 |
|

22-08-2011, 10:14 PM
|
 |
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
Ngà y khóc trong mưa
Bầu trá»i mà u xám lạnh không phải là má»™t Ä‘iá»u gì qua bất thưá»ng đối vá»›i cô gái mang bó hoa mà u trắng. Gió vi *t đâu đó trên tán cây. Chuông cá»a leng keng. Ông chá»§ quán mỉm cưá»i: “Cô lại đến!â€.
Cô gái mang bó hoa mà u trắng đến ngồi bên cạnh tấm kÃnh lá»›n nhìn ra phÃa bên kia đưá»ng. Quán vắng ấm áp ánh nến và ng và nhạt không mà u nắng, có tối Ä‘i vì bầu trá»i hắt ánh bình minh không tươi tỉnh và o. Những ngà y nà y rất lạnh. Cô gái ắt hẳn cÅ©ng biết được Ä‘iá»u đó. Bá»™ quần áo mà u Ä‘en cô Ä‘ang mặc không là m cô trở thà nh má»™t thiếu phụ già nua. Tóc Ä‘en xõa dà i ngang vai, cô đưa đôi mắt mà u xanh ngá»c lên ná»n trá»i đồng, thầm nói: “Mưa Ä‘i!â€
Ông chá»§ quán vá»›i cái mặt hình tròn đầy đặn mang đến cốc cà phê bốc khói “Äây là cà phê cá»§a cô…†và đặt trên phần bà n đối diện cô má»™t cốc cà phê bốc khói khác: “Äây là cà phê cho anh.â€
“Cảm Æ¡n ...â€
Ông chá»§ quán cầm cái khay nhôm nhấp nhoáng tròn như khuôn mặt mình khẽ cúi đầu chà o cô rồi Ä‘i, cÅ©ng không quên nở má»™t nụ cưá»i ngụ ý: “Cô biết là cô không cần phải cảm Æ¡n như thế mà !â€
Cô gái chống cằm đưa ánh mắt ánh ngá»c xa xăm sang phÃa bên kia đưá»ng. Có má»™t ngá»n đồi nhá», hình như chỉ là má»™t gợn đất lên thế, ngưá»i ta thưá»ng gá»i là gì nhỉ? À, gò đất! Trên gò đất đó có má»™t bóng cây cổ thụ. Và bên cạnh cây cổ thụ…
***
Cà phê nhanh chóng không tiếp tục nhả những lá»n khói mà u trong đặc lên trước mắt, cÅ©ng cạn dần theo nhịp thá»i gian tưởng chừng cháºm chạp. Cô gái lấy động tác đưa cốc cà phê lên miệng và uống từng chút từng chút như má»™t hà nh động vô thức. Mắt nhìn và o khoảng không đỠđẫn đâu đó, nghe buồn thảm như khi nghe má»™t tiếng quạ kêu giữa chiá»u mùa đông. Ngà y mưa có bao giá» là ngà y vui?
Bắt đầu có những hạt nước bám và o tấm kÃnh trước mặt cô. Trá»i đã đổ mưa.
Cô gái mang bó hoa mà u trắng đứng lên, má»™t bà n tay mang theo cốc cà phê phÃa đối diện ra phÃa cá»a, không quên ngoái nhìn và cúi chà o trước nụ cưá»i cá»§a ông chá»§ quán.
Cô gái mang bó hoa mà u trắng Ä‘i vá» phÃa bên kia đưá»ng.
Cổng sắt kêu lên như lạnh.
Cây cổ thụ chẳng có vẻ già đi, cũng không thể trẻ thêm, chỉ thấy lá đang đỠlên dưới chân cô gái và cà nh vẫn khẳng khiu vươn dà i như những ngón tay thiếu nữ đã chết. Cốc cà phê trên tay cô cũng đã nguội. Và bên cạnh cây cổ thụ là một cây thánh giá. Mưa vẫn đang phủ lên cô, cốc cà phê, cây cổ thụ và cây thánh giá.
Cô gái cháºm rãi nghiêng cốc cà phê, nhấp má»™t ngụm thấy đắng đắng, mà lâng lâng; rồi sau đó cho cà phê chảy từ trên đỉnh cây thánh giá đến vÆ¡i ná»a cốc, ná»a cốc còn lại cô rải trên cá», phần cá» ngay sau cây thánh giá.
Hôn lên chiếc nhẫn trên ngón áp út bà n tay phải.
Thì thầm…
“Những ngà y mưa thế nà y, chẳng ai biết là em rất nhá»› anh.â€
“Em nhá»› anh lắm!â€
***
Cô xoay ngưá»i, vung tay ném mạnh chiếc cốc thá»§y tinh và o thân cây cổ thụ. Tiếng thá»§y tinh vỡ òa trong tiếng mưa ướt át. Chiếc cốc vỡ hằn lên trên nét sần sùi thân cây cổ thụ má»™t vết rách. Nếu tìm quanh đó, hẳn thế nà o ngưá»i ta cÅ©ng tìm ra bảy vết rách khác như thế.
***
Cô gái trong bá»™ quần áo Ä‘en mảnh khảnh bước Ä‘i không run rẩy qua những ngôi má»™ không ngưá»i quen, đẩy cổng nghÄ©a trang hoen rỉ kêu lên như run rẩy, bước sang bên kia đưá»ng.
Tiếng chuông lại leng keng, không gian ấm áp ánh nến và ng nồng lại hiện ra, ông chủ quán nhìn cô tóc đẫm nước, đôi mắt tròn mở to vẻ gì đó vừa thương, vừa cảm thông, vừa day dứt…
“Chà o bác cháu vá».â€
Ông chá»§ quán khẽ gáºt đầu. Sau tiếng chuông cá»a leng keng, ông biết cô gái đã bước ra ngoà i mưa, nhắm mắt thầm cảm Æ¡n con trai đã yêu ngưá»i con gái như thế.
***
Nước mưa thấm đẫm hà ng lông mi trên ánh mắt mà u ngá»c. Phố lạnh chỉ mình cô Ä‘i, gió bấc mưa phùn.
“Nếu tai nạn đó là không tháºt, ngà y hôm nay cá»§a bảy năm trước, em Ä‘ang được anh cầu hôn…â€
“Em nhá»› anh, nhiá»u lắmâ€
…
Có ai phân biệt được nước mắt và mưa?
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Thinhbobo
|
|

24-08-2011, 11:09 PM
|
 |
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
ChỠđợi và khóc
Bảy giá» tối. Trá»i mưa, nó loay hoay trước cái bưu Ä‘iện đối diện trưá»ng há»c thêm, ngó nhiá»u lần và o phòng Ä‘iện thoại ngoà i cùng, chiếc Ä‘iện thoại mà u đỠnằm chá» ai đó nhấc lên thá»±c hiện má»™t cuá»™c gá»i trả tiá»n.
“Xin lá»—i, cho cháu gá»i Ä‘iện chút ạ.†Nó nói, cúi đầu lá»… phép vá»›i chá»§ bưu Ä‘iện rồi bước và o, nhấc Ä‘iện thoại, lẩm nhẩm bấm từng con số Ä‘ang hiện lên trong cái đầu đấy ắp suy tư.
0 9 5 9… Nó ngừng tay khi bấm đến con số thứ năm trong dãy mưá»i số, lặng ngưá»i, rồi dáºp Ä‘iện thoại xuống.
Nó muốn gá»i, muốn nghe giá»ng ai đó vang lên sau khi kết thúc hồi chuông dà i chỠđợi, muốn nghe tiếng tim Ä‘áºp hồi há»™p theo từng con chữ ngưá»i kia nói. Muốn nghe cái giá»ng đầy nhá»› nhung mà ngà y trước, những đêm trằn trá»c hay có chuyện khó ngá»§, nó lại gá»i và nghe.
Nhưng nó sợ! Sợ tiếng chuông đổ liên hồi mà không có ngưá»i bắt. Lại sợ khi có ngưá»i bắt thì nó không biết nên nói gì. Có thể nó nên nói xin chà o, là tá»› đây hay cáºu dạo nà y thế nà o rồi, khá»e không? Hoặc giả nên nói tháºt là tá»› nhá»› cáºu lắm. Nó chẳng biết nữa, nó muốn nghe giá»ng cáºu, hồi há»™p chỠđợi vá»›i rất nhiá»u câu chữ, nhưng nó sợ má»™t khi nghe giá»ng cáºu thì những câu chữ bay tứ tán mất, rồi nó lại ú á»› chẳng biết nói gì ngoà i tiếng tim Ä‘áºp thình thịch hệt như lần đầu tiên nó gá»i cho cáºu…
“Alô ai thế? Ai váºy?â€
Cuá»™c gá»i đầu cá»§a nó cho cáºu chỉ có tiếng cáºu há»i và tiếng tim nó Ä‘áºp. Vá»›i cái tay run run nó dáºp Ä‘iện thoại khi cáºu há»i đến câu thứ ba. Äó là lần đầu tiên nó hồi há»™p đến váºy khi gá»i cho ai đó
***
Cáºu và nó ở cách nhau rất xa, hÆ¡n 1700 km, đó cÅ©ng là khoảng cách cá»§a hai miá»n đất nước. Nó ở miá»n Nam, cáºu là dân miá»n Bắc, hai con ngưá»i trong hà ng triệu con ngưá»i vốn để được gặp và quen nhau đã là rất khó khăn, lại còn cả má»™t khoảng dà i địa lý ở giữa như thế, nhưng nó và cáºu vẫn gặp nhau. Bắt đầu cá»§a cả hai có lẽ là ở má»™t thế giá»›i song song vá»›i thế giá»›i thá»±c, má»™t thế giá»›i cá»§a những con chữ, emo, cá»§a những dòng cảm xúc khi lãng mạn bay bổng, hay trầm buồn sâu lắng, cá»§a má»™t ngôi nhà trên mạng mà u xanh thẳm đại dương. Nó quen cáºu qua bà i cáºu viết, những bà i viết dà i cảm xúc, hoặc có lúc là những câu chuyện không nguôi vá» biển, bầu trá»i đêm và ngôi sao nhá»... Nó ngưỡng má»™ cáºu, nhiá»u lắm, cứ như thể nó Ä‘ang ngưỡng má»™ má»™t thần tượng ca nhạc váºy. Phải, lúc bắt đầu cảm xúc cá»§a nó dà nh cho cáºu là thế, và đáng lẽ ra cÅ©ng chỉ nên kết thúc như thế. Nhưng sau cuá»™c gá»i đầu tiên, sau khi nghe tiếng cáºu, nó cứ mÆ¡ má»™ng bằng trái tim đứa con gái mưá»i sáu, nó nghÄ© vá» cáºu và nhiá»u thứ, đến mức trong những giấc mÆ¡, nó cứ tá»§m tỉm cưá»i má»—i lần nghe chất giá»ng cá»§a cáºu vang lên trong đầu.
Nó bắt đầu nháºn ra mình yêu cáºu từ đó. Nhưng cÅ©ng từ đó, nó mang theo cùng trái tim yêu thương là sá»± khao khát muốn chiếm hữu. Nó muốn cáºu là cá»§a riêng nó, yêu thương mình nó, và nghÄ© vá» nó như nó vẫn luôn nghÄ© vá» cáºu. Nó cứ muốn thế, cố bắt cáºu và o chiếc *g son được đặt là m sẵn cho cáºu, chiếc *g son yêu thương tù túng nó dà nh riêng cho cáºu vá»›i thức ăn là những mảnh yêu thương hoang đưá»ng khiếm khuyết. Nhưng nó giấu tình yêu ấy không cho cáºu biết, cất tháºt kỹ dưới đáy cá»§a trái tim yêu thương. Và nó ở cạnh cáºu, thân thiết hÆ¡n sau cuá»™c gá»i đầu tiên, nhưng cÅ©ng Ãch ká»· xấu xa hÆ¡n ngà y trước.
Nó bắt đầu muốn cáºu chú ý, muốn cáºu nghÄ© vá» nó nhiá»u hÆ¡n má»™t ngưá»i quen trên mạng. Nó tìm má»i cách để có thể nghe giá»ng cáºu má»—i đêm, chỉ má»™t chút thôi cÅ©ng đủ khiến nó cưá»i ngu ngốc, hoặc chỉ cần má»™t lúc nà o đó trong những lần cáºu online, thi thoảng gá»i hay gởi tin nhắn trên diá»…n đà n để nó biết cáºu vẫn còn nhá»› đến má»™t kẻ ngốc luôn ở bên cạnh. Thế cÅ©ng đủ rồi! Nó chỉ cần váºy thôi, sá»± chú ý chỉ nhiêu đó cÅ©ng là quá nhiá»u vá»›i nó. Nhưng không thể, chỉ nhiêu đó, nó cÅ©ng không có được. Có quá nhiá»u ngưá»i giống nó, tất cả Ä‘á»u yêu thÃch cáºu, tất cả Ä‘á»u cùng mong muốn giống nó. Mà cáºu thì chỉ có má»™t. Giá mà có nhiá»u cáºu hÆ¡n, hay giá mà nó không yêu cáºu đến váºy, thì có lẽ má»i thứ sẽ tốt hÆ¡n…
***
Nó bây giá» thẫn ngưá»i, đứng và lặp lại chữ giá mà như thế, tháºt buồn và cô đơn. Bên ngoà i trá»i vẫn mưa, chiếc Ä‘iện thoại mà u đỠvẫn nằm im. Cuá»™c Ä‘iện thoại vẫn chưa được thá»±c hiện.
“Xin lá»—i, em có gá»i không?†Ngưá»i chá»§ bưu Ä‘iện gõ cá»a há»i, có khách Ä‘ang chá» và nó thì cứ ôm khư khư Ä‘iện thoại không gá»i, ngại ngùng, nó cúi đầu xin lá»—i rồi bước ra, miệng gượng gạo cưá»i bảo quên số.
“Mưa to quá!†Bác xe ôm mặc áo mưa đứng gần đấy nhìn nó hồi lâu rồi mở lá»i má»i chà o nó Ä‘i xe cùng má»™t nụ cưá»i thân thiện. Ừ, mưa to tháºt, nhưng nó phải vô lá»›p, tiếng chuông báo giá» há»c bắt đầu đã reo được hÆ¡n năm phút và nó, má»™t há»c viên đáng lẽ phải như bao há»c viên khác chạy tất tả và o lá»›p, lại Ä‘ang đứng đấy, nhìn thẫn thá» và o cái Ä‘iện thoại mà u Ä‘á», mặt lá»™ rõ nét băn khoăn.
“Cháu Ä‘i xe Ä‘i, bác lấy rẻ cho, đứng váºy hoà i coi chừng bị cảm.†Bác xe ôm nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu ân cần, còn nó chỉ có thể lắc đầu cưá»i trừ, mắt vẫn nhìn và o Ä‘iện thoại Ä‘á».
Miá»n nam mưa to thế nà y, không biết ngoà i ấy có Ä‘ang mưa? Nếu có thì cáºu Ä‘ang là m gì nhỉ, Ä‘ang há»c bà i, Ä‘ang lên mạng, hay cÅ©ng như nó, Ä‘ang mắc kẹt đâu đó?
Nó rùng mình, gió lạnh thổi và o ngưá»i mang những hạt mưa nhá» lất phất len bên trong là n áo nhẹ nhà ng thấm và o da. Tá»± dưng nó nhá»› vá» cáºu, nhá»› cái hÆ¡i ấm cáºu cho nó trong khoảnh khắc ngắn ngá»§i khi cả hai gặp nhau. Mà nghÄ© lại, vá»›i cáºu, hình như nó có rất nhiá»u những lần đầu tiên đáng nhá»›, kể như cái ôm ấy, đó là lần đầu tiên nó nhá»› vá» cái ôm cá»§a ai đó lâu đến váºy, lần đầu tiên nó ôm má»™t ngưá»i và mang mãi hÆ¡i ấm cá»§a ngưá»i ấy đến rất lâu, khi hÆ¡i ấm phai Ä‘i thì cảm giác vá» cái ôm vẫn hằn sâu trong tâm thức, không nguôi ngoai được.
“Cháu xin lá»—i, cho cháu gá»i Ä‘iện thoại.â€
Nó hÆ¡i ngại khi nhìn chá»§ bưu Ä‘iện, nhưng rồi cÅ©ng bước và o phòng Ä‘iện thoại ngoà i cùng sau khi ngưá»i khách kia đã rá»i khá»i. Nhấc Ä‘iện thoại, nó vẫn ngần ngại khi bấm. Những con số rÆ¡i cháºm theo nhịp tim, mất hÆ¡n mưá»i lăm giây để nó bấm hết được dãy phÃm mưá»i số.
Túttt túttttt!
Năm phút!
Mưá»i phút!
Mưá»i lăm phút trôi qua, nó nhìn đồng hồ và chá» tiếng ngưá»i bắt máy sau những hồi chuông đổ dà i. Chá» và chá»â€¦
Có đôi khi gá»i cho cáºu, nó nghÄ©, nếu tiếng Ä‘iện thoại chá» là má»™t bản nhạc chuông nà o đấy, hay má»™t bà i giao hưởng cáºu thÃch thì tốt quá, Ãt ra âm nhạc sẽ khiến cho ngưá»i gá»i như nó bá»›t Ä‘i cảm giác cô đơn má»—i lúc phải chá».
Hai mươi phút và rất nhiá»u, rất nhiá»u cuá»™c gá»i nhưng cáºu vẫn chưa bắt máy.
Ba mươi phút, Ä‘iện thoại vẫn đổ dà i. Cáºu không nháºn cÅ©ng như không ngắt cuá»™c gá»i. Vẫn váºy, để chuông đổ dà i…
Bốn mươi phút, nó bấm lại dãy phÃm mưá»i số lần thứ bao nhiêu không nhá»› nữa, vẫn cứ là những âm thanh đổ dà i đơn côi. Bên ngoà i trá»i, mưa đã nhá» lại. Nó, chắc cÅ©ng đến lúc phải Ä‘i rồi.
Cuá»™c thứ n kể từ lần cuối cùng cáºu nháºn Ä‘iện cá»§a nó. Äáng lẽ ra nó không nên gá»i cho cáºu sau cuá»™c gặp ở ngoà i, đáng lẽ ra nó nên cảm giác thá»a mãn khi được cáºu ôm má»™t lần và được nhìn thấy biểu cảm cá»§a cáºu chứ không phải những emo trên yahoo. Äáng lẽ ra nó nên im lặng…
***
“Tá»› yêu cáºu!â€
“Từ khi nà o váºy?â€
“Trước lúc cáºu và o Nam, có lẽ từ lần đầu tiên tá»› nghe giá»ng cáºu qua Ä‘iện thoại, sau đó vì muốn được cáºu chú ý, tá»› đã gởi tin nhắn bảo vá»›i cáºu rằng tá»› ghét cáºu và là m những việc khiến cáºu Ä‘au lòng. Tá»› xin lá»—i!â€
“Cáºu giữ lâu váºy sao, ngốc quá, tôi xin lá»—i!â€
“Không. Cáºu có thể cho tá»› câu trả lá»i không, ý tá»› là câu trả lá»i cho việc nói yêu cáºu…â€
“Cho tôi thá»i gian suy nghÄ© được không?â€
â€œÄÆ°á»£c mà . Nhưng… là m Æ¡n đừng tránh mặt tá»› được không?â€
“Ừ!â€
“Mai tá»› có thể lại gá»i cho cáºu được không?â€
â€œÄÆ°á»£c. Mai gặp.â€
“Mai gặp. À, tá»› sẽ chá» câu trả lá»i cá»§a cáºu, nhất định.â€
Mai gặp? Bây giá» là “ngà y mai†thứ bao nhiêu lần rồi? Và cáºu vẫn không nhấc máy…
Nó nhìn trá»i, mưa lất phất bay, lấy chiếc dù nhá» nhét trong túi xách, mở ra, nó bước Ä‘i giữa đêm và giữa mưa, tai Ä‘eo headphone và lẩm nhẩm theo câu hát cá»§a bà i nhạc vang Ä‘á»u.
When that day I hear your voice
I have some special feeling
Let me always think I don't wanna forget you
I remember at the day
You are always on my mind.
Nó bước Ä‘i và hát, từng câu chữ rÆ¡i ra như tiếng mưa, như giá»t nước mắt nó rÆ¡i dưới bóng dù. Äêm, mưa, nó hát và nó khóc trong đơn côi…
|

24-08-2011, 11:10 PM
|
 |
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
Cá» ba lá váºt vá» trong gió
6h30 sáng, trá»i còn ẩm hÆ¡i sương. Linh ngồi bệt trên bãi cát và thở dốc. Bên cạnh nhá», Khang cÅ©ng không khá hÆ¡n. Äoạn đưá»ng từ nhà đến ngá»n hải đăng có lẽ là má»™t thá» thách khó nhai. Linh đưa từng vốc cát lên cao rồi thả dần và o không gian. Tất cả tan chảy trong tay nhá»â€¦
- Vì sao anh yêu em?
+ Chỉ có em mới chịu chạy bộ lúc 5h. Nhất là và o mùa đông.
- Ừ nhỉ. Có lẽ anh đúng.
Linh mỉm cưá»i rồi tá»±a và o vai Khang. Vai anh rất ấm, Khang không giống ngưá»i khác. Chỉ vá»›i câu há»i đó, nhưng má»—i ngà y anh Ä‘á»u trả lá»i khác nhau. Vì váºy, Linh luôn muốn biết đáp án nà o cá»§a ngà y mai. Câu há»i vẫn sẽ lặp lại…
***
Hình như, nhá» thấy thuá»™c tuýp khó gần. Những lần chuyển nhà liên tục khiến Linh khó có bạn thân. Tình yêu lại là thứ xa vá»i. Vá»›i nhá», gia đình là trên hết. Ngoà i nÆ¡i ấy ra, Linh không biết ai nữa. Từ ngà y đến đây, nhá» lại có thói quen dạo biển. Ngồi má»™t mình trước biển đêm cÅ©ng thú vị lắm. Chỉ có má»™t mình vá»›i biển. Nếu có nói lá»i nà o, cÅ©ng chỉ có biển lắng nghe… Hai ngưá»i biết nhau cÅ©ng và o má»™t đêm nÃn gió. Linh bị bá»n côn đồ chặn đưá»ng. Dù cố hết sức nhưng vẫn không thoát được. Tưởng đã buông xuôi thì Khang lại đến, anh đẩy cÆ¡n ác má»™ng đó ra khá»i nhá». Và sau đêm ấy, con đưá»ng và o tim Linh đã có dấu chân má»™t ngưá»i…
***
Má»i ngưá»i nhốn nháo khi há» là má»™t đôi. Trước Khang, chưa ai thà nh công khi chinh phục Linh. Sá»± lạnh lùng và thá» Æ¡ cá»§a nhá» khiến khối đứa bó tay. Và i chà ng gá»i những lá thư tháºt dà i vá»›i lá»i lẽ lãng mạn. Hôm sau sẽ nháºn lại được cùng mảnh giấy đó vá»›i dòng chữ: â€Thanks & Sorryâ€. Ai đó để hoa trước cổng nhà thì tuần sau quay lại vẫn thấy nó ở chá»— cÅ©. Thà nh ý không được phúc đáp. Chá»§ nhân cÅ©ng không mảy may nghÄ© tá»›i.
Ai cÅ©ng nghÄ© Linh dị ứng vá»›i phái mạnh. Nghe được Ä‘iá»u đó, Khang phì cưá»i. Anh cÅ©ng không giải thÃch được hà nh động cá»§a Linh. Chỉ biết rằng Ä‘iá»u đó cà ng khiến nhỠđược chú ý hÆ¡n thôi. Äặc biệt quá mà !
- Sao lần nà o cÅ©ng là “Thanks & Sorryâ€.
+ Ngưá»i ta mến mình – Thanks vì Ä‘iá»u đó. Mình không mến lại được. Äà nh phải Sorry.
Khang cưá»i tháºt to. Âm thanh ấy được sóng vá»ng lại là m má Linh á»ng Ä‘á». Nhá» không nghÄ© rằng Ä‘iá»u đó khiến anh “phấn khÃch†như thế. Ngay cả Linh cÅ©ng khó hiểu vì sao mình yêu Khang. Những chuyến Ä‘i xa không báo trước khiến nhá» e ngại. Khi gieo và o lòng ai đó chút thương nhá»›, đồng nghÄ©a vá»›i việc mình đã là m ngưá»i ta tổn thương khi rá»i xa…
- Nếu ngà y mai em lại phải đi… Sẽ ra sao nhỉ?
+ Anh sẽ rất nhá»› em. Váºy cÅ©ng há»i?
- Tại sao lại nhớ em?
+ Vì em là con thuyá»n, anh là má» neo. Thiếu anh thì sao em dừng lại được?
Khang lại dá»… dà ng tìm ra phương án trả lá»i. Trước anh, chưa ai khiến nhá» phải chà o thua như thế… Linh muốn mình dừng lại mãi mãi ở nÆ¡i nà y. Vá»›i nhá», Khang như má»™t anh hùng. Vừa là má»™t mảnh ghép khó có thể thay thế… Những ngà y ở đây cÅ©ng khiến nhỠấm áp. Bên anh, Linh thấy mình bé lại. Phố biển ngà y đông không còn chút lạnh lẽo. Dẫu rằng những cÆ¡n gió vẫn không ngừng đưa sóng và o bá» cát. Ngồi cạnh Khang, cạnh ngá»n hải đăng, nói vá»›i anh vá» nhiá»u nÆ¡i nhỠđã Ä‘i qua, nghe anh kể vá» những ngà y thÆ¡ ấu ở nÆ¡i nà y. Chỉ thế thôi, nhưng khiến Linh nhá»› mãi…
Váºy mà Linh lại phải ra Ä‘i… Những lần trước - khi nghe tin nà y - nhá» cảm thấy quá đỗi bình thưá»ng. Nhưng bây giá» thì khác… rất khác… Nhá» chần chừ không biết nên nói thế nà o vá»›i anh. Cái sms cÅ© lại được gá»i Ä‘i: “Vì sao anh yêu em?â€. Chỉ 30s sau thôi là có ngay đáp án. “Vì anh muốn trả lá»i tháºt nhiá»u câu há»i từ em. Dẫu đôi khi nó hÆ¡i ngốc xÃtâ€. Nhá» cưá»i. “Phải chi anh đừng yêu em thì hay biết mấy?†Linh bước ra ban công và nhìn vá» phÃa biển. Äêm nay, ngoà i ấy Ä‘ang dáºy sóng…
Suốt mấy ngà y suy nghÄ©, nhá» quyết định nói ra Ä‘iá»u đó. Linh đến lá»›p há»c cá»§a anh mà không báo trước. Khang Ä‘ang ở trong đấy. Dù rất muốn và o nhưng lý trà Linh lại nói rằng: “Hãy vá» Ä‘i…â€. Äôi ba lần quay gót rồi trở và o, nhá» má»›i nhất quyết. Khi đưa tay định mở cánh cá»a thì má»™t và i âm thanh lại vá»ng ra…
- Thằng Khang thế mà giá»i, tụi bây nhỉ? Chẳng hổ danh thợ săn siêu hạng.
+ Chuyện! Với tao, chỉ có thằng cưa dở chứ không có đứa con gái nà o là không đổ.
- Xá»i - Cả đám ồ lên - Nếu không nhá» tụi tao háºu thuẫn và o đêm đó. Liệu mà y có vẻ vang như bây giá» không?
Linh không tin và o tai mình nữa. Hóa ra tất cả là má»™t vở kịch. Bấy lâu nay, Linh lá»t và o má»™t trò đùa mà không há» hay biết. Nhá» muốn Ä‘i và o và tát Khang tháºt mạnh. Nhưng Linh không là m được Ä‘iá»u đó. Bây giá» nhỠđã biết vì sao anh yêu mình? Äó chỉ là sá»± háo thắng khi đứng trước thá» thách, chứ nà o phải tình yêu… Nhá» chạy thẳng vá» nhà . Con đưá»ng dá»c biển hôm nay dà i vô táºn.
***
Từ hôm đó, Linh không gặp Khang nữa. Dẫu rằng nhá» biết anh vẫn đứng đợi mình ở cuối con đưá»ng. Từ ban công nhìn ra, Linh vẫn thấy gương mặt đó. Ngưá»i đã khiến nhá» biết yêu thương, và những lá»i nói là m trái tim ấm lại… Tin nhắn cá»§a Khang, nhá» xóa ngay mà không Ä‘á»c. Tên anh cÅ©ng được cho và o black list. Cái đêm trước khi Ä‘i, Linh viết cho Khang má»™t cái sms. Lại là má»™t câu há»i, dẫu sao cÅ©ng cần kết thúc tất cả.
“Tại sao sá»± lừa dối lại ngá»t ngà o như thế…â€
Khang Ä‘iếng ngưá»i khi nháºn được sms, anh vá»™i và ng chạy vá» hướng nhà Linh. Nhưng nhỠđâu còn ở nÆ¡i đó nữa, cánh cổng khóa chặt. Chỉ còn lại tiếng sóng, và cháºu cá» ba lá Khang tặng, nằm lặng lẽ ngay báºc thá»m. Bá»—ng dưng anh lại khóc. Giá»t nước mắt cá»§a gã hunter rÆ¡i xuống lặng lẽ… Dẫu rằng tình yêu đó bắt đầu từ sá»± đùa cợt, những má»—i ngà y bên Linh, anh thấy mình yêu nhá» má»™t chút. Và đến bây giá» - khi nhá» ra Ä‘i – thì tình yêu đó là vô hạn. Khang ước gì mình có thể quay lại từ đầu, để có thể yêu Linh như chÃnh con tim mình mách bảo…
***
Thêm má»™t mùa đông nữa… Nhưng Linh vẫn chưa quay trở lại. Khang vẫn ngà y ngà y ra ngá»n hải đăng và ngóng vá» phÃa biển. Äâu đó ở phương xa, Linh có biết anh vẫn đứng đây. Äợi nhá», và nói má»™t lá»i xin lá»—i… Sóng từ ngoà i khÆ¡i từng đợt vá»— vá» bãi cát. Phố biển ngà y mùa đông thoáng chút hÆ¡i sương, và trên tay Khang, những ngá»n cá» ba lá vẫn rung rinh trước gió…
|

24-08-2011, 11:11 PM
|
 |
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
CHIA TAY NHÉ...ÄỂ NGÀY MAI TA GẶP NHAU...
Chà ng trai bước vá»™i vá» phÃa cầu thang cuốn, gá»i tên cô gái vừa bước lên đó cách đây chưa đầy má»™t phút, ánh mắt da diết như muốn nÃu kéo má»™t thứ quý giá sắp tuá»™t khá»i tay.
Anh có thể ôm em được không ?
Cô gái dừng lại, nghiêng nghiêng mỉm cưá»i, đưa tay vuốt những sợi tóc còn ẩm nước mưa.
Tháºt kỳ lạ là lần đầu tiên anh định ôm em, anh cÅ©ng nói má»™t câu như váºy, và đến lần thứ hai thì em đã bảo là anh đừng có há»i nữa cÆ¡ mà … Nhưng…
…
Trên máy bay cô gái mỉm cưá»i, câu chuyện cá»§a cô khiến chÃnh cô cÅ©ng phải phì cưá»i, tất cả Ä‘á»u nhẹ nhà ng và bảng lảng như má»™t cÆ¡n sóng lăn tăn mặt hồ, lại đầy mà u sắc như má»™t dải cầu vồng sau cÆ¡n mưa.
Äiá»u cuối cùng anh nói vá»›i cô cÅ©ng chÃnh là 3 tiếng cô Ä‘ang thì thầm.
…
Nếu ai đó Ä‘ang Ä‘á»c câu chuyện cá»§a tôi, ai đó tin rằng má»i chuyện trên Ä‘á»i chỉ cần tin thì sẽ xảy ra váºy thì câu chuyện cá»§a tôi là má»™t trong số những trưá»ng hợp như váºy.
Anh là má»™t ngưá»i thế nà o nhỉ. Vá»›i tôi anh tháºt kỳ lạ.
Nhà của anh cực cực già u, nên so với anh nhà tôi cực nghèo. Nhưng anh không phải là hoà ng tỠnên dĩ nhiên tôi cũng không phải là cô bé LỠLem.
Vá»›i tôi anh cá»±c đẹp trai, nên so vá»›i anh tôi tháºt bình thưá»ng. Nhưng anh không phải là Tiên Äồng nên tôi cÅ©ng chẳng phải lo lắng khi mình không phải là Ngá»c Nữ.
Vá»›i tôi anh luôn tháºt hoà n hảo, nhưng cÅ©ng chẳng vấn đỠgì khi anh cÅ©ng luôn cho rằng, vá»›i anh tôi còn trên cả hoà n hảo.
Chúng tôi gặp trong má»™t buổi offline vá» Vespa cổ. Äó là lần đầu tiên tôi tham dá»± offline cá»§a forum nên đó cÅ©ng là lần đầu tiên tôi biết anh. Tình cá» cả hai chúng tôi có hai chiếc xe giống hệt nhau vá» cả mà u sÆ¡n và năm sản xuất. Hai chiếc Acma sÆ¡n mà u xanh dương vì cùng má»™t lý do, chúng tôi thÃch Chelsea. Má»i ngưá»i gá»i đó là sá»± trùng hợp kỳ lạ.
Tuy nhiên, hai ngưá»i không há» quen biết nhau mà có những sở thÃch giống nhau để rồi lại gặp nhau trong má»™t ngà y nắng đẹp không phải là má»™t chuyện gì quá to tát.
Sau buổi offline đó, chúng tôi tình cá» gặp lại nhau trong má»™t quán bóng đá, giữa rất nhiá»u cái đầu Ä‘ang bốc khói, giữa rất nhiá»u những tiếng reo hò, có hai tiếng cưá»i phá lên vì phát hiện ra đây không phải là lần đầu hai chúng tôi đến đây. Có khác chỉ là lần đầu tiên chúng tôi cùng chú ý thấy má»™t chiếc Acma giống i xì chiếc xe cá»§a mình Ä‘ang đỗ trong nhà để xe để rồi tìm kiếm chá»§ nhân cá»§a chiếc còn lại.
Rất nhiá»u những gương mặt ở đây tôi từng quen biết, há» cÅ©ng giống như tôi, đến để chia sẻ má»™t niá»m ham mê, má»™t sở thÃch và cùng nhau gặm nhấm cảm giác chiến thắng hay thất bại, cùng nhau nâng cốc hay cùng nhau hò reo, chá»i bá»›i ầm Ä©. NÆ¡i tôi phát hiện ra, tuổi tác chẳng phải là vấn đỠquá quan trá»ng vá»›i má»™t mối quan hệ tốt đẹp. Chỉ có Ä‘iá»u, tôi chưa gặp anh bao giá»
Thế à , váºy mà chúng ta chưa gặp nhau bao giá» nhỉ.
Gặp sớm hay muộn có sao, vì rút cuộc vẫn là đã gặp mà .
Nói chuyện vá»›i anh, tôi có thể huyên thuyên vỠđủ thứ trên trá»i dưới bể chẳng riêng gì Vespa hay Chelsea. Anh cÅ©ng thÃch mà u và ng, thÃch lang thang đâu đó và o má»™t ngà y trá»i vừa tạnh mưa và há»ng nắng, thÃch những thứ cổ quái và bụi bặm, thÃch Nivarna và Conan Doyle, thÃch tung những hạt lạc trên không trước khi rÆ¡i và o miệng, thÃch nhấm nháp má»™t tách trà hÆ¡n là thưởng thức má»™t ly café ấm nóng hay tháºm chà chỉ là thÃch IE hÆ¡n Firefox.
Việc phát hiện ra má»™t ngưá»i mà bạn má»›i quen có rất nhiá»u sở thÃch giống mình đôi khi có thể Ä‘em lại nhiá»u niá»m vui hÆ¡n bạn tưởng, dù những niá»m vui đó vô cùng nhá» bé và tháºm chà là ngá»› ngẩn. Nhưng bạn nên tá»± hà o vì Ä‘iá»u đó, bởi tỉ lệ đó là khá khiêm tốn giữa rất nhiá»u những ngưá»i bạn quen biết hay gặp gỡ trong cuá»™c sống.
…
Lần thứ 3 tôi gặp lại anh, đó không phải là má»™t cuá»™c gặp gỡ tình cá», mà là má»™t cuá»™c gặp gỡ có chá»§ ý thá»±c sá»±. CÆ¡n mưa rà o mùa hạ, à o tá»›i nhanh và vá»™i vã như má»™t cái nhắm mắt. Có ngưá»i nhanh chóng tìm chá»— trú, có những ngưá»i lại bình lặng cảm nháºn nó, lại có ngưá»i muốn vá»™i vã vượt qua nó. Bên kia đưá»ng, dưới mái hiên tiệm ăn nhá», má»™t cáºu bé, tay cầm bảng mà u, cố nép sát và o tưá»ng, những giá»t mà u liên tiếp chảy xuống, xanh, Ä‘á», tÃm, và ng, tất cả Ä‘á»u hòa tan và o dòng nước chảy vá»™i thà nh thứ mà u óng ả, lan ra mặt đưá»ng, khiến ngưá»i ta liên tưởng đến cầu vồng, sau cÆ¡n mưa. Nó chỉ xuất hiện khi có má»™t vạt nắng đầu tiên xuất hiện.
Bước ra khá»i chá»— trú, vuốt những hạt nước mưa còn ẩm trên tóc. Giai Ä‘iệu cá»§a bà i I’m your khiến tôi giáºt mình.
Trá»i vừa mưa lại tạnh, có nắng đấy, em muốn Ä‘i đâu không.
Có chứ, mà anh rỗi à ?
Không rỗi thì rủ em đi là m gì ?
…
Ai đó đã từng nói, sau cÆ¡n mưa tất cả nhìn Ä‘á»u như trong sáng hÆ¡n rất nhiá»u, má»™t mà u sắc má»›i mẻ, xanh Ä‘áºm, và ng tươi, đỠrá»±c, tÃm ngắt và đen tuyá»n. Má»i váºt trở vỠđúng nguyên trạng ban đầu cá»§a nó, má»™t thứ gì đó tinh tươm. Tuy nhiên, mùa hè luôn có những Ä‘iá»u khiến ngưá»i ta chỠđón dù là chỠđón trong má»™t cảm giác như thế nà o, bá»±c bá»™i hay háo hức. Cảm giác mong có mưa khác hẳn việc bạn chá» má»™t cÆ¡n bão đổ bá»™ và o bá».
Chúng tôi đã Ä‘i qua rất nhiá»u con phố, đông đúc có, vắng vẻ có, ngá»™t ngạt có và bình yên có. Những nÆ¡i không chỉ khác nhau vá» tên gá»i, cảnh váºt mà còn mang lại cho ngưá»i Ä‘i đưá»ng những cảm giác khác nhau.
Em biết không, hồi bé, cứ mưa là anh lại chạy ra, nhảy múa hò reo khắp sân.
Äể rồi cứ mưa là mẹ anh lại chạy Ä‘i lấy cái roi à .
Äúng, nhưng chẳng lần nà o mẹ đánh anh, vì má»—i khi nhìn thấy mẹ cầm roi, anh toà n ù té chạy ngay và o nhà tắm, đứng tháºt lâu trong đó, rồi bước ra vá»›i bá»™ dạng tinh tươm, sạch sẽ và khô ráo. Thế là mẹ anh lại má»m lòng.
Kỳ lạ là anh chẳng bị viêm phổi mãn tÃnh nhỉ.
Có, có má»™t lần, lần nà y anh Ä‘ang đá bóng, ngưá»i toà n mồ hôi, mưa xuống mát vô cùng, mẹ chẳng ở đó nên anh tắm mưa tha hồ. Tối vá», anh tưởng anh sắp Ä‘i tà u bay lên vÅ© trụ đến nÆ¡i. Thế là từ đó anh chỉ dám ra khá»i nhà sau khi tạnh mưa.
Haha, những cáºu bé hiếu động luôn nháºn ra má»™t bà i há»c nhá»› Ä‘á»i sau khi nghÄ© mình sắp chết.
Cả hai chúng tôi cùng phá lên cưá»i. Tiếng cưá»i cÅ©ng trở nên tháºt trong vắt và “ má»›i mẻ â€.
Lần thứ 4, chúng tôi cùng nhau đi uống trà . Tách trà rất ấm.
Sao há» không cho mình má»™t *a lạc rang mà lại là mấy cái bánh Ä‘áºu xanh nhỉ.
Em cÅ©ng thấy thế, em thá» sau nà y nếu mở má»™t tiệm trà , em sẽ cho đồ Ä‘i kèm là lạc rang, phục vụ cho những ngưá»i thú vị có sở thÃch thú vị.
Váºy thì lát nữa chúng ta sẽ Ä‘i uống bia, ở đó há» luôn có lạc rang. Anh và em sẽ thi xem ai tung được nhiá»u lạc rÆ¡i trúng nhất.
Ai thua thì sao ?
Phải là m Ä‘iá»u ngưá»i còn lại yêu cầu, OK ?
…
30 – Tôi vừa nuốt xong hạt lạc vừa đếm
31 – Em không thắng được đâu, cứ chỠxem. Em sẽ thua vì lúng túng cho xem.
Tại sao lại lúng túng.
Vì anh vừa phát hiện ra, anh chà ng ngồi đằng sau chúng ta cứ nhìn em tung lạc mà cưá»i từ nãy đến giá».
Cái gì, tháºt không, ai bảo em sẽ bối rối, nhìn nà y – Tôi vá»› hạt lạc tháºt to, tung lên cao, những tưởng nó sẽ nằm im trong miệng, nhưng đợi mãi mà nó vẫn không rÆ¡i xuống.
Ha ha, anh bảo mà , em sẽ bối rối, ánh mắt em đảo như rang lạc tìm chà ng trai ngồi sau, nhưng có ai đâu. Em bị lừa rồi, 30-31, anh thắng.
ChÆ¡i đểu, không tÃnh.
Sao lại không tÃnh, ai bắt em phải kiểm chứng có ai nhìn mình hay không đâu cÆ¡ chứ.
Cả hai chúng tôi ra vá», tôi đầy háºm há»±c trong lòng, khuôn mặt vẫn vô cùng tức tối, trên đó hiện rõ hai chữ, KHÔNG PHỤC.
Äến nÆ¡i rồi, em và o nhà đây.
Vẫn tức à , trẻ con, có má»—i hạt lạc mà cau có nãy giá».
Em bảo tức hồi nà o – Tôi mở cổng định dắt xe và o.
Lúc nãy anh chưa yêu cầu em thực hiện bản cam kết.
Cái gì, không, lần sau chÆ¡i lại, lần nà y không tÃnh.
Chẳng Ä‘oái hoà i đến giá»ng nói lá»§ng cá»§ng trong miệng tôi phát ra, anh chống xe, bước lại gần.
- Anh có thể ôm em được không ?
Không trả lá»i, tôi cảm thấy má mình nóng bừng, có lẽ do tác dụng cá»§a lạc và bia khiến đầu óc tôi hÆ¡i má» mịt. Tôi chẳng nháºn thấy mình cÅ©ng chống xe lúc nà o.
Uhm, không, nhưng má»™t lá»i má»i và o nhà thì có thể, nếu anh muốn.
…
Lần thứ 5, 6, 7, 8, 9 ,…
Tôi cÅ©ng chẳng nhá»› chúng tôi gặp nhau vì những lý do gì hay chỉ đơn giản là gặp nhau trên má»™t con đưá»ng cả hai cùng tình cá» Ä‘i qua.
Anh chẳng vồn vã, cÅ©ng chẳng há»i hợt, Ä‘i cùng anh khiến tôi cảm thấy dá»… chịu và thoải mái. Giống như bạn Ä‘ang Ä‘á»c má»™t câu chuyện cổ tÃch, chẳng cần suy nghÄ© quá nhiá»u mà bạn luôn biết rằng nó sẽ có háºu. Chà ng hoà ng tá» sẽ đánh thắng quái váºt và mang công chúa trở vá», hai ngưá»i sống bên nhau hạnh phúc hoặc cô bé nghèo sẽ gặp má»™t bà tiên tốt bụng, được bà tiên ban cho vô số cá»§a cải châu báu, sống cuá»™c sống già u sang cho đến hết Ä‘á»i …
Hôm đó, chúng tôi vừa từ buổi offline vá», trá»i mưa rất to. Những hạt nước xối xả là m má» cả kÃnh khiến tôi cÅ©ng chẳng nhìn thấy đưá»ng, tất cả chỉ lá» má» qua là n nước, hai đứa ướt sÅ©ng như chiếc khăn mặt nhúng nước, váºy mà gần đến nhà tôi thì trá»i lại tạnh, tháºt quái quá»·.
Anh ướt hết rồi, và o nhà uống cái gì không.
Không, anh vỠluôn đây.
Tôi tìm chìa khóa trong ánh đèn xe rá»i và o, nước từ đầu tóc quần áo nhá» tong tong, run láºp cáºp vì lạnh, mãi má»™t lúc má»›i lấy được chìa, mở cá»a bước và o. Ãnh đèn xe vẫn chưa Ä‘i.
Anh có thể ôm em được không ?
Tôi chẳng biết lúc ấy bá»™ dạng cá»§a tôi trông thảm hại thế nà o, môi tÃm tái, tóc rối bù và ướt rượt, bà n tay lạnh cóng, gương mặt nhợt nhạt.
Có thể. Và anh có thể đừng há»i xin phép nữa …
Câu nói của tôi dừng lại giữa chừng.
Lúc nãy và bây giá», đó là hai cảm giác hoà n toà n khác biệt.
Lúc nãy và bây giá», đó là hai nÆ¡i hoà n toà n khác nhau ngăn cách bởi má»™t tấm mà n đã bị phá vỡ.
…
Có thể bạn nghÄ© rằng, tôi đã yêu anh hoặc ngược lại, nhưng tháºt kỳ lạ, cả hai chúng tôi chưa bao giá» nói ra Ä‘iá»u đó. Lý do là gì tôi cÅ©ng không há» biết. Có lẽ tôi cảm thấy, chúng tôi chỉ đơn giản là hai cÆ¡n gió, chúng tôi gặp nhau ở má»™t thá»i Ä‘iểm nà o đó trong Ä‘á»i, và chúng tôi sẽ lướt qua nhau. Có lẽ vì chúng tôi quá giống nhau, mà hai cá»±c cùng dấu thưá»ng đẩy nhau chứ không hút nhau bao giá».
…
Cái Acma em phải chuyển giao sang cho anh thôi, để ở nhà chẳng ai chiá»u chuá»™ng nó cả, nó ốm chết thì em cÅ©ng mất ăn mất ngá»§ vá»›i nó luôn.
Há, em đi đâu à , Ỡmang sang nhà anh, anh sẽ cho nó cơm ăn ngà y ba bữa, quần áo mặc cả ngà y, tối tối có anh đến bầu bạn.
Không, nó phải ở lâu đấy.
Cùng lắm là 1 tháng chứ mấy, mà em đi đâu.
Không, phải 2 năm hoặc có thể hÆ¡n đấy, em Ä‘i Anh, lần trước em đã bảo vá»›i anh là em gá»i hồ sÆ¡ rồi phải không.
Lâu váºy sao, bao giá» em Ä‘i thế - Tiếng anh bên kia nhá» dần và rá»i rạc.
Tuần sau, anh có ra tiễn em không ?
Có, sao anh có thể để em đi dễ dà ng thế được, phải dặn em mùa quà cho anh nữa chứ.
…
Anh nhớ phải chăm sóc nó đấy, cả hai chúng nó già rồi.
Biết rồi, em chẳng dặn anh chăm sóc cái gì, chỉ dặn chăm xe, anh sẽ để cho hai đứa nó ở nhà dưỡng lão cùng nhau luôn.
Cô gái phì cưá»i, mắt hướng nhìn vá» phái chiếc đồng hồ Ä‘iện tá» nhấp nháy.
Äến giá» rồi, em Ä‘i đây. Ở nhà đừng Ä‘i uống trà và ăn lạc rang má»™t mình, kiếm ai đấy Ä‘i cùng cho vui Ä‘i, mà u xanh dương có thể hợp vá»›i nhiá»u mà u lắm đấy.
Không có em thì anh thi ăn lạc với ai, liệu có ai đủ dũng cảm tung lạc trong một quán bia toà n đà n ông như em không cơ chứ.
Biết thế thì em sang đấy phải táºp luyện vá» còn đấu vá»›i anh. Em Ä‘i đây, anh vá» Ä‘i.
…
Rảo bước vá» phÃa cái cầu thang máy Ä‘ang cháºm cháºm Ä‘i lên, cô nở má»™t nụ cưá»i buồn. Những báºc cầu thang Ä‘i lên như cuốn cô dần xa anh.
Anh có thể ôm em được không ?
… Nhưng … lần nà y thì có thể đấy.
Cô ngá»i thấy mùi thảo má»™c toát ra từ ngưá»i anh, mùi ẩm ẩm cá»§a cÆ¡n mưa vừa đến, mùi cá»§a Ä‘iá»u gì đó mà cô không định nghÄ©a được.
Anh sẽ chá» em, tại đây, 2 năm sau. Nhá»› quay vỠđó, nếu không anh sẽ sang táºn nÆ¡i kéo em vá».
Em sẽ vá», vì bên ấy đâu có cầu vồng đẹp như bên nà y, mà nếu có thì em biết ngắm cùng ai nhỉ.
…
Chà ng trai gá»i vá»›i theo cô gái, dù cô đã Ä‘i xa, nhưng anh biết cô sẽ nghe thấy.
…
Trên máy bay, cô gái kéo tấm chăn, rúc đầu và o ngá»§ ngon là nh, ngoà i trá»i những đám mây trắng xốp.
- Em yêu anh.
|

18-11-2017, 02:55 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Nov 2017
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 13
Thá»i gian online: 8 giá» 58 phút 3 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hay quá, mogn bạn có thêm nhiá»u câu chuyện hay để chia sẻ cho mn thưởng thức ạ
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àâàòàðêè, áàëòèéñêèé, âèäåîêëèïû, ãîòèêà, áûòîâàÿ, bai hat hoa xoan dem hoi, çàâîä, ëåíêîì, êîììåðñàíò, êîðîëü, êóëèíàðíûå, êóïèò, êðàñîòû, ìàãàçèíû, ïàëüòî, íàòàëè, ïîãîäà, ïóëêîâî, ïóøêèí, ìÿãêàÿ, ïðîãðàììû, khong den tham anh nua, ná»—l buồn tái tê, nhung cau status hay, ñîòîâûå, ñòàòü, ñòèøêè, ñòóäåíòîâ, ôåäåðàëüíàÿ, òàìîæíÿ, òèìàòè, óðàëñèá, òðåòüÿêîâñêàÿ, suu tam chuyen tinh yeu, suu tam truyen tinh yeu, suu tam tryuyen tinh yeu, truyê, truyen tinh cam, truyen tinh cam suu tam, truyen tinh yeu suu tam, truyenhaynhat, ýëåêòðîííûå, ðûáàëêà, ÷àñòóøêè  |
| |