Tan Biến Thời Không Tác giả : Nhâm Oán -----oo0oo-----
Giới Thiệu
Nhân vật chính là Triệu Lập.
Từ xưa đến nay trong quân đội, những người giỏi thường được bố trí ở hai nơi: một là bộ đội đặc chủng, hai là nơi giam giữ trọng phạm.
Vì ẩn giấu khả năng thiên tài của mình, Triệu Lập chỉ còn cách gia nhập quân đội. Nhưng rồi không tránh khỏi được phân tới nơi giam giữ trọng phạm.
Tại đây, Triệu Lập gặp đủ các thể loại tội phạm, đồng thời cũng học được vô số kỹ năng, trong đó có những kỹ năng cực kỳ quan trọng trong xã hội, cũng như quân đội.
Câu chuyện về Triệu Lập cũng bắt đầu lan truyền từ đây….
Tan Biến Thời Không Tác giả : Nhâm Oán -----oo0oo-----
Chương 1 : Khảo nghiệm tâm lý (1+2)
Triệu Lập lớn tiếng đáp lại, đứng dậy chỉnh sửa lại một chút bộ đồ tân binh trên người mình, tuy rằng động tác không đúng tiêu chuẩn, nhưng hắn vẫn chỉnh sửa vô cùng lưu loát.
Ngày đầu tiên sau khi nhập ngũ sẽ phải làm một bài khảo nghiệm, bài khảo nghiệm này sẽ quyết định chính bản thân mình sau này sẽ thuộc binh chủng nào, vì thế cho nên nó cực kỳ quan trọng. Và trong lần khảo nghiệm này cũng là dịp để mọi người cố gắng lưu lại một ấn tướng tốt cho trưởng quan.
"Đông", "Đông", "Đông", thanh âm có tiết tấu rõ ràng vang lên trên cánh cửa làm bằng hợp kim. Sau đó, từ bên trong cánh cửa vang lên một thanh âm uy nghiêm : " Vào đi ! "
Theo sau tiếng nói là cánh cửa to lớn làm bằng hợp kim được mở ra, Triệu Lập nhanh chân tiến vào trong. Bên trong là một gian phòng khá rộng, nhưng chỉ được bố trí sơ sài, chỉ có một cái bàn dài đặt ở trung tâm của căn phòng, ba cái ghế đặt ở phía sau. Bên cạnh chiếc bàn dài có đặt một cái màn hình cùng với đài điều khiển.
Ba quân nhân ngồi sau chiếc bàn dài, đều là trung niên, một vị Thượng úy, hai người Trung Úy. Xem dáng điệu của ba người này cũng biết lần khảo nghiệm này cũng không phải chỉ làm đơn giản qua loa cho xong chuyện .
"Trưởng quan tốt chứ !" Triệu Lập lớn tiếng vấn an không theo một tiêu chuẩn chào hỏi theo nghi thức quân đội gì cả. Cũng không thể trách hắn được, trong ngày đầu tiên nhập ngũ , Triệu Lập cũng chỉ vừa mới được dẫn đi lãnh đồng phục mà thôi, hắn còn chưa được huấn luyện những động tác quân sự này.
Ba vị sĩ quan cấp tá nghiêm túc đáp lễ, vị thượng úy ngồi ở giữa nhìn quần áo trên người Triệu Lập, trong ánh mắt lộ ra tia hài lòng : " Ngồi ! "
Ở trong căn phòng này chỉ còn có một chỗ ngồi duy nhất, Triệu Lập nỗ lực ngồi thẳng lưng, giữ vững thân thể. Hắn sợ rằng một động tác nào đó mà làm cho ba vị trưởng quan không thoải mái, thì nói không chừng hắn sẽ bị phân tới vùng khó khăn hẻo lánh nào đó.
" Triệu Lập, hai mươi mốt tuổi .. " Thanh âm rất bình thản đem lý lịch đơn giản của Triệu Lập đọc lên một lần. Không có biện pháp, muốn lý lịch của bản thân phức tạp cũng khó. Hiện tại Triệu Lập đã hoàn thành xong chế độ giáo dục bắt buộc mười lăm năm, không có học lên đại học liền đi nhập ngũ, lý lịch trước đây của hắn đơn giản tớ cực điểm.
" Nói một chút xem, cậu tại sao lại muốn nhập ngũ? ". Thượng uý cố gắng dùng vẻ mặt ôn hòa để nói chuyện, bởi ông nhìn ra chàng thanh niên trước mặt này cực kỳ khẩn trương.
" Báo cáo trưởng quan, trong quân đội có thể học tập những kỹ năng mà trong xã hội không thể học được!" Triệu Lập không chút do dự nhanh chóng trả lời. Rất nhiều kỹ năng quân đội chắc chắn sẽ không được phổ biến trong xã hội, sau này khi đã nắm vững những kỹ năng quân đội thì có thể dễ dàng ở trong xã hội tìm được một công việc thích hợp. Nhất là những công pháp tu luyện đặc biệt của quân đội, còn cao hơn mấy bậc so với những công pháp cơ sở đang lưu hành trong xã hội, đây cũng chính là sức hấp dẫn của quân đội đối với những người trẻ tuổi .
Gật gật đầu nhìn người thanh niên trước mặt này, hiển nhiên đây là một người thẳng thắn, không có một chút tính xấu nói lời hoa mỹ nhưng sáo rỗng. Không giống như những người trẻ tuổi khác trong lần hỏi đáp về vấn đề này,thông thường liền tỏ ra vẻ mình là người chí công vô tư đến cỡ nào.
"Còn gì nữa không?" Có thể gặp được một người thẳng thắn như vậy cũng không dễ dàng gì, thượng uý vẫn theo bản năng hỏi thêm một câu nữa.
"Có, trưởng quan, ta sau này xuất ngũ, nếu như tiếp tục thi vào đại học thì có thể cộng thêm ít nhất bốn phần nữa. Nếu như ta ở trong quân đội biểu hiện xuất sắc nhất, lập được công lao khen thưởng thì còn có thể được cộng thêm cao hơn nữa. Mặt khác, dưới điều kiện bình đẳng thì ta sẽ có được đãi ngộ là ưu tiên tuyển chọn. " Triệu Lập biết gì nói đấy, một chút sợ hãi cũng không có, trong đó có chút toan tính riêng tư sẽ khiến ba vị quân nhân trước mặt này có cái nhìn nhận đối với hắn. Hắn biết ở trong quân đội, nhiều khi có sao nói vậy ngược lại so với ăn nói giả dối thì càng được ưa thích hơn .
" Tốt lắm ! "Thượng uý thập phần thưởng thức tính thẳng thắn thành thật của Triệu Lập. Nói xong một câu này, lập tức điền vào tờ giấy kiểm tra đánh giá của Triệu Lập một cái : Mục đích minh bạch, tính cách thẳng thắn, thành thật !
" Cậu hãy rút đề thi !" Trung Úy mặt không chút thay đổi nhìn lên màn hình bên cạnh mình, để cho Triệu Lập tiến lên lấy mẫu đề thi. Chính là khảo nghiệm tổng hợp, bao gồm nhiều nội dung, phương pháp khảo sát rất nhiều, vì để phòng ngừa sự gian dối nên mỗi người đều phải lên bốc thăm chọn đề thi.
" Số mười ba !" Triệu Lập nhìn thấy dãy số, nhịn không được trong lòng than thở một câu : " Thật là một con số xui mà !"
Đề thứ nhất, trong truyện cổ Grim " Cô bé lọ lem " , sau khoảng thời gian mười hai giờ đêm thì tất cả đều biến trở về nguyên dạng, câu hỏi là trong câu truyện cổ tích này có chỗ nào không hợp lý ?
Trước kia Triệu Lập cũng có xem qua câu truyện này, cũng biết vấn đề bên trong là gì, nhịn không được khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười nói : " Báo cáo trưởng quan, trong câu truyên này có hai vấn đề. "
"Hai cái ?" Hiển nhiên là đáp án này ra ngoài dự kiến của ba vị quan nhân, thượng uý lại càng hứng thú nhìn hắn nói : " Nói thử xem ."
" Dạ, trưởng quan ! " Mặc dù không có trải qua hệ thống huấn luyện, nhưng ít ra đã người nói với hắn, khi trả lời vấn đề của trưởng quan nêu ra, tốt nhất vẫn nên mang theo một câu : "Báo cáo trưởng quan ", "Vâng, trưởng quan" , "Không, trưởng quan" chỉ vài câu như thế khiến cho nhận định của trưởng quan đối với mình khá hơn ,
"Vấn đề thứ nhất, sau thời gian mười hai giờ thì mọi thứ đều biến trở về nguyên dạng, nhưng đôi giày thủy tinh lại không có biến hóa, thưa trưởng quan " Hiển nhiên đây chính là đáp án tiêu chuẩn, tất cả mọi người đều không hiểu tại sao tác phẩm bậc thầy này lại có sai lầm nho nhỏ như thế này .
Nhưng khiến cho các vị trưởng quan cảm thấy hứng thú chính là Triệu Lập lại nói có đáp án thứ hai, chính là lúc trước bọn họ cũng chưa có nghĩ đến, cho nên rất chờ mong hỏi : " Vấn đề thứ hai là gì ? "
" Vấn đề thứ hai, chính là dựa vào một chiếc giày để tìm được người, chuyện này đúng là không thể nào tin được,thưa trưởng quan ." Triệu Lập lớn tiếng trả lời, hắn cũng nhìn ra vài vị trưởng quan đối với đáp án đích thực cảm thấy hứng thú : " Nếu cho tôi một chiếc giày, tùy tiện tìm ra người có thể mang vừa chiếc giày này thì cũng có thể tìm ra hơn trăm triệu người, thưa trưởng quan. Nếu quả thật chỉ dùng một chiếc giày mà có thể tìm được chính xác một người thì những người bộ đội trinh sát kia có thể bị khai trừ toàn bộ rồi. Thực hiển nhiên bọn họ cũng không có đủ tư cách ! "
Một câu cuối cùng Triệu Lập nói theo cách hài hước. Tuy rằng đề mục của Triệu Lập xem ra cũng không phải rất khó, nhưng loại kiểm tra này cũng không phải chỉ nhìn ngươi có đáp đúng đáp án hay không, mà chú ý ở từng chi tiết tỉ mỉ trong quá trình trả lời. Đáp án có chính xác hay không cũng không phải là tiêu chuẩn duy nhất.
Câu trả lời này cho tới bây giờ không có một ai có thế nghĩ tới. Cũng không cần phải nói dân số thế giới hiện tại đã to lớn khổng lồ như thế nào, trường hợp giống như trong cổ tích cô bé lọ lem, trừ phi có một người số phận giống như cô bé lọ lem ở trong nhà. Nếu không có người nào mà nói, thì biện pháp đó cũng không thể thực hiện được, hoàng tử nhất định tìm không thấy người yêu của hắn.
Ba vị quan quân liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được trong mắt của đối phương ẩn hiện nụ cười hài lòng. Thượng uý nghiêng đầu đem tờ giấy kiểm tra đánh giá tổng hợp của Triệu Lập ghi thêm một lời bình : Có tính Logic mạnh mẽ, có lối suy nghĩ sâu sắc. Nghĩ nghĩ một chút, lại điền thêm vào một câu : Có tính hài hước.
Đề mục thứ hai, đòi hỏi phải xử lý một tình huống giả định .
Có hai đường ray xe lửa dành cho đoàn tàu Từ Huyền Phù, một cái thì đã bỏ hoang từ lâu còn cái khác đang được sử dụng. Mười đứa nhỏ đi đến khu vực đường ray này đùa nghịch, một cậu bé thì vẫn khăng khăng ý kiến nên chơi đùa ở trên đường ray bỏ hoang , nhưng còn chín đứa khác vì cảm thấy trên đường ray này không có đủ ánh sáng, vì vậy bọn chúng đã quyết định đi đến đường ray đang sử dụng mà nô đùa
"Tại thời điểm bạn thấy đoàn tàu Từ Huyền Phù xuất hiện từ xa cách hai trăm thước, cậu phát hiện khoảng cách của cậu tới chỗ chín đứa nhỏ đang nô đùa là một trăm thước. Lúc này, cậu có một chuyển hướng đường ray khiến cho đoàn tàu sang đường ray bỏ hoang, theo cậu, cậu nên làm thế nào ?" Thượng uý đem đề mục nói lại một lần, sau đó rất nghiêm túc hỏi Triệu Lập.
Triệu Lập hiển nhiên biết đây chính là đề mục khảo nghiệm tâm lý, để xác thực bản thân mình rốt cuộc sẽ được phân vào binh chủng nào. Hiển nhiên đề mục sẽ không dễ dàng như vậy.
Triệu Lập cẩn thận suy nghĩ một lát, sau đó nghiêm túc trả lời : "Báo cáo trưởng quan, theo tôi nghĩ, tôi sẽ nhanh chóng gọi vào đường dây nóng, rồi sau đó sẽ lập tức chạy đến chỗ những đứa trẻ kia, nhìn xem còn có thể cứu được hay không ?"
Thượng uý nhíu mày, hình như không hiểu ý của Triệu Lập nói : "Tại sao ? Cậu có biết chúng ta muốn cậu trả lời cái gì không ?"
" Báo cáo trưởng quan !" Triệu Lập hoàn toàn giống như trước vẫn tuân thủ tiêu chuẩn khi trả lời vấn đề, trước tiên gọi một câu trưởng quan chắc chắn sẽ không bao giờ sai sót : " Tôi biết là như vậy nhưng tôi vẫn giữ vững câu trả lời của tôi !"
"Cậu nói xem." Thượng uý ngồi lại ngay ngắn, rất muốn nghe được Triệu Lập sẽ nói ra cái gì. Vừa mới trải qua đề mục trước đó, thượng uý có chút hi vọng Triệu Lập có thể nói ra những ý kiến hoàn toàn bất đồng với những người khác.
" Thưa trưởng quan, tốc độ của đoàn tàu hiện đại Từ Huyền Phù đã đạt tới trên một ngàn tám trăm km, hay nói cách khác, ít nhất mỗi giây đoàn tàu sẽ đi được năm trăm thước. Mà trong đề mục nói vị trí của tôi thì ở giữa , cách đoàn tàu hai trăm thước và cách nhóm tiểu hài tử một trăm thước, khoảng cách giữa cả hai tối đa chỉ có ba trăm thước. Nếu dưa theo tốc độ đoàn tàu thì chỉ cần 0,6 giây là cả hai liền đụng vào nhau " Triệu Lập ngồi trên ghế, vẫn nỗ lực ngồi thẳng người, giống như quân nhân đã trải qua huấn luyện chậm rãi mà nói.
" Chỉ vỏn vẹn có 0,6 giây thời gian mà thôi, thưa trưởng quan, việc tôi cần phải làm chỉ quay đầu nhìn lại đám trẻ rồi mới bắt đầu hành động " Ánh mắt Triệu Lập nhìn chằm chằm vào thượng uý : " Thưa trưởng quan, mặc dù tôi tự cho mình là một người vĩ đại, nhưng không có vĩ đại đến như vậy ! "
Thần sắc trên mặt Thượng uý lộ vẻ thoải mái, nhìn Triệu Lập lại lần nữa mỉm cười nói : " Tốt lắm, binh sĩ, có rất ít người có thể nhìn nhận mấu chốt của vấn đề này, cậu đã làm được, chúc mừng cậu "
" Cám ơn trưởng quan !" Triệu Lập không dám biểu lộ vẻ hưng phấn ra ngoài mặt, hắn biết rằng khảo nghiệm của hắn đã bắt đầu từ lúc hắn tiến vào cửa và tiếp tục cho đến khi chấm dứt. Đáp án khi trả lời vấn đề nhiều nhất thì cũng chỉ chiếm có 50% tổng điểm kiểm tra đánh giá, những cột điểm khác sẽ được chấm trong suốt cả quá trình tiến hành khảo nghiệm, cho nên hắn cũng không dám có một chút lơi lỏng nào cả.
" Nếu như cậu có có đầy đủ thời gian để tiến hành phán đoán cũng như thay đổi hành động, cậu sẽ xử lý như thế nào? " Thượng uý tiếp tục truy vấn. Hai Trung Úy bên cạnh vẫn như cũ không nói một lời nào, luôn luôn dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn Triệu Lập, cũng khiến cho Triệu Lập không dám có chút dị động gì !
" Thưa trưởng quan, Từ Huyền Phù là tàu cao tốc nên trên đường ray chắc chắn sẽ không có phần đường ray chuyển hướng ." Triệu Lập cũng không trực tiếp trả lời vấn đề này, mà chỉ nói là cách nhìn nhận vấn đề : " Giả thiết của đề mục coi như không tồn tại "
" Tốt lắm." Thượng uý cũng không vì Triệu Lập đã hai lần liên tiếp không trực tiếp trả lời vấn đề mà cảm thấy tức giận : "Như vậy, giả dụ như đây chỉ là đoàn tàu bình thường, cậu sẽ lựa chọn làm thế nào ?"
Triệu Lập liền rơi vào trầm tư, một lúc sau mới trả lời : " Thưa trưởng quan, tôi sẽ để cho đoàn tàu bình thường chạy qua. "Triệu Lập cực kỳ bình tĩnh trả lời, ba vị sĩ quan cấp úy cũng không thể nào nhận thấy dấu hiện đấu tranh trong nội tâm Triệu Lập.
" Cậu lựa chọn hy sinh chín đứa trẻ kia mà chỉ giữ lại một đứa ?! " Rốt cục thì Trung Úy bên cạnh cũng mở miệng nói : " Đây là logic gì thế ?!"
" Thưa trưởng quan, trên đường ray đang sử dụng không cho phép bất cứ ai lên đó chơi đùa. " Triệu Lập rất tự nhiên trả lời :" Một đứa trẻ không phạm sai lầm, nên hắn không cần phải ... vì chín đứa trẻ mắc phải sai lầm mà gánh vác trách nhiệm "
" Nhưng đứa trẻ dù sao cũng là nhi đồng, bọn chúng không có năng lực hành vi, cậu thà rằng vì mấy đứa trẻ vì nhất thời tò mò ham chơi mà cho bọn chúng toàn bộ hy sinh, cũng không mong muốn hy sinh một đứa trẻ để cho chín đứa kia được sống sót sao ? "
" Thưa trưởng quan, mỗi người đều phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình . " Triệu Lập lại một lần nữa nhấn mạnh quan điểm của mình :" Cho dù là nhi đồng cũng vậy. Nếu không mà nói, thì chúng ta cũng không cần phải đề ra khuôn mẫu giáo dục tiểu học làm gì. Nếu theo lựa chọn chính xác mà nói thì một khi có quá nhiều người phạm sai lầm mà để cho một người vô tội phải hy sinh, pháp luật không có tồn tại loại ý kiến này. "
Ba vị trưởng quan đều giống nhau, ánh mắt có chút khác thường nhìn Triệu Lập, cũng không nói một lời, khiến cho Triệu Lập cảm thấy áp lực cực kỳ khó chịu.
" Còn nữa, thưa trưởng quan ! " Triệu Lập không thể không nói chút gì đó để làm giảm áp lực cho bản thân mình. Lời của hắn cũng làm cho ba vị trưởng quan lại tập trung chú ý lên người hắn.
" Tất cả mọi người chỉ nhìn thấy chín đứa trẻ so với một đứa trẻ thì nhiều hơn, nhưng chưa có ai nghĩ tới những người trên đoàn tàu không . " Triệu Lập cảm thấy lựa chọn của hắn không có một chút sai lầm nào cả : " Tất cả đoàn người trên đoàn tàu không thể vì mấy đứa nhỏ ham chơi mà chết oan uổng được, thưa trưởng quan, nếu di chuyển trên đường ray bỏ hoang thì sẽ xảy ra tai nạn không thể tưởng tượng được ! "
Lần này thì ba vị trưởng quan thật sự không còn lời nào để nói, trầm mặc một hồi, thượng uý hỏi một câu : " Nếu cậu nhận được mệnh lệnh cấp trên lệnh cho cậu phải chuyển hướng đoàn tàu ? "
"Tôi sẽ thi hành mệnh lệnh " Triệu Lập trả lời không chút do dự :" Nhưng sau đó tôi sẽ hướng tới ủy ban quyền lực quân đội chất vấn !"
" Tốt lắm !" Thượng uý lại khen ngợi một câu, gật gật đầu nói : " Cậu có thể rời đi ! "
Triệu Lập lại hướng ba vị trưởng quan chào một cái, cái chào không đạt tiêu chuẩn của theo nghi thức quân đội, xoay người đi ra ngoài. Tuy rằng bất kể là động tác cúi chào hay cho tới vấn đề đi đứng cũng không hợp tiêu chuẩn, nhưng ba vị trưởng quan lại không có ý không hài lòng nào cả .
Thượng uý cúi đầu trên bản ghi chép kiểm tra đánh giá kiểm tra của Triệu Lập, điền vào một câu : Có lối suy nghĩ kín đáo, gặp chuyện bình tĩnh. tính trách nhiệm cao, tinh thần trượng nghĩa. Sau đó cùng với hai vị Trung Úy trao đổi một chút ý kiến, cuối cùng không có dị nghị gì, đem bản kết quả kiểm tra đánh giá đưa cho vị Trung Úy ngồi ở cuối bàn.
"Người kế tiếp..." Đồng thời ở bên cạnh vang lên thanh âm bắt đầu người khảo nghiệm tiếp theo.
Lại một tân binh tiến vào khảo nghiệm, cùng lúc đó trên màn hình xuất hiện kết quả kiểm tra đánh giá của Triệu Lập.
"Đề nghị đào tạo làm quân nhân ."
"Các chức vụ không thích hợp : Sĩ quan ban tham mưu, Binh sĩ thuộc bộ đội tác chiến, Chỉ huy sư đoàn."
" Các chức vụ thích hợp : Binh sĩ quản lý hậu cần , binh sĩ tác chiến tiền tuyến, Binh sĩ bảo hộ ."
"Thích hợp quân chủng: toàn bộ đều thích hợp."
"Tiến cử phương hướng đào tạo : Binh sĩ quản lý tội phạm, ngục giam."
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Triệu Lập có một bí mật mà không bao giờ nói với người khác. Bởi hắn chính là một thiên tài ! Tốc độ tu luyện của Triệu Lập nhanh hơn người thường gấp 3,5 lần .
Nhưng bí mật này ngay cả với cha mẹ mình, Triệu Lập cũng không dám nói ra, huống chi là những người bạn học khác của hắn. Sở dĩ hắn làm như thế cũng là do một lời nói của cha Triệu Lập trong một lần say rượu.
Cha của Triệu Lập là một nhà nghiên cứu, ông tham gia công trình nghiên cứu cơ thể người. Lúc Triệu Lập còn nhỏ tuổi, cha hắn trong một lần say rượu, ông trở về nhà và ôm lấy Triệu Lập, cũng không biết có phải áp lực của công việc hay là do nguyên nhân khác, ông lại nhìn về con mình nghiêm túc nói : " Con trai, con sau này nhất định phải là một người bình thường, an an ổn ổn mà sống, ngàn vạn lần không được trở thành thiên tài ."
Triệu Lập lúc ấy hồn nhiên, vẫn còn rất tò mò liền hỏi một câu : " Ba ba, trở thành thiên tài không tốt sao ? Thiên tài rất là lợi hại nha !"
"Ta biết. Cha của con mỗi ngày đều tiếp xúc với thiên tài, lại còn không biết hay sao ?" Người sau khi say thì rất dễ dàng nói ra lời thật lòng, cha của Triệu Lập cũng không ngoại lệ. Hơn nữa ông còn nói rất nhiều .
Nhưng cụ thể ngày đó ông đã nói những gì thì đại đa số Triệu Lập nhớ không được. Nhưng có một câu nói đã làm cho Triệu Lập cho tới bây giờ vẫn nhớ như in, chính là lúc cha hắn miệng đầy mùi rượu do say mèm đã nói : " Con trai, ngàn vạn lần không được trở thành thiên tài, bởi vì hầu hết thiên tài đều là chuột bạch cả !"
Vì Triệu Lập còn nhỏ nên cũng không biết chuột bạch có cái gì đặc biệt hay không, nhưng hắn biết, con chuột chính là một loại động vật làm cho mình sợ hãi. Hắn nhớ trong một lần có cơ hội vào thăm phòng nghiên cứu của cha mình, đã chính thức nhìn thấy chuột bạch chân chính, sau đó theo sau cha đi ra ngoài gặp gỡ các cô chú . Từ lời nói của bọn họ Triệu Lập liền hiểu được tác dụng của chuột bạch, hơn nữa hắn còn tận mắt nhìn thấy một con chuột bạch bất hạnh bị giải phẫu, để rồi cuối cùng cũng triệt để hiểu rõ ý tứ của cha mình.
Hầu hết thiên tài đều là chuột bạch, lời này có thể làm cho người nghe sợ hãi, nhưng Triệu Lập biết, cha hắn sẽ không bao giờ nói những lời vô nghĩa cả. Sau khi hắn hiểu được ý nghĩa những từ này thì hắn biết những chuyện này là sự thật !
Xã hội phát triển đến giai đoạn này, thì việc làm thế nào để nâng cao tố chất cơ thể con người đã trở thành mục tiêu hàng đầu trong rất nhiều công tác nghiên cứu. Làm thế nào để nâng cao tố chất trong cơ thể con người ? Đương nhiên để tiến hành nghiên cứu như thế, thì phải thí nghiệm trên những người có tố chất cao hơn người bình thường, mà những người đó được gọi là thiên tài .
Bởi vậy, Triệu Lập nảy sinh một cảm giác sợ hãi gần như theo bản năng đối với hai chữ " thiên tài " và " chuột bạch". Chí ít ở trong lòng Triệu Lập, chuột bạch chính là con vật bị người ta nuôi cho lớn lên, rồi sau đó lại bị người ta đem ra giải phẫu. Đợi đến khi lớn lên, hiểu được tác dụng của chuột bạch, Triệu Lập đối với chúng vô cùng căm ghét !
Đáng tiếc, thiên tài chính là thiên tài, cho dù trong lòng Triệu Lập có muốn chấp nhận hay không cũng không thể thay đổi được. Mặc kệ trong lòng Triệu Lập căm ghét thế nào, không bằng lòng thế nào, thì cái gì cần đến cũng phải đến. Lần đầu tiên phát hiện ra bản thân mình không giống với người bình thường, là trong một khóa học về nội lực.
" Tốc độ tu luyện đạt 1,1... bình thường, trong vòng một tuần xem ra cậu cũng không phải uổng phí. Tiểu tử, cậu đủ tư cách !" giáo viên chỉ đạo khóa huấn luyện tăng cường thể chất của Triệu Lập vỗ vỗ vai hắn, nói : " Tốt lắm, ta cho cậu thông qua ! "
Triệu Lập mở miệng thở dài một hơi, len lén vuốt mồ hôi lạnh trên đầu. Bài tập đầu tiên yêu cầu buổi tối mỗi ngày phải tiến hành hai giờ tu luyện, nhưng tuần trước Triệu Lập vì có nguyên nhân khác, nên chỉ tu luyện trong hai ngày thứ tư và thứ năm, tổng cộng là hai ngày, còn những ngày khác thì đều bận rộn công việc.
Lần này có thể thông qua, trong lòng Triệu Lập cũng một phen lạnh toát, hoàn hảo là lừa dối qua được. Nếu không mà nói, thì giáo viên chỉ đạo cường hãn này sẽ không bao giờ thiên vị bỏ qua hắn đâu. Trong trường này không người nào không biết nam giáo viên như con tinh tinh này được xưng tụng : " Siêu cấp ác quan ", nếu ai không đạt được yêu cầu của ông đề ra thì chắc chắn sẽ bị lột da .
" Hắc, Triệu Lập, ngươi biết không ?" Johnny ở cùng lớp từ đằng sau chạy tới, vỗ vỗ vai Triêu Lập, mà Triệu Lập lúc này đang quay đầu nhìn đông ngó tây tựa như đang tìm kiếm ai đó.
" Làm sao vậy ? Chuyện gì xảy ra thế ?" Nhìn trái nhìn phải một hồi, cuối cùng cũng không phát hiện bóng dáng quen thuộc nào, Triệu Lập nhịn không được quay đầu lại hỏi Johnny.
" Không cần tìm nữa, Lý Mộng Điệp không có ở đây, sau này cũng không còn ở đây nữa ." Johnny biết Triệu Lập nhìn chung quanh để tìm kiếm ai, cũng không chút để ý mà trêu nghẹo hắn.
" Tại sao? Nàng đã xảy ra chuyện gì sao ? Hay là chuyển trường rồi ?" Triệu Lập khẩn trương, xoay người lại nắm áo Johnny hỏi :" Làm sao cậu biết được ?"
" Ngày hôm qua cậu vắng mặt, Lý Mộng Điệp đã được trực tiếp chuyển sang trường năng khiếu quân sự để học tập rồi "Johnny biết Triệu Lập ngày hôm qua không có đi học, cho nên sáng sớm liền tìm tới Triệu Lập nói chuyện : " Buổi sáng ngày hôm qua đã có người tới làm thủ tục kết thúc khóa học, buồi chiều liền rời đi ."
"Trường năng khiếu ? Quân đội? Tại sao lại vậy?" Triệu Lập không rõ, một nữ sinh đã cùng mình học chung trường mười năm, ngoại trừ ngoại hình xinh xắn ra thì hắn cũng không nhận rẽ nét đặc biệt nào cả, tai sao lại được trường năng khiếu tuyển chọn chứ.
"Hắc, ngươi quả nhiên không biết." Johnny biểu lộ ra bộ mặt tiểu nhân đắc chí, chờ đợi Triệu Lập cầu xin hắn.
" Không nói thì thôi ." Tuy rằng Triệu Lập quan tâm tới Lý Mộng Điệp, nhưng có thể hỏi người khác thì cũng biết nguyên nhân, cũng không thể để cho Johnny đắc ý được.
" Nói như vậy mà cũng nói được, tốt xấu gì thì nàng ta cũng là người mà cậu yêu thầm. "Johnny vừa mới nói một câu, liên nhìn thấy sắc mặt Triệu Lập càng lúc càng xám xịt, liền vội vàng sửa lại lời nói : " Á không .. nàng chỉ là một cô gái, một cô gái tốt, thực sự rất tốt ."
"Nói mau, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ?" Triệu Lập giờ phút này cũng bất chấp Johnny muốn gì, cấp bách nói : " Nói nhanh lên ! Tớ sẽ đưa cho cậu hai quyển truyện tranh mới nhất ." Tuy rằng Triệu Lập cũng có thể từ trong lời nói của người khác để tìm hiểu đầu đuôi câu chuyện, nhưng Johnny là bạn bè chơi đùa với nhau từ khi còn bé, hai người thường xuyên dùng mấy chuyện như thế này để chọc ghẹo nhau.
" Kết quả kiểm tra đo lường tốc độ tu luyện của ngày hôm qua, tốc độ tu luyện của Lý Mộng Điệp là 2,8. Từ trước tới này chưa từng một người nào có được, đến nỗi ngay cả chính phủ cũng phải kinh động, thậm chí chưa tới một giờ quân đội đã phái người xuống, đưa ra một đống điều kiện hấp dẫn, sau đó trực tiếp đưa nàng đi. "Johnny vừa nghe thấy Triệu Lập chủ động đưa ra điều kiện, cũng không biết nó có lợi như thế nào ... liền đem nguyên nhân chính nói ra luôn .
"Tốc độ tu luyện 2,8 ?" Buông ra áo của Johnny ra, Triệu Lập có chút hốt hoảng, trong lòng đột nhiên biến thành một mảnh trống rỗng, sắc mặt tái nhợt, đứng bất động tại chỗ.
" Này, cậu không sao chứ ! Người tình trong mộng của bạn được chuyển lên trường năng khiếu quân đội cũng là một chuyện tốt mà. " Johnny ở một bên cố gắng an ủi. Hắn nhìn thấy sắc mặt Triệu Lập tái nhợt, nghĩ Triệu Lập vì phải rời xa Lý Mộng Điệp, sau này sẽ không còn cơ hội nói chuyện với nàng nữa, nên Johnny cố gắng dùng lời an ủi.
" Mình không sao !" Trong đầu Triệu Lập lúc này trống rỗng, được Johnny lôi về bàn của mình.
" Đừng có như vậy nữa mà !" Johnny nhìn biểu hiện trên mặt của Triệu Lập, bèn nói : " Bất quá, tớ sẽ tìm cho cậu một người con gái xinh đẹp hơn Lý Mộng Điệp gấp trăm lần . Này , ... này, đã không vui thì cũng không cần phải đánh người như thế chứ ! " Johnny vừa khoa trương hô lớn, vừa cười ha hả chạy ra chỗ khác.
Triệu Lập ngồi ngẩn ngơ tại chỗ của mình, kể cả trong giờ học mà hắn cũng mơ mơ màng màng như vậy. May mắn là các bạn trong lớp đều biết hắn thầm thương trộm nhớ Lý Mộng Điệp, nghĩ rằng Triệu Lập cũng bởi vì Lý Mộng Điệp ra đi mà cảm thấy đau buồn, vì vậy cũng không ai tới quấy rầy hắn cả .
Mãi cho đến lúc tan học, Triệu Lập vẫn ngồi ngây ngốc như thế. Người khác đều cho rằng hắn vì thầm yêu mến cô bạn học, nay nàng đột nhiên rời đi khiến hắn đau buồn. Nhưng chỉ có trong lòng Triệu Lập biết không phải như vậy. Chuyện này chỉ là một phần nguyên nhân , cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu làm cho Triệu Lập phải hoảng hốt như thế.
Tốc độ tu luyện tốc của Lý Mộng Điệp là 2,8, chính xác là một thiên tài, nên nàng được trường năng khiếu kia tuyển chọn. Vậy còn mình thì sao ? Người khác phải tu luyện một tuần mới có thành quả như thế, nhưng chính bản thân hắn chỉ tu luyện đúng hai ngày, nghiêm khắc mà nói thì mình chỉ cần tu luyện hai ngày đã hoàn thành xong nhiệm vụ tám ngày tu luyện, lại còn đạt tốc độ tu luyện 1,1 nữa chứ. Nếu tính toán chính xác thì tốc độ tu luyện của bản thân cũng ngoài 3,5 , thậm chí còn cao hơn. Nếu so với con số 2,8 thì cao hơn rất nhiều.
Nếu như Triệu Lập đem bí mật của bản thân mà nói ra, thì ngay lập tức sẽ được gắn mác " thiên tài" nào đó,rồi sau đó cũng giống như cô bạn gái mà mình thầm yêu mến vậy, cũng được trường năng khiếu quân đội mời vào học tập. Lúc đó thì hai người sẽ được gần nhau như hình với bóng, nói không chừng họ còn trở thành một đôi trai tài gái sắc nữa chứ. Nhưng bởi vì câu nói của cha mình trong lần say rượu đó luôn luôn quanh quẩn bên tai .
Thiên tài đều là chuột bạch.
Triệu Lập luôn luôn nhớ kỹ lời này của cha, không bao giờ quên. Trường năng khiếu quân đội trên danh nghĩa là trường học, nhưng Triệu Lập biết, ở bên trong đó nhất định có sự quản lý nghiêm khắc, mỗi ngày đều phải dựa theo ý kiến của các chuyên gia để tiến hành một loạt thí nghiệm, sau đó liền kiểm tra số liệu. Tuy rằng đãi ngộ đối với học viên cao hơn những trường khác, thậm chí nhân viên công tác trong trường này còn giỏi hơn nữa, nhưng có thể khẳng định một điều, học viên sẽ không có sự tự do, thậm chí ở vào lúc cần thiết còn có thể bị đem lên bàn thí nghiệm mặc cho người mổ xẻ.
Một bên mà bạn gái thầm yêu mến, một bên là đãi ngộ đối với chuột bạch, hai vấn đề này cứ giằng co trong lòng Triệu Lập. Cuối cùng, sự sợ hãi đối với cuộc sống không có tự do của chuột bạch trong lòng Triệu Lập đã chiến thắng tình cảm yêu mến của hắn đối với cô bạn gái.
Có lẽ, sau này mình sẽ không còn gặp lại cô bạn gái Lý Mộng Điệp mà mình từ nhỏ thầm yêu mến nữa, không còn viễn cảnh một cuộc sống mình và nàng cùng song hành bước đi. Có lẽ sẽ có cơ hội gặp mặt nhưng thời điểm đó nàng cũng là sĩ quan thuộc bộ đội đặc biệt nào đó không chừng. Tương lai sau này, có ai đoán được đâu ?
Vừa nghĩ tới cảnh tượng giải phẫu chuột bạch, Triệu Lập không khỏi cảm thấy trong lòng phát lạnh. Mặc dù đang học trung học, nhưng Triệu Lập vẫn luôn luôn ghi nhớ những lời này. Vì vậy tốc độ tu luyện của mình cũng trở thành một bí mật lớn nhất của Triệu Lập.
Giáo dục trung học bây giờ đã có sự thay đổi, và việc giáo dục nội công đã trở nên thiết yếu. Đây chính là kế hoạch cải cách giảng dạy mà bộ giáo dục ban hành từ 270 năm trước ( o_O ! )
Trong một năm bắt đầu tiến hành cải cách, tất cả các trường trung học trên Trái Đất liền bắt đầu mở các lớp giảng dạy việc tăng cường nội công, mục đích nhằm cải thiện thể chất yếu ớt của con người trên Trái Đất này, nhằm dần dần đáp ứng với những yêu cầu xã hội.
Trước kia, người ta đã tiến hành đủ loại nghiên cứu , tiến hành nhiều thí nghiệm trên cơ thể người, luôn cố gắng tìm tòi một hướng đột phá. Cuối cùng, phương pháp khí công tu luyện trong truyền thống của Trung Quốc tạo nên bước đột phá.
Thiên tài có nội lực thâm hậu, bất luận là thể chất hay trí nhớ đều phát triển vượt bậc, so với người bình thường cao hơn vô số lần. Nhưng nguyên lý khí công cũng chỉ tiến hành tới bước này mà thôi, cũng không có triệt để chứng thực rõ ràng. Nhưng hiệu quả thực tế so với việc dùng thuốc hay các thứ khác thì tốt hơn rất nhiều.
Không có tác dụng phụ , chi phí thấp, được nhiều người tán thành nhất. Sau đó liền được đưa vào hệ thống giáo dục. Hầu như không có một loại thuốc hay kháng sinh nào có hiệu quả như thế. Cho dù là người thiểu năng trí tuệ hay là người tàn tật cũng có thể tu luyện được hết . An toàn, hiệu suất cao, và nhất là không bị biến đổi gen, hầu như không có tác dụng phụ, vì thế phương pháp này nhanh chóng được truyền bá ra toàn bộ thế giới. Ngay sau đó một loạt chính sách cải cách được nhanh chóng ban hành.
Tu luyện những điều căn bản chỉ cần thời gian ngắn nhưng rất nhanh liền nhìn thấy hiệu quả. Thể chất, năng lực phản ứng, tốc độ suy nghĩ, trí nhớ, não bộ đều phát triển, thậm chí tuổi thọ cũng tăng lên. Ngoại trừ trẻ nhỏ sinh lý cơ thể chưa phát triển ổn định cùng với năng lực hiểu biết có hạn, nên không thể tiến hành tu luyện. Còn lại , tất cả những người tu luyện đều phát hiện ra hiệu quả tuyệt vời của nó .
Văn hóa bất đồng làm cho những người ở quốc gia khác cảm thấy rất khó lý giải được lối suy nghĩ của người Trung Quốc, cũng càng không hiểu được những cổ văn bí ảo, kinh mạch, đan điền gì gì đó. Vì thế tiếng Trung trở thành một môn bắt buộc, được học từ bậc tiểu học. Theo đó, các lý luận kinh mạch cũng bắt đầu thông dụng. Tại các trường trung học đã bắt đầu tiến hành lịch giảng dạy tu luyện nội lực.
Sở dĩ không thể ngay từ nhỏ đã tiến hành tu luyện, là do lo lắng đến sự phát dục của cơ thể con người. Hơn nữa, những công phu cao thâm này cần phải có tri thức cơ sở nhất định, Nếu không có khả năng lý giải thì sẽ không thực hiện được.
Tuy rằng phương pháp tu luyện được phổ biến ra thế giới, nhưng cũng không phải cao thâm gì. Nó chỉ là những phương pháp rèn luyện căn bản mà thôi. Cũng không thể đem tất cả mọi người tăng cường tới trình độ cao cấp. Nhưng hiệu quả an toàn của nó cũng làm cho thể chất còn người tăng lên vài lần.
Trong thời đại này, tất cả mọi người đều nhận được sự phổ cập bắt buộc, hầu như không có người nào lọt lưới. (o_O !)Bởi vì thi hành cải cách này, trừ những trẻ vị thành niên mười tám tuổi ra, hầu như toàn bộ thể chất của nhân loại đều có sự tăng trưởng vượt bậc.
Không chỉ có như thế, rèn luyện thể chất cũng là yếu tố cải thiện đáng kể gien cho thế hệ sau, chính là một con người khỏe mạnh, đời sau sẽ không còn yếu kém nữa. Chính vì thế mà mỗi thế hệ con người sẽ được cải thiện. Tuổi thọ tăng lên, làm cho thời gian giáo dục cũng tăng theo. Giáo dục bắt buộc vốn chỉ có vài năm ngắn ngủi thì tăng lên mười sáu năm ( ?? ). Đến khi trung học thì vừa đủ 18 tuổi để có thể bắt đầu tu luyện .
Mỗi người tu luyện những công pháp cơ bản này đều có những hiệu quả không giống nhau, có người mau chóng nhưng có người lại chậm chạp. Bởi vì thể chất cá nhân cùng với lĩnh ngộ mỗi người là bất đồng. Mà những người có tốc độ tu hành đặc biệt nhanh thì thường được quân đội chính phủ chú ý. Đương nhiên những đơn vị nghiên cứu cũng muốn tìm hiểu nguyên nhân làm sao mà bọn họ có thể làm được như vậy .
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Che giấu bí mật to lớn trong thời gian dài đúng là một gánh nặng, bất quá nếu bí mật này liên lụy đến cuộc sống tự do hơn nửa đời sau của chính mình, cho dù trả một giá lớn cũng chẳng sao .
" Hắc, Triệu Lập, làm thế nào trong lần thi này, cậu lại đạt hạng ba vậy ? " Johnny cực kỳ không hiểu, thời gian học tập của tất cả mọi người đều giống nhau, làm cách nào mà mỗi lần Triệu Lập luôn duy trì vị trí thứ ba trước gã như vậy ? Hay là nói, lần nào Triệu Lập cũng đứng hạng ba, cũng không phải cao nhất nhưng cũng không đứng ở phía sau quá sâu .
Tuy rằng mình đã cố gắng duy trì trạng thái tu luyện bình thường mỗi ngày rất là vất vả, thế nhưng nó cũng mang lại cho mình vài chỗ tốt . Thời gian còn thừa làm cho Triệu Lập có thêm nhiều cơ hội học tập hơn so với các bạn học khác, vì thế, từ khi bắt đầu vào khóa học thì thành tích học tập của hắn đã luôn vượt lên phía trước.
" Tiến độ tu luyện thể chất của cậu tới đâu rồi ?!" Trên đường đi học về, tất cả mọi người đề sử dụng xe bus để đi lại trong thành phố, cho dù chỉ đứng sau một hạng thôi, nhưng Johnny vẫn luôn quan tâm tới việc học của Triệu Lập, hắn nhìn chung quanh một hồi rồi mới len lén hỏi.
Triệu Lập cảm thấy cả kinh, trong lòng liền nảy sinh cảnh giác : " Như mọi khi mà thôi , cũng không tốt không xấu gì, mà tại sao lại hỏi vậy ?" Chẳng lẽ Johnny đã phát hiện ra bí mật của mình ?
" Nói nhỏ với cậu nè, tớ mỗi ngày đều tăng thêm một giờ tu luyện. " Johnny nhìn thấy chung quanh không có ai, mới tiến đến bên tai Triệu Lập, nhẹ nhàng nói một câu.
" Cậu không muốn sống nữa sao ?" Triệu Lập kinh hãi, Johnny này chính là bạn bè từ nhỏ tới lớn của mình, hiện tại người phương đông và phương tây sống lẫn lộn với nhau, không còn phân biệt chủng tộc nữa. Johnny nói như thế, thì theo như lời căn dặn của giáo viên, đó là một chuyện rất nguy hiểm .
" Dừng, đừng có nghe con tinh tinh đó nói nghiêm trọng hóa vấn đề lên " Johnny vung tay, không thèm quan tâm chút nào nói : " Chỉ là kiện thể thuật mà thôi, cơ sở căn bản càng vững chắc bao nhiêu thì sau này tu luyện càng nhanh chóng bấy nhiêu. Cậu cũng không phải không biết chuyện đó, trong đám bạn học của chúng ta, đa số đều làm như thế cả, chỉ có bản thân cậu là tuân thủ theo cái quy định ngu ngốc của con tinh tinh kia mà thôi ."
Johnny nói xong, giống có chút không tin Triệu Lập, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá hắn một trận nói : " Thành thật khai báo, cậu có phải hay không cũng âm thầm tăng cường tu luyện thêm ? Nếu không, làm sao trong mỗi kì thi, tiến độ so với chúng tớ không sai biệt tí nào vậy ?" ( Y hệt như học thêm @@! )
" Hắc hắc. "Triệu Lập cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể cười gượng hai tiếng cho qua chuyện. Johnny cũng làm bộ ta là một người hiểu chuyện, vỗ vỗ bả vai Triệu Lập, không nói tới chuyện này nữa.
" Tớ dự định sẽ tu luyện cự lực thuật và cương thể thuật, còn cậu có dự tính sẽ tu luyện thêm cái gì chưa? "Johnny thay đổi vấn đề, bàn bạc về việc tu luyện sau này.
Triệu Lập cũng không biết trả lời như thế nào, chỉ đành cười cười trả lời qua loa: " Mình còn chưa có xác định nữa, phải cùng với cha mẹ thương lượng một chút. "
Tuy rằng không nói gì thêm, nhưng trong lòng Triệu Lập vẫn thập phần cẩn thận. Triệu Lập cũng không có ý định giảm bớt thời gian tu luyện cái cơ bản nhất - kiện thể thuật, vẫn tiếp tục duy trì như cũ. Cùng với những bạn học trong trường cũng không khác biệt gì lắm, chính là loại người được cho là bình thường nhất. Cố gắng không phải nổi trội nhất, lại càng không phải là người ngu ngốc gì.
Chẳng còn cách nào khác, vì trong mấy năm nay, trường trung học cố gắng việc đào tạo nền tảng căn bản cho việc tu luyện, trường cũng không muốn xảy ra những chuyện không hay. Vì vậy trong khoảng thời gian tu luyện nền tảng này, nhất định phải giáo viên giám sát việc tu luyện của mỗi học viên mỗi tuần, ghi vào bản ghi chép cụ thể. Nếu như không muốn xuất hiện những tình huống dị thường, thì tình trạng này cần được duy trì cho hết một năm học mới chấm dứt.
Đương nhiên, tình huống dị thường chỉ xảy ra trong quá trình tu luyện. Một học viên đột nhiên có tốc độ vượt xa hơn những học viên bình thường khác, thỉ người này sẽ được kiểm tra đánh giá lại một lần. Từ kết quả này mà nhận định học viên này có được tiến vào trường năng khiếu hay không. Dù sao, vấn đề tu luyện bình thường cũng không phải là bất định, bỗng nhiên một ngày nào đó xuất hiện một đứa ngốc có tốc độ tu luyện vượt xa những người khác thì cũng không phải là chuyện không thể.
Sự cẩn thận của Triệu Lập cũng chính là vì chuyện này, cũng không phải vừa mới bắt đầu tu luyện liền có thể che giấu được, chí ít thì cũng đởi qua một năm mới được. Sau khi cơ bản đã hoàn thành xong việc tu luyện kiện thể thuật, thì có thể tiếp tục tu luyện những công pháp cao hơn .
Không nghĩ tới Triệu Lập tuy rằng cực kỳ cẩn thận, vậy mà cũng cùng với học viên khác có tốc độ ngang nhau. May mắn là mọi người cũng cho rằng hắn lén lút tăng thời gian tu luyện, nên cũng không ai nói gì. Nhưng cho dù vậy, Triệu Lập không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Nếu tất cả mọi người chăm chỉ, thì chính mình chút nữa cũng thành thiên tài rồi.
Công pháp truyền lưu trong xã hội bình thường được chia ra thành chín cấp bậc. Bất quá kiện thể thuật lại không có trong chín cấp bậc này, nó chỉ là phương pháp căn bản cho việc tu luyện mà thôi. Tất cả công pháp khác đều dựa trên nên tảng cơ sở mà tu luyện thành. Cho nên, kiện thể thuật nhiều nhất chỉ có thể coi như không cấp .
Sau khi củng cố nền tảng cơ sở ở trường trung học hai năm, thì lêền có thể bắt đầu tu luyện những công pháp cao cấp hơn. Theo tốc độ tăng trưởng của tu vi, thì công pháp cũng theo đó mà tăng lên cấp bậc càng cao.
Bình thường mà nói, thì một người bình thường tu luyện cả đời cũng chỉ tu luyện được công pháp lục cấp, một số ít thiên tài mới có thể đột phá bình cảnh ở lục cấp, tiến lên cửu cấp.
Công pháp cửu cấp ở trong xã hội bình thường căn bản là không xuất hiện, chỉ có một vài ngành đặc biệt trong quân đội mới thấy bóng dáng của công pháp này. Đương nhiên những điều này cũng chỉ là lời đồn thổi, cũng không có ai chân chính nhìn thấy công pháp cửu cấp cả. Bất quá, ở trong quân đội chính thật có tồn tại một loại công pháp tu luyện nhanh chóng.
Sau khi gia nhập quân đội, chỉ cần không phải là người ngu ngốc, thì trên cơ bản có thể trong thời gian ngắn liền đột phá tứ cấp, tiến vào ngũ cấp ngay . Nhưng cho dù là công pháp tu luyện nhanh chóng thì cũng chi có thể làm cho tu luyện giả từ nhất cấp, nhị cấp tăng lên ngũ cấp mà thôi. Nếu như muốn đề cao tu vi lên nữa, thì bản thân phải dốc lòng khổ luyện, chứ không còn phương pháp nào khác cả.
Trong tầng thứ ba, có thể lựa chọn công pháp tu luyện bậc một. Công pháp bậc một trên thực tế chính là công pháp cao cấp hơn kiện thể thuật một ít, cũng là một công pháp cơ sở. Nhưng nó không giống như kiện thể thuật thông thường, chỉ là nền tảng của tiểu chu thiên cùng với kinh mạch trong cơ thể, mà chính là việc kích thích kinh mạch, căn cứ vào những phương pháp kích thích khác nhau mà tu luyện,
Nếu hi vọng sau này mình có một thân hình lực lưỡng, thì có thể lựa chọn tu luyện cự lực thuật. Tên như ý nghĩa, hiệu quả của việc tu luyện loại công pháp này là làm cho lực lượng toàn thân tăng trưởng trên phạm vi lớn, dĩ nhiên, cơ thể cũng sẽ biến đổi theo. Chỉ cần tiến vào nhị cấp, thì mỗi người sẽ có một thân hình lực lưỡng giống như Schwarzenegger.
Nếu không muốn mình trở thành một tên cơ bắp, thì có thể lựa chọn Nhu Nhận Thuật. Sau khi tu luyện công pháp này, thì toàn thân cơ thể , các đốt tay sẽ mềm dẻo, linh hoạt khiến người khác phải giật mình ngạc nhiên. Bất quá, loại công pháp này đều được đại đa số nữ giới ưu chuộng tu luyện, chỉ có rất ít nam giới trong đó mà thôi .
Còn có một loại đặc biệt nhằm vào việc huấn luyện trí nhớ, gọi là kiện não thuật, sau khi tu luyện thì sẽ có lối suy nghĩ nhạy cảm hơn người thường rất nhiêu Bất quá, biên độ tăng lên cũng có hạn, trừ phi trường kỳ tu luyện, nếu không cũng không cao hơn người thường bao nhiêu.
Ngoài ra, còn có một loại công pháp chuyên về tu luyện tốc độ gọi là " Khinh thể thuật ", tu luyện tới cấp cao, có thể nhảy xa tới mấy chục thước. Hơn nữa, trong truyền thuyết còn có nói qua, dùng nội lực của bản thân có thể Lăng Không Phi Hành. Nhưng đó chỉ là truyền thuyết, chưa có người nào thấy qua cả .
Một loại công pháp khác thì tu luyện về độ cứng rắn của cơ thể, gọi là Cương thể thuật. Tu luyện tới mức cực hạn, thì toàn thân sẽ cứng như sắt thép, được gọi là kim cương bất hoại thể .
Mỗi một loại công pháp đều có một thế mạnh khác nhau, nhưng thường thì người ta chỉ chọn một loại công pháp tu luyện mà thôi, như vậy có thể đảm bảo lực lượng của mình thích hợp.
Nhưng cũng có lúc, cũng cần phải lựa chọn tổ hợp hai hay ba công pháp, ví dụ như diễn viên múa cần sự dẻo dai, thì có thể lựa chọn tu luyện Nhu nhận thuật cùng Khinh thể thuật. Nhất là con gái thì càng không có ai mong muốn thân hình lực lưỡng, nên cũng không lựa chọn Cự lực thuật cả.
Khi bắt đầu tu luyện công pháp nhất cấp, thì việc tu luyện đã dần dần thay thế cho giấc ngủ. Thời gian tu luyện càng ngày càng nhiều hơn. Nhưng trong ngày đầu tiên bắt đầu khóa học, giáo viên đã cảnh báo, ngàn vạn lần không được vượt quá tu vi cực hạn của bản thân mình, nếu không thì cả đời sẽ tàn tật.
Lời cảnh cáo đó luôn luôn được nhắc nhở trong suốt khóa học. Cũng đã có một vài tấm gương vì gia tăng tần số luyện tập mà hậu quả cực kỳ thê thảm. Do đó, có rất ít học viên dám làm trái Thiết Luật này. Cho nên, quá trình tu luyện Kiện thể thuật trong một ngày nhiều nhất chỉ là chín vòng chu thiên, liền bắt đầu thu công. Cho dù có muốn tiếp tục tu luyện, thì cũng cần phải nghỉ ngơi một lúc sau mới được bắt đầu trở lại.
Thật ra đại đa số các trường hợp gặp phải sơ suất đều là do tu luyện công pháp cao cấp mới có, chứ tu luyện Kiện thể thuật thì không bao giờ xuất hiện vấn đề này. Cho nên, tất cả học viên không hẹn mà cùng gia tăng tốc độ tu luyện của mình, giúp cho nền tảng cơ sở của bản thân càng thêm vững chắc. Hơn nữa, ở trong nhà cha mẹ luôn luôn theo dõi quá trình tu luyện Kiện thể thuật, thành ra sẽ không xuất hiện những tình huống ngoài tầm kiểm soát.
Triệu Lập thì khác hẳn, hắn thậm chí còn không dám cho cha mình kiểm tra tình trạng thân thể của mình. Cha hắn là một người nghiêm khắc, bất kể là đối xử với con trai hay là người khác thì đều bình đẳng như nhau. Người khác là thiên tài cũng bị đem đi nghiên cứu, con của mình cũng có thể giống như thế. Nếu như cho ông biết bí mật của Triệu Lập, nói không chừng ông sẽ đích thân lôi kéo Triệu Lập đi làm nghiên cứu .
Trong tiềm thức của mỗi người luôn có sự thương yêu con cái vô bờ bến, nếu không thì trong lúc say rượu, cha của hắn đã không nói ra những câu nói kia. Triệu Lập biết rõ điểm này, vì không muốn cho tương lai của mình phải chịu đau khổ, lại càng không muốn làm khó cho cha mình, vì thế hắn lựa chọn cách giấu diếm.
" Cậu sau khi tốt nghiệp trung học có tính toán làm gì chưa ?" Johnny không biết vì cái gì, ngày hôm nay nói hơi nhiều. Điều này làm cho trong lòng Triệu Lập rất là không kiên nhẫn, nhưng lại không muốn làm cho người bạn trước mặt giận dỗi, chỉ có thể trả lời.
" Ba ba của mình hi vọng mình có thể đậu đại học Thanh Hoa, bất quá, với thành tích của mình thì không dám chắc !" Triệu Lập thở dài, đây mới thực sự vì sầu khổ mà cảm thán :" Cho nên, tớ có thể sẽ báo danh nhập ngũ, sau khi xuất ngũ sẽ tranh thủ đi thi đại học. "
Cha mẹ đều là nhà nghiên cứu, cho nên từ nhỏ đến lớn Triệu Lập đã bị cha mẹ nhồi vào đầu ý tưởng , nhất định phải thi đậu Đại học Thanh Hoa, để cho trong nhà càng thêm vinh dự.
Tại Trung Quốc hay thậm chí là toàn thế giới, thì đại học Thanh Hoa luôn luôn là trường đại học tốt nhất. Không biết tự lúc nào, cha mẹ của Triệu Lập luôn luôn nhắc nhở hắn phải thi đậu vào trường này. Loại phiền toái này đối với hắn đúng là một loại tra tấn tinh thần mà.
Thi đậu đại học Thanh Hoa cuối cùng cũng là trở thành nguyện vọng của hắn. Cho dù ban đầu hắn bị cha mẹ áp đặt, nhưng trong suốt nhiều năm như vậy, mưa dầm thấm đất cũng trở thành nguyện vọng của mình.
Nhưng trường đại học Thanh Hoa không phải dễ dàng thi vào. Từ khi trường đại học Thanh Hoa ở Bắc Kinh cùng đại học Trúc Thanh Hoa của Đài Loan sát nhập lại, đại học Thanh Hoa liền trở thành trường đại học hạng nhất thế giới, muốn thi đậu vào nó cực kỳ khó khăn, vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Chẳng những thành tích học tập các môn học phải vượt qua các yêu cầu hà khắc, mà còn yêu cầu kết quả tu luyện cũng hết sức khắc khe. Nếu so sánh với những trường đại học khác vượt hơn 50%. Cũng vì vậy mà hiệu trưởng của trường Đại học Thanh Hoa từ " Vì tổ quốc vững chắc cống hiến năm mươi năm " thành " Vì nhân loại khỏe mạnh cống hiến hai trăm năm."
Đúng vậy, chính là hai trăm năm, con người sống thọ hơn, sau khi tu luyện Kiện thể thuật thì tuổi thọ đã đột phá lên tới hai trăm tuổi. Còn đối với những thiên tài vĩ đại mà nói, tuổi thọ trong bản ghi chép đều rất cao cũng không phải là điều đáng nói. Bởi vậy, khỏe mạnh cống hiến hai trăm năm đã trở thành một trong những khẩu hiệu của nhà trường.
" Cậu cũng đừng buồn nữa ! " Johnny nhìn thấy vẻ mặt sầu khổ của Triệu Lập. Biểu tình trên gương mặt tỏ ra lực bất tòng tâm. Rất là đau lòng vỗ vỗ bả vai cũa lão bằng hữu, phảng phất cũng vì Triệu Lập mà đau buồn theo. Cho dù thành tích học tập trên lớp của Triệu Lập luôn ở hạng ba, nhưng cũng không có cơ hội thi đậu trường đại học Thanh Hoa. Triệu Lập nói nhập ngũ, sau đó mới tiếp tục thi, nói không chừng đây cũng là một cơ hội.
Nhưng nhập ngũ có ý nghĩa phải chịu khổ vài năm, cho dù thể chất mỗi người đều có sự tăng trưởng vượt bậc, nhưng việc nhàn nhã luyện công so với việc tôi rèn trong quân đội lại là hai viêc hoàn toàn khác nhau. Đồng thời Johnny cũng tự hỏi xem chính mình có quyết tâm này không, may mắn là cha mẹ hắn không có áp đặt cho hắn loại nguyện vọng biến thái như vậy.
" Bất quá, đi quân đội cũng không tồi, sau khi cậu trở về, nếu như có người khi dễ tớ, cậu liền thay tớ mà hung hung giáo huấn bọn chúng, hắc hắc !" Johnny sau khi nghĩ tới những khó khăn của Triệu Lập, liền ngẫm nghĩ tới những chỗ tốt khác, tức thời liền cười rộ lên .
" Đi chết đi !" Triệu Lập nghiến răng nghiến lợi đá cho Johnny một cước, Johnny nhanh tay lẹ mắt lách mình tránh ra, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười làm cho người khác tức giận, rõ ràng là cười trên đau khổ của người khác đây !
Nhưng Johnny nói cũng không có sai, ở trong quân đội có thể học tập hệ thống võ học, bao gồm đủ loại công kích cùng phòng ngự. Những thứ này trong xã hội chắc chắn không ai có thể học được. Mặc dù sau khi xuất ngũ, phải ký vào một bản cam kết không được tiết lộ, nhưng về cơ bản thì có rất ít người bị truy cứu. Cho dù tiến tới động thủ, chỉ cần không gây ra chuyện gì to tát, thì thông thường cũng không có người nào truy cứu cả.
Mỗi khi tu luyện Kiện thể thuật, Triệu Lập nhịn không được nhớ tới Lý Mộng Điệp ! Thân là một thiên tài như nàng, hiển nhiên so với người bình thường lại càng thêm nhanh chóng tu luyện xong nền tảng cơ bản, đột phá cấp độ cao hơn, không biết nàng bây giờ đã bắt đầu tu luyện công pháp bậc một chưa , hoặc là tu luyện công pháp nào đó ? Trong quân đội không phải có loại công pháp gia tăng tốc độ tu luyện sao ?
Mặc dù hâm mộ tu vi của nàng, nhưng Triệu Lập cũng sẽ không hâm mộ cuộc sống của nàng. Cho dù là tu luyện, nhưng nàng sẽ bị theo dõi nghiêm khắc . Vừa tu luyện, vừa trở thành chuột bạch trong mắt những nhà nghiên cứu, vì đề cao thể chất của nhân loại mà cống hiến bản thân mình.
Cuộc sống như thế, Triệu Lập tuyệt không bao giờ nghĩ tới.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
" Các em học sinh , đừng cho là chúng tôi không biết các em lén lút gia tăng thời gian luyện tập " Nam giáo viên như con tinh tinh đứng trên khán đài vỗ tay một cái, đem toàn bộ sự chú ý của học sinh tập trung lại đây. Bất quá, sau khi nghe được những lời nói của tinh tinh này, tất cả học sinh đều chột dạ cúi đầu xuống.
Ánh mắt của tinh tinh nam quét quanh hội trường, liền thấy tất cả học sinh đều cúi đầu xuống. Trong đó cũng có cả Triệu Lập, hắn không muốn làm cho người khác chú ý tới mình, nên cũng giả bộ cúi xuống. Loại cảm giác ra vẻ lãnh đạo này khiến cho tinh tinh nam khoái trá.
" Nhưng mà ... " Hiếm khi tinh tinh nam lại nói chuyện như vậy, các học viên đều đoán già đoán non, cũng không biết có sự việc gì xảy ra, tất cả kinh ngạc ngẩng đầu nhìn giáo viên chỉ đạo này .
" Tiến độ tu luyện của các em đều nằm trong tay chúng ta, cũng không có người nào tu luyện quá mức. Vì vậy, lần này tôi bỏ qua cho các em " Tinh tinh nam vừa nói xong, các học viên nhất thời cảm thấy vui vẻ, cao hứng, phấn khởi hét vang lên .
" Vạn tuế, thầy giáo vạn tuế !" (o_O !) Đây chính là âm thanh tự đáy lòng của mỗi người. Vốn dĩ trước kia chỉ cần làm sai một chuyện gì, thì tinh tinh nam sẽ tự mình dạy bảo, lúc đó sẽ phải chịu đựng hình phạt nghiêm khắc, khiến cho những người bị sai phạm phải khắc cốt ghi tâm. Nhưng bây giờ, mọi người phát hiện rằng giáo viên không truy cứu sai lầm này, nên tự nhiên vui vẻ hẳn lên .
" Tốt lắm !" Uy nghiêm của tinh tinh nam vẫn có thừa, chỉ cần nhẹ nhàng hừ lên một tiếng làm cho tốt cả mọi người dừng hoan hô, hoảng sợ nhìn lên giáo viên chỉ đạo.
" Từ hôm nay trở đi, hay là chính xác mà nói thì từ bây giờ trở đi, quá trình tu luyện căn bản của các em sẽ chấm dứt. Kế tiếp, các em có thể lựa chọn một công pháp nhất cấp để tiến hành tu luyện. " Giáo viên hướng dẫn tuyên bố chuyện này.
Quá trình giảng dạy nền tảng cơ sở đã chấm dứt, cuối cùng từ nay về sau mọi người không còn phải nhìn sắc mặt của tinh tinh nam kia mà tu luyện cẩn thận nữa. Mà có thể tự do lựa chọn công pháp tu luyện thích hợp cho bản thân mình, không còn bị hạn chế về thời gian tu luyện nữa, rốt cuộc cũng không cần lo lắng kiện thể thuật căn bản sẽ không xuất hiện sai lầm . Tóm gọn lại một câu, đó là :" Tự Do "
Chính thức lên lớp 11, mọi người mong chờ ngày này rất lâu rồi. Nhưng khi nó tới thì mọi người lại ngơ ngác nhìn nhau, có chút khó tin nhìn lên nam tinh tinh, chỉ sợ ông ta đang nói chơi mà thôi .
" Các em cũng thiệt là, bình thường mỗi ngày không phải tất cả đều muốn tăng cường tu luyện nền tảng hay sao ? Sao bây giờ lại trở thành người câm hết cả vậy ?!" Tinh tinh nam trêu ghẹo đám học sinh một câu, trong lòng hắn cũng cảm thấy vui vẻ. Ít nhất bốn mươi học viên này do hắn đích thân nghiêm khắc quản lý, cũng không có ai xảy ra vấn đề gì, tất cả đều hoàn thành tu luyện cơ sở. Đối với một người giáo viên mà nói, đây cũng là một việc cực nhọc nhất nhưng cũng là việc vui vẻ nhất .
" WOW ! " Rốt cục cũng hiểu được tinh tinh nam không phải đang nói đùa, đám học viên nhất thời reo hò sung sướng, vung tay vỗ bàn vỗ ghế !
Triệu Lập cũng không ngoại lệ, gia nhập vào đám người cuồng loạn này. Tu luyện nền tảng đã hoàn thành, cũng có ý nghĩa rằng từ nay về sau không còn bị giáo viên nghiêm khắc kiểm tra tiến độ tu luyện nữa, rốt cuộc thì mình cũng không phải mỗi ngày khống chế tốc độ tu luyện nữa, rốt cuộc cũng không còn phải lo sợ bị người khác phát hiện mình là một thiên tài nữa, Triệu Lập không vui mới là lạ.
Đợi cho đợt sóng vui sướng này trôi qua, tinh tinh nam lại làm cho mọi người im lặng : "Một bài tập cuối cùng, ngày hôm nay trở về nhà, liền cùng phụ huynh của mình thương lượng một chút phương hướng tu luyện sau này, nhớ rõ, nhất định phải thương lượng cho tốt, tuyệt đối không được tự ý quyết định. "
Chuyện này cũng không phải là chuyện xấu, cũng không phải là bài tập khó khăn gì. Vì vậy, toàn bộ học viên đều gật đầu như gà mổ thóc.
" Cá nhân tôi đề nghị, nam sinh tốt nhất nên lựa chọn Cự lực thuật." Tinh tinh nam vén áo của mình, tạo ra bộ dáng trình diễn cơ bắp của mình, nói : "Như vậy thì mới có khí phách nam tử hán. " Có thể là bữa cuối khóa học, nên cũng cần được thay đổi không khí, tất cả học sinh phía dưới nhịn không được cười rộ lên.
"Tan học , mọi người về thôi !" Tinh tinh nam vỗ tay một cái, tuyên bố tan học :" Một lần cảnh báo cuối cùng, từ lúc bắt đầu tu luyện công pháp nhất cấp, tuyệt đối không nên vượt quá cực hạn tu vi của bản thân mình . "
Bất quá, lời này mọi người đã nghe qua vô số lần, lỗ tai đã sớm chai lì, nên tất cả đều đồng thanh hô lớn một tiếng : " Nhớ rõ !" Sau đó, lập tức giải tán.
Triệu Lập là người cuối cùng đi ra, phát hiện những học sinh khác đã sớm chạy về nhà. Triệu Lập cũng không nóng nảy, dù sao thì cha mẹ hắn tới tối mới trở về, nên thân mình cũng thong thả bước đi.
Chậm rãi thu thập đồ vật này nọ cho xong, mãi một lúc lâu mới chịu đứng dậy đi về. Triệu Lập ngẩng đầu nhỉn thấy tinh tinh nam vẫn còn đứng trong phòng học, nhìn theo bước chân hắn từ từ đi ra ngoài.
Nói thật, giáo viên chỉ đạo tuy nghiêm khắc, nhưng tất cả những chuyện này cũng chính vì tương lai của minh cũng như các bạn cùng lớp. Theo góc độ của người thầy mà nói, càng nghiêm khác một chút thì cũng chính là trách nhiệm của mình. Ông đã làm tròn trách nhiệm của một người giáo viên.
Sau khi hoàn thành khóa học, từ nay về sau ông sẽ không còn dạy đám học sinh này nữa, vì thế nên mới đứng nhìn mọi người rời đi, sau đó mới có thể đi.
Triệu Lập đi đến trước mặt giáo viên chỉ đạo, trịnh trọng hướng tới trước mặt ông vái một hơi dài : " Cám ơn thầy ! "
Trên mặt tinh tinh nam nhất thời xuất hiện vẻ tươi cười chưa bao giờ thấy, gật đầu nói : " Về sau nhớ ngày càng cố gắng hơn ! "
"Vâng, thưa thầy ! " Triệu Lập đáp ứng một tiếng, ma xui quỷ khiến thế nào lại hỏi một câu : " Thưa thầy, thầy có đề nghị gì không ? Về vấn đề tu luyện ? "
" Đề nghị ?" Giáo viên chỉ đạo im lặng một chút, suy nghĩ rồi nói : " Nếu có thể nói, thì em tốt nhất nên đem việc tu luyện cơ bản nâng cao vững chắc một chút. Tuy rằng hai năm thời gian cũng đủ đặt nền móng, nhưng loại kiện thể thuật này, nếu bỏ chút thời gian tu luyện, cũng rất tốt. Đây chỉ là kinh nghiệm cá nhân, em có thể tham khảo thêm ."
" Vâng, thưa thầy !" Triệu Lập lại thập phần tôn kính, hướng giáo viên nói : " Chào thầy ! Hẹn gặp lại ! "
" Hẹn gặp lại ! Nhóc con, nhớ phải cố gắng tu luyện đó !" Chờ Triệu Lập bước ra khỏi phòng, giáo viên chỉ đạo mới bắt đầu đi ra ngoài.
Chậm rãi đi về nhà, dọc trên đường về cũng không thấy Johnny đâu, chắn hẳn đã sớm về tới nhà thương lượng với cha mẹ hắn rồi. Triệu Lập không chút vội vã, nhàn nhã lên xe, nhàn nhã xuống xe, từ từ bước về nhà. Hắn vốn là đang hưởng thụ loại cảm giác đạt được tự do này.
Buổi tối, Triệu Lập đem trong lời nói của giáo viên hướng dẫn nói lại cho cha mẹ một lần, sau đó cùng với cha mẹ thương lượng nên học tiếp cái gì bây giờ. Cha mẹ hắn đều là cao thủ thất cấp, tự nhiên biết cái nào là đúng, cái là hợp lý.
" Thầy giáo theo lời con nói, cũng có chút đạo lý. " Cha gật gật đầu : " Chúng ta trước kia cũng không được ai nói qua, cho nên vừa tu luyện nền tảng xong, liền lập tức tu luyện công pháp nhất cấp ngay. Về phần công pháp nhất cấp, con có suy nghĩ thế nào ? "
" Con dự tính tu luyện Cự lực thuật, Nhu nhận Thuật cùng với Cương thể thuật ! "Triệu Lập thành thành thật thật trả lời, dù sao hắn cũng hạ quyết tâm nhập ngũ, mà những thứ này đều là thứ cần thiết trong quân đội.
" Con cũng đã lớn rồi, chính mình phải tự quyết định đi " Đối với lựa chọn của Triệu Lập, cha hắn không nói thêm gì : "Bất quá, đề nghị của thầy giáo con cũng nên thử một chút, có lẽ sẽ tốt. Nền tảng tu luyện vững chắc, cũng không phải là một chuyện xấu, công pháp nhất cấp có thể trì hoãn lại nữa năm rồi tiếp tục tu luyện, cũng không phải chậm trễ gì ."
" Vâng, thưa cha ! " Quay đầu nhìn thấy mẹ mình không có ý kiến gì khác, Triệu Lập liền đáp ứng.
Trên cơ bản, trừ những lần nói chuyện cần thiết, thì cha mẹ cũng rất ít khi hỏi đến việc học của Triệu Lập. Thứ nhất là bọn họ bận nhiều công việc nghiên cứu, thứ hai là biểu hiện của Triệu Lập cũng tốt, học tập ưu tú, cũng không gây ra chuyện gì, nên họ rất yên tâm.
Đêm đó, Triệu Lập đã bắt đầu gỡ bỏ trói buộc tu luyện của chính mình. Cái cảm giác tâm hồn không còn chịu gánh nặng của việc tu luyện làm cho tâm tình Triệu Lập vui sướng thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Tu luyện chín vòng chu thiên, Triệu Lập chỉ hoàn thành trong vòng chưa đầy một giờ. Từ trong nhập định tỉnh lại, Triệu Lập phát giác toàn thân khoan khoái, không có chút mệt mỏi nào. Ngày hôm nay không còn phải lo lắng bị người khác phát hiện nữa, Triệu Lập nhịn không được, lại tiếp tục tu luyện chín vòng chu thiên nữa.
Vốn dĩ mỗi ngày hắn nhiều nhất chỉ hành công một lần, cũng không tới một giờ. Hơn nữa mỗi tuần chỉ cố ý tu luyện hai ngày, tránh cho năng lực bản thân tiến lên quá cao . Dù vậy, tốc độ tu luyện của Triệu Lập cũng bằng với đám bạn học cùng lớp. Dựa theo tình hình hắn biết được, giống như của Johnny, thì mỗi ngày bọn họ đều tu luyện ba giờ.
Sau khi hoàn tất chương trình lớp 11, tự nhiên sẽ có một kỳ nghỉ xả hơi. Rồi sau đó mới tiến thêm một bậc nữa. Trong kỳ nghỉ này, Johnny đã nhiều lần khoe thành quả tu luyện theo công pháp nhất cấp của mình, tuy rằng hắn chỉ mới có tiến hành trong vài ngày, nhưng không nhịn được mà khoe khoang với Triệu Lập.
" Hắc, Triệu Lập, tại sao cậu còn chưa đăng ký chọn công pháp mới ?" Sau khi biết được quyết định của Triệu Lập, Johnny cũng không nói gì thêm : "Tu luyện kiện thể thuật để làm gì ? Cậu không biết, tu luyện công pháp bậc một, tốc độ gia tăng chân khí so với kiện thể thuật là gấp đôi đó !Cái loại cảm giác này, thật sự rất ... " Ánh mắt Johnny híp lại, tựa hồ đang diễn cảm cảm giác hưởng thụ của mình, khiến cho Triệu Lập nhìn thấy cũng phải phát run .
So sánh với tu luyện công pháp cơ sở, thì bất kể là hiệu quả, cảm giác tu luyện, hay thành tựu đạt được, thì công pháp nhất cấp đều cao hơn nhiều so với kiện thể thuật. Dù sao thì nó cũng là công pháp cơ sở, mọi người cũng hiểu điều này, giáo viên chỉ đạo đã hướng dẫn từng bước cũng không có uổng phí, ít nhất cũng làm cho mọi người có ý niệm tu luyện đột phá cảnh giới trong đầu .
Các bạn học của Triệu Lập đều bắt đầu tu luyện công pháp nhất cấp, chỉ còn mình hắn một người còn kiên trì tu luyện kiện thể thuật. Nếu như là người thường, giống như đám người Johnny đã không kìm nỗi hấp dẫn mà tu luyện công pháp nhất cấp rồi, nhưng Triệu Lập thì không.. Mặc dù là tu luyện kiện thể thuật đơn giản nhưng chân khí của Triệu Lập cũng không chậm hơn bọn hắn tu luyện công pháp nhất cấp cả. Hơn nữa kiện thể thuật còn có một đặc điểm, tuyệt đối không bị tẩu hỏa nhập ma.
Trong kỳ nghĩ, việc tu luyện của Triệu Lập đã thay thế giấc ngủ của hắn. Triệu Lập biết những người khác khẳng định cũng đều như vậy cả, mười mấy năm qua luôn là trẻ vị thành niên, nay lại được một kỳ nghĩ dài ngày, lại còn được tiếp xúc với công pháp cao cấp, không tu luyện mới là lạ đó ! Những cao thủ thì không cần phải nói, giống như cha mẹ của Triệu Lập, cũng rất ít khi đi ngủ. Ngay cả việc trở về nhà mỗi ngày, cũng chỉ ăn uống nghỉ ngơi, đi vệ sinh rồi lấy việc tu luyện thay vì đi ngủ.
Bọn họ đều là cao thủ thất cấp, nhưng đã mười năm nay đã không có đột phá nào. Càng lên cấp cao, thì loại đột phá bình cảnh càng thêm khó khăn. Nhưng dù thế, thì bọn họ so với những người bình thường đạt đến lục cấp thì cũng cao hơn một bậc. Kiến thức tự nhiên cũng rộng rãi hơn, tự nhiên có cái nhìn nhận sâu sắc về vấn đề. Vì vậy đề nghị nên tu luyện thêm công pháp cơ sở của thầy giáo, bọn họ cũng gật đầu đồng ý.
Bất quá, Triệu Lập vẫn tương đối cẩn thận, dành nhiều thời gian lên internet tìm đọc kinh nghiệm tu luyện, sau đó Triệu Lập phát hiện ra, có rất nhiều người đều giống như giáo viên chỉ đạo vậy, đặc biệt tăng thêm thời gian tu luyện nền tảng. Một người tu luyện lâu nhất cũng tới mười năm, cũng vì vậy nên mới có những lời nhận xét tâm đắc.
Bản nhận xét này, Triệu Lập đã nghiên cứu nhiều lần. Trong đó nói : Gia tăng thời gian tu luyện nền tảng, thì khi tu luyện cấp một, cấp hai sẽ tăng thêm hiệu quả, bất luận là tốc độ tu luyện hay chất lượng chân khí đều tăng cao. Nhưng sau khi tu luyện tới cấp ba thì sẽ khác, hiệu quả như vậy cũng dần dần biến mất. Ở những cấp bậc sau đó thì tốc độ tu luyện hay chân khí cũng ngang bằng với người khác.
Hay nói cách khác, thì loại phương pháp này cực kỳ hữu hiệu, nhưng chỉ duy trì tu luyện đến công pháp cấp 3 mà thôi. Đối với người thường mà nói, thì chỉ cần thời gian hai năm là tu luyện tới công pháp cấp 3 rồi. Cho nên chỗ tốt tuy là có, nhưng cũng không thể hấp dẫn mọi người được. Hơn nữa, nếu dùng thời gian tu luyện cơ bản mà tu luyện những công pháp khác, thực tế thời gian bỏ ra cũng xấp xỉ như nhau, nên cũng không đáng phải tu luyện công pháp cơ bản kia.
Nhưng đối với Triệu Lập mà nói, thì duy trì tu luyện Kiện thể thuật chí ít cũng có vài chỗ tốt. Chính là có thể che giấu bí mật về tốc độ tu luyện của mình. Sau này vào trong quân đội, sẽ học công pháp gia tăng tốc độ tu luyện, nếu tu vi bản thân thăng tiến nhanh cũng không còn là lý do để người khác nghi ngờ nữa. Đây cũng là nguyên nhân mà Triệu Lập có thể trong thời gian dài không chịu tu luyện công pháp nhất cấp như những bạn học khác.
Trong suốt một tháng nghỉ ngơi, Triệu Lập đều tu luyện Kiện thể thuật, ngoại trừ ăn cơm cũng nhưng thời gian giải quyết sinh lý bản thân ra, thì Triệu Lập đều tu luyện điên cuồng. Một tháng hắn toàn lực tu luyện, có lẽ bằng với người khác khổ tu ba bốn tháng.
Bất quá, làm cho Triệu Lập băn khoăn trong lòng. Đó chính là, mỗi lần tu luyện xong chín chu thiên thì nhất định phải dừng công, việc nghĩ liên tục trong quá trình tu luyện làm cho Triệu Lập cảm thấy khó chịu. Đang luyện công nhàn nhã, Triệu Lập bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để đột phá hạn chế này. Dù sao cũng là kiện thể thuật, công pháp cơ bản, sẽ không gây ra những sai sót quá lớn.
Căn cứ vào tìm kiếm của Triệu Lập, từng có số ít người có cùng ý tưởng như Triệu Lập nhưng tất cả đều thất bại. Kiện thể thuật được hơn mười vị cao thủ trải qua mấy chục năm nghiên cứu, nên rất an toàn và tin cậy, không có tác dụng phụ. Ai cũng gia tăng thêm một chu thiên để lấy căn cơ, nhưng không ai có thể đột phá hạn chế này.
Lúc trước, Triệu Lập vừa lúc còn luyện công thì trong quá trình đình chỉ tu luyện, cũng đã thử qua vài lần. Nhưng chỉ vừa xong chín vòng chu thiên thì thân thể tự nhiên có phản ứng, tự động dừng việc luyện công. Mặc dù như thế nhưng cũng không tổn hại tới tu vi bản thân .
Hiểu được điều này, Triệu Lập càng không có chút cố kị. Trong thời gian ngày nghỉ, bất cứ ngày hay đêm, hắn đều tiến hành tu luyện.
Liên tục như vậy trong nửa tháng, trong một lần ngẫu nhiên Triệu Lập từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại. Hắn phát hiện trong lúc tu luyện, đột nhiên tiến vào một trạng thái mơ hồ. Trạng thái vô thức này khiến cho Triệu Lập kinh hãi.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu luyện trụ cột "Kiện thể thuật" chính là việc tu luyện kinh mạch tiểu chu thiên, cũng chính là hai mạch Nhâm Đốc trong truyền thuyết. Có lẽ trước đây đọc tiểu thuyết võ hiệp, nếu hai mạch Nhâm Đốc đả thông thì sẽ trở thành tuyệt đỉnh cao thủ. Nhưng trên thực tế, đả thông hai mạch Nhâm Đốc, chính là giai đoạn tiểu chu thiên, cũng là giai đoạn nền tảng tu luyện mà thôi.
Hai mạch Nhâm Đốc nằm ở trung tâm cơ thể người, Nhâm mạch ở phía trước, Đốc mạch ở phía sau, là huyệt đạo cực kỳ quan trọng trên cơ thể. Theo như lý luận về ba đan điền : Thượng, trung, hạ, thì Nhâm mạch đều nằm ở phía trên. Mà Đốc mạch lại nằm ở vị trí cột sống, nơi có nhiều huyệt đạo. Nhưng chỉ riêng lý luận ba đan điền : thượng, trung, hạ, thì cũng chưa đủ nói rõ tầm quan trọng của công pháp cơ sở "Kiện thể thuật".
Không những tu luyện công pháp cơ bản "Kiện thể thuật " hay những công pháp cao cấp khác, tùy thời tùy lúc cần phải chú ý dẫn đường cho trụ cột chân nguyên. Chỉ một chút không cẩn thận sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, tu vi bản thân triệt để phá bỏ.
Triệu Lập cũng không biết mình tiến vào trạng thái như vậy khi nào, chỉ là đột nhiên đang hành công thì tỉnh lại, phát hiện bản thân không nhớ chút gì cả. Hay nói chính xác hơn, hắn rơi vào một trạng thái vô thức, nhưng vẫn thuận lợi tu luyện bình thường.
Quá dễ hiểu, trong thời gian dài lặp đi lặp lại việc tu luyện, bản thân sẽ tự động sinh ra một loại bản năng có điều kiện, tự động khống chế chân nguyên trong cơ thể di chuyển theo đường lối quen thuộc. Dù Triệu Lập không có khống chế thì chân nguyên vẫn di chuyển bình thường, thân thể tiếp tục tu luyện.
Lần đầu xuất hiện tình huống như vậy, Triệu Lập cảm thấy lo lắng. Dù sao, hắn cũng chưa từng nghe nói qua có người luyện công đến thất thần như vậy. May mắn chỉ là tu luyện Kiện thể thuật, tạm thời cũng không gây hậu quả cho bản thân mình. Nhưng để an toàn, Triệu Lập tự kiểm tra toàn thân một lượt cái đã.
Cũng không phát hiện trạng thái như vậy trong tu luyện, nhưng bất quá, từ nhỏ Triệu Lập đã có nghiên cứu nền văn hóa cổ đại Trung Quốc, từ thiền định của Phật giáo cũng tìm ra được chỗ tương đồng.
Bình thường ở trong tình huống thế này, chỉ có bậc cao tăng tham thiền nhập định, mới tiến vào trạng thái tương tự như thế. Còn đối với tu luyện giả, thì không thể được, nguyên do trong lúc luyện công phải tập trung tâm thần, điều khiển chân nguyên, không được có chút lơi lỏng.
Nhưng chính Triệu Lập lại nhớ rõ ràng bản thân mình trải qua thứ cảm giác này. Đúng là một trạng thái luyện công lạ thường !. Triệu Lập phi thường hoảng sợ, lo lắng bản thân xảy ra chuyện gì. Hắn cẩn thận tu luyện lại một lần nữa, tập trung tinh thần xem xét nguyên nhân, nhưng vẫn không xuất hiện tình huống đó nữa.
Cẩn thận kiểm tra toàn bộ, cũng không có phát hiện biểu hiện bất thường nào. Nhưng vừa trải qua sự việc này, Triệu Lập cũng không dám tu luyện điên cuồng như trước nữa, bản thân từ trong phòng luyện công đi ra phòng khách phía ngoài.
Vì để cho không gian tu luyện yên tĩnh, nên phòng luyện công đều được cách âm, nhằm đề phòng trong lúc tu luyện bị thanh âm bên ngoài quấy nhiễu. Triệu Lập cũng lâu rồi chưa ra khỏi phòng mình, nhìn xem cuộc sống bên ngoài ra sao !
Làm cho Triệu Lập không ngờ chính là hắn liên lạc với những bạn học thân quen của mình, lại không có ai đang hưởng thụ kỳ nghỉ này, mọi người đều say mê tu luyện công pháp nhất cấp. Kể cả Johnny luôn luôn rêu rao chỉ cần tu luyện vài ngày thôi, giờ đây cũng say mê tu luyện mất rồi, đúng là ngoài dự đoán của Triệu Lập.
Xem ra, những người có cùng ý tưởng như mình không phải ít. Nhất là từ khi lệnh cấm được gỡ bỏ sau khi hoàn thành tu luyện cơ sở, thì ai cũng muốn tăng tiến tu vi của mình trong mọi lúc, không ai muốn bản thân mình ở lại phía sau người khác.
Không phải là không có nghĩ tới hỏi thăm ý kiến của cha mẹ, nhưng vừa nghĩ tới thái độ làm việc của cha mình, Triệu Lập không khỏi run sợ. Tuy rằng chưa có xảy ra tình trạng như thế, nhưng Triệu Lập có thể khẳng định một điều. Nếu cha biết được, thì sẽ yêu cầu hắn làm lại quá trình đó, rồi ghi ghi chép chép, tiến hành một loạt các nghiên cứu khoa học. Loại cảnh tượng khủng bố này, làm cho Triệu Lập trong nháy mắt nhớ tới chuột bạch.
Buổi tối khi cha mẹ về nhà, Triệu Lập có chút do dự không biết nên nói hay không .
" Có chuyện gì vậy, con trai ? " Ngồi thoải mái ở ghế sa-lon, cha Triệu Lập hỏi. Hiếm khi thấy được Triệu Lập có thể chờ hai người họ trở về như vậy, đúng là một chuyện ngoài ý muốn của hai người.
" Ai !" Triệu Lập còn đang do dự, không biết có nên nói cho cha mình hay không. Chỉ có điều, một bên là cuộc sống tự do, một bên là cuộc sống chuột bạch. Triệu Lập cũng không có nắm chắc, chỉ đành thở dài.
" Ồ !" Nghe thấy tiếng thở dài của Triệu Lập, cha hắn liền cảm thấy hứng thú, sau đó nhìn nhìn xung quanh, lập tức phát hiện điện thoại trong nhà không còn ở vị trí cũ nữa.
" Dao động sao, con trai ? " Cha nhẹ nhàng đem điện thoại để vào vị trí cũ, nói : " Bạn học của con đều tu luyện công pháp nhất cấp, làm cho con không thể kiên trì với ý nghĩ của mình nữa sao ?"
" Không phải như thế đâu cha ! " Mặc dù trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng đó không phải nguyên nhân làm cho mình suy nghĩ, Triệu Lập không muốn bị cha hiểu lầm.
" Không phải ? Vậy là tốt rồi ! " Cha hắn vừa thưởng thức ly trà , nở nụ cười hiếm thấy với Triệu Lập : " Con trai của cha cũng không phải là hạng người bỏ dở nửa chừng. "
" Ăn cơm nào . !" Bàn ăn được dọn ra sẵn sàng, ba người một nhà hiếm khi có được một ngày nghỉ, cùng nhau quây quần một chỗ. Nguyên nhân cũng vì Triệu Lập tu luyện ngày đêm không biết mệt mỏi. Dĩ nhiên, cha mẹ hắn cũng luôn quan tâm, nhưng biết hắn tu luyện Kiện thể thuật, thì cũng không còn lo lắng lắm.
" Một khi đã quyết định, thì bản thân không được dao động " Cha Triệu Lập vừa ăn cơm, vừa dạy dỗ hắn : " Luyện công chính là một việc kiên trì, không được buông lỏng. Càng cố gắng bao nhiêu, thì sẽ có nhiều thu hoạch bấy nhiêu, không nên được nghĩ đến đường ngang ngõ tắt. Nếu như con nguyện ý nhập ngũ, nói không chừng có thể học được một ít công pháp tốc hành. Nhưng dù vậy, cũng chỉ có thể đột phá tứ cấp mà thôi. Lực lượng chân chính phải bản thân mình tu luyện mà có. "
Vừa nghe thấy thế, Triệu Lập đột nhiên nhớ tới mình cũng từng có ý định thông qua việc nhập ngũ để đạt được mục đích của chính mình. Nếu ở trong quân đội có thể học được công pháp tốc hành, thì tu vi bản thân sẽ đột phá tới tứ cấp. Nói như vậy có ý nghĩ, một phần ba công pháp tu luyện- nhất, nhị, tam cấp cũng không cần lo lắng ?!
Đột nhiên nảy ra ý nghĩ này khiến Triệu Lập trở nên hưng phấn, nhưng trong mắt của cha mẹ hắn thì lại khác. Con trai vừa rồi có tâm sự, đột nhiên thay đổi thành một người khác, hai mắt hữu thần, chắc hắn đã thoát khỏi tình trạng khó xử rồi.
Mẹ khen ngợi nhìn cha một cái, phảng phất muốn nói : Anh khuyên bảo con rất có phương pháp. Cha hắn cũng không chút khách sáo, tiếp nhận khích lệ của vợ mình, nhìn thấy tinh thần Triệu Lập phấn khởi như vậy, trong lòng cũng đâm ra hãnh diện một phen. Bất kể như thế nào, đây chính là con của mình. Mặc dù nó không phải là một thiên tài, nhưng đứa con trai này cũng là niềm tự hào của chính mình.
Sau khi dùng xong bữa cơm tối ấm áp, Triệu Lập vui vẻ nói chuyện với cha mẹ. Sau đó trở về phòng của mình, hành động nho nhỏ này cũng làm cho cha mẹ càng thêm vui vẻ.
Trở về phòng của mình, Triệu Lập bắt đầu lên mạng internet, tìm kiếm công pháp tốc hành của quân đội. Tuy rằng công pháp này không thể nào xuất hiện trong mạng xã hội, nhưng vì có người đã tu luyện công pháp này sẽ công bố ra.
Công pháp trong quân đội có thể giúp cho tu luyện giả nhanh chóng đột phá tứ cấp, hơn nữa tu luyện công pháp quân đội chất lượng khác hẳn khi tu luyện những công pháp trong xã hội. Làm cho Triệu Lập vui vẻ chính là công pháp này cũng không ảnh hưởng tu luyện những công pháp cao cấp khác sau này.
Triệu Lập cần xác minh chuyện này một cách xác thực, hiện tại đã đạt được mục đích của mình, trong lòng đương nhiên rất vui vẻ.
Theo như những kinh nghiệm trước đó của những người tu luyện trụ cột Kiện thể thuật, thì sẽ nâng cao tốc độ tu luyện tới cấp ba, như vậy bản thân mình căn bản sẽ không tu luyện công pháp nhất, nhị và tam cấp. Sau đó, từ việc tu luyện trụ cột Kiện thể thuật liền đổi sang tu luyện công pháp tốc hành trong quân đội, thì hiệu quả sẽ như thế nào đây? Tu vi bản thân sẽ đột phá tới tứ cấp, nhanh chóng tu luyện công pháp tứ cấp.
Đây cũng là một ý tưởng cực kỳ can đảm, không có ai đã từng thí nghiệm qua. Ý nghĩ này trong đầu Triệu Lập giống như dòng sông mùa lũ phá tan những con đê cản đường, rốt cuộc cũng không thể cản trở, trong đầu luôn quanh quẩn ý tưởng này.
Kiện thể thuật trụ cột thì nhất thiết phải tu luyện rồi, nhưng lúc trước Triệu Lập dự tính kiên trì tu luyện trong vòng nửa năm. Bất quá, con đường trước mắt lại càng có thêm một điều gì đó hấp dẫn, nên Triệu Lập quyết định tu luyện Kiện thể thuật tới khi chấm dứt học trung học. Hơn nữa, tu luyện trụ cột Kiện thể thuật sẽ không bại lộ bí mật của bản thân mình, lại càng không ảnh hưởng tới việc tu luyện trong quân đội sau này. Đến lúc đó, tu vi bản thân đột nhiên tăng vọt, thì đều quy về công lao của việc tu luyện công pháp tốc hành.
Che giấu bí mật của bản thân một cách hoàn mỹ, đây cũng là chuyện tình luôn làm Triệu Lập chờ mong nhất. Dưới tâm tình tốt như thế, sẽ không xuất hiện loại phiền nhiễu trong tu luyện công pháp, Triệu Lập lại bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Cũng không biết có phải là sự trừng phạt đối với Triệu Lập hay là do hắn hưng phấn quá mức, lần tu luyện này lại xuất hiện trạng thái vô thức như trước.
Triệu Lập từ trong mơ hồ tỉnh lại, bị dọa cho một trận toát mồ hôi lạnh, cẩn thận kiểm tra thân thể của mình, cảm thấy không có phát hiện vấn đề gì, lúc này hắn mới hơi yên tâm.
Mấy năm nay luôn luôn tu luyện Kiện thể thuật, lộ tuyến hành công tựa như trở thành bản năng vậy. Hơn nữa, tốc độ tu luyện của Triệu Lập khác hẳn những người khác, chân nguyên lưu chuyển trong cơ thể nhanh hơn so với người thường. Hai mạch Nhâm Đốc giống như bị chân nguyên của hắn mở rộng thành con đường cao tốc, chân nguyên lưu chuyển trong đó sẽ không bị ngưng trệ chút nào.
Triệu Lập vận hành chân nguyên nội lực trong nội thể như một loại bản năng, căn bản không cần phải khống chế hướng lưu chuyển của chân nguyên nữa. Tu luyện nền tảng đã hoàn thành, kinh mạch từ lâu đã thích ứng. Cho nên mới xuất hiện loại hành công theo bản năng như vậy.
Từ điểm đó mà nói, Triệu Lập cũng không thẹn với hai chữ " Thiên Tài " kia. Chỉ dùng ba phần thời gian tu luyện căn bản, so với người thường thì hiệu quả hơn rất nhiều.
Tuy rằng mỗi lần Triệu Lập đều muốn tập trung tinh thần, nhưng loại tu luyện này thập phần dễ chịu, khiến cho Triệu Lập dần dần đánh mất cảm giác. Duy trì thần trí chỉ được một chút thời gian, thì tâm thần liền rơi vào tình trạng vô thức.
Triệu Lập thập phần cẩn thận điều này, không để cho cha mẹ phát hiện ra chút dị thường nào. Mỗi ngày nghỉ, Triệu Lập đều tu tuyện điều độ. Cha mẹ mỗi ngày về nhà, đều thấy hắn đang chờ hai người. Mỗi ngày cả nhà đều có thể ăn bữa tối gia đình. Mà Triệu Lập cũng không biểu lộ tâm tình bàng hoàng hay có tâm sự gì cả.
Rất nhanh, Triệu Lập liền phát hiện, trong không khí trong gia đình càng ấm áp, mọi người càng vui vẻ, thì trong thời gian luyện công cũng càng thoải mái hơn. Tâm tình cũng có thể quyết định hiệu quả luyện công ! Đây là một điểm mới mà Triệu Lập phát hiện.
Bất quá tình trạng luyện công trong vô thức vẫn thường xuyên xuất hiện. Vài lần ban đầu cũng làm cho Triệu Lập cực kỳ lo lắng, nhưng mỗi lần kiểm tra bản thân mình, cũng không thấy có xảy ra chuyện gì. Sau vài lần phát sinh, Triệu Lập dần dần không để ý tới việc này, ngoài trừ việc mỗi lần đều cẩn thận kiểm tra thân thể một lần.
Qua một tháng, Triệu Lập đã quen dần với việc xuất hiện trạng thái luyện công vô thức. Nói thật, cũng không có chỗ nào có hại, ngược lại vừa làm cho mình cực kỳ thoải mái, thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn. Hắn nghĩ tới nghĩ lui, thấy không còn lý do gì lo lắng, không khỏi cảm thấy buồn cười bản thân mình trước kia.
Chỉ còn lại một tuần là chính thức bắt đầu khai giảng. Triệu Lập đã từng vài lần liên hệ với những người bạn thân của mình, nhưng đều được báo lại là đang luyện công. Triệu Lập cũng không sốt ruột, chậm rãi tiếp tục tu luyện. Dù sao là kiến thức cơ bản, cũng không cần phải lo lắng gì nhiều.
Từ trong trạng thái vô thức tỉnh lại, Triệu Lập mở mắt quan sát, theo thói quen nhìn vào đồng hồ, thời gian lúc này là một giờ đêm. Ánh đèn trong phòng dịu dàng, không làm cho người tu luyện cảm thấy chói mắt. Triệu Lập đứng dậy uống một ngụm nước đã để sẵn trên bàn, bỗng nhiên thân hình đại chấn, quay đầu kinh ngạc nhìn lên đồng hồ.
Chính xác, đúng là một giờ. Làm cho Triệu Lập đổ mồ hôi toàn thân. Hắn thật sự nhớ rõ ràng, lần trước luyện công là mười một giờ, hiện tại là một giờ. Nói cách khác, hắn luyện công lần này chỉ hơn có hai giờ mà thôi.
Lấy tốc độ tu luyện của Triệu Lập, thì hai giờ cũng đủ cho chân nguyên vận hành mười mấy vòng chu thiên. Nhưng vấn đề là ở chỗ, chín chu thiên là cực hạn của Kiện thể thuật. Triệu Lập mỗi khi hành công đủ chín chu thiên thì chỉ cần không tới một giờ, như thế nào lại trải qua hai giờ, chuyện này có nghĩa là sao ?!
Vội vàng kiểm tra bên trong bản thân của mình, Triệu Lập không thấy chút dị trạng nào cả. Rốt cuộc cũng làm cho Triệu Lập tạm yên tâm chút ít. Qua nhiều lần kiểm tra tình huống của bản thân, Triệu Lập cũng không phát hiện chuyện gì khác lạ cả.
Hắn bèn thử vận hành Kiện thể thuật một lần nữa, lần này, một chu thiên hoàn thành suôn sẻ. Chân nguyên chậm rãi trở về đan điền, tất cả đều bình thường.
Hiện tại Triệu Lập đã thành một thói quen, hễ trên người mình có chút khác lạ, mặc dù có chút lo lắng, nhưng cũng không còn đặc biệt sợ hãi nữa. Nhất là sau khi kiểm tra lại bản thân, phát hiện không có vấn đề gì, lại càng yên tâm hơn.
Một thiên tài, trên bản thân xuất hiện những dị trạng khác thường, cũng không phải khó lý giải. Triệu Lập tự giải thích với bản thân, đồng thời nhìn không được bắt đầu suy xét.
Nếu như tốc độ tu luyện không thay đổi, thì có nghĩ là hai giờ luyện công vừa rồi, chân nguyên trong người đã vận hành ít nhất mười mấy chu thiên, vượt quá giới hạn cửu chu thiên rồi !!!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào