  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-09-2008, 08:42 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Bất Diệt Ma Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Apr 2008 
					Äến từ: bình dương 
					
					
						Bài gởi: 2,242
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 1 
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 16 
 
 
 
  
 
Ngày lại qua ngày, Ä‘iện Chiêu Dương tắm trong vầng ánh sáng Æ¡n trạch cá»§a hạnh phúc. Triệu Phi Yến đã lâu ngày không nhảy múa, gần đây, ngày nào nàng cÅ©ng khởi vÅ© trước Ä‘iện Chiêu Dương, tất nhiên là vì hoàng đế. Có má»™t lần, Chiêu Nghi cÅ©ng đến tham gia. Nhưng Hợp Ãức chỉ đến có má»™t lần rồi thôi, không bao giá» cùng vá»›i Phi Yến nữa. Nàng tá»± biết rõ ràng múa chung vá»›i bà chị thì chỉ hố mà thôi. Nàng cho rằng khắp thành Tràng An này không má»™t cô nào sánh nổi vẻ đẹp trong vÅ© thế cá»§a Phi Yến. HÆ¡n thế, nàng tham dá»± má»™t lần rồi cÅ©ng không Ä‘i cùng nhà vua đến cung Chiêu Dương nữa. Hợp Ãức tá»± giải thÃch má»™t cách rất kẻ cả rằng: "Mình chỉ vì làm cho hai vị ấy thêm gắn bó vá»›i nhau, bây giá» hỠđã làm lành vá»›i nhau rồi thì hà tất còn phải xen vào giữa há» làm gì“. Thế nhưng trong ná»™i tâm sâu sắc cá»§a Hợp Ãức lại có Ä‘iá»u rất tế nhị, thuá»™c vá» tÃnh cách đố kỵ cá»§a nữ giá»›i. 
Má»™t mặt, Hợp Ãức muốn cho chị mình và hoàng đế hoà hợp vá»›i nhau, mặt khác, nàng lại không muốn tình yêu cá»§a nhà vua bị san sẻ Ä‘i mà chỉ để cho riêng mình thôi. 
Ãiện Chiêu Dương tắm mình trong ánh sáng Æ¡n trạch cá»§a hạnh phúc, ai ai cÅ©ng há»›n hở vui mừng. Tháºm chà đến Phàn thị cÅ©ng trẻ trung trở lại. Bà ta thưá»ng cùng vá»›i Vương Thịnh không ngày nào không trò chuyện vá»›i nhau vá» tuổi thanh xuân cá»§a mình. Phàn thị kể ra bao nhiêu tên các chàng trai, miêu tả tỉ mỉ má»—i chàng say mê bà, săn Ä‘uổi bà như thế nào. Vượng Thịnh là con ngưá»i đã mất hết tÃnh năng đàn ông nên khi nghe chừng chuyện tá»± thuáºt cá»§a Phàn thị hoàn toàn dá»ng dưng, không má»™t chút hứng thú nào, nhưng hắn vẫn vui vẻ kiên nhẫn ngồi nghe. Trừ hai con ngưá»i ấy ra, bá»n ná»™i thị và cung nữ trong Ä‘iện Chiêu Dương cÅ©ng hoà nháºp vào. Trong không khà hoan lạc ấy, há» thưá»ng được ban thưởng cho luôn.  
Nhưng rồi mối tình yêu đương sống lại ấy không thể giữ mãi vị nồng đượm và ngá»t ngào lâu dài được cùng vá»›i thá»i gian. Tình yêu cá»§a há» không phải là thứ tình yêu thuở ban đầu, mà trải qua bao ná»—i trắc trở nặng ná», sá»± rạn nứt dần dần nẩy ra chÃnh tá»± trong lòng há». Tình yêu giống như là má»™t chén rượu nồng, có nước lã pha vào - Cho dù chỉ là má»™t giá»t nhá» - láºp tức biến vị ngay, sẽ không còn đồng nhất nữa. 
Phi Yến cảm nháºn thấy trước sá»± bất đồng ngay trong lòng mình. Nàng cảm thấy, niá»m hoan lạc mất Ä‘i được trở lại, luôn luôn trong má»™t ý vị chua xót Ä‘au thương. Nàng nháºn ra thản mình từ buổi má»›i vào cung, niá»m hoan lạc không biết giữ gìn, choáng mắt vì vinh hoa, lại tuỳ theo ý muốn gì làm nấy, nàng dâng hiến bừa phứa cho hoàng đế, nàng quên hết hình hài. Nhưng tình yêu dù có hồi phục thì không còn dâng hiên bừa phứa như trước được nữa, lại cÅ©ng không thể quên hết hình hài. Tháºm chÃ, nàng còn sợ sệt và tá»± ti...  
Vả lại Lưu Ngao cÅ©ng xét lại mối tình giữa ngài và nàng, bản chất đã thay đổi rồi. Ngài cố gắng yêu nàng, bởi vì, trước đây ngài đã từng toàn tâm yêu nàng. Nhưng chÃnh trong lúc ngài cố gắng yêu nàng, dù muốn hay không ngài vẫn phải nghÄ© đến má»™t âm thanh đã nghe được tá» trong cung Chiêu Dương - tiếng ho cá»§a má»™t ngưá»i đàn ông. 
Tuy ngài ra sức xua Ä‘uổi, nhưng thứ âm ảnh ấy lại cứ hiện ra hoài. Vì thế, dù muốn hay không, giữa hai con ngưá»i ấy cảm giác như trong gang tấc mà ngàn trùng xa cách. HÆ¡n nữa, khoảng cách đó theo thá»i gian lại càng xa mãi lên. Phi Yến vô cùng lo lắng, nàng thấy rõ gương mặt hoàng đế đầy vẻ u uất ná»—i lòng ngài mang má»™t ná»—i khổ Ä‘au. Ãiá»u đó khiến nàng sợ - Tưởng như hoàng đế sẽ có lúc bết nhẫn mà. Ná»—i bất an càng lá»›n dần lên, khi còn lại má»™t mình, nàng thưá»ng tá»± nhá»§: thôi mặc thây sá»± Ä‘á»i ? Rồi đến đâu thì đến. Nàng là ngưá»i đã chịu nhiá»u ná»—i chua xót và thương Ä‘au, nàng không dằn vặt nữa, bởi nàng biết, nàng đã dằn vặt quá nhiá»u. Chẳng bao lâu, Phàn thị và Vương Thịnh cÅ©ng trông thấy giữa hoàng háºu và hoàng đế đã gần mặt mà cách lòng rồi. Cả hai cÅ©ng thương cảm, cả hai cùng quan tâm. Vì thế, má»™t đêm, cả hai vào ná»™i tẩm thì thầm há»i han hoàng háºu: 
- ôi ! Thế nào rồi cÅ©ng đổ vỡ thôi. Hoàng thượng đã có bài bản tÃnh toán đối vá»›i ta rồi - Phi Yến nói trong lúc tá»± ti - Mặc quách sá»± Ä‘á»i, cứ để váºn mệnh sắp đặt cho ta thôi ! 
- Nếu có má»™t đứa con trai, má»i việc sẽ ổn cả. - Vương Thịnh nêu lên kế hoạch cÅ© cá»§a hắn - Thưa hoàng háºu, trước đây, thần đã có nêu chuyện này ra. 
Nàng lắc đầu, tỠý cự tuyệt. 
- Thưa hoàng háºu, thần đã tÃnh toán đâu vào đấy cả rồi, hoàn toàn không chút sÆ¡ suất nào hết! Thái y có tra xét cÅ©ng không phát hiện ra được, bá»n ở Há» quan cục cÅ©ng không sao lần ra mối. Vương Thịnh nói nghiêm chỉnh. 
- Thưa hoàng háºu - Phàn thị cÅ©ng tiếp lá»i - Vương Tổng quản nói đúng đấy ạ, bây giỠđúng là lúc phải làm, xin hoàng háºu đừng cố chấp nữa. 
- Chúng thần sẽ thay hoàng háºu thu xếp ồn thá»a hết cả mà - Vương Thịnh vá»™i vàng nói tiếp. 
Thái độ cấp bách cá»§a hai ngưá»i khiến nàng hoang mang không còn biết nên làm thế nào nữa, hết nhìn Phàn thị lại nhìn Vương Thịnh. Cuối cùng, nàng lắc đầu. Sá»± kiện Trần Thanh, đến bây giá» nghÄ© lại, nàng vẫn còn khiếp sợ, nàng không muốn gây thêm chuyện nữa. Trước mắt, tuy không thể tÃnh toán được ra sao, nhưng nếu mình không cầu mong Ä‘iá»u gì hÆ¡n thì cục diện này, quá lắm cÅ©ng chỉ đến thế, không thể xấu hÆ¡n nữa. Vì váºy, nàng cảm thấy an pháºn thì hÆ¡n, chuyện thành cÅ©ng đáng mừng đấy, nhưng nếu chuyện há»ng, hại sẽ không lưá»ng được. 
- Thưa hoàng háºu - Phàn thị kéo dài giá»ng, mặt cÅ©ng dài thượt ra. 
- Hai ngưá»i có lòng tốt, nhưng ta không muốn, ta vâng theo váºn mệnh thôi ! Phi Yến chán chưá»ng đứng lên Ä‘i đến bên cá»a sổ, vén rèm lên nhìn xa xa vào trong đêm tÄ©nh mịch cá»§a vưá»n ngá»± uyển. 
- Thưa hoàng háºu - Vương Thịnh bước đến sau lưng nàng - Nếu hoàng háºu không làm thì sẽ bị ngưá»i khác làm trước mất, đến lúc ấy... 
Phi Yến giáºt mình, đưa mắt nhìn thẳng vào mặt viên Tổng quản . 
- Ãúng thế, có ngưá»i sẽ làm trước, đến lúc ấy, tổn thất cá»§a hoàng háºu... Vương Thịnh nhắc lại lần nữa - Nếu có ngưá»i có mang trước hoàng háºu, như váºy, địa vị cá»§a hoàng háºu tất sẽ lung lay! Má»™t ngưá»i nào đã từng làm hoàng háºu rồi, nếu không may mất địa vị thì không thể tá»± do tá»± tại ở trong cung được nữa. 
- ồ ! Nàng kêu lên khe khẽ - Cháºm rãi nói - để cho nó chiếm trước Ä‘i ? Vương Thịnh ta vâng theo sá»± sắp đặt cá»§a váºn mệnh. Giá»ng nói cá»§a Phi Yến thì má»m nhưng ý chà biểu đạt thì kiên cưá»ng không thể chuyển lay. Vương Thịnh biết lúc này không thể thuyết phục nổi, hắn nháy mắt cho Phàn thị cùng rút lui. . . 
Trong tẩm cung chỉ còn lại má»™t mình nàng, đứng má»™t lúc, nàng cảm thấy chân má»i nhừ liá»n quay vá» nằm xuống giưá»ng. Tuy nàng cá»± tuyệt lá»i kiến nghị cá»§a hai ngưá»i kia, nhưng trong lòng nàng lại như sóng cuồn cuá»™n nổi lên. Lợi hại và lương tri xung đột lẫn nhau. 
Nhưng rồi, sau ngày thứ ba, bá»—ng nhiên xảy ra má»™t sá»± kiện khiến Triệu hoàng háºu đột ngá»™t thay đổi ý chÃ. Sau bứa ăn trưa, Phi Yến Ä‘ang ở trước Ä‘iện Chiêu Dương, bá»—ng thấy Vương Thịnh hốt hoảng chạy đến. Vừa thấy hắn, nàng liá»n đứng phắt lại nhìn ra hai bên. 
- Có chuyện gì thế? - Phi Yến bước lên há»i. 
- Chuyện to lắm ! - Vương Thịnh thở không ra hÆ¡i. Chiêu Nghi Ä‘ang phát Ä‘iên lên - Xem ra thì trong cung đình sắp sá»a trá»i long đất lỡ cả rồi. - Nhưng vì chuyện gì chứ? - Phi Yến kinh hoàng nhìn Vương Thịnh. 
- Chiêu Nghi Ä‘iá»u tra ra, hôm qua hoàng thượng không ở Thông Thiên đài, hoàng thượng lấy thuốc hồi kinh cá»§a Chiêu Nghi Ä‘i tìm má»™t ngưá»i con gái, có khả năng là gái ngoài cung, thần nghe Chiêu Nghi Ä‘ang chá»i mắng Phú Bình hầu, bắt hoàng thượng phải ra chiếu giết hắn. 
- A! Nó... Phi Yến đối vá»›i Trương Phóng tình xưa vẫn còn, nghe nói Hợp Ãức chỉ thị giết Phú Bình hầu, hết cả hồn vÃa, vá»™i vàng bước xuống thá»m đá - Ãể ta Ä‘i xem. 
- Thưa hoàng háºu ! Ngưá»i không nên Ä‘i - Vương Thịnh nhào đến dưới thá»m ngăn lại - Chiêu Nghi Ä‘ang trong cÆ¡n thịnh ná»™, hoàng thượng im thin thÃt, hÆ¡n nữa, Chiêu Nghi đã tá»± giáng chiếu giết hai ngưá»i hầu cáºn, nghe nói hôm qua Ä‘i theo hoàng thượng, lại còn... 
- Ãể ta Ä‘i xem nó, nó Ä‘iên rồi! 
- Thưa hoàng háºu, ngưá»i không nên Ä‘i. Chiêu Nghi thì đến hoàng háºu cÅ©ng không coi ra gì đâu - Vương Thịnh nóng nảy xua xua tay. 
Phi Yến không thèm nghe hắn. Cái chết Ä‘ang treo trên đầu Trương Phóng, nàng thấy quá rõ rồi liá»n vá»™i vàng kéo cao váy lên bước nhanh vá» phÃa Tây Cung. 
Ngoài cá»a Tây Cung, Tế Quy từ đằng xa đã chạy lên đón trước xua xua tay, bất giác nàng dừng chân lại. 
- Thưa hoàng háºu! - Tế Quy nói trầm xuống - Lúc này tốt nhất là ngưá»i không nên vào. 
Phi Yến đứng đỠra, hai viên Tổng quản Ä‘á»u nói nàng cùng má»™t giá»ng như thế. Ãiá»u đó khiến nàng tức Ä‘iên lên, mà lại không thể làm gì được. Tế Quy nhẹ nhàng nói tiếp: 
- Hoàng thượng lúc này ngó bá»™ rất xấu hổ, thấy hoàng háºu, có thể thẹn quá hóa giáºn, thưa hoàng háºu, sá»± việc ở Tây Cung Ä‘ang ầm Ä©. Chiêu Nghi bắt hoàng thượng giết bà phi há» Phan, giết quan coi Thông Thiên đài, giết... 
Nàng buồn vô hạn, Ä‘i Ä‘i lại lại trước Ä‘iện Chiêu Dương, không bước vào Tẩm cung nữa - Thưa hoàng háºu - Phàn thị bước lại - Ngưá»i đã đến Tây Cung rồi chứ ạ? Bà ta láºp tức nói - Như váºy, Chiêu Nghi tháºt quá đáng. 
- Ôi! Phi Yến kêu lên - Bấy nhiêu vấn đỠlàm nàng hết sức phiá»n não - Mai đây má»i sá»± trong cung sẽ vào tay Chiêu Nghi hết, hoàng đế đã chịu khuất phục rồi, sau đó Chiêu Nghi và Thái háºu sẽ tranh nhau phân chia triá»u đình. 
Mặc dầu rất buồn phiá»n, nhưng nàng không nỡ nhẫn tâm Ä‘uổi Phàn thị, ngưá»i đàn bà ấy, tuy tÃnh tình lá»— má»— nhưng đối vá»›i nàng má»™t lòng trung thành, nàng miá»…n cưỡng giữ lại. 
- Ãáng thương cho Phú Bình hầu, ông ta gây ra chuyện quá dở, xem chừng tÃnh mệnh cÅ©ng khó bảo toàn... Phàn thị thông cảm vá»›i Trương Phóng lẩm bẩm, Phi Yến giáºn dữ phất mạnh ống tay áo và chÃnh phút giây đó, nàng nghÄ© đến má»™t việc liá»n bảo Phàn thị tìm Vương Thịnh đến. Ãồng thá»i nàng vá»™i vàng trở vào Tẩm cung, bá» trâm thoa nằm xuống giưá»ng. 
Khi Vương Thịnh và Phàn thị sóng đôi nhau bước vào, nàng thản nhiên tuyên bố: - Thông báo cho HỠquan cục, tìm thái y đến, ta hình như đã có mang. 
- Hoàng háºu! - Vương Thịnh mừng quá muốn nhảy cẫng lên, hắn biết ngay đấy không phải là thá»±c nhưng hắn reo lên vì đúng như kế sách cá»§a hắn đã vạch ra. 
Triệu Phi Yến theo mưu cá»§a Vương Thịnh giả làm có thai, rồi sau đó bày trò dùng đứa hài nhi trong dân gian thế vào, Ä‘iá»u mà nàng trước đây vẫn kiên quyết không nghe. Nhưng sau khi nghe chuyện Hợp Ãức áp chế nhà vua, lòng tin cá»§a nàng đối vá»›i em gái hoàn toàn sụp đổ, tá»± nghÄ©, cứ theo sá»± phát triển cá»§a tình thế như váºy, nếu không sá»›m lo liệu thì sẽ có ngày rÆ¡i vào nanh vuốt cá»§a cô em. Nàng cho rằng, em mình đã bắt hoàng đế giết Trương Phóng, thì cÅ©ng có thể bắt hoàng đế phế truất mình như chÆ¡i. Bởi thế, nàng thấy rằng: Vì sá»± tồn tại cá»§a chÃnh mình mà mạo hiá»m má»™t keo váºy. 
Hoàng háºu ? - Phàn thị cÅ©ng sung sướng reo lên. 
- Các ngươi Ä‘i Ä‘i ! - Bố trà cẩn tháºn- Nàng nhắm mắt lại, thì thầm giá»ng trầm xuống - Phải hết sức tháºn trá»ng! Váºn mệnh cá»§a ta ở trong tay hai ngươi đấy. 
Ngày hôm sau, bốn vị thái y và hai tên cấp sá»± ở Há» quan cục cùng hai ngưá»i ná»™i yết nháºn chiếu trang trá»ng nghiêm túc vào Ä‘iện Chiêu Dương. Khoảng ná»a giá» sau lại trang trá»ng nghiêm túc kéo nhau ra. Há» quan cục sau đó má»™t thá»i gian Ä‘em tin hoàng háºu có mang tâu cáo lên hoàng đế ở Tây Cung. 
Ãáng thương cho nhà vua, khi nghe tin đó phấn khÃch quá, nhảy lên reo to: . 
- Hợp Ãức, hoàng háºu có mang rồi ? 
- ồ - Hợp Ãức nghi hoặc, đưa mắt nhìn vua, miá»…n cưỡng cưá»i vang - KÃnh mừng bệ hạ... 
- Rốt cuá»™c ta đã có rồi ! - Ngài đưa tay vá»— ngá»±c- quay má»™t vòng - Ta Ä‘i thăm nàng đây, Hợp Ãức, nàng cùng Ä‘i không? 
- ấy thiếp làm sao cùng Ä‘i được ? - Hợp Ãức liếc nhìn nhà vua - Bệ hạ Ä‘i thăm Long Chá»§ng cá»§a bệ hạ Ä‘i - Ãừng sợ bà ấy. 
Hợp Ãức tuy tháºt bụng mong cho chị mình vững vàng ở vị trà hoàng háºu, nhưng từ khi Phi Yến lấy lại được lòng yêu mến cá»§a hoàng thượng thì không khá»i có Ãt nhiá»u ghen tuông, má»™t mình được yêu thì có lúc cảm thấy mình gánh quá nặng, nhưng nếu Ä‘em chia Ä‘i lại thấy có phần mất mát, gánh nặng tình yêu nhẹ Ä‘i, thất vá»ng và giáºn há»n lại nảy sinh, tuy là chị em thân tình vẫn không ngoài cái lẽ thưá»ng tình ấy. Khi tin tức vá» Phi Yến có mang truyá»n đến, Hợp Ãức nghi hoặc không yên lòng, nàng không tin đó là sá»± thá»±c, tấu cáo cá»§a Há» quan cục thì giả làm sao được? Vì thế, nàng dần dần thấy yên tâm. Váºy mà Lưu Ngao trong lúc vui mừng lại không ngỠđến sá»± phản ứng cá»§a nàng, ngài sung sướng quá quay ngưá»i má»™t vòng trong Tây Cung, nói vá»›i Chiêu Nghi "Ta sẽ trở lại" rồi Ä‘i thẳng đến Ãông Cung. Trước sau Ä‘iện Chiêu Dương Ä‘á»u tÄ©nh lặng cả đến dải hành lang dài cÅ©ng có rải thảm khi hoàng đế bước vào cá»a cung, Vương Thịnh liá»n chạy ra báo hỉ. Hoàng háºu thế nào? Ãang ngá»§ à? 
- Thưa vâng, tâu bệ hạ, hoàng háºu vừa uống thuốc xong, luôn luôn buồn nôn và sợ phiá»n hà. 
- ồ !Lưu Ngao dừng chân, vì để ngưá»i đàn bà có thai được yên tÄ©nh, ngài không muốn vào thêm phiá»n, vì váºy ngài muốn Vương Thinh gá»i Phàn thị lại. 
- Vạn tuế ! Vạn tuế! Phàn thị quỳ gối dáºp đầu xuống đất. 
- Tinh thần hoàng háºu có tốt không?- Lưu Ngao mỉm cưá»i nói. 
Hôm trước hoàng háºu bắt đầu nôn má»a - Mấy ngày nay Ä‘á»u thấy. Hôm qua lại càng nôn nhiá»u ạ, tháºt là đại hỉ ạ. Vạn tuế đại hỉ ạ - Bà ta dáºp đầu xuống đất. 
- Hoàng háºu hôm nay đã làm gì ? 
- Sau khi thái y Ä‘oán định rồi, hoàng háºu tá»± viết tấu chương trình lên hoàng thượng, ngồi được má»™t lúc lâu rồi, thấy chóng mặt, lại sợ tiếng ngưá»i, bây giá» Ä‘ang nằm ạ. 
- ồ, Tấu chương, thá»±c ra thì không cần nàng phải viết lấy ! Thôi được, bà cho nàng biết, ta không vào làm ồn nàng nữa nhé, cần nàng giữ gìn cẩn tháºn. 
Lưu Ngao vui vẻ ra khá»i Ä‘iện Chiêu Dương, khi đến trước cá»a cung, ngài quay lại bảo Vương Thịnh nháºn phần thưởng Ä‘em chia cho tất cả ná»™i thị. Nằm trong tẩm Ä‘iện Phi Yến nghe cho đến khi nhà vua Ä‘i thở má»™t hÆ¡i dài, nàng sợ cái lúc trông thấy nhà vua, sá»± sắp đặt như thế thì tháºt là Ä‘iá»u bất đắc dÄ© đối vá»›i nàng. 
Nhưng màn kịch hốt hoảng diá»…n xuất trong cÆ¡n xung động này, khi nàng đã lắng lại, nàng thấy hối háºn, nàng sợ vở kịch chết ngưá»i..... 
Lưu Ngao Ä‘i bá»™, trong cÆ¡n hưng phấn, ngài chầm cháºm Ä‘i vá» phÃa Tây Cung, đến trước cá»a cung thì gặp viên Dịch đình. Hắn quỳ trên báºc thá»m đá đệ trình bản tấu chương cá»§a hoàng háºu. Lưu Ngào cầm lấy tá» tấu chương, mở rá»™ng tá» giấy màu vàng xem ghi những gì, vừa Ä‘i, vừa Ä‘á»c nhá» nhẹ: 
Thần thiếp từ thuở vào Dịch đình. Trước tiên gặp được Long nhan. Ngày cho đại hiệu. TÃnh đã má»™t số thá»i gian. Gần đây trá»i cho phúc lá»›n. Hoàng thượng Ä‘oái thương. ÃÆ°á»£c ngồi xe kiệu. Chuyển đến Ãông cung. Ngồi hầu yến tiệc. Lại nhá» thánh ân. Thần thiếp hai tháng lại nay, trong lòng chuyển động. Trá»i không bắt tá»™i nguyệt kinh. ¡n uống ngon miệng khác hẳn ngày thưá»ng. Biết thánh cung đã ở trong ngưá»i mặt trá»i soi thấu cầu vồng, chắc có Ä‘iá»m lành. Rồng ở trong bụng, tốt đẹp lắm thay! Mong sinh thần tá»± - Ngày ngày mong đợi. Trông ngóng thanh minh, vui vẻ giá lâm. Hiểu cho lòng thiếp. 
- ồ - Ngài khoái trá ồ lên hai tiếng gáºt gáºt đầu Rồi bước vào ná»™i thất kêu lên : Hợp Ãức ? 
- Sao bệ hạ vá» nhanh thế kia ạ ? - Hợp Ãức kinh ngạc Ä‘i lên trước. 
- ồ, Nàng cần được yên tĩnh, chuẩn bị bút mực cho ta. Lưu Ngao không nhìn Chiêu Nghi yêu quý của mình mà bước đến chỗ án ngồi xuống. 
Ãiá»u đó khiến Hợp Ãức Ä‘au lòng. Nàng nghÄ© thầm: thế này thì đúng là tháºt rồi ! Lưu Ngao hoàn toàn không hiểu Hợp Ãức, cứ ngồi bên án, tá»± mình mở đài nghiên, vê vê bút suy nghÄ© và viết: Nhân Ä‘á»c tấu chương, vui mừng khôn xiết. Ngài vừa viết vừa cất cao giá»ng Ä‘á»c lên: 
Ãao vợ chồng, nghÄ©a cùng chung gánh. Trá»ng trách đối vá»›i xã tắc trước phải có ngưá»i kế vị. Vừa má»›i buổi đầu phải giữ gìn cẩn tháºn, không dùng thuốc có tÃnh cưá»ng. Nên ăn thứ lành. Có Ä‘iá»u gì báo, không cần tấu chương. Chỉ sai ngưá»i đến là được. . . 
Ngài Ä‘em tá» chướng đã viết xong cho viên Dịch đình, rồi má»›i bằng lòng, quay lại gá»i: "Hợp Ãức !" 
- Bệ hạ đến bây giá» má»›i nhá»› đến thiếp ! - Nàng cưá»i không mấy tá»± nhiên. 
Lưu Ngao cầm tay nàng, nhẹ nhàng xoa xoa mu bàn tay. Láºp tức Hợp Ãức cảm thấy câu nói đó quá đáng, nàng đã ghen ghét Phi Yến, chỉ nên giấu ở trong lòng thôi, nói ra miệng chỉ tổ làm ngưá»i ta coi thưá»ng mình. Vì váºy nàng dá»±a vào ngưá»i hoàng đế, giá»ng nói vá»i vợi: 
Ngưá»i vui tháºt, thiếp lại có hai niá»m vui cÆ¡! Nhưng niá»m vui cá»§a thiếp thì không ai đếm xỉa, bệ hạ nghÄ© thiếp không cụt hứng Ä‘i sao? 
- ôi ! Ta. . . Hoàng đế ôm lấy cổ nàng. Nàng có hai lần vui đấy thôi. 
- Ãúng thế ạ. Má»™t lần là quan hệ giữa thiếp và bệ hạ, má»™t lần là giữa thiếp và bà chị. 
- ồ - Ngài hoàn toàn tin Hợp Ãức, phấn khÃch nói - Ãây má»›i tháºt là ngày vui mừng cá»§a chúng ta. Hợp Ãức, ngày hôm qua nàng nổi khùng lên như thế, hôm nay hẳn là đã mát tÃnh rồi. 
Ãá»™t nhiên Hợp Ãức sa sầm mặt xuống xoa tay vào má nhà vua: 
- Bệ hạ thế nào ạ ? Cái thằng cha Trương Phóng ấy đã giết đi chưa ? 
- ôi ! Vì. . để chiá»u theo ý cá»§a nàng Hợp Ãức, nhưng vừa hay gặp lúc chúng ta có chuyện mừng, tha chết cho hắn Ä‘i ? Hoàng đế cố ý giải thoát cho Trương Phóng. 
- Nếu đã thế thì tống thẳng thằng cha ấy xuống làm thị trung có được không? 
- Cái ấy... - Hoàng đế nhân lúc Hợp Ãức đã hả cÆ¡n giáºn cưá»i hì hì, ngừng má»™t lát ngài má»›i ngáºp ngừng nói tiếp - Tất nhiên không nên làm như váºy, ta bãi chức thị trung cá»§a hắn, biếm tước cá»§a hắn. 
- Hắn... hắn? Biếm hắn Ä‘i đến đâu chứ? - Hợp Ãức không nhân nhượng má»™t bước nào; nàng hoàn toàn không thù hằn gì Trương Phóng, nhưng mục Ä‘Ãch cá»§a nàng quyết liệt như thế, không ngoài ý muốn thá» thách quyá»n lá»±c cá»§a mình, nàng có thể 
sai khiến được má»™t ông hoàng đế làm những gì. ChÃnh vào lúc Phi Yến đã có mang, cái ý muốn thá» thách ấy lại bùng lên dữ dá»™i trong ngưá»i nàng. 
Ông vua nhu nhược vá»— vào vai Hợp Ãức: 
- Lại biếm hắn Ä‘i làm uý ở vùng đất phÃa Bắc, sáng mai lên triá»u ta sẽ làm. 
- Buổi chầu sáng mai nếu bệ hạ không thi hành, hừ! Thiếp không chịu đâu nhé! 
- Nhiá»u lần ta đâu dám không nghe lá»i nàng! Lâu nay vẫn thế, nàng vẫn còn không tin ta sao? 
Lưu Ngao rụt đầu rụt cổ cưá»i lên hi hÃ: 
- Tin ư - Nàng lá»™ vẻ tươi cưá»i như má»™t Ä‘oá hoa mai khôi - Nhưng, đã bao nhiêu lần thiếp không thể yên lòng được, ngài Ä‘i lén lút vụng trá»™m thì thiếp còn tin được làm sao? 
Hoàng đế không còn biết trả lá»i thế nào nữa đành nháy mắt tá»§m tỉm cưá»i vá»›i Hợp Ãức, đây là bắt đầu má»™t giai Ä‘oạn má»›i, trước đây, nàng chỉ biết nháºn tình yêu, bây giá», nàng tiến lên má»™t bước, cần nháºn được quyá»n lá»±c, cần Ä‘oạt được quyá»n lá»±c chế phục nhà vua ? Sứ dụng quyá»n lá»±c cá»§a nhà vua. 
- Phi Yến, Phi Yến - Hoàng đế đứng bên cạnh giưá»ng, nhẹ nhàng cất tiếng gá»i bà hoàng háºu mang thai. Sá»± thá»±c thì nàng chưa ngá»§, đợi ngài gá»i mấy lần nàng má»›i từ từ quay mình lại, mở mắt ra. Hoàng đế cúi ngưá»i cầm lấy tay nàng. 
- Thiếp không biết hoàng thượng đến - Nàng từtừ ngồi dáºy - Thất lá»… nghênh tiếp! Bệ hạ! 
- Nằm thế rất tốt! - Nhà vua để tay lên vai Phi Yến - Ta đến thăm nàng hai lần, nàng Ä‘á»u Ä‘ang ngá»§, hôm nay đã đỡ chưa ? 
Thưa không được vui ạ, lòng thấy phiá»n muá»™n lắm, hÆ¡n nữa, cứ luôn luôn buồn nôn, muốn má»a - Nàng thá»u thào. 
- Ãó là phản ứng tất nhiên khi có mang thôi, tÄ©nh dưỡng mấy tháng thì sẽ khá»i - Ngài ngồi xuống cạnh giưá»ng - Nàng có cần gì không? 
Nàng mỉm cưá»i, vén mái tóc lên, khe khẽ lắc đầu- Rồi nàng bảo ngưá»i cung nữ đứng hầu bên giưá»ng rót má»™t chén nước uống, nhà vua đỡ giúp để nàng ngồi nghiêng ngưá»i dáºy. Phi Yến uống mấy ngụm nước, thốt nhiên thổ ra, nàng quay mình vá» phÃa trong, không để cho nhà vua trông thấy bãi má»a. Lưu Ngao lo lắng, rón nhẹ chân bước, ra khá»i ná»™i tẩm. 
- Phải gá»i ngay thầy thuốc đến thăm bệnh - Cuối cùng ngài ra đến ngoài rèm dặn dò Vương Thịnh. 
Thưá»ng thì Há» quan cục vẫn phái ngưá»i đến chẩn bệnh, đó là má»™t bá»n ná»™i thị chăm lo thuốc men. Vương Thịnh vá» mặt này hiểu rất rõ, sá»± thá»±c, bá»n ná»™i thị chăm lo chuyện y dược cÅ©ng chỉ căn cứ vào những lá»i há»i đáp mà không há» biết chuyện giả vá» cá»§a hoàng háºu. Lát sau viên thầy thuốc đến, sau khi há»i han bình thưá»ng, hai ông thầy cá»§a Há» quan cục bẩm tấu lên nhà vua thế này: - Hoàng háºu tâm phiá»n, cần nhất phải dược yên tÄ©nh, giảm bá»›t ngưá»i đến thấm! Nếu không, cứ nôn má»a hoài có khả năng làm xung động đến thai khà lắm. 
- ồ - Ta biết rồi , Ä‘i Ä‘i ! Ngài xua tay Ä‘uổi bá»n há» ra, rồi bước đến bên giưá»ng - Phi Yến, chúng nó đã bảo thế, từ nay ta sẽ Ãt lại thăm, nàng cứ yên tâm nghỉ ngÆ¡i, nếu có cần gì, bất tất phải viết tấu thị, chỉ cần Vương Thịnh tâu lên là được. 
- Xin vâng, thưa hoàng thượng.- Nàng ngoan ngoãn nghe theo, đôi mắt khẽ nhìn lên há»i - Tâu bệ hạ, mấy hôm nay có chuyện gì không ạ? 
- Không có gì, ná»™i quan yên ổn bình thưá»ng cả. 
- Thiếp hoảng hốt nghe nói Phú Bình hầu mắc tội - Nàng vẫn còn lo vỠTrương Phóng. 
- Không sao cả - Ta cho nó ra ngoài rồi, để hắn sống ở ngoài má»™t thá»i gian rồi lại cho vào trong kinh như cÅ© thôi. Hoàng đế giấu chuyện tranh cãi giữa mình vá»›i Hợp Ãức. 
Phi Yến mắt thì đưa tiá»…n Lưu Ngao, lòng thì đầy mâu thuẫn, vô cùng lo lắng chuyện vá» sau, má»—i ngày má»™t sâu sắc, nàng sợ cái chuyện giả thai kia có ngày sẽ hé lá»™ ra, nhất thá»i nghe lá»i Vương Thịnh, bây giá», càng nghÄ© càng thấy không ổn chút nào. 
Vì váºy nàng cho gá»i Vương Thịnh đến. 
- Hoàng thượng đã quan tâm đến như váºy, việc này nếu nhỡ ra bại lá»™, chúng ta sẽ không có đất mà chôn đâu nhé! 
- Hoàng háºu cứ yên tâm, thần đã nắm vững rồi, hoàng đế không đáng ngại, chỉ sợ Tây Cung - Chiêu Nghi chưa biết lúc nào sẽ thá»c vào phá há»ng việc cá»§a chúng ta thôi.- Vương Thịnh đĩnh đạc nói. 
- ôi ! Phi Yến vô cùng lo sợ - Ngươi hãy quán xuyến cho ta chuyện này - Những gì ở bên Tây Cung Ä‘á»u phải hết sức cẩn tháºn đỠphòng. 
Ãiá»u dá»± tÃnh cá»§a Phi Yến hoàn toàn đúng, khả năng sinh chuyện chÃnh là ở Tây Cung, nhưng phán Ä‘oán cá»§a Vương Thịnh lại không chuẩn xác, vá» mặt lý thuyết, Chiêu Nghi cố nhiên là không thể phá bà chị được, nhưng vá» mặt tình yêu, vì lòng ghen ghét cá»§a mình Hợp Ãức có thể chà đạp lên tình chị em cốt nhục tương thân nương nhau váºn mệnh trên cõi Ä‘á»i này như chÆ¡i. Hợp Ãức đã bắt đầu chú ý đến những hành động cá»§a cung Chiêu Dương, nàng dần dần nghi ngá» chuyện mang thai cá»§a Phi Yến, nhưng chưa tìm ra được cách moi ra dấu vết đấy thôi. 
Vì thế, má»™t hôm, Ä‘Ãch thân Hợp Ãức đến Ä‘iện Chiêu Dương. 
Lúc đầu Phi Yến quyết định giấu không cho em gái biết, nàng nháºn được lá»i báo trước cá»§a Phi Yến, liá»n nằm chá» trên giưá»ng, lấy dầu bôi lên da mặt làm như mình Ä‘ang có vẻ ốm. Hợp Ãức là ngưá»i thông minh, vừa trông thấy tướng tháºt, vì váºy nàng ngồi xuống bên cạnh há»i han: 
- Chị Æ¡i, bụng chị đã to lên chưa? - Nàng ngồi sát Phi Yến thân thiết như hồi chưa vào cung - Chị thấy có động Ä‘áºy gì trong ngưá»i không? 
- Hình như chỉ mới thôi. Phi Yến dùng bàn tay xoa nhẹ vào bụng dưới - Bên trong giống như một cục cưng cứng. 
- ôi ! Chị Æ¡i! Thế thì đúng là niá»m vui cá»§a chúng ta rồi. Hợp Ãức nói rồi muốn dùng bàn tay mình thăm dò nhưng Phi Yến đã đưa tay che bụng dưới khiến Hợp Ãức không còn cách nào mà biết được, vẻ mặt Hợp Ãức do váºy mà có phần thất vá»ng. 
Ãồng thá»›i Phi Yến cÅ©ng cảm thấy ý định đến đây cá»§a Hợp Ãức đầy ác ý. Nàng mượn cá»› nôn oẹ để Ä‘uổi em ra. Hợp Ãức chỉ má»›i đến thăm há»i lần này nên rốt cục vẫn bán tÃn bán nghi. Nàng ra khá»i tẩm cung tìm Phàn thị để trò chuyện, lá»™ rõ niá»m 
vui mừng cua mình, lại tỉ mỉ dặn dò Phàn thị cẩn tháºn săn sóc bà chị. Xong, nàng nhanh chóng ra vá». 
Bà già Phàn thị vốn khôn ngoan giảo hoạt nhưng rất tin vào tình cảm chân tháºt cá»§a Hợp Ãức. Khi Phi Yến nêu lên mối nghi ngá» lo lắng đối vá»›i Hợp Ãức, thì bà ta lại phản đối ngay: 
- Thần thấy sá»± nghi ngá» cá»§a hoàng háºu e qua Ä‘i đấy ạ. 
- Có thể ta nhìn gà hoá quốc ! Và sẽ suy nghÄ© như gà - nàng thở dài má»™t cái. Việc Ä‘á»i, ta bây giá» lại nghÄ© vá» lẽ tuần hoàn, mãi mãi vẫn đúng. 
- Thưa hoàng háºu. Thần cho rằng không hẳn là như thế. Phàn thị ôn hoà nói - Chúng thần nghÄ© rằng hoàng háºu đã trải qua nhiá»u gian truân, nên 
có lúc quá nghi hoặc... lòng ngưá»i... 
- Thôi được, chúng ta không bàn chuyện rông rài nứa. Ta đã nói - là ta Ä‘ang làm má»™t việc hết sức báºy bạ đấy nhé ! Phi Yến quằn quại trên giưá»ng rên rỉ - rồi đây ta chỉ lo buồn mà chết thôi. 
- Việc chưa đến bảy tám tháng mà ! Thưa hoàng háºu - Cuá»™c Ä‘á»i tốt đẹp Ä‘ang ở sau ta đấy ạ. 
Cuá»™c Ä‘á»i tốt đẹp thì tháºt viển vông. Trước mắt thì bao nhiêu việc trùng trùng, nàng chịu sao cho nổi. 
Vì sợ trông thấy ngưá»i, nàng viện nhiá»u lý do, thỉnh cầu hoàng đế không cho phép ai bước vào Ä‘iện Chiêu Dương, đồng thá»i cÅ©ng thỉnh cầu hoàng đế chuẩn y cho nàng không phải đến cung Trưá»ng TÃn chầu Thái háºu. Nhà vua vì muốn có má»™t đứa con, không cần suy xét gì hết Ä‘á»u chấp thuáºn tất cả. 
Vì váºy Ä‘iện Chiêu Dương trở thành má»™t nÆ¡i vừa thần thánh lại vừa thần bÃ, tin vá» hoàng háºu mang thai, khắp thành Tràng An không ai không biết. Trong triá»u không Ãt ngưá»i đến chúc mừng, chỉ có anh chàng Phú Bình hầu Trương Phóng, con ngưá»i 
cá»±c kỳ thân thiết vá»›i hoàng háºu giữa lúc má»i ngưá»i Ä‘ang vui mừng trong hoàng thất thì hắn lẳng lặng rá»i khá»i Tràng An. Hắn chịu tá»™i lần này mà vẫn ù ù cạc cạc không biết là do đâu, hắn tin ràng nhà vua đối vá»›i hắn vẫn không thay đổi gì, ở trong triá»u, khi nghe thừa tướng tuyên Ä‘á»c chiếu biếm chức, hắn vừa quỳ xuống dáºp đầu tạ Æ¡n, vừa liá»u mạng đưa mắt nhìn hoàng đế, đó là má»™t bá»™ mặt ôn hoà hÆ¡n nữa còn tá» ra thông cảm vá»›i hắn, hắn không sao hiểu nổi. Sau khi tan triá»u, hắn tìm Thuần Vu Trưá»ng để há»i vì sao hắn bị biếm chức. Vì ngoài hắn ra chỉ có Thuần Vu Trưá»ng là ngưá»i duy nhất được gần gÅ©i nhà vua. 
- Trương hầu, việc này, chÃnh tôi cÅ©ng không rõ nữa - Thuần Vu Trưá»ng xuýt xoa nói - Lâu nay, hoàng thượng xa rá»i chúng ta - Không hiểu vì chuyện gì? 
- Tôi lấy làm lạ quá, xem tình hình hôm nay, trong buổi chầu thì không má»™t ai khó chịu vá»›i tôi cả nhưng trong cung, Thái háºu không biết, hoàng háºu không biết. - Trương Phóng nhún vai - Váºy thì ai có quyá»n lá»±c? Tôi không tin là chÃnh hoàng 
thượng tự phát chiếu ra. 
- Trương hầu, đây cÅ©ng không phải là má»™t sá»± biếm phế nặng lắm, lữ hành má»™t chuyến cÅ©ng tốt, ở lâu tại Tràng An cùng chẳng hay ho gì - Thuần Vu Trưá»ng nhăn nhó cưá»i - Việc gần đây tháºt ra không ai hiểu nổi. Nhưng tôi rất nghi là má»i sá»± 
Ä‘á»u từ Tây Cung mà ra cả. Và như chuyện Doãn Hàm tá»± nhiên vô cá»› mà nháºn được ban thưởng cá»§a hoàng thượng. Tôi cho rằng Tây Cung bắt đầu lá»™ng quyá»n. Nhưng Chiêu Nghi không thẳng tay hạ thá»§ đối vá»›i ngài đâu ! Chị em há» Triệu là những nhân váºt do bàn tay ngài đưa đến đấy thôi. 
- Tháºt là khó hiểu. Trương Phóng cÅ©ng chỉ biết nhăn nhó cưá»i trừ. 
Trong tình trạng u u minh minh như thế, Trương Phóng ra khá»i Tràng An, bá»n quan viên trong cung không hiểu nổi ná»™i tình ra sao, Ä‘a số không dám theo tiá»…n, chỉ có Thuần Vu Trưá»ng đưa đến mưá»i dặm đưá»ng má»›i dừng lại bày bàn thết rượu, đưa tiá»n cho ngưá»i bạn bà máºt cá»§a nhà vua. Nhưng chuyện Thuần Vu Trưá»ng đưa tiá»…n ấy láºp tức truyá»n vào Tây Cung - Chiêu Nghi đã chÃnh thức tiếp xúc và can dá»± vào triá»u chÃnh rồi. Nanh vuốt cá»§a nàng bắt đầu thá»c vào táºn má»i ngóc ngách cá»§a thành Tràng An, bá»n triá»u thần chẳng mấy chốc đã biết cả, trừ Thái háºu ra, có thể giúp cho hoàng đế chỉ còn có Tây Cung. Hoàng đế là má»™t con bù nhìn. 
Ông vua bù nhìn sinh hoạt như trong giấc má»™ng: ngài ảo tưởng hưởng thú được làm cha, đồng thá»i bị mê hoặc vào sức hồi xuân cá»§a thứ thuá»™c đại Ä‘an. Ãó là hai cá»±c. Nhưng chÃnh ngài lại chìm vào trong hai cái cá»±c đó. 
Ngài sống, cÆ¡ hồ như chỉ dá»±a vào sá»± duy trì cá»§a thứ thuốc đại Ä‘an. Sinh lá»±c cá»§a ngài đã tá» ra hết sức suy sụp. Buổi sáng, ngài uể oải lên triá»u, buổi cÆ¡m trưa ngài uống mấy ngụm rượu, sau đó ngài ngá»§ má»™t giấc dài đến nước mắt nước mÅ©i chảy ra cho đến sau bữa cÆ¡m tối, lại uống rượu phục vá»›i thuốc đại Ä‘an. Trong thá»i gian má»™t ngày, chỉ là khoảnh khắc hoan lạc cá»§a ngùi. Có khi ngài nghi ngá» các thành phần cá»§a đại Ä‘an mà chÃnh ngài đã trở thành nạn nhân cá»§a thứ đại Ä‘an ấy, nghi ngá» 
cũng chẳng giải quyết được gì nốt. 
Hợp Ãức giữ lấy đại Ä‘an cÅ©ng như là nắm lấy sinh mệnh cá»§a Lưu Ngao, đáng thương cho nhà vua, đã đến lúc hàng ngày không thể không có đại Ä‘an ở má»™t mức độ cần thiết. Lúc đầu, đại Ä‘an tăng thêm tình huống cá»§a hoan lạc, bây giá» nó đã trở thành kẻ duy trì cho nguyên khà sinh mệnh cá»§a ngài. Ngài không thể tưởng tượng được nếu sau khi không còn thứ linh dược ấy, ngài làm sao mà sống nổi. Vì váºy, 
ngài luôn luôn há»i Hợp Ãức: 
- Ãại Ä‘an còn lại bao nhiêu nữa? 
- Thưa hãy còn ạ. Hợp Ãức lần nào cÅ©ng nhẹ nhàng tâu như váºy. 
- Ta bây giá» cảm thấy, thứ linh dược ấy . . . ồ . . . Ta không thể rá»i nó được nó rồi. - Lưu Ngao có phần lo buồn. Cái thứ ấy giống như có ma ấy. 
- Ãúng thế không? Nàng cháºm rãi đáp. Thiếp tin là nó có ma tháºt! 
- Uống hết rồi thì làm thế nào? 
- Thần tiên tất sẽ đem đến cho bệ hạ, rồi sau này, thiếp sẽ còn đem dâng bệ hạ nữa! 
Sau này, thần tiên... Ä‘á»u là những chuyện nhảm nhà viá»…n vông, nhưng Lưu Ngao không thể không tin; hÆ¡n nữa đại Ä‘an lại giấu kÃn tuyệt máºt trong tay Hợp Ãức: ngài bá»—ng trở thành tù nhân cá»§a Hợp Ãức tá»± bao giá», chỉ rá»i khá»i Tây Cung là không sao có thứ linh dược, ngài như đã chết má»™t ná»a rồi. CÅ©ng có ngày, vì những chuyện đó mà sinh ra lục đục vá»›i Hợp Ãức, ngài giáºn dữ ra khá»i Tây Cung, 
má»™t mình đến cung Thang Tuyá»n ngá»§ lại má»™t đêm. Ãêm đó, ngài váºt vã không sao nhắm mắt được, bởi vì... không có đại Ä‘an. Rốt cuá»™c là ngài sợ rồi. Chuyện thần tiên tháºt hoang đưá»ng, ngài đã Ä‘i nhầm má»™t bước - Quay đầu lại thì đã quá muá»™n ! Vì váºy nhà vua chỉ lao vào hưởng lạc; bất kỳ lúc nào cÅ©ng uống rượu, cứ như váºy thưá»ng liên tiếp mấy ngày không ngá»± triá»u, giao má»i việc cho Ãại tư mã phiêu kỵ tướng quân Vương Căn xá» lý, quyá»n lá»›n trong triá»u đình, lại tiến thêm má»™t bước rÆ¡i vào tay khống chế cá»§a ngưá»i nhà Thái háºu, Vương Mãng là cháu cá»§a Thái háºu cÅ©ng nhá» thế mà được tấn phong Tân đô hầu, hầu hết các vị đại phu sáng suốt Ä‘á»u 
thấy rõ có má»™t nguy cÆ¡ Ä‘ang náu kÃn đâu đó, thế mà nhà vua vẫn không để ý suy xét gì, suốt ngày đêm chìm đắm ở Tây Cung, chìm đắm trong tá»u sắc và thuốc đại Ä‘an. Ãại Ä‘an tưởng là đã dùng hết rồi. Lưu Ngao nhá»› lại lần đầu tiên trông thấy đại Ä‘an, số lượng hầu như không nhiá»u nhưng ngài đã dùng tá»›i hai ngàn viên, xem ra, còn lại khoảng má»™t ngàn viên nữa, nhưng trước đây, số lần dùng thuốc, cá»§a ngài Ãt. Hiện nay, ngài dùng hàng ngày. Ngài chìm vào trong khoái lạc, rất Ãt nghÄ© đến việc khác. Chân trá»i đã rạng chá»›p giáºt. 
Trong triá»u và trong cung cÅ©ng váºy, bão tố sắp nổi lên. Mà Hợp Ãức vẫn ngấm ngầm đắc ý, nàng cảm thấy sinh hoạt cá»§a mình hết sức yên tÄ©nh, muốn gây nên xáo động cho cuá»™c sống thêm màu vẻ khác thưá»ng vì thế nàng lợi dụng quyá»n uy cá»§a 
mình áp đặt đến táºn Ä‘iện Chiêu Dương. Phi Yến ẩn sâu, giấu kỹ và Ä‘oạn tuyệt đối vá»›i má»i giao tiếp bên ngoài, cuối cùng làm cho Hợp Ãức sinh nghi, nàng Ä‘oán chắc việc mang thai cá»§a chị là có vấn Ä‘á». Nàng cho rằng như váºy là Phi Yến đã làm tổn 
hại đến mình. Nàng nghÄ©: hai chị em dÄ© nhiên là phải nương tá»±a vào nhau mà sống, thì không có lý do gì lại giấu giếm mình, đã giấu mình như thế là không lợi cho mình rồi, tháºm chÃ, nàng còn cho như thế là bà chị Ä‘ang ngầm mưu hại mình. 
Nàng không thể cứ ngồi yên cho ngưá»i khác hại mình, nàng phải "tiên phát chế nhân" nàng cho bà chị hiểu rằng mình không dá»… bị lừa đâu. 
Vì thế Hợp Ãức hạ lệnh bà máºt giám sát Ä‘iện Chiêu Dương, giao chức vụ đó cho Tế Quy. HÆ¡n nữa, nàng cảnh cáo hắn nếu để lá»™ bà máºt, láºp tức bị giết ngay, đồng thá»i nàng tăng thêm mưá»i viên ná»™i thị giao cho Tế Quy chỉ huy. 
Giây phút lâm bồn ngày má»™t đến gần càng làm cho Phi Yến không yên. Má»—i ngày nàng sai Vương Thịnh sang Tây Cung má»™t lần báo bình yên cho hoàng đế biết, thế nhưng sau khi Vương Thịnh Ä‘i rồi, tim Ä‘áºp thình thình, nàng hồi há»™p hoang mang, 
má»™t ná»—i hãi hùng Ä‘en tối bao bá»c xung quanh khiến nàng luôn luôn trong trạng thái nặng ná». Có đêm, Ä‘ang ngá»§, bá»—ng thấy hoàng thượng sai ngưá»i đến kiểm tra, mở mắt ra má»›i biết là cÆ¡n ác má»™ng. Trong cÆ¡n ác má»™ng, nàng trông thấy Hợp Ãức Ä‘ang nhìn nàng, cưá»i cợt chê bai... 
Nàng sợ hãi vô cùng. Má»™t hôm, nàng tỉnh thức sau cÆ¡n ác má»™ng, cho đến sáng ngày vẫn bồn chồn, liá»n sai Phàn thị láºp tức Ä‘i má»i Hợp Ãức đến - Nàng quyết định thổ lá»™ bà máºt. Mong Hợp Ãức giúp cho má»™t tay giải quyết - Nhưng sá»± việc ngược lại 
với ý muốn của nàng - Phàn thị từ Tây Cung trở vỠnói : 
- Chiêu Nghi sợ làm kinh động đến hoàng háºu nên không đến. 
- Không đến? Nói là ta tìm cô ấy chứ? - Phi Yến hốt hoảng và nghi hoặc há»i. 
Thưa vâng, thần đã thá». Nhưng Chiêu Nghi suy nghÄ© khá lâu rồi bảo rằng hoàng thượng rất coi trá»ng việc này, đã hạ chiếu không má»™t ai được đến cung Chiêu Dương, vạn nhất mà đến xẩy ra chuyện gì, hoàng thượng quyết không dung thứ. Vì váºy, Chiêu Nghi không đến. 
- ôi! Phi Yến buồn rầu kéo dài tiếng kêu. Nàng không tin đó là lý do chÃnh cá»§a Hợp Ãức. Nàng Ä‘oán mãi nhưng không sao hiểu được. Vì váºy, Phi Yến càng lo lắng hÆ¡n. 
Mối nguy hiểm Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên đầu, Phàn thị và Vương Thịnh thấy rất rõ Ä‘iá»u đó. Mấy tháng nay, há» cảm thấy Tế Quy tháºm thụt ở Ä‘iện Chiêu Dương. Thế nhưng há» không dám Ä‘em biểu hiện do mình cảm giác thấy báo cho Phi Yến biết - Hoàng 
háºu vào những ngày gần kỳ, lòng bồn chồn đã lá»™ rõ vẻ căng thẳng và thất thưá»ng xưa nay chưa há» thấy, nếu lại làm tăng thêm sá»± kÃch động, hoàng háºu sẽ phát Ä‘iên lên mất. Do đó, hai ngưá»i bàn riêng bà máºt vá»›i nhau. Vương Thịnh tuy cÅ©ng lo, 
nhưng vì hắn đã có chá»§ trương. Hắn hẹn trước vá»›i hai ngưá»i đàn bà thưá»ng dân, vừa sinh con, láºp tức ẵm ngay vào cung, hắn tin rằng nếu Tây Cung mà dò xét Ä‘i nứa thì việc làm cá»§a hắn cÅ©ng vẫn có thể đạt tá»›i thành công. 
Phi Yến đành phải dá»±a vào má»™t phần niá»m tin ấy cá»§a Vương Thịnh, để cố gắng giữ vững tinh thần cá»§a mình... 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		    
  
		 
		
		
		
		
			
			
			
			
				 
			
			
			
			
			
			
			
				
			
			
			
		 
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-09-2008, 08:43 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Bất Diệt Ma Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Apr 2008 
					Äến từ: bình dương 
					
					
						Bài gởi: 2,242
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 1 
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 17 
 
 
 
  
 
Ãã đến lúc rồi - Nói là mang thai mưá»i tháng, thá»±c tế chỉ có chÃn tháng, mà Phi Yến có bầu đã đủ chÃn tháng. Má»™t hôm, vào buổi chiá»u, Hợp Ãức cá» ngưá»i mang đến cho mấy bá»™ quần áo trẻ con sÆ¡ sinh. Phi Yến nhìn thấy những thứ đó cÆ¡ hồ như phát hoảng lên. Nàng cho gá»i Vương Thịnh vào Tẩm Cung, chỉ các lá»… váºt cá»§a Tây Cung, nói: 
- Ngươi tháºt muốn giết ta rồi đấy ? 
- Thần, thần... Vương Thịnh gãi đầu, gãi tai. Thần sẽ Ä‘i gặp bà già nhà thần ngay láºp tức, thần tin rằng ở bên đó đã có tin tức rồi, cháºm cÅ©ng không quá hai hôm! 
Nói xong, Vương Thịnh lặng lẽ theo cá»a háºu cung Ä‘i ra, khoảng má»™t tiếng rưỡi đồng hồ sau đột nhiên trở lại, tâu trình hoàng háºu. 
- Bà già nhà thần lại Ä‘ang đợi thần, nguyên bà ta dá»± định ngày mai sai cái con bé ná»™i thị làm việc giặt quần áo - ngưá»i em há» cá»§a thần - đến đây báo cho thần để Ä‘i má»™t chuyến, hôm nay, thần đến đó vừa đúng lúc. 
- Cuối cùng thì là thế nào ! - Phi Yến hối hả giục - Nhà ngươi đừng có lôi thôi nữa, nói mau đi, chuẩn bị ra sao rồi? 
- ôi, bà già nhà thần sáng nay biết được rằng, cái mụ nhà quê mà ta đã hẹn với nó đó, đêm qua đẻ được một thằng con trai, đợi đủ ba hôm là có thể bế nó vào đây. 
- Tại sao không bế đến ngay?- Phi Yến há»i vá»›i tâm trạng bị kÃch động. 
- Thưa, như thế này ạ. Bà già nhà thần nói, ba hôm trở lại đây không thể làm được, nếu động sợ lại xảy ra chuyện gì. Ba hôm cÅ©ng nhanh thôi mà, thưa hoàng háºu. Hôm nay đã là ngày thứ hai, mai là ngày thứ ba, ngày kia thần sẽ xin mang lại. Thần sẽ đặt đứa hài nhi dưới há»™p gá»— đựng rau xanh. Thần đã chuẩn bị sẵn má»™t cái há»™p hai đáy, đỠphòng má»i 
sự bất trắc. 
Tim Phi Yến Ä‘áºp thình thình, trước giá» phút cuối cùng này, nàng hầu như không thể tá»± đỡ được mình nữa, mồ hôi nhá» giá»t, nói lào thào gần đứt hÆ¡i : 
- Vương Thịnh, nhà ngươi vá» chuẩn bị Ä‘i, việc này quan hệ đến tÃnh mạng cá»§a chúng ta đấy nhé ! 
- Xin hoàng háºu cứ yên tâm. Vương Thịnh cố gắng giã bình tÄ©nh tâu lên vá»›i Phi Yến nguồn tin đó, lòng dạ hắn đã khá nhẹ nhõm nhưng sá»± căng thẳng cá»§a Phi Yến láºp tức truyá»n sang cho hắn. Ra khá»i phòng ngá»§, toàn thân hắn run lên bần báºt. 
Chỉ có Phàn thị là giữ được bình tÄ©nh. Bà ta như má»™t vị thống soái đại quân chỉ huy thiên binh vạn mã xung phong ra tráºn, lệnh cho tìm viên trông coi Dịch đình đến báo anh ta dẫn ngưá»i vú nuôi đã chuẩn bị sẵn dẫn tá»›i Ä‘iện Chiêu Dương. Ãồng thá»i Ä‘iá»u khiển cung nữ làm má»i việc chuẩn bị cho việc sinh đẻ. 
Những thứ đó, đương nhiên đánh lừa được những nhân viên trinh sát do Hợp Ãức bố trÃ. Nhưng Phàn thị còn thân hành sang Tây Cung tâu lại vá»›i Chiêu Nghi - con ngưá»i bụng đầy ác ý - những tin tức vá» việc hoàng háºu sắp sinh nở. 
Thá»i gian đã làm cho Phàn thị không còn tin tưởng vào tình cảm cá»§a Chiêu Nghi đối vá»›i Phi Yến như ở thá»i kỳ đầu nữa. Bà trả lá»i hết sức trÆ¡n tru tất cả má»i chuyện khi Hợp Ãức mỉm cưá»i vá»›i mình giả bá»™ lòng tốt há»i dò: 
- Hoàng háºu đã Ä‘au bụng chưa? Nhà ngươi phải nhìn xem đã biết được bao giá» thì có thể sinh? 
- Hoàng háºu má»i lưng rồi. - Phàn thị cẩn tháºn trả lá»i - Theo kinh nghiệm dân gian thì má»i lưng má»›i là triệu chứng dá»± báo sắp đến kỳ sinh nở, chứ chưa đến ngày sinh đâu. Có thể còn phải Ä‘au lưng mấy hôm nữa kia, sau thì Ä‘au bụng, khi đó má»›i đầu thai ạ! Tình hình trong cung thì có khác, há»… thấy có triệu chứng là phải chuẩn bị ngay, nếu có sÆ¡ suất gì, lÅ© hạ nhân chúng thầm đảm đương sao cho nổi. HÆ¡n nữa, hoàng háºu trong những ngày nay tâm tình cÅ©ng bất an... 
Hợp Ãức lạnh lùng gáºt đầu: 
- Nói như váºy nghÄ©a là chưa tá»›i kỳ hà. Nếu tÃnh ngày thì hoàng háºu đã đủ tháng rồi đấy chứ! 
- Ãá»§ tháng rồi - Phàn thị ngầm thấy sợ, nhưng trấn tÄ©nh trả lá»i - hoàng háºu cÅ©ng rất sốt ruá»™t vì tá»›i tháng rồi mà chưa sinh. Nhưng vì thưá»ng ngày hoàng háºu Ãt váºn động, cháºm sinh vài hôm là rất có thể. Những ngưá»i đàn bà dá»™ng chân động tay luôn thì sinh đẻ sá»›m hÆ¡n, nhanh hÆ¡n. 
- ôi - Hợp Ãức cháºm rãi nói - Nhà ngươi vá» Ä‘i! Nhá»› quan tâm hoàng háºu, ta nhá» ngươi nói vá»›i ngưá»i đợi khi nào sinh con ta sẽ qua Chiêu Dương thăm ngưá»i. 
- Vâng, thưa Chiêu Nghi - Phàn thị thở dài. Mấy hôm nay, kẻ hạ thần nhiá»u phen mất hồn bạt vÃa, thai khà hoàng háºu như không được bình thưá»ng. 
- ồ - Hợp Ãức buá»™t miệng báºt má»™t tiếng; nhưng sắc mặt thì hÆ¡i dìu dịu Ä‘i đôi chút - Nhà ngươi thay ta vấn an ngưá»i chị em nhé. 
Phàn thị không trình báo lại vá»›i hoàng háºu những phản ứng cá»§a Hợp Ãức. Tuy bà ta đã nhìn ra được Ä‘iểm báo trước cÆ¡n giông tố, nhưng không muốn để cho vị hoàng háºu đã mất Ä‘i trạng thái bình thưá»ng biết được ngay ở Tây Cung cÅ©ng có mối hiểm há»a, là đã có dá»± tÃnh riêng cá»§a mình. Chỉ cần qua được ngày mai thì sẽ không có việc gì nữa. Ngày mai, chợp mắt là đến ngay mà. 
Sau đó Phàn thị trở vá» Ä‘iện Chiêu Dương, cá» ngưá»i đốt trầm hương ở đỉnh lá»›n trước Ä‘iện Chiêu Dương - Ãây là lá»… tiết kÃnh thiên ở trong cung. Cứ đến những ngày lá»… tết quan trá»ng, bao giá» cÅ©ng đốt trầm hương trong đỉnh lá»›n trước Ä‘iện. Lúc này, đốt trầm hương trước Ä‘iện Chiêu Dương, Ä‘iá»u đó dÄ© nhiên như báo cho má»i ngưá»i biết sản kỳ cá»§a hoàng háºu đã đến gần. 
Thái giám, cung nữ, Ãt nhất có tá»›i hai mưá»i ngưá»i vì sá»± sinh nở cá»§a hoàng háºu mà đợi lệnh. Ngoài ra còn hai bà đỡ do viên quan trông coi Dịch Ãình được chá»n cỠđến, ngày đêm thay nhau thưá»ng trá»±c. 
Triệu Phi Yến giống như má»™t con kiến trên chảo nóng - Tất nhiên nàng biết là ngày mai. Nhưng lòng nặng trÄ©u nàng sợ cái ngày mai Ä‘ang đến gần, tháºm chà nàng còn muốn chết quách Ä‘i trong đêm nay, để khá»i phải sống mà lo ná»—i kinh hoàng cá»§a ngày mai. 
- Ngày mai - Cầu trá»i phù há»™ cho con qua được ngày mai... Nàng toát mồ hôi há»™t bất giác cầu xin thượng đế. 
Ãêm, bảng thá»i gian ở Ä‘iện Chiêu Dương đã đổi sang chÃnh Tuất. 
Phàn thị Ä‘i vào phòng ngá»§ nhìn hoàng háºu Ä‘ang nằm trên giưá»ng, từ từ tiến lại gần. 
Trái tim cá»§a Phi Yến dưá»ng như muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c, nàng nhìn thấy bá»™ mặt lấm tấm mồ hôi cá»§a Phàn thị, ảo giác kinh hoàng, nàng nhìn Phàn thị hóa ra thành hung thần tàn ác có thể nuốt chá»ng mình Ä‘i... 
- Hoàng háºu - Phàn thị vịn vào thành giưá»ng thò tay ấn vào bụng dưới cá»§a nàng. 
Khi đó theo những lá»i đã bố trà trước, Phi Yến thá»u thào nói: 
- Ta má»i lưng quá, dần dần phát triển ra phÃa trước. Bụng dưới cÅ©ng má»i, tá»± nhiên lại thấy hÆ¡i Ä‘au Ä‘au. 
- Ôi thế thì đúng rồi, Phàn thị cưá»i hài lòng, quay ngưá»i Ä‘i ra. Ãồng thá»i vẫy tay bảo hai trong số bốn cung nữ theo mình ra ngoài có việc - Cuá»™c nói chuyện vừa rồi giữa há» là cốt để cho bốn ngưá»i cung nữ đó nghe, mà trong số bốn ngưá»i cung nữ, Phàn thị chỉ bảo Ä‘i ra có hai ngưá»i - Hai ngưá»i quan trá»ng nhất - tuy cÅ©ng là tâm phúc cá»§a bà ta, nhưng quan hệ không sâu sắc bằng hai ngưá»i ở lại. 
Phàn thị nhắc nhở: đêm nay ná»™i ngoại toàn ban trá»±c - Bà ta muốn làm cho tất cả má»i ngưá»i mệt má»i và mất ngá»§ đêm nay. Do đó mà ngày mai há» khó lòng táºp trung tư tưởng. 
ChỠđợi ngày mai - Cái ngày mai quyết định váºn mệnh. 
Ngày mai, hoàn toàn bình thản, viên Tổng quản Ä‘iện Chiêu Dương Ä‘i lẫn vào trong má»™t đám ná»™i thị hầu hạ ra khá»i cá»a háºu cung. 
Má»™t cá»— xe ngá»±a đã chuẩn bị sẵn Ä‘ang đợi ở cách ngoài cá»a háºu cung vài trăm bước. Hắn lên xe thúc ngá»±a mà di. 
ở góc thành phÃa Nam, trong má»™t ngôi nhà hai gian, bà mẹ già cá»§a Vương Thịnh Ä‘ang bế má»™t đứa trẻ sÆ¡ sinh. Khi Vương Thịnh bước vào, bà già giÆ¡ tay làm hiệu và thay tã má»›i cho đứa trẻ, và nói. 
- Vừa mới cho bú một lần, đã kiểm tra toàn thân, rất tốt. 
Vương Thịnh tự nhiên đến bế đứa bé. 
- Khoan tà đã - Bà mẹ Vương Thịnh ngăn con trai mình lại - Ãể mẹ bế nó cho đến gần cá»a háºu cung rồi hãy cho vào trong há»™p, đứa bé có thể khóc. Mẹ bế nó tất nhiên là dá»… chịu hÆ¡n nằm trong há»™p đựng rau. 
- Vâng cÅ©ng nên thế - Vương Thịnh xoa tay cưá»i vui vẻ nói - Mẹ Æ¡i, chuyến này sau khi thành công, cả nhà ta từ nay vinh hoa phú quý! Mẹ ạ, rồi có má»™t ngày, mẹ sẽ trở thành Bà lá»›n đấy. 
- Không nên nói như váºy, hây làm việc chÃnh trước đã. 
Sau đó, hai mẹ con cùng nhau bá»c đứa trẻ lại! Vương Thịnh nhìn kỹ má»™t lúc rồi khen. 
- Ãứa trẻ này dáng vẻ tháºt là đẹp ! Làm thiên tá», đúng là nhá» tốt số. Mẹ xem này - Hắn đổi giá»ng nói - Vừa vặn nó được chúng ta chá»n. 
- Thịnh à - Vương thị bế đứa trẻ, nghiêm trang nói - Con phải cẩn tháºn giữ ý giữ tứ con nhé. Nếu xảy ra việc gì thì phú quý cÅ©ng mất mà đến sinh mệnh cÅ©ng chẳng còn. 
- Con biết chứ mẹ, chỉ cần đứa bé này khi qua cá»a cÅ©ng không khóc là không xảy ra việc gì hết. Nháy mắt nữa thôi mà. 
Vương Thịnh lạc quan. Hắn biết khi trẻ nó ngủ say thì không thể phát ra tiếng khóc. Còn như làm cho trẻ nó ngủ say không phải là việc khó. 
Sau đó, hai mẹ con lên xe. 
Xe dừng lại ở gần cá»a sau ở má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh vắng vẻ. Vương thị lấy bình sữa á»§ trong tro lò nóng ra kiên nhẫn nhá» từng giá»t vào miệng đứa bé, khá lâu sau, lại thay tã cho đứa bé. Sau đó bá» nó vào đáy há»™p gá»—. 
- Vương Thịnh, con phải tháºn trá»ng giữ ý đấy - Vương thị dặn dò con trai: - Khi vào cá»a, con tìm cách làm cho há»™p Ä‘u đưa nhẹ, như váºy là ru cho đứa bé ngá»§ ngon. Mẹ đợi con ở đây khoảng ná»a giá», nếu có gì xảy ra thì trở lại đây, mẹ lại cho nó ăn má»™t chầu sữa nữa. Thịnh à! Cầu mong tổ tiên phù há»™ con. 
Cho đến lúc này, Vương Thịnh vẫn lạc quan, nhưng sau khi nháºn há»™p gá»— từ tay bà mẹ thì má»›i bắt đầu run sợ. Hắn bước Ä‘i rón rén cẩn tháºn lặng lẽ. Ãi được vài bước lại lắng nghe âm thanh cá»§a đứa bé nằm trong há»™p. 
Hài nhi đang ngủ say, hoàn toàn yên lặng. 
ở ngoài cá»a háºu cung, má»™t tên đầu bếp ná»™i thị Ä‘ang đợi Vương Thịnh, gã nhanh chóng tiếp nháºn cái há»™p gá»— quà giá, Ä‘i vá» hướng ná»™i thị cá»§a Tổng quan Ä‘iện Chiêu Dương bước qua cá»a háºu cung má»™t cách tá»± nhiên. 
Ngá»±c Vương Thịnh Ä‘áºp thình thình, qua má»™t lần cá»a rồi lại má»™t lần cá»a, đôi chân cá»§a hắn má»m nhÅ©n ra, cÆ¡ hồ không còn bước được nữa. Hắn nghÄ©. Nếu bây giỠđứa trẻ báºt lên tiếng khóc, thế là hết! Hắn thầm cầu trá»i khấn pháºt. 
Ãã đến cá»a thứ ba. Cái cá»a này, ngưá»i trong cung đình gá»i là Lá»™ môn. Ãã vào cá»a này là thuá»™c phạm vi cá»§a Dịch Ãình, có thể nói là đã vào đến chá»— an toàn. Vương Thịnh liá»n nhìn há»™p gá»— , cố gắng trấn tÄ©nh, lên tiếng chào tên ná»™i thị canh cá»a rồi bước vào phÃa trong. 
CÅ©ng lúc đó, Vương Thịnh phát hiện có má»™t viên ná»™i thị cá»§a Tây Cung đứng đó - Ná»™i thị cá»§a Tây Cung không có lý do gì để đứng ở cá»a Lá»™ môn cả. Láºp tức hắn liên tưởng đến kẻ máºt thám cá»§a Chiêu Nghi. 
Ãiá»u đó làm cho hắn hết cả hồn vÃa. Nhưng lúc này thì không còn cách gì quay lui được nữa... Chỉ cách là liá»u mạng mà Ä‘i vào trong. 
Tên ná»™i thị cá»§a Chiêu Nghi là Lý Thá»§ NghÄ©a anh em há» cá»§a tổng giám Tây Cung Lý Thá»§ Quang. Ãó là má»™t trong những tâm phúc cá»§a viên quản Tây Cung. 
Khi đó, Lý Thá»§ NghÄ©a đã vừa cưá»i vui vẻ vừa đón lên trước, chào Vương Thịnh: 
- Tổng quản hãy còn thì giỠnhàn rỗi xuất cung? 
- Thế đấy, qua vài ba hôm nữa sợ không còn được nhàn rá»—i, Hoàng háºu chưa biết lúc nào có thể sinh nở - Hôm nay nhân tiện thăm bà già, lại cÅ©ng nhân thể Ä‘em vá» Ãt thá»±c phẩm cây nhà lá vưá»n. Hắn cố trấn tÄ©nh bản thân, trả lá»i thản nhiên. 
Lý Thá»§ NghÄ©a khuỳnh khuỳnh tay nhìn hai ngưá»i Ä‘i qua. 
Trong hộp gỗ, hài nhi vẫn im lặng. 
Vương Thịnh thầm cảm tạ trá»i đất. Hắn nghÄ©: 
"Khó khăn qua rồi, công lá»›n sắp thành, từ nay vá» sau chỉ còn thuáºn buồm xuôi gió". 
Thế rồi, hắn tăng nhanh nhịp bước, đi vỠhướng điện Chiêu Dương. 
Khi đã đến phạm vi Ä‘iện Chiêu Dương, hắn nháºn lại há»™p gá»— từ tay ngưá»i đầu bếp, nhanh chóng Ä‘i vào phÃa trong. Khi đó, hắn toát mồ hôi đầy ngưá»i. 
ở phÃa ngoài cánh trái sau Ä‘iện Chiêu Dương, Phàn thị Ä‘ang vươn cổ ra mà chá». Vương Thịnh nhìn thấy bà ta liá»n giÆ¡ ngón tay chỉ vào há»™p rau. 
Phàn thị vá»™i ra hiệu bảo hắn im lặng rồi quay ngưá»i Ä‘i vào phÃa trong, từ hành lang rẽ sang phòng bên, đến gian phòng bà máºt cá»§a háºu Ä‘iện. Ãó là má»™t gian phòng nhá» có màn dày che và ăn thông vá»›i phòng thay quần áo. 
Ãến cá»a gian phòng nhá», Vương Thịnh má»›i Ä‘uổi kịp Phàn thị, nói nhá»: 
- Bà Ä‘i nhanh thế tôi Ä‘uổi mệt muốn chết, hai chân tôi má»m nhÅ©n ra rồi đây này. 
- Vào trong rồi hãy nói! Vương Thịnh! Cho đến giá», tôi vẫn còn lo muốn chết đây. Hoàng háºu cÅ©ng không má»™t phút giây nào yên. Phàn thị thì thầm: -Æ n trá»i đất, anh đã bình yên trở vá». 
Sau đó, há» bước vào phòng, Vương Thịnh cẩn tháºn đặt há»™p gá»— lên mặt bàn hướng vá» nó vái má»™t vái dài, nói: 
- Hoàng đế nhá» Æ¡i, thần đã muôn vàn khó nhá»c đưa được ngưá»i đến đây. Nếu không có hạ thần thì má»™t Ä‘á»i ngưá»i chỉ Ä‘i cày ruá»™ng thôi. Ôi hoàng đế nhá» vá» sau đừng quên hạ thần nhé! 
- Ãừng có lôi thôi nữa! - Phàn thị vá»— lên vai hắn - Mau má»i Hoàng đế nhá» ra đây để tôi chuẩn bị cho hoàng háºu lâm bồn sinh con đây? 
Vừa nói, bà ta vừa đẩy Vương Thịnh má»™t cái, "anh làm Ä‘i nhé, tôi vào bẩm vá»›i hoàng háºu má»™t tiếng". 
Bây giá», Vương Thịnh đã hoàn toàn bình tâm. Hắn đưa mắt nhìn theo Phàn thị vén màn bước vào phÃa trong rồi lại vái cái há»™p rau má»™t vái dài. Rồi bắt chước giá»ng nói cá»§a má»™t ná»™i thị làm tá» giữ Ä‘á»n: 
Hữu thỉnh. Tiểu Hoàng đế giá. Thỉnh... giá... 
Sau đó, hắn mở nắp tầng trên hộp rau, rồi mở một nắp tầng đáy. 
Hắn nÃn thở nhìn hài nhi ở trong há»™p. 
Hà nhi rất bình lặng. 
- "Ông nhá» này quả có tạo hóa sắp đặt, đến bây giá» vẫn còn ngá»§. A! Ngài còn tháºn trá»ng hÆ¡n cả Vương Thịnh này nữa, tháºt hiếm có!" Vương Thịnh tá»± nói vá»›i mình. 
Lúc đó, Phàn thị đã nhanh chân quay lại. 
- Hoàng đế nhỠcòn ngủ say chưa tỉnh. - Vương Thịnh quay đầu lại nói. 
Phàn thị không để ý, vá»™i vàng đến trước bàn, nhìn hài nhi, góc miệng hÆ¡i mỉm cưá»i, xoa tay nói. 
- Tháºt là hoàng háºu có trá»i giúp, ôi hoàng đế nhá», thần không hay, quỉ không biết, đã vào trong cung, giang san cá»§a hoàng đế chúng ta có ngưá»i thừa kế rồi. 
- Lúc này mà bà còn lá»— má»— gì nữa thế - Vương Thịnh dùng vai hÃch bà ta má»™t cái. 
Phàn thị thò tay vào hộp bế hài nhi ra ngoài, hơi đung đưa một chút, lại còn ép đứa trẻ vào má mình. 
Bỗng nhiên bà ta cảm thấy cái gì đó khác lạ, tái ngắt kinh hoàng. 
- Sao thế ? - Vương Thịnh há»i vá»›i vẻ căng thẳng. 
Phàn thị để tay vào trước lỗ mũi đứa bé 
- Vương Thịnh ! Bà ta hốt hoảng kêu lên - Ãứa trẻ này chết rồi. 
- Cái gì? Vương Thịnh như bị sét đánh, chồm lên trước, cũng dùng tay thăm dò hơi thở của đứa bé, lại sỠlên trán của nó. 
- Một đứa trẻ chết, không có một tà hơi thở nào nơi lỗ mũi, đầu trán lạnh băng. Vương Thịnh hốt hoảng nhìn Phàn thị vội vàng nói: 
- Má»›i rồi còn sống rõ ràng, bà mẹ tôi đưa đến táºn ngoài cá»a háºu cung còn cho ăn sữa, sao lại chết được? 
- Bây giá» thì chết rồi - Phàn thị nói vá»›i vẻ mặt tái ngắt thất vá»ng, thá» lại má»™t lần nữa rồi bỠđứa trẻ đã chết xuống, hai mắt nhìn chằm chằm vào Vương Thịnh, thản nhiên nói - Ãây 1à má»™t đứa trẻ chết, má»™t đứa trẻ chết thì làm được cái gì? 
Vương Thịnh hai tay buông thõng, đầu cúi thấp, sắc mặt như tro nguội. Phàn thị trừng trừng 
nhìn thi hài đứa bé, không biết làm gì nữa. 
Lúc đó, hai lá»›p màn vừa dày vừa nặng được vén lên, và hoàng háºu nhà Ãại Hán đã đứng trước mặt há». Trong giây lát, Triệu Phi Yến đã hiểu rõ sá»± tình. Nàng lảo đảo. Sá»± thất vá»ng và buồn phiá»n đến đột ngá»™t làm cho nàng không đứng vững được nữa. 
Vượng Trịnh vội chạy lại đỡ. Triệu Phi Yến thở dài rên rỉ : 
- Làm thế nào bây giá»? - Làm thế nào bây giá»? - Các ngưá»i muốn ta chết hả? 
- Bẩm hoàng háºu - Phàn thị vá»™i vàng kêu lên: - Sá»± này biết nói từ đâu bây giá»! 
- Thưa hoàng háºu - Vương Thịnh như là vừa má»›i từ trong giấc chiêm bao tỉnh lại, chỉ cái há»™p rau nói: Thần đã rõ rồi, đây là sÆ¡ suất cá»§a kẻ hạ thần, há»™p gá»— kÃn không thông hÆ¡i, nhất định phải làm cho đứa bé bị chết ngạt. Vừa má»›i rồi đây thôi, bà già cá»§a hạ thần bế nó còn sống nguyên lành. 
- Không thông hÆ¡i, đứa trẻ này đúng là bị chết ngạt - Phàn thị nhìn bá»™ mặt tÃm ngắt cá»§a đứa bé. 
Thôi rồi, nó còn có Ãch gì nữa? - Phi Yến cúi đầu buồn thảm. 
- Thưa hoàng háºu, thần láºp tức Ä‘i lần nữa. Bây giá» thần hiểu rồi, thần sẽ dùng má»™t cái gì đó thông hÆ¡i được, bá» hài nhi vào trong - Thần láºp tức Ä‘i tìm mẹ thần - thần tin là còn có thể mua được má»™t đứa nữa - Vương Thịnh vá»™i vàng nói. 
Ãầu óc Phi Yến đã há»—n loạn, không còn biết xá» lý thế nào, mắt đăm đăm nhìn Phàn thị, ngây ngưá»i ra má»™t lúc rồi chỉ đứa trẻ chết mà há»i: 
- Cái này thì giải quyết thế nào? 
Xin cứ để cho hạ thần - Phàn thị nhanh nhảu tiếp lá»i, rồi quay sang Vương Thịnh - Anh Ä‘i nhanh lên má»™t chút, mang theo nhiá»u nhiá»u tiá»n, kể cả đã bảy tám ngày cÅ©ng được. 
Vương Thịnh vâng dạ má»™t tiếng, vá»™i vào lấy tiá»n Ä‘i nhanh ra khá»i cung Ä‘iện. 
Nhưng việc Vương Thịnh Ä‘i vá» vá»™i vàng lại làm cho bá»n nhân viên cá»§a Hợp Ãức để ý, chỉ Ãt lâusau là hỠđã máºt báo vá» Tây Cung. 
Hợp Ãức luôn luôn chú ý đến từng động tÄ©nh cá»§a Ä‘iện Chiêu Dương, tuy rằng nàng không Ä‘oán ra được ná»™i tình, nhưng cÅ©ng đã máºt truyá»n chỉ thị, tăng thêm nhân viên phòng thá»§ ở ba lần cổng cá»§a háºu cung. Nàng Ä‘iá»u ra bốn viên ná»™i thị chia ban Ä‘i trá»±c ở Lá»™ Môn. Ngoài ra, bên ngoài cá»a lá»›n cá»§a háºu cung còn tăng thêm mưá»i hai tên túc vệ Ä‘i tuần canh. 
Hợp Ãức lắng nghe báo cáo, chưa phát biểu ý kiến gì - Nhưng nàng Ä‘ang phán Ä‘oán, trong lòng nháºn định rằng Phi Yến Ä‘ang lừa dối mình, Ä‘ang có những câu kết bà máºt. 
Cháºp tối, Vương Thịnh trở vá» suôn sẻ Ä‘i qua hàng rào canh phòng nghiêm ngặt, bởi vì hắn Ä‘i 
tay không. Sau khi vào cung, hắn ná»a vui ná»a buồn tâu lại vá»›i Phi Yến... 
- Trẻ sÆ¡ sinh thì có, nhưng hôm nay thì không thể Ä‘em vỠđược. Bà già cá»§a thần đã xem qua mấy chá»— rồi, có ngưá»i tuy nghèo nhưng không chịu bán. Có đứa thì lá»›n quá, không dùng được. Thần đã hẹn vá»›i má»™t ngưá»i nhưng chưa sinh không biết nam hay nữ. Ngoài ra có má»™t bé trai sinh đã năm hôm, ở ngoài thành, ngày mai có thể Ä‘em tá»›i xem chừng có thể thành được, nhưng có Ä‘iá»u là nhanh nhất cÅ©ng phải ngày kia má»›i vào cung được. Ngoài ra thần Ä‘ang nhá» mẹ thần tìm kiếm, nhất định là có, nhưng phải cháºm Ãt hôm. 
Phi Yến chỉ còn biết thở dài. Cháºm má»™t ngày đối vá»›i nàng là Ä‘iá»u không thá» tưởng tượng được. Tất nhiên, ngoài việc chỠđợi, còn có cách nào khác? Vương Thịnh sợ làm tăng thêm ná»—i lo cho Phi Yến nên không dám nói ra tình hình háºu cung bị canh phòng. Nhưng khi đứng riêng vá»›i Phàn thị, hắn đã nói ra Ä‘iá»u đó. 
- Ãây đúng là Tây Cung thá»c gáºy bánh xe - Phàn thị hằn há»c nói: Chúng ta phải tháºn trá»ng hÆ¡n thôi Tây Cung chắc là không đến ná»—i khám ngưá»i anh! 
- Ôi, khám ngưá»i tôi, đương nhiên là không dám rồi. Nhưng mà cung cách này thá»±c tế là làm ngưá»i ta lạnh đứng tim, thế mà há» là chị em cÆ¡ đấy ! Chiêu Nghi lẽ nào nhất định muốn làm cho hoàng háºu sụp đổ? Ãiá»u đó đối vá»›i bà ta đâu có Ãch gì? 
Trong khi Vương Thịnh và Phàn thị Ä‘ang thở ngắn than dài vá»›i nhau, thì ở Tây Cung, Hợp Ãức bị má»™t nôi phiá»n ghen tuông kỳ lạ, không rõ ở đâu ra thúc đẩy muốn làm hại ngưá»i chị gắn bó cá»§a mình. Nàng cÅ©ng không thể nào tá»± giải thÃch được hành vi đó. Có lúc nàng hối háºn, nhưng sau khi niá»m ân háºn qua Ä‘i, nàng láºp tức trở thành quái ác, nàng thù háºn, tháºm chà khát vá»ng trông thấy đổ máu. Ãối vá»›i các phi tần khác trong háºu cung, nàng cÅ©ng mang lòng thù háºn. Tâm lý và sinh lý cá»§a nàng Ä‘á»u khác thưá»ng má»™t cách dá»… sợ. Nàng không thể tá»± giải thÃch cho mình những dạng biến thái vá» tâm lý như váºy được. Nhưng nàng cứ tâm 
tâm niệm niệm rằng Phi Yến che giấu nàng một cái gì đó. Nàng nghĩ: "Ngươi giấu ta, ta phải phá ngươi. thế nào rồi ta cũng biết được". 
Bày giá», vấn đê hoàng háºu có mang mà không đẻ đã thành má»™t đỠmục cho má»i Ä‘iá»u xì xào nhá» to ở trong cung, có những lá»i nói không đúng đắn là từ Tây Cung lan truyá»n ra. Hợp Ãức không muốn phát ra những lá»i dèm pha, nhưng nàng đã vô ý thức gây ra Ä‘iá»u đó. 
Những lá»i đồn đại lan truyá»n rá»™ng thêm. 
Vượng Thịnh đã nghe được lá»i đồn đó. Mấy hôm nay, hắn sống trong phiá»n muá»™n bất an. Thá»i kỳ sinh nở bình thưá»ng đã qua, thế mà không có cách gì đưa được hài nhi vào cung. Kế hoạch lý tưởng và những vấp váp thá»±c tế làm cho Vương Thịnh mất Ä‘i trạng thái bình thưá»ng. Má»—i ngày hắn Ä‘á»u Ä‘i tìm mẹ, hy vá»ng nhanh chóng giải quyết vấn dá». 
Phi Yến giống như má»™t tá» tù đợi ngày hành quyết cả ngày nằm trên giưá»ng, nàng đã thất vá»ng. ảo má»™ng tan vỡ, cái Ä‘ang đợi nàng không phải là sá»± huy hoàng mà là tá» vong. Nàng cÅ©ng không thèm há»i đến Phàn thị và Vương Thịnh nữa. Khi hỠđến bẩm báo, nàng chỉ lắng nghe thế thôi không có ý kiến gì. 
Trong tình trạng rối bá»i lo lắng không còn mấy hi vá»ng, cuối cùng Vương Thịnh cÅ©ng tìm được má»™t đứa bé trai. Hắn bỠđứa bé vào trong má»™t chiếc làn tre, hết sức cẩn tháºn Ä‘i vá» hướng cá»a cung. 
Khi đến cách cá»a cung má»™t quãng không xa, đứa bé trong làn tre báºt khóc thét lên. Hắn hôtt hoảng quay trở lại tìm má»™t nÆ¡i vắng vẻ dá»— cho đứa trẻ nÃn. Ãợi cho đứa trẻ ngá»§ say, lại bá» vào làn tre. Lần này hắn chắc mẩm thế nào cÅ©ng Ä‘i qua được trót lá»t. Nhưng tá»›i khi hắn vừa má»›i đưa làn tre vào tay đứa ná»™i thị thì bá»—ng nhiên nhìn thấy từ xa viên Tổng quan Tây Cung Tế Quy đứng ở cá»a cung, hắn chỉ còn má»—i má»™t nước là bảo đứa ná»™i thị quay trở lại. 
Ãá»™ khoảng chừng ná»a giừ Tế Quy Ä‘i rồi, Vương Thịnh quay má»™t vòng, quan sát tình thế hai bên trái, phải rồi má»›i ra hiệu cho đứa ná»™i thị xách làn tre Ä‘i vào trong. 
Ãứa trẻ lại khóc! 
Vương Thịnh lại vá»™i nhanh chân tháo lui trở vá». 
Như váºy, trở Ä‘i trở lại ba lần, cuối cùng không có cách gì Ä‘i vào trong cung. Vương Thịnh hiểu rõ rằng ngày hôm đó không thể hành sá»± được. Hắn buồn bã Ä‘em đứa bé trở vá» giao lại cho bà mẹ. Như thể hình như là có thần linh Ä‘ang đùa giỡn phá quáºy. Ãứa bé trong làn tre Ä‘em trở vá» nhà Vương Thịnh thì lại nằm im thin thÃt. 
Vương Thịnh nghÄ©: cầu mong trá»i pháºt độ trì phù há»™, ngày mai có thể thành công. 
 
Do vì thá»i gian kéo ra quá dài, Phàn thị ở trong cung bắt đầu nghi rằng Vương Thịnh ở ngoài đã thất bại rồi. Gần cháºp choạng tối, bất đắc dÄ© bà ta phải Ä‘em mối lo cá»§a mình tâu vá»›i Phi Yến. 
Phi Yến cắn môi không nói, trong giá» phút hiểm nguy cuối cùng, trái lại, nàng lại trấn tÄ©nh được. Từ trên long sàng nàng từ từ ngồi dáºy, chải đầu và vá»›i giá»ng âm thầm nàng phát ra mệnh lệnh. 
- Truyá»n ra hoàng háºu đã lâm bồn. 
- Bẩm hoàng háºu - Phàn thị nghi hoặc nhìn nàng không còn dám cỠđộng nữa: - Như thế thì làm thế nào?... 
- Nhà ngươi cứ hãy Ä‘i truyá»n ra, ta có chú ý cá»§a ta - Phi Yến hằn há»c nói - Bây giá» là gặp váºn khà rồi. Làm há»ng việc thì chỉ có chết thôi ! 
- Thưa hoàng háºu, việc này... 
- Ngươi hãy truyá»n lệnh, ta có chá»§ ý cá»§a mình, chỉ có ta má»›i cứu được ta thôi, ta không thể ngồi chá» chết như thế này được ! - Nàng nghiêm nghị nói. 
Phàn thị nhìn nét mặt Phi Yến, không dám hé răng, từ từ bước Ä‘i, tuy trong lòng lo lắng không yên nhưng vẫn phải Ä‘em tin hoàng háºu lâm bồn thông báo cho Dịch Ãình và Há» Quan Cục. Khi bà ta trở vào cung, Phi Yến đã lấy hai cái há»™p tròn đặt dưới đất bên cạnh giưá»ng. Nàng ngồi trên giưá»ng vẻ mặt căng thẳng, má»™t tay nắm chặt má»™t con bồ câu trắng, má»™t tay cầm con dao nhá». Trông thấy Phàn thị, nàng nhắm mắt lại: 
- Cắt tiết con bồ câu này cho ta, bôi máu lên quần áo ta. còn phải bá» Ãt thịt lẫn máu bôi lem nhem vào trong há»™p này, làm nhanh lên! Phi Yến thở hổn hển, đột nhiên tá»± mình ra tay, dùng dao cắt đứt cổ con bồ câu trắng. 
- Thưa, làm thế để làm gì ạ ? - Phàn thị Ä‘em máu bôi lên váy cá»§a nàng, thì thầm há»i. 
- Ngươi chá»› có há»i, lá»™t da nó ra! - Phi Yến lạnh lùng ra lệnh. 
Phàn thị xé toang con bồ câu, lòng đầy nghi hoặc. Phi Yến giằng lấy hùng hổ, dùng răng cắn đứt phăng cái đầu và hai cái đùi cá»§a con chim, sau đó dùng vuông lụa trắng nhuốm máu bá»c lại cùng vá»›i má»™t số quần áo ném vào trong há»™p. Xong rồi, nàng thở má»™t hÆ¡i dài, nặng ná» nói vá»›i Phàn thị: 
- Khoảng chừng một khắc sau, ngươi đi tuyên bố: Thánh tự bất dục ! 
- A! Thánh tự bất dục ? Phàn thị reo lên, đến giỠbà ta mới hiểu rõ dụng ý của Phi Yến trong 
việc bào chế con bồ câu. Bà ta than lên một tiếng rồi khiếp đảm nói - Không đợi Vương Thịnh thêm một chút nữa sao ? 
- Ãến lúc này còn đợi vá»›i chá» gì nữa? - Phi Yến rÆ¡i lệ nói: Còn đợi nữa thì sinh mệnh cá»§a ta cÅ©ng kết thúc luôn!. Ban đầu đã làm sai cái chuyện này rồi, ta không nên làm - Nếu như muốn làm thì cÅ©ng nên để cho Hợp Ãức làm, ta giúp đỡ nó...? 
Trong Ä‘iện Chiêu Dương, dá»c hành lang và tại chÃnh Ä‘iện, đứng đầu ná»™i thị và cung nữ, Phàn thị sai bao các cung nữ khiêng nước vào phòng thay quần áo đợi lệnh - Bà ta tá» ra rất thạo tay nghá». Má»™t lúc sau, lại vào ná»™i tẩm giả vá» làm các động tác đỡ đẻ. Sau đó bà ta run run ra khá»i tẩm cung vá»›i má»™t giá»ng Ä‘au thương, tuyên bố: 
- Thá nh tá»± bất dục, hoàng háºu bình yên. 
- Thánh tá»± bất dục, hoàng háºu bình yên - Bá»n ná»™i thị nhắc lại như má»™t tiếng vang - Ngưá»i này 
truyá»n cho ngưá»i kia, chẳng bao lâu đã truyá»n Ä‘i khắp cung đình. 
Sau đó, màn đã hạ, gần đến sát giỠđóng cá»a háºu cung. Vương Thịnh má»›i trở vá», hắn vừa má»›i khá»i cá»a Lá»™ môn đã nghe được tin Thánh tá»± bất dục, xuýt nứa thì ngất Ä‘i, hắn tưởng rằng Phi Yến đã gặp chuyện bất trắc. Nhưng lúc đó cổng ngoài cá»§a háºu cung đã đóng lại rồi, muốn tháo chạy cÅ©ng không còn đưá»ng nữa, hắn đành phải lên gân cốt mà Ä‘i vào phÃa trong. 
- Hoàng háºu Thánh tá»± bất dục ! 
- Hoàng háºu Thánh tá»± bất dục... 
Vưá»n thượng uyển, trá»i tối dần, trong tiếng chuông ngắt quãng, đến đâu cÅ©ng nghe thấy câu 
nói đó. 
Vương Thịnh thần hồn nát thần tÃnh từ Khúc môn (cá»a cong) phÃa sau Ä‘i đến gần cung Chiêu Dương: 
- Tổng quản, ngài bây giá» má»›i vá»; trong cung xảy ra đại sá»± rồi ! Má»™t tên ná»™i thị đến trước mặt hắn nói - Vừa rồi ná»™i ngoại ai cÅ©ng há»i ngài đấy ! 
- Hoàng háºu thế nào? - Vương Thịnh mặt mày tái mét, vẫn cố tá»± trấn tÄ©nh: - Ta nghe nói là Thánh tá»± bất dục. 
- Hoàng háºu Ä‘ang nằm nghe nói hoàng thượng đến Tây Cung rồi, rất có thể lại đây? 
"A!" Hắn kêu lên một tiếng, vội đi thay quần áo, hoàng thượng sẽ đến, sự thể như thế có thể thành to chuyện. Hắn vòng vào phòng thay quần áo rồi chuyển sang tẩm điện. 
Phàn thị Ä‘ang bưng má»™t cái há»™p đứng ngây ra, bà ta không thể quyết định giao cho ai bưng Ä‘i được, tuy rằng có những ná»™i thị thân tÃn, nhưng sá»± thể lại quá nghiêm trá»ng, vạn nhất có Ä‘iá»u gì sÆ¡ suất, háºu quả tháºt là không thể tưởng tượng nổi. Khi nhìn thấy Vương Thịnh bình yên Ä‘i vào, bà ta vừa mừng vừa tức, tá»± nhiên thở dài má»™t cái rồi nói: 
- Tôi tưởng anh chết mất rồi, lâu như thế, làm khổ hoàng háºu bao nhiêu - Ãang nói, bà ta bá»—ng nhá»› đến nhiệm vụ cá»§a Vương Thịnh - Công việc cá»§a anh ra sao rồi? 
- Làm sao lại ra nông ná»—i này! Thánh tá»± bất dục? - Vương Thịnh không trả lá»i ngược lại hắn vặn há»i Phàn thị vá» sá»± cố trong cung Chiêu Dương. 
- Chỉ tại anh cả thôi, lại còn há»i, công việc cá»§a anh thế nào? Lúc này... Bà ta bá»—ng lóe lên má»™t tia hy vá»ng, nếu Vương Thịnh mang được đứa bé vào, nàng còn có biện pháp vãn hồi được. 
- Tôi... - Hắn lúc lắc cái đầu - Kiểm tra ở cá»a háºu cung quá chặt, tháºt là không còn có cách nào, chỉ má»™t chút nữa là tÃnh mạng cÅ©ng Ä‘i tiêu luôn. 
- Thôi thế cũng xong, đằng nào thì cũng là Thánh tự bất dục!. Phàn thị đưa cái hộp cho Vương Thịnh 
- Việc sai dịch này anh phải Ä‘i làm Ä‘i váºy! 
- Ãây là cái gì? - Vương Thịnh nhìn cái há»™p vá»›i vẻ nghi hoặc. 
- Là Thánh tự không nuôi được của hoàng thượng. Phàn thị mở nắp hộp nghiêm trang nói: 
- Vương Thịnh! Kế hoạch cá»§a chúng ta thất bại rồi, tình mạng cá»§a hoàng háºu và chúng ta ở trong tay anh, phải cẩn tháºn đó! 
- Nghe nói hoàng thượng sẽ đến! Hai chân Vương Thịnh run bần báºt liếc nhìn con bồ câu chết trong há»™p. 
- Ãẩy được cái này Ä‘i, hoàng thượng dù có đến cÅ©ng không sợ nữa, không có chứng cá»› - Phàn thị thản nhiên và lạnh lùng nói. 
- ừ, để tôi Ä‘i! Hắn lau mồ hôi trên trán, - Hoàng háºu có khổ không, tôi tháºt có lá»—i! Phàn thị nghiêng đầu khẽ thở dài. Vương Thịnh Ä‘i lên trước mấy bước nhìn Phi Yến nằm má»m nhÅ©n trên giưá»ng, gá»i má»™t tiếng nho nhá»: - Bẩm hoàng háºu! 
Vẫn nằm trên giưá»ng, Phi Yến mở mắt he hé, không nó gì, rồi láºp tức khép làn mi lại. Vương Thịnh không dám chần chừ, bưng há»™p, gá»i bốn tên ná»™i thị Ä‘i theo, từng bước má»™t ra khá»i cung, hướng vá» phÃa Há» quan cục mà Ä‘i. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-09-2008, 08:43 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Bất Diệt Ma Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Apr 2008 
					Äến từ: bình dương 
					
					
						Bài gởi: 2,242
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 1 
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 18 
 
 
 
  
 
Anh Vương - Tế Quy đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt cưá»i nhạt há»i - Bưng bê cái gì đó? 
Vương Thịnh, giáºt mình, nhìn ra xung quanh bá»—ng nhiên mỉm cưá»i ranh mãnh: 
- Anh mở ra mà xem! Ãây là bà máºt cá»§a hoàng háºu. 
- Bà máºt! - Tế Quy bất giác giÆ¡ tay ra nhưng khi vừa gần chạm vào há»™p, đột nhiên rụt tay lại 
- Tôi làm sao có thể tùy tiện mở ra, đàn anh cứ đùa, thảng hoặc... ôi, tôi còn phải giữ cái đầu của tôi chứ. 
- Không sao đâu - Vương Thịnh cưá»i thầm - Trong này là báºc Thánh tá»± không nuôi được, tôi 
phụng chỉ mang tá»›i Há» quan cục để há»a táng, không có ngưá»i anh mở ra xem qua Thánh tá»± má»™t chút cho biết! 
- ái chà, Vương huynh, anh không nói, cái mạng cá»§a tôi xuýt nữa cÅ©ng tong rồi, thôi anh Ä‘i Ä‘i! - Tế Quy tuy rằng cÅ©ng muốn kiểm tra chuyện cÆ¡ máºt, nhưng hắn biết má»™t cách sâu sắc những Ä‘iá»u ky húy trong cung đình, không dám coi thưá»ng, rốt cuá»™c trương mắt lên nhìn Vương Thịnh Ä‘i qua. Hắn vẫn đứng ở đầu đưá»ng như cÅ© theo dõi má»i động tÄ©nh trong Ä‘iện Chiêu Dương. 
HỠquan cục tết nhiên là cũng không dám mở hộp ra để kiểm tra, hỠdán thêm một lớp niêm 
phong trên nắp há»™p rồi đặt lên trên má»™t tấm sắt đã được chuẩn bị sẵn, đẩy vào giữa ngá»n lá»a cháy bùng bùng. 
Thánh tá»± đã há»a hóa rồi! Mối nguy trá»±c tiếp đã qua Ä‘i. Vương Thịnh đợi mãi cho đến sau khi cái há»™p đã biến thành tro rồi má»›i yên tâm Ä‘i ra, nháºn bố thư cá»§a Há» quan cục trở vá» cung đợi lệnh. 
Tế Quy không còn đứng ở đầu đưá»ng nữa, đứng thay hắn ở vị trà đó là Lý Thá»§ Quang. Vương Thịnh biết rằng Lý Thá»§ Quang và Tế Quy hai ngưá»i đó cÅ©ng chỉ là má»™t, hắn nhăn nhở vừa cưá»i vừa bước lên chào và há»i: 
- Nghe nói hoàng thượng đến điện Chiêu Dương? 
- Hoàng thượng ở Tây Cung! Lý Thá»§ Quang không nghÄ© ngợi gì nói: - Nguyên là định đến Ä‘iện Chiêu Dương thăm hoàng háºu nhưng sau lại quyết định không đến nÆ¡i có máu ô uế... 
- Ôi, nÆ¡i có máu ô uế? - Vương Thịnh giáºn dữ - Ãó cÅ©ng là Ä‘iá»u anh nói ra à? Hừ! 
- ái chà - Lý Thá»§ Quang sững ngưá»i, tiếp đó hừ lên má»™t tiếng rồi tức mình nhổ má»™t bãi nước bá»t quay ngưá»i bá» Ä‘i. 
Vương Thịnh chạy vỠcung, báo lại những việc đã làm. Phi Yến thở dài nói: 
- Tóm lại cÅ©ng coi như là trá»i không tuyệt đưá»ng cá»§a ngươi! Ta đêm nay có thể ngá»§ yên được rồi Vương Thịnh ạ!. Mưá»i tháng nay hầu như ta không có được má»™t ngày ngá»§ yên. Vương Thịnh, cái số mệnh phú quà không phải miá»…n cưỡng mà đến! 
Nhưng lúc đó ta tháºt Ä‘au buồn. Nàng vừa nói vừa rÆ¡i lệ. 
- Bẩm hoàng háºu, tại thần bất lá»±c liên lụy đến hoàng háºu. 
- Thôi không phải nói nữa - Bên ngoài há» nói những gì ? Phi Yến há»i nhá». 
- Nghe Lý Thủ Quang nói hoàng thượng không đến nữa! 
- Ta đã biết - Phi Yến mệt nhá»c trả lá»i - Ngưá»i vÄ©nh viá»…n không bao giỠđến nữa đâu. Hồi này 
không hiểu bên ngoài hỠbàn tán những gì! 
Nàng nói nước mắt giàn giụa. 
Phàn thị và Vương Thịnh cùng cúi đầu - Má»™t màn kịch căng thẳng tuy vừa má»›i qua Ä‘i yên ổn, nhưng há» Ä‘á»u hiểu rằng màn kịch đó còn chưa kết thúc. 
Ngày thứ hai, phản ứng vè Thánh tá»± bất dục đã truyá»n đến Ä‘iện Chiêu Dương, Vương Thịnh trước tiên tiến vào tâu trình vá»›i bà hoàng háºu Ä‘ang nằm giả bệnh, hoàng thượng bãi triá»u!. 
Tiếp đó, Tế Quy nghênh ngang bước đến yêu cầu tiếp kiến hoàng háºu. 
- Hoàng háºu rất mệt, Ä‘ang còn nằm - Vương Thịnh lá»… phép ngăn hắn lại. 
Chiêu Nghi lệnh cho tôi phải thân hành đến gặp hoàng háºu mà! Tế Quy cưá»i lạnh lùng, lôi trong bá»c ra má»™t phong thư dán kÃn - Là cái này, Vương huynh có thể thay tôi chuyển vào được không?. 
- Ãể tôi vào tâu trình đã - Vương Thịnh không làm thế nào khác được bèn quay ngưá»i Ä‘i vào. Không lâu, Vương Thịnh quay trở ra triệu Tế Quy vào Tẩm Ä‘iện. 
Phi Yến nằm, gối kê rất cao, bức màn dày che hết ánh mặt trá»i, trong bóng tối lá» má» Tế Quy 
không thể nào nhìn được rõ mặt hoàng háºu, nhưng cảm giác thấy trên mặt mày cá»§a Phi Yến có cái không khà trang nghiêm u ám. Hắn quỳ xuống dâng mặt thư lên. 
Phi Yến tiếp lấy dùng dao vàng rạch mở phong bì, nhìn qua rồi đặt bức thư lên trên chăn gần như mỉm cưá»i nói: 
- Ta biết rồi, không có sức mà phúc đáp, nên nhớ nhà ngươi trở vỠtâu với Chiêu Nghi nói là ta biết rồi! Phi Yến nói xong từ từ nhắm mắt lại. 
Tế Quy lui ra đi rồi, Phàn thị từ sau màn bước ra. 
- Chiêu Nghi cho ngưá»i đến há»i gì ? Mèo khóc chuá»™t! 
- An á»§i - Phi Yến cưá»i má»™t tiếng lạnh nhạt đột nhiên ngồi dáºy. 
- Bẩm hoàng háºu xin đừng tức giáºn - Phàn thị vá»™i ấn nàng xuống - Xin hoàng háºu hãy nằm xuống, chúng ta còn phải tiếp tục đóng kịch! 
Lúc đó, Vương Thịnh đã tiá»…n Tế Quy Ä‘i rồi, quay trở vá», Phi Yến ra hiệu cho anh ta kéo má»™t góc màn, tăng thêm ánh sáng cho gian phòng. 
- Cái thằng cha Tế Quy này - Vương Thịnh kéo xong màn trở lại bên giưá»ng - Nó như là tên kẻ trá»™m, Ä‘i vào nhìn đông ngó tây! 
- Không phải trách nó - CÆ¡n giáºn cá»§a Phi Yến đã sôi trào lên, nàng cầm bức thư ở trên chăn ném ra - Nhà ngưá»i xem Ä‘i. 
Vương Thịnh nháºn lấy, thấy trên tá» giấy viết nguệch ngoạc như sau: 
Thánh tá»± bất dục, chẳng nhẽ thiếu ngày thiếu tháng? Trẻ con ba thước còn chưa thể lừa nói chi đến ngưá»i lá»›n. Má»™t ngày thấy đủ chân tay, em không biết được cái chết cá»§a chị. 
- Cái này, cái này, Chiêu Nghi bức ngưá»i quá lắm, bà ta cÅ©ng không biết nghÄ©, ái chà, uống nước nhá»› nguồn, nếu như không giúp bao che thì cÅ©ng không thể đã tống ngưá»i xuống giếng lại còn lấp đá! Vương Thịnh nói má»™t cách khảng khái, bá» bức thư vào lò hương đốt Ä‘i. 
- Giữ lấy nó! - Phi Yến cắn chặt môi dưới, giữ lấy nó nếu vạn nhất gặp phải tai ương cÅ©ng không đáng chịu nữa. Vương Thịnh không tuân lệnh hoàng háºu, đốt mất bức thư. Phi Yến thở dài má»™t tiếng, nằm váºt ra giưá»ng. 
Trong cung đầy những lá»i đồn. Trong vưá»n ngá»± uyển, các cung tần gặp nhau Ä‘á»u nhao nhao bàn luáºn. Có ngưá»i nói: hoàng háºu sinh ra không phải ngưá»i, cÅ©ng có ngưá»i nói sinh ra quái thai, Há» quan cục khi há»a táng ngá»i thấy mùi tanh... cÅ©ng có kẻ nói hoàng háºu căn bản chưa từng có thai, chỉ là má»™t màn kịch, giả vá», vá» sau bại lá»™ má»›i ngụy xưng là Thánh tá»± bất dục. Lại có ngưá»i nói, hoàng háºu tư thông vá»›i ngưá»i đàn ông khác, sinh ra không phải là Thánh tá»±, cho nên nói là bất dục. 
Những lá»i đồn thổi đó lại làm cho Phi Yến lâm vào vòng nguy hiểm, giông tố bất kỳ lúc nào cÅ©ng có thể giáng xuống. Vương Thịnh và Phàn thị ngày đêm thấp thá»m lo âu. May mà Hoàng thái háºu đột nhiên giá lâm đến cung Chiêu Dương, thân hành 
an á»§i hoàng háºu. Hoàng háºu thá»±c tế là ngưá»i thắng lợi cao nhất. Từ đó mối nguy hiểm tiá»m tàng đã tiêu tan. HÆ¡n nữa, nhanh chóng xảy ra sá»± việc má»›i thay thế câu chuyện Thánh tá»± bất dục mà làm rung chuyển cung đình. 
 
Sá»± kiện má»›i phát sinh ngay chÃnh ở chá»— Chiêu Nghi, xảy ra mưá»i ngày sau Phi Yến "Thánh tá»± bất dục". Bị ná»—i buồn phiá»n xâm chiếm, vị hoàng đế tiêu sầu bằng rượu. Giấu mình trong sầu muá»™n ở Tây Cung. Trong mưá»i ngày đó, ngưá»i chỉ thiết triá»u có hai lần. Lá»i đồn cÅ©ng làm hại đến ông ta, ông ta căm giáºn Phi Yến. Nhưng niá»m bi ai sâu thẳm làm cho ông ta quên Ä‘i việc trừng phạt ngưá»i đàn bà ấy. Lại thêm tình thế làm cho ông ta khó bá» hành động. Ông ta đã má»™t lần phế truất hoàng háºu. Nếu như lại phế truất má»™t hoàng háºu nữa, có khả năng làm cho triá»u nghi náo loạn. HÆ¡n nữa việc Hoàng thái háºu quang lâm an vấn hoàng háºu làm cho ông ta nghÄ© rằng bà mẹ đầy quyá»n lá»±c á»§ng há»™ Phi Yến. Cho nên dù cho ông ta có xấu hổ và căm giáºn, thì cÅ©ng đành nuốt háºn mà thôi. 
Nhưng sự việc mới lại làm cho vị hoàng đế nhu nhược rơi vào vực thẳm bi thương. 
Buổi trưa hôm dó, Chiêu Nghi Ä‘ang ngồi tiếp vua uống rượu trong Thiện Ãiện. Lý Thá»§ Quang đột nhiên bước vào tâu: 
- Cung nhân háºu cung Chu thị sinh con. 
Hoàng đế sá»ng sốt, trái lại Hợp Ãức thì nhảy phắt lên, ống tay áo làm đổ cốc rượu. 
- Thế nào ? - Cung nhân Chu thị, hừ ! - Ãôi tròng mắt long lanh cá»§a nàng tức giáºn nhìn hoàng đế: - Ngài nói sao?". 
Vị hoàng dế nhu nhược cúi đầu. Chu thị, ngài có nhá»›, đã từng má»™t lần ngẫu nhiên được ban phúc. Ngài tin rằng trong Dịch đình có ghi lại, nhưng ở cái thá»i Ä‘iểm mà những lá»i đồn đại Ä‘ang ồn ào lên như váºy, ngãi con có thể nói gì? 
- Ãem đứa bé lại đây! Ãem đứa bé lại đây? Hợp Ãức gầm lên. 
Lý Thủ Quang vẫn quì, lén nhìn hoàng đế, hoàng đế hoàn toàn khòng có phản ứng. 
- Ãi Ä‘i chứ! Hợp Ãức phẩy tay, rồi quay sang phÃa hoàng đế - Má»™t chuyện xấu hổ còn chưa qua Ä‘i, lại má»™t chuyện nữa, tháºt là hay! 
Hoàng đế vẫn cúi đầu như cÅ©, Hợp Ãức lăm lăm cầm mấy cái chén, cái đĩa ở trước mặt ném xuống đất, lại thúc giục Lý Thá»§ Quang Ä‘i nhanh. 
Lý Thủ Quang phải miễn cưỡng ra đi. 
Không lâu, Lý Thá»§ Quang dẫn má»™t ná»™i thị ôm má»™t đứa bé Ä‘i vào quì xuống. Hoàng đế còn chưa thá» quên tình, lén nhìn đứa bé bá»c trong chăn. 
Lá»a giáºn cá»§a Hợp Ãức bốc cao muôn trượng, lá»›n tiếng gá»i Tế Quy, giá»ng quyết liệt. 
- Quáºt chết, ngay láºp tức! 
Hoàng dế thất kinh nhưng vẫn không má» miệng. Tế Quy ngây ngưá»i đứng đỠra như gá»—. 
- Láºp tức quáºt chết ngay, Tế quy! Ta gá»i nhà ngươi có nghe thấy không? 
Tế Quy biết rằng đây là đứa con duy nhất của hoàng dế, hẳn không dám ra tay giết chết Thánh tự, bèn quỳ xuống. 
- Tế Quy sao dám chống lệnh, ta láºp tức bắt ngươi phải chết - Hợp Ãức thét lên: Lý Thá»§ Quang, tuyên gá»i Hoàng Môn thượng thư, Tế Quy chống lệnh, xá» tá». 
- Bẩm Chiêu Nghi - Tế Quy không biết làm thế nào hÆ¡n, cúi lạy má»™t lạy, vì sợ mình bị giết, đành phải đứng dáºy, vá»› lấy đứa bé từ trong tay ná»™i thị Ä‘i ra ngoài. . 
- Không được Ä‘i! - Hợp Ãức gào lên - Hạ thá»§ ngay tại đây! Ngươi đừng có nghÄ© tào lao, đây không phải là hạt giống cá»§a hoàng đế, cái này, ngươi có biết là loại tạp chá»§ng từ đâu đến không? Ra tay nhanh lên! Nàng chỉ vào chân cá»™t. 
Tế Quy ngừng tim, cầm lấy đôi chân đứa trẻ, giÆ¡ lên cao rồi quáºt cái đầu bé xÃu cá»§a đứa trẻ vào chân cá»™t vỡ nát. 
Má»™t hài nhi sÆ¡ sinh, bị giết chết trong lặng lẽ! Ãại Hán hoàng đế Lưu Ngao không dám nhìn, toàn thân cá»§a ông ta run lên khiếp đảm. 
- Ãem Ä‘i, lặng lẽ mà chôn Ä‘i, ai dám nói ồn lên, ta lấy mạng ngưá»i đó! - Nàng gầm lên má»™t hồi, đợi ngưá»i ta mang thi hài đứa trẻ Ä‘i xong, má»›i từ từ quay lại phÃa hoàng đế - Bệ hạ, thiếp là thiếp suy nghÄ© cho hoàng đế đó, những lá»i đồn đại kia, thá»±c tế là ... 
- Hợp Ãức, Hợp Ãức... Hoàng đế nghẹn ngào đứng dáºy, dùng tay áo che mặt bước sang tẩm cung quá ác đấy! 
- Thiếp ác... Hợp Ãức bước lên mấy bước chặn đưá»ng giữ hoàng đế lạt, bá»—ng nhiên khóc lên thất thanh, dá»±a vào rèm cá»a, tấm thân nghiêng ngả, vừa khóc vừa kêu rằng - Thiếp vì bệ hạ, thiếp vì bệ hạ, ôi bệ hạ lại nói thiếp như váºy, bệ hạ lại nói thiếp như váºy... 
Hoàng đế sững ngưá»i, từ từ quay lại, nhìn Chiêu Nghi Ä‘ang khóc sướt mướt, cuối cùng nén bi thương và ân háºn, trong niá»m Ä‘au khổ, nói: 
- Trẫm biết dụng tâm của nàng, nàng sợ trẫm xấu hổ, nhưng đứa trẻ này vô tội, hơn nữa, cũng có khả năng là của trẫm, có khả năng. 
- Khả năng - Nàng khóc: Ai mà tin được? Những lá»i đồn vá» chuyện cá»§a hoàng háºu còn chưa nguôi. Kẻ gian nhân việc hoàng thượng vô tư; nghÄ© ra nhiá»u kiểu nhiá»u dạng lắm. Con cháu cá»§a Cao tổ làm sao có thể để cho ngưá»i ngoài đến mạo nháºn được? Giả sỠđứa trẻ đó không phải, để Thái háºu phát hiện ra, khi đó bệ hạ tá»± xá» như thế nào? - Nàng càng nói, giá»ng càng quyết liệt, gạt nước mắt, từng bước má»™t Ä‘i sát vào hoàng đế - Bệ hạ cho rằng hoàng vị cá»§a bệ hạ vững vàng lắm hay sao? Hoàng đế cá»§a thiếp Æ¡i, Thái háºu lúc nào cÅ©ng chú ý đến bệ hạ đó! Sá»± việc cá»§a bà chị thiếp, thiếp đã toàn lá»±c giám sát, bệ hạ cÅ©ng biết rằng thiếp và Phi Yến là cùng dá»±a vào nhau mà sống, từ trước thiếp đã từng cầu xin bệ hạ tha thứ cho chị ấy. Lần này chị ấy làm cái chuyện gì, tại sao lá»i gièm pha đầy cung Ä‘iện. Vì sao thánh tá»± lại có thể bất dục? Bệ hạ có biết không? Thưa bệ hạ, vì sao thiếp cắt đứt ân tình chị em, vì sao thiếp không che chở cho chị ấy, đó chỉ là vì bệ hạ mà thôi! Bệ hạ phải biết rằng nếu như Phi Yến có má»™t đứa con, bất luáºn, tháºt hay giả đối vá»›i thiếp sau này nói chung tốt nhiá»u hÆ¡n xấu! Tại sao thiếp lặng lẽ cố sức làm cho mưu sâu cá»§a Phi Yến không thành công được? Tất cả là vì bệ hạ. Thiếp ác, bệ hạ nói thiếp ác! Chao ôi! Hôm nay, thiếp xin giãi bày tâm can trước bệ hạ! Bệ hạ tuổi cao hÆ¡n thiếp, nhưng từ lâu thiếp đã hạ quyết tâm thiếp muốn sẽ chết trước khi bệ hạ quy tiên! Thiếp nháºn được tình yêu cá»§a bệ hạ đối vá»›i thiếp thế là đủ rồi. Tá»›i ngày đó, thiếp sẽ cùng bệ hạ sang má»™t thế giá»›i khác! ở nÆ¡i trần gian này thiếp không há» có má»™t tưởng vá»ng thứ hai nào. 
Những lá»i nói đó làm cho Lưu Ngao buồn phiá»n và Ä‘au lòng sâu sắc. Ngưá»i đàn bà ở trước mặt ông ta, lòng dạ ác độc, nhưng những lý do mà bà ta nói ra là đúng, không có má»™t kẽ hở nào có thể chá»c vào được. Trong lòng ông ta biết bao thắc mắc, từ cá»a miệng Hợp Ãức đã được giải thÃch hết. Những cái đó là không chấp nháºn được! Ông ta lại chịu sá»± khống chế cá»§a má»™t ngưá»i đàn bà khác! Nhưng mà Lưu Ngao lại nghÄ© đến vương quyá»n cá»§a mình - Vương vị cá»§a ông ta từ lâu đã bị lung lay trong bão táp. Má»™t cung nhân trong háºu cung sinh con, rất khó nháºn được sá»± tÃn nhiệm cá»§a Thái háºu. Ngài Ä‘ang sống trên má»™t mảnh đất đầy chông gai. Má»™t ngưá»i đàn bà như váºy, ác độc như ná»c rắn thế mà lại yêu ngài tá»›i mức muốn cùng chết, ngài làm sao có thể trách cứ nàng được?. 
Thế là nhà vua lại bước lên phÃa trước ôm chặt lấy nàng, nàng khóc trong lòng ngài. Ngài cÅ©ng rÆ¡i lệ, những giá»t nước mắt lạnh lùng và vô vá»ng... 
- Thưa bệ hạ, nếu chúng ta là vợ chồng thưá»ng dân thì hay biết mấy! Hợp Ãức cầm nước mắt mà nói nhà vua Ä‘ang rÆ¡i vào trầm mặc, nghÄ© mình hoàng đế thế gia, hưởng thụ tá»™t đỉnh phú quý, có quyá»n lá»±c tối cao thế mà ngoài phú quý và quyá»n lá»±c, ngài không có gì nữa hết - Vá» vấn đỠkế tá»± ngôi vua - Sau khi khóc lóc và kể lể, Hợp Ãức dần dần tỉnh táo trở lại. Nàng cháºm rãi nói: 
- Ãể bịt miệng thiên hạ; thiếp nghÄ© rằng cần thiết phải chá»n má»™t vị thái tá» trong các vị vương 
tôn thuá»™c chi vương thÃch gần nhất. Nếu như sau này bệ hạ lại sinh con, thì phế má»™t lần thái tá» cÅ©ng chẳng sao, phải vì hiện tại. 
- Thôi, thôi - Hoàng đế hoảng loạn khác thưá»ng, khẩn thiết nói: - Tạm thá»i chúng ta không nói những việc đó! Hợp Ãức, trẫm phiá»n lòng quá Ä‘i rồi! Chúng ta bây giá» không bàn những chuyện đó! 
- Thưa bệ hạ - Hợp Ãức nói nhá» nhẹ - Thiếp biết rằng bệ hạ nghe sẽ phiá»n lòng, nhưng mà, thiếp thá»±c là không thể không vì bệ hạ mà suy nghÄ©. Nếu chúng ta không làm Ä‘iá»u đó, để ngưá»i ta Ä‘i trước Ä‘i má»™t nước, háºu quả bệ hạ có thể tưởng tượng ra được... 
 
Lưu Ngao định thần lại, cảm thấy những lá»i cá»§a Hợp Ãức, má»—i câu Ä‘á»u rất chà lý. Ngài ngây ngưá»i ra như má»™t con rối gá»—. Hợp Ãức là ngưá»i Ä‘ang Ä‘iá»u khiển con rối đó, tiếp tục dùng giá»ng kiên định và lý trà nói vá»›i vị hoàng đế Ä‘ang còn ngẩn ngưá»i ra: 
- Bệ hạ hãy suy nghÄ© xem trong vương thÃch cáºn chi có ai là ngưá»i biết nghe lá»i bệ hạ và có thể hoàn toàn khống chế được? 
- Hợp Ãức, ta Ä‘au dầu, nàng nghÄ© thay ta Ä‘i. Lưu Ngao vò đầu - Hay là triệu táºp các Vương vá» kinh xem thá» rồi bàn! ôi bây giỠđể cho ta ngá»§ đã! 
Hợp Ãức dìu vị hoàng đế đáng thương vào ná»™i tẩm, đỡ ông ta nằm trên long sàng rồi lui ra, dá»±a song cá»a mà trầm tư - Từ sau khi vào cung, nàng chưa từng tiếp xúc vá»›i quyá»n lá»±c, còn như bây giá», nàng đã đạt dược quyá»n lá»±c hoàn toàn khống chế 
hoàng đế rồi! Cái quyá»n lá»±c đó cho đến bây giá» tuy rằng chỉ tồn tại ở trong cung, nhưng nhiệm vụ chá»n lá»±a thái tá» thì khòng còn nghi ngá» gì nữa sẽ đưa nàng vào lÄ©nh vá»±c chÃnh trị! Tuy nàng không hiểu chÃnh trị, nhưng con ngưá»i ta đối vá»›i quyá»n lá»±c cÅ©ng không tránh được dã tâm. Như ngày nay, nàng Ä‘ang có cuồng vá»ng, nàng muốn làm cho mình trở thành Lữ háºu cua Cao Hoàng đế, thao túng quyá»n sinh quyá»n sát, làm cho cả thiên hạ ngưỡng vá»ng mình như là ngưỡng vá»ng thần linh, làm cho cả triá»u đình văn võ bá quan phải run sợ mà phá»§ phục dưới chân mình ! Nàng cho rằng thế má»›i là đỉnh cao cá»§a sá»± huy hoàng trong cuá»™c Ä‘á»i ! Nàng cho rằng như thế má»›i là cuá»™c sống bất há»§! 
Trong tẩm cung, hoàng đế ngủ mê mệt, thân nhiệt ngài dần dần tăng cao, đầu ngài đau như búa bổ, miệng ú ớ... 
Nghe tiếng kêu ú á»› cá»§a ngài, Hợp Ãức chạy ngay vào lấy ra hai viên thuốc đại Ä‘an, gá»i cung nữ lấy nước nóng, cho Lưu Ngao uống. 
"Có lẽ cái này được việc đấy!". Nàng ngồi nghiêng trên giưá»ng, lẩm bẩm nói má»™t mình. 
- ÃÆ°á»£c việc - Hoàng đế dùng nắm đấm đánh vào trán mình - Cái đầu cá»§a ta! Cái đầu cá»§a ta!. 
Ãại Ä‘an là thuốc gây hưng phấn, hoàng đế đã được kÃch thÃch mà tinh thần thư giãn, sau khi uống thuốc không lâu, cứ thế mà lắng dịu xuống, bệnh Ä‘au đầu cÅ©ng nhẹ bá»›t di, tinh thần mệt má»i cÅ©ng dần dần cưá»ng tráng lên! Ngài cưá»i Ä‘au khổ, kéo tay Hợp Ãức phát ra má»™t tiếng than tháºt dài. Tiếng thở dài đó chứa đựng má»™t tình cảm phức tạp. Nhưng Hợp Ãức đã lÄ©nh há»™i được Ä‘iá»u đó. Nàng gáºt đầu vá»›i Hoàng đế tá»±a như nói: "Bệ hạ yên tâm!". 
CÅ©ng vào thá»i Ä‘iểm đó, tin tức vá» việc Tây Cung Ä‘áºp chết hài nhi được truyá»n đến Ä‘iện Chiêu Dương. 
Vương Thịnh hùng hục bước vào, đem sự việc đã xẩy ra trình báo với Phi Yến. 
- Có chuyện như thế à ? - Triệu Phi Yến đột nhiên đứng Ä‘áºy - Lẽ nào hoàng đế lại để cho nó làm? 
- Dạ đúng thế, hoàng đế không dám nói gì, lại còn khóc nữa! 
- ôi ! - Nàng than một tiếng dài, từ từ ngồi xuống 
Hợp Ãức sẽ bị há»§y diệt sá»›m hÆ¡n ta! ôi! Nó Ä‘iên rồi - Cô em đáng thương cá»§a ta! - Nàng tá»± nói vá»›i mình như váºy, lại như là nói vá»›i Vương Thịnh. Má»™t lúc sau nàng đứng dáºy bình tÄ©nh gá»i - Vương Thịnh bảo cho viên trông coi Dịch Ãịnh tâu trình Thái háºu và Hoàng thượng, ta bị bệnh, không tiếp ai cả, lại cắt cá» ngưá»i thưá»ng trá»±c cá»a cung, ngăn lại bất cứ ai đến bái kiến! 
Hoàng háºu đã cô láºp Ä‘iện Chiêu Dương, nàng tá»± biết không dá»§ sức cứu vãn ngưá»i em gái đã quá cuồng Ä‘iên rồi. Nàng chỉ tìm cách làm cho bản thân mình thoát ra khá»i dòng xoáy cuồng loạn. 
Việc hoàng đế Ãại Hán lá»±a chá»n ngưá»i kế vị được tiến hành dưới sá»± kÃch động cá»§a Chiêu Nghi. Ãối vá»›i Lưu Ngao, thì đây là má»™t việc Ä‘au lòng, bởi vì sá»± việc này trên thá»±c tế chứng minh rằng ngài không có thể lại sinh ra má»™t thái tá» nữa! Mặc cảm 
tá»± ti sâu sắc làm cho ngài không muốn tham dá»± vào sá»± kiện này, mà do Chiêu Nghi thá»±c hiện. Hợp Ãức to gan, nàng mạo ra chiếu thư, kÃn đáo má»i đại tư mã phiêu kỵ tướng quân Vương Căn đến bà máºt nói vá»›i ông ta chuyện láºp ngưá»i kế vị nhà vua. Ãồng thá»i, nàng ngầm bảo Vương Căn hợp tác vá»›i mình để đạt thắng lợi. 
Vương Căn là phe cánh riêng cá»§a Thái háºu, má»™t con ngưá»i từ hoạn quan mà lên, tuy rằng nhu nhược bất tài, lại có đôi phần gian giảo. Ông ta dò Ä‘oán tinh thần cá»§a Chiêu Nghi, biết rằng trong đó có che giấu nhiá»u Ä‘iá»u bà máºt, thưá»ng ngày ông ta 
không có Ä‘i lại vá»›i Chiêu Nghi, giữa há» giao tình không mấy máºt thiết, hÆ¡n nữa, ông ta là từ đảng cá»§a Thái háºu, cho nên làm ra vẻ khiêm nhưá»ng mà trả lá»i rằng: 
- Cái này, tôi không dám, Chiêu Nghi cứ chá»n rồi chuyển sang cho hoàng thượng thôi ! 
Hợp Ãức chưng há»ng, nàng định ôm quyá»n lá»±c phú quý cả gói tặng vị đại tư mã này, ai dè lại dẫm phải má»™t cái Ä‘inh như thế, nàng đã nản lòng. Tuy nhiên vì đã lỡ nói ra miệng thì không thể quay đầu ngay được. Sau má»™t hồi do dá»±, cuối cùng nàng 
nghiêm nghị nói: 
- Nếu như đại tư mã không có ý kiến, thôi thì tùy hoàng thượng lá»±a chá»n quyết định váºy - Im lặng má»™t lát rồi lại nói tiếp: - Hoàng thượng gần đây tinh thần không ổn, tôi đã định thỉnh thị Thái háºu. Nhưng tôi mà vì việc đó đến gặp Thái háºu, có vẻ như là vượt quá bổn pháºn. Trên tôi còn có hoàng háºu, bà ấy tuy ốm Ä‘au nhưng còn chưa chết mà! Cho nên tôi má»i đại tư mã đến bàn bạc. Tôi nghÄ©, việc này vá»›i đại tư mã có liên quan rất máºt thiết. 
- Ôi! Vương Căn cháºm rãi đáp, nhưng không hỠđể lá»™ ý kiến cá»§a mình, trái lại ông lại há»i Hợp Ãức - Hoàng thượng đã hoạch triệu những vị Vương công nào vá» kinh rồi ạ? 
- Hoàng thượng còn chưa quyết định - Hợp Ãức cÅ©ng khá tinh khôn. Nàng nhìn Vương Căn từ từ há»i - Ãại tư mã cho rằng nên triệu những vị nào? 
- Cái đó - Tuy Vương Căn đã quá»· quyệt già Ä‘á»i đến đây cÅ©ng không thể tránh né được nữa! Ngưá»i kế vị nhà vua đối vá»›i gia tá»™c ông ta có quan hệ lợi hại rất máºt thiết. Ông ta không thể không Ä‘i thẳng vào vấn đỠ- Nói vá» chá»n thái tỠở chi gần nhất thì sau má»™t Ä‘á»i tất nhiên là Trung SÆ¡n Vương và Ãịnh Ãào Vương rồi. 
- Ãại tư mã có nghÄ© rằng cả hai vị đó Ä‘á»u đáng tin cáºy cả không?... nàng nhìn xoáy vào ông ta. Nàng dùng trà tuệ cá»§a mình để đẩy vị đại tư mã vừa cẩn tháºn lại vừa thấp trà vào tròng. 
Giây phút này, nàng đã bỠý đồ hợp tác với Vương Căn rồi: 
- Tôi không dám nói - Hơn nữa, hoàng đế năm nay mới có bốn mươi mấy tuổi. 
Hợp Ãức hÆ¡i hé cưá»i, bước lại trước mắt Vương Căn, nói nhá»: 
- Tôi sẽ trình lên hoàng thượng, theo ý kiến cá»§a đại tư mã triệu hai vị đó vá» kinh. Ãến lúc đó ta sẽ chá»n lấy má»™t vị được không? - Nàng nở má»™t nụ cưá»i nhiá»u ý nghÄ©a. 
Vương Căn bị xoay cho không còn biết làm gì nữa, chỉ còn biết vâng vâng dạ dạ. Trái lại Hợp Ãức thì mỉm cưá»i mãn nguyện: Tốt, chúng ta má»™t lá»i quyết định như thế nhé! 
Thế rồi, Ãại tư mã Vương Căn Ä‘i ra khá»i cung đầu óc rối như canh hẹ. Ông ta không dám nói vá»›i ai vá» chuyện này, tháºm chà khi ở bên cạnh Thái háºu, ông ta cÅ©ng không dám nói. Hợp Ãức vá»›i ông ta không có quan hệ qua lại, váºy mà tá»± nhiên luáºn đàm đến những Ä‘iá»u cÆ¡ máºt có thể dẫn đến mối há»a chu di tam tá»™c. Ông ta làm sao có thể tin được? 
Trong Tây Cung, Hợp Ãức tá»± cho là đã thẳng thắn chân thành đối xá» vá»›i ngưá»i, nhưng cái được không phải là tình hữu nghị, nàng có ý căm háºn! Chỉ có Ä‘iá»u là nàng đã lỡ làm như thế thì không có thể quay trở lại được. Do đó nàng cho triệu sá»§ng thần cá»§a hoàng đế là Thuần Vu Trưá»ng đến. Nàng muốn từ phÃa trong bày ra má»™t Ãt trò vòng vèo, nếu có thể hại được Vương Căn, thì nàng cho rằng đó là má»™t kiểu báo thù. 
 
Không lâu, thư triệu gá»i Trung SÆ¡n Vương Lưu Hưng, Ãịnh Ãào Vương Lưu Tâm vào kinh thành đã được phát ra. 
Vương Căn vẫn Ä‘ang còn run, vẫn chưa dám tiết lá»™ cái bà máºt đó. Thuần Vu Trưá»ng đến phá»§ đệ cá»§a đại tư mã để thăm dò ý kiến cá»§a Vương Căn - Yêu cầu ông ta trong hai ngưá»i chá»n lấy má»™t ngưá»i, đồng thá»i cÅ©ng muốn ông ta Ä‘i liên hệ trước vá»›i ngưá»i ông ta chá»n - Ä‘em ná»™i dung triệu táºp tiết lá»™ vá»›i đối phương. 
Lúc đó, Vương Căn quả tháºt không dám! Tuy rằng má»i quyá»n lá»±c trong thiên hạ Ä‘ang bị nhà há» Vương thao túng. Chỉ cần ngưá»i há» Vương nhất trà thì bất kỳ lúc nào cÅ©ng có thể cướp lấy giang san cá»§a há» Lưu. Nhưng Vương Căn biết rõ mình tuy rằng ở vào địa vị trá»ng yếu đại tư mã nhưng ông ta chỉ là lãnh tụ bù nhìn trong há» Vương mà thôi. Bản thân, nếu có má»™t sai sót nào đó thì ngay láºp tức không thể giữ nổi địa vị. Thế nhưng ông ta cÅ©ng không dám làm trái Chiêu Nghi quá nhiá»u, bất đắc dÄ© phải há»i kế Thuần Vu Trưá»ng. 
- ý kiến cá»§a tôi à? - Thuần Vu Trưá»ng nói: - Ai đưa lá»… váºt nhiá»u, vá»›i lại ai dá»… khống chế thì chá»n ngưá»i đó. 
- Dá»… không chế, hai ngưá»i cÅ©ng không khác nhau mấy, hình như Trung SÆ¡n Vương yếu hÆ¡n má»™t tÃ. Cuối cùng Vương Căn thuáºn mồm nói ra. 
- Như váºy thì chá»n Trung SÆ¡n Vương được đó. 
Thuần Vu Trưá»ng xuá» xòa nói: - Ãại tư mã, đây là việc tầy trá»i đó nhá! Ông phải cẩn tháºn má»™t chút! Ông tìm cách Ä‘em Ä‘iá»u bà máºt này nói cho Trung SÆ¡n Vương biết, bảo ông ta chuẩn bị. 
- Cái này, cái này... 
- Thôi được - Thuần Vu Trưá»ng chắp hai tay, không để cho ông ta nói tiếp, bèn đứng dáºy cáo từ: 
- Tôi đi phụng mệnh đây! 
Vương Căn không còn hiểu ra làm sao nữa, đã không dám cá»± tuyệt, lại không dám làm. Ông ta xưa nay sống xuôi dòng quen rồi, sau khi Thuần Vu Trưá»ng ra vá», liá»n tạm thá»i gác việc đó lại. 
Chiêu Nghi hoàn toàn không làm theo ý cá»§a Vương Căn, nàng có cả má»™t kế hoạch riêng cá»§a mình, lại lặng lẽ thông báo Ä‘iá»u cÆ¡ máºt cho Ãịnh Ãào Vương Lưu Tâm. 
Nàng muốn trong màn kịch này làm cho Vương Căn khó xá». Bởi vì Vương Căn Ä‘i ngược vá»›i mình. 
Ãịnh Ãào Vương có má»™t bà mẹ rất có khả năng. Phó Vương thái háºu, vừa nháºn được tin này, láºp tức thu tháºp châu báu Ä‘em ngưá»i con mưá»i bảy tuổi Ä‘i ngay đến Trưá»ng An. 
Bấy giỠđúng vào cuối năm cá»§a năm thứ tư Nguyên Diên. Phó Vương Thái háºu vào đến kinh, trước tiên tá»›i phá»§ Ãại tư mã Vương Căn trao tặng lá»… váºt. Vương Căn ngạc nhiên, ông ta nhá»› rõ ràng rằng trong trạng thái vô ý thức, ông ta đã chá»n Trung SÆ¡n Vương, làm sao lại có chuyện Ãịnh Ãào Vương tá»›i đưa lá»… váºt? Ông ta nghi nghi hoặc hoặc, nhưng lại tá»± mình giải thÃch, nhất định là mình không thông báo cho Trung SÆ¡n Vương, trái lại, Ãịnh Ãào Vương lại biết được Ä‘iá»u cÆ¡ máºt. Giữa hai vị Vương này, ông ta không há» có thành kiến, bây giá» Ãịnh Ãào Vương đã Ä‘em lá»… đến, ông ta bèn thu nháºn. 
Tiếp đó, Phó Vương Thái háºu lại Ä‘em vô số lá»… váºt đưa vào Tây Cung - ngưá»i đàn bà thông minh đó cÅ©ng không quên cả Ä‘iện Chiêu Dương Ä‘ang bị đối xá» lạnh nhạt. Triệu Phi Yến đáng thương nháºn được bạch bÃch và minh châu, nhưng nàng hiểu rằng lá»… váºt không ngẫu nhiên mà đến. Nàng sai Vương Thịnh gói kỹ và niêm phong số lá»… váºt đó, chuẩn bị chuyển dâng Thái háºu. 
Vấn đỠthái tỠđại đế đã được quyết định, Hợp Ãức bèn triển khai trò tiểu xảo cá»§a nàng. 
Nàng bà máºt cá» ngưá»i giả làm ngưá»i cá»§a đại tư mã dá»c đưá»ng nghênh tiếp Trung SÆ¡n Vương Lưu Hưng, thông báo tin tức nói rằng ông ta sẽ được chá»n làm thế tá». 
Trong khi vị Ãại Hán hoàng đế nhu nhược và đáng thương Ä‘inh ninh rằng đã chá»n Ãịnh Ãào Vương làm thế tá» thì Trung SÆ¡n Vương đến Trưá»ng An đúng vào lúc tiá»u trừ tịch Nguyên Diên tứ niên. Vừa má»›i xuống xe liá»n bà máºt bái phá»ng đại tư mã, cảm Æ¡n ông ta đã tiến cá». 
Vương Căn lâm vào mê hồn tráºn, ông ta ngá» rằng mình đã bị Thuần Vu Trưá»ng chÆ¡i xá», đến khuya còn gá»i hắn đến chất vấn: 
- Tôi làm sao mà biết được? Trước tiên tôi phụng mệnh Chiêu Nghi đến trưng cầu ý kiến cá»§a ngài, ngài nói Trung SÆ¡n Vương, vá» sau ngài nháºn lá»… cá»§a Ãịnh Ãào Vương, trước mặt Thái háºu ngài nói Ãịnh Ãào Vương, Chiêu Nghi tất nhiên theo ý kiến ngài mà hành động! 
- Tôi không thông háo cho Trung Sơn Vương, làm sao ông ta lại biết được? - Vương Căn mở to đôi mẵt nói. 
- ái chà! Thế thì há»ng việc rồi! Chăng may truyá»n ra ngoài, đại tư mã, ông làm thế nào? - 
Thuần Vu Trưá»ng lạnh lùng há»i. 
Vương Căn bị một gáo nước lã dội lên đầu, một câu cũng nói không ra. 
Tiếp đến là năm má»›i, vị hoàng đế yếu Ä‘uối đổi niên hiệu thành Ôn Hòa, ngài hy vá»ng từ niên hiệu đó, có thế có sá»± chuyển biến tốt, làm cho mình khôi phục sức khá»e. 
Vương Căn như con kiến ở trên miệng chảo nóng, tháng giêng, trong triá»u không có việc gì, ông ta không dám Ä‘em việc đó nói thẳng vá»›i Thái háºu. Còn vị Trung SÆ¡n Vương trẻ ngưá»i lại không biết cao thấp gì cả, trong khi vô thức Ä‘em chuyện đại tư mã á»§ng há»™ anh ta làm ngưá»i kế vị truyá»n ra ngoài. 
Nhưng, háºu Cng đúng vào lúc đó công bố chiếu thư láºp Ãịnh Ãào Vương Lưu Tâm làm thái tá». CÅ©ng ngày hôm đó, Trung SÆ¡n Vương dến phá»§ đại mã tư, Vương Căn không dám tiếp kiến, tá»± mình qua cá»a sau chuồn ra ngoài vào cung gặp Thái háºu nháºn tá»™i. 
Ông ta đổ hết tá»™i lá»—i lên ngưá»i Thuần Vu Trưá»ng, không dám trá»±c tiếp nói đến Hợp Ãức, sợ Thái háºu do đó mà giáºn vá» việc ông ta tư thông cung đình - tất nhiên là vương Căn biết rằng Thái háºu không bằng lòng Hợp Ãức. 
- Ôi dào! - Thái háºu không biểu lá»™ sá»± tức giáºn, chỉ lạnh lùng nói - Xem ra tinh thần cá»§a ông đã hư há»ng rồi, thôi vá» phá»§ mà nghỉ dưỡng sức Ä‘i. Việc này để ta xá» lý thay cho ông. 
Tiếp đó, Phi Yến Ä‘em các đồ lá»… váºt mà Ãịnh Ãào Vương tặng nàng chuyển dâng lên Thái háºu - đó ngẫu nhiên là má»™t sá»± trùng hợp vừa khéo. Trong lá»… váºt mà Triệu Phi Yến chuyển trình có thá»i gian vá»›i việc phong chức chấp sá»± trong cung. 
Tuy rằng Thái háºu không biết rõ được toàn bá»™ sá»± tình đã phát sinh, nhưng đã thấy được má»™t thế lá»±c đối địch Ä‘ang ấp á»§. Bà không thể im lặng. Trong năm đó bà đã ám hại Trung SÆ¡n Vương Lưu Hưng,tiếp đó cho bắt giam vị sá»§ng thần đầy quyá»n uy cá»§a hoàng đế là Thuần Vu Trưá»ng, ná»a tháng sau Thái háºu hạ chỉ giết Ä‘i. Thuần Vu Trưá»ng tuy là thân thÃch cá»§a Thái háºu, nhưng bà không thể tha thứ cho má»™t ngưá»i thân không trung thành vá»›i mình. 
Ãồng thá»i, bà chÃnh thức cách chức Vương Căn Ä‘ang giả bệnh, dùng Vương Mãng, má»™t ngưá»i trẻ tuổi đầy mưu trà thay thế chức vị đại tư mã. 
Biết bao nhiêu là biến động như váºy, trong Tây cung, Chiêu nghi hoàn toàn không biết, nàng chÆ¡i trò tiểu xảo, chỉ vì thÃch thú nhất thá»i là trả thù. Nàng không hiểu chÃnh trị, tất nhiên là cÅ©ng không biết cuá»™c đấu tranh âm thầm trong chÃnh trưá»ng. Nàng tá»± cho rằng láºp thái tá» là má»™t tay bao biện, mình càng có quyá»n lá»±c vô thượng. 
Hoàng đế chỉ thương tiếc cái chết cá»§a Thuần Vu Trưá»ng, đối vá»›i má»i thứ ngác ngài hoàn toàn không quan tâm. Năm đó, tinh thần cá»§a ngài đã suy sụp đến cá»±c Ä‘iểm, quyá»n uy dục vá»ng, hoàn toàn không tác động được đến ngài nữa. Nhà vua chỉ cần đại Ä‘an, tuy bây giá» ngài không tin rằng thứ thuốc đó có thể kéo dài tuổi thá» cho ngài, nhưng cái mà ngàl 
cần lã say sưa trong khoảnh khắc. 
Hợp Ãức cùng hoàng đế chìm đắm trong các cÆ¡n say, nàng nháºn thấy chỉ có trong say sưa má»›i tìm thấy khoái lạc. Khi tỉnh, nàng cảm thấy trống rá»—ng không hiểu vì sao mà trống rá»—ng. 
Ãã lâu rồi, nàng không Ä‘i thăm Phi Yến. ở trong cung, má»i ngưá»i cÆ¡ ban đã quên mất hoàng háºu. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-09-2008, 08:44 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Bất Diệt Ma Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Apr 2008 
					Äến từ: bình dương 
					
					
						Bài gởi: 2,242
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 1 
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 19 
 
 
 
  
 
Ãối vá»›i Triệu Phi Yến sống hay chết, chẳng khác nhau là mấy, Ä‘iện Chiêu Dương suốt ngày vắng lặng không má»™t tiếng ngưá»i, ngay Vương Thịnh và Phàn thị cÅ©ng chẳng ló mặt ra, há» biết trong cung đầy cạm bẫy, nên rất tháºn trá»ng né tránh. 
Việc làm duy nhất cá»§a Phi Yến để giết thì giá» là đánh đàn, những đêm trăng trong, gió mát, nàng truyá»n cho cung nữ tắt hết đèn nến, đốt má»™t lò hương; Ä‘em đàn dá»i đến cá»a sổ phÃa tây, nàng ngồi xuống, im lặng gảy đàn, không cần có tri âm, bởi nàng tá»± biết rằng nàng không có tri âm trên thế gian này! Nàng tá»± đàn cho mình nghe, những khúc Ä‘iệu êm Ä‘á»m, những bản Ä‘au thương, mạnh mẽ đã bị chôn vào quên lãng, nàng sống như má»™t bà già, tuyệt vá»ng, chỉ chá» ngày Ä‘i theo tiên tổ. 
Cuá»™c sống đối vá»›i nàng tháºt là vô nghÄ©a, nàng không chú ý đến ăn mặc, những tháng năm tuổi trẻ đã bị rêu phong, nàng chỠđợi vá»›i tất cả sá»± bình tÄ©nh nhất. 
Phàn thị đã bao phen gạt nước mắt khóc thầm, không dám nghĩ đến tương lai, lo sợ trước hiện thực. 
Triệu hoàng háºu còn rất trẻ trung! Nếu như ở bên ngoài, biết bao tôn công tá» sẽ tìm đến cầu hôn, nhưng nàng là hoàng háºu - Chỉ cần má»™t ngưá»i đàn ông ghẻ lạnh, Ä‘á»i nàng coi như đã hết rồi. 
Hết rồi! 
Những điệu múa quay cuồng 
Tiếng đàn ca đắm say 
và tuổi xuân đầy quyến rũ 
cả cuá»™c Ä‘á»i nàng  
Mỗi lần nghe nàng đánh đàn, Phàn thị lại ôm mặt khóc. 
Cái chết cá»§a Thuần Vu Trưá»ng, khiến Phi Yến lo lắng cho sá»± an toàn cá»§a Trương Phóng, nhưng nàng giữ kÃn không nói lá»™ ra, dần dần tất cả Ä‘á»u Ä‘i vào quên lãng, nàng không nghÄ© tá»›i nữa. 
Trong những ngày tháng cuối cùng, lòng nàng như nước giếng hoang tĩnh lặng, bỗng nổi sóng tuôn trào. 
Sau bữa cÆ¡m tối, nàng thưá»ng có thói quen Ä‘i dạo trong ná»™i uyển. Trong vòng má»™t năm, ngoài những kỳ sóc vá»ng, đến trong cung thăm Thái háºu và theo chiếu Thái háºu Ä‘i vào cung, nàng không ra khá»i phạm vi cá»§a Ä‘iện Chiêu Dương. Hôm ấy do tâm tình kÃch động, khiến nàng đột nhiên ra khá»i Ä‘iện, bước vào tiểu uyển, cá» thu đã úa vàng, mấy cây ngô đồng lá rụng tÆ¡i bá»i, cảnh tượng ấy vá»›i cuá»™c Ä‘á»i nàng có gì khác biệt đâu? Nàng buông tiếng thở dài, nặng ná» lê bước dá»c theo hàng tùng xanh biếc, cả ngá»± viên mênh mông, không má»™t tiếng ngưá»i, nàng thÃch đêm thu tÄ©nh mịch, nàng dừng lại dưới gốc mấy khóm đông thanh, rồi bước tiếp. Men theo bá» nước ngoằn ngoèo, qua má»™t chiếc cầu đá, đến con đưá»ng lát đá rá»™ng, phẳng phiu, má»™t chiếc cầu đá nữa, đến Tây Cung. Tuy cầu đá không phải là giá»›i hạn giữa Tây Cung và Ä‘iện Chiêu Dương, nhưng má»™t năm nay theo táºp quán đó gần như ranh giá»›i, bởi váºy ngưá»i cá»§a Ä‘iện Chiêu Dương rất Ãt đến bên cầu. Nàng bá»—ng nhiên tá»›i đây, đứng cách chiếc cầu mươi bước, nhìn sang Tây Cung, đèn nến thấp thoáng trong các lùm trúc, nàng nghÄ© đến ngưá»i em gái ương ngạnh, đã lâu không tá»›i, mắt nàng rÆ¡i lệ... 
Bá»—ng nàng cảm thấy có ánh sáng từ phÃa sau lưng, nàng cả khinh, bèn quay lại, bốn chiếc đèn lồng chia ra sau - trước, dẫn đưá»ng cho má»™t ngưá»i đến trước nàng liá»n dừng lại. 
- Bệ hạ! - Nàng kêu lên trong sự kinh ngạc, không nghĩ tới việc hoàng đế có thể xuất hiện giữa ngự uyển lạnh lùng này, nàng vội hành lễ. 
- ồ! Phi Yến... Giá»ng hoàng đế đã già cá»—i khàn khàn, cất tiếng gá»i Phi Yến xong, láºp tức đổi sang má»™t tiếng: hoàng háºu". 
Nàng từ từ ngước mắt nhìn lên, dưới ánh đèn lồng, nét mặt hoàng đế khiến nàng kinh sợ. 
Mặt hoàng đế xanh xao, gò má trÅ©ng sâu, má»›i 44 tuổi mà trông đã tiá»u tụy quá như má»™t ông già. Nàng nhìn con mắt hoàng đế đã kém thần sắc, khi thấy nàng, hoàng đế có vẻ buồn bá»±c, nàng đứng ngây ngưá»i. Má»›i má»™t thá»i gian không gặp mà hoàng đế biến đổi nhanh lạ lùng làm váºy! Nàng bá»—ng nhá»› tá»›i buổi gặp gỡ ban đầu, tháºt là như má»™ng ảo, không sao tìm lại được, lòng nàng tê dại, môi mấp máy, hai tay run rẩy, nghÄ© tá»›i những ngày trước, những việc trước... 
- Nàng có má»™t mình - Lưu Ngao đã giáºn nàng nhưng những ngày gần đây, tình hình đã khác trước Ä‘i nhiá»u, má»i sá»± giáºn dữ đã tiêu tan, nhìn ngưá»i đàn bà đã từng bị mình ruồng bá» bao ngày tháng, mặc chiếc áo lụa rá»™ng lùng thùng, gầy yếu, mặt mÅ©i cÅ©ng đã võ vàng rồi, nhưng tư thái vẫn như ngày trước, mà ngài đã từng say đắm. Ãó là sá»± thá»±c. GiỠđây từ tình yêu đã chết, nảy sinh má»™t tình thương, từ tình thương, nảy sinh tình nghÄ©a, ngài đứng lại, rồi tiến lên hai bước, trước mặt nàng. 
- Bệ hạ - Giá»ng nàng run rẩy, nước mắt nàng lã chã, dù nàng đã hết sức kìm chế. 
- Nàng gầy quá - Giá»ng hoàng đế đượm vẻ thương cảm. 
- Bệ hạ - Thiếp có má»™t vài bệnh cÅ© - Nàng đáp giá»ng ngùi ngùi - Bây giỠđã khá hÆ¡n Ãt nhiá»u rồi... Bệ hạ, long thể... 
- Ta - Lưu Ngao buông tiếng thở dài nặng ná», không muốn nói vá» mình, cưá»i gượng lắc đầu. 
- Bệ hạ cần bảo trá»ng - Nàng muốn nói nhiá»u Ä‘iá»u tâm sá»± xong sá»± xa cách bấy lâu đã ngăn nàng, khiến nàng chỉ thêm - Trá»i đã lạnh rồi... 
- Mẫu háºu triệu ta tá»›i cung ăn tối - Lưu Ngao nhìn hai mắt ngấn lệ cá»§a nàng, chạnh lòng nói - Chá»›p mắt đã mùa đông rồi, Phi Yến!. 
Phi Yến nhân thá»i tiết vào đông, lại nghÄ© tá»›i pháºn mình, không dám nhìn lên, nàng cúi xuống, để nước mắt rÆ¡i lã chã. 
Lưu Ngao nhìn rõ, khoác tay vào lưng nàng, trong lòng ngài dấy lên má»™t tình cảm đặc biệt: Xót xa, thông cảm, bao dung, dá»ng dưng lẫn yêu dấu. Ngài nghÄ© má»™t ngưá»i con gái tuyệt đẹp, bị ta đầy ải đến mức này, nàng tuy có lá»—i, nhưng ta vùi dáºp nàng! Còn Phi Yến cÅ©ng đầy tâm sá»±, nàng nghÄ©, nếu không phải là mình thất đức, thì hoàng đế đâu phải đến ná»—i như thế này, má»i lá»—i lầm cá»§a ta Ä‘á»u đã định Ä‘oạt, tất cả tá»™i lá»—i cÅ©ng không thể nào chuá»™c lại, nàng lại xót xa, ân háºn, nàng không nói nên lá»i, chỉ biết khóc thầm. 
- Phi Yến- Lưu Ngao cất giá»ng run run - Trá»i lạnh, thôi vá» Ä‘i- Giá»ng hoàng đế yếu á»›t, ông ta cảm thấy tê lạnh hÆ¡i thở hổn hển, lẩm bẩm nói - Ta không nên cư xẻ vá»›i nàng như váºy! Hừm Phi Yến, Phi Yến! Ta không nên... 
- Bệ hạ- Phi Yến nấc lên. 
- Phi Yến-Hoàng đế kéo tay nàng - Thôi vỠchỗ nàng đi... 
- Không, không - Nàng nức nở quỳ xuống - Xin thỉnh bệ hạ trở lại, thiếp... nàng muốn nói- Thiếp không xứng với nơi đó - Nhưng nàng đã kịp ngăn lại, nàng không muốn động tới vết thương lòng của hoàng đế, nên chỉ nói đứt quãng - Thiếp đau... 
Ôi! Phi Yến, ta biết, ta biết, Phi Yến, ta cũng tự biết ta, ta sợ không được dài lâu... 
Câu nói ấy khiến Triệu Hoàng háºu bá»—ng nhiên ngẩng đầu lên nhìn hoàng đế lo lắng. 
- Phi Yến, má»—i con ngưá»i Ä‘á»u biết sẽ đến má»™t ngày nào đó, ta biết thá»i khắc cá»§a ta- Lưu Ngao trầm ngâm, rồi lệnh ná»™i thị đỡ hoàng háºu dáºy. 
- Bệ hạ - Nàng gá»i trong sá»± giá lạnh, làng nàng ngổn ngang trăm mối, song trong khoảnh khắc ấy nàng không biết nên nói từ đâu. 
- PhiYến, ngưá»i ta nói chung không thể cưỡng được mệnh... 
Nàng như ngừng thở, lòng đầy mâu thuẫn, không chịu đựng nổi, nàng khóc, nói như van. 
- Bệ hạ bảo trá»ng, thiếp Ä‘i đây... Nói xong nàng miá»…n cưỡng cúi ngưá»i vái chào, rồi như ngưá»i chạy trốn, quay mình bước. 
Hoàng đế ngây ngưá»i, nhìn theo bóng nàng khuất dần như chìm vào cõi u linh, muốn cất bước theo nàng, nhưng ná»—i Ä‘au tâm can đã giữ chân ngài lại- Nàng Ä‘i vá» Ä‘iện Chiêu Dương, nÆ¡i tình cảm còn nặng đầu hÆ¡n. Ngài không tìm sá»± hoan lạc, mà muốn tìm sá»± quên lãng trong chén rượu, để tạm quên mình, quên Ä‘i tất cảm cầu mong trong chốc lát, còn tương lai dài lâu, vá»›i hoàng đế bây giá» Ä‘á»u xa lắc! 
Nhìn bóng Phi Yến khuất dần, lòng hoàng đế xót xa thông cảm, lòng yêu đã chết lại sống dáºy. Nhưng chÃnh hoàng đế cÅ©ng cả má»™t tình yêu, ngài đã suy nhược quá rồi! Không còn ham muốn nữa, ngài cảm thấy nếu vá» Chiêu Dương đêm nay cÅ©ng chỉ còn đủ sức khóc than quá khứ huy hoàng, lòng trống rá»—ng, má»i ham muốn nhục thể, má»i lá»i vuốt ve cưng nịnh Ä‘á»u vô nghÄ©a, má»™t chút thèm muốn lúc này cÅ©ng là má»™t gánh nặng! Ngài không đương nổi. Ngài còn nghÄ© tá»i háºu quả - Nếu tá»›i Chiêu Dương má»™t đêm ân ái, ngày mai tá»›i Tây Cung? Lại bao nhiêu phiá»n toái - Hợp Ãức dục tình ngày càng cuồng dại: má»™t mình Hợp Ãức đã khiến ngài chìm vào cÆ¡n say, tạm vùi vào quên lãng tất cả, chấp nháºn, chấp nháºn tất cả, thÃch Hợp Ãức, đồng thá»i cÅ©ng biết rằng vá»›i ả hổ cái ấy, ngài Ä‘i vào chá»— chết nhưng đó cÅ©ng là cái kết cục chung cá»§a má»i kiếp ngưá»i. Ãiên cuồng Ä‘i hưởng thụ Ä‘iên cuồng Ä‘i! Từng phút, từng giây, chìm vào trong tiá»…ng cưá»i hoan lạc... 
Hoàng đế từ từ quay gót, bước lên cầu, ghé mắt nhìn điên Chiêu Dương ảm đạm, thở dài, cảm khái vô ngâm, từng bước tới dẫn cái chết thực sự của cuộc truy hoan. 
Tại Tây Cung, thịt béo, rượu nồng đang đợi ngài. 
 
Trở vá» Ä‘iện Chiêu Dương lạnh lẽo, Phi Yến nằm váºt ra long sàng, khóc ròng, thân thể nàng rung lên bần báºt, đến lúc này, nàng má»›i hiểu hết bến bá», góc cạnh cá»§a lòng yêu, hoàng đế vẫn còn yêu ta, nàng cảm nháºn rõ Ä‘iá»u đó, những lá»i nói trong đêm trung tiêu nhảy múa, bên cạnh cầu dòng nước quanh co, nàng quay cuồng trong nàng nhá»› từng câu, từng chữ lá»i hoàng đế nói. 
- Ta không nên cư xá» vá»›i nàng như váºy, hừm Phi Yến, Phi Yến, ta không nên... Ãó là sá»± ân háºn cá»§a đức vua, trong lòng nàng nháºn thấy không phải hoàng đế cư xá» bạc tình, mà chÃnh tá»± nàng lầm lá»—i: Ta đã phụ hoàng đế, đã lừa dối ngay từ phút đầu tiên, còn mong muốn gì hÆ¡n nữa? Lòng yêu cá»§a ta là lừa dối, vì bá hư vinh mà yêu, tháºt hổ thẹn! Nàng nắm chắc tay, đấm vào ngá»±c mình, tá»± giáºn thân, giáºn mình đã bạc tình. Vá»›i ngưá»i Ä‘á»i danh dá»± và tài sản bà máºt, có thể lấy lại, nhưng tình yêu, khi đã mất không thể lấy lại. Nàng đã đánh mất rồi! 
Nàng vốn là ngưá»i tình cá»§a Phú Bình hầu Trương Phong, nhưng nàng đã lừa vua, đã tìm cách ngụy trang như kẻ còn tân tiết, tưởng lấy cái giả để giành lấy tình yêu để leo lên ngôi hoàng háºu. 
Nàng lại nhá»› lá»i nói cuối cùng cá»§a Hoàng đế bên câu, - Phi Yến... "Ta biết, Phi Yến, ta cÅ©ng tá»± biết, ta sợ không được lâu". 
Nàng nức nở; hoàng đế cÅ©ng sắp từ giã cuá»™c Ä‘á»i rồi! Ta không còn cÆ¡ há»™i để chuá»™c lại lá»—i lầm này nữa! Ngay cả việc nếu hoàng đế sống. Nàng cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i. Nàng ngước nhìn ánh đèn qua làn nước mắt, ra lệnh. 
- Tắt đèn đi! Tắt đèn đi! 
Ãèn tắt rồi, đêm Ä‘en như sóng, tràn vào tẩm cung mênh nang, nàng tắm gá»™i trong đêm, nàng thấy rõ - Má»™t tương lai hắc ám, hài lòng thấy mình nổi trôi trong đó, và trong đêm Ä‘en mình sẽ không nhìn thấy ai, kể cả chÃnh nàng. 
Lúc ấy, Phàn thị và mấy tên cung nữ ở trong trạng thái bất thưá»ng khiến há» lo lắng. Phàn thị nghÄ© Phi Yến có ý tá»± sát! Bà ta vừa đồng tình vừa xót cho nàng. Ôi! Bà ta không thể giúp gì cho nàng được kể cả những lá»i an á»§i. 
Tại Tây Cung, hoàng đế buồn rầu, chén rượu nâng lên, đặt xuống không sao trôi vào há»ng, Hợp Ãức ra sức tô lục, chuốt hồng, phô bày vẻ yêu kiá»u đắm Ä‘uối, như má»™t trái nho chÃn má»ng, nước ngá»t như máºt chỉ muốn từ trong xé vá» tràn ra. Lưu Ngao thấy rõ mình lá»±c bất tòng tâm. Cái cÆ¡ thể nõn nà, sung sức kia đầy hấp dẫn là cá»§a ngài, rừng rá»±c như ngá»±a trá»i tung vó, ấy thế mà ngài, sức đã kiệt rồi, ngài làm sao cầm cương, ra roi được nữa, ngài biết sức ngài chỉ đáng xếp vào cõi u linh,cùng má»™t chá»§ng loại như Phi Yến. 
Giữa rượu ngon, gái đẹp, ngài muốn nháºp cõi u linh. Ngài ngao ngán thở dài... 
- Hôm nay hoàng thượng sao váºy? - Hợp Ãức ngạc nhiên há»i. 
- Không sao cả- Hai mắt hoàng đế nhìn ngá»n đèn, từ tốn, vá»i vợi. 
- Ta từ chá»— mẫu háºu trở vá», trên đưá»ng gặp chị nàng, đứng bên dòng nước quanh co, ta nhìn nàng, ôi, giống như má»™t hồn ma. 
Hợp Ãức có cảm giác ghê sợ Ä‘em so sánh vá»›i hồn ma, như có ai dá»™i má»™t gáo nước lạnh, nàng bá»§n rá»§n chân tay. 
Nàng như má»™t trái bồ đào chÃn má»ng, không há» biết đến sá»± yếu Ä‘uối, cÅ©ng như sá»± nhàm chán gối chăn, tuy nhiên nàng tháy vô vị, từ trong thẳm sâu, lòng nàng cÅ©ng như những cảm giác thần bÃ, bởi lẽ Triệu Phi Yến vá»›i nàng là ruá»™t thịt, cùng chung má»™t dòng máu cha mẹ sinh ra... 
- Hợp Ãức - Lưu Ngao cất tiếng gá»i bi thương- Phi Yến cÅ©ng tháºt đáng thương. Hừ! Rốt cuá»™c, không biết ai là ngưá»i sai lầm? Ãã đến nước nay. 
Lá»i nói ấy khiến Hợp Ãức áy náy - Hoàng đế ngẫu nhiên cảm thán, mình có thể chịu đựng, tháºm chà cảm thông, nhưng ở đây sá»± đồng tình được bá»™c lá»™ trong tiếng thở dài, khiến sá»± lo âu và thông cảm trong nàng được dịp bùng lên, chế ngá»± cả lòng đố kỵ, nàng nói vá»›i hoàng đế: 
- Hoàng thượng nên tới an ủi chị một chút! Không nên vì thiếp mà ruồng rẫy chị ấy. 
- Hợp Ãức! - Lưu Ngao cầm tay nàng, cưá»i chua chát. Ta không thể đến thăm nàng được, vả lại chÃnh nàng cÅ©ng không muốn gặp ta! Gương đã vỡ rồi, làm sao cho lành lại được, cuá»™c sống vợ chồng êm ấm, bá»—ng chốc tan vỡ, cái áo đã rách, dù có vá khéo thế nào cÅ©ng là vô Ãch. 
- Bệ hạ - Nàng sợ hãi ngừng lại! Lá»i nói cá»§a Lưu Ngao tháºt lãnh đạm, má»i việc đã quá rõ ràng, má»i ná»—i trân chuyên nàng đã nếm trải, tá»± nghÄ© tình cảm cá»§a hoàng đế vá»›i nàng, nàng nghÄ©: Ãến ta cÅ©ng lạnh nhạt vá»›i chị, trách gì hoàng đế? NghÄ© lại nàng càng thấy buồn. Nàng không rõ tình cảm yêu mến, xót thương cá»§a má»i ngưá»i, nàng như má»™t đóa hoa, lúc mãn khai, được ngưá»i yêu mến, khi tàn tạ bị bá» rÆ¡i... 
Việc trong Ä‘á»i không phải lúc nào cÅ©ng như ý- Sau phút im lặng, bên chén rượu, Lưu Ngao lẩm bẩm- Quyá»n lá»±c cá»§a hoàng đế, tháºt ra cÅ©ng có hạn. 
Hợp Ãức không còn má»™t tai nào nghe nữa, nàng tá»± nghÄ© vá» tình cảm cá»§a hoàng đế vá»›i nàng, những nguyên nhân khiến nàng được yêu chiá»u, nàng bá»—ng hiểu rằng - Hoàng đế cần ta vì ta si cuồng, má»™t loại cuồng si hưởng thụ, đó là những tháng ngày không nbiết có quá khứ, cÅ©ng như tương lai, là sá»± há»§y diệt sá»± sống trong chá»›p mắt... 
Nàng như má»™t ngôi sao chổi, vụt chiếu ánh sáng tầm thưá»ng, chợt huy hoàng rá»±c rỡ, rồi chợt tắt! Nàng tưởng tượng đến tấm lòng hoàng đế, cầu mong giây phút chói sáng ấy, rồi tá»± lụi tàn. 
Ngay trong giá» phút thanh xuân cuồng dại ấy, nàng đã nhìn thấy cái kết cục Ä‘au thương, nàng nghÄ©: ánh sáng cá»§a sao chổi rất dá»… dàng bị tiêu diệt, chị ta tuy đã thành cõi u linh, thế nhưng u linh so vá»›i sá»± tồn tại cá»§a chÃnh nàng cÅ©ng còn rất xa vá»i. 
Lòng nàng chất đầy mâu thuẫn, giữa sao chổi và u linh, sống và chết, lòng nàng rối như tÆ¡ vò, tá»± cưá»i và khóc trong ảo tưởng, ngày hôm sau má»™t cảm giác vi diệu, vá» quan hệ máu má»§ đã lôi kéo nàng tá»›i Ä‘iện Chiêu Dương. 
LÅ© ná»™i thị kinh ngạc - Chiêu Nghi tá»± nhiên tá»›i đó là sá»± quá lạ lùng, chúng nghênh tiếp nàng như nghênh tiếp hoàng đế, nhưng Hợp Ãức vẫn trầm mặc không vui. 
Vương Thịnh và Phàn thị tá» vẻ lo lắng trước việc nàng tá»›i đột ngá»™t, Phàn thị sợ Phi Yến phải chịu sá»± giày vò, liá»u mạng cất giá»ng ngăn trở: 
- Hoàng háºu bị ốm. 
- Ta biết - Hợp Ãức lạnh lùng đáp, rồi bước thẳng vào, như không thấy Phàn thị Ä‘ang đứng đó. Phàn thị đưa mắt ra hiệu cho Vương Thịnh, song vá»™i bước theo. 
Trong Tẩm cung, má»i bức rèm Ä‘á»u khép kÃn, khiến cả căn phòng tối tăm, Hợp Ãức không sao nhìn rõ. 
- Chị Nghi Chá»§ - Nàng dừng lại, lo lắng gá»i - Chị biến Tẩm cung thành nÆ¡i như thế này sao? 
Phi Yến nằm trên long sàng, giữa bóng tối, nhìn rõ Hợp Ãức tiến vào, song nàng vẫn yên lặng, không đáp. 
- Chị Nghi Chá»§, chị Nghi Chá»§! Hợp Ãức dừng lại giữa phòng, nhìn vá» phÃa long sàng, má»™t lát má»›i Ä‘i tiếp - Phi Yến... giá»ng nàng đã đượm vẻ thê lương xa xót. 
- Hừ! Em tá»›i làm gì? Phi Yến nhá» lệ trả lá»i - Không nên đến chá»— chị, chị không muốn gặp ai cả. Ta đã đủ rồi, vinh hoa, phú quý, lạnh lẽo, thê lương, tất cả Ä‘á»u nếm đủ, em đừng Ä‘i theo vết chân chị, em cần tu lấy phước, chị không muốn nhìn thấy em bị lụi tàn ngay trước mắt chị... 
- Chị Nghi Chá»§ - Hợp Ãức cất giá»ng bi thương, pha chút giáºn dá»—i - Nàng đến đây vì lòng tốt, nhưng trong lá»i Phi Yến nói có vẻ ân háºn, nghÄ©a tuyệt rồi. 
Nàng không hiểu, cúi đầu đứng ở bên giưá»ng. 
- Hợp Ãức - Phi Yến cưá»i Ä‘au khổ - Ta không còn hy vá»ng gì nữa, ta là vị hoàng háºu xấu xa nhất trong lịch sá» Ãại Hán, tháºt bất hạnh vì em chÃnh là em gái ta, Hợp Ãức, ta làm khổ em. 
Má»—i lá»i Phi Yến nói, khiến cho Hợp Ãức cảm thấy rất nặng ná», tuy Phi Yến không há» trách cứ nàng, nhưng nàng vẫn cảm thấy trong đó có sá»± ước vá»ng, nàng áy náy không yên, nhìn trước sau, bá»—ng nhiên đưa tay vẫy Phàn thị đến bên cá»a sổ, mở rèm ra. 
- Không cần - Không cần - Phi Yến vá»™i ngăn lại - Ta sợ ánh sáng, Hợp Ãức, ta không cần. 
- Chị Nghi Chá»§, không nên như váºy - Không nên tá»± giam hãm mình, chị nên ra ngoài Ä‘i lại... 
- Ta còn Ä‘i đâu? Phi Yến xúc động nói lá»›n - Ãâu đâu cÅ©ng là sá»± Ä‘iểm nhục, ghen ghét oán thù, em ạ, ta có thể gặp ai được nữa? Hoàng thượng bất nhẫn không nỡ giết ta. Ôi! Ta biết, ta sống ngày nào cÅ©ng chỉ mua cưá»i cho thiên hạ mà thôi! 
- Chị! Em đâu có muốn nói như váºy - Hợp Ãức cất giá»ng bi thương gá»i - Chị Æ¡i, chúng ta hãy... 
- Tất cả Ä‘á»u đã qua rồi - Phi Yến cưá»i chua chát - Chị em mình không cần nói lại làm gì. Nói rồi nàng từ từ gượng ngồi dáºy, gá»i Phàn thị - Kéo cho ta má»™t bên rèm cÅ©ng được. - Rồi quay sang Hợp Ãức - Ãể chị nhìn em má»™t chút, Hợp Ãức, trước khi em bị hắt há»§i, lúc chị còn sống. 
Hợp Ãức rùng mình, thoáng bá»±c bá»™i, những cánh rèm đã mở, ánh mặt trá»i soi vào khiến Phi Yến chói mắt, Hợp Ãức nhìn thấy má»™t ngưá»i đàn bà ngồi cúi gáºp trên giưá»ng, nét mặt phá» phạc, xanh xao. Ãó là chị ta, ngưá»i con gái nổi tiếng sắc sảo má»™t thá»i cá»§a đất Trưá»ng An xưa! Ngưá»i ấy đã chết rồi. Lòng nàng Ä‘au nhói. 
Phi Yến khẽ cưá»i, nàng đã nhìn rõ ánh sáng rá»±c rỡ từ ngưá»i em gái như má»™t vầng sao chổi. 
Nàng bá»—ng cưá»i phá lên, báºt khá»i giưá»ng, lảo đảo đứng dáºy, giÆ¡ cánh tay gầy guá»™c nói: 
- Tốt rồi! Tốt rồi! Em của chị, em hãy đi đi, chị nhìn thấy em rồi. 
Hợp Ãức kinh hoảng, sợ hãi, không làm chá»§ được mình, như má»™t kẻ trốn chạy, nàng bước ra ngoài. Vá» tá»›i Tây Cung, nàng hổn hển, mệt má»i, vá»™i uống má»™t há»›p rượu để trấn tÄ©nh, bình tÄ©nh cưá»i vang, quăng cả chén rượu, đứng lên, đến trước tấm gương đông nhìn khuôn mặt mÄ© lệ cá»§a mình nói: 
- Ta là sao chổi, vụt sáng rá»±c rỡ, hưởng thụ, ta phải táºn hưởng cái giây phút ấy! - Sá»± há»§y diệt trong cái huy hoàng! 
Bắc đại uý, Phú Bình hầu Trương Phóng nhân vì bệnh, xin miá»…n chức, vỠđến Trưá»ng An.  
Năm tháng vá»i vợi, vị vương hầu phong lưu vá» tá»›i chốn kinh kỳ bá»—ng thấy cảnh váºt hoàn toàn đổi khác. Dừng tại Ä‘iện Vị Ương đợi vào chầu đã ba ngày, Trương Phóng cÅ©ng không gặp được hoàng đế, giữa triá»u thấy bao kẻ vô danh tiểu tốt, trong đám ấy nổi báºt lên là Tân đô hầu đại Tư Mã Vương Mãng - ngưá»i bà con cá»§a Thái háºu kẻ đứng đầu dòng há» Vương, lúc Trương Phóng còn ở Trưá»ng An, Vương Mãng chưa há» có tên tuổi giữa chốn triá»u trung, thế mà đến nay hắn đã mau chóng gặp há»™i phong vân, lại biết khiêm nhưá»ng, ngay Trương Phóng cÅ©ng được Vương Mã chào rất cung kÃnh, nói chung ông ta chưa gặp sá»± đả kÃch nào.  
Vì Ä‘au yếu, Trương Phóng không cần phải ngày ngày có mặt, nhưng nghe nói hoàng thượng cÅ©ng Ä‘ang yếu mệt, má»i ngưá»i nói rằng, hoàng đế cÅ©ng không còn thỠđược bao lâu, khiến Trương Phóng thấy Ä‘au lòng, vì váºy ông ta cố tìm má»i cách kiến giá.  
Tại Tây Cung, Lưu Ngao không biết Trương Phóng đã vá», đến khi Vương Mãng vào tâu, vô ý nói lá»™ ra, liá»n vá»™i há»i:  
- Trương Phóng đã vỠư? Hoàng đế cưá»i buồn bã - Sao không lại gặp ta?  
- Phú Bình hầu có vào chầu mấy hôm, và ngày nay nghe nói ông nằm tại nhà - Vương Mãng khiêm hoà nói.  
- Ôi! Ta còn chưa biết - Hoàng đế hổn hển - Ông ta tiếng tăm cÅ©ng không tốt lắm, hừ, tháºt ra ta cÅ©ng có sai, không nên trách ông ta.  
Vương Mãng im lặng, quan hệ máºt thiết giữa Phú Bình Hầu và hoàng đế, ông ta đã biết, kể cả những lá»i oán vá»ng cá»§a dân Trưá»ng An, nhưng đó là việc riêng cá»§a má»—i ngưá»i, Vương Mãng không muốn bá»™c lá»™ ý kiến.  
- Ông ta bệnh có nặng lắm không? Thá»±c ra ông ta tuổi cÅ©ng chưa nhiá»u! Lưu Ngao thông cảm nói: Ngươi Ä‘i bảo vá»›i ông ấy vào cung gặp ta, nếu bệnh nặng quá thì thôi.  
Ãó là việc cá»§a ngày hôm sau.  
Tại má»™t gian Ä‘iện nhá», từ phÃa nam theo lối cá»a sau, Phú Bình hầu sụp lạy, khi ngước mắt lên nhìn hoàng đế Ä‘ang ngồi tại long sàng, Trương Phóng vô cùng kinh ngạc.  
Nét mặt hoàng đế nhợt nhạt xanh xao, pha chút phù thÅ©ng, con mắt lá» Ä‘á», chòm râu phá» phạc, tháºt khác hẳn so vá»›i hồi ông ta còn ở Trưá»ng An.  
- Bệ hạ, bệ hạ! - Trương Phóng hàm lệ, xót xa lên tiếng.  
Hoàng đế giống như má»™t bức tượng gá»—, im lặng má»™t hồi, rồi khó nhá»c giÆ¡ tay lên, ông ta cÅ©ng Ä‘ang trong tâm trạng bi thương, thuở trước Phú Bình hầu đưá»ng đưá»ng phong lưu, tiêu sái, mà nay thân hình tiá»u tuỵ, Ä‘ang run rẩy trước mắt ngài, nhìn đã thấy mất hết sức sống.  
- Ta không biết ngươi đã tá»›i - Lưu Ngao nói khẽ - Hãy ngồi xuống cạnh ta, Trương Phóng, ngươi đến tháºt tốt, nếu muá»™n hÆ¡n, ta sợ còn không kịp gặp nhau.  
Trương Phóng ngây ngưá»i, câu nói gặp mặt đầu tiên này quả là bất lợi, ông ta cảm thấy rất Ä‘au đớn, từ từ bước lại ngồi xuống chiếc đệm gấm cạnh nhà vua.  
- Ta tự biết cũng chẳng còn lâu nữa - Hoàng đế hổn hển nói - Không ngỠcũng ốm đau đến thế này. Năm tháng quả vô tình, Trương Phóng! Biết bao chuyện đã qua, nhanh như một giấc mộng - Nói rồi hoàng đế dùng tay áo, lau dòng nước mắt.  
- Bệ hạ - Trương Phóng run rẩy nói - Ãó là tá»™i cá»§a hạ thần, lúc đó hạ thần phóng đãng, làm hại bệ hạ ...  
Hoàng đế lắc đầu, cưá»i Ä‘au khổ:  
- Ta biết ai cÅ©ng oán trách ngươi, nhưng Trương Khanh, việc này không cần truy xét, đến hôm nay, ta cÅ©ng không biết sai sót ở chá»— nào, hai chị em há» Triệu hiện giá» mà nói, cÅ©ng chẳng được hưởng phúc, kể ra có lẽ ta cÅ©ng không nên triệu hai nàng ấy vào cung. Trương Phóng! Nếu truy cứu trách nhiệm, ta cÅ©ng là ngưá»i có lá»—i lầm nếu hai nàng không tiến cung thì cuá»™c Ä‘á»i vui vẻ biết bao!  
Trương Phóng không dám tiếc lá»i, hắn hiểu rằng cho đến táºn lúc này, hoàng đế vẫn còn nặng lòng vá»›i hai nàng há» Triệu.  
- Trương khanh, chuyện cÅ© thôi không nói nữa, - Lưu Ngao thở dài, thá»§ng thẳng tiếp - Ta gá»i ngươi tá»›i đây, để dốc bầu tâm sá»±, nhân lúc ta còn sống, ngươi có nguyện vá»ng gì, cứ nói cùng ta, tuy ta chưa có được quyá»n vô thượng cá»§a má»™t hoàng đế, nhưng còn sống má»™t ngày, ta vẫn là hoàng đế cá»§a ngươi.  
- Bệ hạ - Trương Phóng lệ chứa chan, nói chẳng thành lá»i - Bệ hạ hãy giữ gìn ngá»c thể, không nên nói lá»i buồn Ä‘au ...  
- Quyá»n lá»±c cá»§a ta, thá»±c ra đã mất từ lâu rồi. Nếu ta có cái thá»±c quyá»n ấy, ngươi đâu có bị biến trÃch, Thuần Vu Trưá»ng không phải chết... nói Ä‘i, ngươi có yêu cầu gì?  
- Thần còn muốn gì nữa ư? Trương Phóng hàm lệ, xúc động nói - Thần là ngưá»i có tá»™i, lẽ ra phải đáng chết, tất cả Ä‘á»u quá đủ rồi. Nếu hoàng thượng tha lá»—i, thần vẫn còn má»™t chút báºn lòng, bệ hạ, thần sẽ bị trói giải tá»›i pháp trưá»ng, thần biết tất cả, cả cái ngày cuối cùng ấy, bệnh cá»§a thần đã nặng lắm rồi, thần mong gặp được bệ hạ má»™t lần, mong trở vá» má»›i có thể an tâm mà chết.  
- Trương Phóng, đừng nghÄ© váºy, việc cá»§a ngươi, ta có thể phó thác cho Vương Mãng - Hoàng đế cảm khái tiếp - Ngươi tuy không phải là đại thần có công láºp ngôn, láºp đức, nhưng trong bấy nhiêu năm hai ta khác gì bầu bạn, chúng ta tuy có phóng túng, nhưng chỉ là trong sinh hoạt, ngươi chưa từng dẫn ta vào những sai lầm chÃnh trị, - Nói đến đây, Lưu Ngao bá»—ng cưá»i buồn bã - ChÃnh trị, ta cÅ©ng không còn thiết tha nữa!  
- Bệ hạ! Xin đừng nghÄ© tá»›i nữa - Thần chỉ cầu mong bệ hạ, long thể khang cưá»ng, hưởng phúc mấy năm nữa.  
- Trương Phóng! - lưu Ngao cắt ngang - Ta là kẻ không có tương lai nữa, ngươi hãy nói việc ngươi cho ta nghe.  
- Bệ hạ! Trương Phóng Ä‘au khổ rút từ trong ngá»±c áo ra má»™t tá» giấy - Thần cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì, ngưá»i hãy xem.  
Hoàng đế tiếp tỠgiấy, thấy có một bài đồng dao:  
"Yến, Yến, Ä‘uôi dài dài, Trương công tá», khi gặp nhau, cá»a sau lách, Yến bay tá»›i, mổ hoàng tôn, hoàng tôn chết, Yến mổ tên ..."  
- A! Hoàng đế kinh ngạc thở dài, - Chuyện trong cung, ngưá»i ngoài sao biết rõ váºy? Trương Phóng, có phải bài ca này do trăm há» hát không?  
Trương Phóng lặng lẽ gáºt đầu. Lưu Ngao mặt vàng võ, than tiếp:  
- Như váºy, sau khi ta chết, Phi Yến cÅ©ng khó toàn, Trương Phóng, ngươi chưa hiểu hết tình cảnh cá»§a Phi Yến, hoàng háºu cá»§a ta - Mắt vua rá»›m lệ - Bá»—ng ngài muốn cho ná»™i thị đòi hoàng háºu tá»›i, rồi quay sang nói tiếp - Ta cÅ©ng hết cả khà lá»±c rồi, ngươi gặp nàng má»™t lần, chỉ cần gặp nàng, ngươi sẽ hiểu tất cả, sẽ thấy nàng khác xa hồi còn ở chá»— phá»§ Ãệ Dương A.  
Trương Phóng áy náy xua tay, luôn miệng từ chối. Mục Ä‘Ãch cá»§a Trương Phóng là đến gặp hoàng đế trước giá» vÄ©nh biệt, ông ta không muốn gặp lại ngươi tình cÅ© khi mình đã quá tiá»u tuỵ, gặp nàng càng thêm Ä‘au đớn, đã vÄ©nh viá»…n chia tay rồi. Giữa lúc cuá»™c Ä‘á»i Ä‘ang Ä‘i vào những giá» phút cuối cùng, còn gặp gỡ làm gì? Song hoàng đế lại nghÄ© khác, khi biết cả hai không còn lâu nữa, Hợp Ãức cÅ©ng tá»± biết sẽ phải Ä‘i vá»›i nhà vua, Phi Yến cÅ©ng sắp kết thúc, tất cả Ä‘á»u là những ngưá»i Ä‘ang chá» tá» thần tá»›i đón. Gặp má»™t lần, ôn lại chuyện xưa. Hoàng đế lại thôi thúc má»™t viên thị ná»™i cho đòi hoàng háºu. Trương Phóng toàn thân run rẩy, khẩn khoản xin hoàng đế, không dám nói rằng mình tiá»u tuỵ, chỉ nêu lý do để thoái thác.  
Lưu Ngao cưá»i, lệnh cho tên ná»™i thị thứ ba, hạ giá»ng:  
- Nàng cÅ©ng không muốn tá»›i, ta đã giục mấy lần rồi. Trương Phóng, không cần giữ lá»… tiết mà tất cả Ä‘á»u Ä‘ang trên bến đợi tá» thần rồi.  
Tên ná»™i thị thứ nhất vào bẩm hoàng háºu có bệnh không tá»›i được, tên thứ hai cÅ©ng trở lại bẩm như váºy. Hoàng đế lại sai má»™t tên nữa. Tên ná»™i thị thứ ba cÅ©ng thưa hoàng háºu cá»± tuyệt, khiến Trương Phóng yên tâm, Lưu Ngao cúi đầu nghÄ© tá»›i những ngày còn sung sức.  
Bá»—ng ná»™i thị thứ bốn vào tâu, hoàng háºu Ä‘ang tá»›i; Trương Phóng càng run sợ hÆ¡n.  
Má»™t lát sau, hai thị nữ dẫn má»™t ngưá»i phụ nữ mặc chiếc áo dài màu tối bước vào, viên ná»™i thị vá»™i tâu, "Hoàng háºu tá»›i", Trương Phóng vá»™i tụt khá»i đôn gấm, láºt Ä‘áºt quỳ trên mặt đất. Hoàng háºu thi lá»… trước mặt hoàng đế, không nhìn thấy ngưá»i Ä‘ang quỳ, hai mắt nàng nhìn xuống, đến hoàng đế nàng cÅ©ng chẳng dám nhìn.  
- Hoàng háºu, ta vá»i nàng đến cÅ©ng không có gì lạ, nàng hãy nhìn mặt ngưá»i này, Hoàng đế chỉ tay - Ông ta bệnh cÅ©ng nặng lắm.  
Phi Yến ngạc nhiên nhìn ngưá»i trên mặt đất, không nháºn ra ai, vì thế hoàng đế phải lên tiếng.  
- Trương Phóng, đứng dáºy Ä‘i! 
Nghe đến tên Trương Phóng, nàng giáºt mình cả sợ, đưa cặp mắt u tối, nhìn Hoàng đế.  
Trương Phóng ngước nhìn lên, thấy má»™t khuôn mặt đàn bà vô cảm, nháºn ra Phi Yến, ông ta vốn đã tiá»u tụy cá»§a nàng, nên cảm thấy khó lòng đứng dáºy được, chỉ cất giá»ng yếu á»›t gá»i: "Hoàng háºu!". Phi Yến nhìn khuôn mặt gầy guá»™c, trúng sâu, cÆ¡ thể dúm dó trong bá»™ cân Ä‘ai rá»™ng thùng thình, nghÄ© tá»›i má»™t Trương Phóng cá»§a quá khứ, diêm dúa, hào hoa.  
Bây giá» má»™t viên quan trong bá»™ y phục tam phẩm đại thần đã cÅ©, xiêu vẹo, khiến nàng nghÄ© Trương Phóng bệnh nặng quá rồi, chắc đây là lần gặp mặt cuối cùng, nàng bá»—ng hoài nghi, cảm thấy như hoàng đế hiểu được mối quan hệ cá»§a hai ngưá»i, nên cho há» lần gặp cuối cùng này. - Hoàng thượng khoan đại ư? NghÄ© tá»›i đó nàng vô cùng run sợ, giữa hai ngưá»i đàn ông ấy, lòng nàng như mối tÆ¡ vò, đành miá»…n cưỡng đáp.  
- Phú... Bình... hầu - Nàng thấy giá»ng mình run rẩy gắng gượng dốc toàn tinh lá»±c. - Ãạo trá»i tròn đến váºy, ông lại trở vá» Trưá»ng an rồi! Hoàng thượng - Tim nàng như bị tan nát, nàng nhìn thấy hai hố mắt trÅ©ng sâu cá»§a Lưu Ngao, cặp môi trá»… xuống và thái dương hoằm vào, da dẻ đã mất hết sức sống. - Ãêm ấy nàng đã bệ kiến dưới ánh đèn, so vá»›i bây giá» tháºt là má»™t trá»i má»™t vá»±c. Nàng nuốt xuống kìm nén lá»i, để hai dòng lệ lã chã, nàng... khẽ khom ngưá»i, lặng lẽ trở lui.  
Lưu Ngao như còn muốn lưu nàng lại, nhưng nói không ra lá»i, để nàng ra Ä‘i. Chỉ còn lại vua tôi nhìn nhau trên Ä‘iện. Hoàng háºu đến và Ä‘i đã khuấy lên cÆ¡n bão lòng, khiến cả hai mất vẻ bình tÄ©nh.  
Một hồi lâu, Lưu Ngao mới buông một tiếng thở dài, lắp bắp.  
- Ngưá»i đẹp triá»u ta đến nông ná»—i ấy, tiên triá»u Vương Chiêu Quân, phải cống nạp rợ Hồ. Ôi! Mỹ nhân, hồng nhan, trá»i cÅ©ng ghét ghen...  
Trong con bi thương và xúc động, Trương Phóng kịp bình tÄ©nh lại, trong giá» phút cuối cùng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, ông đã hiểu được quy luáºt cá»§a tạo hoá. - Ãiá»u hôm nay nhìn thấy, má»™t Phi Yến mÆ¡n mởn xuân tươi đã bắt đầu chấm hết. Bây giá» tất cả Ä‘á»u Ä‘i đến thá»i khắc cuối cùng ấy, trong cuá»™c hình trình vá» cõi vÄ©nh hằng, bi hoan, ly hợp, phú quý, quyá»n uy chẳng có ý nghÄ©a gì.  
Trương Phóng đã phạm tá»™i vá»›i hoàng đế, vá»›i ngưá»i mình yêu dấu, hôm nay cục diện cá»§a tá»™i lá»—i là trừng phạt đối vá»›i cả ba đã kết thúc. Cả ba ngưá»i từ nay vá» sau chẳng còn gặp lại, cả cuá»™c Ä‘á»i này, cả phú quý huy hoàng đã kết thúc rồi, Trương Phóng thấy cần phải cáo lui, liá»n quay sang hoàng đế, quỳ xuống hành lá»….  
Lưu Ngao dưá»ng như cÅ©ng hiểu được tâm trạng ấy, chá» Trương Phóng lạy xong, má»›i cao giá»ng nói:  
- Trương khanh bình thân!  
- Vạn tuế! Trương Phóng dốc toàn khà lá»±c cất lên má»™t tiếng, cúi đầu, giáºt lùi ba bước, sau má»›i quay ngươi trở ra. Ãêm ấy, Phú Bình hầu Trương Phóng qua Ä‘á»i.  
Trương Phóng chết trong sự im lặng, giây phút ông ta ra đi, đến ngươi nhà cũng không hay biết, mãi buổi sáng của hai ngày sau, ngươi hầu mới phát hiện ra Phú Bình hầu chết đã lâu rồi.  
Má»™t báºc tam phẩm đại thần từng được hoàng đến tin yêu, bị dân Trưá»ng An oán giáºn, ngươi nhà không dám phô trương tang lá»…, vá»™i tâu trình lên Vương Mãng, Mãng biết thâm tình cá»§a hoàng đế nên thân hành mang biểu tang vào cung.  
Lưu Ngao cầm tá» biểu, như ngưá»i tê liệt, không bi ai, không cỠđộng, như ngưá»i đã dá»± Ä‘oán trước, lúc Vương Mãng đã lui ra, má»›i lệnh hai ná»™i thị đỡ dáºy, Ä‘i tá»›i Ä‘iện Chiêu Dương.  
Vương Thịnh quỳ trước cá»a Ä‘iện nghênh giá.  
Lưu Ngao bá»—ng do dá»±, đứng trên thá»m đã hồi lâu má»›i rút biểu chương từ tay áo, giao cho hắn:  
- Ngươi nhá»› giao cho hoàng háºu, nói ta tá»± đưa lại - Nói rồi, ngài quay gót bước Ä‘i.  
Quỳ tiễn hoàng đế xong, Vương Thịnh mới từ tốn bước vào nội tẩm.  
Phi Yến nằm bất động. Từ sau khi gặp Trương Phóng trở vá», nàng chỉ nằm, tâm hồn nàng Ä‘au đớn, tan nát - Ta và tất cả những ngưá»i từng yêu ta Ä‘á»u đã tá»›i Ä‘iểm giá»›i hạn cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Ãó là Ä‘á»i ngưá»i ư! Còn có gì đáng tiếc nữa đâu?  
- Hoàng háºu, hoàng thượng thân mang tấu chương lại - Vương Thịnh quỳ trước giưá»ng tâu.  
- Ngươi Ä‘á»c xem có việc gì? - Phi Yến nói nhá», tay phải Ä‘ang ấn vào thái dương, không quay đầu lại.  
- Vâng lệnh - Vương Thịnh nhìn biểu chương thấy phong bằng giấy Ä‘en, ngạc nhiên nói - Ãây là tang biểu.  
- Tang biểu, tại sao lại đưa ta? Phi Yến cÅ©ng sá»ng sốt nhổm dáºy, con ngưá»i cỠđộng, chú ý đến sá»± tình.  
- Hoàng thượng thân đưa tá»›i, táºn cá»a cung, vừa má»›i trở ra.  
- Ngươi Ä‘á»c ta nghe -Nói xong, nàng bá»—ng ngồi lên, giÆ¡ tay nói - ÃÆ°a ta xem - Nàng đã tá»± cảm tá»›i Trương Phóng, ngoài ra việc gì hoàng thượng phải đưa tá»›i. Nàng sá»± hãi, cầm tá» biểu chưa dám mở ra.  
- Thương hoàng háºu, hoàng thượng cÅ©ng tá» ra rất Ä‘au khổ.  
- Ôi! - Nàng dồn lá»±c mở biểu, Ä‘á»c Ä‘i, Ä‘á»c lại, rồi khẽ nói vá»›i Vương Thịnh: "Phú Bình hầu mất rồi!".  
Vương Thịnh cúi đầu, lát sau mới lắp bắp:  
- Hoàng háºu có Ä‘iá»u gì cần tâu lên không ạ?  
- Không cần, ngươi mang biểu này giao lại hoàng thượng, hoặc giao cho hoàng môn thượng thư trình lên, thôi ngươi đi.  
Ãợi Vương Thịnh Ä‘i khá»i, nàng thở dài má»™t tiếng, nhắm mắt hình dung lại những ngày tươi đẹp cá»§a thiên tình sỠđã qua! Lúc ấy, nàng tuy là má»™t ngưá»i hát thấp hèn, nhưng lòng thảnh thÆ¡i, trong sáng. Cuá»™c sống cung đình tuy đầy vinh hoa, phú quý, nhưng sá»± đố kỵ, hiá»m nghi đã giết chết ái tình, giết chết tuổi xuân, giống như quãng thá»i gian giữa hoàng hôn và đêm tối không có lấy má»™t chút ánh sáng.  
Cả má»™t buổi chiá»u, nàng sống vá»›i quá khứ Ä‘au đớn. Phàn thị bước vào mấy lần, Phi Yến cÅ©ng chỉ nói vài lá»i đơn giản, đến nói năng nàng cÅ©ng cảm thấy quá mệt má»i. Táºn xế chiá»u, khi Phàn thị há»i nàng có dùng cÆ¡m tối không, nàng đáp.  
- Vừa uống nước máºt lê rồi, hiện nay chưa thấy đói.  
- Có đùi gà rán, canh cá.  
- Ta không muốn - Phi Yến nặng ná» ngồi dáºy - Ngưá»i gá»i chúng vào phòng thay áo đợi ta - Phi Yến đưa ta vuốt lên mái tóc, cưá»i Ä‘au khổ - Ãầu tóc ta cÅ©ng rối như tổ quạ rồi.  
Phàn thị đỡ nàng vào phòng thay áo, vừa đi vừa làu bàu:  
- Bà không dùng cÆ¡m tra, phải ăn má»™t chút gì chứ, má»™t Ãt cháo nhá»›?  
Không nỡ phụ lùng Phàn thị, nàng miá»…n cưỡng gáºt đầu - Rèm mở ra, ánh tà dương soi vào trong phòng, chiếu vào gương, khiến nàng chóng mặt.  
Nàng nhìn rõ gương mặt tiá»u tuỵ qua gương, nhẹ nhàng cầm lấy há»™p son phấn đã lâu không động đến. Như có ma thuáºt má»—i Ä‘iểm hồng như làm sống dáºy vẻ thanh xuân, tá»± ngắm mình trong gương nàng cưá»i Ä‘au khổ.  
- Ta đã thành bà lãi rồi! Tuổi trẻ có sống lại cÅ©ng bằng vô dụng - Chết cÅ©ng đã chết rồi, sống cÅ©ng là thừa ... Nàng cưá»i chua chát quay lại nói vá»›i cung nữ - "Bảo Phàn thị Ä‘em má»™t bình rượu nóng cho ta!".  
Ãùi gà, canh cá, rượu nóng, Phi Yến đối mặt vá»›i vầng thái dương sắp lặn, độc ẩm.  
Mặt trá»i đã lặn, trên bầu trá»i xuất hiện những vầng ráng Ä‘á», hÆ¡i men khiến nàng hưng phấn, nàng đứng dáºy, ôm vai, lệnh hai cung nữ đỡ nàng Ä‘i ra khá»i Tẩm cung vắng lặng buồn tênh.  
Tại vưá»n Chiêu Dương, lần đầu tiên nàng ngắm kỹ cá»™t đồng trụ cá»§a Thông Thiên đài, xa xăm, cao vút, ánh nắng còn sót lại hắt lên những luồng sáng rá»±c rỡ, cảnh tượng ấy vá»›i nàng đã từ lâu xa lạ. Nàng nhá»› lúc cùng Trương Phóng ká» vài ngắm chiếc cá»™t đồng trụ này, khi cá»™t đồng tắt nắng thì không gian cÅ©ng vừa tối xẫm. Lần đầu tiên Trương Phóng hôn nàng, cÅ©ng vào thá»i Ä‘iểm ấy.  
Lúc đó, hoàng hôn cÅ©ng vừa buông, Trương Phóng vừa má»›i mất, di thể nháºp quan quách, có thể gia nhân Ä‘ang khóc gào thảm thiết.  
Ãá»i ngưá»i như váºy ư? Nàng không khóc, lại cưá»i lên, khẽ ngẫm ngợi: "Gió mát thổi, há» trá»i tan sương; nhá»› quân tá» há», xa không quên..." rồi cất bước tá»›i bên dòng nước quanh co, men theo bá» xuôi vá» hương nam. Ãầu xuân, cây cỠđã xanh, nhưng gió xuân vẫn còn nhuốm lạnh, nàng kéo áo che vai, bước vài bước, lại ngắm nhìn, lại bước. Trá»i tối hẳn.  
Nội thị dắt một đôi hươu nhỠđi qua, nàng thấy bốn viên nội thị đến thay phiên trực đêm.  
Ãó là đêm trong cung đình, nàng ngẩng mặt nhìn các vì sao trên ná»n trá»i xanh, nói nhá»: Trở vá» thôi!  
Viên dịch đình, quần áo chỉnh tỠtiến lại.  
- Hoàng háºu - Hắn cung kÃnh hành lá»….  
- Có việc gì mà ngươi tá» chỉnh váºy?  
- Hoàng thượng và Chiêu Nghi ngự yến tại Thông Thiên đài, thần và Cung Vi cục phụng mệnh tới hầu ... - hắn khom mình tâu. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				18-09-2008, 08:45 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Bất Diệt Ma Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Apr 2008 
					Äến từ: bình dương 
					
					
						Bài gởi: 2,242
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 1 
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Äoạn kết 
 
 
 
  
 
Nàng khẽ gáºt đầu, vịn vào ngưá»i cung nữ Ä‘i vá», hoàng đế và Chiêu Nghi dạ yến, nàng từ lâu đã không quan tâm tá»›i nhưng hôm nay có những cảm giác nặng ná» - Hoàng đế như ngá»n đèn trước gió, còn có thể đàn ca, hoan lạc được sao? Nàng nghÄ©, "Em ta nhất định sắp sá»›m kết liá»…u Ä‘á»i hoàng thượng sao?".  
Trên đưá»ng vá», nàng gặp Thái háºu Ä‘ang đứng trong ngá»± tuyển, nàng vá»™i làm lá»… ra mắt. Thái háºu đối vá»›i hàng có chút cảm tình, nhẹ nhàng há»i nàng vá» tình hình sinh hoạt gần đây, và má»i nàng vào phòng trò chuyện.  
- Thái háºu, con rất yếu má»m, Ä‘i má»™t chút, mà ăn cÅ©ng không tiêu! Nàng muốn sống vá»›i mình, bên cạnh Thái háºu, nàng thấy quá nặng ná».  
- Trông con Ä‘i lại khó khăn lắm! Thái háºu bước tá»›i gần, cầm tay nàng - Con gầy quá - Cần phải giữ gìn.  
Nàng cúi đầu, thương cảm dạ lên mấy tiếng.  
- Con có gặp Hợp Ãức không?  
- Dạ không, đã lâu rồi - Nàng khẽ đáp.  
- ồ, Chiêu Nghi cÅ©ng rất - Thái háºu kịp ngừng lại, thấp giá»ng - GiỠđây Ä‘ang cùng hoàng thượng ở Thông Thiên đài.  
Phi Yến gáºt đầu như kẻ mất hồn, chào Thái háºu rồi lê bước vá» cung, ngồi bên lò hương.  
Lúc ấy, tại Thông Thiên đài, hoàng đế đang vào cuộc.  
Chỉ có bên Hợp Ãức có thể quên tất cả - Tuy đã rất suy nhược, nhưng khi thịt béo, rượu ngon vào bụng, sinh lý tá»± nhiên hưng phấn hoàng đế chầm cháºm thư giãn, chầm cháºm nói, Hợp Ãức càng thêm cuồng dã, trong Ä‘iện Thông Minh ở Thông Thiên dài, dùng thỠâm nhạc dáºm dáºt hoang dã để tá»± kÃch thÃch, và lôi kéo hoàng đế vào cuá»™c dâm tình.  
Tám cung nữ dùng móng tay gẩy đàn, hai tên khá»e, đẹp, từ sau tấm rèm bước ra, chúng chỉ khoác má»—i tấm da thú trên ngưá»i, mô phá»ng theo má»™t Ä‘iệu múa nguyên thuá»· vá»›i những động tác kÃch dục.  
- A Ngao - Hợp Ãức đã từ lâu suồng sã gá»i tên Hoàng đế - Ngưá»i có biết đây là Ä‘iệu múa gì không?  
- Ta cÅ©ng không rõ - Lưu Ngao đưa mắt nhìn vẻ sung mãn trên cÆ¡ thể đầy nhục cảm cá»§a bá»n nhạc công và vÅ© nữ nói - Rượu làm ngưá»i ta say cÅ©ng tốt, nhưng múa cÅ©ng là ngưá»i ta hưng phấn càng hay ...  
- Ãiá»u này có nguồn gốc! Ãó là Ä‘iệu múa trong rừng dâu thá»i cổ đó.  
- Múa hái dâu? Hoàng đế lắc đầu - Nhảm nào, múa hái dâu là chỉ để tế trá»i, đằng này tế trá»i hay tế tổ?  
- Trá»i cÅ©ng thÃch cái món đó mà! Hợp Ãức nháy mắt - Ngưá»i là thiên tá», ngưá»i có thÃch không? Cổ nhân thông minh hÆ¡n chúng ta. Há» hiến trá»i những thứ trá»i thÃch.  
- Khà khà; Lưu Ngao lên giá»ng - Ãáng tiếc ta không biết.  
- Còn nữa, ngưá»i bị bệnh tâm lý rồi! Dưá»ng như từng ngày ngài cứ tá»± cho mình bị như váºy kỳ thá»±c thì trình hoàng thượng, lúc này ngưá»i đâu giống kẻ có bệnh... Hợp Ãức đẩy vào ngài má»™t cái... - Uống rượu, không bệnh sao rên rỉ thế?  
- Không bệnh rên rỉ, khà khà - Lưu Ngao vuốt râu cưá»i tá»± biết bệnh đã nặng, nhưng có ngưá»i nói ra, tháºt vui gì, bệnh đã vào tá»›i cao hoang rồi, cứ xem Ä‘iệu múa hái dâu biến tướng kia Ä‘i.  
Các vÅ© nữ bá»—ng lá»™t tấm da thú, để lá»™ thân thể trần truồng uốn éo vá»›i những tiếng hú ghê rợn. Hợp Ãức cảm thấy xúc động, đã lâu nàng chưa thưởng thức Ä‘iệu múa nào cuồng dã đến thế. Hoàng thượng tuy Ä‘ang uống Ä‘an dược nhưng vá»›i cÆ¡ thể suy đồi ấy còn có Ãch gì. Nàng lo lắng, bồn chồn, sức kÃch động đáng sợ ấy làm cho nàng không còn tá»± kiá»m chế được, đòi uống má»™t chén.  
- Hợp Ãức, không nên uống quá nhiá»u! - Hoàng đế vừa nói vừa cầm cổ tay nàng - Say quá không tốt đâu.  
- Có rượu phải say, ngưá»i nói sai rồi! Nàng đưa mắt dâm đãng, đầy thèm muốn, như tóe lá»a. Nàng đứng lên, xua tay, tiếng nhạc im bặt, hai tên vÅ© nữ cÅ©ng vá»™i dừng tay.  
- Làm gì váºy? Hoàng đế thở má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm ...  
Nàng cầm một chén rượu nóng dâng lên, cố nén dâm tình nói:  
- Chúng ta vỠthôi, đêm đã khuya rồi - Xin uống chén rượu hâm nóng này...  
Ãèn Ä‘uốc sáng soi thá»m Ä‘iện và cá»™t đồng đỠnhư màu máu, hoàng đế mặt cÅ©ng đỠlá»±ng, đứng trên báºc thá»m, hóng gió cho hay mùi rượu, ngước nhìn đồng trụ trong ánh lá»a, tà dương Ä‘ang chìm trong bóng tối, hoàng đế bống ngây ngưá»i, đó là di váºt cá»§a mấy Ä‘á»i hoàng đế, ngưá»i đã mất, váºt vẫn còn ...  
- Xin hoàng thượng lên xe - Hợp Ãức khẽ kéo áo bào.  
- ồ - Hoàng đế vẫn nhìn không rá»i mắt: - Ta bá»—ng nhá»› tá»›i má»™t váºt còn lưu lại bất há»§, Hiếu VÅ© hoàng đế mất đã lâu, Thông Thiên đài vẫn còn, má»i ngưá»i nhìn thấy chiếc cá»™t đồng này, lại nhá»› Ngưá»i ...  
- Bất há»§ để làm gì? Hợp Ãức mỉm cưá»i - ngưá»i ta chỉ có sá»± sống là tháºt, sống má»™t ngày hưởng má»™t ngày, bất há»§ cÅ©ng vô nghÄ©a: Ngưá»i đã chết biết gì nữa? Không tưởng thôi.  
- Sống má»™t ngày, hưởng má»™t ngày, khà khà - Hoàng đến vừa cưá»i vừa lên xe, hai ngưá»i chung má»™t chiếc, nàng chỉnh đốn y phục, vừa hổn hển vừa rên khe khẽ.  
Mưá»i hai con ngá»±a Ä‘i trước, chở nghi trượng hoàng gia, các đồ váºt, đẫm trong ánh lá»a trông rất mỹ lệ.  
- Hoàng thượng vỠcấm cung - Viên tuần vệ thành khẽ thưa.  
Tầng tầng cá»a cung lần lượt mở ra, 40 viện ná»™i thị đưa xe vào ngá»± uyển, rồi hướng dẫn kiệu vá» Tây Cung. Lúc ấy đã ná»a đêm.  
- Các cung nữ sắp hàng, đèn nến sáng rá»±c trong từng góc phòng, khiến chiếc đèn lồng treo tÃt trên cao trở lên má» nhạt.  
- ánh sáng hắt lên khuôn mặt Hợp Ãức á»ng Ä‘á», nàng đã quá say, hai gò má cÅ©ng nóng bừng ngưá»i lên, hổn hển thở, ngồi bên hoàng đế sá»± thèm khát càng tăng.  
- Lưu Ngao nhìn nàngưá»i mÆ¡ hồ, như nhìn hoa trong sương mù, báºt cưá»i. Hợp Ãức đỡ hoàng đế, nói:  
- Xin má»i vào!  
Lưu Ngao chuệnh choạng bước vào cung, tự biết mình không còn sức đứng vững nữa, ngài nói:  
- Hôm nay ta say rồi. Ãá»i ngưá»i được mấy lần say?  
Lũ cung nữ bước vào, có một tên hai tay bưng chiếc mâm bạc, trên đặt một chiếc liễn thuỷ tinh đựng khăn ướt, đứng hầu.  
Hoàng đế lảo đảo bước, va vào tên cung nữ làm chiếc mâm tuá»™t khá»i tay ngài, chiếc liá»…n thuá»· tinh rÆ¡i xuống ná»n gạch.  
Tiếng thá»§y tinh vỡ choang choang báo Ä‘iá»m dữ...  
Lưu Ngao cả kinh, sững ngưá»i, Hợp Ãức trừng mắt nhìn ngưá»i cung nữ, như muốn xá» trảm hắn trong khoảng khắc. Rồi nàng bá»—ng đổi nét mặt, dồn hoàng đế vào trong.  
Tiếng âu vỡ khiến hoàng đế như tan cÆ¡n say, ngài cảm thấy vô cùng mệt má»i, khó chịu, ngáp mấy cái, lê bước tá»›i bên giưá»ng.  
- Hợp Ãức, ta mệt lắm, để ta nằm nghỉ nhé - Hợp Ãức ...  
- Bốn tên cung nữ vội tháo giầy, cởi áo.  
Hợp Ãức đưa mắt nhìn, lòng nàng như từ trên đỉnh non cao rÆ¡i xuống táºn vá»±c thẳm, nàng nghÄ©: Hắn đã quá mệt má»i, thế là từ nay hắn chỉ là đồ bá» Ä‘i ...  
- Hợp Ãức - Lưu ngao vừa gá»i mÆ¡ hồ, nước mắt lã chã rÆ¡i đầy mặt, trông tháºt khó coi. Hoàng đế dưá»ng như không thể duá»—i nổi tay ra, cÆ¡ thể vắt ngang, cháºm chạp - Giúp ta ...  
Ãó là lá»i yêu cầu uống Ä‘an dược, thông thưá»ng trước khi lên giưá»ng, hoàng đế Ä‘á»u uống má»™t viên lá»›n. Ngay tại lúc mệt má»i say sưa này, ngài vẫn không quên.  
Hợp Ãức nhìn theo thá» Æ¡. Nàng đã nằm lên giưá»ng, đầu tóc rối bá»i cởi xiêm áo ngoài để hai tên cung nữ xoa bóp, nàng thấy ái ngại trước yêu cầu cá»§a hoàng đế.  
- Cho ta -Lưu Ngao lại ngáp lên tiếng.  
Tên cung nữ vá»™i lấy bình bạch ngá»c, rót má»™t chén hoa anh tá»u, dâng lên để hoàng đế phục đại Ä‘an.  
Hợp Ãức không biết làm gì hÆ¡n là đứng dáºy, đến bên tưá»ng, nàng đã mất tin tưởng vào Ä‘an dược, mấy ngày gần đây Ä‘an dược chẳng còn ứng nghiệm nữa.  
Nàng lấy từ trong tá»§ tưá»ng ra má»™t bầu hồ lô lá»›n, cầm trong tay, cảm thấy nó rất nhẹ, lắc lên chỉ thấy vài âm rá»i rạc, nàng nghÄ©, bảo bối này đã dùng hết mất rồi, đó là những viên thuốc đã được hoàn tán, nàng cÅ©ng đã biết kỹ thuáºt, phối chế, nhưng tá»± nàng cÅ©ng đã mất hết hứng thú, bởi lẽ, Ä‘an dược chẳng còn công hiệu nữa ...  
Nàng hấp tấp dốc ngược hồ lô, đổ toàn bá»™ các viên thuốc vào chiếc khăn tay lụa trắng. Tất cả còn đúng 11 viên. Số Ãt á»i ấy khiến nàng lo lắng. Cầm lấy má»™t viên trên tay, sau nghÄ© có trả 10 viên còn lại vào bình cÅ©ng vô Ãch, nàng Ä‘i tá»›i long sàng.  
Lưu Ngao Ä‘ang trong cÆ¡ mÆ¡ màng, má»™t cánh tay thõng ra, tư thế ấy khiến Hợp Ãức sợ hãi, nàng chau mày, đưa mắt ra hiệu cung nữ mang rượu hoa anh tá»u tá»›i, giúp hoàng đế uống liá»n ba viên thuốc...  
Lưu Ngao trong cÆ¡n say khướt, cứ có thuốc là uống, cho đến viên thứ chÃn. Lưu Ngao má»›i há»i:  
- Hôm nay sao uống nhiá»u thế ? Sao không dùng má»™t viên, hai viên?  
- Hoàng thượng cứ uống Ä‘i, sẽ tốt hÆ¡n! - Trong giá»ng nói cá»§a nàng lá»™ vẻ bá»±c bá»™i, thế là còn hai viên cuối cùng, nàng cÅ©ng đưa hoàng đế uống nốt.  
Má»™t hÆ¡i nhà vua uống liá»n mưá»i má»™t viên đại Ä‘an! Má»™t bình hoa anh tá»u cÅ©ng đưa ngài uống cạn sạch.  
LÅ© cung nữ lui gót ra phÃa ngoài bình phong.  
- Ôi - Hôm nay ta say tháºt rồi, nhịp tim Ä‘áºp rất nhanh.  
- Hoàng thượng ngá»§ Ä‘i - Hợp Ãức vá»— nhè nhẹ trên vai vua.  
- ồ, nàng cũng lại đây ... Lưu Ngao vừa nói vừa cầm tay nàng.  
Nàng im lặng, lên giưá»ng, phá»§ phục bên cạnh hoàng đế. Lúc ấy, lòng nàng lo lắng, nghÄ© tá»›i tương lai, khi không còn Ä‘an dược nữa.  
Hoàng đế bỗng thở gấp.  
- Hợp Ãức, ta bị sốt rồi, nóng lắm... Lưu Ngao vừa nói vừa báºt tấm chăn ra.  
Nàng dùng tay ngăn lại, từ từ nẩng đầu lên nhìn - HÆ¡i men có làm thay đổi sắc mặt hoàng đế, song vẫn không che được vẻ phù thÅ©ng. Trong lúc lo buồn, nàng thấy thương xót cho hoàng đế! Nàng nghÄ©: cả Ä‘á»i ta, chỉ có ngưá»i đàn ông này.  
Nàng nghĩ: Ta cần âu yếm một chút.  
Chầm cháºm tá»›i gần, nàng hôn hoàng đế.  
Lưu Ngao khẽ mở mắt, ôm lấy nàng, trong cánh tay đã cạn kiệt sức lực, nàng thấy rõ là hoàng đế bị sốt rất cao.  
- Ngưá»i có muốn uống nước không?  
- Không cần, không cần - Hoàng đế lại đưa mắt nhìn, phát hiện thấy trong ánh mắt Hợp Ãức có vẻ lạ lùng. Má»™t tay ôm Hợp Ãức, tay kia hoàng đế luồn vào mái tóc dài óng ả cá»§a nàng.  
Bị kÃch thÃch lòng nàng xốn xang. Nàng hôn hoàng đế vá»›i tất cả sá»± cuồng nhiệt.  
Hoàng đế hổn hển như không kham nổi những cái hôn nóng bá»ng ấy ...  
Nàng bỗng dữ dằn, đưa móng tay bấm vào da thịt hoàng đế, răng nàng cắn vào hai bỠvai của nhà vua.  
Từ trong cổ há»ng Lưu Ngao phát ra những tiếng rên láºp cáºp ...  
Thân thể cá»§a hai con ngưá»i đó đột nhiên cùng quằn quại như sóng trào.  
- Hợp Ãức! - Ngài hốt hoảng báºt lên tiếng kêu. Lúc này đầu óc nhà vua đã trì trệ, tay chân đã suy nhược, nhưng lại giống như chiếc lò đầy than, vá»t bắn ra những tia lá»a. Hợp Ãức Ä‘ang trong cÆ¡n khát dục tình trong tiếng cưá»i rú rÃt hoan lạc. Nàng không nghÄ© sâu xa đến những háºu quả, đã lâu nàng chưa trải qua cÆ¡n thiêu đốt như thế! Bởi váºy, nàng chỉ hấp tấp như ngưá»i thèm hái quả mà không há» suy xét tá»›i nhân.  
Than rừng rá»±c lên, trong sá»± thiêu cháy đã biến thành tro, còn con ngưá»i ...  
Ãá»™t nhiên, nàng cảm thấy ngá»n lá»a Ä‘ang ngùn ngụt bá»—ng biến thành dòng nước chảy xối xả.  
Giống má»™t ngá»n thác chảy từ trên núi cao xuống táºn vá»±c sâu, nước từ vá»±c dâng lên mênh mang... hụt hẫng... tung tóe...  
Nàng thét lên: A Ngao! Ngưá»i làm sao thế?  
Lưu Ngao như con trâu cày ruá»™ng, vất vả, táºn tụy cày xá»›i, hổn hển thở, dần dần hÆ¡i thở má»—i lúc má»™t gấp gáp, khò khè.  
Nàng cảm thấy có gì không bình thưá»ng, hai tay nàng táºn lá»±c nắm lấy vai hoàng đế lay gá»i.  
- A Ngao! Ngưá»i làm sao thế?  
Như má»™t con trâu cày kiệt sức bị gục ngã, đổ ụp xuống, Hợp Ãức cảm thấy má»™t sức nặng cá»§a thân thể đè lên ngưá»i mình.  
Quá kinh sợ, nàng nhìn thấy sắc mặt xanh mét cá»§a hoàng đế trong ánh đèn tá»a nhạt nhòa mỠảo, cặp môi tÃm ngắt.  
Toàn thân Hợp Ãức bá»—ng toát mồ hôi lạnh.  
- Bệ hạ, A Ngao, ngưá»i làm sao váºy?  
Không có tiếng đáp lại, lặng ngắt.  
Kinh hoàng, Hợp Ãức hết sức lay gá»i hoàng đế - Vẫn không có phản ứng gì. Bá»—ng nhiên, nàng nhá»› lại khi còn ở phụ Ãệ Dương A, nghe nói vá» những ngưá»i đàn ông trong khi chăn gối bị phạm phòng. Lúc ấy nàng còn rất nhá», không hiểu gì, bây giá» tá»± nàng nếm trải, càng nghÄ© càng sợ run bắn cả ngưá»i.  
Nàng giÆ¡ tay sá» lên mái tóc, không có thoa, thế là trong cÆ¡n hoảng loạn, nàng dùng táºn lá»±c cắn lên ngưá»i hoàng đế.  
Nhà vua bá»—ng báºt ra má»™t tiếng thở dài, đồng thá»i lại phát ra má»™t thứ âm thanh giống như tiếng rên.  
Hợp Ãức táºn lá»±c đỡ hoàng đế nằm ngay ngắn lại, nàng ngồi dáºy, nhìn nhà vua.  
Mắt hoàng đế trợn lên, miệng há hốc, sắc mặt nhà vua lúc đó trắng bệnh như tá» giấy. Hợp Ãức run lên cầm cáºp như từ lò lá»a ra bị má»™t gáo nước lạnh, cuối cùng đã hiểu rõ căn nguyên là mưá»i má»™t viên đại Ä‘an đã gây nên háºu quả.  
- Bệ hạ - Vừa cầm cáºp gá»i, nàng vừa nhẹ nhẹ lay lay hoàng đế.  
Lưu Ngao tá» ra nghe và cảm thấy, nhưng không đủ sức lên tiếng, hai mi mắt chỉ khẽ động Ä‘áºy.  
- Bệ hạ - Nàng khóc không ra nước mắt. Lúc đó nàng má»›i biết sá»± sống cá»§a hoàng đế đã tá»›i Ä‘iểm chót, giống như hòn than đã cháy đến táºn cùng ở trong lò, và nàng chưa biết sẽ ứng xá» thế nào.  
Hợp Ãức bá»—ng nhá»› tá»›i Phàn thị - ngưá»i hầu hạ Phi Yến ở Ä‘iện Chiêu Dương. Ngưá»i đàn bà này biết rất nhiá»u chuyện cổ quái lạ lùng, có thể ứng phó được chút Ãt. Nàng muốn cho gá»i Phàn thị, nhưng lát sau, nàng thấy đó là chuyện hoang đưá»ng, bất kỳ trong hoàn cảnh nào cÅ©ng không được nhỠở Ä‘iện Chiêu Dương.  
Lý trà dần dần hồi phục, nàng tự nói với mình:  
- Ta phải tá»± quyết định việc này, đó là vấn đỠhoàn toàn cá»§a cá nhân Triệu Hợp Ãức ta.  
Bình tĩnh lại, nàng tự giúp hoàng đế thay quần áo lót, sắp xếp lại chăn gối, sau cùng, nàng ngồi sang một bên, chăm chú nhìn hoàng đế.  
Bây giá» tuy có khá lên chút Ãt, khá lên mà không hẳn đã tốt. Nhưng còn đây, chÃnh là lúc sống chết, Hợp Ãức liá»n há»i:  
- Bệ hạ thấy trong ngưá»i thế nào?  
- Ta... lạnh. Ãôi môi nhà vua động Ä‘áºy, láºp cáºp nói được hai tiếng.  
Do nhiệt hóa lạnh, từ thịnh hóa suy, Hợp Ãức thấy thư thái Ãt nhiá»u.  
- Ta... lạnh. Hoàng đế tiếp tục lắp bắp, cơ thể bắt đầu run rẩy.  
- Hợp Ãức vá»™i lấy chăn đắp kÃn ngưá»i nhà vua.  
- Ta... lạnh.  
Hợp Ãức nghe tiếng Lưu Ngao như từ dưới sâu cá»§a vá»±c nước lạnh phát ra, nàng vô cùng khiến sợ, không còn cách nào khác chỉ biết dặn cung nữ hâm nóng má»™t bình hoa anh tá»u, nàng tưởng rằng rượu sẽ làm cho con ngưá»i ấm nóng lại. Lưu Ngao thÃnh giác còn khá tốt, nghe thấy nói hoa anh tá»u tưởng sắp phải uống đại Ä‘an liá»n lắp bắp nói:  
- Ta không dùng... đâu...  
- An Ngao! - Nàng biết ý cá»§a ngài, nước mắt trào ra nàng kêu lên - Không phải uống thuốc, Ä‘an dược đã hết rồi. Thiếp cho mang rượu tá»›i để ngưá»i dùng cho tỉnh.  
Hoàng đế không nói, hiện tại cÅ©ng không còn đủ sức để nói nữa... Ãan được có hay không, chẳng có gì quan trá»ng: ngài chỉ cảm thấy rất lạnh, cả thân thể như dầm trong băng giá, cái lạnh như từ trong xương sống toả ra, càng ngày càng sâu...  
Hoàng đế rên rỉ, các khá»›p xương vì lạnh báºt lên những tiếng ken két, giống như tiếng cót két cá»§a cánh cá»a ngục.  
Hợp Ãức bị nhiá»…m khà lạnh cá»§a nhà vua, cÅ©ng run lên cầm cáºp.  
 
...Nhắp chút hoa anh tá»u, hoàng đế cảm thấy cổ há»ng rát bá»ng, nhưng thân thể vẫn lạnh giá như cÅ©, ngay cả việc nuốt má»™t ngụm rượu cÅ©ng quá khó khăn, nhà vua gắng gượng lắc đầu, tránh khá»i miệng bình, nói thá»u thào: Thôi!  
Hợp Ãức dùng ngón tay xoa bóp hai bên thái dương hoàng đế, bá»—ng nhiên nàng nhá»› tá»›i chị, nghÄ© tá»›i lá»i Phi Yến dá»± báo vá» ná»—i chết chóc này. Nàng tá»± nói vá»›i chÃnh mình. Ãúng như Phi Yến nói ta chết trước chị ấy, bây giá» giây phút ấy đã tá»›i rồi. Nàng ngừng xoa bóp, căng mắt nhìn nhà vua. Sức mạnh cá»§a rượu trong bụng đã gây nên má»™t hiện tượng kỳ dị, các cÆ¡ trên mặt ngài co rút, giáºt lên dữ dá»™i, ngài thét lên má»™t tiếng rồi mê đặc.  
- Bệ hạ! - nàng gá»i thất thanh, như cảm thấy nhà vua đã tắt thở rồi, vá»™i vàng gá»i mấy ngưá»i cung nữ trá»±c đêm đến. Nhà vua chưa chết. Khi hai cung nữ cùng giúp Hợp Ãức xúm lại xoa bóp được má»™t lát thì ngài tỉnh lại:  
- Hợp Ãức, xem ra thì phải gá»i thái y đến.  
Nàng vá»™i vã gáºt đầu. CÅ©ng nữ liá»n Ä‘i gá»i viên Tổng quản hoàng cung là Tế Quy đến. Hợp Ãức đỠngưá»i ra nhìn hắn, không nói được má»™t lá»i nào. Ãến khi Tế Quy thấy tình trạng nhà vua nằm trên long sàng láºp tức biết ngay là quá nguy ngáºp rồi. Hắn quỳ xuống, hạ giá»ng tâu:  
- Thưa Chiêu Nghi, gá»i nhân viên Há» quan cục, lại thông báo cho Dịch Ãình triệu ngay thái y đến.  
Nàng lại gáºt gáºt đầu.  
Khi Tế Quy bước ra khá»i cá»a, Lưu ngao tỉnh dáºy sau cÆ¡n mê man, thần trà đã tương đối tỉnh táo hÆ¡n. Khó nhá»c nói:  
- Hợp Ãức mệnh ta hết rồi! Nói xong, hai mắt từ từ nhắm lại, những giá»t nước mắt tràn ra - Hợp Ãức! Ta há»ng mất rồi. Hết rồi!  
- Bệ hạ! Bệ hạ! Nàng gào lên trong nước mắt.  
- Những ngày hoan lạc đã chấm dứt như thế này đây.  
- Bệ hạ! Bệ hạ! Nàng khóc không ra tiếng.  
- Hợp Ãức! Nàng ... Giá»ng nói thá»u thào cá»§a Lưu Ngao bá»—ng cất cao lên - Nàng không nên giết chết con ta!  
Nàng khiếp đảm, không ngá» nhà vua đến phút chót đã nói lên chuyện cÅ© ấy. Nàng má»›i hiểu ngài háºn nàng biết nhưá»ng nào!  
- Bệ hạ! Nàng cố sức ngăn dòng lệ - Nếu bệ hạ cho phép thiếp sẽ đi theo cùng.  
- Hừ! Hợp Ãức - Hoàng đế Ä‘au đớn kêu lên má»™t tiếng rồi lại im phắc.  
Lúc đó, đèn ở Tây Cung thắp sáng cả lên.  
Nhân viên Há» quan cục và hai viên thái y túc trá»±c bước vào Tây Cung. Tế Quy bước vào bẩm báo: Hợp Ãức ngượng ngùng đứng lên, nói vá»›i nhà vua:  
- Bệ hạ an tâm. Thái y đã đến. Nói xong, nàng bước vào gian nhà thay áo cá»a buồng kÃn trong Tẩm cung chỉnh đốn lại quần áo, sau đó, nàng lấy từ trong hốc ra má»™t chiếc há»™p bằng gá»— hoàng dương trong há»™p có má»™t cái bình nhá» cao chừng má»™t tấc bằng hồng ngá»c, đựng thuốc độc. Nàng biết, lúc này, cần phải dắt thứ thuốc ấy vào trong ngưá»i.  
Khi nàng trở ra, bá»n thái y và viên thừa cá»§a Há» quan cục đã chỠở ngoài bình phong.  
- Truyá»n cho há» vào thăm bệnh. Nàng lạnh lùng nói.  
Bấy giá», trong ná»™i tẩm im phăng phắc. Hai viên thái y và viên thừa ở Há» quan cục thì thầm trao đổi vá»›i nhau, rồi báo cáo bệnh tình vá»›i viên Dịch đình. Rồi hắn lại bẩm vá»›i Chiêu Nghi:  
- Theo lá»i thái y chẩn Ä‘oàn, hoàng thượng khà huyết Ä‘á»u khô kiệt, bây gì huyết khà nhá» tá»u lá»±c mà chuyển dá»™ng, tình hình không qua nổi má»™t giá» nữa.  
Tim Triệu Hợp Ãức như ngừng lại, nàng kháºt khừ Ä‘i vào trong ná»™i tẩm.  
... Ãại Hán hoàng đế tá»±a hồ như rất tỉnh táo, ngài nhìn theo Hợp Ãức trong ánh mặt đỠđẵn Ä‘á»ng má»™t vẻ thương tiếc.  
- Hợp Ãức... Lưu Ngao tá»± biết Ä‘ang Ä‘i vào cõi hôn mê. Má»™t con ngưá»i khi má»›i bước vào Ä‘á»i thì vô tri nhưng khi kết thúc thì lại hữu tri. Ãây là giây phút giá»›i hạn trước khi vÄ©nh viá»…n ra Ä‘i cá»§a má»—i linh hồn. Hoàng đế nhá»› lại những chuyện cÅ©, bá»—ng gá»i giá»ng thiết tha - Tìm nàng tá»›i đây! Tìm nàng tá»›i đây! ...  
Hợp Ãức biết rõ hoàng đế muốn gặp chị mình Triệu Phi Yến. Nàng càng Ä‘au đớn hÆ¡n! Nàng đã quyết chết theo hoàng đế. Nàng tá»± biết chÃnh nàng là kẻ đẩy hoàng đế đến thảm cảnh này. Nàng cho rằng nàng tá»± nguyện chết theo, cÅ©ng có thể chuá»™c lại tá»™i lá»—i. Hoàng đế trước giá» vÄ©nh biệt lại nhá»› đến Phi Yến, nàng bá»—ng sinh ra đố kỵ, tá»± nghÄ©: Hoàng đế chỉ vì tìm hoan lạc mà đến vá»›i ta, thì việc gì ta phải vì ông ta mà chết?  
Nàng thấp giá»ng vâng dạ nhưng lòng đã quyết không gá»i Triệu Phi Yến.  
Ngày xưa, trước khi được vào cung thì dá»±a vào nhau mà tồn vong rồi buổi ban đầu há» cÅ©ng như váºy, thế rồi vá» sau, tình chị em thay đổi. Nàng háºn chị lắm, không biết vì sao mà háºn, cÅ©ng không giải thÃch là vì sao được. Và giá» khắc này không muốn để ngưá»i chị ấy gặp hoàng đế. Tuy đó chỉ là việc cuối cùng.,  
- Hợp Ãức - Lưu Ngao nói giá»ng rất tỉnh - Nàng ấy cÅ©ng đáng thương ...  
- Thiếp biết, thiếp đã cho ngưá»i Ä‘i gá»i - Nàng cố ý nói váºy để hoàng đế yên lòng.  
- Ôi! Hợp Ãức - Lưu Ngao thở má»™t hÆ¡i dài - Nàng hãy dá»± gần ta má»™t chút, Hợp Ãức. - Nàng như ngưá»i mất hồn tiến lại gần nhà vua.  
- Hợp Ãức! Hết cả rồi. Ngài bắt đầu thở dốc. Rõ ràng là ngài còn có bao nhiêu Ä‘iá»u đáng nói. Nhưng sức đã kiệt rồi, mất cả tiếng rồi, không sao nói được nữa.  
- Bệ hạ, xin ngưá»i hãy nghỉ má»™t chút. Bệ hạ, ngưá»i hãy nghỉ má»™t chút...  
- Ta... di chiếu... ta...  
Hợp Ãức cắn chặt môi dưới, cố sức kiá»m chế bản thân. Lòng này dấy lên má»™t cÆ¡n giáºn. Trong lòng nhà vua còn có má»™t Phi Yến, quyết tâm chết theo nhà vua đã có phần thay đổi. Nàng không muốn cùng chết vá»›i má»™t ngưá»i đàn ông không hoàn toàn vì nàng. Nhưng đằng sau lòng khao khát được sống, mặt đối mặt vá»›i tình thế hiện tại, nàng lại thấy sợ. Bây giá», nàng muốn má»™t mình nàng gánh chịu trách nhiệm vá» cái chết bạo tá» cá»§a hoàng đế thôi! Nếu lại Ä‘i tìm bà hoàng háºu đã phế truất như váºy, thì bất tất nàng phải chịu riêng trách nhiệm vá» cái chết ấy...  
- Di chiếu... Ta cần có di chiếu ... Nhà vua gắng hết sức gào lên, nhưng tiếng đã méo mó rồi.  
- Xin bệ hạ bình tĩnh, không lo gì chuyện đó. Nàng đặt tay lên vai ngài, không lo gì chuyện đó. Nàng đặt tay lên va ngài, lạnh lùng đáp. Hoàng đế tỠvẻ rất nóng nảy, vì nóng nảy, ngài ngất đi. Lúc đó, Tế Quy rón rén bước vào nhìn hoàng đế một cái, ghé vào tai Chiêu Nghi nói:  
- Thưa Chiêu Nghi. Ãây là má»™t cÆ¡ há»™i: Truyá»n di chiếu, láºp thái tá», khống chế triá»u đình. Nếu không vá» sau, sẽ không lưá»ng tá»›i được.  
Hợp Ãức - đưa mắt nhìn hắn, lúc này đối vá»›i nàng, cái gì cÅ©ng má» nhạt, tuy nàng không muốn chết theo nhà vua nữa, nhưng đối vá»›i tương lai nằng không còn má»™t tha thiết gì! Nàng lắc đầu.  
- Ãây là chuyện cá»§a tương lai. Nàng lại lắc đầu - Tiếp đó nàng quay ngưá»i sang nhìn nhà vua đưa tay bắt mạch, Tế Quy in lặng, hắn bắc lại, cÅ©ng cầm lấy tay hoàng đến.  
- Cho ra! Hợp Ãức âm thầm nói - Ngươi ra ngoài kia đợi ta.  
Tế Quy chạm vào tay nhà vua, tay đã lạnh rồi, hắn vá»™i vã lùi ra phÃa sau. Ãồng thá»i, hắn tưởng rằng hoàng đế đã chết, mà nếu chưa chết thì cÅ©ng không xa nữa. Hắn thấy hoảng sợ.  
Cách cải chiểu thay thái tá», buá»™c Chiêu Nghi theo cÅ©ng không kịp nữa. Thế là ngưá»i nô bá»™c trung thành cá»§a Tây Cung, đến rốt cuá»™c Ä‘á»i tôi đòi, lại vì quyá»n lợi sau cá»§a mình mà láºp mưu...  
Hắn chạy ra khá»i ná»™i tẩm. Vá»™i vá»™i vàng vàng đến cung Trưá»ng TÃn tìm gặp Thái háºu.  
Hoàng Ãế tỉnh lại đưa mắt tìm quanh chỉ thấy Hợp Ãức đầu tóc xõa xượi ngồi lặng ngắt bên cạnh.  
- Hợp Ãức! Hợp Ãức! - Ngài gá»i nàng. Ngài giáºn lắm, nhưng ngài không gá»i lên thành tiếng nữa.  
Vừa lúc, viên Dịch đình bước vào, tâu vá»›i Chiêu Nghi, toàn thể thầy thuốc ở Thái y viện đã được triệu tá»›i. Hợp Ãức đỠđẫn à lên má»™t tiếng.  
Tám viên thái y dưới sự chỉ dẫn của viên thừa của HỠquan cục tiến vào. HỠlần lượt chẩn bệnh, đến viên thứ tám bỗng nhiên, viên thái y đó ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn bạn đồng nghiệp, viên quan thừa của HỠquan cục bước lên một bước cũng nhìn kỹ hoàng đế.  
Cả hai ngưá»i cùng kêu lên má»™t lúc.  
- Hoàng thượng băng hà.  
Hợp Ãức đỠđẫn đứng vụt lên, lại quỳ sụp xuống...  
ChÃnh vào lúc đó, sứ giả từ cung Trưá»ng TÃn hoàng môn thượng thư Ä‘á»u cùng đến. Sứ giả cung Trưá»ng TÃn truyá»n mệnh cá»§a Thái háºu đưa di thể cá»§a hoàng đế vá» Ä‘iện Tụ Linh. 
- Chiêu Nghi... Viên hoàng môn thượng thư đến bên nàng cung kÃnh hành lá»…. 
Theo nghi thức, nàng phải thuáºt lại bệnh tình và cái chết cá»§a nhà vua. Nhưng Hợp Ãức Ä‘ang quá hoảng loạn, mất hết cả trà nhá»› bình thưá»ng. Ngày chỉ còn biết đỠđẫn nhìn bá»n ngưá»i hốt hoảng chạy ra chạy vào.  
Chẳng mấy chốc, viên Dịch đình, viên quan thừa ở Há» quan cục dẫn má»i sáu tên ná»™i thị đến đón di thể hoàng đế.  
Hợp Ãức vẫn đứng ngây như bức tượng ở đấy. Sứ giả cung Trưá»ng TÃn lại đến truyá»n lệnh Thái háºu đã đến Ä‘iện Tụ Linh. Hợp Ãức gầm lên má»™t tiếng cuối cùng, nàng nói vá»›i viên hoàng môn thượng thư:  
- Má»i ngưá»i đã đến cả Ä‘iện Tụ Linh rồi chứ? Sau khi di thể cá»§a nhà vua chuyển Ä‘i, tất cả bá»n nhân viên chấp sá»± cÅ©ng ào ào bá» Ä‘i hết cả. Chỉ còn má»—i mình Hợp Ãức trÆ¡ lại. Viên Tổng quản Tây Cung Tế Quy ái ngại nhìn nàng mấy lần nhưng không dám nói gì.  
- Tế Quy! Ngươi cũng đến điện Tu Linh đi chứ!- Nàng lạnh lùng bảo hắn:  
- Thưa Chiêu Nghi, cục diện tuy hung hiểm, nhưng việc láºp thái tá», Chiêu nghi vẫn có quan hệ lắm. Nếu biết lợi dụng ...  
- Ngươi hãy đến trước Tụ Linh điện đi ! - Nàng không cho Tế Quy nói thêm nữa, quyết liệt ra lệnh, rồi quay vào phòng thay quần áo.  
Nàng dùng nước lạnh dấp ướt khắn, đắp lên trán. Má»™t lát sau, lại quay ra ná»™i tẩm. Chiếc giưá»ng trống vắng, má»i cuá»™c truy hoan cá»§a quá khứ lại hiện vá» trong ký ức nàng. Nàng mê mẩn, cẩn tháºn quỳ nghiêm túc trên giưá»ng, tay nắm chặt lấy gói thuốc độc. Tất cả đã hết rồi. Lúc này chÃnh là lúc mình theo ngưá»i xuống đất đây.  
CÅ©ng chỉ có cái, chết, má»›i có thể giải quyết quyết hết má»i sá»± trên Ä‘á»i, má»›i có thể làm cho mình thoát khá»i ô nhục.  
Nàng cầm gói thuốc độc lên. Lại bỠxuống...  
Sông, tuy không có gì phải luyến tiếc nhưng nàng vẫn còn chưa thể rá»i bá» nó...  
Tiếng chuông báo tang gióng lên không ngừng. Nàng nghÄ© đến chị... Theo quy chế cá»§a cung đình, sau khi hoàng háºu nháºn được tin báo tang, phải láºp tức đến ngay Ä‘iện Tụ Linh. Theo lệ thưá»ng, lại phải là ngưá»i đến trước tiên. Nhưng Hợp Ãức lại biết hoàng háºu không có khả năng đến trước nhất. Ãiện Chiêu Dương đã bị nàng phong toả. Hoàng háºu cÅ©ng đã bị bá» rÆ¡i từ lâu, không có ngưá»i đến báo tin. Hoàng háºu chỉ nhá» tiếng chuông má»›i biết được.  
Trong giây phút cuối cùng, nàng nghÄ© đến Phi Yến. NghÄ©a tá» là nghÄ©a táºn, ân oán sạch không. Nhưng còn chuyện quá vãng thì lại bùng lên trong ký ức nàng ...  
Ãó là truyện xưa, thuở thiếu thá»i, đêm mưa gió lạnh lùng, hai chị em nàng lưng dá»±a vào nhau mà sống.  
Ôi!- nàng thở dài- Con ngưá»i, chỉ có trong lúc cùng khổ má»›i giữ được tình thương yêu bên vững.  
Nàng rung chuông gá»i cung nữ.  
Há» bước vào, nàng muốn sai hỠđến thăm ngưá»i chị đáng thương, nhưng khi hỠđứng trước mặt, chá» nàng ra lệnh, thì nàng thấy việc ấy quá thừa. Rốt cuá»™c là nàng chỉ cần má»™t chén nước.  
Tại Ä‘iện Chiêu Dương, má»i tin tức không bị cách bức như Triệu Hợp Ãức vẫn tưởng. Trước khi tiếng chuông báo tang gióng lên khi đêm chưa tàn, bá»n ná»™i thị ở Há» quan cục đã đến, kể cả nhân viên ở Dịch đình sau khi nháºn được tin báo, sai bá»n ná»™i thị trá»±c đêm ở Ä‘iện Chiêu Dương biết đại sá»± đã xảy ra tại trong cung rồi. Má»™t mặt há» phái ngưá»i đến báo, má»™t mặt Ä‘i gá»i Vương Thịnh.  
Khi Tế Quy tá»›i cung Trưá»ng TÃn, vị hoàng háºu nhà Ãại Hán Triệu Nghi Chá»§ cÅ©ng được đánh thức biết được tin hoàng đế nguy ngáºp, Vương Thịnh lại còn thêm thắt vào:  
- Nghe bên ngoài nói, đêm qua hoàng thượng ở Thông Thiên đài vá» thì vẫn còn khoẻ mạnh, ná»a đêm bá»—ng nhiên xảy ra chuyện - Hắn thì thầm, nói thêm nháºn xét riêng cá»§a mình - Thưa hoàng háºu, xe ra, Chiêu Nghi nhất định phải chịu má»™t trách nhiệm lá»›n vá» chuyện đó rồi...  
Phi Yến rất lạnh lùng, từ từ nói:  
- Nhà ngươi Ä‘i dò tin tức xem, đừng làm ầm Ä© lên, việc có liên can đến chúng ta thì coi như không biết gì. Nếu có ngưá»i đến báo, phải láºp tức đưa đến gặp ta ngay.  
Lúc này Phàn thị cũng đã dạy rồi, cùng với các cung nữ giúp nàng trang điểm.  
Má»™t lúc sau, Vương Thịnh vá»™i vã bước vào trình tâu vá» tình hình hoàng đế băng hà. Tuy đã cố sức trấn tÄ©nh, nhưng nàng vẫn run lên bần báºt.  
- Hoàng háºu - Phàn thị vá»™i đỡ nàng nói nhá».  
- Ôi! Cuối cùng ngày ấy cũng đã đến rồi- Phi Yến bưng mặt, thảm thiết kêu lên - Em ta cũng đã bước đến chặng cuối rồi.  
Nói xong, nàng đứng lên, không cần suy nghĩa gì nữa, đi nhanh ra ngoài.  
- Hoàng háºu! Lúc này không nên đến đấy. Vẫn chưa có ngưá»i đến báo tang! HÆ¡n nữa, Tây Cung là chốn vô cùng phức tạp. Tốt nhất là hoàng háºu cứ ở nhà... Vương Thịnh ngăn nàng lại.  
- Tuy Phi yến rất giáºn em, nhưng tình chưa tuyệt. Nàng không biết nên xá» trà thế nào! Vá»›i lại, chưa ai đến báo lần nào, nàng đánh dừng chân. Trong chốn cung đình biết bao nhiêu nguyên tắc, nghÄ© thân pháºn mình, má»™t hoàng háºu - Hoàng háºu thất sá»§ng- Nếu cứ vượt qua lệ luáºt, sẽ dẫn mình vào vòng bất nghÄ©a.  
Nàng vá»™i trở vào để Vương Thịnh Ä‘i thám thÃnh. Vừa lúc, tiếng chuông báo tang gióng lên. Chỉ má»™t lát sau tin tức vá» việc đưa di thể hoàng đế vá» Ä‘iện Tụ Linh đã truyá»n đến. Váºy mà Ä‘iện Chiêu Dương vẫn chưa hỠđược chÃnh thức báo tin.  
Phi Yến tá»± Ä‘i xem xét các nÆ¡i trong Ä‘iện, sai đóng kÃn cá»a lại như má»i ngày, nàng quyết định, nếu không được chÃnh thức thông báo, nàng vẫn làm như không hay biết gì.  
Trong Ä‘iện Chiêu Dương, im lìm như chết. Vương Thịnh và bá»n ná»™i thì bồn chồn lo lắng. Há» suy từ chá»— không được thông báo đến chuyện số mệnh má»™t bà hoàng háºu không có con nối dõi ..  
Phi Yến vẫn ngồi lặng ngắt, thỉnh thoảng ngưá»i lại run lên bần báºt.  
Vương Thịnh liên tiếp báo tin thu tháºp được từ ngoài vá» cho hoàng háºu, trong đó có má»™t tin làm Phi Yến kinh sợ nhất. Ãó là việc Thái háºu thân đến Ä‘iện Tụ Linh chá»§ trì tang lá»…, và là Ä‘iá»u Hợp Ãức không lưá»ng tá»›i, hÆ¡n nữa ngưá»i theo hầu Thái háºu lại chÃnh là viên Tổng Quản Tế Quy.  
Chiêu Nghi vẫn ở Tây Cung, không mấy khi đi ra ngoài, không biết như thế nào.  
Phi Yến nghi hoặc há»i Vương Thịnh  
- Chiêu Nghi ra sao? Ngươi vẫn chưa nói gì vỠChiêu Nghi?  
Phi Yến đưa mắt nhìn Phàn thị như muốn há»i ý kiến. Nhưng đối vá»›i chuyện lâm nạn cá»§a Hợp Ãức, bà ta không mấy quan tâm chỉ cúi đầu không nói gì. Nhưng Phi Yến không hiểu ý Phàn thị, nàng thở dài có ý giáºn, không nói thêm nữa.  
Chẳng mấy chốc, ánh mặt trá»i chiếu qua song cá»a. Trá»i đã trưa rồi.  
Vương Thịnh lại vá» báo tin: Thái háºu đã triệu Tân đô hầu Vương Mãng vào Ä‘iện Tụ Linh...  
Ãúng vào lúc đó, sứ gải cá»§a cung Trưá»ng TÃn vâng lệnh Thái háºu mang ấn phù đến triệu Phi Yến vào Ä‘iện. CÅ©ng lúc đó, bốn viên ná»™i thi cá»§a Dịch đình Ä‘em tang phục đến cho nàng.  
Triệu Phi Yến lặng lẽ mặc tang phục lên xe kiệu đi đến điện Tụ Linh.  
Trên Ä‘iện đã có rất nhiá»u các triá»u thần. Hai tên cung nữ dìu nàng từ ngoài Tư Nghi giám dẫn xuống hành lá»…, sau đó, nàng được đưa đến nhìn mặt vua lần cuối. Gương mặt hoàng đế được phá»§ má»™t tấm sa Mông tá»±, nàng chỉ nhìn thấy những đưá»ng nét má» nhạt.  
Con ngưá»i nằm giữa tình ái và tá»™i lá»—i, bây giá» im lặng.  
Nàng nuốt lệ tá»›i bên Thái háºu nháºn lá»… cá»§a hoàng háºu sau Ä‘iện Tụ Linh, Thái há»™ cất giá»ng trầm buồn nói:  
- Hoàng đế đã băng hà. Nước không thể má»™t ngày không có vua, thái tá» hãy tạm thá»i giữ ngôi hoàng đến trước linh cữu. Con là hoàng háºu, việc kế vị con phải tá» rõ thái độ.  
- Thưa thái háºu - Triệu Phi Yến nghiêm trang tiếp lá»i - Thần thiếp Ä‘au ốm đã lâu không tham dá»± công việc này, nay hòng thượng băng hà, thần thiếp chỉ biết thá»§ tang, má»i việc nước nhà, xin Thái háºu định liệu.  
Giá»ng cá»§a nàng tuy không cao nhưng trong trẻo uyển chuyển khiến má»i ngưá»i im lặng lắng nghe và ánh mắt cùng đổ dồn vào thái háºu - Thái sư lệnh đã xem giá», giá» ngá» tốt. Tá»± quân hãy chá»n giá» ngá» tạm thá»i giữ quyá»n vương vị - Thái háºu thong thả nói - Hoàng háºu vì Ä‘au yếu, có thể vá» Ä‘iện Chiêu Dương, bây giá», má»i việc do ta thay lo liệu cÅ©ng được.  
- Tạ ân Ä‘iển cá»§a Thái háºu. Thần thiếp xin cáo lui.  
Ãó là Ä‘iá»u Thái háºumong muốn. Nếu có Phi Yến ở đây, như váºy thì khi thái tá» tức vị. Phi Yến sẽ trở nên má»™t nhân váºt quyết định, địa vị cá»§a Thái háºu sẽ bị lu má». Nay nàng xin lui, má»i việc sẽ như ý bà ta mong muốn. NghÄ© váºy, Thái háºu vui vẻ ra lệnh:  
- Hãy dìu hoàng háºu trở vá» Ä‘iện Chiêu Dương.  
Thế là trên danh nghÄ©a Phi Yến đã hoàn tất má»i nghi lá»…. Nàng từ háºu Ä‘iện lên tiá»n Ä‘iện nhìn di thể hoàng đế má»™t lần nữa, rồi trở vá» Ä‘iện Chiêu Dương.  
Trong khi Triệu Hoàng háºu Ä‘ang đến láºy di thể cá»§a nhà vua ở Ä‘iện Tụ Linh thì ở Tây cung, viên hoàng môn thị lang phung mệnh Thái háºu đến tra vấn nguyên nhân vá» cái chết cá»§a hoàng đế, Hợp Ãức đã uống thuốc độ hoà vá»›i rượu. Nàng uống vào lúc viên hoàng môn thượng thư Ä‘i lên Ä‘iện Tụ Linh Tâu trình Thái háºu. Phi Yến từ Tụ Linh vá» tá»›i Ä‘iện Chiêu Dương thì biết được tin Hợp Ãức tá»± sát. Nàng như bị má»™t ngá»n đòn đánh vào sau gáy, ngưá»i quay cuồng, nếu Phàn thị không kịp đỡ nàng đã ngã váºt xuống đất.  
- Thưa Hoàng háºu, xin ngưá»i bình tÄ©nh, như váºy tốt cho Chiêu Nghi hÆ¡n - Phàn thị thì thầm bên tai nàng.  
- Ôi! Em Æ¡i! Em Æ¡i! - Nàng thảm thiết gá»i tên em, khóc nức nở...  
Trong cung lại vang lên tiếng chuông báo tang. Tiếng chuông báo tin Chiêu Nghi đã mất. Nhưng sau đó không bao lâu, khi Triệu Phi Yến Ä‘ang quằn quại khóc em, trong cung đình tiếng đàn tiếng trống vang lừng tấu lên, đó là việc thái háºu bài bố cho tân hoàng đế ra mắt trước linh cữu nhà vua cÅ©.  
Nước không thể một ngày không vua.  
Bây giỠvua mới đã xuất hiện.  
Ãó là cuá»™c Ä‘á»i.  
VÄ© Thanh  
Lưu Ngao, hoàng đế nhà Ãại Hát chết rồi, theo lệ, sau khi vua mất xưng hiệu là "Hiếu thành hoàng đế". Năm sau, vị vua má»›i là Lưu Hân định niên hiệu là "Kiến Bình". Khi lên ngôi, Lưu Hân chỉ má»›i hai mươi tuổi, nhưng hùng mạnh cÆ¡ trà hÆ¡n các vị vua trước nhiá»u. Ông ta không đếm xỉa gì đến quyá»n thế cá»§a Thái hoàng Thái hâụy, sau khi kế vị láºp tức ra tay khai Ä‘ao vá»›i há» hàng nhà há» Vương, Ãại tư mã Tân đô hầu tiêu biểu cho thế lá»±c há» Vương bị ăn đòn đầu tiên. Lưu Hân dùng Sá» Ãan làm đại tư mã. Khống chế toàn bá»™ quân đội cá»§a hoàng triá»u. Tiếp đó, ông ta bãi chức cá»§a Khúc đô hầu Vương căn buá»™c phải rá»i Tràng An, trở vá» quê cÅ©, còn vị yếu nhân quan trá»ng nhất cá»§a há» Vương là Thành Ãô Hầu Vương hướng thì bị cách tuá»™t chức vụ đày xuống làm thưá»ng dân.  
Mặt khác, Lưu Hân lại Ä‘em mẹ đẻ cá»§a mình vào đại ná»™i ở ngay dưới Tây Cung, phong hầu cho ngưá»i cá»§a há» Phó, là há» cá»§a đàng mẹ ông ta. Rõ ràng là nhà vua má»›i ra sức đánh cho tan tác thế lá»±c cá»§a há» Vương, mưu đồ nâng cao thế lá»±c há» Phó để cá»§ng cố quyá»n lá»±c cá»§a mình.  
Triá»u đình, cung đình khiếp sợ trước những biện pháp quyết liệt đó cá»§a Lưu Hân. Ai cÅ©ng biết rõ, hoàng háºu nhà Ãại Hán Ä‘ang trong cÆ¡n bão tố. Tất cả những biến đổi ấy không liên quan gì đến Triệu Phi Yến trong cung Chiêu Dương cả, bởi lẽ danh chÃnh ngôn thuáºn, bà ta đã thành Thái háºu. Nhưng Phi Yến làm như không hay biết gì cả, Phó thị muốn vào cung thì vào, mà Phó thị muốn xưng Thái háºu thì xưng! bà mặc quách sá»± Ä‘á»i.  
Trên thực tế, nhà vua mới cũng không coi bà ra gì, chỉ sau khi mới kế vị, ông ta có đến điện Chiêu Dương một lần, rồi sau đó, không bao giỠlai vãng nữa.  
Triệu Phi Yến thác là có bệnh không tha thiết gì nữa hết.  
Má»™t năm... hai năm... ba năm... bốn năm... năm năm... sáu năm... Nàng Triệu Phi Yến xinh đẹp xưa kia đã trở thành má»™t bông hoa khô héo. Tuy bà vẫn sống, nhưng hoàn toàn là má»™t bóng ma. Trong thá»i gian sáu năm ấy, dung nhan cá»§a bà hoàn toàn biến đổi. Vóc ngưá»i bà gầy nhá» Ä‘i nhiá»u. áo xiêm xưa kia, bây giá» rá»™ng thùng thình như khoác lên má»™t ngưá»i đàn bà gầy gò nhá» bé. bà đã quá suy nhược, Ä‘i đâu cÅ©ng phài có ngưá»i dìu đỡ.  
Ãó là má»™t buổi trưa mùa hạ, bà mặc bá»™ áo quần hẹp, tay chống gáºy do Vương Thịnh dìu Ä‘i vào vưá»n hoa sau Ä‘iện Chiêu Dương. Mùa hạ tiếng ve kêu ran trong các vòm cây ... Cá»a đưá»ng thông thạo vào vưá»n hoa sau Ä‘iện Chiêu Dương mở rá»™ng, cây cá» sum sê tươi tốt. Phi Yến như bị sức sống cá»§a cá» cây vẫy gá»i, bước chân Ä‘i ra. Ãã sáu năm, bà không má»™t lần bước vào phạm vi cá»§a Ä‘iện Chiêu Dương. Hôm nay là má»™t ngoại lệ. Vương Thịnh kinh ngạc nhưng không dám ngăn lại.  
Bà chầm cháºm chân bước, hÃt thở hương thÆ¡m cá»§a cá» cây, thỉnh thoảng bà dừng lại, lắng nghe tiếng ve kêu như thể bà Ä‘ang vui thú trong lòng. Dần dần, bà Ä‘i đến bá» má»™t dòng nước quanh co, rồi Tây Cung. Khi bước đến bên cầu, bá»—ng dưng bà như giáºt mình bừng tỉnh, trông thấy các buồng ở Tây Cung, hoàng hốt gá»i lên:  
- Vương Thịnh. Ãây là Tây cung ư? Chiêu Nghi chết rồi! Ãã sáu năm rồi!  
Vương Thịnh kinh hoàng. Sáu năm qua, đây lần đầu tiên, bà nhắc đến tên em gái. Hắn càng ngạc nhiên hÆ¡n, là bà nhá»› thá»i gian rất chÃnh xác.  
- Vương Thịnh, chúng ta đến xem một chút đi!- Phi yến bỗng nói.  
- Thưa Thái Háºu. Phó Thái háºu Ä‘ang ở đấy, không nên đến - Vương Thịnh nhẹ nhàng thưa - Thái háºu Ä‘ang thÃch dạo chÆ¡i thì chúng ta Ä‘i vào con đưá»ng thông đạo cạnh dòng nước quanh co kia ạ.  
Bà không nói gì, quay sang phÃa con đưá»ng cạnh dòng nước. Không phải là bìa Ä‘i xem Thái hoàng Thái háºu, chẳng qua là bà chỉ muốn được bước lại trên con đưá»ng quan thuá»™c xưa kia đấy thôi.  
ChÃnh vào lúc ấy, có năm ngưá»i từ con đưá»ng phÃa đông bước đến, trong đó có bốn ngưá»i là ná»™i thi. Phi Yến đứng lại, Trong đó có bốn ngưá»i là ná»™i thị. Phi Yến đứng lại. Năm con ngưá»i kia bước lên trước thi lá»…, má»™t ngưá»i khim lưng chúc sức khoẻ:  
- Thần, Vương Mãng kÃnh thăm hoàng thái háºu.  
- Tân đô hầu, lâu quá nhỉ- Bà nói như trong cơn mơ - Theo chỗ bà biết thì Tân đô hầu Vương Mãng đã bị bãi miến rồi. Sao hắn lại còn trở vỠcung?  
Vương Mãng như hiểu được những suy nghÄ© cá»§a bà, cháºm rãi tâu:  
- Thần phụng chiếu nháºp cung cá»§a Thái hoàng Thái háºu. Hoàng thượng băng hà rồi. Phó Thái háºu đã tá»± sát.  
Phi Yến đứng lặng ngắt. Sau năm, trong cung đình lại phát sinh nhiá»u đại biến như thế. bà nghÄ© đến vị hoàng đến má»›i, chỉ hai mươi lăm tuổi thôi.  
Vương Mãng đi xa rồi, Triệu Phi yến như trong cơn mộng tỉnh lại, quay vỠđiện Chiêu Dương. Bà nói với Vương Thịnh.  
- Xem ra, thiên hạ nhà hỠLưu sắp mất rồi - Ôi! Ta cũng phải chết thôi!  
Thiên hạ nhà há» Lưu đã mất, má»™t Ä‘á»i mỹ nhân cÅ©ng đã bước đến Ä‘oạn chót!  
Vừa lúc đó, tiếng chuông báo tang lại vòng đến ... 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |