 |
|

07-04-2008, 10:32 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 67
Song ma Ä‘á»n tá»™i
Ba ngưá»i vừa xuất hiện không lâu, quả nhiên ngưá»i cá»§a phái Nam Hải và Thiên Phụng bang ồ ạt tiến và o, số lượng không kém hÆ¡n số ngưá»i áo đỠbịt mặt.
Ba kỳ nữ vừa thấy há» xuất hiện, liá»n hết sức yên tâm.
Thái Phụng Tiên Tá» Mai Ngá»c Sương Ä‘i vá» phÃa nhóm ngưá»i phái Nam Hải, chá»n ra mấy lão bà vẻ như là đầu mục khẽ căn dặn má»™t hồi, ngưá»i cá»§a phái Nam Hải láºp tức chia là m bốn toán tiến vá» phÃa bốn nhóm ngưá»i bịt mặt, váºy là kể như cục thế đã ổn định.
Huyết Diện Kim Cang quét mắt nhìn quanh, nhất thá»i khó quyết định tấn công nhóm bịt mặt nà o trước.
Cá»u Văn Long cất tiếng há»i:
- Nà y, gã mặt đỠkia, chúng ta tham gia nhóm nà o đây?
Huyết Diện Kim Cang đảo tròn mắt:
- Theo ngươi thì sao?
- Nếu má»— đã có quyết định thì sao còn há»i ngươi là m gì?
Huyết Diện Kim Cang ngẩn ngưá»i cÅ©ng bất phục nói:
- Ngươi không quyết định Ä‘uợc, chả lẽ má»— lại quyết định Ä‘uợc sao? Mẹ kiếp, bá»n quái quá»· nà y chia thà nh bốn nhóm mà chúng ta chỉ có hai ngưá»i, váºy chẳng phải cố tình gây khó khăn cho chúng ta là gì?
Cá»u Văn Long cúi đầu ngẫm nghÄ©, bá»—ng ngẩng đầu lên nói:
- Có rồi! Có rồi! Ngươi phụ trách hai nhóm, mỗ phụ trách hai nhóm, tùy tình hình mà quyết định tấn công nhóm nà o trước, ngươi thấy sao?
Huyết Diện Kim Cang nghÄ© thấy cÅ©ng có lý, ngoà i váºy ra há» chẳng còn cách nà o hoà n hảo hÆ¡n, liá»n mừng rỡ nói:
- Tiểu tá», ngươi khá lắm, váºy mà má»— lại không nghÄ© đến.
Cá»u Văn Long võ công kém hÆ¡n Huyết Diện Kim Cang, lòng vốn đã khó chịu, giá» thấy mình hÆ¡n vá» mặt nà y, liá»n đắc ý cưá»i nói:
- Tầm thưá»ng thôi, đâu có gì đáng kể!
Huyết Diện Kim Cang trố mắt ngạc nhiên:
- Chả lẽ ngươi còn đại kế cao hơn nữa ư?
Cá»u Văn Long muốn tá»± đỠcao mình liá»n huyênh hoang:
- Nhiá»u lắm, khi xưa má»i ngưá»i xem má»— là má»™t túi khôn đấy.
Huyết Diện Kim Cang là ngưá»i bá»™c trá»±c, đâu nghÄ© Cá»u Văn Long nói đùa, tưởng là y nói tháºt, bèn tiếc nuối nói:
- Váºy ngươi đã mắc bệnh gì mà lại trở nên ngu ngốc thế nà y?
Cá»u Văn Long trợn mắt:
- Ngu ngốc hả? Má»— đây phải gá»i là đại trÃ… đại trÃ… đại trà tá»±a như ngu đó mà .
Huyết Diện Kim Cang lắc đầu:
- Mỗ chẳng hiểu gì cả.
Äá»an bá»—ng kinh ngạc nói:
- Nà y, ngươi hãy nhìn xem, lão tiểu tỠgầy nhom kia là m gì thế nhỉ? Sao mà miệng lão cà ngáp cà ngáp như cá uống nước thế kia?
Cá»u Văn Long nghe nói liá»n nhìn theo hướng chỉ cá»§a Huyết Diện Kim Cang, chỉ thấy Tâm Ma Thá»i Hoà ng mặt mà y xám ngắt, miệng mở khép ra liên hồi, ra chiá»u hết sức khó nhá»c, má»™t âm thanh lảnh lót lúc nà y Ä‘ang dặt dìu âm vang nghe hết sức vui tai.
Cá»u Văn Long bá»—ng nghiêm sắc mặt nói:
- Äừng há»i, hãy tiếp tục theo dõi, lát nữa hẵng nói cho ngươi biết.
Tuy y nói váºy, song tháºt ra y cÅ©ng chẳng hiểu gì cả.
Nhạc Nhạn Linh và Tà n Ma Mao… lúc nà y Ä‘ang giao chiến hết sức quyết liệt, luáºn vá» chiêu thức Tà n Ma hoà n toà n và o thế hạ phong. Luáºn vá» công lá»±c, lão cÅ©ng không phải địch thá»§ cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Lúc nà y Tà n Ma đã biết Mê Tâm Ma Âm cá»§a lão đại không chống nổi vá»›i Nhiếp Hồn Âm cá»§a Hoa Diá»…m Phương, hai ngưá»i xưa nay luôn tương trợ lẫn nhau, giỠđây Ä‘ang đối mặt vá»›i đại địch mà má»™t ngươi bị thất thế, đó không chỉ là má»™t đòn đả kÃch trá»ng đại, mà lúc nà y còn khiến cho hai lão ma đầu ngang bướng lúc nà y đã biết hoảng sợ.
Bá»—ng Tâm Ma Thá»i Hoà ng cảm thấy nÆ¡i ngá»±c huyết khà dâng trà o, há miệng liên tiếp phún ra mấy ngụm máu tươi, ngươi lảo đảo, sắc mặt trắng bệch, suýt nữa ngã nhà o.
Thái Phụng Tiên Tá» Mai Ngá»c Sương thấy váºy liá»n móc máy:
- Lão quỷ, sao không hát nữa hả?
Tâm Ma Thá»i Hoà ng xưa nay quen tÃnh ngang tà ng kiêu căng, đâu chịu khuất phục má»™t cách dá»… dà ng, mặc dù biết rõ không phải địch thá»§ cá»§a Hoa Diá»…m Phương, nhưng vẫn ngoan cố không chịu thua, giáºn dữ quát:
- Chả lẽ lão phu lại sợ ngươi hay sao?
Äoạn cố sức váºn đỠchân lá»±c còn lại cất tiếng hát, nhưng giá»ng đã có phần run rẩy, không còn như trước nữa.
Tà n Ma Mao VÅ© vừa nghe tiếng hát cá»§a lão đại, biết ngay Tâm Ma đã thá» ná»™i thương trầm trá»ng, lòng liá»n kinh hãi, bất giác chiêu thức cháºm lại, bá»—ng nghe Nhạc Nhạn Linh quát to:
- BỠtay phải ra!
Dứt lá»i, má»™t luồng kình phòng đã dồn dáºp đến cánh tay phải Tà n Ma không đầy ba tấc.
Tà n Ma vội lách cánh tay phải sang bên, song đã muộn, chỉ nghe phựt một tiếng, tiếp theo Tà n Ma hự lên một tiếng đau đớn, thoái lui ra xa hơn hai trượng, cánh tay phải đã bị Nhạc Nhạn Linh bẻ gẫy đến bả vai, máu tuôn ra xối xả.
Tâm Ma Thá»i Hoà ng vừa nghe tiếng há»± Ä‘au đớn cá»§a Tà n Ma, liá»n giáºt mình kinh hãi, nghịch huyết không sao kiá»m chế Ä‘uợc xông thẳng lên. Nhiếp Hồn Âm cá»§a Hoa Diá»…m Phương liá»n thừa cÆ¡ xâm nháºp, Ma Âm liá»n tiêu tan, huyết khà toà n thân chạy loạn xạ, hoà n toà n không còn khống chế Ä‘uợc nữa.
Chỉ thấy Tâm Ma Thá»i Hoà ng buông tiếng gầm vang, ngưá»i ngã báºt xuống đất, lăn lá»™n mấy vòng rồi thất khiếu trà o máu chết ngay.
Lão chết cÅ©ng tháºt tao nhã, chưa há» giao thá»§ đã chết, đây tháºt là má»™t Ä‘iá»u hiếm có trong võ lâm.
Quả đúng vá»›i câu sinh nghệ tá» nghiệp, lão cả Ä‘á»i cáºy và o Ma Âm đã sát hại biết bao mạng ngươi, giỠđây lão cÅ©ng táng mạng dưới âm thanh, rõ là báo ứng không sai.
Tà n Ma Mao VÅ© thấy Tâm Ma chết, liá»n tức sá»n lòng thoái chÃ, buông tiếng gầm vang, tung mình lao bổ và o Nhạc Nhạn Linh như Ä‘iên cuồng thà mạng, chiêu thức hoà n toà n rối loạn không còn chưởng pháp.
Bốn nhóm ngưá»i bịt mặt, thấy hai cốc chá»§ má»™t chết, má»™t trá»ng thương, lòng cÅ©ng cảm thấy khiếp hãi, bất giác đâm ra ngán sợ kẻ địch trước mặt.
Bỗng nghe Nhạc Nhạn Linh quát to:
- Nằm xuống!
Rồi thì má»™t tiếng rú thảm khốc vang lên, Tà n Ma quả nhiên vâng lá»i, tiếng rú thảm vừa dứt đã nằm xuống đất trước mặt Nhạc Nhạn Linh khoảng ba trượng, hoà n toà n bất động.
Chiến sá»± đến đây là kết thúc, Nhạc Nhạn Linh quét nhanh mắt nhìn quang, chưa kịp cất tiếng nói, bá»—ng nghe từ trong động vá»ng ra má»™t tiếng huýt dà i lảnh lót. Tiếng huýt vừa dứt, những ngưá»i bịt mặt bốn phÃa liá»n tức toà n diện phát động thế công, thảy Ä‘á»u cá»±c kỳ hung hãn, như thể giữa hai bên kiếp trước đã gieo rắc thâm thù đại háºn váºy. Huyết Diện Kim Cang quát:
- Tiểu tá», bắt đầu rồi!
Cá»u Văn Long giÆ¡ Tá» Mi côn lên, trá» vá» phÃa đông và nam nói:
- Hai mặt nà y để cho mỗ.
Dứt lá»i liá»n vung động Tá» Mi côn xông tá»›i.
Huyết Diện Kim Cang cất tiếng quát vang, vung động song chưởng xông vá» phÃa tây và bắc.
HÆ¡n bốn trăm ngưá»i cùng lúc giao chiến, tình thế dÄ© nhiên khó tránh khá»i há»—n loạn, khi hai bên vừa xáp và o nhau, liá»n tức vang lên những tiếng quát tháo, và tiếng rú thảm khốc liên hồi, chỉ trong thoáng chốc trong Äoạn Hồn cốc đã trở thà nh địa ngục trần gian.
Nhạc Nhạn Linh đảo mắt nhìn quanh, thấy đại cục đã bị phái Nam Hải và Thiên Phụng bang khống chế, mặc dù phe mình cÅ©ng thương vong chẳng Ãt, nhưng ngưá»i nà o ngưá»i ấy hà o khà ngút mây, đấu chà vững mạnh, nhất là ngưá»i cá»§a phái Nam Hải.
Thảy Ä‘á»u chiêu thức quái dị, thân thá»§ nhanh nhẹn, bá»n ngưá»i bịt mặt hầu hết chỉ năm ba chiêu là đã ngã gục, lại thêm Huyết Diện Kim Cang và Cá»u Văn Long tả xung hữu đột, như mãnh hổ và đà n dê, chỉ thoáng chốc sá»± thắng bại đã phân định rõ rà ng.
Bốn nà ng vây quanh bên Nhạc Nhạn Linh, không ngưá»i nà o có ý xuất thá»§, như thảy Ä‘á»u chá» sá»± quyết định sau cùng cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh đưa mắt nhìn cá»a động tiến và o trong nói:
- Thá»±c lá»±c trong Äoạn Hồn cốc có lẽ đã phái ra đây gần hết, hiện trong động hẳn là khá trống trải.
Mai Ngá»c Sương nhoẻn cưá»i:
- CÅ©ng khó mà khẳng định Ä‘uợc, vạn nhất há» giữ lại các cao thá»§ trong động đỠphòng tráºn chiến sau cùng, nếu chúng ta khinh địch chẳng phải nguy khốn hÆ¡n sao?
Nhạc Nhạn Linh lắc đầu:
- Không đâu, động nà y chẳng thể chứa nhiá»u ngưá»i đến váºy!
Mai Ngá»c Sương sá»›m đã Ä‘oán ra tâm ý cá»§a Nhạc Nhạn Linh, kiên quyết nói:
- Bất luáºn thế nà o chúng ta cÅ©ng không nên khinh địch, nếu muốn thì chúng ta cùng và o.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i:
- Chúng ta cùng và o hết thì lấy ai chỉ huy ở đây?
Ba nà ng kia giá» má»›i hiểu nguyên nhân vì sao Nhạc Nhạn Linh nói trong động trống trải, ý là muốn bốn ngưá»i ở lại đây, chà ng má»™t mình tiến và o, bất giác hết sức bá»™i phục đầu óc nhạy bén cá»§a Mai Ngá»c Sương.
Hoa Diễm Phương vội nói:
- Những ngưá»i ở đây đâu có cần chúng ta chỉ huy!
Dao Trì Long Nữ Bạch Như Ngá»c tiếp lá»i:
- Khi há» vừa đến, chúng ta đã không chỉ huy, bây giá» chiến cuá»™c đã nghiêng hẳn vá» phÃa ta, cà ng đâu cần chúng ta phải nhá»c tâm nữa.
Nhạc Nhạn Linh vẫn chưa cảm thấy yên tâm nói:
- Nhưng ngu ca vẫn thấy không được yên tâm.
Thái Phụng Tiên Tá» Mai Ngá»c Sương đảo tròn mắt má»™t vòng, liá»n nảy ý nhoẻn cưá»i nói:
- Äể tiểu muá»™i thá» há»i há» xem có cần chúng ta trợ giúp hay không, sẽ rõ ngay chứ gì?
Äoạn liá»n lá»›n tiếng nói:
- Huyết Diện Kim Cang có cần bá»n nà y tiếp tay không hả?
Huyết Diện Kim Cang Ä‘ang lúc chiến đấu hà o hứng, nghe váºy vá»™i nói:
- Không cần, các vị chá»› xen và o, bá»n nà y thừa sức ứng phó rồi.
Vân Phụng Ảnh cÅ©ng lá»›n tiếng há»i:
- Cá»u Văn Long có cần bá»n nà y tiếp tay không hả?
Cá»u Văn Long hét to:
- Gã to xác kia nói thế nà o?
Y bảo bá»n nà y tuyệt không được xen và o.
Cá»u Văn Long cưá»i to:
- à má»— cÅ©ng giống như y váºy.
Thái Phụng Tiên Tá» nhìn Nhạc Nhạn Linh nhoẻn cưá»i nói:
- Linh ca đã nghe rõ hết rồi chứ!
Nhạc Nhạn Linh cố gượng cưá»i thầm nhá»§:
“Các nà ng há»i hai ngưá»i ấy có khác nà o không há»i.â€
Äoạn đà nh nói:
- Thôi được rồi, chúng ta cùng tiến và o, nhưng trong ấy có cÆ¡ quan mai phục trùng trùng, má»i ngưá»i phải hết sức tháºn trá»ng, tuyệt đối không được khinh suất để rÆ¡i và o bẫy ráºp cá»§a há».
Dứt lá»i liá»n cất bước Ä‘i trước.
Bốn nà ng đưa mắt nhìn nhau, ý như nói:
“Váºy mà má»›i đây lại nói là bên trong trống trải.â€
Tuy váºy nhưng bốn nà ng vẫn hết sức cảm động trước lòng ái há»™ cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Năm ngưá»i luồn lách qua những ngưá»i Ä‘ang giao chiến, lát sau đã đến cá»a động.
Nhạc Nhạn Linh đã quen thuộc đưòng lối, đi thẳng và o hang động có Ngũ Lý Vân Vụ.
Năm ngưá»i vừa rẽ qua má»™t bức vách đá, bá»—ng cảm thấy má»™t luồng kình phong từ sau lưng áºp đến Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh thầm buông tiếng cưá»i khảy, lẹ là ng lách ngưá»i sang phải, ngoảnh nhìn vá» phÃa phát ra ám khà song bốn bá» trống toác, không má»™t bóng ngưá»i.
Phịch má»™t tiếng, ám khà rÆ¡i xuống đất, qua tiếng vang cá»§a váºt ấy và o vách đá, chứng tá» ngưá»i phóng ám khà không há» váºn ná»™i lá»±c và o.
Bỗng nghe Hoa Diễm Phương kinh ngạc reo lên:
- á»’, hãy nhìn xem, trên ấy dưá»ng như có chữ.
Nhạc Nhạn Linh ngẩn ngưá»i, bá»—ng đưa tay toan nhặt lấy nhưng Vân Phụng Ảnh đã nắm giữ lại nói:
- Äừng vá»™i kẻo trúng kế kẻ địch.
Thì ra đó là má»™t phiến đá, Vân Phụng Ảnh tháºn trong dùng chân hất phiến đá ấy bay lên đỉnh cao, chỉ thấy trên khắc dòng chữ:
“Tức tốc và o NgÅ© Lý Vân Vụ, từ đó rẽ sang phải và o má»™t gian thạch thất, tại đó sẽ gặp được hung thá»§ chÃnh đã tà n sát nhà há» Nhạc, trung tâm Ä‘iá»u khiển máy móc đã bị phá há»§y, cẩn tháºn ám toán là được rồi! Ngưá»i mang tá»™i gá»i.â€
Nhạc Nhạn Linh chau mà y, bỗng nhiên đưa tay chộp và o phiến đá.
Bốn nà ng thấy váºy hoảng kinh đồng thanh nói:
- Cẩn tháºn, coi chừng có độc
Nhạc Nhạn Linh cầm trong tay một hồi, rồi lắc đầu nói:
- Không có độc, chúng ta đi thôi!
Giá»ng nói hết sức nặng ná» như có muôn và n tâm sá»±, Ä‘oạn bá» phiến đá ấy và o trong túi, cất bước Ä‘i trước.
Dao Trì Long Nữ bá»—ng há»i:
- Linh ca, chúng ta theo cứ lối nà o và o?
- Ngũ Lý Vân Vụ.
- Linh ca tin lá»i ngưá»i đó ư?
- Vâng, ngu ca tin.
Thái Phụng Tiên Tá» tiếp lá»i:
- Linh ca đã từng gặp ngưá»i ấy rồi sao?
Nhạc Nhạn Linh thầm thở dà i trĩu nặng:
- Ngu ca chưa từng gặp ngưá»i ấy nên cầm lấy phiến đá xem thá», nếu trên phiến đá có độc thì ngu ca hẳn chết trong sá»± tÃnh toán cá»§a y, còn như không có độc thì ngưá»i ấy nhất định nói tháºt.
Bốn nà ng kia nghe váºy má»›i vỡ lẽ, Hoa Diá»…m Phương nói:
- Linh ca mạo hiểm quá, không nên Ä‘em tÃnh mạng cá»§a mình ra đặt cược như thế.
Nhạc Nhạn Linh bất giác lại thầm thở dà i trĩu nặng:
- Ngu ca đã nghÄ© kỹ trước rồi, nếu như ngưá»i ấy nói không tháºt, chúng ta cÅ©ng khó mà và o được trá»ng địa, cá»§a Äoạn Hồn cốc, má»™t là địch trong tối, ta ngoà i sáng, hÆ¡n nữa máy móc mai phục trùng trùng, chúng ta dù có má»™t thân tuyệt há»c võ công, vượt qua được má»™t hai nÆ¡i, cÅ©ng có má»™t nÆ¡i chúng ta không thoát khá»i, thay vì bấy giá» chúng ta cùng ngá»™ hại, chi bằng ngu ca chết trước để các muá»™i không tiến và o nữa.
Bốn nà ng nghe váºy Ä‘á»u đỠhoe mắt nói:
- Linh ca tưởng là mình chết đi, chúng tiểu muội sẽ tiếp tục muốn sống hay sao?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i gượng:
- Ãt nhất các muá»™i cÅ©ng có thể toà n thây táng chung vá»›i ngu ca, không đến ná»—i phân tán má»—i ngưá»i má»™t nÆ¡i trong Äoạn Hồn cốc, đúng không?
Bốn nà ng nghe váºy má»›i đổi giáºn là m vui, cùng cất bước Ä‘i và o động.
Băng qua thạch thất đã từng giam cầm nhóm Äá»™c Thánh ba ngưá»i, cá»a ngầm trước mặt đã mở toang tá»± bao giá».
Ba nà ng cùng rút vÅ© khà cầm tay, tháºn trá»ng tiến và o.
Trên đưá»ng quả nhiên hoà n toà n không có máy móc phát động, mặc dù có gặp mấy chá»— mai phục, song thá»±c lá»±c không hùng háºu, năm ngưá»i Ä‘á»u triệt hạ má»™t cách dá»… dà ng.
Dần dần, trong đưá»ng hầm bắt đầu xuất hiện sát khÃ, Nhạc Nhạn Linh hồi há»™p khẽ nói:
- Sắp tới Ngũ Lý Vân Vụ rồi.
Hoa Diá»…m Phương há»i:
- Còn thạch thất nữa không?
- Còn má»™t gian nữa, qua khá»i cá»a đá kia là đến.
Dứt lá»i, năm ngưá»i đã Ä‘i đến trước cá»a và o.
Do bổi năm ngưòi gặp bá»n ngăn cản thảy Ä‘á»u võ công quá tầm thưá»ng và không có cÆ¡ quan máy móc gì trở ngại, nên lòng giá»›i bị vô hình chung đã lÆ¡i Ä‘i rất nhiá»u.
Năm ngưá»i thản nhiên Ä‘i và o thạch động, cÅ©ng chưa xem xét kỹ lưỡng, nà o ngá» vừa Ä‘i đến giữa thạch thất, bá»n há» bá»—ng nghe sau lưng má»™t giá»ng nói lạnh toát nói:
- Võ Lâm Tứ Äại Kỳ Nữ và Nhạc Nhạn Linh quả là võ công có chá»— độc đáo, đã và o đến đây nhanh chóng thế nà y, tháºt đáng khâm phục.
Năm ngưá»i giáºt mình quay phắt lại, chỉ thấy má»™t lão nhân tướng mạo rất xấu xÃ, y phục trùng mầu vá»›i vách đá, hai tay Ä‘ang đặt trên hai nút đá trắng nÆ¡i cá»a thạch thất, dáng vẻ ra chiá»u hết sức căng thẳng.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy nói:
- Äã phiá»n tôn giá phải chá» lâu rồi.
Lão nhân xấu xà cưá»i khảy:
- Không có chi, chớ khách sáo.
Thái Phụng Tiên TỠđảo tròn mắt, cưá»i nói;
- Chỉ một mình tôn giá thôi ư?
Dứt lá»i liá»n nhẹ bước láºp tức tiến tá»›i.
Lão nhân quát to:
- Äứng lại, nếu cô nương muốn biết thêm và i ngưá»i, lão phu có thể giá»›i thiệu.
Thái Phụng Tiên TỠmắt lóe sát cơ:
- E rằng…
Lão nhân cưá»i khảy:
- Cô nương tuy võ công kinh ngưá»i, nhưng đừng quên lão phu chỉ cần động tay phải là đủ rồi.
Thái Phụng Tiên Tá» rất sâu sắc, khi chưa rõ thá»±c hư, nà ng đâu dám khinh suất vá»ng động, liá»n dừng bước cưá»i lạnh lùng nói:
- Váºy thì tôn giá cÅ©ng khó thoát khá»i công đạo còn gì?
Lão nhân cưá»i khảy:
- Bổn cốc huấn luyện má»™t ngưá»i để Ä‘iá»u khiển máy móc nà y chẳng phải là dá»… dà ng.
- Nhưng bổn cô nương muốn hạ sát tôn giá chỉ cần một cái cất tay là xong.
Lão nhân cưá»i nham hiểm:
- Váºy sao cô nương không ra tay?
Ngay khi ấy, bỗng bên phải vang lên tiếng nói:
- Äại ca, hà tất nói nhiá»u là m gì, hạ thá»§ Ä‘i!
|

07-04-2008, 10:33 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 68
Một thân gánh đại cục
Nhạc Nhạn Linh xem kỹ chữ viết trên tấm bà i đá, hiển nhiên là váºn công và o đầu ngón tay viết và o, chữ viết ngệch ngoạng, hiển nhiên đã viết trong lúc vá»™i và ng.
Chà ng lẩm bẩm nói:
- Minh NghÄ©a! Minh NghÄ©a! Tên nà y dưá»ng như mình đã nghe ở đâu rồi.
Rồi chợt la lên:
- À! Hoà ng Minh Nghĩa, đúng rồi, nhất định là ông ấy!
Trong thoáng chốc, trên mặt chà ng thoáng lướt qua bao vẻ bi phẫn, cảm khái, khÃch động và thắc mắc.
Bốn nà ng nghe chà ng nói váºy, biết Hoà ng Minh NghÄ©a nà y hẳn có quan hệ sâu sắc vá»›i chà ng nhưng chi tiết thì không sao Ä‘oán ra Ä‘uợc.
Hoa Diá»…m Phương không sao Ä‘oán ra Ä‘uợc liá»n há»i:
- Linh ca, Hoà ng Minh NghÄ©a nà y là ai váºy?
Nhạc Nhạn Linh hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khÃ, như muốn nhỠđó ổn định niá»m khÃch động và bi phẫn trong lòng, giá»ng nặng ná» nói:
- TÃnh ra ông ấy là bá phụ cá»§a ngu ca, nhưng cÅ©ng là kẻ thù giết cha, bởi ông ấy bán đứng gia phụ.
Thái Phụng Tiên Tá» tÃnh rất tháºn trá»ng tinh tế, hÆ¡n nữa lúc nà y nà ng đứng ở cương vị khách quan, mặc dù Nhạc Nhạn Linh vá»›i nà ng là phu thê, hai ngươi cÅ©ng như má»™t, nhưng việc cá»§a Nhạc Nhạn Linh nà ng lại không biết chút gì, nên có thể kể Ä‘uợc là kẻ bà ng quang, nà ng khẽ chau mà y nói:
- Linh ca, qua chữ viết hai lần Ä‘á»u là do tay má»™t ngưá»i viết, nếu ông ấy đúng là kẻ thù giết cha Linh ca, lẽ nà o lại trợ giúp Linh ca.
Nhạc Nhạn Linh gáºt đầu:
- Äó chÃnh là điá»u thắc mắc cá»§a ngu ca, cÅ©ng may là chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ rõ, chúng ta Ä‘i thôi.
Äoạn liá»n cất bước dẫn trước theo đưá»ng cÅ© Ä‘i ra.
Vân Phụng Ảnh nói:
- Chúng ta có cần đến xem má»i ngưá»i và chỉ thị kế hoạch hà nh động trong tương lai không?
Nhạc Nhạn Linh Ä‘ang nóng lòng báo thù, chà ng muốn Ä‘i tháºt nhanh, nghe váºy bèn nói:
- Ngu ca muốn đi ngay tức khắc.
Dao Trì Long Nữ tiếp lá»i:
- Thạch động nà y tuyệt đối không thể để lại được nữa, kẻo sau nà y lại bị kẻ gian tà chiếm cứ thì sẽ gây ra đại há»a nữa.
Nhạc Nhạn Linh nghe váºy, lòng nhân từ trong tiá»m thức liá»n trá»—i dáºy, chà ng thoáng chau mà y nói:
- Như muá»™i nói rất đúng, nhưng bây giá» ngu ca Ä‘ang nóng lòng ra Ä‘i, không còn tâm trà để lo liệu việc nà y, váºy các muá»™i hãy tạm ở lại đây, khi nà o xong việc hãy cùng nhau Ä‘i đến Phi Vân trại thì sẽ Ä‘uợc gặp ngu ca.
Bốn nà ng nghe váºy liá»n cuống lên, Thái Phụng Tiên Tá» nói:
- Không, chúng ta đã giao kết là không bao giá» rá»i xa nhau rồi, đằng nà o trong má»™t thá»i gian ngắn, bá»n gian ác cÅ©ng không và o đây Ä‘uợc, hãy để khi xong việc ở Phi Vân trại hẵng trở lại đây để xá» lý cÅ©ng Ä‘uợc.
Ba nà ng kia đồng thanh nói:
- Äúng rồi, chúng ta Ä‘i nà o!
Các nà ng sợ Nhạc Nhạn Linh kiên quyết bảo hỠở lại đây, dứt lá»i liá»n cất bước Ä‘i ra ngoà i.
Nhạc Nhạn Linh lúc nà y lòng Ä‘ang rối bá»i, không kiên quyết ý kiến cá»§a mình, chỉ thá» thẫn theo sau ra ngoà i, hệt như kẻ mất hồn.
Năm ngươi vừa ra khá»i cá»a động, thì gặp nhóm Liá»…u Dao Kim tiến và o, bốn nà ng liá»n mừng rỡ, giao cho hai ngươi trách nhiệm canh giữ thạch động, sau đó yên tâm bá» Ä‘i.
Huyết Diện Kim Cang vá»›i Cá»u Văn Long là đà n ông, hÆ¡n nữa tÃnh há» bá»™c trá»±c phóng khoáng, không muốn bị rà ng buá»™c, bèn quyết định rá»i khá»i phái Nam Hải và Thiên Phụng bang đòi Ä‘i theo nhóm Nhạc Nhạn Linh năm ngưá»i đến Phi Vân trại.
Nhạc Nhạn Linh nói mãi cũng không thuyết phục đuợc hai ngươi, đà nh phải để cho hỠđi theo.
Thế là , má»™t nhóm bảy ngươi liá»n rá»i khá»i Äoạn Hồn cốc, thẳng tiến vá» phÃa Phi Vân trại.
Sau mấy ngà y bôn ba, bảy ngươi đã đến gần Phi Vân trại, trong số há» ngoại trừ Hoa Diá»…m Phương, tất cả đã từng đến qua đây, có Ä‘iá»u là sá»± hiểu biết vá» ná»™i bá»™ má»—i ngưá»i má»™t khác mà thôi.
Trên đưá»ng Ä‘i hỠđã gặp rất nhiá»u nhân váºt võ lầm, dưá»ng như há» Ä‘i cùng hướng vá»›i bảy ngươi, có số bá»™ hà nh cÅ©ng có số Ä‘i ngá»±a.
Bốn nà ng nghe nói rất nhiá»u ngươi đỠcáºp đến Nhạc Nhạn Linh và qua lá»i lẽ cá»§a há» có thể nháºn thấy, ác danh cá»§a Nhạc Nhạn Linh đã ngá»™ truyá»n trên giang hồ trước kia, giỠđây chẳng những đã Ä‘uợc xóa bá», tháºm chà loáng thoáng còn nghe hỠđịnh tôn Nhạc Nhạn Linh là m minh chá»§ võ lâm trong tương lai.
Bốn nà ng nghe váºy thầm vui mừng khôn xiết, mặc dù há» biết chắc Nhạc Nhạn Linh không bao giá» chịu nháºn ngôi vị minh chá»§ võ lâm sau khi đại cục bình định, và há» cÅ©ng chẳng muốn ngưá»i chồng tương lai cá»§a mình dấn thân trong giá»›i giang hồ Ä‘a sá»± nà y, nhưng dẫu sao đó cÅ©ng là má»™t vinh dá»± tối cao, má»i ngưá»i ao ước mà không Ä‘uợc.
Bầu trá»i má»™t mà u xanh biếc, không má»™t gợn mây, bảy ngươi lẳng lặng phóng Ä‘i trên đưá»ng núi, dưá»ng như má»—i ngưá»i Ä‘á»u ngổn ngang tâm sá»± không ai muốn lên tiếng phá tan bầu không khà ngá»™t ngạt nà y, ngay và Huyết Diện Kim Cang và Cá»u Văn Long vốn vô tâm cÅ©ng bị cảm nhiá»…m, trở nên trầm lặng không nói má»™t lá»i.
Bỗng, Nhạc Nhạn Linh buông một tiếng thở dà i trĩu nặng, như lẩm bẩm một mình:
- Giá mà Nhạc Nhạn Linh nà y không vướng báºn, đây tháºt là má»™t nÆ¡i lý tưởng!
Bốn nà ng sá»ng sốt, há» không hiểu nÆ¡i lý tưởng mà chà ng đã nói là gì, nhưng giá»ng Ä‘iệu cá»§a chà ng khiến ngươi có má»™t cảm giác u ám.
Dao Trì Long Nữ ngoảnh lại nhìn chằm chặp và o Nhạc Nhạn Linh, hồi lâu má»›i há»i:
- Linh ca, nÆ¡i lý tưởng gì váºy?
Giá»ng nói nà ng rất thanh thản, như muốn qua đó xua Ä‘i ná»—i buồn trong lòng Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i ảo não:
- Các muội biết rõ, ngu ca không hỠmuốn dấn thân trên chốn giang hồ.
Vân Phụng Ảnh há»i:
- Váºy ý Linh ca muốn nói đây là nÆ¡i lý tưởng để ẩn cư phải không?
Nhạc Nhạn Linh gáºt đầu:
- Phải!
Thái Phụng Tiên Tá» tiếp lá»i:
- Linh ca không muốn xưng bá võ lâm sao?
Cá»u Văn Long cÅ©ng buá»™t miệng nói thêm:
- Theo má»— nháºn thấy, võ lâm hiện nay cÅ©ng chỉ mình công tá» là có năng lá»±c lãnh đạo, nếu ẩn cư tại đây thì mai má»™t nhân tà i còn gì?
Nhạc Nhạn Linh thiểu não lắc đầu cưá»i:
- Có lẽ Nhạc má»— phải khiến các vị thất vá»ng rồi.
Huyết Diện Kim Cang vá»™i nói tiếp lá»i:
- Chẳng có gì là thất vá»ng cả, má»— đã chán cuá»™c sống dối trá trên giang hồ nà y từ lâu rồi, tìm má»™t nÆ¡i tá»± lá»±c cánh sinh dá»±a và o sức mình để nuôi sống mình, váºy chẳng hÆ¡n ư?
Nhạc Nhạn Linh thoáng ngạc nhiên, chà ng tháºt không ngá» ngưá»i như Huyết Diện Kim Cang mà cÅ©ng có tư tưởng kỳ lạ như váºy.
Thái Phụng Tiên Tá» nhoẻn miệng tươi cưá»i nói:
- Kim Cang tháºt chà đồng đạo hợp vá»›i Linh ca.
Nhạc Nhạn Linh đưa mắt nhìn Thái Phụng Tiên TỠnói:
- Sương muội có ý muốn xưng bá võ lâm phải không?
Thái Phụng Tiên TỠnhìn Nhạc Nhạn Linh hồi lâu mới nói:
- Linh ca đã từng chứng kiến táºn mắt cảnh muá»™i từ bá» phái Nam Hải rồi kia mà !
Giá»ng nói nà ng ngáºp đầy ai oán, như há»n trách Nhạc Nhạn Linh lẽ ra không nên hiểu lầm nà ng như váºy.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i an á»§i, thở dà i nói:
- Ngu ca biết vì sao Sương muá»™i đã từ bá», các muá»™i bốn nà ng Ä‘á»u giống như nhau.
Bốn nà ng đồng thanh:
- Phải chúng tiểu muá»™i đã vì má»™t lý tưởng phải có và quan trá»ng hÆ¡n hết cá»§a ngươi con gái.
Bầu không khà lại trở nên trầm lặng như trước, nhưng có Ä‘iá»u khác là không còn trống rá»—ng, Ãt ra giữa Nhạc Nhạn Linh vá»›i bốn nà ng đã có Ä‘uợc sá»± thông cảm nhau rồi.
Ngoà i xa, Phi Vân trại đã lá» má» hiện ra trong hÆ¡i sương, đó chÃnh là địa Ä‘iểm đến cuối cùng cá»§a bảy ngươi, từ nay chốn giang hồ bình yên hay há»—n loạn sẽ Ä‘uợc quyết định bởi sá»± sống chết cá»§a ngươi chỉ huy tại đó.
Một cơn gió nhẹ đưa đến những tiếng động rất khẽ, Nhạc Nhạn Linh thầm kinh hãi nói:
- Nơi đó đã xảy ra cuộc chiến, chúng ta đi mau!
Bốn nà ng cũng đã nghe thấy, ngạc nhiên nói:
- Và có rất nhiá»u ngưá»i nữa!
Cá»u Văn Long vá»™i há»i:
- Còn bao xa nữa?
Hoa Diễm Phương đáp:
- Chừng hai trăm trượng.
Cá»u Văn Long và Huyết Diện Kim Cang tá»± biết khinh công cá»§a mình không bằng má»i ngươi, nghe váºy liá»n sải bước phóng Ä‘i, như không muốn bị má»i ngươi bá» rÆ¡i.
Nhạc Nhạn Linh lắc đầu quầy quáºy má»™t cách quyết liệt:
- Các vị vốn là ngưá»i trong chốn võ lâm, sao có thể thoát ly võ lâm mà ẩn cư Ä‘uợc.
Hoa Diá»…m Phương cưá»i:
- Linh ca lại chạnh lòng nữa rồi, chúng ra đi thôi!
Nhạc Nhạn Linh giá»ng trở nên cảm khái:
- Äi nà o, cầu mong kể từ nay trong toà n thể võ lâm sẽ Ä‘uợc bình yên thái bình mãi mãi!
Dứt lá»i liá»n tung mình phóng Ä‘i vá» phÃa phát ra tiếng động, bốn nà ng cÅ©ng vá»™i phi thân theo sau.
Khoảng cách hai trăm trượng thoáng chốc đã đến, chỉ thấy trên má»™t khoảnh đất cá» bằng phẳng lúc nà y Ä‘ang có mấy trăm ngưá»i giao chiến, trong số đó có má»™t phần là những ngươi Nhạc Nhạn Linh đã gặp trên Ä‘uá»ng.
Ngưá»i cá»§a Phi Vân trại là bá»n lạt ma và ngưá»i áo đỠbịt mặt, qua những kẻ tá» thương dưới đất, đủ thấy ngưá»i cá»§a Phi Vân trại đã chiếm ưu thế.
Ngay khi ấy, Huyết Diện Kim Cang và Cá»u Văn Long cÅ©ng đã đến nÆ¡i, hai ngươi vốn sợ thiên hạ không loạn, gặp cÆ¡ há»™i nà y đâu chịu bá» qua, Cá»u Văn Long liá»n quát vang:
- Gã to xác, hãy xông lên, cơ hội đã đến rồi.
Äoạn liá»n vung động Tá» Mi côn lao và o vòng chiến.
Huyết Diện Kim Cang cưá»i to:
- ÄuÆ¡ng nhiên là xông lên rồi, ngươi vá»™i gì cÆ¡ chứ?
Dứt lá»i liá»n tung mình lao và o vòng chiến.
Sá»± gia nháºp cá»§a hai ngưá»i nà y tuy trên thá»±c tế chẳng giúp gì nhiá»u Ä‘uợc cho quần hùng nhưng vá» mặt tinh thần thì khiến quần hùng thảy Ä‘á»u phấn chấn hẳn lên.
Bỗng, trong số quần hùng có ngươi thét to:
- Các vị huynh đệ hãy cố lên, Nhạc Nhạn Linh thiếu hiệp với bốn vị cô nương đã đến rồi!
Liá»n có ngưá»i há»i:
- Nhạc thiếu hiệp ư? Nhạc thiếu hiệp đâu?
- Kìa đó, ngưá»i đứng chung vá»›i bốn vị cô nương không phải là gì?
- Äúng rồi, đó chÃnh là Nhạc thiếu hiệp, không sai.
Quần hùng tuy Ä‘ang lúc giao chiến, song vẫn tranh thá»§ liếc mắt nhìn, chà ng thiếu niên thần bà chỉ nghe danh mà chưa gặp mặt nà y là má»™t nhân váºt như thế nà o.
Nhạc Nhạn Linh khẽ chau mà y thầm nhủ:
“Tại sao bá»n há» lại biết mình thế nhỉ?â€
Ngay khi ấy lại có tám gã lạt ma áo và ng, từ trong Phi Vân trại xông ra, gia nháºp và o vòng chiến, tám lạt ma nà y võ công hiển nhiên cao hÆ¡n bá»n lạt ma áo đỠnhiá»u, bởi há» vừa và o đến vòng chiến, đã tả xung hữu đột, ai cản không chết cÅ©ng thá» thương, hung mãnh vô cùng.
Vân Phụng Ảnh thấy váºy vá»™i và ng há»i:
- Linh ca, tiểu muá»™i muốn và o cuá»™c gặp gỡ vá»›i tám ngưá»i kia.
Thái Phụng Tiên TỠcũng nói:
- Tiểu muội đi với Phụng tỷ.
Nhạc Nhạn Linh gáºt đầu:
- Hai muá»™i không nên quá khinh địch, phải hết sức tháºn trá»ng.
- Vâng!
Thái Phụng Tiên TỠđón lấy bốn ngưá»i vừa giao thá»§ đã hết sức ác liệt, đôi bên Ä‘á»u muốn nhanh chóng hạ sát đối phương nên hạ sát hết sức hung hiểm, toà n nhắm và o các yếu huyệt cá»§a nhau mà tấn công.
Vân Phụng Ảnh cÅ©ng đón lấy bốn ngưá»i, cuá»™c chiến cÅ©ng ác liệt như bên Thái Phụng Tiên Tá».
Tám lạt ma áo và ng võ công quả có Ä‘iểm độc đáo, tuy há» liên thá»§ giao chiến vá»›i má»™t thiếu nữ, nhưng các nà ng là hai trong số bốn đại lãnh đạo trong võ lâm Trung Nguyên hiện nay, há» có thể chiến đấu quyết liệt và trong thá»i gian ngắn chưa có dấu hiệu thua bại, trong đương kim võ lâm cÅ©ng rất hiếm có.
Quần hùng vừa thấy hai nà ng xuất thá»§, tinh thần liá»n Ä‘uợc khÃch lệ mạnh mẽ, thảy Ä‘á»u tinh thần phấn chấn hợp lá»±c ứng chiến, tình hình chiến cuá»™c láºp tức trở nên khả quan.
Dao Trì Long Nữ đưa mắt nhìn hai nà ng trong cuộc chiến nói:
- Tháºt không ngá» Phi Vân trại Ä‘iá»u đến những cao thá»§ như thế nà y.
Hoa Diá»…m Phương lạc quan tiếp lá»i:
- Nhưng tám ngươi đó không phải là địch thủ của hai vị tỷ tỷ.
Nhạc Nhạn Linh bỗng như chợt nghĩ đến nói:
- Nếu như thêm và i lạt ma thế nà y thì cục diện hôm nay tháºt khó lưá»ng trước được, Ãt nhất cÅ©ng có rất nhiá»u ngươi táng mạng dưới tay há».
Dao Trì Long Nữ bá»—ng như phát hiện ra Ä‘iá»u gì đó nói:
- Sao không thấy má»™t ngưá»i nà o cá»§a Trưá»ng Bạch sÆ¡n thế nhỉ?
Hoa Diá»…m Phương tiếp lá»i:
- Có lẽ là hỠkhông hay biết!
Dao Trì Long Nữ không đồng ý:
- Ngưá»i cá»§a Trưá»ng Bạch sÆ¡n có mắt khắp giang hồ, tin tức rất linh thông, hiện những ngưá»i tứ tán bất nhất trong võ lâm mà còn quy tụ ở đây, sao há» lại không hay biết Ä‘uợc nhỉ?
Nhạc Nhạn Linh đưa mắt nhìn Phi Vân trại nói:
- Có lẽ hỠcòn có việc gì khác, hoặc là có đối sách kế hoạch gì khác tốt hơn cũng nên.
Äoạn đưa tay chỉ vá» phÃa Phi Vân trại nói tiếp:
- Kia lại có thêm tám lạt ma áo và ng nữa!
Hai nà ng đưa mắt nhìn theo hướng chỉ quả thấy tám lạt ma áo và ng đang phóng đến như bay.
Hoa Diễm Phương nhìn Dao Trì Long Nữ nói:
- Như tỷ, giỠđến lượt hai ta xuất thủ rồi.
Dao Trì Long Nữ lo lắng nhìn Nhạc Nhạn Linh há»i:
- Váºy Linh ca thì sao?
Nhạc Nhạn Linh nghe há»i bá»—ng nhá»› ra thầm nhá»§:
“Nhất định đây là hà nh động có kế hoạch, nếu không phái Máºt Tông sá»›m đã cho mưá»i sáu lạt ma nà y ra tráºn, quần hùng đã tiêu tan từ lâu rồi còn gì? Vì sao phải chá» bá»n mình đến nÆ¡i má»›i cho ra và lại chia là m hai nhóm, bên trong ắt là có âm mưu gì đó, hãy chá» xem!â€
Äá»an bèn nói:
- Ngu ca tự biết lo cho mình, các muội hãy cứ yên tâm.
Dao Trì Long Nữ dưá»ng như không yên tâm:
- Linh ca không một mình xông và o Phi Vân trại chứ?
- Chúng ta đã giao ước cùng đi rồi kia mà .
Lúc nà y tám lạt ma áo và ng đã đến nơi, Hoa Diễm Phương dẫn trước buông tiếng quát vang, tung mình đến đón lấy, thân pháp nhanh như chớp.
Dao Trì Long Nữ tuy trong lòng hãy còn ngà n vạn lá»i định dặn dò Nhạc Nhạn Linh, nhưng sợ má»™t mình Hoa Diá»…m Phương chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm, đà nh thấp giá»ng nói:
- Linh ca tuyệt đối không nên hà nh sá»± bất đồng, hãy ráng chỠđợi má»i ngươi cùng nhau hà nh động thì hÆ¡n. Tiểu muá»™i Ä‘i đây.
Dứt lá»i vừa định tung mình lao và o vòng chiến, bá»—ng mắt ánh lên vẻ vui mừng nói:
- HỠđã đến rồi, Linh ca hãy ở đây chỠhỠnhé.
Äoạn yên tâm phi thân vá» phÃa tám lạt ma áo và ng.
Nhạc Nhạn Linh ngoảnh lại nhìn thì thấy Lan Nhân lão nhân cùng Giáng Long Tiên tả hữu há»™ vệ Thần Toán Long Nữ thần thái an nhà n cháºm rãi Ä‘i tá»›i.
Nhạc Nhạn Linh gần gÅ©i vá»›i Dao Trì Long Nữ nhiá»u ngà y, qua lá»i nà ng nói, chà ng đã biết là Thần Toán Long Nữ tuy không có võ công nhưng mưu trà thì lại siêu phà m, giá» thấy nà ng ta ung dung thế kia, biết hẳn là có diệu kế gì đó nắm chắc phần thắng.
Ngoại trừ ba ngưá»i hiện thân ở ngoà i trăm trượng, tất cả những ngươi khác Ä‘á»u trông thấy, cÅ©ng chẳng rõ Thần Toán Long Nữ bố trà hỠở đâu.
Ngay khi Nhạc Nhạn Linh ngoảnh lại nhìn, bên cạnh chà ng bá»—ng đáp xuống má»™t ngươi đà n bà trung niên xinh đẹp tuyệt trần và mặc y phục rất má»ng, không ai trông thấy bà ta từ đâu đến, cÅ©ng chẳng nghe tiếng động khẽ khi hạ chân xuống đất, hệt như là má»™t bóng u linh không há» có má»™t tý trá»ng lượng.
Bà ta ngắm nhìn Nhạc Nhạn Linh má»™t hồi, bá»—ng tay phải vung lên trên không, liá»n tức theo gió bay ra má»™t là n sương nhẹ mà u hồng phấn, phá»§ xuống đầu Nhạc Nhạn Linh.
Má»™t mùi hương nồng nà n quyến rÅ© len và o mÅ©i Nhạc Nhạn Linh, chà ng bất giấc ngoảnh lại nhìn, liá»n tức lòng trÄ©u xuống nhưng đứng yên bất động.
Mỹ phụ trung niên thấy liá»n cưá»i nhẹ nói:
- Nhạc Nhạn Linh, lòng can đảm và sá»± bình tÄ©nh cá»§a các hạ tháºt hÆ¡n xa những lão tiá»n bối trong võ lâm tuổi khoảng trên bát tuần.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i lạnh lùng:
- Tông chủ quá khen!
Không sai, Mỹ phụ trung niên ấy chÃnh là tông chá»§ Máºt Tông Tây Tạng, má»™t nhân váºt thần bà khiến ngưá»i nghe danh táng đởm.
Tông chá»§ Máºt Tông nhoẻn cưá»i:
- Chúng ta đây là lần thứ nhì gặp nhau rồi!
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Không sai, hai ta đã là ngươi quen biết nhau nhiá»u, chẳng thể cùng tồn tại.
Tông chá»§ Máºt Tông quét mắt nhìn nhóm Thần Toán Long Nữ ở phÃa xa ngoà i tám mươi trượng, bà nghiêm giá»ng nói:
- Hai ta không thể cùng tồn tại đó là sá»± tháºt, nhưng chưa kể Ä‘uợc là quen biết nhau nhiá»u, bởi lẽ bổn tông chá»§ chỉ biết các hạ tên là Nhạc Nhạn Linh, có háºn thù vá»›i bá»n NgÅ© Nhạc thần quân, ngoà i ra không biết chút gì vá» thân thế và lai lịch cá»§a các hạ. Còn vá» bổn tông chá»§, chắc chắn là ngay cả danh tánh cá»§a bổn tông chá»§, các hạ cÅ©ng chưa biết.
- Nhạc má»— nói váºy là vì trá»i sinh ra hai ta, đã đặt để chúng ta trên hai láºp trưá»ng tuyệt đối không thể dung hòa, trước khi gặp nhau chúng ta đã quen biết ở Ä‘iểm ấy rồi.
Tông chá»§ Máºt Tông cưá»i:
- Các hạ muốn nói bổn tông chá»§ vá»›i các hạ hai ngưá»i ư?
- Không sai, tông chá»§ chưa chết, Nhạc má»— không bao giá» rá»i khá»i đây, Nhạc má»— chưa chết, tông chá»§ cÅ©ng không thể bình yên.
- Có lẽ hai ta nên đơn độc má»™t phen quyết sinh tá» tồn vong, bởi vì qua hai ta có thể giải quyết cục diện hôm nay, đó chÃnh là mục Ä‘Ãch bổn tông chá»§ đến gặp các hạ.
- Tại đây ư?
- Không, trong Vụ cốc, nơi đó chỉ có hai chúng ta, bổn nhân với danh dự một tông chủ cam đoan.
- ÄÆ°á»£c, chúng ta Ä‘i!
Tông chá»§ Máºt Tông thoáng ngẩn ngươi, như không ngá» Nhạc Nhạn Linh lại chấp nháºn lá»i đỠnghị cá»§a mình má»™t cách mau mắn thế nà y, nhoẻn cưá»i:
- Bổn nhân xưa nay liệu sá»± chưa bao giá» sai lầm, váºy mà đối vá»›i các hạ, bổn nhân không sao hiểu thấu.
Dứt lá»i liá»n quay ngươi phóng nhanh Ä‘i, Nhạc Nhạn Linh cÅ©ng theo sau ngay.
|

07-04-2008, 10:34 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 69
Lão quái đột hiện
Phi Vân trại nằm bên phải chá»— hai ngưá»i đứng trước đó, còn Vụ cốc thì nằm ở bên trái, phương hướng tương phản nhau. Tông chá»§ Máºt Tông đã tá»± ý chá»n địa Ä‘iểm nà y, bá» ngoà i xem ra quả là trong lòng tháºt sá»± muốn đơn độc gặp gỡ Nhạc Nhạn Linh.
Trong Vụ cốc do bởi có mạch há»a sÆ¡n Ä‘i qua, trong cốc đầy rẫy suối nước nóng, quanh năm hÆ¡i nuá»›c bốc lên như sương trắng, lan tá»a khắp sÆ¡n cốc nên má»›i có tên là Vụ cốc.
Hai ngưá»i phóng Ä‘i chừng thá»i gian tuần trà , chỉ cảm thấy hÆ¡i nóng hừng há»±c, bốn bá» ngoại trừ những tảng đã quái dị mà u Ä‘en ướt sượt, không má»™t ngá»n cây cá»ng cá», hết sức hoang vu thần bÃ.
SÆ¡n cốc rá»™ng chừng năm mươi trượng, bao quanh là những ngá»n núi thấp, không hiểm trở lắm.
Tông chá»§ Máºt Tông dừng lại trên má»™t tảng đá to và bằng phẳng, ngồi xuống cưá»i nói:
- Các hạ thấy nơi nà y thế nà o?
Nhạc Nhạn Linh dừng lại cách bà hai trượng, lạnh lùng nói:
- Äây quả là má»™t nÆ¡i vùi xương…
Tông chá»§ Máºt Tông cưá»i nói:
- Bổn nhân thấy nơi đây hoang vu và hiu quạnh quá!
Lá»i lẽ như xuất phát tá»± đáy lòng, khiến ngưá»i nghe cảm thấy bà ta như có ná»—i niá»m ai oán không nÆ¡i thổ lá»™.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Äối vá»›i tông chá»§ có lẽ là váºy!
Tông chá»§ Máºt Tông ngạc nhiên:
- Chả lẽ các hạ không cảm thấy váºy sao?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i mỉa mai:
- Nhạc má»— đã quen sống cô đơn, đâu như tông chá»§ ngà y đêm có ngưá»i bầu bạn, đã quen sống có đôi có bạn, má»™t khi ở đây má»™t mình hẳn nhiên là cảm thấy hiu quạnh rồi.
Tông chá»§ Máºt Tông thoáng biến sắc mặt Ä‘anh giá»ng:
- Các hạ nói sống có đôi có bạn đó chỉ là nam hay nữ?
- Ha ha… Tông chá»§ chỉ váºy cÅ©ng không hiểu ư? Hai nam không thà nh đôi, hai nữ không thà nh cặp, hiển nhiên là má»™t nam má»™t nữ rồi.
Tông chá»§ Máºt Tông bá»—ng mắt rá»±c sát cÆ¡, đứng phắt dáºy, giá»ng lạnh tanh nói:
- Nhạc Nhạn Linh, hôm nay ngươi đừng mong sống rá»i khá»i nÆ¡i đây!
Nhạc Nhạn Linh thấy bà ta tức giáºn đến váºy, bèn động thâm thầm nhá»§:
“Chả lẽ y thị không phải là hạng ngưá»i dâm loà n, tháºt chẳng thể như váºy Ä‘uợc, ná»™i qua cách ăn mặc cÅ©ng đủ biết y thị là ngưá»i không đứng đắn gì.â€
Äá»an cưá»i khảy nói:
- Giữa hai chúng ta vốn dÄ© phải có má»™t ngưá»i đương nhiên không thể rá»i khá»i nÆ¡i đây, nhưng không nhất định là Nhạc má»—!
Tông chá»§ Máºt Tông hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khÃ, nén giáºn nhoẻn cưá»i nói:
- Äúng váºy, mặc dù chúng ta chưa chÃnh thức tá»· đấu nhưng bổn nhân tin chắc võ lâm Trung Nguyên mai nà y ắt sẽ do bổn nhân thống trị.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Tông chủ quả quyết quá nhỉ!
- Sá»± tháºt đúng là như váºy, trên cõi Ä‘á»i nà y chỉ có má»—i mình các hạ có thể đối kháng vá»›i bổn nhân thôi.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i phá lên:
- Tông chủ quá khen, Nhạc mỗ võ công đâu sánh bằng bốn kỳ nữ, tà i trà lại bình bình, đâu thể đối kháng với tông chủ, tông chủ chẳng phải đã quá đỠcao Nhạc Nhạn Linh nà y hay sao?
- Không, đà nh rằng võ công các hạ không sánh bằng bốn vị cô nương ấy nhưng các hạ lại là ngưá»i chỉ huy, mất Ä‘i các hạ, há» sẽ trở thà nh má»™t nhóm ô hÆ¡p như rắn không đầu.
- Tôn chá»§ lại lầm nữa rồi, trước kia há» từng chỉ huy hà ng vạn ngưá»i má»™t cách chỉnh tá» quy cá»§, Nhạc má»— đâu có khả năng chỉ huy.
Tông chá»§ Máºt Tông nghiêm túc:
- Nhưng hiện nay hỠđã yêu các hạ, má»i sá»± Ä‘á»u nghe theo các hạ, những gì đã qua Ä‘á»u trở thà nh quá khứ, không thể nà o quay trở lại Ä‘uợc nữa.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i:
- Tôn chủ tin và o sức mạnh của tình yêu đến như thế ư?
Tông chá»§ Máºt Tông bá»—ng thở dà i não nùng nói:
- Phải, bổn nhân rất tin và o sức mạnh của tình yêu có thể chi phối cả vũ trụ.
Nhạc Nhạn Linh như đắc kế cưá»i to:
- Váºy cà ng tốt, Nhạc Nhạn Linh mà chết Ä‘i, bốn nà ng ắt sẽ toà n lá»±c đối phó vá»›i tông chá»§, sức mạnh ấy có lẽ sẽ hÆ¡n Nhạc má»— gấp bốn lần trở lên, tông chá»§ tin hay không?
Tông chá»§ Máºt Tông thoáng biến sắc mặt:
- Các hạ Ä‘e dá»a bổn nhân ư?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Sá»± thá»±c quả đúng là như váºy!
- Váºy bổn nhân nên buông tha cho các hạ là hÆ¡n.
- Buông tha ư? Tông chủ đã thắng Nhạc mỗ rồi sao?
Tông chá»§ Máºt Tông cưá»i khảy:
- Tuy bổn nhân chưa thắng đuợc các hạ, nhưng vỠtâm lý thì các hạ đã sợ hãi rồi.
- Nếu sợ thì Nhạc mỗ đâu dám đến đây!
- Nhưng các hạ chá»› quá nóng vá»™i, bổn nhân đã dám đơn thương độc mã gặp gỡ các hạ tại đây, nếu không nắm chắc phần thắng thì đâu hà nh động như váºy, trên Ä‘á»i đâu có ai ngu dại đến mức biết rõ đưá»ng chết mà vẫn xông và o.
Nhạc Nhạn Linh hai tay từ từ đưa lên trước ngực:
- Có lẽ tông chá»§ nói đúng, nhưng Nhạc má»— vẫn không sá»n lòng.
Tông chá»§ Máºt Tông nhoẻn cưá»i:
- Bổn nhân xưa nay hà nh sự chủ trương dùng trà thắng chứ không dùng sức lực.
- Nhưng Nhạc mỗ thì ngược lại, thế nà o? Ha ha…
- Äó là việc cá»§a các hạ.
- Nhưng hiện tại đối với Nhạc mỗ lại là tông chủ.
Tông chá»§ Máºt Tông nhoẻn cưá»i:
- Trà khôn luôn luôn thắng sức lực.
- Chưa chắc, tông chủ đã chuẩn bị xong hay chưa?
- Các hạ định động thủ ư?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Nhạc mỗ đâu phải đến đây để ngoạn cảnh.
Tông chá»§ Máºt Tông thản nhiên buông giá»ng cưá»i:
- Váºy các hạ hãy xuất thá»§ Ä‘i.
Nhạc Nhạn Linh tâm địa quang minh, không muốn xuất thủ khi đối phương không phòng bị, bèn cảnh cáo:
- Äó là tông chá»§ bảo đấy nhé.
Tông chá»§ Máºt Tông vẫn thản nhiên cưá»i:
- Äúng váºy, các hạ cứ xuất thá»§ Ä‘i!
Thế là chẳng cần nói nhiá»u nữa, Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng nói:
- Váºy thì hãy tiếp chiêu!
Dứt lá»i đã vá»›i chiêu Lá»±c Bình NgÅ© Nhạc, má»™t chưởng bổ thẳng và o ngá»±c tông chá»§ Máºt Tông.
Chà ng biết rõ đối phương công lá»±c cao thâm khôn lưá»ng, nà o dám khinh suất, tuy chỉ là má»™t chiêu Lá»±c Bình NgÅ©u Nhạc bình phà m nhưng xuất thá»§ đã sá» dụng toà n lá»±c.
Nhưng tháºt không ngá», chưởng chà ng xuất ra không há» có má»™t chút kình phong, Nhạc Nhạn Linh bà ng hoà ng sá»ng sốt, thầm nhá»§:
“Váºy là sao thế nà y?â€
Chỉ thấy tông chá»§ Máºt Tông nhẹ nhà ng vung chưởng nói:
- Còn kém xa lắm.
Bùng một tiếng, Nhạc Nhạn Linh bị đẩy lùi bốn bước, suýt nữa rơi xuống mặt tảng đá, sương trắng xung quanh chỉ thoáng dao động chứ không hỠcó sức gió mạnh mẽ của hà ng cao thủ đối chưởng.
Nhạc Nhạn Linh đứng vững lại, nhướng mà y song chưởng vung lên, định thi triển chiêu Huyết Hải Thi SÆ¡n tấn công tiếp, nà o ngá» vừa đỠváºn chân khÃ, chợt cảm thấy trong ngưá»i trống rá»—ng, bất giác cả kinh thất sắc.
Tông chá»§ Máºt Tông nhoẻn cưá»i nói:
- Ủa, sao không tấn công nữa đi!
Nhạc Nhạn Linh thở dà i não ruột lạnh lùng nói:
- Nhạc mỗ đã thua rồi, tông chủ hạ thủ đi.
- Nếu bổn nhân tháºt sá»± muốn giết các hạ, thì dâu cần phải đưa các hạ đến đây.
Nhạc Nhạn Linh tức giáºn:
- Váºy tông chá»§ muốn gì?
Tông chá»§ Máºt Tông cưá»i âm trầm:
- Muốn má»i ngươi lên Viên Sầu nhai lần nữa.
- Tông chá»§ tháºt là hiểm độc!
- Thú tháºt là bổn nhân cÅ©ng có chút ngán sợ bốn ả nha đầu kia, nên chẳng thể không lợi dụng các hạ để dẫn dụ há», sau đó nhất cá» trừ diệt.
Nhạc Nhạn Linh gằn giá»ng:
- Tôn giá tin chắc là bắt giữ đuợc Nhạc mỗ ư?
Tông chá»§ Máºt Tông thản nhiên tươi cưá»i:
- Công lực của các hạ đã bị tiêu tan bởi Tán Công phấn của bổn nhân, sao không bắt giữ đuợc chứ?
Nhạc Nhạn Linh giá» má»›i hiểu ra mùi hương khi nãy chÃnh là Tán Công phấn, nhất thá»i lòng ngổn ngang trăm mối, bi phẫn tá»™t cùng.
Tông chá»§ Máºt Tông cưá»i đắc ý:
- Thế nà o, trà hơn xa lực chứ?
Nhạc Nhạn Linh thở dà i thầm nghĩ:
“Äằng nà o sá»›m muá»™n cÅ©ng chết, thay vì lá»t và o tay y thị liên lụy đến bốn vị cô nương, chi bằng tìm cách tá»± tuyệt còn hÆ¡n.â€
Äá»an liá»n cảm thấy yên tâm, bình tÄ©nh cưá»i khảy nói:
- Thá»§ Ä‘á»an tôn giá bỉ ổi thế nà y, chỉ thể kể Ä‘uợc là ám toán chứ đâu phải là vá»›i trà thá»§ thắng.
Äoạn tay trái đưa lên má»™t cách tá»± nhiên, lau chùi mồ hôi trên trán.
Tông chá»§ Máºt Tông cưá»i:
- Bất kể thế nà o thì bổn nhân cũng đã chế ngự đuợc các hạ rồi!
- Tôn giá nên giết Nhạc mỗ đi là hơn!
- Nhưng bổn nhân lại cho là để cho các hạ sống thì hơn.
Nhạc Nhạn Linh lau khô mồ hôi, thừa lúc tông chá»§ Máºt Tông Ä‘ang nói, vụt thò tay và o lòng rút Ä‘oản kiếm ra, kê và o yết hầu mình, lạnh lùng nói:
- Tôn giá hẳn không ngỠđến thế nà y chứ?
Tông chá»§ Máºt Tông sững sá», bà ta quả là không ngá» Nhạc Nhạn Linh lại hà nh động thế nà y, nhất thá»i cÅ©ng không biết nên xá» trà thế nà o.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i âm trầm:
- Tôn giá đau lòng vì đã quá khinh suất phải không?
Tông chá»§ Máºt Tông vá»™i nói:
- Các hạ tưởng là công lực không còn phục hồi đuợc nữa, nên mới định tự tuyệt chứ gì? Cho các hạ biết, bổn nhân có thể là m tan đi công lực của các hạ, dĩ nhiên bổn nhân cũng có thể phục hồi đuợc, chỉ cần các hạ bằng lòng hợp tác với bổn nhân.
- Hợp tác hẳn phải có Ä‘iá»u kiện, chẳng hay Ä‘iá»u kiện như thế nà o?
- Dùng các hạ là m con tin, buá»™c bốn nà ng lui ra khá»i võ lâm.
- Sau đó để cho tôn giá độc bá võ lâm, tà n sát sinh linh chứ gì?
Tông chá»§ Máºt Tông cưá»i:
- Xưng bá võ lâm là tháºt, tà n sát sinh linh thì không đúng, bổn nhân chỉ muốn chỉ huy há» thôi.
- Tôn giá nghÄ© là Nhạc má»— tin lá»i tôn giá ư?
- Có lẽ không tin, nhưng tÃnh mạng các hạ Ä‘ang nằm trong tay bổn nhân.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Trong tương lai hẳn sẽ có ngưá»i tìm tôn giá báo thù cho Nhạc má»—!
- Váºy là các hạ quyết định chết phải không?
- Äúng váºy, Nhạc má»— quyết không sống để lá»t và o tay tôn giá.
Tông chá»§ Máºt Tông bá»—ng cất tiếng cưá»i khảy:
- Váºy các hạ hãy chết Ä‘i! Sau khi ngưá»i chết, bổn nhân vẫn có thể dùng thi thể ngươi đánh lừa bốn ả nha đầu kia lên Viên Sầu nhai để diệt gá»n.
Nhạc Nhạn Linh kinh hoà ng, chà ng biết bốn nà ng chắc chắn sẽ liá»u lÄ©nh xông lên Viên Sầu nhai, lá»t và o cạm bẫy cá»§a y thị, cuống lên buá»™t miệng nói:
- Nhạc mỗ chết rồi trở thà nh ma quỷ cũng không tha thứ cho tôn giá.
Tông chá»§ Máºt Tông cưá»i khảy:
- Bổn nhân chỉ cần má»™t ngưá»i tha thứ thôi, còn những ngưá»i khác tha thứ hay không, bổn nhân chẳng báºn tâm.
Dứt lá»i, cất bước tiến đến gần Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh thầm thở dà i Ä‘au xót, tay phải vừa định dùng sức, bá»—ng nghe má»™t giá»ng nặng ná» nói:
- Nhạc Thanh Vân cÅ©ng không tha thứ cho ngươi, bởi vì ngươi đã trừ diệt háºu duệ duy nhất cá»§a nhà há» Nhạc.
Ba tiếng Nhạc Thanh Vân hệt như sấm nổ ngang tai, tông chá»§ Máºt Tông vừa nghe liá»n tức tái mặt, dừng bước đưa mắt nhìn vá» phÃa phát ra tiếng nói, bà ta bá»—ng cả kinh nói:
- Nhạc bá bá, thì ra lại là lão nhân gia.
Dứt lá»i liá»n quỳ sụp xuống, vái láºy vẻ mặt đầy vẻ u ám thê lương.
Giá»ng nói nặng nỠấy thở dà i cảm khái nói:
- Ngá»c Vy, đứng lên Ä‘i! Ôi, ngươi cÅ©ng tháºt quá bướng bỉnh.
Giá»ng Ä‘iệu cá»§a lão tuy có vẻ trách cứ, nhưng vẫn không bằng tình xót thương yêu mến.
Nhạc Nhạn Linh Ä‘oản kiếm vẫn ká» và o cổ, không dám rá»i, sợ ngưá»i vừa đến là đồng bá»n cá»§a tông chá»§ Máºt Tông, bị mắc bẫy cá»§a há».
Tông chá»§ Máºt Tông vái láºy xong, đứng lên mặt đã già n dụa nước mắt, trông rất thê lương tá»™i nghiệp, so vá»›i khi nãy hoà n toà n biến thà nh má»™t con ngưá»i khác hẳn.
Giá»ng nặng ná» lại nói:
- Nhạc Nhạn Linh, hãy bỠkiếm xuống, đến chà o Phương a di.
Nhạc Nhạn Linh ngạc nhiên:
- Tôn giá là ai?
- Ta là gia gia ngươi,
Tông chá»§ Máºt Tông sá»ng sốt:
- Sao? Y là con của Vân ca ư?
Thì ra vừa rồi bà ta chỉ nghe đuợc ba tiếng “Nhạc Thanh Vân†ngoà i ra chẳng nghe đuợc gì khác nữa.
- Không sai, chÃnh y là háºu duệ duy nhất cá»§a nhà há» Nhạc.
Tông chá»§ Máºt Tông tái mặt, bà ng hoà ng nói:
- Lão nhân gia muốn nói là Vân ca đã gặp bất hạnh ròi ư?
Dứt lá»i bá»—ng đưa tay lên bụm miệng lại, như sợ lại thốt ra những lá»i ghê gá»›m nữa.
Qua vẻ Ä‘au khổ cá»§a bà ta, Nhạc Nhạn Linh đã tin là bà ta không phải giả vá», bèn uể oải buông Ä‘oản kiếm xuống, chầm chầm quay qua nhìn.
Chỉ thấy má»™t lão nhân áo bà o xám, tuổi trạc bát tuần, râu mà y Ä‘á»u bạc, tướng mạo thanh kỳ, tay bợ má»™t bá»™ y phục trắng Ä‘ang đứng ngoà i má»™t trượng.
Lão nhân quét mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh nói;
- Phải, y đã chết cách đây mưá»i sáu năm rồi.
Tông chá»§ Máºt Tông mặt mà y trắng bệch, ánh mắt trống rá»—ng, như thể nhìn thấy má»™t nÆ¡i khác, nÆ¡i đó không có sá»± tồn tại cá»§a hiện thá»±c, chỉ có má»™t khoảng trống mênh mông.
Bà ta xót xa lẩm bẩm:
- Mưá»i sáu năm, mưá»i sáu năm, thảo nà o trong khoảng thá»i gian dà i ấy, Vân ca đã không há» ra mặt ngăn cản Vy nhi, mặc cho Vy nhi cà n quấy, Vy nhi cứ ngỡ là Vân ca đã không còn mà ng đến Vy nhi nữa chứ!
- Lão phu tưởng là nhiá»u năm qua, ngươi đã quên y, tìm má»™t ngưá»i khác trao thân gá»i pháºn, nên lão phu vẫn thưá»ng ở gần bên ngươi, nhưng chung quy vẫn không ra gặp, tháºt không ngá» ngươi lại cố chấp đến váºy.
Tông chá»§ Máºt Tông nước mắt rÆ¡i lã chã:
- Quên ư? Không bao giá», kiếp nà y Vy nhi không bao giá» quên Ä‘uợc Vân ca. Nhạc bá bá hãy cho Vy nhi biết trước lúc từ trần, Vân ca có nhắc đến Vy nhi không?
Lão nhân thở dà i:
- Lúc Nhạc Thanh Vân chết, lão phu không có mặt ở cạnh bên, nhưng lão phu biết chắc má»™t Ä‘iá»u là y chÃnh là đã hay tin ngươi bị lâm bệnh ở Phi Vân trại nên y đã tìm má»i cách đến thăm ngươi.
Tông chá»§ Máºt Tông mắt lướt qua vẻ hà i lòng, say sưa lẩm bẩm:
- Äến thăm Vy nhi ư? Thì ra Vân ca vẫn còn nhá»› đến Vy nhi, váºy mà Vy nhi…
Lão nhân lắc đầu;
- Trước kia lão phu từng hoà i nghi rằng ngươi đã sát hại Nhạc Thanh Vân, lúc Nhạc Nhạn Linh ở Ngá»a Long cốc, thuốc trị độc cho Nam Tà và Bắc Quái luyện cho Nhạc Nhạn Linh, lão phu tưởng là do ngươi lấy trá»™m, nhưng vá» sau lão phu đã Ä‘iá»u tra rõ, không phải là ngươi.
- Váºy là ai?
- Một vị bái huynh trước kia của Thanh Vân.
- Bái huynh cá»§a Thanh Vân ư? Ngưá»i nà o thế nhỉ?
- ChÃnh là Thiên Diện Nhân thá»§ hạ cá»§a ngươi, việc sát hại Thanh Vân chÃnh là do y sai bảo.
Tông chá»§ Máºt Tông bá»—ng ngáºp đầy sát cÆ¡ trùng trùng, giá»ng căm há»n cất lên nói:
- Hiện nay y đang ở trong Phi Vân trại.
Nhạc Nhạn Linh bỗng cất tiếng nói:
- Linh nhi đã tin lão nhân gia là gia gia của Linh nhi rồi!
Äoạn co chân xuống quỳ láºy lão nhân gia ấy.
Trên mặt chà ng hoà n toà n không có nước mắt, cÅ©ng không có vẻ gì là đau khổ, trái lại bình thản đến mức là m ngưá»i kinh ngạc.
Có lẽ đến mức bất kỳ việc gì đến lúc quá mức Ä‘á»u trở nên không bình thưá»ng, trên mặt lão nhân bá»—ng lá»™ vẻ bất an.
|

07-04-2008, 10:34 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 70
Trà đoản háºn trưá»ng
Lão nhân đưa tay đỡ Nhạc Nhạn Linh đứng lên, hiá»n từ nói:
- Linh nhi, hãy khóc Ä‘i, khóc to lên Ä‘i, để cho ná»—i uất háºn trong lòng phát tiết ra ngoà i.
Nhạc Nhạn Linh lắc đầu:
- Gia gia, Linh nhi không muốn khóc, gia phụ từng bảo, là m ngưá»i thì phải chịu đựng được đả kÃch.
Tông chá»§ Máºt Tông bá»—ng áy náy khẽ nói:
- Nhạc Nhạn Linh, Phương di… xưng hô như váºy được không?
Nhạc Nhạn Linh gáºt đầu:
- Vâng, Phương di, mặc dầu Linh nhi không biết gì vá» quá khứ, nhưng qua những lá»i gia gia đã nói vừa rồi, Linh nhi biết Phương di đã phải chịu nhiá»u Ä‘au khổ hÆ¡n Linh nhi rất nhiá»u.
Tông chá»§ Máºt Tông Phương Ngá»c Vy giá»ng chua xót:
- Phương di lớn tuổi hơn, tất nhiên là chịu đựng được.
- Nhưng lúc gia phụ chết, Phương di chỉ cỡ tuổi Linh nhi bây giỠthôi.
Phương Ngá»c Vy đưa tay áo lau nước mắt, ngáºm ngùi nói:
- Tá»± cổ Ä‘a tình không dư háºn, Linh nhi, quá khứ Ä‘á»u đã Ä‘i qua rồi, còn lại chỉ là vô và n Ä‘au thương, ôi.
Äoạn quay sang lão nhân há»i:
- Bá bá, còn Ngô tỷ tỷ có khoẻ không?
Lão nhân thẫn thá»:
- Khi Thanh Vân chết, một năm sau đó nó cũng tiếp bước theo sau rồi.
Phương Ngá»c Vy bùi ngùi:
- Há» Ä‘á»u đã ra Ä‘i, những gì để lại lấy ai gánh vác, má»™ cá»§a hỠở đâu váºy?
Trong Bất Quy cốc nằm sau Phi Vân trại, chÃnh lão phu đã chuyển hỠđến đó.
Phương Ngá»c Vy bá»—ng nói:
- Bá bá, Vy nhi có má»™t Ä‘iá»u không biết xấu hổ, chẳng hay bá bá có thể chấp thuáºn chăng?
Lão nhân biến sắc mặt, bá»—ng cưá»i vang nói:
- Nhân duyên là do kiếp trước đã định, sức ngưá»i chẳng thể nà o cưỡng lại được. Thiên Diện Nhân vì Phương Ngá»c Vy ngươi đã láºp kế hại chết bái đệ hầu cắt đứt mối tương tư cá»§a ngươi, không ngá» mưá»i sáu năm sau, tình yêu ngươi già nh cho Thanh Vân còn sâu Ä‘áºm hÆ¡n, lão phu chỉ là má»™t phà m phu, sao thể chống nổi vá»›i trá»i, hãy cầm lấy.
Äoạn liá»n ném bá»™ y phục trắng cho Phương Ngá»c Vy.
Phương Ngá»c Vy hai tay đón lấy, mặc ngay và o ngưá»i, rất là vừa vặn.
Bà sá»a lại y phục ngay ngắn, bá»—ng quỳ xuống nói:
- Tức phụ (con dâu) xin bái kiến công công.
Dứt lá»i liá»n dáºp đầu bái láºy.
Lão nhân mặt lá»™ vẻ hết sức khÃch động, mãi hồi lâu má»›i nói:
- Thôi, đứng lên đi!
Phương Ngá»c Vy đứng lên, Nhạc Nhạn Linh liá»n quỳ xuống nói:
- Linh nhi khấu kiến Phương di.
Phương Ngá»c Vy cưá»i héo hắt:
- Äứng lên Ä‘i.
Äoạn từ trong lòng lấy ra má»™t chiếc lá» ngá»c trao cho Nhạc Nhạn Linh nói:
- Linh nhi hãy uống thuốc nà y và o, chất độc trong ngưá»i sẽ giải trừ ngay, thá»i gian Phương di gần gá»§i vá»›i ngươi chỉ má»™t lúc nà y thôi. Ôi, vì sao chúng ta lại có số mệnh giống nhau thế nà y?
Dứt lá»i, nước mắt đã chảy dà i, quay sang lão nhân xá dà i nói:
- Công công, Vy nhi đi đây.
Lão nhân vội nói:
- Hãy khoan, hiện ngoà i cốc đã bị há» bao vây, Hoa cô nương tưởng ngươi là kẻ thù giết mẹ, ngươi mà ra lúc nà y, e ra sẽ không có cÆ¡ há»™i giải thÃch.
Phương Ngá»c Vy từ khi nghe nói ngưá»i yêu bao năm thương nhá»› đã chết, lòng hết sức chán chưá»ng, nghe váºy cưá»i não ná» nói:
- Vy nhi không còn muốn giải thÃch gì nữa!
- Nhưng ngươi cần phải giải thÃch, nếu không nghi vấn nà y sẽ vÄ©nh viá»…n để lại trên Ä‘á»i.
- Công công biết rõ nội tình ư?
- Không sai, chẳng những lão phu biết mà Công Tôn Äà o cÅ©ng biết.
Phương Ngá»c Vy kinh ngạc:
- Váºy là Hoa cô nương chÃnh là Công Tôn Diá»…m Phương ư?
Lão nhân gáºt đầu:
- Äó là do Công Tôn Äà o đã nói ra.
- Váºy là Vy nhi cần phải giải thÃch má»›i được.
Ngay khi ấy, bốn vị cô nương từ cá»a cốc phóng nhanh và o, thấy Nhạc Nhạn Linh đứng đối mặt vá»›i Phương Ngá»c Vy trên phiến đá, liá»n tản ra bao vây há» và o giữa.
Hoa Diá»…m Phương đưa mắt nhìn Phương Ngá»c Vy lạnh lùng nói:
- Tông chủ, Hoa Diễm Phương nà y đã tìm kiếm tông chủ từ lâu.
Nhạc Nhạn Linh thấy váºy hoảng kinh, tháºt không biết giải thÃch thế nà o, bởi chà ng không muốn xúc phạm đến bất kỳ ai trong hai ngưá»i.
Phương Ngá»c Vy bình thản cưá»i nói:
- Phương nhi, ai đã nuôi dưỡng ngươi nên ngưá»i váºy?
Hoa Diá»…m Phương cưá»i khảy:
- Tông chá»§ căm thù bà ấy vì sao lại nuôi dưỡng cô nương lên ngưá»i chứ gì?
Phương Ngá»c Vy lắc đầu:
- Không phải, mà là ta rất lấy là m an á»§i bởi vì tá»· tá»· đã giữ lại được háºu duệ.
Hoa Diá»…m Phương sá»ng sốt:
- Gia mẫu là tỷ tỷ của bà ư?
Phương Ngá»c Vy gáºt đầu:
- Phải, lịnh Ä‘uá»ng chÃnh là tá»· tá»· thân sinh cá»§a ta.
Hoa Diễm Phương mặt thoáng lộ vẻ đau khổ:
- Lúc gia mẫu chết, chỉ trăng trối là bảo Hoa Diá»…m Phương báo thù, váºy bây giá» biết là m sao đây?
Phương Ngá»c Vy cưá»i:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải theo lá»i mẫu thân ngươi rồi, nhưng…
- Gia mẫu bảo kẻ thù chÃnh là tông chá»§ Máºt Tông chÃnh là bà .
Phương Ngá»c Vy cưá»i ảo não:
- Ta chÃnh là tông chá»§ Máºt Tông, nhưng không phải là kẻ thù cá»§a mẫu thân ngươi, hung thá»§ thá»±c sá»± đã chết dưới tay ta rồi.
Hoa Diá»…m Phương cưá»i khảy:
- Bà tưởng bổn cô nương tin lá»i bà sao?
- Ngươi không tin, ta có giải thÃch nữa cÅ©ng vô Ãch. Phương nhi, ngươi bảo phải là m sao đây?
- Bà thấy bá»n nà y đông ngưá»i nên sợ phải không? Cho bà biết, tháºt sá»± cần tìm bà chỉ có má»—i mình Hoa Diá»…m Phương nà y, chỉ sợ bà ngay cả bổn cô nương cÅ©ng không dám đấu sao?
- Ta vốn chẳng phải không dám, mà là trái tim ta đã không còn ở trong ngưá»i nữa.
- Váºy thì bao giá» trở vá» trong ngưá»i bà ?
- Không bao giỠtrở vỠnữa.
Hoa Diá»…m Phương tức giáºn:
- Váºy là bản cô nương sẽ tha thứ cho bà ư?
Phương Ngá»c Vy cưá»i Ä‘au khổ:
Ngươi nhất quyết lấy mạng ta ư?
- Không sai, nhất quyết phải lấy.
Phương Ngá»c Vy bình thản gáºt đầu:
- Thôi được, mong là sau khi ta chết, ngươi hãy tin lá»i ta Ä‘i mà là m những việc ngươi cần là m.
Äoạn thản nhiên cất bước Ä‘i xuống phiến đá, vẻ mặt má»™t kẻ hy sinh bảo vệ công lý.
Nhạc Nhạn Linh nãy giá» thấy váºy cả kinh nói:
- Phương di không được phép là m như váºy.
Phương Ngá»c Vy nhếch môi cưá»i:
- Nhạc Nhạn Linh không nên oán háºn kẻ khác, đây hoà n toà n là do ý trá»i.
Bốn nà ng nghe những lá»i đối thoại giữa hai ngưá»i, lòng Ä‘á»u hết sức thắc mắc, chẳng hiểu gì cả.
Nhạc Nhạn Linh thấy Phương Ngá»c Vy không nghe lá»i khuyên, chà ng cà ng cuống lên nói:
- Phương muội, hãy bình tĩnh.
Hoa Diá»…m Phương đối diện vá»›i kẻ thù giết mẹ, lá»a giáºn ngáºp lòng Ä‘ang chá»±c phát tiết, thấy Nhạc Nhạn Linh lại toan ngăn cản, tưởng là chà ng thiên vị, cà ng thêm căm háºn cưá»i khảy nói:
- Diễm Phương phải bình tĩnh thế nà o đây?
- Hãy nghe bà ấy giải thÃch.
Hoa Diễm Phương tức tối:
- Linh ca tin bà ta ư?
- Phải, bà ấy nói hoà n toà n là sá»± tháºt.
Hoa Diá»…m Phương tức giáºn quát:
- Nhạc Nhạn Linh chÃnh ngươi nên bình tÄ©nh má»›i đúng, hãy lá»±a chá»n mau, nếu chá»n Hoa Diá»…m Phương nà y thì đừng bênh vá»±c bà ta, còn như bênh vá»±c bà ta thì đừng chá»n bổn cô nương.
Phương Ngá»c Vy ngoảnh lại nhìn Nhạc Nhạn Linh giá»ng não ná» nói:
- Nhạc Nhạn Linh ngươi hà tất xen và o là m gì.
- Nhạc Nhạn Linh chẳng thể trÆ¡ mắt nhìn sá»± hiểu lầm trở thà nh sá»± tháºt được.
Ba nà ng kia lúc nà y đâm ra hiểu lầm Nhạc Nhạn Linh, Bạch Như Ngá»c bất mãn nói:
- Sao Linh ca biết là hiểu lầm, chà ng chỉ tiếp xúc vá»›i bà ta trong má»™t thá»i gian ngắn mà Linh ca đã hiểu vá» bà ta hÆ¡n bá»n nà y sao?
Nhạc Nhạn Linh lòng Ä‘ang rối rắm, nghe váºy thoáng tức giáºn nói:
- Các ngươi sao không hiểu lẽ phải thế nà y?
Mai Ngá»c Sương tức giáºn:
- Nếu hiểu là phải thì trở giáo vỠmình hay sao?
Nhạc Nhạn Linh cả giáºn:
- Bất luáºn thế nà o, hôm nay các ngưá»i đừng mong gây thương tổn cho bà ấy.
Vân Phụng Ảnh cũng tỠvẻ bất mãn nói:
- Phương muội, hạ thủ đi.
Ngay trong lúc gay cấn ấy, trên đỉnh núi đối diện bá»—ng vang lên má»™t giá»ng bi thương nói:
- Từng nhá»› hồi mưá»i bảy năm trước, Tây Tạng vốn là má»™t đà o nguyên thế ngoại bình yên…
Tiếng nói ấy tháºt là quá quen thuá»™c đối vá»›i Hoa Diá»…m Phương, bởi từ khi hiểu sá»± đến nay, nà ng chỉ nghe được duy có tiếng nói ấy, đó chÃnh là Quá»· Diện Bà Bà , ngưá»i đã nuôi dưỡng nà ng nên ngưá»i.
Hoa Diễm Phương từ từ buông tay xuống, lặng lẽ lắng nghe.
Tiếng nói ấy tiếp:
- Nhưng có má»™t ngưá»i hiếu sá»± vì muốn xưng bá biên thùy đã nhiá»…u loạn vùng đất bình yên đó.
Lúc bấy giá», tông chá»§ Máºt Tông nguyên có hai ngưá»i con gái và má»™t nghÄ©a nữ, trưởng nữ là Phương Ngá»c Thanh, thứ nữ là Phương Ngá»c Vy, nghÄ©a nữ là Phương Ngá»c Lan, ngôi vị tông chá»§ Ä‘uÆ¡ng nhiên là do trưởng nữ là Phương Ngá»c Thanh đảm nhiệm.
Mùa đông hai mươi sáu năm trước, và o má»™t đêm tuyết to, Trung Nguyên bá»—ng có má»™t nhóm đông ngưá»i xâm nháºp phái Máºt Tông, bởi vì từ lâu sống bình yên không phòng bị nên ngưá»i cá»§a Máºt Tông đã thương vong rất nhiá»u, đó tháºt là má»™t chiến dịch khá»§ng khiếp.
Phương Ngá»c Thanh trong má»™t đêm đã gặp hai lần nguy nan, nhưng Ä‘á»u được má»™t thiếu niên thư sinh anh tuấn thoát cứu thoát, thiếu niên đó chÃnh là Äá»™c Thánh Công Tôn Äà o ngà y nay.
Lúc bấy giá» Phương Ngá»c Thanh đã thầm yêu Công Tôn Äà o và vá»›i Äá»™c Kinh tùy thân trao tặng, và sau được tông chá»§ đồng ý, hai ngưá»i đã kết nghÄ©a phu thê, năm sau thì hạ sinh được má»™t ngưá»i con gái.
Phương Ngá»c Lan tuy nhá» tuổi hÆ¡n nhưng lòng đầy dã tâm, chẳng những muốn bá chiếm ngôi vị tông chá»§, mà còn muốn chiếm hữu Công Tôn Äà o.
Thế là Phương Ngá»c Lan đã tìm cách Ä‘uổi Ä‘i Phương Ngá»c Vy tÃnh nóng như lá»a, rồi trong má»™t đêm trăng khuyết, đã dùng thuốc mê là m cho Công Tôn Äà o thần trà mê loạn, phát sinh quan hệ vá»›i nà ng ta…
Phương Ngá»c Lan tÃnh rất hiểm độc, đêm hôm ấy đã hẹn trước vá»›i đại tá»· gặp nhau tại khuê phòng, khi Phương Ngá»c Thanh y hẹn đến Ä‘iểm hẹn thì vừa lúc bắt gặp hai ngưá»i, do đó trong cÆ¡n thịnh ná»™ đã trục xuất Công Tôn Äà o khá»i Tây Tạng, Công Tôn Äà o giải thÃch thế nà o cÅ©ng chẳng nghe…
Lúc nà y má»i ngưá»i đã dần hiểu ra sá»± tháºt, Phương Ngá»c Vy và Hoa Diá»…m Phương đã nước mắt dà n dụa.
- Khi Công Tôn Äà o rá»i khá»i, năm sau thì tông chá»§ qua Ä‘á»i, Phương Ngá»c Lan vì có sá»± sắp sếp từ trước, tông chá»§ vừa hạ thế, nà ng liá»n hạ thá»§ đối phó vá»›i Phương Ngá»c Thanh.
Bởi quá cô thế, Phương Ngá»c Thanh đã thá» trá»ng thương bèn giao đứa con gái hai tuổi cho thị tỳ thân tÃn và đổi tên Hoa Diá»…m Phương để trốn tránh kẻ thù, dặn là phải tìm tông chá»§ Máºt Tông để báo thù, bởi nghÄ© chắc chắn là Phương Ngá»c Lan sẽ trở thà nh tông chá»§ Máºt Tông, đâu ngá» là bà o muá»™i đã báo thù cho mình rồi.
- Nhị cô nương, Diá»…m Phương, lão thân đã cạn lá»i, xin hẹn kiếp sau sẽ gặp lại.
Phương Ngá»c Vy và Hoa Diá»…m Phương cả kinh:
- Bà bà , không nên…
Äồng thá»i đã phi thân vá» phÃa ấy, ba nà ng kia cÅ©ng vá»™i Ä‘uổi theo sau.
Nhạc Nhạn Linh quay sang lão nhân nói:
- Gia gia, Linh nhi đi đây.
Lão nhân sau khi con chết vốn đã chán nản trên cõi trần Ä‘á»i, nghe váºy cưá»i nói:
- Äi Ä‘i, gia gia đã phá há»ng hết cÆ¡ quan trong Phi Vân trại rồi, việc duy nhất chưa xong trong Ä‘á»i giỠđây cÅ©ng sắp hoà n thà nh, thi thể mẹ cha và tá»· tá»· ngươi Ä‘á»u được an táng trong Bất Quy cốc, cốc nà y cá»a và o ở hướng đông, nằm sau Phi Vân trại, cá»a cốc chỉ vừa đủ cho má»™t ngưá»i và o thôi, bên trên có ngà n vạn đá to, và o cốc chỉ cần ấn tay và o má»™t nút đá thì sẽ vÄ©nh viá»…n bị nhốt trong cốc, chỉ có thể tá»± canh tá»± thá»±c, không còn có thể tiếp xúc vá»›i ngưá»i ngoà i Ä‘á»i nữa, ngươi hãy nhá»› cẩn tháºn, hãy nhá»› lấy, chá»› có ấn bừa bãi.
Nhạc Nhạn Linh mắt ánh lên vẻ kỳ lạ:
- Gia gia định Ä‘i đâu váºy?
Lão nhân từ trong lòng lấy ra một mảnh độ diệp và một con dao cạo khẽ nói tiếp:
- Äây chÃnh là chốn nương thân cá»§a gia gia.
Nhạc Nhạn Linh hai giá»t nước mắt lăn dà i, nghẹn ngà o nói:
- Nhà há» Nhạc từ nay chia tay má»—i ngưá»i má»™t ngã. Gia gia, Linh nhi xin bái biệt! Cầu mong gia gia phúc thá» vô cương.
Äoạn lại co chân quỳ xuống bái láºy.
Lão nhân đưa tay đỡ Nhạc Nhạn Linh đứng lên nói:
- Linh nhi, từ nay định đi đâu?
Nhạc Nhạn Linh giá»ng não ná»:
- Bất Quy cốc.
Dứt lá»i bước vá»™i ra khá»i cốc.
Má»i ngưá»i vừa thấy Nhạc Nhạn Linh bá» Ä‘i, liá»n định cất bước theo sau, lão nhân cưá»i nói:
- Trong Phi Vân trại giỠchỉ còn Thiên Diện Nhân với mấy tên tà n binh thôi, chư vị không cần phải lao sư động chúng nữa, một mình Nhạc Nhạn Linh là đủ sức ứng phó rồi.
Huyết Diện Kim Cang nói:
- Hãy còn hai trại chủ Phi Vân trại chưa chết!
Lão nhân cưá»i:
- HỠđã chết dưới tay Thiên Diện Nhân rồi!
Cá»u Văn Long tiếp lá»i:
- Hôm nay má»i ngưá»i đã má»™t lòng muốn tôn Nhạc công tá» là m minh chá»§ võ lâm, đâu có thể không theo, Ä‘i nà o.
Quần hùng vốn cÅ©ng có ý như váºy liá»n hùa theo:
- Äi, Ä‘i…
Thế là trong thoáng chốc đã bỠđi hết sạch.
Lão nhân bỗng lắc đầu thở dà i lẩm bẩm:
- Các vị đã uổng phà tâm tư rồi.
Lúc nà y, bốn nà ng vá»›i Phương Ngá»c Vy đã quay lại, há» quét mắt tìm kiếm chẳng nhìn thấy bóng dáng Nhạc Nhạn Linh đâu cả, thảy Ä‘á»u sá»ng sốt, Mai Ngá»c Sương trước tiên cất tiếng há»i:
- Linh ca đâu rồi hả?
Ba nà ng kia cÅ©ng hoảng lên, khi nãy nhất thá»i đã tức giáºn trách lầm chà ng, vốn tưởng là chà ng cÅ©ng Ä‘uổi theo, nà o ngá» chà ng lại thừa cÆ¡ bá» Ä‘i mất.
Phương Ngá»c Vy là ngưá»i từng trải, hiểu rất rõ ná»—i Ä‘au khổ ấy, thấy váºy không nén được, đưa mắt nhìn lão nhân há»i:
- Công công, Nhạc Nhạn Linh đã Ä‘i đâu rồi váºy?
Lão nhân cưá»i:
- Các vị cô nương kia không nên đi theo y là hơn!
Bốn nà ng nghe váºy cả kinh, tưởng là lão nhân không muốn cho hỠở cạnh Nhạc Nhạn Linh liá»n cùng nhau quỳ xuống khóc nói:
- Gia gia, chúng tiểu nữ sẽ nhất định vâng lá»i Nhạc Nhạn Linh, xin công công hãy nói cho chúng tiểu nữ biết.
Lão nhân lắc đầu:
- Các ngươi Ä‘á»u là giai nhân hiếm có trên Ä‘á»i, tá»™i gì phải Ä‘i theo má»™t kẻ không còn chà hướng, định ẩn cư chốn hoang sÆ¡n, cách biệt thế nhân.
- Chúng tiểu nữ đã quyết vinh viễn theo bên Nhạc Nhạn Linh, đến chết cũng không thay lòng đổi dạ.
- Ôi! Tháºt là dại dá»™t…
- Gia gia, chúng tiểu nữ van xin lão nhân gia…
Lão nhân thở dà i:
- Thôi được, Nhạc Nhạn Linh hiện Ä‘ang Ä‘i đến Phi Vân trại, xong việc sẽ và o Bất Quy cốc tá»± giam mình trong ấy, nếu các ngươi tháºt sá»± muốn theo bên y thì hãy và o trong cốc mà chá», nếu không, e sẽ không bao giá» gặp được y nữa.
Mai Ngá»c Sương vá»™i há»i:
- Nhạc Nhạn Linh một mình đến Phi Vân trại ư?
- Phi Vân trại đã không còn cao thủ nữa, có lẽ y cũng đã đến nơi rồi, các ngươi mà còn chần chừ không và o cốc, sẽ không còn cơ hội nữa đấy.
Bốn nà ng cả kinh thất sắc, đồng thanh nói:
- Váºy Bất Quy cốc ở đâu váºy, gia gia?
Phương Ngá»c Vy tiếp lá»i:
- Bổn nhân xin đưa các vị cô nương đi.
Äoạn quay sang lão nhân vòng tay xá dà i, quay ngưá»i dẫn trước phi thân Ä‘i.
Lão nhân lắc đầu cảm thán nói:
- Chốn hồng trần từ nay sẽ không còn rà ng buộc lão phu nữa rồi!
Äoạn phi thân ra khá»i cốc, từ đó biệt vô âm tÃn.
|

07-04-2008, 10:34 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 71
Quy ẩn chốn sơn lâm
Hãy nói vá» Nhạc Nhạn Linh từ khi chà ng biết rõ thân thế, ý chà tiêu tan, hoà n cảnh tang thương đã phải chịu đựng từ thá»§a bé khiến chà ng có má»™t sá»± kiá»m chế phi thưá»ng.
Nên khi tổ phụ nhắc vá» dÄ© vãng, chà ng đã nén được niá»m Ä‘au xót trong lòng, chà ng đã tá»± nhá»§ không để nước mắt trà o ra.
Chà ng chỉ có một ý định, trừ khỠxong Thiên Diện Nhân sẽ vĩnh viễn bầu bạn bên trong mộ song thân và tỷ tỷ, không bao giỠbước chân và o giang hồ nữa, do đó khi nghe tới tên Bất Quy cốc, chà ng đã quyết định hướng đi của mình.
Ra khá»i Vụ cốc, chà ng giở hết khinh công phóng Ä‘i.
Từ đó đến Phi Vân trại vốn cách không đầy trăm trượng, chỉ mấy lượt tung mình Nhạc Nhạn Linh đã tiến và o đến hạ viện của Phi Vân trại.
Vừa đến cổng chà ng đã gặp hai lão hán vai Ä‘eo tay nải, dáng vẻ hốt hoảng từ bên trong chạy ra, há» vừa thấy Nhạc Nhạn Linh, liá»n sợ hãi dừng bước nói:
- Xin thiếu gia tha mạng!
Nhạc Nhạn Linh lắc đầu:
- Tại hạ không giết các vị đâu, nhưng mong là từ nay trở Ä‘i các vị hãy sống an pháºn trong những ngà y tháng còn lại.
Hai lão hán kinh ngạc há»i:
- Dám há»i thiếu gia tôn tánh đại danh?
Nhạc Nhạn Linh Ä‘ang nóng lòng muốn tìm Thiên Diện Nhân, nên chà ng không muốn lôi thôi vá»›i há», bèn chau mà y nói:
- Tại hạ là Nhạc Nhạn Linh!
Äoạn liá»n cất bước Ä‘i nhanh và o trong.
Hai lão hán đứng thừ ra hồi lâu, ngưá»i bên trái nói:
- Lạ tháºt, Nhạc Nhạn Linh đâu có tà n ác như lá»i đồn đại!
Ngưá»i bên phải giục:
- Äi mau thôi, hôm nay nếu được sống, lão phu sẽ láºp bà i vị suốt Ä‘á»i thá» phụng Nhạc thiếu hiệp.
Äoạn liá»n nắm lấy tay trái lão hán bên trái, bước vá»™i ra khá»i cổng.
Nhạc Nhạn Linh tiến và o hạ viện, thấy nhà cá»a nối tiếp nhau trải dà i, muốn tìm má»™t ngưá»i chẳng phải dá»…, chợt nảy ý, liá»n phóng há»a đốt nhà .
Trong thoáng chốc, lá»a cháy ngút trá»i, má»™t khu hạ viện đã trở thà nh biển lá»a, nhưng chẳng thấy bóng ngưá»i nà o, Nhạc Nhạn Linh chỠđến khi lá»a cháy hết cả khu hạ viện má»›i phi thân vá» phÃa thượng viện.
Äến thượng viện, Nhạc Nhạn Linh thấy hang động cùng khắp, chẳng biết nên bắt đầu tìm từ đâu, bất giác đâm ra do dá»±, bởi nếu Thiên Diện Nhân có ý lẩn trốn, bất kỳ nÆ¡i nà o cÅ©ng có thể ẩn thân, chà ng biết đâu mà tìm.
Äang khi do dá»±, Thiên Diện Nhân bá»—ng từ má»™t hang động Ä‘i ra, y vẫn là trang phục thư sinh, thái độ tuy vẫn rất Ä‘iá»m tÄ©nh, nhưng không còn ung dung như lúc ở Äoạn Hồn cốc.
Nhạc Nhạn Linh mừng rỡ, vá»™i tiến tá»›i má»™t bước, cưá»i khảy nói:
- Nhạc má»— Ä‘ang thầm lo tôn giá đã đà o tẩu, tháºt không ngá» tôn giá lại tá»± ra đây.
Thiên Diện Nhân cưá»i lạnh lùng:
- Lão phu cũng lo là ngươi cũng không đến kia chứ.
Nhạc Nhạn Linh Ä‘anh giá»ng:
Giữa hai ta chẳng thể cùng tồn tại trên Ä‘á»i, hẳn tôn giá đã rõ?
Thiên Diện Nhân cưá»i to:
- Lão phu đã rõ từ lâu, nhưng có lẽ bây giỠngươi mới biết.
- Nhưng cũng chẳng hỠmuộn mà ng gì.
- Theo lão phu thì đã muá»™n má»™t chút, bởi nếu ngươi mà biết sá»›m thì ngươi đã chết trong Äoạn Hồn cốc từ lâu, đâu khiến cho toà n phái Máºt Tông tiêu tan, khiến lão phu phải tốn má»™t phen công sức trùng chỉnh.
Nhạc Nhạn Linh ngạc nhiên:
- Trùng chỉnh ư?
- Thế nà o? Ngươi kinh ngạc hả?
Nhạc Nhạn Linh bá»—ng cưá»i phá lên:
- Ha ha… Nhạc mỗ quả là kinh ngạc, bởi vì Nhạc mỗ chẳng tin là hôm nay tôn giá có thể đà o thoát trong tay Nhạc mỗ.
Thiên Diện Nhân cÅ©ng cưá»i to:
- Äại cục còn chưa liệu trước được phải không? Ha ha…
Nhạc Nhạn Linh bá»—ng má»™t tay đưa lên trước ngá»±c, trầm giá»ng nói:
- Tôn giá hãy chuẩn bị đi.
Thiên Diện Nhân cũng quát to:
- Ngươi cũng chuẩn bị đi!
Dứt lá»i đã thi triển chiêu Ngân Lãng Diện Mục (sóng bạc chói mắt) nhanh như chá»›p công và o giữa ngá»±c và bụng Nhạc Nhạn Linh, xuất thá»§ tháºt hiểm độc.
Chưởng xuất cuồng phong à o à o, uy lực hung mãnh, như chẳng kém hơn Ngũ Nhạc thần quân Diệp Thiên Quân.
Nhạc Nhạn Linh căm háºn y thấu xương, có ý hà nh hạ y, thấy chiêu cưá»i khảy nói:
- Nhạc mỗ đã sớm chuẩn bị rồi!
Äồng thá»i đã tung ra chiêu Huyết Hải Thi SÆ¡n đón tiếp.
Chỉ nghe bùng má»™t tiếng vang rá»n, cát đá tung bay mù mịt.
Thiên Diện Nhân lùi sau ba bước, nơi ngực huyết khà sôi trà o, lão kinh hãi trong lòng thầm nhủ:
“Công lá»±c tiểu tá» nà y sao lại hÆ¡n xa công lá»±c phụ thân hắn thế nà y?â€
Nhạc Nhạn Linh cưá»i sắc lạnh:
- Chưởng tiếp theo đến lượt Nhạc mỗ tấn công đây!
Thiên Diện Nhân tuy trong lòng kinh hãi vô cùng, song y vốn là ngưá»i thâm hiểm, tình cảm không bao giỠđể lá»™ ra ngoà i mặt, thản nhiên tiến tá»›i hai bước, cưá»i khảy nói:
- Lão phu đang chỠđây!
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy đáp:
- Hãy tiếp chiêu.
Dứt lá»i, nhanh nhẹn tung mình lao tá»›i, vung mạnh hữu chưởng bổ mạnh và o trước ngá»±c Thiên Diện Nhân, đồng thá»i ngầm váºn tụ công lá»±c và o tay trái sẵn sà ng ứng biến.
Thiên Diện Nhân qua chưởng chá»§ động tấn công vừa rồi không già nh được ưu thế, nghÄ© rằng chiêu chá»§ công nà y cá»§a Nhạc Nhạn Linh hẳn uy lá»±c kinh ngưá»i nên lão đâu dám thẳng thừng ra tay đón tiếp.
Thấy chiêu thức quá dÅ©ng mãnh, vá»™i lách ngưá»i sang bên mé trái Nhạc Nhạn Linh, đồng thá»i hữu chưởng im lìm tung ra chiêu Phiên Vân Phúc VÅ© (lá»™n mây láºt mưa) đánh lén và o mạn sưá»n trái cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh sá»›m đã đỠphòng, tả chưởng chá»›p nhoáng tung ra chiêu Liệt Nháºt Dụng Huyết vừa lúc đón lấy thế công đối phương.
“Bùng†má»™t tiếng vang rá»n, kèm theo má»™t tiếng “hự†vang lên vô cùng Ä‘au đớn cá»§a Thiên Diện Nhân, thế là cuá»™c chiến đã kết thúc.
Thiên Diện Nhân lùi ra xa hơn năm thước, nơi khóe miệng lão máu tuôn xối xả.
Nhạc Nhạn Linh buông tiếng cưá»i âm trầm nói:
- Thiên Diện Nhân, tôn giá biết Nhạc mỗ định xỠtrị đối với tôn giá như thế nà o không?
Thiên Diện Nhân lén đưa mắt liếc nhìn ra phÃa sau, thì thấy cá»a động cách mình chỉ chừng tám thước, nhưng cách Nhạc Nhạn Linh đến hÆ¡n hai trượng, bèn mừng thầm váºn tụ hết công lá»±c còn lại, vá» cưá»i khảy nói:
- Ngươi tưởng là sẽ chắc chắn thắng ư?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Sá»± tháºt đã sá» sá» ra trước mắt, đâu cần Nhạc má»— nói nhiá»u!
Thiên Diện Nhân thoái lui hai bước, song chưởng vung lên quát:
- Váºy ngươi hãy thá» xem.
Äoạn song chưởng giả vỠđẩy ra, ngưá»i lại thừa cÆ¡ phóng nhanh vá» phÃa cá»a động.
Nhạc Nhạn Linh chẳng ngá» vá»›i thân pháºn Thiên Diện Nhân, khi lâm tráºn lại bá» chạy má»™t cách nhục nhã thế nà y, định lao ngưá»i theo truy kÃch nhưng không còn kịp nữa.
Thiên Diện Nhân và o đến trong động, vừa thở phà o, chưa kịp mừng thì ngẩng đầu lên nhìn, bỗng kinh hãi thét to lên:
- Minh NghÄ©a, Minh NghÄ©a! Sao lại đóng cá»a động thế nà y? Mở ra mau!
Ngay khi ấy, cá»a động bá»—ng xuất hiện má»™t lão nhân áo và ng ná», lạnh lùng nói:
- Thiên Diện Nhân, đây chÃnh là nÆ¡i chôn thây ngươi rồi!
Thiên Diện Nhân nghe váºy cả kinh quay phắt lại, lão đã thấy Hoà ng Minh NghÄ©a thân hình to lá»›n đã đứng án ngay cá»a động vá»›i vẻ mặt lạnh lùng như băng sương.
Bèn cố nén ná»—i kinh hãi trong lòng, cưá»i gượng nói:
- Minh Nghĩa đừng đùa chứ!
Hoà ng Minh NghÄ©a cưá»i khảy nói:
- Äùa ư? Hừ, Thiên Diện Nhân, ngươi biết Hoà ng Minh NghÄ©a nà y đã chỠđợi ngà y hôm nay hằng bao nhiêu lâu rồi không?
Thiên Diện Nhân trong lòng đã tột cùng căm tức, nhưng không dám nói ra, ôn tồn nói:
- Hoà ng Minh NghÄ©a, trong mưá»i mấy năm qua lão phu đối xá» vá»›i ngươi chẳng bạc, hẳn ngươi không bán đứng lão phu trong lúc nà y chứ?
Hoà ng Minh NghÄ©a cưá»i khảy:
- Bán đứng ư? Phải nói là lấy mạng ngươi mới đúng!
- Vì sao ngươi lại muốn lấy mạng lão phu?
- Vì nghĩa đệ Nhạc Thanh Vân của lão phu.
- Khi xưa ngươi cũng có dự và o cuộc mà ?
- Äó là vì bị cưỡng bức.
- Nhưng đã thá»±c sá»± chÃnh tay ngươi động thá»§.
- Ha, ha… Thiên Diện Nhân! Không, phải gá»i là đại ca má»›i đúng. Hoà ng Minh NghÄ©a sở dÄ© sống đến ngà y hôm nay chÃnh là để chá» ngà y nà y, sau khi ngươi chết, lão phu sẽ lấy cái chết để tạ tá»™i vá»›i nghÄ©a đệ.
Thiên Diện Nhân thấy tình hình đã không thể vãn hồi được nữa, lòng liá»u mạng đã nảy sinh, mắt ánh vẻ căm thù nói:
- Sao ngươi biết lão phu là đại ca của ngươi?
Hoà ng Minh NghÄ©a buông tiếng cưá»i sắc lạnh:
- Äứng lại, hẳn ngươi biết là ngón tay cá»§a lão phu má»™t khi mà ấn mạnh, ngươi sẽ nháºn lấy kết quả là như thế nà o rồi chứ? HÆ¡n mưá»i năm gần gÅ©i, là m sao mà lão phu lại không nháºn ra được ngươi là ai, lúc bốn ngưá»i kết nghÄ©a trên Thái SÆ¡n, ngươi là lão đại, còn Nhạc Thanh Vân là út, tháºt chẳng ngá» ngươi vì đã say mê ngưá»i yêu cá»§a tiểu đệ, mà đã nhẫn tâm hạ độc thá»§ thế nà y, tháºm chà ngươi còn cấu kết vá»›i bá»n NgÅ© Nhạc thần quân Diệp Thiên Lân liên thá»§ hợp lá»±c, kế sách thá»§ Ä‘oạn Ä‘á»u tuyệt, nhưng ngươi đâu ngá» lại có má»™t đồng đảng đã nuôi lòng hạ sát ngươi phải không?
Thiên Diện Nhân gáºt đầu:
- Äúng váºy, lão phu quả là không ngá».
Nhạc Nhạn Linh lúc nà y đã đi đến, lạnh lùng nói:
- Hãy để cho lão ra đây.
Hoà ng Minh NghÄ©a giáºt mình, bá»—ng tay phải ngón giữa lão ấn mạnh. “Ầm†má»™t tiếng vang rá»n, văng vẳng nghe thấy má»™t tiếng rú thảm khốc và má»™t giá»ng khản đặc vang lên:
- Hoà ng Minh NghÄ©a, ngươi tháºt là độc ác!
Cá»a động đã bị má»™t tảng đá to bÃt kÃn.
Hoà ng Minh NghÄ©a chầm cháºm quay ngưá»i lại, nhìn Nhạc Nhạn Linh cưá»i thảm não nói:
- Nhạc Nhạn Linh, ngươi định xỠtrà lão phu như thế nà o?
Nhạc Nhạn Linh trầm giá»ng:
- Tôn giá nghĩ là đã giết y có công ư?
Hoà ng Minh Nghĩa lắc đầu:
- Không há», lão phu chỉ là m tròn tình nghÄ©a kết bái mà thôi, sá»± sống chết sá»›m đã không báºn tâm, nêu ngươi muốn dùng thá»§ Ä‘oạn tà n bạo hÆ¡n báo phục, lão phu sẵn sà ng chấp nháºn.
Nhạc Nhạn Linh vẻ mặt thiểu não quay ngưá»i:
- Nhạc mỗ không còn thủ đoạn tà n bạo hơn nữa.
Dứt lá»i liá»n cất bước bá» Ä‘i.
Bỗng, Hoà ng Minh Nghĩa thét to:
- Nhạc Nhạn Linh, hãy quay lại.
Nhạc Nhạn Linh chững bước quay ngưá»i há»i:
- Gì váºy?
Hoà ng Minh NghÄ©a ngá»a mặt cưá»i vang:
- Ha ha… Ngươi phải chứng kiến máu của kẻ cuối cùng đã sát hại phụ thân ngươi chứ, ha ha…
Äá»™t nhiên vung tay má»™t chưởng bổ xuống thiên linh cái, ngã xuống đất chết ngay.
Nhạc Nhạn Linh đưa mắt nhìn thi thể Hoà ng Minh Nghĩa, bùi ngùi thở dà i nói:
- Äại thù đã báo, tâm nguyện đã tròn, từ nay bên mình chỉ còn những tháng ngà y trống trải và hồi ức vá» dÄ© vãng mà thôi.
Äoạn cất bước ra khá»i cổng thượng viện, phi thân vá» phÃa háºu sÆ¡n Phi Vân trại.
Bá»—ng, má»™t giá»ng thô kệch cất tiếng gá»i:
- Tiá»u chá»§ nhân!
Nhạc Nhạn Linh dừng bước, quay lại thấy Huyết Diện Kim Cang và Cá»u Văn Long, theo sau hai ngưá»i là đám đông quần hà o tam sÆ¡n ngÅ© nhạc, bất giác kinh ngạc nói:
- Nơi đây đã xong việc rồi, các vị còn đến đây là m gì?
Cá»u Văn Long toét miệng cưá»i:
- Má»— đến đây để truyá»n lá»i.
- Lá»i gì váºy?
- Võ lâm chẳng thể một ngà y vô chủ, nếu không ắt đại loạn.
Huyết Diện Kim Cang cưá»i tiếp lá»i:
- Nói thẳng ra là muốn má»i tiểu chá»§ nhân đảm trách nhiệm chức minh chá»§ võ lâm.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i ảo não:
- Các vị chá»n lầm ngưá»i rồi!
Cá»u Văn Long cưá»i:
- Má»i ngưá»i đã đồng lòng chá»n Nhạc công tá» rồi.
Äoạn quay ra sau khoác tay ra hiệu vá»›i quần hà o.
Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng quét mắt nhìn quần hà o:
- Chư vị bằng hữu, Nhạc Nhạn Linh không muốn nói những lá»i khách sáo, Nhạc má»— đã chán ngán cuá»™c sống giang hồ rồi, bởi đó là nÆ¡i con ngưá»i tìm đủ má»i cách và lý lẽ để tà n sát đồng loại cá»§a mình.
Dứt lá»i bèn quay ngưá»i, kiên quyết tung mình lướt Ä‘i.
Quần hà o thảy Ä‘á»u đứng thừ ra tại chá»—, vẻ mặt má»—i ngưá»i má»—i khác, nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u thất vá»ng như nhau.
Huyết Diện Kim Cang vá»›i Cá»u Văn Long cùng biến sắc mặt, bá»—ng sải bước Ä‘uổi theo.
Vòng qua Phi Vân trại, Nhạc Nhạn Linh nhanh chóng tìm cá»a và o Bất Quy cốc, chà ng đưa mắt nhìn Huyết Diện Kim Cang vá»›i Cá»u Văn Long Ä‘uổi theo sau, Ä‘oạn cháºm bước tiến và o cốc.
Ngay khi ấy hai ngưá»i Ä‘uổi theo đến, Huyết Diện Kim Cang chau mà y nói:
- Äây là Bất Quy cốc ư?
Nhạc Nhạn Linh gáºt đầu:
- Äúng váºy, hai vị nên quay vá» Ä‘i thôi.
Cá»u Văn Long há»i:
- Má»— hai ngưá»i và o được không?
- Cốc nà y há»… và o là không trở ra được, hai vị không thÃch hợp và o trong ấy.
Huyết Diện Kim Cang quyến luyến:
- Nhạc công tá» là má»™t ngưá»i đặc thù nhất trong số những ngưá»i má»— đã gặp trong Ä‘á»i, khiến ngưá»i khó thể quên được, má»— chỉ biết nói bấy nhiêu thôi.
Cá»u Văn Long cưá»i bẽn lẽn:
- Ngay cả má»— cÅ©ng váºy, chẳng biết nói gì, cÅ©ng kể như là má»— cÅ©ng nói như váºy Ä‘i.
Nhạc Nhạn Linh mỉm cưá»i:
- Nhạc má»— sẽ trá»n Ä‘á»i nhá»› đến hai vị.
Huyết Diện Kim Cang bá»—ng há»i:
- Nhạc công tỠkhông dặn dò gì hai mỗ sao?
Nhạc Nhạn Linh thá» thẫn nhìn trá»i:
- Nhạc má»— mong rằng từ nay hai vị đã vÄ©nh viá»…n cùng nắm tay nhau cùng Ä‘i, gặp việc gì cÅ©ng phải bà n bạc thương nhau, trừ bạo an lương vốn là bổn pháºn cá»§a chúng ta, đó kể như là lá»i Nhạc má»— tặng cho hai vị… Nếu như sau nà y hai vị gặp lại vị cô nương kia xin hãy chuyển cáo vá»›i há» là Nhạc má»— đã vùi thây nÆ¡i hoang sÆ¡n rồi.
Cá»u Văn Long chau mà y:
- Nhạc công tỠkhông tưởng nhớ hỠhay sao?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i xót xa:
- Từ nay Nhạc má»— sẽ sống trong hồi ức, luôn tưởng nhá»› đến há», hai vị Ä‘i Ä‘i.
Cá»u Văn Long và Huyết Diện Kim Cang đưa mắt nhìn nhau, Ä‘oạn thất thểu bá» Ä‘i.
Nhạc Nhạn Linh hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khÃ, lẩm bẩm:
- Tất cả đã Ä‘á»u trở thà nh quá khứ, núi xanh đã vùi chôn Nhạc Nhạn Linh nà y.
Äoạn đưa tay ấn và o má»™t nút đá trên vách, trên đỉnh cốc liá»n đổ xuống má»™t đống đá to, bÃt kÃn hết cá»§a cốc.
Thốt nhiên, mấy tiếng trong trẻo vang lên:
- Và cũng vùi chôn luôn cả chúng tiểu muội!
Nhạc Nhạn Linh giáºt mình, quay phắt lại nhìn, thấy bốn vị cô nương Ä‘ang sóng vai nhau đứng trước mặt, ngoà i xa có ba ngôi má»™, trước má»™ là Phương Ngá»c Vy vá»›i toà n thân y phục trắng Ä‘ang im lìm nằm má»p dưới đất.
Chà ng biết việc gì đã xảy ra mặc dù chà ng không hỠmuốn.
Trên trá»i mây xanh, mây trắng lãng đãng, chim bay từng đà n.
Có lẽ, chỉ từ nay chỉ có chúng mới có thể viếng thăm bốn nữ một nam ở tại đây mà thôi.
Trong cốc, nước suối đang thổn thức, hệt như một bà i thôi miên không bao giỠdứt, tấu cho năm vị chủ nhân mới đến nghe.
HẾT
|
 |
|
| |