tâm an mà không sợ hãi.
Hình tươi thì không mệt má»i.
Khí theo đó mà thuận,
Tất cả Ä‘á»u đạt đến như ý muốnâ€.

Bốn câu trên kết luận rằng Khí-công có tác dụng tốt, làm cho lá»±c cá»§a não kiện toàn, gân cốt kiên-cưá»ng. Äồng thá»i cổ nhân lại chú trá»ng vào luyện công phối hợp vá»›i thiên nhiên, thích ứng vá»›i hoàn cảnh trong vấn đỠẩm-thá»±c. Äó là nói vá» tối cổ y gia chú trá»ng vào Khí-công trị bệnh vậy.

Bên Trung-quốc, Äại-hàn, Nhật-bản thì các Äạo-gia, Phật-gia, và Y-gia đồng thá»i chú ý vào khí-công trị bệnh. Má»—i nhà Ä‘á»u có những sở trưá»ng sở Ä‘oản riêng biệt. Nhưng tại Việt-Nam thì khác hẳn: Dù Äạo-gia, Y-gia, Phật-gia hay võ-há»c-gia Ä‘á»u qui vào những sá»± tổng hợp giống nhau, thái dụng lẫn cá»§a nhau. Trong thá»i gian 1945-1990 khoa Khí-công dưá»ng như tê liệt.. Khi tôi viết những giòng này (1993) dưá»ng như đã có sá»± phục sinh. Nhưng biết bao giá» má»›i được như xưa?

Vậy bản chất trị bệnh của khí-công là gì?
2.1. Giúp thân thể kiện khang

Giúp thân thể kiện khang, tinh thần minh mẫn, để trị vị bệnh, tức là luyện tập cho thân thể thăng bằng sức khoẻ Ä‘iá»u hoà đó là ở trình độ thấp. Còn luyện đến sức lá»±c vượt hẳn thông thưá»ng, thì không bệnh tật nào làm hại cÆ¡ thể được. Khí-công luyện cao thì vệ khí càng mạnh, lục dâm không tác dụng vào thân. Mà công năng khí huyết tạng phá»§ mạnh, không có bất thưá»ng sinh bệnh.

2.2. Dùng trị bệnh

Tức trị dĩ bệnh. Bệnh có thực có hư! Thực bệnh thì tập để đưa ngoại tà (vi trùng, ý nghĩ đen tối, lo sợ vô lý) ra ngoài và bồi dưỡng chính khí bị tà khí làm hại. Hư bệnh thì phải dùng biện chứng để biết rõ tạng phủ cơ phận nào hư, để tập những loại khí-công nào bồi dưỡng chỗ hư đó.

Äây là đại cương, nhưng trên thá»±c tế, hiện nay khí-công dùng trong lãnh vá»±c y khoa như thế nào? Nếu tổng hợp y há»c Âu-à mà trị, thì khoa khí-công ít được xá»­ dụng đến. Bởi những thiếu sót cá»§a Âu được à phù trợ, thiếu sót cá»§a à được Âu phù trợ. Nhưng vấn đỠtrị vị bệnh thì dù y-há»c à hay Âu cÅ©ng phải cần dùng đến cả.

3. Dùng khí công phù chính

Äây là má»™t vấn đỠcó tính cách tôn giáo nhiá»u hÆ¡n. Má»—i gia má»—i phái quan niệm vá» ma-nghiệp khác nhau, chính đạo khác nhau. Nhưng tá»±u chung, luyện khí-công để cho:

– Tinh, thần, khí vững mạnh.
– Cơ thể khang kiện, giữ được bản ngã,
– Khắc kỷ mạnh để giữ được những luật lệ qui tắc từng phái từng gia.
– Tức là luyện khí-công để đi đến tinh, thần, khí được sung thịnh.
– Tinh ở đây phải hiểu là cơ thể khang kiện, hoặc tinh-khí.
– Thần tức để chỉ sinh hoạt của linh hồn và khí thì là chân khí vậy.

Nguyên lý căn bản khí-công làm sao cho ba lá»±c lượng tinh, thần, khí thăng bằng. Khi tinh, thần, khí thăng bằng tinh tiến, thì có thể giữ được chính khí, Ä‘uổi tà kiến. Như phương pháp cá»§a phái Thiếu-lâm, Tiêu-sÆ¡n lấy “bá» vá»ng tâm†làm căn bản, mà bá» vá»ng tâm thì lại đặt cÆ¡ sở ở Thiá»n-công. Thiá»n-công chá»§ yếu là kinh Kim-cương, lấy tÄ©nh công tá»a thiá»n làm khởi đầu để Ä‘i đến “nhân ngã tương thông, tứ đại giai không†và Ä‘i vào kiến tính để “đắc pháp†tức là đắc đạo vào Vô-thượng Bồ-Äá». Chính pháp cá»§a Thiếu-lâm, Tiêu-sÆ¡n là dứt bá» thất tình: Há»· (vui), ná»™ (giận), ưu (lo), tư (suy nghÄ©), bi (buồn sầu), khá»§ng (sợ hãi), kinh (Hoảng hốt). Khi buồn sầu nhiá»u quá, không dứt được thì Ä‘i vào ma-nghiệp, muốn dứt ma-nghiệp phải nhá» khí-công. Sau thất tình đến tham, sân, si, ba ma-nghiệp đó cÅ©ng làm hại chính pháp. Ngoài ra còn nhiá»u giá»›i khác cần kiêng cữ nữa.

4. Kết luận

Phạm vi và đối tượng cá»§a khí-công đại lược có ba. Äó là phụ trợ cho võ-há»c ngoại-công, được xưa dùng rất nhiá»u, hiện nay ít dùng. Thứ đến là dùng dể trị bệnh thì Ä‘á»i nào cÅ©ng cần thiết cả. Còn kKhí-công dùng để Ä‘i vào chính pháp đắc đạo, thì má»—i tôn giáo, má»—i địa phương có má»™t quan niệm khác nhau, nhưng mục đích tối thượng vẫn là làm cho tinh, thần, khí tăng tiến, cÆ¡ thể khoẻ mạnh thông sướng, thì dứt bỠđược má»i phiá»n tạp thất tình, hầu khắc ká»·, giữ bản ngã khá»i Ä‘i vào ma-nghiệp.

Khí-công dùng để áp dụng vào ba vấn đỠtrên các gia các phái Ä‘á»u có những phương pháp đặc biệt, nếu biên tập vào thì không biết bao giá» má»›i hết. Bởi vậy trong sách này chúng tôi chỉ trình bày những phần lý thuyết tổng cương. Còn phần thá»±c hành thì thu lại má»™t vài Ä‘iển hình mà thôi.

Như vỠđộng-công, tại Việt-Nam không mấy ngưá»i mà không biết đến Thập-thức bảo kiện pháp, Yên-tá»­ ngá»a công bát pháp, Äông-hải thập nhị thá»§. Bên Trung-Quốc (1948-1985), trên khắp giải lục địa võ thuật bị nghi ngá», không được khuyến khích, gần như bị diệt hẳn, nhưng vấn đỠtập khí-công đã được đưa vào đại há»c y khoa, nhất là tập Thái-cá»±c-quyá»n để bảo kiện và trị bệnh được các y gia coi rất trá»ng và phổ biến.

Ngưá»i ta thưá»ng quan niệm rằng khí-công xuất từ Phật-gia, Äạo-gia nên các tôn giáo khác thưá»ng kỳ thị, đó chẳng qua là không hiểu thá»±c sá»± bản chất mà thôi. Qua những năm dạy há»c chúng tôi thấy áp dụng vào Hồi-giáo, Thiên-chúa-giáo còn dá»… dàng hÆ¡n cả đối vá»›i Äạo-giáo, Phật-giáo. Tu-sÄ© Thiên-chúa-giáo thưá»ng phải ngồi tập trung tinh thần, suy ngẫm vá» Chúa Cứu-thế, nếu tu sÄ© biết khí-công, trấn nhiếp tâm thần thu liá»…m má»i phiá»n tạp bá» ra ngoài, ý thá»§ vào Chúa, thì thá»±c còn gì tốt đẹp hÆ¡n? Như má»™t tu sÄ© khoẻ mạnh bị tình dục đòi há»i, thì dùng “Tiêu-sÆ¡n hoá tinh pháp†để đốt tinh khí, dùng ngÅ©-khí triá»u nguyên để xóa bá» sá»± cám dá»— cá»§a ngoại cảnh thá»±c vừa dá»… vừa tốt đẹp.

Bởi vậy kết lại khí-công là khoa há»c vừa có tính chất y-khoa vừa có tính chất cá»§a thể thao lại có tính chất luyện tập trấn nhiếp tâm thần rất tốt.
Tài sản của ngoctulaa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #4  
Old 04-04-2008, 10:17 AM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
PHẦN THỨ NHÌ

PHƯƠNG PHÃP ÄIỀU KHÃ

Äiá»u khí là gì? Äiá»u khí gồm có hai phần:

– Một là sự hướng dẫn khí xuất, nhập cơ thể theo ý muốn.
– Hai là vận nội khí trong cơ thể tuần hành theo những nguyên tắc nhất định.

Trong phần này sẽ bao gồm hai vấn đỠchính yếu đó.



CHƯƠNG THỨ NHẤT

NGUYÊN TẮC THỔ NẠP

Mục lục

1. Äịnh nghÄ©a Ä‘iá»u khí
2. Phương pháp thổ nạp
2.1. Thổ
2.2. Nạp
2.3. Äình
2.4. Tốc độ thổ nạp
2.5. Khối lượng thổ nạp
2.6. Phối hợp thổ nạp đình
3. Thổ, nạp, đình đối vá» phương diện y há»c.
3.1. Vá» phương diện y há»c
3.2. Äối vá»›i há»c thuyết âm-dương.
4. Tổng luận vỠthổ nạp.
NGUYÊN TẮC THỔ NẠP


1. ÄỊNH NGHĨA ÄIỀU KHÃ

Äiá»u khí là sá»± tiến hành hô hấp theo ý muốn, trong má»™t nguyên tắc cần thiết. Trong quá khứ Ä‘iá»u khí dùng há»—n độn vá»›i các danh từ sau đây:

HÔ-HẤP. Là sá»± thổ nạp vô ý thức cá»§a ngưá»i không biết khí công.

THỔ-NẠP. Thổ là nhả khí ra. Nạp là thu khí vào.

Cổ nhân gá»i là “Thổ cố nạp tân†nghÄ©a là nhả cái cÅ©, thu cái má»›i. Thổ nạp là phương pháp hô hấp trong khoa Khí-công, để phân biệt vá»›i thông thưá»ng thổ nạp là hô hấp vô thức.

Äiá»u khí là sá»± thổ nạp theo má»™t qui tắc nhất định bằng sá»± Ä‘iá»u khiển. Hoặc khi những ngưá»i đã tập Khí-công cao, trong lúc vô thức, gặp hoàn cảnh, tòng tâm thổ nạp theo qui tắc, thích hợp vá»›i hoàn cảnh.

Tóm lại thổ-nạp có qui định khi hữu thức hoặc khi vô thức nhưng có qui định cá»§a ngưá»i tập Khí-công.

2. PHƯƠNG PHÃP THá»” NẠP

2.1. THá»”

Thổ là nhả khí ra. Thông thưá»ng ngưá»i ta thổ không hết khí lưu trữ trong phế, cho nên sá»± thổ cố không Ä‘i đến tuyệt đối mở rá»™ng, đến khi nạp khối lượng cÅ©ng ít, bởi vậy sá»± khí hóa cÆ¡ thể không được nhiá»u. Chân khí bao gồm 4 loại khí, mà Äại-khí là má»™t yếu tố quan trá»ng. Nếu thổ không nhiá»u thì nạp cÅ©ng không nhiá»u, chân khí do vậy không tăng tiến. Nếu thổ hết lượng khí trong phế, khí nạp sẽ được nhiá»u, khí hóa tăng, do đó chân khí tăng lên.

Trong khoa khí-công, cứ má»™t thổ má»™t nạp gá»i là má»™t tức.

2.2. NẠP

Nạp là hấp khí vào. Khí vào phế, được phế tuyên phát khắp các kinh theo vòng Äại-chu-thiên tuần lưu khắp cÆ¡ thể. Thông thưá»ng ngưá»i ta nạp khí không hết thể tích cá»§a phế, thành ra thiên khí vào phế không nhiá»u, sá»± khí hóa không mấy mạnh. Trong khoa Khí-công nhiá»u thức tập bắt ngưá»i ta phải nạp khí thá»±c sâu, để thiên khí nhập phế mạnh ứng hợp vá»›i hoàn cảnh nào đó. Khi thiên-khí mạnh nhập cÆ¡ thể phối vá»›i địa-khí và nguyên-khí, tinh-khí làm cho chân-khí tăng lên. Khi thổ nạp có thể ngắt làm nhiá»u nhịp, hoặc má»™t hÆ¡i.

2.3. ÄÃŒNH

Äình có nghÄ©a là sá»± ngưng thở. Thông thưá»ng vô thức, ít khi đình thổ nạp. Nhưng trong khí-công và võ há»c, đình thổ nạp là má»™t hiện tượng thông thưá»ng. Có thể nạp rồi đình, thưá»ng gá»i là nạp-đình hoặc thổ rồi đình gá»i là thổ-đình. Có khi, nạp hết hÆ¡i hoặc thổ hết hÆ¡i rồi đình cÅ©ng có khi nạp, thổ ná»­a hÆ¡i, hay má»™t phân ná»­a hÆ¡i rồi đình gá»i là bán-nạp-đình hoặc bán-thổ-đình. Äình trong khí-công thưá»ng gá»i là qui-tức nghÄ©a là thu hÆ¡i trở lại không hoạt động nữa.

2.4. Tá»C ÄỘ THá»” NẠP

Tốc độ khi thổ-nạp trong khoa khí-công được ấn định:

TRÌ. Từ 9 giây đến 15 giây.
TRUNG. Từ 4 giây tới 8 giây.
KHẨN. Từ 1/5 giây tới 3 giây.

Äây là tính cho tốc độ cá»§a má»™t thổ, má»™t nạp hoặc má»™t đình, chứ không phải tốc-độ má»™t tức. Tốc độ là nhịp Ä‘iệu khác vá»›i khối lượng. Má»™t nhịp thổ như vậy không nhất thiết đầy phổi hay được mấy phần phổi.

2.5. KHá»I LƯỢNG

Khối lượng khi thổ nạp vào phế trong khoa khí-công ấn định:

THÂM. Thổ hay nạp đến đầy ắp hoặc nhả đến hết khí trong phế.
TRUNG. Thổ hay nạp tương đối sâu, không đầy hay hết khối lượng.
THIỂN. Thổ hay nạp thông thưá»ng.

Trong khoa khí-công sá»± ước tính khối-lượng và tốc-độ rất quan trá»ng, nhất là ứng dụng vào võ há»c để tấn công hay chịu đòn.

2.6. PHá»I HỢP THá»” NẠP-ÄÃŒNH

– Khí-công hay võ há»c bắt đầu từ thổ nạp thông thưá»ng trước.
– Bao giỠcũng bắt đầu bằng Thổ hết tất cả khí ra, và rồi hành thổ nạp theo qui định.
– Bao giá» cÅ©ng bằng mÅ©i nạp hoặc mÅ©i miệng đồng nạp, chứ tuyệt đối không bao giá» dùng miệng nạp. Bởi bụi, vi trùng theo miệng vào cÆ¡ thể qua đưá»ng phế.
– Mũi miệng đồng nạp: tiến hành mũi thổ, miệng thổ hoặc mũi miệng đồng thổ.
– Mũi nạp, mũi thổ hoặc mũi miệng đồng thổ hoặc miệng thổ.
– Phối hợp thổ nạp đình thì:

Nạp-đình-thổ.
Nạp-thổ -đình.

3. THá»” NẠP ÄÃŒNH

Vá» phương diện y há»c

3.1. Äá»I VỚI HỌC THUYẾT ÂM DƯƠNG

Vá» phương diện há»c thuyết âm-dương thì:

– Thổ có tính cách phát ra, tiến ra ngoài rộng rãi nên là dương.
– Nạp có tính cách thu vào, tóm vào nên thuộc âm.
– Còn đình thì coi như hiện tượng âm-dương giao nhau.
– Trong khi thổ nạp, bất cứ lúc nào ta cũng ứng dụng đình hơi giữa thổ nạp, nhưng sự đình hơi đó quá ngắn thành ra không chú ý.

Äiá»u hòa thổ nạp tức Ä‘iá»u hòa âm dương, khi tống hết hÆ¡i thở ra, thì cÆ¡ thể mất Ä‘i má»™t số thán khí, phế hoàn toàn trống rá»—ng. Cổ nhân gá»i là “Vô trung sinh hữu†nghÄ©a là trong cái không có khí ở phổi, là lúc thanh khí thoát ra ngoài cÆ¡ thể, thì chân khí phát triển khắp ngưá»i, gá»i là không mà hóa có là thế.

3.2. VỀ PHƯƠNG DIỆN Y HỌC

Vá» phương diện y há»c, thì:

– Khi thổ ra tức nhả khí ra thì là tả. Bởi vậy khi những ngưá»i bị nhiệt chứng, can khí đô kết tình chí uất ức thưá»ng thích thở dài. Hoặc trong ngưá»i nóng quá , đầy ứ ở bao tá»­ thích thổ, thích ợ hÆ¡i.
– Khi hít khí vào, tức là bổ. Khí vào cÆ¡ thể mạnh, nhiá»u bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
Lâm sàn ứng dụng trị bệnh, dùng châm cứu cÅ©ng như vận sức chống đối thá»§, thông thưá»ng hít khí vào để chống trả, vệ khí mạnh lên.
4. TỔNG LUẬN VỀ THỔ NẠP

Thổ nạp đình là nguyên tắc căn bản để đi vào khoa khí-công. Trong khoa khí-công thì nhất thiết chú ý đến :

– Thổ-nạp-đình
– Tốc độ,
– Khối lượng thổ nạp.

VỠdanh từ chuyên môn thì :

1 Thổ +1 Nạp +1 Äình = 1 Tức
Tài sản của ngoctulaa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #5  
Old 04-04-2008, 10:17 AM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
CHƯƠNG THỨ NHÌ

CÃC PHƯƠNG PHÃP ÄIỀU KHÃ

Mục lục

1. Phương pháp thông thưá»ng
1.1. Nhu hòa
1.11. Tốc độ
1.12. Nhịp điệu
1.13. Khối lượng
1.14. Công dụng

1.2. Hoãn viên
1.21. Tốc độ
1.22. Nhịp điệu
1.23. Khối lượng
1.24. Công dụng

1.3. Thâm trưá»ng
1.31. Tốc độ
1.32. Nhịp điệu
1.33. Khối lượng
1.34. Công dụng

2. Phương pháp ý khí hợp nhất.
2.1. Phương pháp minh tâm
2.11. Tốc độ
2.12. Nhịp điệu
2.13. Khối lượng
2.14. Công dụng

2.2. Phương pháp kiên lực
2.21. Tốc độ
2.22. Nhịp điệu
2.23. Khối lượng
2.24. Công dụng

2.3. Phương pháp kiên thể
2.31. Tốc độ
2.32. Nhịp điệu
2.33. Khối lượng
2.34. Công dụng

3. Phương pháp đạo gia
3.1. Phương pháp thái cực
3.11. Tốc độ
3.12. Nhịp điệu
3.13. Khối lượng
3.14. Công dụng

3.2. Phương pháp lưỡng nghi
3.21. Tốc độ
3.22. Nhịp điệu
3.23. Khối lượng
3.24. Công dụng

3.3. Phương pháp tứ tượng
3.31. Phương pháp tứ tượng dương
3.31.1. Tốc độ
3.31.2. Nhịp điệu
3.31.3. Khối lượng
3.31.4. Công dụng
3.32. Phương pháp tứ tượng âm
3.32.1. Tốc độ
3.32.2. Nhịp điệu
3.32.3. Khối lượng
3.32.4. Công dụng

4. Phương pháp ảo thổ nạp
4.1. Phương pháp ảo thượng thức
4.11. Tốc độ
4.12. Nhịp điệu
4.13. Khối lượng
4.14. Công dụng

4.2. Phương pháp ảo trung thức
4.21. Tốc độ
4.22. Nhịp điệu
4.23. Khối lượng
4.24. Công dụng

4.3. Phương pháp ảo hạ thức
4.31. Tốc độ
4.32. Nhịp điệu
4.33. Khối lượng
4.34. Công dụng

5. Kết luận
Tài sản của ngoctulaa

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
åêàòåðèíáóðã, ãèòàðû, ãîðÿùèõ, àðõèòåêòóðà, bac si tran dai si, bac si tran dai sy, bacsi tran dai sy, baÌt nhã khiÌ công, bat nha khi cong, bát nhã khí công, cách tập thổ nạp, cách thổ nạp, ïåðåäà÷, khí công đại toàn, khí công thổ nạp, khi cong dai toan, khi cong tran dai si, khi cong tran dai sy, kkhi cong, ñàíòåõíèêà, ôîòîïðèêîëû, phép thổ nạp, thap thuc bao kien phap, thổ naÌ£p, thổ naÌ£p Ä‘aÌ£o gia, thổ nạp, thổ nạp âu-á, thổ nạp khí công, thổ nạp là gì, thổ nạp thuật, thuận thiên di sá»­, tran dai si, tran dai si khi cong, tran dai sy, tran dai sy khi cong, trần đại sỹ, ýðìèòàæ, ðàñïðîäàæà, øêîëà

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™