18-09-2008, 08:52 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 70
Gia đình ngưá»i quản gia
Má»™t tiếng rưỡi trôi qua, má»i ngưá»i đã nháºn ra há» sắp đến chá»— có nhiá»u ngưá»i ở. Bằng cách quan sát những dấu vết để lại trên đưá»ng, ngưá»i ta biết đó là dấu chân voi, trâu và ngá»±a.
Con đưá»ng nà y dẫn đến má»™t cái rà o chắn vừa là m cổng vừa dá»±a trên má»™t cây cầu. Qua những thanh rà o chắn, má»i ngưá»i có thể thấy bóng dáng cá»§a nhiá»u mái nhà hai bên đưá»ng dẫn đến má»™t căn nhà xây giống như nhà lãnh chúa trong má»™t thà nh phố thu nhá». Äiá»u gây ra tiếng ồn cá»§a bầy chó là René đã rút chiếc tù và đi sà n ra, ngồi trên kiệu và thổi Ä‘iệu trở vá» giống như má»™t ngưá»i Ä‘i săn thá»±c thụ.
Ngà i James rùng mình. Từ khi xa nước Anh, chưa khi nà o anh ta được nghe liệu lệnh mạnh mẽ như thế.
Không chỉ lÅ© chó chưa nghe tiếng động ấy bao giá» mà cả những dân cư ở đó, trừ những ngưá»i từ nÆ¡i khác đến cÅ©ng không hiểu được khà nhạc gì vừa khuấy động mà n đêm yên tÄ©nh, khuấy động không chỉ thói quen gầm rú cá»§a ác thú mà còn khiến lÅ© chó chạy khá»i chuồng khi mà chúng được tá»± do tháo khá»i xÃch trong lúc chá»§ chúng ăn tối táºp trung và o thá»i Ä‘iểm kết thúc má»™t ngà y.
Ngôi nhà như giáºt mình tỉnh giấc. Những cánh cá»a mở ra, kêu kèn kẹt; má»™t tá gia nhân đủ gốc gác: da Ä‘en, ngưá»i Indu, ngưá»i Trung Quốc xuất hiện, trong tay ai cÅ©ng cầm má»™t cầy Ä‘uốc tẩm nhá»±a cây.
Má»™t ông già tiến lên. Qua ánh sáng từ cây Ä‘uốc ông cầm trên tay, ngưá»i ta có thể nháºn ra đó là má»™t ông lão khoảng 68 đến 70 tuổi ông ta có mái tóc bạc dà i, chòm râu cÅ©ng bạc và có lẽ từ khi đến Ấn Äá»™, chúng chưa phải chạm đến kéo hay bà n cạo lần nà o.
Äôi mắt to Ä‘en còn lanh lợi nấp dưới cặp lòng mà y Ä‘iểm bạc và ráºm; dáng ông thẳng, đầu gối săn chắc. Ông dừng lại cách cá»a mươi bước.
- Xin chà o những ngưá»i lạ muốn đến xin trú nhá» - ông ta nói - Nhưng trước khi mở cá»a ngôi nhà không phải cá»§a tôi, xin được há»i các vị là ai.
- Lẽ ra sẽ là cha tôi trả lá»i câu há»i ấy cá»§a bác - Hélène đáp - Cầu chúa ban phước cho bác, bác Rémi Guillaume và cả gia đình bác.
- Ôi lạy Chúa! - ông già thốt lên - Có phải là các cô chủ trẻ mà tôi chưa từng được gặp đấy không? Tôi cứ sợ không được gặp các cô trước lúc nhắm mắt.
- Vâng, chúng tôi đây - Cả hai chị em đồng thanh nói.
Rồi Hélène nói tiếp:
- Bác hãy mở cá»a nhanh lên. Chúng tôi quá mệt má»i sau ba ngà y dà i trên đưá»ng. Chúng tôi mang đến những vị khách, há» còn mệt má»i hÆ¡n chúng tôi nhiá»u.
Ông già chạy lại phÃa cổng kêu to.
- Lại đây giúp cha, Jules! Lại đây giúp cha, Bernard! Chúng ta hãy nhanh tay mở cá»a cho các vị chá»§ nhân đáng kÃnh cá»§a chúng ta.
Hai thanh niên trạc hai mươi hai đến hai mươi bốn tuổi, rất lá»±c lưỡng chạy vá»™i vá» phÃa cổng trong khi ông già tiếp tục kêu to:
- Adda, đi bảo Thứ sáu đốt cái lò lên, bảo Domigo cắt tiết những con gia cầm lớn nhất. Con cầm móc chưa, Bernard? Con xong chưa, Jules?
- Ồ! Bố cứ yên tâm - Hai chà ng trai đáp - Chúng con xong rồi đây.
Hai chà ng trai nhảy xuống ngựa đỡ Hélène và Jane xuống voi.
- Lạy chúa Jésus! - Rémi thốt lên khi nhìn thấy hai thiếu nữ - Những đứa trẻ mới xinh đẹp là m sao! Tên các cô là gì, hỡi những thiên thần đáng yêu của Chúa?
- Jane và Hélène xưng tên.
- Tiểu thư Hélène - ông già nòi - Cô tháºt giống ngà i tá» tước, cha mình, còn tiểu thư Jane, cô lại mang dáng vẻ cá»§a mẹ! Ôi những ông bà chá»§ kÃnh mến - ông già nói tiếp vá»›i cái cúi đầu giấu Ä‘i giá»t nước mắt trên mi - Tôi sẽ không bao giá» gặp các vị nữa! Tôi không bao giá» gặp lại các vị nữa rồi? Tôi không gặp các vị nữa? Nhưng má»i việc vẫn phải tiếp tục. Má»™t ngà y ná», má»™t ngưá»i đưa tin ở Pégou mang đến má»™t lá thư cá»§a cha các cô, những đứa trẻ yêu quý cá»§a tôi ạ? Cha các cô thông báo ông cùng các cô sắp đến. Trên thư có ghi "100 phăng cho ngưá»i mang thư đến" và tôi đã đưa cho anh ta 200 phăng, 100 phăng cá»§a cha cô và 100 phăng nữa là tiá»n cá»§a tôi vì tôi hà i lòng biết bao trước tin vui mà anh ta mang tá»›i. Các cô sẽ thấy phòng cá»§a mình được chuẩn bị từ gần sáu tháng qua. Khi chưa có ai, những căn phòng đó trở nên trống vắng và trái tim tôi cÅ©ng trống rá»—ng. Lạy Chúa phù há»™! Các cô đây rồi, khoảng trống đã được lấp đầy rồi.
Ông già ngả mÅ© ra tay, dẫn đầu Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i vá» phÃa ngôi nhà lá»›n có những cánh cá»a sổ vừa mở rá»™ng. Má»i ngưá»i và o má»™t phòng ăn rá»™ng được lót bằng gá»— mun và má»™t loại gá»— keo vân và ng. Những tấm chiếu tinh xảo được dệt từ tay những phụ nữ da Ä‘en trong nhà trải trên sà n nhà . Má»™t chiếc bà n kê sẵn đã phá»§ khăn trải bà n và khăn ăn dệt từ sợi cây lô há»™i. Äồ ăn bằng sứ mà u sắc sặc sỡ mua ở đất Xiêm sáng lấp lánh trên bà n. Thìa và dÄ©a là m bằng gá»— cứng thay cho đô kim loại. Những con dao ăn kiểu Anh mua ở Calcutta hoà n tất cho bá»™ đồ ăn ấy. Phải có lòng kiên nhẫn cá»™ng vá»›i niá»m Ä‘am mê má»›i táºp hợp được những đồ váºt khác nhau ở cái nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc nà y.
Phần đồ đạc còn lại trong nhà như giưá»ng, tá»§, gương, đồ phá»§ tưá»ng Ä‘á»u sản xuất từ Anh và mua ở Calcutta. Há» sang Ấn Äá»™ và qua sông Hằng bằng thuyá»n để mang những thứ váºt dụng cần thiết tháºm chà là xa xỉ vá» ngôi nhà lá»›n ấy.
Ông Rémi Guillaumelà m nghá» thợ má»™c. Bác cho các con mình má»—i đứa há»c má»™t nghá». Má»™t ngưá»i cÅ©ng là m nghá» má»™c, má»™t ngưá»i là m nghá» sắt còn cáºu con trưởng là m nghá» nông. Cáºu con trai cuối cùng mà chúng ta chưa gặp có tên là Justin. Cáºu nà y Ä‘ang Ä‘i rình hổ: má»™t con trâu cá»§a cáºu đã bị má»™t con hổ tha Ä‘i mất nhưng chưa kịp ăn. Cáºu Ä‘ang Ä‘i rình gần chá»— thịt còn lại cá»§a con trâu. Là má»™t nông dân đồng thá»i cÅ©ng là má»™t thợ săn, cáºu là ngưá»i cung cấp thá»±c phẩm trong nhà . Trong trưá»ng hợp cần thiết, cả ba ngưá»i con trai ấy nếu không là thợ săn cÅ©ng là lÃnh phòng vệ nên há» bắn rất giá»i.
Từ khi nháºn được lá thư thông báo cho ông Rémi biết tá» tước và hai con gái sắp đến, chiếc bà n đã được kê và để nguyên như váºy phòng khi Ä‘oà n ngưá»i có thể vá» bất cứ ngà y hay đêm. Ngà y nà o ngưá»i ta cÅ©ng cho lau đồ thá»§y tinh và đồ sứ.
Adda đưa hai cô gái vá» phòng cá»§a há». Hai cô Ä‘i từ ngạc nhiên nà y đến ngạc nhiên khác. Các cô nghÄ© sẽ thấy và i mái nhà tranh tre vách đất hay mấy túp mái rạ nhưng ngược lại, há» lại thấy má»™t ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cần thiết.
Hai con trai cá»§a ông Rémi là Jules và Bernard đưa hai chà ng trai trẻ vá» phòng cá»§a há». Jules đã từng Ä‘i há»c ở Calcutta và biết nói tiếng Anh, được đặc cách chăm sóc bên thiếu uý. Còn Bernard chỉ biết tiếng Pháp, và i đặc ngữ Sumatra và bán đảo Mã Lai nên phục vụ René.
CÅ©ng cần nói thêm rằng những từ như "chăm sóc" hay "phục vụ" ở đấy không mang hà m ý giống như hầu hạ. Trong những thanh niên có nháºn thức vá» giá trị cá»§a há» nà y, có đôi chút lòng tá»± trá»ng bẩm sinh khiến há» mang dáng vẻ lịch sá»± vá»›i khách hÆ¡n là kiểu cách cá»§a gia đình. Ngay từ tối đầu tiên René và Bernard đã trở nên thân thiện. Chà ng trai ngưá»i Anh kia hÆ¡i kiêu căng má»™t chút nên phải Ãt lâu má»›i hoà hợp vá»›i Jules.
Khoảng ná»a tiếng sau, ngưá»i ta thông báo cho những ngưá»i má»›i đến bữa tối đã chuẩn bị xong.
Những ngưá»i má»›i đến và o phòng ăn và nháºn ra chỉ có bốn bá»™ đồ ăn được bà y ra. Ông già hai con trai và cô con gái cá»§a ông đứng sát tưá»ng.
- Adda nà y - Hélène dịu dà ng nói - Trừ anh trai cô đang đi săn, chúng ta còn thiếu bốn bộ đồ ăn nữa trên bà n.
Cô bé ngạc nhiên nhìn Hélène đáp:
- Thưa tiểu thư, tôi không hiểu.
- Má»™t bá»™ cho cha cô - Hélène nói gần như ra lệnh - Äặt giữa bá»™ đồ ăn cá»§a tôi và em gái tôi, má»™t bá»™ đặt giữa hai quý ông đây, má»™t bên phải tôi và má»™t bên trái em Jane cho hai anh trai có mặt cá»§a cô và bá»™ thứ năm cho ngưá»i anh vắng mặt. Tôi chắc chắn rằng ngà i René sẽ không phản đối khi để ngưá»i bạn François cùng ăn vá»›i mình. Hôm nay, François đã giết chết má»™t con hổ mà không há» sợ hãi, anh ấy xứng đáng tá»± hà o như má»™t tay thợ săn lão luyện. Theo ý tôi, má»™t ngưá»i đã giết được má»™t con hổ đáng được ngồi và o má»i loại bà n, tháºm chà là bà n cá»§a má»™t báºc đế vương.
- Nhưng thưa tiểu thư, - ông già tiến lên nói - tại sao tiểu thư muốn xoá khoảng cách vẫn có giữa kẻ hầu và chủ nhân thế nà y? Cô muốn nói gì thì nói, chúng tôi sẽ không tuân lệnh đâu.
- Hỡi các bạn cá»§a tôi - Hélène nói - Giữa chúng ta là m gì có ai là chá»§ ai là đà y tá»›. Ãt nhất cha tôi đã nhắc hai mươi lần như váºy. Khi chúng tôi đến trú nhỠở chá»— bác, bác đã sẵn sà ng đón tiếp. Chúng tôi không có ý định thay đổi giá» giấc hay thói quen cá»§a bác, nhưng tối nay hãy dà nh cho chúng tôi niá»m vinh hạnh được ăn tối cùng má»i ngưá»i.
- Vì tiểu thư đã nói như váºy, Adda, chúng ta vâng lệnh thôi - Rémi nói.
Rồi ông gõ má»™t cái trống dùng để gá»i ngưá»i hầu: bốn ngưá»i da Ä‘en xuất hiện.
- Tiểu thư hãy ra lệnh đi - ông Rémi nói với Hélène.
Hélène sai mang năm bá»™ đồ ăn và chỉ từng chá»— phải đặt chúng. Hai chị em Hélène dịch ghế để ông già ngồi và o giữa há», hai con trai ông cÅ©ng lần lượt ngồi bên phải Hélène và bên trái Jane. Hai chà ng trai cÅ©ng ngồi dịch ra, René lịch sá»± như má»™t chà ng trai Pháp thá»±c thụ nhưá»ng ghế cho Adda.
Cuối cùng, há» cho gá»i François. Sau và i câu từ chối cho phải phép, anh chà ng nà y không chối nữa, can đảm ngồi và o chá»— dà nh cho ngưá»i Ä‘i vắng.
Từ đó, ngưá»i ta chuyển sang chú ý đến Adda vì sắc đẹp cá»§a cô chÃnh hai chị em gái ngưá»i Pháp cÅ©ng phải ngưỡng má»™.
Adda đẹp như thần vệ nữ ngưá»i Indu vá»›i đôi mắt to Ä‘en láy, nước da bánh máºt, mái tóc lượn sóng và đen như lông má»™t con quạ đôi môi đỠnhư mà u đỠcá»§a trái sÆ¡-ri, hà m răng Ä‘á»u đẹp như ngá»c, cánh tay và bà n tay đáng là m mẫu để tạc tượng. Cô mặc má»™t bá»™ san bằng vải miá»n Belgale vá»›i những nếp gấp nhẹ nhà ng khác xa vá»›i nếp giả tạo cá»§a các bá»™ váy châu Âu. Chiếc váy áo ấy như các nhà điêu khắc hay khoác lên những bức tượng cẩm thạch cá»§a há». Trong cô có sá»± duyên dáng không chỉ thuá»™c vá» phụ nữ mà cá»§a cả thú hoang nữa. Ở cô vừa có cái vẻ cá»§a con thiên nga lại đượm chút dáng vẻ cá»§a con linh dương, kèm vá»›i nó là má»™t dòng máu và tinh thần hoà n toà n Pháp. Tuy váºy chẳng có ai có ý định khen ngợi vẻ đẹp cá»§a Adda. Ngưá»i ta chỉ ngắm nhìn cô váºy thôi.
Bốn ngưá»i đà y tá»› da Ä‘en vừa dá»n Ä‘i món thứ nhất thì những tiếng chó sá»§a rá»™ lên báo hiệu có ngưá»i. Tất cả Ä‘á»u dừng lại.
Má»i ngưá»i không cần để ý - ông Rémi nói - đó là Justin vỠđấy.
Tiếng chó sá»§a cà ng mạnh hÆ¡n. Hai em trai há» gáºt đầu vá»›i nhau.
- Cáºu ấy đã giết chết con hổ à ? - René há»i.
- Äúng váºy - ông Rémi trả lá»i - Nó mang da con hổ vá» nên lÅ© chó má»›i sá»§a hăng đến thế.
Äúng lúc ấy, cá»a phòng ăn mở ra, ngưá»i anh cả trong số ba anh em trai, má»™t thanh niên đẹp trai, vóc dáng như lá»±c sÄ© Héc-quyn, tóc và râu mà u và ng xuất hiện trước ngưỡng cá»a vá»›i chiếc áo choà ng, má»™t kiểu trang phục ngưá»i Gô-Loa cổ dà i đến đầu gối, ngang lưng thắt chiếc Ä‘ai. Vá»›i tấm da hổ vắt ngang vai, nhìn anh ta giống quân giữ cá» thá»i cổ đại do Le Brun vẽ.
Sá»± xuất hiện tháºt lạ lùng và bất ngá». Cảnh tượng ấy cà ng thêm hoang dã khi trên trán anh ta còn những giá»t máu cá»§a con váºt khiến ai cÅ©ng đứng dáºy.
Còn anh chà ng ấy chà o má»i ngưá»i từ ngoà i cá»a rồi tiến thẳng đến chá»— Hélène quỳ má»™t gối xuống và nói vá»›i cô:
- Thưa tiểu thư hãy ưng thuáºn đặt tấm thảm nà y dưới chân cá»§a mình, tôi mong nó xứng đáng vá»›i tiểu thư.
Tà i sản của phongvan
Chữ ký cá»§a phongvan [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER]
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue]Là m trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngưá»i nói "bê đê" khó xà i. TÃnh dê phát triển dà i dà i, Nhát dê phải chịu những ngà y cô đơn. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh nà y dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thà nh dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sà m sỡ cho Ä‘á»i thêm tươi. Hãy dê mặc kệ ai cưá»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thương. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng đưá»ng mà đi hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER]
[/spoiler]
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:57 AM .
18-09-2008, 08:53 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 71
Thiên đưá»ng chốn trần gian
Và o năm 1780, tức là trước thá»i Ä‘iểm Ä‘ang nói đến 25 năm, tá» tước Sainte-Hermine, thuyá»n trưởng tà u "Chiến thắng" đã được giao má»™t nhiệm vụ đặc biệt giúp vua Pégou, ngưá»i vừa già nh được độc láºp khá»i đế chế Ava. Mục Ä‘Ãch cá»§a nhiệm vụ nà y là nháºn trong vịnh Belgale, trên bá» biển phÃa tây cá»§a nhà nước quân chá»§ má»›i, bảy hay tám dặm đất giữa sông Métra và biển để xây dá»±ng ở đây thà nh má»™t vùng thuá»™c địa Pháp.
Vua Louis XVI đưa ra lá»i đỠnghị nà y đổi lại sẽ cung cấp vÅ© khÃ, tiá»n bạc, tháºm chà các kỹ sư Pháp để giúp nhà nước quân chá»§ má»›i nà y cá»§ng cố lá»±c lượng.
Vua má»›i nắm quyá»n có hiệu là Mendéragée-Praune. Là má»™t ngưá»i thông minh, ông ta chấp nháºn cắt đất đổi lấy má»™t số tà i sản trên, đồng thá»i muốn chứng tá» lòng táºn tụy cá»§a mình cho nước Pháp và dà nh sá»± mến má»™ cho tá» tước, đức vua cho ông chá»n trong số phần đất Ä‘ai rá»™ng lá»›n chưa có dân cư sinh sống, má»™t mảnh đất để xây dá»±ng má»™t khu buôn bán.
Tá» tước Sainte-Hermine có má»™t thợ má»™c rất thông minh trên con tà u Chiến thắng, ông ta là con trai cá»§a ngưá»i đầy tá»› cá»§a cha ông.
Ngưá»i thợ má»™c ấy tên là Rémi. Có má»™t cuốn sách ông Ä‘á»c suốt đó là Robinson Crusoé. Ảnh hưởng cá»§a cuốn sách ấy mạnh đến ná»—i má»—i khi há» ghé và o má»™t hòn đảo hoang là Rémi lại xin tá» tước Sainte-Hermine cho phép ông ta lên bá» mang súng hoả mai và thuốc súng rồi Ä‘i thám thÃnh.
Tá» tước Sainte-Hermine không há» có tà i sản riêng, ông hiểu mảnh đất ngưá»i ta tặng mình quý giá như thế nà o nên đã quyết định nháºn lá»i và đi má»™t vòng tìm hiểu xem nên chá»n chá»— nà o cho thÃch hợp. Äây cÅ©ng là ý nguyện thoả tham vá»ng cá»§a Rémi.
Có lẽ há» cÅ©ng đã Ä‘i theo con đưá»ng tương tá»± chúng ta vừa thấy hai cô gái cá»§a tá» tước mà má»™t trong số hai cô có lẽ chưa ra Ä‘á»i hồi tá» tước Ä‘i thăm dò, đã Ä‘i và hỠđã đến mảnh đất mà và o năm 1805, nó có cái tên Äất Trầu.
Äịa thế nÆ¡i đây rất đẹp. Tá» tước đã đánh giá hết những lợi thế cá»§a nó. Qua dòng sông Pégou, há» có thể Ä‘i sang Rangoon và Xiêm, qua dòng Sittang đến đảo Mergui, qua dòng Tabaluayn có thể đến Maltaban và tất cả bá» biển phÃa tây Xiêm. Mảnh đất nà y có lẽ được thiên nhiên ưu đãi lắm. Äó là má»™t bán đảo hầu như được các hợp nhánh sông bao quanh. Äất nà y cÅ©ng từng được trồng thá» má»™t thứ cây nông nghiệp mà ở Ấn Äá»™ vốn không má»c tá»± nhiên, đó là cây trầu. Ở đây, vá»›i những hạt cÅ© rụng, chá»— nà o cÅ©ng thấy chúng má»c xanh tốt.
Tá» tước Sainte-Hermine đã chá»n chá»— đất nà y. Bán đảo ấy phải dà i hai dặm, rá»™ng má»™t ná»a hoặc má»™t phần tư dặm. Tá» tước vẽ má»™t sÆ¡ đồ rất chÃnh xác rồi nói vá»›i vua Pégou rằng nếu ông ta tháºt sá»± muốn thá»±c hiện lá»i đã nói thì hãy hoà n thà nh tâm nguyện cá»§a tá» tước theo bản vẽ ấy.
Tấm sÆ¡ đồ chiếm vị trà quá nhá» trên giấy cÅ©ng như trên lãnh thổ đất nước nên nhà vua đồng ý ngay. Nhà vua triện giấy chuyển quyá»n sở hữu cho tá» tước mảnh đất rá»™ng ba dặm cá»§a mình.
Rémi đã theo sát cuá»™c thương lượng ấy vá»›i niá»m thèm muốn cá»±c độ. Khi giấy tỠđược ký, tá» tước gá»i ông ta đến nhìn thẳng và o ông và nói:
- Nà y Rémi, tôi hy vá»ng bây giá» thì anh được hạnh phúc!
- Tôi vui sướng là m sao khi chỗ tà i sản ấy đã đến tay ngà i, thưa chỉ huy - Rémi đáp.
- Nhưng lúc nà y thì chỗ tà i sản ấy chưa vỠtay tôi đâu.
- Sao lại như váºy?
Nói rồi Rémi bắt đầu hiểu, mặt đỠbừng và ngưá»i run lên.
- Ôi lạy Chúa? Thưa chỉ huy, sao có thể thế được? - ông ta kêu lên.
- Lạy Chúa, đúng thế, cáºu sẽ chá»§ duy nhất cá»§a mảnh đất rá»™ng lá»›n nà y vì cáºu sẽ là đại diện cá»§a tôi. Tôi không thể nói trước khi nà o mình sẽ trở lại hay liệu có trở lại đây không. Nếu tôi không đến đây, mảnh đất nà y sẽ không thuá»™c quyá»n con tôi, nó thuá»™c tất vá» cáºu. Nếu tôi trở lại hay con tôi đến đây, chúng ta sẽ chia đôi lợi tức trước đó và lợi tức vá» sau. Tôi để lại cho cáºu 5000 phăng, hai khẩu súng, ba thùng thuốc súng, ba trăm livre chì và tất cả đồ đạc cá»§a cáºu. Cáºu muốn mấy nô lệ, má»™t, hai, hay bốn tôi sẽ để lại.
- Tôi không muốn ai cả - Rémi đáp - nhưng ngà i cÅ©ng biết là dù bất cứ lúc nà o ngà i trở lại đây, không phải má»™t phần tư hay má»™t ná»a thuá»™c vá» ngà i mà toà n bá»™ là cá»§a ngà i.
- ÄÆ°á»£c rồi! - Tá» tước nói - Chuyện đó sẽ tÃnh sau.
Rồi ông bắt tay Rémi, để ông lại giữa lại cánh đồng nÆ¡i ngưá»i thợ má»™c định bụng sẽ chặt gá»— là m nhà . Khoảng 10 giá» sáng là lúc Rémi còn lại má»™t mình trước Chúa, đối diện vá»›i thiên nhiên trù phú và đầy khắc nghiệt nà y. Ông nhìn quanh, cao ngạo tá»± nhá»§: "Mình là vua cá»§a tất cả những thứ nà y!". Như thể đáp lại lá»i ông, má»™t tiếng gầm vang dáºy. Äó là tiếng con hổ muốn nói: "ÄÆ°á»£c thôi, nếu ngươi là vua, ta sẽ là ông chá»§ xứ nà y".
Khi sở hữu đế chế má»›i cá»§a mình, Rémi đã lưá»ng trước những khó khăn như thế nên ông không sợ hãi lắm. Ông chá»n má»™t cà nh cây rà sát mặt đất và trước khi đêm xuống ông đã dá»±ng quanh thân cây ấy má»™t dạng như túp lá»u có thể tránh được những đợt tấn công đầu tiên cá»§a các loà i ác thú. Dẫu sao ông vẫn dà nh má»™t lá»— hổng phÃa trên cho phép mình có thể trèo lên cà nh cây cao hÆ¡n; trèo những cà nh cao, ông treo hai tấm ván rồi cà i bẫy, gần đó ông đặt những khẩu súng đã nạp đạn dằn. Sau đó, ông cất chá»— thá»±c phẩm mà tá» tước đã để lại cho mình.
Rémi Ä‘ang vô cùng sung sướng, đây là lần đầu ông được là m chá»§ chÃnh mình. Giống như hoà ng đế Auguste, ông cứ ngỡ mình Ä‘ang là m chá»§ cả vÅ© trụ. Rémi đã quên bẵng tiếng gầm buổi sáng. Có cái gì động Ä‘áºy cách chá»— ông sáu chục bước là m ông nhá»› lại nó. Láºp tức, vừa tiếp tục ăn, ánh mắt ông không rá»i đám cá» lá»›n Ä‘ang xao động.
Äó là má»™t con báo không có may mắn được ăn trưa như ông, nó Ä‘ang Ä‘i kiếm bữa trưa. Rémi không quen lắm vá»›i thói cá»§a loà i thú nà y nên cứ yên tâm đứng ở cà nh đầu tiên còn tay bám và o cà nh thứ ba, mãi sau ông má»›i leo lên cao hÆ¡n. Khi đã đến chiếc ghế cá»§a mình, tức là cách mặt đất gần 25 bước thì ông ngồi lại yên tâm trong pháo đà i kiên cố cá»§a mình.
Con báo đã đánh hÆ¡i thấy ông. Nó tiến lên, bụng trưá»n sát đất như má»™t con mèo và giống má»™t con mèo Ä‘ang rình má»™t chú chim. Cách cái cây khoảng hai chục bước, con báo lấy đà rồi nhảy phắt lên cây dưới Rémi chỉ hai mét.
Rémi dắt sẵn má»™t cái rìu thợ má»™c ở thắt lưng. Ông táºn dụng lúc con báo Ä‘ang vá»›i chân để bám và o thân cây. Ông chém mạnh và khéo léo lưỡi rìu cắt đứt má»™t chân khiến cái chân rÆ¡i từ cà nh nà y sang cà nh khác rồi rÆ¡i xuống đất.
Con báo gầm rú vì Ä‘au đớn và tức giáºn, nó tiếp tục choà i cái chân thứ hai, Rémi lại chém nhát nữa, không kém phần mạnh và khéo léo như lần đầu, gá»i cái chân thứ hai xuống nằm cạnh cái chân thứ nhất.
Con báo lại gầm lên lần nữa và trong lúc mất thăng bằng, nó rơi bịch xuống mặt đất cách đó hai mươi bộ.
á»’ng Rémi cầm má»™t trong năm khẩu súng cá»§a mình, không chá» cho con báo kịp chồm dáºy sau cú ngã, ông bắn vỡ sá» nó. Sau đó ông nhảy xuống, dùng dao găm lá»™t da treo lên má»™t cái cây, đóng hai chân nó và o cá»a như ông từng thấy những cái chân sói treo ở cá»a rồi lại tiếp tục bữa ăn trưa cá»§a mình, bụng bảo dạ:
- Ngưá»i ta cứ thổi phồng má»i chuyện bà hiểm. Khi chỉ đứng nhìn từ xa, còn khi lại gần thì đâu có chuyện gì?
Những con báo khác không dám bén mảng đến gần cái lá»u nữa. ChÃnh lẽ đó mà cái lá»u dần dần được thay đổi hình dạng. Ban đầu nó chỉ là má»™t đống bởi những cà nh cây cà i buá»™c lại, những gần má»™t tháng sau đã trở thà nh má»™t pháo đà i nhá» kiên cố vá»›i những thân cây đẽo vuông khá»›p má»™ng vá»›i nhau. Má»™t lá»›p ván xà rầm chắc chắn tạo thà nh cái kho có thể trèo lên bằng thang. Sáu tấm ván khá»›p vá»›i nhau tạo thà nh má»™t chiếc giưá»ng dã chiến và má»™t cái bà n có bốn chân chắc chắn.
Má»™t buổi sáng, Rémi thấy má»™t Ä‘oà n ngá»±a đến gần lá»u cá»§a mình. Ngà i tá» tước Sainte-Hermine đã Ä‘oán trước khi đến Pégou anh chà ng đơn độc đáng thương cá»§a ông thiếu những gì. Ngà i gá»i ông ta thóc, lúa mì, ngô, má»™t con ngá»±a đực, má»™t con ngá»±a cái, má»™t con bò mẹ và má»™t con bò con, má»™t đôi lợn, má»™t con gà trống và sáu con gà mái, má»™t chú chó canh gác to lá»›n cùng ả bạn gái cá»§a nó và cuối cùng là đôi mèo. Tất cả đà n lÅ© ấy nhìn như Ä‘ang đến cối xay để xay lúa mì váºy. Ban đầu Rémi đã hoảng hốt trước chá»— cá»§a cải ấy. Ông biết nhốt chúng ở đâu bây giá»? Tháºt may là ngà i tá» tước còn gá»i thêm má»™t chiếc cÅ©i lá»›n có khoá và má»™t lô những thứ Rémi không thể tìm ra ở nÆ¡i khỉ ho cò gáy ấy.
Tuy thế vẫn phải nghĩ đến chuyện dựng chuồng cho chúng. Ngay hôm đầu, lũ gà mái mới đến đã đẻ trứng.
Äoà n ngưá»i chở hà ng cho Rémi đã được tá» tước trả tiá»n trước nhưng Rémi cÅ©ng đưa thêm cho há» và i talks gợi là tiá»n thưởng.
Sau ngà y Ä‘oà n ngưá»i ấy Ä‘i, Rémi thả các con váºt và o đồng cá». LÅ© chó, mèo nhanh chóng chấp nháºn nghÄ©a vụ cá»§a loà i váºt nuôi trong nhà . LÅ© chó nằm ngoà i cá»a còn đôi mèo leo lên nhà kho.
Cái kho ấy có dáng má»™t pháo đà i lắm, nà o là chục khẩu súng thưá»ng nạp đạn sẵn, đặt ngay tầm vá»›i, nà o là năm chục viên đạn sẵn sà ng chỠđến lượt chúng hạ thá»§ đối phương. Từ nhà kho nà y, ngưá»i ta có thể quan sát xung quanh, bắn từ má»i phÃa mà không bị lá»™.
Những con váºt còn lại nhảnh nha ra đồng cá», gà thì quanh quẩn gần nhà . Äến tối, theo bản năng, chúng lÅ© lượt kéo nhau vá» chuồng. Qua những tiếng gà kêu, tiếng chó sá»§a, ngưá»i ta có thể Ä‘oán và i con hổ hay báo vẫn quanh quẩn đâu đó. Nhưng ngà y cÅ©ng như đêm má»i việc vẫn bình yên.
Tuy thế, Rémi ly bắt đầu cảm thấy ngần ấy con váºt, ngần ấy công việc là khá nhiá»u cho ngưá»i đà n ông sống má»™t mình: Äôi khi ông nghÄ© rằng má»™t ngưá»i phụ nữ sẽ không phải là quá thừa cho mảnh đất sinh sôi nà y.
Má»™t đêm, sau khi mải quay cuồng vá»›i những ám ảnh quen thuá»™c mà ông coi như những ám ảnh cá»§a quá»· thì Rémi chợt thức giấc trước lúc trá»i sáng má»™t tiếng vì có tiếng gà , tiếng chó sá»§a và cả những phát súng vang lên từ phÃa bá» sông.
Ông xách súng, nhét đầy đạn và o túi rồi theo lÅ© chó lao vá» phÃa bá» sông nÆ¡i có lẽ xảy ra cuá»™c đụng độ.
Và i xác chết nằm xõng soà i bên bá» sông. Ba ngưá»i đã tắt thở, chắc chắn há» bị bá»n cướp theo dòng Sittang từ bá» biển nước Xiêm tấn công. Ông tìm quanh, cất tiếng gá»i nhưng không có tiếng trả lá»i. Khi trá»i sáng hình như ông thấy má»™t ngưá»i Ä‘ang quỳ gối, câm bặt, cứng đỠnhư má»™t pho tượng.
Ông tiến lại gần, đó là má»™t cô bé ngưá»i Indu khoảng mưá»i hai, mưá»i ba tuổi Ä‘ang quỳ bên má»™t ngưá»i đà n ông quãng bốn nhăm tuổi đã chết. Má»™t viên đạn đã găm đúng ngá»±c ông ta.
Từ hai tháng ở má»™t mình chốn đèo heo hút gió nà y, Rémi vá»›i bá»™ râu ria xồm xoà m trông cÅ©ng không khác gì má»™t tên cướp. Tuy nhiên, cô bé nhìn ông mà không tá» ra sợ sệt. Cô chỉ và o ngưá»i đà n ông đã chết, cúi xuống hôn lên đầu ông ta rồi báºt khóc.
Rémi để và i phút cho cô bé trấn tÄ©nh qua Ä‘i rồi ra liệu cho cô bé đứng dáºy Ä‘i theo mình. Cô bé đứng lên, kêu to ba tiếng nhưng không có ai đáp lại. Thế là vá»›i sá»± duyên dáng trẻ trung cá»™ng vá»›i vẻ tá»± nhiên hoang dã, cô ngả đầu và o vai Rémi bước Ä‘i cùng nhịp vá»›i ông. Khoảng mưá»i lăm phút sau, hỠđã đến bá» dáºu.
Từ xa, lÅ© váºt đã chạy ra cổng bà y tá» những cÆ¡ chỉ thân thiện rồi rẽ ra cho há» Ä‘i qua. Chó sá»§a, lợn á»§n ỉn, bò rống, ngá»±a hÃ, mèo kêu meo meo, gà trống gáy vang. Cô bé bước và o chốn thiên đưá»ng cõi trần trong sá»± chà o đón cá»§a loà i váºt má»—i con má»™t kiểu.
Chỉ duy nhất ngưá»i đà n ông là không nói gì, nhưng khi mở cá»a nhà mình, trái tim cá»§a ông đã Ä‘áºp rá»™n rà ng như chưa bao giỠđược Ä‘áºp.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:57 AM .
18-09-2008, 08:53 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 72
Mảnh đất khai hoang
Rémi ôm và i bó cây giống như cây dương xỉ, thứ cây má»c rất nhiá»u quanh nhà , mang tên nhà kho căng lên phÃa trên tấm da báo, là m thêm cầu thang và nhà kho trở thà nh phòng cá»§a cô Ève má»›i đến.
Rémi ngắm nhìn cô gái Miến Äiện như thể ông chưa từng nhìn bao giá» và ông thấy cô tháºt duyên dáng: Cô mặc má»™t chiếc váy dà i mà u thiên thạch, thắt ngang bụng bằng má»™t dải thêu bằng lụa, cổ áo và cổ tay áo Ä‘á»u thêu viá»n, đôi già y tết bằng rÆ¡m ôm lấy đôi chân trẻ con, hai bà n tay để trần và nước da sẫm hÆ¡n da trên mặt. Äôi mắt thông minh nhìn Rémi đầy biết Æ¡n và như muốn nói "Bất hạnh đã đưa tôi đến vá»›i ông, tôi có thể là m gì cho ông đây?".
Vá» phần mình, Rémi là m má»i thứ để giúp cô bé khuây khoả ná»—i Ä‘au, há» nhanh chóng há»c được những từ cần thiết trong giao tiếp hà ng ngà y hoặc sang tiếng Pháp hoặc sang tiếng Miến.
Có lẽ cô bé nà y sống trong má»™t bá»™ tá»™c là m nghá» nông vì cô biết chăm sóc lÅ© váºt rất khéo. Cô nói con lợn đực và vợ nó phải được nhốt riêng, thế là ngay hôm đó, má»™t chuồng má»›i được dá»±ng riêng. Con bò con đã lá»›n, không cần bú mẹ nữa nhưng vì háu ăn hoặc vì lưá»i biếng mà nó vẫn quấn lấy mẹ. Cô bé dùng má»™t loại cá» Ä‘an thà nh chiếc sá»t chắc chắn đến độ có thể đựng được sữa giống như cấp vại bằng gá»— hay bằng sà nh. Cô thu trứng gà , chia ra thà nh gà đẻ và gà ấp giúp cho trong nhà luôn có trứng ăn lại có gà con ra bá»›i thức ăn quanh nhà .
Tuy nhiên, má»™t phát hiện quan trá»ng mà cô bé tìm ra đó là loại cây trầu, má»™t thứ cây, má»™t thứ cây leo má»c khắp nÆ¡i. Cô cÅ©ng biết trồng ngô và lúa mì. Cô hướng dẫn Rémi cách tra ngô và gieo hạt lúa mì.
Rémi rất yêu thÃch những công việc má»›i ấy. Ông cÅ©ng đóng má»™t chiếc cối xay và dạy cô là m bánh. Nhá» bÆ¡ và pho mát cô thu được từ lượng sữa khá nhiá»u, cuá»™c sống ngà y cà ng sung túc hÆ¡n.
Ngoà i ra cô gái còn biết Ä‘an lưới bằng sợi cây lô há»™i, là m thà nh má»™t loà i công cụ bắt cá cung cấp thêm thá»±c phẩm cho há». Cuối cùng, má»™t hôm Rémi nháºn ra công việc trang trại không thể phát triển thêm mà không có ngưá»i là m. Váºy là ông quyết định Ä‘i Toungoo, nÆ¡i cách đó mưá»i lăm dặm, để xem có thể mua ở đó và i nô lệ hay thuê mấy ngưá»i là m hay không. Mặt khác ông cÅ©ng muốn biết liệu có thu lợi gì từ chá»— trầu mà Ève chuẩn bị cá»™ng vá»›i số lượng đáng kể ông có thể cung cấp như mong muốn hà ng năm.
Má»™t buổi sáng, thay vì thả ngá»±a, há» buá»™c yên cương và Rémi trèo lên. Láºp tức con ngá»±a cái cứ đòi Ä‘i theo. Há» cÅ©ng buá»™c yên cương cho nó rồi mở cổng hà ng rà o. Nhưng Ève đứng chặn ở đó, giang tay ra chá»±c khóc, trong số những từ bằng tiếng Pháp cô biết cô nhắc Ä‘i nhắc lại:
- Với ông, với ông, với ông.
Rémi cÅ©ng rất phiá»n lòng khi phải để Ève ở lại má»™t mình trong hai ba ngà y. Ông sợ trong lúc ông vắng mặt sẽ có Ä‘iá»u không may xảy ra cho cô bé. Nếu bị tấn công, Ève không thể tá»± bảo vệ trong má»™t túp lá»u đơn sÆ¡. Vả lại nếu phải mất má»™t trong hai, ông thà để mất ngôi nhà và lÅ© váºt nuôi hÆ¡n là để mất Ève.
Thế là há» giấu súng và thuốc súng, những thứ mà Rémi cho là quý nhất và o má»™t cái hố. Còn vỠđám váºt nuôi thì không phải lo, chúng có thói quen tá»± kiếm được đồ ăn vì phần số Ä‘á»u là thú ăn cỠông cÅ©ng mang theo hai mươi lăm đồng louis và ng trong kho cá»§a cải cá»§a mình.
Cuối cùng, không còn vướng báºn gì nữa, ông giao lại Ä‘iá»n sản nho nhá» cá»§a mình và o bà n tay canh gác cá»§a Chúa. Rémi có má»™t cái la bà n, nhá» nó ông có thể định hướng vá» Toungoo. Há» chá»§ phải vượt qua má»™t nhánh cá»§a dòng sông Sittang. Rémi muốn tìm chá»— nông để lá»™i qua nhưng cô bạn gái cá»§a ông ra hiệu không cần vì cô biết bÆ¡i. Hai ngưá»i tiến lại gần bá» nắm tay nhau rồi thúc ngá»±a lá»™i xuống nước.
Ngay tối hôm ấy, hỠđã đến Toungoo.
Äến đây, Ève cà ng thấy rõ tầm quan trá»ng vá»›i ông. Cô biết nói tiếng Miến nên là m phiên dịch cho ông rồi nhắc ông mua nhiá»u thứ váºt dụng mà trong chốc lát ông quên mất.
Nhưng thứ có giá trị lại là cây trầu, nó giúp ông trao đổi đủ loại thá»±c phẩm. Ngưá»i mua còn cam Ä‘oan sẽ mua hết số hà ng cô bé chuẩn bị trong ba tháng tá»›i. Lần sau, há» không cần phải đến chợ vì ngưá»i buôn sẽ tá»± đến trang trại, nÆ¡i mà từ đó mang cái tên Äất Trầu.
Há» mua thêm hai ngưá»i đà n ông và hai phụ nữ da Ä‘en, thuê hai thanh niên quen việc trồng lúa, hai phụ nữ để giúp Ève chăm sóc súc váºt và trồng trá»t cây trầu.
Cuối cùng, hỠmua hai con trâu đực và dĩ nhiên cả một con trâu cái để kéo một công cụ giống cái cà y do Rémi chế tạo gồm một mảnh gỗ tếch có gắn với một lưỡi bằng sắt.
Chặng đưá»ng vá» nhà mất ba ngà y vì Ä‘oà n ngưá»i và váºt không theo kịp bước hai con ngá»±a. Lần vượt sông tháºt may mắn là không gặp rá»§i ro nà o. Cuối cùng, há» cÅ©ng vỠđến túp lá»u bé xÃu.
Vừa nháºn ra chá»§, hai con chó đực và chó cái đã lao ra dẫn đầu cả Ä‘oà n súc váºt ngoại trừ con gà trống Ä‘ang đứng trên hà ng rà o, lÅ© gà mái mải đưa con Ä‘i tìm mồi và hai con mèo canh hai bên cá»a uy nghiêm như những vị thần.
Trong lúc chá»§ vắng nhà , trong ngoà i vẫn bình yên vô sá»±. Rémi nháºn thấy má»i chuyện suôn sẻ trong chuyến Ä‘i quá nên giang tay định tạ Æ¡n trá»i thì Ève lại tưởng ông giang tay vì mình nên sà và o đó rất vô tư. Rémi ôm cô và o lòng, và lần đầu tiên đôi môi há» trao cho nhau má»™t nụ hôn.
Kể từ đó, thói ghét ngưá»i cá»§a Rémi biến mất, ông không Ä‘á»c cuốn sách Robinson nữa và dấu tÃch duy nhất còn lại trong nhà là má»™t trong hai ngưá»i đà n ông da Ä‘en mua vá» mang cái tên Thứ Sáu.
CÅ©ng kể từ đó, công việc được phân công rõ rà ng, ai và o việc nấy và ngà y tháng Ä‘á»u đặn trôi Ä‘i.
Bằng tà i khéo léo của mình, Rémi đã hoà n tất việc cà y đất, ông cho mấy con trâu cà y hơn chục mẫu đất để gieo hạt. Cà y xong thì bừa cũng không khó, chẳng bao lâu lúa mì đã nảy mầm.
Một trong hai thanh niên mà ông thuê vỠđể giúp ông là m đất đã tìm được một khoảng đất sình lầy, anh ta khơi một con lạch dẫn nước để cấy lúa ở đó.
Ngưá»i thanh niên thứ hai chuyên săn bắn và đánh cá chịu trách nhiệm lo thá»±c phẩm trong nhà nhưng vì thú săn và cá nhiá»u và dá»… bắt nên phần lá»›n thá»i gian anh ta giúp các chị da Ä‘en trồng và chăm sóc cây trầu là m chúng lá»›n nhanh hÆ¡n mức Rémi tưởng tượng.
Chỉ má»™t chị da Ä‘en và Ève là đủ cho việc chăn nuôi và là m việc nhà . Nhá» sá»± trợ giúp nhân lá»±c má»›i nà y, cái mảnh đất vỡ hoang đã mang má»™t dáng dấp má»›i. Những công nhân xong việc không phải là m gì cả vì sau công việc hỠđược nuôi ăn và đối xá» như những ngưá»i phục vụ chứ không phải như những nô lệ. Từ sá»›m tá»›i tối, khuôn mặt ai cÅ©ng tươi rói rạng rỡ chỉ trừ ông chá»§ Rémi. Ông ta không còn ghét ngưá»i nữa, và ông còn mắc căn bệnh tệ hÆ¡n, ông Ä‘ang yêu.
Vá» phần Ève, cô cÅ©ng yêu ông bằng cả trái tim và trá»n lòng thÆ¡ ngây trinh bạch. Nhưng chÃnh sá»± vá»™i vã ấy lại là nhát dao xuyên và o trái tim ông: Giá Ève đừng yêu ông, giá cô đừng nói vá»›i ông thì ông còn đủ sức má»™t mình cưỡng lại tình yêu cá»§a mình nhưng cả tình yêu cá»§a hai ngưá»i cá»™ng lại thì tình cảm ấy vượt quá sức cá»§a ông.
Có lẽ má»™t câu há»i sẽ xuất hiện trên đôi môi độc giả cá»§a tôi: "Tại sao?â€.
Tôi sẽ đáp ngay trước khi câu há»i ấy dứt: bởi vì Rémi, má»™t ngưá»i đà n ông đứng đắn, má»™t con chiên ngoan đạo, con trai hợp pháp cá»§a Mathunn Rémi và Claudine Perrot không bao giá» muốn sinh má»™t cáºu con trai đầu lòng lại có nguồn gốc lạc đạo.
Äây là cuá»™c chiến giằng co giữa ý muốn và ý thức, nhưng rồi má»™t buổi tối, lÅ© chó sá»§a không phải vì giáºn dữ như khi báo có nguy hiểm mà nhẹ nhà ng như thông báo có má»™t ngưá»i bạn đến nhà . Rémi ra mở cá»a. Ngưá»i gõ cá»a đúng là má»™t ngưá»i anh em.
- Äó là má»™t thà y tu ngưá»i Pháp Ä‘ang Ä‘i truyá»n đạo Thiên chúa ở Trung Quốc.
- Xin chà o mừng cha hai lần, cha cá»§a con! - ông Rémi sung sướng - Vì chắc chắn cha sẽ mang đến cho chúng con nhiá»u hÆ¡n thứ mà không bao giá» chúng con có thể mang lại cho cha.
- Ta có thể mang được Ä‘iá»u kỳ diệu nà o đến vá»›i các con cá»§a ta thế? - Ngưá»i cá»§a Chúa há»i.
- Cha sẽ mang đến cho cô gái nà y sá»± giải thoát và mang hạnh phúc đến vá»›i con. Cô ấy là ngưá»i ngoại đạo, tối nay cha sẽ rá»a tá»™i cho cô ấy, con yêu cô ấy và ngà y mai, cha sẽ là m lá»… thà nh hôn cho chúng con.
Các nghi thức nháºp đạo cÅ©ng không lâu. Ngưá»i ta há»i liệu cô gái có thừa nháºn Chúa nà o khác ngoà i Chúa cá»§a Rémi không, cô trả lá»i là không. Ngưá»i ta lại há»i cô có muốn sống và chết trong cùng đạo vá»›i Rémi không, cô đáp là có.
Ngay tối hôm ấy, Rémi thông báo hôm sau là ngà y lễ, không ai phải là m việc.
Cuối cùng, ông đưa cha xứ đến một quả đồi, trên đỉnh có dựng một cây thánh giá nơi sớm tối Rémi vẫn đến cầu nguyện.
- Thưa cha - ông nói vá»›i ngưá»i cá»§a Chúa - Äây là nÆ¡i ngà y mai cho sẽ ban phúc cho chúng con, và con xin hứa trước má»™t năm kể từ ngà y cha ban phúc, nÆ¡i đây sẽ được dá»±ng má»™t nhà thá».
Ngà y hôm sau, trước sá»± chứng kiến cá»§a hai phụ nữ và hai ngưá»i đà n ông da Ä‘en cùng vá»›i hai chà ng trai Pégou, Rémi và Ève tổ chức hôn lá»….
Như váºy lá»… rá»a tá»™i diá»…n ra trước lá»… cưới quá nhanh, đến ná»—i được hiểu quá Ãt vá» tôn giáo cá»§a chúng ta, vá» không kịp xưng tá»™i tháºm chà không suy nghÄ© gì. CÅ©ng ngay hôm cưới, cha cố theo tục lệ xưa sau khi ban phúc cho ông chá»§, bà chá»§, những ngưá»i phục vụ các con váºt nuôi và ngôi nhà , đã lên đưá»ng.
Loà i váºt trong nhà chẳng cần phải đợi lá»i ban phúc má»›i sinh đà n đẻ đống. Con bê con đã thà nh má»™t anh chà ng bò má»™ng má»™t tuổi con trâu cái cÅ©ng sinh má»™t con nghé con, con ngá»±a cái đẻ má»™t con ngá»±a con, gia đình nhà mèo đã có sáu thà nh viên, nhà chó cÅ©ng mau mắn vá»›i mưá»i con, còn nhà lợn thì đông không đếm nổi, tháºm chà những con lợn con thả rông còn có nguy cÆ¡ trở thà nh lợn rừng.
Thá»i Ä‘iểm lái buôn phải đến đã tá»›i: ông ta đến cùng đôi ba ngưá»i cùng há»™i, những ngưá»i yên tâm vá» sản lượng hà ng năm mà mảnh Äất Trầu mang lại. HỠđưa ra giá hợp lý, nhưng vì mảnh đất cho thu hoạch gấp ba lần sản lượng ngưá»i ta mong đợi nên kết quả là Rémi không chỉ kiếm được chÃn nghìn talks từ dinh cÆ¡ nho nhá» cá»§a mình vì các thương lái khác biết trước đây là vụ là m ăn lá»›n nên cÅ©ng mang theo đầy những thá»i và ng nhá» dùng để trao đổi ở Miến Äiện.
Những ngưá»i buôn đỠnghị Rémi: há» cam kết trả má»—i năm má»™t khoảng 15 nghìn talks trong đó 12 nghìn cho trầu và phần còn lại cho ngô, lúa và lúa mì. Nếu mùa mà ng thất bát, Rémi sẽ dùng trầu thế cho những thứ thiếu. Há» còn hứa sẽ gá»i thêm hai con trâu, bốn đà n ông, hai phụ nữ da Ä‘en và hai ngưá»i Pégou trong đó hai ngưá»i Pégou má»™t là thợ sắt, má»™t là thợ má»™c.
ChÃn tháng và i ngà y sau hôm vị cha cố dòng Tên ná» ra Ä‘i, Ève sinh được má»™t cáºu con trai tên là Justin. Má»™t chị da Ä‘en là m bà đỡ đã hoà n thà nh xuất sắc công việc ấy.
ChÃnh trong giáo đưá»ng dá»±ng trên đồi nÆ¡i Rémi từng kết hôn ông đã tá»± tay là m lá»… rá»a tá»™i cho đứa con đầu lòng cá»§a mình, có lẽ việc giữ lá»i hứa đã mang lại hạnh phúc cho ông, hai năm sau, hai cáºu con trai khác lần lượt ra Ä‘á»i vá»›i cái tên Jules và Bernard.
Ba năm sau nữa là cô con gái đến lượt mình mang tên Adda.
Äồng thá»i mảnh đất tiếp tục được khai hoang, hÆ¡n má»™t dặm đất đã được trồng trá»t. Số ngưá»i phục vụ và số nô lệ trong nhà đã lên đến mưá»i tám ngưá»i, chưa kể hÆ¡n má»™t chục trẻ lai đủ độ tuổi, đứa bé nhất còn chưa đầy năm, suốt ngà y chÆ¡i cùng bà y chó con, mèo con hay chạy theo lÅ© gà .
Cáºu con trưởng cá»§a ông Rémi chuyên vá» trồng trá»t, đánh cá và săn bắn. Cáºu thứ hai, Bernard há»c tại nhà ông thầy là m khoá còn cáºu thứ ba, Jules, há»c thợ ná».
Có lẽ không cần phải tiếp tục kể vá» mảnh đất không ngừng sinh sôi nà y, tuy váºy còn má»™t Ä‘iá»u đáng nói đó là những túp lá»u ấy đã trở thà nh quá bé nhá» nên ông Rémi quyết định thay bằng việc xây má»™t ngôi nhà lá»›n sau nà y sẽ là nhà cá»§a ngà i tá» tước, xung quanh đó là những ngôi nhà nhá» hÆ¡n sẽ là nhà cá»§a ông Rémi và tất cả các nhân công, đà y tá»› trong nhà .
Ông Rémi vẽ sÆ¡ đồ ngôi nhà cá»§a ngà i tá» tước và như thế đó là ngưá»i má»i ngưá»i mong chá» nhất nên ai cÅ©ng bắt tay tham gia xây dá»±ng: hai cáºu con trai cá»§a ông Rémi đã đủ khéo léo để là m việc cùng như ngưá»i thợ ná» và thợ cÆ¡ khà ông Rémi cÅ©ng trổ tà i dá»±ng cá»™t, xà , những trạm khắc xà , mái hiên. Rồi trong khi Ève dệt những tấm thảm trang trà ná»™i thất bằng sợi mua từ Prome, Pégou và tháºm chà ở Calcutta thì má»i ngưá»i lo xây nốt phần là ng còn lại gồm không dưới mưá»i tám ngôi nhà .
Phải mất hai năm má»›i hoà n thà nh công việc, nhưng vì trang trại luôn phát triển nên ngưá»i ta thu vá» từ 15 đến 18 nghìn talks tương đương vá»›i 60 nghìn phăng. Bằng số tiá»n ấy, công việc tiến triển nhanh hÆ¡n mức má»i ngưá»i mong đợi.
Ba ngưá»i con lá»›n cá»§a ông Rémi đã trở thà nh những chà ng trai trẻ đẹp cưá»ng tráng, cả ba Ä‘á»u là những thiện xạ. Hai lần mảnh đất khai hoang cá»§a há» bị bá»n cướp tấn công nhưng nhá» bốn lô cốt bốn góc là ng nên bá»n cướp đà nh ra vá» vá»›i bà n tay trắng.
Äặc biệt Justin trở thà nh mối kinh hoà ng cho bá»n cướp và cả các loà i ác thú nữa. Nếu nghe nói ở hai ba dặm quanh đó có má»™t con hổ hay báo là y như rằng Justin vác súng lên vai, dắt chiếc rìu cá»§a cho lên đưá»ng và chỉ trở vá» khi con hổ hay con báo ấy đã chết.
Khi anh bước và o phòng ăn vá»›i tấm da hổ trên đầu và vai, gặp những ngưá»i mà anh chá» rất lâu đó là con hổ thứ 11 bị anh hạ.
Má»™t năm trước, đã có sá»± bất hạnh lá»›n đổ xuống ngôi nhà xinh đẹp, má»™t mất mát cho tất cả ngưá»i là m và nô lệ trong trang trại, đó là vợ cá»§a ông Rémi, mẹ cá»§a ba chà ng trai trẻ đẹp và cô gái xinh xắn đã qua Ä‘á»i.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:57 AM .
18-09-2008, 08:55 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 73
Lễ tang của tỠtước Sainte-Hermine
Bây giá» chúng ta đã biết Ä‘iá»n sản cá»§a tá» tước Sainte-Hermine đã sinh sôi, phát triển như thế nà o trên Äất Trầu, chúng ta có thể quay trở lại vá»›i câu chuyện hiện tại.
Có lẽ tôi không cần giải thÃch vá»›i các bạn độc giả tác động đến hai cô gái trẻ ngưá»i Pháp, ngà i James Asplay và René vá» má»™t gia đình phục quyá»n đã thay đổi những phong tục cá»§a ngưá»i A Ráºp từ thá»i Kinh thánh hồi đầu thế ká»· XX như thế nà o.
Thánh Abraham có lẽ cÅ©ng không sùng đạo hÆ¡n Rémi, Rébécca có lẽ cÅ©ng không đẹp hÆ¡n Adda, thánh David và Jonathan có lẽ cÅ©ng không tá»± hà o hÆ¡n Bernard và Jules, cuối cùng Samson, ngưá»i xé con hổ bằng cách cầm hai hà m cá»§a nó e cÅ©ng không gan dạ và dÅ©ng cảm hÆ¡n Justin.
Khi hai cô gái trở lại phòng mình, hai chà ng trai trẻ vá» phòng cá»§a há», tất cả Ä‘á»u ngạc nhiên trước những gì há» thấy và đá»u nghiêng mình trước sá»± vÄ© đại khiêm nhưá»ng ấy.
Ngà y hôm sau, khi Adda đến há»i hai cô ngá»§ có thoải mái không và liệu há» có cho phép cha cô đến gặp hai cô chá»§ trẻ không thì các cô Ä‘á»u trả lá»i đồng ý. Ông già bước những bước cháºm rãi, chắc chắn và o phòng hai cô, tay cầm má»™t cuốn sổ nhỠđể báo cáo.
- Thưa hai tiểu thư, - ông nói - Việc đầu tiên phải là m giữa chá»§ nợ và ngưá»i nợ sau hai mươi năm không gặp, đó là ngưá»i nợ đến ná»™p tiá»n nợ cá»§a mình.
Hai cô gái ngạc nhiên nhìn nhau.
- Cha chúng tôi chưa bao giá» nhắc đến chuyện nà y - Hélène nói - Nếu có thì bác là chá»§ nợ chứ không phải cha tôi, trong trưá»ng hợp ấy, việc chúng tôi phải là m là bán chá»— ở nà y và chia đôi vá»›i bác.
Ông Rémi báºt cưá»i.
- Tôi không thể chấp nháºn Ä‘iá»u kiện như thế thưa tiểu thư, như thế là bán sá»± phục vụ thấp kém cá»§a tôi cho ông chá»§ vá»›i giá cắt cổ rồi. Không, thưa tiểu thư, nếu các cô không mệt, hãy Ä‘i cùng tôi để táºn mắt nhìn chá»— cá»§a cải cá»§a mình. Nếu các cô cho là sá»± hiện diện cá»§a hai ngưá»i kia cần thiết tôi sẽ rất vui lòng báo cáo trước cà ng đông nhân chứng cà ng tốt.
Hai chị em nhìn nhau và đồng ý là chuyện nà y chỉ nên biết giữa há».
- Chúng tôi sẽ Ä‘i má»™t mình. - Hélène đáp - Xin bác hãy dẫn đưá»ng.
Ông già tiến lên trước há» và i bước, mở má»™t cánh cá»a nhá» và ra hiệu cho hai cô gái bước và o. Äây là căn phòng nhá» duy nhất trong nhà được xây bằng đá có thanh chấn sá»ng bằng sắt ngoà i cá»§a sổ. Äồ đạc bên trong chỉ có hai chiếc thùng sắt, má»™t cái cao má»™t bá»™, má»™t cái cao ba bá»™, má»—i thùng được gắn và o tưá»ng bằng hai cái xÃch sắt bao bằng đầu ngưá»i dá»±a trên hai thanh sắt gắn và o tưá»ng bằng hai vòng tròn sắt.
Ông già rút chìa mở một khoá cho phép mở nắp thùng. Chiếc nắp mở ra trước con mắt kinh ngạc của Hélène và cô em gái với một lượng vô số những thoi và ng nhỠbằng ngón tay út. Hai chị em ôm nhau vừa nhìn nhau ngạc nhiên.
- Thưa các cô ông già nói - Trong thùng nà y phải có hơn một triệu.
Hai cô gái rùng mình.
- Nhưng chúng là của ai? Không thể là của chúng tôi được - Hélène nói.
- Tuy nhiên đây hoà n toà n là sá»± tháºt - ông già đáp - Gần hai mươi năm qua tôi đã Ä‘iá»u hà nh số tà i sản nà y cho nó sinh lá»i, đến 50 hay 55 nghìn phăng thì tôi không đếm nữa, lẽ ra phải cân Ä‘ong Ä‘o đếm cẩn tháºn nhưng trừ những chi phà ăn ở chắc phải còn gần 900 nghìn phăng.
Hai cô thiếu nữ lại nhìn nhau.
Ông già rút chìa thứ hai trong túi mở má»™t chiếc thùng nhá» hÆ¡n được cất giữ không kém phần chắc chắn so vá»›i chiếc thùng trước. Chiếc thùng nà y đựng má»™t ná»a đầy đá rubi, hồng ngá»c, saphia, ngá»c bÃch, và ng thoi, đá quý, những thứ dùng là m tiá»n tệ ở Miến Äiện. Ông già thá»c tay đến đáy hòm rồi thò xuống má»™t dòng và ng bạc sáng lấp loá.
- Äây là cái gì? - Hélène há»i - Bác tìm thấy kho báu cá»§a Haroun Al-Rachid à ?
- Không - ông già đáp - Nhưng tôi nghÄ© rằng và ng có giá trị khắp nÆ¡i chỉ dá»±a và o trá»ng lượng cá»§a nó trong khi số đá quý nà y dù thế nà o cÅ©ng đắt gấp đôi nếu bán ở Pháp. Ở đây, chá»— nà y giá gần 300 nghìn phăng.
- Bác định đưa chuyện nà y đến đâu? - Hélène mỉm cưá»i há»i.
- Tôi muốn thông báo cho các cô chá»§ yêu mến cá»§a mình rằng không những mảnh đất nà y, những con ngưá»i nà y, súc váºt, mùa mà ng thuá»™c vá» các cô mà ngay cả số và ng và đá quý nà y cÅ©ng thuá»™c vá» các cô.
- Ngưá»i bạn tốt cá»§a tôi - Hélène nói - Tôi có nghe nói đến thoả thuáºn giữa bác và cha tôi: "Rémi vì anh muốn ở lại đây, tôi sẽ để anh ở lại, hãy xây dá»±ng má»™t nÆ¡i chốn để giữ liên lạc giữa Ä‘iá»u kiện Ãt á»i tôi có thể để cho anh, chừng nà o tôi hay ai đó trong gia đình trở lại đây, anh sẽ chia đôi anh và tôi". Tôi tháºt bất hạnh là ngưá»i thừa kế đến nhân danh cha để đòi phần chia ấy vá»›i bác, bác Rémi yêu quý ạ: má»™t ná»a cá»§a tất cả những gì cá»§a bác sẽ là cá»§a tôi và em Jane nhưng ná»a kia sẽ phải là cá»§a bác.
Những giá»t nước mắt lăn dà i trên má ông già .
- Không! - ông nói - Không, có thể ý ông chá»§ không nói như thế hoặc khi nói như thế vá»›i tôi, ông không nghÄ© mảnh đất nà y lại thịnh vượng như váºy. Hãy nghÄ© chúng tôi chỉ là những trang phục nghèo khó, quá sung sướng khi được các cô giữ lại tiếp tục cho kiếp sống và phục vụ má»i ngưá»i nếu các cô đảm bảo cho con cháu tôi cÅ©ng được như cha ông chúng.
Hélène nhìn thẳng và o ông Rémi bằng ánh mắt nghiêm nghị.
- Bác Rémi, bác quên là mình đã quá rá»™ng rãi vá»›i chúng tôi và tá» ra bất công vá»›i con cá»§a mình hay sao. Các con bác đã là m việc như bác, thà nh quả chưa lâu bằng bác nhưng đã là m hết sức vì số tà i sản chung cá»§a chúng ta, như váºy tôi phải là ngưá»i chịu trách nhiệm bảo vệ và giữ gìn quyá»n cá»§a há» chứ!
Ông Rémi định nà i nỉ nữa nhưng lúc đó đã có báo hiệu đến giỠăn trưa, đó là ba tiếng kẻng Trung Quốc thông báo bà n ăn đã dá»n sẵn.
Hélène đưa Jane ra trước rồi khoác tay ông Rémi. Ông Rémi khoá cá»a lại và cả ba Ä‘i xuống.
Chưa bao giá» bà n ăn cá»§a báºc vua chúa cÅ©ng được thịnh soạn hÆ¡n thế: nà o là những con công Ấn Äá»™, những con gà lôi và ng Trung Quốc hay những con gà Miến Äiện bà y la liệt trên bà n. Vá» món tráng miệng, má»i loại quả ngon nhất Ä‘á»u có: Xoà i, ổi, chuối ngá»±, dứa, sầu riêng, mÃt. Äồ uống thì không có gì khác ngoà i vang đỠvà rượu bưởi. Những thức uống nà y được chôn rất sâu trong lòng đất nên tươi và mát như đồ uống có đá váºy.
Vì trong khu dân cư không có vưá»n cây ăn quả nên tối hôm trước ba anh em đã Ä‘i hái quả ven vùng đất hoang. Justin Ä‘i ngược dòng sông đến hai dặm để tìm vải, thứ chỉ má»c ở ven sông và nháºn ra trong rừng ráºm bên bá» dòng Sittang có dấu vết cá»§a nhiá»u hổ.
Tin tức nà y là m năm chà ng trai hưng phấn lên, hỠquyết định và i ngà y tới sẽ tổ chức một cuộc đi săn cùng với để các cô gái cũng có thể đi cùng các thợ săn.
ChÃnh Jane là ngưá»i đưa ra đỠxuất ấy và được Ä‘a số á»§ng há»™. Chỉ duy Hélène nhìn em buồn bã lầm bẩm:
- Tội nghiệp em gái.
Tháºt ra Jane đâu có bạo gan đến thế, nhưng không có gì đáng sợ hÆ¡n là để René Ä‘i má»™t mình trong chuyến săn khá»§ng khiếp ấy giữa những rình ráºp đáng sợ ba bốn ngà y không gặp anh.
René cố gắng thuyết phục cô những anh chỉ là m cô gái thêm buồn mà không thay đổi được. Thế là Hélène quyết định rá»i cuá»™c Ä‘i săn ấy và o má»™t thá»i Ä‘iểm khác. Má»i ngưá»i Ä‘ang từng ngà y chá» thi thể cá»§a tá» tước và tang lá»… phải được cá» hà nh trước khi ngưá»i nà o nghÄ© đến chuyện vui chÆ¡i.
Khi rá»i bà n, Hélène gá»i ngà i James và René đến, kể cho há» nghe chuyện gì vừa xảy ra giữa há» và ông già và mặc dù ông già nà i nỉ nhưng cô vẫn yêu cầu Ä‘iá»u kiện giữa ông và cha cô phải được thá»±c hiện ra sao. Cả hai cùng đồng tình vá»›i quyết định cá»§a cô gái trẻ.
- Như váºy - Hélène tươi cưá»i nói - bây giá» nhân lúc em tôi không nghe được chúng ta nói gì, váºy là Jane cÅ©ng trở thà nh ngưá»i thừa kế thì dù ở nÆ¡i vắng vẻ nà y cô ấy cÅ©ng không khó tìm được má»™t đấng phu quân.
- Nhưng cô ấy cÅ©ng cần tháºn trá»ng như nà ng, Hélène yêu quý cá»§a tôi. - James nói - và nên dẫn cho cô ấy má»™t anh chà ng ngưá»i châu Âu.
Những con mắt đổ dồn vá» René nhưng chà ng trai trẻ không lay động, chỉ má»™t nụ cưá»i buồn thoáng hiện trên môi.
Äúng lúc đó, sá»± chú ý cá»§a há» bị cuốn Ä‘i bởi má»™t công việc do ba anh em con ông Rémi thá»±c hiện: Dưới bóng má»™t cây bao báp tuyệt đẹp, hỠđà o má»™t chiếc bể vá»›i ý định sẽ dẫn nước từ sông và o. Dòng nước cuá»™n lại trong bể sâu sẽ là m thà nh má»™t phòng tắm tuyệt vá»i cho các cô gái. Há» chỉ cần Ä‘i ra khá»i nhà má»™t trăm bước là có thể đến bồn tắm. Váºy là má»i công việc cá»§a gia đình Ä‘á»u vì mục Ä‘Ãch tốt đẹp cho những vị khách cá»§a há».
Lúc trở lại ngôi nhà , ba chà ng trai bắt gặp Jane Ä‘ang ngồi bên báºc cá»a mắt lÆ¡ đãng nhìn Adda chải lông cho hai con ngá»±a nòi Miến Äiện. Chúng được dà nh cho Hélène và Jane Ä‘i dạo.
Ở Pégou có hai giống ngá»±a rất khác nhau. Ngá»±a ở miá»n hạ lưu Pégou, sinh ra trong miá»n đất ngáºp nước và sình lầy trải dà i từ Arakan đến táºn Tenassenm. Chừng nà o ngưá»i ta còn ở miá»n châu thổ nà y chừng đó ngưá»i ta chỉ thấy những con ngá»±a nhá» thô kệch và yếu nhưng khi lên miá»n đất khô Henzad, ngưá»i ta sẽ thấy nòi ngá»±a nhá» nhưng dáng đẹp và dai sức.
Vả lại ở Miến Äiện, ngá»±a là phương tiện di chuyển cá»§a các báºc chức cao vá»ng trá»ng, xe có lá»ng che là loại dùng cho quãng đưá»ng ngắn do trâu hoặc bò kéo. Do đó, ngá»±a trở thà nh thứ đồ xa xỉ ở khu dân nà y có năm hay sáu con ngá»±a thuá»™c nòi nà y nhưng chỉ những chà ng trai và Adda con ông Rémi má»›i trèo lên chúng, không ngưá»i nà o khác được phép sá» dụng hay nói đúng hÆ¡n là không ai dám trèo lên chúng.
Adda như có trong mình má»™t dòng máu hoang dã không há» nghÄ© đến chuyện thắng yên như các cô gái châu Âu, cô trèo lên lưng ngá»±a như cách cá»§a đà n ông, chiếc váy cá»§a cô bó và xẻ ra hai bên, cô còn mặc má»™t chiếc quần chẽn dà i đến mắt cá chân. CÆ¡ thể má»m mại không mặc áo lót ngả ngưá»i theo cỠđộng cá»§a con ngá»±a mái tóc cô lượn theo gió, nhìn cô như gợi lại những ngưá»i phụ nữ Tét xa ly cá»§a Hy Lạp mà Phèdre đã nói tá»›i.
Hai chị em Hélène thừa nháºn vẻ duyên dáng cá»§a cô gái chá»§ nhà song há» không bao giá» lên ngá»±a theo cách đó.
Adda cho rằng chuyện ấy không ngại, chỉ cần René hay James vẽ bộ yên kiểu Pháp là anh trai là m thợ sắt của cô sẽ chế tạo được ngay.
Nhưng khi ấy ngưá»i ra nhìn thấy má»™t Ä‘oà n ngưá»i bao gồm má»™t con voi, bốn con ngá»±a và hÆ¡n chục ngưá»i Ä‘i ra khá»i rừng. Con voi phá»§ má»™t tấm vải Ä‘en.
Nghe tin ấy và nhất là khi trèo lên chòi gác cao hÆ¡n mái nhà , hai cô gái không nghi ngá» gì nữa, đó chÃnh là thi thể cá»§a cha hỠđã đến.
Ngưá»i ta khua chiêng để táºp hợp má»i ngưá»i rồi mở cổng chá» Ä‘oà n đưa linh cữu ấy. Khi con voi mang cá»— quan và o trong sân, hai chị em Hélène quỳ gối xuống và tất cả Ä‘á»u là m theo.
Vị Shabunder ở Pégou vốn muốn lo má»i việc mai táng đã nảy ra ý định gá»i hai cha cố Ä‘i nhá» theo Ä‘oà n ngưá»i nà y qua miá»n đất rừng hiểm nguy đầy thú dữ. Äổi lại hai cha cố sẽ Ä‘á»c lá»i cầu nguyện trên linh cữu cá»§a tá» tước Sainte-Hermine.
Cá»— quan tà i được chuyển đến tiểu giáo đưá»ng. Vì không có nến, những Ä‘oạn gá»— nhá»±a đã cháy suốt hai mươi bốn tiếng cho tháºt giống nÆ¡i quà n quan tà i. Rồi những bà i kinh cầu siêu cho ngưá»i chết vang lên long trá»ng nhất. Cuối cùng, thi thể cá»§a tá» tước được đặt trong hầm má»™ gần thi thể cá»§a Ève.
Trong suốt và i ngà y, toà n bá»™ trang trại Ä‘á»u Ä‘au buồn do nhá»› lại những ká»· niệm vá» cái chết bất ngá» và tà n khốc ấy. CÅ©ng trong suốt và i ngà y ấy, Jane có thể khóc thoải mái mà không ai há»i cô lý do tại sao.
Ngà y hôm sau nữa, hai vị linh mục tiếp tục con đưá»ng cá»§a há» sang Trung Quốc.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:58 AM .
18-09-2008, 08:55 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 74
Hổ và voi
Trong những ngà y má»›i xong lá»… tang cá»§a tá» tước Sainte-Hermine, đám thanh niên tá» lòng thà nh kÃnh nên không ai nghÄ© ra trò giải trà má»›i hay nhắc lại kế hoạch đã bà n trước đó. Kế hoạch ấy, như ta cÅ©ng biết là cuá»™c săn hổ bên dòng sông Sittang, ở má»™t nÆ¡i mà Justin phát hiện có nhiá»u vết chân khi anh Ä‘i tìm vải, nhưng để thá»±c hiện chuyến Ä‘i có sá»± tham gia cá»§a mấy con voi, há» phải có những chuẩn bị thiết yếu.
Váºy là anh chà ng thợ má»™c Jules phải là m cái khung nôi bằng gá»— cao má»™t mét để có thể mang được bốn đến năm ngưá»i còn anh chà ng thợ sắt Bernard đã chế ra năm, sáu cây giáo, loại mà ở Belgale ngưá»i ta dùng để săn lợn rừng.
Còn René, anh lúc nà o cÅ©ng giữ quan hệ tốt vá»›i lÅ© voi. Ngà y nà o anh cÅ©ng tá»± mình Ä‘i đến chuồng cá»§a Omar và Ali - đó là cái tên ngưá»i ta đặt cho hai con váºt da dà y ấy. Anh đến bên chúng để chúng dùng vòi cuá»™n mình lên, ra lệnh cho chúng quỳ gối nhỠđó leo lên cái lưng đồ sá»™ cá»§a chúng sau đó lại để chúng đưa anh xuống đất. Khi anh gá»i tên con nà o, con ấy đến ngay. Cuối cùng, anh chá»c tức chúng hoặc xoa dịu chúng bằng cách tấn công hay vá» chịu thua và không con nà o là m sai mệnh lệnh anh đưa ra.
Tám ngà y sau, cái khung gá»— đã sẵn sà ng, những ngá»n giáo cÅ©ng đã là m xong. Há» vẫn chá» và i ngà y nữa.
Cuối cùng, Jane là ngưá»i đầu tiên nhắc đến chuyện ấy.
- Ngà i René, việc săn hổ sao rồi?
René nghiêng ngưá»i trước Jane và nói:
- Chuyện nà y chỉ còn tuỳ thuộc và o các quý bà ra lệnh.
Thế là hỠấn định ngà y chá»§ nháºt tiếp đó. Äể đến chá»— săn phải mất gần hai giá» Ä‘i đưá»ng, như váºy chá»§ có thể xuất phát từ bốn giá» sáng má»›i đến nÆ¡i lúc trá»i sáng rõ.
Bốn giá» sáng chá»§ nháºt tiếp đó, tất cả má»i ngưá»i đã sẵn sà ng.
Ngưá»i ta bắt đầu bằng việc lắp khung gá»— bằng những dây xÃch chắc chắn như ngưá»i ta vẫn là m nhiá»u lần trên lưng voi và bụng voi. Ngưá»i ta còn buá»™c quanh những khung ấy các túi đựng đạn, lương thá»±c và các túi da đựng nước. Sau đó, há» chuyển sang việc chuẩn bị vÅ© khÃ.
Justin và các em trai cá»§a anh chỉ có súng hoả mai gắn lưỡi lê. René bèn đưa cho Justin khẩu cạc bin má»™t viên cá»§a mình. Má»i ngưá»i chia ra như sau: Justin Ä‘i ngá»±a, James, Jules, Hélène lên lưng con voi Omar, Jane, Bemanl và René lên lưng con voi Ali. Ngoà i ra trên má»—i khung gá»— còn có má»™t ngưá»i che lá»ng, James cÅ©ng cho Jules mượn má»™t trong hai khẩu súng dà i Mantor cá»§a mình.
Jane, René và Bernard ngồi và o vị trÃ, dắt hai ngá»n giáo và o thà nh cá»§a khung gá»—. Ngoà i ra, René còn dắt hai khẩu súng ngắn 2 viên ở thắt lưng. Anh muốn cho Bernard mượn má»™t khẩu nhưng anh chà ng nà y chưa từng sá» dụng nó bao giá».
Những ngưá»i quản tượng, ở Pháp gá»i là "cornac" và ở Ấn Äá»™ gá»i là "mahout", ngồi lên đầu voi, dùng tai chúng là m lá chắn.
Ngưá»i ta đưa cho há» không phải chiếc búa sắt mà há» quen sá» dụng để Ä‘iá»u khiển con váºt mà lần nà y là má»™t cây giáo không chỉ dùng cho việc trên mà còn để tá»± vệ nữa.
Mưá»i hai ngưá»i chăn thả súc váºt mà ngưá»i ta không muốn chỉ định vì sợ tai nạn song chÃnh há» lại tá»± nguyện tham gia do François chỉ huy. Anh nà y không muốn thứ vÅ© khà nà o khác ngoà i khẩu súng dà i có gắn lưỡi lê và thanh gươm trứ danh từng má»™t phát chặt đôi con trăn.
Má»™t Ä‘oà n hÆ¡n chục con chó chá» sẵn ngoà i hà ng rà o tá»± do chạy theo ngà i James từng nhiá»u lần tham gia các cuá»™c Ä‘i săn như váºy ở Calcutta nên được phong là m trưởng Ä‘oà n.
HỠđã Ä‘i hai dặm đưá»ng mà chưa thấy gì. Cuối cùng, ngưá»i ta cÅ©ng đến cánh rừng già nÆ¡i Justin phát hiện dấu vết cá»§a hổ.
Những con chó tá» ra căng thẳng, những con voi bước Ä‘i vá»›i cái vòi dá»±ng cao, con ngá»±a cá»§a Justin Ä‘i cháºm để thăm dò, tai dá»±ng đứng mÅ©i ngá»i ngá»i không khÃ. François động viên ngưá»i cá»§a mình nhưng há» lại ngáºp ngừng và o rừng ráºm dù anh ta đã nêu gương Ä‘i trước. Anh ra gá»i lÅ© chó hùng dÅ©ng xông lên.
- Chú ý! - James hét lên - con hổ không ở xa đâu.
Anh chưa dứt lá»i, má»™t con chó đã kêu lên thất đảm.
Ngay láºp tức có tiếng gầm quà u quạu và vang xa cất lên. Những ai chưa được nghe ở gần tiếng sư tá» và tiếng hổ gầm tức là chưa được nghe những âm thanh đáng sợ nhất cá»§a tá»± nhiên. Äó là má»™t thứ tiếng động thâm nháºp và o cÆ¡ thể ta không phải qua cÆ¡ quan thÃnh âm mà qua tất cả các lá»— chân lông trên da.
Láºp tức hai, ba tiếng gầm khác từ những vị trà khác vang lên chứng tá» con hổ không phải chỉ có má»™t mình.
Ngưá»i ta đã nghe thấy tiếng nạp đạn lách cách rồi tiếng sá»§a cá»§a tất cả bầy chó như thể chúng không chỉ ngá»i thấy mà còn nhìn thấy con hổ rồi váºy.
- Con hổ của các vị kìa - François hét.
Tức thì ngưá»i ta thấy lao từ rừng ráºm ra nhanh như má»™t tên lá»a, má»™t con hổ chúa tuyệt đẹp đã to hết tầm cá»§a nó. Ngay cú nhảy đầu tiên, nó đã vượt qua má»™t quãng đưá»ng hai mươi mét và rÆ¡i ra khá»i rừng bảy hoặc tám bá»™, nhưng như thể nó chỉ cần chạm đất để lấy đà nên ngay khi chạm xuống nó lại nhảy lên và trở lại chá»— cây ráºm rạp che kÃn.
Tất cả các con váºt Ä‘á»u sợ hãi ra mặt, chỉ duy con ngá»±a cá»§a Justin là tá» ra tức giáºn hÆ¡n là sợ. Nó rướn cái mÅ©i phì phò và ném cái nhìn sáng quắc vá» phÃa con hổ. Có thể nói nếu không bị ghìm cương, nó đã lăn xả và o cuá»™c chiến rồi.
Ngoà i ra, quả không gì đẹp như kỵ sÄ© lên ngá»±a không cần bà n đạp, yên cương hay tấm nệm lót nà y, con ngá»±a tuân lệnh theo giá»ng nói, theo đầu gối cá»§a chá»§ nó hÆ¡n là dây cương.
Má»i ánh mắt đổ dồn vá» phÃa Justin, chà ng trai đầu trần, ngá»±c phanh ra má»™t ná»a, tay áo sắn cao đến khuá»·u, má»™t tay cầm cương ngá»±a tay kia nắm cây giáo, nhìn anh giống như má»™t kỹ sÄ© xứ Numide váºy.
Äá»™t nhiên, do những tiếng kêu cá»§a những ngưá»i chăn thú, tiếng sừng trâu, tiếng chó sá»§a, con hổ thứ hai ra mặt khá»i rừng. Nó không nhảy chồm chồm như con đầu tiên mà nhẹ nhà ng trưá»n sát cái bụng xuống đất như má»™t con váºt Ä‘ang chạy chốn. Ra khá»i rừng mươi bước, nó đứng đối diện vá»›i lÅ© voi và theo thói quen cá»§a loà i hổ khi muốn lấy đà nó nằm sát sạt xuống đất Hai cô gái hốt hoảng kêu lên: "Hổ! Hổ!". LÅ© voi đứng và o tư thế tá»± vệ, các tay thợ săn định nổ súng thì há» thấy Justin và ngá»±a cá»§a anh vụt qua như má»™t tia chá»›p. Äến cách con hổ hai bước, tất cả Ä‘á»u lặng ngưá»i, Justin hét lá»›n má»™t tiếng, cho ngá»±a chồm lên cao bốn bá»™ vượt lên trên đầu con thú dữ, dùng hết sức phóng cây giáo ghìm nó xuống đất. Rồi dừng ngá»±a lại sau ba bốn bước và nói:
- Phần các vị những con hổ khác đấy, tôi đã có một con rồi, với tôi thế là đủ.
Và anh cho ngựa đi vòng ra sau lũ voi.
Con hổ gầm lên má»™t tiếng rùng rợn, dùng hết sức đứng dáºy trên bốn cái chân cá»§a nó nhưng ngá»n giáo đã pháºp xuống như trá»i giáng không chỉ xuyên từ phÃa nà y xuống phÃa kia mà còn cắm sâu và o đất năm, sáu tấc đến ná»—i nó đứng trên chân cá»§a mình vá»›i phần cán gá»— cÅ©ng xuyên và o thịt. Thế là nó rú lên Ä‘iên dại, quay tròn quanh mình, dùng răng ngoạm và o cán ngá»n giáo và bẻ gãy cán. Tuy nhiên, đó là cố gắng cuối cùng, nó thở má»™t hÆ¡i dà i, máu trà n khá»i miệng thở hắt ra. Tiếng rên rú cuối cùng cá»§a nó như thể là má»™t lá»i kêu gá»i nếu không trả thù thì cÅ©ng kêu gá»i những con khác chiến đấu, thế là con hổ ban đầu xuất hiện cách đó khoảng sáu chục bước, nó chỉ cần nhảy lần thứ ba là tá»›i chá»— lÅ© voi. Tuy nhiên, nó không có thá»i gian để là m như thế. Vừa chạm đất sau cú nhảy thứ hai, hai phát đạn đã đồng loạt vang lên. Con hổ lăn ra. Ngà i James ở vị trà nghiêng bắn sượt qua vai còn René đối diện đã bắn giữa trán nó. Con hổ nằm chết thẳng cẳng.
Cùng lúc, như thể bị cuốn hút bởi những âm thanh vừa rồi, ba con hổ khác lại lao từ rừng ra, phát ra những tiếng gầm gà o khủng khiếp. Nhưng như thể chúng đã chứng kiến chuyện vừa xảy ra nên chúng sợ nếu dừng lại một giây, các thợ săn sẽ nhân cơ hội ấy để nã đạn và o chúng nên chúng sắp đối đầu.
Các thợ săn đủ kinh nghiệm để không nhả đạn khi đó. Há» chá» cho bá»n hổ dừng trò lượn lỠấy đã. Sau và i giây, má»™t trong hai con lao và o con voi cá»§a René, láºp tức voi ta dù cháºm chạp cÅ©ng né sang má»™t bên để tránh bị tấn công. Trong khi đó René rút súng ngắn nhả đạn nhưng viên đạn chỉ găm và o đùi con hổ gây ra má»™t vết thương nhẹ cà ng khiến nó tức Ä‘iên. Vá»›i ánh mắt rừng rá»±c, cái miệng đỠlòm, nó xoải móng vượt lên sưá»n voi định trèo lên táºn khung gá»—. Nhưng bằng động tác đột ngá»™t, con voi hất nó văng ra xa và i bước, nhân đà đó, René bắn phát súng ngắn thứ hai trúng cổ. Chú voi tiến vá» phÃa con hổ, dùng vòi vần nó định dùng cái chân khổng lồ đè bẹp nó nhưng con hổ đã tránh được nguy hiểm bằng cách lao và o ngá»±c voi. Bernard đứng ở cạnh đối diện nên dù cố gắng vẫn không nhìn thấy gì. Jane lo sợ cho sá»± nguy hiểm cá»§a René hÆ¡n cả cá»§a mình nên ló ra ngoà i khung gá»—. May thay đúng lúc con hổ ở vị trà khuất tầm nhìn cá»§a các thợ săn, ngưá»i quản tượng phóng ngá»n giáo và o giữa ngá»±c nó. Con hổ rá»i tay bám và ngã xuống. Nó vừa chạm đất thì chú voi đã dẫm chân đè nát nó.
Cùng lúc đó, James, Hélène và Jules còn gặp má»™t nguy hiểm lá»›n hÆ¡n nguy hiểm mà Jane, Bernard và René vừa trải qua. Trong khi má»™t con hổ tấn công há» trá»±c diện thì con khác lại vòng ra sau, nhảy lên mông voi để trèo lên. Khốn thay cho nó là René ở cạnh đó không xa phÃa bên trái. Anh ngắm bắn, bóp cò và viên đạn xuyên và o trúng tim. Con hổ bá» cuá»™c, thẳng đơ ngưá»i và rÆ¡i xuống.
Cái đầu con hổ phÃa trước chỉ cách cô gái lá»›n nhà tá» tước má»™t, hai bước chân thì James giương hai nòng súng không cần đưa lên vai và nhả đạn. Cả đạn và thuốc súng tạo thà nh hai vết thương. Con hổ choáng váng rÆ¡i bịch xuống.
Má»i ngưá»i thở phà o. Váºy là đã có năm con hổ bị giết.
François, đám ngưá»i hầu và lÅ© chó cùng ra khá»i rừng. Trong số những ngưá»i khua chiêng gõ mõ xua hổ ra có hai ngưá»i bị hại: má»™t ngưá»i bị nát đầu, ngưá»i kia bị rách ngá»±c do lÅ© hổ vừa bị hạ gây ra. Số là hỠđã bắt gặp chúng trên đưá»ng, trước khi chúng lao ra khá»i rừng. Cái chết đến quá nhanh và bất ngá» khiến há» không kêu lên được tiếng nà o hoặc có chăng cÅ©ng bị át Ä‘i trong những tiếng kèn, chiêng trống, tiếng voi rú, tiếng chó sá»§a và tiếng la hét cá»§a những ngưá»i xua hổ ra khác. Nhưng khi nháºn thấy 5 con hổ nằm sõng soà i trên mặt đất cách bốn năm chục bước thì há» quên hai ngưá»i đã bị sát hại. Máu hăng săn hổ ở ngưá»i Belgale và ngưá»i Miến Äiện cao đến mức há» thấy năm con hổ chết cÅ©ng an á»§i được hai ngưá»i cá»§a há» bị chết.
Cả hai con voi Ä‘á»u bị thương nhưng vết thương không nặng lắm. Ngưá»i ta khiêng hai ngưá»i xấu số lên cáng vá» nhà .
Trên con ngá»±a nòi Miến Äiện cá»§a mình, Adda đến chá»— Ä‘oà n ngưá»i rồi lại phóng vá» nhà để báo tin bốn ngưá»i khách và các anh trai mình bình an vô sá»±. Hai chú voi lại có chá»§ má»›i: Nguyên do là Hélène bà y tỠý muốn mua lại chúng, vốn thông minh như chúng, há» sẽ dùng chúng để canh giữ và bảo vệ ngôi nhà . René tuyên bố vá»›i hai chị em rằng kể từ lúc đó, các cô có thể giữ chúng lại là m tà i sản cho mình. Anh sẽ nhá» ngà i Shabunder là m trung gian thương lượng việc mua bán vá»›i ông chá»§ voi.
Tối hôm ấy, Jane lên cÆ¡n sốt. Ngưá»i ta cho là cô bị mệt vì chuyến Ä‘i trong ngà y. Chị cô ở bên cô còn René và James nói chuyện ở bên ngoà i.
Há» nhá» Adda và o xem tình hình cá»§a Jane ra sao. Cô kể rằng khi lại gần phòng há», cô nghe thấy có tiếng khóc, e là thiếu tế nhị nên cô không và o mà rút lui.
James nháºn thấy René rất quan tâm đến tình cảm cá»§a hai cô gái, đặc biệt là cá»§a Jane vì Adda khẳng định là chỉ cô em khóc thôi nên anh ta hứa hôm sau sẽ không nói vá»›i René vì sao cô bé lại buồn như váºy.
Ở miá»n đất nóng như đổ lá»a nà y, ban đêm rất mát. ChÃnh vì thế hai anh chà ng Ä‘i dạo rất muá»™n, đến táºn má»™t giá» sáng. Há» nhìn qua tấm rèm bằng vải mousseline thấy ánh nến vẫn run rẩy trong phòng Jane như má»™t ánh sao lạc loà i trong mà n hÆ¡i sương.
René vốn từng há»c nhiá»u môn khoa há»c nên anh cÅ©ng có nhiá»u cÆ¡ há»™i hoặc sau các cuá»™c giao đấu hoặc ở hoà n cảnh đặc biệt bá»™c lá»™ khả năng y thuáºt cá»§a mình. Có lẽ vì váºy mà anh thấy buồn hÆ¡n là ngạc nhiên khi thấy ngà y hôm sau James đến thay mặt Hélène cầu xin anh đến thăm Jane, cô bé ngà y cà ng Ä‘au đớn.
Thâm tình bấy lâu giữa há» khiến anh thấy tháºt kỳ cục khi từ chối lá»i má»i ấy. Có lẽ Jane đã muốn gặp riêng René vì khi René muốn Hélène đưa mình sang phòng cô em, Hélène bảo sá»± hiện diện cá»§a cô có khi là m há»ng sá»± ý tứ cá»§a cuá»™c nói chuyện.
Váºy là René và o phòng má»™t mình, khẽ gõ cá»a. Má»™t giá»ng run run cất lên:
- Má»i và o.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:58 AM .