 |
|

18-09-2008, 08:56 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 75
Căn bệnh của Jane
Jane nằm trên chiếc ghế trưá»ng ká»·, tất cả các cánh cá»a trong phòng cô Ä‘á»u khép lại để giữ bóng tối và sá»± mát mẻ chỉ để và i là n gió lùa qua kẽ song.
Vừa thấy René và o, Jane ngồi dáºy, chìa tay cho anh.
- Cô muốn gặp tôi phải không, em gái thân mến. Tôi đây! - René nói.
Jane chỉ cho anh chiếc ghế gần chá»— mình rồi lại nằm xuống thở khó nhá»c:
- Hôm qua - Jane nói - trong lúc trở vỠđây, khi mà chị tôi tỠý muốn mua hai con voi, ngà i đã nói rõ là muốn từ biệt chúng tôi trong và i ngà y tới.
- Äúng váºy - René đáp - Tôi phải khởi hà nh sá»›m. - Tôi chỉ xin ngà i chỉ huy má»™t khoảng thá»i gian vừa đủ đưa các cô vá» nhà . Bây giá» thì má»i chuyện đã đâu và o đấy, Æ¡n Chúa! Các cô vỠđây bình an vô sá»±. Chị cô cÅ©ng tìm được ngưá»i bảo vệ mà cô ấy mong đợi. Vị cha cố đầu tiên đến Trung Quốc hay Tây Tạng sẽ qua đây và sẽ là m lá»… cưới cho há».
- ChÃnh vì thế mà chị tôi muốn ngà i ở lại để tham dá»± buổi lá»… ấy.
René buồn bã nhìn Jane, cầm tay cô và nói:
- Cô là má»™t thiên thần, Jane ạ, tôi phải có lý do tháºt đặc biệt để không thể đáp ứng lá»i đỠnghị cá»§a cô.
- Váºy là anh từ chối tôi? - Jane thở dà i há»i.
- Phải như thế.
- Hãy thú nháºn là anh không nói tháºt vá»›i tôi vá» lý do tháºt sá»± khiến anh ra Ä‘i.
René nhìn thẳng và o Jane.
- Cô muốn tôi nói cho dù nó như thế nà o chứ?
- Vâng, cho dù nó có thế nà o Ä‘i chăng nữa - Jane đáp - Tôi muốn thế, sá»± tháºt đôi khi là m ta Ä‘au đớn hÆ¡n song hầu như lại là phương thuốc hiệu quả. Tôi Ä‘ang nghe đây!
- Jane ạ - René nói bằng tất cả sá»± chắc chắn cá»§a mình - Tháºt bất hạnh là cô yêu tôi.
Jane hét lên.
- Nhưng vỠphần mình, tôi không thể thuộc vỠcô.
Jane gục đầu và o đôi bà n tay, khóc nức lên.
- Tôi những mong không phải nói ra Ä‘iá»u cô vừa nghe Jane ạ - René nói tiếp - Nhưng tôi nghÄ© má»™t ngưá»i đà n ông đứng đắn nên hà nh động như váºy.
- Äá»§ rồi, để tôi yên.
- Không, tôi sẽ không để cô như váºy, cô nên biết lý do khiến chúng ta không đến vá»›i nhau và cô sẽ là ngưá»i phán xá» cho tình cảm cá»§a tôi và cả cá»§a cô nữa.
- Ngà i René - Jane nói - Hãy nhìn sự yếu đuối của tôi đây, tôi không còn sức để từ chối nữa. Ngà i nói giữa chúng ra, giữa mối quan hệ của chúng ta có một rà o cản không thể vượt qua nổi. Hãy kết thúc đi! Ngà i gây ra vết thương ngà i hãy chữa nó đi.
- Hãy để tôi chạm và o vết thương như bà n tay dịu dà ng cá»§a má»™t ngưá»i anh Jane ạ, chứ không phải như bà n tay khô khan cá»§a bác sÄ©. Äừng quên là má»™t tấm mà n đã rách và qua chá»— rách ấy, tôi đã thoáng thấy Ä‘iá»u cô muốn giấu tôi. Hãy đặt tay và o tay tôi, ngả đầu và o vai tôi vì có Chúa, tôi không muốn cô không yêu tôi nữa! Chỉ có Ä‘iá»u đó là má»™t tình yêu theo cách khác. Cô bạn yêu mến, cô đã sinh ra năm 1788, cô lên hai tuổi thì có má»™t cáºu bé tên là Hector de Sainte-Hermine đến gia đình cô để há»c là m thá»§y thá»§ trên tà u cá»§a cha cô: đó là cáºu con trai thứ ba cá»§a anh cả cha cô, bá tước Sainte-Hermine. Nếu cô không nhá»› vá» cáºu ấy thì chị gái Hélène cá»§a cô chắc chắn sẽ nhá»›.
- Tôi cÅ©ng nhá»› anh ấy - Jane nói - nhưng có gì liên quan giữa ngưá»i đà n ông ấy vá»›i trở ngại không thể vượt qua Ä‘ang ngăn chúng ta?
- Hãy để tôi nói hết đã Jane, vì khi tôi nói xong, cô phải hết nghi ngá» vá» lòng chân tháºt cá»§a tôi. Äứa trẻ Ä‘i cùng cha cô ba chuyến trên biển và bắt đầu thÃch là m thá»§y thá»§ thì cách mạng nổ ra, và và o cuối năm 1792, cha cáºu ấy đã gá»i cáºu ấy vá». Chắc cô còn nhá»› hôm cáºu ấy ra Ä‘i vì cáºu ta rất buồn, dù khóc bao nhiêu nước mắt cáºu ấy vẫn phải chia tay và đã gá»i cô là vợ yêu.
Một tia chớp rạch qua trong đầu Jane.
- Không thể thế được! - Cô kêu lên và sợ hãi nhìn René.
- Hector - René nói tiếp không dừng lại, không tá» ra nháºn thấy sá»± ngạc nhiên cá»§a Jane - trở vá» nhà để thấy cha mình bị xá» trảm, anh trai cả bị xá» bắn còn anh trai thứ hai bị chặt đầu. Trung thà nh vá»›i lá»i thá» sẽ nguyện theo con đưá»ng ấy, cáºu ta đã gia nháºp lá»±c lượng cá»§a há». Rồi hòa bình được ký kết, tưởng má»i chuyện đã chấm dứt, Hector có thể mở mắt nhìn quanh mình, yêu đương và hy vá»ng.
- Và anh ấy đã yêu tiểu thư Sourdis - Jane lạc giá»ng Ä‘i.
- Và anh ấy đã yêu tiểu thư Sourdis - René nhắc lại.
- Thế rồi chuyện gì đã xảy ra? Sao anh ấy lại biến mất hôm ký giấy kết hôn mà không ai hiểu tại sao và như thế nà o? Anh ấy ra sao? Ở đâu?
- Äúng lúc chuẩn bị ký, má»™t ngưá»i bạn cá»§a anh ta đến tìm anh ta vá» tham gia trở lại lá»±c lượng ngà y trước. Anh ta thÃch đánh mất hạnh phúc và mạo hiểm mạng sống cá»§a anh hÆ¡n là nắm giữ nó. Anh ta ném bút Ä‘i, bà máºt rá»i căn phòng, chạy theo tiếng gá»i cá»§a ngưá»i cha và các anh trai đã chết Ä‘ang gá»i. Rồi anh ta bị bắt, nhá» có sá»± bảo vệ, anh ta không bị xá» bắn như anh ta yêu cầu mà bị tù ba năm ở Temple. Sau ba năm, hoà ng đế ngỡ anh ta đã chết nay lại hay tin anh ta còn sống. Nhưng ba năm tù vẫn chưa đủ là hình phạt thÃch đáng cho má»™t kẻ nổi dáºy chống lại ông ta ông ta đã kết án anh chà ng ấy phải và o lÃnh phục vụ như má»™t lÃnh bá»™ binh hay má»™t thá»§y thá»§, không có hy vá»ng thăng tiến nà o.
Hector đã từng Ä‘i biển vá»›i cha cá»§a cô, nên xin là m thá»§y thá»§. Anh ta không muốn và o lá»±c lượng cá»§a nhà nước nên đến Saint-Malo để xin tuyển lên tà u Revenant cá»§a ngà i Surcouf. Cô cÅ©ng biết run rá»§i thế nà o tà u Standard đụng độ vá»›i tà u Revenant rồi đấy. Các vị đứng xem cuá»™c đấu và cha cô đã chết. Hector ở trong thá»§y thá»§ Ä‘oà n cá»§a Surcouf có nghe đến cái tên ngà i tá» tước Sainte-Hermine. Anh ta thấy ông đã qua Ä‘á»i, đã nghe các cô, xin ngà i Surcouf không thả xác ông xuống biển và được ngà i Surcouf cho phép đưa các cô bất cứ nÆ¡i đâu các cô muốn, chỉ rá»i các cô khi đã thấy các cô vá» nhà . Bây giá» thì Jane thân mến, cô đã biết tất cả. Tôi không cần phải nói phần còn lại nhưng tôi cần cô giữ bà máºt ấy tháºt tuyệt đối vá»›i ngay cả chị gái cô. Äứa bé đã há»c những bà i há»c đầu tiên là m thá»§y thá»§, bị gia đình gá»i vá» năm 1792, đã rất Ä‘au khổ khi chia tay hai chị em cô, đã thấy cha bị chặt đầu, anh trai cả bị bắn, anh trai thứ hai bị xá» chém, chà ng trai đã Ä‘i theo con đưá»ng cá»§a há» mặc những tấm gương khá»§ng khiếp, kẻ những tưởng chiến tranh chấm dứt đã ngá» lá»i yêu tiểu thư Sourdis, dù đám cưới bị lỡ đầy tai tiếng vẫn giữ lá»i không bao giá» có ngưá»i vợ nà o khác ngoà i cô ấy, kẻ từng cầm vÅ© khÃ, bị bắt, bị phạt tù ba năm thay vì bị xá» bắn, kẻ đầu quân là m thá»§y thá»§, chà ng trai ấy, Jane thân yêu, đó là bá tước Sainte-Hermine, anh há» cá»§a cô và cÅ©ng chÃnh là tôi đây!
Rồi anh quỳ xuống cạnh chiếc ghế của Jane, ôm cô và o lòng phủ lên cô những nụ hôn tới tấp và cả nước mắt.
- Bây giá» -René nói tiếp - Em tá»± quyết định Ä‘i, anh có thể rÅ© bá» má»i trách nhiệm cá»§a má»™t ngưá»i đứng đắn Ä‘i, là m chồng má»™t ngưá»i khác ngoà i tiểu thư Sourdis được không?
Jane nghẹn ngà o nấc lên, choà ng tay qua cổ ngưá»i anh hỠđặt đôi môi băng giá lên trán anh rồi ngất Ä‘i.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:55 AM.
|

18-09-2008, 08:56 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 76
Thá»i hạn
Hà nh động đầu tiên cá»§a René khi thấy Jane ngất Ä‘i là rút lá» muối ngá»i từ trong túi ra định cho cô thở nhưng anh nghÄ© nếu cho cô tỉnh lại chỉ cà ng khiến cô thêm Ä‘au đớn. Cứ để cô mê man, khả năng hồi phục sẽ mang lại cho cô sức lá»±c cô cần khi tỉnh dáºy cÅ©ng giống như ban ngà y tÃch tụ sức mạnh cá»§a nó từ bóng đêm và từ những giá»t nước mắt cá»§a ban mai.
Quả nhiên, Jane nhanh chóng thở dần chứng tá» cô Ä‘ang tỉnh dần. René có thể đếm được bao nhiêu nhịp Ä‘áºp cá»§a con tim chia cách cái chết và sá»± sống do cô dá»±a và o ngá»±c anh. Cuối cùng, cô gái cÅ©ng mở mắt vẫn chưa biết mình Ä‘ang ở đâu.
- Tôi tháºt khá»e! - Cô thì thà o.
René không nói. Chưa đến lúc để anh tắt Ä‘i những ánh sáng đầu tiên và mÆ¡ hồ vá» sá»± trở lại cá»§a cô. Anh tiếp tục để kéo dà i tình trạng ná»a tỉnh ná»a mê ấy để tâm hồn cô được thảnh thÆ¡i hÆ¡n.
Cuối cùng, Jane cÅ©ng tỉnh hẳn. Sau những chuá»—i suy nghÄ© nối nhau nháºn thức cá»§a cô cÅ©ng tìm thấy mình Ä‘ang ở hoà n cảnh nà o.
Sá»± thất vá»ng, giống như má»™t ngưá»i không biết là m sao để thấy nó bất hạnh, trở thà nh buồn bã rồi nhanh chóng chuyển sang sá»± chịu đựng Những giá»t nước mắt còn lã chã tuôn rÆ¡i nhưng không còn bạo lá»±c và không còn những tiếng nấc giống như má»™t cái cây non bị nhát rìu không cố tình chạm và o Ä‘ang lên lá»›p da non và o mùa xuân. Khi mở hẳn mắt, khi cô thấy chà ng trai vẫn ở cạnh mình, cô nói:
- Ôi René, anh đã ở gần em, anh tháºt tốt. Nhưng anh nói đúng, tình hình nà y không thể kéo dà i lâu hÆ¡n cho anh và cả cho em. Hãy ở đây thêm má»™t lát nữa, hãy cho em chút sức lá»±c. Vá» bà máºt cá»§a anh, anh đừng lo, nó sẽ được chôn chặt trong lòng em như những ngưá»i chết nằm trong mồ, và anh René, hãy tin chắc rằng mặc cho tất cả những ná»—i Ä‘au cá»§a em, mặc những khổ hạnh đã qua cá»§a em, mặc những Ä‘au đớn sắp tá»›i em vẫn muốn không được gặp anh. Khi em so sánh tất cả những Ä‘au khổ hiện tại cá»§a em vá»›i những gì cá»§a cuá»™c sống trước lúc gặp anh và vá»›i cuá»™c sống khi không có anh nữa, em thÃch cuá»™c sống hiện tại được thấy anh hÆ¡n là cuá»™c sống không sắc mà u đã qua và cuá»™c sống vô định sắp tá»›i. Em sẽ chỉ ở trong phòng má»™t mình mà hồi tưởng những ká»· niệm vá» anh. Anh xuống dưới nhà đi và nói rằng em sẽ không xuống, hãy nói rằng bệnh cá»§a em nhẹ thôi, rằng anh đã ra lệnh cho em nằm trong phòng. Hãy gá»i cho em và i bông hoa, lên thăm em nếu anh có thá»i gian, em sẽ biết Æ¡n anh vá» tất cả những gì anh là m cho em.
- Anh phải nghe lá»i em à ? - René há»i - hay anh phải ở đây dù em không đồng ý để cho em hồi phục sức khá»e?
- Äừng anh hãy nghe em. Khi nà o em nói "đừng Ä‘i" thì anh má»›i không nghe lá»i em.
René dừng dáºy. Ôm hôn đôi bà n tay cô em há» trìu mến tháºt lòng, buồn bã nhìn cô má»™t lát, tiến ra cá»a, lại dừng lại má»™t chút rồi má»›i Ä‘i ra.
Chỉ mình Hélène má»›i nháºn ra tình hình trầm trá»ng cá»§a Jane. Cô biết không phải em mình bị mệt vì sá»± nguy hiểm cá»§a cuá»™c Ä‘i săn mà còn vì lý do khác.
Hélène là ngưá»i có tÃnh cách dịu dà ng và duyên dáng nhưng lại có cái đầu lạnh hÆ¡n là bốc đồng. Cô không kết hôn vì yêu. Cô đã gặp James trên Ä‘á»i nà y, thấy ở anh ta ba thứ quý giá: trà tuệ, xuất thân và con tim. James thÃch cô nhưng thá»±c ra, cô không yêu anh ta đến mức đặt cả bất hạnh hay hạnh phúc cá»§a cuá»™c Ä‘á»i và o mối quan hệ cá»§a há». Vá» phần mình, anh ta cÅ©ng có má»™t thứ tình cảm tương tá»± như thế. Anh ta đến Calcutta và o má»™t giỠđã định nhưng đúng hÆ¡n là như má»™t con ngưá»i đứng đắn giữ lá»i, giống má»™t ông chồng đến gặp ngưá»i vợ mà anh ta yêu mà thôi. Anh ta Ä‘i vòng quanh thế giá»›i cÅ©ng ngâu nhiên như việc anh ta Ä‘i và i dặm từ Calcutta đến Äất Trầu. Nhưng nếu anh ta không gặp Hélène ở chá»— hẹn, anh ta sẽ rất ngạc nhiên vì theo anh ta, tất cả má»i phụ nữ Ä‘á»u là nô lệ cá»§a Ä‘á»i mình nó giống như má»™t quý ông, nhưng anh ta đã không thất vá»ng, hai con tim ấy sinh ra để cho nhau, hai con ngưá»i ấy sinh ra là để được hạnh phúc.
Vá»›i Jane lại không như váºy. Cô gái Jane vá»›i tÃnh cách ngược lại cô có cái đầu nóng bá»ng và con tim bốc lá»a, cô cần yêu và được yêu. Cô không dừng lại ở dáng vẻ bá» ngoà i, không quan tâm đến bá»™ đồ thá»§y thá»§ tầm thưá»ng mà René Ä‘ang mặc, cô cÅ©ng không tá»± há»i xem anh già u hay nghèo, quý tá»™c hay bình dân. Anh xuất hiện trước mặt cô như má»™t vị cứu tinh khi cô rÆ¡i và o tay tà u cướp biển cô đã thấy anh lao mình xuống biển chỉ vì má»™t thá»§y thá»§ bình thưá»ng đã bị các bạn cá»§a anh ta bá» rÆ¡i và bị cá máºp Ä‘uổi sát phÃa sau. Cô đã thấy anh chiến đấu và chiến thắng con quái váºt là ná»—i kinh hoà ng cá»§a má»i thá»§y thá»§. Cô cÅ©ng thấy anh đến bảo vệ hai chị em cô đã dấn thân và o má»™t chuyến Ä‘i hÆ¡n má»™t nghìn năm trăm dặm, phải chống chá»i vá»›i quân cướp biển Mã Lai, chống lại hổ, trăn, bá»n cướp… Cô thấy lòng tốt cá»§a anh trải rá»™ng như bóng cây cổ thụ. Liệu ngưá»i ta có thể là m gì hÆ¡n thế. Mặt khác anh lại trẻ trung, đẹp trai và có nhân phẩm. Cô đã tá»± nhá»§ rằng số mệnh đã cho há» gặp nhau chứ không phải do tình cá». Cô đã yêu anh như yêu mối tình đầu say đắm và đã yêu bằng trá»n sức mạnh cá»§a trái tim mình. GiỠđây phải dứt bá» cái hy vá»ng được yêu mà cô ấp á»§ ngay từ ngà y đầu gặp gỡ cho đến lúc thổ lá»™ má»i tâm tư, là m sáng rõ má»i chuyện vá»›i René và cô, thá» há»i cô sẽ ra sao ở cái chốn nước Pháp bốn nghìn dặm, trong cái nÆ¡i hoang vu nÆ¡i mà sá»± ra Ä‘i cá»§a René cà ng khiến cô thêm đơn độc gấp đôi nà y? Ôi, chị gái cô má»›i tháºt hạnh phúc là m sao! Chị ấy yêu và được yêu. Tháºt ra, má»™t tình yêu như cá»§a ngà i James Asplay là không đủ cho má»™t tình yêu như cá»§a cô bé. Những con tim yêu nồng cháy hà cá»› gì mà phải sống trong sá»± cô lẻ và để nó tắt Ä‘i trong mùa đông cá»§a má»™t cuá»™c Ä‘á»i không có ánh mặt trá»i?
Một phụ nữ không đẹp thì không có tuổi trẻ nhưng một phụ nữ không được yêu thì chưa từng sống.
Và trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, Jane cắn nát chiếc khăn tay đẫm nước mắt, chiếc khăn từng là nÆ¡i cô mÆ¡ má»™ng má»™t ngà y thấy số cá»§a mình và René.
Ngà y đã qua Ä‘i như thế tình trạng cá»§a mình cho phép Jane lấy cá»› không xuống nhà . Hélène thấy rõ nguồn cÆ¡n bệnh cá»§a em không phải do mệt má»i nên đã xin phép liệu mình có và o được không, Ä‘iá»u mà từ trước đến nay cô không quen là m.
Jane trả lá»i là đồng ý và ngay láºp tức cô đã nghe thấy tiếng bước chân cá»§a chị gái ngoà i hà nh lang. Cô lau nước mắt, gượng cưá»i nhưng vừa thấy bóng chị gái thân yêu là cô không sao kìm được những tiếng nức nở và kêu lên khi giang vòng tay đón chị.
- Ôi chị gái của em ơi, em bất hạnh quá! Anh ấy không yêu em và anh ấy sẽ ra đi.
Hélène khép cánh cá»a, vặn khoá rồi đến bên em.
- Ôi sao em lại thổ lá»™ anh yêu ấy khi vẫn còn thá»i gian nghÄ© thêm?
- Nhưng than ôi! Em đã yêu anh ấy ngay lúc gặp đầu tiên.
- Thế mà chị lại Ãch ká»·, chị chỉ nghÄ© đến tình cảm cá»§a mình thay vì chăm lo đến em, là ngưá»i có nghÄ©a vụ như má»™t chị gái và như ngưá»i mẹ thứ hai, chị đã tin tưởng và o sá»± tá» tế cá»§a con ngưá»i nà y!
- Äừng buá»™c tá»™i anh ấy - Jane kêu lên - Có trá»i là m chứng, anh ấy không bao giá» là m gì tá» ra là anh ấy yêu em, chỉ có em đơn phương yêu anh ấy vì thấy anh ấy là ngưá»i đẹp trai nhất, có tinh thần hiệp sÄ© nhất, anh dÅ©ng nhất trong số tất cả những ngưá»i đà n ông.
- Và anh ta đã nói là anh ta không yêu em? - Hélène há»i.
- Không, không, anh ấy hiểu nếu là m như thế sẽ là xấu xa.
- Anh ta có vợ rồi à ?
Jane lắc đầu và nói:
- Chưa.
- Thế thì là vấn đỠtế nhị à ? Em có nghĩ mình quá cao quý và quá già u có để trở thà nh vợ của một trung uý trên tà u cướp biển không?
- HÆ¡n cả má»™t bà máºt mà là má»™t uẩn khúc! - Jane đáp.
- Em có thể nói cho chị không?
- Em đã thỠrồi.
- Tội nghiệp em tôi, bây giỠchỉ còn chỠem hãy nói xem chị có thể là m gì cho em.
- Là m sao cho anh ấy ở lạt cà ng lâu cà ng tốt, anh ấy ở thêm ngà y nà o, em như sống thêm được ngà y ấy.
- Em định gặp gỡ anh ta cho đến khi anh ta ra đi ư?
- Ở mức nhiá»u nhất em có thể.
- Em có chắc việc mình là m không?
- Không, nhưng em chắc việc anh ấy là m!
Cá»a sổ chợt hé mở, Hélène lại gần để khép lại. Nhìn ra sân, cô thấy James Ä‘ang nói chuyện vá»›i bốn, năm ngưá»i mình đầy bụi đưá»ng, chắc chắn há» vừa trải qua má»™t quãng đưá»ng dà i. Há» nói rất sôi nổi và cá» vẻ rất vui. Anh chà ng James nháºn ra Hélène.
- À Hélène tốt bụng, em hãy xuống đây, tôi có tin vui muốn báo cho em biết.
- Xuống nhanh lên chị Hélène - Jane bảo - và cÅ©ng lên đây ngay để báo cho em tin đó. Than ôi! - Cô lẩm bẩm - Chẳng ai có tin vui nà o báo cho mình và không có ngưá»i nà o gá»i mình để thông báo tin gì vui vui cả!
- Em cÅ©ng Ä‘oán lại sao chúng ta lại để các thà y tu đã Ä‘á»c kinh cầu siêu cho cha chúng ta ra Ä‘i mà không để hỠở lại là m lá»… cưới cho bá»n chị đưá»ng không? - Hélène há»i.
- Vâng - Jane trả lá»i - Vì chị thấy không hay khi để má»™t ngưá»i vừa là m lá»… cho ngưá»i chết đồng thá»i lại là m lá»… cưới.
- Äúng váºy. Nhưng Chúa đã thưởng cho chúng ta má»™t món quà . Má»™t cha cố ngưá»i Italie mà má»i ngưá»i gá»i là cho Louis Ä‘ang sống ở Rangoon. Cứ ba năm. Ông lại Ä‘i quyên tiến khắp cả nước. Ngà i James Asplay vừa thông báo trong ba bốn ngà y nữa, cha Louis sẽ đến đây. Ôi, Jane yêu cá»§a chị, má»™t ngà y đẹp trá»i là m sao nếu ông ta có thể là m cả bốn ngưá»i hạnh phúc.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:55 AM.
|

18-09-2008, 08:57 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 77
Äêm Ấn Äá»™
Kể từ lúc đó cuá»™c sống đối vá»›i Jane chỉ là má»™t chuá»—i ngà y cảm xúc đối láºp. Khi René ở bên cô thấy cuá»™c sống trà n trá» sức lá»±c, khi anh xa cô, cô thấy con tim mình như không còn đủ sức để Ä‘áºp.
René, con ngưá»i yêu cô bằng tình cảm trìu mến cá»§a má»™t ngưá»i anh há» và má»™t ngưá»i bạn không nháºn ra hoà n cảnh cá»§a mình. Trẻ trung và đầy sức quyến rÅ©, anh cÅ©ng không thoát khá»i sá»± ảnh hưởng mê hoặc cá»§a má»™t cô gái trẻ đẹp, yêu anh đến Ä‘iên cuồng. Qua ánh mắt, những cái siết tay, những tiếng thở dà i, cô gái như thổi cuá»™c sống khốn khổ cá»§a mình và o những động mạch cá»§a ngưá»i đà n ông mà cô yêu. Vá»›i anh, trong những cuá»™c nói chuyện say sưa ấy có má»™t sá»± quyến rÅ© Ä‘au đớn đồng thá»i cÅ©ng đầy hấp dẫn. Phải phản kháng lại tình yêu ở tuổi hai mươi sáu, tức là ở độ tuổi xuân nồng nhất thá»i trai trẻ khi mà trá»i, đất, hương, hoa, trăng, gió Ä‘á»u ngất ngây men say kÃch thÃch cá»§a phương Äông, chúng nói vá»›i bạn "Hãy yêu Ä‘i", tức là anh Ä‘ang má»™t mình chống lại tất cả sức mạnh cá»§a tá»± nhiên.
Phải nói René đã đặt mình và o một vấn đỠkhông thể, tuy nhiên đã chiến thắng cuộc chiến không ngơi nghỉ nà y. Anh phải có sức mạnh mới đối diện trước mối nguy hiểm khủng khiếp nhất.
Ở tầng trên cá»§a toà nhà có má»™t phòng lá»›n có hai ban công quay ra hướng đông và tây. Äó là nÆ¡i Jane và René thưá»ng cùng nhau trải qua những phần đêm đẹp nhất. Jane rất yêu các loại hoa thay vì ngá»c trai, đá quý hay kim cương bị bá» quên trong các há»™p nữ trang, cô kết những chiếc vòng cổ bằng loà i hoa rá»±c rỡ và thÆ¡m dịu gá»i là mhogry. Loà i hoa nà y vừa giống hoa nhà i và hoa Ä‘inh vá» hình dạng nhưng lại có mùi thÆ¡m giống như cây sương mai và hoa huệ. Nó thay đổi sắc khi trắng, khi hồng khi lại và ng trên các đà i hoa dà i. Ngưá»i ta xâu sợi dây qua các đà i hoa ấy tạo thà nh chiếc vòng cổ thÆ¡m ngây ngất.
Ấn Äá»™ có những đêm tuyệt diệu, thá»i Ä‘iểm nà o cÅ©ng có nét đẹp mê hồn, trong đó cảnh bình minh và hoà ng hôn là lá»™ng lẫy nhất: bầu trá»i chuyển đủ mà u như ngưá»i là m pháo hoa tà i tình nhất tạo ra các loại sản phẩm cá»§a mình. Và o những ngà y đẹp trá»i cá»§a mùa xuân và mùa thu cảnh trăng lên đầy đặn giống như cảnh mặt trá»i lên trong những ngà y yếu nắng ở phương Tây. Nếu mặt trá»i là lá»a thì mặt trăng là và ng. Những hôm trăng sáng, ngưá»i ta có thể Ä‘á»c viết hay Ä‘i săn như giữa ban ngà y. Äiá»u là m nên vẻ kỳ diệu cá»§a đêm, đó là sá»± thay đổi cá»§a chÃnh chúng: có những đêm trá»i tối mịt mùng đến ná»—i ngưá»i ta không nhìn thấy gì cách mình hai bước chân, có những đêm trăng lại sáng vằng vặc như ban ngà y. Những hôm nhiá»u sao, các vì sao trên bầu trá»i như gần hÆ¡n, đông đúc hÆ¡n và lóng lánh hÆ¡n. Mặt trăng không vì thế mà bị át Ä‘i nó cà ng rót thêm ánh sáng cá»§a mình và o.
Có những đêm khác, tôi băn khoăn khi nói đêm khác vì từ nay Ãt xuất hiện trong suy nghÄ© cá»§a tôi, có những đêm khác, tháºt sá»± có má»™t vầng hà o quang bắc cá»±c ôm lấy trá»n bán cầu. Khi những mảnh mây hiếm hoi dạt vá» chân trá»i, những tia nắng đỠtÃa còn vương vất sót lại lúc mặt trá»i Ä‘i ngá»§, khi hoà ng hôn vừa buông như tấm rèm sân khấu khép lại giữa hai mà n kịch thì má»™t vùng sáng nhô lên khá»i mặt đất, choán lấy khung cảnh phÃa chân trá»i và ban phát cho đêm trắng tuyệt đẹp như Puskin, đại thi hà o Nga, từng ca ngợi. Ngà y sắp lên? Äêm sắp xuống? Không ai biết phải nói thế nà o: cÆ¡ thể không mang theo cái bóng cá»§a chúng nữa, má»™t kẻ lạ khó hình dung bước và o con ngưá»i bạn, sức tưởng tượng trà n ra và như chạm đến đỉnh vòm trá»i cao ngất; con tim cảm thấy những tình cảm thánh thiện Ä‘ang ùa và o bạn, tâm hồn lấy đà báºt lên cao bất táºn khiến bạn tin là có hạnh phúc.
Trong khi đó, những cà nh cây lay động và toả ra những mùi thÆ¡m dìu dịu, những tiếng lao xao truyá»n từ ngá»n cao nhất đến từng cá»ng cá» trên cánh đồng, hoa trao hương cá»§a mình cho gió còn gió lại mang cho bạn mùi thÆ¡m ngà o ngạt cá»§a cả triệu bông cá»™ng lại như nén hương mà thiên nhiên đốt trước bà n thá» Chúa toà n năng.
Hai con ngưá»i trẻ tuổi ở đó, há» ngồi cạnh nhau, bà n tay Jane đặt lên bà n tay René, có khi há» còn im lặng cả giỠđồng hồ: Jane Ä‘ang ngây ngất còn René Ä‘ang mÆ¡ mà ng.
- Anh René nà y - Jane nói, đôi mắt ngước lên trá»i đắm chìm trong cÆ¡n mÆ¡ mà ng - Em Ä‘ang hạnh phúc. Tại sao Chúa không cho em hạnh phúc ấy. Chỉ thế nà y cÅ©ng đủ mà .
- Jane ạ - René đáp - Äó chÃnh là điểm yếu cá»§a chúng ta cÅ©ng như những ngưá»i khác, những tạo hoá thấp kém đáng thương. Thay vì tạo má»™t vị Chúa từ con ngưá»i, láºp nên sá»± hà i hoà cá»§a vÅ© trụ bằng sá»± cân đối các yếu tố vÅ© trụ chúng ta lại tạo ra má»™t vị Chúa trong trì tưởng tượng, má»™t vị Chúa cá»§a cá nhân, ngưá»i mà ai cÅ©ng đòi há»i yêu cầu cá»§a mình không phải từ những biến cố lá»›n lao mà từ những bất hạnh cá nhân. Chúng ta cầu xin Chúa, vị Chúa mà ta không mắt thấy tai nghe, tuy nhiên ngà i lại tồn tại khắp nÆ¡i. Chúng ta cầu nguyện ngà i giống như tổ tiên cầu nguyện vị thần tại gia, má»™t pho tượng cao bằng ná»a cánh tay, giống như ngưá»i Ấn Äá»™ cầu linh váºt cá»§a há», giống như ngưá»i da Ä‘en cầu thá» bùa cá»§a mình. Chúng ta yêu cầu ngà i theo hoà n cảnh chúng ta thấy thoải mái hoặc Ä‘au khổ: "Tại sao Ngưá»i đã là m thế nà y? Tại sao Ngưá»i đã là m thế kia?" Chúa cá»§a chúng ta không trả lá»i Ngà i ở quá xa chúng ta vả lại Ngà i đâu có lo cho những Ä‘am mê nhá» nhen cá»§a chúng ta. Váºy là chúng ta trở nên bất công vá»›i ngà i, chúng ta trách cứ ngà i vá» những bất hạnh xảy ra vá»›i chúng ta như thể chÃnh Ngà i gởi chúng đến váºy, và từ những bất hạnh chúng ta xúc phạm hay vô lá»… vá»›i ngà i.
Jane yêu quý, em há»i Chúa tại sao Ngà i không để chúng ta ở bên nhau như thế nà y, thế em có chú ý đến đại cục không. Chúng ta là những phần tá» bất hạnh bị cuốn và o cÆ¡n đại hoạ cá»§a cả dân tá»™c bị nghiá»n nát giữa má»™t thế giá»›i đã chấm dứt và má»™t thế giá»›i má»›i bắt đầu, bị lôi kéo bởi má»™t vương triá»u mục nát và bởi sá»± xuất hiện cá»§a má»™t đế chế má»›i. Hãy há»i Chúa tại sao đức vua Louis XVI lại nồi da xáo thịt thần dân cá»§a mình khiến nước Pháp kiệt quệ bằng những cuá»™c chiến cá»§a ông ta, tiêu tán ngân khố vì thói Ä‘á»ng đảnh bằng đá cẩm thạch và bằng đồng. Hãy há»i Ngà i tại sao ông ta lại theo má»™t chÃnh sách huá»· hoại để dẫn đến kết cục phải nói má»™t câu không có tháºt: "Không có dãy Pyréneés nữa". Hãy há»i Chúa tại sao chỉ vì chịu đựng thói nhõng nhẽo cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà và uốn mình dưới ánh trăng lữ mà để vua huá»· bá» sắc chỉ Nantes khiến Hà Lan và Anh quốc già u có trên sá»± lụi tà n cá»§a nước Pháp? Hãy há»i Ngà i tại sao vua Louis XV lại tiếp tục sá»± nghiệp định mệnh cá»§a cha mình khi phong tước cho nữ công tước Châteauroux, các hầu tước nhà Etioles và các nữ bá tước Du Barry. Hãy há»i Ngà i vì sao, ông ta chống lại ý kiến cá»§a lịch sá» mà nghe theo má»™t tên bá»™ trưởng bán nước và tại sao không nhá»› đến liên minh Ão luôn mang lại bất hạnh, cho ba bông huệ mà đặt lên ngôi nước Pháp má»™t công chúa nước Ão. Hãy há»i Ngà i tại sao Ngà i lại trao cho vua Louis XVI thay vì đức hạnh hoà ng gia lại là bản năng tư sản. Hãy há»i Ngà i tại sao Ngà i cho phép ông tay cầu cứu ngoại bang vì mục Ä‘Ãch cá»§a cá nhân và tại sao Ngà i lại hạ má»™t cái đầu tôn nghiêm trên Ä‘oạn đầu đà i như thế, nÆ¡i vẫn dà nh cho các vụ phạm tá»™i tầm thưá»ng.
Em thấy chưa Jane tá»™i nghiệp cá»§a tôi, từ đó em sẽ thấy sá»± bắt đầu câu chuyện cá»§a chúng ta. Từ đó, em sẽ thấy tại sao tôi không ở lại gia đình em lâu hÆ¡n nÆ¡i tôi đã có má»™t ngưá»i cha và hai em gái. Ở đó, em sẽ thấy tại sao cha tôi đã chết trên Ä‘oạn đầu đà i nÆ¡i thấm máu đỠcá»§a nhà vua, tại sao anh trai cả cá»§a tôi bị xá» bắn, anh trai thứ hai bị chặt đầu, tại sao tôi, đến lượt mình tiếp tục hoà n thà nh lá»i thỠấy. Tôi đã tham gia, không nhiệt tình, không có niá»m tin và o má»™t con đưá»ng mà đúng đến lúc chạm tay và o hạnh phúc lại bị tước Ä‘i má»i hy vá»ng để chôn thân trong ba năm tù ở Temple rồi lại rÆ¡i và o sá»± khoan hồng giả tạo cá»§a má»™t kẻ vừa ân xá vừa kết án tôi phải sống trong bất hạnh. Nếu Chúa trả lá»i em và nếu Chúa trả lá»i được câu há»i "Tại sao em không thể sống như thế nà y chỉ cần thế cÅ©ng đủ rồi" thì Ngà i sẽ trả lá»i em rằng: "Tá»™i nghiệp cô gái, ta không thể giúp gì trong sá»± việc quá nhá» bé cá»§a cuá»™c Ä‘á»i hai con, cuá»™c Ä‘á»i giúp hai con gặp trong tình cá» và phải chia tay vì cần thiết".
- Anh không tin và o Chúa sao, anh René? - Jane kêu lên.
- Có chứ, Jane. Anh tin và o Chúa, nhưng và o má»™t vị Chúa đã tạo ra con ngưá»i, vạch đưá»ng cho há» trong không trung nhưng không có thá»i gian để lo cho bất hạnh hay sung sướng cá»§a những phần tá» bám trên bá» mặt trái đất ấy. Ôi Jane, ngưá»i bạn tá»™i nghiệp cá»§a tôi, tôi đã qua ba năm để nghiá»n ngẫm tất cả những bà máºt ấy. Tôi đã Ä‘i xuống phần tối tăm nhất từ má»™t phÃa cá»§a cuá»™c Ä‘á»i và đã Ä‘i ra phÃa kia trong lòng tá»± há»i tại sao chúng ta Ä‘ang sống, như thế nà o và tại sao chúng ta chết Ä‘i rồi tá»± nhá»§ Chúa là má»™t từ cho tôi dùng để gá»i tên ngưá»i tôi tìm; từ nà y, cái chết sẽ nói vá»›i tôi, trừ phi cái chết còn câm lặng hÆ¡n cái sống.
- Ôi René - Jane ngả đầu và o vai anh thì thầm - Cái triết lý ấy quá nặng ná» so vá»›i lòng yếu Ä‘uối cá»§a em. Em muốn tin tưởng là có Chúa hÆ¡n, như váºy dá»… dà ng hÆ¡n và cÅ©ng đỡ tuyệt vá»ng hÆ¡n.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:56 AM.
|

18-09-2008, 08:59 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 78
Chuẩn bị ngà y hôn lễ
René đã từng chịu rất nhiá»u Ä‘au khổ. Vì lẽ đó mà anh thấy dá»ng dưng vá»›i cuá»™c sống và bất cần trước nguy hiểm. Ở tuổi hai mươi sáu, độ tuổi mà cuá»™c sống mở ra trước mắt con ngưá»i ta má»™t vưá»n hoa đầy hương sắc những vá»›i anh cuá»™c sống đã khép lại rồi. Äá»™t nhiên anh đã bị rÆ¡i và o má»™t nhà ngục nÆ¡i có các tù nhân lần lượt tá»± tá» và hầu hết những ai đặt chân và o đó Ä‘á»u có kết cục là bước lên Ä‘oạn đầu đà i. Từ quan Ä‘iểm cá»§a mình, anh thấy Chúa tháºt bất công vì Chúa đã trừng phạt anh, ý anh muốn theo tấm gương và truyá»n thống gia đình, tức là táºn trung vá»›i triá»u đình. Anh phải Ä‘á»c rất nhiá»u, suy nghÄ© rất nhiá»u má»›i nháºn ra rằng trong lòng táºn tụy bất hợp pháp đôi khi dẫn đến tá»™i ác và chỉ có lòng táºn tụy vì lẽ Chúa và vì Tổ quốc là đúng. Anh cÅ©ng ngá»™ ra má»™t Ä‘iá»u rằng phải táºn tụy vá»›i Chúa - và vì Chúa ngưá»i tạo ra vạn váºt chứ không phải vị Chúa cá»§a cá nhân, ngưá»i viết giấy khai sinh cho má»—i con ngưá»i đồng thá»i viết luôn số pháºn cá»§a anh ta.
Nếu anh nhầm lẫn, nếu ngược lại vá»›i tất cả khả năng đưa ra. Vị Chúa ấy vẫn bất công và mù quáng, nếu sinh mạng cá»§a nhân loại không bao gồm những tai ương váºt chất, bị bá» mặc cho cÆ¡n Ä‘á»ng đảnh cá»§a ngẫu nhiên thì vị Chúa dẫu chẳng có gì phải phà n nà n khi anh chống lại Chúa và anh vẫn là con ngưá»i trung nghÄ©a dù Chúa có phản đối Ä‘i chăng nữa.
Thá» thách đã rất nhiá»u và anh vẫn vượt qua nó như lưỡi thép má»›i đúc xong: cứng cáp và thuần khiết. Äức tin con trẻ lần lượt rụng từng mảng dưới chân anh giống như những mảng lá chắn lá»ng lẻo rÆ¡i dần trong má»™t cuá»™c đấu. Nhưng cÅ©ng gương như Asin, anh không cần và o dòng sông Stich rồi. Anh ghê tởm cái ác vì anh hiểu bản chất cá»§a nó, và là m Ä‘iá»u tốt, anh không mong má»™t ân huệ khoản đãi nà o. Vì anh không tin và o sá»± bảo vệ trá»±c tiếp cá»§a Chúa vá»›i con ngưá»i trong những mối hiểm nguy mà há» phản đối diện, anh tin và o sức mạnh cá»§a chÃnh bản thân và o sá»± khéo léo và sá»± tỉnh táo lạnh lùng cá»§a mình. Anh chưa ra những phẩm chất bên ngoà i, thứ ngưá»i ta nháºn được từ tạo hoá vá»›i ná»n giáo dục đạo đức cÅ©ng như thể chất cá»§a trà não và cÆ¡ thể do chÃnh ngưá»i ta tu dưỡng há»c táºp mà thà nh. Má»™t khi nghÄ© thấu đáo như thế, anh không đổ lá»—i cho Chúa phải chịu trách nhiệm vá» những bất hạnh vụn vặt Ä‘á»i mình nữa, anh không là m Ä‘iá»u ác vì anh ghê tởm cái ác. Anh là m Ä‘iá»u tốt vì cái tốt là nghÄ©a vụ xã há»™i giao cho con ngưá»i.
Trước má»™t con ngưá»i như thế, Jane đã có lý khi nói vá»›i chỉ mình "Em không tin và o mình nhưng em tin anh ấy". Và để táºn dụng quãng thá»i gian ngắn ngá»§i René còn ở bên mình, Jane Ãt rá»i xa anh nếu có thể. Há» Ä‘i dạo bằng ngá»±a bên nhau ở những nÆ¡i có ngưá»i ở và chỉ trở vá» khi tiếng kẻng gá»i há» vỠăn trưa hay cái nóng như thiêu như đốt bắt buá»™c. Buổi chiá»u, há» lại Ä‘i chÆ¡i lang thang đây đó, đôi khi tình cá» Ä‘i xa hÆ¡n mức bình thưá»ng. Nhưng khi René có cây súng khoác ngang vai và súng ngắn Ä‘eo bên ngá»±a thì Jane chẳng sợ gì hết.
Vả lại từ Ãt lâu nay, Jane có vẻ hoà n toà n thá» Æ¡ trước nguy hiểm, tháºm chà cô còn mong gặp nó hÆ¡n là tránh nó. Buổi tối, hai con ngưá»i trẻ tuổi ngồi dưới mái hiên. Há» cùng nhau nói vá» những triết lý mà má»™t tháng trước Jane không hiểu nên không bà n luáºn gì. Bây giá» cô thưá»ng xuyên trăn trở trước cái bà hiểm vÄ© đại cá»§a cái chết, trăn trở mà không được sáng tá» vá»›i Hamlet. Những suy nghÄ© cá»§a cô đã rõ rà ng, chắc chắn và quyết Ä‘oán đáng kể. Vốn chưa bao giá» từng nghÄ© đến những vấn đỠtương tá»±, đầu óc cô vốn có trá»±c giác còn trong sáng nó cho phép cô nếu không nháºn ra sá»± tháºt chà Ãt cÅ©ng nháºn ra khả năng lý luáºn trong những lý lẽ cá»§a René.
Còn lại, có lẽ bá» ngoà i Jane không có gì thay đổi ngoà i việc cô vẫn xanh xao hÆ¡n, buồn bã hÆ¡n và ánh mắt đắm Ä‘uối hÆ¡n. Hầu như kết thúc buổi tối nà o, cô cÅ©ng gục đầu và o vai René và ngá»§ thiếp Ä‘i. René trở nên bất động nhìn cô mà lòng se thắt. Qua ánh trăng vằng vạc, cô bé trẻ đẹp nà y đã chứng tá» ná»—i buồn và ná»—i bất hạnh cá»§a mình. Và rồi khi cÆ¡n buồn ngá»§ khiếm nhã muốn cặp mi để rÆ¡i má»™t hạt lệ, anh lại dùng lý trà giữ nó lại. Anh thở dà i, nhìn trá»i trong lòng thầm há»i liệu những Ä‘au khổ ở thế giá»›i nà y có được bù đắp bằng hạnh phúc ở thế giá»›i khác hay không. Ngà y và đêm nối tiếp nhau qua Ä‘i như thế. Chỉ có Jane ngà y cà ng buồn hÆ¡n, xanh xao hÆ¡n.
Má»™t buổi sáng, cha Louis, Ä‘ang được sốt ruá»™t mong đợi vá»›i ngưá»i nà y và là mối sợ cá»§a ngưá»i kia, cuối cùng cÅ©ng đến. Lần nà y, Jane không thể giấu nổi cảm xúc cá»§a mình, cô chạy và o phòng, vùi mình và o giưá»ng khóc nức nở.
Chỉ mình René nháºn ra sá»± vắng mặt ấy. Anh vốn vẫn dà nh cho Jane má»™t tình cảm bạn bè nhưng tình cảm ấy vừa dịu dà ng, có dá»± báo và lo lắng hÆ¡n là má»™t thứ tình yêu tầm thưá»ng.
Cha Louis biết mình Ä‘ang được chỠđợi. Má»™t ngưá»i đà n ông thông báo sá»± hiện diện cá»§a cha đã từng được gá»i đến Pégou để báo tin và dẫn đưá»ng cho ông. Vị linh mục đã Ä‘i má»™t mình cùng ngưá»i đà n ông ấy dưới sá»± che chở cá»§a Chúa mà không lo sợ chút nà o.
Há» Ä‘ang ở ngà y thứ ba. Lá»… cưới được ấn định và o ngà y chá»§ nháºt tá»›i và má»—i ngà y từ thứ ba đến chá»§ nháºt Ä‘á»u là ngà y chuẩn bị cho hôn lá»….
Chúng ta đã nhắc đến ở trên là chỉ có René nháºn ra sá»± vắng mặt cá»§a Jane. Anh lên phòng cô, mở cá»a thân máºt như má»™t ngưá»i anh và bắt gặp cô Ä‘ang khóc thổn thức. Cô biết ngà y đánh dấu hạnh phúc cá»§a Hélène cÅ©ng là ngà y đánh dấu bất hạnh cá»§a cô bởi lẽ má»™t khi xong đám cưới, James Asplay và Hélène không có lý do gì để giữ René lại, còn René cÅ©ng không có lý do gì để ở lại.
Anh đỡ cô dáºy dìu ra gần cá»a sổ, mở cá»a, rẽ tóc cô rồi hôn nhẹ lên trán.
- Can đảm lên Jane thân yêu của tôi, can đảm lên!
- Can đảm ư, nói thì dá»… lắm - Jane vừa đáp vừa nức nở - Anh xa em để Ä‘i tìm ngưá»i anh yêu, không trước thì sau, còn em xa anh để không bao giá» gặp lại anh nữa.
René ôm chặt cô và o lòng không trả lá»i. Anh biết nói sao đây? Cô ấy hoà n toà n nói đúng! Anh nghẹn thở, con tim thổn thức những giá»t nước mắt trà o ra.
- Anh tháºt tốt bụng - Cô gái nói và đưa tay lên môi anh rồi chạm và o môi mình như thể cô muốn uống những giá»t nước mắt ấy.
Jane chắc chắn là rất Ä‘au khổ, nhưng René có lẽ còn Ä‘au khổ hÆ¡n vì nghÄ© rằng anh là ngưá»i gây ra bất hạnh nà y mà không thể là m gì để an á»§i cô bạn được, đầu óc căng ra tìm lá»i trợ cứu nhưng trà óc chỉ cho anh và i câu nói đơn Ä‘iệu mà con tim không muốn. Có những lúc trà tuệ chẳng thể là m gì, ngưá»i ta cảm nháºn là đủ và chỉ có con tim má»›i an á»§i được con tim.
Thế là cả hai cùng im lặng má»—i ngưá»i chìm Ä‘i trong dòng suy nghÄ© cá»§a mình, Vì dòng suy nghÄ© ấy giống nhau cùng là má»™t thứ tình yêu bất hạnh nên tốt nhất há» im lặng để khá»i phải nói những câu vô nghÄ©a.
Dù không yêu Jane, René vẫn thấy má»™t tình cảm buồn bã khi cảm nháºn tình yêu cá»§a cô dà nh cho anh. Nếu không thể sống cùng Claire ngưá»i phụ nữ duy nhất anh sẵn lòng muốn sống cùng là Jane. Trong sá»± chỠđợi, giá» phút trôi qua, ngà y trôi qua và cà ng ngà y Jane cà ng thêm buồn và đáng yêu.
Có má»™t thứ nhân đôi ná»—i Ä‘au cá»§a Jane đó là những chuẩn bị cho thứ mà ngưá»i ta gá»i là ngà y lá»….
Bernard, bằng cách rạch thân cây đã tìm được má»™t cây gá»i là tsy-tchou, má»™t loại cây sÆ¡n chắc chắn và trong suốt như cây thanh thạch trên núi cao.
Äám nô lệ cÅ©ng tìm được loại sáp gá»i là pélatchong là m ra tứê nên vừa thanh khiết vừa trong như nến cá»§a ta.
Ngưá»i ta còn Ä‘i hái hoa quả trong rừng cho và o giá» lá»›n để là m rượu. Thứ rượu nà y là m những ngưá»i da Ä‘en và ngưá»i Indu rất mê.
Không ai giấu giếm những chuẩn bị ấy trước mặt Jane và ai ai cÅ©ng tham gia chuẩn bị hứa hẹn má»™t hạnh phúc trá»n vẹn cho cô chị và dù chị cô có dịu dà ng vá»›i cô bao nhiêu. Jane vẫn tan nát cõi lòng.
Buổi tối thứ bảy, Jane cà ng trở nên Ä‘au đớn là René không để cô má»™t mình. Thấy cô đứng dáºy ra ngoà i, anh chá» và i giây rồi cÅ©ng Ä‘i theo. Cô gái không thể rá»i xa phòng cá»§a mình. Anh xuống cầu thang, bước được bốn bước đã thấy cô ngất xỉu bên báºc. Anh bế cô vá» phòng. Thông thưá»ng khi bị như thế, Jane chỉ cần ngá»i muối là hồi phục song lần nà y cÆ¡n mê sảng vẫn dai dẳng.
Jane nằm ngang gối René, ngá»±c áp và o ngá»±c anh bà n tay lạnh như đá, tim cô như ngừng Ä‘áºp chỉ đôi môi cách môi anh và i centimét là còn chút hÆ¡i ấm yếu á»›t phả ra từ lồng ngá»±c cô gái trẻ.
Anh sẽ truyá»n sá»± sống cho cô. Anh tin rằng chỉ áp môi mình và o môi cô, cô gái sẽ dá»±ng ngưá»i lên như bị cÆ¡n sốt Ä‘iện. Tuy nhiên, anh không dám thá» cách nà y hay cách kia. Có lẽ anh không tá»± tin và o mình như Jane từng tin và o anh. Khi nhìn cô gái trẻ trung đến thế, xanh xao đến thế, Ä‘ang héo hon bất động đến thế con tim chà ng trai như tan ra những giá»t nước mắt rÆ¡i xuống khuôn mặt anh. Thế là như bông hoa bị héo nước bừng dáºy khi có giá»t sương mai, Jane ngẩng đầu mở mắt ra.
- Khi anh không ở đây nữa! Em sẽ ra sao? Em thà chết đi còn hơn!
Sau câu than vãn Ä‘au đớn ấy là cÆ¡n chấn động thần kinh mạnh. René muốn Ä‘i gá»i ngưá»i tá»›i giúp nhưng Jane đã nÃu chặt lấy anh và nói:
- Äừng bá» em má»™t mình. Em muốn chết lắm nhưng em muốn anh ở lại đây cÆ¡.
René quay lại ôm cô và o lòng vá»— vá» nhẹ nhà ng cho đến khi cô tỉnh hoà n toà n. Hélène và James Ä‘ang quá sung sướng nên không thể nghÄ© đến những ngưá»i khác nhất là những ngưá»i khác không có mặt ở đó.
Cho đến hai giá» sáng, René và Jane ở trên ban công. Má»i ngưá»i trong nhà đá»u thức chuẩn bị cho lá»… cưới. Ba anh em Justin đã cất những cà nh cây đầy hoa định trồng thà nh má»™t hà ng Ä‘i từ nhà đến giáo đưá»ng. Vì đây là món quà bất ngá»i cho Hélène và James nên há» bà máºt là m việc từ mưá»i giỠđêm đến ba giá» sáng. Khi trở vá», tay vịn và o tay René, nhìn thấy cà nh cây cuối cùng. René nói:
- Tá»™i nghiệp những bông hoa sống trá»n mùa xuân cá»§a chúng chỉ trong ba ngà y rồi sẽ chết!
- Em còn biết một loại hoa không sống đến mùa xuân mà chết trước chúng cơ - Jane lẩm bẩm.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:56 AM.
|

18-09-2008, 08:59 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 79
Äám cưới
Sá»›m ngà y hôm sau, khi René Ä‘i xem tình hình sức khá»e cá»§a Jane, anh gặp Hélène và o phòng cô. Cô chị tốt bụng chợt nhá»› ra hôm qua không chú ý đến em đã đến xin lá»—i. Lúc ấy trá»i còn sá»›m nên chưa ai trong nhà thức dáºy. Hai chị em ở trong vòng tay nhau ná»a tiếng má»›i chia tay.
René chá» cho Hélène vá» phòng má»›i tiến đến cánh cá»a cá»§a Jane. Khi nghe tiếng nức nở gá»i tên anh nhiá»u lần anh má»›i há»i qua cá»a:
- Em có cần gì anh chà ng? Anh và o được chứ?
- Vâng, em cần anh, anh và o đi.
Anh bước và o.
Jane Ä‘ang ngồi trên giưá»ng, cô mặc bá»™ đồ ngá»§ bằng vải lanh rá»™ng, bên cạnh cô có má»™t chiếc túi lá»›n đựng đá rubi, saphia, ngá»c bÃch đã dốc má»™t ná»a ra tấm trải giưá»ng. Cô Ä‘ang chá»n những viên to nhất đẹp nhất cho và o má»™t chiếc túi da Tây Ban Nha nhá» thÆ¡m ngát và thêu hai chữ.
Hai chữ đó là C và S.
- Lại đây - Cô nói với René - Anh đến ngồi cạnh em đi.
René kéo chiếc góc lại gần giưá»ng Jane.
- Chị em vừa ra khá»i đây. Chị ấy rất hạnh phúc. Äiá»u duy nhất khiến chị ấy buồn là em không thể giấu được nước mắt cá»§a mình. Chị ấy há»i bao giá» anh Ä‘i, em nói là ngà y mai thì mai anh sẽ Ä‘i, đúng không? - Cô gái hạ giá»ng và cố giữ cho giá»ng khá»i run.
- Em đã yêu cầu anh ở đến hôm sau ngà y cưới còn gì.
- Và anh tháºt tốt bụng đã đồng ý. Hãy tin rằng em rất biết Æ¡n anh, anh René ạ. Chị ấy há»i em có muốn giữ anh ở lại và i ngà y không nhưng em nói đây là quyết định cá»§a anh, vả lại cÅ©ng cần chấm dứt thôi.
- Chấm dứt ư, Jane yêu quý của tôi! Em định nói gì?
- Em định nói là mình Ä‘au khổ, rằng em cÅ©ng là m anh Ä‘au khổ tình trạng cá»§a chúng ta không lối thoát, rằng dù anh có ở lại thêm má»™t ngà y, hai ngà y hay năm ngà y Ä‘i chăng nữa thì sau năm ngà y anh vẫn rá»i xa chúng em. Ngưá»i ta chỉ sợ cái chết khi ngưá»i ta sống hạnh phúc thôi.
René thở dà i và không nói gì. Suy nghÄ© cá»§a anh giống hệt ý cá»§a Jane, chỉ có Ä‘iá»u anh thấy ngạc nhiên khi cô còn đủ can đảm để nói rà nh mạch như thế.
Jane dốc nốt túi đá quý xuống giưá»ng và tiếp tục chá»n. Trong công việc ấy buồn bã biết nhưá»ng nà o. Cô chăm chút chá»n những viên to nhất, đẹp nhất mà René không dám há»i cô định là m gì vá»›i những viên mà cô tách ra khá»i những viên khác ấy.
Trá»i sáng ùa và o căn phòng. Ngưá»i trong nhà lục tục kéo nhau dáºy và gây tiếng động. Jane chìa tay ra cho René ra hiệu đã đến lúc anh vá» phòng mình. René hôn tay cô rồi Ä‘i ra. Chắc chắn lòng anh cÅ©ng phiá»n muá»™n như cô gái. Anh thay bá»™ quần áo ngá»§ bằng bá»™ veste buổi sáng và đi xuống nhà .
Con ngựa mà Justin quen dùng không yên được thả tự do trên đồng cỠcạnh nhà . Anh lại gần, chìa cho nó một nắm cỠvà huýt sáo khe khẽ. Con ngựa đến ăn cỠtrong tay anh, nhân lúc đó anh nhảy lên lưng nó.
Con ngá»±a nhảy chồm lên nhưng lúc René đã kẹp chặt nó giữa hai chân mình thì nó không thể hất anh xuống được. Chỉ Justin má»›i có thể là m được như thế. Có lẽ vì váºy mà con ngá»±a ấy mang tên Bất Khả Thuần Phục. Cánh cá»a mở ra và má»™t giá»ng nói vang lên.
- Vì Chúa, René! Không ai dám cưỡi con ngựa ấy đâu. Nó sẽ giết ngà i mất.
Nhưng chưa đầy năm phút, con Bất Khả Thuần Phục đã bị khuất phục. Nó trở nên ngoan ngoãn như một con cừu.
René lồng tay túm bá»m nó và dùng nó là m dây cương. Anh dẫn nó đến bên cá»a sổ cá»§a Jane và mặc cho nó kháng cá»±, anh ép nó quỳ gối xuống. Nhưng tay anh vừa má»›i khá»i cổ là nó đã dá»±ng lên chạy má»™t vòng đưa anh và o má»™t con đưá»ng quanh co qua má»™t góc nhá»n. Ở góc quanh ấy anh gặp má»™t bà già da Ä‘en. Dù đã ép con váºt dẹp sang bên phải nó vẫn không biết mình sắp là m gì tuy tuân lệnh nhưng đã nhanh chóng va và o vai bà già rồi hất bà ngã.
Ngưá»i phụ nữ ấy hét lên nhưng René đã nhanh chóng nhảy xuống đất và giúp bà đứng dáºy.
Tai nạn thì không có gì tháºm chà ngưá»i khác còn không báºn tâm. Nhất là ở Ấn Äá»™ chuyện ấy tháºt vặt vãnh vì ngưá»i da trắng đầu tiên đến đây cÅ©ng Ä‘á»u nghÄ© mình có quyá»n cán nát má»™t bà da Ä‘en. Nhưng René rất tốt bụng. Anh rút má»™t thá»i và ng trong túi ra đưa cho bà . Nó tương đương vá»›i mưá»i lăm, hai mươi phăng. Bà già muốn hôn tay anh.
Thấy bà ta Ä‘i bình thưá»ng và tai nạn không có gì nghiêm trá»ng, anh huýt sáo gá»i con Bất Khả Thuần Phục lại, nhảy lên lưng nó lên đưá»ng vá» nhà . Justin đã chá» sẵn để khen ngợi anh.
Chưa ngưá»i nà o có thể trèo lên lưng ngá»±a cá»§a anh ta, thế mà anh ta đã thấy René không chần chừ nhảy lên lưng nó, thuần phục nó rất nhanh.
René chuyện trò vá»›i Justin má»™t lát thì bà già bị anh hất ngã ở góc đưá»ng Ä‘i và o sân há»i và i câu vá»›i ngưá»i trong nhà . Há»i xong, bà ta và o khu nhà rồi mất hút.
- Äó là ai thế? - René há»i.
Justin nhún vai đáp:
- Äó là má»™t mụ phù thá»§y. Quá»· má»›i biết con mụ bất lương đến đây là m gì - Rồi nháºn ra René vẫn mặc áo veste trắng và quần dà i trong khi James đã mặc đại lá»… Ä‘i xuống anh ta nói - Tôi nghÄ© ngà i đã muá»™n rồi đấy. Buổi lá»… bắt đầu lúc mưá»i giá» sáng.
René rút đồng hồ Ä‘eo dây ra xem, đã chÃn giá» kém mưá»i lăm.
- Äúng rồi. Nhưng tôi còn thừa thá»i gian.
Tuy váºy anh vẫn lên phòng. Nhưng khi Ä‘i qua phòng khách, anh ngạc nhiên khi thấy bà già da Ä‘en Ä‘i ra từ phòng Jane. Mụ ta đến đây là m gì?
Anh tiến lại gần há»i và i câu nhưng bà ta lắc đầu ra hiệu không hiểu rồi Ä‘i tiếp.
René muốn và o phòng Jane để há»i nhưng phòng bị khoá bên trong. Anh há»i có và o được không, Jane đáp:
- Không được, em đang thay quần áo.
René trở lại phòng mình. Và i phút sau anh đã thay bộ đồ đại uý hải quân lịch sự. Anh xuống nhà và gặp vị cha cố đang ở phòng ăn.
Từ hôm ngưá»i ta biết ông sẽ đến, Adda đã nghÄ© đến việc may cho ông má»™t bá»™ áo choà ng lá»…. à nghÄ© để ông hà nh lá»… trong chiếc áo Ä‘en khiến cô không vui suốt cả ngà y. Thế là dá»±a và o má»™t cây thá»§y cư mà dân Ấn Äá»™ dùng để trang trà mà u và ng trên quần áo các nhà sư, cô đã nghÄ© ra cách kết hợp vá»›i đưá»ng chỉ thêu tạo thà nh má»™t chiếc áo choà ng mà ngay ở châu Âu cÅ©ng phải coi đó là má»™t kiệt tác.
Cha Louis chưa bao giỠthấy một cái áo đẹp thế nên nét mặt vô cùng rạng rỡ.
Mưá»i giá», những cây nến trên Ä‘iện thỠđã cháy. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u sẵn sà ng.
Jane yếu đến mức chÃnh cha cố má»i cô dá»±a và o tay ai đó để đến nhà thá». Cô đã tá»±a và o tay René. Vì ở Äất Trầu không có toà thị chÃnh nên hôn lá»… không tổ chức theo phương thức dân sá»± mà theo nghi thức tôn giáo.
Lối Ä‘i trồng toà n cây nở hoa trải từ nhà đến nhà thá» là m tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên, trừ những ai trồng nó. Nhìn cây giống như má»c bởi phép thuáºt váºy.
Sau những câu há»i quen thuá»™c vá»›i sá»± trả lá»i đồng ý cá»§a cặp vợ chồng, lúc cha cố trao nhẫn cho Hélène, Jane thở mạnh và sụp xuống chiếc ghế đối diện.
René vá»™i đưa lá» muối ngá»i. Jane hiểu má»i ngưá»i sẽ Ä‘au lòng thế nà o khi có biểu hiện buồn bã như váºy. Cô táºp trung tất cả can đảm cá»§a mình giả cho má»i ngưá»i thấy cô chỉ quỳ gối cầu nguyện thôi.
Chỉ có Hélène và René nháºn ra chuyện vừa xảy ra.
Jane muốn dá»± bữa trưa nhưng sức khá»e không chiá»u theo ý muốn cá»§a cô. Cô rá»i bà n và lên nhà .
René đưa mắt nhìn Hélène ra hiệu anh ở lại, nhưng năm phút sau cô nói với anh:
- Ngà i René, phiá»n ngà i lên xem Jane thế nà o. Ngà i là bác sÄ© cá»§a tất cả chúng tôi. Em tôi dạo nà y yếu quá và chỉ ngà i má»›i có cách chữa thá»±c sá»±.
René đứng dáºy nhảy lên phòng Jane. Anh thấy cô đổ váºt xuống sà n. Cô không kịp nằm lên ghế hay lên giưá»ng. Anh đỡ dưới vai cô dìu cô ngồi lên chiếc ghế bà nh cạnh cá»a sổ. Cô chuyển từ cÆ¡n mệt sang mê man. Khi dứt cÆ¡n sốt, cô rÆ¡i và o tình trạng đỠđẫn, còn đáng sợ hÆ¡n bị sốt.
Ngưá»i ta cảm thấy có Ä‘iá»u bất ổn Ä‘ang xảy ra trong cá»— máy ngưá»i đẹp đẽ nà y. Cô không theo quy luáºt cuá»™c sống thông thưá»ng nữa mà sẽ theo những cÆ¡n biến động lá»™n xá»™n cá»§a bất ổn ấy.
- Ôi, Jane - René tuyệt vá»ng nói - Em định tá»± sát đấy à ?
- Ôi! - Jane đáp lại - Nếu em có thá»i gian, em sẽ không tá»± sát đâu em sẽ chết má»™t mình cÆ¡.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:56 AM.
|
 |
|
| |