 |
|

18-09-2008, 06:47 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 65
Äức vua đã băng hà , tân vương vạn tuế
Và i phút sau, Catherine và quáºn công d Alençon vừa nhợt nhạt vì sợ hãi vừa run lên vì tức giáºn cùng bước và o. Như Henri đã Ä‘oán, Catherine đã biết hết và đã nói hết vá»›i François. Há» bước tá»›i và i bước và dừng lại chỠđợi.
Henri đứng ở đầu giưá»ng Charles.
Nhà vua tuyên bố ý nguyện của ông. Ông nói với mẹ:
- Thưa bà , nếu ta có má»™t đứa con trai, bà sẽ nắm quyá»n nhiếp chÃnh, hoặc nếu không có bà , thì sẽ là vua Ba Lan, hoặc nếu không có vua Ba Lan chăng nữa, thì đã có hoà ng đệ François. Nhưng ta không có con trai. Sau ta ngai và ng phải thuá»™c vá» quáºn công d Anjou em ta mà lúc nà y không có mặt ở đây. Vì ông ta sẽ trở vá» ngà y má»™t, ngà y hai đòi lại ngai và ng nà y. Ta không muốn ông ta gặp phải ngưá»i thế chá»— mình do có những đặc quyá»n tương tá»±, có thể tranh già nh địa vị vá»›i ông ta và đẩy vương quốc nà y và o má»™t cuá»™c chiến tranh giữa những ngưá»i đòi kế vị. Thưa bà , đó chÃnh là lý do khiến ta không chá»n bà là m ngưá»i nhiếp chÃnh, vì Ä‘iá»u đó sẽ buá»™c bà phải chá»n lá»±a giữa hai ngưá»i con, Ä‘iá»u đó sẽ là m Ä‘au lòng ngưá»i mẹ trong bà . Äó là lý do tại sao ta không chá»n François em ta vì François có thể sẽ nói vá»›i anh hắn rằng: "Ông đã có má»™t ngai và ng, tại sao ông lại bá» nó mà đi?". Không, đây ta chá»n má»™t ngưá»i có thể tạm giữ ngai và ng và giữ vòng vương miện trong tay chứ không đội nó lên đầu. Xin bà hãy cúi chà o ngưá»i đó, hoà ng đệ, hãy cúi chà o ngưá»i đó: vị nhiếp chÃnh đó là vua Navarre!
Với một cỠchỉ ra lệnh cao cả tột cùng, ông đưa tay chà o Henri.
Catherine và d Alençon phác má»™t cá» chỉ lÆ¡ lá»ng vừa như má»™t sá»± thi lá»… vừa như má»™t cÆ¡n giáºt mình căng thẳng.
- Äức ông nhiếp chÃnh, xin hãy cầm lấy chiếu chỉ trao cho ông quyá»n chỉ huy quân đội, chìa khoá các kho tà ng quyá»n lợi và quyá»n lá»±c hoà ng gia cho tá»›i ngà y vua Ba Lan trở vá».
Catherine nhìn Henri như muốn ăn tươi nuốt sống. François lảo đảo đến ná»—i đứng không vững. Sá»± má»m yếu cá»§a ngưá»i nà y, cÅ©ng như sá»± cứng cá»i cá»§a kẻ kia đáng lẽ là m an lòng Henri lại chỉ rõ ra cho ông mối nguy hiểm hiện tại trước mắt đầy Ä‘e doạ.
Henri hết sức cố gắng vượt qua má»i ná»—i sợ hãi, ông cầm lấy tá» chiếu chỉ từ tay nhà vua rồi đứng thẳng ngưá»i dáºy, ông nhìn Catherine và François vá»›i cái nhìn như muốn nói: "Hãy coi chừng, ta là chúa cá»§a các ngưá»i".
Catherine hiểu được cái nhìn ấy.
- Không Ä‘á»i nà o - Bà thốt lên - Không Ä‘á»i nà o dòng há» nhà ta chịu khuất phục trước má»™t dòng há» khác. Chừng nà o còn má»™t ngưá»i há» Valois thì không má»™t tên nà o trong há» Bourbon được trị vì trên đất Pháp.
- Nà y bà - Charles vừa kêu lên vừa nhá»m dáºy trên chiếc giưá»ng vá»›i những tấm khăn trải giưá»ng đỠmáu - Coi chừng đấy, ta vẫn còn là vua. Không lâu nữa, ta cÅ©ng biết thế, nhưng chẳng cần lâu la gì cÅ©ng có thể xảy ra lệnh trừng phạt những kẻ giết ngưá»i và những tên chuyên đầu độc ngưá»i.
- Nà o, thế thì xin bệ hạ cứ ra…, nếu bệ hạ dám. Còn ta, ta cũng ra mệnh lệnh… François lại đây, đi thôi.
Và bà nhanh chóng bước ra kéo theo cả quáºn công d Alençon.
- Nancey! - Charles hét lên - Nancey, đến đây! Ta muốn như váºy, ta ra lệnh như váºy, cho bắt mẹ ta, bắt em ta, bắt…
Máu túa ra ngắt lá»i nhà vua đúng lúc viên chỉ huy vệ binh mở cá»a, và nhà vua ngạt thở khò khè trên giưá»ng.
Nancey chỉ má»›i nghe được tên mình, những mệnh lệnh tiếp theo được nói ra vá»›i giá»ng khó nghe hÆ¡n đã chìm trong không gian.
- Giữ cá»a - Henri ra lệnh - Äừng cho ai và o.
Nancey cúi chà o và đi ra.
Henri đưa mắt nhìn tấm thân bất động mà ngưá»i ta có thể tưởng nhầm là má»™t xác chết nếu như không có má»™t hÆ¡i thở nhẹ nhõm lung lay lá»›p bá»t Ä‘ang sùi trên mép Charles.
Ông nhìn hồi lâu rồi tự nói với mình:
- Äây là lúc tá»™t cùng, ta phải trị vì hay phải sống đây?
Cùng lúc đó, tấm rèm treo trên đầu giưá»ng được vén lên, phÃa sau là má»™t gương mặt tái xanh và má»™t giá»ng nói vang lên giữa cảnh im lặng chết chóc Ä‘ang ngá»± trị trong phòng nhà vua.
- Hãy sống cái đã - Giá»ng đó nói.
- René à - Henri thốt lên.
- Thưa bệ hạ, vâng.
- Lá»i tiên Ä‘oán cá»§a ngưá»i là sai sao? Ta không được là m vua ư? - Henri kêu lên.
- Thưa bệ hạ, Ngưá»i sẽ là m vua, nhưng thá»i Ä‘iểm chưa tá»›i.
- Là m sao ngưá»i biết được? Hãy nói cho ta biết liệu ta có thể tin ngưá»i được hay không?
- Xin bệ hạ lắng nghe.
- Ta nghe đây.
- Bệ hạ cúi xuống đây.
Henri nghiêng mình xuống trên thân Charles. René cÅ©ng cúi xuống. Há» chỉ cách nhau có bá» rá»™ng chiếc giưá»ng, và khoảng cách đó lại cà ng ngắn lại vì há» Ä‘á»u cúi xuống. Giữa há» là tấm thân bất động im lìm cá»§a nhà vua Ä‘ang hấp hối.
- Xin bệ hạ hãy nghe đây - René nói - Tôi được Thái háºu đặt ở đây để hại bệ hạ nhưng tôi muốn được giúp Ngưá»i hÆ¡n, tôi tin và o lá số tá» vi cá»§a Ngưá»i. Giúp bệ hạ tôi vừa được lợi cho thể xác lẫn linh hồn tôi.
- Có phải Thái háºu cÅ©ng đã ra lệnh cho ngưá»i nói vá»›i ta như thế không? - Henri nghi ngá» lo lắng há»i.
- Không - René đáp - Nhưng hãy nghe má»™t Ä‘iá»u bà máºt.
Và y lại cúi thấp hÆ¡n nữa, Henri cÅ©ng là m theo đến ná»—i hai mái đầu gần như chạm nhau. Cuá»™c nói chuyện cá»§a hai ngưá»i trên thân thể má»™t ông vua Ä‘ang chết mang vẻ u tối đến ná»—i đám tóc cá»§a gã Florentin mê tÃn dá»±ng ngược cả lên, còn mồ hôi chảy đầm đìa trên gương mặt Henri
- Xin bệ hạ hãy nghe má»™t Ä‘iá»u bà máºt mà chỉ mình tôi được biết và tôi xin nói để bệ hạ hay nếu bệ hạ dám thá» trên linh hồn ngưá»i sắp chết nà y là sẽ tha thứ cho tôi vá» cái chết cá»§a lệnh bà Thái háºu mẹ Ngưá»i.
- Ta đã hứa vá»›i ông Ä‘iá»u đó má»™t lần rồi - Henri sầm mặt nói.
- Bệ hạ đã hứa chứ không thỠ- René đáp và lùi lại một bước.
- Ta xin thá» - Henri vừa nói vừa giÆ¡ bà n tay phải lên phÃa trên đầu Charles.
- Váºy thì, thưa bệ hạ - Gã ngưá»i xứ Florence vá»™i và ng nói - Vua Ba Lan Ä‘ang vá» tá»›i nÆ¡i!
- Không đâu - Henri đáp - Ngưá»i đưa tin đã bị vua Charles cho bắt rồi.
- Äức vua Charles chỉ má»›i bắt má»™t ngưá»i trên đưá»ng Château-Thierry nhưng Thái háºu do lo xa đã gá»i ba tÃn sứ Ä‘i bằng ba đưá»ng khác nhau.
- A, ta tháºt chẳng may!
- Sáng nay có má»™t ngưá»i đưa tin từ Varsovie tá»›i. Vua Ba Lan Ä‘i sau ông ta mà không ai nghÄ© tá»›i việc cản Ngưá»i vì ở Varsovie ngưá»i ta còn chưa biết vua Charles bị ốm. Ngưá»i đưa tin đó chỉ Ä‘i trước Henri d Anjou và i giá».
- Chao ôi! Ước gì ta có được chỉ tám ngà y thôi - Henri than.
- Vâng, nhưng bệ hạ nà o có đến tám tiếng đồng hồ. Bệ hạ có nghe thấy tiếng binh khà đang chuẩn bị đó không?
- Có.
Những binh khà đó là để dà nh cho bệ hạ đấy. HỠsẽ đến giết bệ hạ ngay ở đây, ngay trong phòng đức vua.
- Äức vua còn chưa chết kia mà .
René đăm đăm nhìn Charles:
- Trong mưá»i phút nữa nhà vua sẽ băng hà . Váºy bệ hạ có chừng mưá»i phút nữa để sống.
- Ta phải là m gì bây giỠđây.
- Bệ hạ phải trốn ngay không để phà một giây phút nà o nữa.
- Nhưng trốn bằng đưá»ng nà o? Nếu chúng đợi ta trong tiá»n phòng thì khi ta Ä‘i ra chúng sẽ giết ta mất.
- Xin bệ hạ nghe đây: tôi liá»u tất cả vì bệ hạ, chỉ mong Ngưá»i đừng bao giá» quên Ä‘á»u đó.
- Ngưá»i cứ yên lòng.
- Bệ hạ hãy theo tôi qua lối Ä‘i bà máºt nà y, tôi sẽ dẫn bệ hạ tá»›i táºn đưá»ng ngầm bên tưá»ng thà nh. Rồi để kéo dà i thì giá» cho bệ hạ, tôi sẽ Ä‘i báo vá»›i Thái háºu rằng bệ hạ Ä‘ang xuống. Ta coi như bệ hạ tình cá» mà phát hiện ra lối Ä‘i bà máºt để trốn, thôi Ä‘i thôi.
Henri cúi xuống bên Charles và hôn lên trán ông.
- Vĩnh biệt anh, tôi sẽ không bao giỠquên ước muốn cuối cùng của anh là được thấy tôi kế vị anh. Tôi sẽ không bao giỠquên ý nguyện cuối cùng của anh là tấn phong cho tôi. Anh hãy chết bằng an. Nhân danh đồng đạo của tôi, tôi tha thứ cho anh vỠmáu đã đổ.
- Khẩn trương lên - René giục - Ông ta đang tỉnh lại, trốn đi trước khi ông ta mở mắt lại, trốn nhanh!
- Nhũ mẫu - Charles lẩm bẩm - Nhũ mẫu ơi!
Henri nắm lấy thanh kiếm trên đầu giưá»ng Charles từ nay đã trở thà nh vô dụng vá»›i nhà vua, ông nhét chiếu chỉ phong ông là m nhiếp chÃnh và o ngá»±c áo, hôn lên trán Charles má»™t lần cuối Ä‘i vòng quanh giưá»ng, biến và o trong ngách trổ và đóng lại sau lưng mình.
- NhÅ© mẫu! - Nhà vua cất giá»ng đã khá»e hÆ¡n gá»i - NhÅ© mẫu đâu?
Ngưá»i đà n bà phúc háºu chạy tá»›i.
- Thế nà o, có việc gì váºy, Charles? - Bà há»i.
- Nhũ mẫu ơi!
Mi mắt nhà vua trợn ngược, con ngưá»i như nở ra và trÆ¡ trÆ¡ bất động vì cái chết:
- Trong lúc ta ngá»§ chắc có việc gì đã xảy ra, ta thấy ánh sáng rá»±c rỡ, ta thấy Chúa trá»i chúa tể cá»§a chúng ta, ta thấy đức Chúa Giêsu, ta thấy Äức Mẹ Äồng trinh, há» cầu khẩn, há» năn nỉ Äức Chúa trá»i giùm ta vị chúa tể đầy uy lá»±c tha tá»™i cho ta… Ngưá»i ta gá»i… Ôi lạy Chúa! Xin hãy đón nháºn con vá»›i lòng từ bi quảng đại cá»§a Ngưá»i… Lạy Chúa! Xin hãy quên con đã từng là vua, vì con đến vá»›i Ngưá»i không quyá»n trượng, không vương miện… Lạy Chúa! Xin hãy quên Ä‘i những tá»™i lá»—i cá»§a má»™t ông vua để chỉ nhá»› tá»›i những ná»—i khổ Ä‘au cá»§a con ngưá»i… Lạy Chúa! Con đây.
Vừa nói những lá»i nà y, Charles vừa nhổm mình dáºy như muốn Ä‘i theo tiếng nói Ä‘ang kêu gá»i ông. Sau những lá»i cuối cùng, Charles thở hắt ra má»™t cái và toà n thân lạnh giá bất động ngã váºt xuống trong tay nhÅ© mẫu.
Trong khi đó những ngưá»i lÃnh do Catherine chỉ huy dồn tá»›i lối Ä‘i mà ai ai cÅ©ng biết là Henri sẽ phải ra theo lối đó. Nhưng Henri được René dẫn đưá»ng đã Ä‘i theo hà nh lang bà máºt và tá»›i đưá»ng ngầm tưá»ng thà nh, ông nhảy lên má»™t con ngá»±a Ä‘ang chỠông và phi tá»›i chá»— ông biết sẽ được gặp de Mouy.
Äá»™t nhiên, nghe tiếng vó ngá»±a phi dồn dáºp trên bá» thà nh, má»™t và i ngưá»i lÃnh gác quay lại và thét lên:
- Ông ta trốn rồi! Ông ta trốn rồi!
- Ai thế? - Thái háºu vừa tiến lại gần cá»a sổ vừa há»i.
- Äức vua Henri, đức vua Navarre! - Bá»n lÃnh gác cùng kêu lên.
- Bắn đi! - Catherine ra lệnh - Bắn hắn đi!
Những ngưá»i lÃnh gác nhắm bắn nhưng Henri đã Ä‘i quá xa.
- Hắn đã trốn - Thái háºu kêu lên - Váºy là hắn đã thua cuá»™c.
- Hắn đã trốn - Quáºn công d Alençon lẩm bẩm - Váºy ta sẽ là vua.
Nhưng cùng lúc đó, trong khi François và mẹ vẫn còn Ä‘ang đứng bên cá»a sổ, chiếc cầu treo kêu răng rắc dưới chân ngá»±a và tiếng binh khà lách cách chạm nhau, tiếng ầm ầm náo động mở đưá»ng cho má»™t chà ng trai mÅ© cầm tay, ngá»±a phóng như bay, vừa lao và o sân vừa kêu to: "Nước Pháp!". Theo sau ông là bốn vị quý tá»™c mình mẩy đầy mồ hôi, bụi đưá»ng và ngá»±a cá»§a há» cÅ©ng sùi bá»t mép như ngá»±a cá»§a ông
- Con trai ta! - Catherine kêu lên và vươn tay qua cá»a sổ.
- Mẹ ơi! - Chà ng trai vừa kêu lên đáp lại vừa nhảy xuống ngựa.
- D Anjou anh ta! - François kinh hoà ng báºt ngá»a ngưá»i vá» phÃa sau thốt lên.
- Äã muá»™n quá rồi - Henri d Anjou há»i mẹ.
- Không đâu, ngược lại, đúng lúc là khác. Dù cho Äức Chúa có cầm tay con đưa Ä‘i Ngưá»i cÅ©ng không thể đưa con vỠđúng dịp hÆ¡n thế được. Con hãy nhìn và nghe xem.
Quả thực lúc đó ông de Nancey, chỉ huy vệ binh tiến ra ban công của căn phòng nhà vua.
Má»i ánh mắt Ä‘á»u đổ dồn theo ông ta.
- Ông bẻ má»™t chiếc gáºy thà nh hai Ä‘oạn, má»—i tay cầm má»™t Ä‘oạn giÆ¡ cao và hô lên ba lần:
"Äức vua Charles IX đã băng hà ! Äức vua Charles IX đã băng hà ! Äức vua Charles IX đã băng hà !"
Và ông thả cho rÆ¡i hai Ä‘oạn gáºy.
"Äức vua Henri III vạn tuế!" - Catherine khi đó vừa kêu lên vừa thà nh kÃnh biết Æ¡n đưa tay là m dấu - Äức vua Henri III vạn tuế!"
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng thanh lặp lại tiếng kêu nà y trừ quáºn công d Alençon:
"A! Mụ ấy đã lừa ta!" - Ông vừa thốt lên vừa đưa móng tay cà o xé ngực mình.
"Ta đã thắng! - Catherine reo lên - Và tên Bearnais khốn kiếp kia sẽ không được trị vì!"
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:25 AM.
|

18-09-2008, 06:48 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 66
Má»™t năm đã trôi qua kể từ cái chết cá»§a vua Charles và việc lên ngôi cá»§a ngưá»i kế vị ông.
Vua Henri III may mắn được trị vì nhỠân huệ cá»§a Chúa và cá»§a Thái háºu Catherine, đã Ä‘i dá»± má»™t đám rước linh đình để mừng Äức Bà Cléry. Ông Ä‘i bá»™ cùng hoà ng háºu và tất cả triá»u đình.
Vua Henri III hoà n toà n có thể cho phép mình giải trà như thế lắm, vì giỠđây không có mối lo ngại nà o khiến ông báºn tâm. Vua Navarre còn ở Navarre nÆ¡i bao lâu ông đã mong ước được trở vá» và ngưá»i ta đồn ông rất quan tâm tá»›i má»™t tiểu thư xinh đẹp dòng há» Monmorency tên là Fosseuse. Marguerite ở bên ông, nà ng trầm lặng, và u buồn. Ở nÆ¡i núi rừng tươi đẹp nà y, nà ng chẳng tìm thấy sá»± giải trà mà chỉ là niá»m khuây khoả cho hai ná»—i Ä‘au khổ nhất cá»§a cuá»™c Ä‘á»i đó là sá»± xa cách và cái chết.
Paris rất yên bình và Thái háºu thá»±c sá»± đã trở thà nh nhiếp chÃnh kể từ khi đứa con cưng Henri cá»§a bà lên là m vua. Khi thì bà ở Louvre, khi thì bà ở Soissons nằm ở chá»— nay là chợ bán lúa mì. Ngà y nay ngưá»i ta chỉ còn thấy có chiếc cá»™t đẹp trang nhã là di tÃch cá»§a dinh đó khi xưa.
Má»™t tối, bà đang rất chú tâm nghiên cứu các vì Tinh tú cùng vá»›i René. Bà vẫn không há» hay biết những vụ phản bá»™i nho nhá» cá»§a y và y đã trở lại được lòng bà vì đã là m chứng gian rất đúng lúc trong vụ De Mole và Coconnas. Äang giữa lúc như thế thì ngưá»i ta đến báo vá»›i bà rằng có ngưá»i xin trình bà vá» má»™t việc tối quan trá»ng và đang chá» bà tại phòng cầu nguyện.
Bà vội và ng xuống phòng cầu nguyện, và gặp phải Maurevel.
- Hắn Ä‘ang ở đây - Viên cá»±u chỉ huy pháo thá»§ thốt lên không để cho Catherine kịp có thá»i giá» há»i y trước theo như nghi thức hoà ng gia đã định.
- Hắn là ai? - Catherine há»i.
- Tâu lệnh bà , còn ai khác nữa ngoà i vua Navarre ra?
- Ở đây! - Catherine thốt lên - Henri ở đây ư?… Thế cái thằng bất trị ấy vỠđây là m gì?
- Theo như bỠngoà i thì hắn sẽ gặp phu nhân de Sauve, chỉ có thế. Nhưng chắc chắn hắn tới để bà n âm mưu chống lại đức vua.
- Thế nhưng sao ông biết hắn ở Paris?
- Hôm qua tôi thấy hắn và o một ngôi nhà và một lát sau phu nhân de Sauve cũng tới gặp hắn ở đó.
- Ông có tin chắc đúng là hắn không?
- Tôi đợi cho đến lúc hắn ra, tức là phải đợi rất lâu trong đêm. Tá»›i ba giá», đôi tình nhân lại ra Ä‘i. Tên vua đã đưa phu nhân de Sauve vá» táºn cổng ghi-sê ở Louvre, ở đó nhá» và o ngưá»i gác cổng chắc là đã được hưởng lợi lá»™c gì đấy nên bà ta và o được mà chẳng bị há»i han gì. Tên vua kia vừa Ä‘i vừa khe khẽ hát, chân Ä‘i thoăn thoắt cứ như thể hắn Ä‘ang ở giữa rừng núi quê hắn váºy.
- Thế hắn vỠđâu?
- Phố Arbre sec, quán trỠTinh tú, cũng vẫn ở chỗ viên chủ quán đã cho trú ngụ hai tên phù thuỷ mà lệnh bà đã cho hà nh hình hồi năm ngoái.
- Tại sao ông không tới báo ngay cho ta việc đó?
- Vì lúc bấy giỠtôi còn chưa tin chắc vỠtin nà y.
- Thế bây giỠthì sao?
- Bây giỠtôi tin chắc rồi, thưa lệnh bà .
- Ngưá»i đã thấy y rồi chứ?
- Thấy rõ lắm: tôi nấp ở nhà má»™t ngưá»i bán rượu phÃa đối diện tôi thấy hắn bước và o cÅ©ng vẫn ngôi nhà hôm trước rồi thì vì phu nhân de Sauve đến cháºm, hắn đã sÆ¡ ý thò mặt ra phÃa ô cá»a kÃnh tầng má»™t, và thế là tôi không còn nghi ngá» gì nữa.
Với lại một lát sau phu nhân de Sauve lại tới gặp hắn lần nữa.
- Và ngưá»i nghÄ© rằng chúng sẽ lại đến ba giá» sáng như đêm trước?
- Chắc là như thế.
- Ngôi nhà đó ở đâu?
- Gần chá»— Cây tháºp tá»± trên những cánh đồng nhá», phÃa cá»a ô Saint-Honoré.
- ÄÆ°á»£c lắm, ông de Sauve không biết nét chữ cá»§a ông chứ?
- Thưa không.
- Ông ngồi xuống đây và viết đi.
Maurevel tuân lệnh cầm bút và nói:
- Thưa lệnh bà , tôi đã sẵn sà ng.
Catherine Ä‘á»c:
"Trong khi nam tước de Sauve Ä‘ang trá»±c tại Louvre, nam tước phu nhân vui thú cùng vá»›i má»™t gã Ä‘iển trai bạn cá»§a bà trong má»™t ngôi nhà ở Cây tháºp tá»± trên những cánh đồng nhá», gần cá»a ô Saint-Honoré. Nam tước de Sauve sẽ nháºn ra ngôi nhà nhá» má»™t dấu chữ tháºp đỠvẽ trên tưá»ng".
- Sao nữa ạ? - Maurevel há»i.
- Ông hãy chép thêm bản nữa của bức thư nà y.
Maurevel máy móc tuân lá»i.
- Bây giá» hãy cho má»™t ngưá»i khôn khéo chuyển bức thư nà y cho nam tước de Sauve - Thái háºu ra lệnh - Bức kia thì để cho ngưá»i đó đánh rÆ¡i trong hà nh lang cung Louvre.
- Tôi vẫn chưa hiểu.- Maurevel nói.
Catherine nhún vai:
- Ông không hiểu là khi má»™t ông chồng nháºn được má»™t bức thư như thế nà y thì phải nổi giáºn à ?
- Nhưng tâu lệnh bà , tôi thấy hồi vua Navarre ở đây, ông ta đâu có giáºn.
- Kẻ chịu bá» qua những Ä‘iá»u lá»—i cá»§a má»™t ông vua có lẽ không chịu bá» qua những chuyện đó ở má»™t gã tán gái thông thưá»ng. Vả lại nếu y không tức giáºn thì đã có ông giáºn thay cho y.
- Tôi ấy ạ?
- Äúng thế. Ông hãy Ä‘em Ä‘i bốn ngưá»i, hoặc nếu cần thì sáu ngưá»i cÅ©ng được. Các ông Ä‘eo mặt nạ phá cá»a mà và o như thể các ông do ông nam tước sai đến váºy. Các ông sẽ bắt được quả tang đôi tình nhân Ä‘ang tâm tình bên nhau. Các ông sẽ đánh chúng nhân danh đức vua. Và ngà y hôm sau, cái thư đánh rÆ¡i trong hà nh lang Louvre sẽ được cái kẻ ngoan đạo đã cho lưu hà nh nó tìm thấy và sẽ chứng thá»±c rằng đó chÃnh là đức ông chồng trả thù. Tuy nhiên, do tình cá» mà gã nhân tình lại là vua Navarre. Nhưng nà o ai biết trước được Ä‘iá»u đó kia chứ, ai cÅ©ng vẫn cứ tưởng hắn Ä‘ang còn ở Pau cÆ¡ mà .
Maurevel nhìn Catherine đầy vẻ thán phục, cúi đầu chà o rồi lui ra.
Khi Maurevel ra khá»i dinh Soissons thì cÅ©ng là lúc bà de Sauve bước và o ngôi nhà nhá» trên đưá»ng Cây tháºp tá»±.
Henri để cá»a hé mở đợi bà .
Ngay khi thấy bà trên cầu thang ông đã há»i.
- Mình không bị theo dõi đấy chứ?
- Không đâu - Charlotte đáp - Ãt ra là theo chá»— tôi được biết.
- Chẳng là tôi cứ tưởng tôi bị theo dõi không chỉ buổi đêm hôm qua mà ngay cả tối nay nữa.
- Ôi lạy Chúa, mình là m tôi sợ đấy! Nếu ká»· niệm êm đẹp mình trao cho má»™t ngưá»i tình cÅ© lại là m mình gặp chuyện chẳng hay thì tôi ân háºn chẳng bao giá» nguôi được.
- Xin mình cứ yên tâm, chúng ta có ba tay kiếm giữ gìn cho chúng ta trong bóng tối
- Thưa bệ hạ, ba còn là Ãt.
- Thế cũng là đủ khi ba tay kiếm đó tên là de Mouy, Saucourt và Barthélemy.
- Hoá ra de Mouy theo mình vỠParis à ?
- Äúng váºy.
- Ông ta dám trở vỠkinh đô - Hay cũng như mình ông ta có một tình nương đáng thương nà o đó đang chỠông ta?
- Không, nhưng ông ta có má»™t kẻ thù ở đây và ông ta đã thá» giết cho được y. Mình thân yêu ạ, chỉ có căm thù má»›i khiến ngưá»i ta cÅ©ng là m được nhiá»u Ä‘iá»u rồ dại như tình yêu mà thôi.
- Cám ơn bệ hạ.
- Ôi tôi đâu có nói tá»›i những việc rồ dại hiện thá»i, ấy là tôi nói tá»›i những chuyện ngốc nghếch trong quá khứ và tương lai đấy chứ. Nhưng đừng bà n cãi vá» chuyện ấy nữa, chúng ta không nên để phà thì giá».
- Váºy bệ hạ vẫn định Ä‘i à ?
- Äêm nay tôi ra Ä‘i.
- Nhưng việc buộc mình phải quay vỠParis xong rồi à ?
- Tôi quay lại đây chỉ vì mình thôi.
- Nói dối.
- Xin thá», em thân mến, tôi nói tháºt đấy. Nhưng thôi không nói chuyện ấy nữa. Tôi còn hai ba tiếng đồng hồ hạnh phúc nữa rồi chúng ta phải chia tay nhau mãi mãi.
- Ôi mình ơi chỉ có tình yêu của tôi là còn mãi mà thôi.
Henri vừa nói ông không có thì giỠđể tranh luáºn, vì váºy nên ông không há» tranh luáºn, ông tin lá»i phu nhân hay Ãt ra cÅ©ng tá» ra là tin lá»i bà vì ông vốn hay hoà i nghi.
Trong lúc đó, đúng như lá»i vua Navarre, de Mouy và hai đồng đội cá»§a chà ng nấp quanh ngôi nhà .
Theo hẹn Henri sẽ ra khá»i nhà và o ná»a đêm chứ không phải là ba giá» sáng. Há» sẽ đưa phu nhân de Sauve vá» Louvre như đêm trước và từ đó há» sẽ tá»›i phố Cerisaie nÆ¡i Maurevel ở.
Chỉ đến ngà y hôm đó de Mouy má»›i biết chÃnh xác vá» chá»— kẻ thù cá»§a chà ng ở.
HỠở đó đã được má»™t tiếng đồng hồ chợt thấy có má»™t ngưá»i, theo sau là năm ngưá»i nữa, tiến tá»›i gần cá»a ngôi nhà nhá» và lôi ra rất nhiá»u chìa khoá để thá» mở.
Nhìn thấy váºy de Mouy Ä‘ang nấp trong chá»— khuất ở cánh cá»a nhà bên cạnh chỉ nhảy má»™t bước đã tá»›i bên ngưá»i kia và nắm lấy tay y.
- ChỠtà đã - Chà ng nói - Không được và o đấy.
Ngưá»i kia nhảy lùi ra phÃa sau, và trong khi báºt ngưá»i lên mÅ© y rÆ¡i ra.
- De Mouy de Saint-Phale! - Y kêu lên.
- Maurevel! - Chà ng trai Tân giáo hét lên và giơ kiếm - Ta đi tìm mà y, mà y lại dẫn xác đến gặp ta, cám ơn lắm.
Nhưng cÆ¡n tức giáºn không là m chà ng quên mất Henri, chà ng quay vá» phÃa cá»a sổ và huýt sáo theo kiểu các chà ng mục đồng xứ Bearn.
- Thế là đủ! - Chà ng trai nói vá»›i Saucourt - Bây giá» thì đến đây quân giết ngưá»i, đến đây!
Và chà ng lao tới Maurevel.
Y đã kịp có thì giỠrút từ thắt lưng ra một khẩu súng tay.
- A, lần nà y thì mà y chắc chết rồi - Kẻ giết vua vừa nói vừa ngắm bắn chà ng trai.
Và y bấm cò. Nhưng de Mouy đã nhảy được sang phải và phát đạn sượt đi.
- GiỠthì đến lượt tao. - Chà ng thét lên.
Và chà ng đâm má»™t nhát mạnh đến ná»—i mặc dầu vấp phải vòng thắt lưng da, mÅ©i nhá»n cá»§a thanh kiếm đã xuyên qua váºt chướng ngại và đâm và o thịt.
Kẻ giết ngưá»i thốt ra má»™t tiếng kêu man dại đầy Ä‘au đớn khiến những tên tay sai cá»§a y tưởng y bị đâm chết kinh hoảng bá» chạy vá» phÃa phố Saint-Honoré.
Maurevel không phải là ngưá»i can đảm. Thấy ngưá»i cá»§a y bá» chạy và phải đương đầu vá»›i má»™t địch thá»§ như de Mouy, y cÅ©ng định bá» trốn và vừa chạy theo đưá»ng mà bá»n tay chân đã trốn, y vừa la to: "Cứu tôi vá»›i!"
De Mouy, Saucourt và Barthélemy hăng máu lên cũng lao theo chúng.
Trong khi há» chạy theo phố Grenelle để cắt ngang đưá»ng trốn cá»§a bá»n kia thì má»™t cánh cá»a sổ mở ra và có ngưá»i nhảy từ tầng má»™t xuống mặt đất còn đẫm nước mưa.
Äó chÃnh là Henri
Tiếng huýt sáo cá»§a de Mouy báo cho ông biết có nguy cÆ¡ nà o đó và tiếng súng nổ đã tá» rõ mối nguy hiểm ấy là nghiêm trá»ng và Henri chạy tá»›i để tiếp ứng cho các bạn.
Sôi nổi và mạnh mẽ, ông cầm thanh kiếm tuốt trần lao theo dấu vết há».
Có tiếng kêu từ phÃa rà o chắn Sergents chỉ lối cho ông. Äó là Maurevel vì cảm thấy bị de Mouy Ä‘uổi sát Ä‘ang cố gá»i đồng bá»n Ä‘ang sợ hết hồn tá»›i cứu. Hoặc y phải quay đầu lại hoặc y phải chịu bị đâm sau lưng.
Maurevel quay lại gặp ngay mÅ©i kiếm cá»§a kẻ thù và gần như tức thì đâm cho de Mouy má»™t nhát khéo léo đến ná»—i khăn quà ng cá»§a chà ng bị chá»c rách. Nhưng de Mouy cÅ©ng phản công lại ngay.
Kiếm chà ng lại đâm lần nữa và o lá»›p thịt da mà nó đã má»™t lần cắm và o và hai tia máu phá»t ra từ hai vết thương.
- Trúng rồi! - Henri đang chạy tới kêu lên - Nữa đi, de Mouy!
De Mouy chẳng cần phải được cổ vũ.
Chà ng lại tấn công Maurevel nhưng gã nà y không đợi chà ng.
Y đưa tay trái bịt vết thương và lại bá» chạy má»™t cách tuyệt vá»ng.
- Giết nó Ä‘i! Giết Ä‘i! - Vua Navarre kêu lên - LÃnh cá»§a nó Ä‘ang dừng lại kìa!
CÆ¡n tuyệt vá»ng cá»§a tụi hèn chẳng đáng gì đối vá»›i ngưá»i can đảm!
Ngá»±c Maurevel pháºp phồng, hÆ¡i thở khò khè má»—i lần thở lại phà ra má»™t là n mồ hôi đẫm máu. Y kiệt sức ngã xuống nhưng rồi lại vùng dáºy quỳ trên má»™t chân chÄ©a kiếm và o de Mouy kêu lên:
- Các bạn! Chúng chỉ có hai ngưá»i! Bắn Ä‘i!
Thá»±c thế, Saucourt và Barthélemy bị lạc mất trong khi Ä‘uổi theo hai tên tay sai chạy đưá»ng Poulies, chỉ còn lại nhà vua và de Mouy đứng trước bốn ngưá»i.
- Bắn Ä‘i! - Maurevel vẫn tiếp tục gà o lên trong khi má»™t tên lÃnh cá»§a y Ä‘ang chuẩn bị ngắm bắn.
- Ừ, nhưng trước khi chúng bắn thì mà y cứ chết đi đã, đồ phản phúc - De Mouy nói - Chết đi, đồ khốn kiếp, chết đà y ải như một tên sát nhân!
Má»™t tay nắm láºt thanh gươm sắc bén cá»§a Maurevel, tay kia chà ng đâm kiếm từ trên ngá»±c kẻ thù mạnh đến ná»—i chà ng cắm hẳn hắn xuống đất.
- Cẩn tháºn! Cẩn tháºn! - Henri hét lên.
De Mouy buông thanh kiếm trong ngưá»i Maurevel nhảy ngược ra sau vì má»™t tên lÃnh ngắm bắn chà ng và suýt nữa thì đã bắn thẳng và o ngưá»i chà ng.
Cùng lúc đó Henri xá»c má»™t nhát kiếm xuyên qua ngưá»i tên lÃnh là m hắn chỉ kịp kêu lên má»™t tiếng và ngã váºt xuống bên Maurevel.
Hai tên kia bỠchạy.
- Äi thôi de Mouy - Henri kêu lên - Äừng để mất thì giá»! Nếu chúng ta bị lá»™ thì toi mạng đấy.
- Chá» chút đã, tâu bệ hạ, bệ hạ ngỡ tôi có thể để thanh kiếm cá»§a tôi nằm lại trong ngưá»i thằng khốn kiếp nà y sao?
Và chà ng tiến lại gần Maurevel Ä‘ang nằm yên vẻ bá» ngoà i như bất động. Nhưng đúng lúc de Mouy chạm tay và o chuôi kiếm Ä‘ang nằm trong thân thể Maurevel hắn vùng dáºy tay cầm khẩu súng mà tên lÃnh khi ngã xuống đã buông rÆ¡i và nhắm ngay và o giữa ngá»±c de Mouy bắn má»™t phát.
Chà ng trai ngã xuống tháºm chà không thốt lên má»™t tiếng kêu chà ng chết ngay tức khắc.
Henri nhảy xổ tá»›i Maurevel nhưng hắn cÅ©ng đã ngã váºt xuống và thanh kiếm cá»§a ông chỉ đâm và o má»™t xác chết mà thôi.
Cần phải trốn, tiếng huyên náo đã thu hút nhiá»u ngưá»i tá»›i, tuần đêm cÅ©ng có thể tá»›i. Henri tìm kiếm trong những gương mặt cá»§a đám ngưá»i tò mò má»™t ngưá»i quen và đột nhiên ông thốt lên má»™t tiếng kêu vui mừng.
Ông vừa nháºn ra bác quán La Hurière.
Vì cuá»™c đấu diá»…n ra gần cây tháºp tá»± Trahoir, tức là ở đối diện phố Arbre sec nên bác chá»§ quán cá»§a chúng ta đã bá» bếp bá» chảo đúng lúc Ä‘ang chuẩn bị bữa tối cho vua Navarre và chạy tá»›i. Bác vốn bản tÃnh đã á»§ ê lại cà ng trở nên buồn rầu hÆ¡n kể từ khi hai khách trá» yêu quý cá»§a bác là De Mole và Coconnas chết.
- Bác La Hurière thân mến, ta xin gá»i gắm de Mouy cho bác, nhưng ta e rằng cÅ©ng chẳng còn có thể là m gì được nữa cả. Bác đưa ông ta vá» nhà , nếu ông ta còn sống thì đừng có tiếc gì túi tiá»n cá»§a ta đây. Còn gã kia thì cứ để hắn trong rãnh cống ấy và cho hắn thối ra như má»™t con chó.
- Nhưng còn ngà i thì sao?
- Ta còn có má»™t chá»— phải đến để từ biệt: Ta chạy tá»›i đó ngay đây và trong mưá»i phút nữa ta sẽ tá»›i nhà bác. Chuẩn bị ngá»±a cho ta nhé.
Và Henri chạy vá» hướng ngôi nhà nhá» tại phố Cây tháºp tá»±. Nhưng khi tá»›i đầu phố Grenelle, ông hoảng sợ dừng lại. Má»™t đám đông ngưá»i Ä‘ang tụ há»p trước cổng.
- Nhà nà y là m sao váºy? Có chuyện gì thế? - Henri há»i.
- Ôi chuyện tháºt bất hạnh, thưa ông - Kẻ được ông há»i tiếp - Có má»™t bà trẻ đẹp vừa bị ông chồng đâm chết vì ngưá»i ta đã trao cho ông chồng má»™t bức thư báo rằng bà ta Ä‘ang ở vá»›i má»™t ngưá»i tình.
- Còn ngưá»i chồng đâu? - Henri kêu lên.
- Hắn trốn rồi.
- Còn thiếu phụ?
- Bà ta ở trong phòng.
- Bà ta chết rồi ư?
- Chưa nhưng lạy Chúa, cũng chẳng còn lâu nữa đâu.
- Ôi! Ta là kẻ đáng bị nguyá»n rá»§a! - Henri thốt lên.
Căn phòng đầy ngưá»i. Cả đám ngưá»i đó vây quanh má»™t chiếc giưá»ng trên đó Charlotte tá»™i nghiệp Ä‘ang nằm vá»›i hai nhát dao đâm xuyên ngưá»i.
Hai năm ròng rã chồng nà ng đã che giấu lòng ghen tuông với Henri nay có dịp để trả thù nà ng.
- Charlotte! Ôi Charlotte! - Henri rẽ đám đông và quỳ xuống trước giưá»ng.
Charlotte mở đôi mắt đẹp cá»§a nà ng đã má» Ä‘i vì cái chết tá»›i gần. Nà ng thốt lên má»™t tiếng kêu khiển máu ứ ra từ hai vết thương và cố gắng gượng dáºy:
- Ôi, ta đã biết mà , ta không thể chết nếu như chưa được gặp lại chà ng.
Quả váºy, dưá»ng như nà ng chỉ đợi có lúc nà y để trao lại cho Henri linh hồn đã yêu thương ông nhưá»ng ấy, nà ng áp môi lên trán vua Navarre lẩm bẩm má»™t lần cuối: "Em yêu mình" rồi gục xuống chết.
Henri không thể ở lâu hơn nữa mà không gặp nguy hiểm.
Ông rút dao găm cắt má»™t búp trong má»› tóc và ng lá»™ng lẫy mà đã bao lần ông gỡ tung ra để được ngắm cho hết độ dà i. Ông vừa Ä‘i ra vừa nghẹn ngà o giữa tiếng nức nở cá»§a những ngưá»i chứng kiến không ngá» rằng há» Ä‘ang khóc than cho những ná»—i bất hạnh lá»›n lao đến thế!
- Bạn bè, ngưá»i yêu! - Henri choáng váng thốt lên - Tất cả Ä‘á»u rá»i bá» ta, ta thiếu tất cả!
- Thưa bệ hạ đúng váºy, nhưng Ngưá»i vẫn còn ngai và ng - Có má»™t ngưá»i đã tách khá»i đám đông hiếu kỳ tụ táºp trước cổng Ä‘i theo Henri nói nhá» và o tai ông.
- René!
- Tâu bệ hạ, vâng. René Ä‘ang canh chừng cho bệ hạ: kẻ khốn kiếp kia lúc chết đã nêu tên bệ hạ, ngưá»i ta biết bệ hạ Ä‘ang ở Paris, lÃnh cung thá»§ Ä‘ang tìm kiếm bệ hạ, xin Ngưá»i hãy trốn Ä‘i.
- René, váºy mà ngưá»i dám bảo ta sẽ được là m vua ư? Má»™t kẻ Ä‘i trốn thế nà y!
- Xin bệ hạ hãy nhìn xem - Gã ngưá»i xứ Florence vừa nói vừa chỉ cho nhà vua má»™t ngôi sao Ä‘ang lấp lánh lá»™ ra từ má»™t đám mây Ä‘en - Không phải tôi nói lên Ä‘iá»u đó, mà chÃnh là vì sao kia.
Henri buột miệng thở dà i và biến và o đêm tối.
HẾT
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:25 AM.
|
 |
|
| |