Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #46  
Old 14-04-2008, 06:18 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 46
(Vô Danh)

Bước chân vào Phỉ Thúy sơn trang, Diêm La Thành chủ Dịch Hoành cảm nhận sự vắng lặng lạ lùng. Y ngỠngợ đang có một cái bẫy chỠsập mình. Chính cảm giác đó khiến cho Dịch Hoành phải lo lắng. Mặc dù lo lắng, nhưng y vẫn tự tin vào võ công của mình.
Bước qua ngưỡng cửa gian chính sảnh, đập ngay vào mắt Dịch Hoành là dáng đứng thư thả của Tôn Ứng Hiệp. Mặc dù y quay lưng vỠphía Dịch Hoành nhưng gã vẫn cảm nhận được sát khí hừng hực toát ra từ phía Ứng Hiệp.
Dịch Hoành dừng bước nhìn Ứng Hiệp:
- Bổn vương muốn gặp Thánh nữ!
Ứng Hiệp từ từ quay lưng lại, mặt đối mặt với Dịch Hoành:
- Lâm tỷ tỷ có việc lớn, Ứng Hiệp thay mặt Lâm tỷ tỷ bồi tiếp tôn giá!
Ãôi mắt Ứng Hiệp đỠau, toát ra sát thần khá»§ng bố. Chạm vào ánh mắt cá»§a Ứng Hiệp, bất giác xương sống Dịch Hoành gai lạnh. Y ngập ngừng nói:
- Bổn vương không có việc gì để bàn bạc với túc hạ cả!
ứng Hiệp gằn giá»ng:
- Có, có!
- Túc hạ muốn bàn bạc với bổn vương việc gì nào?
Diêm La Thành chủ vừa nói vừa âm thầm vận công.
Ứng Hiệp nhìn thẳng vào mắt Dịch Hoành nghiêm giá»ng nói:
- Tại hạ muốn bàn thảo với Dịch vương gia vỠcâu chuyện hai mươi năm trước, khi vương gia đã bị lưu đầy ra ngoài biên ải, sau đó kết thân với Tộc chủ bộ tộc Liêu ninh.
Mặt Dịch Hoành thoạt đanh lại:
- Phó giáo chủ nhắc đến chuyện đó để làm gì?
- Ta muốn biết kẻ Ä‘ang đối mặt vá»›i Ứng Hiệp có đúng là ngưá»i bất nhân bất nghÄ©a, bất ân và bỉ ổi không!
Dịch Hoành cay mày, mặt y như muốn chảy xệ xuống, y gằn giá»ng nói:
- Ngưá»i là gì cá»§a Má»™c Kha Giã DÅ©ng?
- Tôn giá muốn biết ư?
- Bổn vương nghÄ© ngưá»i có liên quan đến Má»™c Kha Giã DÅ©ng!
- Không sai! Tôn chá»§ Liêu Ninh chính là phụ thân cá»§a bổn tá»a!
Dịch Hoành bật cưá»i giòn giã:
- Bây giá» bổn vương đã hiểu tất cả rồi, Thánh nữ Lâm Bạch Huệ hẹn bổn vương đến đây, nhằm để cho ngưá»i thanh toán những ân oán giữa bổn vương và ngưá»i!
- Tôn giá hiểu được Ä‘iá»u đó có chấp nhận lá»i thách đấu cá»§a tại hạ chăng? Giữa tại hạ và tôn giá phải có má»™t ngưá»i chết!
Diêm La Thành chủ nhìn Ứng Hiệp gần như không chớp mắt:
- Hẳn tất cả những gì ngày xưa ngưá»i Ä‘á»u đã biết!
- Bản thân tại hạ đã đến ải Nhạn môn Quá»· Ãầu sÆ¡n!
- Bá»n má»i Liêu Ninh đã nói vá»›i ngưá»i?
- Nếu không biết Ứng Hiệp không chỠtôn giá tại Phỉ Thúy tiên trang này!
Dịch Hoành thở dài:
- ÃÆ°á»£c! Ngưá»i đã không ngại chá» bổn vương thì bổn vương sẽ bồi tiếp ngưá»i vậy!
Dịch Hoành vừa nói vừa lá»™t bá» chiếc áo thụng Diêm La Thành chá»§ để lá»™ tấm trưá»ng bào phía trong, có thêu hình con rồng Ä‘ang uốn lượn từ dưới vạt áo lên trên ngá»±c.
Diêm La Thành chá»§ gằn giá»ng nói:
- Tôn Ứng Hiệp! Bất cứ ai trong võ lâm thì sợ uy danh Di há»a Ãoạn hồn thần cá»§a ngưá»i nhưng đối vá»›i bổn vương thì chẳng có gì để bổn vương phải sợ ngưá»i cả!
- Tại hạ mong rằng lá»i nói đó luôn là cá»§a má»™t vị vương gia đỉnh thiên lập địa, ngồi trên ngôi cá»­u đỉnh!
cùng vá»›i lá»i nói đó, Ứng Hiệp từ từ rút trưá»ng kiếm. MÅ©i kiếm cá»§a y Ä‘iểm tá»›i trước định thẳng vào giữa đôi nhãn quang cá»§a Dịch Hoành. Từ mÅ©i kiếm cá»§a Ứng Hiệp toát ra má»™t đạo sát kiếm vô hình khiến xương sống cá»§a Dịch Hoành phải gai lạnh. Khi Dịch Hoành cảm nhận được luồng sát kiếm kia thì y má»›i hiểu ra vì sao Lâm Bạch Huệ hẹn mình đến đây.
Dịch Hoành nghĩ thầm:
- Bạch Huệ muốn bổn vương phải chết bởi kiếm chiêu cá»§a Di há»a Ãoạn hồn thần. Ả dã biết mình chẳng còn sá»­ dụng được nữa, má»™t khi trung nguyên rÆ¡i vào tay chúa Liêu, thì đương nhiên ả sẽ thay thế mình. Quá»· sứ quả là tàn nhẫn vô tâm!
Mặc dù nghÄ© vậy nhưng Dịch Hoành vẫn tá»± tin vào võ công cá»§a mình. Y gằn giá»ng nói:
- Ngưá»i xuất thá»§ Ä‘i!
- Ta không khách sáo đâu!
Câu nói đó cá»§a Ứng Hiệp càng khiến cho xương sống cá»§a Dịch Hoành gai lạnh bởi y cảm nhận được sá»± khá»§ng bố ngay trong giá»ng nói cá»§a Ứng Hiệp.
Má»™t luồng khí lạnh toát chạy dá»c theo xương sống cá»§a Diêm La Thành chá»§ Dịch Hoành, cùng lúc ảnh kiếm phát ra chá»i loà.
Theo một phản xạ tự nhiên của một đại cao thủ, Diêm La Thành chủ dựng đứng đôi Thanh ma thần thủ, thộp lấy kiếm của Ứng Hiệp. Kiếm và thủ chạm thẳng vào nhau.
- chát!
Dịch Hoành thối lui hai bộ. Y cảm thấy đôi tay mình tê rần rát buốt, bên kia úng Hiệp cũng phải thối lui một bộ, nhưng mắt vẫn toát sát thần chiếu vào đối thủ của mình.
Ứng Hiệp vừa trụ bá»™ liá»n phát triển chiêu công. Lần này phát tác hiệu kiếm chá»§ công, Ứng Hiệp phối hợp luôn vá»›i bá»™ pháp Tu la thần kỳ cá»§a Thiên Trù đại sư. Kiếm chiêu cá»§a y chẳng há» giống vá»›i kiếm pháp cá»§a các môn phái trong võ lâm Trung Nguyên.
Chính sá»± đặc dị quái gỡ đó khiến cho Diêm La Thành chá»§ Dịch Hoành phải lúng túng. Mặc dù lúng túng nhưng Diêm La Thành chá»§ cÅ©ng đã biết được sở há»c Tu La thân pháp cá»§a Ứng Hiệp qua cuá»™c giao đấu giữa Ãàm VÄ©nh Hưng và Thẩm Má»™c Phong.
Y liá»n thi triển đúng bá»™ pháp thần kỳ Tu La cá»§a Ứng Hiệp để lách tránh chiêu kiếm khốc liệt MÅ©i kiếm cá»§a Ứng Hiệp xược ngang qua trên bá» vai cá»§a Dịch Hoành Ä‘iểm luôn vào vách sảnh. Thân kiếm cong lại tá»±a như má»™t cánh cung rồi bật trở lại. Ứng Hiệp nương theo đà bật cá»§a thân kiếm, lá»™n ngưá»i trên không, chém xả vá» sau ba chiêu liên hoàn công trá»±c diện Dịch Hoành.
Chớp thấy đối phương công hụt mình, Dịch Hoành tranh thủ chiếm tiên cơ nhưng y chưa kịp thực hiện ý định đó thì áp lực trùng trùng điệp điệp của kiếm chiêu đã chụp đến, buộc y phải đón thẳng, đỡ thẳng.
- Chát! Chát! Chát!
Dịch Hoành lùi tiếp ba bộ. Y lại thi triển Tu La thân pháp thoát vỠsau hai trượng để đỠphòng kiếm pháp liên hoàn của Tôn Ứng Hiệp.
Thấy Dịch Hoành thi triển Tu La thân pháp, Ứng Hiệp buá»™t miệng vừa thu kiếm vừa há»i:
- Dịch vương gia cÅ©ng biết sá»­ dụng Tu La thân pháp cá»§a Ãàm VÄ©nh Hưng ư?
- Trên võ lâm bất cứ môn võ công nào bổn vương cÅ©ng Ä‘á»u sá»­ dụng được!
- Vậy kiếm chiêu của Tôn Ứng Hiệp, Dịch vương gia cũng sử dụng được ư?
Y vừa nói vừa dụng kiếm đâm thẳng đến Dịch Hoành Diêm La Thành chá»§. Chiêu kiếm cá»§a Ứng Hiệp trông rất tầm thưá»ng khiến cho Dịch Hoành nghÄ© thầm:
- Hắn đã sá»­ dụng hết sở há»c kiếm chiêu rồi ư?
Cùng vá»›i ý nghÄ© đó, Dịch vương gia không ngần ngại, vươn đôi Trảo công xanh rá»n chá»™p lấy thân kiếm.
- Chát...
- Cạch...
Dịch Hoành dồn công lá»±c vào Thanh ma thần thá»§ bẻ gãy lưỡi kiếm cá»§a Ứng Hiệp, Chính vào lúc lưỡi kiếm gãy phát ra âm thanh khô khốc thì Diêm La Thành chá»§ cÅ©ng nhận biết ánh mắt uất hận căm thù cá»§a Ứng Hiệp toát ra cái nhìn khá»§ng bố đến rợn ngưá»i.
Chớp thấy ánh mắt của Tôn Ứng Hiệp, Diêm La Thành chủ giật mình. Lão toan lạng bộ để thối lui vỠphía sau đặng phòng thủ độc chiêu của đối phương mà chẳng dám nhân cơ hội này để phản công. Nhưng ý niệm kia vừa lóe lên trong đầu Dịch Hoành thì vỠkiếm của Ứng Hiệp đã điểm tới nhanh không thể tưởng, trong khi đôi thanh ma thần thủ của Dịch hoành vẫn còn nắm khư khư lưỡi kiếm gãy.
Mũi vỠkiếm điểm thẳng vào tam tinh Diêm La Thành Chủ.
- Chát!
Diêm La Thành Chủ tưởng như có một lưỡi tầm sét nện ngay vào tam tinh mình, khiến cho mặt gã nảy đom đóm chẳng còn biết gì nữa. Nội lực của vỠkiếm đủ để Diêm La Thành Chủ ngã ngửa ra sau, nện lưng xuống sàn gạch chính sảnh Phỉ Thúy sơn trang.
Khi Dịch Hoàn lấy lại được thần thức thì lưỡi kiếm gãy của Ứng Hiệp đã chớp động tiện luôn đôi tay mang Thanh Ma thần thủ của gã. Cái đau rát buốt khiến Dịch Hoành thét lên:
Máu phun ra từ hai bá» vai cụt lá»§n. Dịch Hoành chá»i chân lê trên sàn gạch. Trông gã thật khá»§ng khiếp và Ä‘au khổ.
Ứng Hiệp Ä‘ang dạng chân nhìn Diêm La Thành Chá»§ Dịch Hoành, y gằn giá»ng nói:
- Hãy nói cho ta biết! Chính ngưá»i đã giết chết song đưá»ng cá»§a ta, đúng không?
Dịch hoành gật đầu:
- Chính bổn vương đã giết há». Hôm nay ngưá»i giết ta nhưng ngày sau ngưá»i sẽ nhận má»™t cái chết còn Ä‘au khổ hÆ¡n ta!
- Ta chấp nhận tất cả!
Ứng Hiệp vừa nói vừa phát tác kiếm chiêu, đưá»ng kiếm cá»§a gã cắt ngang qua yết hầu cá»§a Dịch Hoành, đủ để máu tuôn ra chứ không cho y chết nhanh chóng.
Ãôi mắt Dịch Hoành trợn tròn, máu tiếp tục trút ra từ yết hầu hắn. Ứng Hiệp bước đến bàn bưng bầu rượu Ä‘i thẳng đến trước mặt Dịch Hoành. Y rưới rượu xuống sàn gạch vừa nói:
- Cha mẹ, Ứng Hiệp đã lấy máu kẻ thù tế cha mẹ để hai ngưá»i siêu thoát khá»i a tỳ địa ngục!
Y rưới hết bầu rượu để hoà lẫn vá»›i máu cá»§a Dịch Hoành. Trong khi Ứng Hiệp rưới rượu để trá»™n vá»›i máu cá»§a Diêm La Thành Chá»§ thì há» Dịch cứ khèn khét. Máu cứ tuôn ra cho đến khi gã gục hẳn xuống sàn chính thì bầu rượu trong tay Ứng Hiệp cÅ©ng cạn Chẳng còn giá»t nào.
Y nhìn Dịch Hoành:
- Ta có chết thì cũng trả được mối hận của cha mẹ!
Y lại nhìn xác Dịch Hoành một lần nữa, rồi toan dợm bước đi nhưng Bạch Huệ đã xuất hiện trong bộ cánh trắng tinh. Trông thật diễm lệ và đài các.
Vừa thấy Bạch Huệ, Ứng Hiệp liá»n bước thẳng đến trước mặt nàng:
- Lâm tá»· tá»·... đệ đã trả thù được cho song đưá»ng!
- Tỷ chúc mừng cho đệ!
Nàng nhìn xác Dịch Hoành:
- Y đáng chết!
- Không có tá»· Ä‘iá»u tra ra là do Dịch Hoành thì đệ mãi mãi khó tìm được hung thá»§ năm xưa!
Bạch Huệ mỉm cưá»i:
- Tinh Túc giáo đã là thiên hạ đệ nhất giáo thì kẻ thù của đệ sao có thể trốn thoát được?
Ứng Hiệp nhìn Bạch Huệ:
- Tỷ muốn đệ làm gì để trả ơn tỷ?
Bạch Huệ nhìn Ứng Hiệp:
- Ứng Hiệp muốn lập công Ä‘á»n ân tá»· ư?
Ứng Hiệp gật đầu:
Bạch Huệ nắm tay Ứng Hiệp:
- Ãi theo tá»·!
Nàng dẫn Ứng Hiệp rá»i khá»i gian chính sảnh. Hai ngưá»i đến thác nước nÆ¡i đó đã dá»±ng lên má»™t gian nhà lục giác ngay trên ná»n ghá»nh đá, mà hôm nào y đã cùng Bạch Huệ đã gắn thân vá»›i nhau.
Nàng bước vào gian nhà lục giác đó, rồi quay lại nói với Ứng Hiệp:
- Tỷ muốn Ứng Hiệp vẽ tranh tặng tỷ!
Nàng vừa nói vừa thản nhiên cắn tay để rỠmáu vào chiếc đĩa mực đặt sẵn trên bàn.
Ứng Hiệp trơ mắt nhìn Bạch Huệ. Tim hắn đập rộn rã vì cảm nhận được nỗi đau của nàng.
Y bước đến bàn để đĩa má»±c và những tấm giấy hồng Ä‘iá»u, nhìn Bạch Huệ ngập ngừng:
- Ãệ sẽ vẽ tranh cá»§a tá»·!
Bạch Huệ mỉm cưá»i.
Nàng từ từ trút bá» trang y để phÆ¡i tất cả những đưá»ng cong tuyệt mỹ ra trước mặt Ứng Hiệp.
Giống như má»™t há»a nhân bắt được cái đẹp toàn mỹ, toàn bích, Ứng Hiệp chấm bút vào đĩa má»±c, phác há»a chân dung cá»§a Lâm Bạch Huệ. Gã vẽ không ngừng tay. Hết tấm này lại đến tấm khác, cứ như sợ Bạch Huệ chỉ trong khoảnh khắc sẽ biến khá»i cuá»™c Ä‘á»i này. Còn y thì chẳng bao giá» tìm được ngưá»i đẹp thứ hai có thể thay thế được nàng.
Chỉ trong má»™t canh giá», Ứng Hiệp đã vẽ hết cả chồng giấy hồng Ä‘iá»u để sẵn trên bàn.
Y nhìn Bạch Huệ:
- Tá»· tá»·!
Nàng nhìn trả lại gã bằng đôi mắt ướt tình:
- Ứng Hiệp Ứng Hiệp bước đến trước mặt nàng. Như một gã nô bộc trung thành, sợ mất báu vật, gã quỳ xuống để tỠlòng tôn kính với nàng, Bạch Huệ đặt tay lên vai Ứng Hiệp:
- Ãừng bao giá» bá» Lâm Bạch Huệ!
Ứng Hiệp gục đầu vào chân nàng:
- Không bao giỠỨng Hiệp rá»i xa tá»·! Mãi mãi tôn thá» Lâm Bạch Huệ!
Không biết câu nói này có tác động gì đến Bạch Huệ mà tự dưng lệ lại Trảo ra khóe mắt nàng rồi nhỠxuống mặt Ứng Hiệp.
Nhận được những giá»t nước mắt cá»§a Bạch Huệ, Ứng Hiệp càng thổn thức hÆ¡n, y nhìn Bạch Huệ nói:
- Bạch Huệ!
Nàng để cho nước mắt chảy theo khóe mắt tiếp tục nhá» xuống ngưá»i Ứng Hiệp. Quá đỗi xúc động khi nhìn thấy Bạch Huệ khóc, Ứng Hiệp thổn thức nói:
- Bạch Huệ! Cả cuá»™c Ä‘á»i này Ứng Hiệp sẽ dâng cho tá»·!
- Bạch Huệ sợ má»™t ngày nào đó sẽ mất Ứng Hiệp! Mất Ứng Hiệp, Bạch Huệ mất cả những gì trong cuá»™c Ä‘á»i này!
Y mỉm cưá»i vá»›i tất cả sá»± hân hoan khi nhận được câu nói này cá»§a Bạch Huệ.
- Không bao giỠBạch Huệ mất Ứng Hiệp!
Nàng từ từ quỳ xuống đối mặt vá»›i Ứng Hiệp. Tá»± tay nàng cởi bá» trang phục cá»§a Ứng Hiệp, rồi đè y nằm dài trên sàn gạch. Hai cánh môi ướt má»ng cá»§a Bạch Huệ áp vào má Ứng Hiệp.
Nàng nói thật nhá»:
- Bạch Huệ và Ứng Hiệp sẽ mãi mãi Ở bên nhau nếu như cõi Ä‘á»i này không còn Thiên Trù hòa thượng và Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c!
ứng Hiệp nhìn sâu vào đôi mắt Bạch Huệ, toan há»i nàng tại sao thốt ra câu nói đó thì nhận được nụ hôn nồng nàn thắm thiết cùng vá»›i sá»± rạo rá»±c dâng hiến từ Lâm Bạch Huệ. à tưởng kia thoạt tan biến chỉ còn Ä‘á»ng lại trong đầu gã mối xúc cảm xác thịt để nhá»§ thầm:
- Mãi mãi Ứng Hiệp sẽ là tên nô lệ của Bạch Huệ!
Tài sản của anhhe1281

  #47  
Old 14-04-2008, 06:19 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 47
(Vô Danh)

Kim Ãỉnh tá»±.
Ngôi cổ tá»± uy nghi tá»a lạc trên NgÅ© đài sÆ¡n. Khung cảnh Ở đây thật êm Ä‘á»m. Thỉnh thoảng lại có tiếng chuông ngân vang từ trong gian Ä‘iện.
Ngồi tịch thân kiết đà trước bồ Ä‘oàn Kim thân phật tổ, Thiên Trù đại sư nhịp tay gõ Ä‘á»u vào chiếc mõ. Trông đại sư những tưởng ngưá»i Ä‘ang tham thiá»n nhập định để hướng tâm vào cõi niết bàn hư vô.
Ngồi sau Thiên Trù đại sư má»™t trượng là Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c. Ngưá»i cÅ©ng ngồi trong tư thế kiết đà, chẳng khác gì phật mẫu giáng lâm. Cả hai Ä‘á»u im lặng theo dõi tiếng mõ nhịp Ä‘á»u đặn.
Ứng hiệp bước vào đại điện, y chưa lên tiếng thì Thiên Trù đại sư lên tiếng trước:
- A di đà phật! Thí chủ đến rồi ư?
Ứng hiệp nhìn hai ngưá»i:
- Vãn bối thừa lệnh Lâm tỷ tỷ đến phó hội với hai vị trưởng tôn!
Thiên Trù đại sư và Chu Tuyết Ngá»c từ từ đứng lên quay mặt định nhãn hướng vào mặt Ứng Hiệp:
- A di đà phật. Tôn thí chủ đến thay mặt Bạch Huệ cô nương theo đúng ý của bần tăng!
Tuyết ngá»c nói:
- Khi Thiên Trù đại sư và ta hẹn vá»›i Lâm Bạch Huệ trên Kim Ãỉnh tá»± đã biết chắc Bạch Huệ sẽ phái công tá»­ Ä‘i phó há»™i vá»›i chúng ta!
Ứng Hiệp Ä‘anh giá»ng nói:
- Việc của tại hạ thì tại hạ phải đến, không can đến Lâm tỷ tỷ!
Y từ từ đặt tay vào đốc kiếm.
Thiên Trù đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật... Kim đỉnh tá»± từ trước tá»›i nay chưa từng có máu đổ, mong thí chá»§ đừng để máu nhuá»™m tòa cổ tá»± này. Bần tăng đã trù liệu thí chá»§ đến đây theo ý cá»§a Lâm Bạch Huệ nên đã sắp xếp cho Tôn thí chá»§ gặp má»™t ngưá»i!
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Ãại sư khá»i phải tốn công. Ứng Hiệp chẳng muốn gặp ngưá»i nào cả ngoại trừ công việc là lấy lại má»™c bài và trả thù cho Tôn tài trưởng lão!
Ãôi chân mày vòng nguyệt cá»§a Tiên Hạch Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c cau hẳn lại:
- Tôn công tá»­ thốt ra những lá»i đó hẳn là được Lâm Bạch Huệ truyá»n ngôn?
Ứng Hiệp nhìn Chu Tuyết Ngá»c:
- Truyá»n ngôn hay không truyá»n ngôn chẳng liên quan đến bà. Ãiá»u Ứng Hiệp muốn làm thì phải làm thôi!
- Nhưng trước khi công tử hành sự thì cũng cần phải biết rõ mình đang làm gì chứ?
Tuyết ngá»c lại nhìn Thiên Trù đại sư.
Thiên Trù đại sư khẽ niệm phật hiệu:
- Ai di đà phật. Bần tăng má»i Tống cô nương!
Nghe Thiên Trù đại sư nói đến tên Tống Bội Linh, mặt Ứng Hiệp nổi đầy sát khí, y nghiến răng nói:
- Bội Linh cũng có Ở đây sao?
Lá»i nói dứt trên miệng Ứng Hiệp thì Bá»™i Linh đã cần dần lần bước tiến ra. Nàng hướng mặt vá» phía Ứng Hiệp nói:
- Bội Linh muốn cho đệ biết sự thật chân giả như thế nào!
Ứng Hiệp hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Sá»± thật Ở ngay đây thôi. Hãy trả má»™c bài cho Tôn Ứng Hiệp rồi tá»± xá»­ để Ä‘á»n tá»™i vá»›i Tôn Tài trưởng lão!
Bội Linh lắc đầu:
- Ứng Hiệp có mắt nhưng lại như mù vì đã bị lưới tình che lấp chẳng còn thấy gì là đúng hay sai. ÃÆ°á»£c. Nếu đệ nghÄ© Bá»™i Linh là kẻ sát nhân thì cứ ra tay lấy mạng Bá»™i Linh, nhưng trước khi lấy mạng Bá»™i Linh thì hãy nhìn lại đệ. Bá»™i Linh sống hay chết không thành vấn Ä‘á», nhưng sá»± u mê cá»§a Ứng Hiệp thì chính là ná»—i Ä‘au dai dẳng trong tâm hồn Bá»™i Linh.
Ứng Hiệp lắc đầu nói:
- Ãừng nói nhiá»u những lá»i giả dối đó vá»›i Tôn Ứng Hiệp. Tống cô nương càng nói nhiá»u thì Ứng Hiệp càng căm phẫn cô nương hÆ¡n mà thôi.
Lá»i nói dứt trên miệng Ứng Hiệp thì kiếm đã rút ra khá»i vá». Y định hướng mÅ©i kiếm vá» phía Tống Bá»™i Linh gằn giá»ng nói:
- Giữa ta và cô nương không còn tình tá»· đệ. CÓ chăng là ná»—i oán há»n căm phẫn mà thôi. Nếu cô nương muốn chết, Ứng Hiệp sẽ cho cô nương được chết. Và cái chết cá»§a Tống cô nương cÅ©ng là sá»± bắt buá»™c đối vá»›i những gì cô nương đã làm tại Quá»· Ãầu sÆ¡n.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Ứng Hiệp nhích động thân pháp. Lưỡi kiếm cá»§a y rung lên chá»›p Ä‘á»ng chiêu kiếm thẳng tắp hướng vá» phía Tống Bá»™i Linh.
Thiên Trù đại sư khẽ niệm phật hiệu:
- A di đà phật!
cùng vá»›i tiếng phật hiệu đó, Thiên Trù đại sư lách bá»™ bước ngang che chắn cho Bá»™i Linh đồng thá»i giÅ© ống tay áo cà sa phát tác má»™t đạo Giáng Long thập bát chưởng đỡ lấy lưỡi kiếm cá»§a Tôn Ứng Hiệp. Lá»±c kình cá»§a ngá»n Giáng long thập bát chưởng đầy uy lá»±c nhưng chỉ hất được mÅ©i kiếm cá»§a Ứng Hiệp chệch không quá ná»­a gang tay.
Lưỡi kiếm cắt luôn một mảnh vải trên tay áo cà sa của Thiên Trù đại sư.
Tiên Hạch Thần Kim buột miệng nói:
- Ngưá»i thật hồ đồ!
Tiên Hạch Thần Kim vừa nói vừa xoay thân ảnh, đôi tÆ¡ tằm vàng óng cất ra khá»i đôi ngá»c thá»§ cá»§a ngưá»i đâm thẳng vào vùng thượng cá»§a Ứng Hiệp.
Vừa công Thiên Trù đại sư, Ứng Hiệp vẫn có thể chuyển động thân pháp siêu tuyệt, đạp chân lên đôi tÆ¡ vàng óng binh khí cá»§a Tiên Hạch Thần Kim, chuyển hướng kiếm chiêu tập kích vá» phía Chu Tuyết Ngá»c. Kiếm cá»§a Ứng Hiệp tá»±a ánh tinh sa, đâm vào vùng tá»­ huyệt yết hầu cá»§a Tiên Hạch Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c.
Thế kiếm phản hồi cá»§a Ứng Hiệp quá ư lợi hại và biến hoá ngoài sá»± tưởng tượng nên Tiên Hạch Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c không khá»i lúng túng. Ngưá»i chỉ kịp thu hồi đôi tÆ¡ tằm binh khí lách ngưá»i sang trái nhưng vẫn bị lưỡi kiếm tàn nhẫn kia cắt mất má»™t lá»n tóc.
Bị đứt má»™t lá»n tóc khiến cho Chu Tuyết Ngá»c phẫn ná»™, Tuyết Ngá»c gằn giá»ng nói:
- Tiểu tá»­, ngưá»i chẳng còn xem đạo nghÄ©a tôn ty ra gì nữa thì đừng trách bổn nương!
Tuyết ngá»c vừa nói vừa thi triển bá»™ pháp xem tợ tiên nữ Ä‘ang rải hoa xuống hạ giá»›i.
Ãôi cước pháp như chim sáo thoăn thoắt bước trên sàn gạch, còn đôi tÆ¡ tằm thì tợ như hai con giao long, quất khúc cuốn đến Tôn Ứng Hiệp.
Chẳng má»™t chút e dè né tránh, mặc dù biết Tiên Hạch Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c đã dụng đến tuyệt công, Ứng Hiệp xoạc chân kiếm hướng lên nóc Ä‘iện thét lên má»™t tiếng.
Cùng với tiếng thét đó, gã phạt lưỡi kiếm đến trước. Âm thanh vi vu thoát ra nghe rợn cả cột sống. Sàn gạch như thể bị kiếm chẻ đôi kéo dài đến tận Tiên Hạch Thần Kim trong khi đôi tơ tằm binh khí chạm thẳng lấy đạo kiếm khí của Ứng Hiệp.
- âm!
Tiên Hạch Thần Kim rúng động ngá»c thể, thoái lui vá» sau hai trượng. Thiên Trù đại sư vá»™i vã phát tác Kim Cang thần chỉ tiếp ứng. Ãạo Kim Cang thần chỉ cá»§a đại sư Ä‘iểm tá»›i lưỡi kiếm cá»§a Ứng Hiệp.
- Chát Ứng Hiệp vừa toan phát động chiêu công để kết thúc tính mạng của Tiên Hạch Thần Kim thì bị đạo Kim Cang thần chỉ đánh bật lưỡi kiếm, buộc gã phải thoái bộ.
Y lại nhìn Thiên Trù đại sư:
- ÃÆ°á»£c lắm, cả hai cùng liên thá»§ đối phó vá»›i tại hạ Ä‘i!
Y vừa nói dứt lá»i thì từ ngoài cá»­a đại Ä‘iện Mạn Tuyết Kha bước vào, nàng thét lên:
- sư phụ ơi! HỌ đang đến!
Tiên Hạc Thần Kim nhìn Tuyết Kha:
- Kha nhi.,...
Tuyết Kha chạy đến bên Tuyết Ngá»c, nàng vừa thở hổn hển vừa nói:
- Sư phụ, Lâm Bạch Huệ và lão pháp vương kia đã gài bẫy rồi. Sư phụ và đại sư không chạy thì sẽ chết bởi tay hỠthôi!
Tuyết Ngá»c cau mày:
- Tuyết Kha, mau nói rõ cho sư phụ biết!
Tuyết Kha chỉ Ứng Hiệp:
- Trong lưỡi kiếm cá»§a Tôn Ứng Hiệp đã được tẩm VÔ ảnh độc. Khi y giao thá»§ thì tá»± khắc độc công sẽ phát tác. Tất cả má»i ngưá»i Ở đây Ä‘á»u đã trúng độc!
Nghe Tuyết Kha nói, Ứng Hiệp rít giá»ng quát:
- HỒ đồ!
Tuyết Kha lại nhìn y:
- Chính ngươi hồ đồ thì có. Ngươi tưởng ngưá»i không bị trúng độc à? Ngươi cÅ©ng bị trúng độc như sư phụ ta và Thiên Trù đại sư thôi. Nếu ngươi không tỉnh ngá»™ sá»›m thì ngưá»i cÅ©ng chết như má»i ngưá»i thôi. Ãiá»u này chính tai ta nghe Bạch Huệ và pháp vương khư Ma Lạt Gia bàn vá»›i nhau!
Nghe Tuyết Kha nói, Ứng Hiệp bật cưá»i khanh khách, gã vừa cưá»i vừa nói:
- HỒ đồ, Lâm tỷ tỷ mà lại giết Ứng Hiệp ư? Không thể nào tin được!
- Ngưá»i không tin thì kệ ngươi... Nhưng Ä‘iá»u đó chính ta Tuyết Kha nghe Bạch Huệ bàn thảo vá»›i pháp vương Khư Ma Lạt Gia khi ta đào thoát khá»i thạch lao Tinh Túc giáo.
Nàng quay lại Tuyết Ngá»c:
- Sư phụ, chúng ta mau chạy thôi!
Tuyết ngá»c lắc đầu:
- Tuyết Kha, dù bất cứ việc gì xảy ra thì con cÅ©ng phải bảo trá»ng lấy thân mình!
Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c vừa nói vừa thá»­ vận công. Mắt bà biến sắc quay sang Thiên Trù đại sư:
Thiên Trù đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật!
Nghe Thiên Trù đại sư niệm phật hiệu, Ứng Hiệp ngá» ngợ những lá»i nói cá»§a Tuyết Kha là sá»± thật, liá»n ngầm vận công. Y phát hiện ná»™i lá»±c cá»§a mình nhanh chóng suy giảm.
Ứng Hiệp cau mày buột miệng nói:
- Không thể như vậy được!
Y vừa thốt dứt câu thì pháp vương Khư Ma Lạt Gia và Lâm Bạch Huệ bước vào.
Bạch Huệ nhìn Ứng Hiệp, y nhìn trả lại nàng. Pháp vương khư Ma Lạt Gia cất tiếng eo - Ãã đến thá»i khắc kết thúc má»i chuyện rồi!
Mặt Ứng Hiệp đanh lại:
- Tỷ tỷ chuyện này như thế nào?
Bạch Huệ nhìn Ú Ứng Hiệp:
- Trước sau gì đệ cÅ©ng biết. Do đó ân sư muốn kết thúc chuyện này ngay tại Kim Ãỉnh tá»±!
- Ứng Hiệp đã ngầm hiểu ra rồi. Tất cả những gì tá»· tá»· đối xá»­ vá»›i Ứng Hiệp Ä‘á»u do pháp vương Khư Ma Lạt Gia chỉ huấn?
Pháp vương Khư Ma Lạt Gia cưá»i khảy nói:
- Tiểu tá»­, bây giá» thì ngưá»i đã biết rồi đấy. Chính Bạch Huệ đã theo lịnh cá»§a bổn pháp vương kết tình vá»›i ngưá»i, biến ngươi thành kẻ nô tình kiếm thá»§. thá»±c hiện theo mục đích cá»§a pháp vương. Ãúng ra chẳng đợi đến ngày hôm nay bổn pháp vương má»›i nói, tại vì lão trá»c Thiên Trù và Tiên Hạc Thần Kim cô nương Ä‘oạt má»™c bài nên má»›i bắt buá»™c ngươi cùng chết vá»›i há»!
Ứng Hiệp nhìn Bạch Huệ:
- Bạch Huệ, phải chăng nàng đã giết Tôn Tài trưởng lão rồi giáng há»a cho Tống tá»· tá»·?
- Ãằng nào Ứng Hiệp cÅ©ng biết rồi. Tất cả sá»± thật không thể che dấu được thì đây cÅ©ng là lúc phÆ¡i bày nó ra. Tất cả những chuyện đó Ä‘á»u do Bạch Huệ làm. Khi úng Hiệp chết rồi, Tinh Túc giáo sẽ lo hậu sá»± chu toàn cho đệ.
Nghe nàng nói, Ứng Hiệp phá lên cưá»i ngặt nghẽo, y vừa cưá»i vừa nói:
- Lo hậu sự cho Tôn Ứng Hiệp à? Hậu sự cho ta à?
Bạch Huệ buông tiếng thở dài.
Ứng Hiệp định nhãn nhìn nàng. Y bước đến bên Thiên Trù đại sư và Tiên Hạc Thần Kim:
- Ãại sư còn giữ má»™c bài chứ?
- A di đà phật, bần tăng đang giữ nó!
Thiên Trù đại sư lấy má»™c bài trao qua tay cho Ứng Hiệp. Ãón chiếc má»™c bài khắc bí thuật tinh luyện kim ngân, Ứng Hiệp nhìn lại Pháp vương Khư Ma Lạt Gia:
Y trang trá»ng nói:
- Hẳn Lâm Bạch Huệ đã nói cho pháp vương biết Tôn Ứng Hiệp đích thực là ai rồi?
- Bổn pháp vương biết tiểu tử là hậu duệ của tộc chủ NỘ Khả Gia Dung!
Pháp vương biết Ứng Hiệp là hậu duệ duy nhất của tộc chủ NỘ Khả Gia Dung, vậy đã thừa nhận chủ nhân chiếc mộc bài này chính là Tôn Ứng Hiệp!
- Ngưá»i là chá»§ nhân cá»§a má»™c bài thì sao nào?
- Tại hạ sẽ hủy mộc bài nếu như không có sự công bằng!
Ứng Hiệp vừa nói vừa đưa cao chiếc má»™c bài. Mắt y chằm chằm hướng thẳng vào mắt Khư Ma Lạt Gia. Những thá»› thịt non choẹt cá»§a Pháp vương Khư Ma Lạt Gia giật liên tục. Lão tá»± khắc nhận ra trong ánh mắt cá»§a Tôn Ứng Hiệp sá»± cương liệt và quyết Ä‘oán Chắc chắn y sẽ há»§y má»™c bài má»™t khi lão há»› lá»i. Mà Ä‘iá»u đó lão pháp vương Liêu quốc chẳng muốn chút nào.
Y mím môi suy nghĩ rồi cất tiếng the thé:
- Tiểu tá»­ muốn thế nào là công bằng? Hẳn ngưá»i muốn được giải được VÔ ảnh chi độc cá»§a bổn pháp vương?
Ứng Hiệp buông một câu lạnh lùng:
- Không cần!
Ãôi mắt cá»§a Pháp vương Khư Ma Lạt Gia trợn đứng lên:
- Ngưá»i muốn gì má»›i gá»i là công bằng?
- Sự tạ tội của Tôn Ứng Hiệp với võ lâm trung nguyên!
- ÃÓ là quyá»n cá»§a ngưá»i, cần gì phải Ä‘em ra đặt Ä‘iá»u kiện vá»›i bổn pháp vương?
Ứng Hiệp lắc đầu:
- CÓ đấy!
- vậy tiểu tử tạ tội bằng cách nào?
- Má»™c bài này sẽ trao đổi vá»›i Ãàm VÄ©nh Hưng, Thẩm Má»™c Phong lão Kim đồng và chắc chắn không thể thiếu má»™t ngưá»i!
Y nhìn Lâm bạch Huệ!
Chạm vào ánh mắt sát nhân hừng hực của Ứng Hiệp, Lâm Bạch Huệ chợt rùng mình, xương sống của nàng gay buốt từng cơn một.
Buông một tiếng thở dài, Ứng Hiệp nói:
- Không thể thiếu được Lâm Bạch Huệ!
Pháp vương Khư Ma Lạt Gia nheo mày nhìn Ứng Hiệp:
- Tiểu tử nhất định phải có Lâm Bạch Huệ?
- Ãúng!
Lâm Bạch Huệ nhìn Pháp vương Khư Ma Lạt Gia nàng từ tốn nói:
- ân sư giao Lâm Bạch Huệ cho Ứng Hiệp, chắc chắn hắn sẽ sát tử Bạch Huệ ngay!
Nàng nhìn lại Ứng Hiệp:
- Ứng Hiệp, ba ngưá»i kia Bạch Huệ sẵn sàng trao cho đệ!
Ứng Hiệp gắt lá»i cướp giá»ng bạch Huệ:
- Ãừng nói Tôn Ứng Hiệp là đệ đệ cá»§a nàng. Vá»›i ta, tất cả đã hết rồi!
sắc diện của Bạch Huệ đỠbừng khi nghe câu nói này của Ứng Hiệp. Nàng khẽ gật đầu gượng nói:
- ÃÆ°á»£c xem như ta và ngươi chẳng còn gì nữa!
Lá»i nói này cá»§a Bạch Huệ đập vào thính nhÄ© cá»§a Ứng Hiệp, bất giác những hoài ká»· cá»§a y và nàng dá»™i vào tâm tưởng khiến mắt y nhòe nhoẹt lệ thương tâm.
Y nghiến răng nói:
- Không còn gì nữa!
Buông tiếng thở dài, Bạch Huệ từ tốn nói:
- Ba ngưá»i kia Lâm Bạch Huệ sẽ trao cho Ứng Hiệp, nhưng Bạch Huệ sẽ không bao giá» Ä‘i cùng vá»›i Ứng Hiệp. Giữa Bạch Huệ và Ứng Hiệp chẳng còn gì vá»›i nhau nữa, cần gì cứ phải bám vá»›i nhau như hình vá»›i bóng!
Khư Ma Lạt Gia lên tiếng:
- Tiểu tá»­ nên nhận Ä‘iá»u kiện cá»§a Bạch Huệ. Má»™c bài tinh luyện kim ngân đổi mạng Ãàm VÄ©nh Hưng, Thẩm Má»™c Phong, bổn pháp vương thấy công bằng lắm rồi!
Ứng Hiệp chớp từ từ hạ mộc bài xuống:
- Ta đồng ý!
Bạch Huệ mỉm cưá»i, nàng vá»— tay ba tiếng.
Nặc Khư Ãà Dá»±ng, chấp pháp Thần Phục bang đưa VÄ©nh Hưng và Thẩm Má»™c Phong vào đại Ä‘iện Kim Ãỉnh tá»±. Hai ngưá»i đó Ä‘á»u bị xiá»ng, riêng lão Kim đồng thì không nhưng miệngthìlảinhải:
- Các ngưá»i bỠđói lão phu ba ngày rồi, ba ngày rồi!
Ứng Hiệp quan sát VÄ©nh Hưng và Má»™c Phong. Hai ngưá»i có thần sắc ngây ngô ngá» nghệch. Riêng VÄ©nh Hưng thì hai cánh môi đã lở loét trông thật rùng rợn kinh tởm.
Ứng Hiệp lắc đầu nói:
- Tất cả những ngưá»i đó Ä‘á»u đã trở thành phế nhân!
Bạch Huệ gật đầu:
- Còn hơn cả phế nhân nữa.
Ứng Hiệp nhìn Thiên Trù đại sư và Tiên Hạc Thần Kim.
- Ãại sư và nương nương hãy tiếp nhận những ngưá»i đó mà rá»i khá»i Kim Ãỉnh tá»±!
Tuyết Kha buá»™t miệng há»i Ứng Hiệp:
- Còn Tôn huynh?
- Tại hạ Ở đây trao mộc bài cho Pháp vương Khư Ma Lạt Gia!
Y bước đến trước mặt Bội Linh:
- Tống tỷ tỷ hãy tha thứ cho Ứng Hiệp!
Lệ Trảo ra trên khóe mắt vô thần của Bội Linh.
Nàng bật khóc ôm chầm Ứng Hiệp:
- Ứng Hiệp... đệ đệ...
Ứng Hiệp nhá» giá»ng nói:
- Tỷ đừng khóc...
Y vừa nói vừa bí mật lấy túi Long diên hương đặt vào tay Bội Linh:
- Long diên hương sẽ khiến cho Ãàm đại ca trở lại bình thưá»ng. Ứng Hiệp cầu mong mãi mãi tá»· tá»· và Ãàm huynh luôn Ở bên nhau đến bạc đầu trăm tuổi.
Nghe Ứng Hiệp thốt ra câu đó, Bội Linh càng nghẹn ngào xúc động hơn, nàng cứ ôm chặt lấy hắn không muốn buông ra. Ứng Hiệp phải gỡ tay Bội Linh:
- Tá»· tá»· hãy cùng Ä‘i vá»›i má»i ngưá»i Ä‘i...
Ứng Hiệp nhìn lại Pháp vương Khư Ma Lạt Gia:
- Hãy đưa má»i ngưá»i rá»i khá»i đây!
- Bổn pháp vương đồng ý.
Thiên Trù đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật!
Tiếng niệm phật hiệu của Thiên Trù đại sư vừa dứt thì bên ngoài tiếng chim phượng hoàng rít lên lanh lảnh.
Tuyết Ngá»c tiên tá»­ khẽ gật đầu nhìn sang Thiên Trù đại sư:
- Má»i ngưá»i đã đến rồi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó cá»§a Chu Tuyết Ngá»c Tiên Hạc Thần Kim, thì Bá»™i Linh đã rải phấn Long diên hương. Từ tay Bá»™i Linh, màn phấn Long diên hương trắng xóa tá»a ra như lá»›p sương mù nhanh chóng lan tá»a khắp gian đại Ä‘iện Kim Ãỉnh tá»±.
Lâm Bạch Huệ hét lên:
- ân sư, bá»n chúng dùng Long diên hương giải VÔ ảnh chi độc!
Nàng vừa dứt lá»i thì tiếng la Ó cá»§a quần hùng võ lâm rá»™n lên bên ngoài đại Ä‘iện.
Chân Tử đạo trưởng cùng bốn vị chưởng lão cái bang đồng loạt xông vào trước.
Sự phấn khích nhanh chóng hiện rõ trên mặt Thiên Trù đại sư và Tiên Hạc Thần Kim.
Thiên Trù đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật! Thiện tai! Thiện tai!
Từ bên ngoài cá»­a đại Ä‘iện Kim Ãỉnh tá»±, Ãại Thiện hoà thượng cùng Pháp Lạc và Pháp Trí xông vào. Ba ngưá»i này liá»n tiến thẳng đến trước mặt Thiên Trù đại sư. Ãại thiện hòa thượng nói:
- A di đà phật! Thiên Trù sư huynh, Thiếu Lâm đã phát động ấn soái võ lâm minh Chủ hiệu triệu anh hùng hảo hán đến đây phò trợ.
- A di đà phật! Thiện tai! Thiện tai!
Cục trưá»ng nhanh chóng trở lại thế cân bằng, nhưng xem chừng có phần nghiêng vá» võ lâm Trung nguyên.
Pháp vương khư Ma Lạt Gia nói:
- Ứng Hiệp, ngưá»i giữ lá»i hứa vá»›i bổn pháp vương chứ?
- Ứng Hiệp luôn giữ lá»i cá»§a mình!
Y thảy miếng má»™c bài vá» phía Pháp vương Khư Ma Lạt Gia. Lão Pháp vương Khư Ma Lạt Gia vừa thấy má»™c bài hướng vá» phía mình liá»n vươn Trảo chá»™p lấy.
Bạch Huệ hét lớn:
- ân sư coi chừng!
Như thể hổ đói thấy mồi ngon, Pháp vương Khư Ma Lạt Gia chẳng còn nghe đến lá»i cảnh cáo cá»§a Lâm Bạch Huệ. khi tay lão vừa chạm tá»›i má»™c bài thì ảnh kiếm cÅ©ng vừa chá»›p động lướt đến. Kiếm chưa đến mà sát kiếm khiến cho Khư Ma Lạt Gia phải rợn tóc gáy, nổi da gà.
Lão chẳng còn cách nào khác nghiến răng bặm môi, bỠmộc bài hướng hữu chưởng đón thẳng lưỡi kiếm đầy uy lực sát nhân của Ứng Hiệp.
- chát.
Kiếm và chưởng chạm vào nhau nhưng chưởng hữu thủ của Pháp vương Khư Ma Lạt Gia sẽ bị chẻ đôi, không ngỠnó lại hứng kiếm mà lại không hỠhấn gì.
Ãỡ được lưỡi kiếm cá»§a Ứng Hiệp, mặc dù không bị thương nhưng Pháp vương Khư Ma Lạt Gia phải thối lui liá»n hai bá»™.
Lão phẫn nộ:
- Ngưá»i bá»™i ngôn!
- Ứng Hiệp trao má»™c bài nhưng lại muốn lão Ä‘á»n mạng cho Má»™c Kha Giã Na!
Pháp vương khư Ma Lạt Gia thét lớn:
- Ngưá»i đã sát tá»­ bao nhiêu ngưá»i mà đã có ai đòi ngưá»i Ä‘á»n mạng đâu? Nay ngưá»i lại đòi bổn pháp vương Ä‘á»n mạng cho lão già má»i rợ đó chứ?
Cùng vá»›i lá»i nói đó, lão Pháp vương Khư Ma Lạt Gia rống lên má»™t tiếng thật lá»›n. Lão vÅ© lá»™ng song thá»§ to bè như chiếc quạt, tạo thành hai luồng xoáy kình nóng như hoả diệm sÆ¡n bổ thẳng đến Tôn Ứng Hiệp.
Ứng Hiệp thi triển Tu La thân pháp lách bá»™ tránh hai đạo xoáy kình Hoả diệm chưởng. Hai đạo Há»a diệm chưởng công hụt Ứng Hiệp, bổ luôn vào pho tượng đá Kim thân phật tổ.
- âm!
sau tiếng nổ như sét trá»i bổ xuống đá, cả pho tượng bốc cháy ngùn ngụt. Ãá còn phải cháy thì há»i còn thứ võ công nào khả dÄ© chống chá»i lại Há»a diệm chưởng cá»§a Pháp vương khư Ma Lạt Gia.
Vừa phát động chưởng công Há»a diệm chưởng công hụt Ứng Hiệp, Pháp vương Khư Ma Lạt Gia lắc vai áp thẳng đến Ứng Hiệp. Song thá»§ cá»§a lão tợ đôi bảo Ä‘ao bén chém xả vào thân pháp cá»§a Ứng Hiệp.
Không thèm né tránh, Ứng Hiệp dụng luôn trưá»ng kiếm đón thẳng, đỡ thẳng lấy đôi thá»§ pháp siêu thần Ä‘oạt mạng cá»§a Khư Ma Lạt Gia.
Kiếm và chưởng không ngừng chạm vào nhau. Chỉ trong nháy mắt hai ngưá»i đã trao đổi qua lại mưá»i chiêu. Ứng Hiệp không ngừng bị Pháp vương Khư Ma Lạt Gia dồn vá» phía tưá»ng đại Ä‘iện.
Mạn Kha Tuyết hét vang:
- Tôn công tử, có Kha Tuyết hỗ trợ đây!
Tuyết Kha vừa nói vừa từ sau lưng Khư Ma Lạt Gia khởi phát Kim Cáng thần chỉ phối hợp với bộ pháp Tu La thần pháp của Thiên Trù đại sư công kích vào hai tử huyệt bách hội và thiên cái của lão.
Ãang công Ứng Hiệp, Khư Ma Lạt Gia buá»™c phải phân tán ná»™i kình để đối phó vá»›i chỉ kình cá»§a Mạn Tuyết Kha. Lão xoạc chân, hữu thá»§ đỡ kiếm cá»§a Ứng Hiệp, tả thá»§ đỡ chỉ kình cá»§ a Tuyết Kha.
- chát! ầm!
Tuyết Kha và Ứng Hiệp Ä‘á»u là hai kỳ tài hậu bối cá»§a võ lâm Trung nguyên nên sá»± phối hợp cá»§a há» nhanh chóng nhuần nhuyá»…n, buá»™c Khư Ma Lạt Gia phải lúng túng.
Ãỡ được má»™t kiếm và má»™t chỉ cá»§a Ứng Hiệp và Tuyết Kha, Pháp vương Khư Ma Lạt Gia lắc vai thi triển bá»™ pháp mê tông thần kỳ lướt vá» sau năm trượng.
Lão rút ngay trong ống tay áo ra quả há»a pháo to đùng đưa đến phía trước, miệng thét lá»›n:
- Dừng tay!
Tuyết Kha lẫn Ứng Hiệp Ä‘á»u đồng loạt trụ bá»™.
Ứng Hiệp nhìn lão bằng cặp mắt hung hãn rùng rợn.
Lão pháp vương nói:
- Nếu các ngưá»i muốn chết thì bổn pháp vương cho các ngưá»i chết. Há»a pháo trong tay bổn pháp vương có thể phá tan cả tòa Kim Ãỉnh tá»± này. Bổn pháp vương sẽ cùng chết vá»›i các ngưá»i nhưng cái chết cá»§a bổn pháp vương hẳn sẽ là nguyên cá»› để Liêu quốc xua quân vào trung nguyên.
Thiên Trù đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật! Liêu chúa đã có dự định đó từ lâu rồi, chứ không phải là hôm nay.
Nhưng nếu có thể hóa giải sá»± can qua giữa ngưá»i Liêu vá»›i ngưá»i Hán thì bần tăng sẵn sàng làm bất cứ việc gì, kể cả phải giao mạng bần tăng.
Pháp vương Khư Ma Lạt Gia nhìn Thiên Trù đại sư:
- Lão hòa thượng đã nói vậy, bổn pháp vương sẽ quay vỠLiêu quốc ngăn cản chúa Liêu không xâm phạm trung nguyên, nhưng muốn thế bổn pháp vương phải có mộc bài làm quà cho chúa Liêu.
- A di đà phật! Má»™c bài kia là cá»§a bá»™ tá»™c Liêu Ninh không thuá»™c quyá»n cá»§a ngưá»i Hán. Ở đây chỉ có Tôn Ứng Hiệp là ngưá»i quyết định số phận chiếc má»™c bài kia thôi.
Pháp vương Khư Ma Lạt Gia nhìn Ứng Hiệp:
- Nếu như có tấm má»™c bài này thì bổn pháp vương sẽ thỉnh cầu vá»›i đại vương để cho bá»™ tá»™c ngưá»i được bình yên trong ải Nhạn Môn, ngưá»i đồng ý chứ?
Ứng Hiệp nhìn Pháp vương Khư Ma Lạt Gia:
- Ứng Hiệp lấy gì để tin lá»i nói cá»§a pháp vương?
- Thân phận cá»§a bổn pháp vương có thể bảo chứng cho lá»i nói cá»§a ta. Bổn pháp vương có thể nói vá»›i Liêu chúa, ngươi phải tin vào ta.
Ứng Hiệp buông tiếng thở dài:
- ÃÆ°á»£c, tại hạ tin vào lá»i nói cá»§a má»™t vị quốc công. Mong rằng lá»i nói này cá»§a pháp vương nặng như núi Thái sÆ¡n.
ứng Hiệp bước đến nhặt chiếc mộc bài trao tận tay Pháp vương Khư Ma Lạt Gia:
- Mong rằng pháp vương giữ lá»i!
Khư Ma Lạt Gia gật đầu, lão cất giá»ng eo éo:
- Bổn pháp vương sẽ giữ lá»i cho đến khi nào nhắm mắt xuôi tay thì xem như không còn lá»i hứa đó nữa.
Ứng Hiệp nhìn thẳng vào mắt lão, từ tốn nói:
- Ãa tạ Pháp vương!
Buông một tiếng thở dài, Pháp vương Khư Ma Lạt Gia ôn tồn nói:
- CÓ dịp bổn pháp vương sẽ gặp lại ngưá»i!
Lão quay lưng bước ra cửa đại điện, Lâm Bạch Huệ vội bước theo lão, nhưng Pháp vương Khư Ma Lạt Gia đã dừng bước, lão quay lại nhìn nàng:
- Ngươi đi theo ta làm gì?
- ân sư, Bạch Huệ không thể Ở lại đây được!
- Ta cÅ©ng không thể đưa ngươi Ä‘i. Bởi vì ngươi đã hết giá trị lợi dụng trong cuá»™c phục hưng Liêu quốc rồi. Ngươi là ngưá»i Hán thì phải Ở lại vá»›i ngưá»i Hán. Ãừng nên theo chân ngưá»i Liêu ta.
Lão nói xong lắc vai thi triển khinh công siêu tuyệt. Thoắt cái đã ra khá»i ngôi tam quan cá»§a Kim Ãỉnh tá»±. Bạch Huệ còn lại má»™t mình đối diện vá»›i bao nhiêu ngưá»i. Nàng Cảm thấy thật trÆ¡ trá»i đơn độc, và cái chết sẽ không biết đến vào lúc nào.
Nàng lia mắt nhìn qua má»i ngưá»i. Chạm vào mắt cá»§a từng ngưá»i Bạch Huệ cảm thấy hồi há»™p lẫn ngượng ngùng.
Khi nàng chạm vào mắt Ứng Hiệp thì lệ Trảo ra khóe mắt, Bạch Huệ buột miệng nói:
- NÔ tình kiếm thủ.
Nàng dấn bước đến hai bộ.
- Ứng Hiệp giết Bạch Huệ đi!
- Ứng Hiệp sẽ cùng đi với tỷ!
Bạch Huệ nhưá»ng mày thổn thức há»i:
- Ngưá»i đưa Bạch Huệ Ä‘i đâu?
Ứng Hiệp mỉm cưá»i, nụ cưá»i cá»§a gã méo mó đến tá»™i nghiệp, y từ tốn nói:
- Ãi đến cõi vô định!
Tài sản của anhhe1281

  #48  
Old 14-04-2008, 06:19 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 48
(Vô Danh)

Dốc bầu rượu tu một hơi dài, thanh kiếm với lưỡi kiếm sắc và nhuyễn như lá lúa do chính tay Lâm Bạch Huệ rèn được đặt ngay trước mặt Ứng Hiệp. Tay y đặt vào đốc kiếm, định nhãn nhìn Lâm Bạch Huệ.
Ứng Hiệp từ tốn há»i:
- Tỷ tỷ có thể nói cho Ứng Hiệp biết, tình yêu là thế nào không?
Nàng nhìn gã. Ãôi mắt thu ướt tình đã pha trá»™n vẻ sợ hãi, nên mất Ä‘i vẻ thÆ¡ ngây, vốn có má»—i khi liếc mắt trao tình.
Buông một tiếng thở dài Bạch Huệ nói:
- Tình yêu khiến cho ngưá»i ta Ä‘au khổ nhưng hạnh phúc.
- Vậy đệ có phải là kẻ đang yêu không?
Nàng khẽ lắc đầu:
- Ứng Hiệp chỉ là một nô tình kiếm thủ.
- Nghĩa là sao?
- Tình yêu chân thá»±c là do hai ngưá»i tá»± nguyện trao nhau, còn Ứng Hiệp chỉ là kẻ Chạy theo chữ tình!
- Còn Lâm Bạch Huệ chỉ là sự gian trá trong tình yêu, đùa cợt cái chữ tình của Ứng Hiệp!
Y bưng bầu rượu tu nhưng tay vẫn không rá»i khá»i đốc kiếm, y đặt bầu rượu xuống bàn nhìn Bạch Huệ há»i tiếp:
- Bạch Huệ đã yêu lần nào chưa?
Nàng gật đầu.
Ứng Hiệp mỉm cưá»i. Nụ cưá»i cá»§a y thật héo hắt vào giả tạo má»™t cách gượng gạo. Y nhá» giá»ng há»i:
- Ai được may mắn vậy?
Bạch Huệ thở dài nhạt nhẽo đáp lá»i Ứng Hiệp:
- Ãàm VÄ©nh Hưng!
- Vì yêu mà tá»· hận Ãàm huynh?
- Ãúng trước đây Bạch Huệ đã yêu VÄ©nh Hưng nhưng không được đáp tình. VÄ©nh Hưng trao tình cho Ãoan CÆ¡.
- Ãàm huynh may mắn được tá»· yêu, nhưng có lẽ huynh ấy biết được phía sau nhan sắc siêu phàm thoát tục cá»§a tá»· là má»™t trái tim băng giá đầy tham vá»ng.
- Lúc đó Bạch Huệ chưa há» có tham vá»ng mà chỉ có ước mÆ¡ mình sẽ phục hưng được Tinh Túc giáo cá»§a song đưá»ng trong má»™t ngày gần đây. Thế rồi Bạch Huệ rÆ¡i vào tay âu Thếliệt.
- Từ âu Thế Liệt tỷ trở thành kẻ vô tình?
- CÓ lẽ vậy Tống Ngá»c thư sinh âu Thế Liệt vá»›i vẻ mỹ nam tá»­ đã bắt nữ nhân phải quỳ dưới chân hắn.
Ứng Hiệp chá»i tay đứng lên. Y nghiêm giá»ng há»i:
- Bạch Huệ kịp phát hiện ra nhan sắc mình cũng có thể bắt nam nhân quỳ dưới chân tỷ?
Bạch Huệ gật đầu:
- Từ một kẻ bị phụ tình, Bạch Huệ dồn tâm vào sự nghiệp phục hưng Tinh Túc giáo!
Ứng Hiệp bưng bầu rượu tu ừng á»±c, y đặt bầu rượu cạn xuống bàn, nhìn Bạch Huệ từ tốn há»i:
- Trong võ lâm không thiếu anh hùng hảo hán, tại sao Bạch Huệ không chá»n ngưá»i nào khác mà lại chá»n Ứng Hiệp. Tá»· biến Ứng Hiệp thành Di Há»a Ãoạn Hồn Thần, ban phát cho Ứng Hiệp tất cả, thậm chí cho đệ thân xác cá»§a tá»· để đệ má»™ng tưởng trong võng tình giả tạo.
Bạch Huệ phá lên cưá»i, tiếng cưá»i cá»§a nàng nghe thật thanh tao thánh thót, nàng Ä‘ang cưá»i chợt cắt ngang:
- Nếu Ứng Hiệp há»i câu này để trách Bạch Huệ thì trước cái chết hãy trách Ãàm VÄ©nh Hưng!
- Huynh ấy đâu có làm gì để mà trách chứ?
Buông một tiếng thở dài Bạch Huệ nói:
- VÄ©nh Hưng vốn là má»™t Ãá»– vương, y có cặp mắt nhìn ngưá»i. Ngưá»i nào y chá»n để thay thế y tất kẻ đó chẳng phải ngưá»i tầm thưá»ng.
Nàng chống tay tựa cằm nhìn Ứng Hiệp:
- VÄ©nh Hưng chá»n Ứng Hiệp để trao bí kíp Tu La thân pháp, tất muốn thẩm chứng căn cÆ¡ võ há»c cá»§a đệ. Y đã chá»n đúng ngưá»i, chính vì lẽ đó Lâm Bạch Huệ má»›i chá»n Ứng Hiệp để trao bẫy tình.
Nàng khẽ buông tiếng thở dài:
- Thật ra lúc đầu Bạch Huệ chẳng có tình gì vá»›i Ứng Hiệp đâu, nhưng vá» sau thì khác trước nhiá»u.
- Ứng Hiệp muốn nghe cái khác trước đó.
- Ãôi lúc Bạch Huệ cÅ©ng yêu Ứng Hiệp, ta nhìn Ứng Hiệp vá»›i ná»—i Ä‘au cá»§a bá»™ tá»™c Liêu Ninh mà cầm lòng không đặng.
- ÃỎ CỎ phải là tình yêu không?
Bạch Huệ gật đầu.
Ứng Hiệp lắc đầu nạt ngang:
- ÃÓ không phải là tình yêu đâu!
- Thếđó là gì?
- ÃÓ chỉ là lòng thương hại cá»§a kẻ bá» trên ban phát cho má»™t gã nô tình ngây ngô tá»™i nghiệp. Bạch Huệ đã biến Ứng Hiệp từ má»™t kẻ có trái tim thành má»™t cái xác biết thở bởi sá»± lạnh lùng băng giá.
Y nhìn thẳng vào mắt Lâm Bạch Huệ. Chạm vào mắt cá»§a Ứng Hiệp, Bạch Huệ phải cúi mặt nhìn xuống. Nàng có cảm nhận mình Ä‘ang đối mặt vá»›i má»™t gã kiếm thá»§ vô tình vô cảm, hay đúng hÆ¡n là Ä‘ang đối mặt vá»›i má»™t thanh kiếm sống chẳng có chút tính ngưá»i.
Ứng Hiệp từ từ ngồi xuống. Y lÆ¡ đễnh há»i Bạch Huệ:
- Bạch Huệ tỷ tỷ, những kỷ niệm đẹp nhất giữa Ứng Hiệp và tỷ tỷ là gì nhỉ?
Bạch Huệ lúng túng. Nàng ngẩng mặt lên nhìn gã. Nụ cưá»i méo mó lại hiện lên trên hai cánh môi thâm xì cá»§a Tôn Ứng Hiệp.
- Bạch Huệ không trả lá»i Ứng Hiệp được à?
Nàng bối rối nói luôn:
- Bạch Huệ không nghĩ ra. Ta chẳng có gì để lại trong tình yêu của ta và Ứng hiệp cả.
Hắn lắc đầu bâng quơ nói:
- Cuá»™c Ä‘á»i cá»§a vô nghÄ©a thật!
Cùng vá»›i lá»i nói đó, ánh kiếm chá»›p động. Khí kiếm vi vu khiến cho toàn thân Bạch Huệ nổi đầy gai ốc, mặc dù những kiếm chiêu kia không há» chạm đến nàng, mà lại chém tất cả những bức há»a vẽ chân dung Bạch Huệ do chính tay Ứng Hiệp phác há»a.
Chỉ loáng trong chá»›p mắt, tất cả những bức tranh há»a cảnh cá»§a Bạch Huệ biến thành những tấm giấy vụn rÆ¡i lả tả khắp sàn gạch gian biệt phòng.
Nhìn những mảnh giấy vụn, Ứng Hiệp buột miệng nói:
- Ãẹp quá!
Xương sống Bạch Huệ gai lạnh. Nàng nhìn gã há»i:
- Ứng Hiệp định xử Bạch Huệ như thế nào?
Ứng Hiệp đứng lên, y nhìn Bạch Huệ:
- Ứng Hiệp và Bạch Huệ đã thỠcùng sống cùng chết. Chúng ta sẽ như hình với bóng.
Bạch Huệ lắc đầu:
- Ta không muốn chết.
- Nhưng cuộc sống này đã chối bỠLâm Bạch Huệ. Bạch Huệ tự biết sẽ chết dưới tay kiếm của Tôn Ứng Hiệp một khi sự thật được phơi bày.
Nàng gật đầu:
- Ãúng má»™t khi sá»± thật được phÆ¡i bày, thì Bạch Huệ khó mà thoát khá»i tá»­ cảnh bởi kiếm chiêu cá»§a Ứng Hiệp!
- Ãiá»u đó thì tá»· đã nói đúng, tá»· đã tạo ra má»™t lưỡi kiếm sống, và đùa vá»›i lưỡi kiếm đó bằng chính nhan sắc cá»§a mình. Kẻ đùa kiếm thưá»ng bị đứt tay.
Bạch Huệ ngẩng mặt nhìn Ứng Hiệp:
Nàng gật đầu:
- Hãy ra tay sát tử Lâm Bạch Huệ. Bạch Huệ chẳng thể nào chịu đựng nổi sự đối chất tàn nhẫn và lạnh lùng này nữa. Ta muốn ra đi.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Tỷ vừa nói tỷ chưa mu ồn chết mà.
- Chẳng ai muốn chết cả.
- Chẳng ai muốn chết cả nên phải cố tìm lấy cái chết trong sự sống.
Y đứng lên cầm kiếm, đứng dạng chân như má»™t pho tượng, hướng mÅ©i kiếm chỉ xuống đất. Y trang trá»ng nói:
- Ứng Hiệp cho Bạch Huệ một cơ hội.
- cơ hội gì để cho Bạch Huệ được sống?
Nàng ngập ngừng nói tiếp.
- Chẳng lẽ lúc này Ứng Hiệp hãy còn muốn chiếm đoạt thể xác của Lâm Bạch Huệ?
- Thể xác của Lâm Bạch Huệ là sự sùng bái, ngưỡng mộ của Ứng Hiệp!
- Bạch Huệ chẳng ngại trao nó cho Ứng Hiệp để được sống đâu.
Nàng vừa nói vừa xé toát xiêm y mình, nhìn Ứng Hiệp, Bạch Huệ nghiêm giá»ng nói:
- Hãy chiếm hữu nó đi.
Ứng Hiệp buông một câu thật nhạt nhẽo:
- Bạch Huệ đẹp lắm! Mãi mãi Ứng Hiệp vẫn tôn thỠtỷ!
Bạch Huệ gằn giá»ng nói:
- Mãi mãi tôn thỠnhưng tại sao Ứng Hiệp muốn huỷ hoại nói?
- Ứng Hiệp không muốn hủy hoại nó mà còn muốn giữ nó mãi mãi thuộc vỠmình.
Nhưng nó sẽ không thuá»™c vỠỨng Hiệp nếu tá»· tá»· dùng Phi Châm Nhất Ãiểm Hồng.
Ãôi mắt sát thần cá»§a Ứng Hiệp chợt dịu lại. ánh mắt ngây ngô ngá» nghệch hôm nào thoạt hiện lên mắt y. y chợt tíu tít hẳn lên:
- Lâm tỷ tỷ! Tỷ đẹp quá!
Hắn thốt ra câu nói đó như thể ngưá»i Ä‘ang lạc vào cõi má»™ng không thá»±c.
chá»›p thấy sá»± thay đổi quá bất ngá» cá»§a Tôn Ứng Hiệp, Bạch Huệ không khá»i sá»­ng sốt Nàng còn chưa định được thái độ ngÆ¡ ngẩn kia cá»§a Ứng Hiệp thì thanh kiếm tá»± dưng tuá»™t khá»i tay hắn.
Chá»›p thấy lưỡi kiếm vừa tuá»™t khá»i tay Ứng Hiệp, Bạch Huệ liá»n chá»›p động chiêu công nhanh không tưởng. MÅ©i phi châm thoát ra khá»i ngá»c thá»§ cá»§a nàng hướng thẳng đến tam tinh Ứng Hiệp.
Ứng Hiệp vẫn mở to hai con mắt ngây ngô nhìn Bạch Huệ mặc nhiên với mũi phi châm tàn nhẫn đó. Mũi châm đâm vào tam tinh gã cùng lúc với chân y đá khẽ vào đốc kiếm.
Mũi châm của Lâm Bạch Huệ xuyên vào tam tinh Ứng Hiệp thì lưỡi kiếm oan nghiệt của gã cũng xuyên qua trái tim nàng.
Bạch Huệ ôm lấy đốc kiếm còn run bần bật, thảng thốt nói:
- Ngươi...
Nàng quy hai chân xuống, Ứng Hiệp lê bước đến bên Bạch Huệ. Y ngồi xuống trước mặt nàng:
- Ứng Hiệp chỉ chỠkhoảnh khắc này đến mà thôi!
Tay y đặt lên vai nàng.
Thân pháp Bạch Huệ nhũn ra. Nàng cần một chỗ dựa để có bíu lấy sự sống nhưng lại không muốn dựa vào Ứng Hiệp. Bạch Huệ mím môi nói:
- Tránh xa ta ra!
- Ãệ sẽ tránh xa tá»·!
Y cố chá»i hai tay lết vá» sau để tránh Bạch Huệ. Lệ Trảo ra khóe mắt Bạch Huệ, nàng dồn hết chân khí ra nói:
- Không, ôm lấy ta!
Ứng Hiệp lại lê đến trước mặt nàng. Y vòng tay ôm lấy bá» vai Bạch Huệ. Mặt đối mặt, mắt đối mắt, y từ từ gục đầu vào trán Lâm Bạch Huệ thá»u thào nói:
- Ở cõi hư vô, Ứng Hiệp vẫn là kẻ nô tình cho Lâm Bạch Huệ!
Hắn nói dứt câu từ từ nhắm mắt lại trút hÆ¡i thở cuối cùng, trong khi Bạch Huệ kịp nhá» thêm hai giá»t nước mắt để vá»™i vã trốn chạy cõi Ä‘á»i theo chân kẻ nô tình tá»™i nghiệp.
Tài sản của anhhe1281

  #49  
Old 14-04-2008, 06:20 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thá»§: Ãoạn kết
(Vô Danh)

Cá»– xe độc mã lặng lẽ xuôi theo quan lá»™ vỠải Nhạn Môn thuá»™c trấn Tân Cương. Trên ghế xà ích là Ãàm VÄ©nh Hưng can cưá»ng. Y không còn giữ được bá»™ mặt anh tuấn khôi ngô nữa mà thay vào đó là chiếc mặt nạ dát vàng để che đậy hai vành môi đã biến hình.
Phía sau cá»— xe độc mã, trong khoang xe là cá»— quan tài, ngồi cạnh cá»— quan tài đó chẳng ai khác chính là Tống Bá»™i Linh. Thỉnh thoảng nàng lại lấy vàng mã rải xuống đưá»ng nói:
- Ứng Hiệp! Bạch Huệ! Mong rằng bên kia cõi hư vô, tình yêu đích thá»±c sẽ đến vá»›i hai ngưá»i!
Lệ Trảo ra khóe mắt buồn và vô thần của nàng.
Má»™t làn gió chiá»u thổi qua cuốn những tấm giấy vàng mã lắc rắc theo chiá»u gió như thể có cả má»™t đạo quân ma Ä‘ang rảo bước theo sau cá»— xe độc mã đó.
Vầng nhật quang Ä‘ang chìm dần xuống để tạo ra ráng chiá»u tịch mịch. Trong khung cảnh ráng chiá»u tịch mịch đó, cá»— xe độc mã vẫn lầm lá»§i hướng vỠải Nhạn môn mang theo hai xác ngưá»i trong má»™t cá»— quan tài.
Bá»™i Linh chợt vén rèm há»i VÄ©nh Hưng:
- Ãàm huynh, đây có phải tình yêu không?
Im lặng một lúc, Vĩnh Hưng buông một tiếng thở dài:
- Tội nghiệp cho Ứng Hiệp!
- Tôn đệ đáng thương lắm à?
Vĩnh Hưng gật đầu:
- NÔ tình kiếm thủ!
- Huynh có yêu như Ứng Hiệp không?
- Chỉ có cái chết má»›i là câu trả lá»i mà thôi. Dù Ứng Hiệp là má»™t kẻ như thế nào thì trong tình yêu hắn đáng được trân trá»ng. Ứng Hiệp đã sống trá»n vẹn Ä‘á»i cho chữ tình và chết cÅ©ng vì má»™t chữ tình. Mong rằng chẳng bao giá» có những gã nô tình tá»™i nghiệp xuất hiện trong cõi Ä‘á»i này nữa.
- Tình yêu quá oan nghiệt phải không huynh?
- NÓ có thể là niá»m hạnh phúc vô biên nhưng cÅ©ng có thể là lưỡi kiếm chết ngưá»i.
Ứng Hiệp chính là lưỡi kiếm tàn nhẫn của tình yêu.
- Huynh đừng bao giỠgiống như Ứng Hiệp nhé!
- Mong rằng như vậy nhưng đối với Tống Bội Linh, Vĩnh Hưng mong rằng mình sẽ giống như Tôn Ứng Hiệp!
- Tại sao?
- Vì Bội Linh hơn hẳn Lâm Bạch Huệ!
- Ãừng so sánh muá»™i vá»›i Bạch Huệ. không bao giá» Bá»™i Linh có thể sánh vá»›i Bạch Huệ!
Tấm rèm lại phá»§ xuống. Cứ như Bá»™i Linh Ä‘ang sợ hãi chạy trốn má»™t Ä‘iá»u gì mà nàng sợ sẽ tạo ra má»™t bi tình thứ hai giống vá»›i Ứng Hiệp và Bạch Huệ!
HẾT
Tài sản của anhhe1281

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ, ãîòèêà, ãîðÿùèé, çíàêîìñòâà, çîëîòî, êàìåäè, êàðàîêå, êàðòèíû, ïàëüòî, ïðèêîëüíûå, óãîëîâíûé, ðàáî÷åãî



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™