Trọng Sinh Truy Mỹ Kí là một bộ truyện hài đô thị khá hay pha lẫn một chút sắc! Hiện tại bộ này đã full nhưng quá nhiều file ảnh! Chính vì vậy mình lập ra topic này mong mọi người ủng hộ! Mỗi người chỉ cần đả tự 1 chương! anh em có ebook xem cùng nhau cho vui! Cám ơn các bạn đã lắng nghe! Ai đăng kí đả tự PM vào hòm thư mình nhé! cảm ơn! chân thành cảm ơn:00 (72):
P/s: đăng kí và trả bài ở trong này lun nhá! ko spam nhá! đa tạ các bợn:D
Dương mẫu đối với tôi thờ ơ, thì nay lại nhiệt tình vô cùng, dọc đường hỏi tôi tới tấp, giông như đang kiểm tra hộ khẩu?
"Tiểu Lưu, nhà cùa cháu ở đâu vậy?"Dương mẩu hỏi.
"Ở thành phố Tân Giang."Tôi đáp.
"Thành phố Tân Giang? Bác biết, đấy là tỉnh Tùng giang, mấy năm nay phát triển rất nhanh, có một danh xưng là tiểu khu đặc biệt, đúng là thành phố có tốc độ phát triển nhanh nhất phương Bắc, thật đúng là rất lợi hại ! "
Dương mẫu thuận miệng tán dương quê hương của tôi.
Trong lòng tôi không cho là đúng, thành phố Tân Giang sở dĩ phát triển được nhanh như vậy, hoàn toàn là dựa vào gia đình của tôi!
Phía trên thì có chính sách đúng đắn của Triệu gia gia, Ở giữa thi có sự lảnh đạo của chú Triệu, cuối cùng còn có Triệu Nhan Nghiên ôn nhu hầu hạ, thì mới có Tập đoàn Ánh Rạng Đông như ngày nay!
"Tiểu Lưu, người nhà của cháu làm gì ?"Dương mẩu làm bộ lơ đãng hỏi, kỹ thực nàng đã vô cùng cấp thiết muốn biết đáp án.
"Chỉ là làm ăn nhỏ thôi, kiếm tiền sống qua ngày."
Tôi Cũng không muốn nói quá nhiều, nếu như tôi nói là nhà có biệt thự thì không biết Dương mẫu còn làm ra những chuyện gi nữa.
"Làm ăn nhỏ cũng không tồi, ha ha, Tiểu Lưu giao thiệp rất rộng đúng không,ở thành phổ D cũng có bạn bè..."Dương mẫu Iại bắt đầu nói tới, nàng nghĩ, người có thể ăn cơm ở Càng Loan đại tửu điếm, khẳng định không phải người bình thường
"Bác nói mập mạp vừa rồi? Cháu đâu có quen, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt."Tôi lắc đầu
Lần đầu tiên gặp mà người ta mời ăn cơm? Xem ra Tiểu Lưu thực không đơn giản!vốn Dương mẫu thẩy Lưu Nhất Dân thi triển thế Iực, rồi lại thấy hắn có hứng thú với Dương Mân, thì trong lòng đã lung lay.vốn định tác hợp người này cùng con gái mình, không nghĩ tới bỗng nhiên lại còn xuất hiện một người kinh khủng hơn, ngay cả cha của Lưu Nhất Dân cũng phải cung kính.
Lúc này Dương mẫu mới biểt, ngắm xa ngản dặm, nhưng mục tiêu lại ở ngay trước mắt.Xa tận chân trời! Dương mẫu có chút tự giễu, lúc này đã tin tưởng hơn vào ánh mắt của con gái mình, tìm được bạn trai kinh khủng như vậy, thực là không dể.
Tôi bị Dương mẫu hỏi làm phiền, cũng không còn hứng thú đi dạo nữa, vi vậy nhìn Dương mâu nói:"Bác gái, chúng ta buổi sáng còn chưa ăn cơm, hay là đi ăn chút gi đi!"
Dương mẫu nghe xong lời nàỵ trong lòng giật minh một cái, còn tưởng rằng tôi là cố ý châm chọc, sắc mặt có chút xấu hổ. Kỳ thực sự tình là như vậy, buổi sáng Dương mẫu cùng với Dương phụ đã ăn một bát sữa đậu lành, lại thêm mấy cái bánh quẩy. (theo mình chổ này nên dịch là : buổi sáng Dương mẫu cùng với Dương phụ đã ăn mấy cái bánh quẩy và uống một ly sửa đậu nành)
Do Dương mẫu chướng mắt tôi, nên không gọi chúng tôi tới ăn sáng, nàng lúc này còn tuởng tôi biết chuyện, nhưng thực ra tôi lại không biết gì cả.
"Đúng vậy, đúng vậy!" Dương mẫu đầng ý nói.
Trịnh Hoa Cường lái xe tới đây, hắn muốn lấy lòng tôi nên chủ động nói"Lưu tiên sinh, ngài và Dương tiểu thư ngồi xe của tôi đi! "
"Đúng vậy, tiểu Mân, con và Tiểu Dương ngồi vào trong xe đi!"Dương mẫu vội vàng nói:"Đúng vậy, mới sáng sớm được đi xe Bread thực thoải mái!"
Tôi không khỏi cười khổ, chuyện này chuyển biến quá nhanh đi. Ngày hôm qua còn không thèm cho tôi ngồi xe, hôm nay đã mời tôi ngồi rôi!
Lúc này, Lục Hồng Đào thì thấy chúng tôi đi tới, vốn đi ba bước thì rút làm hai chạy tới, nhìn tôi nói: -"Lưu tổng giám, xe đã chuẩn bị xong, mời lên xe!"
Theo hướng hắn chỉ nhìn lại, thì thấy một chiểc Hummer dài đứng ở ven đường.
Tôi lắc đầu, cần gì phải phô trương lớn như vậy?
Lục Hồng Đào còn tưởng rằng tôi cảm thấy bẩt mãn vì đã dùng xe xịn, vội vã giải thích:"Lưu tổng gịám, ngài đừng hiểu lầm, đây không phải là xe của riêng tôi, mà là của Càng Loan đại tửu điếm, ngài cũng biết, chúng tôi là khách sạn năm sao, thân Phận của khách nhân cũng có nhiều loại, cho nên phải dùng Xe cao cấp phục vụ, ngoại trừ chiếc này, chúng tôi còn một Lincoln dài, và một chiếc Bingley."
Tôi khoát tay áo nói:"Tôi không có ý đó, mà là cái xe này dài quá, đi đường không tiện, làm lỡ thời gian."
"Lưu tổng giám nói đúng., tôi tại sao lại không nghĩ tới chứ, trách không được tại sao tôi chi là một người phụ trách, đúng là sự chênh lệch về trí thông minh!"
Lục Hồng Đào lau mồ hôi trên mặt nói.
Tôi có chút dở khóc dở cười đây là vuốt mông ngựa hay sao.
Dương mẫu thấy chiểc Hummer dài như vậy, thì đôi mắt sáng lên, đây là xe sang trọng mà người ta thường nói tới, mà nghe nói thanh niên kêt hôn thường thuê một chiêc xe xa hoa như thế này.
Trong khi đó, Dương mẫu đã kết hôn hơn 30 năm, còn chưa được ngồi một chiểc Xe sang trọng như vậy, nên thèm thuồng nói: "Lục tiên sinh, tôi ngồi xe đó có được không?"
Lục Hồng Đào sớm hiểu được Dương mẫu là mẹ vợ của tôi, cũng là trưởng bối của hắn, do vậy hắn hoan nghênh còn không kịp nữa là, sao có thể từ chối được cơ chứ.
Lục Hồng Đảo tuy rằng tuổi tác không chênh lệch với Dương mẫu bao nhiêu, nhưng cũng không dám chậm trể chút nào, tự nhiên nói:"Bác gái, bác muốn ngồi lúc nào cũng được, mời bác! Được rồi, đây là danh thiêp của cháu, sau này có gì thi cứ gọi!"
Dương mẫu tiếp nhận danh thiếp, nhìn vào thì nhất thời kinh hãi, mình không nhìn nhầm đây chứ?
"Chi nhánh Tập đoàn giải trí Tam Thạch ờ thành phố D, tổng giám đốc, Lục Hồng Đào”
Tập đoàn giải trí Tam Thạch vốn như sấm bên tai, ờ thành phố D này có rẩt nhiều khách sạn, hội quán, Hộp Đêm đều là là sản nghiệp của tập đoàn này!
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen
Dương mẫu cẩn thận sờ sờ cửa chiểc xe Hummer gia trưởng nói:"Xe này ngồi nhiều người như vậy không thể hỏng đúng không? Tôi nghe nói có một số công ty hôn lể cải trạng xe cũ để lừa tiền, bề ngoài thì đúng là có tên xe thật, nhưng thực chất lại chỉ là một khối sắt."
Tôi cười Dương mẫu đúng là hiểu cái ngành nghề hôn lễ này, với lại tốt xẩu gì thì tôi cũng cùng Lưu Duyệt làm đại lý xe, xe Hummer thiệt hay giả vẫn có thể phân biệt được, tôi đưa tay đập hai cái vào cửa xe, nói: "Bác xem, nó rắn chắc như vậy, không phải là hàng nhái, đúng không, Tiểu Đào Tử?"
Dương mẫu thấy tôi làm như vậy thì bị dọa sợ nghĩ thằm, không phải đang đùa đó chứ!
Dương mẫu thấy tôi dùng sức đập loạn, thì nghĩ là chuyện này có khi lại phải bồi thường tiền chọ Lục Hồng Đào, nhưng mà nghĩ lại, con rể của mình có thân phận gi, cho dù đặp vỡ, Lục Hồng Đào cũng không dám nói gì.
Quả Lục Hồng Đào nói: "Đương nhiên chiếc Hummer này rất chắc chắn!"Nói Xong, lại dùng chân đạp hai cái.
"Mập mạp, tôi đập hai cái thì không có chuyện gi, nhưng mà ông lấy chân đạp mạnh như vậy, làm hòng tài sản của tôi thì làm sao bây giờ?"
Tôi trợn mắt liểc mắt nhìn hắn, mẹ nó, đúng là không phải do chính chủ bỏ tiểu ra mua mà.
"Ách... Tôi đang biểu hiệu sự chắc chắn của chiếc xe này đấy chứ..." Lục Hồng Đào xẩu hồ nói.
Dương mẫu nhìn thấy thái độ củạ Lục Hồng Đào, lúc này rốt cục đã yên lòng, xem ra mình có đập hỏng cải xe này, thì Lục Hông Đảo cũng không dảm nói gi.
Khi Dương mẫu nhìn thấy sự xa hoa ở bên trong, thì không khòi chấn động! Trời ạ,cái này đâu phải là xe, mà là một căn nhà sang trọng, tủ lạnh TV máy giặt quân áo, tủ bát,buồng vệ sinh, sô pha cái gì cần có đều có,vốn Dương mẫu cho rằng Trịnh Thiếu Bằng đã là người có tiền, xem ra mình đúng là ếch ngôi đáy giếng, đây mới chính là cuộc sống của người có tiền!
Ngồi xe này một lần, sau này đúng là được khoác loác cả đời!
"Tại sao hôm nay tôi cảm thấy mình rất trẻ. Lão Dương, ông chụp cho tôi một tấm hình đi."Dương mâu nghĩ mình kiếp này cũng chỉ được ngồi một lần trên chiếc xe này, nên phải lưu lại làm kỷ niệm.
Dương phụ thở dài, thấy lòng tự trọng của Dương mẫu bành trướng cực độ, đành phải lấy máy chụp ảnh ra.
Nhưng mà Dương phụ lại vỗ vỗ vào máy chụp hai cái, biểu thị là không có phim,Dương mẫu đúng là khóc không ra nước mắt, ai bảo lúc nãy chụp nhiều ảnh như vậy làm gì,vốn Trịnh Thiếu Bằng có mang theo rất nhiều cuộn phim, nhưng cũng hết sạch
Trịnh Hoa Cường thì biết đi theo thì không được tiện cho lắm, nhưng lại không thể không theo, hắn không muốn bỏ qua một cơ hội tốt như vậy! giờ không chỉ là tăng cường quan hệ với Lục Hồng Đào, mà Trịnh Hoa Cường còn thấy, quan hệ giữa cháu trai mình và tôi không tệ lăm, có thể tranh thủ được.
Rõ ràng là thân phận của tôi cao hơn Lục Hồng Đào, nếu như đi con đường này, thì có thể được lợi nhiều hơn!Nghĩ tới đây, Hoa Cường liền bảo cháu mình lên xe, sau đó định ngồi chung vào chiếc xe lớn, còn chiếc Gold Bread thì cho tiểu đệ lái trở vê. Nhưng hắn đâu có mang tiểu đệ tới?
Bởi vi, lão đại của Tam Thạch Bang ở đây, ai dám mang tới để chuốc thêm phiền phức.
Lục Hồng Đào bảo cháu của mình lên ngồi ở ghể phụ lái, còn mình thì xuống ngồi chổ gần tôi"Lưu tổng giám, ngài nghĩ lão Lục tôi là người thế nào?”Lục Hồng Đào vừa mới lên xe, thì đã nóng lóng muốn biết thái độ của tôi về hắn.
"Không tệ, vẫn được, nhưng mà tôi thấy ông hơi béo, cần lên Tây Bắc rèn luyện cho bớt béo một chút, nếu không thì chừng 50 tuôi lại cao huyết áp, sơ vỡ động mạch!"Tôi hù dọa hắn nói.
"Ai nha, không được!"Lục Hồng Đào hoảng sợ, Tây Bắc là nơi nào, Ờ đấy rất nghèo khó, hơn nữa phát triển còn lạc hậu, rẩt nhiều người chỉ dựa vào sự cứu tể mà sống, phát triểu gì ở nơi đó, có mà đi đày thì có.
"Hình như là Vân Nam cũng không tệ, nơi đó non xanh nước biếc, ông có muốn đi nơi đó không?"Tôi cười nói.
"Lưu tổng giám, ngài đại nhân đại lượng, tiểu khuyễu vừa rồi đắc tội để lát nửa tôi quật chết nó! Xin ngài bớt giận."
Vân Nam là nơi của dân tộc thiểu sổ, hơn nữa lại là địa bàn buôn lậu thuốc phiện.
Tam Thạch Bang không cho phép trong Trung Quốc buôn lậu thuốc phiện, nên Lục Hồng Đào tái mặt.
"Ông không muốn đi, vậy thì thôi, nhưng có muốn sang Tam Giác Vàng và Myanmar phát triên không."Tôi nói.
"Tới nơi đó làm gi? Tam Thạch Bang chẳng phải là không cho phép buôn thuốc phiện hay sao?"Lục Hồng Đào có chút kỳ quái khi thấy tôi có quyết định như vậy.
"Đó chỉ là trong nước, còn bán cho bọn khỉ nước ngoài vả quỷ Tây dương thì có làm sao."Tôi già vờ lầu bầu nói
"Bên Myanmar kia có một hắc bang chuyên buôn bán vũ khí và hàng cấm, có hàng có tiền, nhưng không biết phái ai tới quản lý đây? Đây chính là một công việc béo bở!"
“a”
Lục Hồng Đào nghe xong hai con mắt cũng bắt đầu đổi màu xanh, hắn đã sớm nghe nói các huynh đệ ưu tú trong bang được tuyển ra nước ngoài phát triển sự nghiệp.Mà chính bản thâu hẳm còn đang phấu đấu, không ngờ cơ hội ờ trước mắt mà không biết quý trọng, Lục Hồng Đào thật muốn treo ngược mình lên.
Nếu như ngnời khác biết hắn có cái ý nghĩ này, không chừng lại cho là hắn có khuynh hướng SM(bạo dâm), thể nhưng hiện giờ ruột gan của lão Lục này đã âm thầm sôi lên rồi
"Lưu tổng giám, lúc nảy là tôi nói đùa thôi, con người của tôi rất thích khỏe mạnh,ngài đem tôi ném tới Vân Nam đi thôi!" Lục Hồng Đào cẩu xin nói:"Ngài không biết chứ, trước đây tôi xuất thân là vận động viên thể dục, không nói khoác chứ, trước đây tôi tuyệt đối là người mẫu.
Nhưng mà hiện giờ lão bà cũng ghét bỏ tôi, Lưu tổng giám, không dối gạt ngài, tôi nếu như không giảm béo, thi gia đinh tôi phải ly hôn, người xem Lục Nhất Dân hài tử nảy còn nhỏ, không thể không có mẹ, ôi vì sự hạnh phúc của gia đinh tôi, xin ngài thương Xót?"
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen
Tôi thoáng qua khuôn mặt to lớn tội nghiệp của Lục Hồng Đào, tại sao tôi lại không thấy hắn giống vận động viên chút nào vậy?Có giống một vận động viên ném đĩa thì có, công phu nói khoác của người này thực
giỏi, chỉ mới mây câu đã nói ngay ra hạnh phúc gia đình rôi!
"Đây chỉ mới là ý tưởng của một lãnh đạo, phái ai đi còn phải nghiên cứu."Tôi nói.Kỳ thực đây chính là phương pháp mà tôi nghĩ ra.
"Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi, vậy thì mời Lưu tổng giám nói tốt hơn cho tôi vài câu!"Lục Hồng Đào biết tiến biết Iui, cũng không nói thêm nữa.
"Vừa rồi anh và hắn nói cái gi đó?"Dương Mân thấy hai chúng tôi nói
chuyện có vẻ kỳ quái, có chút ngạc nhiên hỏi.
"Không có gì, chúng tôi đang luận về một bộ phim dài tặp ."Tôi không muốn cho Dương Mân biết quá nhiều, dù sao quan hệ giữa chúng tôi vân chưa phải là thân cận cho lắm.
“a”
Dương Mân lên tiếng, nàng biết tôi và Lục Hồng Đào nói chuyện tuyệt đôi không phải là phim dài tập gì, bời vì nàng biết, tôi có bao giờ để mắt tới TV!Thể nhưng Dương Mân là một người có chừng mực, biểt tôi nói như vậy định là có chuyện không muốn cho nàng biết. Nàng cảm thấy tức giận vì chuyện này, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
“có cần thông báo cho quản lý sảnh ra tiếp hay không”Lục Hồng Đào tuy không phải là người có văn hóa gì nhưng hắn lại có năng lực phỏng đoán ý của thượng cấp.hắn biết tôi không phải là người thích rum beng,nên mới hỏi ý kiến tôi
Thứ hai Ià hắn mời tôi ăn cơm ở Cảng Loan thể nhưng hắn cũng không phải thần tiên,đâu có biết hôm nay tôi sẽ gọi điện tới cho hắn.Nếu như không phải con hắn chọc tới tôi, thì làm sao hắn có thể thấy mặt, cho nên không kịp chuẩn bị trước
Lục Hồng Đào tìm một vị trí đỗ xe, sau đó đoàn người chúng tôi đi tới đại môn của Cảng Loan khách sạn
"Hoan nghênh quý kháph quang lâm, xin hỏi tiên sinh có mấy người?"
Tiêp khách viên nhìn Lục Hông Đào hỏi.
"'Thủy Tinh Cung hiện tại có người không?"Lục Hông Đào hỏi.
"Tiên sinh, Thủy Tinh Cung hiện tại không có khách nhân Thế nhưng ngài có hẹn trước không ạ?"Nử nhân viên hỏi.
Lục Hồng Đào vừa định lấy điện thoại ra gọi cho quản lý, nhưng lại sợ hạ phong cách của tôị, làm tội mật hứng, cho nên vội vàng thu trỏ lại, còn giả bộ:"Nhin xem mây giờ rồi, hắc hắc."
"Cô nói chuyện với tổng đài một chút!"Lục Hồng Đào tiện tay lấy một cục tiền từ trong túi quân, đưa cho nữ nhân viên, nói.
"Được, tiên sinh xin ngài chờ một chút."Nữ nhân viên cầm tiên, sau đó đút vào trong túi quần cùa minh. Đông thời nói chuyện vài câu vào trong bộ đàm.
"Các vị, xin mời đi theo tôi."Nữ nhân viên tươi cười nhìn chúng tôi, xem ra công việc đã làm Xong.
Trong thang máy, tôi có chút kỳ quái hỏi:"Lục mặp mạp, ông tại sao lại xây dựng một khách sạn kỷ quặc như vậy, tại sao đặt phòng mà phải đưa tiên cho nhân viên?"
Tổng giám, ngài không biết, Cảng Loan tửu điếm là khách sạn được lắp đặt trang thiêt bị tốt nhất ở thành phố D, mả Thủy Tinh Cung lại là căn phòng xa hoa nhất, lúc bình thường thì luôn kín nhưng hôm nay thì lại khôg có ai! Phải biêt rằng cái phòng này vô cùng khó đặt, ở thành phố D này, không phải có tiền là đặt được, mà phải có thân phận!"Lục Hông Đảo giải thích.
Tôi gật đầu, có thể đem tửu điếm kinh doanh tới mức này, Lục Hồng Đào đúng là có công lao.Mà giờ khắc này Dương mẫu giống như là Lưu mỗ mỗ trong Hồng Lâu Mộng khi bước vào một khu vườn lộng lẩy xinh đẹp, bước chân vào trong khách sạn này, cứ như đi vào trong hoàng cung!
Nếu như là lúc bình thường, thì cả đời của Dương mẫu và Dương phụ cũng không đủ để bước chân vào nơi này dùng cơm.Thế nhưng cho dù như vậy, Cảng Loan kinh doanh vẫn rất tốt, những người có tiền coi mình được vinh quang bước chân vào đây ăn cơm, mà ở đây vô hình trung đã trở thành nơi mà những người nổi tiếng bàn bạc công việc làm ăn.Nểu như không đặt được phỏng ở đây, thì đối tác sẽ lo lắng, thực lực của mình không đủ.Xét đển cùng, ở Cảng Loan, họ thỏa mãn được lòng hư vinh và tiến độ công việc của minh!
Từ trong thang máy bước ra, ngay cả tôi cũng không khỏi cảm tháng,thiết bị lắp đặt ở đây không khác gì so với Tùng Giang đại tửu điếm, thậm chí còn có một số thiết kế tương tự,tôi nghĩ là cùng một bản thiết kế!
Đinh Bảo Tam kinh doanh khách sạn đúng lả không tệ, biết tìm những người có tố chất.Nếu như nói bên ngoải là hoàng cung, vậy thi bên trong Thủy Tinh Cung chính là tiên cảnh!
Dương mẫu mở to hai mắt nhìn, rất sợ bỏ lỡ cái gi đó, phải biểt rằng, đây chính là vốn để nàng khoe khoang với mọi người!
"Ông à, mau chụp cho tôi một tấm ảnh!"Dương mẫu trợn mắt nhìn Dương phụ nói.
"Không có phim. . ."Dương phụ cười khô nói.
Dương mẫu nghe xong, mới nhớ tới mình đã dùng hểt phim rồi, bây giờ. . . thi trong lòng buồn muốn chết! Nhưng mà nàng vẫn cảm thấy may mắn là con gái mìinh có nị lực lớn, nêu như bỏ lỡ một người như tôi, thì thực sự lả hối hận muốn chết.Dương mẫu nếu như biết tôi chỉ là do Dưoug Mâm mời tới đóng giả, thì không biêt sẽ có cảm tưởng gì.
Lục Hồng Đào nghe Dương mẫu nói, lập túc hối nhân viên phục vụ nói:
"ở nơi này có phim khõng?"
"Có, hiện tại có loại XX và loại XXX, tiên sinh ngài muốn loại nào?"
Nhân viên phục vụ đáp.
"loại tốt nhất là loại nào"Lục Hông Đào khoát tay áo hỏi.
"Đương nhiên là Tô thị, được Tập đoàn Ảnh Rạng Đông trao quyền chế tác."Nhân viên phục vụ nói:"Giá tiền là 398 đồng tiên sinh muốn mấy cuộn?"
"Trước tiên cầm 10 cuộn tới đây." Lục Hồng Đào nói xong, lập tức nghĩ tới điểu gì,nhìn Dương mẫu hỏi:"Bác gái, người thấy 10 cuộn đủ chưa?"
"Đủ rồi, đủ rồi"Dương mẫu nghe tới giá tiền thì kinh hãi, 398? Một cuộn ờ đây có thể mua 10 cuộn ở siêu thị, đúng là tăng giá ác mà! 10 cuộn đã gần 4000 đồng, Xem ra con rể cùa mình được đấy, dùng tiền không thấy đau Iòng.
Mấy ngày hôm nay Thiếu Bằng mời nàng đến ăn hải sản, một bữa cơm hểt hơn 2000, nàng đã cảm thấy rất nhiều, nhưng hôm nay độc phim không cũng hết hơn 4000!
Tô Thị? Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói tới, xem ra hai vị nhạc phụ của
tôi đúng lả cố hét sức kiếm tiền, ngay cả loại nghề này cũng nghĩ tới.
Nhưng mà sau đó ngẫm lại, những năm này, máy ảnh kỹ thuật số còn chưa dùng tới,dùng phim đương nhiên là tốn rồi.
Cuộn phim rất nhanh đã được đưa tới, Dương phụ nhìn vợ mình thích hư vinh thi lắc đầu, hắn từ đầu đã không đồng ý việc vợ mình tìm đối tượng cho con gái.Thể nhưng nghĩ đến cả đời này mình chưa làm gì cho vợ mình được thoải mái, nửa đời người mới chỉ mua được 1 căn phòng hơn 40m2 này, mà tiền ngân hàng thì lại không có mấy, nên cũng không can thiệp.Dù sao hắn cũng không muốn con gái mình cả đời gặp túng quẫn.
Dương phụ đổi cuộn phim mới, không ngừng chụp ảnh cho Dương mẫu, nhưng mà vẫn cảm thấy có cái gi đó không đúng, dù sao nam nhân lo lắng tương đối toàn diện, trong lòng nghĩ thẩm, nểu như Dương Mân lấy được tôi, thì sau này còn thiếu cái gi hay sao!
Lục Hồng Đào tiếp nhận thực đơn, muốn để tôi gọi món ăn, nhưng mà Iập tức tới tôi kiểu gì chẳng ăn những món ngon rồi, vì vậy để nhân viên phục vụ mang một số những món đặc sản của khách sạn.
Gà, vịt, thịt, cá. . thi nhau tuôn ra, hắn nói một hơi, sau đó mới nhìn tôi, nói: "Tổng giám, ngải xem còn thiếu cái gi không?"
"Đủ rồi, cho bác gái gọi vài món ăn đi."Tôi cười cười nói.
Lúc nãy khi Lục Hồng Đào gọi món ăn, Dương mẫu đã dựng tai lên nghe ngóng,nhưng mà Lục Hông Đào gọi toàn những món mà mình ngay cả tên cũng chưa nghe qua, nên lúc này bảo nàng gọi thức ăn thi lại có chút khẩn trương..
Dương mẫu nhin thoáng giá đồ ăn, trời ạ, một đĩa rau mà tới tận 100 đồng, mà những món của Lục Hồng Đào gọi, có món hơn 1 vạn, nên vội vàng khoát tay áo nói:"Như vậy lả đủ rôi, chúng ta không ăn hêt được nhiều như vậy đâu."
Lục Hồng Đào nghe xong nhìn nhân viên phục vụ nói:"Mang đồ ăn lên đi, cần gì thì tôi sẽ gọi cô."
"Dạ được, tiên sinh!"Nhân viên phục vụ khom người thối lui ra khỏi gian phòng.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen
Theo lý thuyết thì Trịnh Thiếu Băng và Trịnh Hoa Cường không nên theo tới, Lục Hồng Đào cũng không biết bọn họ và tôi rốt cuộc có qụan hệ như thế nào, nên cũng để bọn họ tùy ý, cùng ngôi vào trong bàn mà Trịnh Thiếu Băng và Trịnh Hoa Cường cũng tự hiểu lấy mình, chủ động ngồi ở ghế chót.
"Tồng giám, người xem vị trí chủ tịch..." Lục Hồng Đào mặc dù biêt tôi có thân phận đặc biệt nhất, thế nhưng Dương phụ Dương mâu lại là trưởng bối của tôi, cho nên không biết sắp xếp làm sao.
Tôi biết Dương mẫu là một người ái mộ hư Vinh, trong khi tôi cũng không xem trọng mấy thứ này, vì vậy đi tới bên người Dương mâu nói:
"Bác gái, bác và bác trai ngôi vào ghế chủ tịch đi!"
"Ai nha, điều này không được, người bạn kia của cháu mời khách..."
Dương mẫu liếc mắt nhìn Lục Hông Đảo nói.
"Cháu mời khách, nhưng đó là do Lưu tồng giám nể mặt, không phải cháu muốn mời là mời được đâu! Bác gái, ngài thì chớ khách khí, ở đây ngài là người có vai vể cao nhất chúng cháu ờ đây toàn là tiểu bối, sao có thể tùy tiệu Iàm rối loạn bối phận" Lục Hồng Đào chẳng thèm để ý tới mặt mũi của minh, bình thường tự nhiên nói.
Dương mẫu nghe xong tự nhiện là mặt nở đẩy hoa nói:"Nêu ta và bác trai vẫn từ chối thì bất kính!"Nói xong chủ động ngồi vào ghể chủ tịch.
"Tổng giám, ngài nói vài câu đi?"Đợi tất cả mọi người ngôi vào chổ của mình, Lục Hồng Đào nhỏ giọng nhìn tôi nói.
"Tôi nói? Không tổt lắm đâu? Ông mời khách thi ông nên nói mới đúng."
Tôi nói.
"Tồng giám, ngài chớ khách sáo ngài biết con người của tôi không có văn hóa gì,bảo tôi cổ động đám tiểu đệ đánh đẩm thì còn được, chứ bảo tôi phát biểu trong trường hợp này lại có chút khó khăn."Lục Hồng Đào khó khăn nói:"Hơn nữa, hôm nay có tồng giám ở đây, tôi sợ lảm ngài mẩt thể diện!"
"Vậy được rồi."Tôi cười cười, đứng lên, bưng chén rượu lên nói:"Hôm nay mọi người ngồi ở đây đều không phải là người nhà..."Tôi nói điều nầy, Trịnh Thiếu Bằng rõ ràng có chút xấu hồ, tôi nhìn hắn một cái lại bổ sung:"Bao gồm cả Trịnh huynh đệ, nói thật ra, thái độ lảm người của người anh em không tệ lắm, sau này có thể làm bạn kết giao của tôi "
"Lưu huynh đệ, là tôi đã với cao! Trước đây tôi không biết Dương Mân là bạn gái của ngài, nên đã mạo phạm!"Trịnh Thiếu Bằng vội vã đứng dậy nói
"Ha hả. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Đây là chuyện thường tình của con người, mọi người công bình cạnh tranh không có gì mạo phạm hay không mạo phạm. Cái tôi thưởng thức là thái độ làm người của cậu, không dùng súc mạnh của người nhà mang ra tranh, điều này rất đáng khen!"Tôi nhìn hắn gật đầu
Trịnh Thiếu Bằng nghe xong toàn thân chảy đầy mồ hôi, ngày hôm qua lão nhân nhà mình còn vổ vổ, nếu như tình địch thi tìm người răn đe người kia vài câu?
Thể nhưng Trịnh Thiếu Bằng dầu gì cũng Ịà sinh viên. Tố chất không có kém như vậy, kiên quyết phản đối ý kiên của lão nhân, cho rằng tán gái phải lấy bản lĩnh thật sự, sao có thể gọi người ngoài hổ trợ được.
Trịnh Thiếu Bằng hiện tại mới thấy quyết định của mình là anh minh vô cùng, nếu như nghe lời của lão thì không phải là đi tìm chêt hay sao!
Đừng xem công ty vận chuyển hàng hóa Trịnh gia làm tốt, chi cần Lục Hồng Đào một câu nói, thì phiền phức sẽ mang tới, nào là đập xe, hủy mối làm ăn. . .rõi cũng dẩn tới phá sản.
…..
Lúc này ở bên ngoài phòng Thủy Tinh Cung.
"Chu thiếu gia, người xem Thủy Tinh Cung đã có khách nhân, ngài tới Vân Tiêu Các có được không?"Quản lý đại sảnh lâu mô hôi nhìn một người trẻ tuổi nói.
"Lúc trước tôi từng hỏi nhân viên dưới lầu, Thủy Tinh Cung hôm nay căn bản cũng không có hẹn trước, õng muốn lừa gạt tôi hay sao?"Chu thiếu gia hừ nói.
"Chu thiếu gia, người bên trong cũng mới tới, tôi không lừa gạt ngươi, ngài tới Vân Tiêu Các đi, ở nơi đó trang bị cũng tốt, tương xứng với Thủy Tinh Cung! Hai phòng vốn là như nhau!"Quản lý đại sảnh giải thích.
"Như nhau? Đánh rắm! Ông thấy một căn nhà giống Nhà Trắng y như đúc, vậy có thể gọi nó là Nhà Trắng không?"Chu thiếu gia mắng:"Đừng có mang thứ hàng nhái ra lừa gạt tôi!"
"Chu thiếu gia, ngài thấy bên trong đã có người, ngài cũng không thể làm khó tôi như vậy chứ..."Quản lý đại sảnh dùng vẻ mặt đau khổ nói.
"Bọn họ không có hẹn trước Iại có thể ở trong Thủy Tinh Cung ăn cơm, tại sao tôi lại không được? Có phải ông nhận được chỗ tốt của họ rồi không?"Chu thiếu gia trợn mắt nhin quản lý đại sảnh một cái nói.
Quản lý đại sảnh nghe xong, biểu tinh có chút ngượng ngùng, lúc nãy hắn đúng là có nhận được 5000 đồng của nhân viên phục vụ. Nhưng mà hắn đương nhiên không thể thừa nhận:"Chu thiếu gia, khi đó phòng không có ai, hơn nữa lả bọn họ tới trước, cho nên... Ngài xem?"
"Tới trước thì sao? Bảo bọn họ nhường lại, tôi cho ông biết, tôi hôm nay mở tiệc chiêu đãi là một đại cổ đông của công ty chúng tôi, Thanh xuyên Tam Thứ Lang, đến từ công ty Thái Dương Chu Thức, là khách nước ngoài!"Chu thiếu gia chỉ vào một nam tử thấp lùn như khỉ ốm phía sau, nói.
"Chu Xuân Quân Quân, có chuyện gi vậy? Ông khõng phải nói là nhà ông rất có thế lực hay sao, tại sao ngay cả một cãn phòng cũng không được?"Thanh Xuyên Tam Thứ Lang hỏi.
Chu Xuân Quân Quân đương nhiên sẽ không đánh mất mặt mũi của minh, hừ lạnh nói:"Ông đi nói cho người bên trong, nói tôi cho bọn họ 1 vạn đồng, bảo bọn họ rời sang Vân Tiêu Các!"
Quản 1ý đại sảnh trong lòng không cho là đúng, một vạn đồng? Tiền boa của người ta đã là 5000 đông, hơn nữa, chi phí ở trong này chẳng nhẽ chỉ dừng lại ở 1 vạn đồng hay sao?
"Tôi bảo ông đi, ông không nghe thấy hay sao!"Chu Xuân Quân thấy quản lý đại sảnh không có đi, vi vậy hổn hển quát.
“Chu thiếu gia, ngài cũng hiểu quy củ của Cảng Loan chúng tôi, Cảng Loan từ khi khai trương đên bây giờ, chưa có tiền lệ đuổi khách ra đường!”Quản lý đại sảnh nhàn nhạt nói.
"Mẹ nó, ông cút ngay cho tôi, ông không đi, thi tôi đi, tôi muốn xem ai dám tranh phòng với lão tử!" Chu Xuân Quân đẩy quản lý đại sảnh ra, hướng Thủy Tinh Cung phóng đi.
Thanh Xuyên Tam Thứ Lang đương nhiên cũng không phải thứ tốt, đùa cợt nhìn thoáng qua quản lý đại sảnh, sau đó theo Chu Xuân Quân hướng Thùy Tinh Cung đi đên.
Quản lý đại sảnh lắc đầu lấy bộ đàm ra, chuẩu bị tìm nhân viên bảo vệ tới đây.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen