Lá lìa xa cây kia
Vì cây không đủ can đảm
Để nói rằng
“ Anh yêu em”
Mây xa trời
Vì bầu trời quá rộng lớn
Mà mây thì quá nhỏ bé .
Anh chẳng thể biết rằng :
“ Chỉ những điều nhỏ bé cũng làm tim em ấm áp”
Tháng mười hai rồi anh ạ !
Chỉ riêng em cô đơn
Đếm từng giọt buồn rơi .
Mà sao lòng không vơi bớt sầu .
Tháng mười hai rồi anh ạ !
Sài Gòn vẫn còn nắng .
Hai hàng cây trên đường Nguyễn Du lá vẫn xanh .
Dòng người vẫn tấp nập .
Tháng mười hai rồi anh ạ !
Chỉ riêng em dừng lại .
Nhìn về những ngày cũ .
Những ngày có nắng .
Tháng mười hai , không anh !
Tháng mười hai , riêng em
Tháng mười hai , đau lòng
Tháng mười hai , tim vỡ .
Tháng mười hai , xa nắng !
Em về bên kia , tuyết rơi
Anh về bên ấy , biết chăng ?
Làm gì có tuyết rơi nơi này !
Chỉ là nước mắt em
Bay lên thành tuyết đó thôi .