Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #51  
Old 08-04-2008, 07:46 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 51

Ngày hội Côn Luân



Hôm ấy, nÆ¡i Lan Như Cung trên đỉnh Côn Luân, đại môn được mở rá»™ng trông ra náo nhiệt khác thưá»ng.
Hai chiếc bàn tiệc được đặt giữa nÆ¡i đại sảnh. Má»™t bàn đã ngồi đủ sáu ngưá»i còn bàn kia cÅ©ng có mặt sáu ngưá»i nhưng còn chiếc ghế để trống chưa thấy kẻ đến. Má»i ngưá»i cứ đưa mắt nhìn ra ngoài cá»­a như Ä‘ang trông đợi.
Ngưá»i ta để ý thấy các vị cao thá»§ Chưởng môn cá»§a các chính phái Trung Nguyên thảy Ä‘á»u có mặt hôm nay. Bàn sáu ngưá»i đã ngồi đủ là Nga Mi chưởng giáo Huyá»n Hạc chân nhân, Phổ Äiá»n Thiếu Lâm cao tăng Tính Huệ Äại sư, Äiểm Thương đệ nhất cao thá»§ Tôn Cao, Thái Cá»±c Danh Tu Kính Hồ, Côn Luân nhị lão Thiết Kiếm lão nhân Triệu Äàm cùng Triệu Cổ Nguyệt.
Bàn phía bên kia là Nga Mi song tá»­ hai vị trong Võ lâm Tam lão Như Thánh Di Trung cùng Khất Tiên Quản Hằng vá»›i lại Côn Luân song tiên. Mưá»i hai vị cao thá»§ đương thá»i tuy trên mặt cưá»i nói vui vẻ nhưng trong lòng ai nấy Ä‘á»u lo âu hồi há»™p không hiểu lát nữa sá»± việc diá»…n biến lành dữ thế nào.
Trong lúc ấy bỗng bên ngoài có bốn vị môn hạ đệ tử của Côn Luân dẫn một cụ già thân hình vạm vỡ, mặt đỠáo xám từ từ đi vào.
Má»i ngưá»i vừa trông thấy kẻ ấy thảy Ä‘á»u rần đứng dậy, kẻ đến vừa vào đến trong Ä‘iện, đã chắp tay xá mưá»i hai vị cao thá»§ lên tiếng nói :
- Quí vị vẫn mạnh khá»e?
Khất Tiên Quản Hàn, má»™t trong tam lão thấy kẻ vừa đến liá»n cưá»i nói :
- Chu Cát lão nhi, quí Chưởng môn Vũ Văn thiếu hiệp sao chưa thấy đến?
Thì ra ngưá»i ấy chính là Võ lâm Tam lão Thiên Thá»§ Thần Long Chu Cát Phác. Vừa nghe nói tá» sá»­ng sốt giây lát má»›i trả lá»i :
- Bỉ Chưởng môn nhân quyết không thể nào thất hẹn đâu, hiện giỠchẳng qua mới đến giỠNgỠvậy mà.
Như Thánh Di Trung đứng bên tiếp lá»i há»i :
- Chu Cát lão nhi. Má»™t năm mấy không gặp mặt, bạn đã gởi thân vào môn hạ cá»§a Thiết Cốc môn, việc này lão cùng lão ăn mày cảm thấy có Ä‘iá»u quái lạ, có thể rõ nguyên nhân cho biết chăng?
Chu Cát Phác chưa kịp lên tiếng đáp. Nam Cá»±c lão nhân đã xen lá»i :
- Chu Cát huynh từ xa đến đây, vậy má»i vào ngồi trước đã.
Chu Cát Phác mỉm cưá»i cảm tạ, không khách sáo gì nữa, liá»n đến bên Như Thánh Di Trung ngồi xuống. Äợi cho má»i ngưá»i Ä‘á»u lại xong xuôi Chu Cát Phác má»›i nói vá»›i Di Trung :
- Việc riêng cá»§a ba anh em chúng ta, đợi lát nữa xong việc rồi sẽ nói nhiá»u.
Äoạn ông quay sang má»i ngưá»i nghiêm nghị nói :
- Khi bản Chưởng môn nhân đã đến đây rồi, lão há»§ có lá»i căn dặn quí vị nên nhá»› má»™t việc. Nếu có Ä‘iá»u gì quan hệ đến Triệu Chấn Cương xin chư vị tốt hÆ¡n chá»› đỠcập đến.
Má»i ngưá»i nghe nói Ä‘á»u tá» vẻ ngÆ¡ ngác. Äôi mắt như khó hiểu nhìn chằm chặp vào ông ta, má»™t phút đồng hồ trôi qua. Nam Cá»±c lão nhân như không nhị được mỉm cưá»i há»i :
- Chu Cát huynh có thể cho biết nguyên do của việc ấy không?
Chu Cát Phác đưa mắt liếc nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt Ä‘oạn chậm rãi đáp :
- Ná»™i tình trong ấy tại hạ cÅ©ng chỉ biết có hạn, nhưng tại hạ dám cho cácvị biết má»™t Ä‘iá»u là bản Chưởng môn nhân cùng Triệu Chấn Cương tuyệt nhiên không có thân thích gì cả, trái lại còn có mối thù giết cha nữa là khác.
Tin này khiến cho má»i ngưá»i ai nấy cÅ©ng tá» vẻ ngạc nhiên nhưng sau má»™t giây, mặt há» tá» ra có sắc vui.
Chu Cát Phác xem thấy như vậy, trong lòng không khá»i phân vân khó hiểu. Tuy việc chết sống cá»§a Triệu Chấn Cương Văn Äồng không thèm đếm đếm xỉa đến nữa, nhưng hoả thiêu Cá»­u Hoa sÆ¡n trang khiến cho mẹ con phân ly, hiện giá» mẹ chàng chết sống thế nào cÅ©ng chưa biết, việc này liệu chàng đâu dá»… bá» qua, thế mà há» vui vẻ là nghÄ©a làm sao?
Trong lúc ấy, bên ngoài có một đệ tử phái Côn Luân chạy vào báo. Thiết Cốc môn Chưởng môn nhân đã đến dưới chân núi.
Từ chân núi lên đến Lan Như Cung chỉ cách xa có mấy dặm đưá»ng. Vá»›i khinh công cá»§a Văn Äồng, chỉ trong phút chốc có thể đến nÆ¡i.
Côn Luân nhị lão được tin, đã rá»i khá»i ghế đứng lên chậm rãi Ä‘i đến bàn bên kia. Nam Cá»±c lão nhân như đã biết ý nhìn hai ngưá»i gật đầu, Nhị lão liá»n quay ngưá»i vá» hướng cá»­a lá»›n Ä‘i ra.
Má»™t khắc đồng hồ trôi qua, ngoài Ä‘iện có tiếng chân bước dồn dịp, ai nấy Ä‘á»u biết là Văn Äồng đã đến nên Ä‘á»u đứng dậy chỠđợi.
Trong lúc ấy, một thiếu niên anh tuấn, thần thái phi phàm, mình mặc áo lam đi giữa, Côn Luân nhị lão đi kỠhai bên từ từ bước vào trong điện.
Chu Cát Phác liá»n tiến lên hai bước, cung tay thân chào vị thiếu niên nói :
- Chưởng môn nhân vẫn khá»e?
Văn Äồng đưa tay ra nắm lấy tay Chu Cát Phác mỉm cưá»i há»i lại
- Lão tiá»n bối khá»e!
Äoạn chàng chắp tay thi lá»… quanh má»™t lượt :
- Phiá»n chư vị đã chá» lâu.
Nga Mi chưởng giáo Huyá»n Hạc chân nhân cứ ngÆ¡ ngác nhìn vá» phía Văn Äồng thầm nghÄ© :
“Tại sao hôm nay y lại vui vẻ nói năng nho nhã lá»… độ, thật khác hẳn vá»›i trước nhiá»u lắmâ€
Nam Cá»±c lão nhân đợi cho Văn Äồng vào bàn ngồi xong, tay liá»n nâng ly rượu tá» ra thành khẩn nói :
- VÅ© Văn thiếu hiệp đưá»ng xa đến đây lão há»§ xin kính ly rượu này để lòng cảm tạ.
Văn Äồng cÅ©ng vá»™i vàng nâng ly rượu trước mặt lên đáp lá»… nói :
- Không dám, sau này còn cần đến sá»± chỉ giáo cá»§a lão tiá»n bối nhiá»u lắm.
Nam Cá»±c lão nhân lièn cưá»i ha hả nói :
- Thiết Cốc môn từ nay vỠsau, dưới sự lãnh đạo của thiếu hiệp. Có thể nói ngày chấn hưng cũng chẳng còn bao lâu nữa.
Văn Äồng luôn luôn tá» vẻ khiêm nhưá»ng, miệng cứ mỉm cưá»i tươi vui. Như vậy thì không còn lầm nữa, hôm nay Văn Äồng tá» ra rất ôn hòa khiêm tốn, không còn ngang tàng ngạo nghá»… như trước kia. Nam Cá»±c lão nhân sau khi nhấm vá»›i Văn Äồng má»™t há»›p rồi, ông lại quay sang má»i má»i ngưá»i cạn chén. Rượu được ba tuần, Nam Cá»±c lão nhân nghiêm trang cất tiếng :
- Chuyến này Côn Luân song tiên má»i các vị đến đây mục đích là để giải quyết má»™t vụ án sáu năm vá» trước...
Nói đến đây, ông đưa mắt quét nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt Ä‘oạn tiếp :
- Sáu năm trước đây, Nga Mi chưởng giáo, Thiếu Lâm Giám Viện cùng Äiểm Thương Tôn đại hiệp má»i ngưá»i giúp cho Yến SÆ¡n đại hiệp Triệu Quá»· trả thù cho bạn và lấy lại quyển Chu Tước Hoàn nên đã đến Cá»­u Hoa sÆ¡n trang lý luận vá»›i “Càn Khôn Thủ†Triệu Chấn Cương, vì lá»i lẽ sao đấy mà trở nên động thá»§, kết quả bị kẻ gian thừa cÆ¡ đốt phá Cá»­u Hoa sÆ¡n trang thành bình địa, kẻ chết ngưá»i thương chẳng biết bao nhiêu. Chỉ còn vợ chồng Triệu Chấn Cương cùng sư đệ Vương Khôi hiện giá» không biết hạ lạc nÆ¡i nào...
Nói đến đây ông đưa tay chỉ VÅ© Văn Äồng giá»›i thiệu :
- Vị VÅ© Văn thiếu hiệp tức là ngưá»i thừa kế cá»§a Triệu Chấn Cương...
Văn Äồng vá»™i vã đứng dậy khoát tay ngăn lại nói :
- Lão tiá»n bối xin tạm ngưng giây lát. Tại hạ có má»™t việc quan hệ để thanh minh.
Nam Cá»±c lão nhân ngạc nhiên im lại đưa mắt nhìn vá» phía Văn Äồng tá» ra khó hiểu há»i :
- Thiếu hiệp có việc gì trá»ng yếu để thanh minh?
Nét mặt Văn Äồng nghiêm trang nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt lá»›n tiếng nói :
- Triệu Chấn Cương không phải là thân phụ cá»§a tại hạ. Khi lão tiá»n bối có trần thuật xin đừng dùng tiếng ấy để xưng hô.
Lá»i vừa nói ra, má»i ngưá»i có mặt trừ Chu Cát Phác ra không ai mà chẳng giật mình.
Nam Cực lão nhân ấp úng nói :
- Vũ Văn thiếu hiệp, việc này...
Văn Äồng tiếp :
- Nguyên nhân trong ấy, lát nữa tại hạ sẽ nói rõ ra cho chư vị rõ. Giá» xin lão tiá»n bối tiếp tục nói nốt.
Nam Cực lão nhân do dự giây lát đoạn tằng hắng một cái chậm rãi nói :
- Lúc ấy cÅ©ng nhá» phước trá»i nên VÅ© Văn thiếu hiệp đã may mắn thoát nạn, đồng thá»i gặp được má»™t dị nhân truyá»n thụ cho tuyệt nghệ kinh ngưá»i. Bởi thế nên những nhân vật cá»§a sáu đại môn phái đã lên Cá»­u Hoa sÆ¡n trang gây sá»± năm ấy, giỠđây vốn là kẻ đối tượng để cho VÅ© Văn thiếu hiệp tìm kiếm phục thù...
Nói đến đây, ông liá»n đưa mắt chỉ sang Huyá»n Hạc chân nhân Chưởng môn phái Nga Mi tiếp :
- Buổi há»™i ngá»™ hôm nay nguyên nhân do VÅ© Văn thiếu hiệp lên Nga Mi sÆ¡n tìm Huyá»n Hạc chân nhân để Ä‘Iá»u tra kẻ cầm đầu đã đốt sÆ¡n trại. CÅ©ng may nhá» Côn Luân song tiên đến kịp sau khi ngẫm nghÄ© sá»± tưá»ng thuật cá»§a đôi bên thấy trong ấy có Ä‘iá»u phức tạp nên má»›i ra mặt làm kẻ Ä‘iá»u hòa và buá»™c Huyá»n Hạc chân nhân trong ná»­a năm nữa phải cho ngưá»i tìm kiếm cho ra nÆ¡i ở cá»§a Vương Khôi...
Huyá»n Hạc chân nhân bá»—ng nhiên niệm câu Phật hiệu, cắt đứt lá»i nói cá»§a Nam Cá»±c lão nhân rồi từ từ đứng lên mặt như thẹn thùng nói :
- Bần đạo thật bất tài, mãi đến hôm nay vẫn chưa tìm ra tin tức của Vương thí chủ, bần
đạo xin cam chịu tất cả những lỗi ấy.
Nam Cực lão nhân thở ra một tiếng khoát tay nói :
- Má»i việc phải quấy, đợi lão há»§ kể xong, rồi nhá» các vị đưa ra ý kiến để giải quyết.
Huyá»n Hạc chân nhân cảm tạ ngồi xuống, Nam Cá»±c lão nhân đưa mắt nhìn qua má»™t lượt rồi trịnh trá»ng tiếp :
- Hôm nay tin tức cá»§a Vương Khôi đại hiệp vẫn chưa tìm thấy, Huyá»n Hạc chân nhân lại tá»± nhận mình có lá»—i, hình như không còn tránh được...
Thiếu lâm tá»± TÄ©nh Huệ đại sư niệm câu Phật hiệu, Ä‘oạn đứng dậy há»i :
- Bần tăng dám đứng ra bảo đảm, Huyá»n Hạc đạo huynh không có tá»™i lá»—i gì cả...
Nam Cực lão nhân khoát tay nói :
- Äại sư là ngưá»i trong cuá»™c. Xin chá»› nóng tính!
Äoạn nghiêm nghị nói vá»›i má»i ngưá»i có mặt :
- Vụ án này ai phải ai quấy, xin chủ vị suy nghĩ và cho biết ý kiến.
Trong lúc Nam Cá»±c lão nhân Ä‘ang nói chuyện thì Văn Äồng vẫn tá» vẻ khoan dung như không có vẻ gì gá»i là tức giận cả, khiến cho Huyá»n Hạc chân nhân và má»i ngưá»i trong cuá»™c ai nấy Ä‘á»u hồi há»™p không biết vị thiếu niên này sao nay sắc thái lại thay đổi lắm thế, có lẽ chàng ta đã có má»™t sá»± tính toán gì rồi chăng? Nam Cá»±c lão nhân nói xong, đôi mắt từ từ quét nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt rồi ngồi xuống ghế, bầu không khí từ phút ấy bắt đầu trầm lặng nặng ná».
Khất Tiên Quản Hằng đưa mắt nhìn sang Thiên Thá»§ Thần Long Chu Cát Phác cưá»i nói :
- Lão nhi, ngưá»i có ý kiến gì chăng?
Chu Cát Phác mỉm cưá»i lắc đầu nói :
- Tại hạ đã là ngưá»i cá»§a Thiết Cốc môn thì làm sao có quyá»n phát biểu.
Khất Tiên Quản Hằng cưá»i nói :
- Hay Ä‘a! Ngưá»i thối thác thật là khéo, chúng ta Võ lâm Tam lão lâu nay ý kiến vẫn là má»™t, lát nữa ta cùng lão già kia bàn luận xong rồi chẳng lẽ ngưá»i lại từ chối nữa sao?
Chu Cát Phác nghiêm giá»ng nói :
- Nhị huynh cứ lấy sự công bằng mà phán đoán được rồi.
Như Thánh Di Trung tăng hắng một cái đoạn từ từ đứng dậy nói :
- Di má»— có mấy lá»i ngu ngốc không hiểu chư vị có muốn nghe chăng?
Má»i ngưá»i đồng bàn dá»u lên tiếng nói :
- Xin lão tiá»n bối cứ cho biết cao kiến.
Văn Äồng vẫn ngồi im mỉm cưá»i.
Như Thánh Di Trung cất tiếng :
- à kiến của Vũ Văn thiếu hiệp thế nào?
Văn Äồng vá»™i cung tay đáp :
- Tiá»n bối có lá»i cứ nói vãn bối xin cung kính chá» nghe!
Di Trung gật đầu quay sang má»i ngưá»i nói :
- Di má»— tuy đã lâu ít lai vãng giang hồ, song đối vá»›i hành vi cá»§a Thiết Cốc môn Chưởng môn nhân Triệu Chấn Cương, cÅ©ng đã nghe qua rất nhiá»u, vì thế nên má»›i có lá»i phán Ä‘oán. CÅ©ng bởi vì hành vi thưá»ng ngày đó, má»›i khiến cho Nga Mi cùng năm đại môn phái kia vừa tiếp được phong thÆ¡, đã không nghi ngá» liá»n quả quyết là sá»± thật má»›i có việc xảy ra như vậy.
Nói đến đây ông ngưng giây lát, đưa mắt nhìn vào mặt Văn Äồng để dò xem.
Nhưng thấy chàng vẫn mỉm cưá»i ngồi nghe, không có gì tá» ra tức giận cả, trong lòng không khá»i lấy làm lạ nghÄ© :
“Quái lạ này sao chàng ta lại thay đổi khác hẳn đến thế?â€
Trầm ngâm giây lát ông tiếp :
- GiỠcứ tạm cho là Triệu Chấn Cương đại hiệp có tội đi nhưng môn hạ của hỠđâu có dính líu gì, bởi thế nên Di mỗ suy luận, lúc ấy hành động của sáu đại môn phái không hỠcó ý làm hại những kẻ khác đâu..
Huyá»n Hạc chân nhân má»i ngưá»i nghe nói đến đây, gương mặt lo lắng nãy giá» liá»n đổi vẻ vui tươi, lúc ấy tiếng nói cá»§a Di Trung lại tiếp :
- Cá»­u Hoa sÆ¡n trang vì lo ứng phó vá»›i sáu đại môn phái nên đã bị kẻ gian thừa cÆ¡ thiêu rụi, bị thương cùng chết chóc quá nhiá»u, khiến cho VÅ© Văn thiếu hiệp phải bị cảnh Ä‘au lòng mẫu tá»­ lìa nhau, hậu quả ấy thật ra sáu đại môn phái chịu hoàn toàn trách nhiệm truy cho ra, không được như thế rồi bá» qua má»i việc.
Như Thánh Di Trung nói đến đây, bá»—ng nhiên ngưng lại sắc mặt nghiêm nghị nhìn vá» phía Huyá»n Hạc, Tuệ TÄ©nh má»i ngưá»i trầm giá»ng nói tiếp :
- Nhưng sáu năm nay các vị cứ đóng cá»­a thanh tu, không há» nghÄ© đến việc tìm kiếm thá»§ phạm để đến nay không có lá»i lẽ gì để nói vá»›i VÅ© Văn thiếu hiệp cả. Các vị thá»­ nghÄ©, có tá»™i hay vô tá»™i? Có lẽ chẳng cần Di má»— trả lá»i!
Câu nói khiến cho Huyá»n Hạc chân nhân, TÄ©nh Huệ đại sư cùng Tông Cao ba ngưá»i vừa nghe xong thì mồ hôi lạnh đã toát đầm đìa, đưa mắt nhìn nhau chẳng nói chẳng rằng.
Phải biết năm ấy khi Cá»­u Hoa sÆ¡n trang bị cháy, ngưá»i cá»§a sáu đại môn phái cÅ©ng thấy có Ä‘iá»u khác lạ, nhưng mệnh ai nấy Ä‘á»u ra Ä‘i không há» can thiệp đến, hành vi đó đã mất Ä‘i bổn tính nghÄ©a hiệp cá»§a giang hồ rồi. Huống hồ chi là Ä‘iá»u do há» gây nên, thành thá»­ ai nấy Ä‘á»u cảm thấy thẹn thùng khôn kể. Văn Äồng xem thấy sắc mặt cá»§a ba ngưá»i, chàng vẫn mỉm cưá»i không nói năng gì cả, hình như Ä‘ang đợi việc gì...
Bầu không khí im lặng được giây phút, bỗng nghe Tĩnh Huệ đại sư niệm câu Phật hiệu từ từ đứng dậy chắp tay nói :
- Bần tăng mấy năm nay không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Lá»i trách cá»§a Di thí chá»§ rất đúng, bần tăng cùng mấy bạn không dám cầu khoan dung, tá»™i trạng do VÅ© Văn thí chá»§ đưa ra vậy.
Nói dứt ông cúi đầu chào má»i ngưá»i má»™t cái rồi từ từ ngồi xuống, đôi mắt nhắm lại im lặng nghe. Huyá»n Hạc chân nhân cùng Tôn Cao cÅ©ng tá» ra hối hận. Gương mặt trang nghiêm cúi đầu im lặng. Ká»· dư má»i ngưá»i dá»u đưa mắt tập trung vào ngưá»i Văn Äồng xem chàng phân xá»­ thế nào. Vì căn cứ theo sá»± đồn đãi gần đây, tánh tình cá»§a vị thiếu niên trước mặt ương ngạnh vô cùng nếu đụng vào chàng ít có ai hy vá»ng sống sót, vậy thì hôm nay tánh mạng cá»§a ba vị Chưởng môn đại phái đây sẽ thế nào. Bầu không khí trong đại thính giỠđây nặng ná» trầm trá»ng. CÆ¡ hồ như tiếng thở cá»§a má»i ngưá»i giỠđây Ä‘á»u nghe rõ cả. Văn Äồng vẫn mỉm cưá»i từ từ cất tiếng nói :
- Tại hạ hôm nay đến đây dá»± há»™i, mục đích cùng ná»­a năm trước khác hẳn, hÆ¡n nữa vừa rồi được mắt thấy tai nghe má»i sá»±, chứng tá» chánh nghÄ©a cá»§a võ lâm vẫn còn tồn tại, lòng ngưá»i vẫn còn biết phải quấy. Tại hạ thật đã cảm thấy an á»§i lắm rồi.
Ngưng giây lát, mắt chàng đưa sang nhìn TÄ©nh Huệ đại sư, Huyá»n Hạc chân nhân cùng Tôn Cao ba ngưá»i trầm giá»ng tiếp :
- Niệm tình ba vị đã biết lỗi, tại hạ không muốn chấp vẫn làm gì nữa. Ân oán sáu năm nay từ nay có thể hủy bỠvậy.
Lá»i nói ấy vừa thốt ra, má»i ngưá»i có mặt không ai mà chẳng mừng, hÆ¡n nữa là TÄ©nh Huệ đại sư ba ngưá»i càng xúc động, bất giác nước mắt trào ra, cảm thấy tá»± thẹn... Văn Äồng hai tay nâng ly lên nói vá»›i má»i ngưá»i :
- Tâm nguyện của tại hạ đã đạt thành, kính ly rượu này mượn làm hoa dâng Phật, chúc các vị vạn sự khang an, sau này sẽ còn ngày gặp mặt.
Nói dứt chàng nâng ly uống cạn, chấp tay thi lễ rồi quay sang Thiên Thủ Thần Long Chu Cát Phác nói :
- Lão tiá»n bối chúng ta Ä‘i thôi!
Chu Cát Phác cung kính ứng lá»i, định đứng dậy cáo từ... Nam Cá»±c lão nhân bá»—ng đưa tay ra cản lại cưá»i nói :
- VÅ© Văn thiếu hiệp xin tạm dừng bước, lão há»§ có má»™t Ä‘iá»u muốn nói :
Văn Äồng nghe nói ngạc nhiên quay đầu lại cưá»i há»i :
- Không dám, lão tiá»n bối có Ä‘iá»u chi muốn chỉ giáo?
Nam Cực lão nhân nói :
- Cuá»™c há»™i ngá»™ hôm nay kết quả thuận lợi như thế này cÅ©ng Ä‘á»u là do lòng khoan dung cá»§a thiếu hiệp, lão há»§ xin đại diện cho Thiếu Lâm, Nga Mi, Äiểm Thương Tam phái kính hạ thạnh tình, đồng thá»i còn mong thiếu hiệp Ä‘em lòng bảo vệ chính nghÄ©a cá»§a võ lâm ra tay giúp cho má»™t việc.
Văn Äồng nghiêm trang nói :
- Lão tiá»n bối có Ä‘iá»u chi sai bảo? Chỉ cần tại hạ đủ năng lá»±c, quyết chẳng dám chối từ.
Nam Cá»±c lão nhân cảm tạ má»™t tiếng, đôi mắt nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt rồi chậm rãi nói :
- Trong năm nay, bá»n Thiên Huỳnh giáo đã lá»™ diện quấy nhiá»…u giang hồ, ý muốn mưu đồ xưng bá võ lâm...
Äến đấy giá»ng nói bá»—ng đột nhiên trầm lại :
- Theo lão được biết nửa năm vừa rồi trên giang hồ có ba môn phái cùng chư vị có tiếng võ lâm bị bon hỠsát hại, nếu đồng đạo chúng ta không chịu đoàn kết để đối phó, hậu quả có lẽ sẽ nguy tai!
Tin này vừa nói ra khiến cho má»i ngưá»i có mặt Ä‘á»u xôn xao bàn luận.
Phải biết trong vòng ná»­a năm nay. Việc phục thù cá»§a Văn Äồng cùng sá»± quấy rối cá»§a Thiên Huỳnh giáo, là hai việc lá»›n nhất đã chấn động toàn võ lâm. Nhưng bởi vì các đại môn phái ngưá»i nào cÅ©ng lo cho quyá»n lợi riêng tư cá»§a mình, không hỠđếm xỉa đến việc cá»§a kẻ khác nên chưa có phản ứng gì cả. Có lẽ cùng nguyên do đó mà Thiên Huỳnh giáo má»›i có thể thi hành được âm mưu cá»§a há». Hôm nay Nam Cá»±c lão nhân đưa ra việc ấy vá»›i vẻ nghiêm trá»ng, để cho má»i ngưá»i thấy rõ sá»± tai hại mà Ä‘oàn kết lại.
Riêng vá» Văn Äồng. Bá»n Thiên Huỳnh giáo đối vá»›i chàng lại càng thù nghịch hÆ¡n.
Có thể nói hầu hết những quá trình tìm kiếm Chu Tước Hoàn cá»§a chàng, thảy Ä‘á»u bị bá»n Thiên Huỳnh giáo tìm cách này cách nỠđể cản trở, nguyên nhân ấy vì đâu mà ra, có thể nói là má»™t nghi vấn hệ trá»ng mà chàng sắp bắt đầu Ä‘iá»u tra ra lẽ. Nay nghe Nam Cá»±c lão nhân đỠnghị việc ấy. Chàng đâu còn từ chối được nữa. NghÄ© thế nên chàng liá»n đứng đậy
khẳng khái nói :
- Công Tôn lão tiá»n bối có lòng lo lắng cho sá»± an nguy cá»§a võ lâm, tại hạ nguyện làm vi cánh đồng tâm giúp sức.
Nam Cá»±c lão nhân không dè Văn Äồng lại ưng thuận má»™t cách vui vẻ như thế, nên ông mừng ra mặt thốt lá»i cảm tạ, rồi quay sang má»i ngưá»i há»i :
- à của các vị thế nào?
Äem so sánh võ công cá»§a mấy ngưá»i có mặt hôm nay. Ai cÅ©ng tá»± hiểu Văn Äồng là trá»™i hÆ¡n cả, thấy chàng đã ra mặt nhận lá»i trước. Vì thế nên ai nấy thảy Ä‘á»u đưa tay tán thành. Äợi cho má»i ngưá»i im lặng trở lại xong. Văn Äồng má»›i bắt đầu lên tiếng nói :
- Tại hạ vá»›i bá»n Thiên Huỳnh giáo dã mấy lần đụng độ vá»›i nhau. Tuy lần nào cÅ©ng thu được toàn thắng, song hành tung cá»§a há» quá bí mật, vì thế nên mãi đến nay cÅ©ng chưa tìm ra sào huyệt chính cá»§a há», nếu chúng ta muốn ra tay tiêu diệt bá»n ta giáo ấy. Cần phải thi hành thế nào còn mong Chư vị cho biết cao kiến.
Má»i ngưá»i nghe há»i, nhứt thá»i chưa biết trả lá»i làm sao, cứ đưa mắt nhìn nhau.
Thiên Thá»§ Thần Long Chu Cát Phác bá»—ng như nhá»› ra má»™t việc liá»n đứng lên cung thân nói vá»›i Văn Äồng :
- Thuá»™c hạ hình như trước kia có nghe Diệu Thá»§ Phương Sóc từng đỠcập đến giáo đình cá»§a bá»n Thiên Huỳnh giáo vá»›i Chưởng môn nhân rằng há» hiện ẩn trong vùng núi Di Lai.
Văn Äồng cÅ©ng như nhá»› lại nói :
- Nếu không nhá» lão tiá»n bối nhắc lại tại hạ đã quên mất rồi. Song Phương Sóc tiá»n bối không hiểu hiện giá» Ä‘ang ở nÆ¡i đâu.
Khất Tiên Quản Hằng bá»—ng cưá»i xen lá»i :
- Thiếu hiệp vừa lúc nói ngưá»i ấy có phải là “Diệu Thá»§ Phương Sóc†Äoạn Má»™c lão nhi chăng?
Văn Äồng đáp :
- Vâng. Không hiểu lão tiá»n bối có biết hành tung cá»§a ông ta hiện giỠở đâu không?
Khất Tiên Quản Hằng lắc đầu :
- Hành tung thần xuất quỷ nhập khó tìm ra được. Tốt hơn chúng ta tìm phương pháp khác vậy.
Nga Mi Phu Trần Tử niệm câu Phật hiệu nói :
- Bần đạo đã từng gặp qua má»™t vị vương tước cá»§a Thiên Huỳnh giáo, vốn là nhân vật có tiếng võ lâm “Äinh Hồ Dật Tẩu†trước kia, võ công cá»§a ngưá»i này chỉ tương đương vá»›i bần đạo mà thôi. Còn kỳ dư bá»n hầu tước tướng quân v.v... đối vá»›i các vị không ăn nhằm gì cả.
Nam Cực lão nhân nói :
- Nói vậy cao kiến của đạo huynh thế nào?
Phù Trần Tử đáp :
- Theo ý kiến của bần đạo, chúng ta một lượt kéo đến núi Di Lai, ra công tìm kiếm ắt có thể tìm ra sào huyệt của hỠkhông khó mấy, không hiểu ý chư vị thế nào?
Như Thánh Di Trung nói :
- Di Lai SÆ¡n vùng đất rá»™ng lá»›n, hÆ¡n nữa địch trong bóng tối ta ở ngoài sáng, nếu làm như thế, không phải đã lâm vào Ä‘iá»u bách gia đại kỵ sao?
Khất Tiên Quản Hằng bống nhiên cưá»i lên ha hả :
- Lão già này sao càng ngày lại càng nhá» gan. Lá»i nói cá»§a lão mÅ©i trâu rất hợp vá»›i ý ăn mày này, Ä‘i Ä‘i, chúng ta đến núi Di Lai má»™t chuyến làm cho trá»i đất rung động. Khiến bá»n rắn rít ấy ẩn náu chẳng yên, không phải tá»± mò đầu ra sao...
Lá»i nói vừa đến đấy bống nghe má»™t tràng cưá»i ha hả rất lá»›n từ trên không trung vá»ng xuống. Tiếng cưá»i như sấm vang, chấn động cả tứ bá», khiến cho má»i ngưá»i có mặt ai nấy thẩy Ä‘á»u sợ sệt đưa mắt nhìn nhau.
Tiếp theo tiếng cưá»i kinh hồn ấy má»™t bóng ngưá»i lẹ như Ä‘iện chá»›p đã hạ mình xuống trước cá»­a Ä‘iện, hai chân vừa chạm đất, khiến cho ná»n gạch phải rung rinh, đủ thấy ngưá»i này không những kinh công tuyệt diệu. Ná»™i lá»±c còn quá ngưá»i.
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn ra, thì thấy kẻ đến là má»™t quái khách bịt mặt!
Tài sản của phamduy88

Chữ ký của phamduy88
[CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kính mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
  #52  
Old 08-04-2008, 07:46 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 52

Chiêu hàng sứ giả



Quái khách bịt mặt rảo mắt nhìn vào bên trong má»™t lượt, Ä‘oạn từ từ bước vào giữa đại thỉnh, mắt sáng như sao nhìn chằm chặp vào mặt má»i ngưá»i, đến lượt Khất Tiên Quản Hằng ông ta liá»n ngưng lại đấy cưá»i lạnh lùng :
- Lão ăn mày, cho ngươi có chút đỉnh công phu Ä‘i nữa, lại dám buông lá»i ngông cuồng như thế sao, nếu không phải lão phu có ý đến đây để chiêu hàng các ngươi thì những câu nói vừa rồi. Có lẽ ba Ä‘á»i cá»§a ngươi cÅ©ng không phải bị tiêu diệt cả đấy.
Khất Tiên Quản lá»n đứng phắt dậy há»i :
- Tôn giá là ai?
Quái khách bịt mặt lạnh lùng :
- Lão phu là ai sau này ngươi ắt hiểu, giỠnghe lão phu ngoan ngoãn ngồi xuống mau.
Khất Tiên Quản Hàn là má»™t nhân vật tiếng tăm giang hồ mấy mươi năm, chưa từng gặp ai dám khinh khi ra mặt như thế, lão ăn mày dù cho tính có dá»… dãi đến đâu, nghe những lá»i nói ấy cÅ©ng phải tức giận, liá»n ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i như ngông cuồng nói :
- Tôn giá muốn lão ăn mày này ngoan ngoãn ngồi xuống, không phải chỉ dùng cái miệng mà sai khiến đâu, cần phải giở ít ngón cho già này sáng mắt mới được chớ!
Quái khách bịt mặt vẫn lạnh lùng :
- Việc ấy nào có khó!
Cùng lúc ấy chá»§ nhân ná»i đây là Nam Cá»±c Tiên Ông đứng bên xen lá»i :
- Tôn giá đột nhiên đến đây tá»± bảo là chiêu hàng chúng tôi, lão há»§ là chá»§ nhân nÆ¡i này, xin há»i tôn giá là ai? Chiêu hàng chúng tôi vá» việc gì?
Quái khách bịt mặt đưa mắt nhìn sang Nam Cá»±c lão nhân há»i :
- Ngươi có phải là Công Tôn lão nhi chăng?
Vá»›i thái độ vô lá»… cá»§a Quái khách bịt mặt này, khiến cho quần hùng trong Ä‘iện ai nấy thảy Ä‘á»u tá» ra phẫn ná»™.
Nam Cá»±c lão nhân giả vá» không để ý đến. Mặt vẫn Ä‘iá»m nhiên mỉm cưá»i nói :
- Chính lão hủ!
Quái khách bịt mặt đưa đôi mắt như sao sáng quét nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt rồi trầm giá»ng nói :
- Lão phu vốn là đặc sứ cá»§a Thiên Huỳnh giáo, mục đích đến đây là để chiêu hàng võ lâm các đại môn phái, nếu có ai dám kháng cá»± bổn giáo lập tức ra tay hạ sát, không chừa má»™t ngưá»i.
Lá»i chưa dứt Nhu Thánh Di Trung ngòi bên đã bật lên tiếng cưá»i ha hả nói :
- Thì ra Tôn giá là cao thá»§ cá»§a Thiên Huỳnh giáo. Chúng tôi Ä‘ang lo lắng sào huyệt cá»§a quí giáo đặt nÆ¡i núi Di Lai khó có thể tìm ra, có lẽ giỠđây phiá»n tôn giá Ä‘i trước dẫn đưá»ng vậy!
Quái khách bịt mặt “hừ†một tiếng lạnh lùng nói :
- Di Trung, có lẽ ngươi muốn ra mặt kháng cự chăng?
Di Trung lại cưá»i lá»›n :
- Tôn giá thật là ngưá»i khá thông minh!
Quái khách cưá»i nhạt :
- Di Trung, ngươi can đảm thật đáng khen, đáng tiếc câu nói của ngươi đã vô tình khiến cho tên tuổi ngươi nội ngày mai đây đã phải mất biệt trên chốn giang hồ.
Di Trung nói :
- Tôn giá cần chi phải hống hách, Thiên Huỳnh giáo sắp bị tận diệt đến nơi...
Quái khách cắt đứt lá»i nói cá»§a Di Trung, cưá»i gằn :
- Thật không biết sống chết.
Di Trung lập tức đứng dậy. Rá»i khá»i chá»— ngồi bước ra trầm gịá»ng nói :
- Vô tri thất phu, ta niệm ngươi là đồ sai dịch, nên không muốn làm khó dá»…, ngỠđâu ngươi lại chẳng biết tá»± lượng, được tấc lại đòi thước, hôm nay ta sẽ xem ngươi có bản lãnh gì mà dám buông lá»i ngông cuồng như thế?
Vừa nói ông ta vừa để hai tay lên ngá»±c, chân đứng chữ Ä‘inh, tay trái há»™ tâm, tay mặt mạnh mẽ đánh ra. Quái khách “hừ†má»™t tiếng lạnh lùng đứng yên không há» nhúc nhích, đợi cho thế chưởng cá»§a đối phương sắp chạm đến ngưá»i, má»›i đưa tay phải nhẹ nhàng đẩy ra.
Di Trung thoạt đầu sá»­ dụng chiêu thức ná»­a hư, ná»­a thá»±c giá» thấy đối phương lại có ý chống đỡ, khẽ cưá»i lên má»™t tiếng. Tà áo tung theo chiá»u gió biến hư thành thá»±c vận dụng tám thành công lá»±c mạnh mẽ đẩy ra.
Hai chưởng chạm nhau, gió tuôn ồ ạt, cát bụi tung bay, bá»—ng nghe Di Trung thất thanh gá»i lá»›n :
- Vô Tướng thần công!
Ngưá»i liá»n mau lẹ nhảy né sang bên, chân vừa chạm đất đã đảo mấy vòng. Bốn tiếng “Vô Tướng thần công†vừa thốt ra, khiến cho trong thỉnh ai nấy Ä‘á»u kinh dị.
Quái Khách bịt mặt bỗng lại lạnh lùng cất tiếng nói :
- Lão phu cho các ngưá»i kỳ hạn má»™t tháng. Kẻ nào chịu hàng đến kỳ cứ tá»›i Bách Há»™i cốc nÆ¡i núi Di Lai tá»± nhiên có ngưá»i ra đấy nghinh tiếp, bằng không thì hậu quả các ngươi sẽ biết.
Nói dứt, liá»n buông tiếng cưá»i sang sảng quay ngưá»i ra Ä‘i. Quái Khách tuy thân pháp mau lẹ, bóng ngưá»i áo lam còn lẹ hÆ¡n. Vừa ra đến trước sân rá»™ng nÆ¡i Ä‘iện tiá»n, thì bá»—ng áo lam đã như tên bắn vượt qua mặt. Quái Khách bịt mặt liá»n đứng dừng lại hừ má»™t tiếng lạnh lùng. Bóng ngưá»i áo lam cÅ©ng quay ngưá»i trở lại cưá»i lá»›n nói :
- Tôn giá xin tạm dừng chân, tại hạ còn má»™t Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo.
Quái Khách vá»›i giá»ng lạnh lùng quát :
- Tiểu tá»­, trước hết ngưá»i báo danh tánh lên đã.
Bóng ngưá»i áo lam đáp :
- Tại hạ VÅ© Văn Äồng, có lẽ tôn giá cÅ©ng nên cho biết tên há» Ä‘i chứ?
Mặt Quái Khách biến đổi mấy lượt, Ä‘oạn cưá»i nham hiểm nói :
- Thì ra lâu nay ngươi chuyên đối chá»i vá»›i bổn giáo chúng ta, danh tính cá»§a ta không cần thiết phải cho các ngươi biết.
Văn Äồng mỉm cưá»i :
- Tôn giá không muốn cho biết danh tánh tại hạ cũng không dám cưỡng ép...
Quái Khách bịt mặt cắt đứt ngang câu nói của chàng :
- Tiểu tá»­ ngươi dám chận đưá»ng Ä‘i cá»§a lão phu, chẳng lẽ chỉ để há»i danh tánh thôi sao?
Văn Äồng nói :
- Äấy chẳng qua là thuận thiện há»i thôi. Tại hạ còn má»™t việc muốn thỉnh giáo.
- Việc gì?
Quần hùng trong điện giỠđây cũng đã rần rần kéo nhau ra ngoài sân đủ mặt.
Văn Äồng chậm rãi há»i :
- Giáo hoàng của quí giáo là ai?
Quái Khách quay đầu ra sau nhìn qua má»i ngưá»i má»™t lượt ròi bá»—ng trừng mắt nhìn Văn Äồng cưá»i khẩy :
- Nếu ta không muốn trả lá»i thì sao?
Văn Äồng cÅ©ng lạnh lùng :
- Nếu vậy thì Tôn giá đừng hòng Ä‘i khá»i nÆ¡i này.
Quái Khách bá»—ng bật cưá»i :
- Tiểu tử, chỉ biết dùng mồm nói phách...
Văn Äồng lạnh lùng ngắt lá»i :
- Tôn giá nếu chẳng tin thì cứ việc thử xem.
Quái Khách tá» ra khinh thưá»ng nói :
- Dũng khí cũng đáng khen, tiếc rằng không biết tự lượng.
Văn Äồng mỉm cưá»i nói :
- Tôn giá lúc nãy sá»­ dụng Vô Tướng thần công, tuy cÅ©ng cho là kinh tâm thế tục. Song chưa thể gá»i là thiên hạ vô địch được.
Quái Khách buông giá»ng lạnh lùng :
- VÅ© Văn tiểu nhi, nếu ngươi cho rằng võ công cá»§a Äế Thành là vô địch, thì có lẽ ngươi đã sai lầm nhiá»u lắm.
Văn Äồng nghe nói giật mình tá»± nghÄ© :
“Sao đối phương lại biết ta là môn hạ cá»§a Äế Thánh...â€
Äang lúc nghÄ© ngợi thì Quái Khách lại thét lá»›n :
- Dang ra.
Lá»i vừa nói, tay vừa đưa ra, nhằm vào ngay mặt Văn Äồng mạnh mẽ đánh tá»›i.
Chưởng pháp này tuy bá» ngoài thấy chẳng ra gì, song bên trong lợi hại vô cùng, có thể giết ngưá»i trong giây phút.
Văn Äồng cứ mỉm cưá»i chân vừa cá»­ động ngưá»i đã nhanh nhẹn nhảy lùi ra sau năm bước. Quái Khách liá»n thu ngay hữu chưởng lại, chân mặt khẽ nhấn má»™t cái tung ngưá»i Ä‘uổi theo, tả chưởng lại nhắm vào hông đối phương quét ngang.
Văn Äồng kêu lêm má»™t tiếng :
- Hay!
Hông chàng khẽ nghiêng sang bên với thức “Hành Vân Quá Nhân†lại di sang năm thước lách tránh kình phong ào ạt của Quái Khách.
Cá»­ động cá»§a chàng rất lanh lẹ, kình phong đối phương vừa di qua thì ngưá»i chàng cÅ©ng đã trở vỠđứng y chá»— cÅ©. Quái Khách cưá»i khinh má»™t tiếng nói :
- Tiểu tá»­, tránh trút không ra tay, ấy là tuyệt chiêu cá»§a môn Vô Äá» Thanh sao?
Văn Äồng vẫn tá» vẻ diá»m nhiên cưá»i nhạt nói :
- So võ công của ngươi với ta, nếu cứ đấu thí mạng như thế này, sợ đến ngàn hiệp cũng chưa phân được thắng bại...
Quái Khách hừ lên một tiếng tỠvẻ tức giận :
- Lão phu bảo ngươi tránh đưá»ng, ai thèm thí võ vá»›i ngưá»i đâu?
- Tôn giá muốn tại hạ dang đưá»ng, tại hạ lại yêu cầu tôn giá trả lá»i má»™t câu há»i, hai bên cÅ©ng cương quyết giữ y ý kiến, thì làm sao có thể nhượng bá»™ cho được, nếu cứ kéo dài thì thế cuá»™c khó thể nhượng bá»™ cho được. HÆ¡n nữa thân phận cá»§a chúng ta đâu có thể làm được má»™t việc kém suy nghÄ© vậy.
Văn Äồng vừa rồi thi triển hai môn thân pháp, đã kiến cho Quái Khách có thể hÆ¡i nể nang, nên nghe nói thế liá»n há»i :
- Vậy theo ý ngươi phải thế nào?
Văn Äồng mỉm cưá»i :
- Chúng ta không thể kéo dài như thế này cũng không thể làm sao cho đối phương chịu cam tâm nhượng bộ được, cho nên sự tranh chấp giữa chúng ta cần phải tìm một phương pháp nhanh chóng, chúng ta là nhân vật hữu hạng trong võ lâm trừ thí võ ra, vậy có phương pháp khả dĩ nào để giải quyết cuộc tranh chấp này chăng?
Quái Khách nói :
- ÄÆ°á»£c! Vậy thì ngươi nói ra xem, cần phải hÆ¡n thua bằng cách nào?
Văn Äồng chậm rãi đáp :
- Chúng ta đã biết trong một ngàn hiệp chưa chắc đã phân hơn thua. Vậy chì còn cách đấu văn mới nhanh chóng được, chỉ hơn nhau một phân cũng có thể giải quyết được cuộc tranh chấp này
Quái Khách nóng nảy :
- Vậy mau nói ra xem đấu như thế nào?
- Ví dụ bảo gạch má»™t vòng bốn thước ở dưới đất, kẻ thá»§ thì đứng trong vòng tròn ấy. Còn kẻ công thì giao hạn ba chiêu, nếu trong ba chiêu, có thể bức cho đối phương bước ra khá»i vòng thì là thắng, trái lại, nếu không khiến cho há» ra khá»i thì thua, và phải nghe theo những lá»i sai khiến cá»§a ngưá»i thắng.
Quái Khách khoanh tay cưá»i há»i :
- Ai thủ ai công?
Văn Äồng đáp :
- Phương pháp này do tại hạ nghÄ© ra, nên quyá»n lá»±a chá»n tá»± nhiên thuá»™c vá» tôn giá rồi.
Quái Khách ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i ha hả má»™t hồi nói :
- Tốt lắm, lão phu sẽ công cho.
Văn Äồng mỉm cưá»i, bá»—ng thân mình quay tròn má»™t cái, ngón chân bên mặt đã lẹ làng rạch xuống dưới ná»n đá xanh má»™t vòng tròn sâu đến ná»­a phân, chung quanh rá»™ng độ bốn thước. Vá»›i lối lưu cước khắc thạch tuyệt đỉnh công phu này, khiến cho quần hùng đứng trên thá»m Ä‘iện thảy Ä‘á»u thán phục. Sau khi vòng tròn được hoạch xong. Văn Äồng tươi cưá»i bước đứng vào ngay chính giữa, quay sang Quái Khách nói :
- Xin tôn giá lưu ý, ná»™i trong ba chiêu bất luận dùng quyá»n, cước, chưởng Ä‘á»u được cả chỉ cần làm thế nào cho tại hạ ra khá»i vòng tròn này thôi, tại hạ sẽ nghe theo lá»i sai khiến, không há» hối hận, còn nếu tôn...
Quái Khách ngắt lá»i :
- Tiểu tử chẳng lẽ lão phu lại hối hận sao?
- Vậy thì tốt, chúng ta má»™t lá»i làm tin, xin tôn giá ra tay Ä‘i.
Nói dứt hai tay chàng chắp lên ngang ngá»±c, mặt nghiêm nghị, đôi mắt lim dim tinh thần dồn hết vá» những cá»­ động cá»§a đối phương. Quái Khách ngậm vận Vô Tướng thần công, toàn thân rung chuyển, chiếc khăn bịt mặt trên mặt không gió mà cứ cá»­ động, đôi mắt trợn trừng nhìn chằm chặp vào đối phương. Văn Äồng vẫn đứng chắp hai tay, miệng nhếch cưá»i, tà áo bị gió tung bay tá»±a hình như lão tăng nhập định.
Bá»—ng nhiên, Quái Khách rống lên má»™t tiếng song chưởng chậm chạp đưa ra, má»™t luồng kình phong lạnh như núi lở ào ạt bắn tá»›i. Trong khi kình lá»±c cá»§a đối phương sắp chạm đến ngưá»i Văn Äồng khẽ rúng động haivai, song chưởng đưa ra, hai đạo nhu phong trong lòng bàn tay tuôn ra, lập tức hóa giải Vô Tướng thần công cá»§a đối phương biến thành vô hình vô dạng. Quái Khách thấy chưởng lá»±c cá»§a mình mạnh đến mức có thể phá núi vỡ đê, thế mà chỉ má»™t luồng nhu phong cá»§a đối phương đã hóa giải được. Ông thốt lên má»™t tiếng kinh dị, trong lòng không khá»i sợ sệt, suy nghÄ© giây lâu, bá»—ng lại hừ má»™t tiếng song chưởng lại mạnh mẽ đánh ra.
Văn Äồng nhíu mày khó hiểu, vẫn y theo thức cÅ©, song chưởng đưa ra, nhưng chuyến này hai bàn tay chàng khẽ đưa rung động. Vừa rồi hai bên tuy Ä‘á»u giở kỳ há»c tuyệt môn, song kết quả hình như không có gì cả, vì Ä‘á»u sá»­ dụng nhu công. Lần này lại khác, hai luồng chưởng phong vừa chạm nhau phát ra những tiếng kêu vù vù quái dị. Âm thanh quái dị ấy phát ra, bá»—ng sắc mặt cá»§a Quái Khách lập tức biến đổi, liá»n tung mình nhảy ra sau mấy bước Văn Äồng tuy vẫn đứng yên tại chá»—, song nụ cưá»i cÅ©ng đã tắt hẳn trên khuôn mặt.
Quái Khách bịt mặt lớn tiếng quát tháo :
- VÅ© Văn Äồng, môn Phá Vân công†vừa rồi ngươi đã há»c được ở đâu?
Má»i ngưá»i đứng trên thá»m Ä‘iện, vừa nghe thốt Phá Vân công†ba chữ ai nấy Ä‘á»u kinh ngạc không vừa Văn Äồng thấy đối phương nhận ra môn Phá Vân công cá»§a mình, cÅ©ng không khá»i sá»­ng sốt khó hiểu, nhưng rồi lại mỉm cưá»i nói :
- Tôn giá vẫn còn má»™t chiêu nữa, nếu có thể khiến cho tại hạ ra khá»i vòng này, lúc ấy tá»± nhiên sẽ trả lá»i ngay.
Quái Khách giận dữ nói :
- VÅ© Văn Äồng, lão phu có lòng tốt má»›i há»i sao ngươi lại không muốn trả lá»i?
Văn Äồng không há» tá» ra phản ứng, vẫn mỉm cưá»i ôn tồn nói :
- Thắng bại chưa phân, xin tha thứ cho tại hạ không thể nghe theo được.
Văn Äồng, nếu ngươi không nói ra, sau này có Ä‘iá»u gì lầm lá»—i chá»› nên hối hận nhé.
Văn Äồng vẫn cứng đầu :
- Tại hạ là kẻ ngu đần. Trước khi chưa phân thắng phụ quyết không thể nghe theo dù sau này có gì đi nữa cũng đành chịu vậy thôi.
Quái Khách cưá»i nham hiểm nói :
- Văn Äồng, ngươi chá»› khá ngông cuồng, chưởng thứ ba cá»§a lão phu đã phát ra, dù
cho ngươi có hối hận cũng không còn kịp nữa.
Văn Äồng nghe nói cÅ©ng phải khiếp vía. Nhưng vẫn cưá»i :
- Äa tạ lòng tốt cá»§a tôn giá.
Quái Khách đưa mắt đăm đăm nhìn vào Văn Äồng má»™t lúc, như đã quyết định Ä‘iá»u gì, khẽ cưá»i lên má»™t tiếng, bá»—ng lùi ngưá»i ra sau năm thước chạy vòng quanh ngưá»i Văn Äồng. Lúc ấy, hai tay Văn Äồng vẫn chắp và miệng vẫn mỉm cưá»i, mắt lim dim như không để ý đến hành động bên ngoài. Quái Khách càng chạy càng nhanh, phút chốc đã được năm vòng, bá»—ng rít lên má»™t tiếng thật to, song chưởng nhứt tỠđẩy mạnh. Má»™t tiếng quát lá»›n như sấm rá»n. NÆ¡i chá»— Văn Äồng đứng đá bụi tung bay mù mịt, má»™t bóng ngưá»i như con đại bàng bay bổng trên không trung. Trước sân hiện diện má»™t lùm khói Ä‘en mù mịt dần dần lan rá»™ng.
Bóng ngưá»i ấy tung ngưá»i lên không trung rÆ¡i ngưá»i xuống thá»m Ä‘iện, má»i ngưá»i má»›i hay bóng ngưá»i ấy là VÅ© Văn Äồng. Nhưng rồi lại nghe chàng hoảng hốt gá»i lá»›n :
- Các vị mau vào trong điện vì khói ấy có chất độc.
Quần hùng nghe nói thất kinh, nhưng chưa kịp phát giác ngay, dần dần tuôn vào trong thỉnh.
Văn Äồng liá»n quay ngưá»i lại, đứng chận nÆ¡i đại môn đỠphòng kẻ địch thừa cÆ¡ đánh lén.
Äá»™t nhiên má»i ngưá»i thấy trong mình Văn Äồng có má»™t làn quang tuyến màu xanh tuôn ra, luồng quang tuyến ấy càng xa càng rá»™ng lá»›n.
Khói độc trước sân vừa gặp phải luồng ánh sáng xanh ấy liá»n tiêu tan lập tức, chỉ để lại những dấu vết khá»§ng khiếp rợn ngưá»i.
Thì ra cây cá» quanh vùng Ä‘á»u bị lùm khói độc làm khô héo cả, dưới ná»n đất lại bể má»™t lá»— khá to, còn Quái Khách bịt mặt thì không còn thấy đâu nữa.
Äợi cho xong xuôi rồi. Quần hùng trong Ä‘iện từ từ bước ra. Nam Cá»±c lão nhân thấy tình hình trước mắt không khá»i thở ra nói :
- Hôm nay nếu không nhỠVũ Văn thếu hiệp tương cứu thì mạng sống của chúng tôi cũng chẳng khác nào như đám cỠcây trước mắt này.
Khất Tiên Quản Hằng xen lới nói :
- Ăn mày này hôm nay mới được sáng mắt một phen. Vũ Văn thiếu hiệp, đấy là môn võ công gì thế. Sao lại thần kỳ quá vậy?
- Văn Äồng mỉm cưá»i, chưa vá»™i vã trả lá»i đưa tay vào áo lây cây phật thá»§ ra đưa cho má»i ngưá»i xem rồi nói :
- Nếu tại hạ không có vật này trong mình, cÅ©ng khó thoát khá»i chất độc lợi hại ấy.
Quần hùng Ä‘á»u là kẻ lão luyện giang hồ, vừa trông thấy Văn Äồng đưa cây phật thá»§ ra, không khá»i buá»™t miệng thất thanh :
- Phải... Äịa Thế Hàn Ngá»c chăng?
Vật quí được thá» thai trong sá»± âm dương khí cá»§a trá»i đất, bá»n há» tuy lần đầu tiên thấy qua song lá»i truyá»n tụng đã có từ bấy lâu nay. Äồng thá»i hình dáng được tả cÅ©ng y hệt như vật trên tay Văn Äồng, bởi thế nên vừa thấy hỠđã nhận biết ngay.
Văn Äồng mỉm cưá»i đáp :
- Chính nó đấy.
Äôi mắt cá»§a Khất Tiên Quản Hằng nhìn chằm chặp vào Äịa Thế Hàn Ngá»c, Ä‘oạn ông nhìn lên mặt Văn Äồng mỉm cưá»i há»i :
- VÅ© Văn thiếu hiệp, chá»› cưá»i ngưá»i ăn mày là ngu muá»™i, vậy chá»› tại sao thiếu hiệp lại biết được trong khói ấy có chất độc?
Văn Äồng đưa mắt nhìn Khất Tiên tươi cưá»i đáp :
- Khi đối phương chạy quanh ngưá»i tại hạ đã khiến tại hạ có ý nghi ngá», nhưng không dè há» lại dùng thá»§ Ä‘oạn độc ác đến thế, nếu không đỠphòng trước thì tại hạ đã bị nguy dưới thiên lôi đạn cá»§a hắn rồi, khi tại hạ tung mình lên cao, bá»—ng thấy tại sao cá» cây Ä‘á»u bị khô héo, khi chạm phải khói nên liá»n biết ngay trong ấy thế nào cÅ©ng có má»™t thứ độc mạnh lắm má»›i như vậy.
Chu Cát Phác đứng bên lên tiếng trả há»i :
- Lúc nãy Chưởng môn nhân cố ý chận đưá»ng, có phải muốn để chứng minh má»™t sá»± việc chăng?
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đưa mắt nhìn sang Văn Äồng chỠđợi.
Văn Äồng mỉm cưá»i gật đầu :
- Lão tiá»n bối thật không hổ là má»™t trong Võ lâm Tam lão. Lúc nãy tại hạ cố ý chận đưá»ng là muốn biết xem môn võ công lúc nãy hắn sá»­ dụng vá»›i Nhu Thánh Di Trung tiá»n bối có phải thật là Vô Tướng thần công hay chăng?
Chu Cát Phác lại há»i :
- Mục đích của Chưởng môn nhân muốn gì?
Văn Äồng chậm rãi lên tiếng :
- Lão tiá»n bối có còn nhá»› qua mấy chặng đưá»ng trong lúc chúng ta Ä‘i tìm Chu Tước
Hoàn chăng? Ta đã từng bị bá»n há» dùng đủ cách để cản trở.
Chu Cát Phác gật đầu đáp :
- Thưa nhớ!
Văn Äồng há»i lại :
- Mục đích của hỠmuốn cản trở chúng ta để làm gì có biết không?
Chu Cát Phác đáp :
- Bá»n há» có lẽ cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm Chu Tước Hoàn, nên được tin chúng ta cÅ©ng Ä‘ang ra công tìm vật ấy, thành thá»­ há» tìm cách cản trở mục đích không muốn cho má»™t ai khác nhúng tay vào.
Văn Äồng gật đầu :
- Bá»n hỠđã tá» ra tham chiếm cho được Chu Tước Hoàn thì hẳn nhiên không muốn cho ai khác nhúng tay vào. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u khiến chúng ta không hiểu là tại sao ngưá»i trong giáo phái lại biết được tuyệt há»c trong Chu Tước Hoàn vậy?
Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác, in lặng nín nghe.
Chu Cát Phác cÅ©ng tá» ra ngạc nhiên há»i :
- Sao? Vô Tướng thần công là kỳ há»c được ghi trong Chu Tước Hoàn sao?
Văn Äồng mỉm cưá»i gật đầu :
- Äúng thế, Vô Tướng thần công xuất xứ trong Chu Tước Hoàn.
Chu Cát Phác lẩm bẩm :
- Quái lạ, kỳ nhân môn tuyệt há»c cá»§a Thiên Huỳnh giáo xuất xứ trong Chu Tước Hoàn, tại sao Chu Tước Hoàn lại rÆ¡i vào...
Nói vừa đến đây bá»—ng cảm thấy mình đã lỡ lá»i nên liá»n nín im lại.
Khất Tiên Quản Hằng cưá»i lá»›n :
- Chu Cát Phác lão nhi. Có việc gì thì cứ nói ra, anh em đây như một nhà cả, chớ phải ấp mở như thế.
Chu Cát Phác tròn xoe đôi mắt lá»™n quanh mấy vòng rồi cứ mỉm cưá»i lặng thinh.
Khất Tiên Quản Hằng phân vân :
- Sao? Lão nhi thật không muốn nói...
Văn Äồng đứng bên đỡ lá»i :
- Lão trượng chớ giận, việc này để tại hạ thật cho.
Äoạn chàng đêm việc Chu Tước Hoàn hiện rá»i vào trong tay Thiên Ảo mê cung nói
cho má»i ngưá»i nghe, nhưng mối quan hệ giữa Cung chá»§ là sư mẫu cá»§a chàng thì không há» nhắc đến.
Má»i ngưá»i nghe xong ai nấy Ä‘á»u vỡ lẽ.
Văn Äồng tiếp :
- Việc này chỉ có má»™t con đưá»ng giải thích là Chu Tước Hoàn trước kia thế nào cÅ©ng bị lá»t qua tay cá»§a bá»n Thiên Huỳnh giáo, nhưng những kẻ được há»c môn võ công trong ấy chỉ có hai ngưá»i mà thôi.
Lá»i giải thích này khiến cho ai cÅ©ng Ä‘á»u ngÆ¡ ngác đưa mắt nhìn vá» Văn Äồng Văn Äồng hình như đã hiểu ý chỠđợi cá»§a má»i ngưá»i. Nên lại mỉm cưá»i tiếp :
- Hai ngưá»i ấy, má»™t là Giáo hoàng cá»§a giáo ấy. Hai là ngưá»i bịt mặt lúc nãy. Vì trong Thiên Huỳnh giáo bốn vị vương tước, tại hạ đã từng đấu qua, nhưng tuyệt nhiên không há» thấy há» sá»­ dụng võ công trong Chu Tước Hoàn.
Nói đến đây chàng ngưng giây lát, đưa mắt nhìn qua má»i ngưá»i cuối cùng ngưng lại nÆ¡i Nam Cá»±c lão nhân trầm giá»ng nói :
- Hôm nay bá»n hỠđã ra mặt công khai khiêu chiến, vậy thì chúng ta cÅ©ng nên chẩn bị chút đỉnh để thi hành việc tiêu diệt há». Xin lão tiá»n bối đưa ra kế hoạch tỉ mỉ đặng chư vị có mặt ở đây rõ để thi hành.
Nam Cực lão nhân trầm ngâm giây lâu đoạn lên tiếng nói :
- Hôm nay Thiên Huỳnh giáo đã dám công khai tuyên chiến vá»›i các phái ắt há» cÅ©ng đã chuẩn bị trước rồi, chúng ta cần phải hành động kín đáo tí, hẹn trước mùng mưá»i tháng sau má»i ngưá»i phải tập trung đủ mặt tại huyện Di Lai dưới chân núi ấy, rồi má»›i hướng vá» Bách Há»™i cốc để tiến lên, ngu kiến cá»§a lão há»§ như thế, không hiểu các vị nghÄ© sao?
Má»i ngưá»i Ä‘á»u tá» ra tán thành kế hoạch ấy, rồi há» bắt đầu ăn uống thân mật.
Ngay hôm sau, ai nấy Ä‘á»u từ giã xuống núi và hẹn tháng sau sẽ gặp lại nÆ¡i huyện Di Lai.
* * * * *
Văn Äồng cùng Nam Cá»±c lão nhân thình lình gặp trên đưá»ng Ä‘i má»™t Quái Khách bịt mặt, hắn là ai? Má»i ngưá»i còn Ä‘ang ngạc nhiên thì hắn bảo :
- Không... hàng... thì... chết!
Nam Cá»±c lão nhân cưá»i lên ha hả :
- Anh em lão há»§ đã dám đến Bách Há»™i cốc này, đủ rõ đâu phải hạng tham sống sợ chết, chỉ tiếc rằng hành vi cá»§a quí giáo lâu nay đã khiến cho trá»i đất phải oán giận...
Quái Khách bịt mặt cưá»i nham hiểm quát :
- Im miệng, chết đã đến nÆ¡i còn dám buông lá»i nói bậy, lão phu sẽ siêu độ cho ngưá»i trước đã.
Nam Cá»±c lão nhân lại cưá»i lá»›n, Ä‘ang định mở lá»i bá»—ng nghe Văn Äồng lên tiếng nói :
- Xin lão tiá»n bối vá» chá»—, nhưá»ng cho vãn bối lãnh giáo vá»›i vị cao thá»§ Thiên Huỳnh giáo má»™t trận xem sao.
Lá»i vừa dứt, ngưá»i chàng cÅ©ng đã tung mình bay ra, đôi mắt nhìn trừng trừng vào đối phương trầm giá»ng nói :
- Tại hạ muốn nhỠtôn giá siêu độ, siêu độ cho.
Quái Khách bịt mặt biến sắc, nhưng trấn tĩnh lại ngay lớn tiếng quát :
- Nhãi con chẳng lẽ không biết sợ chết hay sao mà đương đầu ra đấy?
Văn Äồng mỉm cưá»i nói :
- Tại hạ không há» sợ chết, má»i tôn giá cứ ra tay Ä‘i.
Vị Phó giáo hoàng cá»§a Thiên Huỳnh giáo. Quái Khách bịt mặt vừa nghe mấy lá»i thách cá»§a Văn Äồng, mặt đã hầm hầm nổi giận, khẽ rít lên má»™t tiếng, ngưá»i liá»n bay vá»t lên không trung, lập tức, sá»­ dụng chiêu “Chim Ưng Chá»™p Thá»â€ mưá»i đầu ngón tay tung ra, mưá»i luồng chỉ phong ào ạt bắn xuống ngưá»i Văn Äồng.
Văn Äồng không há» tránh né, song chưởng đưa lên dùng chiêu “Bạch Thố Trá»­ng Nguyệt†tuôn ra hai đạo kình phong réo rắc xông lên, khiến cho thân hình cá»§a đối phương phải rá»›t ngay xuống đất lảo đảo lùi sau hai bước má»›i đứng vững lại.
Quái Khách bịt mặt má»›i có chiêu đầu đã bị thua sút, đôi mày nhíp lại, miệng phát ra những tiếng cưá»i rùng rợn, vận dụng toàn lá»±c dồn vào song chưởng từ từ đẩy vá» phía Văn Äồng.
Lạ thay trong hai lòng bàn tay như có má»™t huyá»n quang chá»›p lánh lẫn vào kình lá»±c ồ ạt bắn tá»›i.
Văn Äồng vẫ đứng yên mỉm cưá»i, hai tay chắp ngang trước ngá»±c như thể đồng tá»­ bái quan âm, đợi cho chưởng phong vừa đến nÆ¡i, chàng liá»n lật ngược bàn tay ra. Má»™t luồng nhu phong nhẹ nhàng đẩy tá»›i. Vừa hóa giải thế tiến cá»§a đối phương vừa công vào giữa ngá»±c.
Quái Khách bịt mặt trông thấy giá»±t mình, liá»n tung mình nhảy sang bên má»™t trượng, lập tức nÆ¡i chá»— chàng đứng cát bụi tung bay, má»™t cái hố sâu rá»™ng có trượng ngoài đã được vét lên.
Lối đánh kinh khá»§ng này, khiến cho Tứ vương cùng hai mươi tám vị trong Thiên Huỳnh giáo thảy Ä‘á»u đổ mồ hôi há»™t.
Văn Äồng vẫn đứng yên tại chá»—, đôi mắt nhìn vá» Quái Khách bịt mặt lạnh lùng nói :
- Hay đấy! Không ngá» tôn giá trừ môn Vô Tướng thần công ra, lại còn há»c được “Minh Dương thần công†nữa kia.
Hai môn đại thần công này Ä‘á»u được ghi chép trong Chu Tước Hoàn, uy lá»±c ghê gá»›m, cao thá»§ cá»§a các đại môn phái hôm nay, có mặt tại Bách Há»™i cốc này, bao gồm cả Côn Luân song tiên cÅ©ng không ai có thể chịu nổi má»™t chiêu trong ấy. Văn Äồng nếu không nhá» há»c được Phá Vân Tam Thức trong Tá»­ Vong Cốc để chế ngá»± Võ Lâm Tứ Bảo thì hôm nay cÅ©ng khó bá» chịu đựng được môn kỳ tuyệt thần công này.
Lá»i cá»§a Văn Äồng vừa thốt ra, bá»—ng thấy Giáo hoàng cá»§a Thiên Huỳnh giáo từ từ bước ra. Vì mặt ông ta cÅ©ng được che má»™t chiếc khăn nên khó trông rõ sắc diện được chỉ nghe ông ta cất giá»ng khàn khàn nói :
- Nhãi con! Ngươi có thể tiếp được một chưởng của Phó giáo hoàng chắc cũng là kẻ hữu danh, sao không báo tên tuổi ra nghe chứ?
Văn Äồng cưá»i lá»›n nói :
- Tại hạ cùng bốn vị vương tước cá»§a quí giáo đã từng gặp qua nhiá»u lần, có lẽ tên tuổi cá»§a tại hạ há» cÅ©ng đã nói qua, hôm nay khá»i cần tá»± giá»›i thiệu nữa làm gì.
Giáo hoàng Thiên Huỳnh giáo đưa mắt nhìn vỠbốn vị Vương tước một lượt, rồi hình như nhớ ra lên tiếng nói :
- Thì ra ngươi là nhãi con VÅ© Văn Äồng?
Văn Äồng mỉm cưá»i gật đầu.
Giáo hoàng Thiên Huỳnh giáo lạnh lùng nói :
- Tuổi nhá» như vậy mà võ công đã đến mức ấy thật cÅ©ng hiếm. Song nếu ngươi muốn ra mặt chống chá»i vá»›i Thiên Huỳnh giáo thì thá»±c không biếy tá»± lượng chút nào.
Văn Äồng cưá»i nhạt nói :
- Tại hạ xem quí Giáo chỉ nhỠcó cái miệng nói khoác thôi, thực lực như thế mà cũng mộng tưởng làm bác chủ võ lâm, việc ấy mới chính là chẳng biết tự lượng đấy chứ.
Giáo hoàng Thiên Huỳnh giáo cưá»i lạnh lùng :
- Nhãi con chết sắp đến nơi mà còn chưa tự biết.
Văn Äồng mỉm cưá»i :
- Chớ vội đắc ý, hôm nay ai chết ai sống còn chưa biết được.
Thiên Huỳnh giáo lại cưá»i lá»›n :
- Nhãi con, ngươi dùng vũ khí gì?
- Tại hạ lâu nay đấu nhau vá»›i ngưá»i cá»§a quí giáo, vẫn không dùng má»™t vật gì khác hÆ¡n là tay không, hôm nay đối vá»›i tôn giá cÅ©ng chẳng khác mấy.
Thiên Huỳnh giáo hừ một tiếng lạnh lùng nói :
- Văn Äồng ngươi thật quá ngông cuồng.
Äoạn ông quay vá» phía má»™t thiếu niên anh tú trong bá»n hai mươi tám hầu tước nói :
- Như Quang, đưa kiếm đây.
Chàng thiếu niên anh tuấn nghe lệnh, vá»™i vã chạy ra, đến trước mặt Giáo hoàng quì xuống má»™t gối hai tay kính cẩn giÆ¡ lên má»™t thanh trưá»ng kiếm báu.
Giáo hoàng Thiên Huỳnh giáo tiếp lấy trưá»ng kiếm xong, thiếu niên cúi đầu thi lá»… rồi quay ngưá»i trở vỠđội ngÅ©.
Giáo hoàng rung thá»­ lưỡi kiếm rồi thuận tay vung mạnh má»™t đưá»ng, ánh kiếm sáng lòa lưỡi kiếm réo rắt trong không gian, kiếm khí toả ra má»™t vùng khá lá»›n. Nhân vật bí mật này tuyệt nhiên siêu phàm, trong lúc vung tay vô tình đã thi thố má»™t tràng kiếm thuật kinh ngưá»i.
Trong lúc ấy, bá»—ng nghe tiếng cưá»i cá»§a Thái Sá»­ Thanh từ bên trong phát ra.
- Khá đấy, khá đấy, lão phu bất tài cũng nguyện lãnh giáo cùng quí Giáo hoàng vài chiêu tuyệt thế kiếm thuật.
Lá»i vừa dứt thì ngưá»i ông cÅ©ng đã bay vá»t ra đến nÆ¡i, tay cầm tập quạt cốt sắt dài độ thước rưỡi quay đầu sang Văn Äồng cưá»i nói :
- Thiếu hiệp đứng lượt trận giùm cho lão hủ được chăng?
Văn Äồng tươi cưá»i, lui ra sau ngoài má»™t trượng.
Giáo hoàng cưá»i nhạt nói :
- Thái Sử Thanh, thật ngươi không sợ chết sao?
Sá»­ Thanh mỉm cưá»i đáp :
- Lão phu đã gần trăm tưổi, việc sống chết đâu còn xem quan trá»ng đến nữa.
Thiên Huỳnh giáo lại lạnh lùng :
- Nếu không sợ chết thì ta sẽ hoàn thành tâm nguyện cho ngươi vậy.
Chỉ thấy thân hình ông lướt đến má»™t tý lưỡi kiếm trong tay đã vun vút tung lên, kiếm quang sáng loè chói mắt, hÆ¡i lạnh toả ra buốt ngưá»i, mÅ©i kiếm nhanh như cắt nhằm vào các yếu huyệt nÆ¡i ngá»±c đối phương đâm tá»›i.
Sá»­ Thanh thấy thế hoảng sợ khôn cùng đây là lần đầu tiên từ khi bước chân ra giang hồ má»›i gặp má»™t địch thá»§ lợi hại như thế này. Chiếc kiếm trên tay liá»n dùng chiêu “Chỉ Lá»™ Vẫn Tiá»u†lách mình đánh vào cổ tay cá»§a đối phương.
Giáo hoàng hừ một tiếng lạnh lùng, tay kiếm lập tức thụp xuống quay ngượctrở lại.
Tập thiết phiến cá»§a Sá»­ Thanh chưa kịp rụt lùi trở lại, đưá»ng kiếm đã réo rắt xả ngang, ông ta không khá»i hồn vía lên mây vá»™i vã tung mình ra sau lách tránh, nhưng đã muá»™n, mÅ©i kiếm đã quét ngang làm đứt hẳn vạt áo dưới cá»§a ông phất phÆ¡ bay theo chiá»u gió rá»i khá»i thân hình.
Phải biết võ công cá»§a Côn Luân song tiên đâu dá»… gì vài chiêu mà hạ được. Thế mà hôm nay bị Thiên Huỳnh giáo thắng cuá»™c trong vòng chiêu rưỡi, khiến cho quần hùng dá»± há»™i ai nấy thảy Ä‘á»u thất kinh.
Giáo hoàng Thiên Huỳnh giáo vừa thắng được đối phương, nhưng không vì thế mà tiến lên đánh tiếp. Ông ta thu kiếm lùi lại má»™t bước cưá»i gằn :
- Côn Luân song tiên chẳng qua là thế thôi.
Sá»­ Thanh vừa giận, vừa kinh Ä‘ang định tập trung toàn lá»±c nhảy lên thi mạng bá»—ng thấy má»™t bóng màu lam xẹt qua mặt. Văn Äồng đã lẹ như chá»›p tung đến trước mặt Giáo hoàng lạnh lùng nói :
- Thái Sá»­ lão tiá»n bối võ công cái thế, các ngươi là hạng bàng môn tà đạo đâu dá»… bì được. Tại hạ tay không nguyện tiếp vá»›i ngươi vài chiêu thá»­ xem.
Sử Thanh cũng biết mình không bằng đối thủ nên đành dằn cơn nóng giận lui vỠđội ngũ.
Giáo hoàng quát lớn :
- Nhãi con, ngươi muốn tìm chết.
Lá»i vừa dứt, thì trưá»ng kiếm nÆ¡i tay mặt vun vút đưa lên nhằm ngay vào huyệt đạo cá»§a Văn Äồng Ä‘iểm tá»›i.
Văn Äồng khẽ nhíu mày, hai tay chắp ngay vào ngá»±c, Ä‘oạn từ từ lật ngược đẩy ra, nhu phong theo lòng bàn tay cá»§a chàng cuá»™n xông tá»›i phá giải đưá»ng kiếm khí cá»§a đối phương trá»±c chỉ công vào địch thá»§.
Giáo hoàng hình như biết sự lợi hại của chưởng phong này vội vàng nhảy sang một trượng né tránh, rồi lập tức vung kiếm hóa thành trăm đạo kiếm quang vun vút chém tới.
Côn Luân song tiên đứng ngoài thất kinh gá»i lá»›n :
- Thiên La kiếm pháp.
Văn Äồng nghe nói không khá»i giật mình, hai tay liá»n rung động, thân hình lập tức bay lên vá»›i thế “Long Phấn Cá»­u Tuyá»n†Thiên Huỳnh giáo hoàng khẽ cưá»i má»™t tiếng chân tiến má»™t bước, kiếm quang quay tít như chong chóng chận ngang nÆ¡i xuống cá»§a Văn Äồng.
Văn Äồng Ä‘ang lÆ¡ lá»­ng trên không trung lập tức rút ngay cây Thái Ất kiếm trong ngưá»i ra, thân hình sá»­ dụng thế “Thần Long Qui Hải†đầu cắm xuống. Chân chống lên Thái Ất thần kiếm réo rắc nhằm ngay đầu Giáo hoàng chém xuống.
Chiêu kiếm “Vạn Lưu Qui Tông†vốn là môn võ lá»±c kiếm pháp, nên uy lá»±c khiếp ngưá»i.
Trong khoảng mưá»i mấy trượng trở lại không nÆ¡i né tránh.
Giáo hoàng Ä‘ang bị trong vòng lưỡi kiếm cá»§a Văn Äồng sắc mặt ông ta tái nhợt, vá»™i vã trượt chân ra sau, thân hình như kinh ngư đảo ngược, khó khăn lắm má»›i thoát ra khá»i vòng cương tá»a.
Sự ứng biến mau lẹ, thân pháp dịu dàng thật không hổ là Giáo Chủ cả một giáo phái.
Văn Äồng chém xuống bị trật, ngưá»i cÅ©ng tiếp theo hạ ngay xuống đất.
Giáo hoàng thoát thân ra rồi, đôi mắt lá»™ hung quang, lưỡi kiếm bên tay mặt liá»n đưa lên trá»i lá»›n tiếng ra lệnh.
- Bố trận vây địch.
Lá»i nói vừa dứt thì bá»—ng nghe má»™t tràng cưá»i ha hả vá»ng lên, tiếp theo là má»™t bóng ngưá»i từ trên cao lẹ như Ä‘iện chá»›p bay xuống.
Bóng ngưá»i vừa đứng yên, má»i ngưá»i má»›i hay đấy là má»™t tăng nhân trung niên.
Ngưá»i này chính là Dã hòa thượng mà Văn Äồng đã má»™t lần gặp qua trong vùng núi Vu SÆ¡n.
Giáo hoàng Thiên Huỳnh giáo vừa thấy vị tăng nhân xuất hiên, mặt liá»n biến sắc, bất giác thụt lùi ra sau má»™t bước.
Tăng nhân đưa mắt nhìn sang Văn Äồng má»™t cái, nụ cưá»i trên mặt cÅ©ng bắt đầu tắt hẳn quay sang thá»§ lãnh Thiên Huỳnh giáo nghiêm giá»ng.
- Có lẽ thí chủ đã nhận ra bần tăng là ai chứ?
Giáo chủ trầm ngâm giây lát đoạn lạnh lùng nói :
- Lão phu làm gì biết được bá»n hòa thượng các ngươi.
Tăng nhân mỉm cưá»i nói :
- Thí chá»§ tay mặt được che khăn, nhưng bần tăng vẫn nhìn ra được, Triệu thí chá»§, ngưá»i nói có đúng chăng.
Giáo hoàng Thiên Huỳnh giáo toàn thân run rẩy lớn tiếng quát :
- Vũ Văn Bình...
Ba chữ ấy lá»t vào tay Văn Äồng như hình sét đánh ngang tai, đầu chàng bá»—ng nhiên bị choáng váng và ngã lăn xuống đất mê man.
Không hiểu qua bao nhiêu thá»i gian, ngưá»i chàng má»›i dần dần tỉnh lại, nhướng mắt nhìn lên, bên chàng giỠđây chỉ còn lại có ngưá»i Ä‘ang lo lắng đăm đăm nhìn chàng.
Trong lúc Văn Äồng chưa nhìn rõ hai kẻ bên mình là ai, đã nghe má»™t giá»ng nói hiá»n từ khẽ phát ra :
- Hài nhi, mấy năm nay tá»™i nghiệp cho con đã khổ qua nhiá»u.
Văn Äồng giương đôi mắt yếu á»›t nhìn vào ngưá»i phát ra tiếng nói, bá»—ng nhiên chàng lao ngưá»i vào lòng kẻ ấy khóc nức nở.
- Mẹ!
- Hài nhi, đã lớn rồi, con khóc làm gì?
Thì ra hiện giá» nÆ¡i trận đấu trừ ba ngưá»i há» ra không còn má»™t ai khác nữa.
- Hài nhi! Cha con qui y vào cá»­a Phật nên đã ra Ä‘i rồi, sau này trách nhiệm chấn hưng lại Thiết Cốc môn Ä‘á»u giao cả cho con vá»›i Sương nhi cùng chung lo liệu, hiện giá» cÅ©ng sắp tối, mẹ phải Ä‘i ngay.
Thì ra ngưá»i thứ ba ấy không phải là cha chàng mà chính là Cát Thanh Sương, nàng thiếu nữ mà Văn Äồng đã Ä‘em lòng mến tá»± ban đầu gặp gỡ.
Bóng chiá»u tà dần dần xuống, gió rứng bắt đầu vi vu thổi, ba bóng ngưá»i dần dần rá»i khá»i Bách Há»™i cốc ra Ä‘i để lo nhiệm vụ thiêng liêng đã cắt đặt.
HẾT
Tài sản của phamduy88

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ãàçïðîì, âëàãàëèùå, äèåòà, äîìîäåäîâî, doc truyen thiet coc mon, êóëè÷êàõ, îäíîêëàññíèêè, îáúÿâëåíèé, ìàðãàðèòà, ïîãîäû, ïîçäðàâëåíèÿ, ïðåäñêàçàíèÿ, kim binh mai vnthuquan, ñâèíãåðû, ñàìñóíã, ñàìûé, õðåíîâûé, quynh mai vnthuquan, thiec coc mon vnrhuquan, thiet coc mon quynh mai, thiet coc mon vnthuquan, tron bo ao dai quynh mai, truyen thiet coc mon 4vn, vnthuquan, ýðìèòàæ, æàëþçè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™