 |
|

13-09-2008, 06:50 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Kim Cương Bất Hoại (Hoà ng Vũ Dương) 41 chương
Kim Cương Bất Hoại
Nguyên tác: Hoà ng Vũ Dương
Äả tá»±: cao thá»§ Nhạn Môn Quan
Nguồn: www.nhanmonquan.com
Há»’I 1 Cuá»™c Khảo Võ Dị Thưá»ng
Mặt trá»i đỠchiếu tia nắng qua là n sương má»ng vắt ngang các ngá»n cây.
Chim chóc bắt đầu rá»i tổ Ä‘i kiếm mồi, tiếng kêu rÃu rÃt.
Ngưá»i sẹo mặt cùng chà ng thanh niên bước ra má»™t khoảng sân nhá» rá»™ng để cùng nhau đấu kiếm.
Ngưá»i đà n bà tá» vẻ ngại ngùng nói rằng:
- Má»i lần giao đấu bằng kiếm gá»—, như thế không nguy hiểm. Sao lần nà y dùng đồ binh khà tháºt ngá»™ lỡ tay xảy ra thương tÃch thì sao?
- Thôi lần nà y không phải bà đóng vai trá»ng tà i nữa, nếu táºp bằng kiếm gá»— như má»i lần thì con ta không chịu cố gắng chuyên tâm và o việc giao đấu. Muốn chóng giá»i thá»±c sá»± thì phải đánh đỡ bằng kiếm thép thá»±c sá»±, lần nà y tạm lấy chút máu để phân định sá»± hÆ¡n thua!
- Ủa! Äối vá»›i con mà ông cÅ©ng nói tá»›i chuyện đổ máu sao?
- Sao lại không được! Nếu không luyện táºp cho quen từ bây giá» mai sau giao đấu vá»›i kẻ khác, dá»… thưá»ng địch thá»§ nhẹ tay dung mạng cho mình chắc? Äã chÆ¡i dao phải quen đứt tay chứ.
Thiếu phụ van nà i:
- Vẫn biết thế, nhưng ông phải tuyệt đối cẩn tháºn, đừng để xảy ra sá»± gì ân háºn! Chà ng thiếu niên muốn mẹ được an lòng, nói rằng:
- Xin mẹ cứ yên tâm, không có gì đáng lo ngại cả. Con luyện táºp võ nghệ cÅ©ng hÆ¡n mưá»i năm nay, tay kiếm đã thuần, dù là kiếm gá»— hay kiếm thiệt, cÅ©ng không có nguy hiểm gì hết.
Nói rồi chà ng cầm thanh trưá»ng kiếm tuốt trần lưỡi tá»a sáng lung linh, hiên ngang bước và o vòng đấu.
Ngưá»i sẹo mặt cưá»i ha hả và nói to lên:
- Có thế chứ, má»›i đáng là mặt anh hùng! Äã sẵn sà ng chưa, ta ra tay đấy.
Nói chưa dứt lá»i, má»™t ánh thép vung lên nhanh như chá»›p nhắm thẳng và o đầu chà ng thanh niên chém bổ xuống. Ngưá»i con hoà n kiếm đỡ. Má»™t tiếng “choang†vang dá»™i là m ngưá»i thiếu niên chùn tay lùi lại phÃa sau hai bước!
Cáºu ta biến sắc vì thấy cha mình ra tay sá» dụng thế võ vô cùng ác và mạnh mẽ lạ thưá»ng là m hổ khẩu và cánh tay gần như bị tê bại.
Không để cho thiếu niên được nghÄ© ngợi, ngưá»i sẹo mặt chém liên tiếp dồn dáºp những nhát kiếm cá»±c mạnh là m thiếu niên lúng túng, vừa chống đỡ vừa thoái bá»™ hoà i, chẳng dám nói năng ná»a lá»i.
Ngưá»i sẹo mặt tấn công liên tiếp. Chưa trá»n mưá»i hiệp, má»™t tiếng “choang†vang dá»™i, thiếu niên lảo đảo suýt ngã, thanh trưá»ng kiếm đã gãy là m hai Ä‘oạn.
Ngưá»i đà n bà thấy váºy sợ run lên kêu lá»›n:
- Úi chao! Gãy kiếm rồi. Xin dừng tay, đừng đấu nữa. Ngưá»i sẹo mặt tá» vẻ không bằng lòng:
- Chưa xong! Chưa xong! Còn phải đấu tiếp, đây ta cho con thanh bảo kiếm của ta. Kiếm nà y không gãy dễ dà ng như thế được.
Nói rồi ông đã trở và o trong nhà mở bá»c hà nh trang, lấy má»™t thanh cổ kiếm, chuôi bằng đồng xanh, vá» thau có chạm trổ rất đẹp, má»›i thoạt nhìn, ai cÅ©ng biết là má»™t thanh kiếm quý.
Ngưá»i con nghÄ© bụng cha ta đã sá» dụng bảo kiếm, cuá»™c đấu hôm nay trở nên rất ác liệt, ta phải cẩn tháºn má»›i được.
Thiếu phụ can ngăn không được, cuá»™c giao đấu đã gãy kiếm mà không thôi thì tá» vẻ tức giáºn quay mình trở lui vô nhà và không ra nữa.
Hai ngưá»i trở và o vòng đấu. Thanh cổ kiếm tuốt ra khá»i vá», lưỡi bén sáng ngá»i xanh biếc, trông rất ghê rợn.
Thoạt tiên, thiếu niên nâng bảo kiếm dùng thế Phiêu Tá» Giao Thâu sáp chiến. Thế kiếm trong bà i Mai Hoa lẹ là ng linh động, lấy sá»± xoay chuyển nhanh chóng để khống chế thế công cá»§a ngưá»i sẹo mặt.
Nhưng ngưá»i cha cÅ©ng đã thay đổi kiếm pháp, dùng Xuyên Tâm Tháºp Cá»u Thức có uy lá»±c xoắn lấy lưỡi kiếm cá»§a đối phương, mục Ä‘Ãch vừa Ä‘oạt kiếm vừa chém gãy bà n tay địch thá»§.
Thiếu niên kinh sợ toát mồ hôi, nhảy lùi lại phÃa sau, không dám tấn công nữa. Nhưng bóng kiếm cá»§a ngưá»i sẹo mặt vẫn vùn vụt chém tá»›i, cáºu ta phải gắng sức chuyển hết thần lá»±c ra tay má»›i gạt nổi.
Äỡ chưa xong nhát kiếm chém sát vai tả đã phải nhảy lui để tránh nhát kiếm thứ hai chém tá»›i vai trái. Mồ hôi chà ng toát ra đầm đìa sau ba mươi hiệp chống đỡ, đồng thá»i thấy mắt hoa đầu choáng, tay chân rã rá»i cÆ¡ hồ thanh kiếm muốn vuá»™t khá»i tay.
Ngưá»i sẹo mặt chế riá»…u:
- Kém quá! Không chịu luyện táºp, chẳng có tấn tá»›i gì cả... Là m sao xuất hiện giang hồ đảm đương việc lá»›n?
Thiếu niên bị nhiếc mắng, mặt đỠbừng, mÃm miệng cắn môi, tá» vẻ uất ức vô cùng.
Cáºu ta tá»± nghÄ© nếu lấy sức mạnh và tà i năng thì chẳng thể nà o chống đỡ nổi các thế kiếm hiểm độc cá»§a cha cáºu, váºy ta hãy nghÄ© mẹo xem có cách gì thá»§ thắng được không?
Cáºu ta có biết cách đó và i bước, mấy hôm trước đây, cáºu có đà o má»™t cái lá»— định ươm cây tuyết lê, song mẹ cáºu ta không ưng cho trồng cây tại sân cá» gần nhà , nên hố đó đã bị cá» má»c che lấp nhưng chưa đổ đất cho đầy. Ngưá»i nà o vô ý bước tá»›i chá»— đó sẽ bị hụt chân xuống hố và vấp ngã.
Bây giá» cần phải nhá» cha cáºu tá»›i chá»— đó dùng mẹo đánh ngã. Nhưng chỉ có ý nghÄ© đó thôi, thiếu niên lÆ¡ là chia trà má»™t chút, bị lưỡi kiếm rạch là m toạc má»™t miếng vạt áo ở phÃa trước ngá»±c, may chưa chạm đến da thịt. Liên tiếp cha chà ng đã phát huy Thiếu SÆ¡n Bát Thức Kiếm để mong vạch trên ngưá»i chà ng những vết chém dà i.
Thiếu niên liá»n lùi đến bên hố trÅ©ng, cố tình nhảy nhót né tránh, chạy quanh miệng hố là m như di chuyển trên mặt phẳng. Tuy nhiên, cánh tay áo chà ng lại bị rách thêm hai chá»— nữa. Sá»± cầm cá»± miá»…n cưỡng khó có thể kéo dà i thêm!
Äối vá»›i cha chà ng - má»™t tay lão luyện giang hồ - má»—i bước tiến, má»—i bước thoái Ä‘á»u ráºp theo nguyên tắc, đâu có thể dá»… dà ng là m ông hụt chân sa hố được.
Cuá»™c đấu đã được trên năm chục hiệp. Thấy thiếu niên võ công quá sút kém nên ngưá»i sẹo mặt đã ná»›i tay tỠý khinh thưá»ng, không áp bách ráo riết như trước nữa.
ChÃnh lúc nà y, thiếu phụ thấy cuá»™c đấu kiếm dữ dá»™i, quá lâu, sá»± nguy hiểm rõ rệt y như má»™t cuá»™c giao đấu quyết tâm ăn thua đủ không có tÃnh cách gì luyện táºp nương tay cả. Không thể chịu đựng được nổi sá»± lo âu đè nén, bà la lá»›n:
- Khoan tay đã... dừng...
ChÃnh lúc nà y, thiếu niên đã nháºn thấy cha chà ng đứng ở và o tư thế xoay lưng vô lá»— trÅ©ng, gót chân cách hố đó đúng má»™t bá»™. Chà ng liá»n nghiến răng, hai tay cầm chặt chuôi kiếm, chém theo thế Giao Long Xuất Hải vung kiếm như cầu vồng áp đảo cha chà ng phải thoái bá»™.
Và khi thấy gót chân ông ta đã lá»t và o hố trÅ©ng thì chà ng váºn toà n lá»±c chém nhầu má»™t nhát sức mạnh như Thái SÆ¡n từ trên trá»i đổ xuống. Buá»™c lòng cha chà ng phải huÆ¡ kiếm ra đỡ. Vì đã có dụng ý, thiếu niên nhanh như chá»›p chuyển mình xuống tháºt thấp lia chân quét má»™t ngá»n tảo đưá»ng. Trong lúc bất kỳ xuất ý, ở và o thế hạ phong, ngưá»i sẹo mặt thu chân trước để khá»i bị quẹt ngang thì chân sau đã bị rá»›t tụt xuống hố sâu. Ông ta bị té ngá»a!
Thiếu niên lúc nà y chỉ cần vá»›i tay má»™t nhát là có thể chém cụt má»™t chân ngưá»i sẹo mặt, nhưng chà ng đâu dám là m thế, chà ng hoà n bá»™, thòng kiếm đứng nhìn...
Bá»—ng nhiên chà ng thấy Ä‘au nhói má»™t cái ở vai tả, thiếu niên lảo đảo lùi vá» phÃa sau và ngã gục. Ngưá»i sẹo mặt chân còn bị tụt hố, chưa đứng dáºy chỉ vẫy tay nhẹ má»™t cái, mÅ©i nhá»n thanh cổ kiếm đã ghim sâu và o vai thiếu niên rồi.
Ngưá»i mẹ thấy váºy vô cùng hoảng sợ chạy vá»™i tá»›i kêu lá»›n lên rằng:
- Ông Ä‘iên rồi! Là m công tá» thá» thương rồi! Ngưá»i sẹo mặt đứng dáºy, Ä‘iá»m đạm nói:
- Äã đánh ngã sao không chém ngay? Ở nhà bị thương thế là nhẹ, chứ còn ra ngoà i Ä‘á»i ắt lưỡi kiếm đã xuyên qua cổ há»ng rồi! Có bị Ä‘au, có chảy máu thì má»›i nhá»› lâu được! Mai sau đánh nhau vá»›i ai phải nhá»› kỹ rằng: "Äừng có lÆ¡ là khinh thưá»ng địch thá»§ mà chết! Mình không chém địch thì tất địch... nó sẽ chém mình".
Ngưá»i sẹo mặt bình tÄ©nh như thế, trái lại ngưá»i đà n bà thì sợ cuống quÃt lo rút mÅ©i kiếm ra khá»i vai, săn sóc vết thương và quay lại mắng ngưá»i đà n ông:
- Không và o lấy kim sang mang ra đây, còn đứng nói lảm nhảm gì thế? Ngưá»i sẹo mặt đáp:
- Má»™t vết thương tầm thưá»ng nhá» má»n, bà nà y là m gì mà rối rÃt lên như váºy? Ta đã có lần mang trên mình cả chục vết đâm chém máu chảy ròng ròng mà chẳng cần ai chăm sóc, lại còn phải cố chiến đấu vá»›i hà ng chục địch thá»§ để già nh lấy mạng sống...
Nhưng nói rồi ông ta cũng đi vô nhà lấy thuốc. Thiếu phụ dùng khăn tay bịt lấy vết thương, nhưng bà không thấy có máu chảy ra. Mặt tái mét, đầy vẻ kinh hãi, cầm lấy thanh cổ kiếm đưa lên mắt ngắm nhìn.
Cái chốt ở nÆ¡i đốc kiếm xoay ngang, bà lấy tay vặn chá»— nắp đốc kiếm cho rá»i hẳn ra khá»i chuôi, thấy có ống nhá» chạy dà i theo sống kiếm. Má»—i lần con chốt ở đốc kiếm bị xoay ngang thì chất độc ở bầu nhá» trong chuôi kiếm lại chảy dá»c theo sống kiếm và thấm ra ngoà i.
Bà kêu to lên:
- Lưỡi kiếm có tẩm độc! Nguy tai rồi!
Ngưá»i sẹo mặt nghe váºy hoảng sợ chạy ra, nhặt lấy thanh cổ kiếm lên và nói rằng:
- Thực nguy to rồi! Ta đã dùng nhầm phải thanh độc kiếm. Biết là m sao đây?
Ngưá»i sẹo mặt cúi xuống vá»±c thiếu niên Ä‘em và o nhà để tìm phương cứu chữa. Ngưá»i đà n bà há»i:
- Thần dược cá»§a lão Thần Y cho ông đâu? Thuốc đó có chữa được vết độc nà y không? Ngưá»i sẹo mặt thấy vá»ng lắc đầu:
- Không thể được. Lúc ta xin lão Thần Y cho thuốc ta đâu có nghĩ và biết tới thanh độc kiếm nà y!
Thiếu niên mặt xanh như tà u lá nói rằng:
- Mẹ Ä‘i rừng có hái lá thuốc trừ ná»c rắn, nên tạm dùng để ná»c độc không nháºp và o cÆ¡ thể. Mẹ cho con má»™t Ãt rịt tạm xem sao?
Nhá» có thiếu niên nhắc nhở, bà ta chợt nhá»›, chạy vá»™i vô trong bếp, lấy ra má»™t than hồng dà và o đốt cháy thịt chá»— vết đâm. Lá»a kêu xèo xèo, thịt cháy khét lẹt, tuy không trị được chất độc nhưng cÅ©ng tạm thá»i ngăn không cho chất độc thấm nhanh và o máu.
Thiếu niên Ä‘au quá, nằm ngất lịm Ä‘i. Lúc nà y ngưá»i sẹo mặt ngồi lặng lẽ, buồn bã xịu mặt không thốt được câu nà o.
Hắn cầm thanh cổ kiếm tháo hẳn chuôi kiếm lấy ra má»™t Ãt chất độc mà u xanh xem xét kỹ cà ng. Hai vợ chồng bảo nhau:
- Thực là một chất cực độc, nhưng ta không biết loại gì? Nếu cứ để tình trạng y nguyên như thế nà y... thì công tỠsẽ nguy mất!
Ngưá»i sẹo mặt tá»± đấm ngá»±c, vò đầu bứt tóc, la lối om sòm:
- Ta ngu thá»±c! Tưởng rằng giúp đỡ được công tá», ai ngá» hóa ra hại ngưá»i! Ta đã không hoà n thà nh được di ngôn cá»§a chá»§ soái, chỉ còn cách chết Ä‘i cho rồi! Ta mà tìm được cái tên chế tạo thanh kiếm nà y, thì ta phải chém chết, băm vằm nó ra má»›i hả giáºn! Trá»i Æ¡i! Mã Hóa Long nà y đã già ná»a Ä‘á»i ngưá»i mà sao lại ngu thế?
Ngưá»i vợ an á»§i:
- Lúc nà y ta phải bình tĩnh mới được. Ông nói lão Thần Y cho ông thần dược chữa các vết thương của ông. Mau đưa cho tôi coi xem có dùng được không? Nếu không dùng được thì tôi đi kiếm một và i thứ là rừng là m thuốc đấu rịt tạm chứ biết sao?
Mã Hóa Long lục lại hà nh lý, lấy ra má»™t cái lá» nhá» dốc ra, bá»—ng thấy ba viên thuốc mà u Ä‘á». Ngưá»i đà n bà cầm lấy xem rồi nói rằng:
- Loại thuốc trị thương nà y thiệt lá quý, hiếm có. Nhưng chắc rằng không giải được chết độc Ä‘ang ngấm và o trong cÆ¡ thể. Ta đắp lên vết thương rồi sẽ tÃnh sau.
Mã Hóa Long nói:
- Tôi nghĩ rằng chúng ta mang Kỳ nhi đến thánh thủ lão Thần Y nhỠông ta cứu chữa thì mới thoát được.
- Nhưng ông ta ở đâu?
- Ở tại vùng Vạn Diệu SÆ¡n Trang, Ä‘i ngá»±a nhanh cÅ©ng mất và i ngà y đưá»ng má»›i tá»›i. Bà đi theo vá»›i tôi vì bà biết Ãt nhiá»u vá» y lý, bà có thể giúp tôi săn sóc Kỳ nhi ở dá»c đưá»ng.
Nói rồi Mã Hóa Long mà i thuốc đổ và o vết thương trong khi ngưá»i vợ chạy ra sÆ¡n cốc tìm là cây rừng để dùng uống giải độc.
Nhá» có sá»± chăm sóc chu đáo, nên sau khi uống bát thuốc nóng hổi, thiếu niên đã tỉnh trở lại, chà ng thấy ngoà i sân ba con ngá»±a sẵn sà ng hà nh lý. Cha chà ng và mẹ chà ng đã y phục sẵn, sắp sá»a Ä‘i xa, liá»n nhá»m dáºy há»i:
- Cha và mẹ định Ä‘i đâu? Ngưá»i mẹ đáp:
- Ta phải đưa con Ä‘i chữa bệnh. Con yên tâm, thế nà o cÅ©ng khá»i.
Thiếu niên định đứng dáºy, song khà lá»±c trong ngưá»i cÆ¡ hồ đã tiêu tan mất cả, cánh tay tê dại không thể nhấc lên được, chà ng đà nh để cho ngưá»i sẹo mặt bồng đặt nằm phục trên ngá»±a rồi cả ba ngưá»i rá»i bá» xóm nhà tranh ra Ä‘i.
Thiếu niên rất mến yêu khu rừng nhỠđó. Äấy là nÆ¡i chà ng đã sinh ra và cha mẹ nuôi đến lá»›n, nay phải rá»i bá» ra Ä‘i không biết có ngà y nà o trở lại không? Chà ng xiết bao bùi ngùi thương cảm.
Ngưá»i vợ há»i chồng rằng:
- Ông bảo không rõ xuất xứ cá»§a thanh kiếm kỳ quái nà y? Mã Hóa Long trả lá»i:
- Tháºt là má»™t sá»± ngẫu nhiên, ta có gặp má»™t vị Phiên tăng hình dung cổ quái, vai Ä‘eo thanh kiếm nà y. Ta biết y là ngưá»i có võ nghệ cao cưá»ng nên thách thức y giao đấu để tranh tà i cao thấp. Hắn cố tình không nháºn lá»i thách thức. Hắn há»i ta lý do tại sao đòi so kiếm. Ta thoái cá»› rằng muốn Ä‘oạt thanh kiếm cá»§a hắn, nếu không chịu giao đấu thì phải nạp thanh kiếm cho ta. Tưởng hắn không ưng, ai ngá» hắn tươi cưá»i cởi kiếm dâng cho ta, không tá» vẻ tiếc rẻ chi hết. Ta thấy thanh kiếm tốt thì dùng chứ có biết đâu là má»™t thanh độc kiếm, có thể gây vết thương nguy hại như váºy.
- Thế ông có há»i tên vị Phiên tăng đó là gì không?
- Ta quên không há»i và y cÅ©ng chẳng há»i gì tên ta...
Ba con ngá»±a vẫn băng băng trèo đồi, vượt núi. Mã Hóa Long quay lại há»i thiếu niên:
- Con thấy trong ngưá»i có sao không? Bình sinh tÃnh nết ta rất ngay thẳng, ta sẽ tìm giết Phiên tăng chá»§ nhân thanh độc kiếm! Sáng nay, con đỡ nổi cho trên năm mươi hiệp lại còn dùng mẹo là m cha té ngã như váºy chứng tá» võ công con đã có thể Ä‘em dùng vá»›i Ä‘á»i. Sau khi khá»i bệnh, giải trừ hết chất độc trong ngưá»i, cha Ä‘i đâu sẽ mang con theo đó, không bắt con phải ẩn trong cốc nữa.
Ngưá»i đà n bà nói:
- Ông có thù háºn vá»›i những ngưá»i đã chém là m hư mặt ông không? Mã Hóa Long âm thầm đáp:
- NghÄ© ngưá»i ta chém và o mặt mình cÅ©ng tức thiệt... Nhưng lá»—i không riêng gì ngưá»i ta. Thiếu niên nói khẽ:
- Cha cho con biết những kẻ nà o đã cả gan chém và o mặt cha, con sẽ rạch mặt chúng trả thù...
Mã Hóa Long đáp:
- Ta chẳng biết tên há». Những kẻ đã lưu lại dấu kiếm trên mặt ta Ä‘á»u là tay cao thá»§ danh gia tuyệt nghệ, tà i giá»i gấp mưá»i ta. Há» không giết ta là may, là m sao mà trả thù hỠđược? Và lại lá»—i cÅ©ng ta gây sá»± trước. Má»™t bà i há»c, má»™t thế võ mua bằng má»™t vết sẹo đâu có phải là mắc!
Ngưá»i đà n bà nói tiếp:
- Nhưng bà i há»c hôm nay, thế võ cá»§a ông hôm nay, mẹ con chúng tôi đã phải mua bằng má»™t giá quá đắt...
Mã Hóa Long cắn môi, quất ngựa phi nhanh... Bụi tung mù mịt sau vó ngựa.
Hết hồi 1
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by bagiatam; 13-09-2008 at 06:57 PM.
Lý do: Chữ size nhỠquá
|

13-09-2008, 06:52 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
HỒI 2 Vạn Diệu Sơn Trang
Äã ba ngà y qua, nhóm ngưá»i ngá»±a vẫn Ä‘i vá» phương bắc, lúc vượt rừng lúc băng suối, lúc trèo đèo trượt dốc, lúc phi nhanh rong ruổi trên đưá»ng cái quan, lúc len lá»i theo những đưá»ng sâu trong rừng ráºm.
Mã Hóa Long cố tìm những ngả tắt để đi gấp đến Vạn Diệu Sơn Trang.
Ông ta cố tránh con mắt tò mò cá»§a ngưá»i Ä‘i đưá»ng, chỉ dừng chân ở các thị trấn nhá» khi cần phải cho ngá»±a nghỉ hay cần mua thêm lương thá»±c, thuốc men cần thiết. Má»—i khi nghỉ tạm, ông chăm lo nắn bóp các huyệt đạo cá»§a thiếu niên trong khi Mã phu nhân sắc thuốc men để cầm giữ nguyên khà ngưá»i bị thương. Vì váºy thiếu niên đủ hÆ¡i sức cầm cá»± vá»›i tá» thần.
Tuy nhiên, sang tới ngà y thứ ba thì thiếu niên chẳng thể một mình nằm phủ phục trên lưng ngựa được nữa. Hai mắt có quầng đen trũng sâu xuống, hai má hóp lại, da và ng lợt, mạch máu chạy yếu hẳn đi. Mã Hóa Long phải bế chà ng trong tay, ngồi chung một ngựa tiếp tục cuộc hà nh trình... tìm danh y chữa chạy. Vẻ lo sợ của hai vợ chồng Mã Hóa Long cà ng hiện rõ trên nét mặt đầy ưu tư!
Mấy hôm đầu còn vừa Ä‘i vừa nghỉ, vá» sau tình trạng sức khá»e cá»§a thiếu niên trở nên suy yếu nhanh chóng, hai vợ chồng Mã Hóa Long mải miết thúc ngá»±a Ä‘i cả ngà y lẫn đêm, không nói năng vá»›i nhau ná»a lá»i. Ngá»n Thất Chỉ SÆ¡n như bảy ngón tay chỉ thẳng lên trá»i, khi má» khi hiện ở đằng xa. Mã Hóa Long bảo vợ rằng:
- Vạn Diệu SÆ¡n Trang ở chân rặng núi kia. Dân cư vùng nà y ai cÅ©ng biết Thánh Thá»§ lão Thần Y. Những đồi trồng chè ở đây sản xuất ra má»™t loại chè rất ngon, bà nên tìm mua chút Ãt, uống và o cho đỡ mệt nhá»c và khá»i khát.
Nhưng lạ thay, Ä‘i qua nhiá»u ngá»n đồi chè lá má»c xanh um, rất tươi tốt, tìm và o má»™t và i túp lá»u tranh trước đây có ngưá»i ở mà nay thì hoang vắng. Không thấy má»™t bóng ngưá»i nà o hết! Không có tiếng chó sá»§a, cÅ©ng không thấy má»™t ngá»n khói bốc lên, bóng gia súc, ngưá»i Ä‘i hoặc trẻ nô đùa cÅ©ng như Ä‘i và o má»™t khu rừng hoang thăm thẳm vô táºn.
Mã Hóa Long tay bồng thiếu niên, tay ghì cương ngá»±a kiệu lên trên trước xem xét tình hình, chợt thấy bên đưá»ng cắm má»™t tấm bảng trên úp chụp má»™t sá» ngưá»i phÆ¡i xương trắng hếu, hai con mắt rá»—ng Ä‘en ngòm vá»›i bá»™ răng nhe trắng nhởn, trên bảng có viết mấy chữ sau đây: “Ma Vương cấm địa: Kẻ nà o xâm nháºp Vạn Diệu SÆ¡n Trang thì sẽ bị bêu đầu cắm trên cá»c như ngưá»i nà y!â€.
Mã Hóa Long cau mà y ngẫm nghÄ©. Mã phu nhân tiến tá»›i thấy váºy cÅ©ng hoang mang không hiểu sao. Bà nhìn chồng tá» vẻ lo ngại bá»™i phần!
Mã Hóa Long nói:
- Cách đây hÆ¡n tháng tôi trở vá» qua đây, cảnh trạng có như váºy đâu? Không biết biến cố gì đã xảy ra tại đây?
Vá»›i sá»± pháºp phồng lo sợ trong thâm tâm, hai vợ chồng thúc ngá»±a tá»›i khu vá»±c sát cáºn chân núi Thất Chỉ.
Trước má»™t túp lá»u nhá» bên đưá»ng, có hai con ngá»±a tốt buá»™c và o gốc cây dương liá»…u. Mã Hóa Long ra hiệu dừng ngá»±a đặt thiếu niên nằm phục trên yên, trao cương cho vợ vừa từ từ nhảy xuống đất, nhẹ nhà ng Ä‘i lại túp lá»u. Ở trong lá»u có hai đại hán mặc võ phục toà n Ä‘en đương cùng nhau đối ẩm, vừa ăn uống thô tục vừa nói chuyện, tiếng nói oang oang:
- Hôm nay đến phiên chúng ta canh gác ở đầu đưá»ng nà y. Lệnh trên thì bảo Ä‘uổi dân cư Ä‘i, nhưng đại ca bảo có máºt lệnh thịt hết không để má»™t ngưá»i nà o, má»™t con váºt sống nà o thoát ra ngoà i báo tin. Dá»a nạt cho chúng sợ phải rá»i bá» Ä‘i. Nhưng đại ca đã cho ngưá»i mai phục ở ngoà i đây hà ng trăm dặm, kẻ nà o muốn mang tin Vạn Diệu SÆ¡n Trang thoát ra ngoà i Ä‘á»u bị tà n sát hết! Bây giỠđã được gần tháng rồi, vùng nà y đã biến thà nh hoang địa, nhiệm vụ đã là m xong từ lâu sao đại ca chưa có lệnh rút chúng ta vá»?
- Lâm huynh quên rằng còn có những ngưá»i ở nÆ¡i khác tìm đến Vạn Diệu SÆ¡n Trang, chúng ta có lệnh giết cả sao?
- Như váºy chúng ta phải canh gác nÆ¡i hoang địa nà y suốt Ä‘á»i à . Tháºt là buồn bá» mẹ! Äã ná»a tháng nay không gặp má»™t bóng ngưá»i nà o. Tôi đã bảo Trần huynh giữ lại con bé nhà há» Äà o là m thú tiêu khiển, có phải nhưng lúc buồn bã vắng vẻ như lúc nà y dá»… chịu hÆ¡n không?
- Anh nói mà không biết nghĩ. Ngộ nhỡ đại ca biết chúng ta ra lệnh thì hai cái đầu đâu còn trên cổ nà y nữa.
- Ta tìm nÆ¡i kÃn đáo giấu chứ!
- Thì nà o chúng mình có ai biết phải ở cái xóm thổ tả nà y lâu đâu. Tôi mong được trở vỠvà công tác tại đồng bằng quá!
- Thôi đừng buồn phiá»n, rượu còn nhiá»u. Ông bạn uống thêm Ä‘i!
Nhắc lại Mã Hóa Long trong khi đến gần túp lá»u, bất chợt má»™t âm thanh dịu dà ng như có ngưá»i vô hình đứng sau nói nhá» bên tai:
- Sao Trấn Vệ tướng quân lại tự hủy mình như thế?
Mã Hóa Long mở mắt nhìn quanh thì thấy có một ông cụ già , râu tóc trắng bạc như tuyết, vẻ mặt uy nghiêm, thần thái tiên phong đạo cốt.
Ông cụ mặc đạo bà o mà u trắng, tay chống gáºy trúc dà i, lưng Ä‘eo giá» thuốc lá»›n cá»§a ngưá»i sÆ¡n thượng, đứng nhìn mình không chá»›p mắt. Nhãn quang cá»§a ông cụ phát ra oai lá»±c hà ng long phục hổ. Mã Hóa Long lá»› ngá»› chẳng biết nói năng ra sao. Ông cụ chỉ sẽ giÆ¡ đầu gáºy gạt và o đầu lưỡi kiếm cá»§a Mã Hóa Long. Tức thá»i thanh trưá»ng kiếm rá»i khá»i tay ngưá»i võ tướng sẹo mặt rồi rá»›t xuống đất kêu đến keng má»™t tiếng.
- Lúc nãy tướng quân nói “Lý Äại Soáiâ€, có phải là muốn nói tá»›i “Lý Lăng Vương†đã từng cầm quân Tống đánh bại giặc Liêu không? Tướng quân tá»± xưng là Trấn Vệ tướng quân, có phải ngưá»i là Trấn Vệ Kỵ Äô Mã Hóa Long dưới trướng Lý Lăng Vương không?
Ông cụ cháºm rãi há»i như váºy.
Mã Hóa Long quỳ xuống đáp rằng:
- KÃnh thưa lão trượng, tiểu sinh chÃnh là Mã Hóa Long. Mưá»i bảy năm trước đây đã từng hầu hạ dưới trướng cá»§a Lý Lăng Vương. Nhưng từ ngà y toà n gia Lý Äại Soái bị gian thần sát hại, tiểu sinh mang công tá» Ä‘i trốn và o rừng núi. CÅ©ng định nuôi nấng cho khôn lá»›n để mong có ngà y minh oan cùng triá»u đình, trả mối háºn thù, tiêu diệt lÅ© gian thần. Nhưng chưa giúp tiểu công tá» thà nh toà n được di ngôn cá»§a chá»§ soái và chá»§ mẫu thì tiểu sinh đã lỡ tay là m tiểu công tá» thá» thương đến chết mất rồi.
Ông già cầm gáºy trúc chỉ và o thiếu niên đương nắm sóng sượt gần đó há»i rằng:
- Cáºu trẻ tuổi kia là con cá»§a Lý Lăng Vương chăng? Có gì minh chứng?
Mã Hóa Long đứng dáºy, lấy trong bá»c má»™t chiếc nhẫn và má»™t tấm áo lụa trẻ nÃt mặt trên có viết hà ng chữ máu, có đóng dấu son đỠvà nói rằng:
- Äây là chiếc áo tiểu công tá» mặc khi tiểu sinh ẵm Ä‘i tỵ nạn. Còn đây là chiếc nhẫn ngá»c có khắc triện cá»§a Lý tướng quân. Tiểu sinh định mang tiểu công tỠđến đây định nhá» lão Thần Y chữa trị nhưng mà không ngá» Vạn Diệu SÆ¡n Trang đã bị đốt phá tiêu tan nên tiểu sinh thất vá»ng chẳng muốn sống nữa! Sau khi tiểu sinh chết xin lão tiá»n bối đã biết hết căn nguyên câu chuyện, giữ há»™ những ká»· váºt nà y, nếu có thể xin đưa tá»›i tay, má»™t ngưá»i tên là Nam Bình Hầu Vương Thế Cát...
Ông cụ già cầm lấy chiếc nhẫn và cái áo lụa xem xét giây lâu, lẳng lặng đi tới cạnh thiếu niên. Cụ để giỠthuốc xuống đất và quỳ xuống xem mạch, đặt tay lên ngực thiếu niên... Mã Hóa Long cũng chạy lại đứng gần lão trượng. Cụ vạch mà mắt thiếu niên, cởi bỠlần áo ngoà i, xem xét kỹ cà ng vết thương rồi nói rằng:
- Cáºu trẻ tuổi nà y Ä‘Ãch thị là con Lý Lăng Vương. Y mắc phải chất độc Huyết Ma Dị Thảo. Không chết còn sống được đến bây giá» thá»±c là má»™t sá»± khác thưá»ng! Y chỉ ngất Ä‘i, chưa chết!
Ông ta nói tiếp:
- Ta là bạn cá»§a Thánh Thá»§ Thần Y. Äể ta chữa chạy cho y mà cả cho ngươi nữa. Mã Hóa Long giáºt mình kinh sợ nói rằng:
- Tiểu công tá» bị thương, mắc độc. Chứ còn tôi thì khá»e mạnh như thưá»ng có là m sao đâu?
Ông lão không trả lá»i, Ä‘i lại lẳng thuốc, lấy ra má»™t cái bình bằng bạch ngá»c. Rồi lá»±a chá»n má»™t cá»§ rá»… cây mà u trắng trông giống như má»™t chi nhân sâm còn tươi. Ông ta cáºy răng thiếu niên, vắt chất nhá»±a chảy nhá» giá»t vô miệng. Má»™t mùi thÆ¡m lạ xông lên. Sau đó ông lấy tay vứt bá» chá»— thuốc đắp trên vai và dùng nước trong bình ngá»c rá»a sạch vết thương. Nước trong bình chảy ra mà u trắng như sữa là m mùi hôi tanh bay Ä‘i mất. Ông lấy bã rá»… cây đắp và o vết thương rồi xé áo, lấy vải buá»™c chặt lại.
Kế đó, ông bắt Mã Hóa Long xòe hai bà n tay ra, trút đổ nước sữa trong bình vô rồi bảo Mã Hóa Long xoa hai bà n tay vá»›i nhau. Viên võ tướng mặt sẹo cảm thấy nước trong bình chạm và o da thịt lạnh mát như băng tuyết. Sau đó má»™t luồng hÆ¡i nóng ngấm và o các châu thân xông lên tá»›i ót và truyá»n qua các kinh mạch trong ngưá»i. Từ các lá»— chân lông trên bà n tay đã tiết ra đầm đìa những giá»t nước Ä‘en như má»±c.
Ông lão bảo lấy nước rá»a sạch chất dÆ¡ Ä‘i và nói rằng:
- Tướng quân đã bá» nhiá»…m độc vì đã dùng tay nắm lấy chuôi thanh độc kiếm kia! Lúc đó chà ng thiếu niên cÅ©ng đã hồ tỉnh ngÆ¡ ngác nhìn quanh và há»i rằng:
- Mẹ tôi đâu?
Mã Hóa Long nhá»› tá»›i vợ mình, liá»n chạy ra nâng đỡ ngưá»i đà n bà lay gá»i cho tỉnh lại:
- Lan nương! Lan nương! Mau tỉnh lại!
Ngưá»i vợ, hai hà ng nước mắt đầm đìa trên gò má, than vãn như nói thầm trong mÆ¡:
- Trá»i Æ¡i! Chồng tôi, con tôi Ä‘á»u chết cả thì tôi sống là m gì nữa? Mã Hóa Long nói rằng:
- Tỉnh lại! Tỉnh lại! Tiểu công tỠđã có ngưá»i cứu rồi, mình tỉnh dáºy mà xem!
Vương Ngá»c Lan phu nhân vá»™i đứng dáºy, lảo đảo chạy lại phÃa thiếu niên, thấy chà ng còn sống, xiết bao mừng rỡ, bà ta ôm choà ng lấy đứa con yêu quý. Sau đó bà ta sụp lạy ông già mà rằng:
- Cám ơn lão trượng gia ân tái sinh cho lũ chúng tôi! Cụ có phải là Thánh Thủ lão Thần Y không?
Ông cụ đỡ Vương Ngá»c Lan đứng dáºy và đáp rằng:
- Ta chỉ là bạn lão Thần Y. Có phải phu nhân đã đắp lá thuốc lên chá»— vết thương cá»§a lệnh công tỠđây không? Ta khen phu nhân cÅ©ng giá»i nghá» thuốc lắm đấy! Nếu không có phu nhân táºn lá»±c chăm sóc thì tiểu tá» nà y chẳng thể còn sống tá»›i ngà y nay!
Ông lão bá»—ng lắng tai nghe. Má»i ngưá»i không thấy động tÄ©nh gì cả. Ông lão nói:
- Có nhiá»u ngưá»i sắp tá»›i đây! Chá»— nà y chẳng phải là chá»— chúng ta ở lâu đặng. Tướng quân và phu nhân hãy lo vá»±c công tá» lên ngá»±a, dắt theo cả bốn con ngá»±a kia, rồi sẵn sà ng chá» ta. Ta còn chút việc phải là m cho xong đã.
Nói rồi ông già tay xách lẵng thuốc, tay chống gáºy trúc lướt mình như bay tá»›i hốc đá gần đó. Ông thò gáºy trúc và o trong khoắng mạnh rồi lấy ra má»™t há»™p gá»— sÆ¡n Ä‘en hình chữ nháºt, trông giống như má»™t tráp thuốc cá»§a má»i thầy lang. Tháºt không ai ngá» trong hốc đá nhá» lại dấu má»™t váºt như váºy. Và cÅ©ng không ai biết ông già dùng thá»§ pháp gì, cầm cây gáºy trúc không có móc câu ở đầu mà lại kéo được cái há»™p ra khá»i hốc đá sâu. Kế đó ông mở há»™p gá»—, cầm lấy tá» giấy gấp tư để ở trong há»™p ra xem. Ông lẩm bẩm Ä‘á»c, đầu khẽ gáºt không nói năng gì. Sẵn trong há»™p có giấy, có bút, có má»±c, ông viết má»™t phong thư bá» và o trong hốc đá rồi lấy ra má»™t viên đá Ä‘áºy lên che kÃn miệng lá»— như cÅ©.
Sau đó ông tiến lại gần má»™t tảng đá lá»›n, nặng kể vạn cân ở gần đấy, ông chuyển thần lá»±c láºt đẩy tảng đá ngá»a lên trên rồi xòe bà n tay phóng ra má»™t đạo thanh quang xanh lè như má»™t ngá»n lá»a ma, quét vòng tròn lên bá» mặt đáy tảng đá. Ông đổ tất cả những cà nh lá, rá»… cây rừng trong lẵng thuốc và o lá»— trÅ©ng. Tảng đá được láºt lại ở tư thế cÅ©.
Thiệt không ai ngá» trong lòng dưới đáy tảng đá, ông cụ già đã dấu má»™t kho tà ng cây thuốc quý! Ông nhặt bình ngá»c, cái tráp gá»— cả thanh độc kiếm bá» và o lẵng mây rá»—ng Ä‘eo lên vai rá»i khá»i Vạn Diệu SÆ¡n Trang.
Cả Ä‘oà n bốn ngưá»i biến dạng và o rừng sâu, vượt ra ngoà i rặng Thất Chỉ SÆ¡n.
Hết hồi 2
|

13-09-2008, 06:55 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
HỒI 3 Mảnh Sao Băng Kỳ Lạ
Khi cả bá»n ba ngưá»i theo ông lão khuất sau cây rừng, Ä‘i xa chừng ná»a dặm, sắp rẽ và o khe núi thì quả nhiên, má»™t Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a khác phóng và o Vạn Diệu SÆ¡n Trang.
Kỵ binh mặc toà n đồng phục đen giống những tên ác ôn bị Mã Hóa Long diệt trừ.
Ông già không nói gì, tiếp tục dẫn má»i ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘i sâu và o khe núi. Riêng Mã Hóa Long lấy là m kinh ngạc vì thấy rằng ông cụ không phải là báºc tầm thưá»ng, cụ không áp tai xuống đất mà nghe tiếng vó ngá»±a từ xa cách nhiá»u chục dặm trưá»ng.
Mặc dù ông cụ bước bá»™ trong khi ngá»±a kiệu nhanh mà luôn luôn ông cụ vẫn Ä‘i đầu hướng dẫn đưá»ng không sao bắt kịp. Có lẽ ông cụ Ä‘i chân không chấm đất, thá»±c là báºc dị nhân phi thưá»ng không phải là ngưá»i trần tục.
Quay lại nhìn ngá»±a Ä‘i sau thấy chà ng thiếu niên hÆ¡i thở đã Ä‘iá»u hòa, mặt đã có sắc máu nhưng hãy còn yếu nhiá»u, chưa mạnh. Äoà n ngưá»i Ä‘i được ná»a ngà y, vượt qua nhiá»u rặng núi thì tá»›i má»™t khoảng đất trống, cá» má»c tươi tốt, có bóng cây che mát, có suối nước ngá»t.
Ông cụ ra hiệu cho má»i ngưá»i xuống nghỉ, thả ngá»±a cho ăn cá», uống nước. Ông cụ chá»n tấm đá phẳng bảo đặt thiếu niên nằm ngá»a ở trên. Hai vợ chồng lấy lương khô ra ăn và ông cụ lại lấy ra má»™t cá»§ bạch sâm khác bóp nát lấy nước vắt và o miệng cho thiếu niên uống rồi lấy bã đắp và o vết thương.
Hai vợ chồng lại gần ông cụ há»i tên há» và vái lạy để cảm Æ¡n cứu mạng mãi không thôi. Ông cụ ngồi trên phiến đá, thong thả nói rằng:
- Ta không có há» tên. Ta chỉ là bạn cá»§a lão Thánh Thá»§ Thần Y ở Vạn Diệu SÆ¡n Trang. Bình sinh ta chỉ biết cứu ngưá»i, ta không biết giết ngưá»i, ta rất hâm má»™ những báºc trung thần nghÄ©a sÄ©. Ta rất kÃnh phục Lý Lăng Vương, và cả những bạn bè cá»§a ông. Ngẫu nhiên ta gặp các ngươi Ä‘ang gặp nạn thì ta phải có bổn pháºn cứu. Ta có nghe danh tướng quân đây là má»™t bá»™ hạ trung thà nh cá»§a Lý Lăng Vương khi tướng quân còn Ä‘em quân dẹp giặc Bắc Liêu.
Hôm nay được gặp tướng quân và phu nhân là duyên may đưa đến, còn những tên mặc áo đen đã tiêu thổ trong thôn xóm, sát hại lương dân và gia đình của lão Thần Y, chúng nó bị tướng quân giết chết cũng đáng kiếp lắm!
Mã Hóa Long há»i:
- KÃnh thưa lão tiá»n bối, lão tiá»n bối có biết những tên mặc áo Ä‘en là ai không?
- Ta không biết rõ!
- Lão Thần Y còn sống hay đã chết, hay là bị bá»n chúng bắt mang Ä‘i rồi?
- Ta cũng không biết rõ!
- Lão tiá»n bối viết thÆ¡ để trong hang đá và cất giấu những cây thuốc dưới tảng đá vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
- Äể liên lạc nếu lão Thần Y còn sống. Những cây thuốc ta hái được Ä‘em tặng lão Thần Y để nghiên cứu, bà o chế thần dược, cứu nhân độ thế.
- Lão Thần Y là m sao tìm thấy được thơ và thuốc?
- Ta đã có ước hẹn vá»›i ông ta nÆ¡i để thÆ¡ liên lạc. Mã Hóa Long lại há»i thêm:
- Lão tiá»n bối là m phép gì mà khoét được tảng đá bằng tay?
- Ta dùng một loại kiếm khà do ta tu luyện nên.
- Vợ chồng chúng tôi đội Æ¡n lão tiá»n bối cứu mạng, sau nà y biết lấy gì báo Ä‘á»n?
- Ta chỉ mong tướng quân thanh toà n di mệnh của chủ cũ.
- Tại là m sao lão tiá»n bối biết bà n tay tôi cầm phải độc kiếm nên nhiá»…m độc?
- Nhìn mắt và sắc diện tướng quân thì ta biết, vả lại hình thù thanh kiếm cÅ©ng khác lạ. Ta biết tướng quân đã bị ám hại. Lúc tướng quân đánh nhau vá»›i bá»n ngưá»i áo Ä‘en, ta thấy những ngưá»i kia bị chém mà không thấy máu chảy, ta biết là thanh kiếm đó có chất độc Huyết Ma Thảo. Võ công tướng quân rất giá»i mà xem lúc giao đấu có vẻ kiệt quệ. Những thế kiếm quán tuyệt sá» dụng có vẻ ngượng nghịu... Ta biết ở nước Tống có há» nhà Âu Dương, đúc kiếm rất tốt. Song từ khi quân nhà Liêu chiếm được Biện Kinh, đã dẫn há» nhà nà y mang lên miá»n Bắc bắt đúc kiếm. Loại kiếm nà y do há» nhà Âu Dương đúc. Chất độc Huyết Ma Thảo chỉ có ta hái được và lão Thần Y biết được tÃnh chất cá»§a cá» lạ đó. Cá» nà y dùng để cầm máu trong khi cắt thịt, nạo xương chứ không dùng pha luyện vá»›i chất độc khác để giết ngưá»i.
Nói rồi, ông cầm lấy thanh độc kiếm và chỉ cái khoen đồng ở dưới ngáng kiếm cho xem và giảng rằng:
- Má»—i khi cầm kiếm mà không vặn chặt vòng đồng nà y thì ở cán kiếm tiết ra má»™t thứ nước nhá»n mà u nâu sáºm, chất độc nà y ngấm và o da tay nhiá»u lần vá»›i mồ hôi sẽ là m cho ngưá»i bị tiêu hao chân khÃ, tê bại gân cốt, mất cả võ công rồi chết dần.
Mã Hóa Long lấy là m kinh ngạc, sợ hãi há»i thêm:
- Như váºy ngưá»i có kiếm nà y không thể sá» dụng được sao? Ông cụ già vô danh đáp:
- Phải vặn chặt khoen đồng và bao tay bằng da hải báo thì không sao cả. Ông cụ chỉ thiếu niên há»i:
- Tiểu công tá» há» tên là gì? Vương Ngá»c Lan phu nhân đáp:
- Lúc chá»§ mẫu tôi giao cho tôi bế đứa bé nà y mang Ä‘i tị nạn, chỉ trao cho tôi lá huyết thư và chiếc nhẫn bảo ngá»c không nói cho biết tên là gì.
- Tại sao váºy? Tại sao Lý Vương phi không đặt tên cho con?
- Tiểu công tá» má»›i lá»t lòng mẹ được ba ngà y, Vương phi và Chúc công tôi có nói nếu đặt tên, kẻ thù sẽ truy danh tìm giết Ä‘i cho tuyệt dòng há». Cho nên tiểu công tá» mang há» Lý mà chưa có tên.
- Tướng quân và phu nhân là đưá»ng phụ và đưá»ng mẫu có thể đặt tên?
- Chúng tôi cũng chưa nghĩ tới...
- Äể nó cÅ©ng vô danh như lão sao?
- Lão tiá»n bối là báºc kiếm tiên phi phà m. Xin lão tiá»n bối thương đến dòng há» Lý mà truyá»n thụ võ công cho tiểu công tá».
Ông cụ già trầm ngâm giây lát, lặng lẽ đáp:
- Ta không thu ai là m đồ đệ cả. ChÃnh ta cÅ©ng cần phải nhá» lão Thần Y luyện thuốc cho ta dùng. Ta không có giá»i vá» y thuáºt như lão Thần Y. Vì váºy ta là kẻ hái thuốc, rồi Ä‘em cho lão Thần Y chế luyện. Lão Thần Y chỉ bảo ta Ä‘iá»u gì thì ta biết má»™t và i Ä‘iá»u đó thôi. Hiện giá» ta cÅ©ng không biết chắc chắn là có thể chữa trị cho Lý công tá» có thể tuyệt bệnh được không. Váºy còn nói chi đến chuyện thu nháºn là m đồ đệ nữa!
Má»i ngưá»i yên lặng hồi lâu. Ông già thong thả đứng dáºy, lấy cái há»™p sÆ¡n Ä‘en Ä‘em ra chá»— phiến đá, mở xem trong đó có đủ các loại linh đơn, thần dược bà o chế sẵn. Phần nhiá»u Ä‘á»u đựng trong các lá» con bằng sứ, cÅ©ng có những thuốc hoà n bao sáp ong. Ông cụ lấy ra hai hoà n thuốc lá»›n, đưa cho Mã Hóa Long và phu nhân rồi nói rằng:
- Trông vẻ mặt hai ngưá»i tiá»u tụy, vì bị mệt nhá»c và cảm xúc quá độ. Nên dùng hai liá»u linh dược nà y sẽ bồi bổ sức khá»e mau chóng. Uống xong nên tịnh dưỡng, thấy kiến hiệu tức khắc.
Hai ngưá»i vâng lệnh, nháºn lãnh liá»u thuốc, uống rồi nằm nghÄ© trên mặt đá phẳng quanh đó. Ông cụ già cÅ©ng lấy thuốc cho thiếu niên uống.
o0o
Mã Hóa Long chợt ngá»§ thiếp Ä‘i, không biết bao lâu... Nhưng lúc tỉnh dáºy thì thấy mặt trá»i đã má»c cao, bóng nắng chiếu và o ngưá»i ấm áp. Ông ta không thấy mình còn nằm trên phiến đá nữa mà trái lại hóa ra nằm trên má»™t mô đất. Chung quanh phong cảnh thay đổi hẳn, không còn núi cao rừng ráºm nữa. Chỉ thấy cánh đồng lúa bát ngát ở miá»n châu thổ. Mã Hóa Long vươn vai đứng dáºy. Ông nhìn thấy vợ mình Ä‘ang Ä‘un nước, hai con ngá»±a Ä‘ang gặm cá» gần đấy, còn ông cụ và công tỠđã biến đâu mất?
Ông lấy là m lạ há»i vợ rằng:
- Tại sao chúng ta lại ở đây? Äây là đâu? Thuá»™c địa pháºn nà o? Lý công tỠđâu? Ông cụ già đâu?
Vương Ngá»c Lan trả lá»i:
- Ông đã ngá»§ được ba ngà y rồi. Tôi tỉnh dáºy sá»›m hÆ¡n ông. Chúng ta hiện nay ở cách Thất Chỉ SÆ¡n kể cả ngà n dặm đưá»ng. Hiện nay chúng ta ở thuá»™c địa pháºn Hoà i An, tỉnh Giang Nam, gần bá» sông Dương Tá». Các vết sẹo trên mặt ông đã lặn Ä‘i. Ông sá» tay lên trán mình xem. Trông ông không gá»›m ghiếc như trước nữa...
Mã Hóa Long đưa tay sá» soạng da mặt, thấy phẳng nhẵn là nh lặn như xưa, bá»™ râu quai nón bị cạo sạch trÆ¡n, ngắm thấy mình mặc quần áo ra vẻ má»™t bác nông phu thì lấy là m kinh ngạc vô cùng. Ông nhìn lại Vương Ngá»c Lan, ông cÅ©ng nháºn thấy da tóc bà cÅ©ng trở nên tươi nhuáºn, dung nghi hồng hà o, đẹp đẽ như ngưá»i thà nh thị lâu năm, không phải là kẻ phong trần cục mịch sống lâu trong vùng sÆ¡n cước.
Vương Ngá»c Lan nấu cháo, pha trà cho chồng ăn uống, xong rồi ba thuáºt lại cho Mã Hóa Long nghe sau đây.
Ông cụ già sau khi cho vợ chồng Mã Hóa Long uống thuốc, trong khi hai ngưá»i ngá»§ mê mệt, không biết đã là m cách nà o đưa được hai vợ chồng xuống táºn miá»n đồng bằng để nằm tại cánh đồng lúa nà y? Khi phu nhân tỉnh dáºy trước thì thấy ông cụ già đương ngồi xoa nắn các huyệt đạo cá»§a Mã Hóa Long, chú trá»ng nhất là các huyệt ở sau gáy bên trái như huyệt Phong Thá»§, à Môn và o Não Phong.
Vương Ngá»c Lan há»i tại sao ông cụ lại là m như váºy thì cụ có dặn rằng: 'Cụ phát giác má»™t sá»± biến động vô cùng nguy hiểm, vị Phiên tăng chịu dâng cho Mã Hóa Long thanh độc kiếm, mục Ä‘Ãch là muốn theo dõi để tìm đến Vạn Diệu SÆ¡n Trang để chiếm Ä‘oạt các phương thuốc kỳ lạ cá»§a lão Thần Y. CÅ©ng có má»™t tổ chức ghê gá»›m khác cá»§a nhóm ngưá»i Hắc Y cÅ©ng kéo đến đốt phá, tà n sát lương dân quanh vùng Vạn Diệu SÆ¡n Trang mục Ä‘Ãch là để bắt sống Lão Thần Y và tìm ra những bà quyết mà Lão Thần Y đã dùng để luyện và chế tạo các loại thần dược. Tổ chức bà máºt đó còn nhằm tiêu diệt nhiá»u cao thá»§ võ lâm khác và chiếm độc quyá»n bà quyết pha chế các loại độc dược, linh Ä‘an từ trước tá»›i nay chưa từng thấy ở trên Ä‘á»i.
Há» cho rằng có lẽ chỉ má»™t mình lão Thần Y là được biết sá»± bà máºt, vì lẽ đó nên ông cụ già cấp tốc phải mang hai vợ chồng Mã Hóa Long xuống táºn Hoà i An phá»§, khuyên nên tìm đến ẩn náu tại khu vá»±c phÃa đông thà nh nà y trong ba năm.
Ông có viết thư giá»›i thiệu cặp vợ chồng nà y vá»›i má»™t ngưá»i tên là Khương Lã Bá, ngưá»i nà y chuyên nghá» nuôi ngá»±a, có trang trại lá»›n trong vùng. Ông cụ già có cho hai ngưá»i chút tiá»n nong là m lá»™ phÃ, chắc chắn tiá»n nà y cụ đã lấy ở những bá»c hà nh trang trên lưng ngá»±a cá»§a bá»n áo Ä‘en đã bị Mã Hóa Long giết.
Äiá»u cần thiết, ông cụ già căn dặn kỹ cà ng là phải kiên nhẫn ẩn thân, không được để lá»™ hình tÃch. Kẻ thù đương truy tầm ráo riết ngưá»i sẹo mặt có thanh độc kiếm chém ngưá»i không xuất huyết, khắp má»i nÆ¡i.
Trong ba năm ẩn tÃch, Mã Hóa Long cần phải luyện táºp lại bá»™ pháp và khai triển kiếm thuáºt bằng tay trái và mắt trái. Ông cụ già có nói là đã giúp khai thông các huyệt đạo, sá»a nắn não hệ và các giây thần kinh để giúp Mã Hóa Long trở nên má»™t danh gia đệ nhất kiếm sau nà y.
Ông cụ già còn hứa sẽ mang Lý công tỠđến má»™t nÆ¡i tuyệt tÃch, chữa bệnh và đà o luyện cho thà nh má»™t tay kiếm khách tuyệt vá»i.
Ba năm nữa Lý công tỠsẽ tìm đến Hoà i An phủ và lúc đó ông già sẽ giao cho một kế hoạch hà nh động để thà nh toà n di mệnh của Lý Lăng Vương.
Hoà i An phá»§ thuá»™c đất Giang Nam, là nÆ¡i trù phú cá»§a miá»n đồng bằng, có sông to, hồ lá»›n, có ruá»™ng lúa phì nhiêu, dân cư đông đúc, hiá»n là nh, ảnh hưởng cá»§a quân ngoại xâm bắc Liêu, cá»§a ác đạo, cá»§a Phiên tăng chưa xâm nháºp tá»›i.
Muốn cho hai vợ chồng Mã Hóa Long có đủ phương kế sinh nhai, ông cụ còn tặng cuốn sách thuốc cá»§a lão Thần Y cho Vương Ngá»c Lan há»c táºp, tham khảo chữa bệnh cứu ngưá»i. Cụ còn để lại má»™t số rá»… Dưỡng Mã Thảo, dạy cho cách trồng cỠđể nuôi lấy chiến mã. Cụ còn phải nhắc giấu thanh Huyết Ma Cổ Äá»™c Kiếm, đừng để kẻ lạ trông thấy.
Mã Hóa Long sau khi đã hiểu rõ đầu Ä‘uôi má»i sá»±, tá» vẻ vui mừng vô hạn, cùng vợ ăn cháo, uống nước trà rồi cùng nhau lên ngá»±a cá»§a Khương lão bá để xin tá túc.
Sau khi ấy thì ông cụ già dùng thuáºt Ngá»± phong, cắp thiếu niên bay vá» nÆ¡i tuyệt tÃch trên rặng núi cao trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, hiểm trở vô cùng.
Rặng núi nà y cao hÆ¡n rặng núi Nga Mi, núi Thái Hà ng suốt ngà y đêm khà núi trắng bốc lên nghi ngút. Sinh váºt muôn thú không thể ở được. Ngưá»i ta Ä‘i và o như có cảm giác như Ä‘i trong bóng mây mù.
Thân thể ông già nhẹ như chiếc lá, nương theo các luồng gió cuốn quanh sưá»n núi lởm chởm, bay Ä‘i như má»™t ngá»n khói. Cảnh tượng cháºp chá»n hiện ra trong sương trắng giống như ảo ảnh.
Dị nhân đó bay rất lâu má»›i tá»›i má»™t má»m núi nham thạch bằng phẳng má»c nhô ra trên vách đá trắng, tại nÆ¡i đó gió thổi rất mạnh, khà núi bốc mù mịt dà y đặc hÆ¡n chá»— khác. Lão dị nhân phải có má»™t nhãn lá»±c phi thưá»ng má»›i nháºn biết được má»m núi nham thạch nhô ra để hạ mình đặt chân xuống. Không ngỠở kế bên hòn nham thạch lại có má»™t hốc đá rá»—ng trÅ©ng đủ ngưá»i chui lá»t, ăn thông và o lòng núi.
Ông lão kéo thiếu niên lúc nà y cứng đơ như xác chết, và o trong hang tối. Hang đó má»—i lúc má»—i rá»™ng ra đủ tầm ngưá»i Ä‘i đụng đầu. Thạch nhÅ© má»c dưới đất tá»§a lên và trên trần rÅ© xuống có nước rÆ¡i lạnh buốt.
Lão dị nhân đi trong bóng tối đen như mực, tay xốc thiếu niên, tay vịn các mũi đá, cà ng ngà y cà ng đi sâu xuống địa huyệt giống như một u hồn lần bước xuống địa ngục. Từ vách đá. Từ vách đá... bỗng vang lên tiếng thác nước chảy ầm ĩ như sấm động.
Thì ra lão dị nhân đã và o sâu tá»›i giữa lòng núi, mà nÆ¡i đây có má»™t hồ nước lá»›n, nước từ trên ngá»n núi chảy dồn vá» hợp thà nh nhiá»u thác nhá» trút cả xuống mặt hồ.
Nước chảy dồn xuống hồ suốt ngà y đêm ầm ầm chuyển trá»i động đất như thế, mà má»±c nước hồ không thấy dâng cao. Váºt nhẹ như lông chim thả xuống hồ cÅ©ng chìm, không thấy nổi.
Men tá»›i bên hồ nước ngầm trong lòng núi, lão dị nhân bấy giá» má»›i đánh đá lá»a, châm và o cây há»a liệu soi sáng để tìm má»™t váºt gì. Khi ngá»n lá»a cháy bùng lên, muôn đạo hà o quang trong động bá»—ng lóe sáng, phản chiếu lại muôn ngà n sắc mà u rá»±c rỡ như má»™t nÆ¡i tiên cảnh.
Tuy nhiên mặt nước hồ vẫn phẳng lặng Ä‘en xì, chứa chất má»™t âm thầm ghê gá»›m. Lão dị nhân tay cầm há»a liệu soi lên các má»m thạch nhÅ© óng ánh, bước tá»›i mé dưới má»™t tảng đá lá»›n, lôi ra má»™t cái bá»c lá»›n là m bằng da giống da hải cẩu, mà u Ä‘en bóng loáng.
Ông mở cái túi rá»™ng lá»›n đó ra, bế thiếu niên đặt vô, ông cÅ©ng bước vô trong túi đó, kế kéo trùm miệng túi lên ngưá»i và thắt kÃn. Cái túi da tá»± nhiên phồng lên như quả banh tròn khổng lồ, tá»± lăn tròn và rÆ¡i tõm xuống hồ. Thoạt nhiên nó còn nổi lá»nh bá»nh như má»™t cái phao lá»›n, nhưng khi ra gần tá»›i giữa hồ, cùng vá»›i ánh lá»a cá»§a cây Ä‘uốc bắt đầu tà n rồi tắt ngấm thì cái túi da trong có hai ngưá»i cÅ©ng chìm lỉm luôn như bị má»™t sức hút vô hình thần bà kéo rút xuống đáy hồ mất dạng...
Cảnh váºt trở nên tối Ä‘en ngòm, âm u như má»™t nÆ¡i nhà mồ thiên nhiên, thạch huyệt từ trước tá»›i nay chưa từng xảy ra má»™t chuyện gì cả. Chỉ còn tiếng thác đổ, khà lạnh thấu xương...
Tháºt là ma quái. Tháºt là kỳ lạ không ai tưởng tượng được!
Ngưá»i ngạc nhiên nhất, ắt phải là chà ng thiếu niên, tuy chất độc còn tồn tại trong châu thân đã là m thân thể và tứ chi chết cứng, nhưng đầu óc chà ng hãy còn đôi chút tỉnh táo.
Chà ng còn nhá»› rằng đã rất xúc động khi phải từ biệt dưỡng mẫu Mã phu nhân là ngưá»i chà ng yêu quà nhất trên Ä‘á»i, chà ng lại xúc động hÆ¡n khi biết rõ thân thế cá»§a mình, là giá»t máu cuối cùng cá»§a dòng há» Lý Lăng Vương và mình có bổn pháºn phải rá»a mối huyết háºn, phục thù cho cha mẹ.
Chà ng lại thương cảm vô cùng khi liên tưởng tá»›i Mã Hóa Long đã hy sinh gầy dá»±ng cho chà ng má»™t thân võ công khả dụng, dù chịu mang trên mặt, trên ngưá»i bao nhiêu vết Ä‘ao đâm kiếm chém.
Trong lúc lão dị nhân cắp chà ng bay Ä‘i vù vù trong không khÃ, chà ng không hiểu tại sao thân thể hai ngưá»i lại có thể nhẹ nhõm như thế được. Chà ng lại được trông thấy bao nhiêu cảnh núi non hùng vÄ© liên tiếp hiện ra trước mắt, những ngá»n núi kỳ lạ cao vá»i vợi mà nhất sinh là m ngưá»i chà ng không bao giỠđược trông thấy, không bao giá» nghÄ© là tạo hóa tạo nên như thế được và không bao giá» Ä‘i tá»›i đó.
Lúc bay cao trăm trượng, chỉ thấy gió thổi à o à o, mây bay chá»›p giáºt, bây giá» lại chui xuống địa huyệt, thu mình trong cái túi da chìm xuống xoáy nước trong hồ theo dòng nước ngầm chảy trong lòng đất cuốn Ä‘i. Tốc độ cà ng ngà y cà ng nhanh, nước chảy xiết lôi túi da Ä‘i còn nhanh hÆ¡n cả lúc bay bổng trên trá»i theo thuáºt phi hà nh.
Lão dị nhân ôm lấy chà ng, che chở cho chà ng vì e sợ lúc túi da Ä‘áºp mạnh và o thà nh đá má»—i khi dòng sông ngầm chuyển khúc. Không khà trong túi da má»—i ngà y má»™t Ãt Ä‘i, Lý công tá» cảm thấy má»—i lúc má»™t ngá»™t ngạt. Thần trà khi tỉnh khi mê, rồi sắp đến lúc hoà n toà n mất cả tri giác như từ giã cõi sống thì...
Chiếc túi da vá»t lên như cây pháo thăng thiên. Äến đây tiếng nước chảy réo và cá» sát và o ghá»nh đá mất hẳn... Chiếc túi da bá»—ng nhiên ngừng lại, bất động, bốn bá» im lặng như tá».
Lão dị nhân cởi miệng túi ra. Má»™t luồng ánh sáng rá»i và o quáng mắt. Má»™t là m không khà nhẹ lâng lâng, thÆ¡m mát ùa và o. Lý công tá» thấy mình và lão dị nhân ngồi trong túi da như ngồi trên má»™t chiếc thuyá»n con, nổi lá»nh bá»nh trên mặt nước... Má»™t vùng nước rá»™ng, trôi dần và o bá» có nhiá»u lạch nhá». Lý công tá» nghe thấy lão dị nhân nói:
- Æ n trá»i vạn há»™! Chúng ta đã đến nÆ¡i rồi! Việc đầu tiên là ta phải lo cứu con khá»i tuyệt mạng đã!
Nói rồi, ông ẵm Lý công tá» Ä‘i lại trước má»™t động phá»§. NÆ¡i đó có má»™t suối nước nóng, mà u nước giống như nước sữa loãng mà trước đây lão dị nhân đã đổ ở ngá»c bình, chữa trị vết thương nÆ¡i bà n tay Mã Hóa Long và nÆ¡i vai Lý công tá».
Khói ở suối nước nóng xông lên một mùi thơm kỳ lạ, thoang thoảng như mùi hoa phong lan quý ở trong rừng. Lão dị nhân cởi bỠhết quần áo của Lý công tỠvà đặt chà ng nằm và o nước tới cổ.
Lý công tá» cảm thấy trong ngưá»i dá»… chịu bá»™i phần, không còn thấy ngạt thở như trước nữa. Má»™t dòng nước Ä‘en từ vết thương thâm tÃm, rỉ rỉ chảy ra, chà ng như con cá chết khô lại được Ä‘em thả xuống nước.
Lão dị nhân nói:
- Bao nhiêu máu huyết trong thân thể con Ä‘á»u bị nhiá»…m độc cả rồi. Phải để cho máu cùng chất độc chảy ra hết. Con phải nằm đây cho tá»›i khi nà o thân thể tứ chi phục hồi sinh khÃ, cỠđộng được, tá»± mình Ä‘i đứng được thì và o trong động đá kia mà nghỉ ngÆ¡i. Ta Ä‘i kiếm Bạch Tuyết Dương Sâm cho con ăn để phục hoà n chân dương khá»i tuyệt khÃ.
Lúc nà y Lý công tá» như ngưá»i đã chết Ä‘i, nay lại được sống dáºy, nằm trong nước ôn tuyá»n, ngắm cảnh váºt chung quanh. Chà ng thấy từ mặt đất, hòn đá, cây cá» Ä‘á»u không giống vá»›i cảnh váºt mình thưá»ng thấy. Má»™t và i giống cây lá muôn mà u rất to mà không thấy cà nh. Mặt đất rắn như lát đá hoa cương song không phải tay ngưá»i đẽo tạc nên.
Lúc nà y, lão dị nhân mang đến má»™t ôm những cá»§ Bạch Tuyết Dương Sâm trắng nõn, còn tươi, má»›i nhổ ở khe đá lên, bẻ đôi ra loại sâm nà y còn nguyên chất nhá»±a trắng chảy ròng, mùi thÆ¡m ngà o ngạt, ăn và o có má»™t hương vị ngá»t thÆ¡m đặc biệt.
Lý công tá» lúc nà y cÅ©ng và như má»™t bà o thai còn nằm trong bụng mẹ, sống nhá» khà huyết chuyển váºn trong hai mạch Nhâm Äốc trong châu thân. Da thịt chà ng ngâm trong dòng nước suối Ä‘á»u Ä‘á»u từ trong lòng khe suối chảy ra. Khà nóng ấm áp ngấm và o trong các tế bà o gân cốt, xô đẩy dịch chuyển không ngừng như tay ngưá»i nắn bóp các kinh mạch, nhá»±a Bạch Tuyết Dương Sâm như dòng cam lá»™, giúp thêm sá»± khôi phục lại âm dương khà hóa là m cho cÆ¡ thể bị chất độc há»§y hoại lại được quy nguyên.
Bao nhiêu độc khà phong hà n được đẩy ra theo vá»›i máu Ä‘en từ chá»— vết thương tiết ra ngoà i. Äiá»u dưỡng trong NhÅ© Chấp ôn tuyá»n khoảng bảy ngà y thì không thấy máu Ä‘en chảy ra nữa, trái lại cÅ©ng không thấy máu còn mà u đỠmà lạ thay từ miệng vết thương đã thu nhá» lại rỉ ra chút bạch nguyên dương trắng.
Lý công tá» tuy chưa đứng dáºy được, nhưng đã có thể tá»± động bò lên bỠđược. Lão Thần Y liá»n lấy quần áo cho chà ng mặc, bồng và o động phá»§ để chà ng nằm tịnh dưỡng trên giưá»ng đá.
Hà ng ngà y lão dị nhân nuôi chà ng bằng trái cây. Những loại trái cây kỳ dị không biết tên gá»i là gì. Chưa đầy má»™t tháng, Lý công tá» hoà n toà n khá»i bệnh, đã có thể Ä‘i lại, chạy nhảy như thưá»ng, vết thương trên vai đã hà n gắn, dấu thẹo cÅ©ng biến mất. Lão dị nhân liá»n bảo Lý công tá» rằng:
- NÆ¡i đây không phải là đất sống cho các sinh váºt. Cong chú ý mà xem, nhá» bé như con giun con kiến, lá»›n như con hổ báo sà i lang cÅ©ng không thể nà o sống ở đây được. Tuyệt cốc nà y không phải là đất như bình nguyên ta ở. Äây là má»™t thế giá»›i khác. Con má»›i lá»t và o vòng thế giá»›i kỳ ảo đó. Sau nà y sống ở đây lâu, con cùng ta tìm cách Ä‘i sâu và o trung tâm thì có lẽ chúng ta còn thấy nhiá»u sá»± kỳ lại hÆ¡n nữa. Tháºt cÅ©ng là thiên duyên kỳ ngá»™ nên ta má»›i Ä‘em được con vô đây.
Thân xác con đã chết hẳn rồi. Ta đã dùng linh đơn kỳ diệu và má»™t phương pháp kỳ lạ để giữ cho não tá»§y cá»§a con còn sống thêm má»™t và i ngà y. Nhưng chÃnh nhá» váºy mà hóa ra chuyển há»a thà nh phúc ngà y nay. Cả thân thể con Ä‘á»u có cÆ¡ duyên thÃch hợp sống được ở nÆ¡i đây, tức địa linh nà y, nếu không nó đã bị há»§y phá Ä‘i như cÆ¡ thể các loà i sinh váºt khác.
Máu cá»§a con đã chuyển hóa thà nh thuần dương, nếu biết đưá»ng lối luyện táºp, hấp thụ những linh khà thiên nhiên cá»§a vÅ© trụ bất biến tại đây, thì cÅ©ng như các hóa chất ở đây so vá»›i Ä‘á»i sống phà m tục bên kia vách núi thì con trở thà nh Kim Cương Bất Hoại.
Ta sẽ dạy con má»i phương pháp kỳ diệu mà ta đã khám phá được. Con nên nhá»›: Có những Ä‘iá»u mà ta mất công phu năm mươi năm trá»i má»›i biết được. Nay truyá»n lại cho con chỉ mất năm mưá»i tháng đã thấu hiểu. Ta không được Thuần Chất Nguyên Dương, con hÆ¡n ta Ä‘iểm đó. Nhưng Ä‘iá»u tốt nhất là con phải tuân hà nh những lá»i ta chỉ dạy thì má»›i mau có kết quả được.
Trong năm đầu, con chỉ được ở trong khu vá»±c quanh nÆ¡i động phá»§ nà y thôi. Sinh sống bằng uống nước thiên nhiên ngá»c dịch trong thá»§y bình, ăn trái cây do ta Ä‘em đến, thụ táºp “tÄ©nh Ä‘iện†trên giưá»ng đá nà y và luyện ngoại công trên mặt suối kia. Nhất nhất phải theo lá»i ta dạy bảo. Nếu tò mò hay trái lệnh thì có sá»± nguy hại không thể cứu được. Con có biết đây là đâu không?
- Thưa lão tiá»n bối, tiểu tá» không thể biết được...
- Chúng ta Ä‘ang sống trong “mảnh sao băng†trên trá»i rÆ¡i xuống. Má»™t mảnh sao băng kỳ lạ... mà ta Ä‘ang tìm hiểu!
Hết hồi 3
|

13-09-2008, 07:00 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Há»’I 4 Siêu Äiện Tá» Quang Bảo Kiếm
Từ lúc sÆ¡ sinh đến tuổi thiếu niên, Lý công tỠđã quen sống vá»›i cảnh cô tịch trong rừng rú. Nên bây giá», sống vá»›i lão dị nhân trong sÆ¡n động thấy không có gì là thay đổi. Chà ng hà nh động nhất nhất Ä‘á»u theo lá»i chỉ dạy, ép mình và o trong khuôn phép như trước đây đã bị Mã Hóa Long ká»m thúc.
Lão dị nhân xếp trên mặt suối những hòn đá cách nhau ba bá»™, cả thảy có đến má»™t trăm lẻ tám hòn theo những phương vị đã định sẵn. Má»—i ngà y Lý công tá» phải luyện khÃ, Ä‘iá»u tức, vừa chuyển váºn thân hình theo đúng bá»™ pháp nhảy nhót bước Ä‘i lùi lại cả trăm ngà n lần trên má»™t trăm lẻ tám hòn đá đó. Há»… thấy mình mệt nhá»c thì lặn hụp dưới ôn tuyá»n cho tá»›i khi hết mệt má»i. Trở vỠđộng phá»§ thì lên thạch bà n tÄ©nh tá»a dưỡng thần. Lão dị nhân má»—i lần mang trái cây đến cho ăn thì lại chỉ Ä‘iểm thêm cho biết rõ đạo Âm Dương NgÅ© Hà nh, phân tÃch bảy mươi hai kinh lạc và trên ba trăm huyệt đạo quan yếu trong cÆ¡ thể.
Tại nÆ¡i đó đêm cÅ©ng như ngà y không có sáng tối phân biệt rõ rệt, không có gió mưa nóng lạnh bão bùng, sá»± tu luyện công phu cá»§a Lý công tá» tiến nhanh chóng lạ thưá»ng. Khởi đầu chà ng khó khăn lắm má»›i chạy nổi mưá»i hai vòng trên má»™t trăm lẻ tám hòn đá. Rồi sau quen thuá»™c dần, mặc dầu phương vị dá»c ngang lùi tiến xoay chuyển thế nà o, chà ng cÅ©ng bước Ä‘i thoăn thoắt không sai lệch và nhanh chóng như chim bay, mắt ngưá»i không theo kịp.
Một ngà y kia, lão dị nhân đến bảo chà ng rằng:
- Bây giá» con đã đủ sức để rá»i bá» nÆ¡i đây, cùng ta Ä‘i vô động chÃnh cá»§a ta hà nh công. Con phải lưu ý cẩn tháºn vì dá»c đưá»ng có nhiá»u trở ngại.
Nói rồi ông dắt tay thiếu niên Ä‘i và o má»™t địa đạo dà i và sâu thẳm giống như má»™t đưá»ng hầm đà o trong đá rắn. Cà ng vô sâu thì thấy ở trong cà ng rá»™ng ra và ánh sáng bắt đầu tối dần lại.
Äá»™t nhiên tá»›i chá»— rẽ chia ra nhiá»u ngõ, tại đó có nhiá»u ngá»n gió lốc nổi lên ầm ầm vá»›i tốc độ kinh hồn, có thể là m rách tả tÆ¡i quần áo là m bằng vải bố bá»n chắc nhất. Nếu Ä‘i ngược chiá»u gió mạnh thì thân thể sẽ bị xô đẩy, cuốn Ä‘i Ä‘áºp và o vách đá đến tan thây nát thịt.
Lão dị nhân há»i:
- Con có đủ sức để đi ngược lại luồng kình phong tới đầu hầm đằng kia không? Thiếu niên đáp:
- Nếu lấy sức mạnh chôn chân nặng ngà n cân xuống mặt đất, rồi đạp ngá»n kình phong giữ cho khá»i bị lôi cuốn Ä‘i hoặc để cho khá»i thổi mạnh, toạc rách da thịt là may! Nói chi đến xông pha Ä‘i ngược lại chiá»u gió!
Lão dị nhân cưá»i rằng:
- Thế thì công phu luyện táºp bá»™ pháp Xuyên Phong cá»§a con đâu không Ä‘em ra sá» dụng. Gió lốc thì xoay theo chiá»u gió lốc, lánh chá»— cưá»ng tiến chá»— nhược, lấy sức gió là m sức mình, cÅ©ng xoay tÃt mà đi ngược dần lên được không?
Lý công tỠthốt nhiên tỉnh ngộ đáp rằng:
- Äể con thá» xem có thể được chăng?
- Cách đây hai chục năm ta cÅ©ng đã tá»›i địa huyệt nà y mà không biết là m thế nà o để Ä‘i tá»›i. Sở dÄ© mà liá»u mạng thà nh công được không phải do công lá»±c cá»§a ta mà phải nhá» lão Thần Y chế ra mấy liá»u Äịnh Phong ÄÆ¡n ngáºm vô miệng rồi má»›i dám xông pha, thá»±c là cá»±c nhá»c. Nhưng tá»›i lúc Ä‘i đến đầu đưá»ng kia thì trong hai ngưá»i chúng ta bị thá» thương mất má»™t. Bây giá» ta vá»›i ngươi Ä‘i thá» vô xem sao, nếu ngươi gặp khó khăn ta sẽ giúp đỡ.
Hai ngưá»i tiến và o đưá»ng hầm Ä‘i ngược lại cÆ¡n lốc Ä‘ang thét rú lên những tiếng kinh hồn. Cả hai Ä‘á»u dùng bá»™ pháp Xuyên Phong mình xoay tÃt như con vụ, lúc tiến tả, lúc lui hữu nương theo chiá»u gió xoáy không bị thổi Ä‘i mà lại dấn tá»›i đầu hầm phát sinh ra ngá»n gió.
Khi tá»›i cùng đưá»ng, lão dị nhân truyá»n âm nói nhá» bên tai cho Lý công tá» nghe thấy:
- Kình phong không sợ bằng tuyến phong, con nên theo ta né tránh các tia gió nhá», nguy hiểm lắm đấy.
Nói chưa dứt lá»i thì má»™t tia gió đã xé rách ống tay áo thiếu niên, chà ng vá»™i uốn mình tránh thoát và bám theo lão dị nhân bay ra khá»i khu vá»±c nguy hiểm...
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i má»™t thạch động bốn bá» Ä‘á»u tá»a hà o quang rá»±c rỡ như trên vách đá Ä‘á»u có gắn ngá»c lưu ly. Lão dị nhân nói:
- NÆ¡i đây là chốn ở cá»§a ta. Khoảng rá»™ng mênh mông đằng sau sÆ¡n động nà y là nÆ¡i ta ươm cây thuốc. Má»™t số dị thảo mà ta Ä‘em trồng tại đây Ä‘á»u do lão Thần Y chá»n hạt giống hoặc rá»… cây. Linh khà thiên nhiên ở tinh thể thạch giúp cho cây thuốc có tÃnh trị bệnh công hiệu lạ lùng. Ngoà i ra ở đây cÅ©ng tá»± má»c lên má»™t và i giống cây lạ mà ta Ä‘em cho lão Thần Y nghiên cứu, tá»›i nay cÅ©ng chưa biết kết quả công dụng cá»§a nó ra sao.
Má»™t và i loại là m hôn mê thần trÃ, cÅ©ng có nhiá»u loại là m tiêu máu huyết như Huyết Ma Thảo, có loại trị độc, có loại là m liá»n gân liá»n cốt, có loại trị ná»c rắn độc... Tiếc thay là ta không ham thÃch vá» y há»c nên không biết rõ nhiá»u... Trong thá»i gian ở đây, con nên thay ta chăm nom vun tưới, sau nà y có thể sá» dụng hữu Ãch những kỳ hoa dị thảo.
Còn vá» vấn đỠthức ăn nuôi dưỡng thân thể thì con không lo. Cách sau động không xa, ở mé trái có má»™t ngá»n suối lá»›n, hai bên bá» suối má»c rất nhiá»u loại cây Bạch Tuyết Dương Sâm, Hồng Äà o, Hoà ng Lê, Thạch Lá»±u... và nhiá»u cây trái khác có thể ăn được. Ngưá»i hãy ở đây mà luyện táºp khà công, vun trồng cây trái rồi có dịp ta sẽ đưa con tá»›i gặp ngưá»i bạn đó.
Lý công tá» vâng lá»i, ngà y ngà y lo Ä‘i hái trái cây, múc nước vun tưới cây thuốc và theo cách chỉ bảo cá»§a lão dị nhân luyện những kỳ công trong sÆ¡n động. Việc Ä‘i hái trái cây hà ng ngà y và việc Ä‘i hứng nước ngá»c dịch tiết ở các thạch nhÅ© trong động suối là má»™t việc đối vá»›i Lý công tá» vô cùng mệt nhá»c.
Vì lẽ muốn hái được những trái cây tốt và hứng được nước uống quý tiết ra từ thạch nhÅ© không phải là má»™t việc dá»… dà ng. Phải lá»™i qua dưới thác nước từ trên cao cả trăm trượng đổ xuống, những hạt nước bắn xối xả và o ngưá»i. Nếu da thịt tầm thưá»ng thì có thể bị Ä‘au buốt đến đứt gân gãy cốt.
Sức chịu đựng cá»§a chà ng thiếu niên đã đến độ cao siêu mà má»—i khi Ä‘i qua thác nước, phải tìm những kẽ hở Ãt nước xối xuống Ä‘em hết thuáºt phi hà nh lao mình vượt qua như Ä‘iện xẹt để tránh khối nước lá»›n Ä‘áºp xuống như ngà n tảng đá đánh và o thân thể. Lúc vượt qua được vùng thác nước, Ä‘i sát và o sưá»n núi đá trÆ¡n như đổ mỡ, chỉ vụng vá» má»™t chút là sẽ bị trượt chân té như trá»i giáng nếu không sứt đầu thì cÅ©ng trầy xước chân tay.
Cây trái má»c đây không có cà nh lá. Rá»… nó ăn sâu và o khe đá, trái nó không má»c lá»™ ra ngoà i mà lại nằm trong lá»›p đá há»a sÆ¡n.
Nếu không có nhãn lá»±c trông suốt qua được lá»›p dung nham che ngoà i thì không thể biết được trong đó có quả có trái. Hái độ chục trái Bạch Tuyết Dương Sâm phải mất tá»›i ná»a ngà y tìm kiếm, khi đã thấy rá»… rồi thì lần mò theo rá»… đó, theo dá»c đưá»ng gân đá để tìm tá»›i trái, rồi phải dùng công lá»±c ở hai cưá»m tay đánh vỡ lá»›p đá ngoà i rồi bứt rá»… nhẹ nhà ng bá»›i lấy quả. Còn muốn hái trái Hồng Äà o, Thạch Lá»±u hoặc Bạch Tuyết Liên thì phải leo cao trăm trượng. Những cây nà y mang hạt giống từ ngoà i và o Ä‘em trồng ở những nÆ¡i đã lá»±a chá»n trong hốc núi. Rá»… những loại cây nà y không ăn sâu và o kẽ đá được nên lão dị nhân đã trá»™n rêu và mốc vá»›i tán thạch là m chất bón. Quả trổ ra tuy Ãt nhưng đã má»c được trái nà o thì trái đó to lá»›n dị thưá»ng, nhá»±a trái cây rất thÆ¡m ngon bổ kỳ lạ.
Lý công tá» nhìn thấy nhiá»u quả gần chÃn, to lá»›n muốn hái nhưng không đủ tà i phi thân để tá»± mình bay lên hái lấy Ä‘em vá». Việc mang ngá»c bình Ä‘i hứng nước uống, phải lần mò Ä‘i đến nhiá»u hang sâu, tìm xem nhú đá nà o tiết ra những nước trắng như sữa nhá» giá»t thì hứng lấy. Có khi bắt buá»™c phải tìm những túi nước còn Ä‘á»ng trong khối tinh thể, rồi phải tìm cách Ä‘áºp vỡ cho nước chảy ra.
Loại ngá»c dịch nà y còn quý gấp bá»™i thứ nước ở trong suối ôn tuyá»n bên ngoà i, ở trong hang tối mà các giá»t sữa đá cÅ©ng tá»± phát ra ánh sáng. Theo lá»i lão dị nhân, uống liá»n sữa đá nà y nhiá»u lần thì gân cốt sẽ chuyển hóa thà nh tinh thạch tá»± phát ra Ä‘iện năng khiến ná»™i lá»±c sung mãn như các báºc chân nhân tu tiên, trong các chuyện thần tiên đã mô tả váºy.
Tinh thạch ngá»c dịch còn giúp cho hai mắt trông rõ váºt nhá» như cây kim trong bóng tối, tai có thể nghe xa cả chục dặm, óc thông minh gấp mưá»i trà tuệ ngưá»i thưá»ng. Vì thế Lý công tá» cố gắng tìm và hứng tháºt nhiá»u chất ngá»c dịch quý báu trong miá»n thạch động kỳ lạ đó. Khoảng ba trăm ngà y sau, hình dạng Lý công tỠđã biến cải trở nên má»™t trang thanh niên thân hình khá»e mạnh, dung nghi cá»±c kỳ mỹ mạn, hai mắt thần quang trong sáng, trán cao tóc tốt, đúng là má»™t kỳ nam tá». Tá» Äô, Phan An, Tống Ngá»c thuở xưa cÅ©ng chẳng sánh bằng...
Bây giá» chà ng có thể đứng rất lâu dưới thác nước, tắm rá»a vùng vẫy, chịu đựng những khối nước lá»›n đổ ầm ầm như trá»i sáºp. Chỉ khẽ vá»— tay lên đá tảng cứng rắn như thạch anh cÅ©ng đủ là m vỡ vụn như ý muốn.
Thần tình hÆ¡n nữa chà ng đã biết cách lấy má»™t loại rá»… cây, có những sợi tÆ¡ dà i dằng dặc má»c từ núi nà y qua núi khác như cây Quả SÆ¡n Long đã hút những chất nước nhÅ© toan, kết thà nh má»™t sợi dây nhá» nhưng có sức bá»n bỉ cá»™t và nhấc lên cả khối đá nặng vạn cân rồi kéo lên cao mà vẫn không bị đứt. Dùng sợi tÆ¡ trắng đó là m thòng lá»ng, vung lên móc cuốn và o các mõm đá cao, chà ng có thể phi thân leo lên bất kỳ nÆ¡i nà o chà ng muốn.
Nhá» có sợi dây kỳ diệu nà y, chà ng hái được nhiá»u trái cây má»c ở nhiá»u hóc núi cao hÆ¡n bao giá» hết. Má»™t hôm, chà ng mạo hiểm dùng dây leo lên má»™t má»m đá cao nhất, hà ng mấy trăm trượng, trong lúc thân hình bám cheo leo giữa vách đá trÆ¡n thẳng cao vô táºn, chà ng bá»—ng nhìn thấy má»™t đóa hoa kỳ lạ trông rất giống má»™t bông hồng vÄ© đại nhưng đặc biệt là cánh hoa chưa nở tung lại có má»™t má»™t mà u xanh biếc óng ả rất đẹp.
Mùi hương từ đóa hoa tá»a ra má»™t khoảng rá»™ng, sá»±c nức ngà o ngạt, cà ng ngá»i cà ng sảng khoái say mê. Chà ng vá»™i hái bông hoa lạ Ä‘em vá» dâng cho lão dị nhân coi. Lão dị nhân trông thấy bông hoa hồng xanh, mặt ông bá»—ng vui mừng há»›n hở nói rằng:
- Khá khen cho con! Ta Ä‘Ãch thân tìm đóa hoa nà y cả chục năm nay, biết là có mà chẳng biết tìm ở đâu cho thấy. Con hái được đóa hoa nà y là má»™t Ä‘iá»u hạnh phúc lá»›n, mà cÅ©ng tá» ra rằng con đã có má»™t tà i nghệ tiến bá»™ vượt bá»±c. Loại hoa nà y má»c ở trên cao, mà u xanh lẫn vá»›i mà u đá lam thạch, phải có má»™t nhãn lá»±c phi thưá»ng má»›i phát giác được. Nhá» có bông hoa nà y, ta hy vá»ng chà nguyện cá»§a ta sẽ thà nh đạt. Äể tặng thưởng cho con, ta sẽ ban cho má»™t thanh kiếm trên Ä‘á»i có má»™t không hai, đó là thanh Siêu Äiện Tá» Quang Bảo Kiếm.
Hết hồi 4
|

13-09-2008, 07:03 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Há»’I 5 Sá»± Bà Máºt Cá»§a Lão Dị Nhân
Nghe thấy cái tên Siêu Äiện Tá» Quang Bảo Kiếm, Lý công tá» nghÄ© rằng chắc lão dị nhân sẽ ban cho mình má»™t thanh bảo kiếm chuôi và ng lưỡi bạc sáng như gương có thể chém sắt như chém bùn... Má»™t thanh kiếm quý, Ãt nhất khi rút lưỡi bén ra khá»i bao, ánh sáng ngá»i khà lạnh ghê rợn! Chà ng rùng mình khi nghÄ© tá»›i ánh sáng xanh cá»§a lưỡi độc kiếm khi Mã Hóa Long, dưỡng phụ cá»§a chà ng vô tình đã dùng chiêu Phi Long Äoạt Mạng lao kiếm đâm thá»§ng vai chà ng, mÅ©i kiếm cắm và o vai chà ng ngá»t xá»›t như dao cắt chuối...
Lão dị nhân dẫn chà ng vô má»™t căn phòng bốn bá» là đá hình chữ nháºt, trần vách ná»n Ä‘á»u là cẩm thạch nhẵn bóng, ở đầu phòng có má»™t há»™p đá mà u hồng, dà i chừng ba thước ta. Ông ta nói rằng:
- Ngưá»i mà ta yêu quà trên Ä‘á»i lúc nà o cÅ©ng mÆ¡ ước má»™t đóa thanh hoa. Ta bảo rằng: hoa hồng mà u Ä‘á», mà u bạch thì có, trên Ä‘á»i nà y là m gì có bông hoa nà o giống hoa hồng mà lại mà u xanh. Ngưá»i đó bảo rằng có bông hoa cùng loại hoa hồng nhưng các cánh mà u xanh. Ta nghÄ© có lẽ tà i há»c cá»§a ta chưa được uyên bác để dư biết là có, để mong có dịp được thưởng ngoạn... Ta cãi lại bảo ngưá»i đó là gà n dở. Ngưá»i đó chỉ cưá»i mà không đáp lại. Äến bây giá» mục kÃch được đóa thanh hoa trước mắt, được ngá»i thấy mùi thÆ¡m cá»§a giống hồng hoa, ta má»›i biết chÃnh ta là gà n dở, kiến thức nông cạn và thương tiếc ngưá»i đó vô cùng. Thanh bảo kiếm nà y cÅ©ng không phải cá»§a ta, mà là váºt sở hữu cá»§a ngưá»i đó. Nay ta ban cho con vì con đã giải quyết được câu chuyện bông hoa xanh.
Nói rồi lão dị nhân mở há»™p đá mà u hồng ra... Lý công tá» nhìn vô chỉ thấy trong đựng má»™t cục sắt dà i, Ä‘en sì có nhiá»u vết loang lổ như bị rỉ sét chẳng ra hình dạng cây kiếm, mà cÅ©ng chẳng có giá trị gì hết. Lão dị nhân cầm lấy thanh sắt rỉ rét cung kÃnh nhấc ra và trao cho thanh niên.
Lý công tỠđà nh phải quỳ xuống, giÆ¡ tay kÃnh cẩn đỡ lấy, miệng nói:
- Sư phụ, con... ối chao!
Thì ra cục sắt nà y nặng mấy trăm cân. Lý công tá» phải váºn hết ná»™i công ra hai tay má»›i đỡ nổi, suýt ngã.
Chà ng nghÄ© bụng tháºt là quái lạ! Thanh sắt rỉ rét nà y dù cho là là m bằng và ng đúc Ä‘i chăng nữa cÅ©ng chỉ nặng hai ba cân là cùng. Không biết nó bằng chất gì mà lại nặng dữ váºy.
Chưa kịp mở miệng nói lá»i cảm tạ, lão dị nhân đã xua tay bảo chà ng đứng dáºy và nói rằng:
- Không có ai là sư phụ gì cả! à ta muốn cho ngươi thì cho. Phần ngươi muốn thÃch lấy thì lấy. Ta thÃch dạy thì dạy. Phần ngươi thÃch há»c thì há»c. Há»c được hay không đó là tùy ý ở ngươi, ngươi chẳng có gì rà ng buá»™c vá»›i ta, như thế có phải là tá»± do sướng hÆ¡n không? Ta không thÃch nhà ngươi gá»i ta là sư phụ. Ta cÅ©ng không bao giá» gá»i ngươi là đồ đệ, chúng ta không có gì gá»i là rà ng buá»™c nhau cả.
- Ta không có tên há», ngươi có há» nhưng không có tên, biết váºy là đủ. Ngươi cầm lấy thanh kiếm nà y, chịu khó luyện táºp những chiêu thức mà Mã Hóa Long đã dạy cho ngươi. Khi nà o thuần thục thì và o phòng nà y luyện vá»›i ta.
Từ hôm đó ngoà i việc Ä‘i kiếm thức ăn nước uống, Lý công tá» tá»± luyện phương cách múa kiếm theo những chiêu thế sở trưá»ng cá»§a chà ng. Nhưng chà ng chỉ múa kiếm được má»™t lát là thân thể đã má»i rã rá»i, tay ná» chuyển kiếm sang tay kia, giÆ¡ lên chém xuống được và i cái thì thấy gân cốt kêu răng rắc, phải buông thanh kiếm ngồi nghỉ cả giá» má»›i phục hồi được sức khá»e như cÅ©.
Chà ng lấy là m tức giáºn lắm, không hiểu tại sao hai cánh tay mình có thể nhấc nổi tảng đá ngà n cân mà không thể váºn dụng được cục sắt ngắn quá và i gang tay theo như ý được? Chà ng liá»n táºp trung ý chÃ, váºn hết cả ná»™i lá»±c ra hai tay để Ä‘iá»u khiển bằng được thanh sắt quái gở đó.
Sá»± cố gắng đã giúp chà ng cầm nổi thanh bảo kiếm đó múa được bà i Xuyên Tâm Tháºp Tam Thức Kiếm Pháp thì hai tay đà nh buông xuôi và thở hồng há»™c.
Sau khoảng thá»i gian khá lâu gần má»™t trăm ngà y, sá»± thông minh đã giúp chà ng nháºn thấy má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ như sau: Nếu chà ng táºp trung ý lá»±c mạnh mẽ thì sá»± khiển dụng thanh kiếm có vẻ nhẹ nhà ng, tay không phải nắm tháºt chặt và o thanh sắt. Nhưng má»™t khi ý tưởng lÆ¡ là thì thanh sắt trở nên nặng trÄ©u trong lòng bà n tay. Váºy trước khi muốn sá» dụng thanh kiếm phải ngồi tÄ©nh tá»a, táºp trung tư tưởng, thần thái thanh nhà n cầm thanh kiếm trong tay cÅ©ng như không, dùng ý nghÄ© sai khiến thì vung tay chém lên chém xuống cả giá» cÅ©ng không má»i.
Nhá» thấu hiểu phương pháp luyện táºp “tÄ©nh công†như váºy, chà ng thấy kiếm pháp cá»§a chà ng trở nên tiến bá»™ rất kỳ ảo, tưởng rằng khi đã cầm trong tay thì dù có muôn ngà n mÅ©i tên bắn tá»›i chà ng cÅ©ng có thể dùng kiếm đỡ gạt không để lá»t qua má»™t mÅ©i tên.
Khi ý nghĩ muốn chém tới điểm nà o thì đầu thanh kiếm như có gắn đá nam châm, chém tới ngay điểm đó.
Äúng ngà y hẹn, lão dị nhân dẫn Lý công tá» và o căn phòng không có đèn Ä‘uốc gì cả. Lá»— chiếu sáng trên trần cÅ©ng đã được bÃt kÃn. Cái há»™p đá mà u hồng hình chữ nháºt cÅ©ng đã được cất Ä‘i chá»— khác. Trong phòng tối Ä‘en chỉ còn có hai ngưá»i.
Lão dị nhân ngồi xếp chân vòng tròn ở đầu căn phòng. Lý công tá» cầm kiếm đứng ở giữa căn phòng. Hai ngưá»i Ä‘á»u yên lặng táºp trung ý lá»±c.
Bỗng lão dị nhân quát to:
- Cẩn tháºn đỡ Hồng Châu Phi Kiếm cá»§a ta!
Nói rồi, tức thá»i có má»™t Ä‘iểm lá»a đỠtròn như hòn bi bắn thẳng từ ngón tay lão dị nhân vá» phÃa mặt Lý công tá». Lý công tá» vung thanh sắt chém và o Ä‘iểm đó. Äiểm đó bị chém báºt lại và o tưá»ng, bắn sang tưá»ng đối diện, xẹt trở lại thân mình Lý công tá».
Cứ má»—i lần Lý công tá» chém trúng mạnh thì Hồng Châu Phi Kiếm lại mạnh thêm lên. Tia lá»a đỠbăng Ä‘i băng lại từ vách tưá»ng nà y sang vách tưá»ng khác, lúc vuá»™t thẳng lên trần phòng, lúc xuôi xuống mặt đất, lúc nhằm đầu, lúc nhằm vai, lúc nhằm bụng, lúc nhằm thân Lý công tá» bắn và o là m tối tăm mặt mÅ©i.
Hồng Châu bị kiếm đánh trúng văng ra các tia lá»a đỠchói lóe cả mắt. Nếu không bình tÄ©nh, lanh mắt nhanh nhẹn đối phó ắt bị Hồng Châu đánh trúng thân mình nhiá»u lần rồi.
Khởi đầu Lý công tá» còn bối rối bỡ ngỡ nhưng vá» sau cà ng được luyện táºp cà ng quen dần sá»± đánh đỡ cà ng tinh diệu hÆ¡n và ý niệm táºp trung cà ng dồi dà o. Thấy váºy lão dị nhân cà ng gia tăng tốc độ cá»§a Hồng Châu, thoạt kỳ thì còn trông rõ là má»™t đóm lá»a tròn bay Ä‘i, văng lại, nhưng vá» sau thì biến thà nh má»™t đạo hồng quang bay Ä‘i xẹt lại nhanh như chá»›p giáºt.
Lý công tá» táºp trung ý chà cố đón đỡ. Má»™t sá»± kỳ lạ xảy ra mà chà ng không ngá» tá»›i là thanh sắt cầm ở trong tay cÅ©ng đỠrá»±c lên. Chà ng cà ng váºn khà truyá»n sang thanh sắt, trước thấy đỠhồng như lá»a sau quyện vá»›i mà u sắc đỠmáu cá»§a hồng châu thì sá»± đón đợi trở nên nhẹ nhà ng như má»™t trò chÆ¡i, không còn khô khan gì cả. Hồng Châu bắn sang phÃa nà o thì vệt đỠthanh Siêu Äiện chặn trúng ngay giữa Ä‘iểm đó.
Lão dị nhân thu Hồng Châu vá». Lý công tá» buông thõng tay kiếm, nghỉ ngÆ¡i. Ãnh đỠở thanh kiếm cÅ©ng má» dần rồi tắt Ä‘i. Trong tay chà ng thanh niên chỉ còn má»™t thanh sắt Ä‘en tầm thưá»ng có rỉ rét trÆ¡ lại nguyên hình.
Lão dị nhân vui mừng lên tiếng bảo rằng:
- Con tấn bá»™ nhiá»u lắm rồi! Ta cho phép con vô động tuyết để váºn dụng khà thá» thà nh quang Siêu Äiện Tá» Quang Bảo Kiếm.
Nói rồi ông dẫn Lý công tá» Ä‘i vô thá»±c sâu trong má»™t địa huyệt ở táºn cùng má»™t cái hang nhá» có đầy thạch nhÅ©, từ trước tá»›i nay chà ng chưa tìm vô lần và o. Những thạch nhÅ© nà y cÅ©ng tiết ra nhiá»u giá»t ngá»c dịch có khả năng cải huyết hoà n lá»±c cho những kẻ có kỳ duyên đột nháºp nÆ¡i kỳ diệu đó.
Äá»™ng tuyết nói trên bốn bá» Ä‘á»u là nước lạnh đông lại, kết thà nh băng đá. Vách váng đá trong suốt như pha lê, sức lạnh tá»a ra kinh hồn khiến cho từ lúc má»›i bước chân vô, Lý công tá» phải ngáºm miệng váºn hết cả mưá»i phần thần dương khà công để khá»i bị chết vì cóng lạnh.
Thanh sắt chà ng cầm ở tay, tá»± nó cÅ©ng tiết ra má»™t luồng hÆ¡i nóng nhiệt năng truyá»n vô cÆ¡ thể là m Lý công tá» cảm thấy thêm sá»± ấm áp dá»… chịu vô cùng.
Chà ng bước theo lão dị nhân Ä‘i theo đưá»ng hầm, bốn bá» má»™t mà u trắng toát. Cà ng Ä‘i sâu hÆ¡i lạnh buốt bốc lên thà nh khói và ánh sáng phản chiếu lóng lánh như Ä‘i trong má»™t căn phòng bốn bá» Ä‘á»u tráng thá»§y ngân. Ở giữa căn động tuyết băng trong má»™t quan tà i hình khối thá»§y tinh trong suốt như kim cương có má»™t thiếu nữ, da trắng như ngá»c, tóc mà u và ng, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, thân mình phá»§ áo dệt toà n bằng ngân tuyến phát ra muôn tia bạch quang lóng lánh.
Trong khung cảnh băng tuyết huyá»n diệu ấy, ngưá»i thiếu nữ nằm yên bất động là hiện thân cá»§a má»™t bạch tiên nữ giáng trần...
Hai ngưá»i đứng trước khối thá»§y tinh, lão dị nhân lấy trong ống tay áo ra đóa hoa hồng xanh, mở nắp áo quan, cung kÃnh đặt đóa hoa lên trên ngá»±c thiếu nữ rồi Ä‘áºy nắp hòm thá»§y tinh lại và nói rằng:
- Äây là ngưá»i bạn mà ta đã nói vá»›i con. Nà ng là ngưá»i ta yêu quý và tôn kÃnh nhất trên Ä‘á»i! Ta vá»›i Thánh Thá»§ lão Thần Y là hai anh em ruá»™t. Lão Thần Y chuyên há»c vá» nghá» thuốc. Còn ta chỉ há»c vá» thiên văn. Nhiá»u năm trước đây, trong má»™t đêm tối trá»i, ta đương ngắm các tinh tượng trên đỉnh má»™t ngá»n núi cao thì ta bá»—ng trông thấy má»™t quả cầu lá»a to lá»›n dị thưá»ng như cả má»™t trái núi rá»›t xuống phÃa nà y. Sẵn có khinh công tuyệt thế, ta Ä‘i nhiá»u ngà y trá»i để tìm nÆ¡i há»a cầu sa xuống.
Sau nhiá»u ngà y trá»i băng ngà n vượt suối, trong lúc quanh co tìm kiếm, lạc lõng trong đám khà núi sương mù vẩn đục thì gặp được nà ng. Thoạt tiên ta cứ tưởng nà ng là thần nữ giáng hạ. Vì ngôn ngữ bất đồng nên không thể nói chuyện vá»›i nhau. Song nà ng cÅ©ng ra hiệu cho ta biết nà ng từ Tây phương Ä‘i tá»›i vá»›i mục Ä‘Ãch cÅ©ng Ä‘i tìm há»a cầu như ta. Nhưng nà ng giá»i và thông minh hÆ¡n ta nhiá»u...
Nà ng chỉ đưá»ng dẫn lối, tìm phương cách để lá»t được và o vùng kế cáºn chá»— há»a cầu rá»›t xuống. Thanh kiếm Siêu Äiện Tá» Quang là váºt báu cá»§a nà ng, có khả năng đẽo đá đục hang để tìm lối và o tâm động. Nà ng và ta hợp sức tạo ra động phá»§ bên ngoà i...
Cái túi da mà ta cùng con chui vô để cho trôi theo con sông ngầm cÅ©ng là váºt báu cá»§a nà ng chế tạo. Dòng suối nóng NhÅ© Chấp Ôn Tuyá»n do nà ng tìm thấy trước và khÆ¡i rá»™ng ra.
Các cây có trái Ä‘á»u do nà ng ươm trồng theo sá»± hiểu biết cá»§a riêng nà ng. Tiếc thay vì ta không hiểu được tiếng nói cá»§a nà ng cÅ©ng như nà ng không hiểu được tiếng nói cá»§a ta nên muốn bà y tỠý kiến gì phải ra hiệu hồi lâu má»›i hiểu được ý nhau.
Hồi đó ta còn trẻ, nà ng cÅ©ng tá» vẻ cảm mến ta lắm. Võ công cá»§a nà ng rất giá»i. Ta dạy nà ng vá» quyá»n thuáºt, ná»™i công váºn khÃ. Nà ng lấy đá bà y ra trên suối và biểu diá»…n pho Xuyên Phong Bá»™ Pháp để tìm cách vượt qua hầm gió và o sát há»a cầu. Má»™t hôm vì sÆ¡ ý khi đến cuối hầm, nà ng bị gió đánh gãy xương tay.
Ta cùng nà ng trao đổi và nghiên cứu rất nhiá»u tư tưởng trong khoảng thá»i gian cùng sống ở động Hồng Thạch, uống “ngá»c dịch†tiết ra ở nhÅ© đá và gây giống thêm nhiá»u giống trái cây để sinh sống. Vì muốn chữa cho nà ng khá»i vết Ä‘au ở tay nên ta tìm cây thuốc để chữa là nh.
Ta nháºn thấy bất kỳ loại thảo má»™c nà o ở khu vá»±c nà y Ä‘á»u hút được tú khà có thêm đặc tÃnh trị liệu, mà tiếc thay ta không biết phân biệt, khai thác nhiá»u vá» y há»c ngay từ lúc đầu. Nháºn xét đó đã khiến ta nảy sinh ý nghÄ© nếu có dịp đưa đến, ta sẽ hái tất cả các loại cây nà y Ä‘em ra ngoà i núi, tìm lão Thần Y để nhá» lão tra khảo cứu há»™.
Nà ng đã nhiá»u lần cố gắng giảng cho ta hiểu biết rằng há»a cầu nà y từ trên không trung rÆ¡i xuống, đó là má»™t mảnh sao băng... Những sá»± kỳ lạ vá» thảo má»™c, vá» thá»§y há»a phong thạch phát hiện Ä‘á»u do tinh lá»±c cá»§a sao băng ảnh hưởng gây ra.
Nà ng muốn tìm nguồn tinh lá»±c vô hình cá»§a sao băng đó và tin rằng sẽ có thể trở nên Trưá»ng Sinh Bất Tá» và có nhiá»u phép mầu huyá»n diệu, vô biên trên cõi Ä‘á»i nà y. Nà ng bảo ta rằng tinh lá»±c đó có thể giúp ta Ä‘iểm đá hóa và ng, biến hoa hồng đỠthà nh hoa hồng xanh. Ta chỉ cưá»i và đáp rằng:
- Ta không tin rằng ở trên Ä‘á»i nà y có thể có má»™t đóa hoa hồng xanh được!
Chỉ vì câu nói đó mà nà ng giáºn ta mất mấy ngà y, lánh mặt ta và không nói chuyện vá»›i ta. Ta phải tìm nà ng xin lá»—i mãi, mong được nà ng tha thứ.
Nà ng đã tha thứ cho ta, song kiên quyết thêm vá» việc Ä‘i tìm tinh lá»±c cá»§a sao băng chìm sâu trong lòng đá. Không má»™t khe đá nà o mà nà ng không lần mò tá»›i, không má»™t địa huyệt đạo nà o mà nà ng không đà o sâu thêm... Tuy nhiên, tìm được Ä‘iá»u gì má»›i lạ, nà ng cố tìm cách cho ta hiểu, hoặc bằng tiếng nói, hoặc bằng dùng kiếm vẽ hình trên mặt đá.
Sau nhiá»u năm trá»i tìm kiếm, táºp luyện, ta tin rằng có nguồn tinh lá»±c như nà ng nói. Cả hai chúng ta Ä‘á»u luyện được kiếm khÃ, có công lá»±c là m sạt đổ cả má»™t góc núi như chÆ¡i! Chúng ta có thể đứng cách xa nhau hà ng chục dặm đưá»ng mà vẫn có thể chuyển váºn công lá»±c truyá»n âm và o tai nhau cho nghe được. Mắt chúng ta có thể nhìn thấu qua lá»›p đá...
Cho tá»›i má»™t ngà y, nà ng là ngưá»i đầu tiên tìm được vị trà cá»§a há»a cầu và đi thẳng và o há»a cầu đó. Ta hoảng sợ vô cùng! Kết quả thảm khốc là ta đã liá»u mạng bế được nà ng ra khá»i ánh Ä‘iện quang luôn bùng nổ trong há»a cầu. Nhưng nà ng đã mất hết tri giác và từ đấy đến nay, chưa bao giá» hồi tỉnh lại!...
Ta đặt nà ng và o đồng băng tuyết nà y để giữ cho thi hà i nghìn năm không mục nát, giữ y nguyên vẻ tươi đẹp như xưa. Còn thanh kiếm Siêu Äiện Tá» Quang lúc trước là má»™t thanh bảo kiếm chuôi và ng dát ngá»c, lưỡi kiếm sáng ngá»i. Sau nà y ta nhặt được ở há»a cầu Ä‘em ra thì tinh lá»±c há»a cầu đã là m biến dạng nói thà nh cục sắt nhá» nhắn nhưng nặng vô cùng mà con đương cầm ở trong tay đó.
Thế rồi ngà y tháng trôi qua, không biết là đã bao nhiêu năm? Từ má»™t trang thanh niên vá»›i bao nhiêu ước vá»ng vui tươi cá»§a cuá»™c sống đầy kỳ thú, phiêu lưu và mạo hiểm...
Ta bây giỠđã thà nh má»™t cụ già cô độc, buồn tẻ! Ở trong má»™t động tuyết nà y, con trông xem, nà ng vẫn là má»™t tiên nữ giữ nguyên dung nhan buổi thiếu thá»i nhiá»u chục năm vá» trước... Ta đã tìm đủ má»i cách nghiên cứu đủ má»i thuốc linh đơn, thần dược mà lão Thần Y đã giúp ta. Song chẳng có mảy may kết quả và ta cÅ©ng chẳng có phương cách gì để Ä‘i và o trung tâm tìm biết thêm sá»± kỳ lạ cá»§a há»a cầu. Ta biết nà ng thÃch những sá»± má»›i lạ...
(... thiếu một đoạn...)
Bầu trá»i xanh tươi và rá»™ng vô cùng. Thiếu nữ quay lại bảo hai ngưá»i:
- Äây là trung tâm cá»§a ngôi sao băng ở trên trá»i rá»›t xuống. Ở đây không có sống không có chết. Không có ăn không có uống. Ở đây không có ngà y không có đêm. Âm dương ngÅ© hà nh thất tinh: há»·, ná»™, ái ố, ai, lạc, dục, thá»i gian Ä‘á»u không có cả...
Lão dị nhân há»i:
- Thế ở trong sao băng nà y thì có cái gì? Thiếu nữ đáp:
- Có tôi, có ông, có tình “yêu thương†vô hạn. Lão dị nhân nói:
- Yêu là m sao được, tôi là một ông già , còn cô là một thiếu nữ xinh đẹp.
- Thế trước kia ông không trẻ tuổi sao? Ông muốn được trẻ thì...
Nói chưa dứt lá»i, ông cụ già đã trở lại nguyên dạng má»™t cáºu trai trẻ cùng tuổi vá»›i thiếu nữ, trông chà ng thanh niên nà y lanh lẹ, khá»e đẹp chẳng kém gì Lý công tá».
Thiếu nữ tiếp tục nói:
- Äấy ông đã trẻ lại rồi đấy, ông đã trẻ lại như khi ông má»›i gặp tôi. Còn tôi bây giá» tôi lại muốn già bằng tuổi ông lúc nãy!
Rõ rà ng mắt chà ng trông thấy thiếu nữ tóc và ng tay cầm đóa hoa hồng xanh đã đứng dáºy trước mắt hai ngưá»i tá»± bao giá»! Chiếc áo phá»§ ngoà i bằng ngân tuyến rung rinh, lóng lánh là m tăng sắc đẹp diá»…m lệ cá»§a ngưá»i con gái kỳ dị.
Thiếu nữ vẫy tay ra hiệu cho hai ngưá»i đứng lên Ä‘i theo nà ng vá» phÃa cuối phòng.
Lý công tá» thấy lão dị nhân đứng dáºy cÅ©ng bắt chước đứng lên Ä‘i theo. Chà ng không quên cầm cục sắt Siêu Äiện, song thân mình chà ng nhẹ như gió thoảng chân Ä‘i không chấm đất, lÆ¡ lá»ng giữa khoảng không chừng hai tấc.
Nói là bước Ä‘i, nhưng kỳ thá»±c là thân mình chà ng trôi Ä‘i như lướt trên mặt nước. Cả ba ngưá»i Ä‘i xuyên qua vách băng đá. Lý công tá» tưởng mình ngá»§ mê, không hiểu sao mình lại có thể Ä‘i được và o trong tưá»ng nước đá và không biết Ä‘i đến đâu nữa?...
Lần nà y thì lại Ä‘i xuyên qua các vách đá núi, Ä‘i được má»™t hồi lâu thì tá»›i má»™t nÆ¡i lá»a cháy đỠrá»±c, ngá»n lá»a ở dưới bốc lên phùn phụt, như miệng há»a diệm sÆ¡n... Cả ba ngưá»i Ä‘i và o trong lá»a mà không thấy nóng. Tháºt là má»™t giấc mÆ¡!
Thiếu nữ dẫn tá»›i má»™t vòm trá»i má»i váºt Ä‘á»u xanh biếc cùng mà u đóa hoa Ä‘ang cầm ở trong tay. Äóa hoa vẫn tươi không bị lá»a là m khô héo!
(... thiếu và i trang...)
Nói chưa dứt lá»i, má»› tóc và ng nuá»™t cá»§a thiếu nữ đã trở nên trắng xóa và cô gái đã biến thà nh má»™t bà cụ già lụ khụ...
Bà cụ già nói:
- Bây giỠông trẻ, còn tôi lại già mà tôi vẫn có tình “yêu thương†bất diệt. Thế má»›i biết đà n ông là giống bạc tình... hÆ¡n phụ nữ nhiá»u.
Lý công tỠđứng ngẩn ngưá»i ra chẳng hiểu ra sao. Lão dị nhân cưá»i ha hả nói rằng:
- Sướng tháºt! Sướng tháºt! Ta chỉ sợ có thá»i gian! Ở đây là m chá»§ được thá»i gian còn gì sướng bằng? Tôi muốn bà và tôi, cả hai chúng mình không già và không trẻ.
Chưa dứt lá»i, lão dị nhân đương là má»™t thanh niên tuấn tú đã cằn cá»—i biến thà nh má»™t trung niên vá»›i bá»™ râu ba chòm Ä‘en nhánh, còn bà lão thì xinh đẹp trở lại thà nh má»™t trung phụ tuổi trạc ba chục xuân xanh. Thiếu phụ có mái tóc và ng giÆ¡ tay chỉ Lý công tá» rồi há»i rằng:
- Có phải cáºu nà y hái được bông hồng xanh dâng cho ta phải không? Lão dị nhân đáp:
- Phải, cáºu nà y là con cá»§a Lý Lăng Vương, vị trung thần có công dẹp giặc, giúp nước. Cáºu trúng độc được tôi Ä‘em vỠđộng phá»§ cứu thoát. Hiá»n muá»™i nên giúp cáºu ấy, truyá»n cho bà pháp để nối chà cha.
- Tên cáºu là gì?
- Cáºu ấy há» Lý nhưng chưa đặt tên...
Thiếu phụ nói:
- Tôi vá»›i ông Ä‘á»u là kẻ vô danh. Cáºu nà y cÅ©ng không có tên. Chúng ta không biết gá»i tên nhau là gì? Kẻ nà o đã du nháºp khối tinh cầu chẳng cần phải há»c bà pháp gì cả, và ở đây cÅ©ng chẳng có bà pháp nà o để mà há»c. Bà pháp nằm ở “Thanh tâmâ€. Ta chỉ cần há»i cáºu má»™t câu thôi.
- Cáºu há» Lý! Bây giá» cáºu có nghÄ© thương yêu ai không?
- Dạ có ạ!
- “Ai?â€.
- Lúc nà o tôi cÅ©ng thương nhá»› đến ngưá»i mẹ đà nuôi dạy dá»— tôi từ thuở ấu thÆ¡. Ngưá»i đó là Mã phu nhân Ä‘ang đợi chá» tôi ở Hoà i An phá»§, tỉnh Giang Nam, mẹ tôi lo sợ cho tôi...
Thiếu phụ tóc và ng vỗ tay nói:
- Tốt lắm! Cáºu là ngưá»i con rất tốt! Äấy là bà pháp cá»§a ta truyá»n cho cáºu rồi! Cáºu há» Lý, bà pháp cá»§a ta nằm trong hai chữ “Thanh Hoaâ€.
Ở Ä‘á»i chẳng có gì hÆ¡n bằng “Thanh tịnh - Thanh tâmâ€. CÅ©ng vì lòng nhân ái, có ngưá»i phải giết kẻ bạo tà n!... Nếu mình lấy cái sở trưá»ng cá»§a mình thì thưá»ng thắng được cái sở Ä‘oản cá»§a ngưá»i. Nếu mình kém ngưá»i thì mình lấy cái sở trưá»ng cá»§a ngưá»i mà diệt há»! Nhưng tốt hÆ¡n hết thanh tâm, chẳng nghÄ© diệt ai. Còn lại đây ta khai thông cho hai huyệt đạo ở sau ót tức thá»i con sẽ hiểu rõ thêm bà quyết cá»§a đóa hoa hồng xanh. Con có thể trở vá» Hoà i An phá»§ để tìm mẹ con vì ta biết lúc nà y mẹ con thương nhá»› con lắm.
Ngôi sao băng nà y chẳng mấy bữa sẽ bị lún xuống lòng đất, rồi lá»a ngầm ở lòng đất sẽ nổi lên thiêu rụi tất cả trái núi và biến thà nh núi lá»a. Chừng đến lúc đó con có muốn trở vá» gặp mẹ con cÅ©ng không thể được nữa! CÆ¡ duyên đến đây là hết! Con có nhá»› đến hai chúng ta và mảnh sao băng kỳ lạ thì nhắc đến hai chữ Thanh Hoa là đủ. Ta có quyển sách nà y, con là ngưá»i hiếu há»c, chịu khó Ä‘á»c xem sẽ hiểu rõ nhiá»u Ä‘iá»u có Ãch cho Ä‘á»i sống cá»§a con và vÅ© trụ. Có má»™t Ä‘iá»u đáng tiếc là trở lại Ä‘á»i sống ở ngoại địa, con đắc thuần dương không thể há»™i hợp được vá»›i âm chất. Con không thể phối ngẫu để có dòng dõi nối truyá»n như ngưá»i khác.
Ta giúp con khai thông hai huyệt Minh Cưá»ng và Phong Phá»§ để con có đủ thần trà thông minh lãnh há»™i được các Ä‘iểm huyá»n bà trong Thanh Thư Kỳ Yếu.
Lý công tá» thấy thiếu phụ tóc và ng xoay ngược cuống hoa Ä‘iểm và o sau ót chà ng Ä‘iếng nhói tưởng như óc bị xuyên thá»§ng là m chà ng kêu “ối chao†và phục xuống... mê man như ngưá»i bị rá»›t từ trên cao xuống, chá»›i vá»›i trong cÆ¡n mê sảng...
Hết hồi 5
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
çàâîä, cao kỳ nhất phương, dã man kim cương 4vn, duong cuong bat hoai, hoang vu duong, kim c, kim cuobng bat hoai, kim cuong bat hoai, kim cuong bat hoai 41, kim cuong bat hoai hoi 1, kim cuong bat hoai hoi 2, kim cuong bat hoai hoi42, kim cuong bat hoai prc, kim cuong bat hoai tap, kim cuong bat hoai tap 1, kim cuong bat hoai tap 4, kim cuong bat hoai than, kim cuong bat hoai the, kim cuong bat hoaj, kim cuong bat toai, kim cuoog bat hoai, kim cương bât toai, kim cương bất hoại, kim-cuong-bat-hoai, kimcuongbathoai, kimcuongbathoai.vn, kimcuongbathoaj, ôèçèêà, sach kim cuong bat hoai, truyen kim cang bat hoai, truyen kimcuongbathoai, truyenkimcuongbathoai  |
| |