24-07-2008, 12:45 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Vân Má»™ng Truyá»n Thuyết - TG: Lạc VÅ© Hà n (Äá»§ bá»™ 12 chương)
Vân Má»™ng Truyá»n Thuyết
Tác Giả: Lạc Vũ Hà n
Dịch Giả: HoangPhiYen
Biên Táºp: Phong Sư Tiên Sinh
Nguồn: Tà ng thư viện
Chương 1: Vân Mệnh
Trên đỉnh núi TỠVân, tiên khà xoay chuyển vần vũ.
Hai tá» vÅ© tiên hạc xuất phát từ trong Tá» Vân động, trá»±c hướng phương bắc li khai. Trong không trung đột nhiên xuất hiện má»™t tia hà quang thiểm Ä‘iện, tiếp theo má»™t đóa tưá»ng vân phiêu nhiên xuất hiện , từ từ hiện má»™t nữ tá» quốc sắc thiên hương, trong tay cầm bảo kiếm, mi tâm phản phất hồng sắc tiên khÃ, tuy khuôn mặt non trẻ nhưng đã cho thấy đạo hà nh đã có thà nh tá»±u.
Thiếu nữ biệt danh là Sương Hoa, là đại đệ tá» cá»§a tán tiên Tá» Vân đạo trưởng, được đạo trưởng chân truyá»n, trong vòng trăm năm nay, tru diệt vô số ma quái.
Sương Hoa Ä‘i và o Tá» Vân Äá»™ng, thu lại bảo kiếm nắm trong tay. Sau đó từ tốn dùng cánh tay kia lau Ä‘i giá»t mồ hôi trên trán, chỉnh lại y trang , cuối cùng chầm cháºm bước Ä‘i và o động khẩu.
Trong Tá» Vân Äá»™ng, Tá» Vân đạo trưởng lúc nà y Ä‘ang ngồi ở trên bảo tá»a, bế mục ngưng thần, má»™t cổ tá» khà phảng phất trong không trung như những mảnh lụa má»m mại, nhưng tịnh không tiêu tán. Sương Hoa đứng má»™t bên chỠđợi, im lặng không nói má»™t lá»i.
Má»™t lát sau, Tá» Vân đạo trưởng mở mắt, chỉ tay gá»i Sương Hoa tá»›i gần.
"Hoa nhi, Huyết Ma Minh Sang con đã xỠlý thế nà o rồi?"
"Thưa sư phụ, đệ tỠđã tru diệt được Huyết Ma Minh Sang, bất quá..."
"Bất quá cái gì?" Äạo trưởng lá»™ xuất má»™t chút thần sắc kinh ngạc.
"Hai mươi ngưá»i đã bị Huyết Ma Minh Sang giết Ä‘i."
"Ồ." TỠVân đạo trưởng trầm ngâm một chút, trong ánh mắt xuất một tia thương tiếc.
"Äã váºy, vá»›i đạo hạnh cá»§a con, tru diệt Huyết Ma Minh Sang tháºt không phải là chuyện dá»…, khả năng đệ tá» toà n thân trở vá» coi như là mệnh trung còn may mắn, Ä‘iá»u nà y đệ tỠđã xem là vạn hạnh rồi."
"Tại sao sư phụ vì chuyện gì mà không Ä‘Ãch thân ra tay, nếu sư phụ ra tay có thể đã cứu sống tÃnh mệnh cá»§a hai mươi ngưá»i, còn có thể tru diệt Huyết Ma Minh Sang, vì chúng sanh mà trừ hại. Huống hồ, việc nà y sẽ không hao phà tinh nguyên cá»§a sư phụ nhiá»u lắm." Trong lúc nói, Sương Hoa nhịn không được tá» ra vẻ bất mãn vá»›i sư phụ. Sau khi Ä‘Ãch thân mục kÃch hai mươi ngưá»i chết má»™t cách bi thảm, mấy trăm năm đạo hạnh cÅ©ng không thể khắc chế được ná»™ khà không ngừng tăng lên trong lòng, khiến cho nà ng trước mặt sư phụ không khá»i tá» vẻ thất thái như thế.
Tá» Vân đạo trưởng có vẻ sá»ng sốt, liá»n thở dà i má»™t tiếng cảm thán. Sương Hoa đã phát giác sá»± thất thái cá»§a mình, đứng má»™t bên im lặng không nói má»™t lá»i.
Äạo trưởng nhẹ nhà ng dịch ngón tay, những đạo sắc quang mang đột nhiên quần vÅ© bao bá»c, từ từ ngưng tụ hình thà nh má»™t thanh kiếm. Ãnh quang mang bao bá»c quanh thanh kiếm cà ng lúc cưá»ng thịnh, cuối cùng bạo phát quang ảnh là m cho chúng nhân không thể mở mắt, khi quang ảnh vụt tắt chúng nhân thấy xuất hiện má»™t thanh bảo kiếm.
"Sư Phụ." Sương Hoa không ká»m được liá»n kêu lá»›n má»™t tiếng. Äã theo sư phụ nhiá»u năm, nà ng chưa bao giá» nhìn thấy qua sư phụ sá» dụng thần binh lợi khÃ, "Kiếm nà y, tên gá»i là gì thế ?"
Nhưng Tá» Vân đạo trưởng tịnh không hồi đáp, sau má»™t hồi ánh quang mang yếu dần, liá»n ra hiệu cho Sương Hoa tá»›i gần quan sát.
Nhìn thanh bảo kiếm chỉ thấy chuôi kiếm cùng thân kiếm do vô số những mảnh thá»§y tinh nhá» trong suốt kết hợp tạo thà nh, nhìn gần chuôi kiếm nầy đúng như bao bá»c bởi kình khà khó có thể nhìn thấu, là m cho mảnh áo đằng trước Sương Hoa trở thà nh bá»™t phấn khi chạm và o thân kiếm.
"Quả tháºt là má»™t thanh bảo kiếm." Sương Hoa tán dương. Bởi vì hưng phấn, hai má nà ng trở nên hồng nhuáºn, hiển thị nét mÄ© miá»u.
"Kiếm nà y tên là Sương Hoa," Äạo trưởng hòa hoãn mở miệng nói, "Lúc trước khi ta bôn ba bên ngoà i nhá» thanh kiếm nà y xuất hà o quang nên má»›i tìm được con. Con lúc ấy vẫn còn là trẻ con, nằm cuá»™n tròn bên cạnh thanh Sương Hoa kiếm, ta Ä‘oán con có uyên duyên vá»›i thanh kiếm nà y, Vì váºy cho nên đặt tên con là Sương Hoa. Bảo kiếm nà y do ta bảo quản nhiá»u năm, hôm nay đã đến lúc váºt quy nguyên chá»§.
Nhưng trong lòng Sương Hoa thấy rùng mình, thầm nghÄ©: Kiếm nà y tháºt là má»™t bảo kiếm, sư phụ hôm nay không được bình thưá»ng, có lẽ nà o sá»± tình liên quan đến thương tÃch cá»§a ngưá»i?â€
Vì váºy tiếp nháºn thanh kiếm trong tay lão sư, không nói lên lá»i.
Chỉ thấy bảo kiếm rất dà i, thần kiếm lấp lánh như ngá»c. Nhẹ nhà ng vÅ© động tức thì hà o quang xuất ra bốn phÃa, Tá» Vân động như bị bao trùm bởi đám mây, như bị ngà n ánh sáng bao phá»§. Sương Hoa không khá»i có cảm thán thốt: “hảo kiếm, hảo tiá»…n!â€
Chỉ là đạo trưởng không thôi nhiếu mầy.
"Trên núi Thiên Trụ, gần đây yêu khà thưá»ng xuyên xâm lấn, oán độc khà bốc cao tá»›i mây xanh. Lúc trước ta tiến đến thám sát, bất quá yêu khà cÅ©ng rất cưá»ng thịnh, nhưng tìm không ra yêu nghiệt nà o. Cho nên đã nhiá»u ngà y qua ta má»™t má»±c tìá»m tâm tu luyện, chánh là vì thế thiên hà nh đạo, vì chúng sinh trừ hại." Nói đến đây, đạo trưởng tịnh bất lá»±c rồi thở dà i, "Gần nhất mấy ngà y không đến xem oán độc khÃ, chẳng biết bao nhiêu sinh linh đã bị chết bởi ma trảoâ€.
"Cho nên sư phụ trong lúc bị trá»ng thương má»›i kêu con tiến đến trừ yêu hà ng ma?"
"Äúng váºy."
"Äã như sư phụ không thể Ä‘i được, vá»›i đạo hạnh cá»§a con như như thế nà y thì là m sao thá»§ thắng?"
"Hoa nhi, con dù sao cÅ©ng là đại đệ tá», còn có Sương Hoa Kiếm tương trợ, cho dù là ở trong tình huống nà o, là m sao không thá»§ thắng được chứ?"
"Váºy, tại sao sư phụ không không sá» dụng Sương Hoa Kiếm?"
"Vạn váºt Ä‘á»u có linh tÃnh, huống chi là kỳ thế trân bảo. Sương Hoa Kiếm không có hữu dụng nhiá»u đối vá»›i ta, nếu ta sá» dụng thì uy lá»±c to lá»›n bị giá»›i hạn, đến lúc đó thì so sánh vá»›i bảo kiếm bình thưá»ng không khác nhau là mấy." Äạo trưởng giải thÃch cho ái đồ hiểu và khi đụng việc thì đừng có sợ đầu sợ Ä‘uôi, không khá»i Ä‘em lại má»™t chút sanh khÃ. "Äệ tá» Ä‘i Ä‘i, trước khi rá»i khá»i động hãy cầm lấy Mặc Ngá»c Kì Bà n Cách nà y , váºt nà y coi như ta tặng con."
Sau khi nói xong liá»n keo má»™t đồng tá» lui vá» phÃa sau lấy ra má»™t món bảo váºt, lá»›n như má»™t bà n tay, trên mặt mà u lục tá»± kim, tinh xảo vô cùng. Äúng là Tá» Vân đạo trưởng chấn sÆ¡n chi bảo: Mặc Ngá»c Kì Bà n Cách.
Sương Hoa cao hứng thu lấy, sau đó từ biệt sư phụ rồi ly khai Tá» Vân Äá»™ng trá»±c tiến Thiên Trụ.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của David
Last edited by kedatinh1974; 26-07-2008 at 07:23 PM .
24-07-2008, 12:46 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 2: Ngự ma
Nguồn: Tà ng thư viện
Mây khói trên không dần dần loãng bớt, Sương Hoa cũng chỉ còn cách Thiên Trụ Sơn ngoà i trăm dặm bèn vén mây nhìn xuống
Thiên Trụ SÆ¡n nÆ¡i thần sÆ¡n thánh địa giá» tháºt đáng thương, trong vòng trăm dặm không má»™t bóng ngưá»i. Cát và ng bay loạn mịt mù trá»i đất.
Chẳng trách sư phụ không để ý gì đến hai mươi tÃnh mệnh đã bị Minh Sang Huyết Ma lấy Ä‘i, đám yêu ma ở Thiên Trụ SÆ¡n nà y má»™t ngà y giết hại không biết bao nhiêu mạng ngưá»i. Sương Hoa mà y ngà i nhăn lại, âm thầm váºn công bay nhanh vá» phÃa Thiên SÆ¡n Trụ. Äi được má»™t lúc, yêu khà trước mặt đột nhiên mạnh lên, đất đá xuyên qua đám tưá»ng vân bay thẳng và o mặt. Sương Hoa cá»±c kỳ kinh hãi vá»™i và o hươu kiếm né tránh. Ngay lúc vừa sá» kiếm há»™ thân, yêu khà bất chợt yếu Ä‘i nhưng tưá»ng vân cÅ©ng bị đánh tan. Sương Hoa lại nhìn xuống dưới không ngá» chỉ còn cách Thiên Trụ SÆ¡n không đầy trăm thước liá»n vá»™i và ng dùng Ẩn Thân Quyết ẩn giấu thân mình rồi má»›i thu tưá»ng vân lại, đứng trong không trung quan sát ngá»n cổ sÆ¡n bên dưới.
Má»™t đại danh sÆ¡n không ngá» biến thà nh má»™t tòa phế sÆ¡n không má»™t bóng cây bụi cá».
Sương Hoa váºn thần thông mở thiên nhãn giữa trán nhìn ngá»n núi thấy vô số yêu váºt chạy qua lại, kêu la ầm Ä©. Xem ra không Ãt hÆ¡n ba ngà n.
"E rằng không thể lá»— mãng tiến và o" Sương Hoa nghÄ©, nà ng đã sá»›m thấy mấy động khẩu bên sưá»n núi có nhiá»u yêu binh canh gác.
Sau khi vòng quanh Thiên SÆ¡n Trụ và i vòng, trong lòng Sương Hoa biết lần diệt yêu nà y tất bại không còn nghi ngá» gì nữa. Chẳng bằng chỉ thăm dò nông sâu rồi quay vá» Tá» Vân Äá»™ng cùng sư phụ bà n tÃnh. Äợi công lá»±c sư phụ mạnh lên lại đến đây diệt yêu cÅ©ng không muá»™n. Còn má»™t mình tiến và o chỉ sợ hồ ly còn chưa bắt được mà còn hại đến thân, mất hết tÃnh mạng.
NghÄ© váºy nên nà ng bèn chá»n má»™t vách núi không có yêu binh canh gác niệm Thấu Tá»± Quyết, cả thân ngưá»i nháºp và o trong vách núi, chỉ nhá» và o cảm giác hướng vá» phÃa yêu khà dà y đặc mà đi.
Äang tiến tá»›i, chợt dưới chân xuất hiện má»™t lá»±c hút, cả thân thể đột nhiên bị hút xuống. Sương Hoa vô cùng kinh hãi vá»™i niệm chân ngôn phóng xuất đóa tưá»ng vân. Äám mây ngà y cà ng dà y đặc nhưng vẫn không thể ngăn thân mình Sương Hoa bị hút xuống dưới.
Sương Hoa rút bảo kiếm ra, thầm biết đã trúng phải ám toán, sắp phải trải qua má»™t trưá»ng ác đấu. NghÄ© tá»›i yêu binh quá đông, lại còn có yêu vương chưa ra mặt, trên trán không khá»i thấm ướt mồ hôi.
Äang lúc suy nghÄ© miên man, hai chân đã bình ổn chạm đất. Nà ng nhanh chóng quan sát bốn phÃa xung quanh, thì ra là má»™t gian thạch ốc. Sương Hoa kinh nghi nắm chắt bảo kiếm, ánh sáng dìu dịu láºp tức tá»a khắp gia thạch ốc. Ãnh sáng chiếu qua, thấy có 1 ngưá»i hôn mê nằm trên mặt đất. Sương Hoa thất kinh, bước vá»™i hai bước đột nhiên dừng lại, chỉ sợ trúng phải mai phục. Hai ngưá»i chỉ cách nhau và i bước, Sương Hoa mÆ¡ hồ nháºn ra ngưá»i đó là má»™t thiếu niên anh tuấn, tấm áo mà u trắng xÆ¡ xác, trên khóe miệng còn và i vệt máu. Nhìn lên trên trán, ngay giữa mi tâm có má»™t vết thương không lá»›n, máu như đã đông lại, miệng vết thương Ä‘en thui.
"Ầm", Sương Hoa thất kinh, thân mình nhảy áp sát và o vách đá.
Chá»— nóc nhà ngay phÃa trên thiếu niên kia đột nhiên xuất hiện má»™t váºt tá»a sáng, kim quang sáng chói tá»a ra. Cùng lúc đó xung quanh thiếu niên kia xuất hiện má»™t mà n sáng mà u lam má»ng như lụa, má»m như mây, dẻo như tÆ¡, bao quanh hắn. Sương Hoa Ä‘ang kinh dị trước cảnh Ä‘iện quang há»a thạch nà y, váºt Ä‘ang xoay tròn phÃa trên đã hướng phÃa thiếu niên đánh xuống. Hai quầng sáng chạm nhau không phát ra má»™t tiếng động nhưng Sương Hoa cảm thấy choáng đầu hoa mắt, lồng ngá»±c phát nóng như sắp phải thổ huyết.
Sương Hoa Kiếm tá»a ra quang mang, kiếm khà tản ra thà nh má»™t vòng tá»± động bao quanh bảo vệ chá»§ nhân. Sương Hoa cấp tốc niệm chân ngôn, nhắm mắt váºn công Ä‘iá»u tức. Sau khi khà huyết bình thưá»ng trở lại má»›i từ từ mở mắt.
Lúc nà y, váºt thần bà đó đã đánh xuống bốn năm lần, giống như có ngưá»i niệm Ẩn Thân Quyết dùng pháp bảo đả thương ngưá»i khác. Tình huống cấp bách, Sương Hoa ném bảo kiếm và o giữa thiếu niên và bảo váºt kia.
Thấy bảo váºt kia lại đánh xuống, Sương Hoa liá»n niệm chân ngôn quát to má»™t tiếng "Táºt". Sương Hoa Kiếm chiếu ra nhiá»u Ä‘iểm sáng như vô số sương tuyết bay múa giữa không trung.
Trong chá»›p mắt hai bảo váºt va Ä‘áºp và o nhau, hoa lá»a tứ tung âm vang như núi lở. Sương Hoa chỉ cảm thấy má»™t đạo kim quang bao mình và o trong, nà ng ở giữa lôi minh thiểm Ä‘iện mà không bị chút tổn thương nà o. Nhìn qua thiếu niên kia, khóe miệng hắn lại xuất hiện và i vệt máu, vết thương ở mi tâm máu chảy đầm đìa.
Khi ánh sáng tan Ä‘i, Sương Hoa Kiếm vẫn treo lÆ¡ lá»ng trên không, quang mang đại giảm. Chợt má»™t tiếng "tang" vang lên, Sương Hoa Kiếm bị gẫy thà nh hai Ä‘oạn rÆ¡i xuống đất, phát ra hai tiếng nặng ná». Còn bảo váºt kia lúc nãy vẫn còn trên không giá» cÅ©ng đã biến mắt không còn chút tăm hÆ¡i.
Sương Hoa nhẹ nhà ng bước đến bên thiếu niên, nhìn thấy nét thống khổ vô cùng trên gương mặt hắn, trong lòng nà ng bất chợt dâng lên ná»—i thương cảm không tên. Nà ng cúi ngưá»i xuống, cố sức dùng đôi tay ngá»c ngà nâng ngưá»i dưới đất lên.
"Ngưá»i nà y nặng tháºt" Sau khi nâng thiếu niên lên, Sương Hoa nhìn xung quanh. Ngoại trừ động khẩu lúc nà ng rÆ¡i xuống đã Ä‘i qua, trong thạch ốc còn có 1 tấm cá»a đá nhá». Nhá» và o ánh sáng yếu á»›t phát ra từ Ä‘oạn kiếm gãy, có thể lá» má» nháºn ra trên tấm cá»a đá có khắc má»™t đóa hoa sen. Äến gần nhìn, cánh hoa mà u và ng má»m mại Ä‘ang nở ra, từ từ tá»a ra quang mang thánh khiết.
Nhưng thiếu niên kia thá»±c sá»± quá nặng, Sương Hoa đã hổn hển không thôi, đà nh thả hắn xuống, má»™t mình đến bên cá»a đá.
Cánh hoa mà u và ng tá»±a hồ nhè nhẹ rung động. Khi Sương Hoa vươn tay muốn đẩy cá»a thì đột nhiên ngây ngưá»i.
Kim quang nhà n nhạt vẫn phá»§ lên mái tóc mây Ä‘en nhánh, nhưng ở nÆ¡i sâu thẳm trong tim, tá»±a hồ như có Ä‘iá»u gì vẫn bị che kÃn Ä‘ang được mở ra. Suy nghÄ© dần dần trở nên mÆ¡ hồ.
Má»™t tiếng rên rỉ yếu á»›t truyá»n và o bên tai, Sương Hoa chợt giáºt mình tỉnh lại.
Ngưá»i thiếu niên dưá»ng như đã tỉnh lại, Ä‘ang Ä‘au đớn cỠđộng thân thể.
Sương Hoa hÆ¡i giáºt mình, vá»™i bước lại hai bước. Trên trán thiếu niên vẫn chảy máu, sắc mặt tái nhợt như tro.
"Ngươi thế nà o?"
Không ngá» hắn lại ngất Ä‘i, đợi đến lúc hắn tỉnh lại cÅ©ng đã trải qua ná»a canh giá». Ãnh mặt hắn có chút tán loạn nhưng thấp thoáng má»™t loại quang thải kỳ đặc.
"Không lẽ hắn cÅ©ng là ngưá»i tu đạo?" Sương Hoa nghÄ©. Thiếu niên kia chợt ho rÅ© rượi, Sương Hoa kinh ngạc vá»™i cố sức nâng hắn dáºy, trong lòng lấy là m lạ vì thấy hắn quá nặng.
"Ngươi là ai? Sao lại xuất hiện ở đây?" Khi thấy vẻ mặt thiếu niên thống khổ, trong lòng Sương Hoa xuất hiện và i tia thương xót, ngữ khà cũng nhu hòa hơn.
"Ta?" thiếu niên chất phác ngẩng đầu lên nhìn cô gái xa lạ trước mắt. Ãnh mắt hai ngưá»i vừa chạm nhau hắn vá»™i cúi đầu "Không biết"
"Không biết?" Sương Hoa sá»ng sốt, thầm nghÄ© "Thiếu niên nà y tháºt là kì quái, ngay cả vì sao mình ở đây cÅ©ng không biết" Nhưng nhìn ánh mắt hắn cÅ©ng không giống Ä‘ang lừa gạt, chỉ là trong lòng nà ng cảm thấy nghi hoặc nhưng cÅ©ng không há» há»i.
"Nhưng ngươi có biết bảo váºt vừa rồi ở trên đầu ngươi là gì không?" Lúc nà y sắc mặt thiếu niên lại trắng xanh, ngất Ä‘i lần nữa. Sương Hoa thở dà i bất đắc dÄ© đứng lên, lấy ra bà n cá» bằng ngá»c Ä‘en cá»§a sư phụ, niệm động chân ngôn đưa bảo váºt lên giữa không. Kim quang nhu hòa rá»i xuống ngưá»i thiếu niên,gương mặt tái nhợt nhăn tÃt chân mà y, khóe miệng còn vương và i sợi máu.
Chỉ lát sau, thiếu niên liá»n biến thà nh má»™t quân cá» mà u Ä‘en bị hút và o trong bà n cá».
Sương Hoa thu bà n cá» lại rồi Ä‘i vá» phÃa cá»a đá.
Äóa hoa sen vẫn tá»a ra ánh sáng má» má» như trước, yên lặng chiếu lên mái tóc mây Ä‘en nhánh cá»§a nà ng. Sương Hoa chần chừ má»™t lúc má»›i vươn tay vá» phÃa đóa sen. Khi nãy đứng ở chá»— nà y, trong lòng nà ng rõ rà ng dâng trà o má»™t loại cảm giác cổ quái mà quen thuá»™c. Trong thoáng chốc đó, nà ng cÆ¡ hồ muốn thu lấy đóa sen đó cho riêng mình.
Có Ä‘iá»u ngưá»i thà nh tiên đắc đạo lục căn thanh tịnh sẽ không còn chút tham niệm. Sương Hoa từ khi đắc đạo đến nay đã hÆ¡n mấy trăm năm vì sao lúc nãy lại dâng lên má»™t cá»— tham niệm như váºy?
"Äóa sen nà y, loại nà y có rất nhiá»u, vì sao vẫn thấy giống như đã từng quen biết?" Ngón tay thon thon vuốt ve cánh hoa, trong đầu tá»±a hồ như Ä‘ang có gì đó không ngừng kêu gá»i tên mình.
"Sương Hoa, tâm liên ..." Sương Hoa hai tay ôm chặt lấy đầu đang bị cơn đau bất chợt xâm chiếm, vô lực rên rỉ và i tiếng rồi mất đi tri giác.
Không biết qua bao lâu, Sương Hoa má»›i từ từ hồi tỉnh, cảm thấy đầu óc Ä‘au buốt. Sau khi miá»…n cưỡng đứng lên, Sương Hoa bước vá» chá»— lúc nãy rÆ¡i xuống - Sương Hoa Kiếm mặc dù bị há»§y nhưng dù sao đó cÅ©ng là kì bảo khó tìm được, bá» lại trong ma huyệt nà y tháºt đáng tiếc.
Sau khi định thần lại, Sương Hoa lấy bà n cá» giá» lên cao, nhá» và o ánh sáng má» má» cá»§a nó chiếu xuống để xem xét dưới mặt đất. Vừa nãy Sương Hoa Kiếm còn chiếu sáng ngá»i ngá»i, vì sao hiện tại không chút tăm hÆ¡i? Äang lúc nghi ngá», chợt thấy phÃa trước và i bước có má»™t ngưá»i nằm. Từ trang phục có thể Ä‘oán chÃnh là má»™t thiếu nữ Ä‘ang tuổi dáºy thì. Không suy nghÄ© nhiá»u, Sương Hoa thu cô gái nà y và o trong bà n cá» rồi lại cẩn tháºn tìm kiếm bảo kiếm cá»§a mình. Có Ä‘iá»u thạch ốc tuy nhá» nhưng tìm kiếm thế nà o vẫn không thấy. Sương Hoa bất đắc dÄ© đà nh phải nhá» và o bảo váºt cá»§a sư phụ bay vá» Tá» Vân SÆ¡n.
Tà i sản của David
24-07-2008, 12:47 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 3
Dịch hieproto
Biên dịch nvfacu
Biên táºp Thanh Thanh
Nguồn: ***************.org
“Sư phụ.
Nghe thấy giá»ng nói cá»§a ái đồ , Tá» Vân đạo trưởng lặng lẽ mở mắt ra, bắt gặp nhân ảnh cá»§a Sương Hoa nhưng ông tịnh không quá kinh ngạc, ngược lại chỉ mỉm cưá»i không nói.
“Căn bản là không thắng được!â€
Sương Hoa ngoan cố kiểm tra lại dấu vết trên mặt đất, tức giáºn nói. Sau má»™t hồi lại biến thà nh má»™t tiểu cô nương vô cùng nhu thuáºn.
Vị đạo trưởng lúc nà y Ä‘ang đứng vuốt râu, đạo y mà u tÃm không gió mà tá»± tung bay. Má»—i lần Sương Hoa không hoà n thà nh sứ mệnh thì Ä‘á»u bắt gặp dáng vẻ nà y. Trông đạo trưởng có vẻ kỳ quái nhưng ông cÅ©ng không trách móc gì cả.
“Tốt lắm, Hoa nhi.†Äạo trưởng giÆ¡ má»™t ngón tay lên. Ông đối vá»›i ái đồ nà y hiểu rõ như lòng bà n tay. Vì váºy ông không há» nói nhiá»u, mỉm cưá»i nháºn lại pháp bảo, sau đó cho Sương Hoa vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Sương Hoa vốn định phà n nà n sư phó mấy câu, nhưng thấy ông vẫn mỉm cưá»i, còn chÃnh mình chẳng biết phải nói cái gì, đà nh quay ngưá»i bá» Ä‘i.
“Thiên địa hợp lại thà nh vạn váºt, trá»c khÃ, uế khà tÃch tụ nên oan nghiệt, thanh minh chi hoa bay lên thà nh pháºt minh. Trá»c bất xâm thanh, uế bất thá»±c minh, ngữ ý muốn nói ‘Ma cao má»™t thước, đạo cao má»™t trượng’ cÅ©ng nên.â€
Và i câu Anh Lạc Kinh Khai Thiên nà y luôn là m cho Sương Hoa Ä‘au đầu, tuy nói là ngưá»i đắc đạo, nhưng nà ng không thể nà o chuyên tâm và o giáo văn cá»§a bản môn được. Cùng má»™t sư phụ mà nà ng và các đệ tá» khác lại bất đồng, Sương Hoa nhìn kinh văn thì chỉ có thể nhá»› đại khái tình tiết, nguyên bản tháºt sá»± cá»§a kinh văn thì thưá»ng quên sạch. Má»—i lần sư phó kiểm tra bà i vở Sương Hoa luôn luôn lấy cá»› để trốn thoát.
“Thà nh tháºt mà nói, trong bản môn có không Ãt các sư đệ sư muá»™i giá»i hÆ¡n mình, những câu văn rắc rối phức tạp nà y, bản thân bá»n há» Ä‘á»u có thể dá»… dà ng hiểu được.†Sương Hoa xác tháºt rất ghen tị.
Bất quá, muốn lên trá»i thì phải tùy duyên. Sương Hoa mặc dù không có khả năng ghi nhá»› toà n bá»™ kinh văn, nhưng bản tÃnh nà ng lại thÃch thú vá»›i các kinh văn cổ xưa. Thêm và o đó, những thâm ý sâu xa trong kinh văn nà ng Ä‘á»u hiểu được, nên pháp lá»±c cá»§a nà ng cÅ©ng đã gần tiếp cáºn vá»›i đạo trưởng, trở thà nh trợ thá»§ đắc lá»±c cá»§a ông.
Cẩu thả láºt qua láºt lại Anh Lạc Kinh má»™t lần nữa, Sương Hoa cảm thấy buồn ngá»§ vô cùng. Nà ng vứt quyển kinh văn qua má»™t bên, gục lên bà n, từ từ chìm và o giấc ngá»§.
“Äại thánh cá»§a ma giá»›i pháp lá»±c mặc dù đã đạt tá»›i cảnh giá»›i chà cao vô thượng, nhưng bởi vì hắn tá»± tôn tá»± đại, nên bị Pháºt Tổ pháp lá»±c vô biên phong ấn ở bên trong kim sắc liên hoa, vÄ©nh viá»…n không được thoát thân. Äó gá»i là ‘Ma cao má»™t thước, đạo cao má»™t trượng’.†Sương Hoa lẩm bẩm rồi lại chìm và o giấc ngá»§.
Khi nà n giáºt mình tỉnh giấc, đã là ban ngà y rồi. Sương Hoa dụi dụi mắt, bước xuống đất, là m và i động tác vươn vai, rồi hướng tá»›i Tá» Vân động Ä‘i đến.
Hai tiên Hạc Ä‘ang bay trên không trung, cháºm rãi từ trong những đám mây hạ xuống. Nhìn thấy Sương Hoa Ä‘ang Ä‘i tá»›i, bá»n chúng kêu lên vui vẻ, vá»™i và ng bay tá»›i nhảy múa chung quanh nà ng.
“Ngoan, ta Ä‘i gặp sư phó. Các ngưá»i tá»± mình chÆ¡i Ä‘i nha.†Sương Hoa mỉm cưá»i, nhẹ nhà ng vá»— lên lưng hai con Tiên Hạc, sau đó Ä‘i vá» phÃa Tá» Vân động.
“Sư Phụ!†Còn chưa và o tá»›i động, Sương Hoa đã kêu lá»›n. Trong động không có tiếng ngưá»i đáp lại. Nà ng Ä‘i và o má»›i phát hiện sư phó căn bản không có ở trong. Vì váºy nà ng quay lại, nhằm hướng sau núi mà đi. PhÃa sau Tá» Vân sÆ¡n là hoa viên, lúc nhà n rá»—i, đạo trưởng cùng Sương Hoa Ä‘á»u thÃch qua đây tản bá»™.
“Sư Phụ.â€
Tá» Vân đạo trưởng Ä‘ang đứng tại má»™t gốc cây Thá»§y Linh Tùng, nghe tiếng gá»i bèn quay đầu lại, nói: “Không lo mà tu luyện cho tốt Ä‘i, Anh Lạc kinh con luyện xong chưa?â€
“A, sư phụ, cái nà y nói sau Ä‘i, hai ngưá»i kia thế nà o rồi?â€
“CÅ©ng không có gì đáng ngại, bá»n há» Ä‘ang ở phÃa sau ThÃnh VÅ© Các.â€
“Con Ä‘i xem coi bá»n há» thế nà o.†Nói xong Sương Hoa hướng tá»›i sâu trong hoa viên Ä‘i đến.
ThÃnh VÅ© Các là nÆ¡i cao nhất trong hoa viên nhưng chỉ là má»™t căn lầu nhá», không có gì hoa lệ, nằm giữa má»™t rừng hoa rá»±c rỡ, có má»™t con đưá»ng lát bằng các phiến đá dẫn từ bên ngoà i và o. Lúc nà y thiếu niên kia Ä‘ang ngồi quay lưng vá» ThÃnh VÅ© Các, ngắm rừng hoa trước mặt. Còn thiếu nữ Ä‘ang ngồi ở bên trong các, tay phải chống cằm, lÆ¡ đãng nhìn chân trá»i phÃa xa xa.
“Các ngươi đã tỉnh rồi.†Sương Hoa cưá»i cưá»i, nhẹ nhà ng Ä‘i đến.
Thiếu niên quay đầu lại nhìn Sương Hoa, ánh mắt gắn chặt và o nà ng không chịu dá»i Ä‘i chút nà o.
Thiếu nữ kia nghe váºy cÅ©ng quay đầu lại, bắt gặp Sương Hoa, cháºm rãi chuyển thân đứng lên, mỉm cưá»i gáºt đầu.
“Huynh tên gá»i là gì ?†Thiếu niên lúc nà y đã thay đổi trang phục, sắc mắt hồng hà o, trông cÅ©ng tháºt là anh tuấn. Thấy thiếu niên nhìn mình không chá»›p mắt, Sương Hoa vá»™i và ng cúi đầu xuống, trong tâm bắt đầu có chút bất ổn.
“Tại hạ Ma La, chịu Æ¡n cô nương cứu giúp, tháºt cảm kÃch vô cùng!†Nói dứt lá»i, mục quang thiếu niên như dán chặt trên ngưá»i Sương Hoa, là m cho nà ng má»™t phen đỠmặt tim Ä‘áºp loạn cả lên, hốt hoảng. Nà ng cố gắng lấy lại bá»™ dạng bình thưá»ng rồi vá»™i vã Ä‘i vá» phÃa cô nương kia.
“Còn muội ?†Sương Hoa nắm lấy tay thiếu nữ, không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nữ tá» nhìn sắc mặt cá»§a nà ng khẽ mỉm cưá»i, sau đó lắc đầu.
“Muá»™i không có tên ?â€
Nữ tỠlại lắc lắc đầu như trước.
“Váºy chẳng lẽ muá»™i không thể nói chuyện ?†Nói ra những lá»i nà y, tâm nà ng đã vô cùng thông cảm vá»›i thiếu nữ.
Nữ tá» không há» nói câu nà o, rút tay lại rồi xoay ngưá»i quay Ä‘i.
Sương Hoa vừa nói động đến ẩn tình cá»§a thiếu nữ, trong lòng cảm thấy áy náy. “Sư phụ nhất định sẽ giúp được muá»™i, ta Ä‘i cầu xin ngưá»i, bảo ngưá»i là m cho muá»™i nói được.†Nói xong nà ng xoay ngưá»i lại định rá»i Ä‘i ngay. Không nghÄ© được thiếu nữ kia lại giữ chặt lấy tay Sương Hoa, liên tục lắc đầu.
Sương Hoa cảm thấy kì quái, nhưng cÅ©ng không muốn há»i lại vấn đỠnà y, bèn nói: â€Thôi váºy, ta sẽ không Ä‘i cầu sư phụ nữa. Chỉ là muá»™i cần phải tá»± chiếu cố chÃnh mình cho tốt.†Sau đó nà ng liá»n rá»i khá»i hoa viên, Ä‘i tìm sư phụ.
“Sư phụ…….â€
Tá» Vân đạo trưởng Ä‘ang ngồi trên đà i sen, Sương Hoa muốn nói nhưng lại thôi, do dá»± má»™t hồi cuối cùng cÅ©ng cất tiếng há»i: â€Sư phụ, ngưá»i có Ä‘oán được thân thế cá»§a bá»n há» không?â€
“Thiếu niên kia cÅ©ng là ngưá»i tu đạo, hÆ¡n nữa vi sư thấy, pháp lưc cá»§a hắn so vá»›i con cÅ©ng không kém bao nhiêu đâu. Còn cô nương đó, nà ng không há» biết pháp lá»±c, mà chỉ là má»™t nữ tá» phà m nhân thôi, tuyệt đối không có gì quan hệ vá»›i con hết. Nà ng chỉ giống vá»›i con Ä‘á»u là nữ hà i tá», Ä‘á»u bị Yêu vương bắt giữ thôi.
“Hừ ! Yêu nghiệt nà y quả tháºt đáng giáºn!†Nhắc tá»›i chuyện yêu nghiệt bắt giữ nữ tá» phà m nhân, Sương Hoa nhất thá»i nổi tráºn lôi đình. “Sư phụ, khi nà o thì chúng ta thế thiên hà nh đạo, tiêu diệt hết bá»n nghiệt chướng kia?â€
“Hôm nay có thể tiến hà nh!†Äạo trưởng khép há» hai mắt, đạo bà o không gió mà bay phấp phá»›i. Quang mang chợt lóe, trong không trung đột nhiên xuất hiện hai thanh bảo kiếm. Äạo trưởng mở mắt, lấy má»™t kiếm cầm trong tay, còn má»™t thanh bay đến trong tay Sương Hoa. â€Trong tay ta và con là hai thanh kiếm Tá» Äiện và Thanh Sương, Ä‘á»u là cá»±c phẩm trong các loại kiếm, là tị tà chà bảo cá»§a Tá» Vân động chúng ta. Tráºn chiến hôm nay, chúng ta chỉ được thắng không thể bại.â€
“Vâng, sư phụ.â€
Thiểu niên xoay ngưá»i nhìn nữ tá» kia, thấy nà ng cÅ©ng Ä‘ang nhìn hắn, khóe môi nhếch lên má»™t tia tiếu ý mÆ¡ hồ.
“Má»›i rồi có hai đóa tưá»ng vân bay lên phÃa sau núi, có lẽ vị tá»· tá»· khi nãy đã cùng đạo trưởng lên đưá»ng trừ ma.†Nữ tá» thầm nghÄ©, nhìn lại thiếu niên trước mắt, rồi cháºm rãi cúi đầu xuống: “Ngà n năm không gặp, bá»™ dạng cá»§a hắn vẫn như váºy.â€
“Trông mặt cô nương rất quen, không biết chúng ta có từng quen biết nhau không?â€
Nữ tá» mỉm cưá»i, đưa tay lên che miệng.
“Kì quái, vì cái gì mà ta má»™t Ä‘iểm cÅ©ng Ä‘á»u không nhá»› được? Chẳng lẽ ta còn quên Ä‘iá»u gì đó trá»ng yếu?†Thiếu niên sá»ng sốt, thì thầm tá»± nói, rồi Ä‘i ra phÃa hoa viên.
Từng đám mây nhẹ nhà ng bay qua bầu trá»i, không lưu lại sau lưng chút vết tÃch nà o. Thế giá»›i tại thá»i khắc nà y tá»±a hồ Ä‘á»u Ä‘ang say ngá»§ trong im lặng.
Nhưng lúc nà y trên má»™t ngá»n núi Ä‘ang có tình cảnh há»—n loạn ầm Ä©.
Tá» Vân đạo trưởng trụ vững tại không trung, hà ng ngà n đạo quang mang quét xuống mặt đất, đám tiểu yêu Ä‘á»u bị hút và o trong kỳ tráºn. Äạo trưởng niệm chân ngôn, trong kì tráºn bốc lên tam muá»™i chân há»a, bá»n tiểu yêu gà o lên thảm thiết, láºp tức bị tiêu diệt.
Tá» Äiện và Thanh Sương mở ra má»™t đưá»ng máu, trá»±c tiếp nhắm hướng yêu động tấn công, chỉ trong khoảnh khắc đã chém đầu Yêu vương. Má»™t lát sau Tá» Vân đạo trưởng thu hồi Thanh Sương kiếm, ông cất tiếng gá»i Sương Hoa bay ra khá»i ngá»n núi, trụ vững trên mây. Trong tay ông Thanh Sương kiếm nhoáng lên, biến thà nh má»™t cây phất trần. Äạo trưởng nhẹ nhà ng vẫy phất trần, ba đạo thần chú nhẹ nhà ng bay xuống.
Vân khà trong không trung ngà y cà ng nặng, không lâu sau đã có mưa rơi xuống.
“Sư phụ.†Sương Hoa hưng phấn quay đầu lại, vẻ mặt vui mừng khôn tả.
Nhưng giá» phút nà y đạo trưởng thần sắc ngưng trá»ng, bá»™ dáng không giống vá»›i ngưá»i vừa chiến thắng. “ Kì quái, Yêu vương nà y ma lá»±c tịnh không mạnh, vì cái gì mà nÆ¡i đây phát ra yêu khà trầm trá»ng như thế nhỉ?†Khi ông còn Ä‘ang băn khoăn, từ Tá» Vân sÆ¡n bá»—ng truyá»n đến môt cá»— yêu khà khá»§ng khiếp. Äạo trưởng cả kinh, kêu to: “Không ổn rồiâ€, láºp tức chuyển thân quay vá».
Sương Hoa không rõ nguyên nhân, cũng mau chóng theo sư phụ quay trở vỠTỠVân sơn.
Tà i sản của David
Last edited by kedatinh1974; 26-07-2008 at 07:24 PM .
24-07-2008, 12:48 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 4 - Biến Cố
Dịch: rongbang
Biên dịch: nvfacu
Biên táºp: Thanh Thanh
Nguồn: ***************.org
“Chuyện nà y là thế nà o?†Sau khi vỠđến, Sương Hoa kinh ngạc nói. Tiên khà xung quanh Tá» Vân động lúc nà y đã chìm xuống, hai tiên hạc Ä‘ang sợ hãi lượn tròn trên không, trông thấy sư đồ Sương Hoa liá»n kêu lên má»™t tiếng thê lương rồi hạ xuống.
Äạo trưởng sắc mặt âm trầm không nói lá»i nà o, Ä‘i thẳng vá» phÃa háºu sÆ¡n.
Hoa cá» phÃa háºu sÆ¡n lúc nà y đã tà n úa, cánh hoa bay rợp trá»i, rụng đầy trên mặt đất. Nữ tá» trở vá» từ Thiên Trụ sÆ¡n mặt không biểu tình Ä‘ang đứng giữa trá»i hoa rÆ¡i, sa y tung bay, thần trà bất định.
“Ngưá»i kia!†Äạo trưởng nóng nảy, Ä‘i thẳng tá»›i trước mặt nữ tá», chỉ Thanh Sương kiếm và o nà ng.
Nữ tá» sá»ng sốt, trong má»™t thoáng tinh thần ngáºp ngừng, Thanh Sương kiếm đã chÄ©a và o yết hầu.
“Hừ!†Nữ tá» cưá»i lạnh, “Ngay cả ná»™ ý cá»§a mình còn không khắc chế được, xem ra tu hà nh má»™t ngà n ba trăm năm tháºt sá»± hiệu quả quá nhá»!â€
“Cái gì! Ngươi…†Äạo trưởng vẻ mặt kinh ngạc, nói không nên lá»i. Sương Hoa cÅ©ng rất ngạc nhiên, nguyên lai nữ tá» nà y có thể nói chuyện.
Nhẹ nhà ng đẩy bảo kiếm ra, bạch y nữ tá» cháºm rãi trở vá» ThÃnh VÅ© Các, thanh âm kiá»u mỹ truyá»n đến mang theo vẻ uy nghiêm không thể kháng cá»±: “Li khai Tá» Vân sÆ¡n ư? Vá»›i chút đạo hạnh nà y cá»§a ngươi, nÆ¡i nà y đã không còn cần ngươi nữa rồi.â€
“Cái gì?â€
“Äến chá»— sư tổ lão quân, hắn sẽ cho ngươi má»™t động phá»§ má»›i để an tâm tu luyện, ngà y sau tu thà nh chÃnh quả cÅ©ng chỉ là chuyện sá»›m chiá»u thôi. Nếu không nghe lá»i ta, hao phà tÃnh mệnh ở nÆ¡i nà y, thì má»™t ngà n ba trăm năm đạo hạnh kia chẳng phải là uổng công sao?â€
“Hừ, tháºt buồn cưá»i, ngươi tưởng rằng ta sẽ nghe ngươi hồ ngôn loạn ngữ ư? Chỉ dá»±a và o lá»i nói cá»§a ngươi mà muốn ta rá»i Tá» Vân sÆ¡n? Ha ha, ná»±c cưá»i! Ngươi thá»±c ra là ai?â€
“‘Thiên địa hợp lại thà nh vạn váºt!’ Ngươi chắc phải nhá»› Anh Lạc kinh chứ? Sương Hoa - ngưá»i được nhắc đến trong kinh chÃnh là ta.â€
“Ngươi… Ngươi nói ngươi là đệ tá» vô cùng đắc ý cá»§a đạo tổ năm đó, Sương Hoa?†Tuy miệng nói không tin, nhưng đạo trưởng cÅ©ng không hiểu được tại sao trong lòng mình tá»±a hồ như đã chấp nháºn những lá»i nà y. Lòng đầy khiếp sợ, ông quay đầu lại nhìn ái đồ cá»§a mình. Trong lòng thầm nhá»› lại Anh Lạc kinh, ngưá»i trầm ngâm má»™t lúc, trên mặt hiện ra nét cưá»i.
“Nếu thá»±c sá»± là váºy, ta đây cÅ©ng nên ly khai.†Nói xong, thân hình biến thà nh ngá»n gió, biến mất không thấy đâu, để lại Sương Hoa tại nÆ¡i nà y.
Trong ThÃnh VÅ© Các, nữ tỠđột nhiên thở nhẹ má»™t hÆ¡i nói: “Tá»· tá»·, đã nhiá»u năm không gặp, ngưá»i có khoẻ không?â€
“Tá»· tá»·? Ta là tá»· tá»· cá»§a ngươi sao?†Nghe thấy nữ tỠđó gá»i mình là tá»· tá»·, Sương Hoa ngây ngưá»i.
“Tá»· quả là đã quên tất cả má»i thứ rồi. Ma La ca ca đã nhá»› lại má»i việc, chỉ là chà ng ma tÃnh đại phát, chẳng biết đã Ä‘i đến nÆ¡i nà o. Äợi đến tối nay, chân khà hồi phục lại, ta sẽ giúp tá»· khôi phục trà nhá»›.â€
Sau đó không nói thêm lá»i nà o nữa, chỉ ngồi khoanh chân trong các.
Sương Hoa không nói gì, suy tư má»™t lúc nhưng không tìm được đầu mối nà o, cÅ©ng đà nh khoanh chân ngồi xuống, dẹp bá» suy nghÄ©. Äiá»u nà y tháºt hiệu quả, dưá»ng như chỉ má»›i thoáng qua, sắc trá»i đã tối Ä‘en. Bạch y nữ tá» mở mắt, sau đó cháºm rãi Ä‘i tá»›i trước mặt Sương Hoa.
“Tá»· tá»·, tá»· cần để ý, Anh Lạc kinh nà y là ta viết ra, những chuyện được thuáºt lại trong đó Ä‘á»u là theo kà ức cá»§a chúng ta ngà y đó.†Nói xong ngá»c thá»§ vung lên, má»™t lá»›p khà má»ng má» má» xuất hiện trước mặt Sương Hoa, dần dần biến đổi hình dạng thà nh má»™t tấm gương.
Sương Hoa tuy không có mở mắt nhưng ‘khà kÃnh’ nà y tá»±a hồ xuyên thấu tâm trà nà ng, cảnh tượng trong khà kÃnh không ngá» nà ng lại trông thấy rõ rà ng. Phong cảnh lần lượt biến đổi, mà ý thức Sương Hoa cÅ©ng dần dần trở nên tán loạn.
Tà i sản của David
Last edited by kedatinh1974; 26-07-2008 at 07:25 PM .
24-07-2008, 12:49 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 5 - Tiá»n Sanh
Tân NDGHNTD
Biên dịch: nvfacu
Biên táºp: Thanh Thanh
Nguồn: ***************.org
“A… Như Lai! Hôm nay nếu ngươi không trả Liên nhi cho ta, ta nhất định phải huá»· Lôi Âm Tá»± cá»§a ngươi, Ä‘em kim thân lục trượng cá»§a ngươi xuống khá»i liên đà i, đến lúc đó, muốn cầu xin ta thì không kịp rồiâ€. Thanh âm âm lãnh từ trong Lôi Âm Tá»± truyá»n tá»›i, ba ngà n pháºt tá» mặt lá»™ vẻ kinh ngạc, nhất tá» hướng ánh mắt nhìn vá» phÃa Thế Tôn Như Lai Pháºt Tổ.
Pháºt Tổ nhÃu mà y, kim thân lục trượng ẩn trong vầng hà o quang bảy mà u, phát ra hà ng vạn đạo quang hoa.
Sáu vạn vạn năm trước, khi ma đầu Ma La vừa má»›i xuất thế gây há»a, Pháºt Tổ đã dùng NgÅ© Lôi quyết phong ấn hắn, khiến nguyên thần hắn tan và o hư không, vốn không thể hồi sinh, gây tai há»a cho thế gian. Nhưng ai ngá» khi Tá» Thiên Äại Thánh đại náo Äịa Phá»§, há»§y sổ sinh tá», đảo lá»™n vòng luân hồi, tạo nên vòng nghịch chuyển đã hút nguyên thần cá»§a Ma La vốn tản mát và o trong đó.
Ma La ở trong lần trùng sinh, đã hấp thu tinh phách cá»§a vô số oan hồn dã quá»·, đến khi tái xuất thế thì ngay cả Pháºt Tổ cÅ©ng không thể không nhưá»ng ba bước. Hắn còn đánh bại Äấu Chiến Thắng Pháºt, là m cho nhân gian phải trải qua má»™t kiếp luân hổi, khiến Xá Lợi Tá» truyá»n Ä‘á»i phải hoán thỉnh kim thân cá»§a đức Thế Tôn. Trong tráºn chiến đó, nguyên thần cá»§a Ma La cÅ©ng bị chấn thương, lại phải trốn chạy má»™t lần nữa, từ đó vá» sau không còn biết tung tÃch.
Trong nhân gian có má»™t tÃn nữ tên là Lục Tâm Liên, quy y ngã Pháºt, nhất tâm hướng thiện, không bao lâu đã tu thà nh chánh quả, được xưng tụng là Kim Liên Thánh Mẫu Bồ Tát. Từ đó thoát ly biển khổ, vÄ©nh viá»…n siêu thăng nÆ¡i cá»±c lạc. Chỉ là Ma La trong mấy năm phiêu lãng nhân gian, khổ tu có thừa, lại Ä‘i mê luyến Lục cô nương. Khi Tâm Liên đắc đạo, Ma La thống háºn đến mức không muốn đầu sinh, hắn phẫn ná»™ nháºp hải gây nên bao cÆ¡n phong ba bão táp. Những cÆ¡n sóng to gió cả nà y đã bao phá»§ khắp chÃn châu mưá»i tám huyện ở nhân gian, khiến cho sinh linh đồ thán. Trong tráºn đại hồng thá»§y, đệ tá» Pháºt môn bị chết Ä‘uối vô số kể, không má»™t ai còn sống sót. Oán khà cá»§a trăm há» cao ngáºp trá»i, Ä‘iá»u đó đã khiến cho Thái Thượng Lão Quân phải rá»i khá»i cung Äẩu Suất, Ä‘Ãch thân Ä‘i an á»§i bách tÃnh.
“Tháºt không ngá» tên nghiệt chướng nà y lại dám đến đại náo Lôi Âm Tá»±.†Pháºt Tổ hÆ¡i lá»™ sắc giáºn, nhìn Ma La Ä‘ang cháºm rãi bay và o đại Ä‘iện. Chỉ trong chốc lát, Ma La đã biến Tứ Äại Thiên Vương Ä‘ang canh cá»a thà nh bốn pho thạch tượng.
“Nghiệt chướng! Hôm nay có Pháºt Tổ cá»§a chúng ta tại đây, còn không mau buông tay đầu hà ng?†Chúng pháºt tá» phẫn ná»™, trợn mắt nhìn.
“Tức cưá»i! Nếu không trả lại Liên nhi cho ta, thì cái đà i sen cá»§a Như Lai kia sẽ do ta chưởng quản và i ngà y…†Lá»i còn chưa dứt thì đã dùng trưá»ng mi cá»§a mình phóng ra đả thương tháºp bát La Hán. Cùng lúc đó, từ trên đà i sen có mưá»i tám đạo kim quang thoát ra, nhắm và o hướng Ma La mà phóng tá»›i.
Ma La báºt cưá»i cuồng dại, trong tiếng cưá»i lại trà n ngáºp sá»± hoan hỉ. Láºp tức mưá»i tám đạo kim quang bị ngưng tụ tại không trung, sau đó bị đẩy lùi trở lại trên đà i sen. Thân hình cá»§a tháºp bát La Hán run lên, khóe miệng bắt đầu rỉ máu.
Tên ma đầu nà y chỉ trong má»™t chiêu đã là m tháºp bát La Hán Ä‘á»u bị thương, khiến các pháºt tá»± trong pháºt Ä‘iện bị chấn vỡ.
“Như Lai còn không là m theo lá»i ta?"
"Nghiệt chướng!" Pháºt tổ nhìn ma đầu phÃa dưới, cưá»i lạnh má»™t tiếng, vẫy tay bảo Ma La đến trước mặt: "Ngươi tá»± nghÄ© mình pháp lá»±c vô biên, váºy ngươi và ta đánh cược thì sao?".
"Chẳng lẽ ta lại sợ mi?"
Ma La cưá»i to, lắc mạnh ngưá»i, cÅ©ng biến thà nh kim thân lục trượng ngồi đối diện vá»›i Pháºt Tổ.
“Tá» Kim Bát Vu nà y…†Pháºt Tổ cháºm rãi nói, trên đà i sen bay lên má»™t váºt, tá» sắc kim quang đại thịnh, là m lóa mắt má»i ngưá»i. “… là má»™t món pháp khà cá»§a ta, chẳng biết ngươi có dám tiếp nó má»™t lúc không?â€
Ma La nhất thá»i không nói lá»i nà o, liếc nhìn bốn phÃa. Trong chúng pháºt tá», có má»™t nữ Bồ tát ngồi trên đà i sen, hững há» nhìn hắn. Ma La sắc mặt biến đổi, thầm nghÄ©: “Chẳng lẽ nà ng đối vá»›i ta tháºt sá»± không há» có chút tình ý?†Trong lòng sầu thảm, hắn quay sang nhìn Pháºt Tổ.
"Thế thì tốt, ta cÅ©ng muốn xem thá» vá»›i tu vi cá»§a ta có thể đỡ được Pháºt môn đệ nhất chà bảo cá»§a Như Lai ngươi không!"
Lá»i nói còn chưa dứt thì thân hình đã biến đổi trở lại kÃch thước như cÅ©, nhưng Tá» Kim Bát Vu cÅ©ng bắt đầu bay lên không.
Từng đạo kim quang phóng ra, hai tay Ma La thá»§ trước ngá»±c, những luồng khà đen từ từ xuất ra. Luồng khà ấy lan ra đến đâu thì những viên gạch bằng và ng trên mặt đất láºp tức biến thà nh bá»™t phấn, nhưng khi chạm phải những đạo kim quang kia thì chẳng khác nà o ‘hạt muối bá» biển’, không há» gây nên má»™t tiếng động nà o.
Ma La trong lòng cả kinh, thầm than không xong, miệng nói: "Ha ha, mấy năm không gặp, xem ra ngươi vẫn rất lợi hại, ta đánh không lại ngươi, nhưng ta sẽ quay lại." Thân hình bay lên , nhằm cá»a Lôi Âm Tá»± phi ra.
“Nghiệt chướng! Còn muốn chạy sao?†Vừa nghe tiếng Pháºt Tổ vang lên, vai trái hắn Ä‘au nhức, thân hình chững lại, trước ngá»±c Ä‘au nhói, há miệng phun ra má»™t ngụm máu, gục ngã trên mặt đất.
Tâm khẩu vừa run lên, lại thổ ra một búng máu.
NghÄ© đến việc mình tu luyện đến hà ng ngà n năm mà vẫn không thể mang được ngưá»i yêu Ä‘i, Ma La vô cùng Ä‘au khổ. Hắn khẽ nhắm mắt, chuẩn bị chá» nháºn đòn trà mạng. Má»™t lát sau vẫn không thấy Bát Vu đánh tá»›i, trong lòng Ma La cảm thấy kỳ quái, vá»™i mở mắt nhìn và o trong Ä‘iện.
Trên khuôn mặt Pháºt Tổ lúc nà y xuất hiện má»™t nụ cưá»i, Tá» Kim Bát Vu đã bị thu hồi, Ä‘ang bay lượn quanh thân ngưá»i.
“Như Lai! Hôm nay dù ngưá»i có tha mà không giết ta, ta đối vá»›i ngươi cÅ©ng không có ná»a Ä‘iểm cảm kÃch! Sẽ có má»™t ngà y ta trở lại!†Nói xong máu nóng dâng lên, xém chút nữa thì thổ huyết.
Pháºt Tổ chỉ mỉm cưá»i, không nói má»™t lá»i.
Ma La vùng đứng dáºy, thân ảnh hóa thà nh má»™t luồng hắc quang bay ra khá»i Lôi Âm Tá»±.
“Thế Tôn…†Quan Âm đại sÄ© ngá»± trên đà i sen, nói: “Nghiệt chướng nà y pháp lá»±c thông thiên, hôm nay lại thả xuống nhân gian, chỉ sợ là ‘dưỡng hổ di há»a’.â€
“Chưa chắc, chưa chắc.†Âm thanh uy nghiêm cá»§a Pháºt Tổ vang vá»ng trong đại Ä‘iện, chúng pháºt tá» Ä‘á»u ngưng thần lắng nghe. “Hắn ta huệ căn sâu dà y, ngà y sau nếu được giáo huấn tốt sẽ tu thà nh chánh quả, chăm sóc cho dân chúng má»™t phương, âu cÅ©ng là phúc pháºn cá»§a bách tÃnh. Chỉ không biết lần nà y hắn lại gây ra tai há»a gì nữa đây, chúng ta cứ bình tÄ©nh mà xem.†Nói xong, hai mắt khép lại.
Tà i sản của David
Last edited by kedatinh1974; 26-07-2008 at 07:27 PM .