19-09-2008, 05:07 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                
					
 
	Thanks: 286
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương VI   
 Xuyên qua Thái Bình Dương
 
 
 
 
 
 
 
 
Ngắm nhìn bầu khung cảnh bao quanh chiếc bè  đơn độc, chúng tôi có thể h ình dung trong t ưởng tượng là xưa kia cả má»™t Ä‘oàn các bè mảng tương tá»± Ä‘ ã mất h út ở chân trá»i. Các bè mảng này Ä‘ ã tá»a ra nh ư các nan cá»§a cái quạt để hy vá»ng t ìm thấy má»™t vùng  đất má»›i, khi những con ngưá»i đầu tiên vượt đại dương. Ngưá»i Anh-ca, Tu-pác Y-u-păng-ki, ngưá»i Ä‘ ã  đô há»™ đồng thá»i cả hai nước Pê-ru và E-cu-a-Ä‘o Ä‘ ã ra Ä‘i vá»›i má»™t  Ä‘oàn bè mảng bằng gá»— ban xa cùng vá»›i hàng ngh ìn ng ưá»i, trước khi ngưá»i Tây Ban Nha đến đây. Công Ti-ki và Ä‘oàn tùy tùng cá»§a m ình chắc chắn đã ra  Ä‘i trong những Ä‘iá»u kiện tương tá»± hàng trăm năm trước đó nhưng có Ä‘iá»u khác là, sau khi Ä‘ ã khám phá ra quần đả o Pô-li-nê-di, ông cùng các tùy tùng không cần tổ chức má»™t cuá»™c vượt biển để trở lại quê hương.  
 
Trở vá» bè, chúng tôi lại quây quần quanh ngá»n đèn dầu để cùng nhau nói vá» những ngưá»i Ä‘i biển ở Pê-ru mà má»™t ngh ìn n ăm trăm năm trước đây há» Ä‘ ã làm má»™t chuyến  Ä‘i thá» nghiệm, như chúng tôi. Ãnh đèn dầu hắt lên cánh buồm h ình những ng ưá»i ráºm râu to lá»›n làm cho chúng tôi nghÄ© đến những ngưá»i da trắng có râu mà ná»n kiến trúc cÅ©ng như huyá»n thoại Ä‘ ã dẫn dắt chúng tôi  Ä‘i từ Mê-hi-cô qua Trung Mỹ và các miá»n tây bắc Nam Mỹ để đến Pê-ru. Ở đó, ná»n văn minh huy hoàng Ä‘ ã mất  Ä‘i như má»™t diá»…n biến lạ lùng trước kia ngưá»i Anh-ca tá»›i đây để rồi lại xuất hiện đột ngá»™t như váºy trên các h òn  đảo lẻ loi mà hiện nay chúng tôi Ä‘ang tiến gần đến đó. Liệu những ngưá»i thầy lang thang đó có phải thuá»™c giống ngưá»i văn minh ở phÃa bên kia Äại Tây Dương, mà từ thá»i xa xưa, Ä‘ ã  đến đây cÅ©ng bằng những phương tiện đơn giản như trên, nhá» những d òng hải l ưu và gió thổi từ đông bắc xuống tây nam, Ä‘ ã  đưa há» từ quần đảo Ca-na-ri đến vịnh Mê-hi-cô? Nói cho cùng, Ä‘oạn đưá»ng này ngắn hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Ä‘oạn đưá»ng mà chúng tôi Ä‘i, và chúng tôi không c òn coi  đại dương là má»™t trở ngại không thể nào vượt qua được. Vá»›i những láºp luáºn mạnh mẽ nhiá»u nhà bác há»c Ä‘ ã bảo vệ ý kiến cho rằng ná»n v ăn minh lá»›n cá»§a ngưá»i Anh-Ä‘iêng từ những dân A-dÆ¡-téc ở Mê-hi-cô đến dân Anh-ca ở Pê-ru, được nảy sinh là do những thúc đẩy, phát huy đột ngá»™t từ phương đông tá»›i, vượt qua biển cả; trái lại những dân da đỠở châu Mỹ, nói chung là thuá»™c các d òng giống ng ưá»i châu Phi làm nghá» săn bắn và chài lưới, Ä‘ ã từ Xi-bê-ri  đến châu Mỹ, trong khoảng thá»i gian hai vạn năm hay hÆ¡n nữa.  
 
Tháºt lạ là không có dấu vết nào chứng tá» có sá»± tiến triển dần dần cá»§a những ná»n văn minh cao ở má»™t thá»i kỳ nào đó trước đây, từ Mê-hi-cô đến Pê-ru. Các nhà khảo cổ càng đào sâu dưới đất để khảo sát, th ì thấy di tÃch chứng tá» ná»n v ăn minh càng cao và đến má»™t Ä‘iểm xác định là ná»n văn minh đó có vẻ Ä‘ ã xuất phát từ những bá»™ lạc cổ x ưa, nhưng không có cÆ¡ sở. Và những ná»n văn minh cao đó Ä‘ ã xuất hiện ở những n Æ¡i mà hải lưu cá»§a Äại Tây Dương chảy đến đó, tại những vùng sa mạc và vùng cá» gianh cá»§a Trung và Nam Mỹ, mà đáng lẽ ra ná»n văn minh đó phải nảy nở ở những vùng ôn đới, mà ở đó, xưa kia cÅ©ng như hiện nay, Ä‘á»u rất thuáºn lợi cho ná»n văn minh đó phát triển. Tại các  hòn đảo ở Thái Bình D ương, ta cÅ©ng nháºn thấy sá»± kiện đó. Äảo gần nhất Pê-ru là đảo Pa-cÆ¡ h ãy còn những vết tÃch sâu  Ä‘áºm nhất cá»§a ná»n văn minh, mặc dù ở đây đất Ä‘ai nhá» bé, khô cằn nhất và đảo này ở xa châu Phi nhất trong các đảo ở Pô-li-nê-di. H òn đảo tiế ng tăm này ở khoảng giữa Ä‘oạn đưá»ng Ä‘i cá»§a chúng tôi. Äể xuống bè ra khÆ¡i, chúng tôi Ä‘ ã chá»n má»™t vị trà ở khoảng giữa cá»§a bá» biển Pê-ru mà từ  đó những bè mảng trước kia Ä‘ ã xuất phát. Giả sá» nếu chúng tôi rá»i đất liá»n quay vá» phÃa nam, gần dấu vết cá»§a thị t rấn xưa kia cá»§a Công Ti-ki, Ti-a-huy-a-na-cô, th ì có thể chúng tôi cÅ©ng có những h ướng gió thổi như váºy nhưng vá»›i d òng hải l ưu yếu hÆ¡n và d òng hải l ưu này có thể đưa chúng tôi theo hướng đến đảo Pa-cÆ¡.  
 
Sau khi Ä‘i qua 110 kinh độ tây, chúng tôi Ä‘ ã  đến vùn g biển cá»§a Pô-li-nê-di, tháºm chà hòn  đảo Pa-cÆ¡ Ä‘ ã ở gần chúng tôi h Æ¡n là Pê-ru. NÆ¡i đây là địa cầu cá»§a những h òn  đảo tiá»n tiêu Thái B ình D ương, trung tâm cá»§a má»™t ná»n văn hóa cổ nhất cá»§a vùng đảo này. Khi ánh nắng chiá»u Ä‘ ã tắt, mặt trá»i đã khuất hẳn vá» phÃa tây, phÃa sau biển chỉ còn lại má»™t vầng sắc huyá»n ảo, ngá»n gió tây hiu hiu thổi nh ư làm sống lại những truyá»n thuyết vá» h òn  đảo Pa-cÆ¡ huyá»n bÃ. Trong khi màn đêm buông xuống như xóa mất  ý niệm vá» thá»i gian thì những bóng đầu bá»m xá»m to lá»›n cá»§a chúng tôi lại in hình lên cánh buồm. Và ở ngay phÃa nam kia, trên hòn  đảo Pa-cÆ¡ có những chiếc đầu khổng lồ hÆ¡n, gá»t đẽo trên đá vá»›i những ch òm râu nhá»n mang  đưá»ng nét ngưá»i da trắng như Ä‘ang suy ngẫm vá» má»™t Ä‘iá»u bà ẩn từ hàng thế ká»· nay.  
 
Năm 1722, những ngưá»i châu Âu đầu tiên t ìm ra hòn  đảo này Ä‘ ã thấy những bức t ượng khổng lồ và nó Ä‘ ã có từ lâu tr ước đó hai mươi hai thế hệ ngưá»i dân Pô-li-nê-di; thá»i kỳ mà những tổ tiên cá»§a thổ dân hiện nay, từ những con thuyá»n độc bản, đổ bá»™ lên đảo và tiêu diệt tất cả những ngưỠi lá»›n trong số dân rất văn minh Ä‘ang sống ở đây. Những chiếc đầu khổng lồ còn là những biểu t ượng đầu tiên cá»§a những Ä‘iá»u huyá»n bà không sao giải thÃch được cá»§a quá khứ. Trên những triá»n dốc cá»§a h òn  đảo trÆ¡ trụi, đây đó, những h ình dáng to lá»›n cá»§a những ph o tượng khổng lồ, sừng sững giữa trá»i, được gá»t đẽo công phu khéo léo vào những phiến đá nguyên khối, cao như ngôi nhà ba, bốn tầng. Váºy bằng cách nào những con ngưá»i ở thá»i kỳ xa xưa lại có thể đẽo gá»t, váºn chuyển và dá»±ng lên được những pho tượng to lá»›n, nặng ná» như thế? Cho dù vấn đỠlúc đó chưa phải có quy mô khá lá»›n, há» Ä‘ ã thành công trong việc  đặt rất thăng bằng, thay cho mÅ© lên má»—i chá»m đầu cá»§a phiến đá màu đỠtrông như bá»™ tóc cách mặt đất mưá»i hai mét. Tất cả những cái đó có  ý nghÄ©a nh ư thế nào và những kiến thức cÆ¡ há»c nào Ä‘ ã làm cho những nhà kiến trúc cổ x ưa đó có thể nắm được các tÃnh toán khá hóc búa đối vá»›i các kỹ sư giá»i nhất ngày nay. Nếu ta táºp hợp lại má»i thứ vụn vặt, th ì bà máºt cá»§a  đảo Pa-cÆ¡ có thể không phải là Ä‘iá»u mà ta không giải đáp được, vá»›i Ä‘iá»u kiện là nghiên cứu toàn bá»™ cái ná»n, tức là vá»›i cả những ngưá»i Ä‘ ã dùng bè từ Pê-ru tá»›i. Ná»n văn hóa cổ đại đã  để lại trên h òn  đảo này những dấu vết mà thá»i gian không thể há»§y hoại.  
 
Äảo Pa-cÆ¡ là đỉnh má»™t núi lá»a Ä‘ ã tắt. Những con  đưá»ng lát đá do những ngưá»i dân cổ xưa xây dá»±ng, dẫn đến những bến c òn nguyên vẹn, chứng tá» má»±c n ước quanh h òn  đảo từ xưa đến nay không thay đổi. Không có má»™t dấu vết g ì cá»§a má»™t lục địa bị chìm  đắm, chỉ là má»™t h òn  đảo hoang nhá» bé và cách biệt như ở thá»i kỳ nó c òn là t rung tâm cá»§a ná»n văn hóa Pô-li-nê-di. Ở giữa h òn đảo hình chóp nón là miệng ngá»n núi lá»a đã tắt và chÃnh ở trong miệng núi lá»a này là n Æ¡i khai thác và xưởng làm việc kỳ lạ cá»§a những thợ Ä‘iêu khắc. Tất cả Ä‘á»u c òn nguyên vẹn nh ư Ä‘ ã cách  đây hàng trăm năm nay, mà những nghệ nhân và nhà kiến trúc cổ xưa Ä‘ ã bá» lại, khi há» vá»™i vàng trốn chạy đến má»m phÃa đông cá»§a hòn  đảo, nÆ¡i mà theo tục lệ những ngưá»i lá»›n Ä‘á»u bị những kẻ má»›i đến tiêu diệt.  
 
Äúng là há» Ä‘ ã phải bá»  Ä‘i trong khi Ä‘ang làm việc b ình th ưá»ng trong ngày . Những chiếc rìu  để gá»t đẽo bằng đá cứng như đá lá»a, c òn v ương v ãi ở n Æ¡i làm việc, chứng minh rằng há» chưa biết dùng đến sắt thép. CÅ©ng như các thợ Ä‘iêu khắc ở thá»i kỳ Công Ti-ki khi bị Ä‘uổi khá»i Pê-ru, há» cÅ©ng Ä‘ ã  để lại trên thung lÅ©ng Ang-đơ những pho tượng khổng lồ. Ở hai địa Ä‘iểm cách xa nhau như váºy, ngưá»i ta thấy má»™t xưởng làm việc thiên nhiên, mà ở đó những ngưá»i da trắng có râu, theo truyá»n thuyết, đục đẽo vách núi bằng những chiếc r ìu bằng  đá rất cứng, lấy ra những khối đá lá»›n dài từ ba mươi đến bốn mươi pi-ê. Và cÅ©ng ở hai địa Ä‘iểm này, những khối đá khổng lồ cân nặng hàng tấn được chuyên chở Ä‘i hàng ki-lô-mét trên những địa h ình gáºp ghá»nh và  đặt thẳng đứng những tượng mặt ngưá»i khổng lồ hoặc chồng những khối đá lá»›n đó lên nhau làm thành những mặt ná»n hay những bức tưá»ng và mặt phẳng đầy bà ẩn. Khá nhiá»u tượng đá lá»›n, làm dở dang h ãy còn v ương v ãi ở n Æ¡i há» bắt đầu làm trong những hang đào dá»c theo vách miệng núi lá»a ở đảo Pa-cÆ¡, làm cho chúng tôi hiểu thêm những giai Ä‘oạn khác nhau công việc há» làm. Má»™t tượng to nhất, dài hai mươi hai mét, sắp hoàn thành, th ì những ng ưá»i làm ra nó Ä‘ ã phải trốn  Ä‘i. Nếu pho tượng này làm xong, được dá»±ng lên, th ì  đầu cá»§a nó ở độ cao bằng ngôi nhà tám tầng. Má»—i bức tượng Ä‘á»u được gá»t đẽo vào nguyên má»™t khối đá. Những hốc ở xung quanh pho tượng đặt nằm, dùng cho ngưá»i thợ đá làm việc, chứng tá» má»—i pho tượng không phải do nhiá»u ngưá»i làm cùng má»™t lúc. Tượng được đặt nằm dài, cánh tay gáºp và hai bàn tay đặt lên ngá»±c, hoàn toàn giống những tượng khổng lồ bằng đá ở Pê-ru; các bức tượng ở đảo Pa-cÆ¡ khi hoàn thành kể cả các chi tiết nhỠđược đưa ra khá»i xưởng để chở đến nÆ¡i đặt tượng.  
 
Ở trong l òng miệng núi lá»a, vào giai  Ä‘oạn cuối cùng cá»§a công việc, bức tượng chỉ c òn gắn vào núi bằng má»™t mép nhá», ng ưá»i ta dùng r ìu bạt mép đó Ä‘i sau khi đã chèn chống bằng những viên  đá cuá»™i. Äa số các bức tượng Ä‘á»u được đục đẽo cho đến táºn đáy miệng núi lá»a và dá»±ng đứng theo triá»n vách. Má»™t số những pho lá»›n hÆ¡n được kéo lên bá» miệng núi, được đẩy ra phÃa ngoài và chuyên chở Ä‘i hàng dặm đưá»ng qu a những địa hình quanh co, và  Ä‘em dá»±ng lên trên má»™t bệ bằng đá sau khi Ä‘ ã  đội lên pho tượng má»™t khối nham thạch Ä‘á». Váºn chuyển thế nào c òn là  Ä‘iá»u bà ẩn, nhưng ngưá»i ta không thể không xác nháºn việc đó Ä‘ ã xảy ra.  
 
Những nhà kiến trúc cổ x ưa cá»§a Pê-ru cÅ©ng  đã để lại ở dãy núi Ang- đơ những pho tượng khổng lồ cùng kÃch thước như váºy, chứng tá» sá»± thông thạo tuyệt đối cá»§a há» vá» nghệ thuáºt. Mặc dù ở đảo Pa-cÆ¡, các khối tượng đá to và nhiá»u hÆ¡n, và các nhà Ä‘iêu khắc Ä‘ ã thể hiện má»™t phong cách riêng, chÃnh cÅ©ng vẫ n là ná»n văn hóa Ä‘ ã mất Ä‘i ấy đã dá»±ng lên những pho t ượng ngưá»i khổng lồ tương tá»±, trên nhiá»u h òn đảo khác ở Thái Bình D ương gần châu Mỹ và ở má»i nÆ¡i có khối tượng đá Ä‘á»u được chở từ các mỠđá xa xôi đến địa Ä‘iểm cá»§a ngôi Ä‘á»n.  
 
Ở đảo Mác-ki-dÆ¡, tôi Ä‘ ã  được nghe kể lại những truyá»n thuyết vá» cách chuyên chở những khối đá khổng lồ, nó đúng như những câu chuyện mà dân địa phương kể vá» việc váºn chuyển những cá»™t bằng đá Ä‘em đến táºn cá»a lá»›n chÃnh cá»§a ngôi Ä‘á»n ở Tông-ga-ta-bu: như váºy ngưá»i ta có thể khẳng định v ẫn dân tá»™c đó đã cùng sá» dụng má»™t ph ương pháp trong việc váºn chuyển những pho tượng khổng lồ ở đảo Pa-cÆ¡. Công việc chạm đục cá»§a thợ Ä‘iêu khắc Ä‘ òi há»i rất nhiá»u thá»i gian và chỉ cần má»™t vài ng ưá»i có tay nghá». Việc chuyên chở làm khá mạnh, nhưng cần rất nhiá»u sức lao động. Äảo Pa-cÆ¡ rất nhiá»u cá, đất Ä‘ai trên đảo Ä‘á»u được cày cấy, cùng vá»›i những khu vá»±c rá»™ng lá»›n trồng khoai lang giống cá»§a Pê-ru. Vào những ngày thu hoạch, ngưá»i ta tÃnh có thể đủ nuôi sống số dân cư từ bảy đến tám ngh ìn ng ưá»i. Phải có khoảng m á»™t nghìn ng ưá»i má»›i kéo nổi pho tượng khổng lồ ra khá»i miệng núi lá»a và năm trăm ngưá»i để kéo đến nÆ¡i xa hÆ¡n ở đảo. Những sợi dây bện không m òn  được làm bằng sợi ra-phi-a và những sợi cá»§a cây tết lại vá»›i nhau. Bằng những bệ gá»—, rất đông ngưá»i kéo những pho tượng khổng lồ lăn trên những cây gá»— tr òn và những phiến đá cuá»™i đã  được bào nhẵn bằng rá»… cây liên vu. Äây là má»™t việc có thá»±c được xác nháºn v ì những dân tá»™c văn minh cá»§a những đảo ở Thái Bình D ương Ä‘á»u rất giá»i trong nghệ thuáºt tết các dây thừng và dây bệ n.  
 
Ở Pê-ru còn h Æ¡n thế v ì những ng ưá»i Âu đầu tiên Ä‘ ã thấy những cầu treo dài hàng tr ăm mét vắt qua những thác nước, khe vá»±c, làm bằng những dây bện dày to bằng khổ má»™t ngưá»i b ình th ưá»ng. Khi pho tượng khổng lồ đưa đến nÆ¡i Ä‘ ã  được chá»n, và việc dá»±ng tượng đứng lên là má»™t khó khăn má»›i xuất hiện. Há» Ä‘ ã tạo má»™t mặt phẳng nghiêng tạm thá»i bằng  đá và cát, và đẩy chân pho tượng lên trước trên mặt bằng. Má»™t khi pho tượng được đẩy lên tá»›i đỉnh, nó sẽ tá»± trôi xuống dưới, chân cá»§a pho tượng rÆ¡i ngay vào má»™t cái hố Ä‘ ã  được đào sẵn. Khi c òn ở trên mặt bằng, ngay sát  đầu pho tượng Ä‘ ã  đặt má»™t trục bằng đá, há» dá»±ng pho tượng lên bằng cách lăn trục đá theo độ dốc cá»§a mặt phẳng. Má»™t số nÆ¡i ở trên đảo c òn lại những mặt phẳng này  để đợi những pho tượng chẳng bao giỠđến nữa. Kỹ thuáºt đáng khâm phục mà chẳng có g ì là bà hiểm cả, nếu nh ư ngưá»i ta không đánh giá thấp sá»± thông minh cá»§a những ngưá»i xưa cÅ©ng như tất cả thá»i gian và lao động mà há» Ä‘ ã bá» ra. Váºy tại sao ng ưá»i ta lại tạc những pho tượng đó? Và tại sao lại phải Ä‘i đến nÆ¡i khác xa hàng dặm đưá»ng để kiếm loại đá có màu đỠđặc biệt, đặt lên đầu các pho tượng? Ở Nam Mỹ và ở những đảo Mác-ki-dÆ¡, pho tượng hoàn toàn bằng đá Ä‘á», phải Ä‘i khá xa má»›i thấy. Ở Pê-ru cÅ©ng như ở Pô-li-nê-di, váºt đội lên đầu màu đỠlà dấu hiệu phân biệt mà những nhân váºt cao cấp rất quan tâm. Trước hết, chúng ta t ìm hiểu những pho t ượng đó là ai? Từ khi những ngưá»i Âu đổ bá»™ lên đảo, há» trông thấy trên bá» biển và lấy làm kỳ lạ trong số dân ở đây có những "ngưá»i da trắng" huyá»n bà vá»›i ch òm râu dài óng ả, há» là dòng dõi cá»§a những  đàn bà và trẻ em cá»§a giống ngưá»i đầu tiên Ä‘ ã bị l ưu lạc tá»›i đây và không bị tàn sát. Những thổ dân ở đây cÅ©ng cho biết rằng má»™t số Ãt tổ tiên cá»§a há» cÅ©ng là ngưá»i da trắng, c òn những ng ưá»i khác da nâu. Há» nhẩm tÃnh rằng những tổ tiên đó Ä‘ ã di c ư đến Pô-li-nê-di trước đây hai mươi hai thế hệ và những ngưá»i đầu tiên Ä‘ ã từ phÃa  đông đến trên những con thuyá»n lá»›n cÅ©ng Ä‘ ã hai m ươi bảy thế hệ (nghÄ©a là từ bốn đến năm trăm năm sau công nguyên). Giống ngưá»i đến từ phÃa đông được gá»i là nhữn g dân "tai dài" vì há» làm tai dài ra bằng cách  Ä‘eo vào tai những mảnh nặng để kéo tai dài đến táºn vai. ChÃnh những ngưá»i "tai dài" này Ä‘ ã bị giống ng ưá»i "tai ngắn" kéo đến đảo này tàn sát, và tất cả những pho tượng bằng đá Ä‘á»u có những tai dài chạm vai giống tai những ngưá»i tạc tượng.  
 
Thế nhưng truyá»n thuyết cá»§a ngưá»i Anh-ca ở Pê-ru lại cho rằng vua Mặt trá»i Công Ti-ki Ä‘ ã thống trị những ng ưá»i da trắng mà ngưá»i Anh-ca gá»i là những "tai dài" v ì hỠđã kéo tai dài  đến táºn vai. Ngưá»i Anh-ca c òn nhấn mạnh rằng  chÃnh những ngưá»i "tai to" cá»§a vua Mặt trá»i Ä‘ ã dá»±ng lên những pho t ượng khổng lồ c òn bá» lại ở dãy ng- đơ, trước khi há» bị tiêu diệt hoặc bá» chạy sau cuá»™c chiến đấu ở hồ Ti-ti-ca-ca. Tóm lại: những ngưá»i "tai dài" da trắng cá»§a Công Ti-ki Ä‘ ã biến khá»i Pê-ru  mang theo những kinh nghiệm phong phú trong nghệ thuáºt Ä‘iêu khắc những pho tượng khổng lồ bằng đá. Äịnh cư tại đảo Pa-cÆ¡, há» tiếp tục nghệ thuáºt và nhanh chóng nâng lên sá»± hoàn mỹ. V ì váºy trên hòn  đảo nhá» này không c òn dấu vết chứng tá» có sá»± tiến triển dẫn  đến những tác phẩm tuyệt diệu.  
 
Những pho tượng khổng lồ bằng đá ở Pê-ru cÅ©ng như ở má»™t số đảo ở Thái B ình D ương mang dáng dấp vô cùng giống nhau và ngay cả những khối tượng đá ở những đảo khác cÅ©ng váºy. ở những h òn  đảo Mác-ki-dÆ¡ và Ta-hi-ti, những pho tượng Ä‘á»u tượng trưng tổ tiên được tôn sùng trong lịch sá» cá»§a đảo, và sau khi há» mất Ä‘i Ä‘á»u hóa thần. Có thể ở đây t ìm  được lá»i giải thÃch vá» váºt kỳ lạ màu đỠđặt lên đầu. Như chúng tôi Ä‘ ã nói, trên tất cả hòn  đảo ở Pô-li-nê-di, sống rải rác những ngưá»i da trắng, tóc hung, có khi là cả má»™t gia Ä‘ ình, theo nh ư thổ dân ở đảo, há» Ä‘Ãch thá»±c là d òng dõi dân tá»™c da trắng  đầu tiên ở những đảo này. Má»™t số nÆ¡i, ngưá»i ta tổ chức các ngày há»™i tôn giáo, những ngưá»i tham gia Ä‘á»u phải bôi da thành màu trắng, nhuá»™m tóc đỠđể cho giống những tổ tiên cá»§a há». Vào những ngày lá»… hàng năm ở đảo Pa-cÆ¡, ngưá»i chá»§ lá»… c òn phải gá»t  đầu và quét sÆ¡n đỠlên. C òn chiếc mÅ© chá»m bằng  đá đỠở những pho tượng đồ sá»™ cá»§a đảo này mang h ình dáng nh ư những chiếc mÅ© cá»§a địa phương, vá»›i má»™t nắm tr òn  ở phÃa trên làm ta liên tưởng đến búi tóc cổ truyá»n cá»§a đàn ông. Äến ngay những pho tượng Ä‘á»u mang những chiếc tai dài, v ì ng ưá»i chạm khắc nó cÅ©ng có những tai như váºy, má»› tóc dài màu đỠv ì ng ưá»i chạm khắc cÅ©ng có tóc hung, chiếc cằm nhá»n ch ìa ra phÃa tr ướ c vì ng ưá»i chạm khắc có râu. Các pho tượng có những nét đặc trưng cá»§a giống ngưá»i da trắng, chiếc mÅ©i thẳng và thanh, đôi môi r õ nét vì ng ưá»i Ä‘iêu khắc không phải thuá»™c giống ngưá»i Ma-lai-xi-a và nếu như pho tượng có chiếc đầu to, đôi chân nhá» bé, hai bàn tay để chéo trên bụng, cái đó là do ngưá»i ta có thói quen biểu hiện như váºy ở Pê-ru. Ở đảo Pa-cÆ¡, váºt trang trà duy nhất là chiếc thắt lưng trạm trổ, mang tÃnh tượng trưng, mà ta thấy ở má»i pho tượng trong các di tÃch xa xưa vá» Công Ti-ki bên hồ Ti-ti-ca-ca. Äó là biểu tượng thần Mặt trá»i, là dây Ä‘ai cá»§a cầu vồng. Theo truyá»n thuyết quen thuá»™c ở đảo Măng-ga-rê-va, thần Mặt trá»i Ä‘ ã dùng chiếc dây l ưng thần kỳ tức cầu vồng, để từ trên trá»i Ä‘i xuống đảo Măng-ga-rê-va và cho xuống ở đó những đứa trẻ màu da trắng. Như váºy, Mặt trá»i là thá»§y tổ cá»§a Pô-li-nê-di cÅ©ng như cá»§a Pê-ru.  
 
Dưới bầu trá»i đầy sao, ngồi trên sàn bè, chúng tôi hào hứng kể lại cho nhau nghe những chuyện lạ cá»§a đảo Pa-cÆ¡ cho dù bè cá»§a chúng tôi Ä‘ang ở giữa vùng Pô-li-nê-di, chúng tôi chỉ có thể  nhìn thấy  đảo này trên hải đồ. Tuy nhiên đảo này c òn có nhiá»u vết tÃch cá»§a miá»n  đông đến ná»—i chỉ tên gá»i thôi cÅ©ng có thể cho ta Ä‘iá»u chỉ dẫn. Äá»c trên hải đồ tên "Äảo Pa-cÆ¡" chÃnh là do những ngưá»i Hà Lan t ình cỠđã phát hiện  đảo này vào ngày chá»§ nháºt Phụ c sinh. Tiếp đó, chúng tôi đã quên rằng những thổ dân, sinh sống ở đó, đã gá»i xứ sở cá»§a há» bằng những tên bổ Ãch và gợi cảm. Vá»›i má»™t  đứa trẻ yêu, hỠđặt cho nó rất nhiá»u tên, cÅ©ng váºy, h òn  đảo nào Ãt nhất cÅ©ng có ba tên gá»i bằng tiếng Pô-li-nê-di. Má»™t trong những tên gá»i là Tê Pi-tô-tê Hê-nu-a, có nghÄ©a là "rốn cá»§a các đảo". Ẩn  ý cá»§a tên gá»i đã chỉ rõ hòn  đảo này chiếm má»™t vị trà đặc biệt đối vá»›i những h òn  đảo khác ở quá vá» phÃa tây. Ngưá»i dân Pô-li-nê-di cho đó là tên gá»i cÅ© nhất. Trên bá» biển phÃa đông gần nÆ¡i diá»…n ra cuá»™c đổ bá»™ truyá»n thống lên đảo cá»§a những ngưá»i "tai dài" đầu tiên, má»™t phiến đá h ình cầu  được đục, đẽo công phu được gá»i là "Rốn vàng" và được coi như rốn cá»§a chÃnh h òn  đảo.  
 
Những ai biết được tÃnh thÃch thÆ¡ ca cá»§a dân Pô-li-nê-di Ä‘á»u hiểu tên gá»i đó liên quan đến việc t ìm ra  đảo này, nó mang  ý nghÄ©a nh ư má»™t sá»± ra Ä‘á»i. Äảo Pa-cÆ¡ là biểu tượng cá»§a sá»± ra Ä‘á»i các h òn  đảo, đồng thá»i cÅ©ng là biểu tượng cá»§a má»—i liên hệ vá»›i nÆ¡i mẫu quốc. Tên gá»i thứ hai là Ra-pa Nui, có nghÄ©a là "Ra-pa lá»›n" trong  khi Ra-pa I-ti hoặc "Ra-pa nhá»" là tên má»™t hòn  đảo khác, cùng lá»›n như nhau, cách đảo Pa-cÆ¡ rất xa vá» phÃa tây. Những ngưá»i dân đảo ở đây có thói quen gá»i nÆ¡i đất tổ thứ nhất là "Ra-pa lá»›n", nÆ¡i tiếp theo là "Ra-pa má»›i" hoặc "Ra-pa nhá»", tuy rằng hai nÆ¡i này Ä‘á»u có tầm quan trá»ng như nhau. Theo truyá»n thuyết những thổ dân ở "Ra-pa nhá»" Ä‘á»u từ "Ra-pa lá»›n" đảo Pa-cÆ¡ đến, là h òn đảo gần châu Mỹ nhất, Ä‘iá»u đó chỉ rõ má»™t cuá»™c di dân từ ph ương đông đến. Tên gá»i thứ ba là Na-ta Ki-tô Ra-ni có nghÄ©a là "Con mắt nh ìn trá»i". Thoạt nhìn ng ưá»i ta c òn phân vân, vì  đảo Pa-cÆ¡ tương đối thấp. Khoảng trá»i nh ìn thấy không  được rá»™ng như các đảo khác có những núi cao như Ta-hi-ti, d ãy  đảo Mác-ki-dÆ¡ hoặc Ha-oai. Nhưng chữ Ra-ni, nghÄ©a là Trá»i, đối vá»›i dân Pô-li-nê-di có hai  ý nghÄ©a. Ra-ni còn có nghÄ©a là n Æ¡i chôn rau cắt rốn cá»§a tổ tiên, mảnh đất thiêng liêng cá»§a thần Mặt trá»i, vương quốc đầy núi non mà Ti-ki Ä‘ ã phải rá»i bá». Há» gá»i hòn  đảo Pa-cÆ¡ như váºy tháºt đầy  ý nghÄ©a, thá»±c sá»±, là tiá»n tiêu cá»§a hàng ngàn hòn đảo ở Thái Bình D ươn g. Và rõ ràng h Æ¡n nữa, má»™t tên gá»i tương tá»± như Pa-ta Ra-ni nghÄ©a là "Mặt trá»i" là tên má»™t địa Ä‘iểm ở bá» biển Pê-ru, phÃa trước mặt đảo pa-cÆ¡ ở dưới chân má»™t thành phố cổ đổ nát cá»§a Công Ti-ki trong d ãy núi Ang- đơ.  
 
Chỉ riêng h òn  đảo Pa-cÆ¡ Ä‘ ã Ä‘em lại cho  chúng tôi khá nhiá»u vấn đỠđể trao đổi khi cùng nhau ngồi quây quần trên bè trong má»™t đêm đầy sao, vá»›i cảm nghÄ© như Ä‘ ã góp phần vào cuá»™c phiêu l ưu thá»i tiá»n sá». Chúng tôi tưởng như từ thá»i đại Công Ti-ki, chúng tôi không làm g ì khác ngoài việc  Ä‘i lênh đênh dưới ánh mặt trá»i và những v ì sao để tìm những vùng  đất chưa ai biết. Con vẹt rất hân hoan khi chúng tôi bắt được cá máºp lên bè. Nó rá»i khá»i ca-bin, leo thoăn thoắt dá»c theo bức tưá»ng; lên mái, t ìm má»™t chá»— kÃn đáo, Ãt nguy hiểm để xem. Äáºu ở đấy, nó hết l ắc lắc cái đầu lại nhảy từ đầu mái này sang đầu mái kia, kêu lên vẻ thÃch thú. Nó Ä‘ ã nhanh chóng trở thành thá»§y thá»§ giá»i lúc nào cÅ©ng tràn ngáºp vui nhá»™n. Chúng tôi coi nó là ng ưá»i thứ bảy trên bè.  
 
C òn con cua Giô-han, má»™t động váºt máu lạnh, phải tá»± coi mình là má»™t nhân váºt phụ. Ban  đêm con váºt chui vào lồng treo ở trần ca-bin, ban ngày nó lang thang trên sàn-bè, Ä‘áºu trên dây buồm hoặc trên các cá»™t chống, nhào lá»™n rất yêu Ä‘á»i.  
 
Lúc đầu chúng tôi đặt các miếng néo trên các trụ chống cá»™t buồm, nhưng thấy nó  làm mòn dây thừng, chúng tôi thay thế bằng những nút thòng lá»ng, thông th ưá»ng. Dưới tác động cá»§a gió và ánh sáng mặt trá»i, những trụ chống bị lá»ng lẻo, làm tất cả chúng tôi phải Ä‘em hết sức má»›i giữ được cá»™t buồm. Cá»™t buồm làm bằng gá»— quéo cứng như thép, cá» xát làm đứt khá nhiá»u dây chằng. Vào những lúc gay go, trong khi chúng tôi Ä‘ang trần lá»±c ra kéo, nÃu cá»™t buồm, con vẹt cất lên giá»ng khàn khàn: "H ò, hò dô hò!" làm cho chúng tôi phải buồn c ưá»i và nó cÅ©ng cất tiếng, nhảy quay cuồng trên trụ chống.  
 
Lúc đầu, nó là tai há»a cho hiệu thÃnh viên vô tuyến Ä‘iện. Äúng lúc ngưá»i hiệu thÃnh viên ngồi vào góc làm việc đầy tin tưởng vào thiết bị thông tin, sắp bắt liên lạc vá»›i Es-cla-hô-ma th ì tai nghe không thấy tÃn hiệu. Xoay các nút vẫn không có tiếng. Thì ra con vẹt đã dùng má» cắn  đứt dây ăng-ten. Äó là má»™t trong những tr ò nghịch ngợm mà nó thÃch vào những thá»i kỳ  đầu, mà dây trá»i lại buá»™c vào má»™t quả bóng thả lên không.  
 
Má»™t hôm, con vẹt ốm nặng. Ở trong lồng, nó á»§ rÅ© không chịu ăn g ì suốt bốn m ươi tám tiếng đồng hồ. Phân nó toàn những mẩu ăng-ten vàng óng. Các hiệu thÃnh viên ân háºn v ì đã mắng má» nó và con vẹt cÅ©ng ân háºn vá» lầm lỡ cá»§a mình. Từ ngày hôm  đó Toóc-xten, Nút trở thành những ngưá»i bạn nó ưa thÃch và nó không ngá»§ chá»— nào khác, ngoài góc để máy vô tuyến Ä‘iện.  
 
Từ khi lên bè, con vẹt chỉ nói được tiếng Tây Ban Nha, nhưng Ben cho rằng giỠđây nó nói vá»›i âm sắc Na Uy và trước khi nó bắt đầu bắt chước những câu nói hay cá»§a Toóc-xten, nó cÅ©ng Ä‘ ã nói vá»›i giá»ng Bắc Âu. Vẻ vui nhá»™n và màu sắc bóng bẩy, sặc sỡ  cá»§a con vẹt là niá»m vui cá»§a chúng tôi được hai tháng, th ì má»™t hôm, má»™t ngá»n sóng lá»›n từ phÃa sau đánh tá»›i đã cuốn nó  Ä‘i mất, trong khi nó Ä‘ang từ cá»™t buồm xuống. Khi chúng tôi biết ngưá»i bạn thân mến rÆ¡i xuống biển th ì đã muá»™n.  
 
Con vẹt mất  Ä‘i làm cho chúng tôi buồn nhá»› cả tối hôm đó và sá»± việc tương tá»± có thể đến vá»›i chúng tôi nếu có ai ng ã xuống biển vào má»™t  đêm trá»±c ca cô quạnh. Chúng tôi tăng cưá»ng chặt chẽ hÆ¡n những biện pháp an toàn. Khi đến lượt trá»±c đêm, chúng tôi dùng những thừng cấp cứu má»›i và nhắc nhở lẫn nhau không nên chá»§ quan cho rằng hai tháng Ä‘i qua được an toàn là do má»i thứ Ä‘á»u tốt cả. Má»™t bước không cẩn tháºn, má»™t hành động thiếu suy nghÄ©, có thể dẫn chúng tôi Ä‘i theo con vẹt dù là giữa ban ngày.  
 
Nhiá»u lần, chúng tôi thấy vá» trứng bạch tuá»™c nổi lá»nh bá»nh như trứng chim đà Ä‘iểu hay như những sá» ngưá»i nổi lên các lá»›p sóng màu xanh lÆ¡. Có má»™t lần chúng tôi Ä‘ ã thấy con bạch tuá»™c xoắn mình ở d ưới. Khi thấy những khối tr òn, trắng nh ư tuyết đó ở gần bè chúng tôi nghÄ© rằng dùng xuồng cao su ra vá»›t chắc là dá»…. Chúng tôi buá»™c xuồng vào bè để trở lại bè dá»… dàng hÆ¡n. Nhưng chúng tôi rất ngạc nhiên nháºn thấy là sóng và gió đẩy xuồng ra xa chiếc bè Công Ti-ki và cả dây buá»™c thả xuống nước Ä‘ ã bị kìm rất mạnh,  đến ná»—i không thể nào có thể trở lại đúng Ä‘iểm xuất phát được. Khi chúng tôi đến gần váºt mà m ình định vá»›t thì dây chằng nổi lên, rá»i khá»i mặt n ước và chiếc bè Công Ti-ki lôi tuá»™t chúng tôi vá» hướng tây.  
 
"Lỡ chẳng may mà rá»›t xuống nước th ì hết hy vá»ng",  Ä‘iá»u này Ä‘ ã trở thành bài há»c in sâu dần dần v ào óc má»—i ngưá»i chúng tôi. Con vẹt mất Ä‘i, góc để máy vô tuyến Ä‘iện như trống rá»—ng hẳn Ä‘i. Cho đến sáng hôm sau khi mặt trá»i chiếu sáng lấp lánh trên Thái B ình D ương, ná»—i buồn cá»§a chúng tôi phần nào được giảm bá»›t. Những ngày sau đó, chúng tôi bắt được khá nhiá»u cá máºp và thấy trong bụng những con máºp này, ngoài những đầu cá thu và những thứ khác, c òn có những má»  Ä‘en và cong như má» vẹt. Chỉ sau khi xem kỹ, chúng tôi nháºn thấy những chiếc mỠđó Ä‘á»u là những con bạch tuá»™c Ä‘ ã tiêu hóa. Từ khi b ước chân lên bè, hai ngưá»i phụ trách máy vô tuyến Ä‘iện rất vất vả v ì nhiá»u công việc. Ngay từ hôm chiếc bè  Ä‘i vào luồng Hâm-bon, nước biển Ä‘ ã rỉ vào các há»™p pin, làm cho há» phải trét vải vào góc  để có thể giữ được máy phần nào trên biển khÆ¡i. Vấn đỠtiếp theo được đặt ra làm thế nào có thể dá»±ng được dây tá»i khá dài trên chiếc bè nhá» bé. Äầu tiên hỠđưa dây lên má»™t chiếc diá»u nhưng má»™t cÆ¡n gió Ä‘ ã  đánh diá»u xuống biển. Sau đó há» dùng bóng khinh khÃ, nhưng ánh nắng mặt trá»i nhiệt đới Ä‘ ã làm nổ bóng rá»›t xuống biển. Tiếp theo là  sá»± phá phách do con vẹt gây ra.  
 
Thêm vào đó, chúng tôi Ä‘ ã b Æ¡i mất mưá»i lăm ngày trên d òng Hâm-bon tr ước khi ra khá»i "vùng chết" cá»§a d ãy Ang- đơ, ở đấy các làn sóng ngắn Ä‘á»u câm không thu, phát được như không khà trong há»™p kÃn. Äá»™t nhiên má»™t đêm làn sóng  thông, tÃn hiệu cá»§a Toóc-xten đã  được nháºn bắt t ình cá» do má»™t ng ưá»i chÆ¡i vô tuyến nghiệp dư ở Lốt Ang-giÆ¡-lét Ä‘ang thá» bắt liên lạc vá»›i má»™t đồng nghiệp khác ở Thụy Äiển. Ngưá»i này muốn biết chúng tôi sá» dụng loại máy nào. ÄÆ°á»£c trả lá»i anh ta lại há»i tiếp Toóc-xten là ai và Ä‘ang ở đâu. ÄÆ°á»£c biết Toóc-xten Ä‘ang ở trong má»™t ca-bin bằng tre lênh đênh trên Thái B ình D ương, lúc này máy bị ngắt qu ãng mấy lần, cho  đến lúc Toóc-xten báo cho biết thêm các chi tiết, sau khi liên lạc lại, anh ta cho biết anh là thợ máy ở má»™t rạp chiếu bóng, tên anh là Han, vợ là An-na, ngưá»i Thụy Äiển chÃnh gốc và vợ anh sẽ báo cho gia Ä‘ ình chúng tôi biết là chúng tôi còn sống và mạnh khoẻ. Tháºt kỳ lạ, khi nghÄ© rằng má»™t ng ưá»i không quen biết tên là Han, thợ máy ở má»™t rạp chiếu bóng, sống lá»t thá»m trong thành phố Lốt Ang-giÆ¡-lá»›t đông như kiến cá», lại là ngưá»i duy nhất trên thế giá»›i, ngoài chúng tôi, biết được chúng tôi Ä‘ang ở đây và má»i việc Ä‘á»u trôi chảy.  
 
Kể từ đó, đêm nào, Han tức Han-rôn Kem-pen và bạn cá»§a anh là Phrăng Kiu-ê-vát cÅ©n g thay nhau theo dõi tÃn hiệu cá»§a chiếc bè và Héc-man đã nháºn  được những Ä‘iện tÃn hoan nghênh cá»§a Viện khà tượng Mỹ, khen ngợi vá» những tin tức hàng ngày gá»i bằng tÃn hiệu từ má»™t nÆ¡i mà ngưá»i ta rất Ãt biết đến và chưa được thống kê. 
 
Sau này, hầu như đêm nào cÅ©ng váºy, Nút và Toóc-xten bắt được liên lạc vá»›i nhiá»u ngưá»i chÆ¡i vô tuyến Ä‘iện nghiệp dư để há» có thể chuyển những ká»· niệm cá»§a chúng tôi vá» Na Uy, qua trung gian má»™t ngưá»i nào đó ở E-gin Bá»›c ở Nô-tốt-din. Chỉ mấy ngày trên đại dương mà góc để máy Ä‘ ã c ó nhiá»u nước mặn, và máy Ä‘ ã hoàn toàn không chạy  được nữa. Nút và Toóc-xten suốt ngày đêm loay hoay vá»›i dụng cụ, má» hàn để sá»a chữa. Các nhà vô tuyến Ä‘iện nghiệp dư Ä‘á»u cho rằng chúng tôi Ä‘ ã mất tÃch.  
 
Thế rồi má»™t  đêm, tÃn hiệu LI 2B lại xuất hiện trên không trung, ngay lúc đó, máy phát cá»§a chúng tôi bắt đầu lại hoạt động. Lúc này, hàng trăm nhà vô tuyến Ä‘iện nghiệp dư Ä‘ang vá»™i v ã  đáp lại tÃn hiệu. Vào má»™t đêm, lúc đó hÆ¡n má»™t giá» sáng, dưới ánh đèn, Nút loay hoay vá»›i chiếc máy vô tuyến Ä‘iện, bá»—ng anh kéo mạnh chân tôi báo cho biết rằng anh vừa liên lạc vá»›i má»™t ngưá»i nào đó ở vùng Es-xlô, tên CrÃt-chi-ăng A-má»›t-xân. Tháºt là má»™t ká»· lục cá»§a máy nghiệp dư v ì chiếc máy phát sóng ngắn cá»§a chúng tôi (13.900 ki-lô chu kỳ má»™t giây) công suất không quá sáu oát, bằng  chiếc đèn bá» túi, Ä‘ ã v ượt quá sáu mươi độ v òng quanh trái  đất để đến má»™t nÆ¡i xa lắc ở Es-xlô, hôm đó là ngày 2 tháng tám. Ngày mai vua Ha-công sẽ làm lá»… mừng thá» bảy mươi nhăm tuổi; từ bè chúng tôi gá»i trá»±c tiếp lá»i chúc mừng ông ta.  
 
Ngày hôm sau, bắt được liên lạc vá»›i CrÃt-chi-ăng, anh ta Ä‘ ã dịch trả lá»i cá»§a vua Ha-công chúc mừng chúng tôi may mắn, thắng lợi trong  Ä‘oạn tiếp cá»§a hành tr ình.  
 
Chúng tôi nhá»› lại má»™t chuyện tr ước đây Ä‘ ã làm lại cho cuá»™c sống trên bè  đỡ đơn Ä‘iệu. Chúng tôi có hai chiếc máy ản h mà E-rÃch lại có má»™t gói thuốc hiện hình dùng  để làm lại những ảnh bị há»ng. Sau cuá»™c gặp gỡ loài cá máºp voi, anh ta rá»a hai phim ảnh và Ä‘em h òa bá»™t  đó vào nước, đúng như chỉ dẫn. Làm xong, âm bản chỉ thấy những chấm và vệt Ä‘en, như là ảnh chụp từ xa. Thế là phim Ä‘ ã bị há»ng. Chúng tôi gá»i  Ä‘iện Ä‘i há»i, và má»™t ngưá»i chÆ¡i vô tuyến Ä‘iện nghiệp dư ở Hô-li-út Ä‘ ã nháºn  được và há»i các ph òng thà nghiệm, trả lá»i cho chúng tôi biết rằng thuốc hiện hình cá»§a chúng tôi  để quá nóng, không nên dùng nước quá 16o, nếu không âm bản sẽ bị nhăn. Chúng tôi cám Æ¡n anh ta và nháºn thấy rằng nhiệt độ cá»§a luồng nước biển là 27o. Héc-man là kỹ sư vỠđông lạnh, tôi đùa và nói vá»›i anh làm thế nào hạ nhiệt độ xuống 16o. Anh ta Ä‘ òi má»™t chai a-xÃt các-bô-nÃch, là phụ tùng cá»§a chiếc xuồng cao su đã b Æ¡m căng, và sau má»™t hồi làm tr ò ảo thuáºt cùng vá»›i chiếc ấm  Ä‘un nước bá»c ngoài bằng túi ngá»§ và chiếc áo khoác bằng len, tá»± nhiên thấy râu cá»§a Héc-man bá»—ng bám đầy tuyết lạnh và anh ta mang ra má»™t miếng đá lạnh lá»›n đựng ở trong chai. E-rÃch tiếp tụ c in ảnh và lần này kết quả tháºt mỹ mãn.  
 
Thá»i tiết trở nên thất th ưá»ng vá»›i những cÆ¡n mưa rào từng hồi, từ khi chúng tôi đến gần những đảo ở Thái B ình D ương. Gió tây Ä‘ ã  đổi hướng, thổi từ phÃa đông-nam, cho đến khi chúng tôi vào giữa d òng xÃch đạo, lại ch uyển dần vá» phÃa đông. Ngày 10 tháng 6, chúng tôi Ä‘ ã  đến vị trà cao nhất vá» phÃa bắc, vÄ© độ nam 16 độ, 19 phút. Gần đưá»ng xÃch đạo đến ná»—i có thể cho rằng chúng tôi Ä‘i qua phÃa bắc cá»§a tất cả các h òn đảo trong dãy Mác-ki-d Æ¡ và biến mất hoàn toàn trong đại dương không t ìm thấy  đất liá»n. Nhưng ngá»n gió tây chuyển từ đông sang đông bắc dẫn chúng tôi theo má»™t đưá»ng cong đến cùng vÄ© độ cá»§a các h òn  đảo. Tháºt không ngá» là theo vị trà cá»§a các tinh tú trên trá»i để Ä‘iá»u khiển hướng Ä‘i cá»§a bè lại dá»… dàng đến thế, khi mà ta thấy các tinh tú di chuyển trên bầu trá»i sau nhiá»u tuần lá»… liên tiếp. Vả lại, trong đêm tối ngoài các v ì sao, chẳng có gì khác  để quan sát. Từ đêm này qua đêm khác chúng tôi có thể biết khi nào các tinh tú xuất hiện.  
 
Khi chúng tôi tiến dần lên trên vá» phÃa xÃch đạo, sao Bắc Äẩu hiện lên rất r õ vá» phÃa chân trá»i phÃa bắc và chúng tôi sợ nhất sao Hôm xuất hiện lúc chúng tôi từ ph ương nam vượt qua xÃch đạo. Nhưng dần dần gió đông bắc nổi lên th ì sao Bắc  Äẩu biến dần xuống chân trá»i.  
 
Ngưá»i dân Pô-li-nê-di xưa Ä‘á»u là những ngưá»i Ä‘i biển giá»i. Há» lấy mặt trá»i làm chuẩn ban ngày và ban đêm là những v ì sao. Sá»± hiểu biết cá»§a há» vá» thiên thể làm cho ta kinh ngạc. Há» biết rằng quả đất tròn và  đặt tên cho những khái niệm trừu tượng như: đưá»ng xÃch đạo, đưá»ng kinh tuyến, bắc chà tuyến và nam chà tuyến. Ở Ha-oai, há» làm hải đồ bằng vá» quả bầu to, và má»™t số đảo khác há» dá»±ng những hải đồ chi tiết bằng cành Ä‘an lại, vá»›i những vỠốc để chỉ những h òn  đảo, những que nhá» chỉ những luồng đặc biệt. Ngưá»i Pô-li-nê-di biết cả năm hành tinh mà há» gá»i là những ngôi sao di động, để phân biệt vá»›i những ngôi sao cố định. Vá»›i những ngôi sao này, há» có đến gần hai trăm tên gá»i.  
 
Ở Pô-li-nê-di xưa kia, ngưá»i Ä‘i biển giá»i Ä‘á»u biết ở khoảng trá»i nào có những ngôi sao nào xuất hiện, xuất hiện vào những giá» nào trong đêm và trong từng thá»i kỳ trong năm. Hoặc c òn biết ngôi sao nào chiếu thẳng vào từng hòn  đảo và đôi khi lấy đó để đặt tên. Không những thế há» biết rằng v òm trá»i  đầy sao như má»™t la bàn khổng lồ, kim chỉ từ đông sang tây và n hững vì sao trên  đầu chỉ cho ta biết khoảng cách cá»§a há» từ phương bắc hay phương nam.  
 
Dân Pô-li-nê-di sau khi khám phá và đặt dưới quyá»n há» các đảo hiện nay, tức là phần đại dương gần châu Mỹ nhất, há» tổ chức việc giao lưu giữa các đảo này trong nhiá»u thế hệ. Theo phong tục táºp quán, khi các vị tù trưởng ở Ta-hi-ti đến viếng Ha-oai quá hai dặm vá» phÃa bắc và cách nhiá»u kinh tuyến vá» phÃa tây, th ì ng ưá»i cầm lái các bè hướng bè Ä‘i thẳng lên hướng bắc trước Ä‘ ã, theo mặt trá»i, và các vì sao. Khi mà vị trà các vì sao cho thấy là các bè này đã ở cùng vÄ© tuyến vá»›i Ha-oai, thì bè sẽ quay vuông góc và  Ä‘i thẳng vá» hướng tây cho đến lúc thấy xuất hiện các chim muông và mây cáo hiệu là Ä‘ ã  đến gần vùng quần đảo.  
 
Váºy th ì từ  đâu mà dân Pô-li-nê-di có thể có những kiến thức sâu rá»™ng vá» thiên văn và v ì sao lịch cá»§a há» lại  được tÃnh toán chÃnh xác má»™t cách kỳ lạ như váºy? Chắc chắn há» không thuá»™c các dân tá»™c Mê-la-nê-Ä‘iêng hay Ma-lai-xi-a ở phÃa tây, nhưng há» cùng n òi giống vá»›i những "ng ưá»i da trắng có râu" là những ngưá»i mà ở châu Mỹ Ä‘ ã truyá»n  đạt ná»n văn minh thần kỳ cá»§a há» cho những dân tá»™c: "A-dÆ¡-téc-cÆ¡, Mai-a, Anh-ca" và cÅ©ng chÃnh là há» Ä‘ ã có những kiến thức vá» thiên v ăn, láºp ra lịch giống má»™t cách kỳ lạ như kiến thức và lịch cá»§a dân tá»™c vừa kể trên, vào thá»i kỳ này ở châu Âu ta chưa thể đạt được tr ình  độ này.  
 
Ở Pô-li-nê-di cÅ©ng như ở Pê-ru theo lịch mà há» láºp ra, th ì ngày  đầu năm bắt đầu vào ngày mà ch òm sao Tao  Äàn (ch òm sao Plê-i-át) bắt  đầu xuất hiện lần đầu tiên ở chân trá»i, và đối vá»›i cả hai miá»n th ì chòm sao nà y được coi như thần đỡ đầu cho nông nghiệp. Ở Pê-ru trên những sưá»n núi cá»§a lục địa, hạ thấp dần vá» phÃa Thái B ình D ương tại vùng cát cá»§a sa mạc h ãy còn lại vết tÃch cá»§a má»™t  đài thiên văn có từ rất lâu Ä‘á»i do dân tá»™c văn minh và bà hiểm trên xây dá»±ng. Dân tá»™c này Ä‘ ã  đục đẽo những tượng đá khổng lồ, đắp những kim tá»± tháp, trồng khoai, rau và quá định ngày đầu năm là ngày xuất hiện cá»§a ch òm sao Plê-i-át. Công Ti-ki x ưa kia cÅ©ng hiểu biết vá» các v ì sao, khi v ượt Thái B ình D ương bằng bè gá»— ban-xa.  
 
Äêm ngày 2 tháng bảy, ngưá»i trá»±c ca không c òn  được thanh thản ngắm nh ìn vòm trá»i  đầy sao. Sau bao nhiêu ngày được đón cÆ¡n gió nhẹ hiu hiu thổi từ phÃa đông -bắc, giỠđây gió mạnh nhiá»u, biển động. Quá khuya má»›i thấy ánh trăng và gió trở lại êm dịu thuáºn chiá»u. Chúng tôi Ä‘o tốc độ cá»§a bè, bằng cách đếm xem mất bao nhiêu giây đồng hồ má»—i lần vượt qua mấu gá»— mà chúng tôi ném ra phÃa trước và nháºn thấy tốc độ cá»§a bè quá cháºm. Tốc độ trung b ình từ m ưá»i hai đến mưá»i tám "mấu gá»—". Lúc này Toóc-xten Ä‘ang sá»a soạn Ä‘iện đài, bốn ngưá»i khác Ä‘ang ngáy ran trong ca-bin, c òn tôi  Ä‘ang ngồi giữ bánh lái. Ngay trước lúc ná»a đêm, tôi chợt nháºn thấy má»™t dải sóng Ä‘ang lồng lá»™n, choán hết cả tầm nh ìn, cuồn cuồn hung dữ lao vá» phÃa chúng tôi. PhÃa sau dải sóng này còn có hai dải sóng khác c ao hÆ¡n dồn tá»›i, bốn bá» chỉ thấy những ngá»n sóng cao ngất trắng xóa. Nếu chưa trải qua, có thể tôi cho rằng đó là ngá»n sóng trào dá»™i từ những dải đá ngầm. Tôi vá»™i kêu lên để báo cho má»i ngưá»i biết. Khi vạt sóng đầu tiên lừng lững dá»±ng cao như má»™t bức tưá»ng dưới ánh trăng, tôi Ä‘iá»u khiển bè vào vị trà đón nháºn vạt sóng này.  
 
Chiếc Công Ti-ki bị nhấc bổng nghiêng ở phÃa sau, nâng lên đỉnh ngá»n sóng rồi lại bị hạ xuống. Chúng tôi bị cuốn vào má»™t cÆ¡n lốc cá»§a sóng biển sôi sục. Lần này mÅ©i bè bị hất ngược và trôi trở lên, chúng tôi bị hất mạnh lên không trung và tiếp theo là những khối nước dáºp xuống mÅ©i bè. Chiếc bè hÆ¡i nghiêng trên sóng, không thể nào Ä‘iá»u khiển quay ngay được. Vạt sóng tiếp theo dâng lên những dải nước như những bức tưá»ng lấp lánh, Ä‘áºp vào chiếc mái ca-bin. Khi bức tưá»ng nước đổ xuống, tôi không c òn cách nào h Æ¡n là gh ì chặt ng ưá»i vào chiếc cá»c tre ở mái, nÃn thở, cảm thấy như chúng tôi bị ném lên trá»i. Xung quanh tôi chỉ thấy những khối nước gầm thét cuốn Ä‘i tất cả.  
 
Má»™t giây sau, chúng tôi lại nhẹ nhàng lướt trên sóng, biển trở lại b ình th ưá»ng. Trước mặt chúng tôi ba vạt sóng lừng lững như những bức tưá»ng thành Ä‘ang chạy Ä‘i, và ở phÃa sau là má»™t chuá»—i quả dừa báºp bá»nh trôi dưới ánh trăng vằng vặc. Vạt sóng cuối cùng làm cho Toóc-xten bắn vào trong góc để máy, má»i ngưá»i khác hốt hoảng bừng tỉnh dáºy, hoảng sợ trước tiếng gầm rÃt dữ dá»™i cá»§a các vạt sóng đánh bung ra toang hoác, chiếc giá» lăn bẹp gà ngoài ra không có má»™t tổn hại nào nữa. Chúng tôi không thể nào giải thÃch má»™t cách chắc chắn ba vạt sóng này ở đâu đến, Ãt ra cÅ©ng có thể là những vạt sóng ngầm, Ä‘iá»u thưá»ng thấy ở những vùng này.  
 
Hai ngày sau, chúng tôi lại bị má»™t cÆ¡n b ão  đầu tiên. Gió tây đột nhiên tắt hẳn. Những áng mây trắng lững lá» trôi trên v òm trá»i xanh biếc đã bị những đám mây  Ä‘en dày từ phÃa nam kéo đến phá»§ kÃn. Sau đó, gió nổi lên từ má»i phÃa, ngưá»i giữ lái không tài nào Ä‘iá»u khiển nổi bè. Chúng tôi vá»™i nhanh nhẹn chuyá»n Ä‘uôi bè Ä‘i theo hướng gió má»›i để cho buồm thuáºn gió và an toàn. Gió lại chuyển nhanh sang hướng khác làm cho buồm quay Ä‘áºp tứ phÃa có thể nguy hiểm cho ngưá»i và các thứ trên bè. Từ nÆ¡i xuất phát b ão, gió bắt  đầu đột ngá»™t thổi mạnh dần, cùng những đám mây Ä‘en kéo vá» hướng chúng tôi. CÆ¡n gió nhẹ má»›i đây c òn làm cho chúng tôi dịu mát lúc này thá»±c sá»± đã biến thành cuồng phong. 
 
Xung quanh chúng tôi, trong phút chốc sóng đã bốc cao  đến năm mét, đây đó có những sóng cao đến sáu, bảy mét, tháºm chà cao đến táºn đỉnh cá»™t buồm khi bè bị lún sâu vào vá»±c sóng. Chúng tôi phải b ò lên sàn bè, gáºp  đôi ngưá»i lại. Gió rÃt lên làm rung chuyển các bức tưá»ng cá»§a ca-bin và các thứ trên bè tre. Äể bảo vệ nÆ¡i để máy vô tuyến Ä‘iện, chúng tôi căng vải trên bức tưá»ng phÃa sau ở mạn trái ca-bin. Tất cả những váºt dụng Ä‘á»u được buá»™c chặt và xếp lên nhau chắc chắn. Buồm được hạ xuống, cuốn lại quanh trục buồm. Bầu trá»i phá»§ đầy mây, mặt biển tối sẫm má»™t cách đáng sợ, từ nÆ¡i xa mịt mù Ä‘ ã thấy những chá»m sóng bạc xuất hiện. Những vệt dài sùi bá»t nh ư bất động, tạo thành những vệt trên lưng những ngá»n sóng cuồn cuá»™n theo chiá»u gió.  
 
Ở những nÆ¡i sóng đổ xuống, làm sá»§i ngầu má»™t thá»i gian lâu những chấm xanh trên mặt nước tÃm Ä‘en, trông như vết thương bị lở loét. Gió thổi tạt những chá»m sóng làm bắn ra những bụi nước như má»™t cÆ¡n mưa mặn. Khi những tráºn mưa rào nhiệt đới, quất gần như ngang Ä‘áºp xuống mặt biển làm cho chúng tôi không thấy phần biển bao quanh, và nước chảy từ râu, tóc xuống có vị lợm. M ình trần, ng ưá»i rét run v ì lạnh, chúng tôi bò trên mặt sàn xem xét lại các thứ váºt dụng  đâu vào đấy để đối phó vá»›i dông b ão. Mây Ä‘en đã choán hết chân trá»i,  cÆ¡n b ão đã bao vây chúng tôi và chuẩn bị  đợt tấn công đầu tiên, vẻ lo âu lá»™ trên nét mặt má»i ngưá»i.  
 
Nhưng khi cÆ¡n b ão thá»±c sá»± áºp  đến tấn công, chiếc Công Ti-ki vẫn dẻo dai vững chắc vượt qua má»i trở ngại, cuá»™c chống đỡ váºt lá»™n vá»›i b ão tố lại trở thành má»™ t môn thể thao đầy thú vị. CÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a dông b ão làm cho chúng tôi vui thÃch, chiếc bè gá»— ban-xa vẫn  đàng hoàng đĩnh đạc được sóng nâng cao lên như chiếc nút chai báºp bá»nh trong nước, để lại dưới nó cả má»™t thác nước Ä‘ang áºp xuống. Thá»i tiết này biển cả làm gợi nhá»› đến núi non. Ta có cảm tưởng Ä‘ang ở trong cÆ¡n b ão tố trên những cao nguyên hoang vắng, không cây cối,  đầy màu xám. Dù cho chúng tôi Ä‘ang ở giữa vùng nhiệt đới, chiếc bè gá»— ban-xa được nâng lên, hạ xuống làm cho chúng tôi nghÄ© đến cuá»™c trượt tuyết ở giữa đống tuyết và núi đá.  
 
Ngưá»i trá»±c lái luôn luôn mở to mắt để quan sát khi những ngá»n sóng dá»±ng đứng luồn xuống ná»a thước bè, làm cho các cây gá»— phÃa sau được nâng lên mặt nước, nhưng má»™t giây sau nó lại hạ xuống để rồi lại leo lên đầu ngá»n sóng sau. Má»—i lần những vạt sóng kế tiếp nhau nhồi tá»›i quá nhanh, vạt sóng trước vừa hất mÅ©i bè lên, vạt sóng sau Ä‘ ã áºp tá»›i, tung những khối n ước mạnh như búa bổ lên ngưá»i trá»±c lái, và chỉ má»™t giây sau, mÅ©i bè lại nhô lên. Chúng tôi Ä‘ ã tÃnh vào những ngày bể không lặng lắm, cứ trung bình bảy giây  đồng hồ, giữa những vạt sóng lá»›n nhất phÃa sau bè chịu hai trăm tấn nước trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Äiá»u này chẳng có nghÄ©a l ý đối vá»›i chúng tôi, chẳng qua n ước chỉ táp vào chân ngưá»i trá»±c lái rồi lại lặng lẽ trôi qua khe các cây gá»—. Nhưng trong cÆ¡n b ão lá»›n, cÅ©ng khoảng thá»i gian ấy, h Æ¡n mưá»i ngh ìn tấn n ước Ä‘ ã giá»™i xuống. Những khối n ước khác nhau, đôi khi đến hai mét khối nước, cứ năm giây đồng hồ lại giá»™i xuống bè, vỡ tan như tiếng sấm.  
 
Nước ngáºp ngang ngá»±c ngưá»i trá»±c lái làm cho anh ta có cảm tưởng như Ä‘ang lá»™i ngược trên má»™t d òng sông chảy xiết. Chiếc bè có lúc rung lên, nh ưng khối nước lá»›n Ä‘ ã ấn mÅ©i bè, và trôi  Ä‘i như những thác nước đổ. Héc-man thưá»ng mang chiếc phong kế ra để Ä‘o sức mạnh cá»§a cÆ¡n b ão, kéo  dài đôi khi suốt cả hai mươi bốn tiếng đồng hồ, rồi chuyển dần dần thành má»™t cÆ¡n gió thổi Ä‘á»u Ä‘á»u cùng vá»›i mưa rào không ngá»›t, đủ để giữ cho biển cả luôn luôn nổi sóng. Trong khi đó, bè cá»§a chúng tôi vẫn theo hướng tây mà lướt Ä‘i. Muốn Ä‘o được chÃnh xác trong khi Ä‘ang có sóng to, Héc-man phải trèo lên đỉnh cá»™t buồm lắc la lắc lư và anh phải khó nhá»c để vừa bám vào đó vừa tiến hành Ä‘o sức gió. Khi b ão tan, xung quanh chúng tôi không biết bao nhiêu cá lá»›n  Ä‘ang như Ä‘iên dại. Mặt biển đầy những cá máºp, cá thu,  cá hồng, không kể má»™t vài con cá giác cuống quýt, l ăng xăng, tất cả chúng Ä‘á»u lúc nhúc dưới bè và ở những vạt sóng gần nhất. Tháºt là má»™t cuá»™c tá» chiến không ngừng giữa chúng vá»›i nhau.  
 
Những con cá lá»›n, lưng cong Ä‘uổi nhau lao nhanh như mÅ©i tên, nước biển quanh chúng tôi thưá»ng nổi lên những vÅ©ng máu loang lổ. Chiến đấu hung hăng nhất là cá thu và cá hồng; cá hồng từng đàn lá»›n dày đặc hoạt động linh hoạt và nhanh nhẹn khác hẳn má»i lần. Những con cá thu bao vây chặt lÅ© cá hồng, luôn luôn lại có má»™t con nặng từ má»™t trăm năm mươi đến hai trăm li-vrÆ¡ vá»t khá»i mặt nước mồm ngáºm đầu con cá hồng đầy máu. Má»™t vài cá hồng xa đàn vá»™i vàng chạy trốn, cá thu Ä‘uổi theo ngay nhưng đám cá hồng vẫn không nao núng dù nhiá»u con, gáy bị thương vỡ toang Ä‘ang quằn quại. LÅ© cá máºp đôi khi bị lôi cuốn vào cuá»™c chiến đấu cuồng dại, cÅ©ng lao vào cắn xé những con cá thu làm cho những con này gặp phải địch thá»§ mạnh hÆ¡n. Không thấy bóng dáng má»™t con cá hoa tiêu nào. Có thể chúng Ä‘ ã bị những con cá thu trong c Æ¡n hung h ãn cắn xé hoặc ẩn  nấp vào những khe ở đáy bè hay hÆ¡n nữa Ä‘ ã lánh xa khá»i cuá»™c chiến đấu. Còn chúng tôi cÅ©ng không dám  đưa đầu xuống nước để xem.  
 
Có lần tôi Ä‘ ã có má»™t cảm xúc  đặc biệt, mà sau đó không nhịn cưá»i được, đó là lần tôi Ä‘i đại tiện ở phÃa sau bè. Chúng tôi Ä‘ ã qu á quen thuá»™c vá»›i việc bị lắc lư khi ngồi trong nhà xÃ. Lần này má»™t việc kỳ lạ Ä‘ ã đến vá»›i tôi. Tôi chợt thấy má»™t váºt gì to, lạnh và rất nặng thúc mạnh vào mông, giống nh ư đầu má»™t con máºp, sá»± việc này chưa bao giá» chúng tôi nghÄ© tá»›i. Äầu óc hoang mang, tôi trèo lên thanh chống cá»™t buồm và mặc cảm như con máºp Ä‘ang bám vào ngưá»i. Héc-man phá lên cưá»i rÅ© bên tay lái và nói cho tôi biết rằng đó là má»™t con cá thu lá»›n nặng đến bảy mươi cân, bÆ¡i qua v ì đã ngá»i thấy mùi thịt ng ưá»i.  
 
Sau này trong phiên trá»±c cá»§a Héc-man và cả phiên trá»±c cá»§a Toóc-xten vẫn con cá thu đó Ä‘ ã theo sóng  định nhảy lên bè. Cả hai lần nó Ä‘ ã nhảy lên  được đầu cây gá»—, chúng tôi chưa kịp vồ, nó Ä‘ ã nhảy xuống biển. Má»™t ngá»n sóng đã ném lên bè con cá giác chạy hoảng loạn. Vá»›i con cá này và con cá t hu bắt được hôm trước, chúng tôi quyết định câu để dẹp bá»›t cÆ¡n há»—n loạn đẫm máu Ä‘ang diá»…n ra ở biển.  
 
Nháºt k ý cá»§a chúng tôi đã ghi lại: "Má»™t con máºp dài má»™t mét tám m ươi Ä‘ ã xông  đến trước tiên và Ä‘ ã bị kéo lên bè. Lần sau vừa thả mồi, má»™t con máºp nữa dài  hai mét tư, Ä‘ ã nuốt chá»ng cả l ưỡi câu và bị kéo lên bè. Con máºp thứ ba dài má»™t mét tám mươi Ä‘ ã xểnh mất khi chúng tôi  Ä‘ang kéo lên. Sau đó, chúng tôi lại bắt được má»™t con dài hai mét bốn mươi, con này quẫy chống lại ghê gá»›m, đầu nó Ä‘ ã kéo  được lên cây gá»— c òn cắn  đứt bốn sợi dây bằng thép và nhảy xuống biến mất. Tiếp theo lại được má»™t con dài hai mét mưá»i phân. Những thân cây gá»— ở phÃa sau bè trÆ¡n như mỡ, đứng câu rất khó và nguy hiểm. Ba con máºp bị kéo lên tưởng chết Ä‘ ã lâu, nh ưng giá» lại tiếp tục gi ãy, đầu ngóc lên, mõm há ra  đớp rất nguy hiểm. Chúng tôi kéo Ä‘uôi chúng dồn ra phÃa trước bè. Lại má»™t con cá thu vừa bắt được làm cho chúng tôi vất vả hÆ¡n cả lÅ© cá máºp, v ì nó béo và nặng  đến ná»—i không má»™t ai cầm Ä‘uôi nhấc nổi lên được. Biển vẫn c òn đầy những con  cá rất hung hăng. Lại má»™t con máºp nữa bị bắt nhưng cuối cùng lại thoát mất. Sau đó, chúng tôi lại kéo được má»™t con dài má»™t mét tám mươi và má»™t con dài má»™t mét năm mươi. Lại má»™t con nữa được kéo lên dài má»™t mét tám mươi và con cuối cùng dài hai mét mưá»i phân".  
 
Ngổn ngang trên mạn bè đầy những cá máºp, Ä‘uôi chúng Ä‘áºp ầm ầm lên bè, quáºt vào ca-bin, m õm há ra  đớp lung tung, làm cản trở sá»± Ä‘i lại. Sau mấy đêm dông b ão, giỠđây chúng tôi mệt rã ng ưá»i không c òn muốn phân biệt con máºp nào còn sống, con nào chết, h oặc chúng Ä‘ang giương cặp mắt r ình mò chá»±c cắn, nếu chúng tôi lại gần. Kéo  được chÃn con máºp, chúng tôi nghỉ v ì đã n ăm tiếng đồng hồ liá»n kéo dây, đánh váºt vá»›i lÅ© máºp, ngưá»i Ä‘ ã rã rá»i và mệt má»i. Ngày hôm sau, số l ượng cá thu và cá hồng Ä‘ ã bá»›t  Ä‘i nhưng cá  máºp vẫn còn nhiá»u. Chúng tôi lại bắt đầu câu sau lại bá» ngay vì phát hiện thấy máu cá t ươi chảy từ bè xuống, lôi kéo ngày càng nhiá»u cá máºp bu đến.  
 
Chúng tôi Ä‘em vứt những xác cá xuống biển và cá» rá»a bè. Răng cá»§a cá máºp cùng vá»›i lá»›p da ráp nhám Ä‘ ã làm ch o lá»›p cót trải bè bằng tre Ä‘an rách nát. Chúng tôi thay những tấm rách, vấy máu bằng những tấm má»›i có hàng đống chất ở mạn trước bè. Những đêm đó, nằm ngá»§ chúng tôi mê thấy những m õm cá máºp háu  ăn ngoác rá»™ng cùng vá»›i máu me chúng. Mùi da cá máºp vẫn phảng phất trước mÅ©i chúng tôi. Thịt cá máºp ăn được, chỉ cần làm mất mùi a-mô-ni-ác bằng cách Ä‘em ướp muối ngâm những miếng cá xuống nước biển trong hai mươi bốn tiếng. Dù sao cá giác và cá thu vẫn ngon nhất.  
 
Ngay tối hôm sau buổi câu cá, lần đầu tiên tôi nghe thấy má»™t bạn phát biểu rằng tháºt hết sức thú vị thoải mái được nằm dài trên b ãi cá» xanh ở má»™t hòn  đảo nhỠđầy ngút những cây dừa, xem nhiá»u thứ khác hÆ¡n là những con cá lạnh tanh và sóng biển. Thá»i tiết Ä‘ ã dịu Ãt nhất cÅ©ng ổn  định như trước đây. Äôi khi những cÆ¡n gió bất ngá» Ä‘em theo những cÆ¡n mưa rào, làm cho chúng tôi vui mừng v ì dá»± trữ n ước ngá»t sắp cạn. Những lúc mưa to xối xả, chúng tôi hứng nước chảy ở mái ca-bin xuống, và cùng nhau trần truồng, tắm sạch lá»›p nước muối Ä‘ang dÃnh chặt vào ngưá»i.  
 
Những cá hoa tiêu lại bÆ¡i tung tăng ở những chá»— quen thuá»™c, nhưng không r õ có phải vẫn là những con cá cÅ© mà tr ước đây Ä‘ ã thoát khá»i cuá»™c tàn sát hay là những con cá má»›i xuất hiện sau cuá»™c chiến  đấu vừa qua.  
 
Ngày hai mươi mốt tháng bảy, gió đột nhiên đổ xuống . Trong má»™t lúc lâu trá»i lặng gió và ngá»™t ngạt. Kinh nghiệm cho chúng tôi biết những gì sẽ xảy ra. Sau vài  đợt gió mạnh thổi từ phÃa đông, phÃa tây và rồi phÃa nam, gió mát hẳn Ä‘i và đột ngá»™t chuyển vá» phÃa nam, nÆ¡i mây Ä‘en Ä‘ang ùn ùn kéo đến ở chân trá»i.  Bằng máy Ä‘o gió, Héc-man đã  Ä‘o được sức gió mưá»i bốn mét trong má»™t giây cùng lúc chiếc túi ngá»§ cá»§a Toóc-xten bị gió bốc xuống biển. 
 
Héc-man vươn tay để giữ lấy chiếc túi ngá»§ không may hụt chân ng ã xuống biển. Giữa lúc tiếng sóng nổi ầm ầm, chúng tôi chỉ nghe thấy tiếng kêu yếu á»›t và nhìn thấy  đầu và tay Héc-man Ä‘ang vẫy, cùng má»™t váºt g ì màu xanh rất khó nháºn ra Ä‘ang quây tròn lấy Héc-man. Những ngá»n sóng lá»›n  đẩy Héc-man xa dần bè làm anh hết sức vùng vẫy bÆ¡i vào. Lúc ấy Toóc-xten Ä‘ang giữ chèo lái c òn tôi thì  Ä‘ang ở phÃa trước bè. Hai chúng tôi là ngưá»i trước tiên thấy Héc-man bị ng ã, và  Ä‘á»u hoảng run lên, cùng kêu thất thanh "Có ngưá»i ng ã xuống biển" và chạy vá»™i tìm ph ương tiện cấp cứu. Các ngưá»i khác không ai nghe thấy tiếng kêu cứu cá»§a Héc-man, v ì tiếng  sóng biển, nhưng rồi tất cả Ä‘á»u vá»™i v ã và náo  động.  
 
Héc-man là ngưá»i bÆ¡i giá»i, biết tÃnh mạng Ä‘ang bị Ä‘e dá»a, c òn chúng tôi hy vá»ng rất má»ng manh liệu anh có  đủ sức bÆ¡i vào nổi không. Toóc-xten vá»™i nhào đến chiếc trục tre Ä‘ang quấn đầy dây thừng mà chúng tôi vẫn dùng cho xuồng con. Lần duy nhất trong chuyến Ä‘i, dây thừng không gỡ ra được. Việc này Ä‘ ã mất mấy giây trong khi Héc-man cách tấm bè phÃa sau  độ vài mét, anh Ä‘ang cố hy vá»ng bÆ¡i đến chiếc bÆ¡i chèo lái để nắm lấy, nhưng nó lại tuá»™t khá»i tay anh. Anh ở đúng vào chá»— mà theo kinh nghiệm chúng tôi thấy không c òn ph ương cách nào khắc phục được. Trong khi tôi và Ben vá»™i hạ chiếc xuồng cao su xuống biển th ì Nút và E-rÃch ném cho Héc-man chiếc phao cấp cứu có má»™t  đầu dây buá»™c vào mái ca-bin. Ném bao nhiêu l ần cÅ©ng không kết quả.  
 
Héc-man đã bị  đẩy xa Ä‘ang cố hết sức bÆ¡i theo kịp chiếc bè, nhưng khoảng cách cứ xa dần. Anh đặt hy vá»ng cuối cùng vào chiếc xuồng cao su. Chiếc xuồng cao su nhá» bé, không có cá»™t và dây neo để gh ìm tốc  độ, rất có thể cứu được Héc-man, nhưng biết đâu chẳng bao giá» quay trở lại vá» vá»›i chiếc Công Ti-ki. Dù sao có ba ngưá»i trên xuồng c òn có nhiá»u hy vá»ng giải quyết tốt h Æ¡n là má»™t thân má»™t m ình giữa biển cả.  Äá»™t nhiên chúng tôi thấy Nút nhảy xuống biển cầm theo phao cấp cứu Ä‘ang cố sức bÆ¡i đến Héc-man. Nh ìn theo lúc thì thấy  đầu Héc-man ở má»m sóng xa xa thoắt mất Ä‘i, lúc đầu Nút nhô lên cứ thế cho đến lúc hai ngưá»i gặp được nhau cùng buá»™c phao cấp cứu, c òn chúng tôi ra sức kéo sợi dây buá»™c vào phao nh ưng mắt vẫn không rá»i má»™t váºt tối Ä‘en vẫn láºp lá» phÃa sau hai ngưá»i.  
 
Cuối cùng hai bạn chúng tôi trở vá» an toàn và váºt tối Ä‘en đó chẳng phải là quái váºt nào khác là chiếc túi ngá»§ cá»§a Toóc-xten. Sau khi Ä‘ ã kéo hai ng ưá»i lên, chiếc túi ngá»§ báºp bá»nh bị con cá nào đó kéo xuống sâu, nhưng dù sao  cÅ©ng may vì con cá đó đã lỡ mất mồi ngon nhất. Toóc-xten vừa cầm lấy lái vừa thốt lên: "Tháºt là hài lòng vì không nằm trong túi ngá»§  đó".  
 
Äêm đó, chúng tôi không ai c òn trao  đổi các câu chuyện hài hước nào khác. Má»™t thá»i gian dài ai nấy cÅ©ng c òn sợ đến lạ nh gáy, vừa sợ vừa biết Æ¡n v ì chúng tôi còn  đủ cả sáu ngưá»i. Héc-man và má»i ngưá»i Ä‘á»u không ngá»›t lá»i ca ngợi Nút. Chúng tôi không kịp nghÄ© đến các sá»± việc xảy ra v ì gió càng ngày càng mạnh. Trá»i tối sầm lại và c Æ¡n b ão má»›i đã xuất hiện tr ước khi trá»i tối. Chúng tôi để chiếc phao cấp cứu kéo theo sau bè để ph òng khi có ng ưá»i bị gió hắt xuống biển c òn có chá»— nắm vÃu.  Äêm đến, trá»i tối Ä‘en như má»±c, chiếc bè vẫn Ä‘i như nhảy há»—n loạn trong bóng đêm, chỉ nghe thấy tiếng gió gầm rÃt qua cá»™t buồm tưởng như nó sắp bốc cả ca-bin bằng tre xuống biển. Nhưng ca-bin được phá»§ bạt và buá»™c rất chặt.  
 
Các cây gá»— cá»§a chiếc bè Công Ti-ki mà sóng biển Ä‘u đưa lên xuống giống như các phÃm đàn dương cầm. Má»—i lần như váºy, chúng tôi ngạc nhiên nháºn thấy các thác nước đổ xuống đáng nhẽ chảy qua các khe cá»§a bè, lại giống như má»™t cái bá»… l ò rèn  đẩy không khà ẩm Ä‘i qua. Năm ngày liá»n thá»i tiết luôn luôn thay đổi lúc th ì dông bão dữ dá»™i, khi thì gió nhè nhẹ thổi. Trên biển cả, giữa các vạt sóng là những hõm sâu nh ư những thung lÅ©ng rá»™ng và các vạt sóng màu xám xanh được gió thổi làm vạt sóng trải, dải và lưng sóng phẳng l ì tá»a lên nhiá»u  đám bụi nước li ti.  
 
Cuối cùng đến ngày thứ năm, cÆ¡n b ão tan. Trên bầu trá»i, má»™t vệt màu xanh xuất hiện. Những đám mây Ä‘en u ám đã phải nh ưá»ng chá»— cho bầu trá»i xanh biếc. Qua cÆ¡n b ão, cần lái bè bị gãy, buồm rách, các tấm gá»— chống giạt lá»§ng lẳng bên thân các cây gá»—, dây thừng bị cá» mòn, nh ưng chúng tôi và má»i thứ chất trên bè Ä‘á»u an toàn. Qua hai cÆ¡n b ão, chiếc Công Ti-ki đã h Æ¡i rệu rạo. Những dây néo bị cá» x át nhiá»u đã làm h ư hại những cây gá»— ban-xa. Chúng tôi cám Æ¡n thượng đế v ì may mà chúng tôi đã há»c táºp ng ưá»i Anh-ca, không dùng những dây thép để chằng bè, nếu không chiếc bè Ä‘ ã bị các dây thép buá»™c cắt  đôi và tan tành như các que diêm trong cÆ¡n b ão. H Æ¡n nữa, nếu như chúng tôi dùng gá»— ban-xa khô để làm bè, tất nhiên bè sẽ nổi hÆ¡n nhiá»u lúc ban đầu, nhưng sau ngấm đầy nước biển, chiếc bè chắc chắn Ä‘ ã chìm từ lâu.  Äó là do nhá»±a ở những cây gá»— tươi Ä‘ ã ng ăn cản nước bể thấm qua những cây gá»— xốp.  
 
Nhưng bây giá», các dây buá»™c bè không chặt như trước nên rất nguy hiểm nếu ta th ò chân vào kẽ hở giữa hai cây gá»— vì khi chúng giáºp vào nhau có thể nghiến nát chân. Ở phÃa tr ước và phÃa sau, v ì không có sàn lát bằng tre nên khi muốn dang hai chân  để đứng vào hai cây gá»— chúng tôi phải quỳ gối xuống. Ở phÃa sau, các cây gá»— trÆ¡n như lá chuối v ì bị phá»§ lá»›p tảo ẩm. Mặc dù chúng tôi đã  Ä‘i Ä‘i, lại lại, in thành vệt trên lá»›p rêu xanh và ngưá»i trá»±c lái đứng trên má»™t tấm phản rá»™ng, nhưng dù sao khi có má»™t vạt sóng áºp vào bè, má»™t trong số chÃn cây gá»— Ä‘áºp ầm ầm ngày đêm vào các thanh ngang. Các thừng buá»™c vào hai cá»™t buồm ở phÃa đỉnh cÅ©ng làm cho chúng cá» xát mạnh v ì các cá»™t này  đặt trên hai cây gá»— bè khác nhau, nên hai cá»™t Ä‘u đưa không giống nhau.  
 
Chúng tôi Ä‘ ã sá»a chữa, nối lại cần  lái bằng gá»— muá»—m rắn như thép cùng vá»›i tài khéo léo sá»a buồm cá»§a E-rÃch và Ben, chiếc Công Ti-ki chẳng bao lâu Ä‘ ã trở lại vững chãi  để tiến thẳng vá» Pô-li-nê-di, trong khi đó, bánh lái bè Ä‘u đưa nhẹ nhàng trong biển gợn sóng yếu á»›t. Những miếng gá»— chống giáºt giữ hướng cá»§a chiếc bè không c òn giống nh ư trước nữa, v ì không còn phải  đương đầu vá»›i sức ép mạnh cá»§a nước đổ vào bè, không gắn chặt dưới bè nên chúng không được vững chắc nữa. CÅ©ng không thể kiểm tra các dây buá»™c ở phÃa dưới bè v ì bị phá»§  đầy rêu tảo. Khi nhấc tấm liếp tre lên, chúng tôi thấy chỉ có ba dây buá»™c chÃnh là bị đứt mà thôi; các dây này buá»™c ngang bè, bị các đồ đạc cá» vào làm m òn nên bị  đứt. Các thân cây ghép làm bè v ì bị hút  đầy nước trương lên và hàng hóa thá»±c phẩm th ì nhẹ dần nên rút cục đâ u lại vào đó. Phần lá»›n số thá»±c phẩm và nước ngá»t dá»± trữ Ä‘ ã  được dùng và các nhân viên Ä‘iện đài Ä‘ ã vứt Ä‘i nhiá»u bá»™ pin khô đã dùng hết. Mặc dù gặp c Æ¡n b ão biển vừa qua, chắc chắn chúng tôi vẫn vững vàng  Ä‘i nốt Ä‘oạn đưá»ng ngắn cuối cùng đến các đảo ở phÃa trước mặt chúng tôi.  
 
Bây giá» má»™t câu há»i khác được đặt ra: cuá»™c hành tr ình sẽ kết thúc ra sao? Chiếc bè Công Ti-ki vẫn c ương quyết tiếp tục cuá»™c hành tr ình vá» h ướng tây cho đến khi mÅ©i bè chạm núi đá hay mảnh đất cố định nào giữ nó lại. Cuá»™c hành tr ình sẽ  tháºt sá»± chưa kết thúc chừng nào tất cả chúng tôi chưa đổ bá»™ an toàn lên má»™t trong nhiá»u đảo ở Pô-li-nê-di. Ra khá»i cÆ¡n b ão cuối cùng, chúng tôi ch ưa xác định được đến táºn đâu. Chúng tôi Ä‘ang ở cùng má»™t khoảng cách giữa những đảo Mác-ki-dÆ¡ và đảo Tu-a-mô-tu . Vị trà hiện nay rất có thể sẽ dẫn chúng tôi Ä‘i qua hai dãy  đảo mà không nh ìn thấy  được chúng. H òn đảo cá»§a dãy Mác-ki-d Æ¡ gần nhất cách ba trăm hải l ý vá» phÃa Tây-bắc, còn dãy Tu-a-mô-tu cÅ©ng ba trăm hải lý vá» phÃa Tây-nam. Gió v à luồng nước vẫn có biến động vá»›i má»™t hướng chung vá» phÃa tây vào khoảng xa nhất cách hai d ãy  đảo. Không xa lắm vá» phÃa tây -bắc là đảo Pha-tuy-hi-va má»™t mảnh đất nhá» có núi non và rừng ráºm là nÆ¡i mà tôi Ä‘ ã sống trong má»™t chiếc nhà sàn dá»±ng cá»c trên mặt n ước và cÅ©ng chÃnh ở nÆ¡i đây  tôi đã  được má»™t cụ già kể cho nghe những chuyện lịch sá» sống động vá» ngưá»i tổ tiên anh hùng Công Ti-ki. Nếu chiếc bè đến được b ãi cát ấy, chắc tôi sẽ gặp  được nhiá»u ngưá»i quen mà có thể không phải chÃnh ông già Ä‘ ã kể chuyện vì ông đã b ước sang thế giá»›i khác từ lâu mang theo nguyện vá»ng được gặp Công Ti-ki tháºt.  
 
Khi tiến dần vá» phÃa các d ãy núi thuá»™c nhóm  đảo Mác-ki-dÆ¡ mà các đảo ở tách biệt nhau và nÆ¡i đây sóng biển vá»— vào các vách đá dá»±ng đứng làm vang lên những tiếng ầm  ì nh ư tiếng sấm, chúng tôi phải c ăng mắt nhìn cho kỹ để tìm lối vào, giữa những khe núi và các khe này bao giá» cÅ©ng có những bãi  đá sá»i hẹp. Ngược lại trong d ãy  đảo Tu-a-mô-tu rất nhiá»u đảo ở gần nhau và giữa các đảo là biển rá»™ng. Nhưng nhóm đảo này c òn có tên là "Quần đảo phẳng" hoặc "Quần đảo nguy hiểm", vì quần  đảo này hoàn toàn được cấu tạo bằng san hô, tạo thành những đá ngầm hoặc đảo h ình vành kh ăn (gá»i là a-tôn) trên có các cây cá» chỉ cao hÆ¡n mặt nước từ hai đến ba mét. Má»™t v òng hình vành khăn đá san hô che chở các đảo a-tôn, Ä‘iá»u n ày rất nguy hiểm cho việc giao thông trên biển. Mặc dù các ốc biển Ä‘ ã tạo nên các  đảo san hô trong quần đảo Tu-a-mô-tu và các đảo Mác-ki-dÆ¡ là những núi lá»a Ä‘ ã tắt, dân tá»™c Pô-li-nê-di ở trên hai quần  đảo này và những gia Ä‘ ình các vua chúa cá»§a hai quần đảo  Ä‘á»u coi Ti-ki là tổ tiên chÃnh thống cá»§a há». Từ ngày ba tháng bảy, tuy rằng c òn cách Pô-li-nê-di má»™t nghìn hải lý, thiên nhiên nh ư Ä‘ ã cáo cho chúng tôi  đất liá»n Ä‘ang ở phÃa trước. Trước đây, khi Ä‘i qua Pê-ru má»™t ngh ìn dặm chúng tôi đã thấy những đám chim hạm, cho đến kinh tuyến 100 độ tây, không còn thấy chúng nữa, và chúng tôi chỉ nhìn thấy những con hải âu, lấy biển làm n Æ¡i trú ngụ. Ngày ba tháng bảy ở vào kinh tuyến 125 độ tây, chúng tôi lại thấy xuất hiện những con chim hạm bay từng tốp nhá».  
 
Chúng bay vút ở trên cao hoặc lao xuống ngá»n sóng để bắt những con cá chuồn Ä‘ang lao lên khá»i mặt nước chạy trốn lÅ© cá hồng. Giống chim này không từ châu Mỹ đến v ì châu Mỹ ở phÃa sau, chúng phải từ n Æ¡i đất liá»n nào đó ở phÃa trước bay đến.  
 
Ngày mưá»i sáu tháng bả y, thiên nhiên lại tá» cho chúng tôi rõ h Æ¡n là Ä‘ ã ở gần  đất liá»n: má»™t con cá máºp dài hai mét bảy mà chúng tôi bắt được Ä‘ ã nhả ra má»™t con sao biển mà nó ch ưa ăn hết, có thể nó vừa bắt được con này ở bá» biển.  
 
Sáng hôm sau, chúng tôi có khách từ những đảo Pô-li-nê-di đến thăm. Từ trên bè nh ìn vá» chân trá»i phÃa  đông, chúng tôi thấy hai con chim lá»›n bay đến và bay khá thấp trên cá»™t buồm. Sải cánh cá»§a chúng đến năm pi-ê. Chúng bay lượn mấy v òng trên  đầu chúng tôi, rồi hạ cánh xuống nước dá»c theo bè. Những con cá hồng thấy chúng vá»™i lao nhanh đến, bÆ¡i quanh vá»›i vẻ lạ kỳ trước những con chim biết bÆ¡i, nhưng không má»™t con cá hồng nào dám chạm đến chúng. Äó là những sứ giả đầu tiên chào đón chúng tôi đến Pô-li-nê-di. Tối đến chúng vẫn không bay Ä‘i, đỗ trên mặt biển cho đến ná»a đêm, chúng tôi thấy chúng bay v òng trên cá»™t buồm, kêu lên những tiếng khàn  đặc. Những con cá chuồn nhảy lên sàn bè giá» cÅ©ng là loại khác, to hÆ¡n nhiá»u. Tôi biết giống cá này v ì tr ước đây tôi Ä‘ ã cùng thổ dân câu  được chúng ở đảo Pha-tuy-hi-va.  
 
Suốt ba ngày ba đêm, chúng tôi bÆ¡i thẳng đến Pha-tuy-hi-va, nhưng má»™t cÆ¡n gió mạnh từ đông -bắc Ä‘ ã  đẩy bè chúng tôi vá» phÃa những đảo san hô ở Tu-a-mô-tu, đưa bè ra khá»i luồng nam xÃch đạo, làm cho chúng tôi không c òn dá»±a  được vào những hải lưu nữa. Hôm na y chúng còn ở đây, đến mai lại không còn nữa. Chúng chảy nh ư những con sông vô h ình  đâm nhánh ra cả đại dương. Luồng xiết thưá»ng tạo ra nhiá»u sóng và nhiệt độ nước thấp Ä‘i má»™t độ.  
 
Hàng ngày, chúng tôi Ä‘á»u biết hướng và lá»±c chảy cá»§a hải lưu, bằng cách tÃnh sá»± chênh lệch giữa phương vị mà E-rÃch tÃnh toán vá»›i phương vị Ä‘o được. Äến cá»a ng õ quần  đảo Pô-li-nê-di, gió biến Ä‘i sau khi nhưá»ng chá»— cho má»™t d òng hải l ưu yếu, nhưng làm cho chúng tôi rất lo sợ v ì dòng hải l ưu này chảy vá» vùng đất hướng Bắc Cá»±c. Trá»i  không phải hoàn toàn lặng gió (trong suốt cuá»™c hành trình, không bao giá» trá»i lặng gió) và khi gió thổi yếu nh ư váºy, chúng tôi Ä‘em căng tất cả những mảnh vải mà chúng tôi có để cố gắng có được chút Ãt gió đẩy bè Ä‘i. Không má»™t ngày nào bè cá»§a chúng tôi phải quay lá»™n vá» phÃa châu Mỹ, và Ä‘oạn đưá»ng ngắn nhất Ä‘i được trong hai mươi bốn giá» là chÃn dặm. Trong toàn bá»™ cuá»™c hành tr ình,  Ä‘oạn đưá»ng Ä‘i được trong cùng khoảng thá»i gian trên là bốn mươi hai dặm rưỡi. Vả lại, trong những giá» phút cuối cùng cá»§a cuá»™c hành  trình, gió  đông cÅ©ng không nỡ bá» rÆ¡i chúng tôi; gió lại nổi lên và đẩy chiếc bè Ä‘ ã h Æ¡i á»p ẹp chuẩn bị tiến vào má»™t phần cá»§a thế giá»›i má»›i mà chưa ai biết đến.  
 
Càng ngày, càng có nhiá»u đàn chim bay đến quanh quẩn. Vào má»™t chiá»u khi mặt trá»i sắp lặn, chúng tôi thấy má»™t sá»± xáo động trong đàn chim. Chúng vá»™i v ã bay vá» h ướng tây, không chú  ý gì  đến chúng tôi và đàn cá chuồn. Từ trên cá»™t buồm, chúng tôi thấy chúng bay qua và bay cùng vá» má»™t hướng. Có thể có Ä‘iá»u g ì đã làm chúng trốn chạy, dù sao chúng đã bay thẳng đến hòn  đảo gần nhất là tổ chúng. Chúng tôi bẻ lái đưa mÅ©i bè vào hướng chim bay. Khi màn đêm buông xuống, chúng tôi c òn nghe thấy tiếng kêu cá»§a những con chim bay sau, v ượt qua bè. Tháºt là má»™t đêm tuyệt đẹp! Äây là đêm thứ ba cá»§a chuyến Ä‘i, chúng tôi được má»™t đêm trăng tr òn. Sáng hôm sau, trên trá»i càng có nhiá»u chim h Æ¡n. Lần này chẳng phải đợi đến chiá»u để d õi theo h ướng chim bay, mà chúng tôi thấy má»™t đám mây lạ bất động ở chân trá»i làm mục tiêu. Những đám mây khác trông như những má»› bông trắng ở phÃa nam theo chiá»u gió, trôi và khuất dần vá» phÃa tây.  
 
Ở Pha-tuy-hi-va, tôi Ä‘ ã thấy những  đám mây này được ngá»n gió Ä‘á»u đặn thổi tá»›i và từ trên bè Công Ti-ki, chúng tôi thấy chúng trôi qua trên đầu ngày đêm; nhưng c òn  đám mây đơn độc ở phÃa tây nam chân trá»i lại đứng im như má»™t cá»™t khói, trong khi những đám mây trắng vẫn chuyển động. Äám mây này tên khoa há»c gá»i là mây tÃch. Ngưá»i Pô-li-nê-di không biết tên này nhưng há» biết rằng dưới đám mây ấy bao giá» cÅ©ng là đất liá»n. Thá»±c ra ánh nắng mặt trá»i nhiệt đới rá»i xuống cát nóng bá»ng tạo thành luồng hÆ¡i nóng ẩm bốc lên và ngưng tụ ở tầng không khà lạnh trong khà quyển. Chúng tôi hướng bè theo đám mây đó cho đến lúc đám mây tan Ä‘i khi trá»i tối. Gió vẫn ổn định. Lúc này không cần Ä‘iá»u khiển chèo lái, cần lái được buá»™c chặt, chiếc Công Ti-ki lướt Ä‘i má»™t m ình theo  đúng hướng như nó Ä‘ ã từng l ướt Ä‘i như váºy trên biển vào những ngày đẹp trá»i. Ngưá»i trá»±c lúc này có thể ngồi nghỉ thoải mái trên miếng gá»— nhẵn bóng ở đỉnh cá»™t buồm để theo d õi bất kỳ dấu hiệu nào báo là có Ä‘ ất liá»n. Äêm đó vang động như tiếng chim kêu rÃu rÃt và mặt trăng gần như tr òn.  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ngudoc  
 
 
		
        
		
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				19-09-2008, 05:11 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                
					
 
	Thanks: 286
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương VII   
Trên những hòn đảo ở Thái Bình Dương 
 
 
 
 
 
 
 
 
Äêm 29 rạng ngày 30 tháng bảy, má»™t không khà kỳ lạ bao trùm quanh chiếc bè Công Ti-ki. Tiếng ồn ào cá»§a các con chim biển phả i chăng báo hiệu má»™t Ä‘iá»u gì. Chúng tôi cảm thấy  đất liá»n Ä‘ang tá»›i gần trong tiếng chim hót lÃu lo, huyên náo, Ä‘ang h òa cùng tiếng thừng nghiến cót két ảm  đạm, mà suốt ba tháng trá»i chúng tôi phải chịu đựng cùng vá»›i tiếng gầm thét cá»§a sóng biển. Trăng hôm  nay tròn và  đầy đặn hÆ¡n bao giá». Trong trà tưởng tượng cá»§a chúng tôi, mặt trăng như phản chiếu những ngá»n cây dừa cùng những cảnh nên thÆ¡ l ãng mạn. Sáu giá», hết ca trá»±c, từ trên ngá»n cá»™t buồm xuống, Ben  đánh thức Héc-man, rồi Ä‘i ngá»§. Khi Héc-man leo lên cá»™t buồm lắc lư th ì trá»i rạng sáng. M ưá»i phút sau, nét mặt rạng rỡ anh trở xuống bằng thang dây đến kéo chân tôi gá»i: 
 
- Lên mà xem.  
 
Tôi vùng dáºy, theo sau là Ben vừa má»›i chợp ngá»§. Chen chúc nhau, ngưá»i trước ngưá»i sau chúng tôi cố trèo tháºt cao, lên đến táºn xà ngang cá»™t buồm. Xung quanh chúng tôi rất nhiá»u chim, trá»i như phá»§ má»™t lá»›p vải má»ng phá»›t má»™t màu xanh tÃm, phản chiếu trên mặt biển h ình ảnh còn lại cá»§a má»™t  đêm sắp tàn. Ở phương đông, má»™t làn ánh sáng đỠđang lan dần vá» hướng đông nam, tạo thành má»™t ná»n đỠtÃa nổi lên má»™t bóng má», tá»±a như má»™t nét bút ch ì xanh kẻ ở bá» n ước.  
 
Ôi, má»™t h òn đảo! Chỉ cần nhìn h ướng sóng trên mặt biển, chúng tôi nháºn thấy ngay không c òn c Æ¡ may mắn vào đảo, v ì vị trà hiện nay cá»§a bè, gió không thể  đưa chúng tôi đến đảo được.  Dù biết không còn hy vá»ng nào nữa, chúng tôi vẫn chèo lái.  Äến sáu giá» rưỡi, mặt trá»i Ä‘ ã nhô lên khá»i mặt biển và từ từ hiện lên giữa trá»i nh ư ở vùng các chà tuyến. H òn  đảo chỉ cách có mấy dặm, trông như má»™t dải rừng không cao lắm, chạy dá»c theo chân trá»i . Sau má»™t bãi cát trắng là những cây cối ráºm rạp, qua từng khoảng  Ä‘á»u đặn lại biến Ä‘i sau những vạt sóng.  
 
Theo E-rÃch tÃnh toán, đó là đảo Pu-ca Pu-ca, má»™t h òn  đảo tiá»n tiêu cá»§a d ãy Tu-a-mô-tu. Theo tài liệu " ÄÆ°á»ng biển dẫn đến những h òn đảo ở Thái Bình  Dương 1940", cÅ©ng như nháºn xét cá»§a E-rÃch, cùng hai tấm hải đồ cá»§a chúng tôi, h òn  đảo này ở vào bốn vị trà khác nhau. Quanh đấy không có h òn  đảo nào khác, nên chúng tôi cho đó chÃnh là đảo Pu-ca Pu-ca. Äến tám giá» rưỡi, h òn  đảo Pu-ca Pu-ca khuất hẳn trên mặt biển, nhưng đến mưá»i má»™t giá» từ trên ngá»n cá»™t buồm, chúng tôi nh ìn lại thì thấy má»™t vạch má» xanh ở chân trá»i vá» phÃa đông.  
 
Sau đó vạch xanh cÅ©ng mất hẳn, chỉ còn lại là là trên trá»i má»™t  đám mây lá»›n cáo hiệu nÆ¡i có h òn đảo Pu-ca Pu-ca. Chim muông không còn xuất hiện nữa. Chúng quay l ưng vá» hướng gió khi chúng bay vá» lúc chiá»u tối, bụng Ä‘ ã c ăng. Cá hồng cÅ©ng trở nên hiếm má»™t cách r õ rệt và phÃa d ưới bè chỉ thấy xuất hiện lại má»™t số cá hoa tiêu. Ngay sáng hôm sau, chúng tôi nháºn thấy hai đám mây má»›i dâng lên ở phÃa chân trá»i. Theo hải đồ, đó là đảo Phăng-ga-hi-na và Eng-ga-tô.  
 
Theo chiá»u gió, chúng tôi đến Eng-ga-tô thuáºn lợi hÆ¡n. Lợi dụng đại dương yên tÄ©nh, chúng tôi hướng mÅ©i bè và buá»™c chặt lái để được tá»± do thưởng thức sá»± im lặng tuyệt diệu cá»§a đại dương. ÄÆ°á»£c ngày đẹp trá»i, cuá»™c sống trên bè Công Ti-ki thÃch đến ná»—i chúng tôi say sưa thưởng thức má»i cảm nghÄ© khi thấy rằng chuyến Ä‘i, dù thế nào chăng nữa, cÅ©ng sắp kết thúc. Ba ngày ba đêm liá»n chúng tôi hướng bè Ä‘i theo đám mây ở trên đảo Eng-ga-tô. Trá»i tuyệt đẹp! Bánh lái tá»± Ä‘iá»u khiển hướng Ä‘i Ä‘ ã  định, luồng nước rất hiá»n h òa. Sau phiên trá»±c ca từ bốn  đến sáu giá» buổi sáng thứ tư, Toóc-xten đến thay cho Héc-man được Héc-man kể lại anh Ä‘ ã trông thấy d ưới ánh trăng đưá»ng viá»n quanh cá»§a má»™t h òn đảo phẳng lì. Má»™t lúc sau, mặt trá»i má»c, Toóc-xten thò  đầu vào cá»a ca-bin hét ầm lên: "Äất liá»n ở phÃa trước!"  
 
Chúng tôi vá»™i lao ra sàn là nh ìn thấy, và cho kéo các cá» lên. Cá» Na Uy ở phÃa sau, cá» Pháp ở đỉnh cá»™t buồm, vì chúng tôi Ä‘ang đến má»™t thuá»™c địa cá»§a P háp. Sau đó, toàn bá»™ các cá» cá»§a chiếc Công Ti-ki được kéo lên: Mỹ, Anh, Pê-ru, Thụy Äiển, không kể đến cá» cá»§a Há»™i những nhà thám hiểm. Ai cÅ©ng phải thừa nháºn là chiếc bè Công Ti-ki đẹp hẳn lên. Lần này h òn  đảo ở vào vị trà l ý t ưởng, ngay trên đưá»ng Ä‘i, hÆ¡i xa hÆ¡n má»™t chút đối vá»›i chúng tôi nếu so vá»›i lần bè Ä‘i gần đảo Pu-ca Pu-ca, khi chúng tôi thấy đảo này xuất hiện trước mắt bốn ngày trước đây. Chúng tôi biết rằng giữa đất liá»n và chúng tôi, có má»™t b ãi san hô ngầm rất nguy hiểm. Ngá»n sóng lá»›n th ưá»ng từ phÃa tây đến vấp vào dải san hô, mất thăng bằng làm tung lên những tảng nước đổ như sấm rá»n xuống các tảng san hô sắc. Biết bao nhiêu tàu biển Ä‘ ã tan ra từng mảnh khi va phải bãi san hô đảo Tu-a-mô-tu.  
 
Äến hai giá», chúng tôi đã tiến sát gần đảo, bắt đầu me n dá»c theo bỠđến sát gần nÆ¡i có đá ngầm nguy hiểm. Má»—i lúc càng nghe r õ tiếng gầm thét cá»§a các ngá»n sóng xô vào dải san hô, giống nh ư tiếng thác đổ Ä‘á»u Ä‘á»u có thể tưởng tượng như má»™t Ä‘oàn tàu tốc hành dài vô táºn Ä‘ang chạy trên đưá»ng ray cách mạn phải bè độ mấy trăm thước. Bây giá», chúng tôi có thể trông thấy đám mưa bụi trắng hất lên từ lưng những ngá»n sóng cuồn cuá»™n, ở ngay cạnh chúng tôi, đứng ở chá»— mà "Ä‘oàn tàu" gầm rú.  
 
Lúc này phải hai ngưá»i má»›i giữ nổi bÆ¡i chèo nặng. Do đứng khuất sau ca-bin, há» khô ng nhìn thấy phÃa tr ước. E-rÃch vá»›i danh nghÄ©a hoa tiêu trưởng, đứng trên chiếc h òm gá»— ở nhà bếp  để Ä‘iá»u khiển. Kế hoạch cá»§a chúng tôi là hết sức Ä‘i sát dải đá ngầm nguy hiểm. Từ trên ngá»n cá»™t buồm, chúng tôi Ä‘ang cố t ìm má»™t khe lạch  để đưa bè vào. Trong khi E-rÃch Ä‘iá»u khiển chiếc bè Ä‘i ngoằn ngoèo sát ngay các dải đá để tránh những con sóng xô, th ì tôi và Héc-man ngồi trên xuồng cao-su  được bè kéo theo bằng dây thừng. Khi chiếc bè lượn vá» h òn đảo, sợi dây thừng đã  đưa xuồng vào sát ngay nÆ¡i sóng vá»— ầm ầm  vào bãi san hô. Trong má»™t khoảnh khắc, tr ước mặt chúng tôi là má»™t bức tưá»ng nước xanh Ä‘ang xa dần. 
 
Khi sóng rút ra, b ãi san hô hiện ra nh ư má»™t hàng rào sắt gỉ nham nhở tua tá»§a. Chúng tôi cố t ìm mãi không thấy  được má»™t khe lạch nào. E-rÃch Ä‘iá»u chỉnh lại hướng buồm, kéo chặt phÃa trái, ná»›i dài dây phÃa phải bè, và ngưá»i lái theo d õi  động tác cá»§a bánh lái và chiếc Công Ti-ki lại ra khÆ¡i, rá»i nÆ¡i nguy hiểm chá» lần sau. Má»—i lần chiếc Công Ti-ki trở vào đảo, rồi lại quay ra, hai chúng tôi ngồi trên xuồng Ä‘á»u hú  vÃa vì thấy các ngá»n sóng càng  Ä‘iên cuồng hÆ¡n. Má»—i lần như váºy, chúng tôi tin chắc rằng E-rÃch Ä‘ ã quá mạo hiểm và không còn má»™t chút hy vá»ng nào  để làm cho chiếc bè Công Ti-ki thoát khá»i các vạt sóng Ä‘ang muốn hút nó vào b ãi  đá ngầm màu đỠghê sợ. Suốt cả ngày, chúng tôi Ä‘i loanh quanh dá»c theo đảo Ang-ga-tô và được thấy tất cả vẻ đẹp huy hoàng ngay trước mắt. Mặt trá»i chiếu rá»i lên những cây dừa, đó là niá»m vui thần tiên trên đảo. Việc Ä‘iá»u khiển bè dần dần trở thành như máy. E-rÃch cầm cây đàn ghi-ta, đứng trên sàn bè, đầu đội chiếc mÅ© rá»™ng vành để che nắng vừa đàn vừa hát những bài ca trữ t ình Pô-li-nê-di, còn Ben thì cho  ăn má»™t bữa thịnh soạn. Bổ má»™t quả dừa mang từ Pê-ru, chúng tôi uống chúc mừng sá»± phong phú cá»§a các cây dừa trÄ©u quả trên đảo.  
 
Không  còn nghi ngá» gì nữa, thế là bây giá» chúng tôi đã  đến phÃa bên kia đại dương; không bao giá» chúng tôi thấy những đảo Pô-li-nê-di r õ ràng h Æ¡n bây giá». Dù có thể hay không có thể đổ bá»™ lên đảo được, dù sao Ä‘i chăng nữa, chúng tôi hiện Ä‘ang ở vùng biển phương nam, sau lưng chúng tôi là cả má»™t vùng nước mênh mông. Tháºt là t ình cá» vì ngày há»™i trên  đảo Ang-ga-tô lại là ngày thứ chÃn mươi bảy ở trên bè, đúng như khi c òn ở Niu-oóc chúng tôi đã dá»± kiến trong Ä‘iá»u kiện lý t ưởng, vá» mặt l ý thuyết thì chÃn m ươi bảy ngày là thá»i gian tối thiểu cần để đến được những h òn  đảo gần nhất ở Pô-li-nê-di.  
 
Khoảng năm giá» chiá»u, chúng tôi Ä‘i qua trước hai cái ch òi lợp lá dừa dá»±ng lên ở giữa các lùm cây, nh ưng không thấy khói và bóng ngưá»i. Äến năm giá» rưỡi, má»™t lần nữa chúng tôi l ại tiến gần đảo ở má»m phÃa tây, đảo mắt nhìn xung quanh để tìm lối vào. Mặt trá»i lúc này xuống quá thấp làm cho chúng tôi lóa mắt. Tr ước mắt chúng tôi hiện lên má»™t cầu vồng nhỠở ngay chá»— sóng biển xô vào b ãi san hô, cách má»m cuối cá»§a đảo chừng hai, ba trăm mét, bãi san hô hiện rõ nét tr ước mặt. Trên b ãi cát, chúng tôi thấy má»™t  đám chấm Ä‘en bất động. Äá»™t nhiên má»™t cái chấm từ từ Ä‘i ra phÃa biển trong khi những chấm kia vá»™i vàng chạy vào ven rừng. Äó là những con ngưá»i thá»±c sá»±! Chúng tôi cố gắng hết sức để tiến lại gần. Ngay lúc đó, má»™t chiếc thuyá»n độc má»™c được đưa xuống nước. Hai ngưá»i nhảy xuống dùng dầm bÆ¡i ra ở phÃa bên kia dải san hô. Vừa ngoặt ra, chiếc thuyá»n bị sóng nhồi lên nhưng nó Ä‘ ã nhanh chóng lao vào má»™t lối Ä‘i trong dãy san hô, tiến thẳng đến  chá»— chúng tôi. Hai thổ dân bước lên và má»™t trong hai ngưá»i tươi cưá»i, ch ìa tay ra và nói bằng tiếng Anh: 
 
- Gút nai.  
 
Tôi hết sức ngạc nhiên trả lá»i: 
 
- Good night! Do you speak English?  
 
Ng ưá»i đó lại cưá»i và cúi đầu nhắc lại:  
 
- Gút nai.  
 
Äó là tất cả vốn liếng tiếng nước ngoài mà anh ta có, c òn ng ưá»i kia đứng sừng sững im lặng ở phÃa sau, vẻ mặt kiêu h ãnh vì sá»± giá»i giang cá»§a bạn mình. Tôi chỉ lên  đảo và há»i:   
 
"Ang-ga-tô?"  
 
"Hăng-ga-tô".  
 
Anh ta gáºt đầu trả lá»i. E-rÃch đã thắng. Anh đã Ä‘oán đúng vì  chúng tôi hiện Ä‘ang ở đúng nÆ¡i mà mặt trá»i Ä‘ ã chỉ cho anh ta. Tôi há»i thêm: "Mai-mai hi i-u-ta" có nghÄ©a là tôi nói "muốn lên bá»".  
 
Nghe xong hai ng ưá»i Ä‘á»u chỉ vào lối Ä‘i qua b ãi san hô và chúng tôi quyết  định lái bè thá» tiến vào lối đó, giữa đám san hô ngầm. Chúng tôi nháºn xét thấy chiếc bè Công Ti-ki chỉ hướng theo bánh lái má»™t góc quá nhỠđể có thể đưa bè đến được chá»— ra vào đảo. Chúng tôi định Ä‘o độ sâu cá»§a nước nhưng thừng neo không đủ dài. Lúc này chiếc bè không theo Ä‘iá»u khiển bằng lái, phải dùng bÆ¡i chèo và phải chèo nhanh trước khi gió lá»›n nổi lên. Buồm được nhanh chóng hạ xuống, má»—i ngưá»i chúng tôi Ä‘á»u cầm bÆ¡i chèo để đưa bè vào. Chúng tôi muốn há»— trợ cho hai ngưá»i địa phương, khi đó Ä‘ang mải thưởng thức thuốc lá mà chúng tôi vừa tặng há». Nhưng há» cương quyết từ chối lá»i đỠnghị giúp đỡ cá»§a chúng tôi, vừa tá» vẻ ngạc nhiên vừa chỉ cho chúng tôi lối vào đảo.  
 
Tôi ra hiệu cắt nghÄ©a cho há» là tất cả chúng tôi Ä‘á»u phải chèo và nhắc lại câu "Muốn lên bá»" cho há» hiểu. Má»™t ngưá»i có vẻ nhanh nhẹn thấy thế cúi xuống lấy tay ra hiệu quay ma-ni-ven và miệng kêu lên: "Brừ... ừ... ừ...". Má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu  ý há» muốn chúng tôi cho nổ máy, vì há» t ưởng bè chúng tôi là má»™t chiếc tàu. Chúng tôi dẫn há» ra phÃa sau và chỉ cho há» thấy không có cánh quạt. Há» thấy ngay nguy hiểm, vứt thuốc lá và láºp tức đứng bên chúng tôi, như váºy bốn ngưá»i má»™t bên, chúng tôi cố hết sức chèo. Cùng lúc mặt trá»i khuất sau má»m đảo, những cÆ¡n gió mát từ đảo thổi tá»›i nhè nhẹ. Bè chúng tôi không nhÃch được chút nào. Hai ngưá»i thổ dân lá»™ vẻ sợ h ãi nhảy xuống thuyá»n và biến mất. Trá»i bắt đầu tối. Chúng tôi chỉ có má»™t mình,  Ä‘ang cố hết sức má»™t cách tuyệt vá»ng để bè khá»i giạt ra khÆ¡i. Bóng đêm Ä‘ ã trùm lên  đảo, chợt chúng tôi thấy bốn chiếc thuyá»n Ä‘ang bồng bá»nh bÆ¡i ra. Trên thuyá»n ngưá»i rất đông, đỠu muốn chìa tay ra bắt tay và  được thuốc lá. Có những ngưá»i thông thuá»™c địa h ình ở  đây như há». Chúng tôi không c òn sợ nguy hiểm nữa và há» không  để chúng tôi bị giạt ra khÆ¡i. Tối hôm đó, chúng tôi sẽ lên được đất liá»n.  
 
Chúng tôi nhanh chóng buá»™c những dây thừng ở các thuyá»n vào mÅ©i bè Công Ti-ki. Bốn chiếc thuyá»n xoè ra như chiếc quạt Ä‘i trước bè, giống như xe trượt tuyết có chó kéo. Nút nhảy vào chiếc xuồng cao su giữa đám thuyá»n Ä‘ang kéo bè, anh ở vị trà giống như má»™t con chó Ä‘ang kéo xe trượt tuyết. C òn  chúng tôi, tay cầm bÆ¡i chèo đứng hai bên bè, trên hai cây gá»— ngoài cùng cá»§a chiếc Công Ti-ki và cuá»™c váºn lá»™n lần đầu tiên vá»›i cÆ¡n gió đông thổi rất lâu từ phÃa sau lưng chúng tôi. Trá»i tối Ä‘en cho đến khi có ánh trăng lên. Trên đảo, dân làng Ä‘ ã chất cành cây đốt sáng rá»±c, để chúng tôi thấy rõ lối Ä‘i. Chúng tôi cáºp đảo vá»›i lòng h ăm hở. ChÃn mươi bảy ngày rồi c òn gì, thế là đã  đến Pô-li-nê-di. Tối nay trong làng thể nào cÅ©ng có há»™i. Dân làng sẽ hoan hô và hân hoan. Ở Ang-ga-tô, má»™t năm chỉ có má»™t lần có thuyá»n cáºp bến, đó là chiếc thuyá»n nhá» hai buồm thưá»ng từ Ta-hi-ti đến để mua dừa. Phải! Tối nay sẽ có há»™i vui quanh ngá»n lá»a ở trên đảo.  
 
Gió vẫn thổi dữ dá»™i. Chúng tôi cố hết sức, m ình mẩy Ä‘au nhức. Không còn nghe thấy ai hát nữa. Má»i ng ưá»i Ä‘ang ra sức chèo. Chưa đến gần được đám lá»a. Từng lúc, chúng tôi trông thấy ánh lá»a lúc thấp xuống, lúc cao lên tuỳ theo các ngá»n sóng Ä‘ang đẩy bè lên, xuống. Ba tiếng đồng hồ trôi qua, bây giá» là chÃn giá» tối. Dần dần chúng tôi bị lùi lại, má»i ngưá»i Ä‘á»u kiệt sức. Tôi làm cho những thổ dân hiểu rằng chúng tôi cần thêm nhiá»u ngưá»i nữa. Há» cho biết rằng trên đảo có nhiá»u ngưá»i, nhưng chỉ có bốn chiếc thuyá»n có thể ra biển được. Nút nảy ra  ý nghÄ© dùng xuồng cao su  để vào đảo, chở ngưá»i ra, Ãt nhất cÅ©ng thêm được năm, sáu ngưá»i. Nút biến Ä‘i trong bóng đêm. Lúc lâu không thấy trở vá» cùng vá»›i ngưá»i "thá»§ lÄ©nh" dẫn đưá»ng, tôi cất tiếng gá»i không thấy trả lá»i, chỉ thấy tiếng nói ào ào cá»§a thổ dân. Nút vẫn không thấy trở lại. Lúc này, chúng tôi Ä‘oán việc g ì đã xảy ra. Trong lúc ồn ào, nhốn nháo, Nút nghe không kỹ lá»i dặn cá»§a tôi, đã vào  đảo cùng ngưá»i "thá»§ lÄ©nh". Gá»i bao nhiêu lần cÅ©ng vô Ãch v ì bị tiếng sóng vá»— làm át  Ä‘i. Má»™t ngưá»i leo lên cá»™t buồm cầm đèn đánh tÃn hiệu Moóc-xÆ¡ để cáo cho há» trở lại. Mất Ä‘i hai ngưá»i, và ngưá»i thứ ba ở ngá»n cá»™t buồm, chúng tôi lại bị đẩy lùi dần và má»i ngưá»i Ä‘á»u mệt r ã rá»i. Chúng tôi ném xuống n ước những váºt làm mục tiêu th ì thấy bè  Ä‘i Ä‘á»u, cháºm nhưng lại lạc sang hướng xấu. Ngá»n lá»a trông càng nhá» dần, tiếng sóng xô nghe Ä‘ ã giảm  Ä‘i. Càng xa dần, ngá»n gió tây dai dẳng càng đẩy chúng tôi Ä‘i. Chúng tôi biết rằng bị giạt ra khÆ¡i và không c òn hy vá»ng gì nữa. Phải  Ä‘em hết sức chèo cố ngăn cho bè khá»i trôi giạt cho đến khi Nút trở lại an toàn.  
 
Năm phút trôi qua.  
 
Mưá»i phút.  
 
Ná»a giá».  
 
Ngá»n lá»a ánh lên rất nhá» và đến lúc bè chúng tôi bước vào l õm sóng, ngá»n lá»a không còn nhìn thấy nữa. Tiếng sóng xô bá» lúc này nh ư tiếng  ì ầm vá»ng lại từ xa. Chúng tôi nghe thấy tiếng những thổ dân Ä‘ang thầm thì bàn bạc.  Äá»™t nhiên, má»™t trong bốn chiếc thuyá»n rá»i Ä‘i bá» lại dây kéo. Những thổ dân ở ba chiếc thuyá»n kia Ä‘á»u mệt má»i và sợ h ãi, há» chèo rất uể oải, trong lúc  đó chiếc Công Ti-ki cứ trôi dần ra khÆ¡i. Chẳng bao lâu các dây leo thuyá»n c òn lại cÅ©ng bị bá» nốt, ba chiếc thuyá»n tiến lại bè, má»™t thổ dân lên vừa hất đầu há»i chúng tôi má»™t cách bình thản. "I-u-ta" (lên đất liá»n). Ãnh mắt lo lắng, anh nhìn vá» ngá»n lá»a lúc này đã mất hẳn, từng lúc chỉ còn lóe lên những tia sáng nhá». Gió đã đẩy chúng tôi ra quá nhanh. Không còn nghe thấy tiếng sóng xô vào  đá mà chỉ thấy tiếng gầm thét quen thuá»™c cá»§a biển cả và tiếng dây thừng nghiến vào cá»™t buồm. Chúng tôi chia thuốc lá cho các thổ dân và tôi viết vá»™i vào mảnh giấy để hỠđưa cho Nút nếu há» gặp được anh. Ná»™i dung tôi viết: "Äể hai thổ dân đưa cáºu trở vá» bằng thuyá»n. Xuồng cao su kéo  theo sau. Äừng trở vá» má»™t mình bằng xuồng". Cầm mảnh giấy, há» nhảy ngay xuống thuyá»n, biến mất trong bóng  đêm. Chúng tôi chỉ kịp nghe thấy tiếng chào lá»… phép cá»§a má»™t thổ dân "Gút nai".  
 
Lúc đó Ä‘ ã m ưá»i giá» rưỡi. Ben từ ngá»n cá»™t buồm xuống để thay phiên. T ất cả chúng tôi Ä‘á»u sá»ng sốt vì nghe thấy rõ ràng tiếng ng ưá»i trên biển. Äúng rồi, lại nghe thấy nữa, mà bằng tiếng Pô-li-nê-di. Chúng tôi gá»i lại rất to và nghe thấy tiếng trả lá»i trong đó có tiếng cá»§a Nút. Chúng tôi Ä‘iên lên v ì cảm động, không còn thấy má»i mệt gì nữa.  
 
Bầu trá»i nh ư sáng hẳn lên. Phải rá»i bá» Ang-ga-tô ư ? Chẳng sao, trên biển c òn có nhiá»u  đảo khác. Lúc này chiếc bè say mê du lịch cá»§a chúng tôi có thể Ä‘i đến bất cứ nÆ¡i nào mà nó muốn, miá»…n rằng chúng tôi có đủ cả sáu ngưá»i. Ba chiếc thuyá»n báºp bá»nh Ä‘i trong bóng đêm băng qua các ngá»n sóng và Nút là ngưá»i đầu tiên nhảy lên bè, theo sau là sáu thổ dân. Kể lể lúc này mất thá»i giá», chúng tôi Ä‘em quà biếu các thổ dân để há» c òn trở vá» trong chuyến Ä‘i khá nguy hiểm. Không nhìn thấy ánh sáng, đất l iá»n, dưới v òm trá»i  đầy sao, há» phải chèo ngược gió và sóng biển cho đến khi nh ìn thấy ánh lá»a. Chúng tôi đã tặng cho há» nhiá»u l ương thá»±c, thuốc lá và thứ quà khác, siết chặt tay há» thắm thiết, gi ã từ há» lần cuối cùng.  
 
Suốt ba ngày liá»n trên biển, chúng tôi không nhìn thấy dải  đất nào. Chiếc bè Ä‘ang tiến thẳng đến d ãy Ta-ku-ma và Ra-rôi-a, hai dãy này chặn ngang từ bốn m ươi đến năm mươi hải l ý ở phÃa tr ước mặt chúng tôi. Chúng tôi phải cố hết sức đưa bè Ä‘i qua phÃa bắc d ãy núi  đá nguy hiểm và má»i việc Ä‘á»u  tiến hành thuáºn lợi thì má»™t  đêm ngưá»i trá»±c phiên hối hả đến lay chúng tôi dáºy. Gió Ä‘ ã  đổi chiá»u. Bè Ä‘ang trôi vá» dải đá Ta-ku-ma. Trá»i bắt đầu mưa làm cho chúng tôi không nh ìn thấy gì. Dải  đá ngầm đó chỉ gần đâu đây thôi. TÃnh mạng tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang bị Ä‘e dá»a. Không thể nào Ä‘i qua theo hướng bắc được nữa mà ngược lại phải chá»n Ä‘i vá» hướng nam. Chúng tôi Ä‘iá»u chỉnh hướng buồm, cần lái và lao vào má»™t chuyến Ä‘i đầy nguy hiểm vá»›i cÆ¡n gió bắc không ổn định ở phÃa sau. Nếu ngá»n gió đông trở lại trước khi chúng tôi vượt qua d ãy  đá ngầm dài khoảng tám mươi ki-lô-mét, chúng tôi sẽ bị cuốn vào d ãy  đá và đành phó mặc cho số mệnh. Việc đắm bè cÅ©ng được dá»± tÃnh đến. Bằng giá nào, má»i ngưá»i Ä‘á»u phải ở trên mạn bè. Không ai được trèo lên cá»™t buồm v ì sẽ bị r Æ¡i xuống như má»™t quả rụng. Ngược lại, má»i ngưá»i Ä‘á»u phải bám chặt lấy các thanh ngang ở cá»™t buồm khi các ngá»n sóng áºp đến. Chiếc xuồng cao su được để ở mạn bè, không cần phải neo buá»™c, trong đó chúng tôi để má»™t máy phát vô tuyến Ä‘iện nhá» không thấm nước, lương thá»±c, những chai nước và dụng cụ thuốc men.  
 
Chiếc xuồng sẽ có thể bị cuốn lên đất liá»n, ph òng tr ưá»ng hợp chúng tôi thoát qua được d ãy  đá ngầm mà không c òn gì trong tay. Má»™t chiếc phao nổi  được buá»™c bằng má»™t dợi dây thừng dài phÃa sau bè, sóng biển sẽ vứt lên đất liá»n. Trong trưá»ng hợp đó, chúng tôi c òn có thể kéo chiếc bè bị đắm khá»i dãy đá ngầm. Sau đó chúng tôi Ä‘i ngá»§, còn lại ng ưá»i trá»±c ca má»™t m ình ở ngoài m ưa.  
 
Äến đêm hôm đó, chúng tôi Ä‘ ã lênh  đênh trên mặt biển được má»™t trăm ngày. Ä Ã£ khuya lắm rồi, tôi bừng tỉnh giấc, lòng lo lắng bồn chồn. Có cái gì khác th ưá»ng trong hoạt động cá»§a các ngá»n sóng. Ngay đến sá»± váºn động cá»§a chiếc bè cÅ©ng khác hẳn má»i khi ở trong những Ä‘iá»u kiện tương tá»±. Chúng tôi Ä‘ ã có thói quen rất nhạy cảm vá»›i nhịp  Ä‘iệu cá»§a các cây gá»— và tôi nghÄ© ngay đến hiện tượng hút cá»§a vùng bá» biển mà chúng tôi Ä‘ang lại gần. Tôi vá»™i trèo lên cá»™t buồm nhưng không nh ìn thấy gì ngoài biển cả mênh mông. Nh ưng dù sao cả đêm đó tôi không sao ngá»§ yên được. Thá»i gian vẫn trôi qua. Trước sáu giá» lúc rạng đông T oóc-xten vá»™i vã từ trên cá»™t buồm xuống cho biết  đằng trước chúng tôi có má»™t d ãy  đảo nhỠđầy những cây dừa. Trước hết chúng tôi bẻ hết lái hướng vá» phÃa nam.  
 
Toóc-xten Ä‘ ã nhìn thấy những đảo san hô nhá» hình thành nh ư má»™t chuá»—i hạt ngá»c ở sau d ãy Ra-rôi-a.  Có thể má»™t luồng nước chảy vá» hướng bắc Ä‘ ã cuốn chúng tôi theo. Bảy giá» r ưỡi, những đảo nhỠđầy cây cối hiện ra ở chân trá»i phÃa tây. D ãy ngay cạnh ở phÃa nam gần nh ư ngay trước mÅ©i bè, từ đó rải rác suốt chân trá»i vá» phÃa bắc, bên phải chúng tôi, như nhữ ng chấm nhá». Dãy gần nhất cách chúng tôi bốn, năm hải lý. Từ trên ngá»n cá»™t buồm, nhìn bao quát, mÅ©i bè h ướng thẳng vào h òn đảo ở đầu dãy, nh ưng sức đẩy cá»§a nước làm cho bè không Ä‘i vào hướng đó. Chúng tôi Ä‘i xiên chéo vào dải đá. Nếu những tấm gá»— chống giạ t cá»§a chúng tôi chắc chắn thì có thể thoát. Nh ưng v ì có rất nhiá»u cá máºp bám sát bè nên không thể nào lặn xuống  đáy để buá»™c lại những tấm gá»— Ä‘ang lung lay, bằng dây thừng má»›i được. Chỉ c òn có thể ở trên bè mấy tiếng đồng hồ nữa, cần phải tranh thá»§ thá»i gian chuẩn bị má»i thứ vì  đắm bè là Ä‘iá»u không tránh được trên đám san hô đó. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u r õ sẽ phải làm gì, và phạm vi trách nhiệm cá»§a từng ng ưá»i Ä‘ ã  được quá định để khi lâm nguy đỡ bị giẫm chân lên nhau, chạy chá»— này, chá»— kia.  
 
Gió đẩy chiếc Công Ti-ki nghiêng ngả khá»§ng khiếp. Chắc chắn chúng tôi Ä‘ang vào vÅ©ng nước xoáy do dải đá ngầm gây ra các vạt sóng. Có những vạt tiến vào dải san hô, trong khi đó có những con sóng, sau khi Ä‘áºp mạnh vào vách đá bị hất ngược trở lại. Chúng tôi giương hết buồm để chạy vá»›i hy vá»ng có thể thoát ra được, chiếc bè vẫn chạy xiên tá»›i gần những dải đá. Từ trên cá»™t buồm, chúng tôi thấy các đảo h ình vành khăn đầy những cây dừa gắn liá»n vá»›i dải san hô có phần nổi, phần chìm, nhô ra biển nh ư má»™t con đê chạy dài làm cho mặt biển lúc nào cÅ©ng sá»§i bá»t trắng xóa tung lên rất cao. Äảo san hô Ra-rôi-a h ình bầu dục, có  đưá»ng kÃnh bốn mươi ki-lô-mét, không kể đến những dải đá ká» bên cá»§a Ta-ku-ma. Cạnh lá»›n ch ìa hoàn toàn ra biển vá» h ướng đông, phÃa chúng tôi Ä‘ang tiến gần. Ngay đến d ãy đá ngầm cÅ©ng đã chạy dài từ  đầu chân trá»i này sang tá»›i đầu kia, chỉ đứt qu ãng khoảng vài trăm mét, sau dãy  đó là những đảo nhá» rất nên thÆ¡, bao bá»c má»™t đầm nước mặn thanh b ình. Trên chiếc Công Ti-ki, tất cả má»i việc chuẩn bị  để kết thúc chuyến Ä‘i này Ä‘ ã h oàn thành. Những đồ dùng, váºt dụng có giá trị được buá»™c ở trong ca-bin. Giấy tá», tài liệu, phim ảnh và những thứ không chịu được nước biển Ä‘á»u được gói vào những túi không thấm nước. Chiếc ca-bin được phá»§ bằng vải và buá»™c chặt bằng thừng rất chắc chắn. Khi  biết rằng má»i hy vá»ng không còn nữa, chúng tôi nhấc sàn tre lên và cắt tất cả dây buá»™c các mảnh gá»— chống giạt. Việc rút các tấm gá»— rất vất vả vì bị các con hà bám  đầy. Chiếc bè tháºt trần trụi và mức ch ìm cá»§a bè hiện nay là bá» dày các cây gá»—, nh ư váºy chúng tôi sẽ dá»… dàng vượt qua dải đá ngầm. Không c òn gá»— chống giạt, buồm đã hạ xuống, chiếc bè tr Æ¡ trụi phó mặc cho gió và sóng biển. Chúng tôi buá»™c vào chiếc neo do chúng tôi tá»± làm ra, má»™t dây thừng dài nhất Ä‘ ã có sẵn, và  đầu kia cá»§a dây được cá»™t chặt vào cá»™t buồm phÃa bên trái; Ä‘iá»u này giúp cho chiếc bè Công Ti-ki khi Ä‘ ã thả neo chỉ có thể lá»t vào vùng có sóng vá»— bằng  Ä‘uôi bè. Chiếc neo làm bằng những thùng đựng nước, trong để những pin Ä‘iện Ä‘ ã dùng hết  Ä‘iện, cùng các đồ lặt vặt nặng. Tất cả được Ä‘ai lại bằng những thanh gá»— muá»—m.  
 
Mệnh lệnh số má»™t, cao nhất, mà má»i ngưá»i phải chấp hành là: "Bám chặt vào bè!". Dù thế nào Ä‘i chăng nữa, chúng tôi phải bám chặt vào bè, mặc cho chÃn cây gá»— đóng thành bè chịu đựng việc húc vào đá do sóng xô đẩy vào. Chúng tôi Ä‘ ã q uen chịu đựng những khối nước đổ vào ngưá»i. Nếu nhảy xuống biển, chúng tôi sẽ trở thành nạn nhân không có g ì bảo vệ và bị các sóng  Ä‘áºp vào thành đá báºt trở lại, ném vào đá san hô lởm chởm những đầu nhá»n sắc như dao. Chiếc xuồng cao su cÅ©ng như váºy, sẽ bị sóng xô đẩy, mà nếu chúng tôi ngồi vào trong đó th ì cÅ©ng bị san hô xé nát. Tr ước, sau thế nào các mảnh gá»— cÅ©ng sẽ được ném lên bá» và chúng tôi chỉ việc theo nó trôi Ä‘i vá»›i Ä‘iá»u kiện là phải bám chặt vào nó. Sau cùng má»i ngưá»i Ä‘á»u được yêu cầu là phải Ä‘i giày. Äây là lần đầu tiên v ì từ má»™t tr ăm ngày rồi, chưa má»™t ai xá» chân vào giày và ai cÅ©ng phải chuẩn bị phao bÆ¡i, tuy rằng phao bÆ¡i cÅ©ng chả có mấy tác dụng v ì khi đã ngã xuống biển, không phải chết  Ä‘uối mà sẽ bị sóng dáºp nát vào đá san hô lởm chởm. Chúng tô i còn thu xếp bá» vào trong ng ưá»i há»™ chiếu và tiá»n đô-la c òn lại.  
 
Thiếu thì giá» không phải là  Ä‘iá»u làm cho chúng tôi lo ngại. Những giá» trôi qua tháºt nặng ná», đưa chúng tôi đến gần những dải đá giết ngưá»i. Tất cả Ä‘á»u im lặng. Chúng tôi Ä‘i Ä‘i, lại lại trên bè, trao đổi qua loa vá»›i nhau rồi ngưá»i nào việc ấy. Vẻ mặt ngưá»i nào cÅ©ng trầm lặng, nghiêm nghị chứng tá» không má»™t ai lo ngại vá» sá»± việc Ä‘ang chỠđón chúng tôi. Không ai hoang mang và cuối cùng ai cÅ©ng tin tưởng tuyệt đối vào chiếc bè, v ì nó đã  đưa chúng tôi qua đại dương được tất sẽ đưa chúng tôi tá»›i đất liá»n an toàn. Trong ca-bin ngổn ngang đủ thứ: thùng giấy, thá»±c phẩm và các thứ dá»± trữ Ä‘ ã buá»™c. Toóc-xten vừa chui vào góc  để máy cho máy sóng ngắn hoạt động. Lúc này, chúng tôi cách căn cứ Ca-lao tám ng hìn ki-lô-mét, ở  đó trưá»ng hàng hải Pê-ru vẫn giữ liên lạc thưá»ng xuyên vá»›i chúng tôi. C òn  đối vá»›i Han, Phrăng và những nhà vô tuyến nghiệp dư ở Mỹ, khoảng cách c òn xa h Æ¡n nhiá»u. NÆ¡i đây, do may mắn chúng tôi Ä‘ ã bắt liên lạc vá»›i má»™t nhà vô tuyến Ä‘iện nghiệ p dư loại giá»i ở Ra-rô-tông-ga trong d ãy  đảo Cúc và, trái vá»›i thưá»ng lệ, Ä‘iện báo viên cá»§a chúng tôi Ä‘ ã quá  định vá»›i máy này có má»™t buổi liên lạc phụ vào buổi sáng. Thế là trong khi chúng tôi Ä‘ang trôi dần vá» d ãy đá ngầm thì Toóc-xten Ä‘ang quay nút gá»i Ra- rô-tông-ga.  
 
Sóng bốc chiếc Công Ti-ki lên cao. Giá» phút quáết định Ä‘ ã  đến. Chúng tôi cưỡi lên lưng sóng bốc lên vá»›i tốc độ chóng mặt. Chiếc bè r ão ra, chao  đảo kêu cót két. Tất cả chúng tôi Ä‘á»u xúc động m ãnh liệt, mạch máu nh ư căng ra. Tôi c òn nhá»› không  có má»™t cảm xúc nào khác, lúc đó tôi Ä‘ ã gi Æ¡ tay hét tháºt to "hua-ra", để tá»± động viên m ình và làm cho các bạn yên tâm. Há» t ưởng tôi Ä‘iên nhưng nét mặt hỠánh lên đầy khÃch lệ. Chúng tôi bị bắn ra phÃa trước và đối vá»›i chiếc Công Ti-ki, đây là lần thá» lá»a đầu tiên, nhưng chúng tôi không nghi ngá» g ì vì má»i việc  đâu sẽ vào đó.  
 
Niá»m phấn khởi cá»§a chúng tôi Ä‘ ã nhanh chóng bị dáºp tắt ngay. Má»™t ngá»n sóng  Ä‘ang dâng lên ở phÃa sau, dá»±ng đứng như má»™t bức tưá»ng thá»§y tinh lấp lánh đúng vào lúc chúng tôi Ä‘ang bị nháºn x uống, đã r ượt theo nháºn chúng tôi xuống sâu thêm. Äúng vào giây phút ấy, tôi trông thấy ngá»n sóng cao sừng sững ở trên tôi, tiếp theo tôi cảm thấy bị dáºp xuống rất mạnh và ch ìm trong khối n ước. Thân thể tôi như bị bóp nghẹt, mạnh đến ná»—i tôi phải cố hết sức căng các bắp thịt để chịu đựng và chỉ tâm niệm má»™t Ä‘iá»u duy nhất: "H ãy cố bám và bám tháºt chắc". Trong tình trạng tuyệt vá»ng nh ư váºy, tôi tưởng như tay chân bị giằng ra trước khi kịp buông. Sau đó tôi cảm thấy như cả núi nước Ä‘ ã trôi  Ä‘i, sức ép dữ dá»™i được ná»›i lá»ng. Sóng tiếp tục ầm ầm trôi và tôi má»›i nháºn thấy Nút vẫn ở bên cạnh, ngưá»i Ä‘ang cuá»™n tr òn lại, nhìn từ phÃa sau, vạt sóng khổng lồ nh ư phẳng và màu xám, sóng Ä‘ ã quét qua mái ca-bin nh ưng ba ngưá»i vẫn bám vào đó. Bè vẫn báºp bá»nh trôi. Tôi tranh thá»§ bám lại bằng cách quấn tay và chân tháºt chặt vào dây thừng chắc chắn. Nút rá»i tay ra nhảy vá»t nhanh như hổ vào trong ca-bin vá»›i các bạn Ä‘ang cuá»™n m ình trên những hòm gá»—. Ãt nhiá»u ca-bin cÅ©ng che chở cho há»  được phần nào.  
 
Tôi nghe thấy há» h ò reo đầy tin  tưởng, cùng lúc ấy lại má»™t ngá»n sóng cao lừng lững như má»™t bức tưá»ng màu xanh chuẩn bị đổ xuống. Tôi kêu lên báo cho má»i ngưá»i biết và cố thu m ình tháºt nhá» và kÃn,  để đối phó vá»›i ngá»n sóng này. Má»™t lần nữa sá»± khá»§ng khiếp lại trút vào chúng tôi. Chiếc Công Ti-ki biến Ä‘i dưới những khối nước. Biển cả Ä‘ang dồn má»i sá»± hung h ãn  để giằng xé và đẩy con ngưá»i chúng tôi như chiếc ba-lô nhá» bé đáng thương. Thế là qua được con sóng thứ hai, tiếp đến lại con sóng thứ ba.  
 
Tôi nghe thấy tiếng reo h ò thắng lợi cá»§a Nút Ä‘ang treo mình trên chiếc thang dây: "Hãy nhìn xem! Bè vẫn vững". Ba ngá»n sóng vừa qua cÅ©ng  đủ láºt bè, vặn g ãy cá»™t buồm, cÅ©ng nh ư chiếc ca-bin, chúng tôi cảm thấy Ä‘ ã chiến thắng. Sá»± say s ưa vá»›i thắng lợi làm tăng thêm sức mạnh cho má»i ngưá»i. Tôi chợt nh ìn  thấy má»™t vạt sóng nữa cao như các vạt sóng trước, Ä‘ang đổ tá»›i. Tôi vá»™i hét lên cáo động cho các bạn và nhanh chóng trèo lên chá»— dây chằng cao nhất bám chặt vào đó. Nhưng rồi tôi cÅ©ng bị biến mất giữa bức tưá»ng màu xanh. Các bạn ở phÃa sau cÅ©ng nh ìn thấy tôi mất hút, đã  ước tÃnh sóng cao đến tám mét. Lần này bè va phải đá ngầm. Tôi chỉ cảm thấy sợi dây chằng rung lên như chùng lại sắp đứt, má»—i lần chiếc bè chao đảo lắc lư.  
 
Treo m ình ở đây, tôi không biết va mình ở phÃa trên hay ở d ưới bè. Bè ch ìm trong mấy  giây làm cho chúng tôi căng thẳng, mất khá nhiá»u sức lá»±c. Trong cÆ¡ thể con ngưá»i, ngoài sức mạnh cá»§a bắp thịt, c òn có những sức mạnh khác. Nếu phải chết, tôi quyết  định chết trong tư thế hiện nay, nghÄ©a là ngưá»i buá»™c vào dây chằng. Sóng đổ áºp, phá»§ kÃn bè,  rút Ä‘i ầm ầm, đã  để lại má»™t cảnh tượng tháºt ghê sợ. Chiếc Công Ti-ki hoàn toàn khác hẳn, như vừa bị chiếc đũa cá»§a mụ phù thá»§y hung ác làm biến dạng. Chiếc bè Ä‘ ã cùng chúng tôi lênh  đênh trên biển cả hàng tuần, hàng tháng, nay không c òn nh ư trước nữa. Chỉ trong vài giây nÆ¡i nhá» bé thân yêu này Ä‘ ã trở thành má»™t cái xác nổi lá»nh bá»nh xác x Æ¡. Tôi cảm thấy lo âu và tá»± há»i m ình cần gì mà tôi cứ phải bám chặt ở  đó? Nếu tôi mất Ä‘i má»™t ngưá»i ở cuối cuá»™c hành tr ình thì má»i thứ còn lại cÅ©ng chẳng có nghÄ©a lý gì, và sau vạt sóng vừa rồi, hiện nay tôi má»›i chỉ nhìn thấy bóng má»™t ng ưá»i trong chúng tôi. Ngay lúc đó, Toóc-xten xuất hiện phÃa ngoài bè, ngưá»i co gáºp lại. Bị treo như con khỉ trên những dây neo ở ngá»n cá»™t buồm, anh Ä‘ ã tìm cách xuống  được và b ò đến đống lá»™n xá»™n ở ca-bin. Héc-man đã quay  đầu vá» phÃa tôi nét mặt nhăn nhó nhưng đầy khÃch lệ và vẫn nằm im. Tôi hét to lên há»i những ngưá»i khác đâu, bá»—ng Ben vá»›i giá»ng trầm tÄ©nh trả lá»i cho biết má»i ngưá»i Ä‘á»u c òn ở trên bè. Há»  Ä‘ang bám chặt vào những dây neo ở sau tấm phên bằng tre làm sàn bè, Ä‘ ã bị hất dá»±ng lên. Lại má»™t vạt sóng nữa tiến  đến. Tôi vá»™i gào to trong tiếng huyên náo: "Tất cả nằm dán m ình xuống". Tôi chỉ kịp làm nh ư váºy là thác nước Ä‘ ã trút lên ng ưá»i, trong hai, ba giây đồng hồ mà tưởng như vô táºn. Tháºt là tai há»a. Äầu các cây gá»— ở bè Ä‘ ã  đâm vào những má»m san hô nhá»n sắc, không sao vượt qua được. Má»™t lần nữa, ngá»n sóng rút Ä‘i lại đưa chúng tôi ra xa. Tôi trông thấy hai bạn Ä‘ang nằm bẹp trên mái ca-bin, lần này chẳng thấy má»™t ai cưá»i nữa.  
 
Từ sau đám tre há»—n độn, má»™t giá»ng trầm tÄ©nh kêu lên: "Không xong rồi" và tôi cÅ©ng cảm thấy nản như váºy. Ở mạn phải, đầu cá»™t buồm cứ ch ìm dần, tôi bị treo l Æ¡ lá»ng vào má»™t sợi dây thừng lá»§ng lẳng ở ngoài bè. Má»™t vạt sóng khác lại đến. Làn sóng này trào qua, ngưá»i tôi mệt chết Ä‘i được. Lúc này tôi chỉ muốn leo lên những cây gá»— -chui vào nằm nghỉ sau tấm chắn. Sóng tràn vào dải đá ngầm rồi rút ra để lá»™ trÆ¡ dải san hô đỠnham nhở, trước mắt chúng tôi. Tôi nháºn thấy Toóc-xten vẫn Ä‘ang bám lấy má»› dây chằng, ngưá»i cong lên những dải san hô sáng loáng. Nút đứng ở phÃa sau, định nhảy lên đám san hô, tôi vá»™i hét lên bảo Nút cứ đứng ở đó và mặc dầu Toóc-xten bị má»™t vạt sóng đánh bắn ra đấy Ä‘ ã nhảy  được lên bè nhẹ nhàng như con mèo.  
Hai ba vạt sóng nữa lại vùi lấp chúng tôi; nhưng lá»±c giảm  dần và tôi cÅ©ng không còn nhá»› sau đó đã xảy ra những gì, chỉ thấy n ước dâng lên, hạ xuống, cuốn bá»t sá»§i ngầu, c òn tôi cứ bị sóng  đẩy trôi dần vá» phÃa những dải đá màu Ä‘á». Cuối cùng chỉ c òn những bụi n ước, bá»t sá»§i cuồn cuá»™n và tôi Ä‘ ã vá»  được bè. Tất cả chúng tôi Ä‘á»u cố gắng tụ táºp ở má»m các cây gá»— bè được nâng cao trên các dải đá.  
 
NÆ¡i chúng tôi mắc cạn có những vÅ©ng nước hoặc san hô bám đầy nước và xa hÆ¡n ở phÃa trước là đầm nước xanh êm Ä‘á»m. Nước biển Ä‘ ã rút, vì váºy xung quanh chúng tôi lá»™ ra má»—i lúc má»™t  nhiá»u thêm rất nhiá»u san hô, trong khi những vạt sóng trào Ä‘ ã lùi ra xa, vẫn ì ầm dá»c theo bãi  đá ngầm. Ở má»™t nÆ¡i cháºt hẹp này, nước thá»§y triá»u dâng lên không biết sẽ xoay sở thế nào. Cần phải tiếp tục Ä‘i. Táºn cùng phÃa nam dải san hô ná»a ch ìm, ná»a nổi này là má»™t hòn  đảo đầy cây dừa. Ngay trước mặt chúng tôi vá» phÃa bắc, xa độ sáu bảy trăm mét, cÅ©ng có má»™t h òn  đảo đầy dừa, nhưng nhá» hÆ¡n nhiá»u. ÄÆ°á»£c b ãi cát san hô che khuất, những ngá»n cây dừa trên  đảo vươn lên trá»i làm nổi lên b ãi cát trắng nh ư tuyết bên b Ỡđầm phẳng lặng. Nhìn chung hòn  đảo như má»™t lẵng hoa nở rá»™, má»™t mảnh đất nhá» cá»§a thiên đàng. Äó là nÆ¡i chúng tôi Ä‘ ã chá»n.  
 
Héc-man ở cạnh tôi. G ương mặt đầy râu cá»§a anh trông tươi hẳn lên. Không nói má»™t câu, anh giÆ¡ ngón tay lên và cưá»i thú vị. Chiếc Công Ti-ki vẫn nằm trÆ¡ ra ở đầu dải đá ngầm bụi nước phá»§ đầy. Tuy nó chỉ c òn là má»™t cái xác, nh ưng là má»™t cái xác vinh quang! Tất cả những g ì trên bè  Ä‘á»u bị há»§y hoại nhưng chÃn cây gá»— ban-xa cá»§a rừng Ki-vê-đô vẫn không há» bị suy suyển. Chúng Ä‘ ã cứu sống chúng tôi. Biển cả đã lấy  Ä‘i cá»§a chúng tôi má»™t phần nhá» váºt dụng, nhưng tất cả các thứ xếp trong ca-bin vẫn c òn nguyên vẹn. Chúng tôi lấy từ trong ca-bin và  Ä‘em lên đỉnh má»™t tảng đá lá»›n những đồ váºt có giá trị. Từ khi rá»i bè, tháºt t ình tôi rất tiếc không còn th ấy những con cá hoa tiêu bÆ¡i lượn tung tăng. Lúc này những cây gá»— ban-xa Ä‘ ã ngáºp  đến sáu pút. Dưới mÅ©i bè chỉ thấy những con sên biển màu nâu sẫm lượn quanh. Không thấy má»™t con cá hoa tiêu hoặc cá hồng, chỉ thấy những con cá lạ m ình dẹt có vân tròn nh ư lông công, Ä‘uôi bằng, bÆ¡i lăng xăng dưới những cây gá»—. Chúng tôi Ä‘ ã tá»›i má»™t thế giá»›i má»›i. Chú cua Giô-han không còn ở trong lá»—, chắc hẳn nó đã tìm  được má»™t chá»— ẩn náu đâu đây. Nh ìn chiếc bè lần cuối, tôi chợt thấy má»™t cây dừa tà hon trong má»™t cái giá» bẹp. Cao  khoảng bốn mươi xăng-ti-mét, nó Ä‘ ã nhú ra mắt dừa và hai rá»…  đâm thẳng qua đáy giá». Cầm cây dừa non lên đảo, Nút lá»™i b ì bõm ở phÃa tr ước, trong tay Ä‘ang cầm má»™t h ình mẫu nhá» chiếc bè mà anh đã hì hục làm trong khi Ä‘i biển. Chúng tôi đã v ượt lên trước Ben. Anh tháºt sá»± là má»™t đầu bếp giá»i. Bá»™ râu đẫm nước biển Ä‘ang nhá» giá»t, trán bị sưng vù, anh g ò l ưng đẩy chiếc h òm  Ä‘ang lá»nh bá»nh Ä‘u đưa má»™t khi có sóng biển vá»—. Anh h ãnh diện mở ra cho thấy chiếc hòm nhà bếp còn nguyên vẹn,  đủ cả bếp và dụng cụ. Không bao giá», tôi có thể quên được cuá»™c lá»™i qua dải đá, Ä‘i đến h òn đảo cổ kÃnh phá»§ đầy dừa. Hòn  đảo như to, rá»™ng hẳn lên. Äi tá»›i b ãi cát tràn  đầy ánh nắng, tôi tháo giày đặt ngón chân sâu vào b ãi cát khô ấm. Má»™t cảm giác thÃch thú kỳ lạ khi nhìn thấy vết chân in trên bãi cát chạy dài  đến táºn rừng mà chưa há» có ai đặt chân tá»›i.  
 
Những ngá»n cây dừa như chiếc mái che nắng, và tôi tiếp tục Ä‘i thẳng tá»›i giữa đảo. Những cây dừa xanh trÄ©u quả, má»™t vài lùm cây phá»§ đầy hoa trắng như tuyết, tá»a ngát mùi hương êm dịu đầy quyến rÅ© làm cho má»i ngưá»i ngây ngất. Hai con én biển trắng, không chút sợ h ãi bay quanh vai chúng tôi, chúng có lông trắng và nhẹ, giống nh ư những dải mây bay. Dưới chân chúng tôi, những con thằn lằn chạy lá»§i nhanh như chá»›p. Nhưng nhiá»u nhất ở đây là những con cua sống trong vá» màu đỠchói, nặng ná» du ngoạn khắp má»i nÆ¡i vá»›i chiếc vá» mượn to như quả trứng dÃnh chặt vào phần má»m phÃa sau. Tôi như bị mê Ä‘i. Tôi quỳ xuống, thá»c sâu ngón tay vào cát, sao mà khô đến thế. Cuá»™c hành tr ình thế là kết thúc. Tất cả chúng tôi Ä‘á»u còn sống, Ä‘ang mắc cạn ở má»™t hòn đảo nhá» hoang vắng cá»§a Thái Bình D ương. Khoan khoái, nằm dài trên mặt đất, ngắm nh ìn trá»i mây, đó đây những lá»›p mây trắng Ä‘ang trôi vá» phÃa tây, chúng tôi không còn bị trôi giạt nh ư chúng, mà Ä‘ang nằm nghỉ ngÆ¡i trên  má»™t hòn đảo ở ngay trong lòng Pô-li-nê-di.  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ngudoc  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				19-09-2008, 05:14 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                
					
 
	Thanks: 286
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương VIII  
Giữa những ngưá»i Pô-li-nê-di 
 
 
 
 
 
 
 
  
Hòn đảo nhá» này không có ngưá»i ở. Chúng tôi dần dần biết tưá»ng táºn đảo này từ những khóm dừa nhá», đến tất cả b ãi biển vì đưá»ng kÃnh chỉ độ hai trăm mét. Äiểm cao nhất ở đây cao không quá sáu pi-ê so vá»›i mặt đầm. Ở trên đầu chúng tôi là những ngá»n dừa trÄ©u quả xanh mướt mà lần vá» dày cùng sá» dừa bảo vệ nước dừa tươi mát khá»i bị nắng nhiệt đới làm hư hại. Trong những tuần đầu chả lo g ì phải chết khát. Ngoài ra còn những quả dừa chÃn, bao nhiêu là cua và cá nên thá»±c phẩm cá»§a chúng tôi khá dồi dào. Từ phÃa bắc, chúng tôi tìm thấy vết tÃch còn lại cá»§a má»™t cây tháºp ác bằng gá»— thô chôn ngáºp má»™t ná»a xuống bãi cát san hô. Từ đây nhìn dá»c theo dải đá là nÆ¡i bị đắm, chúng tôi Ä‘ ã bÆ¡i qua gần đó để đến chá»— trú hiện nay. Xa hÆ¡n má»™t chút, vẫn ở phÃa bắc, qua đám sương mù màu xanh, chúng tôi trông thấy những ngá»n cây dừa cá»§a má»™t h òn đảo nhá» khác. Hòn đảo ở vá» phÃa nam mà cây cối ráºm rạp hÆ¡n, c òn gần hÆ¡n h òn đảo này nhiá»u. Ở đó cÅ©ng không  thấy gì biểu hiện có ngưá»i, nhưng lúc này chúng tôi chưa quan tâm v ì còn nhiá»u việc khác.   
  
Hôm sau, khi mặt trá»i lên, chúng tôi thức dáºy. Buồm bị trÅ©ng xuống và đầy nước mưa trong suốt như pha lê. Ben chịu trách nhiệm cất giữ số nước đó, rồi uể oải Ä‘i ra phÃa đầm nước để bắt cá trong những lạch cá, chuẩn bị cho bữa ăn sáng. Chúng tôi cÅ©ng phải nhanh chóng bắt liên lạc, v ì hôm nay nếu Ra-rô-tông-ga không được tin vá» chiếc bè trước đêm nay, th ì tin dữ vá» chúng tôi sẽ được đài này truyá»n Ä‘i. Cần phải bắt được liên lạc trước mưá»i giá» tối nay, nếu không hạn ba mươi sáu giá» nữa sẽ hết và Ä‘iện cáo viên nghiệp dư ở Ra-rô-tông-ga sẽ phát Ä‘i lá»i kêu gá»i tổ chức các Ä‘oàn cấp cứu chúng tôi bằng máy bay. Buổi trưa Ä‘ ã qua, rồi buổi chiá»u lại qua nốt. Mặt trá»i bắt đầu lặn dần. Không rõ anh bạn ở Ra-rô-tông-ga có sốt ruá»™t không! Bảy giá», tám giá», rồi chÃn giá».   
  
Äầu óc chúng tôi căng thẳng đến cá»±c độ. Máy phát chưa có má»™t tÃn hiệu nào, nhưng máy thu nh ãn hiệu NC-173 bắt đầu có tiếng rÃt ở cuối thang sóng. Chúng tôi nghe thấy tiếng nhạc se sẽ, nhưng không phải ở làn sóng cá»§a anh bạn ở Ra-rô-tông-ga. Dần dần khu vá»±c không có tiếng giảm dần, Ä‘iá»u này chứng tá» má»™t bô-bin Ä‘ ã nóng và được sấy khô dần. Máy phát vẫn im bặt, không hoạt động. Giá» cuối cùng Ä‘ ã đến. Không thể để như thế  này mãi được. Chúng tôi bá» chiếc máy phát thưá»ng dùng và sá» dụng chiếc máy nhá» hÆ¡n, Ä‘ ã từng dùng trong thá»i kỳ hoạt động phá hoại trong chiến tranh. Cả ngày hôm nay, chúng tôi Ä‘ ã thá» máy này nhưng không kết quả. Có thể bây giá» nó Ä‘ ã khô hÆ¡n tà nào chăng.  Tất cả các nguồn Ä‘iện Ä‘á»u hết. Chúng tôi phải lấy Ä‘iện bằng chiếc máy phát Ä‘iện quay tay. Tháºt vất vả cho bốn chúng tôi, không hiểu gì vá» vô tuyến Ä‘iện, cứ thay nhau mà quay. Ba mươi sáu tiếng đồng hồ sắp qua. Tôi c òn nhá»› má»™t bạn đứng bên tôi lẩm nhẩm: "C òn bảy phút... còn năm phút" sau đó không má»™t ai dám nhìn vào đồng hồ nữa. Máy phát vẫn câm tịt như trước, nhưng máy thu trên má»™t làn sóng nào đó lại có tÃn hiệu. Äá»™t nhiên, nó bắt ngay được vào làn sóng vẫn liên lạc vá»›i Ra-rô-tông-ga và chúng tôi nháºn định ngay nó Ä‘ang hoạt động vá»›i trung tâm Ta-hi-ti. Má»™t lúc sau chúng tôi nghe được má»™t Ä‘oạn tin báo từ Ra-rô-tông-ga "... Không có máy bay ở mạn này cá»§a Xa-moa. Tôi tin chắc như váºy..."  
  
Tiếng nói tắt hẳn.   
  
Thần kinh chúng tôi căng không chịu nổi. Ngưá»i ta Ä‘ ịnh sắp đặt gì ở đó? Không hiểu những Ä‘oàn cấp cứu Ä‘ ã được phái Ä‘i chưa? Chắc chắn lúc này những tin tức liên quan đến chúng tôi Ä‘ ã được truyá»n Ä‘i khắp nÆ¡i. Hai Ä‘iện báo viên làm việc cáºt lá»±c, mồ hôi đẫm trên mặt, c òn chúng tôi quay chiếc tay quay cÅ©ng nhá»… nhại chẳng kém. Dần dần dây tá»i bắt đầu hoạt động. Sững sá» vì sung sướng, Toóc-xten chỉ vào kim chỉ dẫn Ä‘ang bắt đầu dao động khi anh Ä‘iá»u khiển tÃn hiệu "Moóc-xÆ¡", máy Ä‘ ã bắt đầu hoạt động. Chúng tôi ra sức quay như Ä‘iên trong khi Toóc-xten gá»i Ra-rô-tông-ga. Há» không bắt được liên lạc vá»›i chúng tôi. Má»™t lần nữa, lại gá»i tiếp vẫn không thấy Ra-rô-tông-ga trả lá»i. Chúng tôi lại gá»i đến Han và Phrăng ở Lốt Ang-giÆ¡-lá»›t, trưá»ng hàng hải ở Li-ma, nhưng không má»™t ai trả lá»i. Toóc-xten bèn phát Ä‘i má»™t thông Ä‘iệp chung cho tất cả các trạm trên thế giá»›i có Ä‘iá»u kiện bắt được tiếng nói cá»§a chúng tôi, trên làn sóng dành riêng cho nghiệp dư. Và như váºy không phải là không có kết quả. Từ không trung má»™t tiếng nói yếu á»›t Ä‘ang cháºm r ãi gá»i chúng tôi. Chúng tôi trả lá»i đã nghe thấy. Tiếng nói cháºm rãi lại tiếp: "Tôi là Pôn ở Cô-lô-ra-đô. Tên anh là g ì? Và anh ở đâu?".   
  
Äó là má»™t ngưá»i chÆ¡i vô tuyến nghiệp dư. Chúng tôi vẫn quay c òn Toóc-xten giữ nút máy và trả lá»i: "Äây là chiếc bè Công Ti-ki. Chúng tôi bị mắc cạn trên má»™ t đảo hoang ở Thái Bình Dương...".   
  
Anh chàng Pôn nào đó không tin vào lá»i nói cá»§a chúng tôi. Anh tưởng rằng má»™t anh bạn nghiệp dư nào đó ở phố bên cạnh định đùa, nên không liên lạc tiếp nữa. Chúng tôi bứt đầu bứt tai v ì thất vá»ng. Chúng tôi Ä‘ang ngồi đây, dưới những rặng dừa trong má»™t đêm đầy sao trên má»™t h òn đảo hoang vu, thế nhưng không má»™t ai tin lá»i chúng tôi. Toóc-xten vẫn không nản l òng, vẫn ngồi xoay nút, liên tục nhắc Ä‘i nhắc lại: "Tất cả Ä‘á»u tốt, tất cả Ä‘á»u tốt...". Bằng giá nào cÅ©ng phải ngăn lại không để cho má»™t hành tr ình cấp cứu lên đưá»ng băng qua Thái B ình Dương. Thế rồi chúng tôi lại nghe thấy rất yếu ở máy thu "Nếu tất cả Ä‘á»u tốt, tại sao anh cứ quấy rầy m ãi thế?"  
  
Không trung lại trở nên im lặng. Tất cả chỉ có thế. Trong niá»m thất vá»ng, chúng tôi tưởng như có thể nhảy lên rung cho rụng tất cả các quả dừa. Nhưng đột nhiên thế nào mà Ra-rô-tông-ga và anh chàng tốt bụng Han lại nghe thấy chúng tôi. Han nói rằng anh Ä‘ ã khóc lên vì sung sướng khi thấy tÃn hiệu đài LI2B cá»§a chúng tôi. Nhưng đột nhiên liên lạc lại bị mất. Thế là má»™t lần nữa chúng tôi lại trở nên trÆ¡ trá»i trên h òn đảo cá»§a biển phÃa nam. Mệt má»i, chúng tôi quay vá» nằm váºt ra giưá»ng lót lá dừa. Trong v òng má»™t tuần, chiếc Công Ti-ki đã kéo được đến giữa b ãi đá, và nằm chết dà ở chá»— đất khô này. Những cây gá»— Ä‘ ã nghiến nát những tảng đá san hô khi chúng tôi kéo chiếc bè vá» phÃa đầm và bây giá» nó nằm lỳ không nhúc nhÃch. Chúng tôi hoài công thay nhau kéo, đẩy. Nếu chiếc bè đưa được đến đầm, chúng tôi có thể dá»±ng cá»™t buồm sá»a sang lại và lại bÆ¡i Ä‘i qua đầm này t ìm hiểu phÃa bên kia cá»§a đảo. Hòn đảo nhiá»u há vá»ng có ngưá»i ở hiện Ä‘ang ở phÃa tây dá»c theo chân trá»i v ì n Æ¡i đó kÃn gió. Ngày ngày trôi qua. Thế rồi má»™t buổi sáng, hai, ba bạn chạy vá»™i đến cáo cho tôi biết há» trông thấy má»™t cánh buồm trắng ở đầm nước mặn.   
  
Nh ìn qua những thân cây dừa chúng tôi thấy má»™t chấm nhá» trắng nổi lên trên màu xanh má» nước biển. Hẳn là cánh buồm gần đất liá»n ở phÃa bên kia. Chúng tôi thấy cánh buồm Ä‘i vá» phÃa này, theo sau c òn má»™t cánh buồm nữa. Trá»i càng sáng dần cánh buồm càng to, càng tiến lại gần và tiến thắng vá» phÃa chúng tôi. Chúng tôi kéo lá cá» Pháp trên ngá»n cây dừa và vẫy cá» Na Uy chúng tôi trên má»™t chiếc sào. Má»™t cánh buồm Ä‘ ã tiến gần đến ná»—i chúng tôi nháºn ra đó là buồm cá»§a thuyá»n Pô-li-nê-di, trang bị theo kiểu má»›i nhất. Trên thuyá»n hai ngưá»i da nâu Ä‘ang nh ìn chúng tôi. Chúng tôi vẫy, há» trả lá»i và tiếp tục lại gần. "Ia-ora-na!".  
  
Chúng tôi chào hỠbằng tiếng Pô-li-nê-di. HỠ đồng thanh chào lại "Ia-ora-na!".   
  
Má»™t ngưá»i nhảy ra khá»i thuyá»n độc má»™c, kéo thuyá»n theo, lá»™i qua chá»— nước nông đến vá»›i chúng tôi. Hai ngưá»i này ăn mặc quần áo trắng nước da nâu, chân không, ngưá»i chắc nịch, đầu che nắng bằng mÅ© rÆ¡m tá»± Ä‘an lấy. Há» lên bá»™ và đến vá»›i chúng tôi vá»›i vẻ hÆ¡i e dè, nhưng khi chúng tôi mỉm cưá»i, bắt  tay há», há» nhìn chúng tôi vá»›i vẻ há»›n hở, cưá»i phô hàm răng trắng như ngà rất Ä‘á»u, và Ä‘iá»u này c òn đầy đủ hÆ¡n biết bao lá»i nói. Cách chào há»i theo kiểu Pô-li-nê-di cá»§a chúng tôi làm há» ngạc nhiên và mạnh dạn, cÅ©ng như trước đây câu chào "Gút-nai" Ä‘ ã gây ấn tượng tốt đối vá»›i đồng bào hỠở đảo Ang-ga-tô. Há» nói ra má»™t tràng tiếng Pô-li-nê-di cho đến khi biết rằng chúng tôi chẳng hiểu chút nào, há» lại im lặng cưá»i thân máºt, chỉ tay vá» phÃa chiếc thuyá»n sắp tá»›i. Ba ngưá»i nữa xuống thuyá»n. Khi Ä‘ang lá»™i b ì bõm để lên bá», há» Ä‘ ã chào chúng tôi, má»™t ngưá»i trong số há» có vẻ biết Ãt nhiá»u tiếng Pháp. Chúng tôi được biết má»™t trong những h òn đảo ở phÃa bên kia đầm nước có má»™t làng thổ dân. Những ngưá»i dân Pô-li-nê-di ở đó, nhiá»u đêm trước đây Ä‘ ã trông thấy ánh lá»a đêm cá»§a  chúng tôi. Vì là con đưá»ng duy nhất từ đảo Ra-rôi-a đến vùng đảo bao quanh đầm nước Ä‘á»u phải qua làng nên không má»™t ai có thể Ä‘i tá»›i những đảo ở phÃa trong dải đá ngầm mà dân làng không trông thấy. Những già làng cho rằng ánh sáng trông thấy ở phÃa đông không phải là do ngưá»i, mà là má»™t cái g ì đó huyá»n bà không thá»±c. à kiến đó làm cho há» không dám có ý muốn đến táºn nÆ¡i để xem.   
  
Nhưng má»™t mảnh gá»— h òm trên có sÆ¡n chữ Ä‘ ã trôi qua đầm nước đến đó. Hai thổ dân Ä‘ ã từng sống ở Ta-hi-ti võ vẽ Ä‘á»c được thấy chữ Ti-ki kẻ Ä‘en trên miếng gá»— đó. Dân làng Ä‘á»u cho rằng trên d ãy đá này có ma, v ì tất cả há» Ä‘á»u biết rằng Ti-ki là ông tổ d òng giống hỠđã qua Ä‘á»i từ lâu. Nhưng rồi lại thấy bánh bÃch quy, thuốc lá, ca cao và má»™t há»™p đựng chiếc giày cÅ© trôi đến th ì há» biết ngay ở phÃa đông dải đá ngầm đã xảy ra đắm thuyá»n và ngưá»i chỉ huy Ä‘ ã cá» hai thuyá»n đến tìm những ngưá»i sống sót, v ì ban đêm há» Ä‘ ã nhìn thấy những ánh lá»a. Trước sá»± nôn nóng cá»§a đồng đội, ngưá»i thổ dân vừa nói chuyện vá»›i chúng tôi, há»i tại sao lại có chữ Ti-ki trên các mảnh gá»—. Chúng tôi giải thÃch cho há» biết tất cả trang bị cá»§a chúng tôi Ä‘á»u được ghi tên này v ì đó là tên chiếc bè Ä‘ ã chở chúng tôi. Những ngưá»i bạn má»›i cá»§a chúng tôi ngạc nhiên và huyên náo hẳn lên khi biết rằng tất cả má»i thứ Ä‘á»u cứu được đúng lúc mắc cạn. Xác bè nằm chết dà nÆ¡i kia chÃnh là chiếc bè Ä‘ ã dẫn chúng tôi đến đây. Há» muốn đưa tất cả chúng tôi lên thuyá»n dẫn ngay vá» làng. Chúng tôi cám Æ¡n, từ chối v ì phải ở đây cho đến khi nào chiếc Công Ti-ki được đưa ra khá»i d ãy đá ngầm.  
  
Tất cả há» Ä‘á»u sá»ng sốt nhìn những gì còn lại cá»§a chiếc bè và Ä‘iá»u đó chắc chắn chúng tôi không thể nào hy vá»ng lại đưa xuống nước bá»™ khung bè g ãy nát này được. Cuối cùng, ngưá»i phát ngôn cá»§a thổ dân kiên quyết nói rằng chúng tôi phải theo há» vá» v ì thá»§ lÄ©nh đã ra lệnh dứt khoát há» không thể vá» không. Chúng tôi quyết định cá» má»™t đại biểu Ä‘i vá»›i hỠđể gặp thá»§ lÄ©nh, sau đó trở vá» cho biết tình hình sinh hoạt ở hòn  đảo đó. Chúng tôi không muốn bá» lại chiếc bè và càng không thể bá» tất cả trang bị.   
  
Ben sẽ Ä‘i vá»›i há».   
  
Ha i chiếc thuyá»n rá»i bãi biển theo chiá»u gió khuất dần vá» phÃa tây. Sáng hôm sau, chân trá»i đầy những cánh buồm trắng, tưởng như lần này dân đảo Ä‘em tất cả thuyá»n há» có, để t ìm chúng tôi. Äoàn thuyá»n Ä‘i vào, chúng tôi trông thấy Ben trên chiếc thuyá»n đầu tiên, vẫy mÅ©, xung quanh rất nhiá»u dân đảo. Ben nói to vá»›i chúng tôi là thá»§ lÄ©nh cá»§a thổ dân cùng Ä‘i vá»›i anh. Chúng tôi xếp hàng nghiêm túc ở b ãi biển trong khi há» Ä‘ang lá»™i vào.   
  
Ben giá»›i thiệu vá»›i chúng tôi ngưá»i thá»§ lÄ©nh, ăn mặc rất trịnh trá»ng, ông ta cho biết tên là Tê-pi-u-ra-i-a-ri-i Tê-ri-i-pha-a-tô nhưng bảo chúng tôi gá»i là Tê-ka. Chúng tôi Ä‘ ã gá»i ông như váºy. Thá»§ lÄ©nh Tê-ka là ngưá»i Pô-li-nê-di cao và mảnh vá»›i đôi mắt rất thông minh. Äây là má»™t nhân váºt quan trá»ng, má»™t ngưá»i d òng dõi hoàng tá»™c ở Ta-hi-ti và cÅ©ng trị vì cả những đảo Ra-rôi-a và những đảo cá»§a Ta-ku-me. Ông Ä‘ ã theo há»c trưá»ng ở Ta-hi-ti, có thể nói, Ä‘á»c và viết được tiếng Pháp. Ông nói vá»›i tôi là thá»§ đô Na Uy gá»i là CrÃt-chi-a-na và há»i tôi có biết Bin Crôt-xbi. Ông c òn cho biết trong mưá»i năm gần đây chỉ có ba chiếc tàu nước ngoài ghé qua Ra-rôi-a, nhưng hàng năm làng đón tiếp nhiá»u lần má»™t chiếc tàu nhá» cá»§a dân địa phương ở Ta-hi-ti đến mua cùi dừa, mang hàng hóa đến và chở dừa Ä‘i. Mấy tuần nay dân làng Ä‘ang chỠđón chiếc thuyá»n có thể sắp tá»›i đó. Ben báo cáo tóm tắt: ở Ra-rôi-a không có má»™t trưá»ng há»c nào, không có máy vô tuyến Ä‘iện và cÅ©ng chẳng có má»™t ngưá»i da trắng nào. Dân làng sẽ dành cho chúng tôi má»i tiện nghi và chuẩn bị cuá»™c tiếp đón chúng tôi rất long trá»ng. Yêu cầu đầu tiên cá»§a ngưá»i thá»§ lÄ©nh là được Ä‘i xem chiếc tàu Ä‘ ã đưa chúng tôi đến đây an toàn. Chúng tôi lá»™i đến chá»— chiếc Công Ti-ki, các thổ dân Ä‘i thành hàng dài theo sau.   
  
Gần tá»›i chiếc Công Ti-ki, đột nhiên há» dừng cả lại, reo h ò ầm Ä©, bàn tán xôn xao: "Äây không phải là má»™t chiếc tàu. Äó là pae-pae!"   
  
Há» lại đồng thanh kêu lên: "Pae-pae!", mặc cho nước bắn tung tóe, há» chạy qua b ãi đá, trèo lên chiếc Công Ti-ki. Như những trẻ hiếu động, há» sục sạo khắp nÆ¡i, sá» mó các cây gá»—, tấm phên tre và các dây chằng. Thá»§ lÄ©nh cá»§a há» cÅ©ng năng nổ không kém. Ông quay lại vá»›i chúng tôi và nhắc lại vá»›i giá»ng chất vấn: "Ti-ki không phải là chiếc tàu. Nó là chiếc pae-pae".   
  
Pae-pae là tiếng Pô-li-nê-di dùng để chỉ chiếc bè hoặc ná»n phẳng cá»§a mảng. Ở đảo Pa-cÆ¡ nó là loại thuyá»n cá»§a thổ dân. Ngưá»i thá»§ lÄ©nh cho biết hiện nay không c òn pae-pae như cá»§a chúng tôi, nhưng những già làng biết khá nhiá»u truyá»n thuyết vá» chiếc bè này. Những thổ dân cùng reo lên thÃch thú khâm phục các cây gá»— ban-xa, nhưng lại chê các loại dây thừng chằng. Há» cho rằng các loại dây này không chịu được nước biển và ánh nắng hàng tháng trá»i. Há» cho chúng tôi xem lại dây ở thuyá»n cá»§a há», tết bằng những sợi dừa dùng Ä‘i biển năm năm mà không há» g ì.  
  
Khi chúng tôi trở lại hòn đảo nhá» này, nó được đặt tên là Phê-nu-a Côn g Ti-ki, có nghÄ©a là hòn đảo cá»§a Công Ti-ki. Äó là tên mà tất cả chúng tôi phát âm rất dá»… dàng, nhưng các bạn da nâu gá»i tên chúng tôi theo đúng phát âm cá»§a Bắc âu rất vất vả khó khăn. Há» rất hài l òng khi tôi nói vá»›i há» là cứ gá»i tên tôi là Tê-ra-i Ma-tê-a-ta tên mà ông thá»§ lÄ©nh ở Ta-hi-ti Ä‘ ã  đặt cho tôi. Lần đầu tôi đặt chân đến, khi ông ấy "nháºn tôi làm con nuôi".   
  
Há» lấy từ trong thuyá»n ra để làm quà cho chúng tôi nào gà, nào trứng, nào mÃt. Má»™t số ngưá»i khác dùng xiên có ba mÅ©i nhá»n để lao bắt cá to trong đầm và tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u dá»± má»™t bữa tiệc quanh đống lá»a trại.   
  
Chúng tôi phải kể lại cho há» nghe những phiêu lưu, mạo hiểm Ä‘ ã trải qua trong cuá»™c hành trình trên chiếc bè, và há» cứ muốn chúng tôi nói Ä‘i nói lại vá» con cá máºp voi. Má»—i khi chúng tôi kể đến Ä‘oạn mà E-rÃch đâm xiên vào sá» con cá khổng lồ đó, th ì há» cÅ©ng hồi há»™p kêu lên. Há» nháºn ra ngay những con cá mà chúng tôi giÆ¡ cho há» xem những h ình vẽ phác thảo, và há» gá»i tên từng loại cá đó bằng tiếng Pô-li-nê-di. Nhưng chưa bao giá» há» trông thấy  con cá máºp voi và con Giem-pi-luýt và cÅ©ng chưa há» nghe nói vá» chúng. Tối đến, chúng tôi mở đài, tất cả má»i ngưá»i say mê cùng nghe. HỠưa thÃch nhạc nhà thá» cho đến khi đài đột nhiên chuyển sang nhạc phim Hu-la cá»§a Mỹ làm cho những ngưá»i hăng hái sôi động bắt đầu ngá» nguáºy, hai tay đưa cao quá đầu, kéo theo tất cả má»i ngưá»i cùng nhảy Ä‘iệu Hu-la Hu-la theo tiếng nhạc cá»§a đài. Äến đêm má»i ngưá»i quây quần quanh ngá»n lá»a.   
  
Tháºt là má»™t sá»± t ình cá» kỳ lạ vá»›i chúng tôi cÅ©ng như vá»›i dân địa phương. Sáng hôm sau, ch úng tôi thức dáºy, đã thấy há» Ä‘ang rán cá vừa câu được và sáu quả dừa Ä‘ ã bổ ra cho chúng tôi giải khát. Hôm nay sóng Ä‘áºp vào dải đá ầm ầm hÆ¡n má»i khi. Gió thổi mạnh hÆ¡n làm cho các ngá»n sóng bốc cao phÃa sau xác bè. Ngưá»i thá»§ lÄ©nh chỉ vào chiếc bè nói rằng: "Chiếc Ti-ki ngày hôm nay sẽ đưa đến táºn đây, thá»§y triá»u sẽ dâng lên rất lá»›n".   
  
Äến mưá»i má»™t giá», nước biển Ä‘ ã tràn vào đầm và ngáºp quanh đảo. Thá»§y triá»u thá»±c sá»± Ä‘ang dâng lên. Biển dâng cao, lấn dần dần qua các dải đá làm phần lá»›n ch ìm ngáºp dưới sóng biển. Hai bên đảo nước Ä‘ ã lấn tá»›i, mang theo những tảng san hô lá»›n và những dải cát dài bị gió thổi bay như bá»™t. Hết lá»›p bụi cát này lại đến lá»›p khác. Những cây tre ở bè bị long ra trôi lá»nh bá»nh trước mắt chúng tôi. Chiếc Công Ti-ki bắt đầu nhúc nhÃch. Tất  cả các thứ trên bãi biển được chuyển vào trong đảo để tránh thá»§y triá»u. Dần dần chỉ c òn trông thấy những má»m cao nhất cá»§a dải đá. Bãi cát đã mất hẳn. Nước tràn vào tá»›i b ãi cá» phẳng cá»§a đảo. Cảnh tượng làm cho chúng tôi rùng m ình, có thể nói biển Ä‘ang lấn dần chúng tôi. Trên mặt nước, chiếc Công Ti-ki Ä‘ang quay cuồng cho đến khi vướng phải những tảng san hô. Dân địa phương nhảy xuống nước, hết lá»›p này đến lá»›p khác, vượt qua các xoáy nước, bÆ¡i ra chiếc bè. Nút và E-rÃch cÅ©ng bÆ¡i theo há». Trên bè Ä‘ ã có sẵn các dây chằng. Lúc này bè Ä‘ ã trượt qua tảng san hô, trôi Ä‘i băng băng. Trên bè những thổ dân Ä‘ang cố hết sức khống chế và Ä‘iá»u khiển. Há» chưa hiểu được là chiếc Công Ti-ki rất khó Ä‘iá»u khiển đưa vá» hướng tây nên há» Ä‘ ã bị cuốn theo nó má»™t cách thảm hại cho đến khi nó giạt nhanh vào đầm. Khi vào trong đầm, nước lặng, chiếc bè như hÆ¡i bị lúng túng, đứng lặng yên như để giám sát chung quanh và thăm d ò khả năng dành cho nó. Trước khi chiếc bè trôi Ä‘i theo hướng cá»§a đầm, các thổ dân Ä‘ ã kịp dùng dây buá»™c vào cây dừa, và chiếc Công Ti-ki đứng im, được buá»™c chặt.   
  
Chiếc bè Ä‘ ã vượt qua biển cả, đất liá»n mở đưá»ng vượt qua má»i chướng ngại váºt để vào trong đảo Ra-rôi-a. Trước tiếng reo h ò khÃch lệ cá»§a những thổ dân như: Kê-kê hu-ru hu-ru" chúng tôi cùng hợp sức đẩy chiếc b è lên bãi cát cá»§a đảo mang tên Công Ti-ki. Nước triá»u Ä‘ ã dâng cao hÆ¡n má»±c nước trong những ngày biển động tá»›i bốn pi-ê làm cho chúng tôi tưởng cả h òn đảo sẽ bị chìm ngáºp. Gió đã đẩy những vạt sóng hung hãn vào tá»›i đầm. Chúng tôi chỉ chuyển được má»™t số Ãt trang bị vào những chiếc thuyá»n nhá» hẹp cá»§a thổ dân. Há» phải quay vá» làng ngay, Ben và Héc-man cùng Ä‘i theo há» v ì ở làng có má»™t đứa bé sắp chết vì nhiá»…m trùng ở đầu, và chúng tôi có thuốc kháng sinh pê-ni-xi-lin mang theo.   
  
Sáng hôm sau, chúng tôi chỉ c òn bốn ngưá»i trên đảo Công Ti-ki. Gió đông thổi mạnh làm cho những ngưá»i thổ dân không vượt được quá đầm nước đầy những má»m san hô nhá»n hoắt. Nước biển sau khi rút Ä‘i, giá» lại dâng lên dữ dá»™i ngày càng mạnh và nhanh.   
  
Ngày hôm sau, yên tÄ©nh Ä‘ ã trở lại. Bây giá» có thể lặn xuống dưới chiếc Công Ti-ki để xem xét các cây gá»— cá»§a bè. Nói chung, chúng c òn tốt, dù san hô có cá» xát vào vài chá»—. Dây thừng chằng rất chắc, lằn sâu vào gá»— nên chỉ có bốn dây thừng đã bị san hô nghiến đứt. Chúng tôi dá»n dẹp làm cho chiếc bè trông khá hÆ¡n trước. Ca-bin được tháo gỡ và dá»±ng lại cá»™t buồm.   
  
Trong ngày hôm đó những cánh buồm lại xuất hiện ở phÃa chân trá»i và những thổ dân lại t ìm chúng tôi. Héc-man và Ben cùng đến kể lại cho chúng tôi biết rằng dân làng Ä‘ang chuẩn bị mở há»™i, và khi đến đó chúng tôi không được dá»i thuyá»n lên, trước khi có lệnh thá»§ lÄ©nh. Ngá»n gió mát nhẹ Ä‘ ã nhanh chóng đưa chúng tôi vượt qua chiếc đầm rá»™ng đến bảy dặm, nh ìn lại những ngá»n dừa Ä‘ang Ä‘ung đưa trước gió như vẫy chào chúng tôi, má»™t ná»—i buồn man mác khi  phải tạm chia tay vá»›i những cây dừa và hòn đảo quen thuá»™c.   
  
Trước mặt chúng tôi Ä‘ang trải ra những h òn đảo lá»›n hÆ¡n, trên má»™t trong những h òn đảo, chúng tôi trông thấy má»™t cái Ä‘áºp đá san hô chìa ra biển, lấp ló sau những hàng dừa, những chiếc chòi Ä‘ang tá»a khói. Làng có vẻ im lìm, không má»™t bóng ngưá»i. Há» Ä‘ang chuẩn bị g ì váºy? Äằng sau con Ä‘áºp bằng những tảng san hô, trên b ãi biển hai bóng ngưá»i đứng chÆ¡ vÆ¡, má»™t ngưá»i cao, mảnh, má»™t ngưá»i thấp hÆ¡n nhưng đẫy đà, chắc nịch như má»™t chiếc thùng ton nô.   
  
Lên bá», chúng tôi chào hai ngưá»i. Äó là thá»§ lÄ©nh Tê-ka và phó thá»§ lÄ©nh Tu-pu-hoe. Tê-ka tá» ra má»™t con ngưá»i thông minh sáng suốt, má»™t nhà ngoại giao c òn Tu-pu-hoe, hồn nhiên như má»™t đứa trẻ ngây thÆ¡, má»™t ngưá»i bạn tốt vui vẻ, tiá»m tàng má»™t sức mạnh tá»± nhiên và t Ãnh dà dá»m Ãt khi ta gặp. Thân hình khá»e mạnh vạm vỡ dáng bệ vệ, ông có dáng dấp má»™t thá»§ lÄ©nh Pô-li-nê-di. Sá»± thá»±c đúng như váºy, ông chÃnh là chá»§ h òn đảo nhưng do Tê-ka nhá» biết nói, viết tiếng Pháp và biết tÃnh toán giúp cho dân làng khá»i bị lừa khi thuyá»n buôn cùi dừa ở Ta-hi-ti đến, nên dần dần ông Ä‘ ã chiếm lÄ©nh vị trà tối cao này. Tê-ka cho biết chúng tôi cùng ông Ä‘i bá»™ đến nhà khách và khi má»i ngưá»i Ä‘ ã lên bá», chúng tôi sẽ cùng dá»± má»™t ngày há»™i rước long trá»ng. Héc-man Ä‘i đầu, cầm cán lao trên có cá» bay phấp phá»›i, rồi đến tôi Ä‘i cùng hai thá»§ lÄ©nh cá»§a đảo. Làng mang dấu vết r õ nét vá» quan hệ buôn bán cùi dừa vá»›i Ta-hi-ti, vá»›i những tấm ván và tôn uốn từ các thuyá»n buôn mang đến. Trong khi đó còn có má»™t số lá»u làm theo kiểu cÅ© bằng cành cây và lá dừa tết lại hoặc bằng những tấm ván ghép vá»™i vàng sÆ¡ sài bằng Ä‘inh trông giống như những ngôi biệt thá»± để nghỉ mát ở vùng nhiệt đới. Má»™t ngôi nhà lá»›n cùng loại đứng tách riêng xa các cây dừa, là nÆ¡i há»™i há»p cá»§a dân làng. Sáu ngưá»i da trắng chúng tôi sẽ nghỉ tại đó.   
  
Cùng vá»›i lá cá», chúng tôi vào bằng má»™t cá»a nhá» phÃa sau, rồi Ä‘i thẳng ra lan can ở phÃa trước. Trước mặt chúng tôi là nÆ¡i mà dân làng đủ má»i lứa tuổi già, trẻ, gái, trai tụ táºp. Tất cả Ä‘á»u tá» vẻ trang nghiêm, ngay đến các bạn Ä‘ ã quen biết ở đảo Công Ti-ki cÅ©ng lá»™ vẻ rất nghiêm túc. Há» không làm hiệu gì để tá» ra đã quen chúng tôi. Khi chúng tôi đứng trên tiá»n sảnh, má»i ngưá»i tham dá»± buổi há»p cùng cất tiếng hát bài Quốc ca Pháp. Tê-ka thuá»™c lá»i làm nhiệm vụ dẫn bài và tất cả hát không đến ná»—i tồi trừ má»™t vài phụ nữ không hát được những nốt bổng. Dân làng chắc Ä‘ ã được huấn luyện và thá»±c táºp nhiá»u, nên má»›i có thể đạt kết quả như váºy. Hai lá cá» Pháp và Na Uy được kéo cao trên bá»±c thá»m kết thúc việc đón tiếp chÃnh thức cá»§a thá»§ lÄ©nh Tê-ka, sau đó ông rút vào háºu trưá»ng. Bây giá» là vai tr ò cá»§a Tu-pu-hoe, ông tiến lên phÃa trước chá»§ tr ì buổi lá»…. Ông ra hiệu, tất cả lại cất tiếng hát, lần này khá hÆ¡n v ì âm Ä‘iệu và lá»i ca là tiếng hát dân gian cá»§a há». Âm Ä‘iệu dù đơn giản nhưng hấp dẫn, mê li đến ná»—i chúng tôi cảm thấy hÆ¡i rùng m ình và thấy như Thái B ình Dương Ä‘ang tiến đến trước chúng tôi. Vài ngưá»i cất giá»ng hát và má»i ngưá»i hát theo, theo nhịp Ä‘á»u. Nhạc cÅ©ng Ä‘a dạng tuy lá»i vẫn như váºy. Äại khái ná»™i dung lá»i bài hát là:   
  
"Xin chào Tê-ra-i và các bạn cá»§a ông, là nhữ ng ngưá»i Ä‘ ã vượt biển trên má»™t chiếc pae-pae để đến vá»›i dân đảo Ra-rôi-a. Xin chào! Mong các bạn có thể ở lâu tại đây và chia sẻ vá»›i chúng tôi những ká»· niệm, sao cho chúng ta cùng m ãi mãi bên nhau, dù cho các bạn sẽ trở vá» má»™t đất nước xa xôi. Xin chào".    
  
Chúng tôi phải yêu cầu há» hát lại lần nữa và khi há» cảm thấy bá»›t e ngại, thì không khà náo nhiệt hẳn lên. Sau đó Tu-pu-hoe đỠnghị tôi nói vài lá»i vá»›i ná»™i dung tại sao chúng tôi lại vượt biển trên chiếc pae-pae. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u trông chá» có thế. Tôi nói bằng tiếng Pháp và Tê-ka dịch ra từng Ä‘oạn bằng tiếng địa phương. Äây là má»™t buổi há»™i há»p cá»§a những ngưá»i da nâu, chưa được khai hóa nhưng thông minh tuyệt vá»i, Ä‘ang chá» nghe tôi nói. Tôi kể cho há» nghe: trước đây tôi Ä‘ ã Ä‘i đến những đảo ở Thái Bình Dương, nÆ¡i có những đồng bào cá»§a há», tôi Ä‘ ã được nghe nói đến vị thá»§ lÄ©nh đầu tiên cá»§a há» là Ti-ki. Ti-ki Ä‘ ã dẫn tổ tiên há» từ má»™t xứ sở huyá»n bà nào đó, mà ngưá»i ta, không r õ ở đâu, đến những hòn đảo này. Nhưng từ má»™t mảnh đất xa xôi gá»i là Pê-ru, xưa kia Ä‘ ã có má»™t thá»§ lÄ©nh hùng mạnh tên là Ti-ki ngá»± trị. Nhân dân ở đó gá»i ông ta là Công Ti-ki hay Ti-ki Mặt trá»i, v ì ông ta tá»± nháºn từ mặt trá»i mà ra. Ti-ki cùng má»™t số đông những ngưá»i thân tÃn cuối cùng Ä‘ ã rá»i đất nước Ä‘i mất trên những chiếc pae-pae lá»›n. Và sáu ngưá»i chúng tôi cho rằng há» Ä‘ ã đến những hòn đảo này. Không má»™t ai tin rằng má»™t chiếc pae-pae lại có thể vượt qua má»™t chặng đưá»ng như váºy, do đó chúng tôi Ä‘ ã từ Pê-ru ra Ä‘i trên chiếc pae-pae và Ä‘ ã  đến đây. Äiá»u đó chứng minh là ngưá»i xưa có thể làm được.   
  
Sau bài ngắn gá»n cá»§a tôi được Tê-ka dịch ra cho má»i ngưá»i nghe. Tu-pu-hoe mặt đỠtÃa tai, cuồng nhiệt xông ra trước má»i ngưá»i. Ông ta liến thoắng bằng tiếng Pô-li-nê-di, tay giÆ¡ lên làm Ä‘iệu bá»™, chỉ lên trá»i rồi chỉ vào chúng tôi. Trong lá»i nói cá»§a ông, chúng tôi nghe thấy nhắc đến nhiá»u lần tiếng Ti-ki. Ông nói nhanh không thể nào nghe kịp nhưng những thÃnh giả lại chăm chú nghe như uống từng lá»i, thể hiện sá»± xúc động r õ rệt. Trái lại Tê-ka dịch ra lại có vẻ lúng túng. Tu-pu-hoe nói rằng từ Ä‘á»i cha, Ä‘á»i ông và trước nữa cá»§a ông ta, Ä‘ ã thấy nói đến Ti-ki, vị thá»§ lÄ©nh đầu tiên và được kể lại rằng Ti-ki hiện Ä‘ang ở trên trá»i. Nhưng những ngưá»i da trắng lại khẳng định rằng truyá»n thuyết vá» tổ tiên há» là chuyện hoang đưá»ng, chẳng có Ti-ki nào cả. Trên trá»i là nÆ¡i cá»§a Giê-hô-va th ì há» bảo Ti-ki không có ở đó. Ti-ki là má»™t thần không tôn giáo, không nên tin, thế mà chúng tôi đây, lại đến vá»›i há» vượt qua biển cả trên má»™t chiếc pae-pae. Chúng tôi là những ngưá»i da trắng đầu tiên xác nháºn tổ tiên cá»§a há», Ä‘ ã nói sá»± thá»±c, Ti-ki đã sống và Ti-ki là có thá»±c nhưng ngày nay Ti-ki Ä‘ ã mất và ở trên trá»i. Vá»›i ý nghÄ© hoảng sợ làm há»ng công tác tuyên truyá»n, tôi vá»™i vàng giải thÃch rằng Ti-ki chắc chắn là có thá»±c và giỠđây ông ta đã chết. Nhưng chỉ có Giê-hô-va biết Ti-ki hiện nay Ä‘ang ở trên trá»i hay địa ngục, v ì Giê-hô-va là Thượng đế mà Ti-ki chỉ là má»™t ngưá»i chết b ình thưá»ng, má»™t vị đại thá»§ lÄ©nh như Tê-ka và Tu-pu-hoe hay hÆ¡n chút nữa. Sá»± giải thÃch này Ä‘ ã làm lại cho má»i ngưá»i vui vẻ, hài l òng những cái gáºt đầu và sá»± r ì rầm cá»§a há» chứng tá» sá»± giải thÃch cá»§a tôi rất đúng. Äiá»u chá»§ yếu là Ti-ki Ä‘ ã sống. Dù hiện nay Ti-ki có phải ở địa ngục thì cÅ©ng không sao đối vá»›i má»i ngưá»i, trừ ông ta. Tu-pu-hoe lại c òn gợi ý nếu tháºt là như váºy th ì lại càng có dịp gặp lại Ti-ki. Ba ông già từ đám đông ra muốn bắt tay chúng tôi. R õ ràng chÃnh các cụ già này là những ngưá»i c òn nhá»› những ká»· niệm vá» Ti-ki. Vị thá»§ lÄ©nh cho chúng tôi biết rằng má»™t trong các cụ này nhá»› rất nhiá»u truyá»n thuyết và thÆ¡ ca lịch sá» thá»i kỳ các cụ tổ các cụ. Tôi há» i ông cụ đó rằng trong các truyá»n thuyết có Ä‘iá»u gì nói ám chỉ vá» Ti-ki từ hướng nào đến. Không có cụ nào nghe thấy nói đến Ä‘iá»u này. Nhưng sau má»™t lúc suy ngẫm tháºn trá»ng, cụ già nhất nói rằng Ti-ki có ngưá»i bà con há» hàng gần, tên là Ma-uy và trong thÆ¡ ca vá» Ma-uy ngưá»i ta kể lại rằng vị anh hùng này từ Pu-ra đến. Pu-ra là từ chỉ nÆ¡i mặt trá»i má»c.   
  
Cụ già nói tiếp, nếu Ma-uy từ Pu-ra đến th ì chắc chắn Ti-ki cÅ©ng ở đó mà đến. Và sáu ngưá»i chúng tôi cÅ©ng Ä‘i bằng chiếc pae-pae và cÅ©ng Ä‘ ã đến đây. Äiá»u đó là  hiển nhiên. Tôi kể cho há» nghe trên má»™t hòn đảo chÆ¡ vÆ¡, gá»i là đảo Man-ga-ra-va, rất gần đảo Pa-cÆ¡, dân đảo ở đó chưa bao giá» dùng thuyá»n độc má»™c và hiện nay há» vẫn dùng những chiếc pae-pae lá»›n. Các cụ già không biết chuyện này nhưng há» cho biết các cụ tổ xưa kia cÅ©ng dùng những chiếc bè lá»›n và dần dần không dùng đến nữa, chỉ c òn nghe thấy nói đến tên và những truyá»n thuyết. Cụ già nhất lại nói tiếp, trong thá»i kỳ xa xưa nhất, ngưá»i ta gá»i là Rông-gô Rông-gô, từ này không c òn dùng trong ngôn ngữ hiện nay nhưng trong những truyện tục truyá»n tháºt cổ vẫn c òn nói đến. Ở má»™t số đảo từ Rông-gô được gá»i là Lô-nô. Cái tên gá»i đó làm cho tôi thú vị, v ì đó là tên cá»§a má»™t ông tổ lâu Ä‘á»i được má»i ngưá»i Pô-li-nê-di biết đến, được mô tả có nước da sáng và bá»™ tóc hung.   
  
Lần đầu tiên khi đại úy Cúc đến Ha-oai, ông ta được đón tiếp niá»m nở v ì những thổ dân ở đây tưởng ông là ruá»™t thịt vá»›i ngưá»i da trắng Rông-gô vắng mặt, sau bao nhiêu thế hệ Ä‘ ã từ xứ sở cá»§a tổ tiên, há» trở vá» trên má»™t thuyá»n buồm lá»›n. Vá»›i những thổ dân ở đảo Pa-cÆ¡, từ Rông-gô Rông-gô chỉ những chữ tượng h ình huyá»n bà mà những ngưá»i tai dài cuối cùng Ä‘ ã chôn vùi cả bà máºt, vì há» biết viết. Các cụ già còn muốn tranh luáºn vá» vấn đỠTi-ki và Rông-gô Rông-gô, nhưng các thổ dân trẻ lại muốn nghe nói chuyện vá» cá m áºp voi và cuá»™c hành trình qua đại dương. Bữa ăn Ä‘ang đợi chúng tôi và Tê-ka cÅ©ng Ä‘ ã mệt vì phải phiên dịch. Tất cả làng Ä‘á»u được phép đến bắt tay vá»›i từng ngưá»i chúng tôi. Những đàn ông siết chặt tay chúng tôi tưởng g ãy, miệng lẩm bẩm “Ia-ô-ra-naâ€, các cô gái uốn éo chào bẽn lẽn và kiêu kỳ, còn các bà già nói luôn mồm, chỉ tay vào bá»™ râu và màu da cá»§a chúng tôi. Sá»± hào hiệp thể hiện rõ trên từng nét mặt, nên sá»± bất đồng ngôn ngữ không còn là Ä‘iá»u quan trá»ng. Các bạn nói vá»›i chúng tôi bằng tiếng Pô-li-nê-di, chúng tôi trả lá»i liá»n liá»n bằng tiếng Na Uy làm cho hai bên Ä‘á»u thÃch thú. Từ đầu tiên cá»§a thổ ngữ chúng tôi há»c là từ "thÃch". Thêm vào đó là khi ta chỉ vào cái g ì mà mình "thÃch" chắc chắn ta được ngay.   
  
Tháºt là đơn giản. Nếu nhăn mÅ©i mà nói "thÃch" tức là "không thÃch". Và cứ trên cÆ¡ sở ấy chúng tôi thu xếp công việc khá tốt. Khi chúng tôi Ä‘ ã làm quen vá»›i má»™t trăm hai mươi bảy ngưá»i dân làng, má»™t chiếc bàn dài được kê ra cho hai thá»§ lÄ©nh và sáu chúng tôi. Tiếp theo những cô gái trẻ bưng ra những món ăn tuyệt nhất. Má»™t số cô kê dá»n bàn, má»™t số Ä‘em choàng vào cổ chúng tôi những v òng hoa hoặc đặt những vòng hoa nhá» lên đầu. Hoa tá»a ra mùi thÆ¡m ngào ngạt, mát dịu. Ngày há»™i chào đón chúng tôi bắt đầu như váºy và kéo dài đến mấy tuần sau cho đến khi chúng tôi  ra Ä‘i. Chúng tôi đã mở tròn mắt, nước bá»t ứa ra trước những món ăn bày trên bàn, nào là gà, vịt, lợn sữa quay, tôm hùm tươi, những món cá nấu theo kiểu Pô-li-nê-di, mứt, Ä‘u đủ và nước dừa. Trong khi chúng tôi ăn, dân làng ca hát và những cô gái trẻ nhảy múa quanh bàn. Sáu chúng tôi được má»™t bữa ăn thoải mái, thưởng thức những món ăn ngon lành, ngấu nghiến như ngưá»i đói ăn. Hai vị thá»§ lÄ©nh rất vui vẻ, ăn uống thá»±c thà như chúng tôi.   
  
Sau bữa ăn, dân làng muốn tr ình diá»…n vá»›i quy mô lá»›n những Ä‘iệu vÅ© dân gian cho chúng tôi thưởng thức. Há» mang ghế cho chúng tôi và hai thá»§ lÄ©nh, trong khi đó hai ngưá»i cầm ghi-ta bắt đầu dạo những bản nhạc Pô-li-nê-di. Hai hàng nam nữ mặc váy bằng sợi dừa, ngưá»i uốn éo nhẹ nhàng tiến ra giữa đám đông, những ngưá»i vừa xem vừa há t, ngồi quây tròn dưới đất.   
  
Má»™t cô gái, dáng máºp mạp, má»™t cánh tay bị cá máºp cắn đứt, vẻ hào hứng cất cao giá»ng, dẫn lá»i bài hát cho cả táºp thể. Lúc đầu những ngưá»i múa c òn thiếu bình tÄ©nh và nặng ná» vá» phô diá»…n Ä‘iệu bá»™, sau thấy chúng tôi, những ngưá»i da trắng tá» vẻ tán thưởng những Ä‘iệu vÅ© cổ truyá»n, há» múa nhanh dần lên. Má»™t vài ngưá»i già cÅ©ng theo há» nhảy múa vá»›i nhịp Ä‘iệu đẹp mắt, vá»›i Ä‘iệu vÅ© má»›i lạ. Khi mặt trá»i tắt hẳn, nhịp độ múa lại càng tăng lên vá»›i sá»± cổ vÅ© hăng say cá»§a ngưá»i xem. Há» quên hẳn sá»± có mặt cá»§a chúng tôi, coi chúng tôi là đồng bào và cÅ©ng chia vui như há». Các tiết mục vẫn tiếp tục. Hết cô gái này biểu diá»…n lại đến cô gái khác. Sau cùng, má»™t đám thanh niên ngồi xổm thành v òng tròn nhá» trước mặt chúng tôi, theo hiệu lệnh cá»§a Tu-pu-hoe , há» dùng lòng bàn tay Ä‘áºp nhịp xuống đất. Lúc đầu còn cháºm, sau nhanh dần. Má»™t ngưá»i g õ trống phụ há»a theo. Vá»›i hai chiếc dùi, há» gõ rất nhanh trên miếng gá»— rá»—ng, khô cứng như xương, phát ra những tiếng dồn dáºp gi òn giã. Khi nhịp Ä‘iệu đến chừng má»±c nào đó, tiếng hát bắt đầu cất lên. Má»™t cô gái trẻ quàng dây hoa, bông hoa giắt ở tai, đột nhiên nhảy vào v òng tròn. Chân Ä‘i đất, hai đầu gối khuỵu xuống, cô gái đảo ngưá»i Ä‘ung đưa thân dưới theo nhịp đàn, hai cánh tay cong, v òng trên đầu, phong Ä‘iệu hoàn toàn Pô-li-nê-di. Cô gái nhảy rất tuyệt, lôi cuốn má»i ngưá»i cùng Ä‘áºp tay xuống đất đánh nhịp. Má»™t cô gái nữa nhảy vào v òng, tiếp theo lại má»™t cô thứ cùng vá»›i những âm Ä‘iệu tuyệt vá»i. Các cô lướt nhẹ quanh nhau ba. Các cô gái nhảy dẻo không thể tưởng, như những bó ng kiá»u diá»…m.  
  
Tiếng vá»— tay xuống đất rầm ráºp, tiếng hát, tiếng trống gõ dẫn dắt, làm tăng tốc độ nhịp Ä‘iệu càng nhanh hÆ¡n, cuốn theo Ä‘iệu múa càng Ä‘iên loạn cuồng nhiệt. Trong khi đó ngưá»i xem h ò hét, tay Ä‘áºp xuống đất thành má»™t nhịp Ä‘iệu h òa hợp tuyệt vá»i. Äó là cuá»™c sống ở Thái B ình Dương Ä‘ ã có từ hồi xưa. Trên trá»i sao lấp lánh, những ngá»n dừa Ä‘ung đưa trước gió. Má»™t đêm dài, êm dịu, không khà tá»a ngát mùi hoa và tiếng dế kêu rỉ rả. Tu-pu-hoe vẻ hân hoan vá»— vai tôi: "Mai tai?". Tôi đáp: "Vâng! Mai tai". Ông lại há»i ngưá»i khác câu đó và má»i ngưá»i Ä‘á»u đáp lại ông "mai tai". Ông gáºt đầu tá» vẻ hài l òng nhắc lại câu "mai tai" và trá» vào mình. Niá»m vui cá»§a ông cÅ©ng là cá»§a chúng tôi. Tê-ka thấy đêm vui thành công, nói rằng đây là lần đầu tiên ngưá»i da trắng dá»± buổi biểu diá»…n múa ở Ra-rôi-a. Tiếng trống, tiếng Ä‘áºp tay, tiếng hát và Ä‘iệu nhảy lại càng dồn dáºp, nhanh hÆ¡n. Sau cùng má»™t cô gái ngừng nhảy, đứng tại chá»—, thân trên cỠđộng theo má»™t nhịp Ä‘iệu rất nhanh, hai cánh tay duá»—i thẳng hướng vá» Héc-man. Anh cưá»i ngượng nghịu sau ch òm râu, lúng túng không hiểu ý. Tôi nói nhá» vá»›i Héc-man "Vào  Ä‘i! Cáºu nhảy giá»i lắm cÆ¡ mà".   
  
Äám đông reo h ò cổ vÅ©, Héc-man nhảy vào vòng và cÅ©ng khom ngưá»i bắt chước những động tác uốn éo, Ä‘ung đưa cá»§a Ä‘iệu múa Hu-la. Cặp nhảy trông tháºt xứng đôi. Tiếp theo đến Ben và Toóc-xten cÅ©ng nhảy vào, Ä‘em hết nhiệt t ình say sưa nhảy múa, mồ hôi r òng ròng trên mặt mà cÅ©ng không theo kịp được nhịp Ä‘iệu ngày càng tăng. Cho đến lúc chỉ có tiếng trống g õ dồn thành má»™t tràng âm thanh liên tiếp kéo dài, tức là ba cô gái theo nhịp trống, ngưá»i rung lên như chiếc lá bạch dương từ từ nhẹ nhàng nằm xuống đất, và tiếng trống cÅ©ng ngừng hẳn. Äêm vui dành cho chúng tôi tháºt phấn khởi không sao kể xiết.   
  
Tiết mục tiếp là "Múa chim", má»™t trong những lá»… cổ xưa nhất cá»§a Ra-rôi-a. Nam và nữ đứng thành hai hàng bắt chước Ä‘iệu nhảy cá»§a những bầy chim, dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a má»™t ngưá»i chỉ huy, mang tên là "ngưá»i thá»§ lÄ©nh cá»§a đàn chim". Ngưá»i này tr ình bày má»™t số động tác kỳ lạ nhưng không tham gia cùng các diá»…n viên. Khi tiết mục kết thúc, Tu-pu-hoe giải thÃch vá»›i tôi là tiết mục này là để chào mừng chiếc bè và ngưá»i ta sắp biểu diá»…n lại má»™t lần nữa. Nhưng lần này, chÃnh bản thân tôi sẽ là ngưá»i dẫn đầu v ì công việc cá»§a ngưá»i này chỉ là gào và nhảy cẫng xoắn lưng, tay để trên đầu để múa. Tôi đặt v òng hoa trên đầu lại cho chặt và kéo xuống trán rồi bước vào tham gia vá»›i há». Trong khi tôi cúi xuống để nhảy, tôi thấy ông già Tu-pu-hoe cưá»i lăn ra và nhạc cÅ©ng yếu dần, th ì ra các nhạc công và diá»…n viên cÅ©ng Ä‘ang lăn ra cưá»i rÅ© rượi như ông già. Riêng có E-rÃch là ngồi yên. Anh bị cảm và khà háºu ẩm ướt làm cho lưng anh lại Ä‘au, trông như má»™t đại úy tàu buồm già, ngưá»i ngay đơ râu xồm xoàm, chiếc tẩu ph ì phèo luôn ở miệng. Các cô gái trẻ cÅ©ng không làm cho anh xúc động. Anh mặc má»™t chiếc quần đùi bằng da cừu, ngồi dưới gốc dừa vá»›i bá»™ râu ráºm m ình trần, trông chẳng khác gì Rô-bin-xÆ¡n CÆ¡-ru-xô. Hết cô gái này đến cô gái khác đến má»i anh nhảy, Ä‘á»u vô Ãch. Anh vẫn ngồi yên, trên đầu má»™t v òng hoa đội lên đám tóc rối bù, ra sức ph ì phèo vá»›i chiếc tẩu.   
  
Má»™t phụ nữ vóc ngưá»i nở nang vào v òng nhảy bước mấy nhịp vÅ© duyên dáng, quyết định tiến đến E-rÃch, anh hÆ¡i hoảng nhưng ngưá»i phụ nữ Ä‘ ã mỉm cưá»i vá»›i anh, tiến đến dứt khoát nắm tay và nhấc anh ra khá»i ghế đẩu. Không sao nhịn được cưá»i. Chiếc quần đùi cá»§a E-rÃch mặc phÃa lông cừu vào trong và mặt da phÃa ngoài, phÃa sau có má»™t lá»— thá»§ng và má»™t sợi len trắng th ò ra trông như chiếc Ä‘uôi thá». E-rÃch miá»…n cưỡng theo ngưá»i phụ nữ vào v òng nhảy. Chân táºp tá»…nh, má»™t tay cầm tẩu còn má»™t tay ôm lấy chá»— lưng Ä‘au. Má»—i khi anh định nhảy, má»™t tay lại phải rá»i quần để giữ v òng hoa trên đầu khá»i rÆ¡i. Cuối cùng v òng hoa rÆ¡i mất, anh lại dùng tay giữ quần. Chiếc quần bằng da nặng, tụt xuống đến táºn mắt cá chân. Tất cả má»i ngưá»i trong v òng Ä‘á»u không nhảy được nữa, há» lăn ra cưá»i chảy cả nước mắt. Tiếng cưá»i vang động cả rừng dừa mà E-rÃch và ngưá»i phụ nữ to béo kia vẫn cứ bước những nhịp Ä‘iệu duyên dáng. Cuối cùng hai ngưá»i cÅ©ng ngừng v ì những ngưá»i hát và chÆ¡i nhạc không thể nào tiếp tục được v ì cưá»i tức bụng. Cuá»™c vui kéo dài cho đến sáng bạch. Chúng tôi được nghỉ má»™t lúc sau khi lại má»™t lần nữa bắt tay vá»›i má»™t trăm hai mươi bảy ngưá»i. Cuá»™c vui như váºy, ngày nào cÅ©ng tiếp diá»…n, sáng và chiá»u, trong mấy tuần tôi ở đây. T ìm khắp cả các chòi trong làng, thổ dân má»›i thu xếp cho chúng tôi được sáu chiếc giưá»ng xếp cạnh nhau dá»c theo tưá»ng cá»§a gian nhà há»p. Chúng tôi nằm ngá»§ thành má»™t hàng chẳng khác g ì trong truyện thần thoại "Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn" vá»›i những vòng hoa thÆ¡m treo trên đầu.   
  
Sáng hôm sau, chú bé bị nhá»t viêm tấy ở đầu Ä‘ang trong t ình trạng nguy hiểm. Sốt 40o, chá»— sưng to bằng nắm tay, nhịp tim Ä‘áºp rất yếu. Tê-ka cho biết rằng trong làng Ä‘ ã có nhiá»u trẻ chết như váºy. Nếu chúng tôi không có cách nào cứu chữa, đứa bé không c òn sống được bao lâu nữa. Chúng tôi có thuốc kháng sinh nhưng không biết cho đứa bé dùng liá»u lượng như thế nào. Nếu đứa trẻ chết trong khi chúng tôi Ä‘iá»u trị, tháºt là Ä‘iá»u không may cho chúng tôi.   
  
Nút và Toóc-xten Ä‘em máy phát vô tuyến Ä‘iện và gá»i ngay Ä‘iện. Äến chiá»u, chúng tôi bắt liên lạc vá»›i những ngưá»i bạn không biết mặt là Han và Phrăng Ä‘ang ở Lốt Ang-giÆ¡-lá»›t. Phrăng gá»i Ä‘iện cho má»™t bác sÄ©. Qua Ä‘iện đài chúng tôi thông cáo các triệu chứng và những thuốc mà chúng tôi hiện có. Phrăng báo lại cho chúng tôi  ý kiến cá»§a bác sÄ©, và đêm đó chúng tôi túc trá»±c bên chú bé Hau-ma-ta nằm sốt mê man cùng vá»›i dân làng khóc lóc ầm Ä© xung quanh.   
  
Héc-man và Nút trông nom săn sóc chú bé, c òn chúng tôi má»i tất cả dân làng ra ngoài. Khi chúng tôi cầm con dao nhá»n dá»™i nước sôi, bà mẹ gần như ngất Ä‘i. Äầu chú bé được cạo trá»c lá»™ r õ chá»— sưng tấy. Má»§ bắn vá»t lên cao. Nhiá»u thổ dân vẻ giáºn dữ phá cá»a vào, lại phải Ä‘uổi há» ra. Chẳng có g ì ghê gá»›m lắm. Nặn hết má»§ ra, rá»a sạch bằng thuốc sát trùng, những "bác sÄ© bất đắc dÄ©" băng đầu và tiếp tục Ä‘iá»u trị bằng kháng sinh. Suốt hai ngày, hai đêm liá»n, cứ bốn tiếng đồng hồ đứa bé lại được chúng tôi khám. Sốt vẫn cao, vết thương vẫn chưa liá»n. Tối nào vị bác sÄ© ở Lốt Ang-giÆ¡-lá»›t cÅ©ng được chúng tôi há»i đến. Äá»™t nhiên chú bé giảm sốt, vết thương Ä‘ ã se miệng, chá» thành sẹo. Má»™t tuần sau, chú bé Hau-ma-ta Ä‘ ã chÆ¡i ngoài b ãi biển cùng vá»›i các bạn nhá», đầu còn quấn băng và chỉ Ãt ngày sau có thể tháo băng. Việc làm có kết quả này làm dân làng đến xin chữa bệnh. Äau răng, Ä‘au dạ dày nhiá»u nhất. Già, trẻ ngưá»i nào cÅ©ng mụn nhá»t, chá»— này hay chá»— khác trên ngưá»i. Chúng tôi giá»›i thiệu bệnh nhân đến bác sÄ© Nút và Héc-man. Bệnh nhân có ngưá»i khá»i, có ngưá»i lại ốm thêm. Thuốc hết, chúng tôi cho những bệnh nhân nữ Ä‘au thần kinh dùng cháo vá»›i sô-cô-la cÅ©ng Ä‘em lại hiệu quả tốt.   
  
Chúng tôi sống cùng những thổ dân mến khách Ä‘ ã bao nhiêu lâu, giỠđây lại thấy chuẩn bị cho má»™t ngày lá»… long trá»ng nhất. Buổi lá»… công nháºn chúng tôi là công dân Ra-rôi-a và má»—i ngưá»i sẽ được đặt tên bằng tiếng Pô-li-nê-di. Riêng phần tôi không  còn tên là Tê-ra-i Ma-tê-a-ta như trước đây ở Ta-hi-ti ngưá»i ta Ä‘ ã gá»i tôi, còn ở đây chắc lại có má»™t tên khác.   
  
Sáu ghế đẩu được đặt ở giữa quảng trưá»ng. Tất cả dân làng Ä‘á»u dáºy sá»›m để chá»n chá»— tốt trong khu vá»±c ngưá»i xem. Tê-ka ngồi trang nghiêm lẫn vá»›i dân làng. Tê-ka là thá»§ lÄ©nh nhưng buổi lá»… này là má»™t nghi thức cổ truyá»n cá»§a địa phương nên Tu-pu-hoe chá»§ tr ì buổi lá»…. Chúng tôi chỠđợi trong không khà im lặng, trang nghiêm. Tu-pu-hoe tay chống chiếc gáºy cháºm r ãi trịnh trá»ng tiến lại. Ông ý thức được giá» phút trang trá»ng này. Má»i con mắt dồn vào ông Ä‘ang ch ìm trong suy tư. ông ngồi trước mặt chúng tôi, tháºt đúng là má»™t ngưá»i sinh ra để làm thá»§ lÄ©nh, nhà hùng biện và diá»…n viên xuất sắc. Quay vá» phÃa những ngưá»i hát chÃnh, ngưá»i chÆ¡i trống và những ngưá»i múa chÃnh, ông giÆ¡ chiếc gáºy lần lượt chỉ định há», bằng giá»ng ôn h òa ông ra những lệnh ngắn gá»n. Ông quay vá» phÃa chúng tôi, đôi mắt chợt mở to, long lanh trên khuôn mặt nâu sạm đầy cởi mở. GiÆ¡ chiếc gáºy lên, ông nói má»™t hÆ¡i, đại  ý để lại những nghi thức cổ truyá»n mà chỉ ngưá»i già nhất má»›i biết được, v ì ông dùng toàn thổ ngữ mà nay ngưá»i ta Ä‘ ã lãng quên. Tê-ka nói lại cho chúng tôi nghe rằng Ti-ca-roa là tên vị vua đầu tiên dá»±ng lên ở đảo, vị trà ở ngay h òn đảo này, từ bắc đến nam, từ đông sang tây và ngay cả bầu trá»i ở trên đầu chúng tôi. Trong khi đó, má»i ngưá»i đồng ca hát những bài ca ngợi vua Ti-ca-roa. Tu-pu-hoe đặt bàn tay lên ngá»±c tôi, quay vá» dân làng tuyên bố đặt tên cho tôi là Va-roa Ti-ca-roa tức là L ý trà cá»§a Ti-ca-roa. Tiếng hát ngừng lại, đến lượt Héc-man và Ben. ông cÅ©ng đặt tay lên ngá»±c hai anh, đặt cho hai ngưá»i hai tên vị anh hùng cá»§a quá khứ Ä‘ ã chiến đấu và giết được con thá»§y quái ở ngay cá»a ng õ hòn đảo.  
  
Má»™t hồi trống giòn giã nổi lên. Hai ngưá»i đàn ông bụng quấn vải, má»™t chiếc lao dài cầm tay, nhảy ra phÃa trước ngá»n lao chÄ©a lên trá»i, chân bước mau, đầu gối lên ngang ngá»±c, đầu quay hết bên này sang bên kia. Má»™t hồi trống khác lại nổi lên, há» nhảy lên cao vá»›i nhịp Ä‘iệu hoàn hảo, há» giao chiến tượng trưng theo Ä‘iệu bá»™ sân khấu. Cuá»™c biểu diá»…n ngắn và nhanh diá»…n lại cuá»™c chiến đấu cá»§a những vị anh hùng vá»›i thá»§y quái. Tiếp theo, lá»i ca lại vang lên cho nghi lá»… trang trá»ng, Toóc-xten được gá»i là Mô-rô-a-ke, tên má»™t vua xưa kia cá»§a làng hiện nay. E-rÃch và Nút nháºn tên là Tê-nê Ma-ta-rô và Tê-phô-nu, tên hai nhà hàng hải cá»§a quá khứ. Cuá»™c lá»… chấm dứt. Hai hàng nam nữ mặc váy bằng rÆ¡m tết cùng những v òng hoa rá»§ xuống, vừa Ä‘i vừa múa tiến lại phÃa chúng tôi, chuyển những vòng hoa trên đầu há» sang đầu chúng tôi. Há» mặc cho chúng tôi những váy bằng t Æ¡ dừa và cuá»™c vui lại tiếp tục.   
  
Má»™t đêm, chúng tôi liên lạc vá»›i nhà vô tuyến Ä‘iện nghiệp dư ở Ra-rô-tông-ga, ngưá»i này chuyển cho chúng tôi má»™t thông báo cá»§a Ta-hi-ti. Äó là lá»i chào mừng thân thiết cá»§a viên Toàn quyá»n các thuá»™c địa Pháp ở Pô-li-nê-di. Theo chỉ thị cá»§a Pa-ri, viên toàn quyá»n sẽ phái má»™t thuyá»n buồm tên là Ta-ma-ra đến đón chúng tôi Ä‘i Ta-hi-ti để khá»i phải chá» thuyá»n buôn cùi dừa. Ta-hi-ti là trung tâm các thuá»™c địa cá»§a Pháp và là h òn đảo duy nhất có quan hệ vá»›i thế giá»›i nói chung. Ở Ta-hi-ti, chúng tôi sẽ đáp tàu thưá»ng lệ để trở vá» Tổ quốc. Những cuá»™c vui liên hoan vẫn tiếp tục ở Ra-rôi-a.   
  
Má»™t đêm, chúng tôi nghe thấy tiếng kêu lạ lùng từ biển vá»ng tá»›i. Những ngưá»i canh gác từ ngá»n cây dừa xuống báo cho biết có má»™t chiếc tàu thả neo ở  cá»a đầm. Chúng tôi vá»™i chạy ra nhìn thấy ánh sáng cá»§a chiếc tàu đúng ngay ở cá»a đầm. Dưới ánh sao đêm, chúng tôi nháºn thấy đưá»ng viá»n con tàu, mạn rất rá»™ng có hai cá»™t buồm, không biết có phải con tàu mà vị toàn quyá»n phái đến không? Mà tại sao nó lại không  vào? Những thổ dân tá» ra lo lắng. Cuối cùng chúng tôi thấy rõ nguyên nhân. Chiếc tàu bị nghiêng và suýt nữa bị láºt nhào và bị mắc cạn trên má»™t dải san hô ngầm.  
  
Toóc-xten dùng ký hiệu  đèn há»i "Tàu nào?".   
  
TÃn hiệu trả lá»i "Tàu Mao-a-ê".   
  
Mao-a-ê là tàu buôn cùi dừa ở các đảo, đến Ra-rôi-a để mua cùi dừa. Thuyá»n trưởng và nhân viên tàu Ä‘á»u là dân Pô-li-nê-di rất thuá»™c luồng lạch vào đảo nhưng do đêm tối, luồng nước Ä‘ ã phản lại, cÅ©ng may chiếc tàu được đảo che khuất và thá»i tiết thuáºn lợi. Chiếc Mao-a-ê ngày càng nghiêng nên Ä‘oàn thá»§y thá»§ trên tàu phải thả xuồng. Äể chiếc tàu khá»i láºt nhào, ngưá»i ta dùng dây thừng to buá»™c vào cá»™t buồm má»™t đầu dây mang vào táºn đất liá»n, được các thổ dân buá»™c chặt vào những cây dừa. Há» c òn dùng dây neo ở ngay cá»a đảo, hy vá»ng kéo chiếc Mao-a-ê khi nước triá»u tràn vào đầm. Dân làng mang hết thuyá»n ra cứu chiếc tàu buôn. Trên tàu có chÃn mươi chÃn tấn cùi dừa đựng trong các bao được dân chuyển hết vào đảo. Nước triá»u dâng cao, tàu Mao-a-ê vẫn bị mắc cạn nằm trên dải san hô. Nướ c đã tràn vào. Sáng hôm sau, nó lại càng tồi tệ hÆ¡n. Äoàn thá»§y thá»§ đành bó tay v ì không thể dùng xuồng và thuyá»n để kéo cả má»™t trá»ng lượng má»™t trăm năm mươi tấn ra khá»i dải san hô ngầm. Nếu tiếp tục va vào san hô chiếc tàu sẽ tan ra từng mảnh. Thá»i tiết thay đổi, sóng trào sẽ nhồi nó vào b ãi san hô. Tàu Mao-a-ê không có máy phát vô tuyến Ä‘iện, chúng tôi lại có máy. Trước khi chá» tàu cứu từ Ta-hi-ti đến th ì chiếc Mao-a-ê đã bị chìm nghỉm.  
  
Trưa ngày hôm sau đó tàu Ta-ma-ra xuất hiện ở chân trá»i phÃa tây. Äoàn thá»§y thá»§ tàu đó không khá»i ngạc nhiên ngoài chiếc bè ra lại có cả chiếc tàu buồm nằm lăn lóc trên dải đá ngầm. Trên chiếc Ta-ma-ra có viên chánh sứ ngưá»i Pháp cai trị khu vá»±c Tu-a-mô-tu và Tu-bu-ai tên là Phrê-đê-rÃch An-nÆ¡ do viên toàn quyá»n phái Ä‘i gặ p chúng tôi. Ngoài ra còn có má»™t nhà Ä‘iện ảnh, má»™t Ä‘iện báo viên, c òn thuyá»n tr ưởng và thá»§y thá»§ Ä‘á»u là ngưá»i Pô-li-nê-di.   
  
An-nÆ¡ sinh ra ở Ta-hi-ti, cha mẹ Ä‘á»u là ngưá»i Pháp. Ông ta là tay Ä‘i biển giá»i. ÄÆ°á»£c sá»± thá»a thuáºn cá»§a thuyá»n trưởng, Ä‘ang mong trút trách nhiệm trong vùng nước nguy hiểm, An-nÆ¡ chỉ huy chiếc Ta-ma-ra. Trong khi chiếc Ta-ma-ra phải tránh hàng d ãy xoáy nước và bao nhiêu dải đá ngầm, ngưá»i ta Ä‘ang cố sức kéo chiếc tàu buôn, An-nÆ¡ Ä‘ang cố gắng khéo léo Ä‘iá»u khiển trong t ình trạng đầy hiểm nguy mà nước triá»u có thể đưa cả hai con tàu vào dải san hô. Ra đến biển khÆ¡i, chiếc Mao-a-ê thoát khá»i dải đá, tàu Ta-ma-ra kéo ra chá»— nước sâu. Nhưng chiếc Mao-a-ê nước ngáºp quá nhiá»u qua các lá»— thá»§ng ở vá» tàu, nên phải kéo Ä‘i hết sức nhanh đến vùng nước cạn ở đầm. Suốt ba hôm, các bÆ¡m hoạt động ngày đêm mà chiếc Mao-a-ê vẫn sắp bị ch ìm nghỉm. Những thổ dân chuyên mò hạt trai lặn xuống mang theo những tấm chì và Ä‘inh để hàn gắn các lá»— thá»§ng nặng và chiếc Mao-a-ê có thể cố kéo vá» cảng Ta-hi-ti cùng chiếc Ta-ma-ra Ä‘i kèm có bÆ¡m hoạt động liên tục. An-nÆ¡ Ä‘iá»u khiển tàu Ta-ma-ra vào vùng nước nông ở đầm rồi lại ra đảo Công Ti-ki kéo nốt chiếc bè cá»§a chúng tôi.   
  
Phút vÄ©nh biệt đảo Ra-rôi-a tháºt lưu luyến. Tất cả má»i ngưá»i kéo ra mặt Ä‘áºp đàn hát những bài mà chúng tôi ưa thÃch, khi chiếc xuồng đến đón chúng tôi ra tàu. Vóc ngưá»i vạm vỡ cá»§a Tu-pu-hoe, tay bế chú bé Hau-ma-ta nổi lên giữa đám đông. Hau-ma-ta khóc nức nở, những giá»t nước mắt chảy cả sang má vị thá»§ lÄ©nh đầy nghị lá»±c. Má»i ngưá»i tiá»…n chúng tôi Ä‘á»u khóc, nhưng há» vẫn tiếp tục đàn hát khá lâu, lâu lắm, cho đến khi tiếng sóng vá»— bá» làm át Ä‘i, chúng tôi không c òn nghe thấy gì nữa.  
  
Những tâm hồn trung thá»±c đó phải xa những ngưá»i bạn cá»§a há». C òn chúng tôi, tất cả đứng im lặng bên lan can con tàu nh ìn lại cho đến khi con Ä‘áºp bị rặng dừa che khuất, và rồi cả rặng dừa cÅ©ng biến Ä‘i sau biển cả, mang theo má»™t trăm hai mươi bảy ngưá»i bạn qu ý. Bên tai chúng tôi còn như văng vẳng lá»i ca: "H ãy cùng chúng tôi chia sẻ bao ká»· niệm, miá»…n rằng chúng ta luôn ở bên nhau d ù cho bạn phải Ä‘i đến má»™t nÆ¡i nào xa xôi. Chào bạn..."   
  
Bốn ngày sau, Ä‘ ã nhìn thấy Ta-hi-ti. Äâu phải là má»™t chuá»—i hạt ngá»c cùng vá»›i những khóm dừa. Chỉ thấy những núi nhấp nhô trên ná»n trá»i, má»m núi phá»§ đầy mây. Càng đến gần, những trái núi xám xịt phô ra những triá»n màu xanh ngắt. Những màu xanh đủ vẻ chồng chéo nhau. Những cây cối sum sê cá»§a miá»n nam phá»§ kÃn từ trên cao đến những bỠđá xám ngắt Ä‘i theo các vá»±c sâu đến các thung lÅ©ng chạy ra biển.   
  
Vào gần đất liá»n, chúng tôi trông thấy sau b ãi cát vàng lóng lánh, những cây dừa thon cao phá»§ đầy các thung lÅ©ng ra đến táºn bãi biển. Ta-hi-ti là hòn đảo cấu tạo bởi những núi lá»a xưa kia, nay Ä‘ ã tắt, xung quanh đảo đầy những dải san hô nhô ra để bảo vệ và ngăn chặn biển xói m òn.  
  
Vào má»™t buổi sáng sá»›m bằng má»™t lối vào qua các dải đá ngầm chúng tôi tiến vào cảng Pa-pi-tê. PhÃa trước chúng tôi sừng sững những tháp chuông nhà thá», những mái đỠlấp ló sau các ngá»n dừa, và lá»›p lá cá»§a những cây to lá»›n. Pa-pi-tê là thá»§ đô cá»§a Ta-hi-ti, tỉnh duy nhất thuá»™c Pháp ở Châu Äại Dương. Äây là má»™t nÆ¡i ăn chÆ¡i, đầu n ão cá»§a nhà nước và là trung tâm cá»§a má»i giao dịch buôn bán phÃa đông Thái B ình Dương. Vào trong cảng, nhân dân Ta-hi-ti Ä‘ ã chỠđón chúng tôi, đứng cháºt nÃch, trông xa như má»™t bức tưá»ng nhiá»u màu sắc. Tin truyá»n nhanh như gió khắp Ta-hi-ti, má»™t chiếc pec-pec từ châu Mỹ đến là má»™t Ä‘iá»u lạ lùng làm cho má»i ngưá»i nóng l òng đến xem. Chiếc Công Ti-ki được để vào nÆ¡i danh dá»± dá»c theo bá» cảng. Thị trưởng Pa-pi-tê đến trước chúng tôi cùng em bé gái ngưá»i Pô-li-nê-di, thay mặ t cho các tầng lá»›p ở Pô-li-nê-di, tặng chúng tôi má»™t vòng hoa rừng lá»›n. Những cô gái trẻ mang quàng vào cổ chúng tôi những vòng hoa thÆ¡m ngát chúc mừng chúng tôi đến Ta-hi-ti, h òn ngá»c cá»§a Thái Bình Dương. Tôi nháºn thấy trong đám đông má»™t khuôn mặt quen thuá»™c, đó là ông già nuôi cá»§a tôi, thá»§ lÄ©nh Tê-ri-ê-rô chỉ huy cá»§a mưá»i bảy thá»§ lÄ©nh khác ở đảo. Ông ra vá»›i tôi, ngưá»i cao lá»›n vạm vỡ vẫn c òn có vẻ trai tráng như xưa, từ đám đông ra ông gá»i "Tê-ra-i Ma-tê-a-ta", nét mặt rạng rỡ. Tuy giỠđây, ông Ä‘ ã già nhưn g vẫn còn mang dáng dấp  đưá»ng bệ cá»§a má»™t thá»§ lÄ©nh. Ông tươi cưá»i:   
  
- Anh đến muá»™n thế! Nhưng anh mang đến những tin tức tốt lành. Chiếc pae-pae cá»§a anh thá»±c sá»± Ä‘ ã mang từ trên trá»i xanh đến Ta-hi-ti vì giỠđây chúng ta đã biết tổ tiên chúng ta từ đâu đến.  
  
Cuá»™c tiếp đón tổ chức ở dinh Thống đốc, sau đó lại má»™t cuá»™c đón tiếp khác ở Tòa thị sảnh cùng bao nhiêu lá»i má»i từ khắp các nÆ¡i trên h òn đảo mến khách gá»i tá»›i. Như ngày trước, thá»§ lÄ©nh Tê-ri-ê-rô Ä‘ ã tổ chức ngày há»™i lá»›n ngay tại nhà riêng ở thung lÅ©ng Pa-pê-nô mà tôi biết rất rõ, và cÅ©ng như ở Ra-rôi-a, ở Ta-hi-ti ngày há»™i lá»›n sẽ tổ chức để đặt tên bằng tiếng Ta-hi-ti cho những ai chưa có tên. Những chuá»—i ngày vô tư trôi Ä‘i dưới v òm trá»i nắng và mây bay. Chúng tôi hết tắm mát tại đầm nước, lại trèo núi, nhảy những Ä‘iệu vÅ© ở đảo trên b ãi cá» xanh m ướt, giữa những rặng dừa. Má»™t ngày dài như má»™t tuần, má»™t tuần như má»™t tháng, chá» cho đến khi má»™t chiếc tàu đến đón chúng tôi trở vá» nhà, mà công việc Ä‘ang chỠđợi chúng tôi.   
  
Cuối cùng, má»™t thông báo từ Na Uy cho biết La-rÆ¡ GrÃt-ten-sen Ä‘ ã ra lệnh cho tàu To-rÆ¡ 1, trá»ng tải bốn ngh ìn tấn, Ä‘i từ Xa-moa đến Ta-hi-ti đón Ä‘oàn chúng tôi vá» Mỹ. Má»™t buổi sáng sá»›m mai, chiếc tàu Na Uy Ä‘ ã cáºp bến cảng Pa-pi-tê. Má»™t tàu Pháp kéo chiếc Công Ti-ki ra tàu Na Uy và chiếc bè đư ợc kéo lên tàu. Tiếng còi tàu thúc dá»™i vang trên hòn đảo dừa, những ngưá»i da nâu, da trắng hối hả ra bến cảng Pa-pi-tê và Ä‘em lên tàu đầy quà và các v òng hoa. Äứng bên lan can tàu, cổ chúng tôi nặng trÄ©u những v òng hoa, phải bá» bá»›t cho đỡ nặng, vòng hoa ngày lại càng nhiá»u.  
  
Tàu rúc má»™t hồi còi lần cuối cùng, thá»§ lÄ©nh Tê-ri-ê-rô nói to vá»›i chúng tôi: "Nếu các anh muốn trở lại Ta-hi-ti trước khi khởi hành h ãy ném má»™t vòng hoa xuống nước". Ngưá»i ta tháo các dây chằng, tiếng máy nổ gi òn, chân vịt tàu quay khua nước trắng xóa và chúng tôi từ từ rá»i bến. Những mái đỠkhuất sau những rặng dừa Ä‘ang nh òa dần vào màu xanh cá»§a núi và dần dần những ngá»n núi chìm dần vào Thái Bình Dương. Trên mặt biển xanh, những vạt sóng Ä‘ang trào lên, chúng tôi không c òn dịp nào đùa giỡn vá»›i sóng cả. Trên trá»i xanh những đám mây trắng bồng bá»nh trôi theo ngá»n gió tây, giá» phút này chúng tôi không c òn Ä‘i chung má»™t con đưá»ng vá»›i há» nữa. Lúc này chúng tôi thách thức thiên nhiên để quay trở vá» vá»›i thế ká»· hai mươi mà trước đây nó h ãy còn rất xa, rất xa chúng tôi. Sáu ngưá»i chúng tôi Ä‘ang ở trên boong tàu bên cạnh chÃn cây gá»— ban-xa thân yêu, tất cả Ä‘á»u vui mừng v ì Ä‘á»u sống sót trở vá». Trên đầm nước ở Ta-hi-ti ngưá»i ta c òn trông thấy sáu vòng hoa trắng Ä‘ang nhảy báºp bá»nh theo nhịp sóng nhá» trên vịnh.  
 
  
 
Hết 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ngudoc