15-09-2008, 03:59 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Tịnh Äá»™ có chăng?
Cá và rùa cùng sống trong má»™t ao nhá». Má»™t hôm rùa từ giã cá để lên đưá»ng phiêu lưu thám hiểm nÆ¡i khác. Sau ba tháng rùa trở vá» ao cÅ©. Gặp lại rùa, cá mừng rỡ há»i:
- Sau ba tháng anh đi những đâu kể cho tôi nghe với.
- Tôi đi du lịch trên mặt đất. Rùa đáp.
- Mặt đất là gì hả anh rùa?
- Mặt đất là nơi bằng phẳng và cứng chắc.
- Mặt đất có giống cái ao cá»§a mình không? Cá há»i.
- Mặt đất không giống cái ao của mình chút nà o.
- Thế trên mặt đất tôi có thể bơi lội được không?
- Anh không thể bơi lội trên mặt đất.
- Tôi có thể thở trên mặt đất được không?
- Anh không thể thở trên mặt đất.
- Mặt đất có trong như ao nà y không?
- Không trong như ao.
- Trên mặt đất có các loà i thủy tộc khác như tôm, tép, cua, không?
- Không có các loà i đó.
Tới đây cá vênh vang tự đắc nói :
- Nãy giá» tôi há»i cái gì anh cÅ©ng nói là không hết, như váºy thì mặt đất cá»§a anh không có, chỉ là chuyện bịa.
- Nếu ngà y nà o có ai giá»i hÆ¡n tôi, là m cho anh hiểu được thế nà o là mặt đất thì ngà y đó anh sẽ nháºn ra mình chỉ là con cá ngu, thiển cáºn và cố chấp.
Rùa sống ở dưới nước nhưng có chân và đi được trên mặt đất, còn cá chỉ sống ở dưới nước mà không thể sống trên đất. Khi nghe rùa nói vỠđất, cá không thể tưởng tượng ra nổi vì kiến thức cá»§a nó bị hạn chế trong thế giá»›i ao hồ nhá» bé. Tương tá»± như váºy, Pháºt ThÃch Ca xuất thân ở thế giá»›i loà i ngưá»i nhưng biết và giá»›i thiệu cho chúng ta cảnh giá»›i Tịnh Äá»™ cá»§a chư Pháºt, nếu ta dùng kiến thức cá»§a loà i ngưá»i để lý luáºn chối bá» thế giá»›i Tịnh Äá»™ thì có khác nà o con cá trên.
Cá»±c Lạc là má»™t thế giá»›i Tịnh Äá»™ cá»§a Pháºt A Di Äà . Danh từ Cá»±c Lạc (Sukhavati) nếu Pháºt ThÃch Ca không nói thì là m sao ta có thể biết được?
Trong không gian vÅ© trụ (univers) có hà ng triệu ngân hà (galaxie), má»—i ngân hà là má»™t nhóm gồm hà ng triệu tá»· ngôi sao. Má»—i ngôi sao lại có những hà nh tinh nhá» bay quanh tạo thà nh má»™t Thái dương hệ. Trái đất mà chúng ta Ä‘ang ở chỉ là má»™t hà nh tinh rất nhá» quay chung quanh má»™t ngôi sao lá»›n là mặt trá»i. Gần trái đất có những hà nh tinh quen thuá»™c như Mars (Há»a tinh), Vénus (Kim tinh), Jupiter (Má»™c tinh), Mercure (Thá»§y tinh), Saturne (Thổ tinh), Uranus (Thiên vương tinh), Pluton (Diêm vương tinh), Neptune (Hải vương tinh), và những chòm sao (constellation) lá»›n như Andromèdre (Tiên nữ), Orion (Thiên lang), Pégase (Phi mã), v.v... nếu không có kÃnh viá»…n vá»ng, không được nghe các khoa há»c gia, thiên văn gia nói đến thì là m sao ta biết nổi. Ngay cả má»™t thưá»ng dân ở Paris hoặc New York nhiá»u khi chưa bao giỠđược nghe thấy tên những hà nh tinh nà y huống chi má»™t dân quê sống ở Cà Mau hay miá»n thượng du bắc việt! Thá» tưởng tượng bạn đến nói vá»›i há» là phi thuyá»n Hoa Kỳ đã bay tá»›i mặt trăng, Há»a tinh và Kim tinh thì há» sẽ nghÄ© sao?
Tá»± lá»±c, tha lá»±c
Thiá»n chá»§ trương tá»± lá»±c, còn Tịnh Äá»™ chá»§ trương tha lá»±c, nhưng xét cho kỹ thì không có cái nà o hoà n toà n tá»± lá»±c hay hoà n toà n tha lá»±c hết. Trong tá»± có tha, trong tha có tá»±, chỉ có tá»± nhiá»u tha Ãt, hay tá»± Ãt tha nhiá»u. Tá»± lá»±c là nương và o sức cá»§a mình, tha lá»±c là nương và o sức cá»§a ngưá»i khác hay bên ngoà i. Khi tu thiá»n bạn có phải nương và o má»™t Thiá»n sư không? Nếu có thì đó là tha lá»±c rồi! Ngay cả chư tổ Thiá»n thuở xưa cÅ©ng phải Ä‘i hà nh cước tìm thầy khai ngá»™ chứ má»™t mình ngồi thiá»n là m sao giác ngá»™? Xá Lợi Phất, Mục Kiá»n Liên nếu không gặp Pháºt thì là m sao chứng quả A La Hán? Nếu nghÄ© tá»± lá»±c mà có thể giác ngá»™ thì đó là ảo tưởng, vì tá»± lá»±c cá»§a mình phần nhiá»u là nghiệp lá»±c, mà nghiệp lá»±c thì dẫn Ä‘i luân hồi chứ là m sao giải thoát! Ngưá»i tu Thiá»n vẫn cần nương và o thầy, bạn, kinh sách, Tam Bảo, đà n na tÃn thÃ, như váºy đâu phải hoà n toà n tá»± lá»±c.
Ngưá»i tu Tịnh Äá»™ nương và o tha lá»±c cá»§a Pháºt A Di Äà tiếp dẫn vá» Cá»±c Lạc, nhưng nếu lúc sống không tu táºp, không là m là nh lánh dữ, không niệm Pháºt tụng kinh, lá»… bái, sám hối, là m phước thì khi chết nghiệp dữ lôi kéo đâu còn biết Pháºt là ai thì là m sao Pháºt tiếp dẫn? Nếu á»· nương và o tha lá»±c mà không có má»™t chút tá»± lá»±c tu hà nh thì Pháºt là m sao cứu? Pháºt đưa tay cứu độ thì ta cÅ©ng phải biết vói tay nắm lấy thì Pháºt má»›i kéo ta lên được.
Ngưá»i khôn biết kết hợp tá»± lá»±c và tha lá»±c thì việc tu hà nh chắc chắn, không nên quá khÃch tá»± lá»±c hoặc á»· lại tha lá»±c.
Giữa nước Pháp và nước Anh là biển Manche, có má»™t eo biển rất ngắn khoảng trên 30 cây số giữa tỉnh Calais (Pháp) và tỉnh Dover (Anh). Lâu lâu có những ngưá»i mạo hiểm muốn thá» sức mình, tá»± bÆ¡i qua biển, nhưng khi bÆ¡i há» cho má»™t chiếc thuyá»n Ä‘i theo để lỡ khi há» Ä‘uối sức hoặc bị chuá»™t rút thì ngưá»i trên thuyá»n láºp tức vá»›t há» lên. Phần đông Ä‘á»u bÆ¡i tá»›i bá» bên kia vì hỠđã táºp dợt kỹ cà ng rồi. Äây là tá»± lá»±c mà vẫn phòng há» tha lá»±c giúp đỡ. Khi biết có tha lá»±c giúp đỡ thì tá»± lá»±c sẽ tăng trưởng.
Tương tá»± như váºy, tu Thiá»n để vượt qua sông sinh tá», nếu tin và o sức mình thì bạn sẽ tá»± bÆ¡i hoặc tá»± chèo không cần ai giúp, nhưng gặp đưá»ng sức yếu thì bạn nên biết cầu cứu đến tha lá»±c cá»§a chư Pháºt, Bồ Tát. Nhất là theo Äại Thừa, chúng ta biết chư Pháºt, Bồ Tát nhiá»u vô số, các ngà i luôn luôn thị hiện cứu giúp chúng sinh dưới má»i phương tiện và hình thức. Nương tha lá»±c cÅ©ng giống như thuyá»n buồm ra khÆ¡i nương theo gió mà đi.
Nếu tu Tịnh Äá»™ mà cần qua sông chắc bạn sẽ nhảy ngay lên thuyá»n để khá»i mất công bÆ¡i lá»™i cho mệt, nhưng bạn quên má»™t Ä‘iá»u là cái gì cÅ©ng có giá cá»§a nó. Muốn lên thuyá»n thì bạn phải có tiá»n mua vé tà u, hoặc là bà con vá»›i ngưá»i chá»§ tà u. Muốn vá» Cá»±c Lạc cÅ©ng phải há»™i đủ Ä‘iá»u kiện tÃn, nguyện, hạnh, tu tâm sá»a tánh, tÃch tụ phước huệ, xa lìa ái dục thế gian.
Má»™t thuyá»n, hai thuyá»n
Có ngưá»i nói: "Vừa tu Thiá»n vừa tu Tịnh có khác nà o má»™t ngưá»i muốn qua sông mà má»—i chân đứng trên má»™t chiếc ghe (thuyá»n) và cho hai ghe cùng chạy, Ä‘i như váºy rất nguy hiểm". Câu nà y má»›i nghe qua tháºt có lý, vì muốn qua sông mà đứng má»™t chân thuyá»n nà y, má»™t chân thuyá»n khác thế nà o cÅ©ng té, tốt hÆ¡n là đứng trên má»™t thuyá»n. Nhưng nếu thuyá»n mình Ä‘ang Ä‘i ná»a đưá»ng bị lá»§ng đáy hoặc gãy buồm gẫy lái thì sao?
Hà ng năm ở Âu Châu có tổ chức những cuá»™c Ä‘ua thuyá»n vòng quanh thế giá»›i, trong số đó có những loại thuyá»n đôi (catamaran), má»™t loại thuyá»n buồm được là m bằng hai chiếc thuyá»n nhá» ghép lại, và thuyá»n ba thân (trimaran), được là m bằng ba chiếc thuyá»n nhá» ghép lại. Phần lá»›n những thuyá»n loại nà y Ä‘á»u thắng giải vì nó chắc và đi nhanh hÆ¡n loại thuyá»n đơn (monocoque). Äi hai thuyá»n cùng má»™t lúc không có chướng ngại gì nếu cả hai được kết hợp vá»›i nhau để cùng Ä‘i vá» má»™t hướng.
Mùa đông ở Âu Mỹ ngưá»i ta thưá»ng Ä‘i trượt tuyết (ski), ban đầu phải Ä‘i vá»›i hai cây ski, khi Ä‘i giá»i thì có thể chuyển sang Ä‘i má»™t cây ski (monoski).
Nếu cần di chuyển trên xa lộ thì bạn sẽ lựa xe gắn máy hai bánh hay xe hơi bốn bánh?
Xe hai bánh dễ đi hơn xe một bánh, xe ba bánh vững hơn xe hai bánh và xe bốn bánh thì an toà n hơn xe ba bánh.
Nêu ra những thà dụ trên để thấy rằng vấn đỠkhông phải ở chá»— má»™t thuyá»n (ghe) hay hai thuyá»n, xe hai bánh hay bốn bánh. Vấn đỠlà ta có biết phối hợp má»™t cách thông minh những phương tiện khác nhau để đạt mục Ä‘Ãch hay không?
Giáo lý căn bản có nói đến 37 phẩm trợ đạo, tức là 37 phương pháp trợ giúp cho hà nh giả trên đưá»ng tu đạo, đó là Tứ Niệm Xứ, Tứ Chánh Cần, Tứ Như à Túc, NgÅ© Căn, NgÅ© Lá»±c, Thất Bồ Äá» Phần, Bát Chánh Äạo. Ta có thể tu theo má»™t hay nhiá»u phẩm Ä‘á»u tốt vì cái nà o cÅ©ng há»— trợ cho nhau. Bồ tát đạo có lục độ: bố thÃ, trì giá»›i, nhẫn nhục, tinh tấn, thiá»n định, trà huệ. Äâu thể nói nếu tu bố thà thì chỉ lo bố thà thôi, không nên tu trì giá»›i hay thiá»n định. Bồ tát tu hà nh lục độ giống như Ä‘i má»™t thuyá»n mà có sáu máy. Thay vì xem Thiá»n và Tịnh là hai thuyá»n (ghe) riêng biệt, sao ta không xem Thiá»n và Tịnh là hai máy cá»§a cùng má»™t thuyá»n? Ở Việt Nam Hòa thượng Thanh Từ chá»§ trương "Thiá»n Giáo đồng hà nh" tức vừa dạy Thiá»n vừa dạy Kinh, như váºy "Thiá»n Tịnh đồng hà nh", hay "Thiá»n Tịnh Máºt đồng hà nh" đâu có gì trở ngại.
Khi tu hai ba cái cùng lúc, ta có thể lá»±a má»™t pháp môn chÃnh (chánh tu), và lấy những cái kia là m phụ (trợ tu hay trợ đạo).
Thiá»n Tịnh
Nếu bạn Ä‘ang tu Thiá»n mà muốn thêm Tịnh Äá»™ thì cứ tiếp tục tu Thiá»n, chỉ cần khi xả thiá»n thì phát nguyện và hồi hướng cầu vá» Cá»±c Lạc để được gần Pháºt nghe pháp. Chánh tu là Thiá»n, trợ tu là Tịnh Äá»™. Ở Ta Bà có Thầy nà o hay Thiá»n Sư nà o giá»i hÆ¡n Pháºt? Có thiá»n viện nà o, tăng thân nà o, y báo nà o tốt hÆ¡n cảnh giá»›i cá»§a Pháºt? Thiá»n mà thêm Tịnh chỉ có lá»i chứ không có lá»—, như Tổ VÄ©nh Minh đã nói: "Hữu Thiá»n hữu Tịnh Äá»™ du như đới giác hổ", có Thiá»n có Tịnh Äá»™ giống như cá»p thêm sừng.
Tịnh Thiá»n
Nếu bạn Ä‘ang tu Tịnh Äá»™ cầu sanh vá» Cá»±c Lạc, đây là má»™t Ä‘iá»u rất tốt nhưng nên nhá»› hiện giá» bạn hãy còn ở Ta Bà , hà ng ngà y vẫn phải đối diện vá»›i phiá»n não khổ Ä‘au cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Bạn có biết cách nà o đối phó vá»›i phiá»n não không hay chỉ niệm Pháºt A Di Äà là đủ? Pháºt ThÃch Ca tu hà nh ba A tăng kỳ kiếp, là m những hạnh khó là m như bố thà đầu, mắt, tay, chân, vợ con, v.v... chứng thà nh đạo quả để lại cho chúng ta bao nhiêu giáo lý mà ta lÆ¡ là không há»c, chỉ bằng lòng vá»›i câu niệm Pháºt, đó không phải cô phụ công Æ¡n cá»§a Pháºt ThÃch Ca hay sao? Chưa kể niệm Pháºt mà không biết tu hà nh là m phước, xa lìa ái dục thì cÅ©ng khó vá» Cá»±c Lạc, không phải Pháºt Di Äà không rước mà vì chÃnh ta không chịu Ä‘i.
Sau đây là câu chuyện vá» Thangtong Gyelpo, má»™t đạo sư Tây Tạng nổi tiếng vá» pháp môn Powa, tống thần thức cá»§a ngưá»i hấp hối vá» thẳng cõi Cá»±c Lạc (Déwatchen, tạng ngữ). Ngưá»i nà o vừa chết hoặc Ä‘ang hấp hối mà thỉnh được ngà i đến thì coi như chắc chắn vãng sinh. Hôm đó ngà i đến má»™t là ng ná» triệu táºp dân chúng lại và tuyên bố: Hôm nay là ngà y là nh tháng tốt, ai muốn vá» Cá»±c Lạc ta sẽ giúp cho. Nói xong ngà i nhìn khắp má»i ngưá»i nhưng không thấy ai trả lá»i, trong khi đó ngà y thưá»ng há» không ngần ngại băng rừng lá»™i suối tìm ngà i để cầu siêu cho thân nhân. Thấy lạ, ngà i má»›i há»i từng ngưá»i. Chỉ và o má»™t thanh niên trẻ, ngà i há»i: Chú không muốn vá» Cá»±c Lạc à ? Thanh niên trả lá»i: Thưa ngà i con muốn lắm nhưng còn mẹ già nên không nỡ bá» Ä‘i. Chỉ và o má»™t đà n ông trung niên: Anh có muốn vá» Cá»±c Lạc không? Anh nà y đáp: Con muốn vá» nhưng bây giá» còn vợ con nên chưa Ä‘i được. Cứ thế ngà i há»i hết má»i ngưá»i Ä‘ang có mặt ở đó, ngưá»i nà o cÅ©ng từ chối chưa muốn vá» Cá»±c Lạc bây giá» vì đủ má»i lý do, nà o là còn cha mẹ, còn vợ con, còn ruá»™ng đất, còn thiếu nợ, còn tà i sản, v.v... Cuối cùng chỉ có má»™t đứa nhá» 10 tuổi bằng lòng vá» Cá»±c Lạc ngay hôm nay, há»i ra thì nó mồ côi cha mẹ và không còn bà con há» hà ng chi hết. Thangtong Gyelpo giữ lá»i, nói đứa bé ngồi xếp bằng rồi ngà i dùng định lá»±c tống thần thức cá»§a nó vá» thẳng Cá»±c Lạc.
Câu chuyện nà y cho ta thấy gì? Ngà y thưá»ng ai cÅ©ng nói tôi tin Pháºt A Di Äà và quyết tâm cầu vá» Cá»±c Lạc, nhưng khi Pháºt đến rước thì không chịu Ä‘i. Vì sao váºy? Vì bị nghiệp ái trói buá»™c! Tu Tịnh Äá»™ mà không xa lìa ham muốn, yêu ghét, luyến tiếc tà i sản thì khi chết Pháºt Di Äà giữ lá»i đến rước nhưng ta không Ä‘i được vì nghiệp ái quá nặng.
Bởi thế ngưá»i tu Tịnh Äá»™ vẫn cần phải tu táºp như bao nhiêu "pháºt tá»" khác, tức là là m là nh lánh ác, trau dồi phước huệ, tu táºp thiá»n quán là m chá»§ tâm ý, có định lá»±c xa lìa ái dục, hiện tại được an lạc, nhá» váºy khi chết sẽ có má»™t "cáºn tá» nghiệp" tốt bảo đảm vãng sinh. Những ngưá»i tu Tịnh Äá»™ thá»i nay đâu phải là lần đầu tiên má»›i biết Tịnh Äá»™. HỠđã gieo duyên và biết Tịnh Äá»™ từ nhiá»u Ä‘á»i trước nhưng ái nghiệp chưa xả nên kẹt lại Ta Bà . Vì thế chư tổ có câu: "Ãi bất trá»ng bất sinh Ta Bà , niệm bất nhất bất sinh Tịnh Äá»™".
Tu Tịnh thêm Thiá»n cách nà o? Chia thá»i khóa ngồi thiá»n niệm Pháºt, thân trụ thì tâm má»›i định, trong lúc ngồi niệm Pháºt nhiếp tâm chăm chú không để những ý tưởng khác xen và o. Trong ngà y nên suy tư quán chiếu vá» vô thưá»ng, khổ, vô ngã để ly tham dục, quán chiếu từ, bi, há»·, xả để chuyển hóa phiá»n não.
Nhiá»u ngưá»i tu Tịnh Äá»™ cho rằng chỉ cần niệm Pháºt là đủ, nhưng há» không rõ niệm Pháºt là gì. Niệm có nghÄ©a là nhá»› nghÄ©, niệm Pháºt là nhá»› nghÄ© đến Pháºt. Miệng niệm A Di Äà Pháºt mà tâm không nhá»› nghÄ© đến Pháºt thì đó chỉ là đá»c danh hiệu Pháºt chứ chưa phải là niệm Pháºt. Miệng Ä‘á»c tên Pháºt mà tâm vẫn nhá»› nghÄ© chuyện Ä‘á»i, vui buồn, ưa ghét, giáºn há»n, lo sợ là m sao tương ưng vá»›i Pháºt và cảnh giá»›i cá»§a Pháºt? "Niệm bất nhất bất sinh Tịnh Äá»™", tức là sá»± nhá»› nghÄ© đến Pháºt không chuyên nhất thì không thể sinh Tịnh Äá»™. Tu Tịnh mà thêm Thiá»n thì tâm sẽ định, có định thì niệm (nhá»› nghÄ©) Pháºt sẽ chuyên nhất, không bị phiá»n não loạn tưởng, như váºy chắc chắn vãng sinh Cá»±c Lạc. Chánh tu là niệm (nhá»›) Pháºt, trợ tu là thiá»n (định).
Thiá»n Tịnh chưa đủ
Tu Thiá»n có giác ngá»™ mà chưa chứng ngá»™ thì chưa giải thoát sinh tá». Tu Tịnh Äá»™ tuy chưa giác ngá»™ nhưng có thể giải thoát trong má»™t Ä‘á»i nhá» tha lá»±c cá»§a Pháºt A Di Äà . Trên lý thuyết là như váºy nhưng thá»±c tế chưa đủ. Ta hãy nhá»› lại châm ngôn tu hà nh ở trên: Không là m má»i Ä‘iá»u ác, gắng là m các hạnh là nh, giữ tâm ý trong sạch. Có thể ngay trong Ä‘á»i nà y ta không là m Ä‘iá»u gì ác nhưng ai bảo đảm là ta chưa từng là m ác trong kiếp quá khứ? Ngá»™ Äạt quốc sư trong kinh Thá»§y Sám tu hà nh thanh tịnh 10 kiếp liên tiếp mà còn chưa giải thoát huống chi chúng ta là kẻ tu hà nh lÆ¡ mÆ¡ tà i tá»? Có thể trong lúc ngồi thiá»n, niệm Pháºt tâm ý ta được thanh tịnh chốc lát nhưng vì thiếu phước (không là m hạnh là nh) ta sẽ gặp đủ chướng ngại như hôn trầm, tán loạn, Ä‘au ốm bệnh táºt, thiếu ăn, thiếu ở, không ai cúng dưá»ng giúp đỡ, công phu bị gián Ä‘oạn. Nếu không biết lá»… Pháºt, sám hối nghiệp ác quá khứ, không tạo thêm phước hiện tại thì nghiệp chướng (hoặc ma chướng) sẽ phá hoại đưá»ng tu, khi chết cáºn tá» nghiệp xấu lấn át khó giải thoát. Do đó dù tu Thiá»n, tu Tịnh, hay Thiá»n Tịnh song tu, chúng ta vẫn cần phải thá»±c hà nh thêm bao nhiêu công hạnh khác như sám hối, lá»… Pháºt, bố thÃ, cúng dưá»ng, trì giá»›i, từ bi há»· xả, giúp đỡ kẻ khác, trau dồi phước huệ. Mục Ä‘Ãch chÃnh cá»§a sá»± tu hà nh là cầu giải thoát sinh tá», tu Thiá»n, tu Tịnh mà không xa lìa ái dục, tham đắm thế gian thì có khác nà o muốn chèo thuyá»n qua sông mà dây neo còn buá»™c và o bá».
à thức khổ
Thông thưá»ng trước khi Ä‘i khám bác sÄ© ta phải ý thức được mình là ngưá»i có bệnh. CÅ©ng thế, trước khi Ä‘i tìm hạnh phúc ta phải ý thức được khổ Ä‘au. Có bệnh má»›i Ä‘i tìm bác sÄ©, có khổ má»›i tu. Suy tư và thấm được chân lý khổ là điá»u rất quan trá»ng.
Ở Ä‘á»i không ai muốn khổ, nhưng có khổ thì má»›i trưởng thà nh. Khổ Ä‘au là má»™t kinh nghiệm cần thiết trên đưá»ng đạo. Ngưá»i trà gặp khổ thì cà ng tinh tấn tu há»c cầu giải thoát. Vì thế nguá»i tu má»—i khi gặp cảnh khổ không nên thối chà mà hãy lấy ngay cÆ¡ há»™i đó để quán chiếu.
Phải biết yêu và khổ vì yêu rồi mới thấy tình là dây oan.
Phải trải qua Ä‘á»i sống vợ chồng tan vỡ, ly dị má»›i thấy Ä‘á»i sống gia đình không phải hạnh phúc như hằng mÆ¡ tưởng.
Phải Ä‘i là m cá»±c nhá»c, bị chèn ép ganh tị thì má»›i hiểu sống ở Ä‘á»i là kham nhẫn.
Phải bon chen, dà nh giựt, đua đòi mới thấy sống ở thà nh thị không phải sung sướng.
Phải nếm mùi sợ hãi, thèm khát, tuyệt vá»ng, thì má»›i thương cho kiếp con ngưá»i.
Phải bị bệnh hoạn, tai nạn, Ä‘au nhức thì má»›i thông cảm ngưá»i bệnh.
Phải gần gũi tiếp xúc với cảnh khổ thì lòng từ bi mới tăng trưởng.
Phải bị trái ý, vu oan, dèm pha thì má»›i táºp há»·, xả được.
Phải thấy rõ những phiá»n toái khổ Ä‘au cá»§a ái dục Ä‘em lại thì má»›i chấm dứt ham muốn.
Nhiá»u ngưá»i trong lúc sống sung sướng không biết tu, chỉ lo hưởng thụ, phải chỠđến khi cuá»™c Ä‘á»i dá»™i cho và i gáo nước lạnh, khổ Ä‘au, mất mát má»›i tỉnh cÆ¡n mê. Nhiá»u khi ta phải cám Æ¡n bà i há»c khổ, nhá» nó mà ta tỉnh ngá»™ tìm đưá»ng giải thoát, chứ nếu không thì chắc hãy còn lặn hụp trong thú vui dục lạc cá»§a thế gian.
Giáo lý mà đức Pháºt giảng dạy ngay sau khi vừa chứng đạo là Tứ Diệu Äế, trong đó bà i há»c đầu tiên là khổ đế. Phải ý thức được khổ má»›i tìm đưá»ng thoát khổ. Äức Pháºt có nói thà dụ vá» bốn loại ngá»±a để so sánh vá»›i bốn hạng ngưá»i ở Ä‘á»i. Loại ngá»±a thứ nhất, chỉ cần thấy bóng cây roi là nó Ä‘i ngay. Loại ngá»±a thứ hai thấy bóng cây roi chưa chịu Ä‘i, phải đợi cây roi đụng nhẹ má»›i chịu Ä‘i. Loại ngá»±a thứ ba phải bị roi đánh tháºt mạnh và o da má»›i Ä‘i. Loại ngá»±a thứ tư phải bị roi đánh tét da chảy máu má»›i chịu Ä‘i. Con ngưá»i cÅ©ng váºy, hạng ngưá»i thứ nhất chỉ cần nghe nói vá» khổ liá»n tỉnh giác mau tìm đưá»ng giải thoát. Hạng ngưá»i thứ hai phải chứng kiến cảnh khổ má»›i tỉnh ngá»™ tu hà nh. Hạng ngưá»i thứ ba phải rÆ¡i và o cảnh khổ má»›i lo tu. Hạng ngưá»i thứ tư phải chịu thống khổ đớn Ä‘au má»›i tìm đến đạo. Bạn kiểm xem mình thuá»™c hạng nà o trong bốn loại ngưá»i trên?
Bà i táºp:
Bạn hãy suy tư những Ä‘iá»u sau đây trong Ä‘á»i sống hằng ngà y :
1) Có cái gì khổ cái đó.
2) à muốn có là bắt đầu khổ rồi.
3) Muốn có nhiá»u thì khổ nhiá»u, muốn Ãt thì khổ Ãt.
4) Má»—i khi gặp khổ, ta rút tỉa được bà i há»c gì?
5) Ta có thể là m gì (trên Ã, Tình, Thân) để thay đổi hoà n cảnh?
Láºp Hạnh
Ngà y nay vá»›i khoa há»c văn minh, phương tiện truyá»n thông tối tân như Internet, mạng lưới toà n cầu (world wide web), kinh sách pháºt giáo và băng nhá»±a thuyết pháp được phổ biến khắp nÆ¡i. Chịu khó ngồi trước máy vi tÃnh (computer) bấm và o Internet, sưu tầm tra cứu là ta có thể trở thà nh má»™t nhà pháºt há»c uyên bác. Nhưng đạo Pháºt là đạo cứu khổ, quý nhất là thá»±c hà nh. Nếu cứ mãi há»c giáo lý, tánh Không, Bát Nhã, Duy Thức, Hoa Nghiêm, Kim Cang, v.v... ta sẽ rÆ¡i và o mê hồn tráºn cá»§a tri thức, cá»§a sở tri chướng và quên Ä‘i thá»±c hà nh.
Nếu ngưá»i nói nhiá»u kinh,
Không hà nh trì, phóng dáºt,
Như kẻ chăn bò ngưá»i,
Không phần sa môn hạnh. (Pháp Cú, kệ 19)
Dầu nói Ãt kinh Ä‘iển,
Nhưng y pháp hà nh trì,
Từ bỠtham, sân, si,
Tâm thanh tịnh giải thoát,
Không chấp thá»§ hai Ä‘á»i,
Dự phần sa môn hạnh. (Pháp Cú, kệ 20)
Muốn thá»±c hà nh không gì bằng Láºp Hạnh. Láºp hạnh giống như láºp nguyện, chư bồ tát có những đại nguyện, đại hạnh, lục độ vạn hạnh. Hà ng sÆ¡ cÆ¡ như chúng ta có thể bắt đầu bằng và i ba hạnh, khi nà o thuần thục thì láºp thêm hạnh má»›i.
Sau đây là và i hạnh, tôi láºp ra để tá»± nhắc nhở mình:
1)Ghi nháºn đúng như tháºt
2)Không nghĩ xấu kẻ khác
3)Ãi ngữ và không nói xấu kẻ khác
4)Táºp là m má»™t Ä‘iá»u tốt
1)Ghi nháºn đúng như tháºt.
Ghi nháºn đúng như tháºt là không phê phán, chỉ trÃch, không thêm bá»›t ý kiến tốt xấu, hay dở cá»§a mình và o. Trong Ä‘á»i sống hà ng ngà y chúng ta thưá»ng ghi nháºn sá»± váºt qua lăng kÃnh, vá»ng tưởng vá»ng tình cá»§a mình. Khi thương trái ấu cÅ©ng tròn, khi ghét bồ hòn cÅ©ng méo, khi thương ai thì ngưá»i đó là m gì ta cÅ©ng thấy dá»… thương hết. Khi ghét ai thì ngưá»i đó là m gì ta cÅ©ng thấy dá»… ghét! Thương nhau thương cả đưá»ng Ä‘i, ghét nhau ghét cả tông ti há» hà ng! Khi ưa má»™t thầy nà o thì những gì thầy nói ta Ä‘á»u thấy hay và đúng. Khi ghét má»™t thầy nà o thì những lá»i thầy nói dù đúng chánh pháp ta cÅ©ng cho là sai, là dở. Chúng ta hay gán lên sá»± váºt những nhãn hiệu (étiquette, label) do thà nh kiến, chấp trước ưa ghét cá»§a mình, rồi chấp cứng và o đó. Trong khi đó sá»± váºt vô thưá»ng, thay đổi trong từng sát na. Anh B nói đúng hôm nay không có nghÄ©a là anh sẽ nói đúng ngà y mai. Anh A là ngưá»i xấu hôm nay nhưng chưa chắc sẽ xấu trá»n Ä‘á»i.
Ghi nháºn sá»± váºt đúng như tháºt chưa đủ, ta phải táºp chấp nháºn sá»± váºt như nó là (pháp nhÄ© như thị). Gặp trá»i mưa, tôi ghi nháºn là trá»i mưa và chấp nháºn hôm nay trá»i mưa. Nhưng nếu trá»i mưa mà tôi nói là trá»i xấu rồi không bằng lòng, tôi muốn trá»i phải nắng đẹp má»›i chịu. Nói trá»i xấu là vá»ng tưởng, không vui là vá»ng tình!
Sống chung trong gia đình, má»—i ngưá»i có má»—i tÃnh má»—i táºt, nếu biết ghi nháºn như tháºt và chấp nháºn tánh tình cá»§a má»—i ngưá»i là như váºy (như thị) thì ta sẽ thoải mái không cảm thấy khó chịu hay vướng báºn. Nếu không biết ghi nháºn và chấp nháºn sá»± váºt đúng như tháºt thì ta sẽ muốn ngưá»i nà y phải như thế nà y, ngưá»i kia phải như thế kia rồi sinh ra buồn bá»±c. Bản tÃnh cá»§a con chó là hay sá»§a mà ta không cho nó sá»§a, muốn dạy nó phải nằm im, phải biết nghe lá»i ta, dạy hoà i mà nó cứ sá»§a thì ta sẽ tức mình lấy gáºy đánh nó. Khi nà o hết nghiệp là m chó chuyển kiếp là m ngưá»i thì tá»± động nó sẽ hết sá»§a. CÅ©ng thế, ta không thể nà o bắt ngưá»i khác phải thay đổi tánh tình theo ý ta nếu há» không muốn. Ngay cả Pháºt cÅ©ng không thể dùng thần thông biến ta thà nh từ bi, trà huệ được. Chư Bồ Tát muốn độ sanh thì phải dùng lá»i nói dạy dá»— cho ta chứ các ngà i không thể nhảy và o đầu mà chuyển hóa ta được.
Äừng lầm lẫn con ngưá»i vá»›i hà nh động
Anh Tư là ngưá»i há»c thức tốt nghiệp kỹ sư kinh tế nhưng anh lại Ä‘i buôn láºu. Tuy buôn láºu nhưng anh rất tốt vá»›i gia đình, má»—i khi trúng được áp phe nà o lá»›n là anh cho tiá»n cha mẹ và anh em bạn bè. Có ngưá»i biết anh buôn láºu nên há» nói anh là má»™t tên lưu manh, trong khi đó ngưá»i trong gia đình lại cho anh là ngưá»i tốt. Váºy anh Tư là ngưá»i tốt hay xấu? Sau má»™t thá»i gian buôn láºu, nhiá»u đồng nghiệp bị bắt ở tù, thấy thế anh Tư bá» nghá» buôn láºu trở vá» là m ăn buôn bán đà ng hoà ng. Lúc đó ngưá»i ta lại nói anh Tư là ngưá»i lương thiện. Váºy thì anh Tư là ngưá»i lưu manh hay lương thiện?
Anh Tư không phải là ngưá»i tốt và cÅ©ng không phải là ngưá»i xấu, chỉ có hà nh động cá»§a anh lúc xấu, lúc tốt. Hà nh động buôn láºu là má»™t hà nh động lưu manh, phi pháp, đáng bị ở tù, còn hà nh động rá»™ng rãi giúp đỡ gia đình là má»™t hà nh động tốt đáng khen.
Chúng ta không thể và không nên phán xét hay đánh giá má»™t ngưá»i nà o bởi vì ngưá»i đó không bao giá» hoà n toà n là má»™t cái gì, chúng ta chỉ có thể phán xét hà nh động cá»§a ngưá»i đó là phải hay trái, tốt hay xấu mà thôi.
Trong gia đình có nhiá»u báºc cha mẹ thưá»ng mắng con là đồ ngu, đồ lưá»i, đồ ăn hại, v.v... Khi mắng như váºy há» không biết đã vô tình là m hại đứa nhá», gieo và o đầu và là m cho nó tưởng nó là ngưá»i ngu, lưá»i và ăn hại không là m nên trò trống gì cả. Lá»›n lên nó sẽ có mặc cảm sợ sệt, nhút nhát vì trong tâm nó nghÄ© nó là đồ ngu, ăn hại, vô dụng. Khi đứa nhá» chÆ¡i dại thì ta nên la nó: con đừng chÆ¡i dại, đây là má»™t hà nh động ngu xuẩn. Khi đứa nhá» không chịu há»c bà i, chỉ thÃch Ä‘i chÆ¡i thì ta nói cho nó thấy đó là má»™t hà nh động lưá»i biếng, không nên tiếp tục. Äứa nhá» không phải là má»™t ngưá»i lưá»i, vì nó chỉ lưá»i há»c chứ đâu có lưá»i Ä‘i chÆ¡i. Má»™t ngưá»i nếu là ngu thì chắc chắn sẽ không thể thông minh được, má»™t ngưá»i nếu thá»±c sá»± là ác thì sẽ không bao giá» trở thà nh tốt được.
Má»—i khi phán xét má»™t ngưá»i nà o chúng ta phải cẩn tháºn, đừng đóng khung và dán cho há» má»™t nhãn hiệu do chÃnh ta là m ra.
2)Không nghĩ xấu kẻ khác
Trong sá»± giao tiếp hà ng ngà y, má»i sá»± xÃch mÃch bất hòa Ä‘á»u bắt nguồn từ "nghÄ© xấu và nói xấu nhau". NghÄ© xấu ngưá»i khác tức là hại mình trước, vì sao? Vì mình đã là m nhÆ¡ và đầu độc tâm mình. Khi tôi nghÄ© anh Sáu là ngưá»i lưu manh, gian xảo thì đương nhiên tôi sẽ nghi ngá» và ghét anh ấy. Xa hÆ¡n nữa tôi sẽ chỉ trÃch và đối xá» xấu vá»›i anh và tạo thêm nghiệp oán thù. Muốn không nghÄ© xấu vá» ngưá»i khác thì phải táºp đừng nhìn lá»—i ngưá»i. Vì thấy lá»—i ngưá»i thì ta dá»… sanh lòng chỉ trÃch, buồn phiá»n, khó chịu.
Dá»… thay thấy lá»—i ngưá»i,
Lỗi mình thấy mới khó,
Lá»—i ngưá»i, ta phanh tìm,
Như sà ng trấu trong gạo,
Còn lá»—i mình, che Ä‘áºy,
Như kẻ gian dấu bà i. (Pháp Cú, kệ 252)
Hãy táºp đừng nghÄ© xấu vá» ngưá»i khác. Nếu thấy ngưá»i là m ác thì ta nên suy nghÄ© như sau: vì vô minh, phiá»n não là m mất sáng suốt nên ngưá»i đó má»›i hà nh động sai quấy như váºy. Há» là ngưá»i đáng thương, Ä‘au khổ Ä‘á»i nà y và cả Ä‘á»i sau (vì phải chịu quả báo).
Không nên nhìn lá»—i ngưá»i,
Ngưá»i là m hay không là m,
Nên nhìn tá»± chÃnh mình,
Có là m hay không là m. (Pháp Cú, kệ 50)
Ngưá»i tu cần phải "phản quang tá»± ká»·" tức là quay cái nhìn trở lại nÆ¡i mình, xem mình có là m lá»—i hay không. Có thấy lá»—i mình thì má»›i tu sá»a để trở nên thánh thiện. Còn ngưá»i khác có là m sai quấy hay không thì đó là chuyện cá»§a há», không nên dại dá»™t ôm thêm phiá»n não và o mình. Không nghÄ© xấu kẻ khác tức là đang thanh lá»c tâm ý cá»§a mình và là m đúng lá»i Pháºt dạy. Tụng kinh, sám hối mà tiếp tục nghÄ© xấu kẻ khác thì nghiệp cÅ© chưa sạch lại tạo thêm nghiệp má»›i.
Nếu gặp trưá»ng hợp mình không nghÄ© xấu kẻ khác mà ngược lại há» nghÄ© xấu mình thì sao? Tháºt ra vấn đỠnà y không cần đặt ra, vì ta chưa có tha tâm thông nên không thể biết được trong tâm ngưá»i khác nghÄ© gì vá» ta. Ta chỉ có thể nghi, hoặc Ä‘oán là há» nghÄ© xấu mình qua cá» chỉ lá»i nói hà nh động cá»§a há». Há» nghÄ© gì vá» ta thì đó là vấn đỠcá»§a há» vì há» phải sống vá»›i những ý nghÄ© đó.
Không nghÄ© xấu kẻ khác là má»™t hạnh tu rất khó là m, không phải má»™t sá»›m má»™t chiá»u mà là m được ngay. Có ngưá»i sau má»™t thá»i gian tu hà nh, biết phải trái rồi tâm bá»—ng sinh ra phân biệt, so sánh, phán xét kẻ khác, thà dụ như thấy bạn đồng tu không giữ giá»›i, không tụng kinh, không thiá»n định, không chánh niệm, không ăn chay, v.v... Nói ra sợ mÃch lòng tạo khẩu nghiệp, không nói thì trong lòng bá»±c bá»™i, khó chịu. Tu như váºy thì cà ng tu cà ng khổ, và đương nhiên là tu không đúng. Tu sá»a phải có từ bi và trà huệ. Nếu táºp khà phân biệt, phán xét quá sâu dà y thì ta táºp chuyển như sau: má»—i khi thấy ai là m Ä‘iá»u gì sai quấy thì ta liá»n phát nguyện cầu cho ngưá»i đó nghiệp chướng tiêu trừ, căn là nh tăng trưởng. Mình tu thiá»n Tứ Niệm Xứ mà thấy ngưá»i khác không có chánh niệm thì liá»n phát nguyện cầu cho ngưá»i nà y sẽ có chánh niệm. Mình thông hiểu kinh Ä‘iển mà thấy ngưá»i khác tụng như vẹt thì phát nguyện cầu cho há» sá»›m hiểu được nghÄ©a mầu. Cứ thế mình luôn trải tâm ra cầu mong những sá»± tốt đẹp đến vá»›i má»i ngưá»i. Như váºy thì cái tâm phán xét được chuyển thà nh tâm từ bi.
3)Không nói xấu kẻ khác
Nói là má»™t khả năng đặc biệt cá»§a con ngưá»i, là má»™t phương tiện truyá»n thông, nhưng hầu hết những vấn đỠvui buồn, sung sướng, khổ Ä‘au Ä‘á»u bắt nguồn từ lá»i nói. Thương nhau cÅ©ng vì lá»i nói mà ghét nhau cÅ©ng từ lá»i nói. Má»™t lá»i nói có thể gây ra chiến tranh mà cÅ©ng có thể Ä‘em lại hòa bình. Vì thế đức Pháºt dạy tu là phải kiểm soát ba nghiệp: thân, khẩu, ý cho thanh tịnh. VỠý thì ta đã láºp nguyện ở trên là không nghÄ© xấu kẻ khác, bây giá» vá» khẩu tức là cái miệng thì ta táºp không nói xấu kẻ khác. Nói xấu kẻ khác thì ta được lợi Ãch gì? Không được lợi Ãch gì hết mà ngược lại, trước hết tạo khẩu nghiệp, sau là nói xấu ngưá»i thì sẽ bị ngưá»i nói xấu lại. Nói xấu ngưá»i là là m dÆ¡ miệng mình trước.
Ngưá»i Ä‘á»i có táºt hay nói, thÃch nói, nhất là những chuyện thị phi, bà n tán, chê bai ngưá»i nà y, chỉ trÃch ngưá»i kia, phán xét ngưá»i nà y tốt ngưá»i kia xấu. Nghe má»™t thì đồn mưá»i, chuyện có thì nói không, chuyện không thì nói có, gây ra xÃch mÃch giáºn há»n lẫn nhau. Cổ nhân có câu "bệnh tùng khẩu nháºp, há»a tùng khẩu xuất", nghÄ©a là các thứ bệnh Ä‘á»u từ miệng mà và o, má»i tai há»a Ä‘á»u từ miệng mà ra, và "khẩu khai thần khà tán, thiệt động thị phi sanh", mở miệng thì thần khà tiêu hao, lưỡi động Ä‘áºy nhiá»u thì sanh chuyện phải trái. Do đó tu hà nh chúng ta cần phải tỉnh giác giữ gìn cái miệng cá»§a mình. Nếu được thì nên táºp bá»›t nói, và khi nói thì phải cẩn tháºn. Ngưá»i xưa thưá»ng căn dặn trước khi nói phải uốn lưỡi bảy lần để đừng nói báºy gây tổn thương cho mình và ngưá»i.
Trong năm giá»›i căn bản cá»§a pháºt tá» tại gia thì ba giá»›i đầu: sát sanh, trá»™m cắp, tà dâm thuá»™c vá» thân, còn hai giá»›i sau: nói dối, và uống rượu thuá»™c vá» miệng. Äúng ra giá»›i thứ tư bao gồm cả bốn Ä‘iá»u là không: nói dối (vá»ng ngôn), nói thêu dệt (á»· ngữ), nói hai chiá»u (lưỡng thiệt), và nói xấu ngưá»i (ác khẩu).
Lá»i nói rất lợi hại trong việc giao tiếp vá»›i Ä‘á»i. NghÄ© xấu ngưá»i khác thì chưa nặng lắm vì nó hãy còn nằm trong tâm và là m má»™t mình ta khổ thôi, còn nói xấu ngưá»i khác thì cả hai Ä‘á»u bị tổn thương. Vì thế tu hà nh không phải chỉ có tu tâm như má»™t số ngưá»i lầm tưởng mà phải tu cả miệng nữa. Tu miệng tức là táºp chánh ngữ (Ä‘iá»u thứ ba trong Bát Chánh Äạo). Chánh ngữ không phải đơn giản chỉ nói sá»± tháºt mà nó bao gồm năm Ä‘iá»u sau, như Äức Pháºt dạy trong Kinh Và dụ cái cưa (Trung Bá»™ Kinh 21): "Chư Tá»· Kheo, có năm loại ngôn ngữ mà các thầy có thể dùng khi nói vá»›i ngưá»i khác:
1)đúng thá»i hay phi thá»i
2)chân thực hay không chân thực
3)nhu nhuyến hay thô bạo
4)có lợi Ãch hay không lợi Ãch
5)với tâm từ hay tâm sân."
Qua lá»i dạy trên, ta thấy không phải cứ nói đúng sá»± tháºt là tốt. Có những sá»± tháºt không nên nói và có những sá»± tháºt cần nên nói. Sá»± tháºt mà nói không đúng lúc (phi thá»i) thì sẽ không ai nghe. Sá»± tháºt mà nói má»™t cách hung hăng thô bạo thì ngưá»i ta ghét và không chấp nháºn. Nói sá»± tháºt mà gây tổn hại chia rẽ không Ä‘em lại lợi Ãch cho ai thì nói là m chi? Nói sá»± tháºt mà lòng tức giáºn thì sá»± tháºt đó chỉ là má»™t cái cá»› hại ngưá»i, nói ra cho hả dạ. Vì thế Chánh Ngữ cần bao gồm năm Ä‘iá»u sau:
1)nói sá»± tháºt
2)nói đúng lúc
3)ôn hòa ái ngữ
4)có lợi Ãch
5)nói vá»›i tâm từ mong cho ngưá»i nghe được an vui hạnh phúc.
Nhiá»u ngưá»i cho rằng khi mình nói sá»± tháºt, đúng lẽ phải thì ngưá»i khác phải nghe, nếu há» không nghe thì mình nổi giáºn. Äây là má»™t ý tưởng sai lầm cần phải sá»a và kiểm lại xem mình có nói theo chánh ngữ hay không?
4)Táºp là m má»™t Ä‘iá»u tốt
Táºp được hai hạnh trên: không nghÄ© xấu và không nói xấu kẻ khác là chúng ta đã tiến bá»™ khá xa trên đưá»ng Äạo. Tuy nhiên đây má»›i chỉ là má»™t phần ba đưá»ng, không là m Ä‘iá»u ác (chư ác mạc tác). Má»™t phần ba kế tiếp là táºp là m Ä‘iá»u là nh (chúng thiện phụng hà nh).
Vá» thân thì ta táºp bố thÃ, cúng dưá»ng, giúp đỡ, là m công quả, v.v... Bố thà cúng dưá»ng là má»™t hạnh căn bản trên đưá»ng đạo, nó chuyển hóa lòng keo kiệt bám vÃu tà i sản, khai mở tâm xả và rá»™ng lượng, phần đông ngưá»i trà thức rất Ãt để ý tá»›i hạnh nà y. Các vị Bồ Tát lá»›n trong kinh Äại Thừa Ä‘á»u có những hạnh nguyện đặc biệt và nó trở thà nh tên cá»§a các ngà i, thà dụ như Thưá»ng Tinh Tấn Bồ Tát, Thưá»ng Bất Khinh Bồ Tát, Quán Thế Âm Bồ Tát, Trì Äịa Bồ Tát trong kinh Pháp Hoa. Thưá»ng Bất Khinh Bồ Tát thưá»ng hà nh má»™t Ä‘iá»u đơn giản là thấy ai ngà i cÅ©ng lá»… xá và nói: "Tôi không dám khinh quý vị, vì quý vị Ä‘á»u sẽ thà nh Pháºt". Quán Thế Âm Bồ Tát thì tu hạnh lắng nghe và cứu ngưá»i khổ Ä‘au."Trì Äịa Bồ Tát từng là m hạnh bồi bổ đưá»ng xá, đất Ä‘ai, bá» bến, khiến cho ngưá»i bá»™ hà nh được vững bước, xe cá»™ được lưu thông, ghe thuyá»n được qua lại dá»… dà ng. Ngà i lại còn khuân vác đồ đạc cho ngưá»i ta ở những nÆ¡i chợ búa, thà nh phố mà không thá» lãnh tiá»n công".
Ngoà i những hạnh nÆ¡i thân, ta có thể láºp hạnh nÆ¡i miệng như táºp khen tặng ngưá»i khác, đó là ban cho há» sá»± hoan há»·. Tâm lý chung cá»§a con ngưá»i chỉ thÃch được khen chứ không biết khen. Má»—i khi thấy ai là m Ä‘iá»u gì tốt đẹp ta nên tùy há»· và khen tặng, khen như váºy là ý thức được Ä‘iá»u tốt nÆ¡i tha nhân. Ta vừa có công đức và ngưá»i kia được hoan há»·, đấy không phải tá»± lợi lợi tha là gì?
Bà i táºp:
1)Má»™t ngà y qua ta đã là m gì lợi Ãch cho mình và ngưá»i khác?
2)Ta có Ä‘em lại niá»m vui cho ai không?
3)Ta đã sá»a đổi được tánh xấu nà o?
4)Ta có là m đúng theo hạnh của mình không?
Tóm lược
Trên đưá»ng đạo, chúng ta cần nương theo má»™t vị thầy để há»c há»i giáo lý kinh Ä‘iển, trau dồi giá»›i, định, huệ và lá»±a má»™t pháp môn tu trì. Nếu chưa tìm ra thì có thể lấy pháp môn thiá»n tịnh song tu và sau cùng là láºp hạnh để tu táºp trong Ä‘á»i sống hà ng ngà y. Vì tu không phải là chạy trốn cuá»™c Ä‘á»i mà là chuyển hóa mình ngay trong cuá»™c Ä‘á»i.
Äi tìm hạnh phúc
Hạnh phúc là gì?
Là ngưá»i ai cÅ©ng muốn sung sướng hạnh phúc, nhưng hạnh phúc là gì thì khó mà trả lá»i chÃnh xác vì nó tùy quan niệm và trình độ tiến hóa cá»§a má»—i ngưá»i.
Äối vá»›i ngưá»i nghèo thì tiá»n cá»§a là hạnh phúc. Äang đói mà có cÆ¡m ăn là hạnh phúc. Cô đơn mà có ngưá»i thương là hạnh phúc.
Äối vá»›i Ä‘a số quần chúng thì hạnh phúc là thá»a mãn những nhu cầu váºt chất, thể xác như ăn uống, tình dục, vợ đẹp con ngoan, nhà cá»a tà i sản.
Sau khi đạt được những nhu cầu váºt chất thì hạnh phúc là thá»a mãn nhu cầu danh vá»ng, địa vị, quyá»n hà nh như giám đốc, tỉnh trưởng, bá»™ trưởng, thá»§ tướng, tổng thống, v.v...
Trên phương diện tương đối ta có thể định nghÄ©a hạnh phúc là khi những nhu cầu thèm khát được thá»a mãn. Nhưng sá»± thèm khát cá»§a con ngưá»i không bao giá» chấm dứt. Khi chưa có thì thèm muốn có, khi có rồi thì sợ mất, hoặc nếu không thì lại thèm muốn cái khác. Do đó cái hạnh phúc mà ngưá»i thế gian theo Ä‘uổi chỉ là má»™t ảo tưởng, tưởng nắm bắt được nhưng trong thoáng giây nó lại tuá»™t mất và phải chạy Ä‘i tìm nữa.
Hạnh phúc tương đối
Gá»i là tương đối vì loại hạnh phúc nà y mong manh tạm bợ.
Tiến trình hạnh phúc (tương đối):
Ban đầu à khởi ham muốn, thèm khát má»™t Ä‘iá»u gì đó (désir),
Khi đạt được Ä‘iá»u ham muốn thì sung sướng, khoái lạc (plaisir),
Tiếp theo phải ý thức là mình đã đạt được Ä‘iá»u đó thì má»›i có hạnh phúc (bonheur).
Ở giai Ä‘oạn má»™t, ta là ngưá»i thiếu thốn khi tâm khởi lên tham muốn. Sang giai Ä‘oạn hai, ta là ngưá»i sung sướng nhưng không khéo có thể rÆ¡i trở vá» giai Ä‘oạn má»™t nếu thiếu ý thức. Giai Ä‘oạn ba, ta là ngưá»i có hạnh phúc, ý thức cà ng nhiá»u thì hạnh phúc cà ng lâu.
Thà dụ khi Ä‘au răng, ta chỉ thèm muốn là m sao hết Ä‘au răng là sung sướng lắm. Thá»i nay không phải má»›i Ä‘au răng là có thể chạy ngay tá»›i phòng mạch nha sÄ©, ta phải lấy hẹn trước Ãt nhất má»™t, hai ngà y. Äến khi được nha sÄ© chữa hết Ä‘au răng, ta thở phà o sung sướng. Nhưng vừa hết Ä‘au răng, chưa kịp thưởng thức sá»± sung sướng đó thì ta nghÄ© ngay tá»›i việc ăn uống, không biết lát nữa Ä‘i ăn nhà hà ng nà o ngon để bù lại mấy ngà y qua. Khi Ä‘au răng ta cầu "hạnh phúc hết Ä‘au răng", nhưng khi hết Ä‘au răng thì không thấy hạnh phúc mà lại tiếp tục thèm muốn cái khác. Ta đã để "hạnh phúc hết Ä‘au răng" tuá»™t ngay khá»i tầm tay.
Hồi trước còn nghèo, Ä‘i là m phải Ä‘i xe đạp hoặc xe công cá»™ng nên tôi thèm có má»™t chiếc xe hÆ¡i, nếu có được xe hÆ¡i thì tôi sung sướng lắm. Sau nà y là m ăn khá giả có tiá»n mua được xe hÆ¡i, má»—i ngà y lái xe Ä‘i là m, ý thức được mình may mắn hÆ¡n nhiá»u ngưá»i khác nên tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Ngà y nà o tôi còn nhá»› (niệm) và ý thức (tỉnh giác) được như váºy thì ngà y đó tôi còn tiếp tục hưởng cái "hạnh phúc có xe hÆ¡i".
Hạnh phúc luôn luôn là hạnh phúc vá» cái gì? Hạnh phúc không có tá»± tánh, không thể tá»± nhiên mà có. Hạnh phúc lâu bá»n hay ngắn ngá»§i tùy theo ta ý thức nhiá»u hay Ãt
Hạnh phúc một mình
Chúng ta thưá»ng Ä‘i tìm má»™t cái gì bên ngoà i để mang lại cho mình hạnh phúc như váºt chất, nhà cá»a, xe hÆ¡i, máy móc, tiện nghi, ... hoặc tình cảm gia đình, thân quyến, bạn bè, ngưá»i yêu, ... hoặc danh vá»ng, địa vị, lý tưởng. Ta khát khao tìm kiếm vì tưởng mình nghèo nà n, thiếu thốn, tâm luôn phóng ra ngoà i chạy theo trần cảnh. Trong kinh Pháp Hoa kể thà dụ đứa cùng tá» suốt Ä‘á»i Ä‘i ăn xin vì không biết trong túi mình có viên ngá»c quý, đến khi được ngưá»i bạn nhắc tỉnh ngá»™ lấy ngá»c ra xà i liá»n hết đói khổ.
Bà i quán chiếu dưới đây nhắc bạn nhá»› lại những viên ngá»c quý mà bạn đã có, chỉ cần lấy ra dùng là sẽ có hạnh phúc.
Quán chiếu hạnh phúc
Sau đây là 7 Ä‘iá»u quán chiếu hạnh phúc:
Ta đang còn sống
Ta có sức khá»e
Ta có đủ sáu căn
Ta có tự do
Ta có tiện nghi váºt chất
Ta có tình thương
Ta có sự hiểu biết
1/ Ta đang còn sống
Trên Ä‘á»i nà y quý nhất là sá»± sống. Tất cả sinh váºt từ côn trùng, sâu bá», thú váºt cho đến con ngưá»i, loà i nà o cÅ©ng tham sống sợ chết. Giả sá» bây giá» phải lá»±a chá»n giữa trúng số độc đắc mà chết và sạt nghiệp mà sống thì bạn sẽ lá»±a cái nà o? Ở Ä‘á»i ai cÅ©ng lo Ä‘i tìm tiá»n cá»§a, nhưng tháºt ra tiá»n cá»§a chỉ để bảo đảm sá»± sống an toà n, tiện nghi. Có nhiá»u ngưá»i già u sang sẵn sà ng chi hết tiá»n cá»§a để cứu lấy mạng sống. Như thế đủ thấy sá»± sống quý hÆ¡n tiá»n bạc, quý hÆ¡n gấp trăm ngà n, triệu ngà n lần. Ngay cả má»™t tá»· đô la cÅ©ng không mua nổi mạng sống khi bị bệnh ung thư hay sida (aids). Váºy mà sáng nay mở mắt thức dáºy còn sống, bạn có thấy mình hạnh phúc không?
Má»—i khi cảm thấy khổ Ä‘au, chán nản hay tuyệt vá»ng thì hãy nhá»› lại ta Ä‘ang còn sống đây. Còn sống thì còn tất cả.
2/ Ta có sức khá»e
Sá»± sống quý nhất trên Ä‘á»i, sức khá»e quý nhất trong sá»± sống. Có sức khá»e không có nghÄ©a là phải khá»e như lá»±c sÄ© thế váºn há»™i mà chỉ cần không Ä‘au nhức, bệnh hoạn, không có bệnh trầm kha, nan y, v.v... Ở Ä‘á»i mấy ai tránh khá»i bệnh táºt, không bệnh nà y thì bệnh ná». Bệnh nặng như ung thư hay sida phải có thuốc giảm Ä‘au như morphine má»›i chịu nổi, nếu không thì Ä‘au đớn rên siết như bị hà nh hình ở địa ngục, bệnh nhẹ như cảm cúm, sổ mÅ©i, nhức đầu cÅ©ng là m cho ta mệt má»i, khó thở, Ä‘au nhức. Má»—i khi khá»e mạnh, không bệnh hoạn thì ta hãy mừng rỡ ý thức đó là má»™t hạnh phúc. Có nhiá»u tiá»n mà bệnh hoạn liên miên, ăn không được, ngá»§ không yên, hết nằm nhà thương nà y đến nhà thương ná», có tiá»n như váºy đâu có sướng!
Má»—i khi cảm thấy khổ Ä‘au, chán nản hay tuyệt vá»ng thì hãy nhá»› lại ta Ä‘ang còn sức khá»e đây. Còn sức khá»e thì còn là m được tất cả.
3/ Ta có đủ sáu căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý)
Có nguá»i đầy đủ sức khá»e nhưng lại bị mù, Ä‘iếc, hoặc câm, què, tà n táºt, v.v... Những ngưá»i nà y dù có tiá»n, có sức cÅ©ng đâu sung sướng gì! Bạn có thể tưởng tượng nếu bây giá» bị mù thì bạn sẽ ra sao? Chỉ cần nhắm mắt lại trong năm, mưá»i phút Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong nhà mình xem. Bạn có hiểu được ná»—i khổ cá»§a ngưá»i mù không? Váºy mà bạn Ä‘ang còn đôi mắt sáng thấy được trá»i xanh, mây trắng, tai nghe được chim hót, nhạc hay, mÅ©i ngá»i được mùi cÆ¡m thÆ¡m, miệng nói năng được vá»›i ngưá»i thương, thân không què quặt, tâm không Ä‘iên loạn. Như váºy còn đòi há»i gì hÆ¡n? Chỉ cần mất Ä‘i má»™t căn thôi Ä‘á»i bạn sẽ mất Ä‘i rất nhiá»u ý nghÄ©a.
Dù ở trong cảnh khổ nà o Ä‘i nữa, nhá»› lại mình còn nguyên vẹn sáu căn cÅ©ng đủ an á»§i và xóa tan Ä‘i má»i niá»m Ä‘au.
4/ Ta có tự do
Tá»± do ở đây là không bị tù đà y chứ không có nghÄ©a chÃnh trị hay tôn giáo. Bởi vì theo giáo lý, tất cả chúng ta Ä‘á»u là tù nhân cá»§a ba cõi sáu đưá»ng. Chỉ khi nà o thoát khá»i sinh tá» luân hồi má»›i thá»±c sá»± là tá»± do.
Hiện tại bạn có Ä‘ang ở tù không? Có Ä‘ang bị trói buá»™c, xiá»ng xÃch không? Có ai cấm bạn Ä‘i đứng nói năng, ăn uống không? Có ai đánh Ä‘áºp theo dõi kiểm soát bạn không? Bạn có biết Ä‘á»i sống trong tù ra sao không? Dù đó là tù ở Pháp, ở Mỹ? Có thể bạn nghÄ© tù ở các xứ văn minh già u có thì sướng hÆ¡n ở xứ nghèo chăng? Ở Mỹ nhân viên cai tù không hà nh hạ tù nhân nhưng chÃnh những ngưá»i tù đánh Ä‘áºp, áp bức, hiếp dâm lẫn nhau rất dã man.
Ngay bây giá» nhìn lại, bạn có thấy mình được tá»± do Ä‘i đứng nói năng không? Nhá»› ai thì lên xe rồ máy Ä‘i thăm, thèm ăn món gì thì ra chợ mua hoặc Ä‘i nhà hà ng, v.v... Có biết bao ngưá»i Ä‘ang bị tù đà y khổ sở, trong đầu chỉ ao ước được tá»± do như bạn là há» sung sướng lắm. Váºy mà đang sống tá»± do bạn có cảm thấy hạnh phúc không? Nếu không thì bạn hãy ý thức và nhá»› lại Ä‘i, đừng để khi mất tá»± do rồi má»›i mÆ¡ ước thì quá muá»™n.
5/ Ta có tiện nghi váºt chất
Tiện nghi váºt chất không hẳn là nhà cao cá»a rá»™ng, xe hÆ¡i, ti vi, tá»§ lạnh, máy giặt, máy rá»a chén, v.v... Tiện nghi ở đây là những thứ căn bản mà phần đông chúng ta Ä‘á»u có, đó là cÆ¡m ăn, áo mặc, chá»— ở che mưa nắng, không phải Ä‘i ăn xin, ngá»§ đầu đưá»ng xó chợ. Nhiá»u ngưá»i ở Việt Nam vẫn tưởng rằng sống ở Pháp hay Mỹ chắc sướng lắm vì đầy đủ tiện nghi, hỠđâu biết là ở đâu cÅ©ng có kẻ già u ngưá»i nghèo. Ngay tại Paris, thá»§ đô ánh sáng, hà ng ngà y vẫn có nhiá»u ngưá»i ăn xin vô gia cư, tiếng pháp gá»i là SDF (sans domicile fixe), ngá»a tay Ä‘i xin tiá»n trong xe Ä‘iện ngầm (métro), tối đến há» chui và o những gầm cầu thang để ngá»§. Nhìn lên chẳng bằng ai, nhưng nhìn xuống thì ta vẫn còn may mắn hÆ¡n nhiá»u ngưá»i. Hãy nhìn lại hoà n cảnh cá»§a mình, bạn có đói đến ná»—i thiếu ăn không? Có nghèo đến ná»—i không còn mảnh vải che thân? Nếu chưa đến ná»—i như váºy thì bạn hãy xem mình đầy đủ. Khi tâm biết đủ (tri túc) thì bao nhiêu cÅ©ng đủ, khi tâm tham muốn đòi há»i thì bao nhiêu cÅ©ng không đủ. Ngưá»i biết đủ là ngưá»i già u có hạnh phúc vì không thấy thiếu thốn, ngưá»i tham lam keo kiệt dù có nhiá»u tiá»n vẫn là ngưá»i nghèo vì không bao giá» thấy đủ.
6/ Ta có tình thương
Nhiá»u ngưá»i khổ sở vì cảm thấy cô đơn, không có ai thương mình hết. Không ai thương mình bởi vì mình đâu có thương ai. Khi trong lòng ta trà n đầy tình thương thì tá»± nhiên nó tá»a ra và má»i ngưá»i sẽ tìm đến. Giống như mùa xuân hoa nở thÆ¡m ngát thì tá»± động ong bướm bay tá»›i xung quanh. Ai cÅ©ng có má»™t trái tim, tiếng Hán là tâm, bản chất cá»§a tâm (tim) là thương yêu. Ta có dư tình thương cho chÃnh mình và cho kẻ khác. Chỉ cần nhá»› lại mình có trái tim thương yêu và đem ra xá» dụng. Nếu chưa nhá»› thì bạn hãy thá»±c táºp phép quán từ bi ở phần trước.
Hiện tại bạn có ai là ngưá»i thân thương không? Có cha mẹ, anh em, vợ con, bạn bè không? Có ai Ä‘ang thương và lo lắng cho bạn không? Có tình thương, biết thương và được thương là má»™t hạnh phúc lá»›n nhất trên cõi Ä‘á»i nà y.
7/ Ta có sự hiểu biết
Hiểu biết ở đây là hiểu biết đạo lý chứ không phải kiến thức bằng cấp. Không kể ngưá»i khùng Ä‘iên mất trÃ, hoặc bị bệnh tâm thần mà ngay cả những ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng chưa chắc có sá»± hiểu biết vá» nhân quả và đạo đức. Äầu óc ta còn sáng suốt, không Ä‘iên khùng mất trÃ, lại gặp được Pháºt pháp, há»c hiểu giáo lý giải thoát, đó là má»™t duyên là nh hy hữu trăm ngà n muôn kiếp khó gặp được.
Ngoà i ra nếu là pháºt tá», ta có thể quán chiếu thêm như sau:
Tháºt may mắn hạnh phúc cho ta má»—i ngà y được tụng kinh, ngồi thiá»n, niệm Pháºt, trì chú, đó là việc là m đầy ý nghÄ©a và lợi Ãch nhất trong ngà y vì nó giúp ta giải thoát. Còn bao nhiêu việc khác như Ä‘i là m kiếm tiá»n, ăn uống, ngá»§ nghỉ, vui chÆ¡i, hưởng thụ, v.v... Ä‘á»u là tạo nghiệp và gây thêm phiá»n não.
Nếu quán chiếu những Ä‘iá»u trên chưa đủ để cho bạn hạnh phúc thì bạn cần phải "hạ sÆ¡n" Ä‘i và o cuá»™c Ä‘á»i để tiếp xúc vá»›i ngưá»i sắp chết, ngưá»i bệnh để thấy há» khổ ra sao, tiếp xúc vá»›i ngưá»i tà n táºt, ngưá»i tù, ngưá»i ăn xin, ngưá»i cô đơn, ngưá»i ngu cố chấp thì may ra nó sẽ giúp bạn tỉnh ngá»™ thấy mình hạnh phúc.
Hạnh phúc hai mình
Hạnh phúc hai mình là đi tìm và xây dá»±ng hạnh phúc chung vá»›i má»™t ngưá»i khác. Chắc khá»i nói bạn cÅ©ng Ä‘oán được hạnh phúc hai mình khó hÆ¡n hạnh phúc má»™t mình. Lá»›n lên ai cÅ©ng Ä‘i tìm má»™t ngưá»i để thương và sống chung, nói cách khác là láºp gia đình. Má»—i khi có đám cưới, ngưá»i ta thưá»ng chúc cô dâu chú rể trăm năm hạnh phúc, long phụng cầm sắt, v.v... Nhưng tôi sẽ nói cho há» biết là há» Ä‘ang Ä‘i và o con đưá»ng bất hạnh chứ không phải hạnh phúc vì há» sẽ phải nếm mùi: đòi há»i, trông chá», lên án, trách móc, đổ lá»—i, giáºn há»n, bất mãn, buồn tá»§i, thất vá»ng, v.v... Gia đình là nÆ¡i bao nhiêu oan gia tụ há»™i lại vá»›i nhau, đội lốt vợ chồng, con cái để thanh toán nợ ân oán, vay nghiệp trả nghiệp, oán tắng há»™i, ái biệt ly, cầu bất đắc.
Bà n vá» hạnh phúc gia đình tháºt là má»™t việc vạn bất đắc dÄ©, vì sao? Vì nếu tá»± mình có hạnh phúc rồi thì đâu cần phải Ä‘i tìm ai. Và nếu tá»± mình không có hạnh phúc mà mong cầu ngưá»i khác cho mình thì rất khó được vì ná»n tảng cá»§a sá»± tìm cầu là vô minh, Ãch ká»·, thèm khát, lợi dụng. Chúng ta Ä‘i tìm má»™t ngưá»i yêu để là m gì? Phải chăng để đáp ứng những nhu cầu, ao ước, thèm khát vá» váºt chất, tình cảm, tình dục, sinh lý? Khởi đầu ta là ngưá»i thiếu thốn mong chỠđòi há»i ngưá»i kia thá»a mãn cho ta giống như oan gia Ä‘i đòi nợ váºy. Không duyên nợ, không oan trái thì không thà nh vợ chồng, mà có oan trái thì là m sao hạnh phúc được?
Tình Ä‘á»i
Vợ chồng anh Hai, hồi má»›i cưới rất thương yêu và chiá»u chuá»™ng nhau, nhưng sau hÆ¡n 30 năm chung sống, bây giá» hai ngưá»i rất khổ sở phải chịu đựng nhau. Anh Hai không biết để ý nói chuyện, thăm há»i, săn sóc vợ con mà chỉ biết Ä‘i là m kiếm tiá»n thôi. Anh coi đó như xong bổn pháºn cá»§a mình và muốn vợ ở nhà phải trông nom cÆ¡m nước, hầu hạ anh đầy đủ. Anh lại có thêm tánh nóng nảy hay gắt gá»ng, la lối vợ con. Thá»i buổi khó khăn, vì lương cá»§a chồng không đủ nuôi gia đình nên chị Hai cung phải Ä‘i là m kiếm tiá»n. Vừa Ä‘i là m cá»±c nhá»c mà vá» nhà vẫn phải tiếp tục lo cÆ¡m nước cho chồng con nên chị Hai rất vất vả. Trong khi đó anh Hai quen thói cÅ© cá»§a ngưá»i à Äông, "chồng chúa vợ tôi", Ä‘i là m vá» ngồi coi ti-vi chá» cÆ¡m nước dá»n sẵn, ăn xong không biết phụ giúp dá»n dẹp công việc nhà nên chị Hai rất bất mãn và chán nản.
Và o dịp lá»… Vu Lan đến chùa được nghe thầy thuyết Pháp, chị Hai thấy thấm thÃa. Từ đó chị lui tá»›i chùa thưá»ng xuyên để là m công quả, há»c đạo và lấy đó là m nguồn an á»§i. Thấy vợ hay Ä‘i chùa, Anh Hai tưởng vợ không còn thương và lo lắng cho mình như trước, nên anh bá»±c bá»™i, khó chịu. Há»… có cÆ¡ há»™i là nói bóng nói gió, chỉ trÃch tôn giáo là mê tÃn dị Ä‘oan, dụ dá»— đà n bà , con nÃt. Và tệ hÆ¡n nữa, anh trở nên ghét chùa, nhà thá» và các thầy tu vì anh nghÄ© hỠđã dụ dá»— vợ anh. Nhưng anh không ngá» chÃnh anh má»›i là thá»§ phạm là m cho cho vợ anh xa lánh. Anh đã không biết thương yêu săn sóc vợ mình đúng nghÄ©a, anh chỉ biết Ãch ká»·, muốn vợ thương và lo cho mình anh thôi, không được để ý tá»›i bất cứ việc gì khác.
Là đà n ông, khi má»›i cưới vợ hay Ä‘i tìm ngưá»i yêu, chúng ta Ãt có khái niệm rõ rà ng, chÃn chắn vá» vai trò cá»§a ngưá»i vợ cÅ©ng như những ước muốn thầm kÃn, sâu xa trong tâm thức mình. Phần đông chúng ta cưới vợ để thá»a mãn nhu cầu tình cảm, sinh lý; để vợ thay thế mẹ tiếp tục săn sóc cho ta; để có má»™t ngưá»i bạn tâm sá»±, lấp vá cô đơn; hoặc để có ngưá»i nhõng nhẽo vá»›i ta; hoặc để có ngưá»i cho ta chiá»u chuá»™ng, o bế, v.v...
Trong Kinh "Các Ngưá»i Vợ" đức Pháºt có giảng vá» bảy loại vợ để răn dạy nà ng Sujata, con dâu cá»§a ông Cấp Cô Äá»™c. Cô nà y á»· và o sá»± già u có cá»§a cha mẹ mình nên vô lá»…, không cung kÃnh cha mẹ chồng, hống hách và thô lá»— đối vá»›i chồng.
Bảy loại vợ gồm có:
1. Vợ như kẻ sát nhân: tâm địa hiểm độc, không chung thá»§y trong hôn nhân, bá» rÆ¡i và khinh bỉ chồng, tÃnh tình háo sát.
2. Vợ như kẻ ăn trộm: tiêu xà i hoang phà và là m suy sụp tà i sản của chồng.
3. Vợ như chá»§ nhân: lưá»i biếng, há»—n xược, thô tháo, đà n áp và sai khiến chồng.
4. Vợ như mẹ: thương yêu chăm sóc, giúp đỡ chồng, biết cách giữ gìn và là m già u tà i sản cá»§a chồng như má»™t ngưá»i mẹ lo lắng cho con cái.
5. Vợ như em: thùy mị, khiêm tốn, biết tôn trá»ng, kÃnh nể, tùy thuáºn chồng như đối vá»›i ngưá»i anh trong gia đình,
6. Vợ như bạn: niá»m nở, vui vẻ, hòa thuáºn, cư xá» bình đẳng và thá»§y chung vá»›i chồng như ngưá»i bạn tốt.
7. Vợ như nữ tỳ: má»m má»ng, nhẫn nhục, không sân háºn hay giáºn dá»—i. Dù bị chồng đối xá» không đẹp nhưng vẫn nhưá»ng nhịn không tá» thái độ lá»— mãng. Biết phục vụ và phục tùng chồng như đầy tá»› đối vá»›i chá»§.
Pháºt dạy ba loại vợ đầu là loại vợ bất hảo, bốn loại vợ sau là đáng tôn kÃnh và há»c há»i vì há» tạo hạnh phúc cho gia đình và con cái.
Tá»›i đây không biết bạn Ä‘á»c muốn có vợ thuá»™c loại nà o? Má»™t lần ná» có dịp nói vá» Kinh Bảy Loại Vợ vá»›i Gia Äình Pháºt Tá», tôi há»i mấy anh em thÃch loại vợ nà o? Phần đông trả lá»i là thÃch loại vợ như em và loại vợ như bạn. Má»™t số Ãt thÃch loại vợ như mẹ hoặc như nữ tỳ. Có lẽ vì chữ nữ tỳ nghe như ngưá»i ở, trong khi thá»i nay nam nữ bình quyá»n, nên các thanh niên không thÃch lắm. Tháºt ra sá»± việc không đơn giản như váºy. Tâm lý con ngưá»i rất phức tạp. Có lúc ta muốn có vợ như mẹ để săn sóc cho mình. Có lúc lại muốn vợ như em để tuân phục, nghe lá»i mình. Có lúc muốn vợ như bạn để vui chÆ¡i, giải trÃ, tâm sá»±. Có lúc muốn vợ như nữ tỳ để nâng niu, hầu hạ, chiá»u chuá»™ng mình. Ta có thể nói là má»™t ngưá»i đà n ông cần hết cả bốn loại vợ nà y, nhưng tìm đâu ra má»™t ngưá»i vợ có cả bốn đức tÃnh như váºy?
Chị Hai săn sóc, lo lắng cÆ¡m nước chu đáo cho chồng như má»™t ngưá»i mẹ, nhưng chị lại không biết Ä‘i chÆ¡i, ăn diện nên anh Hai không mấy hà i lòng. Vì anh luôn gắt gá»ng, chỉ trÃch nên chị Hai không dám thá» thẻ tâm sá»± gì vá»›i anh, nên anh cảm thấy vợ như lÆ¡ là vá»›i mình. Anh cần má»™t ngưá»i vợ như bạn.
Anh Hai tìm má»i cách ngăn cản, không muốn chị Ä‘i chùa, lá»… Pháºt, nghe Pháp, nhưng chị thấy vô lý và Ãch ká»· nên không nghe lá»i là m anh bá»±c tức. Anh muốn vợ phải biết tuân lá»i anh như má»™t ngưá»i em hay má»™t nữ tỳ.
Anh Hai có được má»™t ngưá»i vợ như mẹ nhưng không hà i lòng vì còn thiếu má»™t ngưá»i vợ như em, như bạn, như nữ tỳ. Muốn như váºy nhưng anh quên trở vá» xét mình là loại chồng nà o đối vá»›i vợ. Anh có biết thương vợ mình như má»™t ngưá»i cha, má»™t ngưá»i anh hay má»™t ngưá»i bạn không?
Trong sá»± liên hệ tình cảm hay tình yêu, phần đông chúng ta không biết ban phát, chia xẻ, thông cảm mà chỉ biết đòi há»i, trông chá», hưởng thụ. Do đó tình cảm cá»§a chúng ta là tình đòi, tình khát, không bao giỠđược thá»a mãn và chỉ gây khổ cho nhau.
Hiệp ước sống chung
Ngưá»i ta cứ tưởng yêu nhau là đủ sống hạnh phúc trong "má»™t túp lá»u tranh hai trái tim và ng". "Tình yêu" là động cÆ¡ thu hút hai ngưá»i lại vá»›i nhau, nhưng nếu không biết cách sống thì nó sẽ phai nhạt và biến thà nh tình sầu hay tình háºn.
Ở Tây phương khi hai ngưá»i má»›i cưới nhau há» thưá»ng là m má»™t tá» giao kèo (contrat de mariage) ghi rõ tà i sản cá»§a má»—i ngưá»i để riêng hay hợp chung lại, phòng khi bất trắc ly dị thì dá»… giải quyết. Tá» giao kèo nà y chỉ cam kết vá» tà i sản chứ không bảo đảm hạnh phúc gia đình. Muốn gia đình hạnh phúc ta nên là m má»™t tá» giao kèo tương tá»±a như váºy nhưng trong đó hai ngưá»i cam kết, giao ước vá»›i nhau sẽ là m những gì để sống chung hạnh phúc.
Trong Kinh Thiện Sinh có nêu ra năm Ä‘iá»u cá»§a chồng đối vá»›i vợ như sau:
1. lấy lễ đối đãi nhau.
2. oai nghiêm đĩnh đạc.
3. ăn mặc phải thá»i.
4. trang sức phải thá»i.
5. phó thác việc nhà .
Vợ cÅ©ng phải lấy năm việc cung kÃnh chồng:
1. dáºy thì dáºy trước.
2. ngồi thì ngồi sau.
3. nói lá»i hòa nhã.
4. kÃnh nhưá»ng tùy thuáºn.
5. sớm lãnh ý chồng.
Những Ä‘iá»u dạy nà y rất tốt trong bối cảnh xa xưa, nhưng có lẽ không mấy thÃch hợp vá»›i xã há»™i hiện đại, nên tôi dá»±a và o tinh thần lục hòa, đỠnghị tám Ä‘iá»u mà những ai muốn sống chung hạnh phúc nên hứa thá»±c hiện vá»›i nhau. Lục hòa là sáu nguyên tắc sống chung hòa hợp cá»§a tăng Ä‘oà n gồm: thân hòa đồng trụ, khẩu hòa vô tránh, ý hòa đồng duyệt, kiến hòa đồng giải, giá»›i hòa đồng tu, và lợi hòa đồng quân.
1/ Truyá»n thông
Sống chung mà mạnh ai nấy sống, không ai nói chuyện vá»›i ai thì sá»›m muá»™n gì cÅ©ng tan rã. Mục Ä‘Ãch cá»§a truyá»n thông (communication) là là m cho hai bên hiểu và thông cảm lẫn nhau. Muốn váºy thì phải biết nói và biết nghe. Nhưng nói những gì? Và nghe là m sao? Nhiá»u ngưá»i nói suốt ngà y nhưng nói toà n những chuyện vô Ãch, chuyện trên trá»i dưới đất, chuyện thị phi, tốt xấu cá»§a ngưá»i khác, còn chuyện tình cảm quan trá»ng thì không biết nói. Suốt ngà y nghe nhạc, coi ti-vi, Ä‘i xi-nê, kiếm chuyện giải trÃ, chạy theo sá»± ồn à o náo động bên ngoà i để lấp vá sá»± trống vắng trong tâm hồn nhưng lại không biết lắng nghe ngưá»i thương cá»§a mình tâm sá»±. Chúng ta cần phải can đảm bà y tỠý kiến, ý nghÄ©, tình cảm, ná»™i kết cá»§a mình cho ngưá»i kia hiểu, không nên lặng lẽ âm thầm chịu đựng khổ Ä‘au má»™t mình.
Äiá»u lầm lá»—i chúng ta hay phạm là "suy bụng ta ra bụng ngưá»i", cứ tưởng mình biết ngưá»i kia và đinh ninh ngưá»i kia cÅ©ng biết ý mình. Nhưng tháºt ra ta không bao giá» biết được ngưá»i kia nghÄ© gì hay muốn gì và ngưá»i kia cÅ©ng không thể biết được ta thá»±c sá»± muốn gì vì má»—i ngưá»i có má»™t thế giá»›i ná»™i tâm riêng, nhiá»u khi cùng nói má»™t chữ nhưng má»—i ngưá»i lại hiểu khác nhau. Có nhiá»u Ä‘iá»u ta không bao giá» nói hay tiết lá»™ cho ngưá»i thương cá»§a mình biết vì ngại (sợ) hoặc không biết nói là m sao. Những Ä‘iá»u "thầm kÃn không nói" lâu ngà y trở thà nh má»™t hố thẳm ngăn cách, là m đôi bên trở nên dè dặt thiếu tin tưởng lẫn nhau.
Muốn tránh "suy bụng ta ra bụng ngưá»i" ta phải táºp để ý quan sát tìm hiểu, táºp nói thẳng không vòng vo tam quốc hay nói bóng nói gió. Äa số những chuyện buồn giáºn Ä‘á»u do hiểu lầm, không nói hoặc nói không rõ. Khi thương cÅ©ng như khi buồn Ä‘á»u cần bà y tá» nói ra vá»›i ái ngữ và chánh ngữ để thông cảm lẫn nhau (khẩu hòa), không nên để bụng, sinh ra ná»™i kết.
2/ Tương trợ
Biết ưu Ä‘iểm và khuyết Ä‘iểm cá»§a nhau để bổ sung và giúp đỡ nhau. Khi má»›i yêu, ai cÅ©ng phô trương cái hay cái đẹp cá»§a mình còn cái xấu dở thì dấu Ä‘i. Sau khi ở chung, những cái xấu kia má»›i lòi ra và lúc đó bất mãn buồn bá»±c. Nhân vô tháºp toà n, ai cÅ©ng có ưu Ä‘iểm và khuyết Ä‘iểm, Ä‘iá»u quan trá»ng là biết chấp nháºn và nâng đỡ nhau. Thà dụ chồng có sức khá»e là m việc nặng nhá»c nhưng không có tà i giao thiệp, vợ thì đảm Ä‘ang khéo ăn nói, má»—i khi cần giao thiệp vá»›i ngưá»i ngoà i thì vợ nên thay thế chồng. Bồng em thì khá»i nấu cÆ¡m, nấu cÆ¡m thì khá»i bồng em. Phần nà y tương đương vá»›i thân hòa.
3/ Trung thà nh
Cam kết trung thà nh vá»›i nhau, không lừa dối, ngoại tình, v.v... Äây chÃnh là giá»›i thứ ba trong năm giá»›i căn bản cá»§a ngưá»i pháºt tá», giá»›i không tà dâm (giá»›i hòa đồng tu).
4/ Thương yêu
Không nên lầm lẫn thương yêu vá»›i ái luyến. Thương yêu là mong muốn ngưá»i kia được an vui hạnh phúc, biết chấp nháºn ngưá»i kia như há» là . Tình thương thá»±c sá»± phải giống như tình mẹ thương con, dù con đẹp hay xấu, khôn hay dại, ngưá»i mẹ Ä‘á»u thương, chấp nháºn và không bao giá» bá» con. Äây là tình thương vô Ä‘iá»u kiện, có thể gá»i là tu giá»›i từ bi.
5/ Tôn trá»ng
Tôn trá»ng tá»± do, không gian và nhân tÃnh cá»§a ngưá»i thương. Không nên kiểm soát Ä‘iá»u khiển, biến ngưá»i kia thà nh nô lệ phải tuân theo ý cá»§a mình. Bạn có muốn được thương như chim nhốt trong lồng hay được tá»± do bay nhảy ngoà i trá»i? Thương nhau thì phải tôn trá»ng không gian cá»§a nhau, không xâm lấn, đà n áp, dà nh giá»±t (thân hòa dồng trụ).
6/ Biết há»i và chấp nháºn
Má»—i khi muốn Ä‘iá»u gì thì phải cam đảm bà y tá», xin há»i, yêu cầu và biết tôn trá»ng, chấp cháºn sá»± đáp ứng cá»§a ngưá»i kia. Thà dụ chồng muốn Ä‘i xi nê nhưng không biết vợ có thÃch không? Tốt nhất là bà y tỠý muốn cá»§a mình, nếu vợ thÃch thì cùng Ä‘i, còn vợ không thÃch vì má»™t lý do gì đó thì chồng không nên nà i ép hoặc giáºn dá»—i. Äây là ý hòa đồng duyệt.
7/ Chia xẻ
Chia xẻ vá»›i nhau vỠý kiến, tình cảm, váºt chất, không thá»§ lợi Ãch ká»·. Cho phép và chấp nháºn ngưá»i kia Ä‘i và o cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình, tìm hiểu mình, không dấu diếm. Phần nầy bao gồm lợi hòa và ý hòa.
8/ Cởi mở, là m mới
Sống chung má»™t thá»i gian, không ai tránh khá»i nhà m chán buồn tẻ vì báºn là m ăn, lo cho con cái, không có thì giá» vui chÆ¡i giải trà như hồi má»›i quen nhau. Do đó cần phải biết cởi mở, là m sống lại tánh hồn nhiên, dá»… thương, thông cảm cá»§a thuở ban đầu.
Má»—i ngưá»i ngồi xuống thà nh tháºt viết ra những khÃa cạnh đáng yêu và đáng ghét cá»§a bao năm sống chung rồi trao đổi vá»›i nhau. Kế đó cùng bà n luáºn và ghi ra những giải pháp thÃch nghi ngõ hầu đáp ứng được ước muốn chung cá»§a hai ngưá»i. Äây là kiến hòa đồng giải.
Äiá»u quan trá»ng không phải lúc nà o cÅ©ng là m đẹp lòng nhau mà là khả năng giải tá»a sá»± bất hòa. Có những cặp vợ chồng không bao giá» gây sá»± cãi nhau, bá» ngoà i có vẻ hạnh phúc nhưng bên trong lạnh lùng tẻ nhạt, há» không là m to chuyện bởi vì má»—i ngưá»i chỉ muốn sống yên thân qua ngà y. Ngược lại có những cặp vợ chồng phải trải qua nhiá»u sóng gió nhưng hiểu và thương nhau nhiá»u hÆ¡n.
Hạnh phúc (hai mình) cần được xây dá»±ng, duy trì, chứ không phải đợi ngưá»i kia cho ta hạnh phúc. Nếu chỠđợi ngưá»i kia cho ta, chiá»u ý ta thì đó không phải tình yêu mà là tình đòi, tình nợ, hai bên đòi qua đòi lại, không ai biết cho, biết hiểu để cuối cùng thà nh tình sầu, tình háºn, thà nh oan gia kiếp sau Ä‘i tìm nhau thanh toán tiếp nợ ân oán.
Thá»±c táºp:
Lâu lâu hai ngưá»i cần ngồi xuống và kiểm lại xem:
1. Ta có biết thương yêu tháºt sá»± là gì không?
2. Ta đã là m gì để biểu lộ tình thương?
3. Cách thương cá»§a ta là m cho ngưá»i kia hạnh phúc hay khó chịu?
4. Ta có đóng góp gì cho hạnh phúc hay chỉ biết thụ hưởng, lợi dụng?
5. Nếu sống chung mà không hạnh phúc thì ta cần phải là m gì?
Hãy thương như lÃ
Ngưá»i kia như thế nà o thì ta thương há» như thế nấy, đó gá»i là thương ngưá»i kia như há» là (aimer l autre comme il est). Cách nói nà y có vẻ má»›i lạ, không đúng vá»›i văn phạm tiếng Việt vì nó thiếu má»™t túc từ sau chữ là . Nhưng tôi mong rằng độc giả sẽ là m quen dần vá»›i lối nói nà y.
Trước khi biết thương yêu và chấp nháºn ngưá»i khác như há» là thì ta phải biết thương yêu và chấp nháºn mình, chấp nháºn những cái xấu cÅ©ng như cái đẹp. Nếu tôi lùn và mÅ©i tẹt thì tôi biết thương và chấp nháºn cái lùn và mÅ©i tẹt cá»§a mình, không cần phải mang giầy cao gót hoặc Ä‘i sá»a mÅ©i để biến thà nh ngưá»i đẹp thì tôi má»›i thương mình được. Nếu tôi là công nhân thì tôi cho ngưá»i kia biết tôi là công nhân, không cần giả bá»™ nói dối mình là chá»§ hãng để chinh phục ngưá»i đẹp. Nếu tôi là ổi mà giả bá»™ là m mÃt thì trước sau gì cÅ©ng bại lá»™. Khi biết thương mình như váºy ta má»›i có thể thương và chấp nháºn ngưá»i khác như há» là .
Sống chung hạnh phúc là cả má»™t nghệ thuáºt, không phải cứ thương và lo cho nhau là đủ. Có má»™t cặp hát xiệc gồm hai cha con, ngưá»i cha đã lá»›n tuổi và cô con gái khoảng 16 tuổi. Cô nà y thưá»ng lá»™n ngược trồng cây chuối trên đầu ngưá»i cha, còn ông ta ráng giữ thăng bằng dưới đất để chịu cho cô con gái. Má»™t hôm ông nói: "Bây giá» cha đã lá»›n tuổi, khi biểu diá»…n hai cha con mình phải cẩn tháºn lo cho nhau nhiá»u hÆ¡n". Cô con gái đáp: "Cha Æ¡i! Con nghÄ© cha hãy lo phần cá»§a cha tháºt chu đáo, còn con lo phần cá»§a con thì má»i việc sẽ êm xuôi". Câu chuyện nà y đến tai đức Pháºt và ngà i đồng ý vá»›i câu trả lá»i cá»§a cô gái. Vì khi Ä‘ang lÆ¡ lá»ng ở trên cao vá»›i chá»— dá»±a duy nhất là đầu cha mình, việc quan trá»ng mà cô phải là m là hết sức chú ý giữ thăng bằng, đâu thể lo cho cha cô ở dưới được, và ngược lại cha cô cÅ©ng phải táºp trung tinh thần ở dưới, đâu thể ngước lên nhìn hay lo cho con gái.
Muốn hạnh phúc má»—i ngưá»i phải chịu trách nhiệm và lo phần cá»§a mình cho hoà n hảo, không nên dòm ngó hay xen và o phần cá»§a ngưá»i kia. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t thùng rác chứa phiá»n não riêng và có bổn pháºn lau chùi thùng rác cá»§a mình. Nếu ta muốn lau rá»a thùng rác cá»§a ngưá»i kia tức là dòm ngó và o phần cá»§a ngưá»i khác. Ta phải biết tôn trá»ng và để nguyên cho ngưá»i kia lau chùi thùng rác cá»§a há». Sống chung không phải đổ rác và o ngưá»i thương và cÅ©ng không phải lau chùi thùng rác cá»§a nhau. Ta có thể tâm sá»± chia xẻ niá»m Ä‘au ná»—i khổ cá»§a mình cho ngưá»i kia nghe và há»i ý kiến nhưng chÃnh ta phải tu táºp chuyển hóa phiá»n não cá»§a mình. Äiá»u dại dá»™t nhất là đổ lá»—i, trách móc, kết tá»™i, than phiá»n ngưá»i kia, là m như váºy là đang đổ rác cá»§a mình và o ngưá»i thương. Nếu cần gì thì bà n nói chia xẻ tâm sá»± vá»›i nhau để tìm giải pháp như đã nói ở phần trước.
Lau chùi thùng rác cá»§a mình, tức là thanh tịnh hóa Ã, Tình, Thân cho đến khi không còn trách móc, buồn giáºn lẫn nhau thì lúc đó ta là ngưá»i trưởng thà nh và biết thương yêu thá»±c sá»±.
Sống chung mà biết thương yêu, thông cảm, chấp nháºn lẫn nhau để xây dá»±ng hạnh phúc thì quá tốt, nhưng nếu gặp trưá»ng hợp không may, chỉ có má»™t bên chấp nháºn và bên kia vô minh ngoan cố không chịu thì sao? Má»™t bên thương yêu và má»™t bên lợi dụng, hoặc má»™t bên trung thà nh má»™t bên lừa dối, má»™t bên hiếp đáp má»™t bên sợ hãi, v.v..., sống chung mà chỉ là m khổ nhau thì có nên tiếp tục không? Tốt nhất hãy ban cho nhau má»™t ân huệ, đó là chia tay nhau, đưá»ng ai nấy Ä‘i. Äừng Ãch ká»· chiếm giữ, nÃu kéo vì nếu bạn không thể thương ngưá»i kia như há» là thì sẽ có ngưá»i khác thương há». Äừng là m mất thì giá» cá»§a nhau. Trong xã há»™i hiện nay, ly dị là má»™t chuyện rất bình thưá»ng không có gì xấu hổ hay tá»™i lá»—i. Nhiá»u khi ly dị xong ngưá»i ta má»›i tỉnh ngá»™, nháºn ra lá»—i lầm và trưởng thà nh hÆ¡n.
Hạnh phúc tuyệt đối
Những loại hạnh phúc kể trên dù má»™t mình hay hai mình Ä‘á»u tương đối, tạm bợ giúp cho ngưá»i ta bá»›t khổ phần nà o trong kiếp luân hồi vô táºn, vì tháºt ra tất cả hạnh phúc thế gian chỉ là ảo ảnh (maya), như bóng trong gương, như trăng đáy nước, thấy dưá»ng như có mà không tháºt có, cà ng tìm kiếm cà ng thất vá»ng. Nếu chưa dứt được nghiệp ái thì cố gắng tu sá»a để sống hạnh phúc vá»›i ngưá»i mình thương, đừng gây khổ cho nhau.
Là ngưá»i trà cần phải hướng đến "hạnh phúc tuyệt đối". Theo Äạo, hạnh phúc không phải là cái gì ở bên ngoà i mà ở ngay trong tâm mình, khi tâm chấm dứt thèm khát, ham muốn thì lúc đó không cần phải chạy Ä‘i tìm kiếm cái gì nữa hết. Hạnh phúc chân tháºt là sá»± bình an cá»§a tâm hồn. Khi tâm hồn hoà n toà n bình an, vắng lặng không còn má»™t chút bóng dáng cá»§a khát ái, phiá»n não, lo âu, chấp ngã, Ãch ká»· thì đó má»›i là hạnh phúc chân tháºt.
Kết Luáºn
Sinh ra ở Ä‘á»i, không biết mình từ đâu đến, đến đây để là m gì, chết sẽ Ä‘i vỠđâu? Trong lúc sống không biết mình là ai, là cái gì? Tại sao lại gặp phải bao nhiêu Ä‘au khổ, buồn phiá»n, lo âu, sợ hãi, v.v...?
Äến vá»›i đạo để tìm câu trả lá»i nhưng nhiá»u khi chúng ta vá»™i và ng tìm ngay má»™t pháp môn để cầu giác ngá»™ hay giải thoát và quên Ä‘i những khoắc khoải ban đầu. Tất cả pháp môn như Thiá»n, Tịnh, Máºt, Ä‘á»u hay và tốt cả nhưng ta cần nhá»› lại mục Ä‘Ãch tu hà nh cá»§a mình là gì? Äạo Pháºt là con đưá»ng cá»§a tuệ giác và nhá» tuệ giác soi sáng chúng ta má»›i thoát khổ, do đó nếu tu đúng theo đạo Pháºt thì ta phải thấy có sá»± chuyển hóa ngay nÆ¡i thân tâm mình, bá»›t lo âu, phiá»n não và có nhiá»u an lạc hÆ¡n.
Khái niệm vá» Ã, Tình, Thân không có gì đặc biệt mà chỉ là má»™t cách nhìn khác vá» ngÅ© uẩn, má»™t lối nhìn đơn giản và con ngưá»i hÆ¡n, nhất là vấn đỠTình cần được triển khai hÆ¡n trong tương lai.
Tu theo giáo lý Nguyên Thá»§y thì cần hiểu vá» danh sắc, lục nháºp, vô ngã. Tu theo giáo lý Äại Thừa thì cần hiểu vá» ngÅ© uẩn giai không hay Bát Nhã. Tu để chuyển hóa khổ Ä‘au trong hiện tại thì cần hiểu vá» Ã, Tình, Thân và tiến trình phiá»n não. Thấy được sá»± liên quan cá»§a bá»™ ba (Ã, Tình, Thân) thì ta cần phải tu sá»a cả ba chứ không thể chỉ tu tâm hoặc tu thân thôi, đó là điá»u chÃnh yếu cá»§a táºp sách nà y.
Bạn Ä‘á»c hiện Ä‘ang tu theo bất cứ pháp môn nà o cÅ©ng Ä‘á»u có thể áp dụng được khái niệm Ã, Tình, Thân để bổ túc, kiểm chứng và thăng hoa sá»± tu táºp cá»§a mình.
Tà i sản của phongvan
Chữ ký cá»§a phongvan [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER]
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue]Là m trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngưá»i nói "bê đê" khó xà i. TÃnh dê phát triển dà i dà i, Nhát dê phải chịu những ngà y cô đơn. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh nà y dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thà nh dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sà m sỡ cho Ä‘á»i thêm tươi. Hãy dê mặc kệ ai cưá»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thương. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng đưá»ng mà đi hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER]
[/spoiler]
15-09-2008, 04:00 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Tà i sản của phongvan
15-09-2008, 04:00 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Tà i sản của phongvan