 |
|

23-09-2008, 07:37 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 51 Cái chết xứng đáng nà o tiếc chi
Nhạc Quần gằn giá»ng:
- Ngoà i hai nữ nhân ra, tất cả hãy cởi dây lưng quần...
Bá»n ma đầu thảy Ä‘á»u tái mặt, Lãnh Phong trừng mắt:
- Äể là m gì chứ?
Nhạc Quần nhếch môi cưá»i:
- Nhạc má»— hiện chưa muốn giết chết các ngươi, nhưng lão phải biết PhÃch Lịch cầu nà y uy lá»±c ghê gá»›m, chỉ cần má»™t quả cÅ©ng đủ khiến cho các ngươi tan xương nát thịt, nếu hai quả thì chẳng còn lấy má»™t mảnh thịt vụn.
Lãnh Phong gằn giá»ng:
- Ngươi muốn gì? Mau nói ra đi!
Nhạc Quần nghịch nghịch hai quả đạn trong tay, cháºm rãi nói:
- Hãy là m đúng theo lá»i Nhạc má»—, nếu dám phản kháng thì chẳng còn má»™t ai sống sót! Trước hết hãy cởi hết áo ra, sau đó tháo bá» dây lưng và xé rách ống quần, như váºy các ngươi sẽ phải má»™t tay xách quần, chẳng thể giở trò gì được nữa, đồng thá»i phải ném hết áo và dây lưng quần cho Nhạc má»—...
Bá»n ma đầu tức Ä‘iên ngưá»i, Thạch Lá»—i gằn giá»ng:
- Lãnh sÆ¡n chá»§, chúng ta hãy liá»u má»™t phen, Thạch má»— không tin hắn có thể thoát khá»i uy lá»±c cá»§a PhÃch Lịch cầu nổ tung.
- Nhạc mỗ cũng rất có thể bỠxác tại đây, nhưng một mạng đổi với bảy mạng thì vẫn còn lãi chán...
Lãnh Phong mặt mà y nhăn nhúm. Lão hết sức phân vân, hiện tại bá»n há» Ä‘á»u nghe theo lão, là m sao lão có thể mở miệng bảo tất cả cởi bỠáo quần được?
Nhạc Quần lách ngưá»i đến cạnh cá»a, ra bá»™ nếu ném PhÃch Lịch cầu ra, chà ng sẽ vá»t qua gian phòng bên kia, váºy thì có thể may mắn thoát nạn.
Nhạc Quần gằn giá»ng:
- Nhạc má»— đếm đến mưá»i, nếu các ngươi không chịu bắt đầu cởi áo, Nhạc má»— sẽ không chá» nữa đâu... Má»™t...
Má»i ngưá»i cùng quay sang nhìn Lãnh Phong. Lãnh Phong mặt mà y xám ngắt và ra chiá»u do dá»±.
- Hai!
Thủy Thiên Ngao nói:
- SÆ¡n chá»§ chỉ cần nói má»™t lá»i, bá»n tại hạ nhất định tuân theo!
Váºy rõ rà ng là nếu lão bảo cởi, má»i ngưá»i nhất định sẽ cởi ngay, Nhạc Quần không khá»i than thầm, tháºt không ngá» má»™t Tiêu Diêu Quân trong giá»›i võ lâm mà lại tồi tệ đến váºy.
- Ba!
Äá»™c Biển Thước nói:
- Chẳng phải tại hạ sợ chết, nhưng chết như váºy thì tháºt đáng tiếc, theo ý tại hạ thì... Quách Vân Long và Túc XÃch La cùng trừng mắt nhìn Äá»™c Biển Thước, chỉ nghe Thá»§y Thiên Ngao nói:
- Nếu hai vị phản đối, chứng tá» hai vị có cách hóa giải PhÃch Lịch cầu. Quách Vân Long cưá»i khẩy:
- Thủy huynh cứ cởi trước đi, nếu tại hạ mà có cách phá giải thì đâu có chỠđến giỠnà y...
- Bốn!
Thủy Thiên Ngao tất nhiên cũng đâu chịu cởi trước, bèn quay sang nhìn Lãnh Phong.
- Năm!
Nhạc Quần giÆ¡ cao PhÃch Lịch cầu:
- Nếu đến mưá»i mà các ngươi muốn cởi thì cÅ©ng đã muá»™n...
- Sáu!
Lãnh Phong bỗng nghiêm mặt nói:
- Kẻ thức thá»i vụ là trang tuấn kiệt! Nếu bá» mạng vì thói ngang ngạnh thì tháºt là dại dá»™t. Quảng huynh hãy bắt đầu trước Ä‘i!
Äá»™c Biển Thước Quảng Sâm là ngưá»i có địa vị thấp nhất trong bá»n, đà nh bấm bụng là m theo lá»i Lãnh Phong, xong xuôi cuá»™n tròn áo lại ném đến trước mặt Nhạc Quần.
GiỠđây lão ta mình trần trùi trụi, trông hết sức thảm hại.
Song đã có ngưá»i mở đầu thì dá»… dà ng hÆ¡n, đến lượt Thạch Lá»—i và Thá»§y Thiên Ngao, Ä‘oạn cÅ©ng cuá»™n lại ném đến trước mặt Nhạc Quần.
Nhạc Quần thở dà i thầm nghĩ:
- Kẻ không có khà tiết thì Ä‘iá»u xấu xa nà o cÅ©ng có thể là m được. Há» nà o biết liêm sỉ là gì! Thá»§y Thiên Ngao vốn là nhạc phụ cá»§a mình, hiện giá» lại...
Quách Vân Long và Túc XÃch La cÅ©ng đã cởi áo xong, giá» chỉ còn lại Lãnh Phong, lão mặt mà y xám ngắt, đà nh cắn răng là m theo má»i ngưá»i.
Nhạc Quần lấy há»a táºp ra đốt đống áo, lát sau đã cháy sạch, Ä‘oạn báºt cưá»i ha hả nói:
- Váºy là xong! Các ngươi ở đây mà chá», sau ná»a giá» má»›i được ra Ä‘i, nếu trước ná»a giá» mà bị Nhạc má»— gặp phải thì cÅ©ng chẳng sống được đâu.
Nhạc Quần cưá»i vang, quay ngưá»i phóng vá»t Ä‘i, qua khá»i mấy cánh cá»a, phát hiện không phải lối và o khi trước, bất giác lo lắng thầm nhá»§:
- Cứ thế nà y thì đừng nói là ná»a giá», dù ba ngà y ba đêm cÅ©ng không thoát ra được, bá»n há» tuy phải má»™t tay xách quần, còn lại má»™t tay vẫn có thể phóng chưởng...
Song không Ä‘i tiếp cÅ©ng chẳng được, chi bằng cứ xông bừa, biết đâu lại ra khá»i cÅ©ng không chừng.
Thế là chà ng cứ nhắm mắt xông bừa, sau hÆ¡n ná»a giá» vẫn chưa tìm được lối ra. Chà ng bá»—ng nháºn ra má»™t Ä‘iá»u quái lạ, dưá»ng như má»i cá»a ngõ Ä‘á»u có ngưá»i mở ra từ trước, mà dứt khoát ngưá»i ấy không phải là bá»n Lãnh Phong.
Nhạc Quần cà ng Ä‘i cà ng thêm kinh hãi, chẳng rõ ngôi lăng tẩm nà y rá»™ng đến mức nà o. Thì ra ngôi lăng tẩm nà y trông bá» ngoà i chỉ rá»™ng chừng má»™t mẫu, bởi đỠphòng bá»n trá»™m đạo nên đã xây theo lối ngÅ© hà nh sinh khắc, nếu có kẻ cắp xâm nháºp ắt phải bị chết đói trong ấy.
Nhạc Quần Ä‘i mãi suốt ná»a ngà y trá»i, cuối cùng vẫn chỉ quanh Ä‘i quẩn lại, bất giác than thầm:
- Äáng tiếc, sư phụ đã không dạy mình môn há»c nà y, để khiến hôm nay phải nguy khốn tại đây, chẳng rõ bá»n ma đầu kia đã thoát ra được hay chưa?
NghÄ© đến con thÆ¡ và Thá»§y Linh Uyên ở nhà , lòng chà ng cà ng thêm lo lắng, vạn nhất bị bá»n ma đầu gặp phải, chúng quyết chẳng bao giá» buông tha.
Chà ng ngồi xuống ngẫm nghÄ©, bá»—ng nghe có tiếng bước chân rất khẽ vang lên trong gian phòng bên trái, liá»n nhẹ nhà ng đứng lên, áp tai và o cá»a lắng nghe.
Chỉ nghe giá»ng má»™t thiếu nữ nói:
- Lãnh tá»· tá»·, chúng ta đã mất liên lạc vá»›i các vị tiá»n bối, cả ná»a ngà y trá»i mà vẫn cứ loanh quanh mãi, hay ta cứ ở đây chá», nếu các vị tiá»n bối mà ra khá»i đây, khi phát hiện chúng ta bị lạc mất, hẳn sẽ quay lại tìm...
Má»™t giá»ng thiếu nữ khác nói:
- Äà nh như váºy thôi, nếu các vị tiá»n bối cÅ©ng như chúng ta thì...
Hai ngưá»i ấy chÃnh là Thạch Lá»™ Lá»™ và Lãnh Tình Như. Nhạc Quần chợt động tâm thầm nhá»§:
- Không sai! Má»™t khi bá»n ma đầu ra khá»i đây, phát hiện hai nà ng bị lạc mất, hẳn sẽ cho ngưá»i trở và o tìm kiếm, lúc ấy mình có thể lén mà theo ra. Còn như bá»n ma đầu kia cÅ©ng giống như mình, thế là hết...
Chỉ nghe Lãnh Tình Như nói:
- Ước gì má»i ngưá»i Ä‘á»u chết cả trong đây để khá»i gặp lại ngưá»i Ä‘á»i nữa... Thạch Lá»™ Lá»™ ngẩn ngưá»i:
- Sao Lãnh tá»· tá»· lại nói như váºy? Lãnh Tình Như nghiêm túc:
- Con ngưá»i ta tuy Ä‘á»u quen thói Ãch ká»·, Ãt khi nà o nháºn thức được lá»—i lầm cá»§a mình, song dẫu sao thì cÅ©ng có thể phân biệt được chÃnh và tà . Chẳng hạn như các vị tiá»n bối, hà nh vi cá»§a há» tháºt đáng ghê tởm...
Nhạc Quần thầm nhủ:
- Xem ra nha đầu nà y cÅ©ng chưa phải đồng ý vá»›i bá»n ma đầu kia! Thạch Lá»™ Lá»™ gáºt đầu:
- Tiểu muá»™i cÅ©ng biết hà nh vi cá»§a gia phụ vá»›i Thá»§y bá bá Ä‘á»u trái vá»›i đạo nghÄ©a võ lâm, nhưng lại không đà nh lòng để há» gặp bất hạnh...
Lãnh Tình Như thở dà i:
- Ngu tá»· chịu ảnh hưởng cá»§a gia phụ, cÅ©ng từng dùng thá»§ Ä‘oạn thiếu quang minh ám toán ngưá»i...
- Lãnh tá»· tá»· đã ám toán ai váºy?
- Vì Nhạc đại ca, ngu tá»· định trừ khá» những chướng ngại, từng ám toán Hồ Tiểu Äiệp dưới đáy sông, mặc dù Hồ Tiểu Äiệp hiện đã chết, không ai khám phá được âm mưu ấy nữa, song lương tâm ngu tá»· cÅ©ng cảm thấy ray rứt...
Nhạc Quần thầm buông tiếng cưá»i khẩy, quả nhiên Hồ Tiểu Äiệp đã không trông lầm. Lãnh Tình Như nói tiếp:
- Một lần khác ngu tỷ lại ám toán Thủy Linh Uyên, trói nà ng bỠtrong một sơn động, không cho ăn uống gì cả. Ba hôm sau quay trở lại, nà ng ta vẫn còn sống và nằm ngủ mê man, cuối cùng ngu tỷ đã động lòng trắc ẩn, lại thả nà ng ra...
Thạch Lá»™ Lá»™ gáºt gù:
- Thủy Linh Uyên rất si tình, và Nhạc Quần cũng rất xứng đáng để tỷ tỷ yêu... Lãnh Tình Như ngạc nhiên:
- Sao? Thạch muội cũng... Thạch Lộ Lộ ảo não:
- Ngưá»i đà n ông lý tưởng ai mà không quý mến? Lãnh Tình Như lại nói:
- Sau đại hội Thất Trùng Thiên, ngu tỷ mới biết âm mưu của gia phụ...
- Trong số ấy, ác độc nhất phải kể là Thủy Thiên Ngao, lão ta khi xưa đã hại vợ, nay lại bán đứng con gái...
Lãnh Tình Như bá»—ng Ä‘anh giá»ng:
- Lệnh tôn Thạch Lỗi cũng chẳng tốt là nh gì, nói chung là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã... Thạch Lộ Lộ bực tức:
- Lệnh tôn lại cà ng xấu xa hơn, đã tà n hại đồng môn với ý đồ độc bá thiên hạ!
- Ngu tá»· cÅ©ng đâu có bảo gia phụ là ngưá»i tốt, song dẫu sao cÅ©ng còn khá hÆ¡n Thá»§y Thiên Ngao và Thạch Lá»—i...
Thạch Lá»™ Lá»™ tức giáºn:
- Nếu chẳng phải Lãnh lão tặc đứng trong bóng tối khống chế thì võ lâm đâu có xảy ra những cuộc thảm sát vừa qua.
Lãnh Tình Như gằn giá»ng:
- Tất cả thảy Ä‘á»u là phưá»ng gian ác, kể cả ngươi và ta, nếu ngươi là ngưá»i tốt thì lẽ ra đã phải đứng vá» phÃa Tư Mã Trưá»ng Hồng từ lâu rồi.
Thạch Lộ Lộ thét lên:
- Ngươi định là m gì thế? Lãnh Tình Như Ä‘anh giá»ng:
- Kẻ xấu xa thì không bao giá» là m ra được Ä‘iá»u tốt, ta giết quách ngươi trước rồi tá»± tuyệt tại đây...
Chỉ nghe “bình†má»™t tiếng, có ngưá»i ngã xuống đất. Nhạc Quần giáºt nảy mình, chẳng còn nghi ngá» gì nữa, kẻ ngã xuống hẳn là Thạch Lá»™ Lá»™, bởi thân thá»§ cá»§a Lãnh Tình Như cao hÆ¡n nà ng ta nhiá»u.
Nhạc Quần vừa định phá cá»a và o, bá»—ng nghe tiếng gầm thét inh á»i, rồi thì má»™t ngưá»i lảo đảo chạy tá»›i, thì ra là Liá»…u Bán Tiên, hiển nhiên ông đã thá» trá»ng thương, nhưng nghe ông hét lá»›n:
- Chạy mau, sát tinh đến rồi...
Nhạc Quần hốt hoảng lao nhanh tới và nói:
- Äể vãn bối cõng tiá»n bối cho!
“Ầm†một tiếng vang dội, những thấy vách đá sụp đổ, hai sát tinh đầu mặt đầy bụi cát lao bổ tới.
Nhạc Quần vá»™i cõng Liá»…u Bán Tiên lên phóng vá»t Ä‘i, vượt qua liá»n mấy cánh cá»a, Liá»…u Bán Tiên ngồi trên lưng chỉ đưá»ng, lát sau đã đến trước má»™t cánh cá»a to.
Nhạc Quần mừng rỡ nói:
- Äây là cá»a chÃnh phải không? Liá»…u Bán Tiên lắc đầu:
- Không, đây là cá»a sau! Mau Ä‘i ra và đóng cá»a lại, không thì hai vị sát tinh sẽ chạy ra đây.
Nhạc Quần mở cá»a ra ngoà i, má»›i hay đây là chá»— lõm sâu trên vách núi, từ phÃa dưới hay trên Ä‘á»u không trông thấy được cánh cá»a nà y.
Nhạc Quần lo lắng nói:
- Nếu hai vị sát tinh mà phá cá»a ra được thì chúng ta chẳng còn lối thoát! Liá»…u Bán Tiên mỉm cưá»i:
- Không há» gì, nhiá»u cao nhân ở đây lắm, hãy xem...
Nhạc Quần liá»n ngoảnh lại nhìn, bất giác mừng rỡ reo lên, lao vá» phÃa Tư Mã Trưá»ng Hồng, hai sư đồ ôm chầm lấy nhau.
Mai Nghinh Xuân, Phan Liá»…u Äại và Bạch Phát Hằng Nga Hồ Äiệp Ä‘á»u có mặt, chỉ thiếu Tây Bắc Phong Lâu Tá» Vân.
Nhạc Quần Ä‘i đến trước mặt Hồ Äiệp, não nùng nói:
- Hồ tiá»n bối, Tiểu Äiệp đã... Hồ Äiệp nhẹ gáºt đầu:
- Lão thân đã biết rồi, món nợ máu ấy sẽ được Ä‘á»n trả cả vốn lẫn lãi, chỉ lát nữa đây thôi!
Nhạc Quần quay sang Tư Mã Trưá»ng Hồng há»i:
- Sư phụ, Lâu tiá»n bối đâu rồi?
- Ông ấy vá»›i Äà o Tiểu Hồng canh giữ cá»a trước! Quần nhi hãy bồng Liá»…u lão quá»· sang bên kia và truyá»n chân khà chữa thương cho lão ta, để sư phụ ra tay bắt lấy hai sát tinh cho!
Nhạc Quần liá»n vâng lá»i bồng Liá»…u Bán Tiên lui ra xa ngoà i mưá»i trượng, và o trong má»™t khe đá chữa thương cho ông.
Chừng ná»a giá» sau, bá»—ng nghe bên ngoà i có tiếng quát tháo ầm Ä©. Nhạc Quần thu tay vá» và nói:
- Liá»…u tiá»n bối cảm thấy thế nà o?
- ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta hãy ra xem ngưá»i nà o chế ngá»± được hai sát tinh!
Hai ngưá»i ra khá»i khe đá bất giác giáºt mình kinh hãi, chỉ thấy Tư Mã Trưá»ng Hồng vung động Quá»· Äầu trượng, đánh cho hai sát tinh ngã lăn ra đất.
Nhạc Quần thở dà i, lòng vô cùng hổ thẹn, chỉ má»™t sát tinh mình đã không đối phó nổi, váºy mà sư phụ lại vá»›i má»™t chá»i hai, xem chừng còn hết sức ung dung, qua đó đủ thấy trình độ võ công cá»§a chà ng chưa bằng được ná»a phần cá»§a sư phụ.
Tư Mã Trưá»ng Hồng vung động Quá»· Äầu trượng phát ra tiếng sầm rì rầm, kình phong à o ạt, hai sát tinh chỉ né tránh chứ không dám nhà o tá»›i nữa.
Bá»—ng thấy Tư Mã Trưá»ng Hồng vung trượng quét ngang, Thá»§y Linh Phụng nhà o xuống đất lăn ra xa má»™t trượng, lại má»™t trượng nữa quét ra, Lục Bình lá»™n nhà o trên không, “bình†má»™t tiếng rÆ¡i xuống đất.
Hai sát tinh thở hồng há»™c, hai mắt đỠngầu chòng chá»c nhìn Tư Mã Trưá»ng Hồng. Tư Mã Trưá»ng Hồng thu trượng trầm giá»ng nói:
- GiỠđến lượt Xuân muá»™i và Äiệp muá»™i...
Mai Nghinh Xuân và Hồ Äiệp chia nhau Ä‘i đến bên Thá»§y Linh Phụng và Lục Bình, vá»›i tiếng nói dịu dà ng cá»§a ngưá»i mẹ hiá»n kêu gá»i tiểu danh cá»§a há».
Kể cÅ©ng lạ, ánh mắt hai ngưá»i dần dần hòa dịu, rồi từ từ khép lại. Liá»…u Bán Tiên vô cùng bá»™i phục, gáºt đầu lia lịa:
- Lão phu phải đổi tên thôi, cái tên Bán Tiên mỉa mai quá. Tư Mã Trưá»ng Hồng cưá»i:
- Tại hạ cÅ©ng là há»c được trong kỳ thư, chuyên tấn công thượng bà n khiến chân khà cá»§a há» không thể đưa tá»›i từ vùng ngá»±c trở lên, dá»… tiêu hao thể lá»±c...
Liá»…u Bán Tiên thà nh tháºt:
- Tư Mã huynh là má»™t báºc tôn sư, quả chẳng phải phà m nhân, tại hạ hết sức bá»™i phục! Thà nh tháºt mà nói, nếu không biết được bà quyết ấy, dù đến ngà n chiêu cÅ©ng không thể là m cho há» kiệt sức được.
Tư Mã Trưá»ng Hồng khiêm tốn:
- Liễu huynh quá khen, tại hạ cũng hết sức bội phục tà i xem tướng của Liễu huynh! Liễu Bán Tiên lắc đầu:
- Chỉ là trò bịp bợm thôi...
- Liá»…u huynh hà tất quá khiêm tốn. Thuáºt tinh tướng dịch bốc cá»§a quà môn, ngay cả gia sư cÅ©ng hết sức bá»™i phục, sao lại là bịp bợm được! Liá»…u huynh hãy xem thá» má»i ngưá»i ở đây, vị nà o có thà nh tá»±u cao nhất? Vị nà o tuổi thá» ngắn nhất?
Liễu Bán Tiên khẽ thở dà i:
- Lâu huynh chỉ còn thỠđược một giỠnữa. Thủy Linh Phụng và Lục Bình đã sắp ra đi, Tư Mã huynh nên sớm chuẩn bị...
Tư Mã Trưá»ng Hồng thoáng biến sắc mặt:
- Không hóa giải được ư? Liá»…u Bán Tiên cưá»i Ä‘au khổ:
- Không thể nà o hóa giải được, những mong là tiểu đệ đã nói tráºt! Nhưng Lâu huynh tuổi đã cổ lai hy, Tư Mã huynh bất tất...
Lúc nà y Thá»§y Linh Phụng và Lục Bình lương tri đã thức tỉnh bởi tiếng gá»i thân thương cá»§a ngưá»i mẹ hiá»n, hai ngưá»i cùng ngồi dáºy.
- Mẹ!
Thá»§y Linh Phụng cất tiếng gá»i bi thiết, cùng Mai Nghinh Xuân ôm chầm nhau khóc sướt mướt.
Lục Bình ngơ ngác:
- Mẹ, con Ä‘ang nằm mÆ¡ đấy ư? Hồ Äiệp nghẹn ngà o:
- Không phải mÆ¡ đâu, con đã khôi phục bản tÃnh rồi... Lục Bình Ä‘au xót:
- Hà i nhi tay đầy máu tanh, chết là đáng kiếp, đâu thể liên lụy đến Thá»§y Linh Phụng... Hồ Äiệp nghiêm giá»ng:
- Xét cho cùng thì chÃnh mẹ má»›i là kẻ thiếu trách nhiệm giáo dưỡng, đâu thể trách con được! Vả lại tục ngữ có câu “Buông dao đồ tể xuống là trở thà nh Pháºtâ€, chỉ cần má»™t lòng hướng thiện, quyết tâm hối cải thì cÅ©ng đâu muá»™n...
Lục Bình bi thiết:
- Niá»m Ä‘au khổ nhất trong Ä‘á»i ngưá»i là sá»± quở trách cá»§a lương tâm, con không thể nà o tiếp tục sống dưới sá»± trừng phạt cá»§a lương tri, xin mẹ hãy tha thứ cho tá»™i bất hiếu cá»§a con, con Ä‘i đây...
Nói Ä‘oạn, “bụp†má»™t tiếng, tá»± đánh vỡ sá» chết tươi, Hồ Tiểu Äiệp báºt khóc nức nở. Nhạc Quần lắc đầu thầm nhá»§:
- Äá»§ can đảm cải tà quy chÃnh mà không đủ can đảm tiếp tục sống... Thá»§y Linh Phụng vùng khá»i tay Mai Nghinh Xuân, Ä‘au khổ nói:
- Mẹ, con đã Ä‘em tấm thân tà n táºt kết hợp vá»›i Lục Bình vốn là để trừ hại cho võ lâm, không ngá» y đã biết hối cải và tá»± há»§y mình. Con cÅ©ng phải theo y xuống suối và ng...
Mai Nghinh Xuân hoảng kinh:
- Liễu đại hiệp đủ khả năng chữa là nh bệnh cho con, còn Lục Bình... Thủy Linh Phụng lui nhanh ra một trượng, kiên quyết nói:
- Lòng con đã quyết, xin mẹ đừng nghÄ© gì đến con nữa. Linh Uyên muá»™i rồi đây sẽ thay con là m tròn bổn pháºn. Mẹ! Các vị tiá»n bối, vÄ©nh biệt...
Vừa dứt lá»i đã tung mình phóng xuống vá»±c thẳm, má»i ngưá»i cùng kêu lên thảng thốt, phóng đến bá» vá»±c thẳm nhìn xuống.
“Bụp†má»™t tiếng, má»i ngưá»i rúng động tâm can, hiển nhiên Thá»§y Linh Phụng đã xương tan thịt nát, tiếng khóc vang lên ầm Ä©.
Tư Mã Trưá»ng Hồng ra chiá»u lo lắng:
- Liễu huynh quả là thần thông, chẳng rõ Lâu huynh... Liễu Bán Tiên nghiêm nghị:
- Hiện thá»i chưa sao, nhưng má»™t giá» nữa thì không thể nà o cứu được! Phan Liá»…u Äại trầm giá»ng:
- Tuy ngưá»i không thắng được trá»i, nhưng chúng ta đã biết nguy cÆ¡ Ä‘ang đến gần, sao không tìm cách ngăn ngừa? Không chừng...
Tư Mã Trưá»ng Hồng nghiêm giá»ng:
- Giá» chỉ đà nh táºn nhân lá»±c mà nghe thiên mệnh thôi! Quần nhi hãy cùng sư cô và Liá»…u đại hiệp ở đây chỠđợi, để sư phụ Ä‘i tiếp ứng cho Lâu Tá» Vân.
Liễu Bán Tiên nói:
- Phân chia như váºy rất hay, nhưng có Ä‘iá»u chỠở đây không phải thượng sách, ta chá»§ động và o trong không hÆ¡n sao?
Tư Mã Trưá»ng Hồng gáºt đầu:
- CÅ©ng được! Liá»…u huynh hãy xuất lÄ©nh má»i ngưá»i tiến và o từ cá»a sau, khi nà o tại hạ tìm gặp Lâu Tá» Vân và Äà o Tiểu Hồng, sẽ Ä‘i ra từ cá»a trước, váºy sẽ sá»›m giải quyết nhanh chóng hÆ¡n hầu sá»›m an táng cho đôi trẻ...
Liễu Bán Tiên nói:
- Liá»…u má»— rất rà nh đưá»ng lối trong lăng má»™, khi gặp lại địch, Nhạc Quần hãy toà n lá»±c ứng phó, sẽ có ngưá»i trợ chiến...
Ba vị nữ cao thủ thắc mắc:
- Còn chúng tôi thì sao? Chả lẽ không cần đến chúng tôi ư? Liễu Bán Tiên thở dà i:
- Khi xưa Gia Cát Võ Hầu Ä‘iá»u binh khiển tướng truy bắt Tà o Tháo, má»i vị đại tướng Ä‘á»u được giao trá»ng nhiệm, chỉ Quan Vân Trưá»ng là không được giao việc gì, hẳn là ba vị hiểu thâm ý cá»§a Gia Cát Võ Hầu.
Phan Liá»…u Äại chợt hiểu:
- Chắc Liá»…u đại hiệp cho là chúng tôi không nỡ giết Thạch Lá»—i và Thá»§y Thiên Ngao, cÅ©ng như Quan Vân Trưá»ng vì mang Æ¡n nặng nên không nỡ giết Tà o Thà o, đúng chăng?
Liễu Bán Tiên trầm ngâm:
- Ba vị Ä‘á»u là ngưá»i nhân háºu, mặc dù khi xưa bị hại suýt chết, nhưng vẫn sẽ không đà nh lòng hạ thá»§ sát hại thân phu. Cả Ä‘á»i Liá»…u má»— đã xem tướng cho biết bao ngưá»i, chưa bao giá» sai tráºt...
Mai Nghinh Xuân rắn giá»ng:
- Phen nà y thì Liá»…u đại hiệp đã lầm, chúng tôi nhất quyết sẽ chÃnh tay diệt trừ hai lão tặc ấy để trừ hại cho võ lâm!
Liễu Bán Tiên lắc đầu:
- Vì đại nghÄ©a diệt thân đâu phải là dá»…, rồi đây lá»i nói cá»§a Liá»…u má»— sẽ được chứng minh...
Hồ Äiệp trầm giá»ng:
- Cho dầu Mai tá»· và Phan tá»· niệm tình phu thê không nỡ hạ thá»§, còn lão thân thì sao? Lão thân đâu có dÃnh dáng gì đến há»...
Liá»…u Bán Tiên mỉm cưá»i:
- Tại hạ đã quên cho các vị biết má»™t Ä‘iá»u, dưới tay Lãnh Phong có má»™t cao thá»§ ngưá»i Thiên Trúc tên là Túc XÃch La, tháºt ra y chÃnh là má»™t ngưá»i Trung Nguyên...
Hồ Äiệp kinh ngạc:
- Y là ai?
Liễu Bán Tiên ra vẻ bà ẩn:
- Hồ đương gia má»™t Ä‘á»i thông minh, chả lẽ không Ä‘oán ra ư? Hồ Äiệp giáºt mình:
- Chả lẽ là TrÃch Tinh Thá»§ Tôn Nguyên Bá đã thất tung mưá»i mấy năm nay ư? Liá»…u Bán Tiên gáºt đầu:
- Äúng váºy! Theo tại hạ được biết, khi xưa y đã kết hợp vá»›i Hồ đương gia. Chẳng bao lâu sau khi Hồ đương gia hạ sinh Hồ Tiểu Äiệp thì y bá»—ng dưng mất tÃch...
Hồ Äiệp nghiến răng;
- Không sai! Lúc bấy giá» lão thân những ngỡ y đã bị ngưá»i ám hại, mong tìm gặp kẻ ấy để báo thù...
- Y quả đã bị ngưá»i đả thương, rồi bái má»™t ngưá»i chuyên dùng độc là m sư phụ, và i năm sau thì tá»›i lui vá»›i Lãnh Phong...
Hồ Äiệp trố mắt:
- Ai đã đả thương y?
- ChÃnh tại hạ đây!
Hồ Äiệp chưng há»ng:
- Vì sao váºy?
Liá»…u Bán Tiên ra chiá»u Ä‘au khổ, mắt rá»›m lệ:
- Khi xưa Hồ đương gia có nghe nói đến Tái Quý Phi không?
- Liễu đại hiệp đã đi xa vấn đỠrồi!
Liễu Bán Tiên nghiêm trang:
- Không xa đâu, ngưá»i ấy có quan hệ rất máºt thiết vá»›i tại hạ!
- Tất nhiên là lão thân biết Tái Quý Phi. Nghe đâu nữ nhân nà y diễm tuyệt thiên hạ, vỠsau đã bị gian sát...
- Y thị chÃnh là ná»™i nhân cá»§a tại hạ... Hồ Äiệp sững sá»:
- Ai đã gian sát tôn phu nhân váºy?
- ChÃnh TrÃch Tinh Thá»§ Tôn Nguyên Bá! Hồ Äiệp bà ng hoà ng:
- Ra váºy! Thế thì mối thù nà y Liá»…u đại hiệp ắt phải báo phục! Liá»…u Bán Tiên cưá»i chua xót:
- Liá»…u má»— không muốn báo thù đâu, cứ để y tá»± diệt thôi! Kẻ gian ác thì háºu quả ắt phải bi thảm...
Hồ Äiệp chau mà y:
- Theo lá»i Liá»…u đại hiệp, dưá»ng như tình cảm giữa hai vợ chồng không được...
- Không sai! Khi Liá»…u má»— phát hiện y thị ngoại tình đã hết sức chán chưá»ng, vốn định âm thầm bá» Ä‘i, song Tôn Nguyên Ba lại tưởng Liá»…u má»— ắt sẽ trả thù, nên đã hạ thá»§ Liá»…u má»— trước...
Hồ Äiệp ngạc nhiên:
- Vá»›i thân thá»§ cá»§a y, e không phải là đối thá»§ cá»§a Liá»…u đại hiệp? Liá»…u Bán Tiên gáºt đầu:
- Äúng thế! Nhưng y giở trò ám toán thì lại khác. Liá»…u má»— bị y đánh trúng má»™t chưởng, song Liá»…u má»— cÅ©ng còn đủ sức đả thương y...
Ngưng giây lát lại nói tiếp:
- Nà o ngá» con ngưá»i cá»§a Tôn Nguyên Bá quả là độc ác, bởi bị Liá»…u má»— đánh trúng huyệt Tháºn môn, nên trở thà nh vô năng nhân, y đã thừa lúc Tái Quý Phi bất phòng, hạ sát y thị...
Hồ Äiệp nghiến răng:
- Váºy thì lão thân phen nà y mà gặp y, quyết chẳng dung tình. Liá»…u Bán Tiên cưá»i chua chát:
- Äiá»u đó thì Liá»…u má»— không có ý kiến, những mong ba vị hãy giữ vững quyết tâm!
- o O o -
Hết hồi 51
|

23-09-2008, 07:41 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi cuối, chúc vui vẻ!!!
Hồi 52 ChÃnh nghÄ©a chung quy thắng gian tÃ
Liá»…u Bán Tiên và Nhạc Quần Ä‘i trước, Mai Nghinh Xuân cùng Phan Liá»…u Äại và Hồ Äiệp theo sau tiến và o lăng tẩm.
Theo tiếng động, há» nhanh chóng tìm gặp Tư Mã Trưá»ng Hồng, Lâu Tá» Vân và bá»n Lãnh Phong, lúc nà y đã mặc lại quần áo.
Lâu TỠVân đang giao đấu với Lãnh Phong vô cùng quyết liệt.
Lãnh Phong là sư huynh cá»§a Tư Mã Trưá»ng Hồng, thân hoà i tuyệt ká»· cá»§a hai sư môn, cho nên không ai biết rõ công lá»±c lão ta cao đến mức nà o, kể cả Tư Mã Trưá»ng Hồng.
Xem chừng hai ngưá»i đã giao đấu đã khá lâu, Tư Mã Trưá»ng Hồng lá»›n tiếng nói:
- Lâu huynh hãy mau dừng tay, để tiểu đệ thay cho... Lâu TỠVân bướng bỉnh:
- Lão phu tuy biết võ công cá»§a y rất cao, nhưng vẫn không phục... Lãnh Phong cưá»i khẩy:
- Váºy thì hay lắm, Lãnh má»— sẽ cho các ngươi mở rá»™ng tầm mắt!
Vừa dứt lá»i chiêu thức đột biến, chá»›p nhoáng bổ ra hÆ¡n mưá»i chưởng, láºp tức bức lùi Lâu Tá» Vân má»™t bước.
Tư Mã Trưá»ng Hồng thoáng biến sắc mặt, nhưng lại không tiện xen và o, bởi ông hiểu rất rõ tÃnh nết cá»§a Lâu Tá» Vân.
Chỉ thấy Lãnh Phong bá»—ng cháºm chạp đưa tay trái ra, xương cốt kêu răng rắc, trong tay áo bốc ra má»™t là n khói trắng, rồi thì cháy rá»±c lên.
Tư Mã Trưá»ng Hồng kinh hãi quát lá»›n:
- Thông Tý công! Lâu huynh cẩn tháºn
Trong thoáng chốc, tay áo của Lãnh Phong đã hóa ra tro, cánh tay của lão trở nên to hơn gấp bội và đỠrực lên.
Lâu Tá» Vân là má»™t cao thá»§ tuyệt thế, tất nhiên cÅ©ng biết đó là Thông Tý công cá»±c độc, tuy lòng thầm kinh hãi, song lại không muốn tá» ra khiếp nhược, bèn váºn hết công lá»±c bình sinh phóng ra má»™t chưởng.
Tư Mã Trưá»ng Hồng hoảng hốt quát:
- Không được!
Song đã muá»™n, chỉ thấy Lãnh Phong cưá»i gằn, đẩy tay ra, liá»n có má»™t luồng hÆ¡i nóng rá»±c xô tá»›i.
Lâu TỠVân hự lên một tiếng, loạng choạng lùi sau ba bước, trước ngực hiện ra một mảng nám đen, từ khóe miệng máu bầm rỉ ra.
Nhạc Quần vá»™i phóng tá»›i đỡ lấy ông, song vì thương thế quá nặng, láºp tức tuá»™t xuống đất, chẳng nói được ná»a lá»i đã từ giã nhân thế.
Äà o Tiểu Hồng như Ä‘iên dại hét vang, lao bổ vá» phÃa Lãnh Phong. Tư Mã Trưá»ng Hồng vá»™i phất tay áo và quát:
- Không được là m bừa, cô nương không nên phụ lòng Lâu TỠVân, hãy mau bồng thi thể sang bên...
Tư Mã Trưá»ng Hồng buông giá»ng sắc lạnh:
- Thì ra sư huynh đã giữ lại má»™t miếng, thảo nà o chẳng tá»± tin đến váºy! Lãnh Phong nhếch mép cưá»i:
- Binh bất yếm trá! Lăn lộn trong chốn võ lâm mà không sỠdụng cả đôi tay lẫn đầu óc thì chỉ có thất bại. Ta khuyên ngươi không nên chống đối với ta thì hơn!
Tư Mã Trưá»ng Hồng nghiêm giá»ng:
- Sư huynh chuyên đối nghịch vá»›i giá»›i bạch đạo, không từ má»i thá»§ Ä‘oạn để đạt mục Ä‘Ãch, đệ tuy biết mình tà i hèn sức kém, song cÅ©ng phải chống chá»i vá»›i sư huynh đến cùng.
Lãnh Phong gằn giá»ng:
- Thông Tý công là một trong ba tuyệt kỹ của ta, sư đệ hãy suy nghĩ cho kỹ!
- Ngưá»i luyện võ tất sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải chết dưới quyá»n kiếm, sư huynh bất tất lo cho tiểu đệ!
Lãnh Phong quay lại nói với Quách Vân Long:
- Quách huynh hãy thỠxem!
Chỉ thấy Mai Nghinh Xuân lách ra nói:
- Hạng ấy đâu xứng đáng động thủ với Tư Mã huynh, để tiểu muội tiếp cho!
Ngay láºp tức hai ngưá»i động thá»§, Mai Nghinh Xuân dùng kiếm, tuy thiệt thòi so vá»›i Bà n Long côn cá»§a đối phương, song vẫn không há» tá» ra kém thế.
Lãnh Phong lại đưa mắt nhìn vá» phÃa Túc XÃch La, y láºp tức phóng ra, song đã bị Hồ Äiệp đón lại, gằn giá»ng nói:
- Tôn Nguyên Bá, ngươi còn định giả mạo ngưá»i Thiên Trúc nữa ư?
Lãnh Phong và Túc XÃch La giáºt nảy mình, chỉ thấy Túc XÃch La đưa tay lên giáºt phăng khăn bịt đầu xuống, buông tiếng cưá»i âm hiểm rồi nói:
- Tháºt không ngá» ngươi lại khám phá ra được thân pháºn cá»§a Tôn má»—, hẳn là lão tặc Liá»…u Bán Tiên tiết lá»™...
Hồ Äiệp nghiến răng:
- Hãy bỠống trúc xuống, cùng lão thân công bằng quyết đấu! Tôn Nguyên Ba cưá»i gằn:
- Äối phó vá»›i tiện nhân ngươi, lão phu chưa cần dùng đến độc váºt đâu, cứ yên tâm! Hồ Äiệp lao bổ tá»›i, tráºn ác đấu liá»n diá»…n ra.
Tiếp đến là Phan Liá»…u Äại giao đấu vá»›i Thạch Lá»—i, vừa xuất thá»§ bà đã chiếm được thượng phong, bởi gần đây được sá»± chỉ Ä‘iểm cá»§a Tư Mã Trưá»ng Hồng nên võ công cá»§a ba vị nữ cao thá»§ Ä‘á»u tăng tiến khá nhiá»u.
GiỠchỉ còn lại Lãnh Phong và Thủy Thiên Ngao. Liễu Bán Tiên nói:
- Xin Tư Mã huynh hãy lui xuống, để Nhạc Quần tiếp Lãnh lão tặc và i chiêu! Tư Mã Trưá»ng Hồng lưỡng lá»±:
- E là hắn không địch nổi... Liễu Bán Tiên nghiêm túc:
- Rồi sẽ rõ ngay thôi, tên tiểu tá» nà y trưá»ng thá» lắm, Liá»…u má»— cam Ä‘oan hôm nay không chết được đâu!
Tư Mã Trưá»ng Hồng rất tin tưởng vá» tà i tướng số cá»§a Liá»…u Bán Tiên, bèn lui ra và nói:
- Quần nhi hãy tháºn trá»ng!
Nhạc Quần lao tới nói:
- Sư phụ yên tâm, đồ nhi đã toan tÃnh rồi! Liểu Bán Tiên chợt lá»›n tiếng:
- Lão ngoan đồng, đã chuẩn bị xong chưa?
Má»i ngưá»i chưng há»ng, chẳng rõ ông nói vá»›i ai, bá»—ng nghe có ngưá»i lá»›n tiếng đáp:
- Xong từ lâu rồi!
Chỉ thấy Cổ thánh Cố Thiên Nhất vai vác má»™t chiếc trống to đứng ngoà i cá»a, tay cầm dùi thá»§ thế sẵn sà ng.
Liá»…u Bán Tiên và Nhạc Quần đã rõ vá» Quá»· Cổ Tam Thông cá»§a Cố Thiên Nhất, nên lòng đầy tá»± tin, còn những ngưá»i khác thì chẳng rõ Liá»…u Bán Tiên vá»›i Cố Thiên Nhất Ä‘ang định giở trò trống gì?
Lãnh Phong cưá»i khinh bỉ:
- Há» Cố kia, ngươi Ä‘em cái trò ấy ra vá»›i lão phu chẳng phải quá ấu trÄ© ư? Cố Thiên Nhất nghiêm giá»ng:
- Lãnh lão tặc, ngươi chá»› huênh hoang, Quá»· Cổ Tam Thông cá»§a lão phu chẳng phải Ä‘em ra để hù dá»a ngươi đâu!
Lúc nà y Liá»…u Bán Tiên đã động thá»§ giao đấu vá»›i Thá»§y Thiên Ngao, hai ngưá»i công lá»±c tương đương nhau nên cuá»™c đấu kịch liệt nhất.
Nhạc Quần tay cầm Quá»· Äầu trượng ngưng thần chỠđợi. Cố Thiên Nhất quay sang chà ng nói:
- Tiểu tá», Quá»· Cố Tam Thông cá»§a lão phu có lẽ ngươi chưa... Nhạc Quần ngắt lá»i:
- Vãn bối đã biết rồi!
Cố Thiên Nhất giơ cao dùi trống, hô to:
- Tiểu tỠđộng thủ...
“Äùng đùng đùng!†Nhạc Quần toà n lá»±c quét ra ba trượng phối hợp vá»›i tiếng trống, uy lá»±c quả là kinh ngưá»i.
“Äùng...†liên tiếp bảy tiếng, Nhạc Quần lại quét ra mưá»i bốn trượng. Lãnh Phong vốn sá» dụng gáºy trúc, giá» thay thế bằng Thông Tý công, cánh tay trái to lên hÆ¡n gấp bá»™i, đỠhá»n và nóng rá»±c.
Tiếng trống chợt ngưng bặt, Nhạc Quần liếc mắt nhìn, thấy Cố Thiên Nhất hai tay giơ lên cao, mắt nhìn thẳng, hiển nhiên lần nà y sẽ dồn hết toà n bộ công lực.
Nhạc Quần thầm nhủ:
- Rõ rà ng Cổ Thánh muốn mình dốc hết toà n lực...
Lãnh Phong không ngá»›t buông tiếng cưá»i gằn, vươn dà i cánh tay đỠrá»±c chầm cháºm tiến tá»›i.
Tư Mã Trưá»ng Hồng trầm giá»ng nói:
- Quần nhi hãy tháºn trá»ng!
Nhạc Quần từ từ giÆ¡ tay cao Quá»· Äầu trượng, dồn hết công lá»±c và o hai cánh tay và thân trượng.
Chà ng bá»—ng quát lá»›n, Quá»· Äầu trượng phát ra tiếng sấm rá»n rÄ©, như bà i sÆ¡n đảo hải, giáng xuống đỉnh đầu đối phương.
Cũng ngay khi ấy, đôi đùi của Cố Thiên Nhất đồng loạt đánh xuống, Nhạc Quần và Lãnh Phong cùng lùi sau ba bước.
Tay và trượng chạm nhau, Lãnh Phong chẳng những không chiếm được thượng phong, mà cánh tay đỠrá»±c còn bị Quá»· Äầu trượng rạch má»™t đưá»ng sâu hoắm.
Lãnh Phong thoáng biến sắc mặt, các lão ma kia cà ng kinh hãi hÆ¡n, há» Ä‘á»u toan tÃnh thầm, nếu Lãnh Phong thua bại sẽ láºp tức đà o tẩu ngay.
Lãnh Phong buông tiếng cưá»i gằn, dẹp bá» Thông Tý công, hai cánh tay cùng đưa ra, lòng bà n tay đỠdần rồi đến cổ tay.
Tư Mã Trưá»ng Hồng giáºt mình, trầm giá»ng nói:
- Quần nhi lui mau, đó là Huyết Tiên chưởng! Chỉ nghe Cố Thiên Nhất nghiêm nghị nói:
- Tư Mã huynh bất tất lo lắng, bá»n nà y có cách ứng phó! Äoạn nằm xuống đất, đặt chiếc trống lên bụng và nói:
- Tư Mã huynh xin hãy giúp cho!
Tư Mã Trưá»ng Hồng ngÆ¡ ngẩn Ä‘i đến gần:
- Cố huynh là m gì thế nà y?
Có Thiên Nhất trao dùi trống cho Tư Mã Trưá»ng Hồng, nghiêm nghị nói:
- Chẳng còn cách nà o hơn, xin Tư Mã huynh hãy dồn hết nội lực đánh cả hai đùi cùng một lúc và liên tiếp ba lần...
Tư Mã Trưá»ng Hồng lưỡng lá»±:
- Không được đâu, Cố huynh định...
- Tư Mã huynh hãy yên tâm, tiểu đệ có niá»m tin tất thắng!
Lúc nà y song chưởng cá»§a Lãnh Phong đỠnhư máu, bá»—ng vá»t lên cao năm thước, song chưởng Ä‘an chéo nhau giáng xuống đỉnh đầu Nhạc Quần.
Nhạc Quần cảm thấy má»™t sức mạnh khá»§ng khiếp đè xuống, cÆ¡ hồ ngạt thở, liá»n váºn hết toà n lá»±c vung trượng lên nghênh đón.
Cố Thiên Nhất quát vang:
- Äánh mau...
Bụng cá»§a Cố Thiên Nhất bá»—ng phồng to lên, “đùng†má»™t tiếng như trá»i long đất lở, vách tưá»ng đổ xuống à o à o.
Nhạc Quần và Lãnh Phong cùng văng ngược ra sau xa hơn một trượng.
Tư Mã Trưá»ng Hồng cúi xuống nhìn, chỉ thấy máu chảy lênh láng, Cố Thiên Nhất đã vỡ bụng chết má»™t cách thê thảm.
Tất cả các cuá»™c đấu Ä‘á»u ngưng lại, Tư Mã Trưá»ng Hồng Ä‘au xót:
- Cố huynh hà tất phải...
Bá»n Thá»§y Thiên Ngao và Thạch Lá»—i quay ngưá»i toan lẳng lặng bá» Ä‘i. Äá»™t nhiên, Tư Mã Trưá»ng Hồng quát lá»›n:
- Äứng lại!
Tiếng quát đầy uy lá»±c lẫn bi thương, khiến bá»n ma đầu thảy Ä‘á»u rùng mình khiếp hãi, bất giác chững bước quay đầu lại.
Tư Mã Trưá»ng Hồng mặt đầy sát cÆ¡, trá» và o thi thể Cố Thiên Nhất nói:
- Hãy xem đây, ông ấy đã vì chÃnh nghÄ©a võ lâm mà cam nguyện hy sinh, các ngươi còn định bá» trốn ư?
Bá»n ma đầu cùng đưa mắt nhìn nhau, chỉ thấy Liá»…u Bán Tiên bồng Nhạc Quần Ä‘i tá»›i, đặt chà ng xuống đất.
Nhạc Quần sắc mặt trắng bệch, ngực nhuốm đầy máu tươi.
Liá»…u Bán Tiên lấy ra má»™t hoà n thuốc bá» và o miệng Nhạc Quần, bấy giá» Mai Nghinh Xuân, Phan Liá»…u Äại và Hồ Äiệp cÅ©ng cùng tiến tá»›i.
Mai Nghinh Xuân Ä‘i đến trước mặt Thá»§y Thiên Ngao, Phan Liá»…u Äại đối mặt vá»›i Thạch Lá»—i, và Hồ Äiệp đối mặt vá»›i Tôn Nguyên Bá.
Vẻ mặt cả ba nữ nhân Ä‘á»u trÆ¡ lạnh. Tư Mã Trưá»ng Hồng gằn giá»ng nói:
- Ba vị động thủ đi!
Ba vị nữ cao thá»§ láºp tức lao bổ tá»›i, toà n lá»±c xuất chưởng, chẳng nghÄ© gì đến tình nghÄ©a phu thê nữa.
Nhóm Thá»§y Thiên Ngao ba ngưá»i tuy lòng dạ tà n ác, song dẫu sao cÅ©ng là con ngưá»i, mà là con ngưá»i thì phải có lương tri, chẳng qua đã bị lợi dục phá»§ má» mà thôi.
GiỠđây đối mặt vá»›i vợ mình, lòng vô cùng rối rắm, chỉ miá»…n cưỡng ứng phó, nên chưa đầy ba mươi chiêu, cÆ¡ hồ đồng loạt há»± lên má»™t tiếng và ngã xuống đất, ba vị nữ cao thá»§ đồng thá»i lao tá»›i vung chưởng lên...
- Nghinh Xuân...
Bà n tay Mai Nghinh Xuân khá»±ng lại, mắt ngáºp lệ ra chiá»u Ä‘au xót, gằn giá»ng nói:
- Lão tặc cũng sợ chết ư? Thủy Thiên Ngao não nùng:
- Xuân muội, chẳng phải ngu huynh sợ chết, chỉ vì cảm thấy dẫu có chết cũng không chuộc được hết tội lỗi...
- Ông đã gây ra biết bao tá»™i lá»—i, giá» má»›i biết hối háºn ư?
- Xuân muội, sau khi ngu huynh chết đi, mong Xuân muội hãy chăm lo cho hai con, tội nghiệp chúng đã thiếu tình thương của cha mẹ từ thủa bé...
Mai Nghinh Xuân nước mắt tuôn lã chã, bà tuy vô cùng căm háºn Thá»§y Thiên Ngao, song tình nghÄ©a vợ chồng bao nhiêu năm dà i, bà sao Ä‘ang tâm hạ thá»§?
Ngay khi ấy thì Phan Liá»…u Äại giẫm chân lên ngá»±c Thạch Lá»—i, nghiến răng nói:
- Lão tặc, ngươi biết ta sẽ giết ngươi bằng cách nà o chăng? Thạch Lá»—i vá»›i giá»ng bi thiết:
- Việc đã đến nước nà y thì tùy Äại muá»™i thôi, mau động thá»§ Ä‘i! Phan Liá»…u Äại tức giáºn:
- Lão tặc đến lúc nà y mà còn không biết sám hối ư?
- Tá»± cổ nhân sinh thùy cô tá»? Thạch má»— tá»™i ác tà y trá»i, dù sám hối cÅ©ng vô Ãch, nếu Äại muá»™i còn nghÄ© đến tình nghÄ©a vợ chồng, hãy cho ngu huynh chết má»™t cách nhanh chóng!
Phan Liá»…u Äại toà n thân run rẩy, nước mắt tuôn xối xả.
Bên nà y Hồ Äiệp đặt tay lên huyệt Thiên Linh cá»§a Tôn Nguyên Bá, gằn giá»ng nói:
- Tôn Nguyên Bá, khi xưa ngươi đả thương Liễu Bán Tiên, sau đó lại giết chết Tái Quý Phi phải không?
- Không sai!
- Vì sao? Ngươi yêu nà ng ta lắm kia mà ?
- ChÃnh vì váºy nên Tôn má»— má»›i không để cho nà ng ta lá»t và o tay kẻ khác... Hồ Äiệp nghiến răng:
- Váºy là sá»± kết hợp giữa chúng ta hoà n toà n không có tình cảm? Tôn Nguyên Bá lắc đầu:
- Không phải váºy! Khi kết hợp Tôn má»— không há» có ý phụ bạc, sau nà y lúc phát hiện ra Äiệp muá»™i thân máºt vá»›i Tư Mã Trưá»ng Hồng, ngu huynh má»›i sinh lòng báo phục.
Hồ Äiệp gắt giá»ng:
- Láo! Lão thân vá»›i Tư Mã Trưá»ng Hồng hoà n toà n là tình bạn trong trắng, khi phát hiện ngươi dan dÃu vá»›i Tái Quý Phi, lão thân má»›i chá»§ động tiếp cáºn vá»›i Tư Mã Trưá»ng Hồng, nhưng ông ấy là ngưá»i quân tá», luôn lánh xa lão thân...
- Hai ngưá»i Ä‘á»u có lá»—i cả, Äiệp muá»™i không thể phá»§ nháºn trong lòng chỉ có má»™t ngưá»i...
- Không sai! Äó cÅ©ng vì ngươi thay lòng đổi dạ mà nên! Tôn Nguyên Bá thở dà i:
- Giá» thì Äiệp muá»™i cứ việc báo thù, chỉ có Ä‘iá»u là Tiểu Äiệp đã chết trong tay Lãnh Phong, Tôn má»— chết không nhắm mắt.
Hồ Äiệp Ä‘anh giá»ng:
- Ngươi khá»i giả bá»™ Ä‘i, Lãnh Phong là chá»§ nhân cá»§a ngươi, chả lẽ ngươi không biết?
- Sau khi Tiểu Äiệp chết Tôn má»— má»›i biết, Tôn má»— vốn định báo thù, nhưng giá» thì...
Hồ Äiệp Ä‘anh mặt, ngầm váºn chân lá»±c, vừa định hạ thá»§, chợt thấy ánh mắt Tôn
Nguyên Bá ngáºp vẻ ân háºn, bèn trầm giá»ng há»i:
- Lão còn gì để nói nữa không? Tôn Nguyên Ba nhắm mắt lại:
- Giá» Tôn má»— má»›i biết hai ta đã yêu nhau tháºt sá»±, chẳng qua vì trước đây đã tá»± lừa dối mình, bỡn cợt tình yêu nên đã uổng phà cả cuá»™c Ä‘á»i. Cả hai ta Ä‘á»u đã sai lầm...
Hồ Äiệp chầm cháºm buông tay xuống, lá»›n tiếng nói:
- Liễu đại hiệp đã hoà n toà n đúng, lão thân không đà nh tâm hạ thủ...
Lúc nà y Mai Nghinh Xuân và Phan Liá»…u Äại cÅ©ng Ä‘ang bùi ngùi thương cảm, Liá»…u Bán Tiên thu hai tay trên huyệt Linh Äà i cá»§a Nhạc Quần vá», đứng lên cảm khái nói:
- Quả không ngoà i dá»± liệu cá»§a lão phu. Lão phu xem tướng ngưá»i chưa sai tráºt bao giá», ba lão ma kia tá»™i ác tà y trá»i song chưa tá»›i số chết...
Bá»—ng thấy Lãnh Phong chệnh choạng Ä‘i đến trước mặt Tư Mã Trưá»ng Hồng, gằn giá»ng nói:
- Tư Mã Trưá»ng Hồng, giỠđến lượt ngươi, lão phu vá»›i tấm thân thá» thương động thá»§ vá»›i ngươi, ngươi dám chăng?
Tư Mã Trưá»ng Hồng thoáng chau mà y:
- Sư huynh Ä‘ang thá» trá»ng thương, lẽ nà o tiểu đệ lại động thá»§ vá»›i sư huynh? Lãnh Phong lạnh lùng:
- Ngươi tưởng váºy là chiếm được lợi thế ư?
- Huyết Tiên Chưởng cá»§a sư huynh chưa thể chiếm được thượng phong, váºy thì...
- Lão phu hãy còn tuyệt kỹ chưa thi triển, không tin ngươi cứ thỠxem!
- Dù váºy sư huynh cÅ©ng không phải là địch thá»§ cá»§a tiểu đệ, tiểu đệ không bao giá» thừa lúc...
Nhạc Quần bá»—ng đứng báºt dáºy nói:
- Sư phụ, vừa rồi đôi bên hãy chưa phân thắng bại, để đồ nhi nghênh tiếp lão tặc ấy, váºy thì chẳng bên nà o bị thiệt thòi cả!
Tư Mã Trưá»ng Hồng nghiêm mặt:
- Quần nhi không địch nổi đâu! Nhạc Quần tự tin:
- Sư phụ bất tất lo lắng, đồ nhi biết tự lượng sức mình! Liễu Bán Tiên lên tiếng:
- Tư Mã huynh cứ để hắn thá» xem, ná»™i thương cá»§a hắn chỉ nhẹ thôi! Tư Mã Trưá»ng Hồng gáºt đầu:
- Thôi được, nhưng phải tháºn trá»ng!
Nhạc Quần đưa Quá»· Äầu trượng lên ngang ngá»±c, tiến chéo lên má»™t bước, nhanh như chá»›p Ä‘iểm và o yết hầu Lãnh Phong.
Lãnh Phong thoáng thụp ngưá»i, đưa trán ra hứng lấy Quá»· Äầu trượng.
Nhạc Quần kinh hãi, vá»™i thu trượng vá», những ngỡ lão ta tá»± sát, nà o ngá» Lãnh Phong tâm cÆ¡ thâm hiểm, ngay khi Nhạc Quần thu trượng vá», buông tiếng quát lá»›n, Thông Tý công và Huyết Tiên chưởng đồng thá»i thi triển.
Tư Mã Trưá»ng Hồng kinh hãi:
- Nguy mất!
Song Nhạc Quần không lùi mà lại tiến, sấn tá»›i gần Lãnh Phong không đầy má»™t thước, bá» trượng dùng tay, song chưởng đồng thá»i đánh và o hai bên mạn sưá»n đối phương.
Thế là vai trái chà ng cÅ©ng bị hứng lấy má»™t chiêu Huyết Tiên chưởng, hai ngưá»i cùng ngả lăn ra, miệng phun máu tươi xối xả.
Láºp tức má»i ngưá»i bên giá»›i bạch đạo cùng lao vá» phÃa Nhạc Quần, còn bá»n ma đầu thì lại thừa cÆ¡ rón rén bá» trốn.
Nhạc Quần nằm ngá»a dưới đất, hÆ¡i thở tHồi thóp. Má»i ngưá»i Ä‘á»u hướng mắt vá» Liá»…u Bán Tiên, bởi ông đã bảo Nhạc Quần tuổi thá» rất cao.
Liễu Bán Tiên, vẻ mặt nặng nỠthăm mạch cho Nhạc Quần, lắc đầu nói:
- Lạ tháºt, tuy hÆ¡i thở rất yếu, nhưng mạch lại hết sức bình thưá»ng! Tư Mã Trưá»ng Hồng ngạc nhiên:
- Tháºt như váºy ư?
Liễu Bán Tiên nghiêm túc:
- Tư Mã huynh không tin hãy thỠxem!
Tư Mã Trưá»ng Hồng thăm mạch xong, ngÆ¡ ngẩn lắc đầu:
- Tháºt là quái lạ, Liá»…u huynh thấy còn cứu được chăng?
- Tất nhiên là được, mà cÅ©ng không cần phải cứu chữa, tá»± động sẽ khá»i thôi! Tư Mã Trưá»ng Hồng bá»—ng trầm giá»ng:
- Liá»…u huynh, phải chăng là hiện tượng huyá»n quan đã thông?
- Không sai! Không sai! Váºy mà Liá»…u má»— lại không nghÄ© tá»›i. Bởi ná»™i lá»±c cá»§a hắn quá dồi dà o, khi động thá»§ váºn dụng, chân lá»±c tình cá» xung phá huyá»n quan. Sở dÄ© thổ huyết là vì bị chấn động, không há» hấn chi cả, chỉ vì chân khà sau khi qua khá»i huyá»n quan, đã tản mác và o trong các kinh mạch mà không thông suốt được, hiện hắn Ä‘ang tá»± khống chế để đưa và o đưá»ng chÃnh...
Tư Mã Trưá»ng Hồng vui mừng cảm khái:
- Äúng váºy. Xem ra thà nh tá»±u cá»§a tiểu tá» nà y sẽ cao hÆ¡n lão phu nhiá»u, lúc lão phu xung phá được huyá»n quan thì tuổi đã ngÅ© tuần...
Liễu Bán Tiên cũng cảm khái nói:
- Äâu chỉ Tư Mã huynh, tá»± cổ chà kim chưa từng nghe nói ngưá»i nà o tuổi trẻ thế nà y mà lại có thà nh tá»±u cao đến váºy!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u lấy là m lạ nhìn Nhạc Quần, chỉ thấy sắc mặt chà ng hồng hà o dần, quả nhiên Tư Mã Trưá»ng Hồng đã nói không sai.
Nà o ngá» lão ác ma Lãnh Phong vẫn chưa chết, lão biết hôm nay muốn thoát thân chỉ còn má»—i cách là giả chết, thừa lúc má»i ngưá»i Ä‘ang xúm quanh Nhạc Quần, lão đã rón rén rá»i khá»i.
Thế nhưng, đi được một đoạn, lão lại thầm nhủ:
- Nếu để cho tên tiểu tá» Nhạc Quần sống sót, dù mình có thoát khá»i đây thì sau nà y cÅ©ng bị hắn gây khó khăn, chi bằng thừa cÆ¡ diệt trừ Ä‘i!
Thế là lão lại quay trở lại, nhưng khi lão thò đầu nhìn và o thì bị Liễu Bán Tiên nhìn thấy.
Liễu Bán Tiên bèn nói:
- Tư Mã huynh hãy bồng Nhạc Quần sang phòng khác, để tiểu đệ đối phó với lão ma đầu ngoan cố nà y cho!
Chá» cho Tư Mã Trưá»ng Hồng bồng Nhạc Quần Ä‘i khá»i, Liá»…u Bán Tiên móc qua má»™t quả đạn Ä‘en nói:
- Lão phu sẽ cho ngươi nếm thá» mùi tan xác... Lãnh Phong cưá»i vang:
- Lão tặc, Lãnh má»— không mắc lừa cá»§a ngươi nữa đâu, đó chỉ là đồ giả mà thôi! Liá»…u Bán Tiên nhếch môi cưá»i:
- ÄÆ°á»£c rồi, ngươi có giá»i thì đừng tránh nhé...
Äoạn vung tay ném ra, lẽ tất nhiên Lãnh Phong đâu chỉ chá» quả đạn nổ tung, vá»™i phóng vá»t ra xa, song lại quên nằm xuống.
“Rầm†má»™t tiếng vang rá»n, khói bay mịt mù, cát đá văng tung tóe, khi ngưng lặng thì Lãnh Phong đã biến mất, má»i ngưá»i đảo mắt nhìn, không khá»i báºt lên má»™t tiếng kinh hoà ng, thì ra máu thịt nhầy nhụa dÃnh đầy xung quanh vách đá...
Cảnh tưá»ng thảm khốc ấy dẫu đối vá»›i kẻ gian ác như Lãnh Phong cÅ©ng vẫn quá tà n nhẫn, má»i ngưá»i không khá»i thấy lòng xốn xang.
Hồi lâu...
Thốt nhiên, có tiếng khóc trẻ nÃt vang lên, Nhạc Quần bá»—ng mở bừng mắt, tung mình đứng lên, nhanh như gió cuốn lao vá» phÃa tiếng khóc.
Thá»§y Linh Uyên tay bồng con thÆ¡ Ä‘ang bị bá»n Thạch Lá»—i và Thá»§y Thiên Ngao bao vây và o giữa.
Chỉ nghe Thủy Thiên Ngao nói:
- Xin hãy niệm tình con trẻ, đừng là m hại Linh Uyên, chúng ta nên Ä‘i khá»i đây thì hÆ¡n! Thạch Lá»—i gằn giá»ng:
- Không được, nếu không diệt trừ háºu hoạn, mai sau lại sẽ chống đối... Nhạc Quần buông giá»ng sắc lạnh:
- Ai muốn ra tay nà o?
Bá»n ma đầu giáºt mình quay phắt lại, thấy Nhạc Quần mặt mà y rạng rỡ, bất giác kinh hãi, tất cả Ä‘á»u lặng thinh.
Nhạc Quần nghiêm giá»ng:
- Thạch Lá»—i, lão bất tất lo lắng, Ä‘á»i sau dòng há» Nhạc nà y sẽ không bao giá» chống đối ai cả, trừ phi kẻ ấy có dã tâm bất chÃnh, là m hại đến võ lâm. Các ngươi có thể Ä‘i được rồi!
Äoạn nắm tay Thá»§y Linh Uyên Ä‘i tá»›i. Bá»n ma đầu vô cùng hổ thẹn, vá»™i tránh đưá»ng và cùng đưa mắt nhìn nhau rồi lần lượt bá» Ä‘i. Nhạc Quần và Thá»§y Linh Uyên bồng đứa bé bụ bẫm trong tay, hai dòng lệ hạnh phúc lăn dà i...
- o HẾT o -
"HY VỌNG BỘ TRUYỆN NÀY CŨNG LÀM TA THOẢI MÃI"
|
 |
|
| |