Chương 995 Tôi đến để cầu hòa
CÅ©ng không thể trách Ninh Vân Phong lại có những suy nghÄ© như váºy, từ bá» ngoà i mà nói thì Tần Lạc quả là kiểu ngưá»i rất Ä‘uợc lòng phụ nữ.
Mặt mà y thanh tú, nụ cưá»i chân thà nh, cho dù ông là má»™t ngưá»i từng trải như váºy nhưng cÅ©ng không thể nhìn ra Ä‘uợc sá»± giả dối và gian trá á» bên trong, mà đây lại là căn bệnh chung cá»§a những nguôi trẻ tuổi mà ông từng tiếp xúc.
Bất luáºn là ngá»c, gá»— hay con ngưá»i, thì cho dù đó là gì Ä‘i chăng nữa, khi bạn nhìn lâu rồi thì vẫn có thể nhìn ra được sâu thẳm trong linh hồn cá»§a nó. Trong ngá»c có váºt gì há»—n tạp và o hay không, trong gá»— có mối má»t gì không, hay trong sâu thẳm trái tim con nguá»i có Ä‘en tối hay không bạn Ä‘á»u có thể biết rõ.
Hắn vừa má»›i bị thương, gãy mất hai thanh xương sưá»n, váºy mà vẫn cố gắng ngồi dáºy để tiếp khách, Ä‘iá»u nà y chứng tá» hẳn là má»™t ngưá»i vô cùng khiêm tốn và lịch thiệp.
Thá»±c ra hắn hoà n toà n có thể là m ra vẻ Ä‘au đón tá»™t cùng, như váºy thì cái sá»± hy sinh liá»u mạng cứu con gái cá»§a nhà ngưá»i ta má»›i thể hiện rõ nét hÆ¡n, và có giá trị hÆ¡n nữa.
Nhưng Tần Lạc lại không là m như váºy. Hắn không há» cố tình là m ra vẻ như váºy, hắn chỉ là muốn thể hiện rõ bản chất cá»§a mình má»™t cách chân tháºt nhất.
Do váºy mà Ninh Vân Phong đánh giá Tần Lạc cÅ©ng cao hÆ¡n má»™t chút.
“Lẽ nà o cháu đã phát hiện ra Ä‘iá»u gì đó bất thưá»ng hay sao?†Ninh Vân Phong ngá» vá»±c. Ông không biết tá»± lúc nà o đã chuyển từ Tần Lạc tiên sinh sang thà nh cháu rồi, như váºy quan hệ giữa hai ngưá»i đã kéo gần và o vá»›i nhau hÆ¡n má»™t chút.
Vừa rồi ông xưng hô vói Tần Lạc có phần khách sáo, nhưng bây giỠđã gá»i Tần Lạc là cháu như váºy chứng tỠông đã coi Tần Lạc như báºc con cháu cá»§a.
Ông không há» có ý định xa cách hay bà i trừ Tần Lạc, mà thá»±c sá»± là có ý định xÃch lại gần hÆ¡n vá»›i hắn trong mối quan hệ xã há»™i nà y.
“Vâng!†Tần Lạc gáºt đầu nói: “Chái đã nhá» bạn cháu Ä‘i Ä‘iá»u tra hiện trưá»ng rồi, bá»n hỠđã phát hiện ra có dấu tÃch cá»§a má»™t vụ đặt bom.â€
“Äặt bom?†Ninh Vân Phong cau mà y lại, ông không hiểu vụ đặt bom nà y là nhằm và o Tần Lạc hay nhằm và o con gái ông ta.
“Vâng! Äó là má»™t loại bom quân dụng vô cùng hiếm gặp !†Tần Lạc nói: “Sau khi phát nổ nó sẽ không để lại má»™t dấu vết gì cảâ€
Vì Ninh Vân Phong là cha cá»§a Ninh Toái Toái vì váºy mà hắn cÅ©ng không há» giấu diếm Ä‘iá»u nà y, mà ngược lại, vá» sau hắn còn cần đến sá»± giúp đỡ, phổi hợp cá»§a ông nữa.
“Mục tiêu là ai váºy?†Ninh Vân Phong há»i?
“Có khả năng là cháu.†Tần Lạc cưá»i cưá»i, rồi nhìn Ninh Vân Phong nói: “Nhưng cÅ©ng có thể là chú Ninh đẩy, vì dù gì thì lúc đó cháu Ä‘ang đứng cùng Toái Toái mà .â€
Sắc mặt cá»§a Ninh Vân Phong không há» thay đổi, nhưng trong lòng lại trà n ngáºp sát khÃ. Là m ăn thì khó mà tránh khá»i việc đắc tá»™i vá»›i đổi thá»§, vì váºy mà má»i ngưá»i ghanh Ä‘ua tranh chấp vói nhau là điá»u khó tránh khá»i, nhưng lên đến cả chuyện giết ngưá»i Ä‘oạt mệnh thì không thể không khiến cho nguá»i ta phải kinh hãi và phẫn ná»™.
Lần nà y có Tần Lạc cứu con gái mình thoát khá»i nguy hiểm, nhưng lần sau thì phải là m sao đây?
Tần Lạc biết rằng câu nói mÆ¡ hồ cá»§a mình đã là m cho Ninh Vân Phong tức giáºn, liá»n cưá»i nói: “Trước khi tìm ra hung thá»§ thì tất cả má»i thứ Ä‘á»u đáng nghi ngá». Việc cần là m bây giỠđó là phải đồng tâm hiệp lá»±c tìm ra hung thá»§ ,chú Ninh nà y, không biết công trưá»ng có lắp đặt camera không ạ?â€
“Có đấy †Ninh Vân Phong nói “Äể đỠphòng công nhân bá»›t xén nguyên váºt liệu hay đánh cắp những kim loại có giá Ä‘em ra ngoà i bán nên công trưá»ng đã lắp đặt má»™t số camera ở những nÆ¡i trá»ng yếu. Chú đã gá»i Ä‘iện cho ngưá»i cất giữ cẩn tháºn đĩa ghi hình cá»§a ngà y hôm nay Ä‘i rồi. Nếu cháu cần thì chú sẽ láºp tức bảo ngưá»i Ä‘em tá»›i cho cháu.â€
“Vâng được ạ, phiá»n chú sao cho cháu, má»™t đĩa.†Tần Lạc nói.
Ninh Vân Phong láºp tức gá»i Ä‘iện thoại bảo thuá»™c hạ cá»§a mình Ä‘em đĩa đến cho Tần Lạc.
“Cháu cảm Æ¡n chú.†Tần Lạc cảm kÃch nói.
Ninh Vân Phong nở nụ cưá»i thân thiện, nói: “Không cần phải khách khà đến thế đâu, Cháu là bạn cá»§a Toái Toái thì cÅ©ng coi như là con cháu cá»§a chú rồi cần gì thì cứ nói vá»›i chú má»™t tiếng. Chỉ cần việc đó chú là m được thì chú sẽ cố gắng hết mình.â€
“Vâng ạ.†Lần nà y Tần Lạc không còn nói những lá»i khách khà nữa. Nếu ngưá»i ta đã coi mình là ngưá»i trong nhà rồi thì mình cÅ©ng nên coi há» là ngưá»i trong nhà cá»§a mình mói đúng.
“Thôi nghỉ ngÆ¡i cho tốt Ä‘i. Cô chú không là m phiá»n cháu nữa.â€
Tu Nhân Huệ buá»›c tá»›i đắp chăn cho Tần Lạc, nở má»™t nụ cưá»á»‹ hiá»n hòa nói: “Tiểu Tần, lần nà y may mà có cháu ra tay cứu Toái Toái kịp thá»i. Nếu không phải là cháu thì cô thục sá»± là không đám nghÄ© xem chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Mấy ngà y nà y cô Ä‘á»u đến bệnh viện đỠchăm sóc cho Toái Toái, nếu cháu muốn ăn gì thì cứ nói vá»›i cô má»™t tiếng. Má»i nguá»i Ä‘á»u là ngưá»i trong nhà vá»›i nhau, không cần phải kháchkhà thế là m gì.â€
“VângÄ‘uợc ạ. Cháu cảm Æ¡n cô.†Tẩn Lạc cưá»i đáp.
Sau khi hai vá» chồng đã ra đến ngoà i thì Tu Nhân Huệ liá»n ôm lấy cánh tay cá»§a Ninh Vân Phong nói: “Cáºu Tiểu Tần nà y được đấy, nói năng cá» chỉ Ä‘á»u đâu và o đó, là má»™t hạt giống tốt đẩy, ngà y sau nhất định sẽ là m nên việc lá»›n.â€
“Bây giá» cáºu ấy đã không hỠđơn giản chút nà o rồi.†Ninh Vân Phong cưá»i nói “Không phải em vẫn luôn phản đổi hai đứa chúng nó đến gần nhau quá đó ư?â€
“Anh thì hiểu gì chứ?†Tu Nhân Huệ nhéo và o cánh tay Ninh Vân Phong má»™t cái. nói: “Ngà y trước là do em chưa gặp, chưa biết được tÃnh cách, nhân phẩmcá»§a cáºu ta thế nà o, tất nhiên là không hy vá»ng chúng đến vói nhau rồi. Nhưngg bây giá» gặp rồi, thì thấy hai đứa là m bạn vá»›i nhau, cÅ©ng tốt hÆ¡n nữa bá»n chúng còn trẻ mà , thôi thì cứ để mặc chúng thÃch thế nà o thì thế, chúng ta là m sao mà quản được chứ?â€
Ninh Vân Phong cưá»i cưá»i, nhưng trong lòng ông Ä‘ang suy nghÄ© vá» chuyện khác nên không để á»· những cá»§a vợ nói
“À đúng rồi, em bảo ngưá»i hầm xương cho Toái Toái, Toái Toái ăn Ãt cÆ¡m lắm, chắc chắn sẽ không ăn hết đâu, để lát
nữa sẽ phân má»™t ná»a ra cho TiểuTần. Cáºu ẩy cÅ©ng bị thương khá»›p xương, phải uổng nước xương hầm để bồi bổ má»›i được.â€
Vì sợ bá»n há» lo lắng nên Tần Lạc không nói vá»›i mấv ngưá»i Lâm Hoán Khê, Lệ Khuynh Thà nh và những ngưá»i khác vá» vụ thương tÃch lần nà y.
Hắn Ä‘ang định nằm xuống để nghỉ ngÆ¡i má»™t lát thì chiếc Ä‘i động cá»§a hắn đặt phÃa đầu giưá»ng vang lên. Nhìn và o số Ä‘iện thoại hiển thị trên mà n hình, Tần Lạc cảm thấy lạ lắm. Rõ rà ng là mình không nói gì vá»›i cô ấy mà sao cô ấy lại gá»i Ä‘iện tá»›i đây được nhỉ ?
“Hoán Khê, có chuyện gì váºy?†Tần Lạc sau khi bấm và o nút nghe thì liá»n há»i. Hắn biết tÃnh cá»§a Lâm Hoán Khê, nếu không có chuvện gì thì nà ng cÅ©ng hiếm khi gá»i Ä‘iện thoại cho mình và o giá» là m việc như thế nà y.
“Hứa Äông Lâm đến Công Há»™i Trung Y, anh ta muốn gặp anh.â€Lâm Hoán Khê nói.
“ừm.†Tần Lạc trầm ngâm hồi lâu rồi nói: “Bảo anh ta chÃn giá» ngà y mai tá»›i nhé. Anh sẽ gặp anh ta ở Công Há»™i Trung Y.â€
Hắn ta nói gặp là gặp à ? Hắn ta xem mình là cái gì thế không biết?
Tần Lạc muốn mà i dÅ©a nhuệ khÃ, tÃnh cách cá»§a hắn ta má»™t chút xem sao.
â€œÄÆ°á»£c.†Lâm Hoán Khê nói.
Tần Lạc cho rẳng nà ng sẽ cúp điện thoại xuống cơ, nhưng hắn chẳng nghe thấy tiếng tút tút vang lên gì cả.
“Anh Ä‘ang ở đâu thế?†Lâm Hoán Khê há»i.
“Ở viện Ä‘iá»u dưỡng.†Tần Lạc không nói rõ cho Lâm Hoán Khê biết mình cụ thể là đang ở viện Ä‘iá»u dưỡng nà o.
“Có phải đã xảy ra chuyện gì vói anh rồi không?†Lâm Hoán Khê há»i.
“Sao em biết?†Tẩn Lạc kinh ngạc há»i lại.
“Cảm giác.â€
“Cảm giác?â€
Lâm Hoán Khê không trả lá»i câu há»i hóc búa nà y. liá»n nói: “Anh Ä‘ang Ỡđâu thế?â€
“Viện Ä‘iá»u đưá»ng 160.â€
“Em sẽ đến đó ngay bây giá».â€
“ừ. thế cÅ©ng được.†Tần Lạc cưá»i nói.
Má»™t chiếc Mercedes Benz lá»™ng lẫy dừng lại trước cổng tòa nhà Trung Y, hai ngưá»i đà n ông trẻ tuổi ngang nhau ngồi ở ghế sau xe.
“Là chá»— nà y phải không?†Lý Thừa Minh nheo mắt nhìn tòa nhà không được coi là xa hoa tráng lệ nhưng tuvệt đối không khiến cho ngưá»i ta có cảm thấv nó nhá» bé chút nà o.
“Äúng váºy.†Hứa Äông Lâm cÅ©ng nhìn chăm chăm lên tòa lầu nói: “Công Há»™i Trung Y tiếng tăm lừng lẫy khắp Trung Quốc là do anh ta má»™t tay sáng láºp nên. Việc là m nà y khiến cho ná»n phát triển cá»§a trung y có bước nhảv vá»t có thể hiện giá» chưa nhìn rõ được thà nh quả nhưng mưá»i, hai mươi năm nữa chúng ta sẽ bị bá»n há» bá» rÆ¡i ở sau lưng.â€
“Sao anh có thể khen ngợi ngưá»i khác mà hạ thấp uy phong cá»§a mình như thế?†Lý Thừa Minh không vui nói. Hắn là má»™t ngưá»i á»§ng há»™ nhiệt tình và kiên quyết cho Äại Hà n Dân Quốc. Trong lòng hắn thì dân tá»™c cá»§a hắn má»›i là ngưá»i có trà tuệ và vÄ© đại nhất. Hắn không cho phép ngưá»i ta nói nó không tốt dù chỉ là má»™t chút thôi cÅ©ng không được.
“Những Ä‘iá»u tôi nói Ä‘á»u là sá»± tháºt.†Hứa Äông Lãm lÆ¡ đễnh nói. “Chúng ta không thể cứ nhắm mắt mà chìm đắm trong ảo tướng cá»§a chÃnh mình, mà phải mở to mắt mà nhìn ra thế giá»›i ngà y trước tôi cÅ©ng giống như anh. cÅ©ng cho rằng Hà n Quốc là đất nước mạnh nhất, tất cả má»i thứ cá»§a nước mình Ä‘á»u là tốt nhất, và dụ như văn hóa, khoa há»c kỹ thuáºt, nghệ thuáºt, ỵ thuáºt chÃnh anh ta đã là m vỡ mất má»™ng tưởng cá»§a tôi, chÃnh anh ta đã đánh bại chúng ta, khiến cho chúng ta đến cả lý do hay cái cá»› để tân trang, là m lại cÅ©ng không có anh ta đúng là rất tà n nhẫn, nhưng tôi vẫn muốn cảm tạ anh ta. Vì chỉ khi nà o biết rõ được khoảng cách giữa mình và đối thá»§ thì chúng ta má»›i có thể bình tÄ©nh mà quyết chà đuổi theo.â€
Lý Thừa Minh bÄ©u môi khinh thưá»ng nói: “Tôi không nhìn ra được là y thuáºt cá»§a bá»n há» tiên tiến hÆ¡n chúng ta, đến cả ngưá»i trong nước bá»n há» còn không tin nữa là , bá»n há» chẳng có lấy má»™t chút niá»m vinhh hạnh gì từ nó, thì là m sao có thể nói đến chuyện tiên tiến cho được?â€
“Äó là do bá»n há» vẫn còn chưa tỉnh giấc.†Hứa Äông Lâm nói vá»›i ánh mắt xa xăm. “Còn anh ta thì Ä‘ang muốn đánh thức bá»n há» dáºy.â€
“Bất kể thế nà o thì hắn ta vẫn là kẻ địch chung của chúng ta tôi ghét hắn ta không
kém gì anh đâu.†Lý Thừa Minh nói “Tôi không lên đó vá»›i anh đâu.â€
“Má»™t mình tôi lên đó được rồi.†Hứa Äông Lâm nói. “Là m phiá»n anh đã đưa tôi tá»›i đây.â€
“Khách sáo là m gì. Chúng ta không được coi như những ngưá»i bạn, nhưng lại có chung
má»™t kẻ địch có lẽ nó còn máºt thiết hÆ¡n cả quan hệ bạn bè ấy chứ. không phải váºy sao ?â€
Hứa Äông Lâm chỉ cưá»i mà không đáp lại gì cả, hắn đẩy cá»a xe ra và bước xuống.
Lý Thừa Minh ấn cá»a sổ xe xuống, cưá»i nói: “Anh Äông Lâm nà y, phải giữ gìn cốt khà cá»§a dân tá»™c chúng ta đấy nhéâ€
“Vâng, tôi sẽ là m váºy.†Hứa Äông Lâm gáºt đầu đáp.
Äợi cho chiếc xe khuất dẩn á»› phÃa xa rồi. thì nụ cưá»i trên mặt Hứa Äông Lâm từ từ biến mất.
“Nhưng tôi đến đâv để cầu hòa mà .â€