Tình yêu mà u xanh - Nguyễn thị Việt Nga
Tình yêu mà u xanh
Äã từ hÆ¡n má»™t tháng, quán chè cá»§a chị Thanh trở thà nh nÆ¡i “trú chân†cá»§a Linh sau buổi há»c chiá»u, để chá» há»c tiếp má»™t ca lúc 16 giá» sắp tá»›i. Cái Hiá»n bảo, nếu thá»i gian ôn thi đại há»c cứ kéo dà i khoảng 4, 5 tháng thế nà y thì Linh sẽ lên cân má»™t cách “tá»± doâ€. Linh tá»± nhá»§: “Há»c gì thì cÅ©ng phải “nạp năng lượng†đã chứ! HÆ¡n nữa đưá»ng vá» lại xa, là m sao mà kịpâ€.
Xuất hiện đến tuần thứ hai thì chị chá»§ quán đã quá quen vá»›i sở thÃch cá»§a Linh: Má»™t chiếc ghế mây, má»™t góc bà n khuất sau cháºu cảnh dù lúc đó quán vắng teo. Và khi Linh đến, dù cassette Ä‘ang rên rỉ hát hò kiểu gì cÅ©ng “stop†và thay và o đó bản nhạc không lá»i Linh rất mê: “Tình yêu mà u xanhâ€. Có gì tuyệt hÆ¡n vừa nhâm nhi ly chè, vừa thả hồn theo bản nhạc. Không gian sẽ rá»™ng ra, chẳng còn bà n còn ghế, chẳng còn những bức tưá»ng nữa, mênh mông trước mắt Linh là thảo nguyên đầy hoa và cá», là bầu trá»i xanh như cổ tÃch, là má»™t cảm giác ngá»t ngà o và êm ái.
Có lần, Ä‘ang mÆ¡ mà ng gõ gõ chiếc thìa lên miệng ly, Linh chợt giáºt mình khi “chạm†phải má»™t ánh mắt Ä‘ang nhìn mình chăm chú từ dãy bà n bên kia. Háºm há»±c cúi xuống vá»›i ly chè, Linh cÅ©ng đã kịp liếc thấy “thá»§ phạm†là m đứt mạch cảm hứng âm nhạc cá»§a mình. Äó là má»™t tên “đực rá»±a†có mái tóc bồng bá»nh chải hất lên vá»›i má»™t chiếc cặp sách trên mặt bà n (chắc cÅ©ng dân “dà i lưng tốn vải†đây!). Ly chè vÆ¡i Ä‘i tá»›i hai phần ba, Linh ngẩng lên và ngạc nhiên thấy tên đối diện mình Ä‘ang ngả ngưá»i trên ghế vẻ mặt mÆ¡ mà ng như cÅ©ng Ä‘ang bị cuốn theo tiếng nhạc. “Thì ra đó cÅ©ng là sở thÃch cá»§a ngươi. Tại sao lại dám “phạm thượng†như váºy?†Linh báºt cưá»i vá»›i ý nghÄ© cá»§a mình và lặng lẽ rút lui khá»i quán, không biết rằng tên kia cÅ©ng Ä‘ang nhìn theo.
Dần dần, Linh và “tên ấy†đã quen vá»›i sá»± có mặt cá»§a nhau trong quán chè và o đúng giá» tan há»c chiá»u như có má»™t quy ước ngầm. Có Ä‘iá»u cả hắn và Linh chẳng bao giá» nói vá»›i nhau câu nà o, vẫn góc cá»§a ai ngưá»i ấy ngồi, chỉ chung má»™t thứ duy nhất là bản nhạc. Có má»™t lần Linh dám táo bạo ngồi “ngắm nghÃa†hắn má»™t lúc lâu như khiêu khÃch. Hắn ngẩng lên, ban đầu thoáng nét bối rối, nhưng ngay sau đó lấy lại sá»± bình thản, tháºm chà ánh mắt nhìn Linh còn như cưá»i cưá»i là m Linh “đầu hà ng†nhìn xuống. Trá»i mưa, hắn vắng mặt, Linh mặc kệ ly chè Ä‘ang tan dần đá lá»…nh loãng, băn khoăn Ä‘oán định nguyên nhân để rồi tá»± cưá»i mình vá»› vẩn. Và bản nhạc trôi hết lúc nà o chẳng biết. Chắc hắn cÅ©ng như Linh, Ä‘ang ôn thi đại há»c. Nếu không, ai dở hÆ¡i mà và o quán chè “nghỉ ngÆ¡i†trong lúc lẽ ra phải vá» nhà vá»›i mâm cÆ¡m hấp dẫn cá»§a mẹ Ä‘ang chá» sẵn.
Cái Hiá»n chuyển từ ngạc nhiên sang bái phục khi Linh trở thà nh đệ tá» ruá»™t cá»§a quán chè. Nó chá»c Linh: “Ắn chè tăng trà nhá»› và sá»± thông minh có phải không? Hay nó giúp mà y “nuốt†gá»n gần hai trăm đỠVăn - Sá» - Äịa má»™t cách dá»… dà ng?â€. Linh cưá»i bà máºt, chợt nhá»› đến má»™t hôm mình nhìn thấy cuốn bá»™ đỠVăn để trên bà n cá»§a tên ngưá»i lạ trong quán chè.
Quãng thá»i gian ôn thi rút ngắn dần. Linh phải bù đầu vá»›i hà ng núi bà i vở, tháºm chà trong quán chè còn phải lôi bà i ra lẩm nhẩm, có Ä‘iá»u là vẫn lẩm nhẩm trong tiếng nhạc. Như bắt chước, ở dãy bà n bên kia, tên “ngưá»i lạ†cÅ©ng chúi mÅ©i và o mấy cuốn vở. Sá»± trùng hợp ngẫu nhiên hay cố tình bắt chước? - Linh nghÄ© thầm. Nhưng nhìn thái độ chăm chú ấy, Linh biết hắn lôi vở ra không phải để chÆ¡i. Hai tuần nữa thi tốt nghiệp, Linh chợt thấy buồn buồn khi nghÄ© đến những ngà y sắp tá»›i không còn được đến trưá»ng, không còn những ca há»c ồn toát mồ hôi và cả những chiá»u nghỉ chân trong quán chè thế nà y. Rồi sẽ tất báºt vì thi cá», sẽ phải Ä‘i xa, chia tay vá»›i từng góc phố, gốc cây quen thuá»™c cá»§a thị xã nhá» bé và thân thương. Thỉnh thoảng, tên “ngưá»i lạ†nhìn Linh vá»›i vẻ ngáºp ngừng như muốn nói má»™t câu gì đó, nhưng khi thấy Linh nhìn sang lại hiá»n là nh cúi xuống trang vở và ly chè cá»§a mình. “Äúng là đồ con gái†- lại còn thÃch ăn chè nữa chứ!
Thi tốt nghiệp xong môn cuối cùng, vẫn sá»›m, Linh cùng Hiá»n và nhóm “tam quái†cá»§a Phương ra công viên chụp ảnh. Lang thang chán, giá» xe cá»§a đứa nà o cÅ©ng đầy phượng vÄ© và hoa bằng lăng. Äến lúc cả bá»n chia tay ở ngã ba đầu vưá»n hoa, Linh đạp xe quay lại. Linh hiểu cảm giác thiêu thiếu cá»§a mình là chưa rẽ qua quán chè quen thuá»™c cá»§a chị Thanh. Quán vắng teo, cả tên “ngưá»i lạ†cÅ©ng không nốt. Có gì như là thất vá»ng. Linh cháºm chạp Ä‘i và o chá»— ngồi quen thuá»™c cá»§a mình và chợt sững ngưá»i khi thấy ở trên bà n băng nhạc hằng yêu thÃch: “Love is blue†chặn ngang mảnh giấy nhá»: “Thân tặng ngưá»i cùng sở thÃch!â€. Chị Thanh mang ly chè đến, cưá»i cưá»i: “Cáºu thưá»ng ngồi ở góc kia nói là gá»i cho em đấy. Hôm nay cáºu ta Ä‘i đâu vá»™i, chỉ ghé qua má»™t chút dặn chịâ€. Linh cảm thấy ly chè hôm nay buốt lạnh hÆ¡n và bản nhạc thêm da diết lạ lùng.
Tháng bảy, nắng bá»ng rát và từng quầng hoa phượng nở tung đỠnhoi nhói. Tiến ve rá»n rÄ© khắp các nẻo đưá»ng. Qua kỳ thi đại há»c, Linh gầy Ä‘i trông thấy. Mẹ xót xa nhưá»ng luôn cho con gái xuất Ä‘i nghỉ mát ná»a tháng ở Sầm SÆ¡n. Rồi quê ná»™i, quê ngoại vẫy gá»i. Bố đùa: Linh Ä‘ang nghÄ© “báo thù†những ngà y vùi đầu và o há»c. Cảm giác thấp thá»m vỡ òa thà nh niá»m vui khi giấy báo Ä‘iểm quá mức há»c bổng là 5 Ä‘iểm. Cu Tuấn còn mÆ¡ mà ng: “Liệu chị Linh có được thá»§ khoa không nhỉ?â€. Buổi liên hoan cho Linh Ä‘i há»c đại há»c có đầy đủ bạn bè và các thầy cô giáo. Hoa, quà tặng và lá»i chúc mừng tá»›i tấp.
Buổi chiá»u, Linh đạp xe đến quán chè chị Thanh, ngồi lặng ngưá»i vá»›i bản nhạc không lá»i quen thuá»™c và khoảng trống ở dãy đối diện. “Ngưá»i lạ†ơi! Mùa hè đã vÆ¡i Ä‘i quá ná»a rồi. Bản nhạc được tặng, Linh chưa má»™t lần mở nghe.
Nháºp trưá»ng, Linh ngẩn ngÆ¡ nhìn dãy nhà cao tầng đồ sá»™ vá»›i sá»± nhá»™n nhịp, huyên náo. Tháºt khác xa vá»›i nhịp sống yên ả trong thị xã cá»§a Linh. Chẳng má»™t ai quen biết, những dáng ngưá»i, khuôn mặt lướt qua Linh Ä‘á»u thấy giống nhau lạ lùng. Ước gì gặp được má»™t đứa bạn - dù đó có là con nhá» Mai “la sát†lá»›p bên cạnh - thì cÅ©ng tốt biết bao!
“Chà o bạn!†- Linh chợt giáºt mình ngoảnh lại, má»™t gương mặt rất quen và nụ cưá»i tươi tắn. Trá»i Æ¡i! Còn cả mái tóc chải bồng bá»nh lên nữa. Linh buá»™t miệng “Ôi! Ngưá»i cùng sở thÃch!â€. “Ngưá»i lạ†nhìn Linh cưá»i lém lỉnh: “Và giá» là cùng trưá»ng nữa. Tình yêu mà u xanh ạ!â€.
Nguyễn thị Việt Nga
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|