 |
|

12-09-2008, 06:39 AM
|
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
|
|
Hồi 56 Trên đưá»ng vá»
Nhuế Vĩ không tưởng là công lực của mình tinh tiến đến mức độ đó, nhìn ra xa xa chà ng thấy Âu Dương Long Niên rơi xuống rồi nằm bất động luôn.
Âu Dương Ba khóc thét lên như trẻ con, vừa chạy tá»›i vừa gá»i :
- Gia gia ơi! Gia gia!
Hắn nâng Âu Dương Long Niên lên.
Bên kia Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na sững sá», mưá»ng tượng chưa tỉnh má»™ng.
Hai nà ng không tin con ngưá»i trước mắt đó là Nhuế VÄ© bằng xương bằng thịt, dù ngà y ngà y há» trông chá» chà ng trở lên, như khi chà ng trở lên rồi thì há» lại tưởng là má»™t bóng ma hiện vá».
Há» lại sững sá» hÆ¡n khi thấy Nhuế VÄ© đánh bại má»™t Âu Dương Long Niên, ngưá»i mà đến cả Ngá»c Diện Thần Bà cÅ©ng không chế ngá»± nổi.
HỠquên chạy đến mừng chà ng.
Ngá»c Diện Thần Bà ngồi yên má»™t chá»—, nhắm mắt Ä‘iá»u tức. Bà mệt lả ngưá»i, lúc Nhuế VÄ© thay thế bà uy hiếp Âu Dương Long Niên thì bà nghe toà n thân rã rá»i, sụm chân xuống ngồi luôn.
Diệp Thanh chạy tá»›i trước mặt Hồ Cáp Na và Giản Hoà i Quyên mừng há»i :
- Hai ngưá»i mạnh chứ? Chúng ta cách biệt nhau hÆ¡n tháng rồi...
Giản Hoà i Quyên mÆ¡ hồ há»i lại :
- Có phải là Thanh thơ chăng?
Diệp Thanh cưá»i hì hì :
- Quyên muội cho rằng ngu thơ đã thà nh quỷ thà nh ma rồi phải không?
Giản Hoà i Quyên chà xát đôi mắt má»™t lúc, nháºn ra không phải là má»™ng bèn tiến đến gần ôm Diệp Thanh và o lòng, cưá»i chảy lệ :
- Hơn tháng nay Thanh thơ và Nhuế đại ca ở đâu?
Diệp Thanh đáp :
- Chuyện dà i dòng lắm, Quyên muội bước đến mừng đại ca đi.
Hồ Cáp Na đã chạy đến trước rồi, nà ng nắm tay Nhuế VÄ© lắc lắc há»i :
- Nhuế đại ca! Äại ca còn nháºn ra tôi chăng?
Vì thiếu ăn, Hồ Cáp Na ốm Ä‘i phần nà o, Nhuế VÄ© nà o có biết há» nhịn đói dà i mấy lúc sau nà y, cứ tưởng là vì nhá»› chà ng mà há» hao sút sức khá»e nên xúc động vô cùng. Chà ng cưá»i đáp :
- Là m sao quên được!
Chà ng nắm tay nà ng bóp mạnh.
Thấy cá» chỉ thân máºt đó Diệp Thanh nghe lòng xót xa, dù nà ng có cảm tình tháºt sá»± đối vá»›i Hồ Cáp Na.
Ba thiếu nữ quây quần bên cạnh Nhuế VÄ© há»i han lăng xăng, không để ý đến cha con Âu Dương.
Bỗng Âu Dương Ba kêu lên :
- Gia gia chết! Chết rồi!
Nhuế Vĩ kinh hãi, bỠba nà ng chạy đến cạnh Âu Dương Long Niên cúi mình xuống quan sát. Máu tươi rỉ ra hai bên mép miệng lão. Chà ng cầm tay nghe mạch một lúc lâu, lắc lắc đầu thốt :
- Lệnh tôn chưa chết. Bất quá, chân khà bế uất thôi.
Âu Dương Ba kêu lên :
- Là m sao bây giỠđây? Là m sao?
Nhuế Vĩ bảo :
- ÄÆ°a lệnh tôn lên thuyá»n, bá»n tại hạ lên theo rồi sẽ cứu chữa cho ngưá»i.
Âu Dương Ba y lá»i.
Diệp Thanh vội cảnh cáo :
- Äừng cho hắn Ä‘i, đại ca! Hắn lui thuyá»n rá»i đảo là mình chết cả lÅ© đấy.
Nhuế Vĩ trấn an nà ng :
- Không sao đâu. Hắn còn cần ngu huynh cứu chữa phụ thân hắn, khi nà o dám bỠđi.
Äến lúc đó Nhuế VÄ© má»›i thuáºt lược tình hình trong lòng cho Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na nghe. Tá»± nhiên, chà ng giấu việc cẩn hợp vá»›i Diệp Thanh.
Äoạn há» kéo nhau đến cạnh Ngá»c Diện Thần Bà .
Ngá»c Diện Thần Bà điá»u tức má»™t lúc khôi phục dần công lá»±c.
Bà mở mắt ra nhìn Nhuế VÄ©, chưa kịp há»i gì Nhuế VÄ© đã cất tiếng trước :
- Lão tiá»n bối khá»e lại rồi!
Thần bà có vẻ thẹn, đáp :
- Khá»e. Nếu không có hiá»n Ä‘iệt, già đã chết nÆ¡i tay lão ấy rồi!
Hồ Cáp Na thốt :
- Lão ta bị Nhuế Vĩ đại ca đánh chết rồi, bà ơi!
Thần bà trố mắt :
- Tháºt à ? Nhuế hiá»n Ä‘iệt dùng công phu gì đánh chết được lão?
Nhuế Vĩ lắc đầu :
- Âu Dương Long Niên chưa chết, chỉ thá» thương nặng thôi. Chân khà trong ngưá»i cá»§a lão tắt nghẽn khiến lão hết cỠđộng được!
Ngá»c Diện Thần Bà nhìn chà ng :
- Hiá»n Ä‘iệt đã được công phu “Huyá»n Quy†rồi phải không?
ChÃnh Ngá»c Diện Thần Bà cÅ©ng lầm luôn, tưởng rằng chà ng đã tìm được “bà lục Huyá»n Quyâ€.
Chà ng phải lược sự tình cho bà hiểu đại khái.
Ngá»c Diện Thần Bà than tiếc mãi, má»™t công phu kỳ ảo như váºy lại mất tÃch thì quả là má»™t khuyết Ä‘iểm, má»™t thiệt thòi lá»›n cho ná»n vÅ© há»c Trung Hoa. Bà đỠnghị lên thuyá»n Âu Dương Long Niên, dùng thuyá»n đó trở vá».
Nghe khẩu khà cá»§a Thần bà , Nhuế VÄ© Ä‘oán là bà chưa tin hẳn lá»i chà ng nói và vẫn nghi ngá» chà ng có tìm được quyển bà lục song lại giấu bà . Chà ng buồn hết sức và nháºn thấy trong tương lai chà ng sẽ gặp nhiá»u phiá»n phức vá» việc nà y.
Há» lên thuyá»n.
Nhuế VÄ© cứu tỉnh Âu Dương Long Niên, nhưng trong nhất thá»i không cách nà o chữa ná»™i thương dứt tuyệt nhanh chóng được. Ngưá»i thá» thương phải chÃnh mình tịnh dưỡng trong má»™t thá»i gian, dà i hay ngắn tùy theo tình trạng, còn dược liệu phương pháp chỉ cứu nguy thôi.
Má»™t hôm Âu Dương Long Niên nghe trong ngưá»i đã khá»e nhiá»u rồi, bèn bà y tiệc thỉnh bá»n Ngá»c Diện Thần Bà chuốc chén.
Lão rót má»™t chén rượu, cầm lên trịnh trá»ng thốt :
- Chén rượu thứ nhất lão phu xin kÃnh vị ân nhân cứu mạng!
Lão không hướng vá» ai thà nh thá» chẳng ai biết lão kÃnh ngưá»i nà o. Nhưng ngoà i Nhuế VÄ© ra còn ai nữa! Dù chà ng đánh lão trá»ng thương song chà ng cÅ©ng đã cứu tỉnh lão rồi, không nhá» chà ng thì lão mất mạng là cái chắc.
Bây giỠlão mới nhìn Nhuế Vĩ.
Nhuế Vĩ đứng lên.
Âu Dương Long Niên cưá»i lạnh :
- Ngồi xuống! Ngồi xuống! Khá»i phải khách khÃ!
Äoạn lão nâng chén uống cạn.
Nhuế Vĩ không dám thất lễ, cạn luôn chén của chà ng.
Âu Dương Long Niên tiếp :
- Tà i hèn bị đánh trá»ng thương là sá»± thưá»ng, lão phu không oán háºn. Còn Æ¡n chữa trị cứu mạng lão phu ghi nhá»›, không vì bại mà vong ân.
Lão rót chén rượu thứ hai! Thuyá»n phu hầu rượu cÅ©ng rót đầy chén cho Nhuế VÄ©. Lão tiếp :
- Chén thứ nhất kÃnh vị ân nhân cứu mạng. Chén thứ hai lão phu kÃnh báºc đệ nhất cao thá»§ trong thiên hạ!
Äệ nhất cao thá»§ trong thiên hạ là ai?
Âu Dương Long Niên nhìn Ngá»c Diện Thần Bà .
Ngá»c Diện Thần Bà cau mà y cưá»i nhẹ :
- Hồ Nhất Äao chết. Huỳnh SÆ¡n đại hiệp chết. Lưu Trung Trụ hạ lạc nÆ¡i nà o không ai rõ. Ngươi cÅ©ng chưa suy nhược đến thà nh vô dụng. Lưu Trung Trụ và ngươi còn sống thì khi nà o ta dám xem mình là đệ nhất cao thá»§ trong thiên hạ?
Âu Dương Long Niên báºt cưá»i ha hả :
- Phải! Lão phu không dám xưng danh đó, bà không dám xưng danh đó!
Tuy nhiên, vẫn có ngưá»i đáng xưng như váºy!
Ngá»c Diện Thần Bà lạnh lùng :
- Ai?
Âu Dương Long Niên hướng qua Nhuế VÄ©, cưá»i lá»›n :
- Nhuế lão đệ! Lão phu xin kÃnh chén rượu nà y!
Nhuế VÄ© không cầm chén rượu, đứng lên rá»i bà n tiệc thốt :
- Vãn sinh không dám nháºn mình là đệ nhất cao thá»§, lão tiá»n bối cố ý chế diá»…u, vãn sinh xin cáo từ.
Diệp Thanh cÅ©ng đứng lên phụ há»a :
- Mình đi thôi đại ca.
Ngá»c Diện Thần Bà bảo :
- Hai ngưá»i cứ ngồi xuống, để nghe nốt lão ấy muốn nói gì.
Âu Dương Long Niên lại cưá»i vang :
- Phải, không ăn uống gì thì tùy lão đệ, song cũng phải nán lại đây nghe chủ nhân nói hết rồi muốn đi đâu thì đi.
Không thể cãi lá»i Ngá»c Diện Thần Bà , Nhuế VÄ© đà nh ngồi xuống, Diệp Thanh cÅ©ng ngồi xuống theo.
Âu Dương Long Niên còn cầm chén rượu, nhìn qua Nhuế Vĩ từ từ thốt :
- Lưu Trung Trụ, Tưởng lão bà và lão phu dù có đánh nhau cũng chẳng phân định hơn kém, cả ba giao thủ với nhau hơn một lần rồi, lần nà o cũng hòa với nhau thôi.
Ngá»c Diện Thần Bà bÄ©u môi.
- “Hòa sao được mà lão khoe khoang chứ? Chẳng qua Lưu Trung Trụ bao nhiêu lần gia đấu vá»›i bà đá»u có ý nhưá»ng lão, chứ lão sánh là m sao được vá»›i Lưu Trung Trụ. Äánh vá»›i bà , chÃnh lão phải vất vả lắm má»›i giữ khá»i bại, như váºy cÅ©ng chẳng thể là hòa vá»›i bà được.â€
Âu Dương Long Niên thấy cái bĩu môi của bà . Lão hiểu bà nghĩ gì. Lão tiếp :
- Có thể Tưởng lão bà thắng nổi lão phu, nhưng trước khi Ä‘á»c qua quyển bà lục Huyá»n Quy thì còn lâu lắm bà má»›i mong thắng nổi lão phu. Còn Nhuế lão đệ dù hai tay bị cá»™t chùm vá»›i nhau như váºy cÅ©ng đánh ngã được lão phu, vá»›i tà i nghệ đó mà không xứng là đệ nhất cao thá»§ trong thiên hạ thì còn ai khác nữa chứ?
Lão day qua Ngá»c Diện Thần Bà há»i :
- Bà dám nói là thắng nổi Nhuế lão đệ chăng?
Ngá»c Diện Thần Bà không đáp.
Âu Dương Long Niên lại báºt cưá»i vang :
- Không nói gì là mặc nhiên nhìn nháºn mình không thắng nổi, không thắng là bại, bà và lão phu Ä‘á»u không phải là đối thá»§ cá»§a Nhuế lão đệ đâu bà ơi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên cả Lưu Trung Trụ nữa cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a Nhuế lão đệ luôn. Äệ nhất cao thá»§ trong thiên hạ ngà y nay chẳng phải là Nhuế lão đệ thì là ai? Hở bà ?
Nhuế Vĩ toan tranh biện.
Âu Dương Long Niên cháºn lá»i, tiếp luôn :
- Trước khi đến Hồ Lô đảo thì Nhuế lão đệ không là đối thủ của lão phu, bị lão phu chụp chân điểm huyệt, nhưng sau khi đến Hồ Lô đảo một tháng rồi lão đệ đánh bại lão phu, bại một cách thảm.
Dừng một chút, lão tiếp :
- Trong vòng má»™t tháng mà có sá»± đổi thay như thế, trong võ lâm từ cổ đến kim chưa há» có. Cho nên lão kể là má»™t quái sá»±! Tại sao có quái sá»± đó? Chẳng lẽ Nhuế lão đệ có phép mầu, bá»—ng dưng biến mình thà nh báºc cao tà i? Hay là bẩm chất cá»§a lão đệ đặc biệt hÆ¡n ngưá»i Ä‘á»i? Dù có bẩm chất đặc biệt cÅ©ng cần phải có danh sư chỉ Ä‘iểm chứ? Danh sư đó là ai? Hồ Nhất Äao vá»›i Ä‘ao pháp Hải Uyên đánh bại bốn vị tông sư, chẳng lẽ Hồ Nhất Äao sống lại truyá»n tuyệt há»c cho lão đệ?
Lão mỉm cưá»i kết luáºn :
- Hồ Nhất Äao có nói trên “Hải Uyên Äao†có “Huyá»n Quy Côngâ€. Mà Hồ Nhất Äao thì không thể sống lại rồi! Thì...
Lão bá» lá»ng câu nói, cứ cưá»i mãi.
Ngá»c Diện Thần Bà bá»±c dá»c gắt :
- Muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra, là m sao mà úp mở mãi?
Âu Dương Long Niên đi ngay và o đỠ:
- Chỉ còn má»™t cách suy luáºn là Nhuế lão đệ may mắn Ä‘á»c qua quyển bà lục “Huyá»n Quyâ€. Má»™t cách đó thôi!
Nhuế Vĩ gằng từng tiếng :
- Vãn sinh không há» thấy quyển bà lục đó. Vãn sinh có trình cho Tưởng lão tiá»n bối biết sá»± tình rồi. Giả như vãn sinh có Ä‘á»c qua thì sợ gì mà phải giấu quanh?
Âu Dương Long Niên cưá»i hắc hắc :
- Phải! Sợ gì ai chứ? Äã là đệ nhất cao thá»§ trong thiên hạ thì còn sợ ma nà o nữa!
Lão day qua Ngá»c Diện Thần Bà há»i :
- Äúng váºy chăng Tưởng lão bà ?
Ngá»c Diện Thần Bà hừ lạnh :
- Phải hay không phải rồi sao?
Bà lộ vẻ không vui.
Âu Dương Long Niên đắc ý ngầm. Buổi tiệc hôm nay nằm trong kế hoạch ly gián, lão thấy thà nh công phần lá»›n. Nếu lão ly gián được Ngá»c Diện Thần Bà và Nhuế VÄ© thì trong tương lai lão sẽ có lợi lá»›n.
Tiệc rượu mất vui từ phút giây đó, hỠăn uống qua loa rồi ai vỠphòng nấy.
Vừa ra khá»i phòng ăn, gặp má»™t cÆ¡n gió biển quét qua, Diệp Thanh rùng mình nôn má»a. Lần thứ hai nà ng nôn má»a.
Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na hấp tấp chạy đến dìu nà ng há»i :
- Tại sao thế?
Diệp Thanh còn biết tại sao? Nà ng cưá»i khổ đáp :
- Chẳng có gì cả, bỗng dưng tôi lại buồn nôn thôi.
Ngá»c Diện Thần Bà cưá»i lạnh há»i :
- Có quả tháºt Nhuế VÄ© không tìm được quyển bà lục “Huyá»n Quyâ€?
Diệp Thanh lắc đầu :
- Tiá»n bối không tin lá»i Nhuế đại ca sao?
Ngá»c Diện Thần Bà vẫn lạnh lùng :
- Ngươi biết tại sao buồn nôn chăng?
Diệp Thanh lại lắc đầu.
Ngá»c Diện Thần Bà tiếp :
- Ngươi có thai đó!
Bà không nhìn nà ng, quay mình đi vỠphòng.
Diệp Thanh chết điếng trong lòng.
Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na sững sá». Bá»—ng Hồ Cáp Na há»i :
- ÄÆ°á»£c mấy tháng rồi?
Diệp Thanh cúi mặt :
- Nếu đúng váºy thì được hai tháng rồi.
Giản Hoà i Quyên nghe nhói ở tim. Diệp Thanh có thai hai tháng! Thá»i gian ở trong lòng động vá»›i Nhuế VÄ©! Tác giả cái bà o thai đó nếu không là Nhuế VÄ© thì chẳng lẽ là cá!
Hồ Cáp Na cũng đồng quan niệm với Giản Hoà i Quyên, cũng nghe tim nhói như Giản Hoà i Quyên.
Năm hôm nữa lại trôi qua, thuyá»n cứ Ä‘i Ä‘á»u Ä‘á»u. Trong năm hôm đó chỉ có Diệp Thanh đến trò chuyện vá»›i Nhuế VÄ© thôi. Chà ng không gặp Giản Hoà i Quyên, Hồ Cáp Na má»™t lần nà o. Kể cả Ngá»c Diện Thần Bà cÅ©ng vắng bóng luôn. Tuy nhiên Nhuế VÄ© không lưu ý đến Ä‘iá»u đó cho lắm.
Äến ngà y thứ sáu, theo lệ thì sáng ra Diệp Thanh đã đến vá»›i Nhuế VÄ© rồi.
Song chà ng chỠđến trưa chẳng thấy nà ng. Lấy là m lạ, chà ng chạy đi tìm nà ng.
Hồ Cáp Na, Giản Hoà i Quyên Ä‘á»u đáp là không thấy nà ng. Sang qua phòng Ngá»c Diện Thần Bà , chà ng phát hiện ra bà cÅ©ng không có mặt. Chà ng chạy vá»™i Ä‘i tìm Âu Dương Long Niên.
Nhìn qua thần sắc cá»§a chà ng, Âu Dương Long Niên cưá»i lá»›n há»i :
- Cái gì thế? Mất mát váºt gì đó phải không?
Nhuế VÄ© xẵng giá»ng :
- Phải! Ở đâu?
Âu Dương Long Niên vẫn cưá»i :
- Mất mát váºt gì không nói ra ai biết đâu mà chỉ cho ngươi?
Nhuế VÄ© cao giá»ng :
- Tại hạ kÃnh tiá»n bối là báºc trưởng thượng thì tiá»n bối phải có thái độ nghiêm chỉnh má»™t chút. Có ngưá»i ở trên thuyá»n nà y bá»—ng dưng thất tung! Tiá»n bối phải cho tại hạ biết ngay ngưá»i đó ở đâu?
Âu Dương Long Niên bĩu môi :
- Ngươi muốn nói ai? Kẻ mặt dạn mà y dà y phải không? Trên thuyá»n nà y không ai dung chứa thứ ngưá»i như váºy!
Nhuế Vĩ quát :
- Tiá»n bối mắng ai mặt dạn mà y dà y?
Âu Dương Long Niên cưá»i lạnh :
- Gái không chồng mà thá» thai, như váºy không là mặt dạn mà y dà y sao?
Nhuế Vĩ kinh hãi :
- Thá» thai?
Âu Dương Long Niên báºt cưá»i vang :
- Gái lá»›n bụng, không thá» thai thì là gì? Dù bụng chưa lá»›n, không bệnh táºt gì sao nà ng lại buồn nôn?
Nhuế VÄ© không bối rối, trái lại mừng rỡ há»i dồn :
- Nà ng ở đâu?
Âu Dương Long Niên cao mặt :
- Bà lục “Huyá»n Quy†ở đâu nà ng ở đó!
Nhuế Vĩ vung hai tay quét tới.
Âu Dương Long Niên kinh hoảng vá»t mình ra khá»i phòng.
Nhuế VÄ© nóng tìm Diệp Thanh, hất tung cả đồ váºt trong gian phòng ngã đổ ngổn ngang.
Âu Dương Long Niên gá»i gấp :
- Nà ng không có mặt ở trong đó đâu, ngươi trao quyển táºp “Huyá»n Quy†ra ta sẽ chỉ cho ngươi Ä‘i tìm nà ng! Nếu không, vÄ©nh viá»…n ngươi đừng mong gặp lại nà ng!
Nhuế VÄ© nổi giáºn bay mình theo.
Âu Dương Long Niên lên bên trên thuyá»n thốt :
- Ngươi đánh ta sẽ có ngưá»i đánh Diệp Thanh!
Nhuế Vĩ hét :
- Ta giết ngươi!
Âu Dương Long Niên mất hết vẻ đạo mạo cá»§a má»™t báºc tiá»n bối, cưá»i trÆ¡ trẽn đáp :
- Ngươi giết ta sẽ có ngưá»i giết Diệp Thanh! Giết luôn đứa con cá»§a ngươi trong bụng nà ng, má»™t mạng đổi hai ta lá»i chán!
Nhuế Vĩ khựng lại “hừ†một tiếng :
- Ngươi muốn sao?
Âu Dương Long Niên buông gá»n :
- “Huyá»n Quy công phuâ€!
Nhuế Vĩ hét :
- Ta không thấy quyển đó lấy gì trao cho ngươi?
Âu Dương Long Niên cưá»i hắc hắc :
- Quỷ cũng khó tin được ngươi, nói gì ta!
Nhuế VÄ© kêu trá»i :
- Ta phải là m sao ngươi mới tin?
Âu Dương Long Niên lạnh lùng :
- Không nói lôi thôi nữa. Äiá»u kiện như thế đó! Tùy ngươi quyết định!
Vừa lúc đó thuyá»n phu đến báo cáo vá»›i Âu Dương Long Niên :
- Trước mặt chúng ta có ba chiếc thuyá»n.
Âu Dương Long Niên há»i :
- Thuyá»n gì thế?
Thuyá»n phu đáp :
- Theo kỳ hiệu thì là thuyá»n cá»§a Thiết Võng bang.
Âu Dương Long Niên cau mà y :
- Thiết Võng bang từ lâu hoạt động trên Trưá»ng Giang sao bây giá» lại ra đến biển?
Thuyá»n phu đáp :
- Con gái cá»§a Bang chá»§ vượt biển du ngoạn, bá»n tùy tùng bảo chúng ta tránh mặt.
- Chúng có biết thuyá»n nà y cá»§a ai chăng?
Thuyá»n phu đáp :
- Bá»n tôi có nói thuyá»n nà y cá»§a Hải Long Vương.
Xem tiếp hồi 57 Thiết Võng bang
|

12-09-2008, 06:40 AM
|
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
|
|
Hồi 57 Thiết Võng bang
Âu Dương Long Niên há»i :
- Rồi chúng nói là m sao?
Thuyá»n phu đáp :
- Chúng bảo dù là thuyá»n cá»§a Hoà ng đế cÅ©ng phải tránh Ä‘i nÆ¡i khác gấp.
Âu Dương Long Niên sôi giáºn, râu tóc Ä‘á»u dá»±ng lên, hét :
- Quá lắm rồi! Tháºt là quá lắm rồi!
Thuyá»n phu há»i :
- Phải đáp là m sao đây lão tiên sanh?
Âu Dương Long Niên quát :
- Chẳng đáp là m sao cả, cứ lướt tá»›i, xung chạm thuyá»n cá»§a chúng!
Thuyá»n phu vâng má»™t tiếng, Ä‘oạn lui Ä‘i.
Thuyá»n song phương Ä‘i ngược chiá»u, dù thuyá»n cháºm, khoảng cách cÅ©ng thu hẹp nhanh.
Không lâu lắm, ba chiếc thuyá»n cá»§a Thiết Võng bang dà n thà nh hình tam giác xuất hiện rõ rà ng, hai chiếc thuyá»n đầu đột nhiên xung tiến như hai mÅ©i tên, đồng thá»i gian từ trên hai thuyá»n đó tên bắn tá»›i như mưa.
Trên thuyá»n cá»§a Âu Dương Long Niên có hÆ¡n hai mươi thuyá»n phu, ngưá»i nà o cÅ©ng theo Âu Dương Long Niên hÆ¡n mưá»i năm, tất cả Ä‘á»u có Ãt nhiá»u võ công, những mÅ©i tên đó đối vá»›i há» chẳng đáng ngại gì.
Trong cÆ¡n mưa tên, Nhuế VÄ© vừa tránh né vừa há»i :
- Ngươi có chịu trao trả Diệp Thanh cho ta chăng?
Âu Dương Long Niên cũng vừa tránh tên vừa đáp :
- Không trao trả!
Nhuế VÄ© trầm giá»ng :
- Ngươi hà nh động đê tiện quá, chẳng xứng đáng vá»›i thinh danh má»™t báºc tông sư chút nà o. Hãy tiếp chiêu cá»§a ta đây.
Chà ng lướt tới, lướt không nhanh lắm bởi còn phải tránh tên.
Sau lưng hÆ¡n mưá»i mÅ©i tên dà i bay tá»›i, trước mặt Nhuế VÄ© tấn công, tay chưa đến quyá»n phong đã đến rồi.
Hai đầu thỠđịch, Âu Dương Long Niên không há» rối loạn, lạng mình qua má»™t bên vá»t xéo lên, tránh mấy mÅ©i tên dá»… dà ng.
Chiêu thức đó có cái tên là “Lưu Tinh San Nguyệtâ€.
Äánh hụt, quyá»n phong hốt trá»n mấy mÅ©i tên quăng ra ngoà i, trông thấy Âu Dương Long Niên chạy Ä‘i xa ngoà i ba trượng, Nhuế VÄ© hét :
- Trốn đi đâu mà được với ta!
Chà ng chưa kịp bay mình đuổi theo bỗng một tiếng ầm vang lên.
Thuyá»n cá»§a Âu Dương Long Niên và má»™t chiếc thuyá»n địch chạm nhau, thuyá»n địch má»ng manh hÆ¡n nên bị vỡ má»™t bên hông, nước trà n qua lá»— hổng và o thuyá»n. Chỉ trong thoáng mắt nữa thôi, con thuyá»n đó sẽ chìm lỉm.
Trên thuyá»n địch có hÆ¡n hai mươi đại hán váºn y phục chẹt, có lẽ là bá»™ hạ cá»§a Thiết Võng bang. Tất cả cùng nhún chân, nhảy vá»t lên thuyá»n cá»§a Âu Dương Long Niên.
Âu Dương Long Niên quát :
- Giết! Giết hết lũ chuột đó cho ta!
Âu Dương Ba suất lãnh bá»n thuyá»n phu ngăn trở đám bang đồ Thiết Võng bang, không chá» chúng lên thuyá»n.
Thuyá»n địch bên hữu lúc đó tiếp cáºn thuyá»n cá»§a Âu Dương Long Niên rồi.
Bá»™ hạ cá»§a Thiết Võng bang trên thuyá»n đó cÅ©ng nhảy vút lên thuyá»n cá»§a Âu Dương Long Niên, theo chân cá»§a thuyá»n trước. Thà nh thá» nhân số bên địch nhiá»u gấp đôi.
Âu Dương Long Niên thầm nghĩ :
- “Thiết Võng bang là loà i cá nhá» trong sông ngòi, có thấm gì vá»›i ta là má»™t kình ngư nÆ¡i đại hải?â€
Lão Ä‘inh ninh má»—i thuyá»n phu cá»§a lão có thể đối phó vá»›i năm bảy tên bá»™ hạ cá»§a Thiết Võng bang, nhưng lão lầm, bá»n Thiết Võng bang tuy chẳng cao cưá»ng cho lắm, song chúng dùng toà n những quái chiêu gây bối rối cho thá»§ hạ cá»§a lão, chỉ trong thoáng mắt bá»n thá»§ hạ cá»§a lão bắt đầu luống cuống tay chân như sắp bại.
Âu Dương Long Niên lấy là m kỳ. Nhưng lão báºn đỠphòng Nhuế VÄ©, không là m sao xuất thá»§ phản công tiếp trợ thá»§ hạ.
Nhuế Vĩ đâu có để cho lão nghỉ tay lâu. Chà ng lướt tới vẹt đám thủ hạ của lão.
- Việc cá»§a chúng ta hãy tạm gác lại má»™t bên, tiểu tá»! Trước hết nên đánh Ä‘uổi bá»n kia Ä‘i!
Nhuế Vĩ hét :
- Ta chẳng đánh đuổi ai cả, không ai là kẻ địch của ta ngoà i ngươi! Ngươi muốn ta buông tha cho thì cứ giao Diệp Thanh lại cho ta!
Âu Dương Long Niên nổi giáºn, mắng :
- Con điếm thúi đó ta giết chết rồi!
Nhuế VÄ© sùi bá»t mép, vung quyá»n đánh ra.
Âu Dương Long Niên lại né tránh.
Äánh hụt Âu Dương Long Niên, Nhuế VÄ© không thu kịp tay thà nh thá» dư lá»±c còn, quáºt ngã luôn má»™t thuyá»n phu và hai bang đồ Thiết Võng bang sau lưng lão.
Bá»n Thiết Võng bang cứ tưởng chà ng là ngưá»i cá»§a Âu Dương Long Niên, vá»™i chia ra mấy tên vây quanh chà ng. Ba tên thuyá»n phu cÅ©ng áp tá»›i hiệp vá»›i bá»n Thiết Võng bang vây quanh chà ng luôn. Thế là có hÆ¡n mưá»i ngưá»i gồm hai cánh, đồng thá»i bao vây chà ng.
Âu Dương Long Niên thừa dịp đó quáºt khởi thế công trừ diệt bá»n Thiết Võng bang. Chúng dù có quái chiêu, song đâu phải là đối thá»§ cá»§a má»™t Âu Dương Long Niên. Cho nên qua má»™t lúc, chúng bị lão quáºt ngã tất cả.
Lỡ giết ba ngưá»i, Nhuế VÄ© hối háºn hết sức, bây giá» bị vây, chà ng sợ giết thêm ngưá»i nên không phản công, chỉ dùng “Phi Long bá»™ pháp†chạy nhảy né tránh thôi.
Dần dần đám bang đồ Thiết Võng bang giảm nhiá»u, thuyá»n phu cá»§a Âu Dương Long Niên nhá» lão ta cà n quét má»™t số lá»›n địch nhân, được rảnh tay, bèn cùng Âu Dương Ba áp và o tấn công Nhuế VÄ© à o à o.
Nhuế VÄ© nổi giáºn, thấy mình nhượng mãi chúng lại là m già , bèn giở chiêu thứ tám trong “Phi Long Bát Bộ†ra, phóng chân bốn phÃa. Tên nà o cháºm lùi là bị chà ng đá trúng đầu, ngã nhà o hôn mê luôn. Còn lại má»™t số Ãt vẫn ngoan cố không chịu rút lui, Nhuế VÄ© lại vung chân má»™t lượt nữa.
Còn lại mỗi một mình Âu Dương Ba nhỠđứng xa nên không việc gì. Hắn sợ quá, chạy đến bên phụ thân, nấp sau lưng lão.
Nhuế VÄ© đảo mắt nhìn quanh, thấy chỉ còn ba ngưá»i đứng là cha con Âu Dương và chà ng, nÆ¡i sà n thuyá»n hÆ¡n sáu mươi ngưá»i gồm song phương nằm ngổn ngang bất động.
Âu Dương Long Niên tán :
- Quả tháºt công phu Huyá»n Quy cá»±c kỳ linh diệu!
Nhuế Vĩ lắc đầu :
- Chẳng có công phu Huyá»n Quy gì hết. Ngươi đừng bà y chuyện cho ngưá»i khác tưởng là ta có thứ công phu đó.
Âu Dương Long Niên cưá»i lá»›n :
- Sá»± thá»±c thì ngươi có cất giấu quyển bà lục công phu Huyá»n Quy.
Nhuế Vĩ hét :
- Nói nhảm!
Âu Dương Long Niên cưá»i lạnh :
- Ta nói nhảm? Dá»… thưá»ng Ngá»c Diện Thần Bà cÅ©ng nói nhảm luôn?
Nhuế Vĩ kinh hãi :
- Ngươi nói cái gì? Ngá»c Diện Thần Bà cÅ©ng nghi là ta lừa dối?
Âu Dương Long Niên gáºt đầu :
- Äúng là ngươi gạt bà ấy.
Nhuế VÄ© gá»i lá»›n :
- Tưởng lão tiá»n bối! Tưởng lão tiá»n bối!
Âu Dương Long Niên cưá»i mỉa :
- Gá»i rát cổ há»ng cÅ©ng vô Ãch, ngươi không xuất chiếu quyển bà lục đó thì đừng hòng bà ấy cho ngươi thấy mặt.
Nhuế VÄ© cao giá»ng gá»i tiếp :
- Dù không tin vãn sinh Ä‘i nữa, Tưởng lão tiá»n bối cÅ©ng phải chá»§ trì chánh nghÄ©a chứ!
Vô Ãch! Chẳng có ai đáp lá»i chà ng ngoà i Âu Dương Long Niên châm chÃch chà ng mãi.
Nhá»› lại thái độ lạnh lùng vừa rồi cá»§a Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na, Nhuế VÄ© tá»± há»i hay là hai nà ng cÅ©ng hoà i nghi chà ng luôn? Há» quán thông vá»›i Ngá»c Diện Thần Bà ly khai chà ng sao? Có lẽ là thế nên chẳng nà ng nà o ra dò xem chà ng có việc gì chăng... Chà ng thở dà i. CÅ©ng được! Chẳng ai tin thì chà ng còn nói gì nữa? Nói là m chi?
Âu Dương Ba ỷ có cha che chở, thốt :
- Trao “Bà kÃp Huyá»n Quy†ra Ä‘i, tiểu tá».
Bỗng có âm thinh của nữ nhân vang lên :
- “Bà kÃp Huyá»n Quy†là cái gì?
Má»™t thiếu nữ váºn áo Ä‘á», tuổi dưới hai mươi, rất đẹp, từ mÅ©i thuyá»n Ä‘i đến.
Nà ng xuất hiện từ lâu, vì báºn tranh biện vá»›i nhau nên chẳng ai thấy. Theo sau nà ng là má»™t đại hán râu ria đầy mặt.
Âu Dương Long Niên lấy là m lạ, há»i :
- Cô nương là ai? Từ đâu đến? Äến lúc nà o?
Thiếu nữ áo đỠbáºt cưá»i khanh khách :
- Lão tiên sanh! Tiên sanh quáºt ngã toà n bá»™ thuá»™c hạ cá»§a tôi, tiên sanh không biết tôi là ai?
Âu Dương Long Niên kêu lên :
- A! Lệnh ái của Thiết Võng bang chủ!
Thiếu nữ há»i :
- Tiên sanh có thể trả bá»n thuá»™c hạ lại cho tôi chứ?
Âu Dương Long Niên đáp gấp :
- Có thể lắm chứ! Có thể lắm chứ!
Thiếu nữ áo đỠcau mà y bảo :
- Dư Tiểu Mao! Gá»i tỉnh chúng lại Ä‘i. Ai lại Ä‘i lên thuyá»n cá»§a ngưá»i ta mà nằm ngá»§ lỳ như váºy, tháºt khó coi quá!
Gã râu ria bước tới.
Âu Dương Ba vốn ngông cuồng thà nh tánh, cưá»i ghẹo :
- Tiểu Mao! Tiểu Mao! Tên nghe hay ghê!
Dư Tiểu Mao nhếch mép cưá»i.
Nụ cưá»i chưa trá»n hình, gã đã lướt tá»›i trước mặt Âu Dương Ba. Má»™t bà n tay bay lên, má»™t tiếng “bốp†vang theo.
Âu Dương Ba hứng cái tát tay và o mặt như trá»i giáng. Âu Dương Ba phun máu, hai chiếc răng theo máu văng ra. Äau quá hắn kêu lên ầm Ä©.
Âu Dương Long Niên khi nà o tha thứ cho kẻ khác là m nhục con trước mặt lão. Lão vươn tay chụp Dư Tiểu Mao.
Tuy cao lá»›n dá»nh dà ng, Dư Tiểu Mao nhanh hÆ¡n con mèo, gã chỉ lách mình, bà n tay cá»§a Âu Dương Long Niên chụp và o khoảng không.
Dư Tiểu Mao trở lại đám thuộc hạ Thiết Võng bang, giải khai huyệt đạo cho chúng.
Âu Dương Long Niên giáºt mình. Lão Ä‘iểm huyệt không đồng dạng, nặng nhẹ cÅ©ng bất đồng, giả như chÃnh lão giải khai cÅ©ng phải mất Ãt nhất cÅ©ng là má»™t giá».
Nhưng Dư Tiểu Mao chỉ phà ná»a giá» là là m xong việc. Lão kinh hãi, thà nh thá» chưởng thứ hai để phục háºn cho con trai lão lại chẳng dám đánh ra.
Rồi Dư Tiểu Mao trở lại trước mặt thiếu nữ áo Ä‘á», vòng tay cung kÃnh thốt :
- Xong hết rồi, còn hai ngưá»i không giải được.
Thiếu nữ áo đỠnổi giáºn :
- Tại sao không giải được? Ngươi há»c táºp chưa đến nÆ¡i đến chốn à ?
Dư Tiểu Mao đáp :
- Không phải váºy. Chỉ vì hai ngưá»i đó đã chết.
Thiếu nữ quét ánh mắt sang Âu Dương Long Niên há»i :
- Ai đánh chết chúng?
Nhuế Vĩ tiến lên đáp :
- Tại hạ lỡ tay đánh chết chúng.
Thiếu nữ cưá»i lạnh :
- Äánh chết thá»§ hạ cá»§a ta, quả tháºt ngươi to gan đấy.
Quay sang Dư Tiểu Mao nà ng bảo :
- Cho chúng trở vá» thuyá»n hết Ä‘i. Äừng đứng đó bẩn mắt ta!
Dư Tiểu Mao khoát tay :
- Äi! Äi nhanh! Äồ vô dụng!
Một tên bước tới, mếu máo thốt :
- Thuyá»n chìm rồi, vỠđâu bây giá»?
Dư Tiểu Mao quát :
- Thế tiểu thÆ¡ không thấy sao, ngươi còn phải léo nhéo! Tạm thá»i vá» bên thuyá»n kia Ä‘i.
Bây giỠÂu Dương Long Niên má»›i giải huyệt cho bá»n phu thuyá»n cá»§a lão.
Chúng rút lui hết.
Thiếu nữ áo đỠhá»i Âu Dương Long Niên :
- Thá»§ hạ cá»§a tôi không phải tiên sanh đánh chết song thuyá»n bị chạm nên chìm, tiên sanh tÃnh sao?
Thuyá»n chạm, trách nhiệm vá» cả song phương, nếu để cho má»™t mình Âu Dương Long Niên thì oan quá!
Âu Dương Long Niên ngán thá»§ pháp giải huyệt cá»§a Dư Tiểu Mao thà nh thá» ngán luôn nữ chá»§. Bá»™ hạ như thế đó thì chá»§ nhân phải như thế nà o nữa! Lão không dám giở thói ương ngạnh, cưá»i vuốt đáp :
- Lão phu xin Ä‘á»n thiệt hại cho tiểu thÆ¡.
Thiếu nữ buông giá»ng trêu :
- Äá»n như thế nà o?
Âu Dương Long Niên đáp :
- Tiểu thÆ¡ cho biết giá trị chiếc thuyá»n, lão phu sẽ Ä‘á»n.
Thiếu nữ lắc đầu :
- Tôi không ham đồng tiá»n thúi cá»§a tiên sanh đâu. Tiên sanh hãy Ä‘á»n chiếc thuyá»n nà y cho tôi.
Không ai chịu nổi thái độ trịch thượng cá»§a nà ng, song Âu Dương Long Niên là tay gian hùng xảo trá, gương mặt lỳ nhất Ä‘á»i, lão không há» giáºn, luôn luôn cưá»i vuốt :
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! VỠđến Trung Nguyên rồi lão phu sẽ giao cho tiểu thÆ¡.
Thiếu nữ lắc đầu :
- Ai mà đợi lâu như váºy được tiên sanh? Tuy nhiên, chẳng lẽ tôi bức tiên sanh phải nhảy xuống biển để giao thuyá»n liá»n cho tôi? Thôi thì tôi cÅ©ng chịu váºy Ä‘i. Nhưng vỠđến Trung Nguyên rồi tiên sanh phải lên bá» ngay cho tôi nhé.
Âu Dương Long Niên đáp ứng lẹ :
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! Má»i ngưá»i trong thuyá»n sẽ lên bá» hết, lão phu giao thuyá»n trống cho tiểu thÆ¡.
Thiếu nữ day qua Nhuế VÄ© há»i :
- Vấn đỠthuyá»n giải quyết xong rồi, còn vấn đỠngưá»i chết, ngươi tÃnh là m sao vá»›i ta đây?
Nhuế Vĩ đáp :
- Tại hạ đã nói lỡ tay đánh chết chứ không phải cố tâm.
Xem tiếp hồi 58 Thanh kiếm Ngư Trưá»ng
|

12-09-2008, 06:41 AM
|
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
|
|
Hồi 58 Thanh kiếm Ngư Trưá»ng
Thiếu nữ gạt ngang :
- Ta bất chấp trưá»ng hợp sát nhân cá»§a ngươi như thế nà o. Ta chỉ biết sát nhân là thưá»ng mạng thôi! Ngươi phải nghÄ© đến Ä‘iá»u đó!
Nhuế VÄ© há»i :
- Cô nương muốn sao? Thưá»ng mạng thì chắc là tại hạ không thể tuân lá»i được rồi!
Thiếu nữ tiếp :
- Váºy thì ngươi dùng bản lãnh giết ngưá»i đó mà tá»± bảo vệ sinh mạng.
Nhuế VÄ© há»i :
- Nghĩa là ...
Thiếu nữ trầm gương mặt :
- Ta bảo Dư Tiểu Mao phục thù cho hai kẻ chết, nếu ngươi thá»§ hòa được vá»›i hắn thì ngươi khá»i chết và có thể dùng và ng bạc Ä‘á»n thiệt hại. Còn như ngươi bại thì sanh mạng cá»§a ngươi phải do ta sá» dụng.
Nhuế VÄ© mỉm cưá»i :
- Giả như tại hạ thắng?
Thiếu nữ lắc đầu :
- Không bao giỠcó việc đó.
Nhuế VÄ© lại cưá»i :
- Cô nương nhất định hạ thủ là tại hạ phải bại?
Thiếu nữ gáºt đầu :
- Ta chắc chắn như váºy. Hòa vá»›i Dư Tiểu Mao là khá lắm đó, đừng nuôi má»™ng thắng hắn. Trong thiên hạ không mấy kẻ thá»§ hòa được vá»›i hắn!
Lá»i nói đó không khá»i ngông cuồng.
Nhuế Vĩ bất mãn.
Thấy rõ tâm ý cá»§a chà ng, thiếu nữ há»i :
- Ngươi tin là thắng nổi Dư Tiểu Mao?
Nhuế Vĩ thản nhiên :
- Như cô nương, tại hạ chắc váºy!
Dư Tiểu Mao “hừ†một tiếng bước tới :
- Con mẹ nó! Äá»™ng thá»§ Ä‘i thôi!
Gã đánh trước má»™t quyá»n.
Thiếu nữ quát :
- Khoan!
Dư Tiểu Mao thu tay vỠnhanh như lúc xuất phát.
Thiếu nữ tán :
- Nà y há» Nhuế! Ta khen ngươi có dÅ©ng khà đó! Nếu ngươi thắng, ta sẽ bá» qua hết má»i việc, hÆ¡n thế còn thưởng cho ngươi nữa đấy. Thưởng háºu đấy!
Nhuế Vĩ lạnh lùng :
- Trá»ng thưởng thì cô nương bất tất! Chỉ mong cô nương ly khai gấp chốn nà y thôi, cho khá»i trở ngại việc riêng giữa tại hạ và Âu Dương Long Niên.
Thiếu nữ há»i :
- Ta có thấy vừa rồi ngươi và Hải Long Vương đánh nhau, thế các ngươi có thù với nhau?
Nhuế VÄ© gáºt đầu :
- Sá»± tình sắp sá»a kết thúc thì cô nương đến, thà nh ra dở dang cả. Trách nhiệm đó vá» cô nương đấy!
Thiếu nữ không giáºn, cưá»i nhẹ đáp :
- Váºy ta chịu lá»—i đó! Nếu ngươi thắng Dư Tiểu Mao, ta sẽ lãnh kết thúc sá»± việc cho ngươi. Ta nghÄ© cái lão thất phu kia không dám trái ý ta đâu. Lão thất phu!
Âu Dương Long Niên biến sắc mặt, song cố dằn lòng. Khi chưa biết được thá»±c lá»±c đối phương như thế nà o, lão không há» vá»ng động. Lão chá» Dư Tiểu Mao và Nhuế VÄ© giao thá»§ rồi sẽ quan sát và phán Ä‘oán sau.
Nhuế VÄ© gáºt đầu :
- Xin cô nương ra lịnh cho Dư nhân huynh xuất thủ đi!
Nhưng thiếu nữ chưa ra lịnh. Nà ng nhìn Nhuế VÄ©, cưá»i nhẹ há»i :
- Ngươi có ngông cuồng chăng? Äôi tay bị cá»™t thế đó, có là điên ngươi má»›i dám giao đấu.
Nhuế VÄ© giáºt mình, lúc đó má»›i nhá»› lại hay bà n tay cá»§a mình. Chà ng cưá»i khổ đáp :
- Biết váºy song tại hạ không là m gì khác hÆ¡n được. Trên Ä‘á»i nà y không có Ä‘ao kiếm nà o chặt đứt Phược Long Sách được.
Thiếu nữ lắc đầu :
- Ngươi lầm! ChÃnh ta đây có má»™t váºt chặt đứt đưá»ng dây đó. Ta biết Phược Long Sách rất kiên cố, ngà y trước ta từng nghe gia phụ nói vá» nó.
Âu Dương Long Niên sợ nà ng giúp Nhuế VÄ© cắt đưá»ng dây thì nguy nên hấp tấp kêu lên :
- Äừng! Tiểu thÆ¡! Hắn có công phu “Huyá»n Quy†đó, lợi hại lắm. Tiểu thÆ¡ giúp hắn được tá»± do có khác nà o chắp đôi cánh cho con hổ! Không ai chế ngá»± hắn nổi đâu.
Thiếu nữ bĩu môi :
- Ta không tin hắn có công phu “Huyá»n Quyâ€!
Âu Dương Long Niên lại kêu lên :
- Lão phu nói tháºt đấy tiểu thÆ¡!
Thiếu nữ trầm giá»ng :
- Ta bảo không tin là không tin! Lão thất phu đừng nói nhiá»u.
Nà ng rút trong mình ra một thanh kiếm.
Âu Dương Long Niên kêu lên lần thứ ba :
- Ngư Trưá»ng kiếm!
Thiếu nữ gáºt đầu :
- Lão thất phu có nhãn lực đấy!
Bá»—ng nhiên nà ng đổi lối xưng hô, gá»i Nhuế VÄ© :
- Nhuế công tỠđỠphòng đấy!
Vung Ngư Trưá»ng kiếm, nà ng đâm tá»›i.
Nhuế VÄ© thấy nà ng có cảm tình vá»›i chà ng rõ rệt, không tin là chà ng có công phu “Huyá»n Quyâ€, lại thay đổi lối xưng hô, như váºy là nà ng không coi chà ng là cừu địch rồi. Thì nhất định nhất kiếm đó chỉ dá»a chà ng, xem chà ng có khiếp hay không. Chà ng bất động.
Nà ng tán :
- Can đảm đó! Khá lắm!
Nà ng đâm luôn mÅ©i kiếm và o khoảng giữa đôi cưá»m tay, Ä‘oạn xoay ngược lưỡi kiếm lên. Má»™t tiếng bá»±c vang khẽ. ÄÆ°á»ng dây cá»™t tay đứt liá»n.
Nhuế Vĩ cả mừng, vươn vai là m mấy cỠđộng co giãn. Sau đó chà ng vòng tay cảm tạ thiếu nữ.
Thiếu nữ tránh qua má»™t bên, không nháºn cái vái tay cá»§a chà ng. Nà ng thốt :
- Tôi cắt dây cho công tỠđể giao đấu, có váºy cuá»™c đấu má»›i công bình, chứ không phải vì hảo ý giúp công tỠđược tá»± do đâu.
Nà ng day qua Dư Tiểu Mao tiếp luôn :
- Äá»™ng thá»§ Ä‘i!
Cuộc chiến bắt đầu.
Quyá»n pháp cá»§a Dư Tiểu Mao cá»±c kỳ kinh ảo, Nhuế VÄ© nhá» có “Phi Long bá»™ pháp†má»›i tránh khá»i nguy hại mấy lượt.
Cuối cùng, bằng và o nội lực, chà ng đánh bay Dư Tiểu Mao.
Nếu thiếu nữ không kịp thá»i tung mình lên nắm Dư Tiểu Mao giữ lại, gã phải rÆ¡i xuống biển rồi.
Bại vì nội lực kém, Dư Tiểu Mao không phục đòi tái đấu.
Thiếu nữ không cho. Äá»™ng tÃnh sinh tà i, nà ng đỠnghị giao thá»§ vá»›i Nhuế VÄ©.
Dù sao thì nà ng cÅ©ng là ân nhân cá»§a chà ng, khi nà o chà ng chấp nháºn cuá»™c đấu?
Bất chấp chà ng ưng thuáºn hay không, nà ng vung Ngư Trưá»ng kiếm tấn công liá»n.
Âu Dương Long Niên cả mừng, song lại lo. Mừng là vì nà ng và o cuá»™c, nếu nà ng thắng thì lão hả dạ vô cùng, Nhuế VÄ© sẽ không còn á»· có ná»™i lá»±c hùng mạnh uy hiếp lão nữa. Nhưng rá»§i nà ng giết chết Nhuế VÄ© thì lão là m sao Ä‘em Diệp Thanh đánh đổi “quyển táºp Huyá»n Quyâ€? Tuy nhiên, song phương đã giao thá»§ rồi, lão tuy mừng song lại không muốn ngăn cản, mà ngăn cản cÅ©ng không còn kịp nữa.
Thoạt đầu Nhuế VÄ© dùng tay không chạy nhảy né tránh theo bá»™ pháp “Phi Long Bát Bá»™â€. Song “Phi Long Bát Bộ†đối vá»›i thiếu nữ hoà n toà n vô dụng vì thuáºt khinh công cá»§a thiếu nữ cao diệu cá»±c độ, luôn luôn nà ng cháºn lối thoát cá»§a chà ng là m cho chà ng cà ng phút cà ng lúng túng. Chà ng nghÄ© nếu nhượng bá»™ nà ng mãi thì chà ng khó tránh thảm bại. Bắt buá»™c, chà ng rút thanh Huyá»n Thiết Má»™c kiếm ra nghinh chiến. Chà ng sá» dụng “Thiên Äá»™n kiếm pháp†cá»§a Du Bách Long đối phó vá»›i thiếu nữ. Kiếm pháp cầm như trò trẻ trước thiếu nữ, nà ng thừa sức áp đảo chà ng như thưá»ng.
Cuối cùng, thiếu nữ xuất phát một chiêu kiếm tuyệt độc.
Nhuế VÄ© kinh hãi, không ngần ngại mảy mai dùng ngay chiêu Vô Äịch cá»§a “Kiếm pháp Hải Uyên†đối phó.
ÄÆ°a ra hai chiêu kiếm đó, song phương dồn nhau và o cái thế lưỡng bại câu thương.
Trong má»™t giây phút hối háºn, nếu gây tổn thất cho thiếu nữ thì chẳng há ra mình phụ lòng ân nhân sao? Thà chịu chết còn hÆ¡n là là m gì có hại cho thiếu nữ.
NghÄ© thế, dùng tay tả chặt xuống tay hữu, thanh Má»™c kiếm báºt lên, đồng thá»i tay hữu lá»ng ngón, thanh Má»™c kiếm vuá»™t tay bay Ä‘i xa rÆ¡i buông xuống biển. Rồi chà ng nhắm mắt buông tay chá» chết. Chết má»™t mình cho tròn ân, trá»ng nghÄ©a.
Thiếu nữ cÅ©ng hối háºn đã dùng má»™t chiêu độc tấn công Nhuế VÄ©, giả như chà ng chết vì chiêu đó thì nà ng là m sao tránh khá»i cái tiếng hiếu chiến và hiếu sát! Má»™t nữ nhân Ä‘oan chánh không há» nuôi dưỡng cái tÃnh hiếu chiến và hiếu thắng. Không do dá»±, nà ng xòe tay tả chặt xuống mÅ©i thanh kiếm.
MÅ©i thanh kiếm gãy má»™t Ä‘oạn ngắn, phần gãy bay Ä‘i, phần còn lại bị cái chặt là vuá»™t khá»i tay vụt tá»›i đâm luôn và o ngá»±c Nhuế VÄ©.
Nhuế VÄ© Ä‘inh ninh là mình phải chết, ngỠđâu chỉ nghe nhói ở ngá»±c má»™t chút rồi thôi. Chà ng chưa kịp mở mắt ra, thiếu nữ đã rú lên má»™t tiếng, vá»t tá»›i ôm chầm lấy chà ng.
Nà ng cũng đinh ninh thanh kiếm dù gãy một đoạn cũng đâm thủng được ngực chà ng, sợ chà ng ngã nên lướt tới đỡ.
Chà ng giáºt mình, vừa mở mắt ra, thiếu nữ há»i nhanh :
- Có sao không?
Rút Ä‘oạn kiếm nÆ¡i ngá»±c, kiếm vấy máu độ tấc. Chà ng lấy luôn quyển sách mà chà ng giấu ở ngá»±c ra, xem lại thấy quyển sách dầy hai tấc bị chá»c thá»§ng.
Thì ra thanh kiếm cắm sâu ba tấc,quyển sách hứng hết hai tấc, kiếm chỉ đâm và o ngá»±c chà ng độ tấc thôi. Quyển sách đó là quyển “Biển Thước thần thÆ¡â€, Dược Vương Gia tặng chà ng ngà y trước. Nếu không có quyển sách ngăn cháºn bá»›t đà kiếm thì kiếm đâm thấu tim chà ng rồi, chà ng mất mạng là cái chắc.
Nhuế Vĩ lấy thuốc gịt vết thương, nhìn thiếu nữ.
Thiếu nữ áy náy vô cùng, ấp úng :
- Vì tôi hiếu thắng, gây thương tÃch cho công tá», lại là m cho công tá» mất luôn thanh Má»™c kiếm trong khi công tá» không muốn gây tổn thương cho tôi. Tôi hổ thẹn quá.
Nhuế Vĩ an ủi nà ng.
Suy nghÄ© má»™t chút, thiếu nữ cúi xuống nhặt thanh Ngư Trưá»ng kiếm, hai tay trao cho Nhuế VÄ©, thốt :
- Mất thanh Má»™c kiếm, công tá» là m sao bôn tẩu giang hồ? Tôi xin Ä‘á»n công tá» thanh kiếm nà y là m váºt tùy thân để tạ lá»—i vá»›i công tá».
Nhuế Vĩ từ khước :
- Má»™c kiếm mất là do tại hạ tá»± nguyện quăng Ä‘i, cô nương có lá»—i gì? Tại hạ không dám nháºn má»™t váºt quý như thế.
Thiếu nữ cưỡng bách :
- Công tá» không nháºn là suốt Ä‘á»i tôi ân háºn mãi vá» hà nh động hôm nay. Vả lại, tôi đã nói, nếu công tá» thắng Dư Tiểu Mao thì tôi thưởng trá»ng háºu kia mà . Xin công tỠđừng chấp cái tiểu tiết mà gây bẽ bà ng cho tôi.
Nhuế VÄ© đà nh phải nháºn.
Trầm ngâm một lúc, thiếu nữ tiếp :
- Tôi ra Ä‘i chuyến nà y, ngoà i cái ý xuất hải du ngoạn còn có sứ mạng do phụ thân tôi á»§y thác. Lão nhân gia có má»™t vấn đỠnan giải, ngưá»i mong má»i được há»™i kiến vá»›i công tá» má»™t lần, nhá» công tá» giải quyết há»™. Váºy sau nà y khi nà o rá»—i rảnh, công tá» nên quá bá»™ đến Thiết Võng bang gặp gia phụ nhé.
Nhuế Vĩ đáp :
- Tại hạ tà i hèn trà thấp, sợ không giúp được gì cho lịnh tôn để cho lịnh tôn phải thất vá»ng.
Suy tư một phút, chà ng tiếp :
- Tuy nhiên, tại hạ sẽ cố gắng thu xếp công việc để có thì giỠđến bái kiến lịnh tôn, sau nữa đáp lại cái Æ¡n cá»§a cô nương hôm nay dà nh nhiá»u hảo ý cho tại hạ.
Thiếu nữ gáºt đầu :
- Tôi sẽ chá» công tỠđến, xin công tá» chấp nháºn má»™t hạn định từ sáu tháng đến má»™t năm, đừng để cha con tôi phải chá» lâu. Bây giá» thì chúng ta có thể chia tay được rồi.
Day qua Âu Dương Long Niên còn sững sỠtrước một kết cuộc ngoà i ý muốn, thiếu nữ thốt :
- Tiên sanh không nên nghi ngá» Nhuế công tỠđã nhặt được “quyển táºp Huyá»n Quy†nữa, bởi váºt đó ở trong mình tôi đây.
Nà ng lấy ra má»™t quyển táºp nÆ¡i bìa có chữ “Quy Lục†viết theo lối cổ tá»±.
Thấy quyển táºp Huyá»n Quy, Âu Dương Long Niên kÃch động lòng tham, bất cố lợi hại nhà o tá»›i giáºt.
Thiếu nữ Ä‘iá»m nhiên chá» khi lão đến gần, nà ng hoà nh tay tát ngược lại.
Má»™t tiếng “bốp†vang lên, Âu Dương Long Niên hứng trá»n má»™t cái tát bên má. Cái tát quá mạnh, lão loạng choạng ngưá»i chá»±c ngã.
Thân danh là má»™t tông sư, lại bị tát tay mà không tránh né kịp thì đúng là má»™t sỉ nhục lá»›n. Mà sá»± kiện đó cÅ©ng chứng tá» luôn thiếu nữ có bản lÄ©nh kinh hồn, trên Âu Dương Long Niên mấy báºc.
Tiếc quyển táºp quý báu, Âu Dương Long Niên lại vá»t mình tá»›i vươn cả hai tay ra chụp. Nhưng lão chỉ chụp và o khoảng không, thiếu nữ đã cùng Dư Tiểu Mao nhảy xuống thuyá»n, thuyá»n ở cách xa ngoà i hai mươi trượng.
Nà ng xuống thuyá»n rồi, thuyá»n phu liá»n tay chèo, kéo buồm. Không lâu lắm, thuyá»n má» dạng ở phương trá»i xa.
Nếu dùng thuyá»n nhẹ, Âu Dương Long Niên có thể Ä‘uổi theo kịp. Song Ä‘uổi theo mà là m gì? Nà ng có công phu Huyá»n Quy, lão mong gì uy hiếp nổi nà ng mà toan cướp giáºt. Lão thẫn thá» nhìn theo thuyá»n thiếu nữ.
Nhuế VÄ© bước tá»›i trầm giá»ng thốt :
- Hiện tại tiá»n bối đã biết tại hạ chẳng có quyển bà lục đó. Váºy tiá»n bối không còn Ãch lợi gì giấu mãi Diệp Thanh. Hãy trao nà ng ngay đây cho tại hạ, nếu không tại hạ sẽ đánh chết lão tiá»n bối.
Vốn sợ công lá»±c cá»§a Nhuế VÄ©, Âu Dương Long Niên không còn ngoan cố như trước nữa, gáºt đầu đáp :
- Trao, tá»± nhiên lão phu sẽ trao, nhưng lão phu xin Nhuế lão đệ cho biết má»™t Ä‘iá»u.
Nhuế VÄ© há»i gấp :
- Äiá»u gì?
Âu Dương Long Niên tiếp :
- NhỠvà o đâu lão đệ thăng tiến công lực nhiệm mầu như thế?
Nhuế Vĩ không giấu :
- Tại hạ vô hình trung ăn trúng một thứ cá lạ.
Nhuế VÄ© không chỉ chá»— có cá, song Âu Dương Long Niên thừa hiểu địa Ä‘iểm đó là Hồ Lô đảo. Không hy vá»ng há»c táºp công phu Huyá»n Quy, lão xoay qua mÆ¡ vá»ng ăn thứ cá lạ. Vá»›i tà i nghệ sẵn có, nếu công lá»±c tăng tiến phi thưá»ng thì lão có thể tung hoà nh trên giang hồ mà không ngán bất cứ má»™t ai.
Lão đáp ứng trao trả Diệp Thanh cho Nhuế Vĩ, song lão còn do dự Nhuế Vĩ biết ý lão bèn nói rằng :
- Tại hạ xin hứa, tiá»n bối trao trả Diệp Thanh rồi là bá»n tại hạ xin Ä‘i ngay, không há» lưu lại thuyá»n nà y má»™t phút. Bất quá tại hạ yêu cầu tiá»n bối cấp cho má»™t chiếc thuyá»n con loại cấp cứu, tại hạ và nà ng sẽ xuống thuyá»n cạn đó ly khai gấp.
Âu Dương Long Niên sáng mắt lên :
- Tháºt váºy?
Nhuế VÄ© gáºt đầu.
Âu Dương Long Niên đưa chà ng đến má»™t chiếc thuyá»n cấp cứu kéo tấm bố phá»§ kÃn lên trên. Diệp Thanh nằm ngá»§ say trong đó.
Thì ra Ngá»c Diện Thần Bà âm mưu vá»›i Âu Dương Long Niên bắt giấu nà ng từ sáng sá»›m, dùng nà ng là m con tin uy hiếp Nhuế VÄ© phải trao quyển táºp Huyá»n Quy cho há».
Trong khi chà ng giải huyệt ngá»§ cho Diệp Thanh, Âu Dương Long Niên ra lệnh cho thuyá»n phu hạ thá»§y má»™t chiếc thuyá»n cấp cứu sẵn.
Nhuế VÄ© bế Diệp Thanh nhảy xuống thuyá»n buông dây ra khÆ¡i ngay, không há» báºn bịu mÆ¡ hoà i đến Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na. Hai nà ng đã phản bá»™i chà ng, phụ há»a theo Ngá»c Diện Thần Bà cứ nghi ngá» là chà ng hèn hạ giấu quyển bà lục Huyá»n Quy, những con ngưá»i đó không còn là tri ká»· cá»§a chà ng nữa thì chà ng quan tâm mà là m chi?
Ngá»c Diện Thần Bà nằm yên trong khoang thuyá»n nghe hết câu chuyện bên trên, cảm thấy thẹn, không dám gặp mặt Nhuế VÄ©, chá» cho chà ng Ä‘i rồi má»›i dẫn Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na lên mÅ©i thuyá»n nhìn theo.
Äến lúc đó Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na má»›i rõ là Nhuế VÄ© đã bá» rÆ¡i hai nà ng. Sá»± thá»±c, oan hay ưng cho hai nà ng?
Âu Dương Long Niên cho thuyá»n tiến vá» hướng Hồ Lô đảo tìm cá lạ, còn Nhuế VÄ© và Diệp Thanh thì vá» Trung Nguyên.
Má»™t tháng sau chà ng và Diệp Thanh cặp thuyá»n và o đất liá»n.
Trong vòng ná»a năm, Nhuế VÄ© và Diệp Thanh Ä‘i khắp chốn truy tung tÃch kẻ thù. Thù nhân cá»§a phụ thân chà ng thì nhiá»u, chẳng lẽ chà ng giết hết, vả lại há» chỉ tham gia cuá»™c bao vây phụ thân chà ng thôi thì há» dù sao cÅ©ng không đáng tá»™i chết, chà ng chỉ nghiêm trách những ngưá»i mà chà ng tìm được chứ không gây tổn thương cho há».
Kẻ thù chÃnh cá»§a phụ thân chà ng là Bảo chá»§ Hắc bảo Lâm Tam Hà n, chà ng nghÄ© không thể nà o tha chết cho lão ấy, chÃnh lão hạ thá»§ sát hại phụ thân chà ng, lúc lâm chung, phụ thân chà ng chỉ nhắc má»—i má»™t tên Lâm Tam Hà n thôi.
Nhưng nhá»› đến Lâm Tam Hà n là nhá»› đến Lâm Huỳnh Cúc. Chà ng có thể bá» qua bao nhiêu ân tình cá»§a nà ng để nhẫn tâm sát hại phụ thân nà ng chăng? Vì còn do dá»± chà ng chưa quyết đến SÆ¡n Tây tìm Lâm Tam Hà n, chà ng biết há»… gặp lão ấy là chà ng hạ độc thá»§ liá»n.
Trong sáu tháng qua, chà ng kiểm Ä‘iểm lại má»i việc đã là m, kết toán chương trình hoạt động phân tách cái trá»ng cái khinh cá»§a những sá»± dở dang để lấy quyết định gạt bá» những sá»± gì, tiếp tục những sá»± gì.
Vá» Giản Hoà i Quyên và Hồ Cáp Na dÄ© nhiên chà ng cÅ©ng có nhiá»u cảm tình vá»›i há», song cảm tình đó chỉ ở trong phạm vi huynh muá»™i trong trắng thôi. Trên đưá»ng Ä‘á»i vá» sau chà ng tá»± đặt cho mình má»™t bổn pháºn là sẽ dìu dắt che chở cho há» trong những bước khó khăn và chà ng tin há» cÅ©ng hiểu được ná»—i niá»m cá»§a chà ng.
Vá» Lâm Huỳnh Cúc, chà ng cảm thấy nhẹ lo và chỉ ước mong Giản Thiệu VÅ© lấy nà ng là m vợ, sau nà y trải qua những biến đổi sâu sắc trong lòng, hắn đã thà nh tháºt yêu nà ng. Bởi thế hắn má»›i ưng thuáºn mang nà ng theo hắn.
Vá» Lưu Dục Chi, quả tháºt chà ng mÆ¡ tưởng đến nà ng, mÆ¡ tưởng trước khi gặp Cao Mạt Dã. Nhưng Lưu Dục Chi là gái đã có hôn ước, nà ng lại là đệ tá» cá»§a Ngá»c Diện Thần Bà . Chuyện kết hợp vá»›i Lưu Dục Chi không bao giá» thá»±c hiện được.
Chà ng chỉ bâng khuân nhiá»u vá» trưá»ng hợp cá»§a Cao Mạt Dã thôi. Chà ng sẽ xá» trà là m sau khi gặp lại nhau? Diệp Thanh là kẻ đến sau nhưng lại mang thai vá»›i chà ng, dù ngoà i ý muốn. Äịnh số chăng? Con ngưá»i phải đủ dÅ©ng cảm nghị lá»±c vui vẻ tiếp nháºn số pháºn.
Trước mắt chà ng có hai việc phải là m, báo phục mối gia cừu và giải quyết mối ân tình với Cao Mạt Dã và Diệp Thanh.
Công việc thứ nhất kể như đã kết liá»…u, trên đưá»ng truy tìm tung tÃch kẻ thù chÃnh là Bảo chá»§ Hắc bảo Lâm Tam Hà n. Chà ng đến nÆ¡i ẩn náu cá»§a lão. Lâm Tam Hà n tá»± lượng sức mình không phải địch thá»§ dưới tay chà ng, lão trốn tránh sá»± ô nhục danh dá»± nên đã tá»± sát. Giản Thiệu VÅ©, Lâm Huỳnh Cúc mang thi thể Lâm Tam Hà n ra Ä‘i trước đó má»™t ngà y.
Diệp Thanh thấy đại thù trả xong mà nét mặt chà ng vẫn lá»™ vẻ ưu tư bần thần. Là cô gái thông minh, nà ng suy nghÄ© má»™t chút liá»n hiểu ra ngay, tá»± tìm lý do rá»i khá»i chà ng Ä‘i tìm Cao Mạt Dã.
Khi ná»—i lo lắng tăng lên tá»™t độ khiến Nhuế VÄ© tưởng chừng như phát Ä‘iên, đột nhiên hai nà ng sánh vai xuất hiện trở vá». Khá»i nói sá»± sung sướng hạnh phúc cá»§a chà ng không biết diá»…n tả thế nà o.
Cùng chung sống và dấn thân vá»›i hai nà ng trên con đưá»ng hà nh hiệp, viá»…n ảnh những đứa bé xinh xinh nối dòng há» Nhuế là m cho chà ng yêu Diệp Thanh lẫn Cao Mạt Dã thêm thắm thiết. Còn bao nhiêu sá»± việc khác Ä‘á»u vì phụ thuá»™c, cao hứng thì giở ra tìm lại, không cao hứng thì xếp và o dÄ© vãng.
Bộ truyện “Thất lão kiếm†được kết thúc nơi đây.
HẾT
|
 |
|
| |