 |
|

10-09-2008, 10:06 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 31
Lá thư tuyệt mệnh của Vân Anh
“Anh!
Khi nháºn được bức thư nà y chắc em không còn trên cõi Ä‘á»i nà y nữa. Xin anh đừng hốt hoảng. Anh đừng đến ngăn cản em là m gì. Tất cả đã muá»™n, đã xong xuôi rồi. Nếu em còn sống lá thư nà y sẽ không đến tay anh.
Viên thuốc mà ngưá»i ta trao cho em để từ giả cõi Ä‘á»i nà y Ä‘ang ở trước mặt em đây. Viên thuốc nhá», xinh xinh, do má»™t xà nghiệp dược phẩm đặc biệt ở Hoa Kỳ chế tạo theo đơn đặt hà ng bà máºt cá»§a cÆ¡ quan tình báo Hoa Kỳ, chỉ cần đưa lên miệng, cắn vỡ ra là chỉ trong mấy giây, hồn em lìa khá»i xác. Hết vui, hết buồn, hết lo nghÄ©, hết háºn thù, hết yêu thương... hết tất cả. Chẳng còn hôm qua và ngà y mai! Mà những ngà y gần đây, những tình cảm ấy có khi cùng má»™t lúc đến vá»›i em, mâu thuẫn, giằng xé, gây giông bão trong tâm hồn nhiá»u lúc em đã không thể chịu nổi. Niá»m háºn thù cá»§a em có còn tồn tại hay không? Tình yêu cá»§a em có đúng không? Em không thể tá»± trả lá»i được nữa.
Äáng lẽ em im lặng. Chẳng cần cho ai biết vá» cái chết cá»§a em cả! Ngà y mai, các báo sẽ đưa tin vá» vụ thiếu nữ tá»± tá». Má»i ngưá»i sẽ phá»ng Ä‘oán nguyên nhân. Và i ba ngà y ồn à o qua Ä‘i rồi ngưá»i ta cÅ©ng sẽ không nhắc đến nữa, bởi còn bao nhiêu chuyện quan trá»ng khác lôi cuốn sá»± chú ý cá»§a ngưá»i ta hÆ¡n là việc má»™t ngưá»i con gái tá»± tá». Ngưá»i ta đâu biết rằng má»—i má»™t con ngưá»i trong thá»i đại ngà y nay Ä‘á»u mang trong mình tất cả bi kịch cá»§a thá»i đại. Nhưng em cÅ©ng chẳng cần ai hiểu em. Em không muốn cho ai hiểu cả. Riêng đối vá»›i anh, niá»m tin yêu đẹp đẽ đầu tiên và cÅ©ng là cuối cùng đối vá»›i em, em không muốn anh hiểu lầm em, không muốn anh coi khinh em. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u có thể hiểu lầm em được nhưng riêng anh...
Cho nên em muốn nói hết với anh trước khi chết, không phải để cầu mong ở anh một tấm lòng thương xót, cũng không phải để thanh minh, mà chỉ muốn để anh hiểu em, hiểu em một cách đầy đủ hơn.
Anh yêu quý! Cho phép em gá»i anh như váºy. Anh có nhá»› những ngà y chúng ta ở Pháp không? Ôi, những ngà y tháºt vô cùng đẹp đẽ đối vá»›i em, chẳng bao giá» em quên được. Trước khi gặp anh, em chỉ là má»™t cô gái mồ côi, anh chị em không có ai cả, bạn bè thân thiết cÅ©ng không có. Em chỉ có má»™t ngưá»i chú mà tình cảm đối vá»›i em có mức độ, có má»™t ngưá»i yêu mà em yêu theo cảm tÃnh cá»§a má»™t thiếu nữ má»›i lá»›n, ngưá»i yêu ấy tá»± nhiên bá» em Ä‘i (ngưá»i mà sau nà y cà ng có ý thức hÆ¡n vá» cuá»™c sống em cà ng thấy xa). Em sống gần như cô đơn, xa lánh má»i ngưá»i, vá»›i ná»—i buồn u uất vá» gia đình, vá» mối tình lãng mạn cá»§a mình. Em đắm mình và o sách vở, và o những ná»—i niá»m riêng tư. Cho đến ngà y em gặp anh.
Hầu hết đà n ông khi tiếp xúc vá»›i phụ nữ Ä‘á»u có ý đồ riêng. Äiá»u đó là m cho em cảnh giác khi tiếp xúc vá»›i há». Nhưng anh đến vá»›i em tá»± nhiên như ngưá»i trong gia đình, thân thiết và đáng mến như má»™t ngưá»i anh. Anh đến vá»›i em, em không thấy toát ra má»™t động cÆ¡, ý đồ gì. Em hoà n toà n tin cáºy ở anh. Anh đưa em Ä‘i thăm các viện bảo tà ng là những kho tà ng chứa đựng bao nhiêu ká»· váºt vô giá cá»§a nhân loại, những thư viện sách đựng tầng tầng lá»›p lá»›p nói lên kiến thức mênh mông vô biên cá»§a con ngưá»i từ bao thá»i đại nay, những di tÃch lịch sá» cá»§a Paris mà ngưá»i ta trân trá»ng từ khẩu đại bác bắn và o ngục Bastille đến ngôi nhà Victor Hugo... Anh đưa em Ä‘i thăm Äiện Versailles lá»™ng lẫy và ng son, rừng Boulogne trầm tÄ©nh nên thÆ¡, tháp Eiffel hùng vÄ© cao vút, Äiện Pantheon trang nghiêm cổ kÃnh... Những ngà y ấy anh đã chấp cánh cho kiến thức cá»§a em, cho tâm hồn em, em thấy quan hệ giữa anh và em hoà n toà n trong sáng, hồn nhiên. Em tìm thấy ở anh má»™t ngưá»i anh, má»™t nguá»i bạn. Em đã quên Ä‘i ná»—i cô đơn, buồn tá»§i vì phải xa nhà , xa quê. Anh đã khôi phục ở em lòng tin và o con ngưá»i, lòng tin và o những tình cảm chân chÃnh, trong sáng. Những Ä‘iá»u ấy cứ lắng Ä‘á»ng mãi trong em (vì cà ng vá» sau, cà ng sống em cà ng thấy không thể tìm được những tình cảm ấy).
Anh yêu quý! Lúc ấy em chưa hiểu hết được anh. Ở hoà n cảnh em, lứa tuổi em là m sao hiểu được khi anh là m như vô tình kể cho em má»™t và i vị anh hùng dân tá»™c, khi thấy em trầm trồ thán phục má»™t cách quá đáng cái gì cá»§a châu Âu thì anh khẽ nói như nhắc em: “Nhưng đấy là cá»§a ngưá»i ta! Không phải cá»§a Việt Namâ€. (Chao ôi! Giá mà em hiểu được anh như bây giá» em đã hiểu).
Những ngà y đẹp đẽ ấy không được lâu. Chú giục em sang Anh há»c. Em không biết đấy là má»™t sá»± bố trà bà máºt, vâng theo má»™t quyá»n uy bà máºt nà o đó đã liên lạc vá»›i chú em. Chú em khuyên em sang Anh há»c, vừa hiểu biết thêm nước “hùng cưá»ng†mở rá»™ng thêm tầm nhìn, vừa thông thạo ngoại ngữ, thêm má»™t bằng cấp giá trị nữa, sau nà y có lợi cho việc và o Ä‘á»i. Em thấy lá»i khuyên cá»§a chú em có lý. Vả lại, ba mẹ em đã chết, chú em là ngưá»i đỡ đầu, gây dá»±ng cho em, phải sống phụ thuá»™c và o chú em, thương em phải nghe lá»i chú em. Em đã sang xứ sở cá»§a Dickens, đồng thá»i cÅ©ng là cá»§a Intelligenc Service.
Em đã há»c ngôn ngữ ở trưá»ng Cambridge. Vị giáo sư mà chú em gởi gắm, nháºn đỡ đầu cho em, là má»™t ngưá»i là m việc chi CIA. ChÃnh ở trưá»ng đại há»c đó, vá»›i sá»± đà o tạo cá»§a vị giáo sư đó mà em... xin anh đừng giáºn, em biết rằng anh cÅ©ng đã biết rồi - em trở thà nh má»™t Ä‘iệp viên cá»§a CIA. Anh yêu quý! Anh hãy tha thứ cho em, vì nếu “ngưá»i ta†nói thá»±c những ý đồ cá»§a “ngưá»i ta†khi dùng em, nếu em hiểu được mục Ä‘Ãch thá»±c cá»§a CIA thì chắn chắn em đã không là m việc cho há». Nhưng “ngưá»i ta†nói vá»›i em là những cái vỠ“quốc gia Việt Nam†không Cá»™ng sản vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a các nước hùng cưá»ng Mỹ, Anh... sẽ sánh vai cùng các cưá»ng quốc trên thế giá»›i, là những cái vỠ“tá»± do†bất khả xâm phạm cá»§a má»—i con ngưá»i, nhất là vá» cái “háºn thù†mà bất cứ ngưá»i con có hiếu nà o cÅ©ng phải nghÄ© đến... Má»—i ngà y em nghe má»™t chút và “ngưá»i ta†đã thà nh công biến em từ má»™t nữ sinh viên Ãt lịch lãm thà nh má»™t công cụ cho há».
Từ đó, em hết vô tư hồn nhiên, đầu óc em luôn luôn phải suy nghÄ©, đối phó, tÃnh toán. Từ đó, em luôn luôn phải sống hai mặt, bên ngoà i như má»™t diá»…n viên đóng kịch, nói năng, hà nh động tùy theo vai trò mình đóng; bên trong mÃnh sống má»™t cuá»™c sống ná»™i tâm riêng khác hẳn. Và cÅ©ng từ đó, em nhìn quan hệ giữa ngưá»i và ngưá»i không còn đẹp đẽ nữa, vá»›i bất cứ ai cÅ©ng là đối tượng để em nghiên cứu, phân tÃch, nghi ngá». Em vừa là má»™t con thú chuyên Ä‘i rình mò, săn Ä‘uổi má»™t con mồi nà o đó, lại vừa mang ná»—i sợ cá»§a má»™t con mồi bị con thú khác săn Ä‘uổi.
... Anh yêu quý! Lúc anh Ä‘á»c những dòng chữ nà y thì em không còn sống nữa. Em đã chấm dứt được cuá»™c sống hai mặt đó. Những kẻ tưởng đã nắm được em thá»±c ra không lúc nà o hoà n toà n nắm được em. Há» cÅ©ng không hiểu được tâm trạng cá»§a em và tại sao em chết. Chỉ có anh, ngưá»i mà suốt Ä‘á»i em kÃnh trá»ng. Anh thấy đấy, tâm hồn, tình cảm cá»§a em chỉ trong sáng trong thá»i gian gặp anh. Từ ngà y xa anh, từ ngà y có quan hệ vá»›i CIA tâm hồn, tình cảm em trở nên tăm tối, tăm tối hẳn Ä‘i, không thấy có má»™t chút nà o được trở lại sá»± trong sáng đó, sá»± trong sáng mà đến bây giá», đến lúc viết những dòng chữ nà y em vẫn khao khát.
Em đã vá» nước và gặp Lê Máºu Thà nh. Em đã thất vá»ng. Ngưá»i yêu em không giống như thuở thiếu thá»i em nghÄ©, em yêu không giống như những ngà y ở xa em tưởng tượng. Anh ấy không yêu em như em đã yêu anh ấy. Anh ấy có nhiá»u mưu đồ cá nhân lá»›n hÆ¡n là tình yêu. Anh ấy có những Ä‘iá»u lúng túng và không tháºt. Lúng túng và không tháºt đối vá»›i cả em. Tim em thắt lại.
Em đã gặp lại ngưá»i chú em, ngưá»i chú thay cha mẹ em đỡ đầu, săn sóc em. Lại má»™t lần nữa, em thất vá»ng. Trước đây, còn nhá» tuổi Ä‘i há»c, em không để ý đến chuyện gì khác, em chỉ thấy chú em trang nghiêm, đạo mạo. Bây giá», hiểu hết má»i việc, em thấy chú em chỉ tìm hết cách, kể cả nhưng cách nói ra tháºt Ä‘au lòng, để được lên lương, lên chức. Tất cả những Ä‘iá»u chú em và những bạn bè cá»§a chú em - giữ má»™t chức vụ quan trá»ng trong chÃnh quyá»n quốc gia nà y - thưá»ng nói ở miệng “cải cách quốc giaâ€, “xã há»™i đồng tiếnâ€, “thăng tiến cần laoâ€... thá»±c ra là để che Ä‘áºy những tÃnh toán vị ká»·, những mưu lợi cá nhân nhá» nhen ti tiện mà em được biết qua những buổi há» trao đổi ý kiến, bà n bạc mưu kế vá»›i nhau ở nhà chú em.
Em đã tiếp xúc vá»›i bạn bè cùng há»c cÅ© vá»›i em. Em thấy há» bừng bừng khà thế, sôi nổi, lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng trổi dáºy. Há» chống lại sá»± xâm lược cá»§a Mỹ, chống lại anh em Ngô Äình Diệm, chống lại chÃnh quyá»n quốc gia mà há» gá»i là là m theo lệnh cá»§a ngoại bang, chống lại ná»n độc tà i... (than ôi đó lại là những cái mà “ngưá»i ta†bảo em phải bảo vệ). Há» ca ngợi cuá»™c kháng chiến chống Pháp, ca ngợi Äiện Biên Phá»§, ca ngợi Việt Minh mà há» coi là những ngưá»i chiến đấu cho độc láºp, tá»± do cá»§a đất nước. (Than ôi đó lại là những con ngưá»i mà “ngưá»i ta†bảo em phải chống lại). Em tiếp xúc rá»™ng rãi, trừ má»™t số ngưá»i trong chÃnh quyển quốc gia ra, còn tất cả những ngưá»i khác Ä‘á»u có thái độ như váºy. Thế là thế nà o? Trong ngưá»i em bắt đầu có sá»± rạn vỡ. Em cảm thấy như bạn bè em, nhưng ngưá»i chung quanh em Ä‘i má»™t con đưá»ng khác mà em Ä‘i má»™t con đưá»ng khác ngược lại. Con đưá»ng nà o đúng?
Thế rồi, em thấy những cuá»™c hà nh quân cá»§a lá»±c lượng cá»™ng hòa, những xóm nhà bốc cháy, những cuá»™c dồn dân, những ấp chiến lược như những trại giam lá»›n, những nhà tù cháºt nÃch ngưá»i trong đó, em biết có những ngưá»i hoà n toà n không dÃnh dáng gì đến Việt Cá»™ng. Em nhìn thấy những cuá»™c xuống đưá»ng sô sục cá»§a thanh niên, há»c sinh, cá»§a những ngưá»i lao động, cá»§a Pháºt giáo, trong đó có những ngưá»i em biết cÅ©ng hoà n toà n không dÃnh dáng gì đến Việt Cá»™ng. Em phải lăn và o những cuá»™c xuống đưá»ng ấy để tìm hiểu, để thăm dò. Nhưng những cuá»™c tìm hiểu, thăm dò ấy cà ng là m em hoang mang. Những ngưá»i xuống đưá»ng kia đúng hay em đúng? (Con đưá»ng nà o đúng? Anh yêu quý Æ¡i! Tại sao lúc ấy em không há»i anh được. Bởi vì...)
Thế rồi, em được lệnh theo dõi anh. Em ngạc nhiên vô cùng. Tại sao lại phải theo dõi anh? Äể là m gì? Không ai được há»i lại lệnh. Nhưng không ai cấm được ý nghÄ© cá»§a em. Tại sao lại phải theo dõi anh nhỉ? Há» giải thÃch vá»›i em: “Äối vá»›i má»™t ngưá»i khôn khéo như Phan Thúc Äịnh thì phải má»™t ngưá»i thông minh như cô má»›i có thể là m tròn được việc nà y. Äây không phải là má»™t đối tượng tầm thưá»ng. Äây là má»™t đối tượng có há»c, giữ má»™t chức vị quan trá»ng, không phải ai cÅ©ng nói chuyện được vá»›i anh ta. Chỉ có cô. Vì chúng tôi biết cô và anh ta đã từng quen biết nhau tại Pháp. Äiá»u đó rất thuáºn lợi để cô gần gÅ©i, tìm hiểu Äịnh, để Äịnh tâm sá»± vá»›i cô. Cô là má»™t phụ nữ đẹp. Äiá»u đó cà ng thuáºn lợi cho công việc cá»§a cô. Hãy tìm hiểu xem Äịnh quan hệ, tiếp xúc vá»›i ai? Ngoà i những việc là m công khai, anh ta còn có những việc là m bà máºt gì? Quan Ä‘iểm, ý nghÄ© cá»§a anh ta đối vá»›i ngưá»i Hoa Kỳ nói riêng, đối vá»›i thế giá»›i tá»± do nói chung; đối vá»›i Việt Cá»™ng nói riêng, đối vá»›i Việt Nam nói chung như thế nà o?... Tóm lại, cô phải nắm được ý nghÄ© và hà nh động cá»§a anh ta... Nhưng cô phải coi chừng, cô đừng để tình thân thiết là m cô mất tỉnh táo. Không phải chỉ có mình cô theo dõi Äịnh và chúng tôi cÅ©ng nắm rất vững những việc là mâ€.
Anh yêu quý! Em đã theo dõi anh cả con đưá»ng bà máºt lẫn con đưá»ng công khai. Hầu như tất cả những ngưá»i anh tiếp xúc, những việc anh là m thưá»ng ngà y, em Ä‘á»u nắm được. Chỉ duy có má»™t Ä‘iá»u em không nắm được mà thôi: à nghÄ© cá»§a anh. Nhưng anh an tâm. Không phải bất cứ việc gì cá»§a anh mà em biết, em cÅ©ng Ä‘á»u báo cáo cho há» biết. Nếu thế, em đã không dám ngẩng mặt nhìn anh, không dám viết những dòng chữ nà y cho anh. Tất nhiên là em phải thưá»ng xuyên báo cáo cho há». Nhưng em biết việc gì nên và việc gì không nên chứ. Bởi vì đối tượng ở đây lại là anh, anh yêu quý! Em xin anh hãy tin những Ä‘iá»u em nói và sắp nói đây. Trước mặt Tá» thần, không ai lại nói dối. Äây là lá»i nói cá»§a má»™t ngưá»i đã chết, mà má»™t ngưá»i đã chết tức là đã thoát khá»i má»i sá»± rằng buá»™c cá»§a bất cứ má»™t quyá»n uy nà o cả vá» váºt chất lẫn tinh thần thì việc gì còn phải nói dối nữa.
Sự thông minh của em mà hỠđịnh dùng để theo dõi, phát hiện vỠanh, hỠkhông thể ngỠđược là dần dần đã dùng ngược lại, để tìm cách báo cáo cho hỠphải hiểu thực vỠanh, để bảo vệ anh.
Bởi vì, từ chá»— chưa hiểu rõ vá» anh, dần dần qua những sá»± việc em nắm được, em có thể kết luáºn: anh là ... Việt Cá»™ng. Má»™t Ä‘iá»u tháºt kinh hoà ng đối vá»›i em. Có thể thế được chăng? Em có thể tin và o những Ä‘iá»u em đã phát hiện ra không? “Ngưá»i ta†vẫn thưá»ng nói vá»›i em: Việt Cá»™ng là bá»n ngưá»i tà n bạo, vô há»c, là bá»n ngưá»i không có tình cảm, không có gia đình, là bá»n ngưá»i giết cả đà n bà và trẻ con... Tóm lại tất cả những gì tà n ác nhất, dã man nhất tức là Việt Cá»™ng. Trước đây, thá»i kỳ kháng chiến chống Pháp, em ra tìm Lê Máºu Thà nh, em có tiếp xúc vá»›i má»™t số cán bá»™ kháng chiến. “Ngưá»i ta†bảo em rằng: trong hà ng ngÅ© kháng chiến chống Pháp có rất nhiá»u ngưá»i quốc gia và những ngưá»i đó đã vá» phụng sá»± “chÃnh nghÄ©a quốc gia†rồi, còn toà n bá»™ “Cá»™ng sản khát máu†má»›i chống lại “chÃnh nghÄ©a quốc giaâ€. Nhưng bây giá» Việt Cá»™ng lại là ... anh, ngưá»i mà em chỉ thấy ngá»i lên sá»± tốt đẹp và trong sáng, ngưá»i đã từng chấp cánh cho tâm hồn và kiến thức cá»§a em, ngưá»i mà bất cứ ai gần gÅ©i cÅ©ng thấy yêu mến vá» cách đối xá», kÃnh trá»ng vá» sá»± hiểu biết. Việt Cá»™ng là anh. Äó là má»™t sá»± thá»±c. Nếu anh là Việt Cá»™ng thì Việt Cá»™ng là thế nà o? Là những ngưá»i như thế nà o? Những ngưá»i như anh mà lại là kẻ thù cá»§a em ư? Tất cả những Ä‘iá»u “ngưá»i ta†nói vá»›i em vá» Việt Cá»™ng Ä‘á»u đổ sụp.
Em giấu kÃn sá»± phát hiện và những ná»—i suy nghÄ© riêng tư cá»§a em ở trong lòng. ChÃnh những Ä‘iá»u ấy giằn vặc em, gây giông bão trong tâm hồn em.
Em có biết anh quan hệ vá»›i Thúy Hằng, cô gái nhảy ở tiệm Liberty, Sà i Gòn. Em có tìm hiểu cô ấy cÅ©ng như gặp cô ấy mà không cho anh biết. Cô gái tháºt đáng yêu như má»™t bông hoa sen má»c giữa bùn “mà chẳng hôi tanh mùi bùnâ€. Anh có biết không, khi anh rá»i Sà i Gòn rồi, em biết, vâng, chỉ mình em biết thôi, cô ấy cÅ©ng trở thà nh má»™t cÆ¡ sở bà máºt cá»§a Việt Cá»™ng. Cô gái nhảy đáng yêu ấy cÅ©ng là Việt Cá»™ng ư? Äầu óc em lại xoay tròn bao nhiêu câu há»i.
Em biết anh tiếp xúc vá»›i RÆ¡-nê. Em biết anh có trong tay bản danh sách “Việt Cá»™ng Sà i Gòn - Chợ Lá»›n nằm vùngâ€. Em đã im lặng.
Có má»™t lần em hối háºn, hối háºn cho đến bây giá». Äó là cái lần CIA bố trà em đón anh ở cá»a tiệm Liberty để đưa anh và o má»™t cái bẫy: Giả là m các “đồng chÆcá»§a anh, truy bức anh. Em không thể không thá»±c hiện lệnh cá»§a hỠđược, vì em đã từng hiểu là đối vá»›i CIA, chỉ khác ý má»™t chút, là há» có thể thá»§ tiêu em ngay. Nhưng thi hà nh lệnh ấy như thế nà o? Tuy phải thi hà nh lệnh ấy nhưng, anh có nhá»› không nhỉ, suốt từ lúc gặp anh ở cá»a tiệm Liberty, lúc nà o em cÅ©ng Ä‘i sát anh. Vì ngay từ lúc ấy đã có CIA theo dõi chúng ta. Em sẵn sà ng dùng tấm thân yếu Ä‘uối cá»§a em để che cho anh ngay nếu chúng định ám hại anh. Nếu anh để ý tinh thì thấy ngay trong câu chuyện trao đổi, em đã để lá»™ cho anh biết rằng em muốn dò há»i anh để anh đỠphòng. Và anh còn nhá»› không nhỉ, khi bá»n chúng bắt anh rá»i chiếc xe để và o căn nhà đó, em đã nắm chặt tay anh không muốn rá»i, em muốn báo cho anh, muốn ra hiệu cho anh, anh đã gỡ tay em ra... Sau đó, em hối háºn mãi, hối háºn vá» sá»± bất lá»±c cá»§a em, hối háºn vá» sá»± yếu hèn cá»§a em, hối háºn vì nhỡ xảy ra chuyện gì không hay cho anh thì lương tâm em bao giá» có thể tha thứ cho em được!
Em theo anh ra Huế. Em biết anh thưá»ng và o hiệu sách không phải để mua sách báo. Em biết anh gặp Tố Loan và sau đó Tố Loan đổi khác. Em cÅ©ng biết vá» mối quan hệ cá»§a anh vá»›i Mai Lan, và hoà n cảnh đáng thương cá»§a chị ấy... Em biết và đã im lặng. Không những im lặng, em lại còn trao cho anh những tấm ảnh và giữ kÃn những tấm ảnh khác mà đáng lẽ em phải ná»™p cho CIA. Riêng việc ấy cÅ©ng đủ là m cho tÃnh mạng em bị Ä‘e dá»a. Riêng việc ấy cÅ©ng đủ nói lên tấm lòng cá»§a em đối vá»›i anh.
Anh yêu quý! Ở Huế nà y, cÅ©ng như ở Sà i Gòn, em đã tiếp xúc vá»›i nhiá»u hạng ngưá»i, đã “lăn†và o phòng tranh thanh niên sinh viên, đã gặp gỡ các trà thức, đã nói chuyện vá»›i các tÃn đồ Pháºt giáo. Ở đâu, em cÅ©ng thấy má»i ngưá»i bất mãn, không công nháºn chÃnh quyá»n quốc gia. Ở đâu, em cÅ©ng thấy ngưá»i ta nói đến truyá»n thống anh hùng, yêu nước cá»§a dân tá»™c, ngưá»i ta ca ngợi những ngưá»i kháng chiến, ca ngợi Cụ Hồ... Ở đâu, ngưá»i ta cÅ©ng nói đến chuyện đấu tranh cho độc láºp, tá»± do, cho má»™t xã há»™i công bằng và hạnh phúc... Cà ng tiếp xúc, em cà ng thấy em lạc lõng, em cà ng thấy run sợ. Má»i ngưá»i như là n sóng vÄ© đại, Ä‘ang dâng lên, mạnh mẽ, to lá»›n, có thể cuốn phăng Ä‘i, nháºn chìm hết tất cả những trở ngại. Em cảm thấy em bé bá»ng quá, yếu á»›t quá, chống lại là m sao được cả má»™t sức mạnh phi thưá»ng cá»§a là n sóng vÄ© đại đó.
Chỉ lá»™ hình tÃch ra má»™t chút, em cÅ©ng sẽ bị cuốn phăng Ä‘i, nháºn chìm ngay láºp tức.
Em thưá»ng xuyên phải tiếp xúc vá»›i bá»n Mỹ, bá»n CIA. Chúng chỉ bà n vá»›i em những chuyện dò xét, thá»§ tiêu, giăng bẫy. Chúng chỉ nói đến chuyện tiá»n bạc, địa vị, lối sống Mỹ để nhá» em, chuyện chết chóc để dá»a em. Em tiếp xúc vá»›i những ngưá»i trong chÃnh quyá»n quốc gia. Há» cÅ©ng Ä‘á»u như chú em, chỉ bà n chuyện mua nhà , sắm ô-tô, gởi vốn ra nước ngoà i, giữ ghế nà y, tranh ghế kia.
Thì ra tất cả những Ä‘iá»u bá»n Mỹ nói vá»›i em vá» má»™t “quốc gia hùng cưá»ng, tá»± doâ€, “má»™t chÃnh quyá»n chống Cá»™ng sản hữu hiệu†là như thế, những Ä‘iá»u há» nói vá»›i em vá» việc là m cho thế giá»›i tá»± do, cho “tương lai cá»§a nước Việt Nam tá»± doâ€... thá»±c ra chỉ là m chỉ Ä‘iểm cho há», giúp há» thá»±c hiện những âm mưu Ä‘en tối cá»§a há». Cà ng ngà y em cà ng hiểu rõ Ä‘iá»u đó. Cà ng hiểu rõ Ä‘iá»u đó, em cà ng thấy những việc em là m là vô nghÄ©a, là xấu xa. Cả tuổi trẻ đẹp đẽ cá»§a em, bao nhiêu công sức ăn há»c cá»§a em không phải để là m những việc như váºy. Cà ng ngà y, em cà ng ghê sợ những việc em là m.
Anh yêu quý! Bao nhiêu lần em nghÄ© vá» anh, anh có biết không? Giữa má»™t cái xã há»™i rối ren nà y, lúc nà o em cÅ©ng thấy anh trong sáng. Anh không mà ng đến địa vị, không bị quyến rÅ© bởi già u sang, không sợ hiểm nghèo. Không như em, anh đã hiểu rõ con đưá»ng anh Ä‘i, hay nói má»™t cách khác, anh đã có má»™t lý tưởng để anh theo. Và em cảm thấy con đưá»ng anh Ä‘i, lý tưởng anh theo ấy là đúng. Bởi vì em thấy tất cả nhân Ä‘i theo con đưá»ng ấy, lý tưởng ấy đã là m chuyển cả những ngưá»i như Thúy Hằng, Tố Loan. Bởi vì em tin anh , anh yêu quý, em tin anh không bao giá» là m Ä‘iá»u xấu xa, không bao giá» nhầm lẫn trong việc chá»n đưá»ng Ä‘i. Em tin anh như tin ở Ä‘iá»u là nh, tin ở lương tâm.
Không phải chỉ tin anh. Dần dần, em thấy ngoà i anh ra, em không còn nghÄ© đến ai nữa. Em đã yêu anh. Vâng, em đã yêu anh, má»™t tình yêu tuyệt vá»ng vì em biết rằng không bao giá» anh yêu em cả, má»™t tình yêu đầy mâu thuẫn, vì anh và em ở hai tráºn tuyến khác nhau, đối láºp nhau.
Anh yêu quý! Bây giá» thì anh hiểu rồi chứ! Anh đã hiểu nổi Ä‘au khổ cá»§a em rồi chứ! Em như đứng giữa cÆ¡n lốc cuồng bạo, dữ dá»™i mà không tìm thấy đưá»ng ra. Tất cả những gì đẹp đẽ cá»§a thuở thiếu thá»i cá»§a em Ä‘á»u tan vỡ. Tất cả những gì em nháºn ra được thì sức em không thể theo được. Em không thoát khá»i sá»± khống chế chặt chẽ cá»§a CIA được vì biết chúng rất tà n nhẫn, chúng sẽ khá» em má»™t cách nhanh chóng, không thương tiếc. Em cÅ©ng không thể Ä‘i theo cách mạng được vì em biết do hoà n cảnh gia đình, do quá trình sinh trưởng cá»§a em, do lối sống và những việc là m cá»§a em. Em chỉ còn có anh, nhưng anh tháºt xa vá»›i vá»›i em, em biết sẽ chẳng bao giá» anh yêu em cả. Anh yêu quý! Em có gì nữa đâu! Tất cả thế là hết!
Viên thuốc nhá» xinh xinh em Ä‘ang cầm trên tay đây sẽ giải quyết tất cả ná»—i bế tắc cá»§a em. Ngay cả trong lúc nà y, em cÅ©ng chỉ hoà n toà n nghÄ© đến anh. Em muốn là m má»™t việc gì để sá»a lại má»™t phần lá»—i lầm cá»§a em để cho cái chết cá»§a em được phần nà o thanh thản. Em xin gá»i theo đấy toà n bá»™ những cuốn phim, những tà i liệu em đã nắm được vá» anh. Những cuốn phim, những tà i liệu ấy chỉ do má»™t mình em thu tháºp, mình em giữ, không há» má»™t ngưá»i thứ hai nà o có hoặc biết được. Gá»i cho anh để là m gì, chắc anh biết cho tấm lòng em.
Chỉ còn má»™t Ä‘iá»u em muốn nói thêm vá»›i anh nữa, xin anh hãy tin em, hãy tin lá»i trăn trối cuối cùng cá»§a má»™t ngưá»i chết: bá»n CIA đã “đánh hÆ¡i†thấy anh ở má»™t vấn đỠgì đó. Chúng sắp cá» Phu-lÃt-xtÆ¡n ra. Em xin anh hãy giữ mình, xin anh hãy tháºn trá»ng. Em chẳng biết nói gì hÆ¡n nữa.
Anh yêu quý! “Ngưá»i ta†trao cho em má»™t khẩu súng lục nhá» nhắn bắn không có tiếng nổ và má»™t viên thuốc. Khi trao cho em việc theo dõi anh, “ngưá»i ta†bảo vá»›i em khẩu súng ấy không những dùng để tá»± vệ mà lúc cần, phát hiện ở anh có vấn đỠgì nguy hiểm cho ngưá»i Mỹ, cho “chÃnh quyá»n quốc gia†thì cứ khá» Ä‘i. Em chưa dùng khẩu súng ấy má»™t lần nà o. Thay bằng viên đạn khẩu súng ấy gá»i đến anh, em đã gá»i bức thư nà y. Còn em, phần cá»§a em là viên thuốc. Kể cÅ©ng đúng thôi!
Anh yêu quý! Em mong anh có nghÄ© đến em, hãy nghÄ© đến hình ảnh cô gái nhá», cô bạn sinh viên hồn nhiên từng sống vá»›i anh những ngà y đẹp đẽ thuở nà o. Má»™t lần nữa xin anh hãy giữ mình, xin anh hãy tháºn trá»ng. VÄ©nh biệt anh! VÄ©nh biệt anh yêu quý!â€
Xem tiếp chương 32
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:37 PM.
|

10-09-2008, 10:07 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 32
Tấn bi kịch ở ki-lô-mét số 13+500
Lansdale đứng dá»±a lan can, mắt đăm đăm nhìn vá» phÃa cổng, nóng ruá»™t, lẩm bẩm má»™t mình: “Quái lạ! Quá ná»a giá» rồi mà hắn vẫn chưa vác mặt đến. Lại bị đệ nhất phu nhân nÃu áo gá»i lại rồi chăng?†Hắn trở và o phòng, Ä‘i Ä‘i lại lại như đếm từng viên gạch. Tiếng gót già y lá»™p cá»™p vang lên. Dăm phút sau, hắn lững thững đến tá»§ sách ngắm nhìn dãy bìa sách bá»c da, bá»c simili, gáy chữ và ng óng ánh, toà n má»™t loại truyện trinh thám tình báo, án mạng, nhiá»u nhất cá»§a các tác giả Mỹ, Anh trong đó nhiá»u kẻ là ngưá»i cá»§a FBI [1], cá»§a CIA, cá»§a DIA, cá»§a Intelligence Service [2]. Có cả những tác phẩm mà “tác giả†là những tù nhân can tá»™i hiếp dâm, giết ngưá»i, Ä‘ang ngồi trong nhà lao viết hồi ký vá» Ä‘á»i mình. Xen và o đó, có má»™t số tiểu thuyết phiêu lưu, mạo hiểm, má»™t số tiểu thuyết vá» dục tÃnh. Äá»c lướt những tên sách “Vụ bắt cóc Ai-sÆ¡-manâ€, “Tôi giết bốn mươi bảy ngưá»iâ€, “Tên tướng cướp đáng yêuâ€, “Ngưá»i đà n bà dâm đãngâ€... Lansdale không thấy hấp dẫn như má»i khi nữa. Hắn quay phắt lại, đến má»™t chiếc ghế bên cạnh cá»a sổ, ngồi phịch xuống, dở má»™t cuốn an-bom, dán mắt và o những tấm ảnh phụ nữ khá»a thân đủ các kiểu.
Bá»—ng có tiếng gõ cá»a :
- Xin má»i và o - Lansdale gáºp vá»™i cuốn an-bom lại, nói.
Cá»a phòng mở. Má»™t tên Mỹ máºp, cao, vá»™i vã bước và o như bị ma Ä‘uổi.
- A, giáo sư Fishiel! Chà o ông bạn quý mến! Tôi đợi ông lâu bằng má»™t thế ká»· đã qua. Xin má»i ông bạn ngồi.
- Chà o đại tá. Xin thứ lá»—i vá» sá»± cháºm trá»… cá»§a tôi . Sắp ra xe thì bà cố vấn Nhu lại cho má»i đến gặp há»i ý kiến vá» má»™t số vấn đỠkhẩn cấp. - Fishiel buông rÆ¡i tấm thân nặng ná» xuống chiếc ghế bà nh, duá»—i dà i hai chân ra má»™t cách mệt má»i.
Lansdale cưá»i nhếch ná»a miệng :
- Rồi rút ra không được nữa phải không? Như thế tuy tốt nhưng mà ông bạn thá»±c hiện quốc sách cá»§a ta quá cháºm đấy. Äáng lẽ ngay từ những ngà y đầu tiên má»›i đến dinh Gia Long, ông bạn đã phải được “má»i đến gặp để há»i ý kiến riêng vá» má»™t số vấn đỠkhẩn cấp†luôn rồi má»›i phải.
Fishiel nhún vai :
- Không phải tại tôi. Tại hoà n cảnh có khó khăn. Äại tá còn lạ gì nữa. Thằng chó chết Phan Thúc Äịnh lúc đó ở đấy. Thằng ấy đẹp trai là m cho con đà n bà ấy mê tÃt.
Lansdale mở há»™p xì gà , giÆ¡ ra má»i Fishiel rồi khá» khà :
- Dù sao giáo sư cÅ©ng hÆ¡i kém đấy! Kém bá»n Pháp, kém những thằng Cô-nhi, Sa-lan... Trước đây mấy thằng ấy có “ảnh hưởng†rất lá»›n trong cái đám quý phu nhân ở nước nà y lắm đấy...
Rồi hắn nói với vẻ ngẫm nghĩ, suy tư :
- Từ chuyện đó tôi liên hệ sang chuyện khác. Bá»n Pháp tuy phải rút lui nhưng ná»n văn hóa cá»§a chúng vẫn còn ảnh hưởng khá sâu sắc trong đám trà thức ở cái xứ sở nà y. Muốn nắm chắc được bá»n bản xứ, chúng ta phải du nháºp lối sống Mỹ và o để đánh bại cả ảnh hưởng cá»§a ná»n văn hóa Pháp, cả những ná» nếp, thói tục cổ truyá»n cá»§a bon bản xứ Ä‘i.
Fishiel bỠđiếu xì gà xuống bà n, nói :
- Äại tá cho rằng công việc Mỹ hóa ở đây chưa có kết quả chăng? Ông còn nhá»› đấy, má»—i năm chúng ta đã du nháºp và o miá»n Nam bé nhá» nà y hà ng trăm tấn sách báo, tạp chÃ, phim ảnh Mỹ... Ngoà i ra sách báo phim ảnh cá»§a các nước đồng minh như Tây Äức, Trung Hoa dân quốc, Nháºt Bản... Chúng ta đã đỡ đầu cho hà ng vạn đứa sang Hoa Kỳ há»c. Chúng ta đã đưa sang hà ng chục đội kÃch động nhạc, thoát y vÅ©... từ Hoa Kỳ sang đây biểu diá»…n. Chỉ má»›i dăm năm thôi, đại tá nhìn đưá»ng phố Sà i Gòn nà y ngáºp mà u kaki và mÅ© cát-két Mỹ, các cá»a hà ng giải khát, tiệm nhảy ngáºp nhạc Mỹ, rượu Mỹ, nước côcacôla, các rạp chiếu bóng chiếu toà n phim Mỹ. Trà thức bản xứ thì thÃch nói tiếng Anh, uống rượu uýt-xki. Thanh niên thì thÃch và o há»™p đêm, thÃch Ä‘i Mỹ... Äại tá nghÄ© xem, chúng ta có chạy nhanh hÆ¡n bá»n Pháp trước kia không?
Nghe Fishiel liên hệ một hồi, Lansdale có vẻ khoái chà :
- Äúng! Äúng! Giáo sư nói rất đúng! Tôi nói ở trên có phải để chê trách giáo sư đâu! Trái lại, má»i ngưá»i Hoa Kỳ, kể cả Tổng thống lẫn ngà i Giám đốc Cục tình báo trung ương Ä‘á»u công nháºn công lá»›n cá»§a giáo sư trong việc nà y. Nhưng chúng ta phải là m mạnh, là m nhanh hÆ¡n nữa.
Lansdale đứng lên, bước đến gần Fishiel, thân máºt vá»— vai Fishiel, nói tiếp :
- Thôi, hãy xếp chuyện đó lại. Xin bà n công việc chÃnh cá»§a chúng ta hôm nay: việc Phan Thúc Äịnh.
Hắn trở vá» chá»— ngồi, nốc má»™t hÆ¡i cạn cốc uýt-xki, khà má»™t tiếng, lau mép. Nhìn táºp hồ sÆ¡ trước mặt, hắn nói :
- Thằng Phan Thúc Äịnh là ngưá»i như thế nà o? Tại sao cả Diệm, Nhu, Cẩn Ä‘á»u tin hắn? Trong lúc ấy, hắn vẫn là đối tượng nghi ngá» cá»§a ta. Bất cứ ai mà ta không nắm được, ta cÅ©ng phải đỠphòng hết. Äối vá»›i tôi, cái dấu há»i vá» thằng Phan Thúc Äịnh bây giá» lại cà ng rõ rệt. Tôi nghi thá»±c ra nó không phải là ngưá»i cá»§a Pháp như ta vẫn nghÄ©...
Lansdale ngừng lại, Fishiel bị trà tò mò kÃch thÃch, giương mắt nhìn Lansdale, há»i :
- Thế hắn là ngưá»i cá»§a ai?
Lansdale thủng thẳng :
- Dựa trên những sự việc đã xảy ra, theo sự phán đoán của tôi có thể hắn là ... Việt Cộng.
Fishiel kinh hoà ng như trước mắt hắn không phải là Lansdale mà là má»™t Việt Cá»™ng thá»±c sá»± bất thần hiện ra. Hắn ồ ồ mấy tiếng ở cổ há»ng và phải tá»±a lưng và o ghế, mắt trân trân nhìn Lansdale. Lansdale vẫn thá»§ng thẳng :
- Tá»± nhiên Vân Anh tá»± tá». Tôi xem lại những báo cáo cá»§a Vân Anh vá» thằng Äịnh thì thấy nhiá»u cái rất chung chung. Cái chết cá»§a Vân Anh có nhiá»u Ä‘iá»u bà máºt mà chúng ta chưa hiểu rõ hết. Lục soát trên ngưá»i Vân Anh và toà n bá»™ chá»— ở, đồ đạc cá»§a Vân Anh không thấy má»™t tà i liệu gì liên quan đến thằng Äịnh cả. Thế là thế nà o? Cái chết cá»§a Vân Anh có liên quan đến thằng Äịnh, bởi vì má»™t trong những việc chÃnh chúng ta giao cho Vân Anh là theo dõi Phan Thúc Äịnh. Tại sao Vân Anh chết? Xét kỹ thì đúng là chết vì viên thuốc độc đặc biệt cá»§a chúng ta. Nhưng tại sao cô ta chết? Cô ta chết là m chúng ta mất má»™t đầu mối tà i liệu vá» thằng Äịnh. Tôi tiếp tục cho thẩm tra các đưá»ng dây, các việc khác vá» hắn. Kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†ngoà i ngưá»i cá»§a chúng ta, ngoà i Ngô Äình Cẩn ra thì chỉ có hắn biết. Thế mà lúc thá»±c hiện kế hoạch đó, tại sao chúng ta bị vấp hết thất bại nà y đến thất bại khác, cứ y như là bá»n Việt Công nắm hoà n toà n được kế hoạch đó và biết trước từng bước Ä‘i cá»§a ta để mà đánh lại. Chẳng lẽ anh em Ngô Äình Thục, Ngô Äình Cẩn lá»™ ra? Chẳng lẽ Thomas và Trần Kim Tuyến lá»™ ra? Váºy là ai lá»™ ra?
Fishiel nghe như uống từng lá»i cá»§a Lansdale. Hắn chá»›p chá»›p mắt như chợt khám phá ra má»™t Ä‘iá»u gì nhưng vẫn ngồi im nghe Lansdale nói. Lansdale rót má»™t cốc uýt-xki nữa, tợp má»™t hÆ¡i, rồi tiếp :
- Ngược lên nữa, mấy năm trước đây, bản danh sách Việt Cá»™ng Sà i Gòn-Chợ Lá»›n nằm vùng, ngoà i chúng ta thì có Phan Thúc Äịnh cÅ©ng có. Tại sao bá»n Việt Cá»™ng nằm vùng đó chạy thoát được hết? Chẳng lẽ tôi - Lansdale - hay giáo sư Fishiel báo tin cho Việt Cá»™ng? Chẳng lẽ Ngô Äình Diệm hay ông cố vấn Ngô Äình Nhu báo tin cho Việt Cá»™ng? Váºy ai báo tin cho Việt Cá»™ng thoát?
Fishiel đứng báºt dáºy :
- Thế thì đúng thằng Äịnh là Việt Cá»™ng rồi!
Lansdale giơ tay ra hiệu cho Fishiel ngồi xuống :
- Xin giáo sư cứ bình tÄ©nh. Lúc nãy tôi nói có thể hắn là Việt Cá»™ng, bởi vì tôi còn băn khoăn ở mấy Ä‘iểm nà y: ông Ngô Äình Diệm cứ cam Ä‘oan hắn là ân nhân đã cứu ông ta thoát khá»i bà n tay cá»§a bá»n Cá»™ng sản hồi năm 1946. Gia đình hắn ông Diệm biết rất rõ là má»™t gia đình chống Cá»™ng sản từ gốc và bị Cá»™ng sản sát hại; trong má»™t cuá»™c thá» thách, thấy hắn tá» ra trung thà nh vá»›i ông Diệm và bá»n chống Cá»™ng ở xứ nà y. Vì váºy, gia đình há» Ngô tÃn nhiệm, bảo vệ hắn.
Fishiel đã ngồi xuống nhưng vẫn cá»±a quáºy ở trong chiếc ghế bà nh như cảm thấy không yên ổn.
- Theo ý tôi, cứ cho bắt hắn nhốt và o má»™t chá»— hoặc đánh cho má»™t tráºn, hoặc cho má»™t liá»u “Xô-Ä‘i-ôm Pen-ta-hôn†rồi Ä‘em thá» bằng “máy nói sá»± tháºt†thì ra hết. Việc gì mà đại tá phải quan tâm nhiá»u đến hắn thế.
Lansdale lắc đầu, không tán thà nh ý kiến của Fishiel :
- Không được! Bắt nó, tra tấn nó. không phải là điá»u khó khăn đối vá»›i chúng ta. Nhưng bắt nó để má»i ngưá»i biết là má»™t Ä‘iá»u thất sách vì tai tiếng sẽ ầm lên, báo chà sẽ rêu rao là ta bị lừa, là ta để Việt Cá»™ng lá»t và o những chức vụ cao cấp mà không biết. Những tin giáºt gân như váºy loan Ä‘i nhanh lắm Như thế chẳng khác nà o ta công khai tuyên truyá»n cho sá»± hoạt động cá»§a Việt Cá»™ng, công khai thừa nháºn sá»± thất bại cá»§a ta. Ngà i Dulles sẽ khiển trách chúng ta. Nguyên tắc cá»§a CIA chúng ta là chá»— nà o chúng ta cÅ©ng phải nhúng tay và o nhưng không chá»— nà o chúng ta được để lá»™ bà n tay chúng ta ra. Vả lại, ông bạn thân mến ạ, Phan Thúc Äịnh đúng là ngưá»i cá»§a Việt Cá»™ng thì dù có trá»i đánh, hắn cÅ©ng không phun ra Ä‘iá»u gì đâu. Bắt cóc tra tấn cÅ©ng vô Ãch mà thôi...
Fishiel gáºt đầu, tán thà nh ý kiến cá»§a Lansdale :
- Äại tá nói rất đúng! Là m như váºy là mình thụ động. Hay nhất là “khá»â€ hắn Ä‘i. Äối vá»›i chúng ta, tất cả những kẻ nà o nghi vấn, chúng ta Ä‘á»u “khá»â€ Ä‘i hết. Dùng xong rồi cÅ©ng khá» Ä‘i! Vướng đến công việc cá»§a chúng ta, cÅ©ng “khá»â€ Ä‘i! Trót lá»™ ra, cÅ©ng “khá»â€ Ä‘i! Äối vá»›i thằng Phan Thúc Äịnh “khá»â€ Ä‘i là xong chuyện, khá»i phải báºn tâm, đỡ háºu hoạn. Nhưng má»™t mÅ©i tên không nên chỉ hạ má»™t con mồi, tôi nghÄ© có má»™t cách như thế nà y...
Fishiel ngừng lại, thong thả hÃt má»™t hÆ¡i xì gà như để nhấm nháp, tá»± thưởng thức cái ý kiến hay ho cá»§a mình trước khi nói ra. Lansdale vá»™i xua tay nói rất nhanh :
- Khoan! Khoan! Ông bạn thân mến! Äừng nói cái kế ấy ra vá»™i. Tôi cÅ©ng vừa có má»™t ý kiến nảy ra trong đầu. Chúng ta hãy viết những ý nghÄ© cá»§a mình ra má»™t mảnh giấy riêng xem có giống nhau không.
- Ô kê!
Fishiel reo lên như chấp nháºn má»™t trò chÆ¡i lý thú. Lansdale đưa cho Fishiel má»™t mảnh giấy trắng. Hai tên cùng rút bút nguyên tá» ra, cúi xuống hà hoáy viết. Sau và i phút, hai tên trao đổi mảnh giấy viết vá»›i nhau. Äá»c xong, cả hai cùng phá ra cưá»i.
Fishiel tợp má»™t lúc hai cốc uýt-xki, quăng qua cá»a sổ Ä‘iếu xì gà hút gần hết, vá»™i vã bắt tay Lansdale :
- Äúng như châm ngôn “những tư tưởng lá»›n thưá»ng gặp nhauâ€. Thôi, cứ thế nhé . Bây giá», tôi xin phép rút lui, vì... vì...
Hắn nháy một bên mắt :
- “Äệ nhất phu nhânâ€... còn hẹn gặp để bà n nốt công việc.
Lansdale đưa hắn đến cá»a, chìa tay ra :
- Chúc ông bạn thân mến gặp nhiá»u may mắn!
- Rất cảm Æ¡n đại tá! Tôi chỉ là ngưá»i thá»±c hiện quốc sách...
* * * * *
Phòng há»p cá»§a chỉ huy sở “lá»±c lượng đặc biệt Mỹ†ở Huế hôm nay được trang hoà ng lá»™ng lẫy hÆ¡n má»i ngà y. HÆ¡n bốn chục nhà báo đủ các mà u da được má»i đến. Äông nhất và nhá»™n nhất vẫn là các ký giả phương Tây. Ngưá»i thì đứng ngắm chân dung Tổng thống Kennedy được lồng trong chiếc khung gá»— chạm trổ sÆ¡n son thếp và ng kiểu à Äông. Ngưá»i thì ngồi bắt chân chữ ngÅ© trên chiếc ghế bà nh ở góc phòng, miệng phì phèo Ä‘iếu xì gà rồi ngá»a cổ thá khói lên trần, trầm tư mặc tưởng. Ngưá»i thì Ä‘ang tán mấy cô chiêu đãi viên mặc áo dà i ni-lông trắng toát, Ä‘ang Ä‘i lại má»i nước giải khát. Có những ngưá»i tưởng chừng lâu năm má»›i gặp nhau, đứng túm tụm lại, cưá»i nói vui vẻ. Ngoà i hà nh lang, má»™t tốp ngưá»i khác đứng ngắm cảnh sông Hương, nước trong xanh Ä‘ang lững lá» trôi.
Chá»§ trì cuá»™c há»p là Smith. Smith há»›n hở trong bá»™ quần áo là phẳng nếp, bông mai và ng choé trên cổ, Ä‘i lăng xăng từ góc nà y sang góc khác, bắt tay từng ngưá»i khách.
Chiếc đồng hồ lá»›n treo trên tưá»ng thong thả Ä‘iểm chÃn tiếng lanh lảnh. Các nhà báo lục tục và o chá»— ngồi. Má»™t trung úy Mỹ tiến lên chiếc micrô, đặt trước má»™t chiếc bản đồ lá»›n treo choán hết cả bức tưá»ng, cúi đầu chà o các nhà báo. lấy giá»ng trịnh trá»ng nói :
- Thưa quý vị thân mến! Chiá»u qua nhiá»u tiếng nổ đã là m chấn động thà nh phố Huế cổ kÃnh nà y. Trước đây, mấy phút thôi, nhiá»u vị có mặt trong phòng nà y cÅ©ng bà n tán và còn thắc mắc vá» những tiếng nổ đó. Xin tiết lá»™ vá»›i quý vị thân mến Ä‘iá»u bà máºt: những tiếng nổ đó lúc đầu là cá»§a bá»n Việt Cá»™ng và lúc sau là cá»§a lá»±c lượng đặc biệt chúng tôi. Việt Cá»™ng đã hoạt động như thế nà o? Nhằm mục Ä‘Ãch gì? Chúng tôi đã hoạt động như thế nà o? Nhằm mục Ä‘Ãch gì? Chúng ta đã trừng trị bá»n chúng ra sao? Quý vị nắm giữ các cÆ¡ quan ngôn luáºn, có nhiệm vụ thông tin cho dân chúng rõ, nên chúng tôi rất hân hạnh được má»i quý vị đến đây để trình bà y vá»›i quý vị chi tiết cá»§a sá»± việc. Xin trân trá»ng giá»›i thiệu vá»›i quý vị: Thiếu tá Smith cá»§a chúng tôi lên nói chuyện vá»›i quý vị vá» má»™t chiến thắng thần kỳ cá»§a chúng tôi. Äó là lý do chúng tôi má»i quý vị đến đây ngà y hôm nay.
Hắn mỉm cưá»i, nghiêng đầu. Má»™t trà ng pháo tay lẹt đẹt. Thiếu tá Smith đã đứng sẵn phÃa sau, tiến lên, ngá»±c ưỡn ra để má»i ngưá»i nhìn thấy hai hà ng cuống má» Ä‘ay sặc sỡ mà u sắc trên nắp túi áo ka ki bên trái. Hắn cúi đầu chà o má»i ngưá»i. Mấy tiếng vá»— tay rá»i rạc, lẹt đẹt. Smith cố lấy giá»ng êm dịu, hấp dẫn :
- Thưa quý vị thân mến! Äể quý vị khá»i nóng lòng chỠđợi, tôi xin phép quý vị cho Ä‘i thẳng và o câu chuyện... Xin trình bà y vá»›i quý vị vá» tráºn chiến thắng cá»§a lá»±c lượng đặc biệt Mỹ chiá»u qua, đã đánh tan má»™t tráºn phục kÃch cá»§a Việt Cá»™ng và tiêu diệt hoà n toà n hai tiểu đội du kÃch cá»§a Việt Cá»™ng.
Smith tiến tá»›i bên tưá»ng có treo chiếc bản đồ lá»›n. Tiếng gót già y hắn vang lên trong phòng há»p hoà n toà n im lặng. Má»i ngưá»i như nÃn thở theo dõi hắn. Smith cầm lấy chiếc gáºy chỉ bản đồ :
- Thưa quý vị, đây là bản đồ vùng chiến thuáºt 1 (Smith đưa gáºy khoanh tròn chiếc bản đồ và chỉ và o má»™t Ä‘iểm) và đây là địa Ä‘iểm đã xảy ra cuá»™c phục kÃch cá»§a Việt Cá»™ng chiá»u hôm qua: ki-lô-mét 13+500 đưá»ng hà ng tỉnh tây bắc thà nh phố Huế. Äể quý vị biết được tưá»ng táºn hÆ¡n, xin má»i quý vị xem tấm bảng nà y...
Tên trung úy Mỹ lúc nãy khiêng ra má»™t tấm bảng nhá»±a đặt trên má»™t chiếc giá ba chân. Trên bảng có vẽ phấn mà u ngang dá»c. Chiếc gáºy thuyết minh cá»§a Smith chỉ và o tấm bảng đó :
- Trong bản đồ treo tưá»ng chá»— ki-lô-mét 13+500 quá bé nhá». Chúng tôi cho phóng lá»›n má»™t trăm phần trên tấm bảng nà y. Trên đưá»ng hà ng tỉnh nà y, đến đây có mấy chá»— ngoặt, có cây cối xum xuê, ráºm rạp. Äó là má»™t địa Ä‘iểm thuáºn lợi cho bá»n du kÃch Việt Cá»™ng phục kÃch. Lần nà y, chúng chá»§ mưu giết hại má»™t nhân váºt trá»ng yếu cá»§a chÃnh quyá»n quốc gia, má»™t ngưá»i đã có công lá»›n vá»›i Ngô tổng thống và rất có uy tÃn trong giá»›i trà thức...
Smith ngừng lại má»™t chút bắt má»i ngưá»i chỠđợi để câu chuyện cá»§a mình thêm hấp dẫn. Quả nhiên, có mấy tiếng xì xà o: “Ai? Ai váºy?â€. Smith nói tiếp :
- Chắc quý vị có mặt ở đây không ai là không biết ông... Phan Thúc Äịnh (trong hà ng ngÅ© ký giả có tiếng “ồâ€, có tiếng há»i lại kinh ngạc “Phan Thúc Äịnh?â€). Vâng, ông Phan Thúc Äịnh là má»™t nhà trà thức yêu nước, cố vấn thân cáºn cá»§a Tổng thống Ngô Äình Diệm, đã từng theo Tổng thống từ những ngà y Tổng thống còn phải sống lưu vong ở Hoa Kỳ, đã từng có nhiá»u cống hiến lá»›n lao đối vá»›i Tổng thống, từ những ngà y đầu tiên khi Tổng thống má»›i vá» nước, ngưá»i được Tổng thống cá» ra đây giúp việc lá»›n cá»§a ngà i Ngô Äình Cẩn (Cả phòng há»p lắng Ä‘i, cà ng thêm im lặng theo dõi từng lá»i cá»§a Smith). Qua những tin tức tình báo cá»§a chúng tôi và qua việc nghiên cứu hiện trưá»ng sau khi cuá»™c đỠsúng kết thúc, chúng tôi có thể trình bà y vá»›i quý vị diá»…n biến cụ thể như sau: Cố vấn Phan Thúc Äịnh có thói quen cứ chiá»u thứ bảy Ä‘i dạo chÆ¡i uých-ken [3] trên phÃa Kim Long. Và o khoảng 18, 19 giá», lúc sẩm tối, ông lại trở vá» ná»™i thà nh. Nắm được quy luáºt đó bá»n Việt Cá»™ng tìm cách hại ông. CÅ©ng như gần đây, chúng đã giết nhà trà thức quốc gia yêu nước Ä‘i theo chúng từ ngà y kháng chiến là giáo sư Lê Máºu Thà nh, bây giỠđến việc ám hại ông Phan Thúc Äịnh, má»™t nhân váºt trá»ng yếu cá»§a chÃnh quyá»n quốc gia, bá»n Việt Cá»™ng định khá»§ng bố những trà thức yêu nước, Ä‘e dá»a những ngưá»i trung thà nh vá»›i quốc gia và hoạt động cho tình thân hữu Việt - Mỹ. Chúng định đánh má»™t đòn và o chÃnh phá»§ Việt Nam Cá»™ng hòa do Tổng thống Ngô Äình Diệm lãnh đạo, kÃch động những kẻ chống đối lại chÃnh phá»§ cá»§a ngà i Tổng thống Ngô Äình Diệm, tạo nên má»™t tiếng vang vá» chiến công cá»§a chúng trong đám dân chúng dá»… tin, dá»… bị lừa gạt. Chúng định đánh má»™t đòn quân sá»± nhưng có ý nghÄ©a chÃnh trị lá»›n.
Chúng khá»§ng bố hai tiểu đội du kÃch, phục kÃch ở quãng đưá»ng ki-lô-mét 13+500 nà y. Äúng như chúng đã dò biết, chiá»u qua ông Phan Thúc Äịnh lại theo thưá»ng lệ, sang chÆ¡i bên phÃa Kim Long. Lúc 18 giá» 30, ông Phan Thúc Äịnh lái chiếc Mercedes trở vá» thì sa và o bẫy cá»§a chúng và bị chúng hạ sát (giá»ng Smith rầu rÄ©). Chiếc xe Mercedes cá»§a ông Äịnh bị bắn cháy và ông đã bị thiêu chết trong xe. Gây xong tá»™i ác ghê gá»›m đó, bá»n Việt Cá»™ng tìm cách rút lui... (Smith lại ngừng lại má»™t phút trước khi đổi giá»ng). Tuy nhiên, chúng không thoát được sá»± trừng phạt. Chúng tôi có được tin máºt báo vá» cuá»™c phục kÃch cá»§a bá»n Việt Cá»™ng. Lá»±c lượng đặc biệt chúng tôi đã láºp tức kịp thá»i triển khai hai đại đội, theo hai ngả đưá»ng, khép vòng cung đến tìm cách cứu ông Äịnh và tiêu diệt bá»n Việt Cá»™ng. Nhưng đáng tiếc là chúng tôi được tin máºt báo hÆ¡i cháºm. Chúng tôi hà nh quân đến nÆ¡i thì chúng đã giết mất ông Äịnh rồi. Lá»±c lượng đặc biệt cá»§a chúng tôi láºp tức bao vây bá»n sát nhân. Bị bao vây bất ngá», rút lui không kịp, mấy ngả đưá»ng Ä‘á»u bị chặn, toà n thể tiểu đội du kÃch Việt Cá»™ng bị chúng tôi tiêu diệt hết.
Tên trung úy Mỹ lúc nà y lại xuất hiện đưa cho Smith mấy tấm ảnh chụp phóng to. Smith giơ từng chiếc ảnh một lên trước mắt các nhà báo :
- Äây là cố vấn Phan Thúc Äịnh vá»›i chiếc Mercedes mà u nâu cá»§a ông... Äây là bức ảnh chụp chiếc xe đó sau khi bị du kÃch Việt Cá»™ng bắn cháy... Äây là ảnh xác các du kÃch Việt Cá»™ng nằm ngổn ngang ngay trên địa Ä‘iểm chúng gây ra tá»™i ác... Và đây không phải chỉ là những tấm ảnh, mà là những tang chứng cụ thể...
Smith quay và o phÃa trong hất hà m. Äã được chuẩn bị sẵn, mấy tên lÃnh Mỹ khệ nệ khiêng ra mấy khẩu tiểu liên, trung liên, má»™t số lá»±u đạn. Smith chỉ những thứ đó, nói :
- Những vÅ© khà đạn dược cá»§a bá»n Việt Cá»™ng mà chúng tôi bắt được tại tráºn, Ä‘á»u mang nhãn hiệu Nga Xô và Trung Cá»™ng.
Smith cao giá»ng hãnh diện như má»™t diá»…n viên thấy vai trò mình đóng đã thà nh công. Má»™t số nhà báo vá»— tay. Những chiếc máy ảnh, máy quay phim giÆ¡ lên. Ãnh đèn nháy lòa mắt. Tiếng máy quay phim sè sè.
Smith đợi cho căn phòng trở lại im lặng rồi má»›i nói tiếp giá»ng bùi ngùi :
- Cố vấn Phan Thúc Äịnh cÅ©ng là ngưá»i bạn thân thiết cá»§a cá nhân tôi. Tôi hiểu rõ ông ấy. Äấy là má»™t ngưá»i tà i giá»i, thông minh, chịu ảnh hưởng sâu sắc cá»§a văn hóa phương Tây, ngưá»i có tinh thần quốc gia và có lý tưởng chống Cá»™ng cao quý. Ông mất Ä‘i là má»™t thiệt thòi lá»›n cho chÃnh phá»§ Việt Nam Cá»™ng hòa, cho thế giá»›i tá»± do. Xin quý vị và chúng tôi để má»™t phút mặc niệm tưởng nhá»› đến ông, ngưá»i bạn thân mến cá»§a chúng ta, cá»§a thế giá»›i tá»± do, ngưá»i đã suốt Ä‘á»i đấu tranh cho sá»± nghiệp chống Cá»™ng cao cả...
Mấy chục cái đầu cúi xuống.
Những cái đầu ngá»ng lên thì cả phòng lại nhá»™n nhịp vá»›i những tên lÃnh Mỹ quân phục chỉnh tá», những nữ chiêu đãi viên Việt Nam ăn mặc diêm dúa thuê cá»§a những khách sạn bên ngoà i, lăng xăng Ä‘i rót rượu từng bà n. Smith má»i má»i ngưá»i chúc mừng tráºn chiến thắng vang dá»™i cá»§a lá»±c lượng đặc biệt Mỹ.
Cuá»™c há»p báo kết thúc. Má»™t nhà báo bắt tay Smith, nói :
- Xin chúc mừng thắng lợi cá»§a thiếu tá. Mong má»i trong cuá»™c há»p sau, tôi sẽ có hân hạnh được bắt tay ngà i trung tá Smith...
* * * * *
Buổi há»p báo cá»§a Smith được báo chÃ, vô tuyến truyá»n hình truyá»n Ä‘i rất nhanh vá»›i những đầu đỠgiáºt gân kiểu Mỹ “Má»™t tá»™i ác cá»§a Việt Cá»™ng bị trừng trịâ€, “Cuá»™c phản công phục kÃch trên đưá»ng 13+500 Huếâ€, “Má»™t nhân tà i bị giếtâ€... Ngay trong ngà y hôm đó, tin Phan Thúc Äịnh bị giết chết cùng má»™t lúc được tiếp nháºn ở má»—i nÆ¡i má»™t khác.
... Ở dinh Gia Long, Ngô Äình Diệm và Ngô Äình Nhu Ä‘ang há»p vá»›i Trần Kim Tuyến thì cá»a phòng bị đột ngá»™t mở tung, không có tiếng gõ báo trước. Ba ngưá»i giáºt mình. Trần Kim Tuyến sá» nhanh và o khẩu súng ngắn để trong cặp. Giữa khung cá»a mở rá»™ng, hiện ra trước mắt há» là Trần Lệ Xuân mặt mà y há»›t hải. Ngô Äình Nhu đứng báºt dáºy :
- Cái gì thế?
- Các anh chưa được tin gì à ?
- Sao? - Mấy ngưá»i cùng lo lắng há»i lại, óc nghÄ© đến má»™t cuá»™c đảo chÃnh, má»™t cuá»™c nổi dáºy nà o đó hoặc má»™t tin tức vá» ngưá»i Mỹ thay đổi thái độ vá»›i anh em há» Ngô.
Trần Lệ Xuân đưa một tay lên giữ ngực :
- Phan Thúc Äịnh bị chết rồi!
Ngô Äình Diệm sá»ng sốt :
- Là m sao chết?
- Việt Cộng giết.
- Sao thÃm bỉết?
- Ti vi vừa truyá»n tin tại chá»— cuá»™c há»p báo cá»§a lá»±c lượng đặc biệt Mỹ ở Huế báo tin ấy xong.
Không khà im lặng nặng ná». Trần Kim Tuyến cố giấu vẻ thản nhiên, tò mò nhìn hai anh em há» Ngô. Ngô Äình Diệm chống tay má»™t bên má, ngồi im. Vẻ buồn bã, choáng váng hiện trên khuôn mặt bừ bá»± cá»§a hắn. Ngô Äình Nhu rÃt má»™t hÆ¡i thuốc lá dà i. Hắn từ từ nhả khói ra cả đằng mÅ©i lẫn đằng miệng. Mắt hắn lá» Ä‘á». Nhìn hắn, ngưá»i ta không biết hắn vui hay hắn buồn khi nháºn được tin đó nữa.
Trần Lệ Xuân có ý trách móc :
- Äịnh cứ ở trong nà y vá»›i chúng ta thì đâu đến ná»—i !
Ngô Äình Nhu gạt Ä‘i :
- Việc cần thiết thì mới để anh ta ra ngoà i ấy chứ. Cái anh nà y cũng hay sơ xuất lắm.
Trần Lệ Xuân nhìn chồng :
- Em ra Huế đưa ma Äịnh nhé! Dù sao anh ta cÅ©ng chẳng còn ai thân thÃch ở đây, chỉ có chúng ta là ngưá»i nhà .
Ngô Äình Nhu không trả lá»i thẳng và o lá»i cá»§a vợ.
- Äợi má»™t chút nghe tôi dặn đã.
Trần Lệ Xuân quay ra, khép cá»a lại. Ngô Äình Diệm thở dà i :
- Cha bị Việt Minh giết, bây giỠđến con bị Việt Cá»™ng giết. Chú Cẩn là m ăn thế nà o lại để cho chúng nó há»—n thế? Tụi cảnh sát, tụi máºt vụ Trung phần toà n là đồ ăn hại cả sao? Tôi là bạn cá»§a thầy anh ấy. Thầy anh ấy đã gá»i tôi, tôi để anh ấy chết thế nà y là tôi có lá»—i. Ông Nhu Ä‘iện ra há»i trá»±c tiếp chú Cẩn xem tình hình ra sao. Ông Tuyến! (Trần Kim Tuyến “Dạâ€). Ông hạ lệnh ngay cho bá»n cảnh sát Trung phần phải báo cáo đầy đủ vá» cái chết cá»§a Äịnh cho tôi rõ, đứa nà o không là m tròn trách nhiệm, ông tống cổ nó Ä‘i. Bắt được thằng nà o dÃnh lÃu đến vụ đón đưá»ng phục kÃch nà y thì cho xá» bắn ngay, không cần xét xá» gì cả. Không mạnh tay thì má»™t ngà y kia chúng nó sẽ lá»t cả và o đây cắt cổ cả chúng ta.
Äôi mắt trắng dã cá»§a Ngô Äình Diệm long lên dưới hà ng lông mà y ráºm cau lại. Giá»ng hắn quả quyết :
- Äồng thá»i tá» rõ cho má»i ngưá»i biết ta rất ưu ái vá»›i những ngưá»i có công vá»›i quốc gia: sẽ tổ chức tang lá»… tháºt to cho Äịnh và truy tặng anh ta đệ nhất đẳng Bảo quốc há»™i tinh.
... Ở Tòa đại diện chÃnh phá»§ lại Trung phần, Ngô Äình Cẩn nói chuyện trá»±c tiếp bằng dây nói vá»›i Smith. Ở cá»a ra và o phòng là m việc cá»§a Cẩn, Lý Lâm đứng khoanh tay, sừng sững. Gã lúc nà o cÅ©ng như má»™t con mèo lừ lừ, tất cả sá»± nhanh nhẹn thu giấu và o bên trong để bất thần có thể tung ra, vươn tá»›i, váºt đổ má»™t cái gì đó. Gã đứng đấy, nét mặt hầu như bất động, toà n bá»™ giác quan cá»§a gã hướng ra bên ngoà i như má»™t con chó trung thà nh vá»›i chá»§, luôn luôn Ä‘i bên chá»§, cảnh giác, hướng tất cả thị giác, thÃnh giác, khứu giác ra chung quanh. Những tiếng nói cá»§a Ngô Äình Cẩn ở trong buồng, do gã không chú ý đến, nên và o tai gã câu được câu chăng. Nhưng bá»—ng nhiên gã táºp trung sá»± chú ý và o những lá»i nói cá»§a Ngô Äình Cẩn trong khi mắt gã vẫn nhìn ra bên ngoà i và mặt gã vẫn không há» thay đổi. Bởi vì, gã nghe thấy những lá»i bất thưá»ng cá»§a Cẩn nhắc đến Phan Thúc Äịnh và o dây nói :
- Các ông phải cho chúng tôi biết đầy đủ chi tiết cụ thể... Xác ông Phan Thúc Äịnh, các ông để đâu? Không, chúng tôi không thể đợi má»™t sá»± trả lá»i đầy đủ cá»§a ông Lansdale được, chúng tôi muốn biết ngay bây giá». Chúng tôi phản kháng các ông vì những hà nh động đơn phương cá»§a các ông, không có sá»± phối hợp cá»§a chúng tôi. Tại sao ngay chiá»u qua các ông không báo cho chúng tôi biết để chúng tôi cùng phối hợp vá»›i các ông? Chúng tôi sẽ phản kháng... vá» tòa đại sứ Hoa Kỳ ở Sà i Gòn, sẽ phản kháng vá»›i các ông bá»™ trưởng ngoại giao, quốc phòng Hoa Kỳ.
Các ông phải chịu một phần trách nhiệm vỠcái chết của một cố vấn đặc biệt tà i năng của chúng tôi... Sao? Ông bảo gì?...
Thấy giá»ng thất thanh cá»§a Ngô Äình Cẩn, Lý Lâm liếc nhanh mắt nhìn chá»§. Gã thấy chá»§ gã như suýt buông rÆ¡i ống nghe. Ngô Äình Cẩn sững sá», để ống nghe xuống ngá»±c như không dám nghe tiếp nữa. Mắt hắn tròn xoe. Mặt hắn ngây ra. Cái gì ở bên kia ống nghe đã là m hắn choáng váng đến thế? Như định thần lại, Ngô Äình Cẩn lại vá»™i vã áp máy nghe và o tai tháºt chặt để nghe cho rõ hÆ¡n. Hắn há»i dồn :
- ... là Việt Cá»™ng à ? Xin lá»—i, ông nhắc lại cho. Sao lại có thể thế được ông phải chịu trách nhiệm vá» lá»i nói cá»§a ông. Ông đừng nên quên rằng đây là ngưá»i cá»§a Tổng thống gá»i ra, ngưá»i mà Tổng thống hiểu rõ từ gia đình đến bản thân, ngưá»i đã từng có Æ¡n cứu Tổng thống! Sao? Ông Lansdale có đầy đủ tà i liệu à ? Không lẽ nà o! Tôi không tin được Ä‘iá»u đó. Tôi không tin! Các ông phải trá»±c tiếp trình bà y vá»›i Tổng thống...
Ngô Äình Cẩn buông rÆ¡i chiếc ống nghe. Hắn bấm chuông. Má»™t tên thư ký riêng hiện ra trước cá»a buồng. Cẩn nói hấp tấp - má»™t gịong nói khác vá»›i thưá»ng lệ cá»§a hắn :
- Gá»i cho tôi Giám đốc Nha cảnh sát đến đây ngay láºp tức.
Tên thư ký cúi đầu “Dạ!†má»™t tiếng, vừa quay ra thì Cẩn đã gá»i giáºt lại :
- Nà y! Thôi... Có lẽ không nên cho ai biết vội... Cho anh lui...
Tên thư ký ngạc nhiên, cúi đầu quay gót.
Bá»—ng nhiên Cẩn mở ngăn bà n, nhìn vá»™i các giấy má bên trong. Hắn láºt từng tá» má»™t xem. Hắn lại vá»™i vã mở cái tá»§ sắt gắn chìm và o trong tưá»ng - cái tá»§ đựng công văn tà i liệu máºt riêng cá»§a hắn, có hai lần cá»a sắt và khóa riêng do hắn giữ - hắn lục lá»i bên trong, mở từng cái cặp các-tông, từng cái phong bì đựng giấy má ra xem. Hắn hốt hoảng khóa tá»§ lại, Ä‘i vá»™i như chạy vá» phòng ngá»§ cá»§a hắn. Lý Lâm im lặng, rảo bước theo sau. Hắn chạy đến chiếc két sắt, cÅ©ng được gắn chìm và o trong tưá»ng phòng ngá»§, cạnh đầu giưá»ng. Hắn mở két. Tay hắn run run lần trên những chữ số. Lý Lâm đứng lại ở cá»a phòng. Cẩn cấm tuyệt đối không ai được và o phòng ngá»§ cá»§a hắn. Lý Lâm không biết được Cẩn là m gì trong phòng.
Cánh cá»a két sắt mở ra. Cái két kiên cố có ba ngăn: ngăn dưới cùng xếp đầy và ng lá, ngăn thứ hai óng ánh kim cương và ngá»c đủ mà u, ngăn thứ ba xếp giấy má, thư từ riêng. Mắt Cẩn nhìn ngăn và ng và kim cương. Xưa nay, hắn cÅ©ng không đếm, cÅ©ng không biết hắn có bao nhiêu và ng và kim cương nữa nhưng hắn thấy đống và ng và kim cương ấy không suy suyển. Hắn có vẻ hÆ¡i yên tâm. Hắn rút những táºp giấy ở ngăn trên cùng ra. Hắn nhìn qua má»™t lượt và bà ng hoà ng. Hắn đóng sáºp cánh cá»a két sắt lại. Mồ hôi lấm tấm trên trán, hắn lẩm bẩm: “Cái kế hoạch... cái kế hoạch...â€.
Hắn láºt Ä‘áºt chạy ra ngoà i hà nh lang. Hắn bảo Lý Lâm :
- Truyá»n lấy xe Ä‘i ngay. Gá»i thêm mấy thằng ở đội vệ sÄ© đặc biệt nữa theo tao.
Lý Lâm báºt Ä‘i như má»™t cái máy được ấn nút. Chiếc xe hÆ¡i Ä‘en riêng cá»§a Cẩn có kÃnh chống đạn ám sát chạy ngay ra giữa sân. Äằng trước và đằng sau nó là hai chiếc Uy-lÃt chở đầy bá»n vệ sÄ©. Lý Lâm mở cá»a sau chiếc xe Ä‘en. Ngô Äình Cẩn bước lên. Lý Lâm đóng sáºp cá»a, mở cá»a trước lên ngồi cạnh ngưá»i lái xe. Ngô Äình Cẩn hạ lệnh :
- Äến nhà Phan Thúc Äịnh.
Ba chiếc xe lao vút ra cổng Tòa đại diện. Nghe tiếng còi xe, trông thấy ba chiếc nà y, các xe hÆ¡i khác, các xe gắn máy, xe đạp, ngưá»i bá»™ hà nh, Ä‘á»u tránh rạt sang má»™t bên.
Äến nhà Phan Thúc Äịnh, bá»n vệ sÄ© à o à o nhảy xuống, đứa đứng gác ở cổng, đứa đứng gác ở sân. Lý Lâm đưa mắt nhìn quanh rồi mở cá»a xe đón Ngô Äình Cẩn bước xuống.
Ngô Äình Cẩn hạ lệnh gá»i tên vệ sÄ© cá»§a Phan Thúc Äịnh. Äám gia nhân nhà Äịnh trả lá»i tên vệ sÄ© đó đã Ä‘i cùng Äịnh từ chiá»u hôm trước. Ngô Äình Cẩn vẫy mấy tên vệ sÄ© cùng Lý Lâm Ä‘i theo mình và o nhà . Hắn hạ lệnh lục soát. Hắn trá»±c tiếp đứng quan sát, bắt mở từng cánh tá»§, láºt từng tấm thảm trải, dỡ từng cái mặt ghế, giÅ© từng trang sách. Cá»a tá»§ nà o khóa thì hắn bắt phá ngay không thương tiếc. Hắn gõ từng góc tưá»ng chú ý từng khe nứt cá»§a gạch, cứ lồng lá»™n như má»™t con thú bị thương.
-------------------------------------------------------------------------
[1] CÆ¡ quan máºt vụ liên bang Mỹ.
[2] Cơ quan tình báo Anh.
[3] Uých-ken (week-end): Cuộc giải trà nghỉ ngơi cuối tuần.
Xem tiếp chương 33
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:39 PM.
|

10-09-2008, 10:08 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 33
Thoát hiểm
Buổi trưa đó, ở nhà Lý Lâm. Lý Lâm lừ lừ Ä‘i và o nhà . Thấy Lý Lâm vá», Mai Lan vẫy gá»i bá»n trẻ con ăn cÆ¡m. Hai ngưá»i cùng bá»n trẻ ngồi và o bà n ăn. Chỉ có bá»n trẻ con nói chuyện và i ba câu. Còn giữa Lý Lâm và Mai Lan, bao giá» cÅ©ng váºy, thưá»ng im lặng, ngưá»i nà o cứ việc ngưá»i ấy là m. Äôi lúc, cần thiết lắm, hai ngưá»i má»›i trao đổi má»™t và i câu cá»™c lốc, trống không. Sau đó, má»—i ngưá»i theo Ä‘uổi má»™t ý nghÄ© riêng, chẳng ai nói vá»›i ai câu nà o.
Hôm nay, ăn cơm xong, hình như không nén nổi, Lý Lâm bảo vợ :
- Ông Phan Thúc Äịnh ấy mà ...
Nói xong, gã ngừng lại. Mai Lan đã quen vá»›i lối nói nhấm nhẳng, diá»…n đạt ý nhiá»u khi khó khăn ấy cá»§a Lý Lâm, há»i :
-Sao?
Lý Lâm buông má»™t câu nặng nhá»c :
- Chết rồi!
Mai Lan giáºt mình, tái mặt, há»i dồn gã :
- Sao? Sao lại chết? Chết thực không?
Thấy Mai Lan há»i dồn, gã bá»±c mình :
- Không biết.
Mai Lan cố trấn tÄ©nh, há»i lại vá»›i giá»ng nhẹ nhà ng :
- Ông Äịnh chết rồi à ? Anh bảo không biết cái gì?
Lý Lâm thủng thẳng :
- Không biết tại sao ông ấy chết. Nghe nói Việt Cộng giết...
Mai Lan chép miệng thở dà i . Tá»± nhiên má»™t ná»—i buồn sâu sắc choáng ngáºp tâm hồn chị. Chị nhá»› đến cái buổi chị cho con Ä‘i cấp cứu gặp Äịnh. Chị nhá»› đến những buổi Äịnh Ä‘i lại thăm nom, giúp đỡ chị và các con chị. Ở con ngưá»i ấy toát lên má»™t phẩm chất tốt đẹp, là m cho ngưá»i ta có thể tin cáºy được. Nhưng tại sao lại là m cố vấn cho anh em há» Ngô được? Tại sao lại có thể giữ má»™t chức vụ cao và tin cẩn đối vá»›i bá»n “quốc gia†như thế được? Tại sao anh ta lại liên lạc vá»›i những thằng phản động ở chiến khu cá»§a “taâ€? Và nếu mà “ta†giết thì tất phải như thế nà o “ta†má»›i giết? Hay tất cả những cá» chỉ tốt đẹp kia cá»§a anh ta chỉ là giả tạo, chỉ để che Ä‘áºy má»™t âm mưu gì đó. Chỉ để nhằm mua chuá»™c mình? Thế nà y thì mình còn hiểu thế nà o được nữa? Óc mình mụ Ä‘i mất rồi! Nhưng tại sao mình vẫn thấy buồn? Anh ta là ngưá»i tốt hay ngưá»i xấu?
Lý Lâm lại thủng thẳng :
- Nhưng lạ lắm!
- Lạ cái gì cơ?
- Lạ lắm! Hình như ông ấy là ... Việt Cộng.
Mai Lan sững sá» nhìn Lý Lâm, không nói được câu nà o nữa. Lý Lâm thấp giá»ng như nói cho má»™t mình nghe, mắt không nhìn Mai Lan :
- Ngưá»i Mỹ ghét ông Äịnh. Cáºu bắt khám nhà ông Äịnh suốt cả buổi sáng. Hình như cáºu mất cái gì quý lắm!
- Khám có thấy gì không?
- Không thấy gì cả!
Mai Lan cÅ©ng không hiểu ra là m sao nữa. Chị nhá»› đến lá»i “các anh ấy†dặn, có gì đặc biệt phải báo cáo cho “các anh ấy†biết ngay. Phải báo cho “các anh ấy†ngay!...
* * * * *
Chiá»u hôm đó, tại trụ sở cá»§a CIA ở Sà i Gòn, Lansdale đã có trong tay bản báo cáo tỉ mỉ cá»§a Smith và những bức ảnh, những biên bản là m tại chá»— vá» vụ “Phan Thúc Äịnh bị Việt Cá»™ng phục kÃch giết chếtâ€.
Äang Ä‘á»c má»™t cách bình thản bá»—ng hắn cau mà y chú ý theo dõi từng chữ má»™t. Hắn giở chiếc ảnh chụp xác Phan Thúc Äịnh ra ngắm nghÃa. Hắn láºt vá»™i giấy má trong táºp báo cáo, tìm cái biên bản khám nghiệm pháp y cá»§a bác sÄ© khám xét xác Phan Thúc Äịnh. Hắn nắm bà n tay đấm mạnh xuống bà n, la lên :
- Há»ng rồi! Äồ lợn! Là m há»ng hết rồi!
Hắn bấm chuông Ä‘iện để cạnh bà n giấy như ấn cả bà n tay to lá»›n, lông lá và o đó. Má»™t tên Mỹ chạy ra, ráºp gót già y đứng nghiêm ngưá»i. Lansdale nói như thét và o mặt tên Mỹ :
- Gá»i ngay cho tôi ông Phu-lÃt-xtÆ¡n.
Tên Mỹ quay gót. Lansdale ná»›i nút cà vạt, cởi khuy cổ áo sÆ¡mi. Ngưá»i hắn nóng bừng mặc dầu máy Ä‘iá»u hòa nhiệt độ trong phòng chỉ số 18 độ. Hắn đến tá»§ con góc phòng mở má»™t chai nước hoa quả tươi rót ra cốc, uống ừng á»±c má»™t hÆ¡i hết. Mạch máu ở thái dương hắn căng ra, giần giáºt. CÆ¡n giáºn dữ, tức tối cứ cuồn cuá»™n dồn lên ngá»±c hắn, dồn lên đầu hắn là m hắn không thể ngồi yên được. Hắn lồng lá»™n như con thú dữ bị nhốt trong chuồng. Hắn muốn Ä‘áºp phá, bóp nát má»™t cái gì. “Thá»±c là xấu hổ! Thá»±c là nhục nhã! Ngà i Dulles biết thì trả lá»i ngà i ấy sao bây giá»? Bá»n Việt Cá»™ng sẽ cưá»i và o mÅ©i . Tại sao? Tại sao? Ở Phi Luáºt Tân, ở mấy nước Nam Mỹ, mình có bao giá» gặp những chuyện như thế nà y đâu?...â€
Không Ä‘áºp, không phá được cái gì, hắn buông thân mình rÆ¡i nặng ná» xuống chiếc ghế bà nh độn lò xo. Mạch máu thái dương hắn vẫn giần giáºt.
Có tiếng già y Ä‘i đến gần. Phu-lÃt-xtÆ¡n bảnh bao, đẹp trai bước và o phòng. Nhìn thấy dáng Ä‘iệu và nét mặt Lansdale, Phu-lÃt-xtÆ¡n biết có Ä‘iá»u gì không ổn đã xảy ra cho nên nụ cưá»i duyên dáng trên môi hắn vừa má»›i hé ra đã vá»™i tắt ngay. Hắn vừa nói, vừa để ý thăm dò Lansdale :
- Thưa đại tá, đại tá cho gá»i tôi.
Lansdale cưá»i gằn :
- Vâng, tôi cho má»i ông đến có việc. Tôi muốn ông cho tôi biết: nhiệm vụ cá»§a tôi trao cho ông ra Huế phối hợp vá»›i ông Smith để giải quyết thằng Phan Thúc Äịnh vừa rồi, ông có lá»™ cho ai biết không?
Phu-lÃt-xtÆ¡n lắc đầu, có vẻ ngÆ¡ ngác :
- Thưa đại tá, ngoà i ông Smith ra, tôi không hé lộ cho ai biết cả. Có việc gì xảy ra đấy ạ?
Lansdale giằn giá»ng :
- Ông có trao đổi với ông Smith tất cả những ý kiến, tiến hà nh công việc như tôi đã dặn ông không?
Phu-lÃt-xtÆ¡n quả quyết :
- Thưa đại tá, bằng trà nhá»› cá»§a ngưá»i tình báo, tôi đã nhắc lại đúng nguyên vãn vá»›i ông Smith tất cả những Ä‘iá»u đại tá dặn. Tôi rất lấy là m ngạc nhiên thấy đại tá há»i tôi như váºy.
Lansdale mỉa mai :
- Thưa ông Phu-lÃt-xtÆ¡n, tôi cÅ©ng rất lấy là m ngạc nhiên, khi thấy sá»± việc diá»…n ra hoà n toà n trái vá»›i ý đồ cá»§a chúng ta.
- Thưa đại tá, tôi thiết tưởng má»i việc diá»…n ra như váºy là tuyệt đẹp, chẳng khác gì dưới bà n tay má»™t ngưá»i đạo diá»…n tà i tình. Ngưá»i đạo diá»…n tà i tình ấy chÃnh là đại tá. Thiếu tá Smith đã có báo cáo đầy đủ. Những tình tiết ấy đủ là m tà i liệu để sau nà y tôi có thể viết má»™t kịch bản phim rất hay.
Không nén nổi tức giáºn, Lansdale gầm lên :
- Ném cái kịch bản ấy cá»§a ông xuống Thái Bình Dương. Äây là Việt Nam chứ không phải là Hollywood và tôi là Lansdale chứ không phải là chá»§ hãng Mê-tÆ¡-rô. Chúng ta đã bị lừa rồi!
Hắn quăng cái biên bản khám nghiệm pháp y và táºp ảnh chụp cá»§a Smith gá»i và o ra trước mặt Phu-lÃt-xtÆ¡n, nói :
- Xác chết có hai chiếc răng và ng. Ông đã từng gặp thằng Phan Thúc Äịnh. Ông thấy nó có răng và ng không? Và ngưá»i có hai răng và ng như biên bản nà y, theo chá»— tôi biết, thì là vệ sÄ© cá»§a Äịnh.
Phu-lÃt-xtÆ¡n tái mặt Ä‘á»c nhanh cái biên bản khám nghiệm pháp y vá» việc khám xét tá» thi Phan Thúc Äịnh. Hắn ngá»ng lên, ngÆ¡ ngác há»i Lansdale :
- Váºy ngưá»i chết không phải là Phan Thúc Äịnh?
- Thưa “ngà i†Phu-lÃt-xtÆ¡n: “Vâng!â€. Äấy má»›i là “tuyệt đẹpâ€. Câu há»i cá»§a ngà i không xứng đáng là câu há»i cá»§a ngưá»i tình báo má»™t chút nà o!
Rồi Lansdale đổi giá»ng :
- Chiếc Mercedes đúng là cá»§a thằng Phan Thúc Äịnh, nhưng nó đã thoát chết. Äây là má»™t sá»± thất bại cay đắng cho chúng ta, má»™t Ä‘iá»u sỉ nhục đối vá»›i tổ chức CIA cá»§a chúng ta.
Tại sao nó lại thoát chết? Tại sao nó lại biết trước được mưu kế cá»§a chúng ta? “Lá»— hở†ấy ở đâu? Chỉ có ông và ông Smith chịu trách nhiệm. Thằng Phan Thúc Äịnh bây giỠở đâu? Äang là m gì? Chúng ta phải biết! Chúng ta phải tìm cho ra! Rất tiếc là tôi vừa má»›i đỠnghị khen thưởng cho Smith. Và ông, thì tôi rất kÃnh trá»ng ông cụ thân sinh ra ông là má»™t nhà đại tư bản quyá»n thế quen biết nhiá»u nghị sÄ© quốc há»™i, nếu không thì trách nhiệm vụ nà y ở hai ông, tôi sẽ phải là m đến nÆ¡i đến chốn.
Phu-lÃt-xtÆ¡n lắp bắp :
- Thưa đại tá, tôi thá»±c không ngá» tá»›i... tôi chỉ biết Ä‘iá»u tra và truyá»n lệnh cá»§a đại tá.
Má»™t tên Mỹ đứng nghiêm ở cá»a, tay cầm tá» giấy nhá» :
- Báo cáo đại tá, có Ä‘iện khẩn cá»§a vùng Chiến thuáºt 1.
Lansdale đưa tay đón tá» giấy. Tên Mỹ ráºp gót già y chà o rồi quay ra. Lansdale Ä‘á»c tá» giấy. Mắt hắn căng ra. Lần nà y, giá»ng hắn lạc hẳn Ä‘i, hốt hoảng :
- Lạy Chúa! Cẩn để mất cái kế hoạch ấy à ? Ông Phu-lÃt-xtÆ¡n, ông hạ lệnh cho Trần Kim Tuyến và tất cả ngưá»i cá»§a ta ở các nÆ¡i gặp thằng Phan Thúc Äịnh ở đâu phải bắt cho bằng được. Không bắt được thì phải giết chết ngay. Ai bắt được thằng Äịnh, thưởng năm vạn đôla. Giết chết được nó thưởng má»™t vạn đôla. Cho má»i ông Fishiel và ông Thomas đến gặp tôi ngay bây giá». Báo cho ông Ngô Äình Diệm biết tối nay tôi sẽ đến gặp ông ta có việc khẩn cấp. Bảo chuẩn bị xe chúng tôi đến ngay tòa đại sứ. Ông chuẩn bị Ä‘i cùng ông Thomas ra Huế...
Chưa hình dung được việc gì đã xảy ra nhưng qua giá»ng nói và thái độ cá»§a Lansdale, Phu-lÃt-xtÆ¡n biết là tình hình hệ trá»ng khẩn cấp, hắn “Yét-sơ†má»™t tiếng tháºt to rồi chạy vá»™i sang phòng bên như ma Ä‘uổi.
Chuông Ä‘iện thoại cá»§a cÆ¡ quan chỉ huy CIA ở Sà i Gòn réo gá»i các nÆ¡i liên tiếp...
* * * * *
Phu-lÃt-xtÆ¡n đã không dám nói tháºt vá»›i Lansdale.
Không phải chỉ có má»™t mình hắn và Smith ở Huế biết âm mưu cá»§a CIA định giết Phan Thúc Äịnh. Còn má»™t ngưá»i nữa biết âm mưu đó: Tố Loan.
Từ Sà i Gòn bay ra Huế, ngoà i việc công ra, Phu-lÃt-xtÆ¡n tấp tểnh nghÄ© đến việc riêng. Hắn mong má»i gặp Tố Loan. Ngưá»i con gái Việt Nam xinh đẹp dịu dà ng có há»c thức ấy đã là m hắn say mê. Hắn say mê vì hắn không thể tìm thấy ở những phụ nữ châu Âu, châu Mỹ vẻ dịu dà ng, thanh tú riêng biệt cá»§a phương Äông như ở Tố Loan.
Hắn say mê vì hắn không thể tìm thấy ở những ngưá»i phụ nữ khác những cá» chỉ, dáng Ä‘iệu, những lá»i nói biểu lá»™ má»™t nếp sống văn hóa, má»™t chiá»u sâu cá»§a há»c thức như ở Tố Loan. Hắn say mê vì nghÄ© nếu đưa được Tố Loan vá» Mỹ sống vá»›i hắn, thì hắn có thể tá»± hà o vá»›i bạn bè hắn ở bang Maiami là đã có “thà nh tÃch†chinh phục được má»™t ngưá»i đẹp châu à ở cách xa hà ng vạn dặm như thế.
Hiện nay, hắn chưa chiếm được tình yêu cá»§a Tố Loan, nhưng hắn tin rằng rồi đây hắn sẽ chiếm được. Bởi vì, hắn tin ở ảnh hưởng cá»§a hắn đối vá»›i Tố Loan. Chẳng phải chÃnh hắn đã là ngưá»i là m thay đổi được chiá»u hướng tư tưởng, tình cảm cá»§a Tố Loan đấy ư? Chẳng phải chÃnh hắn đã là ngưá»i là m cho Tố Loan từ má»™t ngưá»i tham gia các phong trà o đấu tranh cá»§a cái đám thanh niên há»c sinh thân Cá»™ng biến thà nh má»™t ngưá»i căm thù Cá»™ng sản đấy ư? (Hắn không biết đến sá»± đổi thay cá»§a Tố Loan những ngà y gần đây). Chẳng phải chÃnh hắn đã là m cho Tố Loan từ chá»— có ác cảm vá»›i ngưá»i Mỹ đến chá»— là m cá»™ng tác viên cá»§a CIA đấy ư? Những việc ấy so vá»›i việc chiếm tình yêu cá»§a Tố Loan còn khó hÆ¡n nhiá»u mà hắn đã là m được, huống hồ là việc là m cho tình cảm Tố Loan hoà n toà n thuá»™c vá» hắn. Cái đó không khó gì, miá»…n là cần má»™t số thá»§ Ä‘oạn và sá»± kiên nhẫn.
Hắn tin vì hắn là ngưá»i Mỹ, má»™t ngưá»i Mỹ trẻ tuổi, đẹp trai, lịch sá»±, có há»c. (Thá»±c là má»™t ngưá»i đà n ông lý tưởng cho các phụ nữ). HÆ¡n nữa hắn là con má»™t nhà tư bản lá»›n. Hắn sẽ hứa vá»›i Tố Loan má»™t đám cưới chÃnh thức, má»™t cuá»™c Ä‘i chÆ¡i trăng máºt ở Paris, Rome hay ở Hawaii tùy theo ý Tố Loan muốn, má»™t cuá»™c sống già u có ở Mỹ... Hê-lô! Äô la và cuá»™c sống Mỹ... ai chẳng thÃch! Äô la và cuá»™c sống Mỹ! Không có lá»i tán tỉnh và hứa hẹn nà o hấp dẫn bằng!
Những hình ảnh ấy lại quay lại huyá»…n hoặc hắn. Hắn tưởng tượng đến cảnh hắn sánh vai vá»›i Tố Loan trong má»™t đám cưới linh đình tổ chức ở Sà i Gòn. Gia đình hắn sẽ Ä‘i máy bay riêng sang. Äám cưới có đại sứ Hoa Kỳ, các quan chức cao cấp Hoa Kỳ và các quan chức cao cấp Sà i Gòn đến, Äức Cha Tổng giám mục Sà i Gòn sẽ là m lá»…. Tố Loan sẽ ăn mặc như thế nà o? Không, cứ mặc áo dà i Việt Nam, choà ng voan trắng. Má»™t đám cưới Việt - Mỹ.
Cho nên vừa đến Huế, sau khi gặp Smith xong hắn tìm gặp ngay Tố Loan. Tố Loan đã nháºn được má»™t bức Ä‘iện cá»§a hắn gá»i ra trước vá»›i những ký hiệu riêng. Từ ngà y hắn thuyết phục được Tố Loan là m cá»™ng tác viên cá»§a CIA và đưa Tố Loan vá» Huế thì hắn tránh gặp cô công khai ở Huế vá»›i mục Ä‘Ãch bảo đảm bà máºt cho cô.
Nháºn được bức Ä‘iện cá»§a hắn, Tố Loan phân vân không biết đối xá» ra sao. Gặp hắn ư? Cô rất khó chịu. Từ ngà y được Phan Thúc Äịnh giúp cho hiểu biết sá»± thá»±c vá» gia đình mình, vá» Phạm Xuân Phòng và cái chết cá»§a hắn, Tố Loan bần thần như ngưá»i mất hồn suốt má»™t thá»i gian. Nhiá»u tình cảm khác nhau xáo trá»™n, dằn vặt trong cô. Buồn bã, chán nản, căm giáºn, hoà i nghi. Qua việc bá»n Mỹ dùng cái chết cá»§a Phạm Xuân Phòng để đánh lừa cô, lợi dụng cô, cô thấy ghê tởm sá»± xảo quyệt cá»§a chúng. Má»—i lần gặp bá»n Mỹ, nghe chúng nói, cô cảm thấy tất cả những Ä‘iá»u chúng nói Ä‘á»u là dối trá. Bá»n Mỹ dối trá, lừa bịp cô. Vân Anh cÅ©ng dối trá, lừa bịp vá»›i cô. Váºy ai là ngưá»i trung thá»±c, cô có thể tin được? Ngưá»i đã là m cho cô hiểu rõ tất cả má»i tá»± dối trá kia là ai? Phan Thúc Äịnh?
Thế rồi, cô gặp lại má»™t số những ngưá»i bạn mà cô đã Ä‘i cùng hà ng vá»›i há» trong những buổi “xuống đưá»ng†hồi còn Ä‘i há»c. Cô thấy há» vẫn say mê, vẫn hừng há»±c lá»a cá»§a tuổi trẻ. Nói chuyện vá»›i há», cô thấy há» nhìn bản chất bá»n Mỹ rõ hÆ¡n cô.
Cô cảm thấy hối háºn và xấu hổ vá» mấy cái báo cáo tin tức cô gá»i cho Phu-lÃt-xtÆ¡n. Những ngưá»i bạn trẻ kéo cô Ä‘i dá»± những cuá»™c há»p cá»§a thanh niên, sinh viên. Trong những cuá»™c há»p ấy, cô nghe má»i ngưá»i phát biểu ý kiến. Cô so sánh vá»›i những lá»i Phu-lÃt-xtÆ¡n nói vá»›i cô. Cô nhìn bá»n lÃnh biệt động, bá»n cảnh sát ác ôn đà n áp đánh Ä‘áºp man rợ, bá» tù, giết chết những ngưá»i thanh niên, sinh viên chỉ vì má»—i má»™t “tá»™iâ€: muốn cho nước Việt Nam độc láºp, muốn cho ngoại bang không được xâm lược, không được can thiệp và o công việc ná»™i bá»™ cá»§a ngưá»i Việt Nam, muốn nhân phẩm ngưá»i Việt Nam được tôn trá»ng. Tất cả những Ä‘iá»u nghe được, nhìn thấy, so sánh ấy đặt cho cô má»™t câu há»i lá»›n - má»™t câu há»i vẫn thưá»ng được đặt ra trước mặt tất cả những ngưá»i trà thức sống trong vùng bị tạm chiếm - Ä‘i theo con đưá»ng nà o? Äứng vá» phÃa nà o?
Mối thù gia đình giả tạo, bịa đặt đẩy cô rá»i khá»i hà ng ngÅ© bạn bè, bà con đồng bà o đã bị gỡ bá», lại nhìn thấy thá»§ Ä‘oạn xấu xa, tà n bạo cá»§a bá»n địch lợi dụng mình, tất nhiên Tố Loan lại trở vá» vá»›i bạn bè, vá»›i bà con đồng bà o. Cô muốn là m má»™t cái gì để bù đắp lại thá»i gian vừa qua. Sức sống tuổi trẻ như trở lại vá»›i cô. Như mặt trá»i, sau khi đám mây Ä‘en che mình trong má»™t thá»i gian đã bay Ä‘i, lại tá»a ánh sáng.
Sau lần được Phan Thúc Äịnh giúp cho biết rõ vá» nguồn gốc gia đình mình, hiểu biết sá»± thá»±c vá» cái chết cá»§a Phạm Xuân Phòng, Tố Loan tiếp xúc vá»›i anh nhiá»u hÆ¡n. Cô ngạc nhiên vá» sá»± hiểu biết rá»™ng rãi cá»§a anh, vá» những tin tức anh nắm được. Tuổi trẻ thưá»ng tò mò, ham hiểu biết. Cô có thể há»i anh vá» những vấn đỠgì cô chưa hiểu biết, những tin tức gì cô phân vân không rõ đúng sai. Có vấn Ä‘á», anh trả lá»i cô thẳng thắn “không nói đượcâ€, nhưng tất cả những vấn Ä‘á», những tin tức anh nói vá»›i cô, cô thấy hoà n toà n đúng. Chỉ trừ những câu cô há»i vá» bản thân anh thì anh lảng tránh, hoặc chỉ đáp má»™t cách chung chung “Tôi há»c ở Pháp vá» và cÅ©ng như cô thôi - muốn Ä‘em những hiểu biết cá»§a mình giúp Ãch cho đất nướcâ€.
Hình như lúc đầu, Phan Thúc Äịnh cÅ©ng thá» xem cô có phải là ngưá»i kÃn đáo trung thá»±c không, nên chỉ trao đổi vá»›i cô những tin tức bình thưá»ng. Sau đó, thấy những Ä‘iá»u anh nói cho cô biết, ngay cả việc cô biết sá»± thá»±c vá» cái chết cá»§a Phạm Xuân Phòng nữa, cô không hé lá»™ cho ai biết. Phan Thúc Äịnh má»›i bắt đầu trao đổi vá»›i cô những vấn đỠrá»™ng rãi hÆ¡n, những tin tức mà ở ngoà i Ãt ai biết.
Dần dần, Tố Loan há»i Phan Thúc Äịnh vá» cả những vấn đỠthuá»™c cuá»™c sống cá»§a mình. Cô thấy bao giá» anh cÅ©ng khuyên cô những Ä‘iá»u tốt, Ä‘iá»u đúng vá»›i những ý kiến phân tÃch xác đáng, những lá»i lẽ trung thá»±c. Giữa lúc cô tưởng không còn biết tin và o ai nữa thì niá»m tin Phan Thúc Äịnh, ở trong cô, từng bước, từng bước hình thà nh. Cùng vá»›i niá»m tin ấy, mối tình cảm rất mÆ¡ hồ, rất nhẹ nhà ng len lén đến vá»›i cô. Hình như má»—i lúc gặp Phan Thúc Äịnh cô thấy vui hÆ¡n, yên tâm hÆ¡n trên bước đưá»ng Ä‘i cá»§a mình; hình như má»—i lúc nghÄ© đến Phan Thúc Äịnh, cô thấy đỡ cô đơn, lẻ loi hÆ¡n, như có má»™t ngưá»i anh tin cáºy, má»™t ngưá»i bạn thân hiểu biết mình. Tình cảm ấy đến từ bao giá», cô không rõ.
Nghe theo lá»i cá»§a Phan Thúc Äịnh, cô cảm thấy mình gần bạn bè, đồng bà o cá»§a mình hÆ¡n. Cô đã quên mình đã có má»™t thá»i kỳ là cá»™ng tác viên cá»§a CIA. Bây giá» bức Ä‘iện cá»§a Phu-lÃt-xtÆ¡n mà cô nháºn được gá»i cô trở vá» mối quan hệ cá»§a cô vá»›i bá»n Mỹ qua hắn. Cô ân háºn, xấu hổ vá» mối quan hệ ấy, đã muốn quên nó Ä‘i, xóa nó Ä‘i, dứt nó Ä‘i ra khá»i cuá»™c Ä‘á»i cô mà nó lại hiện vá». Cô căm ghét nó như căm ghét bá»n Mỹ bịp bợm dối trá. Cô như thấy hiện ra trước mắt cô cái bá»™ mặt giả dối, cái giá»ng nói ba hoa cứ lăm le chuyển sang tán tỉnh cợt nhả cá»§a Phu-lÃt-xtÆ¡n. Là m thế nà o bây giá»? Gặp hắn thì chẳng khác gì phải chịu đựng má»™t cá»±c hình, má»™t sá»± tra tấn, khi nhìn bá»™ mặt và nghe những lá»i nói cá»§a hắn. Gặp hắn thì tức là nối chặt thêm mối quan hệ vá»›i bá»n chúng mà cô đã muốn cắt đứt, xóa Ä‘i, quên Ä‘i, kể cả trong ký ức cá»§a mình. Nhưng nếu không gặp hắn, gây cho hắn má»™t mối nghi ngá», để cho hắn biết rằng cô đã thay đổi thì chắc chắn bá»n CIA sẽ không để cho cô yên. Cái chết cá»§a Phạm Xuân Phòng đã dạy cho cô hiểu Ä‘iá»u đó.
Là m thế nà o bây giá»? Cô nhá»› tá»›i Phan Thúc Äịnh. Cô gá»i dây nói cho anh, hẹn gặp.
... Hai ngưá»i bước song song trên đồi thông như má»™t cặp tình nhân Ä‘i viếng lăng tẩm. Sau khi nghe Tố Loan nói vá» việc Phu-lÃt-xtÆ¡n ra Huế, Phan Thúc Äịnh liên hệ tá»›i ngay những lá»i Vân Anh nói vá»›i anh trong bức thư cá»§a cô gởi cho anh trước khi tá»± tá». Thằng CIA đội lốt nhà báo, con chó sói đội lốt cừu ấy, lần nà y ra Huế có việc gì đây? Nó có âm mưu gì mà Vân Anh, trước khi chết, cÅ©ng phải báo cho mình? Anh nói vá»›i Tố Loan :
- Cô cứ gặp. Chắc chắn không phải tá»± nhiên Phu-lÃt-xtÆ¡n ra đây. Chắc chắn ra cÅ©ng không phải chỉ để gặp cô. Cô vẫn thưá»ng nói cô muốn trở thà nh má»™t ngưá»i có Ãch cho xã há»™i, cho đất nước. Cô là m thế nà o nắm được mục Ä‘Ãch cá»§a việc hắn ra đây, tức là cô cÅ©ng là m được má»™t việc lá»›n rồi.
Tố Loan cau mà y :
- Nhưng tôi không thể chịu được mỗi khi phải nhìn cái bộ mặt thơn thớt đểu cáng của hắn.
Phan Thúc Äịnh nhẹ nhà ng :
- Tôi cÅ©ng hiểu như thế! Tôi biết đó cÅ©ng là điá»u rất khổ tâm cá»§a cô, nhưng cô hãy nghÄ© rằng cô gặp hắn không phải là vì hắn, cô gặp hắn vì yêu cầu cá»§a công việc. Cô hãy nghÄ© đến những Ä‘iá»u lá»›n lao khác mà quên sá»± khó chịu ấy Ä‘i. Cô cố gắng đừng để lá»™ cho hắn biết má»™t chút gì vá» sá»± thay đổi cá»§a cô cả. Cô lá»™ ra, dù chỉ là má»™t tà chút vá» sá»± thay đổi cá»§a cô thôi, cÅ©ng đủ để cho hắn đỠphòng cô, hắn sẽ không hở miệng ra Ä‘iá»u gì mà lại có thể rất nguy hiểm cho cô.
Gió thổi xà o xạc trên những cây thông con. Trong ánh nắng dịu, Tố Loan nhìn nét mặt nghiêm túc cá»§a Phan Thúc Äịnh, nghe lá»i nói rà nh rẽ cá»§a anh. tin rằng những Ä‘iá»u anh nói là những Ä‘iá»u cần phải theo. Phan Thúc Äịnh nói thêm :
- Äối vá»›i Phu-lÃt-xtÆ¡n, cô hãy coi cô như vẫn là cá»™ng tác viên cá»§a hắn. “Chúng ta†cần phải biết má»i ý đồ cá»§a bá»n Mỹ và ngược lại, không được để cho bá»n Mỹ biết bất cứ Ä‘iá»u gì cá»§a “chúng ta†cả.
* * * * *
Thấy Tố Loan đến đúng chá»— hẹn theo sá»± thông báo cá»§a bức Ä‘iện, Phu-lÃt-xtÆ¡n không nghi ngá» gì cả, trước sá»± khéo léo cá»§a Tố Loan và để mua chuá»™c sá»± tin cần cá»§a cô trong lúc tán tỉnh, Phu-lÃt-xtÆ¡n đã để lá»™ cho cô biết âm mưu cá»§a CIA định giết Phan Thúc Äịnh.
Nháºn lệnh cá»§a Lansdale, hắn đã ra gặp Smith. Hắn thống nhất vá»›i Smith kế hoạch giết Phan Thúc Äịnh. Hắn được Smith cho biết cứ và o khoảng 16 giá» ngà y thứ bảy má»—i tuần, Phan Thúc Äịnh thưá»ng lái xe má»™t mình lên phÃa bắc thà nh phố, xa Huế khoảng 15 ki-lô-mét, dạo chÆ¡i qua chá»— Tố Loan dạy há»c.Cách chá»— ấy không xa, nhô lên mấy ngá»n đồi cây ráºm rạp, chạy dà i theo đưá»ng cái lá»›n khoảng hÆ¡n má»™t ki-lô-mét.
Có má»™t số tên lÃnh bản xứ trong lá»±c lượng đặc biệt bị Smith nghi ngá» là tay chân cá»§a Ngô Äình Cẩn cà i và o, sẽ được lệnh cá»§a Smith mặc giả là m du kÃch Việt Cá»™ng phục sẵn ở Ä‘oạn đưá»ng 13+500. Bá»n chúng được lệnh khi thấy chiếc Mercedes sÆ¡n mà u như thế, mang biển số như thế, có những đặc Ä‘iểm như thế... chạy qua lúc 18 giá» thì phải bắn chết ngay ngưá»i lái tại chá»—.
Äồng thá»i Smith cÅ©ng sẽ cho má»™t đại đội lá»±c lượng đặc biệt Mỹ đến bố trà thà nh má»™t vòng cung bao bá»c lấy bá»n lÃnh bản xứ. Nhiệm vụ cá»§a đại đội lá»±c lượng đặc biệt Mỹ là giám sát đỠphòng Phan Thúc Äịnh chạy thoát. Nếu Phan Thúc Äịnh, vì má»™t lý do nà o đó thoát được luồng đạn cá»§a bá»n lÃnh bản xứ thì bá»n lÃnh Mỹ phải giết bằng được anh. Nhiệm vụ nữa cá»§a bá»n lÃnh Mỹ là , dù bá»n lÃnh bản xứ kia có giết được Phan Thúc Äịnh hay không thì cÅ©ng phải diệt hết chúng.
Thá»±c hiện kế hoạch đó, bá»n Mỹ có nhiá»u cái lợi. Chúng vừa giết được Phan Thúc Äịnh, ngưá»i mà chúng không nắm được, vừa phá»§i trắng tay đổ cho Việt Cá»™ng gây tá»™i ác. Chúng vừa tuyên truyá»n chiến thắng được má»™t tráºn phục kÃch cá»§a Việt Cá»™ng, vừa diệt được bá»n bản xứ chúng nghi ngá». Chúng lại tránh cả được má»™t sá»± căng thẳng giữa chúng vá»›i anh em há» Ngô do việc chúng công khai giết Phan Thúc Äịnh gây ra.
Nghe được Phu-lÃt-xtÆ¡n lá»™ ra việc định giết Phan Thúc Äịnh, Tố Loan bà ng hoà ng cả ngưá»i. Cô phải cố gắng lắm má»›i giữ được bình tÄ©nh. Cô là m vẻ ngạc nhiên há»i hắn :
- Sao lại giết Phan Thúc Äịnh? Anh ta là cố vấn cá»§a ông Ngô Äình Diệm và ông Ngô Äình Cẩn cÆ¡ mà .
Phu-lÃt-xtÆ¡n mỉm cưá»i tinh quái :
- Ông Lansdale và ông Fishiel hiểu rõ Ä‘iá»u ấy hÆ¡n tôi. Theo ý hai ông, hắn có thể là Việt Cá»™ng.
Tố Loan cà ng sững sỠ:
- Có thể tin được Ä‘iá»u ấy không nhỉ? Việt Cá»™ng sao lại là m cố vấn cho Ngô tổng thống? Nếu anh ta là Việt Cá»™ng thì anh ta giết ông Ngô Äình Diệm và ông Ngô Äình Cẩn rồi! Ngưá»i Mỹ các ông già u óc tưởng tượng quá! Hay các ông bị ảnh hưởng những chuyện tình báo ly kỳ do chÃnh các ông viết ra?
Phu-lÃt-xtÆ¡n đáp :
- Tôi xin miá»…n tranh luáºn vá»›i cô Ä‘iá»u ấy. Ngưá»i Pháp trước đây đã chẳng để cho má»™t tình báo viên Việt Minh leo lên đến chức Quốc vụ khanh cá»§a Bảo Äại là gì! Ngưá»i Mỹ chúng tôi không muốn mắc sai lầm như ngưá»i Pháp đã mắc phải. Dù hắn không phải là Việt Cá»™ng má»™t trăm phần trăm thì chúng tôi không nắm được hắn, chúng tôi cÅ©ng không thể để như thế được. Bổn pháºn cá»§a chúng ta là phải thi hà nh lệnh trên.
Rồi Phu-lÃt-xtÆ¡n quay sang câu chuyện hắn nói dở trước đó :
- Nhưng thôi, cô Loan ạ! Chuyện ấy bây giá» là cá»§a ông Smith. Chúng ta chẳng cần quan tâm đến. Cô biết đấy, tôi đã tin cô đến như thế nà o, tôi có giấu cô Ä‘iá»u gì đâu. Thú tháºt, tôi không thể tìm thấy trên Ä‘á»i nà y má»™t ngưá»i phụ nữ thứ hai nà o là m tôi quý... tôi mến... như cô. Tôi vẫn nghÄ© rằng tháºt là diá»…m phúc cho ngưá»i nà o được là m bạn cuá»™c Ä‘á»i vá»›i cô. Ngưá»i Mỹ chúng tôi quen nói thẳng những suy nghÄ© cá»§a mình. Cô cho phép tôi được nói thá»±c vá»›i cô: Tôi mÆ¡ ước được có diá»…m phúc ấy. Tôi có má»™t sá»± nghiệp hà ng chục triệu đôla cá»§a bố mẹ tôi sẽ để lại cho tôi ở Maiami, tôi có má»™t ngân khoản riêng ở ngân hà ng đứng tên tôi, tôi có má»™t biệt thá»± và xe hÆ¡i riêng... Nếu cô đồng ý...
Nhưng từ đó, Tố Loan không nghe thấy gì nữa. Lá»i cá»§a Phu-lÃt-xtÆ¡n cứ loáng thoáng tiếng được tiếng mất và o tai cô “... trăng máºt... Paris... Äà i Loan... máy bay... lợi tức... đôla... nước Mỹâ€. Cô chỉ đáp cho qua chuyện và nghÄ© cách gặp ngay Phan Thúc Äịnh. Thế nà o cÅ©ng phải gặp ngay Phan Thúc Äịnh.
* * * * *
Tố Loan đã tìm cách bà máºt gặp lại Phan Thúc Äịnh. Cô kể hết những Ä‘iá»u Phu-lÃt-xtÆ¡n đã lá»™ vá»›i cô. Cô ngạc nhiên khi thấy nét mặt, thái độ cá»§a Phan Thúc Äịnh không có gì thay đổi, rất bình tÄ©nh khi nghe những Ä‘iá»u mà cô tưởng “tà y đình†ấy, những Ä‘iá»u quan hệ đến sinh mạng cá»§a anh ấy.
- Ngà y mai, thứ bảy rồi! Ngà y mai, chúng sẽ bố trà giết anh. Anh hãy tìm cách trốn ngay hôm nay đi! - Cô nói hầu như khẩn khoản với anh.
Phan Thúc Äịnh im lặng suy nghÄ©. Tố Loan cà ng ngạc nhiên khi thấy anh thản nhiên đáp lại lá»i khẩn khoản đầy lo lắng cá»§a cô :
- Không! Tôi sẽ không trốn Ä‘i đâu cả. Ngà y mai tôi cÅ©ng sẽ Ä‘i vá» phÃa Kim Long dạo chÆ¡i như thưá»ng lệ...
Xem tiếp chương 34
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:53 PM.
|

10-09-2008, 10:09 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 34
Trở vá»
Tại cÆ¡ quan công tác đặc biệt hôm nay vinh dá»± đón đồng chà Bà thư Khu á»§y đến. Thấy nét mặt đồng chà Bà thư vui vẻ, anh em trong cÆ¡ quan chắc rằng đồng chà đem lại cho cÆ¡ quan tin mừng. Nhưng ở cÆ¡ quan nà y, má»i ngưá»i đã quen ngưá»i nà o việc ấy nên má»i ngưá»i chỉ chà o đồng chà bà thư thôi, cÅ©ng không ai tò mò há»i đồng chà điá»u gì. Äồng chà Bà thư gáºt đầu chà o đáp lại má»i ngưá»i, bắt tay há»i thăm sức khá»e má»™t và i đồng chÃ. Giữa lúc đó VÅ© Long được tin đồng chà Bà thư đến, chạy ra đón.
VÅ© Long đưa đồng chà Bà thư và o má»™t căn phòng riêng. Vẫn căn phòng vách tre lợp lá giản dị trong khu giải phóng mà VÅ© Long vẫn tiếp xúc, trao đổi công tác vá»›i các đồng chà cá»§a mình. Ở đó, có má»™t ngưá»i ngoà i ba mươi tuổi, trắng trẻo, dáng dong dá»ng, hòa nhã thư sinh, Ä‘ang ngồi chăm chú Ä‘á»c báo. Thấy VÅ© Long đưa khách và o, ngưá»i ấy đứng dáºy. VÅ© Long giá»›i thiệu khách vá»›i anh ta :
- Xin giới thiệu với anh Nhơn đây là đồng chà Bà thư Khu ủy.
Và quay lại chỉ ngưá»i trẻ tuổi, VÅ© Long nói vá»›i đồng chà Bà thư Khu á»§y :
- Xin giới thiệu với anh, đây là đồng chà X.30, tức Nguyễn Thà nh Nhơn.
Äồng chà bà thư mỉm cưá»i hồn háºu, chìa tay ra bắt tay ngưá»i trẻ tuổi :
- Xin chà o “ông Phan Thúc Äịnh, cố vấn đặc biệt cá»§a Ngô tổng thống!â€
Ba ngưá»i cùng cưá»i, cái cưá»i thoải mái cá»§a ngưá»i chiến thắng. VÅ© Long nói vá»›i ngưá»i trẻ tuổi mà anh giá»›i thiệu là X.30 tức là Nguyá»…n Thà nh NhÆ¡n :
- Äồng chà Bà thư Khu á»§y nghe báo cáo vá» thà nh tÃch cá»§a anh, muốn gặp anh và muốn trá»±c tiếp nghe chúng ta kể lại sá»± việc.
Ngưá»i trẻ tuổi khiêm tốn :
- Dạ, thưa anh, việc nhỠcó gì đáng kể đâu mà anh phải quan tâm. So với cuộc chiến đấu lớn lao, vĩ đại của toà n thể nhân dân ta, chúng tôi chưa đóng góp được bao nhiêu.
Äồng chà bà thư hồ hởi :
- Äúng là so vá»›i cuá»™c chiến đấu lá»›n lao, vÄ© đại cá»§a toà n thể nhân dân ta suốt mấy chục năm qua thì việc gì cá»§a má»—i chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u không đáng kể, nhưng mặt khác nếu không có từng việc “không đáng kể†ấy góp lại thì là m sao có được sá»± lá»›n lao, vÄ© đại, phải không đồng chà NhÆ¡n? “Má»—i giá»t nước Ä‘á»u đóng góp và o sá»± là m nên biển cả!â€. Äồng chà khiêm tốn là rất tốt, nhưng trên đánh giá rất cao thà nh tÃch cá»§a đồng chÃ. Chúng tôi dá»± định sẽ đỠnghị khen thưởng đồng chà xứng đáng.
Ngưá»i trẻ tuổi đáp :
- Dạ, nếu tôi có chút thà nh tÃch thì không phải là công cá»§a riêng tôi. Äấy là công cá»§a táºp thể anh em. Nếu không có anh em, không có má»i ngưá»i thì tôi không là m được gì cả.
Äồng chà Bà thư gáºt đầu :
- Tất nhiên là như thế!... Trong công việc nà y thì ai cÅ©ng biết rõ ngoà i sá»± giúp đỡ, chỉ đạo cá»§a táºp thể ra thì sá»± mưu trÃ, lanh lẹ, tinh thần dÅ©ng cảm, gan dạ, nghị lá»±c cá»§a cá nhân là quan trá»ng lắm. Các đồng chà có công nháºn thế không?
VÅ© Long “vâng!†tán thà nh. Ngưá»i trẻ tuổi cúi đầu không nói gì.
Äồng chà Bà thư chìa tay ra :
- Nà o, chúng ta ngồi xuống nói chuyện chứ!
Lúc bấy giá», VÅ© Long má»›i chá»±c nhá»› ra mình đã quên chá»§ nhà cá»§a mình. Anh thay vá»™i ấm trà má»›i. Nước sôi, trà ngon, hương trà bốc lên ngà o ngạt. Ngưá»i trẻ tuổi kể lại công việc mình đã là m cho đồng chà Bà thư Khu á»§y nghe :
Câu chuyện trở vá» những năm Phan Thúc Ngân chưa là m Tuần vÅ© ở Hà TÄ©nh. Bên cạnh hắn tìm hết cách xu nịnh tâng công vá»›i thầy quan Pháp để có thể nhảy nhanh trên hoạn lá»™, hắn còn là kẻ đã là m hại nhiá»u cuá»™c Ä‘á»i phụ nữ ở những nÆ¡i hắn đến là m quan. Mẹ Phan Thúc NhÆ¡n là má»™t cô gái xinh đẹp. Sắc đẹp ấy chẳng may lá»t và o mắt Phan Thúc Ngân trong má»™t dịp hắn xuống là ng đốc thuế. Mặc dù cô gái nông thôn ấy sắp đến ngà y là m lá»… cưới vá»›i má»™t chà ng trai cùng là ng, Phan Thúc Ngân hạ lệnh cho bá»n lý dịch phá đám cưới đó. Chiá»u ý quan trên, bá»n cưá»ng hà o lý dịch đã bức anh trai ấy phẫn chà bá» là ng ra đăng ký Ä‘i phu sai ở “Tân thế giá»›i†biệt tăm và buá»™c gia đình cô gái phải dâng cô gái là m nà ng hầu cho quan. Cô gái đã phải nuốt Ä‘i bao nhiêu nước mắt, không dám tá»± tá» vì sợ liên lụy đến cha mẹ. Cô đã phải nuốt Ä‘i bao nhiêu nước mắt vì thương chà ng trai là ng đã phẫn chà bá» Ä‘i. Còn còn nuốt bao nhiêu nước mắt nữa khi phải sống chôn vùi tuổi thanh xuân, như má»™t ngưá»i đầy tá»› trong nhà Phan Thúc Ngân.
Cùng má»™t lúc vá»›i mụ vợ cả Phan Thúc Ngân sinh đứa con trai thì và i tháng sau cô gái cÅ©ng ở cữ. Äứa con trai mụ vợ cả là Phan Thúc Äịnh, đứa con trai cá»§a cô gái nông thôn là Phan Thúc NhÆ¡n.
Tuy hai đứa con trai cùng ra Ä‘á»i trong má»™t khoảng thá»i gian gần nhau nhưng sống hoà n toà n khác nhau. Con mụ vợ cả thì được sống trên chăn, dưới nệm, kẻ hầu ngưá»i hạ chăm sóc, quý như và ng, như ngá»c. Con cô gái nông thôn thì vì là con ngưá»i hầu nên bị khinh rẻ, không ai chăm sóc đến.
Không chịu được sá»± khinh rẻ, không chịu được sá»± ghen tuông hà nh hạ cá»§a mụ vợ cả, cô gái nông thôn ấy bế con trốn khá»i nhà Phan Thúc Ngân. Phan Thúc Ngân cÅ©ng không cần Ä‘i tìm mẹ con cô phần vì đã thá»a mãn, hắn Ä‘i tìm những cô hầu má»›i, phần vì hắn sợ mụ vợ cả.
Ra khá»i nhà Phan Thúc Ngân, cô gái không dám trở vá» quê cÅ©. Không nghá» nghiệp, không nÆ¡i nương tá»±a, cô phải xin và o đội than trong nhà máy Ä‘iện để kiếm sống nuôi con. Tình cảm cá»§a cô dồn và o đứa con. Cô giấu quê quán, giấu há» hà ng, giấu tông tÃch. Ngưá»i chung quanh chỉ thương cô, cho cô trót dại dá»™t, nhỡ nhà ng vỠđưá»ng tình ái nên phải trốn gia đình. Trong cái đám ngưá»i phải lao động quần quáºt, vất vả, tối tăm mặt mÅ©i má»›i kiếm đủ miếng ăn nà y, ngưá»i ta không nhìn ngưá»i khác bằng những con mắt hẹp hòi bị chi phối bởi lá»… giáo phong kiến. Ngưá»i ta thương yêu đùm bá»c nhau hÆ¡n.
Má»™t ngưá»i thợ trong nhà máy để ý đến cô đội than Ãt nói, lúc nà o cÅ©ng tư lá»±, Ä‘au khổ, nhưng mà u nhem nhuốc, Ä‘en đủi cá»§a than không là m má» vẻ xinh đẹp cá»§a cô ấy. Anh săn sóc, há»i han cô gái. Cảm tấm lòng ngưá»i thợ, cô gái nói thá»±c hết cảnh mình vá»›i riêng anh. Ngưá»i thợ cà ng thương cô gái hÆ¡n. Cuối cùng, hai ngưá»i thà nh vợ thà nh chồng. Ngưá»i thợ hết lòng thương yêu và săn sóc đứa con riêng cá»§a vợ như con đẻ cá»§a mình. Anh không muốn nó phải mang há» cá»§a ngưá»i bố xấu xa, đã không nháºn nó và không xứng đáng vá»›i nó. Anh đổi há» Phan Thúc cá»§a nó, để nó thà nh há» Nguyá»…n cá»§a anh. Mặc dù phải lao động vất vả nhưng hai vợ chồng cương quyết phải dà nh dụm cho đứa trẻ Ä‘i há»c. Sau nà y, có thêm vá»›i nhau hai đứa con, má»™t trai, má»™t gái nữa, nhưng anh công nhân vẫn săn sóc NhÆ¡n không kém gì trước.
NhÆ¡n lá»›n lên giữa hai ngưá»i lao động bị bắt là m đến kiệt sức, bị bóc lá»™t, bị đánh Ä‘áºp hết sức dã man ấy, có những ngưá»i bạn cá»§a NhÆ¡n má»›i mưá»i ba mưá»i bốn tuổi đã phải bá» há»c, là m quần quáºt như những con váºt rồi suy nhược còm cá»i như những ông già . Mắt NhÆ¡n sá»›m phải nhìn thấy tất cả thá»±c tế trần trụi cá»§a cuá»™c sống, sá»›m phải nhìn thấy tất cả những áp bức bất công. Ngoà i giá» Ä‘i há»c ở trưá»ng, NhÆ¡n cÅ©ng phải Ä‘i lao động để giúp thêm gia đình. NhÆ¡n hiểu thấm thÃa cuá»™c sống cÆ¡ cá»±c cá»§a ngưá»i lao động. Nhưng những ngưá»i lao động đã không bao giá» chịu cho bá»n chá»§ bóc lá»™t, áp bức mãi. Há» kể cho nhau nghe vá» những cuá»™c đấu tranh cá»§a những ngưá»i thợ ở các nước khác.
Há» thầm thì vá»›i nhau vá» nước Nga xa xôi, giai cấp thợ thuyá»n đã đứng lên là m chá»§ nhà máy, hầm má», là m chá»§ cuá»™c Ä‘á»i mình, sống tá»± do hạnh phúc trong má»™t xã há»™i không còn áp bức, không còn bóc lá»™t nữa. Có ngưá»i giải thÃch cho há» biết nguồn gốc sá»± Ä‘au khổ cá»§a há» và bà n bạc vá»›i há» là m cách nà o để hết cảnh Ä‘au khổ. Há» hiểu ra và siết chặt hà ng ngÅ© lại đấu tranh.
Ngưá»i dượng cá»§a NhÆ¡n tham gia má»™t tổ chức đấu tranh và dần dần đứng và o trong hà ng ngÅ© cách mạng. NhÆ¡n cÅ©ng đã lá»›n.
Ông dẫn dắt NhÆ¡n Ä‘i theo con đưá»ng cá»§a ông. Ngưá»i thanh niên hòa mình trong hà ng ngÅ© những ngưá»i thợ thuyá»n, những cha chú bạn bè, lao và o cuá»™c đấu tranh, lao và o cách mạng vá»›i tất cả lòng nhiệt tình, hoà i bão cá»§a tuổi trẻ.
Trong khi NhÆ¡n lá»›n lên trong hÆ¡i thở, trong cuá»™c sống hừng há»±c đấu tranh cá»§a ngưá»i lao động như thế, thì Phan Thúc Ngân ngà y má»™t thăng chức. Cà ng thăng chức hắn cà ng già u có. Cà ng già u có hắn cà ng tà n bạo muốn láºp công vá»›i Pháp để được thăng chức và già u có hÆ¡n. Phan Thúc Äịnh lá»›n lên trong cái không khà cá»§a gia đình. Gã được giáo dục từ nhá» là phải biết đánh Ä‘áºp, chá»i bá»›i gia nhân cÅ©ng như ngưá»i nghèo thì há» má»›i sợ, phải biết kÃnh trá»ng và là m vừa lòng các quan Pháp. Gã được Ä‘i theo bố đến những nÆ¡i bố trị nháºm. Gã nhìn thấy bố gã vá»›i chức Tuần vÅ© Hà TÄ©nh trong năm 1930-1931 đã đốt từng là ng, chém từng dãy ngưá»i, mặt không há» biến sắc, ăn cÆ¡m thấy ngon hÆ¡n. Gã mÆ¡ ước gã sẽ là m quan để sống sung sướng, kẻ hầu ngưá»i hạ đầy quyá»n uy như bố gã.
Nếu ngưá»i nà o biết cả Äịnh, cả NhÆ¡n thì tất phải sá»ng sốt ngạc nhiên, vì hai anh em cùng bố khác mẹ ấy có khuôn mặt, dáng ngưá»i giống nhau nhưng tÃnh nết khác nhau má»™t cách kỳ lạ.
Cách mạng tháng Tám năm 1945 đã Ä‘áºp tan xiá»ng xÃch, gông cùm cá»§a hà ng nghìn năm phong kiến và gần má»™t thế ká»· thá»±c dân Pháp ngá»± trị trên đất nước Việt Nam. Trên đỉnh cá»™t cá» Huế, lá cá» quẻ ly lạc háºu, bệnh hoạn hạ xuống, lá cỠđỠsao và ng rá»±c rỡ được kéo lên. Bảo Äại thoái vị, cái triá»u đình bù nhìn tan vỡ, lÅ© tay sai nhác nháo. Má»™t số tên Việt gian đầu sá» có nhiá»u nợ máu vá»›i nhân dân bị Ä‘em ra xá» bắn, trong đó có Phan Thúc Ngân.
Lúc cách mạng tháng Tám thà nh công thì cả ngưá»i dượng NhÆ¡n và NhÆ¡n Ä‘á»u đã ở trong tổ chức và tham gia cướp chÃnh quyá»n. Ngưá»i thợ Ä‘iện đứng tuổi, trở thà nh má»™t trong nhữgn ngưá»i lãnh đạo phong trà o ở thà nh phố Huế. NhÆ¡n được tổ chức Ä‘iá»u vá» cÆ¡ quan công an để bảo vệ chÃnh quyá»n cách mạng còn non trong lúc hoà n cảnh trong nước và ngoà i nước còn phức tạp.
Nhá» sá»± lăn lá»™n vá»›i cuá»™c sống ngay từ nhá», lại thêm có há»c và sá»›m được giác ngá»™, NhÆ¡n đã tá» ra má»™t cán bá»™ mưu trÃ, già dặn và đầy nhiệt tình trong buổi đầu xây dá»±ng ngà nh công an cho chÃnh quyá»n cách mạng, trong việc trấn áp bá»n phản cách mạng bảo vệ chÃnh quyá»n má»›i. Äồng chà VÅ© Long, phụ trách anh từ trước cách mạng tháng Tám, bây giá» cÅ©ng vẫn là ngưá»i lãnh đạo trá»±c tiếp anh trong ngà nh công an, hiểu rõ và quý anh như ngưá»i em ruá»™t thịt cá»§a mình.
Phan Thúc Äịnh thì không chịu nổi cuá»™c Ä‘á»i cá»§a cả đất nước, cả dân tá»™c. Gã hằn há»c nhìn những cuá»™c biểu tình cá»§a nhân dân rầm rá»™ ngoà i đưá»ng phố. Gã căm uất khi nghÄ© đến cái chết cá»§a bố. Gã xót xa luyến tiếc cuá»™c sống phóng đãng trong già u sang, quyá»n thế trước kia.
Gã vẫn nuôi má»™t niá»m tin là cái chÃnh quyá»n cá»§a “bá»n dân Ä‘en†nà y sẽ không đứng vững được bao nhiêu lâu, chẳng qua là chúng lợi dụng ngưá»i Pháp còn Ä‘ang mắc việc bên châu Âu, chúng là m loạn lên má»™t thá»i gian như hồi 1930 ở Nghệ An, Hà TÄ©nh thế thôi! Rồi nguá»i Pháp sẽ quay lại. Äám ngưá»i hò hét trước mặt gã nà y đầu sẽ lại rÆ¡i rụng như sung, không có đất mà chôn. Äám quan lại bạn bè cá»§a bố gã sẽ lại giữ má»i chức vụ. Những ngưá»i trung thà nh vá»›i nước Pháp sẽ lại được trá»ng dụng. Äây cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i để láºp công.
Tình hình ngà y cà ng phức tạp. Thá»±c dân Pháp trở lại xâm lược Nam Bá»™. Quân Tưởng Giá»›i Thạch kéo sang đóng ở vÄ© tuyến 16 trở ra để “giải giáp quân đội Nháºtâ€. Các phần tá» chống cách mạng bắt đầu ngóc dáºy, hoạt động. Chúng cho rằng thá»i cÆ¡ cá»§a chúng đã đến. Chúng hằn há»c, Ä‘iên cuồng dùng má»i thá»§ Ä‘oạn tấn công và o chÃnh quyá»n cách mạng. Công việc cá»§a những ngưá»i như VÅ© Long, dượng cá»§a NhÆ¡n, tháºt bá» bá»™n. ChÃnh quyá»n cách mạng vẫn đứng vững và ngà y cà ng được cá»§ng cố. Rồi hiệp định sÆ¡ bá»™ 6-3-1946 đã đồng ý cho lÃnh Pháp lên má»™t số thà nh phố, tỉnh lỵ thay thế cho quân Tưởng, giải giáp nốt quân đội Nháºt Bản. Cuá»™c đấu tranh chuyển sang giai Ä‘oạn má»›i.
Ngay từ khi thấy thá»±c dân Pháp trở lại xâm lược Nam Bá»™, Phan Thúc Äịnh mừng rỡ như ngưá»i sắp chết Ä‘uối trông thấy thuyá»n cứu mình. Mấy lần gã định tìm đưá»ng và o Sà i Gòn nhưng sau khi thăm dò thấy tình hình chiến sá»± ác liệt, ta kiểm soát chặt chẽ má»i con dưá»ng, gã đà nh nán lại chỠđợi. Trong khi tiếp xúc vá»›i gia đình bá»n quan lại cÅ© ở Huế, Phan Thúc Äịnh thưá»ng được nghe ngưá»i ta nói vá» Ngô Äình Diệm. Má»™t số trong bá»n nà y tá» vẻ trông cáºy ở há» Ngô sẽ là cứu tinh cá»§a chúng (bởi vì lúc ấy chúng cho là Bảo Äại đã thoái vị, đã phải đầu hà ng trước Việt Minh rồi, còn bá»n Trần Trá»ng Kim thì đã hoà n toà n sụp đổ cùng vá»›i sá»± sụp đổ cá»§a quân đội Thiên hoà ng. Con bà i còn lại không còn ai ngoà i há» Ngô). Phan Thúc Äịnh Ä‘oán biết Ngô Äình Diệm có thể lên to, lại biết bố mình vốn có quen biết Diệm nên định tìm gặp Diệm bà máºt liên lạc trước. Gã được má»™t tay chân cá»§a Diệm mách cho biết lúc nà y Diệm Ä‘ang có mặt ở Hà Ná»™i.
Phan Thúc Äịnh ra Hà Ná»™i. Äúng và o lúc quân cá»§a tướng Leclerc đã đổ và o thá»§ đô. Phan Thúc Äịnh nhìn thấy bá»n lÃnh viá»…n chinh Pháp đội mÅ© nồi lệch, Ä‘eo dây biểu chương, ngồi ghếch chân lên xe gÃp hoặc đứng trên xe thiết giáp lượn lỠở má»™t và i phố Hà Ná»™i, cảm thấy mình như sống lại. Äây là những cứu tinh cá»§a gã! Äây là những ngưá»i sẽ giúp gã trả được thù nhà và đưa gã lên. Gã gặp được Ngô Äình Nhu qua sá»± giá»›i thiệu cá»§a má»™t tên bạn cÅ©ng con quan ở Huế, lúc ấy Ä‘ang trốn tránh ở Hà Ná»™i. Ngay từ lúc đó, Ngô Äình Nhu, mặc dù bá» ngoà i vẫn là m việc cho cách mạng, nhưng bên trong đã nuôi sẵn những âm mưu Ä‘en tối và đã chứng tá» khả năng tổ chức gián Ä‘iệp cá»§a hắn. Hắn đã bà máºt liên lạc vá»›i Phòng Nhì cá»§a đạo quân Leclerc và tổ chức má»™t số tay chân thân tÃn, trung thà nh vá»›i anh em hắn. Gặp Phan Thúc Äịnh, Nhu rất mừng.
Hắn Ä‘ang cần những ngưá»i như Äịnh. Hắn giá»›i thiệu Äịnh vá»›i Phòng Nhì cá»§a đạo quân Leclerc. Thá»±c dân Pháp má»›i trở lại đất nước ta nên cÅ©ng Ä‘ang rất cần những tay chân như Äịnh. Vì còn náu mình trong má»™t chức vụ cá»§a ta nên Nhu phải giữ tuyệt đối bà máºt sá»± liên lạc giữa hắn vá»›i bá»n Pháp. ChÃnh Äịnh đã được Nhu cho và o gặp tướng Moóc-li-e ở trong thà nh đỠnghị và giúp cho Diệm trốn ra nước ngoà i. Nhu đã bố trà cho Äịnh bà máºt gặp Diệm để nháºn diện Diệm. Rồi theo đúng sá»± thống nhất giữa Moóc-li-e và Nhu, tối hôm đó, Äịnh ngồi trên chiếc xe hÆ¡i cá»§a quân đội Liên hiệp Pháp, đến đúng chá»— quy định, đón vá»™i Ngô Äình Diệm, đưa thẳng và o doanh trại quân đội Pháp đóng ở trong thà nh.
Và o đến doanh trại quân đội Pháp, Moóc-li-e tiếp riêng ngay Ngô Äình Diệm. Chá»§ tá»› gặp nhau bà n tÃnh những chuyện gì, Äịnh không được rõ. Từ đó, Äịnh không gặp Diệm nữa. Ãt lâu sau, gã chỉ biết rằng bá»n Pháp đã đưa Ngô Äình Diệm ra nước ngoà i.
Bá»n Pháp chuẩn bị gây chiến. Tình hình má»—i lúc má»™t căng thẳng. Bá»n phản động cà o riết hoạt động phá hoại ta. Công an ta thẳng tay trấn áp chúng.
Ngô Äình Nhu khuyên Äịnh trở vá» Huế và mang thư cá»§a hắn gởi vá» cho Tổng giám mục Drapier [1] để bà n việc láºp “Liên Ä‘oà n công giáo chống Cá»™ngâ€. (Sá»± việc đến đây hoà n toà n đúng sá»± thá»±c như anh em Ngô Äình Diệm đã biết).
Nhưng những hoạt động mỠám cá»§a bá»n phản cách mạng không thoát khá»i mắt công an ta. Và o đến Huế, Phan Thúc Äịnh bị công an bắt. Nhìn Phan Thúc Äịnh, VÅ© Long sá»ng sốt. Äịnh giống NhÆ¡n quá! Sá»± giống nhau giữa Äịnh và NhÆ¡n ấy, trong khi suy nghÄ© tìm cách đánh địch, VÅ© Long nghÄ© ra má»™t ý nghÄ© táo bạo: dùng NhÆ¡n thay Äịnh lá»t và o hang hùm.
Tháºn trá»ng vốn là bản tÃnh cá»§a VÅ© Long. Anh há»i cung tỉ mỉ Phan Thúc Äịnh, nghiên cứu Ä‘i nghiên cứu lại hồ sÆ¡ cá»§a gã. Anh đưa toà n bá»™ hồ sÆ¡ cá»§a Äịnh cho NhÆ¡n nghiên cứu. Anh trao đổi riêng dá»± kiến đánh địch cá»§a anh vá»›i NhÆ¡n. Lúc đầu anh chỉ nghÄ© đến chuyện đưa NhÆ¡n và o thay Äịnh trong cuá»™c há»p thà nh láºp “Liên Ä‘oà n công giáo chống Cá»™ng†thôi. Sau khi Ä‘á»c toà n bá»™ hồ sÆ¡ vá» Phan Thúc định và suy nghÄ©, NhÆ¡n vui vẻ nháºn lá»i thá»±c hiện ý đồ táo bạo cá»§a VÅ© Long.
Hai ngưá»i mất mấy ngà y bà n bạc vá»›i nhau từng Ä‘iểm nhá» nhất như lá»i nói, thái độ khi lá»t và o hà ng ngÅ© địch đến những Ä‘iểm lá»›n như phải dá»± kiến má»i tình huống có thể xảy ra và biện pháp xá» trÃ.
Thế là Nguyá»…n Thà nh NhÆ¡n hay Phan Thúc NhÆ¡n mang máºt danh X.30, đóng vai Phan Thúc Äịnh, cầm bức thư cá»§a Nhu và o gặp Tổng giám mục Drapier. NhÆ¡n đã được dá»± má»™t cuá»™c há»p kÃn cá»§a má»™t số tên phản động đội lốt tôn giáo, dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a bá»n thá»±c dân khoát áo thầy tu, thà nh láºp “Liên Ä‘oà n công giáo chống Cá»™ngâ€. CÅ©ng lá»t và o cuá»™c há»p kÃn ấy có má»™t nữ Ä‘iệp viên khác cá»§a ta. Trong cuá»™c há»p ấy, NhÆ¡n đã được bá»n thá»±c dân chú ý vì thái độ nhanh nhẹn cá»§a anh. Nhá» sá»± có mặt cá»§a anh và má»™t nữ Ä‘iệp viên cá»§a ta, chÃnh quyá»n ta đã nắm được toà n bá»™ ná»™i dung bà máºt cá»§a cuá»™c há»p và phá được cả má»™t âm mưu Ä‘en tối cá»§a chúng trong phạm vi toà n quốc.
Thấy bước đầu thà nh công, NhÆ¡n lại được bá»n thá»±c dân tÃn nhiệm, VÅ© Long quyết định bà n vá»›i NhÆ¡n Ä‘i sâu hÆ¡n nữa và o trong hà ng ngÅ© địch, cà i hẳn NhÆ¡n và o trong hà ng ngÅ© cá»§a chúng. Chá»§ trương nà y được cấp trên đồng ý.
Tướng LÆ¡-cÆ¡-rÃt lúc đó có mặt ở Huế thấy trong đám tay sai nhá» mình bảo vệ có NhÆ¡n còn trẻ tuổi, nhanh nhẹn, có há»c, thì muốn đà o tạo NhÆ¡n để sá» dụng lâu dà i như trước đây báºc tiá»n bối hắn đã đà o tạo Phạm Quỳnh, Nguyá»…n văn VÄ©nh. Hắn gá»i NhÆ¡n và o Sà i Gòn, cho Ä‘i há»c. ÄÆ°á»£c sá»± đồng ý cá»§a tổ chức, NhÆ¡n yên tâm ở Sà i Gòn há»c và tốt nghiệp tú tà i toà n phần. Thá»±c ra, NhÆ¡n cÅ©ng không phải hoà n toà n há»c táºp. Anh vẫn thưá»ng xuyên gởi vá» tổ chức những báo cáo vá» tình hình má»i mặt cá»§a Sà i Gòn, tình hình thanh niên há»c sinh trong vùng địch kiểm soát. Tổ chức vẫn giữ liên lạc thưá»ng xuyên vá»›i X.30.
Sau khi tốt nghiệp tú tà i loại ưu, NhÆ¡n được chÃnh phá»§ Pháp cấp há»c bổng cho sang Pháp há»c vì là con gia đình đã có công lá»›n vá»›i chÃnh phá»§ Bảo há»™ trước đây.
Từ những năm 1950, sau khi cách mạng Trung Quốc thà nh công, đế quốc Mỹ ráo riết tăng cưá»ng can thiệp và o Äông Dương. Chúng lấn dần bá»n thá»±c dân Pháp Ä‘ang ngà y cà ng tá» ra bất lá»±c trước cuá»™c kháng chiến cá»§a nhân dân Việt Nam và đã chuẩn bị những con bà i cá»§a chúng. Má»™t trong những nhiệm vụ cá»§a chúng ta là phải nắm bắt được những ý đồ cá»§a bá»n Mỹ. Vì váºy, sau khi tốt nghiệp ở Pháp vá» nước thì trong dịp vá» nước nghỉ ấy, NhÆ¡n đã được dá»± má»™t cuá»™c há»p kÃn chỉ có ba ngưá»i: anh VÅ© Long và má»™t đồng chà cán bá»™ cao cấp cá»§a ngà nh.
Cuá»™c há»p kÃn kéo dà i mấy ngà y. Sau cuá»™c há»p đó, X.30 nháºn nhiệm vụ má»›i.
Thế là NhÆ¡n lên đưá»ng sang Mỹ gặp Ngô Äình Diệm Ä‘ang được Mỹ nuôi dạy. Anh đã thà nh công trong việc tìm hiểu má»™t phần ý đồ chiến luợc cá»§a bá»n Mỹ đối vá»›i Việt Nam và má»™t số tên tay sai chá»§ yếu cá»§a chúng. Anh đã phát hiện Lê Máºu Thà nh, Vân Anh...
Khi Pháp thua tráºn, Mỹ đưa Ngô Äình Diệm vá» nước, láºp chÃnh phá»§ bù nhìn thân Mỹ, thì NhÆ¡n đã trở thà nh má»™t “gắn bó†vá»›i ngụy quyá»n cá»§a há» Ngô, đã thà nh “ngà i cố vấn Phan Thúc Äịnh†cùng anh em há» Ngô “trấn áp bá»n đối láºp, dẹp tan giáo phái, cá»§ng cố chÃnh quyá»n cá»§a há» Ngôâ€, đồng thá»i liên hệ chặt chẽ các tổ chức cá»§a ta. X.30 đã cung cấp bản danh sách cán bá»™ kháng chiến cÅ© còn ở lại hoạt động trong vùng Sà i Gòn-Chợ Lá»›n mà địch định khá»§ng bố, để tổ chức kịp thá»i đưa những ngưá»i đó Ä‘i nÆ¡i khác, đã cung cấp tin tức, ảnh vá» những vụ địch cưỡng ép đồng bà o miá»n Bắc Ä‘i cư và o Nam, vá» những toán gián Ä‘iệp biệt kÃch mà địch đã thả ra phá hoại miá»n Bắc, để miá»n Bắc kịp thá»i trừng trị chúng.
Ra Huế, NhÆ¡n đã báo cáo vá»›i tổ chức vá» kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†cá»§a bá»n địch. Nắm được ý đồ chiến lược cá»§a địch, ta Ä‘áºp tan kế hoạch đó, là m địch hoà n toà n thất bại trong việc chúng dùng tên Lê Máºu Thà nh là m ná»™i ứng định phá vùng giải phóng căn cứ địa cá»§a ta; trong việc sá» dụng tên Lý Ngá»c Tú là m đặc vụ đè bẹp phong trà o đấu tranh cá»§a thanh niên há»c sinh, và việc chúng có mưu đồ lấy Tố Loan giăng bẫy lá»›n phá các cÆ¡ sở cá»§a ta ở vùng giáp ranh.
Sau khi được Tố Loan cho biết bá»n CIA nhất định giết mình bằng được, NhÆ¡n xin ý kiến tổ chức và trình bà y dá»± kiến cá»§a anh. Thấy NhÆ¡n hoà n thà nh nhiệm vụ và ở lại không có lợi gì nữa, tổ chức đồng ý rút anh vá».
Anh đã hẹn vá»›i Tố Loan hôm sau anh vẫn Ä‘i ra Kim Long dạo chÆ¡i như thưá»ng lệ...
... Thấy Nguyá»…n Thà nh NhÆ¡n dừng lại, đồng chà Bà thư Khu á»§y há»i :
- Äồng chà đã là m thế nà o để thoát được cuá»™c phục kÃch cá»§a bá»n Mỹ để ra đây?
Nguyá»…n Thà nh NhÆ¡n cưá»i :
- Tôi lên Kim Long sá»›m hÆ¡n thưá»ng lệ. Có khác má»i lần là lần nà y tôi rá»§ cả thằng vệ sÄ© cá»§a Cẩn cấp cho tôi Ä‘i theo. Tố Loan đã là má»™t bữa ăn khá thịnh soạn để đợi tôi. Ä‚n xong, tôi giả vá» say rượu, nhá» tên vệ sÄ© lái xe tìm đến nhà ngưá»i quen ở Ä‘oạn đưá»ng cây số 15, xin lá»—i tôi không lên chÆ¡i được. Tên vệ sÄ© nà y vốn là má»™t tên đặc vụ tin cẩn cá»§a Cẩn, nháºn lá»i Ä‘i ngay. Hắn hy vá»ng rằng lần nà y sẽ có tà i liệu vá» sá»± hoạt động cá»§a tôi để báo cáo cho chá»§ hắn biết. Tôi đợi hắn ở nhà Tố Loan. Lúc 18 giá» 5 phút thì tiếng súng nổ rá»™ lên ở phÃa Bắc. Biết rằng chiếc xe đã rÆ¡i và o ổ phục kÃch cá»§a bá»n Mỹ, nhưng tôi vẫn đợi đến tối trá»i má»›i rá»i khá»i nhà Tố Loan...
VÅ© Long tiếp lá»i Nguyá»…n Thà nh NhÆ¡n :
- Äồng chà X.30 chưa kể nốt để anh rõ: đồng chà ấy trước khi vá» còn láºp má»™t chiến công to lá»›n nữa. trong khi là m “cố vấn†cho Ngô Äình Cẩn, đồng chà ấy đã nghiên cứu kỹ đưá»ng Ä‘i lối lại, các tá»§ riêng cá»§a hắn và trước khi vá», đồng chà ấy đã lẽn và o phòng riêng cá»§a Ngô Äình Cẩn lấy được nhiá»u tà i liệu quan trá»ng, trong đó có má»™t bản kế hoạch má»›i cá»§a Mỹ vạch ra cho anh em há» Ngô, định bình định xong miá»n Nam trong vòng 18 tháng [2]. Bản kế hoạch máºt ấy, sau khi thống nhất vá»›i Diệm và Nhu, bá»n CIA má»›i trao cho Ngô Äình Cẩn mà chưa ai được biết. Chúng tôi đã báo cáo lên trên...
Äồng chà Bà thư Khu á»§y gáºt đầu :
- Có, tôi có biết...
Nguyễn Thà nh Nhơn :
- Thưa đồng chÃ, riêng tôi không là m được gì nhiá»u nếu không có đồng chà VÅ© Long, anh em trong tổ chức giúp đỡ, không có những ngưá»i như em nhỠđánh già y ở Sà i Gòn, anh chá»§ quán sách ở Huế, tháºm chà cả những ngưá»i như Mai Lan, Tố Loan... Công cá»§a tất cả những ngưá»i đó.
Nụ cưá»i đôn háºu vẫn trên môi cá»§a đồng chà Bà thư Khu á»§y :
- Äồng chà nói đúng. Äồng chà có biết cái đó xuất phát từ đâu không? Äúng như lá»i Hồ chá»§ tịch đã khẳng định: Nhân dân ta ai cÅ©ng má»™t lòng nồng nà n yêu nước, ghét giặc. ChÃnh lòng yêu nước, ghét giặc ấy là m tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cùng chúng ta đánh địch. Riêng tôi, ngoà i những thà nh tÃch đồng chà VÅ© Long đã báo cáo rồi, còn má»™t Ä‘iá»u tôi rất quý đồng chà là đồng chà đã là m chuyển được những ngưá»i như Mai Lan, Tố Loan và tạo Ä‘iá»u kiện cho há» cÅ©ng có thể góp được má»™t phần bé nhá» cá»§a mình cho đất nước.
VÅ© Long mỉm cưá»i nhìn Nguyá»…n Thà nh NhÆ¡n gáºt đầu tán thà nh ý kiến cá»§a đồng chà lãnh đạo.
Cặp mắt của đồng chà Bà thư trìu mến nhìn Nguyễn Thà nh Nhơn :
- Bao giỠđồng chà có thể nháºn nhiệm vụ má»›i được?
Cặp mắt Nguyễn Thà nh Nhơn ánh lên. Anh đáp ngay :
- Thưa đồng chÃ, ngay bây giỠạ.
-----------------------------------------------------------------------
[1] Drapier, gốc ngưá»i Bỉ, là m khâm mạng tòa thánh Vatican tại Huế trong nhiá»u năm trước Cách mạng tháng 8 năm 1945.
[2] Kế hoạch Stanley - Taylor.
HẾT
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:48 PM.
|
 |
|
| |