Hồi 16
Huyá»n băng phùng lư há»a
Lương duyên hựu viên thà nh
Ná»a tháng sau, cái phái Trung Nguyên tụ há»p ở Thiếu Lâm Tá»± để bà n việc đối phó vá»›i Thiên Äiểu Bang. Lúc nà y bá»n VÔ Giá»›i đã vỠđến Nam Xương và còn cách Lư Lăng và i trăm dặm. Mạc Luân nghiêm nghị nói:
- Tại hạ còn chút việc riêng phải giải quyết xin phép chia tay ở chốn nà y.
Xong việc tại hạ sẽ tìm đến Văn gia bảo.
Gã trao túi châu báu cho Doanh Doanh:
- Năm xưa, gia sư Cuồng Kiếm để lại cho ta má»™t bức há»a đồ. Nhá» nó mà ta tìm được má»™t kho tà ng nhá». Tuấn Hạc là sư đệ cá»§a ta nên cÅ©ng được hưởng má»™t phần.
Tứ muội hãy đen vỠVăn gia bảo, đưa Văn bảo chủ là m vốn mưu sinh cho cả nhà "
Gã lại nói với Tống thần y:
- Mong túc hạ cứ xem Văn gia bảo như là nhà cá»§a mình và táºn tình chữa trị cho Doanh Doanh, Thiếu Hà . Nếu há» thoát khá»i cảnh táºt nguyá»n, Mạc má»— xin đê đầu bái tạ"
Tống Kỳ gáºt đầu:
- Các hạ cứ yên tâm ! Lão phu không trị được quyết chẳng là m ngưá»i nữa. Má»™t tháng sau các hạ có thể trở lại xem kết quả"
VÔ Giá»›i báºt cưá»i:
- Sao lúc trước thà chủ lại nói là ba tháng?
Tống Kỳ ngượng ngừng đáp :
- Phải nói thế mới có thể nói giá cao được chứ "
Mạc Luân vái chà o rồi quay ngá»±a Ä‘i thẳng. Thiếu Hà nhìn theo vá»›i ánh mắt thiết tha lưu luyến. Tuy nà ng nháºn lá»i vá»›i Doanh Doanh rằng sẽ lấy Tuấn Hạc, nhưng nay chà ng đã chết, duyên pháºn không thà nh, Mạc Luân tuy hình dung cổ quái nhưng lại rất tốt vá»›i nà ng, Thiếu Hà không khá»i sinh lòng mến má»™.
Cá»” lão thái đã nháºn Thiếu Hà là m nghÄ©a nữ. Bà nhìn thấy tâm tình cá»§a nà ng, cưá»i bảo :
- Hà i nhi ! Lão thân sẽ đứng ra mai mối cho con vá»›i Mã hiá»n diệt. Tuy y xấu xà hÆ¡n Tuấn Hạc nhưng anh hùng cái thế và lòng dạ rá»™ng rãi, nhân háºu.
Thiếu cô nương thẹn thùng cúi mặt, tỠý ưng thuáºn. Äoà n ngưá»i tiếp tức lên đưá»ng vá» Lư Lăng. Hai ngà y sau hỠđến Văn gia bảo. Trương tổng quản đã chết trong tráºn há»a thiêu nên giỠđây đại đệ tá» cá»§a Thiết Long là Hà NgÅ© lên thay. Gã ra mở cổng, thấy VÔ Giá»›i liá»n mừng rỡ đón chà o :
- Äại sư và o Trung Thổ hồi nà o váºy?
Bảo chá»§ và má»i ngưá»i luôn miệng nhắc nhở Cá»a bảo mở rá»™ng, ba chiếc xe ngá»±a và o đến táºn sân trong. Văn Tuấn Thu nghe báo, cùng má»i ngưá»i chạy ra. Sau lần thoát chết, Tuấn Thu đã nói thá»±c vá»›i các tiêu sư vỠẩn án Văn gia bảo. HỌ rất thông cảm và xem như Thiết Long Văn Chà Lâm đã chết, còn Tuấn Thu má»›i từ Tẩy Vá»±c trở vá» "
Tuấn Thu đau khổ vì cái chết của bà o đệ nên gương mặt hốc hác, thiểu não.
Bên cạnh là ôn Tiểu Băng xinh đẹp và hai mươi thiếu nữ ở Thiên Ma Cốc.
* * *
Nhưng Tuấn Hạc - Tức Mạc Luân - không biết các nà ng đã vá» cả Văn gia bảo, chà ng Ä‘i vá» hướng Hoà ng SÆ¡n thăm há». Tâm tư chà ng giỠđây mâu thuẫn và rối bá»i. Chà ng biết ngưá»i thân sẽ rất vui mừng nếu gặp lại chà ng. Nhưng dung mạo chà ng giỠđã biến đổi đến mức khó mà mở miệng nháºn mình là Tuấn Hạc"
Thứ hai, luồng chân khà âm hà n thỉnh thoảng lại là m huyết mạch như đông cứng, khiến chà ng nghĩ rằng mình không sống được bao lâu nữa"
Tuấn Hạc muốn đưa Mạn Ngá»c, Phương Phương và các nữ tỳ vá» Văn gia bảo để nương nhá» sá»± bảo bá»c cá»§a Tuấn Thu. Chà ng sẽ tiếp tục đóng vai Mạc Luân để gần gÅ©i má»i ngưá»i và lặng lẽ chết Ä‘i như má»™t kẻ xa lạ "
Tuấn Hạc đắm mình trong suy nghÄ©, lững thững Ä‘i và o Thiên Ma Cốc. Chà ng thấy sương mù dầy đặc liá»n để ngá»±a bên ngoà i, xách hà nh lý nháºp tráºn.
Và o đến bên trong, thấy lá và ng rụng đầy và không ai quét dá»n, lại chẳng có tiếng ngưá»i cưá»i nói, chà ng sinh nghi lòng lo lắng, rảo bước vá» phÃa tòa nhà gá»— lá»›n Tuấn Hạc cất tiếng gá»i:
- Xin há»i có ai ở nhà không?
Chẳng há» có tiếng hồi âm, chà ng lướt nhanh đến các tòa tiểu viện gần đấy nhưng cÅ©ng vắng tanh. Tuấn Hạc thừ ngưá»i suy nghÄ©:
- Hay là ôn Tiểu Băng và Phương Phương từ Hằng Sơn vỠđây và đưa tất cả đến Văn gia bảo rồi?
Chà ng quay trở ra, lúc Ä‘i ngang căn nhà lá»›n thoáng nghe có tiếng ho khúc khắc Tuấn Hạc giáºt mình lao và o trong.
Trên chiếc giưá»ng mà chà ng thưá»ng ngá»§ giỠđây có má»™t đạo nhân già cả Ä‘ang nằm mê man. Lão Ä‘ang lăn lá»™n rên rỉ và da mặt đỠbừng.
Tuấn Hạc nắm tay xem mạch, phát hiện kinh mạch cá»§a lão Ä‘ang bị công phá bởi má»™t luồng chân khà chà dương. Vì váºy huyệt đạo toà n thân căng phồng, nhiệt độ cá»§a cÆ¡ thể lên rất cao.
Chà ng nhanh tay lột hết y phục của bệnh nhân và phát hiện một dấu chưởng ấn đỠnhư Chu Sa nằm trên ngực phải.
Tuấn Hạc liá»n dá»±ng lão ngồi lên, trút luồng chân khà băng giá cá»§a mình và o ngưá»i lão. Huyá»n Băng Chân Khà là công phu duy nhất trên Ä‘á»i có thể chữa trị được loại chưởng thương nà y.
Ba khắc sau, độc há»a bị trục hết ra ngoà i cÆ¡ thể đạo nhân. Lão hồi tỉnh gáºt đầu cảm tạ rồi nhắm mắt hà nh công.
Tuấn Hạc kiên nhẫn ngồi xuống nghá» chỠđợi Chà ng có dư thá»i gian để ngắm nghÃa dung mạo cá»§a vị đạo sÄ© già .
Ngưá»i nà y râu tóc bạc trắng, da mặt nhăn nheo như vá» trái táo khô, trông lão má»™c mạc, xấu xà chứ chẳng tiên phong đạo cốt như Trương Tỳ Vân hay Minh Tâm Tá». Nếu không có chiếc đạo bà o cÅ© kỹ thêu hình Thái Cá»±c Äá»’ kia, lão ta chẳng khác gì má»™t kẻ quê mùa thất há»c.
Ba khắc sau, lão nhân xả công mở mắt nhìn Tuấn Hạc. Nhãn thần cá»§a lão lỠđỠhiá»n là nh chứ chẳng sáng quắc, oai vÅ© gì cả Lão mỉm cưá»i há»i:
- Các hạ là ai mà vượt qua được tráºn đồ kia để và o đây?
Tuấn Hạc không trả lá»i mà há»i lại:
- Dám há»i đạo trưởng rằng đám nữ nhân trong cốc nà y đã Ä‘i đâu cả rồi?
Äạo nhân vuốt râu đáp:
- Bần đạo không rõ, mưá»i ngà y trước lão phu mang thương tÃch đà o vong đến đây thì không còn thấy ai cả! Tuy nhiên, trước cá»a cốc có dấu bánh xe ngá»±a và trong nà y chẳng còn má»™t bá»™ y phục nà o, chứng tá» hỠđã dá»n nhà đi nÆ¡i khác "
Tuấn Hạc thở phà o, hiểu rằng hỠđã Ä‘i Lư Lăng. Chà ng há»i lại:
- Phải chăng đạo trưởng quen biết vá»›i Song Lão nên má»›i biết đưá»ng vượt tráºn?
Äạo nhân gáºt đầu:
- Bần đạo là sư phụ cá»§a anh em há» Äinh pháp hiệu là Chu Tước Tẩu"
Tuấn Hạc giáºt mình, không ngá»! Chu Tước Tẩu bá»—ng há»i:
- Nếu bần đạo Ä‘oán không lầm thì bá»n chúng đã bị các hạ giết?
Tuấn Hạc bỡ ngỡ há»i:
- Äúng là tại hạ, nhưng vì sao đạo trưởng lại biết?
Chu Tước Tẩu mỉm cưá»i :
- Vá»›i bản tÃnh cá»§a chúng thì khó mà sống yên là nh đến hết mệnh trá»i được.
Nếu không giết lẫn nhau thì cÅ©ng bị ngưá»i ngoà i Ä‘oản mệnh"
Tuấn Hạc vô cùng bái phục, kể lại nguyên ủy cái chết của Song Lão. Chà ng nghiêm nghị nói:
- vãn bối không dám chối bá» trách nhiệm cá»§a mình, tùy tiá»n bối định Ä‘oạt.
Chu Tước Tẩu mỉm cưá»i :
- Äạo trá»i xuất phát từ chữ vô, má» nhạt khó thấy nhưng lại vô cùng huyá»n diệu.
Anh em há» Äinh sống sai vá»›i đạo nên chuốc lấy tai hoa, bần đạo còn trách gì ai nữa? CÓ không lẫn lá»™n nhưng căn nguyên vẫn từ không mà ra. Nếu các hạ không đến đây lúc nà y và thú nháºn sá»± tình thì mối oán thù kia bần đạo đâu biết được?
Váºy hà tất phải xem nó là có thá»±c.
Tuấn Hạc cÅ©ng từng Ä‘á»c qua sách vở Lão Trang nên há»i lại:
- Tiá»n bối nói váºy chẳng lẽ phụ mẫu bị giết con cái cÅ©ng không báo phục?
Chu Tước Tẩu nghiêm giá»ng:
- ChÃnh vì ngưá»i võ lâm không thức ngá»™ được Ä‘iểm mấu chốt nà y nên oan oan tương báo, thù háºn kéo dà i không sao liá»…u kết được! Thá»±c ra, đối vá»›i khách giang hồ thì quan Ä‘iểm dÄ© đức báo oán không thÃch ứng mà phải dùng đến cách lý giải cá»§a Khổng Tá»: DÄ© trá»±c báo oán! Thứ đáng báo thì báo, không đáng thì thôi! Và dụ như cha mẹ là m cưá»ng đạo, bị quan phụ mẫu giết chết thì oán ấy báo thế nà o?
Tuấn Hạc vui vẻ nói :
- Té ra Khổng Lão cũng có những điểm bổ xung nhau"
chà ng bá»—ng nhá»› lại và há»i:
- Nhưng xin há»i kẻ nà o đã dùng Há»a Diệm Chưởng đả thương tiá»n bối váºy?
- Bần đạo ẩn cư trên dãy Lã Lương SÆ¡n HÆ¡n tháng trước, Thiên Äiểu Bang chá»§ đến má»i vá» là m phó, bần đạo từ chối thì bị lão tấn công. Không địch lại, bần đạo trúng chưởng, bá» chạy đến đây.
Tuấn Hạc kinh hãi :
- Tiá»n bối tuổi hÆ¡n trăm, công lá»±c sâu như biển, chẳng lẽ lại thua Thiên Äiểu Bang chá»§?
Chu Tước Tẩu cưá»i đáp :
- Bần đạo đã đạt đến cảnh giới tĩnh lặng, trống không nên phế bỠviệc luyện võ bản lãnh còn kém lúc tuổi bảy mươi.
HÆ¡n nữa, Thiên Äiểu Bang chá»§ ngá»™ đắc kỳ duyên luyện thà nh Lư Há»a chân khà và Há»a Diệm Chưởng, võ công đứng đầu thiên hạ"
Bông lão há»i lại:
- Chẳng hay các hạ là truyá»n nhân cá»§a báºc cao nhân nà o?
- Bẩm tiá»n bối, vãn bối tình cá» tìm được di thư cá»§a Cuồng Kiếm Thần Y Công Tôn Quang Nguyệt - tức Tiêu Dao Thượng Nhân cá»§a phái Nga Mi "
- Lạ thá»±c ! Váºy môn Huyá»n Băng Chân Khà kia ở đâu ra?
Tuấn Hạc rất kÃnh ngưỡng nhân cách cá»§a lão nên thú thá»±c :
- Vãn bối và o được một ngôi mộ cổ gần rặng Tần Lĩnh"
Lão đạo mỉm cưá»i:
- Váºy chÃnh các hạ là khắc tinh cá»§a Thiên Äiểu Bang chá»§"
Tuấn Hạc ngượng ngừng nói :
- Giá như có đúng như váºy thì cÅ©ng khó chống lại đà n chim quái ác kia cá»§a lão ta "
Chu Tước Tẩu lẳng lặng lấy từ cổ xuống má»™t sợi dây có treo má»™t chiếc còi bằng ngá»c, Ä‘iá»m đạm nói:
- Thiên Äiểu Bang muốn giết bần đạo cÅ©ng là vì váºt nà y. âm thanh cá»§a nó xua Ä‘uổi má»i loà i ác Ä‘iểu trên Ä‘á»i. Các hạ hãy giữ lấy mà đối phó vá»›i Thiên Äiểu Bang"
Bần đạo sẽ phải ở lại đây tu luyện, khi đã diệt xong ác ma, các hạ đem đến trả lại"
Tuấn Hạc nháºn lấy và cáo biệt. Nhưng ngoà i cá»a cốc bá»—ng vang lên tiếng cá»§a nữ nhân:
- Chu Tước Tẩu! Nếu lão không ra, bổn cô nương sẽ dùng há»a dược phá sáºp sÆ¡n cốc nà y.
Äạo sÄ© già cau mà y:
- Không ngá» Thiên Äiểu Bang lại Ä‘oán ra bần đạo chạy vỠđây"
Tuấn Hạc trấn an:
- Äể vãn bối đối phó vá»›i bá»n há» "
Chà ng xách kiếm Ä‘i ra ngoà i, quyết chẳng để má»™t tên sống sót. Äến cá»a tráºn, chà ng nháºn ra phe đối phương chỉ có mưá»i ngưá»i, đứng đầu là má»™t nữ lang áo hồng. Da mặt nà ng tái mét như ngưá»i chết nhưng đôi mắt lại to tròn, Ä‘en láy.
Tuấn Hạc Ä‘iá»m đạm nói:
- Chư vị là ai mà đến đây đòi phá sáºp nhà cá»§a tại hạ?
Nữ lang sá»ng sốt:
- Chẳng lẽ đây không phải là Thiên Ma Cốc cá»§a anh em lão há» Äinh?
- Phải ! Nhưng hỠđã chết từ lâu và nơi nà y thuộc vỠtại hạ"
Nữ lang cưá»i nhạt:
- Váºy xin há»i có lão đạo sÄ© già nà o chạy đến đây không?
Tuấn Hạc nháºn ra đối phương có nhiá»u nét quen thuá»™c và lại là nữ nhân nên sát khà giảm Ä‘i nhiá»u. Chà ng lạnh lùng đáp:
- Không có "
Nữ lang áo hồng gằn giá»ng:
- Váºy các hạ hãy cho phép bá»n ta và o trong tham quan má»™t lượt"
Tuấn Hạc cưá»i mát:
- Tại hạ không thÃch má»i khách lạ và o nhà mình! Chư vị Ä‘i Ä‘i"
ChÃn lão áo trắng láºp tức xông lên tấn công. Äối vá»›i bá»n nà y thì Tuấn Hạc chẳng há» nương tay, rút thanh cổ kiểm xuất chiêu Äông Phong Äoạn Liá»…u. Hai tiến rú vang lên và bốn Ä‘oạn thân ngưá»i rÆ¡i xuống mặt cá».
MÅ©i kiếm thuáºn đà bay vá» phÃa mục tiêu thứ ba, lão nà y cắn răng váºn toà n lá»±c chống đỡ. Sau bốn tiếng tinh tang ngân nga, kiếm cá»§a Tuấn Hạc phá thá»§ng lưới kiếm, đâm và o ngá»±c trái đối phương.
Äồng thá»i, tả thá»§ chà ng thò ra xạ má»™t đạo chưởng kình và o lão thứ tư.
Hai lão trúng đòn rá»§ nhau vỠâm cảnh, chỉ trong và i cái chá»›p mắt, Tuấn Hạc đã giết liá»n bốn tên áo trắng. Nữ lang kinh hãi liá»n nháºp cuá»™c, đẩy ra hai đạo chưởng kình tÃm lịm và nóng rá»±c.
Tuấn Hạc không tiếp chiêu, lao và o hai lão áo trắng mé tả. HỌ liá»n hợp kiếm chống đỡ chiêu kiếm kỳ ảo Ä‘ang phát ra âm thanh cao vút, véo von như tiếng sáo.
Chiêu Mai Biên Xung Äịch nà y có đến hai trăm ba mươi bảy thế thức, thân kiếm rung động liên tục tạo nên những âm thanh và hà ng ngà n kiếm ảnh quay cuồng. Kiếm cá»§a đối phương bị luồng lá»±c đạo âm nhu, xảo diệu khóa chặt và cháºm lại để lá»™ sư sÆ¡ hở. Và tức thá»i, mÅ©i cổ kiếm Ä‘iểm nhanh và o ngá»±c hai lão bạch y Hồng y nữ lang đánh hụt, chưởng kình đốt cháy cả cá» xanh. Lại thấy mất thêm thá»§ hạ, nà ng giáºn dữ xông đến, miệng quát vang :
- CÓ giá»i thì hãy tiếp bổn cô nương má»™t chưởng?
Tuấn Hạc không đáp, lẳng lặng tung mình lên không, xuất chiêu Nguyệt Mê Tân Äá»™, bá»§a lưới kiếm xuống đầu ba lão áo trắng còn lại. Mà kiếm quang má» nhạt, tá»a rá»™ng như ánh trăng, ba trùm cả ba mục tiêu. Ba lão không nhìn thấy đối phương mà chỉ có cảm giác như Ä‘ang ở trong má»™t chiếc kén sương mù lạnh lẽo.
HỌ kinh hãi múa tÃt bảo kiếm há»™ thân.
Tiếng thép va chạm, ngân dà i rồi tắt lịm nhưá»ng chá»— cho những tiếng rên Ä‘au đớn Ba lão bạch y ôm ngá»±c gục xuống"
Hồng y nữ lang Ä‘iên cuồng vá»— liá»n sáu đạo chưởng kình, nhưng Tuấn Hạc đã nhanh chân tránh khá»i. Chà ng phiêu diêu hạ thân cách xa hÆ¡n trượng, tra kiếm và o vá» chỉnh sắc bảo:
- CÔ nương Ä‘i Ä‘i, tại hạ không thÃch sát hại nữ nhân"
Nữ lang cưá»i nhạt:
- Chứ không phải ngươi sợ hãi Há»a Diệm Chưởng hay sao?
- Dứt lá»i nà ng lao đến tấn công ngay.
Chưởng kình giăng mắc quanh thân tạo thà nh má»™t trái cầu khà sắc hồng. Tuấn Hạc muốn dạy cho nà ng má»™t bà i há»c để mà i dùa bá»›t lòng kiêu ngạo nên múa tÃt song thá»§, xuất chiêu Bạch Lãng Dao Thiên.
Hà ng loạt nhưng lá»›p sóng chưởng trắng đục, lạnh lẽo áºp đến nuốt chá»ng đối phương. Huyá»n Băng Chân Khà láºp tức dáºp tắt sức nóng cá»§a Há»a Diệm Chưởng, đẩy hồng y nữ lang văng ngược ra phÃa sau hÆ¡n trượng, ngã lăn trên thảm cá».
Máu từ trong miệng nà ng trà o ra ướt cả ngá»±c áo, Tuấn Hạc thầm ân háºn vì đã không lưá»ng được công lá»±c mình quá thâm háºu như váºy. Chà ng bối rối bước đến quỳ xuống thăm mạch nữ lang. Bá»—ng đôi môi anh đà o kia lẩm bẩm:
- Văn sư huynh, cuối cùng thì tiểu muá»™i cÅ©ng sắp xuống hoà ng tuyá»n xúm há»p vá»›i chà ng rồi"
Tuấn Hạc choáng váng khi nghe lại giá»ng nói dịu dà ng, thân thiết ngà y nà o.
Chà ng nhìn chăm chú và o gương mặt tái nhợt kia và phát hiện mà u sắc không giống vá»›i da cổ. Tuấn Hạc vuốt mặt nà ng, sững sá» nháºn ra ngưá»i xưa, thảng thốt lẩm bẩm:
- Huệ Vân ! ôi ! Huệ Vân sư muội ! Phải chăng ta đang nằm mơ"
Tuấn Hạc Ä‘iểm nhanh và o chÃn huyệt đạo trên thân trước rồi trút chân khà và o ngưá»i nà ng. Chà ng đả thương nà ng thì việc chữa trị chẳng khó khăn gì! Khi thấy huyết khà đã lưu thông, tâm mạnh ổn định chà ng láºt sấp nữ lang xuống, vén áo nà ng lên xem xét lá»›p da lưng. Quả nhiên, má»™t vết sẹo lá»›n nằm ngay mé hữu.
Tuấn Hạc vui mừng không xiết, sá»a lại y phục cho nà ng rồi tiếp tục xoa bóp các huyệt đạo. Lát sau, Huệ Vân hồi tỉnh, ngÆ¡ ngác nháºn ra mình còn sống. Nà ng kinh hãi há»i:
- Ngươi có đụng chạm gì đến thân thể ta không váºy?
Tuấn Hạc biết tÃnh nà ng cả thẹn liá»n lắc đầu:
- Không há», tại hạ chỉ truyá»n chân khà qua huyệt mệnh môn mà thôi "
- Nhưng vì sao các hạ lại cứu ta?
Tuấn Hạc cưá»i đáp :
- Vì trong lúc sắp mê man, cô nương có nhắc đến má»™t ngưá»i há» Văn. Phải chăng đó là Văn nhị công tá»?
Huệ Vân thẹn thùng :
- Phải! ÄÓ là tiên phu"
- Hay lắm! Tại hạ là Mạc Luân, sư huynh của Tuấn Hạc đây"
Huệ Vân giáºt mình:
- Sao tiểu muội không nghe Tuấn Hạc nhắc đến sư huynh?
Chà ng mỉm cưá»i :
- Ta nháºp môn trước Tuấn Hạc mưá»i hai năm, vì váºy gã không biết có ta"
Huệ Vân hổ thẹn đáp :
- Mong sư huynh hiểu cho, tiểu muá»™i chịu Æ¡n cứu mạng cá»§a Thuần Thanh Chân Nhân, bang chá»§ Thiên Äiểu Bang nên phải táºn lá»±c báo Ä‘á»n"
Tuấn Hạc hiếu kỳ muốn biết vì sao Huệ Vân đã đứt hÆ¡i mà còn sống lại nên khéo léo dò há»i:
- Chẳng hay cô nương gặp tai há»a gì mà lại thá» Æ¡n lão ta?
Huệ Vân ngượng ngừng kể lại:
- Ngà y ấy! Tiểu muá»™i cùng Văn tướng công từ Cam Túc vá» Hằng SÆ¡n thì bị Hoà ng Thổ Thà nh chặn đánh. Tiểu muá»™i bị trưá»ng tiá»…n bắn thá»§ng phổi, được tướng công chôn trên má»™t gò đất cao. Khi Tuấn Hạc Ä‘i khá»i thì lÅ© chó rừng xuất hiện đà o bá»›i lên. Tình cá» Thuần Thanh Chân Nhân cỡi chim bay ngang qua nhìn thấy. Lão hạ xuống đánh Ä‘uổi đà n chó rừng và phát hiện tiểu muá»™i vẫn còn chút sinh cÆ¡, dù rất má»ng manh. Chân nhân hy sinh viên Cá»u Chuyển Hồi Sinh ÄÆ¡n duy nhất trong thiên hạ để cứu mạng tiểu muá»™i.
Sau đó lão đưa tiểu muá»™i vá» Äông Thăng và nhân là m đệ tá». Mấy tháng trước, Minh Thái Tá»” lâm bệnh nặng vì trưởng hoà ng tá» qua Ä‘á»i. Vì váºy, các Phiên Vương Ä‘á»u muốn cá»§ng cố lá»±c lượng già nh ngôi thiên tá». Tấn Vương ở SÆ¡n Tây vốn là chá»— thâm giao vá»›i Chân nhân nên đã yêu cầu ông thà nh láºp Thiên Äiểu Bang, thu phục các phái võ lâm để háºu thuẫn sau nà y.
Tuấn Hạc nghe xong hổ thẹn vô cùng, không ngá» mình lại chôn Huệ Vân khi nà ng chưa chết hẳn. Chà ng buá»™t miệng trách móc chÃnh mình:
- Cái gã Tuấn Hạc nà y quả là hồ đồ. CÔ nương chưa chết mà gã không nháºn ra"
Huệ Vân liá»n biện bạch:
- Thá»±c ra nếu không có viên Cá»u Chuyển Hồi Sinh ÄÆ¡n kia thì tiểu muá»™i trước sau cÅ©ng chết, cùng lắm kéo thêm được và i canh giá» thôi.
Nà ng vòng tay cáo từ:
- Tiểu muá»™i chịu Æ¡n ngưá»i, chẳng còn được tá»± do nữa. Mong sư huynh hiểu cho.
Tuấn Hạc không sao nói cho nà ng biết là mình còn sống, đà nh nói thác đi:
- CÔ nương chết Ä‘i sống lại được thì Tuấn Hạc cÅ©ng có thể vẫn còn sống. HÆ¡n nữa VÔ Giá»›i hòa thượng đã được Tây Pháºt bảo đảm rằng Văn nhị công tá» không phải là ngưá»i Ä‘oản mệnh. Vì váºy, cô nương hãy mau lìa xa Thiên Äiểu Bang quay vá» Văn gia bảo để chá» tin.
Huệ Vân bừng lên niá»m hy vá»ng, nhưng lại buồn rầu nói:
- GiỠthì chưa được ! Khi nà o nghe tin Văn tướng công còn tại thế tiểu muội mới có cớ thoát ly GiỠxin cáo biệt.
Tuấn Hạc cưá»i nhạt :
- CÔ nương nói váºy cÅ©ng phải, nhưng xin nhắn lại vá»›i Thuần Thanh Chân Nhân là Huyá»n Băng Thần Công đã xuất hiện, lão ta đừng á»· và o Lư Há»a Chân Khà mà chuốc lấy tai há»a.
Huệ Vân gáºt đầu hiểu ý:
- Tiểu muá»™i sẽ cố khuyên giải gia sư thôi không dÃnh dáng và o chuyện tranh bá đồ vương cá»§a các hoà ng tá» nữa.
Tuấn Hạc ngáºm ngùi nhìn theo bóng nà ng dần khuất, Chà ng muốn gà o lên, gá»i nà ng trở lại mà không sao mở miệng được Ká»· niệm vá» cái chết bi thảm cá»§a nà ng đã luôn hiển hiện và biến thà nh tình yêu trong lòng chà ng.
Huệ Vân đi vỠhướng Tây Bắc, còn Tuấn Hạc xuôi Nam, trở lại Văn gia bảo.
* * *
ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»i ngưá»i trong bảo Ä‘á»u rất vui mừng đón tiếp sư huynh cá»§a Tuấn Hạc. Chỉ thiếu có Nháºt Nguyệt Song Ma vì hỠđã Ä‘i Nam Hải thăm bằng hữu.
Trong bữa tiệc tẩy trần, chà ng vui vẻ há»i:
- Tại hạ nghe đồn Văn Gia Bảo bị lá»a vây chặt, đốt trụi không còn viên ngói nà o là nh, vì sao chư vị lại thoát hiểm?
Vạn Bác HỒ Tinh vuốt râu đắc ý:
- CÅ©ng chỉ nhá» may mắn mà thôi. Khi bắt tay xây dá»±ng hệ thống phòng thá»§ Văn Gia Bảo, lão phu cho là m trước má»™t lối thoát thân. ÄÓ là đoạn đưá»ng nối liên ao sen trong vưá»n vá»›i sông Lư Giang. Äêm ấy trừ dám cao thá»§ Biến Hình Môn má»›i quy phục chưa có giải dược nên đã bá» mạng vì Yêu Äá»™c Äan, kỳ dư Ä‘á»u thoát hết ra sông. CÓ Ä‘iá»u, lúc nổi lên thì Doanh Doanh và ôn Tiểu Băng bị bắt sống. Diệu Anh thất tung còn lão phu không biết bÆ¡i nên suýt chết, mê man mấy tháng liá»n má»›i hồi phục.
Tuấn Hạc cau mà y:
- Sau đó chư vị ẩn thân ở đâu?
Tuấn Thu đáp thay:
- Trước lúc đà o vong ra sông, Cù trưởng lão có dặn sẽ cùng tìm đến Tà ng Long Trang. HỌ là đối thá»§ cá»§a Thiên Äá»™c Giáo tất sẽ vui vẻ dung nạp bá»n ta. Phần thì Cù lão lâm bệnh không tỉnh, phần thì Ä‘au đớn vá» cái chết giả cá»§a Văn nhị đệ nên chẳng ai muốn ló mặt ra nữa. Cho đến lúc Thiên Äá»™c Giáo bị Luân Hôi Ma Cung thiêu há»§y, bá»n ta má»›i xuất đầu lá»™ diện, Ä‘i theo Nam Tà đến Trưá»ng An tìm kho báu. Không ngá». . .
Nói đến đây, gã nhớ đến bà o đệ, nghẹn ngà o không nói được nữa.
Tuấn Hạc ung dung sống ở Văn Gia Bảo mà không gây chút nghi ngỠnà o.
Ngay Thần Viên Tiểu Bạch cÅ©ng không ngá»i được mùi chà ng. CÆ¡ thể Tuấn Hạc giỠđây lạnh giá và có mùi tanh cá»§a rắn rết.
Nhưng ná»a tháng sau, Doanh Doanh phát hiện mình có thai. Nà ng mừng rỡ kể cho ôn Tiểu Băng, Phương Phương, Mạn Ngá»c và đám nữ nhân nghe:
- Thỉnh thoảng tướng công lại hiện vá» cùng tiểu muá»™i ân ái nồng thắm, nhá» váºy, nay há» Văn đã có ngưá»i nối dõi.
Nà ng bị mù nên không thấy mặt há» tái Ä‘i ôn Tiểu Băng vá»™i ra dấu bảo má»i ngưá»i cố trấn tÄ©nh rồi dịu dà ng há»i:
- CÓ thá»±c như váºy không? Vì sao chỉ mình Doanh muá»™i được gặp chà ng, trong khi bá»n ta cÅ©ng là thê thiếp?
Doanh Doanh thẹn thùng đáp:
- CÓ lẽ tướng công thương tiểu muộn mù lòa nên mới tìm cách an ủi?
- Nhưng Doanh muá»™i là m sao nháºn ra chà ng?
Doanh Doanh đỠmặt:
- Phu thê đầu ấp tay gối lẽ nà o lại lầm được Giá»ng nói, cách vuốt ve Ä‘á»u như hồi còn sống. CÓ Ä‘iá»u cÆ¡ thể chà ng lạnh lẽo vô cùng. Mặt chà ng đầy râu vì lúc qua Ä‘á»i chưa kịp cạo.
Má»i ngưá»i nghe lòng bà n tay ướt đẫm mồ hôi, lo sợ cho Doanh Doanh. Nếu là má»™t ngưá»i sáng mắt thì còn tin tưởng được nay nà ng mù lòa biết đâu không bị gạt gẫm?
ôn Tiểu Băng gượng cưá»i:
- Ta xin chúc mừng Doanh muá»™i và sẽ má»i Tống thần y đến xem sao.
Nà ng ra hiệu cho má»i ngưá»i rá»i phòng, đến má»™t chá»— kÃn đáo bà n bạc. ôn Tiểu Băng sa lệ nói:
- Chúng ta phải là m sao đây? RÕ trà ng là Doanh muá»™i bị hai rồi. Gặp nhau trong má»™ng hoặc vá» gặp cÅ©ng còn tin được, có con vá»›i hồn mà thì giải thÃch thế nà o?
Phương Phương cưá»i nhạt:
- Thú thá»±c vá»›i đại thư là tiểu muá»™i rất nghi ngá» gã Mạc Luân kia. Chỉ có gã má»›i đủ bản lãnh để qua mắt má»i ngưá»i, và o phòng Doanh tá»·.
Mạn Ngá»c buồn bã bảo:
- Cu trưởng lão nổi danh Ä‘a mưu túc trà sao không há»i ý kiến lão xem sao.
ôn Tiểu Băng tán thà nh:
- Hay lắm, Ngá»c muá»™i Ä‘i tìm lão và o đây Nhá»› đừng để Mạc Luân nghi ngá»"
Lát sau Cù Sở Hòa xuố ng đến. Nghe xong, lão kinh hãi, vò đầu bứt tóc, suy nghĩ rồi lẩm bẩm:
- Chết tháºt! Chẳng lẽ lại có chuyện ấy hay sao?
Lão nghiêm giá»ng bảo các nà ng:
- Việc nà y rất hệ trá»ng, chư vị tuyệt đối không được hé môi. Lão phu sẽ bà y diệu kế bắt kẻ giả ma"
Lão tức tốc chạy lên tìm VÔ Giới hòa thượng và Tống thần y. HỌ bà n bạc rất lâu và lẳng lặng hà nh động. Cù lão thông báo cho các nữ nhân kế hoạch của mình.
Trong bữa cÆ¡m tối, không thấy mặt Doanh Doanh, Tuấn Hạc buá»™t miệng há»i:
- Sao CỔ tức muội không ra dùng cơm?
ôn Tiểu Băng buồn rầu đáp:
- Doanh muội đột nhiên lâm bệnh, sốt rất cao. Tống thần y đã bốc thuốc nhưng chưa thấy bớt.
Tống Kỳ tiếp lá»i:
- Chứng bệnh nà y tháºt là quái lạ, lão phu chưa há» gặp bao giá».
Tuấn Thu không biết nội tình nên thở dà i:
- Tá»™i nghiệp cho Cá»” tức muá»™i, mắt chưa khá»i đã ngã bệnh khác.
Tuấn Hạc không nói gì nhưng lòng nóng như lá»a đốt. Äêm hôm ấy, chà ng thi triển khinh công tuyệt thế lướt nhanh vá» phÃa khu nhà cá»§a đám nữ nhân. Chà ng theo khung cá»a sổ quay ra vưá»n mà và o phòng Doanh Doanh. Ngá»n đèn dầu vẫn sáng leo lét soi rõ gương mặt hốc hác cá»§a Doanh Doanh. Tuấn Hạc ngồi lên mép bên giưá»ng lay nhẹ:
- Doanh muội! Ta đã vỠđây"
Doanh Doanh mừng rỡ đưa tay tìm chà ng. Tuấn Hạc đỡ nà ng ngồi dựa và o tấm thân lạnh giá của mình. Bất ngỠDoanh Doanh điểm nhanh và o các huyệt BỘ Lang, ốc ê, Khố Phòng trên ngực phải Tuấn Hạc.
Chà ng biết ngay mình đã bị gà i bẫy, nữ lang nà y không phải là Doanh Doanh. CÆ¡ thể chà ng giỠđây được luồng cương khà bảo há»™ nên chẳng há» hấn gì. Tuấn Hạc mỉm cưá»i, xiết chặt nà ng ta và o lòng, đưa tay gỡ mặt nạ. Quả nhiên đó là ôn Tiểu Băng. Nà ng đã được Hằng SÆ¡n Thiá»n ông khôi phục dung mạo.
Không ká»m được lòng thương nhá»›, chà ng cúi xuống hôn lên má nà ng rồi thì thầm:
- ôn Tiểu Băng! Ta là Tuấn Hạc đây"
Chà ng thì thầm và o tai nà ng, kể rõ những nốt ruồi trên cÆ¡ thể nà ng. Những dấu vết nà y nằm ở những chá»— kÃn đáo, chỉ có Tuấn Hạc má»›i biết được.
ôn Tiểu Băng báºt khóc:
- Thiếp không biết mình mÆ¡ hay tỉnh đây? Chà ng là hồn ma mượn xác hay vẫn còn là ngưá»i dương thế?
Bá»—ng cá»a phòng rá»™ng mở, má»i ngưá»i áºp và o vÅ© khà lăm lăm. Tuấn Thu nghiêm giá»ng:
- Nếu ngươi đúng là Tuấn Hạc thì Ä‘á»c ta nghe khẩu quyết chiêu cuối cùng cá»§a pho Ngô Câu Äoạt Mệnh Kiếm Pháp?
Tuấn Hạc buông ôn Tiểu Băng ra, mỉm cưá»i Ä‘á»c ngay. Tuấn Thu vui mừng khôn xiết run rẩy nói qua mà n nước mắt:
- ôi ! Nhị đệ ! Sao ngươi lại nỡ giấu giếm để má»i ngưá»i phải Ä‘au khổ thế nà y?
Tuấn Hạc sụp xuống lạy:
- Äại ca! Vá»›i hình dạng nà y biết nói sao cho má»i ngưá»i tin đây? HÆ¡n nữa, tiểu đệ bị khà âm hà n hà nh hạ, chắc không sống được bao lâu nữa nên chẳng muốn má»i ngưá»i Ä‘au khổ thêm.
VÔ Giá»›i cưá»i ha hả:
- Văn thà chá»§ khéo lo. Äã có Tống thần y ở đây mà còn sợ chết nữa sao?
Bá»n Doanh Doanh, Phương Phương, Mạn Ngá»c sang đến, vây quang chà ng khóc vùi Doanh Doanh thẹn thùng nói:
- Tướng công! Thiếp đã có hỉ tÃn rồi.
Tuấn Hạc vui mừng bảo :
- Hay lắm! Thế là Văn Gia Bảo đã có ngưá»i thừa tá»±.
Hà Tú Chân vui vẻ nói :
- Nếu không có cái thai ấy, là m sao bá»n ta phát hiện được nhị đệ?
Tuấn Thu hà o hứng bảo :
- Chúng ta lên cả đại sảnh, bà y và i (ra nhắm để nghe nhị đệ thuáºt lại kỳ tÃch cải tá» hoà n sinh. Không biết rõ căn nguyên chắc ai cÅ©ng ấm ức chẳng ngá»§ được.
VÔ Giới khen phải:
- Chắc chắn là câu chuyện sẽ rất kỳ thú.
Má»i ngưá»i cùng nhau lên khách sảnh, quây quần quanh bà n lá»›n. Äám nữ nhân tÃu tÃt chuẩn bị rượn thịt tháºt nhanh vì không muốn vắng mặt. Cá»” lão thái cÅ©ng giáºt mình thức giấc, Ä‘i ra nháºn hiá»n tế, mừng đến rÆ¡i nước mắt.
Chá» cá» tá»a đông đủ, Tuấn Hạc bắt đầu kể.
* * *
Hôm ấy, Tuấn Hạc liá»u mạng nhảy và o miệng quái long, chặt đứt lưỡi và đâm thá»§ng óc con váºt. NÓ Ä‘au đớn đến phát Ä‘iên, ngáºm chà ng trong miệng lao xuống hồ nước đà o tẩu.
Äáy hồ có má»™t hang ngầm chạy thẳng vá» hướng Tây. CÅ©ng may thiên lá»™ nà y chếch lên cao nên chẳng ngáºp nước. Nhá» váºy mà Tuấn Hạc không chết ngạt. Máu từ vết lưỡi đứt phun ra như suối, khiến con váºt ngà y cà ng kiệt sức. Tuấn Hạc gồng mình chịu đựng suốt má»™t canh giá».
Cuối cùng, quái long gục chết. Tuấn Hạc mừng rỡ váºn toà n lá»±c thoát ra. Thanh bảo kiếm bị xương xá» quái thú kẹp chặt cứng không sao lấy ra được, chà ng đà nh bá» lại.
Tuấn Hạc suy nghÄ© rằng giỠđây hầm má»™ đã bị bùn lấp kÃn, có quay ra cÅ©ng vô Ãch. Chà ng quyết định Ä‘i tiếp may mà tìm được sinh lá»™ Quả nhiên, và i khắc sau chà ng phát hiện phÃa trước có ánh sáng má» má», vui mừng rảo bước .
NÆ¡i ấy là má»™t hang động thiên nhiên rá»™ng rãi, vách và ná»n hang bằng phẳng, vuông vức như bà n tay ngưá»i đẽo gá»t.
Trần hang có má»™t cổ thông sáng tròn, đưá»ng kÃnh hÆ¡n trượng. Nhưng khi quan sát kỹ, Tuấn Hạc thở dà i thất vá»ng vì đấy là má»™t đưá»ng ống nhẵn nhụi cao ba bốn trượng Äấy có lẽ là má»™t trong những trụ đá trên sưá»n ngá»n núi Tần LÄ©nh.
Ná»n hang ngay dưới cổ thông sáng ấy là má»™t hồ nước trong vắt, tá»a hÆ¡i lạnh nghi ngút. Tuấn Hạc thò tay vốc nước rá»a mặt, nghe như chạm và o khối băng, lòng rất ngạc nhiên. Như váºy, hồ nước nà y chÃnh là nguyên nhân khiến không khà trong hang luôn giá lạnh như tiết mùa đông.
Tuấn Hạc Ä‘i đến vách hang phÃa Bắc, phát hiện má»™t cánh cá»a đá. Chà ng váºn công đẩy ra, hoa mắt vì những rương và ng ngá»c châu báu đặt quanh má»™t chiếc quan tà i bằng ngá»c trắng. Trên nắp quan tà i là tấm bà i vị bằng và ng: tần Triệu Äại Tướng Mông Äiá»n." Thì ra đây là nÆ¡i vị danh tướng Tần Thá»§y Ho áng an nghỉ .
Nhưng đáng ngạc nhiên hÆ¡n cả là trên chiếc giưá»ng bằng đồng ở vách hữu có xác cá»§a má»™t lão nhân áo Ä‘en Ä‘ang ngồi tÄ©nh tá»a. Thi thể ấy vẫn còn nguyên vẹn, râu tóc bạc trắng và da mặt như trong suốt Trước mặt lão là má»™t thanh cổ kiếm đặt đè lên má»™t quyển sách má»ng.
Tuấn Hạc vái lão ta ba vái rồi lấy sách mở ra xem, ngoà i sách là sáu chữ:
huyá»n băng chân khà máºt lục", bên trong là khẩu quyết và dòng chữ sau:
lão phu là Huyá»n Băng lão nhân, trong lúc Ä‘i tìm địa Ä‘iểm chà âm cá»§a trá»i đất để luyện công thì phát hiện ngôi má»™ nà y. Nhưng không may, nÆ¡i đây lại có quái long rất hung dữ, đột ngá»™t xuất hiện khiến lão phu tẩu há»a nháºp ma. Biết mình sắp chết, lão phu viết lại bà kÃp Huyá»n Băng Chân Khà để lại cho Ä‘á»i sau. Kẻ hữu duyên luyện được thần công nà y có thể thoát ra khá»i bằng đưá»ng thông lá»™ dưới đáy hà n trì .
Huyá»n Băng lão nhân di bút." Tuấn Hạc mừng rỡ nhưng lại lo không có lương thá»±c để sống đến khi luyện thà nh tuyệt há»c. Chà ng Ä‘i quanh tìm thá» và phát hiện ở má»™t góc động có hà ng trăm trứng quái long lá»›n bằng quả bưởi.
TỠđó chà ng yên tâm luyện pho Huyá»n Băng Chân KhÃ. Nhưng ba tháng sau, chà ng kinh hãi nháºn ra cÆ¡ thể thay đổi hẳn. Hiện tượng nà y là do số trứng Äịa Long kia, nhưng chà ng vẫn phải tiếp tục ăn để sống sót.
Ngà y ngà y, Tuấn Hạc ngâm mình dưới hà n trì luyện công nên rất nhanh tiến bộ.
Äến tháng thứ bảy chà ng đã hoà n thà nh thần công, đủ sức chịu đựng cái lạnh khá»§ng khiếp cá»§a nước ao trong má»™t thá»i gian ná»a canh giá». Nhá» váºy chà ng đã theo thông lá»™ dưới đáy hà n trì thoát ra ngoà i.
* * *
Khi chà ng kể xong thì trá»i đã má» sáng.
Tống thần y nghiêm giá»ng:
- Lão phu đã hiểu rõ nguyên do và đoan chắc rằng có thể loại trừ luồng dư khà âm hà n trong cÆ¡ thể công tá». Sau đó, lông tóc cÅ©ng sẽ tá»± động Ä‘en trở lại như xưa. Tuy nhiên, thá»i gian phục dược sẽ kéo dà i khá lâu.
Phương Phương vui vẻ nói:
- GiỠđây tướng công cứ tạm thá»i nhuá»™m tóc, cạo râu để chị em thiếp không cảm thấy xa lạ.
Má»i ngưá»i báºt cưá»i tán đồng. Ngay trưa hôm sau, Phương Phương đã trả lại cho chà ng dung mạo Văn nhị công tá» thuở nà o. Chỉ có đôi mắt là phải luôn khép há» và cÆ¡ thể lạnh giá vì âm độc.
Äầu tháng năm, trong lúc Văn Gia Bảo Ä‘ang vui mừng vì Doanh Doanh và Thiếu Hà thoát cảnh táºt nguyá»n thì Thiên Äiểu Bang đã chiếm được núi Hoa SÆ¡n. Thiếu Lâm tá»± đã phát võ lâm thiếp má»i các phái cùng hợp lá»±c tiêu diệt Thiên Äiểu Bang và o ngà y mưá»i chÃn. Quần hùng đã lên đến Tung SÆ¡n há»™i quân, cả Liệt Há»a Giáo ở Nam LÄ©nh cÅ©ng có mặt.
Bá»n Tuấn Hạc vá»™i lên đưá»ng ngay để tham chiến. Các nữ nhân Ä‘á»u ở lại Lư Lăng, chỉ có Tuấn Thu, Tống Kỳ, VÔ Giá»›i, Vạn Bác Há»’ Tinh Ä‘i theo Tuấn Hạc.Thá»i gian nà y trá»i đã đổ mưa tầm tã, kéo dà i lên đưá»ng Ä‘i lầy lá»™i, trÆ¡n trượt, cước trình cháºm chạp. Bá»n Tuấn Hạc chưa đến nÆ¡i thì cuá»™c chiến đã bắt đầu.
Quần hà o Trung Nguyên được các chưởng môn các phái thống lÄ©nh tiến lên sưá»n núi Hoa SÆ¡n. Äá»™i tiên phong cá»§a há» là năm trăm cao thá»§ Liệt Há»a Giáo vá»›i há»a đồng trong tay. Vừa lên đến bình đà i, nÆ¡i thưá»ng tổ chức đại há»™i, hỠđã bị đà n ác Ä‘iểu tấn công. Hà ng vạn con chim mà u và ng nhá» bé như chim sẻ lao xuống như đám mây sa.
Liệt Há»a Giáo láºp tức phun ra những cá»™t lá»a đốt cháy đà n chim dữ, chúng rÆ¡i lả tả Mùi lông cháy khét nồng nặc khắp vùng núi Hoa SÆ¡n. Sau ná»a canh giá», đà n chim chỉ còn lại rất Ãt, bay Ä‘i mất. Quần hà o mừng rỡ reo hò vang dá»™i. Liệt Há»a Giáo chá»§ Khêu Phấn Äiệp dương dương tá»± đắc chắc mẩm sau tráºn nà y sẽ là minh chá»§ võ lâm.
Quần hùng chưa kịp tiến lên thì Thiên Äiểu Bang chá»§ cùng mấy trăm thá»§ hạ xuống đến. Thuần Thanh Chân Nhân mặc hồng bà o đỠchói, ngá»±c thêu chim phượng, đầu đội kim quan. Mặt lão tro và nh vạnh sáng như trăng rằm, da dẻ mịn mà ng và không có râu nên khó Ä‘oán tuổi tác Giáo chá»§ Thiên Sư Giáo cao giá»ng măng:
- Lão là ngưá»i tu đạo tam thanh sao lại nuôi dã tâm khuynh đảo võ lâm, gây cảnh suối máu rừng xương?
Thuần Thanh Chân Nhân cưá»i nhạt :
- Chà hướng cá»§a chim bằng thì lÅ© se sẻ là m sao hiểu nổi? Bổn chân nhân thụ mạng trá»i đất để dẫn dắt võ lâm theo con đưá»ng sáng. Nếu sợ đổ máu, chết oan ngưá»i vô tá»™i thì sao các chưởng môn không đấu vối bổn bang chá»§ má»™t trân.
Má»™t chấp mưá»i chẳng lẽ bá»n ngươi không dám? Bằng như bổn bang chá»§ thắng thì các phái phải quy phục là vừa roi.
Lá»i nói ngạo mạn cá»§a lão đã khiến má»i ngưá»i giáºn run. Hư Trúc chân nhân, chưởng môn phái Hoa SÆ¡n, ôm mối háºn bá» núi đà o tẩu nên háºm há»±c nói:
- ÄÆ°á»£c lắm ! Lão đã dám chấp nháºn hợp công thì bá»n ta xin chiá»u.
Luân Hồi Äế Quân bá»—ng nói:
- Bổn tòa không tin bản lãnh cá»§a lão ta lại cao thâm vô thượng như váºy. Äể ta thá» tiếp lão và i chiêu trước đã. Nếu bổn tòa ke in thế chư vị hãy xông và o.
Các chưởng môn đồng ý. Luân Hồi Äế Quân rút kiếm ra, ngạo nghá»… nói:
- Bổn tòa là Luân Hồi Äế Quân Ä‘á»i thứ hai, xin được lãnh giáo.
Chân nhân cưá»i vang :
- Các hạ nóng lòng muốn xúm há»p vá»›i tổ tiên đấy ư?
Luân Hồi Äế Quân động ná»™ tấn công liá»n. Lão dùng ngay thuáºt Ngá»± Kiếm nương theo kiếm quang bay đến như ánh chá»›p. Chân nhân cưá»i nhạt, múa tÃt song thá»§ đón chiêu. Tám đạo chưởng kình xanh biếc như lá»a lò rèn giáng và o mà n kiếm quang. Luân Hồi Äế Quân rú lên thảm khốc, biến thà nh bó Ä‘uốc sống rÆ¡i xuống mặt đất, lăn lá»™n má»™t lúc rồi Ä‘oạn Toà n trưá»ng rúng động trước võ công thần sầu quá»· khốc cá»§a Thuần Thanh Chân Nhân, chết lặng cả ngưá»i. Nam Äiện Äiện Chá»§ và Bắc Äiện Äiện Chá»§ căm háºn gáºm vang :
- Còn chỠgì nữa?
Hai lão xông lên và các đại cao thá»§ cÅ©ng lên theo, tổng cá»™ng là mưá»i má»™t ngưá»i. HỌ vây chặt đối phương phối hợp mà tấn công, quyết không để Thiên Äiểu Bang chá»§ trở tay. Không ai dám tức tiếp đỡ đòn cá»§a Chân nhân vì cái gương cá»§a Luân Hồi Äế Quân vẫn còn trước mắt.
Má»—i lần Chân nhân tấn công ai là ngưá»i ấy lùi nhanh để đồng bá»n táºp háºu.
NhỠđấu pháp nà y mà sau má»™t tuần nhang vẫn chưa ai thá» thương. Bông Thuần Thanh Chân Nhân báºt cưá»i vang dá»™i, thân ảnh hóa thà nh bóng hồng má» má», lướt quanh vá»›i tốc độ cá»§a sao băng.
Song thủ của lão liên tiếp đẩy ra những đạo chưởng kình xanh biếc.
Thân pháp kỳ tuyệt ấy đã khắc chế được pháp chế du đấu, không còn ai có thể tranh né được nữa. Tiếng chưởng kình va chạm nổ vang rá»n và sau đó là những tiếng rên la thảm thiết.
Bắc Äiện Äiện Chá»§ cùng Liệt Há»a Giáo chá»§ trúng đòn nặng nhất, văng ngược ra sau bốc cháy. Tám ngưá»i kia Ä‘á»u thá» thương, được ngưá»i bên ngoà i giúp dáºp lá»a trên y phục. Chẳng ai còn đứng vững để tái chiến nữa.
Quần hùng căm háºn định xông lên cả thì má»™t đám mây Ä‘en bay đến, lÆ¡ lá»ng trên đầu. Äà n chim nà y đông gấp ba lần đà n chim lúc nãy. HÆ¡n nữa, năm trăm ống há»a đồng kia Ä‘á»u cạn dầu, biến thà nh vô dụng.
Thuần Thanh Chân Nhân ngạo mạn quát vang :
- Chỉ một hiệu lệnh của bổn Chân nhân là không còn một ai sống sót. Chư vị còn chỠgì nữa mà không quỳ xuống quy phục?
HÆ¡n ngà n ngưá»i nhìn nhau vá»›i ánh mắt tuyệt vá»ng và bi tráng. HỌ đồng thanh giÆ¡ nắm tay hô to:
- Quyết chi ấn "
Thuần Thanh chân nhân biến sắc đổi giá»ng:
- ÄÆ°á»£c lắm! Bổn Chân nhân sẽ thà nh toà n cho bá»n ngươi. Lão rú lên cao vút và đám mây Ä‘en kia sa xuống. Hà ng vạn con chim má» sắt phá»§ Ä‘en đấu trưá»ng. Quần hà o Ä‘iên cuồng múa tÃt vÅ© khà để há»™ thân.
HỌ giết được khá nhiá»u nhưng cÅ©ng có hÆ¡n trăm ngưá»i thá» thương. Cà ng lúc chân khà cà ng kiệt quệ và cái chết hung hãn áºp đến.
Bông từ dưới chân núi có năm bóng ngưá»i phi thân lên. Và má»™t tiếng còi trong vắt, xé không gian rÃt vang dá»™i. Äà n chim dữ kinh hãi bốc lên cao, bay Ä‘i hết.
Quấn hà o mừng rỡ quay lại nhìn.
Trương giáo chá»§ thảng thốt gá»i lá»›n:
- Văn nhị công tỠ"
Quần hùng đồng thanh hô the o . Tuấn Hạc vòng tay chà o má»i ngưá»i rồi cao giá»ng:
- Bá»n tại hạ cháºm chân, xin tạ lá»—i cùng đồng đạo .
Má»i ngưá»i Oà lên:
- công tá» quá lá»i"
Bốn ngưá»i Ä‘i qua vòng vây, đến đối diện vá»›i Thiên Äiểu Bang chá»§. Lão cưá»i nhạt:
- Phải chăng ngươi là cái gã đã dùng Huyá»n Băng Chân Khà để hù dá»a ái đồ cá»§a bổn Chân nhân?
Tuấn Hạc lạnh lùng đáp :
- Mạc ái Luân chÃnh là thê thiếp cá»§a tại hạ. NghÄ© đến Æ¡n các hạ đã cứu mạng nà ng, tại hạ đỠnghị bãi binh. Các hạ nên trở vá» Äông Thăng ẩn cư để tránh cái há»a sát thân.
Thuần Thanh chân nhân ngá»a cổ cưá»i vang:
- Bản lãnh ngươi được bao nhiêu mà dám ngông cuồng? Cứ đả bại được bổn chân nhân rồi hãy tÃnh sau.
Tuấn Hạc nghiêm giá»ng:
- Chúng ta Ä‘á»u có trăm năm công lá»±c, chiêu phát như lôi, khó mà dừng lại được.
Nếu các hạ có mệnh hệ gì thì tại hạ khó ăn nói với Huệ Vân.
Quần hùng nghe chà ng tá»± nháºn có đến chừng ấy công lá»±c, há» kinh ngạc nhưng vô cùng phấn khởi, xầm xì bà n tán.
Nhưng Thuần Thanh Chân Nhân không tin:
- Dù ngươi có gặp kỳ duyên cÅ©ng chẳng thể thà nh tá»±u cao như váºy. Äừng hòng rung cây nhát khỉ. HÆ¡n nữa Mạc ái Luân đã bị bổn chân nhân giết rồi, ngươi không cần phải áy náy.
Tuấn Hạc kinh hãi há»i lại:
- Lão nói thực không đấy?
Chân nhân cưá»i nhạt :
- Tiểu nha đầu vong ân bá»™i nghÄ©a, dám đòi thoát ly Thiên Äiểu Bang để vá» Văn Gia Bảo. Vì y.Ạy bổn chân nhân đã xô nó xuống vá»±c thẳm sau núi Hoa SÆ¡n rồi.
Tuấn Hạc đau đớn gầm lên:
- Hãy Ä‘á»n mạng cho Huệ Vân "
Chà ng rút cổ kiếm lao đến tấn công.
Chân nhân đắc ý vì đã khÃch ná»™ được đối phương, bá»§a lưới chưởng đón chiêu.
Hà ng loạt những đạo chưởng kình xanh biêng biếc vá»— và o mà n kiếm quang trắng đục kia. Lưỡi lá»a bao trùm cổ kiếm ảnh, chẳng còn thấy Tuấn Hạc đâu nữa.
Má»i ngưá»i sợ hãi thét lên. Nhưng Tuấn Hạc không phải là Luân Hồi Äế Quân.
Trái cầu kiếm khà quanh thân chà ng được tạo thà nh bởi Huyá»n Băng Thần Công nên chống lại được sức nóng kinh hồn cá»§a Há»a Diệm Thuần Thanh Chưởng. Khi Chân nhân phát hiện thì lưỡi kiếm đã đến nÆ¡i. Lão kinh hoà ng lùi nhanh, và nhá» khinh công tuyệt thế ấy, Chân nhân thoát chết, chỉ bị rạch má»™t đưá»ng trên vai tả.
Quần hùng nháºn ra Chân nhân đã thá» thương sau chỉ má»™t chiêu, reo hò như sấm dáºy. Thuần Thanh Chân Nhân tÃm mặt, lao đến tấn công. Lần nà y chÃnh lão lại dùng phép du đấu, thi triển thân pháp nhanh nhẹn và chưởng pháp quá»· dị để chiếm tiên cÆ¡. Lão chạy quanh, liên tiếp giáng những đạo chưởng cách không vÅ© bão và o đối phương. Tuấn Hạc xông đến thì lão biến mất. Kiếm tuy sắc bén nhưng không giết ngưá»i từ xa, vì váºy, chà ng quyết định dùng chưởng pháp để so tà i.
Tuấn Hạc bất ngá» phóng lưỡi kiếm và o đối thá»§ rồi lướt đến xuất chiêu Hồng Lạc Mãn KÃnh. Chân nhân nén được trưá»ng kiếm, vung chưởng đỡ đòn ngay. Lão thầm đắc ý vì tin rằng chưởng pháp cá»§a chà ng chẳng thể bằng lão được.
song phương sáp và o nhau, chưởng kình nổ vang đẩy há» văng xa. Hai luồng chưởng phong trắng, xanh liên tiếp chạm nhau kịch liệt. Äã hÆ¡n ba trăm chiêu mà vẫn bất phân thắng bại. Nhưng thá»±c ra, công lá»±c cá»§a Tuấn Hạc phần lá»›n do dược váºt Ä‘em lại nên không thể bá»n bỉ bằng Thuần Thanh Chân Nhân. Và nhất là chà ng Ä‘ang bị luồng khà âm hà n công phá tâm mạch. Thêm hai chục chiêu nữa Tuấn Hạc trúng liên ba chưởng, máu miệng rỉ ra.
Chân nhân báºt cưá»i ghê rợn, xông đến kết liá»…u. Quần hà o kinh hãi Oà lên và VÔ Giá»›i đã nháºp cuá»™c. Lão liá»u mạng múa tÃt thiết côn tấn công háºu tâm đối phương.
chân nhân chẳng coi ra gì, vung tả thá»§ vá»— liá»n. Äồng thá»i hữu thá»§ giáng và o thân hình Ä‘ang lảo đảo cá»§a Tuấn Hạc.
VÔ Giá»›i trúng đòn, tăng bà o bốc cháy, văng ra phÃa sau. Tống thần y và Vạn Bác Há»’ Tinh vá»™i chạy đến chăm sóc cho lão.
Còn Tuấn Thu vung Ngô Câu Kiếm lăn xả và o Thiên Äiểu Bang chá»§. Chân nhân ngạo nghá»… vung chưởng đón chiêu và không quên tặng thêm cho Tuấn Hạc má»™t chưởng nữa. Thân hình Tuấn Hạc ngã váºt xuống mặt cá» nhưng y phục vẫn không bốc cháy nhá» lá»›p cương khà Huyá»n Băng.
Tuấn Thu bị đẩy lùi thì Pháp Hoa thiá»n sư xông lên. Chân nhân cứ chạy quanh thân hình Tuấn Hạc mà đối phó vá»›i má»i ngưá»i. Thỉnh thoảng lão lại ban cho Tuấn Hạc má»™t chưởng, lão muốn chà ng bốc cháy như bao ngưá»i khác thì má»›i thá»a lòng. Äến chưởng thứ mưá»i, Tuấn Hạc bá»—ng ngồi dáºy, quanh thân chà ng tá»a ra mà n sương trắng dầy đặc. Chân nhân quay lại, nháºn ra quái tượng vá»™i vung chưởng giáng xuống.
Nhưng chân khà cá»§a lão chưa ra khá»i bà n tay thì từ ngón trá» tay hữu Tuấn Hạc đã xạ ra má»™t đạo chỉ kình sắc bén như dao, bắn thẳng và o ngá»±c lão. Thuần Thanh Chân nhân Ä‘au đớn rú lên, ôm ngá»±c bên trái lùi nhanh. Ná»a thân tê cứng và rồi có hai luồng kiếm quang như cầu vồng áºp đến, kẻ tả ngưá»i hữu tấn công trên dưới.
Chân nhân vung hữu thá»§ đẩy được đạo kiếm quang ở trên nhưng bị đạo thứ hai từ mé tả chặt lão là m hai Ä‘oạn. Hai ngưá»i kia hạ thân xuống chạy đến bên Tuấn Hạc. HỌ chÃnh là Hoà ng Thổ Thà nh Chá»§ Hướng Y XÃch và Truy Mệnh Kiếm Sứ Hoắc Cừu. Tuấn Hạc đã đứng lên, giang tay ôm lấy há» trong tiếng hoan hô vang dá»™i.
Pháp Hoa thiá»n sư váºn công phu Sư Tá» Hống nói lá»›n:
- Vì đức hiếu sinh cá»§a pháºt tổ, mong Thiên Äiểu Bang hạ khà giá»›i quy hà ng rồi trở vá» quê cÅ© Mấy trăm bang chúng thấy bang chá»§ thảm tá», vá»™i nghe lá»i chưởng môn phái Thiếu Lâm. Quần hùng cao giá»ng hoan hô:
- Văn nhị công tỠ! Văn nhị công tỠ"
Tuấn Hạc lặng lẽ bá» chạy lên đỉnh núi Hoa SÆ¡n. Thân pháp chà ng nhanh như gió thoảng, tá»±a hồ không há» bị thương. Tuấn Hạc ra bá» vá»±c thẳm phÃa sau tổ đưá»ng cá»§a phái Hoa SÆ¡n, quỳ xuống gá»i:
- Huệ Vân ! ái Luân ! Ta là Tuấn Hạc đây! không ngá» chỉ cháºm chân má»™t chút mà phu thê tá» biệt. Ta tháºt có lá»—i vá»›i nà ng.
Bỗng từ dưới vực có tiếng hồi âm yếu ớt:
- Tướng công đấy ư? Tiểu muội ở dưới nà y.
Tuấn Hạc vui mừng không xiết, tung mình xuống vá»±c thẳm. Äám ngưá»i ở phÃa sau kinh hoà ng thét lên, chạy đến xem.
HỌ nhìn thấy má»™t trái cầu trắng đục Ä‘ang từ từ rÆ¡i xuống, nhẹ nhà ng như đám mây nho nhá» Há»a Diệm Chưởng cá»§a Thuần Thanh Chân Nhân đã dung hòa luồng chân khà âm hà n dư thừa trong cÆ¡ thể, chữa là nh tuyệt chứng và tăng thêm công lá»±c cho Tuấn Hạc .
Hết
|