19-09-2008, 04:44 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hà nh Trình Công Ti-ki - Thor Heyerdahl
Tên truyện : Hà nh Trình Công Ti-ki
Nguyên tác : Kon Tiki
Tác giả : Thor Heyerdahl
Nguồn : http://vietnamcayda.com
Äánh máy : lonely_wolf
Chương I
Truyá»n thuyết vá» Công Ti-ki
Äôi khi ta tá»± thấy mình ở trong má»™t hoà n cảnh kỳ quặc và dần dần bị lôi cuốn má»™t cách tá»± nhiên và o hoà n cảnh đó. Nhưng khi đã lao sâu và o bất chợt ta không khá»i ngạc nhiên và vấn đỠđặt ra là tìm hiểu vì sao sá»± việc đã diá»…n ra lạ lùng đến như váºy. Chẳng hạn, nếu anh Ä‘i trên má»™t cái bè vá»›i má»™t con vẹt và năm bạn đồng hà nh, thế nà o cÅ©ng có lần anh thức giấc trong má»™t buổi sáng đẹp trá»i, giữa biển cả mênh mông, có thể sảng khoái hÆ¡n thưá»ng lệ và anh trầm ngâm suy nghÄ©. ChÃnh trong má»™t buổi sá»›m mai đó, trong quyển nháºt ký còn ẩm hÆ¡i sương cá»§a tà u biển, tôi đã ghi lại: "17 tháng 5, ngà y độc láºp cá»§a Na Uy. Biển mênh mông. Gió lá»™ng. Hôm nay phiên tôi là m cấp dưỡng và bắt được bảy con cá bay nằm trong khoang bè, má»™t con má»±c trên nóc ca-bin và má»™t con cá lạ ở trong túi ngá»§ cá»§a Toóc-xten".
Äến đây tôi ngừng bút và và i ý nghÄ© thoáng qua trong óc: “Cái ngà y 17 tháng 5 nà y má»›i kỳ quặc là m sao! Má»™t cuá»™c sống bất thưá»ng vá» má»i mặt. Câu chuyện bắt đầu như thế nà o nhỉ?â€. Quay sang trái, trước mắt tôi biển xanh bao la vá»›i những đợt sóng tung bá»t trắng xóa cuồn cuá»™n Ä‘uổi theo nhau không ngừng vá» phÃa chân trá»i xa tÃt mù tắp như Ä‘ang chạy trốn. Quay sang phải, trong ca-bin, má»™t anh chà ng nằm ngá»a, râu ria lởm chởm Ä‘ang Ä‘á»c Gá»›t. Những ngón chân anh ta khoan khoái thá»c và o khe mái bằng tre thưa thá»›t cá»§a chiếc ca-bin cháºt hẹp, nÆ¡i ở chung cá»§a chúng tôi. Lấy chân gạt con vẹt xanh lăm le Ä‘áºu lên quyển nháºt ký, tôi gá»i:
- Nà y Ben. Nói có trá»i, cáºu có thể cho mình biết cái gì đã thúc đẩy chúng ta tiến hà nh công việc nà y không?
Anh chà ng hạ quyển sách cá»§a Gá»›t xuống dưới bá»™ râu cằm hung hung và ng óng và trả lá»i:
- Rõ chán! Cáºu biết Ä‘iá»u đó hÆ¡n mình vì chÃnh cáºu là ngưá»i đỠxuất ý kiến đáng nguyá»n rá»§a đó. Nhưng dù sao mình vẫn cho ý kiến đó tháºt là tuyệt.
ÄÆ°a ngón chân lên cao hÆ¡n, trên khe nẹp cá»§a mái ca-bin, anh ta lại bình thản Ä‘á»c tiếp tác phẩm cá»§a Gá»›t. PhÃa trước ca-bin, trên mặt sà n bằng tre, ba bạn khác Ä‘ang là m việc dưới ánh nắng như thiêu như đốt. Há» Ä‘á»u mình trần, da sạm nắng, râu ráºm, lưng nhá»… nhại mồ hôi. Há» có vẻ như chưa bao giá» là m việc nà o khác hÆ¡n là lênh đênh trên má»™t cái bè theo hướng tây vượt qua Thái Bình Dương. E-rÃch, tay cầm loại thước Ä‘o các vì sao để biết hướng Ä‘i (còn gá»i là thước lục phân) và má»™t bó giấy, bò và o ca-bin.
- Chúng ta Ä‘ang ở vị trà kinh tuyến 98 độ 46 phút tây, 2 phút nam. Các cáºu Æ¡i! Như váºy là hà nh trình cá»§a chúng ta ngà y hôm qua Ä‘i khá đấy chứ!
Cầm cây bút chì cá»§a tôi, E-rÃch vẽ lên bản đồ treo trên vách tre má»™t vòng tròn nhá», cuối má»™t chuá»—i 19 vòng tròn nhá» khác tạo thà nh má»™t đưá»ng cong mà điểm xuất phát là Ca-lao, hải cảng cá»§a Pê-ru. Héc-man, Nút và Toóc-xten cùng bò và o để quan sát vòng tròn nhá» má»›i vẽ. Hình tròn nà y so vá»›i hình tròn trước cho thấy chúng tôi đã tiến gần những đảo cá»§a Thái Bình Dương được bốn mươi hải lý
- Các cáºu xem nà y! GiỠđây chúng ta cách bá» biển Pê-ru 1570 km.
Héc-man kiêu hãnh nói. Nút nháºn xét má»™t cách có lý:
- Chúng ta còn phải vượt 6430 km nữa để tới những hòn đảo gần nhất.
Toóc-xten thêm và o:
- Nói cho tháºt chÃnh xác chúng ta Ä‘ang ở cách đáy biển 5000 mét và ở dưới mặt trăng bằng má»™t số sải tay.
Bây giá» chúng tôi Ä‘á»u rõ hiện Ä‘ang ở vị trà nà o trên biển và tôi có thể tá»± há»i mình tại sao tại sao chúng tôi lại ở đây. Con vẹt xanh Ãt chú ý Ä‘iá»u đó. Äiá»u nó thÃch thú là được Ä‘áºu trên quyển nháºt ký. Trong khi đó, biển vẫn trải tròn mênh mông bao la khoảng trá»i. Mà u xanh nước biển như chá»i vá»›i mà u xanh cá»§a trá»i. Phải chăng có thể má»i việc đã bắt đầu và o mùa đông trước tại văn phòng má»™t viện bảo tà ng ở Niu-oóc hay có thể là mưá»i năm trước nữa trên má»™t hòn đảo nhá» cá»§a quần đảo Mác-ki-dÆ¡ nằm giữa Thái Bình Dương. Nếu như gió mùa đông bắc đẩy chúng tôi quá vá» hướng nam, biết đâu chúng tôi sẽ cáºp bến hòn đảo nhỠấy hay vá» phÃa đảo Ta-hi-ti và quần đảo Tu-a-mô-tu. Tôi hình dung lại rất rõ hòn đảo nhá» vá»›i những dãy núi mà u xám xịt lởm chởm vá»›i rừng xanh tá»a theo sưá»n núi đến táºn biển và những hà ng dừa mảnh dẻ trên bá» biển Ä‘ang Ä‘u đưa trong gió. Hòn đảo nhỠđó là Pha-tuy-hi-va. Từ đảo đó đến chá»— chúng tôi Ä‘ang lênh đênh trong không gian không có đất liá»n nà y Ãt nhất cÅ©ng hà ng nghìn hải lý. Trong óc đã gợi lại hình ảnh thung lÅ©ng nhá» hẹp U-i-a, nÆ¡i nó tá»a ra biển cả và nhá»› rất rõ má»—i buổi chiá»u từ bãi biển hoang vu, chúng tôi ngồi ngắm đại dương bao la vô táºn ấy như thế nà o. Hồi ấy, tôi cùng Ä‘i vá»›i vợ tôi chứ không chung đụng vá»›i lÅ© quỉ ráºm râu như ngà y nay. Chúng tôi sưu tầm đủ loại động váºt, những tượng quà và những di tÃch khác cá»§a má»™t ná»n văn hóa thá»i cổ xưa đã suy tà n. Äặc biệt tôi nhá»› lại má»™t buổi tối và không thể tin rằng thế giá»›i văn minh hình như là hư ảo và xa lạ; chúng tôi đã sống gần má»™t năm trên đảo mà chỉ có chúng tôi duy nhất là ngưá»i da trắng. Tá»± nguyện từ bá» má»i lợi Ãch và ná»—i Ä‘au khổ cá»§a cuá»™c sống văn minh, chúng tôi sống trên má»™t cái chòi do chúng tôi tá»± là m dưới bóng những rặng dừa trên bá» biển, sinh sống bằng những thứ mà rừng nhiệt đới và Thái Bình Dương có thể cung cấp cho chúng tôi.
Qua cái trưá»ng há»c gian khổ nhưng hiệu quả ấy, chúng tôi đã thu tháºp được má»™t số kiến thức vá» những vấn đỠkỳ lạ cá»§a Thái Bình Dương. Tôi cho rằng vá» mặt váºt chất và tinh thần, chúng tôi đã lần theo dấu vết cá»§a những ngưá»i cổ xưa đầu tiên, từ má»™t xứ sở xa lạ nà o đó đã Ä‘i đến các đảo nà y. Và tiếp đó những con cháu há», ngưá»i Pô-li-nê-di đã sinh sống bình yên trên đảo cho đến ngà y những ngưá»i cùng mà u da trắng như chúng tôi đã xuất hiện đổ bá»™ lên quần đảo, má»™t tay cầm kinh thánh, tay kia cầm thuốc nổ và rượu mạnh. Tối hôm đó như biết bao lần trước, chúng tôi ngồi trên bãi cát dưới ánh trăng vằng vặc nhìn ra biển. Tỉnh táo và hòa mình trong cảnh thần tiên bao quanh mình, chúng tôi không bá» qua má»™t cảm xúc nà o: vừa hÃt thở hương thÆ¡m cá»§a rừng ráºm, mùi nồng mặn từ biển cả, vừa lắng nghe tiếng gió xà o xạc thổi trên những ngá»n dừa. Tiếng gió bị lấp Ä‘i bởi tiếng gầm vang rất Ä‘á»u đặn cá»§a những ngá»n sóng cả từ ngoà i khÆ¡i trà n và o bá», xô và o vách đá lấp lánh và tung lên như núi lở. Sau đó trở lại im lặng khi sóng bể rút ra để chuẩn bị cho má»™t cuá»™c tấn công má»›i và o bá» biển gan góc cứng rắn. Vợ tôi nói:
- Tháºt lạ, ở phÃa bá» bên kia đảo không bao giá» có những ngá»n sóng nà y.
Tôi trả lá»i:
- Không, vì chúng ta ở chá»— quay ra phÃa có gió thổi.
Cứ như váºy chúng tôi ngồi ngắm biển. Biển như muốn khẳng định là từ hướng đông đến, phải từ hướng đông, hướng đông. Äó là cÆ¡n gió đông muôn thuở vượt qua chân trá»i là m xáo động sóng biển, khoét sâu xuống và cuốn những là n sóng đến các đảo ấy mà chúng tấn công không ngừng để cuối cùng tan Ä‘i, khi chạm những vách đá và đá ngầm. Còn gió thì vượt qua bá» biển, qua rừng, qua núi, tiếp tục cuá»™c hà nh trình qua các đảo vá» hướng tây, phÃa mặt trá»i lặn... Biển cả và những đám mây ngay từ ngà y sÆ¡ khai vẫn Ä‘i theo hướng đó như váºy. Những ngưá»i đầu tiên đặt chân lên những hòn đảo nà y cÅ©ng biết rõ Ä‘iá»u đó. Ngay cả chim muông và côn trùng cÅ©ng hiểu như váºy. Cá» cây trên đảo cÅ©ng bị sá»± kiện nà y chi phối. Và chÃnh bản thân chúng tôi cÅ©ng biết rằng ở xa, xa tÃt phÃa bên kia chân trá»i, ở táºn phÃa đông nÆ¡i Ä‘ang có những đám mây hiện ra, cách đây 8000 km, là bá» biển Nam Mỹ, mà giữa chúng tôi vá»›i bá» biển ấy chỉ là biển cả mênh mông. Vừa nhìn mây trôi và mặt biển cuá»™n sóng dưới ánh trăng, chúng tôi ngồi nghe má»™t cụ già , mình trần, ngồi xổm trước mặt chúng tôi, Ä‘ang gây đống lá»a để giữ lại ánh sáng má» dần cá»§a má»™t ngá»n lá»a gần tà n. Ông già cháºm rãi nói:
- Ti-ki xưa kia vừa là thần vừa là má»™t thá»§ lÄ©nh. ChÃnh Ti-ki là ngưá»i đã đưa tổ tiên tôi đến những đảo nà y mà chúng tôi hiện Ä‘ang sinh sống. Trước kia tổ tiên chúng tôi sinh sống ở má»™t xứ sở lá»›n phÃa ngoà i biển cả.
Ông già lấy que cá»i đống than cho lá»a khá»i tắt ngấm. Ông trầm ngâm suy nghÄ©. Ông thấy như mình Ä‘ang sống trong quá khứ mà biết bao ká»· niệm đã gắn bó vá»›i ông, ông tôn sùng thá» phụng tổ tiên ông và biết rõ công trạng cá»§a há» từ thá»i các vị thần thánh xa xưa, và ông Ä‘ang chá» ngà y vá» vá»›i há». Ông già Tây-tê-tu-a đó là ngưá»i độc nhất còn sống ở những bá»™ lạc đã diệt vong, ở bá» biển phÃa đông Pha-tuy-hi-va nà y. Ông không rõ mình đã bao nhiêu tuổi, nhưng da ông răn reo, râu Ä‘en như vá» cây, dưá»ng như đã khô cằn vá»›i nắng gió hà ng thế ká»·. Chắc chắn ông là má»™t trong số Ãt dân ở các đảo nà y, nhá»› những truyá»n thuyết đã được cha ông kể lại vá» Ti-ki, vị thần và thá»§ lÄ©nh cá»§a Pô-li-nê-di, là ngưá»i con cá»§a mặt trá»i và vẫn còn tin chuyện đó.
Äêm đó, nằm trên chiếc chòi nhá» bé, câu chuyện kể cá»§a ông già Tây-tê-tu-a vá» Ti-ki và xứ sở đầu tiên cá»§a thổ dân trên đảo cứ ám ảnh chúng tôi. Từ xa, tiếng ầm vang dá»™i cá»§a sóng trà o là m cho tôi tưởng như tiếng nói cá»§a thá»i xa xưa có Ä‘iá»u gì Ä‘ang muốn kể lại. Tôi không thể nà o chợp mắt được. Äối vá»›i tôi, và o lúc nà y, ý niệm vá» thá»i gian như không còn nữa và tôi tưởng như Ti-ki và các bạn cá»§a ông, lần đầu tiên đổ bá»™ lên bá» biển nà y, ở ngay dưới chá»— chúng tôi ở. Tôi nảy ra ý nghÄ© và há»i vợ tôi:
- Em có thấy ở khu rừng trên cao kia những hình tượng lá»›n bằng đá cá»§a Ti-ki mà kiểu cách rất giống những tảng đá khổng lồ được ngưá»i xưa đục đẽo hiện còn thấy ở Nam Mỹ, vết tÃch còn lại cá»§a những ná»n văn minh đã suy tà n không? Tôi có cảm giác như nghe thấy tiếng rì rầm tán thưởng cá»§a những đợt sóng bể Ä‘áºp và o đá rồi lại từ từ rút ra. Rồi tôi ngá»§ thiếp Ä‘i. Có thể má»™t loạt các sá»± kiện đã bắt đầu như váºy, hay nói cho đúng, đã xảy ra để cuối cùng dẫn đến việc sáu ngưá»i chúng tôi cùng chú vẹt xanh lênh đênh trên chiếc bè ở ngoà i khÆ¡i bá» biển Nam Mỹ. Tôi còn nhá»› khi trở vá» Na Uy, tôi đã là m cho cha mẹ tôi bá»±c mình và mẹ tôi sá»ng sốt như thế nà o khi tôi Ä‘em tặng cho bảo tà ng động váºt cá»§a trưá»ng đại há»c Tổng Hợp những bình đựng các loại bá» dừa và cá, nghiên cứu động váºt để chuyển sang nghiên cứu vá» các bá»™ tá»™c nguyên thá»§y. Những Ä‘iá»u bà ẩn cá»§a Thái Bình Dương mà đến nay chưa ai giải thÃch nổi là m cho tôi say mê. Tất cả Ä‘iá»u đó phải có sá»± giải đáp hợp lý và tôi tá»± xác định hướng Ä‘i là tìm hiểu vá» nhân váºt truyá»n thuyết Ti-ki. Trong những năm sau đó, âm vang cá»§a sóng dá»™i và o đá, những di tÃch cá»§a rừng núi hoang vu đã như má»™t giấc mÆ¡ xa xôi trong tiá»m thức tôi, như bổ khuyết thêm cho việc nghiên cứu vá» những bá»™ lạc ở Thái Bình Dương.
Tháºt vô Ãch nếu muốn diá»…n đạt lại tư tưởng và hà nh động cá»§a ngưá»i cổ xưa mà chỉ thông qua kiến thức sách vở và những cuá»™c tham quan ở viện bảo tà ng. Ở thá»i đại chúng ta, Ä‘iá»u nà y lại cà ng không thể thá»±c hiện được đối vá»›i ngưá»i thám hiểm muốn đạt tá»›i nhiá»u lÄ©nh vá»±c mà vẻn vẹn sá» dụng má»™t phương tiện: đó là giá sách để nghiên cứu. Những tác phẩm khoa há»c, báo chà ở thá»i kỳ những nhà thám hiểm đầu tiên và biết bao nhiêu thứ sưu tầm để tại các viện bảo tà ng cá»§a châu Âu và châu Mỹ đã cung cấp cho tôi khá nhiá»u chất liệu. Sau việc phát hiện ra châu Mỹ, kể từ khi ngưá»i da trắng đặt chân lên những hòn đảo cá»§a Thái Bình Dương, nhiá»u nhà bác há»c thuá»™c đủ má»i ngà nh, hầu như đã sưu tầm được rất nhiá»u Ä‘iá»u vá» những ngưá»i dân sinh sống ở các vùng biển phương nam cùng các dân tá»™c ở vùng quanh đó. Nhưng không má»™t ai Ä‘i đến thống nhất nháºn định vá» nguồn gốc những ngưá»i dân đã sinh sống trên những hòn đảo tách biệt nhau, ở phÃa đông Thái Bình Dương, ngay cả nguyên nhân tại sao chỉ có hỠở vùng nà y. Khi những nhà thám hiểm châu Âu Ä‘i qua đại dương nà y, lá»›n nhất trong các đại dương, hỠđã phát hiện ở giữa vùng nà y rất nhiá»u đảo nhỠđầy núi nhấp nhô cùng những dải san hô. Những vùng biển rá»™ng tách rá»i chúng vá»›i nhau và giữa chúng vá»›i thế giá»›i bên ngoà i. Äảo nà o cÅ©ng có ngưá»i ở từ lâu, trước khi các nhà thám hiểm châu Âu đặt chân tá»›i đó. Khi tá»›i đảo, các nhà thám hiểm đã được các thổ dân, vóc ngưá»i cao, khá»e, đẹp chỠđón há» trên bá» cùng vá»›i tặng phẩm như lợn, gà và chó. Há» gốc từ đâu Ä‘i đến đây?Không má»™t dân tá»™c nà o hiểu tiếng nói há». Tá»± phong cho mình là những nhà khám phá ra các đảo, những ngưá»i da trắng đã thấy trên những đảo có thể ở được, những ruá»™ng được cà y cấy, những là ng mạc có Ä‘á»n thá». Há» còn thấy ở má»™t và i hòn đảo những kim tá»± tháp cổ xưa, những con đưá»ng được lát đá và những tượng đá cao bằng tòa nhà bốn tầng. Nhưng sá»± giải thÃch vá» bà ẩn trên Ä‘á»u thiếu. Há» nguồn gốc nà o và từ đâu tá»›i đây? Có thể nói không sợ lầm lẫn rằng những lá»i giải đáp vá» các Ä‘iá»u bà ẩn đó cÅ©ng khá nhiá»u như những sách vở đã đỠcáºp đến chúng. Nhiá»u nhà chuyên môn thuá»™c các lÄ©nh vá»±c khác nhau đã đưa ra nhiá»u giải đáp. Nhưng sau đó các Ä‘iá»u khẳng định cá»§a há» Ä‘á»u bị các bằng chứng cá»§a các chuyên gia là m việc trong các ngà nh khác bác bá». Ngưá»i ta đã lần lượt cho rằng xứ sở gốc cá»§a ngưá»i Pô-li-nê-di là Ma-lai-xi-a, ấn Äá»™, Trung Quốc, Nháºt Bản, ả Ráºp, Ai Cáºp, Cô-ca-dÆ¡ vùng đông nam nước Nga, Äại Tây Dương, tháºm chà cả nước Äức và Na Uy nữa. Nhưng má»—i lần đỠcáºp tá»›i lại xuất hiện má»™t và i mâu thuẫn quáết định, không vượt qua được và vấn đỠlại phải Ä‘em ra xét lại. Và chá»— nà o mà khoa há»c phải bó tay thì ở đó trà tưởng tượng lại nảy sinh. Những khối đá có hình tượng huyá»n bà và những vết tÃch lạ khác, hiện có ở đảo Pa-cÆ¡, má»™t hòn đảo gần nhất và bá» biển châu Mỹ, là đỠtà i nảy sinh ra đủ loại giả thuyết. Nhiá»u ngưá»i cho rằng các váºt tìm thấy ở đảo Pa-cÆ¡ vá» nhiá»u mặt có liên quan đến những vết tÃch cá»§a ná»n văn minh tiá»n sá» Nam Mỹ. Phải chăng trước đây đã có má»™t dải đất nối liá»n chúng vá»›i nhau mà nay đã chìm sâu dưới đại dương? Phải chăng đảo Pa-cÆ¡ và các hòn đảo khác cá»§a Thái Bình Dương có những di tÃch tương tá»± Ä‘á»u là dấu vết còn lại cá»§a má»™t lục địa đã chìm sâu xuống đáy biển? Thuyết nà y xem ra có thể chấp nháºn được, nhất là đối vá»›i những ngưá»i ngoà i cuá»™c. Nhưng các nhà địa chất và bác há»c khác thì há» lại không coi trá»ng ý kiến đó. Qua việc nghiên cứu các loà i ốc và côn trùng trên những đảo ở Thái Bình Dương, các nhà động váºt há»c đã chứng minh rõ là , từ khi có lịch sá» nhân loại những hòn đảo đó hoà n toà n cách xa nhau cÅ©ng như xa các lục địa quanh đó như hiện nay. Như váºy chúng ta có thể biết má»™t cách chắc chắn là nguồn gốc khởi thá»§y cá»§a ngưá»i dân trên đảo Pô-li-nê-di và o má»™t thá»i kỳ nà o đó, dù muốn hay không, hỠđã dùng bè, mảng để đến, hoặc bị trôi giạt và o những hòn đảo hẻo lánh nà y. Ngắm kỹ thổ dân trên đảo, ta không thể nghÄ© rằng há» có mặt ở đây từ rất nhiá»u thế ká»· nay. Mặc dù dân Pô-li-nê-di sống rải rác trên má»™t vùng biển mênh mông lá»›n hÆ¡n bốn lần diện tÃch toà n châu âu, trên các hòn đảo khác nhau, há» vẫn sá» dụng chung má»™t tiếng nói. Từ đảo Ha-oai ở phÃa bắc đến quần đảo Tân Tây Lan ở phÃa Nam, từ Xa-moa ở phÃa đông đến đảo Pa-cÆ¡ ở phÃa tây cách nhau hà ng nghìn hải lý, tất cả những bá»™ lạc sống rải rác đó nói các thổ ngữ cùng má»™t ngôn ngữ gốc mà chúng ta gá»i là tiếng Pô-li-nê-di. Không nÆ¡i nà o có chữ viết, trừ má»™t và i bản khắc gá»— chữ tượng hình khó hiểu mà thổ dân đảo Pa-cÆ¡ còn giữ lại được, dù không má»™t ai và ngay cả bản thân há» nữa cÅ©ng không sao hiểu nổi. Thế nhưng há» lại có những trưá»ng lá»›p mà môn há»c chá»§ yếu là lịch sá» giảng dạy bằng thÆ¡ ca. Ở Pô-li-nê-di, lịch sá» cÅ©ng ngang như tÃn ngưỡng. Há» thá» cúng tổ tiên và sùng cái các thá»§ lÄ©nh đã qua Ä‘á»i từ thá»i Ti-ki và há» coi là con cá»§a mặt trá»i. Hầu như ở khắp nÆ¡i, những thổ dân có há»c Ä‘á»u có thể Ä‘á»c tên các thá»§ lÄ©nh cá»§a đảo từ khi hỠđặt chân tá»›i đó. Äể dá»… nhá»›, há» thưá»ng dùng má»™t hệ thống phức tạp các nút thắt trên những dây thừng được chia ra nhiá»u nhánh, theo cách là m giống như ngưá»i Anh-ca ở Pê-ru.Các nhà bác há»c thá»i nay đã thu tháºp tất cả các phả hệ địa phương cá»§a các đảo khác nhau, há» nháºn thấy có sá»± phù hợp tháºt chÃnh xác vá» tên ngưá»i cÅ©ng như vá» số lượng các thế hệ. Cứ cho rằng bình quân má»™t thế hệ cá»§a dân Pô-li-nê-di là và o khoảng hai mươi nhăm năm thì việc di dân đến các đảo ở Thái Bình Dương và o khoảng 500 năm sau Công nguyên. Má»™t ná»n văn minh má»›i cùng vá»›i dòng há» má»›i cá»§a các thá»§ lÄ©nh cho thấy đã có má»™t cuá»™c di dân lần thứ hai, muá»™n hÆ¡n, và o khoảng năm 1100. Những cuá»™c di dân tương đối má»›i đó xuất phát từ đâu? Hình như Ãt nhà nghiên cứu quan tâm đến sá»± kiện có tÃnh chất quyết định nà y và cho rằng đó là má»™t dân tá»™c ở và o thá»i kỳ đồ đá nguyên thá»§y và mãi rất lâu sau há» má»›i đổ bá»™ lên sinh sống trên những đảo nà y. Mặc dầu trà thông minh và ná»n văn minh cá»§a há» rất tiến bá»™ vá» má»i mặt, há» chỉ mang theo trong khi di dân những chiếc rìu và dụng cụ cá»§a thá»i kỳ đồ đá và sá» dụng chúng rất phổ biến trên những đảo há» trú ngụ. Nếu không kể đến những bá»™ lạc sống rải rác trong rừng sâu hoang vu và má»™t số chá»§ng tá»™c còn lạc háºu, ta không nên quên rằng ná»n văn minh thá»±c sá»± ở trình độ đó chỉ xuất hiện ở tân lục địa (tức là châu Mỹ) và o khoảng năm 500 và năm 1100. Ở châu Mỹ, tại những vùng mà ná»n văn minh cá»§a dân Anh-Ä‘iêng được coi là phát triển cao nhất, ngưá»i ta hoà n toà n chưa biết sá» dụng sắt mà vẫn dùng những rìu bằng đá và công cụ cùng loại như đã thấy dân các đảo ở Thái Bình Dương sá» dụng cho đến thá»i kỳ các đảo nà y được phát hiện. Số lá»›n các ná»n văn minh Anh-Ä‘iêng ở phÃa đông rất gần gÅ©i vá»›i ná»n văn minh cá»§a Pô-li-nê-di. Ở phÃa tây chỉ có những bá»™ lạc da Ä‘en nguyên thá»§y cá»§a châu Úc và Mê-la-nê-di, há» hà ng xa vá»›i ngưá»i da Ä‘en ở châu Phi và xa hÆ¡n nữa là quần đảo In-đô-nê-xi-a và bá» biển châu Phi mà ở đó có lẽ thá»i kỳ đồ đá xuất hiện sá»›m hÆ¡n má»i nÆ¡i khác. Sá»± quan tâm cá»§a tôi vá» nghiên cứu cá»±u lục địa, sau chuyển dần sang việc nghiên cứu các ná»n văn minh cá»§a dân Anh-Ä‘iêng ở châu Mỹ đã hoặc chưa biết tá»›i, vì trước đây chưa má»™t ai nghiên cứu chúng.Còn như cá»±u lục địa thì có biết bao nhà bác há»c đã bá» nhiá»u công sức và o việc đó. Trên bá» biển Thái Bình Dương quá vá» hướng đông cho đến táºn dãy núi Ang-đơ, hiện nay là nước cá»™ng hòa Pê-ru, những di tÃch còn khá nhiá»u để tiến hà nh tìm tòi. Xưa kia ở nÆ¡i đây, má»™t dân tá»™c mà ta chưa rõ đã sinh sống và xây dá»±ng má»™t trong những ná»n văn minh và o loại kỳ lạ nhất thế giá»›i. Dân tá»™c nà y không còn tồn tại nữa. HỠđã để lại những tượng khổng lồ hình ngưá»i bằng đá giống như những tượng thấy ở PÃt-kéc, ở quần đảo Mác-ki-dÆ¡ và ở đảo Pa-cÆ¡, cùng những kim tá»± tháp đồ sá»™ có báºc giống như những kim tá»± tháp ở Ta-hi-ti và ở Xa-moa. Vá»›i những rìu bằng đá, dân Anh-ca đã xẻ núi lấy ra những khối đá lá»›n như má»™t toa tà u, chuyển xa nhiá»u dặm đưá»ng đến má»™t nÆ¡i xa dá»±ng đứng thẳng lên hoặc chồng lên nhau tạo thà nh những ná»n phẳng cao, những bức tưá»ng hoặc những cổng đồ sá»™ nguy nga, không khác chút nà o những di tÃch thấy trên các đảo ở Thái Bình Dương.
Ngưá»i Anh-ca đã ngá»± trị vùng núi non nà y và o lúc những ngưá»i Tây Ban Nha đầu tiên đến Pê-ru. Há» kể lại vá»›i ngưá»i Tây Ban Nha rằng trước khi hỠđến thống trị vùng nà y thì nÆ¡i đây đã có giống ngưá»i thần da trắng sinh sống và xây dá»±ng nên những công trình đồ sá»™, nhưng xa lạ và lạc lõng so vá»›i khung cảnh ở nÆ¡i đây. Những ngưá»i đã xây dá»±ng những công trình trên tuy đã mất, không còn để lại dấu vết gì vá» nòi giống, vẫn được coi như những báºc thầy khôn ngoan và hiá»n là nh, từ phương bắc đến đây từ thuở bình minh cá»§a thá»i đại. Tổ tiên ngưá»i Anh-ca đã được há» dạy nghá» kiến trúc, cách trồng trá»t và canh tác, truyá»n thụ cho các phong tục và táºp quán cá»§a há». Không giống như những ngưá»i Anh-Ä‘iêng khác, há» có mà u da trắng và râu dà i. Há» còn cao lá»›n hÆ¡n ngưá»i Anh-ca. Cuối cùng hỠđã rá»i bá» Pê-ru ra Ä‘i má»™t cách đột ngá»™t cÅ©ng như lúc hỠđến đó. Ngưá»i Anh-ca đã thay thế há» nắm quyá»n ở vùng nà y trong khi những ngưá»i khai hóa da trắng đó Ä‘i vá» hướng tây vượt qua châu Äại Dương và hoà n toà n không còn thấy xuất hiện ở bá» biển Nam Mỹ nữa. Äặt chân lên những đảo ở Thái Bình Dương, ngưá»i Âu rất ngạc nhiên thấy nhiá»u thổ dân da trắng như há» và ngưá»i nà o cÅ©ng để râu. Trên nhiá»u đảo có những gia đình hoà n toà n dá»… nháºn thấy bởi mà u da sáng, tóc đỠhung hay và ng hoe, những đôi mắt xanh xám vá»›i chiếc mÅ©i khoằm, tạo cho há» dáng dấp gần giống ngưá»i Xê-mÃt. Ngưá»i Pô-li-nê-di nói chung lại có da và ng au, tóc Ä‘en nhánh và mÅ©i phẳng. Những ngưá»i có bá»™ tóc mà u đỠhung, tá»± cho mình cái tên U-ru-kê-u và nói rằng há» trá»±c tiếp thuá»™c dòng giống cá»§a các thá»§ lÄ©nh đầu tiên, những thần da trắng như Tăng-ga-roa, Ca-nê và Ti-ki. ở khắp Pô-li-nê-di còn lưu truyá»n những truyá»n thuyết vá» những ngưá»i da trắng bà ẩn, mà con cháu há» là những thổ dân ở những đảo nà y.
Năm 1722, khi Rô-gi-uán phát hiện đảo Pa-cÆ¡, ông ta hết sức ngạc nhiên thấy những ngưá»i da trắng trên bá» biển. Dân trên đảo nà y có thể liệt kê tên những tổ tiên nà o cá»§a há» có mà u da trắng từ thá»i đại Ti-ki và Hô-tu Ma-tua và há» là những ngưá»i đầu tiên xuất phát từ "má»™t xứ sở đầy núi non ở phÃa đông đã bị nắng mặt trá»i là m cho khô cằn" vượt biển đến sinh sống tại đảo nà y. Trong khi nghiên cứu tìm tòi ở Pê-ru, tôi phát hiện trong ná»n văn minh, trong chuyện thần thoại, và trong ngôn ngữ có nhiá»u dấu vết kỳ lạ đã thúc đẩy tôi đà o sâu hÆ¡n nữa vấn Ä‘á», và táºp trung sá»± chú ý nhiá»u hÆ¡n để Ä‘i đến xác định được vị thần ở Pô-li-nê-di gốc ở đâu. Và tôi đã đạt được Ä‘iá»u mình mong muốn. Trong khi nghiên cứu truyá»n thuyết ở dân Anh-ca vá» vua mặt trá»i Vi-ra-cô-sa, vị thá»§ lÄ©nh tối cao cá»§a dân tá»™c da trắng nay không còn nữa, tôi Ä‘á»c thấy: "Vi-ra-cô-sa là từ cá»§a ngôn ngữ Anh-ca (Kết-sua) vì thế ở và o thá»i đại gần đây mà thôi. Trong thá»i kỳ cổ đại ở Pê-ru, ngưá»i ta thưá»ng gá»i thần mặt trá»i Vi-ra-cô-sa là Công Ti-ki hay I-la Ti-ki có nghÄ©a là Ti-ki-mặt trá»i hay Ti-ki-ngá»n lá»a. Công Ti-ki là ngưá»i ông và vua mặt trá»i cá»§a dân da trắng theo truyá»n thuyết và hỠđã để lại nhiá»u di tÃch lá»›n ở bên bá» hồ Ti-ti-ca-ca. Theo truyá»n thuyết, những ngưá»i da trắng có râu bà ẩn đó bị má»™t thá»§ lÄ©nh tên là Ca-ri ở thung lÅ©ng Cô-kin-bô tấn công. Trong má»™t cuá»™c chiến đấu trên má»™t hòn đảo ở hồ Ti-ti-ca-ca giống da trắng bị tà n sát, nhưng Công Ti-ki cùng các bạn chiến đấu cá»§a mình đã thoát chết, rồi sau đó Ä‘i tá»›i bá» biển Thái Bình Dương, để cuối cùng từ đó vượt biển Ä‘i vá» hướng tây và vÄ©nh viá»…n không còn thấy nữa". Tôi tin chắc rằng thần mặt trá»i Ti-ki da trắng đã bị săn Ä‘uổi khá»i Pê-ru bởi tổ tiên ngưá»i Anh-ca, chÃnh là thần da trắng Ti-ki con trai cá»§a mặt trá»i mà thổ dân ở Thái Bình Dương đã sùng bái, coi như ngưá»i sáng láºp ra dòng giống cá»§a há». Những chi tiết vá» Ä‘á»i sống cá»§a Ti-ki, mặt trá»i ở Pê-ru cùng vá»›i địa danh cÅ© cá»§a những nÆ¡i xung quanh hồ Ti-ti-ca-ca lại thấy xuất hiện trong các chuyện dã sá» lưu truyá»n rá»™ng rãi trong thổ dân trên những hòn đảo ở phÃa đông.
Nhưng ở khắp vùng Pô-li-nê-di, tôi thu tháºp được những dấu vết cho thấy là các bá»™ lạc hiá»n hòa cá»§a Công Ti-ki đã không thể tá»± bảo vệ lâu dà i những hòn đảo nà y được. Những thuyá»n chiến lá»›n như những hải thuyá»n cá»§a bá»n cướp biển Vi-kinh ghép đôi lại vá»›i nhau đã chở những ngưá»i Anh-Ä‘iêng từ phÃa đông bắc đến Ha-oai hay xa hÆ¡n nữa vá» phÃa nam đến các đảo nà y. HỠđã pha trá»™n dòng máu vá»›i con cháu cá»§a Công Ti-ki và mang đến cho xứ sở nà y má»™t ná»n văn minh má»›i. Äó là dân tá»™c thứ hai ở giai Ä‘oạn thá»i kỳ đồ đá đã đến Pô-li-nê-di và o khoảng năm 1100: há» chưa có kim loại, đồ gốm, chưa biết là m bánh xe, chưa có khung cá»i, chưa biết cà y cấy lúa. Vì váºy cho nên và o lúc ngưá»i Äức xâm chiếm Na Uy, tôi đã tìm kiếm ở Cô-lông-bi thuá»™c Anh những phiến đá khắc trổ theo phong cách cổ xưa cá»§a Pô-li-nê-di trong số những ngưá»i Anh-Ä‘iêng miá»n tây-bắc.
Hết quay trái lại quay phải, rá»a cầu thang gác cá»§a doanh trại, đánh á»§ng, há»c vô tuyến Ä‘iện, nhảy dù, cuối cùng là theo Ä‘oà n xe cảng Muốc-măng Ä‘i Phần Lan và ở đó vá»›i máy móc kỹ thuáºt suốt cả mùa đông ảm đạm, không có chút ánh sáng mặt trá»i. Hòa bình trở lại. Và má»™t ngà y nà o đó luáºn thuyết cá»§a tôi đầy đủ, tôi sẽ Ä‘em Ä‘i trình bà y ở Mỹ.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của ngudoc
Last edited by Memory; 20-09-2008 at 10:23 PM .
19-09-2008, 04:49 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương II
Äoà n thám hiểm ra Ä‘á»i
Và o má»™t buổi tối, trên má»™t hòn đảo ở Thái Bình Dương, bên ngá»n lá»a ở ngoà i trá»i, má»™t cụ già địa phương Ä‘ ã kể cho chúng tôi nghe những dã sá» và chuyện bá»™ lạc cá»§a ông. Nhiá»u năm sau, tôi lại được gặp má»™t ông già khác, lần nà y tại má»™t văn ph òng là m việc hÆ¡i tối trên tầng thượng má»™t viện bảo tà ng ở Niu-oóc. Quanh chúng tôi là những tá»§ kÃnh được sắp xếp cẩn tháºn. Tá»§ trưng bà y những mảnh đồ gốm, vết tÃch cá»§a má»™t quá khứ xa xưa. Trên tưá»ng xếp những d ãy dà i sách, trong số đó có những cuốn là tác phẩm do má»™t ngưá»i viết. Các cuốn nà y gần như không có nổi mưá»i ngưá»i Ä‘á»c. Ông già đ ã Ä‘á»c tất cả các cuốn sách đó và có viết má»™t và i cuốn, Ä‘ang ngồi ở bà n, nét mặt vui vẻ dưới là n tóc bạc trắng. Chắc chắn là thấy tôi Ä‘ ã Ä‘i và o lÄ©nh vá»±c mà ông Ä‘ang theo Ä‘uổi, tôi thấy hai tay ông bám lấy ghế vá»›i nét mặt lo lắng nh ìn tôi nh ư má»™t kẻ đến phá ngang khi ông Ä‘ang thắng lợi, ông thốt lên:
- Không! Không bao giá». Ông già Nô-en cÅ©ng sẽ có thái độ bá»±c dá»c như thế nếu ngưá»i ta dám khẳng định ngà y Chúa giáng sinh năm tá»›i sẽ rÆ¡i đúng và o ngà y thánh Giăng.
Ông già nói tiếp:
- Anh nhầm, hoà n toà n nhầm.
Vừa nói ông vừa lắc đầu một cách bực bội như muốn xua đuổi ý mà tôi vừa gợi cho ông.
- Nhưng ông Ä‘ ã Ä‘á»c những dẫn chứng cá»§a tôi đâu!
Tôi nhấn mạnh và đưa bản thảo của tôi để ở trên bà n cho ông.
- Những dẫn chứng! - Ông nói - Không thể coi những vấn đỠthuá»™c vá» nhân chá»§ng há»c như má»™t bà ẩn trong tiểu thuyết trinh thám được.
Tôi nói:
- Tại sao lại không được? Những kết luáºn cá»§a tôi căn cứ và o những quan sát cá»§a chÃnh bản thân tôi và và o các sá»± kiện Ä‘ ã được khoa há»c xác nháºn.
Ông ôn tồn nháºn xét:
- Mục Ä‘Ãch cá»§a khoa há»c là sá»± nghiên cứu thuần túy chứ không phải là mong muốn chứng minh rằng cái nà y hoặc cái kia là đúng.
Ông cẩn tháºn để bản thảo cá»§a tôi mà ông chưa Ä‘á»c sang má»™t bên, nghiêng m ình xuống bà n và nói:
- Nam Mỹ là cái nôi cá»§a má»™t và i ná»n văn minh kỳ lạ nhất cá»§a quá khứ. Äiá»u đó hoà n toà n đúng, nhưng chúng ta chưa biết r õ những ná»n văn minh khi đó như thế nà o và nó Ä‘ ã mai má»™t ở đâu, khi ngưá»i Anh-ca nắm quyá»n cai quản. Nhưng dù sao, có má»™t Ä‘iá»u mà chúng ta có thể khẳng định là không có má»™t dân tá»™c nà o ở Nam Mỹ Ä‘ ã Ä‘i tá»›i những đảo ở Thái Bình Dương.
Ông nhìn tôi dò xét và tiếp:
- Anh có biết tại sao không? Câu trả lá»i tháºt đơn giản, bởi v ì há» là m gì có tà u bè để Ä‘i tá»›i đó.
Tôi ngáºp ngừng cãi lại:
- HỠcó thể dùng bè mảng để đi được lắm chứ. Những bè mảng bằng gỗ ban-xa như ông biết đấy.
Ông mỉm cưỠi bình thản đáp lại:
- ÄÆ°á»£c, anh có thể thá» Ä‘i bằng bè mảng từ Pê-ru đến những đảo ở Thái B ình Dương xem.
Trá»i Ä‘ ã muá»™n.
Tôi bị đột ngá»™t vì câu há»i bất ngỠđó. Hai chúng tôi đứng dáºy, nhà bác há»c già thân máºt vá»— vai tôi, tiá»…n ra cá»a và nói rằng nếu cần sá»± giúp đỡ thì cứ lại gặp ông và khuyên tôi từ nay trở Ä‘i nên Ä‘i chuyên và o má»™t vấn đỠPô-li-nê-di hay châu Mỹ và không nên gá»™p hai lÄ©nh vá»±c khác nhau lại. Ông quay lại văn ph òng và gá»i tôi để trao trả táºp bản thảo mang tiêu Ä‘á»: "Những mối quan hệ tiá»n sá» giữa Pô-li-nê-di và châu Mỹ". Cầm bản thảo trong tay, tôi lặng lẽ xuống thang ra vá» giữa cảnh ồn à o cá»§a thà nh phố.
Tối hôm đó, tôi đến g õ cá»a má»™t ngôi nhà cÅ© tại má»™t nÆ¡i hẻo lánh cá»§a xóm Grin-u ýt. Tôi đến đây sẵn sà ng Ä‘em theo những vấn đỠnhá» và cảm th ấy nó trở nên quá phức tạp cho công cuá»™c nghiên cứu cá»§a mình. Má»™t ngưá»i nhá» bé, mảnh dẻ, vá»›i chiếc mÅ© dà i, hé mở cá»a, nh ìn thấy tôi đã tươi cưá»i mở rá»™ng cá»a đón tôi và o. Ông đưa thẳng tôi và o nhà bếp xinh xắn và giao nhiệm vụ cho tôi chuẩn bị bát, đĩa. Trong khi đó, ông vừa tăng thêm thức ăn, vừa là m công việc nấu nướng muôn thuở nhưng rất ngon là nh. Ông nói:
- Anh đến đây tháºt là hay. Thế nà o, ổn cả chứ?
Tôi nói:
- Tháºt đáng buồn! Chẳng ai muốn Ä‘á»c bản thảo cá»§a tôi.
Ông dá»n thức ăn ra và chúng tôi bắt đầu ngồi ăn. Ông nói:
- Việc đáng tiếc chÃnh là ở chá»— tất cả những ngưá»i mà anh đến gặp, há» Ä‘á»u cho rằng anh muốn lao và o má»™t việc kỳ cục không tưởng. Anh nên biết rằng ở đây là nước Mỹ. Không thiếu g ì ngưá»i có ý nghÄ© lạ lùng như thế đâu.
- Thế c òn những vấn đỠkhác nữa chứ!
- Äúng! Lại còn cách đỠcáºp vấn đỠcá»§a anh. Há» là những nhà chuyên môn. Há» không tin má»™t phương pháp là m việc, mà phương pháp đó lại liên quan đến đủ má»i ngà nh, từ ngà nh thá»±c váºt đến ngà nh khảo cổ há»c. Há» Ä‘á»u tá»± giá»›i hạn trong lÄ©nh vá»±c chuyên môn cá»§a hỠđể có thể đà o sâu hÆ¡n và táºp trung và o các chi tiết. Khoa há»c hiện nay Ä‘ òi há»i Ä‘i sâu vá» chuyên ngà nh. Ngưá»i ta không quen vá»›i việc lấy rải rác ở má»—i ngà nh má»™t số dữ kiện để tổng hợp lại thà nh má»™t táºp hợp, má»™t đỠtà i.
Ông đứng dáºy, mang lại má»™t bản viết tay dà y cá»™p và nói:
- Anh hãy nhìn xem. Äó là tác phẩm cuối cùng cá»§a tôi vá» h ình mẫu chim trong các bức thêu dân gian ở Trung Quốc. Tôi đã mất bảy năm trá»i để là m công tr ình nà y và má»™t nhà xuất bản đã nháºn ngay. Bây giá» ngưá»i ta thÃch những khảo cứu chuyên Ä‘á».
Ông Các-lÆ¡ nói có l ý. Nhưng đối vá»›i tôi muốn giải đáp các vấn đỠvá» Thái B ình Dương mà lại không là m sáng tá» nhiá»u khÃa cạnh cần thiết th ì khác gì chÆ¡i tr ò chắp hình bằng những mảnh cùng má»™t mà u sắc. Chúng tôi thu dá»n bà n ăn và tôi giúp ông rá»a bát đĩa.
- Thế nà o, có g ì má»›i ở trưá»ng đại há»c Si-ca-gô không?
- Chẳng có g ì mới lạ cả.
- Thế còn ông bạn cũ của anh ở viện bảo tà ng, hôm nay đã nói thế nà o?
Tôi dè dặt trả lá»i:
- Ông ta cÅ©ng không quan tâm đến vấn đỠnà y lắm. The o ý ông ta thì dù ngưá»i Anh-Ä‘iêng có dùng bè mảng Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng không thể đưa ra giả thuyết rằng há» Ä‘ ã phát hiện ra những đảo ở Thái Bình Dương.
Ông bạn nhỠcủa tôi đột nhiên lau nhanh tay chiếc đĩa vẻ nôn nóng và nói:
- Äúng váºy. Nói cho đúng ra, ngay tôi đây cÅ©ng thấy có những lý lẽ vững chắc để chống lại thuyết cá»§a anh.
Tôi buồn rầu nhìn nhà nhân chá»§ng há»c vóc ngưá»i nhá» bé mà xưa nay tôi vẫn coi như má»™t bạn đồng minh trong má»i thá» thách. Như thông cảm vá»›i tôi, ông vá»™i v ã nói tiếp:
- Bạn hãy hiểu tôi cho đúng. Má»™t mặt tôi thấy anh cÅ©ng có lý nhưng mặt khác tôi thấy trong vấn đỠnà y có Ä‘iá»u g ì đó không thể chấp nháºn được. Tác phẩm cá»§a tôi vá» những h ình mẫu chim cÅ©ng á»§ng há»™ cho luáºn thuyết cá»§a anh.
Tôi nói:
- Anh Các-lÆ¡, tôi hoà n toà n tin chắc rằng ngưá»i Anh-Ä‘iêng Ä‘ ã vượt qua Thái B ình Dương và tôi cÅ©ng muốn đóng má»™t cái bè tương tá»± tiến hà nh má»™t cuá»™c hà nh tr ình, để chứng minh đó là má»™t Ä‘iá»u có thể là m được.
- Anh tháºt là điên rồ!
Cho đó là chuyện tếu, ông bạn tôi cưá»i khẩy vỠý kiến ấy nhưng dù sao ông ta cÅ©ng có vẻ lo ngại.
- Anh không tin là điá»u đó có thể là m được ư?
- Bằng một cái bè! Anh điên rồi chắc?
Không biết nói g ì hÆ¡n, ông nh ìn tôi đầy lo lắng và chỠđợi ở tôi má»™t nụ cưá»i chứng tá» là tôi vừa bông đùa cho vui thôi. Nhưng vô Ãch. Tôi thấy rằng không ai muốn chấp nháºn luáºn thuyết cá»§a tôi, bởi vì tôi cố tìm cách nối hai xứ sở vá»›i nhau như Pê-ru và Pô-li-nê-di cách nhau chỉ là biển cả mênh mông, ngoà i cách dùng bè mảng thá»i tiá»n sá» ra không c òn cách nà o hÆ¡n nữa. Các-lÆ¡ nh ìn tôi vá»›i vẻ hoang mang và bảo:
- Thôi, ta đi uống tà chút đ ã. Và chúng tôi đã cùng nhau uống cạn bốn ly rượu.
------
Tuần đó là kỳ hạn mà tôi phải trả nợ. Cùng lúc đó tôi nháºn được giấy cá»§a ngân hà ng Na Uy thông cáo là tôi không c òn đô-la trong tà i khoản. Vấn đỠbây giá» là hạn chế chi tiêu và lo sao cho có ngoại tệ. Tôi chuẩn bị hà nh lý và đáp xe Ä‘iện ngầm Ä‘i Brô-clin. Tôi được chấp nháºn và o câu lạc bá»™ thá»§y thá»§ Na Uy, ở đó việc ăn uống tương đối khá và giá cả hợp vá»›i túi tiá»n cá»§a tôi lúc nà y. Tôi có má»™t ph òng nhỠở tầng hai, nhưng đến bữa ăn, tôi ăn cùng má»i ngưá»i tại ph òng ăn lá»›n ở tầng dưới cùng. Ở đây có nhiá»u thá»§y thá»§, kẻ Ä‘i, ngưá»i đến. Há» gồm đủ hạng ngưá»i, tầm vóc, tÃnh t ình khác nhau, nh ưng há» Ä‘á»u có má»™t nét chung: khi nói vá» biển cả, há» biết nên nói vá» Ä‘iá» u gì. Tôi đã há»c được má»™t Ä‘iá»u là sóng biển trở nên dữ dá»™i, không phải do độ sâu cá»§a biển cả hoặc là do xa đất liá»n mà trái lại ở gần bá» biển thưá»ng có nhiá»u đợt sóng hung h ãn nhất. Những chá»— biển nông, những đợt sóng trà o vá»— bá» hay những luồng nước chảy có thể gây nên cho đất liá»n những đợt sóng dồi dữ dá»™i hÆ¡n là ở giữa biển cả. Má»™t chiếc thuyá»n nhá» Ä‘i giữa đại dương c òn dá»… dà ng h Æ¡n Ä‘i dá»c theo bá» biển. Tôi c òn được biết thêm rằng má»™t con tà u lá»›n gặp b ão, biển nổi sóng dữ dá»™i, dá»… có nguy c Æ¡ bị sóng nháºn chúi mÅ©i hoặc Ä‘uôi tà u xuống nước, là m cho rất nhiá»u tấn nước biển trà n Ä‘áºp lên khoang tà u, là m xoắn cong những ống thép má»™t cách dá»… dà ng. Nhưng má»™t chiếc tà u nhá» biết nổi trên lưng sóng th ì tà u đó chỉ dáºp dình lên xuống trên ngá»n sóng và hầu nh ư bao giá» cÅ©ng thoát khá»i tai nạn. Biết bao ngưá»i Ä‘ ã được cứu thoát chỉ bằng những chiếc xuồng cấp cứu nhá» trong khi tà u lá»›n cá»§a há» lại bị sóng nháºn ch ìm xuống biển. Nh ưng các thá»§y thá»§ không hiểu biết g ì vá» bè mảng cả. Má»™t chiếc bè không phải là má»™t cái thuyá»n, chẳng c ó cạp mà cÅ©ng chẳng có sống thuyá»n. Nó chỉ là má»™t váºt nổi mà ngưá»i ta dùng trong khi chỠđợi má»™t con tà u nà o đó đến cứu.
Tuy nhiên cÅ©ng có má»™t thá»§y thá»§ Ä‘ ã có những hiểu biết và đánh giá đúng mức vá» bè mảng. Anh ta Ä‘ ã b Æ¡i Ä‘i trên má»™t miếng ván suốt ba tuần lá»… sau khi tà u chiến cá»§a anh bị bá»n Äức phóng ngư lôi bắn ch ìm ở giữa Äại Tây Dương. Anh ta nói:
- Má»™t cái bè th ì không tá»± trôi được; gặp gió nó thưá»ng quay ngược trở lại. Tôi t ìm thấy ở th ư viện những chuyện vá» ngưá»i châu Âu đầu tiên Ä‘ ã tá»›i bá» biển phà a tây cá»§a Nam Mỹ. Những phác há»a và miêu tả vá» những chiếc bè lá»›n bằng gá»— ban-xa cá»§a ngưá»i Anh-Ä‘iêng Ä‘á»u có trong đó. Những bè nà y có buồm vuông, má»™t mảnh gá»— đáy để chống giạt và má»™t mái chèo dà i ở Ä‘uôi dùng là m bánh lái. Như thế là có thể Ä‘iá»u khiển được bè.
Nhiá»u tuần Ä‘ ã trôi qua tại câu lạc bá»™ thá»§ thá»§. Tôi không nháºn được trả lá»i cá»§a Si-ca-gô hoặc cá»§a những thà nh phố mà tôi Ä‘ ã gá»i các tá» sao bản thảo trình bà y thuyết cá»§a tôi. Thế rồi và o má»™t ngà y thứ bảy, tôi Ä‘i đến má»™t quyết định quan trá»ng. Tôi đến m á»™t nhà cung tiêu cho ngà nh hà ng hải ở phố Va-te để mua má»™t bản đồ Thái B ình D ương. Ở đây ngưá»i ta Ä‘ ã trịnh trá»ng tôn tôi lên địa vị "thuyá»n trưởng".
Có bản đồ trong tay, tôi đáp tà u Ä‘i ngoại ô á»t-xai-ninh, nÆ¡i mà cuối tuần nà o tôi cÅ©ng thưá»ng đến chÆ¡i nhà má»™t cặp vợ chồng trẻ ngưá»i Na Uy. Há» có má»™t trang trại tháºt là tuyệt. Anh chồng nguyên là cá»±u đại úy hải quân, hiện nay là trưởng ph òng má»™t công tá hà ng hải ở Niu-oóc, công tá Phrết On-xân Lai-n Æ¡.
Sau khi vùng vẫy thoải mái trong bể bÆ¡i, tâm hồn khoan khoái là m tôi quên hết cuá»™c sống ở thà nh phố má»™t tuần qua. Chị Am-giá»›c mang rượu ra, chúng tôi ngồi ngay trên b ãi cá» d ưới ánh nắng và cùng nhau thưởng thức. Không thể im lặng lâu hÆ¡n nữa, tôi trải tấm bản đồ ra b ãi cá» và há»i Vin-hem rằng liệu má»™t chiếc bè có thể chở được ngưá»i từ Pê-ru đến táºn các đảo ở Thái B ình D ương được không? Vin-hem hÆ¡i kinh ngạc. Anh không nh ìn và o bản đồ mà nh ìn thẳng và o tôi và trả lá»i ngay là điá»u nà y có thể được. Sá»± khẳng định cá»§a Vin-hem là m cho tôi cảm thấy như trút được gánh nặng. Tôi biết rằng vấn đỠnà o thuá»™c vá» hà ng hải hay biển cả, đối vá»›i Vin-hem vừa là nghá» nghiệp, vừa là điá»u tâm đắc nhất cá»§a anh. Tôi bắt đầu tiết lá»™ cho Vin-hem biết dá»± định cá»§a tôi. Anh tuyên bố ngay đó là sá»± Ä‘iên rồ, là m cho tôi sững sá» và ngắt lá»i anh:
- Nhưng anh vừa nói là có thể được mà !
Vin-hem xác nháºn:
- Thá»±c ra đúng như váºy, nhưng sá»± thà nh công th ì rất mong manh. Anh ch ưa bao giá» vượt biển trên má»™t chiếc bè bằng gá»— ban-xa nên anh tưởng tượng có thể bất cứ lúc nà o muốn dùng nó vượt qua Thái B ình D ương là được ngay. Có thể thông đồng bén giá»t và cÅ©ng có thể bị thất bại. Ngưá»i Anh-Ä‘iêng cổ xưa Ä‘ ã dá»±a và o những kinh nghiệm tÃch luỹ đã từ bao Ä‘á»i rồi. Má»™t chiếc bè Ä‘i được tá»›i Ä‘Ãch rất có thể Ä‘ ã có đến sáu chiếc bè bị ch ìm, tháºm chà có tá»›i hà ng tră m chiếc trong những thế ká»· qua. Như anh vừa nói, ngưá»i Anh-ca há» Ä‘i thà nh từng Ä‘oà n bè trên biển, nếu có sá»± cố, há» có thể ứng cứu lẫn nhau. C òn anh, anh trông chá» và o ai vá»›t anh giữa biển cả mênh mông? Cho rằng anh mang theo cả máy thu phát vô tuyến Ä‘iện Ä‘ ể sá» dụng trong trưá»ng hợp gặp nạn, anh tưởng rằng có thể dá»… dà ng t ìm thấy chiếc bè cá»§a anh giữa muôn trùng sóng biển và cách xa đất liá»n hà ng ngà n hải l ý hay sao? Bão tố có thể hất anh ra khá»i bè và ng ưá»i ta cÅ©ng không thể đến cứu anh kịp và anh có đủ thá»i gian để chết Ä‘uối nhiá»u lần. Thôi! Tốt hÆ¡n hết là h ãy bình tÄ©nh chỠđợi ở đây để ngưá»i ta có thá»i gian Ä‘á»c bản thảo cá»§a anh. H ãy viết thêm th ư và thúc giục há» nhiá»u hÆ¡n nữa, nếu không anh sẽ chẳng thu được kết quả g ì đâu.
- Tôi không thể chỠđợi lâu hÆ¡n nữa vì tôi sắp hết tiá»n rồi.
- Váºy anh hãy đến ở vá»›i chúng tôi. Vả chăng là m sao anh có thể thá»±c hiện cuá»™c thám hiểm nà y mà túi tiá»n rá»—ng tuếch?
- Má»™t cuá»™c thám hiểm dá»… hấp dẫn ngưá»i ta hÆ¡n là má»™t bản thảo chưa được ai Ä‘á»c đến.
- Nhưng liệu anh sẽ được lợi gì ở bản thảo ấy?
- Tôi sẽ bẻ gãy má»™t láºp luáºn có trá»ng l ượng chống lại luáºn thuyết cá»§a tôi. Äấy là chưa nói đến khoa há»c sẽ Ãt nhiá»u quan tâm đến công việc nà y.
- Nhưng nếu thất bại?
- Nếu váºy tức là tôi sẽ chả có g ì để chứng minh cả!
- Như thế là anh định phÆ¡i bà y cho má»i ngưá»i thấy sá»± phá sản luáºn thuyết cá»§a anh?
- Có lẽ, nhưng như anh Ä‘ ã nói dù sao cÅ©ng có thể có má»™t phần m ưá»i Ä‘ ã đến Ä‘Ãch trong cuá»™c hà nh tr ình nà y tr ước chúng ta.
Äến đây các cháu trong nhà chạy ra nô đùa đánh cầu và chúng tôi gác lại không tranh luáºn nữa trong cả ngà y hôm đó.
Ngà y nghỉ cuối tuần tiếp theo, tôi lại đến á»t-xai-ninh mang theo cả tấm bản đồ. Lần nà y khi ra vá», trên tấm bản đồ cá»§a tôi Ä‘ ã có má»™t đưá»ng bút ch ì kẻ dà i từ bá» biển Pê-ru đến táºn những đảo Tu-a-mô-tu ở Thái Bình D ương. Anh bạn đại úy hải quân cá»§a tôi đà nh chịu không thể là m tôi thay đổi ý kiến và chúng tôi đã để hà ng giá» cùng nhau dá»± tÃnh vá» tốc độ chiếc bè. Sau khi tÃnh toán, Vin-hem thốt lên:
- ChÃn mươi bảy ngà y, nhưng anh nên nhá»› đó là tÃnh toán vá» mặt lý thuyết trong Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi má»™t cách lý t ưởng, nghÄ©a là lúc nà o cÅ©ng thuáºn buồm xuôi gió, và vá»›i má»™t chiếc bè có thể hoạt động tùy theo dá»± cáo thá»i tiết. Nói tóm lại là phải mất Ãt nhất bốn tháng cho chuyến Ä‘i nà y và thá»i gian chuẩn bị th ì còn lâu hÆ¡n nhiá»u.
Gian buồng nhỠở câu lạc bá»™ thá»§y thá»§ tối hôm đó đối vá»›i tôi như thân thiết hÆ¡n, khi trở vá» ngồi bên giưá»ng vá»›i tấm bản đồ. Tôi ngắm nh ìn gian buồng rồi đứng lên Ä‘o và tÃnh diện tÃch cá»§a ph òng hoà n toà n đúng như khi Ä‘o đạc chiếc giưá»ng và tá»§ áo nhá» cá»§a tôi.
À đúng rồi! Chiếc bè phải lá»›n hÆ¡n nữa má»›i đúng. Nghiêng m ình qua cá»a sổ, tôi nhìn thấy má»™t góc trá»i xa xa đầy sao cá»§a thà nh phố mà chỉ ở nÆ¡i cao má»›i nh ìn thấy được. Có thể chiếc bè đối vá»›i chúng tôi cháºt chá»™i nhưng không gian vẫn c òn đủ chá»— cho mặt trá»i và các vì sao. Ở phố 72, gần công viên trung tâm có má»™t câu lạc bá»™ khá kÃn đáo cá»§a Niu-oóc.
Má»™t tấm biển nhá» bằng đồng bóng loáng ghi dòng chữ: "Câu lạc bá»™ những nhà thám hiểm" nh ư gợi cho khách qua đưá»ng có Ä‘iá»u g ì khác th ưá»ng ở sau những bức tưá»ng ngôi nhà ấy. Nhưng má»™t khi Ä‘ ã đặt chân và o trong ngôi nhà , ngưá»i ta có cảm giác như lạc và o má»™t thế giá»›i xa lạ ở cách Niu-oóc hà ng ngh ìn cây số. Không còn thấy những dòng xe ô tô ng ược xuôi và những ngôi nhà chá»c trá»i sừng sững. Khi cánh cá»a thông ra thà nh phố được khép lại, ta như rÆ¡i và o trong má»™t bầu không khà gợi lên má»™t cuá»™c Ä‘i săn sư tá», cảnh núi non hay như Ä‘ang sống ở miá»n cá»±c Bắc, đồng thá»i c òn xen lẫn cảm giác nh ư Ä‘ang ngồi xa-lông cá»§a má»™t du thuyá»n đầy đủ tiện nghi Ä‘ang Ä‘i v òng qua nh thế giá»›i. Những chiến lợi phẩm thu được trong các cuá»™c săn lùng, t ìm kiếm nh ư hà m ã, h ươu nai, những súng săn các loà i muông thú, những bá»™ ngà voi, những trống tráºn cùng những mÅ©i lao, những tấm thảm Anh-Ä‘iêng, tượng thần, mô h ình tà u bè, lá cá» và ảnh c ùng những bản đồ được bố trà bao quanh gian ph òng, n Æ¡i mà các há»™i viên há»p nhau để ăn trưa hoặc nghe cáo cáo cá»§a các thuyết tr ình viên từ những n ước xa xôi trở vá». Sau chuyến Ä‘i đến quần đảo Mác-ki-dÆ¡, tôi được kết nạp là há»™i viên hoạt động cá»§a há»™i.
Là má»™t trong những há»™i viên trẻ, Ãt có trưá»ng hợp vắng mặt trong các cuá»™c há»p khi tôi có mặt ở thà nh phố, v ì váºy và o má»™t buổi tối trá»i m ưa cá»§a tháng 11, tôi đến sinh hoạt ở đây và ngạc nhiên thấy trụ sở không như má»i lần. Ở giữa ph òng được đặt má»™t chiếc bè cao su bÆ¡m căng cùng những khẩu phần và các trang thiết bị cần thiết cho má»™t chiếc xuồng cấp cứu, c òn trên t ưá»ng và bà n là những cái dù, áo mưa và tất cả những trang bị cần cho vùng Bắc Cá»±c. Tôi lại c òn thấy cả những nồi dùng ch ưng cất nước biển để lấy nước ngá»t cùng nhiá»u thiết bị kỳ lạ khác nữa.
Má»™t há»™i viên má»›i được kết nạp là đại tá Hát-xkin ở Viện nghiên cứu trang bị cá»§a không quân sẽ thuyết tr ình có kèm thao tác, để giá»›i thiệu tÃnh năng vá» má»™t loạt những trang bị quân sá»± má»›i, mà theo ông ta có thể Ä‘em sá» dụng trong tương lai và o các cuá»™c thám hiểm khoa há»c ở vùng biển Nam cÅ©ng như ở vùng biển Bắc. Sau buổi thuyết tr ình là má»™t cuá»™c tranh luáºn sôi nổi và hà o hứng. Vá»›i dáng ng ưá»i cao lá»›n, vạm vỡ, nhà thám hiểm Äan Mạch mà má»i ngưá»i Ä‘á»u biết tiếng, ông Pi-tÆ¡ Phrin-xin đứng dáºy, bá»™ râu cằm rất ráºm cá»§a ông lắc lư vá»›i vẻ hoà i nghi. Ông hoà n toà n không tin và o những chứng nháºn phát minh má»›i. Có lần đáng lẽ phải dùng xuồng Ca-i-ắc và o hang tuyết cá»§a ngưá»i Et-xki-mô th ì ông ta lại dùng má»™t chiếc xuồng bằng cao su và má»™t cái lá»u gấp. Ông Ä‘ ã suýt mất mạng vì sá»± thể nghiệm nà y. Tr ước tiên ông gần chết cóng trong má»™t cÆ¡n b ão tuyết vì khóa kéo cá»a lá»u bị b ăng đóng, dÃnh chặt không mở ra được. Sau đó, và o má»™t ngà y ông Ä‘i câu, lưỡi câu Ä‘ ã móc và o xuồng là m cho chiếc xuồng xì h Æ¡i bẹp gà và ch ìm xuống. Ông ta và má»™t ng ưá»i bạn là dân Et-xki-mô phải cố gắng lắm má»›i và o tá»›i bá» và ngưá»i ta Ä‘ ã dùng chÃnh loại xuồng Ca-i-ắc để cứu ông. Ông thừa nháºn rằng má»™t phát minh hiện đại chỉ ngồi trong phòng thà nghiệm, dù rằng có tà i ba đến mấy Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng không thể nà o tưởng tượng hay hÆ¡n những kinh nghiệm từ hà ng ngà n năm mà dân Et-xki-mô Ä‘ ã áp dụng trong xứ sở cá»§a há». Cuá»™c tranh luáºn chấm dứt bằng má»™t đỠnghị đặc biệt cá»§a đại tá Hát-xkin. Những há»™i viên hoạt động cá»§a Há»™i, trong các cuá»™c thám hiểm sắp tá»›i, có thể tùy ý lá»±a chá»n để sá» dụng trong cuá»™c hà nh tr ình, những dụng cụ má»›i phát minh mà ông vừa giá»›i thiệu vá»›i Ä‘iá»u kiện là sau khi trở vá» phải thông cáo lại vá»›i Viện thà nghiệm cá»§a ông những nháºn xét cá»§a há» vá» các dụng cụ đó.
Tối hôm đó, tôi là ngưá»i cuối cùng rá»i khá»i câu lạc bá»™ để ra vá». Tôi muốn xem xét lại từng chi tiết cá»§a trang bị má»›i tinh mà tôi được tiếp xúc má»™t cách ngẫu nhiên và tôi sẽ toà n quyá»n sá» dụng nó nếu tôi muốn. Tháºt là đúng lúc v ì tôi Ä‘ang cần: má»™t trang bị để cứu ngưá»i nếu chẳng may chiếc bè gá»— cá»§a chúng tôi bị vỡ trong lúc không có chiếc nà o gần đó. Sáng hôm sau, trong lúc Ä‘ang ăn sáng tại Câu lạc bá»™ thá»§y thá»§, đầu óc tôi vẫn Ä‘ang bị thu hút vá» trang bị nà y th ì má»™t chà ng trai ăn mặc chững chạc, có dáng dấp má»™t nhà thể thao, mang khẩu phần đến ngồi ăn cùng bà n vá»›i tôi.
Chúng tôi bắt chuyện và biết rằng anh ta cÅ©ng không phải là thá»§y thá»§ Ä‘i biển mà là má»™t kỹ sư tốt nghiệp Trưá»ng đại há»c bách khoa ở TÆ¡-rông-ken. Anh đến Mỹ để mua má»™t và i phụ tùng máy, đồng thá»i trau dồi thêm kinh nghiệm vá» kỹ thuáºt các máy là m đông lạnh. Anh ở gần đây nên thưá»ng ghé đến ăn nÆ¡i nà y v ì món ăn ở đây nấu theo kiểu Na Uy rất ngon. Anh há»i tôi là m g ì, và tôi trình bà y s Æ¡ lược vá»›i anh vá» dá»± định cá»§a tôi. Tôi c òn cho anh biết, nếu hết tuầ n nà y mà tôi không nháºn được trả lá»i chấp nháºn vá» bản thảo cá»§a tôi, tôi sẽ bắt đầu tiến hà nh công việc để chuẩn bị việc thám hiểm bằng bè. Anh ta không nói g ì nh ưng rất chăm chú nghe.
Má»™t và i ngà y sau, chúng tôi gặp lại nhau tại ph òng ăn. Gặp tôi, anh há»i ngay:
- Anh đã quyết định vỠchuyến đi chưa?
- Nhất định tôi sẽ đi.
- Bao giá»?
- Cà ng sá»›m cà ng tốt. Nếu kéo dà i lâu thêm nữa th ì bão tố từ Nam Cá»±c sẽ đổ đến và cÅ©ng là mùa b ão ở quanh các đảo. Trong Ãt tháng nữa thế nà o tôi cÅ©ng cần rá»i Pê-ru, nhưng trước hết tôi phải lo sao cho có tiá»n để dà n xếp ổn thá»a má»i công việc.
- Các anh có bao nhiêu ngưá»i cùng Ä‘i?
- Tôi có ý định mang theo sáu ng ưá»i, như váºy cuá»™c sinh hoạt táºp thể trên bè sẽ đỡ tẻ nhạt đơn Ä‘iệu và như váºy má»—i ngà y má»—i ngưá»i phải Ä‘iá»u khiển tay lái cá»§a bè trong bốn giá».
Anh có vẻ nghiá»n ngẫm ý kiến nà y cá»§a tôi và mạnh dạn nói:
- Tôi cÅ©ng muốn Ä‘i cùng. Tôi có thể phụ trách vá» mặt kỹ thuáºt, tất nhiên cÅ©ng nên kiểm chứng lại cho chÃnh xác tốc độ gió, hải lưu và sóng biển để cá»§ng cố cho kinh nghiệm. Anh nên nhá»› rằng sẽ phải băng qua những vùng biển cả mênh mông không phải là đưá»ng tà u bè qua lại nên không ai r õ là nh ư thế nà o. Má»™t cuá»™c hà nh tr ình nh ư váºy tạo Ä‘iá»u kiện cho việc khảo sát vá» khà tượng thá»§y văn rất bổ Ãch và tôi có dịp áp dụng nhữ ng kiến thức cá»§a tôi vá» nhiệt động há»c.
Nhìn nét mặt cởi mở cá»§a anh, tôi hiểu con ng ưá»i đó sẽ c òn mang lại nhiá»u Ä‘iá»u tốt là nh và tôi nói:
- Tháºt tuyệt, thế là chúng ta sẽ cùng Ä‘i vá»›i nhau.
Anh ta tên là Héc-man Vát-din-gÆ¡, cÅ©ng là thá»§y thá»§ đưá»ng sông như tôi. Và i ngà y sau, tôi má»i Héc-man đến Há»™i những nhà thám hiểm. Chúng tôi gặp ngay nhà thám hiểm Bắc Cá»±c Pi-tÆ¡ Phrin-xin. Ông nà y có đặc Ä‘iểm dá»… nháºn ra trong đám đông vá»›i vóc ngưá»i to lá»›n, râu ráºm, trông ông ta như sứ giả cá»§a tun-Ä‘ra. Má»™t không khà khác thưá»ng bao quanh ông chẳng khác g ì khi ông cầm dây để dắt gấu Ä‘i chÆ¡i. Chúng tôi dẫn ông đến trước tấm bản đồ lá»›n treo trên tưá»ng và thổ lá»™ vá»›i ông vá» dá»± định cá»§a chúng tôi: vượt Thái B ình D ương bằng má»™t chiếc bè Anh-Ä‘iêng.
Vừa nghe chúng tôi nói, ông vừa vuốt râu và đôi mắt xanh vẻ trẻ trung mở to để lắng nghe. Nghe xong ông giáºm mạnh chiếc chân gá»— xuống sà n, xốc lại thắt lưng và nói:
- Hay lắm, các bạn trẻ! Tôi rất muốn đi theo các anh.
Nhà du hà nh già miá»n Grô-en-lân rót đầy bia và o cốc vại má»i chúng tôi và tá» vẻ rất tin tưởng và o phương tiện Ä‘i lại cổ xưa cá»§a bá»™ tá»™c tiá»n sá» cÅ©ng như sá»± khéo léo cá»§a há» trong việc t ìm ra ph ương tiện Ä‘i sao cho phù hợp vá»›i thiên nhiên, trên biển cả cÅ©ng như trên đất liá»n. Ông Ä‘ ã từng dùng bè xuôi trên các dòng sông lá»›n cá»§a miá»n Xi-bia và đ ã từng kéo theo tà u cá»§a ông những bè cá»§a thổ dân dá»c theo bá» biển Bắc cá»±c. Thỉnh thoảng ông lại đưa tay vuốt ch òm râu và cuối cùng ông nói là má»™t thá»i đại huy hoà ng Ä‘ang mở ra trước chúng tôi. Nhá» sá»± nhiệt t ình á»§ng há»™ cá»§a ông Phrin -xin đối vá»›i dá»± định cá»§a chúng tôi, nên công việc được tiến hà nh rất khẩn trương là m cho cáo chà ở Xcăng-Ä‘i-na-vÆ¡ phải quan tâm đăng nhiá»u bà i vá» vấn đỠnà y.
Ngay sáng hôm sau, có ngưá»i g õ cá»a phòng tôi ở Câu lạc bá»™ thá»§y thá»§, báo có ng ưá»i cần gặp tôi ở Ä‘iện thoại. Sau cuá»™c nói chuyện qua Ä‘iện thoại, ngay chiá»u hôm đó, Héc-man và tôi cùng đến mấy ngôi nhà ở trong má»™t khu sang trá»ng cá»§a thà nh phố. Má»™t ngưá»i đà n ông trẻ, ăn mặc chải chuốt, già y láng bóng, mặc bá»™ đồ mà u xanh lÆ¡ phá»§ ngoà i bằng má»™t chiếc KAYAK: má»™t loại xuồng là m bằng da hải cẩu mà thổ dân Grô-en-lân má»™t đảo ở Bắc Mỹ thưá»ng dùng. Dân Et-xki-mô ở Bắc cá»±c thưá»ng đà o hốc trong những tảng băng để trú ngụ khi Ä‘i săn. Ão ngá»§ bằng lụa, ông tiếp chúng tôi. Chúng tôi có cảm giác Ä‘ang đứng trước má»™t con ngưá»i má»m yếu. Má»™t chiếc khăn tay thÆ¡m nức để chùi mÅ©i, ông ta xin lá»—i chúng tôi v ì Ä‘ang bị nhức đầu sổ mÅ©i. Tuy váºy chúng tôi cÅ©ng biết rằng trong chiến tranh, ngưá»i phi công trẻ nà y Ä‘ ã nổi tiếng ở Mỹ vì đã láºp được nhiá»u chiến công. Vẻ Ä‘iá»m đạm, ông ngồi giữa hai nhà cáo trẻ vẻ cương quyết sôi nổi và hoạt bát. Chúng tôi có biết má»™t trong hai ngưá»i đó vá» khả năng viết phóng sá»± cá»§a anh ta.
Chai rượu U ýt-ki hảo hạng Ä‘ ược mở ra, ông chá»§ nhà tuyên bố rất quan tâm đến cuá»™c hà nh tr ình cá»§a chúng tôi và đỠnghị c ung cấp kinh phà cần thiết vá»›i Ä‘iá»u kiện chúng tôi sẽ viết những bà i cáo và đi các nÆ¡i để cáo cáo sau khi trở vá». Tất cả Ä‘á»u được thá»a thuáºn và chúng tôi cạn chén để bà y tá» niá»m hân hoan vá» sá»± hợp tác may mắn giữa hai bên, má»™t bên là những ngưá»i á»§ng há»™ vá» mặt tà i chÃnh cho cuá»™c hà nh trình và bên kia là những ng ưá»i tham gia và o cuá»™c hà nh tr ình đó. Thế là từ nay, má»i vấn đỠkinh tế Ä‘á»u được giải quyết và chúng tôi thoát khá»i má»i sá»± quấy rầy cá»§a các chá»§ nợ. Héc-man và tôi lúc nà y chỉ c òn lo việc thà nh láºp Ä‘oà n và mua sắm trang thiết bị, đóng xong chiếc bè để có thể khởi hà nh trước mùa dông b ão. Ngay ngà y hôm sau, Héc-man xin thôi công việc kỹ s ư ở cÆ¡ quan anh và chúng tôi bắt tay và o việc má»™t cách nghiêm túc. Những nhân viên ph òng thà nghiệm cá»§a không quân hứa chuyển cho chúng tôi những thứ đã yêu cầu và Câu lạc bá»™ những nhà thám hiểm còn gá»i nhiá»u h Æ¡n, v ì cuá»™c hà nh trình cá»§a chúng tôi là má»™t c Æ¡ há»™i để há» Ä‘em ra thá» nghiệm trang thiết bị cá»§a há».
Sá»± khởi đầu tháºt tốt là nh. GiỠđây trước hết là t ìm ngay được bốn ngưá»i sao cho phù hợp và sẵn sà ng cùng Ä‘i, và sau đó c òn chuẩn bị thá»±c phẩm cần thiết cho cuá»™c hà nh trình. Nhóm ng ưá»i cùng Ä‘i vá»›i nhau trên má»™t chiếc bè phải được lá»±a chá»n kỹ cà ng, nếu không chỉ sau má»™t và i tuần xa đất liá»n, lênh đênh má»™t m ình trên biển cả, rất có thể xảy ra những vụ lá»™n xá»™n hoặc nổi loạn. Tôi không muốn sá» dụng những thá»§y thá»§ chuyên nghiệp vì thá»±c ra sá»± hiểu biết cá»§a há» vá» việc Ä‘i bè không hÆ¡n g ì chúng tôi. H Æ¡n nữa, nếu sau nà y thà nh công, ngưá»i ta sẽ cho rằng được như váºy v ì chúng tôi là thá»§y thá»§ là nh nghá» nhất chứ đâu phải ngưá»i đóng bè cổ xưa cá»§a Pê-ru. Dù sao chúng tôi cÅ©ng Ä‘ang cần má»™t ngưá»i Ãt nhất biết sá» dụng thước lục phân và ghi lại đưá»ng Ä‘i trên bản đồ để là m cÆ¡ sở cho các báo cáo khoa há»c sau nà y. Tôi nói vá»›i Héc-man:
- Tôi bi ết má»™t há»a sÄ© tÃnh tình rất sôi nổi, lại biết ch Æ¡i cả đà n ghi-ta nữa. Trước kia, anh ta há»c ở trưá»ng hà ng hải và đ ã nhiá»u lần tham gia các cuá»™c hà nh trình vòng quanh thế giá»›i, tr ước kia rá»i bá» nghá» nà y để trở vá» nhà vá»›i chiếc bút lông và giá vẽ. Tôi biết a nh ta hồi còn nhá» và chúng tôi th ưá»ng cắm trại ở trên núi vá»›i nhau ngay ở quê hương. Tôi sẽ viết thư cho anh ấy và chắc chắn anh ấy sẽ đến vá»›i chúng ta.
Héc-man bảo:
- Thôi cÅ©ng tạm được, nhưng chúng ta cÅ©ng cần có má»™t ngưá»i biết sá» dụng Ä‘iện đà i nữa chứ!
- Sao, điện đà i ư!
Tôi kêu lên sợ h ãi.
- Tháºt là chuyện lạ Ä‘á»i! Má»™t chiếc máy vô tuyến Ä‘iện trên má»™t chiếc bè thá»i kỳ tiá»n sá» ? Tháºt là lạc l õng.
- Không hẳn thế. Äó là má»™t biện pháp ph òng xa. Chúng ta có thể ch ưa cần dùng đến nhưng mang Ä‘i cÅ©ng không ảnh hưởng g ì đến luáºn thuyết cá»§a anh cÆ¡ mà . HÆ¡n nữa chúng ta cÅ©ng cần có máy phát để truyá»n Ä‘i các thông tin vá» khà tượng và các Ä‘iá»u khác nữa chứ. Trái lại, chúng ta mất g ì khi nháºn được những tin báo trước vá» mưa b ão vì châu Äại Dương nà y Ä‘ ã có má»™t bả n tin thá»i tiết nà o đâu, mà dù có chăng nữa liệu nó có phục vụ g ì cho chúng ta ở trên chiếc bè nà y.
Láºp luáºn cá»§a Héc-man dần dà đã là m tiêu tan sá»± phản đối cá»§a tôi vì tôi vốn ác cảm vá»›i các thiết bị Ä‘iện, nà o là ổ cắm, nà o núm vặn. Tôi phải thú nháºn:
- Tháºt là má»™t sá»± ngẫu nhiên kỳ lạ! Tôi lại khá thà nh thạo trong việc sá» dụng những máy thu phát nhá» liên lạc bằng vô tuyến Ä‘iện giữa các nÆ¡i có khoảng cách xa, v ì trong chiến tranh hỠđã nhét tôi và o má»™t đơn vị thông tin vô tuyến. Anh biết đấy, quân đội há» cÅ©ng lịch sá»± không dùng đến khả năng chuyên môn cá»§a anh. Thôi được, tôi sẽ viết thư cho Nút Hô-glan và cho cả To-xtên Ra-cá nữa!
- Anh biết hỠà ?
- Tôi gặp Nút lần đầu tiên ở nước Anh và o năm 1944. Nút Ä‘ ã được ngưá»i Anh tặng thưởng huân chương v ì anh đã tham gia trong cuá»™c hà nh quân nhảy dù để ngăn chặn bá»n Äức sản xuất bom nguyên tá». Trong vụ phá hoại nÆ¡i chứa nước nặng ở Ri-u-can, anh ta phụ trách Ä‘iện đà i. Tôi Ä‘ ã quen anh ta khi anh ta vừa từ Na Uy trở vá» cuá»™c hà nh quân tại đó. Lần nà y th ì bá»n máºt thám Äức Giét-ta-pô đã bắt được anh Ä‘ang sá» dụng Ä‘iện đà i giấu trong l ò s ưởi má»™t bệnh viện sản khoa ở s-xlô. Tụi Äức Ä‘ ã dò tìm thấy địa Ä‘iểm và ngôi nhà đ ã bị lÃnh Äức vây kÃn. Các lối ra và o Ä‘á»u có súng đại liên bịt chặt. Tên Phen-me chỉ huy Giét-ta-pô Ä‘Ãch thân đứng chỠở giữa sân để bắt tụi lÃnh lên bắt Nút xuống. Nhưng Nút Ä‘ ã trốn thoát. Vá»›i khẩu súng ngắn, Nút đã mở má»™t đưá»ng thoát từ nhà kho đến hầm chứa trên trần nhà , rồi từ sân sau, anh băng qua tưá»ng thoát ra ngoà i, dưới là n mưa đạn bá»n Äức bắn theo. T ôi lại gặp Nút tại má»™t địa Ä‘iểm bà máºt trong má»™t tòa lâu đà i cổ ở nước Anh. Nút ở Na Uy vá», sau khi tổ chức liên lạc bằng vô tuyến Ä‘iện dưới l òng đất cho hÆ¡n má»™t trăm máy thu phát ngay trong l òng Na Uy bị chiếm đóng. Tôi cÅ©ng đã kết thúc lá»›p huấn luyện nhảy dù và chúng tôi có ý định nhảy dù gần s-xlô. Nhưng thá»i kỳ đó, quân đội Nga Ä‘ ã tiến và o vùng Kiêc Kên và má»™t s ư Ä‘oà n nhá» quân đội Na Uy được Ä‘iá»u từ E-cốt đến Phần Lan để tham gia dẫn đưá»ng cho quân đội Liên Xô mở các cuá»™c hà nh quân. Tôi tham gia và o đơn vị ấy và gặp lại Toóc-xten.
Ở vùng nà y, mùa khô như ở vùng Bắc Cá»±c. B ình minh cá»±c Bắc chỉ há»ng lên trên bầu trá»i đầy sao, ngà y cÅ©ng như đêm chỉ là má»™t mà u Ä‘en bao trùm lên chúng tôi. Rét đến tÃm cả ngưá»i trong những bá»™ quần áo bằng lông thú. Chúng tôi đến má»™t vùng thuá»™c đất nước Phần Lan, nÆ¡i đây chỉ là má»™t đống tro tà n v ì bị cháy thiêu trụi. Má»™t chà ng trai vá»›i đôi mắt xanh ánh lên nét vui nhá»™n, láu lỉnh cùng vá»›i bá»™ tóc hung bù xù, từ má»™t cái ch òi ở trong núi, b ước ra. Äó là Toóc-xten Ra-cá. Toóc-xten Ä‘ ã được cứu thoát ở nước Anh, và sau khi theo há»c má»™t lá»›p huấn luyện quân sá»±, anh được bà máºt phái đến má»™t vùng lân cáºn cá»§a Tá»-rom-xoe ở Na Uy. Toóc-xten ẩn náu để hoạt động cùng vá»›i má»™t Ä‘iện đà i nhỠở gần nÆ¡i bá» neo cá»§a chiến hạm Tiếc-pÃt. Suốt mưá»i tháng liá»n, anh liên tục gá»i vá» nước báo cáo hà ng ngà y vá» má»i hoạt động trên chiếc chiến hạm nà y. Ban đêm, anh lợi dụng dây trá»i cá»§a má»™t tên sÄ© quan Äức để phát Ä‘i và nhá» và o các báo cáo Ä‘á»u đặn cá»§a Toóc-xten mà ngưá»i Anh Ä‘ ã oanh kÃch đắm chiến hạm Tiếc-pÃt. Toóc -xten Ä‘i qua Thụy Äiển để vá» nước và má»™t lần nữa anh lại nhảy dù mang theo Ä‘iện đà i, xuống những ngá»n đồi hoang vắng ở Phần Lan, vùng háºu tuyến cá»§a quân Äức. Äến khi quân Äức rút lui, Toóc-xten Ä‘ ã từ chá»— ẩn nấp, lúc nà y đã là háºu tuyến cá»§a chúng tôi, mang máy và đỠnghị chúng tôi sá» dụng Ä‘iện đà i cá»§a anh để thay thế cho trạm thu phát chÃnh cá»§a chúng tôi Ä‘ ã bị mìn phá há»§y. Tôi sẵn sà ng đánh cuá»™c vá»›i anh là Nút và Toóc-xten không muốn ở nhà và vui l òng cùng nháºp bá»n vá»›i chúng ta.
Héc-man gợi ý:
- Anh thá» h á»i há» xem.
Tôi viết ngay cho E-rÃch, Nút và Toóc-xten má»™t lá thư ngắn, chẳng cần mà u mè thuyết phục, ná»™i dung như sau: "M ình sẽ là m bè gá»— v ượt Thái B ình D ương để bảo vệ láºp luáºn cho rằng những ngưá»i ở Pê-ru Ä‘ ã di dân đến những đảo ở Pô-li-nê-di. Các bạn có muốn cùng tham gia không? Mình không đảm bảo gì h Æ¡n vá»›i các bạn ngoà i chuyến hà nh tr ình Ä‘i và vá» không mất tiá»n nà y, các bạn c òn có dịp để thá»±c hà nh khả năng kỹ thuáºt cá»§a bản thân nữa. Trả lá»i m ình ngay!"
Ngà y hôm sau, bức Ä‘iện đầu tiên báo rằng Toóc-xten sẽ đến. Sau đó E-rÃch và Nút cÅ©ng nháºn lá»i.
C òn ng ưá»i thứ sáu cho nhóm, chúng tôi cÅ©ng có chá»§ định vá»›i má»™t và i ngưá»i, nhưng rồi lại gặp những trở ngại, Héc-man và tôi lại phải lao và o vấn đỠlương thá»±c và thá»±c phẩm. Trong chuyến Ä‘i nà y, chúng tôi kh ông có ý định dùng thịt hà mã hay khoai ph Æ¡i khô là m thức ăn, chẳng phải v ì chúng tôi muốn tá» ra là ng ưá»i da đỠthá»±c thụ như công việc chúng tôi Ä‘ang thá»±c hiện, mà ý định cá»§a chúng tôi l à để kiểm tra thá»±c chất chiếc bè Anh-Ä‘iêng, khả năng di động cÅ©ng như tải trá»ng cá»§a nó cùng các yếu tố khác để có thể đưa chiếc bè đến Pô-li-nê-di vá»›i toà n bá»™ nhóm chúng tôi. Các báºc tiá»n bối cá»§a chúng tôi chắc chắn Ä‘ ã sống bằng thịt, cá và khoai ph Æ¡i khô, v ì đó là những thức ăn chÃnh và quen thuá»™c cá»§a há». Chúng tôi cÅ©ng thá» là m để xem có đúng như há», có thể kiếm được cá tươi và nước mưa để dùng trong lúc Ä‘i đưá»ng. Vá» phần cung cấp, tôi thá»±c hiện chế độ khẩu phần trong quân đội như chúng tôi Ä‘ ã quen là m trong thá»i kỳ chiến tranh.
Äúng lúc đó, má»™t phụ tá má»›i cá»§a tùy viên quân sá»± Na Uy ở Oa-sinh-tÆ¡n được bổ nhiệm đến. Tôi Ä‘ ã từng là phó cho ông khi ông chỉ huy má»™t đại đội ở Phần Lan và biết ông BÆ¡-giÆ¡n Rô-hôn nà y là má»™t tay sừng sá», hăng hái, cứng đầu cứng cổ và rất bảo thá»§. Tôi viết thư cho ông BÆ¡-giÆ¡n tr ình bà y hoà n cảnh và đỠnghị ông qua sá»± nhạy cảm trong giao dịch, phát hiện cho chúng tôi má»™t ngưá»i nà o đó có quan hệ vá»›i tổ chức háºu cần và quân đội Hoa Kỳ. Tháºt là may mắn nếu như ph òng thà nghiệm vá» thá»±c phẩm cung cấp lại cho chúng tôi các loại khẩu phần dã chiến má»›i, nh ư c húng tôi đã thá»±c nghiệm vá» những trang bị cho không quân. Hai ngà y sau ông B Æ¡-giÆ¡n từ Oa-sinh-tÆ¡n Ä‘ ã Ä‘iện cho chúng tôi rằng ông đã tiếp xúc vá»›i bá»™ pháºn liên lạc đối ngoại cá»§a Bá»™ chiến tranh Mỹ và ở đây ngưá»i ta muốn biết cụ thể vá» việc nà y. Tôi và Héc-man vá»™i Ä‘i ngay Oa-sinh-tÆ¡n. Tại văn ph òng tùy viên quân sá»±, ông B Æ¡-giÆ¡n cho chúng tôi biết:
- Tôi tin rằng má»i việc Ä‘á»u ổn thá»a. Ngà y mai, chúng ta sẽ được bá»™ pháºn liên lạc đối ngoại tiếp và Ãt nhất chúng ta cÅ©ng được má»™t lá»i hứa hẹn nà o đó cá»§a đại tá.
Äại tá đây là ông á»t-tÆ¡ Mun-tÆ¡ Cát, tùy viên quân sá»± Na Uy. Ông tá» ra rất nh ã nhặn và sẵn sà ng viết cho chúng tôi má»™t th ư giá»›i thiệu.
Sáng hôm sau, chúng tôi đến gặp ông á»t-tÆ¡, ông rất nhiệt t ình lấy xe riêng đưa chúng tôi đến Lầu Năm Góc, trụ sở cá»§a Bá»™ chiến tranh. Äại tá và ông BÆ¡-giÆ¡n mặc quân phục trang trá»ng ngồi phÃa trước, c òn tôi và Héc-man ngồi phÃa sau, nhìn qua cá»a xe, Lầu Năm Góc, tòa nhà rá»™ng nhất thế giá»›i, n Æ¡i đặt các công sở cá»§a Bá»™ chiến tranh. Bá»™ chiến tranh khổng lồ nà y vá»›i hai mươi nhăm cây số đưá»ng hà nh lang và ba mươi ngh ìn nhân viên là m việc, được tăng thêm vẻ trang trá»ng vá»›i sá»± có mặt cá»§a các nhân viên cao cấp trong giá»›i quân sá»±, lại sẽ trở thà nh nÆ¡i mà chúng tôi sắp tr ình bà y vá» chiếc bè Anh- Ä‘iêng cá»§a chúng tôi. Chưa bao giá», trước kia và sau nà y nữa, chuyện chiếc bè được Ä‘em ra bà n bạc đối vá»›i chúng tôi sao lại nhá» bé đến thế, đối vá»›i cả Héc-man và tôi.
Sau khi Ä‘i qua không biết bao nhiêu hà nh lang và lối Ä‘i, chúng tôi má»›i tá»›i văn ph òng liên lạc đối ngoại. Xung quanh má»™t chiếc bà n lá»›n bằng gá»— bồ đà o, những sÄ© quan mang quân phục má»›i cứng cùng ngồi vá»›i chúng tôi. Tại đây, thá»§ trưởng cá»§a văn ph òng sẽ chá»§ trì cuá»™c há»p. Äó là má»™t sÄ© quan cá»§a Trưá»ng v õ bị Oét-po ăng, dáng nghiêm nghị, vạm vỡ, ngồi choán cả má»™t đầu bà n. Thoạt tiên ông lúng t úng vì ch ưa h ình dung được mối liên hệ giữa chiếc bè gá»— cá»§a chúng tôi vá»›i Bá»™ chiến tranh Mỹ, nhưng qua những lá»i khéo léo mà đại tá Mun-tÆ¡ Cát tr ình bà y và qua các câu há»i cá»§a sÄ© quan ngồi quanh bà n đã là m cho há» dần dần chú ý nhiá»u đến vấn đỠcá»§a chúng tô i. Bức thư cá»§a ph òng thà nghiệm vá» trang bị cá»§a không quân được ông chăm chú xem rất kỹ và sau đó, ông ra lệnh vắn tắt và r õ rà ng cho ban tham m ưu là phải giúp chúng tôi Ä‘i đến kết quả bằng má»i cách cần thiết. Ông chúc chúng tôi má»i sá»± may mắn và rá»i ph òng há»p. Sau khi ông Ä‘i khá»i, má»™t đại úy trẻ đã nói nhá» vá»›i tôi:
- Tôi cuá»™c rằng anh sẽ có đủ má»i thứ cần thiết. Câu chuyện cá»§a anh đã có tác dụng nh ư má»™t cuá»™c hà nh quân nhá» và đem lại má»™t sá»± đổi má»›i trong cách là m việc quan liêu cá»§a thá»i b ình. Dù sao cÅ©ng l à má»™t dịp tốt để các trang bị cá»§a chúng tôi được Ä‘em ra thá» nghiệm.
Văn ph òng liên lạc đối ngoại thu xếp cho chúng tôi cuá»™c gặp gỡ vá»›i đại tá LÆ¡-vÃt, là m việc ở ph òng thà nghiệm cá»§a Bá»™ Tổng chỉ huy. Héc-man và tôi được ô-tô đưa đến đó. Äại tá LÆ¡-vÃt là má»™t ngưá»i cao lá»›n nh ã nhặn, dáng dấp má»™t nhà thể thao, đã cho má»i tất cả các sÄ© quan phụ trách các bá»™ pháºn lại. Tất cả há» Ä‘á»u tá» vẻ sẵn sà ng giúp đỡ chúng tôi và c òn đỠnghị đưa ngay má»™t số thứ để chúng tôi Ä‘em ra dùng thá». HỠđáp ứng vượt quá các nguyện vá» ng cao nhất cá»§a chúng tôi và liệt kê tất cả những gì mà chúng tôi cần, từ khẩu phần ăn dã chiến cho đến dầu chống nắng và túi ngá»§ không thấm nước. Sau đó há» dẫn chúng tôi Ä‘i tham quan các thứ đồ dùng, nếm thá» những khẩu phần đặc biệt được đóng gói rất cẩn tháºn, thá» loại diêm vẫn cháy dù Ä‘ ã bị ngấm n ước, được xem cụ thể những loại bếp dầu kiểu má»›i, những thùng chứa nước, túi bằng cao su, già y, dụng cụ nhà bếp, những con dao nổi được trên mặt nước và tất cả những g ì có Ãch cho má»™t cuá»™c hà nh trình nh ư cá»§a chún g tôi. Tôi nhìn Héc-man, thấy anh thÃch thú nh ư má»™t đứa trẻ được bà cô già u có dẫn và o hiệu kẹo mứt.
Ông đại tá to lá»›n dẫn đầu Ä‘oà n giải thÃch cho chúng tôi r õ những phát minh huy hoà ng đó. Các nhân viên tham mưu Ä‘i theo ghi chép tất cả số lượng và loại hà ng mà chúng tôi ngỠý cần. T ưởng rằng như thế là đ ã thắng lợi, tôi muốn vá» ngay khách sạn nghỉ ng Æ¡i để thanh thản suy tÃnh th ì đột nhiên ông đại tá nói vá»›i tôi:
- Thôi bây giỠchúng ta đến gặp thủ trưởng để ông ấy quyết định xem có thể cung cấp cho các anh những thứ nà y không?
Tôi thấy tim mình nh ư thót lại. Thôi thế là phải là m lại từ đầu, lại phải dùng tà i hùng biện để thuyết phục. Có trá»i mà biết ông thá»§ trưởng nà y là ngưá»i thế nà o!
Äó là má»™t sÄ© quan có dáng ngưá»i thấp bé vá»›i bá»™ mặt rất nghiêm nghị, ngồi sau má»™t chiếc bà n, đôi mắt xanh, sắc cá»§a ông nh ìn chúng tôi má»™t cách dò xét. Thấy chúng tôi và o, ông má»i ngồi rồi đột nhiên há»i đại tá LÆ¡-vÃt, mắt vẫn không rá»i chúng tôi:
- Thế nà o, các ông đây muốn g ì?
- Ồ! Một và i thứ lặt vặt thôi ạ!
Äại tá LÆ¡-vÃt vá»™i trả lá»i và nói má»™t và i nét lá»›n vá» mục Ä‘Ãch cá»§a việc váºn động nhá» cáºy nà y. Trong khi đó, vị thá»§ trưởng im lặng ngồi nghe không má»™t chút phản ứng và thản nhiên há»i lại:
- Äể có Ä‘i có lại, váºy các ông nà y sẽ cho chúng ta những g ì?
Bằng những lá»i lẽ để cho ai cÅ©ng vừa lòng, đại tá LÆ¡-vÃt trả lá»i:
- Thá»±c ra, trong những Ä‘iá»u kiện gian khổ, các ông nà y sá» dụng những thứ cung cấp má»›i cá»§a chúng ta cÅ©ng như má»™t phần các trang bị, há» sẽ có thể cung cấp cho chúng ta những tà i liệu quà báu.
Không rá»i mắt khá»i chúng tôi, viên sÄ© quan khắc nghiệt nà y ngả ngưá»i trên ghế bà nh vá»›i má»™t vẻ cháºm r ãi không chút kênh kiệu là m cho tôi cảm giác nh ư chết lặng Ä‘i ở trên ghế da, khi ông cất tiếng lạnh lùng nói:
- Tôi cÅ©ng chưa thấy r õ khi trở vá», há» sẽ Ä‘em lại cho ch úng ta được g ì.
Im lặng bao trùm má»i ng ưá»i. Äại tá LÆ¡-vÃt xốc lại cổ áo và má»i ngưá»i không ai dám hé răng.
- Nhưng mà ,
Äá»™t nhiên ông nói lá»›n và khóe mắt ông sáng lên.
- L òng dÅ©ng cảm và sáng kiến cÅ©ng đáng kể lắm chứ. Äại tá LÆ¡-vÃt, ông h ãy cung cấp tất cả những thứ nà y cho há».
Trên xe trở vá» khách sạn, lòng tôi trà n ngáºp vui s ướng, bá»—ng Héc-man phá lên cưá»i. Tôi lo lắng há»i:
- Anh điên hay sao đấy?
Héc-man vẫn tiếp tục cưá»i không chút tá»± ái:
- Không đâu! Chẳng là tôi má»›i tÃnh toán lại thấy trong số thá»±c phẩm cá»§a chúng ta có đến 684 há»™p dứa là thứ mà tôi thÃch nhất.
Hà ng trăm công ngh ìn việc phải tiến hà nh và gần nh ư phải là m cùng má»™t lúc, khi mà sáu ngưá»i chúng tôi cùng bè gá»— và hà ng Ä‘em theo phải được táºp trung tại má»™t địa Ä‘iểm trên bá» biển Pê-ru. Ấy váºy mà trước mắt chúng tôi chỉ c òn vẻn vẹn có ba tháng mà trong tay lại không có cây đèn thần cá»§a A-la-Ä‘anh. Chúng tôi đáp máy bay Ä‘i Niu-oóc mang theo thư giá»›i thiệu cá»§a văn ph òng liên lạc, để gặp giáo sư Be-rÆ¡ ở Trưá»ng đại há»c Cô-lô-bi-a. Giáo sư là giám đốc á»§y ban nghiên cứu vỠđịa l ý cá»§a Bá»™ chiến tranh và chÃnh giáo s ư qua dây nói Ä‘ ã hạ lệnh Ä‘em đến cho Héc-man những dụng cụ quý v à máy móc cần thiết cho Ä‘o lưá»ng khoa há»c. Chúng tôi lại Ä‘i tiếp bằng máy bay đến Oa-sinh-tÆ¡n để gặp đô đốc Cla-vÆ¡ ở Viện nghiên cứu hà ng hải cá»§a hải quân Mỹ. Ông già già u kinh nghiệm vá» biển và tốt bụng nà y Ä‘ ã triệu táºp các sÄ© quan tr ước tấm bản đồ Thái B ình D ương và giá»›i thiệu chúng tôi:
- Các bạn trẻ nà y có ý định Ä‘iá»u chỉnh lại tr ên các bản đồ vá» các hải lưu. Cần phải giúp đỡ há».
Sau đó má»i việc Ä‘á»u tiến hà nh trôi chảy. Äại tá Lân-xtên, ngưá»i Anh, Ä‘ ã há»p các tùy viên quân sá»± cá»§a n ước Anh ở Oa-sinh-tÆ¡n để thảo luáºn vá» những khó khăn có thể xảy ra cÅ©ng như những khả năng may mắn Ä‘i tá»›i thà nh công cá»§a chúng tôi. Chúng tôi đã nháºn được nhiá»u ý kiến giúp đỡ v à má»™t số thiết bị Ä‘ ã được chá»n lá»c gá»i từ nước Anh tá»›i để sá» dụng thể nghiệm cho cuá»™c hà nh tr ình bằng bè nà y. Ông cụ phụ trách c Æ¡ quan y tế ở Anh Ä‘ ã giá»›i thiệu nồng nhiệt vá»›i chúng tôi má»™t loại "bá»™t chống cá máºp". Theo ông, đối vá»›i má»™t con cá máºp hung hãn chỉ cần vứt má»™t nhúm bá»™t xuống n ước là cá máºp phải lẩn Ä‘i ngay. Tôi lá»… phép há»i:
- Thưa ông, liệu có thể hoà n toà n tin và o tác dụng của bột nà y không?
Ông mỉm cưá»i trả lá»i:
- Thá»±c ra đó cÅ©ng là điá»u mà chúng tôi Ä‘ ang cần tìm hiểu.
Khi có việc vá»™i, cần Ä‘i lại nhanh chóng đã có máy bay thay cho tà u há»a, ô-tô thay cho đôi chân và túi tiá»n cÅ©ng lép dần theo.
Sau khi phải để lại chiếc vé trở vá» Na Uy cá»§a tôi, để lấy tiá»n chi dùng, chúng tôi phải đến g õ cá»a bạn bè và những ngưá»i cho vay vốn để kinh doanh ở Niu-oóc, hy vá»ng có thể giải quyết được vấn đỠtà i chÃnh. Nhưng chúng tôi Ä‘ ã vấp phải má»™t số vấn Ä‘á», vừa không dá»± kiến trước, vừa dá»… là m cho nản chÃ.
Ông trông nom vá» tà i chÃnh lại Ä‘ang bị ốm liệt giưá»ng, c òn hai ngưá»i cá»™ng sá»± cá»§a ông ta không đủ thẩm quyá»n giải quyết, dù rằng há» vẫn tôn trá»ng giao ước kinh tế Ä‘ ã thá»a thuáºn, nh ưng phải đợi ông phụ trách b ình phục chứ không thể là m khác được. HỠđỠnghị vá»›i chúng tôi tạm ho ãn lại, nh ưng không thể được v ì biết bao nh iêu công việc Ä‘ang được tiến hà nh khẩn trương không thể ngừng lại được.
Chỉ c òn cách kiên trì giữ nguyên nh ư váºy v ì đã quá muá»™n để đình cả lại. Những ng ưá»i cho vay vốn cá»§a chúng tôi đà nh Ä‘i đến thá»a thuáºn há»§y bá» giao ước để chúng tôi có thể tá»± lo lấy ở nÆ¡i khác nhanh chóng hÆ¡n. Lúc nà y hai chúng tôi lang thang trên đưá»ng phố, Héc-man lẩm bẩm:
- Tháng chạp, tháng giêng, tháng hai.
Tôi tiếp lá»i:
- Và cùng lắm là tháng ba, chúng ta phải lên đưá»ng thôi.
Nếu như các việc c òn lại có vẻ còn má» mịt thì sá»± việc trước mắt chúng tôi là cuá»™c hà nh tr ình nà y có mục Ä‘Ãch rõ rà ng, chứ chúng tôi không là m những chuyện giáºt gân, hiếu kỳ giống nh ư các diá»…n viên nhà o lá»™n trong chiếc thùng ton-nô lao theo thác nước Ni-a-ga-ra hay giống như những ngưá»i Ä‘ ã đứng trên ngá»n cá»™t cá» suốt trong mưá»i bảy ngà y đêm. Héc-man nói:
- Trong cuộc hà nh tr ình nà y, chúng ta chả cần đến kẹo cao-su và nước giải khát Cô-ca-cô-la.
Vá» Ä‘iểm nà y, chúng tôi hoà n toà n nhất trà vá»›i nhau. Chúng tôi có thể xoay xở để có tiá»n cua-ron Na Uy nhưng không thể dùng nó để giải quyết được những khó khăn cá»§a chúng tôi ở phÃa bá» Äại Tây Dương nà y.
Rất Ãt có hy vá»ng để được khoản trợ cấp nà o đó v ì luáºn thuyết chúng tôi đưa ra c òn ch ưa được má»i ngưá»i nhất trÃ, c òn Ä‘ang tranh cãi và cuá»™c hà nh trình cá»§a chúng t ôi trên chiếc bè chÃnh là nhằm để bảo vệ và chứng minh tÃnh chất đúng đắn cá»§a luáºn thuyết trên. Chúng tôi nháºn thấy rằng từ giá»›i báo chà cho đến các nhà cổ động tư nhân Ä‘á»u không muốn bá» tiá»n đầu tư và o công việc nà y, v ì ngay chÃnh bản thân há» và công tá b ảo hiểm Ä‘á»u cho đó là má»™t cuá»™c hà nh tr ình tá»± sát. Nh ưng nếu chúng tôi trở vá» an toà n chắc chắn má»i việc lại sẽ khác hẳn. Hoà n cảnh ngà y cà ng tối tăm và trong nhiá»u ngà y chúng tôi vẫn chưa t ìm ra lối thoát. Vừa lúc đó, đại tá Mun-cÆ¡ Cát lại xuất hiện:
- Thế nà o các bạn trẻ! Các anh Ä‘ang gặp khó khăn phải không? Äây là má»™t ngân phiếu để giúp các anh bắt tay và o việc. Các anh sẽ hoà n lại cho tôi khi nà o các anh từ Pô-li-nê-di trở vá».
Tiếp theo, rất nhiá»u ngưá»i khác giúp chúng tôi như đại tá Mun-tÆ¡ Cát cùng vá»›i những khoản vay riêng Ä‘ ã giúp chúng tôi không cần đến sá»± há»— trợ cá»§a các đại lý v à các công ty. Những bè gá»— cổ xưa cá»§a dân Pê-ru Ä‘á»u là m bằng gá»— ban-xa. Loại gá»— nà y ở trạng thái khô có tá»· trá»ng bé hÆ¡n li-e. Cây ban-xa má»c ở Pê-ru nhưng chỉ có ở sau d ãy núi Ang-cÆ¡, v ì váºy ở thá»i kỳ ng ưá»i Anh-ca há» Ä‘ ã phải Ä‘i ngược bá» biển đến táºn E-cu-a-Ä‘o bên bá» Thái B ình D ương, để hạ từng cây lá»›n mang vá». Chúng tôi cÅ©ng có ý định phải l à m như váºy. Những khó khăn vá» di chuyển hiện nay không giống như ở thá»i ngưá»i Anh-ca . Chúng tôi có thể có ô-tô, máy bay và nhá» các phòng nháºn tổ chức các cuá»™c du lịch, tham quan, nh ưng đâu có phải là hoà n toà n dá»… dà ng. C òn má»™t khó kh ăn nữa là vấn đỠnháºp cảnh.
Nếu may mắn qua được cá»a khẩu th ì cÅ©ng còn mệt vì phải xin dấu hà ng chồng giấ y tá» và vá» thá»§ tục nháºp cảnh. Äiá»u là m cho chúng tôi lo ngại đối vá»›i các ông nà y, các nhân viên mang áo khuy đồng, là chúng tôi không thể Ä‘i đến bá» biển Nam Mỹ cùng vá»›i các h òm xiểng đầy ắp những váºt lạ và sợ rằng vá»›i số vốn liếng tiếng Tây Ban Nha quá Ãt á»i, chúng tôi không thể nà o nói cho há» hiểu để cho phép nháºp cảnh và o Pê-ru rồi lại từ đó ra Ä‘i trên chiếc bè, mặc dù chúng tôi Ä‘ ã bá» mÅ© ra để tá» vẻ cung kÃnh há». Không được phép th ì rất có thể há» sẽ tống cổ chúng tôi và o nhà giam. Thấy tình hình nh ư váºy, Héc-man bảo:
- Không thể được, cần phải có giấy giá»›i thiệu cá»§a nhà cầm quyá»n.
Má»™t ngưá»i bạn chúng tôi là phóng viên tại Liên hiệp quốc Ä‘ ã dẫn chúng tôi đến trụ sở Liên hiệp quốc. Tại đây, chúng tôi hết sức ngỡ ngà ng, bước và o má»™t ph òng há»p lá»›n có nhiá»u nhân váºt cá»§a tất cả các nước Ä‘ang ngồi sát bên nhau, trên những d ãy ghế, để nghe những lá»i hùng biện cá»§a má»™t đại biểu Nga Ä‘ang tr ình bà y tr ước má»™t tấm bản đồ thế giá»›i rá»™ng lá»›n treo trên tưá»ng, phÃa cuối ph òng há»p.
Tranh thá»§ lúc phòng yên tÄ©nh, anh bạn phó ng viên Ä‘ ã má»i được má»™t đại biểu cá»§a Pê-ru và sau đó cả đại diện cá»§a E-cu-a-Ä‘o, sang ph òng bên để chúng tôi được gặp.
Ngồi trên chiếc ghế da lá»›n, há» hết sức chăm chú nghe chúng tôi tr ình bà y dá»± kiến chuyến v ượt biển nhằm chứng minh luáºn Ä‘iểm là những dân tá»™c văn minh cá»§a nước há» xưa kia, Ä‘ ã là những ng ưá»i đầu tiên đặt chân lên những h òn đảo ở Thái Bình D ương. Cả hai Ä‘á»u hứa sẽ báo cáo lên chÃnh phá»§ và đảm bảo giúp đỡ, khi chúng tôi đến đất nước há». T ình cá» Ä‘i qua phòng, vị Tổng th ư k ý Ä‘ ược biết chúng tôi là ngưá»i đồng hương, Ä‘ ã đến bên chúng tôi và má»™t ngưá»i nà o đó Ä‘ ã há»i liệu ông có thÃch Ä‘i cùng chúng tôi trên chuyến bè nà y không? Ngay ở đất liá»n ông Ä‘ ã gặp khá nhiá»u bão tố rồi.
Ben-gia-manh Cô-ben, phó Tổng th ư k ý Liên hiệp quốc, đồng thá»i lại là nhà khảo cổ nghiệp dư có tên tuổi, Ä‘ ã gá»i tôi má»™t phong th ư để giá»›i thiệu cho bạn là tổng thống Pê-ru. Tại đây, chúng tôi gặp cả đại sứ Na Uy Vin-hem Vôn Mun-thÆ¡-đơ Moóc-ghên-xtiếc; từ hôm đó ông Ä‘ ã là chá»— dá»±a quý giá cho chúng tôi trong cuá»™c hà nh trình. Thế r ồi, chúng tôi mua hai vé và đáp máy bay Ä‘i Nam Mỹ. Khi máy bay bắt đầu cất cánh chúng tôi cảm thấy ngưá»i mệt nhoà i, là ngưá»i trên ghế nhưng trong l òng cảm thấy nhẹ nhõm vá»›i ý nghÄ© đã v ượt qua được giai Ä‘oạn thứ nhất cá»§a chương tr ình và giỠđây chúng tôi chỉ còn việc tiến thẳng và o cuá»™c phiêu l ưu.
Tà i sản của ngudoc
19-09-2008, 04:54 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương III
Ở Nam Mỹ
Máy bay bắt đầu nghiêng cánh xuyên qua những đám mây mà u sữa trải dà i dưới chúng tôi như má»™t lá»›p đệm tuyết chói chang dưới ánh mặt trá»i để hạ cánh xuống đưá»ng băng. HÆ¡i nước Ä‘á»ng thà nh băng ở cá»a máy bay bắt đầu tan như những tảng mây treo lÆ¡ lá»ng và đ ã thấy xuất hiện má»™t tấm thảm dà i xanh rá»n cá»§a những cánh rừng tráºp trùng. Chúng tôi Ä‘ang bay trên nước Cá»™ng h òa Pê-ru và hạ cánh xuống sân bay nhiệt đới Ga-i-a-kin. Xuống máy bay, trên tay c òn mang những áo khoác ngoà i mà hôm qua còn mang trên mình, chúng tôi cảm thấy má»™t không khà nóng bức ngá»™t ngạt, giữa những ng ưá»i phương nam ồn à o mang trang phục nhiệt đới, trong khi chúng tôi ngưá»i nà o áo cÅ©ng đẫm mồ hôi dÃnh chặt và o lưng.
Các nhân viên hải quan và nhân viên trông nom việc nháºp cảnh đến chà o và ôm chúng tôi trong v òng tay và đưa chúng tôi ra xe ô tô vá» khách sạn tốt nhất ở thà nh phố và cÅ©ng là khách sạn có tiện nghi. Tá»›i nÆ¡i chúng tôi chạy vá»™i và o buồng tắm nằm dà i ngâm m ình trong bồn tắm dưới v òi n ước lạnh. Tổng thư k ý Liên hiệp quốc thá»i kỳ đó là ngưá»i Na Uy.
Chúng tôi Ä‘ ã đến xứ sở cá»§a gá»— ban-xa và phải mua đủ số cần thiết để đóng má»™t chiếc bè. Trong ngà y đầu tiên, chúng tôi phải t ìm hiểu vá» hệ thống tiá»n tệ tại n Æ¡i đây và há»c má»™t và i tiếng Tây Ban Nha để há»i đưá»ng vá» khách sạn. Sáng hôm sau, chúng tôi phải Ä‘i nhiá»u nÆ¡i hÆ¡n. Héc-man Ä‘ ã thá»a mãn được sá»± mong muốn cá»§a anh từ khi c òn con nÃt là được sá» táºn tay má»™t cây dừa nước thá»±c sá»±. C òn tôi thì nh ư má»™t b ình chứa l ưu động phải mang vác đủ thứ, nà o là rau và hoa quả, rồi sau đó chúng tôi má»›i quyết định Ä‘i thương lượng việc mua gá»—. Khổ thay! Nói th ì dá»…, là m má»›i thấy khó. Gá»— ban-xa có thể mua được rất nhiá»u, nhưng không phải những thân cây nguyên vẹn là loại mà chúng tôi cần. Ä Ã£ lâu lắm, ở bá» biển nà y không còn cây gá»— ấy nữa. Cuá»™c chiến tranh vừa qua đã há»§y diệt hết. Ng ưá»i ta Ä‘ ã hạ hà ng nghìn cây để chuyển đến các nhà máy sản xuất máy bay, loại gá»— nà y xốp và rất nhẹ. Ngưá»i ta c òn mách cho chúng tôi biết chỉ có má»™t n Æ¡i duy nhất c òn các loại cây to, ở mãi táºn trong rừng sâu cá»§a n ước nà y. Như váºy là chúng tôi phải tá»± Ä‘i hạ lấy các cây gá»— đó. Theo các nhà chức trách ở đây cho biết, chúng tôi không thể thá»±c hiện được việc đó, v ì mùa m ưa Ä‘ ã bắt đầu. ÄÆ°á»ng ở trong rừng bị ngáºp và lầy bùn sâu. Muốn lấy gá»— trong rừng phải chá» sáu tháng nữa, hết mùa mưa, đưá»ng khô ráo, má»›i có thể là m được.
Trong lúc khốn đốn nà y, chúng tôi t ìm đến Äông Guýt-xta-vô Vôn Bá»›t-svan, còn được gá»i là ông vua gá»— ban-xa ở E-cu-a-Ä‘o. Héc-man Ä‘ ã trình bà y bản phác há»a chiếc bè cù ng vá»›i qui cách gá»— mà chúng tôi cần. Ông vua gá»— nhá» bé gầy quắt nà y, Ä‘ ã Ä‘iện cho các đại lý tìm ngay cho chúng tôi số gá»— cần thiết. Nh ưng ở tất cả các nhà máy cá»§a ông chỉ có những tấm ván hoặc những khúc gá»— ngắn, không có má»™t khúc nà o có thể dùng được. Hai cây còn lại ở trong kho cá»§a Äông Guýt-xta-vô thì đã khô cứng, chả giúp gì được cho chúng tôi. Tháºt là vô Ãch nếu cứ cố t ìm kiếm nữa, Äông Guýt-xta-vô b èn nói vá»›i chúng tôi:
- Má»™t trong những ngưá»i anh em cá»§a tôi, có má»™t đồn Ä‘iá»n lá»›n trồng cây gá»— ban-xa. Ông ta tên là Äông Phê-đê-ri-cô ở Ki-vê-đô, má»™t thà nh phố nhỠở m ãi táºn trong rừng sâu. Nếu các ông đến đó được, th ì sau mùa m ưa, sẽ t ìm cho ông có đủ số gá»— cần thiết. Còn bây giá» không còn cách nà o h Æ¡n nữa v ì ngáºp lụt.
Äông Guýt-xta-vô đã khẳng định như thế, ngay cả đến các nhà chuyên môn vá» gá»— ban-xa cÅ©ng nói như váºy. Thế đấy! Ä Ã£ đến táºn Ga-i-a-kin mà cÅ©ng không thể đóng bè, dù đến sá»›m nhiá»u tháng Ä‘i chăng nữa, chúng tôi cÅ©ng không thể tá»± Ä‘i hạ các cây gá»— đó được, và như thế là quá muá»™n.
- Thá»i gian gấp quá rồi!
Héc-man nói.
Tôi tiếp lá»i:
- Cần phải có gỗ ban-xa. Chiếc bè đó phải giống hệt như chiếc bè cổ xưa, nếu chúng ta muốn được an toà n.
Chúng tôi Ä‘ ã tìm thấy ở khách sạn má»™t tấm bản đồ há»c sinh, trên đó rừng được in mà u xanh, núi mà u nâu, c òn các nÆ¡i có dân cư được khoanh má»™t v òng tròn Ä‘á». Bản đồ đó cho thấy vùng rừng xanh kéo dà i liên tục từ Thái B ình D ương đến táºn chân d ãy núi Ang- đơ.
Tôi nảy ra ý nghÄ©: vì không thể nà o v ượt qua được vùng bá» biển để đến vùng gá»— ban-xa ở Ki-vê-đô, chúng tôi có thể từ ná»™i địa vượt qua các núi trá»c đầy băng tuyết, Ä‘i thẳng và o rừng sâu để đến đó. Äó là khả năng duy nhất mà chúng tôi ước Ä‘oán. Tại sân bay, má»™t chiếc máy bay váºn tải nhá», nháºn chở chúng tôi đến Ki-tô, thá»§ đô cá»§a xứ sở kỳ lạ nà y, chÆ¡i vÆ¡i trên cao nguyên cá»§a dãy núi ng- đơ, cách mặt biển 3000m.
Từ trên máy bay nh ìn xuống, tr ước khi bị mây che khuất, chúng tôi thỉnh thoảng thấy những khoảng rừng xanh cùng vá»›i những d òng sông lấp lánh. Khi bay v ượt qua lá»›p mây phÃa dưới, đồng bằng như Ä‘ang giấu m ình dưới là n hÆ¡i nước mênh mông như biển cả, và ở phÃa trước mặt chúng tôi là những triá»n núi khô cằn cùng vá»›i những ngá»n núi đá trá»c nhô lên trên những lá»›p mây trong khoảng trá»i xanh biếc. Dù rằng gần đưá»ng xÃch đạo, máy bay lượn qua sưá»n núi và như lần theo má»™t sợi dây vô hình, bay dá»c cho đến khi hết các dải tuyết dà i lấp lánh. Máy bay lượn giữa khe núi và hạ cánh xuống má»™t cao nguyên ph ì nhiêu phá»§ đầy mà u xanh cá»§a cây cối mùa xuân ở gần thá»§ đô kỳ lạ nhất thế giá»›i nà y.
Phần đông trong số 150 ngh ìn dân ở Ki -tô, là ngưá»i da đỠmiá»n núi thuần chất hoặc lai tạp, v ì đã từ lâu, tr ước cả thá»i kỳ Cô-lông và ngưá»i da trắng t ìm ra châu Mỹ, thì n Æ¡i đây Ä‘ ã là thá»§ đô cá»§a tổ tiên ngưá»i da Ä‘á». Thà nh phố nà y mang những nét riêng biệt vá»›i những tu viện cổ kÃnh, chứa đựng nh ững kho tà ng nghệ thuáºt vô giá, những công trình kiến trúc nguy nga cá»§a thá»i kỳ ng ưá»i Tây Ban Nha cai trị. Tất cả những công tr ình đó vươn lên trên những mái nhà thấp lè tè xây bằng gạch hay bằng đất phÆ¡i khô cá»§a ngưá»i Anh-Ä‘iêng. Dá»c theo những d ãy t ưá»ng, chằng chịt những phố nhá» cháºt hẹp đầy những ngưá»i dân Anh-Ä‘iêng miá»n núi khoác những khăn choà ng sặc sỡ mà u Ä‘á», đầu đội mÅ© rá»™ng và nh do há» tá»± là m lấy. Ngưá»i th ì dắt theo lừa chở đầy hà ng mang ra chợ, ngưá»i th ì nằm co quắp, ngá»§ gà ngá»§ gáºt, dá»c theo các chân tưá»ng dưới ánh nắng mặt trá»i. Má»™t và i xe ô-tô chở những nhà qu ý phái gốc Tây Ban Nha, mặc trang phục miá»n nhiệt đới, phải chạy cháºm, bóp còi liên hồi, má»›i Ä‘i được trong những phố nhỠđưá»ng má»™t chiá»u, đầy những trẻ con, lừa, và những ngưá»i da đỠđi chân đất...
Trên cao nguyên nà y, vá»›i không khà trong là nh và tinh khiết, cùng vá»›i những núi non bao bá»c tạo cho đưá»ng phố ở đây má»™t vẻ huyá»n ảo kỳ lạ. Gioóc, anh bạn cùng Ä‘i máy bay vá»›i chúng tôi mệnh danh là "phi công Ä‘iên" là ngưá»i ở Ki-tô, d òng dõi má»™t gia đình Tây Ban Nha đã lâu Ä‘á»i sinh sống ở đây. Anh dẫn chúng tôi đến ở tại má»™t khách sạn cÅ© rÃch, á»p ẹp. Khi thì cùng Ä‘i vá»›i chúng tôi, khi thì má»™t mình, anh chạy khắp má»i n Æ¡i để t ìm kiếm ph ương tiện chuyên chở chúng tôi vượt núi Ä‘i đến Ki-vê-đô ở giữa rừng sâu. Buổi chiá»u, chúng tôi lại gặp nhau tại má»™t quán cà -phê Tây Ban Nha, Gioóc chỉ Ä‘em lại cho chúng tôi những tin chả có g ì đáng vui cả.
Äến phải bỠý định đến Ki-v ê-đô mất. Chẳng t ìm đâu ra ngưá»i, xe cá»™, giúp chúng tôi vượt núi hay Ãt ra dẫn đưá»ng cho chúng tôi qua rừng ráºm trong lúc mùa mưa Ä‘ ã bắt đầu, nếu bị sa lầy trong rừng thì rất dá»… bị phục kÃch. Cách đây không lâu, má»›i năm ngoái thôi, ngưá»i ta Ä‘ ã tìm thấy ở miá»n Äông E-cu-a-Ä‘o, mưá»i kỹ sư cá»§a má»™t Công ty dầu lá»a Mỹ bị bắn chết bằng tên tẩm thuốc độc là loại vÅ© khà đi săn cá»§a ngưá»i da đỠsống ở vùng rừng núi. Há» rất đông, sống trần truồng và lang thang khắp các rừng ráºm nhiệt đới.
"Má»™t số trong bá»n há» săn đầu ngưá»i"
Bằng má»™t giá»ng ồ ồ, Gioóc phá»u phà o vừa nói vừa nh ìn Héc-man, Ä‘ang bình thản vừa ăn thịt bò vừa nhắp r ượu vang. Gioóc hạ thấp giá»ng và nói tiếp:
- Anh tưởng tôi cưá»ng Ä‘iệu ư? Mặc dù bây giá» Ä‘ ã nghiêm cấm nh ưng vẫn c òn có ng ưá»i sinh sống bằng cách bán các đầu ngưá»i Ä‘ ã khô teo lại. Không tà i nà o kiểm soát nổi chuyện buôn bán nà y được, và ngay hiện nay, những ngưá»i da đỠở trong rừng vẫn thưá»ng chặt đầu kẻ thù cá»§a hỠở những bá»™ lạc du cư. Há» Ä‘áºp vỡ sá», bá» sá» Ä‘i và nhồi cát nóng và o da đầu là m cho đầu ngưá»i khi teo lại cÅ©ng chỉ to bằng đầu con mèo, mà vẫn giữ được h ình dáng và cả nét mặt nữa. Xưa kia, những chiếc đầu kẻ thù nà y là những chiến lợi phẩm qu ý giá, và giỠđây, loại hà ng láºu nà y khá hiếm. Có những ngưá»i da đỠlà m trung gian mang những thứ hà ng nà y cho khách mua ở bá» biển, để những ngưá»i nà y bán lại cho khách du lịch bằng má»™t giá cắt cổ.
Gioóc nhìn chúng tôi vá»›i vẻ đắc thắng. Anh ta không ngá» rằng ngay trong ngà y hôm đó, Héc-man và tôi bị lôi kéo và o gian nhà cá»§a ngưá»i gác cá»a, ở đây ngưá»i ta Ä‘ ã gạ bán cho chúng tôi hai đầu ngưá»i, vá»›i giá má»—i đầu là má»™t ngh ìn viên đưá»ng. Hiện nay, có những đầu giả là m bằng đầu khỉ, nhưng hai chiếc đầu nà y là đầu ngưá»i da đỠchÃnh cống, hoà n toà n giống hệt như khi c òn sống, từng nét nhá» cÅ©ng không bị mất Ä‘i. Äó là đầu má»™t ngưá»i đà n ông và má»™t ngưá»i đà n bà to bằng quả cam. Ngưá»i đà n bà đó rất đẹp. Lông mi và má»› tóc Ä‘en vẫn dà i như lúc c òn sống.
Bà ng hoà ng vì chuyện nà y, tôi tá» vẻ lo ngại là rất có thể còn có những kẻ s ăn đầu ngưá»i ở phÃa tây dải núi nà y. Vẻ buồn rầu, Gioóc nói:
- Biết thế nà o mà nói trước được. Anh sẽ nói sao nếu anh bạn cá»§a anh biến mất và sau đó trên thị trưá»ng lại thấy chiếc đầu teo nhá» lại cá»§a anh ta? Sá»± việc như thế có lần Ä‘ ã xảy đến vá»›i má»™t ngưá»i bạn tôi.
Nói xong, Gioóc nh ìn tôi vá»›i má»™t vẻ thách thức. Héc-man cháºm rãi nhai món bÃt-tết, vá»›i sá»± ham thÃch kÃn đáo, đỠnghị Gioóc:
- Anh hãy kể cho chúng tôi nghe câu chuyện ấy.
Tôi đặt dao, dĩa xuống và Gióoc bắt đầu kể câu chuyện sau:
Hai vợ chồng Gioóc trước kia sống trong má»™t trạm ở sâu trong rừng. Tại đây, Gioóc vừa Ä‘ ãi và ng vừa mua lại và ng kiếm được cá»§a những ngưá»i Ä‘ ã i và ng khác. Cặp vợ chồng Gioóc lúc đó có má»™t ngưá»i bạn là dân địa phương. Anh ta vẫn thưá»ng đến đổi và ng lấy hà ng hóa. Má»™t hôm, anh bạn ấy bị giết chết trong rừng. Gioóc phát hiện ra hung thá»§ và định bắn chết hắn. Nhưng chÃnh tên nà y bị t ình nghi là kẻ bá n các đầu ngưá»i nên Gioóc hứa tha chết cho hắn, nếu hắn chịu mang ná»™p ngay chiếc đầu mà hắn vừa cắt. Nó nháºn lá»i. Khi trông thấy chiếc đầu cá»§a bạn, Gioóc rất xúc động v ì chiếc đầu chỉ to bằng nắm tay và trông rất giống đầu ngưá»i bạn vừa bị giết. Anh bồi hồi mang chiếc đầu đó vá», là m cho vợ nháºn ra đầu đó, chết khiếp và ngất xỉu. Gioóc phải cất và o trong h òm. Khà háºu miá»n rừng núi ẩm thấp nên không bao lâu, đầu đó bị mốc meo nên Gioóc phải Ä‘em ra phÆ¡i ngoà i nắng. Anh treo chiếc đầu lên dây phÆ¡i quần áo và vợ Gioóc, má»™t lần nữa lại ngất Ä‘i khi trông thấy nó.
Rồi má»™t hôm, má»™t con chuá»™t nhắt đã chui và o hòm gá»— gặm nham nhở chiếc đầu cá»§a bạn anh, buá»™c Gioóc phải Ä‘em chôn và o má»™t lá»— nhá» trên sân bay vá»›i l òng th ương tiếc và tá»± nhá»§ dù sao đây cÅ©ng là má»™t con ngưá»i .
Tôi vỠkhen: "Bữa ăn hôm nay ngon tuyệt", với ý muốn chuyển sang đỠt à i khác.
Sáng hôm sau, dưới bóng cây khuynh diệp tại một biệt thự riêng ở ngoà i thà nh phố, chúng tôi cùng ngồi với vợ chồng ông Brin, tổng l ãnh sự của chúng tôi.
Ông Brin không tháºt tin là cuá»™c hà nh trình dá»± định đến Ki-vê-đô có thể là m cho chúng tôi thay đổi ý kiến vá» mức độ quan trá»ng, nh ưng ... ở trong vùng mà chúng tôi dá»± định đến c òn có những toán c ướp Ä‘ang hoà nh hà nh. Ông đưa ra cho những mẩu tin đăng trên báo chà địa phương cho biết trong mùa khô, quân đội sẽ được Ä‘iá»u đến đó để tiêu diệt các toán cướp Ä‘ang hoà nh hà nh ở các vùng lân cáºn Ki-vê-đô. Äi đến nÆ¡i đó lúc nà y là điên rồ, không thể nà o t ìm được ngưá»i dẫn đưá»ng hoặc phương tiện.
Trong khi Ä‘ang tr ò chuyện, má»™t chiếc x e gÃp cá»§a Äại sứ quán Mỹ chạy qua, là m chúng tôi nảy ra má»™t ý nghÄ©.
Cùng Ä‘i vá»›i ông Tổng lãnh sá»±, chúng tôi đến gặp ông tùy viên quân sá»± Mỹ, má»™t con ngưá»i lịch sá»±, dáng thể thao, mặc bá»™ ka-ki, chân Ä‘i á»§ng cưỡi ngá»±a, niá»m nở tiếp chúng tôi. Ông há»i tại sa o chúng tôi lại lạc lõng đến táºn dãy núi Ang- đơ nà y trong khi báo chà lại loan tin rằng chúng tôi sắp ra khÆ¡i trên má»™t chiếc bè. Chúng tôi giải thÃch cho ông ta r õ là gá»— để đóng bè hiện c òn ở trong rừng sâu. Chúng tôi đã Ä‘i đến táºn nóc lục địa mà vẫn chưa tìm ra được và đỠnghị ông tùy viên quân sá»± cho mượn má»™t chiếc máy bay cùng vá»›i hai cái dù hoặc má»™t chiếc xe gÃp vá»›i má»™t ngưá»i lái thông thuá»™c đưá»ng sá ở đây. Lúc đầu, ông im lặng sững sá» trước sá»± tin chắc như Ä‘inh đóng cá»™t cá»§a chúng tôi. ông mỉm cưá»i gáºt gù trả lá»i vẻ miá»…n cưỡng:
- Thôi được! V ì các ông không đưa đỠnghị thứ ba để tôi lá»±a chá»n, tôi đà nh đồng ý vá»›i đỠnghị thứ hai váºy.
Sáng hôm sau, đúng 5 giá» 15, má»™t chiếc xe gÃp đã đến đỗ ngay cá»a khách sạn và má»™t đại úy công binh E-cu-a-Ä‘o đến gặp chúng tôi, để sẵn sà ng cùng Ä‘i. Ông ta nháºn được lệnh đưa chúng tôi đến Ki-vê-đô dù đưá»ng khô hay lầy lá»™i. Chiếc xe gÃp chất đầy b ình xăng, vì dá»c đưá»ng không có trạm cung cấp xăng, ngay cả xe qua lại cÅ©ng không có. Ngưá»i bạn má»›i nà y là đại úy A-guy-ét-tô A-lếch-xÃt An-xa-rết, dao súng Ä‘eo đầy ngưá»i để đỠph òng bá»n c ướp. Chúng tôi đến đất nước nà y cốt để mua gá»— đóng bè nên ăn mặc chỉnh tá» lịch sá»±, nà o com-lê, ca-vát nên toà n bá»™ trang bị Ä‘i rừng cá»§a chúng tôi vẻn vẹn có túi đồ há»™p, má»™t máy ảnh cÅ© vừa mua lại và má»—i ngưá»i chỉ có má»™t chiếc quần ka-ki tà ng. Ông Tổng l ãnh sá»± còn ép chúng tôi mang theo má»™t khẩu súng ngắn kiểu Pa-ra-ben-lôm cùng rất nhiá»u đạn dá»± trữ để tiêu diệt bá»n cướp dá»c đưá»ng.
Chiếc xe gÃp băng qua các phố nhá» vắng tanh, dưới ánh trăng má» nhạt chiếu lên những bức tưá»ng quét vôi trắng. Ra khá»i thà nh phố, xe lao vá» phÃa nam vá»›i tốc độ lá»›n, trên con đưá»ng cát miá»n núi khá tốt. Äoạn đưá»ng tốt thoải mái nà y dẫn chúng tôi đến La-ta-cun-ga, má»™t là ng ở miá»n núi vá»›i những ngôi nhà không có cá»a sổ cá»§a những ngưá»i Anh-Ä‘iêng dá»±ng lên bừa b ãi xung quanh má»™t nhà thá» miá»n quê quét vôi trắng và má»™t sân có rặng dừa râm mát. Xe rẽ sang má»™t con đưá»ng m òn, ngoằn ngoèo nhá» hẹp, l ượn vá» phÃa tây qua các đèo núi. Chúng tôi bước và o má»™t thế giá»›i mà cảnh tượng ngay trong mÆ¡ cÅ©ng không h ình dung nổi.
Äó là thế giá»›i cá»§a ngưá»i Anh-Ä‘iêng miá»n núi, nằm vá» phÃa đông cá»§a mặt trá»i và phÃa tây cá»§a mặt trăng, nếu không kể không gian và thá»i gian. Trên suốt chặng đưá»ng, chúng tôi không gặp má»™t chiếc xe nà o mà chỉ thấy những mục đồng Ä‘i chân đất, khoác áo păng-xô mà u sặc sỡ, chăn những bầy hà m ã có b ước Ä‘i thá»§ng thẳng. Äôi khi có toà n bá»™ cả những gia Ä‘ ình ng ưá»i da đỠđi dá»c theo đưá»ng mà ngưá»i chồng cưỡi la Ä‘i trước, vợ chạy bá»™ theo sau, đầu đội đủ các loại mÅ©, lưng địu con nhá», vừa chạy vừa quấn len. Còn lừa và la thồ đầy những cá»§i cà nh, cói và các loại chum vại thá»§ng thẳng Ä‘i sau.
Cà ng Ä‘i sâu và o miá»n núi nà y lại cà ng hiếm ngưá»i Anh-Ä‘iêng nói được tiếng Tây Ban Nha và cho đến lúc mà vốn liếng vá» ngôn ngữ cá»§a A-guy-ét-tô cÅ©ng khôn g còn tác dụng nữa. Những chòi rải rác thà nh từng cụm đây đó ở trên núi, Ãt thấy xây bằng đất sét mà hầu hết là bện bằng cá» khô và cà nh nhá». Dân vùng nà y, da mặt nhăn nheo và rám nắng cÅ©ng như những túp lá»u cá»§a há», cho ta cảm giác như há» chui ra khá»i l òng đất bị ánh nắng nóng như thiêu như đốt rá»i và o vách đá cá»§a núi Ang-đơ. Há» như h òa lẫn vá»›i đất, đá, đồng cá» vùng núi cÅ©ng chẳng khác g ì cá» cây ở đây. Dân da đỠở miá»n núi nà y nghèo xác xÆ¡, vóc ngưá»i nhá» bé nhưng lại dẻo dai, khá»e như thú dữ và nhanh nhẹn, khéo tay như những dân tá»™c cổ xưa. Há» Ãt nói, lại hay cưá»i. Những ngưá»i mà chúng tôi gặp Ä‘á»u có nét mặt rạng rỡ và bá»™ răng trắng như tuyết. Không có g ì chứng tá» là ng ưá»i da trắng Ä‘ ã lợi lá»™c hay mất mát cái gì, dù chỉ là má»™t xu nhá» khi há» qua đây. Tại vùng nà y, tuyệt nhiên chúng tôi không thấy có má»™t biển quảng cáo hay má»™t cá»™t chỉ đưá»ng; nếu ta vứt xuống lỠđưá»ng má»™t vỠđồ há»™p bằng sắt tây hay má»™t mẩu giấy vụn th ì thổ dân đến nhặt ngay và coi đó là má»™t thứ dụng cụ gia Ä‘ ình quý báu.
Xe chúng tôi leo lên nhữn g con đưá»ng dốc nắng như thiêu như đốt, trÆ¡ trụi không có lấy má»™t bụi hay bóng cây nà o. Xe lại tiếp tục đổ dốc đến những thung lÅ©ng cát hoang vắng chỉ thấy những cây xương rồng, để rồi lại leo thẳng lên phÃa trước tá»›i đỉnh núi cao nhất phá»§ tuyết trắng xung quanh và má»™t cÆ¡n gió lạnh buốt thổi đến là m xe chúng tôi phải Ä‘i cháºm lại, để áo sÆ¡ mi không bị từng mảng băng Ä‘á»ng lại, Ä‘iá»u nà y là m cho chúng tôi luyến tiếc khà háºu nóng bức cá»§a rừng nhiệt đới. Chúng tôi phải vượt qua nhiá»u chặng đưá»ng dà i giữa các núi non, trên các khoảng đất lởm chởm đá, mép núi có cá», để t ìm những Ä‘oạn đưá»ng má»›i. Khi đến vách núi phÃa tây, nÆ¡i mà d ãy núi Ang- đơ đổ xuống đồng bằng tạo thà nh vách đứng th ì con đưá»ng m òn chúng tôi Ä‘ang Ä‘i trở nên gồ ghá», đục thà nh báºc thang và o vách núi đá bở. Quanh chúng tôi là vách cao dá»±ng đứng và vá»±c thẳm. Chúng tôi hết sức tin tưởng và o tà i lái xe cá»§a anh bạn A-guy-ét-tô Ä‘ang gáºp ngưá»i lại để lái xe tránh các bá» vá»±c nguy hiểm. Äá»™t nhiên, má»™t luồng gió mạnh thổi tạt và o mặt: hóa ra chúng tôi Ä‘ ã đến táºn má»m núi ở phÃa ngoà i cùng, nÆ¡i mà núi hạ thấp dần xuống thà nh những vá»±c sâu cho m ãi đến táºn vùng rừng ráºm, phÃa dưới chúng tôi là vá»±c sâu đến bốn ngh ìn mét. Tầm mắt chúng tôi bị chặn lại, không thể nhìn thấy biển cây xanh rá»n ở sâu thăm thẳm đến chóng cả mặt, vì khi xe chở chúng tôi vừa tá»›i bá» vá»±c thì những dải mây dà y bay đến vây kÃn chúng tôi như hÆ¡i nước thoát ra từ má»™t chiếc nồi cá»§a mụ phù thá»§y.
Trên đưá»ng Ä‘i xuống, không má»™t trở ngại nà o xảy ra. Xe xuống dần, qua nhiá»u ngoặt gấp, dá»c theo khe núi và bá» vá»±c. Cà ng xuống thấp, không khà cà ng ẩm ướt và nóng hÆ¡n từ rừng sâu thoát ra ngá»™t ngạt oi bức. Trá»i bắt đầu mưa, lúc đầu c òn nhá» sau đổ xuống như trút nước, Ä‘áºp và o xe rà o rà o như tiếng trống. Từ hai bên sưá»n núi cạnh chúng tôi, nước thoát ra má»™t mà u nâu sẫm, chảy à o à o là m cho chúng tôi có cảm giác như Ä‘ang cưỡi trên sóng, bá» lại đà ng sau những đồng bằng khô cằn, để Ä‘i và o má»™t thế giá»›i khác mà những cà nh cây, những tảng đá, những triá»n đất sét Ä‘á»u má»m nh ão và phá»§ đầy rêu xanh. Những chiếc lá khổng lồ xuất hiện lÆ¡ lá»ng ở lưng đồi trông như những chiếc dù xanh ướt đẫm. Chúng tôi Ä‘ ã đến cá»a rừng, cây cối còn th ưa cùng vá»›i những ch òm rá»… tua dà y đặc, những mảnh rêu xanh và những cây leo. Nước chảy róc rách khắp nÆ¡i.
Khi các triá»n dốc giảm dần th ì rừng đầy c ây cối đột ngá»™t hiện ra nhiá»u như má»™t đạo quân, nuốt chá»ng chiếc xe gÃp nhá» bé Ä‘ang ì ạch l ăn bánh trên đưá»ng lầy đất sét. Chúng tôi Ä‘ ã đến giữa rừng ráºm, không khà nóng ẩm đượm mùi lá cá», trá»i Ä‘ ã xẩm tối. Chúng tôi để xe dưới má»™t mái ch òi khô ráo, ng ưá»i n óng hầm háºp, mồ hôi vã ra nh ư tắm. Những bầy ruồi quấy rầy chúng tôi ở trong ch òi Ä‘á»u bị chết Ä‘uối vì c Æ¡n mưa ngà y hôm sau. Chiếc xe được chất đầy chuối và quả lạ, lại tiếp tục lên đưá»ng.
Chúng tôi băng qua rừng ráºm, xuống thấp nữa, nhiá»u lúc tưởng như Ä‘ ã xuống đến cuối dốc rồi. Bùn ngà y cà ng nhiá»u nhưng xe vẫn tiếp tục Ä‘i và bá»n cướp th ì ẩn nấp quanh đâu đó. Cứ Ä‘i như váºy cho đến lúc con đưá»ng bị má»™t d òng sông rá»™ng đầy bùn vắt ngang, là m cho chiếc xe tiến thoái lưỡng nan, phải bá» cuá»™c v ì không thể nà o Ä‘i ngược hay xuôi dá»c theo bỠđược. Chúng tôi thấy trong khu rừng thưa má»™t cái ch òi có mấy ng ưá»i lai Anh-Ä‘iêng Ä‘ang phÆ¡i má»™t tấm da cáo lên tưá»ng. Những con chó và gia cầm th ì sục sạo đây đó hoặc nằm ưá»n trên những đống quả ca-cao phÆ¡i ở phÃa ngoà i. Chiếc xe gÃp lắc lư b ò và o đến nÆ¡i là m má»i ngưá»i huyên náo. Những thổ dân nói được tiếng Tây Ban Nha cho biết đây là sông Pa-lăng và phÃa bá» bên kia là Ki-vê-đô. Không có má»™t chiếc cầu nà o, mà sông th ì sâu, n ước chảy xiết, nên há» cho rằng tốt hÆ¡n hết là giúp chúng tôi đưa cả ngưá»i và xe qua sông bằng bè. Phương tiện kỳ diệu nà y có sẵn ở ngay bá» sông. Những thân cây cong queo to bằng bắp tay và bắp đùi được buá»™c lại vá»›i nhau bằng những dây rừng và tre thà nh má»™t chiếc bè nguyên thá»§y dà i, rá»™ng bằng hai chiếc xe gÃp. Lót ván xuống từng bánh xe, chúng tôi cố sức đẩy xe lên bè. Các cây gá»— cá»§a bè bị ch ìm sâu xuống n ước bùn nhưng vẫn đủ sức để chở chúng tôi và chiếc xe, chưa kể cả bốn ngưá»i thổ dân cởi trần, da nâu sạm, Ä‘ang dùng những chiếc sà o dà i để đẩy bè Ä‘i. Héc-man và tôi cùng cất tiếng há»i:
- Phải gỗ ban-xa không?
Má»™t ngưá»i trong bá»n há», lấy chân đá và o thân cây, gáºt đầu xác nháºn.
D òng n ước cản là m cho chiếc bè xoay tr òn nh ưng những ngưá»i thổ dân vá»›i chiếc sà o dà i Ä‘ ã đẩy bè chếch d òng và o chá»— n ước lặng. Äây là chuyến Ä‘i đầu tiên cá»§a chúng tôi trên má»™t chiếc bè bằng gá»— ban-xa và cÅ©ng là lần đầu tiên trông thấy loại gá»— nà y. Chúng tôi sang được bá» bên kia và như thế là chuyến Ä‘i đến Ki-vê-đô Ä‘ ã thắng lợi.
Hai dãy nhà gá»— quét hắc Ãn, cùng vá»›i những con diá»u hâu Ä‘áºu im ở trên mái nhà lợp bằng lá cá» Ä‘ ã tạo thà nh má»™t khung cảnh mà ng ưá»i ta gá»i là phố và toà n thể thị trấn nà y chỉ có váºy thôi. Thấy chúng tôi, dân ở đây, da Ä‘en cÅ©ng như da nâu sẫm, trẻ cÅ©ng như già đá»u bá» những g ì Ä‘ang cầm trong tay cùng ùa ra cá»a và lao ra đứng trước xe ô-tô, ồn à o như ong vỡ tổ. Há» trèo lên mui, chui xuống gầm, leo lên xe, chúng tôi phải khư khư giữ chặt những thứ mang theo trong khi A-guy-ét-tô Ä‘ang đánh váºt má»™t cách tuyệt vá»ng vá»›i tay lái. Cuối cùng, chiếc xe bị nổ lốp nghiêng vá» má»™t bê n. Chúng tôi đã đến và được há» tay bắt mặt mừng chà o đón.
Äồn Ä‘iá»n cá»§a Äông Phê-đê-ri-cô ở gần đó vá» phÃa hạ lưu con sông. Theo con đưá»ng trồng những cây muá»—m, chiếc xe gÃp cá»§a chúng tôi kháºp khiá»…ng Ä‘i và o trong sân cùng vá»›i Héc-man, A-guy-ét-tô và tôi.
Ông già Phê-đê-ri-cô, ngưá»i gầy g ò cùng sống vá»›i cháu là chú bé Eng-giê-lô ở n Æ¡i heo hút nà y, Ä‘ ã cùng chạy ngay ra đón. Chúng tôi truyá»n đạt ý kiến cá»§a Äông Guýt-xta-vô cho ông, còn chiếc xe gÃp nằm tr Æ¡ trá»i ở sân và má»™t cÆ¡n mưa ngắn bất thần đổ xuống khu rừng. Má»™t bữa tiệc được dá»n ra tại biệt thá»± cá»§a Äông Phê-đê-ri-cô, nà o là lợn sữa, nà o là gà quay trên bếp lá»a và chúng tôi ngồi quanh má»™t khay chất đầy quả lạ. Chúng tôi tr ình bà y cho ông rõ vì sao chúng tôi đến táºn đây. Qua lưới cá»a sổ, mưa rừng rất to đã thổi đến chá»— chúng tôi mùi đất sét và hoa thÆ¡m.
Tuy già , nhưng Äông Phê-đê-ri-cô năng nổ như má»™t chà ng trai. Từ hồi nhá», ông Ä‘ ã hiểu biết vá» những chiếc bè gá»— ban-xa. Ba m ươi năm trước đây, ông Ä‘ ã sống ở vùng bá» biển và thấy những ng ưá»i Anh-Ä‘iêng ở Pê-ru thưá»ng ngược d òng theo bá» biển trên những chiếc bè lá»›n chở cá đến bán ở Ga-i-a-kin. Các bè đó có thể chở đến hai tấn cá khô chất trong lá»u tre ở giữa bè, có lần c òn mang theo cả đà n bà , trẻ con và gà , chó.
Äang giữa mùa mưa, t ìm được những cây lá»›n như há» thưá»ng dùng để đóng bè tháºt là khó khăn, dù Ä‘i bằng ngá»±a, v ì khu vá»±c trồng gá»— ban-xa ở trong rừng bị ngáºp lụt và bùn lầy. Äông Phê-đê-ri-cô cố gắng để giúp chúng tôi.
Ở khu rừng bên, gần trại có má»™t và i cây to má»c rải rác nhưng chúng tôi lại cần nhiá»u. Buổi tối, mưa tạnh được má»™t lúc, chúng tôi dạo chÆ¡i dưới những rặng cây muá»—m xung quanh biệt thá»±. Äông Phê-đê-ri-cô có đủ các loại phong lan hoang dại trên thế giá»›i, lá»§ng lẳng bám và o những sá» dừa bá»a đôi. Khác vá»›i phong lan trồng, các loại cây hiếm nà y có mùi thÆ¡m rất dá»… chịu. Héc-man cúi xuống để mÅ©i và o má»™t bông hoa th ì má»™t váºt gì dà i và mảnh giống nh ư má»™t con lươn bóng nhẫy ló ra từ những chiếc lá trên đầu Héc-man. Nhanh như chá»›p, Eng-giê-lô vung ngá»n roi lên, con rắn quằn quại rÆ¡i xuống, và má»™t giây sau lại má»™t con nữa bị Eng-giê-lô dùng gáºy có ngạnh chẹn cổ nghiến nát đầu.
- Rắn độc, cắn chết ngưá»i đấy.
Eng-giê-lô vừa nói vừa chỉ cho chúng tôi hai nanh độc của con rắn.
Lúc nà y, chúng tôi có cảm giác ở dưới những khóm lá kia chá»— nà o cÅ©ng có rắn độc, nhất là trên đầu gáºy cá»§a Eng-giê-lô c òn lá»§ng lẳng má»™t con rắn chết. Thế là chúng tôi nhẹ nhà ng quay và o trong nhà . Trong khi Héc-man Ä‘em con rắn xanh đó ra để lá»™t da thì Äông Phê-đê-ri-cô kể cho chúng tôi nghe những chuyện quái đản vá» rắn độc và nhữ ng con trăn tròn to nh ư những cái đĩa. Äá»™t nhiên, chúng tôi nh ìn thấy ở trên t ưá»ng bóng hai con b ò cạp khổng lồ, to bằng con tôm hùm Ä‘ang hùng hổ giương cà ng xông và o đánh nhau. ÄÃt chúng dá»±ng lên, v òi độc ở Ä‘uôi con nà o cÅ©ng sẵn sà ng nhả ná»c giết địch thá»§ . Hình ảnh đó tháºt là kinh khá»§ng, nhưng khi chuyển cây đèn dầu sang má»™t bên, chúng tôi má»›i thấy rằng đó chỉ là hai con b ò cạp bình th ưá»ng to bằng ngón tay Ä‘ang đánh nhau ở mép bà n mà ánh đèn Ä‘ ã hắt bóng chúng lên t ưá»ng. Äông Phê-đê-ri-cô cưá»i và nói:
- Thôi mặc chúng. Con ná» sẽ giết con kia. Chúng ta chỉ cần con sống sót để Ä‘uổi gián trong nhà . Các anh phải giắt mà n cho kỹ xung quanh giưá»ng nằm. Ngay cả trước khi mặc quần áo cÅ©ng phải giÅ© cẩn tháºn th ì má»›i yên tâm. Tôi đã bị bò cạp cắn hai lần, nh ưng tôi vẫn không chết. Tôi ngá»§ ngon nhưng má»—i lần tiếng kêu ầm Ä© cá»§a con tắc kè và những con dÆ¡i lại là m tôi thức giấc và nghÄ© đến những con quái váºt có ná»c độc đó.
Sáng hôm sau. Chúng tôi thức giấc với bao ý nghĩ hà o hứng sẽ cố gắng đi tìm xem có thấy được gỗ ba n-xa thì A-guy-ét-tô nhắc chúng tôi:
- Tốt h ơn hết là h ãy giũ quần áo đi đã.
Trong khi A-guy-ét-tô nói nh ư váºy, th ì má»™t con bò cạp từ tay áo s Æ¡-mi cá»§a anh rÆ¡i xuống đất. Nhanh như mÅ©i tên, nó chui ngay và o khe sà n nhà .
Má»™t lúc sau, khi mặt trá»i má»c, Äông Phê-đê-ri-cô cho ngưá»i và ngá»±a Ä‘i khắp các ngả, dá»c theo các đưá»ng để t ìm các cây gá»— có thể dùng được. Nhóm chúng tôi gồm Äông Phê-đê-ri-cô, Héc-man và tôi. Chúng tôi nhanh chóng đến khu rừng thưa mà Äông Phê-đê-ri-cô biết có má»™t cây gá»— khổng lồ Ä‘ ã lâu Ä‘á»i. Vượt lên trên tất cả các cây má»c xung quanh, thân cây gá»— ban-xa nà y có đưá»ng kÃnh gần má»™t mét.
Theo phong tục cá»§a những đảo ở Thái B ình D ương, trước khi hạ cây phải đặt tên nên chúng tôi gá»i cây đó là KOU, tên má»™t vị thần Pô-li-nê-di gốc châu Mỹ. C húng tôi vung rìu lên và khu rừng vang lên giòn giã tiếng rìu chặt cây. Thà rằng chặt cây li-e bằng má»™t l ưỡi r ìu cùn còn h Æ¡n là chặt cây gá»— ban-xa đầy nhá»±a nà y. Bổ và o cây, lưỡi r ìu lại báºt trở lại và tôi đã bổ không biết bao nhiêu nhát. Héc-man phải thay tôi và cứ như váºy chúng tôi lần lượt thay nhau cầm r ìu chặt cây. Các mảnh gá»— bay ra xung quanh, còn chúng tôi thì mồ hôi nhá»… nhại vá»›i cái nóng oi ả cá»§a rừng ráºm nhiệt đới. Äến hết ngà y, cây gá»— má»›i rung rinh khi bị r ìu chặt và o, giống nh ư con gà trống đứng có má»™t chân và cuối cùng cây gá»— má»›i nặng nỠđổ xuống kéo theo cả những cà nh và cây nhá» gần đấy. Chúng tôi chặt trụi các cà nh để trÆ¡ thân cây và bắt đầu bóc vá» theo đưá»ng chữ chi như cách là m cá»§a ngưá»i da Ä‘á». Bá»—ng nhiên Héc-man buông rÆ¡i r ìu khá»i tay và nhả y cẫng lên, như biểu diá»…n má»™t Ä‘iệu nhảy chiến đấu cá»§a dân Pô-li-nê-di, tay bóp chặt lấy đùi và từ trong quần rÆ¡i ra má»™t con kiến bóng nhẫy to bằng con b ò cạp, vá»›i má»™t cái ná»c dà i ở Ä‘uôi. Con kiến nà y hẳn có má»™t cái vá» như tôm hùm v ì chúng tôi phải khó khăn lắm má»›i nghiá»n được nó bằng gót chân.
- Äó là con Công-gô.
Äông Phê-đê-ri-cô hÆ¡i khó chịu nói tiếp
- Con váºt nhá» bé bẩn thỉu nà y c òn ghê tởm h Æ¡n b ò cạp. Äối vá»›i ngưá»i khá»e, nó đốt th ì không nguy hiểm.
Chân Héc-man bị s ưng tấy nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng không ngăn nổi anh cùng chúng tôi cưỡi ngá»±a theo các đưá»ng m òn trong rừng để tìm những cây gá»— ban-xa lá»›n. Thỉnh thoảng, những tiếng r ăng rắc tiếp theo là tiếng cây đổ nặng nỠở đâu đó trong rừng hoang vu là m Äông Phê-đê-ri-cô gáºt đầu thá»a m ãn. Äiá»u đó có nghÄ©a là những thổ dân Ä‘ ã hạ được thêm những cây gá»— ban-xa lá»›n cho việc đóng bè. Chỉ trong má»™t tuần lá»… Ä‘ ã hạ được mưá»i hai cây ban-xa lá»›n. Tất cả Ä‘á»u được đặt tên các nhân váºt thần thoại Pô-li-nê-di trong đó có tên những nhân váºt nguồn gốc ở Pê-ru từ thá»i xa xư a đã cùng Ti-ki v ượt biển. Các thân cây đầy nhá»±a được ngá»±a kéo vỠđến Ä‘oạn đưá»ng cuối cùng th ì Äông Phê-đê-ri-cô cho xe bánh xÃch chở đến bá» sông ở phÃa trước trại. Các thân cây nà y không thể nhẹ bằng gá»— li-e được. Má»—i cây nặng khoảng má»™t tấn và chúng tôi rất nôn nóng muốn xem các cây gá»— đó nổi trên mặt nước như thế nà o. Chúng tôi đẩy từng cây má»™t đến mép bá» sông, dùng loại dây rừng chắc buá»™c và o từng đầu thân cây để khi đưa xuống nước không bị d òng n ước cuốn Ä‘i. Sau đó chúng tôi Ä‘em lăn tất cả xuống sông. Các cây gá»— lăn tròn trên mặt n ước, ná»a ch ìm ná»a nổi khi chúng tôi giẫm chân lên trên cÅ©ng không chìm bao nhiêu. Chúng tôi chặt những sợi dây leo để buá»™c các cây gá»— lại vá»›i nhau tạm thá»i thà nh hai chiếc bè, chiếc ná» kéo chiếc kia. Trên hai chiếc bè đó, chúng tôi chất lên tất cả những cây tre và dây leo để chằng buá»™c sau nà y. Cùng Ä‘i vá»›i Héc-man và tôi c òn có hai thổ dân lai gốc dân tá»™c nà o không rõ nên chúng tôi không thể dùng má»™t ngôn ngữ chung để trao đổi vá»›i há».
Sau khi cắt đứt dây neo để giữ bè, chiếc bè bị cuốn và o dòng n ước xoáy sau đó xuôi nhanh theo d òng n ước. Äi v òng qua khúc ngoặt cá»§a dòng sông, chúng tôi nhìn thấy qua là n bụi n ước do sóng vá»—, những bạn bè thân thiết Ä‘ang đứng trên má»m đất ở trước trại vẫy chà o từ biệt. Sau đó, chúng tôi và o trong túp lá»u con dá»±ng trên bè lợp bằng lá chuối còn t ươi, phó mặc việc lèo lái chiếc mảng cho hai ngưá»i thuyá»n chà i địa phương da ngăm ngăm rất thông thạo: má»™t đứng phÃa mÅ©i, má»™t đứng phÃa Ä‘uôi, má»—i ngưá»i cầm má»™t mái chèo to. Vẻ uể oải hững há», há» Ä‘iá»u khiển dá»… dà ng chiếc bè vượt qua những khúc mà d òng n ước chảy tháºt xiết và chúng tôi bị chao đảo, nghiêng ngả như Ä‘ang khiêu vÅ© giữa những cây gá»— ngáºp nước và các b ãi cát bồi cá»§a dòng sông.
Hai bên bá» sông là rừng ráºm bạt ngà n sừng sững nh ư bức tưá»ng kiên cố. Những con vẹt và rất nhiá»u loà i chim mà u sắc sặc sỡ từ các rặng lá bay ùa ra khi chúng tôi Ä‘i qua. Má»™t đôi lần, má»™t con cá sấu từ trên bá» lao xuống sông biến Ä‘i trong lá»›p nước bùn. Nhưng sau đó, chúng tôi gặp má»™t con quái váºt thÃch thú hÆ¡n nhiá»u. Äó là con kỳ đà hoặc c òn gá»i là thằn lằn khổng lồ, to nh ư cá sấu. Cổ rất to, lưng có gai như răng cưa, nằm lim dim trên bỠđất sét, trông tưởng như nó nằm ngá»§ ở đây từ thá»i tiá»n sá». Khi chúng tôi Ä‘i qua, nó không chút động Ä‘áºy. Hai ngưá»i thổ dân ra hiệu cho chúng tôi đừng bắn. Má»™t lúc sau, chúng tôi lại thấy má»™t con nhá» hÆ¡n, dà i chừng má»™t mét. Thấy chúng tôi, nó b ò vá»™i để lẩn mình trên má»™t cà nh cây to v ươn ra táºn chiếc bè. M ình nó bóng nhẫy, mà u xanh biếc, gi ương cặp mắt lạ lùng như mắt rắn nh ìn chúng tôi Ä‘i qua. Sau nà y khi Ä‘i dá»c theo má»™t ngá»n đồi phá»§ đầy cây dương xỉ, chúng tôi lại trông thấy ở trên đỉnh đồi má»™t con kỳ đà , có thể nói là to nhất, đứng sừng sững bất động giữa trá»i.
Ngá»±c và đầu nó vươn cao lên trông như má»™t con rồng chạm trổ cá»§a Trung Quốc. Khi chúng tôi Ä‘i vòng sát ngá»n đồi, nó vẫn không há» cá»±a quáºy. Xa hÆ¡n vá» phÃa hạ lưu, chúng tôi ngá»i thấy mùi khói bốc ra từ những mái ch òi lợp rạ ở những khu rừng th ưa trên bá» sông. Chúng tôi, dân trên bè trở thà nh mục tiêu cho sá»± t ò mò cá»§a thổ dân ở đây. Khi thấy chúng tôi, những ngưá»i dân lai da Ä‘á», da Ä‘en và Tây Ban Nha có vẻ như có Ä‘iá»u g ì lo lắng. Thuyá»n cá»§a hỠđể ở trên bá» sông. Äó là má»™t loại thuyá»n độc má»™c là m bằng thân cây khoét rá»—ng. Äến giỠăn, chúng tôi ra lái thay cho hai ngưá»i thổ dân để há» nấu cá và hạt mÃt trên má»™t cái bếp mà ngá»n lá»a được Ä‘iá»u chỉnh bằng đất sét ướt. Trong các bữa ăn trên bè chúng tôi có khi c òn có cả gà quay, trứng và các hoa quả lạ ở vùng nà y. Các cây gá»— ghép thà nh bè vẫn tiếp tục chở chúng và chở cả chúng tôi xuôi ra biển. Nếu bây giá» nước mưa có đổ xuống tà tách quanh chúng tôi cÅ©ng chẳng há» g ì vì cà ng m ưa th ì dòng n ước lại cà ng chảy xiết và bè xuôi cà ng nhanh.
Khi mà n đêm buông xuống trên sông, từ trên bá» vá»ng lại má»™t bản h òa tấu inh tai nhức óc: cóc, ếch, nhái, á»…nh ương, dế mèn và muá»—i tất cả Ä‘á»u kêu, hát, hay rÃt lên thà nh má»™t bản hợp ca không ngừng cá»§a muôn và n âm thanh. Äôi khi c òn nghe thấy tiếng gà o nh ư chá»c thá»§ng mà n đêm cá»§a mèo rừng, tiếp đó là những tiếng kêu rÃu rÃt sợ h ãi cá»§a chim muông bị bà y thú rừng Ä‘i ăn đêm săn Ä‘ uổi. Äôi lúc cÅ©ng thoáng thấy ánh lá»a yếu á»›t hắt ra từ má»™t cái chòi cùng những tiếng kêu và chó sá»§a, còn phần lá»›n thá»i gian chúng tôi th ưá»ng ngồi trÆ¡ trá»i dưới v òm sao cùng vá»›i dà n nhạc giao h ưởng cá»§a núi rừng. Chỉ khi trá»i mưa hoặc buồn ngá»§, chúng tôi má»›i chịu chui và o lá»u để chợp mắt cùng vá»›i khẩu súng lục luôn luôn sẵn sà ng nhả đạn.
Cà ng Ä‘i xuôi xuống, chúng tôi thấy nhiá»u ch òi h Æ¡n cùng những vạt đất Ä‘ai trồng trá»t cá»§a dân địa phương. Dần dần ở hai bên bá» sông Ä‘ ã xuất hiện những là ng xóm thá»±c sá»±. Việc Ä‘i lại trên sông thưá»ng dùng thuyá»n độc má»™c đẩy bằng những cây sà o dà i, má»™t đôi nÆ¡i, chúng tôi c òn trông thấy những chiếc bè chở đầy những buồng chuối hãy còn xanh. Ở n Æ¡i con sông Pa-lăng đổ và o sông Ga-i-a, nước ở đây rất sâu, thuáºn lợi cho tà u thá»§y chạy guồng Ä‘i từ Vanh-xÆ¡ đến Ga-i-a-kin. Tranh thá»§ thá»i gian qu ý báu, Héc-man và tôi chuyển lên Ä‘i tà u thá»§y, thuê hai chiếc v õng để nằm ở trên tà u, chạy qua nhiá»u đồng bằng đông đúc nà y là chúng tôi đến nÆ¡i. Hai anh bạn da nâu đẩy bè theo sau, trông coi việc chuyên chở số gá»— đó để dùng và o việc đóng bè.
Äến Ga-i-a-kin, Héc-man và tôi chia tay nhau. Héc-man ở lại cá»a sông Ga-i-a để đón bè gá»— ban-xa thả trôi vá». Sau đó chuyển gá»— lên tà u chạy ven chở Ä‘i Pê-ru và ở đó anh sẽ Ä‘iá»u khiển việc đóng bè, má»™t chiếc bè giống hệt cá»§a ngưá»i da đỠcổ xưa thưá»ng dùng. C òn tôi sẽ đáp máy bay cá»§a đưá»ng hà ng không phÃa nam đến Li-ma, thá»§ đô Pê-ru chá»n địa Ä‘iểm thuáºn lợi cho việc đóng bè.
Máy bay bay trên độ cao khá lá»›n trên bá» Thái B ình D ương. Má»™t bên là những núi non hoang vu cá»§a đất nước Pê-ru, má»™t bên là đại dương lấp lánh ở dưới chúng tôi má»™t khoảng cách khá lá»›n. Äây sẽ là nÆ¡i chúng tôi đáp bè để ra Ä‘i. Nh ìn từ trên máy bay, biển bao la nh ư vô táºn. Xa xa, rất xa vá» phÃa tây, trá»i nước như h òa vá»›i nhau ở đưá»ng chân trá»i, và tôi không thoát được ý nghÄ© rằng sau Ä‘ ưá»ng chân trá»i kia có hà ng trăm biển giống nhau lồi ra l õm và o, bao quanh phần đại dương diện tÃch bằng má»™t phần năm cá»§a trái đất trước khi xuất hiện dải đất đầu tiên cá»§a Pô-li-nê-di. Tôi cố gắng hướng má»i ý nghÄ© vá» t ương lai, khi mà chỉ mấy tuần nữa chúng tôi sẽ trôi lênh đênh trên chiếc bè, trên biển cả bao la xanh biếc, và tôi lại cố xua Ä‘uổi ý nghÄ© nà y đã là m cho tôi Ä‘au thắt ở dạ dà y, giống như trước kia khi bắt đầu nhảy dù.
Äến Li-ma, tôi đáp tà u Ä‘iện đến ngay c ảng Ca-lao để tìm địa Ä‘iểm đóng bè. Cảng lúc nà y đầy tà u bá» neo, cần cẩu và kho hà ng, chưa kể đến những kho hà ng cá»§a thuế quan và các văn ph òng cá»§a ban quản trị. Các bãi biển gần đó cÅ©ng rất đông ngưá»i, như váºy rất có thể có những kẻ t ò mò đến phá phách ch iếc bè và các trang bị, ngay khi chúng tôi vắng mặt.
Ca-lao hiện nay là cảng quan trá»ng nhất cá»§a má»™t đất nước có bảy triệu dân cả da trắng và da Ä‘en. Không như ở E-cu-a-Ä‘o, ở Pê-ru đóng má»™t chiếc bè là má»™t việc lạ lùng, v ì váºy tôi thấy chỉ ở má»—i má»™t cách là là m thế nà o lá»t được và o phÃa trong những bức tưá»ng bê tông lá»›n cá»§a quân cảng. Ở đây có quân lÃnh mang vÅ© khÃ, canh gác các cổng ra và o bằng sắt, luôn luôn nghi ngá», giám sát và hăm dá»a đối vá»›i tôi hay bất cứ ai không được phép mà lảng vảng quanh những bức tưá»ng nà y.
Nếu được phép và o trong đó là chúng tôi thoát được. Trước đây ở Oa-sinh-tÆ¡n, tôi Ä‘ ã gặp tùy viên hải quân cá»§a Pê-ru và được ông ta viết cho má»™t lá thư giá»›i thiệu. Sáng mai tôi sẽ mang thư đến Bá»™ hải quân để xin được gặp Bá»™ trưởng Ma-nu-en Ni-ê-tô. Ông tiếp khách và o buổi sáng trong má»™t phòng khách lịch sá»± bà y biện đồ đạc kiểu thá»i đế chế, sáng loáng những gương lá»›n đặt trên tưá»ng và trang trà thếp và ng. Má»™t lúc sau, ông xuất hiện trong bá»™ quân phục đại lá»…. Äó là má»™t ngưá»i máºp mạp, thấp, vẻ cứng nhắc như Na-pô-lê-ông, giá»ng ông dứt khoát và mạch lạc. Ông há»i tôi vá» l ý do đến gặp ông v à tôi Ä‘ ã trình bà y lý do cá»§a việc nà y rồi xin ông cho phép được sá» dụng địa Ä‘iểm cá»§a công trưá»ng hải quân để đóng bè.
Với một vẻ khó chịu, vừa nói ông vừa g õ ngón tay xuống bà n:
- Anh bạn trẻ! Äáng lẽ đến đây anh phải qua cá»a chÃnh nhưng anh lại và o bằng cá»a sổ. Tôi sẵn sà ng giúp anh, nhưng tôi phải nháºn được lệnh vá» việc nà y cá»§a Bá»™ ngoại giao. Tôi không thể nà o để cho ngưá»i nước ngoà i và o táºn xưởng sá»a chữa, đóng tà u cá»§a hải quân chúng tôi để tá»± ý đặt công tr ưá»ng. Anh h ãy viết đơn gá»i lên bá»™ trưởng Bá»™ ngoại giao. Chúc anh may mắn!
Tôi lo ngại nghÄ© đến nạn thá»§ tục giấy tá» Ä‘i lại để cuối cùng chả đâu và o đâu, tan thà nh mây khói. Hạnh phúc trong những ngà y gian khổ khó khăn thá»i xưa, Công ti-ki chưa há» biết đến những thá»§ tục đơn từ phức tạp nà y. ÄÆ°á»£c Bá»™ ngoại giao chấp nháºn, không phải là má»™t chuyện dá»… dà ng mà đầy khó khăn: Na Uy chưa có đại sứ cá»§a m ình ở Pê-ru và mặc dù ông tổng lãnh sá»± cá»§a chúng tôi rất sốt sắ ng, cÅ©ng không thể đưa tôi và o gặp các viên chức cá»§a Bá»™ ngoại giao được. Tôi lo ngại công việc đến đây sẽ phải giáºm chân tại chá»— mất. Bức thư giá»›i thiệu cá»§a Cô-hen gá»i cho tổng thống nước cá»™ng h òa Pê-ru lúc nà y sẽ giúp Ãch cho tôi. Qua sÄ© quan cáºn vệ, tôi đỠnghị xin gặp tổng thống Pê-ru, Giô-dê Bu ýt-xta-man-tê Ri-vê-rô. Mấy hôm sau, tôi được triệu táºp đến dinh tổng thống và o buổi trưa.
Li-ma là má»™t thà nh phố hiện đại, vá»›i ná»a triệu dân, nằm trên má»™t đồng bằng xanh tươi, dưới chân những ngá»n núi hoang vu. Vá» mặt kiến trúc, nhất là vá»›i những khu vưá»n và đồn Ä‘iá»n, chắc chắn đó là má»™t trong những thá»§ đô đẹp nhất thế giá»›i, tá»±a như má»™t phần cá»§a Cốt Äa-duya hay cá»§a Ca-li-phoóc-ni, hiện đại xen kẽ vá»›i kiến trúc cổ kÃnh thá»i xưa, cá»§a Tây Ban Nha.
Dinh tổng thống ở trung tâm thà nh phố, có lÃnh gác quân phục mà u rá»±c rỡ. Ở Pê-ru, xin được yết kiến tổng thống là quốc sá»±, Ãt ngưá»i được gặp tổng thống, trừ phi trên mà n ảnh. Hai quân nhân Ä‘eo ngù sáng loáng dẫn tôi qua các báºc thang đến đầu má»™t hà nh lang. ở đây, ba ngưá»i mặc thưá»ng phục ghi tên tôi và o sổ và tôi được đưa qua má»™t cái cá»a rá»™ng lá»›n là m bằng gá»— sồi và má»™t gian ph òng có kê má»™t bà n dà i và những dãy ghế bà nh. Má»™t ng ưá»i y phục mà u trắng tiếp tôi, má»i tôi ngồi rồi biến Ä‘i. Má»™t lát sau, cánh cá»a lá»›n được mở ra, tôi được đưa và o má»™t gian ph òng lá»™ng lẫy h Æ¡n, má»™t ngưá»i dáng bệ vệ trong bá»™ quân phục rất đĩnh đạc, đến gặp tôi. Tôi đứng thẳng dáºy và tá»± nghÄ© có lẽ đây là tổng thống. Nhưng không phải. Ngưá»i mặc quân phục lon và ng lấp lánh má»i tôi ngồi xuống má»™t chiếc ghế bà nh kiểu cổ có tá»±a lưng thẳng và rồi ngưá»i ấy cÅ©ng lại biến mất. Má»›i ngồi được chừng má»™t phút th ì cánh cá»a mở, má»™t ng ưá»i phục vụ cúi chà o, dẫn tôi sang má»™t gian ph òng lá»›n s Æ¡n son thiếp và ng vá»›i những bà n ghế lá»™ng lẫy tráng lệ. Ngưá»i phục vụ Ä‘ ã lá»§i nhanh nh ư khi anh ta xuất hiện, để tôi ngồi má»™t mình trên má»™t ghế bà nh có l ưng tá»±a kiểu cổ. Qua các cá»a mở ở trước mặt, tôi thấy má»™t d ãy buồng vắng ngắt. Tất cả Ä‘á»u im phăng phắc.
Má»™t tiếng ho nhá» kÃn đáo từ những phòng xa xa cÅ©ng nghe rõ. Có tiếng chân đĩnh đạc Ä‘i tá»›i, tôi vụt đứng dáºy vá»›i vẻ ngáºp ngừng để chà o má»™t ông mặc quân phục dáng dấp bệ vệ Ä‘ang tiến vá» phÃa tôi. Th ì ra cÅ©ng vẫn ch ưa phải là tổng thống. Tôi cÅ©ng Ä‘oán được ông nà y định nói g ì, đại khái ông nói rằng tổng thống chuyển lá»i chà o đến tôi, chỉ trong lát nữa há»™i nghị vá»›i các bá»™ trưởng sẽ kết thúc, lúc đó tổng thống sẽ tiếp tôi.
Mưá»i phút sau, có tiếng nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i, lại phá tan sá»± yên lặng ở đây má»™t lần nữa, lần nà y th ì má»™t ông mang quân hà m, Ä‘eo ngù và ng tiến và o. Tôi vá»™i và ng đứng dáºy trịnh trá»ng chà o. Ông cÅ©ng trịnh trá»ng cúi ngưá»i thấp hÆ¡n để chà o lại và sau khi dẫn tôi qua rất nhiá»u ph òng, b ước lên thang gác có trải thảm êm, tôi được đưa và o má»™t căn ph òng nhá», đồ đạc chỉ có má»™t chiếc ghế bà nh và má»™t chiếc ghế dà i có tá»±a bằng da. Má»™t ông nhá» bé mặc trắng bước và o. Tôi kiên nhẫn tá»± há»i ông nà y c òn định dẫn tôi Ä‘i đến đâu nữa đây. Ông ta không dẫn tôi Ä‘i đâu cả mà lại thân máºt chà o tôi và vẫn đứng nguyên: đó là tổng thống Bu ýt-xta-man-tê Ri-vê-đô. Vốn tiếng Anh cá»§a tổng thống chỉ gấp đôi vốn t iếng Tây Ban Nha Ãt á»i cá»§a tôi. Sau khi chà o há»i nhau như thưá»ng lệ, ông ra hiệu má»i tôi ngồi và vốn liếng ngôn ngữ chung cá»§a chúng tôi Ä‘ ã cạn. Ng ưá»i ta có thể diá»…n đạt nhiá»u việc bằng cách ra hiệu hay bằng Ä‘iệu bá»™, nhưng lại không thể là m như váºy đối vá»›i việc xin phép đóng bè ở trong má»™t quân cảng ở Pê-ru. Tôi Ä‘oán là tổng thống không hiểu tôi nói g ì và bản thân ông ấy cÅ©ng thấy rõ Ä‘iá»u đó, nên ông ra ngoà i má»™t lúc và trở lại cùng vá»›i má»™t vị bá»™ trưởng không quân. Äó là tướng Rê-vê-rê-đô, má»™t con ngưá»i vạm vỡ, dáng thể thao, mặc bá»™ quân phục không quân, trên ngá»±c Ä‘Ãnh đôi cánh biểu thị cá»§a quân chá»§ng. Ông nói tiếng Anh rất thạo, giá»ng Mỹ. Tôi xin lá»—i vá» sá»± hiểu lầm và nói lại rằng tôi không có ý định đóng b è ở sân bay quân sá»± mà là quân cảng. Tướng Rê-vê-rê-đô cưá»i và nói cho tôi r õ là ông được gá»i đến đây để là m phiên dịch. Thế rồi, cứ từng Ä‘oạn má»™t luáºn thuyết cá»§a tôi được phiên dịch cho tổng thống nghe. Ông nghe rất chăm chú và qua tướng Rê-vê-rê-đô, ông đặt ra nhiá»u câu há»i rất xác đáng và cuối cùng ông nói:
- Nếu đúng như là các đảo ở Thái B ình D ương trước hết là do ngưá»i Pê-ru khám phá th ì n ước Pê-ru phải quan tâm đến cuá»™c hà nh tr ình nà y. Hãy cho tôi biết chúng tôi có thể giúp gì cho các ông, chúng tôi sẽ cố gắng thá»±c hiện.
Tôi xin má»™t địa Ä‘iểm trong khu vá»±c doanh trại quân đội, ở đó tôi xin phép được đóng bè, ra và o công trưá»ng và má»i sá»± dá»… dà ng trong việc nháºp cảng những trang thiết bị, cùng má»™t kho để chứa các trang thiết bị đó, được sá» dụng má»™t khu đóng tà u bè, được sá»± giúp đỡ cá»§a nhân viên hải quan và má»™t tà u dắt bè ra khÆ¡i, khi cuá»™c hà nh tr ình bắt đầu. Theo sá»± phá»ng Ä‘oán cá»§a tôi qua dáng Ä‘iệu cá»§a tổng thống, tôi thấy vá»›i vẻ nôn nóng, tổng thống há»i ngưá»i phiên dịch:
- Anh ấy đỠnghị g ì?
- Không có gì lớn lắm!
Rê-vê-rê-đô nháy mắt nhìn tôi và trả lá»i tổng thống.
Tá» vẻ hà i lòng, tổng thống gáºt đầu chấp nháºn. Trước khi kết thúc buổi tiếp kiến, Rê-vê-rê-đô hứa là ngay trong ngà y hôm nay bá»™ trưởng Bá»™ ngoại giao sẽ nháºn được chỉ thị riêng cá»§a tổng thống và bá»™ trưởng hải quân Ni-ê-tô sẽ được quyá»n tá»± do giúp đỡ chúng tôi như yêu cầu. Tướng Rê-vê-rê-đô vừa cưá»i vừa lắc đầu nói vá»›i chúng tôi:
- Trá»i phù há»™ cho tất cả các anh.
Sau đó, má»™t ngưá»i thư k ý dẫn tôi đến b ên ngưá»i sÄ© quan cáºn vệ Ä‘ang chá» tôi. Ngà y hôm ấy, các báo chà ở Li-ma Ä‘ ã đưa tin vá» má»™t cuá»™c thám hiểm cá»§a Na Uy trên má»™t chiếc bè sẽ bắt đầu Ä‘i từ Pê-ru. Cùng ngà y hôm đó, các cáo chà c òn đưa tin vá» cuá»™c thám hiểm khoa há»c cá»§a Thụy Äiển, Phần Lan Ä‘ ã hoà n thà nh việc nghiên cứu dân da đỠvùng rừng hoang vu ở A-ma-dôn. Hai thà nh viên Thụy Äiển cá»§a Ä‘oà n thám hiểm đó Ä‘ ã Ä‘i xuống đến Pê-ru và vừa tá»›i Li-ma.
Má»™t ngưá»i tên là Ben Äa-ni-en-xân ở Trưá»ng đại há»c Bá»›p-xôn, ông sẽ nghiên cứu vá» dân da đỠmiá»n núi ở Pê-ru. Tôi cắt lấy bản tin đó. Từ khách sạn, tôi Ä‘ang viết thư báo cho Héc-man vá» vấn đỠcần thiết cho việc đóng bè th ì có tiếng gõ cá»a. Ng ưá»i bước và o là má»™t thanh niên mặc má»™t bá»™ đồ bằng vải má»m trắng, da sạm nắng. Chiếc mÅ© cứng được bá» ra, ngưá»i ta có cảm tưởng là bá»™ râu và ng hoe như đốt cháy khuôn mặt và là m sém cả mái tóc thưa thá»›t cá»§a anh ta. Anh ta từ rừng ráºm nguyên thá»§y trở vá» và tất nhiên đúng ra là anh phải đến há»™i nghị để báo cáo. Tôi Ä‘ang thầm nghÄ©: có thể là Ben Äa-ni-en-xân chăng?
Th ì con ng ưá»i đó Ä‘ ã tá»± giá»›i thiệu: "Tôi là Ben Äa-ni-en-xân".
Tôi má»i anh ngồi và thầm nghÄ© tiế p: anh ta chắc đã nghe nói đến chiếc bè, th ì anh chà ng Thụy Äiển nà y Ä‘ ã nói:
- Tôi đã được nghe nói đến những dự định của anh vỠchiếc bè.
Tôi lại thầm nghÄ©: "Và bây giá» anh ta định đánh đổ luáºn thuyết cá»§a m ình đây vì anh ta chẳng là nhà nhân chá»§ng há»c mà !" Lúc nà y chà ng trai trẻ Thụy Äiển cháºm r ãi nói:
- Và bây giỠtôi đến đỠnghị anh nếu có thể cho tôi cùng đi trên chuyến bè ấy, v ì tôi rất quan tâm đến thuyết vỠdi dân.
Tôi không biết gì vá» con ng ưá»i nà y cả ngoà i việc anh ta là má»™t nhà bác há»c vừa má»›i từ nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc trở vá». Nhưng má»™t ngưá»i Thụy Äiển đơn độc, có gan cùng ra Ä‘i trên má»™t chuyến bè vá»›i năm ngưá»i Na Uy không thể là má»™t con ngưá»i yếu hèn được. Ngay bá»™ râu cằm rất ráºm cá»§a anh ta cÅ©ng không thể che nổi vẻ Ä‘iá»m đạm và vui tÃnh cá»§a a nh. Nhóm chúng tôi còn thiếu má»™t ng ưá»i và Ben Ä‘ ã trở thà nh ng ưá»i thứ sáu cá»§a nhóm. Anh là ngưá»i duy nhất nói được tiếng Tây Ban Nha. Và i ngà y sau, trên má»™t chuyến máy bay váºn tải ngược lên phÃa bắc, dá»c theo bá» biển, má»™t lần nữa tôi lại trân trá»ng ngắm nh ì n mặt biển xanh biếc bao la ở phÃa dưới chúng tôi, như Ä‘ang báºp bá»nh trong bầu trá»i mà rồi đây sáu ngưá»i chúng tôi sẽ sát cánh bên nhau như những con vi trùng bám và o má»™t chấm nhỠở xa xa phÃa trước, nÆ¡i mà nước mênh mông như trà o lên dá»c theo chân trá»i hướng tây. Chúng tôi sẽ cùng ở má»™t thế giá»›i hoang vắng mà không má»™t ai trong chúng tôi có thể rá»i nhau ná»a bước.
Dù sao trong lúc nà y chúng tôi c òn có chá»— để bay nhảy: Héc-man, Ä‘ang ở E-cu-a-Ä‘o để đón gá»— chở tá»›i. Nút Hâu-len và Toóc-xten Ra-cá vừa đáp máy bay đến Niu-oóc, E-rÃch Hét-xân-béc Ä‘ang ở trên tà u biển Ä‘i từ s-xlô đến Pa-na-ma. C òn tôi thì Ä‘ang trên đưá»ng bay đến Oa-sinh-tÆ¡n và Ben Ä‘ang ở khách sạn tại Li-ma để chá» là m quen vá»›i các bạn má»›i và sẵn sà ng lên đưá»ng.
Trong cuá»™c hà nh tr ình sắp tá»›i, tro ng số sáu ngưá»i chúng tôi, trước đây nhiá»u ngưá»i chưa há» gặp nhau lần nà o và má»—i ngưá»i má»™t vẻ rất khác nhau. Vả lại cÅ©ng v ì váºy trong mấy tuần lá»… chúng tôi đã kể cho nhau nghe vá» bản thân má»—i ng ưá»i. Äối vá»›i chúng tôi, không đám mây Ä‘en nà o kèm theo sá»± giảm đột ngá»™t áp suất không khà và dông b ão, lại nguy hiểm bằng c Æ¡n dông tố tâm l ý nổ ra giữa sáu con ng ưá»i cùng chen chúc trên má»™t chiếc bè lênh đênh giữa biển cả bao la trong nhiá»u tháng trá»i. Trong những lúc như váºy, má»™t câu nói vui để giữ được sá»± Ä‘oà n kết thương yêu lẫn nhau cÅ©ng có giá trị chẳng khác má»™t cái phao cấp cứu ngưá»i Ä‘ang sắp chết Ä‘uối.
Lúc nà y ở Oa-sinh-tÆ¡n Ä‘ang giữa mùa đông, chỉ thấy tuyết rÆ¡i và giá rét. Bây giá» Ä‘ ã là tháng hai. B Æ¡-giÆ¡n Ä‘ang lao và o vấn đỠđà i vô tuyến Ä‘iện và đ ã tranh thá»§ được sá»± quan tâm cá»§a liên Ä‘oà n các nhà vô tuyến nghiệp dư Mỹ, đối vá»›i việc liên lạc sau nà y vá»›i chiếc bè cá»§a chúng tôi. Nút và Toóc-xten phụ trách khâu truyá»n tin, má»™t mặt sá» dụng các loại máy sóng ngắn được lắp ráp riêng cho chúng tôi, và các mặt khác sá» dụng những máy đã dùng trong thá»i kỳ chiến tranh trong việc phá hoại bà máºt. Lúc nà y phải để ý đến trăm công nghìn việc, từ lá»›n đến nhá» nếu muốn thá»±c hiện trôi chảy má»i kế hoạch đã dá»± kiến trong suốt cuá»™c hà nh trình.
Thế rồi hà ng đống giấy tá» chồng chất trong các hồ sÆ¡ lưu trữ: tà i liệu quân sá»± hoặc dân sá»±, nà o mà u trắng, và ng, xanh vá»›i đủ các tiếng Anh, Tây Ban Nha, Pháp và Na Uy. ở thá»i đại thá»±c dụng nà y cá»§a chúng ta, giấy má, tà i liệu sá» dụng cho má»™t cuá»™c hà nh tr ình bằng bè chiếm má»™t số l ượng giấy bằng ná»a số cây thông cung cấp để là m ra giấy. Những luáºt lệ, quy định đó trói tay chúng tôi và phải tháo gỡ dần từng nút má»™t. Má»™t hôm, vừa cúi xuống đánh máy chữ, Héc-man vừa thốt ra má»™t câu giá»ng chán nản:
- Tôi dám đánh cuá»™c vá»›i các cáºu là công văn, giấy tá» giao dịch cá»§a chúng ta chắc phải nặng đến mưá»i ki-lô đấy.
Toóc-xten đáp lại ngắn gá»n:
- Mưá»i hai ki-lô, v ì tôi đã cân chúng. Mẹ tôi chắc cÅ©ng đã ý thức được r õ rà ng những Ä‘iá»u kiện bi đát cá»§a chúng tôi trong việc chuẩn bị đã viết th ư cho tôi như sau: "Mẹ chỉ có má»™t Ä‘iá»u chúc các con: đó là thấy tất cả sáu ngưá»i xuống bè yên ổn".
Má»™t hôm, tôi nháºn được Ä‘iện tÃn từ Li-ma gá»i tá»›i, báo tin Héc-man bị má»™t con sóng quáºt ng ã và o bá», bị th ương nặng, cổ vẹo, hiện Ä‘ang Ä‘iá»u trị tại bệnh viện Li-ma. Toóc-xten Ra-cá được phái Ä‘i ngay bằng máy bay vá»›i cô Giéc Vôn, cá»±u bà thư cá»§a nước Na Uy tá»± do tại Luân Äôn, má»™t phụ nữ rất quen thuá»™c và rất b ình dân đối vá»›i những cá»±u binh Na Uy chuyên nhảy dù xuống phá hoại tại vùng đất Na Uy bị chiếm và hiện Ä‘ang giúp chúng tôi tại Oa-sinh-tÆ¡n. Há» Ä‘ ã đến thăm Héc-man và thấy anh Ä‘ ã khá nhiá»u. Äầu anh phải treo đến ná»a giỠđể các bác sÄ© nắn lại xương cổ, mà qua máy chiếu quang tuyến X phát hiện thấy khúc xương phÃa trên cổ bị rạn và tráºt khá»›p. Nhá» có sức khá»e tốt, Héc-man Ä‘ ã thoát được nguy hiểm. Tuy c òn gầy yếu, xanh xao, sau đó Ãt hôm Héc-man trở lại công trưá»ng để táºp trung các cây gá»— và lo liệu má»i việc. Tuy nhiên t ình hình sức khá»e cá»§a Héc-man đòi há»i phải tiếp tục Ä‘iá»u trị trong nhiá»u tuần nữa, là m cho chúng tôi phải tá»± há»i liệu anh có đủ sức khá»e để cùng Ä‘i vá»›i chúng tôi không? Vá» phần Héc-man anh chẳng lo ngại chút nà o, dù rằng vừa bị sóng Thái B ình D ương tiếp đón như váºy đó. E-rÃch từ Pa-na-ma tá»›i bằng máy bay, tôi và Nút cÅ©ng từ Oa-sinh-tÆ¡n đến kịp vá»›i anh. Thế là tất cả chúng tôi Ä‘á»u táºp trung ở Li-ma, nÆ¡i xuất phát cá»§a cuá»™c hà nh tr ình.
Lúc nà y ở quân cảng đã chất đầy các cây gá»— ban-xa lá»›n chặt trong rừng vùng Ki-vê-đô. Tháºt là má»™t cảnh tượng cảm động.
Các nguyên váºt liệu cá»§a chúng tôi nà o là những thân cây vừa chặt, nà o là tre mà u và ng và những lá chuối tươi, chất thà nh đống bên những d ãy tà u ngầm mà u xám và các khu trục hạm đáng sợ. Sáu ngưá»i da trắng phương bắc cùng hai mươi thá»§y thá»§ mà u da nâu mang trong ngưá»i d òng máu Anh-ca Ä‘ang cùng nhau vung r ìu và dao hoặc buá»™c dây thắt nút. Những sÄ© quan hải quân, quân phục rất chỉnh tá» mà u xanh vá»›i cúc và lon và ng, ngỡ ngà ng nhìn mấy ng ưá»i nước ngoà i da nhợt nhạt cùng các váºt liệu tre gá»— xuất hiện bất ngỠở ngay giữa căn cứ hải quân nà y.
Ä Ã£ từ bao thế ká»· nay, đây là lần đầu tiên ngưá»i ta đóng bè bằng gá»— ban-xa ở trong vịnh Ca-lao. Truyá»n thuyết Anh-ca có kể lại rằng: những ngưá»i da đỠở miá»n duyên hải nà y Ä‘ ã được bá»™ lạc thuở xưa cá»§a Công Ti-ki truyá»n lại cho việc sá» dụng các loại bè tương tá»±. Nhưng lịch sá» lại cho biết là sau nà y, những ngưá»i da trắng Ä‘ ã cấm há» sá» dụng vì cho rằng Ä‘i như váºy là nguy hiểm. CÅ©ng như chúng ta, các con cháu ngưá»i Anh-ca cÅ©ng văn minh dần lên cùng vá»›i đà tiến cá»§a thá»i đại, há» mặc quần áo có nếp và được súng ống hải quân cá»§a há» bảo vệ. Tre và gá»— ban- xa đã thuá»™c vá» má»™t quá khứ cổ x ưa. Ở đây bước tiến cá»§a văn minh tiến bá»™ Ä‘ ã dẫn đến việc sá» dụng các thiết giáp hạm và sắt thép. Quân cảng siêu hiện đại nà y Ä‘ ã dà nh cho chúng tôi sá»± giúp đỡ quý báu. C ùng vá»›i Ben là m phiên dịch và Héc-man là m đốc công, chúng tôi đã được phép sá» dụng xưởng má»™c, xưởng để đóng buồm và má»™t ná»a nhà kho để chứa các trang bị, cùng mấy chiếc cần cẩu nổi để thả gá»— khi công việc đóng bè được tiến hà nh.
ChÃn cây gá»— to nhất có qui cách phù hợp được chá»n ra để đóng bè, có đục các r ãnh Ä‘ ể luồn dây thừng ghép chúng lại vá»›i nhau. Chúng tôi hoà n toà n không sá» dụng đến Ä‘inh, Ä‘inh tán và dây thép. Trước hết, chúng tôi xếp chÃn cây gá»— chưa chằng buá»™c chúng vá»›i nhau để nổi tá»± nhiên. Cây dà i nhất mưá»i bốn mét được đặt ở giữa, hai đầu trồi ra khá nhiá»u. Các cây khác đặt đối xứng hai bên để tạo nên má»™t chiếc bè có chiá»u mưá»i mét, mÅ©i bè nhô ra như má»™t cái lưỡi cà y cùn. PhÃa sau bè, các cây gá»— được cưa bằng nhau, trừ ba cây ở giữa dôi ra má»™t Ãt để là m bệ đặt má»™t cây gá»— ban-xa ngắn và to để ngang là m chá»— đặt mái chèo dà i phÃa Ä‘uôi bè. Khi chÃn cây gá»— Ä‘ ã được ghép chặt lại bằng những dây thừng gai tiết diện ba cen-ti-mét, những thân cây phụ được xếp vuông góc ở bên trên cách nhau chÃn mươi cen-ti-mét. Chiếc bè như váºy Ä‘ ã hoà n thà nh. Các cây gá»— được buá»™c chặt vá»›i nhau bằng ba trăm mét thừng dà i ngắn khác nhau và má»—i dây Ä‘á»u được thắt rất chắc. Sà n bè là m bằng tre bổ đôi ghép lại thà nh từng tấm trên phá»§ má»™t lá»›p chiếu bằng cói Ä‘an. Ở giữa bè, lui vá» phÃa sau, chúng tôi dá»±ng má»™t ca-bin nhá» bằng tre, lối ra và o để trống, vách bằng những thân cây ken lại vá»›i nhau, mái lợp nhiá»u lá chuối. Äằng trước ca-bin, hai cá»™t buồm được dá»±ng cạnh nhau bằng gá»— muá»—m cứng như sắt. Hai cá»™t dá»±ng nghiêng để hai ngá»n cá»™t giao chéo vá»›i nhau.
Má»™t tấm buồm vuông lá»›n được kéo lên trên má»™t thân buồm bằng hai cây tre ghép và o nhau cho chắc chắn. ChÃn cây gá»— là m thân bè Ä‘ ã được vạt nhá»n đầu, theo kinh nghiệm địa phương để dá»… rẽ nước và chúng tôi buá»™c những tấm gá»— và o các cây gá»— thân bè ở phÃa dưới trên mặt nước. Ở những chá»— có khe hở lá»›n giữa những cây gá»— cá»§a thân bè, chúng tôi dá»±ng thẳng đứng ngáºp xuống nước khoảng má»™t mét rưỡi, những tấm ván cứng bằng gá»— thông dà y hai cen-ti-mét rưỡi, rá»™ng sáu mươi cen-ti-mét, cố định chắc chắn bằng dây thừng và các con nêm. Những tấm gá»— nà y tạo nên dưới đáy bè những tấm chống dạt xếp song song vá»›i nhau, như trước kia ngưá»i Anh-ca Ä‘ ã sá» dụng cho những chiếc bè bằng gá»— phẳng cá»§a há», để bè khá»i bị gió và luồng nước là m trôi giạt vá» má»™t phÃa. Xung quanh bè chúng tôi đặt những cây gá»— ban-xa dà i và nhỠđể là m mép chắn cá»§a bè. Nhìn chung, chiếc bè nà y hoà n toà n giống nh ư những chiếc bè cổ xưa cá»§a Pê-ru và E-cu-a-Ä‘o, trừ chá»— khoét để đặt mái chèo mà thá»±c ra sau nà y tá» ra không có tác dụng, nên chúng tôi tá»± thấy cần thêm bá»›t các chi tiết theo ý mình, miá»…n là sá»± thay đổi đó không ảnh hưởng g ì đến chiếc bè. Trong những ngà y tháng tá»›i, chiếc bè nà y là cả thế giá»›i cá»§a m ình, vì váºy những chi tiết nhá» nhất ngà y cà ng trở nên quan trá»ng h Æ¡n đối vá»›i chúng tôi.
Do đó chúng tôi thấy cần phải chỉnh đốn lại cái sà n. Những tấm phên bằng tre không phá»§ hết được toà n bá»™ chiếc bè, nhưng ở trước mặt ca-bin, các tấm phên đó tạo thà nh má»™t cái sà n và ở mạn phải ca-bin th ì để trống. Mạn trái hình thà nh nh ư má»™t cái sân nhá» xếp đầy các thùng buá»™c chặt vá»›i nhau đựng các trang bị và có chừa ra má»™t lối Ä‘i nhá». MÅ©i và đuôi bè Ä‘á»u bá» trống. Äi quanh ca-bin, chúng tôi có thể hạ các tấm liếp bằng tre phá»§ chiếu để gác lên các kiện hà ng; như váºy chỉ cần Ä‘i có mấy bước nhưng tác dụng tâm l ý cá»§a sá»± việc không bình th ưá»ng trên, là m cho hoạt động Ä‘i l ại trên bè bá»›t gò bó và đa dạng hÆ¡n. Trên cá»™t buồm chúng tôi là m má»™t cái bệ bằng gá»—, mục Ä‘Ãch không phải là m trạm quan sát khi đến gần đất liá»n mà để chúng tôi, trong cuá»™c hà nh tr ình, có thể trèo lên trên đó ngắm trá»i nhìn bể d ưới má»™t góc độ khác.
Khi chiếc bè Ä‘ ã bắt đầu hình thà nh cùng vá»›i mà u xanh cá»§a lá t ươi và mà u và ng cá»§a tre già , nằm xen kẽ giữa những tà u chiến, ông bá»™ trưởng hải quân Ä‘Ãch thân đến kiểm tra. Chúng tôi rất tá»± hà o vá» chiếc bè nà y, nó Ä‘ang nằm kia như mấy di váºt hoà n toà n má»›i từ thá»i kỳ ngưá»i Anh-ca, bên cạnh những con tà u khổng lồ hiện đại. Nh ìn thấy chiếc bè, bá»™ tr ưởng hải quân hết sức kinh hoảng và cho gá»i tôi lên văn ph òng, buá»™c tôi phải ký má»™t giấy cam Ä‘oan rằng Bá»™ hải quân không chịu trách nhiệm vá» chiếc bè mà chúng tôi đóng ở quân cảng. Ngay cả ngưá»i phụ trách cảng cÅ©ng bắt tôi k ý giấy tá»± gánh lấy trách nhiệm vá» má»i việc xảy ra vá»›i những ng ưá»i và hà ng hóa trên bè khi rá»i cảng nà y.
Sau đó hà ng loạt các chuyên gia vá» hải quân nước ngoà i, các nhà ngoại giao, xin được phép và o tham quan công trưá»ng đóng bè cá»§a chúng tôi. Há» có vẻ thiếu tin tưởng và và i ngà y sau đó đại sứ má»™t cưá»ng quốc, Ä‘ ã má»i tôi đến. ông ta há»i tôi:
- Bố mẹ anh còn sống không?
Khi tôi trả lá»i rằng bố mẹ tôi vẫn còn sống, ông ta đã nhìn thẳng và o mắt tôi, vá»›i má»™t giá»ng lắng xuống đầy lo âu:
- Bố mẹ anh chắc sẽ Ä‘au khổ nhiá»u khi được tin anh không c òn sống nữa!
Ông khuyên tôi má»™t cách thân tình là nên từ bá» chuyến Ä‘i nà y trong lúc c òn đủ thá»i gian.
Sau khi xem xét chiếc bè, má»™t đô đốc hải quân Ä‘ ã nói vá»›i ông t a rằng: chúng tôi không thể nà o sống sót trong chuyến Ä‘i nà y. Trước hết, chiếc bè vá»›i qui cách quá nhá» không đủ sức chịu đựng lúc biển động, hÆ¡n nữa lại hÆ¡i dà i nên hai con sóng có thể dá»™i lên cùng má»™t lúc và trong trưá»ng hợp đó, sức nặng cá»§a ngưá»i và các váºt liệu sẽ là m các cây gá»— má»ng mảnh nà y không đủ sức đỡ nổi. Nguy hÆ¡n nữa là má»™t nhà xuất cảng gá»— ban-xa lá»›n nhất đất nước nà y, Ä‘ ã cho ông ta biết là chỉ cần Ä‘i được má»™t phần tư chặng đưá»ng, loại gá»— xốp nà y sẽ ngấm nước và chúng tôi sẽ bị ch ìm. Tất cả Ä‘á»u không có gì là khÃch lệ cả.
Thấy chúng tôi không chịu từ bỠý định, ngưá»i ta Ä‘ ã Ä‘em tặng chúng tôi má»™t quyển kinh thánh để dùng trong cuá»™c hà nh tr ình.
Nói chung, chúng tôi không nháºn được má»™t lá»i động viên nà o cá»§a các chuyên gia sau khi há» tham quan ch iếc bè. Bão biển và có thể những c Æ¡n gió lốc sẽ quét chúng tôi xuống biển và phá há»§y chiếc bè khi nó Ä‘ ã bất lá»±c, bị xoáy tròn d ưới sức mạnh cá»§a gió hay các luồng nước biển. Ngay cả khi biển lặng, nước mặn cá»§a biển luôn luôn hắt lên ngưá»i là m da thịt bị nứt nẻ, Ä‘iá»u mà các chuyên gia khác nhau Ä‘ ã lần l ượt nêu cho chúng tôi vá» nhược Ä‘iểm chá»§ yếu trong việc đóng chiếc bè, cho chúng tôi hay là từng sợi dây, từng mắt nút, từng kÃch thước, kể cả những mẩu gá»— nhá» Ä‘á»u có thể là nguyên nhân gây ra tổn thất. Ngưá»i ta đã đánh cuá»™c rất lá»›n xem chiếc bè cá»§a chúng tôi có thể chịu đựng nổi bao nhiêu ngà y. Má»™t tùy viên thá»§y quân ngạo mạn như chà ng hiệp sÄ©, Ä‘ ã dám thách thức nh ư sau: nếu Ä‘oà n thám hiểm mà sống sót đặt chân đến được má»™t h òn đảo nà o ở Thái B ình D ương th ì ông s ẽ xin khao (tức là ông sẽ trả tiá»n) rượu U ýt-ki cho toà n Ä‘oà n dùng cho đến khi há» qua Ä‘á»i!
Äáng buồn hÆ¡n nữa là khi má»™t chiếc tà u Na Uy đến cảng, chúng tôi Ä‘ ã dẫn ông thuyá»n tr ưởng và má»™t, hai ngưá»i có nhiá»u kinh nghiệm l ão luyện vá» nghá» biển đến nÆ¡i đặt bè ở quân cảng và nóng lòng muốn biết phản ứng cá»§a há». Tháºt vô cùng thất vá»ng, há» Ä‘á»u thống nhất cho rằng chiếc bè vụng vá» cá»§a chúng tôi có mÅ©i chùn không giúp g ì cho cánh buồm cả. Ông thuyá»n tr ưởng c òn cho rằng nếu nh ư bè có nổi trên biển th ì cÅ©ng mất má»™t hay hai năm, dòng hải l ưu Hâm-bon má»›i đưa chúng tôi qua đại dương được.
Ngưá»i thá»§y thá»§ trưởng ngắm nh ìn những nút chằng buá»™c và lắc đầu quầy quáºy. Ông ta cho rằng chỉ không quá mưá»i lăm ngà y, các dây buá»™c sẽ m òn do cá» sát vì ở ngoà i biển, sóng sẽ đẩy lên nháºn xuống chiếc bè là m các cây gá»— bị tung ra; Ãt nhất cÅ©ng phải dùng những loại dây bằng thép hoặc những chuá»—i xÃch nếu không được như váºy th ì tốt h Æ¡n là cuốn gói từ bỠý định nà y.
Tháºt là khó có lý lẽ, bằng chứng để dáºp tắt được những láºp luáºn trên. Nếu trong các Ä‘iá»u mà há» nêu ra, chỉ có má»™t Ä‘iá»u đúng, là đủ để chúng tôi thất bại không có tà hy vá»ng nà o để thà nh công. Nhiá»u lần tôi rất lo ngại tá»± há»i liệu chúng tôi Ä‘ ã rõ những gì Ä‘ang là m không? Tôi không thể nà o phá»§ nháºn được những lá»i cảnh cáo đó, v ì bản thân tôi không phải là má»™t thá»§y thá»§. Nh ưng dù sao trong tay tôi Ä‘ ã có chá»§ bà i là m tiá»n đỠcho cuá»™c hà nh tr ình nà y. Tôi tâm niệm má»™t Ä‘iá»u khẳng định là : má»™t ná»n văn minh tiá»n sá» Ä‘ ã trà n lan từ Pê-ru đến táºn những hòn đảo ở Pô-li-nê-di và o thá»i kỳ mà những chiếc bè như cá»§a chúng tôi hiện nay, là phương tiện giao thông duy nhất cá»§a vùng bá» biển nà y. Và từ đó rút ra má»™t kết luáºn tổng quát là nếu cây gá»— ban-xa Ä‘ ã nổi được và các dây buá»™c Ä‘ ã giúp cho Công Ti-ki v ượt qua đại dương và o năm 500, th ì giỠđây ch úng tôi cÅ©ng có thể là m như váºy vá»›i má»™t chiếc bè Ä‘ ã đóng giống hệt như cổ xưa, không há» có chút nà o thay đổi. Ben và Héc-man cùng có má»™t ý nghÄ© sâu sắc nh ư váºy, trong khi các chuyên gia kêu ca th ì các bạn đồng hà nh cá»§a tôi lại nh ìn sá»± việc má»™t cách hết sức bình thản và vẫn hết sức thoải mái vui vẻ sống ở Li-ma.
Chỉ có má»™t buổi chiá»u, Toóc-xten h Æ¡i lo ngại há»i tôi rằng liệu các luồng nước ở đại dương có chảy theo đúng hướng hay không.
Ra khá»i rạp chiếu bóng, chúng tôi vừa được xem má»™t phim có nữ diá»…n viên Äô-rô-thi La-mua mặc má»™t chiếc váy rÆ¡m, nhảy múa dưới những rặng dừa vá»›i những thiếu nữ địa phương trên má»™t h òn đảo thÆ¡ má»™ng cá»§a Thái B ình D ương. Toóc-xten kêu lên:
- Äây là nÆ¡i chúng ta sẽ đến và anh h ãy coi chừng liệu luồng n ước có đưa chúng ta đến đúng hướng mà anh nói không?
Ngà y khởi hà nh sắp tá»›i. Chúng tôi đến văn ph òng cấp há»™ chiếu để xin phép xuất cảnh. Ben dẫn đầu chúng tôi để là m phiên dịch. Má»™t nhân viên cấp thấp, thấy Ben vá»›i bá»™ râu xồm, qua cặp kÃnh ông ta nh ìn vẻ đầy nghi ngá» và quan trá»n g hóa, ông há»i:
- Tên anh là gì?
Ben lá»… phép trả lá»i:
- Ben E-m Æ¡-rÃch Äa-ni-en-xân.
Lắp tá» giấy khai và o máy chữ, ông há»i tiếp:
- Anh đến Pê-ru bằng tà u g ì?
- Thá»±c ra,
Ben vừa nói vừa cúi xuống gần là m cho ông ta hoảng sợ.
- Tôi không đến đây bằn g tà u mà bằng một chiếc xuồng.
Ông ta kinh ngạc và đánh chữ "xuồng" lên bản giấy khai và há»i tiếp:
- Anh rá»i Pê-ru bằng tà u g ì?
- Thá»±c ra...
Ben nhắc lại một cách lễ phép.
- Tôi không rá»i Pê-ru bằng tà u mà rá»i bằng má»™t chiếc bè.
- A! Thế là rõ rồi !
Vá»›i giá»ng cáu kỉnh, ông ta kêu lên và giáºt tá» giấy khai khá»i máy chữ.
- Anh không thể trả lá»i tôi má»™t cách đúng mức được ư? Anh định đùa phải không?
Nước uống và những trang bị khác Ä‘ ã được xếp lên bè mấy ngà y trước khi chúng tôi đưa lương thá»±c và thá»±c phẩm lên. Chúng tôi chuẩn bị lương thá»±c bốn tháng cho cả sáu ngưá»i, đóng gói trong những há»™p giấy bồi nhá» chắc chắn như khẩu phần cá»§a quân đội. Héc-man có sáng kiến dùng nhá»±a đưá»ng quét má»™t lá»›p lên vá» há»™p và rắc cát lên trên để các há»™p khá»i dÃnh và o nhau rồi Ä‘em xếp kÃn dưới gầm sà n bè, giữa đáy bè và sà n bằng tre trên chÃn thanh gá»— đặt ngang.
Nước uống được lấy từ má»™t nguồn rất trong ở núi, đóng đầy năm mươi sáu thùng nhá» tổng cá»™ng được má»™t ngà n má»™t trăm lÃt nước. Các thùng nước được buá»™c và o các cây gá»— đặt ngang để nước biển luôn luôn vá»— Ä‘áºp xung quanh. Trên mặt sà n, chúng tôi chằng buá»™c các trang bị c òn lại vá»›i những sá»t to bằng mây đầy hoa quả, các loại cá»§ và quả dừa. Nút và Toóc-xten dà nh má»™t góc trong ca-bin để đặt Ä‘iện đà i và ở trong cùng giữa cá c thanh ngang, chúng tôi xếp tám cái hòm. Hai chiếc dà nh để các dụng cụ khoa há»c và các cuá»™n phim ảnh, c òn sáu chiếc khác dà nh cho má»—i ng ưá»i chúng tôi đựng các đồ dùng cá nhân.
V ì E-rÃch mang theo nhiá»u cuá»™n giấy vẽ và cả cây đà n ghi-ta nên anh phải cất những bÃt tất cá»§a anh và o hòm cá»§a Toóc-xten. Chiếc hòm cá»§a Ben được bốn công nhân quân cảng khiêng xuống. H òm chỉ đựng toà n sách. Ben Ä‘ ã cố nhét được những bảy mươi ba cuốn vá» x ã há»™i há»c và nhân chá»§ng há»c. Sau khi lấy chiếu và nệm r Æ¡m đặt lên các h òm, chún g tôi sẵn sà ng ra khÆ¡i. Má»™t chiếc tà u kéo dắt chiếc bè ra khá»i xưởng và dắt Ä‘i má»™t Ä‘oạn trong cảng để kiểm tra sá»± ổn định sau đó lại kéo chiếc bè cá»§a chúng tôi vá» "Câu lạc bá»™ thuyá»n buồm" ở cảng Ca-lao.
Tại đây có những vị quan khách và những ngưá»i quan tâm đến chuyến Ä‘i nà y, đến dá»± buổi lá»… đặt tên trước ngà y chúng tôi khởi hà nh.
Ngà y 27 tháng 4, quốc kỳ Na Uy được kéo lên ngá»n cá»™t buồm và dá»c theo cá»™t là cá» cá»§a nhiá»u nước Ä‘ ã đóng góp giúp đỡ váºt chất cho cuá»™c hà nh tr ình. Bến cảng ng ưá»i đông như kiến đến xem cuá»™c lá»… đặt tên cho má»™t chiếc thuyá»n kỳ lạ. Nh ìn mà u da và nét mặt cá»§a há» thấy rằng phần đông há» Ä‘á»u có những tổ tiên Ä‘ ã từng ra Ä‘i dá»c theo bá» biển bằng những chiếc bè gá»— ban-xa. Ngoà i ra là những con cháu cá»§a ngưá»i Tây Ban Nha xa xưa, cùng những ngưá»i đại diện cá»§a hải quân và chÃnh phá»§ há», không kể đến các đại sứ Mỹ, Anh, Pháp, Trung Hoa, Cá»™ng h òa Ãc-hen-ti-na, Cu-ba, vị phó toà n quyá»n các thuá»™c địa cá»§a Anh ở Thái Bình D ương, các bá»™ trưởng Thụy Äiển và Bỉ cùng những bạn bè chúng tôi trong số Ãt dân Na Uy sinh sống ở đây. Há» Ä‘ang đứng quanh ông Ba, tổng lãnh sá»± Na Uy. Ngoà i ra còn có rất nhiá»u nhà cáo vá»›i máy ảnh và máy quay phim bấm liên tục. Duy chỉ còn thiếu má»™t thứ: đó là đội kèn và trống. Tất cả chúng tôi lúc nà y Ä‘á»u cảm thấy rất r õ là nếu nh ư chiếc bè vừa ra khá»i vịnh Ä‘ ã bị tan ra từng mảnh, chúng tôi vẫn kiên quyết v ượt Thái B ình D ương, dù cho má»—i ngưá»i chỉ bám lấy má»™t cây gá»—, c òn h Æ¡n là phải quay trở lại.
Giéc Vôn, cô thư k ý cá»§a Ä‘oà n hà nh trình, đồng thá»i là ngưá»i liên lạc vá»›i lục địa, Ä‘ ã phả i dùng nước dừa, má»™t mặt để là m lá»… đặt tên chiếc bè cho đúng tục lệ thá»i đồ đá, mặt khác là do má»™t sá»± hiểu lầm nên chai rượu sâm banh lại Ä‘em cất ở dưới đáy h òm cá»§a Toóc-xten. Qua tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha, các bạn tôi được biết là chiếc bè mang tên vị tiá»n bối vÄ© đại cá»§a ngưá»i Anh-ca, vị "thần mặt trá»i" mà mưá»i lăm thế ká»· trước đây Ä‘ ã biến khá»i Pê-ru, Ä‘i theo hướng tây để sau đó xuất hiện ở Pô-li-nê-di. Giéc Vôn đặt tên chiếc bè là Công Ti-ki. Cô ta Ä‘ ã Ä‘áºp quả dừa quá mạnh và o thà nh bè, là m nước dừa cùng các mảnh nhá» bắn tung tóe lên tóc các vị trịnh trá»ng đứng quanh cô.
Trên cá»™t buồm bằng tre, cánh buồm được kéo lên căng phồng hiện ra ảnh Công Ti-ki vá»›i bá»™ râu mà nhà nghệ sÄ© E-rÃch Ä‘ ã vẽ giữa cánh buồm. Hình mẫu nà y E-rÃch đã sao lại trung thá»±c từ m á»™t bức tượng chạm trổ trên đá đỠtrong di tÃch vùng Ti-a-huy-a-na-cô.
Nh ìn thấy cái đầu có râu vẽ trên buồm, chà ng đốc công ở xưởng đóng tà u há»›n hở kêu lên: "K ìa! Ảnh ông Äa-ni-en-xân".
Trong suốt hai tháng, anh chà ng nà y Ä‘ ã gá»i Ben Äa-ni-en-xân bằng cái tên "ngà i Ben Ti-ki"; sở dÄ© váºy là vì đã có lần chúng tôi cho anh chà ng nà y xem mảnh giấy trên đó vẽ mặt Công Ti-ki. Mãi đến hôm nay anh ta má»›i vỡ lẽ là tên tháºt cá»§a Ben là Äa-ni-en-xân.
Trước khi xuống bè ra Ä‘i, chúng tôi được tổng thống tiếp. Ông gá»i lá»i chà o chúng tôi, sau đó chúng tôi tổ chức má»™t cuá»™c Ä‘i chÆ¡i núi, để có thể ngắm nh ìn cho chán mắt cảnh núi non, đất đá, trước khi ra Ä‘i lênh đênh trên đại dương vô táºn. Trong lúc c òn Ä‘ang tiến hà nh công việc đóng bè ở bá» biển, chúng tôi ăn ở trong má»™t nhà trỠở giữa rừng dừa nằm ở ngoại ô thà nh phố Li-ma. Chúng tôi Ä‘ ã đến Ca-lao và trở vá» bằng ô-tô cá»§a Bá»™ không quân mà cô Giéc Vôn Ä‘ ã m ượn cho các thà nh viên cá»§a Ä‘oà n. Chúng tôi đỠnghị anh lái xe đưa chúng tôi lên thẳng núi, cà ng xa cà ng hay để thăm trong má»™t ngà y. Chúng tôi Ä‘ ã Ä‘i qua những con đưá»ng hoang vắng, dá»c theo các con mương Ä‘ ã có từ thá»i kỳ ng ưá»i Anh-ca, cho đến khi lên đến độ cao bốn ngh ìn mét v ượt trên tầm ngá»n cá»™t buồm cá»§a chiếc bè.
Chúng tôi Ä‘ ã ngắm tháºt no mắt những núi non, bá» vá»±c, những thảm cá» xanh tươi, và dải núi im l ìm cá»§a dãy núi Ang- đơ Ä‘ang trải ra trước mắt. Núi non và đất liá»n như váºy Ä‘ ã là quá đủ, giỠđây chúng tôi Ä‘ang thèm khát ra khÆ¡i để t ìm hiểu cho rõ thế nà o là biển cả.
Tà i sản của ngudoc
19-09-2008, 04:58 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương IV
Trên Thái bình Dương
Ngà y chiếc Công Ti- ki được kéo ra khÆ¡i là m cảng Ca-lao trở nên náo nhiệt khác thưá»ng. Bá»™ trưởng Ni-ê-tô Ä‘ ã ra lệnh cho má»™t tà u kéo hải quân, tà u Gác- Ä‘i-an Ri-ốt đưa chiếc Công Ti-ki ra khá»i vịnh đến vùng giao thông duyên hải, ở nÆ¡i mà xưa kia những ngưá»i da đỠthưá»ng dùng bè đến đó để đánh cá. Các báo chà đã đưa tin nà y trên trang đầu bằng những d òng tÃt lá»›n mà u đỠvà đen. Sáng sá»›m ngà y hai mươi tám tháng tư, má»i ngưá»i Ä‘ ã táºp trung rất đông trên bến cảng. Sáu ngưá»i chúng tôi, đến phút cuối cùng c òn phải chạy Ä‘i mua bán má»™t số thứ cần thiết nên khi tôi ở bến xuống chỉ thấy có má»™t mình Héc-man Ä‘ang ngồi gác bè. Tôi Ä‘ ã cố ý dừng xe giữa đưá»ng để Ä‘i rảo bước trên Ä‘áºp cho đôi chân được thoải mái lần cuối cùng. Bước chân lên bè, má»™t cảnh bá» bá»™n Ä‘ang bà y ra: những h òm chuối, những gi á» hoa quả, những túi vứt lăn lóc và o những phút cuối cùng, tất cả Ä‘á»u phải Ä‘em xếp đặt chằng buá»™c lại cho ngăn nắp chắc chắn. Héc-man Ä‘ang ngồi giữa cảnh bá» bá»™n đó vẻ kiên nhẫn, tay cầm má»™t cái lồng có con vẹt xanh, món quà tặng đặc biệt cá»§a má»™t ngưá»i bạn thân nà o đó ở Li-ma. Héc-man bảo tôi:
- Trông hộ tôi con vẹt một lúc. Tôi lên bỠuống một chầu cuối cùng.
Äá»™ má»™t và i giá» nữa tà u kéo má»›i đến đây. Héc-man vừa biến khá»i sau đám đông Ä‘ang đứng đầy trên bến, th ì chiếc tà u kéo Gác-Ä‘i-an Ri-ốt vòng qua má»m c hạy và o. Nó thả neo giữa đám thuyá»n buồm ở cảng, ngay giữa lối Ä‘i ra cá»§a chiếc Công Ti-ki và cho má»™t xuồng máy để dắt chúng tôi ra khá»i khu vá»±c thuyá»n buồm. Trên xuồng máy chở đầy những thá»§y thá»§, sÄ© quan hải quân và cả các nhà quay phim. Trong lúc những mệnh lệnh được phát ra, xen lẫn tiếng máy quay phim, má»™t sợi dây cáp Ä‘ ã được buá»™c và o mÅ©i bè để chuẩn bị kéo Ä‘i. Äang ngồi giữ lồng vẹt, tôi hoảng hốt kêu lên:
- Khoan Ä‘ ã nà o! Hãy còn sá»›m và còn phải chá» má»i ng ưá»i Ä‘ ã, những bạn đồng hà nh cá»§a chúng tôi.
Tôi vừa nói vừa ra hiệu chỉ tay vá» thà nh phố. Nhưng không má»™t ngưá»i nà o hiểu cả. Những viên sÄ© quan chỉ biết mỉm cưá»i lá»… phép và dây cáp vẫn được buá»™c rất đúng kiểu ở mÅ©i bè. Tôi tháo ra vứt trả lại và là m đủ má»i cách ra hiệu cho há» hiểu. Lợi dụng lúc lá»™n xá»™n con vẹt dùng má» mở được cá»a lồng nhảy ra ngoà i.
Khi tôi quay lại th ì nó Ä‘ang Ä‘i dạo rất khoái chà trên mặt sà n bè. Tôi cố bắt th ì nó lại bay lên Ä‘áºu trên các buồng chuối, miệng nói lÃu rÃu những tiếng Tây Ban Nha thô lá»—. Tôi không rá»i mắt trông chừng những ngưá»i thá»§y thá»§ Ä‘ang định neo mÅ©i bè, và vất vả Ä‘uổi theo con vẹt. Nó vừa bay vừa kêu trong ca-bin. Tôi dồn nó và o má»™t góc, tóm được chân mà nó vẫn cứ cố gi ãy giụa để thoát ra. Khi tôi mang con váºt ương ngạnh nà y nhốt và o lồng, th ì các thá»§y thá»§ ở trên bỠđã thả dây neo bè và chúng tôi bị chao đảo trên bè v ì các lá»›p sóng dồn dáºp. Trong sá»± bá»±c bá»™i và thất vá»ng, tôi cầm b Æ¡i chèo để chống đỡ cho bè khá»i va và o những cá»c ở bến. Thế rồi chiếc xuồng mở máy là m cho bè chồm lên chạy theo.
Ngưá»i bạn đồng hà nh duy nhất cá»§a tôi hiện giá» là con vẹt biết nói tiếng Tây Ban Nha, Ä‘ang ở trong lồng nh ìn tôi vá»›i vẻ há»n dá»—i. Những ng ưá»i ở trên bá» lấy khăn tay vẫy hoan hô rầm rÄ©. Trên chiếc xuồng máy, các nhà điện ảnh địa phương Ä‘ ã suýt ngã xuống n ước trong khi vá»™i và ng cố thu và o ống kÃnh những chi tiết cá»§a cuá»™c khởi hà nh đầy xúc động nà y. Äầy thất vá»ng, ngồi má»™t m ình tôi nóng lòng mong đợi các bạn đồng hà nh trở vá» nhưng chẳng thấy má»™t ai. Chiếc bè được kéo tá»›i tà u Gác-Ä‘i-an Ri-ốt Ä‘ ã sẵn sà ng và chuẩn bị kéo neo. Tôi leo v á»™i chiếc thang dây lên tà u, là m ầm Ä© để cuá»™c khởi hà nh phải ho ãn lại và má»™t chiếc xuồng máy đã được chạy trở lại bến. Má»™t lúc khá lâu sau, chiếc xuồng trở vá» mang theo rất nhiá»u thiếu nữ xinh đẹp mà không thấy má»™t ngưá»i nà o trong bá»n chúng tôi. Giải pháp nà y cÅ©ng không giúp tôi thoát ra khá»i cÆ¡n bối rối. Trong khi trên bè đầy những nà ng thiếu nữ xinh đẹp th ì chiếc xuồng máy lại quay trở lại bến để tìm các bạn " đồng hà nh Na Uy" cá»§a tôi.
Trong khi đó E-rÃch và Ben Ä‘ang thản nhiên xuống bến, hai tay mang đầy sách và các váºt dụng khác. Há» gặp là n sóng ngưá»i Ä‘ang quay trở vá» và cuối cùng các nhân viên cảnh sát Ä‘ ã nhã nhặn ng ăn lại không cho Ä‘i tiếp và giải thÃch rằng bây giá» chẳng c òn gì để xem nữa. Äể được Ä‘i qua, Ben Ä‘ ã nói rằng anh và E-rÃch không đến đây để xem mà là thà nh viên cá»§a Ä‘oà n trong cuá»™c hà nh tr ình, nh ưng nhân viên cảnh sát vẫn từ tốn:
- Cũng không giải quáết được g ì cả! Chiếc bè Công Ti-ki đã khởi hà nh cách đây một giỠrồi...
- Không thể như thế được.
E-rÃch kêu lên, đưa ra má»™t bá»c
- Äèn báo c òn đây kia mà .
- Äây là ngưá»i hoa tiêu, c òn tôi là ng ưá»i phục vụ
Ben nói tiếp. Há» Ä‘ ã rẽ được má»™t lối Ä‘i nhưng chiếc bè không c òn ở bến nữa. Hai ng ưá»i thất vá»ng chạy dá»c theo con Ä‘áºp và gặp số bạn khác cÅ©ng Ä‘ang sốt ruá»™t chạy Ä‘i t ìm chiếc bè. Chiếc xuồng máy đã tìm thấy há», thế là sáu ng ưá»i chúng tôi gặp lại nhau quây quần trên bè trong khi chiếc tà u kéo Gác-Ä‘i-an Ri-ốt kéo chúng tôi ra biển.
Lúc nà y trá»i Ä‘ ã xế chiá»u. Tà u kéo Gác- Ä‘i-an Ri-ốt không muốn bá» chúng tôi trước khi đưa chúng tôi an toà n và o vùng mà tà u bè qua lại và o sáng sá»›m hôm sau. Chúng tôi Ä‘i Ä‘ ã khá xa con Ä‘áºp và bắt đầu cảm thấy tr òng trà nh. Những chiếc tà u nhá» Ä‘i theo đã lần l ượt quay lại, chỉ c òn má»™t và i chiếc tà u buồm lá»›n Ä‘i tiếp vá»›i chúng tôi ra cá»a vịnh để muốn xem sá»± thể ra sao. Chiế c bè Công Ti-ki được tà u kéo dắt Ä‘i chẳng khác g ì má»™t con dê hung hãn Ä‘ang bị dắt, mÅ©i bè chúc xuống rẽ sóng là m cho nước tung lên mạn. Chẳng có g ì hà o hứng cho lắm, vì trá»i yên biển lặng, không nh ư chúng tôi chỠđợi. Äến giữa vịnh, dây cáp bị đứt, đầu dây phÃa chúng tôi từ từ chìm xuống trong khi tà u kéo ch ưa biết g ì vẫn cứ chạy. Chúng tôi vá»™i nhảy bổ ra mép bè để vá»›t đầu dây cáp lên trong khi các thuyá»n buồm Ä‘i theo cố Ä‘uổi theo chiếc tà u kéo để cáo ngừng lại. Sóng vá»— trà n theo mạn bè, có những con sứa to bằng cái cháºu, bÆ¡i lên xuống, nhả chất nhá»›t phá»§ đầy và o các sợi dây thừng. Lợi dụng khi mÅ©i bè chúc xuống chúng tôi nhoà i ngưá»i ra sát mặt nước, giÆ¡ tay ra vá»›i dây cáp trÆ¡n như mỡ. Khi mÅ©i bè chúc xuống lần thứ hai, đầu chúng tôi bị ngáºp và o trong nước; nước biển mặn và những con sứa khổng lồ táp lên lưng chúng tôi. Chúng tôi vừa khạc nhổ, vừa nguyá»n rá»§a, và gỡ các râu con sứa bám và o đầu, tóc. Khi tà u Gác-Ä‘i-an Ri-ốt quay lại, th ì dây cáp đã được vá»›t lên và chỉ c òn có việc nối lại. Äúng lúc chúng tôi định ném dây cáp lên tà u kéo thì chiếc bè bị trôi ngay và o phÃa d ưới phần nhô ra cá»§a Ä‘uôi tà u, bị nước đẩy và o chúng tôi tưởng như có thể bị ép nát. Vá»™i và ng bá» hết tất cả, chúng tôi lao ngay ra để may ra c òn kịp cứu thoát bè, dùng những sà o tre và b Æ¡i chèo để đẩy bè ra. Những con sóng cuá»™n lên là m cho chúng tôi không thể nh ìn thấy được v òm tà u trên đầu và không t ìm ra được Ä‘iểm tá»±a để đẩy bè thoát ra. Sóng lại dâng lên là m Ä‘uôi con tà u d ìm xuống nh ư muốn đè bẹp và đưa chúng tôi xuống dưới đáy tà u. PhÃa cao, trên boong tà u má»i ngưá»i nhốn nháo gá»i nhau ầm Ä©, cuối cùng cánh quạt nước cá»§a tà u hoạt động và đ ã giúp chúng tôi thoát khá»i chá»— n ước xoáy. MÅ©i bè má»™t và i chá»— bị va chạm mạnh, chá»— neo bè bị bẹp má»™t chút, cÅ©ng chẳng sao, sau nà y nó sẽ dần trở lại như cÅ©. Héc-man nói:
- Khởi đầu mà đ ã gay go thế nà y, sau nà y chắc cÅ©ng ch ưa hết đâu. Liệu có nên để kéo Ä‘i như thế nà y nữa không v ì bè bị lay động nhiá»u quá rồi đến há»ng mất thôi.
Chiếc bè vẫn tiếp tục được kéo suốt đêm, có Ä‘iá»u là cháºm hÆ¡n trước và chỉ xảy ra nhữ ng trục trặc không đáng kể. Những chiếc thuyá»n buồm Ä‘i theo cÅ©ng đã trở vá» từ lâu, phÃa sau chúng tôi tia sáng cuối cùng ở bá» biển đã mất hẳn. Trong bóng đêm, chúng tôi Ä‘i qua má»™t và i cây đèn báo thưa thá»›t. Äể chúng tôi liên tục có ngưá»i ngồi trông giữ dây cáp, chúng tôi đã chia ca, là m nh ư váºy má»—i ngưá»i c òn được ngá»§ đôi chút.
Sáng sá»›m hôm sau, bá» biển Pê-ru chỉ c òn là má»™t lá»›p s ương mù dà y đặc, đằng trước là hướng tây th ì trá»i lại rá»±c sáng má»™t mà u xanh. Biển trải ra tr ước mắt chúng tôi, cuồn cuá»™n những lá»› p sóng nhá» tung bá»t trắng xóa, yên lặng và hiá»n hòa. Quần áo và các hòm gá»— sá» và o đâu cÅ©ng Ä‘á»u thấy ẩm ướt v ì s ương. Trá»i rất mát. Nhiệt độ nước biển ở 12 vÄ© độ nam như váºy là rất thấp. Äây là luồng Hâm-bon, mang theo những tảng băng từ Nam Băng Dương đẩy trôi theo lên hướng bắc, dá»c bá» biển Pê-ru, trước khi đổ xuống dưới đưá»ng xÃch đạo. ChÃnh ở nÆ¡i đây Pi-da-rô, Da-rát cùng những tiá»n bối khác cá»§a ngưá»i Tây Ban Nha lần đầu tiên Ä‘ ã gặp những chiếc bè lá»›n có buồm cá»§a ng ưá»i Anh-ca Ä‘i lại trên luồng nà y, cách xa bá» biển từ năm mươi đến sáu mươi hải l ý để đánh cá thu v à cá hồng. Suốt cả ngà y chỉ có gió từ đất liá»n thổi ra biển nhưng đến chiá»u th ì gió từ biển thổi và o đất liá»n nên rất thuáºn lợi cho những thuyá»n bè trở lại đất liá»n. Lúc nà y chiếc tà u kéo Ä‘ ã neo lạ i. Chúng tôi cẩn tháºn cắm bè ở xa tà u và dùng má»™t chiếc xuồng cao su bÆ¡m căng để tôi cùng E-rÃch và Ben Ä‘i đến tà u kéo. Chiếc xuồng như nhảy trên sóng đưa chúng tôi đến chiếc thang dây cá»§a tà u Gác-Ä‘i-an Ri-ốt. Chúng tôi leo lên boong, Ben là m phiên dịch để chúng tôi tìm hiểu và xác định vị trà chÃnh xác cá»§a chúng tôi trên hải đồ. Chúng tôi Ä‘ ã ở cách đất liá»n năm mươi hải l ý vá» phÃa tây-bắc cảng Ca-lao. Vì ở vị trà nà y có nhiá»u tà u bè qua lại nên trong những đêm đầu tiên cần phải có đèn báo nếu không sẽ có thể bị các tà u chạy ven biển đâm phải. Xa hÆ¡n nữa chúng tôi sẽ không gặp má»™t con tà u nà o v ì không có đưá»ng hà ng hải nà o Ä‘i qua vùng nà y cá»§a Thái B ình D ương. Chúng tôi trịnh trá»ng chà o từ biệt tất cả má»i ngưá»i trên tà u. Bao nhiêu cặp mắt ngỡ ngà ng nh ìn theo chúng tôi Ä‘i xuống chiếc xuồng để trở vá» chiếc Công Ti-ki. Sau đó chiếc tà u kéo rá»i chúng tôi, lúc nà y chỉ c òn chiếc bè lênh đênh cô độc. Ba mươi lăm ngưá»i trên chiếc Gác-Ä‘i-an Ri-ốt đứng trên lan can tà u vẫy chà o chúng tôi, cho đến khi không c òn nhìn thấy hình bóng há». Còn sáu ng ưá»i chúng tôi ngồi trên những h òm ở mạn bè phóng tầm mắt nhìn theo chiếc tà u kéo Ä‘ang xa dần cho đến lúc cá»™t khói Ä‘en ngòm tan biến trên chân trá»i.
- Tạm biệt! Tạm biệt!
Toóc-xten nói.
- Nà o bây giỠta mở máy chứ các bạn?
Chúng tôi bắt đầu chèo và thăm d ò luồng gió. Gió rất nhẹ thổi từ h ướng nam đến đông-nam. Chúng tôi dá»±ng trục buồm bằng tre lên và kéo buồm. Chiếc buồm vuông chưa được no gió nên khuôn mặt Công Ti-ki trở nên răn reo và có vẻ không vui. E-rÃch bảo:
- Ông già không thÃch thế nà y. Thá»i trai trẻ cá»§a ông, gió chắc mạnh hÆ¡n nhiá»u.
- Chúng ta mất tốc độ th ì phải!
Vừa nói Héc-man vừa vứt má»™t mẩu gá»— ra phÃa tr ước.
- Má»™t, hai, ba... ba mươi chÃn, bốn mươi, bốn mươi mốt.
Mẩu gá»— vẫn đứng nguyên trên mặt nước dá»c theo bè và chưa trôi được đến ná»a bè. Toóc-xten nói vá»›i giá»ng lạc quan:
- Rồi chúng ta sẽ bỠnó lại đây.
Ben nói tiếp:
- Mong rằng cÆ¡n gió chiá»u sẽ không đẩy lùi chúng ta lá»™n lại.
Tháºt là buồn cưá»i khi nói tạm biệt Ca-lao mà tôi lại muốn bá» qua cuá»™c tiếp đón lúc trở vá». Cuối cùng, mẩu gá»— Ä‘ ã trôi xuống đầu bè. Chúng tôi reo lên vui sướng bắt tay ngay và o sắp xếp các váºt dụng Ä‘ ã được vứt lên bè và o phút chót. Ben Ä‘ang Ä‘un bếp dầu trong má»™t cái h òm gá»— trống và má»™t lúc sau chúng tôi đã có n ước ca-cao nóng, bánh bÃch quy và bổ ngay má»™t quả dừa đầu tiên v ì chuối ch ưa tháºt chÃn. E-rÃch tá» vẻ vênh vang mang má»™t chiếc quần đùi bằng da cừu, đội má»™t chiếc mÅ© rá»™ng và nh Anh-Ä‘iêng cùng vá»›i má»™t con vẹt Ä‘áºu trên vai, Ä‘ ã nhá» nhẹ c ưá»i và nói:
- Bây giá» th ì thuáºn buồm xuôi g ió rồi,
Và nói tiếp
- Chỉ có má»™t Ä‘iá»u là m cho tôi băn khoăn đó là những d òng n ước nhá» ngược chiá»u Ãt được biết đến, có thể sẽ đẩy chúng ta lao và o vách đá ở bá» nếu chúng ta không tiến lên được.
Chúng tôi xem xét đến cả khả năng dùng chèo nhưng không ổn, đà nh phải chá» gió lên. Và gió Ä‘ ã từ phÃa đông-nam thổi tá»›i nhẹ nhà ng và đá»u đặn. Cánh buồm căng phồng vươn lên phÃa trước như má»™t bá»™ ngá»±c nở nang, h ình vẽ đầu Công Ti-ki như tá»a ra đầy khà thế chiến đấu. Chiếc Công Ti-ki Ä‘ ã bắt đầu nhúc nhÃch. Chúng tôi cùng ra sức kéo dây lèo vừa hò:
- Tiến vá» phÃa tây nà o! Hô dô!
Mái chèo bánh lái được dầm xuống nước, hoạt động cá»§a các ca bắt đầu tiến hà nh. Chúng tôi ném ra phÃa trước những viên giấy vê nhá» và những vá» bà o gá»—, vá»›i đồng hồ trên Pizarro và Zarate: hai nhà thám hiểm Tây Ban Nha chinh phục đất nước Pê-ru, thế ká»· XV. Tay chúng tôi quan sát ở phÃa sau
"... Má»™t, hai, ba... mưá»i tám, mưá»i chÃn, ổn rồi!"
Những viên giấy và vá» bà o theo triá»n sóng báºp bá»nh trôi ở sau chúng tôi trông như má»™t dây hạt ngá»c. Chúng tôi tiến lên từng thước má»™t. Chiếc Công Ti-ki không thể nà o rẽ sóng lướt Ä‘i như những chiếc tà u có mÅ©i nhá»n, nhưng dù nó rá»™ng, nặng ná» và chắc chắn, mÅ©i không nhá»n mà vẫn lướt Ä‘i vững ch ãi trên các ngá»n sóng. Nó l ướt Ä‘i không vá»™i và ng nhưng má»™t khi Ä‘ ã l ên đưá»ng, nó sẽ Ä‘i vá»›i má»™t nghị lá»±c phi thưá»ng. Trong lúc nà y, việc lắp đặt bá»™ pháºn lái là má»™t vấn đỠlá»›n nhất đặt ra cho chúng tôi. Chiếc bè được thiết kế đúng y như sá»± mô tả cá»§a ngưá»i Tây Ban Nha, nhưng trong thá»i đại hiện nay không có má»™t ngưá»i nà o có thể hướng dẫn thá»±c hà nh cách Ä‘iá»u khiển theo kiểu ngưá»i Anh-Ä‘iêng cho chúng tôi. Vấn đỠnà y trước kia Ä‘ ã được các nhà chuyên môn bà n c ãi thảo luáºn đến cùng nhưng kết quả lại quá nghèo nà n. Há» cÅ©ng không hÆ¡n g ì chúng tôi trong vấn đỠnà y.
Gió đông-nam thổi mạnh dần lên. Cần phải giữ cho bè ở và o vị trà thuáºn theo chiá»u cánh buồm Ä‘ang được gió thổi căng lên từ phÃa sau. Chỉ cần chiếc bè Ä‘i chếch chiá»u gió quá nhiá»u nó sẽ bị đẩy lui lại, buồm sẽ xoay tr òn và đáºp và o hà ng hóa, và o ngưá»i và chiếc ca-bin bằng tre. Cuá»™c chiến đấu tháºt gian khổ. Ba ngưá»i đánh váºt vá»›i chiếc buồm, c òn ba ng ưá»i chèo chống vá»›i bánh lái, cố hướng mÅ©i bè thuáºn theo chiá»u gió. T ình huống đã được khắc phục, ngưá»i cầm lái lúc nà y phải hết sức cẩn tháºn, nếu không t ình trạng xấu lại xảy ra ng ay tức khắc. Chèo lái dà i tá»›i sáu mét, đặt ở giữa hai cá»c chèo mà không buá»™c, trên má»™t bệ gá»— ở phÃa sau, hoà n toà n giống như những ngưá»i thổ dân Ä‘ ã là m để thả gá»— xuống sông Pa-lăng ở E-cu-a-Ä‘o. BÆ¡i chèo dà i nà y là m bằng gá»— muá»—m, sức chịu đựng không kém g ì sắt thép, nhưng rất nặng, nếu rÆ¡i, nó sẽ ch ìm ngay xuống táºn đáy biển. Má»™t đầu bÆ¡i chèo được táp má»™t miếng gá»— rá»™ng, gá»— cây tùng bách, vạt cạnh và được buá»™c chặt và o bÆ¡i chèo bằng dây thừng. Má»—i khi có những vạt sóng lá»›n, chúng tôi phải vất vả lắm má»›i giữ vững nổi bÆ¡i chèo, giữ cho cạnh bÆ¡i chèo xiên thẳng trong nước, các ngón tay Ä‘á»u r ã rá»i. Chúng tôi đã khắc phục khó kh ăn nà y bằng cách buá»™c ngang lên cán chèo má»™t cái gáºy là m như má»™t cái Ä‘ òn bẩy. Gió vẫn má»—i lúc má»™t mạnh dần lên. Xế chiá»u, gió tây đã nổi lê n rất mạnh. Biển động mạnh. Các ngá»n sóng sá»§i bá»t bốc cao như dâng cả mặt biển lên, như đẩy chúng tôi từ phÃa sau.
Lần đầu tiên, chúng tôi Ä‘ ã thấy rõ sức mạnh cá»§a đại dương. T ình hình lúc nà y rất nghiêm trá»ng, má»i liên lạc Ä‘á»u bị cắt đứt. Sá»± thà nh công hoà n toà n trông và o sức chịu đựng cá»§a chiếc bè gá»— ban-xa ở giữa biển cả mênh mông. Chúng tôi biết rằng từ nay sẽ không bao giá» có được luồng gió thổi từ ngoà i khÆ¡i nữa và cÅ©ng không thể quay trở lại phÃa sau được. Chúng tôi Ä‘ ã Ä‘i và o luồng gió tây và ngà y cà ng mang chúng tôi Ä‘i xa hÆ¡n nữa. Chỉ c òn có má»™t cách là gi ương buồm mà thẳng tiến, nếu muốn Ä‘i vá» bá» biển Pê-ru, chúng tôi chỉ c òn cách là đi giáºt lùi. Chúng tôi hướng mÅ©i bè vá» phÃa mặt trá»i lặn và lướt Ä‘i xuôi gió. Tháºt ra rất đúng vá»›i dá»± tÃnh cá»§a chúng tôi là : Ä‘i theo hướng Ä‘i cá»§a mặt trá»i như xưa kia Công Ti-ki và những ngưá»i thá» mặt trá»i Ä‘ ã là m nh ư váºy, khi há» bị Ä‘uổi khá»i Pê-ru.
Chúng tôi nháºn xét vá»›i má»™t cảm giác chiến thắng và hà o hứng khi chiếc bè Ä‘ ã v ượt qua những ngá»n sóng hung h ãn đầu tiên Ä‘e dá»a chúng tôi. Rất khó có thể giữ vững tay lái vì những ngá»n sóng ầm ầm trà o lên có thể là m báºt tay lái ra khá»i cá»c chèo hoặc đẩy bắn sang má»™t bên là m cho ngưá»i cầm lái bị xoay tr òn nh ư diá»…n viên nhà o lá»™n không biết xoay xở ra sao. Dù cho cả hai ngưá»i cùng giữ, cÅ©ng không chịu nổi sức mạnh các ngá»n sóng. Chúng tôi nảy ra sáng kiến, lấy dây thừng buá»™c giằng bÆ¡i chèo ra hai bên bè, c òn các dây khác thì ghìm chặt tay chèo và o hai cá»c, là m nh ư thế tạo cho hoạt động được thoải mái và có thể đương đầu vá»›i các ng á»n sóng dữ, Ãt nhất chúng tôi cÅ©ng còn đủ sức và không chịu bá» cuá»™c.
Sóng lại nổi lên nhiá»u hÆ¡n, rất r õ rà ng là chúng tôi Ä‘ang ở và o vùng nước xiết nhất cá»§a luồng Hâm-bon. Sóng dáºy lên như váºy là do luồng nước chứ không phải chỉ v ì gió. N ước biển quanh ch úng tôi xanh ngắt và lạnh buốt. Những dãy núi nhấp nhô cá»§a Pê-ru ở phÃa sau đã mất hẳn sau những đám mây dà y đặc.
Khi bóng đêm phá»§ xuống đại dương, cuá»™c chiến đấu vá»›i má»i bất trắc bắt đầu. Chúng tôi chưa đủ tin ở biển cả. Trong quan hệ má»›i giữa chúng tôi và biển cả, chúng tôi tá»± há»i liệu biển cả sẽ tá» ra là bạn hay thù địch. Giữa bóng đêm dà y đặc Ä‘ang bao phá»§, má»—i lần tiếng gầm rÃt cá»§a con sóng ká» bên đột nhiên là m át cả tiếng sóng chung cá»§a biển cả và chúng tôi trông thấy đầu ngá»n sóng trắng xóa cao bằng nóc ca-bin lừng lững tiến đến là chúng tôi nằm bám chặt lấy bè để chỠđợi con sóng cao như núi đổ xuống tưởng chừng như muốn nghiá»n nát chúng tôi. Nhưng lần nà o cÅ©ng váºy, sau má»—i lần hoảng hốt bất ngá» như thế chúng tôi lại cảm thấy như trút được ná»—i lo âu . Chiếc Công Ti-ki vẫn bình tÄ©nh l ướt Ä‘i, phÃa sau bè bị sóng đẩy cao lên như đứng giữa trá»i là m cho những mảng nước hung h ãn xối xả trút xuống bè. Cứ thế chúng tôi lao thẳng và o lòng sóng đón chá» những ngá»n sóng lá»›n tiếp theo. Cứ sau má»™t đợt dà i sóng nhá» lại tiếp hai, ba con sóng lá»›n. Khi hai vạt sóng lá»›n tiếp nhau quá gần, vạt sóng thứ hai đã Ä‘áºp và o phÃa sau bè đúng và o lúc mà phÃa sau bè Ä‘ang bị vạt sóng thứ nhất nhồi lên. Như váºy ngưá»i đứng trá»±c phải lấy dây cuốn quanh m ình, đầu dây cá»™t và o bè, xung quanh bè không có lan can. Nhiệm vụ chÃnh lúc nà y là phải giữ cho buồm luôn luôn được gió thổi căng, mÅ©i bè phải hướng và o sóng và theo chiá»u gió thổi để đẩy bè Ä‘i.
Chúng tôi Ä‘ ã lắp má»™t chiếc la bà n hà ng hải cÅ© đặt trong má»™t cái hòm ở phÃa sau để cho E-rÃc h Ä‘iá»u chỉnh hướng Ä‘i và tÃnh toán vị trà hay tốc độ. Lúc nà y, chúng tôi cÅ©ng chưa biết r õ Ä‘ang ở vị trà nà o v ì trá»i đầy mây. Không có chân trá»i nà o khác ngoà i tiếng sóng vá»— ì ầm.
Má»™t ca trá»±c phải bố trà hai ng ưá»i má»™t lúc, há» phải Ä‘em hết sức m ình để váºt lá»™n vá»›i tay chèo lái luôn luôn nhảy nhót, trong khi đó, những ngưá»i khác phải cố t ìm cách chợp mắt má»™t lúc ở trong ca-bin bằng tre. Khi gặp má»™t vạt sóng quá to, ng ưá»i cầm lái đà nh bá» tay chèo cho những dây buá»™c và chỉ má»™t bước nhảy bám ngay lấy xà tre ở mái ca-bin để mặc cho những tảng nước trút xuống như thác đổ ở phÃa sau trôi theo mạn bè xuống biển. Ngay sau đó, ngưá»i cầm lái lại phải chạy ngay đến chá»— chèo lái nếu không bè sẽ chệch hướng và buồm sẽ quay ngả nghiêng. Nếu có những vạt sóng ở phÃa bên th ì những vạt sóng lá»›n nhất má»›i đánh thẳng và o ca-bin; c òn những vạt sóng từ phÃa sau trà o tá»›i th ưá»ng bị cản bởi các thân gá»— nhô ra và Ãt khi đánh đến sát ca-bin. Những phiến gá»— tr òn ở Ä‘uôi bè là m cho nước thoát qua dá»… dà ng tá»±a như qua những răng cá»§a má»™t cái dÄ©a.
Ưu điểm của bè là có những khe hở, không những thế, những khe ở mặt sà n của chúng tôi, nước chỉ thoát ra mà không bao giỠtrà n và o cả.
Äến ná»a đêm, chúng tôi trông thấy đèn báo cá»§a má»™t chiếc tà u Ä‘ang Ä‘i vá» hướng bắc. Äến ba giá», lại thấy má»™t chiếc khác cÅ©ng Ä‘i vá» hướng ấy. Chúng tôi Ä‘ ã cầm chiếc đèn dầu nhỠđể vẫy và dùng chiếc đèn Ä‘iện bá» túi báºt những tÃn hiệu cho những hà nh khách không quen biết, nhưng há» không nh ìn thấy chúng tôi. Ãnh sáng cá»§a chiếc tà u từ từ Ä‘i vá» hướng bắc và ch ìm dần trong đêm tối. Những ngưá»i ở trên tà u chắc cÅ©ng không thể ngá» rằng có má»™t chiếc bè Anh-ca thá»±c sá»± Ä‘ang lênh đênh trên mặt sóng, ở rất gần há». Äến ngay chúng tôi ở trên bè cÅ©ng không dám nghÄ© rằng đây là chiếc tà u, cÅ©ng như là dấu vết cá»§a con ngưá»i cuối cùng mà chúng tôi trông thấy trước khi vượt sang bá» bên kia đại dương. Chẳng khác g ì những con ruồi, chúng tôi cứ hai ng ưá»i má»™t bám chặt lấy mái chèo lái. Nước biển lạnh toát chảy từ trên tóc xuống, c òn mái chèo lại không ngừng quáºt hết đằng trước đến sau lưng là m cho thân thể chúng tôi Ä‘au nhừ, hai bà n tay tê cứng v ì phải bám lấy cá»c chèo. Tháºt là má»™t tr ưá»ng hợp đầy gian khổ.
Những ngà y và đêm đầu tiên nà y Ä‘ ã là m cho chúng tôi, những ng ưá»i sống ở đất liá»n, Ä‘ ã trở thà nh những con sói biển thá»±c sá»±. Trong hai m ươi bốn tiếng đồng hồ, má»—i ngưá»i phải cầm lái liên tục hai tiếng và được nghỉ ba tiếng. Chúng tôi tá»± thu xếp trong tất cả các giá» có má»™t ngưá»i khá»e hÆ¡n cả sẽ đến thay thế cho má»™t trong hai ngưá»i cầm lái Ä‘ ã ngồi lái đủ hai tiếng. Các bắp thịt trong ngưá»i phải căng ra hết sức má»›i Ä‘iá»u khiển được tay lái. Khi nà o không thể đẩy được nữa, chúng tôi chuyển sang phÃa bên kia để kéo, cho đến khi những cánh tay và ngá»±c Ä‘ ã rã rá»i, thì đà nh quay lưng lại vá» phÃa bÆ¡i chèo để mặc nó quăng quáºt, khắp ngưá»i chúng tôi Ä‘á»u bầm tÃm. Khi được ngưá»i thay thế, chúng tôi chúi ngay và o ca-bin, lấy dây thừng cuốn và o chân và lăn ra ngá»§, quần áo c òn ướt đẫm nước biển và không c òn đủ sức để chui và o túi ngá»§ nữa. Gần như vừa má»›i nằm xuống Ä‘ ã thấy có ng ưá»i nà o kéo mạnh chiếc dây thừng, th ì ra đã qua ba tiếng đồng hồ lại phải ra để thay thế cho má»™t trong hai ngưá»i cầm lái.
Äêm hôm sau, cÅ©ng chẳng khá hÆ¡n chút nà o. Sóng không giảm Ä‘i, mà c òn mạnh h Æ¡n. Hai giá» váºt lá»™n vá»›i tay lái sao mà dà i thế. Ná»a phiên trá»±c sau, để má»™t ngưá»i th ì chẳng giải q uyết được g ì, sóng vẫn nổi lên tứ phÃa nh ư trút nước xuống bè, v ì váºy, chúng tôi quyết định chỉ ngồi lái má»™t giá» và nghỉ ngÆ¡i má»™t tiếng rưỡi.
Sáu mươi giỠđầu tiên Ä‘ ã trôi qua nh ư váºy trong cuá»™c váºt lá»™n không ngừng vá»›i các vạt sóng lá»›n cứ tá»›i tấp vùi dáºp , thôi thì đủ cả sóng to, sóng nhá», sóng sắc như dao, sóng xiên chéo và những sóng chồng lên nhau. Trong chúng tôi, ngưá»i yếu hÆ¡n cả là Nút, nên chúng tôi miá»…n cho anh phải ngồi cầm lái. Nút như giáºn dá»—i và ngồi ở trong ca-bin như ngưá»i chịu nhục h ình. Ở t rong lồng, con vẹt như có vẻ khó chịu, má» th õng xuống. Má»—i khi bè tròng trà nh bất ngá», sóng từ phÃa sau trà n lên bắn tung tóe n ước, nó lại vá»— cánh phà nh phạch. Chiếc Công Ti-ki Ä‘i cÅ©ng không lắc nhiá»u lắm. Nó lướt Ä‘i trên sóng má»™t cách vững ch ãi mà không m á»™t thuyá»n bè nà o như nó có thể Ä‘i hÆ¡n được, nhưng không thể dá»± Ä‘oán trước được nó sẽ chao vá» phÃa nà o, hÆ¡n nữa chúng tôi chưa bao giỠđược há»c cách Ä‘iá»u khiển cho dá»… dà ng chiếc bè như thế nà y, v ì nó luôn luôn chao đảo lên xuống cÅ©ng như triá»n qua triá»n lại hai bên.
Äêm thứ ba, biển lặng Ä‘i được má»™t chút nhưng gió vẫn thổi mạnh. Và o bốn giá» sáng, má»™t cÆ¡n sóng muá»™n từ trong đêm tối bất ngá» trà n đến táp dữ dá»™i là m cho bè xoay tr òn tr ước khi những ngưá»i lái kịp giữ lấy cây chèo. Thiếu chút nữa chiếc buồm bị xé nát, Ä‘áºp và o ca-bin phá tan thà nh từng mảnh. Má»i ngưá»i vá»™i và ng lao ra mặt bè để cứu hà ng, kéo dây lèo và dây giằng cá»™t buồm để buồm căng theo chiá»u gió đưa chiếc bè Ä‘i cho đúng hướng.
Nhưng chiếc Công Ti-ki không chiá»u theo ý chúng tôi, nó nh ư muốn Ä‘i giáºt lùi, và cứ như váºy chúng tôi Ä‘ ã cố hết sức, nà o kéo, nà o đẩy, nà o chèo, bao nhiêu công sức mà kết quả là chỉ thiếu chút nữa chiếc buồm Ä‘ ã quáºt ngã hai ng ưá»i xuống biển. Biển lúc nà y Ä‘ ã lặng h Æ¡n. Khắp ngưá»i m ình mẩy Ä‘au đớn và ê ẩm, mu bà n tay tróc hết da, mắt thiếu ngá»§, chúng tôi chẳng là m thế nà o hÆ¡n được nữa. Tốt hÆ¡n cả là nên để dà nh sức cho những cuá»™c đỠsức gay go hÆ¡n sau nà y, mà cÅ©ng không biết bao giá» sẽ xảy đến. Thế rồi chúng tôi cuốn buồm quấn và o trụ và để cho chiếc bè lênh đênh trên mặt sóng, nổi báºp bá»nh như má»™t cái nút chai. Sau khi Ä‘ ã buá»™c chặt các váºt dụng, sáu ng ưá»i chúng tôi b ò và o chiếc ca-bin nhá» bé, chen chúc nhau nằm lăn ra ngá»§ li bì. Không còn nghi ngá» gì nữa, chúng tôi đã trải qua những giá» phút giữ chèo lái gay go nhất cá»§a cuá»™c hà nh trình. Chỉ có ở giữa đại dương chúng tôi má»›i khám phá ra cách Ä‘iá»u khiển chiếc bè đơn giản và thông minh mà ngưá»i Anh-ca Ä‘ ã từng là m.
Sáng đã lâu, chúng tôi má»›i tỉnh dáºy, khi con vẹt kêu, hót, nhảy nhót trong lồng. Biển vẫn nổi sóng nh ưng sóng Ä‘ ã dà i và đá»u đặn, không c òn hung hãn Ä‘iên cuồng như trước nữa. Äiá»u đầu tiên mà chúng tôi nháºn thấy là mặt trá»i Ä‘ ã tá»a ánh nắng và ng trên mặt sà n tre và là m cho biển cả Ä‘ang bao quanh như tá» ra hữu nghị và vui vẻ. Nếu như những vạt sóng lá»›n lại nổi lên? Không có gì đáng ngại, miá»…n là chúng để chúng tôi yên, dù cho sóng có dâng cao ngay trước chúng tôi th ì chỉ má»™t giây sau chiếc bè sẽ v ượt qua ngá»n sóng và như má»™t con lăn sẽ đè bẹp chúng xuống. Những ngưá»i thầy xa xưa cá»§a đất nước Pê-ru thừa hiểu Ä‘iá»u há» là m, má»™t khi há» không muốn vá» thuyá»n rá»—ng dá»… bị ngáºp nước hay má»™t con thuyá»n quá dà i để không thể lướt nổi từng con sóng má»™t. Váºy chỉ có má»™t thứ con lăn là m bằng gá»— li-e mà xét cho cùng chÃnh là má»™t chiếc bè.
Buổi trưa, E-rÃch Ä‘ ã xác định được tá»a độ và nháºn thấ y rằng chặng Ä‘i vừa qua chạy bằng buồm, chúng tôi đã Ä‘i lệch quá nhiá»u vá» hướng bắc dá»c theo bá» biển, và hiện Ä‘ang c òn ở trên dòng Hâm-bon, cách đất liá»n má»™t trăm hải lý. Vấn đỠlá»›n đặt ra l à là m thế nà o có thể biết được rằng liệu chúng tôi có gặp phải những vùng nước xoáy nguy hiểm ở phÃa nam quần đảo Ga-la-pa-gốt, mà háºu quả sẽ rất tai hại bởi v ì chúng tôi sẽ bị đánh giạt Ä‘i má»i hướng do sức mạnh cá»§a những luồng nước chảy xiết, chảy vá» bá» biển Trung Mỹ. Nhưng nếu sá»± tÃnh toán cá»§a chúng tôi chÃnh xác th ì l uồng chÃnh sẽ đưa vá» phÃa tây trước khi chúng tôi Ä‘i tá»›i phÃa bắc d ãy Ga-la-pa-gốt.
Gió đông-nam vẫn tiếp tục thổi. Chúng tôi kéo buồm lên quay phÃa sau bè và o hướng gió và lại tiếp tục thay phiên nhau ngồi cầm lái. Nút lúc nà y Ä‘ ã hết say sóng. Toóc-xten và anh thay nhau lần lượt trèo lên ngá»n cá»™t buồm rung rinh để áp dụng những kinh nghiệm vá»›i những dây ăng-ten vô tuyến đưa lên trên không bằng bóng kinh khà hoặc bằng diá»u. Äá»™t nhiên, từ trong góc ca-bin dà nh cho bá»™ pháºn vô tuyến Ä‘iện, má»™t trong hai ngưá»i reo lên rằng Ä‘ ã nghe thấy đà i cá»§a thá»§y quân ở Li-ma Ä‘ang gá»i chúng tôi. Ngưá»i ta cáo cho biết rằng máy bay cá»§a đại sứ Hoa Kỳ Ä‘ang trên đưá»ng bay đến chá»— chúng tôi để gá»i lá»i chà o lần cuối cùng và quan sát t ình hình chúng tôi trên biển. Má»™t lúc sau, chúng tôi bắt được liên lạc trá»±c tiếp vá»›i máy Ä‘iện đà i máy bay và rất bất ngá» lại được trao đổi vá»›i Giéc Vôn cÅ©ng Ä‘ang ở trên chiếc máy bay đó. Chúng tôi Ä‘ ã thông cáo tá»a độ má»™t cách chÃnh xác theo khả năng cá»§a chúng tôi và hà ng giá» liá»n gá»i những tÃn hiệu chỉ r õ h ướng Ä‘i cá»§a chúng tôi. Tiếng nói qua không trung lúc mạnh lúc yếu tùy thuá»™c và o v òng l ượn cá»§a máy bay, khi lượn lại gần hoặc bay xa chúng tôi.
Nhưng rồi cÅ©ng không nghe thấy tiếng động cÆ¡ và chẳng bao giá» chúng tôi nh ìn thấy máy bay nữa. Phát hiện ra được chiếc bè Ä‘ang nằm dán m ình trong lòng những vạt sóng đúng là rất khó khăn mà tầm nh ìn chúng tôi lại bị hạn chế. Cuối cùng máy bay đà nh bá», để quay vá» phÃa bá» biển và cÅ©ng là lần cuối cùng mà ngưá»i ta định t ìm gặp chúng tôi. Những ngà y tiếp theo, biển vẫn động. Các vạt sóng như Ä‘ ã chán gầm thét lúc nà y xô Ä‘á»u đặn từ hướng đông nam tá»›i là m cho việc cầm lái cà ng thêm dá»… dà ng. Äể cho ngưá»i cầm lái khá»i bị ướt khi nước táp lên và chiếc bè không bị trở buồm và ổn định hÆ¡n, chúng tôi hướng bè vá» phÃa trái, xuôi theo gió và hướng sóng. Nhưng chúng tôi lo lắng nháºn thấy ngá»n gió tây thổi từ phÃa đông-nam và luồng Hâm-bon ngà y cà ng đưa thẳng và o phÃa những luồng ngược chạy quanh những h òn đảo Ga-la-pa-gốt, vá»›i má»™t tốc độ khá nhanh vá» phÃa tây-bắc, bình quân má»™t n gà y từ năm mươi nhăm đến sáu mươi hải l ý, cao nhất là bảy m ươi mốt hải l ý má»™t ngà y.
Má»™t hôm, Nút nhìn trên tấm bản đồ có má»™t đưá»ng gồm những v òng tròn nhá» chỉ những tá»a độ liên tiếp cá»§a chúng tôi như má»™t ngón tay tinh nghịch Ä‘ang vươn tá»›i những h òn đảo đáng nguyá»n rá»§a cá»§a dãy Ga-la-pa-gốt, tháºn trá»ng há»i:
- Trên những hòn đảo Ga-la-pa-gốt, có sinh sống được không anh?
Tôi nói:
- Không tốt lắm đâu. H ình nh ư xưa kia Tu-pắc U-păng-ki, ngưá»i Anh-ca Ä‘ ã từ xÃch đạo đến đó và o thá»i kỳ trước cả Cri-xtốp Cô-lông, nhưng không má»™t ai ở đấy cả, kể cả ông ta và những thổ dân, v ì ở đó không có nước.
- ÄÆ°á»£c thôi! Tôi mong rằng chúng ta sẽ không đến đó.
Chúng tôi Ä‘ ã quá quen thuá»™c vá»›i biển động xung quanh nên cÅ©ng không chú ý đến nữa. Äang ở tr ên mặt biển vá»›i độ sâ u hà ng nghìn sải tay nếu có bị quay cuồng má»™t chút cÅ©ng chả sao. Äiá»u duy nhất cần biết là bị như váºy lâu hay chóng mà thôi. Rất dá»… dà ng nháºn thấy ngay là các cây gá»— Ä‘ ã bị thấm n ước. Cây gá»— đặt ngang ở phÃa sau là tệ hại hÆ¡n cả. Chỉ cần bấm tay và o là nó Ä‘ ã chảy n ước ra. Tôi bẻ má»™t mẩu gá»— thấm nước và vứt xuống biển, mẩu gá»— từ từ ch ìm sâu xuống.
Sau nà y tôi đã nhìn thấy má»™t, hai bạn đồng hà nh cÅ©ng Ä‘ ã là m nh ư váºy và há» tưởng như không ai nh ìn thấy. Vá»›i vẻ đăm chiêu suy nghÄ©, há» Ä‘ ã nhìn mẩu gá»— chìm dần xuốn g là n nước biển xanh. Trước lúc lên đưá»ng, chúng tôi Ä‘ ã đánh dấu đưá»ng ngấn nước lên bè, nhưng vá»›i biển động mạnh rất khó có thể xem đưá»ng ngấn tá»›i đâu v ì các cây gá»— lúc thì bốc lên cao, lúc lại dìm xuống. Cắm l ưỡi dao và o cây gá»— ngang chúng tôi rất mừng k hi thấy cách bá» mặt má»™t đốt ngón tay, gá»— hãy còn khô. Chúng tôi đã tÃnh toán vá»›i đà ngấm nước cứ tiếp tục như thế nà y th ì chiếc bè sẽ nổi ở d ưới mặt nước đúng và o lúc mà chúng tôi đến đất liá»n. HÆ¡n nữa chúng tôi mong rằng nhá»±a trong cây gá»— sẽ ngăn chặn không cho nước ngấm và o nhiá»u.
Lại má»™t Ä‘e dá»a nữa là m cho chúng tôi lo ngại trong những tuần lá»… đầu tiên: đó là dây thừng. Ban ngà y thưá»ng báºn rá»™n nên không má»™t ai nghÄ© tá»›i vấn đỠnà y, nhưng đêm đến, chúng tôi nằm trên mặt sà n ca-bin là lúc có nhiá»u thá»i giỠđể suy nghÄ©, hÃt thở và lắng nghe. Trong khi Ä‘ang nằm nghỉ, má»—i ngưá»i má»™t đệm rÆ¡m riêng, chúng tôi nháºn thấy mặt chiếu cói cứ nhô lên hạ xuống theo nhịp chuyển động cá»§a thân cây gá»— má»—i khi chiếc bè chao đảo. Cây nà y nhô lên, cây kia tụt xuống, chuyển động không nhiá»u, nhưng cÅ©ng là m cho chúng tôi có cảm giác như nằm ở trên lưng má»™t con váºt lá»›n Ä‘ang thở. Chúng tôi xoay ngưá»i để nằm theo chiá»u dá»c. Nhất là hai đêm đầu tiên, chúng tôi lo ngại nhưng sau v ì quá mệt nên quên cả lo lắng. Những dây thừng bị ngấm nước, nở ra nên Ä‘ ã giữ cho các cây gá»— không cá» sát nh ư trước. Tuy nhiên trên mặt bè không bao giá» có má»™t mặt phẳng hoà n toà n ổn định đối vá»›i các váºt xung quanh nó. Khi phần dưới cá»§a bè bị chao đảo hoặc triá»n qua lại hai bên, chẳng có cái g ì có thể đứng yên được.
Mặt sà n bè bằng tre, hai cá»™t buồm, bốn bức tưá»ng bằng tre Ä‘an cá»§a ca-bin, cùng chiếc mái lợp lá, tất cả Ä‘á»u được chằng buá»™c, thể mà vẫn bị vặn và bị đẩy lên theo các chiá»u đối nhau. Mà dây thừng chằng buá»™c phải chịu đựng tất cả lá»±c đó. Suốt đêm chúng tôi nghe thấy những tiếng cá» xát, như rên la, trao đổi. Xung quanh chúng tôi như má»™t bản hợp xướng bi ai mà má»—i má»™t dây thừng tùy theo cỡ to, nhá» và bị căng nhiá»u Ãt phát ra âm thanh riêng h òa và o bản hợp x ướng đó. Sáng nà o cÅ©ng váºy, chúng tôi kiểm tra các dây thừng. Có lúc cần kiểm tra dưới đáy bè, chúng tôi phải nằm xuống cúi đầu qua thà nh bè trong khi đó phải có ngưá»i giữ chặt hai cổ chân để khá»i ng ã xuống n ước. Các dây thừng Ä‘á»u chịu đựng tốt cả.
Những thá»§y thá»§ ở Pê-ru Ä‘ ã có lần nói vá»›i chúng tôi r ằng sau mưá»i lăm ngà y các dây thừng sẽ há»ng và ý kiến nà y dù rằng được nhiá»u nhà chuyên môn xác nháºn, thế mà đến bây giá» vẫn chưa thấy má»™t dấu hiệu nhá» nà o chứng tá» là đ ã há»ng cả. Bây giá» sá»± việc nà y đã hiển nhiên được giải thÃch th ì chúng tôi đã ở xa trên biển cả. Ban-xa là má»™t loại gá»— má»m đến ná»—i các dây thừng khi nở ra Ä‘ ã lằn sâu và o gá»— nên nó được bảo vệ không bị cá» xát là m hư hại.
Sau má»™t tuần, biển lặng dần và chuyển từ mà u xanh lá cây sang mà u xanh lÆ¡. Chiếc bè trôi dạt Ä‘ ã đẩy chúng tôi theo hướng tây tây bắc mà lẽ ra là hướng tây bắc, đó là má»™t dấu hiệu nhá» cho thấy chúng tôi Ä‘ ã thoát ra khá»i luồng n ước ven bá» biển và có hy vá»ng được đẩy ra giữa biển khÆ¡i. Ngay ngà y đầu tiên, trÆ¡ trá»i giữa biển cả, quanh chiếc bè có rất nhiá»u cá, nhưng v ì còn mải m ê báºn rá»™n Ä‘iá»u khiển chiếc bè nên không ai chú ý đến việc câu cá. Ng à y thứ hai, chúng tôi gặp má»™t đà n cá trÃch dà y đặc, sau đó là má»™t con cá máºp xanh dà i gần ba mét Ä‘ang lăn m ình ph Æ¡i bụng trắng hếu và cá» thân và o phÃa sau bè, lúc đó Héc-man và Ben Ä‘ang ngồi giữ lái, chân Ä‘ang thả xuống nước. Nó đùa giỡn quanh bè nhưng khi chúng tôi cầm xiên lại gần th ì nó biến mất. Sáng hôm sau lại gặp những đà n cá thu, cá giác và cá hồng.
Má»™t con cá chuồn khá to rÆ¡i đánh bịch xuống mặt bè, chúng tôi lấy dùng là m mồi và bắt được hai con cá hồng to má»—i con cân nặng chừng mưá»i đến mưá»i lăm ki-lô, dùng là m thức ăn cho nhiá»u ngà y sau. Trong những phiên trá»±c, chúng tôi thấy rất nhiá»u loà i cá mà không biết là loà i cá g ì, nh ưng có má»™t hôm chúng tôi thấy ở giữa các đà n cá, má»™t dải rất dà i tưởng như không hết, những con cá heo. Những cái lưng Ä‘en nhẫy trăn trở, chen chúc, con ná» sát con kia dá»c theo bè đến ná»—i đứng trên ngá»n cá»™t buồm nh ìn ra xa còn thấy chúng rải rác khắp mặt biển cả. Cà ng xa dần bá» biển để đến gần xÃch đạo, cá chu ồn lại cà ng nhiá»u hÆ¡n. Äến má»™t vùng biển nước xanh biếc, biển lặng, đầy nắng Ä‘ang trải ra vá»›i vẻ hùng vÄ©, những luồng gió nhẹ là m mặt biển gợn lên những là n sóng nhá», chúng tôi trông thấy những con cá chuồn lấp lánh vá»t từ mặt nước như pháo hoa, bay theo đưá»ng thẳng cho đến khi hết đà lại rÆ¡i xuống, biến và o những con sóng. Äêm đến, nếu mang cây đèn dầu nhá» ra, bị ánh đèn lôi cuốn, những con cá chuồn đủ các cỡ tá»›i tấp nhảy lên mặt bè. Thưá»ng thưá»ng chúng bị va và o ca-bin, hay cá»™t buồm, rÆ¡i xuống nằm chết gi ấc. Có má»™t lần chúng tôi nghe thấy nổ ra tiếng la hét rầm rÄ©, thì ra má»™t ng ưá»i trong chúng tôi bị má»™t con cá chuồn lạnh toát bất ngá» Ä‘áºp và o mặt. Chúng vá»t từ mặt nước lên rất nhanh, m õm đưa ra trước nên khi bị nó va phải, da như bị kim châm Ä‘au nhức nhối. Nhưng chúng tôi sẵn sà ng quên những cuá»™c táºp kÃch không chá»§ định nà y và những Ä‘iá»u tệ hại, bởi v ì đó là má»™t nguồn dá»± trữ già u có, những món ăn tuyệt diệu đưa đến bằng đưá»ng không. Chúng tôi dùng cá thay gà quay. Cá được rán lên để ăn sáng, tôi không r õ có phải là do cá có thịt ngon, hay do tà i nấu nướng, hoặc do ngon miệng nên má»—i lần đánh vảy xong, chúng tôi lại nghÄ© đến những con cá hương nhá».
Việc đầu tiên cá»§a ngưá»i đầu bếp là buổi sáng dáºy, Ä‘i nhặt những con cá Ä‘ ã r Æ¡i đêm qua trên mặt bè. Thưá»ng là được năm, sáu con, có lần được tá»›i hai mươi sáu con béo ngáºy. Má»™t hôm Nút Ä‘ang chuẩn bị chảo rán cá, anh gặp chuyện bá»±c m ình, má»™t con cá chuồn đã v ăng và o tay anh mà lẽ ra nó phải nằm và o trong chảo mỡ, c òn Toóc-xten cÅ©ng phải công nháºn rằng biển quả là ng ư á»i láng giá»ng thân thiết vì má»™t buổi sáng thức dáºy anh đã thấy má»™t con cá trÃch nằm ngay cạnh gối.
Do ca-bin cháºt hẹp, Toóc-xten đêm nằm phải th ò đầu ra cá»a nên anh thưá»ng cắn và o chân anh nà o Ä‘i ra vô ý va phải mặt anh; giỠđây bắt Ä‘ ược con cá nằm cạnh gối, anh cầm Ä‘uôi cá giÆ¡ lên nói vá»›i giá»ng kẻ cả là anh rất có cảm t ình vá»›i con cá trÃch. Äêm sau, chúng tôi đà nh chịu khó nằm co quắp nhưá»ng chá»— cho Toóc-xten nhưng rồi má»™t chuyện bất ngá» xảy đến khiến Toóc-xten quyết định mang đệm rÆ¡m và o nằm trong góc để máy vô tuyến Ä‘iện, giữa đám dụng cụ nhà bếp. Äó là mấy đêm sau nà y. Trá»i đầy mây và tối như bưng. Toóc-xten đặt cây đèn dầu gần đầu để cho má»i ngưá»i ra, và o thay phiên, khá»i giẫm lên anh má»—i khi bước qua. Khoảng bốn giá» sáng, cây đèn bị đổ là m anh thức g iấc và má»™t váºt gì là nh lạnh, ướt át Ä‘áºp và o tai anh.
"Lại một con cá chuồn".
Anh tá»± nghÄ© và lấy tay sá» soạng bắt để vứt ra ngoà i. Anh nắm phải má»™t váºt g ì dà i và nhầy nhụa Ä‘ang ngá» nguáºy như má»™t con rắn, anh vá»™i rá»i tay ra như mó phải lá»a. "Vị khách lạ" đó quay Ä‘i vá» phÃa Héc-man, trong khi Toóc-xten vá»™i thắp lại cây đèn. Äến lượt Héc-man giáºt nảy ngưá»i lên và tôi vá»™i nghÄ© đến con óc-tô-pu ýt, má»™t loại bạch tuá»™c khổng lồ vẫn th ưá»ng quấy nhiá»…u ban đêm ở vùng biển nà y. Äèn Ä‘ ã được thắp lên. Vá»›i vẻ đắc thắng , Héc-man Ä‘ang nắm chặt cổ má»™t con cá mình thon, dà i, Ä‘ang ngá» nguáºy trong tay như má»™t con lươn. Dà i khoảng má»™t mét, thon m ình nh ư rắn, con cá nà y có đôi mắt Ä‘en không hồn và má»™t cái m õm dà i trông rất tham lam, đầy răng nhá»n, sắc.
Bị Héc-man nắm cổ, con váºt nà y đột nhiên á»±a ra má»™t con cá trắng có đôi mắt to, dà i khoảng hai mươi phân. Má»™t lúc sau, nó lại cho ra má»™t con khác giống như thế. R õ rà ng đây là hai con cá ở dưới độ sâu rất lá»›n Ä‘ ã bị con cá chình cắn nát. Da cá chình má»ng, l ưng mà u xanh tÃm, bụng mà u xanh thép, sẽ rÆ¡i ra từng mảng nếu ta sá» tay và o. Tiếng ồn à o là m cho Ben thức giấc. Chúng tôi cầm ngá»n đèn và con cá dà i ngoẵng đưa và o mÅ©i Ben. H ãy còn ngái ngá»§, Ben ngồi báºt dáºy trong túi ngá»§ trịnh trá»ng nói:
- Không! Không thể có loại cá nà o nh ư th ế nà y cả.
Nói xong, Ben lại xoay mình và ngá»§ tiếp. Ben nói có lý. Sau khi ngồi quây quần quanh cây đèn ở trong ca-bin, sáu chúng tôi là những ngưá»i đầu tiên trông thấy con cá nà y c òn sống. Má»™t và i lần rất hiếm ng ưá»i ta thấy bá»™ xương nó ở bá» biển Nam Mỹ và ở những đảo Ga-la-pa-gốt. Những nhà ngư há»c gá»i nó là Giem-bi-lu ýt hay là cá chình và cho rằng nó chỉ sống ở d ưới độ sâu lá»›n v ì ch ưa có ai trông thấy con cá nà y lúc nó c òn sống cả. D ưới ánh sáng ban ngà y đôi mắt nó bị mặt trá»i là m mù Ä‘i, chỉ những đêm tối Ä‘en, nó má»›i bÆ¡i lên mặt nước như chúng tôi Ä‘ ã thấy và chỉ có chúng tôi mà thôi.
Má»™t tuần lá»… sau khi con cá rất hiếm bị mắc cạn trong túi ngá»§ cá»§a Toóc-xten chúng tôi lại có má»™t cuá»™c viếng th ăm khác. Lần nà y cÅ©ng và o khoảng bốn giá» sáng, trăng vừa lặn, trá»i đầy sao nhưng rất tối. Hết phiên trá»±c cầm lái cÅ©ng không lấy g ì là m mệt, tôi Ä‘i kiểm tra bè để sắp xếp cho việc thay phiên. Như má»i ngưá»i cầm lái, quanh ngưá»i tôi vẫn quấn má»™t dây thừng, tay cầm cây đèn, tôi tháºn trá»ng Ä‘i men theo các cây gá»— phÃa ngoà i để vòng qua cá»™t buồm. Cây gá»— ướt và rất trÆ¡n. Tôi bá»—ng nổi cáu lên khi má»™t ngưá»i nà o đó ở đằng sau tôi cầm lấy dây thừng th ình lình kéo mạnh là m cho tôi suýt mất đà . Tôi phẫn ná»™ quay lại cầm đèn nh ìn, không thấy má»™t ng ưá»i nà o. Chiếc thừng lại bị kéo lần nữa, lần nà y tôi trông thấy má»™t váºt bóng nhẫy Ä‘ang b ò trên sà n bè. Lại má»™t con Giem-bi-luýt nữa. ChÃnh con váºt nà y đã cắn và o sợi dây thừng quá sâu nên đã gãy cả r ăng trước khi tôi đến gỡ nó ra. Chắc rằng ánh sáng cây đèn báo chiếu lấp lánh lên sợi dây thừng trắng là m cho vị khách ở dưới sâu nà y nhảy lên, hy vá»ng kiếm được má»™t bữa no nê ngon miệng. Nó Ä‘ ã được yên vị trong má»™t b ình phoóc-môn.
Biển cả chứa đựng rất nhiá»u Ä‘iá»u bất ngá» chỉ dà nh cho những ai không là m ồn à o, lặng lẽ Ä‘i trên mặt nước. Ở trong rừng ngưá»i Ä‘i săn bẻ cà nh để mở đưá»ng Ä‘i, có thể trở vá» v ì không gặp con mồi, ng ược lại nếu nhẹ nhà ng ngồi và o má»™t gốc cây và chỠđợi, chắc chắn không bao lâu anh ta sẽ nghe thấy tiếng rầm r ì và r ăng rắc cùng những cặp mắt t ò mò Ä‘ang nhìn anh qua các khe đá.
Ở biển cả cÅ©ng thế thôi. Chúng ta có thói quen Ä‘i như xé nước vá»›i tiếng máy gầm rú, tiếng ầm ì cá»§a pÃt-tông là m cho n ước sá»§i bá»t ở mÅ©i tà u, và đến lượt chúng ta, cÅ©ng nói rằng không có g ì để xem ở đại dương cả. Không má»™t ngà y nà o trôi Ä‘i mà chúng tôi kh ông có cuá»™c viếng thăm cá»§a các khách quý do tò mò kÃch thÃch đã đến lượn quanh chúng tôi, nhất là những con cá hồng và pÃ-lốt Ä‘ ã quá quen thuá»™c, ngà y đêm bÆ¡i theo bè.
Ban đêm, có những đốm lân tinh trên biển thi nhau lấp lánh cùng các v ì sao trên vòm trá»i sẫm cá»§a miá»n nhiệt đới. Loà i phù du nà y giống như những mẩu than tr òn Ä‘ang cháy, là m cho chúng tôi phải co ngay chân lại, má»—i khi chúng đổ đến quanh chân. Bắt lên xem chúng chỉ là má»™t loà i tôm nhá» phát sáng. Nhiá»u lần, có những đêm chúng tôi giáºt nảy m ình vì đột nhiên trên biển lặng ngay cạnh bè, hiện ra những cặp mắt tr òn, sáng, không má»™t cỠđộng, chiếu thẳng vá» chúng tôi như muốn thôi miên. Những vị khách nà y thưá»ng là những con bạch tuá»™c khổng lồ bÆ¡i lên mặt nước, vá»›i cặp mắt ác hiểm như ma quỉ lấp lánh trong bóng đêm như lân tinh. Nhưng cÅ©ng có khi lại là những cặp mắt cá»§a giống cá sống sâu dưới đáy biển, chỉ bÆ¡i lên ban đêm và bị thu hút bởi ánh sáng ngá»n đèn cá»§a chúng tôi.
Có nhiá»u lần, khi bể lặng, đột nhiên giữa là n nước tối Ä‘en nổi lên những cái đầu tròn có đưá»ng kÃnh từ sáu mươi đến chÃn mươi cen-ti-mét, không động Ä‘áºy, nh ìn chúng tôi bằng những cặp mắt rá»±c lá»a. Có những đêm c òn thấy những hình cầu sáng lấp lánh cÅ©ng to nh ư thế trông thấy rất r õ ở d ưới nước phát ra rất Ä‘á»u đặn những tia sáng như má»™t bóng đèn Ä‘iện mà ta cứ lần lượt tắt rồi lại báºt. Chúng tôi Ä‘ ã dần dần quen vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a các loà i động váºt chuyên sống ở những độ sâu cá»§a biển, tuy thế nhiá»u khi chúng tôi cÅ©ng bị sá»ng sốt, má»—i khi má»™t loại động váºt má»›i xuất hiện.
Và o má»™t đêm trá»i đầy mây, lúc đó và o hai giá» sáng, ngưá»i lái không thể nà o nháºn ra đâu là biển, đâu là trá»i, chợt anh ta nháºn thấy ánh sáng lá» mỠở dưới nước, dần dần xuất hiện má»™t con váºt rất to. Khó có thể nói đó là con phù du tá»± phát ra ánh sáng hay chÃnh con váºt đó có lá»›p da phá»§ lân tinh lấp lánh trong là n nước tối Ä‘en tạo nên những đưá»ng viá»n mỠảo, cháºp chá»n xung quanh con váºt ma quỉ đó. Trông nó lúc h ình tròn, lúc hình bầu dục hay tam giác, rồi nó lại nh ư phân ra hai phần riêng rẽ lượn Ä‘i lượn lại dưới chiếc bè. Cuối cùng chúng tôi nháºn thấy ba con quái Ä‘ang bÆ¡i lượn tr òn ở phÃa d ưới chúng tôi. Chúng thá»±c sá»± là loà i ma quái, chỉ riêng phần thân m ình nó mà nhìn thấy được cÅ©ng Ä‘ ã dà i từ sáu đến tám mét. Chúng tôi vá»™i vã táºp trung ở trên bè theo dõi chúng Ä‘ang bÆ¡i lượn như nhảy múa má»™t cách kỳ dị suốt hà ng giá» liá»n. Chúng bà ẩn và yên lặng ở cách mặt nước má»™t cá»± lúc nà y không đổi và thưá»ng ở vá» mạn phải nÆ¡i có cây đèn cáo. CÅ©ng có lúc chúng ở dưới bè hoặc lượn sang mạn trái. ánh sáng lấp lánh ở trên lưng cho thấy tầm vóc chúng còn lá»›n h Æ¡n cá voi nhưng lại không phải là cá voi v ì không thấy chúng nổi hẳn lên để hÃt thở. Phải chăng đó là loà i cá Ä‘uối khổng lồ mà h ình dạng thay đổi khi chúng lượn sang bên? Chúng tôi cầm cây đèn ngang mặt nước để thu hút chúng đồng thá»i để xem xem là loà i động váºt g ì, chúng cÅ©ng không có vẻ gì là hoảng sợ. Trá»i vừa rạng sáng, chúng đã lặn xuống sâu nh ư những loà i ma quỉ thá»±c sá»±.
Trong khi chúng tôi chưa t ìm ra được giải thÃch thá»a đáng vá» sá»± xuất hiện ban đêm cá»§a ba con quái váºt óng ánh nà y thì h Æ¡n má»™t ngà y sau, và o giữa trưa, chúng tôi lại có má»™t cuá»™c viếng thăm khác. Äó là ngà y hai mươi bốn tháng năm, chúng tôi Ä‘ang Ä‘i trên mặt biển, sóng gợn hiá»n h òa ở khoảng 95 độ kinh tây và 7 vÄ© độ nam. Sáng sá»›m hôm ấy chúng tôi vừa câu được hai con cá hồng lá»›n, là m cá xong chúng tôi vứt các thứ thừa xuống biển. Tôi ra phÃa trước bè, lấy dây buá»™c để thả m ình xuống n ước tắm cho thoải mái, mắt luôn luôn theo d õi má»i phÃa. Qua là n n ước trong veo, tôi bá»—ng trông thấy má»™t con cá lá»›n mà u nâu dà i khoảng hai mét Ä‘ang tiến vá» phÃa tôi. Tôi nhảy vá»™i lên bè, ngồi dưới ánh nắng, nh ìn con cá Ä‘ang lặng lẽ bÆ¡i qua, bá»—ng nhiên nghe thấy tiếng kêu thất thanh cá»§a Nút ở phÃa sau bè, đằng sau chiếc ca-bin, là m cho tôi giáºt thót m ình. Tiếng Nút la lên lạc cả giá»ng:
- Cá máºp! Cá máºp!
Chúng tôi đã quá quen thuá»™c vá»›i loà i cá máºp, gặp hà ng ngà y, nh ưng khi nghe tiếng kêu cá»§a Nút, chúng tôi biết ngay có sá»± g ì lạ lắm, vá»™i và ng cùng chạy đến giúp đỡ Nút. Anh bạn chúng tôi Ä‘ang ngồi xổm trên thà nh bè để giặt quần. Chợt ngước mắt lên anh nhìn thấy tr ước mặt má»™t con váºt đầu to và xấu xà mà chưa má»™t ai nh ìn thấy bao giá». Äầu con quái váºt nà y to và xấu má»™t cách khá»§ng khiếp, không g ì bằng. Äầu quái váºt to ngang và dẹt như đầu con ếch vá»›i cặp mắt ở hai bên, bá»™ hà m như cá»§a con cóc rá»™ng đến má»™t mét rưỡi, ở mép có những tua dà i. Thân h ình rất lá»›n là m cho nó dà i thêm ra vá»›i chiếc Ä‘uôi dà i và nhá»n cùng vá»›i vây Ä‘uôi má»ng, dá»±ng đứng lên, chứng tá» nó không thuá»™c vá» má»™t loà i cá voi nà o. Ở dưới nước, mà u da nó hÆ¡i nâu nâu mặc dù có những chấm trắ ng nhỠđầy mình. Con quái váºt b Æ¡i từ từ lại gần phÃa sau bè chúng tôi. Mặt nó nhăn nhó như con chó bun-đô, Ä‘uôi ngoe nguẩy ở trên không, chiếc vây lưng tr òn to nhô khá»i mặt n ước và đôi khi cả vây Ä‘uôi nữa. Khi con váºt Ä‘i và o l õm sóng, xung quanh tấm l ưng rá»™ng cá»§a nó nước sá»§i lên như khi va phải đá ngầm dưới biển. Má»™t bầy cá pi-lốt vằn bÆ¡i theo h ình rẻ quạt tr ước chiếc m õm dị th ưá»ng cá»§a nó. Trên thân m ình đồ sá»™ cá»§a nó bám đầy những con cá ngạnh lá»›n và các loà i k ý sinh cùng theo nó v ượt qua sóng biển, trông như cả má»™t bá»™ sưu táºp động váºt bao quanh má»™t phiến đá nổi. Má»™t con cá hồng nặng mưá»i cân được móc và o sáu chiếc lưỡi câu to nhất treo ở phÃa sau bè để là m mồi dá» cá máºp là m cho đám cá pi-lốt lao tá»›i, nhưng chúng không động đến, lại vá»™i v ã quay trở lại vá»›i v ị vua cá»§a biển cả.
Như má»™t cái máy tá»± động, nó khởi động bá»™ máy, vá»›i dáng Ä‘iệu b ình tÄ©nh l ướt tá»›i miếng mồi. Vá»›i chiếc m õm cá»§a nó, miếng mồi trông tháºt nhá» bé thảm hại. Chúng tôi cố giáºt con cá lại, nó vẫn cháºm rãi bám theo sát ngay thà nh bè. Miếng mồi có lúc đã chạm và o mõm nh ưng nó không buồn há miệng ra đớp như có ý chê miếng mồi quá nhá» chẳng bõ dÃnh r ăng. BÆ¡i đến sát bè, nó cá» m ình và o cây chèo lái mà ng ưá»i cầm lái vừa nhấc khá»i mặt nước, và lúc nà y chúng tôi được thá»a m ãn nghiên cứu con váºt ở rất gầ n. Quái váºt đó là con "cá máºp-voi", loại cá máºp lá»›n nhất mà hiện nay ta biết. Loà i cá nà y vô cùng hiếm, ngưá»i ta chỉ thấy má»™t số con sống rải rác ở vùng biển nhiệt đới. Những con lá»›n có thể dà i tá»›i hai mươi mét. Ngưá»i ta Ä‘ ã dùng những ngá»n lao có ngạnh bắt được má»™t con cá con, vừa má»›i sinh mà buồng gan cá»§a nó Ä‘ ã cân nặng tá»›i ba tr ăm ki-lô-gam, cùng ba ngh ìn chiếc răng ở chiếc mõm rá»™ng lá»›n cá»§a nó. Tầm vóc cá»§a con nà y lá»›n đến ná»—i khi nó bÆ¡i v òng quanh và ở d ưới chiếc bè, đầu nó nhô lên ở phÃa nà y bè th ì Ä‘uôi nó ở phÃa kia.
Trông nó thô lá»—, uể oải và đần độn không thể tưởng tượng được, là m chúng tôi không thể nà o nhịn được cưá»i mặc dù chúng tôi biết rằng, nếu tấn công chúng tôi, th ì Ä‘uôi cá»§a nó cÅ©ng thừa đủ sức mạnh để Ä‘áºp nát chiếc bè và dây thừng ra từng mảnh nhá». Nó Ä‘ang bÆ¡i lượn thà nh những v òng tròn nhá» dần ở d ưới chiếc bè, chúng tôi không thể là m g ì h Æ¡n là chỠđón những biến cố xảy ra. Nó ngoan ngo ãn b Æ¡i qua, rồi lại nổi lên đưa cả cái lưng dà i lướt và o tay lái. Tất cả chúng tôi Ä‘á»u sẵn sà ng trong tay các cây lao có ngạnh, Ä‘uôi lại nối và o má»™t sợi dây dà i. Thá»±c ra đối vá»›i má»™t con váºt to lá»›n như váºy, các mÅ©i lao đó chẳng khác g ì những chiếc que tăm. Không có gì chứng tá» con "cá máºp-voi" nà y muốn rá»i chúng tôi. Nó cứ b Æ¡i theo sát chiếc bè như má»™t con chó tr ung thà nh chạy theo chá»§. Không má»™t ai trong chúng tôi nghÄ© tá»›i tình huống nà y. Cả má»™t cuá»™c hà nh trình vá»›i má»™t con quái váºt b Æ¡i theo phÃa sau là điá»u không thể có được và chúng tôi không bao giá» nghÄ© tá»›i.
Thá»±c tế con "cá máºp-voi" chỉ chá»n vá»n quanh chúng tôi khoảng má»™t tiếng đồng hồ mà chúng tôi cảm thấy lâu như cả má»™t ngà y đằng đẵng. Äến khi kết thúc, E-rÃch Ä‘ ã không nén được bá»±c dá»c, tay cầm má»™t cái lao dà i tám phÃt giÆ¡ cao lên đứng ở đầu bè. Những tiếng la hét cá»§a chúng tôi là m anh kÃch động. E-rÃch ngả ngưá»i dồn cả sức lá»±c mạnh như gấu, ném mÅ©i lao cắm sâu và o giữa sá» con quái váºt đúng và o lúc nó Ä‘ang từ từ lướt tá»›i phÃa anh, đầu nó sát góc bè anh đứng. Phải má»™t, hai giây sau con cá máºp khổng lồ nà y má»›i biết việc g ì đã xảy ra vá»›i nó. Thế rồi nhanh nh ư má»™t ánh chá»›p, con váºt hiá»n là nh đần độn Ä‘ ã trở thà nh má»™t khối thịt bằng thép. Sợi dây nối và o cây lao cắm và o con váºt bị nó kéo rÃt lên. Con váºt khổng lồ nhô đầu chồm lên rồi lại chúi xuống biển sâu là m cho nước bốc cao lên giá»™i xuống như má»™t thác nước. Ba ngưá»i đứng gần E-rÃch nhất bị ng ã chúi và o nhau, hai ng ưá»i bị sợi dây kéo quá mạnh và nhanh là m cho trợt cả da. Sợi dây đó dà y và khá chắc vẫn dùng để kéo xuồng, móc chặt ở mép bè, Ä‘ ã nhanh chóng đứt bung ra như má»™t sợi chỉ. Má»™t và i giây sau, chiếc cán lao gãy nổi lên mặt n ước cách đó hai trăm mét. Chúng tôi chỠđợi khá lâu để xem xem con quái váºt có trở lại ở phÃa sau như má»™t chiếc tà u ngầm hung h ãn, nh ưng không bao giá» thấy nó trở lại nữa. Khi đó, chúng tôi Ä‘ang ở trong hải lưu Nam xÃch đạo, Ä‘i vá» hướng t ây, cách phÃa nam dãy Ga-la-pa-gốt má»™t trăm hải lý.
Äi trên dòng đối lưu cá»§a d ãy đảo nà y không có g ì đáng ngại. Chúng tôi gặp má»™t và i con rùa bể lá»›n chắc là chúng Ä‘ang bị lạc khi bÆ¡i ra khá»i d ãy Ga-la-pa-gốt. Má»™t hôm, chúng tôi bắt gặp má»™t con rất lá»›n Ä‘ang giãy giụa trên mặt n ước. Äầu và má»™t trong những vây cá»§a nó nhô lên, khi má»™t cÆ¡n sóng nhồi tá»›i, chúng tôi trông thấy những ánh lóng lánh mà u xanh và và ng ở phÃa bụng con váºt đó. Chúng tôi phát hiện nó Ä‘ang lao và o má»™t cuá»™c chiến đấu ác liệt chống lại những con cá hồng. Cuá»™c chiến đấu chỉ do má»™t bên tiến hà nh. Chừng mưá»i hai hoặc mưá»i lăm con cá hồng, đầu to óng ánh sặc sỡ Ä‘ang bu và o cắn cổ và vây con rùa để là m cho nó kiệt sức dần, v ì con rùa không thể nà o cứ thụt đầu và co chân m ãi ở trong mai được. Trông thấy chiếc bè, con rùa lao thẳng vá» phÃa chúng tôi, theo sau là những con cá hồng lấp lánh. Vừa định leo lên bè, con rùa trông thấy chúng tôi.
Nếu có kinh nghiệm chúng tôi có thể dá»… dà ng bắt được khi mà chiếc mai to lá»›n cá»§a nó Ä‘ang b ình tÄ©nh b Æ¡i theo dá»c chiếc bè. Nhưng v ì còn mải nhìn nên khi mang được dây th òng lá»ng tá»›i, con rùa khổng lồ đã Ä‘i qua mÅ©i bè. Chúng tôi vá»™i thả ngay chiếc xuồng cao su xuống nước và Héc-man, Ben cùng Toóc-xten vá»™i v ã Ä‘uổi theo bằng chiếc xuồng không to gì h Æ¡n con rùa Ä‘ang bÆ¡i ở phÃa trước. Là đầu bếp, Ben Ä‘ ã hình dung ra những món thịt rùa hầm và xúp rùa đầy hấp dẫn.
Há» cà ng ra sức chèo, con rùa bÆ¡i cà ng nhanh ngay ở dưới mặt nước và cách bè khoảng má»™t trăm mét th ì con rùa đã biến mất t ăm hÆ¡i. Dù sao há» cÅ©ng Ä‘ ã là m được m á»™t việc tốt vì chiếc xuồng bằng cao su mà u và ng quay lại đã kéo theo cả má»™t bầy cá hồng lấp lánh sau nó. LÅ© cá nà y bâu quanh chiếc xuồng mà chúng t ưởng là con rùa khác. Có con hung hăng cắn và o cả chèo lái ở dưới nước trông như vây con rùa, trong khi con rùa thá»±c Ä‘ ã thoát khá»i sá»± hà nh hạ khốn khổ cá»§a lÅ© cá hồng.
Tà i sản của ngudoc
19-09-2008, 05:01 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương V
Ná»a đưá»ng cá»§a cuá»™c hà nh trình
Nếu má»™t ngà y nà o đó, má»™t con tà u gặp chúng tôi trên Ä‘oạn đưá»ng nà y, há» sẽ thấy chúng tôi Ä‘ang thanh thản báºp bá»nh trên má»™t dải sóng dà i tung bá»t trắng xóa, cánh buồm nâu Ä‘ang hứng no ngá»n gió tây đưa chiếc bè vá» phÃa Pô-li-nê-di. Há» sẽ thấy ở phÃa sau bè má»™t ngưá»i da sạm nắng, ráºm râu m ình trần, Ä‘ang như má»™t kẻ thất vá»ng váºt lá»™n vá»›i bÆ¡i chèo ở tay lái cùng má»™t má»› dây rợ rối tung hoặc, nếu là ngà y đẹp trá»i, a nh ta sẽ ngồi trên má»™t chiếc hòm, thiu thiu ngá»§ dưới ánh nắng, b ình thản dùng ngón chân để lái chiếc bè. Khi con ngưá»i đó không phải là Ben th ì lại thấy anh nằm sấp ở báºc ca-bin vùi đầu và o cuốn sách trong số bảy mươi ba cuốn vá» x ã há»™i há»c. Không những thế, Ben còn là bếp trưởng, anh c òn có nhiệm vụ xếp đặt khẩu phần ăn hà ng ngà y. C òn Héc-man, ta thấy anh có mặt ở má»i nÆ¡i bất kể giá» nà o, ngà y cÅ©ng như đêm. Khi th ì ở trên ngá»n cá»™t buồm cùng vá»›i các dụng cụ khà tượng, khi th ì Ä‘eo kÃnh lặn chui xuống gầm bè để xem xét bá»™ pháºn chống giạt hoặc báºn rá»™n cùng các quả khinh khà và những dụng cụ Ä‘o đạc trên chiếc xuồng cao su kéo theo sau bè. Là ngưá»i phụ trách kỹ thuáºt, anh chịu trách nhiệm quan sát vá» khà tượng và thá»§y văn. Nút và Toóc-xten luôn luôn báºn bịu vá»›i nhữ ng bình Ä‘iện chạy bằng pin khô (nhưng lại ướt), má» hà n và các bản vẽ mạch Ä‘iện, Ä‘ang cùng nhau Ä‘em khả năng chuyên môn được đà o tạo trong chiến tranh ra để sá»a chữa chiếc Ä‘iện đà i nhỠđược đặt cách mặt nước bể có bốn mươi phân dù rằng bị ẩm và bụi nước. Äêm nà o cÅ©ng váºy, hai anh thay nhau phát lên không trung các bản tin vá» khà tượng và các báo cáo cá»§a chúng tôi. Má»™t số ngưá»i nghiệp dư vá» vô tuyến Ä‘iện ngẫu nhiên nháºn được, Ä‘ ã chuyển đến Viện khà tượng ở Oa-sinh-tÆ¡n hoặc các nÆ¡i khác.
C òn E-rÃch lúc nà o cÅ©ng khâu vá buồm hoặc nối lại các đầu dây, nếu không lại Ä‘em gá»— ra gá»t đẽo và phác há»a những h ình ngưá»i mang râu ráºm hay những h ình cá lạ. Hà ng ngà y, buổi trưa, anh mang kÃnh lục phân trèo lên má»™t chiếc h òm để quan sát mặt trá»i và tÃnh toán Ä‘oạn đưá»ng Ä‘ ã Ä‘i từ hôm trước. Riêng tôi cÅ©ng rất báºn, nà o là nháºt k ý Ä‘i biển, báo cáo, vấn đỠphù du, Ä‘i câu và phim ảnh.
Chúng tôi có quyá»n cho rằng sau khi thất tráºn bên hồ Ti-ti-ca-ca, Công Ti-ki có hai cách giải quyết khi rá»i Pê-ru. Vá»›i hy vá»ng t ìm thấy má»™t xứ sở khác thanh bình hÆ¡n, ông có thể Ä‘ ã dấn mình và o má»™t cuá»™c phiêu lưu qua đại dương theo hướng mặt trá»i mà ông là ngưá»i thay mặt đối vá»›i má»™t dân tá»™c sùng bái thiên thể nà y. Nhưng ngưá»i ta cÅ©ng có thể đưa ra giả thuyết rằng Công Ti-ki chỉ ngược bá» biển Nam Mỹ Ä‘i quá vá» phÃa bắc láºp nên má»™t vương quốc mà những kẻ thù quấy nhiá»…u ông khó có thể đến được. Má»™t khi Ä‘ ã thoát ra khá»i những dải đá ngầm nguy hiểm ở bá» biển cùng những bá»™ lạc thù địch ở ven biển, cÅ©ng như chúng tôi, Công Ti-ki trở thà nh miếng mồi ngon cho những cÆ¡n gió tây và luồng nước Hâm-bon và nhá» chúng, ông Ä‘ ã trôi giạt vá» hướng mặt trá»i lặn, Ä‘i theo má»™t đưá»ng v òng cung lá»›n như váºy mà thôi.
Dù kế hoạch như thế nà o Ä‘i chăng nữa, những con ngưá»i sùng bái mặt trá»i nà y, lúc há» phải trốn khá»i nÆ¡i chôn rau cắt rốn, chắc chắn há» phải trang bị đầy đủ lương thá»±c cho chuyến Ä‘i. Thịt, cá khô và khoai là những thức ăn chÃnh đầu tiên. Khi ra Ä‘i từ bá» biển hoang vắng ở Pê-ru, há» Ä‘ ã dá»± trữ nước ăn dồi dà o ở trên bè. Há» không dùng những vại bằng đất để chứa nước mà lại chứa và o những quả bầu to để chịu được những va chạm hoặc dùng những thân cây tre. Từng mắt tre đục má»™t lá»— nhỠđể đổ nước và o, sau đó bịt lại bằng những con nêm hoặc dùng nhá»±a thông trám lại. Äá»™ ba hay bốn mươi thân cây tre được cá»™t chặt dá»c trong l òng bè vừa thuáºn tiện, vừa được ướp mát bởi nước bể có nhiệt độ từ 26 đến 27 độ trong luồng nước nhiệt đới. Lượng nước dá»± trữ như váºy nhiá»u gấp hai lần số lượng nước chúng tôi sá» dụng suốt cả cuá»™c hà nh tr ình, hÆ¡n nữa c òn có thể dá»± trữ thêm bằng những thân cây tre được đựng nước ghép chặt và o đáy bể, là m như váºy, bè cÅ©ng không nặng thêm và không chiếm mất diện tÃch. Chúng tôi nháºn thấy rằng sau hai tháng, nước Ä‘ ã có mùi hôi, nhưng lúc đó Ä‘ ã vượt qua vùng Ãt mưa cá»§a đại dương tá»›i vùng có những mưa lá»›n là m cho việc dá»± trữ nước không thà nh vấn đỠnữa. Má»—i má»™t ngưá»i má»™t ngà y được dùng má»™t lÃt và má»™t phần tư, như váºy thưá»ng cÅ©ng không dùng hết. Ngay nếu như những ngưá»i Ä‘i trước chúng tôi Ä‘ ã rá»i bỠđất liá»n ra Ä‘i vá»›i số lương thá»±c thiếu thốn, há» vẫn có thể tá»± lo liệu vá» thá»±c phẩm khi bè ở vùng hải lưu đầy cá. Những ngưá»i già ở Pô-li-nê-di c òn nhá»› và i truyá»n thuyết kỳ lạ cho rằng tổ tiên há» từ biển đến, ngưá»i nà o cÅ©ng mang theo những lá má»™t loại cây nà o đó. Há» Ä‘ ã nhai những lá nà y để là m giảm cÆ¡n khát và cÅ©ng do nhai lá nà y, nếu cần phải uống nước bể cÅ©ng không gây hại g ì. Loại cây nà y không thấy trên những đảo ở Thái B ình Dương, váºy th ì nó có thể được mang đến từ đất nước quê hương cá»§a tổ tiên há». Các nhà sá» há»c Pô-li-nê-di Ä‘ ã nhấn mạnh nhiá»u sá»± việc nà y, cho đến các nhà bác há»c hiện đại cÅ©ng Ä‘ ã xem xét kỹ vấn đỠvà đi đến kết luáºn là chỉ có má»™t l oại cây có tác dụng đó đã được biết đến là cây cô-ca, chỉ thấy má»c ở Pê-ru.
Ở đất nước Pê-ru thá»i tiá»n sá», những ngưá»i Anh-ca và các báºc tiá»n bối cá»§a há» thưá»ng sá» dụng loại cây có chất cô-ca-in nà y như ta Ä‘ ã thấy qua các phát hiện ở những ngôi má»™ thá»i tiá»n Anh-ca. Trong cuá»™c chạy trốn đến kiệt sức trong rừng cÅ©ng như lúc vượt biển, há» Ä‘á»u mang theo không biết bao nhiêu là lá cô-ca nhai suốt ngà y để là m tiêu tan cÆ¡n khát và mệt má»i. HÆ¡n thế nữa, nhai lá nà y có thể uống nước biển thoải mái Ãt nhất trong má»™t thá»i gian nà o đó. Ở đây, chúng tôi chưa thá» dùng loại lá nà y, nhưng chúng tôi có những sá»t mây to đầy những loại cây khác c òn có những dấu vết sâu Ä‘áºm ở những đảo cá»§a Thái Bình Dương. Những chiếc sá»t được cất giữ trong ca-bin, thá»i gian trôi qua, những cà nh non mà u và ng và những lá xanh Ä‘ ã đâm chồi cao lên khá»i những chiếc sá»t. Äúng như là mảnh vưá»n nhiệt đới nhá» trên bè.
Khi những ngưá»i châu Âu đầu tiên đổ bá»™ lên những h òn đảo ở Pô-li-nê-di há» Ä‘ ã thấy ngay những khu vá»±c trồng khoai lang khá lá»›n, ở trên đảo Pa-cÆ¡, ở Ha-oai và Tân Tây Lan. Loại khoai nà y c òn được trồng ở những đảo khác mà chỉ có ở Pô-li-nê-di. Phần đất ở quá vá» phÃa tây chưa biết đến loại khoai nà y. Trồng khoai là má»™t công việc canh tác quan trá»ng nhất ở những h òn đảo hẻo lánh, ở đó ngoà i khoai ra, ngưá»i thổ dân dùng cá là m thá»±c phẩm chÃnh để sinh sống. Theo truyá»n thuyết, chÃnh Ti-ki cùng vợ là Pa-ni Ä‘ ã từ bá» nÆ¡i quê hương cá»§a tổ tiên, Ä‘em loại khoai nà y đến và trở thà nh má»™t loại lương thá»±c quan trá»ng. Những truyá»n kỳ cá»§a Tân Tây Lan kể lạ i rằng khoai đã vượt đại dương trên những con thuyá»n không phải là loại thuyá»n độc má»™c, mà là những bè gá»— ghép lại bằng dây thừng.
Như Ä‘ ã biết, châu Mỹ trước khi có mặt ngưá»i Âu, là nÆ¡i duy nhất trên thế giá»›i có khoai. Giống khoai I-pô-mê-a Ba-ta-ta mà Công Ti-ki mang đến đảo, chÃnh là giống khoai mà ngưá»i Anh-Ä‘iêng ở Pê-ru Ä‘ ã trồng từ thá»i thượng cổ. Khoai phÆ¡i khô là thứ lương thá»±c quan trá»ng trong hà nh tr ình cá»§a những ngưá»i Ä‘i biển Pô-li-nê-di cÅ©ng như cá»§a thổ dân đất nước Pê-ru xa xưa.
Trên những đảo ở Thái Bình Dương, khoai chỉ má»c nếu được ngưá»i chăm sóc cẩn tháºn; do khoai không chịu nước biển, nên không thể giải thÃch rằng ở những đảo cách xa nhau có giống khoai nà y là do các d òng hải lưu từ Pê-ru mang đến trên má»™t chặng đưá»ng dà i tám ngh ìn cây số. Cách giải thÃch má»™t vấn đỠquan trá»ng như váºy cà ng không c òn giá trị nếu ngưá»i ta nghÄ© đến việc là m quan trá»ng cá»§a các nhà ngôn ngữ há»c cho rằng ở tất cả những h òn đảo rải rác rất xa nhau cÅ©ng như những ngưá»i Anh-Ä‘iêng cổ xưa cá»§a đất nước Pê-ru Ä‘á»u cùng gá»i tên giống khoai nà y là Cu-ma-ra. Tên Cu-ma-ra cùng theo giống khoai vượt qua các biển cả.
Má»™t loại cây khác trồng ở Pô-li-nê-di mà trên bá» hiện có, đó là giống bầu náºm, La-giê-na-ni-a Uan-ga-rÃt mà vá» cá»§a nó quan trá»ng không kém g ì quả. Ngưá»i Pô-li-nê-di Ä‘em hÆ¡ vá» và o lá»a cho khô dùng để đựng nước. Loại cây nà y trồng ở vưá»n, cÅ©ng không thể sinh sôi nảy nở má»™t cách hoang dại qua đại dương được. Ngưá»i Pô-li-nê-di cổ xưa và dân tá»™c nguyên thá»§y cá»§a Pê-ru Ä‘á»u cùng có giống bầu náºm nà y. Những quả bầu tương tá»± dùng đựng nước Ä‘ ã được t ìm thấy trong những ngôi má»™ cổ thá»i tiá»n sá» tại bá» biển Pê-ru. Tại đây, những ngưá»i dân đánh cá vẫn dùng đựng nước hà ng bao nhiêu thế ká»· trước khi những ngưá»i nước ngoà i đầu tiên đến những đảo ở Thái B ình Dương. Tên gá»i quả bầu náºm nà y bằng tiếng Pô-li-nê-di và Ki-mi, có trong từ vá»±ng cá»§a ngưá»i Anh-Ä‘iêng ở Trung Mỹ, cái nôi cá»§a ná»n văn minh Pê-ru. Ngoà i má»™t số Ãt hoa quả lạ khác t ình cỠđược chá»n ra mà chúng tôi phải ăn trong mấy tuần, trước khi chúng bị thối, chúng tôi c òn má»™t loại quả cÅ©ng giữ má»™t vai trò quan trá»ng như khoai, trong lịch sá» cá»§a Thái B ình Dương, đó là hai trăm quả dừa, nước thÆ¡m mát và là m cho hà m chúng tôi má»i dừ v ì nhai cùi dừa. Nhiá»u quả đã nảy mầm chỉ trong mươi tuần lá»… trên biển, chúng tôi Ä‘ ã có mưá»i hai cây dừa non cao độ ba mươi phân, nụ Ä‘ ã nở và những lá xanh non má»ng nước Ä‘ ã nhú ra.
Trước thá»i kỳ CrÃt-xtốp Cô-lông, cây dừa Ä‘ ã má»c cả ở eo Pa-na-ma và Nam Mỹ. Theo nhà biên niên sá» A-vi-ê-đô khi ngưá»i Tây Ban Nha đến đây, bá» biển Pê-ru ở Thái B ình Dương Ä‘ ã thấy các cây dừa má»c bạt ngà n. Và o thá»i kỳ đó, những đảo ở Pô-li-nê-di, từ lâu Ä‘ ã có loại cây nà y. Những nhà thá»±c váºt há»c cÅ©ng không thể khẳng định chắc chắn rằng giống dừa từ đâu đến. Tóm lại là , giỠđây ngưá»i ta có thể tin chắc rằng, dù quả dừa có má»™t lá»›p vá» tốt, cÅ©ng không thể nà o vượt đại dương nếu không có con ngưá»i mang Ä‘i. Những quả dừa mà chúng tôi mang theo ở trong sá»t, vẫn ăn được và vẫn có khả năng nảy mầm trong suốt chuyến Ä‘i nà y. Chúng tôi Ä‘ ã để má»™t ná»a số dừa cùng vá»›i số thá»±c phẩm đặc biệt ở tr ong lòng bè, ở đây sóng luôn luôn trà n và o và tất cả số dừa đó bị há»ng. Vả lại không má»™t quả dừa nà o thả xuống biển lại có thể nổi và trôi nhanh hÆ¡n chiếc bè gá»— ban-xa được gió đẩy Ä‘i. Äối vá»›i quả dừa trôi trên biển, nước biển mặn thấm và o mắt dừa sẽ là m há»ng, hoặc khi trôi lá»nh bá»nh trên biển, những cá, cua hoặc những sinh váºt khác thấy dừa có thể ăn được chắc cÅ©ng không tha, váºy th ì quả dừa là m sao có thể tồn tại để trôi giạt từ thế giá»›i bên nà y sang thế giá»›i bên kia đại dương.
Thỉnh thoảng và o những ngà y yên tÄ©nh, chúng tôi thấy báºp bá»nh trên mặt sóng, ngay bên cạnh, má»™t chiếc lông chim trắng toát. Tuy cách đất liá»n nÆ¡i gần nhất đến hà ng ngà n hải l ý, chúng tôi vẫn thưá»ng gặp những con chim hải âu lạc l õng và các loà i chim khác có khả năng ngá»§ ở trên mặt nước. Lại gần chiếc lông chim và nh ìn tháºt kỹ chúng tôi thấy hai, ba con váºt nhá» bám và o cùng trôi theo gió. Khi thấy chiếc bè sắp vượt qua Ä‘i nhanh hÆ¡n, có chá»— cho chúng bám, là chúng lao ra rất nhanh, từ trên mặt nước leo ngay lên bè, bá» lại chiếc lông chim trôi giạt trên biển. Chiếc Công Ti-ki như váºy lại có thêm những hà nh khách lén lút. Äó là những loại cua nhá» chuyên sống ở đại dương. Chúng chỉ to bằng móng tay, trừ trưá»ng hợp ngoại lệ, và là thức ăn ngon cho những tay đô váºt ở trên bè. Giống cua nà y rất thÃnh, thấy có gì ăn được là chúng đến ngay. Má»™t con cá chuồn, rÆ¡i và o khe gá»— mà ngưá»i nấu bếp không trông thấy, sáng hôm sau Ä‘ ã có hà ng chục con Ä‘ang dùng cà ng xâu xé con cá. Thưá»ng thưá»ng thấy ngưá»i đến là chúng sợ h ãi bá» chạy.
Trong má»™t cái lá»— ở cây gá»— phÃa sau, có má»™t con cua rất háu ăn mà chúng tôi gá»i tên nó là Giô-han. CÅ©ng như con vẹt là má»™t con váºt vui nhá»™n được nuông chiá»u nhất, con cua Giô-han cÅ©ng được chấp nháºn và o x ã há»™i nhá» bé cá»§a chúng tôi. Má»—i ngưá»i đến thay ca trá»±c Ä‘á»u mang theo Ãt vụn bánh hay má»™t mẩu cá, cúi xuống lá»— là nó chạy ra giÆ¡ cà ng để xin ăn. Dùng cà ng lấy xong, nó lá»§i ngay và o trong lá»— nÃch đầy bụng, như chú há»c tr ò háu ăn. Các con cua nà y bám đầy như ruồi và o các quả dừa bị nước biển là m há»ng và đang lên men hoặc chúng kiếm ăn bằng những phù du bị sóng hắt lên bè. Từ khi biết những sinh váºt nhá» bé nà y là thức ăn rất ngon, nên má»—i lần kiếm cÅ©ng đủ được má»™t miếng. Loà i phù du nà y hầu như không nh ìn thấy rõ, nổi lá»nh bá»nh nhiá»u vô kể ở đại dương chứa nhiá»u chất dinh dưỡng. Cá và chim biển nà o không ăn trá»±c tiếp phù du th ì chúng ăn cá và các hải váºt khác sống bằng phù du. Phù du là tên chung chỉ hà ng ngh ìn sinh váºt nhá» các loại mà mắt có thể trông thấy hoặc quá bé không thấy. Äó là những phù du thá»±c váºt và má»™t số khác là trứng cá hoặc phù du động váºt. Phù du động váºt sống nhá» và o phù du thá»±c váºt và phù du thá»±c váºt sống nhá» và o mô-ni-ác, và ni-tÆ¡-rÃt cùng ni-tÆ¡-rát được tạo ra từ những phù du động váºt chết. Cùng má»™t lúc, chúng sống nhá» và o nhau, chúng tạo thà nh má»™t nguồn lương th á»±c cho tất cả những gì Ä‘ang sống trong và dưới đáy biển. Chúng có nhiá»u, không phải v ì kÃch thước lá»›n mà v ì số lượng lá»›n. Má»™t cốc nước có phù du chứa đến hà ng ngà n những sinh váºt nhá» bé đó.
Nhiá»u lần Ä‘ ã có ngưá»i chết đói trên biển v ì há» không tìm được cá đủ lá»›n để bắt bằng lao, lưới hoặc lưỡi câu. Ở trong trưá»ng hợp như váºy chÃnh há» Ä‘ang bÆ¡i Ä‘i trong nước cháo cá lo ãng. Nếu ngoà i những lưỡi câu và lưới, há» có thêm má»™t dụng cụ để vá»›t lá»›p tảo xung quanh, há» sẽ thấy má»™t nguồn thá»±c phẩm rất bổ; đó là phù du. Trong tương lai có lẽ con ngưá»i sẽ có ý định thu hoạch phù du trên biển như há» Ä‘ ã thu hoạch lúa từ lâu ở trên đất liá»n. Riêng má»™t hạt lúa chẳng là m được g ì nhưng vá»›i số lượng lá»›n nó Ä‘ ã trở thà nh lương thá»±c. Äứng trên các con tà u Ä‘i biển, tôi Ä‘ ã có dịp nhìn thấy cá voi từ xa, và thấy cá voi nhồi rÆ¡m ở Viện bảo tà ng, nhưng chưa bao giá» h ình dáng khổng lồ cá»§a nó cho tôi cảm giác giống như khi thấy loà i động váºt máu nóng như con ngá»±a hay con voi. DÄ© nhiên vá» mặt sinh há»c mà nói, tôi thừa nháºn cá voi là loà i động váºt có vú nhưng vá» bản chất cá»§a nó tôi cho rằng đó là má»™t loại cá lá»›n máu lạnh. Cảm nghÄ© cá»§a chúng tôi không giống nhau khi những con cá voi lá»›n bÆ¡i gần bè.
Má»™t hôm, như thưá»ng lệ, chúng tôi thưá»ng ngồi ăn ở ngay mép bè để tiện cúi xuống rá»a bát đĩa, b á»—ng nhiên chúng tôi hoảng hồn nghe thấy tiếng phì phò như má»™t con ngá»±a Ä‘ang bÆ¡i và thấy má»™t con cá voi rất lá»›n bÆ¡i đến gần chằm chằm nh ìn chúng tôi, gần đến ná»—i trông thấy khe mang cá»§a nó bóng nhẫy như chiếc già y da đánh xi bóng loáng. Tháºt là kỳ lạ khi tr ên biển cả lại nghe thấy tiếng thở phì phò bằng phổi cá»§a váºt sống ở biển; trong khi đó, má»i sinh váºt ở đây bÆ¡i Ä‘i đó đây, lặng lẽ, không có buồng phổi, đôi mang rung lên. Kỳ lạ đến ná»—i chúng tôi như thấy có má»™t cảm t ình nồng háºu đối vá»›i cá voi, ngưá»i há» hà ng xa vá»›i loà i ngưá»i, và cÅ©ng như chúng tôi hiện nay đương phiêu lưu ra táºn biển cả xa xôi. Không giống như cá máºp voi, vẻ lạnh lùng, đầu như đầu cóc, không đủ thông minh để đưa mÅ©i ra khá»i mặt nước để hÃt thở không khà trong là nh. Äằng nà y chúng tôi thấy trước mặt m ình con váºt giống như con hà m ã vui tÃnh như được nuôi dưỡng tốt trong má»™t vưá»n thú và điá»u là m cho chúng tôi vô cùng có cảm t ình vá»›i nó, là nó thở hÃt trước khi biến sâu và o biển cả. Chúng tôi c òn thưá»ng xuyên gặp những cá heo là cá có vú nhá», có răng, Ä‘i hà ng đà n, bÆ¡i tung tăng quanh bè chúng tôi và đôi khi có cả những con cá nhà táng lá»›n và cá voi khổng lồ, Ä‘i lẻ tẻ hoặc từng nhóm và i con. Nh ìn vá» phÃa chân trá»i, chúng bÆ¡i, phun lên các cá»™t nước, như những con tà u hoặc c òn ghé đầu và o bè chúng tôi. Lần đầu tiên chúng tôi chỠđợi bị húc và o bè, khi má»™t con cá voi to đổi hướng hung hăng lao thẳng đến bè chúng tôi. Tiến lại gần, nó nhấc đầu khá»i mặt nước, chúng tôi nghe thấy tiếng thở nặng ná», từng hÆ¡i dà i cá»§a nó.
Con dÆ¡i khác con chim thế nà o t hì cá voi cÅ©ng khác vá»›i con cá như váºy, nó giống như má»™t con thú váºt khổng lồ, xấu xÃ, có lá»›p da dà y Ä‘ang khó nhá»c bÆ¡i trên biển. Nó bÆ¡i ở mạn trái bè, chá»— chúng tôi Ä‘ang đứng vá»›i nhau, trừ má»™t bạn Ä‘ang ở trên cá»™t buồm kêu lên báo cho biết c òn đến bảy, tám con nữa Ä‘ang bÆ¡i theo hướng nà y. Cái trán Ä‘en bóng cá»§a con cá voi thứ nhất cách chúng tôi chừng hai mét th ì nó lặn xuống. Chúng tôi trông thấy má»™t khối khổng lồ xanh Ä‘en lướt êm dưới chiếc bè, đúng ngay dưới chân chúng tôi. Nó đứng nguyên không cỠđộng, c òn chúng tôi không má»™t ai dám thở mạnh nhìn thấy cái lưng đồ sá»™ gồ cong lên cá»§a cá voi, dà i hÆ¡n chiếc bè rất nhiá»u. Sau đó nó từ từ lặn xuống mặt biển xanh biếc và biến Ä‘i mất. Trong khi đó đà n cá voi Ä‘ang tiến lại gần nhưng không có má»™t con nà o để ý đến chúng tôi.
Cá voi thưá»ng á»· và o sức mạnh ghê gá»›m cá»§a nó; dùng Ä‘uôi đánh đắm những tà u săn khi nó thấy bị tấn công trước. Suốt cả buổi sáng chúng tôi thấy chúng lởn vởn ở quanh chúng tôi và o những nÆ¡i không ngá» tá»›i, vừa phun nước vừa thở, nhưng không má»™t con nà o đụng tá»›i bè và bánh lái. Chúng có vẻ sung sướng được vẫy vùng trên mặt sóng đầy ánh nắng. Äến trưa, như má»™t mệnh lệnh phát ra, cả đà n lặn xuống và biến mất. Chuyện tháºt là như thế.
Ở trên bè, không phải chúng tôi chỉ thấy cá voi. Láºt chiếu nằm lên, qua các khe hở các thân cây gá»—, là nhìn thấy là n nước xanh biếc trong veo. Chỉ cần không cỠđộng má»™t lúc sẽ thấy những vây lưng và vây ngá»±c hoặc cả má»™t con cá Ä‘ang lượn lá». Chỉ cần các khe rá»™ng hÆ¡n ngón tay cái là chúng tôi có thể vừa nằm vừa câu đà ng hoà ng. Những con cá có vẻ trung thà nh nhất vá»›i chiếc bè là những con cá hoa tiêu và cá hồng. Từ lúc con cá hồng đầu tiên theo chúng tôi ở Ca-lao, trong chuyến Ä‘i nà y không má»™t ngà y nà o mà chúng tôi không thấy những con cá hồng lá»›n ở quanh chiếc bè. Không hiểu có cái gì đã lôi cuốn chúng hoặc chúng thÃch thú được bÆ¡i dưới má»™t chiếc mái nổi hoặc chúng có thể kiếm ăn ở mảnh vưá»n đầy rêu tảo và hến bám l òng thòng ở những cây gá»— và chèo lái.
Thoạt đầu, chiếc bè là những cây gá»— xanh tươi, nhẵn nhụi nhưng rồi những đám rêu tảo Ä‘ ã phá»§ đầy vá»›i tốc độ nhanh ghê gá»›m đến ná»—i chiếc Công Ti-ki váºt vá» lướt trên sóng trông như má»™t vị thần biển đầy rêu. Äám rêu tảo xanh Ä‘ ã trở thà nh nÆ¡i trú ngụ hiếm có cho những con cá nhá» xÃu và những du khách lén lút: những con cua. Trong má»™t thá»i gian, chúng tôi phải chịu đựng sá»± xâm nháºp cá»§a những con kiến Ä‘en nhá». Chúng ở trong má»™t và i cây gá»— và má»™t khi trên biển, gá»— bị thấm ẩm, đẩy chúng chui ra kéo nhau và o các túi ngá»§ cá»§a chúng tôi. Chá»— nà o cÅ©ng thấy chúng. Chúng tôi bị đốt và hà nh hạ đến ná»—i phải nghÄ© rằng có lẽ chúng định Ä‘uổi chúng tôi ra khá»i bè. Nhưng dần dần độ ẩm ngà y cà ng cao, chúng thấy rằng biển cả không phải là nÆ¡i trú thÃch hợp vá»›i chúng và chỉ có má»™t và i con lẻ tẻ chịu đựng cho đến khi cuá»™c hà nh tr ình kết thúc.
Ngoà i giống cua ra, những động váºt thÃch ở trên bè là giống hến, dà i từ hai đến ba phân. Ở phÃa kÃn gió, hến sinh sôi nảy nở đến hà ng trăm con, nhiá»u đến ná»—i vừa ăn các con trước, các ấu trùng Ä‘ ã nở rồi. Hến ăn ngon và mát, nhưng Ä‘em trá»™n dầu dấm vá»›i rêu tảo, th ì không ngon lắm. Loà i cá hồng không thấy kiếm ăn ở vưá»n rau chúng tôi, nhưng vẫn thấy chúng kiên nhẫn bÆ¡i dưới những thân cây gá»—, bụng lóng lánh. Loà i cá hồng ở những biển miá»n nam, tên thưá»ng gá»i là Cô-ri-phen, là má»™t giống cá nhiệt đới nhiá»u mà u sắc, dà i từ má»™t mét đến má»™t mét ba mươi nhăm, m ình dẹt, có đầu và cổ rất dà i. Chúng tôi Ä‘ ã bắt má»™t con dà i má»™t mét bốn mươi ba, vá»›i đầu dà i tá»›i ba mươi bảy phân. Mà u sắc cá»§a cá hồng rất đẹp. Ở dưới nước, nó lấp lánh mà u xanh lam và xanh lục, vây và ng óng ánh, nhưng khi vá»›t nó lên mạn bè, chúng tôi hết sức ngạc nhiên khi nó hấp hối, mà u sắc nó thay đổi dần dần. Thoạt tiên là mà u xám bạc Ä‘iểm chấm Ä‘en và cuối cùng mà u trắng bạc hoà n toà n. Sá»± thay đổi mà u chỉ diá»…n ra trong khoảng bốn, năm phút để rồi trở lại dần dần mà u cÅ©. Ngay khi ở dưới nước, giống Cô-ri-phen đôi khi thay đổi mà u như con kỳ nhông và chúng tôi thưá»ng phát hiện thấy "loại cá má»›i", có mà u da hồng và khi nh ìn tháºt kỹ lại vẫn là ngưá»i bạn đồng hà nh quen thuá»™c, đó là cá hồng.
Vá»›i trán cao giống như loà i chó bun-đô, con váºt bắt mồi xé nước, lao theo đà n cá Ä‘ang chạy trốn như má»™t ngư lôi được phóng Ä‘i. Lúc nà o khoái chÃ, con cá hồng nghiêng m ình lấy đà nhảy lên khá»i mặt nước rồi lại rÆ¡i xuống. Tiếng bà nh bạch cứ Ä‘á»u đặn như váºy và là m bắn lên những cá»™t nước. Vừa rÆ¡i xuống biển, nó lại nhảy và cứ thế liên tiếp trên mặt sóng cá»§a biển cả. Khi chúng khó chịu như lúc bị bắt lên mạn bè, nó cắn chúng tôi. Toóc-xten Ä‘ ã sÆ¡ ý để bà n chân gần mõm nó và bị đợp má»™t miếng khá mạnh là m cho anh Ä‘i kháºp khiá»…ng mất Ãt lâu v ì ngón chân cái bị cắn phải quấn vải. Lúc trở vá», chúng tôi má»›i được biết là loà i cá nà y thưá»ng tấn công và ăn thịt những ngưá»i tắm biển. Tháºt hú vÃa! Ngà y nà o chúng tôi cÅ©ng tắm mà không hỠđể ý đến những loà i cá nà y. Chúng thá»±c sá»± là những động váºt bắt mồi n guy hiểm, chúng tôi đã thấy trong bụng nó có những con bạch tuá»™c và cá chuồn còn nguyên vẹn. Chúng tôi thấy loà i cá hồng rất thÃch ăn cá chuồn. Thấy tiếng Ä‘áºp trên mặt nước là chúng lao đến ngay má»™t cách mù quáng, hy vá»ng đó là cá chuồn.
Có má»™t buổi sáng , chúng tôi còn Ä‘ang ngái ngá»§, mắt nhắm mắt mở, ra khá»i ca-bin nhúng bà n chải răng xuống biển bá»—ng nhiên chúng tôi choà ng tỉnh giáºt bắn ngưá»i thấy má»™t con cá khoảng ba mươi cân Anh từ dưới bè lao nhanh ra như chá»›p, gá»i chiếc bà n chải răng má»™t cách thất vá»ng. Và cho đến khi chúng tôi Ä‘ang ăn sáng ở cạnh bè, má»™t con cá hồng nhảy lên là m chúng tôi ướt từ đầu đến chân, nước bắn cả và o thức ăn.
Toóc-xten là má»™t ngưá»i sát cá. Má»™t hôm, Ä‘ang ăn cÆ¡m trưa, Toóc-xten đột nhiên buông đĩa, th ò tay xuống biển. Trong khi chúng tôi chưa biết chuyện g ì xảy ra, thấy nước biển sá»§i lên và má»™t con cá hồng Ä‘ ã rÆ¡i và o giữa chúng tôi. Th ì ra Toóc-xten đã nắm má»™t đầu dây nổi ở gần bè và giáºt lên, ở đầu dây Ä‘ ã có má»™t con cá hồng bị cắn câu mà mấy ngà y trước đây nó Ä‘ ã cắn đứt dây cá»§a E-rÃch trong khi anh Ä‘ang câu. Không má»™t ngà y nà o là không có sáu, bảy con cá hồng theo chúng tôi, bÆ¡i quanh bè và bÆ¡i dưới bè. Và o những ngà y xấu trá»i, chỉ có hai, ba con nhưng đến hôm sau có thể lên tá»›i ba, bốn chục con.
Nói chung, nếu muốn ăn cá tươi chỉ cần báo cho nhà bếp hai mươi phút trước. Anh ta chỉ việc buá»™c dây và o má»™t chiếc gáºy tre ngắn, lưỡi câu móc mồi bằng ná»a con cá chuồn. Nhanh như chá»›p, má»™t con cá hồng xé nước lao đến đớp mồi và đằng sau c òn hai, ba con khác. Äây là má»™t loại cá chắc thịt, câu lên ăn ngay, thịt nạc và thÆ¡m giống như thịt cá thu và cá hồi. Có thể để đến hai ngà y sau mà cá chưa bị há»ng, như thế cÅ©ng thừa đủ v ì biển cả còn có bao nhiêu là cá.
Vá»›i loà i cá hoa tiêu, chúng tôi là m quen bằng cách khác. Những con cá máºp đã dẫn chúng đến và để lại cho chúng tôi sau khi cắn chúng chết. Äi trên biển không bao lâu chúng tôi Ä‘ ã gặp con cá máºp đầu tiên. Và sau đó, việc gặp cá máºp là chuyện hà ng ngà y. Thỉnh thoảng nó lượn đến thăm thú chiếc bè rồi lại tiếp tục Ä‘i săn mồi, sau khi lượn quanh chúng tôi và i lần. Nhưng nói chung, nó theo vết chúng tôi, bÆ¡i ngay ở sau bánh lái khi th ì ở mạn phải, khi thì ở mạn trái, rất lặng lẽ, thỉnh thoảng quẫy nhẹ Ä‘uôi để Ä‘i cho bằng tốc độ cá»§a bè. Dưới là n nước biển và ánh nắng, m ình nó xanh xám trông gần như nâu. Theo nhịp sóng, nó lá»nh bá»nh khi lên, khi xuống chiếc vây luôn luôn dá»±ng đứng lên như hăm dá»a. Và o những hôm biển động, các ngá»n sóng nâng cá máºp lên cao hÆ¡n bè, lúc nà y được dịp nh ìn ngang thân nó chẳng khác gì nó Ä‘ang ở trong lồng kÃnh, trong khi nó vẫn lừng lững tiến vá» phÃa chúng tôi cùng má»™t đà n cá hoa tiêu Ä‘ang hốt hoảng dẫn đầu. Trong má»™t và i giây, ngưá»i ta tưởng như con cá máºp và đà n cá há»™ tống sẽ lao thẳng lên bè, những chiếc bè Ä‘ ã ngoan ngoãn nghiêng theo chiá»u gió, cưỡi lên đầu ngá»n sóng để lại thụt xuống phÃa bên kia sóng. Do đồn đại và dáng hung h ãn cá»§a nó nên những ngà y đầu cá»§a cuá»™c hà nh tr ình, chúng tôi rất ngại loà i cá nà y. Trong thân mình đầy năng động cá»§a nó chứa đựng má»™t sức mạnh ghê gá»›m, những bắp thịt thép. Chiếc đầu to bẹt cùng đôi mắt nhá» xanh như mắt mèo biểu hiện má»™t sá»± phà m ăn tà n nhẫn. M õm nó rất to, có thể nuốt cả quả bóng đá. Khi ngưá»i giữ lái kêu lên "Cá máºp ở bên phải" hoặc "bên trái có cá máºp", tất cả chúng tôi Ä‘á»u trá»±c sẵn ở bên bè, trong tay cầm lao và câu liêm. Nó thưá»ng lượn quanh chúng tôi, chiếc vây lưng sát gần các cây gá»—. Sá»± kiêng nể cá»§a chúng tôi cà ng tăng lên khi những ngá»n Ä‘inh ba đâm và o lá»›p da lưng dà y như vá» thép bóng nhẫy bị quằn lại, các mÅ©i lao bị g ãy trong cuá»™c chiến đấu gay go. Nếu chúng tôi có thể đâm thá»§ng được lá»›p da nó, thấu đến lá»›p sụn và các thá»› thịt, th ì chắc chắn sẽ là má»™t cuá»™c váºt lá»™n Ä‘iên cuồng là m cho nước biển sá»§i lên quanh chúng tôi cho đến lúc nó thoát và biến Ä‘i, để lại trên mặt nước má»™t lá»›p dầu.
Äể khá»i phà mÅ©i lao cuối cùng, chúng tôi Ä‘em những lưỡi câu to nhất, buá»™c liá»n lại vá»›i nhau, giấu và o trong má»™t con cá hồng. Vứt con cá mồi đó xuống biển, chúng tôi c òn cẩn tháºn dòng theo rất nhiá»u dây thép buá»™c chặt và o dây thừng cấp cứu. Cháºm chạp, bình tÄ©nh, con cá máºp lại gần, hếch mõm lên mặt nước rồi đột nhiên há miệng đớp ngay con mồi. Con cá máºp Ä‘ ã bị mắc câu. Nó bắt đầu giãy giụa là m cho nước biển như sôi lên. Chúng tôi vẫn cầm cá»± tốt mặc cho nó cưỡng lại và kéo nó đến cây gá»— phÃa sau bè, như chỠđợi Ä‘iá»u sắp xảy ra, m õm há chìa ra hai hà m răng nhá»n như răng cưa Ä‘e dá»a chúng tôi. Lợi dụng má»™t con sóng đánh tá»›i và rêu trÆ¡n, chúng tôi kéo nó ra phÃa đầu bè. Sau khi v òng dây thừng quanh vây Ä‘uôi nó, chúng tôi vá»™i tản ngay ra xa để tránh nó giãy giụa phản ứng. Chúng tôi đã tìm thấy đầu mÅ©i lao ở trong phần sụn cá»§a xương sá» con cá máºp đầu tiên nà y và cho rằng đó là nguyên nhân là m suy yếu sức chống cá»± cá»§a nó. Theo phương pháp nà y, vá» sau chúng tôi đánh được rất nhiá»u loà i cá máºp rất dá»… dà ng. Cá máºp váºn động rất nặng ná», đôi khi nó vùng vẫy m ãnh liệt nhưng nó lại dá»… nản v ì bị chế ngá»±. Không bao giá» nó dùng hết sức mạnh ghê gá»›m cá»§a nó, nếu chúng tôi giữ dây tháºt căng và không chịu ná»›i dù má»™t ngón tay trong cuá»™c váºn lá»™n đến cùng nà y. Những con chúng tôi đánh được thưá»ng dà i khoảng hai đến ba mét, mà u xanh lÆ¡ hoặc nâu. Chúng có lá»›p da dà y đến ná»—i dùng hết sức đâm mÅ©i dao nhá»n vẫn không thể nà o xuyên qua được. Da bụng nó dà y cÅ©ng không kém da lưng. Duy chỉ có năm cái mang ở má»—i bên phÃa sau đầu là có thể sát thương được. Má»—i khi kéo cá máºp lên, trê n mình nó thưá»ng có những con cá rê-mo-ra Ä‘en và nhá»›p nhúa bám chặt lấy. Loà i cá nà y trên đỉnh đầu có má»™t bá»™ pháºn như cái v òi hút hình tròn, khi nó đã bám và o, dù cầm Ä‘uôi kéo cÅ©ng không ra.
Nhưng nó lại có thể tá»± nhả ra và má»™t giây sau lại bám chặt và o chá»— khác. Và nếu như nó không muốn bám và o ông bạn cÅ© nữa, v ì ông nà y vÄ©nh viá»…n không trở lại biển, láºp tức nó nhảy qua khe các cây gá»— bÆ¡i Ä‘i t ìm má»™t con cá máºp khác. Trong khi chưa t ìm được cá máºp, nó bám và o những con cá khác. Giống cá rê-mo-ra nà y thưá»ng dà i từ má»™t ngón tay đến gần hai gang. Chúng tôi Ä‘ ã thỠáp dụng phương pháp cổ truyá»n mà thổ dân đôi khi vẫn là m để bắt giống cá nà y. Há» buá»™c má»™t sợi dây và o Ä‘uôi cá và thả cho nó Ä‘i. Con cá nà y sẽ bám chặt và o má»™t con cá mà nó trông thấy, và ngưá»i Ä‘i câu chỉ việc kéo dây vá». Nhưng chúng tôi không có may mắn ấy: má»—i lần chúng tôi thả má»™t con cá ép Ä‘uôi buá»™c dây, là nó lại bám ngay và o thân cây gá»— ở bè mà nó tưởng đó là má»™t con cá máºp lá»›n. Chúng tôi cố kéo mà nó cÅ©ng không rá»i ra. Dần dần chúng tôi nháºn thấy rằng má»™t số cá ép nhá» vẫn bướng bỉnh bám và o những lá»›p vá» hà theo chúng tôi qua Thái B ình Dương. Giống cá rê-mô-ra vừa xấu vừa đần độn, nên chúng tôi không thÃch bằng loà i cá hoa tiêu thông minh và nhanh nhẹn. Cá hoa tiêu giống như Ä‘iếu x ì gà , là loại cá nhá», mình vằn, thưá»ng Ä‘i hà ng đà n bÆ¡i rất nhanh, dẫn đầu cho cá máºp. Ngưá»i ta gá»i nó vá»›i cái tên như váºy v ì cho rằng nó chuyên dẫn đưá»ng cho giống cá máºp mù dở. Thá»±c ra nó chỉ là bạn đưá»ng cá»§a cá máºp, và hà nh động độc láºp, nếu phát hiện thấy những thứ kiếm ăn được. Nó thưá»ng há»™ tống cá máºp, vị chúa tể cá»§a nó, cho đến giây phút cuối cùng. Không như loà i cá rê-mô-ra luôn luôn bám chặt và o da cá máºp, cá hoa tiêu trở nên rất lúng túng khi cá máºp bị đánh bắt. Nó bÆ¡i tha thẩn má»i chá»— cuống cuồng Ä‘i t ìm cá máºp và bao giá» nó cÅ©ng trở lại lượn quanh mÅ©i bè nÆ¡i cá máºp mất tÃch. ChỠđợi m ãi không thấy cá máºp trở lại, nó lại Ä‘i tìm vị chúa tể má»›i, mà chẳng có chúa tể nà o nó thấy xứng đáng như chiếc Công Ti-ki. Từ trên bè cúi xuống, ngáºp đầu trong là n nước biển trong veo, chiếc bè trông như bụng con quái váºt biển. Mái chèo lái tá»±a như cái Ä‘uôi, những chiếc vây là những mảnh gá»— chống giạt có những cá hoa tiêu Ä‘ang bÆ¡i bên nhau. Chúng không nháºn thấy chiếc đầu ngưá»i mà xung quanh nước Ä‘ang sá»§i bá»t, trừ má»™t hai con trông th ấy đã tách khá»i đà n lao ra như mÅ©i tên, hếch mÅ©i lên rồi sau đó lại b ình thản trở vá» hà ng ngÅ©. Chúng chia thà nh hai đà n, để Ä‘i tuần tra. Phần lá»›n bÆ¡i ở bên những tấm gá»— chống giạt. Những con khác bÆ¡i theo h ình chiếc quạt ngay trước mÅ©i bè. Thỉnh thoảng trên đưá»ng Ä‘i, chúng cÅ©ng kiếm được mồi, nhất là sau bữa ăn, chúng tôi rá»a bát đĩa đổ thức ăn thừa, chúng xúm đông đến ná»—i tưởng như chúng tôi đổ xuống cả má»™t há»™p x ì gà toà n cá vằn. Chúng ăn tất cả những món ăn thừa trừ những thức ăn thuá»™c vá» thá»±c váºt. Những con cá nhá» ngá»™ nghÄ©nh nà y thưá»ng quanh quẩn ở dưới những chiếc cánh bảo vệ bè, đầy tin tưởng, hồn nhiên và ngây thÆ¡.
CÅ©ng như cá máºp, chúng tôi cảm thấy gần gÅ©i thân thiết vá»›i chúng, coi chúng là những con váºt tâm đắc cá»§a chiếc Công Ti-ki. Äi theo chúng tôi còn có những hoa tiêu bé nhá» dà i chừng má»™t pút, còn Ä‘a số Ä‘á»u dà i tá»›i sáu pút. Khi con "cá máºp voi" trúng mÅ©i lao cá»§a E-rÃch cắm và o đầu th ì nó bá» chạy nhanh như chá»›p, để lại má»™t số cá hoa tiêu lá»›n dà i chừng hai pi-ê. Sau má»™t loạt chiến thắng, chiếc Cô ng Ti-ki đã kéo theo hà ng đà n cá hoa tiêu đến bốn, năm chục con. Phần đông chúng có vẻ ưa thÃch nhịp Ä‘i cháºm r ãi cá»§a chiếc bè và những thức ăn thừa hà ng ngà y, Ä‘ ã là m cho chúng bám theo chúng tôi trên những chặng đưá»ng hà ng ngh ìn cây số. Nhưng đôi khi cÅ©ng có những con không trung thà nh như váºy. Má»™t hôm, tôi Ä‘ang ngồi lái, đột nhiên nháºn thấy mé phÃa nam mặt biển sá»§i lên, tôi nh ìn thấy má»™t dải rất rá»™ng đầy cá hồng Ä‘ang lao Ä‘i trong nước như những chiếc xe Ä‘ua mui cạp mà u bạc. Không như má»i khi, chúng bÆ¡i trưá»n nghiêng vừa bÆ¡i vừa Ä‘áºp nước mà lần nà y chúng Ä‘ ã bÆ¡i vá»›i tốc độ Ä‘iên loạn như bay trên không nhiá»u hÆ¡n là bÆ¡i dưới nước.
Như má»™t cÆ¡n lốc, chúng chạy trốn là m cho mặt sóng sá»§i lên những bá»t trắng xóa và ở sau chúng, nổi lên má»™t cái lưng Ä‘en Ä‘ang bÆ¡i ngoằn ngoèo như chiếc tà u cướp. Những con cá hồng m ình thon dà i nhao vá» phÃa bè và lặn xuống trong khi hÆ¡n má»™t trăm con khác Ä‘i vá» phÃa đông thà nh má»™t dải dà y đặc. Äằng sau chúng tôi, biển chỉ c òn là má»™t khối mà u sắc lấp lánh. Cái lưng bóng nhẫy nhô lên khá»i mặt nước rồi lại lặn xuống dưới bè, tạo thà nh má»™t đưá»ng cong tuyệt mỹ, để Ä‘i truy lùng bầy cá hồng. Äó là con cá máºp dữ như hung thần, da mà u xanh lÆ¡, dà i gần hai mươi pi-ê. Nó Ä‘ ã biến Ä‘i là m cho má»™t số lá»›n cá hoa tiêu cÅ©ng biến theo. Chúng Ä‘ ã tìm thấy "ngưá»i hùng cá»§a biển cả" hung hăng hÆ¡n để chúng Ä‘i cùng.
Những ngưá»i thông thạo vá» biển Ä‘ ã lưu ý chúng tôi hết sức đỠphòng má»™t động váºt ở biển, đó là óc-tô-pu ýt, má»™t loà i bạch tuá»™c khổng lồ, nó có thể đến trên bè chúng tôi. "Há»™i Quốc gia vỠđịa l ý" ở Oa-sinh-tÆ¡n Ä‘ ã cho chúng tôi xem những bản cáo cáo cùng những tấm ảnh chụp bằng đèn ma-nhê-di-om ở vùng d òng Hâm-bon nÆ¡i thưá»ng có loà i bạch tuá»™c khá»§ng khiếp ban đêm vẫn nổi lên mặt nước. Loà i nà y rất phà m ăn, nếu má»™t con cắn mồi Ä‘ang bị mắc và o lưỡi câu, con khác vá»™i đến ngay và ăn thịt đồng bá»n nó. Giống bạch tuá»™c nà y có những v òi mạnh giúp nó trị nổi cả cá máºp lá»›n, các vòi hút cá»§a bạch tuá»™c thưá»ng để lại những vết thương xấu xà trên m ình cá voi lá»›n; ẩn giữa những vòi là miệng cá»§a con bạch tuá»™c giống như má» quái ác cá»§a chim ưng. Ngưá»i ta c òn cho biết rằng, trong đêm tối nó thưá»ng nổi lên vá»›i đôi mắt lân tinh xanh lè. Nếu nó không muốn b ò lên, những vòi cá»§a nó dà i đến ná»—i cÅ©ng thừa đủ luồn lên bè để sá» mó tất cả các ngóc ngách. Khi nghÄ© đến những chiếc v òi lạnh ngắt cá»§a nó kéo cổ chúng tôi ra khá»i túi ngá»§ ban đêm, Ä‘iá»u đó chẳng là m cho chúng tôi vui thÃch chút nà o. V ì váºy má»i ngưá»i Ä‘á»u thá»§ sẵn má»™t cái lao giống như loại gươm cong, để dùng trong trưá»ng hợp bất đắc dÄ©.
C òn gì mất hứng thú hÆ¡n đúng lúc bắt đầu ra Ä‘i ở Pê-ru Ä‘ ã có khá nhiá»u ngưá»i Ä‘i biển đỠcáºp tá»›i vấn đỠnà y, và chỉ cho chúng tôi trên bản đồ những vùng nguy hiểm nhất có bạch tuá»™c ở ngay trong d òng Hâm-bon. Äã khá lâu, chúng tôi chưa thấy má»™t dấu hiệu nà o cá»§a bạch tuá»™c ở trên bè cÅ©ng như ở biển. Nhưng, má»™t buổi sáng chúng tôi Ä‘ ã thấy sá»± báo trước đầu tiên cá»§a bạch tuá»™c Ä‘ang lởn vởn ở vùng biển nà y. Từ sáng sá»›m, chúng tôi Ä‘ ã thấy má»™t con bạch tuá»™c nhá» bằng con mèo, leo lên bè và o ban đêm, Ä‘ ã chết. Những tay cá»§a nó còn cuốn và o cây tre ở cá»a ca-bin. Quanh xác nó có má»™t lá»›p nước như má»±c Ä‘en chảy loang thà nh vÅ©ng. Chúng tôi Ä‘ ã lấy nước nà y viết được má»™t, hai trang nháºt k ý trên bè, giống như loại má»±c Tà u. Sau đó Ä‘ ã vứt xác con bạch tuá»™c xuống biển cho lÅ© cá hồng. Sá»± tình cá» nà y là điá»m cáo trước sắp xảy ra những cuá»™c viếng thăm quan trá»ng và o ban đêm.
Bạch tuá»™c nhá» c òn có thể leo lên bè thì con lá»›n háu đói lại cà ng leo lên bè được. Tổ tiên cá»§a chúng tôi chắc cÅ©ng cảm giác như váºy khi Ä‘ang ngồi trên con tà u cá»§a bá»n cướp biển Vi-kinh, nghÄ© tá»›i loà i ma quái cá»§a biển cả. Nhưng sá»± kiện sau đó là m cho chúng tôi hoà n toà n bị lạc hướng. Má»™t buổi sáng, chúng tôi thấy má»™t con bạch tuá»™c nữa nhá» hÆ¡n ở trên mái lá cá». Nó không thể tá»± trèo lên được v ì chỉ có những vết má»±c thà nh vòng tròn ở giữa mái. CÅ©ng không phải do con chim nà o đó đánh rÆ¡i xuống v ì con bạch tuá»™c còn nguyên vẹn không có vết mổ. Chúng tôi Ä‘i đến kết luáºn có thể do con sóng đã hất nó lên, nhưng những ngưá»i trá»±c đêm hôm đó nhá»› rằng cả đêm không có lấy má»™t con sóng nà o to và mạnh như thế cả. Và cứ thế, những đêm tiếp theo, chúng tôi thấy ngà y cà ng nhiá»u bạch tuá»™c nhỠở trên bè, con nhá» nhất cÅ©ng bằng ngón tay.
Ngay cả những hôm bể lặng, sáng ra cÅ©ng thấy má»™t hay hai con trong đám cá chuồn ở trên sà n bè. Trông chúng tháºt gá»›m ghiếc, vá»›i tám tay dà i đầy v òi hút, hai tay dà i nhất có nanh nhá»n như gai. Và o những đêm trá»i tối Ä‘en, chúng tôi trông thấy những cặp mắt xanh lè nổi trên mặt nước, có má»™t lần chúng tôi c òn thấy nước biển sá»§i lên như có má»™t bánh xe lá»›n Ä‘ang guồng và má»™t số lá»›n cá hồng chạy hoảng loạn bay lên khá»i mặt nước. Nhưng tại sao chưa bao giá» thấy những con bạch tuá»™c lá»›n trên bè trong khi những con nhá» luôn luôn đến thăm chúng tôi, đó là cả má»™t Ä‘iá»u bà ẩn mà hai tháng sau má»›i giải đáp được, hai tháng đầy kinh nghiệm Ä‘ ã giúp chúng tôi thoát khá»i vòng nguy hiểm cá»§a loà i bạch tuá»™c.
Những con bạch tuá»™c nhá» vẫn tiếp tục đến vá»›i chúng tôi. Má»™t buổi sáng đầy nắng, chúng tôi trông thấy má»™t dải lấp lánh những con váºt nà o đó, Ä‘ang là m bắn nước lên trên không như mưa, trong khi mặt biển xáo động v ì những cá hồng Ä‘ang chạy trốn. Thoạt đầu chúng tôi tưởng là dải cá chuồn v ì hiện tượng nà y rất quen thuá»™c. Nhưng khi chúng đến gần, má»™t số bị sóng đưa cao lên khá»i bè đến bốn, năm pi-ê Ä‘ ã có má»™t con rÆ¡i trúng ngá»±c Ben và rá»›t xuống sà n bè. Äó là má»™t con bạch tuá»™c nhá», là m cho chúng tôi hết sức ngạc nhiên. Chúng tôi để nó và o trong má»™t cái xô vải đầy nước.
Lúc nà y nó không có đà để nhảy ra khá»i khoảng không nhá» bé nà y như nó Ä‘ ã từng nhảy lên bè. Rõ rà ng, giống bạch tuá»™c thưá»ng bÆ¡i theo nguyên l ý máy bay phản lá»±c: nó hút nước rất mạnh và o má»™t ống kÃn ở bên m ình và đẩy rất nhanh vá» phÃa sau. Các vòi cá»§a nó rá»§ thà nh chùm ở sau đầu, trông nó không khác gì con cá. Ở bên mình nó có hai nếp da dùng để định hướng dưới nước. Chúng tôi nháºn thấy rằng những con bạch tuá»™c nhá» nà y là miếng mồi ngon cho các loà i cá nên chúng có thể tháo chạy khi bị săn Ä‘uổi, bằng cách bay lên trên mặt nước như giống cá chuồn. Chúng Ä‘ ã áp dụng nguyên lý phản lá»±c trước cả con ngưá»i. Nó hút nước biển cho đến lúc đạt tá»›i má»™t tốc độ chưa từng có là nó vá»t lên khá»i mặt nước, những miếng da x òe như những cái cánh. Từ khi biết chúng bÆ¡i như váºy, chúng tôi để ý thấy chúng thưá»ng bÆ¡i được năm, sáu mươi mét, khi th ì má»™t con, khi thì cả nhóm hai hoặc ba con. Những con bạch tuá»™c rẽ không khà bay như giống cá chuồn là má»™t Ä‘iá»u má»›i lạ đối vá»›i các nhà động váºt há»c mà chúng tôi Ä‘ ã gặp và kể lại. Sau nà y khi gặp các thổ dân ở Thái Bình Dương, tôi thưá»ng được ăn bạch tuá»™c, hương vị như tôm hùm nhưng dẻo quánh. Trên chiếc Công Ti-ki, bạch tuá»™c là món ăn xếp sau cùng trong thá»±c đơn chá»n lá»c cá»§a chúng tôi. Nếu đôi khi bắt được chúng ở trên sà n bè, chúng tôi thưá»ng dùng chúng để đổi lấy thứ khác bằng cách mắc và o má»™t dợi dây là m mồi để câu những cá to. Ngay cả cá giác và cá thu là loại cá đứng đầu thá»±c đơn, lại rất thÃch ăn loại bạch tuá»™c nhá».
Không phải chúng tôi chỉ gặp những chuyện quen thuá»™c như váºy mà nháºt k ý trên bè còn ghi những sá»± kiện sau:
11/5.
Hôm nay má»™t con váºt khổng lồ đã hai lần nổi lên mặt nước trong khi chúng tôi Ä‘ang ăn ở trên bè. Nó vùng vẫy quấy động mặt nước rất ghê gá»›m, sau đó biến Ä‘i mất. Chúng tôi chưa r õ là giống gì.
6/6.
Héc-man trông thấy má»™t con cá to mà u sẫm, Ä‘uôi mảnh có nhiá»u gai nhá»n, nhảy lên khá»i mặt nước nhiá»u lần ở mạn phải bè.
16/6.
Phát hiện má»™t con cá kỳ lạ ở phÃa trước bên mạn trái. Dà i hai mét, ngang to nhất; má»™t pi-ê, mõm dà i thon, mà u nâu, vây lưng ở gần đầu rất to và má»™t vây lưng ở giữa nhá» hÆ¡n. Vây Ä‘uôi to giống như má»™t chiếc liá»m. Nó láºp lỠở mặt nước, chốc chốc má»›i bÆ¡i Ä‘i uốn éo như con lươn. Khi tôi và Héc-man bÆ¡i xuồng ra, tay cầm lao, nó đã lặn mất. Sau đó nó lại nổi lên rồi lặn xuống và mất hút. Ngà y tiếp theo: Giữa trưa, từ trên ngá»n cá»™t buồm, E-rÃch trông thấy khoảng ba, bốn mươi con cá mà u nâu, giống loại cá ngà y hôm qua. Lần nà y chúng bÆ¡i rất nhanh thà nh đà n rợp mặt biển ở mạn trái, sau đó Ä‘i mất ở phÃa sau.
18/6.
Nút quan sát thấy má»™t con váºt trông như con rắn dà i đến hai, ba pi-ê, thân rất mảnh, đứng thẳng ở dưới nước rồi lại lặn xuống ngoe nguẩy như con rắn ráo.
Nhiá»u lần chúng tôi Ä‘i qua trước má»™t khối lá»›n Ä‘ en ngòm, im lìm như má»™t dải đá ngầm to bằng sà n má»™t căn buồng trung b ình. Äó có thể là cá Ä‘uối khổng lồ vẫn thưá»ng có tiếng là là m cho ngưá»i e ngại. Nhưng không thấy nó cỠđộng và chúng tôi chưa bao giá» có thể đến gần hÆ¡n để quan sát r õ rà ng hình thù cá»§a nó. Việc quan sát má»™t xã há»™i muôn hình muôn vẻ ở dưới nước như váºy là m cho thá»i gian trôi Ä‘i khá nhanh. Chúng tôi cÅ©ng thấy bá»›t thÃch thú khi phải lặn xuống biển để kiểm tra tấm gá»— đáy chống giạt ở dưới gầm bè.
Má»™t hôm, tấm gá»— long ra, trôi và mắc và o má»› dây ở dưới bè, rất khó gỡ. Héc-man và Nút là hai tay lặn giá»i nhất.
Ä Ã£ hai lần Héc-man lặn xuống nằm cùng đám cá hồng và cá hoa tiêu để cố gỡ mảnh gá»—. Lần thứ hai, vừa lặn lên xong, Héc-man ngồi ở mép bè nghỉ để lấy lại sức, bá»—ng má»™t con cá máºp dà i gần hai mét chỉ cách chân anh khoảng ba mét, Ä‘ang từ dưới sâu nhằm và o chân anh lừ lừ bÆ¡i đến. Chúng tôi đâu có muốn hại chúng, nhưng vá»›i loà i cá nà y không thể không cảnh giác vỠý đồ xấu xa cá»§a nó nên chúng tôi Ä‘ ã cắm mÅ©i lao và o sá» con cá máºp. Bị uy hiếp, nó vùng quẫy mãnh liệt là m cho nước biển xáo động bắn tung lên và kết quả là con cá máºp Ä‘ ã trốn thoát để lại má»™t lá»›p dầu trên mặt biển c òn mảnh gá»— vẫn chưa gỡ ra được.
E-rÃch nảy ra ý kiến là m má»™t chiếc giá» lặn. Tuy không có sẵn váºt liệu nhưng Ãt nhất cÅ©ng đủ có tre, dây thừng và má»™t chiếc giỠđựng dừa Ä‘ ã bị tróc vá». Lấy tre và thừng Ä‘an lại là m cho chiếc giá» cao thêm lên rồi Ä‘em thả xuôi theo bè. Những đôi chân ngon là nh cá»§a chúng tôi Ä‘ ã được chiếc giá» bảo vệ. Cho dù lá»›p Ä‘an đơn giản đó chỉ có tác dụng tâm l ý vá»›i chúng tôi và cá, nếu như con nà o hung h ãn lao tá»›i, chúng tôi vẫn có thể nép lại ở trong giá» và các bạn ở trên bè sẽ kéo chúng tôi lên. Chiếc giá» lặn không những có lợi như váºy mà c òn là nguồn tiêu khiển cho chúng tôi. Nó đã trở thà nh phương tiện tuyệt diệu cho chúng tôi nghiên cứu má»™t bể nuôi cá nổi ở ngay dưới bè.
Hôm nà o biển lặng, mặt biển trải dà i những là n sóng nhá» hiá»n h òa phẳng lặng, chúng tôi lần lượt leo và o giá» lặn, thả xuống sâu cho đến mức không c òn thở được nữa. Ở dưới biển ánh sáng rất kỳ lạ không in bóng. Nhìn ở dưới nước, ánh sáng hầu như không có hướng nhất định như ở trên thế giá»›i quen thuá»™c cá»§a chúng ta. Nó tá»a từ dưới lên, mặt trá»i không c òn chiếu rá»i những tia nắng như ở khắp má»i nÆ¡i. Ngước mắt nh ìn lên chúng tôi thấy đáy bè sáng lấp lánh vá»›i chÃn thân cây gá»— và búi dây tắm trong má»™t ánh sáng huyá»n ảo cùng vá»›i vòng rêu tảo xanh mướt bao quanh đáy bè và dá»c theo bánh lái. Những cá hoa tiêu giống như những con ngá»±a vằn đội lốt cá, trịnh trá»ng bÆ¡i từng hà ng trong khi những cá hồng háu mồi bÆ¡i thà nh v òng những động tác thô bạo hối hả. Ãnh sáng tá»a xuống đây đó trên miếng gá»— chống giạt Ä‘ang ứa nhá»±a ra từ má»™t kẽ nứt.
Từng chùm nghêu s ò Ä‘ang bám lấy kẽ nứt vá»›i những chiếc mang có tua mà u và ng, phe phẩy theo nhịp Ä‘á»u đặn, để t ìm kiếm thức ăn. Nếu có ngưá»i nà o lại quá gần, nó vá»™i và ng khép ngay lá»›p vá» viá»n đỠhoặc và ng lại, và mÃm chặt cho đến lúc tai há»a không c òn nữa.
------
Chúng tôi đã quen vá»›i ánh mặt trá»i nhiệt đới ở trên bè nên ở dưới nà y chúng tôi thấy ánh sáng trong vắt, tuyệt diệu là m cho con ngưá»i thư thái. Ngay cả khi chúng tôi nh ìn xuống đáy sâu vô táºn cá»§a biển cả, nÆ¡i mà bóng đêm bao trùm vÄ©nh viá»…n th ì ngay bóng đêm đó cÅ©ng hiện ra vá»›i mà u xanh sáng dá»… chịu, do khúc xạ cá»§a ánh sáng mặt trá»i. Tháºt ngạc nhiên, từ rất xa nÆ¡i s âu thẳm xanh biếc, chúng tôi vẫn nhìn thấy những con cá, trong khi chúng tôi chỉ má»›i xuống khá»i mặt n ước chẳng được là bao. Äôi khi là những con cá giác hoặc loà i cá khác, mà v ì quá xa nên không nháºn ra chúng được. Có lúc chúng bÆ¡i thà nh từng bầy lá»›n và chúng tôi thưá»ng tá»± há»i phải chăng cả luồng nước nà y lúc nà o cÅ©ng đầy cá hay chúng cố t ình tụ táºp ngay ở d ưới đáy sâu nà y xung quanh chiếc bè Công Ti-ki, để cùng Ä‘i vá»›i chúng tôi trong má»™t và i ngà y. Äiá»u mà chúng tôi thÃch thú nhất là được lặn và o những lúc mà những con cá thu lá»›n, vá»›i những vây óng ánh đến thăm chúng tôi. Thỉnh thoảng chúng bÆ¡i thà nh từng bầy, nhưng thưá»ng chỉ có hai hoặc ba con bÆ¡i quanh trong nhiá»u ngà y liên tục, đến ná»—i chỉ cần khéo léo má»™t chút là có thể dùng lưỡi câu bắt được. Ở trên bè , chúng chỉ là những con cá to nặng mà u nâu bình th ưá»ng, không có mà u sắc nà o khác lạ cả. Nhưng khi lặn xuống thế giá»›i cá»§a chúng má»›i thấy chúng tá»± thay đổi từ mà u sắc đến h ình dáng. Sá»± biến hóa là m cho chúng tôi hoang mang, phải mất nhiá»u lần leo lên bè để xác định xem là loà i cá g ì, so vá»›i con cá mà chúng tôi trông thấy ở d ưới nước. Nhưng con cá thu lá»›n là m chúng tôi lưu ý. Chúng vẫn bình thản b Æ¡i Ä‘i rất đưá»ng bệ, trông lúc nà y chúng có má»™t vẻ thanh nh ã tuyệt diệu mà không má»™t loà i cá khác nà o sánh được, vá»›i mà u sắc chuyển sang mà u thép pha tÃm. Trông chúng như những chiếc ngư lôi bạc hoặc thép, vá»›i vóc cân đối hoà n hảo, thân thon dà i, v ì váºy chỉ cần ve vẩy nhẹ nhà ng má»™t hay hai chiếc vây cÅ©ng đủ lướt Ä‘i trong nước, thân h ình nặng bảy, tám m ươi cân vá»›i vẻ duyên dáng tuyệt vá»i.
Cà ng quan sát kỹ biển cả và các sinh váºt ở đó, chúng tôi cà ng cảm thấy gần gÅ©i như ở nhà m ình và thấy được niá»m kÃnh trá»ng những dân tá»™c nguyên thá»§y xa xưa Ä‘ ã sống khăng khÃt sâu sắc vá»›i Thái Bình D ương và há» Ä‘ ã hiểu đại dương nà y theo má»™t quan Ä‘iểm khác. Ngà y nay, chúng ta đánh giá được trữ lượng muối cá»§a biển, đặt những tên la-tinh cho những giống cá hồng, cá thu nhưng tôi vẫn e rằng h ình t ượng cá»§a biển cả mà ngưá»i cổ xưa Ä‘ ã gắn bó không còn giống nh ư chúng ta hiện nay. Giữa đại dương mênh mông đâu có nhiá»u váºt chuẩn.
Sóng biển, cá, mặt trá»i và những v ì sao Ä‘i, rồi lại đến. Ở khoảng cách tám nghìn cây số giữa Pê-ru và những đảo Pô-li-nê-di, chúng tôi không há» nghÄ© tá»›i sẽ có má»™t dải đất nà o đó có thể xuất hiện. Nhưng tháºt vô cùng ngạc nhiên, trên hải đồ ở khoảng 100 độ kinh đông, chúng tôi thấy k ý hiệu má»™t dải đá ngầm ở mặt n ước, vị trà ngay trước, đúng và o hướng Ä‘i cá»§a chúng tôi. Nó được đánh dấu bằng má»™t v òng tròn nhá», trên hải đồ lại ghi cả năm tháng nên chúng tôi có thể tham khảo cuốn "Chỉ dẫn đưá»ng biển Ä‘i Nam Mỹ" và đá»c thấy:
"Năm 1906 rồi đến năm 1926 được cáo cáo rằng vá» phÃa đông nam d ãy Ga-la-pa-gốt sáu trăm hải lý, vÄ© độ nam 6 độ 42 phút, kinh độ tây 99 độ 43 phút, có những dải đá ngầm. Nh ưng và o năm 1927, má»™t chiếc tà u chạy bằng hÆ¡i nước Ä‘ ã Ä‘i quá vị trà nà y má»™t hải l ý vá» phÃa tây, không thấy dấu hiệu nà o cá»§a những dải đá ngầm đó, và đến năm 1934, má»™t chiếc tà u khác Ä‘ ã Ä‘i qua cÅ©ng không thấy những dải đá nà y. Năm 1935, chiếc Cao-vri, tà u chạy bằng sức máy đến đây và thăm dò sâu đến má»™t trăm sáu mươi sải nước mà cÅ©ng chưa tá»›i đáy biển."
Theo các hải đồ, nÆ¡i nà y rất đáng lo ngại. Chúng tôi cho rằng má»™t chiếc bè bé nhá» tiến gần đến dải đá ngầm sẽ Ãt nguy hiểm hÆ¡n má»™t chiếc tà u, v ì tà u biển có phần chìm d ưới nước sâu hÆ¡n, nên cứ quyết định tiến đến Ä‘iểm đó xem cụ thể ra sao. So vá»›i hướng trôi tá»± nhiên cá»§a chiếc bè, dải đá ngầm đó ở hÆ¡i chếch quá vá» phÃa bắc, chúng tôi bẻ lái sang phải quay buồm theo cùng hướng là m sao cho mÅ©i bè chiếu tương đối vá» phÃa bắc, và đón những con sóng và ngá»n gió từ bên phải đến. Chúng tôi nghiệm thấy rằng bao giá» mà nước biển Thái B ình D ương trà n bán nhiá»u hÆ¡n thưá»ng lệ và o những túi ngá»§ cá»§a chúng tôi th ì lúc đó thá»i tiết mát mẻ hÆ¡n nhiá»u. Äiá»u là m cho chúng tôi hà i l òng khi thấy chiếc bè Công Ti-ki có thể Ä‘iá»u khiển má»™t cách an toà n, vững chắc, ở và o má»™t góc độ khá lá»›n so vá»›i chiá»u gió, nếu như gió cứ thổi Ä‘á»u đặn. Bằng không, buồm sẽ bị láºt và chúng tôi sẽ phải váºt lá»™n cáºt lá»±c má»›i giữ vững được bè. Suốt hai ngà y hai đêm, chúng tôi hướng bè theo hướng bắc đông bắc. Khi ngá»n gió tây chuyển từ đông sang đông nam biển động, nhưng chúng tôi Ä‘á»u vượt qua được các ngá»n sóng à o dáºp đến.
Trên ngá»n cá»™t buồm luôn luôn có ngưá»i trá»±c canh nên má»—i lần sóng biển nâng chiếc bè lên chúng tôi lại được nh ìn thấy châ n trá»i mở rá»™ng bao la. Những ngá»n sóng hung dữ cao hÆ¡n mái ca-bin đến hai mét có lúc c òn cao h Æ¡n nữa, nếu hai con sóng lá»›n cùng dồn đến, gầm rÃt trút những tháp nước vá» phÃa mà chúng tôi không ngá» tá»›i. Ban đêm chúng tôi Ä‘em các h òm l ương thá»±c để chặn cá»a ra và o mà chá»— ngá»§ vẫn bị ướt át. Chợp mắt chưa được bao lâu th ì bức t ưá»ng tre Ä‘ ã kêu r ăng rắc tiếp theo là hà ng ngà n tia nước vá»t ra từ các bức liếp và má»™t tháp nước xối xả à o à o lên chúng tôi và những h òm l ương thá»±c. Trong khi chúng tôi phải co lại để dà nh chá»— cho nước thoát qua sà n th ì má»™t giá»ng ngái ngá»§ cất lên: "Gá»i dây nói cho thợ sá»a chữa ống n ước".
Là m g ì có thợ đến đây, chỉ có chúng tôi được má»™t buổi tắm thoải mái trên giưá»ng đêm đó, c òn Héc-man trong phiên trá»±c lại nháºn được má»™t con cá hồng lá»›n nhảy lên bè.
Sáng hôm sau, sóng Ä‘ ã bá»›t dữ dá»™i h Æ¡n. Từ lúc nà o gió tây Ä‘ ã chuyển, thổi từ phÃa đông tá»›i. Chúng tôi thay phiên nhau lên ngá»n cá»™t buồm v ì chỉ đến cuối chiá»u nay là chúng tôi có thể nh ìn thấy Ä‘iểm đã được ghi. Ngà y hôm đó có vẻ nhá»™n nhịp hÆ¡n thưá»ng lệ phải chăng v ì chúng tôi cần phải hết sức chú ý nhiá»u h Æ¡n. Buổi chiá»u, chúng tôi phát hiện thấy má»™t con cá kiếm lá»›n tiến lại gần bè. Khoảng cách giữa hai chiếc vây nhá»n nhô lên mặt nước dà i đến hai mét và mÅ©i kiếm dà i gần bằng thân nó. Nó lượn v òng quanh ngưá»i cầm lái và biến Ä‘i mất sau các ngá»n sóng. Äang lúc ăn trưa, thức ăn vừa bị ướt vừa bị mặn v ì n ước biển, th ì má»™t con rùa biển lá»›n, đầu và vây giương ra Ä‘ang bị má»™t vạt sóng bốc lên cao sát ngay trước mặt chúng tôi. Vạt sóng vừa dứt, hai vạt sóng khác tiếp đến và con rùa Ä‘ ã biến Ä‘i cÅ©ng đột ngá»™t như khi nó xuất hiện. Ngay lúc đó chúng tôi nh ìn thấy bụng những con cá hồng óng ánh, mà u xanh trắng Ä‘ang vùng vẫy trong nước ở dưới con rùa bể.
Ở đây, những loà i cá chuồn dà i má»™t pút nhiá»u kinh khá»§ng. Chúng bÆ¡i thà nh từng bầy lá»›n và thưá»ng rÆ¡i lên bè. Ngoà i ra chúng tôi c òn thấy những con chim hải âu bay lạc lõng và những chim hạm Ä‘uôi chẻ giống như những con nhạn lá»›n, bay lượn quanh quẩn trên đầu chúng tôi. Chim nà y xuất hiện coi như sá»± báo hiệu sắp đến đất liá»n. Niá»m lạc quan cá»§a chúng tôi được tăng lên. Má»™t và i ngưá»i trong chúng tôi nghÄ© rằng: "Dẫu sao có thể đó là má»™t lá»›p đá ngầm hoặc là má»™t dải cát". Ngưá»i lạc quan nhất cho rằng: "Biết đâu chúng ta lại thấy đó là má»™t h òn đảo nhá» cây cối xanh rá»n. Äiá»u nà y ai mà biết được v ì cho đến nay chưa có ngưá»i nà o Ä‘i đến táºn nÆ¡i. Vá»›i giả thuyết nà y chúng ta sẽ khám phá ra má»™t dải đất má»›i Äảo Công Ti-ki!".
Ngay từ trưa, E-rÃch Ä‘ ã luôn luôn leo lên chiếc hòm gá»— ở nhà bếp cầm theo kÃnh lục phân để quan sát. Lúc 18 giá» 20, E-rÃch báo: 6 độ 42 phút vÄ© độ nam và 99 độ 42 phút kinh độ tây. Chúng tôi Ä‘ang ở phÃa đông cách dải đá ngầm má»™t hải l ý. Trục buồm tre Ä‘ ược hạ xuống. Buồm được cuá»™n lại để trên cầu bè. Gió thổi từ phÃa tây lại, nhẹ nhà ng đẩy chúng tôi đến Ä‘iểm mong đợi. Mặt trá»i biến Ä‘i trên mặt biển và nhưá»ng chá»— cho ánh trăng tr òn rá»±c rỡ bao phá»§ lên mặt đại dương cả má»™t khoảng chân trá»i những dải sóng Ä‘en lấp lánh ánh bạc. Từ trên ngá»n cá»™t buồm chúng tôi nh ìn thấy rất rõ bao la những dải sóng dà i nh ưng không nghe thấy tiếng sóng xô rì rầm và o dải đá hoặc bãi cát. Không má»™t ai muốn Ä‘i ngá»§ cả vì má»i ng ưá»i Ä‘á»u nóng l òng được ngắm nh ìn và cùng má»™t lúc hai, ba ng ưá»i lại treo m ình trên cá»™t buồm để quan sát. Trong khi chiếc bè tiến đến vùng quy định, chúng tôi tiến hà nh thăm dò đáy biển. Những thá»i chì dùng để thăm dò hiện có ở trên bè Ä‘á»u được buá»™c và o đầu má»™t dây bằng tÆ¡, có năm mươi tư sợi, dà i hÆ¡n năm trăm sải. Do sá»± di động cá»§a bè nên dù là dây thừng cÅ©ng không thể nà o rÆ¡i thẳng được, nhưng có những thá»i ch ì dù sao c Å©ng đến tá»›i độ sâu Ãt ra là bốn trăm sải. Vẫn không thấy đáy biển, hết phÃa đông lại sang phÃa tây cÅ©ng không có kết quả. Sau khi khảo sát kỹ khu vá»±c nà y và biết chắc chắn không có má»™t dải đá ngầm nà o cả, rồi giương buồm, để lại bánh lái và o chá»— cÅ©, má»™t lần nữa đón những vạt sóng và ngá»n gió từ mạn trái phÃa sau đẩy Ä‘i.
Tà i sản của ngudoc