Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #221  
Old 06-09-2008, 11:53 AM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 220: Xung Hư Ãạo Trưởng thiết kế cá»± địch

Lệnh Hồ Xung bản tính thông tuệ phi thưá»ng mà chàng phải ngẫm nghÄ© hàng giá» má»›i hiểu thấu được những chá»— tinh diệu cá»§a má»—i câu khẩu quyết vá» ná»™i công này. ấy là chàng đã nhỠđược Phương Chứng đại sư giải thích rất tưá»ng tận khiến chàng nhận thấy ngay chá»— kỳ diệu vá» môn võ há»c mà trước nay chàng chưa bước chân vào.

Chàng thở dài nói:

- Phương Chứng đại sư! Mấy năm nay vãn bối lá»›n mật làm càn trên chốn giang hồ, thật tình chưa hiểu gì đến chá»— mình nông cạn, bây giá» nghÄ© tá»›i không khá»i xấu hổ vô cùng. Tuy mạng sống cá»§a vãn bối chẳng còn được bao lâu để luyện thành môn ná»™i công tinh diệu cá»§a Phong thái sư thúc tổ muốn truyá»n cho nhưng dưá»ng như cổ nhân đã có câu nói: "Buổi sá»›m được nghe đạo lý cao siêu rồi đến tối chết cÅ©ng đáng Ä‘á»i" gì gì đó, không hiểu có phải là trưá»ng hợp cá»§a vãn bối chăng?

Phương Chứng đáp:

- Câu đó là "Sớm coi đạo tối chết cũng không đáng tiếc".

Lệnh Hồ Xung nói:

- Phải rồi! Phải rồi! Vãn bối đã nghe tiên sư nói câu này. Ngày nay lại nhỠđại sư chỉ điểm thật chẳng khác kẻ đui mù được mở mắt nhìn rõ cảnh vật. Dù vãn bối không còn ngày giỠrèn luyện cũng lấy làm vui thú vô cùng!

Phương Chứng nói:

- Các môn phái phe chính giáo ta Ä‘á»u đã tụ tập ở khu phụ cận núi Hằng SÆ¡n, chỉ còn chá» Triêu Dương thần giáo đến tấn công là toàn thể má»i ngưá»i sẽ ra sức bảo vệ cho quý phái được chu toàn, vị tất đã chịu thua há»? Lệnh Hồ chưởng môn hà tất phải buồn rầu chán nản. Môn ná»™i công tâm pháp này không phải chỉ rèn luyện trong mấy năm mà thành tá»±u được đến nÆ¡i nhưng rèn luyện má»™t ngày là lượm được kết quả má»™t ngày, luyện má»™t khắc là được kết quả trong má»™t khắc. Lệnh Hồ chưởng môn nên nhân cÆ¡ há»™i mấy ngày vô sá»± mà rèn luyện Ä‘i! Tiện dịp lão tăng đến bảo sÆ¡n quấy nhiá»…u chúng ta cùng nhau nghiên cứu.

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Tấm thịnh tình của đại sư khiến vãn bối cả kích không xiết.

Phương Chứng nói:

- Hiện giỠkhông chừng Xung Hư đạo trưởng cũng đến nơi rồi. Vậy chúng ta trở ra coi!

Lệnh Hồ Xung lật đật đứng dậy đáp:

- Té ra Xung Hư đạo trưởng cũng giá lâm. Vãn bối thật là vô lễ.

Chàng liá»n cùng Phương Chứng đại sư trở ra nhà ngoài thì thấy trong Phật đưá»ng đã thắp đèn lá»­a sáng trưng.

Hai ngưá»i vào ná»™i thất nghiên cứu ná»™i công vừa mất bốn giá». Trá»i đã vỠđêm.

Trong Phật đưá»ng ba vị lão đạo Ä‘ang ngồi trên bồ Ä‘oàn nói chuyện vá»›i bá»n Phương Sinh đại sư.

Một trong ba vị chính là Xung Hư đạo nhân vừa thấy Phương Chứng trở ra vội đứng lên thi lễ.

Lệnh Hồ Xung sụp lạy nói:

- Ãá»™i Æ¡n đạo trưởng chẳng quản đưá»ng xa ngàn dặm tá»›i đây viện trợ. Tệ phái từ trên xuống dưới không biết lấy gì báo đáp.

Xung Hư đạo nhân vá»™i đỡ chàng dậy cưá»i đáp:

- Lão đạo đến đây một lúc rồi, được biết phương trượng đai sư đi cùng Lệnh Hồ tiểu huynh đệ ở trong nội thất nghiên cứu môn nội công tinh diệu nên không dám kinh động. Tiểu huynh đệ ráng mà luyện lấy môn nội công này chỠNhậm Ngã Hành đến đây để tỷ đấu với lão làm cho lão phải một phen khiếp đảm.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Môn ná»™i công tâm pháp này tinh thâm vô cùng trong vòng mấy ngày vãn bối không thể nào hiểu được. Vãn bối nghe nói những vị tiá»n bối các phái Nga Mi, Côn Luân, Không Ãá»™ng cÅ©ng Ä‘á»u đến đây, tưởng vãn bối nên Ä‘i thỉnh các vị lên núi để cùng nhau thương nghị, sắp đặt kế hoạch. Không hiểu ý kiến cá»§a các vị thế nào?

Xung Hư đáp:

- Bá»n há» bí mật tá»›i đây để phòng ngừa bá»n thám tá»­ dưới trướng cá»§a Nhậm ma lão đầu phát giác. Khi đó bá»n lão đạo lên núi cÅ©ng Ä‘á»u hóa trang để tránh tai mắt cá»§a bá»n há» nếu không thì làm gì đệ tá»­ cá»§a quý phái lại không nhận ra để lên thông báo? Bây giá» số đông kéo lên núi thì e rằng cÆ¡ quan sẽ bị bại lá»™.

Lệnh Hồ Xung liá»n nhá»› tá»›i lần đầu gặp Xung Hư đạo trưởng lão đã hóa trang làm má»™t lão già cưỡi lừa và có hai hán tá»­ Ä‘i theo. Kỳ thá»±c há» Ä‘á»u là những tay cao thá»§ phái Võ ÃÆ°Æ¡ng mà khi ấy chàng không nhận ra được chút nào.

Bây giỠchàng nhìn kỹ mới nhận thấy hai vị lão đạo ngồi bên là hai hán tử đã từng đi theo đạo nhân ngày trước và đã tỷ kiếm với chàng.

Chàng liá»n khom lưng cưá»i nói:

- Hai vị đạo trưởng cải trang rất tài tình, nếu Xung Hư đạo trưởng không nhắc nhở thì vãn bối chẳng thể nhận ra được.

Hai lão đạo này ngày trước đã giả làm ngưá»i thôn quê, má»™t ngưá»i gánh cá»§i và má»™t ngưá»i gánh rau. Cả hai cùng ho sù sụ như mắc bệnh kinh niên mà hiện giá» cả hai Ä‘á»u tinh thần quắc thước. Chỉ có đôi mắt và cặp lông mày là phảng phất như ngày trước.

Xung Hư đạo nhân trá» vào đạo nhân ngày trước giả làm ngưá»i đốn cá»§i nói:

- Vị này là Thanh Hư sư đệ.

Ãoạn lão trá» vào đạo nhân ngày trước trá hình làm ngưá»i bán rau giá»›i thiệu:

- Vị này là sư điệt của lão đạo, đạo hiệu là Thành Cao.

Bốn ngưá»i nhìn nhau cả cưá»i.

Thanh Hư và Thành Cao Ä‘á»u cất tiếng ca ngợi:

- Kiếm thuật của Lệnh Hồ chưởng môn thật là cao minh.

Xung Hư nói:

- Hai vị sư đệ và sư Ä‘iệt cá»§a lão đạo kiếm thuật không lấy gì làm tinh thâm cho lắm nhưng hồi còn nhá» tuổi đã ở bên Tây Vá»±c mưá»i mấy năm và má»—i vị há»c được má»™t kỹ thuật đặc biệt. Má»™t vị chuyên vá» bố trí các cÆ¡ quan. Còn má»™t vị thiện nghá» chế thuốc nổ.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Ãó là những bản lãnh hiếm có ở Ä‘á»i.

Xung Hư đạo nhân nói:

- Lệnh Hồ huynh đệ! Lão đạo đưa hai vị này tới đây là đã có dụng ý mong rằng hỠsẽ giúp chúng ta làm được một việc lớn.

Lệnh Hồ Xung không hiểu liá»n nói:

- Hai vị này làm nên đại sự gì?

Xung Hư đáp:

- Lão đạo mạo muội có đem theo một đồ vật đến Bảo Sơn để Lệnh Hồ huynh đệ coi chơi.

Xung Hư là ngưá»i vui tính xuá» xòa không chịu câu nệ như Phương Chứng đại sư. Lão kêu Lệnh Hồ Xung bằng Lệnh Hồ huynh đệ, còn Phương Chứng đại sư gá»i chàng là Lệnh Hồ chưởng môn ra Ä‘iá»u trịnh trá»ng.

Lệnh Hồ Xung rất đỗi hồ nghi, chàng lăm lăm nhìn xem lão lấy trong bá»c ra đồ vật gì.

Xung Hư hiểu ý cưá»i nói:

- Cái này lá»›n lắm đút vào bá»c làm sao được?

Rồi lão bảo Thanh Hư đạo nhân:

- Thanh Hư sư đệ! Sư đệ bảo hỠđem vào đây!

Thanh Hư vâng lá»i Ä‘i ngay. Lát sau đạo nhân dẫn bốn hán tá»­ ăn mặc theo kiểu nông dân. Cả bốn ngưá»i Ä‘á»u Ä‘i chân không và trên vai quẩy má»™t gánh rau.

Thanh Hư giục bốn ngưá»i:

- Các vị làm lễ tham kiến Lệnh Hồ chưởng môn và phương trượng chùa Thiếu Lâm đi!

Bốn hán tá»­ Ä‘á»u khom lưng thi lá»….

Lệnh Hồ Xung Ä‘oán biết bá»n này cÅ©ng là nhân vật địa vị khá cao trong phái Võ ÃÆ°Æ¡ng chàng liá»n kính cẩn đáp lá»….

Thanh Hư lại giục:

- Lấy ra và lắp vào đi!

Bốn hán tá»­ liá»n nhấc những má»› rau cải phá»§ bên trên ra. Phía dưới là mấy cái bá»c.

Lúc há» mở bá»c ra thấy rất nhiá»u khúc gá»—, Ä‘inh ốc, thiết khí và những mảnh dùng làm cạm bẫy. Bốn hán tá»­ hành động rất mau lẹ. Há» lắp những mảnh rá»i vào thành má»™t cá»— ghế thái sư.

Lệnh Hồ Xung càng lấy làm kỳ tá»± há»i:

- Cá»— ghế thái sư này đặt rất nhiá»u cÆ¡ quan phát động, không hiểu có tác dụng gì? Chẳng lẽ đây là má»™t dụng cụ để rèn luyện ná»™i công?

Bốn ngưá»i lắp đặt ghế xong lại mở hai bá»c khác lấy vải bá»c và đệm đặt lên cá»— ghế thái sư.

Trong tÄ©nh thất bá»—ng hào quang lóe mắt. Vì cá»— ghế này bá»c bằng gấm Ä‘oạn thêu chín con rồng bằng chỉ kim tuyến. Hình chín con rồng từ trong biển cả bay vá»t lên nâng lấy mặt trá»i.

Bên trái thêu tám chữ "Trung hưng thánh giáo, ơn khắp lê dân".

Mé bên phải thêu tám chữ: "Muôn năm trưá»ng trị, nhất thống giang hồ".

Chín con rồng vàng nhe nanh múa vuốt trông như rồng thật, còn mưá»i sáu chữ thêu bằng chỉ bạc coi rất đẹp mắt.

Mưá»i sáu chữ này Ä‘á»u viết chung quang má»™t vòng tròn đính những hạt minh châu, bảo thạch cùng ngá»c bích.

Tòa am đưá»ng này trước nay giữ vẻ thanh u nhã nhặn bây giỠđột nhiên châu ngá»c sáng ngá»i coi càng lạ mắt.

Lệnh Hồ Xung vá»— tay reo. Chàng nghÄ© tá»›i Xung Hư đạo nhân vừa nói là Thanh Hư đã ở bên Tây Vá»±c há»c được cách chế tạo cÆ¡ quan rất giá»i liá»n nói:

- Nhậm giáo chủ mà ngó thấy cỗ ghế quý báu này tất phải ngồi vào rồi cơ quan trong ghế phát động là lão phải mất mạng, có đúng thế không?

Xung Hư hạ thấp giá»ng xuống đáp:

- Nhậm Ngã Hành ứng biến cá»±c kỳ thần tốc. Trong ghế tuy đặt cÆ¡ quan nhưng hắn phát giác có Ä‘iá»u không ổn vẫn nhảy ra kịp thì hại hắn thế nào được? Dưới chân cá»— ghế này còn đặt thuốc dẫn thông ra má»™t ống thuốc nổ.

Lão vừa nói câu này Lệnh Hồ Xung cùng chư tăng chùa Thiếu Lâm Ä‘á»u sắc mặt tái mét.

Phương Chứng niệm Phật hiệu:

- A Di Ãà Phật!

Xung Hư lại nói:

- Chá»— tuyệt diệu ở cÆ¡ quan là có ngưá»i ngồi vào rồi vẫn không sao cả. Ai ngồi đến cháy tàn nén hương thuốc nổ má»›i bắt đầu phát động. Nhậm Ngã Hành là ngưá»i Ä‘a nghi, đầu óc lại rất tinh tế. Ãá»™t nhiên hắn thấy trên ngá»n Kiến Tính có cá»— ghế này nhất định không chịu ngồi ngay mà còn cho má»™t tên thá»§ hạ ngồi lên trước để thá»­ xem thế nào. Ãây là má»™t cá»— ghế thêu rồng vá»n mặt trá»i lại thêu những chữ "muôn năm trưá»ng trị, nhất thống giang hồ" gì gì thì bất cứ là ai trong Ma giáo ngoại trừ Nhậm Ngã Hành cÅ©ng chẳng dám ngồi lâu. Khi Nhậm Ngã Hành ngồi vào rồi thì nhất định không muốn đứng lên.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Ãạo trưởng thiết kế thật chu đáo.

Xung Hư nói:

- Thanh Hư sư đệ lại còn bố trí khác nữa là nếu Nhậm Ngã Hành không chịu ngồi ghế tất lão sai ngưá»i mở vải bá»c cùng lật đệm lên xem để coi bên trong có gì không. Há»… có ngưá»i đụng vào cÆ¡ quan lập tức phát động. Chuyến này Thành Cao sư Ä‘iệt Ä‘em tá»›i bảo sÆ¡n hai vạn cân thuốc nổ, lão đạo e rằng nó phá hoại hết cả phong cảnh linh thiêng cá»§a bảo sÆ¡n nữa.

Lệnh Hồ Xung trong lòng hồi hộp nghĩ thầm:

- Hai vạn cân thuốc nổ mà có há»a được dẫn tá»›i làm nổ tung thì ngá»c đá Ä‘á»u ra tro hết. Nhậm giáo chá»§ cố nhiên bị tan thây, Doanh Doanh và Hướng đại ca cÅ©ng không thoát nạn má»›i thật Ä‘au lòng.

Xung Hư thấy nét mặt chàng lá»™ vẻ khác thưá»ng liá»n nói:

- Ma giáo đã rêu rao tận diệt quý phái, cả con gà con chó cÅ©ng không bá» sót. Phái Hằng SÆ¡n bị tiêu diệt rồi tất đến các phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng phải sinh linh đồ thám. Khi ấy mối đại há»a không còn cách nào vãn hồi được....

Ãạo trưởng buông tiếng thở dài nói tiếp:

- Chúng ta thi hành độc kế này để đối phó vá»›i Nhậm Ngã Hành kể ra cÅ©ng nham hiểm thái quá nhưng so vá»›i lÅ© ma đầu dụng tâm tiêu diệt các chính phái cÅ©ng chưa tàn nhẫn bằng. Vả không dùng độc kế này thì làm sao vãn hồi được tính mạng cho hàng ngàn hàng vạn bạn hữu võ lâm. Ãây là má»™t việc bất đắc dÄ© mà vẫn phải làm.

Phương Chứng đại sư chắp tay nói:

- A Di Ãà Phật! Ãức Phật từ bi muốn cứu độ chúng sinh mà phải trừ diệt tà ma vậy nay ta giết chết má»™t tên thất phu mà cứu sống muôn ngàn ngưá»i, đúng là hành động đại từ bi.

Nhà sư nói mấy câu này sắc mặt rất nghiêm trang, bao nhiêu tăng sÄ© và đạo sÄ© Ä‘á»u đứng dậy chắp tay để trước ngá»±c, cặp lông mày rÅ© thấp đồng thanh nói:

- Lá»i phương trượng đại sư rất hợp lý.

Lệnh Hồ Xung cÅ©ng biết là nhà sư nói đúng. Triá»u Dương thần giáo muốn đến Hằng SÆ¡n giết cho kỳ hết, không để sót má»™t mống thì các phái chính giáo lo mưu đặt chất nổ trừ diệt há» là má»™t việc thiên kinh địa nghÄ©a, chẳng còn ai bài bác được. Có Ä‘iá»u phải giết Nhậm Ngã Hành là má»™t Ä‘iá»u mà chàng không muốn. Ãối vá»›i Hướng Vân Thiên, chàng đã kết nghÄ©a chi lan mong mình được chết trước y còn đối vá»›i Doanh Doanh là ngưá»i ý trung nhân sống chết có nhau chàng không quan tâm đến nữa.

Lệnh Hồ Xung thấy bao nhiêu con mắt đổ dồn vào nhìn chàng liá»n trầm ngâm má»™t chút rồi nói:

- Sá»± việc đã xảy ra thế này, Triá»u Dương thần giáo bức bách chúng ta vào bước đưá»ng cùng tưởng kế hoạch cá»§a Xung Hư đạo trưởng là má»™t biện pháp phải giết ít ngưá»i nhất.

Xung Hư nói:

- Lệnh Hồ huynh đệ nói phải đó! Ãiá»u sở nguyện chúng ta là làm thế nào để giết ngưá»i càng ít càng hay.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Vãn bối nhỠtuổi, kiến thức nông cạn. Công việc trên núi Hằng Sơn bữa nay xin Phương Chứng đại sư và Xung Hư đạo trưởng chủ trương đại cuộc cho! Vãn bối xin dẫn dắt đệ tử bản phái y kế tuân hành.

Xung Hư nói:

- Bần đạo không dám thế. Lệnh Hồ huynh đệ là chủ nhân ở núi Hằng Sơn. Phương trượng sư huynh cùng bần đạo là khách khi nào dám đoạt chủ vị?

Phương Chứng nói:

- Lệnh Hồ chưởng môn đã có lòng thành thá»±c, đạo huynh bất tất phải chối từ? Công việc bây giá» là do ba ngưá»i chúng ta đứng đầu nhưng đạo huynh đứng ra phát lệnh má»›i mong thành công được.

Xung Hư đạo nhân lại khiêm nhượng mấy câu rồi chịu lá»i. Lão nói:

- Trên các nẻo đưá»ng thông lên núi Hằng SÆ¡n chúng ta Ä‘á»u bố trí lá»±c lượng mai phục rất hùng hậu.


Ngày nào bá»n Ma giáo lên núi tấn công tất có tin báo trước. Hôm trước Lệnh Hồ huynh đệ thống lãnh quần hùng lên đánh chùa Thiếu Lâm bá»n ta do Tả Lãnh Thiá»n đặt bày kế hoạch, hắn đã đưa ra kế "không thành"...

Lệnh Hồ Xung ngắt lá»i:

- Vãn bối gây ra vụ lộn xộn ngày đó đến nay vẫn còn sợ hãi.

Xung Hư cưá»i nói:

- Không ngỠđịch thá»§ hôm qua bữa nay trở thành bạn hữu. Chúng ta lại bày kế không thành tất chẳng ăn thua vì Nhậm Ngã Hành là kẻ Ä‘a nghi. Theo ý kiến nông cạn cá»§a bần đạo thì toàn thể phái Hằng SÆ¡n cứ ở lại trên núi chiến đấu. Hai phái Thiếu Lâm và Võ ÃÆ°Æ¡ng cÅ©ng lá»±a chá»n mấy chục tay cao thá»§ ứng chiến. Bá»n Ma giáo đến tấn công mà Thiếu Lâm cùng Võ ÃÆ°Æ¡ng không có ngưá»i đến viện trợ là trái lẽ thưá»ng, Nhậm Ngã Hành nhất định Ä‘oán ra được có sá»± giả trá bên trong.

Phương Chứng và Lệnh Hồ Xung đồng thanh:

- Ãúng thế!

Xung Hư lại nói:

- Còn ngoài ra các phái Nga Mi, Côn Luân, Không Ãá»™ng bất tất phải lá»™ diện, cứ ẩn nấp ở trong các sÆ¡n động. Khi Ma giáo tấn công chỉ ngưá»i ba phái Hằng SÆ¡n, Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng là ra mặt kháng cá»± và cần chiến đấu má»™t cách thật sá»±. Bá»n ta phải lá»±a chá»n toàn cao thá»§ bậc nhất đế giết đối phương càng nhiá»u càng hay và cố tránh sá»± tổn thất cho bên mình.

Phương Chứng thở dài nói:

- Triêu Dương rất đông cao thá»§ mà chuyến này đến đây lại chuẩn bị kỹ càng. Cuá»™c chiến này chắc hai bên tổn hại nhiá»u ngưá»i.

Xung Hư nói:

- Chúng ta tìm má»™t nÆ¡i vách núi dá»±ng đứng buá»™c sẵn nhiá»u dây sắt dài, khi nào thấy mình không địch nổi thì níu giây chuồn xuống hang sâu khiến địch nhân khó bá» truy kích. Nhậm Ngã Hành toàn thắng rồi lại ngó thấy cá»— ghế quý báu này tất hắn nhÆ¡n nhÆ¡n đắc ý ngồi vào đó là bị thuốc nổ phát động. Dù hắn có bản lãnh nghiêng trá»i hay chắp cánh cÅ©ng chẳng thể bay đưá»ng nào cho thoát. Tiếp theo tám nẻo đưá»ng lên núi có 32 chá»— đặt địa lôi đồng thá»i nổ tung thì giáo chúng Triêu Dương giáo chẳng còn cách nào xuống núi được.

Lệnh Hồ Xung há»i:

- Những 32 chỗ đặt địa lôi kia ư?

Xung Hư đáp:

- Ãúng thế! Ngày mai Thành Cao sư Ä‘iệt dậy sá»›m tìm trong tám nẻo đưá»ng lên núi, má»—i nẻo bốn chá»— hiểm yếu để đặt địa lôi. Má»™t khi địa lôi phát nổ là đưá»ng xuống núi bị gián Ä‘oạn. Bá»n Ma giáo lên núi má»™t vạn ngưá»i sẽ chết đói cả má»™t vạn, hai vạn ngưá»i cÅ©ng chết cả hai vạn. Thế là chúng ta cÅ©ng dùng kế hoạch cá»§a Tả Lãnh Thiá»n bịt đưá»ng tháo lui nhưng lần này ta không để bá»n há» theo đưá»ng địa đạo mà thoát thân được.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Lần trước vãn bối ở chùa Thiếu Lâm mà trốn thoát được thật là má»™t Ä‘iá»u may mắn bất ngá».

Chàng chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì bất giác ồ lên má»™t tiếng.

Xung Hư há»i:

- Lệnh Hồ huynh đệ coi cách xếp đặt như vậy có chỗ nào không ổn chăng?

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Vãn bối nghÄ© rằng khi Nhậm giáo chá»§ lên núi Hằng SÆ¡n ngó thấy chiếc ghế quý báu này dÄ© nhiên trong lòng vui sướng nhưng cÅ©ng có thể lão lấy làm kỳ ở chá»— tại sao tệ phái lại chế ra bá»™ ghế đặc biệt và thêu tám chữ "muôn năm trưá»ng trị, nhất thống giang hồ" làm chi? Vãn bối e rằng giáo chá»§ không hiểu rõ chưa chắc đã chịu ngồi vào để mắc bẫy.

Xung Hư đáp:

- Lão đạo cÅ©ng đã nghÄ© tá»›i Ä‘iểm này. Thá»±c ra Nhậm lão ma đầu chịu ngồi vào ghế hay không chưa phải là Ä‘iá»u quan hệ. Chúng ta đã ngấm ngầm đặt thuốc dẫn ra ngoài vẫn có thể phát động cho nổ tung. Mấu chốt vụ này là chá»— lão Ä‘ang nhÆ¡n nhÆ¡n đắc ý nhìn tám chữ "muôn năm trưá»ng trị, nhất thống giang hồ" thì đột nhiên tai vạ xẩy đến tức là được việc cho võ lâm rồi.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Lá»i đạo trưởng rất có lý.

Thành Cao đạo nhân xen vào:

- Thưa sư thúc! Ãệ tá»­ còn có má»™t ý kiến nữa, liệu thi hành được chăng?

Xung Hư cưá»i đáp:

- Sư điệt cứ nói ra để phương trượng đại sư cùng Lệnh Hồ chưởng môn chỉ điểm cho!

Thành Cao nói:

- Ãệ tá»­ nghe nói Lệnh Hồ chưởng môn đã có hôn ước vá»›i Nhậm đại tiểu thư chỉ vì chính tà khác nẻo mà sinh cản trở. Nếu Lệnh Hồ chưởng môn phái hai vị đệ tá»­ đến ra mắt Nhậm giáo chá»§ nói là vì lòng tôn trá»ng đối vá»›i Nhậm đại tiểu thư đã tìm thợ khéo đặc biệt chế ra bá»™ ghế tân kỳ để chá» Nhậm giáo chá»§ đến ngồi. Mong rằng hai bên bãi chiến, Ä‘iá»u đình hòa giải như vậy thì khi Nhậm giáo chá»§ tá»›i đây bất luận có ưng chịu Ä‘iá»u đình hay không nhưng trông thấy ghế cÅ©ng không nghi ngá» gì nữa.

Xung Hư vá»— tay cưá»i nói:

- Kế ấy rất diệu! Một là...

Lệnh Hồ Xung lắc đầu ngắt lá»i:

- Không được!

Xung Hư sá»­ng sốt há»i ngay:

- Lệnh Hồ huynh đệ có cao kiến gì?

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Nhậm giáo chá»§ muốn giết toàn thể phái Hằng SÆ¡n thì chúng ta dùng trí hay dùng lá»±c để chống chá»i cÅ©ng được. Giáo chá»§ đến để giết ngưá»i, chúng ta đặt thuốc nổ hại lão cÅ©ng là hợp lý nhưng vãn bối quyết không nói dối để lừa gạt há».

Chàng nói mấy câu này bằng má»™t giá»ng rất kiên quyết nhất định không canh cải.

Xung Hư nói:

- Hay lắm! Lệnh Hồ huynh đệ là ngưá»i quang minh lá»—i lạc khiến ai nấy Ä‘á»u khâm phục vậy chúng ta cứ thế mà làm. Nhậm lão ma đầu sinh nghi cÅ©ng vậy mà chẳng sinh nghi cÅ©ng thế. Ãiá»u cốt yếu là lão lên Hằng SÆ¡n hại ngưá»i thì lão phải chịu tai há»a.

Thế rồi má»i ngưá»i bàn vá» các chi tiết kháng địch thế nào yểm há»™ ra sao, rút lui vào đâu, cả những việc đặt địa lôi, dẫn chất nổ nhất nhất Ä‘á»u có kế hoạch chu đáo.

Xung Hư là ngưá»i rất cẩn thận. Lão sợ lúc lâm địch ngưá»i lãnh trách nhiệm phát động chất nổ giÅ©a chừng bị hại nên đặt cả ngưá»i phụ tá để thi hành trách nhiệm nếu trưá»ng hợp bất trắc xảy ra.

Tối hôm ấy Phương Chứng, Xung Hư cùng má»i ngưá»i ngá»§ trên ngá»n Kiến Tính. Sáng sá»›m hôm sau dẫn má»i ngưá»i Ä‘i coi địa hình các nÆ¡i.

Thanh Hư và Thành Cao phụ trách vỠviệc đặt địa lôi và dẫn thuốc nổ cùng bố trí trạm ngầm để canh gác.

Xung Hư và Lệnh Hồ Xung lá»±a chá»n bốn chá»— tuyệt hiểm đỠphòng tháo lui. Phương Chứng, Xung Hư, Lệnh Hồ Xung và Phương Sinh chia nhau phòng thá»§ bốn nÆ¡i không để địch nhân tiến gần vào. Những vị này lại chá» bao nhiêu ngưá»i cá»± địch khi rút lui xuống hang sâu hết rồi má»›i xuống sau cùng và chặt đứt dây sắt để bên địch không truy kích được.

Chiá»u hôm ấy lại có mấy chục ngưá»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng giả làm thương nông, tiá»u phu hoặc khách hái thuốc lục tục lên núi.

Thanh Hư và Thành Cao đặt địa lôi cùng thuốc nổ rồi lại phái những nữ đệ tá»­ phái Hằng SÆ¡n canh giữ các nẻo đưá»ng không cho ngưá»i ngoài lên núi để phòng ngừa bá»n thám tá»­ Triêu Dương giáo lẻn vào do thám cÆ¡ mật.

Công cuá»™c bố trí vất vả suốt ba ngày má»›i xong đâu vào đấy chỉ còn chá» bá»n Triá»u Dương giáo tá»›i nÆ¡i. Thì giá» thấm thoắt đã hết gần má»™t tháng ai cÅ©ng cho là Nhậm Ngã Hành nói sao làm vậy nhất định không sai hẹn.

Mấy ngày liá»n bá»n Xung Hư, Thanh Hư, Thành Cao rất là bận rá»™n nhưng Lệnh Hồ Xung lại rất thanh nhàn. Hàng ngày chàng mặc niệm những ná»™i công khẩu quyết do Phương Chứng truyá»n thụ và luyện tập đúng phép. Chá»— nào không hiểu khẩu quyết chàng lại thỉnh giáo Phương Chứng.

Má»™t hôm vá» buổi chiá»u, bá»n Nghi Hòa, Nghi Thanh, Nghi Lâm, Trịnh Ngạc, Tần Quyên và các nữ đệ tá»­ phái Hằng SÆ¡n vào kiếm sảnh để rèn luyện kiếm pháp. Lệnh Hồ Xung đứng bên chỉ Ä‘iểm. Chàng thấy Tần Quyên tuy còn nhá» tuổi mà lại rất mau hiểu những yếu Ä‘iểm và kiếm thuật, cất tiếng khen:

- Tần sư muội thật là thông minh! Chiêu này y đã lãnh hội được yếu quyết nhưng...

Chàng nói chưa hết câu thì đột nhiên má»™t cÆ¡n Ä‘au kịch liệt từ huyệt Ãan Ãiá»n nổi lên. Lập tức chàng thấy trá»i đất quay cuồng té lăn xuống đất.

Quần đệ tá»­ hốt hoảng chạy lại nâng đỡ đồng thanh há»i:

- Chưởng môn sư huynh làm sao vậy?

Lệnh Hồ Xung biết ngay là bị những luồng chân khí dị chủng trong mình lại phát tác, khốn nỗi không nói ra được.

Bá»n đệ tá»­ còn Ä‘ang nhốn nháo bá»—ng nghe tiếng vá»— cánh phành phạch vang lên. Hai con bồ câu trắng bay thẳng vào sảnh đưá»ng.

Quần đệ tá»­ thấy vậy Ä‘á»u bật tiếng la:

- Trá»i Æ¡i!
Tài sản của travadu

  #222  
Old 06-09-2008, 11:55 AM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 221: Ngưá»i trong kiệu sao không xuất hiện?

Nguyên phái Hằng SÆ¡n nuôi rất nhiá»u bồ câu để đưa thÆ¡. Ngày trước Ãịnh TÄ©nh sư thái gặp địch nhân ở Phúc Kiến, Ãịnh Nhàn, Ãịnh Dật sư thái bị hãm ở Long Tuyá»n chú kiếm cốc Ä‘á»u dùng chim bồ câu đưa thư để cầu cứu. Hiện giá» hai con bồ câu bay vào sảnh đưá»ng là do bá»n đệ tá»­ bản phái ở dưới chân núi tung ra. Trên lưng chim đã nhuốm màu đỠkhiến ngưá»i trông thấy biết ngay là đại địch ở Triêu Dương giáo tấn công tá»›i nÆ¡i.

Từ hôm Phương Chứng đại sư, Xung Hư đạo trưởng lên núi Hằng SÆ¡n, quần đệ tá»­ thấy lá»±c lượng viện trợ rất lá»›n và cách bố trí đâu vào đấy rồi đã hÆ¡i yên dạ nào ngỠđến lúc khẩn cấp tối hậu Lệnh Hồ Xung lại bị bệnh cÅ© phát tác làm cho té xỉu là má»™t vụ ra ngoài ý nghÄ© cá»§a má»i ngưá»i khiến ai cÅ©ng hoang mang vô cùng.

Nghi Thanh la lên:

- Chi Chất, Nghi Văn! Hai vị sư muội mau đi thông báo cho Phương Chứng đại sư và Xung Hư đạo trưởng hay!

Hai cô vâng mệnh Ä‘i liá»n.

Nghi Thanh lại gá»i:

- Nghi Hòa sư tỷ! Xin sư tỷ hồi chuông báo động!

Nghi Hòa vá»t mình ra ngoài sảnh đưá»ng chạy lên gác chuông. Những tiếng "boong boong" nổi lên. Ba tiếng dài hai tiếng ngắn ngân nga vang dá»™i từ gác chuông truyá»n ra khắp trái núi. Cả Thông Nguyên cốc, chùa Huyá»n Không, cá»­a Hắc Sáo cùng các am thiá»n cÅ©ng nghe tiếng chuông vá»ng tá»›i.

Phương Chứng đại sư đã dặn dò từ trước, ngưá»i nào phụ trách việc đánh chuông báo động khi địch tá»›i nÆ¡i thì hồi lên ba tiếng dài, hai tiếng ngắn cho má»i ngưá»i biết tin. Nhưng tiếng chuông nên đánh hòa hoãn để má»i ngưá»i biết chừng chứ đừng đánh chuông má»™t cách cấp bách lá»™ vẻ hoang mang.

Nhưng Nghi Hòa bản tính nóng nảy, pháp danh của y tuy có chữ Hòa mà lúc hành động lại chẳng hòa hoãn chút nào. Tiếng chuông cô đánh lộ vẻ rất cấp bách.

Nhân vật ba phái Hằng SÆ¡n, Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng lập tức theo cách xếp đặt từ trước chia nhau đến các nÆ¡i chuẩn bị đối địch. Vì lẽ muốn tránh giảm bá»›t số ngưá»i bị thương vong nên nẻo đưá»ng từ chân núi lên đến ngá»n Kiến Tính không đặt ngưá»i canh gác. Thậm chí cá»­a ngõ Ä‘á»u mở rá»™ng để địch nhân tá»± do lên núi rồi má»›i tiếp chiến.

Khi tiếng chuông dừng lại rồi từ đỉnh núi đến chân núi trở lại yên lặng như tá». Những tay cao thá»§ các phái Côn Luân, Nga Mi, Không Ãá»™ng Ä‘á»u mai phục ở những nÆ¡i rất kín đáo dưới chân núi. Há» phải chá» cho bá»n giáo chúng Triêu Dương giáo lên núi hết rồi và có hiệu lệnh má»›i kéo ra chặn đưá»ng tháo lui cá»§a bên địch.

Xung Hư đạo nhân vì muốn giữ cho khá»i tiết lá»™ cÆ¡ mật vụ chôn địa lôi ở các nẻo đưá»ng lên núi cÅ©ng không nói cho các nhân sÄ© các phái khác hay.

Nên biết Triá»u Dương giáo thần thông quảng đại chúng cho bá»n gian tế ngấm ngầm nằm vùng trong bá»n đệ tá»­ phái Côn Luân để do thám là chuyện rất thưá»ng.

Lệnh Hồ Xung nghe tiếng chuông rá»n biết là Triá»u Dương giáo kéo đến tấn công mà bụng dưới chàng cÆ¡ hồ muôn ngàn lưỡi dao nhá» Ä‘ang đâm loạn xạ khiến chàng Ä‘au đớn không chịu nổi phải ôm bụng mà lăn lá»™n dưới đất.

Nghi Lâm, Tần Quyên khiếp sợ mặt cắt không còn hột máu.

Hai cô chân tay luống cuống chẳng biết làm thế nào.

Nghi Thanh nói:

- Chúng ta hãy nâng đỡ Lệnh Hồ chưởng môn đưa vào Vô Sắc am để chỠxem chủ ý của Phương Chứng đại sư và Xung Hư đạo trưởng quyết định ra sao.

Ngay lúc ấy Vu Tẩu và má»™t vị lão ni cô liá»n xốc nách Lệnh Hồ Xung đưa chàng vào Vô Sắc am.

Vừa tới cửa am đã nghe dưới chân núi tiếng pháo nổ đì đùng không ngớt. Tiếp theo là tiếng tù và u ú, tiếng trống thùng thùng.

Quả nhiên Triá»u Dương giáo đã đưá»ng hoàng đến đánh.

Phương Chứng đại sư và Xung Hư đạo trưởng được tin Lệnh Hồ Xung bị bệnh cũ lên cơn một cách đột ngột. Hai vị từ trong am lật đật bước ra.

Xung Hư nói:

- Lệnh Hồ huynh đệ! Huynh đệ cứ yên lòng. Bần đạo đã phái Thanh Hư thay mặt cho bần đạo yểm há»™ phái Võ ÃÆ°Æ¡ng rút lui. Còn việc yểm há»™ quý phái sẽ do bần đạo phụ trách.

Lệnh Hồ gật đầu để tạ ơn.

Phương Chứng nói:

- Lệnh Hồ chưởng môn nên lui vào hang sâu trước Ä‘i để khá»i phải đụng độ vá»›i bên địch e rằng xẩy chuyện bất trắc.

Lệnh Hồ Xung vội đáp:

- Không được! Nhất định không được...! Lấy kiếm cho tại hạ!...

Xung Hư cÅ©ng khuyên can mấy lá»i nhưng Lệnh Hồ Xung nhất định không nghe vì chàng là chá»§ tể núi Hằng SÆ¡n nên ngưá»i ngoài không tiện miá»…n cưỡng.

Ãá»™t nhiên tiếng trống và tiếng tù và dừng lại chỉ nghe tiếng reo hò rầm trá»i.

Bá»n giáo chúng hô lá»›n:

- Thánh giáo chá»§ muôn năm trưá»ng trị, nhất thống giang hồ!

Nghe tiếng hô cÅ©ng biết ít nhất là ở miệng bốn, năm ngàn ngưá»i phát ra.

Phương Chứng, Xung Hư và Lệnh Hồ Xung ba ngưá»i nhìn nhau mỉm cưá»i.

Nghi Mẫn ôm thanh trưá»ng kiếm dâng lên Lệnh Hồ Xung.

Lệnh Hồ Xung vươn tay ra toan đón lấy nhưng tay chàng không ngớt run bần bật cầm kiếm không vững.

Nghi Mẫn liá»n Ä‘eo kiếm vào lưng chàng.

Bá»—ng nghe tiếng âm nhạc nổi lên giữa tiếng reo hò mà là thứ âm nhạc rất lá»t tai không ra chiá»u sát phạt.

Mấy ngưá»i đồng thanh lá»›n tiếng hô:

- Thánh giáo chá»§ Triá»u Dương thần giáo muốn lên ngá»n Kiến Tính để tương há»™i vá»›i Lệnh Hồ chưởng môn.

Chính là thanh âm của những vị trưởng lão Triêu Dương giáo đồng thanh phát ra.

Phương Chứng há»i:

- Triá»u Dương giáo đã dùng lối tiên lá»… hậu binh chúng ta không nên hẹp lượng. Lệnh Hồ chưởng môn! Bây giỠđể há» lên núi đã hay sao?

Lệnh Hồ Xung gật đầu.

Giữa lúc ấy chàng lại nổi cÆ¡n Ä‘au kịch liệt, không biết làm thế nào, chàng đành thá»­ vận ná»™i công tâm pháp cá»§a Phong Thanh Dương thá»­ xem sao. Nhưng pháp môn này má»›i luyện sÆ¡ bá»™, cách dẫn chân nguyên vào huyệt Ä‘an Ä‘iá»n hãy còn bạc nhược mà mưá»i mấy luồng chân khí dị chá»§ng trong ngưá»i chàng lại Ä‘ang xung đột nhau thì luồng chân khí má»›i dẫn vào càng tăng thêm phần kịch liệt phá»ng có khác gì vung Ä‘ao tá»± chém mình càng thêm Ä‘au đớn.

Nhưng gặp lúc Ä‘au đến cùng cá»±c chàng không kịp suy nghÄ© gì tá»›i hậu quả cứ theo đúng phép mà chuyển vận chân khí. Quả nhiên chân khí vào xung kích dữ dá»™i. Bụng dưới chàng bị trúng má»™t chưởng lá»±c vá» khí công cá»§a tay cao thá»§ ná»™i gia Ä‘au đớn cÆ¡ hồ không chịu nổi. Nhưng sau má»™t lúc vận chuyển, mưá»i mấy luồng chân khí tá»±a hồ như những dòng suối nhá» chảy vào chi lưu, chi lưu đổ vào sông lá»›n đã theo đưá»ng lối mà Ä‘i. Tuy chàng vẫn Ä‘au đớn kịch liệt nhưng những luồng chân khí không xung đột loạn xà ngầu. NÆ¡i nào bị xung kích chàng đã cảm giác được.

Bỗng nghe Phương Chứng từ từ lên tiếng:

- Chưởng môn phái Hằng SÆ¡n là Lệnh Hồ Xung, chưởng môn phái Võ ÃÆ°Æ¡ng là Xung Hư đạo nhân, chưởng môn phái Thiếu Lâm là Phương Chứng kính cẩn chỠđại giá cá»§a Nhậm giáo chá»§ ở Triêu Dương thần giáo.

Thanh âm lão tuy không vang dá»™i nhưng từ từ vá»ng Ä‘i xa xuống tận chân núi. Mưá»i mấy vị trưởng lão Triá»u Dương giáo đã đồng thanh hô lá»›n thanh âm má»›i đưa được lên đến ngá»n núi còn Phương Chứng chỉ má»™t mình lên tiếng nghe nhẹ nhàng mà thá»±c ra ná»™i lá»±c nhà sư thâm hậu đến trình độ đương thá»i không ai sánh kịp.

Lệnh Hồ Xung ngấm ngầm vận ná»™i công tâm pháp đã có hiệu quả. Chàng gắng gượng ngồi xếp bằng mắt nhìn xuống mÅ©i. MÅ©i nhòm trước ngá»±c, tay trái chàng đặt lên ngá»±c, tay mặt dưới bụng theo đúng cách mà Phương Chứng đã truyá»n thụ cho chàng gia tâm rèn luyện.

Chàng luyện tâm pháp này má»›i được mấy ngày tuy có Phương Chứng đại sư tận tâm giải thích song công trình tu luyện hãy còn nông cạn. Có Ä‘iá»u mưá»i mấy luồng chân khí dị chá»§ng được hướng dẫn theo đưá»ng lối và dần dần qui tụ lại. Chàng chẳng chút trá»… nải ngưng thần chú ý để dẫn đạo cho những luồng chân khí chu lưu. Ban đầu chàng còn nghe tiếng âm nhạc réo rắt nhưng vá» sau không nghe thấy gì nữa.

Phương Chứng thấy Lệnh Hồ Xung chuyên tâm luyện công nét mặt nhà sư lá»™ ra nụ cưá»i khoan khoái, tai nghe tiếng âm nhạc nổi lên rất du dương.

Bá»n giáo chúng Triá»u Dương giáo reo hò:

- Triá»u Dương thần giáo, thánh giáo chá»§ văn thành võ đức, Æ¡n khắp lê dân. Ãại giá thánh giáo chá»§ tiến lên núi Hằng SÆ¡n.

Sau một lúc tiếng âm nhạc dần dần đi tới gần.

ÃÆ°á»ng từ chân núi lên tá»›i ngá»n Kiến Tính rất dài. Bá»n giáo chúng Triá»u Dương giáo tuy cước trình mau lẹ nhưng cÅ©ng phải hồi lâu tiếng âm nhạc má»›i đến sưá»n núi.

Bá»n đệ tá»­ chính giáo mai phục khắp nẻo đưá»ng trên núi Hằng SÆ¡n Ä‘á»u mắng thầm trong bụng:

- Lão giáo chá»§ thối tha này phách lối thiệt! Hắn không phải là ngưá»i chết mà đã thổi kèn đánh trống làm như đưa ma.

Bá»n ngưá»i chuẩn bị nghênh chiến trống ngá»±c đánh thình thình. Ai cÅ©ng tưởng bá»n Ma giáo đánh từ chân núi đánh lên và xẩy trưá»ng ác đấu. Há» lăm lăm đánh giết má»™t mẻ. Khi bên địch đến đông khí thế mãnh liệt há» sẽ níu dây sắt chuồn xuống hang sâu.

Không ngá» Nhậm Ngã Hành lại sắp đặt hành trang tá»±c hồ đức Hoàng Ãế ngá»± giá tuần du. Bá»n giáo chúng trống dong cá» mở, âm nhạc vang lừng đưa hắn lên núi. Má»i ngưá»i chẳng những không thấy khoan khoái mà trái lại trong lòng cá»±c kỳ hồi há»™p.

Lệnh Hồ Xung sau khi luyện tâm pháp ná»™i công hồi lâu cảm thấy những luồng chân khí dị chá»§ng được hướng dẫn dần dần vào huyệt Ä‘an Ä‘iá»n rồi bị đè ép. CÆ¡n Ä‘au đớn đã giảm Ä‘i được phần ná»­a.

Trong lòng cởi mở chàng nghÄ© ngay tá»›i chuyện Nhậm Ngã Hành lên núi liá»n tá»± há»i:

- Nhậm giáo chủ sắp lên tới nơi rồi không hiểu cuộc này sẽ ra sao?

Bỗng chàng "ồ" một tiếng rồi đứng phắt dậy.

Phương Chứng mỉm cưá»i há»i:

- Lệnh Hồ chưởng môn đã đỡ chưa?

Lệnh Hồ Xung há»i lại:

- Có phải hai bên đang xẩy cuộc động thủ?

Phương Chứng đáp:

- HỠchưa lên tới nơi.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Thế thì hay lắm!

Chàng rút trưá»ng kiếm đánh "soạt" má»™t tiếng. Khi nhìn tá»›i Phương Chứng, Xung Hư thấy hai vị này hãy còn tay không. Nghi Hòa, Nghi Thanh cùng bá»n nữ đệ tá»­ đã bày thành mấy hàng và chuẩn bị lập thành Hằng SÆ¡n kiếm trận. Trưá»ng kiếm cá»§a bá»n há» vẫn còn cài ở sau lưng. Chàng nghÄ© tá»›i bá»n Nhậm Ngã Hành chưa lên núi mà mình đã vá»™i hoang mang liá»n nổi lên tràng cưá»i ha hả rồi lại tra kiếm vào vá».

Bấy giá» tiếng chuông trống đã ngừng hẳn chỉ còn tiếng Ä‘á»n, tiếng sáo và những nhạc khí bé nhá».

Lệnh Hồ Xung lẩm bẩm:

- Nhậm giáo chá»§ thật là lắm chuyện! Ãại giá lão nhân gia lên núi chỉ có giàn nhạc bé nhỠđược cá»­ mà thôi.

Chàng càng thấy lão lắm chuyện cổ quái, càng ngứa ngáy khó chịu.

Quả nhiên giữa đám tiếng nhạc du dương, bá»n giáo chúng Triá»u Dương giáo sắp hàng đôi Ä‘i lên.

Trước mặt má»i ngưá»i bá»—ng sáng lòa. Bá»n giáo chúng mặc toàn quần áo má»›i, áo cẩm bào màu lục coi rất diêm dúa, lưng thắt Ä‘ai bạc càng nổi bật lên.

Ãoạn đầu gồm bốn chục ngưá»i, ngưá»i nào tay cÅ©ng bưng mâm phá»§ Ä‘oạn màu hồng không hiểu trên mâm đựng gì?

Bốn chục ngưá»i này Ä‘á»u không Ä‘eo Ä‘ao kiếm chẳng hiểu há» giấu binh khí vào đâu?

Bá»n giáo chúng bốn chục tên mặc áo gấm lên núi rồi đứng ở phía xa xa. Tiếp theo là má»™t đội hai trăm ngưá»i Ä‘em theo giàn nhạc nhá» bé. Ngưá»i nào cÅ©ng mặc áo gấm. Ãá»™i này không ngá»›t thổi tiêu đánh đàn. Sau nữa là toán ngưá»i thổi tù và, đánh trống, đánh đồng la, nạo bạt. Nhưng lúc này những nhạc khí lá»›n Ä‘á»u dừng lại.

Lệnh Hồ Xung thấy vậy chán nản nghĩ thầm:

- Lúc nữa đánh nhau cÅ©ng có tiếng chiêng trống âm nhạc phụ há»a thì thật chẳng khác gì trò há» trên sân khấu.

Bá»n giáo chúng Triá»u Dương giáo Ä‘i từng đội má»™t tiến lên. Bá»n này theo các "ÃÆ°á»ng" mà xếp thành hàng. Má»—i đưá»ng mặc má»™t mầu áo riêng. Hết Ä‘oàn áo vàng đến đội áo mầu lục. Sau đội áo lam là đội áo Ä‘en. Cuối cùng là đội áo trắng.

Các Ä‘oàn, các đội Ä‘á»u mặc áo gấm thêu hoa coi rất rá»±c rỡ huy hoàng hÆ¡n cả bá»n kép hát. Có Ä‘iá»u lưng ngưá»i nào cÅ©ng thắt Ä‘ai trắng. Bá»n giáo chúng kéo lên núi có đến ba, bốn ngàn ngưá»i.

Xung Hư nghĩ thầm trong bụng:

- Nếu ta nhân lúc bá»n chúng chưa đứng vững mà xông vào đánh giết thì chiếm được phần tiện nghi. Nhưng đối phương tại hí lá»™ng quá»· thần cùng giở trò tiên lá»… hậu binh mà mình động thá»§ đột ngá»™t thì không khá»i mang tiếng là ngưá»i nhá» nhen.

Lão đưa mắt nhìn Lệnh Hồ Xung thấy nét mặt chàng cưá»i cợt dưá»ng như chẳng để ý gì. Còn Phương Chứng thì vẻ mặt thản nhiên như không, chẳng có chi xúc động, lão tá»± nhá»§:

- Nếu mình lộ vẻ hoang mang tất hỠcho mình là khiếp nhược.

Giáo chúng các đưá»ng chia từng Ä‘oàn đâu đứng đó rồi, mưá»i vị trưởng lão cÅ©ng lên theo, chia hai bên tả hữu, má»—i bên đứng năm vị.

Ãá»™t nhiên tiếng âm nhạc ngừng lại, mưá»i vị trưởng lão đồng thanh hô:

- Triá»u Dương thần giáo văn thành võ đức, Æ¡n khắp lê dân. Ãại giá thánh giáo chá»§ đã tá»›i nÆ¡i.

Liá»n thấy má»™t cá»— kiệu lá»›n mầu lam lên núi. Cá»— kiệu này do mưá»i sáu ngưá»i khiêng. Chúng khiêng Ä‘i rất lẹ và bằng bặn không lúc lắc. Coi cá»— kiệu tiến lên núi chẳng khác gì má»™t tay cao thá»§ khinh công tuyệt vá»i nhẹ nhàng lướt tá»›i. Như vậy đủ biết mưá»i sáu tên kiệu phu Ä‘á»u là nhân vật võ công cao không phải tầm thưá»ng.

Lệnh Hồ Xung định thần nhìn kỳ thì thấy trong đám kiệu phu có cả Tổ Thiên Thu, Huỳnh Bá Lưu, Kế Vô Thi. Giả tá»· Lão Ãầu Tá»­ mà ngưá»i không thấp lùn thì cÅ©ng thành tên kiệu phu như bá»n Tổ Thiên Thu rồi.

Chàng rất lấy làm tức giận, miệng lẩm bẩm:

- Bá»n Tổ Thiên Thu Ä‘á»u là ngưá»i hào kiệt đương thá»i vậy mà Nhậm giáo chá»§ bức bách há» làm tên phu khiêng kiệu. Lão gia coi anh hùng thiên hạ như kẻ tôi má»i thật khiến cho ngưá»i ta tức giận đến nẻ ruá»™t.

Hai bên khiêng kiệu má»—i bên có má»™t ngưá»i Ä‘i trước. Bên tả là Hướng Vân Thiên bên hữu là má»™t lão già mà Lệnh Hồ Xung đã từng quen mặt.

Lệnh Hồ Xung thấy lão không khá»i sá»­ng sốt. Chàng nhận ra lão là Lục Trúc Ông ở trong thành Lạc Dương vì lão đã dạy chàng gảy đàn. Lão kêu Doanh Doanh bằng cô cô khiến chàng tưởng lầm nàng là má»™t bà già. Từ ngày chàng rá»i khá»i thành Lạc Dương chưa từng gặp lão. Bữa nay không hiểu sao lão lại theo Nhậm Ngã Hành lên ngá»n Kiến Tính?

Lệnh Hồ Xung trống ngá»±c đánh thình thình, chàng tá»± há»i:

- Sao lại không thấy Doanh Doanh?

Chàng thấy bá»n giáo chúng hết thảy Ä‘á»u lưng thắt Ä‘ai trắng đột nhiên nghÄ© ra chuyện gì chàng không khá»i sá»­ng sốt nghÄ© thầm:

- Chẳng lẽ Doanh Doanh thấy phụ thân dẫn giáo chúng lên đánh Hằng Sơn nàng cố can ngăn không được mà tự sát rồi chăng?

Chàng không nhịn được xông ra há»i Hướng Vân Thiên:

- Hướng đại ca! Nhậm cô nương đâu?

Hướng Vấn Thiên gật đầu đáp:

- Lệnh Hồ hiá»n đệ! Hiá»n đệ mạnh giá»i chứ?

Lệnh Hồ Xung không thấy Hướng Vân Thiên trả lá»i vào câu há»i cá»§a mình liá»n há»i tiếp:

- Nhậm cô nương sao không đến đây?

Hướng Vấn Thiên đáp:

- ChỠlát nữa sẽ hay!

Lệnh Hồ Xung đành trở vỠchỗ cũ.

Trên ngá»n Kiến Tính có đến mấy ngàn ngưá»i tụ tập mà vẫn yên lặng như tá».

Cỗ kiệu lớn dừng lại.

Bao nhiêu con mắt Ä‘á»u đổ dồn nhìn vào tấm rèm kiệu chá» Nhậm Ngã Hành bước ra.

Bá»—ng trong Vô Sắc am có tiếng cưá»i đùa giỡn cợt vá»ng ra:

- Ngươi đứng dậy nhưá»ng chá»— cho ta.

Má»™t ngưá»i khác đáp:

- Anh em đừng có tranh nhau. Từ lá»›n chí nhá» cứ theo lần lượt mà ngồi. Ãây là cá»— ghế Cá»­u Long bảo á»§y.

Ãây là thanh âm Ãào Hoa Tiên và Ãào Chi Tiên.

Phương Chứng, Xung Hư, Lệnh Hồ Xung thấy vậy Ä‘á»u kinh hãi biến sắc. Không ai hiểu bá»n Ãào Cốc lục tiên đã lần vào Vô Sắc am từ lúc nào mà Ä‘ang tranh nhau ngồi lên cá»— Cá»­u Long bảo. Ai ngồi lâu trên cá»— ghế này là cÆ¡ quan phát động thuốc dẫn ra đến đống chất nổ thì làm thế nào?

Xung Hư hốt hoảng chạy vào trong am.

Lão lớn tiếng quát:

- Ãứng dậy ngay! Cá»— ghế này dành riêng cho Nhậm giáo chá»§ Triêu Dương thần giáo. Các vị không ai được ngồi.

Thanh âm Ãào Cốc lục tiên ở trong am lại vá»ng ra. Bá»n há» thi nhau má»—i ngưá»i má»™t câu:

- Sao lại không ngồi được? Ta cứ ngồi xem sao?

- Ngươi đứng dậy Ä‘i nhưá»ng chá»— cho ta!

- Cá»— ghế này ngồi sướng lắm vừa êm vừa nẩy lên tá»±a hồ như ngồi lên đít má»™t ngưá»i béo ị.

- Ngươi ngồi lên đít ngưá»i béo ị đấy ư?

Lệnh Hồ Xung biết rằng nếu Ãào Cốc lục tiên tranh nhau vào ghế Cá»­u Long má»—i ngưá»i má»™t lúc là khiến cho cÆ¡ quan phát động dẫn đống thuốc nổ hàng mấy vạn cân chôn dấu ở trong Vô Sắc am. Ãống thuốc đó mà nổ tung thì Triá»u Dương giáo cùng quần hào ba phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng, Hằng SÆ¡n bị cháy thành tro hết. Ban đầu chàng muốn xông vào trong am để ngăn trở bá»n há» nhưng không hiểu chàng nghÄ© sao mà trong thâm tâm tá»±a hồ lại mong cho đống thuốc nổ tung.

Chàng nghĩ thầm trong bụng:

- Doanh Doanh đã chết rồi thì ta cÅ©ng chẳng sống làm chi nữa. Chỉ trong chá»›p mắt hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u chết sạch. Thế là hết chuyện.

Chàng liếc mắt nhìn ra bỗng chạm phải ánh mắt của Nghi Lâm. Cô đang chú ý nhìn chàng. Nhưng nhỡn quang cô vừa đụng vào tia mắt Lệnh Hồ Xung lập tức cô nhìn ra chỗ khác.

Lệnh Hồ Xung lẩm bẩm:

- Nghi Lâm tiểu sư muá»™i cÅ©ng bị nổ tan không còn mảnh xương há chẳng đáng tiếc? Nhưng con ngưá»i ta ai là không chết? Dù bữa nay má»i ngưá»i Ä‘á»u bình yên nhưng sau đây má»™t trăm năm thì ở trên ngá»n Kiến Tính này bao nhiêu ngưá»i bây giá» hiện ở đây khi đó cÅ©ng biến thành đống xương trắng rồi.

Lại nghe bá»n Ãào Cốc lục tiên tiếp tục tranh nhau má»—i ngưá»i nói má»™t câu:

- Ngươi đã ngồi hai lần rồi mà ta chưa được ngồi lần nào.

- Lần đầu ta vừa ngồi vào đã bị kéo xuống, cái đó không kể. Trá»i Æ¡i! Làm gì thế này?

- Ồ! Ta có một ý kiến là sáu anh em cùng ngồi vào một lúc thử xem có được không?

- Tuyệt diệu! Thật là tuyệt diệu! Nào ngồi cả vào đi! Ha ha!...

- Ngươi ngồi trước đi!

- Ngươi ngồi trước để ta ngồi lên trên!

- Ngưá»i lá»›n phải ngồi trên, ngưá»i nhá» tuổi ngồi xuống dưới.

- Không được! Ngưá»i lá»›n tuổi dÄ© nhiên phải ngồi trước. Ai càng ít tuổi càng ngồi trên cao.

Phương Chứng đại sư thấy nguy cÆ¡ sắp xẩy ra trong khoảnh khắc mà không thể lấy lá»i khuyên giải bá»n Ãào Cốc lục tiên được vì sợ làm tiết lá»™ cÆ¡ quan. Nhà sư liá»n Ä‘i lẹ vào Ä‘iện lá»›n tiếng hô:

- Các vị quý khách ở ngoài không được làm huyên náo hoặc la lối om sòm.

Nhà sư nói câu sau cùng đã vận ná»™i công tối cao vô thượng cá»§a phái Thiếu Lâm kêu bằng: "Kim cương thiá»n sư tá»­ hống" đó là má»™t luồng kình lá»±c ná»™i gia lại nhằm đúng vào Ãào Cốc lục tiên phun tá»›i.

Xung Hư đạo trưởng cũng bị choáng óc cơ hồ té xỉu.

Ãào Cốc lục tiên đồng thá»i mê man bất tỉnh.

Xung Hư cả mừng, lão động thá»§ nhanh như gió kéo xác ngưá»i trên ghế xuống rồi Ä‘iểm huyệt vào bá»n chúng lại lôi từng ngưá»i xuống đặt vào gầm bàn thá» Ãức Quan Âm.

Lão lại lắng tai nghe bên chiếc ghế Cá»­u Long thì chưa thấy tiếng gì khác lạ, trong bụng má»›i mừng thầm nhưng cÅ©ng phải má»™t phen hú vía trán toát mồ hôi. Nếu Phương Chứng chỉ chậm trong khoảnh khắc không hạ được bá»n Ãào Cốc lục tiên để há» ngồi yên trên ghế thì trong giây lát bá»—ng thuốc nổ tung lên là má»i ngưá»i Ä‘á»u chết hết.

Xung Hư cùng Phương Chứng sóng vai đi ra, đồng thanh nói:

- Má»i Nhậm giáo chá»§ vào am dùng trà.

Tấm rèm kiệu vẫn không lay động, thủy chung trong kiệu vẫn không thấy động tĩnh gì.

Xung Hư đạo nhân tức giận nghĩ thầm:

- Lão ma đầu này làm phách dữ a? Phương Chứng cùng ta và Lệnh Hồ chưởng môn là ba ngưá»i hiện nay có địa vị tôn cao trong võ lâm đứng đây chá» hắn bấy lâu mà hắn cÅ©ng không thèm ngó tá»›i.

Giả tá»· trong chiếc ghế Cá»­u Long không bố trí cÆ¡ quan mai phục thì lão đã cầm trưá»ng kiếm xông lại khá»u rèm kiệu lên để cùng Nhậm Ngã Hành động thá»§ rồi.

Xung Hư nhắc lại má»™t lượt nữa, trong kiệu vẫn không có tiếng ngưá»i đáp.

Hướng Vân Thiên khom lưng ghé tai vào bên kiệu để nghe chỉ thị cá»§a ngưá»i ngồi trong kiệu. Hắn gật đầu luôn mấy cái rồi đứng thẳng lên nói:

- Nhậm giáo chá»§ ở Triá»u Dương thần giáo nói là thấy Phương Chứng đại sư phái Thiếu Lâm và Xung Hư đạo trưởng phái Võ ÃÆ°Æ¡ng là hai bậc tiá»n bối trong võ lâm đứng chỠở đây thật lấy làm áy náy không dám nhận cuá»™c tham kiến cá»§a hai vị. Ãể sau này Nhậm giáo chá»§ sẽ thân hành đến chùa Thiếu Lâm và núi Võ ÃÆ°Æ¡ng xin chịu tá»™i.

Phương Chứng và Xung Hư Ä‘á»u hắng dặng má»™t tiếng. Hai vị cùng biết rằng lá»i nói cá»§a Nhậm Ngã Hành tuy ra chiá»u rất khiêm cung mà trên thá»±c tế thì hắn có ý nói là ngày sau sẽ lên quét sạch phái Thiếu Lâm và phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.

Hướng Vấn Thiên lại nói:

- Nhậm giáo chá»§ nói là bữa nay ngài lên núi Hằng SÆ¡n chỉ vì muốn có cuá»™c tương há»™i vá»›i Lệnh Hồ chưởng môn. HÆ¡n nữa giáo chá»§ xin má»i má»™t mình Lệnh Hồ chưởng môn vào trong am để ra mắt.

Hướng Vân Thiên nói rồi giơ tay ra hiệu.

Lập tức mưá»i sáu tên kiệu phu khiêng thẳng vào am và đạt kiệu xuống trước Quan Âm đưá»ng.

Hướng Vân Thiên và Lục Trúc Ông cÅ©ng theo kiệu tiến vào. Nhưng hắn lại cùng bá»n kiệu phu lùi ra ngay. Thế là trong am chỉ còn lại má»™t kiệu mà thôi.

Xung Hư bụng bảo dạ:

- Vụ này tất có Ä‘iá»u chi ngoắt nghéo. Không hiểu trong kiệu há» bố trí cÆ¡ quan gì?

Lão đưa mắt nhìn Phương Chứng và Lệnh Hồ Xung.

Phương Chứng là ngưá»i tâm địa chất phác không tài ứng biến, lão không biết làm thế nào cho phải, nét mặt lá»™ vẻ bâng khuâng.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Nhậm giáo chủ đã muốn ra mắt một mình vãn bối vậy xin hai vị chỠở đây một chút!

Xung Hư khẽ nói:

- Lệnh Hồ huynh đệ hãy coi chừng!

Lệnh Hồ Xung gật đầu rảo bước tiến vào trong am.

Vô Sắc am là má»™t căn nhà ngói nhá», trong quan âm đưá»ng nếy có ngưá»i nói rõ là ngưá»i đứng ngoài cÅ©ng nghe tiếng.

Bỗng thấy Lệnh Hồ Xung nói:

- Vãn bối là Lệnh Hồ Xung xin bái kiến Nhậm giáo chủ!
Tài sản của travadu

  #223  
Old 06-09-2008, 11:58 AM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 222: Triá»u Dương Giáo Chá»§ bây giá» là ai?

Sau thanh âm cá»§a Lệnh Hồ Xung, những ngưá»i bên ngoài không nghe tiếng Nhậm Ngã Hành đáp lại.

Tiếp theo Lệnh Hồ Xung đột nhiên la lên một tiếng "úi chà".

Xung Hư giật mình kinh hãi. Lão sợ Lệnh Hồ Xung đã gặp độc thủ của Nhậm Ngã Hành, lão khân chân bước ra toan xông vào trong am để viện trợ cho chàng nhưng rồi lão nghĩ bụng:

- Kiếm thuật cá»§a Lệnh Hồ huynh đệ rất đỗi tinh thâm. Trên Ä‘á»i hiện nay không ai bì kịp. Lúc y tiến vào am đã mang theo trưá»ng kiếm tưởng không đến ná»—i má»›i má»™t chiêu đầu đã bị lão ma đầu kiá»m chế. Nhưng nếu bất hạnh y đã gặp phải độc thá»§ cá»§a lão ta thì ta có tiến vào động thá»§ cÅ©ng không cứu viện được y. Nhậm lão ma đầu mà không giết được Lệnh Hồ huynh đệ là hay hÆ¡n hết bằng không cÅ©ng cứ để má»™t mình y ở trong Quan Âm đưá»ng. Lão ma đầu ngồi vào ghế Cá»­u Long. Ta mà xông vào lại làm hư việc lá»›n.

Trong lúc nhất thá»i lòng lão thắc mắc không yên nghÄ© thầm:

- Không chừng hiện giá» Nhậm lão ma đầu đã ngồi vào ghế Cá»­u Long được má»™t lúc rồi làm phát động thuốc dẫn thì ngá»n Kiến Tính này sắp bị nổ tung mất Ä‘i má»™t ná»­a. Nếu bây giá» ta trốn tránh ngay thì không khá»i mang tiếng là ngưá»i khiếp nhược đồng thá»i bá»n Hướng Vấn Thiên khám phá ra lập tức lên tiếng cảnh cáo thì việc sắp thành công mà lại há»ng. Trưá»ng hợp thuốc nổ đã bắt đầu phát tác thì thân thá»§ mau lẹ đến đâu cÅ©ng không né tránh cho kịp được. Vậy biết làm thế nào?

Nguyên Xung Hư đã bố trí kế hoạch rất chu đáo. Lão tính Triá»u Dương giáo đánh lên núi phải tiếp chiến cách nào, rút lui làm sao?

Lão tính cả đến vụ Nhậm Ngã Hành lúc ngồi vào ghế Cá»­u Long thì ngưá»i ba phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng, Hằng SÆ¡n Ä‘á»u đã lui xuống hang sâu. Không ngá» Triá»u Dương giáo lên núi rồi lại chẳng động thá»§. Chúng còn dùng cách tiên lá»… hậu binh gì gì nữa. Thế rồi Nhậm Ngã Hành lại muốn Lệnh Hồ Xung má»™t mình ở trong am cùng lão tương há»™i. Ãó là những diá»…n biến ra ngoài sá»± tiên liệu cá»§a Xung Hư.

Xung Hư tuy lắm mưu nhiá»u kế mà lúc này cÅ©ng lâm vào tình trạng khẩn trương, luống cuống.

Phương Chứng đại sư cÅ©ng biết là cục diện cá»±c kỳ khẩn cấp. Nhà sư cÅ©ng rất hồi há»™p vá» sá»± yên nguy cá»§a Lệnh Hồ Xung. Có Ä‘iá»u nhà sư dày công tu dưỡng lại đầu óc thông suốt, nh sư coi sống chết vinh nhục, há»a phúc, thành bại là chuyện thưá»ng. Má»i việc nhà sư Ä‘á»u cho con ngưá»i mưu sá»± là má»™t chuyện còn việc thành hay bại là ở lòng trá»i. Kết quả má»i việc Ä‘i tá»›i đâu là ở trong cõi mênh mang sắp đặt chứ không thể dùng sức ngưá»i để miá»…n cưỡng cầu cho thành tá»±u. Vì thế mà tuy trong lòng nhà sư băn khoăn nhưng cÅ©ng lạnh lùng tá»›i đây hay đó. Dù chất nổ có nổ tung cho má»i ngưá»i tan xác thì cÅ©ng là má»™t cách viên tịch chứ chẳng có chi đáng ngại.

Vụ đặt cÆ¡ quan chất nổ vào chiếc ghế Cá»­u Long là má»™t hành động cá»±c kỳ cÆ¡ mật, ngoài Phương Chứng, Xung Hư chẳng má»™t ai hay. Bao nhiêu nhân vật ba phái Hằng SÆ¡n, Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng chá» cho Nhậm Ngã Hành và Lệnh Hồ Xung ở trong Vô Sắc am Ä‘i đến chá»— to tiếng động thá»§ là má»i ngưá»i rút kiếm để chém giết bá»n giáo chúng Triêu Dương giáo.

Xung Hư đứng ngoài canh gác hồi lâu vẫn không nghe thấy trong am có động tÄ©nh gì. Lão liá»n vận động ná»™i công chú ý lắng tai nghe thì dưá»ng như Lệnh Hồ Xung Ä‘ang nói chuyện bằng má»™t thanh âm rất nhá» nhẹ vá»›i đối phương.

Lão mừng thầm nghĩ bụng:

- Hay quá! Lệnh Hồ huynh đệ vẫn bình yên. Không có chuyện gì xẩy đến với y cả.

Vì lão mừng quá mà phân tâm, ná»™i công không vận động được đến chá»— tinh thuần nên trong lúc nhất thá»i không nghe thấy gì nữa.

Lão lại hồi hộp bụng bảo dạ:

- Vừa rồi có lẽ tại mình tâm nguyện như vậy mà nghe thấy thế chứ chưa chắc đã đúng là thanh âm Lệnh Hồ Xung. Nếu không thế thì sao bây giỠlại không nghe thấy gì nữa.

Sau má»™t lúc bá»—ng nghe Lệnh Hồ Xung cất tiếng gá»i:

- Hướng đại ca! Má»i đại ca vào đưa Nhậm giáo chá»§ ra khá»i am.

Hướng Vân Thiên đáp:

- Xin vâng!

Rồi hắn dẫn mưá»i sáu tên kiệu phu cùng Lục Trúc Ông tiến vào Vô Sắc am.

Cá»— kiệu phu mầu lam lại khiêng ra đứng bên ngoài, bá»n giáo chúng khom lưng đồng thanh hô:

- Cung nghinh đại giá của thánh giáo chủ.

Cỗ kiệu khiêng ra đến chỗ cũ thì đặt xuống.

Hướng Vân Thiên nói:

- Hãy đem lễ vật của thánh giáo chủ dâng lên kính tặng phương trượng đại sư chùa Thiếu Lâm đi.

Lập tức hai tên giáo chúng mặc áo gấm bưng hai chiếc mâm đưa đến trước mặt Phương Chứng đại sư dâng lên.

Phương Chứng thấy trên một mâm đặt một chuỗi niệm châu còn chiếc mâm thứ hai là một bộ cổ kinh sao ra. Ngoài phong bì viết bằng chữ phạn.

Phương Chứng biết đây là pho Pháp Hoa Kinh bất giác vui mừng khôn tả.

Nguyên nhà sư nghiên cứu tinh thâm Phật pháp. Vá» kinh Pháp Hoa nhà sư thuá»™c làu nhưng chỉ được bản dịch ra chữ Trung Hoa cá»§a má»™t vị cao tăng Ä‘á»i Ãông Tấn là Cưu Ma La. Trong pho đó có nhiá»u chá»— nan giải nên nhà sư bình thá»i khao khát được bản nguyên văn bằng chữ Phạn để Ä‘em đối chứng.

Phương Chứng đã tìm khắp Trung Nguyên mà không đâu có. Bây giỠnhà sư thấy pho kinh này thì dĩ nhiên nỗi hân hoan không bút nào tả xiết.

Phương Chứng đại sư chắp hai tay để trước ngực khom lưng nói:

- A Di Ãà Phật! Nay lão tăng mà được pho kinh quý báu này thì lòng cảm kích không biết đến thế nào mà nói.

Phương Chứng kính cẩn đưa hai tay ra đỡ lấy bộ Pháp Hoa Kinh bằng Phạn văn rồi lại lấy chuỗi hạt châu, lão nói:

- Bần tăng xin kính đa tạ Nhậm giáo chủ đã ban cho rất hậu không biết lấy gì báo đáp.

Hướng Vấn Thiên đáp:

- Tệ giáo chủ có nói là bản giáo có chỗ vô lễ đối với anh hùng thiên hạ. Thế mà phương trượng đại sư lại không quở trách đủ khiến cho tệ giáo cảm kích vô cùng.

Ãoạn hắn quay lại nói:

- Hãy Ä‘em lá»… vật cá»§a Thánh giáo chá»§ kính tặng chưởng môn đạo trưởng phái Võ ÃÆ°Æ¡ng Ä‘i!

Hai tên giáo chúng mặc áo gấm khác vâng lệnh bưng hai cái khay đến trước mặt Xung Hư đạo nhân khom lưng dâng lên.

Hai ngưá»i này chưa tá»›i gần Xung Hư đạo trưởng đã nhìn thấy trên má»™t cái khay đặt ngang thanh trưá»ng kiếm.

Khi hai ngưá»i tá»›i gần lão ngưng thần nhìn lại thì thấy vá» kiếm mầu lục đã loang lổ. Nguyên đây là má»™t thanh cổ kiếm trên mặt lấy tÆ¡ đồng khảm vào thành hai chữ triện: "Chân võ".

Xung Hư vừa nhìn rõ không nhịn được la lên một tiếng:

- Úi chà!

Lão biết tổ sư phái Võ ÃÆ°Æ¡ng là Trương Tam Phong tiên sư thưá»ng dùng thanh bá»™i kiếm tên gá»i "Chân võ kiếm".

Chân võ kiếm trước nay là báu vật chấn sÆ¡n cá»§a phái Võ ÃÆ°Æ¡ng. HÆ¡n tám chục năm qua phái Võ ÃÆ°Æ¡ng bị mấy trưởng lão cao thá»§ ở Triêu Dương giáo đến tập kích lấy mất Chân võ kiếm và pho "Thái Cá»±c quyá»n kinh", thá»§ thư cá»§a Trương Tam Phong.

Khi ấy diá»…n ra má»™t trưá»ng ác đấu. Phái Võ ÃÆ°Æ¡ng chết mất ba tay hảo thá»§ hạng nhất nhưng giết được cá»§a đối phương năm vị trưởng lão. Có Ä‘iá»u thanh cổ kiếm và pho kinh kia chưa Ä‘oạt lại được.

Ãây là má»™t sá»± sỉ nhục lá»›n tá»± cổ chí kim cho phái Võ ÃÆ°Æ¡ng. HÆ¡n tám chục năm trá»i má»—i Ä‘á»i chưởng môn lúc lâm chung Ä‘á»u để lại lá»i di huấn là phải cố gắng Ä‘oạt lại pho kinh cùng thanh kiếm kia vá». Nhưng Hắc Má»™c Nhai phòng bị rất thâm nghiêm. Nhất là mấy chục năm gần đây uy thế lại cá»±c kỳ thịnh vượng nên phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã nhiá»u lần hoặc đánh lén hoặc ra mặt tranh đấu mà Ä‘á»u Ä‘i không vá» rồi chẳng lấy lại được báu vật mà má»—i lần còn mất thêm mấy mạng trên Hắc Má»™c Nhai nữa.

Không ngá» thanh kiếm này lại xuất hiện bữa nay ở trên ngá»n Kiến Tính.

Xung Hư lại ngước mắt nhìn sang cái khay bên kia trên khay hiển nhiên là má»™t bá»™ sách má»ng viết tay. Giấy pho sách này đã biến thành mầu vàng, ngoài bìa đỠbốn chữ "Thái cá»±c quyá»n kinh".

Xung Hư đạo nhân ở núi Võ ÃÆ°Æ¡ng đã được nhìn thấy nhiá»u pho sách thá»§ bút cá»§a Trương Tam Phong tổ sư còn để lại. Bây giá» lão nhận thấy pho Thái cá»±c quyá»n kinh đúng là bút tích cá»§a Trương tổ sư.

Hai tay lão phát run cầm lấy đốc kiếm, rút ra má»™t ná»­a đã thấy hàn khí lạnh buốt xông vào mặt. Lão hiểu ngay những năm cuối cùng cá»§a Trương Tam Phong kiếm thuật như thần. Trương tổ sư ít khi sá»­ kiếm. Lúc nào tổ sư bị bức bách phải cùng ngưá»i động thá»§ thì chỉ dùng thanh thiết kiếm hay má»™c kiếm bình thưá»ng mà thôi.

Còn thanh Chân võ kiếm là thứ khí giới hồi trung niên tổ sư dùng để quét sạch quần tà oai danh lừng lẫy trong chốn giang hồ không thấy đâu nữa. Có thể thanh bảo kiếm này đã bị Nhậm Ngã Hành lấy cắp mất rồi.

Xung Hư lại lật cuốn Thái cá»±c quyá»n kinh ra coi thì quả nhiên đúng là thá»§ bút cá»§a Trương Tam Phong tổ sư không sai chữ nào.

Xung Hư lại đặt cuốn kinh vào trong khay quỳ phục xuống đất nhìn pho kinh và thanh cổ kiếm dập đầu lạy tám lạy.

Ãoạn lão đứng dậy nói:

- Nhậm giáo chá»§ khoan hồng đại lượng khiến cho di vật cá»§a tổ sư phái Võ ÃÆ°Æ¡ng lại trở vá» chùa Chân Võ. Xung Hư này có tan xương nát thịt cÅ©ng khôn bá» báo đáp.

Lão đón lấy pho kinh và thanh kiếm trong lòng xúc động vô cùng hai tay bần bật run lên không ngớt.

Hướng Vân Thiên nói:

- Tệ giáo chá»§ còn dặn: Ngày trước tệ giáo có Ä‘iá»u đắc tá»™i vá»›i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng, lão nhân gia rất lấy làm hổ thẹn. Bữa nay Ngá»c Bích trở vá» nước Triệu vẫn mong phái Võ ÃÆ°Æ¡ng vui lòng lượng thứ cho.

Xung Hư đáp:

- Nhậm giáo chá»§ dạy quá lá»i!

Hướng Vấn Thiên lại nói:

- Hãy đem lễ vật của thánh giáo chủ tặng cho Lệnh Hồ chưởng môn đi.

Phương Chứng cùng Xung Hư nghĩ thầm trong bụng:

- Nhậm giáo chủ đã đưa hậu lễ tặng chúng ta không hiểu lão còn tặng cho Lệnh Hồ Xung chưởng môn lễ vật gì quý giá.

Bá»—ng thấy lần này có đến hai chục tên giáo chúng mặc áo gấm. Trong tay má»—i tên Ä‘á»u bưng má»™t chiếc khay tiến thẳng đến trước mặt Lệnh Hồ Xung. Trên khay bày đủ thứ nào áo bào, nào mÅ©, nào giày, nào hồ rượu nào chung trà đủ thứ dụng cụ thưá»ng ngày. Tuy là những đồ rất tinh xảo nhưng chẳng có chi kỳ lạ.

Ãến hai chiếc khay sau cùng đặt má»™t cây ngá»c tiêu và má»™t cây cổ cầm là trân quý hÆ¡n hết. Nhưng so vá»›i lá»… tặng Phương Chứng va Xung Hư thì khác hẳn.

Lệnh Hồ Xung chắp tay nói:

- Vãn bối xin đa tạ.

Rồi chàng sai Vu Tẩu phái Hằng Sơn lại thu lấy lễ vật.

Hướng Vấn Thiên nói:

- Tệ giáo chá»§ có lá»i từ tạ chuyến này lão nhân gia chưa lên núi Hằng SÆ¡n mà để các vị phải phiá»n nhiá»…u trong lòng rất áy náy. Má»—i vị sư thái xuất gia ở phái này Ä‘á»u xin kính tặng má»™t bá»™ áo má»›i, má»™t thanh trưá»ng kiếm. Còn má»—i vị sư tá»·, sư muá»™i tục gia thì tặng đồ trang sức và má»™t thanh trưá»ng kiếm. Mong các vị vui lòng thu nhận. Tệ giáo chá»§ lại mua ba ngàn mẫu ruá»™ng tốt ở dưới chân núi Hằng SÆ¡n để cúng vào Vô Sắc am. Bây giá» tại hạ xin cáo từ.

Hắn dứt lá»i liá»n nhìn Xung Hư, Phương Chứng và Lệnh Hồ Xung xá dài rồi trở gót Ä‘i ngay.

Xung Hư cất tiếng gá»i:

- Hướng Vân Thiên!

Hướng Vân Thiên quay lại cưá»i há»i:

- Trưởng lão có Ä‘iá»u chi dạy bảo?

Xung Hư đáp:

- Bần đạo được quý giáo chủ ban cho rất hậu. Bần đạo nghĩ rằng không có công trạng gì mà hưởng lộc trong lòng rất áy náy. Chẳng hiểu... chẳng hiểu... chẳng hiểu...

Lão nói liá»n ba câu "chẳng hiểu" rồi dừng lại. Lão định há»i: "Chẳng hiểu quý giáo có dụng ý gì?" nhưng không thốt ra lá»i.

Hướng Vân Thiên tươi cưá»i chắp tay nói:

- Vật trả vỠcố chủ là lẽ đương nhiên hà tất đạo trưởng phải băn khoăn?

Rồi hắn quay lại quát thuộc hạ:

- Giáo chá»§ lên đưá»ng đó!

Lập tức âm nhạc lại nổi lên.

Mưá»i vị trưởng lão mở đưá»ng. Mưá»i sáu tên kiệu phu khiêng cá»— kiệu mầu lam Ä‘i xuống núi. Theo sau là đội tù và, đội đánh trống và đội nhạc bé nhá». Sau nữa là giáo chúng các đưá»ng theo sắc phục chia thành toán trước toán sau đúng thứ tá»± Ä‘i xuống.

Xung Hư và Phương Chứng Ä‘á»u đưa mắt nhìn Lệnh Hồ Xung nghÄ© bụng:

- Vì lý do gì Nhậm giáo chủ lại thay đổi ý kiến chỉ có chàng là biết mà thôi.

Nhưng Lệnh Hồ Xung nét mặt vừa lá»™ vẻ vui mừng vừa ra chiá»u thương cảm. Bên tai nghe bá»n giáo chúng Triá»u Dương giáo vừa Ä‘i vừa nổi nhạc má»™t lúc rồi im bặt. Những câu xưng hô "Muôn năm trưá»ng trị, nhất thống giang hồ" cÅ©ng không nghe thấy nữa. Thật là lúc đến hỠđã diá»…u võ dương oai mà lúc ra Ä‘i thì cuốn cá» im trống.

Xung Hư không nhịn được nữa, cất tiếng há»i:

- Lệnh Hồ chưởng môn! Nhậm giáo chủ đột nhiên ra ơn huệ cho chúng ta chắc là vì nể mặt của chưởng môn. Không hiểu... không hiểu...

Lão định nói: "Không hiểu Nhậm giáo chá»§ đã nói chuyện gì vá»›i Lệnh Hồ chưởng môn?". Nhưng lão lại nghÄ© rằng nếu Lệnh Hồ Xung muốn cho biết nguyên nhân thì tá»± ý chàng nói ra bằng chàng đã muốn giấu thì có há»i cÅ©ng vô ích nên lão chỉ nói hai câu "không hiểu" rồi ngừng lại.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Xin hai vị tiá»n bối lượng thứ cho. Vừa rồi vãn bối đã chịu lá»i Nhậm giáo chá»§ phải tạm thá»i giữ kín chuyện. Sá»± thá»±c thì trong vụ này cÅ©ng chẳng có Ä‘iá»u chi bí ẩn. Sau này hai vị sẽ biết.

Phương Chứng đại sư cưá»i ha hả nói:

- Thế là má»™t đưá»ng đại há»a tiêu tan má»™t cách vô hình, thật là vạn phúc cho võ lâm. Xem chừng bữa nay cá»­ chỉ cá»§a Nhậm giáo chá»§ đối vá»›i các phái chính giáo ta thiệt không có ý thù nghịch. Nạn kiếp sát võ lâm được giải quyết má»™t cách êm đẹp thật là đáng mừng.

Xung Hư không còn cách nào do thám cho biết được nguyên do vụ này trong lòng ngứa ngáy khó chịu nhưng lão nghe Phương Chứng nói rất là hợp lý liá»n lên tiếng:

- Chẳng phải bần đạo quá lo xa nhưng Triêu Dương giáo ngụy kế đa đoan vậy chúng ta phải coi chừng mới được. Biết đâu Nhậm giáo chủ chẳng vì biết rõ chúng ta đã chuẩn bị làm cho chất nổ phát động nên cố ý đãi lòng lão chỠkhi chúng ta không để ý mới quay trở lại tập kích, không hiểu hai vị có đồng ý như vậy chăng?

Phương Chứng đáp:

- Cái đó... lòng ngưá»i như biển khôn đò, ta chẳng thể không đỠphòng.

Lệnh Hồ Xung lắc đầu đáp:

- Không có chuyện đó đâu! Nhất định không có chi hết!

Xung Hư nói:

- Lệnh Hồ chưởng môn đã nhận định như vậy thì thật là hay quá rồi!

Sau má»™t lúc ở dưới núi có ngưá»i báo tin lên là Triá»u Dương giáo đã xuống qua sưá»n núi. Bá»n ngưá»i canh gác dá»c đưá»ng không nhận được hiệu lệnh nên không dám ngăn cản đánh giết. Ãồng thá»i cÅ©ng không dẫn thuốc vào địa lôi cho phát động.

Xung Hư đạo nhân sai ngưá»i thông tri cho bá»n Thanh Hư, Phương Thành cắt đứt giây thuốc dẫn từ địa lôi vào đến chân ghế Cá»­u Long.

Lệnh Hồ Xung má»i Xung Hư và Phương Chứng vào Vô Sắc am ngồi nghỉ trong Quan Âm đưá»ng. ạo Phương Chứng giở cuốn Pháp Kinh Hoa bằng Phạn văn ra coi. Xung Hư vá»— vá» thanh Chân võ kiếm và Ä‘á»c mấy hàng Thái Cá»±c quyá»n kinh. Lão vui mừng khôn xiết. Những mối nghi kỵ trong lòng cÅ©ng dần dần quên Ä‘i.

Ãá»™t nhiên dưới gầm bàn thá» có tiếng ngưá»i phát ra:

- Ô kìa! Doanh Doanh đấy ư?

Rồi thanh âm ngưá»i khác cất lên gá»i:

- Xung lang! Chàng... chàng...

Thanh âm vừa rồi chính là tiếng Ãào Cốc lục tiên.

Lệnh Hồ Xung "á»§a" lên má»™t tiếng kinh ngạc Ä‘ang ngồi ghế nhẩy vá»t lên. Chàng nghe dưới gầm bàn có tiếng ngưá»i phát thanh âm không ngá»›t.

Doanh Doanh nói:

- Xung lang! Gia gia của tiểu muội... lão nhân gia đã từ trần rồi.

Lệnh Hồ Xung há»i:

- Sao lão nhân gia lại từ trần?

Doanh Doanh đáp:

- Hôm ấy ở trên ngá»n Triá»u Dương núi Hoa SÆ¡n, Xung lang vừa xuống núi má»™t lúc thì gia gia đột nhiên từ Tiên nhân chưởng té xuống. Hướng đại ca và tiểu muá»™i vá»™i chạy lại đón lấy ngưá»i lão nhân gia nhưng chỉ trong khoảnh khắc là lão nhân gia tắc thở.

Lệnh Hồ Xung há»i:

- Nếu vậy... nếu vậy... thì lão nhân gia bị ngưá»i ta ám toán hay sao?

Doanh Doanh đáp:

- Không phải đâu! Theo lá»i Hướng đại ca thì lão nhân gia đã nhiá»u tuổi mà khi bị giam cầm ở dưới đáy Tây Hồ phải chịu mấy chục năm khổ sở thành ra giảm thá». Những năm gần đây lão nhân gia lại dùng thứ ná»™i công cá»±c kỳ bá đạo để khai trừ những luồng chân khí dị chá»§ng quấy rối trong mình. Thá»±c ra phương pháp này cÅ©ng làm cho lão nhân gia hao tổn rất nhiá»u chân nguyên. Ãây là lão nhân gia đã hưởng hết tuổi trá»i.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Nếu vậy thì thật là chuyện bất ngá».

Doanh Doanh nói:

- Bữa trước trên ngá»n Triá»u Dương Hướng đại ca đã cùng mưá»i vị trưởng lão há»™i thương đồng thanh cá»­ tiểu muá»™i lên tiếp nhiệm chức giáo chá»§ Triá»u Dương thần giáo.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Té ra Nhậm giáo chủ là Nhậm đại tiểu thư chứ không phải Nhậm lão tiên sinh.

Phương Chứng và Xung Hư nghe nói vừa kinh hãi vừa mừng thầm. Vừa rồi Ãào Cốc lục tiên tranh nhau ngồi vào ghế Cá»­u Long, Phương Chứng phải phát huy ná»™i công vô thượng cá»§a Phật môn là Sư Tá»­ hống để hất ngã bá»n há» xuống. Xung Hư lại sợ Ãào Cốc lục tiên tiết lá»™ cÆ¡ quan nên Ä‘iểm huyệt cả sáu ngưá»i nhét vào gầm bàn thá» tượng quan âm.

Không ngá» sáu ngưá»i này ná»™i công rất thâm hậu. Chẳng mấy chốc đã hồi tỉnh lại há» nghe rõ hết chuyện giữa Nhậm giáo chá»§ và Lệnh Hồ Xung không sót câu nào, bây giá» há» diá»…n lại không sai má»™t chữ.

Phương Chứng và Xung Hư được tin Nhậm Ngã Hành chết rồi Doanh Doanh lên tiếp nhiệm chức giáo chá»§ Triá»u Dương giáo. Ngoài ra má»i vấn đỠhai lão lập tức hiểu ngay. Vì thế mà Doanh Doanh đã đưa tặng trá»ng lá»… cho hai vị. Còn đối vá»›i Lệnh Hồ Xung thì chỉ đưa quần áo và dụng cụ còn lá»… vật tặng tặng hai vị kia phải như là má»™t cống sách.

Bá»—ng nghe Ãào Cốc lục tiên lại tiếp tục diá»…n lại câu chuyện giữa Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh. Má»—i ngưá»i má»™t câu lằng nhằng mãi không hết.

Ngưá»i giả làm Doanh Doanh nói:

- Xung lang! Bữa nay tiểu muá»™i lên Hằng SÆ¡n thăm Xung lang, nếu bá»n giáo chúng mà biết ra thì há» cưá»i cho đấy!

Ngưá»i giả làm Lệnh Hồ Xung đáp:

- ÃÆ°á»£c rồi tiểu huynh không nói vá»›i ai nữa là xong.

Ngưá»i đóng vai Doanh Doanh nói:

- HÆ¡n nữa Triá»u Dương giáo và những phái Hằng SÆ¡n, Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng Ä‘ang thù ra bạn tiểu muá»™i cÅ©ng không muốn ngưá»i ta nói là do chá»§ ý cá»§a tiểu muá»™i. Bá»n hảo hán trên chốn giang hồ nhất định sẽ nói là tiểu muá»™i vì Xung lang... vì Xung lang mà bá» hết thù nghịch. Cả cuá»™c chiến đấu hiện nay đã bày trận rồi cÅ©ng bá» nốt. Há» còn là lắm chuyện.

Ngưá»i đóng vai Lệnh Hồ Xung đáp:

- Hà hà cái đó tiểu huynh chẳng quan tâm chi hết!

Ngưá»i đóng vai Doanh Doanh nói:

- Xung lang đã mặt dày thì còn sợ gì. Tin tức cá»§a gia gia từ trần Triá»u Dương giáo giữ rất bí mật. Ngưá»i ta chỉ nói là sau khi gia gia lên Hằng SÆ¡n thương nghị vá»›i Xung lang má»™t hồi rồi Ä‘i tá»›i chá»— hòa hảo. Có như vậy thì gia gia má»›i giữ được thanh danh tốt đẹp. Chá» khi tiểu muá»™i vá» tá»›i Hắc Má»™c Nhai vá»›i phát tang.

Ngưá»i đóng vai Lệnh Hồ Xung nói:

- Phải rồi, anh chàng rể này cũng chưa đến làm lễ giáo hiếu được.

Ngưá»i đóng vai Doanh Doanh nói:

- DÄ© nhiên Xung lang phải đến vì hôm trước ở trên ngá»n Triá»u Dương núi Hoa SÆ¡n gia gia tiểu muá»™i đã tuyên bố gả tiểu muá»™i cho Xung lang nhưng.... nhưng tiểu muá»™i phải cữ tang đủ ba năm...

Lệnh Hồ Xung nghe bá»n Ãào Cốc lục tiên dần dần tá»›i giai Ä‘oạn chàng cùng Doanh Doanh sắp đặt cuá»™c thành thân mà chuyện này không nên để hai vị Phương Chứng và Xung Hư nghe thấy chàng liá»n lá»›n tiếng quát:

- Ãào Cốc lục tiên các vị không bò ra Ä‘i còn nằm trong đó mà nói nhăng nói cuá»™i thì Lệnh Hồ Xung này sẽ lá»™t da rút xương các vị ra đó.

Ãào Cốc lục tiên lại buông tiếng thở dài bắt chước giá»ng Doanh Doanh nói:

- Tiểu muá»™i vẫn quan tâm vá» những luồng chân khí dị chá»§ng quấy rối trong mình mà gia gia chưa kịp truyá»n thụ phép giải trừ cho. Thá»±c ra gia gia có truyá»n thụ cÅ©ng bằng vô dụng vì chính gia gia đã... Hỡi Æ¡i.

Ãào Cán Tiên bóp cổ há»ng cho giá»ng nói biến thành rất bi ai.

Phương Chứng, Xung Hư và Lệnh Hồ Xung nghe hắn nói cÅ©ng không khá»i lô vẻ thê lương. Nhậm Ngã Hành má»™t thá»i quái kiệt, tuy bình sinh lão đã làm nhiá»u Ä‘iá»u tàn ác nhưng kết quả cuá»™c Ä‘á»i cá»§a lão cÅ©ng khiến cho ngưá»i ta không khá»i thở dài.

Lệnh Hồ Xung đối vá»›i Nhậm Ngã Hành có má»™t tâm trạng đặc biệt. Tuy lão má»™t Ä‘á»i làm oai làm phước hoành hành bá đạo nhưng chàng cÅ©ng không khá»i bá»™i phục lão vá» văn tài võ lược hÆ¡n Ä‘á»i. Nhất là lão không biết sợ hãi là gì, đó là tính cách độc nhất giống như tính chàng. Chàng chỉ không đồng ý vá»›i lão vá» cái dã tâm muốn thống nhất giang hồ mà thôi.

Xung Hư còn muốn nói nữa nhưng lão thấy Lệnh Hồ Xung vẻ mặt buồn thiu liá»n cưá»i bảo Ãào Cốc lục tiên:

- Lục vị Ãào huynh vừa rồi có chá»— đắc tá»™i có Ä‘iá»u các vị đã nói nhiá»u rồi còn chá»c giận Lệnh Hồ chưởng môn thì rồi các vị sẽ phải câm miệng suốt Ä‘á»i, vậy không nên nói nữa!

Ãào Cốc lục tiên kinh hãi há»i:

- Tại sao lại câm miệng suốt Ä‘á»i?

Xung Hư cưá»i đáp:

- Câm miệng suốt Ä‘á»i là có miệng mà chỉ ăn uống được chứ không nói được.

Ãào Cốc lục tiên đồng thanh la lên:

- Nói năng là Ä‘iá»u cần thiết còn ăn uống má»›i là Ä‘iá»u thứ hai...

Xung Hư ngắt lá»i:

- Các vị muốn nói má»™t câu cÅ©ng không được. Lệnh Hồ chưởng môn, xin chưởng môn nể mặt Phương Chứng đại sư và bần đạo mà đừng Ä‘iểm vào chung thân á huyệt cá»§a sáu vị! Phương trượng đại sư và bần đạo xin bảo đảm là sáu vị kia nghe lá»m được những câu gì ở dưới gầm bàn thá» giữa Nhậm đại tiểu thư và chưởng môn quyết không tiết lá»™ ra ngoài.

Ãào Hoa Tiên nói:

- Thế này thì thật là oan uổng! Chẳng phải là bá»n tại hạ tá»± ý ẩn mình vào dưới gầm bàn thỠđể nghe lá»m chuyện ngưá»i.

Ãào Thá»±c Tiên nói:

- CÅ©ng không phải bá»n tại hạ có ý nghe lén mà là tại thanh âm cứ chui vào lá»— tai không nghe cÅ©ng không được.

Ãào Hoa Tiên nói:

- Tại đạo trưởng đã Ä‘iểm huyệt tại hạ. Chính bá»n tại hạ muốn dùng ngón tay đút vào lá»— tai để khá»i phải nghe nhưng không cá»­ động được.

Ãào Chi Tiên nói:

- Nếu có điểm vào chung thân á huyệt thì nên điểm vào đạo trưởng mới đúng.
Tài sản của travadu

  #224  
Old 06-09-2008, 12:02 PM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 223: Khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ lại cất tiếng

Xung Hư nói:

- Các vị đã nghe rồi thì đừng nhắc đến nữa. Ãã nghe mà còn kháo loạn lên là không được đâu!

Ãào Cốc lục tiên đồng thanh đáp:

- ÃÆ°á»£c rồi! ÃÆ°á»£c rồi! Bá»n tại hạ không nói nữa. Bá»n tại hạ không nói nữa.

Ãào Căn Tiên nói:

- Nhưng tám chữ khẩu hiệu cá»§a Triá»u Dương giáo, thánh giáo chá»§ đã thay đổi rồi không nói ra không được thì làm thế nào?

Lệnh Hồ Xung quát lên:

- Không nói được! Nhất định không nói được!

Ãào Chi Tiên lại lăng líu:

- Không nói thì không nói. Nhưng Lệnh Hồ Xung chưởng môn và Nhậm đại tiểu thư nói được, chỉ có bá»n tại hạ là không nói được.

Xung Hư trong lòng nóng nảy nghĩ bụng:

- Tám chữ khẩu hiệu cá»§a Triá»u Dương giáo chá»§ trước là muôn năm trưá»ng trị, nhất thống giang hồ, bây giá» Nhậm đại tiểu thư đã lên nhiệm chức giáo chá»§ thay Nhậm Ngã Hành nàng không nghÄ© tá»›i chuyện nhất thống giang hồ vậy không hiểu đổi thành những chữ gì?



o O o



Ba năm sau tại Cô SÆ¡n mai trang ở bá» Tây hồ thành Hàng Châu treo đèn kết hoa. Cách trần thiết cá»±c kỳ lá»™ng lẫy. Ãây chính là ngày Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh làm lá»… thành thân.

Hiện nay chức chưởng môn phái Hằng Sơn, Lệnh Hồ Xung đã giao lại cho Nghi Thanh tiếp nhiệm.

Nghi Thanh đã hết sức khước từ để nhưá»ng lại cho Nghi Lâm. Y nói là Nghi Lâm đã phóng kiếm đâm chết được kẻ đại thù cá»§a phái Hằng SÆ¡n để rá»­a hận cho sư tôn vậy y phải lên tiếp nhiệm chức chưởng môn má»›i hợp lý. Nhưng Nghi Lâm nhất định không chịu. Nàng bị nhiá»u ngưá»i bắt ép liá»n khóc oà lên, má»i ngưá»i liá»n theo đỠnghị cá»§a Lệnh Hồ Xung đặt Nghi Thanh lên trông coi má»i việc phái Hằng SÆ¡n.

Doanh Doanh cÅ©ng từ chức Triá»u Dương giáo chá»§ giao lại cho Hướng Vân Thiên.

Hướng Vân Thiên tuy là nhân vật kiêu ngạo nhưng không có hùng tâm thôn tính các phái bên chính giáo.

Mấy năm nay trên chốn giang hồ được thái bình vô sự.

Bữa nay quần hào trên chốn giang hồ Ä‘á»u đến Cô SÆ¡n mai trang để ăn mừng tiệc cưới. Hào kiệt bốn phương chật ních Hàng Châu.

Sau khi làm đại lá»… và yến tiệc xong xuôi liá»n đến cuá»™c đại náo tân phòng.

Quần hào đòi tân lang và tân nương phải ra biểu diễn kiếm pháp.

Lệnh Hồ Xung kiếm thuật tuyệt thế vô song mà khách đến mừng quá nửa đã được chứng kiến kiếm thuật của chàng nên muốn ép chàng diễn lại một hồi.

Lệnh Hồ Xung cưá»i há»i:

- Bữa nay mà còn động đến kiếm thì e rằng không khá»i có Ä‘iá»u sát phạt, vậy tại hạ cùng tân nương xin hợp tấu má»™t khúc nhạc được chăng?

Quần hào Ä‘á»u đồng thanh hoan hô nhiệt liệt.

Lệnh Hồ Xung lấy cây giao cầm và ống ngá»c tiêu ra, chàng đưa ống ngá»c tiêu cho Doanh Doanh.

Doanh Doanh đón lấy ngá»c tiêu cùng Lệnh Hồ Xung hòa nhạc. Hai ngưá»i đồng tấu khúc Tiếu Ngạo giang hồ.

Lệnh Hồ Xung nhá»› lại khúc này chàng đã được nghe Lưu Chính Phong phái Hành SÆ¡n đồng tấu vá»›i trưởng lão Triá»u Dương giáo là Khúc Dương ở ngoài thành Hành SÆ¡n. Hai vị đó giao kết vá»›i nhau vì tiếng đàn song giáo phái bất đồng không thể làm bạn hữu vá»›i nhau mà phải cùng chết rồi để lại khúc Tiếu Ngạo giang hồ.

Bữa nay Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh thành thân, giáo phái dù khác nhưng không ngăn trở hai ngưá»i hợp hoan. Khác vá»›i trưá»ng hợp cá»§a hai vị tiá»n bối đã soạn ra nó.

Chàng lại nghÄ© tá»›i hai vị hợp soạn khúc này để lại nay xóa bỠđược mối dị đồng ở giáo phái khác biệt và tiêu giải được mối thù hận chứa chất đã bấy nhiêu năm. Vợ chồng hợp tấu để hoàn thành tâm nguyện cho hai vị tiá»n bối ngày trước.

Chàng nghÄ© tá»›i đây tiếng đàn tiếng tiêu lại càng du dương hòa hợp. Ãại Ä‘a số quần hào không hiểu âm Ä‘iệu nhưng nghe cÅ©ng cảm thấy tinh thần khoan khoái.

Khúc nhạc vừa dứt, quần hào lại vá»— tay hoan hô. Tiếng ngưá»i huyên náo từ từ lui ra khá»i tân phòng.

Cô dâu chào khách rồi đóng cửa lại.

Lệnh Hồ Xung cưá»i nói:

- Doanh Doanh! Doanh muội không...

Rồi chàng đưa tay lên khẽ mở tấm sa che mặt nàng.

Doanh Doanh cÅ©ng mỉm cưá»i

Dưới ánh đèn hồng ngưá»i nàng đẹp như ngá»c.

Ãá»™t nhiên có tiếng quát :

- Ra đi!

Lệnh Hồ Xung sá»­ng sốt tá»± há»i:

- Nàng đuổi ai vậy?

Doanh Doanh lại vừa cưá»i vừa quát:

- Nếu còn không ra thì ta té nước cho ướt hết bây giá».

Bá»—ng thấy sáu ngưá»i từ dưới gầm giưá»ng chui ra chính là Ãào Cốc lục tiên.

Sáu lão này ẩn dưới gầm giưá»ng để nghe lén xem tân lang và tân nương nói chuyện gì còn ra sảnh đưá»ng khoe vá»›i quần hào.

Lệnh Hồ Xung Ä‘ang say sưa trong cuá»™c vui mừng không để ý nên không hay biết, nhưng Doanh Doanh là ngưá»i rất minh mẫn, nàng khe thấy tiếng thở rất khẽ cá»§a sáu lão ở dưới gầm giưá»ng.

Lệnh Hồ Xung cưá»i ha hả nói:

- Lục vị Ãào huynh! Suýt nữa thì tại hạ mắc bẫy các vị.

Ãào Cốc lục tiên từ trong tân phòng chạy ra lá»›n tiếng reo:

- Thiên thu vạn tải, vĩnh vi phu phụ! Thiên thu vạn tải, vĩnh vi phu phụ.

Xung Hư Ä‘ang ở trong nhà hoa sảnh nói chuyện tâm sá»± vá»›i Phương Chứng nghe bá»n Ãào Cốc lục tiên hò reo cÅ©ng không khá»i mỉm cưá»i.

Câu chuyện từ ba năm trước hỠvẫn để lòng bây giỠmới nói ra.

Nguyên ngày trước Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh chỉ non thá» bể ở trong quan âm đưá»ng đã đổi khẩu hiệu "Muôn năm trưá»ng trị, Nhất thống giang hồ" thành "Thiên thu vạn tải, VÄ©nh vi phu phụ".

Bốn tháng sau chính là mùa trăm hoa đua nở, cây cỠtốt tươi, Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh yên hưởng tuần trăng mật dắt tay nhau lên núi Hoa Sơn.

Chàng đưa nàng Ä‘i bái kiến thái sư thúc tổ Phong Thanh Dương để bái tạ Æ¡n đức lão đã thụ kiếm truyá»n công.

Nhưng hai ngưá»i chạy khắp năm tòa bảy ngá»n cùng hang sâu động thẳm trong khu vá»±c núi Hoa SÆ¡n mà chẳng thấy tông tích Phong Thanh Dương đâu cả.

Lệnh Hồ Xung trong dạ bồi hồi kém vui, Doanh Doanh tìm lá»i khuyên giải:

- Thái sư thúc tổ đã thành cao nhân ngoài cõi tục, khác nào con thần long thấy đầu mà chẳng thấy đuôi, tấm thân hạc nội mây ngàn tìm đâu cho thấy?

Lệnh Hồ Xung thở dài nói:

- Thái sư thúc tổ cố nhiên kiếm thuật thông thần mà ná»™i công lão nhân gia truyá»n thụ cho ta cÅ©ng tuyệt thế vô song, bao nhiêu luồng chân khí dị chá»§ng trước kia làm cho ta phải Ä‘au khổ thì dưá»ng như hiện nay đã bị hóa tán hết rồi.

Doanh Doanh nói:

- Vụ này có thể lên chùa Thiếu Lâm tạ ơn Phương Chứng đại sư cũng được. Chúng ta không tìm thấy Phong thái sư thúc tổ vậy sáng mai khởi hành lên chùa Thiếu Lâm để bái tạ Phương Chứng đại sư.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Phương Chứng đại sư thay mặt Phong thái sư thúc tổ truyá»n thụ thần công cho tiểu huynh. Ãại sư đã hết lòng giảng giải chỉ dẫn thì cÅ©ng chẳng khác gì má»™t vị ân nhân tiểu huynh tạ Æ¡n là phải.

Doanh Doanh bÄ©u môi cưá»i nói:

- Xung lang cho đến ngày nay mà Xung lang vẫn còn chưa hiểu rõ nội công tâm pháp mà Xung lang mới luyện đó là Dịch Cân Kinh của phái Thiếu Lâm.

Lệnh Hồ Xung á»§a má»™t tiếng rồi nhảy bổ lên há»i:

- Ãó là Dịch Cân Kinh ư? Sao Doanh muá»™i lại biết được?

Doanh Doanh tá»§m tỉm cưá»i đáp:

- Ngày trước tiểu muá»™i nghe Xung lang nói là môn ná»™i công này Phong thái sư thúc tổ đã kêu Ãào Cốc lục tiên để truyá»n khẩu cho há» và sai hỠđến nói vá»›i Phương Chứng đại sư, tiểu muá»™i đã sinh lòng ngá» vá»±c bụng bảo dạ: "Ná»™i công tâm pháp là môn thần công tinh vi ảo diệu, nếu chỉ luyện sai má»™t ly thì nhẹ ra cÅ©ng đưa đến tình trạng tẩu há»a nhập ma mà nặng thì đến mất mạng chết ngưá»i chứ nào phải chuyện chÆ¡i như vậy khi nào Phong thái sư thúc tổ lại truyá»n khẩu cho bá»n Ãào Cốc lục tiên để hỠđến nói vá»›i Phương Chứng đại sư? Huống chi Ãào Cốc lục tiên đến câu chuyện thông thưá»ng còn ăn nói lăng líu không được rành mạch thì ai dại gì lại Ä‘em ná»™i công tâm pháp truyá»n khẩu cho há»?" Sau tiểu muá»™i tra há»i bá»n há», há» vẫn nhất định nói là sá»± thá»±c như vậy nhưng tiểu muá»™i bắt há» Ä‘á»c thuá»™c lòng lại những câu khẩu quyết há» chỉ Ä‘á»c được má»™t vài câu rồi nói là quên sạch mất rồi. Ngưá»i khác khôn ngoan hÆ¡n để cho Phương Chứng lão hòa thượng cấm ngặt không được Ä‘á»c khẩu quyết kia vá»›i bất cứ má»™t ai tiểu muá»™i đã vặn há»i thá»­ Ãào Cốc lục tiên trả lá»i câu trước chẳng dính líu gì vá»›i câu sau sÆ¡ hở đến cả trăm chá»—. Sau há» không chối cãi được nữa má»›i thú hận rằng vì Phương Chứng đại sư muốn cứu mạng cho Xung lang mà không tiện để Xung lang hiểu rõ. Ãại sư còn dặn Ãào Cốc lục tiên nếu Xung lang há»i đến thì cứ nói là ná»™i công tâm pháp cá»§a Phong thái sư thúc tổ truyá»n cho thì Xung lang má»›i chịu rèn luyện.

Lệnh Hồ Xung miệng há hốc ra hồi lâu không nói được câu gì.

Doanh Doanh lại nói:

- Sá»± thật thì Phong thái sư thúc tổ có kêu bá»n Ãào Cốc lục tiên để nhắn tin nhưng chỉ báo cho Phương Chứng đại sư hay việc Triá»u Dương giáo sắp kéo lên đánh núi Hằng SÆ¡n và xin hai phái Thiếu Lâm cùng Võ ÃÆ°Æ¡ng viện trợ cho.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Doanh muội cũng tệ quá, sao lão bà biết sớm vụ này mà đến giỠmới nói ra?

Doanh Doanh cưá»i đáp:

- Ngày trước Xung lang ở chùa Thiếu Lâm đã bản tính quật cưá»ng, Phương Chứng đại sư muốn Xung lang bái đại sư tầm thày quy đầu Thiếu Lâm để tiện việc truyá»n thụ Dịch Cân Kinh nhưng Xung lang nhất định không chịu rÅ© áo ra khá»i cá»­a sÆ¡n môn. Nếu Phương Chứng đại sư lại nhắc tá»›i việc truyá»n thụ Dịch Cân Kinh thì e rằng Xung lang lại nổi máu anh hùng chẳng thà chịu chết chứ không chịu đầu hàng phái khác. Xung lang mà không luyện Dịch Cân kinh há chẳng há»ng bét? Vì vậy mà Phương Chứng đại sư đành mượn tiếng Phong thái sư thúc tổ để Xung lang tưởng đó là môn ná»™i công cá»§a phái Hoa SÆ¡n má»›i yên tâm rèn luyện không có Ä‘iá»u chi trở ngại.

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Ủa có thế thật! Doanh muội mà nói thật thì e rằng tiểu huynh giữ lòng khí khái chẳng chịu luyện đâu, bây giỠDoanh muội thấy những luồng chân khí dị chủng đã hóa giải hết rồi mới nói rõ sự thật.

Doanh Doanh lại bÄ©u môi cưá»i nói:

- Cái tính khinh khỉnh của Xung lang ai cũng biết rằng đừng có dây vào.

Lệnh Hồ Xung nhẹ buông tiếng thở dài kéo tay Doanh Doanh nói:

- Doanh muá»™i Æ¡i! Ngày trước vì Doanh muá»™i định bá» mạng ở chùa Thiếu Lâm để tiểu huynh được Phương Chứng đại sư truyá»n thụ Dịch Cân Kinh cho, tuy Doanh muá»™i không chết mà Phương Chứng đại sư cÅ©ng không chịu lá»i Doanh muá»™i truyá»n thụ Dịch Cân Kinh cho tiểu huynh. Ãại sư là bậc tiá»n bối võ lâm rất trá»ng lá»i hứa, sau cùng đại sư Ä‘em môn thần công truyá»n thụ cho tiểu huynh đó là Doanh muá»™i đã Ä‘em tính mạng để đổi lấy ná»™i công này. Dù tiểu huynh chẳng kể gì đến sống chết chẳng lẽ lại không vì Doanh muá»™i mà luyện tập hay sao?

Doanh Doanh khẽ nói:

- Tiểu muá»™i cÅ©ng đã nghÄ© tá»›i Ä‘iểm này có Ä‘iá»u không nói ra mà thôi.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Sáng mai chúng ta lên chùa Thiếu Lâm. Bây giá» tiểu huynh đã há»c Dịch Cân Kinh thì đến phải lên chùa xuất gia làm hòa thượng mất.

Doanh Doanh biết chàng nói giỡn liá»n đáp:

- Xung lang là má»™t tên giả hòa thượng chùa lá»›n không thu, miếu nhá» không nhận. Chùa Thiếu Lâm giá»›i luật thâm nghiêm chỉ trong vòng ná»­a ngày là nhà chùa sẽ ná»c ông sư rượu thịt đánh đòn rồi Ä‘uổi cổ ra.

Lệnh Hồ Xung dắt tay nhau vừa Ä‘i vừa nói chuyện. Doanh Doanh không ngá»›t ngó tả dòm hữu dưá»ng như để kiếm vật gì.

Lệnh Hồ Xung thấy vậy liá»n há»i:

- Doanh muội tìm chi vậy?

Doanh Doanh đáp:

- Tiểu muá»™i không nói vá»™i. Xung lang chịu khó chá» lát nữa sẽ rõ. Chúng ta chuyến này lên núi Hoa SÆ¡n không được bái kiến Phong thái sư thúc tổ thật là má»™t Ä‘iá»u đáng ân hận đã đành nhưng nếu không thấy ngưá»i kia cÅ©ng là đáng tiếc.

Lệnh Hồ Xung lấy làm kỳ há»i:

- Chúng ta còn muốn tìm kiếm ngưá»i nữa ư? Ngưá»i ấy là ai vậy?

Doanh Doanh mỉm cưá»i không trả lá»i sau câu há»i cá»§a chàng. Nàng nói:

- Xung lang Ä‘em Lâm Bình Chi giam vào trong hắc lao dưới đáy Tây Hồ ở Mai trang thật là má»™t cách an bài rất khôn ngoan. Xung lang đã chịu lá»i vá»›i Nhạc tiểu sư muá»™i chiếu cố cho suốt Ä‘á»i Lâm Bình Chi. Gã ở trong hắc lao có đủ cÆ¡m ăn áo mặc lại chẳng còn ai vào đó gia hại gã được như vậy là Xung lang đã trông mong cho gã má»™t cách rất chu đáo. Tiểu muá»™i đối vá»›i má»™t ngưá»i bạn khác cá»§a Xung lang nhưng chiếu cố bằng má»™t cách đặc biệt.

Lệnh Hồ Xung lại càng không hiểu tá»± há»i:

- Ngưá»i bạn khác cá»§a ta mà Doanh muá»™i nói đây là ai?

Chàng biết cô vợ mình thưá»ng làm những việc ra ngoài sá»± tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i. Nàng đã không chịu nói thì há»i lắm cÅ©ng bằng vô dụng.

Tối hôm ấy hai ngưá»i ngụ ở trong căn phòng cÅ© cá»§a Lệnh Hồ Xung ngày trước.

Dưới ánh trăng tá» hai ngưá»i uống rượu thưởng nguyệt.

Lệnh Hồ Xung tuy đối diện vá»›i cô vợ kiá»u diá»…m nhưng chàng nhá»› tá»›i chuyện xưa trong lòng vẫn chưa hết mối bùi ngùi thương cảm.

Rượu đã vài tuần, trong ngưá»i chuếnh choáng, Doanh Doanh bá»—ng lá»™ vẻ vui mừng đặt chung rượu xuống khẽ bảo Lệnh Hồ Xung:

- Ãúng rồi! Chúng ta Ä‘i coi cho lẹ.

Lệnh Hồ Xung nghe sưá»n núi phía đối diện có tiếng khỉ kêu. Chàng không hiểu Doanh Doanh giục mình Ä‘i coi ai nhưng cÅ©ng theo nàng ra khá»i căn phòng.

Doanh Doanh tiến lẹ vá» sưá»n núi bên kia có tiếng khỉ kêu chí chóe.

Dưới ánh trăng tá» hai ngưá»i trông rõ bảy tám con khỉ Ä‘ang súm sít vào má»™t chá»—.

Núi Hoa SÆ¡n nguyên là nÆ¡i rất nhiá»u khỉ vượn nên Lệnh Hồ Xung không để ý. Ãá»™t nhiên chàng thấy giữa đám khỉ rõ ràng có má»™t ngưá»i liá»n chú ý nhìn xem ai thì ra hắn là Lao Ãức Nặc.

Lệnh Hồ Xung vừa tức giận vừa vui mừng. Chàng trở gót toan chạy vỠphòng để lấy kiếm.

Doanh Doanh kéo tay chàng lại khẽ nói:

- Chúng ta tiến gần một chút nữa để nhìn cho rõ hơn.

Hai ngưá»i chạy gần lại thêm mưá»i trượng thì thấy Lao Ãức Nặc bị cá»™t vào giữa hai con khỉ lá»›n. Hai con khỉ này lôi hắn chạy lui rồi lại chạy tá»›i.

Lao Ãức Nặc vốn là tay võ nghệ cao cưá»ng thế mà để cho hai con khỉ dằng Ä‘i kéo lại tuyệt không má»™t chút lá»±c lượng phản kháng.

Lệnh Hồ Xung thấy vậy khẽ há»i:

- Tại sao hắn không tự chủ được để khỉ muốn làm gì thì làm?

Doanh Doanh cưá»i đáp:

- Xung lang cứ lẳng lặng mà coi rồi tiểu muội sẽ thủng thẳng nói cho nghe.

Khỉ vốn là loài nóng tính mà ưa hoạt động. Chúng nhảy nhót lung tung chẳng lúc nào chịu đứng yên. Lao Ãức Nặc bị hai con lôi hai bên nhảy qua nhảy lại. Thỉnh thoảng chúng lại kêu rít lên ra chiá»u tức giận. Chúng giÆ¡ móng lên cào vào mặt hắn.

Bây giá» Lệnh Hồ Xung đã nhìn rõ thì tay mặt Lao Ãức Nặc bị cá»™t chặt vào cổ tay con khỉ bên phải, tay trái bị cá»™t vào tay con khỉ bên trái mà lại bị cá»™t bằng dây lòi tói.

Bây giá» Lệnh Hồ Xung đã hiểu được phân ná»­a câu chuyện liá»n há»i:

- Phải chăng đây là kiệt tác của Doanh muội?

Doanh Doanh cưá»i há»i lại:

- Kiệt tác thế nào?

Lệnh Hồ Xung há»i:

- Phải chăng Doanh muá»™i đã phế bá» võ công cá»§a Lao Ãức Nặc?

Doanh Doanh đáp:

- Không phải thế đâu. Cái đó là tự hắn làm nên tội nghiệt.

Ãám khỉ nghe có tiếng ngưá»i nói liá»n kêu chí chóe rồi lôi Lao Ãức Nặc vượt qua đỉnh núi mà Ä‘i.

Lệnh Hồ Xung bản tâm muốn giết Lao Ãức Nặc để báo thù cho Lục Ãại Hữu nhưng chàng thấy hiện giá» hắn bị Ä‘au khổ cay đắng hÆ¡n là vung kiếm chém má»™t nhát cho hắn chết ngay nên chàng cÅ©ng bá» mặc và cho là cách trả thù này còn thú vị hÆ¡n.

Chàng nghĩ bụng:

- Thằng cha này là má»™t đứa gian hoạt khôn lưá»ng. Tá»™i ác cá»§a hắn còn tệ hÆ¡n Lâm sư đệ nhiá»u vậy hắn có Ä‘au khổ như thế cÅ©ng đáng kiếp.

Rồi chàng nói:

- Té ra mấy bữa nay Doanh muá»™i chỉ muốn kiếm Lao Ãức Nặc cho tiểu huynh thưởng thức.

Doanh Doanh đáp:

- Ngày trước gia gia tiểu muá»™i kên ngá»n Triá»u Dương, thằng cha đó đến tâng công nói là lấy được pho Tịch tà kiếm phổ Ä‘em đến dâng cho gia gia. Gia gia há»i hắn có dụng ý gì thì hắn xin má»™t chân trưởng lão ở Triêu Dương giáo. Gia gia không muốn nói nhiá»u vá»›i hắn liá»n kêu ngưá»i Ä‘em hắn ra tạm thá»i quản cố. Sau gia gia từ trần, giáo chúng Ä‘á»u mắc bận công việc túi bụi chẳng ai há»i gì đến hắn nên đưa hắn vá» Hắc Má»™c Nhai. Sau mưá»i mấy hôm tiểu muá»™i nhá»› tá»›i vụ này liá»n kêu hắn ra chất vấn má»›i biết là vì hắn tá»± luyện môn Tịch tà kiếm pháp nhưng không đúng lá» lối chẳng được ích gì mà bản lãnh vô song mấy chục năm Ä‘á»u bị mất hết. Hắn lại là hung thá»§ sát hại Lục sư đệ cá»§a Xung lang. Ngày trước Lục sư đệ bình sinh thích nuôi khỉ nên tiểu muá»™i kiếm hai con khỉ lá»›n để quấn dắt vá»›i hắn rồi thả trên núi Hoa SÆ¡n.

Nàng nói xong vươn tay ra nắm lấy cổ tay Lệnh Hồ Xung thở dài nói:

- Không ngá» Nhậm Doanh Doanh này lại buá»™c hắn chung thân vào vá»›i loài khỉ không rá»i xa nữa.

Dứt lá»i nàng nở má»™t nụ cưá»i tươi thắm.

--------------------------------------------------------------
Hết trá»n bá»™
Tài sản của travadu


Last edited by travadu; 09-09-2008 at 02:19 PM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu, åãèïòà, åâðîñïîðò, àëüäåáàðàí, äíåâíèê, biet viet kiem, êàáèíû, èãðîìàíèÿ, ïíåâìàòè÷åñêîå, ïîäàðêè, ïîðíîãàëåðåè, îñòðîâ, îòêðûòêè, ïðåäñêàçàíèÿ, ñàëàòîâ, nguồn: vietkiem.com, ñìåøàðèêè, ñòðîèòåëüñòâå, òî÷êà, phim teu ngao giang ho, tiếu ngạo giang hồ, tieu dao giang ho 4vn, tieu ngao giabg ho 4vn, tieu ngao giang ho, tieu ngao giang ho 4eu, tieu ngao giang ho 4vn, việt kiếm.com, viet kiem, viet kiem.com, vietdiem .com, vietkeim, vietkiem, vietkiem com, vietkiem kim dung, vietkiem net, vietkiem.com, vietkiem.com forum, vietkiem.com/, vietkiem.net, vietkiemcom, www.vietkiem.com


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™