29-10-2008, 04:55 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Câu chuyện má»™t dòng sông - Äoà n Kiếm
Câu chuyện một dòng sông
Tác giả: Äoà n Kiếm
Phần I
Dòng sông quê mùa kiệt
1. Cuá»™c Ä‘á»i Ä‘en tối:
...Chiá»u đã xuống đằng sau rặng tre đằng ngà , Thà nh vẫn còn chÆ¡i lò cò vá»›i đám chăn bò trên gò mả. Bất ngá», má»™t con bò nổi chứng, chạy tháºt nhanh, húc và o sau lưng Thà nh. Thà nh văng ra xa, rồi lồm cồm bò dáºy. Cả thân hình như ê ẩm, Thà nh kêu mấy đứa khác Ä‘ang bá» chạy tán loạn:
- Tụi bây ơi. Tao bị thương rồi.
Tụi nó xúm xÃt quanh Thà nh. Äứa thì phá»§i, đứa thì xoa, đứa thì chạy vá» kêu bà Äoà n. Bà Äoà n chạy ra, thấy con nằm trên đất không ká»m được cÆ¡n giáºn, bà la lên:
- Con Æ¡i là con, tối rồi không lo vá» nhà mà đi còn Ä‘i chÆ¡i lêu lổng. Bò nó húc cÅ©ng đáng cái Ä‘á»i mà y. CÆ¡m còn không có ăn, tiá»n đâu mà lo chạy thuốc hả con?
Thà nh sợ quá, cố gắng đứng lên. Nó thương mẹ nó quá. Mẹ nói đúng, nhà Thà nh đã ba năm nay thiếu trước, hụt sau. Chỉ có hai mẹ con mà mẹ phải xách thúng đi mượn gạo từng bữa. Tới mùa, là m được mấy gánh lúa, đong trả nợ không còn lúa phơi... Lại phải mượn gạo... Có khi mượn không được, mẹ con đà nh ăn rau lang, ăn củ chuối cho qua ngà y...
Sau khi cha chết, Mẹ Thà nh nháºn được tiá»n tá» cho cha. Món tiá»n khá lá»›n nên mẹ không biết là m gì. Mẹ Ä‘em gá»i hết ở ngân hà ng rồi hà ng tháng mẹ Ä‘i lãnh vá» má»™t Ãt đủ hai mẹ con chi dùng. Lúa gạo thì mẹ không phải lo, rau rác trong vưá»n cÅ©ng dư cho hai mẹ con ăn nên hai mẹ con không có gì vất vả cho lắm... Thỉnh thoảng, mẹ cứ bảo vá»›i Thà nh:
- Con ráng há»c Ä‘i. Còn tiá»n để dà nh, sau nà y mẹ sẽ cho con Ä‘i há»c bác sÄ©. Mẹ nguyện vá»›i cha là mẹ sẽ ở váºy nuôi con cho đến khi con lá»›n. Con mà há»c được bác sÄ© chắc là cha con ở dưới cÅ©ng vui.
Thà nh thương mẹ quá vì mẹ để dà nh tất cả cho Thà nh. Mẹ cứ sống như má»™t cái bóng, suốt ngà y là m lụng hết trong nhà rồi ngoà i vưá»n, hết việc nỠđến việc kia. Quanh năm suốt tháng mẹ không dám tiêu pha cho mình bất cứ thứ gì.
Thế nhưng cuá»™c chiến sắp tà n lại má»™t lần nữa không tha cho gia đình Thà nh. Quân du kÃch Cá»™ng sản hoạt động ráo riết ở vùng nà y. ChÃnh quyá»n gần như mất kiểm soát, thế là há» cứ bắn bừa ca nông vô. Má»™t quả ca nông bắn từ đâu ngoà i La Hà đã rÆ¡i trúng ngay cái bá» giếng nhà Thà nh. Cái giếng bị sạt má»™t góc. Còn ngôi nhà cá»§a mẹ con Thà nh, cái nhà từ thá»i ông cố Thà nh để lại, bốc cháy dữ dá»™i. Hai mẹ con không có cách nà o khác là chạy ra ngoà i nhìn căn nhà cháy.
Mẹ có kêu “Cháy, Cháy...†nhưng bà con bá» Ä‘i tản cư hết rồi, cả xóm gần như trống không, không má»™t ai chạy đến cứu. Ngá»n lữa dữ dá»™i cá»§a cái mái tranh khô đã đốt sạch tất cả gia sản cá»§a mẹ con Thà nh. Cái hình cá»§a cha Thà nh cÅ©ng không còn nữa, nên đến khi Thà nh lá»›n lên, Thà nh chỉ mang máng nhá»› vá» hình ảnh cá»§a cha... Bây giá» trên bà n thá» chỉ là má»™t tấm hình hoạ lại từ má»™t tấm ảnh căn cước mà mẹ đã lên nhá» lục lại trên Ty Cảnh Sát.
Rồi mẹ con nhà Thà nh cÅ©ng phải đùm túm nhau chạy lên La Hà , ở tạm trong trại tản cư. Ngà y ngà y há» nháºn bánh mì vá»›i sữa để sống được mấy tháng. Sau đó, hai mẹ con lại thuê nhà ra ở, cho đến khi giải phóng thì má»›i vá» lại. Nhá» bà con giúp chút công, chút cá»§a, hai mẹ con cÅ©ng dá»±ng lên được cái nhà vách đất để ở mấy năm nay. Má»—i khi ai đó nhắc đến ngân hà ng hay tiá»n ngân hà ng là mẹ còn muốn dáºp đầu mà chết:
- Sao hồi đó mẹ ngu quá váºy không biết... Mẹ mà biết vầy thì mẹ cho con ăn sung, mặc sướng Ãt năm cho nó hết Ä‘i cÅ©ng đỡ tức. Mình cúp ca, cúp cÅ©m không dám tiêu, để cho tụi nó vô nó lấy...
2. Ngà y giỗ cha:
Hôm nay là ngà y giá»— cá»§a cha. Mẹ dáºy rất sá»›m để xuống chợ Phụng mua đồ vá» cúng cha. Hình như cả đêm rồi mẹ không ngá»§. Cứ má»—i ngà y giá»— cha là Thà nh thấy mẹ buồn không tả được. Sáng nay, trước khi Ä‘i, mẹ dăn Thà nh lau bụi dùm cái bà n thá» cha để mẹ vá» mẹ là m cÆ¡m cúng cha. Thà nh ngoan ngoãn nghe lá»i mẹ. Mẹ Ä‘i được má»™t chặp, Thà nh lo lau bụi bà n thá», rá»a tất cả ly tách và lư hương. Thà nh tần ngần gỡ tấm hình cá»§a cha xuống để lau. Quá khứ chợt như hiện vá» trước mắt chà ng. Thà nh không thể nà o quên được cái ngà y kinh hoà ng đó....
Sáng hôm đó, Thà nh và mẹ vừa má»›i ngá»§ dáºy. Mẹ Ä‘ang lo nấu cÆ¡m trong bếp thì có tiếng bà Chân, bà hà ng xóm, từ ngoà i sân:
- Con Äoà n Æ¡i, con Äoà n Æ¡i. Giá»ng bà Chân như vừa la vừa khóc. Thằng Äoà n nó bị ... rồi con Æ¡i. Nó ở dưới Rá»™c kia nè con Æ¡i.
Bà Äoà n há»›t ha há»›t hải từ trong bếp vá»t chạy ra, chân không kịp mang dép, đầu tóc cÅ©ng không kịp cá»™t cứ bù xù như cái ổ rÆ¡m:
- Ở đâu, ở đâu thiếm?
- Dưới Rộc kia nè, bà con đang bu đông đen ở đó.
Mẹ chạy như ma Ä‘uổi. Thà nh cố chạy theo nhưng không kịp. Vừa chạy, Thà nh vừa kêu “Mẹ, Mẹ Æ¡i...†nhưng không như má»i khi, mẹ vẫn bá» Thà nh mà chạy không há» ngoái cổ lại. Thà nh chạy theo má»™t lúc thì thấy có má»™t đám đông bu quanh má»™t ngưá»i đà n bà đang kêu khóc. Thà nh chen vô xem thì thấy mẹ Ä‘ang ôm chầm lấy cha mà khóc mà la thảm thiết:
- Anh Æ¡i là anh, sao anh bá» mẹ con em mà đi... Mẹ lăn lá»™n trên ná»n đất bụi không thương tiếc gì bản thân mình. Mẹ la hét giống như bà Hân Ä‘iên hay kêu khóc trước cổng chợ Phụng....
Rồi mẹ quay sang chá»i:
- Tổ cha, ông cố ná»™i tụi bây... lÅ© chúng bây ác độc, rồi cÅ©ng có ngà y tụi bây cÅ©ng phải Ä‘á»n tá»™i
Thà nh nhìn mẹ rồi cÅ©ng báºt khóc. Mẹ Ä‘ang ôm cha, má»™t cái hình hà i bất động. Cái áo bà ba Ä‘en “xây dá»±ng nông thôn†cá»§a cha nhuá»™m đầy máu Ä‘á». Lúc mẹ ngồi dáºy, Thà nh nhìn thấy rõ má»™t con dao lê cắm pháºp và o giữa ngá»±c cha đến táºn cán. Chiếc xe đạp cá»§a cha vẫn còn vắt trên hà ng rà o nhà bà Lá»…...
Rồi Thà nh cÅ©ng ngất Ä‘i không còn biết gì nữa khi biết rằng cha đã chết. Lúc tỉnh dáºy, Thà nh thấy mình Ä‘ang nằm trên cái chõng tre trong nhà bà Chân. Bà Chân đứng đó, vừa thấy Thà nh tỉnh lại vá»™i dá»— Thà nh:
- Cháu có đói không, bà lấy cơm cho cháu ăn?
- Dạ cháu không thấy đói. Cháu xin phép bà cho cháu vá».
Thà nh không biết mẹ ở đâu nên muốn vỠnhà .
Bà Chân bảo:
- Mẹ cháu không có nhà , mẹ cháu dặn bà coi cháu và i hôm chá» mẹ cháu vá».
Thì ra mẹ bị ngất, bất tỉnh nên bà con hà ng xóm võng mẹ ra bệnh viện thị xã để chạy chữa. Xác của cha thì được bà con đem chôn dưới núi đất.
Mấy hôm sau, mẹ từ bịnh viện vá» trông yếu và xanh xao hẳn. Thà nh vá» nhà vá»›i mẹ và đêm nà o Thà nh cÅ©ng nghe mẹ khóc. Cái bà n thá» cha thì nghi ngút hương khói suốt đêm. Cứ má»™t chặp là mẹ dáºy đốt nhang trên bà n thá» cho cha...
...Ná»—i Ä‘au rồi cÅ©ng vÆ¡i dần. Mẹ cÅ©ng dần dần tỉnh lại... Nhà chỉ còn hai mẹ con. Mẹ vẫn cặm cụi ngoà i đồng, trong vưá»n để lo cho Thà nh. Và rồi thấm thoát đã mưá»i mấy năm qua, hai mẹ con vẫn côi cút bên nhau.
- Thà nh Æ¡i. Con Ä‘em rá»a dùm mẹ nải chuối nà y rồi đặt lên bà n thá» dùm mẹ.
Mẹ vỠhồi nà o Thà nh cũng không hay. Hai mẹ con lại lục đục lo sắp đặt để giỗ cha...
Mẹ quỳ má»p tháºt lâu. Thà nh không biết là mẹ khấn Ä‘iá»u gì chỉ thấy mẹ mấp máy đôi môi rất lâu trước bó nhang trên tay. Hai bên khoé mắt mẹ, nước mắt chan ra, nhạt nhoà ...
3. Lũy tre là ng:
Buổi chiá»u Ä‘ang dần dần buông xuống. Cái nắng nóng cá»§a mùa hè cÅ©ng dịu lần vì những cÆ¡n gió nồm thổi qua đám Rá»™c là m Thà nh bá»›t Ä‘i cái mệt. Chiá»u nay, Thà nh đã cuốc xong mảnh vưá»n phÃa trước nhà . Äang sung sức, Thà nh vá»t luôn má»™t hÆ¡i. Thế là đám đất vừa cuốc cÅ©ng kịp ngáºp nước, hÆ¡i ẩm cá»§a đất khô gặp nước bốc lên cái mùi dá»… chịu là m sao.
Thà nh định nghỉ tay và o ăn tối nhưng sẵn nước, Thà nh xối mấy gáo lên đầu. Cái nóng bức và mệt nhá»c bổng như tan biến. Cái mùi ngai ngái cá»§a hÆ¡i đất khô gặp nước cá»™ng vá»›i cái gió chiá»u từ cánh đồng như trả lại sức mạnh cho Thà nh. Thà nh khoan khoái như cả buổi chiá»u chẳng là m gì...
Bổng nhiên Thà nh nghe thằng Nhịn ở đâu ngoà i ngõ réo lên ông ổng. Cái thằng có cái giá»ng oang oang như thùng vỡ, chưa đến ngõ đã hét toáng lên như cái ông mõ Ä‘i rao há»p mÃt tin cho xã:
- Thà nh ơi, Bên Nghĩa Hiệp tối nay có chiếu phim đó. Mà y đi coi không? Nếu đi thì chút nữa ăn cơm xong tao lên rũ đi.
Thà nh há»i lại:
- Có bán vé không?
Thằng Nhịn cưá»i khanh khách:
- Chiếu ngoà i bãi mà bán vé cái gì! Mà có chiếu bên trong sân váºn động, có bán vé thì tụi tao có bao giá» mua vé đâu? Nó cưá»i hì hì. Chứ bá»™ mà y chưa chun rà o hồi nà o hả?
Có chứ. Thà nh nhá»› chứ, nhá»› cái ngà y Ä‘i vá»›i nó coi cải lương trên Năng An, không có vé phải đứng ngoà i gần ná»a buổi, đợi đến khi tụi du kÃch gác rà o mê coi má»›i chun rà o vô được. Hôm đó vá» nhà bị mẹ la cho má»™t tráºn vì gai cà o xướt cả ngưá»i, lại còn rách cái áo má»›i nhất nữa chứ.
- Thôi mà y Æ¡i. Äi thì tao Ä‘i, nhưng qua bển, thả cá»a thì vô coi, không thì tao lá»™i sông vá» má»™t mình, cho mà y ở lại coi chứ tao không chun rà o nữa đâu.
- Rồi, tà nữa tao lên rồi Ä‘i. Tối nay có trăng, qua đó tha hồ mà ngắm mấy em. Nói thiệt mà y nghe, tao khoái đám con gái bên kia sông hÆ¡n. Tụi con gái nhà mình bên nà y sao da dẻ không ưa ná»—i, mà cái giá»ng thì chát ngắt.... Thằng Nhịn cưá»i hì hì rồi bá» vá».
Thằng Nhịn nói nghe có lý tháºt. Cái đám con gái bên nà y sông quê mùa cục mịch là m sao. Chẳng có đứa nà o cho ra hồn. Ä‚n nói thì bằng như dùi đục chấm mắm cái. Mở miệng là đốp chát. Thà nh nghÄ©, nếu sau nà y lấy vợ chắc chắn Thà nh phải tìm ở đâu khác chứ nhất định không lấy vợ trong vùng nà y. Mà cÅ©ng lạ, chỉ cách nhau có má»™t con sông mà sao bên kia sông sao nhiá»u cô dá»… thương đến thế. Nói năng thì ngá»t ngà o dá»… mến. Lần trước bÆ¡i qua sông chÆ¡i, Thà nh gặp má»™t cô gái rất dá»… thương, Thà nh cứ đứng ngẩn tò te, chẳng biết nói là m sao. Rồi Thà nh đà nh lặng lẽ nhìn cô ấy bước Ä‘i mà ước gì sẽ còn gặp lại.
Äang lÆ¡ mÆ¡, Thà nh nghe tiếng mẹ kêu:
- Vô ăn cÆ¡m Ä‘i con, tối rồi lại phải đốt đèn nữa bây giá». Nhà Thà nh từ hồi nà o đến giá» Ãt có đốt đèn ban đêm vì dầu mắc quá nên hai mẹ con ăn cÆ¡m sá»›m rồi Ä‘i ngá»§ sá»›m, khá»i phải tốn tiá»n dầu, chỉ để má»™t ngá»n đèn liu hiu trên bà n thá» cha Thà nh thôi.
Thà nh và o nhà thì mẹ đã để sẵn cái nồi cÆ¡m trên cái rế. Có ba cái chén và ba đôi đũa như thưá»ng ngà y. Nhà chỉ có hai mẹ con nên bữa ăn cÅ©ng buồn và nhạt là m sao. Mẹ thì đã thà nh lệ, lúc nà o cÅ©ng để thừa má»™t cái chén và má»™t đôi đũa cho ba y như hồi ông còn sống. Thà nh nhìn nồi cÆ¡m, hôm nay có lẽ vì Thà nh phải cuốc cả buổi chiá»u nên mẹ nấu nhiá»u cÆ¡m hÆ¡n và ghế tháºt Ãt cá»§ lang khô. Lại có chén mắm cái và má»™t dÄ©a rau luá»™c. Thà nh đói bụng nên ngồi và o là ăn ngay má»™t lèo. Khi đã lưng lá»ng, Thà nh há»i mẹ:
- Tối nay con với thằng Nhịn đi coi phim bên Nghĩa Hiệp nghe mẹ!
Mẹ cưá»i:
- Con lá»›n rồi, thÃch thì Ä‘i chÆ¡i nhưng cẩn tháºn, lá»™i qua sông ban đêm ban hôm, coi chừng ma da... Mẹ như tịt lại má»™t chút rồi mẹ tiếp. Qua bên đó nhá»› tránh đừng đánh lá»™n, đánh lạo nghe con. Mẹ chỉ có mình con thôi, có chuyện gì thì mẹ chỉ có chết.
4. Bên kia sông
Thà nh ăn xong chưa kịp uống nước thì thằng Nhịn đã qua. Hai đứa chà o mẹ rồi kéo nhau Ä‘i. Ra đến bá» sông thì trá»i cÅ©ng vừa tối. Hai thằng cởi truồng tuồng luá»—ng, tay cầm đồ giÆ¡ lên khá»i đầu cho khá»i ướt để qua bên kia mặc lại. Con sông mùa nà y nước cạn, chỉ có má»™t con lạch nhá» là sâu, hai thằng đạp ếch má»™t Ä‘oạn là đến khúc cạn, lá»™i bá»™ đựơc. Sau đó lại phải Ä‘i bá»™ qua cái bãi cát bồi mênh mông.
Qua bỠbên kia, hai đứa đang lớ ngớ lo mặc đồ thì nghe tiếng loa oang oang:
- KÃnh thưa toà n thể đồng bà o và các đồng chÃ. Tối nay lúc 7 giá», Ä‘oà n chiếu phim lưu động chúng tôi sẽ phục vụ đồng bà o và các đồng chà bá»™ phim Ba chà ng ngá»± lâm pháo thá»§, phim truyện tình cảm, tâm lý cá»§a Liên Xô, má»i đồng bà o và các đồng chà đón xem.
Hai thằng vừa đến nÆ¡i thì đã có khá đông bà con kẻ đứng ngưá»i ngồi trước cái mà n hình căng cao giữa bãi đất trống. Lâu lắm má»›i có má»™t Ä‘oà n chiếu phim vá» phục vụ nên bà con kéo nhau ra sá»›m để kiếm chổ ngồi coi.
Hai thằng rảo má»™t vòng rôi đứng xa xa phÃa sau. Mục Ä‘Ãch cá»§a Thà nh và Nhịn qua đây đâu phải để coi phim. Mấy cái phim chiếu phục vụ thì coi cÅ©ng được nhưng là m sao hấp dẫn bằng mấy em bên nà y. Lần nà y Thà nh quyết tâm kiếm cho được cô nà o để tán. Thà nh đã mưá»i bảy tuổi rồi, cái tuổi Ä‘ang hừng hừng sức sống, Thà nh muốn yêu và cÅ©ng muốn đựợc yêu, nhưng có bao giá» Thà nh có dịp để là m quen vá»›i má»™t cô gái nà o đâu. Cha chết sá»›m, Thà nh phải giúp mẹ là m việc cáºt lá»±c để kiếm sống. Thà nh há»c chỉ hết lá»›p Năm rồi phải nghỉ há»c vì không có cách nà o để há»c lên cấp Hai. Các bạn cùng lứa có Ä‘iá»u kiện hÆ¡n thì chúng nó há»c xong cấp Hai rồi lên trá» há»c ở huyện để há»c cấp Ba...
Thà nh thì chỉ quẩn quanh vá»›i cái vưá»n và miếng ruá»™ng phần trăm mà hợp tác xã chia cho mẹ con Thà nh. Nhiá»u lúc nhìn những đứa bạn khác trong xóm, Thà nh cảm thấy mặc cảm cho cái thân pháºn không may mắn cá»§a mình. Thà nh chỉ chÆ¡i được vá»›i thằng Nhịn, cái thằng cÅ©ng giống như Thà nh, nó chẳng còn cha lẫn mẹ. Nó ở vá»›i ông ngoại từ nhá». Nó chẳng được há»c hà nh gì ráo trá»i nên chẳng Ä‘á»c được cái chữ. So vá»›i nó thì Thà nh còn may mắn hÆ¡n. Tuy nhiên, tÃnh tình cá»§a nó thì tháºt là dá»… thương. Nó chÆ¡i vá»›i bạn rất má»±c vui vẻ, hoà nhã và trung thà nh. Nó lại có sức khoẻ phi thưá»ng mà khó ai có được, lại còn giá»i trèo cây. Hôm nà o mẹ Thà nh nhá» nó leo hái dừa là nó nhảy phóc lên ngay Ä‘á»t dừa... cứ như má»™t con khỉ.
Hai thằng Ä‘ang đứng bổng nhiên Nhịn quay sang Ä‘áºp và o vai Thà nh,
- Ê Thà nh, con nhỠkia có mái tóc dà i đẹp quá mầy!
Thằng Nhịn như háo hức, nhưng lại xuýt cho Thà nh:
- Mầy dô đi.
Thà nh lúng túng há»i lại Nhịn:
- Tao chẳng biết nói là m sao
- Thế thì mầy lại gần Ä‘i, giả vá» tông và o ngưá»i nó rồi xin lá»—i và là m quen
Như má»™t cái máy, Thà nh là m theo lá»i Nhịn. Thà nh Ä‘i thẳng và o chổ cô gái đứng, là m bá»™ như vấp nhà o và o ngưá»i cô ta rồi ngã xuống đất. Vở kịch được Thà nh đóng khá hay nên cô gái không há» hay biết. Cô quay lại há»i Thà nh Ä‘ang lồm cồm duá»›i đất:
- Anh có sao không?
Äúng bà i bản đã tÃnh trước, Thà nh đứng lên, phá»§i bụi cát trên quần áo:
- Không sao, anh không sao cả. Thà nh cũng bạo miệng xưng anh với cô gái vì trông cô ta khá trẻ, chắc cũng cỡ Thà nh hoặc trẻ hơn một và i tuổi.
Không biết có phải vì kết cái dáng vóc vạm vỡ và cái kiểu tán gái quê mùa cá»§a chà ng trai hay không mà cô gái lại há»i tiếp:
- Anh ở đâu mà em thấy quen quen?
Hì, có quen đâu chứ. Thà nh nghÄ© thầm trong bụng không biết có phải cô gái chà ng gặp năm ngoái ở ngoà i bá» dương. Khi đó chà ng lá»› ngá»› nhìn cô gái ra Ä‘i mà lòng cứ ấm ức. Nhưng nghÄ© sao Thà nh lại trả lá»i:
- Không biết sao anh cũng thấy em quen quen, như là gặp ở đâu.
- Nhà em ở xóm trên kia, chổ mấy quán don đó. Äi vòng ra sau má»™t cái vưá»n nữa là tá»›i.
- Còn anh thì ở bên kia sông, Ãt khi qua bên nà y. Hôm nay có phim nên má»›i lá»™i sông qua đây chÆ¡i. Thà nh vui vẻ trả lá»i cô gái cứ như quen từ hồi nà o. Cô ta còn tá»± nhiên hÆ¡n Thà nh nên là m Thà nh đỡ ngượng
- Em Ä‘i há»c ngoà i thị xã, chiá»u thứ bảy má»›i vá» thăm nhà , chiá»u mai lại đạp xe ra lại. Anh tên gì váºy?
- Anh tên Thà nh, ở bên đó tụi bạn gá»i anh là Thà nh câm vì anh Ãt nói lắm
- Thế sao hôm nay anh nói hÆ¡i bị nhiá»u. Cô gái cưá»i tươi. Em tên là Tâm.
Thà nh như ngất ngây trong câu chuyện nhá» cái tá»± nhiên cá»§a Tâm. Còn thằng Nhịn thì trốn đâu mất tiêu, có lẽ nó để cho Thà nh được tá»± do. Thà nh và Tâm dưá»ng như quên mất coi phim. Phim chiếu từ lúc nà o há» cÅ©ng chẳng hay. Má»i ngưá»i có vẻ Ä‘ang chăm chú nhìn lên mà n hình xem những pha kiếm căng thẳng nhưng vui nhá»™n cá»§a những chà ng ngá»± lâm.
Tự nhiên Tâm khựng lại:
- Thôi, coi phim đi anh, nói chuyện suốt quên coi phim kìa.
Thà nh cưá»i:
- Nói chuyện vá»›i em anh còn thÃch hÆ¡n coi phim.
Tâm tá» vẻ nghi ngá»:
- Mấy anh, lúc nà o mà chẳng nói thế. Nói cho sướng miệng mà .
Thà nh tá» vẻ thà nh tháºt:
- Anh nói thiệt mà . Anh rất vui khi được là m quen với em. Có cách nà o để mình gặp nhau nữa không em?
- Em nói với anh rồi, chỉ có tối thứ bảy em mới vỠtrong nà y, nhưng hôm nà o có phim em mới xin phép mẹ đi chơi, còn không thì ở nhà .
Thà nh hÆ¡i thất vá»ng:
- Váºy thì thứ bảy tuần sau, anh chá» em ở đây, ngay chổ nà y được không?
- Gá»›m, chưa chi mà bà y đặt hẹn hò. Cô gái chá»c quê Thà nh
Thà nh không đổi thái độ:
-Anh nói thiệt mà . Anh muốn gặp em.
Có lẽ thái độ chân thà nh của Thà nh là m Tâm chú ý hơn và o câu chuyện. Và rồi hỠsay sưa trong câu chuyện mà quên mất là buổi chiếu phim cũng vừa hết. Thà nh chia tay Tâm trong sự nuối tiếc:
- Anh sẽ chỠem ... thứ bảy tuần sau... chổ nà y... nhớ ra nghe. Thà nh thì thà o.
Thằng Nhịn ở đâu cÅ©ng xuất hiện chỉ trước khi đám đông đứng lên, giải tán. Trong cảnh há»—n loạn, há» chia tay nhau. Nhịn và Thà nh lại lá»§i thá»§i ra bá» sông bÆ¡i vá».
5. Yêu:
Äêm ấy Thà nh không thể nà o ngá»§ được. Hình ảnh cá»§a cô gái bên bến Äồng Viên dá»… thương, ngá»t ngà o là m chà ng trằn trá»c suốt đêm. Thà nh cà ng muốn dá»— giấc ngá»§ thì cà ng không thể chợp mắt. Mãi đến khi nà o không biết, Thà nh say sưa trong má»™t giấc mÆ¡ tuyệt vá»i. Thà nh mÆ¡ gặp lại Tâm và o chiá»u thứ bảy tuần sau...
Mấy ngà y sau đó, Thà nh bồn chồn, lo lắng. Thà nh mong sao để thá»i gian qua nhanh. Chà ng cảm thấy thá»i gian như dà i hẳn ra. Má»™t tuần Thà nh chẳng là m gì được.Trong đầu chà ng, bóng hình cá»§a Tâm lúc nà o cÅ©ng cứ như hiện vá» trước mắt. Thà nh mÆ¡ thấy nà ng cưá»i rất tươi, nói chuyện huyên thuyên vui vẻ. Thà nh cÅ©ng nháºn ra rằng đôi lúc chà ng cưá»i má»™t mình mà không thể kiểm soát được.
Chiá»u thứ bảy, mặc dù không hy vá»ng là Tâm sẽ ra đây, Thà nh má»™t mình bÆ¡i qua sông. Chà ng ngồi má»™t mình ngay giữa bãi đất trống mà hôm thứ bảy tuần trước Ä‘oà n chiếu phim vá» phục vụ. Thà nh nguệch ngoạc mấy đầu ngón tay trên ná»n đất cát. Giấc mÆ¡ lại vá». Tâm đến kia rồi, trước mặt Thà nh là cô gái hôm nà o. CÅ©ng vá»›i bá»™ đồ mà u và ng cá»§a đêm hôm ấy, mái tóc mượt dà i bay loã xoã và nụ cưá»i quyến rÅ© lạ lùng, Tâm há»i Thà nh:
- Anh qua đây tháºt à . Em nghÄ© là anh chỉ hẹn cho vui chứ là m sao anh dám qua!
- Æ ... anh tin là thế nà o em cÅ©ng ra đây mÃ
... Giấc mÆ¡ Ä‘ang đẹp cá»§a Thà nh bổng bị cắt ngang khi có bóng ngưá»i Ä‘i vá» phÃa Thà nh. Ãnh đèn pin loé lên là m chà ng loé mắt. Tâm bổng biến Ä‘i đâu mất, và trước mặt chà ng chỉ là bãi đất hoang vu. Thà nh đứng lên, bước Ä‘i vá» phÃa đối diện vá»›i ai đó Ä‘ang cầm đèn pin Ä‘i vá» phÃa chà ng.
Äợi ngưá»i đó Ä‘i qua, Thà nh lại quay lại chổ cÅ© ngồi chá»...
Hình như khuya lắm rồi. Chòm sao Äại Hùng đã quay ngang chênh chếch trên bầu trá»i. Thà nh nghÄ© phải vá» thôi, chà ng đứng lên uể oải bước Ä‘i vá» phÃa bá» sông, lòng đầy ná»—i thất vá»ng. Bổng nhiên phÃa sau có tiếng kêu nho nhá»:
- Anh Thà nh phải không? Anh Thà nh phải không?
Thà nh quay lại. Thì ra đây là Tâm. Äúng là Tâm bằng xương bằng thịt đây mà . Nà ng vẫn đẹp và quyến rÅ© như ngà y hôm trước. Sá»± tháºt mà vẫn cứ như trong mÆ¡ nên Thà nh không biết là m sao để phân biệt. Thế rồi sá»± nhanh nhẹn cá»§a Tâm là m Thà nh tỉnh hẳn ra:
- Em nghi là anh có thể qua đây kiếm em, nhưng em không có cách nà o để trốn ra, sợ mẹ biết, mẹ đánh chết. Äợi mẹ em Ä‘i ngá»§ em má»›i dám ra đây, suýt nữa thì anh đã bá» vá». Tâm nói trong cảm giác cá»§a ngưá»i có lá»—i...
Thà nh buộc miệng:
- Anh cũng không nghĩ là em đã ra đây. Cứ như là trong mơ. Anh đã mơ suốt một tuần
- Hứ, có hay không đó?. Cô nà ng nhõng nhẽo
- Có chứ, anh thá». Anh nhá»› em muốn chết Ä‘i đựơc. Cái giá»ng đầy vẻ chất phác, tháºt thà cá»§a má»™t chà ng trai nhà quê chưa má»™t lần hoen ố. Mà đúng là Thà nh nhá»› cô ấy đến phát Ä‘iên lên cả tuần lá»…. Tối nay trá»i không có trăng mà má»™t mình Thà nh còn dám bÆ¡i qua đây để gặp nà ng. Không nhá»› sao được chứ?
Dưá»ng như cảm được tấm lòng cá»§a Thà nh, Tâm cÅ©ng cảm thấy thương cái anh chà ng nhà quê hiá»n là nh má»™c mạc nà y. Mặc dù nà ng Ä‘i trá» há»c ở thị xã, khối chà ng trai đắm say vá»›i nhan sắc cá»§a nà ng nhưng hầu như bá»n há» Ä‘á»u giả dối chỉ thÃch chạy theo cái sắc đẹp bá» ngoà i cá»§a nà ng. Những lá»i đưá»ng máºt nà ng nghe hoà i bổng trở nên vô cảm. Cái tình cảm cá»§a Thà nh dà nh cho nà ng có vẻ khác hÆ¡n tất cả. Mặc dù là chà ng trai thiếu há»c nhưng Thà nh cÅ©ng có vẻ từ tốn, ôn hoà không lá»— mãng như những ngưá»i vô há»c khác. Thà nh lại đẹp trai, khoẻ mạnh, má»™t nét đẹp có thể quyến rÅ© rất nhiá»u cô gái. Tá»± nhiên Tâm so sánh Thà nh vá»›i những luỹ tre bên kia bá» sông.
Äêm ấy, há» ngồi vá»›i nhau gần suốt đêm. Khi Thà nh chia tay Tâm thì gà đã gáy sáng...
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
29-10-2008, 04:56 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Phần II
Sóng Gió
6. Cánh đồng dưa:
Äôi chân cá»§a Thà nh như không còn muốn bước Ä‘i thêm má»™t bước nà o nữa cả. Hai vai chà ng thì sưng tấy cả lên vì cái đòn gánh. Hai cái xoa hai bên nặng như hai cục đá. Cái nắng gay gắt cá»§a mùa hè là m cho bãi cát khát nước như cháy. Thà nh cứ lá»™i xuống sông, vục hai thùng xoa xuống nước, rồi Ä‘i ngược lên, rê xoa tưới và o từng luống dưa. LÅ© dưa thiếu nước, lá cứ nheo nheo... Thà nh Ä‘i chưa hết vòng thì luống dưa đầu đã khô ran. Chà ng phải chạy Ä‘uổi theo cái nắng hè thiêu đốt.
Tháºt tình mà nói, ai cÅ©ng biết trồng dưa trên cát kiểu nà y tháºt khó ăn, nhưng biết là m sao bây giá». Ruá»™ng thì vô hợp tác hết, nhà Thà nh chỉ có hai khẩu nên trừ cái vưá»n ra còn được tà ruá»™ng phần trăm, hai mẹ con không đủ lúa ăn. Váºy là Thà nh bắt chước bà con trong xóm, cÅ©ng ra đây choán lấy má»™t miếng bãi để trồng dưa. Äất cát thì dá»… là m, chỉ có cái khó là tưới. Thà nh tưới ngà y, tưới đêm mà dưa vẫn cứ khô. Tuy nhiên, năm ngoái, sau mấy tháng cố gắng, Thà nh cÅ©ng thu đựơc mùa dưa kha khá, trừ hết phân, giống, thuốc rầy cÅ©ng đủ cho hai mẹ con ăn gạo cả năm. Năm nay, Thà nh định kiếm thêm chút đỉnh để dà nh nên là m gần gấp đôi năm ngoái. Mẹ Thà nh quen vá»›i mấy bà bán phân dưới chợ nên vay tạm Ãt tiá»n lo phân thuốc cho dưa.
Mùa hè năm nay, Thà nh ở luôn ngoà i bãi. Thà nh tưới đến tối mịt, đến khi nà o cát dịu di má»›i thôi. Rồi chà ng ở lại luôn ngoà i bãi để canh dưa, sợ lÅ© trẻ trong xóm ra chÆ¡i, phá phách. Tối nà o Thà nh cÅ©ng lá»™i sang bên kia sông để hẹn hò vá»›i Tâm. Năm nay Tâm há»c xong lá»›p 12 và sắp thi lên Äại Há»c. Tâm khá tá»± tin vì nà ng là há»c sinh giá»i, nhất là các môn tá»± nhiên. Tuy nhiên, vì biết cha nà ng cÅ©ng là má»™t sÄ© quan Nguỵ còn Ä‘i há»c táºp chưa vá» nên Tâm thưá»ng tâm sá»± vá»›i Thà nh rằng khó mà nà ng thi Ä‘áºu và o đại há»c. Thà nh cÅ©ng chỉ biết động viên nà ng cố gắng:
- Anh nghÄ© không sao đâu, cứ cố mà thi thá», Ä‘áºu tháºt cao, may đâu có sá»± thay đổi, đừng bi quan. Rồi Thà nh cưá»i. Còn nếu không được gì thì qua bên đó sống vá»›i mẹ con anh. Thà nh nói trong tháºt tình mà Tâm nghe sao như chua chát. Chẳng lẽ thế là chấm hết vá»›i nà ng sao. Mặc dù yêu Thà nh và hẹn hò vá»›i nhau khá lâu, Tâm tuyên bố:
- Nếu em mà thi Ä‘áºu thì em sẽ Ä‘i há»c, nếu không Ä‘áºu thì em sẽ kiếm tiá»n Ä‘i vượt biên. Em yêu anh nhưng em không muốn chôn cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình và o cái chốn nà y. Lúc nà o gia đình em cÅ©ng bị coi là Nguỵ. Gần mưá»i năm nay em cÅ©ng là đứa trẻ mồ côi cha như anh thôi. Tháºm chà còn tệ hÆ¡n anh... Nói tá»›i đây nà ng giáºt mình vì sợ xúc phạm tá»›i Thà nh nên im luôn
Những lá»i nói kiên quyết cá»§a Tâm cÅ©ng đánh thức Thà nh. Tại sao Thà nh lại phải cố bám lấy cái quê nghèo xÆ¡ xác như thế nà y. Lâu nay, Thà nh nghe những ngưá»i trong xóm bá» Ä‘i, kéo vô Sà i gòn là m cái nà y, là m cái kia coi bá»™ có dá»… hÆ¡n ở cái đất nà y. Há» Ä‘i và o đó là m còn có chút tiá»n gá»i vá» cho gia đình. Chứ ở cái xứ nà y, ngà y ngà y vác cuốc ra đồng theo nhịp kẻng để kiếm từng mươi Ä‘iểm má»—i ngà y. Mà điểm thì đâu có ăn được dá»… dà ng đâu. Cuối mùa, trừ hết nghÄ©a vụ, chi phÃ, hợp tác má»›i chia cho má»—i ngưá»i má»™t Ãt lúa, đủ cầm hÆ¡i cho đến mùa sau. Muốn là m nhiá»u hÆ¡n cÅ©ng không được. Muốn là m Ãt hÆ¡n cÅ©ng không xong. Chán thiệt... Thà nh ra ngoà i bãi để “tăng gia†thì thế đấy, cả bãi dưa mùa nà y cứ róm cả lại. Kiểu nà y thì mẹ con Thà nh có mà vỡ nợ mùa nà y mất tiêu...
Ná»—i lo cá»§a Thà nh cÅ©ng lại trở thà nh hiện thá»±c. Cái đám dưa mấy hôm nay tá»± nhiên queo lá nhăn dúm, nhăn déo cả ra. Thà nh mua thuốc vá» phun mà cÅ©ng không thấy gì thay đổi. Váºy là cả thuốc, cả phân mấy trăm ngà n đồng đà nh tiêu thà nh cát trắng.
Thà nh quăng cặp xô xuống cát, ngồi thừ ngưá»i ra chẳng muốn là m gì nữa cả. Trá»i sụp xuống nhanh quá. Trước mặt chà ng tất cả chỉ là bóng tối...
7. Ngã rẽ của dòng sông:
Tối nay lại là má»™t tối thứ bảy, mặc dù Thà nh Ä‘ang buồn vì cái đám dưa chết tiệt đã ngốn hết cá»§a chà ng mấy trăm ngà n đồng, là m mẹ con Thà nh mang nợ khó mà trả ná»—i, Thà nh cÅ©ng xao xuyến nhá»› Tâm. CÆ¡m nước xong, Thà nh xin phép mẹ Ä‘i chÆ¡i. Thà nh Ä‘i má»™t mạch ra sông, bÆ¡i qua Ä‘iểm hẹn vá»›i Tâm như má»i khi.
Äêm nay, trăng lại sáng như cái ngà y đầu tiên Thà nh gặp Tâm năm ngoái. Trong lòng nôn nao vá» những kỉ niệm cÅ©, Thà nh thấy yêu Ä‘á»i và phấn chấn hẳn lên. Trăng đêm nay đẹp quá. Ãnh trăng sáng vằng vặt trên hà ng liá»…u bên bá» sông. Dáng liá»…u nghiêng nghiêng rÅ© rÅ© như dáng cá»§a nà ng. Bãi cát dà i thoai thoải nằm yên lặng, trắng xoã, trắng như là n da cá»§a nà ng. CÆ¡n khát tình yêu như dâng lên táºn cổ há»ng rát cháy cái nắng ban chiá»u cá»§a chà ng. Con gió sông thổi nhè nhẹ và o mặt chà ng cÅ©ng không là m tan Ä‘i niá»m ao ước cá»§a chà ng. Äêm nay, Thà nh thèm được yêu... Thà nh sẽ nắm lấy bà n tay nà ng đêm nay, nếu được Thà nh sẽ ôm nà ng và o lòng... và hôn lên đôi môi nà ng. Cái đôi môi ươn ướt, mòng má»ng cứ như má»i gá»i Thà nh má»—i lần há» gặp nhau.
Äã gần má»™t năm quen nhau rồi mà Thà nh vẫn chưa há» biết tặng cho nà ng má»™t nụ hôn. Mong muốn thì nhiá»u, nhưng cứ má»—i lần gặp nhau, Thà nh lúng ta lúng túng như gà mắc tóc. Muốn há»i mấy đứa bạn là m thế nà o để hôn nhưng lại sợ tụi nó chá»c quê. Tụi nó mà chá»c thì có chun xuống giưá»ng mà trốn. Giá mà Thà nh còn cha thì đâu đến ná»—i. Có lẽ chỉ có cha má»›i là ngưá»i thầy tốt nhất cho cái chuyện nà y...
Thà nh chỠđược má»™t lát thì Tâm cÅ©ng xuất hiện. Nà ng vẫn như má»i ngà y, ăn mặc đơn giản nhưng vẫn giữ được cái nét đẹp quý phái. Nà ng không giống những ngưá»i con gái khác ở đây, có lẽ là vì nà ng là ngưá»i có há»c.
Tâm đến bên Thà nh. Nà ng ngồi xuống. Dưới ánh trăng sáng, Thà nh nhìn thấy vẻ căng thẳng trên khuôn mặt nà ng. Hình như có chuyện gì, Thà nh lên tiếng trước:
- Có chuyện gì váºy Tâm?
Tâm bổng báºt khóc:
- Em Ä‘em chuyện chúng mình nói vá»›i mẹ. Mẹ bảo em không được ưng anh. Gia đình em là Nguỵ, cha Ä‘i há»c táºp chưa vá», nếu mà ưng anh nữa thì còn gì tương lai. Mẹ bảo nếu em thi Ä‘áºu đại há»c thì Ä‘i há»c nữa, không Ä‘áºu thì lấy chồng. Mà tốt cho em hÆ¡n là nên ưng má»™t ai đó con nhà buôn bán hay có cÆ¡ sở vững và ng để dá»±a tấm thân. Mẹ còn bảo là em có nhan sắc, lại há»c giá»i, thông minh, sao lại Ä‘i ưng anh... Nà ng thút thÃt... Em cÅ©ng không biết tÃnh ra là m sao. Em yêu anh và em chỉ mong cho tình yêu chúng mình không bao giá» xa cách.
Thà nh cảm thấy hụt hẫng. Thì ra trong con mắt cá»§a gia đình Tâm, Thà nh không xứng đáng vá»›i Tâm. Thà nh là kẻ thiếu há»c, lại còn nghèo rá»›t mồng tÆ¡i thế nà y thì là m sao đảm bảo được cuá»™c sống tương lai cho Tâm. Có lẽ mẹ Tâm cÅ©ng có lý. Hiện giá» Thà nh Ä‘ang nợ hà ng đống tiá»n cho cái bãi dưa, rồi mai đây Thà nh sẽ sống ra sao... nói chi đến tình yêu, ngay dến bản thân mình còn không lo ná»—i... Thế nhưng biết là m sao bây giá», con ngưá»i là m sao vượt qua được số pháºn. Thà nh không khóc thà nh tiếng nhưng tiếng nức nở ở đâu đây trong lòng chà ng...
Thà nh bước từng bước nặng trÄ©u trên bãi cát. Bãi cát đêm nay dưới ánh trăng và ng vá»t như dà i thêm ra. Dưới chân chà ng là những lốm đốm ống ánh như những viên kim cương nhá». Có phải cuá»™c Ä‘á»i nà y cÅ©ng là má»™t bãi cát mà Thà nh là má»™t hạt cát nhá» xÃu, khô khan. Còn Tâm là má»™t hạt sáng lấp lánh. Tâm đẹp và thông minh quá... Thà nh yêu nà ng nhưng có lẽ Tâm đã vượt quá tầm tay cá»§a nà ng... Giữa hai ngưá»i đâu chỉ có má»™t dòng sông cạn nà y đâu.
Cái bước chân nặng ná» rồi cÅ©ng lê Thà nh ra đến bá» nước. Thà nh cÅ©ng chẳng cần cởi đồ, cứ mặc nguyên bá»™ đồ lá»™i xuống sông. Nước sông mát rượi là m Thà nh như tỉnh táo hÆ¡n lên. Cà ng tỉnh táo, Thà nh cà ng Ä‘au xót nháºn ra cái tương lai mịt mù cá»§a mình. Tá»± nhiên, chân chà ng bổng hụt vì má»™t lạch nước, Thà nh rướn ngưá»i để bÆ¡i nhưng rồi hai chân Thà nh cÅ©ng không chịu đạp. Thà nh cứ mặc cho nước cuốn trôi Ä‘i trên dòng sông. Äến khi Thà nh trấn tỉnh lại thì Thà nh đã trôi xa mấy trăm thước, táºn bãi dứa. Thà nh Ä‘i như lê vỠđến nhà và sáng hôm sau Thà nh nằm lì cho đến khi mẹ gá»i dáºy ăn cÆ¡m.
- Thà nh Æ¡i, con sao váºy, dáºy ăn cÆ¡m rồi tưới dùm mẹ mấy cây cà chua. Nó khô queo hết rồi.
Thà nh vùng dáºy Ä‘i ra giếng, xối má»™t gáo nước từ đầu cho tỉnh ngá»§ rồi Ä‘i vô cùng ăn cÆ¡m vá»›i mẹ.
- Con nghÄ©, con phải Ä‘i Sà i gòn kiếm việc gì là m may ra có tiá»n giúp mẹ chứ con cứ ở nhà là m ruá»™ng là m vưá»n thế nà y thì cả Ä‘á»i không ngóc cái đầu lên ná»—i. Con thấy mấy đứa Ä‘i là m xa Ä‘á»u có tiá»n gá»i vá» nhà .
Mẹ ngẫm nghĩ một hồi rồi bảo:
- Con muốn Ä‘i thì mẹ cÅ©ng không cản. Nhưng con phải há»i kÄ© lưỡng có gì là m không rồi hãy Ä‘i.
- Dạ, để con há»i thằng Thông coi. Nó Ä‘i là m gạch ở đâu con sẽ Ä‘i theo.
...Mẹ Ä‘i vá»›i Thà nh lên táºn ngã ba Bồ ÄỠđể Thà nh đón xe Ä‘i Sà i gòn. Mẹ còn đùm má»™t gói xôi Ä‘áºu để Thà nh Ä‘i đưá»ng.
8. Giấc mơ đô thà nh:
Äã bốn tháng từ ngà y Thà nh rá»i quê và o đây kiếm sống. ÄÆ°á»£c anh thằng Thông giá»›i thiệu và o là m ở lò gạch trên đưá»ng Ä‘i Äức Hoà , Äức Huệ gần nông trưồng Lê Minh Xuân. Việc cá»§a Thà nh có khi là là m đất, có khi là chạy lưá»ng, có khi lại dáºp ngói, cắt phÆ¡. Có hôm trại thiếu ngưá»i, Thà nh cÅ©ng phụ đốt lò, rồi ra lò, bốc xếp... Thà nh ở luôn trong trại gạch. CÆ¡m nước thì có chị nuôi lo nên cÅ©ng khoẻ. Tắm rá»a thì cứ nhảy tá»§m xuống hồ... Việc ở đây toà n bá»™ là khoán nên Thà nh cố gắng là m tháºt nhiá»u. Thà nh đã để dà nh được chút Ãt tiá»n vừa gá»i vá» cho mẹ để trả nợ tiá»n phân thuốc cho cái bãi dưa chết tiệt.
Trá»i chiá»u nay lại đổ cÆ¡n mưa dông nên sân bãi Ä‘á»u ướt nhẹp. Gạch cÅ©ng má»›i ra lò. Cả trại Ä‘á»u nghỉ sá»›m. Äám công nhân rá»§ nhau Ä‘i nháºu, chúng cứ kêu Thà nh reo réo nhưng Thà nh từ chối. Tụi nó hầu hết là dân Bình Chánh nà y, sống chỉ biết ngà y hôm nay, nên ăn rồi ngà y nà o cÅ©ng nháºu. Thà nh mà dÃnh vô cái nháºu thì lấy đâu tiá»n để dà nh, lấy đâu còn lo cho tương lai. Chúng nó Ä‘i hết, còn má»™t mình trong trại, Thà nh cÅ©ng thấy buồn buồn, nhÆ¡ nhá»›...
Bốn tháng rồi, Thà nh không viết thư cho Tâm. Cái lần cuối chà ng viết thư cho Tâm là trước lúc đi Sà i gòn, Thà nh nhỠthằng Nhịn đem qua cho Tâm. Thà nh viết:
“...Anh yêu em, và vá»›i anh bây giá» chỉ có em là ngưá»i con gái duy nhất. Anh không muốn mất em nhưng cái nghèo Ä‘eo đẳng anh đã không cho anh má»™t hy vá»ng nà o. Anh phải ra Ä‘i, anh phải tìm má»™t cuá»™c sống má»›i, tốt đẹp hÆ¡n cái cuá»™c Ä‘á»i Ä‘en tối nà y. Hãy chá» anh nghe em, hãy cho anh má»™t cÆ¡ há»™i...â€
Sau đó hai tháng, Thà nh nháºn được má»™t lá thư tay cá»§a Tâm:
“ Anh yêu,
Em rất buồn khi biết anh đã ra Ä‘i vì em. Hôm nay em lại cà ng buồn khi em vừa biết là em sẽ không được Ä‘i há»c tiếp. Cuá»™c Ä‘á»i sao quá nhiá»u cay đắng cho chúng mình như thế chứ? Mẹ em thì cứ hối thúc em Ä‘i lấy chồng. Mẹ muốn gả em cho má»™t ông nà o đó ngoà i Tư NghÄ©a, nghe nói có máy gạo, máy bÆ¡m, nhà già u có. Em nhất định không chịu. Anh yên tâm là em sẽ chá» anh, và chỉ anh thôi....â€
Lục lại lá thư ra Ä‘á»c. Thà nh rưng rưng nước mắt. Thà nh nhìn quanh, chẳng có ai, thôi thì cứ khóc cho đã, cho thoả mãn những đè nén bao lâu nay. Thà nh khóc, và nhá»›, và rồi lại khóc... cứ như má»™t đứa trẻ. Thà nh định viết thư cho Tâm nhưng chà ng không còn nhìn thấy trang giấy nữa...
Một lúc sau, Thà nh lau nước mắt và bắt đầu viết:
“ Em yêu,
Anh Ä‘ang rất vui vì anh đã trả được hết nợ. Anh sẽ cố gắng để dà nh thêm chút Ãt rồi sau đó sẽ tÃnh đưá»ng là m ăn...
...Anh nhá»› em đến táºn cùng trong trái tim anh. Anh ước gì giữa chúng mình bây giá» chỉ là má»™t dòng sông. Anh sẽ bÆ¡i ngay đến vá»›i em ngay trong đêm nay. Anh thèm được ngồi bên em, được nhìn em cưá»i, được nghe em nói. Tất cả giỠđã xa xôi...
... Em hãy hứa là hãy chỠanh nghe em. Tết nà y anh chưa thể vỠnhưng anh sẽ cố gắng vỠsau Tết...
Thương “
Thà nh cũng nhớ kèm theo địa chỉ để Tâm có thể viết thư cho Thà nh thẳng và o địa chỉ nà y...
9. Tết xa nhà :
Thà nh đã quyết định không vá» quê ăn Tết... Bởi vì vá» trong dịp Tết nà y tiá»n xe đò ra vô bằng mấy tháng là m quần quáºt. Còn ở lại lò gạch thì Ãt ngưá»i, công việc nhẹ nhà ng hÆ¡n mà đựợc chá»§ trả lương khá hÆ¡n. Thà nh định sau Tết để dà nh được thêm chút Ãt sẽ vá» thăm mẹ và Tâm.
Äêm giao thừa ở đây sao vắng vẻ quá. Trong trại còn vá»n vẹn có bốn đứa và cô chị nuôi. Mấy đứa dân An Lạc hay Bà Hom thì vá» nhà hết từ chiá»u hăm bảy. Mấy thằng ở lại buồn quá rá»§ nhau mua rượu vá» nháºu. Thà nh không quen nên má»›i có và i tua là xỉn. Thà nh cảm thấy chóng mặt, chạy vá»™i ra sau, ói má»™t mạch, rượu Ä‘i trước, cÆ¡m Ä‘i sau, chẳng còn gì trong bụng. Ngưá»i lâng lâng, Thà nh bá» Ä‘i ngá»§ mặc cho mấy thằng kia kêu réo.
Thà nh không thể nà o chợp mắt được. Äêm nay không biết ngoà i ấy ra sao. Mẹ chắc là buồn, buồn lắm. Äá»i mẹ đã khổ nhiá»u quá rồi, đêm nay giao thừa lại má»™t mình má»™t bóng, Thà nh bổng cảm thấy quá có lá»—i vá»›i mẹ. Lẽ ra mình không nên tÃnh toán như thế. Gì thì gì, đáng ra ngà y Tết phải ở nhà vá»›i mẹ, thắp nhang cho cha... Rồi ngà y mai, Thà nh sẽ sang sông tìm Tâm. Hai đứa lại sẽ hẹn hò để cùng nhau tâm sá»±. Rặng dương và bãi cát bồi sẽ là chứng nhân cho cuá»™c tình cá»§a há»...
Cái nhớ day dứt là m sao... Cái buồn dồn ứ trong trái tim, Thà nh bất chợt hát lên một mình:
- Con biết Xuân nà y mẹ chỠtin con...
Thà nh hát rất dở và Ãt khi hát, nhưng đêm nay sao Thà nh hát hay quá. Má»™t mình trên cái rầm, Thà nh nghêu ngao cả bà i Xuân nà y con không vá». Tiếng hát mùi mẩn cá»§a Thà nh là m cả đám nháºu cÅ©ng dừng câu chuyện, hát theo...
Bà i hát cứ ngân đi ngân lại như chất thêm nỗi buồn trong lòng Thà nh...
10. VỠQuê:
Thà nh đạp xe má»™t lèo từ Lê Minh Xuân vỠđến bến Miá»n Äông thì trá»i vừa sáng. Chiếc xe đạp đòn dông cà tà ng Thà nh má»›i mua để Ä‘i đây Ä‘i đó cho tiện chứ Ä‘i xe lam vừa tốn tiá»n vừa phải Ä‘i bá»™ xa. Má»›i đầu tháng Ba mà trá»i Sà i gòn sao nóng ngá»™t ngạt. Sáng sá»›m mà trá»i đã nóng hâm hâm. Chiếc xe lại nặng ì ì, đôi chân đạp đất cá»§a Thà nh còn chịu hổng ná»—i. Vừa cua vô cổng bến xe Bình Triệu, Thà nh gặp má»™t đám cò chạy ra kẻ lôi ngưá»i kéo:
- Äi đâu váºy?
Thà nh không rà nh mấy gã cò xe nà y nên mau miệng:
- VỠQuảng Ngãi.
Một gã nhanh nhẩu chỉ Thà nh lên chiếc xe Ford, loại xe nhỠhăm bốn ghế:
- Xe nà y vá» Huế. Vá» Quảng Ngãi cho ba lăm đồng, xe đạp mưá»i lăm đồng nữa là năm chục. Chịu thì lên Ä‘i.
Thà nh trả giá:
- Bốn chục được không.
- ÄÆ°á»£c, lên xe Ä‘i. Gã phụ xe nhanh nhẩu. Má»™t gã đứng bên cạnh bê chiếc xe đạp đưa lên mui cho má»™t đứa ở trên cá»™t.
- Cho tiá»n bốc xếp, anh Hai.
- Bao nhiêu? Thà nh há»i
- Hai chục mánh. Gã nà y nói ná»a tiếng lóng
- Vá» Quảng Ngãi chỉ có bốn chục vừa xe vừa ngưá»i, bá» cái xe đạp lên mui hai chục, tụi bây tưởng tao nhiá»u tiá»n lắm hả. Thà nh cá»±.
- Bây giá» có đưa không thì nói, tao nói hai chục là hai chục. Không đưa thì ôm đầu máu mà vá».
TÃnh tình Thà nh xưa nay hiá»n như đất, ai nói sao cÅ©ng chịu, không há» cá»± ai bao giá» nhưng từ ngà y ra Ä‘i là m thuê, Thà nh chẳng còn biết sợ ai, gặp chuyện không phải là chÆ¡i tá»›i bến.
- Tao chưa biểu mà y bá» xe đạp lên, tại sao mà y bá». Thà nh không còn cách nà o hÆ¡n nên cãi lý. Tụi bây bá» lại xe đạp xuống cho tao.
Có mấy ngưá»i khách trên xe thấy váºy, nhắc Thà nh:
- ÄÆ°a cho tụi nó cho yên chuyện. Chứ không tụi nó đánh. Tụi nó đông lắm.
Thà nh vẫn kiên quyết, không sợ, đòi tụi nó bá» chiếc xe xuống. Vừa hăm doạ, má»™t thằng leo lên quăng chiếc xe xuống nhưng Thà nh nhanh nhẩu chụp gá»n chiếc xe. Äứng tá»±a lưng và o thà nh xe, hai tay nâng chiếc xe đạp lên trong tư thế sẵn sà ng, Thà nh kêu đám cò:
- Tụi bây có ngon thì dzô, hai thằng một lần, tao chìu.
Tụi nó lảng ra cho Thà nh, Thà nh láºt Ä‘áºt đạp xe Ä‘i. Ra khá»i cầu Bình Triệu mà Thà nh vẫn còn sá» sợ. Äến khi đón được chiếc xe, Thà nh má»›i yên tâm.
Chiếc xe đầy khách nên chạy thẳng, Ãt rước thêm khách. HÆ¡n nữa, tháng nà y khách vá» Trung cÅ©ng ế. Con đưá»ng quốc lá»™ có Ä‘oạn còn tốt nhưng có Ä‘oạn ổ gà , ổ voi lông chông. Hà nh khách ê ẩm vì những cú sốc, những cú lắc, giằng tá»›i, giằng lui. Thỉnh thoảng có ai đó lại há»™c ra tanh ói. Thà nh cÅ©ng say sóng vì Ãt Ä‘i xe đò nhưng Thà nh không ói mà chỉ nằm lim dim.
Tiếng nhạc cát sét cá»§a ông tà i xế rè rè giá»ng ca não nùng cá»§a Chế Linh như đưa Thà nh và o má»™t cõi u buồn. Lòng Thà nh nôn nao mong sao cà ng mau vá» nhà cà ng tốt.
Äến cầu sông Vệ, Thà nh kêu xe dừng lại rồi đạp má»™t mạch vá» nhà . Mẹ Ä‘ang ở ngoà i vưá»n lui cui trong đám rau lang. Hình như mẹ Ä‘ang cắt rau lang cho heo. Thà nh la lên:
- Mẹ ơi....
Mẹ bỠbó lang xuống, chạy ra ôm chầm lấy Thà nh:
- Con ơi, Thà nh ơi, mẹ nhớ con quá. Nước mắt mẹ nhanh thiệt, chỉ một loáng là lăn đầy trên má...
11. Tuyệt vá»ng:
Tia nắng sá»›m xuyên qua cá»a sổ đánh thức Thà nh dáºy. Thà nh đã ngá»§ má»™t đêm ngon là nh ở nhà trên cái chõng tre cá»§a Thà nh. Có lẽ không đâu bằng vá»›i nhà mình. Thà nh cảm thấy khoan khoái dá»… chịu hẳn. Thà nh nhìn ra ngoà i sân, vưá»n tược, và cánh đồng phÃa trước nhà vẫn y như ngà y nà o. Cái nắng đã lên lưng chừng ngá»n cây dừa trước nhà ...
Thà nh kêu mẹ nhưng có lẽ mẹ Ä‘i chợ rồi. Chắc là mẹ Ä‘i chợ mua đồ cho Thà nh ăn. Chiá»u hôm qua, vỠđến nhà , Thà nh vô bếp lục đồ ăn nhưng chẳng tìm thấy chi ngoà i nồi cÆ¡m nhá» toà n cá»§ lang khô. Từ ngà y Thà nh Ä‘i chắc mẹ không dám Ä‘i chợ mua đồ ăn. Thà nh phát khóc lên được khi nghÄ© đến những lần Thà nh bá» tiá»n uống rượu vá»›i mấy đứa bạn.
Thà nh xuống nhà thằng Nhịn thăm nó, nhưng nó đà ra đồng. Chá» mẹ vá» hÆ¡i lâu, Thà nh Ä‘i luôn má»™t hÆ¡i ra bãi. Vừa gặp thằng Tẻo chèo đò Ä‘ang chở ai đó tÃnh chèo sang sông, Thà nh nhảy lên đò luôn. Thà nh nôn nao mong muốn gặp lại Tâm nên không ngại Ä‘i tìm nà ng và o ban ngà y. Vá»›i lại có cách nà o khác đâu.
Qua sông, Thà nh Ä‘i thẳng ra xóm nhà Tâm, nhưng tá»›i trước ngõ thì Thà nh không dám và o. Cứ lấp ló ngoà i ngõ, Thà nh không dám lên tiếng nhưng con chó trong nhà lên tiếng trước. Nó sá»§a oang oảng. Mẹ Tâm, Thà nh Ä‘oán bà ta là mẹ Tâm vì bà rất giống Tâm, lên tiếng há»i Thà nh:
- Cáºu tìm ai?
- Dạ, cháu tìm Tâm ạ.
- Ừ. Bà ta lừng khừng rồi lại há»i. Cháu là ai, tìm Tâm có việc gì?
Thà nh cũng phân vân một chút nhưng rồi nói thiệt:
- Cháu tên là Thà nh, ở bên kia sông...
Ngưá»i đà n bà nhìn Thà nh từ đầu đến chân tháºt kÄ© cứ như Thà nh có cái gì lạ lắm. Thà nh cÅ©ng cảm thấy nhá»™t nhạt vá»›i cái nhìn soi mói cá»§a bà .
- Con Tâm nó đi lấy chồng rồi cháu. Nó ở ngoà i nhà chồng, ngoà i Núi Hùm... Lâu lắm, một hai tháng, nó mới vỠnhà thăm.
Thà nh cứ như ngưá»i từ trên trá»i rá»›t xuống đất. Thà nh không tin ná»—i và o đôi tai cá»§a mình. Nhưng không tin sao được. Äây là nhà cá»§a Tâm. Ngưá»i đà n bà kia là mẹ cá»§a Tâm. Có lẽ bà còn biết Thà nh là ngưá»i yêu cá»§a Tâm... Thà nh lặng lẽ chà o:
- Cám Æ¡n bác, thưa bác cháu vá». Nếu Tâm vá», nhá» bác nhắn lại là Thà nh có đến đây thăm.
12. Dòng sông đen:
Thà nh hì hục xướt mẻ đất cho thằng Äoan đạp. Cái thằng có đôi chân dùng để đạp đất. Nó cứ lá»™i à o à o trên đống đất như không há» biết má»i. Thà nh phải xướt lia, xướt lịa đến má»i cả tay. ÄÆ°á»£c má»™t lúc, thằng Äoan kêu:
- Là m hơi thuốc đã mầy.
- Ừ thì nghÄ©, tao cÅ©ng Ä‘ang thèm thuốc. Từ ngà y xa nhà , Thà nh táºp hút thuốc, chứ lúc ở nhà thằng Nhịn nó hút Thà nh cÅ©ng đâu có bắt chước.
Hai thằng rÃt mấy hÆ¡i phê phê xong thì lại nhà o ra đạp tiếp. Chợt thằng Äoan dừng lại:
- Mầy muốn đi không?
- Äi đâu?
- Vượt biên.
Thằng Äoan là dân Khánh Há»™i, lúc trước cÅ©ng quáºy lắm nhưng rồi sau đó đối tÃnh, bá» Ä‘i là m không theo băng đảng nữa. Từ ngà y vô đây là m, thằng Äoan coi Thà nh như anh em. Có chuyện gì nó cÅ©ng giúp cho Thà nh. Có nó thì chẳng ai dám là m gì Thà nh. Nó thưá»ng kể cho Thà nh những chiến tÃch lẫy lừng cá»§a nó. Nó thương Thà nh vì thấy tÃnh tình Thà nh hiá»n là nh, chất phác, có sao nói váºy. Nó rá»§ Thà nh Ä‘i vượt biên chỉ vì nó muốn có bạn cùng Ä‘i.
- Tiá»n đâu mà đi? Thà nh há»i nó. Tao nghe nói tá»›i ba cây láºn. Mà tao thì má»™t khoen cÅ©ng hổng có lấy đâu ra ba cây.
- Cây gáºy là m gì. Tao có mánh Ä‘i canh me, mà y muốn Ä‘i thì Ä‘i vá»›i tao, không được nói cho ai hết.
Thà nh hổng biết nó nói gì:
- Canh me là gì? Mà y nói tao chẳng hiểu gì ráo?
- Tao ở Khánh Há»™i nên biết. Chá»§ nháºt rồi tao vá» dưới. Tụi nó tÃnh đánh má»™t chuyến tối thứ bảy nà y. Mà y vá»›i tao cứ canh đúng lúc, nhà o xuống ghe là đi. Má thằng nà o dám là m gì tao. Chịu thì Ä‘i vá»›i tao, chẳng tốn xu teng nà o hết.
- Rồi, tao đi với mà y. Thà nh cũng ừ đại. Nói như nó thì sướng quá, tội gì hổng đi.
Hai thằng hôm nay báo vá»›i anh quản công là có việc vá» Sà i gòn, nghỉ là m. Äứng đón xe má»™t lúc, hai thằng cùng leo lên chiếc xe lam chạy Lê Minh Xuân - Chợ Lá»›n. Chiếc xe chạy è è thấy phát chán, lại còn dừng ở Bà Hom để chở bạn hà ng rau. Äến Bến Xe Chợ Lá»›n thì gần trưa. Thằng Äoan dẫn Thà nh ra chổ bến xe bus. HÆ¡n má»™t giá» sau, hai đứa vá» tá»›i Calmete. Hai thằng Ä‘i bá»™ dá»c đưá»ng Calmete. Qua khá»i cầu Calmete, thằng Äoan dẫn Thà nh và o má»™t cái quán nước vỉa hè. Nó kêu ly cà phê đá cho Thà nh xong rồi bảo Thà nh ngồi chá». Thà nh ngồi đến mấy tiếng đồng hồ, không hiểu thằng Äoan Ä‘i đâu lâu quá. Lòng bồn chồn khó chịu lại thêm cái đói muốn lả, Thà nh đã muốn bá» Ä‘i...
Äoan quay trở lại, láºt Ä‘áºt như vừa chạy từ đâu ra, ngoắc Thà nh:
- Äi, nhanh lên
- Từ từ tao trả tiá»n cà phê đã. Thà nh đứng lên kêu cô chá»§ quán định tÃnh tiá»n.
Thằng Äoan ngoắc tay vá»›i cô chá»§ quán:
- Ghi sổ nghe. Rồi nó lôi Thà nh chạy má»™t hÆ¡i vá» phÃa đưá»ng Tôn Thất Thuyết. Thà nh cÅ©ng không biết đưá»ng, chỉ Ä‘á»c bảng tên đưá»ng. Sau đó hai thằng và o má»™t con hẻm nhá». Vừa Ä‘i nó vừa dăn Thà nh:
- Ai há»i cứ nói là ngưá»i cá»§a chú Năm.
Thằng Äoan hé mở cánh cá»a má»™t căn nhà trong hẻm. Hai đứa vừa vô cá»a đã có tiếng há»i:
- Ai đó? Bên trong nhà tối om. Thà nh chẳng thấy gì cả. Hai đứa đồng thanh:
- Ngưá»i cá»§a chú Năm.
- Suỵt! Ngưá»i đà n bà kia ra dấu cho Thà nh và Äoan không được nói gì thêm. Hai đứa Ä‘i theo hướng dẫn cá»§a bà ra phÃa sau nhà . Căn nhà bếp cháºt chá»™i lúc nhúc khoảng ba bốn chục ngưá»i, tất cả Ä‘á»u ngáºm tăm... Thà nh và Äoan cÅ©ng được phát cho hai cây tăm để ngáºm.
Chá» khoảng hÆ¡n má»™t tiếng, trá»i đã tối hẳn, ngưá»i cà ng ngà y cà ng đông thở không muốn ná»—i. Có tiếng má»™t chiếc xuồng máy va nhè nhẹ và o cái cầu gá»— sau nhà . “Taxi tá»›i rồi†Ai đó kêu lên khe khẽ “Bà con tráºt tá»±, xuống từng ngưá»i má»™tâ€. Cá»a háºu căn nhà được mở ra, thông ra sau là cái cầu ván đã neo sẵn má»™t chiếc ghe máy nhá». Thà nh không biết gì cả, cứ nối Ä‘uôi theo má»i ngưá»i lên xuồng.
13. Bùn và Äất:
Dòng sông nước xuống Ä‘en thui, trÆ¡ ra không biết bao nhiêu là rác, cái mùi tanh tanh nghe muốn ói. Chiếc xuồng dà i nhằng, bên trên phá»§ kÃn, chỉ chừa má»™t lối và o ở đầu mÅ©i. Khách xuống “taxi†ngồi san sát nhau thà nh hai hà ng dá»c theo thân ghe, vẫn chen chúc y như hồi còn ở trong căn nhà táºp kết khi trước.
Con thuyá»n nổ máy, chòng chà nh rút lui. Tất cả má»i ngưá»i vẫn giữ yên lặng, không ai nói vá»›i ai má»™t lá»i nà o. Ná»—i sợ hãi bao trùm vì taxi vẫn còn trong thà nh phố, nếu mà lá»™ ra thì nguy hiểm vô cùng. Rất nhiá»u ngưá»i biết cách đây chỉ mấy tuần, má»™t chiếc taxi chở mấy chục ngưá»i cÅ©ng bị bắn chìm dưới chân cầu Chà Và ...
Chiếc taxi vẫn đằm đằm trôi trên sông. Thỉnh thoảng những chiếc tà u, ghe xuôi ngược trên sông quét đèn pha sáng quắt là m má»i ngưá»i lại hết hồn. Thà nh không biết taxi chạy đưá»ng nà o, vì Thà nh đâu có rà nh đưá»ng sông nước Sà i gòn nà y.
Chạy chừng hÆ¡n ná»a tiếng, taxi dừng lại, tắt máy. Thà nh chỉ loáng thoáng Ä‘oán mò là ra khá»i ngoại ô rồi vì tiếng ồn cá»§a xe cá»™ và ngưá»i không còn nữa. Giữa mà n Ä‘en tối om, trên đầu lại phá»§ tấm bạt, Thà nh nghe rõ cả tiếng nước vá»— và o thà nh thuyá»n lách tách. Thà nh cố ngoi đầu ra nhìn. Trong ánh sáng má» má» cá»§a bầu trá»i đêm, Thà nh chỉ thấy chung quanh toà n là dừa nước. Thì ra chiếc xuồng trốn và o má»™t con lạch nhá» giữa đám dừa nước. Má»i ngưá»i vẫn còn sợ, và vẫn im thin thÃt. Thỉnh thoảng vẫn nghe tiếng xuỵt cá»§a cô lái taxi. Chiếc xuồng cứ thế nằm luôn trong đám dừa nước
Có ai đó ngồi bên Thà nh, cháºn lên cái bà n chân là m chân Thà nh tê cứng. Thà nh đưa tay vá»— vai ra hiệu cho ngưá»i đó. Nháºn ra là má»™t cô gái, Thà nh chỉ nhè nhẹ gỡ cái chân ra khá»i. Trong bóng tối, Thà nh chẳng thấy được mặt cô gái nhưng Thà nh có cảm giác là má»™t cô gái trẻ. Có lẽ vì quá sợ hãi nên nà ng tìm cách dá»±a và o Thà nh để quên Ä‘i. Thà nh cÅ©ng cảm thấy sợ, vì đây là lần đầu chà ng lên má»™t chiếc taxi như thế nà y. Thà nh cứ để yên cho cô gái dá»±a và o mình...
...Cái mùi con gái như lần lần lấn át Ä‘i ná»—i sợ cá»§a Thà nh. Thà nh hÃt má»™t hÆ¡i dà i trên mái tóc cá»§a cô ta. CÅ©ng cái mùi quen quen, từa tá»±a như những khi Thà nh ngồi bên Tâm. Cái lưng cá»§a nà ng như áp sát và o ngá»±c Thà nh, Thà nh nghe nóng ran ở ngá»±c, chà ng đưa tay ra trước vòng qua hết ngưá»i cô gái. Cô gái vẫn chẳng nói gì, hình như cô ta cÅ©ng thÃch thú chỠđợi má»™t vòng tay như thế.
Thân hình cô gái khá đẹp, đầy đặn nhưng không máºp, da dẻ khá mát mẻ. Thà nh dò dẫm đôi bà n tay trong khi cô gái cứ ngồi im lặng. Há» không nói vá»›i nhau Ä‘iá»u gì, nhưng dưá»ng như cô gái cÅ©ng Ä‘ang thÃch thú. Rồi cô ta cÅ©ng bắt đầu là m quen, vuốt ve mÆ¡n trá»›n đôi cánh tay chắt nịch cá»§a Thà nh. Hai ngưá»i như quên cả ná»—i sợ hãi vì há» chẳng còn biết gì đến chung quanh. Cái mà Thà nh quan tâm bây giá» là đôi gò ngá»±c đầy, căng, pháºp phồng trong hÆ¡i thở cá»§a nà ng. Khi bà n tay Thà nh đặt lên đôi ngá»±c, Thà nh cảm thấy mình như Ä‘iên lên. Lần đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i, chà ng được thưởng thức cái má»m mại cá»§a hai quả nhá»§ hoa. Ngưá»i Thà nh run lẩy bẩy, tim Ä‘áºp dồn dáºp, máu trong ngưá»i như tuôn chảy à o ạt. Thà nh không còn kiá»m chế được...
Má»i ngưá»i chung quanh không ai thấy Thà nh và cô gái Ä‘ang là m gì vì tối om và ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘ang sợ pháºp phồng. Có lẽ má»i ngưá»i ai cÅ©ng Ä‘ang tá»± tìm cách trấn an mình. Cô gái quay lại, mặt đối mặt vá»›i Thà nh trong bóng tối, rúc đầu và o ngá»±c Thà nh. Thà nh chịu hết ná»—i, mặt thì cúi xuống tìm khuôn mặt nà ng, trong khi tay chà ng cÅ©ng Ä‘i xa hÆ¡n vá» phiá dưới....
...Thà nh còn Ä‘ang say sưa vá»›i cái cảm giác đê mê tuyệt vá»i chưa há» có trong Ä‘á»i. Hai ngưá»i vẫn Ä‘ang quyện lấy nhau trong cÆ¡n say ngây ngây dại dại thì có thông báo từ phÃa Ä‘uôi thuyá»n:
- Nước ròng quá nên Cá lá»›n bị mắc cạn không ra được, bà con muốn chá» tiếp hay quay vá».
Một số nhao nhao:
- Ba giá» sáng rồi, chạy vá» thôi. Giá» nà y mà có Ä‘i xuống đó ra cá»a thì tám, chÃn giá» sáng... cho tụi nó bắt hả. Quay vô thôi...
Chiếc xuồng lại nổ máy, chạy vá» lại hướng thà nh phố. Thà nh buông cô gái ra, ná»—i sợ hãi lại trở vỠám ảnh chà ng. Má»i ngưá»i trên ghe có vẻ lo lắng:
- Thả xuống má»™t lần bốn chục ngưá»i như thế nà y dá»… bị tóm cả lÅ©.
- Hay là chia thà nh ba bốn nhóm. Thả xuống từng nhóm cỡ mươi ngưá»i ... Má»™t ngưá»i đỠnghị
- Äúng rồi, váºy thì ai ở phÃa trước sẽ xuống trước. Má»™t nhóm sẽ xuống chổ cầu chữ Y, má»™t nhóm sẽ xuống dưới cầu Nhị thiên đưá»ng, còn thì vô bến Hà m Tá»...
Thà nh và cô gái ngồi ở đầu mÅ©i nên ở trong tốp đầu. Thà nh cÅ©ng hÆ¡i sợ sợ nhưng Thà nh cảm thấy mình còn hên là được xuống trước. Xuống trước thì vẫn đỡ nguy hiểm hÆ¡n vì nếu có bị bắt thì những ngưá»i chưa xuống còn trên thuyá»n cÅ©ng bị bắt.
Thà nh há»i cô gái:
- Em tên gì?
- Em tên Lin. Cái tên cô gái nghe kì kì, là m Thà nh bất ngá».
- Anh tên là Thà nh. Mình cùng Ä‘i vá»›i nhau, có gì thì nháºn là ngưá»i yêu, cùng Ä‘i chÆ¡i nghe.
Lúc nà y ở Sà i gòn vẫn có thiết quân luáºt, dân phòng, cảnh sát trá»±c đêm đầy đưá»ng, mà giá» nà y đã ba rưỡi sáng, Ä‘i má»™t mình dá»… bị nghi nên Thà nh đỠnghị vá»›i cô gái như váºy.
Chiếc taxi trượt và o bá» sông, chòng chà nh. Nhóm ngưá»i đầu tiên thi nhau nhảy à o à o xuống trước mÅ©i xuồng. Thà nh và Lin cÅ©ng nhảy xuống.
Lên khá»i bá» là gặp ngay má»™t con đưá»ng lá»›n. Äám ngưá»i chia hai chạy thà nh hai ngã. Thà nh lạng quạng không biết đưá»ng, hai đứa nắm tay chạy đại vá» má»™t hướng. Äi được má»™t lúc, Thà nh thấy má»™t trụ sở Công An, cá»a mở, đèn sáng choang. Thà nh Ä‘á»c cái bảng Công an Phưá»ng 17 Quáºn 8, biết ngay là mình Ä‘ang ở quáºn 8, Thà nh yên tâm hÆ¡n. Hai đứa Ä‘i má»™t Ä‘oạn nữa thì trước mặt có má»™t cây cầu bắc ngang qua sông. Cây cầu khá cao so vá»›i mặt đưá»ng Thà nh và Lin Ä‘ang Ä‘i. Có má»™t cái cầu thang khá đứng để leo lên cầu. Chẳng biết ất giáp mô tê gì, Thà nh dẫn Lin leo lên cầu.
Vừa lên khá»i cầu, Thà nh thấy cái bảng nhá» Ä‘á»: “Cầu Nhị Thiên ÄÆ°á»ngâ€. Biết là sẽ có má»™t tốp trên chiếc taxi sắp đổ bá»™ lên đây, Thà nh và Lin băng nhanh qua cầu. Äi má»™t Ä‘oạn, thấy có má»™t quán há»§ tiếu Ä‘ang mở cá»a. Có và i chiếc xÃch lô Ä‘áºu trước quán. Thà nh rá»§ Lin và o quán. Sẵn Ä‘ang đói, Thà nh kêu hai tô há»§ tiếu. Lúc nà y, Thà nh má»›i cảm thấy an toà n không còn cảm giác sợ bị bắt vì tá»™i vượt biên nữa, Thà nh có dịp nhìn kÄ© Lin. Lin là má»™t cô gái lai Ä‘en. Nước da cá»§a nà ng Ä‘en bóng nhưng cái hà m răng thì trắng toát và đá»u răm rắp. Thà nh có cảm giác như Lin là bản sao cá»§a cái hình quảng cáo kem đánh răng Hynos. Chỉ có Ä‘iá»u đặc biệt là nà ng có má»™t thân hình không chê và o đâu được. Trong bóng tối khi nãy, Thà nh chỉ sá» nên mang máng nháºn ra là nà ng đẹp, và bây giá» Thà nh má»›i thấy được những cái đưá»ng cong tuyệt hảo mà Thà nh không há» thấy ở bất cứ má»™t cô gái Việt nà o. Tuy nhiên, cái nước da Ä‘en cá»§a nà ng lại là m cho Thà nh có cảm giác rá»n rợn. Chà ng không quen lắm vá»›i cái mà u da như thế.
Phá tan sự im lặng, Thà nh lên tiếng:
- Nhà em ở đâu váºy?
- Em là m gì có nhà ! Lin nói má»™t cách buồn buồn, Thà nh nháºn ra ngay là Lin không nói dối. Rồi Lin kể:
- Em cÅ©ng không biết tên em là gì. Má»i ngưá»i cứ kêu em là Lin vì em Ä‘en như lin, rồi thì em cÅ©ng nháºn mình là Lin luôn cho tiện. Em cứ lang thang, nay đây mai đó. Em thưá»ng hay bán vé số vá»›i thuốc lá bên trong Sở thú. CÅ©ng chỉ sống qua ngà y. Bữa nay em cÅ©ng canh me nên má»›i ... Nà ng là m thinh vì không muốn nói chuyện vượt biên ra đây. Thì ra không phải chỉ có mình Thà nh là dân “canh me†trên chuyến vừa rồi.
Ä‚n xong, Thà nh chia tay Lin. Thà nh cÅ©ng không khá»i bùi ngùi vì dầu sao Lin cÅ©ng là ngưá»i con gái đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i mà chà ng ôm ấp. Nếu nà ng là bùn thì Thà nh cÅ©ng là đất mất rồi. Thà nh tá»± so sánh rồi cưá»i má»™t mình...
Thà nh vỠđến lò gạch thì đã bảy giá» sáng. Mệt quá sau má»™t đêm dà i, Thà nh leo lên cái “rầm†kéo má»™t hÆ¡i đến tối. Lúc Thà nh tỉnh dáºy thì thằng Äoan cÅ©ng ngáy khò khò bên cạnh...
14. Chiếc nhẫn và ng
Buổi sáng hôm đó, Thà nh bị bắt cùng vá»›i cả con tà u khi vừa ra khá»i cá»a Và m Láng. Khi Bá»™ đội biên phòng bắn lệnh cho con tà u dừng lại, tà i công đã cố bá» chạy nhưng tà u biên phòng mạnh hÆ¡n và nhẹ hÆ¡n nên chỉ và i phút sau hỠđã tiếp cáºn được con tà u. Há» bắn xối xả và o tà u . Thà nh co rúm ngưá»i không nhúc nhÃch. Cả đám ngưá»i ai cÅ©ng muốn là ngưá»i nằm phÃa dưới, nên lèn thà nh má»™t đống. Thà nh muốn tức thở vì bị ba bốn ngưá»i cháºn lên, Thà nh không cá»±a quáºy nhúc nhÃch gì được, nhất là sau khi thằng Äoan bị trúng đạn.
Con tà u được phá»§ lên má»™t tấm bạt tháºt lá»›n. Khi những phát súng đầu tiên chát chát trên thà nh tà u thì mấy đứa nhá» không biết chuyện gì nhô đầu ra khá»i tấm bạt để coi. Thằng Äoan nhà o lên kéo tụi nó xuống thì má»™t viên đạn xuyên thẳng từ trán ra phÃa sau ót. Nó không kịp la lên má»™t tiếng nà o cả, chỉ nghe nó đổ nhà o xuống đánh huỵch. Thà nh cÅ©ng không biết là thằng Äoan chết cho đến khi má»i ngưá»i bị kéo lên bá». Thà nh chỉ biết nhìn thằng bạn thân, hà o hiệp cá»§a Thà nh lần cuối rồi lên bá» cùng má»i ngưá»i
Thà nh Ä‘i theo Ä‘oà n ngưá»i và o má»™t há»™i trưá»ng lá»›n. Việc đầu tiên là má»i ngưá»i phải khai tên há», ngà y sinh và bá» tất cả nữ trang trên ngưá»i ra. Thà nh giáºt mình, nhìn chiếc nhẫn má»™t chỉ và ng y Thà nh mua để dà nh chá» ngà y lấy vợ. Những tháng đầu tiên và o là m gạch, Thà nh vừa để dà nh tiá»n gá»i vá» cho mẹ trả nợ, còn sau đó Thà nh sắm được chiếc nhẫn má»™t chỉ để chá» ngà y vá» quê xin cưới Tâm...
Thà nh nhanh tay tháo chiếc nhẫn bỠvà o miệng.
- Có má»™t ngưá»i chết trên ghe. Bà con nà o có tiá»n thì á»§ng há»™ để chúng tôi chôn cất ngưá»i chết. Má»™t gã biên phòng thông báo.
Thà nh móc hết túi, còn được ba trăm. Thà nh định đưa hết, nhưng ông Tà u ngồi bên cạnh bảo Thà nh nên giữ lại chút Ãt để mua đồ ăn nên Thà nh chỉ đưa hai trăm để góp. Sau nà y Thà nh mãi mãi vẫn còn cảm giác có lá»—i vá»›i Äoan vì chuyện nà y.
...Má»™t lúc sau, tất cả Ä‘á»u phải leo lên má»™t cái thùng xe tải “ba lua†để vá» Mỹ Tho. Trừ phụ nữ và trẻ con, toà n bá»™ đà n ông Ä‘á»u bị trói bằng dây PP. Có hai đứa trẻ bị thương Ä‘á»u khoảng mưá»i ba, mưá»i bốn tuổi. Má»™t đứa bị đạn xuyên qua mông, má»™t đứa bị đạn xuyên qua bắp vế. Chúng được chở riêng Ä‘i nhà thương.
Äến Chấp Pháp, cả bá»n bị lá»™t má»™t lần nữa. Äồng hồ, viết máy, già y, dép Là o ... Ä‘á»u bị tịch thu. Sau má»™t hồi khám xét, cả lÅ© chỉ còn má»—i ngưá»i má»™t bá»™ đồ trên ngưá»i. Chiến lợi phẩm được chia ngay tại chổ. Công an chấp pháp, thằng thì già nh cái đồng hồ, đứa thì thÃch cây bút máy... cứ tỉnh queo như mẹ Ä‘i chợ vá»...
Thà nh vẫn còn ngáºm chiếc nhẫn trong miệng. Äến phiên và o để xét, Thà nh nghe gã chấp pháp há»i má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘i trước:
- Há mồm ra. Xong rồi hắn vạch miệng, vạch tai ngưá»i đà n ông để xét.
Thà nh không chần chá» gì cả, dùng lưỡi đưa chiếc nhẫn và o giữa hai hà m răng, cắn má»™t phát tháºt mạnh. Chiếc nhẫn và ng bẹp dà trong miệng Thà nh. Thà nh nuốt luôn chiếc nhẫn và o bụng vừa đúng lúc Thà nh đến trước mặt gã cảnh sát...
Cái phòng khá rá»™ng cá»§a cái tầng hai Khám Lá»›n, Mỹ Tho trở nên cháºt chá»™i vì có đến má»™t trăm sáu mươi tám ngưá»i. Tất cả Ä‘á»u phải ngồi thà nh hà ng dà i, chừa má»™t đưá»ng Ä‘i từ trên cá»a ra và o xuống tá»›i phòng vệ sinh. Căn phòng không có cá»a sổ chỉ có hà ng chấn song sắt trên cao nên nóng như lò lá»a. Mặc dù cởi hết áo xống, ai nấy Ä‘á»u đổ mồ hôi nhể nhại. Hầu hết Ä‘á»u ở đây cả tháng nên da ngưá»i nà o ngưá»i nấy trông bá»§ng bá»§ng lạ mắt.
Äến chÃn giỠđêm, bốn gã “trá»±c sinh†đi từ trên xuống dưới để sắp chổ cho bá»n tù nằm. Má»™t thằng nằm xuống, nghiêng mặt qua bên phải. Thằng thứ hai, nằm trở đầu lại, mặt nhìn và o chân thằng trước. Cứ thế cho đến sát vách cầu tiêu. Há» lại sắp tiếp má»™t ná»a bên kia. Sau khi cháºt chổ, còn và i thằng đứng lố nhố được chỉ chổ ngá»§ trên đưá»ng Ä‘i. Váºy là ai ở đâu, ở yên đó. Không ai có thể di chuyển được trong căn phòng mà không dẫm lên má»™t ai đó. Sau chừng mươi lăm phút, Thà nh bị tê cánh tay trái, Thà nh phải đứng lên, đổi bên, rồi lại nằm nghiêng xuống bằng bên phải. Äêm đầu tiên Thà nh không sao ngá»§ được. Nhưng đêm sau thì Thà nh ngá»§ không biết trá»i đất gì cả.
Má»—i ngà y bá»n hỠđựơc ăn hai lần. Má»—i lần má»™t chén cÆ¡m, không rau, không muối. Thà nh bắt đầu nghe đói. Từ lúc lên tà u đến giá» Thà nh có ăn gì đâu. Trên chiếc tà u có hai giá» cá»§ sắn nhưng Thà nh đâu ăn được cá»§ sắn sống. Nó tanh tanh, Æ¡n á»›n là m sao váºy mà Thà nh thấy nhiá»u ngưá»i cứ móc giá» cá»§ sắn, ăn luôn mồm.
CÆ¡n đói hà nh hạ Thà nh cà ng lúc cà ng trầm trá»ng hÆ¡n. Thà nh cảm thấy mình không còn chút hÆ¡i sức nà o cả. Ngưá»i Thà nh cứ lả lả, muốn đứng lên cÅ©ng không đứng ná»—i. Äã bảy ngà y trôi qua từ lúc đặt chân và o đây, Thà nh vẫn chưa Ä‘i ngoà i...
Thà nh nói vá»›i má»™t thằng ngồi bên cạnh rằng chà ng bị bón thì gã lại kêu má»™t tên trá»±c sinh đến há»i:
-Thằng nà y bị bón, có thuốc gì cho nó?
Gã trưc sinh đưa cho Thà nh một gói thuốc muối. Hắn bảo Thà nh uống hết nguyên gói một lần.
Vừa uống xong gói thuốc muối, Thà nh nghe quặn dữ dá»™i trong bụng. Chen trong đám ngưá»i Thà nh chạy vá» phÃa nhà cầu. Thà nh mở cá»a nhà cầu nhưng má»™t gã trá»±c sinh cháºn lại:
- Mà y là lÃnh má»›i, không được Ä‘i cầu, Ä‘i trong bô kia. Hắn chỉ cho Thà nh má»™t cái bô. Xong rồi đổ vô cái thùng nhá»±a nà y nghe không?
Thà nh hÆ¡i ngạc nhiên nhưng vì Ä‘au bụng quá nên hắn biểu sao thì cứ là m váºy...
...Sáng hôm sau, má»™t gã cảnh sát cùng vá»›i má»™t đám tù mặc đồng phục tù hẳn hoi đến. Bá»n chúng mở nắp cái thùng nhá»±a, đổ thêm nước vô rồi dùng cây gá»— quáºy lên. Má»™t cái mùi kinh hoà ng bao trùm khắp cả căn phòng. Thà nh không chịu ná»—i phải bụm mÅ©i. Bá»n chúng cứ quáºy rồi đổ và o cầu, lại đổ thêm nước, quáºy, đổ và o cầu cho đến khi không còn phân trong cái thùng nữa. Thà nh nghe má»™t gã tù la lên:
- Nhiá»u quá nè tụi bây.
Sau khi rá»a hết, má»™t gã tù bụm má»™t bụm toà n là nhẫn và ng, những mắc dây chuyá»n, và những mẫu và ng lá. Chúng hà há»ng kéo nhau Ä‘i...
Váºy là hết. Tâm cÅ©ng đã Ä‘i lấy chồng. Chiếc nhẫn Thà nh dà nh dụm để cưới vợ cÅ©ng bị ăn cướp... Di sản cá»§a cuá»™c tình giữa Thà nh và Tâm cÅ©ng không còn. Bây giá» lại còn ngồi đây đợi chá» ngà y ra tù. Tất cả hy vá»ng, ước mÆ¡ cá»§a Thà nh Ä‘á»u tan thà nh mây khói...
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 04:57 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Phần III
Nơi hội tụ của những khúc sông buồn
15. Niá»m vui bất ngá»:
- XÃch lô!
Äang liu thiu, có tiếng ai đó kêu lên là m Thà nh tỉnh giấc.
- Äi đâu? Thà nh há»i.
- Cho vỠSở Thú, cổng Thị Nghè. Bao nhiêu?
- Ba ngà n. Thà nh cũng chưa rà nh lắm vì chà ng mới đạp xe mấy tuần nay. Cứ hét đại, hỠtrả bao nhiêu cũng đi.
Từ ngà y ra tù, Thà nh không dám vá» quê ngay vì cái đầu còn cạo trá»c lóc kiểu tù. VỠđó hoá ra lạy ông tui ở bụi nà y. Bao lâu nay, ở trong tù, Thà nh khai tên há» tráºt lất, mà tù vượt biên thì nhiá»u như kiến, đâu có ai rãnh mà đi xác minh. Thà nh vẫn dấu nhẹm nên ở quê chẳng ai biết. CÅ©ng may là mẹ Thà nh không vô thăm nuôi vì Thà nh cÅ©ng dấu luôn chổ ở không cho mẹ biết, chứ nếu vô thăm thì cÅ©ng không biết Thà nh tên gì để thăm. HÆ¡n nữa, Tâm thì đã Ä‘i lấy chồng hÆ¡n hai năm rồi. Niá»m mÆ¡ ước lá»›n nhất cá»§a Thà nh sẽ không bao giá» còn quay trở lại. Thà nh cÅ©ng không còn vá»™i và ng gì mà vá» quê. Thà nh chỉ nhắn vá»›i thằng Thông vá» cho mẹ biết chừng là Thà nh vẫn khoẻ mạnh.
Hôm trại tha tù, Thà nh cÅ©ng không còn chỠđợi như má»i lần tha tù trước. Äến khi nghe tên, rồi nháºn tá» giấy tha, ra đến cổng mà lòng Thà nh vẫn chẳng có chút vui mừng nà o. Thà nh ngồi thừ trước cổng trại tháºt lâu. Bá»n tù được tha thì nhảy cẩng lên rồi chạy má»™t hÆ¡i ra Long Äịnh đón xe. Thà nh nghÄ© mãi không biết vỠđâu. Cuối cùng Thà nh quyết định vá» thà nh phố kiếm Thông. Nó giá»›i thiệu cho Thà nh chổ thuê xÃch lô. Rồi thì Thà nh tá»± táºp đạp. Lúc đầu Thà nh không biết đưá»ng, không biết giá. Thà nh còn bị mấy thằng xÃch lô khác giá»±t khách, hà nh hung, cÅ©ng suýt bị láºt xe mấy lần nhưng rồi dần dần cÅ©ng quen vá»›i cái nghá» tương đối dá»… kiếm cÆ¡m nà y.
- Thôi, hai ngà n, đi không?
Ngưá»i khách có vẻ co, Thà nh ừ đại:
- Lên đi.
...Chiếc xÃch lô vừa tá»›i cổng sau sở thú, bà khách bảo dừng lại. Thà nh tấp vô lá» cho bà khách xuống. Bà khách móc túi đưa hai ngà n cho Thà nh. Thà nh đưa tay cầm lấy hai ngà n ... nhưng đôi mắt chà ng bổng nhiên dán chặt và o cái cô gái Ä‘ang bưng há»™p thuốc lá đứng bên lỠđưá»ng:
- Lin! Thà nh kêu lên.
- Ô ... Anh Thà nh. Lin vẫn còn nhớ tên Thà nh. HỠchỉ gặp nhau có một lần duy nhất trên chuyến taxi hai năm vỠtrước.
Thà nh nhảy xuống xe, Lin mừng quá ôm chầm lấy Thà nh...
16. Thói Ä‘á»i:
Thà nh và Lin không hiểu sao mấy hôm nay vợ chồng chá»§ nhà có vẻ khan khác vá»›i Thà nh và Lin. Vừa thấy Lin là bà chá»§ ngá»t như sá»›t:
- Con gái ơi, hôm nay con có đi bán không?
Lin vẫn vô tư:
- Dạ có chứ. Tụi con mà nghỉ là có mà đói.
- Mạ thương tụi con quá... Nếu tụi con không có tiá»n, từ nay, mạ không lấy tiá»n nhà nữa đâu. Mạ con sống vá»›i nhau lâu nay, mạ hiểu tụi con cÅ©ng khó khăn.
Lin và cả Thà nh chưng há»ng. Chưa bao giá» bà chá»§ nhà có thái độ như váºy vá»›i vợ chồng Thà nh.
Thà nh còn nhá»› cái ngà y hai đứa má»›i lấy nhau. Không có chổ ở, Thà nh và Lin vỠđây thuê nhà ở trá». Bà chá»§ nhà cứ ngó trừng trừng như hai đứa là ngưá»i hà nh tinh khác. Bà có vẻ như không muốn cho thuê nên cái giá»ng đắng ngắt:
- Năm chục ngà n một tháng. Liệu có trả nổi không mà đòi thuê?
Rồi cái lần Lin có bầu, sinh con Vệ. Tiá»n chưa kịp lo là bả đòi sát ván. Chiá»u nà o Thà nh đẩy xÃch lô vá» cÅ©ng gặp bà ngồi trước cá»a:
- Hổng có tiá»n thì kiếm chổ mà dá»n ra. Không có dây dưa được đâu.
Mà dá»n Ä‘i đâu bấy giá». Hồi còn hai đứa thì còn ra đưá»ng nằm được. Có con nhá» rồi, biết là m sao. Thà nh cÅ©ng bấm bụng năn nỉ:
- Äể mai tụi con tÃnh.
- Mai mà không có là tao tÃnh lãi... Tiá»n bạc bây giá» ngưá»i ta cho vay lãi mưá»i, mưá»i hai phân chứ Ãt đâu.
Rồi mấy đêm sau đó Thà nh đã đẩy xe Ä‘i trong đêm má»›i kiếm thêm đủ tiá»n trả tiá»n nhà . Äã mấy lần Thà nh muốn dá»n Ä‘i nhưng khổ ná»—i không tìm đâu ra chổ nà o hÆ¡n nên đà nh chịu nhẫn nhục cho qua ngà y...
Váºy mà hôm nay cái giá»ng bà chá»§ nhà ngá»t ngà o má»›i lạ là m sao. Hai vợ chồng ngạc nhiên hết sức. Nhưng rồi ai cÅ©ng lo việc nấy. Thà nh đẩy chiếc xÃch lô Ä‘i má»™t chặp thì Lin cÅ©ng dẫn con bé Vệ, bồng thằng cu Phụng Ä‘i bán...
Và i hôm sau thì hai vợ chồng biết rõ Ä‘iá»u gì xảy ra. Không biết bao nhiêu ngưá»i đến gõ cá»a nhà Thà nh và Lin để đưa ra những lá»i đỠnghị:
- Chúng tôi sẽ lo hết thủ tục giấy tỠcho các em.
- Hễ chịu là tụi tui bao hết, trả thêm năm cây trước khi lên máy bay
- Xong xuôi, cứ má»—i ngưá»i cùng Ä‘i, chị sẽ trả em thêm ba cây...
Giá cá»§a cuá»™c mặc cả dưá»ng như không dừng lại, cứ tăng dần đến chóng mặt cho đến khi Lin bá»±c mình, Ä‘uổi tất cả ra khá»i nhà ....
17. Ná»— lá»±c má»›i:
Từ ngà y qua đến Mỹ, Thà nh và Lin cảm thấy vui hÆ¡n. Lin đổi tên thà nh Lina, Lina Nguyá»…n, cho giống như há» chồng. Mẹ Thà nh, bà Äoà n là ngưá»i duy nhất Ä‘i theo gia đình há». HỠđược má»™t tổ chức bảo trợ đón vá» thà nh phố Springfield bang Massachusset. Tại đây hỠđược hướng dẫn má»i thứ từ thuê nhà ở, há»c tiếng Anh, kiếm việc là m. Mấy tháng đầu cÅ©ng hÆ¡i vất vả, nhưng dần dần Thà nh quen dần vá»›i cuá»™c sống má»›i và cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n, nhất là sau khi Thà nh có được cái bằng lái xe rồi được nháºn và o là m trong má»™t hãng tiện là m đồ phụ tùng cho máy bay.
Vợ Thà nh, Lina thì và o là m trong má»™t hãng in, công việc cÅ©ng đơn giản. Ngưá»i Việt ở đây khá đông nên mặc dù không biết tiếng Anh, há» cÅ©ng sống tương đối dá»… dà ng. Mấy đứa nhỠđược Ä‘i há»c liá»n. Hằng ngà y bà Äoà n dẫn hai đứa nó ra xe bus và đón tụi nó vá» bằng xe bus trước cổng apartment. Tụi nó Ä‘i há»c vá» báºp bẹ nói tiếng Anh vá»›i nhau. Tụi nhá» nhanh tháºt, nó nói gì Thà nh cÅ©ng chẳng hiểu. Chỉ sau mấy tháng là tụi nó nói tiếng Anh như gió, Thà nh chẳng là m sao hiểu được.
Tối nà o ăn cÆ¡m xong Thà nh cÅ©ng chở vợ xuống trưá»ng high school để há»c ESL. Thà nh chỉ cần biết Ãt chữ để nói chuyện vá»›i ngưá»i ta và là m giấy tá»... chứ cái gì cÅ©ng phải Ä‘em Ä‘i nhá», rõ mệt. Thà nh há»c má»™t lá»›p, Lina và o má»™t lá»›p khác cho dá»… há»c. Mấy tháng sau thì há» cÅ©ng biết được chút Ãt tiếng Anh để giao dịch, là m việc, mua bán. Tuy nhiên Thà nh không muốn dừng lại ở đó, chà ng vẫn quyết tâm há»c để có thể Ä‘á»c cho được, viết cho thông như hồi xưa nhỠông Tám động viên mà chà ng đã tá»± há»c được tiếng Việt. ChÃnh nhá» Ä‘á»c được tiếng Việt mà Thà nh má»›i thi Ä‘áºu bằng lái xe vì ở đây có cho thi luáºt bằng tiếng Việt. Thà nh không nói cho ai nhưng thầm biết Æ¡n ông Tám.
Trong xóm cá»§a Thà nh, sau ngà y giải phóng, mấy ông trà thức bá» Ä‘i tản cư cÅ©ng quay vá» khá đông. Có má»™t số Ä‘i cải tạo gì đó, rồi cÅ©ng vá». Hôm đó Thà nh tình cá» qua nhà ông Tám chÆ¡i. Ông Tám cÅ©ng chỉ Ä‘i cải tạo má»›i vá». Nghe nói trước kia ổng là nhà thÆ¡ gì đó cÅ©ng có tiếng. Thấy ông Tám Ä‘á»c sách, Thà nh lân la há»i mượn Ä‘á»c. Ông không những vui vẻ đưa cho Thà nh mượn mà còn khuyến khÃch Thà nh Ä‘á»c. Ông bảo vá»›i Thà nh:
- Cái há»c lúc nà o cÅ©ng quan trá»ng. Cháu không được Ä‘i há»c thì nên tiếp tục há»c bằng cách Ä‘á»c sách thưá»ng xuyên. Chỉ có kiến thức má»›i giúp cháu tá»± tin trong cuá»™c sống. Sau nà y cháu sẽ thấy là ông nói đúng.
Rồi ông Tám vui vẻ:
- Cháu cứ qua đây, bác có cuốn nà o hay, bác đưa cho vá» Ä‘á»c. Chỉ giữ đừng đưa cho ai và đừng là m rách cá»§a bác là được rồi.
Sau đó ông Tám cho Thà nh mượn nà o là Thuá»· Há», Hồng Lâu Má»™ng, rồi kiếm hiệp cá»§a Kim Dung nữa. Ông Tám có vẻ thÃch truyện Kim Dung hÆ¡n cả trong các loại sách mà ông thưá»ng Ä‘á»c. Thà nh Ä‘á»c dần dần gần như hết tá»§ sách nhà ông Tám. Hết truyện tà u, Thà nh Ä‘á»c qua truyện tiểu thuyết... Thà nh như thông minh hÆ¡n ra, cái thông minh trá»i phú cho Thà nh đã lâu không được dùng đã được đánh thức... Thà nh cảm thấy tá»± tin hÆ¡n rất nhiá»u
Vì cha Thà nh mất sá»›m nên nhiá»u lúc Thà nh cÅ©ng coi ông Tám như má»™t ngưá»i cha. Thà nh rất quý trá»ng ông Tám. Thà nh vẫn mong có dịp sẽ vá» quê thăm thằng Nhịn và ông Tám, hai ngưá»i mà Thà nh yêu quý nhất còn lại ở quê. Nhưng rồi Thà nh sẽ không bao giá» còn gặp được ông Tám vì ông đã ra Ä‘i ... Thà nh chỉ biết tin nà y muá»™n mà ng sau khi tình cá» gặp má»™t ngưá»i bà con cá»§a ông Tám trong bữa há»p há»™i ái hữu...
18. Cuá»™c há»™i ngá»™ bất ngá»:
Kì nà y, trong hãng Ãt việc nên weekend nà y Thà nh không phải Ä‘i là m overtime. Chiá»u nay, Thà nh bổng nhiên nhá»› nhá»› cái thằng Nhá»±t, cái thằng bạn thân cùng là m chung vá»›i Thà nh trong hãng. Nó chÃnh là ngưá»i xin cho Thà nh vô là m trong hãng, rồi còn hướng dẫn, chỉ cho Thà nh từng li từng tà cho đến khi Thà nh biết việc, có thể là m má»™t mình. Có gì khó Thà nh cÅ©ng Ä‘em há»i nó, và nó giúp Thà nh cứ như là anh em. ChÃnh vì váºy mà khi thằng Nhá»±t xin được việc là m tốt hÆ¡n bên Connecticut, dá»n vá» dưới được mấy tháng, Thà nh như bị hụt hẫng. Nó cÅ©ng có gá»i cho Thà nh sau khi nó dá»n vá» dưới nhưng không gặp Thà nh.
Thà nh gá»i mẹ:
- Mẹ Æ¡i, hôm trước thằng Nhá»±t nó gá»i cho con, mẹ bắt phone, nó có cho số Ä‘iện thoại không?
- Ừ, có có. Mẹ nói rồi chạy đi kiếm. Lát sau mẹ đưa cho Thà nh mảnh giấy nhỠcó ghi số điện thoại.
Thà nh bấm số gá»i cho Nhá»±t, đây là số cell phone cá»§a nó, nó còn Ä‘ang ở sở là m. Nó bảo:
- Weekend nà y tụi tao tÃnh Ä‘i biển chÆ¡i. Biển bên nà y đẹp lắm, tụi tao tÃnh Ä‘i biển Rocky Neck. Mà y có thÃch Ä‘i không thì qua đây, Ä‘i chÆ¡i chung vá»›i tụi tao?
Thà nh chịu liá»n. Lâu nay nó vẫn nghe Connecticut rất đẹp nhưng chưa bao giá» nó chạy xe qua bên đó. Biển Connecticut nghe nói cÅ©ng đẹp lắm. Hà ng năm những há»™i Ä‘oà n ngưá»i Việt ở đây cÅ©ng tổ chức picnic ở bên đó nhưng Thà nh chưa bao giá» Ä‘i được vì Thà nh phải Ä‘i là m
- ÄÆ°á»£c rồi, cho tao địa chỉ Ä‘i rồi sáng mai tao chở cả nhà qua.
Nhá»±t cẩn tháºn Ä‘á»c địa chỉ nhà cá»§a nó, không quên dặn Thà nh má»™t cách cẩn tháºn đưá»ng Ä‘i để tá»›i nhà nó. Thà nh cÅ©ng ghi chép cẩn tháºn vì đây là lần đầu nó Ä‘i ra khá»i cái Springfield nà y.
Thà nh nói vá»›i mẹ và Lina, và cả mấy đứa nhá», ai cÅ©ng nao nức cho má»™t chuyến Ä‘i chÆ¡i xa. Có lẽ lâu quá rồi cả nhà chẳng được Ä‘i chÆ¡i chung mà cÅ©ng chẳng có dịp để Ä‘i xa. Thằng Vệ vá»›i con Phụng là mừng nhất. Tụi nó Ä‘i ngá»§ sá»›m để mai Ä‘i sá»›m.
Sáng nay trá»i đẹp. Trá»i trong vắt ngay từ buổi sáng. Cả nhà leo lên chiếc xe bốn chổ cá»§a Thà nh. Theo lá»i chỉ dẫn cá»§a Nhá»±t, Thà nh phóng xe thẳng má»™t lèo trên highway 91 vá» phÃa Connecticut. Má»›i sáng sá»›m ngà y thứ bảy nên con đưá»ng thênh thang chẳng có mấy chiếc xe, Thà nh chạy xe thoải mái. Sau đó Thà nh chuyển qua highway 84, và o exit rồi tìm nhà Nhá»±t. Nhá»±t thuê nhà trong má»™t khu khá yên tÄ©nh, cây cối um tùm. Mà nói chung cả vùng nà y cây cối Ä‘á»u xanh um khắp nÆ¡i. Äi trên highway chỉ thấy hai bên đưá»ng toà n là cây vá»›i cây, không thấy nhà cá»a đâu hết. Má»›i có 8 giá» sáng, Thà nh đã tá»›i nhà Nhá»±t.
Nhựt mừng quá khi thấy Thà nh qua sớm. Vợ Nhựt là Lan cũng đã lo xong buổi sáng cho con bé Nguyệt. Nhựt đỠnghị:
- Mình đi chơi cả ngà y, mà có cả bác cùng đi, có lẽ mình nên ghé chợ Việt nam mua đồ ăn. Xuống dưới mình chơi suốt ngà y, ăn uống tại chổ thoải mái hơn là phải chạy đi kiếm MacDonald hay Burger King...
- Chợ Việt Nam gần đây không? Thà nh há»i.
- Gần, có tà xÃu thôi. Mà cái chợ à Äông nà y bá»± lắm đó, thứ bảy chá»§ nháºt là dân Việt Nam, Tà u ... đầy nhốc ở đó. Mà mình Ä‘i chung má»™t xe Ä‘i, để Nhá»±t lấy chiếc van Ä‘i tiện hÆ¡n.
Rồi Nhá»±t dẫn cả hai gia đình lên chiếc van cá»§a nó. Äến chợ à Äông, Thà nh cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên vì cái chợ khá lá»›n, đà ng hoà ng, rá»™ng rãi như những ngôi chợ Mỹ. Má»›i 9 giá» sáng mà ngưá»i Việt nam Ä‘i chợ đông như kiến, parking đầy nhốc xe. Cả nhà kéo cả và o chợ, mấy đứa nhá» thÃch thú ngắm những gian hà ng bà y đủ má»i thứ hà ng hoá à đông từ nước quả cho đến lạp xưởng, măng, nấm, gia vị, bún, phở, mắm... Thà nh cÅ©ng lang thang Ä‘i dạo chợ để chá» Lin và Nguyệt Ä‘i mua chả lụa, heo quay, bánh mì... và nước uống cho buổi Ä‘i chÆ¡i.
Äang lang thang ở khu đồ khô thì Thà nh giáºt mình. Má»™t cô gái hay đúng hÆ¡n là má»™t ngưá»i đà n bà ăn mặc sang trá»ng Ä‘ang Ä‘i cùng vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông da trắng là m Thà nh đứng há hốc mồm. Không lẽ lại là Tâm đó sao? Mà đúng là Tâm rồi, cô ta Ä‘ang lúi cúi tìm cái gì đó trong khu đồ gia vị. Vẫn mái tóc Ä‘en óng mướt như ngà y nà o có Ä‘iá»u nó được cắt tỉa cẩn tháºn hÆ¡n, vẫn cái là n da sáng mịn mà ng tuy có hÆ¡i “đà n bà †cá»§a má»™t ngưá»i lá»›n tuổi. Nà ng mặc áo váy, ngắn tay, bó sát Ä‘á»u trên thân ngưá»i nà ng. Thân hình lồ lá»™, nà ng còn quyến rÅ© hÆ¡n cả cái cô Tâm ngà y nà o bên bá» Sông Vệ. Thà nh nhìn chăm chăm, đợi cô ta ngẩng đầu lên để biết có đúng là Tâm không.
- Tâm hả? Thà nh buá»™t miệng há»i ngay sau khi Tâm ngẩng đầu lên là m cô ta hÆ¡i bất ngá».
- Anh Thà nh hả? Tâm như lẩm bẩm trong miệng má»™t hồi lâu rồi báºt ra thà nh tiếng. Rồi dù có Ä‘i vá»›i ông chồng da trắng, nà ng vẫn nhảy phóc lên ôm chầm lấy Thà nh. Ông chồng chỉ đứng nhìn vô tư. Nà ng quay lại nói vá»›i ông chồng bằng tiếng Anh vá» Thà nh. Ông đưa tay bắt tay Thà nh:
- Xin chà o bạn. Ông chà o Thà nh bằng câu tiếng Việt lơ lớ. Thà nh cũng chỉ biết nói cám ơn. Chà ng quay sang Tâm để tiếp tục câu chuyện
- Anh không ngỠrằng lại gặp em ở đây. Lâu nay em ra sao. Anh đã nghĩ chúng mình sẽ chẳng bao giỠcòn gặp nhau...
- Thì em cÅ©ng nghÄ© váºy. Nhiá»u lúc em cÅ©ng buồn. Nà ng nhá» hÆ¡n má»™t chút. Nhiá»u lúc em cảm thấy nhá»› vá» những kỉ niệm ngà y xưa. Nà ng không dám nói nhá»› Thà nh. Em có lá»—i vá»›i anh nhiá»u quá.
19. Biển không có sóng:
Lina và mấy đứa nhá» quay lại chổ Thà nh. Thà nh giá»›i thiệu Lina và mấy đứa con vá»›i Tâm. Chà ng cÅ©ng chỉ vá»™i và ng há»i số phone cá»§a Tâm. Tâm rút và đưa cho Thà nh má»™t cái card cá»§a nà ng. Rồi há» chia tay nhau. Vợ chồng thằng Nhá»±t đã ra tÃnh tiá»n xong cÅ©ng Ä‘ang chá» Thà nh.
Thà nh lên xe mà hồn vẫn còn lÆ¡ lững. Tại sao lại thế chứ? Tại sao giữa chà ng và nà ng lúc nà o cÅ©ng có má»™t dòng sông. Cái dòng sông ngà y xưa chỉ có lụt là chà ng không bÆ¡i qua được còn thì gần như ngà y nà o chà ng cÅ©ng có thể bÆ¡i qua gặp nà ng... Rồi cái dòng sông cuá»™c Ä‘á»i đã cuốn hai đứa trôi giạt hai bá» xa xôi. Nay đã gặp lại rồi, nhưng giữa hai ngưá»i vẫn là má»™t dòng sông hiểm trở. Liệu rồi đây Thà nh có dám bÆ¡i qua con sông lần nữa?
Thà nh lẩn thẩn trong cái vòng lẩn quẩn của tư tưởng không để ý gì đến chung quanh. Chỉ khi mấy đứa nhỠla lên trằm trồ, Thà nh mới quay vỠvới thực tế.
- Äẹp quá, đẹp quá ba Æ¡i...
Thà nh quan sát hai bên đưá»ng. Con đưòng lượn lá» khi lên khi xuống. Hai bên đưá»ng là vách núi dá»±ng đứng, đủ mà u sắc lóng lánh trong ánh nắng. Cây cối xanh um trải dà i ngút mắt. Chà ng chưa bao giá» táºn mắt thấy những cảnh thiên nhiên hùng vÄ© như thế nà y. Chà ng cÅ©ng trằm trồ:
- Äẹp tháºt.
Thằng Nhá»±t như quen vá»›i con đưá»ng nà y lắm rồi. Nó chỉ cưá»i:
- Chưa đâu, tà nữa má»›i thấy, còn nhiá»u cảnh đẹp nữa...
Váºy là cả nhà , mẹ, Lin và mấy đứa nhá» say sưa ngắm cảnh váºt hai bên đưá»ng... Cà ng ra gần bãi biển, con đưá»ng cà ng đẹp hÆ¡n. Äá tảng lố nhố chen lẫn trong mà u xanh cá»§a cây. Äá chạy ra táºn sát bá» biển. Xen lẫn vá»›i đá là những bãi cát trắng phau... Äã lâu rồi, Ãt ra từ ngà y qua Mỹ, Thà nh chưa bao giỠđược thấy biển. Biển ở đây cÅ©ng giống giống như biển Tân định phÃa sau núi Long Phụng thôi, nhưng có nhiá»u, rất nhiá»u ngưá»i tắm. Ngưá»i ta lố nha, lố nhố trên cả vùng biển mênh mông. PhÃa ngoà i xa là những con tà u to tướng. Gần hÆ¡n, trong bá» là những chiếc ca nô và những chiếc xe lướt trên mặt biển như những con cá chuồn. Có má»™t cái rất khác đó là biển ở đây không có sóng. Mặt nước biển cứ yên lặng như mặt hồ. Và o giá» nà y, biển không có gió, nên mặt nước lại cà ng yên, chỉ thấy những gợn nhá» lăn tăn... Thà nh hÆ¡i ngạc nhiên nên há»i Nhá»±t:
- Sao biển ở đây giống như cái hồ váºy, không có sóng?
Nhá»±t vui vẻ giải thÃch:
- Cái hòn đảo Long Island cá»§a New York che mất phÃa ngoà i cá»§a Connecticut nên biển ở đây thà nh ra cái vịnh. Không có sóng mà nước thì cÅ©ng lạnh kinh khá»§ng, xuống tắm thì biết...
- Có lẽ là váºy. Ở cái xứ nà y, biển không có sóng nên cuá»™c Ä‘á»i con ngưá»i cÅ©ng không có sóng. Thà nh lẩm bẩm má»™t mình. Biển xứ mình sóng cứ à o à o quanh năm nên con ngưá»i cÅ©ng chẳng lúc nà o yên.
Lòng chà ng muốn thanh thản, không còn muốn gì nữa cả. Thà nh không xuống tắm mà chỉ ngồi trên bá» nhìn những con hải âu lượn lá», thỉnh thoảng chúng lại chúi đầu xuống nước, thỉnh thoảng lại lá»™i bá»™ trên bá», cứ vô tư như không há» có con ngưá»i chung quanh.
Hình ảnh Tâm lại hiện ra trước mặt Thà nh. Là m sao chà ng có thể quên được Tâm vá»›i những đêm hẹn hò trên bá» dương liá»…u vắng ngà y xưa. Lòng đầy ắp yêu thương như dâng trà o lên trong cổ há»ng. Rồi Thà nh cảm thấy tuyệt vá»ng. Tuyệt vá»ng vì là m sao chà ng có thể đánh đổi tất cả những gì chà ng Ä‘ang có để có được Tâm. Và liệu nà ng có dám yêu chà ng lần nữa...
Má»i ngưá»i vẫn vui vẻ và phấn chấn. Mấy đứa nhá» Ã o xuống nước...
20. Tiếc nuối:
Sau chuyến Ä‘i Connecticut, Thà nh bổng trở nên lầm lì, Ãt nói. Tình yêu cá»§a Thà nh dà nh cho Tâm đã hai chục năm rồi âm ỉ trong lòng chà ng như má»™t ngá»n nến giá» gặp lại nhau nó bùng cháy dữ dá»™i. Nó thiêu đốt con ngưá»i chà ng. Những kỉ niệm ngà y xưa bên dòng sông Vệ như quay trở lại trước mắt chà ng.
Chiá»u nay, từ hãng là m, Thà nh không vá» nhà như má»i hôm mà ghé và o má»™t quán cà phê StarBucks trong khu Plaza mua ly cà phê ngồi má»™t mình ngắm cảnh, ngắm ngưá»i Ä‘i qua lại mà lòng khắc khoải nhá»› vá» những kỉ niệm xưa. Thà nh lục và lấy số phone cá»§a Tâm rồi bấm số. Giá»ng Tâm như chỠđợi cái khoảnh khắc nà y lâu lắm:
- Anh Thà nh đó hả? Em chá» anh mấy hôm nay. Sao anh không gá»i cho em sá»›m hÆ¡n?
Tâm là m như hỠvẫn còn đang yêu nhau.
- Anh báºn quá, hôm nay má»›i hÆ¡i rãnh. Hôm đó gặp em mà không kịp nói chuyện gì cả. Bây giá» em sống ra sao?
Chỉ chá» cho được há»i, Tâm như nói trong nước mắt:
- Em không biết phải bắt đầu từ đâu. Nà ng cháºm lại má»™t chút. Ngà y anh Ä‘i Sà i gòn để là m ăn, em đã có linh cảm là em sẽ mất anh. Em có nháºn được thư cá»§a anh và em vẫn còn giữ tất cả nguyên vẹn. Em ở nhà được và i tháng là mẹ bắt em phải lấy chồng. Em có gá»i thư cho anh, không biết anh có nháºn được không?
- Có, anh có nháºn và đã hồi âm cho em liá»n sau đó.
- Váºy là em không nháºn được lá thư đó cá»§a anh. Em chắc mẹ em đã nháºn được và dấu Ä‘i không đưa cho em. Hôm nà o em sẽ há»i lại mẹ.
- Ủa, chứ mẹ em bây giỠở đâu?
Giá»ng Tâm buồn buồn, nà ng tiếp:
- Ba em Ä‘i tù vá» yếu lắm, Ä‘au hoà i nên sau khi là m giấy Ä‘i HO thì ba em qua Ä‘á»i. May mà tụi Mỹ cÅ©ng cho mẹ con em Ä‘i. Qua đến đây, lúc đầu em ở vá»›i mẹ và thằng Nhân em cá»§a em, rồi sau đó thì em ra sống riêng vá»›i Tony. Em không còn đưá»ng nà o lá»±a chá»n nên chỉ ưng đại váºy thôi. Em năm nay bốn hai, bốn ba tuổi rồi còn gì. ÄÆ°á»£c má»™t cái là em muốn gì thì ảnh cÅ©ng chiá»u. Nhưng lại khổ là có những chuyện em không thể nà o chia sẻ vá»›i Tony được nên nhiá»u lúc buồn chỉ biết buồn má»™t mình
- Váºy còn chồng em hồi ở bển?
- Mẹ em gả em Ä‘i lấy chồng mà có biết gì nhà chồng em đâu. Nhà ấy già u thiệt. Bản thân chồng em, tên là Toà n, bá» ngoà i cÅ©ng không đến ná»—i. Nhưng há» coi em như con ở. Em được mua vỠđể là m dâu. Nhà có máy gạo, máy bÆ¡m đủ thứ, già u có nhưng em suốt ngà y phải quần quáºt sảy lúa, dừng gạo, giặt đồ, nấu cÆ¡m... Em là m tối mặt mà bị đánh, bị chá»i hoà i. Chồng em thì ăn rồi ở ngoà i đưá»ng, đánh bà i, nháºu nhẹt. Em nói thì cứ áºm ừ cho qua chuyện. Rồi Tâm báºt khóc trong máy:
- Sau đó má»™t năm, chịu hết ná»—i, em bá» vá» nhà vá»›i mẹ. Há» lại Ä‘i cưới vợ khác cho Toà n. Mẹ biết mẹ có lá»—i vá»›i em nên từ đó mẹ thương em lắm. Mẹ hay khóc vá»›i em: “Tại vì mẹ mà đá»i con giang dởâ€. Em tìm cách liên lạc vá»›i anh nhưng không ai biết gì vá» anh. Có lần em gặp anh Nhịn, ảnh cÅ©ng nói, ảnh không biết, chỉ nghe anh Ä‘i là m ăn xa mấy năm rồi không vá». Em tưởng cuá»™c Ä‘á»i em thế là hết. Nà o ngá» lại gặp anh ở đây.
- Năm đó anh Ä‘i là m gạch. Tết anh không vá» nhưng rồi sau Tết, lúc anh vá» thì nghe em Ä‘i có chồng. Anh không tin, tìm qua nhà em, gặp mẹ em, mẹ em nói anh má»›i tin. Anh chỉ nói cho anh gá»i lá»i mừng em hạnh phúc. Rồi anh Ä‘i... Vô Sà i gòn có ngưá»i rá»§ Ä‘i vượt biên, anh bị bắt ở tù hai năm. Khi quay vá», anh quá thất vá»ng nên quyết định cưới Lin.
Thà nh cũng buồn buồn khi nhắc lại chuyện cũ. Rồi Thà nh tiếp:
- Nói là cưới chứ anh và cô ấy đâu có cÆ¡ há»™i là m đám cưới, chỉ ở vá»›i nhau như bùn và đất váºy thôi. Không ngá» là mấy năm sau, sau khi cô ấy có con, cả nhà anh, cả mẹ anh cÅ©ng được nháºn Ä‘i Mỹ.
Thà nh nâng ly cà phê lên miệng uống. Ly cà phê hết hồi nà o Thà nh không hay. Thà nh giáºt mình, nhìn đồng hồ rồi nói vá»›i Tâm:
- Thôi khuya rồi, anh phải vá» vá»›i gia đình. Hôm sau mình nói chuyện tiếp. Thà nh còn muốn nói nhiá»u hÆ¡n nhưng Thà nh sợ Lina sẽ nghi vì chà ng ngồi quá lâu ngoà i quán cà phê. Thà nh cúp máy rồi chạy xe vá» nhà .
21. Dòng sông không thể vượt:
Thà nh vừa Ä‘áºu xe vô parking thì chuông Ä‘iện thoại reo lên.
- A lô... Thà nh chưa kịp há»i thì bên kia đã vá»™i và ng:
- Anh Thà nh hả? Anh có thể gặp em hôm nay được không? Tiếng Tâm bên kia khẩn thiết.
Thà nh hÆ¡i do dá»± rồi trả lá»i:
- ÄÆ°á»£c. Nhưng gặp ở đâu?
- Anh ở Springfield có biết Forerst Park gần đó không? Chổ exit hai đó...
- Biết,
- Váºy anh chá» em chổ cổng chÃnh Ä‘i, em chạy tá»›i đó, cỡ ba chục phút.
Thà nh nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa Thà nh phải vô xưởng. Nhưng rồi Thà nh quyết định, Thà nh phải gặp Tâm hôm nay thôi. Ngá»n lá»a tình yêu trong Thà nh như bùng cháy trở lại sau khi gặp lại nà ng hôm trước. Thà nh vô xưởng gặp tên supervisor, bảo hắn rằng Thà nh cảm thấy không khoẻ, xin nghỉ là m má»™t ngà y. Từ ngà y Thà nh vô hãng là m chưa bao giá» Thà nh nghỉ lấy má»™t ngà y nên đỠnghị cá»§a Thà nh được chấp nháºn ngay. Thà nh chạy xe đến cổng Forest Park đứng chá».
Mươi phút sau thì Tâm đến. Há» Ä‘áºu xe rồi Ä‘i bá»™. Rừng mùa nà y xanh um, buổi sáng mát mẻ chỉ có tiếng chim rừng huyên náo trên cây. Hôm nay không phải là weekend nên không có mấy ngưá»i Ä‘i dạo trong rừng. Khu rừng tháºt tÄ©nh, chỉ lác đác và i ba cặp tình nhân sánh vai nhau Ä‘i dạo. Thà nh và Lin cÅ©ng thả bá»™ xuống bá» hồ. Hai ngưá»i ngồi xuống trên bức tưá»ng cá»§a cái thác nước. Những con ngan bÆ¡i lại gần hai ngưá»i, nhìn há» như chỠđược cho ăn.
Tâm không nén được cảm xúc:
- Anh có còn nghĩ đến em không?
- Tất nhiên là có, dưá»ng như tất cả tình yêu cá»§a anh, anh đã dà nh hết cho em. Bao nhiêu năm rồi mà những lúc buồn buồn, anh Ä‘á»u nhá»› vá» em, vá» những ngà y chúng mình hẹn hò bên kia sông. Anh mất em như mất má»™t cái gì lá»›n nhất trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình
Tâm cũng vùi đầu và o lòng chà ng nức nở:
- Em đâu muốn xa anh, nhưng em không biết là m sao hơn được. Anh hãy tha thứ cho em, hãy cho em...
Thà nh chỉ im lặng như lắng nghe hai con tim cùng má»™t nhịp Ä‘áºp...
Bóng chiá»u buông xuống trên cánh rừng hồi nà o không hay. Há» vẫn ngồi bên nhau, thì thầm như tiếng dòng suối đổ xuống con thác nhá». Thá»i gian như đứng lặng, và lÅ© ngan cÅ©ng chỉ yên lặng nhìn hai ngưá»i.
Thà nh như chợt nhá»› Ä‘iá»u gì, gỡ tay Tâm ra, chà ng đứng lên:
- Mình phải vá» thôi Tâm, trá»i tối rồi.
- Chắc là mình sẽ còn gặp nhau nữa chứ anh? Tâm nuối tiếc.
Thà nh không biết nói sao:
- Ừa, hôm nà o rãnh thì gá»i cho anh.
Hai ngưá»i Ä‘i bá»™ ra đến chổ để xe thì trá»i tối hẳn. Thà nh phóng xe như Ä‘iên vỠđến nhà . Lina và mẹ dá»n cÆ¡m sẵn, Ä‘ang chá». Thà nh vừa và o nhà thấy Lina có vẻ lo lắng:
- Anh có chuyện gì không mà hôm nay vá» trể quá váºy?
- Không có chuyện gì. Thằng bạn trong sở nó nhỠqua nhà khiêng dùm mấy cái đồ.
- Váºy mà em lo hết hồn, không biết anh có chuyện gì. Hôm sau có việc thì nhá»› gá»i vá» nhà cho em biết chừng, em bá»›t trông.
Lina cÅ©ng Ä‘i là m, nhưng nà ng vá» sá»›m hÆ¡n, lo tắm rá»a cho con, cho con ăn, rồi còn dá»n cÆ¡m sẵn chá» Thà nh má»—i ngà y. Thà nh vừa nháºn ra Ä‘iá»u gì, chà ng ngồi và o bà n ăn....
Thà nh reo lên như đứa trẻ:
- Hôm nay có rau lang với mắm cái. Ngon quá, chắc là mẹ mua cho con phải không?
Mẹ nhìn Thà nh cưá»i vui vẻ:
- Con Lin nó mua đó. Mẹ vẫn thÃch gá»i Lina là Lin. Nó nghe mẹ nói hồi nhá» con thÃch rau lang luá»™c chấm mắm cái. Nó Ä‘i chợ thấy có rau lang nên nó mua cho con.
22. Äoạn cuối cá»§a dòng sông:
Sáng hôm sau, Thà nh má»›i vừa ra khá»i nhà má»™t Ä‘oạn, cái cell phone lại rung lên trong túi, Tâm gá»i cho Thà nh:
- Hôm nay anh có rãnh không, mình gặp nhau nữa nghe. Äêm qua em không vá» nhà mà qua nhà mẹ. Em há»i mẹ tất cả. Em không tà i nà o chợp mắt được. Em nhá»› anh nhiá»u lắm. Tình yêu trong em như trá»—i dáºy mãnh liệt. Em không muốn mất anh vÄ©nh viá»…n. Em muốn sống bên anh ...
Thà nh nghe bên kia là tiếng khóc thổn thức... Không cầm lòng được, chà ng cúp máy.
Cái điện thoại lại rung lên, Thà nh mở máy, nói trong nghẹn ngà o:
- Tâm Æ¡i, hãy tha lá»—i cho anh. Anh chỉ có má»™t cuá»™c Ä‘á»i duy nhất, mà anh đã dùng gần hết rồi. Anh không còn cuá»™c Ä‘á»i thứ hai nà o để cho em cả... VÄ©nh biệt em.
Rồi Thà nh lại cúp máy. Trong đầu Thà nh, má»™t hình ảnh thân thương cá»§a dòng sông quê ngà y nà o như hiện vá»... Nhưng bây giá», dòng sông đã ra đến cá»a rồi, là m sao mà quay lại...
Hết
Tà i sản của quykiemtu