 |
|

28-08-2008, 12:23 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
David bá» tá» báo xuống suy nghÄ© và băn khoăn tại sao tá» Bưu Ä‘iện Há»a tốc đã bắn trúng Ä‘iểm Ä‘en. Há» bắn trúng cÅ©ng phải. David và phi hà nh Ä‘oà n Úc, và cả chiếc máy bay, lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng cất cánh, má»™t sá»± tháºt mà má»i ngưá»i trong Ban Biên táºp báo Bưu Ä‘iện Há»a tốc Ä‘á»u biết rất rõ. Má»™t Ä‘iá»u như thế khó mà giữ hoà n toà n bà máºt đối vá»›i má»™t phóng viên là nh nghá» và kinh nghiệm.
Äối vá»›i Nữ hoà ng việc Ä‘i đến Tharwa trước Giáng sinh là má»™t Ä‘iá»u rất thuáºn lợi và giỠđây Úc Äại Lợi là má»™t quốc gia quan trá»ng độc nhất nhá» sá»± cam kết kiên trì cá»§a ngà i mà không ai trong Hoà ng tá»™c là m được. Chà ng ngồi như váºy lâu lắm, băn khoăn lo nghÄ© và rồi cầm tá» Mirror lên.
Tá» Mirror không có những bà i báo đấu tranh tiên phong mà chỉ là những tưá»ng thuáºt có đóng góp ý kiến. Bà i báo có ba cá»™t chÃnh NƯỚC ANH ÄANG GẶP CHUYỆN GÃŒ ? Bà i báo nói rằng những công nhân tháºt thà , ngay thẳng, miá»…n bà n vá» việc Ä‘i lang thang các nÆ¡i như Canada hay Kenya để dá»± lá»… Giáng sinh. Thì cứ để cho Hoà ng gia Ä‘i đâu tùy ý, bà i báo nói, nhưng công nhân nước Anh sẽ là m lá»… Giáng sinh theo cách thÃch hợp nhất mà ngưá»i dân Anh thưá»ng là m, có thể trong tình Ä‘oà n kết thắm thiết trong má»™t ngôi quán ở là ng hay trong tình trạng thư giãn thoái mái cá»§a má»™t rạp chá»›p bóng.
Tuần ấy là má»™t tuần khó khăn ở nước Anh. Má»i cuá»™c thăm viếng cung Ä‘iện Buckingham hình như đầu đỠcá»§a các báo và những ngưá»i Ä‘i tá»›i viếng cÅ©ng rất nhiá»u, nà o là đức Tổng Giám mục cá»§a Canterbury đến ngà i Tom Forrest, ông Iorwerth Jones đến Äại tá Cox. Nói chung, những ngưá»i viết giữ yên lặng, do đó tạo ra cảm giác như có Ä‘iá»u gì xảy ra ở trong nước, nhưng chẳng có ai biết chuyện sẽ xảy ra như thế nà o. Dần dần tin đồn có Ä‘iá»u hệ trá»ng sẽ được Nữ hoà ng công bố và o dịp Giáng sinh trên đà i. Chẳng ai biết tin đồn phát xuất ở đâu nhưng nó loan Ä‘i rất nhanh như là má»™t Ä‘iá»u căng thẳng trong tuần lá»….
Và o ngà y thứ tư, David bắt đầu bị phóng viên quấy rầy, khi má»™t đại diện cá»§a tá» Mirror gá»i Ä‘iện đến căn há»™ cá»§a chà ng, và yêu cầu chà ng cho biết ý kiến vá» những chuyến Ä‘i trong tương lai. Chà ng trả lá»i là chưa tham khảo thư ký riêng cá»§a Nữ hoà ng để trả lá»i cho vị đại diện ấy nhưng khi chà ng Ä‘i ra nhà xe để lái vá» White Waltham, má»™t phó nhòm đã đợi ở đấy và chụp má»™t số hình ảnh chà ng khi chà ng Ä‘i bá»™ xuống lỠđưá»ng và bước lên xe.
Ngà y hôm ấy chà ng Ä‘iện thoại cho Rosemary và hai ngưá»i đã ăn tối ở quán Mario khu Shepherds Market. Chà ng thấy nà ng xanh xao bạc nhược, nên đã quyết định ăn nhanh hÆ¡n để đưa nà ng thẳng vá» căn há»™ cá»§a nà ng. CÅ©ng vì thấy nà ng má»i mệt, căng thẳng, chà ng đã tránh những đỠtà i liên hệ đến công việc, mà chỉ nói chuyện vá» thuyá»n bè, những nÆ¡i thưá»ng giong thuyá»n thuá»™c bá» biển nước Anh.
Nà ng đã thổ lộ :
Äêm qua em đã vá» thăm nhà , chỉ và i giỠđồng hồ.
Chà ng rất đỗi ngạc nhiên vì đâu phải ngà y cuối tuần :
Em vỠOxford à ?
Nà ng gáºt đầu :
Tuần tới em sẽ không vỠđược và có thể những tuần sau nữa.
Chà ng suy nghĩ một chút rồi nói :
Thế chúng ta có đến với nhau được nữa không ?
Nà ng cưá»i trả lá»i :
Dĩ nhiên là được.
Chà ng cưá»i đáp lại :
Thế chẳng có gì em nhé ! Anh thấy có nhiá»u việc xấu Ä‘i đấy !
Nà ng tìm bà n tay chà ng ấn mạnh :
Em biết mà ! Anh chưa nháºn lệnh gì cả, phải không anh Nigger ?
Chà ng lắc đầu :
Cho đến giỠnà y, anh chỉ được biết là ở đây thêm sáu tháng nữa.
Nà ng gáºt đầu nói :
Em có nghe nói là anh có nhiá»u lÃnh Hải quân canh gác máy bay trong nhà chứa máy bay.
Chà ng cưá»i vui trả lá»i :
Có ngưá»i khuyên anh phải cẩn tháºn. Anh không nhá»› là ngưá»i nà o.
Nà ng cưá»i :
Có lẽ, em và anh hay lo và o chuyện cá»§a ngưá»i khác. Nhưng em cÅ©ng mừng là anh đã là m được việc ấy.
Thế Quáºn công có biết chuyện nà y không ?
Nà ng lắc đầu nói :
Em không nghĩ là các ngà i biết. Frank Cox có nói cho Thiếu ta Macmahon nhưng em không nghĩ là ông ấy để lộ cho ai biết thêm. Em nghĩ là ông ta rất bằng lòng công việc anh là m. Dầu sao, như thế cũng đỡ lo phần nà o !
Hai ngưá»i lại nói qua những chuyện khác, chốc sau nà ng há»i :
Thế ngà y thứ sáu anh sẽ ở đâu, anh Nigger ?
Chà ng trả lá»i :
Ở White Waltham. Anh cũng không biết là mình sẽ ở đâu nữa !
Nà ng nói :
Ba em sẽ lên đây ngà y thứ sáu. Em muốn anh gặp ông cụ, có thể không có cơ hội nà o nữa !
Anh cũng muốn gặp Ba em lắm. Thế ông cụ lên đây là m gì ?
Ông cụ sẽ há»™i kiến vá»›i ngà i Tom Forrest và o ngà y thứ sáu. Em nghÄ© hai ngưá»i sẽ ăn trưa vá»›i nhau ở Câu lạc bá»™ Athenaeum.
Thế ông cụ có quen ngà i Tom Forrest à ?
Ba em đã gặp ông ta má»™t hai lần gì đó. Nhưng giá» nà y ông ta lại muốn gặp Ba em. Ba em là giáo sư môn Kinh tế chÃnh trị, anh ạ ! Ông ta đã Ä‘iện thoại cho Ba em và vì váºy Ba em định lên gặp ông ta và o thứ sáu.
Anh hiểu – Ná»™i tình rối rắm phức tạp. Không biết thân phụ Rosemary có bị dÃnh lÃu và o cÆ¡n khá»§ng hoảng cá»§a nước Anh không ? Dầu sao, ông cÅ©ng vô can.
Chà ng cắn môi suy nghĩ nói :
Nếu tÃnh đến đây và o ngà y thứ sáu thì cÅ©ng khó cho anh tháºt ! Anh đã hứa cho Ryder được nghỉ đêm thứ sáu để Ä‘i thăm bạn bè cá»§a anh ta ở Hampstead. Chúng ta không thể có mặt cùng nhau ở Luân đôn cùng má»™t lúc được. Thế Ba em bao giá» trở vá» ?
Ông cụ phải trở vỠOxford và o đêm thứ sáu.
Chà ng phi công trầm tư trong một phút rồi mới nói :
Khó quá nhỉ ! Anh xin lá»—i em, Rosemary. Anh phải có mặt ở nhà đêm thứ sáu ngồi đợi Ä‘iện gá»i. Anh không thể không có mặt ở đó để đợi lệnh, vì đêm ấy anh đã cho phép Ryder Ä‘i nghỉ rồi !
DÄ© nhiên là không được rồi, anh Nigger ạ, nhưng nếu em và Ba em cùng Ä‘i tà u lá»a xuống Maidenhead, cả ba chúng ta có thể ăn tối trong căn há»™ cá»§a anh được không ?
Dĩ nhiên là được. Thế em có thể xuống đây bằng cách ấy à ?
Nà ng trả lá»i :
Vâng, được ạ ! Em muốn anh gặp Ba em trước khi chúng ta đi.
Chà ng nói :
Anh có thể kiếm má»™t chà ng trai trong phi hà nh Ä‘oà n lái đưa ông cụ vá» thẳng Oxford sau khi chúng ta ăn tối và rồi Ä‘em xe vá» lại đây. Ngưá»i ấy cÅ©ng có thể lái xe đưa em đến ga để Ä‘i tà u lá»a trở vỠđây. Nhưng như thế sẽ là m em quẩn chân thôi trong lúc em báºn rá»™n như thế nà y.
Nà ng nói :
Em thÃch như thế đấy ! Nó thay đổi không khà mà !
Sau khi ăn tối chà ng lái xe đưa nà ng vá» căn há»™ cá»§a nà ng và giúp nà ng bước ra khá»i xe đứng trên lỠđưá»ng Dover. Nà ng má»i chà ng, nếu được, ghé và o căn há»™ nà ng má»™t chút, nhưng thấy vẻ mặt mệt má»i cá»§a nà ng nên chà ng từ chối. Chà ng hôn nà ng trong bóng tối cá»§a lối và o và chúc nà ng ngá»§ ngon rồi chia tay để nà ng tá»± mở cá»a và o nhà .
Chúc anh ngá»§ ngon, anh Nigger yêu quÃ.
Chúc em ngủ ngon, Rosemary.
Má»™t ngà y khó khăn qua Ä‘i và lúc bảy giá» kém mưá»i đêm thứ Sáu, David đứng trên sân ga Maidenhead trong đêm tối buốt lạnh, chỠđợi chuyến tà u Ä‘iện đến từ Paddington. Tà u từ từ tiến và o ga vá»›i hai ngá»n đèn sáng và tiếng thắng xe nghe não nuá»™t, chà ng đứng bên ngưá»i soát vé dõi mắt tìm Rosemary và cha nà ng. Không thấy nà ng đâu, chỉ có má»™t ông già mặc chiếc áo mưa cÅ©, đội nón nỉ, cháºn chà ng lại :
Chỉ huy trưởng Anderson phải không ?
Chà ng nhìn ông cụ bá»™ mặt hao hao giống Rosemary, trả lá»i :
Dạ phải – chà ng há»i lại – Thưa, ông là giáo sư Long ?
Phải. Rosemary nhá» tôi nói vá»›i anh là em nó phải vá» Hoà ng cung đêm nay. Nên tôi nghÄ©, tốt hÆ¡n là tôi nên gặp anh đêm nay vì rồi đây chúng ta khó mà có cÆ¡ há»™i gặp nhau như thế nà y. DÄ© nhiên là tôi nháºn ra anh nhá» bá»™ đồng phục.
Sau khi nói và i câu, David hướng dẫn cha cá»§a Rosemary ra xe. Chỉ phải lái xe má»™t Ä‘oạn đưá»ng ngắn là vỠđến căn há»™ cá»§a chà ng. Chà ng nói :
Cháu rất tiếc là cô ấy phải là m việc đêm nay. Cô ấy là m việc hơi quá sức.
Ông cụ trả lá»i :
À, thế là phải đợi lâu lắm đấy ! – Chà ng không trả lá»i.
Sau khi đưa ông cụ ly nước Sêri và chà ng tự pha cho mình một ly cốc tai cà chua, chà ng quay lại nói :
Dầu sao cháu cũng rất mừng là tối nay bác đến một mình. Có lẽ hai bác cháu sẽ được thoải mái hà n huyên với nhau. Rosemary đã thưa với bác là chúng cháu xin kết hôn với nhau chưa à ?
Ông cụ cưá»i nói :
Nó cũng có nói sơ sơ rồi !
Viên phi công và o đỠngay :
Cô ấy có thưa với bác là cháu không phải da trắng thuần túy không ạ, mà chỉ là dân lai.
|

28-08-2008, 12:23 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Vâng, có.
Thưa, bác nghĩ sao vỠchuyện ấy ?
Vị giáo sư nhún vai :
Tôi có quá nhiá»u việc quan trá»ng hÆ¡n để lo hÆ¡n là suy nghÄ© vá» việc ấy. Äể bắt đầu, tôi há»i anh trước đây đã có vợ chưa ?
Dạ chưa. Thưa bác chuyện ấy không phải là dá»… khi mình là ngưá»i da mà u.
Ông cụ cưá»i :
À, anh lại bắt đầu bằng những chuyện không đâu, thôi chúng ta hãy đả thông tư tưởng cà ng sá»›m cà ng tốt. – Ông cụ há»i thêm và i câu, chà ng phi công cưá»i trả lá»i thoải mái – Thôi nhé, hãy để chuyện da mà u sang má»™t bên. Bác nghÄ© đấy là chuyện cá»§a Rosemary chứ không phải chuyện cá»§a ai khác.
Cháu thấy chÃnh bác không để ý nhiá»u vá» vấn đỠấy, nhưng thá»i nay không ai là không đặt vấn đỠvá» dân “boong†như cháu.
Boong ư ?
Äấy là từ chỉ dân da mà u cá»§a dân bắc Queensland, nÆ¡i cháu sinh trưởng.
À ra thế. Quan Ä‘iểm cá»§a bác là như thế nà y. Nếu cháu là ngưá»i được xem như có khả năng phục vụ Nữ hoà ng má»™t cách trung thà nh như cháu đã là m, thì cháu cÅ©ng có khả năng trở thà nh rể cá»§a bác, nếu như Rosemary muốn kết hôn vá»›i cháu. Thế là đủ, còn cái gì cÅ©ng không đáng kể.
David đã nhá» Jim Hansen, tiếp viên hà ng không Úc cá»§a chiếc Tare, đến dá»n ăn tối. David ngồi cùng cha cá»§a Rosemary và dùng bữa tối vá»›i ông cụ, vá»›i xúp, thịt gà Anh, thịt heo Úc và món trá»™n xà lách vá»›i xoà i và đu đủ và máºn tươi cá»§a Kenya ăn vá»›i kem và đưá»ng. Cuối bữa ăn có cà phê. Khi ngưá»i tiếp viên Ä‘i khá»i, ông cụ nói:
Anh không đặt các món ăn cá»§a cá»a hà ng đấy chứ ?
Viên phi công lắc đầu.
Ông cụ lại nói :
Tháºt ra, bác cÅ©ng nên nói cho cháu biết bác đã nói những gì vá»›i Rosemary chiá»u nay. Äây là những giai Ä‘oạn khó khăn và con cá»§a bác dấn thân và o những sá»± việc lá»›n lao. Bác đã nói vá»›i Rosemary rằng, nếu thấy mình hiện diện ở má»™t đất nước xa xôi nà o đó mà ở đấy mình cảm thấy phải ở lại hà ng tháng và có khi cả hà ng năm, mà nếu gặp được ý trung nhân ở nÆ¡i ấy thì đừng nghÄ© rằng bố mẹ sẽ là m trở ngại việc hôn phối. Con gái Ä‘i lấy chồng là chuyện tá»± nhiên, hai bác cÅ©ng muốn thế. Nhưng nếu có gì không thuáºn lợi, em nó không nên trì hoãn để chỠý kiến cá»§a hai bác. Rosemary phải tá»± quyết định cuá»™c Ä‘á»i cá»§a nó và nếu em nó muốn kết hôn trong lúc ở xa cha mẹ, hai bác cÅ©ng miá»…n chấp.
David nói :
Hai bác đã thương mà nói như thế chúng con phải nghe theo.
Ông cụ há»i David vá» sức há»c và đá»i sống trước đây cá»§a chà ng, hai ngưá»i lại nói chuyện vá» miá»n bắc Queensland.
Ông cụ nói :
Rosemary đã kể cho hai bác nghe hầu hết vá» miá»n đất nà y. Hai bác cÅ©ng cảm thấy ân háºn nếu để con gái mình sinh sống ở Úc vì bác và bác gái là ngưá»i Anh. Hai bác sẽ chẳng bao giá» rá»i khá»i thà nh phố Oxford. Nhưng dầu sao, bác vẫn nghÄ© con gái bác hà nh động đúng. Cô bé đã giữ má»™t vai trò quan trá»ng trong lúc tuổi còn trẻ. Nếu em nó theo anh đến Úc, nó sẽ đến được trung tâm cá»§a Liên hiệp Anh nÆ¡i tất cả những sá»± kiện quan trá»ng sẽ xảy ra trong tương lai trước khi em nó đến tuổi vá» hưu.
David tò mò nhìn ông cụ :
Bác đã nghÄ© như váºy ư ? Bác cho rằng nước Úc rồi đây sẽ là trung tâm cá»§a Liên hiệp Anh ư ?
Äúng. Dân số cá»§a Úc bây giá» là bao nhiêu ?
Äá»™ chừng hai mươi bảy triệu, con số nà y Ä‘ang thay đổi không ngừng. Äợt kiểm tra dân số vừa rồi má»›i chỉ hai mươi ba triệu, nhưng cách đây cÅ©ng không lâu lắm.
Vị giảng viên đại há»c gáºt đầu :
Cũng đúng thôi. Thế cháu đoán cuối cùng nó sẽ là bao nhiêu ?
David trả lá»i :
Dạ cÅ©ng rất khó nói. Tất cả Ä‘á»u tùy thuá»™c và o nước. Khi cháu còn nhá», má»i ngưá»i nói con số hai mươi lăm triệu là giá»›i hạn. Nhưng trong cuá»™c sống hiện tại, chương trình thá»§y lợi bằng tuyết đã được thá»±c hiện, vùng Burdekin và hÆ¡n ná»a chục các vùng khác và ngà y nay chương trình hạt nhân biến nước biển thà nh ngá»t ở miá»n bắc Úc, chung quanh vùng rừng Rum và giá cả cà ng ngà y cà ng rẻ. Ngưá»i ta kháo nhau rằng giá»›i hạn có thể là năm mươi triệu, nhưng có ngưá»i nói má»™t trăm năm mươi triệu.
Vị giáo sư nói :
Con số năm mươi triệu hay má»™t trăm năm mươi chẳng quan trá»ng gì mấy. Nước Anh có thể nuôi sống ba mươi triệu, và khi dân số nước nà y tụt xuống con số ấy, má»i sá»± thình lình biến đổi và nước Anh đã trở thà nh má»™t đất nước hạnh phúc và thịnh vượng. Nhưng nước Úc luôn luôn có ưu thế vá» dân số, đó là ưu thế vÄ© đại đối vá»›i sá»± an toà n chiến lược. Và trên tất cả má»i sá»±, nước cháu có được má»™t hệ thống dân chá»§ hữu hiệu.
Bác muốn nói đến phiếu bầu nhiá»u thà nh phần ?
Ông cụ gáºt đầu :
Thế anh có bao nhiêu phiếu bầu
Bản thân cháu ? – viên phi công há»i – cháu được ba phiếu bầu.
Căn bản và giáo dục ? – David gáºt đầu – Thế phiếu bầu thứ ba ?
Ngưá»i phi công trả lá»i :
Sống ở nước ngoà i. Cháu có được nhỠtham gia đệ nhị thế chiến.
Ngừng một lát, ông cụ nói tiếp :
Nếu ai cÅ©ng như anh ở nước Anh nà y có ba phiếu bầu thay vì má»™t, chẳng cần nói đến má»™t vị Toà n quyá»n là m gì !
David ngồi yên lặng nghe những gì qua Ä‘i trong cÆ¡n gió thoảng. Phải có má»™t vì Toà n quyá»n cho nước Anh cÅ©ng như trong tất cả các lãnh thổ tá»± trị trong khối thịnh vượng Anh, má»™t váºt “giảm chấn†giữa chÃnh trị gia được bầu và Nữ hoà ng, được Nữ hoà ng chá»n lá»±a nhá» có khả năng Ä‘iá»u hợp giữa các chÃnh trị gia hiện hữu để phụng sá»± Nữ hoà ng. Nếu có ngưá»i nà o đó có thể ngà y nà y qua ngà y khác chịu khó là m thế công việc cho Nữ hoà ng như Khánh thà nh các Tòa Thị chÃnh, đặt viên đá đầu tiên cho các Ä‘áºp nước, dá»± các buổi thiết triá»u, chá»§ tá»a các buổi tiếp tân trong vưá»n ngá»± uyển để Vương triá»u có thì giá» lo công tác Ä‘iá»u hà nh tháºt sá»± Khối Thịnh vượng Anh. Khi David ngồi suy tư những việc như thế thì những mảnh lắp ghép cá»§a trò chÆ¡i ghép ô dồn đến trong trà chà ng. Tom Forrest là ngưá»i đầu tiên được chá»n là m Toà n quyá»n cho nước Anh, ông Ä‘ang tiến thân từ táºn cùng cá»§a xã há»™i, ông đã được tuyên dương và ngưỡng má»™ như là má»™t quân nhân đã lãnh đạo dân chúng Anh tiến tá»›i vinh quang trong đệ nhị thế chiến, ông đã là m Toà n quyá»n xứ Canada má»›i được hai năm và là ngưá»i bạn thâm giao cá»§a Hoà ng tá» xứ Gale. Vá»›i ý nghÄ© ấy, David đã ghép được và o đúng ô cá»§a trò chÆ¡i ghép ô. Vá»›i Tom Forrest hay má»™t ngưá»i nà o đó như ông, sẽ đứng giữa Vương triá»u và thá»§ tướng Iorwerth Jones, có lẽ sá»± kế vị sẽ Ãt khó chịu hÆ¡n đối vá»›i Hoà ng tá» Charles. Có lẽ đó là những gì thân phụ cá»§a Rosemary muốn nói. Có lẽ má»™t vị Toà n quyá»n nước Anh là má»™t Ä‘iá»u kiện mà các báºc thừa kế ngai và ng cần có, được xem như má»™t sá»± chá»n lá»±a cá»§a việc thoái vị. Có lẽ lá»i mắng nhiếc độc địa vá» phi trưá»ng White Waltham là giá»t nước cuối cùng là m trà n ly đối vá»›i Hoà ng tá» Charles do Thá»§ tướng nước Anh. Có lẽ đó cÅ©ng là má»™t việc là m có dụng ý. Có lẽ David sẽ lái máy bay cho Hoà ng tá» Charles đến Canada để nói thay cho Công chúa và chÃnh bản thân Hoà ng tá» và cÅ©ng để trình lại vá»›i Nữ hoà ng là há» không thể đảm trách công việc ấy.
|

28-08-2008, 12:24 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tất cả những Ä‘iá»u nà y vụt qua trong ý nghÄ© cá»§a David trong lúc cha cá»§a Rosemary lại ngồi suy tư trước ngá»n lá»a, không để ý đến cách cư xá» thiếu lịch sá»± cá»§a chà ng trai hay có lẽ ông cụ Ä‘ang nghÄ© rằng chà ng phi công đã nghe tất cả những biến chuyển vừa qua. Ông cụ trầm tÄ©nh nói :
Má»™t ngưá»i má»™t phiếu bầu, tháºt sá»± chưa bao giá» có hiệu quả. Nó xuất hiện và o thá»i kỳ xã há»™i tá»± do được đánh thức giữa thế ká»· thứ mưá»i chÃn. Những thà nh phần cai trị trong xứ sở nà y dá»±a trên sá»± cháºm tiến để sá»a sai những khuyết Ä‘iểm mà những thế hệ trước cùng giai cấp đã là m đối vá»›i con ngưá»i và há» là m cho tất cả má»i ngưá»i bình đẳng trong việc quyết định những công việc cá»§a xứ sở, dá»±a trên quyá»n phá»§ quyết cá»§a Hạ viện để kiá»m chế những chÃnh trị gia được bầu thiếu trách nhiệm. Äiá»u ấy trông có vẻ hứa hẹn má»™t thá»i, trong lúc má»™t số dân biểu có há»c vấn, được Ä‘i nhiá»u cá»§a Hạ viện vẫn còn giữ quyá»n phá»§ quyết. Nhưng há» không bao giá» cải cách Hạ viện do váºy cuối cùng sá»± kiá»m chế vẫn tiến hà nh và rồi hệ thống ấy cÅ©ng ngừng hiệu quả.
Quay vá» phÃa David, ông cụ nói :
Tôi nghi ngá» nếu lịch sá» có thể chứng tá», ở bất cứ lý do nà o, bất cứ thá»i nà o, má»™t hình thức cai trị cà ng tham lam hÆ¡n dân chá»§ như đã thá»±c hiện ở nước Anh trong suốt năm mươi năm qua. Má»™t ngưá»i dân thưá»ng có quyá»n bầu cá», và ngưá»i dân thưá»ng đó đã Ä‘i bầu má»™t cách dứt khoát để là m gia tăng mức sống cá»§a chÃnh bản thân, chưa kể đến lợi Ãch lâu dà i cá»§a con cái, chưa kể đến lợi Ãch rá»™ng lá»›n cá»§a xứ sở. – Ngừng má»™t chút, ông cụ nói tiếp – Khi tôi còn trẻ, nước Anh đã mất những má» dầu Batư và nhà máy lá»c dầu Abadan. Và o năm cuối hoạt động cá»§a công ty ấy, những ngưá»i có cổ phần đã rút khá»i lợi nhuáºn bốn triệu Anh kim, và chÃnh phá»§ Ba Tư được hưởng mưá»i sáu triệu và chÃnh phá»§ Anh lấy năm mươi bốn triệu tiá»n thuế. ChÃnh quyá»n Ba Tư gây bạo loạn và thế là chúng ta mất trắng ná»n công nghiệp lá»c dầu, nhà máy, quyá»n khai thác và tất tất, vì chúng ta quá tham lam. Từ đấy câu chuyện buồn như thế cứ láºp Ä‘i láºp lại mãi. Không có bạo chúa, không có Vương triá»u chuyên chế nhưng sá»± kiêu hãnh và tham lam đã là m băng hoại nước Anh và ngay cả đến ngưá»i dân thưá»ng. Má»—i má»™t xu nặn ra được từ quốc gia Ä‘á»u được dồn và o việc nâng mức sống cá»§a những thà nh phần có năng lá»±c thấp nhất trong nước, thà nh phần có quyá»n bầu cá». Chẳng có tiá»n bạc nà o cá»§a nước Anh dà nh cho những hà nh động nhân đạo, hay cho việc đầu tư hải ngoại, hay để tái thiết bị ná»n công nghiệp cá»§a đất nước, và những nhà chÃnh trị có quyá»n lá»±c nhá» hệ thống phiếu bầu nà y đã vô trách nhiệm và Ãt hiểu biết ở cả Thượng lẫn Hạ viện.
Ông cụ dừng một chút rồi nói tiếp :
Ngưá»i dân nước Úc đã khôn ngoan hÆ¡n. Có lẽ nó dá»… dà ng hÆ¡n đối vá»›i nước nà y vì lý do tình hình kinh tế. Nhưng cho tá»›i khi đất nước nà y theo gương các anh má»™t lần nữa như há» theo các anh trong việc thiết láºp bầu phiếu kÃn và há» cho phép ngưá»i phụ nữ tham gia đầu phiếu, bác vẫn chưa thấy được má»™t tương lai hồ hở nà o cả.
Ông cụ gõ chiếc điếu cho tà n thuốc rơi ra rồi nói tiếp :
Bác phải trở lại Oxford. Bác chỉ muốn nói cho cháu biết thế thôi. CÅ©ng vì những lý do như thế bác chấp nháºn cho Rosemary Ä‘i Úc và là m lá»… cưới ở bên ấy nếu con gái bác quyết định đồng ý lấy chồng. Bác nghÄ© đất nước cá»§a cháu Ä‘ang ở trên chÃnh lá»™ tiến tá»›i sá»± vÄ© đại. Bác không nghÄ© là nước Anh sẽ như thế.
Ông cụ đứng dáºy và David đứng dáºy theo.
Äây có phải là điá»u bác đã nói vá»›i Ngà i Tom Forrest chăng ? – David há»i.
Vị giáo sư đại há»c mỉm cưá»i nói :
Không nhiá»u thì Ãt. Khi ngưá»i ta khư khư bảo thá»§ những thà nh kiến. Ngưá»i ta có khuynh hướng đã kÃch chúng bất cứ ai ngưá»i ta gặp, nhất là khi ngưá»i ta trở vá» già .
David nhấc máy Ä‘iện thoại và gá»i cho Trung sÄ© Syme để lái xe đưa giáo sư trở vá» Oxford trong xe hÆ¡i cá»§a chà ng. Trong lúc chá» xe đến, hai ngưá»i lại nói chuyện vá»›i nhau. Chà ng phi công nói :
Cháu sẽ liên lạc vá»›i bác sá»›m vì cháu cần gặp bác gái. Nhưng tình hình đã trở nên khó khăn trong tuần qua hoặc thêm hai tuần nữa và giá» nà y dưá»ng như cháu chẳng bao lâu nữa cÅ©ng sẽ Ä‘i xa.
Ông cụ nói :
Không há» gì. Theo lá»i hứa, có lẽ cháu sẽ trở lại nước Anh trong vòng má»™t tháng nữa, trước cả Rosemary, cháu có thể đến thăm hai bác nhé !
Xe hÆ¡i đến, David xuống táºn đưá»ng để đưa ông cụ vá» Oxford. Chà ng trở lại căn há»™ trống và đứng nhìn ngá»n lá»a tà n má»™t lúc lâu, suy nghÄ© những Ä‘iá»u đã há»c được và ý ông cụ muốn nói gì vá»›i chà ng. Nếu Nữ hoà ng phải tuyên bố sá»± chỉ định Tom Forrest là m Toà n quyá»n nước Anh, Ä‘iá»u đó có nghÄ©a ngà i phải rá»i khá»i nước Anh ngay, ngà i không thể ở lại trong nước sau sá»± chỉ định ấy. Trong má»™t năm có mặt ở nước Anh chà ng đã biết được đầy đủ tình hình cá»§a xứ sở nà y để nháºn định được rằng cÆ¡n khá»§ng hoảng rất trầm trá»ng và vì sao Rosemary lại khuyên chà ng nên tháºn trá»ng và má»i chuyện đã đúng như váºy. DÄ© nhiên, Rosemary đã biết má»i chuyện sẽ xảy ra. Ắt hẳn là nà ng đã biết những chuyện nà y lâu lắm rồi, có lẽ ngay cả khi hai ngưá»i còn ở Ottawa. Da mặt nà ng tái và mệt má»i cÅ©ng là chuyện dá»… hiểu.
CÆ¡n khá»§ng hoảng đối vá»›i dân Anh tháºt trầm trá»ng. Bị cÆ¡n khá»§ng hoảng nà y, má»™t số Ãt ngưá»i Anh sẽ mất lý trÃ, cư xá» má»™t cách dại dá»™t và có khi là m những chuyện Ä‘iên khùng. CÅ©ng có thể có má»™t số thà nh phần dân chúng quay ra chống đối Liên hiệp Anh, Khối Thịnh vượng đã lôi cuốn Nữ hoà ng bá» Ä‘i. Sá»± căm thù sẽ bùng dáºy và những chuyện xấu xa sẽ xảy đến. Quân phục cá»§a Không lá»±c Hoà ng gia Úc quá đặc biệt gây nên má»™t trở ngại lá»›n, máy bay Úc có thể bị phá hoại. Chà ng cÅ©ng biết rằng chỉ trong vòng má»™t tuần, nước Anh sẽ ổn định trở lại, sẽ trở vá» vá»›i sá»± trầm tÄ©nh cố hữu, nhưng bất cứ má»™t Ä‘iá»u gì cÅ©ng có thể xảy ra trong và i ngà y đầu. Dân chúng nghèo khổ, lam lÅ© không có Ä‘iá»u kiện để suy nghÄ© sáng suốt, khách quan khi bị cú sốc nà y.
|

28-08-2008, 12:24 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chà ng cÅ©ng thầm cám Æ¡n Thượng Äế đã khiến Rosemary cảnh giác chà ng, đã khiến cho sá»± khôn ngoan cá»§a má»™t sÄ© quan Hải quân Úc đã cấp cho chà ng những toán lÃnh canh máy bay phòng ngừa những sá»± hiểm nguy mà chÃnh bản thân chà ng cÅ©ng không hiểu nổi và cÅ©ng không thể giải thÃch. Nhiệm vụ cá»§a chà ng là giữ cho máy bay an toà n, đầy đủ, và cả phi hà nh Ä‘oà n nữa, luôn sẵn sà ng đưa Nữ hoà ng đến nÆ¡i nà o ngà i muốn Ä‘i. Nhưng khi đứng trước lò sưởi vá»›i ngá»n lá»a sắp tà n, sá»± thương cảm cá»§a chà ng lại nghiêng vá» phÃa dân Anh. Có bao giá» má»™t dân tá»™c lại bị đối xá» tà n tệ như váºy ? Trong bốn mươi năm qua, dân tá»™c đó đã chiến đấu cho sá»± sinh tồn trong má»™t thế giá»›i khắc nghiệt vá» kinh tế mà trong đó quốc gia cá»§a hỠđã được tạo dá»±ng nên. HỠđã tiếp tục chiến đấu má»™t cách ngoan cưá»ng, xóa bá» giai cấp, và đoà n kết vá»›i nhau trong chá»§ nghÄ©a xã há»™i thÃch hợp vá»›i cuá»™c chiến đấu gian khổ cá»§a há». HỠđã phải phạm sai lầm – có nước nà o mà không ? – Nhưng hỠđã thá»±c hiện những phẩm chất phi thưá»ng vá» kỹ năng và sản xuất, không những giúp cho việc giảm thiểu sá»± suy thoái mà còn là m cho nó hoạt động có hiệu quả. GiỠđây, như là má»™t sá»± tưởng thưởng, Nữ hoà ng cá»§a hỠđã nhưá»ng bước má»™t Ãt, Vương triá»u vẫn tồn tại và Khối Thịnh vượng chung Ä‘oà n kết vá»›i nhau. Những ngưá»i dân Anh khốn khổ đã được sá» dụng cáºt lá»±c ! Nữ hoà ng khốn khổ bị quấy rối, âu lo !
Chà ng lắc đầu chán nản và buồn khổ rồi Ä‘i ngá»§. Nhiệm vụ cá»§a chà ng là phải tá»± bảo vệ mình, bảo vệ phi hà nh Ä‘oà n và cả chiếc máy bay, ngăn ngừa bất cứ Ä‘iá»u gì mà ngưá»i dân Anh có thể là m trong cÆ¡n giáºn dữ ban đầu do cú sốc gây nên. GiỠđây, há» có là m gì Ä‘i nữa, chà ng vẫn cảm thấy thương xót cho há».
Ngà y tiếp theo là thứ bảy, ngà y trước đêm Giáng sinh. Thưá»ng thì chà ng cho nhân viên phi hà nh nghỉ trong hai ngà y thứ bảy và Chá»§ nháºt, nhưng chà ng đã cắt đặt cho há» canh gác nhà chứa máy bay và o ngà y cuối tuần. Chà ng vẫn có mặt như thưá»ng lệ ở nhà chứa máy bay và o lúc tám giá» rưởi. Và o lúc mưá»i giá», chà ng nháºn Ä‘iện thoại cá»§a ông Cox má»i chà ng đến Luân đôn và o Ä‘iện St. James.
Má»™t giá» sau chà ng và o văn phòng ở Engine Court. Ông Frank Cox đợi chà ng và o má»›i đóng cá»a kÃn lại.
Các ngà i sẽ đi Canberra và o tối Giáng sinh, anh Nigger ạ ! Riêng anh có gì trở ngại không ?
Viên phi công lắc đầu. Má»i việc xảy ra trong mấy ngà y qua khiến chà ng chỠđợi tin nà y. Chà ng trả lá»i :
Tất cả đã sẵn sà ng. Thế các ngà i muốn đi giỠnà o ?
Giá» nà o thuáºn tiện nhất hả anh ?
David trả lá»i :
GiỠnà o cũng được cả. Thế các ngà i có muốn dừng lại ở Colombo chăng?
Äại tá trả lá»i :
Lúc nà y chưa được. Các ngà i còn nợ TÃch Lan má»™t cuá»™c thăm viếng, và các ngà i dá»± định sẽ đến đó ná»a tháng hay ba tuần và o tháng Hai cÆ¡ ! Nhưng nói chung ngà i Ä‘ang mệt vá» chuyện nà y lắm. Ngà i muốn bay thẳng đến Tharwa và nghỉ ngÆ¡i ở đấy má»™t thá»i gian.
Viên sÄ© quan Úc gáºt đầu :
Phải bá» ra má»™t giỠđể tiếp liệu xăng nhá»›t ở Ratmalana, nếu cất cánh và o lúc chÃn giá», sau khi các ngà i đã ăn tối, chúng ta sẽ đến Canberra và o lúc bốn giá» sáng. Tôi đã từng tâu vá»›i ngà i như váºy và có lẽ đó cÅ©ng là cách thoải mái nhất để ngà i có thể chá»n. Nhưng chúng ta cần thá»±c hiện cách nà o mà ngà i thÃch.
Äại tá Cox nói :
Như thưá»ng lệ, ba giá» chiá»u ngà i Ä‘á»c diá»…n văn trên đà i. Ngà i sẽ nói trong hai mươi phút. Quáºn công Philip muốn đưa ngà i Ä‘i ngay sau khi xong. Không phải ngay mà sá»›m hÆ¡n má»™t chút. Nếu bay lúc sáu giá» có tiện cho anh không ?
ÄÆ°á»£c thôi. Chúng tôi sẽ tiếp liệu xăng nhá»›t ở Ratmalana và o giỠăn sáng và đến Canberra và o lúc má»™t giá» sáng. DÄ© nhiên lúc đó trá»i còn tối. Chúng ta chẳng có chiến đấu cÆ¡ há»™ tống như há» muốn chà o mừng ngà i.
Ngà i không thÃch thế đâu, anh Nigger ạ ! Không phải lúc. Ngà i chẳng muốn lá»… nghi quan cách gì tất. Ngà i Ä‘ang mệt má»i lắm !
David gáºt đầu :
Như váºy có lẽ đáp xuống má»™t giá» sáng cÅ©ng tốt cho mình ! Chắc không có nhiá»u ngưá»i tụ táºp ở phi trưá»ng Fairbairn và o lúc ná»a đêm.
Không. Tôi sẽ trình lại vá»›i Quáºn công Philip chiá»u hôm nay và tôi sẽ đỠnghị cất cánh lúc sáu giá» chiá»u ngà y Giáng sinh. Bây giá», bằng cách nà o anh phổ biến hạn chế cho phi hà nh Ä‘oà n cá»§a anh ?
Phổ biến hạn chế ?
Vâng, vì vấn đỠan toà n. Äiá»u tối quan trá»ng là không được để lá»™ ra ngoà i trước giá» bay.
Viên phi công suy nghĩ một chút rồi nói:
Tôi muốn hãng Shell kiểm tra nhiên liệu má»™t lần nữa trước khi bay. BÆ¡m xăng ra hết rồi bÆ¡m và o trở lại, như hỠđã là m trước đây. Nếu há» bắt đầu sáng Giáng sinh, thì sẽ xong và o giỠăn tối. Tôi sẽ thông báo cho phi hà nh Ä‘oà n và cho há» trở vá» lấy quân trang quân dụng. Như váºy cÅ©ng đủ cho há» biết tin. – Chà ng dừng lại – DÄ© nhiên là phải có thá»±c phẩm.
Tôi sẽ xét lại vấn đỠthá»±c phẩm. – Äại tá có hÆ¡i suy nghÄ© nói – Có Ä‘iá»u gì xảy ra cho phi hà nh Ä‘oà n thì lôi thôi lắm. Thế anh có thể cho phép há» Ä‘i cùng nhau trên má»™t xe GMC có hai hay ba thá»§y thá»§ Úc Ä‘i kèm, có được không ? Cứ luân phiên cho từng ngưá»i vá» nÆ¡i đồn trú.
David gáºt đầu :
Äể tôi suy nghÄ© vá» vấn đỠnà y đã. Cứ giao cho tôi, thưa Äại tá. Máy bay tôi và phi hà nh Ä‘oà n sẵn sà ng chá» lệnh xuất phát và o lúc sáu giá». Chúng tôi sẽ không thông báo cho há» trước giỠăn tối đâu. – Chà ng nói tiếp – Hà nh lý chuyển lên và o lúc năm giá» ba mươi ?
Frank Cox gáºt đầu :
Tôi sẽ lo liệu cho Ä‘oà n tùy tùng vá»›i hà nh lý cá»§a há» táºp há»p ở cung Ä‘iện và đi má»™t lần xuống sân bay.
Bao nhiêu ngưá»i ?
Äã ấn định như chuyến bay đến Camberra lần trước, tám ngưá»i và tôi.
Chà ng buá»™c miệng há»i :
Thế cô Long có đi lần nà y không ?
Có chứ. Cô ấy sẽ đến.
Hai ngưá»i nói vá»›i nhau thêm má»™t lúc nữa vá» những chi tiết cần thá»±c hiện trong chuyến bay, sau đó David chia tay. Khi vừa Ä‘i ra khá»i cá»a, Frank Cox nói vá»›i theo :
Nà y, luôn tiện, anh đã xem tỠMirror chưa ?
Chưa.
Äại tá Không Ä‘oà n trưởng trở lại bà n giấy và mở tá» báo ở giữa má»™t bức ảnh chụp David rất lá»›n, dáng Ä‘iệu buồn bã, Ä‘ang bước xuống lỠđưá»ng Maidenhead để tìm xe hÆ¡i. Bên dưới có dòng chữ lá»›n “ANH TA SẼ ÄI VỀ ÄÂU NHỈ ? Chỉ huy trưởng phi đội Anderson cá»§a Không lá»±c Hoà ng gia Úc trong Phi đội Nữ hoà ngâ€.
David nhìn bức ảnh im lặng một lúc rồi nói :
Những hoạt động cá»§a bá»n mình không còn là bà máºt nữa.
Frank Cox buồn chán trả lá»i :
Tôi biết thế nhưng chúng ta phải thi hà nh nhiệm vụ.
Äứng ở văn phòng Engine Court, David lưỡng lá»±, không quyết định, băn khoăn tại sao lại không gá»i Ä‘iện thoại cho Rosemary để hẹn nhau Ä‘i ăn tối. Cuối cùng chà ng quyết định để nà ng yên, chỉ vá»›i hai ngà y nữa thôi mà nà ng phải là m việc cáºt lá»±c và nếu có gặp nhau Ä‘i nữa, chắc sẽ là m nà ng bối rối hÆ¡n trong lúc nà ng không còn đủ nghị lá»±c để bối rối thêm. Chà ng gá»i taxi ở cuối đưá»ng Hoà ng cung St. James đến Shell House và tìm được má»™t viên chức cá»§a Chi nhánh Hà ng Không lo phục vụ ngà y lá»…, và nhá» ngưá»i ấy, chà ng đã sắp xếp công việc tiếp liệu ở White Waltham và o buổi sáng Giáng sinh.
Chà ng lái xe vá» phi trưá»ng và thông báo cho phi hà nh Ä‘oà n vá» việc kiểm tra máy bay và o toà n bá»™ ngà y Chá»§ nháºt. Ngà y ấy hỠđã là m việc từ sáng đến tối, buổi tối Giáng sinh, và chẳng tìm thấy thiếu sót nà o. Äêm hôm đó há» rá»i khá»i chiếc Ceres và để cho các thá»§y thá»§ canh gác và buổi sáng Giáng sinh há» trở lại công tác bÆ¡m nhiên liệu ra, phân tÃch và bÆ¡m trở lại cho đầy máy bay.
Và o mưá»i hai giá» trưa, những nhân viên hãng Shell lái những chiếc xe bồn trống rá»—ng ra Ä‘i để trở vá» vá»›i ngà y Giáng sinh muá»™n mà n và David táºp há»p phi hà nh Ä‘oà n trong khoang chÃnh cá»§a máy bay, cá»a đóng. Chà ng nói :
Chúng ta sẽ vá» nhà chiá»u nay, các bạn ạ ! Cất cánh lúc sáu giá», có Nữ hoà ng trên phi cÆ¡, ghé Ratmalana. – Chà ng thông báo kế hoạch Ä‘i lấy quân trang – Tôi muốn chiếc xe chở các bạn trở vỠđây lúc ba giá» kém mưá»i lăm, sau giỠđó không ai được phép rá»i khá»i nhà chứa máy bay.
Trung sÄ© Không quân Syme há»i :
Chúng tôi có thể nghe lá»i phát biểu cá»§a Nữ hoà ng không, CÆ¡ trưởng ?
Chà ng gáºt đầu :
Trong máy bay cũng có đà i. Chúng ta cùng nghe với nhau ở đây.
Chiá»u hôm ấy, tất cả Ä‘á»u táºp há»p trong văn phòng nhá», trống trải nhưng thiết thá»±c trong nhà chứa máy bay, bảy ngưá»i đà n ông và má»™t cô gái. Äồng phục xanh Ä‘áºm cá»§a Không lá»±c Hoà ng gia Úc. PhÃa ngoà i văn phòng, chiếc Ceres bá» thế mà u sáng bạc, hiện ra lá» má» vÄ© đại, đã tiếp tế đầy đủ nhiên liệu và sẵn sà ng bay. Những thanh niên đứng ngồi bên cạnh bà n, bệ vệ trang nghiêm, nháºn thức được rằng sẽ nghe má»™t Ä‘iá»u gì đó rất quan trá»ng, nhưng chưa biết là điá»u gì !
Tiếng chuông đồng hồ Big Ben vừa gõ, buổi phát thanh bắt đầu, ngưá»i xướng ngôn vừa giá»›i thiệu và giá»ng nói quen thuá»™c bắt đầu nói vá»›i má»i ngưá»i, thỉnh thoảng có bị ngắt quãng vì quá mệt má»i.
Lá»i Nữ hoà ng vừa dứt, cô Gillian Foster rà n rụa nước mắt.
|

28-08-2008, 12:24 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 9
Và o lúc năm giá», há» kéo chiếc Ceres ra khá»i nhà chứa máy bay, Ä‘i má»™t vòng rồi má»›i cho nổ máy. Sau khi khởi động, thấy chẳng có gì trở ngại há» cho tắt máy. David ngồi trong ghế CÆ¡ trưởng má»™t lúc, tâm trà để cả và o tiếng máy nổ xem thá» có gì chưa hoà n chỉnh hay có sá»± kiểm tra nà o chưa chÃnh xác. Ở bên dưới, trên đưá»ng băng, những thá»§y thá»§ Úc, xếp thà nh vòng tròn quanh chiếc máy bay để ngăn chặn không cho bất cứ ngưá»i nà o nhân đêm tối tiến sát và o chiếc máy bay.
Má»™t chiếc xe buýt cá»§a hãng hà ng không BOAC chạy đến nhà chứa máy bay như là má»™t sá»± ngụy trang cá»§a Frank Cox để tránh sá»± chú ý. Ông ta cùng tất cả Ä‘oà n tùy tùng Ä‘i trong xe vá»›i tất cả hà nh lý, trừ Nữ hoà ng và Quáºn công. David bước xuống gặp phi hà nh Ä‘oà n và tìm Ryder khi anh ấy Ä‘ang giám sát việc chuyển hà nh lý lên máy bay. David nói và i tiếng vá»›i bác sÄ© Mitchison và vá»›i Macmahon, và đỠnghị hai ngưá»i lên máy bay cho đỡ lạnh. Rồi chà ng quay qua nói vá»›i Rosemary :
Em cũng nên lên máy bay đi. Trông em có vẻ mệt lắm.
Rosemary trả lá»i :
Em muốn đứng đây một chút cho thoáng. Ngồi mãi trong văn phòng như bị giam – Ngừng một chút nà ng nói tiếp – Anh có nghe buổi phát thanh không anh ?
Anh nghe vá»›i các bạn trong nhà chứa máy bay. Tháºt cảm động.
Nà ng há»i :
Anh có ngạc nhiên gì không ?
Chà ng lắc đầu :
Anh cÅ©ng biết Ãt nhiá»u chuyện sắp xảy ra. Anh không nghÄ© là các bạn trong phi hà nh Ä‘oà n hiểu được.
Thế há» chấp nháºn chuyện ấy như thế nà o ?
Chắc em muốn đỠcáºp đến ngà i Tom Forrest ? Các bạn anh cho đó là nhà tư tưởng lá»›n. Nhưng em thấy đó, há» là ngưá»i Úc nên chuyện thay đổi má»™t vị Toà n quyá»n cÅ©ng bình thưá»ng thôi. Anh không nghÄ© là vấn đỠcó chấp nháºn hay không, Ä‘iá»u quan trá»ng là dân Anh sẽ chấp nháºn như thế nà o ?
Em hiểu rồi ! – Nà ng đứng đấy má»™t phút, đầu để trần, mặc cho gió mát lạnh thổi tung mái tóc, thoải mái nói – Em tin rằng giỠđây dân chúng nước Anh đã trưởng thà nh để nháºn định Ä‘iá»u đó là cần thiết, chứ cách đây ba mươi năm, lúc Nữ hoà ng đăng quang, há» chưa biết gì. Ba em nói dân Anh đã thay đổi nhiá»u dưới triá»u đại cá»§a ngà i, lúc ba em còn trẻ.
David nói :
Tháºt là má»™t bà i diá»…n văn tuyệt vá»i. Ai viết cho Ngà i thế em ?
Nà ng thở dà i trả lá»i :
Má»i ngưá»i. Huân tước Marlow viết má»™t bà i. Quáºn công viết má»™t bà i. Rồi sau đó, ngà i Tom Forrest nói chuyện vá»›i ba em và ngà i đã ná»™p má»™t bà i, thá»±c chất là cá»§a ba em, từng từ má»™t. Thiếu tá Macmahon đã gá»™p chung những bà i ấy và đưa ngà i xét duyệt và rồi ngà i Robert Menzies từ Melbourne cÅ©ng viết cho ngà i ba ngà n từ, trong đó cÅ©ng có và i Ä‘iá»u thú vị. Và thế là em phải mất ná»a tháng trá»i để đánh máy từ mưá»i lăm đến hai mươi lần, anh Nigger ạ ! Em đã phải thức dáºy lúc ná»a đêm, hoà i hoà i như thế, đến nổi thuá»™c lòng nhiá»u Ä‘oạn.
Chà ng bóp tay nà ng trong đêm tối, nà ng cưá»i nhìn chà ng. Chà ng nói :
Giá» thì xong cả rồi ! Tháºt đáng phục đối vá»›i má»™t bà i diá»…n văn tuyệt vá»i như thế lại được hình thà nh do nhiá»u ý tưởng góp lại.
Nà ng trả lá»i :
Không phải đâu anh – Nữ hoà ng buổi sáng Chá»§ nháºt đã bá» Ä‘i tất cả và tá»± mình ngồi viết theo ý Ngà i. Sau đó, không ai được phép thay đổi má»™t từ nà o. Em đã đánh máy những gì ngà i viết trên mưá»i má»™t tá» giấy khổ má»™t phần tư táºp vở, mà chẳng có thay đổi hay tẩy xóa gì hết.
Hai ngưá»i tay trong tay, đứng vá»›i nhau trong bóng tối. Chà ng nói :
Em đã nói đúng vá» Tharwa, giá» nà y Tharwa Ä‘ang mở cá»a chỠđợi khách. Ngà i chỉ xa vắng Tharwa chưa đầy ba tuần lá»….
Em biết rồi. Ngà i ra khá»i nước Anh giá» nà y là rất thÃch hợp và xem thá» cái gì Ä‘ang sôi sục dưới quyá»n ngà i Tom Forrest. Ắt hẳn má»™t số quá khÃch cá»§a Äảng Lao động Ä‘ang nổi giáºn.
Với ngà i ?
Nà ng nhìn chà ng trả lá»i :
á»’ không. Vá»›i chÃnh phá»§ cá»§a ông Iorwerth Jones. – Dừng má»™t chút nà ng nói tiếp – Ngà y hôm qua đã có sá»± rạn nứt rồi đấy ! Có nhiá»u kẻ a dua theo, nhưng cÅ©ng đã quá cháºm.
Anh hiểu. – Tháºt ra chà ng cÅ©ng Ãt biết vá» những mà n chÃnh trị cá»§a Anh nên chà ng không dám bình luáºn, chỉ nói gá»n má»™t câu – Ngà i Tom Forrest đã đến lúc phải hà nh động.
Nà ng gáºt đầu :
Ông ấy cÅ©ng chẳng cần ! Äêm thứ tư, ông ấy sẽ tuyên bố trên đà i.
Em có biết ông ta sẽ nói gì không ?
Nà ng lắc đầu :
Nếu ông ta tuyên bố tất cả những gì mà ông ta đã là m nháp sẵn, chắc cÅ©ng phản ảnh má»™t phần nà o trong bà i diá»…n văn. Ông ta có đủ khả năng là m như váºy. Ông ta là má»™t trong những ngưá»i ái má»™ ba em.
Ngá»n gió tháng chạp buốt da thổi từng đợt lạnh cóng quanh hai ngưá»i và nà ng nép sát và o ngưá»i chà ng. Giá»ng chà ng dịu dà ng nói :
Em nên và o máy bay Ä‘i ! Äứng ngoà i trá»i như thế nà y, em cảm lạnh đấy ! Äến khi em ra khá»i máy bay, trá»i sẽ ấm và rừng hoa bạt ngà n phô sắc bên ngoà i. Em còn nhá»› trước sân khách sạn Canberra không ?
Nà ng gáºt đầu :
Rá»i khá»i nước Anh em chẳng ưa chút nà o. – Nà ng nói giá»ng nhá» quá khiến chà ng phải cúi xuống má»›i nghe được – Nhưng đây là dấu chấm hết cho những sá»± vụng vá» và thiếu cương quyết. Äây cÅ©ng là dấu chấm hết cho má»™t sá»± kiện bắt đầu từ năm 1867, khi vô số những ngưá»i theo chá»§ nghÄ©a duy tâm rá»™ng lượng, đã cho má»™t phiếu bầu cho má»—i ngưá»i.
Chà ng dắt nà ng lên máy bay, bước lên những báºc cấp để và o khoang giữa, và cô Gillian Foster có bổn pháºn đưa nà ng và o ghế ngồi. David lại bước xuống đưá»ng băng và nhìn và o đồng hồ. Chỉ còn mưá»i phút nữa bay trước khi xe hÆ¡i Nữ hoà ng có mặt. Chà ng Ä‘i bá»™ dưới những động cÆ¡, bồn chồn nghÄ© ngợi, chốc chốc lại nhìn lên từng động cÆ¡ má»™t. Có Ä‘iá»u gì hoà n toà n khác lạ đối vá»›i chà ng như má»™t trở ngại trước chuyến bay. Chà ng đã từng bay nhiá»u và bay xa đến ná»—i có má»™t quá trình dà i trong quá khứ. Má»i cái đã được kiểm tra và má»i cái Ä‘á»u đúng, thế nhưng chà ng vẫn âu lo tiên Ä‘oán má»™t sá»± hiểm nguy xảy đến. Có lẽ là bánh xe cÅ©ng nên. Chà ng Ä‘i bá»™ tiến vá» phÃa những bánh xe lá»›n, đưa tay sá» lên mặt ngoà i cá»§a vá» bánh xe, nhìn khoảng đất trước bánh xe và sau bánh xe, đứng nhón gót để sá» lên Ä‘iểm cao nhất. Những bánh xe hoà n hảo, vá»›i trà thông minh, chà ng cÅ©ng đã biết như váºy rồi ! Tuy váºy má»™t cảm giác Ä‘ang bị lâm nguy Ä‘ang đè nặng trong hồn.
Chà ng Ä‘i bá»™ đến cầu thang, nÆ¡i mà Frank Cox Ä‘ang chỠđón Nữ hoà ng và đứng lại bên cạnh anh ấy. Äúng sáu giá», những ngá»n đèn cá»§a chiếc Daimler lá»›n xuất hiện trên đưá»ng phÃa ngoà i. Xe dừng lại ở trạm gác ở đấy những sÄ© quan Hải quân Ä‘ang đứng đợi, sau đó xe tiếp tục chạy và tiến sát và o phi cÆ¡. Hai sÄ© quan đứng nghiêm chà o khi Nữ hoà ng cùng chồng bước ra khá»i xe.
|
 |
|
| |