 |
|

20-09-2008, 04:21 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 25
Sáng hôm sau, Conxtantôn Levin rá»i Moxcva và đến tối thì vá» tá»›i nhà . Dá»c đưá»ng, chà ng nói chuyện vá»›i những bạn đồng hà nh vá» chÃnh trị, vá» những đưá»ng sắt má»›i là m, và cÅ©ng như ở Moxcva, ná»—i bất món vá»›i chÃnh mình, sá»± hổ thẹn vẫn hà nh hạ chà ng. Nhưng khi chà ng xuống ga, nháºn ra gó xà Ãch chá»™t mắt Ignat vá»›i cổ áo chà ng láºt cao, khi thoáng thấy, qua ánh đèn yếu á»›t từ cá»a sổ nhà ga hắt ra, cá»— xe trượt phá»§ thảm cá»§a mình, đà n ngá»±a Ä‘uôi buá»™c vắt dưới bá»™ thắng Ä‘ai đầy vòng và dây tua, khi gó Ignat vừa xếp chà ng ngồi lên xe vừa kể những tin tức má»›i: nà o viên thầu khoán đó tá»›i, nà o con bò Pava đó đẻ, chà ng bá»—ng cảm thấy những ý nghÄ© mÆ¡ hồ tan Ä‘i và sá»± hổ thẹn, Ä‘iá»u bất món vá»›i mình cÅ©ng mất dần. Chỉ vừa trông thấy Ignat và đà n ngá»±a, chà ng đó cảm thấy như váºy. Nhưng khi xá» tay và o áo choà ng lông cừu do ngưá»i nhà đem tá»›i, và mình á»§ kÃn, ngồi và o cá»— xe vừa khởi hà nh, chà ng liá»n nghÄ© lại ngắm con ngá»±a trắng ở cà ng xe, con ngá»±a cưỡi cá»§a chà ng trước kia (má»™t con ngá»±a ở sông Äông, chạy nhanh, nhưng nay đó yếu sức), và nhìn nháºn má»i việc xảy ra vá»›i con mắt hoà n toà n khác trước. Chà ng thấy mình chÃnh là mình và không ước ao đổi khác nữa. Chà ng chỉ muốn mình sẽ tốt hÆ¡n trước. Äầu tiên, chà ng quyết định bắt đầu từ hôm nay, chà ng sẽ không mÆ¡ ước nữa cái hạnh phúc viển vông mà hôn nhân có thể Ä‘em lại, và do đó, chà ng cÅ©ng không coi rẻ hiện tại đến thế. Sau nữa, chà ng sẽ không bao giỠđể cho những dục vá»ng thấp hèn cám dá»—, như cái dục vá»ng đó già y vò chà ng trước khi há»i vợ. Nhá»› tá»›i ông anh Nicolai, chà ng quyết định sẽ luôn luôn theo dõi để có thể sẵn sà ng giúp đỡ anh trong bước khó khăn. Và chà ng cảm thấy việc nà y không thể cháºm trá»…. Những câu chuyện cá»§a anh vá» chá»§ nghÄ©a cá»™ng sản mà trước đó chà ng rất coi nhẹ, bây giá» lại khiến chà ng suy nghÄ©. Chà ng coi ý định cải cách những Ä‘iá»u kiện kinh tế như chuyện khá» dại; nhưng chà ng vẫn luôn cảm thấy bất công khi mình được sung sướng thừa thói trong lúc nhân dân còn lầm than. Và để lương tâm được yên ổn, mặc dầu chà ng vẫn là m việc rất nhiá»u và sống rất giản dị, chà ng tá»± hứa sẽ là m việc nhiá»u hÆ¡n nữa và chỉ cho phép mình hưởng êm ấm Ãt hÆ¡n nữa so vá»›i thá»i gian đó qua. Và chà ng thấy như tất cả những chuyện ấy có thể đạt được dá»… dà ng, đến ná»—i trên chặng đưá»ng còn lại, chà ng đắm mình trong những giấc mÆ¡ thú vị nhất. Äến chÃn giá» tối, chà ng dừng lại trước cá»a nhà , lòng trà n ngáºp nghị lá»±c và hy vá»ng và o cuá»™c sống tốt đẹp hÆ¡n.
ánh đèn ở cá»a sổ buồng Agafia Mikhailovna, bà vú già giữ nhiệm vụ quản gia, chiếu sáng thá»m cá»a đầy tuyết. Bà ta vẫn chưa ngá»§. Gó Kuzma bị bà gá»i giáºt dáºy, cứ chân đất chạy ra thá»m, mắt còn ngái ngá»§. Laxca, con chó săn cái cÅ©ng nhảy bổ ra ngoà i, xuýt nữa là m ngó ngá»a Kuzma, và vừa cá» mình và o bắp chân Levin vừa mừng rỡ sá»§a, rồi đứng thẳng bằng hai chân sau định đặt hai chân trước lên ngá»±c chá»§ nhưng không dám.
- Cáºu vá» sá»›m nhỉ, cáºu chá»§, - Agafia Mikhailovna nói.
- Tôi nhá»› nhà , Agafia Mikhailovna ạ. ở nhà ngưá»i khác cÅ©ng tốt đấy, nhưng nhà mình vẫn hÆ¡n, - chà ng đáp và và o phòng là m việc.
Phòng là m việc sáng dần lên dưới ánh nến. Những chi tiết quen thuá»™c hiện ra khá»i bóng tối: gạc hươu, giá sách, gương soi, cái bếp lò mà những ống khói đáng lẽ phải chữa từ lâu, cái Ä‘i văng cá»§a cha chà ng, cái bà n lá»›n; trên mặt bà n, má»™t quyển sách để mở, cái gạt tà n đó vỡ, má»™t quyển vở đầy chữ chà ng viết. Nhìn tất cả những thứ ấy, trong má»™t lúc, chà ng đâm ngá» vá»±c khả năng có thể thay đổi lối sống, như chà ng đó mÆ¡ má»™ng khi Ä‘i đưá»ng. Tất cả những vết tÃch Ä‘á»i sống đó qua như bá»§a vây lấy chà ng và nói: "Không, anh sẽ không bá» chúng tôi. Anh sẽ không thay đổi, anh sẽ là anh y nguyên như cÅ©, vá»›i những ngá» vá»±c, vá»›i ná»—i tá»± bất món muôn thuở cá»§a anh, vá»›i những mưu toan vùng lên vô Ãch, những vấp ngó và chỠđợi thưá»ng xuyên má»™t thứ hạnh phúc không tà i nà o đạt tá»›i vì nó ngoà i tầm vá»›i cá»§a anh".
Nhưng đồ váºt chỉ nói những lá»i như thế; còn má»™t tiếng nói khác, từ trong thâm tâm, nhá»§ chà ng: không thể nô lệ dÄ© vóng và ta có thể tá»± buá»™c mình là m má»i Ä‘iá»u theo ý muốn. Tuân theo tiếng nói đó, chà ng đến góc phòng, nÆ¡i để hai quả tạ má»™t pút; chà ng lấy thế, lên gân nhấc bổng tạ, cố đứng tháºt chắc. Có tiếng bước chân sau cánh cá»a là m mặt sà n kêu cót két. Chà ng vá»™i đặt tạ xuống.
Äó là viên quản lý; hắn nói nhá» Chúa má»i việc Ä‘á»u tốt cả, duy có món lúa mì Ä‘en bị quá lá»a trong lò sấy má»›i. Tin nà y là m Levin bá»±c tức. Cái lò sấy má»›i nà y là do chà ng xây và má»™t phần do chà ng sáng chế. Viên quản lý vẫn phản đối việc xây lò sấy đó và bây giá», hắn báo cái tin lúa mì Ä‘en bị quá lá»a bằng má»™t vẻ đắc thắng khiêm tốn. Còn Levin, chà ng vẫn tin chắc sở dÄ© lúa mì bị cháy là vì ngưá»i ta không thá»±c hiện những biện pháp chà ng đó dặn hà ng trăm lần. Chà ng nổi nóng mắng cho viên quản lý má»™t tráºn. Nhưng tiếp đến là má»™t sá»± kiện đáng mừng và quan trá»ng: Pava, con bò cái đẹp nhất và quý nhất chà ng mua ở há»™i chợ, đó đẻ.
- Kuzma đâu, đưa tôi cái áo lông. Còn anh, bảo lấy đèn lồng để tôi đi thăm bò, - chà ng nói với viên quản lý.
Chuồng bò quý ở sát ngay đằng sau nhà . Chà ng đi qua sân giữa những đống tuyết gần rặng tỠđinh hương và bước và o chuồng bò.
Mùi phân nóng bốc lên khi cánh cá»a phá»§ đầy tuyết mở ra, và đà n bò sá»ng sốt trước ánh sáng bất thưá»ng cá»§a cây đèn lồng, Ä‘ua nhau cá»±a quáºy trên ổ rÆ¡m má»›i. Cái mông lá»›n nhẵn thÃn cá»§a con bò Hà lan có bá»™ lông lốm đốm trắng Ä‘en, hiện ra dưới ánh sáng. Bexkut, con bò đực Ä‘ang nằm vá»›i cái vòng ở mÅ©i; nó định đứng dáºy, song lại thôi và chỉ thở phì phì hai ba cái khi má»i ngưá»i Ä‘i ngang qua. Pava, con bò đẹp nhất trong số bò đẹp, to béo như con trâu nước, quay mông lại những ngưá»i vừa tá»›i, che chở cho chú bê con mà nó Ä‘ang ngá»i từ đầu đến Ä‘uôi.
Levin bước và o khoang xem xét Pava và nhấc bổng con bê đốm trắng, đỠđang ngáºt ngưỡng trên những cẳng chân lêu nghêu. Pava hốt hoảng định kêu lên, nhưng yên tâm ngay khi Levin trả con cho nó, và thở phì phì, nó thè cái lưỡi ráp liếm cho con. Chú bê con dÅ©i mõm dưới sưá»n mẹ và vẫy Ä‘uôi.
- Soi và o đây, Fedor, mang đèn lại gần đây, - Levin vừa nói vừa xem xét con bê. - Con nà y giống mẹ đây, mặc dầu lông giống bố. Äẹp lắm. Nhá» nhắn và thon thả. Nó đẹp đấy chứ phải không, Vaxili Fedorovitr? - Chà ng nói và quay lại phÃa viên quản lý, quên mất cả chuyện lúa mì Ä‘en bị cháy, vì Ä‘ang vui thÃch vá»›i con bê má»›i đẻ.
- Nòi nà o giống ấy mà ! Sau hôm ông Ä‘i, bác thầu khoán Xemion đến nhà ta. Phải thoả thuáºn vá»›i bác ta thôi, ông Conxtantin Dimitrievitr ạ, - viên quản lý nói. - Tôi đó thưa chuyện vá»›i ông vá» cái máy rồi đấy.
Chỉ má»™t vấn đỠđó cÅ©ng đủ khiến Levin nhá»› lại má»i chi tiết cá»§a việc quản trị phức tạp trong trại ấp rá»™ng lá»›n. Từ chuồng bò, chà ng vá» thẳng bà n giấy và sau khi nói chuyện vá»›i viên quản lý cùng bác thầu khoán Xemion, chà ng trở và o nhà và lên phòng khách.
Xem tiếp: Chương 26
Last edited by quykiemtu; 15-12-2008 at 09:38 AM.
|

20-09-2008, 04:26 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 26
Levin, tuy sống má»™t mình, vẫn ở cả ngôi nhà cổ rá»™ng thênh thang và đốt lò sưởi khắp các buồng. Chà ng biết thế là vô lý, đáng chê trách và hoà n toà n trái vá»›i dá»± định má»›i cá»§a mình, nhưng ngôi nhà nà y đối vá»›i Levin là cả má»™t thế giá»›i. Thế giá»›i nà y là nÆ¡i cha mẹ chà ng đó sống và qua Ä‘á»i. Các cụ đó sống cuá»™c Ä‘á»i mà Levin cho là lý tưởng cá»§a má»i sá»± hoà n mỹ và chà ng mÆ¡ ước sẽ được tiếp tục sống như thế vá»›i má»™t ngưá»i vợ, má»™t gia đình.
Levin chỉ còn nhá»› loáng thoáng vá» mẹ. Ká»· niệm vá» mẹ là ká»· niệm thiêng liêng, và theo cách chà ng nhìn thì ngưá»i vợ tương lai phải là sá»± tái hiện vẻ kiá»u diá»…m và đức độ cá»§a mẹ.
Vá»›i chà ng, tình yêu không thể có ngoà i hôn nhân; hÆ¡n nữa, trước hết chà ng nghÄ© đến gia đình rồi má»›i đến ngưá»i đà n bà sẽ tạo cái gia đình ấy. Quan niệm cá»§a chà ng vá» hôn nhân có khác vá»›i số đông bạn bè, há» cho hôn nhân chỉ là má»™t sá»± kiện trong cuá»™c sống; vá»›i Levin, đó là việc chá»§ yếu cá»§a Ä‘á»i ngưá»i, hạnh phúc hoà n toà n phụ thuá»™c và o việc đó. Thế mà bây giá» phải gạt chuyện đó sang bên!
Khi chà ng bước và o phòng khách nhá», nÆ¡i vẫn uống trà , và , tay cầm má»™t cuốn sách, ngồi xuống ghế bà nh, trong lúc bà vú già Agafia Mikhailovna bưng trà đến rồi ngồi xuống cái ghế tá»±a kê trước cá»a sổ vá»›i câu nói thưá»ng lệ: "Xin phép cáºu chá»§", lạ thay, chà ng vẫn cảm thấy mình chưa dứt bỠđược những ước mÆ¡ và sẽ không thể sống thiếu chúng được. Thế nà o rồi việc đó cÅ©ng sẽ đến thôi, vá»›i Kitti hay vá»›i má»™t cô gái khác. Chà ng Ä‘á»c sách, suy nghÄ© vá» những Ä‘iá»u trong sách, và dừng lại để nghe Agafia Mikhailovna huyên thuyên hết chuyện nà y sang chuyện khác. Cùng lúc ấy, những cảnh chà ng hoạt động ở nông thôn và cảnh gia đình tương lai cứ hiện lên, không dÃnh dáng gì vá»›i nhau, trong trà tưởng tượng. Chà ng cảm thấy trong thâm tâm, có cái gì đến chiếm cứ, tá»± Ä‘iá»u hòa và lưu lại ở đấy.
Chà ng lắng nghe Agafia Mikhailovna kể lể: bà vú nói Prôkhor đó quên mất Chúa, uống rượu liên miên bằng số tiá»n Levin cho để mua ngá»±a, rồi đánh vợ đến chết ngất. Chà ng nghe chuyện, Ä‘á»c sách, và lại suy nghÄ© tiếp theo dòng tư tưởng được khÆ¡i dáºy trong khi Ä‘á»c. Äây là cuốn sách cá»§a Tindan bà n vá» nhiệt lượng. Chà ng nhá»› từng chê trách Tindan ở chá»— ông đó tá»± món vá»›i những thà nghiệm thà nh công mà thiếu hẳn quan Ä‘iểm triết há»c. Bá»—ng nhiên, má»™t ý vui loé lên trong đầu: "Hai năm nữa, mình sẽ có hai bò Hà lan; con Pava có thể vẫn còn sống; khi cả ba con nà y nháºp và o cái đà n mưá»i hai bò cái, dòng dõi con Bexkut, thì tháºt là má»™t cảnh đẹp mắt!". Chà ng quay lại cuốn sách. "Phải, Ä‘iện lá»±c và nhiệt lượng chỉ là má»™t; nhưng có thể thay thế lẫn nhau những đơn vị đại lượng tương tá»± trong phương trình để giải quyết vấn đỠnà y không? Không được. Thế thì sao? Vả lại, chỉ cần dá»±a và o bản năng là đủ nắm được mối liên hệ giữa các lá»±c lượng trong thiên nhiên... Khi con cá»§a con Pava trở thà nh má»™t con bò cái lốm đốm Ä‘á», trắng và cả ba Ä‘á»u nháºp và o đà n thì tháºt là đẹp quá! Mình sẽ cùng vợ và khách khứa đứng xem đà n gia súc vá» chuồng... Vợ mình sẽ nói: "Coxtia(1) và tôi sẽ nuôi con nà y như má»™t đứa trẻ". - "Là m sao mà anh chị có thể thÃch thú việc đó đến như váºy được!?", má»™t vị khách sẽ há»i. - "Tất cả những gì anh ấy thÃch Ä‘á»u là m tôi thÃch". Nhưng ngưá»i đó sẽ là ai? - Vả chăng nhá»› lại chuyện đó xảy ra ở Moxcva. .. "Là m thế nà o đây?... Có phải lá»—i tại mình đâu. Bây giá» má»i sá»± sắp thay đổi rồi.
Không thừa nháºn cuá»™c sống, không chịu gạt bá» quá khứ thì quả là ngu xuẩn. Phải đấu tranh để sống tốt hÆ¡n, tốt hÆ¡n nhiá»u nữa...".
Chà ng ngẩng đầu lên và triá»n miên suy nghÄ©. Con chó già Laxca chưa tiêu hóa hết ná»—i vui mừng gặp lại chá»§, vừa chạy Ä‘i sá»§a rông, bây giá» ve vẩy Ä‘uôi quay và o, Ä‘em theo cái mùi thoáng đóng ngoà i trá»i: nó đến gần Levin, dụi đầu và o tay chà ng, gừ gừ rầu rÄ© đòi được vuốt ve.
- Nó chỉ thiếu ná»—i không biết nói thôi, - Agafia Mikhailovna nói. - Nó chỉ là con váºt mà biết chá»§ đó vá» và đang buồn.
- Tôi buồn ấy à ? Tại sao?
- Cáºu tưởng tôi không thấy ư? Có phải tôi má»›i biết các ông chá»§ từ hôm qua đâu. Từ nhá» tôi đó là m vá»›i chá»§ rồi. Äừng báºn tâm quá, cáºu ạ. Chừng nà o còn khá»e mạnh, lương tâm còn thanh thản...
Levin chăm chú nhìn Mikhailôpna, ngạc nhiên vì vú Ä‘á»c rõ ý nghÄ© cá»§a mình.
- Cáºu uống chén trà nữa nhé? - Vú nói và cầm ấm trà đi ra.
Con Laxca vẫn cố rúc đầu và o tay chủ. Chà ng vuốt ve: nó nằm cuộn tròn ngay xuống chân chà ng, đầu đặt lên một chân sau co lại.
Ra cái Ä‘iá»u là má»i sá»± đó êm đẹp, nó he hé mõm, hai mép đầy rói tá»›p má»™t cái, rồi khép lại che kÃn hà m răng già nua, và nằm yên vá»›i má»™t vẻ bình thản khoái trá. Levin chăm chú ngắm bá»™ dạng cuối cùng nà y.
"Thế đấy, mình cÅ©ng váºy, chà ng nghÄ©. Hệt như cảnh ngá»™ mình!
Không sao... Má»i sá»± Ä‘á»u tốt đẹp!".
------------------------
(1) Tên thân máºt cá»§a Conxtantin Levin.
Xem tiếp: Chương 27
Last edited by quykiemtu; 15-12-2008 at 09:38 AM.
|

20-09-2008, 04:54 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 27
Sau đêm khiêu vÅ©, từ sáng sá»›m, Anna Arcadievna đánh Ä‘iện cho chồng báo tin là ngay hôm đó, nà ng sẽ rá»i Moxcva.
- Không, em phải vá», em cần phải vá», - nà ng nói vá»›i chị dâu để phân trần sá»± thay đổi ý kiến nà y, như nhá»› ra nhiá»u việc báºn bịu. - Em cần Ä‘i ngay hôm nay.
Xtepan Arcaditr không ăn ở nhà nhưng hẹn đến bẩy giỠsẽ quay vỠtiễn em gái.
Kitti cÅ©ng không đến: cô gá»i thư tá»›i nói mình nhức đầu. Chỉ có Doli và Anna cùng ăn vá»›i bá»n trẻ và cô gia sư ngưá»i Anh. Phải chăng vì tÃnh tình bất nhất, hay vì chúng cảm thấy Anna không còn như cái hôm mà chúng rất yêu quý nà ng, và vì hiện nay nà ng Ä‘ang mải nghÄ© đến chuyện khác? Bá»n trẻ bá»—ng thôi đùa vá»›i cô, chấm dứt những cá» chỉ yêu mến vồ váºp, và dưá»ng như chẳng báºn tâm gì mấy đến việc nà ng sắp Ä‘i. Cả buổi sáng, Anna báºn chuẩn bị lên đưá»ng. Nà ng viết mấy lá thư gá»i cho bạn bè ở Moxcva, tÃnh các khoản tiá»n nong và thu xếp hà nh lý. Doli cÅ©ng cảm thấy nà ng Ä‘ang lo lắng và xao xuyến bồn chồn, má»™t tâm trạng bà biết rất rõ vì đó từng trải qua, nó không phải là vô cá»›, và trong nhiá»u trưá»ng hợp, chỉ là tấm mà n che phá»§ sá»± không bằng lòng mình. Sau bữa ăn, Anna lui và o phòng riêng thay quần áo và Doli theo và o.
- Hôm nay cô kỳ lạ quá! - Doli nói.
- Em ấy à ? Chị thấy thế ư? Em không có gì kỳ lạ đâu, em đang bực mình đấy. Thỉnh thoảng em lại thế. Lúc nà o em cũng muốn khóc.
Tháºt ngu xuẩn, nhưng rồi sẽ qua Ä‘i thôi, - Anna hấp tấp nói và cúi khuôn mặt đỠnhừ xuống cái túi nhá» Ä‘i đưá»ng, trong đựng mÅ© đội đêm và khăn tay phin nõn. Mắt nà ng long lanh kỳ lạ, và nà ng cố cầm nước mắt. - Trước thì em không muốn rá»i Peterburg, bây giá» em lại tiếc phải Ä‘i khá»i nÆ¡i nà y.
- Cô đó đến đây là m một việc tốt. - Doli nói, chăm chú nhìn nà ng.
Anna nhìn chị, rơm rớm nước mắt.
- Chị đừng nói thế, chị Doli. Em chả là m gì cả và cÅ©ng chả có thể là m được gì cả. Em thưá»ng tá»± há»i tại sao ngưá»i ta lại hay vá» hùa vá»›i nhau để là m hư em. Em đó là m gì và em có thể là m được cái gì? Chị đó tìm thấy trong lòng đủ tình yêu để tha thứ...
- Không có cô thì có mà trá»i biết được sá»± thể sẽ ra sao! Cô sung sướng tháºt, Anna ạ! - Doli nói. - Trong lòng cô, cái gì cÅ©ng trong sáng và đôn háºu.
- Trong tâm má»—i ngưá»i Ä‘á»u có những bá»™ xương(1), ngưá»i Anh thưá»ng nói thế.
- Cô thì là m gì có những bá»™ xương như thế? ở cô má»i cái Ä‘á»u trong sáng cả.
- Có đấy chị ạ! - Anna bá»—ng nói thế, và má»™t nụ cưá»i ranh mónh, giá»…u cợt hiện trên môi, nụ cưá»i tháºt bất ngá» vì nà ng vừa khóc xong.
- Nếu váºy thì đó là bá»™ xương vui, không phải bá»™ xương rầu rÄ©, - Doli mỉm cưá»i nói.
- Không, buồn đấy. Chị có biết tại sao em Ä‘i ngay hôm nay mà không đợi đến mai không? Äây là má»™t lá»i thú tá»™i đè trÄ©u trong lòng, em muốn nói ra vá»›i chị, - Anna nói, ngá»a ngưá»i tá»±a lưng và o ghế bà nh, vẻ quả quyết rồi nhìn thẳng và o mắt Doli.
Doli rất kinh ngạc thấy Anna đỠnhừ cả mặt, đỠđến táºn lòng trắng con ngươi, đến táºn những má»› tóc Ä‘en loăn xoăn sau gáy.
- Äúng thế, - Anna nói tiếp. Chị có biết tại sao Kitti không đến ăn bữa chiá»u không? Cô ấy ghen vá»›i em đấy. Em đó là m há»ng cả... em là nguyên nhân khiến cho đêm khiêu vÅ©, đáng lẽ là niá»m vui thì lại trở thà nh ná»—i khổ tâm cho cô ấy. Nhưng quả thá»±c, quả thá»±c em không có tá»™i, hoặc nếu có thì rất nhẹ thôi, - nà ng nói nhá», những tiếng cuối cùng kéo dà i ra.
- Chao! Sao mà cô giống Xtiva đến thế khi cô nói những lá»i ấy! - Doli vừa cưá»i vừa nháºn xét.
Anna tá» vẻ giáºn dá»—i.
- Không đâu! Không đâu! Em nói thế với chị vì em không cho phép mình tự nghi ngỠmột phút nà o. - Anna nói.
Nhưng, ngay khi thốt ra câu đó, nà ng đó cảm thấy giả dối: không những nà ng tá»± nghi ngá» mình, mà ý nghÄ© vá» Vronxki còn là m nà ng bối rối, và sở dÄ© nà ng ra Ä‘i sá»›m hÆ¡n dá»± định, Ä‘iá»u duy nhất là để khá»i phải gặp chà ng mà thôi.
- Phải, Xtiva nói với tôi là cô đó nhảy điệu mazuyêchka với anh ta, và anh ta...
- Chị không thể tưởng tượng được câu chuyện lại đâm ra kỳ cục đến mức nà o đâu. Em muốn thu xếp cho đám cưới nà y, thế rồi bá»—ng nhiên má»i việc Ä‘á»u thay đổi hết. Có lẽ, ngoà i ý muốn cá»§a em...
Nà ng đỠmặt và ngừng lại.
- ồ! Những chuyện như thế thưá»ng rõ ra ngay đấy mà ! - Doli nói.
- Nhưng em sẽ thất vá»ng vô cùng nếu vá» phÃa anh ta thá»±c sá»± đó có má»™t ý định gì, - Anna ngắt lá»i chị. - Em tin chắc má»i chuyện sẽ quên Ä‘i và Kitti thôi không giáºn em nữa.
- Vá»›i lại, cô Anna ạ, phải nói tháºt vá»›i cô là tôi cÅ©ng chẳng mong gì Kitti lấy anh chà ng ấy. Tốt hÆ¡n là cứ chấm dứt nếu chỉ trong vòng má»™t ngà y mà Vronxki đó có thể mê được cô.
- Chao, lạy Chúa tôi, thế thì vá»› vẩn quá! - Anna nói, vẻ mặt đỠbừng vui thÃch khi nghe thấy những ý nghÄ© Ä‘ang là m nà ng báºn tâm được nói lên thà nh lá»i. - Như thế là em ra Ä‘i sau khi trở thà nh thù địch cá»§a Kitti, ngưá»i mà em rất mến! Chao! Cô ấy má»›i đáng yêu là m sao! Nhưng Doli, chị sẽ thu xếp câu chuyện nà y nhé. Phải không chị?
Suýt nữa Doli mỉm cưá»i. Bà rất mến Anna, nhưng cÅ©ng thấy khoan khoái khi nháºn ra những nhược Ä‘iểm cá»§a nà ng.
- Một thù địch kia à ? Sao lại thế được?
- Em rất muốn chị và Kitti cÅ©ng yêu em như em yêu chị và cô ấy; và bây giá», em lại cà ng thấy yêu chị và Kitti hÆ¡n, Anna nói, nước mắt chạy quanh. - Chao! Hôm nay sao em ngốc thế!
Nà ng lau nước mắt và bắt đầu thay áo.
Vừa vặn trước khi nà ng lên đưá»ng, Xtepan Arcaditr trở vá», cháºm má»™t chút, mặt mà y vui vẻ và há»›n hở, sặc mùi rượu và thuốc lá.
Sá»± cảm kÃch cá»§a Anna đó truyá»n sang Doli, và khi ôm hôn cô em chồng lần chót, bà thì thầm:
- Nhá»› lấy Ä‘iá»u nà y, Anna nhé: không bao giá» chị quên những việc cô đó giúp chị. Và cô hóy nhá»› thêm là chị yêu cô và sẽ yêu cô mói như ngưá»i bạn thân nhất.
- Tháºt em cÅ©ng không hiểu vì sao nữa, - Anna vừa nói, vừa ôm hôn chị và nuốt nước mắt.
- Cô trước đây đó hiểu chị và hiện nay cũng đang hiểu chị. Tạm biệt, nà ng tiên của chị.
------------------
(1) Skeleton (Tiếng Anh trong nguyên bản). Trong tiếng Anh có thà nh ngữ Skeleton in the cupboard (bá»™ xương trong tá»§ đựng bát đĩa, đồ ăn) hay familis keleton (bá»™ xương gia đình) để chỉ những chuyện riêng tư đáng xấu hổ. Äây có nghÄ©a là : tâm tình sâu kÃn.
Xem tiếp: Chương 28
Last edited by quykiemtu; 15-12-2008 at 09:39 AM.
|

20-09-2008, 05:04 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 28
"Thôi, đội Æ¡n Chúa, thế là xong hết má»i chuyện!". Äó là ý nghÄ© đầu tiên khi Anna chà o từ biệt anh trai lần cuối. Ông cứ đứng án ngữ ở cá»a toa xe mói đến lúc chuông rung lần thứ ba. Nà ng ngồi xuống ghế dà i, bên cạnh Annusca, và nhìn chung quanh trong khoảng tranh sáng tranh tối. "Äá»™i Æ¡n Chúa, mai mình sẽ gặp Xerioja và Alecxei Alecxandrovitr, và cuá»™c Ä‘á»i tốt đẹp quen thuá»™c sẽ lại trôi như cÅ©".
Vẫn vá»›i cái tâm trạng cần được báºn rá»™n không buông tha nà ng suốt ngà y hôm ấy, Anna tỉ mỉ soạn sá»a chá»— ngồi: vá»›i đôi bà n tay nhá» nhắn và khéo léo, nà ng mở cái túi nhá» mà u đỠlấy ra chiếc gối rồi khóa túi lại, đặt gối lên đầu gối; và sau khi bá»c chân cẩn tháºn, nà ng ngồi xuống thoải mái. Có má»™t bà ốm đó chuẩn bị Ä‘i ngá»§. Hai bà khác bắt chuyện vá»›i Anna, và má»™t bà già to béo vừa lấy chăn quấn đùi vừa nháºn xét vá» vấn đỠsưởi ấm trên tà u. Anna đáp lại và i câu, nhưng thấy trước câu chuyện sẽ chẳng có gì thú vị, bèn bảo Annusca lấy cái đèn túi móc và o tay ghế bà nh và lấy trong và tay ra con dao rá»c giấy và má»™t cuốn tiểu thuyết Anh. Má»›i đầu, nà ng không sao Ä‘á»c nổi. Kẻ Ä‘i ngưá»i lại tấp náºp quá; rồi khi tà u bắt đầu chạy, thì lại không tránh khá»i tiếng động; sau hết, tuyết Ä‘áºp và o cá»a sổ bên trái và bám và o mặt kÃnh, rồi ngưá»i soát vé Ä‘i qua, mình trùm kÃn mÃt và tuyết phá»§ đầy má»™t bên ngưá»i, những câu chuyện vá» tráºn bóo Ä‘ang gà o thét bên ngoà i khiến nà ng không thể táºp trung tư tưởng được. Cuối cùng, tất cả Ä‘á»u chìm và o đơn Ä‘iệu: lúc nà o cÅ©ng lắc lư trong tiếng tà u chạy ầm ầm, vẫn mưa tuyết Ä‘áºp và o cá»a kÃnh, vẫn luồng hÆ¡i nước từ nóng bá»ng chuyển sang lạnh, rồi lại từ lạnh chuyển sang nóng, vẫn những khuôn mặt ấy xuất hiện trong bóng tối cháºp chá»n, vẫn những tiếng nói ấy, và Anna bắt đầu Ä‘á»c được và hiểu nổi những Ä‘iá»u trong sách. Annusca ngá»§ gà ngá»§ gáºt, hai bà n tay thô Ä‘eo găng, má»™t chiếc đó rách, giữ chiếc xắc nhá» mà u đỠđặt trên đầu gối. Anna Arcadievna Ä‘á»c và hiểu, nhưng không hứng thù gì theo dõi câu chuyện ngưá»i khác. Nà ng khát khao được sống như thế. Nữ nhân váºt trong tiểu thuyết săn sóc ngưá»i bệnh ư... nà ng nảy ra ý muốn được Ä‘i rón rén trong căn buồng có bệnh nhân: má»™t nghị sÄ© Ä‘á»c diá»…n văn ư... nà ng cÅ©ng muốn Ä‘á»c bà i diá»…n văn ấy; tiểu thư Mêri cưỡi ngá»±a theo sau bầy chó săn, trêu ghẹo chị dâu, và sá»± táo bạo cá»§a cô khiến má»i ngưá»i kinh ngạc ư, nà ng cÅ©ng muốn chÃnh mình là m tất cả những Ä‘iá»u ấy. Nhưng không có gì để là m hết, và nà ng phải cố Ä‘á»c, đôi tay nhá» nhắn cứ mân mê cái cán nhẵn con dao rá»c giấy.
Nhân váºt chÃnh cá»§a tiểu thuyết đó tá»›i tuyệt đỉnh cái hạnh phúc kiểu Anh: nháºn chức nam tước cùng đất Ä‘ai, và Anna Ä‘ang muốn cùng anh ta Ä‘i vòng quanh trại ấp thì đột nhiên, nà ng cảm thấy hình như anh ta hổ thẹn, và cả nà ng nữa, nà ng cÅ©ng thấy hổ thẹn. Nhưng vì sao? "Mình hổ thẹn vì cái gì chứ?", nà ng tá»± há»i, ngỡ ngà ng bá»±c dá»c.
Nà ng bèn bá» sách đấy và tá»±a và o lưng ghế bà nh, hai tay nắm chặt con dao rá»c giấy. Không có gì khiến nà ng phải hổ thẹn hết. Nà ng ôn lại tất cả những ká»· niệm khi ở Moxcva. Ai nấy Ä‘á»u sung sướng, dá»… chịu. Nà ng nhá»› lại đêm khiêu vÅ©, Vronxki cùng bá»™ mặt qụy lụy và mê mệt, mối quan hệ cá»§a nà ng vá»›i chà ng: không có gì đáng hổ thẹn trong chuyện ấy cả. Váºy mà , đúng lúc nhá»› lại quóng nà y, cái cảm giác hổ thẹn lại cà ng tăng lên, và nà ng thấy như má»™t tiếng nói trong lòng, giữa lúc Ä‘ang nghÄ© đến Vronxki, bảo nà ng: "Nóng, nóng quá, nóng bá»ng". "Như thế nghÄ©a là gì chứ? Nà ng đổi chá»— ngồi, quả quyết tá»± há»i.
Như thế là nghÄ©a lý gì? Mình sợ nhìn thẳng và o chuyện đó chăng? Lạ chưa! Giữa mình và anh chà ng sÄ© quan trẻ ranh đó, không há» và không thể có mối quan hệ nà o khác vá»›i má»i ngưá»i!". Nà ng khẽ báºt cưá»i khinh bỉ và lại cặm cụi Ä‘á»c sách. Nhưng, lần nà y, rõ rà ng nà ng không hiểu nổi Ä‘iá»u Ä‘ang Ä‘á»c. Nà ng đặt con dao rá»c giấy lên cá»a kÃnh, áp mặt dao nhẵn và lạnh lên má, và suýt báºt cưá»i to vì ná»—i mừng vui bá»—ng nhiên trà n ngáºp trong lòng. Nà ng cảm thấy gân nóo má»—i lúc má»™t căng ra, như sợi dây đà n vÄ© cầm vừa lên. Nà ng thấy như mắt mình mở to lắm, ngón chân và ngón tay Ä‘ang co lại, má»™t sức nặng đè dà nà ng xuống và những hình ảnh cùng âm thanh Ä‘áºp và o nà ng vá»›i sức mạnh kì lạ trong cảnh tối cháºp chá»n nà y. Má»—i lúc, nà ng lại tá»± há»i xem con tà u Ä‘ang chạy tá»›i hay chạy lui, hoặc dừng lại rồi.
Có phải Annusca vẫn ở cạnh hay má»™t ngưá»i đà n bà không quen nà o khác? Có cái gì trên tay ghế bà nh kia? Cái áo choà ng lông hay má»™t con váºt? Và chÃnh mình nữa, mình có tháºt là mình hay là ngưá»i khác đấy?". Nà ng bá»—ng sợ sẽ đắm mình trong trạng thái mất tri giác nà y.
Có cái gì lôi cuốn nà ng và o đấy, nhưng nà ng vẫn có thể dứt ra khá»i và cưỡng lại theo ý muốn. Nà ng đứng lên để định thần, vứt má»n phá»§ chân và cởi áo choà ng ra. Má»™t phút sau, nà ng trấn tÄ©nh lại và hiểu ra rằng cái ngưá»i gầy gò vừa bước và o, mặc áo bà nh tô dà i mà u và ng đứt cúc là bác tà i xế, rằng bác ta vừa đến để xem hà n thá» biểu, rằng gió và tuyết theo bác ùa và o qua cá»a ra và o; nhưng tiếp đấy, má»i thứ lại nhòa Ä‘i... Anh nông dân cao lá»›n bắt đầu gặm nhấm bức tưá»ng; bà lóo duá»—i thẳng hai chân dá»c suốt toa tà u và nhả ra má»™t đám mây Ä‘en phá»§ đầy toa; tiếp đó, có tiếng ken két, theo sau là tiếng Ä‘áºp như ta vừa xé ai ra là m hai mảnh; má»™t tia lá»a đỠlà m nà ng loá cả mắt, rồi biến mất sau tưá»ng. Anna có cảm giác như rÆ¡i xuống vá»±c thẳm. Nhưng tất cả những chuyện đó đáng lẽ phải ghê sợ lắm thì lại hóa ra trò vui. Cái ngưá»i quần áo trùm kÃn và phá»§ đầy tuyết thét và o tai nà ng má»™t cái tên nà o đó. Nà ng đứng dáºy và cố định thần; nà ng hiểu ra tà u sắp đến ga và đó là ngưá»i soát vé. Nà ng bảo Annusca đưa áo và khăn; nà ng mặc và o ngưá»i rồi ra cá»a.
- Bà muốn ra ngoà i ạ? - Annusca há»i.
- Phải, tôi muốn thở một chút, trong nà y ngột ngạt lắm.
Nà ng kéo cánh cá»a. Tuyết và gió ùa và o, và đẩy sáºp cá»a lại. Nà ng thấy tháºt ngá»™ nghÄ©nh. Nà ng mở cá»a và bước ra. CÆ¡n gió như vẫn đợi nà ng. Nó bắt đầu rÃt lên khoái trá, muốn cuốn lấy và lôi nà ng Ä‘i, nhưng nà ng bÃu chắc má»™t tay và o lan can giá lạnh, còn tay kia giữ khăn, nà ng bước xuống sân ga và đứng núp sau toa. Gió thổi mạnh nhưng trên sân ga, sau các toa xe, có má»™t khoảng lặng gió. Nà ng khoan khoái thở đầy lồng ngá»±c không khà lạnh giá, và nhìn quanh sân "ke" và căn nhà ga sáng đèn.
Xem tiếp: Chương 29
Last edited by quykiemtu; 15-12-2008 at 09:39 AM.
|

20-09-2008, 05:10 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 29
Gió lồng lá»™n; từ má»™t góc nhà ga thổi tá»›i, gió luồn xuống dưới bánh xe và giữa hà ng cá»™t dây thép. Toa xe, cá»™t dây thép, má»i ngưá»i, tất cả những gì trong tầm mắt Ä‘á»u bị lá»›p tuyết má»—i lúc dà y phá»§ kÃn má»™t bên. CÆ¡n bóo dịu Ä‘i chừng má»™t giây, rồi lại tiếp tục nổi lên Ä‘iên cuồng như không gì cản được. Mặc dầu váºy, vẫn có mấy ngưá»i chạy Ä‘i chạy lại lăng xăng, gá»i nhau vui vẻ, là m cót két sà n gá»— sân ga, mở ra đóng và o cá»a nhà ga luôn xoà nh xoạch. Có bóng đà n ông lom khom luồn ở dưới chân Anna rồi có tiếng búa Ä‘áºp và o sắt. "Mang bức Ä‘iện lại đây!", từ phÃa bên kia bóng đêm, có tiếng giáºn dữ gà o lên. "Äây cÆ¡, số 28!" Nhiá»u tiếng kêu lên, và những ngưá»i mặc quần áo ấm chạy dá»c sân ga. Hai ông Ä‘i qua trước mặt Anna, miệng ngáºm thuốc lá Ä‘ang cháy. Nà ng hÃt mạnh lần nữa, như để chứa đầy không khà và o lồng ngá»±c, và thò tay ra ngoà i bao tay để bÃu và o lan can, sắp sá»a trở lên toa thì má»™t ngưá»i đà n ông mặc áo capốt nhà binh đến đứng chắn giữa nà ng và ánh lá»a rung rinh cá»§a cây đèn lồng. Nà ng quay lại và láºp tức nháºn ra Vronxki.
Chà ng nghiêng đầu chà o, tay để lên và nh mÅ©, há»i nà ng có cần gì không và có thể giúp gì được nà ng. Nà ng nhìn chà ng khá lâu không trả lá»i, và mặc dầu chà ng đứng trong bóng tối, nà ng vẫn nhìn thấy hay tưởng như nhìn thấy cả đôi mắt lẫn vẻ mặt chà ng. Vẫn cái vẻ ngưỡng má»™ kÃnh cẩn hôm trước đó khiến nà ng xúc động mónh liệt.
Mấy hôm nay và ngay cả bây giá», nà ng nhiá»u lần tá»± nhá»§ đối vá»›i mình, Vronxki chỉ là má»™t trong số những thanh niên bao giá» cÅ©ng giống nhau, thưá»ng thấy nhan nhản trong giá»›i thượng lưu, và không bao giá» nà ng sẽ còn nghÄ© đến chà ng nữa. Nhưng bây giá», gặp lại chà ng đây, nà ng bá»—ng cảm thấy má»™t niá»m vui sướng tá»± hà o xâm chiếm tâm hồn. Nà ng không cần tá»± há»i xem tại sao chà ng lại ở đây.
Nà ng biết rõ nguyên cá»› như thể chÃnh chà ng đó thú nháºn mục Ä‘Ãch đến đây là để có mặt ở nÆ¡i có nà ng.
- Tôi không biết là ông cÅ©ng Ä‘i. Tại sao ông lại rá»i Moxcva? Nà ng nói, buông tay khá»i lan can. Và má»™t niá»m vui sướng không nén nổi bá»—ng sáng trên khuôn mặt.
- Tại sao tôi rá»i Moxcva? - chà ng nhắc lại và nhìn thẳng và o mắt nà ng. - Bà cÅ©ng biết là để được có mặt ở chá»— nà o có bà , tôi không thể là m khác được.
Giữa lúc ấy, má»™t cÆ¡n gió như đó chiến thắng má»i chướng ngại, quét tuyết trên nóc toa xe, là m rung loảng xoảng má»™t lá tôn bị láºt. Xa xa, còi tà u réo gá»i ai oán. Tất cả vẻ khá»§ng khiếp cá»§a lúc nà y, đối vá»›i Anna, lại cà ng như đẹp hÆ¡n bao giá» hết. Chà ng đó nói đúng những lá»i tâm hồn nà ng Ä‘ang khao khát, nhưng lý trà lại e sợ. Nà ng không đáp lại và chà ng Ä‘á»c trên nét mặt nà ng cả cuá»™c đấu tranh Ä‘ang diá»…n ra trong nà ng.
- Xin bà tha lá»—i nếu những lá»i tôi vừa nói là m bà pháºt ý, - chà ng nói tiếp, giá»ng phục tùng.
Chà ng nói lá»… phép, kÃnh cẩn nhưng bằng má»™t giá»ng chắc chắn và cương quyết, đến ná»—i nà ng ngây ra hồi lâu không trả lá»i được.
- Vâng, lá»i ông vừa nói là không tốt, và nếu là ngưá»i lịch sá»±, xin ông hóy quên nó Ä‘i, cÅ©ng như tôi sẽ quên, - cuối cùng nà ng nói.
- Tôi sẽ không bao giá» quên và không bao giá» có thể quên được bất cứ lá»i nói hoặc cá» chỉ nà o cá»§a bà ...
- Ông im Ä‘i, ông im Ä‘i! - nà ng kêu lên, và cố gắng má»™t cách vô hiệu tạo ra má»™t bá»™ mặt nghiêm khắc, bá»™ mặt mà chà ng Ä‘ang say sưa ngắm. Nắm lấy lan can lạnh giá, nà ng trèo lên báºc và đi vá»™i và o trong toa. Äến cá»a toa, nà ng dừng lại, ôn lại trong đầu câu chuyện vừa xảy ra. Nà ng không nhá»› cả lá»i mình lẫn lá»i Vronxki nói, nhưng cảm thấy câu chuyện quá ngắn ngá»§i nà y đó là m hai ngưá»i nhÃch gần lại nhau má»™t cách kỳ lạ, khiến nà ng vừa sung sướng lại vừa sợ hói. Nà ng đứng yên không động Ä‘áºy trong và i giây, rồi bước và o toa xe và ngồi xuống ghế. Tâm trạng căng thẳng già y vò nà ng từ lúc bắt đầu lên đưá»ng không những không giảm sút mà còn tăng lên: nà ng sợ sẽ có gì đổ vỡ trong ngưá»i. Suốt đêm nà ng không sao ngá»§ được. Nhưng trạng thái thần kinh căng thẳng cùng những giấc mÆ¡ trà n ngáºp trà tưởng tượng Ä‘á»u không có gì khó chịu; trái lại, chúng vừa vui vẻ, nồng cháy, lại vừa phấn chấn.
Vá» sáng, Anna cứ ngồi trên ghế bà nh ngá»§; khi tỉnh dáºy, trá»i đó sáng rõ và tà u gần đến Peterburg. Thế là chuyện nhà cá»a, chồng con và những lo lắng cá»§a ngà y hôm ấy và các ngà y sau láºp tức trở lại ký ức.
Tà u vừa đỗ, nà ng bước xuống và khuôn mặt đầu tiên nà ng nhìn thấy là ông chồng. "Chao, lạy Chúa tôi! Sao đôi tai ông ấy lại to đến thế kia?", nà ng vừa nghÄ© thầm vừa nhìn và o khuôn mặt lạnh lùng, tao nhó cá»§a chồng, nhất là đôi và nh tai đội cả và nh mÅ© tròn lên và đó khiến nà ng sá»ng sốt. Ông trông thấy vợ, chạy ra đón, môi nhếch lên trong nụ cưá»i châm biếm quen thuá»™c và đôi mắt to má»i mệt chằm chằm nhìn vợ. Má»™t cảm giác nặng ná» như thắt lấy tim, khi nà ng bắt gặp cái nhìn trân trân và mệt má»i nà y: hình như nà ng Ä‘ang chá» gặp má»™t ngưá»i nà o khác kia. Äặc biệt nà ng ngạc nhiên vá» cái cảm giác bất món vá»›i bản thân khi nhìn thấy chồng. Äây là má»™t cảm giác có từ lâu, quen thuá»™c, giống như cái gượng gạo nà ng thưá»ng cảm thấy trong quan hệ vá»›i chồng; trước kia, nà ng chưa nháºn thức ra cảm giác nà y, bây giá» nó hiện ra rõ rà ng: nà ng đâm rất buồn.
- Mình thấy đấy, tôi vẫn là ngưá»i chồng âu yếm, y như cái năm đầu chúng ta lấy nhau: tôi nóng lòng gặp mình, - ông ta nói cháºm rói và nhá» nhẹ, bằng cái giá»ng giá»…u cợt vẫn dùng để nói vá»›i vợ, như kiểu muốn chế nhạo những ai nói như thế tháºt.
- Xerioja khá»e chứ? - nà ng há»i chồng.
- Tất cả phần thưởng cho nhiệt tình cá»§a tôi hóa ra chỉ có thế thôi đấy! - ông ta nói. ừ, con khá»e lắm, con khá»e lắm...
Xem tiếp: Chương 30
Last edited by quykiemtu; 15-12-2008 at 09:39 AM.
|
 |
|
| |