 |
|

29-03-2008, 01:00 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Thuáºt Nói Chuyện Hằng Ngà y
Phần 001
Äừng Già Hà m
Bạn thá» nghe câu chuyện sau đây: Tôi có thói quen Ä‘i thà nh thị má»—i tháng. Ngà y ná» tôi Ä‘em tiá»n theo nhiá»u. Tôi thấy gần bến xe có bán nhiá»u bồ câu đẹp quá. Tôi mua má»™t cặp vá» nuôi chÆ¡i. À! Tôi đóng cái lồng rất khéo vì tôi thưá»ng biết, bồ câu thÃch ở nÆ¡i chuồng sÆ¡n nhiá»u mà u. Lúc ấy vợ tôi phụ đóng chuồng vá»›i tôi. Hai chúng tôi lấy là m sung sướng vì có cặp bồ câu ngá»™ nghÄ©nh. Con mái vừa đẻ được má»™t trứng. Nhưng Ä‘au đớn thay, nó bị con chó "cắn chết". Äó là câu chuyện tháºt cá»§a má»™t ngưá»i lân cáºn vá»›i chúng tôi, có danh là "già hà m". Anh chỉ muốn nói vá»›i chúng tôi, con bồ câu mái cá»§a anh chị bị chó cắn mà anh thuyết gần ấy. Bạn thá» nghe có mệt không?
Thưa bạn, trong xã há»™i có biết bao ngưá»i có táºt Ä‘a ngôn như ngưá»i lân cáºn nà y cá»§a chúng tôi. Há» mở miệng ra không phải nói những Ä‘iá»u đã suy nghÄ©, bổ Ãch, mà chỉ thÃch nói cho đã, không lúc nà o để miệng "kéo da non". Há» không cần biết nghệ thuáºt nói chuyện là gì, mà sung sướng, tá»± đắc là m má»™t cái "máy nói".
Ngưá»i xung quanh khi gặp há», phải mệt cả óc, ù cả tai để nghe há» nói hằng giá» Ä‘iá»u mà má»™t ngưá»i khéo nói có thể nói trong mưá»i phút. "Äặc sắc" cá»§a há» là gặp ai, bất kỳ lạ quen, có dịp là há» thuyết. Ngưá»i bà n chuyện cá»§a há» có óc tinh tế, chú trá»ng lịch sá»±, có công chuyện gấp, có thái độ khinh rẻ há», tá» ra nhà m chán há», bằng những cái ngáp hay giã từ. Mặc kệ. Há» cứ nói. Äến những nÆ¡i có ngưá»i ăn há»c cao, ngồi đứng vá»›i thái độ trầm ngâm, nói năng Ä‘iá»m đạm, há» rá»™ tiếng lên như muốn giục bao kẻ xung quanh "nhóm chợ" vá»›i há». Ngưá»i ta mắc cỡ, ngượng ngùng giùm cho há» mà há» không ý thức được. Sống trong chá»— đông, há» không quan tâm đến bổn pháºn, mà đi cà rểu hết bạn bè nà y đến ngưá»i thân kia để kể con cà con kê. Trong khi há» già hà m, Ä‘iá»u bạn thấy nổi báºt nÆ¡i há», là chuyện "chuá»™t đẻ" há» nói ra "núi chuyển bụng". Có khi chỉ và i ý tưởng xà m láp gì đó thôi, há» vô đỠđại cà sa, thuáºt cả má»™t lịch sá» rồi phê bình, rồi than thở, rồi nói lại, rồi dẫn giải, rồi má»›i nói ra ý mình. Thứ chỉ và i tiếng ngăn ngắn là diá»…n đạt đủ. Há» chỉ cần có mặt ngưá»i nghe thôi, có mặt để há» nói vô ý thức như cái máy. Ngưá»i nghe nà o, khi chưa quen biết há», tưởng há» là báºc trà thức cao giá»i hùng biện, nhưng trong và i phút sống vá»›i há» ngưá»i ta phải nhăn mặt nhà m chán. Ngưá»i nghe muốn lánh mặt hỠư?
Không được, há» nói cà nhằng. Há» bà n đủ thứ chi tiết, há» giả bá»™ há»i, rồi cướp câu trả lá»i. Há» sá»a soạn ra vá» nhưng ngồi lại, ra tá»›i cá»a nhưng đứng đó, lại thuyết bất tuyệt. Bạn đừng trông ở câu chuyện cá»§a há» có má»™t cứu cánh nhé. Äến bà n chuyện vá»›i ai, há» tá» ra lo lắng vá» kẻ ấy, là m ngưá»i ta ngạc nhiên tưởng có gì quan hệ. Nhưng rồi sau cùng phải ngáp dà i vá»›i lá»i nói tấp náºp như thác nước cá»§a há», và không thu hoạch ở há» má»™t kết luáºn nà o hay đẹp cả. Trong câu chuyện, há» cÅ©ng hay lặp Ä‘i lặp lại rằng, mình không muốn nói nhiá»u. Há» hay bảo: "Thiệt tôi buá»™c lòng lắm má»›i nói, tôi chẳng muốn nói nhiá»u vì nói chiá»u ngưá»i ta nói mình không tháºt..." Nói váºy nhưng há» vẫn thuyết gần đứt hÆ¡i. Có nhiá»u ngưá»i lịch sá»±, không cháºn lá»i nói cá»§a há», há» tưởng các kẻ nà y mê say câu chuyện cá»§a há», coi há» là tay hùng biện, nên há» tha hồ nói vá»›i nét mặt và điệu bá»™ dương dương tá»± đắc.
Ná»±c cưá»i nữa là khi nà o có nhiá»u nay già hà m há»™i lại. Äúng là má»™t cái chợ. Há» gân cổ, lấy hÆ¡i không kịp để nói, tranh nói như ăn cướp, há» giá»±t lá»i nhau. Ngưá»i nà y há»i ngưá»i kia, ngưá»i kia má»›i hé trả lá»i là bị ngưá»i ná» giá»±t lá»i. Ngưá»i giá»±t lá»i nói và i tiếng là bị kẻ khác cháºn lại để cắt nghÄ©a, để phê bình, để chế giá»…u. Không biết bạn có lần nà o nghe nhiá»u tay già hà m há»p mặt chưa. Ai rá»§i nghe hỠđối khẩu thì mắc mệt như sắp lìa trần. Không cần chúng tôi nói, bạn dư biết rằng, những ngưá»i Ä‘a ngôn trong xã há»™i là m đối tượng cho thiên hạ oán ghét, khinh chê. Những khi nói chuyện vá»›i bất kỳ ai, há» không sao thuyết phục được. Ngưá»i nghe há» nói là má»™t thứ hình phạt. Váºy muốn thuyết phục thÃnh giả cá»§a mình xin bạn chịu khó đừng nói nhiá»u quá. hãy coi táºt Ä‘a ngôn như má»™t thứ bệnh dịch cá»§a uy tÃn và nhân cách cá»§a mình. Nó là cái lá»— má»t là m tiêu tan dÅ©ng khà cá»§a tâm hồn, để rồi bị kẻ khác chi phối. Bạn thá» thà nghiệm Ä‘i. Khi bạn sống chung vá»›i nhiá»u ngưá»i nếu bạn Ãt nói bạn có vẽ thinh lặng, tá»± nhiên bạn nghe con ngưá»i cá»§a mình hùng dÅ©ng. lá»i nói cá»§a mình có "ma lá»±c" lôi kéo sá»± chú ý cá»§a kẻ khác, còn nếu sau đó bạn nói đủ thứ chuyện mà nói như đê vỡ, tá»± nhiên bạn cảm thấy con ngưá»i cá»§a mình yếu Ä‘uối, bẽn lẽn, không còn đủ lá»±c dẫn dụ kẻ khác. Váºy từ đây, khi gặp ai để tiếp chuyện, xin bạn hãy đỠphòng táºt già hà m, má»—i khi mở miệng nên nhá»› lá»i khuyên chà lý nà y cá»§a Lưu Há»™i: "Nhất ngôn bất trúng, thiên ngôn vô dụng: Nói tráºt má»™t lá»i thì thuyết ngà n lá»i cÅ©ng vô Ãch". Trong trưá»ng hợp gặp ngưá»i già hà m, bắt bạn phải nghe chuyện xà m láp cá»§a há», thì bạn phải là m sao?
bạn mạnh tiếng bảo há» câm ư? Äáng lẽ phải váºy, nhưng không lịch sá»± chút nà o. Mà dù sao, cÅ©ng phải cháºn cái biến lá»i cá»§a há» lại, bằng không bạn tốn thì giá» vô Ãch, phải bá»±c dá»c đến mất đức yêu ngưá»i. Bạn có thể trầm tÄ©nh, cháºm cháºm, vừa ngó ngay mắt há» vừa nói: " Xin ông hay bà ...cho tôi có ý kiến nà y". Há» chắc chắn không chịu và cướp lá»i bạn. Nhưng bạn cương quyết bảo: "Ông hay bà phải như thế nà y hay thế kia". Thái độ nà y có thể không nên dùng vá»›i ngưá»i tinh tế, nhưng vá»›i những kẻ già hà m, nhất định bạn phải dừng bằng không bạn tốn thì giá» vô Ãch, mà không Ä‘i đến kết quả nà o.
Giá khi cần thiết, há»i há» Ä‘iá»u gì, thì bạn hãy tinh tưá»ng sáng suốt, đặt vấn đỠcho rõ rệt, lúc nà o cÅ©ng chú ý kéo há» vá» câu trả lá»i mà bạn yêu cầu. Nếu bạn "đắc nhân tâm" không đúng chá»—, ngồi nghe há» tá»± do nói, thì chưa tháºt vá»›i bạn, sau cùng bạn phải thất vá»ng mà mất thiện cảm vá»›i há». Äiá»u bạn há»i có khi chỉ và i tiếng là trả lá»i xong, há» lại lo "diá»…n thuyết" cho bạn đủ Ä‘iá»u.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by Vô Tình; 24-09-2008 at 08:03 PM.
|

29-03-2008, 01:00 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Phần 002
Äừng Cứ "bổn CÅ© Soạn Lại"
Trong lúc nói chuyện, nhiá»u ngưá»i mang táºt nói Ä‘i vói lại mãi những Ä‘iá»u nà o đó là m cho ngưá»i nghe phải bá»±c mình. Äối vá»›i cuá»™c Ä‘á»i, ngưá»i ta nói: "Dưới bóng mặt trá»i không có gì má»›i lạ". Chúng ta có thể nói, trong thứ ngưá»i ấy, không có chuyện gì má»›i lạ cả. Hầu hết những Ä‘iá»u há» thốt ra có thể gá»i má»™t cách vui vui là "Bổn cÅ© soạn lại". Ngưá»i ta hay lặp lại, thưá»ng bởi nhiá»u nguyên do. Vì nghèo nà n trà nhá»›, nói rồi quên, nên phải nhiá»u lần nhắc lại để kẻ khác cảm hiểu vá»›i mình. Vì nhà m chán cảnh Ä‘á»i hiện tại, thÃch mÆ¡ vá»ng tương lai. Vì má»™t nhu cầu khẩn thiết nà o đó, nên phải hạ mình xuống van nà i lòng tốt cá»§a kẻ khác. Vì cho mình là quan trá»ng, thấy mình già u tà i đức khao khát thiên hạ ngợi khen mình. Vì thiếu lương tri, thiếu tâm lý, nên thÃch nhai Ä‘i nhai lại má»™t hai Ä‘iá»u gì đó tưởng thiên hạ mê nghe, và tá»± đắc rằng mình duyên dáng trong khi nói chuyện.
Vì quá yêu thÃch má»™t ai, hay má»™t váºt nà o nên ngưá»i ta thấy cần nhắc mãi những gì có liên hệ đến đối tượng yêu cá»§a mình. Vì cô đơn, Ä‘au khổ, nghèo túng. Có lẽ do kinh nghiệm, bạn biết nhiá»u ngưá»i hay nói mãi má»™t vấn đỠchỉ vì há» kém trà khôn, hoặc bởi hoà n cảnh gia đình nghèo túng, há» không thu trữ được nhiá»u kiến văn. Phạm vi hiểu biết cá»§a há» chỉ căn cứ trên những công ăn việc là m cháºt hẹp hằng ngà y cá»§a mình, vì váºy, khi nói chuyện, há» không biết gì má»›i lạ để nói, phải bà n luôn những việc tầm thưá»ng cuá»™c sống cá»§a mình. Chúng tôi có quen được má»™t bà lão bán kẹo Ä‘áºu phá»™ng. Trong mưá»i lần chúng tôi đến thăm bà là có đến bảy lần nghe bà nói vá» cách rang Ä‘áºu, xà o Ä‘áºu vá»›i đưá»ng, cách nướng bánh tráng, vá» mùa nà o kẹo Ä‘áºu phá»™ng phải đổi lúa, đổi dừa, phải bán bằng tiá»n để có lợi. Trong xã há»™i, có biết bao ngưá»i hay nói chuyện như bà lão nầy.
Táºt kém trà nhá»› cÅ©ng là m cho nhiá»u ngưá»i khi nói chuyện bị kẻ khác chê chán. Chuyện há» má»›i nói và i bữa trước, nói rất nhiá»u, rất lâu mà bữa nay há» lại nghiá»…m nhiên nói lại nữa. Bởi não nhá»› khiếm khuyết, nên những Ä‘iá»u há» há»c táºp từ trước dần dần tiêu tan trong thá»i gian. Câu chuyện cá»§a há» do đó không được dồi dà o ý tưởng. Những Ä‘iá»u há» má»›i bà n, há» cắt nghÄ©a lại. Bệnh láºp lại nà y chẳng những rất thưá»ng ở báºc lão thà nh mà cÅ©ng không Ãt ở những thanh niên yếu tinh thần, Ä‘au thần kinh, Ãt trà khôn, trác táng qúa độ hay dùng không chừng má»±c những món kÃch thÃch như cà phê, rượu mạnh.
Không biết bạn có gặp như chúng tôi, nhiá»u ông lão hay chê thá»i hiện tại cuảa chúng ta và ca tụng thá»i dÄ© vãng cá»§a mình đã sống không? Chúng tôi thỉnh thoảng lại gặp những báºc cao tuổi có tinh thần như váºy. Tá»± nhiên há» có ác cảm vá»›i cuá»™c sống, mà há» Ä‘ang sống có cảm tình rất nhiá»u vá»›i cái kiếp xá»a xưa nà o cá»§a thá»i há» còn măng xuân. Há» hay Ä‘em những chuyện xưa ra kể lể. Ãt khi bạn gặp má»™t ông lão hay bà lão mà không nghe há» nói hồi đó ngưá»i ta không như thế nà y, trá»i đất, cây trái, tôm cá như thế kia, Ä‘á»i bây giá» tệ hÆ¡n hồi xưa nhiá»u. Và bạn nên nhá»› rằng, cái thá»i mà khi há» còn xuân tráng, há» không ca ngợi gì lắm đâu. Có khi há» cÅ©ng chê chán lắm. Lúc vá» già , há» mang tâm lý "Vang bóng má»™t thá»i". Mà không phải chỉ ngưá»i già má»›i có tâm lý nà y nghe bạn. Hạng thanh niên cÅ©ng có nhiá»u ngưá»i ưa khen ngợi thá»i xưa. Bạn và chúng tôi chắc có lần nói, bây giá» há»c sinh lưá»i biếng và há»c kém hÆ¡n chúng ta hồi lúc bằng tuổi chúng. Có kẻ khác chê hiện tại, khao khát những cải cách ngà y mai và hay nói Ä‘i nói lại những kết quả còn trong má»™ng. Tất cả hai hạng nà y Ä‘iá»u là m cho thÃnh giả bá»±c mình.
Sá»± tá»± ty mặc cảm có khi cÅ©ng là m cho đôi ngưá»i hạ mình xuống thái quá để van nà i lòng từ nhân cá»§a kẻ khác. Khi kẻ nà y, vì lý do nà o đó không là m há» thá»a mãn được, há» lặp Ä‘i lặp lại mãi lá»i yêu cầu cá»§a mình. ThÃnh giả trước mặt há» phải bá»±c mình hÆ¡n cả ngưá»i mắc nợ trước mặt chhá»§ nợ.
Nhiá»u ngưá»i hay "bổn cÅ© soạn lại" chỉ vì có tÃnh khoe khoang thái quá. Lúc nà o há» cÅ©ng muốn Ä‘á»i nháºn mình là má»™t ngưá»i quan trá»ng và muốn cho thiên hạ biết những tà i đức cá»§a mình. Gặp ai há» cÅ©ng hay bà n đến những thà nh công cá»§a há» vá» quân sá»±, những kết quả cá»§a há» vá» doanh nghiệp, những cấp bằng, những tác phẩm văn nghệ, những ngà nh văn hóa mà há» chuyên khảo. Các đầu đỠấy ám ảnh tâm hồn há», nên há»… nói vá» chúng là tâm hồn hỠđược thá»a mãn phần nà o.
Trong nhiá»u cuá»™c há»™i đà m, có không Ãt kẻ hay trà o phúng, hay là m trò há» mà thiếu lương tri và dốt tâm lý thÃnh giả. Há» nói những Ä‘iá»u mà há» tưởng là m kẻ khác cưá»i vỡ bụng, tronh khi thÃnh giả ngượng nghịu, thương hại tÃnh khá» dại cá»§a há», và muốn bịt giá»ng há» cho rồi.
Má»™t nguyên nhân nữa hay là m cho nhiá»u ngưá»i có táºt láºp lại lúc nói chuyện là yêu say mê má»™t ngưá»i hay má»™t váºt nà o. Chắc bạn nhiá»u lần chán ngắt má»™t và i bè bạn há»… gặp bạn là bà n vá» ngưá»i tình cá»§a há». Có nhiá»u chi tiết bá láp cá»§a kẻ ấy, há» cÅ©ng Ä‘em ra nói như thuáºt má»™t kỳ công. Há» thÃch nói Ä‘i nói lại vá» ngưá»i há» yêu, là vì thá»± nhiên há» muốn chia sẻ ná»—i sung sướng trong tâm hồn yêu và được yêu cá»§a mình. Song tiếc má»™t ná»—i há» quên rằng, con ngưá»i ai cÅ©ng ưa nói vá» mình như há», và ai cÅ©ng không thÃch kẻ khác bà n những việc không ăn thua gì đến mình vì thế thÃnh giả không thÃch há». Chúng tôi có biết được má»™t bà lão rất thÃch những đồ cổ như ghế trưá»ng ká»·, mâm thau, dÄ©a chén, lư ô... Và má»™t ông lão rất say mê chuyện Tà u. Ai gặp hai ngưá»i nà y Ä‘á»u nghe há» bà n vá» những há» yêu thÃch. Trong xóm chúng tôi ở, thiên hạ không ưa mà há» không lo lắng gì. Có lần chúng tôi đến chÆ¡i nhà ông lão mê truyện tà u, sau khi ông thuyết cho chúng tôi nà o Chung Vô Diệm đánh cá» vá»›i Hầu Anh, nà o các anh hùng trong Thá»§y Há», nà o Äắc Ká»· vá»›i Bá Lạc Äà i. Ông nói vá»›i chúng tôi: Nhiá»u ngưá»i không ưa tôi, nhưng tôi thấy tôi ưa truyện Tà u là đủ rồi. Tháºt là ông Lão ngoan cố! Những ngưá»i gặp tai nạn, táºt nguyá»n, bệnh hoạn, gặp cảnh chia ly, đói rét cÅ©ng hay nói Ä‘i nói lại nguy cảnh và tâm sá»± cá»§a mình. Thiệt ra, há» không đáng trách, vì tâm hồn Ä‘au khổ cá»§a há» cần được chia sá»›t, cần nÆ¡i nương ẩn, á»§y lạo. Nhưng bởi ngưá»i Ä‘á»i, không mấy ai quan tâm đến tâm sá»± cá»§a kẻ khác, nên má»™t khi há» là i nhà i kể lể cõi lòng cá»§a mình, thì nhiá»u ngưá»i chán ghét há».
Bây giá» xin bạn hãy tá»± xét mình, coi trong câu chuyện hà ng ngà y, bạn có táºp quán "bổn cÅ© soạn lại" như những ngưá»i đáng tiếc trên nà y không. Nếu rá»§i có, sinh bạn mau mau trừ tuyệt. Lối nói láºp lại là m cho kẻ có óc sáng suốt phải khổ tâm. Nó là m cho kẻ khác, thấy ngưá»i nói ra không biết chú trá»ng đến kẻ xung quanh mà mãi lo nghÄ© đến mình. Và bởi cái gì nhiá»u quá gây chán nản, nên câu chuyện cá»§a ngưá»i có táºt láºp lại là m kẻ xung quanh mất thiện cảm cá»§a há».Trong xã há»™i, nếu bạn thưá»ng gặp những ngưá»i có táºt xấu nà y, bạn nên khoan hồng vá»›i há». Phần đông há» bị cô độc, tâm hồn lúc nà o cÅ©ng khao khát bạch lá»™ để được an á»§i. Nếu không tốn thì giá», hay không có hại, thì bạn nên nhẫn nhịn nghe há» giao phó cõi lòng. Bạn sẽ là ngưá»i há» yêu quý cách riêng, và nhá» há» bạn có thể thà nh công trong nhiá»u việc. Sá»± nhẫn nhịn như thế, đã đà nh là thái độ lịch sá»± mà còn là bà quyết rèn luyện tâm tÃnh cho má»m dẻo, có thể ăn chịu nhiá»u Ä‘au khổ và đủ khả năng để là m nên.
Last edited by Vô Tình; 24-09-2008 at 08:04 PM.
|

29-03-2008, 01:01 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Phần 003
Äừng Là m Ngưá»i Ta Ngượng
Trong xã há»™i, thứ ngưá»i hay nói vá» hạnh phúc cá»§a mình trước mặt kẻ khốn khổ quả nhiá»u như lá rừng. Rất có thể, há» là những báºc "thánh sống", những vị lão thà nh, những biển kiến thức, nhưng há» phải cái táºt là không biết dùng lương tri cá»§a mình trong câu chuyện. Há» hay buá»™t miệng buông nhiá»u tiếng không hợp vá»›i ngưá»i nghe, khiến kẻ khác phải ngượng nghịu, mắc cỡ, khổ tâm. Ngưá»i chạm tá»± ái kẻ khác, không những bằng lá»i nói cá»§a mình, mà còn bằng những nét cưá»i, những Ä‘iệu bá»™ Ä‘i theo lá»i nói đó.
Khi ngồi cùng má»™t bà lão không còn răng, há» má»i bà nhai khô má»±c, và nói rằng răng cá»§a mình còn nguyên vẹn không có cái nà o bị gãy hay sứt mẻ. Thăm viếng ngưá»i cùi, rụng hết những lóng tay chân và ốm như mắm, há» bà n vá» thể dục, thể thao, nói rằng mình có má»™t em, bằng tuổi ngưá»i cùi mà thân thể rất "lá»±c sÄ© " quanh năm không biết bệnh là gì. Äang bà n chuyện cùng má»™t phụ nữ có mang, há» nói vá» nhà bảo sanh, vá» những tin tức trong báo thuáºt lại những cuá»™c sinh quái thai rất rùng rợn.
Gặp cha mẹ má»™t há»c sinh ngu đần, thi mấy lần là há»ng mấy lần, há» Ä‘em khoe đứa cháu cá»§a há» có óc thông minh, hy vá»ng sẽ Ä‘oạt nhiá»u bằng đại há»c sau nà y. Há» cÅ©ng thÃch bà n vá» những cuá»™c trúng số độc đắc cá»§a kẻ ná» ngưá»i kia cho ngưá»i vừa bị ăn trá»™m nghe.
Trong nhiá»u trưá»ng hợp, há» không có đầu óc và cặp mắt tinh tế, sâu sắc để hiểu ngưá»i nghe cá»§a mình. Há» giao tiếp vá»›i kẻ khác, nói năng cùng bất cứ ai má»™t cách tá»± nhiên, có khi tá»± đắc nữa. Thiệt là thứ ngưá»i đáng tá»™i nghiệp. Có ngưá»i sá»a táºt xấu cá»§a mình dá»… dà ng. Có ngưá»i rất khó sá»a.
Há» thấy mình nhiá»u lần, bị kẻ khác "sá»a lưng", cho những lá»i cảnh cáo như tát nước và o mặt, nên cố gắng ăn nói duyên dáng hÆ¡n. Nhưng đến khi gặp dịp để nói, há» quên liá»n. Không biết tại sao váºy? Bản tánh ư? Há»… nói là nói lãng xẹt, nói tráºt Ä‘á», nói không hợp tuổi tác, địa vị ngưá»i nghe. Có nhiá»u khi há» tốt bụng, thương ngưá»i, hiá»n là nh lắm nhưng nói chÆ¡i má»™t tiếng là nói báºy, ai nghe cÅ©ng phát ghét.
Muốn câu chuyện cá»§a mình được duyên dáng, hấp dẫn, xin bạn đỠphòng khiếm khuyết nà y. Äừng vì cao hứng, vì quá thân thiện, hay vì lý do gì đó mà không chá»n lá»c kỹ lá»i trước khi nói. Con ngưá»i, kể cả những đứa thất phụ, những ngưá»i không được dạy dá»— chu đáo vá» tâm đức, Ä‘á»u có tá»± ái Ãt nhiá»u. Cẩu thả trong việc ăn nói, có thể bạn là m cho há» Ä‘au khổ trong lòng và oán ghét bạn. Trong xã há»™i, thứ ngưá»i nà y tuy Ãt hÆ¡n những tay già hà m, nhưng không phải là không có. Khi bà n chuyện vá»›i há», vì lý do thu tâm, bạn đừng "sá»a lưng" há» má»™t cách chua chát. Có rất nhiá»u ngưá»i già u lương tri thiệt, nhưng không đủ quân tá», hay "chỉnh" ngay mặt những ngưá»i đó bằng đủ thứ lý luáºn, đủ thứ bà i há»c luân lý. Bạn đừng bắt chước thứ ngưá»i thông tái rởm nà y. Hãy quăng đại vá»›i kẻ vụng ăn vụng nói.
Há» là ngưá»i đáng thương, chá»› không phải đáng ăn thua. Sống chung má»™t cá»™ng đồng nhiá»u kẻ chỉ trÃch há», nếu bạn khoan hồng vá»›i há», há» sẽ là ngưá»i bạn thân vá»›i bạn, và giúp bạn đắc lá»±c. Äôi khi lỡ miệng nói những lá»i, là m chạm tá»± ái kẻ khác, nếu muốn khá»i mất danh giá, theo chúng tôi, bạn nên xin lá»—i liá»n. Äó là diệu kế. Xin lá»—i như váºy, bạn tá» ra mình có lương tri, biết rõ phải quấy, tá» ra mình kÃnh trá»ng ngưá»i nghe, lúc nà o cÅ©ng muốn đẹp lòng há». Như thế mà há» không mến phục bạn sao được.
Äừng vì lá»i nói mà gieo oán thù. Như váºy, cuá»™c Ä‘á»i sẽ bá»›t cô độc hÆ¡n.
Last edited by Vô Tình; 24-09-2008 at 08:08 PM.
|

29-03-2008, 01:02 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Phần 004
Äừng Có Giá»ng "thầy Äá»i"
Bạn có biết thứ ngưá»i hay là m cái mà ngưá»i ta gá»i là "sư tà ng" không? Khi nói chuyện vá»›i bạn. Há» không kể gì đến đầu óc tinh tế và vốn kiến thức cá»§a bạn. Há» lấy là m hãnh diện là hỠăn nói như báºc thầy. Bạn trình bà y ý kiến cá»§a bạn vá» má»™t vấn Ä‘á», nhanh như chá»›p, há» chụp lá»i bạn, tán rá»™ng lá»i bạn nói, há» cắt nghÄ©a lăng nhăng, dẫn chứng hết danh nhân nà y đến sách báo kia. Há» nghị luáºn, phê bình, chỉ trÃch bạn, bÄ©u môi chê ý kiến cá»§a bạn là chá»§ quan, là sai lạc. Trước mặt há», bạn có cảm tưởng mình Ä‘ang đứng trước má»™t vị giáo sư nghiêm khắc ở trưá»ng đại há»c. Há» có bá»™ mặt ra vẻ oai nghiêm, mắt há» tá» ra suy nghÄ©, tay há» múa và miệng há» thao thao thuyết trịnh trá»ng như má»™t báºc thầy đạo mạo vá»›i đứa há»c trò còn măng xuân. Há» thÃch quan trá»ng hóa những vấn đỠbạn đưa ra, ý kiến bạn, há» bất chấp.
Há» tá»± nhiên cảm thấy có bổn pháºn ăn nói bằng giá»ng kẻ cả, thông thái để bạn Ä‘á»c theo. Có nhiá»u chuyện, bạn há»i há», có ý để há» nói sÆ¡ qua má»™t chút là đủ, nhưng há» lại đưa ra má»i chi tiết dong dà i để chứng minh. Khi nói chuyện cần đỠcáºp nhiá»u vấn đỠcho vui, nhưng vá»›i há» bạn phải thất vá»ng. Há» chụp câu há»i hay lá»i bà n cá»§a bạn, rồi há» nói không cho bạn trả lá»i, há» chỉ bà n má»™t vấn Ä‘á», tán rá»™ng vấn đỠấy đến đỗi bạn bắt mệt và xin chịu há». Không kể bạn có đồng ý vá»›i há» hay không, có cảm tình vá»›i há» hay không? Há» cứ đưá»ng đưá»ng Ä‘em giá»ng quả quyết, Ä‘anh thép ra chá»i thẳng và o mặt bạn. Há» hay nói " nghe kịp không? Hiểu chưa? Có phải váºy không?". Há» cÅ©ng thÃch nói má»™t cách rắn rá»i "như thế nà y, như thế nà y". Nói tắt, há» biến nÆ¡i nói chuyện thà nh má»™t lá»›p há»c nghiên cứu những vấn đỠnát óc, mà ông thầy là má»™t ngưá»i vô lá»…, độc Ä‘oán. Thiệt quả là má»™t thứ ngưá»i rất kém lương tri nên chả trách kẻ xung quanh nhà m chán há».
Muốn được nhiá»u bạn, muốn trở thà nh ngưá»i nói chuyện gương mẫu, xin bạn nhá»› kỹ tâm lý nà y. Là phần đông con ngưá»i thÃch nói chuyện để giải trÃ. Ngưá»i ta muốn câu chuyện được thay đổi, để có nhiá»u thú vị như con chim nhảy nhót trên cà nh có bông trái. Ngưá»i là m "sư", lo "dạy" kẻ khác vá» má»™t vấn Ä‘á», thì có khác gì nhốt ngưá»i ta và o tù. Vẫn hiểu, khi trò chuyện, ngưá»i ta cÅ©ng hay bà n những vấn đỠchuyên môn, nhưng chỉ bà n qua rồi thôi. Giá phải bà n luáºn chu đáo, thì và o trưá»ng há»c hay những há»c há»™i, chá»› không phải lúc đà m thoại giải trà mà cứ nhai mãi những vấn đỠnhư búa bổ. HÆ¡n nữa, ngưá»i hay là m sư cÅ©ng không có lý để "dạy" thiên hạ, khi mà phần nhiá»u ngưá»i nghe, không được chuẩn bị đủ để hiểu những vấn đỠchuyên môn. Dù há» có nói khéo đến đâu, kẻ nghe, phần đông nếu không như vịt nghe sấm, thì cÅ©ng bụm miệng ngáp... Má»™t tâm lý nữa cá»§a ngưá»i nói chuyện là muốn kẻ khác nghe mình. Ngưá»i là m sư dốt vá» tâm lý nà y. Há» cướp lá»i kẻ khác, không cho ai trình bà y ý kiến, thá» lá»™ tâm tình, tức nhiên há» bị ngưá»i ta đối xá» má»™t cách lãnh đạm.
Váºy nguyên tắc bạn nên nhá»› là : "Trong câu chuyện đối vá»›i bất kỳ ai, ta đừng có giá»ng Ä‘á»c Ä‘oán, chỉ dạy khoe tà i". Má»—i lần nói chyện, bạn nên tránh những sá»± biện luáºn quá chuyên môn, lạc Ä‘á», Ä‘i sâu và o chi tiết. Äối xá» khiêm tốn vá»›i kẻ bà n chuyện cùng mình, trả lá»i má»™t cách nhã nhặn: Äó là bà quyết lấy lòng há», khiến há» luôn tìm gặp mình.
Nếu rá»§i phải nói chuyện vá»›i ngưá»i có giá»ng "thầy Ä‘á»i" thì phải là m sao? Có lẽ bạn Ä‘ang há»i chúng tôi như váºy. Khổ thiệt! Nhưng xin bạn đừng quăng và o mặt há» những tiếng nà y "là m phách! Câm cái mồm Ä‘i." Nếu không hao tốn thì giá», thì bạn nên chăm chỉ nghe há» thuyết. CÅ©ng có thể há» cho chúng ta nhiá»u tư tưởng hay và lần sau nếu không cần há», thì bạn lánh há» trước.
|

29-03-2008, 01:02 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Phần 005
Äừng Cho Mình Là "bách Khoa Äại Từ Äiển"
Có lần nà o bạn nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i "biết hết" chưa? Chúng tôi có má»™t ngưá»i bạn lúc nà o cÅ©ng tưởng là má»™t bá»™ "Bách khoa đại từ Ä‘iển". Hình ảnh anh không bao giá» phai nhòa trong tâm não chúng tôi. Khi viết cho bạn mấy dòng nà y, chúng tôi Ä‘ang thấy lại cảnh mấy năm trước, anh thuyết vá»›i chúng tôi. Anh múa tay, anh chồm chồm tá»›i, anh cháºn lá»i chúng tôi, trả lá»i hết má»i câu há»i. Chúng tôi bà n vấn đỠgì anh cÅ©ng tham gia, giải quyết hết. Nhưng có Ä‘iá»u anh rất bất lá»… là hay giải quyết báºy. Xung quanh chúng ta, thưa bạn, có biết bao kẻ có lối nói chuyện như ngưá»i bạn đáng thương nà y cá»§a chúng tôi. Tá»± bản năng, há» cảm thấy mình tá» ra quán thông hết những hiểu biết đông tây kim cổ.
Cả những vấn đỠhết sức chuyên môn, kẻ khác há»i há», há» cứ tá»± nhiên thao thao trả lá»i. Giá cò cuá»™c tranh luáºn giữa há» và những kẻ khác, thì ngưá»i ta còn thấy cái táºt tá» ra mình biết hết cá»§a há». Há» tin tưởng rằng, Ä‘iá»u gì mình cÅ©ng là u thông và những gì khác Ä‘á»u sai báºy. Có ai dẫn chứng lá»i cá»§a văn sÄ© hay triết gia nà o để thế giá cho Ä‘iá»u mình quả quyết thì há» rống cổ lên: "Tôi biết rồi. Tôi Ä‘á»c rồi. Hãy dẹp ý kiến đó Ä‘i. Nói báºy." Há» rất độc Ä‘oán trong khi tranh cãi. Há» nhất định không để ai Ä‘em lý nà o má»›i lạ ra bẻ hỠđược. Nếu ngưá»i bà n vá»›i há» là kẻ cao tuổi hÆ¡n há», có chức quyá»n hÆ¡n há», há» không bảo câm ngay mặt, nhưng cứ cãi xước. Lẽ dÄ© nhiên, ngưá»i nhá» hÆ¡n há», như há»c trò cá»§a há» chẳng hạn, thì há» bắt nghe vá»›i "Dạ, vâng" thôi. Bạn hay chúng tôi có muốn há»i há» Ä‘iá»u gì chăng? Há» sẽ trả lá»i cho chúng ta hết. Há» trả lá»i cả những Ä‘iá»u há» không biết gì cả. Bạn biết há» nói thế nà o không. Há» nói cÅ©ng vá»›i thái độ thông thái, đạo mạo, oai nghiêm "thầy lắm". Há» hất mặt lên, cắt nghÄ©a dẫn chứng, phân tÃch, so sánh. Há» nói rất hùng biện, nhưng tiếc là chỉ nói xà m, nói lạc Ä‘á», nói không ăn thua gì đến Ä‘iá»u chúng ta há»i. Ngưá»i biết hết khi nói những Ä‘iá»u mình không biết, há» vô tình bạch lá»™ cái ngu dốt, cái há»c non, cái bất lá»… cá»§a mình.
Thưa bạn quý mến! Bạn có gá»›m táºt kiêu căng, tÃnh nông nổi cá»§a thứ ngưá»i nà y không? Khi nói chuyện, bạn coi chừng tránh những lá»—i lầm cá»§a há». Bạn nên để ý rằng, ngưá»i biết hết là ngưá»i mâu thuẩn má»™t cách ná»±c cưá»i. Há» nói há» quán thông má»i sá»±, nhưng sao há» ngu dốt Ä‘iá»u nà y. Ai nói mình biết hết là tá»± thú mình không biết hết. Há» không biết rằng nếu há» khôn ngoan, không nên tá»± hà o là đầy đủ, không ai được bảo tồn những thà nh kiến, tranh luáºn không nên chá»§ quan, lòng tá»± ái cá»§a kẻ khác rất dá»… bị tổn thương. Biết hết má»i sá»±, sao há» bá» qua mấy Ä‘iá»u quan hệ đó. Trong khi há» tá» ra mình hoà n toà n thông thái, há» vô tình là cho ngưá»i nói chuyện vá»›i há» phải mất mặt, phải bá»±c mình vá»›i giá»ng phách lối, độc Ä‘oán cá»§a há».
Vả lại, trên Ä‘á»i, là m sao ta thông suốt hết má»i nghà nh được. Thông thái như Newton còn nói: "Äiá»u chúng ta hiểu biết chỉ là giá»t nước trong đại dương", thì chúng tôi và bạn, chắc không lý gì có thái độ ngông như những ngưá»i biết hết đáng tiếc ấy. Chúng ta đâu có tin ai trên Ä‘á»i Ä‘á»u "biết hết", thì kẻ khác đâu có tin ta hoà n toà n thông thái. Vì thế, khi ta tá» ra mình là má»™t bá»™ "Bách khoa đại từ Ä‘iển", ta chỉ là m trò há» cho má»i ngưá»i ghét mà thôi. Má»™t cuá»™c nói chuyện Ä‘em hứng thú cho má»i ngưá»i, khi những ngưá»i bà n chuyện biết nhưá»ng nhịn, nghe nhau, đối xá» vá»›i nhau bằng lương tri, trình bà y ý kiến khiêm tốn, khách quan và lịch sá»±. Xin bạn nhá»› thá»±c hiện những Ä‘iá»u tất yếu nà y. Rá»§i phải đà m thoại cùng ngưá»i cho là "biết hết", bạn có thái độ quân tá». Äừng Ä‘Ãnh chÃnh chi cho mệt những Ä‘iá»u há» nói báºy. Há» có mắng rằng bạn ngu, nói tráºt, thì bạn hãy nghe theo lá»i khuyên cá»§a Tư Hư Nguyên Quân "nhẫn, nhẫn, nhẫn". Nhịn há» là hay hÆ¡n cả. Nhịn, bạn còn súc tÃch khà lá»±c cho mình gây uy thế cho lá»i mình nói, và đồng thá»i là m cho ngưá»i biết hết có cảm tình vá»›i mình. Biết đâu trên Ä‘á»i chẳng có lúc bạn cần đến há».
|
 |
|
| |