 |
|

16-10-2008, 03:00 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Äi tìm chiếc bình Graal - Vincent Watelet
Äi tìm chiếc bình Graal
Tác giả: Vincent Watelet
Chương 1
Nguồn gốc chiếc bình Graal
Thưa độc giả đáng kÃnh, đây là câu chuyện chiếc bình thiêng có tên là Graal trong đó đã chứa những giá»t máu quý giá cá»§a Äấng Cứu Thế và o ngà y Chúa tá» nạn trên cây thánh giá để cứu vãn những ná»—i khổ cá»§a loà i ngưá»i.
Má»™t thiên thần đã Ä‘á»c cho Joséphé viết nên câu chuyện nà y. Äến lượt tôi, tôi lại kể các bạn nghe để các bạn biết sá»± tháºt vá» những hiệp sÄ© và những con ngưá»i thần thánh qua các cuá»™c phiêu lưu kỳ lạ đầy nguy hiểm cá»§a mình đã là m thế nà o để cuối cùng chinh phục được chiếc bình Graal.
Và o thá»i kỳ Chúa tá» nạn trên cây thánh giá, ở Jérusalem có má»™t ngưá»i tốt bụng và chÃnh trá»±c tên là Joséphé d’ Arimathie, ông đã Ä‘i theo Chúa trên tất cả các chặng đưá»ng Ä‘au khổ cá»§a Ngưá»i.
Nghe nói chÃnh Joséphé đã hứng những giá»t máu chảy ra từ những vết thương cá»§a Chúa và o trong chiếc bình Graal, chiếc bình thiêng nà y được giữ và lưu truyá»n trong gia đình Joséphé từ Ä‘á»i cha sang Ä‘á»i con trong thá»i gian rất dà i.
Rồi má»™t hôm, chiếc bình Graal, sau khi đã chu du qua nhiá»u đại dương, được mang tá»›i nước Anh do má»™t ngưá»i cháu há» lâu Ä‘á»i cá»§a Joséphé, mà ngưá»i ta chỉ biết dưới tên gá»i "Vua Câu Cá".
Vị vua nà y không trị vì như các vị vua khác trên trái đất mà cho xây tại má»™t nÆ¡i bà máºt má»™t lâu đà i rá»™ng mênh mông xứng đáng lưu giữ chiếc bình thiêng, sau đó giam mình trong lâu đà i để cầu nguyện.
Ãt lâu sau má»™t vị vua má»›i lên ngai và ng vương quốc Anh, tức là vua Arthur.
Mưá»i năm đầu dưới thá»i vua Arthur trị vì là những năm thịnh vượng chưa từng thấy cá»§a vương quốc. Nhà vua vừa mạnh mẽ hiệu quả lại vừa khôn ngoan, triá»u đình cá»§a ngà i là triá»u đình cá»±c kỳ hùng cưá»ng. Phải nói rằng theo lá»i khuyên cá»§a thuáºt sÄ© Merlin, vua Arthur đã chiêu dụ được các hiệp sÄ© chá»n lá»±a nhất, có tá»›i ba trăm bảy mươi hiệp sÄ© quây quần quanh ngà i.
Các hiệp sÄ© nà y thưá»ng lui tá»›i triá»u đình để tiệc tùng và kể lại các cuá»™c phiêu lưu kỳ thú nhất cá»§a mình trong những ngà y tung hoà nh ngang.dá»c khắp vương quốc. Há» ngồi quanh má»™t chiếc bà n vô cùng lá»›n, má»™t chiếc bà n tròn để vị thế ai cÅ©ng như ai, tránh sá»± cãi cá» tranh già nh nhau chá»— ngồi.
Äây lại thêm má»™t ý nghÄ© khôn khéo cá»§a Mer-lin.
ChÃnh vì lý do đó mà các hiệp sÄ© có vinh dá»± ngồi ở đây được mệnh danh là "Hiệp sÄ© cá»§a Chiếc Bà n Tròn".
Nhà vua thì đức độ và công minh, các hiệp sÄ© cá»§a ngà i thì vua ra sao quần thần thế ấy, vương quốc ngà y cà ng có uy thế. Nhưng đến năm thứ mưá»i cá»§a triá»u đại bá»—ng xảy ra má»™t sá»± kiện khá»§ng khiếp.
Má»™t hôm, nhà vua tỉnh dáºy thấy mình buồn vô hạn. Tất cả những đức tÃnh là m cho Ngà i nổi tiếng biến mất hết. Ngà i không muốn thiết triá»u, bá» bá»… má»i công việc cá»§a vương quốc, suốt ngà y lang thang trong các hà nh lang cá»§a cung Ä‘iện như má»™t tâm hồn Ä‘au khổ.
Các bác sÄ©, các thuáºt sÄ© sáng suốt nhất Ä‘á»u ra mắt triá»u đình mong chữa khá»i chứng u uất cho quân vương mình. Nhưng không kết quả:
chứng sầu muộn của nhà vua vẫn hoà n toà n bà ẩn.
Vua thế nà o triá»u đình thế ấy. Việc thiện hiếm có dịp thá»±c hiện do đó các hiệp sÄ© Bà n Tròn dần dần bá» triá»u đình phân tán Ä‘i má»i nÆ¡i mong tìm những cuá»™c phiêu lưu kỳ diệu mà cÅ©ng ngà y cà ng trở nên hiếm hoi chứ không nhiá»u như trước. Chỉ còn lại hai mươi nhăm hiệp sÄ© trung thà nh vá»›i triá»u đình mà thôi.
Ngưá»i vợ dịu dà ng cá»§a vua Arthur, hoà ng háºu Guinevière, dÄ© nhiên là ngưá»i đầu tiên bị tình trạng nà y tác động. Nhưng cÅ©ng như má»i ngưá»i, bà chịu không biết là m thế nà o...
Má»™t hôm, vua lại Ä‘i lang thang trong cung Ä‘iện. Thấy hoà ng háºu ngồi bên cá»a sổ đầm đìa nước mắt, Ngà i thở dà i tiến lại gần bà .
- Hoà ng háºu, Trẫm biết vì sao hoà ng háºu buồn. Khổ thay, chÃnh là vì Trẫm đó mà .
- Thưa Äức Vua, ngà i nói đúng! Em đã biết má»™t thá»i, cÅ©ng và o má»™t ngà y như ngà y hôm nay, biết bao nhiêu hiệp sÄ© chen chúc ở nÆ¡i đây, đông đến ná»—i không đếm được. Thế mà ngà y nay tháºt tá»§i, chẳng còn lại mấy ngưá»i! Nói thá»±c ra, em sợ rằng Thượng Äế đã quên mất Äức Vua rồi.
- Trẫm biết nói gì vá»›i nà ng bây giá», ngưá»i vợ dịu hiá»n cá»§a Trẫm... Trẫm có cảm giác tất cả nghị lá»±c cá»§a mình Ä‘á»u đã tiêu tan. Trẫm biết,.chÃnh vì váºy mà Trẫm mất Ä‘i các hiệp sÄ©, mất Ä‘i lòng thương mến cá»§a bạn bè. ôi, nếu như Trẫm biết được căn nguyên bệnh táºt hiểm nghèo nà y!
Bá»—ng hoà ng háºu Guinevière nảy ra má»™t ý nghÄ©:
- Thưa Äức Vua, hay là ngà i tá»›i ngôi nhà thá» nhá» Saint-Augustin trong Khu Rừng Trắng?
Nghe nói ngưá»i ta đến được đó chỉ nhá» may mắn run rá»§i bước chân. NÆ¡i ấy rất nguy hiểm nhưng cÅ©ng đầy những Ä‘iá»u kỳ diệu. Ngưá»i ta còn nói cần gì được nấy miá»…n là chân thà nh. Biết đâu ngà i sẽ tìm được ở đó lá»i giải cho những vấn đỠcá»§a mình.
ý nghÄ© nà y khiến nhà vua lấy lại được chút nghị lá»±c. Äôi mắt ngà i lấp lánh má»™t thứ ánh sáng mà lâu nay không ai nhìn thấy:
- Quả váºy, Trẫm phải Ä‘i tìm ngôi nhà thá» nhỠấy má»›i được! Khó khăn mấy cÅ©ng không nguy hiểm bằng cứ ngồi đây vá»›i ná»—i nguy hiểm rình ráºp Trẫm để Trẫm chết Ä‘i còn bị nguyá»n rá»§a và bị má»i ngưá»i xa lánh.
Nhà vua vá»™i tá»›i căn phòng nÆ¡i tụ táºp các bá»™ hạ thân cáºn cá»§a mình sai Ä‘em vÅ© khà tá»›i ngay và thắng cho Ngà i con ngá»±a tốt nhất.
Kẻ hầu ngưá»i hạ quá sung sướng thấy chá»§ mình lại có đôi chút nghị lá»±c, vá»™i và ng vâng lá»i và chỉ má»™t lát sau vua Arthur đã rá»i lâu đà i lên đưá»ng Ä‘i tá»›i Rừng Trắng.
Ngà i cưỡi ngựa suốt đêm và một phần của ngà y hôm sau nên thấy thấm mệt khi tới một khu rừng thưa xinh xắn, lối và o được ngăn bởi một hà ng rà o.
Nhà vua sắp sá»a bước và o thì nhìn thấy dưới bóng má»™t cây to có má»™t cô gái tay dắt dây cương buá»™c con la.
- Cô gái, - Ngà i nói, - cầu Trá»i mang lại cho cô niá»m vui và hạnh phúc! Cô là m Æ¡n cho biết có ai ở trong khu rừng thưa nà y không?
- Thưa ngà i, đó là nÆ¡i ở cá»§a má»™t tu sÄ© và bên cạnh có má»™t nhà thá» nhá».
- Có phải nhà thá» vị thánh đáng kÃnh Augustin không? - Nhà vua há»i.
- Äúng như váºy, xin khẳng định vá»›i ngà i là như váºy nhưng cÅ©ng xin báo trước vá»›i ngà i khu rừng thưa nà y đầy nguy hiểm, chưa hiệp sÄ© nà o an toà n qua được hà ng rà o trước mặt ngà i.
- Thưa cô, - vua Arthur trả lá»i, - Ä‘iá»u đó đối vá»›i tôi chẳng quan trá»ng gì bởi vì tôi sắp.bước qua bây giỠđây. Trá»i mà muốn thì chẳng mấy chốc cô sẽ lại gặp tôi.
Nhà vua thúc con ngá»±a nhảy phắt qua hà ng rà o và tiến vá» phÃa ngôi nhà thá» nhá», nÆ¡i có tiếng hát cất lên. Ngà i xuống ngá»±a định bước và o nhưng má»™t sức mạnh kỳ lạ giữ chân ngà i lại.
Vua Arthur hổ thẹn hiểu rằng nếu như mình muốn biết ai Ä‘ang hát trong nhà thá» nà y thì chỉ có cách nhìn qua cá»a sổ như má»™t tên kẻ cắp.
Nhà vua đà nh là m váºy.
Dưới ánh sáng má» cá»§a mấy ngá»n nến, vị thầy tu ở ẩn Ä‘ang hà nh lá»…. Quỳ trước bà n thá» là má»™t ngưá»i đà n bà và đứa con, cả hai đẹp không gì trên thế giá»›i nà y sánh nổi. Ngưá»i mẹ mặc chiếc áo đơn giản mà u xanh. Äứa trẻ khoác chiếc áo măng-tô tÃm, trên đầu đội má»™t vòng miện bằng thứ và ng nguyên chất tinh khiết nhất.
Bá»—ng nhiên má»™t luồng ánh sáng chói lá»i rá»±c chiếu trong nhà thá» là m nhà vua nhắm mắt lại.
Mở mắt ra ngà i thấy vị tu sĩ quỳ trước mặt đứa trẻ, hai bà n tay và hai bà n chân đứa trẻ nhỠmáu, chiếc vòng miện bằng và ng biến thà nh một chiếc vòng gai.
Nhà vua hiểu ngay trước mặt mình là Äức Chúa Giê-su. Ngà i vá»™i quỳ sụp xuống áp mặt xuống đất.
Và i giây sau, cũng có thể là và i tiếng đồng hồ sau, nhà vua cảm thấy một bà n tay đặt lên vai mình. Bên cạnh ngà i là vị tu sĩ ở ẩn...
- Thưa ngà i, bây giỠngà i có thể và o trong nhà thỠđược, lúc nãy ngà i chưa đủ tư cách dự lễ thánh ấy. Sự hổ thẹn của ngà i đã cứu ngà i.
- Thưa tu sÄ© đáng kÃnh, - nhà vua nói, - sở dÄ© tôi đến đây là vì muốn tu tỉnh, muốn được khuyên bảo và được giúp đỡ. Tôi nghe nói chẳng ai đến đây cầu nguyện mà không được giúp đỡ cả. Xin tu sÄ© hãy cho tôi biết vì đâu tôi mắc căn bệnh hiểm nghèo nà y!
- ôi Äức Vua! - Vị tu sÄ© nói sau má»™t lát im lặng. - Sở dÄ© những năm trị vì đầu tiên cá»§a ngà i vinh quang rá»±c rỡ là vì vua Câu Cá đến vương quốc ngà i vá»›i chiếc bình thiêng Graal. Nay xảy ra má»™t bất hạnh lá»›n. Má»™t hôm, má»™t hiệp sÄ© cá»§a ngà i trú chân trong lâu đà i vua Câu Cá đã nhìn thấy chiếc bình Graal hiện ra cùng vá»›i mÅ©i thương nhá» máu..Tu sÄ© im lặng thêm má»™t lát rồi nói tiếp:
- Hiệp sÄ© nà y tên là Perceval. ChÃnh bản thân chà ng ta cÅ©ng không biết mình là cháu Ä‘Ãch thá»±c cá»§a vua Câu Cá. Nhìn thấy bình Graal cùng mÅ©i thương, chà ng sững sá» cả ngưá»i, không đưa ra má»™t câu há»i nà o để biết bình Graal là cái gì và ngưá»i ta sá» dụng nó để là m gì. Ngay láºp tức chiếc bình Graal cùng vá»›i mÅ©i thương biến mất.
Vì lỗi của hiệp sĩ đó mà ngà i bị chứng u sầu.
Các vương quốc cá»§a ngà i đánh lẫn nhau, các hiệp sÄ© cá»§a ngà i chẳng còn cuá»™c phiêu lưu nà o nữa cÅ©ng đâm ra chém giết lẫn nhau. ChÃnh vì thế đưa đến bệnh táºt cá»§a ngà i.
Nhà vua ngẫm nghÄ© vá» những lá»i nói trên và cuối cùng đặt câu há»i mà ngà i thiết tha nhất:
- Váºy thế bao giá» vương quốc tôi lấy lại được những thứ đã mất? Bản thân tôi là m được gì?
- Thưa ngà i, - vị tu sÄ© trả lá»i. - Việc đầu tiên là ngà i hãy trở vá» lâu đà i. Lòng ăn năn cá»§a ngà i cÅ©ng đã là m được nhiá»u rồi. Sau đó ngà i phải tìm ra má»™t hiệp sÄ© xứng đáng và o tòa lâu đà i cá»§a vua Câu Cá và chiếm lại chiếc bình Graal. Xin tạm biệt Äức Vua.
- Tạm biệt tu sĩ, - vua Arthur nói, vẫn chìm lắng trong những suy nghĩ của mình.
Ngà i bước nhanh vá» phÃa con ngá»±a và quay vá» nhà không cháºm trá»…. Nhưng má»›i Ä‘i được má»™t Ä‘oạn ngắn ngà i gặp ngay má»™t kỵ sÄ© cưỡi con ngá»±a Ä‘en phi tá»›i chá»— ngà i.
- Hiệp sÄ©, chà ng là ai váºy? - Vua Arthur há»i, tay nắm chắc mÅ©i thương.
- Tôi là ngưá»i chỉ má»™t lòng căm ghét ông.
- Chà ng hiệp sÄ© xa lạ trả lá»i.
Và chẳng nói gì thêm hắn ta lao và o nhà vua. Vua cũng nhà o tới. Cú sốc mạnh đến nỗi chiếc khiên của nhà vua bị đâm và o vang to lên.
- Một trong hai chúng ta phải chết. - Hiệp sĩ đen vừa kêu vừa lao lên lần nữa.
Lần nà y mũi thương của nhà vua đâm trúng ngực hiệp sĩ đen khiến hắn ta lăn xuống chân ngựa. Vua yêu cầu đầu hà ng nhưng hiệp sĩ đen không chịu. Bằng một nhát gươm, Arthur xẻ đôi lồng ngực hắn rồi chặt đứt đầu hắn.
Thấy hắn đã chết hẳn, nhà vua chuẩn bị rá»i khu rừng thưa, vừa lúc xuất hiện sau ngà i cả má»™t đội quân sẵn sà ng đưa ngà i đến chá»— chết. Ngà i sững lại không biết là m gì thì bá»—ng trước mặt ngà i xuất hiện cô gái lúc nãy ngà i gặp ở trước khu rừng thưa..- Lạy Trá»i, thưa ngà i, xin ngà i đừng rá»i bãi chiến trưá»ng trước khi mang cho tôi cái đầu ngà i vừa chặt cá»§a chà ng hiệp sÄ©!
Vua Arthur quay lại nháºn thấy các kỵ sÄ© đằng sau Ä‘ang lao tá»›i giết mình:
- ÄÆ°á»£c thôi, thưa ngưá»i đẹp, nhưng cô muốn tôi chết chắc khi đòi há»i tôi má»™t Ä‘iá»u như váºy?
- Không đâu, ngà i cứ Ä‘em lại cho tôi thứ mà tôi yêu cầu rồi tôi sẽ cho ngà i biết tại sao tôi đòi há»i ngà i Ä‘iá»u lạ lùng ấy!
Vua không há»i thêm gì nữa, thúc ngá»±a tá»›i chá»— thây hiệp sÄ© Ä‘en. Nhưng trước mặt ngà i đã có má»™t hiệp sÄ© tay cầm cây thương đầu có cắm thá»§ ấp cá»§a hiệp sÄ© Ä‘en mà vua đã vì lý do...
- Xin cho lại tôi chiếc đầu ấy! - Arthur thốt ra. - Nó thuá»™c vá» tôi, tôi là ngưá»i đã giết con ngưá»i mang chiếc đầu ấy trong má»™t cuá»™c chiến đấu công bằng.
- Vâng, dÄ© nhiên tôi sẽ trao lại cho ông nếu ông cho tôi biết tên ngưá»i đã giết hiệp sÄ© Ä‘en.
- Tôi là Arthur, vua nước Anh. Äó, tôi đã nói ra tên tôi, giá» thì cho tôi xin chiếc đầu ấy.
Ngưá»i kia không phản đối gì nữa. Arthur trở lại chá»— cô gái, đầu mÅ©i thương cá»§a mình cắm chiếc đầu hiệp sÄ© Ä‘en.
- Nà o bây giỠthì cô cho biết tại sao cô muốn có chiếc đầu nà y.
Cô gái đưa hai tay lên ôm đầu:
- Thưa ngà i, nhá» chiếc đầu bị chặt nà y mà tôi lấy lại được lâu đà i cá»§a tôi vốn bị ngưá»i ta chiếm mất. Nó cÅ©ng cho phép tôi nháºn ra ngưá»i hiệp sÄ© sẽ trả lại tà i sản cho tôi: chà ng ta tên là Perceval.
- Perceval! Chưa hết má»™t ngà y mà tôi đã nghe cái tên đó hai lần. Tôi cảm thấy có má»™t số Ä‘iá»u phải chá» thá»i gian má»›i giải thÃch được.
Tuy nhiên nhà vua vá»™i trở vỠđể mặc sức suy nghÄ© vá» những lá»i nhà tu sÄ© ở ẩn kia đã nói. Ngà i cảm thấy như có má»™t dòng máu má»›i Ä‘ang chảy trong huyết quản. Chắc hẳn cuá»™c phiêu lưu kỳ diệu nhất sắp sá»a bắt đầu, ngưá»i phải chiêu táºp ngay các hiệp sÄ© cá»§a mình lại.
- Thôi xin tạm biệt cô! Váºy là cô đã tìm được thứ cô muốn. Và cả tôi nữa, thá»±c váºy, có lẽ tôi cÅ©ng như cô.
Và giáºt dây cương, quay ngá»±a, vua Arthur phóng tháºt nhanh vá» lâu đà i mình..
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

16-10-2008, 03:00 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 2
Cuộc tìm kiếm bắt đầu
Trong tất cả những gì ngưá»i ta nhá»› lại được vá» các hiệp sÄ©, chưa bao giá» triá»u đình vua Ar-thur có má»™t ngà y chói lá»i rá»±c rỡ đến thế. Phải nói thêm ngà y hôm nay là đêm trước cá»§a lá»… Äức Chúa Hạ Trần, nhân dịp nà y cÅ©ng như má»i năm, nhà vua má»i giá»›i hiệp sÄ© tinh túy nhất tá»›i dá»± tiệc trong lâu đà i hùng mạnh cá»§a mình là lâu đà i Camelot.
Lá»… há»™i nà y được má»i ngưá»i vô cùng mong đợi, ngưá»i ta cÅ©ng thì thầm vá»›i nhau trong khắp vương quốc là nhà vua đã tìm lại được niá»m vui sống và quyá»n lá»±c xứng đáng vá»›i cấp báºc mình.
Ngưá»i ta cÅ©ng nói đó là nhá» những lá»i khuyên khôn ngoan cá»§a vị tu sÄ© ở ẩn nÆ¡i nhà thá» Saint-Augustin đã có tác dụng tuyệt vá»i lên nhà vua.
Và o đêm trước lá»… há»™i, các hiệp sÄ© chá»n lá»c nhất vui mừng ngồi quanh chiếc Bà n Tròn. Có nhà thông thái Bohor, dÅ©ng sÄ© Yvain con cá»§a vua Urien và nhiá»u hiệp sÄ© khác nữa. Ai cÅ©ng sung sướng gặp những ngưá»i đã lâu mình không nhìn thấy. Nhưng trước hết há» thầm hoan hỉ vì nhà vua đã lấy lại được tư thế oai nghiêm cá»§a mình.
Ngưá»i ta cÅ©ng báo tin có mặt hiệp sÄ© Gauvain cháu vua, hiệp sÄ© Lancelot du Lac, ngưá»i hùng dÅ©ng cảm nhất. Chỉ còn phải chá» má»™t số ngưá»i đến cháºm sẽ đến và o ngà y hôm sau dá»± lá»… Äức Chúa Hạ Trần.
Là m gì thì là m, chẳng bằng chỠđợi bữa cơm ngon tuyệt...
CÆ¡m sắp dá»n ra thì má»™t ngưá»i hầu tá»›i gần nhà vua:
- Thưa ngà i có một cô gái tướng mạo rất kiêu kỳ xin được vinh dự gặp ngà i.
- ÄÆ°á»£c, - nhà vua trả lá»i, - đưa cô ấy và o đây.
- Thưa ngà i, - ngưá»i hầu nói tiếp, - tuy thế thần xin báo trước vá»›i ngà i má»™t sá»± kiện rất lạ.
Äó là mặc dầu cô ấy đẹp lắm, ăn mặc và trang sức rất sang trá»ng già u có và có vẻ con nhà quý phái, nhưng cô ấy không có má»™t sợi tóc trên đầu.
Nhưng ngà i đã muốn, thần xin đưa cô ta và o ngay...
DÄ© nhiên ai nấy Ä‘á»u lấy là m lạ khi trông thấy con ngưá»i nà y xuất hiện trong gian phòng lá»›n.nÆ¡i kê chiếc Bà n Tròn. Äúng như ngưá»i hầu nói không thêm bá»›t: tháºt đẹp... tháºt lạ kỳ...
Äó là cô gái gây cho ngưá»i ta má»™t sá»± ngạc nhiên vô hạn khi xuất hiện, bởi vì cô cưỡi thẳng ngá»±a và o trong phòng, con ngá»±a có bá»™ yên cương bằng và ng chạm những viên đá quý cá»§a châu á.
Cô gái cũng chẳng thua kém gì con ngựa:
quần áo cô mặc bằng loại lụa hiếm nhất, má»™t vòng miện rá»±c rỡ đội trên đầu tuy nhiên không che mắt nổi các vị khách cái sá» trÆ¡ ra không má»™t sợi tóc. Trên mình cô treo má»™t chiếc khiên mà u trắng bạc xen mà u xanh da trá»i, ở giữa trang trà má»™t chữ tháºp mà u đỠchót.
- Cô gái dễ thương, - nhà vua nói, - cô là m ơn xuống ngựa cho và xin cô cho biết ai cỠcô đến đây và cô muốn gì.
- Thưa ngà i, - con ngưá»i kỳ lạ nói, - tôi xin trả lá»i ba câu há»i cá»§a ngà i. Tôi từ lâu đà i Graal, do vua Câu Cá cỠđến, để cho ngà i biết là do lá»—i má»™t hiệp sÄ© cá»§a ngà i tên là Perceval mà xảy ra những ná»—i bất hạnh.
Tiếng rì rà o lan từ chỗ nỠsang chỗ kia...
chiếc bình Graal!
- Chà ng hiệp sÄ© nà y, - cô gái nói tiếp, - là khách cá»§a vua Câu Cá má»™t thá»i gian, nhưng khi thấy chiếc bình thiêng xuất hiện, chà ng không còn sức mà há»i xem chiếc bình Graal là cái gì và dùng để là m gì. Từ đó Ä‘i đến bao nhiêu tai hại. Ngay bản thân tôi, như các vị thấy đấy, tôi mất sạch bá»™ tóc và ng tuyệt vá»i mà bấy lâu tôi vẫn hãnh diện vì nó.
Cả triá»u đình buồn lòng vì tin tức nà y. Nhất là nhà vua, ngà i nhá»› lại những lá»i nhà tu sÄ© ở ẩn đã nói vá»›i mình.
- Còn việc đặt chân xuống đất theo lá»i các vị, tôi không thể nghÄ© tá»›i được. Tôi không thể là m được việc đó chừng nà o chưa có má»™t hiệp sÄ© đến được lâu đà i vua Câu Cá để đặt ra câu há»i cần há»i, nói cách khác, chừng nà o có má»™t hiệp sÄ© xứng đáng chinh phục lại được chiếc bình thiêng Graal.
Äức ông Yvain đứng lên và há»i cô gái má»™t câu mà tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn biết:
- Là m sao chúng tôi biết được ai là ngưá»i hiệp sÄ© xứng đáng vá»›i trá»ng trách ấy? Có dấu hiệu nà o chỉ ra chà ng đúng là ngưá»i ấy? Cô bảo cho chúng tôi biết!
Cô gái bèn gỡ tấm khiên khá»i thân mình đưa cho Yvain:
- Tôi xin để lại cho ngà i tấm khiên mà u bạc và mà u xanh nà y để ngà i treo lên cá»™t trụ lá»›n.nhất trong gian phòng nà y. Chỉ ngưá»i được chỉ định Ä‘i chinh phục chiếc bình Graal má»›i có thể lấy nó xuống được. Qua đó ngà i biết là ai.
Nhà vua ra hiệu, đức ông Yvain đem cái khiên treo lên cột trụ to nhất.
Cô gái mở ngá»±c chiếc áo thêu lấy ra má»™t con chó bé xÃu đưa cho Yvain và nói thêm:
- Ngoà i tấm khiên, tôi giao cho ngà i con chó con nà y. Khi hiệp sÄ© xứng đáng vá»›i chiếc bình Graal đến đây nó sẽ tá» ra mừng rỡ. Nhưng tôi đã nói nhiá»u quá rồi! Tôi phải trở lại chá»— vua Câu Cá. Xin chúc cho bước chân các hiệp sÄ© cao quý Ä‘i theo được đúng hướng!
Nói đến đây cô gái kỳ lạ giáºt ngá»±a quay ngược lại và biến mất như trong má»™t giấc mÆ¡.
Cô gái trá»c đầu ra khá»i lâu đà i rất nhanh và phóng ngá»±a cÅ©ng rất nhanh suốt dá»c đưá»ng qua rừng thẳm cho đến khi bắt gặp má»™t kỵ sÄ© võ trang đầy đủ ở má»™t góc đưá»ng.
- Thưa cô, - chà ng kỵ sÄ© chà o cô gái, - cầu Trá»i mang lại cho cô niá»m vui và hạnh phúc.
Nhưng cô hãy nói cho tôi nghe: một cô gái như cô là m gì ở khu rừng đầy nguy hiểm trong giỠgiấc khuya khoắt nà y?
- Thưa hiệp sÄ©, - cô gái trả lá»i, - tôi vừa từ triá»u đình vua Arthur trở vá».
- á»§a! - Chà ng hiệp sÄ© thốt lên vui sướng. -Tôi thì Ä‘ang trên đưá»ng tá»›i đó đây, bởi vì hình như vua lại có niá»m vui thiết triá»u và các hiệp sÄ© lại quây quần quanh chiếc Bà n Tròn.
- Äúng thế, tháºt may mà điá»u đó lại tái diá»…n, vì lúc nà y đây Ä‘ang có cÆ¡ há»™i cho má»™t cuá»™c phiêu lưu rất lá»›n, vấn đỠlà hiệp sÄ© nà o xứng đáng nắm lấy cÆ¡ há»™i đó...
Vừa nghe thấy hai tiếng phiêu lưu tai chà ng hiệp sÄ© đã dá»ng lên. Chà ng tiến đến gần cô gái, cô bèn kể chà ng nghe chuyến viếng thăm cá»§a cô tá»›i Äức Vua.
Chà ng hiệp sĩ trầm ngâm một lát rồi reo lên:
- GiỠđây tôi vá» lâu đà i cá»§a nhà vua dá»± cuá»™c vui ở đó là m gì nữa? Quả tháºt nếu có hiệp sÄ© nà o xứng đáng Ä‘i tìm chiếc bình Graal thì đó chỉ là chà ng hiệp sÄ©, cháu vua mà thôi!
- Váºy ra chà ng là ...
- ... Tôi là anh chà ng Gauvain đây, và nếu như cô tin được, tôi quay ngựa ngay đi tìm lâu đà i của vua Câu Cá đây.
- Tôi cÅ©ng Ä‘i vỠđó vì tôi ở đó mà , - cô gái nói. - Nhưng tá»± ngà i phải má»™t mình tìm đưá»ng, nếu như quả tháºt ngà i xứng đáng....Cô gái thoắt biến mất để lại chà ng Gauvain tá»± há»i có phải mình mÆ¡ không.
Nhìn quanh chà ng thấy chỉ còn một mình.
Chà ng phải quyết định.
- ÄÆ°á»ng ta Ä‘i dẫn ta vá» triá»u đình vua Arthur.
- Chà ng tá»± bảo. - Nhưng Äức Vua cá»§a ta hình như muốn tất cả các hiệp sÄ© cá»§a ngà i Ä‘á»u Ä‘i tìm chiếc bình Graal; và o giá» nà y, tất cả các hiệp sÄ© cá»§a chiếc Bà n Tròn hẳn đã lên đưá»ng. Ta cÅ©ng là m váºy thôi và sẽ chỉ trở vá» triá»u trưá»ng hợp ta thà nh công!
Khua gươm lên gắn chặt lá»i thá» chà ng Gau-vain Ä‘i ngược lại con đưá»ng Ä‘ang Ä‘i và lại lao mình và o khu rừng Gaste.
Chà ng Ä‘i ngá»±a suốt ngà y cho tá»›i lúc mặt trá»i lặn và thấy trước mặt mình nÆ¡i ở cá»§a má»™t tu sÄ© và má»™t nhà thá» nhá». Má»™t dòng suối từ đó chảy ra, tươi mát và trong vắt nhá» má»™t cây to cà nh lá ráºm rạp che khuất ánh mặt trá»i. Dưới gốc cây có má»™t cô gái Ä‘ang ngồi tay cầm cái đầu lâu cá»§a má»™t hiệp sÄ© nà o đó.
Cô gái nà y chÃnh là ngưá»i vua Arthur đã gặp lúc trước. Và cái đầu cô cầm chẳng qua chỉ là đầu hiệp sÄ© Ä‘en mà vua Arthur Ä‘em cho cô.
Nhưng chà ng Gauvain không hỠbiết.
- Chà o cô gái xinh tươi, cô cầm má»™t váºt kỳ lạ tháºt đấy.
- Chà o chà ng hiệp sĩ. Tôi đang cầm chiếc đầu của một hiệp sĩ do vua Arthur đem lại cho tôi.
- Chỉ cần biết nó bị chặt bởi quốc vương tôi đủ để tôi không cần há»i thêm câu gì nữa, - Gau-vain nói.
Lúc nà y vị tu sÄ© xuất hiện. Gauvain phóng ngá»±a cả ngà y, nay xin được và o nghỉ nhá». Tu sÄ© bằng lòng.
- Chà ng Ä‘i đâu váºy hỡi chà ng hiệp sÄ©? - Tu sÄ© há»i khi hai ngưá»i yên vị trước ngá»n lá»a ấm áp.
Gauvain kể mục Ä‘Ãch chuyến Ä‘i cá»§a mình.
- Thưa cha, cha có thể hướng dẫn tôi đi đến lâu đà i vua Câu Cá được không?
Tu sÄ© thở dà i bá» thêm má»™t thanh cá»§i và o ngá»n lá»a và quay vá» phÃa Gauvain:
- Chà , thưa ngà i hiệp sÄ©, sung sướng thay cho những ngưá»i phục vụ Äức Vua bởi vì há» xứng đáng được ban thưởng. ÄÆ°á»£c ở dưới mái nhà cá»§a Ngưá»i tháºt êm đẹp, sống má»™t năm tưởng như má»›i má»™t tháng! Sở dÄ© có hạnh phúc nói trên là .nhỠở như chiếc bình Graal thiêng liêng, cứ má»—i khi là m lá»… thánh trong nhà thá» cá»§a lâu đà i ấy nó lại hiện ra má»™t lần.
Gá»i đến chiếc bình Graal, vị tu sÄ© là m dấu thánh giá và nói thêm:
- Tôi phải báo trước để ngà i biết: sẽ không có ai chỉ đưá»ng cho ngà i đến lâu đà i cá»§a vua Câu Cá cả đâu, chỉ có ý muốn cá»§a Chúa Trá»i chỉ lối đưa đưá»ng cho ngà i mà thôi.
Nghe thấy váºy Gauvain lấy là m bá»±c mình nhưng hiểu thế nà o là sá»± khôn ngoan, chà ng Ä‘i ngá»§.
Trá»i vừa sáng chà ng đã dáºy, vÅ© trang từ đầu đến chân. Cả cô gái và chà ng cùng dá»± lá»… nhà thá» theo lá»i đỠnghị cá»§a tu sÄ©. Má»—i ngưá»i cầu nguyện cho công việc riêng cá»§a mình.
- Hai vị Ä‘i đâu bây giá»? - Tu sÄ© há»i, đưa há» ra táºn bìa rừng.
- VỠphần tôi, - cô gái nói, - tôi đi đến lâu đà i của ẩn sĩ đen để cất cái đầu nà y. NhỠđó có thể tôi lấy lại được của cải mà tôi đã bị vũ lực cướp mất.
Cô gái đi ngay, không nói thêm gì nữa.
- Còn con đưá»ng cá»§a tôi, tuy không may không được vạch ra trên mặt đất nhưng đã được vạch ra trong trà tôi. Con đưá»ng đó sẽ đưa tôi đến lâu đà i cá»§a vua Câu Cá và chiếc bình Graal chứ không đâu khác.
Và Gauvain chà o tu sÄ© lên đưá»ng.
Chà ng Ä‘i rất lâu, băng qua những khóm cây ráºm, cầu Trá»i dắt dẫn chà ng theo đúng hướng.
Bóng tối bắt đầu bao trùm Khu Rừng Gaste thì chà ng chạm trán vá»›i má»™t ngưá»i trẻ tuổi tay nắm hà m thiếc cá»§a má»™t con tuấn mã.
- Chà o chà ng trai, - Gauvain nói. - Chà ng có biết gần đây có nơi nà o nghỉ chân không? Suốt ngà y nay tôi băng qua khu rừng nà y và rất mong tìm được nơi nà o nghỉ ngơi một chút.
- Xin chà o hiệp sÄ©, - chà ng trẻ tuổi duyên dáng đáp. - Theo hướng ngà i Ä‘i thì tôi chỉ biết má»—i lâu đà i cá»§a Bà Góa Phụ. Nhưng ngà i phải gấp lên, còn hai mươi dặm nữa mà trá»i thì đã tối rồi.
- Cáºu cÅ©ng đến đó chăng? - Gauvain há»i. -Tôi sẽ vui lòng cùng Ä‘i vá»›i cáºu.
- Tiếc thay thưa ngà i, - chà ng trẻ tuổi thở dà i. - Trong khi trả thù cho cha tôi đâu được nghỉ ngÆ¡i. Cha tôi bị má»™t tên hiệp sÄ© hèn hạ giết chết, tên nà y không há» thách đấu vá»›i cha tôi..- Tất nhiên đó là nghÄ©a vụ cá»§a tất cả những ngưá»i con trai hiếu hạnh và tên hiệp sÄ© kia xá» sá»± tháºt đê tiện. Nhưng cáºu có biết hắn ta không?
- Tôi không thấy mặt hắn nhưng tôi biết hắn có má»™t cái khiên mà u trắng bạc và mà u xanh ở giữa có chữ tháºp đỠchót.
Có thể đó là chiếc khiên cô gái trá»c đầu vừa cho treo trong lâu đà i vua Arthur, nhưng Gauvain chà ng không đến đó nên không biết.
Chà ng chà o ngưá»i trẻ tuổi theo con đưá»ng anh ta chỉ để tá»›i lâu đà i Bà Góa Phụ.
Táºn tối mịt chà ng má»›i đến bìa rừng và đâm ra má»™t cánh đồng cá» vô cùng xanh tươi. Chà ng phóng ngá»±a thêm chút nữa, má»™t tòa lâu đà i tráng lệ nằm chót vót trên má»™t ngá»n đồi hiện ra trước mặt chà ng.
Tá»›i chiếc cầu cất chà ng nháºn ra các cá»a lâu đà i Ä‘á»u đóng chặt. Chà ng ra sức gá»i tháºt to, má»™t lần, hai lần. Cuối cùng má»™t ngưá»i coi ngá»±a xuất hiện trên chiếc giá gá»— chìa khá»i lâu đà i.
- Ai mà gá»i ầm lên thế hả? - ông ta bá»±c tức kêu.
- Tôi là má»™t hiệp sÄ© cá»§a nhà vua muốn nghỉ nhá» qua đêm. Äón tiếp gì mà kỳ lạ thế! - Gauvain trả lá»i.
Ngưá»i coi ngá»±a thấy Gauvain quần áo sang trá»ng lại Ä‘eo cái khiên trên có gia huy, nháºn ra vẻ khinh bỉ cá»§a chà ng nên vá»™i lúng túng:
- Trá»i tru đất diệt tôi! Xin ngà i thứ lá»—i.
Nhưng ngà i sẽ hiểu thái độ chúng tôi má»™t khi ở bên trong những bức tưá»ng nà y. Nếu như ngà i cho biết quý danh, tôi sẽ xin hạ cầu ngay để má»i ngà i và o là m khách cá»§a chúng tôi.
- Cảm Æ¡n nhiá»u! - Gauvain nói, nổi giáºn. -Cứ để tôi và o đã, còn tên tôi, khi nà o tôi ra khá»i lâu đà i nà y các ngưá»i khắc biết.
- Thưa ngà i, xin lá»—i ngà i, nhưng hiện thá»i chúng tôi Ä‘ang giao chiến vá»›i Äức ông Äầm Lầy, láng giá»ng cá»§a chúng tôi, ông ta muốn xâm chiếm đất Ä‘ai cá»§a Bà Góa Phụ. Con ngưá»i quá»· quyệt nà y đã dùng nhiá»u thá»§ Ä‘oạn vì váºy chúng tôi phải cảnh giác vá»›i kẻ ăn xin thảm thương nhất cÅ©ng như ngà i hiệp sÄ© đẹp trai nhất. Quả là má»™t bất hạnh lá»›n cho chúng tôi, nhưng chúng tôi phải tháºn trá»ng.
Gauvain định Ä‘i ngược lại con đưá»ng đã Ä‘i để tìm chá»— nghỉ chân khác thì ngưá»i coi ngá»±a giữ chà ng lại:
- Xin ngà i đừng Ä‘i vá»™i! Äể tôi và o xin ý kiến Bà Góa Phụ. Chắc bà sẽ má»i ngà i và o nghỉ thôi..Nhưng để bà ấy tá»± nói vá»›i ngà i... Ngà i hãy ở lại, tôi xin ra ngay!
Gauvain Ä‘ang tá»± há»i liệu có thể chỠđợi mà không phải xâm phạm tá»›i danh dá»± mình không thì chà ng nhìn thấy má»™t ngôi má»™ cá»±c kỳ nguy nga nằm trong khu rừng thưa...
Ta có thể hình dung nỗi lúng túng của anh chà ng coi ngựa khi đi tìm bà chủ. Bà đang ở trong một căn buồng, bên lò sưởi, cạnh cô con gái.
- Kẻ hầu hạ thân tÃn cá»§a ta, ngươi muốn gì váºy? - Bà chá»§ há»i, ngước lên bá»™ mặt đầm đìa nước mắt.
- Thưa phu nhân bên ngoà i chiếc cầu cất có một trang hiệp sĩ muốn và o trú chân tại nhà ta đêm nay.
- Lại thêm má»™t kẻ mà Äức ông Äầm Lầy đưa đến do mưu toan Ä‘en tối. Ngươi còn muốn là m ta Ä‘au khổ thêm vì những tin tức như váºy là m gì?
- Thưa bà chá»§, hãy cho phép tôi được nghÄ© rằng trang hiệp sÄ© đó quá quý phái và ăn mặc quá sang trá»ng để có thể là quân cá»§a kẻ tá» thù cá»§a chúng ta.
Nghe tá»›i đây bà phu nhân cùng cô con gái đứng vụt dáºy:
- Hãy nói ta nghe! Chà ng có cho biết tên không?
- Thưa bà , chà ng không muốn nói tên nhưng bảo vá»›i tôi rằng khi chà ng Ä‘i khá»i lâu đà i, ta sẽ biết tên chà ng.
Không cần nói thêm vì hai mẹ con bà đã lao và o vòng tay nhau.
- Có nghe thấy không con gái? Không biết chừng con trai ta, anh con cÅ©ng nên! Có má»™t ngưá»i bảo vệ như thế thì chẳng kẻ nà o còn có gan thèm muốn lâu đà i cá»§a ta nữa! Mau mau đưa chà ng tá»›i đây!
Ngà i Gauvain Ä‘ang mải ngắm nghÃa ngôi má»™ ở khu rừng trống nên không nghe thấy hai ngưá»i đà n bà đến gần phÃa sau chà ng.
Nhưng khi ngưá»i đà n bà xô tá»›i công trình kiến trúc tang tóc kia, bà bá»—ng thốt lên má»™t lá»i than vãn não nuá»™t và ngã ngất dưới chân Gauvain đứng sững sá».
Gauvain vá»™i nâng bà dáºy cùng cô con gái và ngưá»i coi ngá»±a, cả bốn ngưá»i theo đưá»ng vá» lâu đà i.
- Xin chà o mừng ngà i đến đây thưa ngà i hiệp sÄ©, - cô con gái nói, - và xin hãy tha thứ cho mẹ.tôi vì bà cứ tưởng con trai đã trở vá». Bởi váºy khi nhìn thấy ngôi má»™ vẫn đóng ná»—i Ä‘au đớn cá»§a bà tháºt là lá»›n lao. Má»™t vị thánh ở ẩn đã cho chúng tôi biết ngà y anh tôi trở vá» ngôi má»™ sẽ mở ra.
Trong lúc đó Bà Góa Phụ đã tỉnh lại vui mừng xiết tay chà ng hiệp sĩ.
- Thưa ngà i đáng kÃnh, tuy không phải con trai tôi trở vá» nhưng Ãt nhất ngà i có thể cho tôi biết tin tức con tôi được không?
- Anh ấy tên gì ạ? - Gauvain há»i.
- Perceval là tên con trai tôi nháºn được và o ngà y lá»… rá»a tá»™i cá»§a nó. Nó rá»i lâu đà i ra Ä‘i từ lúc còn là má»™t thanh niên trẻ măng. Nó cÅ©ng đã trở thà nh má»™t trong các hiệp sÄ© dÅ©ng cảm nhất.
- Lạy Chúa! - Chà ng hiệp sĩ của chúng ta kêu lên. - Không biết sự bất ngỠkỳ lạ nà o đã đưa tôi đến nơi nà y! Hóa ra bà là mẹ của Perceval!
Tôi có được nghe ngưá»i ta kể vá» Perceval. Chà ng lưu lại triá»u đình cá»§a vua Câu Cá và khi thấy chiếc bình thiêng Graal xuất hiện không mở miệng được, do đó biết bao bất hạnh đã xảy tá»›i cho vua Câu Cá và cho cả vương quốc nà y.
- Chưa bao giỠcó ai xỠsự hơn được Perceval đâu! - Bà phu nhân kêu lên bênh vực con.
- Nói thá»±c ra, - Gauvain mạnh mẽ nói, -chÃnh vì váºy mà tôi lên đưá»ng, đó là việc mà ai đã là má»™t hiệp sÄ© can trưá»ng Ä‘á»u phải là m. Cáºu thiếu niên chỉ cho tôi đến chá»— bà hẳn có linh cảm. Bởi vì có lẽ chÃnh bà mẹ cá»§a Perceval có thể chỉ đưá»ng cho tôi đến lâu đà i Graal...
Nhưng Bà Góa Phụ là m như không nghe thấy những lá»i hiệp sÄ© nói, vả lại ngay lúc đó đầy tá»› bưng ra thịt các thú váºt săn được như hươu, dê, lợn lòi, má»i ngưá»i ngồi và o bà n trước má»™t bữa tiệc linh đình.
Tiệc sắp tà n thì ngưá»i coi ngá»±a, kẻ đã đón tiếp Gauvain theo cái cách mà chúng ta vừa thấy, hổn hển bước ra.
- Xin lỗi đã quấy rầy bữa ăn của phu nhân nhưng kẻ thù của chúng ta không chịu ngồi yên.
Tôi vừa được biết sắp có cuá»™c đấu thương trên mình ngá»±a diá»…n ra trên khu đất chúng chiếm cá»§a phu nhân. Bá»n phản nghịch nói rằng ai thắng trong cuá»™c Ä‘ua sẽ được giữ lâu đà i cá»§a phu nhân trong vòng má»™t năm.
- Nguy cho ta rồi, - bà chá»§ lâu đà i nói. -Các vị có nghe thấy không? Lâu đà i nà y không còn là cá»§a tôi nữa rồi, quân phản tặc là m như đây là nhà chúng!.Ngưá»i đà n bà tá»™i nghiệp ngã và o vòng tay cô con gái và cả hai khóc lóc ầm lên. Cô thiếu nữ quỳ xuống chân Gauvain.
- Thưa ngà i, phải chăng quy tắc tuyệt đối cá»§a hiệp sÄ© đạo là giúp đỡ phụ nữ trong lúc khốn khó? Má»™t hiệp sÄ© xứng đáng như ngà i, xin hãy bảo vệ chúng tôi là m ngưá»i anh hùng trong tráºn đấu thương nà y, chúng tôi cầu xin ngà i!
Gauvain rất bối rối. Chà ng không quên lá»i thá» khi vua Arthur phong hiệp sÄ© cho chà ng, lá»i thỠđó buá»™c chà ng phải bảo vệ ngưá»i đà n bà góa Ä‘ang khóc sướt mướt kia cùng vá»›i cô con gái.
Nhưng trong lòng chà ng má»™t giá»ng nói bảo chà ng phải Ä‘i tìm ngay không cháºm trá»… lâu đà i cá»§a vua Câu Cá để chiếm lại chiếc bình Graal.
Chà ng cảm thấy dù cho mình là m gì thì cÅ©ng Ä‘á»u đáng trách cả...
- Thưa ngà i, - Bà Góa Phụ nói, đến lượt mình van xin chà ng hiệp sÄ©. - Ngà i hãy là đấu sÄ© thắng cuá»™c, rồi tôi sẽ xin chỉ đưá»ng cho ngà i tá»›i lâu đà i cá»§a vua Câu Cá.
Lá»i hứa nà y là m chà ng hiệp sÄ© hết bối rối.
Chà ng đồng ý là m hiệp sĩ của hai mẹ con phu nhân, cúi đầu trước hỠrồi đi tới nhà thỠdự lễ thánh để tâm hồn mình trong sạch trước khi lên mình ngựa đấu thương.
Trá»i vừa há»ng sáng, hai thằng hầu đánh thức Gauvain dáºy, mang vÅ© khà đến cho chà ng, giúp chà ng mặc quần áo và dẫn chà ng ra đấu trưá»ng.
ở đây đã có rất nhiá»u cá» Ä‘uôi nheo cắm trên đầu ngá»n giáo và rất nhiá»u tấm khiên. Bá»n hiệp sÄ© phản tặc đã có mặt, tung tăng trên mình ngá»±a, sốt ruá»™t mong tá»›i lúc đánh nhau và dá»… dà ng xâm chiếm đất Ä‘ai cá»§a ngưá»i khác...
- Thưa ngà i, xin hãy nhìn Äức ông Äầm Lầy, kẻ tá» thù cá»§a phu nhân chúng tôi. Bên phải hắn là Cahot Tóc Hung, so vá»›i các tay vô địch khác thì hắn còn vượt xa.
Chà ng hiệp sÄ© cá»§a chúng ta bèn ném ra mấy lá»i sau đây:
- Hắn có giá»i đánh kiếm mấy mà phục vụ má»™t mục Ä‘Ãch bất lương thì hắn sẽ phải chết, xin cứ tin tôi như váºy...
Không chỠđợi gì nữa, vị cháu vua Arthur lao và o tráºn đấu, chà ng thông báo to lên tên mình và ý chà mình quyết bảo vệ Bà Góa Phụ và con gái bà .
Chà ng vừa xông ra thì năm tay hiệp sÄ© xúm lại quanh chà ng. Gauvain bắt đầu tráºn chiến. Cú sốc khá mạnh, trưá»ng đấu chẳng mấy chốc vang ầm ầm tiếng những ngá»n thương bị gãy. Các đấu sÄ© xuống ngá»±a, tuốt gươm trần. Chỉ má»™t đợt tấn công cá»§a Gauvain khiến ba cái đầu lăn lông lốc trên mặt đất. Hai kẻ thù còn lại má»™t tay bị loại khá»i vòng chiến đấu còn tay kia, bị mÅ©i kiếm cá»§a Gauvain ká» cổ, xin hà ng.
Lúc nà y chà ng hiệp sÄ© cá»§a chúng ta xông tá»›i Cahot Tóc Hung. Nhưng địch thá»§ nà y rất đáng gá»m, ngà y đã tà n mà tráºn đấu vẫn bất phân thắng bại. Tuy nhiên lòng dÅ©ng cảm cá»§a Gauvain đã thắng, chà ng phi ngá»±a má»™t vòng quanh trưá»ng đấu đến trước mặt Quả Phụ phu nhân, ném chiếc đầu tên cao lá»›n tóc hung xuống chân bà .
- Thá»±c ra cái được thua cá»§a tráºn chiến đã quá rõ. - Bà phu nhân nói. - Tôi không thấy ai ở đây có thể nghi ngá» chiến thắng nà y! Thế là tôi được là m chá»§ lâu đà i nà y trong má»™t năm!
Äức ông Äầm Lầy đâu có chỠđợi chuyện nà y. Thấy các nhà vô địch cá»§a mình bị đánh bại bởi má»™t hiệp sÄ© không ai thắng nổi mà lại không ai biết tá»›i như thế, hắn trở vá» vùng đất cá»§a mình và không chịu sá»›m rá»i bỠđất Ä‘ai ấy.
Còn Gauvain, phu nhân Góa Bụa và con gái thì trở vỠlâu đà i, hỠđược đón tiếp nồng nhiệt.
Lá»… há»™i, tiệc tùng kéo dà i nhiá»u ngà y để ăn mừng vinh dá»± cá»§a con ngưá»i bằng lưỡi kiếm và mÅ©i thương cá»§a mình đã đánh lui được hiểm nguy.
Nhưng trong những ngà y là nh tháng tốt ấy, Gauvain không lúc nà o yên lòng. Chà ng cảm thấy mình quá cháºm trá»…, cần phải lên đưá»ng Ä‘i tìm chiếc bình Graal ngay. Vì váºy và o má»™t ngà y đẹp trá»i chà ng vÅ© trang đầy đủ ra mắt phu nhân Góa Bụa:
- Thưa bà kÃnh mến, việc Ä‘i tìm chiếc bình thiêng liêng đòi há»i tôi phải ra Ä‘i. Tôi đến bà để xin bà giữ lá»i hứa, vui lòng chỉ đưá»ng cho tôi tá»›i lâu đà i cá»§a vua Câu Cá.
Phu nhân và con gái rất buồn trước sá»± ra Ä‘i cá»§a chà ng, nước mắt há» tuôn rÆ¡i mong giữ được chà ng lại. Nhưng há» cÅ©ng biết chà ng đã quyết tâm. Vì váºy há» tiá»…n chà ng ra cổng lâu đà i. ở đây phu nhân chỉ cho chà ng hướng con đưá»ng Ä‘i.
- Xin tạm biệt ngà i hiệp sÄ©, mong Trá»i phù há»™ cho ngà i. Mong ngà i thà nh công trong sá»± nghiệp mà bao con ngưá»i dÅ©ng cảm đã thất bại!
Ngưá»i anh hùng cá»§a chúng ta quay lại từ biệt má»™t lần nữa. Rồi chà ng thúc ngá»±a lao vá» phÃa chân trá»i..Sau khi phóng ngá»±a nhiá»u ngà y, qua nhiá»u thung lÅ©ng và rừng sâu, Gauvain tá»›i má»™t lâu đà i lá»™ng lẫy. Má»™t hiệp sÄ© đã già từ đó Ä‘i ra ngoà i để tiêu khiển, trên nắm tay Ä‘áºu má»™t con chim cắt. Hai ngưá»i chà o há»i nhau, Gauvain há»i thăm ông chá»§ lâu đà i nÆ¡i ấy là nÆ¡i nà o.
- Lâu đà i nà y thuá»™c vá» cô chá»§ tôi, nà ng Trinh Nữ Kiêu Ngạo. Không bao giá» nà ng thèm há»i tên ai, cÅ©ng không bao giá» bằng lòng lấy ai. Các hiệp sÄ© xuất thân từ gia đình danh giá nhất há»i nà ng nà ng Ä‘á»u gạt Ä‘i hết, khẳng định chỉ hiệp sÄ© dÅ©ng cảm nhất trên Ä‘á»i nà y má»›i xứng vá»›i nà ng.
Cho đến giá» nà y nà ng vẫn chá»...
- Tháºt là má»™t cô gái đòi há»i quá nhiá»u. -Gauvain mỉm cưá»i nói có chút nhạo báng.
- Nếu ngà i muốn, thưa hiệp sĩ, tôi sẽ đưa ngà i tới cô chủ tôi và đêm nay ngà i sẽ là khách của chúng tôi. - ông già nói.
Gauvain bằng lòng. Chà ng được đưa đến má»™t gian phòng trên mặt sà n rải rác những tấm lông thú dà y và trên tưá»ng treo những tấm vải dà y mà u tÃm.
Gauvain vừa ngồi xuống đã vội đứng lên vì Nà ng Trinh Nữ Kiêu Ngạo bước ra đi tới chỗ chà ng. Nà ng đẹp đến nỗi Gauvain hiểu ngay là chỉ hiệp sĩ xuất sắc nhất mới xứng đôi vừa lứa với nà ng.
- Thưa phu nhân, cầu chúc nà ng chỉ gặp những Ä‘iá»u tốt đẹp!
- Thưa ngà i hiệp sĩ, xin chà o đón ngà i. - Cô gái đáp lại. - Tôi xin đưa ngà i tới phòng ngà i.
Nhưng trước hết ngà i có muốn thăm nhà thỠcủa tôi không?
- Còn gì sung sướng hÆ¡n. - Gauvain lịch sá»± trả lá»i.
Cô gái vạch má»™t tấm trướng phá»§ tưá»ng để lá»™ ra lối và o má»™t hà nh lang dà i. Gauvain Ä‘i theo nà ng. Má»™t cá»a... rồi hai cá»a... lại má»™t cánh cá»a nữa, há» và o đến nhà thá», má»™t nhà thá» khiến Gau-vain phải tá»± nhá»§ sá»± huy hoà ng cá»§a nó là m lu má» hoà n toà n nhà thá» lâu đà i Camelot cá»§a Äức Vua.
Chà ng nháºn thấy ở giữa có bốn ngôi má»™ xây bằng đá hoa cương tinh xảo nhất. Bên phải có ba hốc tưá»ng nổi báºt lên nhá» những viên ngá»c và những chiếc lá bằng và ng. Má»™t mùi hương ngà o ngạt tá»a ra.
- Hiệp sĩ, ngà i thấy chăng ba ngôi mộ?
- Nhất định rồi, vẻ lá»™ng lẫy cá»§a chúng không thể là m ai bá» qua được..- Ba ngôi má»™ là dà nh cho ba hiệp sÄ© xuất sắc hÆ¡n hết ở trên Ä‘á»i nà y, - nà ng Trinh Nữ nói, -ngôi má»™ thứ tư là cá»§a tôi. Má»™t trong ba hiệp sÄ© ấy tên là Gauvain, ngưá»i thứ hai là Lancelot du Lac, còn ngưá»i thứ ba có tên Perceval.
Nghe nói đến tên mình và tên hai ngưá»i bạn quý yêu cá»§a mình, chà ng Perceval khó lòng nén nổi má»™t cá» chỉ sá»ng sốt.
- Và bây giá», - cô gái nói, - xin ngà i hãy xem tôi sẽ là m thế nà o vá»›i há» má»™t khi hỠở trong nhà nà y.
Nà ng đưa tay vá»›i má»™t cái chốt trên tưá»ng nÆ¡i có đục mấy cái hốc, kéo má»™t cái, thế là má»™t lưỡi dao sắc như lưỡi dao cạo rÆ¡i xuống kêu loảng xoảng, đồng thá»i ba hốc tưá»ng đóng lại.
- Äó, tôi sẽ cắt thá»§ cấp há» bằng lưỡi dao đó trong khi há» quỳ trước các thánh tÃch đặt trong hốc tưá»ng. Thây há» thì tôi chôn dưới mấy ngôi má»™ nà y. Bởi vì tôi không thể có hạnh phúc vá»›i há» khi há» sống - cả ba Ä‘á»u báºn Ä‘i tìm chiếc bình Graal mà - thì tôi hạnh phúc vá»›i cái chết cá»§a há» váºy. Rồi đến lúc Trá»i đã định, tôi sẽ theo há» nằm trong cái quách thứ tư.
Những lá»i nói trên là m Gauvain rÆ¡i và o ná»—i lúng túng không tả xiết. Chà ng như Ä‘i trong má»™ng khi theo nà ng Trinh Nữ trở và o phòng tiệc.
Cô gái đối xá» vá»›i Gauvain vô cùng trân trá»ng, đặt chà ng ngồi giữa rất nhiá»u hiệp sÄ© có mặt bên bà n tiệc. Giống như cô chá»§ mình chẳng ai há»i tên chà ng cả... Và tháºt là may mắn, vì chuyện trò vá»›i há» Gauvain hiểu ngay há» chỉ có má»—i má»™t nhiệm vụ là coi sóc khu vưá»n sao cho má»™t trong ba hiệp sÄ© ám ảnh tâm trà nà ng Trinh Nữ Ä‘i qua thì bắt lấy và giao cho nà ng.
Gauvain qua đêm trong lâu đà i nà ng Trinh Nữ Kiêu Ngạo. Sáng sau nai nịt xong chà ng chia tay nà ng cùng các hiệp sÄ© cá»§a nà ng và ra khá»i lâu đà i không bao giá» muốn trở lại nữa.
Má»™t giá» trôi qua. Tá»›i góc má»™t con đưá»ng nhá» chà ng chạm trán vá»›i hai chà ng hiệp sÄ© xông ngá»±a ra ngăn chà ng lại.
Cả hai kêu lên:
- Xin ngà i hãy dừng lại và cho chúng tôi biết tên không được dối trá.
- Tôi không bao giá» giấu tên khi ngưá»i ta há»i mình. Tôi là Gauvain, cháu Äức vua Arthur.
- Thưa ngà i Gauvain, - hai hiệp sÄ© kia reo to, - nếu đúng như váºy xin ngà i hãy theo chúng tôi.vá» vá»›i cô gái tha thiết được gặp ngà i nhất! Lâu đà i cá»§a cô ở gần ngay đây thôi.
- Xin cảm Æ¡n các vị nhiá»u, - Gauvain trả lá»i.
- Tôi vừa ở đó ra và biết quá rõ vá» số pháºn mà cô trinh nữ đó đã dà nh cho con ngưá»i có tên Gauvain. Xin các vị hãy tránh ra để tôi Ä‘i theo con đưá»ng cá»§a tôi.
- Váºy thì thưa ngà i, chúng tôi sẽ buá»™c ngà i phải Ä‘i theo chúng tôi.
Hai hiệp sÄ© lao và o Gauvain và nắm lấy cương con ngá»±a cá»§a chà ng. Chà ng hiệp sÄ© cá»§a chúng ta rút kiếm chém đứt ngay cánh tay má»™t trong hai ngưá»i vì chà ng quá tức giáºn. Thấy bạn mình như váºy tên hèn thứ hai vá»™i buông tay ra chạy trốn vá» phÃa lâu đà i nà ng Trinh Nữ Kiêu Ngạo. Chắc hẳn nà ng sẽ căm tức đến uất nghẹn khi biết rằng má»™t trong những hiệp sÄ© mà nà ng định cho an nghỉ giữa những bức tưá»ng cá»§a nhà nà ng...
|

16-10-2008, 03:00 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 3
Trước lâu đà i vua Câu Cá
ÄÆ°á»£c mở mắt sau cuá»™c gặp gỡ vừa rồi, Gauvain thúc ngá»±a phóng nhanh mau mau xa lâu đà i nà ng Trinh Nữ Kiêu Ngạo cùng các hiệp sÄ© cá»§a nà ng. Chà ng không sợ, các hiệp sÄ© Bà n Tròn không bao giá» sợ cả nhưng chà ng đã ngán các cuá»™c phiêu lưu là m chà ng xa rá»i cuá»™c tìm kiếm chÃnh cá»§a chà ng: lâu đà i vua Câu Cá, nÆ¡i có chiếc bình thiêng Graal.
Chỉ dẫn của Phu nhân Góa Bụa rất mơ hồ...
mÆ¡ hồ như vương quốc nà y mênh mông váºy.
Sau cuộc đi ngựa mệt nhoà i suốt ba ngà y ròng rã Gauvain bắt đầu cảm thấy nản lòng.
Nhảy xuống đất quỳ chân trên cỠchà ng cầu nguyện thiết tha:
- Lạy Chúa, hãy thương lấy kẻ hiệp sÄ© tá»™i nghiệp dang cầu xin Ngưá»i! Xin Ngưá»i hãy dắt dẫn tôi tá»›i Chiếc Bình thiêng mà và o ngà y Ngưá»i.chịu ná»—i khổ hình nó đã chứa đựng những giá»t máu quý giá cá»§a Ngưá»i!
Chà ng đắm chìm trong lá»i cầu khấn không để ý tá»›i má»™t con chó săn non Ä‘ang lại gần chà ng qua khu rừng trống. Con chó săn nằm xuống bên cạnh chà ng và rên lên khe khẽ.
- ồ, gặp nhau kỳ lạ quá! Hỡi chó săn, xin hãy bảo cho tôi biết có phải ngươi cÅ©ng như ta, Ä‘ang lạc bước không biết vỠđâu? Có lẽ ngươi có thể chỉ đưá»ng cho ta đến lâu đà i vua Câu Cá chăng? - Gauvain nói và mỉm cưá»i.
Như để trả lá»i, con chó săn chạy vá» má»™t cái cây to gần đó rồi dừng lại sá»§a ầm lên.
Mẹo nà y cá»§a con váºt là m trà tò mò cá»§a Gau-vain bị kÃch thÃch... Chà ng tiến lại phÃa con chó lúc nà y cà ng sá»§a mạnh hÆ¡n, chân cà o đất.
Cúi nhìn xuống, Gauvain nháºn thấy dưới gốc cây có vết máu.
- Lạy Chúa thiêng liêng! - Chà ng kêu lên. -Hẳ n vừa có má»™t tráºn quyết đấu ở đây. Và má»›i đây thôi, vì vết máu còn tươi! Tiếc thay con chó không biết nói để bảo tôi xem ai đã hy sinh thân mình ở chốn nà y!
Như để đáp lại, con chó đứng thẳng mình lên tiến tới một chỗ khác rồi lại nằm xuống sủa ầm ĩ.
Gauvain theo tới chỗ đó... Lại thấy một vết máu nữa!
Nhưng lúc nà y con chó đã lao tới một chỗ khác... và một vũng máu đỠtươi nằm ngay đó!
- Không nghi ngá» gì nữa, - Gauvain nghÄ©, -con chó nà y đỠnghị ta theo dõi dấu vết nà y đây, mà cÅ©ng kỳ lạ là m sao! Äể xem xem nó dẫn ta đến đâu.
Äoà n ngưá»i, váºt kỳ lạ, má»™t hiệp sÄ© vÅ© trang đầy đủ theo sau má»™t con chó sá»§a hết vết máu nà y đến vết máu khác, cứ thế tiến Ä‘i.
Trong suốt má»™t tiếng đồng hồ Gauvain cứ Ä‘i theo con chó, cuối cùng đến má»™t lâu đà i nhá» Ä‘iêu tà n. Con chó chạy và o qua má»™t cánh cổng gá há» hững trên bản lá», sá»§a vang lừng.
Äến lượt Gauvain Ä‘i và o nÆ¡i đổ nát. Khi mắt chà ng phân biệt được trong bóng tối, chà ng đứng trước má»™t cảnh thương tâm chưa từng thấy.
Trong góc phòng tối tăm nhất, má»™t hiệp sÄ© vÅ© trang đầy đủ, nằm trên má»™t tấm nệm rÆ¡m, hai tay nắm thanh kiếm, chá»— trái tim là má»™t vết thương máu nhuá»™m đỠcả chiếc áo chẽn. Bên cạnh, má»™t cô gái Ä‘ang thổn thức thỉnh thoảng lại lấy tay vuốt trán ngưá»i hấp hối..- A! Anh trai Æ¡i! Nếu tấm thân sắp lìa khá»i cõi Ä‘á»i cá»§a anh không còn sợ gì hết nữa thì danh dá»± anh chỉ sẽ nghỉ ngÆ¡i khi nà o em tìm thấy kẻ đã buá»™c em phải sống thiếu anh! Äúng thế, thá»±c tế em sẽ tìm được hắn và là m hắn tà n lụi!
Như má»™t tiếng vang cá»§a những lá»i tang tóc ấy, con chó tru lên má»™t tiếng thảm thiết.
Äá»™t nhiên nháºn thấy sá»± có mặt cá»§a Gauvain, cô gái đứng phắt dáºy.
- Trông ngươi như thế nà y, - cô gái rÃt lên, - ta nháºn ra ngươi ngay. Ngươi là má»™t trong số những tên hiệp sÄ© không còn danh dá»±, chỉ để lại đằng sau mình chết chóc và đau khổ. ChÃnh má»™t tên trong số các ngươi đã giết anh ta. Ngươi đến đây để đưa ta theo anh ta chắc?
- Xin cô đừng sợ, - Gauvain nói và lại gần nà ng. - Cái mà tôi Ä‘i tìm không phải là những ngưá»i đà n ông. Cô tin cho là tôi chia sẻ ná»—i Ä‘au đớn cá»§a cô bởi vì anh cô, trông bá» ngoà i thì biết, là má»™t hiệp sÄ© can trưá»ng đáng tá»± hà o, chỉ chiến đấu chứ không chịu đầu hà ng. Cô có thể cho tôi biết tên ngưá»i đã đánh gục anh cô không?
- Lancelot là tên hắn. Tôi chỉ muốn trông thấy hắn chết! Hiệp sĩ cứ tin rằng bạn bè của anh tôi cũng đang tìm kiếm hắn gắt gao. HỠmà tìm được hắn thì hắn chỉ có chết.
- Lá»i cô nói là m tôi sầu não quá không biết nói thế nà o, - Gauvain kêu lên, - bởi vì tôi rất quen biết Lancelot Du Lac. Äó là hiệp sÄ© cao quý nhất cá»§a chiếc Bà n Tròn, không bao giá» chà ng có thể phạm má»™t tá»™i ác tà y trá»i như thế.
Chắc chắn nếu như chà ng giết chết anh cô thì là vì má»™t lý do chÃnh đáng nà o đấy đã thúc đẩy chà ng...
- Ngươi nói sao? Ngươi là bạn cá»§a tên phản nghịch đó ư? - Cô gái kêu lên, sắc mặt đầy giáºn dữ. - Ngươi đến đây là m bẩn cả nÆ¡i lâm chung cá»§a anh ta! Cút ngay, Ä‘i theo bá»n xảo quyệt đã giết anh ta!
Gauvain biết không thể nà o đưa cô gái trở vá» lẽ phải được, chà ng có muốn giúp đỡ, cô cÅ©ng sẽ khinh bỉ gạt Ä‘i. Chà ng buồn rầu Ä‘i lấy ngá»±a và rá»i khá»i lâu đà i.
Sau khi cưỡi ngá»±a rất nhiá»u ngà y qua hết khu rừng đó, chà ng tá»›i má»™t vùng đẹp vô táºn. Những cánh đồng cá» mầu mỡ bát ngát trải dà i đến mưá»i dặm trước mặt chà ng, hà ng đà n súc váºt béo máºp Ä‘ang gặm cá»..Chà ng hiệp sÄ© lâng lâng sung sướng trước quang cảnh đẹp đẽ, vừa lúc đó má»™t ngưá»i trẻ tuổi trông hết sức tuyệt vá»ng tiến đến trước chà ng.
- Chà o anh bạn, - Gauvain dừng ngá»±a. - Xin lá»—i há»i anh: sao trông anh thảm hại như váºy?...
Tôi có thể giúp anh được gì không?
- Hỡi ôi! - Ngưá»i trẻ tuổi mỉm cưá»i buồn bã, chẳng ai trên thế giá»›i nà y giúp tôi được gì đâu, dù cho có dÅ©ng cảm đến mấy chăng nữa.
Tôi chỉ có lại niá»m vui má»™t khi và o nhà tu để cứu rá»—i linh hồn mà thôi, bởi vì tôi vừa phạm trá»ng tá»™i lá»›n nhất chưa từng thấy.
Chà ng hiệp sÄ© và cáºu thiếu niên Ä‘i cạnh nhau và cáºu thiếu niên kể cho chà ng hiệp sÄ© nghe câu chuyện cá»§a mình.
- Trong má»™t cÆ¡n nổi Ä‘iên, tôi dã giết mẹ ruá»™t tôi, ngưá»i là má»™t bà hoà ng háºu, bởi vì bà đã phán rằng em tôi chứ không phải tôi sẽ thừa hưởng ngôi vua khi cha tôi mất. Vụ giết ngưá»i nà y ghê tởm đến ná»—i đã đưa đến há»§y hoại những ngưá»i trong gia đình tôi. Em tôi bây giỠđã chết, cha tôi, biết tá»™i tôi, đã từ bá» giang sÆ¡n lui và o rừng ở ẩn. Còn phần tôi, tôi ân háºn đến ná»—i không muốn nghe nói tá»›i cái vương quốc đó nữa!
- Anh có vẻ như xuất thân từ gia đình vương giả tháºt, - Gauvain nháºn xét. - Thế tên anh là gì?
- Tôi tên là Joseph, há» hà ng xa vá»›i Joseph d’ Arimathie, ngưá»i đã mang chiếc bình thiêng Graal từ nÆ¡i Äất Thánh tá»›i đây, chiếc bình đó hiện được giữ trong lâu đà i cá»§a vua Câu Cá.
Nhưng tôi chỉ là há» hà ng quá xa cá»§a vua Câu Cá khó lòng nối ngôi ông ấy được. Vá»›i lại phạm tá»™i như tôi là m sao còn xứng đáng! Giá» thì ngà i đã biết tất cả vá» tôi rồi đấy. Bây giá» xin từ biệt ngà i, tôi sẽ Ä‘em theo ná»—i tá»§i hổ cá»§a mình và o bà máºt cá»§a má»™t nhà tu, má»™t tá»™i lá»—i như tôi đã phạm phải chỉ có má»—i cách ấy để chuá»™c lại.
Ngưá»i trẻ tuổi đột ngá»™t lao ngá»±a Ä‘i để lại Gauvain trầm ngâm suy nghÄ©:
- Quả là những sự việc trùng khớp với nhau!
ÄÆ°á»ng tôi Ä‘i toà n giao nhau vá»›i con đưá»ng cá»§a những ngưá»i biết vua Câu Cá. Những dấu hiệu nà y chứng tỠđưá»ng tôi Ä‘i là đúng và cuá»™c tìm kiếm cá»§a tôi sẽ có kết quả...
Vừa nghÄ© ngợi như thế Gauvain vừa Ä‘i sâu và o rừng. Chà ng bắt gặp má»™t con suối chảy qua những cây cao và cứ theo dòng suối mà đi. ÄÆ°á»£c hai dặm chà ng trông thấy má»™t ngôi nhà rất đẹp.bên sưá»n có má»™t nhà thá» nhá», tất cả có hà ng rà o ráºm rạp vây quanh.
ở cổng và o khu nhà có một ông già tóc bạc dáng uy nghiêm, thấy Gauvain ông ta đứng lên ra gặp chà ng.
- Thưa ngà i hiệp sÄ©, - ông ta thì thầm, - xin ngà i tá»›i gần nhẹ nhà ng cho, vì trong nhà có má»™t hiệp sÄ© Ä‘ang ốm nặng. Tôi không muốn để chà ng ta biết có má»™t hiệp sÄ© khác thâm nháºp và o đây, bởi vì dù Ä‘ang ốm chà ng cÅ©ng sẽ dáºy chiến đấu vá»›i ngà i cÅ©ng như vá»›i bất cứ ai và o khu nhà nà y.
- Chà ng hiệp sÄ© tên là gì váºy? - Gauvain há»i, linh tÃnh báo có chuyện lạ.
- Chà ng cấm chúng tôi không được cho ai biết. - Vị tu sÄ© trả lá»i.
- Hiệp sÄ© nà o mà lại không muốn cho ai biết tên? - Gauvain kêu lên. - Ãt nhất tôi và o thăm có được không?
- Thưa ngà i hiệp sÄ©, chỉ tôi và các bạn tu sÄ© cá»§a tôi được đến gần chà ng chừng nà o chà ng còn chưa phục hồi được sức khá»e và hạnh phúc...
- Váºy xin cho biết Ãt nhất chà ng thuá»™c dòng há» nà o cÅ©ng được, - Gauvain nà i nỉ.
- Thuộc dòng dõi thế phiệt trâm anh nhất, dòng hỠcủa Joseph A’ Arimathie. - Vị tu sĩ đáp.
Äúng lúc nà y chợt hiện ra má»™t cô gái, cô nà y tiến tá»›i nói khẽ và o tai tu sÄ©. Tu sÄ© cúi đầu lẳng lặng Ä‘i theo không nói má»™t lá»i, bá» lại Gau-vain nghi nghi hoặc hoặc.
- Ai có thể là anh chà ng hiệp sĩ ốm nặng được nhỉ? Biết đâu một trong số bạn bè Bà n Tròn của ta thì sao?
Trầm ngâm suy nghÄ© Gauvain lại lên đưá»ng và đi như thế gần má»™t tuần lá»… qua rừng ráºm chẳng thấy má»™t ai.
Má»™t ngà y đẹp trá»i, mặt trá»i lên cao tá»›i đỉnh đầu, Gauvain ra tá»›i bìa rừng. Trước mặt chà ng trải dà i má»™t đồng cá» xanh tươi vá»›i những đà n cừu Ä‘ang gặm cá». Táºn chân trá»i là má»™t tòa lâu đà i nguy nga tráng lệ.
Không những nguy nga tráng lệ còn mênh mông hùng vÄ©, bởi vì thoáng nhìn tưởng là gần nhưng phóng ngá»±a nhanh má»™t ngà y đưá»ng má»›i tá»›i.
Tá»›i cổng lâu đà i chà ng xuống ngá»±a, thấy lâu đà i được canh gác rất cẩn máºt. Má»™t con sư tá» xÃch ngay lối và o Ä‘ang nằm, nó gầm gừ giáºn dữ khi thấy Gauvain. Hai bên cổng là hai bá»™ áo giáp bằng đồng mà nhá» má»™t cÆ¡ chế bà máºt từ đó bắn.ra những mÅ©i tên có bốn cạnh nguy hiểm chết ngưá»i để cắm và o những kẻ thâm nháºp không được má»i.
Gauvain khôn ngoan đứng xa xa quan sát địa thế, chưa biết là m thế nà o thì bỗng cánh cổng ầm ầm mở và một thầy tu đi ra.
- Thưa ngà i, - vị thầy tu lịch sá»± há»i, - ngà i muốn gì váºy?
- Thưa tu sĩ, xin cho biết ai ở trong lâu đà i nà y ạ?
- Ngà i không biết ư? - Thầy tu ngạc nhiên.
- Äây là lối và o khu vá»±c cá»§a vua Câu Cá già u có.
Ta Ä‘oán được ná»—i vui trà n ngáºp Gauvain khi chà ng nghe những lá»i nà y.
- Lạy Chúa tôi, thưa tu sÄ© nếu tháºt thế thì chiếc bình Graal nằm sau những bức tưá»ng nà y chăng?
- Nhất định rồi, nó được lưu giữ và tôn thỠở đây kể từ thá»i xa xưa khi vua Câu Cá bắt đầu cho xây tòa lâu đà i nà y. Ngà i hãy nghe những tiếng hát Ä‘ang cất lên: ngưá»i ta Ä‘ang là m lá»… cho chiếc bình Graal thiêng liêng trong nhà thỠđấy.
- Thế là tôi đến Ä‘Ãch cuá»™c tìm kiếm rồi! -Gauvain kêu lên.
Chà ng thúc ngựa qua cổng lâu đà i nhưng tu sĩ nắm cương ngựa lại.
- Ngà i định Ä‘i đâu váºy? - Tu sÄ© kêu to. -Ngà i chắc mình xứng đáng nhìn chiếc bình thiêng chưa?
- Tôi là Gauvain, cháu vua Arthur, hiệp sÄ© Bà n Tròn đây! Cả Ä‘á»i tôi chỉ lo Ä‘i tìm chiếc bình Graal mà !
- Thưa ngà i hiệp sÄ©, - tu sÄ© trả lá»i, - xin hãy tin tôi. Ngà i không thể qua cổng lâu đà i mà còn sống sót nếu như không sở hữu thanh kiếm đã chặt đầu tông đồ - thánh Jean.
- Tôi đã vượt qua các thá» thách rồi, tu sÄ© còn nói đến những chuyện gì nữa váºy?
- Ngà i phải tin tôi. Thanh gươm nà y phản tặc và vô đạo nhất trong tay tên vua Ä‘ang sở hữu nó. Ngà i phải chiếm được nó Ä‘em vỠđây, - tu sÄ© nói tiếp, - thì chúng tôi má»›i coi ngà i là ngưá»i xứng đáng nhìn thấy bình Graal... HÆ¡n nữa, váºt thiêng mà ngà i tìm kiếm đòi há»i ngà i phải hạ mình hÆ¡n nữa so vá»›i những gì ngà i đã chứng tá».
Ngà i phải đi tìm thanh gươm trên con ngựa mà ngà i trông thấy đây.
Theo hướng nhìn, Gauvain trông thấy má»™t con nghẽo mà u hung sắp thở hắt ra, trông nó.thảm hại không thể tưởng được. Nhưng dù sao chăng nữa trong lòng chà ng vẫn chấp nháºn lá»i tu sÄ© là đúng, và tuy vô cùng thất vá»ng chà ng vẫn lên ngá»±a mau chóng ra Ä‘i.
ÄÆ°á»£c má»™t dặm thì chà ng tá»›i má»™t là ng nhá» nÆ¡i má»™t ngưá»i bán hà ng đột nhiên ngăn chà ng lại.
- Mong chà ng được bình yên. Xin cho tôi há»i: vì sao má»™t hiệp sÄ© phong lưu mã thượng thế nà y lại cưỡi má»™t con nghẽo cà khổ như váºy?
- Äã là hiệp sÄ© thì phải chấp nháºn con ngá»±a mà Äức Chúa Trá»i ban cho. - Gauvain trả lá»i không há» cúi mặt. - Mong Trá»i ban cho tôi con ngá»±a khác khi tôi đánh nhau vá»›i tên vua phản nghịch sở hữu thanh gươm đã thắng được tông đồ Jean!
- à thế ra chà ng Ä‘i tìm thanh gươm đó! -Tay nhà buôn kêu lên. - Tôi ở nÆ¡i đây nên đã thấy nhiá»u ngưá»i ra Ä‘i trên con đưá»ng nà y không há» trở lại... Sá»± tà n ác cá»§a tên vua Gurgaran Ä‘ang nắm giữ thanh gươm đã gieo rắc tai hại đến táºn vùng nà y!
Gauvain nhún vai, lấy chân gạt ông nhà buôn ra, tiếp tục lên đưá»ng. Xa ngôi là ng má»™t chút chà ng dừng chân nghỉ lại bên má»™t gốc cây.
|

16-10-2008, 03:01 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 4
Cuộc phiêu lưu tiếp tục
Ngay tiếng gà gáy đầu tiên Gauvain đã dáºy, nai nịt gá»n gà ng. Äúng lúc lên đưá»ng má»™t sức mạnh ngoà i ý chà chà ng buá»™c chà ng quay đầu lại. Äằng sau chà ng, trên đỉnh các ngá»n cây, vẫn sừng sững các ngá»n tháp không ai xâm phạm nổi cá»§a lâu đà i vua Câu Cá.
Mặc dầu không gặp cuộc phiêu lưu nà o đáng kể lại, chà ng tiến ngà y cà ng sâu và o vùng hoang vu trông không có vẻ mến khách chút nà o, một vùng đất chỉ bao phủ bởi các bụi cây ngấy.
Suốt và i ngà y Ä‘i như thế trong Ä‘au khổ, Gau-vain gặp má»™t ngưá»i ăn mà y chỉ đưá»ng cho chà ng tá»›i vương quốc cá»§a vua Gurgaran. Và vì con ngưá»i quê mùa nà y không nói dối, chỉ hÆ¡n má»™t ngà y sau chà ng hiệp sÄ© đã tá»›i vùng đất cá»§a vị vua nổi danh tà n bạo.
Qua thà nh phố đầu tiên Gauvain nháºn thấy cư dân ở đó Ä‘ang trong tình trạng vô cùng buồn.thảm. Thấy má»™t kỵ sÄ© Ä‘ang phóng gấp vá» lâu đà i gần đó Gauvain dừng ngá»±a giữa đưá»ng gá»i to:
- Chà o hiệp sÄ©! Hiệp sÄ© giải thÃch cho tôi vì sao dân cư ở đây khóc lóc gà o thét như váºy được không?
- Chắc chắn là được, thưa ngà i. Äức Vua cá»§a chúng tôi, Gurgaran, chỉ có má»—i má»™t mụn con trai mà cáºu con trai lại bị má»™t tên khổng lồ cắp Ä‘i mất, tên đó còn là m đất Ä‘ai cá»§a vua trở nên hoang tà n. Vua chúng tôi Ä‘au khổ lắm, tuyên bố rằng ai Ä‘em lại con trai cho Ngưá»i thì sẽ được ban thưởng má»™t thanh kiếm kỳ lạ mà Ngưá»i Ä‘ang sở hữu, thanh kiếm đó chỉ có má»™t không hai ở trên Ä‘á»i nà y.
"Thanh kiếm cá»§a tông đồ Jean rồi, không nghi ngá» gì nữa!" Gauvain nghÄ©. Chà ng bảo ngưá»i kia:
- Váºy thế ra anh cÅ©ng Ä‘ang Ä‘i trừng phạt tên khổng lồ tà n ác đó ư, để chiếm lại con trai cho chá»§ anh?
- Cho đến giá» nà y chưa ai đủ can đảm lên đưá»ng là m việc Ä‘iên rồ đó! Äức Vua vẫn Ä‘ang chỠđợi ngưá»i nà o dám...
- Ngưá»i sẽ không phải chỠđợi lâu đâu, cứ tin là sẽ có má»™t hiệp sÄ© Bà n Tròn đến, còn bây giá» xin chà o chà ng hiệp sÄ© dÅ©ng cảm. - Gauvain mỉa mai. Và chà ng láºp tức tiến vá» phÃa lâu đà i.
Nghe tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p trong sân, nhà vua Gurgaran há»i xem đó là cái gì và sau đó được biết có má»™t hiệp sÄ© vÅ© trang đầy đủ, xin và o yết kiến. Nghe thấy thế nhà vua lại hy vá»ng cho con trai mình và vá»™i và ng ra gặp Gauvain.
- Ngưá»i ta nói chà ng là hiệp sÄ© Bà n Tròn, váºy thì đúng là chà ng đến từ đất nước cá»§a các hiệp sÄ© anh hùng rồi. Trong cả nước ta chẳng có lấy má»™t ngưá»i nà o như váºy.
- Vua Gurgaran, ngưá»i ta nói vá» ngà i khá nhiá»u chuyện, - Gauvain nói. - Tôi cÅ©ng được biết bất hạnh mà ngà i Ä‘ang gặp phải và lá»i hứa cá»§a ngà i sẽ tặng thanh kiếm cá»§a thánh Jean cho ngưá»i nà o đưa được con trai ngà i vá».
Nhà vua không đáp chỉ ra hiệu cho hai lÃnh gác đứng cạnh đấy. Hai ngưá»i nà y Ä‘i ra rồi trở lại ngay mang theo má»™t bao kiếm bằng bạc phá»§ đầy ngá»c quý. Thò ra ngoà i bao là đốc kiếm chạm trên má»™t tảng ngá»c lục bảo. Nhà vua cầm lấy đốc kiếm, vung lên ánh sáng cá»§a má»™t thanh kiếm rất to và dà i mặc dù trông cái bao tưởng kÃch thước nó cÅ©ng bình thưá»ng. Từ lưỡi kiếm chảy ra má»™t dòng máu đỠtươi..- Lưỡi kiếm nà y đã lấy Ä‘i mạng sống cá»§a tông đồ Jean. - Äức Vua nói. - Cứ đến giữa trưa, giá» mà đức thánh trần nà y Ä‘i theo Äức Chúa cá»§a Ngà i, nó lại vấy máu lên. Chà ng hãy Ä‘em con trai ta vỠđây, ta xin thá» thanh kiếm nà y sẽ thuá»™c vá» chà ng.
- Thưa Äức Vua, - Gauvain trả lá»i, - tôi xin giúp ngà i nếu như ý Trá»i muốn thế.
Nhà vua bảo chà ng ngồi xuống rồi kể cho chà ng nghe cái tà n ác xấu xa cá»§a tên khổng lồ và chỉ chá»— để chà ng Ä‘i tìm hắn. CÆ¡m xong, Gau-vain bèn cầu Chúa phù há»™ cho chà ng sau đó lên đưá»ng ngay cùng vá»›i những lá»i cầu nguyện.
Cưỡi ngá»±a không nghỉ, chà ng tá»›i má»™t ngá»n núi cao nằm giữa má»™t vùng đất Ä‘ai hoang tà n do tên khổng lồ gây ra trong vòng ba dặm. Dưới chân chà ng là má»™t cái hang, nÆ¡i ở cá»§a tên chúa tể u ám cá»§a vùng nà y, kẻ có thân hình khổng lồ và vẻ ngoà i đầy nghi ngại.
Äã từ lâu lắm chưa má»™t hiệp sÄ© nà o dám đến táºn nÆ¡i hắn ở để thách đấu vá»›i hắn. NÆ¡i hắn ở lối và o rất hẹp, Gauvain buá»™c lòng phải bá» ngá»±a, giáo và khiên ở bên ngoà i.
Chà ng tìm đưá»ng Ä‘i và o trong khe núi hai bên toà n vách đá lởm chởm, nÆ¡i xông ra mùi hôi thối cá»§a tên khổng lồ.
Cuối cùng ra khá»i hẻm núi. Nhìn trước mặt, chà ng thấy tên khổng lồ và ngưá»i con trai nhà vua Ä‘ang ngồi đánh cá» ngay trên mặt đất dưới má»™t gốc cây.
Thấy Gauvain lại gần, tên khổng lồ đứng vụt dáºy, cầm lấy lưỡi rìu lá»›n cạnh đấy nhảy xổ và o chà ng. Hắn cầm rìu cả hai tay định phang má»™t cú bổ đôi đầu chà ng hiệp sÄ© nhưng Gauvain tránh được, dùng kiếm cá»§a mình chém má»™t nhát đứt ngay cánh tay cầm rìu cá»§a tên khổng lồ.
Thấy mình bị thương, tên khổng lồ lùi lại, dùng bà n tay còn lại nắm lấy cổ áo hoà ng tá» trẻ tuổi và bóp cổ hoà ng tá». Rồi quay lại Gauvain hắn kẹp chà ng và o trong cánh tay duy nhất cá»§a mình, cứ thế cắp chà ng Ä‘i và o sà o huyệt.
Gần tá»›i hang động cá»§a mình thì tên khổng lồ vấp ngã, chà ng kỵ sÄ© nằm đè lên trên hắn. Táºn dụng cÆ¡ há»™i, và o đúng lúc tên khổng lồ ngồi dáºy, chà ng đâm hai nhát kiếm và o tim hắn. Rồi chà ng cÅ©ng đứng dáºy, chặt lấy cái thá»§ cấp kinh khá»§ng cá»§a hắn. Thế là đúng vá»›i số pháºn cá»§a những tên tà n ác..Nhưng niá»m vui cá»§a chà ng hiệp sÄ© không kéo dà i được bao lâu, chà ng buồn rầu nhìn tấm thân hoà ng tá» con vua Gurgaran nằm váºt dưới đất hồn lìa khá»i xác. Ná»—i buồn đã xóa hết niá»m vui thắng lợi, chà ng muốn rá»i khá»i ngay cái nÆ¡i đáng nguyá»n rá»§a nà y.
Gauvain vác thây hoà ng tỠtrên vai, tay cầm cái đầu ghê tởm của tên khổng lồ, trở lại nơi chà ng đã để ngựa, mũi giáo và cái khiên của mình.
Sẽ phải đi báo tin buồn nà y cho vua Gurgaran biết...
Khi Gauvain xuất hiện trước lâu đà i, nhà vua và quần thần sung sướng hoan hỉ chạy ra đón chà ng. Nhưng thấy hoà ng tỠđã chết ai nấy khóc sướt mướt.
- Thưa Äức Vua, - Gauvain nói, - ngà i cÅ©ng biết tôi tha thiết mong hoà ng tá» còn sống như thế nà o.
- Ta biết chứ, ta còn biết chà ng đã chiến đấu vô cùng dÅ©ng cảm má»›i Ä‘em được dù chỉ là cái xác hoà ng tá» vá» cho ta. Ta xin giữ lá»i hứa.
Vua Gurgaran gỡ bao kiếm trang trà toà n ngá»c quý từ thắt lưng ra.
- Từ nay nó thuá»™c vá» chà ng. Ta cÅ©ng muốn nói vá»›i chà ng rằng má»i việc xấu xa mà má»i ngưá»i buá»™c tá»™i cho ta Ä‘á»u là do tên khổng lồ mà chà ng đã giết gây ra cả. Bây giá», xin từ biệt chà ng. Ta quay vá» cầu nguyện cho con trai ta.
Gauvain biết mình không còn gì để là m ở nÆ¡i nà y nữa. Chà ng nóng lòng tìm lại lâu đà i vua Câu Cá. Lòng nặng trÄ©u Ä‘au buồn, chà ng rá»i lâu đà i, ra khá»i thà nh phố, giữ chặt lấy thanh kiếm quý báu.
Dá»c đưá»ng chà ng nhá»› lại những vùng cằn cá»—i khá»§ng khiếp đã Ä‘i qua kể từ lâu đà i vua Câu Cá. Những vùng hoang vu, đất Ä‘ai khô cằn chỉ toà n những bụi ngấy. NghÄ© đến cảnh phải Ä‘i qua vùng đó lần nữa chà ng thấy khổ tâm vô cùng.
Tuy nhiên, dần dà , mặc dù chắc chắn Ä‘i đúng con đưá»ng cÅ©, chà ng Ä‘i qua quang cảnh như má»›i trông thấy lần đầu. Không còn những bụi cây ngấy nữa mà là những đồng cá» xanh tươi; không còn đất Ä‘ai khô cằn mà chỉ thấy những thung lÅ©ng có dòng sông tươi mát chảy qua.
- Lạy các thánh, - Gauvain kêu lên, - phép thần huyá»n diệu gì thế nà y? Có phải đây là má»™t thá» thách má»›i cá»§a Trá»i đối vá»›i ta? Biết bao ngà y nữa ta má»›i vá» lại lâu đà i vua Câu Cá?!
Chà ng hiệp sÄ© dÅ©ng cảm sắp sá»a nản lòng thì bá»—ng thấy hiện ra má»™t nhà tu khổ hạnh trông.bên ngoà i tháºt sÆ¡ sà i. Nhìn thấy chà ng hiệp sÄ©, thầy tu chá»§ trì nÆ¡i đây chạy ra.
- Chà ng hiệp sÄ©, chà ng tìm gì váºy?
Gauvain trả lá»i:
- Có lẽ tôi lạc đưá»ng. Tôi xin nghỉ đêm ở đây có được không ạ?
- Thưa ngà i, chẳng có ai ở đây cùng tôi trừ Äức Chúa Trá»i và cÅ©ng đã bốn mươi năm nay chưa ai lui tá»›i nÆ¡i đây. Nhưng gần đây có má»™t lâu đà i nguy nga sẵn sà ng tiếp đón các hiệp sÄ© dÅ©ng cảm.
- Lâu đà i ấy là cá»§a ai váºy? - Gauvain há»i.
- Cá»§a vua Câu Cá nhân từ, ngưá»i Ä‘ang giữ chiếc bình Graal rất thiêng liêng. - Vị tu sÄ© vừa trả lá»i vừa là m dấu thánh.
Sá»± ngạc nhiên cá»§a Gauvain tháºt cao độ! Nếu không phải má»™t tu sÄ© đã nói ra những lá»i nà y thì chà ng thá» chỉ là lá»i dối trá, bởi vì quang cảnh vùng nà y khác xa vá»›i nÆ¡i ở cá»§a vị vua đức độ mà lần trước chà ng nhìn thấy.
- Phải tin rằng đây là ý cá»§a Äức Chúa Trá»i đã đưa lối chỉ đưá»ng cho ta chứ không phải ý ta. - Chà ng tá»± bảo.
Từ biệt tu sĩ, chà ng lao ngựa vỠhướng được chỉ và chẳng mấy chốc nhìn thấy tòa lâu đà i. Lại một lần nữa chà ng hết sức ngạc nhiên, vì lâu đà i nà y trông chẳng giống tòa lâu đà i có con sư tỠcanh giữ và những áo giáp tự động bằng đồng chút nà o.
Dẫn và o cổng lâu đà i là ba chiếc cầu lá»›n nhưng rất hẹp và từ trên má»™t độ cao đến chóng mặt ba ngá»n thác đổ ra Ä‘ang gầm rú. Gauvain ngần ngại chưa dám bước tá»›i thì má»™t hiệp sÄ© uy nghi tiến ra từ đầu cầu bên kia và lên tiếng gá»i chà ng má»™t cách nghiêm khắc:
- Äi qua nhanh lên cho vì sắp tối rồi. Ngưá»i ta Ä‘ang chá» chà ng trong lâu đà i!
- Tôi cũng muốn lắm, - Gauvain giơ tay nói, - nhưng là m sao qua được? Cầu hẹp như thế nà y cơ mà !
Ông già nói:
- Tôi chỉ biết má»—i con đưá»ng ấy thôi. Muốn và o lâu đà i thì hãy tá»± tin và đi nhanh nhanh lên!
Gauvain cảm thấy xấu hổ vì những ngần ngại cá»§a mình. Chà ng nhá»› tá»›i nhiệm vụ thiêng liêng, cầu khấn Chúa Trá»i rồi lao mình lên chiếc cầu đầu tiên. Chiếc cầu như rá»™ng hẳn ra và dá»… dà ng.cho ngưá»i ta bước tá»›i. Sang đến bên kia, chiếc cầu láºp tức biến mất vá»›i tiếng kêu "rắc".
- Rõ rà ng đây là những phép thần để thỠthách lòng can đảm của ta rồi, - lúc nà y Gauvain đã hiểu, chà ng mạnh dạn tiến tới chiếc cầu thứ hai.
Nhưng vừa lên cầu chà ng hoảng ngưá»i vì đưá»ng Ä‘i chỉ còn mảnh bằng sống lưỡi gươm.
Nhá» kinh nghiệm lúc trước chà ng dẹp bá» má»i ngại ngùng và nhá» váºy chà ng sang tá»›i đầu cầu bên kia, không gặp nguy hiểm nà o. Chỉ Ãt phút sau chiếc cầu thứ hai đổ sáºp đánh ầm trong tiếng gầm rú cá»§a ngá»n thác dưới vá»±c sâu.
Chiếc cầu thứ ba khác hẳn hai chiếc cầu trước, hai bên có những cá»™t cao bằng đá hoa cương, đỉnh cá»™t là những bức tượng bằng và ng cá»§a mưá»i hai tông đồ và má»™t thiên thần tay cầm kiếm bạc chỉ và o nhà thá» nÆ¡i lưu giữ chiếc bình Graal.
Cuối cùng chà ng hiệp sĩ đến được cổng lâu đà i.
ở đây không còn hai bộ áo giáp bắn tên tự động nữa, con sư tỠvẫn còn nhưng lần nà y thấy Gauvain nó lại nằm xuống. Gauvain thoải mái bước và o nơi trị vì của vua Câu Cá.
Chà ng tá»›i má»™t gian sảnh lá»™ng lẫy trên tưá»ng trang trà những bức chân dung bằng và ng. Gót già y chà ng êm như ru không má»™t tiếng động vì dưới sà n phá»§ kÃn lá»›p lông thú dà y và má»m. Hai cô gái mặt mà y hiá»n háºu ra đón chà ng, cởi bá» vÅ© khà cho chà ng và đem tá»›i hai cháºu bằng và ng chứa đầy nước. Sau khi chà ng rá»a mặt xong há» mặc cho chà ng má»™t chiếc áo lá»… bằng lụa nổi báºt lên những trang trà bằng lông chồn.
- Bây giá» chà ng đã mặc áo quần thÃch hợp rồi, xin má»i chà ng Ä‘i theo chúng tôi. Chúng tôi sẽ đưa chà ng tá»›i gặp vua chúng tôi.
Hai cô gái đáng yêu má»—i ngưá»i dắt má»™t tay chà ng dẫn chà ng tá»›i căn buồng nÆ¡i vua Câu Cá nghỉ.
Nhà vua Ä‘ang chá» chà ng. Ngưá»i nằm trên má»™t chiếc giưá»ng phá»§ đầy lụa là và lông chồn.
Tuy trong buồng không có ngá»n đèn hoặc ngá»n lá»a nà o, căn buồng vẫn sáng rá»±c lên má»™t ánh sáng siêu thá»±c.
Má»™t ông già đứng trước mặt Gauvain, râu tóc ông bạc trắng như tuyết, gương mặt tuy đầy nét mệt má»i nhưng toà n thân toát lên vẻ cao quý và quyá»n năng siêu phà m. Hai bên ông già là hai lư hương tá»a ngà o ngạt mùi hương êm dịu. Chân giưá»ng trên má»™t cái cá»™t nho nhá» là hòm thánh tÃch trong đựng má»™t mảnh thá»±c cá»§a Cây Tháºp ác mang từ Äất Thánh vá» cùng vá»›i chiếc bình Graal.
- Tâu Äức Vua, - Gauvain quỳ xuống, - tôi xin Ä‘em hầu ngà i thanh kiếm mà ngưá»i ta đã dùng để chặt đầu tông đồ Jean.
Nhà vua má»i Gauvain đứng dáºy:
- Ta đã biết rồi. Chà ng nên biết không ai có thể tới đây nếu như không mang theo thanh kiếm nà y.
Vua cầm lấy thanh kiếm Gauvain dâng lên và cảm động hôn lên đó trong khi hai cô gái đưa mắt nhìn má»™t cách trân trá»ng.
- Hiệp sÄ© Gauvain, - vua nói tiếp, - tuy ta không rá»i khá»i căn buồng nà y nhưng ta không lạ gì những hiểm nguy chà ng gặp phải. HÆ¡n nữa, ở đây còn có má»™t ngưá»i biết chà ng và chà ng cÅ©ng biết.
Gauvain nhìn thấy má»™t cô gái lúc nãy chưa thấy đâu và chà ng hết sức ngạc nhiên nháºn ra con gái Quả Phụ Phu Nhân!
- Äây là con gái cá»§a em gái ta, đã đến táºn đây mong biết được tin tức cá»§a anh trai mình.
- Thưa Äức ông, - cô gái tiến lại phÃa nhà vua nói, - xin ngà i mừng cho và biết tá»›i công hiệp sÄ© Gauvain đã Ä‘em lại hòa bình cho vùng đất mẹ con cháu, mẹ con cháu được giữ lâu đà i mình trong má»™t năm nữa. Tuy nhiên khi chà ng vừa Ä‘i khá»i, chiến tranh lại tiếp diá»…n và lần nà y ác liệt đến ná»—i nếu Trá»i không phù há»™ và không tìm được anh cháu vá» thì há» lại chiếm hết đất Ä‘ai cá»§a nhà cháu mất!
- Thưa cô nương xinh đẹp, - Gauvain đáp lá»i, - dÄ© nhiên tôi vô cùng vui mừng nếu được gặp anh cô nhưng từ khi rá»i mẹ con cô tôi chẳng được tin tức gì cá»§a anh cô cả. Có má»™t hôm tôi dừng lại ở má»™t nhà tu khổ hạnh ngưá»i ta bảo tôi Ä‘i lại nhẹ nhà ng vì có má»™t hiệp sÄ© ốm nặng nằm trong ấy, nhưng há» không chịu cho tôi biết tên chà ng.
- Äó chắc hẳn là chà ng hiệp sÄ© đã có má»™t ngà y dừng chân tại lâu đà i tôi, - nhà vua kêu lên, - chà ng ta dÅ©ng cảm chưa từng thấy. Nhưng tôi chẳng được ban thưởng gì khi để chà ng trú chân, vì khi ngưá»i ta đưa bình Graal ra trước mặt chà ng, chà ng cứ ngáºm miệng chẳng nói năng gì cả. Từ hồi ấy tôi bị yếu hẳn Ä‘i không còn sức.giúp ai được nữa. Ngưá»i ta nói là từ hồi ấy chà ng chôn vùi ná»—i cắn rứt tại má»™t nhà tu.
Vua Câu Cá quay lại phÃa Gauvain Ä‘ang trầm ngâm suy nghÄ© trước những lá»i bá»™c lá»™ ấy.
- Mong rằng số pháºn hiệp sÄ© ấy là bà i há»c cho hiệp sÄ© Gauvain đây. Lạy Chúa, chà ng hãy đừng bao giá» quên đêm hôm nay.
- Thưa ngà i, - Gauvain trả lá»i, - đêm nay tôi sẽ hoà n tất nhiệm vụ cá»§a mình không để ai phải ca thán gì.
Ngưá»i ta đưa chà ng và o gian phòng lá»›n ở đó đã có hai mươi hai hiệp sÄ© già , tóc bạc phÆ¡.
Thá»±c ra trông há» chưa già tá»›i mức đúng như tuổi cá»§a há», bởi vì tất cả Ä‘á»u đã má»™t trăm hoặc ngoại má»™t trăm tuổi rồi.
Thấy Gauvain đến hỠđứng dáºy, lịch sá»± má»i chà ng và o ngồi cùng vá»›i há» quanh má»™t chiếc bà n lá»›n bằng ngà .
- Thưa hiệp sÄ©, chúng ta sắp ăn tối, - má»™t trong số hiệp sÄ© nói vá»›i Gauvain. - Chúng tôi xin khẩn cầu ngà i bằng bất cứ giá nà o cÅ©ng không được quên những lá»i vua Câu Cá đã nói vá»›i ngà i.
- Thưa các hiệp sÄ©, chúa Trá»i cÅ©ng muốn váºy! - Gauvain trả lá»i.
Món ăn dá»n ra có hươu quay và thịt cá»§a nhiá»u loại thú săn khác, nhiá»u ê há», những ngưá»i hầu phục vụ bữa ăn trong các bát đĩa toà n bằng và ng. Bữa tiệc bắt đầu. Gauvain ăn tháºt thà không là m khách gì cả vì từ hồi ở triá»u vua Arthur đến nay chà ng chưa dá»± bữa cÆ¡m nà o ngon như thế.
Lúc đó bá»—ng nhiên tất cả im lặng, hai cô gái từ nhà thá» bên cạnh Ä‘i ra, má»™t cô bưng chiếc bình Graal, má»™t cô cầm MÅ©i Giáo bên trên bình Graal từ đó rỉ ra những giá»t máu giá» và o trong bình.
Cảnh tượng kỳ lạ nà y là m Gauvain ngạc nhiên quá đỗi. Má»™t ánh sáng rá»±c rỡ đến không chịu nổi tá»a ra từ chiếc bình Graal. Hai cô thiếu nữ trước mắt chà ng vụt trở thà nh hai thiên thần từ trên trá»i bay xuống. Äá»™t nhiên chà ng tưởng như trông thấy ba giá»t máu từ chiếc bình Graal thoát ra tá»›i nằm bẹp trước mặt chà ng trên chiếc bà n ngà . Chà ng như mê hoặc cứ gắn chặt mắt mình và o ba giá»t máu ấy.
Thấy chà ng sững sá» như váºy các hiệp sÄ© vá»™i thúc chà ng nói nhưng Gauvain chẳng há» báºn lòng.
Chà ng đưa mắt nhìn lên chiếc bình Graal lúc nà y như treo lÆ¡ lá»ng trong không khà giữa các cuá»™n.khói hương ngà o ngạt. Bên trên là má»™t ngưá»i đứng thẳng hình chữ tháºp, má»™t mÅ©i giáo cắm và o bên sưá»n. Hình ảnh nà y là m Gauvain đỠđẫn cả ngưá»i vá»™i và ng quỳ xuống, chẳng còn nghÄ© gì đến ná»—i khổ cá»§a con ngưá»i hình cây tháºp ác trên kia.
Hiệp sÄ© già nhất trong bá»n nắm lấy vai chà ng lắc mạnh thúc giục chà ng nói trước khi sá»± thể trở nên quá muá»™n...
Nhưng Gauvain đang say sưa, cứ im tiếng...
Thế là hai cô gái biến mất như trong má»™t giấc mÆ¡, há» trở lại nhà thá» mang theo Lưỡi Giáo và chiếc bình Graal. Các hiệp sÄ© buồn quá, đứng dáºy và dần dần rá»i bá» gian phòng.
Bây giỠtrong cả gian phòng mênh mông trống trải chỉ còn lại Gauvain đang quỳ dưới đất.
Một giấc ngủ đè nặng lên chà ng, chà ng lăn quay ra ngủ.
Sáng sá»›m hôm sau Gauvain tỉnh dáºy nhá» má»™t hồi kèn vang động. Như thoát khá»i giấc mÆ¡, Gau-vain đứng ngay lên để Ä‘i và o phòng vua Câu Cá, nhưng tất cả các cánh cá»a Ä‘á»u khép chặt.
Từ nhà thá» vẳng lên những lá»i hát trong buổi lá»… thánh. Nhưng khi Gauvain muốn Ä‘i và o thì cá»a nhà thá» không mở. Má»™t cô gái xuất hiện.
- Thưa ngà i hiệp sÄ©, chắc ngà i nghe thấy tiếng hát cá»§a buổi lá»… thánh Ä‘ang ca mừng thanh gươm mà ngà i mang vá» cho Äức Vua chúng tôi chứ?
- Nhất định rồi, - Gauvain nói, - tôi cÅ©ng chỉ có má»—i má»™t ước vá»ng là được và o trong nhà thá». Nhưng sao cá»a lại đóng?
- ôi chao chà ng Æ¡i! Cá»a đóng là do lá»—i cá»§a chà ng. Ngà y hôm qua chà ng trông thấy bình Graal và MÅ©i Giáo thiêng nhá» máu, thế mà chà ng chẳng thốt ra những lá»i đặng Ä‘em lại niá»m vui cho lâu đà i nà y và cho niá»m vui sống cá»§a vua Câu Cá.
Gauvain buá»™c lòng nháºn ra sá»± thá»±c đắng cay, không nói gì. Niá»m hổ thẹn và tuyệt vá»ng bao trùm lấy chà ng.
- Bây giá» chà ng phải rá»i khá»i lâu đà i nà y, -cô gái nói tiếp. - Dù váºy chà ng Ä‘i đến đâu Trá»i cÅ©ng phù há»™ cho chà ng, chà ng là ngưá»i thiếu ý chà nhưng rất dÅ©ng cảm.
Gauvain cầm lấy vÅ© khÃ, như trong má»™t giấc mÆ¡, chà ng ra khá»i lâu đà i mà không trông thấy má»™t ngưá»i nà o.
Ra đến cổng má»™t giá»ng nói rất to cất lên:
- Ai không xứng đáng thì phải đi thôi. Cổng đang mở, sư tỠđang ở trong lồng, cầu đang hạ.
Phải Ä‘i nhanh lên..Gauvain quay lại nhìn lần cuối vá» phÃa lâu đà i cá»§a vua Câu Cá, má»™t cái nhìn Ä‘au xót. Chà ng thúc ngá»±a phi như tên bắn qua ba chiếc cầu và chỉ nhìn lại khi đã tá»›i cánh rừng.
- Ta biết là m gì bây gi� - Chà ng thở dà i tự bảo. - Liệu ta có nên và o một nhà tu giống như chà ng hiệp sĩ khốn khổ kia để trút sạch tội lỗi?
Hay ta trở lại triá»u đình cá»§a vua Arthur để cho các bạn bè hiệp sÄ© Bà n Tròn cá»§a ta khinh bỉ ta?
Gauvain vừa cân nhắc hai lá»±a chá»n khó khăn trên vừa phóng và o rừng sâu.
|

16-10-2008, 03:01 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 5
NÆ¡i ngưá»i ta gặp Lancelot...
Trong nhiá»u ngà y ròng rã, Gauvain cứ lang thang trong rừng sâu, tâm trạng ảo não buồn phiá»n, tá»± nguyá»n rá»§a mình đã không thốt lên được những lá»i mà má»i ngưá»i mong đợi.
Máy móc đi theo một con suối luồn lách giữa các cây cao, chà ng tới một khu đất bỠhoang nơi chỉ có và i chú quạ sống. Khu nà y ảm đạm đến nỗi chà ng tưởng như nhìn thấy những bóng ma đang ngự trị ở đây.
Không xa chỗ nà y bao nhiêu có một tòa lâu đà i đổ nát, chiếc tháp duy nhất còn lại cũng sắp sụp đến nơi.
Gauvain lại gần má»™t bức tưá»ng bao quanh nay đã đổ rụi qua năm tháng. Chà ng bá»—ng nghe tiếng bước chân và đột nhiên có má»™t hiệp sÄ© từ bụi cây nhà o ra lao và o chà ng. Gauvain đã đặt tay và o đốc kiếm thì chà ng hiệp sÄ© lăn đùng xuống đất như má»™t ngưá»i chết..Gauvain, lúc nà y đã hết bà ng hoà ng, xuống ngá»±a. Chà ng lại gần chà ng hiệp sÄ© lạ, thấy chà ng ta bị má»™t mÅ©i kiếm ác hiểm đâm và o mạng sưá»n, dù cho có mặc chiếc áo chẽn lưỡi sắt cÅ©ng không ngăn nổi. Máu chảy chan hòa và xem ra chà ng ta chẳng còn sống được bao lâu.
Ngưá»i hấp hối mở mắt. Dù Ä‘au đớn chà ng hiệp sÄ© vẫn có vẻ mừng rỡ khi trông thấy Gauvain và gắng gượng hết sức trả lá»i Gauvain như sau:
- ôi! Tôi được an á»§i biết mấy khi chết bên cạnh má»™t hiệp sÄ© dÅ©ng cảm! Thưa ngà i, số là khi Ä‘i ngang qua khu rừng nà y tôi nghe thấy tiếng đánh nhau. Lại gần nÆ¡i có tiếng động, tôi thấy má»™t hiệp sÄ© Ä‘ang chống trả bốn tên vô lại cùng má»™t lúc. Tôi quyết định xông và o giúp chà ng và trong cuá»™c chiến đấu ấy má»™t tên nghịch tặc đã đâm má»™t nhát kiếm và o ngưá»i tôi.
Chà ng hiệp sĩ nắm lấy tay Gauvain nà i nỉ:
- Tôi biết không ai trên Ä‘á»i giúp tôi được gì lúc nà y. Nhưng vì Chúa chà ng hãy đến ngay giúp ngưá»i hiệp sÄ© đơn độc! Chà ng Ä‘ang nguy lắm!
Vừa nói xong câu đó thì hiệp sĩ tắt thở, tay còn chỉ cho Gauvain nơi diễn ra cuộc đấu.
Lúc nà y Gauvain chỉ còn nghÄ© đến việc hoà n thà nh ý muốn cá»§a con ngưá»i không quen biết.
Chà ng lên ngựa phi như bay vỠhướng được chỉ.
Chưa được má»™t dặm thì chà ng trông thấy những ngưá»i trong cuá»™c há»—n chiến. Má»™t hiệp sÄ© đứng cạnh con ngá»±a đã ngã gục dưới chân Ä‘ang đánh kiếm dữ dá»™i chống lại hai tên bịt mặt mặc quần áo Ä‘en. Hai tên đồng bá»n cá»§a chúng thì đã bá» mạng nằm tắm trong máu trên bãi cá».
- Cố gắng cầm cự, hỡi chà ng hiệp sĩ! - Gau-vain kêu lên. Và nắm lấy mũi giáo buộc ở đầu yên ngựa, chà ng lao luôn và o hai tên áo đen.
Chỉ Ãt phút má»™t trong hai tên lăn ra đất. Tên nà y vừa lóp ngóp bò dáºy thì bị chà ng hiệp sÄ© đơn độc đưa ngay lưỡi gươm nhá»n và o ngá»±c đâm hắn chảy máu.
Thấy diá»…n biến hóa ra như váºy tên còn lại ngáºp ngừng rồi phóng ngá»±a chạy trốn, biến mất và o trong rừng thẳm.
Gauvain xuống ngá»±a lại gần ngưá»i hiệp sÄ© xa lạ. Chà ng cưá»i nói:
- Thưa hiệp sÄ©, thế là bá»n chúng ngán đánh nhau rồi! Nhá» Trá»i tôi được tá»›i giúp má»™t hiệp sÄ©!.- ... Vốn là bạn cÅ© cá»§a chà ng, - ngưá»i lạ mặt tiếp lá»i. - Chà ng chưa nháºn ra tôi ư?
Hiệp sÄ© quay vá» phÃa Gauvain lấy cánh tay áo lau lá»›p bụi trên mặt. Gauvain tưởng như Ä‘ang mÆ¡...
- Ngà i Lancelot! Có phải ngà i không?
Chà ng không nhầm: chÃnh là hiệp sÄ© Lancelot du Lac, bạn chà ng bên chiếc Bà n Tròn, ngưá»i bạn cố tri cá»§a chà ng đã bao lần cùng chà ng chuyện trò thân máºt tại triá»u đình vua Arthur!
- Xin chà o Gauvain! - Lancelot sung sướng reo lên. - Tháºt là má»™t ngà y kỳ lạ nhưng cÅ©ng là má»™t vui mừng bất ngá»!
Hai ngưá»i vừa cưá»i vừa ôm ghì lấy nhau, quá hạnh phúc gặp lại nhau trong hoà n cảnh đáng ngạc nhiên như váºy. Biết bao chuyện cần nói vá»›i nhau do đó há» quyết định dừng chân quanh đó ngà y mai má»›i lên đưá»ng. Gauvain dẫn đầu Ä‘i tá»›i tòa lâu đà i đổ nát, trước hết há» mai táng chà ng hiệp sÄ© không may đã hy sinh thân mình để cứu Lancelot.
Lúc nà y đêm đã đến. Hai ngưá»i bạn ăn tạm má»™t bữa ăn thanh đạm và ngồi trước má»™t ngá»n lá»a sáng bừng, ấm áp. Hiệp sÄ© cháu vua Arthur kể lại cho bạn nghe cuá»™c phiêu lưu cá»§a mình.
Chà ng kể vá» cô gái trá»c đầu, nhá» gặp cô ta chà ng đã dấn thân và o cuá»™c tìm kiếm lâu dà i.
Chà ng cÅ©ng kể vá» chuyến lưu chân tại lâu đà i Góa Phụ Phu nhân, vá» nÆ¡i chà ng đã táºn mắt trông thấy ngôi má»™ cá»§a chÃnh hai chà ng mà nà ng Trinh Nữ Kiêu Ngạo dá»± định chôn há» trong ngôi nhà cá»§a mình, vá» cái ngà y mà con chó nỠđã dẫn chà ng tá»›i xác chà ng hiệp sÄ© có cô em gái ngồi trông coi anh mình.
- Cô em gái nà y cho biết Lancelot du Lac đã giết anh cô. Váºy thá»±c tế có đúng thế không?
- Tôi nhá»› lại quả có đánh nhau vá»›i má»™t hiệp sÄ© tháºt. Nhưng anh có biết tại sao không? Thằng Ä‘iên đó lao bừa và o tôi chẳng cần lý do gì cả. -Lancelot tá»± bảo vệ mình. - Nhưng thôi, xin anh hãy kể tiếp câu chuyện Ä‘i.
Gauvain nói tiếp. Cà ng kể gần đến Ä‘oạn trước lâu đà i vua Câu Cá và các diá»…n biến tiếp theo giá»ng chà ng cà ng nặng ná» mất vui vì nó là m chà ng nhá»› đến thất bại cuối cùng cá»§a mình.
Chà ng cÅ©ng không giấu giếm Lancelot niá»m hân hoan cá»§a mình khi nhìn thấy chiếc bình Graal cÅ©ng như sá»± bất lá»±c cá»§a mình không nói lên được những lá»i cần nói mà má»i ngưá»i mong đợi..Gauvain kể chuyện xong thì đêm đã khuya.
Suốt má»™t lúc lâu, hai ngưá»i bạn không nói năng gì chỉ đắm chìm trong những suy nghÄ© riêng tư.
Ngưá»i ta chỉ nghe thấy tiếng gió thổi qua những hà ng cây và tiếng cá»§i nổ lách tách trong đống lá»a.
- Bây giá» anh là m gì? - Lancelot há»i.
Gauvain thở dà i sâu xa.
- Tôi đã quyết định rồi, - cuối cùng chà ng nói. - Cuộc đi tìm chiếc bình Graal đối với tôi thế là đã xong hẳn. Tôi sẽ trở vỠlâu đà i Camelot của vua Arthur. Trước các hiệp sĩ Bà n Tròn, tôi sẽ kể lại câu chuyện vừa kể cho anh nghe để hỠđến lượt mình đi tìm Chiếc Bình thiêng. Rồi sau đó có thể tôi sẽ và o một nhà tu nà o đó. Anh có đi cùng với tôi vỠCamelot không?
Lancelot suy nghĩ một lát, trong khi đó Gau-vain cảm thấy anh ta đã quyết định xong.
- Không, bạn đồng hà nh thân yêu cá»§a tôi ạ, tôi sẽ không Ä‘i cùng bạn đâu. Bạn biết tôi quá rõ để hiểu là sau khi nghe những lá»i bạn nói tôi chỉ còn muốn thá» lao và o cuá»™c phiêu lưu mà thôi. Kể từ giá» phút nà y mục Ä‘Ãch Ä‘á»i tôi chỉ là đi tìm chiếc bình Graal, tìm thấy nó rồi sẽ chinh phục nó bằng được.
- Quả là tôi biết anh từ quá lâu, Lancelot du Lac ạ. Tôi cÅ©ng biết sá»± thể sẽ là như váºy. - Gau-vain đáp. - Anh có thể là ngưá»i xứng đáng hÆ¡n tôi, - chà ng thở dà i nói thêm.
- Äừng buồn, bạn Gauvain ạ! - Lancelot nồng nhiệt nói. - Bạn nên biết là nếu như tôi có tìm được nó, cÅ©ng là nhá» những kinh nghiệm quý giá cá»§a bạn. Trên trái đất nà y, Äức Chúa Trá»i đã trao cho chúng ta má»—i ngưá»i má»™t nhiệm vụ khác nhau, tuy nhiên tất cả chúng ta Ä‘á»u chiến đấu cho vinh quang cá»§a Ngưá»i.
- Lá»i anh nói tháºt là những lá»i khôn ngoan, bạn thân thiết cá»§a tôi ạ. Giá» thì chúng ta hãy nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, ngà y mai má»—i chúng ta sẽ Ä‘i theo con đưá»ng cá»§a mình.
Váºy là má»—i ngưá»i là m theo lá»i mình nói. Há» nghỉ ngÆ¡i không được bao lâu vì chỉ và i tiếng đồng hồ sau là trá»i sáng. Hai chà ng hiệp sÄ© nai nịt gá»n gà ng ôm hôn nhau từ biệt.
- Tạm biệt Gauvain! Gá»i lá»i chà o cá»§a tôi đến các bạn hữu Bà n Tròn và hãy quỳ há»™ tôi trước mặt vua Arthur nhé!
- Tạm biệt Lancelot! Cầu Trá»i tránh cho anh má»i hiểm nguy. Mong Ngưá»i coi anh đúng là .ngưá»i xứng đáng để hoà n thà nh việc mà tôi đã thất bại.
Trong khoảng rừng trống đầy ánh nắng hai ngưá»i chia tay nhau ra Ä‘i, má»™t ngưá»i Ä‘i vá» phÃa mặt trá»i má»c, má»™t ngưá»i Ä‘i vá» phÃa mặt trá»i lặn.
Vá» Gauvain không cần lâu la lắm vì chẳng có gì xảy ra trên đưá»ng chà ng Ä‘i tá»›i lâu đà i Camelot.
Riêng ngưá»i kể lại câu chuyện nà y thì lúc nà o cÅ©ng Ä‘i theo con đưá»ng cá»§a phiêu lưu và chiến công. Như má»™t ngưá»i giữ ngá»±a trung thà nh anh ta Ä‘i theo con đưá»ng mà Lancelot đã Ä‘i.
Kể từ lúc Gauvain và Lancelot chia tay nhau đến giỠđã nhiá»u ngà y trôi qua, trong những ngà y đó Lancelot cưỡi ngá»±a không nghỉ, lòng phấn chấn nghÄ© tá»›i lúc tìm được lâu đà i vua Câu Cá.
Sức mạnh cá»§a chiếc bình Graal lá»›n đến ná»—i đối vá»›i má»—i hiệp sÄ© Ä‘i tìm nó con đưá»ng Ä‘i tìm Ä‘á»u khác nhau.
Chá»n má»™t con hẻm ngoằn ngoèo qua các bụi cây, Lancelot nghe thấy tiếng ngưá»i nà o đó Ä‘ang than khóc. Má»™t hiệp sÄ© gáºp mình trên yên ngá»±a vì Ä‘au đớn tiến đến trước mặt chà ng.
- Thưa ngà i, - ngưá»i đó nói vá»›i Lancelot, -xin ngà i hãy quay trở lại ngay, vì Chúa, bởi vì nếu ngà i tiếp tục con đưá»ng nà y ngà i sẽ Ä‘i qua má»™t chá»— cá»±c kỳ đáng sợ. ChÃnh ở nÆ¡i đó mà tôi bị thương như thế nà y đây!
- Chá»— nà o váºy ạ? - Lancelot há»i.
- Thưa ngà i, nó là đoạn đưá»ng Ä‘i qua lâu đà i mà ngưá»i ta gá»i là đoạn đưá»ng cá»§a Các Bá»™ Râu, bất kể hiệp sÄ© nà o qua đó Ä‘á»u phải bá» lại bá»™ râu cá»§a mình dưới lưỡi dao cạo nếu như không muốn chiến đấu để giữ lại nó. Äây ngà i xem, chÃnh vì tôi từ chối không chịu cho bá»™ râu cá»§a tôi mà tôi sắp chết như thế nà y đây!
- Không ai có thể cho ngà i là hèn được. Mà chÃnh ngà i lại khuyến khÃch tôi đừng hèn cÆ¡ đấy!
- Lancelot đưa ý kiến. - Quả tháºt tôi thà xá» sá»± không mất danh dá»± mà bị thương còn hÆ¡n để mất má»™t sợi râu vì thiếu can đảm.
Thế là chà ng tiến ngay theo con đưá»ng nguy hiểm. Con đưá»ng vừa bước và o đã thấy gay go.
Má»™t cái cầu đáng ghê sợ ngăn cách bìa rừng vá»›i những cánh cá»a cá»§a lâu đà i. Ngay cổng là hai ngưá»i đà n ông vÅ© trang. Bên kia cầu, bá» tưá»ng thà nh được trang trà bằng đầu lâu những kẻ quý danh dá»±... và bá»™ râu cá»§a mình hÆ¡n là cuá»™c sống.
Lancelot tá»›i gần. Hai ngưá»i cầm vÅ© khà tiến vá» phÃa chà ng..- Thưa ngà i, - má»™t trong hai ngưá»i lên tiếng, - xin ngà i đứng lại và trả giá qua cầu. Xin để lại cho chúng tôi bá»™ râu, râu ngà i đẹp quá, vả chúng tôi cÅ©ng Ä‘ang rất cần.
- Các ông dùng râu cá»§a tôi là m gì? - Lancelot há»i, ngồi thẳng trên mình ngá»±a, sẵn sà ng giao chiến.
- Trong rừng nà y có rất nhiá»u thầy tu khổ hạnh, chúng tôi dùng nó để là m chăn ấm cho há», - cả hai ngưá»i đồng thanh trả lá»i vẻ dá»a nạt.
- Tôi rất buồn cho các thầy tu, nhưng xin má»i há» cứ việc mà run láºp cáºp, - Lancelot trả lá»i, - bởi vì không bao giá» các ngưá»i có được bá»™ râu cá»§a tôi cả!
- Nếu ngà i không là m váºy thì xin ngà i bá» mạng lại đây, - hai ngưá»i nói to và tuốt kiếm.
Lancelot giáºn quá lao ngay và o ngưá»i bên phải và dùng giáo đâm thẳng và o ngá»±c ngưá»i nà y.
Nhát giáo mạnh đến nỗi xuyên thủng ra sau lưng hắn và hắn ta lăn xuống dưới chân ngựa.
Thấy bạn mình bị thương đến chết như váºy ngưá»i kia xông và o Lancelot và giáng má»™t nhát kiếm là m vỡ cái khiên cá»§a chà ng hiệp sÄ©. Lancelot đáp lại bằng má»™t cú trá»i giáng chặt đứt cánh tay kẻ thù đồng thá»i đứt luôn đầu con ngá»±a hắn cưỡi.
Chà ng xuống ngá»±a định đưa hắn vá» chầu trá»i nhưng phu nhân chá»§ tòa lâu đà i thấy tình cảnh quân sÄ© cá»§a mình như váºy vá»™i bước xuống cầu can thiệp:
- Xin dừng lại thưa ngà i hiệp sĩ! Xin đừng giết hắn, ngà i đừng sợ, hãy đến đây nói chuyện với tôi!
Bà phu nhân gây má»™t tác động kỳ lạ tá»›i Lan-celot, trong má»™t lát chà ng như bị cầm tù bởi sắc đẹp cá»§a ngưá»i đà n bà .
- Thôi được, tôi tha cho hắn, - giá»ng chà ng mệt má»i hẳn Ä‘i, tay chà ng cÅ©ng rã rá»i buông xuống.
Chà ng để ngưá»i ta dẫn và o lâu đà i, cởi bá» vÅ© khà cho chà ng và mặc cho chà ng má»™t bá»™ quần áo lịch sá»± chưa từng thấy rồi đưa chà ng tá»›i bà n bà chá»§ lâu đà i xinh đẹp.
Bữa cÆ¡m bắt đầu. Và kỳ lạ thay các món ăn Ä‘á»u được dá»n ra bởi các hiệp sÄ© bị khoét mắt, thức uống được rót ra bởi các hiệp sÄ© bịt mặt nạ sắt giống như những tù binh. Tất cả Ä‘á»u mang vẻ phục tùng cá»§a nô lệ, chẳng khác gì thân trâu ngá»±a..CÆ¡m xong, bà phu nhân dẫn Lancelot vá» buồng nghỉ và bảo chà ng:
- Chà ng hiệp sÄ©, chà ng đã hiểu luáºt lệ cá»§a lâu đà i nà y. Những hiệp sÄ© hầu chúng ta ăn vừa rồi trước đây Ä‘á»u là những hiệp sÄ© dÅ©ng cảm cả, nhưng giỠđây chỉ còn là những thằng hầu mà thôi.
Rồi bằng má»™t giá»ng êm ái nà ng đặt tay mình trên đầu gối chà ng hiệp sÄ©:
- Äã từ lâu em vẫn chỠđợi ngưá»i chiến thắng được quân cá»§a em. Chà ng nay đã ở trước mặt em. Thưa chà ng, em xin dâng chà ng vị trà ông chá»§ cá»§a lâu đà i nà y và ông chá»§ cá»§a cả em nữa.
Không lẽ chà ng từ chối món quà biếu vương giả ấy?
Lancelot mê mệt vì giá»ng nói mÆ¡n trá»›n ấy nhất là trước mặt ngưá»i đẹp, suýt nữa nghe theo ý nà ng. Nhưng hạ mắt xuống, chà ng hoảng hốt nháºn ra những ngón tay cá»§a ngưá»i phụ nữ lẳng lÆ¡ Ä‘á»u táºn cùng bằng những chiếc vuốt kinh hãi và chúng Ä‘ang cà o nát bà n tay chà ng ra!
Chà ng đẩy phắt con ngưá»i đó ra, cầm lấy vÅ© khà và chạy ra cổng lâu đà i theo sau là những lá»i nguyá»n rá»§a:
- Lancelot du Lac, trá»i tru đất diệt mi! Mi tưởng ta không biết tên mi sao? Mi tưởng ta không biết mi Ä‘ang yêu hoà ng háºu Guinevière vợ vua sao? Äi Ä‘i, Ä‘i khá»i lâu đà i nà y mà chạy theo chiếc bình Graal! Mi đã khinh thưá»ng ta, mi sẽ phải chết!
Lancelot không nghe những lá»i nguyá»n rá»§a kinh hoà ng cá»§a mụ đà n bà điên cuồng. Chà ng nhảy vá»™i lên ngá»±a phi và o rừng. Nhưng khi qua hết cây cầu giá»ng mụ đà n bà từ trên tưá»ng thà nh vẫn còn vẳng đến tai chà ng:
- Mi tưởng mi xứng đáng chinh phục chiếc bình Graal ư? Mi tưởng tâm hồn mi trong sạch ư? Mi dám yêu vợ vua của ngươi! Mi sẽ gặp chuyện chẳng là nh, tên điên kia!
Lancelot phóng ngá»±a rất nhanh qua khu rừng u tối trong rất nhiá»u giỠđồng hồ, đằng sau chà ng vẫn là những lá»i nguyá»n rá»§a cá»§a phu nhân lâu đà i Râu. Ngá»±a chà ng mệt lá» phải đứng lại nghỉ bên má»™t bụi cây phần nà o hiếu khách.
Chà ng hiệp sÄ© nằm lăn ra trên cá», mắt nhìn đăm đăm lên mặt trăng. Dù cho chà ng là m gì Ä‘i nữa, lá»i mụ phu nhân vẫn ám ảnh chà ng không dứt. Và lúc nà y đây má»i ý nghÄ© cá»§a chà ng Ä‘ang bay vá» triá»u đình xa xôi cá»§a vua Arthur, nhất là .vá» vá»›i nà ng Guinevière, ngưá»i vợ cá»§a vị chúa tể lâu đà i Camelot...
- Phải thừa nháºn rằng, - chà ng nghÄ© ngợi, -ta đã nuôi những tình cảm thắm thiết vá»›i ngưá»i vợ vua cá»§a ta, ngưá»i mà ta đã thá» sẽ trung thà nh suốt Ä‘á»i. Qua giá»ng nhân váºt vừa rồi hẳn là quá»· đã nói vá»›i ta. Nhưng là m sao quá»· nhìn thấu suốt được những tình cảm tá»™i lá»—i ấy trong ta?
Lancelot vô cùng Ä‘au khổ. Äá»i chà ng bá»—ng nhiên đầy những phản trắc và má»™t ná»—i nghi ngá» trà n ngáºp lòng chà ng: có đúng là chà ng không xứng đáng nhìn thấy chiếc bình Graal không? Và nếu như váºy thì chắc gì chà ng sẽ hà nh động khá hÆ¡n Gauvain?
Mệt má»i rã rá»i vì ná»—i nghi ngỠđè nặng trong lòng, cuối cùng chà ng chìm đắm trong má»™t giấc ngá»§ mê mệt.
Nghỉ ngÆ¡i như váºy cÅ©ng chẳng ăn thua gì, tâm hồn đầy lo âu Lancelot Ä‘i và o má»™t ngôi là ng gần đấy.
NÆ¡i đây Ä‘ang cá»±c kỳ sôi động và Lancelot gặp má»™t đám rước. Má»™t hiệp sÄ© uy nghi mặc quần áo dát và ng bị má»™t tên Ä‘ao phá»§ cá»±c kỳ bẩn thỉu dẫn Ä‘i chịu cá»±c hình. Äiá»u đáng ngạc nhiên hÆ¡n nữa là ngưá»i kia cầm trong tay má»™t lưỡi rìu bằng bạc.
Lancelot đến gần, rất ngạc nhiên vá»›i quang cảnh đó, kẻ chịu cá»±c hình thấy váºy bèn nói vá»›i chà ng những lá»i van vỉ sau đây:
- Thưa ngà i, xin thỠvới ngà i là tôi chỉ mong ngà i gia ơn chặt cái đầu tôi đi bằng lưỡi rìu nà y cho, bởi vì tôi đã bị kết tội phải chết vì lưỡi rìu nà y!
- Lạy các thánh, anh nói vá»›i tôi cái gì váºy?
Tôi không quen biết anh, cũng chẳng có lý do gì để giết anh!
- Nhưng vẫn phải váºy thôi, - chà ng hiệp sÄ© nà i nỉ. - Bởi vì nếu như ngà i không là m váºy thì tôi buá»™c phải chặt đầu ngà i bằng chÃnh lưỡi rìu nà y! Äó là luáºt áp dụng cho tất cả các hiệp sÄ© Ä‘i và o vùng nà y. Tôi đã xưng tá»™i xong và đã sẵn sà ng chết. Xin ngà i hãy cầm lấy thứ vÅ© khà nà y!
Và chà ng hiệp sĩ khăng khăng đưa cái rìu bằng bạc cho Lancelot. Lancelot vội đẩy ra và cố gắng thuyết phục chà ng hiệp sĩ:
- Hiệp sÄ© Æ¡i, xin anh, anh đừng đòi há»i tôi Ä‘iá»u đó, anh hãy thương lấy bản thân anh!.- Tôi cÅ©ng muốn lắm, - ngưá»i kia trả lá»i, -nhưng không lẽ nà o ngà i lại phải đặt đầu mình lên thá»›t cho ngưá»i ta chặt thay vì đầu tôi!
- Tôi không thể là m ơn cho anh việc đó được. - Lancelot thở dà i.
Nhưng chà ng cÅ©ng hiểu rất rõ là quyết định cá»§a chà ng hiệp sÄ© không sao thay đổi được. Vì váºy chà ng xuống ngá»±a, cầm lấy chiếc rìu chặt phăng đầu chà ng hiệp sÄ© bằng má»™t nhát gá»n và mạnh, đến ná»—i cái đầu lăn lông lốc cách thân mình bảy bá»™ khiến cho đám đông hò reo lên như Ä‘iên như dại.
Nhưng Lancelot không muốn chần chừ ở lại chá»— nà y má»™t chút nà o. Chà ng lên ngá»±a phóng Ä‘i cho nhanh, nguyá»n rá»§a cái thà nh phố dã man có những phong tục kinh hãi.
Lancelot cứ xuyên rừng mà đi trong nhiá»u ngà y ròng rã để tìm lâu đà i vua Câu Cá. Nhưng chỉ dẫn cá»§a Gauvain cho chà ng chẳng giúp chà ng được gì cả, vì quyá»n lá»±c cá»§a bình Graal rất lá»›n, nó khiến cho con đưá»ng Ä‘i tìm trở nên rất khác nhau đối vá»›i từng hiệp sÄ© má»™t.
Äi qua má»™t khu rừng thưa lá»›n, chà ng trông thấy má»™t cái cây cà nh lá rưá»m rà , cao lá»›n huy hoà ng. Thấy quang cảnh vui tươi lòng chà ng lại buồn rưá»i rượi vì ná»—i cô đơn, chà ng ở xa bạn bè Bà n Tròn cá»§a chà ng không biết bao nhiêu đưá»ng đất mà kể rồi!
- Chà ! - Chà ng buồn bã tá»± nhá»§. - Khu nà y tươi đẹp quá! Giá như ta có má»™t hiệp sÄ© là m bạn đưá»ng thì vui biết mấy!
Vừa nói xong thì như có phép thần trả lá»i ý nghÄ© cá»§a chà ng, má»™t tiếng ngá»±a hà vang lên ngay gần chà ng.
- Trá»i thấu lá»i cầu xin cá»§a ta chăng? - Lan-celot vui vẻ reo lên. - Ta cần phải biết có chắc là như váºy không?
Chà ng định lao ngá»±a vá» phÃa có tiếng động nhưng vừa được và i thước thì ở đầu khu rừng thưa má»™t hiệp sÄ© từ phÃa rừng Ä‘i ra. Hiệp sÄ© nà y vÅ© trang đầy đủ, má»™t tay cầm lưỡi giáo dà i, má»™t tay cầm chiếc khiên bằng bạc giữa có chữ tháºp Ä‘á». Lancelot không phân biệt được nét mặt anh chà ng nà y vì anh ta đội má»™t chiếc mÅ© chiến che kÃn hết mặt mÅ©i, trên chiếc mÅ© phất phÆ¡ má»™t túm lông mà u tÃm sặc sỡ.
- Xin chà o hiệp sÄ©, - Lancelot vui vẻ cất tiếng vừa tiến vá» phÃa chà ng hiệp sÄ©. - Chà ng là ngưá»i mà bao nhiêu ngà y nay tôi má»›i được gặp đấy!.Nhưng ngưá»i lạ mặt không chà o lại mà chỉ cá»™c lốc nói to:
- Ngà i hiệp sÄ© hãy lấy khiên che mình cho, cÅ©ng như tôi đây nà y, vì tôi sắp sá»a thách chà ng má»™t cuá»™c đấu công bằng và ngay thẳng. Nhá» Trá»i chà ng sắp được gặp má»™t tay kiếm khá đấy và đã từ lâu tôi chưa đấu vá»›i ai, tôi Ä‘ang muốn xem tôi còn năng lá»±c nà o không, do đó chẳng gì bằng đấu luôn vá»›i má»™t địch thá»§ xứng đáng!
- Lạy các thánh, - Lancelot kêu lên, - vừa gặp một hiệp sĩ xin tôi chặt đầu hộ nay lại đến tên điên nà y! Là m sao tôi đấu với anh được đây?
Tôi chẳng biết anh là ai, tên cũng không biết!
Äể trả lá»i, chà ng hiệp sÄ© lao ngay mÅ©i giáo và o ngưá»i Lancelot mạnh đến ná»—i là m má»™t chân Lancelot trượt khá»i bà n đạp, lưỡi giáo cắm ngáºp và o cái khiên cá»§a chà ng.
Trước cÆ¡n khùng cá»§a địch thá»§, Lancelot Ä‘iên ngưá»i lao và o tráºn đấu. MÅ©i giáo cá»§a cả hai Ä‘á»u bị gãy, hai ngưá»i bèn dùng gươm. Hai lưỡi kiếm tung hoà nh như mưa trong nhiá»u phút đồng hồ, ngưá»i ná» kinh ngạc vì sá»± dÅ©ng cảm cá»§a ngưá»i kia. Äến má»™t lúc tay địch thá»§ cá»±c kỳ khéo léo đưa ngay má»™t mÅ©i gươm và o ngá»±c Lancelot. Bị ná»—i Ä‘au đớn là m cho hăng lên, Lancelot cÅ©ng đâm ngay má»™t nhát kiếm xuyên cánh tay cá»§a kẻ địch.
Cứ tưởng tráºn đấu đến đây là xong, nhưng -ta thấy há» xiết bao dÅ©ng cảm! - ngược lại nó cà ng hung dữ hÆ¡n bao giá» hết. Mặc dù cả hai Ä‘á»u mất máu khá nhiá»u, hai chà ng hiệp sÄ© vẫn ra sức giáng những cú mà giá và o kẻ khác thì hẳn đã phải tiêu ma rồi.
Äáng sợ thay cho Ä‘á»i há»! May thay má»™t cụ già mặc áo len thô xông và o khu rừng thưa đứng giữa hai đấu sÄ©, hai tay cụ giang ra thà nh hình chữ tháºp.
- Dừng lại đã! - Cụ hét lên vá»›i Lancelot. -Ngưá»i nà y vừa ốm dáºy, má»™t tráºn ốm rất nặng và kéo dà i, thế mà ngươi còn là m cho anh ta bị thương thêm nữa!
- Lạy các thánh! - Lancelot vừa thở vừa đáp.
- ốm dạy mà như thế đấy, cụ xem đây, anh ta có tha gì tôi đâu! Hơn nữa, không bao giỠtôi giơ vũ khà nếu anh ta không đánh tôi trước mà cũng chẳng thèm cho tôi biết tên mình là gì.
- Hình như tôi cÅ©ng chẳng biết anh là ai và tên anh là gì thì phải! - Kẻ thù cá»§a Lancelot nói, vứt kiếm xuống đất..- Tôi là m gì có thì giá»? Anh lao và o tôi như má»™t thằng Ä‘iên! Còn bây giá», muốn biết tên tôi thì đây: tôi là con cá»§a vua Ban de Bernoic, tên tôi là Lancelot du Lac.
Mấy tiếng nà y như tiếng sét Ä‘áºp và o chà ng hiệp sÄ© lạ mặt và ông tu sÄ© già .
- A! Trá»i Æ¡i! - Tu sÄ© nói, - nghe thấy chưa Perceval? Ngưá»i nà y là anh em há» cá»§a chà ng chứ ai, ngưá»i mà chà ng đã bao lần gặp gỡ tại triá»u đình vua Arthur chứ ai!
- Äúng rồi, tôi nháºn ra anh ta rồi, - Perceval vừa nói vừa bá» chiếc mÅ© chiến ra. - Ngưá»i anh em há» Æ¡i, tha thứ cho tôi chứ? Äã lâu quá rồi...
căn bệnh quái ác cá»§a tôi là m tôi mất cả tinh thần và lý trÃ.
Lúc nà y Lancelot cÅ©ng đã nháºn ra ông em há» trẻ tuổi mặc dầu bệnh táºt còn in dấu trên bá»™ mặt mệt má»i cá»§a anh ta.
- Nhá» Trá»i, Perceval tốt bụng cá»§a tôi! - Lan-celot ôm ghì Perceval và nói. - Suýt nữa ta giết lẫn nhau...
- ... Chỉ má»™t chút nữa thôi chứ mấy! - Cụ già nói. - Thôi ta hãy và o đây, và o nÆ¡i tu hà nh ẩn dáºt cá»§a tôi, tôi sẽ băng bó vết thương cho hai ngưá»i kẻo máu Ä‘ang thấm hết xuống đất đây nà y!
Thế là ngưá»i nỠđỡ ngưá»i kia, há» mau chóng và o tá»›i nhà tu. Tu sÄ© gá»i má»™t ngưá»i giữ ngá»±a trẻ tuổi cùng vá»›i má»™t cô gái, gỡ áo giáp lưới sắt cá»§a hai chà ng hiệp sÄ© anh em ra, khéo léo chăm sóc vết thương cho há».
Tuy nhiên mặc dầu hai y tá rất giá»i giang, vết thương cá»§a há» quá sâu nên há» phải nằm dưỡng bệnh trong nhà tu suốt má»™t tuần lá»…. Trong thá»i gian nà y há» tranh thá»§ kể cho nhau nghe các cuá»™c phiêu lưu cá»§a mình từ đã lâu lắm, từ cuá»™c gặp gỡ cuối cùng tại triá»u đình vua Arthur.
Perceval kể đầu tiên, chà ng kể vá» những ná»—i gian nguy gặp phải trên đưá»ng Ä‘i tìm lâu đà i vua Câu Cá, những ngà y dà i ròng rã Ä‘i trong rừng sâu, những cuá»™c chạm trán hiểm nghèo.
Äến khi tá»›i Ä‘oạn ngụ tại lâu đà i chiếc bình Graal thì giá»ng chà ng buồn hẳn và chà ng chẳng kém buồn tá»§i khi kể lại chiếc bình thiêng và MÅ©i Giáo đã hiện ra như thế nà o trong khi chà ng không sao mở được miệng...
-... Và thế là tôi đến đây trốn tránh sá»± Ä‘á»i mong giÅ© sạch lá»—i lầm ở nÆ¡i tu hà nh cá»§a vị tu sÄ© nà y, - cuối cùng chà ng chấm dứt câu chuyện.
- Gần đây có má»™t hôm tôi cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i hình như trở lại trong huyết quản, thế là lần đầu.tiên tôi ra khá»i bốn bức tưá»ng. Và tôi gặp anh...
trong hoà n cảnh như anh đã biết... Nhưng anh hãy cho tôi biết anh định đi đâu? Anh có tin tức gì của bạn bè Bà n Tròn chúng ta không?
Lancelot kể chuyện gặp Gauvain. Äến Ä‘oạn rá»§i ro cá»§a Gauvain trong lâu đà i vua Câu Cá, mặt Perceval cau lại vì Ä‘au đớn. Còn ai hiểu được ná»—i thất vá»ng cá»§a Gauvain hÆ¡n chà ng nữa!
- Váºy bây giá», anh định là m gì hả anh há» tôi? - Perceval há»i sau má»™t lát im lặng kéo dà i.
- Số pháºn tôi từ nay không còn thuá»™c vá» tôi nữa, - Lancelot trả lá»i. - Tôi sẽ tiếp tục cuá»™c tìm kiếm cá»§a mình, hy vá»ng Trá»i sẽ giúp tôi. Và biết đâu, qua kinh nghiệm cá»§a anh và cá»§a Gauvain, nếu như tôi được nhìn thấy chiếc bình Graal, biết đâu tôi đủ sức mạnh để đặt ra những câu há»i mà má»i ngưá»i trông chá»... Còn anh?
Perceval nghĩ ngợi một lát:
- Chắc anh đã Ä‘oán được. Quả phụ phu nhân cùng con gái ở tòa lâu đà i nÆ¡i Gauvain đã trú ngụ và giúp chá»§ nhân thoát khá»i những độc ác cá»§a tên vua lâu đà i Chết thêm má»™t năm nữa chÃnh là mẹ tôi và em gái tôi. Tôi sợ rằng sau khi anh bạn chúng ta ra Ä‘i, tên vua độc địa kia lại gây sá»±. Rõ rà ng vị trà tôi giỠđây là phải ở bên cạnh hai ngưá»i phụ nữ đó để đánh tan bá»n hèn hạ rồi.
Perceval thở dà i nói thêm:
- Giá như tôi có năng lực hơn trong sứ mạng ở lâu đà i vua Câu Cá...
Có lẽ Lancelot hiểu nỗi buồn của bạn, chà ng lấy hai tay ôm vai bạn:
- Hãy tin tôi, bạn Perceval ạ, sá»± ăn không ngồi rồi là m cả hai ta Ä‘á»u thấy nặng ná». Äêm xuống rồi, ta Ä‘i nghỉ thôi, ngà y mai má»—i ngưá»i sẽ Ä‘i theo định mệnh cá»§a mình....
|
 |
|
| |