07-02-2009, 08:40 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Phiêu Miểu Chi Lữ - Trá»n bá»™ 297 chương
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Lá»i Tá»±a
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lý Cưá»ng, má»™t tổng giám đốc công ty Ä‘a tà i bị bạn thân và ngưá»i tình lừa mất hết sá»± nghiệp. Hắn Ä‘iên cuồng giết ngưá»i bạn phản và tình địch ấy, rồi đứng trên bá» vá»±c bị lao tù, tá» hình. Nhưng, má»™t ngưá»i bạn cÅ© kỳ quái đã gặp hắn, nhắc lại câu nói 5 năm vá» trước. Chấp nháºn hay không chấp nháºn? Hắn không còn lá»±a chá»n, và con đưá»ng phiêu lưu qua các thế giá»›i bắt đầu. Äó là thế giá»›i cổ đại cá»§a Trung Hoa, thế giá»›i văn minh tiên tiến. Má»™t con đưá»ng vá»›i đầy cÆ¡ há»™i để chứng kiến những pháp bảo mê ngưá»i, di tÃch cá»§a tiên nhân, chứng kiến những váºt báu cá»§a thá»i trung cổ Tây phương, đụng mặt bao loại dã thú ly kỳ cổ quái... Con đưá»ng phiểu miểu cá»§a Lý Cưá»ng là con đưá»ng phiêu lưu cá»§a tưởng tượng, kỳ ảo, ly kỳ, và cÅ©ng đầy xúc động...
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
Last edited by Bùi Như Lạc; 31-05-2009 at 01:46 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
07-02-2009, 08:44 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 1: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình
Chương 1:
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
"Lý Tổng, Ä‘iện thoại cá»§a ngà i, là cá»§a ông tổng Tằng từ công ty Toà n Thông gá»i."
Bà thư Tiểu Ngá»c không há» hiểu tại sao Tổng giám đốc kinh doanh (Tổng kinh lý) Lý Cưá»ng cá»§a mình thông minh là váºy mà lại thÃch Ä‘i cùng gã tổng há» Tằng nà y. Công ty Toà n Thông ấy là má»™t công ty có danh không thá»±c Ä‘iển hình, còn lão tổng Tằng VÅ© Quang là má»™t ma vương há»—n thế. Tiểu Ngá»c thở dà i nghÄ©: "Chuyện cá»§a ông tổng không phải ngưá»i có chức nhá» như chúng ta nên há»i." NghÄ© xong ả lắc đầu, quay vá» công tác cá»§a chÃnh mình.
Tổng kinh lý Lý Cưá»ng đã khiến những ngưá»i là m công trên dưới Ä‘á»u bá»™i phục. Y là ngưá»i mạnh dạn Ä‘i đầu, dùng tiá»n túi để gầy dá»±ng công ty máºu dịch nà y, từ không có gì phát triển thà nh công ty có hà ng trăm vạn đồng vốn chỉ bằng thá»i gian sáu năm. Äiá»u nà y dù đã khiến cho rất nhiá»u ngưá»i vừa đố kỵ, nhưng cÅ©ng không khá»i khiến há» bá»™i phục y có nhãn quang độc đáo, dám nghÄ© dám là m.
Lý Cưá»ng năm nay hai mươi chÃn tuổi, là ngưá»i thấp bé da Ä‘en thùi. Từ nhá» y có gia cảnh bần hà n, dá»±a và o sá»± thông minh cá»§a cá nhân và sá»± tương trợ cá»§a bằng hữu mà vượt qua bốn năm đại há»c. Do bản tÃnh thÃch giao lưu trá»i sinh, ngưá»i lại trượng nghÄ©a hà o sảng, nên y kết giao rất nhiá»u bằng hữu.
"Ậy, VÅ© Quang đó à , có chuyện gì váºy, lát nữa tao còn phải khai há»™i... Cái gì? Có chuyện cần gặp mặt bà n à ... Thôi rồi, ngà y nà o mà không được? Ngà y mai tôi má»i anh dùng cÆ¡m, hôm nay... Không được a, cái gì... Chuyện cần bảo đảm à , chà ... ÄÆ°á»£c rồi, tôi Ä‘i liá»n!" Sắc mặt cá»§a Lý Cưá»ng tái nhợt, bá» Ä‘iện thoại xuống ngẩn ngÆ¡ nói: 'Tiểu ngá»c, há»™i nghị chiá»u nà y huy, cô thông tri cho Bà nh Tá» Äông và Kiếm TỠđến khách sạn Hilton đặt trước phòng 403, nhanh lên!"
Lý Cương nóng lòng như lá»a đốt lái xe Ä‘i đến khách sạn Hilton, sau khi xuống xe đã gấp rút lấy phòng lên lầu, Tằng VÅ© Quang đã chỠở cá»a. Thấy Lý Cưá»ng đến, y nói: "Cưá»ng ca, anh đừng nóng, chuyện nà y cần phải tÃnh kế dà i lâu..."
"Chuyện An Thăng công ty là như thế nà o?"
"Ài, công ty đó bị lão tổng há» Thiệp lừa đảo đã lấy má»™t số lá»›n tà i sản rồi chuồn, mấy công ty bảo chứng cho công ty đó Ä‘á»u rúng động. Những công ty bị lừa đã kiện lên pháp viện, tôi báo trước má»™t tiếng để anh khá»i trở tay không kịp." Lại nói: "Lúc đầu tôi đã nhìn sai rồi, ai! Cưá»ng ca, cÅ©ng tại vì tôi không tốt, không nên khuyên anh đảm bảo cho công ty cá»§a hắn."
"Hiện giá» không phải là lúc xin lá»—i, chuyện nà y vẫn còn phải là m cho rõ." Lý Cưá»ng đã bình tÄ©nh lại, đôi mắt nhá» xÃu lá»™ tinh quang, há»i: “Chuyện nà y xảy ra khi nà o?"
Tằng VÅ© Quang đối vá»›i sá»± bình tÄ©nh cá»§a Lý Cương thầm kinh hãi, đáp: "Äại khái đã ba ngà y rồi, tôi vừa má»›i biết đã Ä‘iện thoại cho anh hay ngay."
"Cưá»ng ca", "Cưá»ng ca", hai tên nhân viên đứng ở xa kÃnh chà o sếp cá»§a mình.
"ÄÆ°á»£c, VÅ© Quang, tôi Ä‘i trước, có chuyện gì anh nhá»› Ä‘iện thoại liên hệ." Lý Cưá»ng dẫn theo hai nhân viên Ä‘i xuống lầu. Äến đại sảnh, Lý Cưá»ng láºp tức bố trà Kiếm tá» Ä‘i Ä‘iá»u tra, hắn cần phải nắm rõ má»i tình huống; rồi lại sai Bà nh Tá» trở vá» công ty chiêu táºp bá»™ pháºn kinh doanh, chá» hắn trở vá» láºp tức mở cuá»™c há»p.
Lý Cưá»ng ngồi trên xe hÆ¡i, cho tà i xế nổ máy. Hắn biết lần nà y đã gặp phiá»n phức lá»›n, lại không nắm được mấu chốt gì, liá»n lấy Ä‘iện thoại cầm tay gá»i Ä‘iện báo cho bạn gái, nhắc nhở cho đối phương những Ä‘iá»u quan trá»ng.
Lý Cương cảm thấy lòng phiá»n loạn không có lý do.
Tà i xế lên tiếng: "Lý tổng, đến công ty rồi." Vừa rá»i khá»i xe, Ä‘iện thoại chợt reo. Nghe xong Ä‘iện thoại sắc mặt cá»§a Lý Cưá»ng cà ng trắng nhợt, nói: “Quay lại, láºp tức quay lại khách sạn Hilton."
Lý Cưá»ng quay lại phòng 403 cá»§a khách sạn Hilton, đứng ngoà i cá»a, nghe hết má»i âm thanh quen thuá»™c trong phòng, có cả tiếng cưá»i cá»§a bạn gái cá»§a hắn.
"Tiểu quang ca, lần nà y lấy được má»™t số tiá»n lá»›n, anh mang em cao chạy xa bay nha. Nếu để A Cưá»ng phát hiện, thì phiá»n lắm đấy... Hi hi, anh thiệt là xấu mà ."
"Ai, cẩn tháºn đừng có nói lung tun, lại đây, tiểu bảo bối cá»§a anh..."
Äứng sững ngoà i cá»a, Lý Cưá»ng cảm thấy má»i thứ chung quanh Ä‘á»u biến thà nh lạ lẫm, má»™t thứ nhiệt huyết cuồng loạn chảy lên đầu.
Hắn lảo đảo Ä‘i tìm phục vụ cá»§a lầu, nhá» y mở cá»§a phòng. Do phòng nà y là hắn thưá»ng bao, chuyên môn tiếp đãi bằng hữu, nên phục vụ viên rất quen thuá»™c vá»›i hắn.
Bước và o phòng, Lý Cưá»ng lạnh lùng nhìn đôi nam nữ trần truồng trên giưá»ng, không nói không rằng để há» lÃnh quýnh mặc y phục và o. Tằng VÅ© Quang ấp úng nói: “Cưá»ng... Cưá»ng ca, anh nghe tôi... giải thÃch..."
Lý Cưá»ng nhìn hắn như nhìn má»™t con chó, vô cùng bình tÄ©nh nói: "Trước đây khi tao còn nhá» còn nghèo, từng có ngưá»i là m nhục tao, khi phụ tao, mà y Ä‘oán được kết quả như thế nà o không?" Tằng VÅ© Quang hy vá»ng Lý Cưá»ng la to hét lá»›n, như váºy hắn dù sao vẫn đỡ sợ hÆ¡n. Nhưng khi thấy hắn lạnh lùng như băng tuyết như thế, lòng hắn không khá»i phát run.
"Cưá»ng ca... Tôi... Tôi..."
"Báo cho mà y biết, những lúc đó tao Ä‘á»u nhịn hết. Mà y có biết không, rồi đến má»™t ngà y, tên khi phụ tao đã gặp phải má»™t ngưá»i bạn rất quan tâm đến tao, ngươi có Ä‘oán là ai không?" Mặt Lý Cưá»ng chợt Ä‘anh lại, rút má»™t con dao gá»t trái cây từ sau lưng ra, đâm mạnh và o bụng cá»§a Tằng VÅ© Quang.
"Ngươi cÅ©ng giống như hắn váºy, Ä‘á»u bị ta chém má»™t Ä‘ao!" Lý Cưá»ng ká» tai Tằng VÅ© Quang nói.
Bạn gái cá»§a Lý Cưá»ng kêu lên chói lói.
Tằng VÅ© Quang không dám tin nhìn con dao ở bụng mình. Hắn lợi dụng nhược Ä‘iểm thÃch giao du, hà o sảng cá»§a Lý Cưá»ng, trong má»™t năm trá»i qua đã bà y mưu tÃnh kế, trước hết là đăng ký tên An Thăng công ty, rồi dùng công ty cá»§a Lý cưá»ng là m đảm bảo để lừa lá»c khắp nÆ¡i, kế đó dá»±a và o vẻ đẹp trai anh tuấn, biết nói biết chiá»u lôi kéo bạn gái cá»§a Lý cưá»ng và o vòng tay, để cả hai cùng liên thá»§ lừa Lý Cưá»ng. Hắn không thể ngá» Lý Cưá»ng lại nhanh chóng phát hiện ra nhanh đến như váºy, lại dùng Ä‘ao đâm hắn.
Lý Cương bá» tay ra, thảm não nói: "Lý Cưá»ng ta bằng hữu vô số, nhưng gặp ngươi ta coi như mù mắt."
Không thèm nhìn bạn gái cá»§a mình lấy má»™t cái, Lý Cưá»ng xoay ngưá»i bước thẳng ra khá»i phòng, lòng như bị hà ng trăm hà ng nghìn mÅ©i Ä‘ao xuyên qua. Thứ cảm giác Ä‘au đớn đến táºn linh hồn ấy khiến hắn sống không bằng chết.
Lý Cưá»ng cho tà i xế vá», tá»± mình lái xe chạy như bay trên đưá»ng.
Dừng xe lại, Lý Cưá»ng phát hiện đã ra đến khu hồ nước ở ngoại ô. Hắn không khá»i thở dà i má»™t tiếng, đây là chá»— hắn thưá»ng cùng bạn gái đến đây. Äiện thoại đột nhiên reo, khi bấm nút nghe thì: "Chà o, còn nhá»› tôi không? Tôi là Phó SÆ¡n."
Lý Cưá»ng láºp tức nhá»› lại đó là bạn và o năm năm vá» trước, là má»™t ngưá»i phi thưá»ng thần bÃ, sau khi gặp mặt đã yêu cầu Lý Cưá»ng Ä‘i cùng y. Lúc đó Lý Cưá»ng Ä‘ang trù định cho kế hoạch kinh doanh, nên cuối cùng cá»± tuyệt. Khi y Ä‘i, có nói vá»›i Lý Cưá»ng rằng, 5 năm sau tôi sẽ lại kiếm anh, lúc đó anh sẽ cần đến tôi giúp đỡ. Không biết vì sao mà y đã gây má»™t ấn tượng rất mạnh lên Lý cưá»ng, qua mấy năm rồi, ký ức đó vẫn còn như má»›i.
Má»™t tráºn kinh hãi thoáng qua đầu, Lý Cưá»ng đáp: "Nhá»› rõ."
"Cần tôi giúp anh không?"
"Là m sao giúp? Anh ở đâu?"
"Ở sau lưng anh."
Lý cưá»ng kinh hãi quay ngưá»i lại, má»™t thân ảnh to lá»›n xuất hiện trước mắt hắn.
Hắn định thần nhìn Phó SÆ¡n, thấy y mặc má»™t bá»™ đồ tây mà u Ä‘en bó sát thân thể, cà vạt hoa văn mà u xanh, lá»™ ra thân thể cưá»ng tráng, tóc dà i Ä‘en mượt tiêu sái chải há»›t vá» phÃa sau, hai con mắt sâu trầm dưới hai hà ng mi ráºm, bắn ra mục quang thâm trầm hữu lá»±c, có thể xuyên thấu tâm can con ngưá»i. Y tá»±a hồ Ä‘ang ở lứa tuổi ba mươi, nhưng đôi mắt ấy đã trải qua nhiá»u Ä‘au thương tang tóc, khiến không thể xác định được tuổi y chÃnh xác là bao nhiêu.
Lý Cưá»ng nhất má»±c không biết y là m nghá» gì, chỉ cảm thấy y là má»™t con ngưá»i phi thưá»ng thần bÃ. Năm năm không gặp, y vẫn như ngà y nà o, không có Ä‘iểm gì biến thà nh già cá»—i.
"Phó đại ca, sao anh biết tôi ở đây?"
PhÃa xa chợt truyá»n tá»›i tiếng còi xe rú rÃt. Phó sÆ¡n quay đầu lại nhìn, cưá»i nói: "Dưá»ng như cảnh sát Ä‘ang tìm anh."
Chuông Ä‘iện thoại lại reo, Lý Cưá»ng mở ra nghe, dưá»ng như nghe được chuyện rất đáng mừng, to tiếng cưá»i lá»›n, rồi vứt Ä‘iện thoại xuống hồ, quay lại há»i Phó SÆ¡n: "Anh giúp tôi bằng cách nà o? Anh Ä‘i Ä‘i, tôi không muốn là m liên lụy anh, chá»— nà y bị bao vây rồi."
Phó SÆ¡n cưá»i hì hì nhìn Lý Cưá»ng, nói: "Tôi vẫn lặp lại câu nói cÅ©, anh có nguyện ý Ä‘i cùng vá»›i tôi không?"
Lý Cưá»ng cảm thấy Phó SÆ¡n có Ä‘iểm quấy rối khó buông, lá»›n tiếng quát: "Tôi nguyện ý! Con mẹ nó, như váºy thì có Ãch gì chứ!"
Bốn phÃa truyá»n lại từng tiến ngưá»i chạy, có tiếng loa phóng thanh vang lên: "Ngưá»i trong đó đứng yên đừng nhúc nhÃch, đưa tay lên trên xe, không được đỠkháng vô Ãch."
Phó SÆ¡n cưá»i lá»›n, nói: "ÄÆ°á»£c, cuối cùng thì anh cÅ©ng đồng ý, ha ha ha, ha ha ha..."
Có rất nhiá»u cảnh sát Ä‘ang trá» tá»›i.
Lý Cưá»ng nhìn Phó SÆ¡n Ä‘ang cưá»i ha hả, có chút bi ai, nhưng không muốn là m liên lụy đến y. Phó SÆ¡n tá»±a hồ rất hân thưởng nhe răng cưá»i lá»›n vá»›i hắn. Lý cưá»ng chợt thấy từ hà m răng trắng ná»n lóe ra má»™t luồng bạch quang, thấy các cảnh sát trá» tá»›i Ä‘á»u đưa tay che mắt lại. Chá» há» mở mắt ra thì hai ngưá»i đã vô ảnh vô tung, chỉ để lại chiếc xe cá»§a Lý Cưá»ng nằm đơn độc bên cạnh hồ.
Lần ra Ä‘i nà y cá»§a Lý Cưá»ng là cất bước trên con đưá»ng Phiêu miểu. Hắn có má»™ng cÅ©ng không ngá» rằng những ngà y tháng sau nà y lại phong phú đến như váºy, lại kinh tâm động phách và bất khả tư nghị đến như váºy.
"A a, đến rồi."
Phó SÆ¡n nhìn chiến trưá»ng thông thoáng không ngưá»i, cưá»i hi hi nói.
Lý Cưá»ng kinh ngạc không dám tin, nhìn Phó SÆ¡n như nhìn má»™t con quái váºt. Äiá»u nà y đơn giản là không thể xảy ra, hắn cảm giác chẳng đến má»™t giây, cảnh váºt xung quanh Ä‘á»u hoà n toà n biến đổi. Má»i thứ vừa rồi, bao gồm cả cảnh sát Ä‘ang nhà o tá»›i, chá»›p mắt đã biến mất toà n bá»™. Cảnh sắc nÆ¡i nà y trông giống như sa mạc váºy.
"Huynh đệ, ta biết anh vẫn còn rất nhiá»u nghi vấn, nhưng chá» ta cải tạo xong thân thể cá»§a anh, rồi giải thÃch cho anh hiểu hết, như váºy anh sẽ dá»… dà ng tiếp thụ hÆ¡n." Phó SÆ¡n ôn hòa nói.
Lý Cưá»ng cả kinh nhìn Phó SÆ¡n, chỉ thấy thân thể cá»§a y từ từ phát ra má»™t luồng kim quang, hai tay lóe lên má»™t luồng ánh sáng tÃm, ngưá»i từ từ bay lên khá»i mặt đất, dáng vẻ vô cùng thần thánh. Trong lòng Lý Cưá»ng hiện giá» chỉ có má»™t ý niệm duy nhất: "Không biết y có phải thượng đế hay là đại tiên, nhưng khẳng định y không phải là ngưá»i. Ta giao lưu vá»›i vô số ngưá»i, không ngá» còn có bằng hữu như váºy, quả tháºt là kỳ quái."
Dần dần, Ä‘oà n tá» quang mà u tÃm đó lóe ra hà o quang đẹp mắt, thoát khá»i tay Phó SÆ¡n bay đến đỉnh đầu Lý Cưá»ng. Má»™t cổ lá»±c lượng không biết là gì kéo Lý Cưá»ng từ mạt đất nháºp và o trong luồng tá» quang. Lý Cưá»ng thoải mái thở dà i, nhắm hai mắt lại, cảm giác tháºt rõ má»™t dòng chảy ấm áp và mạnh mẽ thuáºn chảy từ đầu đến chân. Dòng chảy ấm nà y từ cháºm chuyển thà nh nhanh, cà ng lúc cà ng nóng, khi Lý Cưá»ng chịu không nổi định la lên, thì phát hiện bản thân mình không còn là m được gì nữa, không kêu được tiếng nà o, mắt cÅ©ng không thể mở ra, cảm giác cá»§a thân thể cà ng lúc cà ng rõ rà ng. Äau a, giống như có ngưá»i dùng má»™t luồng lá»a Ä‘ang nơớng chÃn lá»±c phá»§ ngÅ© tạng cá»§a hắn váºy.
Má»—i lần Lý Cưá»ng nhịn không được muốn bá» xuôi tất cả, thì có má»™t cổ lá»±c lượng mát mẻ láºp tức trợ giúp hắn. Không biết qua bao nhiêu lâu, sá»± Ä‘au đớn từ từ giảm nhẹ, cảm giác thư thái từ từ quay lại.
"ÄÆ°á»£c rồi, cuối cùng thì cÅ©ng hoà n thà nh. A a, quả tháºt là hoà n mỹ." Phó sÆ¡n yên tâm nói, "A, đúng rồi, quên báo cho anh biết, lá»±c lượng cá»§a 'Tá» Viên Tâm' sẽ cải biến ngoại hình cá»§a anh, chá» má»™t lúc nữa anh tá»± soi kiếng mà xem."
"Tá» viêm tâm? Äó là thứ gì váºy?"
Má»™t cảm giác thoải mái vô pháp hình dùng truyá»n từ đầu đến chân hắn rồi tuôn cả ra ngoà i. Lý cưá»ng đứng trên đất thoải mái vặn eo bẻ chân, tiếng rắc rắc từ trong xương cốt nổi lên như rang Ä‘áºu. Lần vươn vai vặn eo nà y khiến từ đầu đến chân cá»§a Lý Cưá»ng chợt nổi vồng to lá»›n hẳn ra.
Lý Cưá»ng bị giáºt mình kinh sợ, đầu tiên không dám nhìn và o mắt mình, ngay cả núi nón cá»±c xa thế mà cÅ©ng có thể nhìn thấy rõ rà ng, nhìn lên trá»i có thể thấy rõ từng cái lông chim ưng. GÃo thổi qua mặt đất mang lên những tiếng rÃt khẽ, tiếng chim hót xa xa, tiếng ngá»±a hý cách xa như thế mà cÅ©ng nghe rõ mồn má»™t. Có Ä‘iểm ngạc nhiên, Lý cưá»ng cúi đầu, vừa nhìn lại hoảng hốt thêm. Ão quần nguyên rất hợp vá»›i thân cá»§a hắn giá» ngắn đến buồn cưá»i, ống quần kéo lên táºn đầu gối. Trong lúc hoảng hốt ấy, Lý Cưá»ng đột nhiên hiểu rõ, bản thân hắn đã cao lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
"A a, Tá» Viêm Tâm là pháp bảo tu chân mà ta tu luyện, chuyên môn dùng để tạo Trúc cÆ¡, thể chất và nhân phẩm cá»§a ngươi rất hợp vá»›i nó." Phó SÆ¡n mỉm cưá»i giải thÃch.
Lý Cưá»ng há miệng, nhưng không nói được tiếng nà o, Ä‘iá»u nà y quả tháºt là lạ chẳng còn gì có thể lạ lùng hÆ¡n.
"Äây là bước đầu trên con đưá»ng tu chân cá»§a ngươi. Ta chỉ cấp cho ngươi chuẩn bị sẳn cÆ¡ sở, còn cần phải hấp thu và váºn dụng hoà n toà n lá»±c lượng cá»§a 'Tá» Viêm Tâm', tu luyện ra lá»±c lượng cá»§a bản thân, đạt đáo cảnh giá»›i tu chân cao thá»§ nữa, hắc hắc, tiểu tá», con đưá»ng còn dà i lắm." Phó SÆ¡n kinh ngạc vì Lý Cưá»ng lại nhanh chóng dung hợp "Tá» Viêm Tâm" đến như váºy. Tuy chỉ má»›i hấp thu không tá»›i 1% lá»±c lượng cá»§a "Tá» Viêm Tâm", nhưng thứ chân lá»±c nà y khiến Phó SÆ¡n kinh ngạc không Ãt, không khá»i tá»± khen 5 năm trước mình đã nhìn trúng ngưá»i nà y.
Rất khó khăn để lấy lại bình tÄ©nh, Lý Cưá»ng có rất nhiá»u Ä‘iểm chưa minh bạch: "Phó đại ca, anh là thần tiên à ?" Vá»›i tri thức và lịch duyệt cá»§a Lý Cưá»ng, hoà n toà n không có cách gì lý giải những hà nh động cá»§a Phó SÆ¡n.
"Cái gì là thần tiên, thần tiên là cái gì?" Phó SÆ¡n cưá»i há»i ngược lại.
"Cái đó... cái nà y.... Tôi tưởng thần tiên thì cái gì mà khôn glà m được, thần tiên là trưá»ng sinh bất lão, thần tiên... Dù sao thần tiên chưa được ai thấy qua, đúng ra là ... Ai... Có thần tiên thì sẽ có diêm vương, váºy bồ tát cÅ©ng có a, thương đế, ạ?! Thượng đế là m cái gì à ?" Lý cưá»ng cà ng nói cà ng loạn, nói tá»›i nói lui rồi bản thân cÅ©ng hồ đồ luôn.
Nhìn Lý Cưá»ng nói nhăng nói cuá»™i như thế, Phó SÆ¡n nhịn không được báºt cưá»i ha hả: 'Lão đệ, ta không phải là thần tiên trong tưởng tượng cá»§a ngươi đâu. Ta là ngưá»i tu chân, nhưng nếu nói vá» năng lá»±c thì cÅ©ng có thể đã tiếp cáºn thần tiên như ngươi nói rồi đấy." Phó SÆ¡n nhìn Lý Cưá»ng vẫn còn mù tịt giảng tiếp: "Ta là ngưá»i địa cầu, còn là ngÆ¡á»i Hán thuá»™c Trung quốc, nhưng ta là ngưá»i thá»i Tây Hán bị 'ngưá»i dẫn đưá»ng' cá»§a ta mang khá»i địa cầu. Hiện tại, năng lá»±c cá»§a ta có thể đã thà nh ngưá»i 'LÄ©nh lá»™ nhân' cá»§a ngươi rồi. Lần nà y từ Phong Duyên tinh đến địa cầu là vì tìm kiếm ngưá»i có khả năng dung hợp năng lượng cá»§a 'Tá» Viêm Tâm'. Ta ở địa cầu đã tìm kiếm hết chÃn năm, năm thứ 4 má»›i tìm thấy ngươi. Ha ha, rất tiếc là ngươi không muốn theo ta, công phu không phụ ngưá»i có lòng, cuối cùng cÅ©ng chỠđựơc đến lúc lão đệ ngưá»i đồng ý."
Lý cưá»ng cảm thấy bản thân mình như là má»™t tên ngốc, dù gì cÅ©ng là ngưá»i tốt nghiệp đại há»c, lấy được há»c vị há»c sÄ©, sao lại nghe không hiểu lá»i cá»§a Phó SÆ¡n. Nhưng dù sao Lý Cưá»ng cÅ©ng nghe hiểu được và i Ä‘iểm, Phó SÆ¡n nà y chÃnh là ngưá»i địa cầu. Y là ngưá»i ở thá»i Tây Hán, ly khai khõi địa cầu, là má»™t kẻ tu chân gì đó. Hay nói khác hÆ¡n là cho dù mình có tin hay không, y cÅ©ng đã hÆ¡n nghìn tuổi rồi, ngoà i ra bản thân hắn là ngưá»i có khả năng dung hợp cái gì là "Tá» viêm tâm" ấy nữa.
Trong thoáng chốc, Lý Cưá»ng chợt kÃch động hẳn lên. Ngưá»i tên Phó SÆ¡n nà y là từ hà nh tinh khác đến, y nhất định là mang mình ra khá»i địa cầu. Lý cưá»ng hiện giá» cảm thấy tâm hôi khà lạnh rồi, chỉ cần tá»›i đâu hay tá»›i đó, li khai tháºt xa chá»— là m hắn thương tâm và phẫn ná»™ ấy. Lòng hắn đột nhiên có hai ná»—i buồn vui lẫn lá»™n, đột nhiên vừa cưá»i Ä‘iên cuồng: 'Oa.... ha ha... ha ha... chi..." Cưá»i mà lệ cứ tuôn rÆ¡i.
Phó SÆ¡n bị hắn khóc cưá»i ba trợn cá»§a hắn giáºt mình: "Ai, lão đệ... Lá»i ta nói rất đáng cưá»i sao?"
"Không, không có, Phó đại ca, trước mắt chúng ta là m gì a?" Lý Cưá»ng khe khẽ chùi nước mắt, vá»™i vả chuyển đỠtà i. Má»™t khà trong lòng đã hạ quyết tâm, thì Lý Cưá»ng cảm thấy cả ngưá»i như nhẹ hẳn Ä‘i.
"Ầy, chúng ta còn ở tại địa cầu nà y khoảng hai chục ngà y nữa má»›i li khai, thá»i gian còn sá»›m, nhưng cÅ©ng nhanh đến thôi. Lão đệ, chúng ta cần đến má»™t thà nh thị lá»›n nà o đó trước." Trong tay Phó SÆ¡n chợt xuất hiện má»™t bá»™ quần áo má»›i, tháºm chà cả vá»› và già y da Ä‘á»u có: "Lão đệ, thay đổi y phục trước, hình dạng hiện giá» cá»§a ngươi không thể gặp ai đâu."
Lý Cưá»ng tiếp lấy áo quần mặc và o, lúc nà y má»›i phát hiện toà n thân Ä‘á»u là đồ hiệu, ngay cả vá»› cÅ©ng là hà ng tốt nhất trên thế giá»›i.
"Ha ha, quả tháºt là ngưá»i đẹp nhá» lụa, không ngá» lão đệ ngươi diện và o phong lưu tiêu sái đến như váºy." Phó sÆ¡n tán.
Lý Cừơng cảm thấy mặt nóng rang, lá»›n ngưá»i như thế rồi mà từ đó tá»›i giá» chưa ai khen hắn là phong lưu tiêu sái cả. Hắn cưá»i khổ nói: "Lão ca à , tiểu đệ tá»± nhỠđã có ngoại hiệu, má»i ngưá»i Ä‘á»u kêu là 'Äịa lão Thá»' (con chuá»™t chù), phong lưu tiêu sái ư?! Không có phần cá»§a đệ đâu, lão nhân gia ngưá»i đừng có chÆ¡i tôi như váºy."
Phó SÆ¡n lắc lắc đầu, thầm nghÄ©: "Không ai ngá» lá»±c lượng cưá»ng đại như Tá» Viêm Tâm như thế khi hắn mang trên ngưá»i lại có biến hóa khó tin đến như váºy. Äây có thể được coi là pháp bảo khó luyện nhất cá»§a Trá»ng Huyá»n phái chúng ta. Hắn đã biến đổi từ tướng mạo như con dê biến thà nh kinh ngưá»i như thế, không biết sao nà y ra sao, quả là khiến ngưá»i ta chỠđợi."
Nhìn toà n thân đồ hiệu, Lý Cưá»ng đột nhiên nghÄ© đến má»™t vấn Ä‘á»: "Lão ca, tôi không thấy huynh mang hà nh lý gì, nhất má»±c chỉ tay không, những y phục già y dép nà y huynh để ở đâu?" Phó SÆ¡n chìa cánh tay trái ra, trên ống tay từ từ xuất hiện ba vòng Ä‘eo tay có mà u sắc rất kỳ quái, vừa Ä‘en vừa trắng bạc, hoa văn mỠảo lóe lên những hà o quang ngân sắc thần bÃ, từ từ chuyển động xung quanh các vòng Ä‘eo tay.
"Trá»i ạ, đẹp quá Ä‘i mất, đây là vòng xuyến gì thế?" Lý Cưá»ng ngạc nhiên vạn phần, há»i.
Cái nà y gá»i là 'Nạp giá»›i thá»§ trạc', là váºt phẩm chuyên dụng cá»§a cao thá»§ tu chân, chuyên môn dùng để chứa đồ váºt. cái 'Nạp giá»›i thá»§ trạc' nà y là thứ tốt nhất, tốn nhiá»u năm má»›i tìm được má»™t cái. A, ta còn có cái nữa, là thứ thay ra sau khi có cái Nạp giá»›i nà y, cho ngươi nè." Bà n tay cá»§a Phó SÆ¡n như là m ảo thuáºt, lá»™ ra má»™t cái vòng xuyến khác.
Lý Cưá»ng đưa cái vòng má»›i đặt và o tay lên xem, cái vòng nà y có mà u xanh lam, không phải kim gá»— hay là đá, cÅ©ng không biết dùng cái gì chế ra. So vá»›i Nạp giá»›i thá»§ trạc thì rá»™ng hÆ¡n gấp đôi, rìa cá»§a vòng có những hoa văn quái dị không theo quy tắc nà o, nhìn kỹ thì là nÆ¡i những tia mà u lam chiếu ra, trong mà u lam li ti ấy có Ä‘iểm sáng bạc chuyển động.
"Thứ vòng tay nà y gá»i là 'Äà m Bác Thá»§ Trạc', là thứ vòng tay giữ đồ tốt nhất, ngươi mang và o thá» coi." Phó sÆ¡n cưá»i nói: "Trong vòng xuyến ấy là những thứ ta không dùng nữa, coi như là tặng cho ngươi là m lá»… kiến diện."
Lý Cưá»ng mạng thá»§ trạc lên, láºp tức minh bạch Ä‘iá»u kỳ ảo bên trong. Tuy hắn không rõ nó tạo thà nh từ nguyên lý gì, nhưng để dùng như thế nà o thì không khó khăn mấy: trong tay hiện ra má»™t táºp tiá»n giấy, tiêu thất, lại hiện ra má»™t viên kim cương to bằng trứng gà . Lý cưá»ng kỳ quái kêu lên: "Trong vòng nà y có nhiá»u thứ quá, a, còn viên kim cương nà y, cái nà y, cái nà y là ... Mẹ Æ¡i... là trưá»ng Ä‘ao a!" Những thứ xuất hiện trong tay cá»§a Lý Cưá»ng chẳng mấy chốc lại biến mất.
Phó SÆ¡n nhìn Lý Cưá»ng nói: "Phải lên đưá»ng rồi! Mấy thứ trong vòng đó là cá»§a ngươi hết, sau nà y từ từ coi."
Rồi y nhẹ tiếp: "Äi thôi!"
Bạch quang lóe lên, trên mặt đất không còn bóng ngưá»i.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:42 AM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
07-02-2009, 08:55 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 1: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình
Chương 2:
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Äến bây giá», Lý Cưá»ng cÅ©ng không hiểu vì sao bản thân mình lại biến thà nh như váºy. Ngồi trong phòng tiếp tân cá»§a khách sạn Cẩm Giang, nhìn ngưá»i trong gương, sá» sá» và o mặt mình, hắn tá»± nhá»§: "Thế nà y thì coi như không ai nháºn ra mình nữa rồi, không ngá» mình lại dá»… coi như thế. Ai, trở nên dá»… coi có được gì chứ? Nhà không có, bằng hữu không, công ty cÅ©ng chẳng có, hiện giá» quả tháºt là chẳng có thứ gì."
Hiện giá» Lý Cưá»ng cao đến 180 cm, vai rá»™ng eo thon, sắc da vừa trắng vừa mịn như da em bé. Vẻ hồng hà o khẽ chuyển dưới da, cảm giác như da thịt khắp ngưá»i cá»§a hắn chứa đựng lá»±c lượng sắp nổ tung. Äôi mắt sáng dà i phóng ra tinh quang nhiếp hồn ngưá»i, gương mặt như Ä‘ao như búa, cương ngạnh hữu lá»±c, chẳng những tuấn mỹ, mà còn có khà thế dương cương đầy đặn, không tìm đâu được vẻ mặt nguyên thá»§y cá»§a Lý Cưá»ng. Äiá»u là Lý Cưá»ng không biết nói gì hÆ¡n, đó là hình tượng cá»§a hắn hiện giá» giống như má»™t cáºu bé mưá»i tám mưá»i chÃnh tuổi, chỉ có đôi mắt là giữ được vẻ thà nh thục vốn có.
Phó SÆ¡n cho Lý Cưá»ng biết hai mươi ngà y nữa má»›i ly khai địa cầu, Ä‘oạn thá»i gian nà y y cần phải Ä‘i là m và i việc, đến lúc đó sẽ đến tiếp hắn Ä‘i.
Lý Cưá»ng rất hà i lòng vá»›i hình tượng hiện giá», cảm giác rất sảng khoái, đây có thể là sá»± khởi đầu má»™t giai Ä‘oạn má»›i.
Sau khi tắm rá»a mặc y phục xong, Lý Cưá»ng rá»i khá»i khách sạn.
Äiá»u đầu tiên hắn là m là đến má»™t thương khố thuê má»™t gian phòng. Hắn nghÄ© dù sao cÅ©ng phải rá»i khá»i địa cầu, trong thá»i gian đó nhất định sẽ không thể quay vá».
Chi bằng dùng mấy ngà y nà y mua nhiá»u nhiá»u mấy thứ, để sau nà y có mà dùng. HÆ¡n nữa những hiện kim trong thá»§ trạc nếu không dùng đến, rá»i khá»i địa cầu rồi coi như là phế váºt.
"Xin chà o, có rượu ngon không?" Ở má»™t chá»— chuyện bán rượu, Lý Cưá»ng cưá»i tá»§m tỉm há»i cô bán hà ng.
Má»™t cô bán hà ng miệng mồm nhanh nhẹn ngẩng đầu nhìn Lý Cưá»ng, đột nhiên cấm khẩu vô ngôn, đầu như bị trúng phong, nhất thá»i đầu óc quay cuồng, lòng nghÄ©: "Äẹp trai! Anh nà y sao mạ đẹp chết cha chết mẹ váºy kìa! Bạn trai cá»§a mình không bằng cái móng tay cá»§a ảnh."
"Hi hi", hai tiếp viên trẻ tuổi trên quầy cÅ©ng đồng dạng như váºy, thì thà o to nhá», lại phát xuất hai tiếng cưá»i đầy ái muá»™i.
"Chà o.... Chà o anh, anh nói... cái gì... À, xin lá»—i, anh muốn mua cái gì a?" Nữ tiếp viên xinh đẹp đỠá»ng mặt cả lên.
"Ha ha", Lý Cưá»ng khẽ cưá»i, hắn cảm thấy thÃch cái cảm giác nà y, đáp: "Tôi muốn mua rượu ngon, có thể giá»›i thiệu sÆ¡ qua chút không?"
Chuyện tiếp theo đó đã khiến cô nữ bán hà ng nà y trợn mắt há mồm. Anh chà ng đẹp trai nà y khiến má»i ngưá»i trong tiệm không tin và o tai và o mắt mình, nói liá»n má»™t hÆ¡i má»™t hồi rồi mua hết những loại rượu hạng nhất, sau khi đặt xuống má»™t sấp tiá»n mặt, dạn dò các cu li váºn chuyển Ä‘i, sau đó tiêu sái giá»› tay bái bai các nà ng, bồng bá»nh lướt qua gian hà ng khác. Tháºt lâu sau đó, cô nữ bán hà ng vẫn còn nhá»› mãi anh chà ng đẹp trai nhiá»u tiá»n đó, mở tưởng nếu như y là bạn trai cá»§a mình thì tốt biết mấy.
Hà nh động mua hà ng tiếp tục đến ná»a đêm, Lý Cưá»ng cuối cùng cÅ©ng dừng lại việc mua sắm ồ ạt. Trở vá» cái kho đã thuê, hắn bá» toà n bá»™ các món hà ng và o trong "trữ váºt thá»§ trạc", trở vá» khác sạn là đã quá khuya.
"Ngà y mai còn phải Ä‘i mua tiếp", Lý Cưá»ng nằm trên giưá»ng mãi mà không ngá»§ được, nổi Ä‘au trong lòng có lẽ là nhá» việc mua sắm đồ đạc Ä‘iên cuồng nên đã từ từ giảm bá»›t. Tuổi thÆ¡ bần khổ khiến sau đó đến thá»i gian váºt lá»™n trên thương trưá»ng .... cứ hiện vá» cháºm chá»n trong não cá»§a Lý Cưá»ng, khiến hắn không cách gì yên giấc.
Liên tục mưá»i chÃn ngà y mua hà ng má»™t cách Ä‘iên cuồng, cho đến khi hiện kim lưu trữ trong thá»§ trạc cÆ¡ bản sắp cạn, hắn má»›i tạm thá»i dùng lại. Xuất thân là thương nhân khiến Lý Cưá»ng có táºp quán tÃnh toán má»i chi phÃ, lúc nà y má»›i phát hiện, trong vòng 19 ngà y hắn đã tiêu pha hÆ¡n 900 vạn nhân dân tệ, tương đương vá»›i hÆ¡n 100 vạn USD. Không gian trong thá»§ trạc đã chứa đầy hà ng hóa, từ y phục đến già y dép, sách vỡ, gạo thóc mắm muối... Chỉ cần thứ gì có thể nhìn thấy trên chợ, hắn Ä‘á»u mua tất, tháºm chà thuốc men và dụng cụ y tế cÅ©ng không bá» qua.
Và o trưa ngà y thứ 20, Phó SÆ¡n xuấtt hiện trước mặt Lý Cưá»ng tháºt đúng giá».
Há»a tinh là hà nh tinh lân cáºn vá»›i địa cầu chúng ta, có đưá»ng kÃnh khoảng 4200 dặm anh, bằng 1/2 địa cầu, khối lượng bằng 0.11 địa cầu. PhÃa ngoà i há»a tinh bao phá»§ má»™t tầng khà má»ng. Há»a tinh là má»™t Hồng tinh thần bÃ.
Trên há»a tinh có ba loại địa hình rất khác biệt. Má»™t trong các thứ đó là núi hình vòng tròn, là má»™t thứ giống địa hình mặt trăng. Hai thứ còn lại là địa hình há»—n độn chưa biết, do phần lá»›n diện tÃch chìm sâu bên dưới tạo thà nh, khi chìm sâu nà y rá»™ng nhất khoảng 60 dặm anh. Äịa hình thứ ba trên bá» mặt Há»a tinh là bình nguyên phổ thông, căn bản không thấy gò núi nà o, gần như là do cát bụi cấu thà nh má»™t khối hoang dã rá»™ng lá»›n.
Phó SÆ¡n cùng Lý Cưá»ng Ä‘ang đứng trên loại địa hình thứ hai. Là má»™t khu cá»±c lá»›n chìm sâu dưới đất.
Do địa cầu dưá»ng như đã bị tu chân giá»›i bá» quên, nên truyá»n tống tráºn (tráºn pháp váºn chuyển) từ địa cầu lên đã bị bá» phế mất từ hà ng tram năm trước. Chỉ có Phó SÆ¡n là ngưá»i xuất thân từ địa cầu má»›i hao phà má»™t lượng lá»›n năng lượng tiên thạch trở vá» cố hương. Nếu như bản thân không phải là tu chân cao thá»§, muốn trở vá» nhất định là không là m được.
Phó SÆ¡n ngồi sếp bằng trên đất. Từ địa cầu di chuyển đến Há»a tinh, y đã hao phà hết 5 khối đá năng lượng mà u xanh và má»™t lượng lá»›n năng lượng trên cÆ¡ thể. Y phất tay nâng "NgÅ© sắc diá»…m la tráo" lên, trước hết há»™ tống hai ngưá»i, sau đó láºp tức ngồi đã tá»a, má»™t tay đặt lên hòn đá năng lượng, chuyên tâm hồi phục lại năng lượng bản thân.
Lý Cừơng đến giá» vẫn cảm thấy đầu óc quay quay. Hắn tá»±a hồ không thể tin dá»±a và o nhân lá»±c có thể từ địa cầu chuyển đến há»a tinh, có nghÄ© cÅ©ng không dám nghÄ©. Cho dù là bắt buá»™c phải ly khai địa cầu, nhưng nghÄ© tá»›i cảnh ngưá»i nhà và bạn bè không còn được gặp nữa, trong lòng hắn không khá»i cảm thấy thất lạc, nước mắt lưng tròng.
Bất kể là khi nà o, chá» khi tu chân có thà nh tá»±u rồi, hắn nhất định phải trở vỠđịa cầu. Quyết tâm xong, tâm tình cÅ©ng bình tÄ©nh lại không Ãt, Lý Cưá»ng má»›i bắt đầu quan sát chung quanh. Những khối đá cao mà u đỠngút táºn trá»i, bầu trá»i im lìm giống như chết, bốn phương tÄ©nh mịch đến đáng sợ, vòng ánh sáng ngÅ© sắc bao quanh thân hắn và phó sÆ¡n giống như má»™t cái lá»u. Tuy không biết thứ nà y là gì, nhưng Lý Cưá»ng biết bảo bối nà y có tác dụng bảo há»™.
Lý Cưá»ng trong lúc thảnh thÆ¡i cÅ©ng phát hiện được má»™t sá»± tình kỳ diệu. Bản thân hắn quả nhiên không cần hô hấp cÅ©ng chẳng thấy khó chịu gì. Lý Cưá»ng nhìn Phó SÆ¡n Ä‘ang ngồi xếp bằng bên đó, biết rất lâu sau y má»›i tÄ©nh, bèn ngồi xếp bằng xuống cạnh y, thầm tÃnh tóan trong lòng. Bản thân hắn sau khi bị Tá» Viêm Tâm cải tạo, không biết ná»™i thể có biến hóa gì, đây chÃnh là thá»i Ä‘iểm tốt nhất để thá».
Ngồi xuống má»™t lúc, Lý Cưá»ng chợt mở mắt ngây ngưá»i, hán hoà n toà n không biết bắt đầu như thế nà o. "À, đúng rồi, trước đây có xem qua các tiểu thuyết võ hiệp, dưá»ng như khà trầm Ä‘an Ä‘iá»n cái gì gì đó, thá» coi sao."
"Ôi, không có cảm giác gì, tổ mẹ nó thiệt là phiá»n não!!! Ta không tin là là m không được!" Lý Cưá»ng bắt đầu cứng đầu.
Hắn ngừng hô hấp, nhắm mắt lại, từ từ tÄ©nh tâm, qua má»™t lúc tháºt lâu sau, chÃnh lúc hắn sắp tuyệt vá»ng, chợt 'Oà nh" má»™t tiếng, trong thân thể hắn tá»±a hồ như nổ tung ra. Tuy là nhắm mắt, nhưng hắn có thể nhìn rõ rà ng má»™t Ä‘oà n từ sắc và há»a diá»…m trong ná»™i thể Ä‘ang cà ng lúc cà ng bà nh trướng. Lý cưá»ng biết rõ "Tá» Viêm tâm" đã động.
Lần động nà y không thể coi thưá»ng, giống như má»™t khối đá lá»›n ném và o trong nước, từng tầng sóng lăn tăng không ngừng nhiá»…u ra xa. Hiện giá», "Tá» Viêm tâm" giống như mặt nước, Lý Cưá»ng nÃn thở tÄ©nh tâm chợt giống như má»™t hòn đá to vứt mạnh và o nước, nang lượng cá»±c lá»›n cá»§a "Tá» viêm tâm" bị khởi động.
Hà o quang tá» sắc vô cùng đẹp mắt từ thân thể cá»§a Lý Cưá»ng bắt đầu tán phát ra ngoà i. Hà o quang nà y cá»±c sáng, khiến cảnh váºt chung quanh được soi rõ hẳn lên. Lý Cưá»ng gặp khổ má»›i biết, "Tá» Viêm Tâm" vừa khởi động hán liá»n hối háºn, nhân vì hắn hoà n toà n không biết nên là m thế nà o tiếp theo, lòng thầm nghÄ©: "Lần nà y thiệt là phiá»n não thấy ông bà ông vãi rồi, Phó đại ca không biết lúc nà o tỉnh đây, chuyện nà y biết là m sao bây giá»?"
Năng lượng cá»§a "Tá» viêm tâm" cà ng lúc cà ng bà nh trước, Lý Cưá»ng không thể nà o ngồi yên được nữa, từ trên đất phóng vụt lên, ngưá»i như má»™t quả đạn pháo xuyên qua vòng phòng há»™ "NgÅ© sắc diá»…m la tráo", đánh mạnh vá» phÃa vách đá cao ở xa. Nhìn vách đá sụp đổ à o tá»›i, Lý Cưá»ng kinh khá»§ng la to: "Oa... Núi sáºp rồi! Cứu mạng a..."
"Bình... oà nh oà nh oà nh..."
Äúng như lá»i hắn nói, vách đá bị đánh vỡ má»™t mảng lá»›n, từng khối đá to rá»›t xuống dưới, trong tiếng động ầm ầm không ngừng có bụi cát đá bắn tá»›i "NgÅ© sắc diá»…m la tráo" ở dưới.
Lý Cưá»ng bị cắm sâu và o trong vách đá cảm thấy hồn phi phách tán, la lối Ä‘iên cuồng: "Phó đại ca, mau tranh Ä‘i a.. Æ i, sao ta còn sống thế nà y?" Ãnh mắt hắn tÄ©nh lặng nhìn khối đá Ä‘áºp xuống vòng "NgÅ© sắc diá»…m la tráo", mà u ngÅ© sắc chợt chuyển động cá»±c nhanh, bụi đất mù mịt không che được hà o quang đẹp mắt nà y. Má»i thứ dần dần bình tÄ©nh lại, Lý Cưá»ng phát hiện các khối đá rÆ¡i xuống xếp chỉnh tá» quanh "NgÅ© sắc diá»…m la tráo", căn bản không chạm được và o trong.
"Bảo bối, quả thiệt là bảo bối nha, mẹ Æ¡i... Cao thế nà y sao ta xuống được đây?!" Lý Cưá»ng bị kẹt trên chá»— cách mặt đất khoảng 70 mét, toà n thân phát ra tá» sắc quang mang, nhìn xa xa giống như má»™t ngá»n đèn trên vách đá. Rất may đây là há»a tinh, nếu ở địa cầu không biết đã gây ra hiệu quả kinh ngưá»i gì.
"Bùng bùng bùng..." Tiếp theo năng lượng từ Tá» Viêm Tâm tiếp tục phát tán ra ngoà i, nham thạch quanh Lý Cưá»ng bát đầu vở ra. "Tiêu rồi... Tiêu rồi... giúp giúp giúp... Äừng có vỡ hẳn ra nghe, ôi a... Oa... Không chÆ¡i nữa... Cứu mạng a...!"
"Oà nh..." Kinh thiên động địa!
Lý Cưá»ng bị Ä‘áºp lúc xuống đất hÆ¡n ná»a mét, má»™t hồi sau má»›i ôm đầu khổ não đứng lên, "Phì ... phì..." Hắn nhổ ra cát đất đầy miệng, Ä‘áºp mạnh má»™t quyá»n lên hòn đá to bên cạnh, phát tiết bất mãng trong lòng.
"Oà nh...." Lại một tiếng nổ cực to phát ra, cự thạch lại bị vỡ tung, đá vụn bay tứ tán. "Mẹ ơi, cái gì thế nà y... Thứ nà y mà cũng nổ a!"
Lý Cưá»ng ngÆ¡ ngẩn đứng trên mặt đất: 'Phó đại ca, huynh có phải là biến tôi thà nh quái váºt rồi không, tôi sá»›m muá»™n gì cÅ©ng bị đá đè chết." Tiếng động ầm ầm cá»±c lâu khiến Lý Cưá»ng không dám loạn động nữa, len lén Ä‘i và o trong NgÅ© sắc diá»…m là tráo.
"Ậy, sao mà tiến và o không được vầy nè? Phó đại ca mở cá»a a!" Lý Cưá»ng bị NgÅ© Sắc Diá»…m La Tráo ngăn ở phÃa ngoà i, dù có nổ lá»±c thế nà o cÅ©ng không tiến và o trong được ná»a bước. Toà n thân hắn áp chặt trên "ngÅ© sắc diá»…m la tráo", nhìn Phó SÆ¡n vá»›i bá»™ dạng tháºt đáng thương.
Không biết bao lâu, Phó SÆ¡n từ từ mở mát, cái đầu tiên Ä‘áºp và o mắt hắn là má»™t bóng ngưá»i lá»a thể Ä‘ang nằm sấp trên há»™ tráo, mắt trợn tròn nhìn y, cái thứ cá»§a nợ ở dưới thân y cÅ©ng ca lÆ¡ phất phÆ¡ rung động. Chỉ nghe y la: "Tợ trá»i tạ đất! Phó đại ca, mở cá»a a!"
Phó SÆ¡n giáºt mình, đây chẳng phải là Lý Cưá»ng sao? Y thu hồi "NgÅ© sắc diá»…m la tráo", Lý Cưá»ng đột nhiên mất Ä‘i váºt đỡ, té phịch xuống đất. Nhìn lý cưá»ng thảm hại bò từ dưới dất lên, Phó SÆ¡n không nhịn được cưá»i lá»›n: "Ha ha... Ha ha... Lão đệ... Ha ha... Ở đây không có ngưá»ingoà i, không cần phải khoa trương như váºy... ha ha ha!"
Tinh thần giản ra, Lý Cưá»ng láºp tức phát hiện hắn Ä‘ang trần truồng như nhá»™ng, thì ra sau khi "Tá» viêm tâm" khởi động, toà n bá»™ quần áo bị cháy tiêu hết. Hắn bèn lấy từ trong Thá»§ trạc ra má»™t bá»™ quần áo, vừa má»›i xé bao ra, "phốc" má»™t cái, y phục đã hóa thà nh than. Lý Cưá»ng trợn mắt.
Phó SÆ¡n nhịn không được cưá»i: "Lão đệ, đồ địa cầu mặc không có tác dụng gì, Tá» Viêm Tâm cá»§a đệ phát ra chân há»a, nếu không có cách gì khống chế, thì có gì nó sẽ thiêu nấy." Lý Cương đưa hai tay ôm đầu, mặt mà y nhăn nhó nói: 'Nếu không phải ta có tÃn tâm vá»›i hình tượng hiện tại, thì không có cách gì sống nữa. Nếu cứ thế nà y ta không thể nà o gặp ai khác." Thần thái ai oán cá»§a hắn khiến Phó SÆ¡n lại cưá»i như Ä‘iên, không ngá» vị tiểu đệ nà y lại là má»™t thằng há» như thế.
"Äừng có gấp, lão đệ, tình huống hiện giá» cá»§a ngươi khiến ta không ngá» tá»›i. Chỉ có má»™t thá»i gian ngắn thế mà đã luyện tá»›i 'LinhTịch Kỳ' rồi, ta coi như đã đại khai nhãn giá»›i. Múôn đến giai Ä‘oạn nà y, má»™t kẻ tu chần cần phải phà tá»›i mưá»i năm, hắc, ngươi quả là lợi hại, má»›i có mấy ngà y mà đạt được, thiệt khiến ngưá»i ta tiện má»™ a." Lý Cưá»ng nghe y khoa trương cÅ©ng không nhịn được ưỡn ngá»±c tá»± hà o. Nhưng hắn đột nhiên cảm thấy không hay, vá»™i co ngưá»i che lấy bảo bối, mặt mà y bối rối kêu: 'Äại ca à , đệ không cần biết cái gì là Linh tịch hay không linh tịch, mau nghÄ© biện pháp Ä‘i, đừng để tiểu đệ trần truồng như nhá»™ng thế nà y."
"a a, những thứ chuẩn bị để đến lúc đệ tá»± luyện giáp mặc trong thá»i kỳ linh tịch, hiện giá» không được nữa rồi. Thôi được, tặng cho đệ bá»™ giáp trụ tá»± luyện cá»§a ta, nhưng sau nà y đệ cần phải tá»± há»c luyện giáp đấy." Phó sÆ¡n bước đến gần lý cưá»ng, trong tay xuất hiện má»™t bá»™ khải giáp mà u bạc. Nó giống như tá»± có sinh lá»±c váºy, tá»± động bay lên phá»§ lấy thân thể cá»§a Lý Cưá»ng.
Mặc khải giáp xong rồi, tá» diá»…m (lá»a tÃm) liá»n bắt đầu thiêu đốt. Tuy nhiên, khải giáp mà u sáng nà y có dị quang lưu động, tá» diểm lan lên bá» mặt nó như dòng nước, từ từ tiến nháºp và o trong khải giáp. Khải giáp mà u sáng giá» nhiá»…m thêm ánh lá»a mà u tÃm, nhìn rất đẹp mắt. Mặc lên ngưá»i bá»™ giáp nà y, Lý Cưá»ng không cảm thấy có tà trá»ng lượng gì, chỉ cảm thấy khắp ngưá»i mát mẻ, thoái mái vô cùng.
Lý Cưá»ng hiện giá» dưá»ng như thấy Ä‘iá»u kỳ lạ không còn cảm thấy kỳ nữa, hắn lại có thêm má»™t món bảo bối rồi. Tá» tế quan sát bá»™ khải giáp trên ngưá»i, Lý Cưá»ng cảm thấy quả thá»±c là không có lá»i nà o để nói, bỡi vì nó đơn giản là má»™t sản phẩm nghệ thuáºt cá»±c đỉnh. Hắn chỉ và o khải giáp, há»i: 'Bá»™ bảo giáp nà y gá»i là gì, đẹp quá a, ý, không được..." Lý Cưá»ng đột nhiên nghÄ© đến má»™t vấn Ä‘á», há»i: "Äệ là m sao cởi nó ra?"
"Hà hà ", Phó SÆ¡n cảm thấy rất tức cưá»i, "Kiện bảo giáp nà y gá»i là 'Mãn Thiên Tinh', là má»™t ná»™i giáp cá»±c phẩm, má»™t khi đã mặc lên thì không cách gì cởi ra. Nhưng khi Linh tịch kỳ kết thúc, nguyên anh sÆ¡ kết thì bảo giáp sẽ áp và o trên nguyên anh thân, bên ngoà i không nhìn thấy nữa, lúc đó đệ phải luyện chế khải giáp thứ hai, đó là chiến khải giáp chân chÃnh, có thể mặc cởi tùy ý."
"A, không thể cởi, sao đệ... đệ sao gặp ngưá»i ta, không lẻ mặc bá»™ khải giáp láºp lòe nà y Ä‘i trên đưá»ng, đệ... đệ..." Lý Cưá»ng có Ä‘iểm gấp rút.
"Äừng có lo, ở chá»— chúng ta đó là chuyện bình thưá»ng, không ai cưá»i đâu." Phó SÆ¡n an á»§i.
"Tặng đệ cái 'Ngá»c Äồng giản' nà y, thông qua đó để có thể há»c táºp hiểu biết được má»i thứ, chỉ cần nhả chút năng lựợng cá»§a đệ và o má»™t chút là được, đệ thá» coi." Phó SÆ¡n đưa ra má»™t khối hắc ngá»c bằng má»™t há»™p thuốc lá, tặng cho Lý Cưá»ng.
Lý Cưá»ng vừa thỠđã sướng Ä‘iên lên. Thì ra đó là má»™t khối ký ức thạch, trong đó ghi lại rất nhiá»u phương pháp chế luyện váºt phẩm, phương pháp tu chân, tráºn pháp... ÄÆ¡ngiản đây là má»™t cuốn phim bách khoa toà n thư chưa nhiá»u tư liệu rất phong phú.
"Chúng ta nên Ä‘i rồi, lần nà y Ä‘i đến truyá»n tống tráºn còn má»™t khoảng ná»a, chúng ta Ä‘i thôi."
Lý Cưá»ng hiếu kỳ há»i: "Phó đại ca, trình độ khoa há»c cá»§a Phong Duyên tinh có phát đạt không, so vá»›i địa cầu lợi hại ra sao?"
Phó SÆ¡n cưá»i đáp: "Cái nà y khó so lắm, giữa hai loại khoa há»c kỹ thuáºt khác biệt nhau, có những thứ mà các ngươi không thể lý giải được, nhưng mà ai cÅ©ng có sở trưá»ng riêng. Lần nà y ta trở vỠđịa cầu, xác tháºt là đại khai nhãn giá»›i, so vá»›i trước đây khác biệt rất xa. Sau khi ngươi đến Phong Duyên tinh, từ từ há»c táºp tri thức má»›i ở đó."
Lý Cưá»ng tháºp phần hưng phấn, lại há»i: "Có phải là có rất nhiá»u tinh cầu có thể đến ở? Hay quá ha?"
"Äúng là có nhiá»u tinh cầu có thể đến, nhưng cần phải dùng rất nhiá»u tiên thạch, còn có những truyá»n tống tráºn hiện hữu má»›i được, hay hay không hay, đệ đến đó thì biết liá»n."
"Sau nà y đệ còn có thể trở vỠđịa cầu không?"
"Có thể, nhưng đệ phải tu đến 'Hợp thể kỳ' má»›i có năng lá»±c trở vá». Truyá»n tống tráºn thá»i cổ cá»§a địa cầu đã bị há»§y mất, muốn quay vỠđịa cầu phải hoà n toà n dá»±a và o trình độ tu chân cá»§a bản thân."
Lý Cương vẫn còn không hiểu Hợp Thể kỳ đối vá»›i kẻ tu chân có ý nghÄ©a gì, cái đó nhất định phải tốn rất nhiá»u ngà y tháng má»›i tu luyện đến. Hắn cứ nghÄ© sẽ mau chóng được trở vá», nếu như Phó SÆ¡n giải thÃch rõ thêm má»™t chút, hắn có thể Ä‘iên lên mất. Phó SÆ¡n phải tốn hết bảy trăm năm má»›i có năng lá»±c trở vỠđịa cầu, Lý Cưá»ng phải mất bao nhiêu lâu đây?
Chẳng mấy chốc hỠđã đến Truyá»n tống Ä‘iểm, Ä‘iá»u khiến Lý cưá»ng cả kinh đó là Truyện tống tráºn rất giống như má»™t khối đá năng lượng cá»±c lá»›n, vừa rất giống như má»™t bát quái đồ. Phó SÆ¡n cưá»i nói: "Lần đầu tiên ta cÅ©ng từ đây mà đến Phong Duyên tinh, nhưng đó là chuyện lâu lắm rồi, chỉ có Ãt kẻ tu chân má»›i nhá»› đến nó, nếu chẳng phải tu vi cá»§a đệ còn quá thấp kém, ta không nghÄ© từ chá»— nà y ra Ä‘i." Trong ngữ khà cá»§a y có chút cảm khái.
"ÄÆ°á»£c, đệ trước hết và o đứng ở trung tâm, chá» ta khởi động." Phó SÆ¡n bắt đầu thay đổi viên đá năng lượng chuyên dùng để chuyển động tráºn pháp đã thất hiệu. Giữa các viên đá năng lượng bắt đầu có quang mang lưu động, Phó SÆ¡n than: "Cái truyá»n tống tráºn nà y có thá»i gian hoang phế quá lâu rồi, chá» nó chuyển động má»™t hồi má»›i nhắm chuẩn phương hướng."
Ngồi ở giữa tráºn, lòng Lý Cưá»ng cứ phát hoảng. Từ địa cầu đến há»a tinh là lúc hắn hồ đồ, nhưng khi đã minh bạch chuyện nà y rồi, không biết phát sinh chuyện gì nữa đây. Hắn thầm cầu khẩn: "Thần tiên quá vãng, thần pháºt các phương, thượng đế ca ca, a di thác pháºt, bảo vệ cho con thuáºn lợi đến Phong Duyên tinh, A men." Xong hắn vẽ lên má»™t cái tháºp tá»±c gia, định tâm được má»™t chút.
Dưá»ng như lá»i cầu nguyện cá»§a hắn đã ứng nghiệm, từ xa xa chợt truyá»n đến từng tiếng thét âm âm. Phó SÆ¡n nhướn mà y nhìn vá» phương xa, biểu tình vô cùng nghiêm túc nói: "Ngưá»i nà o mà kêu nghe ghê thế, đến đây!" Thanh âm phát ra không lá»›n lắm, nhưng ai ngá» truyá»n Ä‘i rất xa, tiếng vá»ng lại như tiếng nổ tung váºy, oà nh oà nh ùng ùng, từ bốn phương vá»ng lại tiếng "Äến đây... Äến đây... Äến đây..." liên tục. Quả tháºt là kinh ngưá»i.
Lý Cưá»ng thầm nghÄ©: “Mẹ! Äó chÃnh là ma linh rồi, cầu cho đừng có yêu quái nà o đến là may phước bảy Ä‘á»i rồi."
Yêu quái không đến, nhưng ngưá»i đến lại là kẻ oan gia đối đầu vá»›i Phó SÆ¡n.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:43 AM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
07-02-2009, 09:02 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 1: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình
Chương 3: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình Tinh
Dịch: Dung nhi
Hiệu Ä‘Ãnh: Quỳnh Dao
Nguồn: Văn đà n
Ãi chà , đã lâu không gặp… đã lâu không gặp, thÃnh giác cÅ©ng đã yếu Ä‘i rồi, đây không phải là Phó lão gia tỠđó sao? Mưá»i má»™t huynh đệ cá»§a ngươi sao không cùng tá»›i? Ai, ngươi lại cho má»™t tiểu huynh đệ tá»›i, không phải ta nói ngươi, đây chÃnh là độ Thiên kiếp hay sao? Tìm má»™t tá» quá»· như thế để là m chi chứ?†Thanh âm vang xa đầy vẻ yêu mị cổ quái. Từ xa xa má»™t là n khói đỠnhư hoa đà o bay tá»›i rất nhanh, cách chá»— Phó SÆ¡n đứng không xa, cháºp chá»n trông tháºt mưá»i phần quá»· dị.
Vẻ mặt Phó SÆ¡n đầy vẻ bất đắc dÄ©, sẵng giá»ng:â€Hoa Mị Nương, sao lại là ngươi? Nhiá»u năm không gặp, ngươi vẫn cứ Ä‘i đảo loạn khắp nÆ¡i, chuyện lần trước ta còn chưa tìm ngươi tÃnh sổ, mà ngươi còn dám đến kiếm ta? â€
Luồng khói ấy tách là m hai, từ bên trong má»™t vị mỹ nữ thiên kiá»u bá mỵ Ä‘i ra, Lý Cưá»ng nhịn không được lá»›n tiếng nói:â€Oa, siêu cấp đại mỹ nữ a! â€
Hoa Mị Nương mỉm cưá»i, phảng phất như có trăm ngà n hoa đà o Ä‘ang Ä‘ua nở, thấy Lý Cưá»ng trợn mắt há hốc mồm. Nhưng mà vá» phương diện cảm tình Lý Cưá»ng đã bị đả kÃch nghiêm trá»ng, trong lòng đối vá»›i đà n bà có chút phản cảm. Nhìn Hoa Mị Nương xinh đẹp kinh ngưá»i, Lý Cưá»ng nhịn không được đã nghÄ© tá»›i chuyện trêu chá»c ả.
“Tiểu huynh đệ, tá»· tá»· xinh đẹp lắm sao? Mau qua bên tá»· tá»· nà o, ngoan…†Giá»ng nói như câu dẫn hết hồn phách, Hoa Mị Nương cưá»i duyên dáng.
“Hoa Mị Nương, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám câu dẫn huynh đệ cá»§a ta, đừng trách ta là m cho ngươi vÄ©nh viá»…n không thể siêu sinh.â€
“Chà , Phó lão gia tá» tức giáºn rồi, là chÃnh hắn tá»± tìm đến tiểu muá»™i, ta không há» câu dẫn hắn a!â€
“Hắc, hắc. Hoa Mị Nương đừng quá tá»± tin, má»™t nam nhân nhất định sẽ không thể thÃch má»™t ngưá»i đà n bà đã thà nh Thiên yêu đầy vẻ yêu khÃ, mặc dù ta thấy ngươi rất xinh đẹp, nhưng ta đối vá»›i ngươi không có hứng thú! â€Lý Cưá»ng ngồi ở Truyá»n Tống Tráºn là m ra vẻ khó khó chịu trách móc.
Kỳ tháºt Lý Cưá»ng cÅ©ng chỉ là thuáºn miệng nói má»™t câu, nhưng hắn lại không biết là chạm trúng chá»— Ä‘au cá»§a Hoa Mị Nương. Phó SÆ¡n không nhịn được cưá»i to nói:â€Hoa Mị Nương, huynh đệ nà y cá»§a ta đối vá»›i ngươi không có hứng thú, váºy vẻ yêu mị nà y cá»§a ngươi xem ra là uổng phà rồi, haha…â€
Má»™t thanh âm sắc nhá»n chói tai không thể tư nghị từ trong cái miệng xinh đẹp cá»§a Hoa Mị Nương vang ra:â€Con thỠđáng chết, lão nương từ khi nà o lại Ä‘i thÃch má»™t xú nam nhân, ngươi chỉ là má»™t tiểu vương bát đản, sau nà y đừng có rÆ¡i và o trong tay lão nương, lão nương mà không Ä‘em ngươi hấp tinh đến chết, ta sẽ không còn gá»i là Hoa Mị Nương nữa!â€
Chứng kiến sự phẫn nộ của Hoa Mị Nương, Phó Sơn có chút kỳ quái.
“Ta thấy hÆ¡i sợ rồi đấy… ÄÆ°á»£c, sau nà y không gá»i là Hoa Mị Nương nữa, hay gá»i là hoa dâm Ä‘i nghe... †Lý Cưá»ng nếu muốn chá»c tức ngưá»i ta, thì ngay cả Bồ Tát cÅ©ng phải tức giáºn đến Ä‘iên lên.
“Ngươi Ä‘i chết Ä‘i! â€
Từ Hoa Mị Nương tá»a ra má»™t là n khói âm u, như dòng thá»§y triá»u cấp tốc bay tá»›i Lý Cưá»ng. CÆ¡ hồ đồng thá»i má»™t luồng bạch quang từ trong tay Phó SÆ¡n bắn ra. Là n khói mà u đỠhoa đà o giống như váºt sống liá»n tránh né, thế nhưng luồng bạch quang đó có tốc độ tháºt nhanh đánh thẳng và o, vang lên má»™t âm thanh “đinh Ä‘inh†tháºt lá»›n, là m cho là n khói kia phải tan nát.
Lý Cưá»ng vá»— tay cưá»i nói: â€Tốt a, đã tan thà nh mây khói!â€
Hắn đã không biết vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm, nếu hắn không có chiến giáp bảo vệ, mà trong khói chướng ẩn chứa vô số Hấp Tinh Châm, bị phá»§ lên ngưá»i thì căn bản là hắn không có cách nà o chống đỡ. Hoa Äà o Chướng cá»§a Hoa Mị Nương là má»™t loại vÅ© khà cá»±c kì âm độc, rất nhiá»u kẻ tu chân bá» mạng vì nó.
Phó SÆ¡n cưá»i nói: â€Trước kia ta đã đối vá»›i ngươi ba phần khách khÃ, tại tu chân giá»›i ai cÅ©ng biết Phó SÆ¡n ta không muốn giao thá»§ vá»›i nữ nhân bao giá».â€
Kỳ tháºt Phó SÆ¡n cÅ©ng không đánh ra toà n lá»±c, muốn cho hắn dùng hết sức thì e rằng chỉ có má»™t số rất Ãt cao thá»§ tu chân má»›i có thể là m được.
Hoa Mị Nương tức giáºn đến nổi Ä‘iên, quát: â€Hoa Äà o Chiến Giáp…â€
Khói chướng trong ngưá»i cấp tốc bao bá»c quanh thân thể, trên ngưá»i hiện má»™t bá»™ khải giáp mà u Ä‘á». Lý Cưá»ng không khá»i cảm khái: â€Những ngưá»i nà y xuất ra cái gì cÅ©ng Ä‘á»u rất mỹ lệ, tháºt sá»± là mở rá»™ng nhãn giá»›iâ€
Vì hắn không biết, tại thế giá»›i cá»§a ngưá»i tu chân, Chế khà là má»™t môn há»c vấn sinh tồn, phải luyện cho đến táºn thiện táºn mỹ.
“Linh Lung Chiến Giáp.â€
Trên mình Phó SÆ¡n cÅ©ng đã có thêm má»™t bá»™ khải giáp, Lý Cưá»ng đã ngồi không yên, từ trong Truyá»n Tống Tráºn đứng dáºy.
VÅ© khà cá»§a Hoa Mị Nương là hoa đà o, hình như má»›i bẻ từ trên cây, vẫn còn những giá»t sương long lanh tiêu diá»…m, cầm ngay trên tay nhẹ nhà ng múa may. Lý Cưá»ng không thể không thừa nháºn, Hoa Mị Nương quả nhiên là xinh đẹp đến rá»±c rỡ phi thưá»ng, vẻ đẹp thiên kiá»u bá mỵ quả nhiên có thể là m cho thiên hạ phải chùng tay.
Cánh hoa bay ngợp trá»i, phấn sắc tá»±a như là thiên nữ tán hoa đột ngá»™t hiện ra tại không trung, thiên địa cá»§a Há»a Tinh hoang vu dưá»ng như bị thay đổi, trà n ngáºp hÆ¡i thở mùa xuân. Hoa Mị Nương cưá»i duyên dáng:â€Phó lão gia tá», hãy xem Vạn Hoa KÃếp ta má»›i luyện thà nh Ä‘i! â€
“Ồ…!†Phó SÆ¡n gáºt đầu, trong ánh mắt hiện lên vẻ hưng phấn: â€Nhiá»u năm không gặp, cuối cùng ngươi cÅ©ng đã luyện thà nh, tốt, tốt…!†Trong lòng Lý Cưá»ng kinh ngạc đến không còn lá»i để nói, mưa hoa bay đầy trá»i, có phải là đang hoa mắt không? Tháºt là ná»±c cưá»i, lại có thể dùng cánh hoa để đánh nhau ư!
Nhìn Phó SÆ¡n cÅ©ng không có chút kỳ quái nà o, hắn liá»n biết những cánh hoa bay lượn kia Ä‘á»u là lợi khà do năng lượng ngưng kết.
“Vạn Hoa Kiếpâ€, cháºm rãi bay bay giữa không trung, bắt đầu cấp tốc xoay tròn, nhẹ nhà ng phát ra thanh âm ‘ong ong’. Do Hoa Mị Nương váºn toà n lá»±c, năm sáu cánh hoa liá»n thu lại, xoay tÃt lại cà ng lúc cà ng nhanh hÆ¡n. Âm thanh cÅ©ng thay đổi theo tốc độ, vang lên những tiếng Ä‘inh tai nhức óc vá»ng khắp đất trá»i.
Lý Cưá»ng trà n đầy hưng phấn quan sát Phó SÆ¡n là m sao để đối phó.
“A, nhìn tháºt tráng lệ, xem ta đây…â€Phó SÆ¡n vươn tay ra. má»™t con bướm nho nhá» mà u và ng nhẹ nhà ng bay ra.
Lý Cưá»ng ngồi bịch xuống má»™t cái, thầm nghÄ©:â€Phó đại ca cÅ©ng tháºt là buồn cưá»i, má»™t con bướm mà cÅ©ng bắt!â€
Äiá»u nà y cÅ©ng chả trách Lý Cưá»ng chẳng hiểu được Ä‘iá»u gì, hắn chỉ vừa má»›i tiếp xúc cùng tu chân giá»›i. Cái con bướm nho nhá» mà u và ng đó đã có đại danh đỉnh đỉnh tại tu chân giá»›i, nó chÃnh là má»™t cá»±c phẩm Ä‘ao, là do Phong Duyên tinh chế khà đại sư Dạ Ãm Hồn chế tạo ra, gá»i là Kim Äiệp Äao, không phải cao thá»§ tuyệt đối không biết cách nà o sá» dụng, hÆ¡n nữa trải qua sá»± tu luyện cá»§a Phó SÆ¡n, uy lá»±c cà ng thêm lợi hại.
Lại thấy Phó SÆ¡n búng tay má»™t lần nữa, lại má»™t con kim Ä‘iệp bay ra, má»—i con hóa thà nh hÆ¡n mưá»i con, thoáng chốc kim Ä‘iệp bay đầy trá»i, má»—i kim Ä‘iệp Ä‘á»u tìm đến má»™t đóa hoa.
Hoa và bướm gặp nhau tạo má»™t tiếng nổ kịch liệt, khà thế cuồng loạn tá»a khắp xung quanh. Do năng lượng biến ảo nên khi cánh hoa và kim Ä‘iệp chạm và o nhau liá»n vỡ vụn, phấn sắc và bụi và ng tạo thà nh má»™t tráºn gió cuồng loạn bay tứ tán khắp nÆ¡i trong không trung. Dần dần cánh hoa tiêu tán ngà y cà ng nhiá»u, còn kim Ä‘iệp lại trà n đầy tinh lá»±c bay múa.
Khắp trá»i cánh hoa tiêu tán hầu như không còn dấu vết, kim Ä‘iệp chung quanh cả ngà n con hóa thà nh trăm con, trăm con hóa thà nh mưá»i con, cuối cùng hóa là m má»™t con, bay lượn xoay quanh thân thể Hoa Mị Nương.
Lý Cưá»ng biết Phó SÆ¡n đã thắng. Cuá»™c chiến nà y hắn chưa từng thấy qua bao giá», căn bản là không có chiêu thức công phu, tất cả là do pháp bảo và năng lượng, nhưng tháºt là đẹp mắt. â€Vạn phần đặc sắc…!†Äây là kết luáºn cá»§a Lý Cưá»ng.
Hoa Mị Nương cháºt váºt không chịu nổi, hoa đà o trên tay đã tứ tán, trên không cÅ©ng đã không còn. Trong lòng ả nổi lên cảm giác bất lá»±c, đối vá»›i cao thá»§ như Phó SÆ¡n ả không có cách nà o ra tay, hoa đà o nà y ả đã tu luyện suốt bảy năm tốn biết bao nhiêu tinh lá»±c, váºy mà bây giá» Ä‘á»u đã bị há»§y hết.
Má»™t tia âm hiểm đột nhiên hiện lên trên mặt cá»§a ả, â€Vạn Hoa Tráo†ở trên ngưá»i Hoa Mị Nương đột nhiên tá»a ra vô số đóa Tiên hoa ngÅ© sắc, cấp tốc xoay tròn vá»n quanh ả, do không kịp đỠphòng, kim Ä‘iệp liá»n bị rÆ¡i xuống, má»™t luồng khói chướng mang tháºt khà thế mạnh mẽ bay vá» phÃa Phó SÆ¡n.
“Chà , còn không chịu phục, được, đánh tiếp nà o! â€Phó SÆ¡n có chút khinh bỉ.
“Oa! nhà …ngươi định là m gì? â€Hoa Mị Nương đột nhiên xuất hiện trước mặt Lý Cưá»ng là m cho hắn sợ đến hồn phi phách tán.
Hoa Mị Nương cÅ©ng muốn xuống tay vá»›i Lý Cưá»ng, bởi vì ả biết nếu giết Lý Cưá»ng, Phó SÆ¡n nhất định sẽ giết mình. Tại tu chân giá»›i Phó SÆ¡n chÃnh là đại cao thá»§ lão luyện mà không ai dám dây và o, nhưng Phó SÆ¡n có má»™t quy cá»§ sẽ không ra tay tuyệt tình vá»›i đà n bà , cho nên má»›i tá»± mình dám giao đấu vá»›i hắn, đã mấy lần phá há»§y công việc cá»§a hắn. Mặc dù không dám giết Lý Cưá»ng, nhưng có thể là m rối loạn phá hư việc cá»§a ngưá»i ta thì đã đúng mục Ä‘Ãch cá»§a ả.
Ả liá»n khởi động Truyá»n Tống Tráºn…
Truyá»n Tống Tráºn đưa Lý Cưá»ng Ä‘i tá»›i phương nà o thì chỉ có trá»i biết!
Phó SÆ¡n đột nhiên giáºn dữ thu Kim Äiệp Äao, há mồm phun ra binh khà thà nh danh cá»§a hắn â€Hà n BÃch Kiếmâ€. Tu chân giá»›i cao thá»§ Ä‘á»u cÅ©ng biết, muốn cho Phó lão gia tá» xuất ra Hà n BÃch Kiếm thì chuyện đã vô cùng nghiêm trá»ng. Phó SÆ¡n tại tu chân giá»›i có địa vị cá»±c cao, tại Phong Duyên tinh và và i tinh cầu khác, giống như thần tượng được ngưá»i sùng bái, kẻ dám mạo phạm đến hắn cá»±c hiếm.
Hà n BÃch kiếm bay ra thì nhiệt độ hạ xuống đột ngá»™t, Phó SÆ¡n hét lá»›n :â€Há»—n đà n!â€
Trong lòng Hoa Mị Nương lạnh run, Hà n BÃch kiếm thì ả quá hiểu rõ, không dÃnh máu tươi quyết không quay đầu lại, ngay bây giá» rõ rà ng má»™t tia hi vá»ng thá»§ thắng cÅ©ng không có. Nhưng việc trốn chạy đối vá»›i Hoa Mị Nương mà nói, ả có kinh nghiệm rất phong phú, ả liá»n phun má»™t ngụm máu tươi lên Vạn Hoa Tráo rồi phóng chân chạy biến. ả là m cho Phó SÆ¡n không có thá»i gian Ä‘uổi theo xem xét phương hướng cá»§a Truyá»n Tống Tráºn, chỉ cần có má»™t khắc thá»i gian, Phó SÆ¡n sẽ rất khó tìm được ả.
Má»™t tiếng động vang lên, Hà n BÃch kiếm xuyên qua Vạn Hoa Tráo bay vá» trong tay Phó SÆ¡n, nhìn xem vết máu trên Hà n BÃch kiếm, Phó SÆ¡n tức giáºn đến dáºm chân, biết được ả vừa chạy mất. CÅ©ng quả nhiên trên mặt đất lưu lại má»™t đóa tiên hoa lá»›n, rÆ¡i trên đất và i cánh hoa có vương máu tươi trên mặt, còn Hoa Mị Nương thì không thấy tung tÃch nữa.
Cầm lấy tiên hoa quan sát, Phó Sơn biết lúc bỠchạy thì Hoa Mị Nương cũng đã rất đau xót, Vạn Hoa Tráo bị đánh rớt, trong vòng một ngà y bị mất hai kiện pháp bảo, cho dù là ai cũng chịu không nổi.
Phó SÆ¡n phi thân tá»›i bên Truyá»n Tống Tráºn, nhìn và o mà trong lòng kêu khổ không thôi. Phương vị cá»§a tráºn pháp lúc đầu dÄ© nhiên là Phong Duyên tinh, nhưng trong lòng Phó SÆ¡n hiểu được lúc nà y Ä‘iá»u đó không có khả năng, vừa rồi má»›i khởi động thì rõ rà ng không phải phương vị nà y. Kinh nghiệm cá»§a hắn phong phú, cẩn tháºn kiểm tra, tÃnh toán tháºt lâu thì nhẩm ra tá»›i bảy tinh cầu.
“Con bà nó, ta nhất định sẽ lá»™t da tiểu yêu tinh ngươi! Ai, không còn cách nà o nữa, phải vá» Phong Duyên Tinh trước, tìm huynh đệ chia ra mà tìm thôi.†Phó SÆ¡n không cam lòng bước và o Truyá»n Tống Tráºn, bạch quang hiện lên, Há»a Tinh lại khôi phục lại sá»± yên tÄ©nh ngà y xưa.
Gió đêm nhẹ nhà ng tháºt khẽ bay qua ngá»n cây nhưng thanh âm giống như tiếng quá»· khóc, không biết là con thú cổ quái nà o tru lên. Lý Cưá»ng đứng trong má»™t tòa Truyá»n Tống Tráºn, trong lòng lạnh đến phát run. Hắn đã đứng ở đó tháºt lâu, má»™t má»±c suy nghÄ© chuyện đã phát sinh trong ngà y hôm nay. Bầu trá»i dần dần sáng tá».
Má»™t tiếng chim vang lên lảnh lót là m Lý Cưá»ng bừng tỉnh trong suy tư.
“Trá»i đã sáng? NÆ¡i nà y là ở đâu? â€
Bầu trá»i trong xanh mây trắng lượn bay, trước mặt là khu rừng nguyên sinh ráºm rạp, đầy cá» dại xung quanh, vô số tảng đá Ä‘ang nằm rải rác, trong đầu Lý Cưá»ng liá»n nghÄ© ngay đến đã vá» tá»›i địa cầu. Nhìn Tá» Diá»…m Ngân Giáp lóe trên ngưá»i, Lý Cưá»ng lắc đầu bá» Ä‘i ý nghÄ© đó.
Äi khá»i Truyá»n Tống Tráºn, Lý Cưá»ng chợt do dá»±, đợi Phó SÆ¡n đến hay là đi và o rừng ráºm trước. Suy nghÄ© má»™t hồi, Lý Cưá»ng quyết định trước tiên đợi thêm và i ngà y, chá» Phó SÆ¡n đến tìm kiếm.
Quyết định rồi Lý Cưá»ng bắt đầu chuẩn bị, nghÄ© thầm:â€May là đã mua lượng lá»›n váºt phẩm, bây giá» có thể dùng tá»›i rồi!â€
Tại tảng đá lá»›n tìm má»™t khối đất trống, Lý Cưá»ng khẽ cưá»i, lấy từ thá»§ trạc ra cái lá»u dá»±ng lên rồi tiến và o trong ngồi xuống: â€Ã€, ta cần kiếm chút gì ăn má»›i được.†Lý Cưá»ng suy nghÄ© rồi khởi động Tá» Viêm Tâm Thá»§y, Lý Cưá»ng kỳ tháºt đã tiến và o TÃch Cốc Kỳ, năng lượng cá»§a thân thể đã có thể nhá» Tá» Viêm Tâm cung cấp, không ăn cÅ©ng chẳng sao cả.
Mở ra má»™t bao thịt heo, ăn hai miếng, bá»—ng nhiên có má»™t ý niệm bi thương hiện lên trong đầu mà không sao kiá»m nén ná»—i, cứ mãi trà o dâng. Äể thoát khá»i tâm tình thương cảm, Lý Cưá»ng chui ra khá»i lá»u, hÃt sâu má»™t hÆ¡i tháºt sâu, ánh mắt vô tình đảo qua những khối đá thì không khá»i rung mạnh cả ngưá»i. Lý Cưá»ng khó thể tin nhìn, đó là hai chữ Hán tá»± tháºt lá»›n.
Hai chữ nà y hắn không bÃết nhưng hắn biết đây là chữ viết thá»i cổ đại cá»§a Trung Quốc: Thạch Cổ Vãn’.
Lý Cưá»ng láºp tức tìm tòi chung quanh, quả nhiên ở cách đó không xa trên tảng đá lá»›n, cÅ©ng có rất nhiá»u văn tá»±, chữ nghÄ©a, vừa có Thạch Cổ Văn, có Triện Văn, Äãi Thư, Giai Thư, Hà nh Thư, Cuồng Thảo, còn thì hắn xem không hiểu những loại văn tá»± tháºt cổ quái.
Lý Cưá»ng nhìn tháºt kỹ, theo hắn nháºn thức những loại văn tá»± hắn hiểu được, kinh ngạc đến trợn tròn mắt.
Tinh cầu nà y tên là Thiên Äình tinh.
Căn nguyên từ thá»i ngưá»i cổ đại Trung Quốc, sau khi tu luyện, có bốn vị được xưng là Ngá»c Äế chi sứ đã đưa ngưá»i tu chân tá»›i tinh cầu nà y. Má»—i má»™t nhóm tu luyện Ä‘á»u tưởng rằng tá»± mình đã thà nh tiên đắc đạo, vá»›i trăm ngà y phi thăng thì tá»›i chá»— nà y, sau đó cÅ©ng tìm không được mấy vị Ngá»c Äế chi sứ đó, cÅ©ng hoà n toà n chẳng thấy được cái gì gá»i là tốt đẹp.
Văn tá»± trên tảng đá biểu đạt sá»± thống khổ, Ä‘au thương, bất đắc dÄ© và phẫn ná»™ là m cho tâm trạng Lý Cưá»ng cÅ©ng phải trầm xuống. Cẩn tháºn xem xét các văn tá»± sau đó, Lý Cưá»ng phát hiện ngoại trừ mình, nhóm ngưá»i cá»§a Thanh Triá»u Gia Khánh năm thứ ba cuối cùng tá»›i tinh cầu nà y, tổng cá»™ng có bảy trăm năm mươi sáu ngưá»i, nam nữ già trẻ Ä‘á»u có, chia là m bốn phe lục tục tá»›i. CÅ©ng không biết là nguyên nhân gì, sau nà y cÅ©ng không có ai bị truyá»n tống lại đây, nÆ¡i đây cÅ©ng từ từ hoang phế.
Lý Cưá»ng trong lòng có Ä‘iểm an á»§i, biết rằng tại tinh cầu nà y mình cÅ©ng không phải cô đơn lẻ loi, mặc kệ những ngưá»i từ địa cầu tá»›i không có ở đây, nhưng háºu nhân cá»§a bá»n há» chắc còn sinh sống ở nÆ¡i nà y.
Cưá»i má»™t tiếng, Lý Cưá»ng quýêt định lưu lại ký hiệu cá»§a mình.
Trên tảng đá lá»›n khắc lại má»™t loạt chữ, Lý Cưá»ng nghiêng đầu ngắm nghÃa má»™t hồi rồi lại cưá»i to.
Chỉ thấy trên tảng đá trên mặt tảng đá có má»™t loạt chữ loạn xạ, đại khái viết:â€Lý Cưá»ng đã đến đây ngao du.†Bên dưới Ä‘á»:â€Công nguyên năm hai ngà n, năm thứ nhất, tháng chÃn bị Hoa Mị Nương hãm hại mà thất lạc tại Thiên Äình Tinh.â€
Trở lại lá»u, Lý Cưá»ng quyết định bắt đầu há»c táºp tư liệu viết trên ngá»c đồng giản.
Trải qua việc khởi động Tá» Viêm Tâm mà không có tác dụng, xem qua trưá»ng chiến đấu kinh tâm động phách cá»§a Phó SÆ¡n và Hoa Mị Nương, Lý Cưá»ng biết nếu muốn ở thế giá»›i nà y tiếp tục sinh tồn, thì phải tăng cưá»ng thá»±c lá»±c cá»§a mình. Nhìn và o ngá»c đồng giản, không há» nghỉ ngÆ¡i, Lý Cưá»ng bắt đầu nháºp định.
Vô số tin tức tư liệu từ ngá»c đồng giản mạnh mẽ như thá»§y triá»u tuôn và o trong óc Lý Cưá»ng.
Tu chân giá»›i là chỉ thế giá»›i cá»§a ngưá»i tu chân, không giống vá»›i ngưá»i trần thế. Ngưá»i tu chân có thể hấp thu nắm giữ năng lượng và váºn dụng tinh kÃnh năng lượng. Tinh kÃnh năng lượng chá»§ yếu từ quáng thạch, từ má»™t chút thá»±c váºt và động váºt cÅ©ng có. Loại năng lượng nà y có thể có rất nhiá»u ở tinh cầu nà y nhưng lại rất Ãt ở tinh cầu khác, còn có tinh cầu không có.
Quặng thạch sản xuất ra tinh thạch hoặc tu chân thạch, gá»i là tiên thạch, Trúc cÆ¡ thạch.
Ngưá»i tu chân sÆ¡ kỳ có nhiá»u hạ phẩm tu chân thạch, tùy theo số lượng sẽ gia tăng công lá»±c cao thấp.
Thượng phẩm tu chân thạch sẽ là m tăng công lá»±c tu thà nh Nguyên Anh, sau khi kết thà nh, ngưá»i tu chân có thể không cần nhỠđến năng lượng cá»§a tu chân thạch nữa.
Phó SÆ¡n dùng Hà n Phách châu, Lý Cưá»ng dùng Tá» Viêm Tâm, Ä‘á»u là tuyệt thế kỳ bảo, không phải tá»± nhiên sinh ra mà là do tu luyện mà thà nh, có thể nói là má»™t loại nguyên anh không có linh hồn. Loại kỳ trân nà y ngưá»i tu chân bình thưá»ng không có khả năng sá» dụng, chỉ có rất Ãt ngưá»i có năng lá»±c đặc biệt má»›i có thể.
Tu vi cá»§a ngưá»i tu chân cảnh giá»›i chia là m mưá»i má»™t loại:Toà n Chiếu, Dung Hợp, Tâm Äá»™ng, Linh Tịch, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Phân Thần, Hợp Thể, Äá»™ Kiếp, Äại Thừa, má»—i loại Ä‘á»u có phân biệt cao thấp.
Ngưá»i tu chân nếu tiến và o đến Nguyên Anh kỳ, tùy theo năng lượng ngưng kết, tu luyện thà nh Tá» Phá»§ Nguyên Anh, có thể đạt tá»›i vị trà linh hồn bất diệt. Nếu tu thà nh mưá»i tầng Äá»™ Kiếp kỳ thì có thể thân thể bất diệt, nhưng nguy hiểm nhất chÃnh là Äá»™ Kiếp kỳ. Ngưá»i tu chân có tục ngữ: â€Nguyên Anh hảo tu, Äá»™ Kiếp dịch diệtâ€. Ngưá»i tu chân chỉ cần có tiên thạch, có phương pháp tu luyện chÃnh xác, có thể tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, nhưng mà Äá»™ Kiếp kKỳ nếu không thà nh công thì sẽ hồn phi phách tan, vÄ©nh viá»…n tá» vong.
Chế Khà tại tu chân giá»›i cÅ©ng là má»™t môn há»c vấn, là bản lÄ©nh mà má»—i ngưá»i tu chân Ä‘á»u phải nắm giữ. Chế Khà phân ra rất nhiá»u loại, tu chân giá»›i cÅ©ng có các loại môn phái, má»—i môn phái Ä‘á»u có máºt pháp để chế khÃ. Ngá»c đồng giản ghi chép rất nhiá»u máºt pháp chế khÃ, còn có chế khà tráºn pháp, rất nhiá»u tráºn pháp cÅ©ng phải nhá» Chế Khà thể hiện…
Khi Lý Cưá»ng mở mắt thì hắn kinh hãi phát hiện, Mãn Thiên Tinh ná»™i giáp đã nháºp và o trong cÆ¡ thể, bây giá» hắn biết mình đã tá»›i Nguyên Anh sÆ¡ kỳ, đó là bắt đầu tu luyện tầng thứ sáu. Hắn nghÄ© tháºt kỳ quái, trong lá»u sao lại có nhiá»u tro bụi, hắn tháºt sá»± không biết lần đầu tiên nháºp định nà y đã mất bảy tháng thá»i gian, đối vá»›i hắn mà nói là công hiệu thoát thai hoán cốt.
Tại phụ cáºn tìm được má»™t dòng suối nhá», hắn mau chóng tắm rá»a giặt sạch quần áo. Lý Cưá»ng nghÄ© nếu Phó đại ca đến đây sẽ có thể nhìn thấy dòng chữ ta khắc trên tảng đá, vá»›i bản lãnh cá»§a hắn còn sợ không tìm được ta sao? Ta còn phải bắt đầu tìm hiểu vá» Thiên Äình tinh trước đã, coi như là du ngoạn miá»…n phÃ.
Thu tháºp đồ váºt, Lý Cưá»ng hà o khà táºn trá»i, quát to má»™t tiếng:â€Ta đến đây! â€
Bước Ä‘i tháºt nhanh, Lý Cưá»ng bắt đầu cuá»™c lữ hà nh trên Thiên Äình tinh cá»§a mình.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:44 AM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
07-02-2009, 09:04 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 1: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình
Chương 4:
Dịch: Dung nhi
Hiệu Ä‘Ãnh: Quỳnh Dao
Nguồn: Văn đà n
Quan trá»ng nhất đối vá»›i Lý Cưá»ng bây giá» là tìm được con ngưá»i, bất cứ ngưá»i nà o Ä‘á»u cÅ©ng được, bởi vì hắn tại rừng ráºm nguyên thá»§y đã Ä‘i rất nhiá»u ngà y rồi. Dá»c theo đưá»ng Ä‘i, hắn đã nhìn thấy rất nhiá»u đại thụ cao lá»›n che kÃn cả bầu trá»i, cá» dại bao phá»§ khiến khắp nÆ¡i âm trầm tối Ä‘en, thưá»ng thưá»ng Ä‘i suốt tám, mưá»i dặm cÅ©ng cÅ©ng không thấy được má»™t tia nắng ban ngà y, nhưng có thể thưá»ng xuyên thấy đựợc má»™t Ãt dã thú và loà i chim không biết tên.
Lý Cưá»ng không ngừng sợ hãi than thở, nhưng cảnh váºt quả tháºt trong là nh không có má»™t chút ô nhiá»…m, phong cảnh tuyệt diệu ấy dần là m cho tâm tình cá»§a hắn rất dá»… chịu.
Cuối cùng cÅ©ng Ä‘i ra khá»i rừng ráºm.
Dụi dụi đôi mắt, Lý Cưá»ng không thể tin là có thể nhìn thấy được má»™t thà nh thị. Hắn đứng thẳng nÆ¡i đó tháºt lâu, nước mắt lả chả rÆ¡i xuống. Nhìn tòa thà nh nà y ở phÃa xa xa, liá»n nảy sinh má»™t loại cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuá»™c. Tưá»ng thà nh quả nhiên được xây theo kiểu giống như Trung Quốc cổ đại. Xa xa trên đưá»ng, có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang tấp náºp qua lại.
Lý Cưá»ng suy nghÄ© má»™t chút, hắn cho rằng nếu giả dạng thà nh ngưá»i lữ hà nh du ngoạn vẫn hay hÆ¡n. Hắn lấy ra má»™t chÃếc túi du lịch lá»›n, dùng má»™t sợi dây dà i, buá»™c lại mái tóc dà i buông xõa, rồi mặc và o y phục dùng để leo núi, áo khoác mà u đỠsáºm, chiếc túi du lịch trên lưng cùng vá»›i tâm tình vừa hưng phấn vừa lo sợ hướng cá»a thà nh mà tiến đến.
Äi tá»›i cổng thà nh, Lý Cưá»ng liá»n cảm thấy kỳ quái. Nhìn xem hÆ¡n mưá»i ngưá»i già trẻ nam nữ Ä‘á»u Ä‘ang chăm chú nhìn mình. Lý Cưá»ng không ngừng ngó ngá»a ngó nghiêng mỉm cưá»i cầu thân, nhưng chỉ cần đến gần bá»n há», không kịp há»i câu nà o thì những ngưá»i nà y tá»±a như những con thá» bị kinh hãi, láºp tức tản ra. Há» Ä‘i ra xa hÆ¡n mưá»i bước thì lại tiếp lên, không ngừng chỉ chỉ tay, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cưá»i.
Từ những trang phục cá»§a mấy ngưá»i nà y mà đánh giá, Lý Cưá»ng không cách nà o xác định là thuá»™c triá»u đại nà o cá»§a Trung Quốc cổ đại, có thể là Minh Triá»u hoặc là xa hÆ¡n nữa, bởi vì y phục cá»§a Thanh Triá»u hắn đã từng thấy qua trên tivi nên rất quen thuá»™c.
Mặc dù không thể thông hiểu bá»n há», nhưng thÃnh giác cá»§a hắn lại cá»±c kỳ nhạy cảm, Lý Cuá»ng đã nghe loáng thoáng được ngôn ngữ cá»§a bá»n há», đó chÃnh là ngôn ngữ cá»§a Gia Hưng Hà ng Châu. Lý Cưá»ng kÃch động má»™t hồi, phải biết rằng hắn đã từng Ä‘á»c sách tại Chiết Giang, tại Hà ng Châu ở suốt bốn năm, ngôn ngữ cá»§a Chiết Giang hắn có thể nghe hiểu được hết.
Ở cổng thà nh, Lý Cưá»ng bị bốn ngưá»i cầm trưá»ng Ä‘ao có dáng vẻ như binh lÃnh ngăn cản.
- Ngưá»i ở đâu? Mau đưa Lá»™ Dẫn (giấy thông hà nh) ra?
Một kẻ có vẻ như là đầu lĩnh quát lên.
Bốn ngưá»i binh lÃnh nà y có vẻ mặt tò mò, không ngừng đánh giá hắn. Lý Cưá»ng nhịn không được nở nụ cưá»i: “Tháºt tốt quá, ta có thể nghe hiểu được!â€
Hai tay Lý Cưá»ng vòng lại, cưá»i nói:
- Vị đại ca nà y, ta từ một địa phương xa xôi mà đến, đi ngang qua nơi đây muốn và o thà nh một chút!
Hắn dùng ngôn ngữ của Hà ng Châu.
Bốn binh lÃnh nà y rất kinh ngạc, tụ cùng má»™t chá»— thì thầm thương lượng, trong đó có má»™t ngưá»i xoay lưng chạy nhanh và o thà nh, đầu lÄ©nh cá»§a binh lÃnh thái độ cá»±c kỳ cung kÃnh, thi lá»… nói:
- Khách nhân tôn quý, má»i ngà i Ä‘i theo tiểu nhân Ä‘i trước nghỉ ngÆ¡i chốc lát, tiểu nhân đã phái ngưá»i báo vá»›i Tri phá»§ đại nhân rồi.
- Ai, không cần khách khÃ, không cần khách khÃ!
Lý Cưá»ng cảm thấy cá»±c kỳ kỳ quái, nghÄ© thầm: â€Vừa rồi ta chưa nói gì hết, tại sao thái độ cá»§a há» trước sau Ä‘á»u khác biệt thế nà y?â€
Lý Cưá»ng quả là không há» nói Ä‘iá»u gì quá mức, nhưng ngôn ngữ hắn nói chÃnh tông là tiếng Hà ng Châu, mà ngôn ngữ Hà ng Châu ở tại đây chÃnh là ngôn ngữ do hoà ng thất quý tá»™c chuyên dùng, không phải hoà ng thất và quý tá»™c thì không thể há»c được ngôn ngữ nà y, mãi đến sau nà y Lý Cưá»ng má»›i hiểu đựợc.
- Vị đại ca nà y, huynh hỠgì?
Lý Cưá»ng khách sáo là m quen.
Äầu lÄ©nh binh lÃnh bối rối trả lá»i:
- Tiểu nhân không dám, tiểu nhân hỠHoa.
Lý Cưá»ng đột nhiên hiểu được, ngưá»i nà y biết rõ cấp báºc sâm nghiêm, chỉ là má»™t binh lÃnh thì sao dám cùng ngưá»i trên nói chuyện. Tại xã há»™i hiện đại phát triển, Lý Cưá»ng đã quen vá»›i quan niệm má»i ngưá»i Ä‘á»u ngang hà ng bình đẳng.
Bây giá» Ä‘iá»u khuyết thiếu duy nhất vá»›i Lý Cưá»ng chÃnh là sá»± hiểu biết, trong ngá»c đồng giản chỉ có ghi chép những Ä‘iá»u liên quan tá»›i tu chân giá»›i, tư liệu vá» thế tục thế giá»›i hoà n toà n không có.
- Hoa đại ca, cái thà nh nà y tên là gì váºy?
Lý Cưá»ng bắt đầu tìm hiểu thông tin.
Lý Cưá»ng má»™t câu gá»i Hoa đại ca, Ä‘iá»u nà y là m cho ngưá»i binh lÃnh không biết phải là m sao, háºn không thể Ä‘em hết tình huống tổ tông ba Ä‘á»i Ä‘á»u nói hết cho hắn nghe, há»i cái gì nói cái đó, há»i má»™t là đáp mưá»i. Lý Cưá»ng đã từ từ hiểu được chút Ãt tình huống cÆ¡ bản.
Thà nh thị nà y kêu là Hà m Lâm, gần bên cạnh Thán Tức sâm lâm, khi Lý Cưá»ng Ä‘i ra khá»i rừng ráºm, cái nhìn thấy chÃnh là thà nh thị đầu tiên cá»§a Cố Tống quốc. Ước chừng và o ba trăm năm trước Cố Tống quốc dá»i đô, thà nh thị nà y dần dần xuống cấp, lúc xưa dân cư cưá»ng thịnh đến hÆ¡n bảy mươi vạn, giảm bá»›t đến bây giá» chỉ còn hÆ¡n hai mươi vạn.
Dân cư Cố Tống quốc khoảng chừng hÆ¡n tám mươi triệu, tại lục địa ba nước là má»™t quốc gia tương đối yếu nhá», mặt khác có hai nước phân liệt là Lệ ÄÆ°á»ng quốc và Äại Hán quốc, trong ba nước thì Äại Hán quốc hùng mạnh nhất.
Tại Thiên Äình tinh còn má»™t Ãt tiểu quốc, phân bố tại má»™t số vùng có Ä‘iá»u kiện sinh sống khắc nghiệt, nổi tiếng có Vá»ng Minh quốc Bạo Phong Nguyên, Hồng Nham Thạch sÆ¡n mạch Thanh Phong quốc, còn có má»™t số quần tá»™c nổi tiếng như Tần tá»™c, Ngô tá»™c, Sở tá»™c, Hạ tá»™c, Thương tá»™c…
Lý Cưá»ng hiểu được, Cố Tống quốc là Äại Tống từ địa cầu ngà y xưa dá»i tá»›i đây mà thà nh láºp. Vì váºy quốc gia và quần tá»™c cÅ©ng Ä‘á»u giống nhau.
Lý Cưá»ng cà ng hiểu rõ, tại lục địa phì nhiêu trên Thiên Äình Tinh nà y, cả ba nước chinh chiến không ngừng, cách và i chục năm cÅ©ng phát sinh chÃến tranh, má»—i quốc gia Ä‘á»u muốn tiêu diệt đối phương thống nhất lục địa, nhưng vì đủ loại nguyên nhân mà chưa bao giá» thà nh công. Do có sá»± tồn tại cá»§a tu chân giá»›i, hoà ng thất quý tá»™c ở má»—i má»™t quốc gia hay má»—i má»™t quần tá»™c nổi tiếng Ä‘á»u tìm má»i cách liên hệ vá»›i tu chân giá»›i. Tại nÆ¡i nà y trong các hoà ng tá»™c cÅ©ng có nhiá»u ngưá»i cÅ©ng chÃnh là ngưá»i tu chân.
Binh lÃnh đó Ä‘ang giải thÃch cho Lý Cưá»ng tá»›i đó thì Tri phá»§ Hà n Lâm thà nh tên là Phong Khải Vân, vốn là cá» nhân, ước chừng đắc tá»™i vá»›i ngưá»i nà o đó, bị truất Ä‘i quan chức chuyển tá»›i thà nh thị biên cương nà y, Thá»§ bị quan gá»i là Äồng Phương Chấn, nhá» công trạng mà được thăng tá»›i chức nà y, xuất sanh từ Hà nh ngÅ©.
- Tri phủ đại nhân đến!
Má»™t binh lÃnh thông báo.
Lý Cưá»ng ngẩng đầu nhìn, có hai nha dịch trong tay cầm Thá»§y Há»a côn, ở phÃa trước có phân biệt hai tấm bảng đỠTúc TÄ©nh và Hồi Tị, có bốn ngưá»i Ä‘ang gánh kiệu Ä‘i tá»›i. Lý Cưá»ng suýt chút nữa báºt cưá»i ra tiếng, nghÄ© thầm: â€Cái nà y cÅ©ng tháºt là quá khoa trương, trà ng diện nà y bà y ra giống như là ta Ä‘ang trở lại thá»i cổ đại váºy.â€
Chiếc kiệu dừng xa xa, kiệu phu hạ kiệu xuống, má»™t nha dịch cúi thấp trước kiệu, má»™t ngưá»i trung niên từ trong kiệu Ä‘i ra, hắn vịn và o bả vai cá»§a má»™t sai nha nhìn lại phÃa Lý Cưá»ng, trong mắt hiện lên má»™t tia ngạc nhiên nhưng láºp tức trên mặt lá»™ vẻ tươi cưá»i, cháºm rãi bước tá»›i.
Lý Cưá»ng cÅ©ng cẩn tháºn quan sát vị quan cao nhất Hà n Lâm thà nh nà y, hai hà ng chân mà y Ä‘en nhánh hình chữ bát, râu dà i ba chòm chá»›m bạc, mÅ©i ưng, hiển nhiên là má»™t ngưá»i thâm trầm sâu sắc. Quan phục mà u lam, Ä‘ai lưng bằng ngá»c.
Lý Cưá»ng nhìn thấy rất buồn cưá»i, câu nói đầu tiên cá»§a hắn dá»a cho đám binh linh kinh hãi:
- á»’, ngà i chÃnh là Phong Khải Vân - Phong đại ca đó sao! Tiểu đệ Lý Cưá»ng, lần đầu gặp mặt xin hãy chiếu cố!
Gã binh lÃnh há» Hoa thầm nghÄ©: “Thì ra vị đại nhân nà y khi gặp ngưá»i Ä‘á»u là kêu là đại ca, không trách được sao lại gá»i ta như váºy!â€
Phong Khải Vân sá»ng sốt, không dám cháºm trá»…, nói:
- Hạ quan không biết Lý đại nhân đến, không tiếp đón từ xa, thứ lỗi, thứ lỗi…
Trong lòng thầm nghÄ©: â€Sao cách nói chuyện cung đình cá»§a hắn hình như không được tá»± nhiên?â€
Äá»™ng tác kế tiếp cá»§a Lý Cưá»ng thiếu chút hù chết đám nha sai.
Hắn thản nhiên vá»— vá»— vai cá»§a Phong Khải Vân, mỉm cưá»i:
- Äừng khách khÃ, là m phiá»n rồi, ta chỉ muốn và o thà nh ngắm nghÃa chút thôi, không có việc gì, không việc gì… Phong đại ca ngươi đừng theo ta, nói cho ta biết lữ Ä‘iếm ở đâu là được!
Nghi hoặc trong lòng Phong Khải Vân cà ng lúc cà ng lớn:
- Cháºm đã! Xin má»i đại nhân xuất công văn, hạ quan nhanh chóng chuẩn bị công vụ.
Lá»i nói nhất thá»i có chút khẩn trương.
Lý Cưá»ng cảm thấy kỳ lạ liá»n há»i:
- Là công văn gì? Ta là m gì có công văn gì chứ…?
Binh lÃnh nha dịch cháºm rãi xông tá»›i.
Phong Khải Vân quát:
- Lá»›n máºt! Dám giả mạo hoà ng gia quý tá»™c, ngươi muốn là m gì?
Lý Cưá»ng giáºt dữ:
- Hỗn đản! Là cái gì chứ, ta mà giả mạo lúc nà o hả? Việc ta là m ngươi quản được sao?
“Bà ná»™i nó! â€Cà ng chá»i thì lá»a giáºn cá»§a hắn cà ng bốc lên, thoáng chốc đã cao tá»›i ba trượng.
“
- Các ngươi còn không mau quỳ xuống…!
Tinh Ná»™i Giáp và Tá» Diá»…m bay ngợp trá»i, trong nháy mắt quần áo Lý Cưá»ng Ä‘á»u hóa thà nh tro tà n, chÃnh là do bị khà ná»™ tá»a ra.
Phong Khải Vân sợ đến đầu đầy mồ hôi, quỳ trên mặt đất, hắn biết là đã gây nên đại há»a.
Bởi vì chỉ có hoà ng thất tông thân má»›i có thể tu luyện Hữu Tâm Giáp, hÆ¡n nữa Ä‘á»u là bà thất không truyá»n ra ngoà i, liá»n nghÄ© thầm: â€Ai, lần nà y là không giữ được cái đầu rồi…!â€
***
Phong Khải Vân tại thư phòng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, cho tá»›i bây giá» hắn còn Ä‘ang lo sợ, may là Lý Cưá»ng không có trách tá»™i, bằng không còn không biết là m sao thu tháºp cục diện chết ngưá»i nà y.
Thá»§ tịch sư gia cá»§a hắn Trình Tá» Trá»ng cÅ©ng cúi đầu trầm tư.
- Lão gia, Xuân Hương cầu kiến ở phòng tiếp quý khách, nói có việc bẩm báo.
Má»™t gã áo xanh sai vặt cung kÃnh báo.
- Nhanh, mau cho nà ng và o đây…
Thần sắc Phong Khải Vân đầy vẻ bối rối, sư gia Trình Tá» Trá»ng khuyên nhá»§:
- Phá»§ tôn, hãy bình tÄ©nh, ta xem Lý đại nhân không phải loại ngưá»i không thể nói chuyện được.
Phong Khải Vân thở dà i một tiếng:
- Phu tỠà , lòng ta đã hoà n toà n rối loạn, ngươi hãy giúp ta giải quyết đi…
- Nô tỳ Xuân Hương khấu kiến lão gia!
- Nói mau, có chuyện gì?
Xuân Hương quỳ đáp lá»i:
- Lý lão gia muốn ra ngoà i, Thu Hương tỷ đang nói chuyện với ngà i ấy, nô tỳ không dám tác chủ, thỉnh lão gia cần phải là m gì bây gi�
Xuân Hương Ä‘ang quỳ trên mặt đất rất muốn cưá»i. Cho tá»›i bây giá» nà ng chưa từng gặp qua vị khách như tên há» Lý nà y, tuổi trẻ anh tuấn luôn khiến các nà ng kinh ngạc, luôn cả bốn ngưá»i tiểu tỳ như nà ng mà Lý khách nhân lại không phân biệt cao thấp lúc gá»i tá»· tá»· lúc thì muá»™i muá»™i, kêu loạn xạ cả lên, má»™t chút uy nghiêm cÅ©ng không có, tháºt là vui tÃnh. Như cho tá»›i bây giá» các nà ng chưa từng được thấy qua kẹo bao giá», bây giá» nếm được tháºt sá»± là hương vị quá tuyệt, khẽ liếm môi nhá»› lại trong áo nà ng vẫn còn má»™t bao, nà ng để dà nh để khi trở vá» nhà cho cha mẹ đệ muá»™i cÅ©ng có thể nếm thá» thứ đồ tốt như váºy.
- Xuân Hương, ngươi vỠtrước đi, nói với Lý lão gia rằng bổn phủ sẽ tới.
- Dạ, lão gia…
Xuân Hương chỉ tiếc không được là quay trở vá» ngay, cháºm rãi rá»i khá»i thư phòng, xoay mình Ä‘i tháºt nhanh.
- Lão phu tá», hãy cùng Ä‘i Ä‘i.
Trong lòng Phong Khải Vân có chút kinh sợ khi nhìn thấy Lý Cưá»ng, Trình Tá» Trá»ng liá»n đả thông tư tưởng cho hắn:
- Phá»§ tôn, bất kể Lý đại nhân có yêu cầu gì, chúng ta đầu tiên Ä‘á»u phải đáp ứng cho được. Chúng ta cẩn tháºn bồi tiếp hắn, ngà n vạn lần không thể lại đắc tá»™i nữa. Ta nghÄ© Lý đại nhân cÅ©ng sẽ không ở lại bao lâu đâuâ€.
Phong Khải Vân hiểu được ý tứ cá»§a Trình Tá» Trá»ng, chỉ cần để cho Lý Cưá»ng ở Hà n Lâm thà nh thấy hà i lòng, bằng bất cứ giá nà o cÅ©ng phải bồi tiếp hắn, váºy thì chuyện gì cÅ©ng có thể giải quyết được.
Lý Cưá»ng không phải là ngưá»i không nói lý, hắn đến nha môn phá»§ ở tại phòng quý khách, hắn không há» so Ä‘o chuyện Phong Khải Vân đã vô lá»…. Mặc dù hắn không hiểu vì sao khi Phong Khải Vân nhìn thấy Tinh Ná»™i Giáp bay đầy trá»i thì e ngại như váºy, nhưng có thể tiêu trừ địch ý thì hắn rất hà i lòng. Dù sao tranh đấu tiếp tục thì cÅ©ng rất phiá»n toái, là m phiá»n những ngà y du lãm cá»§a mình tại Thiên Äình Tinh.
Thấy Phong tri phá»§ đưa tá»›i má»™t bá»™ quần áo má»›i, hắn vá»™i và ng mặc và o rồi muốn ra đưá»ng du ngoạn, hắn đối vá»›i má»i sá»± việc Ä‘á»u rất tò mò, nhìn thấy bốn tiểu tỳ tá»›i hầu hạ hắn, là m hắn nhịn không được liá»n trêu chá»c đùa giỡn vá»›i các nà ng má»™t phen.
Phong Khải Vân Ä‘i tá»›i trước cá»a phòng khách thì dừng chân lại, quay đầu nhìn Trình Tá» Trá»ng khoát tay, ý bảo hắn Ä‘i lên trước. Trình Tá» Trá»ng gáºt đầu Ä‘ang muốn Ä‘i và o thì đã nghe má»™t tráºn cưá»i hi hi ha ha từ trong vá»ng ra, hai ngưá»i không hẹn mà cùng dừng chân lại.
- Thu Hương muội muội đừng có cản ta nữa mà , chỉ là đi ra ngoà i một chút thôi, các ngươi khẩn trương là m cái gì chứ?
- Lão gia, mong ngà i niệm tình nô tỳ khó xá», Xuân Hương muá»™i muá»™i nói, đại lão gia sẽ láºp tức đến ngay, ngà i đợi thêm chút nữa được không?
- Ta đã nói nhiá»u lần, đừng gá»i ta là lão gia, hãy kêu là ca ca Ä‘i, ta thÃch nghe như thế!
Ngay cả đầu khá»›p xương cá»§a Phong Khải Vân Ä‘á»u thấy tê dại, nghÄ© thầm:
“Lý đại nhân nà y đương nhiên lại có thể không phân tôn ty lá»… phép như thế, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng tháºt là quá pháºn rồi.†Ngẫm lại hắn cÅ©ng không có cách nà o, bất quá cÅ©ng không tiếp tục nghe nữa, bèn ho khan má»™t tiếng cùng Trình Tá» Trá»ng Ä‘i và o phòng.
Da mặt Lý Cưá»ng có lúc má»ng có lúc lại dà y mo, khi thấy Phong Khải Vân tiến đến thì thầm muốn trêu chá»c hắn, nên gương mặt tươi cưá»i tiến đến nắm lấy tay lão ta, cưá»i nói:
- Lão đại ca, ngươi cuối cùng cũng đến, tiểu đệ muốn ra ngoà i nhưng mấy tiểu muội muội nói phải đợi ngươi tới mới được, có phải là lão ca chuẩn bị bồi tiếp ta ra ngoà i a?
Phong Khải Vân súyt chút nữa là cái lỗ mũi đã rớt xuống, bèn dùng sức rút tay lại.
Sắc mặt Trình Tá» Trá»ng và Phong tri phá»§ Ä‘á»u thay đổi, liá»n bảo:
- Lý đại nhân, phá»§ tôn và tiểu đệ đến đây, trước nhất là thỉnh an đại nhân, thứ hai là thá»§ bị cá»§a bổn thà nh Äồng Phương Chấn đại nhân muốn đến bái phá»ng ngà i. Bổn phụ tuyệt không có ý tứ là m cháºm trá»… công việc cá»§a đại nhân, Lý đại nhân nếu muốn tuần tra bổn thà nh, tiểu đệ tạm thay phá»§ tôn bồi tiếp đại nhân có được không?
- Vị nà y…là …?
Lý Cưá»ng nhìn Phong Khải Vân.
- á»’, hắn là sư gia cá»§a bổn phá»§, Trình Tá» Trá»ng, Trình lão phu tá».
Phong Khải Vân thở dà i má»™t hÆ¡i nếu cùng Ä‘i vá»›i hắn, dá»c đưá»ng còn không là m cho ngưá»i khác sợ chết, chấp tay nói:
- Nếu Lý đại nhân muốn tuần tra bổn thà nh, bổn phủ sẽ không miễn cưỡng nữa, Trình sư gia sẽ bồi tiếp ngà i, bổn phủ còn có chút công vụ không thể tiếp tục phụng bồi nữa. Tối nay bổn phủ sẽ tẩy trần cho đại nhân, xin cáo từ.
- Äừng nóng vá»™i, đừng nóng vá»™i, mấy vị tiểu muá»™i muá»™i nà y, ta đã đáp ứng cùng dẫn ra ngoà i, lão ca có ý kiến gì không?
Nhìn thấy Lý Cưá»ng lại muốn duá»—i ra cặp móng vuốt kia, Phong Khải Vân tháºt sá»± cảm thấy phiá»n, vá»™i nói:
- Xin đại nhân cứ tự nhiên…
Bốn tiểu tỳ Xuân Hương, Thu Hương, Cúc Hương, Lan Hương vô cùng mừng rỡ Ä‘i theo phÃa sau Lý Cưá»ng và Trình Tá» Trá»ng, thì thầm đùa giỡn, các nà ng không dám nghÄ© tá»›i Lý Cưá»ng tháºt sá»± đưa các nà ng ra ngoà i dạo chÆ¡i.
Trình Tá» Trá»ng cÅ©ng không nghÄ© tá»›i rằng vị đại nhân nà y như má»™t đứa trẻ, chẳng những không lá»›n không nhá», mà lại tùy tâm sở dục không có chá»— nà o cố kỵ. Trình Tá» Trá»ng gặp qua vô số quan nha, gặp qua vô số quan lại còn chưa bao giá» thấy có vị đại nhân như váºy, là m cho hắn cảm thấy có ý tứ.
Äi và o má»™t cá»a hà ng bán quần áo, Lý Cưá»ng không khá»i thở dà i má»™t tiếng, còn nhiá»u hÆ¡n má»™t siêu thị lá»›n tại địa cầu, tại địa phương nà y có không biết là bao nhiêu đồ há»—n tạp.
Chưởng quỹ cá»§a cá»a hà ng quần áo là má»™t ngưá»i máºp mạp, gương mặt phúc háºu, cặp mắt nhá» nhìn tháºt tinh minh, từ sau quầy chạy ra, vẻ mặt tươi cưá»i:
- Hai vị đại lão gia, hoan nghênh quang lâm tiểu điếm, hai vị muốn tìm cái gì? Tiểu nhân sẽ đem đến ngay.
Chưởng quỹ quay đầu ngoắc má»™t ngưá»i phục vụ:
- Nhanh lên má»™t chút, Ä‘em đồ tốt ra đây, nói vá»›i mẹ cá»§a thằng nhá», có nữ khách…
Trình Tá» Trá»ng không biết Lý Cưá»ng muốn mua cái gì, không thể là m gì khác hÆ¡n là khoanh hai tay đứng nhìn.
Lý Cưá»ng cưá»i khẽ:
- Chưởng quỹ, ta muốn mua bốn bộ quần áo mùa thu, bốn bộ quần áo mùa đông
Rồi chỉ tay vá» phÃa bốn tiểu tỳ nói:
- ChÃnh là mua cho bốn tiểu muá»™i muá»™i nà y, nếu có đồ tốt nhất và vừa vặn thì mau đưa tá»›i.
Ãnh mắt đảo qua giá treo quần áo, nói tiếp:
- Äem cái áo khoát mà u Ä‘en xuống đâyâ€
Chưởng quỹ gỡ cái áo khoát mà u đen xuống:
- Äại lão gia, cái nà y là da cá»§a Ãch Tê Thú là m ra, nhãn lá»±c cá»§a ngà i tháºt tốt, đây là cái áo khoát tốt nhất cá»§a tiệm chúng tôi.
Trình Tá» Trá»ng kinh ngạc:
- Äây là áo khoát là m từ da cá»§a Ãch Tê Thú sao? Quả tháºt là nổi tiếng a!
Lý Cưá»ng sá» sá» lá»›p da, không biết là có cái gì tốt liá»n há»i:
- Ãch Tê Thú là cái gì? Là loại đồ váºt gì váºy?
Trình Tá» Trá»ng đáp:
- Là thứ rất tốt, Ãch Tê Thú sinh sống trong ao đầm nên rất khó bắt được, lá»›p da nà y không thấm nước, có thể chống gió, mùa đông mặc ở trên ngưá»i vừa nhẹ lại vừa ấm.
Chưởng quỹ nhếch miệng cưá»i nói:
- Ãi chà , vị nà y đúng là đại hà nh gia…!
Luống cuống tay chân má»™t tráºn, cả bốn tiểu tỳ tưởng rằng Ä‘ang nằm mÆ¡, chưa từng gặp qua ngưá»i tốt như váºy, trong lòng các nà ng cảm kÃch không nói nên lá»i.
- ÄÆ°á»£c, ta mua. Luôn cả tám bá»™ quần áo vừa rồi cùng gói lại, đưa đến nha môn tri phá»§.
Chưởng quỹ sợ đến co rụt cổ, nghÄ© thầm: â€Mẹ Æ¡i, thì ra là quan gia, nếu không trả tiá»n ta biết phải là m sao? Trong lòng lão lo lắng không thôi.
- Bao nhiêu tiá»n?
Lý Cưá»ng há»i nhưng trong lòng kêu lên: â€Không xong, ta không biết nÆ¡i nà y sá» dụng loại tiá»n gì đây?â€
- Cái áo khoác thì bảy trăm mưá»i lăm lượng, tám bá»™ quần áo là bốn mươi bảy lượng hai mươi bốn tiá»n, tổng cá»™ng là bảy trăm sáu mươi hai lượng hai mươi bốn tiá»n.
Chưởng quỹ đánh bà n tÃnh rồi nói.
Lý Cưá»ng quay đầu nhìn Trình Tá» Trá»ng há»i:
- Ở nÆ¡i nà y nÆ¡i đâu có cá»a hà ng bán châu báu?
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:45 AM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
doc phieu dieu chi lu , doc phieu mieu chi lu , ëèòåðàòóðà , mieu dieu chi lu , pgieu mieu chi lu , pheu mieu chi lu , pheu mieu chi lu txt , phi mieu chi lu ebook , phiÊu miỂu chi lá»® , phiêu diễu chi lữ , phiêu diểu chi lữ , phiêu diểu chi nữ , phiêu diêu chi lữ , phiêu diểu chi l , phiêu diểu chi lữ , phiêu diá»…u chi lữ , phiêu dieu chi lu , phiêu miểu chi lữ , phiêu miểu chi nữ , phiêu miêu chhi lu 4vn , phiêu miêu chi lữ , phiêu miểu chi lữ , phiêu miểu chi lá»™ , phiêu miá»…u chi lữ , phiêu miá»…u chi lữ ; , phiêu mieu chi lữ , phiêu mieu chi lữ , phien mieu chi lu , phieu bieu chi nu , phieu diêu chà lữ , phieu diểu chi lữ , phieu diểu chi lu , phieu dieu chi du , phieu dieu chi lữ , phieu dieu chi lu , phieu dieu chi lu 3 , phieu dieu chi lu 4vn , phieu dieu chi lu full , phieu dieu chi lu hoi 2 , phieu dieu chi lu truyen , phieu dieu chi lu.doc , phieu dieu chi luu , phieu dieu chi nữ , phieu dieu chi nu , phieu dieu tri lu , phieu dieuu chi lữ , phieu ieu chi lu , phieu meu chi lu , phieu mieu , phieu mieu cchi lu 4vn , phieu mieu chi anh , phieu mieu chi lu , phieu mieu chi lu /10 , phieu mieu chi lu 1 , phieu mieu chi lu 2 , phieu mieu chi lu 4vn , phieu mieu chi lu 4vn.eu , phieu mieu chi lu full , phieu mieu chi lu pdf , phieu mieu chi lu txt , phieu mieu chi luu , phieu mieu chi nu , phieu mieu chi nu 4vn , phieu mieu ci lu 4vn , phieu.dieu.chi.nu , phieudieu chi lu , phieumieuchilu , sac diem chi lu tron bo , truyen phieu dieu chi lu , truyen phieu mieu chi lu , truyen phieu mieu chi nu , truyen phieu mieu chu lu , truyen phjeu mjeu chj lu , www.phieu dieu chi nu