 |
|

19-09-2008, 11:39 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 126 Mộng Tỉnh Hồn Bay
Äả tá»±: ThuongNhan
Một tiếng thảm rú phá không vang lên.
Thanh kiếm trong tay cá»§a Hồng Hoa sứ giả ná» vừa đâm tá»›i giữa chừng bá»—ng dừng lại luôn, có má»™t ngưá»i bịt mặt đứng áp sát và o sau lưng y từ lúc nà o mà chẳng hay biết gì hết. Thanh kiếm ná» chỉ cần đẩy tá»›i ná»a thước nữa dù Trần Gia Lân không chết ngay láºp tức thì cÅ©ng phải thá» trá»ng thương.
Ngươi bịt mặt lui ra phÃa sau và i thước, đánh bạch má»™t cái Hồng Hoa sứ giả ná» té ngá»a ra đất luôn.
Trần Gia Lân lui ra sau đứng sánh vai vá»›i ngưá»i bịt mặt.
Bấy giá» hắn má»›i trông thấy ngưá»i vừa kịp thá»i giải cứu hắn chÃnh là Huyết Chưởng a!
Quá»·, hung thá»§ giết mướn giang hồ, thế rồi hắn trầm giá»ng nói:
- Xin thà nh kÃnh cảm tạ các hạ đã tiếp tay.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ hai mắt đỠngầu, giáºn dữ gầm thét nói:
- Huyết Chưởng Quá»·, ngươi dám đối địch vá»›i bản môn ư? Huyết Chưởng Quá»· cưá»i ha há má»™t tiếng nói:
- Xin lệnh chủ hãy đổi cách xưng hô, lão phu đã nghỉ việc từ đây! Nói xong, đưa tay ra gỡ khăn bịt mặt ra luôn.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng:
- ThỠÔng!
Trần Gia Lân lấy là m xúc động mãnh liệt, không ngá» Huyết Chưởng Quá»· có tiếng tăm bê bối lại chÃnh là hóa thân cá»§a ThỠÔng, chẳng trách gì Ngô Hoằng Văn cứ biện há»™ cho lão mãi, quả thá»±c đây là điá»u không ai ngỠđược.
Bá»n Bất Bại Ông thảy Ä‘á»u ngẩn ngưá»i ra tại chá»— hết.
Bóng ngưá»i lần lượt xuất hiện, láºp tức giãn ra vây bá»n Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ và o vòng trong, té ra số cao thá»§ từng hiện thân tại sân miếu Ä‘á»u đến đây hết, cả Thất Tâm Nhân và Tiểu Ngân Tá» cÅ©ng có mặt ở trong đó.
Trần Gia Lân đảo mắt quan sát má»™t vòng, hắn Ä‘ang tìm kiếm phụ thân hắn. Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ thoạt trông thấy tình hình bất ổn, há»›t hải ra lệnh nói:
- Hãy dùng Mẫu ÄÆ¡n lệnh phá vây nà o!
Trần Gia Lân run bắn ngưá»i lên, hắn biết trong Mẫu ÄÆ¡n lệnh có giấu độc trâm, lần trước nếu chẳng nhỠÔn Ngá»c Bình cà n lại, có lẽ mình đã trúng độc thá»§, không thể cáºy và o công lá»±c chống lại số độc châm nà y được cả.
- Chá»› vá»™i đã, hãy chá» tiểu lão nhi má»™t chút, nếu được ở đây giải quyết má»i vấn đỠthì hay biết mấy, như váºy bá»n tiêu lão nhi không phải vất vả Ä‘i xa nữa.
Tiếp theo tiếng nói, má»i ngưá»i bá»—ng hoa mắt má»™t cái, giữa hiện trưá»ng đã xuất hiện thêm má»™t lão quái nhân gù, lão chÃnh là Thu Thi Khách chứ không còn ai xa lạ nữa.
Trần Gia Lân lấy là m xúc động hết sức, suýt nữa hắn đã buột miệng thốt ra hai chữ phụ thân.
Thu Thi Khách đứng đối diện vá»›i Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ thong thả đặt cá»— quan tà i bằng đồng Ä‘ang vác trên vai xuống.
Chẳng hay trong hiện trưá»ng nà y có bao nhiêu ngưá»i biết lão chÃnh là Cà n Khôn Nhất Kiếm Trần Äình Lăng đây?
Mãi cho đến bây giá» Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ vẫn không biết.
Bất Bại Ông và các sứ giả đã Ä‘ua ra Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ lên hết. Thu Thi Khách đảo mắt quét nhìn xung quanh má»™t vòng nói:
- Trá»i gây nghiệp thì được, còn ngưá»i gây oan nghiệp thì không thể sống, nếu các vị không muốn đổ máu, chá»› động thá»§ là hay nhất.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ đảo mắt quét nhìn chung quanh má»™t vòng, biết tình hình bấy giá» vô cùng hiểm nghèo, đối phương thảy Ä‘á»u là những nhân váºt có tiếng tăm, ngoại trừ má»™t và i ngưá»i là vô danh tiểu tốt. Muốn phá vòng vây không phải là chuyện dá»…, Ä‘iá»u khiến bà đau đầu nhất là bị Thu Thi Khách kiá»m kẹp. Vì quái váºt nà y không sợ Ä‘ao kiếm chưởng chỉ cả độc cÅ©ng không chẳng là m gì được lão luôn.
Thế rồi bà ta suy nghÄ© giây lát, sau đó trầm giá»ng nói:
- Hình như bản lệnh chá»§ và các hạ không có thù oán gì cả? Thu Thi Khách cưá»i quái gở má»™t tiếng nói:
- Không phải như thế chứ? Suýt nữa tiểu bảo nhi đã bị ngươi dùng thuốc nổ giết mất rồi...
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ nói:
- Äánh nhau chẳng kể thá»§ Ä‘oạn, Ä‘iá»u nà y không thể trách bản lệnh! Âm thanh Thu Thi Khách bá»—ng trở nên lạnh lùng nói:
- Nà y Tôn Phi Yến, chúng ta chá»› nói dà i dòng nữa, ngươi hạ lệnh giải tán Thiên Hương môn, như váºy há»a may ngươi còn có lối thoát.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ cưá»i lạnh lùng và i tiếng nói:
- Äiá»u nà y không thể thá»±c hiện được! Thu Thi Khách lạnh lùng nói:
- Ngươi quyết phải thi hà nh Ä‘iá»u nà y, bằng không sẽ có vô số ngưá»i bá» xác cho mà coi.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ bÄ©u môi nói:
- Không!
Thu Thi Khách trợn ngược hai mắt, la lớn một tiếng nói:
- Ngươi chưa gặp quan tà i chưa đổ lệ, nói cho ngươi hay, hôm nay là ngà y táºn cùng cá»§a ngươi.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ nghiến răng nói:
- Chưa chắc như thế! Thu Thi Khách nói:
- Sá»± tháºt sẽ chứng minh cho ngươi xem! Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ la hét má»™t tiếng:
- Hãy xuất thủ nà o!
Bất Bại Ông và các sứ giả cùng cất Mẫu ÄÆ¡n lệnh trong tay má»™t cái, nhưng lạ lùng tháºt, chẳng nghe thất tiếng kêu, và cÅ©ng không thấy ai té ngã xuống, đồng thá»i cÅ©ng chẳng có má»™t ai xuất thá»§, những ngưá»i ở vòng ngoà i đứng yên bất động.
Tức thì nhóm cao thủ Thiên Hương môn cả kinh thất sắc.
Thình lình ngay lúc nà y...
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ bá»—ng tung ngưá»i lên cao phi thân lao và o cánh rừng sát lá»™, bà ta thoạt vừa lượn mình, số thá»§ hạ cÅ©ng lần lượt phi thân xuất thá»§.
Thiên Ngoại Tam Ông mạnh ai nấy truy kÃch má»™t ngưá»i, Trần Gia Lân thì phi thân rượt theo Bất Bại Ông.
Thế rồi má»™t tráºn há»—n chiến mở mà n diá»…n ra láºp tức.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ không chạy thoát Ä‘i đâu cả, bà ta đã bị Thất Tâm Nhân lượn không chặn lại, khi bà ta đặt chân xuống đất thì Thu Thi Khách đã lướt tá»›i ngay.
Sở trưá»ng cá»§a Bất Bại Ông là chưởng công, nhưng Trần Gia Lân đã có kinh nghiệm nhiá»u lần, hắn chẳng để lão có mảy may cÆ¡ há»™i xuất thá»§, đã phi thân vung liếm tấn công tá»›i tấp tức thì, khiến lão luống cuống chỉ lo đỡ gạt không còn chút cÆ¡ há»™i nà o phóng chưởng tấn công nữa.
Thảo Äầu Lang Trung thì nghinh chiến vá»›i má»™t mụ Hồng Hoa sứ giả, lão vốn có danh xưng là Thần Quyá»n Thiết Chưởng, mặc dù tay không tiếp địch, nhưng quyá»n chưởng cứ tấn công tá»›i kêu vù vù nghe tháºt kinh ngưá»i, khiến cho đối thá»§ luống cuống lùi ra sau liên tục.
Äiên Ông thì tiếp chiến vá»›i bạn già cá»§a Bất Bại Ông, hai bên kỳ phùng địch thá»§, đầu vá»›i nhau rất là khốc liệt.
Má»™t cặp đấu vá»›i nhau nổi báºt nhất chÃnh là Túy Ông và má»™t Kim Hoa sứ giả, lão sá» dụng hồ lô đựng rượu là m binh khÃ, va chạm và o trưá»ng liếm đối phương cứ phát ra tiếng kêu leng keng không ngá»›t.
ThỠÔng thì đấu với một mụ Kim Hoa sứ giả khác, lão xuất thủ tấn công tới tấp và hoà n toà n chiếm thượng phong.
Huyết Thá»§ Thiếu Äông cÅ©ng Ä‘ang báºn rá»™n ứng chiến vá»›i má»™t Hồng Hoa sứ giả. Äiếu Khách và Há»· Nương cÅ©ng tìm được đối thá»§ tương xứng.
Ngô Hoằng Văn, Thất Tâm Nhân và Tiểu Ngân Tá» thì đứng kế bên Thu Thi Khách quan sát tráºn chiến.
Cặp kết thúc đầu tiến là cặp Bất Bại Ông và Trần Gia Lân, trước sau chỉ đụng năm hiệp thì Bất Bại Ông trúng bảy liếm và té ngồi trên đất, thanh kiếm của Trần Gia Lân đang chỉ và o giữa ngực lão, do vì nguyên nhân đã thỠthương trước, nên hắn cũng thở hồng hộc không dừng.
Bà vợ già cá»§a Bất Bại Ông thoạt trông thấy bạn già cá»§a mình bị khống chế, bất giác luống cuống thoạt phân tâm, tức thì trúng phải má»™t chưởng cá»§a Äiên Ông, há mồm phun máu tua tá»§a kêu bạch má»™t cái, té ngồi trên đất, Thế rồi Äiên Ông dừng tay lại, nói:
- Mụ già kia, lần nà y ta tha tá»™i ngươi, sau nà y hãy cùng lão sợ vợ ná» an pháºn là m ngưá»i.
Nói xong lão nhảy vá»t tá»›i cạnh Trần Gia Lân nói:
- Nà y tiểu tá», chá»› giết lão, bản tÃnh lão chẳng hung ác chút nà o, từ rà y vá» sau lão sẽ thay đổi danh hiệu không sai.
Trần Gia Lân cÅ©ng không phải là hạng hiếu sát, hắn thoạt nghe Äiên Ông nói thế láºp tức tra kiếm và o bao ngay.
Hắn rất quan tâm đến phụ thân và Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§, đảo mắt vừa quét nhìn tá»›i trước vừa bước chạy sang bên đó luôn.
Bất Bại Ông vẫn cứ cúi đầu xuống, chẳng biết lão bị trá»ng thương hay là hổ thẹn đây. Tráºn đấu trong hiện trưá»ng vẫn tiếp diá»…n rất khốc liệt, bóng ngưá»i bay lượn ngang dá»c, kiếm khà rạch xé hư không xen lẫn tiếng chưởng phong kêu vù vù, cá»™ng thêm tiếng gầm thét như sấm như sấm nổ tạo thà nh má»™t Ä‘iệu nhạc Ä‘iên cuồng, hình như trá»i đất sắp phải đảo lá»™n lên.
Thế nhưng cặp Thu Thi Khách và Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ cứ đứng yên bất động, hai bên không động thá»§, chỉ lẳng lặng đứng đâu mặt nhìn nhau, phong độ má»i khi cá»§a Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ không còn nữa, hình như mặt mÅ©i đã biến dạng.
Trần Gia Lân vừa dừng ngưá»i lại, Thất Tâm Nhân láºp tức bước tá»›i ở bên cạnh hắn, cất tiếng nói:
- Chỉ được xem, không được nhúng tay và o. Thu Thi Khách la lớn tiếng nói:
- Nà y Tôn Phi Yến, ngươi có chịu tiếp nháºn Ä‘iá»u kiện cá»§a ta không? Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ chẳng suy nghÄ© chút nà o trả lá»i ngay:
- Không!
Phần nhiá»u nữ nhân biết cuốn theo chiá»u gió và giá»i vỠứng biến, thế nhưng có má»™t kẻ ngang ngạnh hÆ¡n nam nhân, ngang bướng biến đổi bất kể má»i háºu quả, tuy biết rằng cục diện đã không thể thu xếp, nhưng vẫn cứng đầu chẳng chịu thua.
Thất Tâm Nhân tá» ra lo lắng há»i:
- Lúc nãy ngươi đã thỠthương chăng?
Trần Gia Lân vừa trợn mắt nhìn Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ vừa lá»›n tiếng đáp:
- Không sao cả, ta vẫn còn chịu đựng được. Thu Thi Khách tỠvẻ xúc động nói:
- Tôn Phi Yến, ta cho ngươi xem một thứ!
Nói xong mở nắp quan tà i, chỉ thấy trong đáy quan có một thanh kiếm cùn và bao kiếm thì để ở kế bên.
Tức thì mặt mà y Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ trở nên tái mét, bất giác lui ra sau má»™t bước, há»›t hải nói:
- Ngươi... ngươi... té ra là ngươi...
Thu Thi Khách Ä‘áºy nắp quan tà i lại, sau đó đổi giá»ng nói:
- Äúng thế, chÃnh là ta đây!
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ kêu khá lắm và i tiếng liá»n, sau đó nói tiếp:
- Ngươi định là m gì ta nà o? Thu Thi Khách trầm giá»ng nói:
- Căn cứ và o hà nh vi ngươi gây nên trong những năm nay, ngươi đáng tội chết!
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ ngước đầu nhìn lên trá»i xanh cưá»i ha há như Ä‘iên cuồng, tiếng cưá»i thảm thiết khó nghe còn hÆ¡n cả tiếng gà o khóc.
Bà ta thoạt vừa phát ra tiếng cưá»i nà y, tức thì những cặp cao thá»§ Ä‘ang sát đấu tại hiện trưá»ng thảy Ä‘á»u dừng tay lại hết, phe Thiên Hương môn có hÆ¡n má»™t ná»a bị thương, nhưng không có ai chết cả, còn bên Thiên Ngoại Tam Ông chỉ có má»—i má»™t mình Äiếu Khách thá» thương, nhưng chẳng trầm trá»ng, tráºn quyết đấu khốc liệt nà y không xảy ra chết chóc, Ä‘iá»u nà y đã chứng tá» rằng nhóm chÃnh nghÄ©a nhân sÄ© có lòng nhân ái.
Bây giá» tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đưa mắt nhìn vá» hướng Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§, hình như không khà căng thẳng hoà n toà n tan biến mất.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ dứt tiếng cưá»i, nghiến răng kêu ken két nói:
- Ngươi muốn giết ta sao không hạ thủ đi!
Thu Thi Khách nói:
- Ngươi muốn giải quyết ngay tại chá»— chăng? Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ nói:
- Như váºy có gì khác biệt ư? Thu Thi Khách gáºt đầu nói:
- CÅ©ng được, thế nhưng ngươi hãy hạ lệnh giải tán Thiên Hương môn trước đã! Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ giáºn dữ nói:
- Không thể được!
Cặp mắt sáng như điện quang của Thu Thi Khách chớp nháy lia lịa, la lớn tiếng nói:
- Nà y Tôn Phi Yến, ngươi gây nghiệp chưa đủ sao? Ngươi giết từng ấy ngưá»i chưa đủ sao? Có tháºt ngươi đến chết cÅ©ng không chịu tỉnh ngá»™ ư? Ngươi muốn Thiên Hương môn thà nh tro tà n dưới kiếm chÃnh nghÄ©a và bồi thêm má»™t số mạng sống chăng?
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ nói:
- Khi ta chết tự nhiên Thiên Hương môn tự nhiên giải tán ngay! Thu Thi Khách nói:
- Ngươi buộc ta giết ngươi đó ư?
Sắc mặt tái mét cá»§a Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ hiện ra mà u sắc tÃm, Ä‘iên cuồng nói:
- Ta chẳng cần buộc ngươi, vốn thì ngươi muốn giết chết ta, thế nhưng nói ngươi hay ta không khi nà o tự sát, ta sẽ phản kháng, bây giỠngươi cứ việc xuất thủ đi!
Toà n thân Trần Gia Lân tê liệt cả, đây không những là bi kịch gia đình, hơn nữa cũng là bi kịch võ lâm.
Bây giỠhắn không thể nhúng ta và o, thực ra hắn cũng chẳng có tư cách để nhúng ta can thiệp và o việc nà y.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ bá»—ng thò tay và o túi áo lấy má»™t bông mẫu đơn mà u và ng kim Túy Ông bằng cái bát ra, đặt trong lòng bà n tay, nghiến răng nói:
- Mẫu ÄÆ¡n kim lệnh, kẻ nà o kháng lệnh phải chết, đây là lần cuối cùng, ngươi muốn đà o tẩu vẫn còn kịp, bằng không chúng ta sẽ cùng đến chá»— chết, há há há...
Bà ta lại buông tiếng cưá»i nữa, cưá»i rất Ä‘iên cuồng, khiến ngưá»i nghe thấy phải rùng mình á»›n lạnh tóc gáy.
Bà ta bảo rằng cùng đến chỗ chết có nghĩa là sao?
Rốt cuá»™c Mẫu ÄÆ¡n kim lệnh to như cái bát mà bà ta Ä‘ang cầm trong tay có ẩn tà ng hung hiểm gì chăng?
Phà m thuá»™c những váºt lợi hại ác độc, ngưá»i ta dùng để chế địch, tại sao y lại bảo rằng sẽ cùng đến chá»— chết?
Tất cả cao thá»§ hai phe Ä‘ang có mặt tại hiện trưá»ng thảy Ä‘á»u cả kinh thất sắc, trong vẻ mặt hỠđầy những nét hoảng sợ và nghi hoặc.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ vừa dứt tiếng cưá»i, cất giá»ng lạnh lùng nói:
- Nà y Trần Äình Lăng, chúng ta là vợ chồng kết tóc, có phải váºy không? ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngươi không phá»§ nháºn Ä‘iá»u nà y, tục ngữ có câu, Bất thị oan gia bất tụ đầu, nhưng chẳng may chúng ta lại há»™i ngá»™, lúc còn sống hai ta mạnh ai nấy Ä‘i, lúc chết chúng ta lại ở chung vá»›i nhau, sá»± sắp đặt nà y kỳ diệu hết sức...
Ngoại trừ má»™t và i ngưá»i, ngoà i ra tất cả má»i ngưá»i tại hiện trưá»ng thảy Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi, quả thá»±c há» không ngá» Thu Thi Khách lại chÃnh là Cà n Khôn Nhất Kiếm Trần Äình Lăng.
Bây giá» Thu Thi Khách nên đổi lại gá»i là Cà n Khôn Nhất Kiếm. Cà n Khôn Nhất Kiếm buông tiếng cưá»i như Ä‘iên như cuồng nói:
- Nà y Tôn Phi Yến, ngươi còn thá»§ Ä‘oạn gì cứ việc sá» dụng ra, bằng không ngươi chẳng còn cÆ¡ há»™i nữa, chá»› đỠcáºp chúng ta là vợ chồng là m gì, ngươi hãy giải thÃch thế nà o vá»›i võ lâm vá» hà nh vi mà ngươi gây nên Ä‘i.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ gáºt đầu nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta sẽ giải thÃch ngay bây giá», chúng ta phải chết má»™t cách oanh liệt, trong võ lâm sẽ truyá»n tụng trên má»™t trăm năm, những ngưá»i có mặt hiện trưá»ng hôm nay thảy Ä‘á»u chôn theo hai chúng ta, đây là má»™t thịnh sá»± không tiá»n khoáng háºu trong võ lâm, há há há...
Bà ta lại phát ra má»™t trà ng cưá»i như Ä‘iên như cuống.
Câu nói, những ngưá»i có mặt hiện trưá»ng hôm nay thảy Ä‘á»u chôn theo hai chúng ta, đã khiến tất cả má»i ngưá»i giáºt mình kinh hãi.
Tất cả bao nhiêu cặp mắt kinh hãi Ä‘á»u táºp trung và o bông hoa mẫu đơn mà bà ta Ä‘ang cầm trong tay, có má»™t số đã bắt đầu từ từ lui ra sau.
Äó là cái gì váºy, chẳng lẽ có thể khống chế tất cả mạng sống cá»§a má»i ngưá»i tháºt sao? Hai mắt Trần Gia Lân đỠngầu, bá»—ng giÆ¡ kiếm má»±c lên, hắn không chịu nổi nữa phải chuẩn bị xuất thá»§ ngay bây giá».
Cà n Khôn Nhất Kiếm rất bình tÄ©nh, lão ưỡn ngá»±c đứng thẳng ngưá»i lên, lấy ta hất má»› tóc bù xù dà i tá»›i ngá»±c ra sau, gỡ lá»›p râu ria xồm xoà m Ä‘ang dán trên mặt ra luôn, tức thì hiện ra bản lai diện mục cá»§a lão.
Äây là má»™t gương mặt trán đầy chÃnh khà không nóng giáºn nhưng rất oai nghiêm. Mặt mà y Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ co rút và i cái, nói giá»ng lạnh lùng:
- Trong bông hoa nà y không có độc, không có ám khà nhưng cÅ©ng chẳng có thuốc nổ, là má»™t con váºt sống có hai mắt, nó có thể tìm kiếm đối tượng, chỉ cần nó cắn nhẹ má»™t cái là im lặng nhắm mắt ngay, trong bông hoa có khoảng hai trăm con đổ lại, đủ để má»i ngưá»i tiêu thụ, trong các vị ắt phải có ngưá»i nghe nói đến danh tá»± nà y, con váºt nho nhá» nà y sinh sản tại Nam Cương, ngưá»i ta đặt tên là Diêm Vương Manh Phong (Ong ruồi)...
Cà n Khôn Nhất Kiếm gầm thét một tiếng:
- Hãy lui ra nhanh lên!
Tất cả má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u hồn phi phách tán lần lượt nhảy lùi ra ngoà i hết, chỉ có Trần Gia Lân và Thất Tâm Nhân đứng yên bất động.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ giáºn dữ la hét nói:
- Mẫu ÄÆ¡n kim lệnh, kẻ kháng lệnh phải chết! Dứt lá»i bà ta đưa tay lên...
Trông tình hình không thể tránh khá»i tráºn sát kiếp đáng sợ rồi.
CÅ©ng ngay lúc ngà n cân treo sợi tóc, Cà n Khôn Nhất Kiếm đã sá» dụng má»™t tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, phi thân lao và o hướng Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§, ôm chặt bà ta và o lòng cả hai ngưá»i song song lăn lá»™n trên đất.
Lão ôm rất chặt, bông hoa mẫu đơn độc hại bị kẹp chặt trong lồng ngá»±c hai ngưá»i. Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ liá»u mạng vùng vẫy, song Cà n Khôn Nhất Kiếm cà ng ôm chặt hÆ¡n. Những ngưá»i nhảy lui ra ngoà i, đứng xa ngoái cổ nhìn và o hiện trưá»ng.
Mặt mà y Trần Gia Lân tái mét, mồ hôi trên trán cứ toát ra lấm tấm, hai mắt sắp phải nổ tung ra.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ kêu á»± má»™t tiếng, từ từ ngưng vùng vẫy luôn. Cà n Khôn Nhất Kiếm từ từ buông tay ra, đứng thẳng ngưá»i lên.
Má»™t cảnh tượng rùng rợn xuất hiện trước mắt, cả bông hoa mẫu đơn mà u sắc và ng kim đã lún và o bụng Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ chỉ còn lại cuống hoa lá»™ ra bên ngoà i mà thôi.
Cà n Khôn Nhất Kiếm cứ thở hồng hộc không ngừng, chẳng phải lão dùng sức quá trớn mà là khẩn trương quá thể.
Trần Gia Lân hớt hải nói:
- Thưa cha, cha... không hỠgì chứ?
Cà n Khôn Nhất Kiếm khẽ gáºt đầu má»™t cái.
Những ngưá»i đã thảy lui ra ngoà i lại từ từ vây tá»›i.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ chưa tắt thở, mặt mà y co rút đến biến cả hình dạng, bà ta Ä‘ang thở hổn hển và rất nhanh, trợn to hai con mắt vô thần chăm chăm nhìn Cà n Khôn Nhất Kiếm, đôi môi chẳng còn chút sắc máu Ä‘ang mấp máy không dừng, thế nhưng thốt chẳng ra lá»i.
Cà n Khôn Nhất Kiếm lại cúi ngưá»i xuống quỳ má»™t chân bên cạnh bà ta.
Tất cả má»i ngưá»i vây tá»›i trước lẳng lặng đưa mắt nhìn hai ngưá»i, ná»—i kinh hoà ng trên mặt vẫn còn, không ai mở miệng nói gì cả.
Hai mắt Cà n Khôn Nhất Kiếm ngáºp lệ thở dà i má»™t tiếng nói:
- Phi Yến, ngươi... ngươi...
Trên mặt Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ hiện ra má»™t vẻ cưá»i khiến má»i ngưá»i động lòng thương xót, cuối cùng bà ta miá»…n cưỡng thốt ra ba chữ:
- Ta... sai... rồi!
Hai mắt trợn trắng, nghiêng chiếc đầu sang một bên và tắt thở luôn.
Cuối cùng nhất đại ma nữ đã là m loạn cả thiên hạ võ lâm nà y đã kết thúc sinh mạng cá»§a bà như thế, ná»a Ä‘á»i tá»™i ác chôn cùi theo bà ta, má»™ng tưởng Ä‘iên cuồng cÅ©ng theo đó tan biến mất, bà ta vá»ng tưởng xưng bá võ lâm cuối cùng rồi lại ngã gục dưới chÃnh nghÄ©a.
ChÃnh nghÄ©a bao giá» cÅ©ng thắng.
Trên mặt Cà n Khôn Nhất Kiếm nhá» xuống hai giá»t lệ.
Mặc dù lão danh tấn thiên hạ, thế nhưng cuá»™c Ä‘á»i lá má»™t bi kịch. Trần Gia Lân tiến tá»›i má»™t bước, khẽ gá»i má»™t tiếng:
- Cha!
Cà n Khôn Nhất Kiếm ngước đầu lên nhìn ái nhi một cái, nói:
- Hà i nhi, Ä‘á»i ngưá»i như giác chiêm bao, cÅ©ng như má»™t vở kịch, khi tỉnh má»™ng, vở kịch cÅ©ng hạ mà n luôn!
Nói xong lão cởi áo ngoà i ra quấn chặt và o bụng Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§, nhằm mục Ä‘Ãch đỠphòng Diêm Vương Manh Phong ná» thoát ra ngoà i.
Bên trong chiếc áo ngoà i là chiếc áo bà o đầy lông lá mượt như nhung. Bây giá» Trần Gia Lân má»›i vỡ lẽ chiếc áo bà o nà y chÃnh là báu váºt do Thu Thi Khách đã lưu lại tại bà cung dưới đáy hồ Bà Dương, nhá» chiếc áo bà o nà y má»›i có thể ấn bông hoa mẫu đơn độc hại ná» lún sâu và o bụng cá»§a Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ và cứu vãn được tráºn huyết kiếp nà y.
Nếu chẳng may bông hoa Mẫu ÄÆ¡n ấy bung ra sá»›m má»™t chút thì háºu quả xảy ra vô cùng nghiêm trá»ng.
Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ cho rằng đã khống chế tất cả sinh mạng cá»§a má»i ngưá»i trong hiện trưá»ng má»™t cách chắc ăn, nhưng không ngá» trá»i chẳng dung thứ bà .
Nếu bà không nói dà i dòng láºp tức ấn nút phóng ra ong ruồi độc hại ná», thế thì cao thá»§ đôi bên chẳng biết thá» hại ra sao rồi.
Cà n Khôn Nhất Kiếm từ từ đứng lên, đưa mắt nhìn Bất Bại Ông nói:
- Ngươi là tôn giả có địa vị cao nhất trong môn, để ngươi phụ trách việc giải tán các đà cá»§a Thiên Hương môn. Äây là cÆ¡ há»™i chuá»™c tá»™i cá»§a ngươi, bây giá» ngươi cứ việc dẫn há» Ä‘i tá»± nhiên.
Sắc mặt Bất Bại Ông thay đổi lia lịa, hình như lão muốn nói Ä‘iá»u gì, nhưng nói chẳng nên lá»i, cuối cùng lão quay ngưá»i bá» chạy. Số thá»§ hạ đồng môn cÅ©ng khốn đốn chạy theo lão luôn.
Cà n Khôn Nhất Kiếm chắp tay vái chà o má»™t vòng, cưá»i cay đắng má»™t tiếng nói:
- Lão phu chẳng biết nói gì khác hÆ¡n, xin tạ tá»™i vá»›i chư vị đồng đạo. Nếu các vị không còn Ä‘iá»u gì chỉ giáo xin hãy tá»± nhiên.
Túy Ông chỉ tay và o đại hồ lô, nói:
- Kịch hạ mà n nên giải tán thôi, ta lại tiếp tục tìm cuộc vui của ta.
Nói xong lão loạng choạng đảo ngưá»i rá»i khá»i hiện trưá»ng trước. Hình như lão mãi mãi Ä‘á»u ở trong trạng thái rượu say túy lúy.
Từng ngưá»i má»™t lần lượt rá»i khá»i hiện trưá»ng.
Cuối cùng chỉ còn sót lại phụ tá» sư đồ Cà n Khôn Nhất Kiếm và hai ngưá»i nữa, đó là Ngô Hoằng Văn cùng Tiểu Ngân Tá».
Cà n Khôn Nhất Kiếm tay phải ôm thi hà i cá»§a Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§, còn tay trái thì kẹp áo quan bằng đồng lên, nói:
- Chúng ta cũng đi thôi!
- o O o -
Hết hồi 126
|

19-09-2008, 11:41 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 127 Khăng Khăng Là m Mai
Äả tá»±: ThuongNhan
Trong cánh rừng gần đại lá»™ có má»™t ngôi má»™ má»›i dá»±ng lên, có Ä‘á»u khác thưá»ng là trên má»™ bia không khắc chữ, ngưá»i ta chỉ dùng chỉ công vẽ má»™t con chim én Ä‘ang xòe hai cánh trên đỉnh bia.
Phi Yến (Chim én đang bay), xem như là ký hiệu đi!
Nhất Äại Ma Nữ – Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ Ä‘ang yên nghỉ tại đây.
Vá»›i tà i trà phách lá»±c cá»§a bà ta, nếu biết sá» dụng và o chÃnh đạo, có lẽ bà ta được háºu thế tôn là m nữ kiệt, thế nhưng bây giá» Ä‘áºy nắp quan định luáºn, bà ta là má»™t nữ ma cái thế, vá»›i má»™t thân phụ nhân khai sÆ¡n láºp phái, đồng thá»i muốn lãnh tụ thiên hạ võ lâm, quả thá»±c thà m vá»ng nà y gần như Ä‘iên cuồng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»™t và i năm sau, má»i ngưá»i sẽ dần dần quên bẵng bà ta, vì sóng gió võ lâm mãi mãi chẳng yên, hÆ¡n nữa con ngưá»i lại chóng quên như thế.
Ãnh tà dương dần dần lặng mất.
Cà n Khôn Nhất Kiếm, Trần Gia Lân, Ngô Hoằng Văn, Thất Tâm Nhân vả Tiểu Ngân TỠđứng trước mộ.
Cà n Khôn Nhất Kiếm đưa mắt nhìn Trần Gia Lân nói:
- Hà i nhi, con đã gặp mẹ rồi chứ? Trần Gia Lân gáºt đầu buồn bã nói:
- Vâng, con đã gặp mẹ rồi! Cà n Khôn Nhất Kiếm nói:
- Mẹ con nói sao? Trần Gia Lân nói:
- Lão nhân gia ngưá»i cho phép con vá» sau được đến thăm ngưá»i.
Cà n Khôn Nhất Kiếm khẽ gáºt đầu, cưá»i cay đắng má»™t tiếng rồi nói tiếp:
- ÄÆ°á»£c, thân và o không môn, song cốt nhục không thể tuyệt tình, cha đã vốn đã quyết tâm không tái xuất giang hồ, thế nhưng cha ẩn tÃch bao nhiêu năm nay vẫn không thể yên tâm, bây giá» má»›i thá»±c sá»± hoà n toà n không có gì để lo lắng nữa, cha... cÅ©ng phải Ä‘i thôi. Hà i nhi, cha chỉ dặn con má»™t Ä‘iá»u, từ rà y vá» sau chá»› Ä‘i con đưá»ng giang hồ nữa, ngư tiá»u canh độc tùy con chá»n má»™t, an pháºn thá»§ thưá»ng sống qua ngà y là m má»™t ngưá»i bình thưá»ng, con thá»±c hà nh được Ä‘iá»u nà y chăng?
Trần Gia Lân nghiêm túc nói:
- Hà i nhi cÅ©ng suy nghÄ© như thế từ lâu! Cà n Khôn Nhất Kiếm gáºt đầu nói:
- Váºy thì khá lắm, cha cÅ©ng yên tâm. Trần Gia Lân cau mà y nói:
- Thưa cha, cha bảo rằng nên Ä‘i, nhưng mà cha Ä‘i đâu cÆ¡? Cà n Khôn Nhất Kiếm trầm giá»ng nói:
- Trở vá» nÆ¡i ẩn tÃch xưa kia cá»§a cha! Trần Gia Lân buá»™t miệng nói:
- Thế còn con thì sao?
Cà n Khôn Nhất Kiếm lấy tay xoa lên đầu Trần Gia Lân, nói:
- Nà y hà i nhi, con có sinh hoạt cá»§a con, con khéo giữ lấy mình, kiếp nà y cha là m khổ nhiá»u ngưá»i, những gì trôi qua, không là m sao Ä‘á»n bù được cả, những năm tháng tà n dư còn dà i, cha đà nh tịnh tá»a hối quả.
Trần Gia Lân nghe nói thế bất giác ngẩn ngưá»i ra tại chá»—, sinh hoạt cá»§a mình là thế nà o?
Cà n Khôn Nhất Kiếm lại nói tiếp:
- Chá»› bi thương, cÅ©ng chá»› nản lòng, Ä‘á»i ngưá»i vốn là như thế, những năm gần đây con cÅ©ng từng trải nhiá»u rồi.
Trần Gia Lân nói giá»ng uất nghẹn:
- Chẳng lẽ... Cha cũng mãi mãi không gặp hà i nhi nữa? Cà n Khôn Nhất Kiếm thở dà i một tiếng nói:
- Con cứ đến thăm cha!
Thất Tâm Nhân bỗng đánh bạch một cái quỳ trên đất nói:
- Sư phụ, còn sự việc của con...
Cà n Khôn Nhất Kiếm trầm ngâm giây lát, nói:
- Việc của các con tự giải quyết lấy, sư phụ không muốn miễn cưỡng quyết định, ta đi nhé!
Nói xong lão cúi ngưá»i vác áo quan lên vai, nhấc bước Ä‘i má»™t cách nặng trÄ©u. Chẳng lẽ cõi lòng lão như tro tà n, hình như không còn chút tình phụ tá» gì cả. Trần Gia Lân bi ai khẽ gá»i má»™t tiếng:
- Cha!
Cà n Khôn Nhất Kiếm ngoái cổ nhìn ra sau nói:
- Hà i nhi, con muốn nói gì nữa?
Trong bụng hắn có nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói, thế nhưng hình như cÅ©ng chẳng có gì để nói cả. Hắn biết nói gì đây? Mẫu thân xuất gia, phụ thân quyết tâm ẩn cư, hắn có khác gì vá»›i má»™t cô nhi đâu? Hắn trầm tư giây lát liá»n phá»§ phục quỳ dưới đất:
- Hà i nhi xin khấn đầu tiễn cha!
Cà n Khôn Nhất Kiếm chăm chăm nhìn đến giây lát, cuối cùng chẳng nói gì hết, cất bước bỠđi luôn...
Trần Gia Lân quỳ thẳng ngưá»i trên đất, nước mắt chảy dà i xuống hai bên má, trước mắt trống không chẳng có gì hết.
Cà n Khôn Nhất Kiếm đã khuất dạng.
Trần Gia Lân lẳng lặng đứng dáºy, trong lòng trống rá»—ng chẳng có còn chút ý niệm gì hết, hình như hắn là má»™t con ngưá»i bị thế giá»›i bá» rÆ¡i.
Giây phút nà y hắn chẳng muốn suy nghÄ© gì cả. Ngô Hoằng Văn bước tá»›i ngáºp ngừng nói:
- Nhị ca, chá»› thương tâm quá thế, theo đệ có lẽ... bá phụ thương tâm hÆ¡n nhị ca nhiá»u. Bất kể thế nà o Ä‘i nữa, lão nhân gia ngưá»i được chÃnh tay mai táng phu nhân cá»§a mình. Hãy thông cảm tâm tư bây giá» cá»§a lão.
Trần Gia Lân khẽ gáºt đầu cưá»i cay đắng má»™t tiếng không nói gì hết.
Ngô Hoằng Văn cÅ©ng gượng cưá»i theo, nói:
- Nhị ca, con ngưá»i không ai có thể tranh đấu vá»›i định mệnh, đệ còn tệ hÆ¡n nhị ca nữa, chẳng có mảy may má»™t ngưá»i thân nà o hết, cả tiên sư cÅ©ng bỠđệ mà đi, nhưng đệ vẫn phải sống tiếp tục.
Trần Gia Lân thở dà i má»™t tiếng, trong lòng hÆ¡i sống lại, nói giá»ng thê lương:
- Tam đệ, ngươi chuẩn bị Ä‘i đâu váºy? Ngô Hoằng Văn nói:
- Như bèo lênh đênh trên mặt nước, đến đâu hay Ä‘á»n đó, chÃnh đệ cÅ©ng chưa có nÆ¡i chốn cố định đến.
Thất Tâm Nhân tiếp lá»i nói:
- Nà y Ngô thiếu hiệp, chẳng phải Tá» Y Tiên Tá» Lương Tiểu Ngá»c Ä‘ang chỠđợi ngươi thượng môn cầu hôn đó sao?
Mặt mà y Ngô Hoằng Văn nóng bừng lên, khẽ cưá»i má»™t tiếng, vẻ cưá»i nà y chẳng cay đắng, ngược lại có chút mùi vị ngá»t ngà o.
Y không nói gì hết, có lẽ y ngầm nháºn ra việc nà y thì phải. Thất Tâm Nhân quy sang nói vá»›i Trần Gia Lân:
- Sư huynh, bây giỠnên bà n đến sự việc của mình đi chứ? Trần Gia Lân ngạc nhiên nói:
- Giữa hai chúng ta có việc gì để bà n ư? Thất Tâm Nhân nói:
- Việc kết hợp giữa ngươi và Äà o Ngá»c Phân! Trần Gia Lân cưá»i ha há má»™t tiếng rồi nói:
- Ai bảo rằng ta sẽ kết hợp vá»›i Äà o Ngá»c Phân? Thất Tâm Nhân nói:
- Chẳng lẽ nà ng không xứng đáng với ngươi sao? Trần Gia Lân chớp nháy đôi mắt một cai nói:
- Xứng đáng, xứng đáng, đương nhiên rất xứng đáng, há há há... Thất Tâm Nhân đợi đến hắn ngưng cưá»i, sau đó má»›i trầm giá»ng nói:
- Ta chẳng hiểu rốt cuá»™c sá»± việc nà y có cái gì đáng buồn cưá»i đâu.
Trần Gia Lân hÃt má»™t hÆ¡i dà i, sau đó từ từ thá» ra, thế nói bằng giá»ng Ä‘iệu quái gở:
- Nà y sư đệ, tình cảm giữa nam nữ là trang nghiêm thánh thiện, đấy ta suy nghĩ như thế, ngươi lễ nhượng hay cố tình trêu ta đây?
Thất Tâm Nhân nói:
- Ngươi nói thế có nghĩ là sao? Trần Gia Lân nói:
- Là sao ư? Trong bụng ngươi ắt tự hiểu. Thất Tâm Nhân lắc đầu:
- Tiếc rằng ta chẳng hiểu chút nà o? Trần Gia Lân cưá»i khẩy má»™t tiếng nói:
- Nà y sư đệ, chò giả mù sa mưa là m gì. Nà ng yêu ngươi và ngươi cũng yêu nà ng...
Phen nà y đến Thất Tâm Nhân ôm bụng cưá»i, nhưng tiếng cưá»i chẳng lá»›n, cÅ©ng chẳng thấy vì y bịt mặt nên không thấy thần tình trên mặt y là thế nà o cả. Y cất giá»ng đứng đắn:
- Nà y sư huynh, ta không thể yêu nà ng đồng thá»i nà ng cÅ©ng không yêu ta, ta chẳng hiểu tại sao ngươi lại suy nghÄ© như thế?
Trần Gia Lân nghe nói bất giác động lòng nhá»§ thầm: “Hôm trước Äà o Ngá»c Phân cÅ©ng nói như y, nhưng Äà o Ngá»c Phân má»›i bá»—ng nhiên thay đổi thái độ thôi, bên trong nà y ắt phải có nguyên nhân gà đây...â€
Trong lòng Trần Gia Lân rối loạn hết sức, hắn cũng chẳng muốn thắc mắc là m gì, nên hắn suy nghĩ tới đây bèn lên tiếng nói:
- Xin lỗi sư đệ, ta chưa từng nghĩ đến vấn đỠyêu nà ng! Thất Tâm Nhân ngạc nhiên nói:
- Tại sao váºy?
Trần Gia Lân lắc đầu nói:
- Chẳng tại sao cả, ta chỉ biết là không yêu thế thôi. Âm thanh của Thất Tâm Nhân trở nên rất nhu mì nói:
- Nà y sư huynh, chá»› quên rằng ngươi và nà ng từng lạy hoa đưá»ng và đã và o động phòng, không thể phá»§ nháºn danh pháºn phu thê nà y được cả.
Trần Gia Lân bất giác đưa mắt quét nhìn ngôi má»™ Mẫu ÄÆ¡n lệnh chá»§ má»™t cái, nói:
- Ngươi ắt phải biết nguyên nhân tại sao trước kia lại xảy ra sá»± tháºt nà y, ta không muốn nói vấn đỠnà y nữa. Sư đệ, chúng ta sắp phải chia tay, thế nhưng mãi cho đến bây giá» ta vẫn chưa biết lai lịch và tên há» cá»§a ngươi, cả chân diện mục cÅ©ng chưa từng trông thấy. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta không dám miá»…n cưỡng ngươi, đồng thá»i ta cÅ©ng chẳng nhất quyết phải biết...
Ngô Hoằng Văn trợn to hai mắt, y cÅ©ng khao khát muốn sáng tá» Ä‘iá»u nà y. Thất Tâm Nhân mỉm cưá»i, nói:
- Nghi vấn nà y sẽ được phanh phui bây giá», thế nhưng có Ä‘iá»u kiện... Trần Gia Lân há»i:
- Äiá»u kiện thế nà o? Thất Tâm Nhân nói:
- Äến hôm ngươi và Äà o Ngá»c Phân kết hợp ta má»›i gỡ khăn bịt mặt ra.
Quả thá»±c Ä‘iá»u kiện nà y vô lý hết sức, khiến ngưá»i nghe thấy phải dở khóc dở cưá»i. Trần Gia Lân lạnh lùng nói:
- Thế thì ta miá»…n váºy, ta... xin cáo từ! Thất Tâm Nhân ngạc nhiên há»i:
- Cáo từ ư?
Trần Gia Lân gáºt đầu nói:
- Äúng thế!
- Nhưng ngươi định đi đâu?
Trần Gia Lân giá»ng lạnh nhạt nói:
- Thiên hạ rộng lớn bao la như thế, là m gì ta cũng tìm được chỗ nương thân. Thất Tâm Nhân nói:
- Ngươi hãy đi với ta!
Trần Gia Lân báºt cưá»i nói:
- Tại sao ta phải đi theo ngươi? Thất Tâm Nhân nói:
- Äà o Ngá»c Phân Ä‘ang chỠđợi ngươi!
Nói cho cùng y vẫn chấp chặt vấn đỠnà y, Trần Gia Lân lắc đầu đáp:
- Nà y sư đệ, chá»› nói nữa, mong rằng từ rà y vá» sau cùng ta vẫn có ngà y há»™i ngá»™! Dứt lá»i, hắn quay sang nói vá»›i Ngô Hoằng Văn:
- Tam đệ, ngươi hãy dẫn ta đến gặp Hai Ngốc ca ca nà o. Ngô Hoằng Văn khẽ gáºt đầu nói:
- ÄÆ°á»£c, bây giá» y có thể lá»™ mặt được rồi. Y cứ bảo đệ dẫn nhị ca đến hoà i! Trần Gia Lân nói:
- Rốt cuá»™c hai vợ chồng y ẩn thân tại đâu bấy lâu nay váºy? Ngô Hoằng Văn nói:
- Chẳng ở đâu xa cả, chỉ ở gần Nam Xương thôi, nhị ca còn nhá»› thảo đưá»ng cá»§a Huyết Chưởng Quá»· không?
Trần Gia Lân gáºt đầu nói:
- Nhớ chứ!
- ChÃnh đại ca, đại tẩu ở đó đấy! Trần Gia Lân kêu ồ má»™t tiếng nói:
- Váºy chúng ta Ä‘i nà o!
Thất Tâm Nhân lạnh lùng nói:
- Khoan đã!
Trần Gia Lân cau mà y nói:
- Sư đệ còn Ä‘iá»u gì muốn nói nữa chăng? Thất Tâm Nhân trầm giá»ng nói:
- Ngươi có cần đến Tiểu Bá»u nữa không?
Bất cứ việc gì hắn thảy Ä‘á»u có thể bá» lÆ¡, nhưng khi đỠcáºp đến ái nhi Ngá»c Lâm, thì hắn không thể không quan tâm, hắn còn nhá»› Äà o Ngá»c Phân cÅ©ng từng tiết lá»™ tin tức cá»§a Tiểu Bá»u, nà ng nói rằng ngưá»i dẫn Tiểu Bá»u Ä‘i chỉ là có ý tốt, rốt cuá»™c là việc nà o váºy?
Thế rồi hắn xúc động nói:
- Hiện giá» Tiểu Bá»u ở đâu? Thất Tâm Nhân nói:
- Cứ theo ta sẽ gặp ngay!
Trần Gia Lân chợt sực vỡ lẽ nói:
- Sư đệ, chÃnh ngươi đã dẫn Tiểu Bá»u Ä‘i chứ gì? Thất Tâm Nhân gáºt đầu nói:
- Äúng thế, ta không phá»§ nháºn Ä‘iá»u nà y!
Tức thì Trần Gia Lân lấy là m xúc động hết sức, hắn nắm chặt tay Thất Tâm Nhân nói giá»ng run run:
- Tại sao ngươi phải là m như váºy? Thất Tâm Nhân nói:
- Vì bảo đảm sá»± an toà n cá»§a Tiểu Bá»u!
Trần Gia Lân sá»±c cảm thấy mà hắn nắm chặt trong tay có chút lạ thưá»ng, cốt cách bé nhá», da thịt má»m mại mặc dù cách ly qua má»™t lá»›p vải, song vẫn cảm giác được Ä‘iá»u nà y. Hắn giáºt mình kinh hãi, căn cứ và o sá»± y bịt mặt và giá»ng Ä‘iệu bán nam bán nữ cá»§a y, chẳng lẽ y là gái giả trai. Nếu đúng như váºy thì sư đệ mà y nói chỉ là câu nói dối, thiếu nữ có thân pháp thần kỳ nó chÃnh là y, và y tức là thiếu nữ ná». Hắn suy nghÄ© đến đây láºp tức buông tay ra, bất giác lùi ra sau hai bước liá»n, hai mắt tròn xoe.
Hình như Thất Tâm Nhân đã phát giác Ä‘iá»u nà y, mỉm cưá»i nói:
- Tại sao ngươi lại trơ mắt nhìn ta như thế?
Trần Gia Lân ngáºp ngừng nói chẳng nên lá»i, nếu y không phải là nữ nhân thần bà ná» thì sao? Như váºy mình nói ra chẳng phải chỉ tổ là m trò cưá»i đó ư?
Hắn thu hồi ánh mắt, tạm thá»i không suy nghÄ© đến vấn đỠnà y. Cốt nhục tình thâm, hắn phải gặp Tiểu Bá»u trước, trông tình hình đà nh phải Ä‘i theo y má»™t chuyến váºy.
Thất Tâm Nhân nói tiếp:
- Bây giá» thế nà y, chúng ta tạm thá»i chia tay, hẹn gặp lại tại thà nh Nam Xương được không?
Trần Gia Lân khẽ gáºt đầu đáp:
- ÄÆ°á»£c!
o0o
Thiên Hương môn đã giải tán, nên Trần Gia Lân và Ngô Hoằng Văn không cần hóa trang dị dung và cÅ©ng chẳng cần đỠphòng đối địch, nên trên đưá»ng hai ngưá»i ra đến Nam Xương rất là thong dong thoải mái.
Äến Nam Xương hai ngưá»i chẳng dừng lại nghỉ ngÆ¡i đã tiếp tục chạy vá» nÆ¡i cư trú cá»§a Huyết Chưởng Quá»· – Bây giá» nên gá»i là ThỠÔng. Trên đưá»ng Ä‘i, Ngô Hoằng Văn nói:
- Nhị ca, sau khi gặp đại ca đại tẩu, chúng ta lại phải chia tay! Ly biệt là sự thương tâm, Trần Gia Lân buột miệng nói:
- Tại sao váºy?
Hắn há»i câu nà y chẳng có chút ý nghÄ©a gì cả, thế nhưng hắn đã thốt nên lá»i rồi liá»n cảm thấy rất buồn cưá»i. Ngoại trừ ngưá»i nhà , hoặc là vợ chồng, ngoà i ra không có lý do gì chung sống lây dà i được hết. Chốn thiên hạ nà y không có tiệc rượu nà o chẳng tan, có há»™i há»p ắt phải có chia tay.
Ngô Hoằng Văn nói:
- Nhị ca phải đến dá»± ước hẹn cá»§a Thất Tâm Nhân, còn đệ thì... Trần Gia Lân tiếp lá»i nói:
- Quả thá»±c ta chóng quên, ngươi cÅ©ng phải đến Lương phá»§ cầu hôn, có phải váºy không?
Ngô Hoằng Văn cưá»i ngượng ngùng má»™t tiếng, khẽ gáºt đầu biểu thị nhìn nháºn, hai mắt y bá»—ng chá»›p má»™t cái, nói:
- Nhị ca, ta mãi hoà i nghi chẳng biết Thất Tâm Nhân rốt cuá»™c là sư đệ hay sư muá»™i cá»§a ngươi váºy?
Trần Gia Lân động lòng há»i:
- Ngươi hoà i nghi y là nữ nhân chăng? Ngô Hoằng Văn khẽ gáºt đầu:
- Äúng thế, dù y cố tình cải biến giá»ng nói thế nà o Ä‘i nữa, nhưng vẫn còn là giá»ng cá»§a nữ nhân.
Trần Gia Lân nói:
- Ta cũng suy nghĩ như thế.
Ngô Hoằng Văn thở dà i một cái nói;
- Lạ lùng tháºt, tại sao y cứ là m ra vẻ thần bà như thế? Cà lệnh tôn cÅ©ng không chịu nói rõ?
Trần Gia Lân gáºt đầu nói:
- Nhưng dù sao nghi vấn cũng sắp phải phanh phui thôi! Ngô Hoằng Văn xếch ngược đôi lông mà y kiếm lên, nói:
- Nhị ca, tại sao ngươi cứ từ chối Võ Lâm Tiên CÆ¡, chá»› nói nà ng là giang hồ đệ nhất mỹ nhân là m gì, nhị tẩu đã tạ thế, tiểu Ä‘iệt cần ngưá»i chăm sóc, lấy dì nhá» là m kế thiếp chẳng hay sao?
Trần Gia Lân cưá»i cay đắng má»™t tiếng, nói:
- Ngươi không biết gì hết! Ngô Hoằng Văn nói:
- ChÃnh vì không biết nên ta má»›i đòi há»i ngươi! Trần Gia Lân trả lá»i cho có lệ:
- Äể hôm khác nói váºy!
o0o
Cánh bèo lênh đênh trên mặt suối, có má»™t cầu ván bằng gá»— đỠbắt ngang trên mặt suối, bên kia suối là má»™t cồn cát hình tam giác, và i nóc nhà ẩn hiện trong má»™t bước tưá»ng rà o mà u Ä‘á».
NÆ¡i đây chÃnh là tiên cư cá»§a ThỠÔng.
Hai ngưá»i cất bước qua cầu ván.
Có một thiếu phụ mặc áo trắng, bước tới nghinh đón.
Trần Gia Lân thoạt trông thấy đối phương, bất giác thất thanh kêu a má»™t tiếng, nhá»§ thầm: “Tại sao nà ng ở đây ư?â€
- o O o -
Hết hồi 127
|

19-09-2008, 11:45 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 128 Äiệp VÅ© Xuân Phòng
Äả tá»±: niemvuinho
Thiếu phụ nà y không ai xa lạ chÃnh là Thượng Quan Tiểu Phụng đã hóa danh là Cổ Hồng Liên từng gởi thân ở chốn thanh lâu hôm trước kia mà .
Thượng Quan Tiểu Phụng thoát ngẩn ngưá»i trong giây lát, kế đó khẽ cưá»i má»™t tiếng như xuân hoa Ä‘ua nở nói:
- Trần thiếu hiệp, Ngô thiếu hiệp, ngá»n gió nà o đã thổi hai vị đến đây váºy, má»i và o nhà !
Cả hai song song chắp tay xá dà i, Trần Gia Lân sực như vỡ lẽ nói:
- Chẳng hay tại hạ có nên gá»i cô là Thượng Quan cô nương nữa chăng? Hai má phấn Thượng Quan Tiểu Phụng đỠbừng lên, nói:
- Tùy thiếu hiệp!
Ngô Hoà ng Văn nói:
- Nhị ca, đệ quên nói cho ngươi hay, nên gá»i là Phan đại tẩu váºy! Trần Gia Lân kêu ồ má»™t tiếng nói:
- Phan đại tẩu, chúc mừng nha!
Miệng tuy nói thế, trong lòng lấy là m cảm xúc sâu xa, không ngá» Thượng Quan Tiểu Phụng đã gả cho Huyết Thá»§ Thiếu Äông Phan Văn, thá»±c ra cùng xứng đôi vừa lứa, tức thì những dÄ© vãng hiện ra trước mắt, hắn còn nhá»› nà ng từng có tình ý vá»›i mình, kết quả bị tá»· tá»· cá»§a sư đệ lấy cái chết là m uy hiếp, buá»™c nà ng bá» tình ý nà y, bây giá» nà ng đã trở thà nh nà ng dâu nhà há» Phan, nhưng tất cả đã trở thà nh quá khứ, thế rồi hắn vừa cưá»i vừa nói:
- Phan huynh có ở nhà chăng?
- Gia ô và phu quân thiếp chưa vá», có Ä‘iá»u chi má»i và o trong nhà hãy nói... Trần Gia Lân nói:
- Hai chúng tôi đặc biệt đến đây thăm viếng Nhị Lăng ca tẩu váºy.
Thượng Quan Tiểu Phụng chau mà y nói:
- Chẳng may hết sức, hai phu phụ Nhị Lăng má»›i Ä‘i khá»i hồi sáng nà y! Trần Gia Lân ngạc nhiên nói:
- Äi rồi ư? Há» Ä‘i vỠđâu thế!
Thượng Quan Tiểu Phụng lắc đầu nói:
- Không biết, hỠchỉ nói rằng cựu chủ nhân của Nhị Lăng tẩu bảo hai phu phụ y đón vỠở chung với bà ta.
Trần Gia Lân láºp tức vỡ lẽ, Nhị Lăng tẩu là ngưá»i cá»§a Hoa Nguyệt Biệt Trang, cá»±u chá»§ nhân mà Thượng Quan Tiểu Phụng vừa nói chÃnh là hai mẫu nữ Bà Dương phu nhân, thế thì không cần thiết há»i nữa, hắn bèn chắp tay xá má»™t xá nói:
- Váºy thì chúng tôi xin cáo từ! Thượng Quan Tiểu Phụng nói:
- Hai vị không cho tiểu nữ táºn chút tình địa chá»§ đó ư?
Trần Gia Lân:
- Tại ha còn má»™t ước hẹn trong thà nh, hẹn hôm khác đến thăm viếng váºy.
Vá» tá»›i Nam Xương thì đã qua giá» ngá», Trần Gia Lân và Ngô Hoà ng Văn và o má»™t tá»u Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i ăn uống, trong lúc Ä‘ang lo nghÄ© chẳng biết tìm cách nà o liên lạc vá»›i Thất Tâm Nhân, bá»—ng nghe thấy má»™t giá»ng nói sang sảng vang tá»›i:
- Cha chả! Hai vị huynh đệ đó ư, suýt nữa ta hoà i niệm hai ngươi đến phát điên lên! Ngô Hoà ng Văn hớn hở nói:
- Y đây rồi!
Trần Gia Lân ngước đầu lên nhìn, thấy Lâm Nhị Lăng nắm tay Nhị Lăng tẩu đã bước tới cạnh bà n.
Trần Gia Lân vá»™i và ng ngồi dáºy, xúc động đến ná»—i nói chẳng nên lá»i. Lâm Nhị Lăng vẫn vá»›i dáng bá»™ ngốc nghếch như má»i khi, có Ä‘iá»u bây giá» trông y ăn mặc hÆ¡i chỉnh tá» má»™t chút.
- Hai vị huynh đệ, trong những ngà y gần đây buồn chết ngưá»i Ä‘i, nếu không có tiểu nương tá», ta quyết phải phát Ä‘iên từ lâu.
Giá»ng nói y lá»›n tiếng gá»›m, đã là m kinh động tá»u khách tại tá»a, tất cả má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u đưa mắt nhìn vá» phÃa há».
Bấy giỠTrần Gia Lân mới lên tiếng nói:
- Äại ca, đại tẩu, má»i ngồi nà o!
Lâm Nhị Lăng há miệng nói lớn tiếng:
- Tiểu nương tá», hôm nay ta phải uống rượu cÆ¡! Nhị Lăng tẩu đưa mắt liếc nhìn y má»™t cái, nói:
- Hãy nói khẽ lại má»™t chút nà o, ai cấm ngươi uống rượu bao giá»! Dứt lá»i, quay qua Trần Gia Lân cúi đầu vái chà o, nói:
- Ta cÅ©ng cáºy và o Nhị Lăng, đà nh gá»i hai vị là huynh đệ, tÃnh tình cá»§a đại ca ngươi chá»› hòng thay đổi trong kiếp nà y.
Lâm Nhị Lăng cưá»i hà hà má»™t tiếng nói:
- Tiểu nương tá», nếu đổi tÃnh thì không còn là Hai Ngốc nữa. Mặc dù lá»i nói y rất buồn cưá»i, nhưng cÅ©ng rất có lý.
Tiểu nhị mang thêm hai phần ly đưa ra, Lâm Nhị Lăng trợn ngược hai mắt nói:
- Hãy mang bát ra đây, cái ly nà y chẳng thú vị chút nà o, còn rượu thì dùng bằng bình lớn. luôn.
Tiểu nhị vừa cưá»i vừa Ä‘i đổi cho y má»™t cái bát to, và mang thêm hai bình rượu to ra Thế rồi ba huynh đệ kết nghÄ©a động đũa nâng ly má»™t cách vui vẻ.
Sau khi uống ba bát rượu, giá»ng nói Lâm Nhị Lăng cà ng lá»›n tiếng hÆ¡n nữa:
- Nà y nhị huynh đệ, ta xin nói má»™t câu... Trần Gia Lân vừa cưá»i vừa nói:
- Äại ca cứ việc nói!
Lâm Nhị Lăng khẽ vỗ và o đầu một cái trước, sau đó mới nói:
- Nếu ngươi không cưới nhị tiểu thư, chúng ta giải thể tình huynh đệ luôn! Nhị Lăng tẩu lấy khủy tay thúc y một cái, nói:
- Nếu ngươi lá»›n tiếng là m ồn nữa, ta phải bá» Ä‘i, chẳng sợ ngưá»i ta cưá»i chăng? Lâm Nhị Lăng vừa há to mồm, vá»™i lấy tay bụm miệng lại nói:
- ÄÆ°á»£c, tiểu nương tá», ta sẽ nói khẽ lại, ngươi chá»› bá» Ä‘i! Dứt lá»i, quả nhiên y đã hạ thấp giá»ng nói:
- Nhị huynh đệ, ngươi bằng lòng không?
Trần Gia Lân xếch ngược đôi lông mà y kiếm lên nói:
- Äại ca, ai bảo ngươi nói thế? Lâm Nhị Lăng ấp úng nói:
- Là ... Là ... Ta cÅ©ng chẳng biết nói sao, y bịt mặt, nói chuyện giống nữ nhân... Ta... Hà hÃ, quên há»i y là ai rồi.
Nghe nói thế, Trần Gia Lân biết ngay y là sư đệ Thất Tâm Nhân, hắn khẽ gáºt đầu mỉm cưá»i nói:
- Äiá»u đó từ từ hãy tÃnh, bây giá» cứ uống rượu trước đã! Lâm Nhị Lăng lắc đầu nói:
- Không được, ngươi phải trả lá»i ngay bây giá» má»›i được!
Trần Gia Lân nói:
- Äại ca, đây là đại sá»±, phải để ta suy nghÄ© kỹ lại má»›i được. Lâm Nhị Lăng nghiên đầu nhìn hắn nói:
- Cưới vợ là việc thú vị, còn suy nghĩ gì nữa? Nhị Lăng tẩu cau mà y nói:
- VỠtrang hãy nói có được không?
Lâm Nhị Lăng vừa nâng bát uống được nữa hớp rượu, vội nhổ và o bát trở lại, nói:
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! Vá» trang hãy nói Ä‘i!
Trần Gia Lân đưa mắt nhìn Nhị Lăng tẩu, nói:
- Chúng ta phải đến đâu nữa? Nhị Lăng tẩu nói:
- Hoa Nguyệt Biệt Trang!
Trần Gia Lân ngẩn ngưá»i trong giây lát, sau đó láºp lại lá»i nói:
- Hoa Nguyệt Biệt Trang ư?
Nhị Lăng tẩu khẽ gáºt đầu nói:
- Äúng thế, phu nhân và tiểu thư đã vỠđó trước rồi, ta và Nhị Lăng ở lại đây đón ngươi đấy.
Trần Gia Lân khẽ gáºt đầu nói:
- Thế còn Tiểu Bá»u ở đâu? Nhị Lăng tẩu nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng mang theo cả rồi, Thiên Hương môn đã rã ngÅ©, dÄ© nhiên biệt trang vẫn thuá»™c vá» phu nhân nhà ta.
Trần Gia Lân quay sang nói với Ngô Hoà ng Văn:
- Nà y tam đệ, chúng ta cứ Ä‘i chung má»™t tuyến đưá»ng, từ biệt trang đến Phú Trì khẩu chỉ là má»™t con đưá»ng thẳng, chúng ta há»™i thêm và i ngà y nữa, được chứ?
Ngô Hoà ng Văn khẽ gáºt đầu nói:
- Thế cũng được! Lâm Nhị Lăng nói:
- Äến Phú Trì khẩu để là m gì váºy? Trần Gia Lân nói:
- Cầu hôn!
Lâm Nhị Lăng vỗ tay reo lên nói:
- Diệu a! Váºy thì bá»n ta ai cÅ©ng có bà xã cả, bằng không có thì chẳng công bằng chút nà o?
Trần Gia Lân và Ngô Hoà ng Văn không nhịn được phải báºt cưá»i. Nhị Lăng tẩu thở mạnh má»™t cái nói:
- Tốt nhất ngươi chá»› nói gì nữa! Lâm Nhị Lăng gáºt đầu nói:
- Ta chỉ nói bấy nhiêu đó thôi, không còn nói gì nữa!
Trần Gia Lân nóng lòng muốn trông thấy Tiểu Bá»u, đặt đũa trên bà n nói:
- Chúng ta đi ngay bây giỠđược chứ?
Lâm Nhị Lăng láºp tức uống hết bát rượu cuối cùng, lấy tay áo lau khô hai bên mép, nói:
- Váºy thì lên đưá»ng ngay.
Má»™t chiếc thuyá»n buồm cáºp bến, trống ngá»±c Trần Gia Lân cứ Ä‘áºp thình thịch không dừng, phần thì gặp lại ái nhi Ngá»c Lâm mà hắn đã tưởng nhá»› ngà y đêm, phần thì hắn phải có má»™t sá»± quyết định sau cùng vá» việc Äà o Ngá»c Phân.
Dưới ánh sáng đèn Ä‘uốc, có mưá»i mấy bóng ngưá»i xuất hiện nÆ¡i thá»§y các háºu viện Hoa Nguyệt Biệt Trang. Số ngưá»i nà y gồm có Thất Tâm Nhân, Äà o Ngá»c Phân, Tiểu Ngân Tá» kế đó có cả má»™t nhóm đệ tá» trung thà nh vá»›i Bà Dương phu nhân như Phong đại nương, Vi Hà m Tiếu...
CÅ©ng ngay lúc nà y có má»™t bóng ngưá»i nho nhá» từ trong thá»§y các chạy vụt má»™t cái ra tháºt nhanh.
- Cha!
Äối vá»›i Trần Gia Lân tiếng kêu gá»i nà y chẳng khác gì ngá»c chi tiên âm, hắn nhảy vá»t tá»›i ôm Tiểu Bá»u và o lòng, tức thì nước mắt chảy ròng ròng xuống, đây là nước mắt vui mừng cá»±c độ.
Tiểu Bá»u dùng ngón tay bé nhá» khá»u trên mặt Trần Gia Lân nói:
- Không biết mắc cỡ, ngưá»i lá»›n mà còn khóc! Trần Gia Lân nói giá»ng uất nghẹn:
- Tiểu Bá»u! Con nhìn nà o! Chẳng phải cha Ä‘ang cưá»i đó sao?
Quả nhiên hắn Ä‘ang cưá»i, thế nhưng nước mắt cứ tiếp tục nhá» xuống.
Giây phút nà y hắn quên tất cả, hình như trên thế gian chỉ còn hai phụ tá» hắn mà thôi. Tiểu Bá»u cưá»i hà hà nói:
- Cha, con vui mừng hết sức!
Trần Gia Lân hôn trên má nhỠbé ái nhi một cái, nói:
- Con vui mừng cái gì nà o?
Tiểu Bá»u chỉ ngón tay ra trước nói:
- Con có hai ngưá»i mẹ, hà hÃ, có tá»›i hai ngưá»i cÆ¡!
Nó sợ cha nó nghe chẳng được rõ, đã la lá»›n tiếng láºp lại lần nữa.
Trần Gia Lân nghe nói thế, bất giác ngước đầu lên nhìn, chỉ thấy Thất Tâm Nhân và Äà o Ngá»c Phân sánh vai đứng gần nhau, bây giá» hắn đã khẳng định sá»± suy Ä‘oán cá»§a mình là đúng, quả thá»±c Thất Tâm Nhân là nữ nhân.
Ngô Hoà ng Văn đứng ở đằng sau nhắc nhở hắn nói:
- Nhị ca hãy bước tới nà o!
Nhá» váºy mà Trần Gia Lân má»›i phát giác rằng mình dừng lại như thế đã cản lại những ngưá»i ở phÃa sau hết, thế rồi hắn vá»™i và ng bước và o thá»§y các.
Vi Hà m Tiếu bước tới nói:
- Nà y Tiểu Bá»u, sang đây, a di ẵm nà o! Tiểu Bá»u lắc đầu lia lịa nói:
- Cha vỠrồi, không cần ngươi ẵm nữa! Vi Hà m Tiếu giơ hai tay nói:
- Tiểu Bá»u ngoan nà o, cha cá»§a con còn việc cần là m, xong việc lại ẵm con tiếp!
Tiểu Bá»u quay ngươi nói:
- Thưa cha, cha không rá»i khá»i Tiểu Bá»u nữa rồi chứ? Trần Gia Lân lắc đầu nói:
- Không, cha không rá»i khá»i con nữa đâu! Thằng bé trợn to hai mắt nói:
- Cha nói tháºt, không nói dối con chứ?
- Cha không nói dối con dấu!
- ÄÆ°á»£c, váºy thì cha bá» con xuống, con Ä‘i má»™t mình không cần ai ẵm cả!
Trần Gia Lân đặt Tiểu Bá»u xuống, bất giác đảo mắt quét hướng Äà o Ngá»c Phân, chỉ thấy ngá»c dung nà ng tái mét, và có chút hốc hác, hai mắt đỠhoe, hình như má»›i khóc thì phải, mặc dù mặt lá»™ vẻ cưá»i, những nà ng chỉ mỉm cưá»i mà thôi, thần sắc khác hẳn vá»›i má»i khi, hắn bất giác thắc mắc lấy là m khó hiểu.
Tại sao váºy?
Nà ng từng tỠtình muốn gã cho mình, chẳng lẽ lại xảy ra ngang trái gì nữa sao? Phong đại nương bước tới nói:
- Thưa đại thiếu gia, hãy đi và o trong trang nà o, phu nhân và lão gia đang đợi đấy.
Trần Gia Lân khẽ gáºt đầu nghÄ© bụng: “Hay lắm, mặc dù hai mắt cá»§a nhạc phụ bị mù lòa, thế nhưng vợ chồng già được gương vỡ lại là nh cÅ©ng là quý lắm rồi!â€
Äoà n ngưá»i bước và o trong trang, chẳng mấy chốc vô tá»›i đại sảnh, quả nhiên thấy Bà Dương phu nhân và Thiên Äịa Khách Äà o Nhất Vi ngồi đợi tại sảnh đưá»ng, hai ông bà thoạt trông thấy Trần Gia Lân và o tá»›i, cả hai ngươi song song đứng lên hết.
Tiểu Bá»u đã chạy tá»›i trước, nÃu tay áo cá»§a Thiên Äịa Khách nói:
- Ngoại tổ phụ, cha đã vá» rồi, cha nói sẽ không rá»i khá»i nữa!
Trần Gia Lân vá»™i bước tá»›i khấu kiến, sau hắn giá»›i thiệu Lâm Nhị Lăng và Ngô Hoà ng Văn cho má»i ngươi.
Nhị Lăng tẩu vốn là tỳ nữ trong biệt phòng, sau khi khấu kiến hai vị chủ nhân, trong lòng lấy là m áy náy chẳng yên.
Ãnh đèn leo lét, đêm khuya canh vắng.
Trần Gia Lân và Äà o Ngá»c Phân Ä‘ang ngồi đâu mặt vá»›i nhau trong má»™t căn phòng vô cùng hoa lệ.
Há» từng cùng nhau lạy hoa đưá»ng, và cùng và o động phòng, thế nhưng chưa từng xảy ra trưá»ng hợp sượng sùng như thế bao giá», bầu không khà trong phòng trở nên rất vi diệu, rốt cuá»™c hai ngưá»i được xem như là có mối quan hệ thế nà o váºy?
Äà o Ngá»c Phân ngước đầu lên, lén nhìn Trần Gia Lân má»™t cái, sau đó lại cúi đầu xuống khẽ thở dà i má»™t tiếng.
Tiếng than thở nà y đã là m cho Trần Gia Lân mạnh dạn lên, hắn bèn ngẩn mặt nhìn Äà o Ngá»c Phân, nói:
- Phân muội, nà ng có tâm sự gì cứ việc nói đi?
Äà o Ngá»c Phân khẽ ngẩn mặt lên, miệng mấp máy muốn nói lại thôi. Trần Gia Lân đưa mắt chằm chằm nhìn nà ng má»™t cái, nói:
- Phân muá»™i, khi nà ng khéo dụng kế cứu ta thoát khá»i địa lao, nà ng nhá»› nà ng đã nói những gì vá»›i ta trong miếu không?
Äà o Ngá»c Phân cau mà y nói:
- Ta... Nói những gì ư?
- Phân muá»™i, ngươi đến đây rốt cuá»™c muốn nói việc gì vá»›i ta váºy? Nà ng chá»› ngại ngùng gì cả, cứ việc tá» rõ tâm ý nà ng Ä‘i, bây giá» ta xem như ta chỉ là má»™t khách nhân tại đây, ta vẫn có thể rá»i khá»i đây bất cứ lúc nà o kia mà .
Hai mắt Äà o Ngá»c Phân đỠhoe, nói:
- Tá»· phu, ta... Không phải chẳng yêu chà ng, nhưng ta không thể là m như thế, vì... có ngươi buá»™c ta phải ưng thuáºn...
Trần Gia Lân trợn to hai mắt, ngạc nhiên há»i:
- Ta chẳng hiểu nà ng muốn nói gì hết, ai đã bắt buá»™c nà ng váºy? Má»™t âm thanh vang tá»›i nói:
- ChÃnh là ta đây!
Trần Gia Lân giáºt bắn ngưá»i lên láºp tức ngoái cổ nhìn ra sau, má»›i hay Thất Tâm Nhân đã đứng ở bên cá»§a phòng từ lúc nà o mà hắn chẳng hay biết gì cả.
Hắn đưa mắt nhìn Äà o Ngá»c Phân giây lát, sau đó lại quay sang nhìn Thất Tâm Nhân, luống cuống chẳng biết nói sao hết.
Thất Tâm Nhân từ từ gỡ chiếc khăn bịt mặt ra.
Trần Gia Lân như vừa gặp phải ma quỷ thất kinh kêu lên một tiếng, hai mắt tròn xoe. Trước mắt hắn lại xuất hiện thêm một Võ Lâm Tiên Cơ.
- Ngươi... Ngươi... a, có phải là chiêm bao chăng?
Hình như toà n thân hắn má»m nhá»§n, đây là má»™t sá»± việc hoà n toà n không thể xảy ra.
- Ngư Lang ca!
Nước mắt của nà ng theo đó nhỠròng ròng xuống.
Tiếng kêu gá»i thân thuá»™c động lòng ngưá»i là m sao, hắn lại tưởng kiếp nà y không bao giá» nghe thấy được nữa.
Nà ng là Äà o Ngá»c Phương, nà ng chưa chết, đây không phải là chiêm bao chứ?
Toà n thân Trần Gia Lân cứ run lẩy bẩy, đầu óc choáng váng, hắn há mồm ra cả nữa buổi mới thốt ra được một tiếng:
- Phương muội!
Hắn đứng phắt dáºy, nhảy vá»t tá»›i ôm chặt nà ng và o lòng, ôm má»™t cách tháºt chặt, hắn ngại rằng nà ng sẽ bay mất.
Nếu như đây là mộng, thì hắn phải nắm chặt giấc mộng nà y.
Má»™t hồi tháºt lâu, Äà o Ngá»c Phương má»›i vùng khá»i hai vòng tay hắn, nghiêm sắc mặt khóc lóc nói:
- Ngư Lang ca, hãy nghe thiếp kể, năm xưa thiếp nhảy xuống hồ để tá»± tá», nhưng không chết, chÃnh cha đã cứu thiếp, thiếp ở tại bà cùng dưới đáy hồ má»™t khoảng thá»i gian, cha đã dốc hết toà n bá»™ tâm lá»±c, cuối cùng đã cứu thiếp khá»i chết, nhưng... Bệnh nan y vẫn còn, không thể thá»±c hà nh nghÄ©a vụ cá»§a má»™t ngưá»i vợ nữa, cho nên thiếp đã hối thúc tác thà nh hôn sá»± giữa chà ng và Ngá»c Phân là thế...
Trần Gia Lân lùi ra sau và i bước liá»n, tay chân má»m nhá»§n ngồi trên ghế trở lại, Ä‘ang muốn mở miệng...
Äà o Ngá»c Phương khoát tay ngăn cản hắn, sau đó lại nói tiếp:
- Ngư Lang ca, nghe rõ nà o, chà ng không được từ chối, Ngá»c Phân mãi không bằng lòng, chẳng phải nà ng không yêu chà ng, chÃnh vì thiếp đấy, chà ng không cần phải nói gì nữa, nếu như chà ng không bằng lòng thì chà ng sẽ mãi mãi không còn trông thấy thiếp thá»±c sá»± nữa, đây chẳng phải là uy hiếp chà ng đâu, thiếp nói lá»i chân tháºt, chà ng cứ bình tÄ©nh suy nghÄ© kỹ lại Ä‘i!
Trần Gia Lân không nói gì được nữa, bên tai lại văng vẳng vang tá»›i tiếng nói Tiểu Bá»u: “Con có hai ngưá»i mẹâ€.
Ngà y xuân đánh mất bấy lâu đã kỳ tÃch đến vá»›i Trần Gia Lân lần nữa.
- o O o -
:1 (6):Hết:1 (6):
CHÚC CÃC BẠN GIẢI TRà THOẢI MÃI
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
hong linh diep, ïîäàðîê, tan hon linh diep ky, tan hong linh diep ki, tan hong linh diep ky, tan honglinh diep ky, tang hông linh diêp ky, tang hon linh diep khi, tang hon linh diep ky, tang hong diep linh ky, tang hong diep long ky, tang hong diep.linh ky, tang hong dieplinh ky, tang hong doep linh ky, tang hong linh diep ki, tang hong linh diep ky, tang long hong diep ky, tanghonglinhdiepky, tanh hong diep linj ky  |
| |