 |
|

06-04-2008, 05:48 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 41
Thoát Khá»i Tai Kiếp
Sở Sở thấy Tiêu Khứ Trần đòi đỠchữ lên trên hoà nh phi liá»n mỉm cưá»i đáp:
– Tiêu chân nhân công lá»±c đã luyện tá»›i mức ngang tạo hóa là má»™t cao thá»§ tá»™t bá»±c trên võ lâm đương thá»i, thì tháºt cà ng là m cho tòa Sa Môn cà ng được tăng vẻ rạng rỡ thêm..
Khứ Trần bá»—ng xòe cái nan quạt ngá»c cốt ở trong tay ra, y đứng ở chá»— cách Sa Môn chừng bảy thước, giÆ¡ cái quạt ngá»c cốt lên từ từ quạt bốn cái và o hoà nh phi cá»§a Sa Môn ấy.
Quạt xong bốn cái thì trên hoà nh phi đã hiện lên bốn chữ:
“Kiếp số nan hồi†(tai kiếp khó mà cứu vãn).
Sở Sở vá»›i Tố Mai váºn công đỠkhà đứng cách xa năm thước, nay Khứ Trần lại đứng ở xa bảy tám thước. Sở Sở vá»›i Tố Mai dùng tay viết, còn Khứ Trần thì lại dùng quạt phe phẩy, huống hồ bốn chữ “Kiếp số nan hồi†nà y lại rất nhiá»u nét, đủ thấy gió cá»§a cái quạt cá»§a y quạt ra là phải nghênh luyện đến tháºt tinh vi và nhá» bé.
Dùng quạt đỠchữ như váºy hiển nhiên thấy Má»™ Quang, Sở Sở, Nguyên Äà o các ngươi tuy có công lá»±c kinh ngưá»i, nhưng còn kém Khứ Trần má»™t chút há»a hầu.
Quần tà thấy thế mặt ngưá»i nà o ngưá»i nấy Ä‘á»u cưá»i lá»™ vẻ kiêu ngạo.
Lệnh Hồ Sở Sở lộ vẻ kinh ngạc bụng bảo dạ rằng:
“Tiêu Khứ Trần nà y quả thá»±c có tuyệt thế thần công, ta đã tốn công há»c há»i Huyết Thần Kinh như thế, rút cục cÅ©ng chưa phải là đối thá»§ cá»§a tên ma đầu nà y.
Nà ng nháºn thấy bốn chữ “Kiếp số nan hồi†cá»§a đối phương rõ rà ng có ẩn ý, rõ rà ng bao hà m ý nghÄ©a là không muốn tráºn đấu nà y biến thà nh hòa bình nên nà ng lại nghÄ© tiếp:
“Như váºy chúng ta đã uổng công tốn tâm trÃ, rút cục vẫn không sao tránh khá»i máu nhuá»™m cát và ng, Bạch Long Äôi nà y biến thà nh nÆ¡i Tu La Quá»· Vá»±câ€.
Trong lúc Sở Sở Ä‘ang cau mà y rầu rÄ© thì Công Tôn Vi Ngã đã cưá»i hi hà vượt má»i ngưá»i tiến lên.
Quần hiệp và quần tà thấy Công Tôn Vi Ngã ra tráºn Ä‘á»u im lặng như tá», để xem sau khi Khứ Trần dùng quạt đỠchữ lão quái nhân nà y sẽ giở trò gì.
Vi Ngã Ä‘i tá»›i chá»— cách Sa Môn chừng bảy tám thước đưa tay chỉ bốn chữ cá»§a Khứ Trần vừa viết lên Sa Môn mà đá»c lên hai lần:
– Kiếp số nan hồi, kiếp số nan hồi.
Thoạt tiên quần hùng tưởng Vi Ngã định giở trò gì ai nấy Ä‘á»u trố mắt lên nhìn, nhưng không thấy tòa Sa Môn nà y, má»™t cây hoà nh vá»›i hai cây cá»™t biến hóa gì cả.
Các ngưá»i không hiểu Công Tôn Vi Ngã là m trò gì thì Sở Sở đã nhảy tá»›i sau Sa Môn nhìn lên trên hoà nh phi mà mỉm cưá»i, lá»›n tiếng nói:
– Cụ Công Tôn, môn võ công nà y của cụ thần diệu quá, không hiểu cụ luyện bằng cách nà o thế?
Lúc ấy má»i ngưá»i má»›i chạy tá»›i gần xem. Ai nấy Ä‘á»u lắc đầu thè lưỡi hoà i.
Thì ra trong khi Vi Ngã chỉ tay lên bốn chữ “Kiếp số nan hồi†cá»§a Khứ Trần viết Ä‘á»c hai lần, phÃa đằng trước có bốn chữ “Kiếp số nan hồi†không ảnh hưởng chi cả, nhưng đằng sau lại hiện lên ba chữ lá»›n nét bút long phi phụng múa, khà thế cá»±c hùng, ba chữ đó là :
“Ngã yếu hồi†( Ta phải vãn hồi được kiếp số).
Vi Ngã cưá»i ha hả nhìn Khứ Trần và há»i:
– Tiêu chân nhân, trên hoà nh phi chân nhân đỠ“Kiếp số nan hồi†còn của lão phu thì đỠ“Ngã yếu hồi†khớp và o thà nh một câu kiếp:
“Kiếp số nan hồi, ngã yếu hồiâ€. Không hiểu Tiêu chân nhân có tin được lão quái váºt nà y có sức hồi thiên như thế hay không?
Tuy Khứ Trần kinh hãi tà i ba cá»§a Vi Ngã lợi hại nhưng y vẫn cưá»i như Ä‘iên như khùng, kiêu ngạo đáp:
– Bạn Công Tôn, nếu bạn muốn cứu vãn được kiếp số thì trước hết phải nên đấu kẻ chuyên môn là m nghịch trá»i trước má»›i được.
Vi Ngã gáºt đầu nói tiếp:
– Ná»a Ä‘á»i trước cá»§a lão phu là chuyên môn thÃch nghịch thiên hà nh sá»±. Nhưng sau tráºn há»a tai ở trên núi Ai Lao thì lão phu đã ngá»™ đạo, đã hối cải hết nhưng việc là m phi pháp trước kia. Bây giá» lão đã biến thà nh ngưá»i chỉ chuyên môn là m việc thuáºn trá»i ứng ngưá»i thôi. Chúng ta đấu vá»›i nhau mấy tráºn cÅ©ng được, để xem lòng trá»i vá» ai, để xem kẻ thuáºn trá»i thắng hay là kẻ nghịch trá»i thắng?
Khứ Trần cưá»i khì má»™t tiếng Ä‘ang định ra tráºn thì Cá»u Uyên đã tiến lên trước chắp tay vái chà o Vi Ngã và nói:
– Bạn Công Tôn vá»›i Tiêu chân nhân Ä‘á»u là Thái SÆ¡n Bắc Äẩu đương thá»i, tráºn đấu cá»§a hai vị nên để đến phút cuối cùng hãy ra tay và xin bạn Công Tôn nhưá»ng cho Long Cá»u Uyên nà y ra đấu trước.
Vi Ngã cưá»i giá»ng quái dị há»i:
– Chẳng hay bạn định đấu với ai thế?
Cá»u Uyên cưá»i khẩy mặt lá»™ sát khà đáp:
– Má»— muốn kiếm tiểu bối Diệp Nguyên Äà o đã phá há»§y Bà n Long Giáp mà má»— tốn công khó ná»a Ä‘á»i ngưá»i má»›i láºp thà nh để trả thù.
Công Tôn Vi Ngã kêu ồ một tiếng rồi nói tiếp:
– ÄÆ°á»£c, lão phu sẽ nhưá»ng tráºn nà y cho bạn, nhưng bạn phải cẩn tháºn lắm má»›i được, Diệp Nguyên Äà o tiểu quá»· là môn đồ rất đắc ý cá»§a ngưá»i bạn cÅ© võ lâm cá»§a lão phu, chưa chắc bạn đã thắng nổi y đâu.
Cá»u Uyên cưá»i như Ä‘iên như khùng, đáp:
– Bạn Công Tôn khá»i lo ngại há»™ cho Cá»u Uyên nà y, má»— tá»± tin không phải là mãnh long không qua sông, còn có mấy thà nh năng lá»±c kìm chế nổi tiểu bối ngông cuồng ấy.
Nguyên Äà o nghe tá»›i đó đã không sao nhịn được, cưá»i khẩy má»™t tiếng, từ từ tiến ra giữa đấu trưá»ng cung kÃnh vái chà o Vi Ngã mà nói rằng:
– Xin nhạc gia cho tiểu tế được kiến thức kẻ tự xưng là mãng long có tà i ba như thế nà o.
Vi Ngã cưá»i má»™t hồi trở vá» chá»— luôn.
Nguyên Äà o xếch ngược đôi lông mà y kiếm lên, lạnh lùng nhìn Cá»u Uyên há»i:
– Long Cá»u Uyên, theo sá»± nháºn xét cá»§a Diệp má»—, ngươi không phải là mãnh long quá giang, mà chỉ là má»™t con ôn long Ä‘i tá»›i đâu gieo tang tóc tá»›i đó thôi.
Cá»u Uyên biết đối phương bảo mình là ôn long tang gia, là chế nhạo Bà n Long Giáp cá»§a mình đã bị há»§y, nên y cưá»i khẩy má»™t tiếng lạnh lùng đỡ lá»i:
– Ngươi nói rất phải, ta chỉ là má»™t con ôn long cá»§a tang gia thôi, nhưng ngà y hôm nay con ôn long nà y sẽ gây tai vạ cho ngươi để ngươi được nếm mùi báo thù cá»§a mối háºn tang gia cá»§a ta.
Nguyên Äà o cưá»i như Ä‘iên như khùng, nói tiếp:
– Ngươi cứ việc giở hết tai vạ ôn long ra Ä‘i, xem có là m gì nổi Diệp Nguyên Äà o nà y không? Ta Ä‘ang muốn moi gan rồng cá»§a ngươi ra để cho quần hùng dá»± há»™i được nếm mùi ngon váºt lạ má»™t phen.
Cá»u Uyên chuyển ngược đôi lông mà y lên, trố mắt nhìn Nguyên Äà o thôi, chá»› không muốn đấu khẩu vá»›i đối phương nữa, và từ từ lấy cây Thiên Long Vạn Kiếp Tiên ra cầm saün nÆ¡i tay.
Trong quần hiệp chỉ có Tiểu Hồng là biết cây roi Vạn Kiếp Tiên nà y có oai lá»±c rùng rợn thôi. Bây giá» nà ng thấy Cá»u Uyên lại lấy cây roi ấy ra để đối phó á»›i ngưá»i yêu cá»§a mình, tất phải cuống lên, vá»™i dùng nhÄ© ngữ truyá»n thanh nói cho Nguyên Äà o hay biết rằng:
– Äà o đại ca, cây roi Thiên Long Vạn Kiếp nà y cá»§a Cá»u Uyên lợi hại vô cùng, nó có bốn thứ diệu dụng tất cả, để tiểu muá»™i nói cho đại ca nghe, nhá»› kỹ đừng có sÆ¡ ý, đừng có thị tà i khinh địch:
– Nguyên Äà o biết tÃnh nết cá»§a Tiểu Hồng còn kiêu ngạo hÆ¡n mình, nà ng đã nói như váºy thì khà giá»›i cá»§a đối phương thế nà o cÅ©ng rất lợi hại, nên chà ng liếc mắt nhìn lại Tiểu Hồng má»™t cái.
Tiểu Hồng thấy Nguyên Äà o chịu nghe lá»i mình má»›i yên lòng, rồi cÅ©ng dùng nhÄ© ngữ truyá»n thanh nói tiếp vá»›i chà ng:
– Äà o đại ca, trong Thiên Long Vạn Kiếp Tiên có bốn thứ lợi hại như sau:
tác dụng thứ nhất là Long Tu Tốt Äá»™c, chất độc ở râu rồng bắn ra có thể giết chết ngưá»i. Tác dụng thứ hai là :
bốn cái móng chân dưới bụng con rồng, có thể đột nhiên rá»i khá»i cây roi để bắn kẻ địch, móng chân rồng ấy có thể xuyên thá»§ng sắt đá được. Tác dụng thứ ba:
má»™t trăm lẻ tám cái vẩy ở khắp mình con rồng Ä‘á»u có thể bắn ra được, vẩy nà o cÅ©ng tẩm chất độc rất lợi hại, khiến trong khoảng trống chừng hai ba trượng, biến thà nh tá» thần tức thì. Tác dụng thứ tư lại còn lợi hại hÆ¡n hết. Long Cá»u Uyên sai ngưá»i Ä‘i khắp hoà n vÅ© tìm kiếm mưá»i ba thứ độc váºt tuyệt độc, để nấu thà nh nước cao đổ và o trong bụng con rồng, ruá»™t rồng chạy thông thẳng lên hai mắt, chỉ cần bấm cái chốt ở nÆ¡i cán thì cao độc đó liá»n hóa thà nh sương mù độc ở mắt rồng phun ra, trên không đầy những sương mù độc đối phương không có cách gì tránh né nổi. Kẻ địch chỉ bị dÃnh má»™t chút sương mù độc ấy thôi, là xương thịt râu tóc Ä‘á»u biến thà nh nước và ng ngay.
Nguyên Äà o nghe Tiá»u Hồng nói xong, trong lòng rất yên tâm vì thế chất cá»§a ngưá»i chà ng rất đặc biệt khác thưá»ng, vạn độc cÅ©ng không thể nà o xâm nháºp được nhưng còn đối vá»›i vẩy rồng và móng rồng có thể bắn thá»§ng cả sắt đá là chà ng phải đỠphòng thôi. Còn những cái khác chà ng không lo ngại cho lắm.
Long Cá»u Uyên rút Thiên Long Vạn Kiếp Tiên ra rồi dùng thá»§ pháp rất nhanh cắm ngay cái lưỡi an toà n và o mồm con rồng trước.
Tiểu Hồng thấy thế rất hối háºn, kêu đáng tiếc thầm và nghÄ© bụng:
“Ta chỉ mải lo âu cho Nguyên Äà o, dặn dò mãi, quên bảo chà ng ra tay tấn công trước để Cá»u Uyên không kịp nhét cái lưỡi an toà n và o mồm con rồng, như váºy cây roi cá»§a y không thể nà o sá» dụng bốn thứ tác dụng nguy hiểm kia ngay được, bây giỠđối phương đã cắm cái lưỡi an toà n và o rồi, y chỉ cần bấm cái chốt nÆ¡i cán là có thể sá» dụng bốn thứ tác dụng kia ngayâ€.
Cá»u Uyên đã cắm cái lưỡi an toà n và o rồi nhìn Nguyên Äà o quát há»i:
– Diệp Nguyên Äà o, lần trước ở Bà n Long Giáp, Cá»u Uyên nà y chưa chÃnh thức đấu vá»›i ngươi. Bây giá» ta dùng cây Thiên Long Vạn Kiếp Tiên nà y để lãnh giáo mấy thế tuyệt há»c cá»§a ngươi, ngươi mau giở khà giá»›i ra Ä‘i.
Nguyên Äà o đưa mắt nhìn lại Cá»u Uyên má»™t cái rồi lắc đầu cưá»i nói:
– Diệp Nguyên Äà o ta chẳng cần phải dùng khà giá»›i gì hết, chỉ hai bà n tay không nà y cÅ©ng đủ để đồ long rồi.
Cái câu “tay không đồ long†ấy cá»§a Nguyên Äà o là m cho Cá»u Uyên tức giáºn thêm, y nghiến răng mÃm môi trợn mắt quát mắng:
– Tiểu bối ngông cuồng tháºt, ngươi đã kiêu ngạo như váºy thì hãy nếm thá» Thiên Long Vạn Kiếp Tiên cá»§a má»— xem mùi vị nó như thế nà o.
Nói xong, tay phải buông đầu rồng ra, tay trái cầm Ä‘uôi rồng, giÆ¡ lên quất mạnh má»™t thế, hóa thà nh má»™t cái cầu vòng và ng nhằm đầu Nguyên Äà o bổ xuống luôn.
Bá» ngoà i là m ra vẻ rất ngông cuồng, nhưng Nguyên Äà o sau khi nghe thấy Tiểu Hồng dặn bảo rồi, trong lòng đã sá»›m đỠphòng và đã nghÄ© ra được má»™t cách để hóa giải hết má»i diệu dụng cá»§a Vạn Kiếp Tiên rồi.
Cách nghÄ© ra để đối phó Vạn Kiếp Tiá»n cá»§a chà ng là không để cho cây roi đó giở được tác dụng ra, thì mình có thể chất đặc biệt không sợ vạn độc, vá»›i võ công thần hóa, mà cướp giáºt được khà giá»›i ở trong tay cá»§a đối phương.
Nguyên Äà o đã có quyết định như váºy, nên đối vá»›i cái cầu vòng lóe mắt Ä‘ang nhằm đầu mình bổ xuống, chà ng đã không tránh né thì chá»›, trái lại còn nhẩy lên chìa tay ra chá»™p cây roi cá»§a đối phưá»ng luôn.
Cá»u Uyên không ngá» Nguyên Äà o lại táo bạo như váºy, giáºt mình kinh hãi, vá»™i rụt tay thâu sức lại, nên cây cầu vồng và ng do cây roi hóa thà nh cÅ©ng quay đầu ngay Nguyên Äà o chụp hụt thế đó, nhưng vẫn tiếp tục Ä‘uổi theo chá»™p luôn má»™t lần nữa.
Khi nà o Cá»u Uyên chịu để cho đối phương nắm được khà giá»›i cá»§a mình, vá»™i trầm tay vá» phÃa sau, đồng thá»i y giở tả chưởng lên sá» dụng Hồng Sa chưởng, nhằm ngang hông nÆ¡i yếu Ä‘iểm cá»§a Nguyên Äà o tấn công mạnh má»™t thế.
Nguyên Äà o xoay ngưá»i tránh né, nhưng cả má»™t cái lưng đã để hở cho đối phương, khi nà o Cá»u Uyên chịu bá» lỡ dịp may nà y,vá»™i đưa bà n tay trái lên dùng Tiểu Thiên Tinh Trá»ng Thá»§ đánh luôn và o tá» huyệt cá»§a chà ng.
Äừng nói là ngưá»i, dù là má»™t tấm gang mà bị Tiểu Thiên Tinh đánh trúng cÅ©ng phải cong queo nát vụn, dù không phải là tá» huyệt mà chỉ là chá»— da thịt thưá»ng, nếu bị chưởng lá»±c ấy, đánh trúng cÅ©ng bị tan xương nát thịt.
Bây giá» Tiểu Uyên đã đánh trúng và o ngưá»i cá»§a Nguyên Äà o rồi, chỉ nghe đánh “bá»™p†má»™t tiếng, như đánh trúng phải miếng da bò hay bị bông, không những không thấy tan xương nát thịt, mà cÅ©ng không thấy kêu gà o thảm khốc gì hết, trái lại Nguyên Äà o nhẹ nhà ng đưa tay vá» phÃa sau chá»™p đúng cây roi cá»§a đối phương.
Nguyên Äà o đã chá»™p được thân cây roi liá»n chuyển thần lá»±c giáºt mạnh má»™t cái.
Trước kia ở trong Bà n Long Giáp, Cá»u Uyên đã biết thần lá»±c cá»§a Nguyên Äà o rất hãn thế và biết nếu không buông tay thì thế nà o cánh tay phải cá»§a mình cÅ©ng bị đối phương bẻ gẫy chứ không sai..
Dưới sá»± bất đắc dÄ© Cá»u Uyên đà nh phải buông roi ra lui vá» phÃa sau, thế là cây Thiên Long Vạn Kiếp Tiên có oai lá»±c vô biên kia chưa kịp thi thố gì thì đã bị lá»t và o tay cá»§a Nguyên Äà o rồi.
Nguyên Äà o ngá»ng mặt lên trá»i cưá»i như Ä‘iên như khùng, Long Cá»u Uyên thì mặt dá» bừng, y hổ thẹn đến ná»—i chỉ muốn dưới đất có ngay má»™t cái lá»— hổng để chui xuống đất.
Thiên Trạch Ä‘ang chứa đầy hy vá»ng phục thù, trông mong và o Thiên Long Vạn Kiếp Tiên vá»›i Tá»· Quang Tá» Châu cá»§a Long Cá»u Uyên, bây giá» y thấy Vạn Kiếp Tiên ấy dá»… dà ng lá»t và o tay kẻ địch, nên y tức giáºn vô cùng và cÅ©ng không còn tin tưởng và o Tá»· Quang Tá» Châu nữa, lại thêm hai cái chân bị phế, y không còn hy vá»ng tranh hùng. Vì váºy y chán nản, nên má»›i nghÄ© tá»›i cái chết, liá»n giÆ¡ tay lên đánh mạnh má»™t chưởng và o đầu mình.
Chá» tá»›i khi quần tà phát giác muốn ngăn cản thì đã không kịp rồi, chỉ nghe thấy “bốp†má»™t tiếng thế là Thiên Trạch đã vỡ sá» phá»t óc ra mà chết.
Công Tôn Vi Ngã thấy thế kinh ngạc thở dà i một tiếng, lắc đầu nói:
– Ngãi Thiên Thạch hung bạo nóng nầy quá ná»—i,nếu y chết cháºm má»™t chút thì có phải tâm phục khẩu phục không?
Ông ta vừa nói vừa từ từ Ä‘i ra giữa đấu trưá»ng, chìa tay bảo Nguyên Äà o rằng:
– Diệp nhi, hãy đưa cây Thiên Long Vạn Kiếp Tiên cho lão phu.
Nguyên Äà o không hiểu dụng ý cá»§a ông ta, nhưng vẫn giÆ¡ hai tay cung kÃnh đưa cây roi cho ông ta.
Vi Nga đỡ lấy cây roi Vạn Kiếp không thèm ngắm nhìn, thuáºn tay ném trả lại cho Cá»u Uyên. Cá»u Uyên không hiểu ngÆ¡ ngác nhìn và há»i:
– Bạn Công Tôn, thế nà y là nghĩa lý gì?
Vi Ngã tá»§m tỉm cưá»i, đáp:
– Vì ngươi quá tầm thưá»ng cho nên Thiên Trạch tức giáºn không sao chịu nhịn được, tá»± Ä‘áºp vỡ thiên linh cái ra mà chết. Lão phu thấy y chết mà không nhắm mắt như váºy thì lại cảm thấy tà i ba cá»§a ngươi quá tầm thưá»ng, cho nên Nguyên Äà o má»›i trả lại cây roi cho ngươi. Ngươi cứ việc giở những tác dụng lợi hại trong cây roi ra đối phó vá»›i lão phu, nếu ngươi có thể là m gì nổi già thì ngươi má»›i là m cho oan hồn cá»§a Thiên Trạch dưới chÃn suối khá»i ân háºn. Ngươi cứ thá» xem thì sẽ biết tà i ba xuất quá»· nháºp thần thông thiên triệt địa cá»§a lão phu có thể cứu nổi kiếp số nan hồi không.
Cá»u Uyên nghe nói lòng hung lại nổi lên, cưá»i giá»ng quái dị nói:
– Bạn Công Tôn đã tá»± phụ như váºy thì Long má»— hãy thá» xem thân kim cương bất hoại cá»§a bạn có thể chịu đựng nổi những tác dụng cá»§a cây roi Vạn Kiếp nà y không?
Y vừa nói dứt đã múa cây roi hóa thà nh cầu vồng và ng nhằm đầu Vi Ngã bổ mạnh xuống.
Lần trước y đã được má»™t bà i há»c rồi, tất nhiên lần nà y y đã khôn ngoan hÆ¡n, nên y vừa ra tay tấn công má»™t cái y đã bấm ngay cái chốt nÆ¡i cán để cho vẩy rồng bắn ra luôn.
Y đã bấm then chốt rồi thì mấy sợi râu ở đầu rồng có những mÅ©i kim tẩm độc cùng bắn ra vá»›i những vẩy rồng má»™t lúc và nhằm ngưá»i cá»§a Vi Ngã bao trùm xuống.
Công Tôn Vi Ngã vẫn đứng yên tại chá»— không há» chá»›p mắt chút nà o nhưng những mÅ©i kim độc vá»›i váºy rồng bao trùm tá»›i ông ta thì có sá»± lạ xảy ra.
Thoạt tiên những mũi kim độc và vẩy rồng bay tới như một đám mây, nhưng khi tới gần lại tụ thà nh một cây trụ, không những tụ thà nh một cây trụ mà lại còn bắn trúng ngay và o Bách Hội tỠhuyệt ở trên đầu của ông ta nữa.
Bách Há»™i tá» huyệt là yếu huyệt quan trá»ng nhất trong ngưá»i. Chỉ hÆ¡i đánh mạnh xuống cÅ©ng có thể chà mạng được. Như váºy chịu sao nổi những mÅ©i kim độc bắn mạnh và o.
Cho nên Cá»u Uyên trông thấy mÅ©i kim độc bắn trúng nÆ¡i tá» huyệt cá»§a Vi Ngã rồi, nên cả mừng vá»™i lui ngay vá» phÃa sau.
Quần tà quần hiệp cá»§a đại há»™i Bạch Long Äôi Ä‘á»u yên lặng như tá».
Má»i ngưá»i chỉ thấy mÅ©i kim đặc biệt kia vẫn cắm ở trên Bách Há»™i huyệt cá»§a Vi Ngã và Vi Ngã vẫn đứng yên ở giữa đấu trưá»ng như thưá»ng.
Mũi kim do những vảy rồng với kim độc tụ thà nh dà i hơn hai tấc mà bây giỠchỉ còn có một tấc nhô ra ngoà i đầu Vi Ngã thôi.
Như váºy mÅ©i kim đó Ãt nhất cÅ©ng phải cắm và o trong Bách Há»™i huyệt má»™t tấc.
Công Tôn Vi Ngã bị thương nặng như váºy, dù có luyện thà nh tấm thân kim cương bất hoại Ä‘i chăng nữa, nhưng Vi Ngã chưa chết, tuy ông ta không cỠđộng, nhưng đôi mắt vẫn có thần, cứ đứng yên nhìn thẳng và o mắt cá»§a Cá»u Uyên cưá»i tá»§m tỉm hoà i.
Long Cá»u Uyên là ngưá»i già u kinh nghiệm như thế, trông thấy nụ cưá»i cá»§a ông ta cÅ©ng không hiểu ý nghÄ©a cá»§a nụ cưá»i đó và cứ toát mồ hôi ra như tắm thôi.
Vì y đã nghĩ ra được một việc không hợp tình hợp lý rồi. Việc đó là những mũi kim độc với vẩy rồng tẩm độc của y bắn ra rồi, đáng nhẽ đang thà nh khối phải tản mát ra thà nh từng cái từng mảnh một, mà bắn và o khắp mình mẩy của đối phương mới phải, nhưng tại sao những cái đó lại tụ thà nh một khối, hóa thà nh một mũi kim như thế?
Huống hồ khi y ra tay tấn công không thấy Vi Ngã tránh né gì hết, nếu đối phương mà tránh né thì giá»i lắm chỉ có má»™t hai mÅ©i kim và hai ba cái vẩy bắn trúng ngưá»i cá»§a đối phương thôi, chứ có khi nà o lại bắn trúng và o Bách Há»™i huyệt như thế nà y.
Những mối nghi ngỠđó chưa giải thÃch được, Cá»u Uyên đã thấy Công Tôn Vi Ngã bắt đầu cỠđộng được rồi.
Cá» chỉ cá»§a ông già quái dị nà y, cái gì cÅ©ng quái dị tuyệt luân, thoạt tiên ông ta giÆ¡ tay lên, rút mÅ©i kim ở Bách Há»™i huyệt ra dùng là m cái tăm xỉa răng. Cá»u Uyên thấy thế kinh hãi đến ngẩn ngưá»i ra vì chất độc tẩm ở trong mÅ©i kim đó lợi hại lắm, bất cứ ngưá»i hay thú dữ há»… thấy má»™t chút máu là phong hầu chết tốt, mà nay Vi Ngã lại dùng nó là m tăm xỉa răng!
Y chưa hết kinh ngạc thì lại có chuyện khác xẩy ra, khiến y lại cà ng kinh ngạc hơn.
Vi Ngã lại còn cuộn cái kim do những vẩy rồng với những mũi kim độc tụ thà nh một khối trông như chiếc chả giò, bỠvà o mồm nhai “cồm cộp†trông ngon là nh vô cùng.
Cá» chỉ kỳ lạ nà y, không những khiến quần tà đá»u hoảng sá»± đến hầu như đã tắt thở, mà cả Tiểu Hồng các ngưá»i cÅ©ng thất kinh vá»™i cất tiếng kêu gá»i:
– Cha, váºt đó có ngon là nh gì đâu mà cha lại ăn như thế, sao lại có ngưá»i tham ăn đến như thế được?
Vi Ngã vẫn nhai cồm cá»™p rồi nuốt chá»ng và o bụng, hai tay xoa bụng má»™t hồi rồi má»›i trả lá»i Tiểu Hồng rằng:
– Hồng nhi, cha cá»§a con xưa nay vẫn có tÃnh tham ăn như váºy, trong bát trân cha chưa được ăn Long can, Phụng tá»·, chưa biết mùi vị cá»§a nó ra sao. Long can khó kiếm lắm, đà nh phải ăn chút Long tu để đỡ thèm váºy. Quả thá»±c Long tu nà y ngon hÆ¡n những cà nh lá thối vá»›i độc trùng quái xà mà cha vẫn thưá»ng ăn nhiá»u ở núi Ai Lao, nhưng chỉ hiá»m nó hÆ¡i cứng má»™t chút, lão già nà o răng kém thì không sao nhai nổi.
Nói tá»›i đó ông ta dùng tay áo lau mép nhìn Cá»u Uyên cưá»i ha hả nói tiếp:
– Long Cá»u Uyên, trên cây roi Vạn Kiếp Tiên cá»§a ngươi còn có cái gì ngon là nh nữa cứ việc Ä‘em ra đây cống hiến già nà y.
Vì võ há»c thần kỳ cá»§a Nguyên Äà o mà Cá»u Uyên phải Ä‘i ra ngoà i biên cương xa xôi má»™t phen, không những đã luyện thà nh Tá»· Quang Tá» Châu mà lại còn là m cho cây Thiên Long Vạn Kiếp Tiên tăng oai lá»±c rất nhiá»u. Y yên chà phen nà y thế nà o cÅ©ng khắc địch chế thắng đối phương ở đại há»™i Bạch Long Äôi nà y, nhưng bây giá» kim vá»›i vẩy rồng tẩm độc cá»§a y bắn ra hóa thà nh má»™t cái lưới bao trùm kẻ địch, mà lại bá»—ng thu lại thà nh má»™t cái kim lá»›n. Hai là mÅ©i kim đó đã bắn trứng tá» huyệt Bách Há»™i cá»§a Vi Ngã rồi, mà sao đối phương lại không việc gì. Ba là Công Tôn Vi Ngã lại lấy mÅ©i kim khổng lồ mà coi như má»™t món ăn ngon là nh, nhai nát nuốt chá»ng.
Ba Ä‘iểm quái dị ấy khiến Long Cá»u Uyên hoảng sợ vô cùng, nên y cứ cau mà y lại đứng đỠngưá»i ra tại chá»— khiến y không dám tiếp tục giở những tác dụng khác cá»§a cây Vạn Kiếp Tiên ấy nữa và y đã mất hết hoà n toà n dÅ©ng khà rồi thì phải.
TỠMông thấy thế cũng kinh hoảng, rỉ tai nói với Khứ Trần:
– Tiêu đại ca, lão quái váºt Công Tôn Vi Ngã nà y đã luyện được võ công gì mà đáng sợ như thế?
Khứ Trần cưá»i khẩy đáp:
– Tuy công lá»±c cá»§a lão quái váºt rất thâm háºu đáng sợ thá»±c, nhưng má»— tá»± tin Cà n Nguyên Thần Chưởng vá»›i Ngá»c Phiến Băng Cương có thể đấu vá»›i y má»™t phen.
Nói tá»›i đó, y liá»n dùng NhÄ© Ngữ truyá»n thanh bảo Cá»u Uyên rằng:
– Long huynh cứ yên tâm, giở hết diệu dụng của cây roi ấy ra, nếu không là m được gì lão quái, lúc ấy Khứ Trần mỗ sẽ giở hết tà i ba ra đấu thà mạng với y một phen, xem mèo nà o cắn mỉu nà o?
Cá»u Uyên nghe thấy thế má»›i biết Khứ Trần vẫn chưa thối chÃ, nên y lại phấn chấn tinh thần vá»™i cÅ©ng dùng NhÄ© Ngữ truyá»n thanh nói:
– Ngoà i Thiên Long Vạn Kiếp Tiên ra đệ còn một trái Tỷ Quang TỠChâu rất lợi hại, Tiêu Chân Nhân hãy đợi chỠđệ dùng xong trái châu đó rồi hãy ra tay, vì Công Tôn lão quái dù có công lực thông thần đến đâu, nếu may mắn thoát chết, thì thế nà o cũng bị tổn thương và cũng bị giảm mất tương đương công lực.
Nói tá»›i đó, y thấy Vi Ngã Ä‘ang trợn tròn đôi mắt quái dị lên và cưá»i hà hà há»i:
– Long Cá»u Uyên, ngoà i Vạn Kiếp Tiên ra, ngươi còn má»™t trái Tá»· Quang Châu nữa, sao ngươi không mau Ä‘em ra đây để xem có là m giảm công lá»±c cá»§a má»— không?
Mấy lá»i nói nà y cá»§a Vi Ngã cà ng là m cho Cá»u Uyên vá»›i Khứ Trần kinh hãi thêm và nghÄ© bụng:
“Công lá»±c cá»§a Vi Ngã quả thá»±c thông thần, đến NhÄ© Ngữ truyá»n thanh, ngưá»i thứ ba không thể nà o nghe thấy được, mà sao y lại nghe thấy rõ rà ng đến như thếâ€?
Cá»u Uyên hÆ¡i định thần, vừa cưá»i vừa đáp:
– Bạn Công Tôn muốn nếm mùi Tỷ Quang Châu ư? Trước hết hãy chỠmỗ giở hết diệu dụng của Thiên Long Vạn Kiếp Tiên ra trước đã.
Vi Ngã cưá»i ha hả nói tiếp:
– ÄÆ°á»£c lắm, mau giở ra hết Ä‘i, lão phu đã nóng lòng sốt ruá»™t lắm rồi.
Cá»u Uyên cưá»i như Ä‘iên như khùng múa động cây roi Vạn Kiếp và đồng thá»i y láºt miếng vẩy thứ hai và thứ ba ở chá»— Ä‘uôi rồng lên má»™t lúc. Cái vẩy thứ hai vừa láºt lên, thì bụng con rồng đã có hai mươi miếng giáp bằng gang như hai mươi cái ná» nhắm ngưá»i Vi Ngã bắn tá»›i.
Miếng vẩy thứ ba vừa láºt lên, thì má»™t trăm lẻ tám miếng vẩy rồng có kỳ độc cÅ©ng rá»i khá»i mình rồng, hóa thà nh má»™t tráºn mưa kim quang nhằm Vi Ngã bao trùm xuống.
Vi Ngã cưá»i ha hai, khua động hai cánh tay áo rá»™ng lá»›n, nhảy múa ở trong móng rồng và vẩy rồng kia má»™t cách rất ung dung, chỠđối phương bắn hết những ám khà ấy ra rồi, thì ông ta má»›i ngưng tay ngưng chân không múa nữa.
Má»i ngưá»i thấy bá»™ quần áo cá»§a vị di nhân nà y đã dÃnh đầy kim giáp kim lân, trông không khác gì má»™t vị thần tượng mắc áo bà o và ng.
Vi Ngã cưá»i ha hả, lại múa tay múa chân má»™t hồi nữa, lần nà y những kim quang ở trên ngưá»i cá»§a ông ta lần lượt bay ra và bắn thẳng và o chá»— cổng cao.
Cái cổng cao vẫn nguyên là nh như thưá»ng, nhưng trên chá»— hoà nh phi, nhưng chữ cá»§a các ngưá»i đã dùng khà công viết thà nh hồi nãy, bây giá» hoà n toà n biến thà nh chữ và ng hết.
Cá»u Uyên thấy thế, cau chặt đôi lông mà y lại và suy nghÄ© không biết có nên giở nốt Vạn Kiếp Long Tương lợi hại nhất cá»§a cây roi nà y ra không? Nên y nghÄ© bụng:
“Cứ căn cứ và o tình hình trước mặt đây, Vạn Kiếp Long Tương tuy lợi hại tuyệt đỉnh, ngưá»i thưá»ng khó mà tránh thoát được, nhưng vẫn không là m gì nổi được lão tặc Công Tôn Vi Ngã nà y đâuâ€.
Nghĩ tới đó, y sực nghĩ ra được một độc kế, vẫn quyết định sỠdụng Vạn Kiếp Long Tương ra, giả bộ tấn công Vi Ngã, nhưng sự thực thì y lại định tấn công các quần hiệp đang đứng xem quanh đó.
Diệu kế nà y cá»§a Cá»u Uyên quả thá»±c độc ác vô cùng. Tuy y đã quyết định như thế, nhưng y vẫn là m ra vẻ dá»ng dưng nhìn Công Tôn Vi Ngã chắp tay chà o vừa cưá»i vừa nói tiếp:
– Thần công tuyệt nghệ cá»§a bạn Công Tôn quả thá»±c cao minh nhưng trong cây Vạn Kiếp Tiên nà y cá»§a Cá»u Uyên còn có Vạn Kiếp Long Tương, muốn giở ra nốt để lãnh giáo nữa.
Vi Ngã cưá»i giá»ng quái dị đáp:
– Ngươi có tà i ba như thế nà o cứ việc giở ra hết Ä‘i. Äằng nà o ngà y hôm nay lão phu cÅ©ng đã quyết định phải là m cho ngươi, tên ma đầu ngoan cố phải tâm phục khẩu phục má»›i thôi.
Cá»u Uyên váºn hết chân lá»±c và o cánh tay, rồi dồn và o thân cây roi, đột nhiên múa roi tấn công Vi Ngã. Äồng thá»i y đã lẳng lặng láºt nốt cái vẩy rồng thứ tư ở Ä‘uôi rồng lên, Vạn Kiếp Long Tương đã nhằm quần hiệp ở bốn chung quanh bắn ra như mưa. Vì nó nhá» hÆ¡n hạt mưa nên khó ai mà trông thấy rõ được.
Quần hiệp không ai hay biết gì cả, theo lý ra thì không sao thoát khá»i độc thá»§, nhưng Lệnh Hồ Sở Sở là ngưá»i rất cẩn tháºn và đã nghe Tiểu Hồng nói, biết cây roi Vạn Kiếp cấu tạo như thế nà o, nên nà ng đã ngấm ngầm dặn Má»™ Quang vá»›i Nguyên Äà o chuẩn bị Khi Cá»u Uyên giở những tác dụng ở cây roi Vạn Kiếp ra, thì ba ngưá»i Ä‘á»u váºn ná»™i gia cương khÃ, hóa thà nh má»™t cái vách vô hình để che chở cho quần hiệp, nên nhất là lúc nà y thấy Cá»u Uyên giở Vạn Kiếp Long Tương lợi hại nhất, thì ba ngưá»i lại cà ng phải cẩn tháºn thêm.
Cho nên quần hiệp đứng xem chung quanh đó, tuy đứng ở chá»— rất nguy hiểm mà vẫn không hay biết gì. Chá» tá»›i khi Vạn Kiếp Long Tương bị ná»™i gia chân khà ngăn cản, từ vô hình biến thà nh hữu hình rá»›t xuống mặt đất kêu “sèo sèo†và bốc khói lên, ai nấy má»›i Ä‘á»u kinh hoảng đến mất hồn vÃa và má»›i biết mình đã được ngưá»i ta cứu cho thoát chết.
Cá»u Uyên thấy trăm nghá» cá»§a mình Ä‘á»u thà nh công dã trà ng hết, tức giáºn khôn tả, vứt cây roi Vạn Kiếp Tiên xuống, lấy trái Tá»· Quang Tá» Châu ra cầm ở trong tay.
Tố Mai biết Tá» Quang Châu oai thế rất mạnh, nên vá»™i dùng Truyá»n âm nháºp máºt nói cho Công Tôn Vi Ngã biết rằng:
“Công Tôn lão tiá»n bối, Tá» Quang Châu nầy là cá»§a Cá»u Uyên Ä‘i táºn ngoại bang, thâu tháºp những thuốc nổ rất lợi hại, chế thà nh oai lá»±c lợi hại lắm chá»› nên coi thưá»ng†Vi Ngã nghe thấy Tố Mai nói như váºy, biết hạt châu ấy không phải là tầm thưá»ng, liá»n đưa mắt liếc nhìn nà ng và khẽ gáºt đầu má»™t cái tá» vẻ mình đã hiểu biết rồi.
Cá»u Uyên lấy Tá» Châu ra rồi, vẫn chưa tiến lên vá»™i, trái lại còn lui vá» bổn tráºn khẽ bảo Tố Mai rằng:
– Âm Bát muội, khi ngu huynh chế TỠChâu nà y hơi sơ xuất một chút nên mới có một chút khuyết điểm.
Tố Mai nghe nói mừng thầm, nhưng vẫn giả bá»™ là m ra vẻ kinh ngạc cau mà y lại há»i:
– Long nhị ca, khuyết điểm của trái TỠChâu của nhị ca ở đâu? Là m thế nà o mới có thể bổ cứu được?
Cá»u Uyên lắc đầu khẽ đáp:
– Không cần phải bổ cứu gì hết, chỉ cần bảo những ngưá»i cá»§a chúng ta mau lui ra ngoà i xa mưá»i trượng. Bằng không, Ä‘á»u bị há»a lây hết.
Tố Mai nghe nói kinh hoảng vô cùng, nhưng mặt vẫn tá» vẻ rất quan tâm và há»i Cá»u Uyên tiếp:
– Nhị ca bảo chúng tôi lui ra ngoà i ra mưá»i trượng, thế còn nhị ca thì là m sao mà thoát khá»i được tai ách ấy?
Cá»u Uyên mỉm cưá»i đáp:
– Khi các ngưá»i lui ra xa mưá»i trượng, thì ngu huynh sẽ bấm cái chốt cá»§a Tá» Châu và đợi chá» lúc thÃch đáng má»›i ném ra, trước khi nó bùng nổ thì ngu huynh đã thoát ra khá»i được chá»— nguy hiểm rồi.
Tố. Mai bất đắc dÄ© đà nh phải nói tá»›i cùng, nà ng lại khẽ há»i tiếp:
– Long nhị ca có thể cho tiểu muá»™i biết thá»i cÆ¡ thÃch đáng ấy là như thế nà o không? Vì nhị ca có giải thÃch rõ thì tiểu muá»™i má»›i có thể Ä‘iá»u khiển được toà n cục má»™t cách dá»… dà ng.
Cá»u Uyên gáºt đầu đáp:
– Tá»· Quang Tá» Châu cá»§a má»— lại còn có má»™t tên nữa là Thất Ảo Tá»· Quang Châu, chỉ cầm bấm và o má»™t chốt má»™t cái, qua má»™t thá»i gian tương đương, hạt châu ở trong tay chưa chấn động là lúc ấy phải ném lên trên cao tám trượng, rồi ngấm ngầm rút lui. Hạt châu ở trên cao tám trượng, thế nà o cÅ©ng có Tá»· Quang tá»a ra trước rồi má»›i rá»›t xuống. Khi nó rá»›t xuống, cứ má»—i trượng là tá»a ra má»™t lần Tá» Quang, chá» tá»›i khi tá»a hết bảy lần Tá»· Quang thì vừa vặn rá»›t xuống tá»›i chá»— cách đầu cá»§a kẻ địch má»™t trượng, lúc ấy nó má»›i nổ tung, trong phạm vi bảy tám trượng, bất cứ ngưá»i và váºt cÅ©ng sẽ tan thà nh tro hết.
Tố Mai cau mà y lại há»i tiếp:
– Nhị ca không có cách gì vẹn toà n hay sao? Nếu hạt châu chưa tá»a ra bảy lần ánh sáng mà đã nổ ngay, như váºy có phải nhị ca cÅ©ng...
Không chá» nà ng nói dứt, Cá»u Uyên đã vá»™i đỡ lá»i:
– Ngu huynh đã tốn hết tâm lá»±c để chế ra trái Tá» Châu nà y, trừ phi nó bị má»™t sức mạnh kỳ lạ va đụng phải, thì. nó má»›i nổ trước khi tá»a hết bảy lần Tá»· Quang.
Bát muá»™i cứ yên tâm, trong lúc ngu huynh nói chuyện vá»›i Vi Ngã, bát muá»™i phải lẳng lặng dẫn các bạn thân rút lui ra khá»i mưá»i trượng, để xem váºt chà báu cá»§a ngu huynh là m cho đối phương thà nh tro như thế nà o.
Tố Mai nghe Cá»u Uyên nói như váºy, sá»±c nghÄ© ra má»™t kế vừa gáºt đầu nháºn lá»i vừa lùi sang má»™t bên.
Nà ng lại dùng “Truyá»n âm nháºp máºt†nói cho Má»™ Quang hay như váºy ngay.
Lúc ấy Vi Ngã đã có vẻ nóng lòng sốt ruá»™t liá»n cưá»i giá»ng quái dị mà há»i Cá»u Uyên rằng:
– Cá»u Uyên, ngươi còn trò gì mau giở ra nốt Ä‘i. Bằng không để già nà y đấu vá»›i Tiêu Khứ Trần để coi ngưá»i mà các ngươi đã nhá» y đỡ đầu cho tà i ba như thế nà o?
Khứ Trần thấy Vi Ngã thách mình ra đấu, liá»n cưá»i khẩy má»™t tiếng định tiến ra ngay.
Tố Mai thấy thế vội ngăn cản và khẽ nói:
– Tiêu chân nhân hãy đợi chỠgiây lát, Long nhị ca của tiểu muội, còn giở một lợi khà lợi hại gấp Vạn Kiếp Tiên trăm lần đang định sỠdụng đấy.
Khứ Trần cau mà y lại đáp:
– Lão quái váºt cao minh thá»±c, có lẽ má»— phải sá» dụng đến “Cà n Nguyên Thần Chưởng†đã khổ luyện suốt Ä‘á»i vá»›i “Ngá»c Phiến Băng Cương†ra đấu vá»›i y thì má»›i hy vá»ng thắng được thôi, chứ còn á»· và o khà giá»›i vá»›i ám khÃ, thì má»— chắc chỉ tốn công thôi chứ không ăn thua gì đâu.
Tố Mai bèn nói rõ Tá» Châu lợi hại như thế nà o cho Khứ Trần hay, lúc ấy Khứ Trần vá»›i quần tà má»›i kinh hãi vá»™i rút lui ra ngoà i xa hÆ¡n mưá»i trượng tức thì.
Cá»u Uyên thấy Vi Ngã thôi thúc mình, liá»n cầm Tá» Châu từ từ bước ra giữa tráºn đấu mỉm cưá»i nói:
– Bạn Công Tôn, tất nhiên là mỗ còn có trò khác, vừa rồi bạn chả biết rõ mỗ có hai môn võ khà lợi hại “Thiên Long Vạn Kiếp Tiên†với “Tỷ Quang TỠChâu†là gì.
Vi Ngã gáºt đầu đáp:
– Nếu lợi hại hơn Thiên Long Vạn Kiếp Tiên thì cứ việc giở ra, mà chi bằng thì đừng có đem ra bêu xấu nữa.
Nói tá»›i đó ông ta đưa mắt nhìn hạt Tá» Châu ở trong tay cá»§a đối phương mà há»i tiếp:
– Có phải hạt châu mà u tÃa ở trong tay cá»§a ngươi là Tá»· Quang Tá» Châu mà ngươi nói đấy không?
Cá»u Uyên gáºt đầu đáp:
– Tá»· Quang Tá» châu nà y Cá»u Uyên má»— đã tốn hết tà i sản vá»›i tâm huyết cá»§a cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i má»›i chế thà nh được.
Vi Ngã bÄ©u môi cưá»i khẩy lắc đầu nói tiếp:
– Lão phu không tin hạt châu nà y lại có má»™t sá»± lợi hại xuất kỳ được. Trông nó còn xấu xà hÆ¡n Thiên Long Vạn Kiếp Tiên nhiá»u.
Cá»u Uyên đưa mắt liếc nhìn, thấy Tố Mai đã nghe lá»i mình dẫn quần tà rút lui ra ngoà i vòng nguy hiểm rồi, liá»n cưá»i giá»ng quái dị nói vá»›i Vi Ngã tiếp:
– Trước mặt ngươi đưá»ng hoà ng, má»— không bao giá» là m việc thầm lén. Trước hết má»— hãy nói rõ cái lợi hại cá»§a Tá» Châu nà y cho bạn biết trước để bạn có chết cÅ©ng không còn oán than gì nữa.
Vi Ngã vừa cưá»i vừa đáp:
– Nếu ngươi muốn nói thì cứ việc nói ra cho lão phu nghe thỠxem?
Cá»u Uyên lá»™ vẻ cưá»i rất đắc chÃ, nhìn Vi Ngã thá»§ng thẳng nói tiếp:
– Má»— chỉ cần bấm cái chốt, rồi ném trái Tá» châu nà y lên trên cao tám trượng là nó sẽ bắt đầu tá»a Tá»· quang ra. Thế rồi cứ rá»›t xuống má»™t trượng nó lại tá»a ra tá»· quang má»™t lần, cho tá»›i lần thứ bảy là vừa rá»›t xuống tá»›i cách đầu cá»§a bạn má»™t trượng. Hạt châu sẽ bùng nổ, hóa thà nh má»™t tráºn mưa độc đổ xuống, thì dù bạn có là Äại la thần tiên cÅ©ng không thể thoát khá»i được tai kiếp nà y.
Vi Ngã nghe xong, liá»n cưá»i ha hả, có vẻ khác thưá»ng. Cá»u Uyên rất ngạc nhiên vá»™i há»i:
– Tại sao bạn lại cưá»i như thế?
Vi Ngã dùng giá»ng mÅ©i kêu “Hừ†má»™t tiếng rồi đáp:
– Chả lẽ ngươi không nháºn ra được già nà y ở trong núi Ai Lao quanh năm ăn quen các thứ độc váºt và đã có má»™t thể chất rất quái dị, muôn độc cÅ©ng không xâm nháºp được nữa hay sao?
Cá»u Uyên có phải là không biết Ä‘iá»u đó đâu, cÅ©ng vì thấy má»›i nói ra như váºy để cho Vi Ngã không sợ chất độc, mà không cần phải đỠphòng, khi trái châu bùng nổ, đối phương má»›i không kịp đà o tẩu hay tránh né. Cho nên y lại lắc đầu cưá»i như Ä‘iên như khùng và nói khÃch tiếp:
– Bạn Công Tôn dừng có tá»± phụ như thế, mưa độc ở trong Tá»· Quang Tá» Châu cá»§a má»— khác hẳn những chất độc ở trong cây Vạn Kiếp Tiên. Äó là hà ng trăm thứ chất độc kỳ tuyệt mà má»— đã Ä‘i xa táºn bát hoang vá»›i hải ngoại Ä‘em vá» phối hợp thêm vá»›i các thứ chất độc khác, mà cÅ©ng không sao chịu được chất độc cá»§a trái châu nà y.
Vi Ngã cưá»i ha hả đỡ lá»i:
– Nói suông không ăn thua gì, phải biểu diá»…n đã rồi má»›i biết được hay dở như thế nà o. Lão phu đã nếm tất cả các thứ kỳ độc trên thế gian nà y rồi, và dụ như kết thúc đại há»™i Bạch Long Äôi lần nà y, lão phu muốn nháºu nhẹt say sưa, ăn má»™t trăm con cá heo rất độc để cho khoái chà má»™t phen.
Long Cá»u Uyên đưa mắt nhìn chung quanh, thấy quần tà đã rút lui ra khá»i chá»— nguy hiểm rồi mà quần hùng vẫn còn đứng yên ở chá»— cÅ©, trong lòng rất mừng rỡ, liá»n bấm luôn và o cái chốt cá»§a trái châu. Giây phút sau y thấy trái châu ở trong tay đã hÆ¡i rung động.
Trong lúc đó Vi Ngã lại mỉm cưá»i há»i:
– Cá»u Uyên ngươi đã bấm cái chốt cá»§a Tá» Châu rồi phải không?
Cá»u Uyên nghe nói giáºt mình kinh hãi, không ngỠđối phương lại tinh minh đến như thế, những y vẫn ung dung gáºt đầu vừa cưá»i vừa đáp:
– Phải, chỉ trong giây lát má»— sẽ tung trái châu lên, nhân lúc nà y bạn muốn trối trăn gì thì mau dặn bảo những ngưá»i ở phÃa sau Ä‘i. Bằng không, sẽ không còn kịp đâu.
Vi Ngã cưá»i ha hả nói tiếp:
– Lão già nà y đã luyện táºp tấm thân kim cương bất hoại, như váºy lệnh cá»§a Diêm Vương không là m gì được lão hết, nên lão phu không há» sợ hãi chút nà o cả.
Chỉ e ngươi không kịp rút lui rồi hại ngưá»i không thà nh rồi lại hóa ra tá»± hại mình đấy thôi.
Cá»u Uyên nghe nói liá»n cưá»i giá»ng quái dị đáp:
– Bạn nói đúng lắm, má»— xin tuân lệnh váºy.
|

06-04-2008, 05:49 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 42
Quay Äầu Lại Thấy Bá» Ngay
Cá»u Uyên vừa nói xong, đã tung trái Tá» Châu lên trên không tức thì...
Lần nà y Cá»u Uyên đã chịu khổ tâm, má»™t mặt chế trái châu, má»™t mặt luyện thá»§ pháp ném trái châu, cho nên khi y ném trái châu lên vừa cao đúng tám trượng không hÆ¡n không kém.
Ném trái châu lên rồi, Cữu Uyên vá»™i đạp mạnh và o mặt đất má»™t cái, nhẩy lui vá» phÃa sau năm trượng, rồi quay ngưá»i lại nhẩy thêm cái nữa má»›i tá»›i chá»— quần tà đang đứng.
Công Tôn Vi Ngã nhìn lên trên không rú kêu một tiếng rất quái dị.
Quần hùng Ä‘á»u giở khinh công ra nhảy lui vá» phÃa sau hÆ¡n mưá»i trượng.
Lúc ấy Tỷ Quang TỠChâu vừa bay lên tới chỗ tám trượng đã biến hóa thà nh một luồng TỠquang rất đẹp mắt.
Cá»u Uyên thấy quần hiệp Ä‘á»u biết rút lui xa như váºy má»›i hoà i nghi sá»± bà máºt cá»§a mình đã bị tiết lá»™, trong lòng rất ngạc nhiên đưa mắt liếc nhìn Tố Mai hai lần.
Bá»—ng có tiếng kêu “tưngâ€. Äó là tiếng kêu cá»§a dây cung bắn ra.
Nghiêm Mộ Quang đã dương Kim cung lên, nhằm Tỷ Quang TỠChâu bắn luôn một mũi Xạ Dương thần tiễn.
Tuy tiá»…n pháp cá»§a chà ng không bằng được thá»§ Ä‘oạn thần kỳ và siêu phà m nháºp thánh cá»§a Vi Ngã nhưng trong võ lâm đương thá»i chưa chắc đã có ngưá»i thứ hai bằng được như chà ng. Như váºy, có khi nà o lại bắn không trúng?
Tá»· Quang Tá» Châu vừa tá»a ánh sáng rất đẹp mắt ra, liá»n bị Xạ Dương thần tiá»…n bắn trúng luôn.
Bất cứ váºt gì cứng rắn đến đâu, Xạ Dương thần tiá»…n cÅ©ng có thể bắn thá»§ng, huống hồ lại bắn bằng thần lá»±c cá»§a Má»™ Quang nên trái Tá» châu ấy vẫn còn lÆ¡ lá»ng ở trên cao tám trượng đã bị thần tiá»…n bắn vỡ tan ngay.
Má»™t tiếng nổ kinh thiên động địa nổi lên, thoạt tiên tá»· quang bắn ra như mưa, ở trên cao đổ xuống, sau lại gây nên má»™t luồng gió lốc tháºt mạnh, là m cho cát và ng ở bên dưới tạo thà nh má»™t cây trụ cát tháºt lá»›n, mãi mãi má»›i tan rã.
Trái Tá»· Quang Tá» Châu nổ má»™t cách rất mạnh. Quần hiệp và quần tà đã tránh ra ngoà i xa mưá»i trượng. HÆ¡n nữa, nhưng ngươi tá»›i dá»± đại há»™i nà y Ä‘á»u là nhân váºt hạng nhất trong võ lâm, ai ai cÅ©ng có ná»™i lá»±c rất mạnh để bảo vệ bản thân, nên không má»™t ngưá»i nà o bị thương cả.
Chá» tá»›i khi gió cát lặng, ngưá»i cá»§a hai bên Ä‘á»u nhìn và o giữa đấu trưá»ng thì chỉ thấy cái cổng cát, do Sở Sở vá»›i Tố Mai tạo nên, là bị tổn nặng ná» nhất thôi.
Lúc ấy cổng cát đã mất tÃch, bên dưới đã thà nh đất bằng.
Cá»u Uyên thấy mình hao tà i tốn công, mất không biết bao nhiêu tâm huyết má»›i chế ra được trái Tá» Châu ấy, ngỠđâu lại công dã trà ng xe cát như váºy. Y nản chà vô cùng, muốn bắt chước Thiên Trạch, thở dà i má»™t tiếng, xoay tay lại, vá»— mạnh và o giữa ngá»±c má»™t chưởng.
Nhưng tay cá»§a y chưa Ä‘áºp trúng ngá»±c thì khá»§y tay đã tê tái, bao nhiêu kình lá»±c Ä‘á»u bị má»™t ngón tay cá»§a Tố Mai khẽ Ä‘iểm má»™t cái đã xả hết.
Cá»u Uyên nhìn Tố Mai thở dà i nói:
– Âm bát muá»™i, thá»±c không ngá» hiá»n muá»™i lại là ngưá»i hữu tâm như váºy.
Tố Mai biết Cá»u Uyên nghi ngá» mình đã tiết lá»™ bà máºt cá»§a y nên nà ng cung kÃnh vái chà o và đáp:
– Xin nhị ca không nên tránh cứ vội, chỠđại hội nà y kết thúc rồi, lúc ấy tiểu muội sẽ thưa rõ sau.
Nghe thấy Tố Mai nói như váºy, Cá»u Uyên chán nản cúi đầu xuống không nói năng gì cả.
Tố Mai thấy thế biết Cá»u Uyên không tá»± tá» nữa, nên nà ng quay lại há»i Tiêu Khứ Trần rằng:
– Tiêu chân nhân có còn đấu tiếp với cụ Công Tôn nữa không?
Vẫn biết đại thế đã tiêu tan, Tiêu Khứ Trần còn thị oai lá»±c cá»§a hai pho Cà n Nguyên Thần Chưởng vá»›i Ngá»c Phiến Băng Cương, nên y gáºt đầu đáp:
– Mỗ với TỠnhị đệ chưa ra tay đấu, nên vẫn muốn...
Tá» Mông biết Ä‘iá»u hÆ¡n nên không đợi Khứ Trần nói dứt lá»i, đã vá»™i xua tay gượng cưá»i đỡ lá»i:
– Cà n Nguyên Thần Chưởng vá»›i Ngá»c Phiến Băng Cương cá»§a đại ca vẫn có thể so tà i cao thấp vá»›i Công Tôn lão nhân được, còn tà i hèn má»n cá»§a tiểu đệ thì quả thá»±c không dám Ä‘em ra bêu xấu nữa.
Khứ Trần không ngá» Tá» Mông lại hãi sợ thần công cá»§a đối phương như thế, liá»n trợn ngược đôi lông mà y lên, cưá»i khẩy nói tiếp:
– Tá» nhị đệ, biết tá»± lượng và giữ thân như váºy cÅ©ng hay. Äể má»™t mình má»— Ä‘i đấu vá»›i Công Tôn Vi Ngã để oai trấn quần hùng váºy.
Nói xong, y thá»§ng thẳng Ä‘i ra giữa đầu trưá»ng, vái chà o Vi Ngã cưá»i như Ä‘iên khùng, nói:
– Mỗ ra đây muốn được lãnh giáo Công Tôn một phen.
Vi Ngã cưá»i đáp:
– Ngươi muốn tỷ thà bằng cách nà o?
Vì bây giá» Khứ Trần đã biết đối thá»§ lợi hại như thế nà o rồi, không còn thái độ vênh váo kiêu ngạo như trước nữa, trái lại y rất khiêm tốn mỉm cưá»i đáp:
– Võ nghệ thưá»ng tục không đáng đưa ra, Khứ Trần chỉ có hai môn tuyệt ká»· là Cà n Nguyên Thần Chưởng vá»›i Ngá»c Phiến Băng Cương đã khổ công nghiên cứu mấy chục năm, má»›i dám Ä‘em ra thá» thách đấy thôi.
Vi Ngã gáºt đầu đỡ lá»i:
– ÄÆ°á»£c, trước hết lão phu hãy lãnh giáo Ngá»c Phiến Băng Cương, xem lợi hại như thế nà o đã.
Khứ Trần nhìn Vi Ngã má»™t cái, cưá»i khẩy nói tiếp:
– Ông già há» Công Tôn kia, ngưá»i không nên đối xá» vá»›i Khứ Trần nà y kiêu ngạo và ngông cuồng như đối xá» vá»›i những ngưá»i khác.
Bá» ngoà i trông Ä‘iên Ä‘iên rồ rồ, nhưng sá»± thá»±c Vi Ngã rất thông minh, ông ta nghe thấy Khứ Trần nói như váºy rồi, liá»n để ý ngay cưá»i giá»ng quái dị há»i:
– Có phải bạn hiá»m lão già nà y không có khà giá»›i ở trong tay phải không?
Khứ Trần cau mà y gáºt đầu đáp:
– Phải, thắng bại không sao hết, nhưng Khứ Trần nà y không muốn để cho má»™t ngưá»i nà o khinh rẻ mình.
Vi Ngã mỉm cưá»i quay đầu lại há»i quần hiệp mượn má»™t cái quạt giấy thưá»ng cầm ở trong tay.
Khứ Trần thấy thế dùng giá»ng mÅ©i kêu “Hừ†má»™t tiếng, giÆ¡ chiếc quạt ngá»c lên cưá»i khẩy má»™t tiếng, nói tiếp:
– Äây là Ngá»c Phiến Băng Cương cá»§a má»—...
Không chá» y nói dứt, Vi Ngã vá»™i xua tay cưá»i như Ä‘iên khùng đỡ lá»i:
– Lão phu đã biết cái quạt ấy lợi hại như thế nà o rồi, ngưá»i khá»i cần phải giải thÃch là m chi nữa.
Khứ Trần có vẻ không tin vá»™i há»i tiếp:
– Ngưá»i bảo ngưá»i đã biết Ngá»c Phiến Băng Cương cá»§a má»— lợi hại như thế nà o rồi phải không?
Vi Ngã vừa cưá»i vừa đáp:
– Cái quạt ngá»c ở trong tay cá»§a ngưá»i là m bằng Băng Tâm Mãnh Ngá»c ở dưới đáy đầm sâu trăm trượng, ở chá»— ngá»n sông Nô Giang, nó vốn dÄ© có chất hà n độc rất lợi hại, nếu dùng cương phong ná»™i lá»±c, dồn nó ra quạt và o yếu huyệt cá»§a địch thá»§, khiến kẻ địch bị giá lạnh thà nh băng, chết cứng ngay tại chá»— liá»n.
Khứ Trần thấy Vi Ngã nói không sai chút nà o, trong lòng rất lấy là m kinh ngạc, nhìn lại Vi Ngã má»™t lần, lại há»i tiếp.
– Ngưá»i thá»±c bác há»c Ä‘a kiến văn, không hổ thẹn má»™t quái kiệt nhất thá»i, nhưng Tiêu Khứ Trần nà y vẫn phải nói trước, chất hà n độc ở trong quạt cá»§a Tiêu má»™ khác hẳn chất hà n độc trong Vạn Kiếp Tiên cá»§a chú Long Cá»u Uyên, tha hồ trong ngưá»i cá»§a bạn có chất kháng độc tố lợi hại như thế nà o, cÅ©ng không thể nà o tránh thoát được tai kiếp cá»§a Ngá»c Phiến Băng Cương nà y.
Vi Ngã giÆ¡ cái quạt giấy lên, cưá»i giá»ng quái dị đáp:
– Cám Æ¡n ngưá»i đã báo động trước như váºy, nhưng lão phu đã có cái quạt giấy ở trong tay, có lẽ không đến ná»—i sợ Tam Tam Äắc Lá»™ Cá»u Cá»u Quy Nguyên, Thiên Cương Kiếm Pháp cá»§a ngưá»i đâu.
Tiểu Hồng nghe thấy Vi Ngã nói tám chữ Tam Tam Äắc Lá»™ Cá»u Cá»u Quy Nguyên, thì hoảng sợ vô cùng.
Vì Tiểu Hồng nghe Thạch Vô Cấu có để lại má»™t viên Cá»u Hoà n ÄÆ¡n giấu ở trong Thiên Tâm Trang, tại má»™t nÆ¡i cái gì Tam Tam Äắc Lá»™ Cá»u Cá»u Quy Nguyên, nà ng vá»›i Má»™ Quang đã hóa danh, Ä‘i tá»›i Thiên Tâm Trang tìm mà không thấy, kết quả không tìm thấy gì cả, ngỠđâu bây giá» lại do chÃnh Công Tôn Vi Ngã nói ra hai câu nà y.
Khứ Trần nghe thấy Vi Ngã biết rõ cả diệu quyết cá»§a Thiên Cương kiếm pháp cá»§a mình. nên y không kinh hãi sao được, nhưng y vẫn cố trấn tÄ©nh tâm thần mỉm cưá»i há»i tiếp:
– Ông già Công Tôn có quạt ở trong tay, đã thể vạn kiếp cÅ©ng tiêu tán được, như váºy Khứ Trần má»— bất đầu xin bêu xấu đây.
Vi Ngã gáºt đầu đáp:
– Ngưá»i cứ việc ra tay Ä‘i, lão phu Ä‘ang đợi chỠđể được nếm mùi Ngá»c Phiến Băng Cương đây.
Khứ Trần mở cái quạt ngá»c ra kêu đánh “soạt†má»™t cái, nhìn Vi Ngã, rồi từ từ tiến lên.
Vi Ngã để cho đối phương tha hồ chạy quanh mình, mà vẫn đứng yên không cỠđộng chút nà o.
Khứ Trần chạy vòng quanh má»™t hồi và đã váºn công lá»±c lên tá»›i mức độ tương đương rồi, y má»›i khua động cây quạt, nhằm Vi Ngã tấn công tá»›i.
Phiến pháp nà y cá»§a y rất đặc biệt, thoạt tiên y quạt sang bên trái ba cái, rồi lại quạt sang bên phải ba cái, sau cùng má»›i quạt và o ngưá»i Vi Ngã ba cái.
Vi Ngã vẫn mỉm cưá»i đứng yên không cỠđộng, chá» Khứ Trần quạt xong ba cái vá»›i ba là chÃn cái, ông ta má»›i giÆ¡ quạt giấy lên quạt lại đối phương má»™t cái.
Khứ Trần tá»± thị tuyệt há»c độc đáo cá»§a mình, đã gá»i là Ngá»c Phiến Băng Cương, thì tất nhiên hÆ¡i lạnh cá»§a cái quạt ngá»c đưa ra phải giá lạnh như băng, ngỠđâu y quạt xong chÃn cái, không những không thấy cương phong kình khà dồn ra, mà cả ngưá»i cá»§a Công Tôn Vi Ngã cÅ©ng không giá lạnh chút nà o.
Trái lại quạt giấy của Vi Ngã quạt lại đối phương cũng thế, không thấy có một chút oai lực nà o hết.
Quần tà vá»›i quần hiệp đứng ở quanh đó, thấy thế Ä‘á»u ngạc nhiên vô cùng.
Khứ Trần lại giÆ¡ quạt lên quạt Vi Ngã lần thứ hai. Lần nà y dáng Ä‘iệu quạt hÆ¡i khác, nhưng con số vẫn là ba vá»›i ba thà nh chÃn.
Lần thứ nhất y quạt trái trước, phải sau, rồi má»›i đến chÃnh giữa, nhưng lần nà y thì y quạt trên và dưới, rồi đến giữa, chứ không quạt tả hữu nữa.
Vi Ngã cũng như lần trước, giơ quạt giấy lên, quạt lại một cái thôi.
Gió quạt cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u cháºm chạp và nhu hòa, không có vẻ gì lợi hại hết..
Tuy quần hà o phó há»™i biết bên trong thế nà o cÅ©ng có sá»± huyá»n diệu gì, nhưng không sao trông thấy rõ, nên ai nấy chỉ đứng yên để xem thôi, chứ không dám thì thầm bà n tán ná»a lá»i.
Chỉ trong nháy mắt, Khứ Trần đã quạt Vi Ngã chÃn lần và tức là cái quạt ngá»c đặc chế cá»§a y đã vừa quạt đúng chÃn lần chÃn, tám mươi mốt cái rồi.
Còn Công Tôn Vi Ngã, thì chỉ quạt lại đối phương có chÃn cái thôi.
Khứ Trần vì thấy Ngá»c Phiến Băng Cương cá»§a mình là má»™t môn tuyệt há»c thượng thừa, bây giá» mình đã quạt tám mươi mốt cái, khiến chung quanh và trên dưới cá»§a Vi Ngã, đã bị kình khà giá lạnh cá»§a mình bao trùm rồi, như váºy không khác gì đã khiến Vi Ngã như bị giam trong má»™t khối băng vô hình và giá lạnh không thể tưởng tượng được. Y liá»n nghÄ© bụng:
“Bây giá» ta chỉ cần váºn chân khÃ,. phát động diệu dụng cá»§a Ngá»c Phiến Băng Cương, khiến vô hình biến thà nh hữu hình và khiến khắp mình mẩy cá»§a đối phương biến thà nh băng chết cứng ngay tại chá»—â€.
NghÄ© tá»›i đó, y rất đắc chà tá»§m tỉm cưá»i, thâu quạt lại đứng yên.
Vi Ngã là m như không biết gì, cưá»i giá»ng quái dị há»i tiếp:
– Tiêu chân nhân đã sá» dụng xong Tam Tam Äắc Lá»™ Cá»u Cá»u Quy Nguyên Thiên Cương kiếm pháp chưa?
Khứ Trần vừa cưá»i vừa gáºt đầu đáp:
– Mỗ đã quạt xong tám mươi mốt cái rồi.
Vi Ngã cưá»i giá»ng quái dị nói tiếp:
– Ngươi đã giở hết Phiến pháp ra rồi, nhưng mỗ chả thấy lợi hại chút nà o.
Khứ Trần cưá»i khẩy đáp:
– Ngá»c Băng Phiến Cương cá»§a Má»— đã tạo thà nh má»™t cái kho băng vô hình ở quanh ngưá»i cá»§a bạn rồi, nghÄ©a là hiện giá» bạn Ä‘ang nằm ở trong cái kho băng cá»§a Khứ Trần nà y rồi.
Vi Ngã lắc đầu cưá»i như Ä‘iên như khùng nói tiếp:
– Lão phu không tin, nếu bị sa và o trong kho băng, tại sao không thấy giá lạnh gì cả và chân tay vẫn chuyển động được như thưá»ng thế nà y?
Khứ Trần cưá»i ha hả đáp:
– Vì má»— chưa giở oai lá»±c vô hình cá»§a Ngá»c Phiến Băng Cương, khiến nó thà nh hữu hình, nên bạn má»›i chưa cảm giác giá lạnh là thế.
Vi Ngã lớn tiếng nói tiếp:
– Lão phu rất muốn được thá» thách xem mùi vị cá»§a kho giá lạnh, ngưá»i mau mau giở diệu dụng cá»§a Ngá»c Phiến Băng Cương khiến vô hình thà nh hữu hình Ä‘i.
Khứ Trần thất cưá»i đỡ lá»i:
– Cá»› khó khăn gì đâu, bạn chỉ cần hÃt mạnh không khà má»™t cái là biết lá»i hại ngay.
Lá»i nói nà y cá»§a y rất độc đáo và cÅ©ng đầy ý nghÄ© châm biếm, vì lúc nà y xung quanh ngưá»i cá»§a Vi Ngã không có váºt gì cả, nếu bảo ông ta hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khà sẽ chết cứng tức thì.
Công Tôn Vi Ngã có biết đâu diệu dụng lợi hại đó cá»§a đối phương, liá»n há mồm hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ.
Khứ Trần tá»§m tỉm cưá»i, lẳng lặng xem sá»± biến hóa nhưng má»i ngưá»i thấy y Ä‘ang tươi cưá»i bá»—ng im ngay, vì Vi Ngã hÃt má»™t hÆ¡i chân khà mà không có vẻ bị giá lạnh gì hết.
Khứ Trần Ä‘ang kinh ngạc, Vi Ngã cưá»i ha hả, múa tay chân nói:.
– Tiêu chân nhân, lão phu đã nghe lá»i, hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, chỉ thấy chân khà xuyên qua Cá»u cung lôi phá»§, mưá»i hai tầng lầu phÃa trên, lên tá»›i thượng cái nệ hoà n, phÃa dưới xuống đơn Ä‘iá»n huyệt hải, chỉ cảm thấy toà n thân khoan khoái dá»… chịu chứ không cảm thấy má»™t cảm giác gì mình Ä‘ang ở trong băng thiên tuyết giá gì cả.
Khứ Trần biết Công Tôn Vi Ngã đã rõ Ngá»c Phiến Băng Cương cá»§a mình và đã ngấm ngầm dùng tuyệt há»c là m tiêu tan.
Y nghĩ bụng:
“Ta đã nói trước mặt má»i ngưá»i mà bây giá» không là m gì được đối phương, thá»±c là hồ thẹnâ€...
Lão là ngưá»i hiếu cưá»ng và rất kiêu ngạo, trong lúc lúc xấu hổ mất sÄ© diện khi nà o lại để yên cho đối phương.
Lão cưá»i khẩy hÃt má»™t luồng chân khà mạnh.
Khứ Trần muốn giở thá»§ Ä‘oạn ác độc váºn mưá»i hai thà nh Cà n Nguyên thần chưởng tấn công lén Vi Ngã.
Nhưng chuyện quái dị lại xảy ra.
Khứ Trần nhấc mép cưá»i, nhưng tiếng cưá»i chưa dứt mồm cá»§a y vẫn liên miên bất tuyệt, xung quanh ngưá»i y má»™t là n xương mù trắng lá» lá» xuất hiện, cà ng lúc cà ng rõ rệt.
Tiết trá»i tại Bạch Long Äôi, dưá»ng như cÅ©ng đột nhiên thay đổi, trá»i tiết thanh minh mát mẻ bá»—ng giá lạnh như tiết đông, khiến ai cÅ©ng run cầm cáºp.
Bấy giá» quần hiệp vá»›i quần tà má»›i biết, kho băng vô hình cá»§a Khứ Trần tạo nên chưa bị Vi Ngã phá tan mà chỉ bị ông ta dùng quạt giấy thưá»ng quạt bay trở lại Như thế hÆ¡i lạnh đó nghênh tụ trước, sau và xung quanh ngưá»i cá»§a Khứ Trần.
Tráºn đấu huyá»n công và mưu trà đã phân thắng bại.
Kết quả Khứ Trần hại ngưá»i hóa hại mình, bị giam giữ trong là n sương mù giá lạnh từ vô hình thà nh hữu hình.
Vi Ngã rú lên má»™t tiếng tháºt dà i và phun ra má»™t luồng bạch quang. Luồng bạch quang ấy phá tan là n sương mù Ä‘ang bao kÃn ngưá»i Khứ Trần.
Lúc ấy má»i ngưá»i má»›i trông thấy rõ Khứ Trần khắp mình mẩy bao phá»§ má»™t mà n băng má»ng.
Vi Ngã thở dà i:
– Trá»i tác nghiệp còn có thể cứu vãn, ngưá»i tác nghiệp không thể cứu nổi, bây giá» lão phu muốn cứu ngươi nhưng tiếc thay ngưá»i cá»§a ngươi đã đóng thà nh băng, sao mà cứu ngươi thoát chế được.
TỠMông và Chấn Vũ vội song song chạy lại, muốn phá tan mà n băng cứu chữa Khứ Trần.
Äá»™t nhiên có giá»ng thánh thót quát:
– Các ngưá»i muốn cứu Tiêu chân nhân, chá»› nên đụng chạm và o ngưá»i ông ta.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đưa mắt nhìn.
Cách đó chừng hai trượng, có một nam hai nữ trông thần thái thực tiên phong đạo cốt.
Má»™t ngưá»i mỹ phụ áo Ä‘á», tay dắt má»™t con lạc đà to lá»›n. ba ngưá»i nà y tá»›i đột ngá»™t, má»i ngưá»i mải xem tráºn đấu nên không ai biết há» từ đâu tá»›i cả.
Lệnh Hồ Sở Sở nhìn mỹ phụ áo trong trông như tiên nữ cưá»i nÅ©ng nịu:
– Thạnh Vô Sầu tỷ tỷ mới tới đấy à ? Tiểu muội nhớ tỷ tỷ quá.
Mỹ phụ áo đỠbuông con lạc đà chạy ngã và o lòng Thôi Ngá»c nức nở khóc.
Thì ra ba ngưá»i đó là ba vợ chồng Thạch Quần Bình, Thạch Vô Sầu và Hứa Linh Sa.
Vô Sầu không kịp hà n huyên vá»›i Sở Sở, vá»™i Ä‘i tá»›i trước mặt Vi Ngã cung kÃnh chà o, nói:
– Vô Sầu thừa lệnh tá»· tá»· tá»›i đây xin Công Tôn tiá»n bối tha chết cho Tiêu Khứ Trần...
Không đợi chá» Vô Sầu nói dứt lá»i, Vi Ngã đã cưá»i ha hả đỡ lá»i:
– Thạch phu nhân khiêm tốn quá, lão phu có muốn giết Khứ Trần đâu, đó là y dùng Cà n Nguyên thần chưởng ngấm ngầm tấn công lão phu và hút quá nhiá»u vô hình băng cương và o, nhưng bây giá» muốn cứu y, chi e phải tốn rất nhiá»u hÆ¡i sức, trừ phi phu nhân có Ä‘em theo linh dược khởi tá» hồi sinh.
Vô Sầu gáºt đầu vừa cưá»i vừa đỡ lá»i:
– Tiểu bối có Ä‘em theo má»™t viên Cá»u Hoà n đơn vá»›i năm mươi cân Khảm Ly Há»a tá»u.
Vi Ngã mỉm cưá»i, nói tiếp:
– Có hai váºt nà y tất nhiên có thể cứu y thoát chết được, xin má»i Thạch phu nhân lấy năm mươi cân rượu Khảm ly ra để lão phu phải kiếm thêm sáu ngưá»i có công lá»±c cao siêu phụ giúp thêm má»›i được.
Ông ta nói tá»›i đó, chỉ Tá» Mông, Chần VÅ©, Má»™ Quang, Nguyên Äà o, Sở Sở và Tố Mai sáu ngưá»i rồi mỉm cưá»i nói tiếp:
– Sáu vị giúp già một tay thì mới có thể chữa cho Khứ Trần thoát chết được.
Má»™ Quang, Nguyên Äà o, Sở Sở, Tố Mai tất nhiên vâng lá»i ngay, còn Tá» Mông vá»›i Chân VÅ© thấy ông ta cứu chữa cho nghÄ©a huynh cá»§a mình thì khi nà o lại từ chối, nên cả hai vá»™i chắp tay vái chà o và há»i lại:
– Xin há»i cụ Công Tôn muốn anh em tại hạ cứu giúp như thế nà o?
Vi Ngã chỉ cái túi da đựng rượu Khảm Ly mà Quân Bình vá»›i Linh Sa vừa Ä‘em ở trên lưng lạc đà xuống, vừa cưá»i vừa nói tiếp:
– Sáu vị váºn ná»™i gia Khảm Ly chân khÃ, dùng tay đè và o cái túi da kia cách túi truyá»n công là m cho rượu ở trong đó sôi lên, không được gián Ä‘oạn, nhưng khi nà o bắt đầu thấy nóng thì phải báo tin cho lão phu biết ngay.
Tá» Mông gáºt đầu lia lịa, vá»™i cùng Chấn VÅ© vá»›i Má»™ Quang các ngưá»i nghênh tụ Khảm Ly chân khà là m cho rượu ở trong túi nóng dần.
Khi thấy rượu ở trong túi đã hơi nóng Mộ Quang vội nói với Vi Ngã rằng:
– Rượu đã ấm, có thể sỠdụng được rồi cụ ạ.
Vi Ngã nghe nói chỉ tay và o cái túi da đựng rượu, cách không chỉ tay và o cái túi ấy khẽ điểm một cái.
Cái túi da bị Ä‘iểm thá»§ng má»™t lá»— nhá», Khảm Ly há»a tá»u ở trong cái túi da đã hóa thà nh má»™t vòi rượu bao trùm khắp mình mẩy Ngá»c Phiến chân nhân.
Khứ Trần đã bị sương mù rượu bao trùm, là n băng má»ng bao bá»c ở bên ngoà i liá»n tan rã ngay.
Sáu hảo thá»§ cá»§a võ lâm đương thá»i cứ tiếp tục đồn Khảm Ly chân khà vá»›i Thuần Dương chân há»a sang cái túi da, đến sương mù rượu bao trùm Khứ Trần cà ng lúc cà ng nóng hổi.
Là n băng má»ng đá tan hết, sương mù rượu đã là m ướt đẫm cả quần áo cá»§a Khứ Trần và còn có khói bốc lên nữa là khác.
Vi Ngã đưa mắt nhìn Vô Sầu tá»§m tỉm cưá»i. Thấy thế Võ Sầu hiểu ý ngay, vá»™i móc túi lấy viên Cá»u Hoà n đơn ra đưa cho ông ta.
Vi Ngã đợi chá» năm mươi cân rượu Khảm Ly hóa hà nh sương mù rượu hết má»›i từ từ Ä‘i tá»›i cạnh Khứ Trần nhét luôn viên thuá»™c Cá»u Hoà n đơn và o mồm y.
Khi rượu Khảm Ly đã hóa thà nh sương mù rượu hết thì Vi Ngã giơ ngay bà n tay phải lên dà ngay và o yếu huyệt ở trên xương sống của Khứ Trần.
Lúc ấy khắp mình mẩy của Khứ Trần đã bị rượu là m ướt hết nhưng khi bà n tay phải của Vi Ngã đè và o sống lưng của y không lâu thì khắp mình mẩy y lại có một là n khói nhẹ bốc lên.
HÆ¡n tiếng đồng hồ sau má»i ngưá»i đã thấy Vi Ngã tá»§m tỉm cưá»i và thâu hồi bà n tay phải luôn.
Quần áo cá»§a Khứ Trần bá»—ng khô ran và khắp mình mẩy cá»§a y không còn má»™t tý dấu vết rượu nữa, nhưng đầu tóc và trong quần áo vẫn còn mùi thÆ¡m cá»§a rượu tá»a ra.
Quần hùng ở Bạch Long Äôi thấy Khứ Trần chết Ä‘i sống lại, Ä‘ang nhìn nhau mỉm cưá»i thì bá»—ng thấy hai mắt cá»§a y lại ươn ướt.
Äó không phải là rượu ở trên má cá»§a y chưa khô mà lại là nước mắt Ä‘ang ở hai mắt cá»§a y nhá» ròng xuống. Äó là anh hùng lệ? Là thương tâm lệ? Là nước mắt cảm động? Hay là nước mất hổ thẹn và sợ sệt? Äiá»u nà y không ai có thể biết rõ, chỉ có má»™t mình y hiểu biết thôi.
Vi Ngã thấy thế vá»— vai y, cưá»i ha hả nói:
– Vết ám che lấp linh minh đã hóa thà nh hai dòng tình lệ chảy ra như thế, tháºt là mừng cho Tiêu đạo huynh từ nay trở Ä‘i có thể tá»± do tá»± tại rồi.
Khứ Trần trợn mắt cưá»i, lấy tay áo lau chùi nước mắt rồi chắp tay cung kÃnh vái Vi Ngã má»™t lạy.
Y vái lạy Vi Ngã xong thì Vô Sầu cũng tiến lên vái chà o Khứ Trần.
Vừa rồi tuy Khứ Trần bị giá lạnh cứng như má»™t thoi đá nhưng vẫn chưa mất hết tri giác, tai mắt vẫn còn nghe thấy và trông thấy, nên y đã nghe ra vợ chồng Thạch Quân Bình thừa lệnh Thạch Vô Cấu Ä‘em Cá»u Hoà n đơn vá»›i Khảm Ly tá»u tá»›i cứu mình, nên y gượng cưá»i há»i Vô Sầu rằng:
– Thạch nhị muá»™i, cám Æ¡n nhị muá»™i không quản ngại đưá»ng xá xa xôi, đã Ä‘em linh dược hãn thế tá»›i đây cứu ngu huynh. Không ngỠđại muá»™i vẫn còn nhá»› tá»›i ngu huynh mà tặng cho má»™t viên Cá»u Hoà n ÄÆ¡n như váºy.
Vô Sầu mỉm cưá»i đáp:
– Má»™t ngà y tương giao là bạn suốt Ä‘á»i. Có khi nà o đại tá»· lại quên được Tiêu đại ca. Ngoà i Cá»u Hoà n ÄÆ¡n vá»›i Khảm Ly tá»u ra, đại tá»· còn sai tiểu muá»™i Ä‘em tá»›i má»™t váºt quý báu hÆ¡n thế nữa để tặng cho đại ca.
Khứ Trần nghe nói liá»n há»›n hở, vá»™i há»i tiếp:
– Váºt quý báu gì thế? Sao nhị muá»™i không đưa ngay cho ngu huynh xem?
Vố Sầu thò tay và o túi lấy một tỠgiấy ra, vẻ mặt hớn hở đưa ngay cho Khứ Trần.
Khứ Trần đỡ lấy tỠgiấy ấy, thấy là một bà i thơ chữ viết rất xinh đẹp và viết như sau:
“Nháºp đạo Ä‘oản tụ bất nhiá»…m trần Tòng phong thá»§y nguyệt tÄ©nh tu chân Ngá»c phiến năng phao tình nhược cá»±u Tây Côn Lôn đỉnh chứng tiên nhân†Tạm dịch:
“Theo đạo phải giữ lòng Ä‘oan chÃnh Tiết thanh cao không dÃnh bụi trần Gió thông trăng nước lâng lâng TÄ©nh tu má»›i đạt được chân lý nà y Quạt kia vứt bá» liá»n tay Mối tình xưa cÅ© từ đây nối liá»n Côn Lôn đỉnh núi Ä‘i lên Lòng ai sẽ thấy nhân duyên kiếp nà o†Câu thÆ¡ cuối cùng Vô Cấu đã tỠý cho Khứ Trần được nối lại duyên cÅ©, nên Ä‘á»c xong bà i thÆ¡ đó, Khứ Trần mừng rỡ đứng đỠngưá»i ra như tượng gá»—.
Vô Sầu thấy thế tức cưá»i và lá»›n tiếng há»i tiếp:
– Tiêu đại ca đã Ä‘á»c kỹ những chữ viết ở trong đó đã xong chưa?
Khứ Trần gáºt đầu, cả cưá»i, vá»™i chắp tay vái chà o quần hùng má»™t vòng, rồi lá»›n tiếng nói:
– Từ nay trở Ä‘i Tiêu Khứ Trần nà y sẽ Khứ Trần tháºt sá»±, vÄ©nh viá»…n Ä‘oạn tuyệt má»i ân oán cá»§a giang hồ, mà phải Ä‘i Tây Côn Luân ngay.
Nói xong y định quay ngưá»i Ä‘i luôn thì Vô Sầu đã cưá»i và nói tiếp:
– Tiêu đại ca hãy khoan đã, tiểu muội còn một việc nà y chưa là m xong.
Khứ Trần ngừng bước vừa cưá»i há»i lại:
– Thạch nhị muá»™i còn việc gì muốn nói nữa? Ngu huynh đã quyết không bao giá» can thiệp và há»i han đến má»™t việc trần tục nà o nữa.
Vô Sầu tá»§m tỉm cưá»i, nói tiếp:
– Như váºy linh minh cá»§a đại ca vẫn chưa hoà n toà n sáng suốt nên chỉ trông thấy câu “Tây Côn Luân đỉnh chứng tiên nhân†chứ không để ý tá»›i câu “Ngá»c phiến năng phao tình nhược cá»±uâ€. Äại tá»· còn có dặn thêm hai câu như sau là nếu đại ca không chịu vứt bá» chiếc quạt ngá»c Ä‘i thì đừng có Ä‘i Tây Côn Luân là m chi nữa.
Khứ Trần nghe nói mặt hÆ¡i Ä‘á», nhìn chiếc quạt ngá»c ở trong tay, rồi bá»—ng mỉm cưá»i đáp:
– Vứt quạt Ä‘i vẫn chưa tá» rõ sá»± quả quyết. Äã thế, cái quạt nà y ngu huynh vẫn cho là rất lợi hại, nhưng sá»± tháºt đối vá»›i ngưá»i sà nh Ä‘iệu thì tháºt không đáng má»™t cái cưá»i, mà há»§y nó ngay ở trước mặt nhị muá»™i cho mà coi.
Nói xong y cháºp hai tay lại, cái quạt ngá»c đã vụn ra thà nh cám. Y giÆ¡ tay lên chà o quần hùng rồi nhẹ nhà ng Ä‘i luôn, trông như má»™t vị địa tiên váºy.
Lúc ấy Âm Tố Mai thuyết đại nghÄ©a má»™t hồi cho quần tà hay, quần tà cÅ©ng biết võ công Vi Ngã, Má»™ Quang, Nguyên Äà o, Sở Sở các ngưá»i Ä‘á»u vô địch, nếu ngưá»i ta không có ý nhưá»ng nhịn thì bá»n mình đã bị đánh chết hết, cho nên ai nấy Ä‘á»u biết rõ lợi hại và hổ thẹn cúi đầu xuống không còn hùng tâm như trước nữa.
Sát khà đang bao trùm ở Bạch Long Äôi đã biến thà nh má»™t cảnh tượng yên tÄ©nh, nhưng đột nhiên có tiếng khóc lóc phá tan bầu không khà vui tươi ấy Ä‘i.
Thì ra tiếng khóc lóc ấy là tiếng khóc cá»§a Má»™ Quang, vì chà ng thấy đại há»™i Bạch Long Äôi đã kết liá»…u liá»n lấy là thư máºt cá»§a sư phụ bóc ra xem. Không xem còn khá, sau khi Ä‘á»c xong lá thư chà ng má»›i biết ân sư vun đắp cho mình, đã táºn lá»±c mà chết ở trong Huyết Hà U Cốc rồi, nghÄ© đến Æ¡n đức cá»§a ân sư chà ng Ä‘au lòng không khóc lóc sao được?
Sở Sở, Tố Mai thấy chồng mình khóc không hiểu tại sao, vá»™i chạy lại vừa an á»§i vừa ngạc nhiên há»i “tại saoâ€.
Công Tôn Vi Ngã các ngưá»i cÅ©ng vá»™i chạy lại há»i thăm má»›i biết rõ nguyên nhân.
Vi Ngã liá»n an á»§i Má»™ Quang rằng:
– Tuyệt nghệ cá»§a lão đệ đã thà nh công, Lãnh Trúc tiên sinh đã toại tâm nguyện, tất nhiên thể nà o cÅ©ng ngáºm cưá»i ở trên trá»i. Từ nay trở Ä‘i lão đệ chỉ cần chá»§ trì chánh nghÄ©a là m rạng rỡ sư môn, an á»§i được vong linh cá»§a tôn sư ở trên trá»i rồi, hà tất lão đệ phải Ä‘au lòng khóc lóc như thế.
Má»™ Quang thấy quần hùng khuyên như váºy nÃn khóc, nhưng hai hà ng lệ vẫn còn nhá» giá»t hai bên má.
Vi Ngã cầm cây sáo ngá»c nhét và o tay chà ng, cưá»i ha hả nói tiếp:
– Nghiêm lão đệ biệt hiệu là Ngá»c Äịch Kim Cung Thần Kiếm Thá»§, nhưng vừa rồi lão đệ chỉ má»›i biểu diá»…n có hai lần Kim Cung vá»›i Thần Kiếm thôi, chứ còn Ngá»c Äịch chưa biểu diá»…n. Váºy bây giá» hãy biểu diá»…n cho lão phu xem thá»?
Má»™ Quang thấy đại há»™i đã kết liá»…u, Công Tôn Vi Ngã lại bảo mình giở Äảng Ma Äịch Âm ra, rất ngạc nhiên vá»™i há»i:
– Thưa cụ...
Không để cho chà ng nói thêm, Vi Ngã đã vội xua tay nói tiếp:
– Nghiêm lão đệ, không phải lão phu bảo lão đệ dùng tiếng sáo khắc địch, mà chỉ bảo lão đệ thổi má»™t bà i ca để kết thúc tráºn đấu ngà y hôm nay thôi.
Má»™ Quang kêu “Ồ†má»™t tiếng, đưa cây sáo lên miệng và há»i tiếp:
– Cụ bảo tiểu bối thổi bản ca gì?
Vi Ngã cưá»i ha hả đáp:
– Lúc nà y Ä‘ang là Tết Thanh Minh, lão phu lại má»i mệt và muốn uống rượu, váºy lão đệ thổi má»™t bà i “Xuân Nháºt Túy Khởi†cá»§a Lý Thái Bạch Ä‘i.
Thế rồi Mộ Quang thổi, Công Tôn Vi Ngã ca.
Công Tôn Vi Ngã vá»›i Má»™ Quang là m như thế là có thâm ý, trong tiếng ca và tiếng sáo có bao hà m Vô Thượng thần công khiến quần hùng vá»›i quần tà có mặt tại đó nghe xong đã bị tiếng sáo và tiếng ca rá»a sạch hết há»n niệm và lòng tham.
Dưới ánh sáng trăng, trong tiếng ca tiếng sáo, quần hùng cá»§a tam sÆ¡n ngÅ© nhạc Ä‘á»u há»›n hở tươi cưá»i giÆ¡ tay lên chà o và lần lượt giải tán.
Trên Bạch Long Äôi, ngoà i Ngá» Môn Quan, tuy tráºn mưa máu gió tanh đã hóa hà nh tưá»ng khÃ, nhưng trên giang hồ Ä‘á»i nà o cÅ©ng có anh hùng xuất hiện. Vì thế mấy chục năm sau, tứ hải bát hoang lại ban bố đầy Ä‘ao quang kiếm ảnh.
Hết
|

13-04-2008, 08:30 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
huyêt mỹ nhân trá»n bá»™, dạng .lit, dung lượng cá»±c nhá» 593kb
Code:
http://www.fileflyer.com/view/WdQHFBj
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
äåâóøêè, âåëèêèé, àâòîçâóê, âèäåîêàìåðû, äèïëîì, àêöèÿ, äîáàâîê, âîäîíàåâà, àíàñòàñèÿ, ãîðÿùèõ, áóõãàëòåðñêèé, àðõèòåêòóðà, chuong 8 huyet my nhan, çíàìåíèòîñòè, èñòîðèè, êóëè÷êàõ, êðàñíîÿðñê, îäèíöîâî, ìàñÿíÿ, ìåòàëëîïðîêàò, ìîíèòîð, ïîñóäà, ïûëåñîñ, ïðèêîë, ñëîâàðü, ñêðûòàÿ, ñïàðòàê, ñîòîâûå, ñòóäåíòîâ, ñòðàíèöû, óãëîâûå, ôèíàì, òèìàòè, òèïîãðàôèÿ  |
| |