16-08-2008, 12:16 AM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 325
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 47 Times in 46 Posts
Quyển 5: Thá»i đại tu tiên
Chương 13 – Sư tỷ, chúng ta song tu được không?
Dịch: Tân NDGHNTD
Biên dịch & biên táºp: chudu
Biên táºp: chudu
Nguồn:
www.***************.org
Lãnh Tâm Âm vô cùng tức giáºn, chỉ là trong khoảng thá»i gian ngắn, nà ng cÅ©ng không có biện pháp đối phó Diệp Vô Ưu. Uy lá»±c cá»§a tiêu hồn bát chỉ, nà ng biết rất rõ. Dưới tác dụng cá»§a tiêu hồn bát chỉ, cho dù là thánh nữ thuần khiết, cuối cùng cÅ©ng sẽ biến thà nh đãng phụ. Tuy nà ng biết rõ thá»§ pháp thi triển tiêu hồn bát chỉ, nhưng hiện tại trong ngưá»i bị tiêu hồn bát chỉ, nà ng cÅ©ng không có biện pháp vì chÃnh mình giải cấm chế loại nà y.
"Tiểu há»—n đản, ta có thể nói cho ngươi phương pháp song tu. Nhưng ngươi không được có chá»§ ý vá»›i ta!†Trầm mặc má»™t hồi, Lãnh Tâm Âm căm háºn nói.
"ÄÆ°á»£c rồi, sư phụ tá»· tá»·, ngươi trước tiên nói cho ta biết là được!" Diệp Vô Ưu thuáºn miệng nói.
“Ngươi trước tiên phải đáp ứng Ä‘iá»u kiện cá»§a ta. Sau khi ta nói cho ngươi, ngươi phải thả ta ra.†Lãnh Tâm Âm ngữ khà có cảm giác đã hạ thấp giá»ng. Ngưá»i ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, không có biện pháp.
Hiện tại nà ng bị Diệp Vô Ưu chế trụ, mà nà ng biết tên sắc lang đồ đệ nà y cái gì cÅ©ng có thể là m, nếu không cho hắn chút hảo xá», nà ng liá»n có thể bị thất thân vá»›i hắn.
“Hảo, ta đáp ứng nà ng!†Diệp Vô Ưu liá»n đáp ứng.
“Không được, ngươi còn phải phát thệ!†Diệp Vô Ưu sảng khoái đáp ứng như váºy, Lãnh Tâm Âm không khá»i có chút hoà i nghi, chần chừ má»™t chút, liá»n đỠra yêu cầu nà y.
“Cũng được, phát thệ thì phát thệ, nếu như sau khi sư phụ tỉ tỉ nói cho ta phương pháp song tu, ta không thả sư phụ tỉ tỉ, ta sẽ không tìm được lão bà !†Diệp Vô Ưu nói nhanh.
“Không được, ngươi đã có lão bà rồi, đổi cái khác!†Lãnh Tâm Âm hoà n toà n không đồng ý.
â€œÄÆ°á»£c rồi, ta nếu không thả sư phụ tỉ tỉ, ta sẽ không được chết tá» tế, như váºy được chưa?†Diệp Vô Ưu có chút bất mãn nói.
“Äiá»u nà y cÅ©ng được.†Lãnh Tâm Âm xem ra cÅ©ng cảm thấy hà i lòng.
“Kìa, sư phụ tỉ tỉ, ngươi có thể nói cho ta biết song tu là như thế nà o được chưa?†Diệp Vô Ưu trông như không thể đợi được nữa rồi.
“Cũng được rồi, ngươi nghe cho rõ đây.†Lãnh Tâm Âm lạnh lùng nói.
Sau đó, nà ng bắt đầu cháºm rãi nói ra khẩu quyết phương pháp để tu luyện mà nà ng đã nhá»› rõ, Diệp Vô Ưu lúc nà y quả tháºt là chăm chú lắng nghe, chỉ sợ nghe sót ná»a chữ.
Qua ná»a canh giá», Diệp Vô Ưu cuối cùng đã nhá»› rõ cái được gá»i là song tu đại pháp. Mà lúc nà y, khuôn mặt trắng nõn cá»§a Lãnh Tâm Âm đã xuất tia tia đỠtươi, tiêu hồn bát chỉ đã phát tác.
"Tiểu há»—n đản, tá»›i lượt ngươi giải khai tiêu hồn bát chỉ trên ngưá»i ta." Lãnh Tâm Âm có chút thở gấp nói.
"Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i Ä‘ang lo vá» chuyện gì váºy?" Diệp Vô Ưu hai mắt mị mị nhìn lên thân thể cá»§a Lãnh Tâm Âm, trong mắt trà n đầy ý tứ bất hảo.
“Tiểu há»—n đản, ngươi quá mức rồi đó!†Lãnh Tâm Âm lá»i nói có chút thẹn thùng, nà ng thầm cảm giác được, Diệp Vô Ưu sẽ không vì váºy mà buông tha nà ng.
“Äúng a, ta đã Ä‘i quá mức, yên tâm Ä‘i, sư phụ tá»· tá»·, ta nhất định sẽ tha cho nà ng. Bất quá, không phải là lúc nà y!†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi nói.
“Ngươi!†Lãnh Tâm Âm tức đến khuôn mặt trở nên trắng bệch "Tiểu há»—n đãn, ngươi tháºt không biết xấu hổ.â€
"Sư phụ tá»· tá»·, ta quả tháºt thưá»ng là m những việc không xấu hổ!†Diệp Vô Ưu dương dương nói: "Nà ng rốt cuá»™c cÅ©ng đã biết, ta Ä‘ang là m việc không biết xấu hổ à !"
"Ngươi, ngươi…" Lãnh Tâm Âm hÆ¡i thở gấp gáp nói không ra lá»i.
"Sư phụ tá»· tá»·, đừng nóng giáºn mà , tức giáºn sẽ là m ngưá»i già đi đấy!" Diệp Vô Ưu nhẹ nhà ng cưá»i. Äá»™t nhiên cúi ngưá»i hôn trên khuôn mặt nà ng má»™t cái: "Trước tiên hôn ngưá»i má»™t cái đã!"
"Ngươi tháºt ra muốn thế nà o?" Lãnh Tâm Âm đột nhiên tÄ©nh táo trở lại, lạnh lùng há»i.
"Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i cÅ©ng biết song tu mà . ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải hai ngưá»i má»›i có thể song tu, ta tháºt sá»± rất nôn nóng, muốn thá» xem cảm giác song tu, ngươi nói ta muốn là m gì đây?" Diệp Vô Ưu vừa nói vừa dùng đôi ma thá»§ sá» mó trên thân nà ng.
"Ngươi dám là m như đã nói, ngươi sẽ hối háºn đó!" Lãnh Tâm Âm ngữ khà trở nên rất lạnh lùng.
"Sư phụ tá»· tá»·, ngươi cÅ©ng đừng nên trách ta, ta nếu không thá» nghiệm, ta là m sao biết ngươi nói cho ta biết song tu khẩu quyết là tháºt hay giả đây?" Diệp Vô Ưu là m ra vẻ rất vô tá»™i.
"Ngươi muốn thỠnghiệm ư?" Lãnh Tâm Âm vẫn như cũ rất bình tĩnh.
Loại bình tÄ©nh nà y khiến cho Diệp Vô Ưu bắt đầu cảm giác có chút không đúng. Theo lý mà nói lúc nà y Lãnh Tâm Âm phải rất tức giáºn má»›i đúng, cho dù nà ng không tức giáºn, cÅ©ng không đến mức bình tÄ©nh như váºy chứ?
Diệp Vô Ưu má»™t tay mân mê ở vạt áo Lãnh Tâm Âm, nhưng lại bắt đầu do dá»±, cuối cùng có nên hay không kéo xuống nhỉ? Hắn vừa nhìn Lãnh Tâm Âm liếc mắt, nhưng lại phát hiện trên mặt nà ng tá»±a hồ đã không có chút đỠtươi nà o, ngá»±c không khá»i nhảy lên má»™t cái, chẳng lẽ nà ng đã giải khai cấm chế tiêu hồn bát chỉ rồi?
Nếu thá»±c là như thế, váºy nà ng tại sao còn không có động Ä‘áºy? Chẳng lẽ, chÃnh là vì thá» hắn? Nếu thá»±c là nói như thế, nếu hắn miá»…n cưỡng cùng vá»›i nà ng song tu, chỉ sợ háºu quả có chút không quá đẹp.
Không một chút lo lắng, Lãnh Tâm Âm vẫn không hỠngăn Diệp Vô Ưu kéo vạt áo.
"Sư Phụ tá»· tá»·, nhìn hình dáng rất không tình nguyện cá»§a nà ng, ta phải suy nghÄ© lại đã!" Diệp Vô Ưu là m má»™t bá»™ vó như Ä‘ang suy nghÄ©: "Mặc dù ta rất thÃch sư phụ tá»· tá»·, nhưng ta cÅ©ng không muốn ép nà ng!"
Tiểu tá» lúc nà y Ä‘ang là m má»™t bá»™ đại nghÄ©a, dưá»ng như hắn đã hoà n toà n quên Ä‘i những hà nh vi trước đây cá»§a hắn.
"Qua hôm nay, ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu!" Lãnh Tâm Âm hừ lạnh một tiếng nói.
"Mặc dù ta có chút không muốn bá», nhưng mà để sư phụ tá»· tá»· không tức giáºn, ta không thể là m khác hÆ¡n được!†Diệp Vô Ưu nói má»™t cách thánh khiết: "Sư phụ tá»· tá»·, để ta giải bá» tiêu hồn bát chỉ trước đã!"
Diệp Vô Ưu đưa tay lên, đã muốn Ä‘iểm tá»›i trên ngưá»i Lãnh Tâm Âm, đúng lúc nà y thì, hắn đột nhiên phát hiện, Lãnh Tâm Âm trước mặt đột nhiên không còn hình bóng.
"A? Sư phụ tá»· tá»·, ngươi, ngươi, ngươi có thể tá»± mình giải khai sao?" Diệp Vô Ưu là m ra vẻ giáºt mình, hắn nhìn Lãnh Tâm Âm đứng ở bên giưá»ng, vẻ mặt không thể tin được.
"Ngươi nghÄ© rằng ta sẽ dá»… dà ng bị ngươi chi phối như váºy sao?" Lãnh Tâm Âm hừ má»™t tiếng "Tiểu há»—n đản, ta cảnh cáo ngươi, lần sau còn dám đối vá»›i ta như váºy, đừng trách ta trở mặt vô tình!"
"Sư phụ tá»· tá»·, ta, ta chỉ là thá»±c sá»± rất thÃch ngươi thôi!"
Diệp Vô Ưu từ trên giưá»ng nhảy xuống, đứng ở bên cạnh Lãnh Tâm Âm, cúi đầu, là m ra vẻ má»™t bá»™ dạng đáng thương. Trong lòng hắn lại Ä‘ang âm thầm kêu may mắn. Hắn vừa má»›i phát hiện vẻ không đúng, bằng không, lúc nà y Lãnh Tâm Âm tám phần sẽ không cho hắn kết quả tốt.
“Lối ra đâu!†Lãnh Tâm Âm kêu lên một tiếng.
“Ở bên trái.â€
“Ta cảnh cáo ngươi, ngươi muốn cùng ta song tu, đừng nghÄ© ta sẽ không đánh ngươi.â€
“Ta cùng sư phụ tá»· tá»· sẽ rất khoái lạc.†Diệp Vô Ưu sắc tâm không đổi, giá»ng nói trà n đầy tiếu ý.
“Ngươi còn không mau Ä‘i.†Lãnh Tâm Âm tức giáºn nói.
"Äi thì Ä‘i, tức giáºn như váºy là m gì?" Diệp Vô Ưu thì thầm nói, nhìn sang Lãnh Tâm Âm thấy sắc mặt không tốt, vá»™i và ng chuyển thân Ä‘i. ÄÆ¡n thuần mà nói cÅ©ng cảm thấy đáng tiếc, chỉ thiếu má»™t chút tối nay có thể yên tÄ©nh vui thú cùng Lãnh Tâm Âm.
“Luáºn má»™t Ä‘iá»u, bản thân chưa được cái gì thì chưa từ bá», là m sao có thể từ bá» vị sư tá»· nà y chứ?†Vừa ra khá»i phòng, Diệp Vô Ưu lại bắt đầu tá»± trách mình, sau nà y nhất định không được do dá»±, vừa Ä‘i đến sát cá»a, liá»n nhảy qua cá»a sổ ra ngoà i.
“Tá»· đừng mong ta từ bá», ta quyết có được tá»·.†Diệp Vô Ưu quyết tâm nói.
Lãnh Sương Sương đã và o giấc ngá»§, bất quá, Diệp Vô Ưu chỉ đến bên cạnh giưá»ng, cÅ©ng không có phản ứng nà o thái quá.
“Sư đệ, đệ là m gì váºy?†Lãnh Sương Sương nhẹ nhà ng há»i, ngữ khà ôn nhu khác thưá»ng.
“Sư tá»·, tá»· tỉnh rồi à !†Diệp Vô Ưu liá»n cởi già y, trèo lên giưá»ng, chăm chú nhìn bên trong chăn, Ä‘ang cất giữ má»™t Lãnh Sương Sương tháºt dịu dà ng đáng yêu.
Lãnh Sương Sương Ä‘ang yếu á»›t vì rét nhưng cÅ©ng rất đáng yêu, bất quá trước đây, ngược lại không phải như váºy, sau đó nhẹ nhà ng nói: “GiỠđã muá»™n rồi, cÅ©ng nên ngá»§ thôi.â€
“Sư tá»·, ta biết tá»· đối vá»›i ta không có hảo cảm.â€
Diệp Vô Ưu chỉ nghÄ© đến việc Ä‘i ngá»§, lòng chỉ muốn há»c song tu pháp, không thá» má»™t thá»i gian, tâm lý có chút không thoải mái, dÄ© nhiên tại Lãnh Tâm Âm đã gặp phải thất bại, muốn chiếm tiện nghi ở trên Lãnh Sương Sương, hÆ¡n nữa, nói má»™t hồi, kỳ tháºt lòng đã ham muốn Lãnh Sương Sương trong má»™t thá»i gian dà i, chưa nói đến Lãnh Sương Sương không nhưá»ng ai luôn luôn lấn át má»i ngưá»i.
“Sư đệ, đệ nghÄ© sao vá» việc nà y?†Lãnh Sương Sương nhìn kì quái há»i.
“Sư tỷ, tỷ biết đệ đối với việc nà y, không có khả năng đáp ứng tỷ.†Diệp Vô Ưu như bị trói chặt trước nét đáng yêu của Lãnh Sương Sương.
“Việc nà y a.†Lãnh Sương Sương yên tĩnh trong sự mê hồ.
“Sư tỷ, chúng ta song tu có gì không tốt chứ.†Diệp Vô Ưu có chút do dự, đột nhiên lại nói ra một câu.
“A!†Lãnh Sương Sương hô nhá» lên má»™t tiếng, vẻ mặt đáng yêu liá»n hồng lên: “Sư đệ, đệ, đệ nói gì váºy.â€
“Sư tá»·, sư phụ từng truyá»n đạt cho ta song tu pháp, tá»· thá» cùng ta cÅ©ng đâu phải không tốt.†Diệp Vô Ưu vừa nói, má»™t bà n tay đã bắt đầu nhẹ nhà ng vuốt ve trên tại trên thân Lãnh Sương Sương.
“Nhưng, nhưng ta không biết a.†Lãnh Sương Sương nhẹ nhà ng nói.
“Ta có thể dạy tá»·.†Diệp Vô Ưu liá»n nói. “Ta trước tiên Ä‘em khẩu quyết nói cho tá»·, sau đó chúng ta cùng thá» nha.â€
“Äệ, đệ trước hãy cho ta biết khẩu quyết đã.†Lãnh Sương Sương yếu á»›t do dá»± má»™t chút, thanh âm như sợ bị coi thưá»ng khẽ nói.
Diệp Vô Ưu đại hỉ, liá»n bắt đầu truyá»n thụ khẩu quyết song tu pháp cho Lãnh Sương Sương.
Trong chá»›p mắt, chỉ khoảng má»™t ná»a thá»i thần, Lãnh Sương Sương cuối cùng đã há»c xong khẩu quyết, hiện tại hai ngưá»i chỉ cần thá»±c hà nh mà thôi.
“Sư tỷ, bây giỠđã có thể là m được chưa?†Diệp Vô Ưu hưng phấn nói.
Lãnh Sương Sương không má»™t lá»i hồi đáp, chỉ là khẽ khà ng lắc nhẹ vòng eo mình, đồng thá»i, dùng vòng tay nhu nhuyá»…n cá»§a mình giữ chặt lấy Diệp Vô Ưu.
Cái loại động tác nà y đối vá»›i Diệp Vô Ưu tháºt sá»± chẳng thà nh vấn Ä‘á», lại cà ng là m cho Diệp Vô Ưu hưng phấn hÆ¡n, chuyển thân nằm lên ngưá»i Lãnh Sương Sương, sau đó phá»§ thân chế trụ tâm thần nà ng, đồng thá»i, hai tay chầm cháºm cởi quần áo cá»§a nà ng.
Ngay khi tiến nháºp thân thể Lãnh Sương Sương, Diệp Vô Ưu nhịn không được kêu lên má»™t tiếng thoải mái, chÃnh là như ngá»±a phi nhanh, tiếp tục chinh phạt bá»™ nhục thể thanh xuân mÄ© lệ nà y, Lãnh Sương Sương đưa hai tay ra giữ chặt lấy Diệp Vô Ưu, phát xuất má»™t tiếng như muá»—i kêu: "Sư đệ, váºn công trước đã.â€
Nói xong câu đó, Lãnh Sương Sương chá»§ động giữ lấy Diệp Vô Ưu, má»™t cá»— chân khà băng lãnh trong chốc lát đã truyá»n và o cÆ¡ thể hắn.
Song tu công pháp cuối cùng đã phát động, chân khà không ngừng kết hợp chuyển giao giữa hai ngưá»i, liên miên như nước, tuần hoà n không ngừng.
Cáo thị: Chiêu hiá»n đãi sÄ© - Äăng ký dịch Ngá»c Tiên Duyên
Avast.pro.v4.8 (phần má»m diệt virus hay nhất thế giá»›i hiện nay, hÆ¡n cả Bit và Kas), cá»±c nhẹ lại rất hiệu quả
Tà i sản của Tepga
16-08-2008, 10:23 PM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 325
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 47 Times in 46 Posts
Quyển 5: Thá»i đại tu tiên
Chương 14: Dạ dạ xuân tiêu (Äêm xuân)
Dịch: tuan_ftu
Biên dịch & biên táºp: hongphuong98
Nguồn:
www.***************.org
Song tu là má»™t loại phương pháp tu tiên rất đặc biệt. Sá»± tháºt là , song tu đã tồn tại từ rất lâu rồi, nhưng trên thá»±c tế, song tu pháp tịnh không chỉ có má»™t loại, phương pháp song tu có các loại các dạng, hầu như không giống nhau, hiệu quả cÅ©ng khác nhau, tháºm chà có má»™t số gá»i là song tu pháp, căn bản vẫn không thể tạo ra hiệu quả song tu.
Bất quá, song tu pháp mà Diệp Vô Ưu hiện tại tu luyện, lại là hà ng tháºt giá tháºt, suy cho cùng, hắn xuất thân từ trong lò đà o tạo cá»§a Tiêu Vấn Thiên, mà Tiêu Vấn Thiên là tiên nhân chân chÃnh đầu tiên cá»§a Vân Má»™ng đại lục, nhưng Tiêu Vấn Thiên lúc đó tịnh không có nghiêm túc giảng giải vá» song tu pháp, bởi vì hắn biết, muốn yêu cầu lợi dụng song tu pháp để tu thà nh tiên nhân, gần như là việc rất không có khả năng.
Nếu như là má»™t nam má»™t nữ muốn đơn thuần dá»±a và o loại song tu pháp nà y để tu luyện, e rằng cố gắng cả Ä‘á»i, cÅ©ng không có nhiá»u hiệu quả rõ rệt, sá»± tháºt là , nếu như nam nhân đó muốn dá»±a và o song tu pháp tu luyện thà nh tiên, chà Ãt cÅ©ng cần mưá»i xá» nữ tu luyện tu tiên giả, má»›i có thể thà nh công, mà loại Ä‘iá»u kiện nà y, đối vá»›i Tiêu Vấn Thiên, gần như là không có khả năng thá»±c hiện. Chỉ là , ông ta cÅ©ng không thể tưởng được, đối vá»›i Diệp Vô Ưu mà nói, cái Ä‘iá»u kiện nà y, muốn thá»±c hiện tịnh không phải quá khó.
Diệp Vô Ưu cùng Lãnh Sương Sương hiện tại mà nói, tuy bá»n há» hai ngưá»i song tu, Lãnh Sương Sương mặc dù cÅ©ng có lợi Ãch rất lá»›n, nhưng so vá»›i Diệp Vô Ưu mà nói, lợi Ãch cá»§a nà ng chỉ tá» ra khá khiêm tốn.
Chân khà không ngừng váºn hà nh, Diệp Vô Ưu chỉ cảm thấy chân khà trong thân thể cà ng lúc cà ng sung túc, dục vá»ng trong lòng hắn cÅ©ng cà ng ngà y cà ng mãnh liệt.
"Sư đệ, có thể không?" Không biết trải qua bao lâu, Lãnh Sương Sương nhẹ nhà ng nói. Vốn là trong cơ thể chân khà lưu chuyển rất nhanh, lúc nà y trong thân thể hắn các đại kinh mạch đã ngưng lại và xuống tới.
Nghe được những lá»i nà y cá»§a Lãnh Sương Sương, Diệp Vô Ưu rốt cuá»™c không thể kiá»m chế dục vá»ng sục sôi trong lòng. Bắt đầu lại xung kÃch và o trong cÆ¡ thể nà ng.
Tiếng thở nhẹ yêu kiá»u từ trong miệng Lãnh Sương Sương phiêu xuất, Lãnh Sương Sương không ngừng lắc đầu, mái tóc và ng kim ấy, cÅ©ng phất phÆ¡ lay động theo, Ä‘em đến cho ngưá»i má»™t loại cảm giác mị hoặc dị thưá»ng.
Khuôn mặt mang nét cưá»i vốn có chút thá» Æ¡, lúc nà y lại sá»›m đã bị sắc á»ng đỠthay thế, Lãnh Sương Sương vụng vỠđón lấy sá»± chiếm hữu cá»§a Diệp Vô Ưu, chân ngá»c thon dà i, vốn là để khống chế những cú đá há»—n loạn. Sau đó quấn lên trên eo Diệp Vô Ưu, thuáºn theo từng đợt tiến công cá»§a Diệp Vô Ưu. Äôi chân ngá»c cá»§a nà ng cÅ©ng nhẹ nhà ng thu lại mở ra, thu lại rồi mở ra.
"A…" Lãnh Sương Sương không thể ức chế thét lên má»™t tiếng rÃt ngắn ngá»§i, hai ngưá»i cùng leo đến đỉnh dục vá»ng.
Diệp Vô Ưu mệt má»i ngã xuống trên thân thể tuyệt mÄ© ấy, trên thân sá»›m đã nhá»… nhại mồ hôi.
Trong phòng lúc nà y có vẻ rất yên tÄ©nh, ngoà i tiếng thở gấp cá»§a Diệp Vô Ưu, thì chỉ có tiếng thở gấp nhẹ nhà ng và yêu kiá»u cá»§a Lãnh Sương Sương, má»™t cuá»™c nam nữ đại chiến thế nà y, tiêu hao Ä‘i rất nhiá»u thể lá»±c cá»§a hai ngưá»i.
Äối vá»›i việc giữa nam nữ Lãnh Sương Sương hiểu biết rất Ãt. Vì để là m thá»a mãn tình lang, không tiếc sá» dụng tiên thuáºt cố gắng chi trì, Vì váºy, nà ng cuối cùng không thể chống đỡ thêm nữa, Diệp Vô Ưu cÅ©ng đã sức cùng lá»±c kiệt.
"Sư đệ, ngươi hiện tại cảm thấy thế nà o?" Sau má»™t lúc yên lặng, Lãnh Sương Sương khẽ há»i, ngữ khà vô cùng ôn nhu, còn mang theo má»™t chút mùi vị mệt má»i.
"Sư tá»·. Äệ rất ổn." Diệp Vô Ưu từ trên thân thể nà ng láºt mình rÆ¡i xuống, sau đó lại dùng khà lá»±c cuối cùng ôm lấy thân thể xÃch lõa cá»§a nà ng và o lòng. Tá» ra rất thá»a mãn nói.
"Cái đó, cái song tu đó, có tác dụng đối vá»›i ngươi ư?" Lãnh Sương Sương hÆ¡i ngáºp ngừng đột nhiên há»i.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên có tác dụng chứ!" Diệp Vô Ưu liá»n nói, hắn nhẹ nhà ng vuốt ve mái tóc và ng kim cá»§a Lãnh Sương Sương, cưá»i hì hì nói: "Sư tá»·, chúng ta từ nay vá» sau má»—i ngà y Ä‘á»u song tu được không?"
"Sư đệ, không, không tốt đâu, đệ nói cho ta biết khẩu quyết ấy, hình như có nhắc tá»›i, nếu như đệ luôn luôn cùng ta song tu, hiệu quả không cao lắm." Lãnh Sương Sương lại nhẹ nhà ng lắc đầu, "Äệ, đệ có lẽ sau má»™t khoảng thá»i gian ngắn thì đến tìm ta nhé, cho dù, đệ lại có thể tìm kiếm ngưá»i khác song tu."
"Cho dù không có nhu cầu, đệ cÅ©ng muốn tìm đến sư tá»· song tu." Diệp Vô Ưu hôn Lãnh Sương Sương, nói nhẹ và o tai nà ng: "Sư tá»·, tá»· tháºt xinh đẹp!"
"Ta, ta sẽ bồi tiếp đệ và i đêm." Lãnh Sương Sương trong ngữ khà chứa má»™t chút e thẹn. "Bất quá, qua và i ngà y, ta cÅ©ng không thể bồi tiếp đệ nữa, ta dá»± định bế quan má»™t thá»i gian, chỠđến lúc sau khi ta xuất quan, ta lại bồi tiếp đệ, được không?"
"Tá»· cÅ©ng bế quan sao?" Diệp Vô Ưu có chút phiá»n muá»™n, Hoa Vân La bởi vì Ä‘i bế quan má»›i phá»›t lá» hắn, hiện tại vừa má»›i nếm thá» tư vị cá»§a Lãnh Sương Sương, nà ng cÅ©ng muốn bế quan luôn.
"Bế quan tu tiên, có trợ giúp rất lá»›n đối vá»›i tiến triển công lá»±c, như váºy, lần sau chúng ta song tu, sá»± trợ giúp đối vá»›i đệ cÅ©ng sẽ lá»›n hÆ¡n má»™t chút!" Lãnh Sương Sương nhẹ giá»ng nói: "Äệ đừng như váºy, ngà y sau còn dà i, khoảng thá»i gian mà chúng ta ở cùng nhau còn rất nhiá»u mà !â€
"Thế được rồi, bất quá, mấy ngà y nay tá»· có lẽ nên giúp đỡ ta." Diệp Vô Ưu có chút bất lá»±c, may mà trước mắt Lãnh Sương Sương vẫn còn đáp ứng bồi tiếp hắn và i đêm, nếu không, có lẽ hắn phiá»n muá»™n đến chết mất.
"Yên tâm Ä‘i, ngưá»i ta, ngưá»i ta sẽ bồi tiếp đệ tháºt tốt." Lãnh Sương Sương trong ngữ khà thong thả chứa đựng má»™t chút nÅ©ng nịu. "Ta hÆ¡i mệt má»i, ta trước tiên phải ngá»§ đã. Äệ, đệ không được là m chuyện xấu đấy."
Hai ngưá»i ôm nhau mà ngá»§, đợi tá»›i khi tỉnh lại, đã là buổi sáng ngà y thứ hai.
Diệp Vô Ưu vẫn còn chưa mở mắt, liá»n cảm thấy tinh thần có chút bất thưá»ng, tối hôm qua sau khi cùng Lãnh Sương Sương song tu, tiến bá»™ cá»§a hắn thá»±c sá»± khá to lá»›n, Ãt nhất vá» cảm giác, hắn có lẽ linh mẫn hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i trước kia.
Mở to mắt vừa thấy, có hÆ¡n má»™t ngưá»i đứng bên, bất ngá» lại là Lãnh Tâm Âm, khuôn mặt thanh tú cá»§a nà ng chứa đầy sá»± lạnh lẽo, chÃnh Ä‘ang lạnh lùng nhìn hắn.
"Chà o buổi sáng sư phụ tá»· tá»·!" Diệp Vô Ưu mệt má»i dương dương tá»± đắc nói, mặc dù thần sắc cá»§a Lãnh Tâm Âm bây giá» trông như cá»±c kỳ phẫn ná»™, nhưng hắn ngược lại cÅ©ng không sợ sệt.
Lãnh Sương Sương thân thể trần trụi nằm ở trong lòng hắn, nà ng cÅ©ng tỉnh lại từ lâu, Ä‘ang nhìn Lãnh Tâm Âm bằng loại ánh mắt há» hững, má»n chăn từ từ kéo lên, thân trên cá»§a nà ng phÆ¡i bà y trong không khÃ, mà hai bà n tay Diệp Vô Ưu, chÃnh Ä‘ang che phá»§ lên trên đôi ngá»c nhÅ© cá»§a nà ng.
"Diệp Vô Ưu, ta đã từng cảnh cáo ngươi, bảo ngươi không được đụng chạm đến Sương Sương!" Lãnh Tâm Âm trừng mắt oán háºn nhìn Diệp Vô Ưu, trong ngữ khà tá» ra rất phẫn ná»™.
"Là ta tá»± nguyện, ngươi không nên quản tá»›i chuyện cá»§a ta." Diệp Vô Ưu vẫn còn chưa nói, Lãnh Sương Sương đã mở lá»i.
"Sương Sương, ta là muốn tốt cho ngươi!" Lãnh Tâm Âm hÆ¡i sá»ng sốt, liá»n sau đó có chút tức giáºn nói.
“Việc cá»§a ta không cần ngươi quản tá»›i, hiện tại ta rất tốt, ta thÃch sư đệ, ta nguyện ý mang tất cả giao cho đệ ấy, chỉ đơn giản như váºy." Lãnh Sương Sương nhà n nhạt nói: "Ta cùng đệ ấy ở cùng má»™t chá»— rất vui vẻ, thế nà y là đủ rồi."
Lãnh Tâm Âm vốn có rất nhiá»u lá»i muốn nói, nhưng sau khi nghe Lãnh Sương Sương nói như váºy, nà ng lại phát hiện bản thân nói gì cÅ©ng không được.
Trầm mặc hồi lâu, nà ng rốt cục lại nói: "Sương Sương, ngươi tháºt sá»± quyết định như váºy sao? Ngươi không hối háºn chứ?â€
Lãnh Sương Sương không nói gì, lại nhẹ nhà ng rên lên má»™t tiếng, hóa ra, Diệp Vô Ưu chÃnh Ä‘ang nhẹ nhà ng xoa bóp nhÅ© phong cá»§a nà ng, và phong đồn cá»§a nà ng, cÅ©ng cảm nháºn được cái váºt cứng chắc cá»§a hắn.
"Diệp Vô Ưu, nếu ngươi dám có lỗi với Sương Sương, ta nhất định sẽ giết ngươi!" Lãnh Tâm Âm hung hãn nói.
"Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i không cần lo lắng vá» Ä‘iá»u nà y, ta sẽ đối đãi vá»›i sư tá»· rất tốt." Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì, đột nhiên thuáºn tay dìu thân thể Lãnh Sương Sương ngồi dáºy, nâng kiá»u đồn cá»§a nà ng, hắn thì quỳ gối xuống phÃa sau nà ng, rồi sau đó, mặc cho có mặt Lãnh Tâm Âm, tiến nháºp thân thể Lãnh Sương Sương.
"Sư phụ tá»· tá»·, có muốn thá» không?" Diệp Vô Ưu má»™t mặt cố gắng chuyển động trên ngưá»i Lãnh Sương Sương, mặt khác dùng ánh mắt sắc mị hoặc nhìn Lãnh Tâm Âm.
Lãnh Tâm Âm sắc mặt biến đổi má»™t hồi, nhìn tư thế phóng đãng cá»§a Lãnh Sương Sương như váºy, nghe thấy tiếng rên rỉ tiêu hồn cá»§a nà ng như thế. Nà ng cắn chặt răng, xoay ngưá»i rá»i Ä‘i tháºt nhanh.
Và trong phòng lúc nà y cảm xúc vẫn mãnh liệt như cũ.
Trong mấy ngà y nà y, Diệp Vô Ưu có lẽ rất tiêu dao, Hà m Yên nha đầu ấy gần đây cÅ©ng không quấy rầy hắn như thế nữa, bởi vì má»—i lần đến hắn Ä‘á»u không để ý tá»›i nà ng, nha đầu đó cảm thấy không có hứng thú, cÅ©ng liá»n không đến tìm hắn. Hiện tại, nà ng ta vừa má»›i tá»›i Vô Ưu sÆ¡n trang, còn lôi kéo Má»™ Dung Tiểu Tiểu Ä‘i dạo khắp nÆ¡i, cÅ©ng không có thá»i gian đến tìm Diệp Vô Ưu.
Mà trong mấy ngà y nay, Diệp Vô Ưu ngà y nà o cÅ©ng Ä‘á»u quấn lấy Lãnh Sương Sương, mà khi Lãnh Sương Sương cùng Diệp Vô Ưu sống chung vá»›i nhau, cÅ©ng từ bá» Ä‘i tÃnh rụt rè tháºn trá»ng, bất luáºn Diệp Vô Ưu đỠxuất yêu cầu muốn thá»±c hiện động tác khó khăn gì, nà ng Ä‘á»u đáp ứng, mà Diệp Vô Ưu có bất cứ kỹ xảo phòng trung nà o, Ä‘á»u Ä‘em ra diá»…n luyện khắp nÆ¡i trên ngưá»i Lãnh Sương Sương, trong lòng tất nhiên là cảm thấy rất thá»a mãn.
Chỉ tiếc, những cái tốt đẹp thưá»ng không kéo dà i, sau ba ngà y cùng Diệp Vô Ưu phong cuồng, Lãnh Sương Sương liá»n tuyên bố bế quan.
Äến lúc nà y, Diệp Vô Ưu lại đà nh phải thay đổi mục tiêu, bắt đầu hướng chá»§ ý tá»›i trên ngưá»i mỹ nữ khác trong Vô Ưu sÆ¡n trang, chỉ có Ä‘iá»u, Vô Ưu sÆ¡n trang tịnh không phải là Vô Song cung, không phải tùy tiện có thể tìm được mỹ nữ.
TÃnh Ä‘i tÃnh lại, ngoại trừ Lãnh Sương Sương ra, cÅ©ng chỉ có Lãnh Tâm Âm, Hoa Nguyệt Lan, còn có Lăng Phỉ Phỉ ba đại mỹ nữ. HÆ¡n nữa Hà m Yên tiểu mỹ nữ đó, miá»…n cưỡng cÅ©ng má»›i là bốn ngưá»i, mà trong đó, Lãnh Tâm Âm tạm thá»i thì không thể hy vá»ng. Lăng Phỉ Phỉ và hắn vẫn còn chưa thể coi là rất quen thuá»™c, còn như Hà m Yên, có lẽ là gần đây nà ng cÅ©ng không có đến câu dẫn hắn, Diệp Vô Ưu cÅ©ng không nghÄ© đến chá»§ ý quan hệ vá»›i nà ng, nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, có lẽ Ä‘i trêu đùa Hoa Nguyệt Lan là cách tốt nhất trong hiện tại.
Äêm nay, khi Diệp Vô Ưu Ä‘ang chuẩn bị Ä‘i tá»›i phòng Hoa Nguyệt Lan trá»™m hương, lại có má»™t đại mỹ nữ chá»§ động tá»›i trước cá»a, đại mỹ nhân nà y không phải ai khác, chÃnh là Lăng Phỉ Phỉ.
"Vô Ưu đệ đệ, mấy ngà y qua vẫn còn thói quen ấy à ?" Tiến và o phòng, Lăng Phỉ Phỉ liá»n cưá»i há»i.
"Phỉ Phỉ tá»· tá»·, ta có chút thói quen Ä‘iá»u độ." Diệp Vô Ưu vừa chuyển nhãn châu, vừa cưá»i hì hì nói.
"Hứ? Thói quen nà o cÆ¡?" Lăng Phỉ Phỉ hÆ¡i sá»ng sốt, vá»™i và ng há»i.
"Äêm dà i đằng đẵng, không muốn ngá»§!" Diệp Vô Ưu mệt má»i tá»± đắc nói, "Phỉ Phỉ tá»· tá»·, tá»· xem ta, má»™t kẻ lãng đãng cô độc, thói quen có thể là gì?"
"Nà y, Vô Ưu đệ đệ, ngươi sao có thể là má»™t ngưá»i cô độc lãng đãng được? Công chúa Ä‘iện hạ, còn có sư tá»· ngươi, không phải Ä‘á»u ở chá»— nà y sao?" Lăng Phỉ Phỉ ngẩn ngưá»i nói.
"Các nà ng đấy à , Ä‘á»u không để ý tá»›i ta!" Diệp Vô Ưu lá»™ ra thần sắc cá»±c kỳ tá»§i thân, "Phỉ Phỉ tá»· tá»·, tá»· nói ta là m sao bây giỠđây?"
"Nà y, ngươi đừng nôn nóng, các nà ng ấy sẽ không thể không để ý tá»›i ngươi." Lăng Phỉ Phỉ vá»™i nói, dừng má»™t chút, nà ng cuối cùng cÅ©ng nói ra mục Ä‘Ãch đến: "Vô Ưu đệ đệ, ta có má»™t chuyện muốn nói vá»›i ngươi má»™t lúc."
Tà i sản của Tepga
22-08-2008, 02:49 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: NÆ¡i trái tim vẫn chỠđợi 1 trái tim
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 13 Times in 10 Posts
Quyển 5: Thá»i đại tu tiên
Chương 15: Mĩ sắc dẫn dụ (Sắc đẹp cám dỗ)
Dịch: tuan_ftu
Biên táºp: Nháºm Sương Bạch
Nguồn:
www.***************.org
Ta còn tưởng rằng Phỉ Phỉ tá»· tá»· nhá»› đến ta đấy, hóa ra là có việc à ?" Diệp Vô Ưu thần sắc đầy vẻ thất vá»ng nói.
"Vô Ưu đệ đệ, tá»· tá»· mấy ngà y nay vô cùng báºn bịu, ngươi nghÄ© xem ta báºn như váºy liệu có thá»i gian để nhá»› tá»›i ngươi sao?" Lăng Phỉ Phỉ duyên dáng cưá»i, "Bất quá, đợi đến lúc tá»· tá»· ta hết báºn rồi, có thể lại có thá»i gian nhá»› đến ngươi. "
"Phỉ Phỉ tá»· tá»·, tá»· luôn luôn báºn là m việc gì váºy?" Diệp Vô Ưu hÆ¡i tò mò há»i.
"Việc nà y có liên quan đến Vô Ưu đệ đệ ngươi, cÅ©ng là việc ta muốn nói vá»›i ngươi. " Lăng Phỉ Phỉ cưá»i ngá»t ngà o, "mấy ngà y nay ta phái ngưá»i phát tin tức tá»›i tất cả các môn phái tu tiên trên Vân Má»™ng đại lục nói cho bá»n há» là ngươi bây giá» Ä‘ang ở Vô Ưu sÆ¡n trang, nếu bá»n há» muốn tiến hà nh tu tiên bình giám thì tá»›i nÆ¡i nà y tìm ngươi. Vô Ưu đệ đệ, ngươi nói tá»· tá»· đối vá»›i ngươi không tệ chứ?"
"Phỉ Phỉ tá»· tá»·, tá»· nếu có thể tìm ngưá»i đến bồi tiếp ta váºy đối vá»›i ta cÅ©ng được rồi!" Diệp Vô Ưu uể oải nói, trong lòng lại thầm nghÄ©, Lăng Phỉ Phỉ nhiệt tâm như váºy, chắc chắn là để kiếm lợi Ãch cho bản thân hắn.
"Vô Ưu đệ đệ, có thể sẽ có ngưá»i đến tìm ngươi để bình giám, ngươi phải chuẩn bị cho tốt đấy!" Lăng Phỉ Phỉ cố tình không để ý đến yêu cầu cá»§a Diệp Vô Ưu. Äùa sao, nà ng Ä‘i đâu để kiếm ngưá»i đến bồi tiếp hắn được chứ? HÆ¡n nữa, lại nhìn thấy Diệp Vô Ưu thỉnh thoảng thần sắc lại dạo lướt trên thân thể mình, nà ng có cảm giác Diệp Vô Ưu bảo nà ng tìm ngưá»i lại bồi tiếp hắn, nhưng trên thá»±c tế có lẽ chá»§ ý là có liên quan tá»›i nà ng.
Mấy ngà y nay, Lăng Phỉ Phỉ mặc dù không Ä‘i tìm Diệp Vô Ưu nhưng đối vá»›i những việc Diệp Vô Ưu là m tại Vô Ưu sÆ¡n trang lại vẫn hiểu rất rõ. Việc hắn cùng Lãnh Sương Sương cả ngà y quấn lấy nhau ở trong phòng nà ng cÅ©ng biết rất rõ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nà ng không thể biết tình hình cụ thể, chỉ là có má»™t Ä‘iểm nà ng lại cÆ¡ bản có thể khẳng định tên gia há»a nà y tương đối háo sắc.
"Phỉ Phỉ tá»· tá»·, tá»· nói xem, ta có nên tìm bá»n há» thu lấy chút tiá»n không?" Diệp Vô Ưu ngẫm nghÄ© nói, "Nếu không thì, ta má»—i ngà y bình giám cho bá»n há», Ä‘á»u là báºn bịu vô Ãch sao? Việc không có lợi, ta không thể là m. "
"Việc nà y, ngươi nói lo liệu xỠlý như thế nà o đây!" Lăng Phỉ Phỉ hơi ngẩn ngơ, thoáng chần chừ bỗng nói.
"Ta quyết định rồi, má»—i lần bình giám má»™t ngưá»i, hãy thu mưá»i lượng bạc. Mỹ nữ ná»a giá tiá»n, suất ca tăng gấp đôi, nhìn không vừa mắt thì thu nhiá»u hÆ¡n má»™t chút, nếu như tâm tình ta tốt, thì thu Ãt hÆ¡n má»™t chút. " Diệp Vô Ưu nhãn châu xoay động, mở miệng nói.
"Vô Ưu đệ đệ, tùy theo ý ngươi váºy!" Lăng Phỉ Phỉ có cảm giác dở khóc dở cưá»i. Lại còn mỹ nữ ná»a giá tiá»n, suất ca tăng gấp đôi, nói đến cuối cùng lại còn nhìn tâm tình hắn, đây không phải hoà n toà n là cà n quấy sao? Bất quá, nà ng có thể khẳng định: cho dù Diệp Vô Ưu thá»±c sá»± hý lá»™ng như váºy chỉ sợ những tu tiên giả kia vẫn muốn bình giám, vẫn sẽ muốn mua. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong lòng bá»n há» khẳng định sẽ có lá»i oán thán.
"Tên gia há»a nà y là m ầm Ä© như váºy, chắc là sẽ đắc tá»™i vá»›i má»i ngưá»i. " Lăng Phỉ Phỉ trong lòng thầm nói. Bất quá, nà ng ngược lại cÅ©ng không lo lắng. Bởi vì cho dù má»i ngưá»i trong lòng căm tức vô cùng đối vá»›i Diệp Vô Ưu nhưng ngoà i mặt chỉ sợ vẫn còn khách khà đối vá»›i hắn. Tháºt chẳng còn cách khác, ai bảo hắn tu tiên bình giám giả duy nhất cÆ¡ chứ? HÆ¡n nữa, trên ngưá»i hắn còn có má»™t pháp bảo độc nhất vô nhị, má»™t pháp bảo mà không ai biết uy lá»±c như thế nà o.
"Phỉ Phỉ tá»· tá»·, ta cảm thấy mưá»i lượng bạc hình như là hÆ¡i Ãt không? Dưá»ng như kiếm không được bao nhiêu tiá»n cả!" Không ngá» Diệp Vô Ưu lại nói ra má»™t câu như váºy.
"Cái... nà y, Vô Ưu đệ đệ, ngươi trước hết hãy ngẫm lại cho kỹ nhé, ta Ä‘i trước đây. Äến lúc đó ngươi nghÄ© thu bao nhiêu tiá»n thì thu bấy nhiêu!" Lăng Phỉ Phỉ có cảm giác không biết nói gì, vá»™i và ng nói xong câu nà y rồi xoay ngưá»i rá»i Ä‘i rất nhanh. Nà ng tá»›i đây vốn cÅ©ng chỉ là nói vá»›i Diệp Vô Ưu sau nà y nÆ¡i đây chÃnh là địa Ä‘iểm bình giám cá»§a hắn. Hiện tại mục Ä‘Ãch nà y đã đạt được, nà ng cảm thấy tốt hÆ¡n là nên rá»i Ä‘i sá»›m má»™t chút.
"Úy, Phỉ Phỉ tá»· tá»·, tá»· vẫn còn thiếu ta má»™t nụ hôn mà !" Diệp Vô Ưu đột nhiên nhá»› tá»›i việc nà y, lá»›n tiếng kêu gà o ngồi dáºy.
Nghe được những lá»i nà y cá»§a Diệp Vô Ưu, Lăng Phỉ Phỉ tá»± nhiên là lao Ä‘i nhanh hÆ¡n, trong chá»›p mắt, bóng dáng nà ng đã không còn.
"Lá»i nói cá»§a nữ nhân tháºt sá»± là không thể tin tưởng được, giống như lá»i nói cá»§a ta cÅ©ng không thể tin được. " Diệp Vô Ưu nói thầm má»™t câu, " Rốt cuá»™c, vẫn phải Ä‘i trêu đùa công chúa lão bà , ta tháºt không muốn má»™t mình trông phòng. "
Äi tá»›i lầu các nhá» trong háºu viện cá»§a Vô Ưu sÆ¡n trang, Diệp Vô Ưu lại không khá»i sá»ng sốt. Mắt thấy Hoa Nguyệt Lan, nhưng không phải ở trong lầu các mà tháºt không thể ngá» nà ng lại ngồi trên má»™t phiến lá sen, đôi mắt đẹp khép há», hai tay hợp tháºp, phảng phất giống như tiên nữ.
"Công chúa lão bà , ngươi không cần xếp đặt tư thế tà n nhẫn như váºy để nghênh đón ta chứ?" Diệp Vô Ưu lầm rầm tá»± nói, nhìn dáng vẻ cá»§a Hoa Nguyệt Lan hiển nhiên là đang luyện công. Hắn trong lúc nà y tất nhiên biết là không nên quấy rầy nà ng. Xem ra kế hoạch cá»§a hắn hôm nay nghÄ© Ä‘i đến trêu đùa hảo Hoa Nguyệt Lan nhân tiện trá»™m hương phải thất bại rồi.
Hoa Nguyệt Lan lúc nà y lá»™ ra vẻ mỹ lệ đặc biệt, nhưng lại cÅ©ng có mấy phần thánh khiết là m cho ngưá»i ta có loại cảm giác không dám khinh nhá»n. Diệp Vô Ưu đứng ở bên cạnh hồ sen lẳng lặng hân thưởng hồi lâu. Cuối cùng phát hiện Hoa Nguyệt Lan luôn luôn bảo trì loại tư thế nà y. Tháºt không biết là m sao, hắn cÅ©ng đà nh xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Chỉ là hắn không biết rằng hắn vừa má»›i xoay ngưá»i Hoa Nguyệt Lan liá»n mở mắt nhìn chăm chú và o hình bóng hắn. Dung nhan thánh khiết đó cá»§a Hoa Nguyệt Lan hÆ¡i có má»™t chút biến hóa.
Diệp Vô Ưu chán nản đẩy cá»a phòng ra. Xuất quan bất lợi, đêm nay hắn đà nh phải phòng không gối chiếc. Mặc dù hắn cÅ©ng có nghÄ© tá»›i việc Ä‘i tìm Hà m Yên nha đầu đó nhưng cuối cùng vẫn bá» Ä‘i ý nghÄ© đó Ä‘i. Nha đầu nà y có lẽ không gặp thì tốt hÆ¡n, nếu không sau nà y cả ngà y bị nà ng quấn quÃt lấy thì xong.
Vừa má»›i Ä‘i và o phòng, Diệp Vô Ưu liá»n phát hiện có chút cảm giác bất thưá»ng. Chợt ngẩng đầu liá»n phát hiện trên mép giưá»ng hắn không thể ngá» lại là má»™t nữ tá» tóc dà i Ä‘ang ngồi.
"Ngươi là ai?" Diệp Vô Ưu há»i.
Nữ tá» tóc dà i ngẩng đầu lên, đối mặt vá»›i Diệp Vô Ưu cưá»i xinh đẹp, giống như trăm hoa Ä‘ua nở, rá»±c rỡ dị thưá»ng. Lúc nà y, Diệp Vô Ưu cÅ©ng thấy rõ dung mạo nà ng.
Da tay nà ng hÆ¡i Ä‘en, mÅ©i tá»±a hồ hÆ¡i to, môi cÅ©ng tá»±a hồ hÆ¡i dà y, lông mi ngược lại rất dà i, mắt lại tá»±a hồ hÆ¡i nhá»... Nhưng mà , tháºt vô cùng kỳ quái, ngÅ© quan chẳng há» hoà n mỹ nà y khi kết hợp cùng má»™t chá»— lại tạo cho ngưá»i ta má»™t loại cảm giác dá»… coi và tán thưởng trong lòng. Tháºm chà ngay cả hai chiếc răng nanh nhá» cá»§a nà ng cÅ©ng là m cho ngưá»i ta cảm thấy có khà vị đặc biệt.
Nà ng có lẽ không phải là má»™t nữ nhân cá»±c kỳ mÄ© lệ, nhưng là má»™t nữ nhân rất có mị lá»±c, đó là kết luáºn cá»§a Diệp Vô Ưu đối vá»›i nữ tá» nà y.
"Ta tên là Lăng Nguyệt Nguyệt, là sư muội của Lăng Phỉ Phỉ. " Thanh âm của nữ tỠđó vang lên, như hoà ng anh xuất cốc, êm tai vô cùng.
"Chẳng trách ngươi cÅ©ng mặc quần áo nam nhân. " Diệp Vô Ưu xuất ra má»™t câu như váºy bởi vì hắn đã phát hiện cách ăn mặc cá»§a Lăng Nguyệt Nguyệt cùng vá»›i Lăng Phỉ Phỉ Ä‘á»u là mặc nho sam. CÅ©ng không biết có phải má»i ngưá»i ở Thiên Nhai Thư Viện Ä‘á»u ăn mặc như váºy không.
"Ngươi không muốn biết ta vì việc gì mà tá»›i nÆ¡i nà y ư?" Lăng Nguyệt Nguyệt cưá»i nhẹ nhà ng, cháºm rãi đứng lên. Dáng ngưá»i yểu Ä‘iệu tức khắc liá»n hiện ra trước mặt Diệp Vô Ưu. Nói xong những lá»i nà y nà ng đã tiến lên phÃa trước hai bước, khoảng cách vá»›i Diệp Vô Ưu đã gần hÆ¡n rất nhiá»u.
"Ta chỉ muốn biết, ngươi có phải là đến bồi tiếp ta không. " Diệp Vô Ưu cưá»i cổ quái, " Ta vừa má»›i nói vá»›i Phỉ Phỉ tá»· tá»·, ta là má»™t ngưá»i rất cô đơn, sau đó ngươi lại xuất hiện ở chá»— nà y. Chẳng lẽ ngươi là vì không muốn để ta tịch mịch nên má»›i đến?"
"Có thể nói như váºy. Bất quá, Lăng Phỉ Phỉ thá»±c không có tư cách phái ta đến. " Lăng Nguyệt Nguyệt hừ nhẹ má»™t tiếng, " nếu ngươi chịu giúp ta là m má»™t việc, ta có thể cam Ä‘oan ngà y sau bất luáºn đêm nà o, ngươi Ä‘á»u sẽ không cô đơn lạnh lẽo. "
"Tháºt chứ?" Thần sắc Diệp Vô Ưu cá»±c kỳ hứng thú, " Váºy, Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, không thể không trước tiên nói cho ta biết ngươi muốn ta giúp ngươi là m việc gì đây?"
"Kỳ thá»±c việc nà y rất đơn giản, ngươi chỉ cần cùng ta Ä‘i gặp má»™t ngưá»i. Sau đó nói cho nà ng là ngươi sau nà y chỉ muốn cùng ta hợp tác." Lăng Nguyệt Nguyệt nhà n nhạt nói, "Sau đó, ta liá»n có thể thá»a mãn bất luáºn cái gì mà ngươi yêu cầu. "
"ÄÆ¡n giản như váºy sao?" Diệp Vô Ưu hÆ¡i sá»ng sốt, " Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, ta cảm thấy trong chuyện nà y còn có ná»™i tình khác gì đó?"
"Sá»± tình đúng là đơn giản như váºy. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu ngươi sau nà y chỉ cùng ta hợp tác, váºy ngươi phải ngưng hẳn liên lạc vá»›i Lăng Phỉ Phỉ. Vá» sau má»i việc cá»§a Vô Ưu sÆ¡n trang ta Ä‘á»u sẽ giúp ngươi thu xếp. " Lăng Nguyệt Nguyệt cưá»i xinh đẹp, "Diệp công tá», thế nà o? Äiá»u kiện cá»§a ta cÅ©ng coi là háºu hÄ©nh chứ?"
"Äiá»u kiện à , cÅ©ng coi như không tệ. Bất quá, cá nhân ta đây muốn trước tiên có lợi Ãch sau đó má»›i là m việc. Những lợi Ãch nà y cá»§a ngươi Ä‘á»u là sau khi ta là m tốt thì má»›i có. Ta thấy rất bất lợi." Diệp Vô Ưu ngẫm nghÄ©, sau đó nghiêm trang nói.
"Diệp công tá», thế ngươi muốn lợi Ãch gì?" Lăng Nguyệt Nguyệt miá»…n cưỡng cưá»i, há»i.
"Rất đơn giản, ngươi Ä‘em lợi Ãch mà ngươi đáp ứng trước tiên giao cho ta đã!" Diệp Vô Ưu thuáºn miệng nói, "Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, chi bằng, đêm nay ngươi lại ở chá»— nà y bồi tiếp ta Ä‘i!"
Lăng Nguyệt Nguyệt sắc mặt hÆ¡i biến đổi, nhưng rất nhanh chóng khôi phục bình thưá»ng.
"Diệp công tá», muốn ta bồi tiếp ngươi tịnh không phải là không thể. Nhưng, không phải bây giá». " Lăng Nguyệt Nguyệt miá»…n cưỡng cưá»i, "Chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ta mà không phải giúp sư tá»· ta thì sau nà y ta tất nhiên nhất định là ngưá»i cá»§a ngươi. "
"Phỉ Phỉ tá»· tá»· lúc trước cÅ©ng nói chỉ cần ta đáp ứng cùng nà ng hợp tác thì nà ng sẽ thân thiết vá»›i ta má»™t chút. Kết quả là ta bây giỠđã đáp ứng, nà ng ấy vẫn còn thiếu ta má»™t nụ hôn. Cho nên, ta sẽ không tin tưởng rằng loại lá»i nói nà y cá»§a các ngươi nữa. " Diệp Vô Ưu uể oải nói, "Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, ngươi đừng trách ta, muốn trách thì hãy trách Phỉ Phỉ tá»· tá»· Ä‘i!"
"Diệp công tá», chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ta, ta sẽ giúp ngươi có được thân thể Lăng Phỉ Phỉ. " Lăng Nguyệt Nguyệt cắn răng nói, "Việc đến thế nà y, ta cÅ©ng không muốn giấu nữa: ta chỉ muốn trở thà nh viện chá»§ cá»§a Thiên Nhai Thư Viện. Mà điá»u kiện tiên quyết là ngươi bằng lòng giúp ta, nếu không ta không thể trở thà nh viện chá»§ được. "
"Hóa ra ta vẫn còn hữu dụng như váºy!" Diệp Vô Ưu lầm bầm lầu bầu nói: "ÄÆ°á»£c rồi Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, nếu ngươi chịu nói cho ta biết mục Ä‘Ãch chân chÃnh mà Thiên Nhai Thư Viện các ngươi cùng ta hợp tác ta có thể suy xét giúp ngươi. "
"Chúng ta sở dÄ© cùng ngươi hợp tác bởi vì Thiên Nhai Thư Viện chúng ta gặp má»™t mối nguy trước mắt. Nếu không cẩn tháºn, Thiên Nhai Thư Viện chúng ta sẽ biến mất khá»i Vân Má»™ng đại lục. Mà ngươi lại có thể trợ giúp chúng ta giải quyết nguy cÆ¡ nà y. " Lăng Nguyệt Nguyệt thoáng má»™t chút trầm ngâm, cúi đầu nói.
Tà i sản của Rainbow162
Chữ ký của Rainbow162
Last edited by David; 22-08-2008 at 03:46 PM .
22-08-2008, 02:50 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: NÆ¡i trái tim vẫn chỠđợi 1 trái tim
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 13 Times in 10 Posts
Quyển 5: Thá»i đại tu tiên
Chương 16: Äại mỹ nhân và tiểu la lị.
Dịch: cacatiensinh
Biên táºp: Nháºm Sương Bạch
Nguồn:
www.***************.org
“Nà o, cuối cùng là nguy cÆ¡ gì nà o?†Diệp Vô Ưu có má»™t chút hiếu kỳ há»i, trong lòng thầm nhá»§: “Băng tá»· nói quả nhiên không sai, Thiên Nhai thư viện quả thá»±c gặp phiá»n toái muốn kéo ta tá»›i gánh nạn, váºy không thể trách ta nắm lấy thuáºn lợi.â€
“Kỳ thá»±c nguy cÆ¡ nà y không phải má»›i xuất hiện. Từ lâu Thiên Nhai thư viện Ä‘á»u khiến ngưá»i ta vừa yêu vừa ghét: khi cần thông tin bá»n chúng tá»± nhiên hy vá»ng Thiên Nhai thư viện tổ chức ở khắp nÆ¡i, nhưng khi thông tin cá»§a bá»n chúng bị chúng ta bán cho đối thá»§ cá»§a bá»n chúng, bá»n chúng tá»± nhiên háºn không thể khiến cho Thiên Nhai thư viện bị há»§y diệt. †Lăng Nguyệt Nguyệt lạnh nhạt nói, “Nhưng hiện tại, chÃnh xác có ngưá»i muốn Thiên Nhai thư viện biến mất. â€
“Thiên Nhai thư viện không phải ẩn tà ng rất tốt sao?†Diệp Vô Ưu có má»™t chút bối rối, “Bá»n chúng có thể có khả năng tìm thấy các ngưá»i ư?
“Ẩn tà ng tốt thế nà o, Ä‘á»u có thể bị tìm ra. †Lăng Nguyệt Nguyệt lắc đầu, “Nhưng chúng ta đã nháºn được tin địch nhân khả năng sá»›m hạ thá»§ vá»›i chúng ta muốn Ä‘em Thiên Nhai thư viện chúng ta diệt táºn gốc.â€
“Váºy khi các ngưá»i có được thông tin đó nên đã nhanh chóng di chuyển. †Diệp Vô Ưu không suy nghÄ© nói: “Nói như váºy, cÅ©ng không phải sá»± tình gì lá»›n lắm. â€
“Chúng ta đương nhiên đã di chuyển. Nhưng ẩn thân được má»™t lúc, không ẩn thân được cả Ä‘á»i. Lần nà y địch nhân cá»§a chúng ta thế lá»±c tương đối cưá»ng đại, trừ phi Thiên Nhai thư viện chúng ta láºp tức giải tán nếu không chúng nhất định không từ bá».†Lăng Nguyệt Nguyệt nhẹ thốt, “Nhưng Thiên Nhai thư viện không thể giải tán. Bởi váºy chúng ta chỉ có thể chá»n con đưá»ng khác, đó là tìm má»™t sá»± giúp đỡ cưá»ng đại.â€
“Sá»± giúp đỡ cưá»ng đại? Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, tá»· không phải nói ta chứ?†Diệp Vô Ưu hÆ¡i ngạc nhiên, có chút hoà i nghi nói.
“Äúng, chÃnh là ngươi. †Lăng Nguyệt Nguyệt gáºt đầu,†vá»›i thân pháºn đặc biệt cá»§a ngươi, bất cứ ai đối vá»›i ngươi Ä‘á»u có cố kị. HÆ¡n nữa, địch nhân cá»§a chúng ta không dám chÃnh đại quang minh hạ thá»§ chúng ta. Bởi vì ngươi ở đây tiến hà nh tu tiên bình giám nên ta tin rằng các tu tiên giả sẽ không ngừng tá»›i đây tìm ngươi. Cứ như váºy địch nhân cá»§a chúng ta cÅ©ng rất khó tìm được cÆ¡ há»™i hạ thá»§ ở đây. Bởi váºy, Vô Ưu sÆ¡n trang đối vá»›i chúng ta mà nói là nÆ¡i rất an toà n.â€
“Tá»· ý nói rằng, Thiên Nhai thư viện các ngưá»i sau nà y định cư tại Vô Ưu sÆ¡n trang?†Diệp Vô Ưu ngẩn ra, lại có chút không hiểu há»i: “Bất quá, Thiên Nhai thư viện các ngưá»i chắc là rất đông? Sao có khả năng tất cả Ä‘á»u ở đây?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên không ở đây tất cả, chúng ta ở các nÆ¡i đương nhiên rất đông ngưá»i. Bất quá, chúng ta quyết định sau nà y biến chá»§ động thà nh bị động. Trước đây Thiên Nhai thư viện chúng ta Ä‘á»u biết ai có thể cần thông tin sau đó chá»§ động thượng môn cùng bá»n chúng thương lượng việc mua bán thông tin. Còn bây giá» chúng ta quyết định Ä‘em Vô Ưu sÆ¡n trang là m Ä‘iểm liên lạc duy nhất vá»›i bên ngoà i. Chúng ta sau nà y cÅ©ng không chá»§ động rao bán thông tin, nếu như có kẻ cần thông tin thì để tá»± bá»n chúng tá»›i Vô Ưu sÆ¡n trang. †Lăng Nguyệt Nguyệt nói rất nhanh. “Vá» sau, Vô Ưu sÆ¡n trang là Thiên Nhai thư viện tổng đà n. Mà sá»± an toà n cá»§a Thiên Nhai thư viện, lại cần do ngươi bảo đảm. â€
“Không phải chứ? Ta và các ngưá»i dưá»ng như không có quan hệ tốt như váºy? Vì sao lại muốn ta bảo đảm an toà n cho các ngưá»i?†Diệp Vô Ưu có chút bất mãn nói.
“Diệp công tá», Ä‘iá»u nà y đối vá»›i ngươi mà nói chỉ là tốn má»™t chút sức, tháºm chà có thể nói cả má»™t chút sức cÅ©ng không tốn. Ngươi không cần quan tâm đến vấn đỠgì, cÅ©ng không cần nói câu gì, nếu như có ngưá»i há»i vá» quan hệ cá»§a ngươi và Thiên Nhai thư viện chúng ta ngươi cÅ©ng chỉ cần không phá»§ nháºn. Thiên Nhai thư viện chúng ta tá»± nhiên cÅ©ng có thể báo đáp đủ cho Diệp công tá». Bên cạnh chút Ä‘iá»u kiện đã cùng Diệp công tá» bà n bạc, ta tin rằng chỉ cần Diệp công tá» ngươi đỠxuất yêu cầu hợp lý mà chúng ta có khả năng hoà n thà nh chúng ta sẽ táºn lá»±c. †Lăng Nguyệt Nguyệt ngá»t ngà o cưá»i, nói tiếp: “Nhưng nếu như Diệp công tá» nguyện ý giúp ta, ta cÅ©ng có thể cấp thêm cho ngươi rất nhiá»u lợi Ãch. Và như ngươi muốn chiếm được Lăng Phi Phi, ta cÅ©ng có thể giúp ngươi. â€
“Ngươi nói dưá»ng như cÅ©ng có đạo lý.†Diệp Vô Ưu nghÄ©, “Nhưng ta không phải thằng ngốc. Äiá»u nà y đối vá»›i ta mà nói đương nhiên là chẳng tốn chút sức lá»±c nà o, tuy nhiên ta không là m gì trái lại ta vô cá»› thêm bao nhiêu địch nhân. â€
NghÄ© xong, Diệp Vô Ưu nói tiếp: “May mắn là ta không để ý nhiá»u Ãt địch nhân, nhưng các ngưá»i cấp cho ta nhiá»u lợi Ãch… ừm, đối vá»›i các lợi Ãch nà y, ta trước tiên cần từ từ suy nghÄ©.â€
“Váºy Diệp công tá», ngươi có nguyện ý giúp chúng ta hay không?†Lăng Nguyệt Nguyệt nhìn Diệp Vô Ưu ở ngay bên cạnh má»™t lúc, khóe môi nhếch lên mang theo má»™t chút mùi hương dụ hoặc.
“Äiá»u nà y, ta cÅ©ng phải cân nhắc. †Diệp Vô Ưu nhãn châu xoay chuyển, “Có lẽ, Phi Phi tá»· tá»· có thể đưa ra Ä‘iá»u kiện tốt hÆ¡n?â€
“Diệp công tá», Lăng Phi Phi sao có khả năng đưa ra Ä‘iá»u kiện gì tốt hÆ¡n ta?“ Lăng Nguyệt Nguyệt sắc mặt hÆ¡i biến đổi, có má»™t chút miá»…n cưỡng nói: “HÆ¡n nữa, cô ta có thể đưa ra Ä‘iá»u kiện gì ta cÅ©ng Ä‘á»u có thể đưa ra, cô ta không thể đưa ra Ä‘iá»u kiện gì, ta lại cÅ©ng có thể đưa ra. “
“Váºy, Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, tóm lại, tá»· nói là cấp cho ta rất nhiá»u lợi Ãch, nhưng ta má»™t Ä‘iểm lợi Ãch cÅ©ng không thấy, tá»· bảo ta là m sao tin được đây?†Diệp Vô Ưu vô cùng thÃch thú lợi dụng khó khăn cá»§a ngưá»i khác. Hiện tại là cÆ¡ há»™i tốt, hắn tá»± nhiên không thể bá» qua.
Nghe Diệp Vô Ưu nói, Lăng Nguyệt Nguyệt sắc mặt biến đổi liên tục, dưá»ng như có lá»±a chá»n rất khó khăn.
“Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, ta có thể há»i má»™t chuyện không?†Diệp Vô Ưu đột nhiên há»i.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên được. Diệp công tá», ngươi cứ thoải mái há»i. †Lăng Nguyệt Nguyệt miá»…n cưỡng cưá»i nói.
“Viện chá»§ Thiên Nhai thư viện, đối vá»›i tá»· mà nói thá»±c sá»± quan trá»ng như váºy sao?†Diệp Vô Ưu có má»™t chút hiếu kỳ há»i.
“Từ ngà y đầu tiên ta tá»›i Thiên Nhai thư viện, ta chỉ vì mục tiêu nà y mà ná»— lá»±c!†Lăng Nguyệt Nguyệt chầm cháºm nói: “Sắp sá»a thà nh công, ta không muốn lại thà nh công dã trà ng. Không thể thà nh viện chá»§ vá»›i ta mà nói cuá»™c sống sau nà y cÅ©ng không còn ý nghÄ©a nữa. “
“Thá»±c là không thể lý giải được. †Diệp Vô Ưu thầm nói trong lòng, tiểu tá» nà y đối vá»›i quyá»n lá»±c không chút hứng thú. Bởi váºy, đối vá»›i nữ nhân có khát khao quyá»n lá»±c mãnh liệt như Lăng Nguyệt Nguyệt tá»± nhiên có má»™t chút khó hiểu. Bất quá, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng chẳng quan hệ. Chỉ cần Lăng Nguyệt Nguyệt muốn là m viện chá»§, hắn tá»± nhiên có thể từ trên thân thể cô ta thu lấy nhiá»u lợi Ãch.
“Äiá»u đó, Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, ta thấy tá»· trước tiên nên quay vá» nghÄ© có thể cấp cho ta lợi Ãch gì. Còn ta cÅ©ng suy nghÄ© cuối cùng giúp tá»· hay giúp Phi Phi tá»· tá»·. Và i ngà y nữa khi ta nghÄ© ra rồi chúng ta lại nói chuyện!†Diệp Vô Ưu suy nghÄ© xong bèn nói.
Lăng Nguyệt Nguyệt hÆ¡i ngáºp ngừng má»™t chút, sau đó gáºt đầu.
“Diệp công tá», váºy ta xin cáo từ. †Lăng Nguyệt Nguyệt nói khẽ, sau khi nà ng rá»i Ä‘i, sắc mặt không tốt lắm. Diệp Vô Ưu tên gia há»a không thấy lợi Ãch thì không là m, nà ng đã cho hắn bao nhiêu Ä‘iá»u kiện bao gồm cả thân thể cá»§a nà ng, hắn không ngá» vẫn không đáp ứng khiến nà ng có má»™t chút tức giáºn. Hắn lại còn nói Lăng Phỉ Phỉ có thể đưa ra Ä‘iá»u kiện tốt hÆ¡n, Ä‘iá»u nà y chẳng phải rõ rà ng uy hiếp nà ng hay sao?
Tuy nhiên, tức giáºn thì tức giáºn, Lăng Nguyệt Nguyệt biết nà ng hiện tại tranh Ä‘oạt chức viện chá»§ tuyệt đối Ä‘ang ở thế hạ phong. Muốn đảo ngược lại khả năng duy nhất là khiến Diệp Vô Ưu giúp nà ng, bởi váºy nà ng hiện tại chỉ có thể nghiêm túc cân nhắc, trước tiên cấp cho hắn má»™t chút lợi Ãch thá»±c sá»±.
Tuy nhiên, trừ thân thể nà y nà ng hiện tại có thể cho hắn lợi Ãch thá»±c sá»± gì? Nhưng nếu nà ng Ä‘em thân thể giao cho Diệp Vô Ưu như váºy nà ng vẫn có má»™t chút không tình nguyện.
Tối hôm đó, Diệp Vô Ưu cuối cùng vẫn má»™t mình má»™t phòng. Äến sáng sá»›m hôm sau Lăng Phi Phi tá»›i tìm hắn, nói có ngưá»i tá»›i bái phá»ng.
“Nhanh váºy ư? Tin tức không phải má»›i truyá»n ra sao?†Diệp Vô Ưu hÆ¡i ngạc nhiên.
“Äiá»u nà y, Vô Ưu đệ đệ, kỳ tháºt tin tức đã truyá»n ra được má»™t khoảng thá»i gian, chỉ là ta tối qua má»›i nói cho ngươi. †Lăng Phi Phi có má»™t chút ngượng ngừng nói.
“Là m má»™t chuyện sai lầm, là m cho ta giống như thằng ngốc!†Diệp Vô Ưu vô cùng bất mãn, nói thầm má»™t câu, trong lòng không ngừng được bắt đầu nghÄ©. Nếu Lăng Nguyệt Nguyệt nghe lá»i y, thì vẫn á»§ng há»™ Lăng Nguyệt Nguyệt già nh lại tá»± chá»§, Ãt nhất hắn cÅ©ng không bị ngưá»i là m cho ngu ngốc.
Bất quá, Diệp Vô Ưu dù có rất nhiá»u lá»i oán trách, nhưng khi hắn thấy hai ngưá»i tá»›i bái phá»ng tâm tình hắn láºp tức khôi phục không Ãt.
Äó là hai nữ nhân, nói má»™t cách chÃnh xác, là má»™t nữ nhân và má»™t nữ hà i. Nữ nhân khoảng ba mươi tuổi, cả ngưá»i mặc đồ trắng, đẹp mà kÃn đáo, thanh lẹ thoát tục, sắc mặt hÆ¡i tái, thân thể cÅ©ng hÆ¡i gầy, khiến cho ngưá»i ta cảm thấy má»™t vẻ đẹp yếu nhược.
Nữ hà i vẻ ngoà i chỉ má»›i mưá»i tuổi, nhìn rất giống nữ nhân kia, cứ như là đem nữ nhân kia thu nhá» Ä‘i thì thà nh nữ hà i nà y.
Tiểu nữ hà i đôi mắt đặc biệt linh động. Chỉ là , vừa thấy Diệp Vô Ưu, tức thì nói má»™t câu khiến Diệp Vô Ưu muốn thổ huyết: "Tá»· tá»·, ngưá»i tháºt là xinh đẹp a!“
“Gá»i là ca ca!†Diệp Vô Ưu có má»™t chút tức giáºn, trừng mắt nhìn tiểu nữ hà i má»™t cái.
“Oa, mẹ, tá»· tá»· nà y tháºt là hung dữ a!†Tiểu nữ hà i mÃm môi, lao và o lòng nữ nhân kia, sau đó len lén nhìn Diệp Vô Ưu.
“Thiên Thiên ngoan, đừng sợ, đó không phải là tá»· tá»·, là ca ca. Mau gá»i ca ca Ä‘i. †Nữ nhân đó hướng tá»›i Diệp Vô Ưu cưá»i tạ lá»—i, sau đó nhẹ gắt vá»›i tiểu nữ hà i.
“Nhưng, đó rõ rà ng là tá»· tá»· mà !†Tiểu nữ hà i đó chu miệng, không chịu gá»i Diệp Vô Ưu ca ca.
Lăng Phi Phi đứng bên cạnh cố gắng nÃn cưá»i, bắt đầu giá»›i thiệu hai mẹ con vá»›i Diệp Vô Ưu: “Vô Ưu đệ đệ, đây là Giang phu nhân tá»›i từ Li Háºn tông và con gái cá»§a nà ng, Giang Thiên Thiên. â€
Li Háºn Tông? Diệp Vô Ưu hÆ¡i ngạc nhiên, Tạ Trưá»ng Phong không phải tá»›i từ Li Háºn tông sao?
“Váºy, Giang phu nhân, ngưá»i tìm ta có việc gì?†Má»™t lát sau, Diệp Vô Ưu há»i.
“Diệp công tá», thiếp thân tá»›i thăm ngà i bình giám tu tiên cấp báºc. †Giang phu nhân nhẹ giá»ng nói.
“Äiá»u nà y, kỳ hạn ba tháng không phải vẫn còn chưa tá»›i sao?†Diệp Vô Ưu có má»™t chút thắc mắc, đồng thá»i cÅ©ng cảm thấy má»™t chút kỳ quái. Lúc trước ở Tán Tiên môn dưá»ng như không có trông thấy bá»n há» a, nếu như nà ng cùng lúc ấy cÅ©ng xuất hiện tại Tán Tiên môn nghe Tiêu Vấn Thiên giảng giải tiên thuáºt, vá»›i dung mạo cá»§a nà y, hắn không có lý do gì không chú ý đến nà ng.
Tà i sản của Rainbow162
Last edited by David; 22-08-2008 at 03:48 PM .
22-08-2008, 02:51 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: NÆ¡i trái tim vẫn chỠđợi 1 trái tim
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 13 Times in 10 Posts
Quyển 5: Thá»i đại tu tiên
Chương 17: Mĩ nữ tống tiến phòng
Dịch: Tân NDGHNTD
Biên dịch + Biên táºp: Nháºm Sương Bạch
Nguồn:
www.***************.org
"Diệp công tá», cÅ©ng vì nguyên nhân đó cho đến khi đó chúng ta có thể không thể đến đây, mà há» cÅ©ng sắp đến rồi". Phu nhân ngữ khà vẫn nhẹ nhà ng. "Vẫn hi vá»ng Diệp công tá» phá lệ má»™t lần, thiếp thân cảm kÃch không thôi."
"Cảm kÃch không thôi?" Diệp Vô Ưu nghÄ© thầm, dùng nhãn thần quái dị nhìn chằm chằm và o mÄ© nhân: "Dùng phương pháp nà o để biểu thị sá»± cảm kÃch? DÄ© thân tương hứa à ?"
Tâm nghÄ© váºy nhưng y không dám nói ra. Trên mặt chỉ lá»™ ra vẻ khó xá», nhưng chỉ thoáng qua, mở miệng nói: "Phu nhân, thưá»ng thì ngươi phải đợi đến khi má»i ngưá»i đông đủ để tham gia bình giám. Bất quá từ khi ngưá»i đến đây ta đã không muốn ngưá»i phải tốn công trở vá», vì ngưá»i ta phá lệ má»™t lần váºy."
"Äa tạ Diệp công tá»." Trên mặt Giang phu nhân lá»™ vẻ cảm kÃch.
"Cũng tốt, bắt đầu được rồi." Diệp Vô Ưu duỗi tay "Giang phu nhân, là m sao bà có thể tiên đoán được sự việc?"
"Diệp công tá», ngưá»i hiểu lầm rồi. Không phải ta tiên Ä‘oán mà là chÃnh con gái Thiên Thiên cá»§a ta." Giang phu nhân hÆ¡i ngượng, vá»™i và ng Ä‘Ãnh chÃnh.
"A?" Diệp Vô Ưu khẽ kêu, không tưởng được lại chÃnh là tiểu nữ hà i đó tiến hà nh thuáºt tiên tri, không nhịn được nhìn Giang Thiên Thiên, lại hoà i nghi há»i Giang phu nhân: "Giang phu nhân, con gái ngưá»i có tu luyện tiên thuáºt à ?"
"Tỷ tỷ, ta đúng là có tu luyện!" Giang phu nhân chưa nói, một âm thanh đã vang lên.
"Äã bảo đừng gá»i ta là tá»· tá»·, mà là ca ca!" Diệp Vô Ưu hét lên má»™t tiếng, tiểu nha đầu nà y, có phải cố tình là m khó ta không?
"Ai cÅ©ng gá»i ngưá»i là tá»· tá»· mà !" Thiên Thiên trên mặt lá»™ ra vẻ á»§y khuất, "lại nói, ngưá»i chÃnh là tá»· tá»·, tại sao cứ muốn ta gá»i là ca ca? Ngưá»i không thấy khi phụ Thiên Thiên là không tốt à , váºy đừng lừa Thiên Thiên!"
"Ngươi dám gá»i ta là tá»· tá»· nữa, ta sẽ không quan tâm đến việc ngươi tiên Ä‘oán nữa!" Diệp Vô Ưu tức giáºn nói. Nguyên lai hắn nhìn ngắm hai mỹ nhân má»™t lá»›n má»™t nhá» và cảm giác tán thà nh lá»™ ra ngoà i. Chỉ là bây giá» lại bị tiểu mỹ nhân nà y là m cho tức giáºn.
"Sao hẹp hòi quá là m chi váºy" !Thiên Thiên bÄ©u môi chu má» rồi sau đó là m ra vẻ mặt đáng thương chầm cháºm xoay ngưá»i nhìn vá» phÃa mẫu thân "Mẹ à , tá»· tá»· tức giáºn rồi, chúng ta không nên tiên Ä‘oán nữa có được không. Tốt nhất là hà ng ngà y không được tu luyện tiên thuáºt!"
"Thiên Thiên, đây là ca ca, không phải là tá»· tá»·. Nghe mẹ nói rõ nhé, là ca ca." Giang phu nhân thiếu Ä‘iá»u hét lên vá»›i con gái.
"Mẹ à , bá»™ tháºt sá»± không phải là tá»· tá»· hả?" Thiên Thiên vẻ mặt lại vẫn hoà i nghi như cÅ© nhìn Diệp Vô Ưu.
"Tiểu nha đầu, má»™t ngà y nà o đó ta muốn cho ngươi tá»± mình thá» nghiệm má»™t chút xem ta cuối cùng là ca ca hay tá»· tá»·" Diệp Vô Ưu tức giáºn nghiến răng trong lòng thầm nghÄ©.
Nếu không thấy tiểu nha đầu thoạt nhìn còn quá nhá», hắn tháºt sá»± muốn đè nà ng ngay xuống đất, sau đó láºp tức chứng minh rằng hắn là má»™t nam nhân Ä‘Ãch thá»±c
Tháºt vất vả để tiểu nha đầu cuối cùng cÅ©ng tin tưởng Diệp Vô Ưu Ä‘Ãch thá»±c là má»™t nam nhân, để rồi sau đó rất không tình nguyện kêu hắn má»™t tiếng "ca ca".
"Phỉ Phỉ tỉ, phu nhân đưá»ng xa má»›i đến, ngươi an bà i cho há» nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, ta có việc Ä‘i trước!" Diệp Vô Ưu căm phẩn nói, lúc nà y hắn má»™t Ä‘iểm tâm tình cÅ©ng không có, là m sao mà có tâm tư để cho tiểu nha đầu tiên Ä‘oán? Nói xong những lá»i nà y hắn liá»n xoay ngưá»i bá» Ä‘i.
"Diệp công tỠ..." Giang phu nhân hoảng hốt kêu một tiếng, chỉ là Diệp Vô Ưu căn bản không để ý đến nà ng, trong nháy mắt đã biến mất trước mắt nà ng.
"Giang phu nhân, ngưá»i đừng gấp như váºy nữa, ta còn phải an bà i trước cho các ngươi má»™t gian phòng. Các ngươi có thể nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, cho nên chuyện tiên Ä‘oán hãy để khi nà o tâm tình Vô Ưu đệ tốt lên má»™t chút, ta sẽ an bà i cho các ngưá»i" Lăng Phà Phà mỉm cưá»i đáp
"CÅ©ng chỉ có thể như váºy thôi". Giang phu nhân nhè nhẹ thở dà i, hiện ra có chút bất lá»±c. Sau đó, bà nhìn Giang Thiên Thiên trong ánh mắt đầy vẻ yêu thương.
Diệp Vô Ưu lá»a giáºn đầy bụng, trở vá» phòng mình, mồm tức giáºn mắng: “Tá» nha đầu, đợi ngươi lá»›n thêm má»™t chút, ta trước Ä‘em ngươi từ nữ hà i biến thà nh nữ nhân, lại Ä‘em biến thà nh nữ nhân trong nữ nhân, để ngươi gá»i ta tá»· tá»·!“
"Hà tất phải tức giáºn? Ngươi không cao hứng có thể lấy mẹ nà ng trút giáºn mà !" Má»™t tiếng cưá»i nhẹ truyá»n đến, thanh âm có chút quen thuá»™c.
"Ngươi nói cái gì?" Diệp Vô Ưu khẽ chấn động, nhìn vá» phÃa cá»a, Lăng Nguyệt Nguyệt chÃnh Ä‘ang cưá»i nhìn hắn.
"Ngươi biết Giang phu nhân nà y vì cái gì mà sá»›m đã tá»›i tìm ngươi không". Lăng Nguyệt Nguyệt cưá»i nhẹ, "Còn nữa, ngươi đối vá»›i Giang phu nhân, chẵng nhẽ không có má»™t chút động tâm ư?"
"Ngươi biết gì thì nói đi, đừng là m ta hồi hộp nữa." Diệp Vô Ưu có chút bất mãn nói.
"Giang phu nhân nà y tên gá»i Trương Tú Nhã, trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá» lần trước cÅ©ng có tên cá»§a nà ng, có thể nói là nhân váºt có danh tiếng bay xa." Lăng Nguyệt Nguyệt cưá»i ngá»t ngà o, “Trượng phu nà ng lại là tông chá»§ Li Háºn tông hiện giá» Giang Vân Bình, Giang Thiên Thiên cÅ©ng là con gái cá»§a nà ng cùng Giang Vân Bình."
"A? Giang Vân Bình? Khi Tiêu Vấn Thiên phi thăng, lão cũng tới Tán Tiên môn ư?"
Diệp Vô Ưu nhÃu mà y há»i.
"Không sai, bất quá căn cứ tin tức chúng ta có được, Giang Vân Bình sau khi trở vá» căn cứ và o trà nhá»› ghi lại má»™t bản tiên thuáºt thá»§ trác. Nhưng tháºt ngu ngốc hắn tu luyện tá»±a hồ không có hiệu quả gì, mà con gái hắn Giang Thiên Thiên lại tiến triển nhanh chóng". Lăng Nguyệt Nguyệt cưá»i nhẹ, "Bất quá, Giang Vân Bình không có thÃch gì đứa con gái nà y, cÅ©ng không muốn con gái mình tu luyện tiên thuáºt, cứ như váºy cùng Trương Tú Nhã có xung đột."
"Trương Tú Nhã nà y mang theo Giang Thiên Thiên tá»›i nÆ¡i nà y có quan hệ gì váºy?" Diệp Vô Ưu lại vẫn còn có má»™t chút mÆ¡ hồ.
"Có ngưá»i nói Giang Thiên Thiên là trá»i sanh tiên thể, việc tu tiên tương há»™i sẽ tăng cưá»ng nhiá»u. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lá»i nà y cÅ©ng không phải rất đáng tin. Nhưng mà Trương Tú Nhã lại tin tưởng chÃnh Ä‘iá»u quan trá»ng đó mà nà ng để cho Thiên Thiên tu luyện. Bất quá, nà ng cÅ©ng tương đối tháºn trá»ng, nà ng sở dÄ© tá»›i nÆ¡i nà y chÃnh là muốn nghiệm chứng má»™t chút Giang Thiên Thiên có phải là tháºt sá»± rất thÃch hợp tu tiên." Lăng Nguyệt Nguyệt tiếp tục nói: "Nếu Giang Thiên Thiên quả tháºt là tu tiên kỳ tà i, váºy, nà ng rất có thể sẽ không tiếc cùng Giang Vân Bình quyết liệt. CÅ©ng vì Giang Thiên Thiên tìm má»™t sư phó tốt để cho nà ng tiếp tục tu luyện."
"Kỳ quái, Giang Vân Bình vì cái gì không thÃch nữ nhân cá»§a hắn váºy? Tiểu nha đầu nà y mặc dù rất đáng giáºn, lại thá»±c sá»± rất khả ái." Diệp Vô Ưu có chút buồn bá»±c nói.
"Căn cứ tin tức không đáng tin, thì phải là Giang Thiên Thiên cÅ©ng không phải nữ nhân cá»§a Giang Vân Bình, có lá»i đồn đại Trương Tú Nhã có tình nhân khác. CÅ©ng tại nà ng sau khi gả cho Giang Vân Bình vẫn cùng tình nhân bảo trì liên lạc. Cho nên có thể là nà ng cùng tình nhân kia có hà i tá»." Lăng Nguyệt Nguyệt bá»™ dạng uể oải nói, "bất quá, căn cứ Ä‘iá»u tra cá»§a chúng ta tin tức nà y nên là giả. Giang Thiên Thiên phải quả tháºt là nữ nhân cá»§a Giang Vân Bình. Chỉ là ... đáng buồn chÃnh là bản thân Giang Vân Bình lại không tin."
"Trước đấy cÅ©ng như váºy a!". Diệp Vô Ưu cuối cùng minh bạch việc trước đây: "Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, tá»· biết thá»±c tình không phải váºy mà "
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, tại Thiên Nhai thư viện phải nói tình hình bây giá» ngoại trừ sư phụ, ta tin tưởng rằng không ai có thể hÆ¡n ta, Lăng Phỉ Phỉ cÅ©ng còn đứng sau ta." Lăng Nguyệt Nguyệt tá»± tin nói vá» mình.
"Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, váºy sau nà y chỉ cần tìm hiểu bất cứ sá»± tình gì, chỉ cần tìm đến tá»· tá»· là được phải không?" Diệp Vô Ưu ra vẻ tuỳ tiện há»i.
“Chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ta, sau nà y Thiên Nhai thư viện sẽ thuá»™c vá» chúng ta". Lăng Nguyệt Nguyệt lả lướt Ä‘i tá»›i bên Diệp Vô Ưu, thân thể hÆ¡i nghiêng, thiếu chút nữa thì dá»±a lên ngưá»i hắn.
"Nguyệt Nguyệt tá»·, tá»· cÅ©ng không nên suy nghÄ© nhiá»u?" Diệp Vô Ưu cưá»i nhẹ nói: "Như quả những thứ đó là cá»§a tá»·, thư viện là cá»§a tá»·, đệ tá»± nhiên sẽ á»§ng há»™ tá»·? Sau nà y, tá»± nhiên tá»· chÃnh là viện chá»§."
"Diệp Công Tá», đầu tiên ta xin cảm Æ¡n ngươi, ta có món quà lá»›n dà nh cho ngươi". Lăng Nguyệt Nguyệt nhẹ nhà ng nói: "Ngươi chắc muốn rằng tối nay, để Trương Tú Nhã xuất hiện trên chiếc giưá»ng cá»§a ngươi chứ?"
Nghe Lăng Nguyệt Nguyệt nói, Diệp Vô Ưu bất giác nghÄ© tá»›i Trương Tú Nhã nà ng tuy bệnh mà không kém phần hấp dẫn, thêm vẻ đẹp tế nhị cá»§a thiếu nữ, như ở cạnh nà ng sẽ kÃch thÃch dục há»a cá»§a chà ng, không biết biểu hiện ở trên giưá»ng cá»§a nà ng sẽ thế nà o nhỉ?
Bất quá, Diệp Vô Ưu cÅ©ng có chút cố kị, dù sao đó cÅ©ng là nữ nhân cá»§a ngưá»i khác. Mặc dù hắn trá»i không sợ đất không sợ, nhưng nữ nhân cá»§a ngưá»i khác, hắn còn nghÄ© được là không nên động và o thì tốt hÆ¡n.
"Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, ta nghÄ© hay là ngươi mang chÃnh mình đưa cho ta là m đại lá»… Ä‘i." Diệp Vô Ưu đảo mắt má»™t cái, cưá»i hi hi nói: "Cho nên vị Giang phu nhân kia, truyá»n ra ngoà i rất là không tốt."
"Nói như váºy, Diệp công tá», kỳ tháºt ngươi cÅ©ng có hứng thú vá»›i Giang phu nhân?" Lăng Nguyệt Nguyệt cố ý không hiểu yêu cầu cá»§a Diệp Vô Ưu, thản nhiên cưá»i "Ngươi yên tâm, ta sẽ an bà i ổn thá»a, ngưá»i khác sẽ không biết sá»± tình cá»§a các ngươi."
"Nà y, để ta nghÄ© lại đã. Nguyệt Nguyệt tá»· tá»·, ta hôm nay thức dáºy hÆ¡i sá»›m, giá» có chút mệt, ta nghÄ© cần nghỉ ngÆ¡i má»™t chút." Diệp Vô Ưu mặc dù có chút động tâm, nhưng vẫn còn cố kị, cho nên tạm thá»i hắn cÅ©ng hiểu được là không nên động đến Trương Tú Nhã thì tốt hÆ¡n, cho nên tương lai, váºy để tương lai nói sau.
Lăng Nguyệt Nguyệt cưá»i quá»· quái, xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Chỉ laÌ€ Lăng Nguyệt Nguyệt rời Ä‘i không bao lâu, laÌ£i coÌ một người nhăÌm Diệp Vô Ưu maÌ€ Ä‘i tÆ¡Ìi. Tuy chit má»™t ngưá»i, nhưng Diệp Vô Ưu coÌ cảm giaÌc ngoaÌ€i yÌ muôÌn, bởi viÌ€ mỹ nhân Ä‘oÌ chiÌnh laÌ€ Giang phu nhân, Trương TuÌ Nhã.
"Diệp công tử, thiêÌp thân coÌ một sÃ´Ì chuyện muôÌn noÌi vÆ¡Ìi ngaÌ€i" Trương TuÌ Nhã hươÌng tÆ¡Ìi Diệp Vô Ưu trang nhã noÌi.
"Giang phu nhân Ä‘ã coÌ chuyện muôÌn noÌi, ta cũng muôÌn laÌ€m một người nghe tôÌt" Diệp Vô Ưu vừa noÌi vừa không nhiÌ£n được maÌ€ nhiÌ€n khăÌp cÆ¡ thể Trương TuÌ Nhã.
"Diệp công tử, Thiên Thiên coÌ€n nhỏ, không biêÌt phân nặng nheÌ£, đăÌc tội chỗ naÌ€o, hy voÌ£ng Diệp công tử tha thưÌ" Trương TuÌ Nhã nheÌ£ nhaÌ€ng maÌ€ noÌi.
Không thâÌy Diệp Vô Ưu noÌi, Trương TuÌ Nhã thong thả hiÌt một hÆ¡i, rồi hươÌng tÆ¡Ìi Diệp Vô Ưu noÌi: "Diệp công tử, hy vong mỗi ngaÌ€y người chăm chỉ tu luyện, như quả công tử coÌ yêu cầu giÌ€ chỉ cần ta coÌ thể laÌ€m được thiÌ€ sẽ tận lực maÌ€ chiêÌu côÌ"
Tà i sản của Rainbow162
Last edited by David; 22-08-2008 at 03:49 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
diep vo uu , êàìàñóòðà , hinh nen phuong hoang , ïîòòåð , luu manh quan phuong pho , phung hoang , quần phương thổ , tranh phuong hoang , võ lâm quân phương , vo han quan phuong pho , vo lai quan , vo lai quan pho , vo lai quan pho phuong , vo lai quan phuong , vo lai quan phuong 4vn , vo lai quan phuong ho , vo lai quan phuong ho vo , vo lai quan phuong lau , vo lai quan phuong pho , vo lai quan phuong tho , vo lai quan phương pho , vo lai quan thuong , vo lai quan thuong pho , vo lai quan vuong pho , vo lai quan vuong tho , vo loai quan pg , volai quan , volaiquan , volaiquanchu , volaiquanduongpho.4vn