14-09-2008, 02:29 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Quyển 21 - Chương 2
Äại Bạch Thiên Hạ
DịchKhuyết Danh
Nguồn: ***************.org
Võ lâm đại há»™i ở Äại Äịa Minh cá» hà nh đúng lịch trình. Tất cả giá»›i võ lâm chánh đạo Ä‘á»u đã đến đông đủ. Äến trá»… vẫn luôn là hỠ–Võ lâm tứ đại gia!
Lạc Hùng bá»—ng cảm thấy hứng thú muốn được thuyết giảng má»™t chút. Chuyện đó cÅ©ng tá»± nhiên thôi. Là võ lâm minh chá»§ cá»§a võ lâm chánh đạo, lão không nói và i lá»i khÃch lệ lòng ngưá»i thì không phải vá»›i quần hùng, vì váºy cứ chiếu lệ mà nói.
“Thưa các vị đồng đạo võ lâm, hiện nay Ma đạo Ä‘ang trá»—i dáºy. Ngá»c xà môn tái xuất, Äịa ngục môn chưa tuyệt diệt. Hai đại môn phái Ma giáo đó chÃnh là mối há»a tiá»m tà ng cá»§a giang hồ, là kẻ thù lá»›n nhất sau Huyết sát môn mà má»i ngưá»i Ä‘á»u phải tiêu diệt!â€
“Năm đó, Huyết Ma khiến cho võ lâm chánh đạo bị thiệt hại trầm trá»ng. Vốn nghÄ© rằng sau khi Huyết Ma bị tiêu diệt trở Ä‘i, Ma giáo sẽ không dám tác quái nữa. Không ngá», Ma giáo vẫn là Ma giáo. Äúng là ‘giang sÆ¡n dá»… cải, bản tÃnh khó dá»i’, Ma đạo cuối cùng cÅ©ng khiến há» phải là m đủ thứ Ä‘iá»u ác! Chó thì bao giá» cÅ©ng ăn phân thôi!â€
“Chúng ta phải tiệt trừ cái ung nhá»t đó khá»i thế gian nà y, khiến bá»n há» không thể nà o gây hại cho nhân gian. Äó chÃnh là trách nhiệm chÃnh yếu cá»§a tất cả những ai võ lâm chánh đạo – võ lâm lâm nguy, thất phu hữu trách. Hôm nay má»i má»i ngưá»i đến là để thương lượng tìm cách nà o diệt trừ Ngá»c xà môn và Äịa ngục môn. Äồng thá»i cÅ©ng muốn công bố vá»›i võ lâm má»™t sá»± việc vô cùng trá»ng yếu.â€
Blap, blap……
Bà i phát biểu cá»§a minh chá»§ còn chưa kết thúc thì đột nhiên nổi lên những tiếng vá»— tay lẹt đẹt. ChÃnh là tiếng vá»— tay cá»§a mấy tên nhá»™n cá»§a Võ lâm tứ đại thế gia. Äồng thá»i lúc đó vang lên tiếng hô cá»§a Hoa Tiểu Ba: “Nhưá»ng đưá»ng, nhưá»ng đưá»ng, xin nhưá»ng đưá»ng!â€
Giữa nÆ¡i tụ táºp đến năm sáu ngà n ngưá»i thế nà y, sao bá»n há» lại dám dương dương như thế chứ. Thế nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u tá»± động tránh ra nhưá»ng cho há» má»™t lối Ä‘i. Chuyện đó tháºt sá»± khó mà giải thÃch nổi.
“Ồ, lần nà y vẫn còn chá»— dà nh cho chúng ta nà y!†Hoa Tiểu Ba kêu lên khi nhìn thấy hà ng ghế trước vẫn còn chá»— trống. Lạc đại minh chá»§ tặng bá»n há» má»™t nụ cưá»i ngá»t ngà o như xói và o tim. Tháºt là vô cùng ý tứ!
Lạc Hùng nói: “Các ngươi đến tháºt rất tốt. Vấn đỠnà y có liên quan trá»±c tiếp đến Tứ đại võ lâm thế gia!â€
……Má»i ngưá»i Ä‘á»u tá»± chá»n chá»— ngồi cho mình……
“Hôm nay việc chúng ta cần thương thảo là là m sao để tiêu diệt toà n bá»™ võ lâm Ma đạo……â€
Câu nói cá»§a Lạc Hùng còn chưa dứt đã nghe thấy từ miệng Hoa Tiểu Ba báºt ra má»™t tiếng: “Phì!â€
Má»i ngưá»i cá»§a Äại Äịa Minh Ä‘á»u hướng ánh mắt vá» phÃa nhóm ngưá»i Tứ đại võ lâm thế gia……
Từ Phiêu Nhiên cảm thấy trong lòng lo lắng. Lão thấy phó minh chá»§ và ba đại thiên vương cá»§a Äại Äịa Minh Ä‘á»u có mặt tại đây. Trước giá» lão chưa từng gặp Ä‘iá»u nà y ở bất kỳ há»™i nghị võ lâm nà o. Lần nà y, Äại Äịa Minh xuất toà n lá»±c ra chắc chắn là có sá»± việc gì đó trá»ng yếu. Nếu như giữa hai bên xảy ra xung đột gì, bá»n há» tuyệt không thể nà o đối kháng nổi vá»›i Äại Äịa Minh. Ngưá»i cá»§a mình tất cả Ä‘á»u ở bên ngoà i, hÆ¡n nữa ngưá»i cá»§a Tứ đại gia có mưá»i phần thì hết bốn năm phần là ở tại Long thà nh, căn bản không có cách nà o cá»± lại thế lá»±c cá»§a Äại Äịa Minh.
Lão bèn nói nhá»: “Tiểu Ba, yên nà o!â€
Hoa Tiểu Ba dưá»ng như cÅ©ng cảm thấy ngà y hôm nay không giống mấy ngà y trước. Dưá»ng như lần nà y Äại Äịa Minh tháºt sá»± xuất quân. Võ lâm vốn chẳng chia ra chánh tà gì cả mà chỉ phân ra địch ta mà thôi. Nếu chá»c giáºn Äại Äịa Minh thì dù Tứ đại gia có là võ lâm chánh đạo Ä‘i nữa, cÅ©ng chẳng ai thèm xen và o cái loại tranh già nh giữa các môn phái như thế nà y. Huống hồ hiện giá» Tứ đại võ lâm thế gia xem ra đã Ä‘i hÆ¡i quá xa so vá»›i võ lâm chánh đạo rồi.
Lạc Hùng lại nói tiếp: “Thá»i gian gần đây, ta Ä‘ang tìm hiểu má»™t số sá»± việc.â€
Hi Bình đứng báºt dáºy, tá» vẻ chán chưá»ng nói: “Trước tiên ngươi tìm tìm hiểu cho xong Ä‘i rồi hãy gá»i ta đến! Tháºt là chán, ta Ä‘i đây.â€
“Hoà ng Hi Bình…†Lạc Thiên gầm lên.
“Ngươi lại có chuyện gì à ?â€
“Có phải nhà ngươi đã cưỡng gian Má»™ng Hương cô nương không?â€
Tiếng ồn à o nổi lên khắp toà n sảnh đưá»ng. Má»i ánh mắt Ä‘á»u hướng vá» Hi Bình và Má»™ng Hương.
Hi Bình không há» nổi giáºn mà chỉ cưá»i nói: “Ngươi táºn mắt nhìn thấy à ?â€
Nếu tối hôm đó Hi Bình không đột ngá»™t xuất hiện – sau nà y Lạc Thiên má»›i hiểu – thì Lạc Thiên hắn má»›i là ngưá»i được hưởng đêm đầu tiên cá»§a Má»™ng Hương. CÆ¡n giáºn lần nà y rõ rà ng là vì thế. Hắn nói: “Má»™ng Hương cô nương, xin má»i nà ng lên tiếng. Chúng ta sẽ vì nà ng mà chá»§ trì công đạo.â€
Ãnh mắt má»i ngưá»i lại quay vá» khuôn mặt bị che khuất cá»§a Má»™ng Hương. Má»™ng Hương chầm cháºm đáp: “Äó là chuyện riêng cá»§a tôi. Xin Thiếu minh chá»§ không nên đỠcáºp đến.â€
“Không được. Ta nhất định phải bắt tên dâm tặc nà y chịu xá» theo công đạo!â€
Hi Bình cưá»i cưá»i tiến vỠđến bên cạnh Má»™ng Hương, cất giá»ng nói: “Xem ra tên tiểu tá» nà y không chỉ muốn hại mình ta mà còn muốn hại cả nà ng…â€
Má»™ng Hương trừng mắt nhìn hắn, nổi giáºn nói: “Chứ không phải là ngươi hại sao!?â€
“Sao lại là ta chứ?†Tay Hi Bình quà ng tay ôm lấy eo nà ng.
Äá»™ng tác nà y khiến tất cả võ lâm nhân sÄ© trong sảnh đưá»ng hoảng kinh. Nguyệt nữ cá»§a Minh Nguyệt Phong là thần thánh bất khả xâm phạm, cá»› sao lại để tên sắc lang há» Hoà ng tùy tiện ôm lấy trước mặt má»i ngưá»i như váºy?
Hi Bình cưá»i nói: “Lạc Thiên, tiểu tá» nhà ngươi không phục à ? Từ rất lâu rồi, ta đã bảo là nhà ngươi sẽ thua rất cay đắng mà . Hương Hương là nữ nhân cá»§a ta. Con mẹ nhà ngươi muốn tranh Ä‘oạt nữ nhân vá»›i ta, ta chưa tìm ngươi thanh toán là may, lại còn đứng đó mà bô lô bô la, có phải muốn ăn đấm không?â€
“Hoà ng Hi Bình, nhà ngươi chết đến nÆ¡i rồi còn chưa biết, tháºt là đáng thương!†Lạc Thiên thở dà i.
Lạc Hùng cất tiếng há»i rất lá»… độ: “Má»™ng Hương cô nương, dưá»ng như có quy định rằng Nguyệt nữ cá»§a Minh Nguyệt Phong không được lấy chồng thì phải?â€
“Trá»i, Lạc cẩu Hùng, không ngá» nhà ngươi cÅ©ng muốn tranh Ä‘oạt nữ nhân cá»§a ta à ?â€
Má»™ng Tình nói: “Lạc minh chá»§, Minh Nguyệt Phong không há» có quy định như thế. Äó chỉ là điá»u mà má»i ngưá»i tá»± nghÄ© ra mà thôi.â€
Lạc Thiên vá»™i vã nói: “Má»™ng Hương cô nương, nhất định là nà ng bị cưỡng bức. Nà ng hãy nói Ä‘i. Chúng tôi chắc chắn sẽ vì nà ng mà chá»§ trì công đạo.â€
Hi Bình nói: “Xem ra cả già cả trẻ há» Lạc Ä‘á»u vẫn còn chưa tắt lá»a lòng. Hương Hương, nà ng nói vá»›i há» Ä‘i, nói cho há» biết ta cưỡng bức nà ng như thế nà o cho há» tức chÆ¡i!â€
Má»™ng Hương xoay má»™t vòng nhìn má»i ngưá»i rồi má»›i cháºm cháºm đưa tay tháo diện sa xuống. Gương mặt tuyệt đẹp như má»™t giấc má»™ng khiến má»i ngưá»i trong sảnh cảm thấy như bị nghẹt thở, nhìn như ngây như dại.
Nà ng lại từ tốn nói: “Äây là lần đầu tiên, ta tá»± mình tháo bá» diện sa trước mặt má»i ngưá»i. Theo như lá»i cá»§a Nguyệt nữ Má»™ng Tiên đã từng nói, nếu như có ai khiến ngưá»i cam tâm tình nguyện tháo gỡ diện sa thì ngưá»i sẽ lấy ngưá»i đó. Có lẽ Ä‘iá»u đó má»›i là quy định tháºt sá»± cá»§a Minh Nguyệt Phong. Ta tháo bá» diện sa trước mặt má»i ngưá»i chÃnh là để má»i ngưá»i hiểu rõ má»™t Ä‘iá»u, má»™t Ä‘iá»u vô cùng đơn giản – hôm nay, ta, Má»™ng Hương, trước mặt rất nhiá»u anh hùng võ lâm, tá»± nguyện để cho tên vô lại ôm lấy mình, lại tháo bá» diện sa, xin công bố vá»›i tất cả má»i ngưá»i nÆ¡i đây, ta đúng là nữ nhân cá»§a hắn! Äại khái như thế.â€
“Không phải nà ng nói là háºn ta sao?†Hi Bình đứng bên cạnh nà ng ngạc nhiên há»i.
“Äồ há»—n đản, mau giúp ta Ä‘eo diện sa lên. Ta không muốn để ngưá»i khác nhìn nữa!†Má»™ng Hương giáºn dữ nói. Hi Bình láºp tức xoay ngưá»i ra phÃa sau nà ng, giúp nà ng Ä‘eo lại diện sa, đồng thá»i nghe thấy nà ng đáp nhá»: “Háºn ngươi cả Ä‘á»i nà y nhưng có lẽ cÅ©ng vẫn là nữ nhân cá»§a ngươi.â€
Thì ra là như thế.
Má»i ngưá»i cuối cùng cÅ©ng biết được sá»± tháºt. Äó chÃnh là : Má»™ng Hương thừa nháºn rằng mình là nữ nhân cá»§a Hoà ng Hi Bình, nghÄ©a là những gì Lạc Thiên nói chỉ là sá»± vu khống mà thôi.
Lạc Thiên lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt tháºt cá»§a Má»™ng Hương, cảm thấy chấn động. Lại nhá»› rằng trước kia mình có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i nhưng lại không nắm lấy, lại để Hoà ng Hi Bình chiếm được. Trong lòng hắn – ôi háºn Æ¡i là háºn! Nhưng ý nghÄ© liá»n xoay chuyển: đợi đến khi giết được Hoà ng Hi Bình thì cướp lấy nữ nhân cá»§a hắn, giống như Lương Lệ Quỳnh váºy…
Lạc Hùng cÅ©ng nổi giáºn cho con trai, liá»n cất giá»ng nói: “Má»™ng Hương, váºy ý nà ng là nà ng cùng vá»›i Hoà ng Hi Bình ở cùng má»™t tráºn tuyến à ?â€
Hoa Tiểu Ba cất giá»ng chá»i um lên: “Ngươi đúng là đồ lừa mà ! Vợ dÄ© nhiên là phải ở bên cạnh chồng rồi. Còn phải há»i nữa à ?â€
Giá»ng nói êm êm cá»§a Má»™ng Hương vang lên trong sảnh: “Ta rất ghét nam nhân cá»§a ta! Nhưng cả thế gian nà y cÅ©ng chỉ có hắn khiến cho ta ghét. Vá»›i những ngưá»i khác, ta không quan tâm.â€
“Tốt lắm, rất tốt. Nếu đã như thế, Minh Nguyệt Phong không còn có thể đại diện cho chánh nghÄ©a võ lâm được nữa rồi – Hai Ä‘á»i Nguyệt nữ lại Ä‘i kết nghÄ©a vá»›i hai Ä‘á»i Ma nhân. Số mệnh tháºt là kỳ lạ.â€
Lá»i cá»§a Lạc Hùng phát ra khiến má»i ngưá»i giáºt mình, chấn động toà n sảnh!
Mặt Má»™ng Tình đột nhiên biến sắc. Ãnh mắt Má»™ng Hương cÅ©ng trở nên lạnh lẽo……
“Minh chá»§, lá»i đó nghÄ©a là sao?â€
“Minh chá»§, chúng tôi không hiểu……â€
Nhất thá»i khắp nÆ¡i vang lên những câu há»i ồn à o không dứt.
Lạc Hùng phất phất tay, nói lá»›n: “Không phải ta vô cá»› nói như thế. GiỠđây xin được báo cho má»i ngưá»i biết má»™t bà máºt từ hà ng mấy chục năm nay.â€
Má»™ng Tình đột nhiên nói: “Lạc Hùng, ngươi khi ngưá»i quá đáng rồi đó!â€
“Mẹ, cứ để hắn nói.†Hi Bình lạnh lùng nói.
Hắn không gá»i Má»™ng Tình là “nương†nữa mà lại gá»i là “mẹâ€. Äiá»u đó khiến Má»™ng Tình chấn động trong lòng, quay lại há»i: “Hi Bình?â€
Lạc Hùng lấy hÆ¡i cất giá»ng sang sảng cả sảnh đưá»ng: “Hoà ng Hi Bình chÃnh là con ruá»™t cá»§a Má»™ng Tình!â€
Ồ… ồ… ồ…
Một tiếng “ồ†vang lên như muốn là m vỡ tung tòa sảnh đang yên tĩnh.
Hoà ng Äại Hải nổi giáºn nói: “Lạc Hùng, ngươi nói như váºy có căn cứ gì không?â€
Lạc Hùng nói: “Hoà ng Äại Hải, phụ thân ngươi chÃnh là Hoà ng Dương ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng nhưng ngươi có biết mẹ ngươi là ai không? Bà ta chÃnh là nà ng Chân Yến ở dưới trướng cá»§a Má»™ng Tình. Tin rằng trong số các võ lâm nhân sÄ© ở đây cÅ©ng có má»™t số Ãt ngưá»i đã từng nghe qua tên cá»§a bà ta chứ? Năm đó Má»™ng Tình bà máºt sinh con ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng. Sau đó, Chân Yến mang Hoà ng Hi Bình trở vá» quê cÅ© cá»§a Hoà ng Dương, Hoà n SÆ¡n thôn…â€
Hoà ng Äại Hải quay sang há»i Má»™ng Tình: “Äiá»u đó có tháºt hay không?â€
“Äiá»u đó là sá»± tháºt. Mẹ đã từng kể vá»›i muá»™i chuyện đó.†Hoà ng Tiểu Nguyệt thay Má»™ng Tình đáp.
“Mẹ kể vá»›i muá»™i khi nà o?â€
“Cái đó…… cái đó…â€
Lạc Thiên cưá»i lạnh nói: “Hoà ng Äại Hải, để ta trả lá»i cho ngươi! Tên dâm tặc Hoà ng Hi Bình lúc chưa biết chuyện đó đã gây ra chuyện loạn luân vá»›i muá»™i muá»™i cá»§a ngươi. Tuy bá»n há» không há» có quan hệ huyết thống gì nhưng bá»n há» vốn không biết Ä‘iá»u đó, váºy mà vẫn để chuyện xấu xa đó phát sinh, so vá»›i loạn luân tháºt không khác gì cả.â€
Vẻ mặt Hoà ng Äại Hải tá» ra rất khó coi: “Äại ca, Tiểu Nguyệt, các ngưá»i… các ngưá»i?â€
Äôi mắt Hoà ng Tiểu Nguyệt đầm đìa nước mắt. Nà ng không biết vì sao Lạc Thiên lại phát giác được mối quan hệ mỠám giữa nà ng và đại ca. Nà ng nức nở: “Nhị ca, còn nhá»› lần muá»™i cùng vá»›i sư tá»· vá» nhà không? Bá»n muá»™i đụng độ Thi Trúc Sinh. Muá»™i bị hắn hạ độc bằng dâm dược. Tình cá» sao lại gặp đại ca. Muá»™i và đại ca lúc đó Ä‘á»u dịch dung khuôn mặt. Äại ca không nháºn ra muá»™i mà muá»™i cÅ©ng không nháºn ra đại ca. Vì cứu muá»™i, đại ca phải…… như thế.â€
Äá»— Manh Manh cÅ©ng chen và o nói: “Äại Hải, chuyện đó là tháºt. Lãnh tá»· tá»· lúc đó cÅ©ng ở đó.â€
Lạc Thiên cưá»i nói: “Nhưng theo như ta biết, các ngươi không chỉ có má»—i lần đó. Từ đó vá» sau, ngươi cùng vá»›i đại ca ngươi vẫn tiếp tục là m việc mỠám xấu xa đó. Ha ha, đó đơn giản là chuyện xấu xa nhất trong thiên hạ.â€
Tiểu Nguyệt không đợi cho Hoà ng Äại Hải há»i, báºt khóc nói: “Muá»™i không biết mình như thế nà o. Sau đó muá»™i phát hiện muá»™i đã yêu ngưá»i có khuôn mặt đã dịch dung đó. Vá» sau khi gặp lại đại ca ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, phát giác đại ca chÃnh là ngưá»i đó, muá»™i đã yêu đến không bỠđược nữa. Bất kể có Ä‘i đến đâu, bất kể ai nói cái gì, muá»™i cÅ©ng chỉ yêu mình đại ca thôi. Muá»™i không quan tâm chuyện đó sai hay đúng, muá»™i chỉ biết đại ca là ngưá»i Nguyệt nhi yêu nhất. Chỉ cần đại ca thương yêu muá»™i là được. Lúc nà o đại ca muốn muá»™i, muá»™i Ä‘á»u sẵn sà ng. Äó không phải là lá»—i cá»§a đại ca. Phụ mẫu cÅ©ng đã từng nói vá»›i muá»™i, nếu có yêu đại ca thì cứ yêu. Lúc đó muá»™i không biết vì sao phụ mẫu lại nói như váºy, vì váºy trong lòng muá»™i rất Ä‘au khổ. Lo cho đại ca vì muá»™i mà bị má»i ngưá»i cưá»i chê! Mẹ thấy muá»™i quá buồn phiá»n nên tối hôm đó, ở trong phòng cá»§a dì Lôi, đã nói cho muá»™i biết. Äại ca không phải là con ruá»™t……â€
“Äại ca, có tháºt là huynh đã sá»›m biết Nguyệt nhi không phải em ruá»™t mình không?†Tiểu Nguyệt hướng đôi mắt sâu thẳm cá»§a vá» phÃa Hi Bình, cất tiếng há»i.
“Nguyệt nhi, đến đây!†Hi Bình hướng vá» phÃa nà ng vẫy vẫy tay. Nà ng tiến đến. Má»™t tay Hi Bình ôm lấy thân hình Ä‘ang run rẫy cá»§a nà ng rồi mặc kệ má»i ngưá»i xung quanh, hôn nhẹ lên mái tóc óng ả cá»§a nà ng xong má»›i cất tiếng nói: “Sau khi từ Dã Mã tá»™c trở vá», ta phát hiện ta có má»™t năng lá»±c rất đặc biệt. Và o lúc ta tiến nháºp và o má»™t nữ nhân nà o đó, ta liá»n hòa và o tâm linh cá»§a nữ nhân đó. Ta suy nghÄ© gì nà ng ta có thể biết được mà nà ng ta suy nghÄ© gì ta cÅ©ng có thể hiểu được. Tuy nhiên, Ä‘iá»u là m ta ngạc nhiên nhất là khi ta là m Ä‘iá»u đó vá»›i nữ nhân Ä‘ang hoà i thai hà i tá» cá»§a ta, ta cảm nháºn được má»™t loại cảm giác máu huyết ruá»™t thịt vá»›i nhau. Khi ta ôm ấp nà ng, ta không có cảm giác đó. Sau nà y, ta gặp lại cha mẹ, ta cÅ©ng không tìm thấy cái cảm giác huyết mạch kế thừa đó trên ngưá»i há». Váºy nhưng và o buổi lá»… Ä‘Ãnh hôn cá»§a Khiết Thu, và o lúc ta khấu đầu trước mặt Má»™ng Tình, ta lại nháºn được cái cảm giác đó. Từ lúc đó, ta đã biết mẫu thân tháºt sá»± cá»§a ta là ai. Bây giá» nà ng đã rõ vì sao ta lại sá»›m biết bá»n các nà ng có hoà i thai hay không chưa?â€
“À, vì khi trong bụng bá»n thiếp có huyết nhục cá»§a huynh, huynh chạm và o bá»n thiếp liá»n cảm nháºn được ngay mối quan hệ máu thịt.â€
Má»™ng Tình kinh ngạc nói: “Lúc đó con đã biết rồi à ? Váºy sao con không nói? Hi Bình, con có háºn mẹ không?â€
“Con tìm không ra lý do gì để giáºn mẫu thân cả. Mẹ dù gì vẫn là mẹ cá»§a con. Biết là m sao bây giá», có lẽ như váºy đối vá»›i con cÅ©ng tốt.â€
Äôi mắt Má»™ng tình đột nhiên nhòe Ä‘i vì lệ.
Hoà ng Äại Hải há»i: “Nguyệt nhi, chuyện nà y phụ mẫu Ä‘á»u biết cả à ?â€
Tiểu Nguyệt đáp: “Vâng, phụ mẫu Ä‘á»u biết cả. HÆ¡n nữa các tá»· muá»™i cÅ©ng biết. Chỉ không cho các huynh biết mà thôi. Vì phụ mẫu nói, không được để ngưá»i khác biết đại ca không phải là con ruá»™t cá»§a cha mẹ.â€
Lạc Thiên cưá»i sằng sặc nói: “Tháºt sá»± là không được để ngưá»i khác biết……â€
“Lạc Thiên, ngươi đừng rưá»m lá»i nữa!†Hoà ng Äại Hải hét lên.
Lạc Thiên đã không nổi giáºn lại còn cưá»i đáp: â€œÄÆ°á»£c, ta để các ngươi nói xong rồi ta nói cÅ©ng được. Dù sao Ä‘i nữa, bá»n ta cÅ©ng còn thá»i gian mà .â€
Hoà ng Äại Hải nói: “Vì đó là việc phụ mẫu đã cho phép, ta cÅ©ng không có gì để nói nữa.â€
“GiỠđã đến lúc ta nói chưa?†Lạc Thiên cưá»i mỉm há»i: “Hoà ng Äại Hải, ta lại tố cáo ngươi thêm má»™t việc nữa. Tháºt ra lần đầu tiên cá»§a vợ ngươi cÅ©ng chÃnh là do Hoà ng Hi Bình Ä‘oạt Ä‘i nhưng nà ng ta vẫn má»™t lòng yêu cái ngưá»i gá»i là đại ca đó, ha ha!â€
Gương mặt Äá»— Manh Manh trở nên trắng bệch, hai chân run rẫy, ngồi phịch xuống. Hoa Tiểu Thiên đứng bên cạnh phải đỡ lấy nếu không nà ng đã ngã váºt xuống đất.
“Sao? Sao?†Hoà ng Äại Hải kêu liá»n mấy tiếng thất thanh. Những tiếng đó cÅ©ng dà nh luôn cả cho Hi Bình Ä‘ang đứng bên cạnh. Äại Hải lại hét lên: “Lạc Thiên, con mẹ ngươi muốn chết à ?â€
“Ha ha, Hoà ng Hi Bình, ta giúp lấy lại công bằng cho ngươi! Tháºt ra chuyện đó, cả ngươi cÅ©ng không biết. Ngươi có thể há»i Tiểu Nguyệt và Äá»— Manh Manh xem xem.â€
“Manh Manh, chuyện đó là như thế nà o?†Hoà ng Äại Hải cất giá»ng há»i.
Tiểu Nguyệt nhìn thấy Äá»— Manh Manh căn bản không có sức mà nói, liá»n tiện thể đáp luôn: “Nhị ca, chuyện đó không trách đại ca được. CÅ©ng không thể trách sư tá»·. Lúc ở chá»— Dã mã tá»™c, đại ca vì phải cứu mấy huynh mà chịu uống thuốc cá»§a tá»™c trưởng Nguyên Na, biến thà nh bức tượng băng bất tỉnh nhân sá»±. Äó chÃnh là khai thác giả cá»§a tá»™c ngưá»i bá»n há». Lúc đó, trên ngưá»i đại ca xuất hiện hiện tượng kỳ quái, Nguyên Na liá»n bắt sư tá»· và o để thà nghiệm. Lúc đó sư tá»· cÅ©ng bị bịt mắt, sau nà y má»›i được Nguyên Na cho biết. Vì biết ngưá»i đó chÃnh là đại ca nên sư tá»· má»›i không muốn báo thù. Có Ä‘iá»u đại ca thì không biết rằng huynh ấy đã lấy Ä‘i lần đầu tiên cá»§a sư tá»·. Äó là toà n bá»™ sá»± tháºt.â€
Bá»n Nguyên Chân sáu ngưá»i nghe nà ng nói xong, trong lòng chợt như bừng sáng, tuy váºy vẫn cố gắng trấn tÄ©nh. Có Ä‘iá»u sáu thân hình to lá»›n yêu kiá»u cá»§a các nà ng không khá»i không run rẫy……
Hoà ng Äại Hải cúi thấp đầu, không nhìn được vẻ mặt như thế nà o.
Lạc Thiên nổi xung lên nói: “Hoà ng Äại Hải, ngươi không phẫn ná»™ à ? Cái tên Hoà ng Hi Bình nà y, không chỉ dấm dúi vá»›i nữ nhân cá»§a Tứ Cẩu, gây ra chuyện loạn luân vá»›i muá»™i muá»™i, lại còn Ä‘oạt mất lần đầu tiên cá»§a thê tá» ngươi. Không hiểu sao bá»n ngươi còn cho rằng hắn là ngưá»i tốt được?â€
Má»i ngưá»i quay sang tranh luáºn ồn à o cả lên……
Hoà ng Äại Hải từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo hướng vá» phÃa Lạc Thiên, nói: “Lạc Thiên, nếu như chỉ dá»±a và o những việc đó, chưa đủ để là m ta phẫn ná»™ đâu. Manh Manh yêu đại ca, chuyện đó chả có gì là bà máºt. Cái lần thứ nhất đó chỉ là chuyện ngoà i ý muốn, hÆ¡n nữa nó phát sinh cÅ©ng là vì đại ca muốn cứu bá»n ta. HÆ¡n nữa, lúc trước, khi còn chưa biết ai đã chiếm Manh Manh, ta đã đồng ý tiếp nháºn Manh Manh. Cho đến giá» vẫn không băn khoăn vá» chuyện đó. Äá»i ngưá»i có biết bao nhiêu việc không theo ý mình. Ta chỉ sợ cái việc ngoà i ý muốn đó khiến thê tá» ta bị thương tổn trong lòng. Nhưng giỠđây ta biết trong lòng nà ng không bị thương tổn, váºy ta cà ng không cần phải quan tâm đến. Có lẽ ta không được xem là má»™t ngưá»i bình thưá»ng nhưng ta yêu thê tá» cá»§a mình bất kể nà ng ta là ngưá»i như thế nà o, cÅ©ng bất kể trong lòng nà ng ta yêu bao nhiêu nam nhân. Có Ä‘iá»u, dưá»ng như quên mất má»™t Ä‘iá»u, từ sau lần đó trở Ä‘i, đại ca không bao giá» chạm đến Manh Manh. Chỉ cần vì má»™t Ä‘iểm đó thôi, ta vẫn sẽ xem huynh ấy là đại ca. Cho dù huynh ấy có háo sắc nhưng huynh ấy chẳng bao giỠđụng đến nữ nhân cá»§a huynh đệ mình!â€
Lạc Thiên cưá»i nói: “Chuyện đó quả cÅ©ng có chút đạo lý. Ta không nói báºy đâu. Thê tá» cá»§a ngươi tháºt sá»± đã nhiá»u lần yêu cầu Hi Bình chiếm hữu nà ng ta nhưng tên tiểu tá» Hoà ng Hi Bình đó tháºt sá»± lại không đụng đến nà ng ta. CÅ©ng bởi hắn nghÄ© rằng đó là thê tá» cá»§a đệ đệ hắn nên hắn không chạm đến. Äúng là đồ đầu heo, không biết rằng chÃnh mình đã chiếm mất suất đầu rồi.â€
Triệu Tá» Hà o gầm lên: “Lạc Thiên, yêu cầu ngươi không được múa môi múa mép vá» những chuyện nà y nữa. Chuyện đó không hay cho ngươi đâu.â€
Hoa Tiểu Ba chá»i: “Con mẹ ngươi, Lạc Thiên! Thê tá» cá»§a ta cÅ©ng đã biết bao nhiêu lần tìm cách câu dẫn tá»· phu, hÆ¡n nữa lần đầu tiên cÅ©ng đã hiến cho tá»· phu rồi. Con mẹ bà ngươi còn gì để đánh rắm nữa không? Ta thÃch như váºy đó, có sao không? Bá»n ta còn muốn nhá» tá»· phu – đệ nhất mãnh nam trên thiên hạ – dịp nà o đó đến á»§y lạo bá»n há» má»™t lần! Phải không, Äá»™c Cô lão đại?â€
Äá»™c Cô Minh cưá»i đáp: “CÅ©ng không sai lắm! Lại nói, nhiá»u nữ nhân quá cÅ©ng gây phiá»n toái cho ta, ta đã định khôi phục lại chá»§ nghÄ©a độc thân cá»§a mình. Từ trước có lẽ ta đã là m má»™t hòa thượng rồi đó.â€
“Tháºt là thương phong bại tục…… thương phong bại tục……†Má»i ngưá»i trong sảnh không ngừng than to, không ngừng chá»i rá»§a.
Lạc Thiên nói: “Ta chỉ nói ra để má»i ngưá»i trên thế gian biết. Nếu các ngươi đã không quan tâm đến chuyện đó, chúng ta cÅ©ng không có cách gì. Dù gì cÅ©ng là chuyện nhà cá»§a các ngưá»i, ngưá»i ngoà i không thể nà o quản được. Nhưng nếu là Huyết Ma, Tứ đại võ lâm thế gia các ngưá»i có quan tâm không?â€
Hoa Tiểu Ba nhanh nhẩu láºp tức đáp: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là quan tâm. Tứ đại võ lâm thế gia bá»n ta không đội trá»i chung vá»›i Huyết Ma. Hắn đã giết……â€
“Tiểu Ba, ngáºm miệng!†Hoa Lôi mắng.
Hoa Tiểu Ba uất ức nói: “Cô cô, tiểu Ä‘iệt nói sai sao?â€
“Hoà ng Äại Hải, ngươi thân là lệnh chá»§, nắm giữ Thiên tá»± lệnh bà i, nếu như ngươi gặp được Huyết Ma và truyá»n nhân cá»§a Huyết Ma, ngươi sẽ là m gì? Má»™ng Hương, nà ng hiện giá» là Nguyệt nữ cá»§a Minh Nguyệt Phong, nếu như đối mặt vá»›i Huyết Ma hay truyá»n nhân cá»§a Huyết Ma, nà ng sẽ xá» sá»± ra sao?†Lạc Thiên nói oang oang vang khắp sảnh.
Hoà ng Äại Hải đáp: “Huyết Ma và chúng ta là kẻ thù, há»… gặp là giết!â€
Má»™ng Hương chầm cháºm nói: “Lạc Thiên, ta không ngá» thì ra bá»n ngươi lại là loại ngưá»i như thế. Vừa má»›i đây bá»n ngươi đã nói, Minh Nguyệt Phong tháºt sá»± không thể đại diện cho võ lâm chánh nghÄ©a nhưng vẫn có thể đại diện cho chÃnh mình. Ngươi nghe cho rõ đây, từ giá» phút nà y trở Ä‘i, ta từ bá» vị trà cá»§a Nguyệt nữ ……â€
“Ta biết nà ng muốn nói gì. Ta rất cảm kÃch nà ng. Nhưng nà ng có thể đáp ứng má»™t Ä‘iá»u thỉnh cầu cá»§a ta không?†Hi Bình đột nhiên thầm thì bên tai nà ng. “Nà ng đưa Minh Nguyệt Phong Ä‘i Ä‘i. Bá»n chúng sẽ để cho nà ng Ä‘i. Ta hy vá»ng nà ng có thể bảo há»™ cho bá»n há». Äúng váºy, nà ng có thể đáp ứng Ä‘iá»u đó cho ta không?â€
Lạc Thiên vẫn tiếp tục truy vấn: “Má»™ng Hương, nà ng từ bá» cái gì?â€
Má»™ng Hương nhìn chằm chằm và o Hi Bình. Từ đáy đôi mắt đẹp như ảo má»™ng cá»§a nà ng trà o ra những giá»t lệ như những hạt trân châu. Má»™t giá»ng nói vô cùng dịu nhà ng cất lên: “Chà ng hy vá»ng Ä‘iá»u đó ở ta à ?â€
“Phải.†Hi Bình gáºt gáºt đầu.
Má»™ng Hương lại cất cao giá»ng: “Ta từ bá» vị trà lãnh tụ võ lâm cá»§a Nguyệt nữ, láºp tức dẫn Minh Nguyệt Phong rá»i khá»i Äại Äịa Minh. Má»™ng Hương ta còn là m Nguyệt nữ ngà y nà o thì Minh Nguyệt Phong sẽ không tham gia và o chuyện võ lâm ngà y đó. Ngoà i ra, cắt đứt má»i ân tình vá»›i Hoà ng Hi Bình! Tất cả môn đồ cá»§a Minh Nguyệt Phong nghe lệnh, láºp tức lên đưá»ng!â€
Lạc Thiên nói: “Chá» má»™t chút không được sao? Huyết Ma vẫn chưa xuất hiện, nà ng đã sợ đến như thế à ? Uy thế cá»§a Huyết Ma quả là không nhá», đã khiến Minh Nguyệt Phong phải cao chạy xa bay rồi. Ha ha!â€
Bảo Nguyệt gá»i: “Tiểu thư……â€
“Bảo Nguyệt, đừng nói nhiá»u, theo ta Ä‘i! Sư phụ, ngưá»i cÅ©ng Ä‘i cùng chứ?†Má»™ng Hương tiến đến trước mặt Má»™ng Tình.
Má»™ng Tình nói: “Hà i tá» ngoan, sư phụ không Ä‘i đâu. Con dẫn Minh Nguyệt Phong Ä‘i cẩn tháºn. Äi Ä‘i!â€
Má»™ng Hương đột ngá»™t nhà o và o lòng Má»™ng Tình. Má»™ng Tình ôm lấy nà ng ta nhưng bá»—ng nhiên bị nà ng ta Ä‘iểm huyệt. Má»™ng Hương cất tiếng: “Sư phụ, xin vô phép.â€
Nà ng ta cùng Bảo Nguyệt má»—i ngưá»i má»™t bên tả hữu dìu Má»™ng Tình Ä‘i, chỉ thoáng má»™t cái, thân ảnh đã biến khá»i Äại Äịa Minh.
Lạc Thiên vá»™i vã nói: “Cha, là m sao đây?â€
Lạc Hùng thở dà i: “Tạm thá»i để bá»n há» Ä‘i Ä‘i!â€
Lạc Thiên nói: “Phiá»n những ngưá»i trước kia đã từng gặp Huyết Ma hồi tưởng lại kỹ cà ng má»™t chút. Huyết Ma và Hoà ng Hi Bình có Ä‘iểm gì chung?â€
Ãnh mắt má»i ngưá»i lại táºp trung vá» phÃa Hi Bình, nhiá»u ngưá»i đã hiểu ra. Lúc nà y Lạc Hùng má»›i nói tháºt to: “Hoà ng Hi Bình chÃnh là con cá»§a Huyết Ma và Má»™ng Tình. Hắn kế thừa Ma tÃnh cá»§a Huyết Ma, là m rối loạn võ lâm, là m bại hoại đạo đức thế gian. Con ngưá»i nà y so vá»›i phụ thân Huyết Ma cá»§a hắn còn đáng háºn gấp trăm lần!â€
Hầu như tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u trầm mặc, chỉ còn má»—i mình Hoa Tiểu Ba cất tiếng há»i: “Lạc Hùng, lão dá»±a và o đâu mà nói tá»· phu cá»§a ta là con cá»§a Huyết Ma?â€
Lạc Thiên nói: “Hoa Tiểu Ba, tốt nhất là ngươi nên há»i cô cô Hoa Lôi cá»§a mình. Nà ng ta biết thân thế cá»§a Hoà ng Hi Bình!â€
Hoa Tiểu Ba quay sang há»i Hoa Lôi: “Cô cô?â€
Hoa Lôi nói: “Tiểu Ba, không cần phải nói.â€
Từ Phiêu Nhiên tiến đến trước mặt Hi Bình nói: “Từ rất lâu rồi, ta đã cảm thấy ngươi nhất định có quan hệ vá»›i Huyết Ma, quả tháºt như thế. Ha ha……â€
Tiếng cưá»i cá»§a lão nghe tháºt thê thảm. Nếu như là trước kia, lão đã láºp tức xuất thá»§ ngay. Nhưng bây giá» Hi Bình đã là con rể cá»§a lão. Trong bụng hai đứa con gái cá»§a lão là dòng giống cá»§a Hi Bình, cÅ©ng chÃnh là cháu cá»§a lão.
Hoà ng Äại Hải hét lên: “Chuyện đó không phải là sá»± tháºt.â€
Lạc Thiên nói: “Ở đây không chỉ có con cá»§a Huyết Ma mà còn có đồ nhi cá»§a Huyết Ma nữa. Hôm nay, chúng ta phải tuyệt diệt tất cả háºu nhân cá»§a Huyết Ma, khiến chúng vÄ©nh viá»…n không thể gây hại cho giang hồ được nữa. Hoà ng Äại Hải, không phải ngươi đã nói phải giết Huyết Ma sao? Vì sao không chịu động thá»§?â€
Äá»™t nhiên Hoà ng Äại Hải thấy không thể nà o đối mặt nổi vá»›i trưá»ng hợp nà y. Tháºm chà nếu Hi Bình tháºt sá»± là con cá»§a Huyết Ma thì cÅ©ng vẫn là đại ca cá»§a hắn. Nhưng hắn thân Ä‘ang là lệnh chá»§ cá»§a Thiên Tá»± lệnh bà i, hắn phải là m sao đây? Hắn nói: “Từ thúc thúc, ngưá»i sang đây má»™t chút.â€
Từ Phiêu Nhiên bước sang. Hoà ng Äại Hải lấy Thiên Tá»± lệnh bà i giao lại cho lão rồi nói: “Từ thúc, ta giao lại lệnh bà i cho ngưá»i. Ngưá»i ra lệnh Ä‘i!â€
Từ Phiêu Nhiên quay nhìn khắp má»i ngưá»i cá»§a Tứ đại gia trong sảnh. Những ngưá»i nà y dưá»ng như Ä‘á»u có quan hệ trá»±c tiếp vá»›i Hoà ng Hi Bình. Lão nhìn thấy hai nữ nhi cá»§a mình mắt đã trà n lệ thì vá»™i vã ấn lệnh bà i và o tay Triệu Tá» Hà o rồi nói: “Tá» Hà o, ngươi là m Ä‘i! Ta già rồi. Ta chỉ còn hai đứa con gái……â€
Triệu Tá» Hà o tiếp nháºn lệnh bà i rồi hét lên: “Thiên Tá»± bà i ra lệnh! Láºp tức rá»i khá»i Äại Äịa Minh, cấp tốc nghe lá»i!â€
Hi Bình nhìn Triệu Tá» Hà o mỉm cưá»i nói: “Nhá» ngươi Ä‘em tất cả những ngưá»i có quan hệ vá»›i ta rá»i khá»i đây. Giá» ta không có khả năng bảo vệ an toà n cho há» nữa. Cảm tạ.â€
Hoà ng Tiểu Nguyệt khóc lá»›n: “Không, muá»™i không chịu rá»i bỠđại ca đâu.â€
Hoà ng Äại Hải bước đến kéo Tiểu Nguyệt lại, nói: “Nguyệt nhi, Ä‘i thôi! Hắn giá» không còn là đại ca cá»§a chúng ta nữa rồi.â€
“Có mà ! Äứa con yêu thương nhất cá»§a phụ mẫu chÃnh là đại ca, váºy nên ngưá»i cÅ©ng là đại ca cá»§a Nguyệt nhi, là nam nhân cá»§a Nguyệt nhi! Muá»™i không Ä‘i, muốn Ä‘i thì các ngưá»i Ä‘i Ä‘i. Các ngưá»i là má»™t lÅ© gia há»a không có lương tâm. Äại ca vì các ngưá»i chuyện gì cÅ©ng dám là m. Các ngưá»i chỉ vì huynh ấy là con cá»§a Huyết Ma mà không thèm quan tâm tá»›i ngưá»i! Huynh ấy đã có bao giá» giết ngưá»i nà o cá»§a Tứ đại gia chưa?!â€
Hi Bình không thèm quan tâm đến mấy chuyện đó nữa, quay sang Lạc Hùng nói: “Có biết vì sao ta chịu an pháºn như váºy không? Lạc Hùng, để phụ thân ta ra đây Ä‘i!â€
Lạc Thiên nói: “Tiểu tá» nhà ngươi trông thế mà cÅ©ng không ngu ngốc lắm. ÄÆ°a Huyết Ma ra đây.â€
Mệnh lệnh cá»§a hắn vừa phát ra, má»i ngưá»i cÅ©ng báºt ra má»™t tiếng “ồâ€. HÆ¡n chục đệ tá» Äại Äịa Minh dẫn ra má»™t ngưá»i khá cao lá»›n.
Ngưá»i nà y không há» bị trói. Y bước Ä‘i vá»›i vẻ mặt hết sức bình tÄ©nh. Bá»™ mặt lạnh lùng nhưng anh tuấn cá»§a y không có chút sát khà nà o mà lại có vẻ bình tÄ©nh. Ãnh mắt sâu thẳm che giấu những Ä‘au thương cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, rất nhiá»u rất nhiá»u Ä‘au thương.
“Sư phụ?†Äá»™c Cô Minh Ä‘ang trầm mặc đột nhiên hét lên kinh hoà ng rồi như tên bắn lao vá» phÃa nam nhân trung niên rất giống Hi Bình đó nhưng liá»n bị hai trong số ba Äại thiên vương cá»§a Äại Äịa Minh là Ninh Phi và Lá»— Da chặn lại.
Äá»™c Cô Minh nổi giáºn hét lên: “Tránh ra! Các ngươi là những kẻ bỉ ổi! Sao dám ra tay vá»›i ngưá»i sư phụ đã mất hết võ công cá»§a ta chứ?â€
Lạc Thiên nói: “Äá»™c Cô Minh, ngươi vẫn chưa biết sư phụ ngươi tháºt ra chÃnh là Huyết ma mà má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn giết sao?â€
Äá»™c Cô Minh trấn tÄ©nh lại nói: “Sư phụ, chuyện nà y là sao váºy?â€
Nam nhân đó nói: “Minh nhi, ta Ä‘Ãch thị là Huyết Ma như lá»i há» nói. Äể liên lụy tá»›i ngươi, tháºt sá»± lúc trước không nên nháºn ngươi là m đồ đệ.â€
Äôi mắt Äá»™c Cô Minh đẫm lệ. Trong thá»i gian hắn ở Thiếu lâm tá»±, sư phụ cá»§a hắn tháºt ra là Huyết Ma, chÃnh là nam nhân trung niên đã phế bá» võ công nà y, ngưá»i đã chiếu cố cho hắn, chăm sóc cho hắn, suốt cho đến khi hắn lá»›n lên. Sao hắn không thể tìm ra mối liên hệ nà o giữa sư phụ hắn và Huyết Ma váºy? Bởi vì sư phụ lúc nà o cÅ©ng tá» ra hết má»±c nhân từ. Hắn không há» thấy có gì dÃnh dáng đến sá»± tà n bạo cá»§a Huyết Ma cả.
“Huyết ma?!†Từ Phiêu Nhiên đã tiến đến.
Lâm Khiếu Thiên nhìn Từ Phiêu Nhiên nói: “Äã hai mươi năm rồi, Từ huynh vẫn khá»e chứ?â€
Từ Phiêu Nhiên lãnh đạm đáp: “Ngươi cÅ©ng may mắn tháºt, vẫn chưa chết!â€
Lâm Khiếu Thiên than: “Ta đã từng nói vá»›i toà n thể má»i ngưá»i rằng ta không há» giết ba gia chá»§ cá»§a Tứ đại gia các ngưá»i. GiỠđây lá»i thú nháºn cá»§a ta vá»›i các ngươi vẫn là như thế. Bất cứ Ä‘iá»u gì khác, ta Ä‘á»u sẽ không nói.â€
“Huyết Ma, ta không muốn nói nhiá»u. Hãy Ä‘á»n mạng cho phụ thân ta!â€
“Toái Vân chưởng†cá»§a Từ Phiêu Nhiên giáng và o ngưá»i Huyết Ma. Ninh Phi và Lá»— Da đột nhiên tránh sang má»™t bên đưa mắt nhìn luồng chưởng đánh thẳng và o ngưá»i Huyết Ma. Ãnh mắt Huyết Ma tuy váºy không há» chá»›p lấy má»™t cái. Äá»™t nhiên thân ảnh Äá»™c Cô Minh xuất hiện trước mặt Huyết Ma, tay phải phất ra má»™t luồng chưởng đỠnhư máu. Huyết trảo chụp lấy Ä‘ao chưởng vá»›i má»™t tốc độ kinh ngưá»i.
“Từ Phiêu Nhiên, lão nếu muốn giết sư phụ ta, trước hết phải giết Äá»™c Cô Minh ta đã!â€
Ninh Phi và Lá»— Da vá»t đến, kéo Huyết Ma lùi vá» bên cạnh Lạc Hùng.
Lạc Hùng nói: “Lâm Khiếu Thiên, không phải ngươi nói muốn gặp con ngươi sao? Hắn cÅ©ng Ä‘ang ở đây, ngươi có thể nháºn ra hay không? Có lẽ ngươi không thể, vì cả Ä‘á»i ngươi chưa từng má»™t lần gặp mặt nhi tá» cá»§a mình.â€
Ãnh mắt Lâm Khiếu Thiên quét qua quét lại toà n sảnh, cuối cùng dừng lại trên ngưá»i Hi Bình.
Hai cha con nhìn nhau từ xa. Äá»™t nhiên Lâm Khiếu Thiên thở dà i má»™t cái rồi nói: “Nó lá»›n lên không giống ta mà giống mẫu thân hắn hÆ¡n.â€
Lạc Hùng nói: “Vẻ bên ngoà i hắn tuy không giống ngươi lắm nhưng ná»™i tâm hắn lại rất giống ngươi. Giống ngươi ở chá»— vô sỉ và tà n bạo. Giống ngươi ở chá»— có cái ma tÃnh vÄ©nh viá»…n không bao giá» có thể loại bỠđược. Ngươi giỠđã không thể gây ác được nữa nhưng lại sinh ra cái tên nhi tỠđộc ác nà y thì ngươi cÅ©ng là m được má»™t việc lá»›n rồi.â€
Lâm Khiếu Thiên cưá»i ảm đạm rồi nói: “Không cần nói thêm gì nữa, giết ta Ä‘i! Kết thúc cho rồi!â€
“Ngà y đó khi ngươi giết phụ thân ta, có bao giá» ngươi nghÄ© đến cái ngà y nà y không?†Lạc Hùng cưá»i lạnh nói.
Lâm Khiếu Thiên bình tÄ©nh đáp: “Tháºt tình mà nói, ngay cả lúc nà y ta cÅ©ng không bao giá» nghÄ© đến nó.â€
Lạc Hùng nói: “Ngươi vẫn không há» thay đổi.â€
“Không phải ngươi cÅ©ng thế hay sao?â€
Lạc Hùng cưá»i cưá»i, Lâm Khiếu Thiên cÅ©ng cưá»i.
Lạc Hùng nói: “Từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy nhà ngươi cưá»i. Nhưng trong mấy ngà y gần đây lại hay bắt gặp ngươi cưá»i. Kỳ tháºt ngươi đã thay đổi nhiá»u rồi. Có lẽ vì ngươi đã mất toà n bá»™ võ công hoặc giả là vì ngươi đã ẩn cư ở Thiếu lâm hai mươi năm nay! Dù sao Ä‘i nữa, sau nà y có lẽ rất khó mà thấy nụ cưá»i cá»§a ngươi, chả là ngưá»i chết thì là m sao mà cưá»i được nữa.â€
Lâm Khiếu Thiên nói: “Nhưng ta có thể cưá»i cho đến phút cuối cùng, cho đến cái giây phút ta sẽ chết. Ta định bù đắp nụ cưá»i cho thá»i gian trước đây. Giá» phút nà y ta cảm thấy rất hạnh phúc, chết không há» hối háºn.â€
Lạc Hùng hướng ánh mắt nhìn quét qua toà n sảnh rồi nói lá»›n: “Các vị anh hùng, tên Huyết Ma đã đồ sát võ lâm chánh đạo năm xưa giá» Ä‘ang đứng ngay đây. Các ngưá»i nói xem phải xá» lý hắn ra sao?â€
Quần hùng Ä‘á»u la hét loạn cả lên!
“Giết hắn Ä‘i……â€
“Äem hắn Ä‘i ngÅ© mã phanh thây……â€
“Xẻ hắn ra vạn mảnh……â€
“Ta phải giết hắn……â€
Rất nhiá»u ngưá»i xông lên, vung Ä‘ao múa kiếm, cứ như không thể nà o không tá»± tay giết cho được Huyết Ma. Tuy nhiên, bên cạnh Äá»™c Cô Minh Ä‘ang nổi giáºn đột nhiên xuất hiện thêm má»™t Hoà ng Hi Bình vô cùng lạnh lùng hung tợn. Ãnh mắt hai ngưá»i Ä‘á»u lóe sáng, Äá»™c Cô Minh thì hÆ¡i đỠnhạt còn Hi Bình thì đỠchói……
Hai ngưá»i túm lấy mấy tên nhân sÄ© võ lâm ở phÃa trước đẩy lùi vá» phÃa sau. Ngưá»i cá»§a Äại Äịa Minh thì cứ như không nhìn thấy gì, không ra tay vá»›i Huyết Ma mà cÅ©ng chẳng cản trở nhân sÄ© võ lâm muốn giết Huyết Ma. ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng chẳng ngăn cản hai ngưá»i Äá»™c Cô Minh và Hi Bình đối đầu vá»›i nhân sÄ© võ lâm.
Dù sao Ä‘i nữa, hai ngưá»i nà y, má»™t ngưá»i là nhi tá» cá»§a Huyết Ma, má»™t ngưá»i là đồ đệ cá»§a Huyết Ma, có chết há» cÅ©ng không thể thối lui được.
Lôi Long cÅ©ng cảm thấy trong lòng kÃch động, vì nghÄ©a mà là m thì không được do dá»±, liá»n gia nháºp và o cuá»™c chiến.
Nữ nhân cá»§a ba ngưá»i cÅ©ng gia nháºp và o chiến Ä‘oà n bảo vệ cho Huyết Ma.
“Trưá»ng sinh kiếm†cá»§a Hoà ng Äại Hải cÅ©ng đã rút ra.
Triệu Tá» Hà o suy nghÄ© má»™t chút rồi vung “Äại quan Ä‘ao†lên, ánh Ä‘ao loang loáng chiếu ra khắp nÆ¡i, rồi hét lá»›n: “Chuyện gì cÅ©ng để sau sẽ nói. Giá» nghe lệnh ta, bảo vệ Huyết Ma!â€
Từ Phiêu Nhiên nhìn má»™t lượt hai nữ nhi cá»§a mình trong vòng chiến, ngẩng đầu thở dà i rồi nói lá»›n: “Chúng ta đã phụ lòng tổ tông rồi!â€
“Toái vân chưởng†cá»§a lão cÅ©ng luân phiên xuất ra, Thiên Phong Bảo váºy là cÅ©ng gia nháºp cuá»™c chiến. Thiếu Lâm và Võ Äang đột nhiên thối lui, không tham gia cuá»™c chiến nữa.
Diệu Duyên cá»§a Vạn Diệm am đột nhiên há»i: “Sư phụ, chúng ta giúp ai đây?â€
“Không giúp ai cả.†Vạn Diệu nói vá»›i vẻ bất lá»±c. “A Tuyết, ngươi không được loạn động. Thân thể ngươi giá» bất tiện, đợi tình hình xem sao đã!â€
Cuá»™c chiến bùng lên, Võ lâm tứ đại gia ở và o thế phải bảo vệ Huyết Ma nhưng nhân số bá»n há» lại Ãt. Lấy thế cá»§a bốn năm trăm ngưá»i để chống lại sá»± công kÃch cá»§a hai ba ngà n ngưá»i, đồng thá»i bảo vệ Huyết Ma đã mất hết võ công không bị thụ thương, tháºt sá»± quá sức khó khăn.
Triệu Tá» Hà o hét lên: “Xin má»i ngưá»i hãy bình tÄ©nh lại, nếu không, xin đừng trách chúng tôi vô tình.â€
Lúc nà y, toà n trưá»ng vẫn còn khống chế được nhưng hắn biết trong Tứ đại gia có má»™t số kẻ thuá»™c loại dá»… sinh cuồng. Nếu mấy kẻ đó đột nhiên phát cuồng lên, khả năng gây sát thương tháºt không thể tÃnh hết được. Lúc đó nếu gây ra thương vong, tháºt đúng là đem thanh danh má»™t trăm năm cá»§a Tứ đại gia mà xóa sạch.
Lạc Thiên hét lên: “Tứ đại võ lâm thế gia giỠđã đứng cùng tráºn tuyến vá»›i Huyết Ma rồi. Bá»n há» giỠđây đã cam lòng Ä‘i theo ma đạo rồi. Chúng ta tuyệt không thể nương tay vá»›i hỠđược!â€
Cuá»™c chiến bên trong Äại Äịa Minh cÅ©ng khiến cho cuá»™c chiến bên ngoà i cÅ©ng bá»™c phát.
…… Cả bên trong và bên ngoà i Äại Äịa Minh đột nhiên biến thà nh chiến tráºn nhưng môn đồ cá»§a Äại Äịa Minh vẫn giữ thái độ bà ng quan. Không biết là vì bá»n há» quá lương thiện hay là quá hiểm độc.
Äã là cuá»™c chiến trong giá»›i giang hồ nên không thể nà o không có máu chảy.
Ngưá»i chết cÅ©ng là má»™t hiện tượng bình thưá»ng. Việc há»§y diệt sinh mệnh đã trở thà nh má»™t chuyện thiêng liêng như công đạo cá»§a trá»i đất.
Tháºt ra Huyết Ma không há» có ân cừu trá»±c tiếp nà o cả vá»›i giá»›i võ lâm chánh đạo, ngược lại Võ lâm tứ đại gia lại có mối thù không đội trá»i chung vá»›i Huyết Ma. Nhưng và o lúc nà y Tứ đại võ lâm thế gia lại chuyển sang bảo vệ cho Huyết Ma. Chuyện nà y chưa từng gặp và o bất kỳ thá»i nà o, trong bất kỳ giai Ä‘oạn nà o cá»§a võ lâm, cho dù xem lại cả lịch sá» hay lục cả các kỳ văn cá»§a giá»›i giang hồ.
Lạc Hùng nói: “Không ngá» Tứ đại gia lại liá»u mạng mà bảo vệ cho ngươi hả?â€
Lâm Khiếu Thiên nói: “Ta nghÄ© không ra vì sao ngươi không trá»±c tiếp giết ta.â€
“Ngươi nghÄ© không ra là phải. Nếu như ngươi muốn chết, tá»± sát Ä‘i cÅ©ng được. Ta giá» không định ra tay giết ngươi.â€
Lâm Khiếu Thiên nhìn lão má»™t hồi, lại nhìn sang Hi Bình, rồi nói: “Ta trước giá» không bao giá» muốn tá»± sát. Thà bị chó cắn đến chết xem ra vẫn kiên cưá»ng hÆ¡n là tá»± sát. Lạc Hùng, nhi tá» cá»§a ta dùng Ä‘ao pháp gì váºy?â€
“‘Lôi kiếp Ä‘ao pháp’ cá»§a Cuồng Ä‘ao Lôi Liệt. Äao pháp đó quả là chỉ có công mà không thá»§, đúng là võ há»c tối cao cá»§a kẻ sát nhân, ngươi nhìn xem! Nhi tá» cá»§a ngươi quả đã kế thừa ngươi, má»™t ma vương sát nhân cuồng Ä‘iên. Chỉ má»›i được có và i khắc mà hắn đã giết đến hÆ¡n trăm ngưá»i. Có thể thấy là ma tÃnh cá»§a bá»n ngươi cứ được thừa kế mãi. Tháºm chà dòng máu thiện lương đến như thế cá»§a Má»™ng Tình cÅ©ng không cải tạo được hắn. Lâm Khiếu Thiên, hèn gì Äá»™c Cô Minh từ sau khi xuất sÆ¡n Thiếu Lâm cÅ©ng trở nên cuồng sát như váºy. Hắn cÅ©ng thể hiện được thần uy cá»§a ‘Huyết sát trảo’ và ‘Huyết sát linh hồn cước’ cá»§a ngươi đó!â€
Chỉ thấy hai chân cá»§a Äá»™c Cô Minh tung lên biến thà nh vô số cước ảnh đỠngầu như máu. Äầu cá»§a những nhân sÄ© võ lâm đứng gần bên Ä‘á»u bị hắn đá trúng đến vỡ đầu đổ máu.
“Há» không há» sai mà chỉ vì muốn bảo vệ cho cái mà há» yêu thương. Sư phụ cá»§a ta đã từng nói, bảo há»™ cho cái mình thương yêu thì cho giết cả thế gian cÅ©ng không phải là sai.â€
Lạc Hùng cưá»i lạnh nói: “Ngươi phát hiện ra rằng ngươi được thương yêu à ?â€
Lâm Khiếu Thiên bình tÄ©nh đáp: “Chà Ãt thì ngưá»i Phá»§ Tâm yêu là ta.â€
Lạc Hùng biến sắc mặt nói: “Lâm Khiếu Thiên, ngươi đừng nhắc đến Phá»§ Tâm. Ta không muốn giết ngươi ngay láºp tức đâu!â€
“Tháºt ra ngươi cÅ©ng không yêu Phá»§ Tâm, cá»› gì phải kÃch động như váºy?â€
Lạc Hùng nói: “Yêu hay không yêu là chuyện cá»§a ta. Nhưng Phá»§ Tâm là vợ cá»§a ta.â€
“Tá»™i nghiệp cho vợ cá»§a ngươi. Không yêu ngươi mà lại Ä‘i yêu ta!â€
Lạc Hùng nhìn chằm chằm và o Lâm Khiếu Thiên nói: “Ta đã hiểu. Vá»›i tÃnh cách cá»§a ngươi lẽ ra đã không nói những lá»i đó. Ngươi muốn dùng cách kÃch động để ta nổi giáºn rồi giết ngươi. Là m như thế để cuá»™c chiến giữa Tứ đại gia và quần hùng võ lâm sẽ kết thúc à ? Ngươi đừng vá»ng tưởng. Ngươi phải biết ta là ngưá»i vô cùng nhẫn nại, sao có thể dá»… dà ng để ngươi là m nổi giáºn như thế? Nói tháºt tình, tháºt ra Phá»§ Tâm thầm yêu Phong Tá»± Lai. Tiếc là lại bị ta Ä‘oạt mất. Ha ha, lão tá» lại không phải là ngưá»i dá»… chịu thua!â€
Lâm Khiếu Thiên không nói gì, khuôn mặt lại quay vỠvẻ lãnh đạm.
Lạc Hùng nói: “Ngươi cùng ta ở đây xem náo nhiệt nhá! Xem xem háºu nhân cá»§a ngươi tạo nên má»™t truyá»n thuyết như thế nà o. Cái nà y chắc chắn sẽ là má»™t truyá»n thuyết tà ác thấm đẫm máu hồng. Tháºt may mắn, ngươi có được má»™t đứa con hùng mạnh như thế. Tá»™i nghiệp hắn có má»™t ngưá»i cha là Ma đầu, vì váºy hắn cÅ©ng phải chịu số pháºn là m má»™t Ma đầu. Nhưng nhi tá» cá»§a ta thì nhất định sẽ là má»™t anh hùng má»›i xuất hiện cá»§a giang hồ.â€
Lâm Khiếu Thiên thở dà i nói: “Ma vương thì sao? Anh hùng thì sao? Chúng ta cÅ©ng chỉ có má»™t cuá»™c Ä‘á»i. Chỉ cần nhìn lại mà không thấy hối háºn, còn thì chuyện gì cÅ©ng Ä‘á»u vô nghÄ©a cả.â€
“Ngươi không hối háºn sao?â€
“Có chứ! Ta hối háºn rất nhiá»u vá» việc cá»§a mẫu thân hắn.â€
Lạc Hùng nói: “Ngươi vẫn chưa gặp được bà ta. Cho đến hết Ä‘á»i chắc ngươi cÅ©ng không được gặp. Ta cố ý để Minh Nguyệt Phong rá»i Ä‘i là để ngươi và Má»™ng Tình vÄ©nh viá»…n không gặp nhau được nữa.â€
“Ngươi là m rất hay đó.â€
“Ta vẫn luôn như thế. Ngươi không lẽ không hiểu ta.â€
“Ta không có hứng thú để hiểu ngươi!†Lâm Khiếu Thiên đáp rồi đưa mắt nhìn toà n sảnh. Äại Äịa Minh, Thiếu Lâm, Võ Äang, Van Diệu am Ä‘á»u bà ng quan trong khi ngưá»i cá»§a Tứ đại gia cùng vá»›i nhân sÄ© võ lâm rÆ¡i và o má»™t cuá»™c ác chiến!
Lâm Khiếu Thiên đột nhiên quay sang Từ Phiêu Nhiên nói: “Từ huynh, cảm Æ¡n ngươi.â€
“Huyết Ma, đừng cao hứng quá sá»›m. Chuyện đó sau rồi ta sẽ tìm ngươi để tÃnh toán. Nếu không phải hai nữ nhi cá»§a ta là thê tá» cá»§a nhi tá» nhà ngươi thì hôm nay ta chỉ phải giết má»™t mình ngươi thôi. Hừ, Tứ đại gia chúng ta trước đã vì ngươi mà tá» thương vô số, hôm nay lại vì ngươi mà tá» thương rất nhiá»u. Lại còn mang tiếng xấu vá»›i giang hồ, sau nà y phải cải thà nh môn phái ma đạo mất.â€
Dù có đến hÆ¡n ba ngà n nhân sÄ© võ lâm đối đầu vá»›i chỉ bốn năm trăm ngưá»i cá»§a Tứ đại gia dốc toà n lá»±c chống cá»± nhưng vẫn không vượt qua được phòng tuyến để giết Huyết Ma. Không biết bá»n há» là vì chánh nghÄ©a hay chỉ đơn giản vì thÃch chém giết. Việc phải giết cho được Huyết Ma xem ra không có nhiá»u đạo lý lắm vì cuối cùng thì những ngưá»i phải chịu đựng việc đồ sát cá»§a Huyết Ma lại là Tứ đại võ lâm thế gia.
Có lẽ vì việc đồ sát được Huyết Ma trước mặt các nhân sÄ© võ lâm là má»™t sá»± việc khá vinh quang. Tuy nhiên, vì váºy mà tạo nên má»™t cuá»™c đổ máu và chém giết như thế nà y thì bá»n há» không nghÄ© đến. Trong lòng há» chỉ có má»™t ý nghÄ© hết sức vÄ© đại là bảo vệ chánh nghÄ©a, diệt tuyệt tà ác.
Còn bên phÃa Tứ đại võ lâm thế gia thì lại là má»™t ý niệm khác – bảo vệ ngưá»i thân và bằng hữu cá»§a mình.
Trong số hai lý tưởng nà y, tháºt không biết cái nà o là tà ác hÆ¡n?
Nhưng cả hai bên Ä‘á»u có lý do cá»§a mình. Äã có lý do thì sẽ có đối đầu, mà giá»›i võ lâm đã đối đầu thì phải có chém giết.
Có Ä‘iá»u sá»± áp đảo cá»§a cái quần thể ba ngà n ngưá»i cuối cùng cÅ©ng tạo nên ưu thế. Nhân số cá»§a Tứ đại gia giảm dần Ä‘i. Äúng và o lúc đó, từ bên ngoà i má»™t nhóm ngưá»i tiến và o. Lôi Long nháºn ra phần lá»›n bá»n há» là ngưá»i cá»§a Viá»…n dương phiêu cục. HÆ¡n ba trăm phiêu binh cưá»ng mãnh giÆ¡ Ä‘ao lên. PhÃa sau há» khoảng hai trăm ngưá»i Ä‘ang giương cung. Vô số tên được bắn rất chuẩn xác và o lưng những nhân sÄ© võ lâm Ä‘ang đứng ở vòng ngoà i, từ lưng xuyên ra tá»›i ngá»±c!
Äôi mắt ánh đỠnhư máu cá»§a Hi Bình thoáng nhìn thấy dáng vẻ oai hùng cá»§a Äại Phong Ä‘ang giương cung……
Äại Phong hét lá»›n: “Hi Bình, bá»n ta đến rồi! Mẹ nó chá»›! Bá»n ngưá»i nà y là ai váºy, sao lại dám chá»c đến ngưá»i cá»§a Hoà n SÆ¡n thôn chúng ta chứ? Anh em huynh đệ, nháºn đúng ngưá»i, má»—i phát nhắm đúng giữa tim há».â€
Hắn giương má»™t cây cung lá»›n bằng huyá»n thiết, bốn mÅ©i tên cùng phóng ra……
Rất nhiá»u nhân sÄ© võ lâm quay lại lao mình đến nhưng Ä‘á»u bị đại Ä‘ao cá»§a ba trăm phiêu binh kia hạ gục. Má»™t số phóng lên giữa không trung Ä‘á»u bị tên bắn rÆ¡i xuống. Tình thế đột ngá»™t xoay chuyển.
Lạc Thiên đột nhiên hét to: “Giết hết đám cung tiá»…n kia Ä‘i!â€
Láºp tức hÆ¡n hai ngà n môn đồ cá»§a Äại Äịa Minh Ä‘ang chá» cÆ¡ há»™i liá»n chuẩn bị táºp kÃch. Hi Bình liá»n hét lên; “Lạc Thiên, con mẹ nó, ngươi muốn chết à !â€
Äao chuyển sang tay trái, tay phải chuyển thà nh quyá»n, thân ảnh cá»§a Hi Binh đột nhiên lao nhanh, tiếng sấm rá»n vang theo. Quyá»n cá»§a hắn tạo thà nh thế như má»™t cái dùi lá»›n hất văng toà n bá»™ những ngưá»i đứng trước mặt hắn. Chỉ trong chốc lát đã tiến đến trước mặt Äại Phong, vừa đúng lúc Lạc Thá»§y, Lạc Thổ, Lạc Má»™c cÅ©ng tiến đến. Hắn khẽ xoay ngưá»i, hai tay giÆ¡ cao thanh “Liệt dương chân Ä‘ao†đang cháy rá»±c. Chỉ trong khoảng khắc, chém ra ba nhát Ä‘ao cưá»ng mãnh kèm theo ba tiếng nổ như sấm rá»n buá»™c ba đại đệ tá» cá»§a Äại Äịa Minh phải lùi lại!
Äồng thá»i lúc đó, ba mÅ©i tên cÅ©ng bay ra truy Ä‘uổi theo ba ngưá»i…
“Äại Phong, ngươi không sao chứ?â€
“Không sao, ngưá»i cá»§a Hoà n sÆ¡n thôn chúng ta không sợ chết! Hi Bình, sao ngươi trở nên lợi hại như thế, so vá»›i trước kia tháºt quá lợi hại. Äây là lần đầu tiên ta dùng cung tên để giết ngưá»i, trong lòng cÅ©ng bối rối. Tứ Cẩu đâu?â€
“Sau nà y sẽ nói vá»›i ngươi, giá» bá»n ngươi lui Ä‘i. Trong tráºn chiến giáp lá cà như thế nà y cung tên không có nhiá»u tác dụng đâu. Äừng để bá»n há» phải thiệt mạng.â€
Äại Phong nói: “Bá»n ta có khoảng bảy tám mươi ngưá»i là anh em cá»§a nhau từ nhỠđến lá»›n. Những ngưá»i khác là do chÃnh tay ta huấn luyện tại Viá»…n dương phiêu cục. Lôi lão gia nói, có thể sau nà y có chá»— hữu dụng… Lão gia liệu sá»± như thần, bảo bá»n ta mau đến Long thà nh. May mà bá»n ta đến đúng lúc. Bá»n gia há»a nà y dám kiếm chuyện vá»›i Quyá»n vương cá»§a Hoà n sÆ¡n thôn chúng ta, ta là thôn trưởng, ta không thể không quản được.â€
“Hi Bình, ta đến đây rồi, ta là Thá»§y Ngưu nè……â€
“Ta là Äại SÆ¡n……â€
“SÆ¡n Kê……â€
“Ta là Äiá»n Kê……â€
Ãnh mắt đỠngầu cá»§a Hi Bình ánh lên những giá»t nước mắt. Những ngưá»i bạn từ nhỠđến lá»›n cá»§a hắn, giá» phút nà y đã vì hắn mà rá»i khá»i Hoà n sÆ¡n thôn, đến vá»›i cái thế giá»›i giang hồ há»—n loạn nà y. Bá»n há» vốn thuá»™c vá» má»™t sÆ¡n thôn yên tÄ©nh, giá» lại tham gia và o má»™t cuá»™c chiến cá»§a giá»›i võ lâm. Không biết có bao nhiêu ngưá»i sẽ không còn vỠđược Hoà n sÆ¡n thôn nữa?
Không, hắn không thể để bá»n há» thiệt mạng tại đây. Dù có phải giết hết tất cả địch nhân ở đây cÅ©ng phải để bá»n há» quay vá» an toà n. Äó là những ngưá»i bạn cùng lứa tuổi vá»›i hắn, từ cái thá»i còn chất phác tháºt thà !
“Xạ tiá»…n bắn chết hết tất cả địch nhân ở đây Ä‘i! Ngưá»i muốn giết ta, ta tất phải giết ngưá»i! Các bạn, đây không phải là tráºn đánh như ở Hoà n SÆ¡n thôn chúng ta nhưng đánh xong tráºn nà y chúng ta vẫn cứ ca khúc khải hoà n như thưá»ng. Quyá»n vương ta sẽ là m má»™c che chở cho các bạn, hãy xạ tiá»…n Ä‘i!†Hi Bình nói liá»n má»™t hÆ¡i, à o à o má»™t trà ng như rồng ngâm hổ gầm. Tiếng sấm lại nổ vang trá»i, “Liệt dương chân Ä‘ao†trong tay lại chém nhà o ra khắp nÆ¡i, ánh Ä‘ao như lưỡi lá»a lóe lên khắp nÆ¡i trước mặt hắn.
Tên vô lại không thÃch thú gì chuyện giết ngưá»i nà y cuối cùng cÅ©ng phải bắt đầu công cuá»™c giết chóc cá»§a mình.
Nên như váºy, hay là không?
Dù sao thì, trong lòng hắn vẫn cho rằng không nên.
Máu, dần dần thấm đẫm cả mặt đất ở Äại Äịa Minh……
Äại Äịa Minh cÅ©ng tham gia tráºn chiến khiến Tứ đại gia vốn đã kháng cá»± hết sức khó khăn giá» cà ng phải dốc hết toà n lá»±c ra, thương vong cÅ©ng đến gần ba trăm.
Tráºn chiến chẳng mấy chốc đã kéo dà i đến cả giá». Hai bên cà ng chiến đấu cà ng hăng hái hÆ¡n. Lạc Hùng ká» bên tai Lâm Khiếu Thiên nói: “Äã quá lâu rồi không được nhìn thấy má»™t trưá»ng sát đấu như thế nà y. Lâm Khiếu Thiên, chỉ cần ngươi xuất hiện ở nÆ¡i nà o, nÆ¡i đó láºp tức biến thà nh trưá»ng sát đấu. Ngươi có thấy tá»± hà o vá» mình không?â€
Lâm Khiếu Thiên nói: “Lúc trước không giết ngươi Ä‘i quả đúng là sai lầm cá»§a ta. Tháºt không nên vì U Nhi mà thả ngươi Ä‘i.â€
“Tháºt tá»™i nghiệp, ngươi vÄ©nh viá»…n sẽ không bao giá» giết được ta. Số mệnh cá»§a ngươi là thất bại. Thắng lợi cuối cùng vẫn thuá»™c vá» ta.â€
“CÅ©ng còn chưa chắc. Ngươi quên mất má»™t ngưá»i.â€
“Ngươi muốn nói đến Phong Tá»± Lai à ? Ngươi đừng mong hắn xuất hiện. Hắn giỠđã trở thà nh tù phạm rồi. Còn nhá»› Táºp Ảnh không? Ở Cái bang hắn lấy tên là Tiếu Diện Cái. Hiện giá» cả hai bang chá»§ Ä‘á»u ở trong tay hắn, Cái bang cÅ©ng ở trong tay hắn. Tháºm chà nếu Cái bang đến thì chÃnh há» sẽ ra tay chứ không phải chúng ta. Ở Long thà nh có hÆ¡n tám ngà n bang chúng Cái bang. Chỉ cần ta phát ra ám hiệu, bá»n chúng sẽ tiến đến đây. Nhưng cứ theo như hiện tại thì không còn cần thiết nữa. Ngươi xem xem bá»n há» còn kháng cá»± được bao lâu nữa? Äến khi tráºn huyết chiến nà y kết thúc, không chỉ Tứ đại gia bị diệt vong mà thá» tÃnh xem võ lâm tổn thất thêm mấy ngà n ngưá»i nữa? Ha ha, sau đó còn ai dám chống lại ta nữa?†Lạc Hùng đứng xem cảnh tượng thê thảm đó cao hứng nói.
Lâm Khiếu Thiên nói: “Lạc Hùng, theo như những tiếng đánh nhau ở bên ngoà i, dưá»ng như Tứ đại gia không chỉ có bây nhiêu đây ngưá»i!â€
Rất nhiá»u võ sÄ© Ä‘ang liên tục tiến và o từ bên ngoà i tưá»ng, bên ngoà i cổng. Cứ theo cách ăn mặc, ngưá»i cá»§a Tứ đại gia biết được nhóm ngưá»i nà y chÃnh là cá»§a Äịa ngục môn. Äang trong lúc hoảng sợ thì nháºn ra các võ sÄ© cá»§a Äịa ngục môn đột nhiên lại Ä‘ang giúp đỡ há»!
Äầu lÄ©nh cá»§a Äịa ngục môn dưá»ng như là Äịa Kiệt. Chỉ nghe thấy hắn nói: “Bảo vệ phu nhân và tiểu thư.â€
Má»™t nhóm ngưá»i khác ăn mặc không giống nhau hóa ra là Ngá»c xà môn. Ngưá»i cá»§a Äại Äịa Minh nháºn ra các môn đồ cá»§a Ngá»c xà môn.
Lạc Hùng nói: “LÅ© gia há»a nà y đến tháºt đúng lúc. Lâm Khiếu Thiên, có lẽ lại có cÆ¡ há»™i lợi dụng ngươi rồi.â€
Thiên Diệp Bá»™i tiến đến bên cạnh Hi Bình, chỉ huy các môn đồ Ngá»c Xà môn tham gia chiến đấu rồi há»i: “Cha ngươi có ở đây không?â€
“Không ngá» ngươi và ông ta cÅ©ng có cừu háºn ?â€
“Ông ta là sư thúc công cá»§a ta. Bá»n ta đến đây là để cứu ông ta.â€
“Váºy sao? Váºy ra ta là sư thúc cá»§a ngươi à ?â€
“Cái đồ xấu xÃ! Có phải sư thúc công đứng bên cạnh Lạc Hùng không? Hôm nay, Ngá»c xà môn, Äịa ngục môn, Tứ đại thế gia, Viá»…n dương phiêu cục liên thá»§, tất nhiên phải tuyệt diệt Äại Äịa Minh. Bá»n ta đến hÆ¡i trá»…, mong sư đệ lượng thứ!†Hà Hỉ giết má»™t loạt mấy ngưá»i rồi tiến đến bên há».
Hi Bình không ngỠđược đột nhiên mình lại có thêm mấy ngưá»i sư tá»·, tháºt sá»± không thể ngá» nổi. Nhưng nghÄ© đến mối quan hệ giữa Huyết sát chân quân và Ngá»c xà yêu cÆ¡ mà hắn lại là nhi tá» cá»§a Huyết ma thì hắn chÃnh là đá»i thứ ba cá»§a Huyết sát chân quân. Vị sư tá»· nà y có lẽ là tháºt rồi.
“Cảm tạ các ngưá»i……â€
o0o
Nha môn của Long thà nh.
Phá»§ đà i đại nhân Ä‘ang Ä‘i qua Ä‘i lại, miệng lẩm bẩm: “Chuyện nà y là m sao giải quyết đây……â€
Trong phòng ông ta chỉ có hai ngưá»i. Ngưá»i kia chÃnh là vị bá»™ đầu đã xuất hiện sau tráºn chiến giữa Hi Bình vá»›i mấy ngưá»i Äông Dương. Vị bá»™ đầu nói: “Äại nhân, theo như tôi thấy, chuyện nà y chúng ta không thể nà o quản lý nổi.â€
“Nhưng Ä‘ang giữa thanh thiên bạch nháºt, trong thà nh lại xuất hiện má»™t cuá»™c chiến như váºy, ta không quản lý nổi có phải là mất mặt không?â€
Vị bá»™ đầu nói: “Thưa đại nhân, đó là chuyện cá»§a ngưá»i trong giá»›i võ lâm, rất khó mà quản lý. Trước giá» chưa thấy ai quản lý nổi.â€
Phá»§ đà i đại nhân nói: “Nói như thế, nếu ở Long thà nh cÅ©ng phát sinh những cuá»™c chém giết như váºy, cÅ©ng lại không quản tá»›i, dân chúng sẽ không được an toà n.â€
Vị bá»™ đầu đáp: “Nếu quản những chuyện đó, chúng ta sẽ không được an toà n.â€
Phá»§ đà i đại nhân trừng mắt nhìn hắn rồi nói: “Thế cứ để bá»n chúng tá»± do là m loạn trước mắt chúng ta à ?â€
“Äó không phải là là m loạn. Bá»n há» tháºt sá»± không chống lại chúng ta. Chuyện giá»›i võ lâm bá»n há». tá»± há» giải quyết bằng các thá»§ Ä‘oạn giang hồ, không tìm đến đại nhân đâu. Äại nhân chỉ cần má»™t mắt nhắm má»™t mắt mở là được rồi.â€
â€œÄÆ°á»£c rồi! Ta sẽ nhắm luôn cả hai mắt lại. Khi nà o tố đến quan thì ta sẽ tÃnh, cái đó tháºt sá»± là khéo léo a! À, ngươi kiếm chút gì Ä‘i, bá»n ta uống và i chung, tốt nhất là bồ đà o tá»u, phải là loại đỠnhất để ta nhìn thấy mà u cá»§a máu trong ly rượu. Tốt xấu gì cÅ©ng thể hiện được cái dÅ©ng khà cá»§a ta, phải không?â€
“Thưa đại nhân, tôi sẽ chuẩn bị láºp tức. Bồ đà o mỹ nữ dạ quang bôi . Äại nhân, tôi để mỹ nữ kết hợp vá»›i dạ quang bôi cÅ©ng được chứ.â€
“Äúng là được lắm…… nhưng mà …… là bồ đà o mỹ nữ dạ quang bôi tháºt à ?â€
o0o
Tráºn chiến ở Äại Äịa Minh đã đến hồi kịch liệt. Cư dân Long thà nh không dám đến gần sợ mắc phải tai bay há»a gió……
Do có Ngá»c xà môn và Äịa ngục môn cùng tham chiến nên tráºn chiến giữa hai bên xem ra tương đương.
Huyết Äạt nói nhá»: “Minh chá»§, nếu cứ như thế nà y, Äại Äịa Minh chúng ta sẽ tổn thất rất nặng.â€
Hắn nói quả không sai. Lạc Hùng vốn nghÄ© sẽ không tốn bao nhiêu sức lá»±c cÅ©ng sẽ tiêu diệt được Tứ đại gia nhưng đột nhiên Ngá»c xà môn và Äịa ngục môn xuất hiện, Äại Äịa Minh bị buá»™c phải xuất thá»§. Hai bên đối tráºn, kết quả tất nhiên có thể hình dung ra được. Tháºm chà nếu có thắng, bản thân Äại Äịa Minh cÅ©ng chịu những tổn thất nặng ná».
Äiá»u nà y có lẽ hắn tháºt không muốn thấy – nhưng lại là sá»± tháºt.
Lâm Khiếu Thiên cưá»i nói: “Ngươi lại Ä‘ang chuẩn bị âm mưu gì đó?â€
Lạc Hùng nói: “Trên Ä‘á»i nà y, ngưá»i tri ká»· duy nhất cá»§a ta. Ngoà i ngươi ra thì chẳng còn ai cả. Tháºt đáng tiếc, ngươi lại là địch thá»§ cá»§a ta.â€
Lâm Khiếu Thiên nói: “Äó là ngươi nghÄ© như thế thôi. Ta là ngưá»i như thế. Trước giá» chưa bao giá» xem ai là địch thá»§ cá»§a mình. Có Ä‘iá»u có rất nhiá»u ngưá»i xem ta là kẻ địch, không giết ta không được.â€
Lạc Hùng nói: “Chỉ trách số ngươi không được tốt thôi.â€
“Ngươi nói sai rồi. Số mệnh ta rất tốt. Nếu không, nằm trong miệng báo không thể sống sót được.â€
“Sư đồ hai ngưá»i các ngươi cÅ©ng tháºt kỳ quái. Má»™t ngưá»i thì sống vá»›i bầy sói, má»™t ngưá»i thì sống trong miệng báo. Tháºt sá»± đúng là hai kỳ tÃch. Chỉ tiếc là nhi tá» cá»§a ngươi lại không theo hai ngươi. Vì hắn trưởng thà nh trong má»™t cuá»™c sống hạnh phúc.â€
Lâm Khiếu Thiên nói: “Váºy à ? Có lẽ nó là má»™t kỳ tÃch khác vá» sau cá»§a ta và nghÄ©a phụ. Ngươi nói nó trưởng thà nh trong má»™t cuá»™c sống hạnh phúc, váºy nó đương nhiên sẽ tạo ra má»™t câu chuyện khác chúng ta. Ta và nghÄ©a phụ Ä‘á»u phải sống má»™t cuá»™c sống cá»±c nhá»c và tịch mịch. Nó sẽ không như thế.â€
Lạc Hùng nói: “Có Ä‘iá»u, máu huyết cá»§a các ngươi vẫn chảy trong ngưá»i nó. Hắn so vá»›i các ngươi còn cuồng Ä‘iên hÆ¡n. Bất luáºn là vá» phương diện nà o cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘iên hÆ¡n các ngươi, đặc biệt vá» phương diện đối vá»›i nữ nhân. Ta nhá»› rằng nghÄ©a phụ ngươi có hai nữ nhân. Ngươi có bốn năm ngưá»i gì đó. Nhưng cái tên gia há»a nà y chắc phải có đến bốn năm mươi ngưá»i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hiện tại hắn giết ngưá»i so vá»›i các ngươi cÅ©ng không Ãt hÆ¡n.â€
Lâm Khiếu Thiên cưá»i cưá»i nói: “NghÄ©a phụ từng muốn ta có má»™t cuá»™c sống khác. Ta biết vì ngưá»i sống cả Ä‘á»i cô độc đến già nÆ¡i thâm sÆ¡n hoang dã. Ngưá»i muốn ta yêu những ngưá»i yêu ta, có được má»™t cuá»™c sống hạnh phúc, không như ngưá»i cô độc đến lúc chết. Tuy ngưá»i là đệ nhất Ma đầu nhưng ngưá»i hy vá»ng có thể Ä‘em đến má»™t cuá»™c sống yên bình cho nữ nhân mà ngưá»i yêu thương. Äó là hy vá»ng cả Ä‘á»i cá»§a ngưá»i. Cuối cùng cÅ©ng không đạt được. Ngưá»i hy vá»ng ta có được cái đó. Nhưng ta cuối cùng cÅ©ng không có được Ä‘iá»u đó. Cái ta có chẳng khác biệt gì lắm so vá»›i ngưá»i, cÅ©ng cô độc, cÅ©ng không ai giúp đỡ, cÅ©ng là đại ma đầu mà giang hồ hắt há»§i. Ta không tìm thấy được vầng thái dương đã đánh mất, cÅ©ng không tạo ra được má»™t câu chuyện khác. Ta chỉ kế tục câu chuyện cá»§a ngưá»i, má»™t câu chuyện cô độc và bi thảm. Bất quá, Lạc Hùng à , lúc nà y ta phải cho ngươi biết, có lẽ ta cÅ©ng đã sáng tạo ra được má»™t câu chuyện.â€
Lạc Hùng ngạc nhiên: “Hả?â€
“Ta đã tạo ra được má»™t nhi tá» và nhi tỠđó chÃnh là câu chuyện cá»§a ta. Nó đã tìm được vầng thái dương đã bị đánh mất, có được cái mà hắn yêu thương, có được những ngưá»i yêu thương hắn sâu Ä‘áºm. Vì cái mà hắn yêu thương hắn dám vứt bá» hết má»i luân thưá»ng đạo lý cá»§a cái thế gian nà y. Có thể nó và gia gia nó, phụ thân nó không khác nhau, cÅ©ng không khác được, cÅ©ng bị võ lâm háºu thế xem là Ma nhân. Nhưng nó chắc chắn không giống bá»n ta. Bá»n ta không đạt được. Còn hắn đã đạt được, hÆ¡n nữa còn hết lòng bảo vệ lá»±c lượng cá»§a hắn. Bản thân ta không phải là ngưá»i tốt. Ta không cho rằng há»… giết ngưá»i là có tá»™i. Ta đã từng giết rất nhiá»u ngưá»i… Không sai. Nhưng nếu bá»n há» không đến gây khó dá»… ta, sao ta phải giết há» chứ? Ngưá»i muốn giết ta, ta tất phải giết ngưá»i. Äó là bản tÃnh tổ tông ba Ä‘á»i nhà ta, là máu huyết kế thừa cá»§a chúng ta. Nhưng váºn mệnh cá»§a chúng ta thì không truyá»n lại Ä‘á»i sau. Tuy ta chưa từng nói vá»›i nhi tá» cá»§a mình má»™t câu nà o nhưng nó tháºt sá»± là câu chuyện ngạo nghá»… nhất cá»§a ta, là cái mà gia gia hắn đã hy vá»ng, cái mà phụ thân hắn không cách nà o đạt được – má»™t câu chuyện vÄ©nh hằng! Bất kể háºu thế vá» sau bình luáºn như thế nà o, Ãt nhất thì nó đã vượt qua cái váºn hạn khổ mệnh cá»§a hai Ä‘á»i để tạo nên câu chuyện thần kỳ vô cùng mạnh mẽ và không có gì để phải băn khoăn nữa …… Nói thì hÆ¡i nhà m nhưng ta rất thÃch gương mặt cá»§a hắn. Bá»™ dạng cao lá»›n cá»§a hắn rất giống mẫu thân. Ngươi nhìn xem, tháºt là hấp dẫn.â€
“Tiếc là hắn sẽ sá»›m xong Ä‘á»i, nếu không thì ngươi sẽ chết.†Tay Lạc Hùng đặt lên trên đầu Lâm Khiếu Thiên, lấy hÆ¡i hét lá»›n: “Hoà ng Hi Bình, nếu ngươi muốn nhìn thấy đầu cha mình vỡ nát thì cứ tiếp tục Ä‘i!â€
Trong lúc Hi Bình Ä‘ang cuồng sát thì nghe thấy câu nói đó. Tim hắn chợt nhói lên, tóc tai dá»±ng đứng lên, đôi mắt như dại Ä‘i hướng sang phÃa đó. Äá»™t nhiên quyá»n đầu cá»§a Lạc Thổ giáng trúng ngay ngá»±c hắn. Hắn thối lui ba bước, phun ra má»™t bụm máu.
Lạc Thá»§y và Lạc Má»™c liá»n tiến lên. Thiên Diệp Bá»™i vung kiếm chặn ngay trước mặt Hi Bình khiến hai ngưá»i đó phải lùi lại, đồng thá»i mắng: “Hoà ng Hi Bình, ngươi muốn chết à ?â€
“Hoà ng Hi Bình, nếu ngưá»i cá»§a bá»n ngươi không ngừng tay, ta sẽ láºp tức giết Huyết Ma!â€
“Minh chủ, giết hắn đi……†Các nhân sĩ võ lâm đang say máu chém giết nhao nhao lên.
Triệu Tá» Hà o hét lá»›n: “Lạc Hùng, chỉ bá»n ta đơn phương ngừng thì tuyệt đối không thể được.â€
Lạc Hùng nói: “Các vị anh hùng võ lâm, hôm nay hãy dừng ở đây! Ngưá»i mà chúng ta muốn xá» chÃnh là Huyết Ma. Nếu bá»n há» không cản trở chuyện đó, chúng ta có thể để cho bá»n há» Ä‘i. Ta biết má»i ngưá»i Ä‘á»u vì việc trừ ma vệ đạo mà táºn tâm táºn lá»±c. Là võ lâm minh chá»§, ta cảm thấy vô cùng hân hoan. Tuy nhiên, chuyện hôm nay như thế nà y đã là m thương vong vô số ngưá»i, trong lòng ta cảm thấy rất không yên tâm.â€
Sau đó lão thể hiện má»™t vẻ mặt vô cùng bi thương, cứ như sắp sá»a nhá» lệ đến nÆ¡i.
Lâm Khiếu Thiên nói: “Hóa ra ngươi còn có thể diá»…n được đến như thế nữa đấy.â€
Trong bụng Lạc Hùng cưá»i thầm: đó chÃnh là nghệ thuáºt cá»§a ta mà .
Hoa Tiểu Ba cũng tự xấu hổ vì sự thua kém của mình……
Lạc Hùng nói tiếp: “Vá» chuyện nà y ta cảm thấy rất xấu hổ. Và o tráºn chiến cuối cùng năm đó, tên Huyết Ma nà y vì bị thương quá trầm trá»ng nên tuy vẫn sống sót nhưng lại bị mất hết võ công. Ta chỉ cần má»™t chưởng là giết chết hắn. Bây giá», để giải khai cừu háºn cá»§a má»i ngưá»i, ta đại diện cho toà n bá»™ giá»›i võ lâm, kết thúc cuá»™c Ä‘á»i tà n ác cá»§a Huyết Ma tại đây.â€
Thiên Diệp Bá»™i nói: “Lạc Hùng, ngươi đừng là m quá.â€
Äá»™c Cô Minh hướng vá» phÃa Lạc Hùng lướt đến. Hắn dưá»ng như đã trở thà nh má»™t ngưá»i máu. Hai mắt đỠnhư máu cá»§a hắn trừng trừng nhìn Lạc Hùng. Äá»™t nhiên xuất hiện mấy ngưá»i chặn hắn lại. Song trảo cá»§a hắn liá»n giương ra chụp đúng đầu má»™t ngưá»i chặn trước mặt hắn. Hắn nói: “Ta dám chặn đưá»ng ta, ta xé xác hắn.â€
Lâm Khiếu Thiên nói: “Minh nhi, vá» Ä‘i! Sư phụ đã hại con rồi.â€
“Không, sư phụ! Ngưá»i đừng nói váºy. Dù trước kia ngưá»i từng giết rất nhiá»u ngưá»i nhưng giỠđây ngưá»i đã không còn khả năng giết ai được nữa. Ngưá»i ở háºu sÆ¡n Thiếu Lâm sống yên bình. Tên gia há»a nà y lại tìm bắt ngưá»i ra khá»i đó. Tất cả chuyện ngay hôm nay, nếu phải trách chỉ có trách Lạc Hùng! Nếu không phải theo ý hắn, ở đây đã không chết nhiá»u ngưá»i như váºy. Tuy trước kia không biết sư phụ là Huyết Ma nhưng giỠđã biết thì phải thừa nháºn mình là truyá»n nhân cá»§a Huyết Ma. Váºy nên cÅ©ng chẳng còn sợ gì cả. Thì ra cảm giác giết ngưá»i lại thống khoái như váºy! Sư phụ, có rất nhiá»u việc chúng ta chỉ bị bức bách mà thôi. Ngưá»i khác muốn bắt chúng ta, chúng ta không thể để há» xẻ thịt được, đúng không?â€
Lạm Khiếu Thiên mỉm cưá»i nói: “Äúng váºy.â€
Äá»™c Cô Minh lại nói tiếp: “Lạc Hùng, ngươi thả sư phụ ta ra. Chuyện hôm nay xem như kết thúc ở đây.â€
Huyết Äạt mắng: “Äồ nhóc con ngu dốt!â€
Lạc Hùng nói: “Äá»™c Cô Minh, lúc trước đã xem thưá»ng ngươi. Thì ra khi ngươi phát cuồng lên trông rất giống phong cách cá»§a Huyết sát môn. Ngươi có thể được xem là truyá»n nhân cuối cùng cá»§a Huyết sát môn. Huyết Ma, ngươi có thể tá»± hà o đấy. Phà m kẻ nà o do ngươi tạo nên Ä‘á»u kế thừa được ma tÃnh cá»§a ngươi. Nhi tá» cá»§a ngươi như thế, đồ đệ cá»§a ngươi như váºy. Tà đạo vẫn là tà đạo, vÄ©nh viá»…n không bao giá» thay đổi. Nếu như để các ngươi tiếp tục truyá»n lại Ä‘á»i sau, võ lâm chắc không thể yên bình. Vì váºy, nhiệm vụ cá»§a ta chÃnh là tiêu diệt sạch tất cả bá»n ngươi, bất kể là ngươi hay là háºu nhân cá»§a ngươi……â€
Äá»™t nhiên Lạc Hùng cất giá»ng uy hiếp: “Äá»™c Cô Minh, ngươi còn dám tiến thêm má»™t bước, ta sẽ giết hắn ngay!â€
Ngưá»i Äá»™c Cô Minh hốt nhiên run lên, dừng lại tức thì. Lúc nà y, cuá»™c chiến đã dần dần im ắng lại, hai bên thương vong quá ná»a.
Từ Phiêu Nhiên nói: “Lạc Hùng, hãy giao Huyết Ma cho bá»n ta để bá»n ta xá» lý. Hắn chÃnh là kẻ thù lá»›n nhất cá»§a bá»n ta.â€
Lạc Hùng nói: “Huyết Ma không thể giao cho các ngươi. Nếu nói vá» mối thù, ở đây có rất nhiá»u ngưá»i có háºn thù vá»›i Huyết Ma. Vì váºy, muốn xá» lý Huyết Ma thì phải xá» lý ngay trước mặt má»i ngưá»i.â€
“Lạc Hùng, cuối cùng thì ngươi muốn gì?†Hi Bình hét lên.
Lạc Hùng nói: “Ở đây má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn Huyết Ma phải chết. Ta là ngưá»i được bầu là m minh chá»§ đại diện cho má»i ngưá»i. Ta sẽ thay mặt má»i ngưá»i giết chết Huyết Ma.â€
Hi Bình cúi đầu xuống. Má»™t lúc sau, hắn từ từ ngẩng đầu lên. Äôi mắt hắn vốn trắng Ä‘en tách bạch giá» dần dần trở nên đỠké lên. Äôi mắt Äá»™c Cô Minh là do võ công mà trở nên đỠhồng còn hắn vì bản tÃnh tà thú nên đôi mắt cá»§a hắn còn đỠhÆ¡n cả máu……
“Ta chỉ nói má»™t lần thôi. Nếu như ông ta chết thì bất cứ ai muốn ông ta chết Ä‘á»u cÅ©ng sẽ chết!â€
Lạc Thiên cưá»i lạnh nói: “Ta thá»±c muốn xem xem ngươi là m thế nà o để khiến chúng ta chết……â€
Äá»™t nhiên vô số tiếng hô kinh hoà ng vang lên. Má»i ngưá»i nhìn thấy huyết long bay vá»t lên, hổ, sư tá» gầm vang trong mây lá»a……
Hoa Lôi từ trong vòng tròn được bảo vệ bước ra, lao và o trong lòng Hi Bình khóc nói: “Chà ng đã giết rất nhiá»u ngưá»i rồi, xin chà ng đừng nên giết ngưá»i nữa.â€
Má»i cảnh tượng kỳ lạ Ä‘á»u biến mất. Má»i ngưá»i trong sảnh kinh hoảng phân vân. Hi Bình nhìn chằm chằm và o Hoa Lôi trong lòng mình rồi quay đầu trừng mắt nhìn Lạc Hùng, lạnh lùng nói: “Ông ta tháºt sá»± đã mất hết võ công rồi, căn bản không thể tá»± bảo vệ mình huống chi là giết ngưá»i. Nếu hôm nay các ngươi giết ông ta, các ngươi cÅ©ng không sống qua ngà y mai. Giết được ông ta thì vẫn còn ta đây. Dù cho ta có không thừa nháºn ông ta thì máu chảy trong ngưá»i ta vẫn là máu cá»§a ông ta. Các ngươi nghÄ© lại xem. Nếu phải sợ cÅ©ng không phải là Huyết Ma bây giá» mà là ta, Hoà ng Hi Bình! Lạc Hùng, hãy thả ông ta ra, ta sẽ thay thế ông ta!â€
Lạc Hùng suy nghÄ© má»™t lúc rồi quay sang há»i lại toà n sảnh: “Các ngưá»i nghÄ© sao?â€
Kỳ tháºt các nhân sÄ© võ lâm trong sảnh đúng là đá»u mang ná»—i sợ hãi chưa từng có đối vá»›i Hi Bình. Vừa rồi, và o lúc cuồng Ä‘ao cá»§a hắn loạn sát, ai bị giết hầu như Ä‘á»u bị chém thà nh mấy Ä‘oạn……
Lạc Hùng thấy không có ai phản đối cÅ©ng không nghe thấy có ai á»§ng há»™, biết rằng má»i ngưá»i Ä‘á»u mặc nháºn má»™t sá»± tháºt rằng Hoà ng Hi Bình so vá»›i Huyết Ma còn khá»§ng bố hÆ¡n nhiá»u.
Lạc Hùng nói: â€œÄÆ°á»£c, vì không có ai phản đối, ta sẽ đáp ứng vá»›i ngươi. Nếu quả như ngươi cam tâm để chúng ta giam lại, ta sẽ thả phụ thân ngươi ra. Sẽ chá»n ngà y để xá» tá» ngươi. Ngươi có đồng ý không?â€
“Xin lỗi nhé. Mạng sống của ta là do ông ta mà có, ta tất nhiên phải trả ông ta một mạng!†Hi Bình nhẹ nhà ng đáp bên tai Hoa Lôi.
Hắn nháºn thấy đáp lại hắn chỉ là những tiếng nức nở nhè nhẹ. Hắn lại láºp tức cúi đầu xuống.
Một ngụm máu phun ra trúng và o lưng Hoa Lôi. Vệt máu đỠtươi nhuộm đỠcả tấm lưng thon thả của nữ nhân.
“Lạc Hùng, cuối cùng sẽ có má»™t ngà y ta sẽ móc tim ngươi ra……â€
Tà i sản của nlkien
14-09-2008, 03:26 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Muốn biết độ lớn của sự việc thì nên nhìn từ kết quả.
Tráºn đánh sống chết lần nà y phát sinh ở Äại Äịa minh, gần như khiến cho lãnh thổ cá»§a Äại Äịa minh nhuá»™m thà nh má»™t tấm thảm đỠhồng. Tổng cá»™ng hÆ¡n má»™t ngà n ngưá»i chết, gần hai ngà n ngưá»i bị thương. Tuy nhiên, tráºn đánh tá»±a hồ cÅ©ng kết thúc rất nhanh. Äịa Ngục môn rút khá»i Long thà nh, tứ đại gia mang theo Huyết ma, Äá»™c Cô Minh trở vá» VÅ© Äẩu môn, Lôi Long nắm tay BÃch Nhu trở lại Viá»…n Dương phiêu cục. Tá»±a hồ, tất cả Ä‘á»u đã trở vá» vị trà ban đầu. Sau đó, ngay cả Vưu Túy và Thi Nhu Vân cÅ©ng theo Äịa Kiệt rá»i khá»i. Thá»§y Tiên và Äá»— Quyên cÅ©ng khóc sướt mướt chạy vá» Tiên Duyên cốc.......
Chỉ có Hi Bình—lưu lại, bị khốn ở trong địa lao kiên cố tại Äại Äịa minh.
Quả thá»±c ngoà i ý muốn ngưá»i khác, hắn lại nhìn thấy Quyá»n Khuynh Quốc và Lương Lệ Quỳnh, Äại Äịa minh giam giữ hắn và hai ngưá»i cùng má»™t chá»—. Äây là má»™t không gian bốn ngăn, bốn mặt tưá»ng do những viên đá dầy gần hai mét xây thà nh. Cánh cá»a không lá»›n lắm, tuy nhiên cá»a sắt nà y lại hiếm thấy, Ä‘oán chừng không ngưá»i nà o có thể phá mở nó được.
Lương Lệ Quỳnh bị hà nh hạ không còn hình dạng con ngưá»i, thân thể nẩy nở trước đây đã gầy Ä‘i rất nhiá»u. Mái tóc dà i rối tung che khuất mặt nà ng, hai mắt vô thần và mÆ¡ hồ. Lúc Hi Bình bị Ä‘em giam và o đây, nà ng ta ngay cả đầu cÅ©ng không ngẩng lên, ngược lại Quyá»n Khuynh Quốc lại há»i: “Ngay cả ngươi cÅ©ng và o đây?â€
Khi đó Hi Bình không trả lá»i Quyá»n Khuynh Quốc, trong lòng hắn cÅ©ng rất trầm trá»ng, giống như lá»i hắn đã nói lúc trước, rất nhiá»u chuyện hắn Ä‘á»u đã hiểu........
*********************
......hắn, từ rất lâu trước đây đã biết Hoà ng Dương và Xuân Yến tịnh không phải là cha mẹ ruá»™t cá»§a mình, và khi hắn lần đầu tiên tiếp xúc vá»›i Má»™ng tình, hắn liá»n biết chắc chắn Má»™ng tình chÃnh là mẹ ruá»™t cá»§a hắn. Do đó Ä‘oán ra Huyết ma là cha ruá»™t cá»§a hắn.
Má»™t sá»± tháºt hắn đã biết từ trước, vốn không thể cho hắn má»™t sá»± đả kÃch quá lá»›n. Thế mà trong khoảnh khắc hắn gặp Lâm Khiếu Thiên, hắn lại cảm thấy phẫn ná»™. Hắn không háºn Má»™ng tình cÅ©ng không háºn Hoà ng Dương phu phụ, có lẽ hắn còn yêu mến há» má»™t cách sâu Ä‘áºm. Ngay cả bản thân cá»§a Huyết ma hắn cÅ©ng mến, dẫu sao ngưá»i ấy vốn cÅ©ng là cha ruá»™t cá»§a hắn.
Thế nhưng cha của hắn vì sao đã vứt bỠmẹ của hắn?
Chẳng những như thế, Huyết Ma còn ruồng bá» tất cả những nữ nhân hắn đã yêu má»™t cách thắm thiết. Chẳng lẽ má»™t nam nhân nên khiến cho nữ nhân chịu nhiá»u Ä‘au khổ và chỠđợi? Hi Bình không thể nà o đồng ý vá»›i Ä‘iểm ấy.... Hắn đã chăm sóc cho những nữ nhân cá»§a Huyết ma tháºm chà còn thu nạp bá»n há», có lẽ chỉ là để thay cha hắn bù đắp cho những nữ nhân nà y!
Cha cá»§a hắn quả là má»™t nam nhân vô trách nhiệm, mặc dù có lẽ ông ta đã bị bức bách phải là m như thế. Nhưng mà sá»± tháºt cá»§a hai mươi năm vá» trước, không phải thoáng cái là có thể xóa bá», nhưng Huyết ma tóm lại vẫn cho hắn sinh mệnh cá»§a má»™t con ngưá»i. Lúc Huyết ma trở thà nh con tin cá»§a Lạc Hùng, biến thà nh đối tượng cần phải giết cá»§a võ lâm lúc bấy giá», má»™t loại căm phẫn khác từ trong đáy lòng cá»§a hắn bùng cháy, đó là sá»± phẫn ná»™ bắt nguồn từ mối liên hệ huyết thống!
Huyết ma là cha cá»§a hắn! Bất luáºn như thế nà o, háºn cÅ©ng được, yêu cÅ©ng được, vá»›i tư cách là má»™t ngưá»i con, hắn sẽ không cho phép bất cứ ai thương tổn phụ thân hắn......
Hắn đã giết rất nhiá»u ngưá»i, đúng váºy, rất nhiá»u ngưá»i chết dưới Ä‘ao cá»§a hắn! Sinh mệnh ở trước mắt hắn có vẻ má»ng manh như váºy. Bởi vì trong ngưá»i hắn tồn tại khà chất tà ma giống như phụ thân hắn, có lẽ hắn cÅ©ng là má»™t ma nhân chân chÃnh. Từ khoảnh khắc hắn cá» Ä‘ao, có lẽ trong giang hồ đã lại thêm má»™t cuồng ma giết ngưá»i. Nhưng còn như thế nà o? Hắn vốn đã không phải là má»™t ngưá»i tốt, má»™t mặt khác cá»§a bản thân mà hắn sợ hãi, cuối cùng đã lá»™ ra.
Có lẽ từ nay vá» sau hắn sẽ còn giết thêm nhiá»u ngưá»i nữa....
*****************
Ba ngưá»i bên trong địa lao Ä‘á»u theo Ä‘uổi má»™t ý nghÄ© riêng. Hi Bình bị giam đã má»™t ngà y má»™t đêm, giữa ba ngưá»i hầu như không há» nói chuyện vá»›i nhau. Lương Lệ Quỳnh tá»±a hồ biến thà nh má»™t thể xác không linh hồn, Quyá»n Khuynh Quốc cÅ©ng trầm mặc chẳng biết Ä‘ang mÆ¡ má»™ng việc gì.
Mãi đến táºn hoà ng hôn ngà y thứ hai kể từ lúc Hi Bình bị tống giam, Lương Lệ Quỳnh đột nhiện há»i: “MÄ© MÄ© tốt chứ?â€
Quyá»n Khuynh Quốc và Hi Bình đồng thá»i chấn động, Quyá»n Khuynh Quốc biết đây là câu nói đầu tiên cá»§a Lương Lệ Quỳnh sau khi bị giam. Lạc Thiên tên há»—n đản đó, thưá»ng Ä‘em Lương Lệ Quỳnh ra gian dâm, sau khi gian dâm xong lại ném nà ng và o đây....
Hi Bình nhìn nà ng chằm chằm, hắn nhìn thấy lệ trong hai mắt nà ng, liá»n trưá»n tá»›i trước mặt nà ng, giÆ¡ tay vén mái tóc rối cá»§a nà ng lên. Gương mặt kia đã gầy Ä‘i rất nhiá»u, mặc dù khuôn mặt Ä‘Ãch thá»±c vẫn xinh đẹp như xưa, song, nét tươi đẹp rạng rỡ trước kia đã sá»›m ảm đạm. Hắn nói: “MÄ© MÄ© rất tốt, nà ng vÃ ÄÆ°á»ng Tư công chúa hãy trở vá» hoà ng cung Ä‘i.â€
â€œÄÆ°á»ng Tư?†Quyá»n Khuynh Quốc kinh ngạc nói.
Hi Bình giải thÃch: “Äúng, ta sá»›m đã biết ngươi là hoà ng thượng, không thể tưởng được ngươi cÅ©ng trầm luân đến nông ná»—i nà y, xem ra ngươi đã cả tin tên Lạc Hùng. Ta cho tá»›i bây giá» chẳng dá»… tin tên Lạc Hùng, ngươi bị con chó cá»§a ngươi nuôi lá»›n cắn lại má»™t cái, có lẽ Ä‘á»i nà y chỉ có thể là m địa lao hoà ng thượng.â€
Quyá»n Khuynh Quốc cưá»i thảm nói: “Quả thá»±c là liên quan đến Lạc Thiên, hắn so vá»›i cha hắn còn độc ác hÆ¡n má»™t chút.â€
“Ngươi chuẩn bị là m sao bây giá»?â€
Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Còn có thể là m sao bây giá»? Cho dù ÄÆ°á»ng Tư có Ä‘iá»u động quân đội đến, Lạc Hùng bá»n chúng sẽ cùng vá»›i ta đánh nhau đến sứt cà ng gãy gá»ng. Ta nghÄ© ta cÅ©ng không có khả năng sống sót, hoà ng triá»u nà y có lẽ sắp sá»a sụp đổ.â€
“Ngươi không có nhi tá» sao?â€
Quyá»n Khuynh Quốc không biết là m sao nói: “Ta quả thá»±c có vô số vợ nhưng tạm thá»i không có nhi tá».â€
“Huynh đệ cá»§a ngươi đâu?â€
Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Ở dưới tình huống nà y, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u là những kẻ chá» chết, vả lại chẳng bà n đến thân pháºn vá»›i ngươi, nói tháºt vá»›i ngươi nhé! Nhân khẩu hoà ng tá»™c chúng ta từ trước đến nay không được thịnh vượng. Chẳng hiểu tại sao, mấy Ä‘á»i trở xuống, Ä‘á»u là đơn truyá»n, trái lại nữ nhi thì sinh trưởng nhiá»u. Nhưng ngay cả bắt đầu từ cha ta cÅ©ng là má»™t Ä‘á»i đơn truyá»n, đến ta, cho đến hiện tại vẫn chưa sinh được má»™t nhi tá».â€
Hi Bình cưá»i chá»i: “Ngươi tháºt là má»™t sá»± thất vá»ng con mẹ nó, coi ta, cho dù sau nà y chết Ä‘i, vẫn còn có má»™t đống con cái, chết không hối háºn.â€
Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Từ lâu lắm rồi nghe nói ngươi là má»™t con ngá»±a giống.â€
Hi Bình nói: “Muốn hay không ta cho ngươi mượn giống?â€
Quyá»n Khuynh Quốc không ngá» vẫn không nổi giáºn nói: “Nếu có thể ra ngoà i, ta cho phép ngươi ngá»§ vá»›i tất cả nữ nhân trong hoà ng cung, muốn gieo bao nhiêu giống thì gieo bấy nhiêu.â€
Hi Bình nói: “Ngươi lúc nà y nhất định là đang nói đùa.â€
“Kỳ tháºt cÅ©ng xem như là nói tháºt, bởi vì ta cảm thấy chúng ta không có khả năng ra ngoà i.â€
Hi Bình bình tÄ©nh nói: “Nếu ra ngoà i được, ta sẽ Ä‘em cha con Lạc Hùng chặt thà nh bùn, ta hiện tại đối vá»›i việc giết ngưá»i, cà ng lúc cà ng cảm thấy hứng thú.â€
“Tại võ lâm, muốn sống luôn phải giết ngưá»i, cho nên ta má»›i không cho quan gia các ngươi quản đến việc cá»§a võ lâm, bởi vì không có máu, thì không có võ lâm, nhưng võ lâm thì không có khả năng bị diệt tuyệt, ngay cả máu cÅ©ng không có khả năng ngừng đổ.â€
Hi Bình nói: “Ngươi rõ rà ng rất sáng sá»§a, nhìn ngươi không giống ngưá»i ngu dốt lắm, mà ngươi vì sao vẫn cứ chạy đến Äại Äịa minh, sá»± chiêu đãi ở trong hoà ng cung không phải là thoải mái lắm sao?â€
Quyá»n Khuynh Quốc thở dà i nói: “Cái nà y còn không phải vì ngươi sao.â€
â€œÆ , ngươi không được đổ lá»—i cho ta, ta bây giỠđã phiá»n não lắm rồi. Ta nói cho ngươi hay, từ trước đến nay ta chưa từng sợ ngươi, nếu lại chá»c tức ta, ở nÆ¡i nà y, đánh nhau ngươi tháºt không đủ bản lÄ©nh đâu!†Hi Bình thét lên, mấy ngà y nay hắn trầm mặc rất lâu, Ä‘Ãch thá»±c là nén má»™t bụng buồn bá»±c.
“Ngươi lợi hại như váºy, sao cÅ©ng bị nhốt ở nÆ¡i nà y?â€
“Việc nà y nói ra khá dà i, vì em gái ngươi cÅ©ng là nữ nhân cá»§a ta, ta phải kêu ngươi má»™t tiếng tá»· phu, váºy ta bắt đầu nói tháºt vá»›i ngươi nhé!â€
Giữa lúc Hi Bình muốn Ä‘em toà n bá»™ sá»± việc nói ra, Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Äợi má»™t chút, ngươi nói ÄÆ°á»ng Tư công chúa là nữ nhân cá»§a ngươi?â€
Hi Bình nói: “Ngươi đừng khẩn trương, gạo sống đã nấu chÃn thà nh cÆ¡m, ngươi khẩn trương có cái rắm Ãch lợi à ? Hãy cứ nghe ta Ä‘em chuyện nà y nói hết đã, ngươi hãy quản đến chuyện cá»§a em gái ngươi!â€
Quyá»n Khuynh Quốc đà nh phải nghe hắn Ä‘em chuyện ấy nói xong, sau đó y má»›i phát giác tiểu tá» nà y ngà y thưá»ng rất dà i dòng, nhưng kể chuyện lại đơn giản dá»… hiểu, nhưng mà đại khái là chuyện gì, y và Lương Lệ Quỳnh chung quy vẫn nghe được rõ rà ng.
Äợi Hi Bình dứt lá»i, Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Ngươi nói cha ngươi là Huyết Ma?â€
Hi Bình nói: “Ngươi cÅ©ng đã từng nghe nói?â€
“Äúng, ngưá»i cá»§a Huyết Sát nhất môn, ta đã từng nghe nói, quả là là má»™t võ lâm phái có lịch sá» bi tráng. Huyết Sát môn chẳng những dÅ©ng mãnh mà má»—i má»™t ngưá»i Ä‘á»u được xem là má»™t anh hùng chân chÃnh, Ä‘á»u là những hán tá» tâm huyết, đương nhiên cÅ©ng có thể nói là chân tà ma!â€
Hi Bình nói: “Hiện tại ngươi đã hiểu nhé! Ta không phải đánh không lại bá»n chúng, Ä‘Ãch thá»±c là bị bá»n chúng bức bách, cho nên má»›i bị nhốt ở đây.â€
Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Ta không ngỠđã nói vá»›i ngươi những chuyện nà y. Nói, ngươi đã đối xá» vá»›i em gái ta như thế nà o?â€
“Ta bị nà ng bức phải cưỡng gian nà ng, sau đó lại bị nà ng bức phải thÃch nà ng, sá»± việc đúng là như thế.â€
“Ngươi đã cưỡng gian ÄÆ°á»ng Tư công chúa? Ta tru di cá»u tá»™c ngươi!â€
“Ngươi tháºt là khéo nói đùa, ta nà o có cá»u tá»™c cho ngươi tru? Ngươi vÃ ÄÆ°á»ng Tư sao nói chuyện giống nhau như đúc váºy?â€
Quyá»n Khuynh Quốc đột nhiên cưá»i nói: “Kỳ tháºt ta cÅ©ng thÃch ngươi lắm, ngươi là m phò mã cÅ©ng tốt.â€
“ÄÃnh chÃnh, Ä‘Ãnh chÃnh, ta là chá»§ng mã (ngá»±a giống)!†Hi Bình nói.
“Ha ha.......â€
Hi Bình mặc y cưá»i, nhắc lại vấn đỠvừa rồi: “Ngươi ban nãy nói là vì ta? Sao lại nói váºy?â€
Quyá»n Khuynh Quốc ngưng cưá»i rồi nói: “Vì Liệt Dương Ä‘ao trên tay ngươi Ä‘Ãch xác vốn là đao cá»§a hoà ng triá»u, tượng trưng cho tôn nhiêm cá»§a hoà ng triá»u. Trước đây ta cÅ©ng không có ý định truy cứu chuyện cá»§a Lôi Liệt năm ấy, chỉ là muốn thu hồi lại thanh Ä‘ao đó, vả lại chỠđợi ở trong cung lâu rồi, muốn ra ngoà i hoạt động gân cốt má»™t cái. Ngươi có lẽ không biết ta luyện võ từ nhá», thỉnh thoảng cÅ©ng lén lút qua lại trong võ lâm má»™t lần, Ä‘Ãch thá»±c vô cùng thú vị. Nhưng lần nà y ra ngoà i, xem ra đúng là đã thất sách.â€
Hi Bình nói: “Té ra ngươi cÅ©ng thÃch đánh nhau.â€
Quyá»n Khuynh Quốc lắc lắc đầu nói: “Táºp võ và đánh lá»™n không giống nhau, ngươi ngay cả Ä‘iểm nà y cÅ©ng không phân biệt rõ rà ng lắm.â€
“Mẹ kiếp, thảo nà o ngươi không đủ bản lÄ©nh nên đã bị Lạc Thiên đả bại. Phải biết rằng, táºp gì cÅ©ng Ä‘á»u vô dụng, đánh nhau lợi hại má»›i hữu dụng, Ä‘em đối thá»§ đánh ngã, ngươi má»›i đúng là vua! Há»c nhiá»u như váºy để là m gì, chỉ cần má»™t chiêu có thể Ä‘em đối thá»§ đánh đổ, thì đã lợi hại rồi. Nếu như bá»n chúng dám mở cá»a, ta láºp tức xông ra ngoà i Ä‘em tất cả bá»n chúng đánh ngã cho ngươi coi. Mé nó, cái cùm xÃch tay đáng ghét nà y đã khiến cho tay chân ta bị khóa lại, ngươi có kêu la, cÅ©ng không thể biểu diá»…n gì được, từ đểm nà y mà thấy, cho dù Ä‘em ta giam ở đây, bá»n chúng cÅ©ng vẫn còn sợ ta.â€
Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Cha con Lạc Hùng Ä‘Ãch xác rất sợ ngươi!â€
Hi Bình nói: “Nói vá»›i ngươi chuyện nà y, ngay cả tám nữa nhân theo ở bên cạnh ÄÆ°á»ng Tư cÅ©ng Ä‘á»u bảo ta cho......nghe nói các nà ng là cung nữ, nữ nhân cá»§a ngươi, không việc gì chứ?â€
Quyá»n Khuynh Quốc trừng mắt má»™t cái, thở dà i nói: “Ta đã Ä‘oán được có khả năng như thế...... ta bây giá» sống chết còn không biết, không quản nổi những việc ấy.â€
“Váºy nếu như sau nà y ngươi thá»±c sá»± sống sót?â€
“Ta Ä‘em bá»n há» ban cho ngươi là xong, coi như là cá»§a hồi môn cá»§a ÄÆ°á»ng Tư.â€
“Ngươi thà nh tháºt lắm.â€
Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Má»™t kẻ chá» chết, không thà nh tháºt còn có thể là m gì chứ?â€
“Ta nghÄ© thế nà o cÅ©ng không biết được là m hoà ng thượng là như thế đấy, ta nghÄ© nếu như để ta lên là m hoà ng thượng, ta cÅ©ng có thể là m được.â€
Quyá»n Khuynh Quốc cưá»i khổ nói: “Tháºt là không có cách nà o là m khó dá»… ngươi.â€
Hi Bình nói: “Có thể ta không thÃch ngươi bao nhiêu, bởi vì ngươi đã từng cùng Lạch Hùng âm mưu hại lão tá», bây giá» cùng ngươi vui đùa, mà không Ä‘áºp ngươi má»™t tráºn, xem như là nể tình em gái ngươi.â€
“Tháºt xấu hổ!†Quyá»n Khuynh Quốc than nói: “Cho sói ở cùng, tháºt sá»± là ná»—i thương tâm cá»§a ta.â€
Y tá»±a hồ không muốn bà n lại đỠtà i trên phương diện nà y, quay đầu nhìn nhìn Lương Lệ Quỳnh rồi nói: “Lệ Quỳnh, nà ng cÅ©ng nghÄ© thoáng má»™t chút nhé!â€
“Nhạc mẫu đã xảy ra việc gì?†Hi Bình há»i.
Quyá»n Khuynh Quốc Ä‘em hà nh vi dâm dáºt cá»§a Lạc Thiên kể lại.
Hi bình nghe xong cÅ©ng không nói gì, chỉ giÆ¡ tay Ä‘eo xiá»ng vuốt ve mặt Lương Lệ Quỳnh khẽ nói: “Xem nà o, nà ng hết thẩy Ä‘á»u rất giống MÄ© MÄ©, sau nà y..... Ta sẽ chiếu cố tốt cho nà ng nha?â€
Äôi mắt vô thần cá»§a Lương Lệ Quỳnh nhìn chăm chăm và o Hi Bình gương mặt vá»›i vết thương chưa hồi phục đột nhiên áp và o xiá»ng tay cá»§a hắn, nương tá»±a và o bá»™ ngá»±c rá»™ng và vạm vỡ cá»§a hắn, khe khẽ khóc. Có lẽ, tại khoảnh khắc nà y, nà ng tưởng Hi Bình là ngưá»i chồng đã chết cá»§a mình!
Hi bình nói: “Muốn khóc thì khóc Ä‘i! Khóc cho đã Ä‘i!â€
Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Kỳ quái, trước đây má»—i ngà y chúng Ä‘á»u đưa cÆ¡m và o, sao bây giá» lại không thấy bá»n chúng đưa cÆ¡m tá»›i? HÆ¡n nữa cÅ©ng không thấy Lạc Thiên đến mang Lệ Quỳnh.....â€
Y đột nhiên ngừng lại. Hi Bình nói: “Bá»n chúng không dám mở cá»a vì có lão tỠở đây, bá»n chúng hiểu mở cá»a là má»™t sai lầm!â€
Lá»i nói nà y cá»§a hắn tuy có chút ngạo mạn nhưng Quyá»n Khuynh Quốc cảm thấy không phải không có đạo lý.
“Cha, vì sao không láºp tức giết Hoà ng Hi Bình chứ?†Lạc Thiên căm háºn nói.
Lạc Hùng nói: “Việc nà y không thể gấp được. Nếu chỉ giết Huyết Ma, không thể là m cho nhiá»u ngưá»i phẫn ná»™. Nếu giết má»™t mình Huyết Ma, những kẻ phẫn ná»™ có lẽ chỉ là Hoà ng Hi Bình và Äá»™c Cô Minh. Nhưng nếu giết Hoà ng Hi Bình chúng ta sẽ phải đối mặt vá»›i địch nhân như Viá»…n Dương phiêu cục, VÅ© Äẩu môn, tứ đại gia, Minh Nguyệt phong, Ngá»c Xà môn, Äịa Ngục môn, Tiên Duyên cốc cùng rất rất nhiá»u những môn phái mà chúng ta vô phương Ä‘oán trước được. Nữ nhân cá»§a thằng cha nà y không những có khắp võ lâm mà ngay cả má»™t số quân đội cá»§a dân tá»™c thiểu số cÅ©ng có thể vì hắn mà tham gia. HÆ¡n nữa, nếu như láºp tức giết hắn, những thế lá»±c bảo vệ hắn cÅ©ng sẽ không tạm thá»i rá»i khá»i Long thà nh. Ta lúc đầu tuyển chá»n Hoà ng Hi Bình chứ không phải Huyết ma, là bởi vì Hoà ng Hi Bình hiện tại so vá»›i phân lượng cá»§a Huyết ma thì quan trá»ng hÆ¡n rất nhiá»u. Mà ta đã nói chá» nữa tháng sau cá» hà nh đại há»™i võ lâm má»›i quyết định sá»± sống chết cá»§a Hoà ng Hi Bình. Äây cÅ©ng là má»™t loại thá»§ thuáºt che mắt kẻ khác, vì Ä‘Ãch thị khiến cho ngưá»i cá»§a tứ đại gia tạm thá»i ly khai Long thà nh, hoà ng cảnh cá»§a chúng ta khi ấy sẽ tốt hÆ¡n hiá»u.â€
Huyết Äạt nói: “Minh chá»§, ta cảm thấy trước tiên hãy cứ giết Hoà ng Hi Bình, thằng cha nà y khiến ta cảm thấy sợ hãi. Lúc hắn xách Liệt Dương chân Ä‘ao cuồng sát, đấy là cảnh tượng tà n nhẫn nhất trong và i chục năm qua mà ta đã từng thấy. Ta nà o ngá» hắn bình thưá»ng vô lại vui đùa và giết ngưá»i chỉ là đức tÃnh phụ thôi. Äá»™t nhiên, khi hắn bạo phát hình long hổ hiện ra, chứng minh ngưá»i nà y không chỉ há»c võ công mà thôi, ná»™i thể hắn còn ẩn tà ng thêm má»™t lá»±c lượng tà ác mãnh liệt. Tin rằng từ và i ngà n năm trước tá»›i nay ở trong võ lâm hắn là ngưá»i đầu tiên có khả năng Ä‘em ảnh long, hình sư hổ bức ra ngoà i cÆ¡ thể. Ná»™i thể hắn chẳng những tồn tại trái tim dã thú mà còn ẩn tà ng lá»±c lượng cá»§a dã thú cùng mức sinh mệnh cá»§a rồng, vá» võ há»c mà nói, không ai đạt tá»›i trình độ cá»§a hắn.â€
Lạc Hùng nói: “Ta cÅ©ng muốn sá»›m giết hắn Ä‘i, nhưng ta không dám khẳng định có thể giết được hắn hay không. Vết thương cá»§a hắn có khả năng khôi phục rất nhanh, còn thân thể hắn phải đạt đến kim cương bất hoại, hÆ¡n nữa sợ rằng có thể trở thà nh bách độc bất xâm. Má»™t nguyên nhân khác không thể láºp tức Ä‘em hắn giết Ä‘i là bởi vì viện trợ cá»§a chúng ta còn chưa đến. Nếu giết hắn ngay lúc nà y, e rằng chúng ta vô phương chống lại sá»± phẫn ná»™ cá»§a những thế lá»±c thù địch, vì lẽ đó ta chỉ chá»n Ä‘em hắn nhốt Ä‘i. Má»™t mặt có thể khiến cho những thế lá»±c thù địch không dám manh động, mặt khác cho bá»n chúng má»™t khoảng thá»i gian, không thể bức bách bá»n chúng quá gấp được, chó quýnh Ä‘Ãt cÅ©ng có thể vượt tưá»ng!â€
Ninh Phi nói: “Mà giam hắn như thế cÅ©ng là m cho ngưá»i khác lo ngại, váºn *** chó cá»§a Hoà ng Hi Bình tốt lắm, ngay cả bị khốn ở trong Phong Khiếu động cÅ©ng có thể sống sót Ä‘i ra....â€
Bách Tư nói: “CÅ©ng nên chú ý đến má»™t vấn Ä‘á», nhất định vÄ©nh viá»…n không được mở cánh cá»a đó, bởi vì má»™i khi mở nó, ta không dám tin có ai trong chúng ta có thể ngăn chặn hắn được.â€
Lạc Thiên bất mãn nói: “Ngươi cÅ©ng quá lo lắng rồi, bằng và o Hoà ng Hi Bình hắn à ?â€
Lạc Hùng nói: “Thiên nhi, trước đây ta quả thá»±c cho rằng con có lẽ là ngưá»i mạnh nhất trong võ lâm, thế mà khi thấy lá»±c lượng long hổ Hoà ng Hi Bình hóa ra ta cÅ©ng không dám xác định..... Hắn tuyệt không chỉ có lôi kiếp cuồng Ä‘ao, lá»±c lượng chân chÃnh cá»§a hắn có lẽ là cổ nguyên tố bắt nguồn từ ná»™i thể ấy, cho đến bây giá» vẫn còn lưu lại cho má»i ngưá»i vô số thách đố.â€
Huyết Äạt gáºt gáºt đầu nói: “Thiếu chá»§, minh chá»§ nói đúng đó, quả là sá»± thá»±c.â€
Lạc Hùng nói: “Bách Tư, ngưá»i cá»§a tứ đại gia phải chăng đã rút lui khá»i Long thà nh?â€
“Äúng thế, dưá»ng như bá»n chúng muốn trở vá» gấp, bởi vì Huyết ma chÃnh là cừu nhân truyá»n thế cá»§a bá»n chúng. Việc khẩn cấp trước mắt nhất định là phải xá» trà Huyết ma như thế nà o. Nữ nhân cá»§a Hoà ng Hi Bình phà m là trong tứ đại gia cÅ©ng bị bá»n hỠép buá»™c dẫn Ä‘i. Minh Nguyệt Phong cÅ©ng không có tin tức, Ä‘oán chừng Ä‘Ãch xác cÅ©ng đã rá»i khá»i Long thà nh. Việc khiến ngưá»i ta cảm thấy kỳ quái chÃnh là Äá»™c Cô Minh lại trá»±c tiếp trở vá» VÅ© Äẩu môn. Ngược lại, Äịa Ngục môn và Ngá»c Xà môn hướng vá» chúng ta nhìn chằm chằm...... Minh chá»§, chúng ta có nên Ä‘em bá»n chúng giữa đưá»ng giết Ä‘i hay không, hoặc giả dốc toà n lá»±c tiêu diệt Äịa Ngục môn và Ngá»c Xà môn?â€
Lạc Hùng nói: “Cứ hiện tại mà nói, tuyệt không phải là lúc thÃch hợp. Chúng ta cần phải cá»§ng cố lá»±c lượng Long thà nh, mặc dù rất nhiá»u nhân sÄ© võ lâm giúp đỡ, nhưng mà ta vÄ©nh viá»…n chỉ tin tưởng và o lá»±c lượng cá»§a mình. Lần nà y tổn thất cá»§a chúng ta tuyệt không nặng lắm, trái lại các phái võ lâm, bởi vì cùng tứ đại gia xảy ra xung đột, tổn thất nặng ná». Äoán chừng sau nà y bá»n chúng phải nương tá»±a và o chúng ta, do đó, bá»n chúng nhất định đứng ở bên chúng ta. Thiếu Lâm và Võ Äang tá»±a hồ đã rút khá»i, bá»n chúng Ä‘i theo Minh Nguyệt phong. Minh Nguyệt phong má»™t khi ly khai, bá»n chúng cÅ©ng thu quân trở vá». Äây là điá»u ta có thể dá»± liệu...... Thiên nhi, phÃa Ãm Long ra sao?â€
Lạc Thiên nói: “Con đã tuyên bố cho phép hắn nắm binh quyá»n. Nhưng trước đây có nhá» hắn hạ lệnh Ä‘em binh gần nhất chuyển đến, để thỉnh thoảng chi dùng, con nghÄ© hắn rất nhanh có thể bắt được lệnh truyá»n cá»§a con.â€
Lạc Hùng nói: “Chỉ mong hắn ở hoà ng cung hết thẩy Ä‘á»u thuáºn lợi, sau nà y thiên hạ nhất định là thuá»™c vá» chúng ta, ha ha......â€
Lạc Thiên nói: “Ở Äại Äịa minh, con không yên tâm má»™t và i ngưá»i, tá»· như Nguyên Chân bá»n há», còn có......cô cô.â€
Sắc mặt Lạc Hùng chợt biến nói: “Nguyên Chân bá»n chúng tuy rằng không là m nên việc, nhưng cÅ©ng phải tăng cưá»ng để mắt đến bá»n chúng. Bá»n chúng có thể đứng vá» bên ta đương nhiên là tốt, nếu như xuất hiện tình huống khác lạ, láºp tức giết bá»n chúng ngay! Cô cô ngươi vá» bên Huyết ma, nên sẽ không gặp vấn đỠlá»›n gì, Huyết ma tịnh không ở trong tay chúng ta. Ta nghÄ© nếu bà ta biết Huyết ma ở trong tay tứ đại gia qua lá»i chúng ta, lúc đó có thể ly khai Long thà nh Ä‘i cứu Huyết ma.....â€
Lạc Thiên nói: “Dưá»ng như cô cô và Hoà ng Hi Bình có quan hệ không bình thưá»ng.....â€
“Äừng nói báºy, Ä‘iá»u đó không có khả năng đâu.†Lạc Hùng quả quyết, “Huyết Äạt, địa lao do ngươi sắp tá»›i quản lý, ngươi phái thêm ngưá»i phòng thá»§ địa lao, canh giữ Hoà ng Hi Bình cho đến lúc hắn khốn đốn chết ở trong đó má»›i thôi. Ta đã quyết định không cần đại há»™i võ lâm cÅ©ng không cần công khai giết Hoà ng Hi Bình là m gì cho nhà m chán.â€
Huyết Äạt trả lá»i: “Minh chá»§, ta sẽ phòng thá»§ chặt chẽ, tuyệt không để ngưá»i nà o tiến và o giải cứu hắn, trừ phi ta chết!â€
“Nhu Vân, đừng khóc, ngươi đã khóc hai ngà y rồi.†Vân Tuyết an ủi Thi Nhu Vân.
Thi Nhu Vân Ä‘ang dá»±a và o ngá»±c cá»§a nà ng, chỉ nghe Thi Nhu Vân nói: “Äại ca, Nhu Vân không thể không có Hi Bình.â€
*******
Vân Tuyết—Thi Trúc Sinh, có lẽ nên kêu trở lại là nà ng Thi Trúc Sinh. Từ lúc Vưu Túy trông thấy nà ng, Vưu Túy có thể cảm thấy ngay nữ nhân nà y chÃnh là Thi Trúc Sinh không lầm được. Nà ng tuy rằng không biết phương pháp tu luyện “Tuyệt Tình Luân Hồi đạo,†thế mà nà ng nhiá»u Ãt hiá»…u rõ cái gá»i là tuyệt tình luân hồi, nhất định phải chết má»™t lần để lần thứ hai phục sinh.
Vá» sau, Vân Tuyết cÅ©ng đã thừa nháºn và giải thÃch. Thì ra Tuyệt Tình Luân Hồi đạo quả thá»±c để đạt tá»›i trình độ tuyệt tình, vốn là phải cắt đứt **** (cái ấy) cá»§a mình. Tiếp đó còn phải tá»± sát—bởi vì tá»± sát dù sao vẫn có má»™t phần bảo tồn, không đến mức thá»±c sá»± khiến bản thân tá» tuyệt.
Mà ở lúc sinh mệnh tiếp cáºn tiêu vong ấy, Tuyệt Tình Luân Hồi đạo lại phát sinh công lá»±c, ná»™i trong má»™t tháng duy trì sinh mệnh chưa đến ná»—i tiêu vong thá»±c sá»± cá»§a ngưá»i ấy. Trong vòng má»™t tháng khi ngưá»i đó chìm và o giấc ngá»§ say, Ä‘em thân thể ngưá»i ấy từ nam tÃnh cải tạo thà nh nữ tÃnh, gần như má»™t loại thân thể nữ tÃnh và tâm linh nữ tÃnh hoà n toà n. Ngoà i việc không thể sinh hà i tá» ra, bất cứ bá»™ vị nà o khác Ä‘á»u là cá»§a nữ nhân.
Sau giấc ngá»§ say, tỉnh lại nhất định có má»™t sinh mệnh hoà n toà n má»›i, do đó được gá»i là Tuyệt Tình Luân Hồi đạo.
Song Ä‘Ãch thị ngoà i ý muốn cá»§a Thi Trúc Sinh, sau khi hắn tỉnh lại, chẳng những không tuyệt tình trái lại cà ng thêm Ä‘a sầu Ä‘a cảm. Có lẽ đã biến thà nh nguyên do cá»§a nữ nhân thì phải! Vì váºy má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u xem và đối đãi vá»›i nà ng như má»™t ngưá»i phụ nữ. Tên Vân Tuyết là do tên cá»§a lưỡng nữ Tuyết nhi và Thi Nhu Vân hợp thà nh, hắn cÅ©ng đã quyết định dùng thêm tên nà y.
Vá» táºp quán, hãy cứ đối đãi vá»›i hắn như má»™t nữ nhân, vẫn gá»i là Vân Tuyết, chỉ có Thi Nhu Vân và Vưu Túy vẫn như trước.
****************
Vưu Túy nói: “Trúc Sinh, ngươi nói Lạc Hùng tạm thá»i không thể giết Hi Bình?â€
Vân Tuyết nói: “Túy thư, bá»n chúng rất sợ hắn, Ä‘em hắn giam lại, tạm thá»i coi giữ hắn, đến cả mở cá»a lao cÅ©ng không dám. Nhưng mà bá»n chúng cá»± tuyệt không cho hắn ăn uống, ta nghÄ©, bá»n chúng quả là muốn bỠđói khiến cho hắn chết ở trong địa lao......â€
“Nói cách khác, Hi Bình tạm thá»i Ä‘Ãch thị an toà n?â€
Vân Tuyết nói: “Nhân tiện xem hắn không ăn không uống có thể chịu đựng tá»›i bao nhiêu ngà y! Dùng độc lại độc không chết hắn, muốn giết hắn lại sợ hắn phát cuồng. Lạc Hùng không tin tuyệt đối giết được hắn, bởi vì Hoà ng Hi Bình tên há»—n đản đó cÅ©ng sẽ không thá»±c sá»± ngoan ngoãn để cho hắn giết mình. Ta nghÄ© tên há»—n đãn ấy luôn chỠđến khoảnh khắc Lạc Hùng mở cá»a nhà giam...... Chỉ là Lạc Hùng không thể lại đần độn mở cá»a.â€
Hà thị thư muá»™i và Thiên Diệp Bá»™i ở bên cạnh không nói gì, nghe đến chá»— nà y, Hà Hỉ nói: “Chúng ta nhất định phải cứu sư đệ ra!â€
Thiên Diệp Bá»™i nói: “Sư phụ, ngưá»i không cần cả ngà y sư đệ, kêu sư đệ nghe không thuáºn tai lắm.â€
Hà Hoan nói: “Sá»± tháºt đúng là như thế, Huyết ma là nghÄ©a tá» cá»§a Huyết Sát Chân Quân, sư tổ chúng ta là thê tá» cá»§a Huyết Sát Chân Quân, Huyết ma đúng là sư thúc cá»§a bá»n ta. Mà Hoà ng Hi Bình là nhi tá» cá»§a Huyết ma, đương nhiên là sư đệ cá»§a chúng ta rồi.â€
Thiên Diệp Bá»™i nói: “Bá»n ngươi chuẩn bị cứu sư đệ cá»§a bá»n ngươi như thế nà o?â€
Hà Hoan nói: “Phải nói dà i như thế sao? Nói thẳng là cứu sư thúc không được à ?â€
Thiên Diệp Bá»™i kinh ngạc nói: “Bá»n ngươi muốn ta thừa nháºn hắn là sư thúc?â€
Vân Tuyết cưá»i nói: “Việc nà y đúng là sá»± thá»±c.â€
“Vân Tuyết, ngươi đừng nói nữa, việc nà y không liên quan đến ngươi.â€
“Việc nà y sao lại không liên quan đến ta? Hắn là nam nhân cá»§a muá»™i muá»™i ta, bá»n chúng nói đến hắn, đương nhiên là việc nà y liên quan đến con. Kỳ tháºt muốn cứu hắn rất khó, tứ đại gia đã rút lui, hÆ¡n nữa những huynh đệ cá»§a hắn cÅ©ng Ä‘á»u đã tản Ä‘i, chỉ bằng lá»±c lượng cá»§a chúng ta, không đủ để cùng Äại Äịa minh đối đầu. Huống chi Äại Äịa minh còn có chÃnh phái võ lâm khác giúp đỡ?â€
“Váºy có thể là m sao đây?†Hà Hỉ lo lắng nói.
Vân Tuyết nói: “Ta nhá»› bá»n ngươi dưá»ng như nhất định giết tứ đại gia....â€
Hà Hỉ nói: “Äó là trước đây, bây giá» tình hình đã khác, Hoà ng Hi Bình cá»§a tứ đại gia là sư đệ cá»§a chúng ta.â€
“Nếu mà tứ đại gia thá»±c sá»± đã giết Lâm Khiếu Thiên, bá»n ngươi chuẩn bị đối xá» ra sao?â€
Hà Hỉ nói: “Tứ đại gia không thể giết sư thúc, toà n bá»™ tứ đại gia Ä‘á»u có quan hệ vá»›i sư đệ, khiến bá»n há» rất khó xá», ta trái lại sợ bá»n há» không quản tá»›i sư đệ, Ä‘iá»u nà y quả là có khả năng.â€
“Váºy chúng ta phải chiến đấu đơn độc rồi?†Vân Tuyết nói.
Thiên Diệp Bá»™i nói: “Chỉ có ngưá»i má»™t mình chiến đấu thôi.â€
“Ngươi nói váºy là có ý gì?â€
“Chỉ có ngưá»i má»›i có khả năng tùy tiện ra và o Äại Äịa minh, cÆ¡ há»™i ngưá»i cứu Hoà ng Hi Bình ra là cao nhất.â€
Vân Tuyết kinh ngạc nói: “Ngươi muốn nói ta má»™t mình nghÄ© cách cứu Hoà ng Hi Bình?â€
Thiên Diệp Bá»™i nói: “Ngưá»i dù sao cÅ©ng đã chết má»™t lần, chết má»™t lần nữa, có lẽ lại biến trở lại thà nh nam nhân!â€
“Ngươi *****!†Vân Tuyết chá»i ầm lên.
Thiên Diệp Bá»™i cưá»i nói: “Ngưá»i nói con mà không xem lại mình, ngưá»i đã mất cái ấy ở giữa đó thôi!â€
Vân Tuyết chịu thua nà ng, than lá»›n nói: “Ngươi nữ nhân nà y, vì sao phải sinh ra vẻ mặt xinh xắn hồn nhiên như thế? Không hợp vá»›i ngươi tý nà o cả....â€
Thi Nhu Vân nói: “Äại ca, ngươi có thể cứu Hi Bình ra chứ?â€
Nghe nà ng thốt ra lá»i ấy, thần sắc Vân Tuyết liá»n đứng đắn lại, nói: “Äại ca nhất định sẽ cứu hắn ra, đứa con trong bụng ngươi và Tuyết nhi, Ä‘á»u không thể mất cha. Äại ca trước đây nợ bá»n ngươi nhiá»u lắm, trong lòng cảm thấy hổ thẹn.â€
Thi Nhu Vân ẩn mình ở trong lòng nà ng, thầm nói: “Äại ca không có nợ gì Nhu Vân, Ä‘Ãch thị Nhu Vân nợ đại ca.â€
Tà i sản của nlkien
14-09-2008, 02:59 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 355
Thá»i gian online: 16 giá» 16 phút 8 giây
Thanks: 92
Thanked 3,369 Times in 110 Posts
Quyển 21 - Chương 4
à Ngoại Doanh Cứu
Dịch:khuyết danh
Nguồn:***************.org
“Minh chá»§, Äông Dương vương tá» xin cầu kiến.†Bách Tư tiến và o phòng cá»§a Lạc Hùng nói. Lúc nà y Lạc Hùng Ä‘ang bà n bạc cùng con mình.
“Äông Dương vương tá» Ã ?â€
Bách Tư đáp: “Dưá»ng như đến vì Hoà ng Hi Bình.â€
Lạc Hùng nói: “À, ta nhá»› ra rồi. Bá»n há» và Hoà ng Hi Bình có mối thù, bị Hoà ng Hi Bình chém giết má»™t phen phải bá» chạy mất. Giá» bá»n hỠđến tìm ta để là m gì?â€
Lạc Thiên nói: “Cha, chÃnh con đã liên hệ vá»›i bá»n há». Cừu nhân cá»§a Hoà ng Hi Bình thì cÅ©ng là bạn cá»§a chúng ta.â€
“Là m tốt lắm.†Lạc Hùng khen ngợi con mình rồi quay sang Bách Tư nói: “Cho bá»n há» và o gặp ta. Có lẽ chúng ta lại có thêm mấy thế tá» nữa. Ha ha!â€
Bách Tư láºp tức Ä‘i ra ngoà i dẫn và o hai nam má»™t nữ, chÃnh là hai huynh muá»™i ngưá»i Äông Dương và Trì Thương.
Lạc Hùng mỉm cưá»i nghênh đón và nói: “Các vị từ xa đến đây, không biết để nghênh đón, xin cáo lá»—i, cáo lá»—i!â€
Chà ng thanh niên đáp: “Lạc minh chá»§, ngưỡng má»™ đại danh đã lâu!â€
“Vị nà y chÃnh là Äông Dương vương tá» Ã ?†Lạc Hùng ôm quyá»n há»i.
Trì Thương đáp: “Äây chÃnh là …… vương tá» Ä‘iện hạ cá»§a…… Äại Äông Dương đế quốc chúng ta. Ngươi…… không tá»± mình ra ngoà i nghênh đón Ä‘iện hạ cá»§a chúng ta, có phải nghÄ© là …… Ä‘iện hạ cá»§a chúng ta không có tư cách……để ngươi tiếp kiến không?â€
Lạc Hùng cưá»i nói: “Ở đây ai nói Ä‘iá»u đó đâu nà o? Chỉ là vừa rồi có chuyện không tiện thôi. Xin bá» qua cho!â€
CÆ¡n giáºn cá»§a Trì Thương vẫn chưa tan. Äông Dương vương tá» dùng tiếng Äông Dương nói: “Trì Thương quân, bá» qua Ä‘i. Chúng ta đến không phải để tranh cãi chuyện đó.â€
Sau đó, hắn dùng tiếng Trung nguyên nói: “Lạc minh chá»§, bá»n ta…… đến đây là theo lá»i má»i cá»§a Lạc thiếu minh chá»§ nhưng ta phát hiện các ngưá»i so vá»›i Hoà ng Hi Bình còn đáng giáºn hÆ¡n. Lạc thiếu minh chá»§ đâu rồi?â€
Lạc Thiên từ sau lưng Lạc Hùng bước ra nói: “Tại hạ là Lạc Thiên, xin kÃnh chà o vương tá» Ä‘iện hạ.â€
Äông Dương vương tá» nói: “Lạc thiếu minh chá»§, từ trước đến nay, ta luôn luôn tÃnh trong đầu xem có nên hợp tác vá»›i ngươi hay không. Bởi vì Äông Dương võ sÄ© bá»n ta không có thói quen dùng sức lá»±c cá»§a ngưá»i khác để báo cừu cho mình, cÅ©ng không có thói quen dùng âm mưu để triệt hạ đối thá»§. Bá»n ta muốn đánh ngã đối thá»§ trong Ä‘iá»u kiện công bằng. Mấy thứ âm mưu đó chỉ có bá»n chÃnh khách má»›i có, không phải là tinh thần võ sÄ© đạo anh dÅ©ng cá»§a bá»n ta. Ta tuy là vương tá» cao quý nhưng cả Ä‘á»i nguyện cống hiến cho tinh thần võ sÄ© đạo.â€
Lạc Thiên thá» dò xét: “Ngưá»i nói như thế ý là ……â€
“Trước khi ta đến đây trong lòng ta rất mâu thuẫn, do dá»± không quyết định được. Äến khi gặp được các ngươi, cuối cùng ta cÅ©ng có được đáp án. Ta sẽ không bao giá» hợp tác cùng các ngươi! Yêu cầu các ngươi thả Hoà ng Hi Bình ra. Ta sẽ dùng lá»±c lượng cá»§a chÃnh mình, dùng thanh võ sÄ© Ä‘ao trong tay mình chặt đầu hắn xuống.â€
Lạc Thiên báºt cưá»i lá»›n nói: “Ngưá»i Äông Dương à ? Ha ha…… như ngươi mà cÅ©ng đòi đánh Hoà ng Hi Bình sao? Tháºt là quá ngá» nghệch! Äừng quá đỠcao tinh thần võ sÄ© đạo cá»§a các ngươi. Dương Long Quân có phải là quốc sư cá»§a các ngươi không? Sao ta không nhìn thấy tinh thần võ sÄ© đạo cá»§a ông ta đâu hết váºy? Ta chỉ biết ở Trung nguyên nà y hắn chÃnh là kẻ gian dâm phụ nữ… Nhưng đột nhiên các ngươi vì tên dâm tặc chuyên hái hoa đó mà kéo cả Ä‘oà n ngưá»i đến vì hắn mà báo cừu. Tiếc là lại bị Hoà ng Hi Bình phát cuồng lên đồ sát đến ná»—i khôi giáp không còn. Mẹ nó, tháºt sá»± là má»™t câu chuyện cưá»i cho ngà n Ä‘á»i! Tinh thần võ sÄ© đạo à ? Tinh thần dâm đạo thì có!â€
“Ngươi không được vũ nhục đại ca!†Trì Thương gầm lên cực kỳ phẫn nộ.
Äông Dương vương tá» dùng tiếng Äông Dương nói: “Trì Thương quân, không được kÃch động! Lá»i hắn nói đúng là sá»± tháºt. Nếu lúc đầu ta biết được sá»± tháºt đó, ta đã không hấp tấp vì lão sư mà báo cừu. Sau khi lão sư đến Trung nguyên đã thay đổi rồi. Ngưá»i không còn là lão sư mà trước kia ta từng biết nữa……â€
Mặt Trì Thương đỠhồng lên, dùng tiếng Äông Dương nói: “Äiện hạ, sau nà y thần Ä‘iá»u tra được, thần phát hiện đại ca đã phản bá»™i tinh thần võ sĩ……â€
“Chuyện đó không cần phải nói nữa. Äó là mối sÄ© nhục lá»›n cá»§a cả dân tá»™c!†Äông Dương vương tá» dùng tiếng Trung nguyên quở mắng Trì Thương rồi lại quay đầu sang đối mặt vá»›i Lạc Thiên nói: “Ngươi má»i ta đến, ta đã đến rồi. Nhưng ngươi đột nhiên lại là m ra vẻ không nháºn ra ta. Äối vá»›i ta đó là má»™t mối sÄ© nhục rất lá»›n. Ta sẽ ghi nhá»› cẩn tháºn. Trung nguyên các ngươi có giá»›i giang hồ. Quốc gia chúng ta cÅ©ng có giá»›i giang hồ. Nhưng chúng ta chÃnh là giá»›i giang hồ cá»§a quốc gia chúng ta. Bất kể giữa hai nước có âm mưu gì vá»›i nhau nhưng ngưá»i trong giang hồ chúng ta Ä‘á»u có nguyên tắc cá»§a chúng ta. Nói thì hÆ¡i khó nghe, các ngươi tháºt sá»± đã phản bá»™i đạo nghÄ©a giang hồ, trông rất giống mấy tay chÃnh khách…… Mặc dù ta thân là ngưá»i hoà ng gia cÅ©ng cảm thấy xấu hổ cho các ngươi. Những kẻ hay mưu đồ chỉ thÃch hợp cho chÃnh trị chứ không thÃch hợp vá»›i giá»›i võ lâm đẫm máu! Hoà ng Hi Bình tuy giết rất nhiá»u ngưá»i cá»§a ta nhưng cái thú tÃnh cá»§a hắn rất chân tháºt. Bá»n ta háºn hắn nhưng trong lòng kÃnh trá»ng hắn. CÅ©ng vì hắn dùng sức mạnh chân tháºt cá»§a mình để đánh bại chúng ta! Bá»n ta không sao có thể hợp tác vá»›i các ngươi được. Lý tưởng bất đồng không thể cùng nói chuyện được. Äến đây xin cáo biệt!â€
Hắn nói những câu nà y đột nhiên lại nói rất lưu loát. Rõ rà ng là trong lòng rất kiên quyết.
Lạc Hùng nghiêm mặt nói: “Tiá»…n khách!â€
o0o
U Liên trai yên tÄ©nh. Biểu hiện xem ra vẫn yên tÄ©nh như má»i khi.
Không phải Lạc Hùng không quan tâm đến nÆ¡i nà y nhưng vì lão không phát hiện ra mối quan hệ giữa Hi Bình và Lạc U Nhi.Dưá»ng như Lạc U Nhi tháºt sá»± quan tâm đến Hi Bình. Có Ä‘iá»u, theo lão nháºn định, đó là vì Hi Bình có vẻ mặt giống Lâm Khiếu Thiên. Do đó nà ng ta má»›i quan tâm như váºy. Lão không quan tâm tìm hiểu xem quan hệ giữa Lạc U Nhi và Hi Bình là như thế nà o. Khá nhiá»u lần lão muốn tạm thá»i nhốt Lạc U Nhi lại nhưng lão không sao là m được. CÅ©ng vì Lâm Khiếu Thiên mà lão đã là m nà ng quá thương tâm. Bất kể dã tâm cá»§a lão rất lá»›n, ngưá»i ta có thể rất xấu hoặc rất tốt, lão cÅ©ng không thể tháºt sá»± là m tổn thương Lạc U Nhi nữa. Tuy Lạc U Nhi và lão không há» có quan hệ máu thịt, nhưng lão đã nuôi nấng hai chị em từ nhỠđến lá»›n. Trong lòng lão, tình cảm dà nh cho Lạc U Nhi giống như dà nh cho con gái mình, còn hÆ¡n tất cả các tình cảm khác cá»™ng lại.
Lạc Thiên không hỠhiểu gì vỠcái loại tình cảm đó…
Kỳ tháºt Lạc U Nhi biết việc Lâm Khiếu Thiên xuất hiện tại Äại Äịa Minh rất sá»›m nhưng nà ng không vá»™i vã ra ngoà i để gặp mặt nam nhân mà nà ng vẫn lưu giữ hình bóng trong tim. Nà ng cân nhắc đến cảm nháºn cá»§a Lạc Hùng. Äã nhiá»u năm rồi, nà ng đã biết rõ má»i âm mưu cá»§a Lạc Hùng nhưng nà ng vẫn giữ kÃn trong lòng, cÅ©ng không vì Lâm Khiếu Thiên mà rá»i bá» Äại Äịa Minh. Có Ä‘iá»u trong lòng nà ng vẫn oán trách, dù tháºt sá»± không háºn Lạc Hùng. CÅ©ng vì nà ng biết Lạc Hùng tháºt sá»± rất thương yêu hai tá»· muá»™i bá»n há».
Bá»n há» là do Lạc Vân nuôi dưỡng nhưng xét cho cùng thì từ nhá» vẫn do Lạc Hùng chăm sóc. Ngưá»i đó tuy xưng là đại ca nhưng giống như phụ thân cá»§a há» hÆ¡n. Phụ thân có sai trái cÅ©ng khó mà háºn được…
Lạc Lá»™ đã nhiá»u ngà y nay không tìm gặp nà ng. Lạc Lá»™ vừa đến, kể cho nà ng nghe chuyện vá» Hi Bình và Lâm Khiếu Thiên, lại vẫn do Lạc Hùng gây ra. Äiá»u là m nà ng kinh ngạc nhất là Hi Bình hóa ra lại là con trai ruá»™t cá»§a Lâm Khiếu Thiên, lại còn là con cá»§a Lâm Khiếu Thiên và Má»™ng Tình.
Nà ng biết rõ Lâm Khiếu Thiên đã xuất hiện tại Äại Äịa Minh dù tháºt ra nà ng không há» rá»i khá»i U Liên trai mà cÅ©ng chưa từng nghe ai nói. Chỉ cần Lạc Lá»™ đến thì sẽ được biết má»i việc rõ rà ng.
“Chuyện thế nà o rồi?†Lạc U Nhi cất giá»ng nói lÃu rÃu, dáng vẻ trông tiá»u tụy hÆ¡n nhiá»u. Trước mặt ngưá»i đệ tá» yêu thương nhất cá»§a mình, nà ng thể hiện má»™t bá»™ dạng yếu Ä‘uối hiếm thấy.
Lạc Lá»™ cảm thấy có lá»—i nói: “Con xin lá»—i, sư phụ. Lẽ ra con không nên cùng đại sư huynh Ä‘i bắt Huyết Ma.â€
Lạc U Nhi nói: “Chuyện không liên quan đến con. Sư bá cá»§a các con không thể bá» qua cho Khiếu Thiên được. Äã trốn được hai mươi năm rồi, giá» hắn ta lại xuất hiện. Không ngá» ngưá»i hắn ta yêu lại là Má»™ng Tình…â€
“Sư phụ…, ngưá»i vẫn còn yêu Huyết ma saoâ€
“Ta không biết. Trong lòng ta rất phức tạp. Có phải tháºt sá»± hắn bị Võ lâm tứ đại gia Ä‘em Ä‘i không?â€
Lạc Lá»™ khẳng định: “Äúng váºy. ChÃnh mắt con nhìn thấy.â€
“Tứ đại võ lâm thế gia vẫn luôn cho rằng hắn đã giết tổ tiên cá»§a há» nên háºn thù hắn rất sâu sắc. Hắn lá»t và o tay bá»n há» tháºt là nh Ãt dữ nhiá»u.â€
“Sư phụ, con nghÄ©, nếu Tứ đại gia muốn giết ông ta cÅ©ng khó mà ra tay. BÃch lục kiếm trang, Trưá»ng xuân đưá»ng, Thiên phong bảo Ä‘á»u có quan hệ trá»±c tiếp vá»›i Hi Bình. Tháºm chà cả hai cô con gái cá»§a Thần Ä‘ao môn cÅ©ng có quan hệ sâu sắc vá»›i Hi Bình. Còn Huyết Ma lại là phụ thân cá»§a Hi Bình. Muốn giết Huyết Ma, bá»n há» cÅ©ng phải nghÄ© đến Hi Bình. Theo suy nghÄ© cá»§a con, Hoà ng Äại Hải Ä‘em Thiên Tá»± lệnh bà i giao lại cho Triệu Tá» Hà o nhưng Triệu Tá» Hà o và o lúc đó lại quyết định giúp đỡ Hi Bình bảo vệ cho Huyết Ma. Váºy nên dù há» mang Huyết Ma Ä‘i, xem ra cÅ©ng khó mà hạ thá»§ được.â€
“Còn Hi Bình? Bá»n há» rá»i Ä‘i rồi còn Hi Bình thì sao? Không lẽ há» không thèm quan tâm đến hắn nữa sao?â€
“Con cÅ©ng không biết.†Lạc Lá»™ cÅ©ng không biết trả lá»i ra sao. Vấn đỠnà y nà ng ta cÅ©ng đã tá»± há»i mình, nếu Tứ đại gia không đếm xỉa đến Hoà ng Hi Bình nữa thì không còn ai có thể cứu được Hoà ng Hi Bình. Chỉ có Äịa ngục môn và Ngá»c xà môn thì bất kể gì Ä‘i nữa cÅ©ng không thể cứu hắn từ trong Äại Äịa Minh ra khi có rất nhiá»u nhân sÄ© võ lâm chánh phái giúp bảo vệ.
Lạc U Nhi lẩm bẩm vá»›i chÃnh mình: “Ta cần phải đến gặp Khiếu Thiên hay phải Ä‘i cứu Hi Bình?â€
Lạc Lá»™ nói: “Sư phụ, con nghĩ…â€
“Con nghÄ© thế nà o?†Lạc U Nhi vá»™i vã há»i.
“Con chỉ nghÄ© rằng, trước tiên ngưá»i nên cứu Hi Bình. Bởi vì hà i tá» trong bụng ngưá»i không thể không có phụ thân.â€
Lạc U Nhi nói: “Tiểu Lá»™, kỳ tháºt hiện tại ta đúng là đang nghÄ© vá» tên há»—n đãn đó, con có tin không? Ta vẫn cho rằng ta yêu thương Khiếu Thiên sâu nặng nhưng thá»±c tế và o lúc nà y đột nhiên ta chỉ nghÄ© đến Hi Bình. Ta cảm thấy mình không thể nà o thÃch nghi được. Ta bắt ta phải nghÄ© đến Khiếu Thiên nhưng cuối cùng ta cÅ©ng không là m được. Có lẽ lòng ta đã thay đổi, thay đổi đến mức tá»± mình cÅ©ng không cách nà o khống chế nổi. Khiết Thu nói tháºt không sai. Ta lẽ ra phải đến gặp hắn từ trước, chịu nhượng bá»™ hắn…… Trong lòng ta vốn đã chịu thua hắn rồi, có Ä‘iá»u vẫn kiên quyết phá»§ nháºn. Ta đã nghÄ© ta cần phải xác định lại má»™t lần nữa. Lúc đó hắn nói, nếu như trong lòng ta có bức há»a cá»§a hắn, hắn sẽ quay vá» bên cạnh ta, nhưng giỠđột nhiên hắn lại bị đại ca giam giữ. Là m sao ta giúp được đây? Tiểu Lá»™, con nói xem, con có thay đổi trong lòng không, con còn yêu Thiên nhi không, rồi…, giá» con là m sao?â€
Lạc Lá»™ nói: “Con muốn cứu chà ng ra. Nhưng con không có khả năng. Phó minh chá»§ Huyết Äạt Ä‘Ãch thân chỉ huy. Chỉ có sư bá và thiếu gia có thể và o mà thôi. Bất cứ ai khác Ä‘á»u không được phép tiếp cáºn.â€
Lạc U Nhi lại lẩm bẩm vá»›i mình: “Huyết Äạt à ? Có lẽ ta phải giết Huyết Äạt…â€
“Sư phụ!†Lạc Lộ kinh hoà ng.
Lạc U Nhi phất phất tay nói: “Con ra ngoà i Ä‘i để ta suy nghÄ© má»™t chút. Trong lòng ta rất mâu thuẫn. Äại ca tháºt sá»± là m hÆ¡i quá rồi!â€
“Sư phụ, bất kể ngưá»i quyết định thế nà o, con cÅ©ng Ä‘á»u ở bên ngưá»i. Con đột nhiên phát hiện ra rằng những gì Äại Äịa Minh mang đến cho con Ä‘á»u là giả tạo cả. Cả tình yêu cá»§a thiếu gia cÅ©ng là giả tạo. Vì váºy, con đã quyết định phản lại hắn. Hắn không xứng đáng vá»›i tình yêu cá»§a con vì hắn chưa từng yêu con… Còn tên há»—n đãn đó, Ãt nhất hắn cÅ©ng là m con cảm thấy thoải mái, là m con cảm nháºn được ná»—i sung sướng và hổ thẹn chưa từng trải qua… Hắn khiến con không bao giá» quên được. Ngay từ câu nói đầu tiên cá»§a hắn, con đã không thể nà o quên hắn được nữa.†Lạc Lá»™ hồi tưởng lại rồi quay mình bước Ä‘i.
Khi vừa ra đến cá»a, nà ng quay lại nói vá»›i Lạc U Nhân: “Lúc đó hắn nói vá»›i con, ‘nà ng tháºt hấp dẫn’. Nhưng con đã ở vá»›i Lạc Thiên bấy nhiêu lâu mà vẫn chưa từng nghe hắn nói rằng con hấp dẫn. Hắn nói con rất hấp dẫn nhưng lúc đó con hoà n toà n không biết hắn… Sư phụ, lúc hắn gặp ngưá»i lần đầu tiên có nói ngưá»i hấp dẫn không?â€
Cá»a đã đóng lại. Câu nói cá»§a Lạc Lá»™ khiến Lạc U Nhi phải trầm tư. Lần đầu tiên Hi Bình gặp nà ng có nói nà ng hấp dẫn không? Nà ng không nhá»› rõ. Dưá»ng như hắn đã gá»i nà ng má»™t cách khá nhục mạ là ‘mỹ nhân nhi’, còn trÆ¡ trẽn nói rằng nà ng phải hiến thân cho hắn. Chuyện đó giỠđã là quá khứ rồi. GiỠđây hồi tưởng lại, đột nhiên nà ng cảm nháºn được má»™t Ãt hương vị ngá»t ngà o. Hoà n cảnh lúc đó dần dần hiện lên khiến thân thể má»m mại nà ng chợt rung động. Câu nói cá»§a Hi Bình lúc đó rõ rà ng đã cướp mất linh hồn nà ng…
“Dá»±a và o việc ta chÃnh là Hoà ng Hi Bình! Nữ nhân, đừng quên, nam nhân hiện Ä‘ang cưỡi trên ngưá»i nà ng chÃnh là ta chứ không phải nam nhân nà o khác. NghÄ©a là hiện tại ta chÃnh là nam nhân cá»§a nà ng. Như váºy vÄ©nh viá»…n sẽ là nam nhân đầu tiên cá»§a nà ng. Äiá»u đó vÄ©nh viá»…n không thể xóa bỠđược…â€
Äúng váºy! Hoà ng Hi Bình hắn, bất kể là vá» tinh thần hay vá» thể xác Ä‘á»u là nam nhân cá»§a Lạc U Nhi.Nà ng lẽ ra phải giác ngá»™ Ä‘iá»u đó từ sá»›m rồi.
o0o
Lúc Vân Tuyết tiến và o Äại Äịa Minh, trá»i đã hoà ng hôn. Trong lòng nà ng cảm thấy băn khoăn, Ä‘ang tÃnh toán cân nhắc xem là m sao cứu được Hi Bình. Kể ra cÅ©ng lạ, lúc trước nà ng ta tìm má»i cách để giết Hi Bình, giỠđây lại moi móc trăm phương ngà n kế để cứu Hi Bình.
Kể từ lúc nà ng chết Ä‘i, cái võ há»c biến thái ngoà i sức tưởng tượng cá»§a ngưá»i thưá»ng cá»§a gia đình nà ng đã biến nà ng thà nh nữ nhân sau khi nà ng tỉnh lại. Nhưng để duy trì cho cái nữ tÃnh đó không thay đổi cÅ©ng như để đạt được trạng thái cá»±c hạn cá»§a Tuyệt tình luân hồi Ä‘ao, nà ng luôn luôn cần phải quan hệ vá»›i nam nhân để bổ sung dương khà cho ná»™i thể.
Tháºt ra, bất luáºn là nam hay nữ Ä‘á»u có khà âm khà dương. Tuyệt tình luân hồi Ä‘ao là khiến cho dương khà cá»§a nam nhân đã tá»± hoạn dần dần mất Ä‘i. Và o lúc hôn mê sắp chết, sá»± tiêu tán dương khà đạt đến cá»±c Ä‘iểm, khiến cho âm khà dần dần biến ngưá»i đã mê man trở thà nh má»™t ngưá»i rất giống như nữ nhân. Có Ä‘iá»u, sau khi hồi tỉnh, âm tÃnh vẫn liên tục gia tăng còn dương khà vẫn tiếp tục tiêu tán. Vì váºy nà ng ta phải bổ sung dương khà để nhỠđó có thể tiếp tục giữ cho sinh mạng cá»§a mình không đông cứng lại.
Kể từ khi nà ng sống lại, nà ng ta bắt đầu cuá»™c sống hoang dâm. Tháºt ra, là m nữ nhân nếu muốn hoang dâm so vá»›i nam nhân tháºt dá»… dà ng hÆ¡n vạn lần…
Có Ä‘iá»u, trước kia nà ng đã yêu má»™t nam nhân, cái loại mà nà ng không tá»± nguyện thừa nháºn. Nà ng ta có má»™t số cảm tình nhất định vá»›i Hoà ng Hi Bình. Nhưng có má»™t sá»± tháºt là , muốn quan hệ vá»›i hắn xem ra còn hoang đưá»ng hÆ¡n là quan hệ đồng thá»i vá»›i má»™t ngà n nam nhân… Chuyện đó tuyệt không bao giá» có thể xảy ra.
Nà ng ta và o ra Äại Äịa Minh rất dá»… dà ng nhưng tuyệt không có khả năng tiến và o khu vá»±c giam cầm Hi Bình. Ở đó phòng thá»§ rất nghiêm ngặt. Nà ng ta tà i cán đến đâu mà tùy tiện tiến và o, hay là dá»±a và o cái quan hệ tòm tem cá»§a nà ng vá»›i Lạc Thiên? Nếu như Lạc Thiên biết nà ng tháºt ra chÃnh là Thi Trúc Sinh chắc hắn phải phát ói ngay tại chá»—. Thá» nghÄ© xem, tên Lạc Thiên đó quả là má»™t nam nhân Ä‘Ãch thá»±c, lúc ở trên ngưá»i nà ng, phải nói là cáºt lá»±c… Ha ha!
Nà ng vừa muốn báºt cưá»i thì nghÄ© đến hoà n cảnh cá»§a Hoà ng Hi Bình, nghÄ© đến sá»± kỳ vá»ng cá»§a Nhu Vân và Vưu Túy, nà ng ta lại không cưá»i được nữa. Bảo nà ng ta tá»± mình Ä‘i cứu Hoà ng Hi Bình xem ra không phải chỉ là đánh giá nà ng quá cao mà còn quá xem thưá»ng Äại Äịa Minh sao?
Hi Bình bị giam tại địa lao trung tâm cá»§a Äại Äịa Minh. Rất Ãt ngưá»i biết bên dưới hòn núi giả đó có má»™t địa lao rất lá»›n. HÆ¡n nữa, nếu có biết Ä‘i nữa, cứu má»™t ngưá»i ra khá»i tầng tầng lá»›p lá»›p vòng vây như thế cÅ©ng khó khăn như leo lên trá»i váºy.
Nà ng ta Ä‘i vòng vòng mấy viện trong Äại Äịa Minh nhưng vẫn không tÃnh ra được mưu kế gì, chỉ còn biết quay vá» phòng, nằm trên giưá»ng mà suy tÃnh, chỠđợi thá»i cÆ¡ đến…
o0o
Äến sau ná»a đêm, bên ngoà i vang lên nhiá»u tiếng ồn à o. Phát sinh chuyện gì váºy?
Có má»™t số sá»± việc nói ra tháºt vô cùng kỳ quái, hoặc giả là rất buồn cưá»i. Ở nÆ¡i giam cầm Hi Bình, má»™t hoa viên nhá» không đến má»™t mẫu lại có má»™t tòa núi giả to đến cả trăm công đất. Hoa viên đặt tên là “Äại Äịa chi giácâ€, còn tòa núi giả thì được đặt tên là “Äại Äịa chi sÆ¡nâ€. Cứ như thế thì ngưá»i ở đó không phải là “Äại Äịa chi nhân†sao?
Hay là bá»n há» biết rằng bá»n há» là những kẻ kiêu ngạo nhất trên thế gian nà y?
Cái tên khiến ngưá»i ta buồn cưá»i nhưng thá»±c tế lại không buồn cưá»i như thế. Tất cả lá»±c lượng tinh anh cá»§a Äại Äịa Minh Ä‘á»u Ä‘ang táºp trung phòng thá»§ ở nÆ¡i đó. Ngoà i Huyết Äạt ra còn có bốn nam đệ tá» lá»›n ngà y đêm trá»±c tại đó, lại còn hÆ¡n ba trăm võ sÄ© ưu tú nhất cá»§a Äại Äịa Minh luân phiên Ä‘i tuần. Bất kể là má»™t cÆ¡n gió thoảng, má»™t ngá»n cá» lay, hay mèo kêu chó chạy gì cÅ©ng Ä‘á»u được hỠđể tâm cẩn tháºn.
Lạc U Nhi đến nÆ¡i đó là điá»u Huyết Äạt không thể nà o ngỠđến. Nữ nhân nà y rất Ãt khi Ä‘i ra ngoà i. Tháºm chà hắn thân là phó minh chá»§ mà cÅ©ng chỉ má»›i tình cá» gặp nà ng ta má»™t và i lần. Nhưng hắn biết lần nà y không phải là tình cá». Má»i ý nghÄ© trong đầu hắn Ä‘ang váºn động cá»±c nhanh.
Lạc U Nhi Ä‘i đến trước mặt hắn, nói thẳng luôn: “Huyết Äạt, hãy để ta và o trong.â€
Huyết Äạt cáo lá»—i: “Tiểu thư, Huyết Äạt không thể để ngưá»i tiến và o. Trừ phi ngưá»i cùng Ä‘i vá»›i minh chá»§, nếu không, Huyết Äạt không thể đáp ứng cho ngưá»i.â€
“Ngươi nói mấy thứ vá»› vẩn đó là m gì? Nếu như đại ca để ta và o trong, ta lại phải đến đây má»™t mình hay sao?â€
Huyết Äạt nói: “Tiểu thư đã biết ý tứ cá»§a minh chá»§, vì sao lại còn là m khó cho tôi?â€
Lạc U Nhi nói: “Váºy ngươi chỉ cần tìm má»i cách cản ta là được rồi.â€
Nà ng ta liá»n rút bá»™i kiếm ra rồi cứ thế bước thẳng tá»›i. Huyết Äạt chỉ còn biết lùi dần từng bước ra sau đồng thá»i nói: “Lạc Thổ, Ä‘i gá»i minh chá»§.â€
Huyết Äạt biết hắn không cách nà o cản được Lạc U Nhi.Dù gì Ä‘i nữa, Lạc Hùng cÅ©ng không cho phép hắn là m hại đến Lạc U Nhi.Tháºm chà ngay cả nếu Lạc Hùng có cho phép thì Huyết Äạt hắn cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a Lạc U Nhi.Hắn chỉ có thể trụ được bao nhiêu thì tÃnh bấy nhiêu thôi. Tháºt ra trong tòa núi giả cÅ©ng không có bao nhiêu ngưá»i, chỉ có ba ngưá»i gác, trong đó có má»™t ngưá»i giữ chìa khóa. Ba ngưá»i đó không được phép rá»i khá»i địa lao. Vì váºy, nếu có ai đột phá vựơt qua được phòng thá»§ bên ngoà i, tiến nháºp và o tòa núi giả, việc giải thoát Hoà ng Hi Bình lại trở nên tháºt dá»… dà ng.
“Tiểu thư, xin ngưá»i đừng ép buá»™c tôi như thế. Tôi thân Ä‘ang có trá»ng trách, đến lúc cuối cùng chắc phải đắc tá»™i.†Huyết Äạt cảnh báo lần cuối.
Lạc U Nhi lạnh lùng đáp: “Hôm nay lòng ta đã quyết, tháºm chà nếu đại ca đến đây cÅ©ng không thể cản ta được. Trừ phi ngưá»i giết ta, Huyết Äạt, ta không muốn giết ngươi, tránh đưá»ng Ä‘i!â€
“Tiểu thư, Huyết Äạt xin đắc tá»™i.â€
“Coong†má»™t tiếng, Huyết Äạt đã rút Ä‘ao ra đồng thá»i ra lệnh: “Những ngưá»i khác nếu không có lệnh cá»§a ta không được động thá»§! Tiểu thư, Huyết Äạt xin lấy mạng mình để khuyên ngưá»i dừng lại, xuất kiếm Ä‘i!â€
“Ngươi nghÄ© ngươi có thể cản được à ?†Lạc U Nhi lạnh lùng đáp rồi thanh kiếm trong tay phát ra luồng sáng trắng chém và o Ä‘ao quang và ng xáºm cá»§a Huyết Äạt. Tại Äại Äịa chi giác lúc nà y hÆ¡i tối, những ngưá»i khác Ä‘á»u không động Ä‘áºy mà chỉ táºp trung theo dõi hai ngưá»i, má»™t là phó minh chá»§, má»™t nữa là muá»™i muá»™i cá»§a minh chá»§. Không biết kết quả sẽ như thế nà o?
Ngoại trừ má»™t số ngưá»i, còn lại các võ sÄ© Ä‘á»u không có cừu háºn gì trá»±c tiếp vá»›i Hi Bình. Có Ä‘iá»u thân là má»™t phần tá» cá»§a Äại Äịa Minh thì mệnh lệnh cá»§a minh chá»§ phải thá»±c hiện thôi!
Lạc U Nhi và Huyết Äạt đã giao tranh được má»™t lúc. Võ há»c cá»§a Lạc U Nhi là do Lạc Hùng dạy cho. Lạc SÆ¡n thông thạo võ há»c cá»§a vô số môn phái, tháºm chà cả những thứ mà nam nhân không thể há»c được lão cÅ©ng thông suốt. Tất cả Ä‘á»u được truyá»n lại. Äến chị em há» Lạc thì chÃnh Lạc Hùng Ä‘em những võ công đó dạy cho há». Sau khi Lạc Gia lấy Thá»§y Thiên Trưá»ng còn há»c thêm má»™t số tuyệt há»c cá»§a Tiên Duyên cốc nên võ công cá»§a Lạc Gia cao hÆ¡n Lạc U Nhi nhưng võ công cá»§a Lạc U Nhi cÅ©ng không há» yếu kém.
Giao tranh vá»›i Huyết Äạt khiến Lạc U Nhi cÅ©ng hÆ¡i hoảng trong lòng. Nà ng ta vốn cho rằng võ công cá»§a Huyết Äạt không cao đến như thế. Thế nhưng, sau bấy nhiêu năm, võ công cá»§a Huyết Äạt so vá»›i trước kia cao thâm hÆ¡n rất nhiá»u. Nà ng ta chỉ có thể giao đấu tương đương vá»›i hắn. Nếu tháºt muốn giết hắn chắc phải mất trên ngà n chiêu. Nhưng đến lúc đó, Lạc Hùng cÅ©ng đã đến nÆ¡i, nà ng ta chắc cÅ©ng chẳng còn cÆ¡ há»™i nà o nữa.
Trong lòng lo lắng, chiêu kiếm cÅ©ng nhanh hÆ¡n. Nà ng ta vốn không phải là nữ nhân tà n độc. Từ trước đến nay vẫn chưa từng giết ngưá»i nà o. Lúc trước nói vá»›i Hi Bình mấy câu độc địa tháºt ra cÅ©ng chỉ là vì nóng giáºn mà thôi. Nà ng ta trước giá» chưa từng nghÄ© đến việc giết má»™t ai đó. Nhưng nay vì Hi Bình đột nhiên biến thà nh tà n độc như thế.
Cuá»™c chiến giữa đêm khuya truyá»n Ä‘i khiến tất cả má»i ngưá»i trong Äại Äịa Minh Ä‘á»u tỉnh giấc…
Dưới ánh sáng lá» má», trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang theo dõi tráºn chiến, má»™t đạo hư ảnh chiếu trúng và o tòa núi giả. Rất nhiá»u ngưá»i không để ý thấy nhưng Lạc Thá»§y thì nháºn thấy. Hắn đưa mắt nhìn vá» phÃa cá»a và o tòa núi giả, miệng hốt hoảng gá»i: “Phó minh chá»§, cá»a máºt cá»§a tòa núi giả bị di động!â€
Huyết Äại hoảng kinh, nhất thá»i quên mất đỡ chiêu, vai trái liá»n bị kiếm cá»§a Lạc U Nhi đâm má»™t nhát. Tuy nhiên hắn vẫn không thèm quan tâm đến mà chỉ thúc giục Lạc Thá»§y: “Nhanh lên, phòng thá»§ cho chặt! Lạc Thá»§y, mau chóng tiến và o địa lao. Cháºm má»™t chút, lỡ Hoà ng Hi Bình được thả ra thì má»i sá»± Ä‘á»u há»ng hết.â€
Ba đại đệ tá» láºp tức lao đến cá»a cá»§a tòa núi giả nhưng Lạc U Nhi bá»—ng nhiên xuất hiện trước mặt há». Bá»n há» buá»™c phải dừng lại, nhìn chăm chăm vá» phÃa Lạc U Nhi Ä‘ang chặn tại cá»a và o, không biết phải là m sao.
Huyết Äạt nói: “Tiểu thư, nếu ngưá»i cứ như thế, tôi tháºt khó mà đối đáp vá»›i minh chá»§ được.â€
“Nếu muốn và o thì trước phải giết ta đã!â€
Huyết Äạt nói: “Ngưá»i có biết ai đã và o bên trong không? Không chừng và o để giết Hi Bình thì sao?â€
Lạc U Nhi đáp: “Ta chỉ biết rằng có ngưá»i và o thì còn có hy vá»ng. Còn chuyện khác thì các ngươi tá»± mình nghÄ© lấy cÅ©ng được.â€
“Xin mạo phạm!†Huyết Äạt bất lá»±c nói rồi hét lên: “Bất kể giá nà o cÅ©ng phải tiến và o!â€
Lạc Thá»§y, Lạc Má»™c, Lạc Kim theo lá»i liá»n xuất thá»§. Lạc U Nhi cÅ©ng không chịu lép vế, kiếm múa như gió, chặn đứng má»i cuá»™c công kÃch. Tuy nhiên, ba đại cao thá»§ và tất cả các võ sÄ© Äại Äịa khác cùng tấn công khiến nà ng ta không cách nà o theo được. Võ công cá»§a nà ng tuy cao nhưng không có nhiá»u kinh nghiệm giao đấu. Lúc nà y sức lá»±c đã bị vắt kiệt nhưng trong lòng nà ng vẫn kiên tâm cố thá»§, đồng thá»i cÅ©ng là bảo vệ cá»a và o đó để ngưá»i đã và o được trong đó có thá»i gian mà cứu Hi Bình.
Tuy nà ng không biết ngưá»i ở bên trong là ai nhưng không ai vô duyên vô cá»› lại tiến và o trong đó, liá»u lÄ©nh mạng sống cá»§a mình để tiến và o. Nà ng tin rằng, nhất định là bằng hữu cá»§a Hi Bình.
Tuy nhiên, nà ng ta không cách nà o chi trì lâu hÆ¡n nữa. Cuá»™c tấn công cá»§a má»i ngưá»i khiến nà ng phải lùi bước dù không phải là những hảo thá»§ hạng nhất. Nà ng đã trúng nhiá»u vết thương, máu đổ nhuá»™m hồng cả ngưá»i. Tuy váºy mái tóc trắng buông xá»a cá»§a nà ng vẫn tung bay. Nà ng tin rằng, chỉ cần mái tóc trắng cá»§a nà ng vẫn tung bay trong má»™t khắc thì tim nà ng vẫn còn Ä‘áºp và máu nà ng vẫn chảy…
Ngay và o lúc nà ng sắp gục xuống thì nà ng bá»—ng cảm thấy đất rung núi chuyển. Từ bên dưới địa lao vá»ng lên tiếng rồng ngâm hổ gầm. Má»™t loại cảm giác như sấm động liên hồi truyá»n đến khiến má»i ngưá»i tại đó cảm thấy kinh khá»§ng. Äại Äịa Minh bừng tỉnh – Äó là tiếng gầm giáºn dữ đặc trưng cá»§a Hoà ng Hi Bình xuất phát từ bản năng dã thú cùng vá»›i tố chất tá»± nhiên!
Lúc đó, tòa núi giả bá»—ng nổ tung. Äầu tiên má»i ngưá»i nhìn thấy má»™t cá»± long mà u đỠbay vút lên. Những mảnh đá vỡ vụn bay rà o rà o khiến ngưá»i cá»§a Äại Äịa Minh phải lùi lại. Sau lúc lá»™n xá»™n, há» quay nhìn lại thì trước mặt hỠđã xuất hiện ảo ảnh cá»§a sư hổ trong vầng mây lá»a. Äằng sau ảo ảnh, bá»n há» nhìn thấy Hi Bình hoà n toà n lá»a thể, y hệt như lần hắn ở trong lang đạo là m nổ tung tất cả quần áo trên ngưá»i. Cá»± váºt bên dưới căng cứng dá»±ng đứng má»™t cách oai hùng trông như má»™t khẩu thần công tÃm xẫm, xuất hiện ngay bên phải mông cá»§a Lạc U Nhi.Thân thể sáng trắng như ánh sáng mặt trá»i là m lóa mắt trong lúc đôi mắt đỠké như máu vẫn lóe lên chút Ãt lý trÃ.
Tay trái hắn ôm choà ng lấy Lạc U Nhi, bà n tay ma quá»· phát ánh sáng và ng và ng ngá»± ngay trên ngá»±c nà ng. Tay phải nhanh như chá»›p chụp lấy đầu má»™t ngưá»i, rồi bằng má»™t cú giáºt mạnh, xé đôi thân thể tên võ sÄ© Äại Äịa Minh đó.
Hắn vẫn là m như không có chuyện gì xảy ra, khẽ liếm nhẹ *** tai Lạc U Nhi. Lạc U Nhi khẽ xoay đầu tránh, thẹn thùng nói: “Vì sao lần nà o ngươi cÅ©ng là m cái kiểu xấu hổ như thế trước mặt má»i ngưá»i váºy?â€
Hi Bình cưá»i cưá»i đầy tà ý nói: “Ta phải để cho bá»n chúng biết con ngưá»i tháºt sá»± cá»§a ta, hùng mạnh vô địch, có thể há»§y diệt tất cả má»i kẻ thù cá»§a ta cÅ©ng như có thể bảo vệ cho những ngưá»i thân yêu và bằng hữu cá»§a ta. Ta phải để cho các kẻ thù cá»§a ta má»—i khi nhìn thấy ta Ä‘á»u cảm thấy kinh hoảng! Lúc nà y, vì ta Ä‘ang bảo vệ cho nà ng nên nà ng có thể nằm yên trong lòng ta mà nghÄ© ngÆ¡i!â€
Huyết Äạt hét lên: “Hoà ng Hi Bình, ngươi trốn không thoát đâu!â€
Mắt Hi Bình nhìn chằm chằm và o hai ba trăm ngưá»i đứng trong bóng tối. Äôi mắt đó lại để lá»™ ra cái nụ cưá»i kinh Ä‘iển cá»§a hắn ta khiến ngưá»i khác phải lạnh cả ngưá»i. Äó cÅ©ng là sá»± khinh miệt bá»™c phát từ trong lòng hắn. Có Ä‘iá»u khi nà o nụ cưá»i đó vẫn còn thì lý trà cá»§a hắn vẫn còn. Thế nhưng vì sao lại thấy xuất hiện hình ảnh long hổ phân thân? Chuyện đó tháºt khó giải thÃch. Tuy nhiên, cuối cùng thì nó cÅ©ng đã xuất hiện rồi, bản năng dã thú cá»§a hắn đã dung hợp vá»›i má»™t Ãt lý trà cá»§a hắn.
CÅ©ng có lẽ cái bản năng dã thú cá»§a hắn không hoà n toà n trấn áp được lý trà cá»§a hắn… Cái bản năng dã thú có nguồn gốc từ thiên niên huyết xà và há»a vân sư hổ chÃnh là cái nhân tố vÄ©nh viá»…n tồn tại trong huyết dịch cá»§a hắn, má»™t thứ gì đó rất siêu việt cá»§a con ngưá»i.
Mà u đỠcá»§a huyết long, mà u và ng cá»§a sư hổ, mà u trắng cá»§a thân thể, ba mà u đó chiếu sáng cả Äại địa chi giác. Hình thà nh nên má»™t chiến tráºn hoặc giả là má»™t võ đà i.
“Lão tá» trước giá» chưa bao giá» chạy!†Hắn vừa nói xong, huyết long bắt đầu nhà o lá»™n trong không trung, hình ảnh sư hổ lại hiện rõ, hai mắt hắn như hai quầng máu đỠké chiếu ra sắc bén như những mÅ©i tên. Tay phải vung ra hất văng mấy ngưá»i đứng gần, ánh kim quang ngÅ© sắc tá»a ra sáng bừng cả đêm tối, rồi cứ thế tiến thẳng tá»›i trước…
Huyết Äạt gầm lên: “Chặn hắn lại! Hắn muốn trốn kìa!â€
“Chặn đưá»ng ta tất sẽ thà nh xác không hồn!â€
Long hổ được phát động, trá»i rung đất chuyển. Thân hình cá»§a Hi Bình đột nhiên hòa lẫn và o giữa ảnh ảo hình long hổ, kết hợp là m má»™t, không còn phân biệt được đâu là Hi Bình thá»±c. Tốc độ cá»§a hắn lúc nà y đạt đến cá»±c hạn. Tất cả các võ sÄ© dÅ©ng mãnh cá»§a Äại Äịa Minh Ä‘á»u chưa lần nà o nhìn thấy cái gì như thế. Äó là má»™t cảnh giết chóc kinh khá»§ng và tà n khốc, không còn má»™t chút gì là nhân tÃnh. Ná»—i sợ hãi chết chóc chÃnh là cảm giác duy nhất và o khoảnh khắc đó.
Cái cảm giác và o khoảnh khắc đó khiến ngưá»i ta không chỉ kinh hoà ng mà còn như ngây Ä‘i. Sau khi Hi Bình từ trong vòng vây cá»§a hÆ¡n ba trăm võ sÄ© mở đưá»ng máu thoát ra biến mất trong đêm tối, những ngưá»i còn sống sót nhìn thấy những thi thể trên mặt đất giống như bị dã thú tà n sát. Những thi thể ngáºp ngụa trong máu nếu không phải tim bị móc ra ngoà i thì đầu cÅ©ng bị rá»i khá»i cổ. Tất cả những ngưá»i chết Ä‘á»u có má»™t trong hai dạng, hoặc là mất tim, hoặc là mất đầu, cứ thế nằm trải dà i tạo thà nh má»™t con đưá»ng đầy máu.
Tất cả những ngưá»i còn lại đưa mắt nhìn Ä‘á»u cảm thấy lạnh cả ngưá»i. Má»™t và i ngưá»i yếu bóng vÃa còn đổ sụp xuống.
Äúng lúc đó thì đám ngưá»i Lạc Hùng đến, nhìn thấy cảnh tượng như váºy, hoảng kinh há»i: “Hoà ng Hi Bình là m à ?â€
Huyết Äạt dằn lại ná»—i kinh hãi trong lòng nói: “Minh chá»§, tên gia há»a đó quả tháºt không phải là ngưá»i. Cuối cùng tôi cÅ©ng hiểu được vì sao tên gia há»a đó đã trải qua biết bao nhiêu chuyện mà vẫn không chết. Không phải vì hắn gặp may mà quả tháºt là nhá» sức mạnh dã thú tà n khốc cá»§a hắn. So vá»›i tổ tông hắn thì hắn còn cưá»ng hãn hÆ¡n. Hắn ắt hẳn là sản phẩm tạp giao giữa con ngưá»i và dã thú. Vừa rồi tôi có cảm giác như được chứng kiến má»™t cuá»™c thảm sát cá»§a dã thú chứ không phải cá»§a con ngưá»i!â€
Lạc Thổ nói: “Tôi cÅ©ng được biết là Hoà ng Hi Bình có sức mạnh tà n bạo cá»§a dã thú. Có Ä‘iá»u, sau má»—i lần bạo phát như thế hắn Ä‘á»u trở nên rất yếu á»›t và ngá»§ mê man.â€
Lạc Hùng há»i lại: “Ngươi chắc chứ?â€
“Äúng váºy, lần trước tại Phong nhân viện, cÅ©ng vì hắn phát Ä‘iên, sau đó nằm ngá»§ trong lòng Má»™ng Hương. Lúc đó, nếu không có Má»™ng Hương bảo vệ hắn, hắn đã bị ngưá»i Äông Dương giết mất rồi.â€
Lạc Hùng hét lên: “Truyá»n lệnh cho má»i ngưá»i, láºp tức tiến hà nh tìm kiếm, truy sát. Bắt buá»™c phải tìm được hắn trước khi hắn tỉnh dáºy!â€
Trong đêm tối ảm đạm, tất cả các võ sÄ© cá»§a Äại Äịa Minh Ä‘á»u xuất quân.
o0o
Quyá»n Khuynh Quốc và Lương Lệ Quỳnh sau khi được những ngưá»i giải cứu thả ra, nhìn thấy trước mặt há» là khoảng má»™t trăm võ sÄ© Äông dương.
Nam nhân trùm mặt cứu há» tháo khăn bịt mặt xuống. Tháºt không ngá» lại chÃnh là Äông dương vương tá».
Mỹ Hạnh Tá» nói: “Äại ca, huynh không sao chứ? Vì sao huynh cứ nhất định phải cứu Hoà ng Hi Bình váºy?â€
Thì ra Äông dương vương tá» sá» dụng ẩn thân thuáºt cá»§a nhẫn giả, lợi dụng lúc lá»™n xá»™n đột nháºp và o địa lao, sau đó lại thừa cÆ¡ Hi Bình bạo phát trong khoảnh khắc xuất hiện những ảo ảnh, liá»n rá»i khá»i Äại Äịa Minh. Lúc Hi Bình trốn thoát thì hắn cÅ©ng theo đó mà thoát Ä‘i. Có Ä‘iá»u ẩn thân thuáºt cá»§a hắn tháºt sá»± rất cao siêu nên ngưá»i cá»§a Äại Äịa Minh không ai phát hiện ra. Vì váºy sau đó khi và o trong địa lao chẳng còn thấy ai nữa vẫn không ngỠđược rằng nhóm ngưá»i cá»§a Hi Bình tháºt ra là do Äông dương vương tá» cứu thoát.
Äông dương vương tá» nói: “Ta phải cứu hắn ra để sau nà y chÃnh mình đánh bại hắn. Äó má»›i đúng là tinh thần võ sÄ© đạo.â€
Trì Thương há»i: “Äiện hạ, Hoà ng Hi Bình đâu rồi? Sao ngưá»i chỉ cứu mấy ngưá»i không liên quan nà y váºy?â€
Äông dương vương tỠđáp: “Là Hoà ng Hi Bình bảo ta chăm lo cho há». Tên há»—n đản đó quả tháºt đúng là má»™t tên vô lại. Hắn còn dám ngang nhiên uy hiếp ta!â€
“Hắn uy hiếp ngưá»i như thế nà o?â€
“Hắn bảo, nếu như ta không cứu há» thoát ra, hắn sẽ không thèm đấu vá»›i ta. Tên há»—n đản đó! Sao hắn lại biết ta muốn cứu hắn là để được đấu vá»›i hắn chứ?â€
Trì Thương lại há»i: “Thế hắn ra sao rồi?â€
“Hắn nói tá»± mình có thể thoát được, không cần ta phải lo lắng.â€
Trì Thương nói: “Hắn không có ẩn thân thuáºt là m sao có thể thoát ra được? Hắn tá»± đánh giá mình cao quá rồi.â€
Mỹ Hạnh Tá» há»i: “Äại ca, váºy giá» chúng ta là m gì đây?â€
“Hoà ng Hi Bình bảo ta đưa hai kẻ nà y đến nÆ¡i nà o há» muốn. Sau đó hắn sẽ mang Liệt dương chân Ä‘ao đến đấu vá»›i ta má»™t tráºn để kết thúc ân oán giữa bá»n ta. Ta phải lấy thân pháºn võ sÄ© chân chánh quyết đấu vá»›i hắn má»™t tráºn.â€
Mấy câu nà y bá»n há» dùng tiếng Äông dương mà nói nên Quyá»n Khuynh Quốc và Lương Lệ Quỳnh nghe mà không hiểu gì cả. Äông dương vương tá» quay ngưá»i lại dùng tiếng Trung nguyên nói: “Hai ngưá»i bá»n ngươi… … muốn Ä‘i đâu? Hoà ng Hi Bình hắn… … bảo ta há»™ tống các ngưá»i…â€
Quyá»n Khuynh Quốc căn cứ theo cách ăn mặc cá»§a hỠđã biết bá»n há» là ngưá»i Äông dương liá»n nói: “Bá»n ngươi là ngưá»i Äông dương à ?â€
“Äúng váºy…… Là m sao ngươi…… biết váºy?â€
Quyá»n Khuynh Quốc mỉm cưá»i nói: “Ta muốn đến Vụ chi thà nh.â€
Äông dương vương tá» ngạc nhiên há»i lại: “Vụ chi thà nh, kinh đô cá»§a Trung nguyên à ?â€
“Có thể đưa ta đến đó không?â€
“Tất nhiên là có thể. Bá»n ta cÅ©ng muốn đến đó để bái phá»ng Trung nguyên đế vương, thể hiện lá»… tiết cá»§a bản quốc đối vá»›i Trung Nguyên thánh quốc.â€
Quyá»n Khuynh Quốc nói: “Váºy thì tốt lắm. Cảm Æ¡n ngươi ngươi trước. Ta sẽ Ä‘á»n đáp cho ngươi bằng cái cách mà ngươi không ngá» tá»›i nổi. Chúng ta Ä‘i thôi!â€
Lương Lệ Quỳnh đột nhiên há»i: “Hi Bình thì sao?â€
Quyá»n Khuynh Quốc đáp: “Ta tin tưởng hắn. Xem ra còn hÆ¡n tin tưởng bản thân mình má»™t chút. Cứ yên tâm Ä‘i! Äợi má»i chuyện kết thúc, ta sẽ là m mai mối, ban nà ng cho hắn. Ta nghÄ©, chắc hắn không dám cá»± tuyệt ý tốt cá»§a ta đâu, ha ha……â€
“Ngưá»i……†Lương Lệ Quỳnh cất tiếng định nói nhưng rồi lại thôi. Trong đêm tối, lặng lẽ cưá»i thầm.
Tà i sản của changkho276
Chữ ký của changkho276
14-09-2008, 05:29 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Äã hai ngà y rồi, toà n bá»™ Äại Äịa Minh chia thà nh các nhóm túi bụi tìm kiếm nhưng vẫn không sao tìm ra Hi Bình. Bá»n há» dùng má»i biện pháp nghe ngóng nhưng Hi Bình hoà n toà n không xuất hiện ở Tứ đại gia hay bất kỳ môn phái nà o khác. Cứ như hắn đã biến mất khá»i cõi Ä‘á»i nà y. Giá» Äại Äịa Minh căn bản không biết phải tìm hắn ở đâu.
o0o
Cổ Phong Tạ vẫn yên tÄ©nh như trước. Äêm lại đến. Ngụ tại Cổ phong tạ hiện giá» chÃnh là Vạn Diệu thần ni. Hai ngà y nay, Vạn Diệu am cÅ©ng tÃu tÃt hợp vá»›i Äại Äịa Minh Ä‘i tìm hai ngưá»i Hi Bình và Lạc U Nhi ở khắp nÆ¡i. Hết má»™t ngà y, cÅ©ng đã mệt má»i, tất cả các ni cô Vạn Diệu am Ä‘á»u quay vá» Cổ phong tạ
Vạn Diệu, Diệu Duyên, Diệu à đứng trước phòng cá»§a Vạn Diệu má»™t lúc. Diệu à há»i: “Sư phụ, hắn tỉnh chưa váºy?â€
Khuôn mặt Vạn Diệu hÆ¡i đỠhồng lên. Tuy là ni cô nhưng nà ng vẫn tá»a ra cái hương vị phÆ¡i phá»›i cá»§a phụ nữ xuân thì. Nà ng đáp khẽ: “Ngươi nói nhá» má»™t chút. Chuyện nà y ngươi Ä‘i mà há»i sư muá»™i, đừng có mà há»i ta?â€
“Sao lại há»i tôi? Không phải sư phụ cÅ©ng cùng nghỉ ở đó sao?†Diệu Duyên ương ngạnh cãi lại.
Vạn Diệu nổi giáºn mắng: “Các ngươi muốn gây lá»™n sao? Có phải muốn ngưá»i cá»§a Äại Äịa Minh biết không? Hừm!â€
Diệu à hoảng sợ nói: “Sư phụ, con không há»i nữa. Con quay vỠđây, ngưá»i cứ và o trong Ä‘i!â€
Diệu à quay ngưá»i trở vá» phòng cá»§a mình. Vạn Diệu mở cá»a bước và o rồi quay sang há»i Diệu Duyên: “Ngươi không và o à ?â€
“À……†Diệu Duyên đáp nhá» rồi cÅ©ng bước và o, đóng cá»a lại.
Lúc nà y Vạn Diệu đã đốt đèn lên rồi vén mà n. Trên giưá»ng có má»™t ngưá»i Ä‘ang nằm. ChÃnh là Hoà ng Hi Bình?!
Thì ra sau khi Hi Bình là m má»™t cuá»™c tà n sát rồi thoát ra ngoà i, hắn lại quay trở lại. Hắn tá»± mình biết rằng, má»—i lần hắn phát cuồng lên, sau đó Ä‘á»u trở nên vô cùng má»i mệt, bắt buá»™c phải nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian. Có những lúc, nÆ¡i nguy hiểm nhất lại chÃnh là nÆ¡i an toà n nhất. Hắn lợi dụng đêm tối và sá»± náo loạn, ôm Lạc U Nhi trong lòng tiến và o Cổ phong tạ. Lạc Hùng tuyệt đối không ngỠđược hắn cÅ©ng có quan hệ vá»›i các ni cô cá»§a Vạn Diệu am. HÆ¡n nữa, Vạn Diệu am vốn không bao giá» tiếp khách nam nhân. Ai ngỠđược Vạn Diệu cá»§a Vạn Diệu am lại để cho Hi Bình ngá»§ ngay trên giưá»ng mình chứ?
Kỳ tháºt, lúc đầu Vạn Diệu hoà n toà n không muốn để Hi Bình ngá»§ trên giưá»ng mình. Có Ä‘iá»u Hi Bình cứ tiến thẳng và o phòng nà ng rồi leo má»™t mạch lên giưá»ng mà ngá»§. Nà ng muốn cản cÅ©ng không còn kịp nữa. Lại sợ Äại Äịa Minh phát hiện có chuyện bất thưá»ng, chỉ còn cách để Hi Bình tiếp tục trần truồng ngá»§ trên giưá»ng. Còn nà ng, và o cái thá»i tiết nà y, cÅ©ng không tiện để đổi phòng ngá»§. Nếu đổi phòng không chừng lại khiến cho Äại Äịa Minh sinh nghi. Vô duyên vô cá»›, sao lại không ngá»§ ở phòng cá»§a mình?
Còn Diệu Duyên thì vẫn má»™t má»±c ngá»§ cùng vá»›i Vạn Diệu. Có Ä‘iá»u thỉnh thoảng cÅ©ng chạy sang phòng cá»§a Diệu Ã. Trong hai ngà y nà y, Lạc U Nhi lúc nà o cÅ©ng ở trong phòng Diệu à không dám ra ngoà i. Nhưng và o ban ngà y, bá»n há» Ä‘á»u là m ra vẻ phối hợp rất tốt vá»›i Äại Äịa Minh, cÅ©ng tá»a ra Ä‘i tìm Hi Bình……
Dù sao Ä‘i nữa Lạc Hùng cÅ©ng không ngá» nổi Vạn Diệu thần ni lại giấu má»™t nam nhân trần truồng trên giưá»ng mình. HÆ¡n nữa, còn khiến ngưá»i khác khó mà tin được những chuyện đã phát sinh.
“Sư phụ, tối nay ngưá»i ngá»§ ở trong hay ngá»§ ở ngoà i?†Diệu Duyên nghiêm túc há»i.
Vạn Diệu hÆ¡i á»ng đỠmặt đáp: “Tối nay ta ngá»§ dưới đất.â€
“Không được đâu, sư phụ! Dưới đất vừa lạnh vừa bẩn. Không phải hai đêm rồi ngưá»i Ä‘á»u ngá»§ trên giưá»ng sao?â€
“Hắn chắc cÅ©ng sắp tỉnh rồi. Sợ sau khi hắn tỉnh rồi, biết được, có phải là phiá»n phức không?â€
Diệu Duyên nói: “Là sư phụ sợ hắn biết ngưá»i lặng lẽ sá» mó thân thể hắn à ?â€
Vạn Diệu nổi giáºn đùng đùng nhưng vẫn nhá» nhẹ nói: “Ngưá»i nói cái gì váºy? Ta sá» mó hắn à ? Hắn nằm ngay giữa giưá»ng. Ta ngá»§ giưá»ng cá»§a ta, tất nhiên phải đụng hắn rồi, đâu phải sỠđâu.â€
Diệu Duyên cưá»i nói: “Váºy con cÅ©ng không có sá». Hi hi.â€
“Ngươi đừng có cưá»i. Ta sá»›m đã biết ngươi vốn cÅ©ng thÃch hắn. Ngươi và sư tá»· cá»§a ngươi Ä‘á»u là m ô uế thanh danh cá»§a Pháºt tổ cả.â€
Diệu Duyên á»§y khuất nói: “Sư phụ, con không có mà ! Ngưá»i nói dối rồi. Pháºt tổ không tha thứ ngưá»i nói dối đâu. Sư phụ à , đêm nay chúng ta ngá»§ dưới đất cÅ©ng tốt. Nếu hắn tỉnh lại, hắn sẽ rất xấu tÃnh.â€
Vạn Diệu nói: “Hôm nay ta cứ ngá»§ trên giưá»ng. Có tỉnh lại Ä‘i nữa, hắn dám là m gì chứ? Ta là ni cô, hắn không dám đắc tá»™i vá»›i Pháºt tổ đâu. Sắc tức là không mà không cÅ©ng là sắc. Ta chẳng nghÄ© đến chuyện gì cả, chỉ nghÄ© đến cái giưá»ng cá»§a mình. Không lẽ là m ni cô thì không thể có má»™t cái giưá»ng sao?â€
Không trách được ngà y xưa Hoà ng Dương trốn tránh nà ng ta. Thì ra nà ng ta đã có chá»§ định muốn là m thần ni. Nà ng ta và Diệu Duyên Ä‘á»u có thiên phú như nhau, gần như đánh dấu má»™t thá»i đại má»›i, rất khác ngưá»i. Tuyệt đại thần ni không giống bất kỳ má»™t ni cô nà o khác.
“Ta ngá»§ bên trong.†Vạn Diệu nói xong liá»n leo lên giưá»ng, trèo qua Hi Bình, rồi nhấc má»n lên chui và o.
Diệu Duyên tắt đèn rồi chu miệng nói: “Lần nà o cÅ©ng bắt con nằm ngoà i. Sư phụ tÃnh toán quá Ä‘i.â€
Nà ng ta lẩm bẩm gì đó rồi lụi cụi leo lên giưá»ng, bá» mà n xuống, nằm quay lưng lại Hi Bình, bắt đầu ngá»§.
Chừng đến quá ná»a đêm, Hi Bình tỉnh lại. Hắn đã ngá»§ vùi suốt hai ngà y hai đêm liá»n. Câu há»i đầu tiên cá»§a hắn khi tỉnh dáºy là : “U Nhi?â€
Phát hiện không có ai đáp lại, hắn xoay ngưá»i liá»n chạm và o má»™t thân thể rất má»m mại. Bằng trá»±c giác hắn biết đó là nữ nhân. Không biết có phải là Lạc U Nhi không?
Äá»™t nhiên nghe thấy bên dưới giưá»ng vá»ng lên tiếng kêu khẽ, nghe rõ tiếng Diệu Duyên mắng: “Äồ há»—n đản! Dám hất ta xuống giưá»ng……â€
Hi Bình hoảng kinh, không ngá» lại là tiểu ni cô Diệu Duyên à ? Chắc là ngay trước khi hắn tỉnh lại, chân vung lên hất nà ng ta rÆ¡i xuống đất? Chắc nà ng ta vẫn chưa biết rằng tháºt ra hắn đã tỉnh lại rồi?
Äá»™t nhiên hắn nghÄ© đến chuyện đùa giỡn vá»›i nà ng ta má»™t chút. Vừa lúc đó phát hiện Diệu Duyên leo lại lên giưá»ng, đưa tay xoa cái đầu trá»c cá»§a mình rồi lẩm bẩm: “Nếu như tóc má»c dà i thì đâu có Ä‘au như váºy. Hic! Pháºt tổ chẳng tốt là nh chút nà o, bắt chúng ta phải cạo trá»c đầu Ä‘i, vừa xấu xÃ, gặp mấy dịp nà y lại còn bị Ä‘au nữa.â€
Hi Bình muốn cưá»i nhưng không dám cưá»i, lại nghe nà ng ta nói: “Äồ há»—n đản, dám đá ta, ta đá lại ngươi!â€
Cái chân nhá» nhắn cá»§a nà ng tháºt sá»± vung ra đá Hi Bình má»™t cái. Hi Bình kêu Ä‘au, hai tay vươn ra, trong bóng tối ôm nà ng ta lại rồi nói: “Tiểu ni cô, nà ng đá là m ta tỉnh lại rồi.â€
Diệu Duyên vùng vẫy nhưng không dám kêu lên. Nà ng ta khe khẽ nói: “Hừ, nói nhá» thôi! Ta cảnh cáo ngươi, không được ôm ta. Nếu không ta kêu to lên đó.â€
Sá»± mâu thuẫn trong lá»i nói cá»§a nà ng ta tháºt không còn gì để nói nữa!
Hi Bình vẫn má»™t tay ôm nà ng ta, cảm thấy phÃa sau lưng cÅ©ng có má»™t nữ nhân đã tỉnh giấc, liá»n há»i: “Tiểu ni cô, còn ai nữa váºy?â€
Tay hắn lúc nà y Ä‘ang sá» soạng cái đầu trá»c cá»§a Vạn Diệu, xác định rõ đây không phải là Lạc U Nhi . ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không phải là Äá»™c Cô Tuyết. Bởi vì Äá»™c Cô Tuyết cÅ©ng đã nuôi lại mái tóc dà i trong khi lúc nà y, tay sá» chỉ thấy đầu trÆ¡n láng, cảm giác tháºt dá»… chịu.
“Là …†Diệu Duyên Ä‘ang định đáp tháºt liá»n bị Vạn Diệu thò chân sang đá má»™t cái. Nà ng ta kêu lên: “Ôi, Ä‘au mà …â€
“Là ai váºy?†Hi Bình há»i lại.
Vạn Diệu lại đá Diệu Duyên má»™t cái nữa. Diệu Duyên giáºn nói: “Không cần đá nữa, ta biết rồi, sư tá»·. Nà ng ta là sư tá»· cá»§a ta……â€
Äầu nà ng vẫn còn minh mẫn lắm. Nà ng biết sư phụ nà ng không muốn nà ng nói tháºt, muốn nà ng nói dối. ÄÆ°á»£c! Pháºt tổ sẽ trừng phạt bà ta.
“Sư tá»· nà ng à ? Không phải nà ng ta đã để tóc lại rồi sao? Sao bây giỠđầu lại trá»c lóc thế nà y? Diệu à lão bà , có phải là nà ng không?†Không nghe thấy trả lá»i, Hi Bình lại há»i: “Sao nà ng không nói gì cả váºy?â€
Diệu Duyên đáp: “Sư tá»· vẫn chưa tỉnh ngủ……â€
“Tháºt là …! Tiểu ni cô, nà ng nói nghe tháºt kỳ quặc. Nà ng ta vừa má»›i đá nà ng xong, sao nà ng bảo nà ng ta chưa tỉnh ngá»§? Thiên tà i ta đây không dá»… lưá»ng gạt đâu.†Hi Bình bắt đầu lá»›n tiếng, bất quá giá»ng cÅ©ng không quá lá»›n. Hắn biết hiện giá» mình Ä‘ang ở đâu.
Diệu Duyên nói: “Nà ng ta má»™ng du mà !â€
Mấy lá»i đó bình thưá»ng nà ng ta mà nói chắc phải khiến sư phụ nà ng giáºn phát Ä‘iên lên. Äá»™t nhiên lại bảo Vạn Diệu thần ni lừng danh như thế mắc chứng má»™ng du à ?
“Cạo trá»c đầu lại khi nà o váºy kìa?†Hi Bình lẩm bẩm tá»± nói vá»›i mình.
Diệu Duyên nói: “Sư tá»· nói, đầu trá»c cÅ©ng … thoải mái. Tá»· ấy nói đã quen để đầu trá»c rồi nên lại cạo trá»c Ä‘i.â€
“Tháºt váºy à ?†Hi Bình nói xong liá»n buông Diệu Duyên ra, quay ngưá»i lại, ôm Vạn Diệu và o lòng.
Tháºt tình cá», thân hình Vạn Diệu so vá»›i Äá»™c Cô Tuyết cÅ©ng không khác biệt mấy, cÅ©ng khiến Hi Bình cảm nháºn như nhau. Có Ä‘iá»u trong lòng hắn giáºt mình. Bởi vì hắn không cảm nháºn được mối huyết nhục tương thông. Nếu đúng là Äá»™c Cô Tuyết thì hắn phải có cảm giác đó. Cái đầu trá»c nà y tuyệt đối không phải là Äá»™c Cô Tuyết. Váºy là ai váºy? Sao Diệu Duyên lại nói thay cho nà ng ta, liệu có phải là sư phụ Vạn Diệu cá»§a nà ng ta không? NghÄ© đến đó, Ãt nhiá»u gì cÅ©ng Ä‘oán được rồi.
Hắc hắc, Vạn Diệu thần ni sao? Ngưá»i đầu tiên đã thầm yêu cha hắn à ? Thế mà hắn cứ nghÄ© rằng nà ng ta đã tu hà nh đắc đạo rồi chứ.
Hắn nói: “Lão bà à , nà ng chưa tỉnh dáºy sao? Nếu nà ng không tỉnh, ta phải cùng nà ng ái ân trong má»™ng rồi.â€
Tay hắn đặt lên hai ngá»n nhÅ© phong cá»§a Vạn Diệu. Cặp nhÅ© phong nà y xem ra còn to hÆ¡n cá»§a mấy thiếu nữ. Má»™t tay hắn vừa má»›i chụp và o, thân thể Vạn Diệu liá»n run bắn lên, hai tay như muốn hất tay hắn ra nhưng không dám động Ä‘áºy, cÅ©ng chẳng kêu lên tiếng nà o. Tháºt sá»± là khó cho nà ng rồi.
“Ngươi muốn cùng với sư… tỷ ta ân ái à ?†Diệu Duyên kêu lên khe khẽ.
Hi Bình đáp: “Thì sao? Nà ng quên là sư tá»· nà ng là lão bà cá»§a ta à ? Còn nhá»› chuyện ở bên cạnh ôn tuyá»n chứ? À à , tiểu ni cô, nà ng không chạy Ä‘i à ? Nếu nà ng không chạy, sau khi ta cùng sư tá»· nà ng ân ái xong, ta sẽ là m cho nà ng có má»™t tiểu hòa thượng trong bụng.â€
“Ngươi tháºt xấu xa…… Ngươi không được là m váºy. Nà ng ta là sư…… a!†Lại bị Vạn Diệu đá cho má»™t cái, Diệu Duyên nổi nóng, nói vá»›i Hi Bình: “Ngươi muốn là m gì cứ là m. Ta không quan tâm. Ta cÅ©ng không Ä‘i. Ta cÅ©ng không thèm sợ ngươi. Bá»n há» có thể là m được thì ta cÅ©ng là m được. Ta má»›i là ngưá»i đầu tiên gặp tên phôi đản nhà ngươi chứ.â€
Diệu Duyên quay ngưá»i lại, thân thể má»m mại tá»±a và o lưng Hi Bình, má»™t chân quà ng lên chân hắn, thì thầm và o tai hắn: “Ta tháºt sự… không sợ ngươi đâu.â€
Tim Hi Bình chợt Ä‘au nhói. Tháºt không ngỠđến táºn cả lúc nà y vẫn còn có má»™t tiểu ni cô si tình vá»›i mình như thế. Äiá»u đó khiến hắn vô cùng cảm động. Hắn không như những ngưá»i khác cho rằng quan hệ vá»›i ni cô là bại hoại đạo đức. Trong suy nghÄ© cá»§a hắn, ni cô cÅ©ng là nữ nhân, mà đã là nữ nhân thì cÅ©ng có những nhu cầu thiết yếu cá»§a nữ nhân. Thần pháºt là cái quái gì? Chẳng qua là mấy cái tượng thếp và ng. Sao lại bắt má»™t nữ nhân phải vì mấy cái đó mà bá» phà cả Ä‘á»i chứ?
Hoà ng Hi Bình dù sao vẫn là Hoà ng Hi Bình, lúc nà o cũng sắc đẹp là trên hết.
Tháºm chà trong lúc Ä‘ang phải lo trốn chạy nhưng có nữ nhân bên cạnh thì cÅ©ng không bá» qua được. Tay hắn lúc nà y đã thâm nháºp và o bên trong áo đạo bà o cá»§a Vạn Diệu, mò và o trong yếm, sá» soạng cặp ngá»c phong má»m mại cá»§a Vạn Diệu. Ngón trá» không ngừng ngá» nguáºy se nắn trên nhÅ© đầu, dần dần phát hiện nhÅ© đầu bắt đầu dá»±ng đứng lên. Vạn Diệu bắt đầu thở gấp, mà Diệu Duyên ở phÃa sau cÅ©ng váºy.
Trong lòng Vạn Diệu rối tung, không biết phải là m sao. Muốn kêu lên! Không được! Nếu như để Hi Bình biết được chÃnh là nà ng thì nà ng sẽ vô cùng xấu hổ. Trong lòng nà ng đột nhiên xuất hiện má»™t cảm giác vô cùng kỳ lạ và mạnh mẽ. Nà ng đột nhiên nghÄ© đến thân thể cưá»ng tráng và khuôn mặt tuấn mỹ đầy tà ý cá»§a Hi Bình……
Hi Bình lặng lẽ cởi bỠáo ngoà i cá»§a Vạn Diệu, trong lòng nghÄ©: không nói gì cà ng tốt, để xem xem nà ng còn nhẫn nại bao lâu nữa. Ta không tin nà ng tháºt sá»± không có ham muốn tình dục cá»§a nữ nhân.
Dưá»ng như hắn không há» hiểu được rằng đùa giỡn vá»›i má»™t thần ni như váºy là có tá»™i – nói đùa thôi, sao hắn lại có cái tư tưởng chá»§ bại như thế chứ?
Vạn Diệu vẫn tiếp tục kiên trì, đến khi Hi Bình cởi bá» nốt quần cá»§a nà ng thì trên ngưá»i nà ng chỉ còn má»—i cái khố nhá». Nà ng biết sá»± thể đã trở nên rất nghiêm trá»ng.
Tuy cả Ä‘á»i nà y nà ng thầm yêu Hoà ng Dương nhưng vẫn chưa từng tiếp xúc qua vá»›i bất kỳ nam nhân nà o. Mấy ngà y nà y, ngá»§ cùng má»™t giưá»ng vá»›i Hi Bình, đúng như đồ đệ cá»§a nà ng đã nói, nà ng cÅ©ng đã là m má»™t và i động tác nhá», chà Ãt thì như má»™t nữ nhân nà ng cÅ©ng bắt đầu hiểu được thân thể cá»§a má»™t nam nhân như thế nà o, hiểu được sá»± bất đồng giữa nam nhân và nữ nhân. Nói ra hÆ¡i xấu hổ, nà ng và đồ đệ đã luân phiên đùa giỡn vá»›i cái dương căn cá»§a Hi Bình. Chuyện đó, nếu để ngưá»i ngoà i biết được, chắc nà ng không sống nổi…… Không, chuyện đó phải để Hoà ng Hi Bình chịu trách nhiệm, hắn má»›i là kẻ gây ra cái há»a nà y. Ai bảo hắn đến ngá»§ trên giưá»ng cá»§a nà ng chứ?
Trong lúc nà ng đang nghĩ ngợi thì Hi Bình đã cởi bỠluôn cái khố của nà ng không biết từ lúc nà o. Cuối cùng nà ng chỉ còn một thân trần trụi nằm đó.
Tay Hi Bình đã vươn ra đến bãi cỠđầy hương thÆ¡m cá»§a nà ng. Khi nó chạm và o cái nÆ¡i riêng tư cá»§a nà ng, nà ng không kháng cá»± nổi cái cảm giác nhá»™t nhạt đó, hai chân vá»™i vã khép lại. Hi Bình liá»n nói: “Lão bà , nà ng tỉnh chưa váºy? Tỉnh rồi thì nói má»™t câu xem!â€
Hi Bình nghÄ© trong bụng: cái nà ng thần ni nà y quả tháºt quá nhẫn nại!
Tay hắn lại tách hai chân nà ng ra, ngón giữa bắt đầu quét lên xuống dá»c theo cái khe giữa. NÆ¡i đó đã sá»›m ẩm ướt. Ngay cả là thần ni mà bị hắn khiêu khÃch má»™t lúc lâu như thế, sao không ướt được chứ.
Ngón giữa cá»§a hắn bắt đầu nhẹ nhà ng thâm nháºp và o máºt đạo cá»§a nà ng. Vạn Diệu giáºt bắn lên như bị chÃch Ä‘iện, hai chân lại khép lại đồng thá»i báºt ra má»™t tiếng rên. Cuối cùng nà ng cÅ©ng không khống chế nổi phải báºt ra tiếng.
Hi Bình lại nói: “Diệu à lão bà , nà ng tháºt không chịu nói à ?â€
Có đánh chết Vạn Diệu cÅ©ng không chịu nói, đã giả vá» thì có chết cÅ©ng giả vá»â€¦â€¦
Hi Bình xoay ngưá»i nằm úp lên ngưá»i nà ng, hai chân xen và o giữa, tách chân nà ng ta ra, cúi mặt xuống hôn cuồng nhiệt, hôn cả và o đôi mắt đẫm lệ cá»§a Vạn Diệu.
Hắn hÆ¡i giáºt mình nhưng vẫn tiếp tục hôn, cho đến khi hắn đưa được lưỡi cá»§a mình và o trong miệng Vạn Diệu. Trong lúc triá»n miên vá»›i nụ hôn, tay hắn không còn ngá» nguáºy nÆ¡i riêng tư cá»§a Vạn Diệu nữa. Má»™t tay hắn chống dưới giưá»ng, tay kia ve vuốt khuôn mặt nà ng. Cuối cùng hắn cÅ©ng kết thúc cái nụ hôn miên man đó.
“Ta tháºt sá»± muốn tiến và o trong. Nà ng vẫn không nói gì à ?â€
Dương căn cá»§a hắn đã phục ngay máºt đạo cá»§a Vạn Diệu. Ngưá»i Vạn Diệu như cứng lại, hÆ¡i thở đứt Ä‘oạn nhưng vẫn không phát ra má»™t lá»i nà o. Hi Bình áp ngưá»i xuống, dương căn hÆ¡i tiến và o má»™t chút. Nghe thấy Vạn Diệu rên lên khe khẽ, hắn dừng lại để máºt đạo cá»§a nà ng thÃch nghi vá»›i kÃch thước to lá»›n cá»§a hắn, đầu khấc khẽ ngá» nguáºy trong ngòi nước nhá». Vạn Diệu cà ng rên lá»›n hÆ¡n, ngoà i ra còn nghe rõ cả tiếng rên cá»§a Diệu Duyên.
Chỉ nghe thấy Diệu Duyên há»i: “Hoà ng Hi Bình, ngươi tháºt sá»± phải tiến và o sao?â€
Nà ng lay lay Vạn Diệu trong bóng đêm nói: “Hắn bảo phải tiến và o, sư…… tá»·, sư tá»·, ngưá»i tháºt sá»± cứ để hắn tiến và o như thế à ? Äau lắm đó. Cái thứ đó cá»§a hắn rất to, ta đã thấy rồi……â€
“Nà ng thấy rồi sao còn chưa chạy Ä‘i?†Hi Bình vẫn tiếp tục chá»c ghẹo.
“Vì sao ta phải chạy chứ. Äây là giưá»ng cá»§a ta, sao ngươi không chạy Ä‘i?â€
“Sao, nà ng nói sao? Bảo ta chạy Ä‘i à ? Ta lại chạy trốn giống như mấy thằng tiểu nhân à ?†Hi Bình cảm thấy không thoải mái. Äá»™t nhiên lại bảo siêu cấp quyá»n vương như hắn chạy trốn à ? Äể ta cho nà ng xem cái bản sá»± sắc lang bên cạnh cái khả năng quyá»n vương cá»§a ta.
Diệu Duyên vẫn tiếp tục công kÃch: “Ngươi không giống à ? Sao ngươi không trốn khá»i Äại Äịa Minh luôn Ä‘i mà lại còn quay lại lên giưá»ng ta mà trốn chứ?â€
Cú “tấn công†nà y cuối cùng cũng có hiệu quả rõ rà ng. Hi Bình bị nà ng nói đến phát bừng cháy trong lòng. Thân thể bất tri bất giác cứng lại, cự thương bên dưới khố nhằm ngay huyệt đạo của Vạn Diệu mà “tấn công†và o.
Cá»± thương xâm nháºp và o trong ngưá»i Vạn Diệu, dù đã được bôi trÆ¡n từ lâu nhưng cÆ¡n Ä‘au đến tê liệt cả ngưá»i cuối cùng cÅ©ng khiến nà ng không còn chịu đựng nổi, cố nén lại kêu lên: “Äau quá…… Hoà ng Hi Bình, ngươi dám là m váºy vá»›i ta à . A! Äau quá…… Ta là ni cô, ngươi không thấy đầu ta trụi lá»§i à ?â€
“Cuối cùng nà ng cÅ©ng chịu nói rồi à ?†Hi Bình há»i lại.
Vạn Diệu kinh hãi há»i: “Ngay từ đầu ngươi đã biết ta là ai sao?â€
Hi Bình gằn giá»ng: “Nà ng tưởng nà ng bắt chước giống lắm sao? Trong bụng Diệu à lão bà cá»§a ta có huyết nhục cá»§a ta. Ta tiếp cáºn nà ng là biết ngay. Còn nà ng, mẹ nó, má»™t xá» nữ, ta xem xem nà ng có thể nhẫn nại đến lúc nà o! Trụi lá»§i à ? Ngưá»i nà ng cÅ©ng trụi lá»§i mà !â€
“Ta…… ta…… đau. Thân ta…… trụi lủi không phải là do ngươi sao?†Vạn Diệu hầu như cuống quýt quà o cấu lung tung.
Hi Bình vẫn tiếp tục nhịp nhịp cá»± căn cá»§a hắn ra ra và o và o động huyệt cá»§a nà ng, miệng bảo: “Thì do ta là m. Hiện giá» ta vẫn Ä‘ang là m vá»›i nà ng mà ! Thì sao nà o, không phục à ? Dù cho nà ng có thể đến trước mặt Pháºt tổ để tố cáo ta, Pháºt tổ cÅ©ng chẳng nói gì đâu. A di đà pháºt, có tá»™i có tá»™i. Mấy cái đó Ä‘á»u chỉ là mấy tên đầu trá»c nói thôi, chứ đâu phải Pháºt tổ.â€
Vạn Diệu nhịn Ä‘au nói: “Ngươi dám nhục mạ Pháºt tổ à ?â€
“Không phải nà ng cÅ©ng Ä‘ang nhục mạ Pháºt tổ hay sao? Sao ni cô đột nhiên lại bà y trò yêu đương vá»›i nam nhân? Pháºt tổ mà biết chắc chắn phải nổi giáºn đến té xuống đất mất.â€
“Ngươi…… ngươi……†Vạn Diệu tức giáºn đến không nói được lá»i nà o.
Hi Bình đắc ý nói: “Thôi cứ hưởng thụ cái đêm đầu tiên cá»§a nà ng Ä‘i! Không ngá» nà ng lại là má»™t lão xá» nữ. Pháºt tổ quả tháºt không thương ngưá»i, hoặc giả ngưá»i tháºt ra chỉ là má»™t bức tượng sÆ¡n bóng nên tá»± mình không có cái nhu cầu nà y, rồi nghÄ© rằng con ngưá»i cÅ©ng không có. Váºy nên má»›i bảo những kẻ tin tưởng ngưá»i đừng là m cái chuyện nà y chăng? Hừ, quả tháºt là cái thứ đồ không có chút tình cảm. Váºy mà các ngưá»i còn cạo đầu Ä‘i mà bái phá»ng nữa chứ. Tháºt là những kẻ buồn cưá»i.â€
“Ngươi chỉ là m những chuyện thất đức như vầy mà còn dám nói xấu Pháºt tổ nữa sao?â€
Hi Bình đáp: “Ta bất kể! Ta thất đức à ? Nếu không có ta, nà ng phải sống cả Ä‘á»i là m xá» nữ đó!â€
Câu danh ngôn kinh điển lại được sỠdụng lần nữa. Quả xứng danh là Hoà ng Hi Bình.
Vạn Diệu nói: “Ngươi xuống Ä‘i…… xuống Ä‘i!â€
“Ta là ngưá»i đã là m chuyện tốt thì là m đến cùng. Äã là m rồi thì là m cho đến khi nà ng đạt đến cao trà o. Nếu không nà ng lại bảo ta là m nà ng mất hứng, bảo ta thất đức, có khi còn bảo ta ra sá»›m quá. Như thế thì mất mặt lắm.â€
Hi Bình nói như thế nên Vạn Diệu chỉ còn biết chịu đựng. Có Ä‘iá»u nà ng quá Ä‘au đến không thể chịu nổi, lại không thể kêu to được, chỉ có cảm giác cà ng ngà y cà ng không thể khống chế được nữa.
Nà ng cố gắng chịu đựng cÆ¡n Ä‘au nhưng cuối cùng không chịu nổi cái cảm giác đó. Äã sống bốn mươi năm nay, chưa từng ăn thịt heo nhưng cÅ©ng đã từng thấy heo chạy, nà ng biết chuyện gì sẽ phát sinh, liá»n quay sang Diệu Duyên nói: “Mau…, mau đưa cái áo gối cho sư phụ.â€
“Sư phụ, sao phải cần đến áo gối chứ? Có phải ngưá»i bị Ä‘au đến chảy nước mắt không, con giúp ngưá»i lau nhé.â€
“Ta…… ta bị ngươi chá»c đến Ä‘iên tiết lên rồi…… Sao ta lại có má»™t đứa đồ đệ như thế chứ?†Vạn Diệu tiện tay cầm lấy cái áo gối. Do Hi Bình vẫn cứ nhấp nhổm liên tục trên ngưá»i nà ng, nà ng chỉ cố lấy cái mấy cái áo gối cuá»™n thà nh cuá»™n rồi nhét và o mồm cắn chặt lại.
Hi Bình nói: “Sao nà ng phải cắn mấy cái áo gối váºy?â€
Vạn Diệu miệng cắn chặt không đáp được, nhấc mông vùng vẫy, hai chân đá và o chân Hi Bình mấy cái rồi lại bất lá»±c nằm dà i ra. Hi Bình biết nà ng sắp đạt đến cao trà o nên cÅ©ng không thèm nói thêm nữa mà chỉ tiếp tục nhấp vá»›i những động tác vô cùng mãnh liệt. Chỉ trong khoảnh khắc, Vạn Diệu đạt đến cao trà o, hai tay ôm quà ng lấy lưng hắn ghì chặt, mông nhấc lên nghênh đón, như muốn hắn ấn và o sâu hÆ¡n. Hùng căn cá»§a Hi Bình giáºt giáºt rồi bắn luồng dương tinh nồng Ä‘áºm và o trong ngưá»i nà ng. Vạn Diệu hạ ngưá»i nằm xuống, thân thể hoà n toà n kiệt sức nhưng vẫn ôm chặt lấy Hi Bình.
Hi Bình vẫn nằm áp chặt trên tấm thân đầy đặn cá»§a nà ng đồng thá»i đưa tay gỡ mấy cái khăn trong miệng nà ng ra, hổn hển nói: “Thì ra nà ng sợ lúc cá»±c khoái sẽ gà o lên……â€
Vạn Diệu nói: “Hoà ng Hi Bình, ngươi đừng đắc ý. Chỉ lần nà y thôi, lần sau đừng đụng chạm đến ta nữa.â€
“Ai nói váºy? Hiện giá» ta có thể ngay láºp tức là m vá»›i nà ng thêm lần thứ hai, lần thứ ba…… muốn bao nhiêu lần cÅ©ng được. Nà ng không tin à ?â€
“Ta…… ta…… tùy ý ngươi thôi. Sáng mai ta sẽ rá»i khá»i Äại Äịa Minh.â€
Hi Bình cưá»i nói: “Nà ng vẫn còn muốn quay vá» là m ni cô à ? Nà ng cần hiểu rõ rằng, nà ng trở vá» chẳng bao lâu thì bụng nà ng sẽ dần to lên. Sau đó sẽ cho ra má»™t tiểu ni cô. Ha ha……â€
Vạn Diệu biết Ä‘iá»u hắn nói hoà n toà n có thể. Lần nà y nà ng không là m ni cô được nữa rồi, là m sao bây giá»?
Hi Bình nói tiếp: “Nà ng cứ từ từ nghÄ© xem. Vạn Diệu thần ni lại sinh ra má»™t hà i tá» có phải là rất hay không? Nà ng vẫn muốn tiếp tục là m Vạn Diệu thần ni hay muốn ta chịu trách nhiệm đây? Hắc, có lẽ nà ng sẽ phải suy nghÄ© rất lâu đó. Ai bảo nà ng lúc nãy giả vá» chứ? Nếu nà ng sá»›m cho ta biết nà ng là Vạn Diệu thì ta đã không chạm đến nà ng rồi……â€
“Ta đá ngươi chết bây giỠ– ai da!†Hai chân Vạn Diệu vừa muốn nhấc lên liá»n không kìm được kêu lên vì Ä‘au.
Hi Bình nói: “Tối nay nà ng trở thà nh ngưá»i thÃch đá hay sao váºy? Lúc nãy cứ liên tục đá đồ đệ cá»§a mình, giá» lại muốn đá ta? Ta để cho nà ng đá nè! Ha ha! Chỉ cần nà ng động Ä‘áºy chân má»™t cái, nà ng sẽ biết sao lại gá»i là cÆ¡n Ä‘au lần đầu!â€
“Äau lắm à ?â€
Hi Bình quay ngưá»i lại, ôm Diệu Duyên và o lòng nói: “Há»i sư phụ cá»§a nà ng Ä‘i. Ta không phải là nữ nhân, là m sao biết được có Ä‘au nhiá»u không?â€
Diệu Duyên quả nhiên há»i: “Sư phụ, cuối cùng thì có Ä‘au lắm không?â€
Vạn Diệu nổi giáºn: “Ngươi cứ thá» Ä‘i. Ta sẽ là m ngươi tức chết đó.â€
Diệu Duyên đáp: “Nhưng…, sư phụ, nếu Ä‘au thì con không thỠđâu.â€
Vạn Diệu hừ má»™t cái rồi nói: “Không Ä‘au.â€
“Tháºt à ? Nhưng sao sư phụ vẫn cứ kêu Ä‘au, lại còn chảy nước mắt đầm đìa thế kia?â€
“Ta…… ta…… ai da, đau quá!†Vạn Diệu thấy khó chịu lại muốn đá Hi Bình.
Diệu Duyên hoảng hốt nói: “Quả nhiên là rất Ä‘au. Con không chịu đâu.â€
Nà ng ta chuẩn bị tụt khá»i giưá»ng……
Trong bóng tối, Vạn Diệu nói: “Hoà ng Hi Bình, nếu ngươi để nó Ä‘i, sau nà y ta sẽ không tha cho ngươi đâu. Dám chá»c ghẹo sư phụ à ? Ta cÅ©ng sẽ cho ngươi biết thế nà o là cÆ¡n Ä‘au lần đầu!â€
Nà ng ta trong lúc nóng giáºn, chẳng thèm quan tâm đến Ä‘iá»u gì nữa. Cả Pháºt tổ cÅ©ng quên tuốt, chỉ nghÄ© đến chuyện trả đũa, muốn đồ đệ cá»§a chÃnh mình cÅ©ng phải được khai hoa.
Hi Bình quay lại chá»c Vạn Diệu. Hắn nói: “Nà ng muốn ta là m vá»›i đồ đệ nà ng nhưng ta không là m đâu. Sau nà y nà ng Ä‘i theo ta, đồ đệ nà ng sẽ thừa kế vị trà am chá»§ Vạn Diệu am cá»§a nà ng. Hi hi.â€
Diệu Duyên đã tụt xuống khá»i giưá»ng, nghe thấy câu đó, giáºt mình má»™t cái. Trong bóng tối không rõ vẻ mặt nà ng thế nà o mà chỉ nghe tiếng nà ng thoát y. Chẳng mấy chốc nà ng đã leo lại lên giưá»ng, lao và o lòng Hi Bình.
Hi Bình cảm nháºn được cái thân thể trẻ trung trần truồng nóng hổi cá»§a nà ng, không hiểu ra sao bèn há»i: “Không phải nà ng muốn trốn sao?â€
Không nghe thấy tiếng hồi đáp, chỉ nghe thấy tiếng nức nở cá»§a Diệu Duyên. Hi Bình há»i: “Sao vô duyên vô cá»› nà ng lại khóc?â€
Diệu Duyên ôm chặt lấy Hi Bình khóc: “Vì sao chà ng muốn sư tá»· và sư phụ mà không muốn ta? Sư tá»· vốn ban đầu đâu có thÃch chà ng. Sư phụ cÅ©ng không thÃch chà ng. Váºy mà chà ng đối xá» rất tốt vá»›i há». Còn ta từ khi gặp ở Thần Ä‘ao môn đến giá» Ä‘á»u luôn luôn thÃch chà ng nhưng chà ng lại không muốn ta, lại còn muốn ta là am chá»§. Ta trước giá» chưa bao giá» muốn là m am chá»§, ta cÅ©ng không muốn là m ni cô. Lúc ta bắt đầu hiểu biết thì đã là m ni cô rồi chứ không phải ta tá»± nguyện…… Ôi ôi! Ta không muốn Pháºt tổ, ta chỉ muốn chà ng thôi! Ta không sợ Ä‘au nữa, ta nhất định sẽ không kêu Ä‘au. Chà ng muốn gì ta cÅ©ng cho chà ng hết. Chỉ không để chà ng bắt ta Ä‘i là m am chá»§ thôi!â€
Cái cô tiểu ni cô nà y! Hi Bình tháºt không biết nên khóc hay nên cưá»i. Thì ra câu nói lúc nãy là m nà ng ta Ä‘au lòng. Hắn nói: “Nà ng bảo sư phụ nà ng không thÃch ta à ?â€
“Phải! Sư tá»· lúc đầu cÅ©ng không thÃch chà ng nhưng sau đó lại thÃch chà ng. Còn ta biết sư phụ chẳng bao giá» thÃch chà ng cả…â€
“Ngươi ngáºm miệng lại Ä‘i cho ta!†Vạn Diệu nổi giáºn mắng.
Hi Bình cố ý nói: “Nếu sư phụ nà ng đã không thÃch ta thì ta lại để nà ng ta tiếp tục là m Vạn Diệu am chá»§. CÅ©ng may là ta chưa gieo giống trong bụng nà ng ta. Lúc nãy ta chỉ gạt nà ng ta thôi.â€
Äá»™t nhiên hắn cảm thấy hai tay Vạn Diệu nắm lấy lưng mình mà kéo, dưá»ng như muốn xoay ngưá»i hắn lại. Tuy váºy hắn vẫn nằm im như cÅ©. Sức lá»±c man dại cá»§a hắn thì khá»i phải bà n rồi.
Vạn Diệu nói: “Ngươi để ta qua, ngươi để ta qua……â€
Hi Bình cưá»i nói: “Ta vẫn nằm im không nhúc nhÃch, nà ng phà n nà n cái gì chứ?â€
Vạn Diệu không biết là m sao, bèn nói: “Diệu Duyên, ngươi và o trong nà y mà nằm, ta sẽ ngá»§ bên ngoà i.â€
Diệu Duyên không phục tùng sư phụ mình mà đáp: “Con không chịu đâu. Con muốn nằm ngoà i, con muốn nằm trong lòng chà ng.â€
Hi Bình nói: “Nà ng không cần phải phà sức. Ta không quay lại đâu.â€
Vạn Diệu giáºn nói: “Hoà ng Hi Bình, ngươi nói ta nghe lại xem, vừa rồi ngươi má»›i nói rằng ta sắp có hà i tá». Ngươi lừa ta. Nếu ngươi không cho ta lại má»™t hà i tá» khác, ta chết cho ngươi xem!â€
Diệu Duyên kinh hoảng kêu lên: “Sư phụ……!â€
“Ngươi quay sang đây, ta phải cùng ngươi là m lại. Äồ tiểu dâm trùng, sao ngươi lừa ta?†Vạn Diệu phát ra những lá»i khiến ngưá»i ta phải kinh ngạc, có thể đưa và o tuyển táºp các câu nói cá»§a các ni cô, xem như má»™t loại kinh Ä‘iển cá»§a pháºt gia.
“Sư phụ, ngưá»i muốn sinh hà i tá» cho chà ng à ? Không lẽ ngưá»i cÅ©ng thÃch chà ng?†Diệu Duyên bị mấy câu nói cá»§a Vạn Diệu thức tỉnh.
Hi Bình cưá»i nói: “CÅ©ng được. Không đùa vá»›i nà ng nữa. Nà ng đừng nghÄ© đến chuyện là m ni cô nữa, cứ Ä‘i theo ta. Nà ng đã thông suốt chưa?â€
Vạn Diệu thả Hi Bình ra, thở hồng hộc.
Trong bóng tối, không nghe rõ nà ng ta hồi đáp ra sao, Hi Bình lại nói: “Äó không phải là ta không chịu trách nhiệm mà là nà ng không muốn……â€
“Hoà ng Hi Bình, ngươi phải chịu trách nhiệm vá»›i ta. Tên há»—n đản nhà ngươi nếu dám không lãnh trách nhiệm, ta Ä‘áºp đầu chết tại đây!†Vạn Diệu hoang mang nói.
Hi Bình đáp: “Tiểu ni cô, xem ra sư phụ nà ng cÅ©ng có chút thÃch ta. Nà ng nói sai rồi. Ta phải phạt nà ng thôi!â€
“Phạt ta như thế nà o?â€
“Phạt nà ng sinh cho ta má»™t thằng đầu trá»c!†Hi Bình cưá»i há»nh hệch.
Vạn Diệu hứ một tiếng, đá hắn một cái, lại rên khẽ một tiếng nhưng không nói gì cả.
Diệu Duyên nghiêm chỉnh nói: “Ta muốn sinh má»™t đứa bé khả ái có tóc, có được không?â€
“Nếu nà ng để tóc dà i ra thì được.â€
“Váºy à ? Váºy đợi ta để tóc dà i lại, chà ng là m cho ta nhé. Bây giá» ta không chịu cho chà ng là m đâu.â€
Hi Bình cưá»i gượng gạo nói: “Ngốc quá! Äợi đến lúc nà ng muốn sinh thì tóc nà ng đã dà i tháºt rồi. Giá» cứ cho ta Ä‘i, lỡ sau nà y ta không muốn thì sao?â€
Diệu Duyên vá»™i và ng đáp: “Váºy giá» ta cho chà ng, láºp tức dâng cho chà ng. Chà ng cứ nằm trên bụng ta Ä‘i! Lúc nãy chà ng vừa má»›i là m váºy vá»›i sư phụ đó.â€
Vạn Diệu thầm mắng Diệu Duyên trong lòng. Cớ sao lại dạy nên đứa đồ đệ như thế nà y, trước giỠlại cứ nghĩ nó là đứa khả ái chứ?
“Hoà ng Hi Bình, mau bịt cái miệng nó lại Ä‘i!â€
â€œÄÆ°á»£c rồi! Ta nghe nà ng nói rồi, không cần phải đá ta, nà ng Ä‘au chết mất đó!â€
Hi Bình nói xong liá»n xoay mình đè lên ngưá»i Diệu Duyên. Thân thể trẻ trung cá»§a Diệu Duyên má»m mại hÆ¡n cá»§a Vạn Diệu nhiá»u. Tấm thân nóng hổi cá»§a nà ng bị Hi Bình đè chặt khiến nà ng như tức thở. Cảm thấy hùng căn to lá»›n cưá»ng tráng cá»§a hắn chạm và o chốn thiêng liêng cá»§a nà ng, tuy là tá»± nguyện nhưng nà ng không khá»i kinh hoảng.
“Chà ng nặng quá!†Diệu Duyên hổn hển nói.
Hi Bình cưá»i đáp: “Ta to lá»›n khá»e mạnh như thế nà y đương nhiên là phải nặng như Thái sÆ¡n rồi.â€
Äúng là tên gia há»a lúc nà o cÅ©ng tá»± tôn!
Diệu Duyên nói: “Ta cảm thấy…… chà ng giống như trâu má»™ng!â€
Cái gì! Trâu má»™ng à ? Trâu má»™ng là m sao mà ôn nhu thế nà y được? Tuyệt đối không phải! Hi Bình nghÄ© sá»± so sánh cá»§a Diệu Duyên cÅ©ng có Ä‘iểm phù hợp. Nhưng dù có phù hợp ở đâu thì hiện tại cÅ©ng không phù hợp. Äể thể hiện sá»± không đồng ý, tay hắn nhéo đầu nhÅ© cá»§a nà ng má»™t cái rồi nhá» nhẹ nói: “Trâu là m sao có được cái ôn nhu, cái khả ái thế nà y cá»§a ta chứ?â€
Diệu Duyên bị nhéo đến mức toà n thân nhá»™t nhạt, liá»n nói: “Äừng nhéo ta ở chá»— đó…… Nhéo ta Ä‘au quá còn nói là ôn nhu à ?â€
“Váºy thì nhẹ má»™t chút, vuốt nhẹ……â€
“CÅ©ng không được vuốt.†Nà ng tháºt sá»± không thể chịu đựng được, lấy tay hất ra.
Hi Bình nói: “Bá»™ nà ng định là m am chá»§ à ?â€
“Ta không là m.†Diệu Duyên vá»™i vã rụt tay lại rồi nói: “Chà ng vuốt Ä‘i, nhéo cÅ©ng được, nhưng đừng là m mạnh. Ta Ä‘au đó.â€
Lại má»™t lần nữa Vạn Diệu bị đồ đệ mà nà ng yêu mến nhất đánh bại. Nà ng nhá»› lại cái Ä‘au đớn ở nÆ¡i kÃn đáo cá»§a mình, trong lòng lại nổi giáºn, lại đá Hi Bình má»™t cái, nói: “Tên gia há»a nhà ngươi, không được dụ dá»— Diệu Duyên.â€
Hi Bình nói: “Nà ng đừng ồn à o, để ta yên tÄ©nh má»™t chút. Lúc nãy lúc nà ng muốn ta, đồ đệ nà ng đâu có gây sá»± vá»›i nà ng. Giá» nà ng lại gây phiá»n phức cho hảo sá»± cá»§a đồ đệ mình. Tháºt là thất đức!â€
Vạn Diệu hoảng hốt há»i: “Ta muốn ngươi à ? Ta thất đức à ? Hoà ng Hi Bình, ta không tố cáo ngươi cưá»ng gian ta, ngươi lại còn a…… a……â€
“A di đà pháºt, sư phụ!†Diệu Duyên trong lúc Ä‘ang mê mẩn vẫn không quên đỠtỉnh Vạn Diệu thần ni.
“Nà ng tố cáo ta không được đâu. ChÃnh mắt đồ đệ nà ng thấy nà ng tá»± nguyện mà . Ta có nhân chứng! Tiểu ni cô, có phải sư phụ nà ng tá»± nguyện không?â€
Hi Bình cúi đầu hôn lên *** tai cá»§a Diệu Duyên. Nà ng ngá» nguáºy khuôn mặt nhá» nhắn, lắp bắp: “Phải, phải, đúng là sư phụ tá»± nguyện. Ta có thể là m chứng. Chà ng…… chà ng đừng cắn *** tai ta. Ta không chịu nổi đâu…… Nhá»™t quá!â€
Hi Bình vẫn tiếp tục hôn, từ *** tai nà ng, hôn xuống cổ, rồi vai, xuống đến ngá»±c…… hôn thẳng xuống bụng dưới. Trong bóng tối, lúc hắn gục đầu và o nÆ¡i riêng tư cá»§a nà ng, hắn cảm nháºn được mùi hương xá» nữ. Tay hắn chạm và o cái vùng đất cá»±c kỳ mà u mỡ đó, láºp tức hắn cảm thấy vô cùng ướt át. Hắn cưá»i nói: “Ui, tiểu ni cô, nà ng đã lá»›n chưa? Cá»› sao còn tiểu ra giưá»ng thế nà y?â€
Diệu Duyên đáp: “Chà ng nói báºy. Ta đã mưá»i tám rồi, sao lại tiểu ra giưá»ng được.â€
“Nà ng sá» thá» xem nà y!â€
Hi Bình nắm tay nà ng kéo đến chạm và o chá»— thầm kÃn cá»§a nà ng. Nà ng vừa chạm đến quả nhiên thấy nó ẩm ướt, hốt hoảng há»i: “Sao lại thế nà y?â€
Hi Bình há»i: “Không lẽ nà ng không có cảm giác gì à ?â€
“Vừa rồi, chà ng hôn ngưá»i ta…… hôn ngưá»i ta đến ná»—i……ngưá»i ta nói không được. Tức là lúc chà ng hôn ngưá»i ta, ta mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, có thể là không nhịn được nên nước tiểu má»›i chảy ra.†Diệu Duyên á»§y khuất nói.
Tháºt là mất mặt…… Vạn Diệu thầm than trong lòng cả ngà n lần.
Hi Bình không cưá»i nổi: “Äã lá»›n như thế mà nà ng còn tiểu ra giưá»ng! Ha ha……â€
Diệu Duyên đánh hắn má»™t cái giáºn dữ nói: “CÅ©ng là tại chà ng!â€
“Sao lại tại ta? Äâu phải ta tiểu đâu.â€
Diệu Duyên không biết phản bác thế nà o. Tuy nà ng tụng kinh niệm pháºt không Ãt nhưng cãi lá»™n thì chẳng được bao nhiêu. Nà ng buồn bã nói: “Ta tiểu rồi, chà ng còn muốn ta không?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là muốn rồi. Nếu như nà ng không tiểu, ta lại không muốn đâu!â€
“Váºy à ? Váºy ta tiểu vừa rồi là việc tốt à ?†Diệu Duyên mừng rỡ há»i.
“Không sai! Và o những lúc như thế, nữ nhân tiểu chÃnh là việc tốt đẹp nhất trong thiên hạ. Chỉ khi nà ng tiểu ra thì ta má»›i có thể tiến và o được.†Miệng Hi Bình lại áp và o chốn máºt động cá»§a Diệu Duyên, nói: “Tuy nhìn không rõ nhưng mùi vị thì tháºt tuyệt!â€
Diệu Duyên bị cái miệng cá»§a hắn hà lá»™ng, chất dịch trong ngưá»i lại à o à o từ trong máºt huyệt chảy trà o ra. Nà ng ta biết mình lại tiểu nữa rồi.
Hi Bình đưa miệng và o vùng cấm cá»§a nà ng, bắt đầu liếm láp. Äầu lưỡi có lúc tiến chạm và o bên trong khiến nà ng ta cảm thấy nhá»™t nhạt, tá»±a như không kham nổi. Toà n thân cảm thấy bải hoải nhưng vô cùng sảng khoái khiến nà ng cứ mong cái lưỡi cá»§a hắn tiến sâu thêm má»™t chút hoặc giả là thô cứng hÆ¡n má»™t chút. Nà ng ta như má»m nhÅ©n ra, thân thể không còn khống chế nổi nữa, mê mê mẩn mẩn nằm xuống dà i xuống giưá»ng, để mặc cho Hi Bình muốn là m gì thì là m. Tháºt ra nà ng cÅ©ng không còn khả năng kháng cá»± nữa.
Äiá»u là m nà ng kinh ngạc là Hi Bình đột nhiên đưa ngón trá» tiến nháºp và o bên trong. Nà ng tháºt sá»± thÃch thú cái cảm giác khi ngón tay hắn ở trong thân thể nà ng, có Ä‘iá»u lúc đó nà ng cÅ©ng cảm nháºn má»™t cÆ¡n Ä‘au nhè nhẹ. Nà ng không dám kêu. Nà ng sợ kêu Ä‘au, Hi Bình sẽ không muốn nà ng nữa, nà ng lại phải quay vá» là m am chá»§. Trước nay nà ng chưa bao giá» muốn là m am chá»§ cả!
“Äau à ?†Hi Bình há»i nà ng.
Nà ng rên: “Không…… không Ä‘au.â€
Nà ng nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a Hi Bình trong bóng tối, tiếng cưá»i rất khẽ. Sau đó nà ng nháºn ra Hi Bình đã leo lên trên ngưá»i nà ng. Mặt hắn ká» sát mặt nà ng. Hắn lại hôn mặt nà ng. Thân thể nà ng lại tiếp tục nóng lên. Nà ng ôm chầm lấy hắn rồi phát hiện Ä‘ang có má»™t cái gì đó chá»±c chá» tại khe cấm cá»§a mình. Nà ng biết, đó chÃnh là cây côn thịt dà i ngoằng, thô ráp cá»§a Hi Bình…… Hắn lại dùng cây côn thịt đó để là m vá»›i nữ nhân, đưa nó và o trong thân thể nữ nhân.
Nà ng biết hắn muốn tiến và o bên trong nà ng…
Nà ng nhắm tịt cả hai mắt lại, trong lòng thầm nghĩ: sư phụ nói sẽ không đau lắm.
“Ta muốn đưa và o, nà ng xác định lại xem có muốn hay không?†Hi Bình thì thầm bên tai nà ng.
“Xác định cái gì?â€
Hi Bình nói: “Xác định má»™t lần nữa, có đúng nà ng tháºt sá»± muốn ta tiến và o.â€
“Có! Muốn! Ta muốn là m nữ nhân cá»§a chà ng. Ta không muốn cả Ä‘á»i là m ni cô.â€
Äầu khấc cây côn cá»§a Hi Bình bắt đầu tiến và o cái ngòi nước có nà ng. Nà ng bắt đầu cảm thấy Ä‘au đớn. NÆ¡i đó cá»§a nà ng so vá»›i cá»§a sư phụ mình vừa non ná»›t hÆ¡n vừa cháºt hẹp hÆ¡n. Nà ng cảm thấy cÆ¡ thể mình như rách toác ra. Cái đầu khấc nóng bá»ng khiến toà n thân nà ng run rẩy. Nhưng khi đã đến cùng cá»±c thì má»i chuyện dưá»ng như lại trở ngược, nà ng đột nhiên cảm thấy lạnh cả ngưá»i. Nà ng quay mặt và o trong há»i: “Sư phụ, tháºt sá»± không Ä‘au chứ?â€
Vạn Diệu đáp: “Ngươi cứ tá»± mình thá» Ä‘i.â€
“Há»i trước váºy mà ! Äể ngưá»i ta chuẩn bị tâm lý thôi.â€
Hi Bình cúi ngưá»i hôn và o miệng nà ng má»™t cái rồi nói: “Có Ä‘au má»™t chút, sau đó sẽ không Ä‘au nữa.â€
Diệu Duyên nói: “Chỉ má»™t chút thôi à ? Váºy thì ta không sợ Ä‘au nữa……â€
“Ôm ta chặt và o được không? Ta phải tiến và o đây.â€
Hi Bình nói xong, lại cúi đầu hôn và o miệng nà ng, hạ thể Ä‘ang cong lên đột nhiên ấn mạnh xuống. Ngay láºp tức cá»± căn thô cứng không cháºm trá»… tiến nháºp và o máºt đạo ẩm ướt cá»§a Diệu Duyên. Tấm thân má»m mại bên dưới ngưá»i hắn bá»—ng nhiên như căng lên. Má»™t cÆ¡n Ä‘au báºt ra từ miệng hắn. Äó là vì Diệu Duyên sau khi nháºn được “cÆ¡n Ä‘au lần đầu†cá»§a mình liá»n cắn chặt môi hắn. Trong bóng tối, hắn cảm nháºn được rằng và o lúc đó nước mắt nà ng đã trà o ra.
Diệu Duyên hoà n toà n không dá»± liệu đến cÆ¡n Ä‘au đớn muốn tê liệt cả ngưá»i nà y. Thân thể nà ng như bị má»™t váºt thể to lá»›n, cứng chắc xé toang ra. Nà ng cảm thấy dưá»ng như mình bị phân ra là m hai. Máºt huyệt cá»§a nà ng ôm chặt lấy dương căn cá»§a Hi Bình. Cái thứ quá thô kệch đó nhanh chóng nông to máºt huyệt cá»§a nà ng. Nà ng Ä‘au vô cùng. Nguyên nà ng nói rằng sẽ không kêu Ä‘au và nà ng tháºt sá»± cÅ©ng chưa há» kêu. Äó là vì Hi Bình hôn nà ng khiến nà ng không thể nà o kêu được. Nhưng nà ng thì cắn hắn, cắn đến chảy máu. Máu chảy cả và o trong miệng nà ng. Nà ng cảm thấy xấu hổ có Ä‘iá»u nà ng không há» cố ý.
Khi Hi Bình rá»i khá»i miệng nà ng, nà ng kiên cưá»ng chịu đựng cÆ¡n Ä‘au, há»i: “Ta…… cắn chà ng có Ä‘au không?â€
“Có, có Ä‘au má»™t chút. Nà ng còn chịu đựng được không?â€
Diệu Duyên dÅ©ng cảm đáp: “Ta chịu được. Không phải chà ng đã tiến và o rồi sao? Ta cảm nháºn được cái thứ đó cá»§a chà ng Ä‘ang ở trong ngưá»i ta, lấp đầy nghẹt á!â€
Hi Bình nghÄ© rằng có thể, liá»n bắt đầu nhấp nhấp nhè nhẹ. Thân thể nà ng láºp tức cứng lại. Hắn bảo: “Thả lá»ng ngưá»i ra.â€
Hi Bình lại chầm cháºm tiến và o. Hương động cá»§a Diệu Duyên rất hẹp nhưng rất trÆ¡n ướt. Hắn cứ thế mà kéo ra kéo và o. CÆ¡n Ä‘au lúc đầu giỠđây dần dần được thay thế bởi má»™t cảm giác đặc biệt. Diệu Duyên cuối cùng cÅ©ng có thể thản nhiên tiếp nháºn những cú đâm thá»c cá»§a hắn. Hắn liá»n tăng nhanh tốc độ. Diệu Duyên bắt đầu rên lên.
Vạn Diệu nói: “Ngươi đừng kêu to.â€
“Sư phụ, con không kêu không được! Con không tá»± khống chế nổi.â€
“Cho ngươi mấy cái áo gối nè.â€
Vạn Diệu lấy mấy cái áo gối nhét và o miệng Diệu Duyên. Hi Bình thò má»™t tay ra nhéo và o ngá»±c Vạn Diệu nói: “Nhiá»u chuyện quá! Ta rất thÃch nghe tiểu ni cô niệm kinh trên giưá»ng mà . Ha ha.â€
Vạn Diệu giáºn nói: “Không được nắm ta…… Muốn nghe, sau nà y sẽ được nghe. Hiện giá» không phải là lúc thÃch hợp.â€
Hi Bình má»™t mặt nhấp nhổm ra và o Diệu Duyên, mặt khác thò ngón trá» lặng lẽ tiến nháºp và o máºt huyệt cá»§a Vạn Diệu. Vạn Diệu cÅ©ng không cản trở. Nà ng không hiểu nổi, tên gia há»a nà y là m sao có thể chống bằng má»™t tay mà vẫn là m à o à o như váºy? Như thế phải cần rất nhiá»u thể lá»±c à ……
“Tiểu ni cô, nà ng sá» ngá»±c sư phụ mình xem nà o. Tháºt là sung mãn nha!†Hi Bình rút tay từ trong hương động ướt át cá»§a Vạn Diệu ra, nắm tay Diệu Duyên, kéo tay nà ng ta qua bên kia.
Tay Diệu Duyên chạm và o bá»™ ngá»±c Vạn Diệu, hÆ¡i giáºt lại nhưng rồi bắt đầu ve vuốt, nhà o nặn. Vạn Diệu bị Diệu Duyên vuốt ve như thế liá»n cảm thấy rất dá»… chịu, dâm thá»§y bên dưới hạ thể không biết từ lúc nà o lại à o à o chảy ra. Ham muốn tình dục lại trà o lên. Ngay láºp tức liá»n xoay ngưá»i qua, má»™t tay quÆ¡ ngay đầu nụ trên ngá»±c Diệu Duyên, tay kia mò đến nÆ¡i Hi Bình và Diệu Duyên Ä‘ang kết hợp vá»›i nhau. Bà n tay đó chụp trúng ngay dương căn cá»§a Hi Bình nhưng rồi chuyển sang sá» mó vùng đất ráºm rì cá»§a Diệu Duyên, ngón trá» lâu lâu lại gãy gãy những cánh hoa thịt.
Máºt huyệt cá»§a Diệu Duyên bị cá»± long và o và o ra ra, lại còn bị sư phụ nà ng chá»c ghẹo. Tuy lúc đầu có hÆ¡i Ä‘au nhưng khoái cảm đến rất nhanh, muốn kêu nhưng không kêu được. Bà n tay Ä‘ang ở trên ngá»±c Vạn Diệu bắt đầu véo hÆ¡i mạnh má»™t chút, nhéo đến nổi Vạn Diệu cảm thấy hÆ¡i Ä‘au. Nà ng ta nghÄ©, cái con bé nà y, dám véo sư phụ Ä‘au thế nà y, ta cÅ©ng phải nhéo mạnh cho ngươi biết……
Hai thầy trò lặng lẽ đấu vá»›i nhau. Chỉ má»—i Hi Bình là sướng, vẫn không tiếc sức hà nh động. Diệu Duyên dù sao cÅ©ng là xá» nữ, hÆ¡n nữa lại còn trẻ, chẳng bao lâu liá»n bắt đầu mê loạn. Tháºm chà nếu có Ä‘au cÅ©ng không chịu nổi cÆ¡n khoái cảm Ä‘ang xâm chiếm toà n bá»™ cÆ¡ thể. CÆ¡n cá»±c khoái lần đầu tiên cá»§a nà ng đã đến.
Hi Bình nhân ngay lúc đó liá»n phóng dương tinh và o trong ngưá»i nà ng, sau đó nằm đè lên tấm thân má»m oặt cá»§a nà ng rồi rút mấy cái áo gối ra. Nà ng ta liá»n thở hổn hển. Hắn há»i: “Có thÃch không?â€
“Có! Äau lắm nhưng ta thÃch……â€
“Còn muốn nữa không?â€
“Không…… ta mệt lắm rồi…… có lẽ sư phụ còn Ä‘ang muốn thêm……â€
“Nói báºy!†Vạn Diệu giáºn dữ mắng.
Hi Bình nói: “Tiểu ni cô đúng là hiểu lòng cá»§a lão ni cô. Hắc hắc……â€
Hắn láºp tức bò lên trên ngưá»i Vạn Diệu nói: “Chúng ta tiếp tục nhé?â€
Vạn Diệu đáp: “Không…… trừ phi ngươi xin lá»—i ta!â€
“Vì sao váºy? Vì sao ta phải xin lá»—i?â€
“Vừa rồi ngươi vừa gá»i ta là lão ni cô. Cái đó không thể chấp nháºn được.â€
“CÅ©ng được! Ta gá»i nà ng là trung ni cô váºy!â€
“CÅ©ng không được.â€
Hi Bình nói: “Không lẽ bảo ta gá»i nà ng là tiểu ni cô à ?â€
Hắn cÅ©ng chẳng thèm quan tâm nữa, hÆ¡n nữa dâm thá»§y dưới máºt huyệt cá»§a Vạn Diệu đã trà o ra rồi, hắn liá»n tiến ngay và o. Vạn Diệu la lên khe khẽ: “Tiểu há»—n đản, không được thô lá»— như thế…… À, phải rồi, gá»i ta là ‘bảo bối’!â€
Bảo bối? Cái đó ở đâu ra váºy? Không ngá» Vạn Diệu lại dùng những từ nà y?
“À, à , tốt lắm. Bảo bối, chúng ta là m tình đến sáng nhé!†Hi Bình không nhịn được mỉm cưá»i.
“Không được! Sáng mai bá»n ta còn phải Ä‘i tìm ngươi.â€
“Không phải ta Ä‘ang ở đây sao? Các ngưá»i tìm là m gì?â€
“Cái đó là để che mắt ngưá»i khác.â€
“À, cho nà ng mấy cái áo gối nè, đừng kêu lá»›n tiếng quá. Mấy ngưá»i niệm kinh Pháºt xem ra giá»ng hÆ¡i bị lá»›n đó……â€
Hi Bình lấy mấy cái áo gối đưa cho Vạn Diệu. Rồi chẳng thèm quan tâm nà ng ta và Diệu Duyên kháng cá»± thế nà o nhưng suốt đêm đó, cái con trâu kêu là Hoà ng Hi Bình cứ liên tục cà y bừa trên ngưá»i há». Hai thầy trò và hắn cứ luân lưu là m hết hồi nà y đến hồi khác. Sau nà y bá»n há» cÅ©ng không nhá»› nổi, nói chung là rất rất nhiá»u……
Tà i sản của nlkien
14-09-2008, 06:29 PM
Äá»™i Xung KÃch Trong đôi mắt anh Trúc là tất cả Là niá»m vui là hạnh phúc anh ước mong
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
Quyển 21 - Chương 6
Äà o Xuất Äại Äịa
NDGHNTD
Biên dịch kitbaby
Nguồn: ***************
Qua ngà y, Vạn Diệu xuất lÄ©nh ni cô cá»§a Vạn Diệu Am cùng Äại Äịa Minh truy lùng Hi Bình. Diệu Duyên không Ä‘i, bởi nà ng tuổi vẫn còn trẻ, trải qua má»™t đêm mưa bão như đêm qua, là m sao nà ng có thể động Ä‘áºy được đây? Vạn Diệu cÅ©ng rất yêu quý đồ đệ nà y, mặc dù nà ng cảm thấy sá»± dại dá»™t đêm qua cá»§a đồ đệ nà y tháºt là mất mặt, nhưng đồ đệ nà y lại là má»™t tay bà nuôi dưỡng, bà đối xá» vá»›i Diệu Duyên như vá»›i con gái cá»§a mình váºy.
Äại Äịa Minh tìm suốt má»™t ngà y vẫn hoà i công đà nh phải quay vá». Vạn Diệu đương nhiên biết rõ Hi Bình chÃnh Ä‘ang ở ngay trên giưá»ng mình, vui vầy cùng đồ đệ cá»§a mình. Nà ng cÅ©ng muốn quay vá» sá»›m má»™t chút nhưng đã giả vá» thì phải giả vỠđến cùng. Tuy nà ng là ni cô, nhưng giả vá» thì ai mà chẳng là m được.
Ni cô thì cÅ©ng là ngưá»i! Äã là ngưá»i thì phải có thất tình lục dục. Ngưá»i ta nói quyá»n lợi thì luôn Ä‘i kèm vá»›i nghÄ©a vụ. Nà ng lúc nà y lá»±a chá»n quyá»n lợi, và , nghÄ©a vụ phải được hoà n thà nh.
Lại là má»™t đêm nữa. Äối vá»›i Lạc Hùng mà nói, má»™t ngà y thá»±c quá ngắn, tuy nhiên, Vạn Diệu đã chỠđợi mà n đêm nà y từ rất lâu rồi, tưởng như bóng tối nà y cần phải mất cả vạn năm rồi má»›i tá»›i. Nà ng trở lại Cổ Phong tạ, trở vá» gian phòng cá»§a nà ng.
“Bảo bối, nà ng đã trở lại?†Hi Bình kêu lên. Nếu ánh sáng đủ mạnh, có lẽ sẽ nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng cá»§a Vạn Diệu trông như má»™t quả đà o chÃn mùi.
Nà ng đêm qua trong lúc ý loạn tình mê, cÅ©ng không câu nệ cách xưng hô nà y, bây giá» dÄ© nhiên cảm thấy rất hối háºn.
Vạn Diệu giáºn dữ nói: “Chà ng hãy nhá» giá»ng lại, kẻo má»i ngưá»i nghe thấy.â€
“Sợ cái gì chứ, nếu nghe thấy, ta lại ra giết hết!â€
Vạn Diệu cưá»i nói: “Chà ng nếu quả như lợi hại thì đã không cần trốn trên giưá»ng cá»§a ni cô.â€
Hả? Những lá»i nà y xuất phát từ Vạn Diệu sao? Hi Bình cho rằng những lá»i nà y không khác gì những câu tục tiểu, dâm ô, và biết rằng cô nà ng đầu trá»c nà y không còn thÃch hợp là m ni cô nữa. Nà ng chắc muốn hoà n tục trở lại, trên cái đầu bóng láng ấy má»c lại những má»› tóc mượt mà sum suê không phải là tốt hÆ¡n sao.
Hi Bình cưá»i nói: â€œÄÆ°á»£c, ta không trốn nữa, giá» ta ra ngoà i, thế nà o?â€
Vạn Diệu tâm thần nhất hoảng, nói: “Không được.â€
“Sao lại không được?â€
“Vì... không được†Vạn Diệu khuôn mặt á»ng hồng, nhìn Hi Bình ôm hôn đồ đệ cá»§a mình, nà ng ta nói: “Diệu Duyên, còn không dáºy mau?â€
Diệu Duyến yếu á»›t đáp lại: “Sư phụ, đệ tá» không có khà lá»±c nà o để dáºy cả, vá»›i lại bây giá» là buổi tối, dáºy là m gì nữa?â€
Hi Bình nói: “Äừng lý tá»›i sư phụ cá»§a nà ng nữa, nà o, hãy để ta hôn và o cái môi nhá» cá»§a nà ng.â€
Vạn Diệu láºp tức bò lên giưá»ng, trèo qua hai ngưá»i, nằm dà i xuống rồi nói: â€œÄÆ°a cho ta cái chăn.â€
Rồi cÅ©ng không đợi ai nói gì, Vạn Diệu kéo chăn, chui và o, nằm ôm lấy ngưá»i Hi Bình, nói: “Chà ng định lưu lại đây bao lâu? Lạc Hùng chắc chắn sẽ sá»›m phát hiện ra chà ng.â€
“Ta ước được nằm trong lòng nà ng suốt cả Ä‘á»i...â€
“Chà ng....â€
“Nhưng ta không muốn ở chốn nà y nữa†Vừa nói Hi Bình vừa vuốt ve đôi tay má»m mại cá»§a nà ng ta. “Ta tháºt không thÃch, lại muốn trở vá» vá»›i nữ nhân cá»§a ta, mặc dù thì ta cảm thấy là có ngưá»i theo Ä‘ang theo dõi ta, nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng không là m ta trá»… nải, bất quá chỉ là m cho ta thấy không quá khó chịu. Bảo bối, nà ng cÅ©ng sẽ rá»i nÆ¡i nà y Ä‘i! Äến vá»›i Tứ đại gia, hay đến Minh Nguyệt Phong.â€
“Không còn địa phương khác nà o để ta đến sao?â€
“Minh Nguyệt Phong thì có mẫu thân và nữ nhân cá»§a ta, còn ở Tứ đại gia thì không cần nói nà ng cÅ©ng biết, mặc dù phụ thân ta là má»™t cừu nhân cá»§a chúng, nhưng ta tin rằng chúng vẫn chưa tháºt sá»± giết ông ta! Nhiá»u nữ nhân cá»§a ta cÅ©ng ở Tứ đại gia...â€
“Ta sẽ đến Minh Nguyệt Phong! Ta và Má»™ng Tình là lão bằng hữu vá»›i nhau... nhưng sao chà ng lại khiến ta đối mặt vá»›i Má»™ng Tình được?â€
“Nà ng cứ gá»i bà ta là mẫu thân thôi, ha ha.â€
“Äồ chết bầm! Ta chỉ muốn gá»i Má»™ng Tình là tá»· tá»· mà thôi...â€
Hi Bình vừa cưá»i vừa nói: “Nhưng con nà ng sẽ phải gá»i bà ấy là ná»™i tổ, thế thì bà ấy chắc phải là mẹ chồng cá»§a nà ng rồi, có gá»i là mẹ cÅ©ng không chết được. Không phải Lôi lôi cÅ©ng gá»i thế hay sao?â€
“Hoa Lôi cÅ©ng gá»i như váºy à ?†Vạn Diệu nghi hoặc há»i.
“Phải gá»i thôi, mà nếu chưa gá»i thì sau nà y cÅ©ng phải gá»i. Bà ấy là mẹ ta, đó là sá»± tháºt bất biến.â€
Vạn Diệu nói: “Nghe nói chÃnh Yến TỠđã nuôi chà ng khôn lá»›n? Má»™ng Tình bá» rÆ¡i chà ng, chà ng không háºn... háºn mẹ mình à ?â€
Hi Bình nói: “Ta sao có thể háºn bà ta? Bà ta cÅ©ng rất tốt đối vá»›i ta. Cha ta là ai, các ngưá»i chắc cÅ©ng phải biết ... Ta háºn, ta háºn ông ta. Tuy nhiên, ông ta lẽ ra không nên xuất hiện, có rất nhiá»u chuyện là vì bị ép buá»™c mà phải là m, nhưng vì quá cưá»ng hãn, thá»±c không thÃch hợp vá»›i giang hồ. Ông ta tuy là ma nhân, nhưng cÅ©ng rất lương thiện, mặc dù đã vấy rất nhiá»u máu, nhưng là do không nháºn thức thông suốt.â€
“Giang hồ, giống như vÅ©ng bùn, những ai đã bước chân và o, cả linh hồn tất cÅ©ng sẽ nhiểm bẩn. Nhưng ông thì không, theo như A Máºt Y kể lại, ông là ngưá»i dÅ©ng cảm chÃnh trá»±c, ông có thể dùng máu để tìm chân lý cho mình, nhưng không thể để vÅ©ng bùn ấy dấy bẩn linh hồn. Ông đến từ nÆ¡i vá»±c thẳm, mang theo má»™t sức mạnh kinh khá»§ng, chưa từng thấy. Nhưng ông ấy quá nhu nhược, bởi váºy năng lá»±c bảo vệ bản thân cÅ©ng không có, là m sao bảo ông bảo vệ được nữ nhân và hà i tá» cá»§a mình?â€
“Bất kể là ai, ta cÅ©ng không thể tìm ra lý do để mà háºn. Ta được sinh ra bởi há», có thể biết há» vẫn còn sống trên Ä‘á»i, đó thá»±c sá»± là má»™t Ä‘iá»u an á»§i lá»›n. cha ta có chút thương hại, tuy nhiên, mẹ ta, thá»±c sá»± là má»™t ngưá»i phụ nữ đáng thương, không chỉ mẹ ta đáng thương, những ngưá»i phụ nữ đã vì cha ta mà trải qua má»™t ná»a cuá»™c Ä‘á»i chỠđợi cÅ©ng tháºt đáng thương.“
“Kì tháºt, ta đã sá»›m biết ai má»›i là cha mẹ ta...†Hi Bình ngừng nói, cắn nhẹ và o tai ngá»c cá»§a Diệu Duyến.
Diệu Duyến khẽ rên, tay trái nắm lấy dương căn kê và o đưá»ng rãnh ở đùi, hướng dương căn và o bãi cá» má»m mại ướt đẫm máºt ngá»t cá»§a mình.
Hi Bình nhẹ nhà ng động Ä‘áºy, dương căn cá»± đại tiếp nháºp và o âm đạo, khẽ nói:â€Nà ng cÅ©ng cảm thấy tốt chứ?â€
Diệu Duyến nói: “A.. thiếp thấy.., thiếp muốn chà ng.â€
Hi Bình nhẹ nhà ng chuyển động thân thể, Vạn Diệu nói: “Ngươi... Ngà y mai sẽ không Ä‘i cùng bá»n ta ư?â€
“Äừng lo cho ta, ta không như cha cá»§a ta, ta biết bảo vệ chÃnh bản thân ta ngay từ khi còn nhá», nhưng cách bảo vệ bản thân tốt nhất là chống lại kẻ thù... Những ngưá»i muốn giết ta, Ä‘á»u sẽ chết trước ta. Nhưng, khi tá»± bảo vệ mình, ta không thể bảo vệ những ngưá»i bên ta, bởi váºy, bá»n nà ng nên dá»i đến nÆ¡i an toà n, như váºy, ta có thể giảm bá»›t những khó khăn. Có thể đây là cuá»™c chiến cuối cùng.â€
“Ngươi sẽ gây chiến vá»›i Äại Äịa Minh ư? Má»™i mình ngươi ư? Nếu nó xảy ra, bá»n ta sẽ không Ä‘i.â€
“Không, ta sẽ đợi đến khi các nà ng rá»i khá»i đây, ta sẽ âm thầm dá»i Ä‘i, nếu há» có phát hiện ra, há» cÅ©ng không bắt được ta.â€
“Ư...ư...†Diệu Duyến rên rỉ như là bị bệnh.
Vạn Diệu nói: “Bá»n ta rá»i khá»i đây đưá»ng đột, Äại Äịa Minh sẽ không nghi ngỠư?â€
“Hãy bá»›t căng thẳng, há» sẽ không biết rằng ta có mối quan hệ vá»›i Vạn Diệu am, sẽ không nghi ngá» má»i thứ. Việc chém giết cá»§a võ lâm không phải là chuyện cá»§a bá»n ni cô các nà ng. Cứ Ä‘i Ä‘i, há» sẽ không quản lý nà ng. Ngà y mai, các nà ng Ä‘em theo U Nhi luôn!â€
“Là m thế nà o bá»n ta mang Lạc U Nhi rá»i khá»i đây?â€
Hi Bình suy nghÄ© rồi nói: “Hãy cắt hết mái tóc trắng cá»§a nà ng ấy! Äó chÃnh là điểm đặc biệt cá»§a nà ng ta!â€
“Cạo đầu ư? Nà ng ấy có nguyện ý không?â€
“Theo ta, vì hà i tá» trong bụng cá»§a nà ng, nà ng sẽ muốn.â€
Vạn Diệu nói: “Tốt! Ngà y mai bá»n ta sẽ rá»i khá»i đây, nhưng chà ng phải hứa, phải sống và trở vá» bên bá»n ta. Bá»n ta đã không còn là ni cô nữa, đã là ngưá»i cá»§a chà ng. Tất cả đã bị há»§y trong bà n tay chà ng, chà ng phải có trách nhiệm vá»›i cuá»™c sống cá»§a bá»n ta.â€
“Ta chỉ nói má»™t lần rằng ta không giống như cha ta, nà ng hãy tin tưởng rằng ta là ngưá»i tốt!â€
“Thiếp... tin tưởng chà ng.â€
Hi Bình kéo đẩy má»™t cách mãnh liệt, đưa Diệu Duyến lên đỉnh cao cá»§a sá»± ướt át, Vạn Diệu lên tiếng: “Ta cÅ©ng muốn!â€
Hắn rút dương váºt ra khá»i khe cấm cá»§a Diệu Duyến, rồi chuyển thân đến ôm lấy thân thể phong mãn cá»§a Vạn Diệu. Nà ng ta đã sá»›m cởi bỠđạo y, vùng kÃn cÅ©ng đã ẩm ướt. Hi Bình ôm chân cá»§a nà ng ta nâng lên, nghiêng ngưá»i tá»±a và o theo thế chữ “Äạiâ€, sau đó Ä‘em cái váºt đã ướt đẫm chất dịch cá»§a Diệu Duyến tiến nháºp và o máºt đạo cá»§a nà ng ta, toà n lá»±c nhấp mạnh má»™t cái, tiến tháºt sâu và o trong thân thể. Vạn Diệu thân tâm đại đãng theo má»—i cú kÃch cưá»ng mãnh cá»§a Hi Bình, dần dần đạt đến khoái cảm cao trà o...
Ngà y hôm sau, Vạn Diệu tá»›i gặp Lạc Hùng để cáo từ, Lạc Hùng xác thá»±c không nói đám ni cô cá»§a Vạn Diệu Am có thể là m gì cho lão, bèn sau đó mở lá»i khách sáo, rồi chúc há» lên đưá»ng bình an.
Máu Huyết Ma trong ngưá»i hắn tháºt không quá mãnh liệt, nhưng sá»± thá»±c đó là dòng máu cá»§a Huyết Ma, mà hắn Ä‘Ãch thá»±c là con trai cá»§a Huyết Ma, và dÄ© nhiên trở thà nh địch nhân lá»›n nhất cá»§a lão. Lão không ngừng truy tìm Hi Bình, kể cả việc láºt tung cả thà nh Long Thà nh, tháºm chà còn phát mệnh lệnh cho Cái Bang để ý từng má»™t động tÄ©nh trên giang hồ, tuy nhiên, đã nhiá»u ngà y trôi qua, vẫn không có má»™t tin tức nà o cả.
Hoà ng Hi Bình là má»™t kẻ khó đánh giá, hắn có má»™t sức mạnh không Ä‘oán trước được, và điá»u đáng sợ hÆ¡n cả là lý trà cá»§a hắn không hoà n toà n như như ngưá»i bình thưá»ng. Lạc Hùng không biết hắn là má»™t tên ngốc hay má»™t thiên tà i, chỉ biết rằng mình rất sợ hắn đột ngá»™t xuất hiện - tên Hoà ng Hi Bình nà y đơn thuần tịnh không giống tên Huyết Ma kia, hà nh vi cá»§a hắn vượt ra ngoà i tư duy bình thưá»ng cá»§a nhân loại.
Vạn Diệu Ä‘i chưa được bao lâu thì Lạc Thiên bước và o phòng cá»§a Lạc Hùng, Lạc Hùng há»i: “Thiên Nhi, có tin gì má»›i không?â€
Lạc Thiên đáp: “Không, thưa phụ thân.â€
“Cái tên Hoà ng Hi Bình nà y, hắn lẩn trốn ở đâu chứ? Vá»›i cá tÃnh cá»§a hắn, thì không thể nà o mà lại ẩn trốn trong má»™t thá»i gian dà i mà không xuất hiện.â€
Lạc Thiên thưa rằng: “Phụ thân, nếu hắn quả thá»±c có thú tÃnh, thì có khả năng sau lần bạo phát cuối cùng hắn phải nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian, cho nên hắn không thể trốn thoát khá»i Long Thà nh má»™t cách nhanh chóng được. Con đã nháºn được tin tức rằng, hắn Ä‘ang tiến nháºp và o hoà ng cung, hắn ta bắt lão ngụy Hoà ng đế ban cho hắn má»™t lệnh bà i, để hắn có thể Ä‘iá»u động quan quân ở Long Thà nh. Con cÅ©ng đã Ä‘iá»u động quan binh ở Long Thà nh nà y chốt chặn các cá»a ngõ cá»§a Long Thà nh, trừ phi Hoà ng Hi Bình hắn không có mặt tại Long Thà nh bằng không hắn không thể nà o thoát được. Mà không biết từ đâu hắn lại biết tất cả quan quân tại Long Thà nh Ä‘á»u chấp hà nh mệnh lệnh cá»§a Äại Äịa Minh ta?â€
Lạc Hùng nói: “Má»i việc đã hoà n tất, chúng ta giết Hoà ng Hi Bình xong rồi Ä‘em quân đến tiêu diệt tứ đại gia, thuáºn thế thâu Ä‘oạt thiên hạ luôn.â€
Lạc Thiên lo lắng nói: “Phụ thân, lỡ có ngưá»i há»— trợ lão Hoà ng đế thì sao?â€
“Ai giải cứu lão cÅ©ng không thể vãn hồi đại cuá»™c và cái triá»u đại cá»§a lão đâu?â€
Lạc Thiên nói tiếp: “Äại thế cá»§a lão đã mất. Con đã ban lệnh phong tá»a cả kinh thà nh, chỉ cần thấy kẻ khả nghi là láºp tức giết, dù lão có trở vá» hoà ng cung, lão cÅ©ng chỉ có má»™t con đưá»ng chết mà thôi.â€
Lạc Hùng nói: “Con phải đỠphòng cho tốt, má»i việc đừng tưởng thà nh công mà lạc quan, duy nhất trong chốn võ lâm là chuyện chúng ta hoà n toà n không thể xá» lý. Thiên nhi nếu ba ngà y sau chúng ta không tìm được Hoà ng Hi Bình, tiện cho tứ đại võ lâm thế gia che giấu Huyết Ma và hợp tác vá»›i Huyết Ma đó là lý do tiến đánh tứ đại gia, tóm lấy tứ đại gia là diệt Ä‘i mối há»a võ lâm. Nếu như gặp khó khăn, sẽ dùng kế để Ãm Long Ä‘iá»u quan phá»§ phát binh giúp đỡ. Còn vấn đỠgì không?â€
“Phụ thân, không còn vấn đỠgì, trong tay chúng ta có lệnh bà i, chúng ta có thể sai khiến Ä‘iá»u động quan phá»§ địa phương, hiện tại má»™t ná»a giang sÆ¡n nằm trong tay chúng ta, chỉ chá» cÆ¡ há»™i cuối cùng dẹp sạch.â€
“Tốt lắm, chúng ta tiếp tục nhẫn nại và i ngà y.â€
Vạn Diệu Am rá»i khá»i tòa cổ phong trở nên vắng lặng, rất vắng lặng không hÆ¡n Hi Bình, hắn co rút lại trong tá»§ đã lâu, nhưng cả ngà y không có đến ná»a ngưá»i đến lục soát, hắn trốn ở đây trở thà nh không cần thiết.
Là m cho trốn ở đây thà nh dư thừa, hắn trong lòng tức giáºn, thầm nghÄ©; “Äá»u là Vạn Diệu kêu ni cô dẫn mình trốn ở đây, là m toà n thân gân cốt ta không lối thoát, ngưá»i khác biết được cho là ta sợ tên cẩu Lạc Hùng, ngưá»i ta nói gặp ni cô là xui xẻo, lần nà y ta Ä‘em vá» nhà xui xẻo, má»™t thá»i thanh danh anh hùng bị đả bại trên ngưá»i hai ni cô, ôi…đi ra ngoà i, bầu trá»i tối Ä‘en, trốn lánh ở đây, ngưá»i trở nên Ä‘en đủi, xui xẻo! Ni cô!â€
Hắn Ä‘i ra khá»i phòng, quả nhiên chỉ là tòa cổ phong vắng lặng ngoại trừ Hoà ng Hi Bình tá»±a như bóng hình lu má», hắn ngước đầu nhìn lên nguyên lai còn có vằng trăng lạc lõng đáng thương, nghÄ© rằng: “trăng còn có khi tròn khi khuyết, giống như con ngưá»i khi buồn khi vui.†Äang nghÄ© vá»› vẫn đột nhiên nghÄ© đến tình hình lúc nà y, tháºt sá»± có và i phần đúng vá»›i đạo lý,trong lòng hắn ý niệm như má»™t thi nhân, ý tưởng trong đầu rằng thi nhân quá yếu Ä‘uối nhất định sẽ không đánh thắng được, nghÄ© hiểu được thi nhân quả là đáng xấu hổ.
Ôi chà ….
Là m sao có thể thoát khá»i đây? Cái cách chạy trốn nà y không ổn, sư đồ ni cô và Lạc U Nhân đã dặn Ä‘i dặn lại, muốn hắn âm thầm bá» trốn... ... bá» trốn? Là m sao có thể được? Hoà ng Hi Bình hắn từ trước đến giá» chưa há» chạy trốn! Nhưng, nếu đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh Ä‘i ra, sẽ không sống nổi vá»›i bá»n há», hắn đã từng giao hẹn trước vá»›i bá»n há» nhất định sẽ bá» trốn mà ngưá»i không hay quá»· không biết... ... chỉ cần hắn nguyện ý, đối vá»›i hắn những việc trá»™m chó bắt gà đá»u là việc tốt.
ÄÆ°á»£c lắm! Ta chạy trốn, nhưng chạy không thoát, xem tên chết tiệt nà o có thể canh giữ được ta... các ngưá»i an tâm, ta nhất định sẽ chạy thoát. Bản sá»± chạy trốn cá»§a ta không dưới Hoa Tiểu Ba, ta sẽ dùng tuyệt thế khinh công cá»§a mình nhân lúc đêm tối, lướt má»™t cái tức khắc thoát khá»i Long Thà nh, các ngưá»i hay an tâm mà đi Ä‘i! Không cần nói thêm nữa. Hắn lúc đó vì muốn để há» ly khai, nên đã nói như váºy, nhưng hiện tại đã hối lại, nghÄ© đến bị bức ép phải đà o thoát, hắn cảm thấy mất mặt. Mặc dù da mặt cá»§a hắn đúng là dà y vô bỉ, nhưng trước những việc như thế nà y, vì mẹ mình nên hắn rất lo giữ gìn sÄ© diện.
Chạy thôi! Nam nhân mà phải vâng lá»i nữ nhân! Trong tâm hắn nghÄ© đến đó, liá»n chạy ra khá»i cái cổng tròn cá»§a lầu hóng mát, trong đầu linh quang loé lên... ... Trốn, không thể từ cổng lá»›n thoát ra, hắn liá»n ung dung trở lại, chá»n hướng sau lưng Äại Äịa Minh, tức thì bị má»™t bức tưá»ng cá»§a lầu hóng gió ngăn lại, là m sao có thể thoát được đây.
Ngu ngốc, đương nhiên là dùng khinh công “thổi một cái là bay vỠtới Long Thà nh†phải dùng cái loại khinh công nà y a.
Hắn nhìn bức tưá»ng rà o cao ba bá»™, thở ra má»™t hÆ¡i dà i từ từ ngồi xổm xuống đất, bắt đầu thi triển tuyệt thế khinh công, hãy coi đây.
Hô... ... má»™t luồng khà trong bụng hắn vẫn Ä‘ang kìm nén đột nhiên phun ra, hai chân mất Ä‘iểm tá»±a, liá»n bay lên... không, đúng ra phải là nhảy lên, bởi vì hắn dồn lá»±c muốn dùng khinh công thoát khá»i Long Thà nh nhưng không ngá» ngay cả má»™t bức tưá»ng cÅ©ng nhảy không qua, nhảy cao đến hÆ¡n hai mét, đã rÆ¡i xuống.
“Không thể được, mẹ chứ, bình thưá»ng khinh công cá»§a ta vốn rất lợi hại, tại sao lúc nà y lại không váºn dụng được? Thá» lại!â€
Äã thá» rất nhiá»u lần, anh ta dùng kinh công “Nhất phiêu tá»±u phiêu xuất Long Thà nh†không thể nhảy qua trưá»ng thà nh cao ba mét, tức giáºn ngồi xống đất lẩm bẩm: â€có lẽ mình đã quỳ quá nhiá»u trước mặt hai ni cô kia rồi, hai chân cảm thấy tê, không dùng sức được, ha ha … gặp ni cô là xui, tháºt ra tưởng không cao lắm không đáng để ta dùng kinh công tuyệt kỹ cá»§a mình, tìm đại cái bà n án là có thể leo qua.â€
Hắn đứng dáºy, Cổ Phong Tạ Ä‘i xung quang chá»— đó di chuyển chồng ghế, cố gắng hết sức cÅ©ng không di chuyển được , tức giáºn nói: â€Äại địa minh nà y thấy hÆ¡i là lạ váºy? Xây má»™t bức tưá»ng cao như váºy mà không có cầu thang? Kêu ta leo như thế nà o, lão tá» bức bối lắm rồi, má»™t cú đấm thì đánh nát tưá»ng thà nh, hay hay!â€
Quyá»n Vương nổi nóng, có lẽ chỉ là nói quá thôi, hắn không phải không dám đánh, chẳng ư là chạy trốn thì phải là m lén lúc thôi. Hắn ra tay quyá»n, Ä‘o đạc má»™t chút, quay lưng lại rồi chạy thẳng và o nhà , láºp tức bưng ra má»™t cái bà n và để cái bà n dưới góc tưá»ng rồi giÆ¡ tay lên, rất may mắn là tay vừa vá»›i tá»›i bức tưá»ng thà nh, trong long nghÄ©:†Muốn cản ta bằng bức tưá»ng nà y sao? Có thể sá»± dụnh khinh công không? Cứ giÆ¡ tay lên là chạm và o tưá»ng thà nh được rồi, quá tuyệt.“
Cổ Phong tạ tiếp cáºn bức tưá»ng cá»§a Äại Minh, Hy Bình muốn ra bằng lối nà y, việc nà y sẽ không tốn nhiá»u thá»i gian nếu tìm được má»™t cái bà n.
Hắn trèo lên tưá»ng, nhưng trượt chân té xuống, gây tiếng động, và có và i tiếng nhá» trong nhà truyá»n ra:†Ai váºy?â€
“Không biết!â€, Hi Bình theo phản xạ, trả lá»i má»™t cách mỠám.
“Hoà ng Hi Bình, chÃnh là giá»ng cá»§a Hoà ng Hi Bình... A! Má»i ngưá»i đến đây! Cứu mạng vá»›i! Bá»n ta gặp kẻ cuồng sát Hoà ng Hi Bình.â€
Giữa mà n đêm đột nhiên xuất hiện má»™t tiếng cưá»i quái dị, khiến đám võ sỹ không những không ngăn cản Hi Bình, lại còn bá» chạy tán loạn chẳng theo đưá»ng lối gì cả, Hi Bình còn lại má»™t mình, nói: “Các ngươi chạy, ta cÅ©ng chạy! Thá» xem ai chạy nhanh hÆ¡n!â€
Hắn cÅ©ng toà n lá»±c lao Ä‘i. Trong mà n đêm nhìn không rõ đằng trước, khinh công lại trở nên hữu dụng, năng lá»±c thần kỳ nà y cá»§a hắn có thể sánh ngang vá»›i tốc độ cá»§a khoái mã, bá» lại phÃa sau lưng nà o tưá»ng. Nà o phòng ốc, lại cả các váºt phẩm cần thiết, toà n bá»™ hắn phá, hắn phi...
Äại Äịa Minh đột nhiên lên đèn sáng rá»±c, toà n bá»™ Äại Äịa Minh bắt đầu sá»± bùng nổ...
Tà i sản của kedatinh1974
Chữ ký của kedatinh1974
Click quảng cáo là một cách ủng hộ sự phát triển của diễn đà n một cách hữu hiệu & thiết thực nhất!
Từ khóa được google tìm thấy
diep lieu giang ho mong , diepliem giang ho mong , èãðóøêè , êèåâà , êîíüêè , èñëàì , giang ho liep diem mong , giang ho liet diem mong , hạ thể nà ng , hinh xam phung hoang lua , http.liep diem giang ho , íàðàùèâàíèå , ïèêàï , îïåëü , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïñîðèàç , íóäèçì , ïðèìåíåíèå , lap diem giang ho mong , liêp diêm giang hô , liêp diem giang ho mong , liệp diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giqng hồ , liem diem giang ho mong , liem diep giang ho mong , liep Ä‘iem giang ho mong , liep dem giang ho mong , liep diem , liep diem 4eu , liep diem dang ho , liep diem dang ho mong , liep diem giang ho , liep diem giang ho 4vn , liep diem giang ho hanh , liep diem giang ho momg , liep diem giang ho mong , liep diem gjang ho mong , liep diem hoang ho mong , liep diem j , liep diem mong giang ho , liep dien giang ho mong , liepdiem , liepdiemgiangho , liepdiemgianghomong , liet diem , liet diem giaang ho mong , liet diem gian ho , liet diem gian ho mong , liet diem giang ho , liet diem giang ho 4vn , liet diem giang ho mong , liet diem gjang ho m0ng , liet diem mong giang ho , liet dien giang ho mong , liet djem giang ho mong , lietdiem giang ho mong , lieu diem giang ho mong , lieu diep giang ho mong , lieudiemgianghomong , liwp diem giang ho mong , ñêàéëèíê , ñïîðòà , òåïëûé , õèðóðãèÿ , phượng hoà ng băng , tại sao không tránh , thoa man giang ho mong , trần khổ , ýëåêòðîìîíòàæ , ýêîëîãèÿ , ðîëèêè